Tiên Luyện Chi Lộ Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 3: Tiên Phàm Lộ
------oo0oo-----
Chương 181: Yến Vũ Tình
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn.eu
Sưu Tầm by: Kill_Loves --- 4vn.eu
Chỉ là phạm vi chu vi một dặm đương nhiên không thể thỏa mãn ý muốn luyện tập phi Hành của Trương Hằng.
Hiệu quả của Ngân Quang Độn dĩ nhiên khiến Trương Hằng rất vừa lòng, nhưng không có trải qua một phen phi hành thỏa thích, Trương Hằng cũng cảm thấy có hơi nghẹn khuất.
“Thuận tiện thử xem sức duy trì của Ngân Quang Độn tới đâu.”
Trương Hằng ổn định lại tốc độ về trạng thái bình thường, vừa phi hành vừa thử nghiệm làm thế nào điều tiết Luyện Hư Linh Khí càng dùng ít sức càng tốt.
Vừa rồi Trương Hằng đã thử nghiệm Ngân Quang Thiểm Thước Thuật vài lần thấy rất tiêu hao pháp lực. Nếu sử dụng trong Thời gian dài Trương Hằng cũng cảm thấy thực không thích ứng.
- Đại ca! Huynh định bay tới đâu?
Ninh Tuyết Dung ôm thắt lưng Trương Hằng, đơn giản dán gương mặt ngọc trên bờ vai của hắn mùi thơm Thanh nhã như u lan thoang thoáng khiến đáy lòng Trương Hằng hơi hơi sinh ra một ít lửa đục. nhưng chỉ giây lát liền tiểu biến đi.
- Tạm Thời sẽ không rời xa Hắc Thủy Trấn, ta thấy tốt hơn là phi Hành vòng quanh phạm vi mấy chục dặm này một hồi.
Giọng nói của Trương Hằng trở nên thật bình thản, hắn đảo mắt nhìn một vòng chung quanh dãv núi và sơn đạo giữa núi. sau đó Ngân Quang Độn dưới chân mang theo hắn không ngừng xoay quanh trên không trung.
Dần dần, bộ dáng của hắn dường như có chút thất thần, đột nhiên đứng yên trên hư không.
- Huynh làm sao vậy?
Ninh Tuyết Dung hơi tò mò hỏi.
Trương Hằng không có đáp lời. đột nhiên nhắm hai mắt lại. thần thức cũng đã kéo dài đến nơi nào đó trên sơn đạo ngoài bảy tám dặm.
Sau khi tiến vào công pháp tầng hai thần thức của Trương Hằng đã có thể nhìn quét mọi vật trong phạm vi chừng mười dặm.
Hắn vừa rồi chẳng qua là chỉ dùng thần thức tùy ý nhìn quét một vòng chung quanh, lại thấy được một vài người quen và một người hắn không muốn gặp mặt.
“Bọn họ như thế nào lại tới nơi này.
Thần sắc của Trương Hằng dần dần trở nên phúc tạp lên.
Sơn đạo này là một đường hẻm núi duy nhất đi thông tới Hắc Thủy Trấn. Bốn năm người đang đi trên sơn đạo, cầm đâu chính là Trâu đạo sĩ đến từ kinh đô Triệu Quốc.
Trâu đạo sĩ sắc mặt hồng nhuận, vẻ mặt lạnh. nhạt, bên hông lão có một túi trữ vật, trên tay cầm một cái ngọc giản bình thường.
Trong lúc đi đường thỉnh thoảng Trâu đạo sĩ đán ngọc giản lên huyệt Thái Dương của mình, dường như đang cảm nhận điều gì.
- Sư phụ! Còn xa lắm không?
Cô gái đứng ở bên cạnh Trâu đạo sĩ tự nhiên là Băng Vi. Thân sắc của nàng lộ rõ vẻ mệt mỏi. nhìn sơn đạo mút tầm mắt dường như không có cuối, trong lòng nàng không ngừng than thở.
Thời gian nửa năm qua. tu vi của Băng Vi đã đạt tới cảnh giới Dẫn Khí đại viên mãn. còn kém một bước là có thể tiến vào Luyện Khí Kỳ. ở phía sau Băng Vi và Trâu đạo sĩ còn có một nam một nữ.
Dáng vẻ nam nhân này coi như khá anh tuấn, trên mặt có mấy vết sẹo. cả người mang đến cho người ta một loại cảm giác cực kỳ trầm ôn.
Nam nhân này đương nhiên là Lăng Thiên trong nhà lao vương phủ. Còn nữ nhân bên cạnh hắn là một người đặc biệt Trương Hằng không muốn gặp.
Nữ nhân nàỵ có một gương mặt ngọc quốc sắc thiên hương, thân mặc váy hoa dài màu tím nhạt, đôi mắt có vẻ ảm đạm, nhìn chung làm cho người ta có một loại cảm giác tiều tụy tang thương.
Tu vi của nữ nhân áo tím ở giai đoạn Dẫn Khí sơ kỳ. trừ Lăng Thiên, tu vi của nàng là thấp nhất trong mấy người này.
Trâu đạo sĩ thu ngọc giản cầm trong tay vào túi trữ vật, quay lại nói với ba người phía sau:
- Còn phải đi hai canh giờ chúng ta mới tới Tán Tu Minh Hắc Thủy Trấn. Nơi đó chính là thiên đường của giới tán tu Triệu Quốc.
Thời điểm Trâu đạo sĩ nói tới đây. trên mặt còn mang theo ý tươi cười.
Ba người phía sau vừa nghe đến ba chữ Hắc Thủy Trấn ánh mắt đều sáng ngời. Mặc dù nữ nhân áo tím kia dường như không có tinh thần phấn chấn gì. nhưng trong mắt nàng cũng không khỏi toát ra vẻ mong chờ.
- Trâu tiên sư! Nếu tới Hắc Thuy Trấn, có phải ta cũng có hy vọng tu tiên hay không?
Lăng Thiên không kìm nổi hỏi Trâu đạo sĩ.
Trâu đạo sĩ đối với hắn dường như có chút lãnh đạm. nói:
- Ngươi và ta hiện tại đã rời khỏi giới thế tục. cũng không cần dùng chữ tiên sư. gọi ta một tiếng Trâu tiền bối là được, về phần ngươi có tu tiên được hay không, lão đạo ta cùng không dám bảo đảm. Ngươi chỉ là người linh căn bình thường, cũng đã ba mươi tuổi nếu không có kỳ ngộ gì đặc biệt cơ hội tu tiên cực kỳ xa vời.
Lăng Thiên nghe nói như thế cũng không tỏ ý giận gì. ngược lại quang hoa trong mắt càng ngày càng sáng ngời.
- Còn nữa. sau khi tới HắcThủỵ Trấn, lão đạo sĩ ta cũng không thể trợ giúp gì cho ngươi, lại càng không thể thu ngươi làm đồ đệ.
Trong lòng Lăng Thiên tuy rằng cảm thấy mất mát. Thậm chí còn có hơi oán hận Trâu đạo sĩ. nhưng cùng không đám biểu hiện ra ngoài, vẫn dùng giọng điệu cung kính nói:
- Không hy vọng xa vời tiền bối thu ta làm đồ đệ. chỉ cần có thể thỉnh thoảng chỉ điểm cho ta một chút. Lăng Thiên đã vô cùng cảm kích rồi. Mặt khác, cũng xin tiền bối chiếu cố cho Vù Tình...
- Yến cô nương là đệ tử một vị cố nhân lão của đạo ta, tuy rằng cũng là linh căn bình thường, nhưng tuổi không tính là lớn lắm. vả lại có cơ sở Dẫn Khí Kỳ. lão đạo ta nhất định sẽ trọng điểm bồi dưỡng.
Thời điểm nói tới đây Trâu đạo sĩ dùng ánh mắt thương hại nhìn về phía Yến Vũ Tình.
Lão đọc trong di chúc của cố lão hữu đã biết được, toàn bộ gia tộc Yến Vũ Tình này đều bị diệt môn. chỉ một cô gái mảnh mai nàng trốn thoát.
Mặc dù biết sau này đối phương tấn công Luyện Khí Kỳ hy vọng cũng không lớn. Trâu đạo sĩ vẫn thu nhận nữ nhân đáng thương này. còn thường xuyên trợ giúp cho nàng một ít trên đường tu tiên.
- Vũ Tình này! Ngựời tu tiên chớ để bị cừu hận che mờ tâm linh, nếu không cho dù tu vi có thể tăng lên. cùng rất có thể bị chết dưới tâm ma của mình. Thế lực tu tiên tiêu diệt hơn hai trăm nhân khẩu Yến gia tuy rằng chỉ là một môn phái rất nhỏ. nhưng lão đạo sĩ ta cũng bất lực.
Trâu đạo sĩ an ủi nói với Yến Vũ Tình.
- Cho dù còn có một tia hy vọng cuối cùng... ta cũng sẽ sống sót... tạ ơn sư bá quan tâm.
Yến Vũ Tình giọng điệu bình thản nhưng Thanh âm hơi có chút ngập ngừng.
- Ngươi tự giải Quyết cho tốt đi! Tán Tu Minh ờ Hắc Thủy Trấn tuy rằng được xưng là thiên đường của tán tu. nhưng cũng không phải là một địa phương hoàn toàn yên bình.
Trâu đạo sĩ khẽ thở dài một hơi. lại bắt đầu đi phía trước dẫn đường.
Nhưng mà đúng lúc này trong hai bên dãy núi đột nhiên nhảy ra mười mấy nhân vật, những người này một đám đều bộ mặt dữ tợn. phát ra tiếng cười chói tai.
- Cường đạo?
Trâu đạo sĩ vừa trông thấy những người này. đầu tiên liền cảm thấy buồn cười.
Mười mấy nhân vật này phần lớn là người phàm, cũng có vài tu sĩ Dẫn Khí Kỳ.
Những người này so với cường đạo ở thế gian cũng không mạnh hơn bao nhiêu, đương nhiên đám người Trâu đạo sĩ cũng không xem bọn họ ở trong mắt.
Nhưng mà Đúng lúc này, trên bầu Trời truyền đến mấy đạo Thanh âm.
- Lão đại! Ngươi xem. nơi này không ngờ lại có hai cô bé cực phẩm, quả thực là tuyệt sắc nhân gian...
Một người trung niên đáng người có vẻ mập lùn đứng lơ lửng trên hư không nói với đại hán thân mặc khôi giáp màu đen bên cạnh.
Trâu đạo sĩ vừa nhìn thấy hai người trên bầu Trời. thần sắc liền biến đổi.
Hai người tu sĩ này đều đạt tới Luyện Khí Kỳ. dưới chân trung niên mập lùn đạp một kiện pháp khí bình thường, có tu vi Luyện Khí trung kỳ.
Mà gã đại hán được gọi là lão đại, dưới chân đạp một kiện linh khí hạ phẩm. áo giáp mặc trên người là một kiện pháp khí loại phòng ngự. một thân tu vi đã đạt tới Luyện Khí hậu kỳ.
- Các vị cũng đều là thành viên Tán Tu Minh thì phải, gặp nhau ở đây. không biết có gì chỉ giáo?
Trâu đạo sĩ trong lòng thầm than không ổn, nhưng cùng không thể không kiên trì ứng phó.
Ánh mắt của đại hán khôi giáp lưu lại một lát trên mặt ngọc của Băng Vi cùng Yến Vũ Tình, không chút che dấu sắc dục trắng trợn trong ánh mắt.
- Lưu lại túi trữ vật cùng hai cô gái phía sau kia. các ngươi có thể đi.
Đại hán khôi giáp dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Trâu đạo sĩ. khí thế trên người giống như một tảng đá lớn đè mạnh trên ngực Trâu đạo sĩ.
Trâu đạo sĩ hiểu rằng chỉ một mình đại hán khôi giáp có kiện linh khí này đã đủ để giải Quyết đám người mình.
Nhưng muốn giao Băng Vi cùng Yến Vù Tình cho đối phương, thì tuyệt đối Trâu đạo sĩ không có khả năng đồng ý.
Lão có thể tướng tượng được một khi hai cô gái xinh đẹp như hoa này rơi vào tay đối phương, sẽ gặp phải số phận như thế nào?
Cho dù tự tay giết chết Băng Vi cùng Yến Vũ Tình cũng tốt hơn là giao họ vào tay những tên cường đạo này.
- Nếu lão đạo ta không có nhìn lầm. nơi này đã là địa bàn của Tán Tu Minh, chẳng lẽ các vị không tuân giữ quy củ nơi này sao?
Trâu đạo sĩ không thể không làm một cố gắng cuối cùng, nếu thực phải động thủ thì cùng chỉ có đường chết.
- Lão đạo sĩ còn có vài phần kiến thức!
Trên mặt gã trung niên mập lùn lộ ra vẻ tươi cười tà ác:
- Tuy nhiên, các ngươi là thành viên Tán Tu Minh sao? Trước khi tán tu bên ngoài đến chưa có chính thức gia nhập Minh, cho dù có bị chúng ta giết chết, Trưởng lão trong Minh cũng sẽ không tìm tới chúng ta gây phiền toái, ha ha ha...
Trâu đạo sĩ vừa nghe lời ấy. lập tức mặt xám như tro tàn. đám người Băng Vi cũng đều lộ vẻ mặt kinh hoàng.
ở trước mặt lực lượng không thể chống lại. chờ đợi bọn họ sẽ là thứ gì đây?...
Tiên Luyện Chi Lộ Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 3: Tiên Phàm Lộ
------oo0oo-----
Chương 182: Quyết định của Trương Hằng
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn.eu
Sưu Tầm by: Kill_Loves --- 4vn.eu
Trương Hằng đứng yên trong hư không, độn quang màu bạc dưới chân hơi lóe lên. Ninh Tuyết Dung đứng ở phía sau, hai tay ôm quanh hông hắn.
Nhìn vẻ mặt phúc tạp và do dự của Trương Hằng. Ninh Tuyết Dung rất ngạc nhiên không khỏi dùng thần thức quét nhìn về phương xa.
Lúc Trương Hằng phi hành trên bầu Trời thần thức tùy ý đảo qua lại phát hiện mấy cỗ khí tức tương đổi quen thuộc. Nhìn kỳ lại hóa ra là mấy người Trâu đạo sĩ. Càng làm cho hắn khiếp sợ chính là ngay cả Yến Vù Tình cùng ở trong đó.
Cả Tam Tinh Vực rộng lớn cỡ nào. lần đó sau khi Trương Hằng thả cho Yến Vũ Tình đi vốn không nghĩ đến có một ngày sẽ gặp lại.
Mà giờ phút này, khi Trương Hằng phát hiện nữ nhân tiều tụy không thôi kia. trong lòng lại đủ mọi cảm xúc.
Mặc dù lúc mới xuyên qua. xuất phát từ dục vọng bản năng của nam nhân làm xong chuyện Đường Phong mới làm được một nửa nhưng trong đáy lòng không có khả năng không có một chút áy náy.
Lúc ấv Trương Hằng cùng từng có ý niệm “trước hiếp sau giết”, nhưng một tia ý niệm thiện lương trong đáy lòng khiến hắn thả nàng rời đi.
Nếu như hỏi trên thế giới này người mà Trương Hằng không muốn nhìn thấy nhất là ai thì Yến Vũ Tình khẳng định xếp vị trí đầu tiên.
Một nữ nhân tuyệt sắc từng có quan hệ xác thịt với hắn mà nàng kia lại có cừu hận thấu xương với hắn. Hơn nữa hắn cũng không có cảm tình chân thật với nàng, có chỉ vẻn vẹn là vài tia áy náy.
Đối mặt với nữ nhân như vậy đương nhiên Trương Hằng không muốn có qua lại gì với nàng tuy rằng nàng ta căn bản không thể tạo thành uy hiếp gì Đối với hắn.
Vốn Trương Hằng cũng tính làm bộ như không thấy những người này, mang theo Ninh Tuyết Dung “dẹp đường về phủ”. Nhưng trong lúc vô tình thần thức của hắn lại phát hiện ra một đám cường đạo mang lòng đạ bất lương nấp ở một nơi bí mật gần đó.
Từ khí tức trên người những người này hẳn là thành viên của Tán Tu Minh Hắc Thủy Trấn. Nhưng không nghĩ tới đám người này lại xuống tay với tán tu bên ngoài.
Là trương lão danh dự của Tán Tu Minh. Trương Hằng biết được một ít tin tức tương quan từ lệnh bài thân phận của mình: Thành viên trong Tán Tu Minh không được chém giết lẫn nhau, một khi phát hiện nhất định nghiêm trị không tha. Đối với tán tu từ bên ngoài đến cũng không được tùy tiện công kích, một khi phát hiện sẽ xử phạt một số tinh thạch nhất định.
Nói cách khác, nếu chính thức trở thành thành viên Tán Tu Minh, sự an toàn của ngươi sẽ được nâng cao rất nhiều bởi vì Tán Tu Minh xử phạt nghiêm khắc đối với chuyện này.
Tuy nhiên nếu là tán tu bên ngoài tới chưa gia nhập Tán Tu Minh, trước khi tiến vào Hắc Thủy Trấn chỉ được Tán Tu Minh bảo hộ trên nguyên tắc. còn thực tế cùng là nhắm mắt làm ngơ.
Mà đám người Trâu đạo sĩ lại vừa khéo là tán tu bên ngoài tới. tu vi đã quá thấp lại còn mang theo hai nữ nhân nhan sắc tuyệt hảo. xác suất bị cường đạo chú ý sẽ càng lớn.
Lúc đầu Trương Hằng đến Hắc Thủy Trấn chưa từng bị ai đánh cướp. Nửa năm trước hắn ở giai đoạn tương đương với Luyện Khí Kỳ đại viên mãn. cũng một đường phi Hành không chút băn khoăn.
Ngay khi Trương Hằng dùng thần thức quan sát tình huống bên kia. hắn đột nhiên cảm nhận được một cỗ dao động thần thức như có như không. - Chẳng lẽ gần đây có tu sĩ Kết Đan Kỳ?
Trong lòng Trương Hằng chấn kinh.
Từ cường độ cỗ đao động thần thức này mà xem. tu vi của chủ nhân hẳn là ở trình độ Kết Đan sơ kỳ. Cận thận thu liễm thần thức, Trương Hằng tìm được ngọn nguồn của thần thức này.
Kết quá phát hiện, ngọn nguồn của thần thức này không ngờ ở Ngay cạnh mình.
- Đại ca. không phải huynh biết những người đó sao? Vì sao không qua gặp bọn họ?
Thần thức của Ninh Tuyết Dung cũng quan sát được tình hình ngoài vài dặm. Trương Hằng kinh ngạc nói:
- Tuyết Dung, không ngờ thân thức của muội không kém nhiêu so với tu sĩ Kết Đan Kỳ. Chẳng lẽ là do hiệu quả của Linh Thần Đan?
- Sau khi muội ăn viên Linh Thần Đan kia, cảnh giới đột nhiên tăng mạnh, đặc biệt là Thời gian mới ăn linh đan. Tuy nhiên đến hiện tại, đột phá về cảnh giới đã chậm lại rồi...
Ninh Tuyết Dung giải thích.
Linh Thần Đan này quả nhiên đủ nghịch thiên. Không chỉ có thể nâng cao tư chất hoặc linh vật thậm chí để cao cảnh giới tu luyện của người ta trong một giai đoạn nhất định.
Giờ phút này Ninh Tuyết Dung chỉ vẻn vẹn là Trúc Cơ Kỳ lại có thần thức của Kết Đan Kỳ đã đủ biểu hiện ra uy lực hiệu quả của Linh Thần Đan cao hơn Tạo Hóa Đan vài cấp bậc.
Bản thân Trương Hằng không cần dùng Linh Thần Đan. thần thức của hắn đã cao hơn tu vi của mình chừng một bậc, mà công pháp hắn tu luyện lại không có yêu cầu về tư chất.
Đúng lúc này, vẻ mặt Trương Hằng khẽ biến. Thần thức của Ninh Tuyết Dung lập tức chú ý tới tình huống bên kia.
Quả nhiên không ngoài đự đoán, đám người Trâu đạo sĩ đã bị đám cường đạo kia ngăn cản. mà hai gã tu sĩ Luyện Khí Kỳ ở không trung đang gây áp lực với Trâu đạo sĩ.
- Đại ca, huynh không đi giúp bọn họ sao?
Ninh Tuyết Dung không kìm được hỏi.
Trương Hằng do dự. Hắn có thể làm ra hai lựa chọn.
Thứ nhất: kéo Ninh Tuyết Dung rời đi. để bọn họ tự sinh tự diệt. Nhưng hậu quả là đám người Băng Vi cùng Yến Vũ Tình sẽ gặp phải kết cục vô cùng đáng sợ. xác suất Trâu đạo sĩ cùng Lăng Thiên chạy trốn cũng rất nhỏ. Hơn nữa một khi làm vậy. Trương Hằng sẽ để lại ẩn tượng không tốt trong tâm hồn thuần khiết của Ninh Tuyết Dung.
Thứ hai: Đích thân ra tay hoặc nghĩ cách làm cho bọn họ vượt qua cửa ải khó khản này. Hậu quả là. từ nay về sau khó tránh khỏi có qua lại với những người này. tuy rằng sẽ không mang đến uy hiếp chân chính nhưng cũng khó tránh khỏi phiên toái nhỏ.
- Tạm Thời ta không muốn gặp lại những người này. Tuyết Dung muội đi qua xem tình huống rồi xử lý. Tốt nhất không nên nói đến sự tồn tại của ta.
Cuối cùng Trương Hằng nghĩ ra một biện pháp thỏa hiệp, cũng thuận tiện nhìn xem sức chiến đấu của Ninh Tuyết Dung như thế nào.
Tuy rằng Ninh Tuyết Dung cũng cảm thấy kỳ quái nhưng cũng không có nghĩ nhiều, khẽ “ừm” một tiếng rồi khống chế độn quang cấp tốc bay sang bên kia.
Thần thức Trương Hằng vẫn tập trung ở trước đám người Trâu đạo sĩ như trước, trong lòng lại thở dài: “Gặp lại tức là duyên. ân oán tình cừu thế gian tại Tu Chân Giới rộng lớn mênh mông có lịch sử ức vạn năm thì có là gì chứ?”
Theo không ngừng tu luyện và thực lực nâng cao. tâm cảnh của Trương Hằng cũng không ngừng lột xác.
Đứng càng cao nhìn càng xa.
Đồng dạng, thực lực càng mạnh có thể dung nạp thiên địa lại càng lớn.
Tu Chân Giới từng lưu truyền một câu: Khi tâm của tu sĩ có thể chứa được cá thiên địa, tức là đã tu luyện tâm cảnh đến đại viên mãn.
Cường giả tuyệt thế chân chính tu luyện đến cảnh giới bất tử bất diệt vĩnh hằng, tâm cảnh bọn họ nhất định trải qua vô số năm tôi luyện, tâm cũng đạt tới trình độ có thể dung nạp thiên địa nào đó.
Đương nhiên tâm cảnh của Trương Hằng khẳng định còn chưa đạt tới cảnh giới như vậy. toàn bộ Đông Vân đại lục cũng không có tu sĩ trình độ này. Tâm cảnh tương ứng nhất định phải có thực lực tương đối làm cơ sở. nếu không hết thảy đều là mộng ảo.
- Ha ha ha! Các huynh đệ đều xông lên cho ta! Lão đạo sĩ này thuần túy là đang kéo dài Thời gian.
Đại hán mặc áo giáp đột nhiên hét lớn một tiếng, hạ lệnh cho đám tu sĩ Dẫn Khí Kỳ cùng phàm nhân ở mặt đất.
Trâu đạo sĩ thấy thế vội vàng lấy ra một kiện Pháp khí từ trong túi trữ vật, khống chế Pháp khí chém về phía một tu sĩ ở gần nhất.
Lăng Thiên tuy chỉ là một phàm nhân nhưng võ nghệ cũng tu luyện tới cực hạn. ứng phó vài tu sĩ Dẫn Khí Kỳ cùng không thành vấn đề.
Choeng!
Bảo kiếm của Lăng Thiên ra khỏi vỏ. thân hình cấp tốc nhoáng lên. hàn quang xẹt qua. Một tu sĩ Dẫn Khí Kỳ đã bị hắn chém một kiếm rơi đầu.
Băng Vi cùng Yến Vũ Tình vừa chuẩn bị ra tay lại thấy hai tu sĩ Luyện Khí Kỳ trên bầu Trời đang bay về hướng mình, xem Ý đồ bọn họ hẳn là muốn bắt sống hai vị tiểu mỹ nhân này.
Trâu đạo sĩ thầm nghĩ không tốt. Pháp khí trên tay đột nhiên thay đối phương hướng, hướng sang bên kia muốn cứu viện.
- Pháp khí kém cỏi cũng dám lấy ra bêu xấu?
Đại hán Luyện Khí hậu kỳ kia Khinh miệt nói. trên tay bấm pháp quyết. Linh khí dưới chân đột nhiên bay ra đánh lên Pháp khí của Trâu đạo sĩ.
“Rắc"’ một tiếng. Pháp khí của Trâu đạo sĩ bị chém thành hai đoạn.
Sắc mặt Trâu đạo sĩ trắng bệch trong giây lát. bỗng nhiên thần quang trong mắt trở nên sắc bén, hai tay nhanh chóng đánh ra một chuỗi pháp Quyết trong hư không, một cỗ dao động linh khí tụ tập chung quanh.
- Lão đạo kia muốn dùng bí thuật, cận thận!
Hai gã tu sĩ Luyện Khí Kỳ dừng lại.
Mà Đúng lúc này, từ phương xa truyền đến một Thanh âm dễ nghe:
Sự xuất hiện của đám người Trâu đạo sĩ cùng với Yến Vũ Tình ra ngoài dự đoán của Trương Hằng, sau một quyết định gian nan cuối cùng đành phải để cho Ninh Tuyết Dung đi qua giải Quyết vấn đề này.
Tốc độ phi hành của Ninh Tuyết Dung cũng rất nhanh nhưng chỉ vẻn vẹn là đuổi tới vào Thời khắc mấu chốt nhất.
Một thân tuyết Bào không nhiễm một hạt bụi nhỏ. chân đạp độn quang bạch quang lấp lánh, sự xuất hiện đột ngột của Ninh Tuyết Dung giống như nhân gian tiên tử từ đâu bay tới.
Trâu đạo sĩ đang thi triển bí thuật vừa khéo nhìn về hướng Ninh Tuyết Dung, vừa thấy đối phương chân đạp độn quang và ra tay ngăn cản việc này thì trong lòng lập tức vui vẻ.
“Nếu có tu sĩ Trúc Cơ Kỳ ra tay. số lượng đám ‘giặc cỏ’ này có nhiều hơn gấp đôi cùng không thành vấn đề”.
Trâu đạo sĩ trong niềm vui sướng vội vàng dừng bí thuật trong tay. trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Cũng may bí thuật này còn chưa đến giai đoạn cuối cùng, nếu không muốn thu hồi cũng không có khả năng. Đến lúc đó không nằm mười ngày nửa tháng cũng đừng mơ đứng dậy.
Đám tu sĩ bậc thấp trên mặt đất vừa thấy tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cưỡi độn quang mà đến lập tức bị dọa vỡ mật. Toàn bộ đều dừng tay ngây người ra nhìn Ninh Tuyết Dung ở trên bầu Trời, mặt lộ vẻ sợ hãi dường như đang chờ đợi thầm phán ngay Sau đó.
Trương Hằng đứng ở ngoài vài dặm cũng có chút bất ngờ. không nghĩ tới lực uy hiếp của tu sĩ Trúc Cơ Kỳ lại lớn như vậy. Mới vừa xuất hiện liền kính sợ được đám tu sĩ bậc thấp này.
Tu sĩ dưới đất đều là Dẫn Khí Kỳ thậm chí còn có một số phàm nhân, tu sĩ Trúc Cơ Kỳ ở trong mắt bọn họ cũng không khác gì tiên nhân. Huống chi giờ khắc này xuất hiện lại là một vị cao nhân Trúc Cơ Kỳ như tiên tử.
- Xin hỏi tiền bối là người phương nào...
Trên trán đại hán màu đen đổ mồ hôi đầm đìa. tim đập thình thịch, trên mặt lại đầy vẻ cung kính.
Tuy rằng vị tiền bối đối điện nhìn qua rất trẻ tuổi, bộ dạng như tiên tử xuất trần lại nhu nhược yếu ớt nhưng hai người bọn họ cũng không cho rằng đối phương là người lương thiện gì!!! Ở tu Tiên giới hết thảy đều không thể nhìn bề ngoài, người chân chính vô hại gần như không có. Nếu không làm sao có thể tu luyện đến Trúc Cơ Kỳ trong thế giới hung hiểm này.
- Chẳng lẽ tiền bối quen biết mấy người ở dưới đất?
Con mắt trung niên mập lùn đảo quanh, xum xoe nói:
- Nếu mấy người này quen biết với tiền bối chúng ta lập tức đừng tay...
Đại hán mặc áo giáp kia quay đầu hung hăng trừng mắt một cái:
- Cái gì kêu lập tức dừng tay? Chúng ta còn phải cúi đầu xin lỗi bọn họ.
- Đúng đúng đúng. Nếu như tiền bối yên tâm, mấy người chúng ta phụ trách đưa bọn họ đến Hắc Thủy Trấn, cam doan một đường bình yên.
Nụ cười trên mặt trung niên mập lùn nhìn như có vẻ thân thiết, trên thực tế nếu quan sát cận thận sẽ phát hiện cơ mặt người này cứng ngắc, cùng chính là một lớp bì ở bề ngoài nhích động.
Đám Trâu đạo sĩ ở trên mặt đất cũng ngây người ra nhìn tình cảnh ở trên không. Hai tên cường đạo vừa rồi còn hung thần ác sát mà lúc này lại biến thành ngoan ngoãn như cừu vậy.
- Sư phụ. Vị tiền bối trên kia hình như có chút quen mắt?
Đôi mắt đẹp của Băng Vi nhìn chằm chằm vào Ninh Tuyết Dung Thanh nhã như tiên ở trên bầu Trời.
- Có một chút...
Trâu đạo sĩ gật gật đầu.
Trên thực tế lúc ở Anh Hào Điện của vương phủ. Ninh Tuyết Dung gần như là vừa hiện thân liền khống chế Tuyết Ngọc Liên Hoa Thai bỏ chạy. Lúc đó nàng bị bạch quang chiếu rọi, tốc độ lại nhanh như vậy nên mọi người ỡ đó nhìn không rõ ràng, trừ khi là có tu sĩ Trúc Cơ Kỳ dùng thần thức rời thân thể quan sát.
Ninh Tuyết Dung thản nhiên nhìn hai cường đạo Luyện Khí Kỳ thấp thòm lo âu ỡ đối điện một cái. khẽ hỏi:
- Đều là tán tu, vì sao các ngươi làm ra hành vi đáng xấu hổ như vậy?
- Việc này...
Hai thủ lĩnh cường đạo ớ không trung ngây người, bọn họ không nghĩ tới Ninh Tuyết Dung lại hỏi ra vấn đề như vậy.
Tu Tiên giới cá lớn nuốt cá bé, điều này còn cần giải thích sao? Lại càng chả có quan hệ gì với xấu hổ Hay không!
Trương Hằng ngoài vài dặm không khỏi thở dài. Loại người khác nhau, cách thức suy nghĩ vấn đề cùng có khác nhau rất lớn.
Nếu lời này của Ninh Tuyết Dung mà đưa tới địa cầu. căn bản là một hình tượng tiêu chuẩn gương mẫu. nhưng là ở tu Tiên giới lại có vẻ quá ngây thơ.
- Tuyết Dung, không cần nhiều lời vô nghĩa với bọn họ. Đám người này căn bản là có ý tướng yên tâm thoải mái làm việc, nhanh tiêu diệt bọn họ đi.
Trương Hằng thần thức truyền âm với Ninh Tuyết Dung.
- Tiêu diệt?
Sắc mặt Ninh Tuyết Dung hơi đổi. Ý tứ của Trương Hằng là muốn mình giết chết những người này?
- Quên đi. muội xem rồi xử lý?
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi. cuối cùng để cho Ninh Tuyết Dung tự xử lý. Nhớ ngày đó hắn vừa mới xuyên qua. cũng không hơn nàng là bao.
- Hai người các ngươi làm xằng làm bậy ở vùng này. hôm nay gặp ta vậy trừng phạt các ngươi một chút.
Bàn tay ngọc của Ninh Tuyết Dung ở trên không trung tùy ý điểm vài cái. bạch quang lạnh lẽo mà không mất vẻ dịu dàng hình thành một vùng sương trắng ở trước người.
-Đi!
Ninh Tuyết Dung khẽ nói một tiếng, sương trắng bằng bàn tay trong nháy mắt bay tới phía trước hai người kia.
Hô Hô Hô!!!
Sau khi sương trắng bao phủ hai người liền bắt đầu xoay tròn thật nhanh, trong lúc nhất Thời băng sương thổi quét, nhiệt độ bốn phía nhanh chóng hạ xuống.
Một chút dư uy lan đến gần mặt đất, một vùng băng sương như bông tuyết phủ xuống mặt đất ngưng kết ra một lớp băng.
- A a!
Hai tu sĩ Luyện Khí Kỳ ở trên Trời bị mất cần bằng, không ngừng chịu tội trong lốc xoáy đóng băng. Linh Khí Hộ Thân vừa hình thành trên người liền bị Ninh Tuyết Dung đánh tan.
Thời gian vài hô hấp, trên thân hai người lập tức ngưng kết ra không ít băng sương, làn da rất nhiều nơi bị thương do giá rét.
- Đây là người tu tiên...
Nhìn dáng vẻ Ninh Tuyết Dung trong lúc giơ tay nhấc chân khống chế gió lốc băng sương trừng phạt hai thủ lĩnh cường đạo. hai mắt Lăng Thiên lóe ra vẻ hướng tới.
Thế giới của người tu chân rộng lớn cỡ nào. ở trong mắt người thường cho dù chỉ nhìn thấy một góc núi băng cùng sẽ coi là người Trời.
Hơn nữa Lăng Thiên còn phát hiện lúc Ninh Tuyết Dung giáo huấn hai thủ lĩnh cường đạo ở trên bầu Trời, đám cường đạo ở dưới đất không đám chạy trốn, thậm chí Ngay cả tâm tư chạy trốn cũng không dám nổi lên.
Chênh lệch giữa các bậc tu sĩ của Tu Tiên giới tuyệt đối là rất lớn. những người đặc thù nhưTrương Hằng có thể chém giết cao hơn mình một cấp tuyệt đối là đã ít lại càng ít.
Ước chừng qua Thời gian vài chục hô hấp. Ninh Tuyết Dung khẽ vung tay ngọc, hai gã thủ lĩnh cường đạo từ trên không trung cao hơn mười thước ngã xuống, lập tức thương tích đầy mình, lăn lộn vài vòng trên mặt đất đã kết thành một tầng băng.
- Đại ca. muội đã giáo huấn họ một trận rồi tiếp theo nên làm gì bây giờ?
Ninh Tuyết Dung thần thức truyền âm nói với Trương Hằng ngoài vài dặm.
- Muội xem rồi làm.
Trương Hằng thầm nghĩ. Nếu là mình thì nào có nhiều lời vô nghĩa như vậy. trực tiếp giải Quyết rồi tính. Xem ra về sau phải dạy dồ Ninh Tuyết Dung nhiều hơn một chút.
- Ta là Trưởng lão vinh dự của Tán Tu Minh, hôm nay chỉ trừng phạt nhẹ với các ngươi. Nếu như tái phạm, nhất định sẽ lấy tính mạng các ngươi...
Ninh Tuyết Dung dùng giọng điệu giáo huán để nói nhưng Thanh âm lại có vẻ rất dịu dàng, khiến cho lực sát thương giảm mạnh.
Nhưng hai người trên mặt đất nào chú ý tới chỉ tiết phương điện này. vội vàng tạ tội với Ninh Tuyết Dung.
- Xin tiền bối yên tâm. kiếp sau chúng ta cũng sẽ không đi làm cường đạo!
Trung niên mập lùn nói với vẻ đầy căm phẫn.
- Được rồi, hai người các ngươi hiện tại phụ trách hộ tống bọn họ đi Hắc Thuy Trấn.
Ninh Tuyết Dung hé miệng cười, khống chế độn quang bay đi xa.
Hô!
Đám cường đạo đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Trương Hằng đứng ở phương xa dùng thần thức quan sát khe khẽ gật đầu. tổng thể mà nói Ninh Tuyết Dung xử lý chuyện này cùng không tệ lắm.
- Tuyết Dung, biểu hiện của muội không tệ.
Chỉ chốc lát Ninh Tuyết Dung khống chế độn quang bay đến gần. Trương Hằng cười với nàng nói lời khen thưởng.
Ninh Tuyết Dung vui vẻ nói:
- Lúc đầu muội còn có chút khẩn trương đó, nhưng không nghĩ tới bọn họ lại sợ hãi muội như vậy.
Nói tới đây. Ninh Tuyết Dung còn thè lưỡi, trong mắt lộ ra vài tia ngạc nhiên.
- Bọn họ sợ không phải là muội mà là uy danh của tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Trương Hằng ha ha cười, sóng vai cùng Ninh Tuyết Dung bay về một phương hướng.
- Nhưng Trúc Cơ KỲ cũng chỉ có thể xem như là một đẳng cấp khá thấp trong cảnh giới tu chân.
Trên mặt Ninh Tuyết Dung hiện lên vài tia nghi hoặc.
- Đúng vậy. Tương đối so với một Tu Chân Giới xuống dốc hoặc là Tam Tinh Vực.
Trương Hằng trần đẩy nhận thức đối với điều này.
Tán tu của Tu Chân Giới Tam Tinh Vực là một quần thể xuống dốc nhất, hoàn toàn trái ngược với cái thế giới lấy học viện tu chân làm chủ đạo văn minh mà Trương Hằng từng đi qua.
- Nhưng vì sao tu sĩ nơi đó lại tu luyện chậm như vậy. thăng cấp lại khó khăn như vậy chứ?
Đáy lòng Trương Hằng sinh ra một bí ẩn không thể giải đáp.
Tuy rằng trong lòng có nghi hoặc như vậy nhưng Đối với độ cao vị trí hiện tại của Trương Hằng là không có khả năng hiểu được bí mật trong đó.
Có lẽ phải là tu sĩ sắp phi thăng như Lạc Hà mới có thể liếc mắt một cái nhìn thấu được bí mật ẩn giấu trong đó.
- Tu Chân Giới Tam Tinh Vực xuống dốc như vậy. Vậy với tiến độ hiện tại của mình...
Trương Hằng có một loại dự cảm. chỉ sợ không tới trăm năm hắn có thể đi tới đỉnh của Tam Tinh Vực. Vào ngày đó. hắn có lựa chọn rời nơi này Hay không?
Một vấn đề nho nhỏ khiến cho Trương Hằng suy nghĩ sâu xa về Tu Chân Giới Tam Tinh Vực và suy tính về tương lai của mình.
- Đại ca, huynh muốn đưa muội đi nơi nào?
Ninh Tuyết Dung thấy Trương Hằng không nói gì trong suốt quãng đường, mà lại còn dẫn mình bay về một địa điểm không rõ.
- Ta muốn chuẩn bị một kiện Linh khí phòng ngự cho muội.
Trương Hằng bình tĩnh nói. Lực phòng ngự của hắn cực kỳ biếnthái. tuyệt đối có thể tung Hoành vô địch trong cùng cấp nhưng Ninh Tuyết Dung thì lại khác. Hắn cần thiết phải chuẩn bị vài món phòng thân cho song tu đạo lữ tương lai của mình.
Giờ phút này Trương Hằng đã tu thành hai loại thần thông đơn giản trong công pháp tầng hai, thừa dịp Thời gian rảnh rỗi này tu bổ kiện chiến giáp thượng cổ kia thì không gì tốt hơn.
Mặt khác, hắn cũng phải làm chuẩn bị cho môn thần thông Thân Ngoại Hóa Thân sắp tu luyện. Thân Ngoại Hóa Thân hiện nay còn Thiêu hai loại tài liệu phân biệt là Ngọc Tinh Thạch, Thanh Vũ Xà Bì.
Giá trị Ngọc Tinh Thạch cũng không tính là quá quý trọng, nhưng cũng không được dùng rộng rãi. Mà Thanh Vũ Xà Bì thì lại có chút khó khăn. Thanh Vũ Xà là một loại yêu thú tứ cấp đỉnh, tuy rằng số lượng cũng không hiếm thấy nhưng độc tố của nó cực kỳ đáng sợ.
Lớp da bên ngoài của nó cũng rất đặc biệt, Pháp bảo bình thường hoặc pháp thuật đều khó thương tổn mảy may. Tuy nhiên Trương Hằng tin tưởng chỉ cần mình chịu ra giá cao. hẳn là có thể mua được Thanh Vũ Xà Bì. Nhưng nếu có thể bắt giết được một con Thanh Vũ Xà vậy thì càng tốt.
-Rốt cục tới rồi...
Phi hành chừng nửa nén nhang, phía trước xuất hiện một dãy núi màu đen liên miên vài dặm.
- Đây là nơi nào?
Ninh Tuyết Dung tò mò hỏi.
- Hắc Ngục Bách Luyện Sơn. nơi được đặt tên bởi Bách Luyện đại sư.
Trương Hằng thản nhiên nói.
Lần trước sau khi giao dịch với Khuê Hồng của Tán Tu Minh. Trương Hằng liền hỏi hắn về nơi cư trú của sư tôn hắn Bách Luyện đại sư.
- Đại ca muốn tìm Bách Luyện đại sư hỗ trợ luyện khí sao?
Ninh Tuyết Dung hiểu được Ý đồ của Trương Hằng.
- Đúng vậy. Tuy nhiên sao nơi này xuất hiện thêm không ít tu sĩ?
Trương Hằng phát hiện vùng này có không ít tu sĩ đang lui tới.
Tin tức lấy được từ nơi Khuê Hồng cũng không phải như thế. Theo hắn nói. Bách Luyện đại sư này là một người thích yên tĩnh, bình thường sẽ không kết giao với ngoạigiới. Mà Hắc Ngục Bách Luyện Sơn nơi lão ở lại cũng là nơi hẻo lánh.
Vút!
Từ cách đó không xa có vài đạo độn quang bay tới. không ngờ là năm vị tu sĩ Trác Cơ Kỳ kết bạn cùng đi.
Đây vẫn là lần đầu tiên Trương Hằng đồng Thời nhìn thấy nhiều tu sĩ Trúc Cơ Kỳ như vậy từ khi đến Tán Tu Minh Hắc Thủy Trấn.
Mà trùng hợp chính là trong số tu sĩ Trúc Cơ Kỳ này có một người Trương Hằng cùng biết, chính là vị Trưởng lão Trúc Cơ Kỳ họ Mã giải Quyết lệnh bài thân phận cho Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung.
Vừa thấy hai người Trương Hằng, ánh mắt Mã trưởng lão sáng lên. bước liền lên vài bước chào hỏi:
- Không ngờ hai vị cùng rảnh rỗi đến Hắc Ngục Bách Luyện Sơn này dạo chơi?
Ấn tượng của hắn đối với hai vị “Song tu đạo lữ"’ quá mức trẻ tuổi này có thể nói là khắc sâu.
Bốn tu sĩ Trúc Cơ Kỳ khác bên cạnh Mã Trưởng lão ánh mắt đồng loạt đánh giá hai người Trương Hằng.
- Hai vị này là trương lão vinh dự mới gia nhập Tán Tu Minh.
Mã trương lão giải thích với bốn vị tu sĩ Trúc CơKỳ kia.
- Trương đạo hữu. Bốn vị này đều là Trưởng lão chính thức của Tán Tu Minh Hắc Thuy Trấn chúng ta.
Đối mặt với nhiều ánh mắt của tu sĩ Trúc Cơ Kỳ như vậy. vẻ mặt Trương Hằng tự nhiên, giọng điệu thản nhiên nói:
- Chúng ta tới đây cũng là vì mỏi Bách Luyện đại sư hỗ trợ.
Dù sao cùng không phải là chuyện không thể gặp người. Trương Hằng đứt khoát nói tHằng xem có thể biết được một số chuyện có liên quan đến Bách Luyện đại sư từ trong miệng những người này hay không.
Tuy nhiên, đột nhiên gặp phải năm Trưởng lão của Tán Tu Minh, Trương Hằng có chút kỳ quái.
Mã trương lão khẽ “ổ” một tiếng, sắc mặt có chút quái dị:
- Đạo hữu đến Tán Tu Minh đã nửa năm rồi chăng lẽ còn không biết tính tình của Bách
Luyện đại sư này?
- Chỉ giáo cho?
Trương Hằng mặt mày đổi sắc hỏi.
- Tạ đạo hữu. việc này xin ngươi giải thích cho Trương đạo hữu một chút. Ngươi là người quen thuộc tình huống cụ thể nhất.
Mã trương lão cười hướng về một lão già áo vải màu xám ở bên cạnh.
Lão già áo vải họ Tạ kia khẽ hừ một tiếng, giọng điệu hơi có chút không vui:
- Mã lão đầu. ngươi làm vậy không phải muốn cho ta mất mặt sao?
- Hắc hắc. Mặt mũi của ngươi đã sớm mất hết. không bằng giải thích cho hai vị đạo hữu mới tấn chức Trúc Cơ này một chút. Hai vị đạo hữu này trẻ tuổi như vậy đã đạt tới Trúc Cơ Kỳ. tiền đồ ngày sau không thể do lường.
Trên mặt Mã Trưởng lão lộ ra nụ cười giống như hồ ly.
Vài vị tu sĩ Trúc Cơ KỲ khác đã sớm chú ý tới tuổi tác hai người Trương Hằng. Với tuổi như vậy tiến vào Trúc Cơ KỲ, có thể thấy tư chất của bọn họ hoặc là kỳ ngộ khẳng định được Trời ưu ái. về sau thăng cấp Kết Đan Kỳ cũng có hy vọng rất lớn.
- Được rồi. vậy để ta giải tỏa nghi hoặc cho hai vị đạo hữu một chút.
Lão già họ Tạ thấp giọng nói:
- Nói cho hai vị. bản thân Bách Luyện đại sư này chính là một vị tu sĩ Kết Đan Kỳ. tài nghệ luyện khí của lão quả thật rất cao minh. Thậm chí có tu sĩ Kết Đan Kỳ của một số môn phái còn chuyển môn tìm tới nhờ lão hỗ trợ luyện khí, Hơi dừng một chút, lão già họ Tạ nói tiếp:
- Tuy nhiên tính tình của Bách Luyện đại sư này lại có chút cao ngạo, bình thường tu sĩ Trúc Cơ Kỳ tìm lão nhờ Luyện khí rất ít được để mắt đến. trừ khi có thể nói động hắn về một phương diện nào đó. Tháng trước lão phu tìm lão hồ trợ luyện chế một Thanh Linh khí thượng phẩm. kết quả Chờ một mạch mười ngày cuối cùng mới xem như gặp được lão.
- Nhưng lão già này một câu không nói liền đuổi lão phu đi. Lão phu không biết làm gì hơn đành phải về tự luyện chế, kết quả lãng phí một đống tài liệu mới luyện chế được một Thanh Linh khí trung phẩm.
Nói tới đây. trên mặt Trưởng lão họ Tạ còn mang theo vài tia oán giận.
- Trừ khi có thể nói động hắn về một phương diện nào đó? Đạo hữu có thể nói cụ thể một chút Hay không?
Trương Hằng khẽ cau mày. xem ra lần này thỉnh cầu Bách Luyện đại sư tu bổ chiến giáp thượng cổ cũng không quá thuận lợi.
- Trừ khi ngươi có thể đưa ra một ít tài liệu hiếm thấy để luyện khí hoặc có thể lấy ra Pháp bảo cấu tạo độc đáo đặc biệt cung cấp Ý tưởng về mặt luyện khí cho lão. Tuy nói tính cách của Bách Luyện đại sư này vô cùng caongạo nhưng hắn cũng chưa từng tham tài liệu luyện khí của người, thậm chí rất ít thu phí một lòng nghiên cứu đạo luyện khí.
Lão già họ Tạ giải thích, thuận tiện đưa ra một đánh giá tương đối trọng tâm về Bách Luyện đại sư.
- Đa tạ đạo hữu giải tỏa nghi hoặc.
Trương Hằng nói lời cảm tạ với tu sĩ họ Tạ này. trong lòng đã có ý định.
Lại nói vài câu với mấy tên tu sĩ Trúc Cơ KỲ này. trước khi đi Trương Hằng tò mò hỏi:
- Các vị Trưởng lão chính thức của Tán Tu Minh tập kết ở nơi này không biết là vì chuyện gì? Chăng lẽ Tán Tu Minh sắp Xảy ra chuyện lớn gì?
Trưởng lão họ Ngộ thoáng do dự một chút mới nói:
- Cũng không phải bí mật gì lớn lao. Dù sao các vị cũng là Trưởng lão vinh dự của Tán Tu Minh, nói ra cũng không sao.
- Hướng bắc nơi đây cũng chính là nơi nối liền với Hắc Ngục Bách Luyện Sơn có một dãv núi liên miên vài chục dặm gọi là Mậu Sơn. Mậu Sơn này cũng là vùng ven xa nhất của Tán Tu Minh, nơi giao nhau với Kim Kiêm Môn ở gần đây.
- Nhưng là một đoạn Thời gian trước, liên minh chúng ta trong lúc vô tình phát hiện ra một Mạch khoáng cao cấp. mà Kim Kiếm Môn cũng có lòng muốn chiếm được Mạch khoáng cao cấp này. Năm người chúng ta phụ trách tuần tra chung quanh, đang chuẩn bị đến giao ban công tác tuần tra đợt sau.
- Mạch khoáng cao cấp?
Vừa nghe lời ấy, Trương Hằng không khỏi cảm thấy động tâm.
Mang theo Ninh Tuyết Dung bay về phía Hắc Ngục Bách Luyện Sơn. trong đầu Trương Hằng không ngừng nhở lại ý nghĩ thăng cấp mới vô tình sinh ra khi mở động phủ lần trước.
Ngân diễm Phần Sơn về lý luận hẳn là có thể làm được, nếu khống chế tốt tuyệt đối có thể khiến tu vi Trương Hằng đột nhiên tăng mạnh…
Thiên địa tinh túy ẩn chứa trong Mạch khoáng cao cấp cũng không chênh lệch nhiều so với linh khí bình thường, mà trọng yếu nhất là tốc độ luyện hóa và số lượng Mạch khoáng. Bình thường Mạch khoáng dạng nhỏ đã có khoảng trảm thước, hơi lớn một chút kéo dài vài dặm thậm chí là hơn chục dặm.
ở trước mặt Mạch khoáng cao cấp ẩn chứa nhiều nguyên vật liệu luyện khí như vậy. Trương Hằng tự nhiên là tâm động không thôi.
Sau khi tới Hắc Ngục Bách Luyện Sơn. Trương Hằng cũng không tùy tiện dùng thần thức tìm tòi. Nên biết rằng Bách Luyện đại sư là một tu sĩ Kết Đan Kỳ hơn nữa tính cách cũng có chút cao ngạo. Trương Hằng không muốn bởi vậy mà đánh vỡ kết hoạch tu bổ cổ chiến giáp.
Trên thực tế trong tầng hai cổ tháp ngọc giản thần bí cũng có phương pháp tu luyện có liên quan đến luyện khí. nhưng những thứ đó không phải ngọc giản thần bí đề cừ tu luyện.
Trương Hằng cũng hiểu được đạo lý chuyển tinh. Những thần thông tương đối trọng yếu hắn cũng chưa học được làm sao có Thời giờ đi nghiên cứu đạo luyện khí.
Nhưng công pháp có liên quan đến phương diện rèn luyện cải tạo Linh khí. Pháp bảo trong tầng hai cổ tháp Trương Hằng cũng tính toán sau khi tu luyện xong những thần thông chủ yếu sẽ bỏ Thời gian đọc qua.
Đi dạo một vòng quanh Hắc Ngục Bách Luyện Sơn. rốt cục Trương Hằng ngừng lại ở trước một ngọn núi nhỏ khá bí mật. Mới vừa dừng lại. Trương Hằng phát hiện một ít tu sĩ rải rác chung quanh.
Vài tu sĩ này đều là Trúc Cơ Kỳ trở lên. phân biệt đứng ở bốn phía ngọn núi nhỏ này, quan hệ lẫn nhau dường như có chút cừu địch.
- Xem ra những người này đều là tu sĩ tìm đến Bách Luyện đại sư hỗ trợ luyện khí.
Trương Hằng cùng Ninh Tuyết Dung tới khiến cho bọn họ chú ý nhưng cũng không hỏi gì nhiều.
- Đại ca. chúng ta chờ ở đây đi.
Ninh Tuyết Dung nhìn ngọn núi nhỏ đối điện một cái.
Trương Hằng lăc đầu:
- Ta không có kiên nhẫn đó.
Nói tới đây. Trương Hằng lôi kéo Ninh Tuyết Dung đi về phía ngọn núi nhỏ màu đen kia.
- Hừ. Bốn phía Bách Luyện Phong này đều có ảo trận cực kỳ đáng sợ. tu vi không tới Kết Đan Kỳ tiến vào trong đó thì chờ chịu tội đi.
Bên cạnh có tu sĩ nói với vẻ vui sướng khi người gặp họa.
- Đúng vậy. Một khi đi nhầm một bước sẽ dẫn phát lôi hỏa đáng sợ trong trận pháp. Lần trước có một tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ chết ở trong này.
Một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ rùng mình nói...
Trương Hằng đương nhiên biết được đám người này không đám tùy tiện xông vào bởi vì trận pháp đáng sợ chung quanh Bách Luyện Phong. Trên thực tế Trương Hằng đã sớm dùng thần thức quan sát đánh giá tình huống trận pháp bên trong, tuy rằng không hiểu ảo diệu chân chính của trận pháp nơi này nhưng tự tin có thể bình yên vô sự.
về phần ảo trận? Trương Hằng vừa mới tu luyện thành Thần Linh Nhãn lại muốn thử một chút.
- Đại ca. chúng ta cứ vậy mà vào sao? Nghe bọn họ nói dường như trận pháp này rất lợi hại.
Ninh Tuyết Dung có chút lo lắng nói.
- Tuyết Dung yên tâm. trận pháp này rất khó sinh ra uy hiếp Đối với ta.
Trên mặt trương hằng lộ ra nụ cười tự tin. kéo Ninh Tuyết Dung đi đến ngọn núi màu đen.
Dưới cái nhìn chăm chú của những tu sĩ Trúc Cơ Kỳ khác, lúc thân thể hai người Trương Hằng chạm vào vách núi. không khí hơi chấn động, ánh sáng lóe lên một chút rồi trực tiếp đi vào trong ngọn núi màu đen.
- Bọn họ thật sự đi vào rồi?
Có vài tu sĩ mắt trợn trừng.
- Chúng ta chờ xem trò hay đi.
Có tu sĩ đứt khoát dựa vào vách đá, dùng thần thức quan sát tình cảnh bên trong, nụ cười trên mặt cực kỳ sáng lạn.
Tuy nhiên kỳ quái chính là sau khi hai người Trương Hằng tiến vào trong trận pháp, thần thức của hắn liền mất dấu tung tích của hai người.
- Trận pháp này quả nhiên lợi hại. Ngay cả thần thức đều có thể bị che chấn.
Tu sĩ này ngạc nhiên thán phục nói.
Hai người Trương Hằng vừa xuyên qua vách núi màu đen. cảnh tượng trước mắt liền Xảy ra biến hóa rất lớn.
Chỉ thấy cách đó không xa có một kiến trúc thật lớn do ngọn núi cải tạo thành.
Đỉnh kiến trúc này hơi nhọn, phía dưới thành hình vuông, nhìn tổng thể giống như gác chuông trên địa cầu. Chung quanh kiến trúc thật lớn này còn có thể nhìn thấy một vài bóng người, bộ dạng cụ thể hoặc tu vi cỡ nào thì lại không nhìn rõ.
- Chẳng lẽ bên kia chính là nơi Bách Luyện đại sư luyện khí?
Trương Hằng có thể mơ hồ nhìn thấy trong tay một số bóng người còn cầm thứ gì đó đi tới kiến trúc như gác chuông kia.
Hắn thử dùng thần thức dò xét bên đó thì lại bị một cỗ lực lượng ngăn cách. Đúng lúc này, bốn phía hai người đột nhiên bay tới từng đoàn ngọn lửa màu xanh đỏ.
Từ những ngọn lửa này truyền đến một nhiệt lượng đáng sợ. chúng lượn lở trong không gian phạm vi mấy trăm thước, cũng không chủ động công kích Trương Hằng. Trương Hằng dùng thần thức đảo qua. cười lạnh, nói:
-Đều là giả!
Hắn chủ động dẫn Ninh Tuyết Dung đi về phía trước, thân thể xuyên qua một ngọn lửa.
- Những ngọn lửa này thật ra có thể lừa gạt được tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.
Trương Hằng thầm nghĩ. Khó trách đám tu sĩ Trúc Cơ Kỳ kia không dám tiến vào. Bởi vì hắn cùng Ninh Tuyết Dung đều có thần thức có thể so với tu sĩ Kết Đan Kỳ thuộc về ngoại lệ.
Đi chừng mười mấy bước, dọc theo đường đi xuyên qua vài ngọn lửa. Khi bước đến một nơi nào đó. một ngọn lửa phía trước đột nhiên đánh về phía Trương Hằng.
- Không tốt!
Trương Hằng duỗi tay chụp ngọn lửa kia vào trong tay.
Phốc... Xèo!
Ngọn lửa màu xanh trực tiếp bị dập đắt dưới lực lượng thân thể cường đại của Trương Hằng.
- Nhiệt độ thật đáng sợ!
Trương Hằng lập tức cảm giác được cảm giác nóng rát đáng sợ từ ngọn lửa truyền tới. lòng bàn tay còn mơ hồ thấy đau.
- Xem ra bốn phía lại có một số ngọn lửa chân thật, hơn nữa uy lực của những ngọn lửa này còn lớn vô cùng, đủ để khiến tu sĩ Trúc Cơ Kỳ chịu thiệt Thời lớn thậm chí tạo thành uy hiếp trí mạng.
Trương Hằng ngừng lại. thật sự không lo lắng cho sự an nguy của mình, ánh mắt đừng trên người Ninh Tuyết Dung.
- Đại ca, Thời gian của ta cùng sắp tới. không bằng hiện tại tiến vào túi trữ vật thôi.
Con mắt dịu dàng động lòng người của Ninh Tuyết Dung nhìn Trương Hằng một cái:
- Huynh cùng phải cận thận nha.
“Vút” một tiếng. Ninh Tuyết Dung hóa thành một luồng sáng tiếng vào trong túi trữ vật của Trương Hằng.
- Tuyết Dung, muội yên tâm. Ta nhất định sẽ chuẩn bị hai kiện Linh khí cực phẩm cho muội.
Sự quan tâm hiểu Ý của Ninh Tuyết Dung khiến Trương Hằng vui mừng không thôi, thâm Quyết tâm nhất định phải chữa trị kiện Linh khí phòng ngự cực phẩm từ Thời kỳ thượng cổ kia thật tốt.
Cho dù không thể chữa trị. Trương Hằng cùng sẽ đi Phường thị giao địch cao cấp một chút để mua một kiện Linh khí phòng ngự cực phẩm.
Đương nhiên Trương Hằng cùng muốn chuẩn bị một kiện Linh khí công kích cho Ninh Tuyết Dung, mà tương đối dễ dàng hơn nhiều.
Vù vù!
Ngày càng có nhiều ngọn lửa chung quanh bay tới. Trương Hằng vẻ mặt lạnh nhạt đi vào trong.
Phốc Phốc Phốc!!!
Vài ngọn lửa màu xanh đột nhiên đánh tới từ vài hướng, chặn hết đường đi của Trương Hằng.
Trương Hằng không né không tránh, bên ngoài thân thể đột nhiên bùng lên một vùng ngân diễm. Trong lúc nhất thời tất cả ngọn lửa màu xanh đều bị ngân diễm trực tiếp cắn nuốt. Thu hồi ngân diễm, Trương Hằng cảm giác trong thân thể có thêm một ít Luyện Hư Linh Khí.
Chi chi! Chi chi!
Trên bầu Trời đột nhiên ngưng tụ một mảng lôi vân, lôi điện màu tím bắt đầu không ngừng lóe lên phía trên.
Trương Hằng quan sát một chút, tuy rằng màu sắc lôi điện này rất giống thiên lôi khi Lạc Hà độ thiên kiếp nhưng uy lực ẩn chứa bên trong lại kém xa mười vạn tám ngàn dặm.
Ầm!
Ngay khi Trương Hằng suy tư, một đạo lôi điện màu tím to bằng ngón cái từ trên Trời giáng xuống, trực tiếp đánh lên đỉnh đầu Trương Hằng.
Trương Hằng ha ha cười, vươn hai ngón tay trực tiếp chạm vào lôi điện.
Thình thịch!
Đạo lôi điện này còn chưa bắt đầu truyền đi đã bị Trương Hằng đánh tan.
- So với thiên lôi. thứ này quá thật là trò trẻ con.
Trương Hằng không kìm nổi bật cười.
Nhớ ngày đó Lạc Hà độ thiên kiếp, lúc cuối cùng gặp phải Lôi Sát Thiên La Kiếp. Trương Hằng tế ra Hư Không Hỏa Diễm khiển kiếp vân kia không khỏi sợ run. cuối cùng
không thể không nhường bước, để Lạc Hà thông qua thiên kiếp. Có thể nói Trương Hằng hoàn toàn có thể trở thành chuyên gia độ kiếp của Tu Chân Giới.
Tuy nhiên người độ thiên kiếp trên Đông Vân đại lục này rất hiếm thấy, trăm vạn năm đều khó tìm được một hai người. Cho nên cái nghề “chuyên gia độ kiếp” này cũng không được màu mè gì.
Ầm ầm ẩm!!!
Lôi điện trên bầu Trời không ngừng đánh xuống, lại bị Trương Hằng liên tiếp phá tan.
- Quá không có tính khiêu chiến.
Ánh mắt Trương Hằng nhìn lên mây đen lôi điện vờn quanh trên Trời, trong lòng không khỏi nảy ra Ý đồ.
- Hắc hắc. để ta thử xem nào.
Nếu trong lòng đã sinh ra ý tưởng như vậy. Trương Hằng liền Quyết định “Chơi một chút”.
Ầm!
Lại một đạo lôi điện đánh xuống. Trương Hằng há miệng, vô cùng nhàn nhã phun ra một đoàn ngân quang triệt tiêu đạo lôi điện này.
Sau đó, hai mắt Trương Hằng sáng ngời, toàn thân như đạn pháo xông thẳng lên không trung.
Vút!
Toàn thân hắn bị một tầng ánh sáng màu bạc bao phủ. trực tiếp bắn về phía mây đen lôi điện lượn lở trên bầu Trời.
- Phá cho ta!
Trương Hằng đột nhiên vung nắm tay. ánh bạc lóe lên. trong ngọn lửa nhảy múa bắn ra lực bộc phát vô cùng.
Ầm ẩm!
Một quyền này làm chấn động đám mây đen. suýt nữa bị đánh tan nhưng trong trận pháp này có một cỗ lực lượng vô hình khiến nó ổn định lại.
Chi chi... Roẹt!
Ngàn vạn lôi điện trên lôi vân như có linh tính gào thét hướng về phía Trương Hằng.
Trong lúc nhất Thời, toàn thân Trương Hằng bị một vùng lôi điện thật lớn bao phủ.
Hô!
Bên ngoài thân thể Trương Hằng dàng lên một tầng ngân diễm, nháy mắt hấp thu lôi điện.
- Thật sảng khoái!
Trên tay Trương Hằng bốc ra một vùng ngân diễm thật lớn. trực tiếp ném lên trên lôi vân kia.
- Hắc hắc... Lửa đốt mây!
Trương Hằng lơ lửng trên không trung, nhìn đám mây đen bao gồm cả lôi điện bên trên bị ngân diễm cắn nuốt nhanh chóng. Một cỗ Luyện Hư Linh Khí hoàn toàn mới sinh ra trong đoàn chất lỏng màu bạc nơi trung tâm đan điền của Trương Hằng.
- Như vậy cũng có thể tăng tu vi?
Trương Hằng hơi sửng sốt vội vàng gia tăng tốc độ ngân diễm Thiêu đốt.
Chỉ chốc lát, cá đám mây đen lôi điện lượn lờ đều bị ngân diễm của Trương Hằng cắn nuốt hết mà tiêu tan.
Thu hồi ngân diễm hạ xuống mặt đất. trên mặt Trương Hằng còn lộ ra vẻ chưa đã thèm. Mà Đúng lúc này, từ cách đó không xa truyền đến tiếng phi Hành xé gió, một Thanh âm nổi giận vang vọng một vùng:
- Người nào làm càn nơi đây. dám phá hủy tâm trận pháp của lão phu!
Đúng lúc này, uy áp cường đại thuộc về tu sĩ Kết Đan Kỳ buông xuống khu vực này. Trong lòng Trương Hằng cả kinh, dường như đã trêu chọc một tu sĩ Kết Đan Kỳ...