06-04-2010, 03:49 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Feb 2010
Äến từ: tphcm
Bà i gởi: 66
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 39 Times in 4 Posts
Tình Kiếm – Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Quyển 11
Chương 6: Tiên tỠphương tâm
NgÆ°á»i dịch: Ngạo Thiên Môn
Tà i trợ: duthanchi, megai
"Nhược HÆ° ca ca, ta đã lâu chÆ°a được nghe tiếng tiêu của chà ng" Tô Äại Nhi khẽ ngá»a đầu, dùng ánh mắt mong muốn nhìn Hoa Nhược HÆ°, thá» thẻ nói.
Má»™t tiếng tiêu từ trong khuê phòng của Tô Äại Nhi vang ra, xuyên qua không gian xa xôi, cắt qua trá»i cao, Ä‘i và o lòng ngÆ°á»i, tiếng tiêu triá»n miên xót xa, mà lúc nà y, tiếng Ä‘Ã n uyển chuyển cÅ©ng vang lên, cùng tiếng tiêu tÆ°Æ¡ng hợp, nhÆ° tÃnh tứ triá»n miên, dây dÆ°a không thôi.
"Nhược HÆ° ca ca, chà ng có rất nhiá»u tâm sá»±" Tiếng Ä‘Ã n tiếng tiêu đồng thá»i chấm dứt, mà lá»i nói của Tô Äại Nhi mang theo u oán cÅ©ng vang lên.
"Äại Nhi, gần đây phát sinh rất nhiá»u chuyện, cho nên…" Hoa Nhược HÆ° nhẹ nhà ng hôn nà ng, thấp giá»ng nói.
"Nhược HÆ° ca ca, Äại Nhi không muốn là m Cung chủ nà y" Tô Äại Nhi trầm mặc má»™t hồi, Ä‘á»™t nhiên buồn buồn nói.
"Äại Nhi, nà ng có thể buông xuống được sao?" Hoa Nhược HÆ° khẽ thở dà i má»™t tiếng, theo lý thuyết hắn nên cảm thấy tháºt cao hứng má»›i phải, bởi vì đây là lần đầu tiên Tô Äại Nhi nói vá»›i hắn không muốn là m Cung chủ Ma cung, chÃnh là hắn lại phát hiện không thể cao hứng được, bởi vì hắn thá»±c không dám hy vá»ng nhiá»u, hắn sợ hy vá»ng cà ng lá»›n, thất vá»ng cÅ©ng sẽ cà ng lá»›n, có lẽ chỉ có má»™t ngà y Tô Äại Nhi chân chÃnh rá»i khá»i Ma cung, hắn má»›i có thể chân chÃnh yên lòng.
"Nhược HÆ° ca ca, chà ng biết không? Mấy ngà y qua, ta rốt cuá»™c hiểu được má»™t đạo lý, má»—i ngÆ°á»i khi được má»™t thứ gì đó, thì luôn mất Ä‘i và i thứ khác" Tô Äại Nhi từ trong lòng Hoa Nhược HÆ° nhảy dá»±ng lên, nhẹ nhà ng hạ xuống mặt đất, cháºm rãi Ä‘i đến cá»a sổ, thấp giá»ng nói.
"Äại Nhi, tuy cho tá»›i nay, ta vẫn hy vá»ng nà ng có thể rá»i khá»i Ma cung, có thể an tâm ở bên cạnh ta, chẳng qua, ta cÅ©ng không hy vá»ng Äại Nhi vì ta, mà bá» Ä‘i những việc mà nà ng muốn là m" Hoa Nhược HÆ° Ä‘i đến sau lÆ°ng nà ng, nhẹ nhà ng ôm lấy eo nà ng, ôn nhu nói.
"Nhược HÆ° ca ca, tháºt ra ta đã có an bà i, chỉ là , không biết chà ng có thể đáp ứng hay không" Tô Äại Nhi sắc mặt khẽ lá»™ ra và i phần do dá»±, "Ta chuẩn bị Ä‘em Ma cung giao cho má»™t ngÆ°á»i khác".
"Äại Nhi, nà ng nói tháºt chứ?" Hoa Nhược HÆ° ngẩn ngÆ¡, xem ra Tô Äại Nhi lúc nà y là nói tháºt, nà g tháºt sá»± muốn rá»i khá»i Ma cung, ngay cả ngÆ°á»i nối nghiệp cÅ©ng đã tÃnh đến rồi.
"Nhược HÆ° ca ca, chẳng lẽ chà ng thá»±c không biết, Äại Nhi thá»±c rất muốn ở bên cạnh chà ng sao chứ?" Tô Äại Nhi thở dà i nói. "Rất tốt, Äại Nhi, ta rốt cuá»™c cÅ©ng đã đợi được ngà y nà y, mặc kệ nà ng giao cho ai cÅ©ng không sao cả, cho dù nà ng giao cho Nam Cung Hiên Viên, ta cÅ©ng không quan tâm" Hoa Nhược HÆ° ôm lấy thân hình của nà ng, thì thà o nói.
"Nhược HÆ° ca ca, Äại Nhi sẽ không lÆ°u lại ẩn hoạn cho chà ng đâu, ta đã có má»™t ngÆ°á»i rất thÃch hợp, ta cÅ©ng tin tưởng rằng nà ng sẽ nguyện ý, chỉ là không biết Nhược HÆ° ca ca có nguyện ý hay không thôi" Tô Äại Nhi quay đầu, nhìn Hoa Nhược HÆ° ngá»t ngà o cÆ°á»i.
Hoa Nhược HÆ° trong lòng âm thầm buồn bá»±c, Äại Nhi rốt cuá»™c là muốn nói ai? Vì cái gì mà hắn phải nguyện ý má»›i được? Chẳng lẽ là nà ng? Hoa Nhược HÆ° Ä‘á»™t nhiên nghÄ© đến má»™t ngÆ°á»i.
"Äại Nhi, nà ng nói ngÆ°á»i nà y rốt cuá»™c là ai?" Hoa Nhược HÆ° tuy trong lòng đã mÆ¡ hồ hiểu được, nhÆ°ng vẫn không dám khẳng định.
"Nhược HÆ° ca ca, chà ng nói, còn có ngÆ°á»i nà o thÃch hợp hÆ¡n Vân Nhạn tá»· tá»· chứ?" Tô Äại Nhi cÆ°á»i hì hì, Hoa Nhược HÆ° trong lòng khẽ trầm xuống, quả nhiên là trong dá»± kiến của hắn.
"Äại Nhi, nà ng nói quả tháºt không sai, không ai so vá»›i nà ng ta thÃch hợp hÆ¡n" Hoa Nhược HÆ° khóe miệng lá»™ ra vẻ cÆ°á»i khổ, trong lòng cÅ©ng không biết là tÆ° vị gì, Tô Äại Nhi vừa má»›i nói liá»n láºp tức thá»±c hiện, luôn luôn có được thì sẽ có mất.
Rá»i khá»i chá»— của Tô Äại Nhi thì trá»i đã tối, khi Hoa Nhược HÆ° Ä‘i ra Tôn Vân Nhạn cÅ©ng Ä‘i tiá»…n hắn, chẳng qua tiá»…n hắn ra khá»i cá»a thì quay vá».
Thấy trong lòng rối loạn, gương mặt của Hoa Thiên Tinh chợt hiện ra, Hoa Nhược Hư nhìn phương hướng rồi không chút do dự đi đến chỗ của Hoa Thiên Tinh.
CÅ©ng giống nhÆ° thÆ°á»ng, Hoa Thiên Tinh vẫn ở đó chá» hắn, thấy Hoa Nhược HÆ° Ä‘i tá»›i, nà ng mỉm cÆ°á»i ngá»t ngà o, rất vui vẻ, nụ cÆ°á»i rất đẹp, rất bắt mắt, có thể nói là khuynh quốc khuynh thà nh.
"Tỷ tỷ!" Hoa Nhược Hư bước nhanh tới, ôm lấy Hoa Thiên Tinh và o lòng, thì thầm bên tai nà ng một tiếng.
"Äệ đệ, nhá»› đến tá»· tá»· sao chứ?" Hoa Thiên Tinh cÆ°á»i, hôn nhẹ lên mặt hắn má»™t cái.
"Tá»· tá»·, tá»· vì sao không muốn ở cùng đệ tại Hoa phủ?" Hoa Nhược HÆ° đến bây giá» vẫn có chút không rõ, vì cái gì mà Hoa Thiên Tinh luôn không muốn ở cạnh bên hắn."Tá»· tá»· không thÃch cùng đệ đệ ở cùng nhau, vì bên cạnh còn có ngÆ°á»i khác, sắc lang đệ đệ, chẳng lẽ đệ còn không hiểu sao?" Hoa Thiên Tinh nhẹ nhà ng day day mÅ©i hắn, gắt giá»ng.
"Tá»· tá»·, nhÆ°ng đệ rất muốn tá»· má»—i ngà y Ä‘á»u ở bên đệ" Hoa Nhược HÆ° vẫn có chút không cam tâm.
"Äệ đệ ngốc, đệ có thể má»—i ngà y đến gặp tá»· tá»· mà , tá»· tá»· ở đây cÅ©ng đâu có xa" Hoa Thiên Tinh liếc mắt kiá»u mỵ nhìn Hoa Nhược HÆ°, Ä‘á»™t nhiên sắc mặt khẽ biết, nhẹ nhà ng thở dà i nói, "Äệ đệ, nếu có má»™t ngà y, tá»· tá»· không ở bên cạnh đệ, đệ có nhá»› tá»· tá»· không?"
"Tá»· tá»·, chẳng lẽ tá»· phải rá»i khá»i đệ sao?" Hoa Nhược HÆ° sắc mặt đại biến, theo bản năng ôm chặt lấy Hoa Thiên Tinh, vá»™i và ng há»i.
"Äệ ngốc, tá»· tá»· là m sao mà rá»i khá»i đệ? Tá»· tá»· chỉ là tùy tiện nói mà thôi, hì hì, xem đệ bị dá»a kìa!" Hoa Thiên Tinh cÆ°á»i hì hì, Ä‘á»™t nhiên ái ui má»™t tiếng.
"Tá»· tá»·, tá»· sao váºy?" Hoa Nhược HÆ° cả kinh, vá»™i và ng há»i.
"Sắc lang đệ đệ, eo của tá»· tá»· sắp bị đệ xiết gãy rồi" Hoa Thiên Tinh dịu dà ng nói, Hoa Nhược HÆ° vừa nghe vá»™i và ng lá»ng tay ra, chẳng qua cÅ©ng không buông nà ng ra, tá»±a hồ vẫn còn lo lắng nà ng chạy Ä‘i mất.
Hoa Thiên Tinh nhẹ nhà ng tá»±a ở trên vai Hoa Nhược HÆ°, trong mắt của nà ng ngân ngấn nÆ°á»›c mắt, chỉ có Ä‘iá»u Hoa Nhược HÆ° không có phát hiện, vẻ mặt trà n đầy hạnh phúc ôm tiên tá» xinh đẹp nà y.
"Äệ đệ, đệ muốn tá»· tá»· sao?" Hoa Thiên Tinh Ä‘á»™t nhiên nhẹ nhà ng há»i, nà ng nhẹ nhà ng khoác hai tên lên cổ hắn, đôi mắt đẹp nhìn trên mặt Hoa Nhược HÆ° mà há»i.
"Tá»· tá»·, tá»· nói cái gì?" Hoa Nhược HÆ° hiển nhiên là tưởng mình nghe nhầm, nên há»i lại.
"Sắc lang đệ đệ, ta há»i đệ có phải muốn lấy tá»· tá»· là m vợ không" Hoa Thiên Tinh tá»±a hồ không biết thẹn thùng là gì, nà ng vẫn cÆ°á»i lên khanh khách, nhìn không ra chút ngượng ngùng nà o.
"Tỷ tỷ, tỷ, tỷ cứ hay nói đùa!" Lúc nà y Hoa Nhược Hư rốt cuộc đã nghe rõ rà ng, lại cà ng thêm cà lăm.
"Äệ đệ, đệ tháºt sá»± là nhát gan" Hoa Thiên Tinh có chút oán trách liếc nhìn hắn má»™t cái, Ä‘á»™t nhiên khuôn mặt áp sát lại, đôi môi anh Ä‘Ã o má»m mại đã cùng môi của Hoa Nhược HÆ° kết hợp cùng má»™t chá»—, nhiệt tình quấn lấy, tháºt lâu vẫn không có tách ra.
"Äệ đệ, đệ tháºt là dối trá, trong lòng muốn tá»· tá»· mà miệng lại nói không cần, hì hì" Hai ngÆ°á»i rốt cuá»™c đã tách ra, Hoa Thiên Tinh cÆ°á»i hì hì nhÆ° là không có gì xảy ra, chẳng qua Hoa Nhược HÆ° tim lại Ä‘áºp nhÆ° trống, vốn bá»n há» cÅ©ng không phải là lần đầu tiên hôn nhau, chẳng qua lần nà y lại có chút không giống, bởi vì Hoa Thiên Tinh vừa rồi há»i qua Hoa Nhược HÆ° có nghÄ© là muốn là m vợ của hắn.
"Sắc lang đệ đệ, tá»· tá»· gả cho đệ có được không?" Hoa Thiên Tinh tiếp tục quyến rÅ© Hoa Nhược HÆ°, Hoa Nhược HÆ° rất muốn nói được, chẳng qua lá»i nói ra lại hoà n toà n khác.
"Tỷ tỷ, đệ, đệ không dám mạo phạm tỷ" Hoa Nhược Hư cúi đầu nói.
"Tá»· tá»· tháºt không tin, đệ sao lại không dám lấy tá»· tá»·?" Hoa Thiên Tinh vẫn cÆ°á»i kiá»u diá»…m, hai mắt xinh đẹp vẫn má»™t má»±c nhìn tá»›i nhìn lui trên ngÆ°á»i Hoa Nhược HÆ°.
"Tỷ tỷ, thực xin lỗi, đẹ…" Hoa Nhược Hư lúng túng nói.
"Äệ đệ, đệ rốt cuá»™c là sợ cái gì?" Hoa Thiên Tinh rốt cuá»™c thu hồi nụ cÆ°á»i, thầm thở dà i má»™t hÆ¡i. Hoa Thiên Tinh có lẽ không Ä‘Ã nh lòng tra tấn Hoa Nhược HÆ° nữa, rốt cuá»™c Ä‘em hắn Ä‘uổi ra ngoà i, chỉ là tâm tình của Hoa Nhược HÆ° vẫn không thể nà o bình tÄ©nh lại được.
TrÆ°á»›c khi hắn Ä‘i, trong lòng truyá»n tá»›i má»™t câu nói của Hoa Thiên Tinh: Äệ đệ, tá»· tá»· là của đệ!
"Tá»· tá»·, đệ thá»±c không dám khinh nhá»n tá»·, đệ thá»±c không xứng vá»›i tá»· tá»·!" Hoa Nhược HÆ° trong lòng âm thầm hô lên, hắn không phải không muốn, mà là thá»±c không dám, nếu hắn thá»±c là m vấy Ä‘en sá»± thuần khiết của nà ng, hắn sợ hắn không thể tha thứ cho bản thân. "Tá»· tá»·, tá»· là má»™t tiên tá» thuần khiết, đệ chỉ hy vá»ng tá»· tá»· có thể ở bên cạnh đệ cÅ©ng là đã đủ rồi, đệ thá»±c không dám hy vá»ng xa vá»i".
"Phu quân, chà ng lại không vui sao?" Thanh âm dịu dà ng truyá»n đến tai Hoa Nhược HÆ°, vổn Hoa Nhược HÆ° Ä‘ang bÆ°á»›c Ä‘i lững thững trong thà nh Kim Lăng chợt dừng bÆ°á»›c, nhìn thấy cô gái tố y trÆ°á»›c mặt thì cÆ°á»i khổ, tháºt ra hắn không cần nhìn cÅ©ng biết ngÆ°á»i đến là ai, trừ Triệu Uyển Nhi ra, không ai lại xÆ°ng hô vá»›i hắn nhÆ° váºy.
"Uyển Nhi, đô đã trá»… rồi, nà ng sao lại ở chá»— nà y?" Hoa Nhược HÆ° ngữ khà trà n ngáºp sá»± bất đắc dÄ©, rất rõ rà ng là nà ng tìm đến hắn, chỉ là hắn lại phát hiện có chút sợ hãi khi nhìn thấy nà ng, bất chấp hắn cÅ©ng rất nhá»› sá»± ôn nhu cùng kiá»u mỵ khác thÆ°á»ng nà y.
"Uyển Nhi Ä‘ang đợi phu quân vá» nhà " Triệu Uyển Nhi cÆ°á»i ngá»t ngà o, yểu Ä‘iệu Ä‘i đến bên cạnh hắn, khoác lấy cánh tay hắn, "Phu quân, cùng Uyển Nhi trở vá» Ä‘i".
"Tiểu yêu tinh nà y, tám phần là không có gì hay" Hoa Nhược HÆ° âm thầm nghÄ©, chẳng qua cÅ©ng không nói gì, thà nh thà nh tháºt tháºt cùng Triệu Uyển Nhi đến chá»— của nà ng.
"Uyển Nhi, hiện tại có thể nói nà ng có chuyện gì sao?" Hoa Nhược HÆ° vừa má»›i bị Hoa Thiên Tinh tra tấn đến thể xác lẫn tinh thần Ä‘á»u mệt má»i, vì thế liá»n thoải mái nằm trên giÆ°á»ng của Triệu Uyển Nhi, má»™t mặt nhắm mắt dưỡng thần, má»™t mặt bắt đầu đặt câu há»i.
Chỉ là hồi lâu cÅ©ng không có nghe Triệu Uyển Nhi trả lá»i, hắn mở to mắt Ä‘ang chuẩn bị nhìn xem nà ng rốt cuá»™c Ä‘ang là m cái gì, lại phát hiện nà ng cÅ©ng Ä‘i và o mép giÆ°á»ng.
"Phu quân, chà ng giống nhÆ° là rất mệt má»i, để thiếp hầu hạ chà ng nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c" Triệu Uyển Nhi ôn nhu cÆ°á»i, giúp hắn cởi già y thoát y, sau đó đắp chăn cho hắn, tháºt đúng là má»™t thê tá» Ä‘ang hầu hạ trượng phu, trong lúc nhất thá»i, Hoa Nhược HÆ° không khá»i ngây ngÆ°á»i, cÅ©ng tá»± nhiên để nà ng bà i bố.
"Phu quân, chà ng cứ ngủ Ä‘i, có việc gì thì chá» chà ng tỉnh lại rồi nói sau" Triệu Uyển Nhi ngồi ở mép giÆ°á»ng, ôn nhu nhìn hắn, nói xong liá»n chuẩn bị đứng dáºy.
Hoa Nhược HÆ° Ä‘Æ°a tay nắm lấy tay nà ng, khẽ dùng sức kéo lại, Triệu Uyển Nhi cả thân mình ngã lên trên giÆ°á»ng, tiếp theo đã bị Hoa Nhược HÆ° ôm và o trong má»n.
"Uyển Nhi, nà ng thá»±c rất tốt!" Hoa Nhược HÆ° thì thà o nói, sau đó liá»n hung hăng hôn nà ng, má»™t tay bắt đầu du lịch trên thân thể đầy đặn cua nà ng, tay kia bắt đầu cởi dây thắt lÆ°ng.
KÃch tình qua Ä‘i Triệu Uyển Nhi có vẻ cà ng thêm mê ngÆ°á»i, vốn đã xinh đẹp lúc nà y lại cà ng kinh tâm Ä‘á»™ng phách, hai ngÆ°á»i vẫn lấy tÆ° thế thân máºt nhất kết hợp cùng má»™t chá»—, ôm trong lòng vÆ°u váºt vô cùng Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i nà y, Hoa Nhược HÆ° đã cảm thấy thá»a mãn.
Triệu Uyển Nhi trong lòng khẽ cục cựa, tựa hồ cảm giác được Hoa Nhược Hư đang tứ vô kiêng kị nhìn thân mình của nà ng, nà ng cảm thấy có chút ngượng ngùng, vì thế quay mặt sang một bên, không dám nhìn hắn.
Hoa Nhược HÆ° nhẹ nhà ng vuốt ve phần mông của nà ng, cảm giác tháºt sá»± là m cho hắn có chút lÆ°u luyến, chỉ là Triệu Uyển Nhi lại có chút khó có thể chịu được sá»± khiêu khÃch của hắn, khẽ rên rỉ ra tiếng, mà hạ thân cÅ©ng không tá»± chủ mà vặn vẹo, lại là m cho dục há»a của Hoa Nhược HÆ° nhất thá»i lại bị câu dẫn, hắn Ä‘á»™t nhiên xoay ngÆ°á»i áp lên trên ngÆ°á»i nà ng ta, tiếp tục bắt đầu má»™t tráºn trùng kÃch má»›i.
"Phu quân, Uyển Nhi có chút chịu không nổi" Triệu Uyển Nhi thấp giá»ng năn nỉ, nà ng lại không biết, loại năn nỉ nà y của nà ng, chỉ có thể cà ng gia tăng dục vá»ng của nam nhân, kết quả là Hoa Nhược HÆ° cà ng thêm mãnh liệt trùng kÃch, cho đến khi cả hai ngÆ°á»i dục vá»ng đồng thá»i cùng bùng nổ.
"Phu quân, chà ng hiện tại có phải là đã thá»a mãn, nếu đã thá»a mãn, váºy có phải là nên trả lá»i thê tá» bảo bối của chà ng mấy vấn Ä‘á» không?" Triệu Uyển Nhi á»· ôi trên ngÆ°á»i Hoa Nhược HÆ°, ngữ khà nhÆ° là m nÅ©ng.
"Uyển Nhi của ta, chẳng lẽ nà ng còn chÆ°a thá»a mãn sao chứ?" Hoa Nhược HÆ° nhìn nà ng cÆ°á»i cÆ°á»i, là m bá»™ muốn tiếp tục xông pha.
"Phu quân, chà ng hôm nay qua chá»— của Tô Äại Nhi đúng không?" Triệu Uyển Nhi lại kiá»u mị liếc nhìn hắn, bá»™ dáng má»™t chút cÅ©ng không sợ hãi, nhÆ° là hiểu được Hoa Nhược HÆ° không có khả năng còn đủ tinh lá»±c mà là m tiếp nữa.
"Uyển Nhi, Äại Nhi đúng là không biết vá» chuyện giữa Ma cung cùng Thần cung, chẳng qua ta cÅ©ng không có nói cho nà ng ta" Hoa Nhược HÆ° thầm nghÄ© cái gì nên đến quả nhiên đến, hắn đã sá»›m biết Triệu Uyển Nhi không có việc gì tá»± nhiên sẽ không đêm hôm khuya khoắc còn ngăn hắn lại giữa Ä‘Æ°á»ng.
"Äại Nhi đúng là có oán háºn quá lá»›n vá»›i Thần cung, trÆ°á»›c kia nà ng ta chỉ nghÄ© mẹ của mình là bị Thần cung hại chết, chẳng qua nà ng hiện tại đã biết là không phải, cho nên tá»± nhiên cÅ©ng sẽ không cố ý nhằm và o Thần cung" Hoa Nhược HÆ° nói tiếp, "Bất quá phụ tá» Nam Cung Hiên Viên cùng Nam Cung Phi Vân thẳng đến vẫn chống đối ngầm vá»›i Äại Nhi, cho nên nà ng thá»±c muốn trá»ng kiến Thần cung mà nói, tháºt ra phải cẩn tháºn vá»›i bá»n há»".
"Phu quân, không phải là thiếp trá»ng kiến Thần cung, mà là chúng ta" Triệu Uyển Nhi tiến gần hắn, thân mình trần trụi bóng loáng áp cà ng ngà y cà ng gần, nà ng ghé và o lá»— tai hắn cÆ°á»i hì hì, lại là m Hoa Nhược HÆ° cảm giác cả ngÆ°á»i không được tá»± nhiên.
"Uyển Nhi, trá»ng kiến Thần cung hình nhÆ° không có quan hệ gì vá»›i ta thì phải?" Hoa Nhược HÆ° cÆ°á»i khổ nói, trong lòng lại thầm mắng Triệu Uyển Nhi không biết lại Ä‘ang có chủ ý quá»· quái gì đây.
"Phu quân, chẳng lẽ chà ng nhẫn tâm nhìn thấy Uyển Nhi trá»ng kiến Thần cung ngà y đêm vất vả, sau đó biến thà nh thân thể gầy mòn, trở thà nh má»™t ngÆ°á»i quái dị, tháºm chà không cẩn tháºn còn bị ngÆ°á»i ta giết Ä‘i, không may còn có thể bị ngÆ°á»i xấu chiếm tiện nghi, là m cho phu quân chà ng hổ thẹn thì sao?" Triệu Uyển Nhi vẻ mặt ai oán bá»™ dáng đáng thÆ°Æ¡ng, nói mấy cái nà y lại là m cho Hoa Nhược HÆ° dở khóc dở cÆ°á»i.
"Uyển Nhi, nà ng vốn không thÃch giang hồ tranh đấu, thì trá»ng kiến Thần cung để là m gì? Nà ng muốn báo thù ta có thể giúp nà ng, nhÆ°ng Thần cung, sao không để nó cứ nhÆ° váºy mà tá»± tiêu vong Ä‘i?" Hoa Nhược HÆ° cau mà y nói, trên sá»± tháºt, bất luáºn là công hay tÆ°, hắn cÅ©ng không quá tình nguyện để cho Triệu Uyển Nhi trá»ng kiến Thần cung. Vì công, đối vá»›i cả võ lâm mà nói, Thần cung trá»ng kiến, chỉ biết sẽ là m cho võ lâm cà ng há»—n loạn; mà vì tÆ°, má»™t khi Thần cung muốn trá»ng kiến, Triệu Uyển Nhi khẳng định sẽ tiêu tốn phần lá»›n thá»i gian vì nó, mặc kệ nói nhÆ° thế nà o, hiện tại Triệu Uyển Nhi đã là thê tá» của hắn, hắn thá»±c không muốn nà ng trở thà nh má»™t Tô Äại Nhi thứ hai, cứ bị Thần cung giữ chân mà không cách nà o gần gÅ©i bên hắn được.
"Thiếp muốn trá»ng kiến Thần cung, không chỉ là vì sÆ° tá»·" Triệu Uyển Nhi trầm mặc má»™t lát nói, "Thần cung thụ địch rất đông, khi thế lá»±c cÆ°á»ng đại tá»± nhiên không có việc gì, nhÆ°ng hiện tại yếu á»›t, má»™t khi võ lâm khôi phục lại sá»± bình tÄ©nh mà Thần cung vẫn nhÆ° hiện tại, chỉ sợ sẽ có rất nhiá»u ngÆ°á»i tìm đến gây phiá»n toái, lúc nà y, thiếp chỉ sợ Băng Nhi cùng Nhã Thiến Ä‘á»u gặp nguy hiểm".
"Uyển Nhi, nà ng có thể yên tâm, các nà ng võ công rất cao, không có việc gì đâu, nói đến không phải còn có ta sao chứ? Mặc kệ nói nhÆ° thế nà o, vá»›i thân pháºn hiện tại của nà ng, ta cÅ©ng sẽ giúp há»" Hoa Nhược HÆ° an ủi.
"Phu quân, không được đâu, minh thÆ°Æ¡ng dể tránh ám tiến khó phòng, hảo hán cÅ©ng không quản nhiá»u được, Băng Nhi cùng Nhã Thiến võ công tuy rất cao, nhÆ°ng có thể cả Ä‘á»i phải Ä‘á» phòng ngÆ°á»i khác ám toán. Nói đến, cho dù phu quân chà ng có thể chiếu cố các nà ng, nhÆ°ng chà ng cÅ©ng không thể chiếu cố các nà ng cả Ä‘á»i" Triệu Uyển Nhi lắc lắc đầu, xem ra nà ng vì việc nà y cÅ©ng có chút Æ°u tÆ°.
"Có khoa trÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy không? Nói váºy, không phải nói ta chiếu cố các nà ng cả Ä‘á»i sao" Hoa Nhược HÆ° trong lòng âm thầm giáºt mình, nhÆ°ng không có nói ra lá»i, bởi vì tạm thá»i hắn tá»±a hồ cÅ©ng không có biện pháp thuyết phục Triệu Uyển Nhi.
Hoa Nhược HÆ° sáng sá»›m lại dáºy sá»›m, cÅ©ng không chà o Triệu Uyển Nhi mà chuẩn bị lặng lẽ rá»i Ä‘i, chẳng qua lần nà y hắn lại không may đụng phải Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi.
"Trả cái khăn che mặt lại cho ta!" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi Ä‘Æ°a tay ra, mà nghe được những lá»i nà y, Hoa Nhược HÆ° trong lòng không khá»i dâng lên cảm giác bất lá»±c, hắn là m sao mà còn giữ cái khăn che mặt đó!
"Ta nói Âu DÆ°Æ¡ng Äại tiểu thÆ°, ta đã nói cái khăn che mặt đã bị mất rồi mà " Hoa Nhược HÆ° vẻ mặt bất đắc dÄ©.
"Ta mặc kệ ra sao, ngÆ°Æ¡i không Ä‘em cái khăn che mặt trả lại cho ta, hôm nay ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng hòng chạy thoát!" Khuôn mặt kiá»u diá»…m của Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi lá»™ ra vẻ quáºt cÆ°á»ng.
"Ta không Ä‘i cÅ©ng không sao, ngược lại còn có Uyển Nhi ôn nhu xinh đẹp hiểu lòng ngÆ°á»i bồi tiếp ta" Hoa Nhược HÆ° tá» vẻ không cần mà nói.
"Hoa Nhược HÆ°, ngÆ°Æ¡i là tên khôÌn kiêÌp!" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi phẫn ná»™ mở miệng mắng, Hoa Nhược HÆ° âm thầm cảm thán, Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi hồn nhiên ná» cùng vá»›i Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi nà y tháºt sá»± là cách nhau quá xa.
Tà i sản của onlyyou
06-04-2010, 03:51 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Feb 2010
Äến từ: tphcm
Bà i gởi: 66
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 39 Times in 4 Posts
Tình Kiếm – Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Quyển 11
[SIZE="Chương 7: Lạc phách bạch y
NgÆ°á»i dịch: Ngạo Thiên Môn
Tà i trợ: duthanchi, megai4"][/SIZE]
"Nà ng thá»±c muốn cái khăn che mặt sao?" Hoa Nhược HÆ° tâm tÆ° vừa chuyển, Ä‘á»™t nhiên há»i.
"Nói nhảm!" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi tức giáºn nói, thuáºn tiện còn hung hăng trừng mắt nhìn Hoa Nhược HÆ°, chẳng qua lại nói Hoa Nhược HÆ° quả tháºt đã há»i thừa, nà ng nếu không muốn thì việc gì phải Ä‘i tìm hắn?
"Tháºt ra, muốn ta trả cho nà ng cái khăn che mặt cÅ©ng không khó" Hoa Nhược HÆ° mỉm cÆ°á»i, hắn đã bắt đầu xuất hiện ý nghÄ© trêu đùa vá»›i Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi.
"NgÆ°Æ¡i cứ rá» rà là m gì? Mau nói đến là m thế nà o má»›i chịu trả cái khăn che mặt cho ta!" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi tÃnh tình tá»±a hồ không tốt cho lắm.
"Rất Ä‘Æ¡n giản, chỉ cần nà ng đáp ứng ta má»™t Ä‘iá»u kiện" Hoa Nhược HÆ° cố ý nhấn mạnh chữ Ä‘iá»u kiện, chẳng qua nói tá»›i đây hắn lại không tá»± chủ được nhá»› tá»›i ná»a tấm thân trần của Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi ngà y đó, không khá»i trống ngá»±c Ä‘áºp dồn.
"Äiá»u kiện gì?" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi tá»±a hồ ngẩn ra, mặt thoáng Ä‘á», bá»™ dáng có chút thẹn thùng, là m cho Hoa Nhược HÆ° lòng dạ nhá»™n nhạo.
"Nà ng không phải rất hiểu ta sao chứ? Lần nà y chẳng lẽ không Ä‘oán ra Ä‘iá»u kiện của ta sao?" Hoa Nhược HÆ° khẽ cÆ°á»i nói.
"Ta nói cho ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đừng tưởng còn có chuyện tốt nhÆ° lần trÆ°á»›c!" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi sắc mặt lại Ä‘á» lên, phẫn ná»™ nói, còn thấp giá»ng mắng má»™t câu, "LÆ°u manh!"
"Äó là tá»± nà ng nghÄ©, cÅ©ng không có quan hệ gì vá»›i ta" Hoa Nhược HÆ° nhÆ° cÆ°á»i nhÆ° không nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi, Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi bị hắn nhìn cả ngÆ°á»i không được tá»± nhiên, môi anh Ä‘Ã o hé mở, tá»±a hồ lại muốn mắng ngÆ°á»i, chẳng qua Hoa Nhược HÆ° không cho nà ng cÆ¡ há»™i, đã mở miệng trÆ°á»›c, "Tháºt ra Ä‘iá»u kiện rất Ä‘Æ¡n giản, chỉ cần nà ng Ä‘em những lá»i nói vá»›i ta khi lần đầu tiên nhìn thấy ta, có thể nói lại lần nữa xem. Chẳng qua, thần thái khẩu khà của nà ng cÅ©ng phải giống nhÆ° lúc đó".
"Äây là điá»u kiện gì? Hoa Nhược HÆ°, ngÆ°Æ¡i quá nhà m chán sao?" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi nghe Ä‘iá»u kiện nà y thì ngẩn ra.
"Dù sao ta chỉ có Ä‘iá»u kiện nà y, muốn lấy lại khăn che mặt hay không là do tá»± bản thân nà ng" Hoa Nhược HÆ° lại lÆ°á»i biếng nói, trong lòng thầm buồn cÆ°á»i, cuối cùng cÅ©ng có thể trÆ°á»›c mặt nữ nhân nà y chiếm chút thượng phong.
Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi mặt biến sắc bất định, ánh mắt nhìn Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng cà ng ngà y cà ng phức tạp, nà ng tháºt lâu sau cÅ©ng không nói gì, xem ra trong lòng Ä‘ang tÃnh toán có nên đáp ứng Ä‘iá»u kiện của Hoa Nhược HÆ° hay không.
Hoa Nhược Hư tâm như bay đến Tuyết Sơn, đó là lần đầu tiên hắn gặp Âu Dương Băng Nhi.
"Äại ca ca, đại tá»· tá»·, các ngÆ°á»i Ä‘ang là m gì váºy?" Hoa Nhược HÆ° còn nhá»› rõ thanh âm của Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi ngà y đó, hắn vẫn nhá»› rõ ánh mắt mê hoặc cùng tò mò của hắn, hắn cho đến bây giá» vẫn có chút không dám tin tưởng rằng, cô gái thoạt nhìn ngây thÆ¡ không biết gì đó, trên thá»±c tế lại thà nh ra nhÆ° thế nà y.
"Thế sá»± tháºt sá»± là khó liệu!" Hoa Nhược HÆ° trong lòng thở dà i má»™t tiếng, từ trong trầm tÆ° trở lại hắn quay đầu nhìn vá» phÃa Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi, lại phát hiện nà ng ta đã không có ở đó nữa, vá»™i và ng quay đầu lại nhìn, thì thấy bóng dáng của nà ng vừa má»›i biến mất sau má»™t cánh cá»a.
"Không phải má»›i vừa nói ta không trả khăn bịt mặt thì không được Ä‘i sao, sao bản thân lại tá»± bá» Ä‘i nhÆ° váºy?" Hoa Nhược HÆ° nói thầm má»™t tiếng, chẳng qua má»™t khi nà ng ta đã không bám lấy hắn đòi khăn che mặt nữa, hắn cÅ©ng vui vẻ mà chuồn Ä‘i, hắn cÅ©ng không muốn bản thân lại thêm phiá»n toái.
Hoa Nhược HÆ° bÆ°á»›c nhanh trở vá» nhà , trong lòng hắn cÅ©ng có chút lo lắng, tối hôm qua lại triá»n miên cùng Triệu Uyển Nhi má»™t đêm không có trở vá», không biết Hoa Ngá»c Phượng có tức giáºn hay không nữa.
Tuy là sáng sá»›m, nhÆ°ng ngÆ°á»i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng đã rất nhiá»u, xe cá»™ tấp náºp tháºt là náo nhiệt. Trong đám ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên xao Ä‘á»™ng, Hoa Nhược HÆ° cảnh giác xoay mình, hắn cảm giác được có mấy cao thủ Ä‘ang tiếp cáºn vá» phÃa nà y.
Hoa Nhược HÆ° dừng bÆ°á»›c, xoay ngÆ°á»i lại phát hiện ngÆ°á»i áo trắng nhÆ°ng lại có vẻ rất cháºt váºt Ä‘ang chạy vá» phÃa hắn, mà phÃa sau hắn không xa, còn có hÆ¡n mÆ°á»i bóng ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘uổi theo.
Bóng ngÆ°á»i cà ng ngà y cà ng gần, Hoa Nhược HÆ° sắc mặt lại khẽ biến sắc, bởi vì hắn nháºn ra ngÆ°á»i Ä‘ang chạy tá»›i, rõ rà ng là Lâu chủ Bạch Y lâu, Bạch Y.
NgÆ°á»i trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u dạt sang hai bên né tránh, chẳng qua Hoa Nhược HÆ° lại kiêu ngạo đứng thẳng ở giữa Ä‘Æ°á»ng, mắt thấy Bạch Y đã chạy vá»™i tá»›i trÆ°á»›c mặt hắn, vẫn không có ý dừng lại.
Bạch Y hiển nhiên đã cảm giác được có ngÆ°á»i ngăn đón ở phÃa trÆ°á»›c, thân mình chợt né sang bên cạnh, tá»±a hồ muốn né tránh Hoa Nhược HÆ° mà tiếp tục chạy, chẳng qua Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng không để cho hắn được nhÆ° nguyện.
"Bạch lâu chủ, đã lâu không gặp!" Hoa Nhược HÆ° thản nhiên nói, mà nói cÅ©ng kỳ quái, Bạch Y vốn Ä‘ang chuẩn bị né tránh vá» phÃa khác, nghe được những lá»i nà y lại Ä‘á»™t nhiên ngừng lại ngẩng đầu lên, trên mặt lá»™ ra vẻ mừng nhÆ° Ä‘iên.
Lúc nà y ngÆ°á»i Ä‘uổi theo cÅ©ng đã đến, bá»n há» khi thấy Hoa Nhược HÆ° tá»±a hồ sắc mặt liá»n biến đổi, cùng dừng bÆ°á»›c.
"Thần Ä‘ao Ä‘Æ°á»ng Ä‘ao tháºp tam ra mắt Hoa công tá»!" Má»™t thanh niên chừng ba mÆ°Æ¡i tuổi ở trÆ°á»›c ôm quyá»n thi lá»… vá»›i Hoa Nhược HÆ°.
"Vị huynh Ä‘Ã i nà y, chúng ta từng gặp nhau qua sao chứ?" Hoa Nhược HÆ° có chút mÆ¡ hồ há»i, chẳng qua ánh mắt của hắn vẫn dừng ở trên ngÆ°á»i Bạch Y, bá»™ quần áo trắng của Bạch Y đã muốn thà nh mà u xám, mà trên mặt hắn cÅ©ng dÃnh đầy bụi đất, vẻ sạch sẽ ngà y xÆ°a má»—i lần nhìn thấy hắn thì hiện tại má»™t chút cÅ©ng nhìn không ra, mà hai mắt của hắn lại giăng đầy tÆ¡ máu, trên mặt trà n ngáºp vẻ má»i mệt, bá»™ dáng tiá»u tụy không chịu nổi, từ trên ngÆ°á»i hắn, Hoa Nhược HÆ° Ä‘á»™t nhiên tá»±a hồ gặp lại tình cảnh của hắn khi bị tứ đại thế gia tháºm chà là cả võ lâm Ä‘uổi giết, mà Bạch Y hiện tại chÃnh là phiên bản sống của hắn khi đó.
Hoa Nhược HÆ° mÆ¡ hồ có chút kỳ quái, hắn biết Bạch Y từng suất lÄ©nh Bạch Y lâu mai phục đám ngÆ°á»i Triệu TrÆ°á»ng Không, nhÆ°ng Bạch Y lại thua trên tay PhÆ°Æ¡ng Hiệp mà rút lui, ngắn ngủn chỉ hÆ¡n má»™t tháng, Bạch Y là m sao mà lại trở thà nh bá»™ dáng nhÆ° hiện tại?
"Hoa công tá» Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không biết kẻ vô danh tiểu tốt nhÆ° tại hạ, chẳng qua Hoa công tá» trong võ lâm, ngÆ°á»i trong giang hồ chúng ta ai mà không biết công tá»?" Äao tháºp tam vẻ mặt cung kÃnh, nói xong lại nhìn Bạch Y, rồi ôm quyá»n nói, "Bạch Y giết Phó ÄÆ°á»ng chủ Thần Ä‘ao Ä‘Æ°á»ng chúng ta, chúng ta phụng mệnh vì Phó ÄÆ°á»ng chủ mà báo thù, mong Hoa công tá» thà nh toà n!"
"Thần Ä‘ao Ä‘Æ°á»ng? Ta sao cho tá»›i bây giá» chÆ°a từng nghe nói qua?" Hoa Nhược HÆ° nhẹ nhà ng nói, tá»±a hồ là lẩm bẩm, chẳng qua lại tá»±a hồ nhÆ° há»i Äao tháºp tam.
"Hoa công tá», ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đừng nghe bá»n há», bá»n há» là thủ hạ của Diệp Bất Nhị" Má»™t thanh âm khà n khà n truyá»n tá»›i, chÃnh là Bạch Y nói.
"Diệp Bất Nhị?" Hoa Nhược HÆ° sắc mặt lạnh lùng, nhìn Bạch Y, rồi lại nhìn hÆ¡n mÆ°á»i nam tá» kia, trong lòng âm thầm tá»± đánh giá.
"Hoa công tá», tại hạ cÅ©ng không muốn dối ngÆ°á»i, Diệp Bất Nhị vốn là sÆ° phụ của ta, sÆ° phụ cho rằng ta phản bá»™i hắn, cho nên đã hủy Bạch Y lâu cảu ta, ta may mắn trốn thoát, nhÆ°ng hÆ¡n má»™t tháng nà y, thủ hạ của sÆ° phụ vẫn luôn Ä‘uổi giết ta" Bạch Y nhanh chóng nói, "Ta lần nà y đến, chÃnh là muốn nÆ°Æ¡ng tá»±a Hoa công tá»!"
Äao tháºp tam sắc mặt biến đổi, hÆ°á»›ng sang bên cạnh ra dấu, hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i đồng thá»i vô thanh vô tức hà nh Ä‘á»™ng, má»—i ngÆ°á»i trên tay là má»™t thanh cÆ°Æ¡ng Ä‘ao bóng lưỡng, cÆ°Æ¡ng Ä‘ao tá»a ra hà o quang mà u lam, hÆ¡n mÆ°á»i thanh Ä‘ao đồng thá»i bổ tá»›i, chẳng qua cÅ©ng không bổ vá» phÃa Bạch Y, mà là bổ vá» phÃa Hoa Nhược HÆ°.
Hoa Nhược HÆ° khẽ né má»™t bÆ°á»›c, Tình kiếm Ä‘á»™t nhiên ra khá»i vá», Thiên Tinh kiếm pháp chi Thiên Tinh VÅ©, Tình kiếm trong hÆ° không dệt thà nh má»™t mạng lÆ°á»›i, bao lấy Ä‘ao thế sắc bén kia.
Äao phong lẫm liệt Ä‘á»™t nhiên tiêu biến, Hoa Nhược HÆ° láºp tức phát hiện mình phạm má»™t sai lầm, thì ra mục tiêu của bá»n há» vẫn là Bạch Y, mà thế công vừa rồi tá»›i hắn chỉ là hÆ° trÆ°Æ¡ng thanh thế. Bạch Y vốn đã mệt má»i vì chạy trốn, sau khi nhìn thấy Hoa Nhược HÆ° thì thần kinh khẩn trÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên thả lá»ng, láºp tức tá»±a nhÆ° muốn sụp đổ xuống, trong lúc nhất thá»i, hắn tá»±a hồ đã hoà n toà n không còn năng lá»±c chống cá»±, chỉ có thể trÆ¡ mắt nhìn hÆ¡n mÆ°á»i thà nh Ä‘ao tẩm kịch Ä‘á»™c Ä‘ang hÆ°á»›ng tá»›i những chá»— yếu hại của hắn mà chém tá»›i.
Hoa Nhược HÆ° trong lòng cá»±c kỳ không thoải mái, tuy hắn đôi vá»›i sá»± chết sống của Bạch Y không mấy quan tâm, nhÆ°ng những ngÆ°á»i nà y trÆ°á»›c mặt hắn mà là m nhÆ° váºy tháºt không nể mặt hắn, có lẽ là hắn gần đây bị ngÆ°á»i lừa nhiá»u, cho nên má»™t khi có ngÆ°á»i lừa hắn, hắn sẽ cảm thấy hết sức tức giáºn.
Äao tháºp tam trong lòng cảm thấy có chút cao hứng, bởi vì mắt thấy Bạch Y đã khó tránh khá»i cái chết, nhiệm vụ của hắn cÅ©ng xem nhÆ° là hoà n thà nh. Chỉ là , hắn cao hứng quá sá»›m, bá»—ng nhiên trÆ°á»›c mặt hắn xuất hiện má»™t thanh kiếm, má»™t tráºn Ä‘inh Ä‘inh Ä‘ang Ä‘ang vang lên, hắn phát hiện Ä‘ao trên tay đã cắt thà nh hai mảnh, mà những ngÆ°á»i khác cÅ©ng nhÆ° váºy.
Bạch Y tuy đã nhặt lại được tÃnh mạng, nhÆ°ng cÅ©ng sợ đến toát mồ hôi lạnh, chẳng qua đối vá»›i Hoa Nhược HÆ° lại thêm phần kÃnh nể cùng sợ hãi, hắn vừa rồi cÆ¡ hồ đã nháºn định mình phải chết không thể nghi ngá», lại không nghÄ© rằng ngay tại thá»i Ä‘iểm ngà n cân treo sá»i tóc đó, Hoa Nhược HÆ° vẫn có thể cứu hắn má»™t mạng.
Chẳng qua tháºt ra cái nà y đối vá»›i Hoa Nhược HÆ° mà nói cÅ©ng không quá khó, bởi vì hắn có ná»™i công tâm pháp đặc thù, là m cho chiêu thức của hắn dể dà ng chuyển đổi, hắn phát Ä‘á»™ng công kÃch cÅ©ng không cần thá»i gian chuẩn bị, cho nên hắn má»›i có thể kịp thá»i ngăn được thế công của bá»n chúng, cứu lại cái mạng nhá» của Bạch Y.
"Hoa công tá» quả nhiên là danh bất hÆ° truyá»n, tại hạ bá»™i phục, cáo từ!" Äao tháºp tam trên mặt xanh hồng giao nhau, cắn răng hÆ°á»›ng tá»›i Hoa Nhược HÆ° chắp tay, rồi xoay ngÆ°á»i chuẩn bị rút chạy.
"Hì hì, đệ đệ, tá»· tá»· Ä‘ang tìm đệ!" Má»™t thanh âm dá»… nghe truyá»n tá»›i, tiếp theo đó là má»™t thân thể má»m mại thÆ¡m mát nhÆ° không xÆ°Æ¡ng xuất hiện.
"Tỷ tỷ, tỷ sao lại đến đây?" Hoa Nhược Hư cảm thấy ngoà i ý muốn, Hoa Thiên Tinh hình như cho tới bây giỠcũng chưa từng ở những nơi như thế nà y chủ động tìm đến hắn.
"Äệ đệ, đệ Ä‘ang đánh nhau sao?" Äôi mắt xinh đẹp của Hoa Thiên Tinh chá»›p chá»›p, trên mặt Ä‘á»™t nhiên lá»™ ra vẻ chán ghét, "Äệ đệ, bá»n há» là ai? Nhìn thấy là đã chán ghét, tá»· không muốn nhìn thấy bá»n há»".
"Còn không mau cút Ä‘i?" Hoa Nhược HÆ° lạnh lùng liếc nhìn đám ngÆ°á»i Äao tháºp tam, nhẹ giá»ng quát.
"Äệ đệ, tên kia hình nhÆ° còn sắc sÆ¡n cả đệ, cứ nhìn tá»· tá»· nhÆ° váºy!" Hoa Thiên Tinh Ä‘á»™t nhiên nói nhá», còn dùng ngón tay chỉ sang bên kia, Hoa Nhược HÆ° theo hÆ°á»›ng ngón tay của nà ng nhìn qua, không khá»i má»™t tráºn lá»a giáºn trà o dâng, lại có má»™t tên không biết chết sống dùng đôi mắt say đắm nhìn Hoa Thiên Tinh, trong ánh mắt rõ rà ng mang theo ý dâm ô.
"Giết bá»n chúng!" Trong đầu Hoa Nhược HÆ° Ä‘á»™t nhiên xuất hiện má»™t thanh âm, thanh âm nà y không biết là từ nÆ¡i nà y Ä‘i ra, chẳng qua Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng không kịp suy nghÄ©, đầu óc của hắn hiện tại đã trà n ngáºp ý niệm nà y, đó chÃnh là giết những ngÆ°á»i nà y, giết những kẻ dám bất kÃnh vá»›i Hoa Thiên Tinh.
"Các ngÆ°Æ¡i Ä‘i tìm chết Ä‘i!" Má»™t thanh âm lạnh nhÆ° băng nhÆ° từ trong địa ngục phát ra từ miệng Hoa Nhược HÆ°, cÅ©ng đồng thá»i tuyên cáo váºn mệnh của bá»n chúng, Tình kiếm chi Thiên Tinh! Các ngÆ°Æ¡i dám là m tá»· tá»· mất hứng, các ngÆ°Æ¡i tất phải chết! HÆ¡n mÆ°á»i đóa huyết hoa huyến lệ nở rá»™ trên bầu trá»i, má»™t tráºn tiếng kêu thảm thiết vang lên, đồng thá»i mang theo những tiếng hô hoán, hÆ¡n mÆ°á»i thân thể Ä‘á»™t nhiên nhÆ° những cái túi da, má»m nhÅ©n gục trên mặt đất, không có phát ra bất cứ tiếng Ä‘á»™ng gì.
Sau khi tráºn chiến bình tức lại, trong mắt Hoa Nhược HÆ° lại tá»±a hồ có và i phần mê mang, ngÆ¡ ngác nhìn những thi thể trên mặt đất, tháºt lâu sau má»›i cháºm rãi xoay ngÆ°á»i, chuẩn bị rá»i Ä‘i.
"Äệ đệ, tá»· tá»· cùng đệ vá» nhà " Hoa Thiên Tinh kéo tay Hoa Nhược HÆ°, cÆ°á»i hì hì. Hoa Nhược HÆ° trên mặt lá»™ ra nụ cÆ°á»i, hắn đối vá»›i bản thân vừa rồi sao lại tâm ngoan thủ lạt nhÆ° váºy cÅ©ng có chút mê hoặc khó hiểu, chẳng qua hắn nghÄ© chỉ cần tá»· tá»· có thể cao hứng, váºy tất cả cÅ©ng sẽ không quan hệ.
Bạch Y trong lòng khẽ phát lạnh, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, hắn sẽ không bởi vì mấy ngÆ°á»i nà y chết mà cảm thấy sợ hãi, hắn khi là sát thủ cÅ©ng đã không biết có bao nhiêu ngÆ°á»i chết trên tay hắn, hắn khiếp sợ chÃnh là võ công của Hoa Nhược HÆ°, chỉ má»™t chiêu Ä‘Æ¡n giản, hÆ¡n mÆ°á»i sinh mạng cứ nhÆ° váºy mà biến mất trên Ä‘á»i nà y. Bất chấp hắn đã sá»›m biết võ công của Hoa Nhược HÆ° sâu không lÆ°á»ng được, nhÆ°ng khi tá»± mắt thấy hắn tại phố ra tay tà n sát, loại cảm giác nà y lại rất khác.
Nhìn thấy Hoa Nhược HÆ° cùng Hoa Thiên Tinh nắm tay nhau Ä‘i, Bạch Y thoáng do dá»± má»™t chút liá»n Ä‘uổi theo, mục Ä‘Ãch của hắn vốn chÃnh là Thiên Tinh Minh, hiện tại mắt thấy Thiên Tinh Minh gần trong gang tấc, hắn tá»± nhiên sẽ không buông tha.
"Äệ đệ, tá»· tá»· không Ä‘i và o trong đâu" Äến cá»a Thiên Tinh Minh, Hoa Thiên Tinh dừng lại.
Hoa Nhược HÆ° trong lòng ảm đạm, Hoa Thiên Tinh vẫn không muốn và o trong Hoa phủ dù trong chốc lát, tháºm chà ngay cả cá»a Hoa phủ cÅ©ng không muốn và o, chẳng qua hắn cÅ©ng biết hắn không thể thay đổi quyết định của nà ng, hắn lại cà ng không nhẫn tâm lay chuyển ý nghÄ© của nà ng, vì thế hắn Ä‘Ã nh phải yên lặng gáºt đầu, có chút không nỡ buông tay của Hoa Thiên Tinh ra, sau đó Ä‘Æ°a mắt nhìn theo tiên ảnh của nà ng dần dần khuất khá»i tầm mắt.
"Bạch Y, ta mặc kệ lá»i ngÆ°Æ¡i nói là tháºt hay giả, ngÆ°Æ¡i nếu muốn bÆ°á»›c qua cánh cá»a nà y, trÆ°á»›c hết phải để ra phong bế võ công của ngÆ°Æ¡i lại" Hoa Nhược HÆ° rốt cuá»™c đã Ä‘em sá»± chú ý chuyển sang Bạch Y, nhìn hắn rồi từ từ nói.
"Ta tin tưởng trong phủ của Hoa công tá» má»›i an toà n, thỉnh Hoa công tá» ra tay!" Bạch Y tháºt ra rất rõ rà ng, hắn cÅ©ng biết hắn hiện tại không có cá»a cò kè mặc cả, cà ng huống chi hắn cÅ©ng không nghÄ© tá»›i cò kè mặc cả, hắn chỉ là muốn tìm ngÆ°á»i có thể giúp hắn trả được mối thù nà y, hắn cho rằng chỉ có Hoa Nhược HÆ° mà thôi.
Hoa Nhược HÆ° phong bế võ công của Bạch Y, sau đó dẫn hắn Ä‘i và o rồi giao cho Hoa Ngá»c Phượng, loại chuyện nà y hắn tin tưởng rằng Hoa Ngá»c Phượng xá» lý rất thÃch hợp. Tháºt ra vốn chuyện lá»›n nhá» của Thiên Tinh Minh hắn rất Ãt khi nhúng tay nà o, trên cÆ¡ bản Ä‘á»u là do Hoa Ngá»c Phượng cùng Tây Môn Lâm còn có Triệu TrÆ°á»ng Không ba ngÆ°á»i xá» lý.
"Thiếu gia, thiếu gia!" Hà m Tuyết chạy tá»›i, chẳng qua rất kỳ quái là lần nà y nà ng lại còn dẫn theo hai ngÆ°á»i, má»™t là Tuyết Du Du, ngÆ°á»i kia lại là Chu Chu.
Ba ngÆ°á»i các nà ng từ khi nà o đã thân thiết nhÆ° váºy? Hoa Nhược HÆ° âm thầm có chút kỳ quái, chẳng qua nói đến, ba ngÆ°á»i các nà ng tuổi cÅ©ng sà ng sà ng nhau, Hà m Tuyết tuy lá»›n hÆ¡n má»™t chút, chẳng qua nà ng ta vẫn rất là con nÃt, cho nên xem ra, ba ngÆ°á»i các nà ng ở cùng má»™t chá»—, cÅ©ng không quá kỳ quái.
"Tiểu Tuyết, muá»™i không có Ä‘i quấy rối đó chứ?" Hoa Nhược HÆ° mỉm cÆ°á»i há»i.
"Thiếu gia, ngÆ°á»i ta Ä‘i quấy rối hồi nà o chứ" Hà m Tuyết bổ nhà o và o lòng Hoa Nhược HÆ° mà là m nÅ©ng nói, "Thiếu gia, muá»™i cùng Du Du Chu Chu Ä‘ang chuẩn bị Ä‘i ra ngoà i chÆ¡i, ngÆ°á»i dẫn Tiểu Tuyết Ä‘i có được không?†Nà ng vẫn muốn cùng Hoa Nhược HÆ° Ä‘i ra ngoà i chÆ¡i.
"Tiểu Tuyết, các nà ng Ä‘i Ä‘i, ta còn có việc" Hoa Nhược HÆ° vá»™i và ng lắc đầu, nghÄ© đến lần trÆ°á»›c cùng Tuyết Du Du Chu Chu Ä‘i ra ngoà i chÆ¡i có ná»a buổi đã tiêu tốn chừng đó, hắn cÅ©ng không muốn lại vác cả ná»a căn phố vá».
Hà m Tuyết năn nỉ hồi lâu vẫn không lay chuyển được Hoa Nhược HÆ°, Ä‘Ã nh phải tức giáºn cùng hai nà ng kia Ä‘i ra ngoà i, Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng âm thầm lau mồ hôi, cuối cùng đã xem nhÆ° thoát khá»i được nha đầu nà y.
Bạch Y cÅ©ng không Ä‘em lại cho Thiên Tinh Minh tÆ° liệu hữu dụng gì, hắn tuy biết chá»— Diệp Bất Nhị ẩn thân, nhÆ°ng Hoa Ngá»c Phượng sá»›m cÅ©ng đã Ä‘iá»u tra ra, tháºm chà so vá»›i Bạch Y biết còn rõ rà ng hÆ¡n, còn vá» vị trà của Äá»™c Môn, Bạch Y cÅ©ng không biết, Ä‘iá»u duy nhất biết chÃnh là thì ra Bạch Y lâu vốn là dùng để cho Diệp Bất Nhị thu tháºp tiá»n tà i, Bạch Y lâu giết ngÆ°á»i phà rất cao, vì Bạch Y lâu xác xuất thà nh công rất cao, cho nên ngÆ°á»i thuê sát thủ Bạch Y lâu tá»± nhiên cÅ©ng rất nhiá»u, hà ng năm thu và o rất khả quan, mà mấy cái nà y, Ä‘á»u được Diệp Bất Nhị dùng để phát triển thế lá»±c.
Thiên Tinh Minh lại xảy ra má»™t số việc nhá», Hoa Phi Hoa để lại thÆ° má»™t mình rá»i Ä‘i, nói là muốn Ä‘i tìm Lam Tuyết Nhu, Lam Tuyết Nhu mất tÃch đã lâu, Hoa Phi Hoa cÅ©ng ăn không ngon ngủ không yên, Hoa Ngá»c Phượng nhiá»u ngà y tìm kiếm cÅ©ng không ra, hắn rốt cuá»™c nhịn không được. Chẳng qua xem ra, Hoa Phi Hoa tá»±a hồ đã có má»™t Ãt tin tức của Lam Tuyết Nhu, nhÆ°ng cÅ©ng thá»±c khó nói vì cái gì mà muốn má»™t mình Ä‘i tìm? Cái nà y cÅ©ng là m cho má»i ngÆ°á»i lo lắng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, lo lắng nhất tá»± nhiên là Hoa Phi Má»™ng, Hoa Phi Má»™ng lo lắng, Hoa Nhược HÆ° tá»± nhiên cÅ©ng không thể bình an.
"SÆ° đệ, Hồng Nguyệt Nhi cùng Bạch Tâm TÄ©nh hẳn vẫn còn ở chá»— Tôn Vân Nhạn, lại nói đến ta thá»±c sá»± xin lá»—i Phi Hoa, việc Ä‘iá»u tra Diệp Bất Nhị cùng Tiên cung bá» bá»™n, ta cÅ©ng không thể quản nhiá»u chuyện nhÆ° váºy được" Hoa Ngá»c Phượng trên mặt lá»™ ra và i phần áy náy, khẽ trầm ngâm má»™t chút rồi nói, "Chà ng Ä‘i tá»›i chá»— Tôn Vân Nhạn, há»i nà ng ta vá» chuyện Hồng Nguyệt Nhi cùng Bạch Tâm TÄ©nh Ä‘i".
Hoa Nhược HÆ° có chút miá»…n cưỡng gáºt đầu, từ sau khi PhÆ°Æ¡ng Hiệp há»i hắn, hắn nhìn thấy Tôn Vân Nhạn cÅ©ng cảm thấy có chút không được tá»± nhiên.
Tà i sản của onlyyou
06-04-2010, 03:52 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Feb 2010
Äến từ: tphcm
Bà i gởi: 66
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 39 Times in 4 Posts
Tình Kiếm – Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Quyển 11
Chương 8: Nhất sanh tình nhân
NgÆ°á»i dịch: Ngạo Thiên Môn
Tà i trợ: duthanchi, megai
Trá»i đã tối, hiện tại Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là nhìn không thấy ánh trăng, chẳng qua Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng đợi sau khi trá»i tối má»›i ra ngoà i Ä‘i tìm Tôn Vân Nhạn, vốn vì mệnh lệnh của Tô Äại Nhi, Tôn Vân Nhạn nên Ä‘i theo Hoa Nhược HÆ° má»›i đúng, chỉ có Ä‘iá»u Tôn Vân Nhạn cảm thấy xấu hổ khi ở lại Hoa phủ, Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng không tiện bức nà ng.
Nhìn thấy bóng dáng của Hoa Nhược HÆ° biến mất trÆ°á»›c mắt mình, Hoa Ngá»c Phượng sắc mặt lại dần dần trở nên cà ng ngà y cà ng ngÆ°ng trá»ng, còn trà n ngáºp sá»± lo lắng, hai mắt tá»±a hồ giăng kÃn má»™t tầng sÆ°Æ¡ng mù, nà ng lo lắng tÆ°Æ¡ng lai có thể xuất hiện sá»± tình đả kÃch trà mạng cho tình lang, nhÆ°ng nà ng hiện tại lại không có biện pháp giải quyết.
"Ngá»c Phượng tá»·!" Ngoà i cá»a truyá»n đến má»™t thanh âm má»m mại, Diệp VÅ© Ảnh xuất hiện tại cá»a, Hoa Ngá»c Phượng trong lòng âm thầm cảm thấy có chút kỳ quái, Diệp VÅ© Ảnh cho tá»›i nay, cÆ¡ hồ không ra khá»i cá»a, ngoại trừ Tây Môn Lâm, nà ng cÆ¡ hồ không nói chuyện vá»›i ai, hiện tại lại chủ Ä‘á»™ng tìm đến nà ng, cho nên má»›i có thể là m cho nà ng cảm thấy ngoà i ý muốn.
"VÅ© Ảnh, và o Ä‘i, tìm tá»· có việc gì?" Hoa Ngá»c Phượng ôn nhu tiếp đón, Diệp VÅ© Ảnh mấy ngà y qua cà ng ngà y cà ng tiá»u tụy, ngÆ°á»i rõ rà ng là gầy Ä‘i rất nhiá»u.
"Ngá»c Phượng tá»·, muá»™i nghe sÆ° tá»· nói, tá»· biết cha của muá»™i ở đâu phải không?" Diệp VÅ© Ảnh thấp giá»ng há»i.
Hoa Ngá»c Phượng hÆ¡i ngạc nhiên, trầm ngâm má»™t lát, sau đó gáºt đầu.
"Ngá»c Phượng tá»·, muá»™i muốn Ä‘i gặp cha" Diệp VÅ© Ảnh thanh âm vẫn rất thấp, nhÆ°ng cÅ©ng rất kiên quyết.
"VÅ© Ảnh, muá»™i không thể Ä‘i đến đó" Hoa Ngá»c Phượng nhẹ nhà ng thở dà i má»™t tiếng, "Ta không thể đáp ứng muá»™i".
"Ngá»c Phượng tá»·, mặc kệ nói nhÆ° thế nà o thì ông ta cÅ©ng là cha muá»™i, muá»™i cÅ©ng là đứa con gái duy nhất" Diệp VÅ© Ảnh trong mắt mÆ¡ hồ đã có nÆ°á»›c mắt, "Muá»™i biết má»i ngÆ°Æ¡i muốn đối phó vá»›i cha muá»™i, nếu cha ta vẫn chấp mê bất ngá»™, khẳng định là không có kết cục tốt. Thân là con gái của cha, muá»™i phải kết thúc trách nhiệm là m con, tuy hy vá»ng rất xa vá»i, nhÆ°ng muá»™i vẫn muốn Ä‘i khuyên cha. Ngá»c Phượng tá»·, hy vá»ng tá»· có thể thà nh toà n!"
"Äược rồi, muá»™i phải cẩn tháºn đó!" Hoa Ngá»c Phượng sau khi suy nghÄ©, rốt cuá»™c gáºt gáºt đầu đáp ứng.
Hoa Nhược HÆ° vừa má»›i đến chá»— của Tôn Vân Nhạn, Ä‘ang chuẩn bị Ä‘i và o thì lại đụng má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang từ bên trong Ä‘i ra, không khá»i rất xấu hổ, bởi vì ngÆ°á»i Ä‘i ra chÃnh là PhÆ°Æ¡ng Hiệp.
"PhÆ°Æ¡ng huynh" Hoa Nhược HÆ° ngượng ngùng cÆ°á»i chà o há»i PhÆ°Æ¡ng Hiệp. PhÆ°Æ¡ng Hiệp sắc mặt vốn rất tệ, nhìn thấy Hoa Nhược HÆ° lại cfng khó coi hÆ¡n nữa.
"Tháºt đúng lúc" PhÆ°Æ¡ng Hiệp vẻ mặt không biết là khóc hay là cÆ°á»i, chẳng qua tá»±a hồ cÅ©ng không có vẻ là thống háºn Hoa Nhược HÆ°.
"Ừm, ta, ta tìm Tôn cô nÆ°Æ¡ng có chút việc" Hoa Nhược HÆ° hiện tại cảm giác tháºt sá»± là không có cách nà o để hình dung, quả thá»±c nhÆ° là bị ngÆ°á»i ta bắt gian váºy.
"Váºy không quấy rầy, PhÆ°Æ¡ng má»— Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c!" PhÆ°Æ¡ng Hiệp miá»…n cưỡng chà o, tá»±a hồ có chút bối rối bÆ°á»›c nhanh Ä‘i, Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng nhẹ nhà ng thở ra má»™t hÆ¡i, hắn cÅ©ng tháºt không biết nên nói cái gì vá»›i PhÆ°Æ¡ng Hiệp.
Hoa Nhược HÆ° trá»±c tiếp Ä‘i và o phòng của Tôn Vân Nhạn, phát hiện Tôn Vân Nhạn Ä‘ang ngồi ngẩn ngÆ°á»i ở bên cạnh bà n, đối vá»›i việc Hoa Nhược HÆ° đến tá»±a hồ cÅ©ng không có cảm giác.
"Tôn cô nÆ°Æ¡ng…" Hoa Nhược HÆ° nói xong lại cảm giác có chút không đúng, vì thế cÅ©ng không nói tiếp nữa, chẳng qua bất kể nói nhÆ° thế nà o, má»™t tiếng nà y của hắn đã là m cho Tôn Vân Nhạn bừng tỉnh, quay đầu lại nhìn Hoa Nhược HÆ°, lại quay đầu tiếp tục ngẩn ngÆ°á»i ra.
"PhÆ°Æ¡ng huynh đến tìm nà ng có chuyện gì không?" Hoa Nhược HÆ° nhịn không được há»i.
"Không có việc gì, nói đến cũng không có quan hệ gì với chà ng" Tôn Vân Nhạn đầu cũng không quay lại, bộ dáng rất lãnh đạm.
"Chúng ta không cần khách khà nhÆ° váºy chứ?" Hoa Nhược HÆ° cÆ°á»i khổ nói.
"Ta đã đáp ứng Cung chủ, khi thá»i cÆ¡ đến, ta sẽ nháºn lấy vị trà Cung chủ Ma cung, sau đó ta cÅ©ng sẽ sống ở trong Ma cung" Tôn Vân Nhạn cháºm rãi đứng lên, sau đó lại cháºm rãi xoay ngÆ°á»i, hai mắt nhìn Hoa Nhược HÆ°, ngữ khà rất bình tÄ©nh, "Ta nghÄ© Cung chủ cÅ©ng đã nói cho chà ng biết?"
"Nà ng nếu không muốn là m Cung chủ, cÅ©ng có thể không nháºn" Hoa Nhược HÆ° thấp giá»ng nói, hắn mÆ¡ hồ có thể cảm giác được sá»± oán háºn đối vá»›i hắn trong giá»ng nói của Tôn Vân Nhạn.
"Ta sao lại không muốn? Cung chủ Ma cung uy chấn thiên hạ, đó là uy phong cỡ nà o! Tôn Vân Nhạn ta có thể có được má»™t ngà y nhÆ° thế, ta sao lại không muốn?" Tôn Vân Nhạn lạnh nhạt cÆ°á»i, tá»±a hồ rất cao hứng, chỉ là Hoa Nhược HÆ° lại nghe ra trong giá»ng nói của nà ng có sá»± thÆ°Æ¡ng tâm.
"Nà ng không cần nhÆ° váºy, tháºt ra ta biết nà ng không tình nguyện, nà ng cứ yên tâm, ta sẽ thÆ°Æ¡ng lượng cùng Äại Nhi, nhất định sẽ tìm được ngÆ°á»i khác thay thế" Hoa Nhược HÆ° trong lòng xuất hiện sá»± áy náy, hắn thá»±c rất Ãch ká»·, để có thể ở cùng vá»›i Tô Äại Nhi mà đem gánh nặng nà y ném qua trên ngÆ°á»i Tôn Vân Nhạn, hÆ¡n nữa cứ nhÆ° váºy, rõ rà ng là nói cho Tôn Vân Nhạn, Hoa Nhược HÆ° tình nguyện vì Tô Äại Nhi mà bá» qua nà ng.
"Không cần, ta đã sá»›m nói qua, Tôn Vân Nhạn ta tá»± biết rõ, đối vá»›i ta mà nói, tiếp nhân địa vị Cung chủ là lá»±a chá»n tốt nhất của ta!" Tôn Vân Nhạn lạnh lùng nói, đối vá»›i Ä‘á» nghị của Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng không chút cảm kÃch.
"Nà ng khi nà o thì có thể tháºt sá»± nghe ta nói đây?" Hoa Nhược HÆ° có chút bất đắc dÄ© nói.
"Chà ng không phải là gì của ta, ta cần thiết phải nghe chà ng nói sao?" Tôn Vân Nhạn không biết là tức giáºn hay thế nà o, nói chuyện cÅ©ng không chút khách khÃ.
"Chúng ta không tranh cãi nữa, chuyện nà y để lúc khác nói sau, ta đến cÅ©ng là có việc tìm nà ng" Hoa Nhược HÆ° chuyển Ä‘á» tà i, chÃnh sá»± vẫn quan trá»ng hÆ¡n.
"Có chuyện thì má»›i đến sao?" Tôn Vân Nhạn có vẻ tức giáºn nói.
"Phương Hiệp có thể đến, ta sao lại không thể?" Hoa Nhược Hư cũng có chút buồn bực nói.
"Có chuyện gì thì nói mau đi!" Tôn Vân Nhạn sắc mặt hơi đổi, thần sắc rất mất tự nhiên, quay đầu sang một bên nói.
"Hồng Nguyệt Nhi cùng Bạch Tâm TÄ©nh có phải trong tay nà ng?" Hoa Nhược HÆ° tuy có chút bất mãn Tôn Vân Nhạn cố ý chuyển dá»i mục tiêu, chẳng qua vẫn phải há»i chuyện nên há»i.
"Bá»n hỠở chá»— của ta, chà ng xem lá»t mắt thì có thể dẫn Ä‘i lúc nà o cÅ©ng được" Tôn Vân Nhạn đầu cÅ©ng không quay lại, tùy ý nói.
"Nà ng đừng có nói báºy, cái gì mà ta xem lá»t mắt bá»n há»? Ta chỉ muốn há»i bá»n há» có biết Lam Tuyết Nhu ở đâu thôi!" Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng không biết nên khóc hay cÆ°á»i.
"Tá»· muá»™i bá»n há» cÅ©ng không biết Lam Tuyết Nhu Ä‘ang ở đâu, chẳng qua nói tá»›i, đứa con bảo bối của chà ng chÃnh là do Bạch Tâm TÄ©nh trá»™m Ä‘i" Tôn Vân Nhạn tiếp lá»i, "Äúng rồi, ta có tin tức quên nói cho chà ng, đứa con bảo bối của chà ng có thể còn sống".
"Nà ng sao không sá»›m nói cho ta?" Khi Hoa Nhược HÆ° rốt cuá»™c đã hiểu được ý của Tôn Vân Nhạn lại có chút cảm giác bá»±c tức, giÆ°Æ¡ng mắt nhìn Tôn Vân Nhạn há»i.
"Ta chỉ là giúp Cung chủ tìm mà thôi, hiện tại còn chÆ°a tìm được, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không nói vá»›i chà ng" Tôn Vân Nhạn có vẻ không quan tâm nói, đối vá»›i ánh mắt tức giáºn của Hoa Nhược HÆ° má»™t chút cÅ©ng không để ở trong lòng, "Nói đến, nói đến đứa nhá» bị chết có phải là con của chà ng hay không, chà ng nên rõ rà ng hÆ¡n ta má»›i phải".
Chỉ tiếc, Tôn Vân Nhạn lại không biết Hoa Nhược HÆ° tháºt đúng là không thể xác định, bởi vì hắn cÅ©ng không nhìn kỹ thi thể của đứa nhá», bởi vì lúc đó hắn đã nháºn định đứa nhá» kia chÃnh là cốt nhục của hắn cùng Hoa Ngá»c Loan, căn bản là không nghÄ© tá»›i đứa nhá» còn có thể bị ngÆ°á»i đánh tráo.
"Ta Ä‘i vá» trÆ°á»›c đây, nếu nà ng có tin tức của Lam Tuyết Nhu hoặc con của ta, nhất định phải láºp tức báo cho ta" Hoa Nhược HÆ° cảm thấy phải láºp tức trở vá» há»i rõ Hoa Ngá»c Loan má»›i được, dù sao nà ng cÅ©ng là mẹ, đứa nhá» kia là tháºt là giả, nà ng cÅ©ng nên biết rõ má»›i đúng.
"Chà ng có vẻ rất quan tâm tới Lam Tuyết Nhu, hai tỷ tỷ của cô ta tựa hồ cũng rất lo lắng cho chà ng!" Tôn Vân Nhạn ngữ khà mang theo sự trà o phúng.
"Nà ng rốt cuá»™c biết hay không biết, Lam Tuyết Nhu vốn thÃch PhÆ°Æ¡ng Hiệp, chẳng qua hiện tại cùng Hoa Phi Hoa ở má»™t chá»—, nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ có thể cùng ta tÃnh là quan hệ thân thÃch, không có gì khác" Hoa Nhược HÆ° trong lòng cÅ©ng thầm than, chẳng qua cÅ©ng phải giải thÃch.
"Nà ng ta sao lại cùng Hoa Phi Hoa ở má»™t chá»—, sÆ° đệ ta chẳng lẽ không xứng vá»›i nà ng?" Tôn Vân Nhạn nghe đến đó lại hứng thú truy há»i.
"CÅ©ng là do sÆ° đệ tốt của nà ng không thÃch ngÆ°á»i ta!" Hoa Nhược HÆ° tức giáºn nói, "Trong lòng hắn chỉ có nà ng, nà ng cÅ©ng không phải là không biết, hắn hiện tại vì nà ng, đã trở mặt cùng ta rá»i khá»i Thiên Tinh Minh".
"Ta Ä‘ang muốn há»i chà ng, sÆ° đệ mà sao mà biết chuyện giữa chúng ta? Chà ng muốn chÆ¡i đùa vá»›i ta cÅ©ng không tÃnh, cÅ©ng không cần Ä‘i nói khắp nÆ¡i nhÆ° váºy chứ?" Tôn Vân Nhạn bị Hoa Nhược HÆ° nhắc tá»›i, bắt đầu tìm hắn tÃnh sổ, đôi mắt của nà ng tức giáºn nhìn chằm chằm và o Hoa Nhược HÆ°.
"Ta không có Ä‘i nói lung tung, cà ng không có ý chÆ¡i đùa vá»›i nà ng, tin hay không là do nà ng!" Hoa Nhược HÆ° giá»ng Ä‘iêu cÅ©ng có vẻ bá»±c tức, Tôn Vân Nhạn đối vá»›i hắn vẫn mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ là m cho trong lòng hắn cảm thấy có chút không được thoải mái.
"Váºy sÆ° đệ ta là m sao mà biết?" Tôn Vân Nhạn lại tá»±a hồ hoà n toà n không tin lá»i Hoa Nhược HÆ° nói.
"Äệ tá» Côn Lôn của nà ng nhiá»u nhÆ° váºy, ta là m sao biết là ai nói?" Hoa Nhược HÆ° bá»±c tức nói, "Hoa Nhược HÆ° ta tuy không phải là quân tá» gì, nhÆ°ng cÅ©ng không rảnh rá»—i Ä‘i Ä‘em loại chuyện nà y nói lung tung!"
"Chà ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải là quân tá» rồi!" Tôn Vân Nhạn láºp tức mỉa mai, "Chà ng vốn chÃnh là má»™t tiểu nhân!"
"Quân tá» cÅ©ng tốt tiểu nhân cÅ©ng tốt, ta không muốn tranh cãi vá»›i nà ng" Hoa Nhược HÆ° Ä‘á»™t nhiên mỉm cÆ°á»i, trong lòng âm thầm cảm thấy mình cÅ©ng có chút buồn cÆ°á»i, tranh cãi cùng nà ng thì có ý nghÄ©a gì chứ? NghÄ© váºy hắn còn nói má»™t câu là m cho Tôn Vân Nhạn ứng phó không kịp, "Nà ng là nữ nhân của ta, ta không cần so Ä‘o vá»›i nà ng".
"Äừng có mà nói hÆ°u nói vượn, ta không phải là nữ nhân của chà ng!" Tôn Vân Nhạn mặt Ä‘á» lên, vá»™i và ng phản bác.
"Ta vá» trÆ°á»›c, đợi lát nữa sẽ lại đến tìm nà ng!" Hoa Nhược HÆ° vá»™i vã muốn vá» há»i Hoa Ngá»c Loan vá» chuyện đứa nhá», không đấu võ miệng vá»›i Tôn Vân Nhạn nữa, nói xong những lá»i nà y liá»n vá»™i và ng rá»i Ä‘i.
Khi Hoa Ngá»c Loan nghe Hoa Nhược HÆ° nói xong tiá»n nhân háºu quả thì lại hoà n toà n ngây ngÆ°á»i ra.
"SÆ° đệ, chà ng nói con của chúng ta, con của chúng ta còn sống sao?" Hoa Ngá»c Loan có chút run rẩy há»i.
"SÆ° tá»·, ta cÅ©ng không thể khẳng định, ta muốn há»i nà ng trÆ°á»›c, ngà y đó đứa nhá» mà chúng ta nhìn thấy, có phải chÃnh là con cảu chúng ta không?" Hoa Nhược HÆ° ôm Hoa Ngá»c Loan, ôn nhu nói.
Hoa Ngá»c Loan lâm và o trầm tÆ°, sắc mặt lại biến hóa, xem ra là dang nhá»› lại sá»± tình phát sinh ngà y đó. Tuy nói chuyện cÅ© không thể quay lại, nhÆ°ng hiện tại nà ng cÅ©ng không khá»i cẩn tháºn suy nghÄ© lại.
"SÆ° đệ, đứa nhá» kia, có thể, có thể thá»±c sá»± không phải con chúng ta!" Hoa Ngá»c Loan rốt cuá»™c đã nói, có chút do dá»±, nhÆ°ng trên mặt rõ rà ng đã có vẻ vui mừng.
"SÆ° tá»·, là tháºt váºy không?" Hoa Nhược HÆ° trong lòng cÅ©ng vui mừng.
"Ta cÅ©ng không dám khẳng định, ngà y đó ta tháºt ra cÅ©ng không thấy mặt của đứa nhá», ta chỉ thấy y phục trên ngÆ°á»i nó, còn có cái TrÆ°á»ng mệnh khóa kia nữa, nên liá»n nghÄ© đến nó nhất định là con của chúng ta, hiện tại ngẫm lại, nếu đứa nhá» kia thá»±c đã bị ngÆ°á»i ta tráo đổi, thì cÅ©ng rất có thể" Hoa Ngá»c Loan thoáng do dá»± má»™t chút rồi nói.
"Váºy thì tốt rồi, sÆ° tá»·, nà ng cứ nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c, ta hiện tại Ä‘i há»i Bạch Tâm TÄ©nh!" Hoa Nhược HÆ° khó có thể che dấu sá»± vui mừng trong lòng, ôm lấy Hoa Ngá»c Loan thấp giá»ng nói.
"SÆ° đệ, đã trá»… nhÆ° váºy, ngà y mai Ä‘i cÅ©ng được mà " Hoa Ngá»c Loan ôn nhu nói.
Chẳng qua Hoa Nhược HÆ° đã không thể chá», vá»™i và ng đã rá»i khá»i phòng của Hoa Ngá»c Loan mà đi đến chá»— của Tôn Vân Nhạn, má»™t khắc sau, hắn đã xuất hiện trong phòng ngủ của Tôn Vân Nhạn, đúng lúc Tôn Vân Nhạn cÅ©ng đã lên giÆ°á»ng nghỉ ngÆ¡i.
Khi Hoa Nhược Hư và o, Tôn Vân Nhạn đang mặc quần áo, thủ hạ vừa mới âm thầm nói Hoa Nhược Hư tới, nhưng nà ng còn chưa kịp mặc quần áo thì Hoa Nhược Hư đã xông và o.
Bạch Tâm TÄ©nh cùng Hồng Nguyệt Nhi có vẻ có chút tiá»u tụy, các nà ng vẫn cúi đầu, tá»±a hồ không dám nhìn Hoa Nhược HÆ°, dù sao cÅ©ng đã giảm bá»›t tâm sá»±.
Tuy Hoa Nhược HÆ° há»i rất cẩn tháºn, nhÆ°ng vẫn không há»i ra Ä‘iá»u gì.
"Äúng rồi, Bạch cô nÆ°Æ¡ng, không biết ngà y đó cô Ä‘em đứa nhá» giao cho ai?" Hoa Nhược HÆ° ngẫm lại há»i.
"Là Phong Quá Vân tá»± mình nháºn lấy đứa nhá»" Bạch Tâm TÄ©nh thấp giá»ng nói.
Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng không há»i nữa, cùng Tôn Vân Nhạn trở lại phòng, bắt đầu lâm và o trầm tÆ°.
"Chà ng tÃnh là m sao bây giá»? Còn nữa, hai ngÆ°á»i nà y xá» trà thế nà o?" Tôn Vân Nhạn há»i.
"Ta trÆ°á»›c hết phải chứng thá»±c đứa nhá» rốt cuá»™c là còn sống hay không, biện pháp duy nhất là phải Ä‘i tìm Phong Quá Vân, ta phải biết rằng, đứa nhá» trên tay Phong Vân Äá»™ng, có phải là là đứa nhá» mà Bạch Tâm TÄ©nh giao cho Phong Quá Vân hay không" Hoa Nhược HÆ° khẽ trầm ngâm nói, "Còn vá» Bạch Tâm TÄ©nh, có lẽ đến lúc đó ta sẽ thả nà ng ta, chẳng qua cho dù con ta còn sống, nà ng ta cÅ©ng đã hại chết má»™t đứa trẻ vô tá»™i, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng là sá»± tháºt không thể thay đổi".
"Chà ng có biết Phong Quá Vân ở đâu sao?" Tôn Vân Nhạn có chút ngạc nhiên há»i.
"Ta không biết, nhÆ°ng Phượng nhi nhất định biết" Hoa Nhược HÆ° mỉm cÆ°á»i, "Hôm nay đã trá»… rồi, sáng ngà y mai ta sẽ dẫn Bạch Tâm TÄ©nh quang minh chÃnh đại Ä‘i tìm Phong Quá Vân, thuáºn tiện cÅ©ng dò xét Tiên cung luôn".
"CÅ©ng tốt, nếu chà ng có thể chứng minh đứa nhá» còn sống, ta cÅ©ng tiện báo cáo vá»›i Cung chủ" Tôn Vân Nhạn dùng ánh mắt phức tạp liếc nhìn Hoa Nhược HÆ°, "Thá»i gian không còn sá»›m, ta phải nghỉ ngÆ¡i, chà ng cÅ©ng nên trở vá»".
Hoa Nhược HÆ° dùng ánh mắt khác thÆ°á»ng nhìn Tôn Vân Nhạn, hắn hiện tại tâm tình cÅ©ng đã tốt, không chỉ bởi vì đứa nhá» còn sống, còn bởi vì đứa nhá» nếu còn sống thì khúc mắc lá»›n nhất trong lòng Hoa Ngá»c Loan sẽ được giải Ä‘i.
Tôn Vân Nhạn bị ánh mắt của Hoa Nhược HÆ° là m cho có chút bối rối bất an, sắc mặt cÅ©ng hÆ¡i Ä‘á» lên, trong lòng thầm cảm thấy không ổn. Mà dá»± cảm của nà ng láºp tức được chứng thá»±c, Hoa Nhược HÆ° đã bÆ°á»›c tá»›i và i bÆ°á»›c áp sát tá»›i nà ng, khi nà ng muốn lui vá» phÃa sau thì đã phát hiện không thể lui, bởi vì hai tay của Hoa Nhược HÆ° đã ôm lấy eo của nà ng.
Hoa Nhược HÆ° Ä‘á»™t nhiên dùng sức, thân thể má»m mại của Tôn Vân Nhạn đã hoà n toà n áp sát trên ngÆ°á»i hắn, má»™t tay của hắn nhẹ nhà ng vuốt ve lên sau mông của nà ng, má»™t tay đã luồn và o trong áo lót, đặt lên cặp ngá»±c cao ngất.
"Äừng, đừng là m nhÆ° váºy…" Tôn Vân Nhạn thì thà o nói, chỉ là đôi tay của nà ng lại không tá»± chủ ôm lấy cổ của Hoa Nhược HÆ°, trong miệng đã phát ra những âm thanh rên rỉ.
Hoa Nhược HÆ° đầu khẽ cúi xuống hôn lên đôi môi của nà ng, tham lam mút lấy, má»™t lát sau lại bắt đầu dá»c theo đôi môi mà tinh tế hôn xuống dÆ°á»›i.
Quần áo từng món má»™t rá»i khá»i thân thể, thân thể trắng trẻo bóng loáng rốt cuá»™c đã hoà n toà n xuất hiện trÆ°á»›c mắt Hoa Nhược HÆ°, Hoa Nhược HÆ° hai tay nâng nhẹ ngÆ°á»i nà ng lên, Ä‘á»™ng thân tiến và o trong cÆ¡ thể của nà ng, má»™t tiếng tiêu hồn thá»±c cốt đồng thá»i vang lên từ miệng của Tôn Vân Nhạn, ngá»c thể má»m mại nhÆ° linh xà đã quấn chặt lấy ngÆ°á»i hắn.
Vân thu vÅ© tán, Tôn Vân Nhạn nhu nhược nhÆ° không xÆ°Æ¡ng nằm ở trong lòng Hoa Nhược HÆ°, khuôn mặt kiá»u diá»…m đã tăng thêm và i phần lá»™ng lẫy.
"SÆ° đệ hôm nay muốn há»i cÆ°á»›i ta" Tôn Vân Nhạn buồn buồn nói.
"A? Váºy nà ng nói thế nà o?" Hoa Nhược HÆ° giáºt mình, hai tay cÅ©ng đình chỉ di chuyển trên ngÆ°á»i Tôn Vân Nhạn, thấp giá»ng há»i.
"Ta nói Ä‘á»i nà y ta sẽ không láºp gia đình nữa" Tôn Vân Nhạn có chút buồn rầu nói, "SÆ° đệ nghÄ© đến thân thể ta không sạch sẽ má»›i không muốn gả cho hắn, hắn luôn không rõ, ta tháºt ra không há» thÃch hắn".
"Thá»±c không nghÄ© tá»›i, PhÆ°Æ¡ng huynh đối vá»›i nà ng lại si tình nhÆ° váºy" Hoa Nhược HÆ° nhẹ nhà ng thở dà i má»™t tiếng.
"Bộ chà ng nghĩ ai cũng lăng nhăng giống như chà ng sao?" Tôn Vân Nhạn hừ một tiếng.
"Ta sẽ Ä‘i nói chuyện vá»›i hắn, ta nói cho hắn nà ng đã gả cho ta, ta nghÄ© nhÆ° váºy hắn sẽ không tìm đến nà ng nữa" Hoa Nhược HÆ° ngẫm lại nói, "Tuy nhÆ° váºy, ta cùng hắn sẽ hoà n toà n không thể thà nh bằng hữu, chẳng qua sá»± tình cuối cùng cÅ©ng phải nói rõ".
"Ta nói rồi ta sẽ không láºp gia đình nữa, cà ng huống chi, ta có láºp gia đình, cÅ©ng không gả cho sÆ° đệ" Tôn Vân Nhạn nói xong xoay ngÆ°á»i quay lÆ°ng vá» phÃa Hoa Nhược HÆ°.
"Nà ng muốn thế nà o?" Hoa Nhược HÆ° tháºt sá»± không rõ nà ng rốt cuá»™c Ä‘ang nghÄ© cái gì.
"Ta vẫn bình thÆ°á»ng, ta cÅ©ng không phải là má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng, ta không muốn tranh Ä‘ua vá»›i nữ nhân bên cạnh chà ng, ta cÅ©ng thÃch quan hệ giữa chúng ta cứ nhÆ° thế nà y" Tôn Vân Nhạn thản nhiên nói, "Chà ng không cần quá yêu ta, ta cÅ©ng sẽ không quá yêu chà ng, ta sẽ không vì chà ng có nữ nhân khác mà ăn dấm chua, chà ng cÅ©ng sẽ không phải khó xá» vá» ta, phòng của ta chà ng lúc nà o cÅ©ng có thể và o, chẳng qua ta sẽ không chủ Ä‘á»™ng Ä‘i tìm chà ng. Sau nà y ta sẽ chú tâm thống lÄ©nh Ma cung, chà ng cÅ©ng có thể an tâm tiêu diêu cùng thê thiếp. NhÆ° thế đối vá»›i chúng ta mà nói, là lá»±a chá»n tốt nhất".
Tà i sản của onlyyou
06-04-2010, 03:54 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Feb 2010
Äến từ: tphcm
Bà i gởi: 66
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 39 Times in 4 Posts
Tình Kiếm – Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Quyển 11
ChÆ°Æ¡ng 9: Äa tình chi bÃ
NgÆ°á»i dịch: Ngạo Thiên Môn
Tà i trợ: duthanchi, megai
Khi Hoa Nhược HÆ° Ä‘ang trầm túy trong ôn nhu của Tôn Vân Nhạn, Hoa Ngá»c Phượng lại xuất hiện trong phòng Hoa Thiên Tinh.
Hoa Thiên Tinh cÆ°á»i khanh khách nhìn Hoa Ngá»c Phượng, mà Hoa Ngá»c Phượng trên mặt lại trà n ngáºp sá»± Æ°u tÆ°.
"Thiên Tinh tá»· tá»·, muá»™i có má»™t số việc muốn thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i tá»·" Hoa Ngá»c Phượng ngồi xuống đối diện Hoa Thiên Tinh, thoáng do dá»± má»™t chút rồi nói.
"Ngá»c Phượng muá»™i muá»™i, muá»™i có việc gì cứ nói đừng ngại, chúng ta cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i ngoà i" Hoa Thiên Tinh ôn nhu cÆ°á»i nói.
"Thiên Tinh tá»· tá»·, cảm tình của sÆ° đệ hắn đối vá»›i tá»·, muá»™i nghÄ© Thiên Tinh tá»· tá»· chắc hẳn rõ hÆ¡n tiểu muá»™i, má»™t khi tá»· rá»i khá»i hắn, háºu quả muá»™i thá»±c không dám tưởng tượng, muá»™i hôm nay tá»›i đây, chÃnh là muốn cùng tá»· tá»· thÆ°Æ¡ng lượng biện pháp đối phó" Hoa Ngá»c Phượng ngữ khà trà n ngáºp sá»± lo lắng.
"Còn có thể có biện pháp nà o? Vết xe đổ muá»™i cÅ©ng đã biết, năm đó ma Ä‘ao Ä‘ao linh hóa thà nh ngÆ°á»i, không tiếc ảnh hưởng ma Ä‘ao đến tâm trà của chủ, giết chóc bốn phÃa, mà cuối cùng hắn rốt cuá»™c đã thà nh công thoát ly ma Ä‘ao, nhÆ°ng còn chÆ°a chân chÃnh trở thà nh ngÆ°á»i, thì đã bị thượng thiên trừng phạt, thiên lôi oanh đỉnh là m cho hình thần câu diệt" Hoa Thiên Tinh mặt lá»™ ra và i phần bi thÆ°Æ¡ng, và i phần bất đắc dÄ©.
"Thiên Tinh tá»· tá»·, cái nà y ta cÅ©ng đã biết, chẳng qua đây chỉ là má»™t truyá»n thuyết, cÅ©ng không nhất định là tháºt, cà ng huống chi, tá»· tá»· là kiếm linh, cÅ©ng không nhất định hoà n toà n giống Ä‘ao linh?" Hoa Ngá»c Phượng có chút vá»™i và ng nói.
"Ngá»c Phượng muá»™i muá»™i, đó không phải là truyá»n thuyết, đó là sá»± tháºt đã từng phát sinh, mà đao linh cùng kiếm linh tháºt ra Ä‘á»u giống nhau, chúng ta Ä‘á»u là linh, chúng ta có phÆ°Æ¡ng thức sinh tồn của chúng ta, chúng ta nhất định phải sống dá»±a và o thần váºt, chúng ta không nên thoát ly khá»i thần váºt mà tồn tại, cà ng không nên vá»ng tưởng trở thà nh ngÆ°á»i" Hoa Thiên Tinh buồn bã cÆ°á»i, cháºm rãi lắc lắc đầu, "Kết cục của ta cÅ©ng sẽ giống nhÆ° Ä‘ao linh, cuối cùng sẽ hóa thà ng tro bụi, ai cÅ©ng không thể thay đổi được váºn mệnh nà y".
"Sẽ không đâu, muá»™i tin tưởng nhất định sẽ có biện pháp" Hoa Ngá»c Phượng thì thà o nói, "Thiên Tinh tá»· tá»·, tá»· thá»±c không thể xảy ra chuyện, tá»· nếu không tồn tại, chỉ sợ sÆ° đệ hắn sẽ thừa nháºn không nổi đả kÃch nà y". "Tá»· đã sống lâu nhÆ° váºy, cÅ©ng hiểu được rất nhiá»u đạo lý, có má»™t số việc, thá»±c không thể cưỡng cầu, chẳng qua tá»· cÅ©ng không hối háºn, tá»· mấy ngà y nà y, tháºt sá»± là khoái hoạt, nếu cho tá»· chá»n, tá»· tình nguyện chỉ sống má»™t ngà y nhÆ° hiện tại, chứ cÅ©ng không muốn trải qua cả ngà n năm cô Ä‘á»™c" Hoa Thiên Tinh Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i, cÆ°á»i tháºt sá»± sáng lạn, "Tá»· trÆ°á»›c kia, chỉ cảm thụ kiếm sÆ° cùng cảm tình khắc cốt ghi tâm đối vá»›i ngÆ°á»i trong lòng hắn, nhÆ°ng khi bản thân tá»· trải qua, tá»· lại phát hiện, cái cảm giác nà y hoà n toà n không giống. Tá»· hiện tại đã thá»±c sá»± thá»a mãn, ta biết, đệ đệ cả Ä‘á»i nà y, sẽ nhá»› tá»›i tá»·".
"Thiên Tinh tá»· tá»·, muá»™i biết tá»· thá»±c không nỡ rá»i sÆ° đệ, muá»™i cÅ©ng biết tá»· cÅ©ng không muốn rá»i khá»i hắn, má»™t khi đã nhÆ° váºy, tá»· vì cái gì mà không cùng muá»™i thÆ°Æ¡ng lượng đối sách? Muá»™i tin tưởng rằng trá»i cÅ©ng không nỡ tuyệt Ä‘Æ°á»ng ngÆ°á»i" Hoa Ngá»c Phượng có chút lo lắng nói.
"Trá»i không nỡ tuyệt Ä‘Æ°á»ng ngÆ°á»i sao chứ?" Hoa Thiên Tinh thì thà o nói, rồi nhẹ nhà ng thở dà i má»™t tiếng, "Äáng tiếc, tá»· cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i!"
Hoa Ngá»c Phượng trầm mặc, Hoa Thiên Tinh đúng là hoà n toà n không má»™t chút tin tưởng, nà ng căn bản không tin nà ng còn có thể sống sót, nhÆ° váºy mà nói, thì là m sao có thể nghÄ© ra biện pháp được?
"Ngá»c Phượng muá»™i muá»™i, đệ đệ lấy được muá»™i tháºt sá»± là phúc khà của hắn, muá»™i cái gì cÅ©ng vì hắn, đáng tiếc, đệ đệ hiện tại cà ng ngà y cà ng hoa tâm" Hoa Thiên Tinh nhẹ nhà ng thở dà i má»™t tiếng, "Lại nói tiếp, cái nà y cÅ©ng là do ta tá»± là m tá»± chịu".
"Thiên Tinh tá»· tá»·, tá»· nói váºy là có ý gì?" Hoa Ngá»c Phượng có chút mê hoặc há»i, "Năm đó, Ä‘ao linh có thể cho chủ của ma Ä‘ao nháºp ma, mà tá»· tháºt ra cÅ©ng giống váºy, tá»· cÅ©ng có loại năng lá»±c nà y, trên sá»± tháºt, tá»· cÅ©ng đã là m nhÆ° váºy, chỉ có Ä‘iá»u tá»· nói vá»›i hắn, không muốn cá»± tuyệt những cô gái mà hắn thÃch, cÅ©ng nhất định phải tìm được cô gái mà mình thÃch, chỉ là khi xung quanh hắn nhÆ°ng cô gái cà ng ngà y cà ng nhiá»u, tá»· lại phát hiện tá»· đã bắt đầu ghen tị, muá»™i nói, tá»· có tÃnh là tá»± là m tá»± chịu không?" Hoa Thiên Tinh khóe miệng lá»™ ra nụ cÆ°á»i khổ, buồn buồn nói, "Chẳng qua, Ä‘a tình so vá»›i vô tình cÅ©ng tốt hÆ¡n, nói đến, chỉ cần đệ đệ vui vẻ là được rồi".
"Thiên Tinh tá»· tá»·, tá»· nói, hắn hiện tại, cÅ©ng không phải chân chÃnh là hắn?" Hoa Ngá»c Phượng Ä‘á»™t nhiên cảm giác trong lòng tá»±a hồ rét lạnh.
"Hắn hiện tại, chân chÃnh là hắn, nhÆ°ng không phải là hắn trÆ°á»›c kia" Hoa Thiên Tinh lắc lắc đầu, Ä‘á»™t nhiên nhìn Hoa Ngá»c Phượng cÆ°á»i khẽ má»™t tiếng, "Ngá»c phượng muá»™i muá»™i, muá»™i có phải lo lắng hắn cÅ©ng không tháºt thÃch muá»™i phải không?"
Hoa Ngá»c Phượng cÆ°á»i khổ, cÅ©ng không nói gì.
"Yên tâm Ä‘i, tháºt ra đệ đệ bản tÃnh Ä‘a tình, chỉ là trÆ°á»›c kia bản tÃnh thÆ° sinh quá Ä‘áºm, trong lòng chứa quá nhiá»u lá»… giáo trói buá»™c, cho nên đã che dấu tÃnh cách hắn vốn có, tá»· chỉ là hÆ¡i ảnh hưởng má»™t chút, là m cho hắn hồi phục bản tÃnh hắn vốn có mà thôi, cảm tình của hắn đối vá»›i muá»™i cÅ©ng là tháºt tình, chỉ có Ä‘iá»u, nếu tá»· không âm thầm thay đổi hắn má»™t chút, có lẽ hắn cả Ä‘á»i cÅ©ng sẽ không thổ lá»™ ra vá»›i muá»™i" Hoa Thiên Tinh lại cÆ°á»i nói, Hoa Ngá»c Phượng sắc mặt có chút hồng hồng, tuy đối vá»›i lá»i của Hoa Thiên Tinh có chút bán tÃn bán nghi, chẳng qua tảng đá trong lòng cÅ©ng đã buông xuống.
"Thiên Tinh tá»· tá»·, muá»™i có má»™t vấn Ä‘á» muốn há»i tá»·, Tình kiếm, là tá»· bảo Äại Giang Tiêu cục váºn chuyển sao?" Hoa Ngá»c Phượng tá»±a hồ do dá»± tháºt lâu má»›i há»i ra, sau đó có chút thấp thá»m bất an nhìn Hoa Thiên Tinh.
Hoa Nhược HÆ° sáng sá»›m đã rá»i khá»i giÆ°á»ng, đồng thá»i còn Ä‘em Bạch Tâm TÄ©nh đến Hoa phủ, mà Hồng Nguyệt Nhi vẫn bị Tôn Vân Nhạn giam giữ.
Bạch Tâm TÄ©nh ở tại đại sảnh chá», sau đó Hoa Nhược HÆ° Ä‘i tá»›i phòng của Hoa Ngá»c Phượng, lại phát hiện Hoa Ngá»c Phượng vẻ mặt tiá»u tụy, trong ánh mắt mÆ¡ hồ có tÆ¡ máu, cÅ©ng không khá»i Ä‘au lòng.
"SÆ° đệ, có việc sao chứ?" Hoa Ngá»c Phượng miá»…n cưỡng cÆ°á»i, ngữ khà ôn nhu cÅ©ng không thể che dấu sá»± mệt má»i của nà ng.
"Phượng nhi, ta chỉ đến thăm nà ng, nà ng tinh thần không được tốt, trÆ°á»›c tiên hãy nghỉ ngÆ¡i Ä‘i" Hoa Nhược HÆ° ôn nhu nói, nói xong không khá»i Ä‘em Hoa Ngá»c Phượng ôm lấy, đặt lên trên giÆ°á»ng, đăp má»n cho nà ng rồi ngồi ở bên giÆ°á»ng nhìn nà ng.
Hoa Ngá»c Phượng cảm nháºn được sá»± quan tâm của tình lang, không khá»i cÆ°á»i ngá»t ngà o, trong lòng cÅ©ng xuất hiện cảm giác ngá»t ngà o, qua má»™t lúc nà ng rốt cuá»™c đã không thể chống cá»± lại cÆ¡n buồn ngủ, dần dần ngủ say Ä‘i.
"Xem ra không thể há»i Phượng nhi Tiên cung ở nÆ¡i nà o" Nhìn thấy Hoa Ngá»c Phượng Ä‘iá»m tÄ©nh ngủ, Hoa Nhược HÆ° thầm nghÄ©, hắn chỉ cần há»i nà ng, nà ng khẳng định sẽ biết hắn muốn Ä‘i Tiên cung, nhÆ° váºy nà ng sẽ lại hao tổn tâm tÆ° để an bà i, tháºm chà còn muốn Ä‘i cùng hắn, Hoa Nhược HÆ° không muốn Hoa Ngá»c Phượng mệt má»i nữa, tá»± nhiên cÅ©ng sẽ không há»i.
"Lâm tá»· có lẽ biết?" Hoa Nhược HÆ° ngẫm lại, Ä‘á»™t nhiên cảm giác trong lòng sáng ngá»i, nhẹ nhà ng đứng dáºy Ä‘i ra ngoà i, lại nhẹ nhà ng đóng cá»a, sợ kinh Ä‘á»™ng tá»›i nà ng.
Tây Môn Lâm lại có chút tâm thần bất định, Ä‘ang ở trong phòng Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, Diệp VÅ© Ảnh tối hôm qua rá»i Ä‘i đến bây giá» còn chÆ°a trở vá», nà ng biết Diệp VÅ© Ảnh Ä‘i tìm cha, tuy nà ng cÅ©ng không đồng ý vá»›i cách là m của Diệp VÅ© Ảnh, nhÆ°ng tâm tÆ° của Diệp VÅ© Ảnh đã quyết, hÆ¡n nữa nghÄ© đến Diệp Bất Nhị dù sao cÅ©ng là cha của Diệp VÅ© Ảnh, tục ngữ nói hổ Ä‘á»™c cÅ©ng không ăn thịt con, Diệp VÅ© Ảnh cÅ©ng sẽ không có nguy hiểm, cho nên cuối cùng Tây Môn Lâm cÅ©ng không ngăn trở nà ng ta. Chỉ là hiện tại đã qua má»™t buổi tối, Diệp VÅ© Ảnh vẫn chÆ°a trở vá», là m cho nà ng không thể không lo lắng.
Nà ng nghe ngoà i cá»a truyá»n đến tiếng bÆ°á»›c chân, trong lòng vui vẻ, vá»™i và ng ra đón, lại ngẩn ra.
NgÆ°á»i đến là Hoa Nhược HÆ°, cÅ©ng không phải là Diệp VÅ© Ảnh trở vá» nhÆ° nà ng nghÄ©, tuy gặp lại Hoa Nhược HÆ° trong lòng nà ng cÅ©ng cao hứng, nhÆ°ng mặc kệ nói thế nà o, nà ng vẫn muốn gặp Diệp VÅ© Ảnh hÆ¡n.
"Lâm tá»·" Hoa Nhược HÆ° thấp giá»ng kêu má»™t tiếng, " Nhược HÆ°, đệ rốt cuá»™c cÅ©ng đã bá» ra thá»i gian đến lắm tá»· sao?" Tây Môn Lâm ngữ khà có chút nén giáºn, tuy ở cùng má»™t nhà , nhÆ°ng nếu không có chuyện gì, Tây Môn Lâm bình thÆ°á»ng cÅ©ng không chủ Ä‘á»™ng Ä‘i tìm Hoa Nhược HÆ°, mà thá»i gian gần đây Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng không tá»›i tìm nà ng.
"Lâm tá»·, thá»±c xin lá»—i, mấy ngà y nay…" Hoa Nhược HÆ° có chút áy náy, lúc trÆ°á»›c hắn dẫn nà ng rá»i khá»i tuyệt cốc kia, còn hứa hẹn nhất định sẽ chăm sóc tốt cho nà ng, nhÆ°ng cho đến bây giá», lại thÆ°á»ng xuyên không quan tâm đến nà ng, đặc biệt là lần nà y sau khi từ bên ngoà i trở vá», hắn đại bá»™ pháºn thá»i gian Ä‘á»u ở chá»— mấy nữ nhân Thần cung cùng Tôn Vân Nhạn kia, cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chÆ°a tá»›i thăm Tây Môn Lâm.
"Nhược HÆ°, không có gì, đệ không cần phải nói" Tây Môn Lâm ôn nhu ngăn cản Hoa Nhược HÆ° rồi tiếp tục nói, "Phải nói xin lá»—i nên là tá»·, gần đây phát sinh rất nhiá»u chuyện, nhÆ°ng tá»· cÆ¡ hồ cÅ©ng không giúp được gì cho đệ".
"Lâm tá»·, tá»· nói nhÆ° váºy, đệ thá»±c cảm thấy áy náy" Hoa Nhược HÆ° trên mặt lá»™ ra vẻ xấu hổ, hắn rõ rà ng biết Tây Môn Lâm vì hắn là m rất nhiá»u việc, nà ng cÆ¡ hồ là má»™t ná»a của Thiên Tinh Minh, mà Hoa Nhược HÆ° hắn cÅ©ng không giúp đỡ gì được cho nà ng.
"Nhược HÆ°, tháºt ra tá»· đã sá»›m nói qua, chúng ta là ngÆ°á»i má»™t nhà , tá»· vì đệ là m việc nên là m mà thôi" Tây Môn Lâm buồn buồn nói, "Äệ không cần cảm tạ tá»·, cÅ©ng không cần nói xin lá»—i tá»·, biết không?"
"Lâm tá»·, đệ biết" Hoa Nhược HÆ° gáºt đầu, ná»™i tâm cảm Ä‘á»™ng không thôi, hắn ngoại trừ gáºt đầu còn có thể nói được cái gì?
"Lâm tá»·, tá»· có biết Tổng Ä‘Ã n của Tiên cung ở nÆ¡i nà o không?" Hai ngÆ°á»i cùng trầm mặc má»™t lát, Hoa Nhược HÆ° rốt cuá»™c nói ra mục Ä‘Ãch mà hắn tá»›i nÆ¡i nà y.
"Ngá»c Phượng có nói qua cho tá»·" Tây Môn Lâm gáºt đầu, có chút nghi hoặc nhìn Hoa Nhược HÆ°, "Nhược HÆ°, đệ muốn Ä‘á»™ng thủ sao?"
"Lâm tá»·, đệ muốn Ä‘i chứng thá»±c má»™t việc" Hoa Nhược HÆ° Ä‘Æ¡n giản nói ra nguyên do. "Nhược HÆ°, theo tá»· thấy, hay là không Ä‘i thì tốt hÆ¡n" Tây Môn Lâm trầm ngâm má»™t hồi rồi nói, "Chúng ta căn bản là không biết Phong Quá Vân có thể nói tháºt hay không, cho nên tá»· cảm thấy đệ Ä‘i tìm hắn chứng thá»±c không có Ãch lợi gì, hÆ¡n nữa, còn là m cho hắn lại biết chúng ta không biết đứa nhá» là tháºt hay giả mà lại uy hiếp chúng ta, nhÆ° váºy chúng ta mất nhiá»u hÆ¡n được".
"NhÆ°ng Lâm tá»·, chúng ta là m sao má»›i biết được đứa nhá» có phải còn sống hay không?" Hoa Nhược HÆ° ngữ khà có chút bất đắc dÄ©, hắn ngẫm lại cảm thấy Tây Môn Lâm nói quả tháºt không sai, hắn trong lòng hắn lại chỉ có sá»± sinh tá» của đứa nhá».
"Tá»· thấy không bằng nhÆ° váºy, chúng ta láºp tức phát Ä‘á»™ng công kÃch Tiên cung, nếu đứa nhá» thá»±c còn ở tại Tiên cung, đến lúc đó bá»n há» nhất định sẽ dùng đứa nhỠđể uy hiếp chúng ta, đến lúc đó chúng ta sẽ thÆ°Æ¡ng lượng phÆ°Æ¡ng pháp ứng đối" Tây Môn Lâm ngẫm lại nói.
"Tốt lắm, có lẽ cÅ©ng chỉ có cách đó" Hoa Nhược HÆ° gáºt đầu, "Lâm tá»·, đợi Phượng nhi tỉnh lại, tá»· cùng nà ng thÆ°Æ¡ng lượng má»™t chút, đệ Ä‘i tìm Uyển Nhi, bảo nhân mã của các nà ng cùng chúng ta âm thầm tiếp ứng".
"Mới sáng sớm ngươi đã tới nơi nà y là m gì?" Hoa Nhược Hư bị Âu Dương Băng Nhi ngăn lại.
"Ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là đến tìm Uyển Nhi" Hoa Nhược HÆ° mỉm cÆ°á»i nói, hai mắt lại liá»u mạng di chuyển trên ngÆ°á»i của nà ng.
"LÆ°u manh, ban ngà y cÅ©ng không là m chuyện gì tốt" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi phẫn ná»™ thấp giá»ng mắng.
"Âu DÆ°Æ¡ng Äại tiểu thÆ°, nà ng có thể đừng cản ra được không, ta tìm Uyển Nhi có việc" Hoa Nhược HÆ° có chút vừa tức giáºn vừa buồn cÆ°á»i nói. "NgÆ°Æ¡i đừng cho là ta không biết, ngÆ°Æ¡i má»—i lần tìm đến sÆ° thúc Ä‘á»u là …" Nói tá»›i đây Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi mặt Ä‘á» lên, không nói tiếp nữa.
"Äá»u là là m cái gì?" Hoa Nhược HÆ° nghiêng nghiêng ngÆ°á»i ra trÆ°á»›c, tiến sát tá»›i bên ngÆ°á»i nà ng, bên tai nà ng ta cÆ°á»i khẽ má»™t tiếng.
"NgÆ°Æ¡i đừng có đến gần ta nhÆ° váºy!" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi nhÆ° con thá» gặp sợ hãi nhảy ra xa vá» phÃa sau, Hoa Nhược HÆ° hà i lòng cÆ°á»i, lắc mình né qua nà ng nhắm thẳng và o phòng Triệu Uyển Nhi mà chạy tá»›i, Ä‘Æ¡i Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi phục hồi tinh thần lại muốn ngăn thì cÅ©ng đã không kịp rồi, nà ng chỉ có thể ở xa xa nhìn thấy Hoa Nhược HÆ° ở bên ngoà i phòng Triệu Uyển Nhi gõ cá»a, má»™t lát sau cá»a mở ra, Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng biến mất và o trong, hồi lâu cÅ©ng không có Ä‘i ra.
"SÆ° tá»·, ngÆ°Æ¡i lại Ä‘ang nhìn lén" Má»™t thanh âm vang lên là m cho Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi bị dá»a nhảy dá»±ng.
"Tiểu sÆ° muá»™i, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang nói báºy bạ gì đó, ai nhìn lén?" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi mặt Ä‘á» lên, thở phì ra má»™t hÆ¡i.
"Sư tỷ, ta biết Hoa công tỠở trong phòng sư thúc là m cái gì!" Cung Nhã Thiến tiến đến bên tai Âu Dương Băng Nhi, bộ dáng thần thần bà bà nói.
"Hắn còn có thể ở bên trong đó là m cái gì nữa? Äồ lÆ°u manh, dâm tặc!" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi phẫn ná»™ nói, chẳng qua nói xong mặt lại cà ng Ä‘á», dù sao nà ng vẫn là hoà ng hoa khuê nữ, nghÄ© đến Hoa Nhược HÆ° ở bên trong cùng Triệu Uyển Nhi Ä‘iên loan đảo phượng, không Ä‘á» mặt má»›i là lạ.
"SÆ° tá»·, ngÆ°Æ¡i có phải thá»±c thÃch Hoa công tá» không?" Cung Nhã Thiến ở bên tai thấp giá»ng há»i.
"Tiểu sÆ° muá»™i, ngÆ°Æ¡i đừng nói báºy, ta không há» thÃch hắn!" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi phủ nháºn.
"SÆ° tá»·, ngÆ°Æ¡i lần trÆ°á»›c thiếu chút nữa đã Ä‘em bản thân cho hắn, còn nói không thÃch hắn? HÆ¡n nữa hắn Ä‘em khăn che mặt lấy Ä‘i ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không ngăn trở, ngÆ°Æ¡i không phải muốn gạt ta chứ" Cung Nhã Thiến cÅ©ng có chút không tin lá»i của nà ng.
"Hắn cùng sÆ° thúc Ä‘i ra" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi trong lúc nhất thá»i không biết nên phản bác Cung Nhã Thiến nhÆ° thế nà o, phÃa sau lại phát hiện Triệu Uyển Nhi cùng Hoa Nhược HÆ° cùng từ trong phòng Ä‘i ra, vá»™i và ng nhắc nhở Cung Nhã Thiến, thuáºn tiện chuyển dá»i Ä‘á» tà i.
"Băng Nhi, Nhã Thiến, các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng ở trong nà y, vừa lúc ta muốn tìm các ngÆ°Æ¡i" Triệu Uyển Nhi thấy Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi cùng Cung Nhã Thiến Ä‘á»u ở tại hà nh lang, hÆ¡i ngẩn ra nói.
"SÆ° thúc, sÆ° tá»· muốn biết các ngÆ°á»i ở bên trong là m cái gì" Cung Nhã Thiến cÆ°á»i hì hì nói.
"Tiểu sÆ° muá»™i, ngÆ°Æ¡i đừng có nói báºy!" Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi xấu hổ, nà ng không nghÄ© tá»›i Cung Nhã Thiến lại nói nhÆ° váºy.
"Băng Nhi, Nhã Thiến, đừng ồn à o nữa, phu quân đã chuẩn bị tấn công Tổng Ä‘Ã n Tiên cung, các ngÆ°Æ¡i hãy chuẩn bị má»™t chút" Triệu Uyển Nhi mặt hÆ¡i Ä‘á» lên, cÅ©ng cảm thấy có chút buồn cÆ°á»i.
"Hoa công tá», là tháºt sao? Khi nà o thì Ä‘á»™ng thủ?" Cung Nhã Thiến láºp tức thu hồi vẻ mặt đùa giỡn, mặt biến sắc ngÆ°ng trá»ng hẳn lên, có chút vá»™i và ng há»i.
"Cung cô nÆ°Æ¡ng, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i không tin Uyển Nhi sao? Còn thá»i gian cụ thể, chá» ta an bà i xong sẽ láºp tức thông báo cho các ngÆ°á»i" Hoa Nhược HÆ° gáºt đầu nói.
"Ta hiện tại liá»n Ä‘i chuẩn bị!" Cung Nhã Thiến không nói nữa, xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i, Âu DÆ°Æ¡ng Băng Nhi lại hung hăng trừng mắt nhìn Hoa Nhược HÆ°, sau đó Ä‘uổi theo Cung Nhã Thiến.
"Phu quân, hình nhÆ° chà ng đắc tá»™i vá»›i Băng Nhi" Triệu Uyển Nhi yêu kiá»u cÆ°á»i nói.
"Uyển Nhi, ta nà o dám đắc tá»™i vá»›i nà ng ta?" Hoa Nhược HÆ° cÆ°á»i cÆ°á»i phủ nháºn.
"Phu quân, thiếp biết chà ng vẫn còn chủ ý đả kÃch Băng Nhi, chà ng đừng tưởng rằng ta không biết" Triệu Uyển Nhi cÆ°á»i hì hì, "Phu quân đừng quên, Uyển Nhi rất hiểu tâm tÆ° nam nhân".
"Váºy Uyển Nhi nà ng có biết ta hiện suy nghÄ© muốn là m cái gì hay không?" Hoa Nhược HÆ° có chút tức giáºn nhìn nà ng.
"Phu quân, chà ng ngoại trừ muốn khi dá»… Uyển Nhi, còn có thể muốn là m cái gì?" Triệu Uyển Nhi ngá»t ngà o cÆ°á»i nói.
"Nà ng tháºt sá»± là má»™t yêu tinh mà !" Hoa Nhược HÆ° phẫn ná»™ nói, ôm ngang lấy eo của nà ng ta mà quay trở lại phòng ngủ.
"Cha, cha đừng chấp mê bất ngá»™ nữa, thá»±c lá»±c của Hoa công tá» con rất rõ rà ng, hắn lúc nà o cÅ©ng có thể Ä‘em toà n bá»™ ngÆ°á»i trong nà y tiêu diệt hết" PhÃa sau Diệp Bất Nhị, Diệp VÅ© Ảnh Ä‘ang khổ sở thuyết phục phụ thân.
"VÅ© Ảnh, con trÆ°á»›c tiên nói cho ta, con là m thế nà o biết ta ở trong nà y?" Diệp Bất Nhị rất hiá»n là nh nhìn Diệp VÅ© Ảnh nói.
"Hoa công tá» nói cho con biết" Diệp VÅ© Ảnh có chút tâm tro ý lạnh, nà ng nói cả ná»a ngà y, nhÆ°ng Diệp Bất Nhị vẫn không chút ảnh hưởng.
"VÅ© Ảnh, con có biết hắn là m thế nà o tra được cha ở đây không? Có phải là trong chá»— của cha có ná»™i gian?" Diệp Bất Nhị tiếp tục ôn nhu há»i con gái bảo bối của hắn, xem ra ý đồ của hắn là từ miệng con gái tìm được má»™t Ãt tin tình báo hữu dụng.
"Cha, cha chẳng lẽ còn không hiểu? Thá»±c lá»±c của Hoa công tá» so vá»›i cha tưởng tượng còn mạnh hÆ¡n nhiá»u, cha không cần vá»ng tưởng cái gì xÆ°ng bá giang hồ, cha chỉ cần hiện tại thu tay lại, con nhất định bảo trụ được tÃnh mạng của cha, sau đó sống cùng vá»›i cha" Diệp VÅ© Ảnh rốt cuá»™c nhịn không được Ä‘á» cao giá»ng, lá»›n tiếng nói.
"Vũ Ảnh, nếu con nguyện ý giúp cha, cha nhất định có thể…" Diệp Bất Nhị vẫn không quên lợi dụng con gái bảo bối của mình.
"Cha, con sẽ không giúp cha là m chuyện nguy hại tá»›i võ lâm!" Diệp VÅ© Ảnh cắt ngang lá»i của Diệp Bất Nhị, kiên quyết nói.
"Má»™t khi con đã không muốn giúp cha, váºy con trở vá» là m cái gì?" Diệp Bất Nhị có chút thẹn quá hóa giáºn nói.
"Con chỉ là không muốn nhìn thấy cha từng bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i hủy diệt, chẳng qua, má»™t khi con nói cha không muốn nghe, váºy con gái phải trở vá»" Diệp VÅ© Ảnh lúc nà y đã hoà n toà n thất vá»ng, nà ng có chút đỠđẫn xoay ngÆ°á»i, cháºm rãi Ä‘i ra bên ngoà i.
Äá»™t nhiên nà ng cảm giác phÃa sau lÆ°ng chợt tê Ä‘i, thân mình đã không thể nhúc nhÃch.
"Vũ Ảnh, con là con gái của cha, con phải giúp cha!" Diệp Bất Nhị lạnh lùng nói.
Tà i sản của onlyyou
06-04-2010, 03:55 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Feb 2010
Äến từ: tphcm
Bà i gởi: 66
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 39 Times in 4 Posts
Tình Kiếm – Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Quyển 11
ChÆ°Æ¡ng 10: Thần bà kiá»u nữ
NgÆ°á»i dịch: Ngạo Thiên Môn
Tà i trợ: duthanchi, megai
Khi Hoa Nhược HÆ° từ chá»— của Triệu Uyển Nhi trở vá», thì đã là buổi trÆ°a, mà Hoa Ngá»c Phượng cÅ©ng đã tỉnh, Ä‘ang cùng Tây Môn Lâm Triệu TrÆ°á»ng Không Hoà ng Oanh Oanh ba ngÆ°á»i Ä‘ang bà n kế hoạch táºp kÃch Tiên cung, trên cái bà n trÆ°á»›c mặt bá»n há» có tấm bản đồ, đúng là bản đồ lá»™ tuyến Tổng Ä‘Ã n Tiên cung, đệ tá» tình báo của Võ Lâm ThÆ° Viện dÆ°á»›i tay Hoa Ngá»c Phượng năng lá»±c quả tháºt là m cho ngÆ°á»i ta bá»™i phục, có thể vẽ lại lá»™ tuyến chi tiết nhÆ° váºy.
"Äây là bản đồ lá»™ tuyến Tổng Ä‘Ã n Tiên cung, Tổng Ä‘Ã n Tiên cung ở dÆ°á»›i mặt đất, ở trên chỉ là má»™t trạch viện cÅ© nát, ngoại trừ má»™t lão nhân trông cá»a, không có bất kỳ kẻ nà o, mà lối và o cÅ©ng ở chá»— nà y, chẳng qua bá»n há» rất Ãt Ä‘i từ nÆ¡i nà y và o, bởi vì bên trong còn có má»™t cái thông đạo thông ra ngoà i thà nh. Chúng ta chỉ cần mở ra chá»— nà y là có thể Ä‘i và o, bên trong không có cÆ¡ quan, bởi váºy có thể yên tâm" Hoa Ngá»c Phượng chỉ má»™t vị trà trên bản đồ lá»™ tuyến nói, "Ngà y mốt chÃnh là Trừ tịch, chúng ta và o tối Trừ tịch sẽ phát Ä‘á»™ng tiến công, trÆ°á»›c đó, không thể cho bất luáºn kẻ nà o có tin tức nà y, phòng tiết lá»™ ra ngoà i".
"Tiên cung tuy đệ tỠđông đảo, nhÆ°ng thá»±c tế đại Ä‘a số võ công thấp kém, không đủ khả năng, cao thủ của Tiên cung cÆ¡ hồ Ä‘á»u tụ táºp tại Tổng Ä‘Ã n, bởi váºy chúng ta chỉ cần Ä‘em Tổng Ä‘Ã n Tiên cung hủy diệt, Tiên cung rất nhanh sẽ hoà n toà n tan rã" Hoa Ngá»c Phượng tiếp theo phân tÃch thá»±c lá»±c Tiên cung, "Tổng Ä‘Ã n Tiên cung võ công cao nhất là Cung chủ Phong Quá Vân cùng tứ đại Trưởng lão Tiên cung, cÅ©ng chÃnh là nguyên tứ đại Trưởng lão Thần cung, mặt khác, tứ đại thế gia tuy thá»±c lá»±c không kém, nhÆ°ng cÅ©ng sẽ không có uy hiếp lá»›n gì vá»›i chúng ta, Nguyệt Thiên Anh Nguyệt gia võ công bình bình, TrÆ°á»ng Không, ngÆ°Æ¡i phụ trách đối phó hắn, cần tốc chiến tốc thắng, không cần lÆ°u tình, mà Hoa gia là bị buá»™c bất đắc dÄ©, cho nên đến lúc đó chỉ cần cho Phi Má»™ng giữ chân là được, mà Phong Vân Äá»™ng cùng Phong Tòng Vân Phong gia đã chết, Phong gia tá»± nhiên có thể xem nhẹ không tÃnh, phiá»n toái chÃnh là Tuyết gia, Tuyết Danh Phong đối vá»›i Du Du có thể sẽ không lÆ°u tình, cho nên không thể sá» dụng Du Du giao thủ ká»m chế hắn, hÆ¡n nữa Phong Vân Phiêu có quan hệ cùng Phong gia, bởi váºy Tuyết gia sẽ táºn tâm hết sức trợ giúp Phong Quá Vân, mặt khác còn có Phong Bình, có ra tay đối vá»›i chúng ta hay không cÅ©ng còn chÆ°a rõ".
"Phong Vân Khởi, ồ ta nói là Phong Trưởng lão Tiên cung cùng Phong Quá Vân, sẽ do ta cùng sÆ° tá»· đối phó, tam đại Trưởng lão khác của Tiên cung, sẽ giao cho mấy ngÆ°á»i Uyển Nhi, vừa lúc có thể cho các nà ng trừng trị phản đồ" Hoa Nhược HÆ° tiếp lá»i, Hoa Ngá»c Phượng quay đầu nhìn hắn ôn nhu cÆ°á»i.
"Tuyết Danh Phong cứ giao cho ta" Tây Môn Lâm ngẫm lại nói.
"Lâm tá»·, nếu có thể tốt nhất là lÆ°u cho hắn má»™t Ä‘Æ°á»ng sống" Hoa Nhược HÆ° gáºt đầu, thoáng trầm ngâm má»™t chút nói.
"Yên tâm, ta có chừng má»±c, ta cÅ©ng không muốn vá» sau khó nhìn mặt Du Du" Tây Môn Lâm dịu dà ng cÆ°á»i nói.
"Chúng ta cứ quyết định nhÆ° váºy, má»i chuyện khác ta sẽ an bà i, sÆ° đệ, phÃa Phi Má»™ng, đệ nói vá»›i nà ng trÆ°á»›c, còn nữa, Chu Chu lai lịch không rõ, chúng ta phải cẩn tháºn má»™t chút, chuyện nà y ngà n vạn lần đừng cho nà ng ta biết" Hoa Ngá»c Phượng thấp giá»ng nói.
Äá»™t nhiên có tiếng bÆ°á»›c chân nhẹ dồn dáºp truyá»n tá»›i, má»™t lát sau má»™t đôi thiếu niên nam nữ áo trắng xuất hiện trÆ°á»›c cá»a, Hoa Nhược HÆ° nhìn kỹ, thì ra là Thất lang cùng Thất muá»™i Tình lâu.
"Lâu chủ, Phượng cô nương, có chuyện rồi, Bạch Y không thấy!" Thất muội có chút thở hổn hển, vội và ng nói.
"Không thấy, không thấy từ khi nà o?" Hoa Nhược HÆ° hÆ¡i ngẩn ngÆ¡, vá»™i và ng há»i.
"Ta sángnay còn gặp hắn, chẳng qua vừa rồi đi xem hắn lại phát hiện không thấy nữa" Thất muội cúi đầu, trên mặt có và i phần xấu hổ.
"Bạch Y có thể khôi phục võ công rồi tá»± rá»i Ä‘i hay không?" Triệu TrÆ°á»ng Không ngẫm lại, sau đó dùng ánh mắt dò há»i nhìn Hoa Ngá»c Phượng.
"Khả năng nà y cÅ©ng không tÃnh là lá»›n, trừ phi, có cái gì đủ để hấp dẫn hắn rá»i Ä‘i" Hoa Ngá»c Phượng lắc lắc đầu, "HÆ¡n nữa, nếu không có ngoại lá»±c trợ giúp, hắn cÅ©ng không thể khôi phục võ công".
"Tháºt ra, Bạch Y mất tÃch cÅ©ng không phải là chuyện xấu, vốn ngÆ°á»i nà y không thể dá»±a được, lÆ°u lại hắn ở trong nà y chỉ có thể mang lại phiá»n toái, má»™t khi hắn đã không thấy, chúng ta cÅ©ng không quản hắn" Tây Môn Lâm nói, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u gáºt đầu, Tây Môn Lâm nói quả tháºt không sai.
"TrÆ°á»ng Không, Oanh Oanh, các ngÆ°á»i có thể Ä‘i vá» trÆ°á»›c" Hoa Ngá»c Phượng liếc nhìn hai ngÆ°á»i, sau đó nói vá»›i Hoa Nhược HÆ°, "SÆ° đệ, Lâm tá»·, chúng ta Ä‘i xem nha đầu Tiểu Tuyết kia".
"Chu Chu cÆ¡ hồ má»—i ngà y Ä‘á»u cùng Tiểu Tuyết Du Du hai ngÆ°á»i ở cùng má»™t chá»—, ai cÅ©ng biết chà ng chiá»u hai nà ng nhất, cho nên không có ai quản các nà ng là m cái gì, Chu Chu cÅ©ng có thể Ä‘i theo há» mà không ai ngăn trở" Hoa Ngá»c Phượng nhẹ giá»ng nói, nà ng cùng Tây Môn Lâm má»™t trái má»™t phải Ä‘i hai bên Hoa Nhược HÆ°.
"Tiểu Tuyết tâm tÆ° Ä‘Æ¡n thuần, Du Du cÅ©ng không có tâm kế gì, nếu Chu Chu thá»±c có mục Ä‘Ãch gì, các nà ng cÅ©ng sẽ không phát hiện, hÆ¡n nữa sẽ rất dá»… dà ng trong lúc vô tình trợ giúp Chu Chu" Tây Môn Lâm tiếp lá»i nói, nà ng tá»± nhiên hiểu được ý của Hoa Ngá»c Phượng, Chu Chu xuất hiện vốn đã có chút khó hiểu, hÆ¡n nữa lại ở trong nà y không Ä‘i cÅ©ng kỳ quái.
"Ta căn bản là tra không ra ngÆ°á»i nà y, Chu Chu hiển nhiên đến từ gia đình phú quý, mà cô gái xinh đẹp nhÆ° váºy hÆ¡n nữa không giống ngÆ°á»i thÆ°á»ng, thì phải sinh ra trong gia đình phú quý, khẳng định sẽ không yên lặng vô danh, chuyện nà y bên trong khẳng định có chút không bình thÆ°á»ng" Hoa Ngá»c Phượng nói tiếp, "Từ khi nà ng ta đến, Thiên Tinh Minh chúng ta phát sinh và i chuyện, trên biểu hiện xem ra có lẽ không có quan hệ vá»›i nà ng ta, chẳng qua ta vẫn cảm thấy có phần xảo hợp. TrÆ°á»›c là PhÆ°Æ¡ng Hiệp cùng chà ng phản bá»™i rá»i Ä‘i, sau đó Phi Hoa cÅ©ng Ä‘á»™t nhiên bá» Ä‘i, mà hiện tại Bạch Y lại thần bà biến mất, ta cuối cùng vẫn cảm thấy mấy cái nà y có thể có quan hệ vá»›i nà ng ta".
"Nà ng ta có bản lÄ©nh lá»›n nhÆ° váºy sao chứ?" Hoa Nhược HÆ° có chút hoà i nghi, nếu việc nà y thá»±c có quan hệ vá»›i nà ng ta, thì tiểu cô nÆ°Æ¡ng kia tháºt đúng là không thể xem thÆ°á»ng.
"Äến rồi, các nà ng hẳn Ä‘á»u ở bên trong" Hoa Ngá»c Phượng không cho ý kiến, phòng của Hà m Tuyết đã ở phÃa trÆ°á»›c, mà bá»n hỠđã mÆ¡ hồ có thể nghe được tiếng cÆ°á»i từ trong phòng truyá»n ra.
Äẩy cá»a ra lại phát hiện Hà m Tuyết Tuyết Du Du còn có Chu Chu ba ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang cÆ°á»i, không biết là có chuyện gì mà vui vẻ nhÆ° váºy.
"Thiếu gia" Thấy Hoa Nhược HÆ° Ä‘i và o, Hà m Tuyết cÆ°á»i hì hì nÅ©ng nịu hô lên, sau đó nhảy phốc lên trên ngÆ°á»i Hoa Nhược HÆ°.
"Hoa đại ca" Tuyết Du Du cÅ©ng vui vẻ hô lên má»™t tiếng, chẳng qua nà ng cÅ©ng rụt rè hÆ¡n Hà m Tuyết má»™t Ãt, trÆ°á»›c mặt nhiá»u ngÆ°á»i nhÆ° váºy cÅ©ng không dám thể hiện sá»± yêu thÆ°Æ¡ng vá»›i Hoa Nhược HÆ°.
"Tiểu Tuyết, có chuyện gì mà vui vẻ nhÆ° váºy?" Hoa Nhược HÆ° cÆ°á»i há»i.
"Hì hì, vừa rồi Chu Chu kể chuyện cÆ°á»i, rất là buồn cÆ°á»i" Hà m Tuyết hì hì cÆ°á»i nói.
"Tiểu Tuyết, ta Ä‘ang chuẩn bị cùng thiếu gia bảo bối của muá»™i Ä‘i ra ngoà i chÆ¡i, muá»™i có muốn Ä‘i không?" Hoa Ngá»c Phượng Ä‘á»™t nhiên mỉm cÆ°á»i vá»›i Hà m Tuyết, Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i, hắn hình nhÆ° còn chÆ°a nói muốn Ä‘i ra ngoà i mà ? Chẳng qua hắn biết Hoa Ngá»c Phượng nói nhÆ° váºy nhất định là có nguyên nhân của nà ng, tá»± nhiên cÅ©ng sẽ không phản bác.
"Hì hì, tiểu thÆ° ngÆ°á»i tháºt tốt, biết muá»™i thÃch cùng thiếu gia ra ngoà i chÆ¡i" Hà m Tuyết cao hứng nói.
"Du Du, muá»™i cÅ©ng Ä‘i luôn" Hoa Ngá»c Phượng quay đầu nói vá»›i Tuyết Du Du, sau đó lại chuyển hÆ°á»›ng ngá»t ngà o cÆ°á»i vá»›i Chu Chu Ä‘ang không nói gì, "Chu Chu, muá»™i có muốn Ä‘i cùng không?"
"Chúng ta buổi sáng vừa má»›i Ä‘i chÆ¡i xong, hiện tại không Ä‘i nữa" Chu Chu hai tròng mắt chợt chuyển, cÆ°á»i khanh khách nói vá»›i Hoa Nhược HÆ°, "Hoa đại ca, muá»™i cÅ©ng không quấy rầy má»i ngÆ°á»i, muá»™i tá»± mình Ä‘i chÆ¡i" Nói xong nhảy dá»±ng lên chạy Ä‘i ra ngoà i.
"Chu Chu, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng Ä‘i Ä‘i, ngÆ°Æ¡i không phải nói rất thÃch Ä‘i chÆ¡i mà " Tuyết Du Du nhanh chóng chạy đến phÃa sau Chu Chu, vừa kéo lại và dùng bá»™ dáng năn nỉ nói.
"Äúng đó, Chu Chu, cùng Ä‘i Ä‘i, chúng ta không phải má»—i lần Ä‘á»u cùng nhau Ä‘i ra ngoà i sao?" Hà m Tuyết cÅ©ng vá»™i và ng nói.
DÆ°á»›i sá»± liên hợp giữa Tuyết Du Du cùng Hà m Tuyết, Chu Chu rốt cuá»™c cÅ©ng phải đáp ứng Ä‘i chÆ¡i vá»›i má»i ngÆ°á»i, mà lúc nà y, Hoa Ngá»c Phượng khóe miệng khẽ lá»™ ra vẻ mỉm cÆ°á»i.
Hoa Nhược HÆ° cho tá»›i bây giá» cÅ©ng không nghÄ© tá»›i, thì ra Hoa Ngá»c Phượng lại thÃch Ä‘i dạo phố nhÆ° váºy, cả buổi chiá»u Ä‘i đến đêm khuya, ngoại trừ và o quán ăn cÆ¡m, Æ°á»›c chừng bốn canh giá», cÆ¡ hồ không ngừng Ä‘i lại trong thà nh, đáng thÆ°Æ¡ng cho Chu Chu mấy lần kêu mệt nói phải Ä‘i vá», chẳng qua Hoa Ngá»c Phượng nhÆ° Ä‘ang hứng chà không để ý đến Ä‘á» nghị của nà ng, Hoa Nhược HÆ° tuy có chút chịu không nổi, chẳng qua hắn tá»± nhiên cÅ©ng không thể cưỡng cầu Hoa Ngá»c Phượng vá» nhà , mà đối vá»›i Hà m Tuyết mà nói, Hoa Nhược HÆ° chÃnh là tất cả của nà ng, chỉ cần Hoa Nhược HÆ° ở đây, đừng nói là bốn canh giá», chỉ sợ bốn mÆ°Æ¡i canh giá» nà ng cÅ©ng có thể kiên trì, Tuyết Du Du thì vẫn nhÆ° má»™t con chim nhá» nép ở bên cạnh Hoa Nhược HÆ°, mà là m kẻ khác mở rá»™ng tầm mắt chÃnh là , Tây Môn Lâm so vá»›i Hoa Ngá»c Phượng còn muốn lợi hại hÆ¡n, buổi tối Hoa Ngá»c Phượng rốt cuá»™c nói phải vá» thì Tây Môn Lâm bá»™ dáng tá»±a hồ lại còn có chút quyến luyến không nỡ.
Hoa Ngá»c Phượng nói là mệt chết Ä‘i, Ä‘em Hoa Nhược HÆ° Ä‘uổi ra bên ngoà i, không cho hắn ở lại phòng của nà ng, mà Chu Chu lại ngủ cùng vá»›i Tuyết Du Du, Hoa Nhược HÆ° cÅ©ng không có biện pháp, dÆ°á»›i sá»± bất đắc dÄ©, chỉ phải tìm chá»— khác.
Giang Tiểu Nguyệt tuy nói là đã sinh cho Hoa Nhược HÆ° má»™t đứa nhá», nhÆ°ng hiện tại là tháºt là giả còn rất khó nói, hÆ¡n nữa nà ng trên danh nghÄ©a dù sao cÅ©ng là thê tá» của Nam Cung Phi Vân, Hoa Nhược HÆ° hiện tại nếu nhÆ° Ä‘i tìm nà ng cÅ©ng không thÃch hợp, mà nà ng ta lại cùng Giang Thanh Nguyệt ở má»™t chá»—, Hoa Nhược HÆ° tá»± nhiên cÅ©ng không có cách nà o để hưởng thụ ôn nhu ở chá»— Giang Thanh Nguyệt.
Äi và o phòng Hoa Ngá»c Loan, lại phát hiện bên trong đèn đã tắt, Hoa Ngá»c Loan đã ngủ yên, đáng thÆ°Æ¡ng cho Hoa Nhược HÆ° bên cạnh có thể nói là thê thiếp cả bầy, hiện tại cÆ¡ hồ lại không có ai để ngủ. Hắn Ä‘i và o nÆ¡i cuối cùng, rốt cuá»™c trong lòng vui vẻ, đèn trong phòng Hoa Phi Má»™ng còn sáng, hắn rốt cuá»™c không cần lo lắng phòng không gối chiếc nữa.
Hắn vừa má»›i Ä‘i tá»›i cá»a, đèn Ä‘á»™t nhiên tắt phụt.
"Ta không phải xui xẻo nhÆ° váºy chứ!" Hoa Nhược HÆ° thì thà o nói, chẳng qua vẫn láºp tức gõ cá»a.
"Ai mà khuya nhÆ° váºy" Hoa Phi Má»™ng than thở má»™t tiếng, nà ng hôm nay có chút tâm phiá»n ý loạn, tháºt vất vả tâm tình má»›i yên ổn má»™t Ãt chuẩn bị lên giÆ°á»ng Ä‘i ngủ, lại có ngÆ°á»i đến gõ cá»a, nà ng trong lòng tá»± nhiên có chút mất hứng.
"Má»™ng Nhi, là ta" Hoa Nhược HÆ° thấp giá»ng nói, vừa nói xong, cá»a phòng liá»n mở, sau đó Hoa Phi Má»™ng liá»n bổ nhà o và o hắn, tiếp theo cắn lên trên vai hắn má»™t nhát.
"Äồ xấu xa chết tiệt, trá»… nhÆ° váºy má»›i tá»›i tìm ta!" Hoa Phi Má»™ng phẫn ná»™ nói, chẳng qua nếu nà ng biết Hoa Nhược HÆ° đêm nay không có chá»— nà o Ä‘i má»›i đến chá»— của nà ng, nà ng chỉ sợ cÅ©ng không chỉ cắn hắn má»™t cái.
Hoa Nhược HÆ° lo lắng nà ng sẽ tiếp tục cắn hắn, vì thế liá»n trá»±c tiếp ngăn chặn miệng của nà ng, tham lam khóa lấy, hai tay tứ vô kiêng kị vuốt ve thân mình của nà ng, cuối cùng má»™t tay bao trùm lấy song phong thanh khiết của nà ng, tay kia bắt đầu tháo bá» thắt lÆ°ng của nà ng. Hoa Phi Má»™ng nhiệt liệt hồi đáp hắn, thân thể má»m mại má»m mại mà lại cá»±c kỳ co dãn của nà ng ép chặt và o thân thể của hắn, cho đến khi hai ngÆ°á»i chân chÃnh trở thà nh má»™t thể, nà ng vẫn quấn quÃt lấy hắn, háºn không thể hoà n toà n dung nháºp và o thân thể của hắn.
Hoa Phi Má»™ng ở trên giÆ°á»ng nhiệt tình so vá»›i các nà ng kia ai cÅ©ng so ra kém hÆ¡n, Tuyết Du Du tuy yêu mị nháºp cốt lại tu luyện mị thuáºt, nhÆ°ng vẫn có chút thẹn thùng, mà Hoa Ngá»c Phượng lại rụt rè trá»i sinh, hoà n toà n là bị Ä‘á»™ng hồi đáp tình lang.
Hoa Nhược HÆ° rốt cục đã đình chỉ xâm chiếm vÆ°u váºt dÆ°á»›i thân, cảm thấy mỹ mãn ôm lấy nà ng, hai tay vẫn nhẹ nhà ng vuốt ve da thịt của nà ng, hắn thá»±c rất thÃch cảm giác vuốt ve da thịt mang đến nà y.
"Bại hoại chết tiệt, không lá»™n xá»™n nữa, cẩn tháºn thiếp lại cắn bây giá»!" Hoa Phi Má»™ng thân thể cá»±c kỳ mẫn cảm, có chút khó có thể chịu được sá»± vuốt ve của hắn, vì thế liá»n nhẹ nhà ng cảnh cáo hắn má»™t chút.
"Má»™ng Nhi, nà ng tháºt đúng là có thiên phú là m cá»p cái" Hoa Nhược HÆ° cÆ°á»i hì hì, hai tay lại dừng lại ở trên ngá»±c của nà ng, nhẹ nhà ng xoa nắn.
"Bại hoại, thiếp cắn chết chà ng giá»!" Hoa Phi Má»™ng hung hăng bổ nhà o và o ngÆ°á»i Hoa Nhược HÆ°, há miệng muốn cắn hắn, nhÆ°ng láºp tức thân mình lại dừng lại, miệng không tá»± chủ phát ra má»™t tiếng rên rỉ, thì ra Hoa Nhược HÆ° lại từ phÃa sau tiến và o thân thể của nà ng.
Äêm nay, Hoa Nhược HÆ° thá»±c hÆ°ng phấn, mà thân thể Hoa Phi Má»™ng lại cà ng bốc lá»a, Hoa Nhược HÆ° không có nói cho nà ng hắn sắp cùng phụ thân của nà ng đánh nhau, nà ng cÅ©ng không nói ra phiá»n não trong lòng nà ng, hai ngÆ°á»i hoà n toà n quấn lấy nhau, không thể tá»± ká»m chế.
Ngà y hôm sau, Hoa Nhược HÆ° Æ°á»›c chừng ngủ tá»›i giữa trÆ°a má»›i tỉnh lại, tối hôm qua hai ngÆ°á»i Ä‘iên cuồng cả buổi tối, lại không biết đã chuyển qua bao nhiêu tÆ° thế, đến má» sáng, hai ngÆ°á»i rốt cuá»™c không còn má»™t chút khà lá»±c nà o, má»i mệt không chịu nổi mà ngủ say Ä‘i. Có lẽ, đây là sá»± Ä‘iên cuồng trÆ°á»›c khi đại chiến.
"Bại hoại, chà ng đã tỉnh?" Khi Hoa Nhược Hư mở mắt ra, lại phát hiện Hoa Phi Mộng đang nhìn hắn.
"Má»™ng Nhi, nà ng nhìn ra nhÆ° váºy là m gì?" Hoa Nhược HÆ° há»i.
"Ta thÃch nhìn nhÆ° váºy, không được sao?" Hoa Phi Má»™ng hung hăng nói.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có thể, Má»™ng Nhi, nà ng muốn thế nà o cÅ©ng được" Hoa Nhược HÆ° vá»™i và ng cÆ°á»i nói, hắn không muốn lại bị nà ng cắn.
Hoa Phi Má»™ng có chút đắc ý hừ má»™t tiếng, bá»™ dáng tÃnh là ngÆ°Æ¡i thức thá»i.
"Má»™ng Nhi, có chuyện ta muốn cùng vá»›i nà ng thÆ°Æ¡ng lượng má»™t chút" Hoa Nhược HÆ° rốt cuá»™c nhá»› tá»›i chÃnh sá»±.
"Chuyện gì, chỉ cần chà ng muốn, tháºm chà là đem thiếp Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i khác, thiếp cÅ©ng có thể đáp ứng chà ng mà " Hoa Phi Má»™ng nÅ©ng nịu yêu kiá»u nói, trên mặt cÅ©ng đổi thà nh bá»™ dáng rất kiá»u mỵ, Hoa Nhược HÆ° tim lại Ä‘áºp thình thịch.
"Má»™ng Nhi, ta là m sao mà đem nà ng Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i khác được?" Hoa Nhược HÆ° vá»™i và ng nói, khóe miệng lá»™ ra vẻ cÆ°á»i khổ, "Chẳng qua, Má»™ng Nhi, chúng ta sắp cùng vá»›i Tiên cung đánh nhau chết sống, đến lúc đó, ta lo lắng cho cha nà ng" Hoa Nhược HÆ° nói tá»›i đây nhẹ nhà ng thở dà i má»™t tiếng, cÅ©ng không nói nữa.
"Rốt cuá»™c cÅ©ng đã đến má»™t ngà y nhÆ° váºy" Hoa Phi Má»™ng sắc mặt khẽ biến, nà ng nhẹ nhà ng ghé đầu xuống ngá»±c Hoa Nhược HÆ°, buồn buồn nói, "Nhược HÆ°, chà ng phải đáp ứng thiếp, nhất định phải bảo trụ tÃnh mạng của cha thiếp".
"Má»™ng Nhi, cha của nà ng cÅ©ng là nhạc phụ của ta, ngÆ°á»i đối vá»›i ta coi nhÆ° cÅ©ng không tệ, Ãt nhất cÅ©ng không giống những ngÆ°á»i khác đối địch vá»›i ta. Tuy ngÆ°á»i hiện tại đầu nháºp Tiên cung, chẳng qua ta nghÄ© ngÆ°á»i cÅ©ng có khổ tâm, cho nên đến ngà y đó, Má»™ng Nhi hãy thá» xem có thể thuyết phục cha hay không, cho dù không thể thuyết phục ngÆ°á»i, cÅ©ng phải giữ chân ngÆ°á»i, không cho ngÆ°á»i Ä‘á»™ng thủ cùng ngÆ°á»i khác, biết không?"
"Thì ra chà ng đã sá»›m có kế hoạch, còn là m cho thiếp lo lắng" Hoa Nhược HÆ° vốn nghÄ© đến Hoa Phi Má»™ng nghe hắn nói nhÆ° váºy sẽ cao hứng, nà o biết Hoa Phi Má»™ng chẳng những không lÄ©nh tình, còn bất mãn nhìn hắn, sau khi nói xong những lá»i nà y lại cắn hắn má»™t nhát, "Äồ xấu xa, thiếp cắn chết chà ng!"
Quả nhiên là cá»p cái, còn là cá»p cái không nói lý, Hoa Nhược HÆ° trong lòng cảm thán, chẳng qua lần nà y cÅ©ng không dám nói ra, hắn cÅ©ng không muốn bị cá»p cái “hôn†nữa.
Hoa Nhược HÆ° rốt cuá»™c dẫn theo mấy dấu răng từ chá»— Hoa Phi Má»™ng rá»i Ä‘i, sau đó nghÄ© đến ngà y mai hà nh Ä‘á»™ng, liá»n Ä‘i và o phòng của Hoa Ngá»c Phượng, hắn phải biết nà ng đã an bà i cụ thể thế nà o.
"SÆ° đệ, ta đã an bà i, canh ba tối ngà y mai, chúng ta cùng hà nh Ä‘á»™ng, chà ng thông báo cho Triệu Uyển Nhi Ä‘i" Hoa Ngá»c Phượng tá»±a hồ biết Hoa Nhược HÆ° tá»›i vì mục Ä‘Ãch gì, Hoa Nhược HÆ° vừa má»›i vừa bÆ°á»›c và o, nà ng liá»n mở miệng nói, "Thanh Nguyệt, Tiểu Nguyệt, Tiểu Tuyết, Du Du Ä‘á»u ở đây, mặt khác cÅ©ng lÆ°u lại má»™t ná»a đệ tá» Tình lâu, sáu mÆ°Æ¡i bốn đệ tá» còn lại, má»™t ná»a Ä‘i theo ta ở bên ngoà i tiếp ứng, Ä‘á» phòng xảy ra cái gì ngoà i ý muốn, má»™t ná»a khác do đệ dẫn dắt tiến và o Tổng Ä‘Ã n Tiên cung, mà lối và o khác của Tổng Ä‘Ã n Tiên cung đệ nói cho Triệu Uyển Nhi, bảo Cung Nhã Thiến mang theo ngÆ°á»i thủ ở đó, nhÆ° váºy cÅ©ng có thể tránh cho Cung Nhã Thiến cùng Tuyết Danh Phong trá»±c tiếp xung Ä‘á»™t".
"Chu Chu lưu ở trong nà y, có thể có vấn đỠgì không?" Hoa Nhược Hư trầm ngâm một chút nói.
"Ta để Du Du ở đây, chÃnh là để giám sát, đệ yên tâm, Du Du từng là má»™t trong tứ đại sứ giả Thần cung, nà ng bình thÆ°á»ng xem ra không thiện dùng tâm kế, chỉ là nà ng không muốn dụng tâm kế mà thôi, nhÆ°ng hiện tại ta đã đặc ý dặn bảo nà ng xem chừng Chu Chu, nà ng nhất định biết nên là m nhÆ° thế nà o" Hoa Ngá»c Phượng khẽ cÆ°á»i cÆ°á»i nói.
"Phượng Nhi, tối hôm qua nà ng Ä‘i ra ngoà i dạo phố, trên thá»±c tế là điá»u tra chi tiết của Chu Chu phải không? Lúc đó, là nà ng bảo Du Du quấn lấy kéo Chu Chu cùng Ä‘i sao?" Hoa Nhược HÆ° trong óc linh quang chợt lóe, Ä‘á»™t nhiên có chút hiểu ra.
"Chu Chu cÆ¡ hồ má»—i ngà y Ä‘á»u cùng Tiểu Tuyết, Du Du Ä‘i ra ngoà i dạo má»™t lần, ta cÅ©ng cảm thấy trong đó có chút cổ quái, cho nên má»›i tá»± mình Ä‘i xem thá»" Hoa Ngá»c Phượng cÆ°á»i cÆ°á»i nói, đồng thá»i cÅ©ng không khác nà o thừa nháºn phán Ä‘oán của Hoa Nhược HÆ°.
Tà i sản của onlyyou
Từ khóa được google tìm thấy
àíãëèéñêèé , ãîðÿùèé , âÿçàíèå , ëåíêîì , êàðòèíêè , ïèòàíèå , ïðîõîæäåíèå , kiem hiep tron bo 4vn , kiemtam tronbo , lang tu di hiep , lang tu di hiep 4vn.eu , langtu kiem vo tinh , lãng tá» dị hiệp , òî÷êà , sac hiep tinh kiem , sac hiep tinh kiem full , tam tai luu lang , tâm tại lÆ°a lãng , tâm tại lÆ°u lãng , tình kiêm , tình kiếm , tÃŒnh kiẾm , tieu tu phieu lang 4vn , tinh kein 4vn , tinh kiem , tinh kiem 4vn , tinh kiem 4vn.eu lang tu , tinh kiem tron bo , tron bo tinh kiem , truyện tình kếm 4vn , truyen lang tu di hiep , truyen tinh kiem tron bo , truyensachiep tinhkiem , vô lại kim tiên , ýðîòèêà