Nhưng Âu Dương trong mắt những người này lại không như thế. Âu Dương từng đáp ứng bọn họ sẽ dẫn bọn họ đi ra. Nhưng hắn đã không giữ được lời nói của mình. Cuối cùng chỉ có một mình hắn từ trong Sinh Tử Cảnh đi ra khỏi Tỏa Yêu Tháp. Còn thi thể của mười một huynh đệ cùng chiếnđấu với hắn đều nằm rải rác trong Sinh Tử Cảnh tại Tỏa Yêu Tháp.
Hắn đáp ứng nhất định sẽ làm được. Cho dù hắn không có cách nào đưa bọn họ còn sống rời khỏi Sinh Tử Cảnh trànđầy nguy hiểm bất ngờ. Nhưng Âu Dương tin tưởng, sẽ có một ngày hắn nhất định trở về Tỏa Yêu Tháp trở về Sinh TửCảnh, mang theo mười một hai cốt của các huynh đệ đi ra khỏi Sinh Tử Cảnh, ra khỏi Tỏa Yêu Tháp. Hắn muốn nói cho toàn thế giới biết, đây chính là những huynh đệ từng theo Âu Dương hắn sóng vai chiến đấu. Hắn sẽ khắc bí văn Vĩnh Sinh cho bọn họ.
Yên lặng. Tất cả Đô Thành đều yên lặng. Trước kia bọn họ chỉ thấy Âu Dương ngông cuồng và lớn mật. Giờ phút này bọn họ thấy được Âu Dương rất coi trọng tình cảm. Mười một người chỉ cùng chiến đấu đã được Âu Dương coi trọng như thế.
Hắn đã đáp ứng phải đưa mọi người ra ngoài, cho dù tương lai hiểm trở tầng tầng, cho dù hắn biết muốn trở về tiểu thếgiới cần cảnh giới như thế nào, nhưng mũi tên đã bắn ra hắn sẽ không ngừng khích lệ bản thân tiến lên, hoàn thành lời hứa hẹn của mình.
- Âu Dương...
Nhìn thấy Âu Dương như vậy, không có người nào nguyện ý quấy rầy hắn. Họn họ chỉ có thể nhìn Âu Dương đứng trước bốn thi thể và cúi mặt thấp giọng nức nở. Bọn họ có thểhiểu được Âu Dương đang tự trách. Hắn dẫn theo mười một người tiến vào Tỏa Yêu Tháp. Nhưng tại thời khắc cuối cùng, hắn thậm chí không thể rút mũi tên chiến đấu một trận. Hắn sơ sẩy hắn bất cẩn khiến tất cả phải đi vào con đườngđó. Lúc này, tự trách của hắn đã biến thành nước mắt của hắn.
Không có ai bởi vì nước mắt của Âu Dươngmà cảm thấy hắn nhu nhược. Bởi vì đây mới là tính tình thật sự của Âu Dương. Hắn dám tranh với trời, hắn dám giết Linh Sử, đắc tội toàn Thái Nhất Tông. Mà tất cả những điều này đều bởi vì hắn là một kẻ chân tình, đều bởi vì lời hứa của hắn!
Nước mắt nhẹ nhàng chảy xuôi. Sự tự trách trong lòng Âu Dương đang không ngừng thăng hoa. Giờ phút này hắn thật giống như đã quên đi tất cả, trở về Tỏa Yêu Tháp kia. Nếu như ông trời lại cho hắn một cơ hội, hắn tin tưởng mình không thể nào tái phạm một sai lầm đáng xấu hổ như vậy. Hắn tin tưởng hắn tuyệt đối sẽ không giống như lần đó, không bắn ra một mũi tên đã trốn vào Sinh Tử Cảnh. Cho dù biết rõ phải chết hắn cũng dám đối đầu chiến đấu một trận.
Nhưng sai chính là sai. Thời gian không thể chảy ngược. Hắn nhất định phải trả giá cho sai lầm của mình.
- Tìm! Giết sạch người của Trịnh gia tại tiểu thế giới này! Một tên cũng không để lại!
Ánh mắt Âu Dương ửng đỏ. Lần này không phải bởi vì Chân Thực Chi Nhãn mà bởi vì lửa giận trong lòng hắn. Lửa giận trong lòng hắn đã bùng phát từ Trịnh Đan Đằng lan tới tất cả người của Trịnh gia.
Phi thân nhảy vào hoàng thành đã bị mũi tên của hắn phá hủy hơn nửa, Âu Dương giống như phát điên. Thứ Kiêu Cung trong tay của hắn không ngừng giết những người của Trịnh gia. Tất cả những người bị Chân Thực Chi Nhãn của hắn nhìn thấy huyết mạch thuộc về Trịnh gia khó trốn khỏiđộc thủ. Nếu đã hoàn toàn cắt đứt với Trịnh gia, hắn cần gì phải kiêng kỵ nữa? Giết một người là giết, giết mười người cũng là giết. Hiện tại hắn đã hoàn toàn buông tay buông chân.
- Trịnh Tú Nhi! Tìm Trịnh Tú Nhi ra.
Lăng Túc đạp gió bay vào hoàng thành. Nếu như nói thiên tài lớn nhất của Trịnh gia hoặc là người có khả năng tạo ra uy hiếp đối với Âu Dương trong tương lai chính là nữ tửTrịnh Tú Nhi này. Năm năm trước nàng đã đạt đến bát giaiđỉnh phong gần như là cửu giai. Lần này dù như thế nào cũng không thể lưu lại Trịnh Tú Nhi. Đạo lý nhổ cỏ phải nhổ tận gốc bọn họ đều hiểu rõ.
- Tìm ra Trịnh Tú Nhi!
Không chỉ có Lăng Túc, lần này ngay cả Sở Tương Hợp và Lăng Trung Thiên cũng ra tay. Một khi đã đại khát sát giới, vậy dứt khoát đừng lưu lại người sống.
Đoàn người bắt đầu không chút kiêng kỵ tìm kiếm Trịnh Tú Nhi trong hoàng thành đổ nát. Trước sau, trận đồ của Lý Vĩđã phong tỏa toàn hoàng thành. Chỉ cần Trịnh Tú Nhi ở trong hoàng thành, như vậy nàng không có khả năng chạy thoát.
- Tìm! Nhất định phải tìm ra.
Âu Dương cũng nghĩ tới Trịnh Tú Nhi. Một tai họa như vậy khẳng định không thể lưu nàng lại. Bây giờ còn cách thời gian Chân Linh Giới mở ra không nhiều. Trong thời gian này nhất định phải tìm ra Trịnh Tú Nhi.
Một nhóm người không ngừng tìm kiếm trong thành, trên trời dưới đất, tất cả những vị trí có thể nghĩ đến bọn họ gần như đều tìm cả. Nhưng lại từ đầu đến cuối bọn họ lại không phát hiện ra dấu vết tồn tại của Trịnh Tú Nhi.
- Sao có thể như vậy được? Lẽ nào Trịnh Tú Nhi đã sớm rờiđi?
Lý Vĩ có chút không dám tin tưởng. Trận đồ của hắn có uy lực thế nào, rất nhiên hắn rất rõ. Chỉ cần Trịnh Tú Nhi ở trong hoàng thành, vậy nàng nhất định phải bị phong toả. Sao bây giờ tìm khắp hoàng thành đều không thấy tung tích của Trịnh Tú Nhi. Như vậy chỉ có thể nói rõ một vấn đề. Đó chính là trước khi trận đồ mở ra Trịnh Tú Nhi đã rời đi.
- Tìm tiếp, còn chút thời gian.
Lúc này Sở Tương Hợp nhìn lên bầu trời một chút. Mặt trời bắt đầu dâng lên. Trên bầu trời đã xuất hiện một vòng xoáy nho nhỏ màu tím. Vòng xoáy này chính là thông đạo dẫn tới Chân Linh Giới. Khi Chân Linh Giới mở ra, bọn họ nhất định phải vào Chân Linh Giới trước. Bằng không Thái Nhất Tông phát hiện không có người tiếp dẫn, Thái Nhất Tông nhấtđịnh sẽ phái thêm người tới thế giới này.
- Không cần tìm nữa. Trịnh Tú Nhi căn bản không thể ở chỗ này. Ta hiểu rõ uy lực trận đồ của ta nhất.
Lý Vĩ cũng nhìn lên bầu trời một chút. Theo thời gian trôi đi, vòng xoáy đã hình thành. Vòng xoáy kia bắt đầu chiếu Tửquang xuống phía ngoài thành. Hiện tại bọn họ đã không còn thời gian. Bọn họ nhất định phải lập tức đi ra ngoài thành thông qua thông đạo tiến vào trong Chân Linh Giới.
- Được rồi Âu Dương. Sau này Trịnh Tú Nhi nhất định phải tiến vào Chân Linh Giới. Không chỉ có Trịnh Tú Nhi, ngay cảPhấn Tú cũng vậy. Sau này vẫn còn có cơ hội.
Lăng Túc kéo người Âu Dương đang đỏ mắt không ngừng dùng Thứ Kiêu Cung bắn ra. Hiện tại Âu Dương nghiễm nhiên đã biến thành một nhân huyết.
- Đúng vậy Âu Dương, nên đi thôi.
Lý Vĩ cũng tới tới kéo Âu Dương. Rõ ràng Trịnh Tú Nhi không ở đây. Nếu như bởi vì một Trịnh Tú Nhi làm chậm việc bọn họ tiến vào thành tiếp đón, như vậy chính là được một mất mười.
Thoáng nhìn về phía hoàng thành cùng với đám con cháu của Trịnh gia đã bị mình giết chết, Âu Dương cắn răng một cái. Hắn vốn định một mẻ lưới bắt hết Trịnh gia. Hiện tại xem ra vẫn có cá lọt lưới. Nhưng không có cách nào khác. Bọn họ không có thời gian tiếp tục chờ đợi. Chân Linh Giới vừa mở ra, bọn họ nhất định phải lập tưc tiến vào.
- Đi thôi!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Một nhóm người tới kéo Âu Dương. Trận đồ do Lý Vĩ bày ra, kể cả Âu Dương và những người chịu ơn của Âu Dương đđồng thời bắt đầu bay lên. Trận đồ bao bọc nhiều người như vậy bay lên, chỉ sợ chỉ có Trận Đồ Sư mới có bản lãnh như vậy.
- Chúng ta cũng đi thôi!
Nhìn thấy Chân Linh Giới mở ra, những người có tư cách tiến vào Chân Linh Giới cũng biết, bọn họ nhất định phải rờiđi.
Từng thân ảnh hoặc là bay lên trời hoặc là chui xuống đất, không ngừng tiến về phía ánh sáng tiếp dẫn phía ngoài thành. Chân Linh Giới chỉ mở ra trong một phút ngắn ngủi. Nếu như bỏ lỡ vậy chỉ có thể chờ đợi thêm một trăm năm. Không có người nào nguyện ý bỏ qua.
Tuy nhiên những người này lại rất thông minh. Trước sau bọn họ đều giữ một khoảng cách nho nhỏ với đám người Âu Dương. Đám sát thần này ngay cả Linh Sử còn giết. Ai biết bọn họ có thể phát điên tiếp tục giết người hay không?
Tử quang tiếp dẫn từ trên trời chiếu xuống. Vòng xoáy nhẹ nhàng chuyển động sau đó chậm rãi tạo thành một cánh cửa lớn với hai màu trắng đen. Chính giữa là vòng xoáy màu tím. Nhìn cảnh tượng như vậy, trong lòng Âu Dươngđột nhiên có một cảm giác cực kỳ quen thuộc xuất hiện.
- Cái này giống với Sinh Tử Cảnh.
Nhìn cánh cửa tiếp dẫn vào Chân Linh Giới, với Càn Khôn làm cửa, vòng xoáy màu tím làm khóa, Âu Dương cảm thấy cái cửa này có phần tương tự với cảnh cửa trong Sinh TửCảnh thì cảm thấy kinh hãi. Chẳng lẽ nói cái cửa lớn Sinh Tử Cảnh kia cũng có thể đi thông tới thế giới khác sao?
Âu Dương kinh ngạc nhưng không thể tiếp tục suy nghĩ vềnhững điều này. Bởi vì Lý Vĩ đã dẫn theo mọi người đứng dưới ánh sáng tiếp dẫn. Bọn họ hoàn thành một cách hoàn mỹ cuộc chiến tại tiểu thế giới. Tên tuổi của bọn họ sẽ lưu trong sử sách, sẽ trở thành nhân vật tuyệt thế ngang hàng với Hoàng Thiên Đại Đế.
Điều này còn chưa tính là gì. Bọn họ vẫn chưa tiến vào Chân Linh Giới đã cho Thái Nhất Tông một bạt tai. Cho dù mỗi người đều biết điều này không khác nào hoàn toàn cắtđứt với Thái Nhất Tông. Nhưng mục tiêu của bọn họ không phải là Thái Nhất Tông. Chỉ cần bọn họ đến thành tiếp đón gia nhập Vạn Tiên Sơn, như vậy bọn họ sẽ có thêm một tấm lá chắn lớn. Trừ phi Thái Nhất Tông tính đại chiến tông phái, bằng không tuyệt đối không thể nào bởi vì mấy người bọn họ mà đánh tới Vạn Tiên Sơn.
Ánh sáng tiếp dẫn bắt đầu xoay tròn. Đám người Âu Dươngđứng trong ánh sáng tiếp dẫn cảm giác được một cỗ khí tức cực kỳ nồng đậm truyền khắp thân thể mỗi người bọn họ. Sau đó bọn họ đều có có cảm giác linh hồn thoát xác bay lên.
Vù...
Ánh sáng tiếp dẫn thoáng động. Tất cả những người đạt tới bát giai có tư cách tiến vào bên trong, được ánh sáng tiếp dẫn chiếu rọi chậm rãi bay về phía vòng xoáy màu tím.
Âu Dương nhìn vòng xoáy màu tím trên bầu trời. Hắn cảm thấy mình có chút may mắn đã giết người cuối cùng tấn thăng lên cửu giai. Bằng không với tu vi thất giai của hắn, không có lệnh bài tiếp dẫn, đúng là không có cách nào tiến vào Chân Linh Giới.
- Chân Linh Giới, lão tử tới đây.
Âu Dương nắm chặt nắm đấm. Thế giới hoàn toàn mới, khiêu chiến hoàn toàn mới. Mê hoặc Vĩnh Sinh cùng với lời hứa hẹn với các huynh đệ trở về tiểu thế giới, Âu Dương sẽ từng bước đi hoàn thành. Hắn tin tưởng, chỉ cần mình chịu nỗ lực, bất kỳ điều gì cũng không thể ngăn cản bước chân của hắn...
Linh quang tiếp dẫn không ngừng xoay tròn. Vòng xoáy màu tím giống như con đường thời không đi thông tới ThiênĐình. Trên con đường bọn họ đi qua giống như là bến bờtinh không. Bọn họ giống như tiên linh siêu thoát phi thăng vậy.
Quang hóa lưu chuyển, khiến mắt mọi người không thể mở ra được. Chỉ có Âu Dương có Chân Thực Chi Nhãn mới có thểnhìn thấy. Bọn họ giống như đi xuyên qua ngân hà vô tận, giống như xuyên qua khe hở của vũ trụ tiến vào không gian và địa vực chưa được biết đến. Âu Dương nhìn vô số ngân hà di chuyển qua mắt hắn. Một giây lâu giống như là mười ngàn năm vậy. Dường như thời gian cũng dừng lại. Dần dần ngoại trừ Âu Dương ra, những người khác đều giống như biến thành bức tượng điêu khắc cức đứng yên ở đó không nhúc nhích.
...
Âu Dương há miệng, lại phát hiện ở chỗ này không có cách nào phát ra âm thanh. Hắn nhẹ nhàng giơ tay của mình lênđụng nhẹ vào người Lam Thông đứng bên cạnh một chút. Nhưng Lam Thông lại hoàn toàn không có bất kỳ phản ứng nào.
- Cái này chẳng lẽ chính là liếc mắt vạn năm trong truyền thuyết sao?
Âu Dương biết, thời gian trong ánh sáng tiếp dẫn thần kỳ này đã đứng lại. Nếu như không phải hắn có thể chất có thểphá vỡ tất cả, có lẽ hắn căn bản không thể nhìn thấy tất cảnhững thứ này.
Tinh quang vẫn lưu chuyển. Thời gian vẫn bất động. Từngđạo ngân hà, từng mảng tinh vực lướt qua. Âu Dương cảm nhận tất cả những chuyển biến trong vũ trũ.
Không biết đã qua bao lâu, hắn phát hiện ngân hà bắt đầu biến mất. Bọn họ lại rơi vào hắc ám giống như tiến vào trong thông đạo liên kết với vũ trụ vậy.
Quang minh chậm rãi xuất hiện. Theo quang minh xuất hiện, cuối cùng những người bên cạnh Âu Dương đã khôi phục phản ứng. Mỗi người bọn họ đều lộ một nụ cười chờmong. Chỉ có điều bọn họ hoàn toàn không biết, bọn họ đã từng dừng hình trong tinh không.
- Chân Linh Giới! Đây chính là Chân Linh Giới!
Xuyên qua thông đạo hắc ám, khi quang minh lại phủ xuống người bọn họ, một thế giới bọn họ chưa từng biết tới đã xuất hiện trước mắt. Bên cạnh bọn họ còn có vô số ánh sáng tiếp dẫn không ngừng chớp động. Từng đạo thân ảnh xuất hiện. Chỉ có điều những người này đến từ những tiểu thế giới khác, không phải tiểu thế giới của bọn họ.
Thái Nhất Tông, bên trên Linh Thiên Phong. Một đồng tửnhìn qua chỉ khoảng mười ba, mười bốn tuổi ngồi trên một cái ghế xích đu. Với số tuổi của hắn, lại có khuôn mặt của một lão già không ngừng lắc lư trên xích đu, nhìn qua cực kỳ quỷ dị. Tuy nhiên lúc này không có bất cứ người nào dám nghĩ như vậy. Bởi vì hắn chính là Trịnh Phong, một trong tứđại trưởng lão của Thái Nhất Tông, tu vi Pháp Thân tam trọng thiên. Tuy rằng không dám nói cao ngạo đứng nhìn Chân Linh Giới, nhưng toàn Chân Linh Giới, ngoại trừ nhữngĐại Đế ra, sợ là muốn thắng được hắn chỉ có Tông Chủ các tông và với Thánh Chủ của các Thánh địa mà thôi.
- Trảm Linh Sử, học tập Hoàng Thiên Đại Đế vạn năm trước. Có chút thú vị.
Giọng nói của Trịnh Phong cũng tương tự như đồng tử. Nhưng trong giọng điệu của hắn lại có vẻ khinh thường cùng với ngạo mạn không giống một đồng tử mười ba, mười bốn tuổi.
- Lão tổ tông, chắc lúc này những người kia đã đến thành tiếp đón. Người xem...
Bên cạnh Trịnh Phong, một lão già nhìn qua không tới một trăm tuổi cũng phải chín mươi tuổi cúi người thấp giọng hỏi.
- Cho dù là Chân Linh Giới cũng có mấy người dám trêu chọc Thái Nhất Tông? Dám giết Linh Sử và đệ tử của Trịnh gia ta, các ngươi tự biết phải xử lý như thế nào.
Trịnh Phong nói xong không ngờ nhắm mắt bắt đầu ngủ.
Không người nào dám quấy rầy Trịnh Phong. Đám người kia nhẹ chân bắt đầu lui ra khỏi Linh Thiên Phong. Tuy nhiên cụ thể nên làm thế nào bọn họ đã có được câu trả lời chắc chắn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Thành tiếp đón, vô số người từ tiểu thế giới đến, đều tò mò nhìn thành tiếp đón này. Bọn họ cảm nhận được khí tức linh nguyên nồng đậm của Chân Linh Giới. Khí tức linh nguyên của Chân Linh Giới phải nồng đậm hơn gấp trăm lần. Giờphút này cuối cùng những người kia đã rõ ràng tại sao cửu giai tại Chân Linh Giới chỉ có thể được trở thành Linh Sửđón tiếp bọn họ.
Khí tức linh nguyên nồng đậm như vậy, không ngờ lại chỉđạt tới cửu giai như bọn họ, cho dù là cửu giai đỉnh phong. Nếu bàn về tư chất, tuy những người tiến vào thành tiếpđón không có cách nào so sánh với các thiên tài được các tông phái, các thánh địa trực tiếp lựa chọn, nhưng tuyệt đối tốt hơn nhiều so với những Linh Sử này.
- Lần này có quá nhiều người đến thành tiếp đón.
Một nam tử chừng hai mươi tuổi mặt mày cau có khó chịu dựa người một toà tháp cao, nhìn xuống đám người mới xuất hiện còn đang mơ màng này. Trong lòng hắn âm thầm mắng:
- Mẹ nó, lại bị phái tới thành tiếp đón. Đúng là xui xẻo thếmức. Nói như thế nào lão tử cũng là Thánh thể tam giai đi. Tuy rằng không có cách nào biến thái như đại sư đạt tới Thánh thể cửu giai, nhưng bị phái đi làm chuyện này cũngđủ xui xẻo.
-Khúc Minh, sao Cửu Huyền Tông các ngươi lại phái ngươi tới đây?
Ngay thời điểm Khúc Minh đang thầm mắng, một nam tửtướng mạo đẹp trai bay đến bên cạnh hắn trêu chọc nói.
- Không phải ngươi cùng vậy sao, còn dám nói ta.
Khúc Minh liếc mắt nhìn Vương Tử Phong đến từ Vạn Tiên Sơn. Xét về thực lực, tiểu tử này còn mạnh hơn mình. Chắc hẳn lại do cái miệng thối của hắn đắc tội với ai nên mới bịphái đến đây.
- Ôi... Hóa ra còn có người thảm hơn so với hai chúng ta.
Hai người đang khi nói chuyện, lại có mấy người bay tới tháp cao này. Trên mặt mỗi người bọn họ đều mang theo một nụ cười khổ. Bọn họ thật sự không muốn nhận công việc tại thành tiếp đón này. Dù sao những người xuất hiện ở thành đón tiếp này trên căn bản đều có tư chất tương đối kém. Tuy rằng biết những người này mạnh hơn một phần hậu nhân trong tông phái, nhưng tuyệt đối không có cách nào so được với những người được trực tiếp dẫn tiến vào tông phái.
- Khà khà, ta nghe nói lần này Linh Thiên Tông phát hiệnđược bốn người có thiên phú trác việt còn có ba Tu Phục đại sư có phải hay không?
Vương Tử Phong thoáng nhìn về phía nữ tử dung mạo tuyệtđẹp vừa đến, mở miệng hỏi.
- Nghe đồn tin tức tình báo của Vạn Tiên Sơn là thiên hạ vô song. Xem ra đúng như dự đoán. Nhân tài bên kia vừa đến, Tử Phong sư huynh đã biết rõ.
Nữ tử kia khẽ mỉm cười. Nếu như nói, thu hoạch của Linh Thiên Tông bọn họ lần này chắc chắn lớn nhất. Bốn người thiên phú trác việt cùng với ba tên Tu Phục đại sư. Chuyện này đối với Linh Thiên Tông mà nói tuyệt đối một chuyện tuyệt hảo.
- Nếu nói tới thu hoạch lớn nhất hẳn vẫn là Bích Tuyền Môn. Bích Tuyền Môn một lần mò được sáu người có cơ hội bước vào cảnh giới Pháp Thân!
Nữ tử Trầm Linh có diện mạo xinh đẹp nở nụ cười ngọt ngào nhìn về Cơ Thừa Phong đang đứng bên cạnh nàng.
- Làm gì có. Còn không là do vận khí tốt sao?
Cơ Thừa Phong nho nhã lễ độ quay về mọi người ôm quyền nói.
- Vận may của ngươi thì tốt rồi. Xem Vạn Tiên Sơn chúng ta xem. Lần này Vạn Tiên Sơn tiếp dẫn tiểu thế giới, ngay cảmột người có hi vọng bước vào Pháp Thân cũng không có...
Dáng vẻ của Vương Tử Phong thật sự có vài phần đâu khổ. Thật ra trước đây không phải chưa từng xuất hiện tám tông mười hai Thánh Địa không có tới một thiên phú. Nhưng dù sao đó chỉ là số ít. Ai biết lần này Vạn Tiên Sơn bọn họ lại xui xẻo gặp phải chuyện này?
- Phải nói rằng lầnn này Thái Nhất Tông mới thật sự là người thắng lớn. Dường như Thái Nhất Tông phát hiện ra Trận Đồ Sư. Lúc này chắc hẳn đã đón được bọn họ vào trong Thái Nhất Tông.
Cơ Thừa Phong nói xong lắc đầu. Trận Đồ Sư, đây chính là nhân vật tương lai có cơ hội nhòm ngó chiếc ghế Đại Đế. Ai có thể ngờ được, Thái Nhất Tông lại có số *** chó phát hiện ra một Trận Đồ Sư như vậy?
- Không đúng. Ngươi xem, bây giờ người của Thái Nhất Tông còn chưa có tới thành tiếp đón.
Trầm Linh vô cùng khó chịu nói.
- Được rồi các vị. Đừng nói chuyện nữa. Chúng ta cũng nên chuẩn bị bắt đầu kiểm tra và tiếp nhận thôi. Ngươi xem các tông phái phía dưới kia đã bắt đầu.
Tuy rằng Cơ Thừa Phong không hy vọng quá lớn đối với những người tới thành tiếp đón này, tuy nhiên dù sao đã qua đây, rốt cuộc vẫn phải làm. Bọn họ tới đây nhất quyết phải chịu trách nhiệm kiểm tra xét duyệt xem có con các thiên tư trác việt nào lọt lưới hay không.
Có khoảng bốn mươi, năm mươi trạm kiểm tra xếp thành hàng ngay trước tháp cao. Âu Dương nhìn những trạm kiểm tra này mồ hôi liền tuôn ra. Bởi vì phía trước mỗi bàn đóđều dựng một tấm bảng hiệu. Trên bảng hiệu ghi chú rõ ràng về phương diện tông phái, xếp hạng và một vài thực lực khác.
Âu Dương thoáng nhìn qua một chút. Phần lớn những tông phái này đều ở hai mươi thứ hạng đầu. Hẳn là có một vài tông phái khá lớn. Tuy nhiên khẳng định không có cách nào so sánh với bát đại tông phái hùng bá Chân Linh Giới.
- Thử tìm Vạn Tiên Sơn đi. Hi vọng lần này người Vạn Tiên Sơn sẽ đến.
Sở Tương Hợp không ngừng quét mắt nhìn các biển hiệu. Phải biết rằng, thật sự tán đại tông phái cùng với mười hai Thánh Địa thông thường đều trực tiếp dẫn người từ tiểu thứgiới vào. Bọn họ còn thể đến thành tiếp đón chọn đệ tử hay không, thật sự rất khó nói.
- Bên kia có điểm kiểm tra của Linh Thiên Tông. Chúng ta đi thử thời vận xem...
Ngay khi đám người Âu Dương đang tìm kiếm, bên cạnh bọn họ truyền đến một tiếng kêu kinh ngạc.
Linh Thiên Tông, đây chính là tông phái đứng thứ năm trong tám đại tông phái. Đây chắc chắn là đại tông phái cấp độ bá chủ một phương. Nếu như may mắn đủ gia nhập vào đại tông phái như vậy, chẳng những nhận được đãi ngộ tốt hơn gấp trăm lần so với các tông phái cỡ trung và tông phái cỡ nhỏ kia. Đồng thời thành tựu trong tương lai nhất định sẽ cao hơn nhiều.
- Trời ạ! Xem bên kia. Vạn Tiên Sơn. Không ngờ Vạn Tiên Sơn cũng lập điểm kiểm tra tại đây.
Người vừa kinh ngạc khi phát hiện Linh Thiên Tông, lại sợ hãi kêu lớn hơn. Vạn Tiên Sơn. Chỉ cần là người có tư cách tiến vào Chân Linh Giới khẳng định đều không lạ gì đối với danh tự này. Đó là tông phái đứng đầu tám Đại tông phái, là vị trí trung tâm nhất vị trí trong toàn Chân Linh Giới. Một tông phái chiếm cứ vạn toà Tiên Linh Thánh Sơn, nên được gọi là Vạn Tiên Sơn.
- Đi. Chúng ta đi thử vận may xem thử. Dù thế nào cũng nhất định phải thử vận may xem thế nào.
Một nhóm người chen chúc đi về phía Vương Tử Phong của Vạn Tiên Sơn. Tuy rằng phần lớn bọn họ đều biết không thểnào tiến vào Vạn Linh Tiên Sơn, nhưng chuyện đến nước này bất kỳ ai cũng muốn thử thời vận.
- Xem ra vận khí của chúng ta không tệ lắm.
Sở Tương Hợp thoáng nhìn về phía Vương Tử Phong đang bịhơn trăm người vây quanh. Tất rõ ràng đây là một cường giả siêu cấp. Bởi vì lấy thực lực của hắn không ngờ không cảm giác được trên người Vương Tử Phong có bất kỳ sóng lực lượng nào chấn động.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Tuy trên người Vương Tử Phong không có sóng lực lượng chấn động, nhưng lại có nhiều tia linh khí không ngừng tuôn ra.
- Ân, vận may quả thật không tệ.
Không chỉ Sở Tương Hợp, lần này ngay cả trên mặt Lam Thông và đám người Âu Dương đều nở nụ cười. Thật ra bọn họ sợ nhất chính là không gặp được người của Vạn Tiên Sơn ở đây. Nếu đúng như vậy, bọn họ thật sự sẽ gặp phiền toái. Phải biết rằng chuyện bọn họ chém Linh Sử, khẳng định Thái Nhất Tông đã biết. Nếu như không có cách tìm được nơi che chở trước khi bá chủ Thái Nhất Tông này tìm tới bọn họ, như vậy bọn họ chỉ có thể chờ đợi cái chết.
- Chúng ta cũng qua đó.
Sở Tương Hợp đi đầu, chen chúc qua vô số người bắt đầu xếp hàng. Đừng thấy mỗi người bọn họ đều là nhân vật huyền thoại tại tiểu thế giới. Khi đến Chân Linh Giới, bọn họ thật sự không tính là gì. Cho nên bọn họ vẫn phải xếp hàngđàng hoàng thì tốt hơn.
- Bát giai đỉnh phong, nhưng đáng tiếc đã tám mươi tuổi. Ngươi không hợp cách.
Vương Tử Phong nghe một lão đầu nhìn qua tuổi phải bằng gia gia của hắn nói xong, trực tiếp từ chối hắn.
Nói đùa. Tám mươi tuổi mới đạt tới bát giai đỉnh phong? Dùng cách nói của Vương Tử Phong chính là tại sao ngươi không đi chết đi? Tuy nhiên hiện tại Vương Tử Phong sẽ không lấy tuổi tác của hắn để phán đoán tương lai của hắn. Nhưng sáu mươi chín tuổi mới đạt tới bát giai sơ cấp nhìn dung mạo định tính cách, vừa nhìn đã biết không hợp cách...
Không phải là không có người có đại tài nhưng trưởng thành muộn. Nhưng những người đại tài nhưng trưởng thành muộn lại quá ít. Toàn Chân Linh Giới chỉ có Thánh chủ La Thiên Thánh địa La Phong là thiên tài như vậy.
Năm mươi tuổi đạt được thất giai. Nếu như đặt ở tiểu thếgiới, người như vậy thậm chí ngay cả tư cách tiến vào Chân Linh Giới cũng không có.
Sáu mươi hai tuổi đạt được bát giai hoàn thành dung mạođịnh cách. Đây nhất định sẽ được đánh giá là vô dụng. Không có ai cảm thấy hắn sẽ tìm được lối thoát nào trong tương lai. Thậm chí người thân của hắn đều từ bỏ hắn.
Nhưng La Phong lại không hề từ bò. Hắn bỏ ra mười hai năm, tới thời điểm bảy mươi bốn tuổi đạt được cửu giai đỉnh phong. Mọi người vốn cho rằng cả cuộc đời này La Phong không thể đi tiếp được nữa. Nhưng thế sự không có gì là tuyệt đối. Không ngờ tại thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, La Phong đã hoàn thành Thánh thể thành công bước vào cấp Thánh thể. Tuy nhiên dù vậy cũng sẽ khiến cho không người cảm thấy La Phong có bao nhiêu thiên tài, chỉ có thểnói hắn có vận khí tốt mà thôi.
Ai có thể có thể đoán được một trăm năm sau đó La Phong một đường tạo ra kỳ tích. Ba năm đạt được Thánh thể ngũ giai, mười năm đạt được Thánh thể cửu giai, mười lăm năm trùng kích Pháp Thân thành công. Sau đó La Phong lại xuất hiện kỳ tích. Tám năm đạt được Pháp Thân tam trọng thiên, một mình bước vào La Thiên Thánh địa sau đó là Vô Hồi Cốc. Năm mươi năm, đủ năm mươi năm, khi mọi người đều cho rằng La Phong đã chết tại Vô Hồi Cốc hắn lại đi ra. Hắn lấy cảnh giới Đại Đế bước ra khỏi Vô Hồi Cốc hoàn thành quá trình lột xác từ người đến thần.
Trước cửu giai hắn phải mất trăm năm. Nhưng bắt đầu từgiây phút hắn tiến vào Thánh thể một đường đi tới Đại Đếlại chỉ cần sáu mươi lăm năm. Đây là một kỳ tích. Đây là một kỳ tích gần như không thể được lặp lại.
La Phong dùng phương thức của mình nói cho người trong toàn thiên hạ biết, khi toàn thế giới đều bỏ rơi ngươi, chính ngươi cũng không nên bỏ rơi chính mình. Bởi vì con đườngĐại Đế ở ngay phía trước. Chỉ có điều con đường mà ngươi lựa chọn không giống với bọn họ mà thôi.
Nhưng có mấy người như La Phong? Có mấy người thật sựcó thể là châu báu trưởng thành muộn như vậy lại khiến thiên hạ đều cảm thấy khiếp sợ vì hắn? Vương Tử Phong cảm thấy đây chẳng qua là số ít trong số ít. Vạn Tiên Sơn bọn họ chưa từng nghĩ tới chuyện tạo ra một La Phong ĐạiĐế khác. Cho nên Vương Tử Phong dứt khoát từ chối đối với một vài người hoàn toàn không có cơ hội bước vào Thánh thể.
- Ba mươi mốt tuổi bước vào bát giai, nhưng ba mươi năm sau đó lại không có chút tiến triển nào. Ngươi cũng không hợp cách.
Vương Tử Phong nghe một người tự thuật xong lại đưa ra lời từ chối.
- Tại hạ là Dương Danh. Bốn mươi lăm tuổi bước vào bát giai. Hiện nay bảy mươi sáu tuổi, chính là cửu giai.
Đến phiên một người khác. Người này quay về Vương TửPhong nói xong thời gian tu luyện của hắn cùng với số tuổi hiện tại.
- Bảy mươi sáu tuổi cửu giai?
Vương Tử Phong quan sát tỉ mỉ người này một chút. Ánh mắt của hắn nhìn người này. Dương Danh cũng vô cùng kíchđộng. Nếu như hắn có thể gia nhập Vạn Tiên Sơn, như vậy tương lai của hắn khả năng sẽ là một mảnh quang mình.
Ánh mắt của Vương Tử Phong không ngừng đảo qua thân thể Dương Danh. Lúc này ánh mắt của Vương Tử Phong hiện ra màu lam nhạt. Từng cỗ khí tức linh nguyên từ trong con mắt của hắn phóng ra. Tuy nhiên rất nhanh hắn liền thất vọng lắc đầu. Mặc dù Dương Danh là cửu giai, xem ra xuất sắc hơn nhiều so với những người khác. Nhưng trên thực tếVương Tử Phong lại dùng con mắt thấy được tương lai của hắn. Chỉ sợ cuộc đời này của hắn căn bản cũng không có cơ hội tiến vào Thánh thể. Trừ phi hắn là La Phong Đại Đế.
- Không hợp cách...
Vương Tử Phong lắc đầu, thốt ra ba chữ này một cách rất vô tình. Tuy nhiên điều này cũng không thể nói là vô tình. Vạn Tiên Sơn không phải là nơi từ thiện. Mặc dù bọn họ chọn đệtử, nhưng cũng là thế hệ tương lai của Vạn Tiên Sơn. Tuy rằng bị phái tới thành tiếp đón không tính là chuyện tốt. Nhưng nếu hắn lấy được phần việc lại, hắn sẽ làm hết chức trách của mình.
- Linh Sử đại nhân... Nhưng ta là cửu giai...
Dương Danh không ngờ được Vương Tử Phong lại từ chối dứt khoát như vậy. Hắn gần như không thể tin được vào kết quảnày.
- Hừ hừ, vạn linh nhãn của ta có thể nhìn thấy rất nhiềuđiều mà các ngươi không thể nhìn thấy. Ta nói ngươi không hợp cách, vậy khẳng định là không hợp cách. Không tin ngươi có thể sang bên Linh Thiên Tông hỏi qua một chút. Người kế tiếp!
Vương Tử Phong cũng không thèm giải thích nhiều. Phía sau chí ít còn có mấy trăm người nữa. Nếu như mỗi người hắnđều giải thích, vậy chắc hẳn năm nay đừng hòng chạy thoát khỏi chỗ này.
Từng người tiến tới kiếm tra, phía trước đám người Âu Dương chỉ còn sót lại một nam từ nhìn qua chỉ khoảng hai mươi tuổi. Thật ra Âu Dương đã chú ý tới người này từ lâu. Phải biết rằng, muốn duy trì tuổi thanh xuân trừ phi đã bước vào bát giai, bằng không căn bản không thể nào làmđược. Người này nhìn qua chỉ khoảng hai mươi tuổi. Như vậy chỉ có thể nói rõ người này hẳn là đã bước vào bát giai khi còn rất trẻ.
- Mộc Xuân, ba mươi mốt tuổi. Lục Tiên cửu giai sơ cấp. Hai mươi hai tuổi bước vào bát giai.
Rốt cuộc đến phiên người trẻ tuổi kia. Người này vừa mở miệng, nhất thời khiến mọi người đều chấn động. Ba mươi mốt tuổi đã tới cửu giai sơ cấp. Hai mươi hai tuổi đã bước vào bát giai. Sao thiên tài như vậy lại có thể xuất hiện ở thành tiếp đón? Người như vậy hẳn phải được các tông phái trực tiếp dẫn đi mới phải.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Nghe Mộc Xuân nói về tuổi tác, cho dù là Vương Tử Phong cũng có chút giật mình. Đây là ở tiểu thế giới, nếu ở tại Chân Linh Giới, chỉ sợ trước khi hắn mười lăm tuổi đã có cơ hội bước vào bát giai. Hai mươi tuổi đã có thể đạt được cửu giai sơ cấp. Ba mươi mốt tuổi chỉ sợ đã có thể bước vào Thánh thể cũng không phải là chuyện đáng ngạc nhiên.
Ánh mắt của Vương Tử Phong lại phóng ra linh khí. Hắn nhìn thân thể của Mộc Xuân. Nhưng khi vừa nhìn xuất hắn lại lắc đầu... Thân thể của Mộc Xuân không có vấn đề. Hắn không có nói láo.
- Ha ha, ta không hợp cách sao...
Lúc này Mộc Xuân rất ủ rũ. Thật ra từ lúc mới bắt đầu xếp hàng đến bây giờ, Mộc Xuân cũng không cười một tiếng. Cho dù là hiện tại hắn cười cũng là cười khổ.
Tuy nhiên Mộc Xuân vừa thốt câu này ra khỏi miệng, phía sau lại xuất hiện một trận bạo động. Thiên tài như vậy cũng không có tư cách tiến vào Vạn Tiên Sơn? Vạn Tiên Sơn thật sự đến để chiêu nhận đệ tử sao?
- Kiếm linh tổn hại. Trừ phi có Tu Phục Thuật tông sư ra tay, bằng không cuộc đời này ngươi cũng không có cơ hội tiến một bước. Nhưng đáng tiếc, đáng tiếc...
Vương Tử Phong lắc đầu. Con mắt của hắn đã thấy được kiếm linh của Mộc Xuân. Tuy rằng không có cách nào thấy rõ tất cả giống như Chân Thực Chi Nhãn của Âu Dương, nhưng hắn có thể nhìn thấy vết thương bên trên kiếm linh. Thiên tài như vậy là rất tốt, nhưng kiếm linh của hắn đã bịtổn hại. Muốn đi tới trừ phi có Tu Phục Tông Sư ra tay giúpđỡ.
- Ngươi cầm cái lệnh bài này. Vạn Tiên Sơn ta cũng có Tu Phục Tông Sư, chỉ có điều có thể có thể phục hồi hay không chỉ có thể xem tạo hóa của bản thân ngươi...
Sau khi Vương Tử Phong nói xong câu nói này, liền thấy con mắt của Mộc Xuân đỏ ửng. Hắn không ngờ được Vương TửPhong lại dễ nói chuyện như vậy. Tuy rằng Vương Tử Phong không hề hứa hẹn hắn có thể gia nhập Vạn Tiên Sơn, nhưng Vương Tử Phong lại cho hắn cơ hội. Điều này khiến hắn cảmđộng không gì sánh được.
- Đa tạ...
Mộc Xuân cẩn thận tiếp nhận lệnh bài này, sau đó đi vào tháp cao phía sau Vương Tử Phong. Đó là nơi nghỉ ngơi của Vạn Tiên Sơn. Hắn có thể tạm thời ở trong nơi nghỉ ngơi, chờ sau khi Vương Tử Phong kiểm tra xong sẽ dẫn theo hắn tiến vào Vạn Tiên Sơn. Còn tương lai của hắn làm sao lại khó nói được.
- Người kế tiếp...
Vương Tử Phong vừa nói câu này, Sở Tương Hợp đã bước tới trước mặt Vương Tử Phong. Sở Tương Hợp nhìn qua đã bảy mươi. Tuy nhiên người biết Sở Tương Hợp đều hiểu rõ, tuyệtđối không nên dùng tuổi tác để có thể phán xét hắn. Thiên tài của Sở Tương Hợp tuyệt đối không kém hơn Lam Thông. Hai mươi ba tuổi bước vào bát giai, hai mươi sáu tuổi đạtđược cửu giai. Tuy rằng đạt được cửu giai, nhưng Sở Tương Hợp không lựa chọn lưu giữ tuổi thanh xuân. Đối với hắn mà nói thanh xuân chỉ là phù vân.
- Sở Tương Hợp, tám mươi bảy tuổi. Huyễn Thuật Sư cửu giai đỉnh phong. Hai mươi ba tuổi bước vào bát giai!
Giọng nói của Sở Tương Hợp rất nhẹ nhàng. Nhưng hắn vừa nói câu Huyễn Thuật Sư cửu giai đỉnh phong ra khỏi miệng, mặc dù giọng điệu của hắncó phần nhe nhàng cũng nhất thời khiến mọi người kinh động. Huyễn Thuật Sư cửu giaiđỉnh phong? Hai mươi ba tuổi bước vào bát giai? Tuy rằng kém hơn Mộc Xuân một tuổi, nhưng mỗi cá nhân tu luyệnđều có sớm có muộn. Điều này cũng không thể nói rõ Sở Tương Hợp kém hơn Mộc Xuân kém.
Hai mắt Vương Tử Phong nhìn chăm chú vào Sở Tương Hợp. Nói thật hắn đối với lời nói của Sở Tương Hợp cảm chất có chút nghi ngờ. Huyễn Thuật Sư không tồn tại chuyện xấu như kiếm linh bị tổn thương. Một cửu giai đỉnh phong như thế tại sao không bị tiếp dẫn trực tiếp? Lẽ nào con mắt của Linh Sử đã mù?
Tuy nhiên Vương Tử Phong vẫn tập trung linh khí đến mắt bắt đầu quan sát Sở Tương Hợp. Vừa nhìn, hắn suýt nữa đã kêu lên sợ hãi.
Vương Tử Phong nhìn thấy linh nguyên rắn chắc trong thân thể Sở Tương Hợp. Trong lòng hắn thầm kêu gào:
- Mẹ ơi, đây mới thật sự là cửu giai đỉnh phong! Cửu giaiđỉnh phong chỉ còn cách Thánh thể một bước, lại là một bước thật sự nhập cảnh giới Thánh thể...
- Huyễn Thuật Sư cửu giai đỉnh phong cũng có sao?
Bên Vạn Tiên Sơn vốn là tâm điểm chú ý của vô số người. Lúc này không ngờ nghe thấy ngay cả Huyễn Thuật Sư cửu giai đỉnh phong cũng xuất hiện ở đây, cho dù là những người khác vốn đang chờ người kiểm tra ở các điểm điểm tra khác cũng quay đầu nhìn về phía này.
- Hợp lệ...
Lần này Vương Tử Phong không có bất kỳ hành động gây khó dễ nào. Hắn trực tiếp phun ra hai chữ hợp lệ. Rất rõ ràng nhân vật cấp thiên tài như vậy có tư cách trùng kích cảnh giới Pháp Thân. Tuy rằng hắn không biết tại sao người này không bị tiếp dẫn, nhưng trừ phi là đầu óc của Vạn Tiên Sơn bị lừa đá phải, bằng không nhất định phải chiêu nhậnđồng thời bồi dưỡng trọng điểm.
- Ta không phải chỉ có một người. Chúng ta có rất nhiều người.
Sở Tương Hợp cũng không nhận lệnh bài của Vương TửPhong đưa cho. Hắn nhìn Vương Tử Phong sau đó thoáng nhìn về phía đám người Âu Dương đứng phía sau.
- Từ trước tới nay, Vạn Tiên Sơn đều lựa chọn công bằng công chính, không ai có thể đi...
Vương Tử Phong mới vừa nói tới đây, trong lúc vô tình linh nhãn của hắn quét tới Lam Thông đứng phía sau. Lần này vừa nhìn, hắn lại suýt nữa ngất đi... Lại là một cửu giai đỉnh phong nữa?
- Lam Thông, bốn mươi sáu tuổi. Lục Tiên cửu giai đỉnh phong. Hai mươi hai bước vào bát giai.
Lam Thông liếc mắt nhìn Sở Tương Hợp một cái. Hắn chính là như vậy, mọi việc đều muốn tranh cao thấp với Sở Tương Hợp một hồi.
- Lại... lại là một cửu giai đỉnh phong sao? Bốn mươi sáu tuổi đã tới cửu giai đỉnh phong? Cửu giai đỉnh phong mới hai mươi hai tuổi đã bước vào Lục Tiên bát giai... Phát điên phátđiên mất...
Từng tiếng kêu kinh ngạc truyền khắp thành tiếp đón. Lúc này bất kể là người tới kiểm tra hay những người mới được các tông phái kia phái tới kiểm tra người mới đều nhìn vềphía bên này. Nếu như nói một cửu giai đỉnh phong đã làđáng sợ. Như vậy hiện tại tuyệt đối không bình thường...
Nhưng điều khiến bọn họ khiếp sợ mới chỉ bắt đầu. Giọng nói của Lam Thông vừa dứt, Lăng Trung Thiên cũng tiến lên trước một bước nói:
- Lăng Trung Thiên, Lục Tiên cửu giai sơ cấp, bốn mươi lăm tuổi. Bốn mươi tuổi bước vào bát giai...
Lại là một một cửu giai nữa. Tuy rằng không phải là đỉnh phong, tuy rằng bốn mươi tuổi mới bước vào bát giai, nhưngđiều này tuyệt đối có thể được xếp vào cấp thiên tài. Bốn mươi tuổi bước vào bát giai tuy so với Sở Tương Hợp và Lam Thông không tính gì, nhưng phải biết rằng, nhân vật cấp nghịch thiên như vậy tại tiểu thế giới khó lắm mới có thểxuất hiện một người...
- Lý Vĩ, bát giai...
Lý Vĩ rất hời hợt nói. Tuy nhiên lúc này phương thức giới thiệu này của hắn trái lại khiến người vây xem cảm thấy dễtiếp nhận hơn.
Lý Vĩ nhìn qua khoảng hai mươi tuổi. Hắn nói mình chỉ là bát giai tuy rằng nghịch thiên, nhưng tuyệt đối không chấnđộng bằng cửu giai hoặc là cửu giai đỉnh phong.
- Rốt cuộc đã có một người bình thường một chút...
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx