20-11-2009, 11:29 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Quyển 6: Phong hồi lộ chuyển
Hồi 185: TỠThần, Ôn Thần
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Äi suốt mấy thá»i thần, đến gần Lạc DÆ°Æ¡ng thà nh, Tá» KhÆ°Æ¡ng chợt phất tay ra hiệu dừng lại: “PhÃa trÆ°á»›c có ngÆ°á»i ngăn lối.†Chúng nữ láºp tức xuống ngá»±a, phân thà nh ba Ä‘á»™i. PhÃa trÆ°á»›c quả nhiên có hai ngÆ°á»i Ä‘ang đứng, ngÆ°á»i đầu tiên là má»™t thanh diện hán tá» trang phục hoa lệ, Ä‘ang cÆ°á»i mủm mỉm, chắp hai tay ra sau lÆ°ng hết sức nhà n nhã. Sau lÆ°ng hắn là má»™t ngÆ°á»i ra dáng bá»™c nhân, tay bÆ°ng má»™t món binh khà cổ quái, đầu cúi gằm xuống. Thoáng trông cả hai giống vá»›i má»™t đôi chủ tá»› của nhà phú quý há»c võ thÆ°á»ng thÆ°á»ng, chỉ là thanh diện hán tá» khà độ bất phà m, hiển nhiên không phải nhân váºt tầm thÆ°á»ng.
Tiêu Mai Khôi quát: “Kẻ nà o? Mau tránh Ä‘Æ°á»ng!†Äoạn vung trÆ°á»ng tác quất thanh diện hán tá». Hắn không buồn ngẩng lên, cÅ©ng di Ä‘á»™ng, nhÆ° thể không nháºn ra trÆ°á»ng tác quất tá»›i. NhÆ°ng lúc ngá»n roi đến trÆ°á»›c mặt hắn, chợt phá»±t má»™t tiếng đứt rá»i, không hiểu hắn dùng thủ pháp gì cắt ngá»t. Tiêu Mai Khôi biến sắc nhảy từ trên lÆ°ng ngá»±a xuống, rút nga my thÃch từ eo ra há»™ thân, quát to: “Khá lắm! Các hạ là ai?â€
Thanh diện nhân liếc xéo nà ng ta, cÆ°á»i mỉm: “Chỉ má»›i ba mÆ°Æ¡i mà gặp phải ta, coi nhÆ° khà số đã táºn, tÃnh mạng đến đây là dứt.â€
Tiêu Mai Khôi quát: “NgÆ°Æ¡i nói lăng nhăng cái gì? Tháºt ra ngÆ°Æ¡i là ai?â€
Tá» KhÆ°Æ¡ng cÅ©ng biến sắc, gá»i: “Mai Khôi, ngÆ°á»i nà y là Tá» Thần TÆ° Không Äồ!â€
Tiêu Mai Khôi lùi lại hai bÆ°á»›c, nhá»› đến lá»i Triệu Quan dặn lúc chúng nữ lên Ä‘Æ°á»ng: “Nếu gặp Ôn Thần cứ thẳng tay giao đấu, các vị có tám phần thắng lợi, nếu gặp Tá» Thần hoặc Hồng Thái Bình, chỉ nên ngầm hạ thủ hoặc láºp tức rút lui, nếu chÃnh diện quyết đấu, các vị hoà n toà n không có cÆ¡ há»™i.â€
Hán tá» quả nhiên là Tá» Thần TÆ° Không Äồ. Hắn mỉm cÆ°á»i: “Không sai, không sai, lão bà nÆ°Æ¡ng lá»›n tuổi hÆ¡n, vẫn nháºn ra mặt mÅ©i Tá» Thần. Hôm nay các ngÆ°Æ¡i gặp được Tá» Thần, đúng là váºn khà lá»›n bằng trá»i, không cần sống khổ sống sở nữa, tất cả Ä‘á»u được giải thoát.†Hắn cầm binh khà tam xoa của bá»™c nhân đứng sau lên, nụ cÆ°á»i cà ng hiện rõ nhÆ° thể gặp chuyện vá»±c kỳ vui mừng, từ tốn bÆ°á»›c tá»›i.
Tá» KhÆ°Æ¡ng, Tiêu Mai Khôi và Tiểu Cúc Ä‘á»u kinh nghiệm đầy mình, liếc nhìn nhau liá»n hiểu ý, quả quyết chia nhau hà nh sá»±. Tiêu Mai Khôi võ công cao nhất, vung nga my thÃch xông lên tấn công, định tạm thá»i cầm chân Tá» Thần, Tiểu Cúc dẫn hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i môn hạ lược tráºn, Tá» KhÆ°Æ¡ng dẫn số môn hạ còn lại giục ngá»±a đến gần Lăng Hạo Thiên, hạ giá»ng: “Lăng tam thiếu hiệp, chúng ta Ä‘i mau!â€
Long Thất nháºn ra Tá» Thần võ công cá»±c cao, tá»±a hồ không kém hÆ¡n y, trong tình cảnh nà o tất nhiên y không Ä‘á»i nà o để mặc chúng nữ, má»™t mình Ä‘Ã o thoát, nên lắc đầu: “Tại hạ không Ä‘i, chúng ta cùng đấu vá»›i hắn.†Rồi giục ngá»±a đến gần vòng chiến.
Sau mấy chiêu, Tiêu Mai Khôi lá»™ rõ thế kém, nghiến răng chống lại Tá» Thần, tình thế vô cùng nguy ngáºp. Chợt nà ng ta bị tam tiêm Ä‘ao của TÆ° Không Äồ đâm và o vai, máu tÆ°Æ¡i phun ra, nà ng ta gầm lên giáºn dữ, nga my thÃch rá»›t xuống. Tá» Thần giÆ°Æ¡ng tay, tam tiêm xoa đâm thẳng và o ngá»±c nà ng ta.
Song chưởng của Lăng Hạo Thiên tống và o háºu tâm hắn. Tá» Thần lạnh ngÆ°á»i, thu hồi tam tiêm Ä‘ao, quay lại tiếp chưởng. Tiểu Cúc và Tá» KhÆ°Æ¡ng gá»i to: “Cẩn tháºn!â€
Song chưởng của Lăng Hạo Thiên và Tá» Thần chạm nhau, chát má»™t tiếng, cả hai cùng thoái lui bảy, tám bÆ°á»›c. Lăng Hạo Thiên cảm thấy song phÆ°Æ¡ng ná»™i lá»±c tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng, nhÆ°ng chẳng hiểu sao đầu óc y quay cuồng, hai châm má»m nhÅ©n, cÆ¡ hồ ngồi bệt xuống đất. Tiểu Cúc chạy lên đỡ , nhét má»™t viên thuốc và o y: “Là Ôn Thần, thiếu hiệp lui mau.â€
Lúc đó Lăng Hạo Thiên má»›i chú ý đến ánh mắt sáng quắc của ngÆ°á»i ăn váºn nhÆ° bá»™c nhân sau lÆ°ng Tá» Thần, quả nhiên là Ôn Thần Sa Táºn từng hạ Ä‘á»™c y ở tá»u quán. Hai tay hắn phất lên, không hiểu thi triển Ä‘á»™c dược gì mà thân thể Lăng Hạo Thiên cà ng lúc cà ng cứng Ä‘Æ¡, thần trà dần mÆ¡ hồ, dù y muốn lui nhÆ°ng không thể Ä‘iá»u khiển hai chân. Tiểu Cúc bÆ°á»›c lên trÆ°á»›c mặt y, hai tay phất lên, tá»±a hồ cÅ©ng Ä‘ang thi triển Ä‘á»™c dược.
Cùng lúc, y cảm thấy lÆ°ng nhói lên, Tá» Thần nhân lúc y trúng Ä‘á»™c không kịp phòng bị, lén ra tay tấn công từ phÃa sau, tam tiêm xoa đâm và o lÆ°ng y. Tiêu Mai Khôi nhìn rõ tất cả, rÃt lên lao tá»›i ôm ngang lÆ°ng Tá» Thần. Hắn mắng: “Xú bà nÆ°Æ¡ng!†Rồi vung tam tiêm xoa đâm và o đỉnh đầu Tiêu Mai Khôi. Lăng Hạo Thiên nén Ä‘au, cố quay ngÆ°á»i tống má»™t chưởng và o ngá»±c Tá» Thần, hắn và Tiêu Mai Khôi Ä‘ang giằng co, bị chưởng lá»±c chấn báºt vá» phÃa sao, tam tiêm xoa vuá»™t khá»i tay. Tiêu Mai Khôi cÅ©ng bị ná»™i lá»±c của y hất văng ra xa.
Lăng Hạo Thiên định Ä‘uổi theo chế trụ Tá» Thần, nhÆ°ng dù cố gắng thế nà o cÅ©ng không nhấc chân nổi. Tá» Thần lắc lắc lÆ° lÆ° đứng dáºy, ba Bách Hoa môn nhân xông lên vây công hắn, lần lượt bị hắn đá bay. Hai chân Lăng Hạo Thiên má»m nhÅ©n ngồi phệt xuống, ngoảnh sang thấy Tiểu Cúc Ä‘ang đấu Ä‘á»™c thuáºt vá»›i Ôn Thần, thần sắc tá» vẻ thống khổ, tá»±a hồ không chống chá»i nổi.
Äoạn y có cảm giác cổ áo thÃt lại, bị ngÆ°á»i ta nhấc lên, chÃnh là Tá» KhÆ°Æ¡ng giục ngá»±a đến kéo y, đặt dây cÆ°Æ¡ng và o tay y rồi nói: “Thiếu hiệp Ä‘i trÆ°á»›c Ä‘i!†Bà ta nhảy xuống, vá»— mạnh lên mông ngá»±a cho nó tung vó chạy Ä‘i. Toà n thân Lăng Hạo Thiên má»m oặt, thÃnh lá»±c cÅ©ng dần mÆ¡ hồ, chỉ ẩn Æ°á»›c thấy ba vị trưởng lão Bách Hoa môn táºn lá»±c đấu vá»›i Tá» Thần và Ôn Thần. Y vừa nóng lòng vừa lo lắng, đầu óc dần hôn trầm, sau cùng bất tỉnh nhân sá»±.
Không biết bao lâu sau, y từ từ tỉnh lại, cÆ¡n Ä‘au nhức trên mình dần tan Ä‘i, lại cảm giác cÆ¡n buốt nhói từ sau lÆ°ng dấy lên. Miệng y khô rang, khát nÆ°á»›c cùng cá»±c, gượng chá»™p lấy dây cÆ°Æ¡ng ghìm lại, ngẩng đầu nhìn quanh, chỉ thấy tứ phÃa hoang lÆ°Æ¡ng, không hiểu mình Ä‘ang ở đâu hay nhóm Bách Hoa môn nhân và Tá» Thần Ôn Thần Ä‘ang giao đấu ở đâu. Y dá»ng tai lắng nghe, loáng thoáng thấy phÃa tây có tiếng nÆ°á»›c chảy, liá»n giục ngá»±a chạy vá» phÃa đó. Má»™t lúc lâu sau cÅ©ng đến được dòng suối. Y nhảy xuống ngá»±a, vốc nÆ°á»›c uống, rồi nằm dà i trên tảng đá thở hồng há»™c. Vết thÆ°Æ¡ng sau lÆ°ng vẫn chảy máu, y cố gắng ngồi dáºy, thò tay sá» và o vết Ä‘ao sâu hoắm dÆ°á»›i vai trái, Tá» Thần hiển nhiên muốn đâm và o tâm tạng y nhÆ°ng lệch vị trÃ. Lúc đó nếu không nhá» Tiêu Mai Khôi ôm hắn, có lẽ y đã mất mạng Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
Y định thần lấy Hổ SÆ¡n thần cao bôi lên vết thÆ°Æ¡ng, xé vạt áo băng bó lại. ThÃt lại xong xuôi, y thở hồng há»™c, vá»™i ngồi xếp bằng tÄ©nh tâm váºn khÃ. Ná»™i tức của y hồn háºu, váºn chuyển mấy chu thiên, tinh thần láºp tức khá hÆ¡n hẳn. Y lo lắng cho an nguy của Bách Hoa môn nhân, định Ä‘i tìm há» nhÆ°ng bốn bá» hoang vắng, biết tìm ở nÆ¡i nao; dù tìm được thì y vẫn chÆ°a giải được Ä‘á»™c chất, sau lÆ°ng thụ thÆ°Æ¡ng cá»±c nặng, cất bÆ°á»›c còn vạn phần gian nan, giúp gì được cho há»?
Y ngoái nhìn con ngá»±a Ä‘ang ăn cá» ngoà i xa, định đến dắt nó, bèn bẻ cà nh cây là m gáºy lần từng bÆ°á»›c tá»›i, nhÆ°ng rồi y liên tục ngã ba lần, chỉ mấy chục bÆ°á»›c ngắn ngủi mà không thể đến Ä‘Ãch. Y thở dà i, ủ rÅ© ngồi xuống nhìn bóng tối mênh mang, cảm giác bi lÆ°Æ¡ng cô Ä‘á»™c đến cá»±c Ä‘iểm, thiên địa tá»±a hồ chỉ còn lại mình y Ä‘Æ¡n côi, ngay cả con ngá»±a cÅ©ng bá» rÆ¡i y.
Nhá»› đến nghÄ©a cả của Bách Hoa môn nhân, đến tình cảm của Triệu Quan, lại nhá»› đến niá»m quan tâm của cha mẹ, cả Bảo An nữa… lòng y rấm rứt tá»± trách: “Xin lá»—i tất cả, tôi đã hại tất cả phải lo lắng, mạo hiểm…†Lồng ngá»±c y bức bối, toà n thân run rẩy, ngẩng nhìn vầng tịch dÆ°Æ¡ng đỠối, mặt đất được nhuá»™m thà nh má»™t mà u Ä‘á» tráng quan, chợt y thÆ°Æ¡ng cảm: “Mấy Ä‘á»™ tịch dÆ°Æ¡ng Ä‘á» rá»±c, đây là lần cuối ta được thấy tịch dÆ°Æ¡ng…â€
Hết hồi 185
Tà i sản của phamhau1986
Chữ ký của phamhau1986 Há»®U DUYÊN THIÊN Là NÄ‚NG TÆ¯Æ NG NGỘ,
VÔ DUYÊN Äá»I DIỆN BẤT TÆ¯Æ NG PHÙNG
20-11-2009, 11:32 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Quyển 6: Phong hồi lộ chuyển
Hồi 186: Thiên Long thà nh chủ
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Lăng Hạo Thiên ngủ cả đêm dÆ°á»›i má»™t gốc cổ thụ. Sá»›m hôm sau, y bị tiếng vó ngá»±a đánh thức, chợt nghe có ngÆ°á»i nói: “Chắc là ở quanh đây, tất cả tìm cho kỹ.†Ngữ âm tháºp phần thân thuá»™c, nhất thá»i y không nghÄ© là là ai, bèn nhủ: “Chắc những ngÆ°á»i nà y tìm mình, hiện tại mình không có sức chống cá»±, nếu để cừu nhân tìm được, chỉ còn nÆ°á»›c mặc cho chúng xá» trÃ.â€
Y gượng đứng dáºy tìm nÆ¡i ẩn thân, nhÆ°ng Ä‘ang là đầu tiết đông, quanh đó cây cối trÆ¡ trụi, không tìm được nÆ¡i nà o ráºm rạp khả dÄ© ẩn thân. Y nép và o gốc cây, má»™t thá»›t ngá»±a lao nhanh qua, tá»±a hồ kỵ sÄ© nháºn ra y nên lá»ng cÆ°Æ¡ng, gá»i to: “Lăng huynh phải không?â€
Lăng Hạo Thiên ngoảnh nhìn, ngÆ°á»i đó mặc bạch y, diện mạo tuấn tú, chÃnh là Thiên Long thiếu chủ Thạch ÄÄ©nh. Thạch ÄÄ©nh nhìn rõ y, tá» vẻ vui mừng gá»i: “Lăng huynh vẫn còn sống, tháºt hay quá!â€
Gã nhảy xuống, chạy tá»›i nắm chặt tay Lăng Hạo Thiên: “Lăng huynh không sao? Hà cá»› toà n thân Ä‘á»u là máu? Huynh thụ thÆ°Æ¡ng?â€
Lăng Hạo Thiên đáp: “Tại hạ bị thÆ°Æ¡ng nhẹ, không đáng gì.â€
Thạch ÄÄ©nh cả kinh: “Mau lên, tiểu đệ Ä‘Æ°a huynh và o thà nh trị thÆ°Æ¡ng.†Nói rồi đỡ y lên ngá»±a, tiến và o thà nh.
Lăng Hạo Thiên há»i: “Chúng ta Ä‘ang ở đâu? Sao Thạch huynh lại đến đây tìm kiếm?â€
Thạch ÄÄ©nh đáp: “Äây là bên ngoà i Lạc DÆ°Æ¡ng thà nh, tiểu đệ nghe nói huynh rá»i khá»i Thiếu Lâm, liá»n cùng cha và các sÆ° thúc sÆ° huynh đệ tá»a Ä‘i tứ xứ tìm kiếm. Sau đó có ngÆ°á»i nói huynh đến Thiểm Tây bị ngÆ°á»i khác vây công, bị bức và o HÆ° Không cốc, bá»n tiểu đệ liá»n Ä‘i vá» phÃa tây. Äến Lạc DÆ°Æ¡ng thà nh lại nghe nói huynh vẫn ở phụ cáºn, nên bá»n tiểu đệ ra ngoà i thà nh tìm kiếm, quả nhiên thấy huynh.â€
Lăng Hạo Thiên lấy là m kỳ quái: “HÆ° Không cốc? HÆ° Không cốc? Có phải ở Thiểm Bắc? Tại hạ xÆ°a nay chÆ°a đến đó, ai nói rằng tiểu đệ đến?â€
Thạch ÄÄ©nh đáp: “Tiểu đệ cÅ©ng không biết, trên giang hồ đồn nhÆ° váºy, tin tức lan truyá»n đã lâu, cả hai vị ca ca của huynh cÅ©ng Ä‘i Thiểm Bắc, huynh đã gặp mặt chÆ°a? Nghe nói ca ca của huynh vốn định kết hôn trong tháng mÆ°á»i, nhÆ°ng vì cứu huynh nên tạm hoãn hôn sá»±.â€
Lăng Hạo Thiên sững ngÆ°á»i, cảm giác không là nh dấy lên ngùn ngụt trong lòng, thầm nhủ: “Có kẻ cố ý phao tin lừa ca ca Ä‘uổi theo, nhất định có gian kế.â€
Thạch ÄÄ©nh lại nói: “NgÆ°á»i phái Thiếu Lâm và Tu La há»™i Ä‘ang truy Ä‘uổi huynh, huynh nên tạm lánh là hÆ¡n. Nếu Lăng huynh không chê, xin má»i đến Thiên Long thà nh ở má»™t thá»i gian, đợi khi sóng gió tạm lắng, thÆ°Æ¡ng thế là nh rồi má»›i tiếp tục tẩy sạch oan khuất.â€
Lăng Hạo Thiên đáp: “Thạch huynh, Ä‘a tạ hảo ý của huynh, Æ¡n trị thÆ°Æ¡ng nà y ngà y sau nhất định báo đáp. Xin huynh cho mượn má»™t thá»›t ngá»±a, tại hạ phải Ä‘i ngay.â€
Thạch ÄÄ©nh ngẩn ngÆ°á»i: “Lăng huynh định Ä‘i đâu?â€
Lăng Hạo Thiên nói: “Tại hạ phải đến HÆ° Không cốc tìm ca ca.â€
Thạch ÄÄ©nh mau mắn: “Tiểu đệ Ä‘i cùng huynh.â€
Lăng Hạo Thiên cảm Ä‘á»™ng: “Thạch huynh, giá» tại hạ là ngÆ°á»i bị cả giang hồ truy sát, huynh trượng nghÄ©a trợ giúp, tại hạ vạn phần cảm kÃch nhÆ°ng tại hạ không muốn huynh mất mạng oan uổng vì mình.â€
Thạch ÄÄ©nh lắc đầu: “Trên vách núi ở Ngân Bình sÆ¡n trang, huynh xả mệnh cứu tiểu đệ, cái mạng nà y vốn là của huynh. Giá» huynh thân thụ trá»ng thÆ°Æ¡ng, dù thế nà o tiểu đệ cÅ©ng không thể bá» mặc, nhất định táºn lá»±c bảo vệ huynh.â€
Lăng Hạo Thiên biết mình thụ thÆ°Æ¡ng không nhẹ, nếu Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c lên Ä‘Æ°á»ng dù không đến ná»—i gục ngã, nhÆ°ng má»™t khi chạm mặt cừu nhân, chỉ còn nÆ°á»›c bó tay chịu trói. ChÃnh lúc y định lên tiếng, chợt má»™t toán nhân mã tá»›i gần, Thạch ÄÄ©nh ngoái lại, tá» vẻ vui mừng: “Cha đệ đến rồi.â€
Toán nhân mã ai nấy Ä‘á»u mặc bạch y, chÃnh là đệ tá» Thiên Long kiếm phái vừa leo lên ngôi vị võ lâm đệ thất đại phái. NgÆ°Æ¡i dẫn đầu chừng bốn mÆ°Æ¡i, phong thần tuấn lãng, chÃnh thị Thiên Long thà nh chủ Thạch Chiêu Nhiên. Ông ta nhảy xuống ngá»±a gá»i: “ÄÄ©nh nhi, có phải Lăng tam công tỠđó không?â€
Thạch ÄÄ©nh đáp: “Vâng, huynh ấy thụ thÆ°Æ¡ng.â€
Thạch Chiêu Nhiên há»›n hở: “Tìm được ngÆ°á»i là tốt rồi, ÄÄ©nh nhi, việc không thể chần chừ, chúng ta láºp tức tìm nÆ¡i nà o yên tÄ©nh cho công tá» trị thÆ°Æ¡ng.â€
Thạch ÄÄ©nh ngần ngừ: “NhÆ°ng Lăng huynh muốn Ä‘i HÆ° Không cốc.â€
Thạch Chiêu Nhiên nhÃu mà y: “Con hồ đồ mất rồi. Lăng công tá» thụ thÆ°Æ¡ng nặng cỡ nà y, bôn ba thế nà o được? Con định lấy mạng công tá» sao, mau theo cha vá» Thiên Long thà nh.â€
Thạch ÄÄ©nh nhìn Lăng Hạo Thiên vá»›i vẻ khó xá»: “Huynh nên chữa là nh vết thÆ°Æ¡ng đã rồi tÃnh.†Lăng Hạo Thiên quả tháºt mệt má»i, thấy Thạch gia phụ tá» nói váºy, cÅ©ng Ä‘Ã nh đồng ý. Chúng nhân Thiên Long phái Ä‘Æ°a y Ä‘i vá» phÃa bắc.
Thiên Long thà nh tá»a lạc ở phÃa nam SÆ¡n Tây Lữ LÆ°Æ¡ng sÆ¡n, phÃa bắc giáp Lâm Phần. Chúng nhân để Lăng Hạo Thiên nằm trong xe dưỡng thÆ°Æ¡ng, Ä‘i cả đêm vượt Hà Bắc, sau ba ngà y thì đến được Lâm Phần, cách Thiên Long thà nh lá»™ trình chỉ má»™t ngà y Ä‘Æ°á»ng. Dá»c Ä‘Æ°á»ng Thạch gia phụ tá» chăm lo cho y từng ly từng tÃ, cá»±c kỳ chu đáo. Y vốn ná»™i công thâm háºu, thân thể hồi phục cá»±c nhanh, sau mấy ngà y liá»n chữa là nh Ä‘á»™c thÆ°Æ¡ng, có Ä‘iá»u vết thÆ°Æ¡ng trên lÆ°ng chÆ°a hoà n toà n là nh lại. Má»—i tối y Ä‘á»u tÄ©nh tá»a luyện công, đầu tiên luyện Thiên CÆ°Æ¡ng ná»™i công do phụ thân truyá»n thụ, rồi đến Vô Vô thần công và Thất Tinh ná»™i công, luyện đến khi thân thể thÆ° thái liá»n chìm sâu và o giấc ngủ.
Tối đó, chúng nhân nghỉ lại nhà má»™t đệ tá» Thiên Long già u có ở Lâm Phần. Lăng Hạo Thiên dùng cÆ¡m xong liá»n vá» phòng luyện công, luyện xong không ngủ ngay mà thấy tinh thần sung mãn, liá»n Ä‘i ra ngoà i tản bá»™. Trá»i chá»›m lạnh, kinh mạch trong thân thể y váºn chuyển thông sÆ°á»›ng nên không mảy may thấy lạnh, chợt muốn xem chòm sao Bắc Äẩu Thất Tinh, nên rảo bÆ°á»›c và o đình viện.
Chợt tiếng bÆ°á»›c chân vang lên, má»™t ngÆ°á»i bÆ°á»›c nhanh qua viện tá» và o má»™t gian phòng chái, đóng cá»a lại. Trong nhà có tiếng ngÆ°á»i vang lên: “Y vẫn luyện công?†Là giá»ng Thạch Chiêu Nhiên.
NgÆ°á»i kia đáp: “Vâng, thÆ°a cha.†ChÃnh thị Thạch ÄÄ©nh.
Lăng Hạo Thiên không muốn nghe lén hai cha con nói chuyện, định bÆ°á»›c Ä‘i chợt Thạch Chiêu Nhiên hạ giá»ng: “ÄÄ©nh nhi, việc nà y liên quan đến việc hÆ°ng suy của bản môn, con không được lÆ¡ là . Ngay mai chúng ta vỠđến nhà , má»™t khi và o thà nh, kẻ khác tuyệt đối không tìm được y, bản thân y cÅ©ng không được phép dá»… dà ng Ä‘i đâu. Y thá» thÆ°Æ¡ng rất nặng nhÆ°ng hồi phục cá»±c nhanh, tháºt khó tưởng tượng được, chắc có liên quan đến ná»™i công y tu luyện. Y là thanh niên duy nhất vượt qua má»i thá» thách, được gặp Tiêu đại tiểu thÆ°, cha Ä‘oán rằng ná»™i công của y há»c từ Thiên Phong bảo.â€
Thạch ÄÄ©nh vâng dạ. Thạch Chiêu Nhiên lại nói: “DÆ°á»›i chân Hổ SÆ¡n, y đánh lại Tây Xưởng lạt ma, sau đó đại hiển thân thủ trên đỉnh Tung SÆ¡n, võ công vượt xa hai ca ca, tháºm chà hÆ¡n cả phụ mẫu y lúc còn tráng niên. Chà , chắc y thu được không Ãt lợi Ãch từ Thiên Phong bảo.â€
Lăng Hạo Thiên ngẩn ngÆ°á»i dừng bÆ°á»›c, Thạch Chiêu Nhiên lại Ä‘anh giá»ng: “ÄÄ©nh nhi, con nghe cho rõ đây, cha muốn con moi được từ miệng y xem y giấu võ công máºt phổ của Thiên Phong bảo ở đâu, là m cách nà o há»c được. Con là bằng hữu của y, chỉ cần cẩn tháºn dò há»i, y niệm tình chúng ta cứu giúp, tất sẽ nói tháºt. Y không chịu nói cÅ©ng không cần gấp gáp, và o Thiên Long thà nh rồi, dù y có ba đầu sáu tay cÅ©ng đừng mÆ¡ thoát khá»i tay chúng ta.â€
Lăng Hạo Thiên lạnh buốt cõi lòng: “Thạch Chiêu Nhiên xuất thủ cứu ta, hóa ra vì tham lam võ công. Lão biết việc ta lên Thiên Phong bảo, nên Ä‘oán rằng ta há»c được võ công của Thiên Phong lão nhân. Ta thụ Æ¡n của Thiên Phong bảo, là m gì có chuyện để kẻ khác đến đó quấy nhiá»…u.â€
Thạch Chiêu Nhiên lại tỉ mỉ dặn dò con trai, Thạch ÄÄ©nh má»™t má»±c vâng dạ. Lăng Hạo Thiên không muốn nghe nữa, lầm lÅ©i vá» phòng nằm xuống giÆ°á»ng, ngoà i cá»a có tiếng hô hấp tháºt mảnh, nhất định là Thiên Long đệ tá» do Thạch gia phụ tá» phái đến giám thị. Mấy hôm trÆ°á»›c y má»™t lòng luyện công trị thÆ°Æ¡ng nên không chú ý. Y thầm nổi giáºn, biết thÆ°Æ¡ng thế chÆ°a là nh, nếu Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh xông ra tất không thà nh, bèn lặng lẽ nằm xuống giÆ°á»ng váºn khÃ, chuẩn bị Ä‘Ã o thoát lúc đêm khuya.
Hết hồi 186
Tà i sản của phamhau1986
20-11-2009, 11:34 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Quyển 6: Phong hồi lộ chuyển
Hồi 187: Si tình nghÄ©a khÃ
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Không lâu sau, má»™t ngÆ°á»i bÆ°á»›c nhanh đến trÆ°á»›c cá»a, thấp giá»ng há»i: “Lăng tam thiếu hiệp ngủ chÆ°a?†ChÃnh thị giá»ng Thạch ÄÄ©nh.
Má»™t ngÆ°á»i khác khẽ đáp: “Ngủ say rồi, lâu lắm không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì.â€
Thạch ÄÄ©nh dặn: “Äược rồi, các ngÆ°Æ¡i ra phÃa sau xem xét.â€
Hai thủ hạ vâng dạ lui Ä‘i, Thạch ÄÄ©nh khẽ đẩy cá»a thò đầu và o, thấy Lăng Hạo Thiên ngồi trên giÆ°á»ng liá»n hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i: “Lăng huynh sao rồi?â€
Lăng Hạo Thiên mở mắt: “ChÆ°a đỡ nhiá»u lắm, vết thÆ°Æ¡ng vẫn Ä‘au nhói.â€
Thạch ÄÄ©nh và o phòng, đóng cá»a lại, xoa tay vá»›i vẻ nóng lòng: “Váºy sao? Tối nay không lên Ä‘Æ°á»ng được rồi. Là m thế nà o đây?â€
Lăng Hạo Thiên lấy là m lạ: “Lên Ä‘Æ°á»ng? Äi đâu?â€
Thạch ÄÄ©nh đáp: “Äệ định gạt cha, cùng huynh Ä‘i HÆ° Không cốc má»™t chuyến.â€
Lăng Hạo Thiên sững ngÆ°á»i: “NhÆ°ng vì sao?â€
Thạch ÄÄ©nh thở dà i não ná»: “Những mắc má»› trong chuyện nà y, huynh đừng biết thì hÆ¡n. Tiểu đệ chỉ thấy rằng huynh ở lại đây không ổn, hoà n toà n không ổn. Huynh chẳng phải muốn Ä‘i HÆ° Không cốc Æ°? Tiểu đệ biết huynh lo cho ca ca, cha con đệ giữ huynh lại, là m sao huynh có thể yên lòng? Äi, Ä‘i nà o, huynh cố chịu Ä‘au, tiểu đệ cùng huynh lên Ä‘Æ°á»ng.â€
Lăng Hạo Thiên quan sát thần tình gã, trong lòng chợt minh bạch gã không muốn bị phụ thân bức bách nên định cùng y ra Ä‘i. Y vô cùng cảm Ä‘á»™ng, nói: “Thạch huynh nghÄ©a khà sâu nặng, Tiểu Tam cảm kÃch vô ngần. Chúng ta Ä‘i thôi.â€
Thạch ÄÄ©nh tá» vẻ vui mừng, nét mặt không giấu được đôi phần ăn năn gượng gạo, Ä‘oạn dẫn y ra khá»i phòng, đến cá»a sau, dắt hai thá»›t ngá»±a tá»›i, má»—i ngÆ°á»i nhảy lên má»™t con, lầm lÅ©i rá»i khá»i thà nh. Äi chừng hÆ¡n mÆ°á»i dặm, Thạch ÄÄ©nh má»›i nói: “Cha nhất định tÃnh rằng chúng ta Ä‘i vá» phÃa nam, chúng ta Ä‘i luôn theo hÆ°á»›ng Thiên Long thà nh, rồi rẽ sang hÆ°á»›ng tây, vượt Hoà ng Hà và o Thiểm Tây.†Lăng Hạo Thiên khen phải, cả hai sóng vai Ä‘i suốt đêm, lúc trá»i sáng má»›i dừng lại nghỉ ngÆ¡i ở chá»— hoang dã.
Thạch ÄÄ©nh thân là thiếu gia, xÆ°a nay ra khá»i nhà đá»u có má»™t toán sÆ° huynh đệ, bá»™c dịch tùy tùng Ä‘i theo chăm lo, chÆ°a từng má»™t mình hà nh tẩu giang hồ, hÆ¡n nữa lúc bá» Ä‘i vá»™i vã, không chỉ không mang theo đủ lÆ°Æ¡ng khô, cả ngân lượng cÅ©ng thiếu. Còn may Lăng Hạo Thiên kinh nghiệm xông pha giang hồ đầy mình, y bán yên cÆ°Æ¡ng ngá»±a rồi đến cả châu bảo kim ngân khảm trên trÆ°á»ng kiếm của Thạch ÄÄ©nh cÅ©ng Ä‘á»™i nón ra Ä‘i. Khi không còn váºt gì đáng giá để bán, y liá»n thi triển má»i thủ Ä‘oạn, cÆ°á»›p của những nhà già u xổi ác bá. Thạch ÄÄ©nh thấy y hà o sảng, không há» cố kỵ gì, quả tháºt được đại khai nhãn giá»›i, khen ngợi không tiếc lá»i.
Cả hai ngà y ngủ đêm Ä‘i, thoáng cái đã vượt Hoà ng Hà tiến và o địa giá»›i Thiểm Tây, há»i Ä‘Æ°á»ng má»›i biết HÆ° Không cốc nằm ở DÆ°Æ¡ng gia lÄ©nh tại phÃa bắc Diên An, nên hÆ°á»›ng vá» phÃa đó. Dá»c Ä‘Æ°á»ng, các nhân váºt võ lâm xuất hiện đông dần, nhÆ°ng ai nấy chăm chắm tá»›i HÆ° Không cốc nên không lÆ°u tâm tá»›i những nhân váºt qua Ä‘Æ°á»ng khác, cà ng không để ý gì đến Lăng, Thạch.
Lăng Hạo Thiên lấy là m lạ, toán ngÆ°á»i nà y có kẻ giống nhÆ° ngÆ°á»i trong bạch đạo, bằng hữu của nhị ca; có kẻ là giang hồ dị nhân tam giáo cá»u lÆ°u, tá»±a hồ là bằng hữu của đại ca, nhiá»u hÆ¡n hết là ác côn bại loại thuá»™c hắc đạo, hình nhÆ° cùng má»™t giuá»™c vá»›i Tu La há»™i. Xen lẫn vá»›i ba toán nà y, thỉnh thoảng lại Ä‘iểm xuyết và i toán hồng y lạt ma, cẩm y thị vệ và Thiếu Lâm tăng nhân, nghiá»…m nhiên tạo thà nh má»™t trÆ°á»ng giang hồ tụ há»™i sau Tung SÆ¡n đại há»™i. Chẳng qua ở Tung SÆ¡n đại há»™i, các đại môn phái chÃnh giáo tranh Ä‘oạt danh hiệu thiên hạ đệ nhất, còn Æ°á»›c há»™i HÆ° Không cốc toà n là các lá»™ nhân mã không hẹn mà đến truy sát hoặc bảo vệ Lăng Hạo Thiên.
Thạch ÄÄ©nh thấy quá nhiá»u ngÆ°á»i đến HÆ° Không cốc, lòng rất phiá»n muá»™n, đồng thá»i cà ng nghÄ© cà ng lo lắng, há»i Lăng Hạo Thiên: “Giang hồ đồn rằng Lăng huynh đến HÆ° Không cốc, có phải đó là lá»i dẫn dụ huynh tá»›i|? Nếu há» bà y sẵn bẫy ráºp chá» huynh chui và o thì phải là m sao?â€
Lăng Hạo Thiên đáp: “Tại hạ chui và o còn hÆ¡n để đại ca nhị ca mắc bẫy.â€
Thạch ÄÄ©nh nói: “Hai vị lệnh huynh võ công cao cÆ°á»ng, lại có không Ãt trợ thủ, huynh chỉ má»™t mình, vết thÆ°Æ¡ng chẳng hiểu khá»i chÆ°a?â€
Lăng Hạo Thiên thở dà i: “Tại hạ cÅ©ng chÆ°a chắc phải chui và o bẫy, chúng ta đến xem là m biết liá»n.â€
Hai ngÆ°á»i đến cao nguyên Thiểm Bắc, trÆ°á»›c mắt trải ra má»™t vùng mênh mông, trá»i rá»™ng gió lúa, phóng mắt khắp nÆ¡i Ä‘á»u má»™t mà u và ng rá»±c, hà n phong cuốn cát và ng nhuá»™m thẫm cả má»™t góc trá»i. Cả hai cưỡi ngá»±a sóng vai trên thảo nguyên, dần tiến và o DÆ°Æ¡ng gia lÄ©nh, Thạch ÄÄ©nh không chịu được gió cát, thấy trên lÆ°ng núi có má»™t quán rượu nhá», vá»™i nói: “Chúng ta nghỉ má»™t chốc đã, đợi khi gió cắt Ä‘iên cuồng nà y lắng xuống hẵng Ä‘i tiếp.â€
Lăng Hạo Thiên đã lâu không được nếm mùi mỹ tá»u, bất giác thấy thèm, cả hai dừng ngá»±a trÆ°á»›c gian quán, cùng và o trong.
Quán rượu hết sức tồi tà n, chỉ bà y má»™t chiếc bà n và hai cái ghế, trên trần treo má»™t Ä‘Ä©a đèn tù mù, dÆ°á»›i ánh sáng leo lét, má»™t trung niên phụ nhân sắc mặt nhợt nhạt ngồi sau quầy hà ng tối om, nét mặt rầu rÄ© oán háºn nhÆ° thế chồng vừa bị ngÆ°á»i ta hại chết, lạnh lùng nhìn hai ngÆ°á»i khách, trầm giá»ng há»i: “Uống rượu gì?â€
TrÆ°á»›c dáng vẻ đáng sợ của bà ta, Thạch ÄÄ©nh không dám lên tiếng. Lăng Hạo Thiên cao giá»ng: “Có rượu gì ngon cứ mang lên má»™t hồ là được.â€
Phụ nhân bất Ä‘á»™ng, cấm cảu đáp: “Rượu ở đây, các vị tá»± đến lấy, lẽ nà o còn muốn lão nÆ°Æ¡ng dá»n hầu?â€
Thạch ÄÄ©nh lẩm bẩm: “Khách đến mà chiêu đãi thế nà y sao? Tá»± lấy thì lấy, có gì không được?†Äoạn gã đến bên quầy lấyrượu, vừa chạm và o hồ rượu chợt ngón tay nhói lên, hình nhÆ° bị dằm gá»— đâm và o, gã không để ý, bÆ°ng rượu vá» bà n. Lăng Hạo Thiên đứng phắt dáºy, sắc mặt cừ kỳ khó coi, hất cả hồ rượu bay Ä‘i. Thạch ÄÄ©nh lúc đó má»›i nháºn ra Ä‘iểm bất thÆ°á»ng, cúi xuống nhìn thấy ngay má»™t con nhện Ä‘en lá»›n cỡ chén tống Ä‘ang cắn ngón vô danh của mình, lắc lÆ° trên không. Gã hô lên kinh hãi, hất mạnh tay nhÆ°ng con nhện cắn rất sâu, y lắc tay thế nà o cÅ©ng không hất được nó Ä‘i.
Lăng Hạo Thiên chụp lấy đôi đũa trên bà n ném ra, xuyên qua mình con nhện, rồi giẫm bẹp.
Thạch ÄÄ©nh ngồi phịch xuống, ngón tay bá»ng rát, cả cánh tay sÆ°ng vù lên, cả khuá»·u tay cÅ©ng cứng lại. Lăng Hạo Thiên biết Ä‘á»™c nhện công tâm sẽ lấy mạng ngay, bèn cầm bà n tay Thạch Äịnh, váºn lá»±c dồn Ä‘á»™c dịch ra ngoà i, liên tục Ä‘iểm huyệt trên tay và đầu vai gã ngăn Ä‘á»™c tÃnh lan rá»™ng. Y mải cứu ngÆ°á»i, quên cả địch nhân bên cạnh, chợt nghe Thạch ÄÄ©nh kêu to: “Cẩn tháºn.â€
Y ngoái lại, phụ nhân nhảy lên mặt quầy vung cả hai tay, năm con nhện Ä‘en nhe nanh múa vuốt, hung ác cá»±c Ä‘á»™ lao vút và o y, thoáng chốc đã tá»›i trÆ°á»›c mặt, y muốn tránh cÅ©ng không kịp. Cùng lúc, Thạch ÄÄ©nh nghiêng ngÆ°á»i chặn trÆ°á»›c mặt y, cả năm con nhện lao hết và o gã.
Lăng Hạo Thiên kinh hãi kêu to: “Thạch huynh.†Rồi vá»™i gạt hết nhện xuống, ôm Thạch ÄÄ©nh hạy ra ngoà i, vừa đến cá»a liá»n vá»™i dừng bÆ°á»›c: cá»a đã bị mấy con nhện vằn vện Ä‘an lÆ°á»›i chăng kÃn, hiển nhiên lá»›p lÆ°á»›i nà y có kịch Ä‘á»™c.
Y quay lại quát to vá»›i phụ nhân: “Lấy giải dược ra, ta sẽ tha mạng cho ngÆ°Æ¡i.â€
Phụ nhân cÆ°á»i khà nh khạch: “NgÆ°Æ¡i sắp thà nh thức ăn cho mấy bảo bối của ta, còn có đảm lượng uy hiếp ta?†Hai tay thị khua loạn lên, láºp tức khắp nóc nhà , mặt đất, mặt bà n đồng thá»i chui ra mấy chục con nhện, con tua tủa lông Ä‘en, con mang sá»c trắng, có con lại chân Ä‘á» nhÆ° lá»a, con nà o cÅ©ng u linh quá»· quái, hình nhÆ° Ä‘á»u đói ngấu, lổm ngổm bò tá»›i. Dù Lăng Hạo Thiên gan lá»›n bằng trá»i, thấy cảnh nà y cÅ©ng không khá»i sởn gai ốc, hét vang má»™t tiếng ôm Thạch ÄÄ©nh nhảy lên bà n. Y lanh trÃ, Ä‘ang lúc nguy cấp liá»n chụp ấy Ä‘Ä©a đèn khua qua dÆ°á»›i chân, nhện sợ lá»a, vá»™i và ng lui lại.
Y đổ dầu thà nh má»™t vòng tròn quanh mình rồi châm lá»a, Ä‘Ã n nhện không thể đến gần nhÆ°ng y và Thạch ÄÄ©nh cÅ©ng bị khốn trong đó.
Hết hồi 187
Tà i sản của phamhau1986
20-11-2009, 11:35 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Quyển 6: Phong hồi lộ chuyển
Hồi 188: Hư Không chi cốc
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Lăng Hạo Thiên tạm thá»i thoát khá»i vòng vây của Ä‘Ã n nhện, vá»™i cúi nhìn Thạch ÄÄ©nh, hai mắt gã trợn tròn, cÆ¡ nhục trên mặt liên túc méo mó, hiển nhiên trúng Ä‘á»™c rất nặng. Y cả kinh, móc má»™t cây kim châm trong ngá»±c áo cắm lên ngá»±c, lên yếu huyệt trên cổ Thạch ÄÄ©nh, máu chảy ra tÃm bầm, Ä‘á»™c tÃnh hiển nhiên thấm và o cốt huyết. Y cuống lên, ôm chặt Thạch ÄÄ©nh gá»i: “Thạch huynh, gắng gượng lên. Thạch huynh, huynh không thể nà o chết được.â€
Thạch ÄÄ©nh khẽ lắc đầu cÆ°á»i khổ: “Tiểu Tam, tiểu đệ có thể chết vì huynh, quả tháºt rất xứng đáng. Văn cô nÆ°Æ¡ng luôn tán tụng huynh, ban đầu tiểu đệ không tin nhÆ°ng đến lá»±c quen huynh má»›i hiểu… hiểu vì sao nà ng Æ°u ái huynh nhÆ° váºy. Huynh là anh hùng trên Ä‘á»i, là kỳ nam tá» thiên hạ vô song, tất nhiên… tất nhiên nà ng phải si mê…â€
Lăng Hạo Thiên rúng Ä‘á»™ng, nhá»› lại những việc xảy ra má»›i tỉnh ngá»™, Thạch ÄÄ©nh yêu thầm Văn XÆ°á»›c Ước, y má»™t lòng bảo vệ y, má»™t phần vì nghÄ© đến ngÆ°á»i tâm ái. Y Ä‘au lòng cá»±c Ä‘á»™, nÆ°á»›c mắt nhá» xuống: “Thạch huynh, Thạch huynh, là tiểu đệ liên lụy huynh. XÆ°a nay tiểu đệ không biết, giá» má»›i hiểu rõ. Văn cô nÆ°Æ¡ng nhất định vô cùng cảm kÃch huynh, vÄ©nh viá»…n ghi nhá»› tÄ©nh nghÄ©a của huynh.â€
Thạch ÄÄ©nh mỉm cÆ°á»i, chầm cháºm nhắm mắt lại. Lăng Hạo Thiên nhìn gã trút hÆ¡i thở cuối cùng, lòng y Ä‘au nhÆ° dao cắt, đứng báºt dáºy, hai mắt Ä‘á» ngầu nhìn nữ tá» nhÆ° muốn phun lá»a, gầm vang: “NgÆ°Æ¡i giết bằng hữu của ta, đừng hòng sống sót rá»i khá»i đây.â€
Phụ nhân chÃnh thị Hắc Quả Phụ. Thị cÆ°á»i lạnh: “Lăng Hạo Thiên, lão nÆ°Æ¡ng đến giết ngÆ°Æ¡i, tất nhiên sẽ quyết tá». NgÆ°Æ¡i có biện pháp cứ việc đến giết lão nÆ°Æ¡ng. Tá»›i Ä‘i.â€
Lăng Hạo Thiên hét lá»›n, ôm Thạch ÄÄ©nh nhảy khá»i vòng lá»a, ngÆ°á»i còn lÆ¡ lá»ng trên không, y phất tay phải sá» dụng thủ pháp ám khà há»c tại Thất Tinh Ä‘á»™ng, đồng thá»i ném ra hÆ¡n mÆ°á»i mÅ©i kim châm, găm cứng hÆ¡n mÆ°á»i con nhện Ä‘ang bò lổm ngổm bên ngoà i, tuy chúng vẫn giãy giụa tám cái chân nhÆ°ng không thể tiến lên ná»a tấc. Hắc Quả Phụ biến hẳn sắc mặt, rÃt lên chói lói: “Bảo bối của ta.†Thị nhảy khá»i quầy hà ng, bảy tám con nhện lá»›n bò qua bò lại trên mình.
Lăng Hạo Thiên căm háºn thị Ä‘á»™c sát Thạch ÄÄ©nh, xuất thủ không há» lÆ°u tình, lại ném má»™t nắm kim châm và o thị, mục tiêu là mấy con nhện Ä‘en Ä‘ang lổm ngổm bò. Äà n nhện bị công kÃch, không phân biệt được chủ nhân địch nhân, trong lúc khẩn cấp, chúng cắn luôn Hắc Quả Phụ.
Hắc Quả Phụ từ bé quen nuôi nhện, Ä‘á»™c tÃnh trong thân thể rất nặng, giỠđồng thá»i bị tám con nhện cắn, cÅ©ng là lần đầu trong Ä‘á»i bị nhÆ° váºy. Thị rÃt lên liên miên, cà ng vá» sau cà ng chói tai, sau cùng nối thà nh má»™t dải, chợt tiếng kêu ngừng bặt, thị ngả ngá»a xuống đất. Mấy con nhện không còn chủ nhân chỉ huy, nháo nhác chạy tứ tán.
Lăng Hạo Thiên đá cái bà n ra ngoà i cá»a phá lá»›p lÆ°á»›i nhện, ôm thi thể Thạch ÄÄ©nh chạy ra ngoà i.
Thế lá»a cà ng lúc cà ng lá»›n, không lâu sau cả tá»u quán ngáºp trong lá»a, thi thể Hắc Quả Phụ cÅ©ng bị đốt rụi, mấy trăm con nhện hoảng hốt từ trong nhà chạy ra. Lăng Hạo Thiên trút hết bầu phẫn háºn lên Ä‘Ã n nhện, lao lên giẫm nát hoặc lấy đá Ä‘áºp, réo vang: “Không để các ngÆ°Æ¡i hại ngÆ°á»i nữa, không để các ngÆ°Æ¡i hại ngÆ°á»i nữa.â€
Y giẫm má»™t lúc má»›i bình tÄ©nh lại, phát hiện vẫn Ä‘ang ôm thi thể Thạch ÄÄ©nh, liá»n quỳ xuống khóc rống lên.
Má»™t hồi sau, y nhìn thi thể Thạch ÄÄ©nh đã sÆ°ng vù lên, trong lòng Ä‘au Ä‘á»›n cùng cá»±c, chùng giá»ng nói: “Huynh vì đệ mà nghịch lá»i cha, hiện tại lại vì đệ mà chết, đệ sao xứng vá»›i huynh? Sao xứng vá»›i huynh?â€
Chợt tiếng vó vang lên nhÆ° sấm, má»™t toán ngÆ°á»i xuyên qua cát và ng từ hÆ°á»›ng đông nam phi tá»›i, tổng thể chừng gần mÆ°á»i ngÆ°á»i, tiếng hò hét huyên náo, giao đấu rất kịch liệt. Y định thần nhìn kỹ, hóa ra toà n ngÆ°á»i quen, được chia thà nh bốn nhóm, Tây Xưởng lạt ma và Thiếu Lâm đệ tá» minh tranh ám đấu, Bách Hoa môn nhân và Tu La há»™i chúng Ä‘ang so kè. Chúng nhân thấy khói bốc lên, đến gần thấy Lăng Hạo Thiên đứng tại chá»—, Ä‘á»u ngẩn ra rồi lại la hét. Tây Xưởng lạt ma xông lên vây kÃn y, Tiểu Cúc quát to: “Lạt ma to gan†rồi dẫn thủ hạ chặn lại. Thiếu Lâm lui sang má»™t bên quan chiến, Tu La há»™i lại tản ra vây kÃn tứ phÃa.
Lăng Hạo Thiên tá»±a nhÆ° không nhìn thấy ai, dùng tay Ä‘Ã o má»™t cái hố sâu, đặt thi thể Thạch ÄÄ©nh xuống, lấp đất rồi quỳ xuống, cung cung kÃnh kÃnh dáºp đầu tám cái.
Chợt má»™t ngÆ°á»i kêu lên: “Äó là Thiên Long Thạch ÄÄ©nh! Lăng Hạo Thiên, ngÆ°Æ¡i giết y rồi.†Là Kim Ngô Nhân Ba Thiết.
Má»™t lạt ma khác nói: “Y đến cứu ngÆ°Æ¡i cÆ¡ mà ? NgÆ°Æ¡i tháºt Ä‘á»™c ác, cả bằng hữu ân nhân cÅ©ng giết.â€
Tiểu Cúc nổi giáºn: “Nói nhăng nói cuá»™i, ngÆ°á»i nà y bị nhện cắn chết, các ngÆ°Æ¡i không có mắt hả?â€
Kim Ngô cÆ°á»i lạnh: “Hóa ra là Lăng Hạo Thiên sai ngÆ°á»i Bách Hoa môn môn đầu Ä‘á»™c, các ngÆ°Æ¡i cùng nhau toa ráºp hại ngÆ°á»i.â€
Lăng Hạo Thiên Ä‘ang lúc bi phẫn, nghe Kim Ngô vu oan nên cà ng thêm giáºn dữ, y đứng phắt dáºy lá»›n tiếng: “Các vị tá»· tá»· Bách Hoa môn, Ä‘a tạ hảo ý của các vị. Má»™t mình tại hạ đối phó vá»›i lÅ© ác đồ nà y cÅ©ng đủ rồi.†Äoạn y lao và o toán lạt ma, kéo hai tên khá»i lÆ°ng ngá»±a, Ä‘oạt má»™t thanh đại Ä‘ao rồi nhảy lên lÆ°ng ngá»±a, lao bổ và o Kim Ngô.
Kim Ngô thấy y hung hãn, sợ đến xanh lét mặt mà y, hét to: “Ãc tặc định sát nhân diệt khẩu.†Hắn quay đầu ngá»±a chạy vá» phÃa đông, những lạt ma, thị vệ khác túa ra cản, Lăng Hạo Thiên vung đại Ä‘ao chém gục hết, Ä‘uổi sát Kim Ngô.
Kim Ngô giục ngá»±a chạy theo Ä‘Æ°á»ng dÃch dắc lên má»™t gò đất. Lăng Hạo Thiên thúc ngá»±a tháºt nhanh, bá» rÆ¡i tất thảy ở sau lÆ°ng. Y thấy Kim Ngô khuất bóng sau gò đất liá»n giáºt cÆ°Æ¡ng lao lên, con ngá»±a chợt hà vang, rá»›t thẳng xuống. Y cả kinh, nháºn ra phÃa sau gò đất là má»™t địa Ä‘á»™ng được cá» cây che kÃn, y Ä‘ang rÆ¡i xuống thâm cốc. Trong lúc nóng giáºn, y nà o ngá» Kim Ngô Ä‘Æ°a mình và o bẫy. Y dụng lá»±c ghìm cÆ°Æ¡ng, con ngá»±a mất trá»ng tâm rÆ¡i thẳng xuống lòng cốc. Không hiểu sao trong đầu Lăng Hạo Thiên lóe lên ý nghÄ©: “Äây là HÆ° Không cốc.â€
Y luyện võ hÆ¡n mÆ°á»i năm, lúc nguy cấp thân thể tá»± nhiên sinh ra phản ứng, hai tay chống và o lÆ°ng ngá»±a hãm bá»›t Ä‘Ã rÆ¡i, thò tay chụp lấy rá»… cây bên vách cốc giảm lá»±c, nhÆ°ng gò đất dốc xuống, y không có chá»— tá lá»±c, má»™t mạch lăn xuống. Không biết lăn bao lâu má»›i và o má»™t vùng cây bụi. Y ôm đầu, thân thể bị gai cà o hÆ¡n hai chục vết thÆ°Æ¡ng, Ä‘au Ä‘á»›n đến mức phải hét lên.
Y cháºt váºt bò khá»i bụi ráºm, cảm giác sau lÆ°ng Æ°n Æ°á»›t, biết vết thÆ°Æ¡ng lại chảy máu. Cố gượng dáºy nhìn quanh, y nháºn ra mình Ä‘Ãnh trên má»™t vùng hoà ng thổ chứ chÆ°a xuống đến đáy cốc, nhìn ra thấy ngay phÃa sau vùng cây bụi là vách núi thăm thẳm, sâu không thấy đáy. Y phục xuống, cảm giác thân tâm Ä‘á»u Ä‘au Ä‘á»›n, chỉ muốn cứ thế chết Ä‘i, Ãt nhất cÅ©ng giảm được đôi phần thống khổ.
Hết hồi 188
Tà i sản của phamhau1986
20-11-2009, 11:40 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Thiên Quan song hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Quyển 6: Phong hồi lộ chuyển
Hồi 189: Tu La chi vương
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Lăng Hạo Thiên Ä‘ang nghÄ© xem nên chết cách nà o khá»i thống khổ chợt nghe thấy tiếng cÆ°á»i trong vắt nhÆ° tiếng chuông bạc, má»™t ngÆ°á»i nhẹ gót đến trÆ°á»›c mặt y cÆ°á»i bảo: “Lăng tam công tá» võ công thiên hạ đệ nhất, sao lại đến mức nà y?†Giá»ng nói vô cùng dịu dà ng, mê mẩn tâm thần.
Lăng Hạo Thiên ngẩng lên, má»™t nữ tá» toà n thân y phục Ä‘en đứng trÆ°á»›c mặt, áo quần Ä‘á»u may bằng chất liệu tÆ¡ Ä‘en óng ánh, cÆ¡ hồ nhìn rõ cả thân hình mảnh mai. Nà ng ta Ä‘eo khăn sa Ä‘en che mặt, lá»™ ra đôi mắt quyến rÅ©, mái tóc Ä‘en dà i kết thà nh búi vấn cao, chỉnh tá» nhÆ° nhục kết trên đầu Pháºt tổ.
Lăng Hạo Thiên ngồi dáºy, khẽ hừ má»™t tiếng: “NgÆ°á»i sai Kim Ngô đặt bẫy chắc là các hạ. Tại hạ hiện giá» là khốn thú trong bẫy, là mồi săn dâng đến táºn nÆ¡i, các hạ định thế nà o, cứ sảng khoái nói ra.â€
Hắc y nữ nhân cÆ°á»i khanh khách: “Lăng tam công tá» nhanh nhảu tháºt, quả nhiên bất phà m.†Thị từ từ cởi lá»›p khăn sa, lá»™ ra gÆ°Æ¡ng mặt cá»±c kỳ xinh đẹp trạc ba chục tuổi, khoe miệng mỉm cÆ°á»i, mắt hạnh long lanh. Äoạn bÆ°á»›c tá»›i vuốt ve má Lăng Hạo Thiên, mỉm cÆ°á»i: “NgÆ°á»i ta có ý má»i công tỠđến đây, lấy đâu ra ná»a phần ác ý? Sao công tá» lại hung hung hăng hăng, chả ôn nhu tà nà o, tháºt khiến ngÆ°á»i ta thất vá»ng. â€
Lăng Hạo Thiên gạt tay thị: “Các hạ đủ tuổi là m mẹ tại hạ, Ä‘á»™ng tay Ä‘á»™ng chân là m gì? Các hạ là ai mau nói ra, bằng không tại hạ Ä‘Ã nh gá»i hai tiếng cô bà .â€
Hắc y nữ nhân xác tháºt không còn trẻ nhÆ°ng toà n thân phát ra phong váºn nữ nhân thà nh thục, không há» già nua chút nà o. Lăng Hạo Thiên lên tiếng chế giá»…u, thị vẫn thản nhiên mỉm cÆ°á»i: “Nếu không nói chắc công tá» sẽ há»i đến cùng. NgÆ°á»i ta là Tu La vÆ°Æ¡ng, công tá» có biết không? Nam tá» trong Tu la đạo Ä‘á»u xấu nhÆ° ma quá»·, nữ tá» lại xinh đẹp nhÆ° tiên.â€
Lăng Hạo Thiên không thèm nghÄ©, đáp ngay: “Váºy Æ°? Xem ra các hạ không phải ngÆ°á»i trong tu la đạo, nhất định là dạ xoa chuyển thế.â€
Tu La vÆ°Æ¡ng nhÆ°á»›ng mà y, khóe miệng vẫn cÆ°á»i cợt, chăm chú nhìn y, bình thản há»i: “Lăng tam công tá» cho rằng bản nhân không đẹp?â€
Lăng Hạo Thiên đáp: “Không lẽ tại hạ cứ phải nói ra các hạ má»›i vừa ý? Các hạ tưởng dạ xoa đẹp đẽ được Æ°?â€
Nụ cÆ°á»i trên mặt Tu La vÆ°Æ¡ng cà ng hiển hiện: “Lăng tam công tá» nói năng thú vị lắm, tiếc rằng công tá» bị ngÆ°á»i thiên hạ đổ oan, có nói nữa cùng không thể rá»a sạch.â€
Lăng Hạo Thiên đáp trả: “Có ngÆ°á»i đầu óc hồ đồ, thÃch oan uổng ngÆ°á»i tốt, sao tại hạ phải so Ä‘o là m gì? Tại hạ chỉ cần há»i lòng không thẹn, sao phải để ý những chuyện đó?â€
Tu La vÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i: “Công tá» có để ý, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có. Nếu công tá» không rá»a sạch oan uổng, từ rà y sẽ đứng trong võ lâm thế nà o? Ä‚n nói thế nà o vá»›i cha mẹ? Còn mặt mÅ©i nà o gặp nữ tá» tâm ái, Trịnh Bảo An?â€
Thị nhấn mạnh ba chữ Trịnh Bảo An, ngữ khà đượm vẻ hý lá»™ng. Lăng Hạo Thiên lạnh buốt trong lòng, láºp tức cÆ°á»i lạnh: “Dạ xoa nói ra câu nà o cÅ©ng nhÆ° đánh rắm.â€
Tu La vÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i: “Bản nhân nói câu nà o cÅ©ng đúng, tất nhiên công tá» hiểu rõ. Lăng tam công tá», bản nhân tháºp phần bá»™i phục dÅ©ng khà nhân phẩm của công tá», lần nà y tháºt lòng mong công tá» giúp cho má»™t tay. Bình thÆ°á»ng Tu La há»™i không là m việc gì hay ho, lần nà y công tỠđể bản nhân là m việc thiện má»™t lần được chăng?â€
Lăng Hạo Thiên lắc đầu: “NgÆ°Æ¡i có âm mÆ°u quá»· kế gì thì mau nói ra, tại hạ không rá»—i hÆ¡i nghe nói nhảm.â€
Tu La vÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c mấy bÆ°á»›c: “Bản nhân biết Thiếu Lâm Thanh Thánh không phải do công tá» giết, hung thủ là Äại Há»· pháp vÆ°Æ¡ng của Tát Ca phái.â€
Lăng Hạo Thiên trừng mắt nhìn thị: “Sao các hạ biết?â€
Tu La vÆ°Æ¡ng nói: “Bản nhân táºn mắt nhìn thấy. Lúc đó Tu La há»™i cÅ©ng có mặt trên Thiếu Thất sÆ¡n, thấy ngÆ°á»i Tát Ca phái lén lên núi, trong đó có má»™t lạt ma sở trÆ°á»ng giả trang, cố ý giả thà nh công tá», cùng Äại Há»· hạ thủ Thanh Thánh, ý đồ giá há»a, vì thế ngÆ°á»i của Thiếu Lâm má»›i đổ oan cho công tá». . Äại Há»· chưởng lá»±c hùng háºu, chỉ má»™t chưởng là chấn Ä‘oạn tâm mạch Thanh Thánh, Thiếu Lâm phái cà ng tin tưởng, cho rằng chỉ công tá» má»›i đạt mức chưởng lá»±c nhÆ° thế.â€
Lăng Hạo Thiên cÆ°á»i ha hả: “Hóa ra là váºy. Trên Tung SÆ¡n, tại hạ khiến Äại Há»· mất hết mặt mÅ©i, lại đả thÆ°Æ¡ng không Ãt lạt ma thủ hạ của hắn, cừu háºn rất sâu, vì thế chúng má»›i giá há»a cho tại hạ.â€
Tu La vÆ°Æ¡ng chăm chú nhìn y, từ tốn nói: “Lăng tam công tá», bản nhân muốn tặng công tá» má»™t món tình cảm. Äại Há»· pháp vÆ°Æ¡ng hiện rÆ¡i và o tay bản há»™i, chỉ cần công tá» gáºt đầu, bản nhân sẽ láºp tức dâng lên cho công tá» tá»± tay giết hắn. Bản nhân sẽ là m chứng vá»›i võ lâm rằng công tá» vô tá»™i, lại cho Thiếu Lâm biết công tá» báo thù cho Thanh Thánh, tất há» sẽ kÃnh nể ân đức.â€
Lăng Hạo Thiên quay lại há»i: “Tại hạ chỉ há»i má»™t câu thôi, vì cá»› gì?â€
Tu La vÆ°Æ¡ng khẽ lắc đầu, sắc mặt tá» vẻ thÆ°Æ¡ng cảm: “Lăng tam công tá», bản nhân thấy bất bình thay cho công tá». Xem tình trạng của công tá» hiện giá» má»›i thấy hai chữ bi thảm, không chỉ thân thụ trá»ng thÆ°Æ¡ng, đến đâu cÅ©ng bị ngÆ°á»i ta đổ oan, công kÃch truy sát, còn đáng thÆ°Æ¡ng hÆ¡n cả mấy kẻ cầu bÆ¡ cầu bất. Bằng và o võ công của công tá», muốn hùng bá má»™t phÆ°Æ¡ng trong võ lâm nà o khó gì. Tiếc rằng thanh danh của phụ mẫu và hai ca ca công tá» quá lá»›n, công tá» không thể vượt lên được, cả Ä‘á»i chỉ biết sống trong cái bóng của há».â€
Thị và nói vừa đến ngồi cạnh Lăng Hạo Thiên, nắm tay y nhÆ° đại tỉ tỉ quan tâm đệ đệ, thần sắc vô cùng thân thiết: “Hiện giá» công tá» muốn nở mà y nở mặt, đầu tiên là giết Äại Há»· pháp vÆ°Æ¡ng, tẩy sạch oan uổng, báo cừu cho Thanh Thánh, lấy được lòng tin của chÃnh phái. Công tá» có giao tình vá»›i ngÆ°á»i Cái Bang, Ngô lão bang chủ tháºm chà đem cả Äả Cẩu bổng pháp vốn là bà pháp bất truyá»n dạy công tá», đủ thấy tÃn nhiệm trá»ng thị công tỠđến thế nà o. Công tá» lại có uy tÃn vá»›i toà n bang, chỉ cần trừ Lại Cô Cá»u Ä‘i, những trưởng lão khác Ä‘á»u không phải đối thủ, mấy năm nữa công tá» tất thuáºn lợi đăng lên ngôi vị bang chủ, nắm trong tay hÆ¡n vạn đệ tá», trở thà nh lãnh tụ được ngÆ°á»i ngÆ°á»i trong võ lâm kÃnh ngưỡng. Lúc đó, hai vị ca ca phải kÃnh trá»ng công tá», phụ mẫu cÅ©ng nhìn bằng con mắt khác. Công tá» nghÄ© mà xem, Trịnh Bảo An lý nà o lại không quay vá» bên công tá»?â€
Lăng Hạo Thiên cà ng nghe cà ng kinh hãi, nữ nhân nà y mÆ°u kế sâu xa, câu nà o cÅ©ng vạch đúng Ä‘iểm yếu hại của y, xem ra thị hiểu rất rõ y, phen nà y xuất thủ đối phó không phải chỉ là chuyện được chuẩn bị trong má»™t sá»›m má»™t chiá»u. Trong lòng y muôn và n ý niệm xoay chuyển, chợt cÆ°á»i ha hả cắt lá»i đối phÆ°Æ¡ng.
Tu La vÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i há»i: “Lăng tam công tá» là ngÆ°á»i hiểu chuyện, bản nhân nói má»™t lần đã hiểu rõ?â€
Lăng Hạo Thiên hất tay thị ra, lạnh lùng đáp: “Ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu hết. NgÆ°Æ¡i tÃnh toán tinh chuẩn, nhìn nháºn sâu xa, biết trÆ°á»›c má»—i bÆ°á»›c ta Ä‘i Ä‘á»u tiến và o ma chưởng của ngÆ°Æ¡i, không thể rút chân ra. Tiểu Tam Nhi nà y tuy ngốc cÅ©ng nhìn ra được lòng dạ ngÆ°Æ¡i. Ta thà cả Ä‘á»i bị ngÆ°á»i ta oan uổng cÅ©ng không để ngÆ°Æ¡i dụ dá»—, chấp nháºn ân tình của ngÆ°Æ¡i rồi rÆ¡i và o vòng an bà i sẵn.â€
Hết hồi 189
Tà i sản của phamhau1986