12-11-2008, 08:36 AM
LMod
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: VietNam
Bà i gởi: 161
Thá»i gian online: 6 ngà y 16 giá» 3 phút
Thanks: 960
Thanked 645 Times in 111 Posts
Quyển 9: Tá»a á»§ng hoa tùng
Chương 3: Kiếp tẩu song mĩ
Dịch: Long Nhất
Nguồn: sưu tầm
“Các nà ng nói lá»i phải giữ lá»i, đến lúc đó không được hối háºn!†Diệp Vô Ưu vá»™i và ng nói. Mặc dù hắn biết khả năng thắng được các nà ng rất thấp nhưng so vá»›i việc đợi bá»n há» chá»§ động khiêu gợi, thì hắn nghÄ© là khả năng mình thắng bá»n há» vẫn lá»›n hÆ¡n nhiá»u.
“Diệp công tá», ngươi có thể an tâm vá» Ä‘iểm nà y, ta có thể là m chứng cho há». Nếu ngươi thá»±c có thể thắng được tám tá»· muá»™i Tố Lan bá»n há», ta có thể là m chá»§ cho há», Ä‘em bá»n há» gả cho ngươi.†Tô Tố Tố khẽ mỉm cưá»i nói.
“Váºy Tô đại mÄ© nhân nà ng? Hay là tiện thể gả luôn cho ta?†cặp mắt Diệp Vô Ưu xoay chuyển, ướm há»i.
“Nếu Diệp công tá» có hy vá»ng như thế, váºy Tố Tố cÅ©ng chẳng ngại gì.†Tô Tố Tố cưá»i vui vẻ, “Bất quá, Diệp công tá», chúng ta cÅ©ng phải nói rõ trước, nếu ngươi mãi vẫn không thắng được Tố Lan các nà ng, chúng ta cÅ©ng sẽ không đợi mãi đâu!â€
“á»i, Tô đại mÄ© nhân, các nà ng không thể váºy chứ!†Diệp Vô Ưu vừa nghe tức thì hoảng hốt, có chút bất mãn nói.
“Diệp công tá», ngươi sao có thể khiến ta và Tố Lan bá»n há» mấy ngưá»i cả Ä‘á»i không lấy chồng được chứ?†Tô Tố Tố cưá»i nhẹ, “Nếu cả Ä‘á»i ngươi không đạt được yêu cầu cá»§a chúng ta, váºy sao chúng ta cả Ä‘á»i phải đợi trong khuê phòng?â€
nl.“Ta không muốn các nà ng phải đợi mãi trong khuê phòng à , chỉ cần khuê phòng cá»§a các nà ng rá»™ng mở vá»›i ta là được.†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi nói.kien
“Muốn hay thế!†Tố Lan hừ khẽ má»™t tiếng, “Ngươi có mà mÆ¡. Cho ngươi thá»i gian má»™t năm, trong khoảng má»™t năm nà y, nếu ngươi có khả năng thắng tám ngưá»i chúng ta, chúng ta sẽ thuá»™c vá» ngươi. Nếu đánh không lại chúng ta, sau nà y không được có chá»§ ý vá»›i chúng ta!â€
“Ài, Tố Lan à , đừng váºy chứ. Chúng ta hãy thương lượng, mưá»i năm được chứ?†Diệp Vô Ưu hấp tấp mặc cả.
“Cho ngươi má»™t năm là tốt lắm rồi, vốn định cho ngươi má»™t tháng mà thôi!†Tố Lan mÅ©i xinh nhăn lại, “Nếu ngươi vẫn tiếp tục cò cưa thêm bá»›t, chúng ta sẽ chỉ cho ngươi thá»i gian má»™t tháng!â€
Thấy váºy, Diệp Vô Ưu vá»™i và ng ngáºm miệng. Nói gì thì nói, thá»i gian má»™t năm khả năng còn có hy vá»ng, má»™t tháng ư? Khẳng định luôn là tá» lá»™.
Hắn thèm muốn đám chị em sinh tám nà y đã bao năm, sao có thể buông trôi như váºy được!
“Các ngưá»i còn không giao Lung Nguyệt ra?†Lúc nà y Lâm Thanh Diệp lại bắt đầu bức bách Phong Hoa Tuyết và Phong Tuyết Nguyệt giao ngưá»i.
Phong Hoa Tuyết và Phong Tuyết Nguyệt mặc dù rất không tình nguyện, nhưng việc đã đến nước nà y, các nà ng rốt cuộc chỉ đà nh ra mệnh lệnh cho thủ hạ đưa Lâm Lung Nguyệt ra.
Lâm Lung Nguyệt xem ra không phải chịu á»§y khuất gì lá»›n, chỉ chịu giam lá»ng, công lá»±c bị chế trụ. Lâm Thanh Diệp sau khi giải khai cấm chế trên ngưá»i nà ng lại kéo nà ng há»i nà y há»i ná», còn Lâm Lông Nguyệt phát hiện thấy Diệp Vô Ưu ở đó, vẻ mặt tá» ra có chút cổ quái.
“Lâm Thanh Diệp, chúng ta đã giao Lâm Lung Nguyệt ra, sao các ngưá»i vẫn không thả chúng ta?†Phong Tuyết Nguyệt hét lên lanh lảnh.
“Tô đại mÄ© nhân, Ä‘i thôi!†Diệp Vô Ưu thấy đã tìm được Lâm Lung Nguyệt liá»n quay sang Tô Tố Tố nói, “Hai đại mÄ© nhân nà y cÅ©ng thuáºn tiện mang theo!â€
“Hừ, Diệp Vô Ưu, chúng ta đã thả Lâm Lung Nguyệt, ngươi còn phải mang chúng ta đi đâu?†Phong Tuyết Nguyệt phẫn nộ thét lớn.
“Phong cô nương, hắn đương nhiên là muốn đưa các nà ng vá» Vô Ưu sÆ¡n trang.†Tô Tố Tố uể oải đáp, “Nếu không, nà ng cho rằng hắn sẽ đưa nà ng Ä‘i đâu?â€
“Ta không muốn Ä‘i!†Phong Tuyết Nguyệt tức tối nói, “Ta không đến Vô Ưu sÆ¡n trang, mau thả ta ra!â€
“Kêu la cái gì?†Lâm Lung Nguyệt đột nhiên quát Phong Tuyết Nguyệt, “Các ngươi nhốt ta bao ngà y như váºy, bây giá» Ä‘em các ngươi nhốt lại mấy ngà y, có gì mà không được chứ? Các ngươi còn kêu nữa, ta sẽ để tên dâm tặc đó cưá»ng gian các ngươi!â€
Mặc dù Lâm Lung Nguyệt không phải chịu chút tổn hại nà o nhưng bị giam cầm nhiá»u ngà y như váºy, nà ng rõ rà ng cÅ©ng đã rất bất mãn.
“Phong cô nương, Lung Nguyệt không phải dá»a ngưá»i đâu. Diệp công tá» cá»§a chúng ta yêu thÃch nhất là mÄ© nữ, vạn nhất hắn không cao hứng, giở trò Bá Vương giương cung cứng vá»›i các nà ng thì thêm thảm lắm đó!†Tô Tố Tố khẽ cưá»i, nói.
“Tô đại mĩ nhân, Lung Nguyệt bảo bối, hai nà ng đừng đem ta ra nói xấu nữa được không?†Diệp Vô Ưu có chút bất mãn nói.
“Ta nói không đúng sao? Tên dâm tặc ngươi năm đó chẳng phải là đã cưá»ng bạo ta sao?†Lâm Lung Nguyệt tức tối phản bác.
“Cái đó, Lung Nguyệt bảo bối, sự việc hồi đó không nên nhắc lại nữa, à i, chúng ta, chúng ta cũng nên đi thôi!†Diệp Vô Ưu có chút ngượng nghịu, vội và ng nói.
“Hứ!†Lâm Lung Nguyệt hừ má»™t tiếng, giáºn dữ trừng mắt vá»›i Diệp Vô Ưu, “Äợi vá» tá»›i nÆ¡i sẽ lại tÃnh toán vá»›i ngươi!â€
oOo
Chẳng cần biết là nguyện ý hay không nguyện ý, rốt cuá»™c chúng thiếu nữ Phượng Tiên môn cÅ©ng bất lá»±c nhìn hai vị môn chá»§ cá»§a há» bị đưa Ä‘i, bá»n há» cÅ©ng không há» ngăn cản. Mà trước mặt Tố Y bát nữ, bá»n há» có ngăn trở cÅ©ng chẳng khác gì châu chấu đá xe, chẳng có chút tác dụng nà o.
Còn đến khi Phong Hoa Tuyết và Phong Tuyết Nguyệt phát hiện Tố Y bát nữ không ngá» Ä‘á»u có thể phi hà nh, liá»n láºp tức loại bỠý định phản kháng. Äến lúc nà y, há» rốt cuá»™c cÅ©ng đã minh bạch vì sao nhóm ngưá»i Diệp Vô Ưu lại coi trá»i bằng vung như váºy.
nl.Trên đưá»ng, Diệp Vô Ưu lại chẳng là m gì. Có câu ngà y rá»™ng tháng dà i nên hắn cÅ©ng chẳng lo lắng, chỉ có chút tiếc rẻ là lần nà y hắn không thể ôm Lâm Thanh Diệp đại mÄ© nhân thà nh thục đó cùng phi hà nh. Bất quá, ôm Hà m Yên cùng bay cảm giác cÅ©ng không tệ, chỉ là nha đầu nà y trong lúc phi hà nh trên không trung liên tục khiêu gợi phần dưới cá»§a hắn, khiến hắn xung động muốn Ä‘em nà ng thá»±c hà nh ngay giữa không trung.kien
Sau và i ngà y, má»™t Ä‘oà n ngưá»i vá» tá»›i Vô Ưu sÆ¡n trang. CÅ©ng tháºt trùng hợp, vừa má»›i trở vỠđã đụng ngay má»™t thân ảnh kiá»u diá»…m thân thuá»™c ngay trước cổng trang, mà ngưá»i đó, không ngá» lại là Tống Loan.
Trông thấy Tống Loan, trong lòng Diệp Vô Ưu tức thì đại hỉ, thả Hà m Yên xuống, lao vá» phÃa Tống Loan.
“Loan tỷ, nà ng đi theo ta!†Diệp Vô Ưu kéo Tống Loan chạy và o trong.
“A, ... Vô Ưu, là ngươi?†Tống Loan không kịp phản ứng, chỉ đến khi bị Diệp Vô Ưu kéo nà ng Ä‘i được và i trượng má»›i nháºn ra ngưá»i đó là Diệp Vô Ưu nà ng Ä‘ang muốn gặp.
“Loan tá»·, chẳng lẽ không phải ta?†Diệp Vô Ưu đáp nhanh, đồng thá»i kéo nà ng chạy thẳng và o trong. Chỉ má»™t loáng, hai ngưá»i đã đến phòng Diệp Vô Ưu, sau đó, tên tiểu tá» nà y liá»n hấp tấp há»i: “Loan tá»·, pháp bảo đó thế nà o?â€
“Lần nà y ta đến tìm đệ cÅ©ng chÃnh là vì chuyện pháp bảo.†Tống Loan hÆ¡i do dá»± má»™t chút rồi tiếp, “Trải qua thá»i gian ba năm tiá»m tâm nghiên cứu, cuối cùng ta đã luyện chế ra pháp bảo đầu tiên. Chỉ là , trước mắt ta vẫn không biết rõ uy lá»±c ra sao nên định để đệ tá»± mình thà nghiệm má»™t phen.â€
“Tháºt sao? Loan tá»·, nà ng tháºt quá tuyệt!†Diệp Vô Ưu hưng phấn không thôi, ôm chầm lấy Tống Loan, đặt má»™t nụ hôn cuồng nhiệt lên mặt nà ng, còn trong lòng cÅ©ng đã bắt đầu tÃnh chuyện xúc cá và o giá». Äợi hắn có pháp bảo liá»n có thể đánh thắng Tố Lan các nà ng, sau đó tám mÄ© nhân khiến hắn luôn chảy nước miếng đó sẽ phải cùng phục thị hắn trên giưá»ng.
Vì thế khi nhìn thấy Tống Loan hắn má»›i cao hứng như váºy. ChÃnh bởi vì Diệp Vô Ưu biết rằng, dá»±a và o bản sá»± vốn có cá»§a hắn, muốn đánh bại tám tá»· muá»™i Tố Lan, thá»±c giống như hái sao trên trá»i. Nếu như là má»™t chá»i má»™t, có thể còn có hy vá»ng, chứ má»™t chá»i tám, có là Hoa Vân Lan cÅ©ng rất có khả năng không phải là đối thá»§ cá»§a các nà ng, nữa là Diệp Vô Ưu hắn? Nên khi nhìn thấy Tống Loan, hắn cho rằng có thể nhá» và o sá»± trợ giúp cá»§a pháp bảo để đánh bại bá»n há». GiỠđây nghe được Tống Loan quả tháºt đã luyện chế ra pháp bảo, sao lại không khiến Diệp Vô Ưu cao hứng cho được?
“Loan tá»·, Ä‘i, chúng ra ra ngoà i Ä‘i thá» Ä‘i!†Diệp Vô Ưu cÅ©ng chẳng buồn há»i đáo để pháp bảo là cái giống gì, kéo luôn Tống Loan chạy ra ngoà i, sau đó bay ra ngoà i trang. Má»™t lát sau liá»n hạ xuống khu rừng bên ngoà i trang.
Việc gì đệ phải vá»™i vã váºy?†Tống Loan có chút chẳng biết nên cưá»i hay khóc.
“Cái nà y, Loan tá»·, ta chỉ nhất thá»i hiếu kì thôi!†Diệp Vô Ưu lúng túng đáp, trong lòng lại nhá»§ thầm: “Ta sao lại không vá»™i được chứ? Ta mà không nhanh, tám đại mÄ© nhân chẳng bay mất à !â€
Thấy Diệp Vô Ưu sốt ruá»™t như váºy, Tống Loan cÅ©ng chẳng nói nhiá»u, lấy ra cái gá»i là pháp bảo, má»™t khối cầu nhìn Ä‘en Ä‘en.
“Loan tá»·, đây, đây là pháp bảo gì váºy?†Trong lòng Diệp Vô Ưu tức thì trầm xuống, pháp bảo nà y sao lại khó nhìn đến váºy? Pháp bảo xấu xà như váºy có lẽ tác dụng cÅ©ng chẳng lá»›n.
“Äệ đừng có chỉ nhìn vẻ xấu xà cá»§a nó, uy lá»±c cá»§a nó có thể còn mạnh hÆ¡n nhiá»u pháp bảo trên tay đệ đó.†Dưá»ng như Tống Loan cảm nháºn được biến hóa trên sắc mặt cá»§a Diệp Vô Ưu, có chút không vui nói, “Kì tháºt nguyên lý cá»§a pháp bảo nà y cÅ©ng tương tá»± như cái cá»§a đệ, bất quá trên tay đệ là phòng thá»§ pháp bảo, còn cái cá»§a ta lại dùng để công kÃch.â€
“Ồ, sỠdụng thế nà o? Ta muốn thỠchút.†Diệp Vô Ưu ngẩn ra, lại thấy hứng thú trở lại.
“Pháp bảo nà y ta gá»i nó là Chân khà đạn. Bên trong có thể chứa được rất nhiá»u rất nhiá»u chân khÃ, sau đó, đệ chỉ cần sá» dụng phương pháp thÃch hợp thôi động nó, chân khà sẵn có sẽ bạo phát ra.†Ngẫm nghÄ© má»™t chút Tống Loan tiếp, “Bất quá, vá» mặt khống chế cụ thể vẫn còn có chút vấn Ä‘á», bởi vì chân khà chứa bên trong không giống nhau nên chân khà cần để khống chế pháp bảo nà y cÅ©ng khác nhau, vì thế có chút rắc rối, có thể đệ cần phải thá» nghiệm nhiá»u lần.â€
“Váºy sao, ta thá» xem sao đã.†Lúc nà y Diệp Vô Ưu đã thá»±c sá»± hứng thú, tiếp lấy khối tròn Ä‘en Ä‘en đó từ tay Tống Loan, sau đó nhá» sá»± chỉ đạo cá»§a Tống Loan, truyá»n chân khà và o trong. Lần đầu tiên hắn không dám truyá»n và o quá nhiá»u, sợ xảy ra vấn Ä‘á», sau đó bắt đầu y theo biện pháp khống chế Tống Loan đã nói, sá» dụng chân khà thôi động pháp bảo.
Bùm một tiếng, chỗ gần đó bị chân khà khoét thà nh một hố lớn, cây cối cũng bị đổ ngã.
“Chẳng trách gá»i là Chân khà đạn à , thá»±c sá»± là không thua kém gì Thiên lôi đạn cá»§a nha đầu Má»™ Dung Tiểu Tiểu đó.†Ngây ngốc cả ná»a ngà y, Diệp Vô Ưu má»›i lẩm bà lẩm bẩm.
“Bất quá, dưá»ng như cÅ©ng dá»… khống chế thôi mà !†CÅ©ng vì lần đầu sá» dụng rất thuáºn lợi, Diệp Vô Ưu không để ý đến lá»i nhắc cá»§a Tống Loan, lại bắt đầu thá» nghiệm.
Bùm, vẫn một tiếng nổ lớn phát ra. Lần nà y, dưới chân Diệp Vô Ưu hiện ra một hố lớn, còn hắn lại bay lên không.
“Vô Ưu, đệ không sao chứ?†Tống Loan lúc nà y hốt hoảng, vá»™i và ng hướng lên trên gá»i lá»›n.
“Khụ khụ...†Một lúc sau, Diệp Vô Ưu rơi trở lại mặt đất, trên mặt bám đầy bụi đất, tình trạng thảm hại, y phục toà n thân te tua lỗ chỗ.
“HÃc hÃc!†Thấy Diệp Vô Ưu dưá»ng như không sao, Tống Loan má»›i yên tâm, nhịn không được cưá»i vui vẻ.
Tà i sản của boytg_77
12-11-2008, 08:38 AM
LMod
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: VietNam
Bà i gởi: 161
Thá»i gian online: 6 ngà y 16 giá» 3 phút
Thanks: 960
Thanked 645 Times in 111 Posts
Quyển 9: Tá»a á»§ng hoa tùng
Chương 4-5: Công chúa quy lai
Dịch: Long Nhất
Nguồn: sưu tầm
“Cái nà y là phá pháp bảo à , dùng để tá»± sát cÅ©ng được lắm!†Diệp Vô Ưu tức tối nói. Mặc dù không há» thụ thương nhưng toà n thân dÃnh đầy bụi đất, quần áo gần như rách nát tả tÆ¡i, hắn tá»± nhiên là rất phiá»n muá»™n.
“Ta đã sá»›m nói vá»›i đệ mà , cái nà y khống chế không dá»… đâu†Tống Loan cưá»i khanh khách, nói “Äệ phải từ từ là m quen má»›i được.â€
Mặc dù miệng than phiá»n nhưng Diệp Vô Ưu cÅ©ng đã có hiểu biết cÆ¡ bản vá» uy lá»±c cá»§a pháp bảo nà y. Có sá»± giúp sức cá»§a nó, hắn tá»±a hồ đã nhìn thấy cá»a thắng Tố Y bát nữ. Chỉ là vấn đỠbây giá» là là m sao má»›i có thể sá» dụng thuần thục pháp bảo nà y?
nl.Äáp án Tống Loan cho hắn là tá»± mình từ từ tìm hiểu, thà nghiệm từng chút từng chút má»™t. Äiá»u đó cÅ©ng có nghÄ©a là có khả năng hắn còn phải nhiá»u lần nữa hứng chịu cái loại tao ngá»™ Ä‘au thương má»›i xảy ra đó.kien
“Loan tá»·, nà ng không có pháp bảo nà o tốt má»™t chút sao?†Diệp Vô Ưu có chút khóc cưá»i không nổi há»i.
“Thá»i gian có ba năm ta có thể là m ra má»™t cái như váºy đã là tốt lắm rồi.†Tống Loan hÆ¡i bất mãn đáp, “Äệ muốn pháp bảo hay hay à ? ÄÆ¡n giản thôi, hãy đợi thêm mưá»i năm, tám năm nữa!â€
“Tám năm mưá»i năm thì hoa tươi đã tà n phai.†Diệp Vô Ưu lẩm bẩm, “Xem nà o, cái nà y, tám mÄ© nữ cá»§a ta, cÆ¡ há»™i khó gặp, ta không thể bá» qua như váºy được.â€
“Äệ lẩm bẩm cái gì thế? Hay là không muốn pháp bảo nà y? Không cần cÅ©ng được, trả lại cho ta!†Tống Loan không vui nói.
“Muốn, đương nhiên là muốn. Loan tá»·, cái nà y ta sẽ từ từ nghiên cứu!†Diệp Vô Ưu hấp tấp đáp. Äùa à , sao lại có thể không cần chứ? Tám mÄ© nhân cá»§a hắn tất cả Ä‘á»u nhá» và o pháp bảo nà y đó.
oOo
Trong ná»a tháng sau đó, Diệp Vô Ưu má»™t lòng má»™t dạ bắt đầu nghiên cứu thứ pháp bảo Chân khà đạn đó. Vì không muốn để tám tá»· muá»™i đó biết được uy lá»±c cá»§a pháp bảo, hắn cố ý bay đến khu rừng cách Vô Ưu sÆ¡n trang mấy chục dặm để luyện táºp, má»—i lần Ä‘i lại đặc biệt mang theo và i bá»™ y phục để phòng vạn nhất. Hắn không muốn trở vá» trong bá»™ dạng rách nát.
Trong ná»a tháng đó, Diệp Vô Ưu xÆ¡i không Ãt khổ Ä‘au nhưng hắn cÅ©ng chỉ đà nh kiên trì tiếp tục. Chẳng cách nà o khác, ai bảo lá»±c dụ hoặc cá»§a tám chị em vá»›i hắn lại thá»±c sá»± lá»›n váºy chứ? Mà ná»a tháng đó cÅ©ng không phải là không có thu hoạch. Cuối cùng hắn đã có thể dá»… dà ng khống chế pháp bảo đó. Äến lúc đó, hắn bắt đầu tìm cách so tà i vá»›i các nà ng.
Bất quá nghÄ© thêm má»™t chút, hắn vẫn cảm thấy chưa yên tâm, má»™t món pháp bảo là chưa đủ. Hắn liá»n bắt đầu Ä‘i kiếm ngưá»i để bình giám cấp báºc tu tiên, mục Ä‘Ãch tá»± nhiên là để bổ sung chân khà và o trong pháp bảo mang tÃnh phòng ngá»± cÅ© cá»§a hắn. Äến ngay cả Tố Y bát nữ cÅ©ng bị hắn quấy nhiá»…u lừa bịp lấy má»™t Ãt chân khÃ. NghÄ© đến việc mấy ngà y sau lại dùng chÃnh chân khà các nà ng cung cấp để đánh bại tám ngưá»i các nà ng, trong lòng Diệp Vô Ưu liá»n cảm thấy vô cùng hưng phấn.
Vạn sá»± sẵn sà ng, chỉ thiếu gió đông. Diệp Vô Ưu sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, phát hiện vá»›i tình huống hiện tại muốn đánh bại tám ngưá»i bá»n há» vẫn còn có chút khó khăn, vì thế, hắn lại nghÄ© ra má»™t chá»§ ý. NghÄ© ra liá»n tiến hà nh luôn. Hắn Ä‘i tìm Tô Tố Tố và Tố Y bát nữ, bắt đầu đà m phán cùng các nà ng.
“Hừ, ngươi lại chạy đến đây là m gì? Chúng ta không cần kiểm tra lại cái cấp báºc tu tiên quái quá»· đó!†Trông thấy Diệp Vô Ưu, Tố Lan liá»n trưng ra bá»™ mắt bất mãn nói.
“Lan mÄ© nhân, đừng hung dữ váºy chứ, nếu như ta không thể thắng được thì các nà ng cÅ©ng chẳng kiếm được ngưá»i nà o để gả.†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi đáp lại.
“Cút đi. Chỉ cần chúng ta muốn gả thì đám nà o mà chả vui mừng phát điên!†Tố Lan hừ một tiếng. Chẳng phải là nà ng khoác lác, tám tỷ muội nà ng một khi xuất giá ấy à , chỉ cần các nà ng bằng lòng, dù là nam nhân đã có vợ cũng nguyện ý cho vợ quy hồi cố chủ, trở vỠtrốn cũ ấy chứ!
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên,†Diệp Vô Ưu ứng lá»i. Muốn hắn trả lại Yến Băng CÆ¡ để cưới các nà ng, chẳng phải là không có khả năng.
“Diệp công tá», ngưá»i đến đây đáo để là có chuyện gì?†Tô Tố Tố cưá»i nhẹ, “Vừa hay ta cÅ©ng có chuyện muốn há»i ngưá»i. Hai muá»™i Phong Hoa Tuyết và Phong Tuyết Nguyệt đã ở đây ná»a tháng rồi, ngưá»i đã định khi nà o thả há» vá» chưa?â€
“Bá»n há»? Bây giá» ta chẳng có tâm tư gì để nghÄ© đến bá»n há», cứ nhốt lại đó đã!†Diệp Vô Ưu thuáºn miệng đáp. Hai mÄ© nữ đó dù rất hấp dẫn nhưng hiện tại đối vá»›i hắn mà nói, lá»±c hấp dẫn lá»›n nhất phải là tám ả đồng thai trước mặt, thêm và o đó còn có nà ng Vân Má»™ng đệ nhất tiên tá» Tô Tố Tố đó.
“Hừ, đại sắc lang, không phải là ngươi nhìn trúng hai mÄ© nữ đó chứ?†Tố Lan tức tối há»i.
“Lan mÄ© nhân, nà ng chá»› đổ oan cho ta chứ. Tuyệt đối không có chuyện đó!†Diệp Vô Ưu long trá»ng thá» thốt, “Trong đầu ta bây giá» chỉ có các nà ng thôi!â€
“Quá»· má»›i tin ngươi!†Tố Lan hừ má»™t tiếng, “Còn nữa, chúng ta cÅ©ng không muốn cái đầu óc Ä‘en tối cặn bã cá»§a ngươi suốt ngà y nghÄ© đến chúng ta!â€
“Ôi, Lan mÄ© nhân, ban đầu các nà ng đã hứa rồi, không thể rút lá»i đâu à !†Diệp Vô Ưu vá»™i và ng nói, “Các nà ng cÅ©ng đã nói rồi, chỉ cần ta có thể thắng được các nà ng, tất cả các nà ng sẽ gả cho ta.â€
“Váºy ngươi có bản sá»± đánh thắng chúng ta Ä‘i!†Tố Lan coi thưá»ng thách thức. Bảy tá»· muá»™i kia cá»§a nà ng cÆ¡ bản không nói gì vì tám tá»· muá»™i bá»n nà ng tâm ý tương thông nên lúc nà y Tố Lan coi như là ngưá»i phát ngôn cho cả tám ngưá»i.
“Vụ nà y, Lan mÄ© nhân, các nà ng tám ngưá»i đánh vá»›i má»™t mình ta, ta muốn đánh thắng các nà ng tháºt cá»±c khó. Hôm nay ta đến đây chÃnh là muốn thương lượng vá»›i các nà ng xem Ä‘iá»u kiện nà y có thể thay đổi má»™t chút được không?†Diệp Vô Ưu trưng bá»™ mặt bợ đỡ nhìn nà ng, trong lòng lại thầm nghÄ©, tạm lui trước cÅ©ng chẳng sao, đợi đến khi tóm ngươi và o tay sẽ lấy đủ cả vốn lẫn lãi.
“Không cho thương lượng!†Tố Lan thẳng thừng phủ quyết.
“Ôi, Lan mÄ© nhân, các nà ng tám ngưá»i đánh ta chỉ có má»™t mình, cái nà y vốn là rất không công bằng mà !†Diệp Vô Ưu có chút buồn phiá»n, “Chẳng lẽ giảm bá»›t má»™t chút thôi mà cÅ©ng khó khăn váºy sao?â€
“Hừ, chẳng biết có bao nhiêu ngưá»i theo Ä‘uổi tám tá»· muá»™i chúng ta đó, chúng ta cho ngươi má»™t cÆ¡ há»™i cÅ©ng không tệ đâu. Ngươi còn muốn mặc cả Ä‘i mặc cả lại. Nếu ngươi không vừa lòng vá»›i Ä‘iá»u kiện đó, váºy đừng có đến tìm chúng ta nữa, dù sao chúng ta cÅ©ng không muốn gả cho ngươi!†Tố Lan hừ lạnh, cÅ©ng chẳng lo Diệp Vô Ưu tức chết.
“Cái gì mà không muốn gả, ta thấy là các nà ng sợ thua. Phải rồi, tám ngưá»i đánh má»™t ngưá»i vẫn sợ thua, thế đấy!†Diệp Vô Ưu bất mãn oán trách
“Hứ, ai nói chúng ta sợ thua. Ngay cả một đấu một chúng ta cũng không thể thua ngươi!†Tố Lan hừ một tiếng, bất mãn đáp.
“Váºy được, chúng ta sẽ má»™t đấu má»™t, nếu nà ng bị thua sẽ phải gả cho ta!†Diệp Vô Ưu hấp tấp nói. Tám tá»· muá»™i bá»n há» tâm ý tương thông, chỉ cần cưới được má»™t ngưá»i, bảy ngưá»i còn lại không thể không gả cho hắn, vì thế, đối vá»›i Diệp Vô Ưu mà nói, chỉ cần có thể cưới được má»™t ngưá»i là được.
“Ngươi nghÄ© hay thế, ta không chấp nháºn cho ngươi là m váºy!†Tố Lan hừ lạnh, “Ngươi muốn lấy tám ngưá»i chúng ta đương nhiên là phải má»™t ngưá»i đánh bại tám ngưá»i chúng ta!â€
“Ta cùng đánh vá»›i tám nà ng cÅ©ng được, nhưng để đánh bại cả tám nà ng tháºt quá rắc rối. Váºy thế nà y, má»™t mình ta đấu vá»›i tám nà ng, nhưng chỉ cần có má»™t ngưá»i trong các nà ng bị ta thu tháºp, váºy cả tám nà ng coi như Ä‘á»u bị thua, thế nà o?†Diệp Vô Ưu đảo tròng mắt, má»™t đấu má»™t không thể thá»±c hiện thì lui yêu cầu Ä‘i má»™t chút váºy.
nl.“Diệp công tá», vá»›i công lá»±c hiện tại cá»§a ngưá»i, không có khả năng má»™t đấu tám mà đánh thắng được má»™t ngưá»i trong nhóm Tố Lan đâu.†Tô Tô Tố ở bên cạnh rất hảo tâm khuyên Diệp Vô Ưu.kien
“Cái đó cũng khó nói, nà ng xem, Lan mĩ nhân chẳng phải là không dám đáp ứng sao?†Diệp Vô Ưu vênh vang đáp.
“Hừ, ai nói chúng ta không dám đáp ứng?†Tố Lan rốt cuá»™c cÅ©ng là hiếu cưá»ng, biết rõ rằng đó là kế khÃch tướng cá»§a Diệp Vô Ưu nhưng nhịn không được phải đáp ứng, “Äại sắc lang, chúng ta đáp ứng ngươi. Nếu ngươi má»™t mình đấu vá»›i tám ngưá»i chúng ta mà vẫn có thể đánh bại má»™t ngưá»i trong số chúng ta thì chúng ta sẽ cùng gả cho ngươi, thế nà o?â€
“Không vấn đỠgì, đương nhiên không có vấn đỠgì. Váºy, khi nà o thì chúng ta so tà i đây?†Diệp Vô Ưu trong lòng sướng đến phát cuồng, vá»™i và ng há»i. Vá»›i sá»± giúp sức cá»§a hai pháp bảo, hắn muốn đánh bại má»™t ngưá»i trong số há» là có khả năng. Có câu xuất kì chế thắng, các nà ng không biết được sá»± lợi hại cá»§a pháp bảo cá»§a hắn, má»›i bắt đầu tám thà nh sẽ trúng chiêu, đến lúc đó sẽ rất khó nói. Äây cÅ©ng chÃnh là nguyên nhân Diệp Vô Ưu đến mặc cả mấy ngưá»i Tố Lan đáp ứng yêu cầu cá»§a gã.
“Tùy tiện lúc nà o cÅ©ng được!†Tố Lan tức tối đáp, “Bây giá» cÅ©ng được!â€
“Vụ nà y, chá»› vá»™i và ng, ngà y mai Ä‘i. Ta còn phải Ä‘i an bà i má»™t chút!†Diệp Vô Ưu nghÄ© má»™t chút rồi nói. Hắn có Ä‘iểm lo ngại Tố Y bát nữ nuốt lá»i, quyết định Ä‘i tìm và i nhân chứng.
“Hứ, ngà y mai thì ngà y mai, đến lúc đó nhất định cho ngươi tÆ¡i bá»i hoa lá!†Tố Lan dứ dứ nắm tay vá» phÃa Diệp Vô Ưu, thị uy Ä‘e nẹt.
“Cho ngươi hung hăng trước, đợi lúc ngươi ở trên giưá»ng ta, xem ai hung dữ hÆ¡n!†Diệp Vô Ưu thầm nghÄ© trong lòng, bất quá, ý nghÄ© nà y hắn tạm thá»i còn chưa dám nói ra.
oOo
Mục Ä‘Ãch đã đạt, Diệp lẩm bẩm ca má»™t tiểu khúc, vừa Ä‘i vừa nghiêng đông ngó tây. Lúc nà y tâm tình hắn cá»±c tốt, trong lòng đã nghÄ© đến quang cảnh cùng tám đại mÄ© nhân giống nhau như tám giá»t nước ngá»§ cùng má»™t chá»—. Má»›i nghÄ© tá»›i đó, trong lòng hắn liá»n bất giác nổi lên má»™t cá»— dục há»a.
“Ca ca!†Má»™t thanh âm ngá»t ngà o từ phÃa sau truyá»n tá»›i.
Diệp Vô Ưu dừng bước, quay đầu ngó lại, chÃnh là tiểu nha đầu Giang Thiên Thiên đó.
“Thiên Thiên, chuyện gì váºy?†Diệp Vô Ưu tâm tình Ä‘ang tốt, nhìn thấy tiểu nha đầu xinh xắn đó thì rất vui vẻ, giÆ¡ tay ra định ôm lấy nà ng. Ai dè Giang Thiên Thiên lại đột ngá»™t lách mình ra xa.
“Ca ca, Vân La tá»· tá»· Ä‘ang tìm huynh đó!†Giang Thiên Thiên lÃu lo nói, “Huynh mau theo muá»™i!â€
“Vân La tìm ta?†Diệp Vô Ưu ngược lại có chút kì quái. Trước đây Hoa Vân La tìm hắn, thông thưá»ng là tá»± mình Ä‘i kiếm, lần nà y thế nà o lại để nha đầu Thiên Thiên nà y chuyển lá»i váºy?
Bất quá, hắn cÅ©ng chẳng nghÄ© ngợi nhiá»u, ngược lại còn muốn Ä‘i xem xem để biết chuyện gì.
Theo Giang Thiên Thiên đến phòng Hoa Vân La, Diệp Vô Ưu liá»n phát hiện, ngoà i Hoa Vân La trong phòng còn có má»™t ngưá»i đẹp mặc cung trang (trang phục trong cung), mà ngưá»i đẹp mặc cung trang nà y trông rất quen thuá»™c.
Äến lúc nà y, rốt cuá»™c Diệp Vô Ưu cÅ©ng biết được vì sao Hoa Vân La không tá»± mình Ä‘i tìm hắn mà lại để Giang Thiên Thiên chuyển lá»i. Chỉ bởi vì lúc nà y nà ng báºn không thể Ä‘i được.
“Công chúa lão bà , cuối cùng nà ng cÅ©ng đã trở vá» rồi!†Diệp Vô Ưu bổ vá» phÃa ngưá»i đẹp váºn cung trang, ôm nà ng và o lòng. MÄ© nhân nà y không phải là ngưá»i lạ mà chÃnh là U Lan tiên tá» Hoa Nguyệt Lan.
Hoa Nguyệt Lan khẽ giãy giụa má»™t lát nhưng không thoát ra được, đà nh mặc cho Diệp Vô Ưu ôm chặt. Chỉ là , nà ng nhìn vá» phÃa Hoa Vân La, dưá»ng như muốn cầu nà ng tương trợ.
Äáng tiếc, Hoa Vân La không những không giúp, ngược lại còn tạo Ä‘iá»u kiện cho Diệp Vô Ưu. Nà ng buông nhẹ má»™t câu: “Tiểu phôi đản, Nguyệt Lan có việc tìm ngươi, các ngưá»i từ từ bà n bạc, ta và Thiên Thiên ra ngoà i Ä‘i dạo!â€
Nói dứt lá»i, Hoa Vân La liá»n kéo Giang Thiên Thiên chạy mất, lại còn thuáºn tay đóng cá»a giúp hai ngưá»i. Trong phòng tức thì chỉ còn lại hai ngưá»i Hoa Nguyệt Lan và Diệp Vô Ưu.
“Công chúa lão bà , ta vốn cũng chuẩn bị qua mấy ngà y nữa đến Vô Song cung tìm nà ng, không ngỠnà ng lại đến trước. Thực là tốt quá. Lần nà y ta không thể để nà ng chạy mất!†Diệp Vô Ưu ôm chặt Hoa Nguyệt Lan, vẻ mặt hưng phấn nói.
“Ngươi tìm ta là m gì?†Trầm mặc má»™t lát, Hoa Nguyệt Lan má»›i thấp giá»ng há»i.
“Nhá»› nà ng thì kiếm nà ng thôi!†Diệp Vô Ưu trả lá»i rất tá»± nhiên, “Công chúa lão bà , nà ng đừng tức giáºn có được không? Äã ba năm rồi nà ng không thèm lý đến ta!â€
“Không nói chuyện nà y trước được không? Ta tìm ngươi có chuyện quan trá»ng.†Hoa Nguyệt Lan thở dà i thưá»n thượt
“Có chuyện gì?†Diệp Vô Ưu buá»™c miệng há»i. Hắn ngồi xuống, tiện tay ôm Hoa Vân La đặt xuống đùi hắn.
“Có phải là ngươi bắt hai nữ nhân từ Kinh Phong đế quốc không?†Hoa Nguyệt Lan há»i.
“Nà ng nói là Phong Hoa Tuyết và Phong Tuyết Nguyệt?†Diệp Vô Ưu ngẩn ngưá»i, há»i ngược lại.
“Äúng, là bá»n há».†Hoa Nguyệt Lan gáºt đầu, “Bá»n há» bây giá» còn ở trong Vô Ưu sÆ¡n trang không?â€
“Phải rồi, sao váºy?†Diệp Vô Ưu tá»± nhiên là không dám phá»§ nháºn. Hắn còn chẳng chút do dá»± liá»n thừa nháºn luôn.
“Ngươi có thể thả bá»n há» ra không?†Hoa Nguyệt Lan hÆ¡i do dá»± má»™t chút rồi há»i.
“Thả hay không thả tháºt ra chẳng có vấn đỠgì. Chỉ là , công chúa lão bà , nà ng có quan hệ gì vá»›i bá»n há»?†Diệp Vô Ưu có chút kì quái há»i.
“Tháºt ra chẳng có quan hệ gì vá»›i ta cả. Chỉ là , đây là phụ hoà ng yêu cầu ta là m.†Hoa Nguyệt Lan suy nghÄ© má»™t chút rồi nói. “Phong Hoa Tuyết và Phong Tuyết Nguyệt có lẽ là nhân váºt trá»ng yếu cá»§a Kinh Phong đế quốc. Má»›i đây hoà ng đế Kinh Phong đế quốc phái đặc sứ đến Bách Hoa đế quốc, yết kiến phụ hoà ng, hi vá»ng phụ hoà ng ra mặt cứu bá»n há» vá». Sau đó, phụ hoà ng liá»n phái ngưá»i tìm ta.â€
“Chẳng lẽ hai nha đầu đó quả tháºt là công chúa Kinh Phong đế quốc?†Diệp Vô Ưu lẩm bẩm tá»± nói.
“Có lẽ không phải. Theo ta biết công chúa Kinh Phong đế quốc là ngưá»i khác, tịnh không phải là hai ngưá»i bá»n há». Nhưng uyên nguyên cá»§a bá»n há» vá»›i hoà ng thất Kinh Phong đế quốc rất sâu, rất quan trá»ng vá»›i Kinh Phong đế quốc. Nghe nói chỉ cần phụ hoà ng cứu được hai ngưá»i bá»n há» trở vá», Kinh Phong đế quốc sẽ báo đáp tháºt xứng đáng.†Hoa Nguyệt Lan lắc đầu nói, “Mặc dù ta rất không muốn quản chuyện nà y nhưng phụ hoà ng đã tìm ta, ta cÅ©ng không thể cá»± tuyệt. Vì thế nếu nếu bá»n há» không quan trá»ng như ngươi đã nói thì hãy thả há» ra.â€
“Công chúa lão bà nà ng đã mở lá»i, ta tá»± nhiên là sẽ thả. Bất quá, phải đợi má»™t chút.†Diệp Vô Ưu thuáºn miệng trả lá»i.
“Sao lại còn phải đợi?†Hoa Nguyệt Lan có chút không vui. “Chẳng phải là bây giá» ngươi có thể thả há» sao?â€
“Công chúa lão bà , ta tháºt khổ sở mong đợi nà ng quay lại. Bây giá» nếu ta thả há», nà ng sẽ láºp tức lại Ä‘i mất. Ta không ngốc váºy đâu!†Diệp Vô Ưu toét miệng cưá»i. Kể ra hắn cÅ©ng rất thẳng thắn, chẳng chút che dấu mục Ä‘Ãch thá»±c sá»± cá»§a hắn, cho nên má»›i không thả Phong gia tá»· muá»™i, cÅ©ng là không muốn để Hoa Nguyệt Lan Ä‘i mất.
“Váºy nếu ta phải Ä‘i bây giá» thì sao?†Hoa Nguyệt Lan hÆ¡i bá»±c há»i.
“Thì ta tá»± nhiên là không thả bá»n há» ra!†Diệp Vô Ưu đáp luôn chẳng cần nghÄ© ngợi.
“Vô lại!†Hoa Nguyệt Lan tức tối mắng một câu.
“Công chúa lão bà , nà ng chẳng phải là ngưá»i đầu tiên biết ta vô lại.†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi, song thá»§ bắt đầu trở nên không quy cá»§ trên mình nà ng.
“Äừng có loạn động tay ngươi!†Hoa Nguyệt Lan trừng mắt, “Ta Ä‘i tìm sư tá»·!â€
nl.Sư tá»· trong lá»i Hoa Nguyệt Lan tá»± nhiên là Yến Băng CÆ¡. Sở dÄ© nà ng không cách nà o cắt đứt mối quan hệ vá»›i Diệp Vô Ưu không phải chỉ bởi vì đã thất thân vá»›i hắn mà giữa nà ng và hắn còn có rất nhiá»u mối dây liên hệ khác. Không những quan hệ giữa nà ng vá»›i Yến Băng CÆ¡ và Hoa Vân La rất máºt thiết, mà quan hệ giữa các nà ng vá»›i Diệp Vô Ưu cÅ©ng máºt thiết như váºy. Trong tầng tầng lá»›p lá»›p quan hệ đó, cho dù nà ng căn bản có không yêu thÃch Diệp Vô Ưu thì cÅ©ng chẳng có cách nà o cắt đứt hoà n toà n liên hệ vá»›i gã. HÆ¡n nữa, kì tháºt nà ng cÅ©ng có chút hảo cảm vá»›i Diệp Vô Ưu.kien
“Băng tá»· tá»· rất báºn rá»™n, nà ng chẳng cần Ä‘i tìm, ta bồi tiếp nà ng cÅ©ng váºy!†Diệp Vô Ưu vá»™i và ng nói, tháºt không dá»… dà ng được nà ng ân cần như váºy, giá» lại để nà ng Ä‘i như váºy quả tháºt quá đáng tiếc.
“TỠhỗn đản, muốn ta tối nay bồi tiếp ngươi thì bây giỠphải buông ta ra!†Hoa Nguyệt Lan khuôn mặt phớt hồng, có vẻ xấu hổ nói.
“Công chúa lão bà , nà ng nói tháºt chứ?†Diệp Vô Ưu mừng húm, có chút không tin tưởng há»i.
“Giả đó!†Hoa Nguyệt Lan khuôn mặt xinh tươi đỠrá»±c, tức tối véo Diệp Vô Ưu má»™t cái. Diệp Vô Ưu Ä‘au quá, hai tay Ä‘ang ôm Hoa Nguyệt Lan bất giác lá»ng ra, để nà ng chá»›p thá»i cÆ¡ vá»™i và ng thoát ra, trốn chạy rất nhanh.
“Mặc kệ nà ng là tháºt hay là giả, đêm nay nà ng Ä‘á»u phải bồi tiếp ta.†Diệp Vô Ưu lẩm bẩm.
oOo
Diệp Vô Ưu Ä‘i tìm Lăng Nguyệt Nguyệt, bảo nà ng thông báo cho toà n thể ngưá»i trong Vô Ưu sÆ¡n trang rằng hắn sẽ so tà i vá»›i Tố Y bát nữ. Äối vá»›i khoản đặt cược cho cuá»™c so tà i tạm thá»i hắn vẫn chưa nói ra. Nhưng trên thá»±c tế tất cả Ä‘á»u đã biết đó là gì.
Sau khi là m xong chuyện đó, Diệp Vô Ưu lại cảm thấy buồn chán, nghÄ© đến mục Ä‘Ãch đến đây cá»§a Hoa Nguyệt Lan, hắn nhá»› đến Phong Hoa Tuyết và Phong Tuyết Nguyệt liá»n dá»± tÃnh Ä‘i thăm hai mÄ© nữ đó.
Lúc tìm thấy Phong Hoa Tuyết và Phong Tuyết Nguyệt, hai mÄ© nữ nà y Ä‘ang ở cùng vá»›i má»™t đại mÄ© nữ khác, mà ngưá»i nà y lại là Lâm Lung Nguyệt. Có thể nói, ở đây ngoà i việc Phong Hoa Tuyết và Phong Tuyết Nguyệt bị mất tá»± do ra thì các mặt đãi ngá»™ khác Ä‘á»u rất tốt. Có lẽ bởi vì lúc trước bá»n há» không đối xá» tệ vá»›i Lâm Lung Nguyệt nên giỠđây nà ng cÅ©ng rất chiếu cố tá»›i bá»n há».
Nhưng trông thấy Diệp Vô Ưu tá»›i, Lâm Lung Nguyệt nhìn hắn vá»›i vẻ mặt đầy vẻ phòng bị, lo ngại há»i: “Tá» dâm tặc, ngươi đến đây là m gì?â€
“Ta à , đương nhiên là đến thăm bảo bối cá»§a ta!†Diệp Vô Ưu nhe răng cưá»i hi hi đáp.
“Chết đi, ai là bảo bối của ngươi!†Lâm Lung Nguyệt tung chân đá tới.
Diệp Vô Ưu cÅ©ng chẳng khách khÃ, vươn tay chá»™p lấy chân nà ng, khẽ dụng lá»±c, Lâm Lung Nguyệt tức thì đứng không vững, muốn ngã nhà o xuống đất. DÄ© nhiên Diệp Vô Ưu không để nà ng bị ngã thá»±c sá»±, kéo mạnh tay ôm chặt nà ng và o lòng.
“Lung Nguyệt bảo bối, không cần phải nhiệt tình như váºy!†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi, “Bất quá, thấy nà ng như váºy ta cÅ©ng yên tâm!â€
“Tá» dâm tặc, thả ta ra!†Lâm Lung Nguyệt tức tối mắng, “Còn nữa, ngươi yên tâm cái gì?â€
“Nà ng ve vãn ta, ta tự nhiên là yên tâm. Nó cho thấy nà ng đã không còn oán trách ta nữa.†Diệp Vô Ưu mặt dà y nói.
“Tá» dâm tặc ngươi có mà mÆ¡!†Lâm Lung Nguyệt tức tối không thôi, “Ai ve vãn ngươi? Rõ rà ng là ngươi dùng vÅ© lá»±c mà !â€
“Có sao? Ai trông thấy?†Diệp Vô Ưu vẻ mặt ra vẻ vô tá»™i, “Hai vị Phong cô nương, các nà ng thấy ta dùng vÅ© lá»±c sao?â€
Phong Hoa Tuyết và Phong Tuyết Nguyệt bốn mắt nhìn nhau, chẳng biết nên nói thế nà o, nghÄ© má»™t chút rồi quyết định không nói gì, chỉ miá»…n cưá»ng mỉm cưá»i.
“Ngươi lại khi phụ Lung Nguyệt?†má»™t thanh âm mang theo vẻ không bằng lòng truyá»n tá»›i.
Diệp Vô Ưu quay đầu nhìn lại, Lâm Thanh Diệp vẻ mặt không vui đang đứng gần đó.
“Không có, không có, ta khi phụ nà ng ở chá»— nà o?†Diệp Vô Ưu vá»™i và ng phá»§ nháºn.
“Ngươi khi phụ ta!†Lâm Lung Nguyệt lợi dụng thá»i cÆ¡ từ trong lòng hắn chui ra, nhân cÆ¡ há»™i còn dẫm mạnh lên chân hắn rồi lướt nhanh tá»›i bên cạnh Lâm Thanh Diệp.
“Ãi da, Ä‘au chết ta, các nà ng mưu sát thân phu à !†Diệp Vô Ưu cưá»ng Ä‘iệu hét lá»›n.
“Ngươi còn là m loạn nữa, ta sẽ dẫn Lung Nguyệt trở vá» Vá»ng Nguyệt các!†Lâm Thanh Diệp hừ má»™t tiếng, “Ta xem ngươi còn gây loạn thế nà o!â€
“Ui, ngà n vạn lần xin đừng, sau nà y ta nhất định quy quy cá»§ cá»§, chỉ cần các nà ng đừng Ä‘i!†Diệp Vô Ưu khẩn trương đáp. Äùa sao, để bá»n há» Ä‘i mất như váºy, quá»· má»›i biết bao giá» bá»n há» vá»›i quay vá». Mặc dù hắn giỠđây đã có thể bay, mà từ Vô Ưu sÆ¡n trang đến Vá»ng Nguyệt các cÅ©ng không mất nhiá»u thá»i gian nhưng rốt cuá»™c việc bay Ä‘i bay vá» như thế cÅ©ng chẳng phải là hay ho gì.
“Nếu ngươi thá»±c sá»± quy cá»§, bây giá» không được đến quấy nhiá»…u Lung Nguyệt nữa.†Lâm Thanh Diệp nguýt hắn má»™t cái, “Ban ngà y ban mặt mà vẫn muốn là m loạn, hứ!â€
“Ta chỉ là đến xem xem thôi mà !†Diệp Vô Ưu nghÄ© mình rất vô tá»™i. Tháºt ra hắn vốn là muốn đến xem xem tá»· muá»™i Phong gia, chỉ là nhìn thấy Lâm Lung Nguyệt nên thuáºn tiện bỡn cợt nà ng má»™t chút mà thôi.
“Chá»— nà y chẳng có gì để xem.†Lâm Thanh Diệp lưá»m hắn, “Ngươi muốn xem mÄ© nữ thì Ä‘i chá»— khác, chẳng phải còn có Hoa Vân La có thể cho ngươi ngà y ngà y ngắm nghÃa sao?â€
“Nà ng không nguyện ý cho ta ngắm suốt ngà y.†Diệp Vô Ưu phà n nà n trong lòng nhưng cÅ©ng không nói ra. Hắn bắt đầu tÃnh xem đêm nay có nên đến trừng phạt Lâm Thanh Diệp má»™t chút, đương nhiên là ở trên giưá»ng.
Nhá»› lại quang cảnh năm đó cùng Lâm Thanh Diệp, Lâm Lung Nguyệt và cả nha đầu mÆ¡ hồ Dạ Khanh Khanh đó chung giưá»ng vui vẻ, trong lòng Diệp Vô Ưu như bốc há»a. Bất quá, nhá»› đến Hoa Nguyệt Lan, hắn đà nh tạm thá»i bá» qua ý định đó.
“Äợi đến lúc Khanh Khanh nha đầu mÆ¡ hồ đó lại đến, sẽ cùng bá»n hỠôn lại giấc má»™ng xưa a.†Diệp Vô Ưu trong lòng thầm nghÄ©. Chỉ là , nha đầu Dạ Khanh Khanh đó không ở Vô Ưu sÆ¡n trang. Xem ra, hắn phải sai ngưá»i đón nà ng vá» má»›i được.
“Äúng rồi, Thanh Diệp tá»· tá»·, Khanh Khanh còn ở Vá»ng Nguyệt các cá»§a các nà ng sao?†Diệp Vô Ưu nghÄ© đến chuyện đó liá»n mở miệng há»i.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên vẫn ở đó, là m sao?†Lâm Thanh Diệp há»i lại.
“Ta tÃnh phái ngưá»i Ä‘i đón Khanh Khanh vỠđây, các nà ng thấy sao?†Diệp Vô Ưu há»i.
“Hay lắm!†Lâm Thanh Diệp còn chưa trả lá»i, Lâm Lung Nguyệt đã hấp tấp lên tiếng. Nà ng và Dạ Khanh Khanh rất hợp nhau, lần nà y nếu không phải là đi là m chÃnh sá»± sợ liên lụy đến Dạ Khanh Khanh, chỉ sợ nà ng đã đưa nà ng Ä‘i cùng.
“à đồ xấu xa!†Lâm Thanh Diệp không khách khà buông má»™t câu. Bất quá, nà ng cÅ©ng chẳng phản đối. Rốt cuá»™c, nà ng cÅ©ng có chút không yên tâm khi để Dạ Khanh Khanh ở lại Vá»ng Nguyệt các, mặc dù ở đó có ngưá»i chiếu cố cho nà ng.
oOo
Tối đến, Hoa Nguyệt Lan ở lại trong khuê phòng cá»§a Hoa Vân La. Mà n đêm vừa má»›i buông xuống, má»™t bóng Ä‘en đã xuyên qua cá»a sổ tiến và o trong phòng.
Tà i sản của boytg_77
12-11-2008, 08:39 AM
LMod
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: VietNam
Bà i gởi: 161
Thá»i gian online: 6 ngà y 16 giá» 3 phút
Thanks: 960
Thanked 645 Times in 111 Posts
Quyển 9: Tá»a á»§ng hoa tùng
Chương 6: Nhất sà ng tam hảo
Dịch: Long Nhất
Nguồn: sưu tầm
“Tiểu phôi đản, dám từ cá»a sổ tiến và o, ta lại ném ngươi ra ngoà i giá»!†Hoa Vân La tá» vẻ bất mãn, “Là m gì mà lén lén lút lút váºy?â€
“Oái, thói quen, thói quen thôi mà . Lần sau không thế nữa!†Diệp Vô Ưu vội và ng đáp.
“Hứ, hay là ngươi thưá»ng xuyên là m hái hoa tặc?†Hoa Vân La lưá»m hắn má»™t cái, “Nếu không sao ngươi lại có thứ thói quen xấu xa đó?â€
“Vân La, nà ng định đổ oan cho ta sao? Có nà ng ở đây, ta còn có tâm tình đi là m hái hoa tặc à !†Diệp Vô Ưu trưng ra bộ mặt đau khổ nói.
“Không thÃch nói chuyện vá»›i ngươi nữa, lại đây!†Hoa Vân La tặng cho hắn má»™t cái nguýt dà i quyến rÅ©, rồi giÆ¡ tay vẫy vẫy hắn.
Diệp Vô Ưu tá»± nhiên là cầu còn chẳng được, nhằm hướng chiếc giưá»ng lá»›n hương thÆ¡m nồng nà n nhao mình tá»›i. Chỉ là , trên giưá»ng ngoại trừ Hoa Vân La còn có Hoa Nguyệt Lan nà ng công chúa mÄ© lệ đó.
“Sư phụ, ngưá»i sao lại để gã...†Hoa Nguyệt Lan xấu hổ, còn chưa nói hết đã chui tuốt và o trong chăn.
“Công chúa lão bà , nà ng đã nói tối nay muốn bồi tiếp ta mà !†Lúc nà y Diệp Vô Ưu cÅ©ng đã trưá»n và o trong chăn, ôm lấy kiá»u khu cá»§a Hoa Nguyệt Lan, khẽ nói và o tai nà ng.
“Tiểu phôi đản, hãy bồi tiếp ta trước đã!†thanh âm má»m mại cá»§a Hoa Vân La vang lên.
Sóng gió dáºp dồn, xuân ý nồng nà n, nhất sà ng tam hảo, phong quang vô hạn.
oOo
Ngà y hôm sau là đến thá»i gian Diệp Vô Ưu và Tố Y bát nữ so tà i. Äịa Ä‘iểm so tà i đặt ở bên ngoà i Vô Ưu sÆ¡n trang, trá»ng tà i cho cuá»™c so tà i chÃnh là Hoa Vân La và Tô Tố Tố còn khán giả cÅ©ng không Ãt. Giang Thiên Thiên, Hà m Yên hai nha đầu đứng má»™t cặp, Lâm Lung Nguyệt, Lâm Thanh Diệp dẫn theo Phong gia tá»· muá»™i cùng xuất hiện. Tháºm chà ngay cả Yến Băng CÆ¡ luôn không thÃch nhiệt náo cÅ©ng đến tham quan ngoà i ý nghÄ© cá»§a má»i ngưá»i. Có thể là nà ng muốn xem xem năng lá»±c hiện tại cá»§a Diệp Vô Ưu đáo để như thế nà o.
Chỉ là , quá trình so tà i thá»±c khiến má»i ngưá»i cảm thấy hoà n toà n thất vá»ng. Dá»±a theo kết quả mà nói thì Diệp Vô Ưu thắng. Nhưng vụ thắng cá»§a hắn thá»±c sá»± khiến ngưá»i không dám khen ngợi. Hắn dá»±a và o hai pháp bảo đó, đầu tiên là dùng pháp bảo phòng ngá»± chẳng sợ hãi nhằm Tố Lan vá»t tá»›i, tiếp đó lại dùng Chân khà đạn tấn công Tố Lan. Äáng thương Tố Lan mặc dù tu vi cao siêu nhưng bị hắn xuất kỳ bất ý gây chấn động đến hôn mê. Nhưng sau đó, bảy tá»· muá»™i còn lại cá»§a Tố Lan nhà o tá»›i loạn đả Diệp Vô Ưu. Äáng thương Diệp Vô Ưu né phải tránh trái vô cùng khốn khổ. Nếu chẳng phải là Tô Tố Tố thá»±c sá»± thấy không thể tiếp diá»…n, kêu đám sư muá»™i dừng tay, chỉ sợ Diệp Vô Ưu có thể thê thảm hÆ¡n.
nl.Mặc dù váºy, Diệp Vô Ưu vẫn rất cao hứng. Nguyên nhân tháºt đơn giản, bởi vì hắn đã thắng, chiếu theo lá»i hứa, Tố Y bát nữ và Tô Tố Tố sau nà y Ä‘á»u phải gả cho hắn. Cho dù bây giá» hắn khốn khổ má»™t chút nhưng nghÄ© đến chÃn đại mÄ© nữ đó, hắn có khốn khổ nữa cÅ©ng thấy đáng.kien
“Ca ca tháºt đáng thương!†Giang Thiên Thiên ở bên cạnh nhìn Diệp Vô Ưu vá»›i vẻ mặt đồng tình chia sẻ.
“Tiểu nha đầu, mấy năm nữa sẽ tìm ngươi thanh toán!†Diệp Vô Ưu tức thì phiá»n muá»™n. tức tối lưá»m Giang Thiên Thiên má»™t cái.
Chỉ là , chuyện phiá»n muá»™n hÆ¡n, chẳng lâu sau lại tá»›i.
Diệp Vô Ưu vá» phòng tắm gá»™i xong xuôi, thay đổi y phục, sau đó liá»n Ä‘i tìm Tô Tố Tố và Tố Y bát nữ. Hắn có chút không nhẫn nại được muốn các nà ng thá»±c hiện lá»i hứa.
“Diệp công tá» Ã , chúng ta Ä‘á»u là nói lá»i giữ lá»i. Má»™t khi đã cam kết tá»± nhiên sẽ đáp ứng ngưá»i.†Tô Tố Tố vẻ mặt tươi cưá»i, “Bất quá, gả cho ngưá»i cÅ©ng được còn có thể lên giưá»ng cá»§a há» hay không lại phải xem bản sá»± cá»§a ngưá»i!â€
“Tô đại mÄ© nhân. Nà ng, nà ng váºy là có ý tứ gì?†Diệp Vô Ưu ngây ngốc.
“Rất đơn giản à . Chỉ cần Diệp công tá» ngưá»i không sợ bị Tố Lan các nà ng đạp rÆ¡i từ trên giưá»ng xuống thì cứ việc Ä‘i tìm bá»n há» Ä‘i.†Tô Tố Tố cưá»i khúc khÃch.
“Không phải chứ?†Diệp Vô Ưu khóc cưá»i không nổi, “Tô đại mÄ© nhân, các nà ng tháºt là không trÆ¡ tráo à !â€
“Nói đến trÆ¡ tráo, đáo để là ai trÆ¡ tráo?†Tô Tố Tố hừ má»™t tiếng, “Ta cho Diệp công tá» nghe, bây giá» mấy ngưá»i chúng ta, trên danh nghÄ©a đã là ngưá»i cá»§a ngươi, ngươi cÅ©ng nên vừa lòng được rồi, còn sau nà y có thể tháºt tháºt sá»± sá»± trở thà nh ngưá»i cá»§a ngươi không, lại phải xem bản sá»± cá»§a ngươi. Nếu ngươi có thể khiến Tố Lan bá»n há» cho phép ngươi lên giưá»ng, ta cÅ©ng tá»± nhiên không ngăn cản ngươi.â€
“Tháºt là không có thiên lý a!†Diệp Vô Ưu muốn khóc. Hắn rốt cuá»™c cÅ©ng minh bạch, muốn lên giưá»ng cá»§a tám chị em đó, trừ phi bá»n há» cam tâm tình nguyện, bằng không, hắn chẳng cần phải nghÄ© tá»›i.
Ngáºp trà n niá»m vui, kết quả lại hoà n toà n tay trắng, sá»± phiá»n muá»™n trong lòng Diệp Vô Ưu chẳng nói cÅ©ng rõ. Có Ä‘iá»u an á»§i duy nhất là Tô Tố Tố và Tố Y bát nữ trên danh nghÄ©a đã là nữ nhân cá»§a Diệp Vô Ưu hắn. Nói cách khác, Ãt nhất các nà ng không thể gả cho ngưá»i khác được nữa.
“Dù sao thá»i gian còn dà i, ta không tin không địch được đám nữ nhân đáng chết các ngươi!†Diệp Vô Ưu trong lòng tức tối thầm nhá»§.
“Bịch bịch bịch bịch...†Diệp Vô Ưu chạy vá» tố khổ vá»›i Hoa Vân La, nhưng Hoa Vân La vốn đã không vui. Lúc nà y, Diệp Vô Ưu là cà ng buồn phiá»n.
â€œÄÆ°á»£c rồi, không nói vá»›i nà ng nữa, ta ra ngoà i Ä‘i dạo!†Diệp Vô Ưu tức tối nói.
“Ca ca, huynh tháºt đáng thương a!†Sau lưng, Giang Thiên Thiên lại buông má»™t câu, đáng thương Diệp Vô Ưu thiếu chút nữa thổ huyết thân vong.
oOo
Tìm không ra ngưá»i để kể khổ, Diệp Vô Ưu dÄ© nhiên là rất chán nản. Hắn Ä‘i vạ váºt trong Vô Ưu sÆ¡n trang. Lúc nà y hắn cÅ©ng chẳng Ä‘i tìm nữ nhân có quan hệ thân máºt vá»›i hắn nữa bởi vì giỠđây bá»n há» tám thà nh Ä‘á»u cưá»i nhạo hắn. Nguyên nhân rất đơn giản, bá»n há» vốn Ä‘á»u ghen tuông, ngay cả Lãnh Sương Sương luôn bách y bách thuáºn vá»›i hắn, gần đây cÅ©ng không biết bị ai xúi bẩy.
“Diệp trang chá»§, ngà i không sao chứ?†Má»™t giá»ng nói từ phÃa sau vá»ng tá»›i.
nl.Diệp Vô Ưu quay đầu nhìn lại, chÃnh là Trương Tú Nhã. Nhìn thấy Trương Tú Nhã, hắn liá»n nhá»› đến nha đầu Giang Thiên Thiên đáng ghét đó, trong lòng cà ng thêm giáºn dữ.kien
“Không sao!†Diệp Vô Ưu bực bội đáp.
“Diệp trang chá»§, ngà i...†Trương Tú Nhã tá»± nhiên là cảm thấy ý bất mãn trong ngữ khà cá»§a Diệp Vô Ưu, trong lòng không khá»i có chút bối rối.
“Thôi Ä‘i, dù sao cÅ©ng không liên quan đến nà ng.†Thấy dáng vẻ rụt rè cá»§a Trương Tú Nhã, Diệp Vô Ưu trong lòng má»m lại, nhá»› lại nha đầu Giang Thiên Thiên đó mặc dù đáng ghét nhưng bất quá ả rốt cuá»™c là con gái Trương Tú Nhã, không thể trách nà ng được.
“Váºy, Diệp trang chá»§, ngà i Ä‘i đâu bây giá» váºy?†Trương Tú Nhã nhá» giá»ng há»i.
“Ta cũng chẳng biết chỗ nà o để đi nữa, chỉ đi dạo loanh quanh thôi.†Diệp Vô Ưu thở dà i ca thán.
“Diệp trang chá»§, váºy, hay ngà i đến phòng ta ngồi chÆ¡i?†Trương Tú Nhã do dá»± má»™t chút rồi nói lá»i má»i má»c.
â€œÄÆ°á»£c lắm!†Diệp Vô Ưu chẳng chút do dá»±, hắn Ä‘ang chẳng biết Ä‘i đâu, mà Trương Tú Nhã dù sao cÅ©ng không hòa và o cưá»i giá»…u hắn giống như đám mÄ© nữ lá»›n mÄ© nữ nhá» cá»§a hắn, đến phòng nà ng ngồi chÆ¡i tá»± nhiên là chẳng vấn đỠgì.
oOo
Phòng Trương Tú Bà y bà i trà đơn giản, trang nhã, Ä‘em lại má»™t cảm giác ấm áp. Bước và o phòng nà ng, Diệp Vô Ưu tá»±a hồ tức thì cảm thấy tâm tình khá hÆ¡n nhiá»u.
“Diệp trang chá»§, dưá»ng như ngà i có tâm sá»±!†Trương Tú Nhã nhẹ nhà ng há»i.
“CÅ©ng chẳng có gì, chỉ là có chút không khá»e, bị bá»n há»n bông đùa.†Diệp Vô Ưu lại vênh vang đáp.
“Ngà i nếu tâm tình không tốt, kì tháºt có thể nói ra, nói ra được sẽ thấy tốt hÆ¡n.†Trương Tú Nhã nhá» giá»ng khuyên.
“CÅ©ng được. Ta kể cho nà ng.†Diệp Vô Ưu vốn Ä‘ang buồn chán, có ngưá»i chá»§ động chuyện trò cùng, hắn tá»± nhiên là không thể cá»± tuyệt, sau đó vừa than phiá»n vừa Ä‘em những chuyện phiá»n não cá»§a hắn ngà y hôm nay kể ra tuốt luốt.
Trương Tú Nhã ở bên cạnh chỉ lẳng lặng lắng nghe, xem ra nà ng là má»™t thÃnh giả vô cùng xuất sắc.
“Kì tháºt, Diệp trang chá»§, ngà i cÅ©ng chẳng cần quá để ý. Má»i ngưá»i đối vá»›i ngà i không có ác ý.†Sau khi nghe hết, Trương Tú Nhã nhẹ nhà ng an á»§i, “Theo ta biết, Vân La cô nương bá»n há» Ä‘á»u rất quan tâm tá»›i ngà i, chỉ là ngà i khua chiêng gõ trống so tà i vá»›i Tố Lan cô nương bá»n há», có thể khiến Vân Lan cô nương bá»n há» có chút không vui, cho nên má»›i trêu chá»c ngà i.â€
“Ta cÅ©ng biết váºy. Ta cÅ©ng không trách bá»n há», chỉ là trong lòng cảm thấy không thoải mái.†Diệp Vô Ưu gáºt đầu, “Lại còn nha đầu Thiên Thiên đó, ta phát hiện thấy nó quả thá»±c há»c theo thói xấu cá»§a Vân La bá»n há»!â€
“Diệp trang chá»§, hà i tá» Thiên Thiên nà y chưa hiểu chuyện, hi vá»ng ngà i đừng trách nó.†Trương Tú Nhã nhẹ giá»ng nói.
“Ta sao có thể trách nó chứ, nói tháºt, ta mắng không lại nó, cà ng đánh không lại nó, má»i biện pháp vá»›i nó chẳng tác dụng gì.†Diệp Vô Ưu ca cẩm.
Hai ngưá»i cứ như váºy ngươi má»™t câu, ta má»™t lá»i to nhá» vá»›i nhau, bất tri bất giác mặt trá»i đã xuống núi, trong phòng dần dần tối lại.
“A, Diệp trang chá»§, ta Ä‘i châm đèn đã.†Dù sao Trương Tú Nhã cÅ©ng là phụ nữ, cảm thấy ánh sáng trong phòng má» tối trước tiên, liá»n chuyển mình đứng dáºy.
Chỉ là , có lẽ là do ngồi quá lâu, tư thế ngồi lại không thÃch hợp, nà ng vừa má»›i đứng lên liá»n đột nhiên cảm thấy chân tê dại, không nhịn được khẽ ai da má»™t tiếng, cả ngưá»i bá»—ng nhiên quỵ xuống.
Diệp Vô Ưu tinh mắt nhanh tay, vá»™i và ng nhổm ngưá»i vươn tay đỡ nà ng lại, có chút quan tâm há»i: “Tú Nhã tá»·, nà ng không sao chứ?â€
“Không sao, không sao.†Trương Tú Nhã vá»™i và ng đáp, “Chỉ là , chỉ là chân hÆ¡i tê, đứng không vững. Diệp trang chá»§, ngà i, ngà i đỡ ta ngồi xuống được không?â€
Mặc dù ánh sáng rất mỠnhưng Diệp Vô Ưu vẫn có thể nhìn thấy khuôn mặt đỠbừng của Trương Tú Nhã. Cảm giác được thân hình thanh tú của nà ng, hắn không cầm được bắt đầu động tâm, vì thế hắn không buông nà ng ra mà còn khẽ dụng lực, ôm nà ng và o lòng.
“Diệp trang chá»§, không nên, không nên như thế.†Trương Tú Nhã thá»u thà o thốt, ngoà i miệng thì nhẹ giá»ng kháng cá»± nhưng thân thể lại không há» giãy giụa, mang lại cho ngưá»i cảm giác muốn chống nhưng lại là má»i.
“Tú Nhã tá»·, tháºt ra nà ng thá»±c sá»± rất xinh đẹp.†Diệp Vô Ưu khẽ thốt bên tai nà ng, bất quá lá»i nà y cá»§a hắn cÅ©ng chẳng phải là dối trá. Trương Tú Nhã năm đó đã là má»™t ngưá»i trong Vân Má»™ng tháºp tiên tá», tư sắc tá»± nhiên là không tệ, mà trên mình nà ng còn mang theo phong vị cá»§a má»™t thiếu phụ thà nh thục, cà ng đặc biệt hấp dẫn ngưá»i.
Hai tay Diệp Vô Ưu bắt đầu khám phá thân thể nà ng, miệng Trương Tú Nhã theo ý thức cất lá»i kháng cá»± nhưng thân thể lại không tá»± chá»§ chà o đón hắn, thân hình má»m mại cà ng lúc cà ng nóng bá»ng.
Hôn lên cổ thÆ¡m cá»§a nà ng, hai tay hoạt động thoăn thoắt, y phục trên mình Trương Tú Nhã cứ thế rá»i mình mà đi. Dần dần, má»™t thân hình nảy nở tuyệt mÄ© bá»™c lá»™c hoà n toà n trong không khÃ.
“Không muốn...†Miệng Trương Tú Nhã vẫn thiá»u thà o kháng cá»± như cÅ©, “Ư...â€
Kiên đĩnh nóng rá»±c tiến nháºp và o thân thể nà ng, cảm giác căng trà n đó mang đến cho nà ng cảm giác thá»a mãn chưa từng có, tiếng rên rỉ khe khẽ phát ra từ đôi môi anh đà o nhá» nhắn cá»§a nà ng.
“Mẹ, mẹ...†giá»ng nói véo von cá»§a Giang Thiên Thiên đột nhiên vang lên ngoà i cá»a.
Tà i sản của boytg_77
12-11-2008, 08:40 AM
LMod
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: VietNam
Bà i gởi: 161
Thá»i gian online: 6 ngà y 16 giá» 3 phút
Thanks: 960
Thanked 645 Times in 111 Posts
Quyển 9: Tá»a á»§ng hoa tùng
Chương 7-8: Tố Tố hiến thân, bát mÄ© đồng sà ng (Trá»n Bá»™)
Dịch: Long Nhất
Nguồn: sưu tầm
“Thiên Thiên, đừng và o!†Trương Tú Nhã vá»™i và ng hét lên, nói dứt lại mÃm chặt môi, không để phát ra tiếng rên.
Äáng tiếc, nà ng nói khà hÆ¡i muá»™n. Giang Thiên Thiên đã xông và o phòng, sau đó liá»n hét lên.
“A, ca ca ngưá»i khi phụ mụ mụ!†Giang Thiên Thiên thét lá»›n, “Ta Ä‘i mách Vân La tá»· tá»·!â€
Nha đầu nà y nói xong liá»n quay đầu chạy. Bị nà ng dá»a cho vừa kinh vừa sợ như váºy, Diệp Vô Ưu láºp tức bùng nổ bạo phát trong thân thể Trương Tú Nhã.
“Bây giỠlà m sao?†Trương Tú Nhã khóc lóc.
“Không sao, đừng sợ.†Diệp Vô Ưu vội và ng an ủi nà ng.
Äúng như Diệp Vô Ưu phán Ä‘oán, mặc dù Giang Thiên Thiên đã Ä‘em chuyện đó tố cáo vá»›i Hoa Vân Lan nhưng trên thá»±c tế chẳng có chuyện gì phát sinh. Ngay cả Giang Thiên Thiên đã bắt gặp hắn, sau nà y trông thấy Diệp Vô Ưu cÅ©ng chẳng có gì đặc biệt. Chỉ là má»—i lần Diệp Vô Ưu muốn thân cáºn vá»›i nà ng má»™t chút, nà ng Ä‘á»u tránh ra tháºt xa, lý do là không muốn để Diệp Vô Ưu khi phụ nà ng.
Diệp Vô Ưu cÅ©ng không có gì thay đổi, trong những ngà y sau đó, hắn nhà n rá»—i vô sá»± vẫn y nhiên nếm trải cuá»™c sống phóng túng giữa ngà n hoa, cà ng ngà y cà ng trở nên hoang dâm vô độ, thưá»ng xuyên chung giưá»ng chung gối vá»›i và i mÄ© nữ.
Sau khi Dạ Khanh Khanh được đón vá» Vô Ưu sÆ¡n trang, hắn rá»§ rê thêm được Lâm Lung Nguyệt, từ đó hắn má»™t lần nữa nhấm nháp lại tư vị ở Phiêu Hương thà nh năm ấy, cùng Lâm Thanh Diệp, Lâm Lung Nguyệt, Dạ Khanh Khanh ba ngưá»i quấn quÃt suốt ngà y đêm.
Chẳng bao lâu sau Lãnh Tâm Âm cÅ©ng trở vá» Vô Ưu sÆ¡n trang. Äối vá»›i Lãnh Tâm Âm, trong lòng Diệp Vô Ưu luôn có má»™t thứ cảm giác rất đặc biệt. Nà ng vừa quay vá», hắn quấn chịt lấy nà ng liá»n mấy đêm, lại thuáºn tay kéo cả Lãnh Sương Sương nháºp cuá»™c. Sư đồ ba ngưá»i cùng giưá»ng chung gối, vô cùng vui vẻ.
Tá»· muá»™i Phong Hoa Tuyết và Phong Tuyết Nguyệt cuối cùng cÅ©ng được Diệp Vô Ưu thả ra. Hắn cÅ©ng không hỠđể ý chút nà o tá»›i thân thể bá»n há». Nguyên nhân tháºt đơn giản, gần đây, má»i suy nghÄ© cá»§a hắn Ä‘á»u đặt và o việc tìm cách là m sao công hãm được tám tá»· muá»™i đó cá»§a Tố Y bát nữ. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, thả cho Phong Hoa Tuyết và Phong Tuyết Nguyệt hai mÄ© nữ đó Ä‘i, hắn cÅ©ng chẳng phải là không có gặt hái được gì. Ãt nhất, Hoa Nguyệt Lan cÅ©ng đã đồng ý ở lại, kể từ sau đêm cùng Hoa Vân La phục thị hắn, Hoan Nguyệt Lan đã từ từ chấp nháºn sá»± tháºt đó.
Không ngá» mối quan hệ giữa Phong Hoa Tuyết và Phong Tuyết Nguyệt hai tá»· muá»™i đó vá»›i Lâm Lung Nguyệt lại tốt khác thưá»ng. Sau khi trở vá» Kinh Phong đế quốc, bá»n há» thỉnh thoảng lại đến tìm Lâm Lung Nguyệt. Chỉ là Lâm Lung Nguyệt canh chừng rất kỹ, không cho Diệp Vô Ưu má»™t chút cÆ¡ há»™i, bằng không, chỉ sợ bá»n há» khó mà chạy thoát ma trảo cá»§a hắn. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, thá»i gian còn dà i, có lẽ bá»n há» rốt cuá»™c cÅ©ng khó mà chạy thoát.
Triệu Thiên Tâm cÅ©ng được Diệp Vô Ưu đón vá», còn Tống Loan cá»§a Kiếm các vì phải luyện chế pháp bảo, không chịu đến Vô Ưu sÆ¡n trang. Diệp Vô Ưu cÅ©ng không ép nà ng, tùy nà ng ra Ä‘i.
Thá»i gian trôi qua rất nhanh, chá»›p mắt má»™t năm đã trôi qua. Diệp Vô Ưu gần đây nghÄ© má»i biện pháp, cuối cùng quyết định chia địch ra đánh, hà ng ngà y cứ quấn quanh Tố Lan, vá»›i ná»— lá»±c trong nhiá»u ngà y, gần đây cÅ©ng đã có tiến triển mang tÃnh đột phá. Nụ hôn đầu cá»§a Tố Lan cuối cùng đã bị hắn cưỡng chiếm, mặc dù chỉ có trong giây lát, Tố Lan kịp vá»™i và ng chạy mất nhưng Diệp Vô Ưu cÅ©ng đã trông thấy thà nh công ló rạng.kien
Nhìn hình bóng vá»™i vã bá» Ä‘i cá»§a Tố Lan, trên mặt Diệp Vô Ưu lá»™ ra nụ cưá»i đắc ý.
“Diệp công tá», có chuyện gì mà cao hứng váºy?†sau lưng vá»ng đến má»™t giá»ng nói ngá»t ngà o, không cần quay đầu, Diệp Vô Ưu cÅ©ng biết đó là Tô Tố Tố.
“Tô đại mÄ© nhân, cho nà ng biết má»™t tin vui.†Diệp Vô Ưu quay đầu, nhìn Tô Tố Tố cưá»i hi hi.
“Ta thì có tin vui gì chứ?†Tô Tố Tố nguýt hắn má»™t cái. Hai ngưá»i trên thá»±c tế đã rất thân thiết, thỉnh thoảng còn có thể liếc mắt đưa tình. Có thể nói, giỠđây Tô Tố Tố ngoại trừ việc không cho Diệp Vô Ưu “xÆ¡i†nà ng ra, hắn tùy tiện dùng ngôn từ đùa cợt thế nà o nà ng cÅ©ng không tức giáºn.
“Tin vui đó là , Tô đại mÄ© nhân nà ng sẽ rất nhanh chóng chân chÃnh trở thà nh lão bà cá»§a ta!†Diệp Vô Ưu lắc mình đến bên nà ng, vươn tay ôm lấy nà ng.
“Hả?†Tô Tố Tố giáºt mình, “Chẳng lẽ Tố Lan đáp ứng ngươi tháºt sao?â€
“Nà ng nói sao?†Diệp Vô Ưu nhìn nà ng cưá»i hi hi, nhân lúc nà ng giáºt mình, hắn đã ôm nà ng và o lòng, thuáºn thế hôn má»™t cái lên cổ phấn cá»§a nà ng, “Tô đại mÄ© nhân, không bằng bây giá» theo ta Ä‘i!â€
“Ta không ngốc váºy đâu!†Tô Tố Tố nguýt hắn má»™t cái, “Ta Ä‘i há»i Tố Lan!â€
“Ai, đừng vá»™i mà !†Lúc nà y Diệp Vô Ưu không muốn để nà ng Ä‘i, đặc biệt là ôm nà ng lúc nà y, nà ng tá»±a hồ không há» phản đối khiến trong lòng hắn có chút hưng phấn, muốn nhân cÆ¡ há»™i giải quyết trước Vân Má»™ng đệ nhất tiên tá» nà y. Hắn biết rất rõ, má»™t khi có được Tô Tố Tố, muốn có được Tố Y bát nữ cÅ©ng sẽ dá»… dà ng hÆ¡n rất nhiá»u. Bởi vì hắn biết rằng má»™t lá»i cá»§a Tô Tố Tố, đối vá»›i Tố Y bát nữ mà nói, Ä‘á»u có phân lượng rất lá»›n.
“Ngươi định là m gì?†Tô Tố Tố xấu hổ bẽn lẽn há»i.
“Tô đại mÄ© nhân, chúng ta ra ngoà i Ä‘i dạo được không?†Diệp Vô Ưu nhìn xung quanh, nháºn thấy chá»— nà y không phải là chá»— thuáºn tiện cho việc thâu tình, tròng mắt xoay chuyển rất nhanh rồi nói. Dứt lá»i cÅ©ng chẳng quản nà ng có đồng ý hay không, cứ ôm nà y bay lên, lướt ra ngoà i Vô Ưu sÆ¡n trang bay Ä‘i.
“Hứ, ngươi muốn đưa ta Ä‘i đâu váºy?†Tô Tố Tố bất mãn há»i.
“Tô đại mÄ© nhân, ta chỉ định cho nà ng cùng thưởng thức cảm giác bay lượn má»™t lần thôi mà .†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi nói. Hắn bay cà ng lúc cà ng cao.
“Cho ta xuống!†Tô Tố Tố nÅ©ng nịu la lên, “Tên đại sắc lang ngươi, đừng cho rằng ta không biết ngươi muốn là m gì!â€
“Tô đại mÄ© nhân, nếu như nà ng đã biết rõ, váºy ta cÅ©ng chẳng khách khà nữa!†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi, “Ồ, nà ng nhìn xuống dưới mà xem!â€
“Bên dưới có gì đáng xem chứ?†Tô Tố Tố lẩm bẩm, nhìn xuống bên dưới, đột nhiên kêu lên má»™t tiếng, “Cao quá à !â€
“Äúng rồi, Tô đại mÄ© nhân, nà ng nếu muốn xuống, váºy chỉ có thể nhảy xuống thôi!†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi.
“Vô lại!†Tô Tố Tố tức tối mắng, nhưng không dám nhìn xuống nữa. Lúc nà y, Diệp Vô Ưu đã thực sự tin rằng Tố Lan nói không sai.
Thá»±c ra hôm nay Tố Lan cÅ©ng cho Diệp Vô Ưu biết má»™t chuyện. Äó là Tô Tố Tố sợ độ cao, lần trước sau khi đưa Tố Tố bay cùng, nà ng đã hÆ¡i có chút sợ hãi.
“Tô đại mĩ nhân, hôm nay nà ng chạy không nổi rồi?†Diệp Vô Ưu thủ thỉ và o tai nà ng.
“Ta mà phải chạy à , ta đâu sợ gì ngươi!†Tô Tố Tố hừ má»™t tiếng, “Tên đại sắc lang ngươi, ta không tin ngươi có thể ăn nổi ta!â€
“Bây giá» ta ăn nà ng đây!†Diệp Vô Ưu lầm bầm đáp, nói xong liá»n cúi xuống hôn nà ng.
Ban đầu Tô Tố Tố còn ra vẻ kháng cá»± má»™t chút, nhưng rất nhanh liá»n mê đắm trong nụ hôn nóng bá»ng cá»§a Diệp Vô Ưu, dần dần đáp ứng lại, thân hình má»m mại cÅ©ng nóng dần lên. Dần dần, nà ng tá»±a hồ quên béng là đang phi hà nh ở trên không trung, đùi thon tay đẹp quấn chặt lấy mình Diệp Vô Ưu, tá»±a hồ muốn dung nháºp hoà n toà n và o trong thân thể hắn.
Thấy thá»i cÆ¡ đã chÃn muồi, Diệp Vô Ưu liá»n từ từ hạ xuống má»™t thảm cá», má»™t mặt trêu chá»c những Ä‘iểm mẫn cảm cá»§a Tô Tố Tố, má»™t mặt trá»… áo, tháo dây giúp nà ng...
Äêm xuống.
Diệp Vô Ưu xuất hiện trong khuê phòng của Tô Tố Tố, trên tay hắn cũng ôm theo một mĩ nữ.
“Äại sắc lang, ngươi đến đây là m gì?†Trong phòng vang lên giá»ng nói bất mãn cá»§a Tố Lan, sau đó là má»™t tiếng kêu kinh ngạc “A, sư tá»· sao váºy?â€
Thá»±c tế trong lòng Diệp Vô Ưu đúng là Tô Tố Tố. Nghe thấy giá»ng nói cá»§a Tố Lan, khuôn mặt Tô Tố Tố đỠbừng, má»m má»ng đáp: “Tố Lan, ta, ta không sao.â€
nl.Nà ng thá»±c ra chẳng có chuyện gì, chỉ là do tráºn kịch chiến oanh oanh liệt liệt trên bãi cá» cùng Diệp Vô Ưu mà thôi. Kết quả là nà ng ngay cả đến Ä‘i cÅ©ng không Ä‘i nổi, còn Diệp Vô Ưu lại vẫn tinh thần sáng láng như cÅ©.kien
“Äại sắc lang, ngươi là m gì sư tá»· ta rồi?†Tố Lan mắt hạnh tròn xoe, phẫn ná»™ nhìn Diệp Vô Ưu há»i.
“Tố Lan, nà ng muốn biết ta là m gì Tố Tố sao?†Diệp Vô Ưu nhãn châu xoay chuyển, lách mình đặt Tô Tố Tố lên giưá»ng, sau đó nhìn Tố Lan vá»›i vẻ mặt cưá»i cợt gian xảo.
“Nói thừa, không muốn biết thì ta còn há»i ngươi à ?†Tố Lan không khách khà đáp.
“Nà ng qua đây, ta cho nà ng biết.†Diệp Vô Ưu vẫy vẫy tay với nà ng.
“Qua thì qua, ta lại sợ gì ngươi!†Tố Lan hừ má»™t tiếng, quả thá»±c bước đến gần Diệp Vô Ưu. Diệp Vô Ưu vươn tay, liá»n kéo nà ng ôm và o lòng.
“Äại sắc lang, ngươi là m gì váºy?†Tố Lan mắng má».
“Nà ng chẳng phải là muốn biết ta là m gì vá»›i Tô Tố Tố sao?†tay Diệp Vô Ưu lướt lên lướt xuống ngá»c thể đầy đặn hấp dẫn cá»§a nà ng, đồng thá»i cưá»i hi hi nói.
“Nhưng ta không cho ngươi vá»›i ta...ư...†Tố Lan khẽ rên lên má»™t tiếng, Diệp Vô Ưu rất nhanh đã công chiếm ngá»c phong cá»§a nà ng.
“Bởi vì ta vừa má»›i là m như thế nà y vá»›i Tố Tố, bảo bối Tố Lan cá»§a ta à !†Diệp Vô Ưu nói khẽ bên tai nà ng, vừa nói vừa tháºt nhanh cởi bá» y sam cá»§a nà ng. Có lẽ không thể dùng từ cởi để miêu tả, bởi vì hắn lo ngại bảy tá»· muá»™i kia đến ngăn cản hắn cho nên đơn giản là trá»±c tiếp xé toạc y sam cá»§a Tố Lan, sau đó váºn công chấn nát y phục cá»§a mình, ôm Tố Lan toà n thân xÃch lõa chui lên giưá»ng, đồng thá»i cÅ©ng xé nát luôn y sam cá»§a Tô Tố Tố. Tức thì trên giưá»ng liá»n hiện ra ba cÆ¡ thể xÃch lõa.
“Ã, đừng là m váºy!†Tố Lan tức thì hốt hoảng báºt dáºy, trên mình không má»™t mảnh vải. Nà ng chẳng biết phải là m thế nà o má»›i tốt.
Diệp Vô Ưu chẳng nói chẳng rằng, chỉ ná»— lá»±c sá» dụng má»i tuyệt chiêu kÃch thÃch Tố Lan. Hắn muốn nhân lúc những ngưá»i khác còn chưa xuất hiện là m cho nà ng bị kÃch thÃch tình dục. ÄÆ°á»£c như váºy, đợi khi bá»n há» tá»›i đây hắn cÅ©ng đã thà nh công rồi.
Gần má»™t năm nay, bởi vì Tố Lan gần như hà ng ngà y Ä‘á»u bị Diệp Vô Ưu trêu chá»c, dần dần cÅ©ng không còn ác cảm vá»›i hắn, thêm và o đó còn đánh cược thua hắn, mặc dù thua rất oan uổng nhưng trên thá»±c tế các nà ng cÅ©ng muốn hoà n thà nh lá»i giao ước. Vì thế, đối vá»›i Diệp Vô Ưu cÅ©ng dần dần không còn đỠphòng nữa. Mà giỠđây, nà ng phát hiện Tô Tố Tố đã trao thân cho Diệp Vô Ưu nên cà ng không còn có lòng kháng cá»± chút nà o. Cho nên, chẳng lâu sau, thân thể mẫn cảm cá»§a nà ng dưới sá»± kÃch thÃch cá»§a Diệp Vô Ưu trở nên vô cùng bất kham.
“Äại sắc lang, ngươi là m gì váºy!†Ngoà i cá»a truyá»n và o tiếng nói cá»§a bảy tá»· muá»™i còn lại cá»§a Tố Y bát nữ. Tiếng nói vừa dứt, các nà ng Ä‘á»u phát ra má»™t tiếng rên rõ rà ng, lại mang theo má»™t tia thống khổ. Nguyên lai, đúng và o lúc đó Diệp Vô Ưu đã vá»™i và ng tiến nháºp và o thân thể Tố Lan.
Má»—i má»™t cú trùng kÃch Ä‘á»u có thể đồng thá»i nghe thấy tiếng rên rỉ cá»§a tám nà ng. Cảm giác khác thưá»ng đó khiến Diệp Vô Ưu cà ng thêm hưng phấn. Mà dần dần, bảy nà ng kia cÅ©ng từ từ tá»± động lên giưá»ng, tá»± động ná»›i áo cởi quần, bắt đầu quấn lấy Diệp Vô Ưu.
oOo
Suốt ba ngà y ba đêm, Diệp Vô Ưu không ló mặt ra khá»i phòng. Tố Y bát nữ cÅ©ng chẳng bước ra ngoà i còn Tô Tố Tố cÅ©ng kẹp ở giữa. Sá»± tình phát sinh trong mấy ngà y đó, Tô Tố Tố rất nhiá»u năm sau nhá»› lại vẫn không tránh khá»i mặt đỠtâm loạn. Bởi vì, đó quả tháºt là quá hoang đưá»ng.
Bất quá, sá»± tháºt là , những đương sá»± khác lại không công nháºn như váºy. Bởi vì, từ đó vá» sau, những ngà y hoang dâm như váºy vẫn thưá»ng thưá»ng diá»…n ra...
Sau khi hoà n thà nh ước nguyện từ lâu, Diệp Vô Ưu bắt đầu thu tâm, không còn phong lưu khắp nÆ¡i như trước. ÄÆ°Æ¡ng nhiên đó là hắn tá»± tuyên bố như váºy. Trên thá»±c tế, từ sau ngà y đó, hắn chẳng có cách nà o để phong lưu khắp nÆ¡i nữa. Bởi vì máu ghen cá»§a tám tá»· muá»™i đồng thai đó tháºt chẳng nhá». Trong tám nà ng, má»—i ngà y Ä‘á»u có má»™t ngưá»i theo sát Diệp Vô Ưu. Nếu như hắn chỉ quần đảo vá»›i những nữ nhân đã có từ trước thì tám nà ng sẽ không nói gì nhưng nếu hắn tá» ra ưa thÃch mÄ© nữ má»›i lạ nà o đó, má»™t khi có bất cứ hà nh động gì, thì tám thà nh là láºp tức bị tám ngưá»i bá»n Ä‘uổi Ä‘i.
Sau khi có được những bà i há»c Ä‘au đớn, Diệp Vô Ưu quyết định yên tâm luyện công. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, cái gá»i là luyện công cá»§a hắn, dÄ© nhiên là song tu công pháp, mà hiệu quả song tu vá»›i tám tá»· muá»™i đồng thai lại cà ng đặc biệt xuất sắc. Tu vi cá»§a hắn vì thế tiến triển cá»±c nhanh.
Thá»i gian trôi Ä‘i, chá»›p mắt đã mưá»i mấy năm trôi qua. Vô Ưu sÆ¡n trang dần dần trở thà nh thánh địa trong mắt tu tiên giả. Äáng tiếc là nÆ¡i đây ngoại nhân rất khó tiến và o. Còn trang chá»§ Diệp Vô Ưu cá»§a Vô Ưu sÆ¡n trang cùng đám nữ nhân cá»§a hắn cÅ©ng dần dần trở thà nh truyá»n thuyết cá»§a giá»›i tu tiên. Hoa Vân La, Giang Thiên Thiên, Tố Y bát nữ, Tô Tố Tố, Lãnh Tâm Âm, Hoa Nguyệt Lan vân vân, những cái tên đó Ä‘á»u trở nên lừng lẫy. Có ngưá»i nói, bá»n hỠđã thà nh tiên, chỉ là vì lý do nà o đó mà tạm thá»i chưa phi thăng. CÅ©ng có ngưá»i nói, bá»n há» trên thá»±c tế đã phi thăng lên tiên giá»›i, chỉ là má»›i từ tiên giá»›i hạ xuống mà thôi. Các loại đồn Ä‘oán liên miên bất tuyệt, nói tóm lại, Vô Ưu sÆ¡n trang được ngưá»i ngưá»i chạy theo như vịt.
“Nà y thì ăn vụng, nà y thì ăn vụng!†Bên trong Vô Ưu sơn trang, một bóng hình vô cùng khả ái phóng phi kiếm đuổi theo Diệp Vô Ưu. Mà bóng hình khả ái đó rõ rà ng là Giang Thiên Thiên.
Dung mạo cá»§a Giang Thiên Thiên vÄ©nh viá»…n vẫn chỉ như là khuôn mặt cá»§a má»™t nữ hà i má»›i mưá»i bốn tuổi, nhưng cÆ¡ thể nảy nở thà nh thục cá»§a nà ng lại khiến Diệp Vô Ưu say mê mãi. CÅ©ng năm đó, sau khi hắn giấu diếm mấy tá»· muá»™i Tố Lan, bà máºt Ä‘em nà ng ra “xá» quyếtâ€, hắn má»›i nháºn ra, mình đã rước vá» má»™t nữ nhân còn hoạn thư hÆ¡n cả tám tá»· muá»™i Tố Lan.
Cà ng khiến cho Diệp Vô Ưu buồn phiá»n là bất kể hắn luyện song tu thế nà o, bất kể hắn tiến bá»™ nhanh ra sao, hắn vẫn không phải là đối thá»§ cá»§a Giang Thiên Thiên. Nha đầu nà y quả thá»±c là thiên tà i tu tiên. Hiện nay nà ng là Vô Ưu sÆ¡n trang đệ nhất cao thá»§ không ai sánh kịp. Vá»›i tu vi hiện nay cá»§a nà ng, ừm, đáng lẽ không đến mưá»i năm đã có thể phi thăng.
Những năm qua, mặc dù Vô Ưu sÆ¡n trang nói chung không tiếp nháºn ngưá»i má»›i, nhưng thỉnh thoảng cÅ©ng có má»™t hai mÄ© nữ đến gia nháºp. Äó dÄ© nhiên là công lao cá»§a Diệp Vô Ưu. Như hôm nay, Diệp Vô Ưu vừa bà máºt xÆ¡i tái má»™t tiểu mÄ© nữ, kết quả là bị Giang Thiên Thiên phát hiện, vì thế nà ng liá»n dùng phi kiếm Ä‘uổi theo trừng phạt hắn.
“Tiểu cô nương, chá»› nên tức giáºn như váºy!†Äá»™t nhiên, má»™t ngưá»i xuất hiện trước mặt Giang Thiên Thiên, tiện tay vung lên, bắt lấy thanh phi kiếm cá»§a Giang Thiên Thiên.
“Diệp tiểu huynh đệ, đã lâu không gặp!†Ngưá»i vừa đến quay sang khẽ mỉm cưá»i vá»›i Diệp Vô Ưu.
“Tiêu Vấn Thiên, lão gia há»a ngươi đó à . Sao bây giá» lại hạ xuống váºy?†Nhìn rõ ngưá»i má»›i đến, Diệp Vô Ưu bá»±c tức mắng, “Chúng ta đã sá»›m có thể thà nh tiên, tiên giá»›i các ngươi có chuyện rắm thối gì váºy, tại sao không phái ngưá»i đến tiếp dẫn chúng ta?â€
“Cái đó, tiểu huynh đệ, ta cũng thấy rất khó chịu. Bất quá ngươi đừng lo lắng, mấy năm nữa sẽ có kết quả thôi.†Tiêu Vấn Thiên vẻ mặt tỠra lúng túng.
“Kết quả gì?†Diệp Vô Ưu hơi thắc mắc.
“Cái đó, là thế nà y, tiên giá»›i quan tranh luáºn không ngừng xem có cho ngươi thà nh tiên không. Cuối cùng chẳng còn cách nà o, chỉ đà nh bá» phiếu, lúc nà y vẫn còn Ä‘ang thống kê số phiếu à !†Tiêu Vấn Thiên cưá»i ngượng nghịu, “Bất quá ngươi yên tâm, theo tin tức đáng tin cáºy, ngưá»i đồng ý cho ngươi lên tiên giá»›i chiếm Ä‘a số.â€
“Hừ, bá»n há» vì sao không đồng ý ta lên tiên giá»›i?†Diệp Vô Ưu thắc mắc.
“Cái đó, bá»n há» nói mÄ© nữ trên tiên giá»›i vốn không nhiá»u, nếu ngươi lên tiên giá»›i, chỉ sợ lại cướp mất mấy nà ng, cho nên má»›i có ngưá»i không đồng ý.†Tiêu Vấn Thiên tá» vẻ lúng túng, “Äối vá»›i những ngưá»i đồng ý, bá»n há» nói mÄ© nữ tại Vô Ưu sÆ¡n trang cá»§a ngươi rất nhiá»u, cùng theo ngươi có tá»›i mấy chục mÄ© nữ. Nên, nên đối vá»›i tiên giá»›i cÅ©ng là chuyện rất tốt.â€
“Có lầm không váºy? Có chá»§ ý vá»›i lão bà cá»§a ta à ?†Diệp Vô Ưu bất mãn há»i, “Váºy ta không lên tiên giá»›i nữa!â€
“Cái đó, ngươi hãy yên tâm, tiên giá»›i cÅ©ng rất thanh bình, bá»n há» quả thá»±c có chá»§ ý vá»›i lão bà cá»§a ngươi nhưng cÅ©ng chỉ sá» dụng thá»§ Ä‘oạn đưá»ng hoà ng, ngươi không cần phải lo lắng.†Tiêu Vấn Thiên vá»™i và ng nói, “HÆ¡n nữa, sá»± tháºt là tu vi cá»§a chư tiên trên tiên giá»›i tịnh không phải là đá»u rất cao.â€
“Tháºt váºy sao?†Diệp Vô Ưu có chút không tin tưởng.
“Tiểu huynh đệ, sau nà y các ngươi lên rồi, chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i má»™t nhà , ta sao lại lừa ngươi được?†Tiêu Vấn Thiên vá»™i vã tiếp, “Ngươi chỉ cần tin tưởng ta, sẽ chẳng có vấn đỠgì. Nếu ngươi không Ä‘i tranh Ä‘oạt tiên nữ vá»›i bá»n há», bá»n hỠđã phải tạ trá»i tạ đất rồi.â€
“Váºy thì, được rồi, ta tin tưởng lão là được.†Diệp Vô Ưu chỠđợi mấy chục năm ở Vân Má»™ng đại lục, sá»›m đã cảm thấy buồn chán. Bây giá» có chá»— má»›i để Ä‘i, hắn tá»± nhiên là rất vui lòng.
Bất quá, trong lòng hắn còn có một ý niệm nữa, không hỠnói ra với Tiêu Vấn Thiên.
“LÅ© vương bát đản kia, không ngá» dám muốn cướp lão bà vá»›i ta. Sau khi ta lên tiên rồi, sẽ cướp sạch tiên nữ, khiến cho nam nhân trên tiên giá»›i Ä‘á»u là lÅ© quang côn!†Trong lòng Diệp Vô Ưu thầm nghÄ©.
oOo
Bảy ngà y sau, Diệp Vô Ưu phi thăng thà nh tiên, cùng Ä‘i vá»›i hắn còn có Hoa Vân La, Yến Băng CÆ¡, Giang Thiên Thiên, Hoa Nguyệt Lan, Tố Y bát nữ, Lãnh Tâm Âm, Lãnh Sương Sương, Tô Tố Tố vân vân, còn đám mÄ© nữ vốn không đạt tiêu chuẩn phi thăng cÅ©ng được bá»n há» thuáºn tiện đưa bay theo cùng. Tóm lại, Diệp Vô Ưu chẳng bá» rÆ¡i nÄ© nữ nà o, tất cả cùng bay lên.
Tiên giá»›i từ giá» trở Ä‘i mÄ© nữ đã nhiá»u lại nhiá»u thêm, mà Diệp Vô Ưu cÅ©ng bắt đầu hà nh trình chinh phục má»›i mẻ cá»§a hắn. Trong lòng hắn kêu gà o cuồng loạn má»™t câu: Hỡi các tiên nữ, ta đến đây, bá»› các tên quang côn cá»§a tiên giá»›i, các ngươi tiếp tục quang côn a!
Tà i sản của boytg_77
Từ khóa được google tìm thấy
diep vo uu , êàìàñóòðà , hinh nen phuong hoang , ïîòòåð , luu manh quan phuong pho , phung hoang , quần phương thổ , tranh phuong hoang , võ lâm quân phương , vo han quan phuong pho , vo lai quan , vo lai quan pho , vo lai quan pho phuong , vo lai quan phuong , vo lai quan phuong 4vn , vo lai quan phuong ho , vo lai quan phuong ho vo , vo lai quan phuong lau , vo lai quan phuong pho , vo lai quan phuong tho , vo lai quan phương pho , vo lai quan thuong , vo lai quan thuong pho , vo lai quan vuong pho , vo lai quan vuong tho , vo loai quan pg , volai quan , volaiquan , volaiquanchu , volaiquanduongpho.4vn