Chương 187 : Ta muốn hai con đi tìm đại ca của mình .
Tác giả : Ant
Đám Cẩu Thánh, Tiêu Phong đều chụp vào thân súng, sao đó đồng loạt nở nụ cười tà ác . Bọn họ đều biết Lâm Quân có thứ này nhưng đây chính là lần đầu sử dụng nên cả đám đều rất hứng thú . Sau khi vuốt ve một lần thì giơ súng lên .
Bốn khẩu súng đen ngòm ngắm thẳng vào mặt đám người Đại Tỷ như những con quái thú sắp khạc lửa .
_ Sặc, Đại Tỷ, chết cmn rồi .
Tên da đen tóc kim hoảng hốt hô .
_ Thôi lấy áo ra mặc đi .
Đại Tỷ cũng cười khổ nói . Không những có 2 tên Cẩu Thánh mà thằng Lâm Quân này chơi mất dạy quá, chưa gì đã lấy súng khoả thân ra . Hình như cái con gián kia là học từ ông già của nó thì phải .
…………………………………..
_ Hửm, tại sao lần này tổ chức đó có người đến mà không xuất hiện .
Võ Tinh Cung, lúc nãy không đi theo Lâm Quân nhưng lão vẫn theo dõi tên đệ tử của lão từ nãy tới giờ . Đồng thời trong tâm thần cũng cảm giác có người đã tới, nhưng mãi vẫn không thấy xuất hiện . Không biết là có chuyện gì .
_ Mà thôi, không xuất hiện càng tốt .
Võ Tinh Cung nói thầm thêm một câu rồi lẳng lặng nhìn hình chiếu trước mặt, trong hình chiếu chính là cảnh tượng đệ tử lão đang đại sát tứ phương . Trong lòng cũng không khỏi lo nghĩ về chuyện đó .
…………………………………..
Trên tầng mây cao cao có hai người đàn ông đang đứng lơ lửng . Dựa vào độ cao mà họ đang đứng thì chắc chắn đây chính là hai người có thực lực rất cao cường, bởi vì càng lên cao không khí càng loãng và dễ dàng gặp các loài ma thú hùng mạnh trên này . Vì thế cho nên nếu hai người thoải mái như thế thì chắc chắn thực lực hẳn phải cực kỳ cao, còn cao hơn cả những Võ Thánh mà Lâm Quân đã từng biết .
Hai người này đều mặc một loại trang phục màu trắng, trên ngực trái có đính hình một cái đầu lâu, xung quanh nó chính là hai cặp cánh màu trắng . Hai người đàn ông này thì đều không nhìn rõ mặt, chỉ thấy họ đeo một cái mặt nạ hình bán nguyệt, chỉ chừa ra một con mắt nhìn xuống phía dưới . Một người có con mắt màu đỏ như máu, sau lưng đeo một cây kiếm rất dài . Còn người kia có con mắt màu đen, trên tay cầm theo một cây quạt cũng màu đen, phe phẩy nãy giờ .
_ Xích hộ pháp, sao chúng ta không ra tay ?
Người mắt đen cầm quạt tỏ vẻ thắc mắc quay sang hỏi người kia . Bọn hắn thuộc tổ chức mạnh nhất thế giới nên có tai mắt khắp mọi nơi . Vào nửa tiếng trước khi nhận được tin tình báo có một sinh vật cực mạnh xuất hiện thì hắn và Xích hộ pháp, lợi dụng truyền tống trận loại lớn, nhảy qua nửa vòng Đại Địa Cầu để tới đây .
Nhưng không ngờ, sau khi tính toán ra tay thì Xích hộ pháp đã ngăn cản hắn lại, làm hắn có điều không hiểu . Nói đúng hơn chính là bọn hắn tính toán làm cho mau rồi đi về nhậu, không ngờ tên Xích hộ pháp này dở chứng giữa chừng .
_ Lam hộ pháp, nếu ngươi là bạn ta thì chuyện hôm nay mong ngươi che giấu, hãy nói là tình báo sai lầm .
Xích hộ pháp chính là người mắt đỏ đeo kiếm, sau khi nghe thế thì nhỏ giọng nói . Hắn nói với một giọng rất cầu khẩn .
_ Nha, Xích hộ pháp, tại sao ta phải che giấu ?
Lam hộ pháp thấy vậy càng thắc mắc tợn, bọn hắn quen nhau đã lâu nhưng đây là lần đầu tiên, Xích hộ pháp nổi tính nóng như lửa nói với giọng nhẹ nhàng như này .
Xích hộ pháp nghe thế thì rút thanh kiếm sau lưng ra, lạnh lùng nói :
_ Nếu không, hôm nay ta phải giết ngươi .
_ Ách, đại ca, ta che giấu, ta che giấu okê chưa ? Đừng có hở chút là động kiếm chứ, tiểu đệ chỉ đùa thôi mà .
Lam hộ pháp thấy thế thì vội vàng nói, tỏ vẻ sẽ che giấu dùm, tuy trong lòng vẫn thắc mắc nhưng Lam hộ pháp hiểu thằng cha này nói được làm được . Với cả thực lực hắn cũng trên mình nên điều hoà là chủ yếu .
_ Tốt lắm, đi về ta sẽ đưa ngươi mượn bí kíp “ Phá Phiến Thức “ trong “ Độc Cô Cửu Kiếm “ cho ngươi .
Xích hộ pháp thu kiếm lại rồi nói .
_ Okê, okê .
Lam hộ pháp nghe thế vui mừng nhảy cẫng lên, ai cũng biết tên Xích hộ pháp này chôm được “ Độc Cô Cửu Kiếm “ bên Tung Quốc nhưng hắn coi cái đống này còn quý hơn mạng, kiểu gì cũng không đem ra . Ngày hôm nay không ngờ vì cái chuyện cỏn con như này mà đeo 1 phần ra cho Lam hộ pháp hắn xem .
Đúng là một niềm vui và thu hoạch bất ngờ, tuy Lam hộ pháp hắn luyện Phiến ( quạt ) mà không luyện kiếm nhưng tham khảo chút cũng được mà . Chắc chắn thực lực của hắn sẽ cao hơn một tầng .
_ Xích hộ pháp, chúng ta đã điều tra nửa tiếng đồng hồ nhưng không phát hiện ra gì, chúng ta có nên về nói là tin tình báo sai lầm không nhỉ ?
Lam hộ pháp đột nhiên nghiêm túc nói, cái này thì hắn muốn về nhà xem lắm rồi .
Xích hộ pháp tỏ vẻ đồng ý gật đầu :
_ Chuẩn, chúng ta về . Nhưng hôm nay tốn thời gian thế này là do ta và ngươi đánh cược . Còn “ Phá Phiến Pháp “ chính là vật cược . Okê ?
_ Chuẩn, đại ca thua em 1 nước xíu xiu nên thua . Chúng ta về thôi .
Lam hộ pháp đồng tình nói, sau đó gật gật đầu .
_ Vậy về thôi .
Xích hộ pháp lạnh lùng móc ra từ trong người một cái hình tròn màu trắng vung lên, ngay lập tức từ giữa không trung xuất hiện một vết nứt không gian cực lớn, đủ cho hai người đi vào . Xích hộ pháp không nói gì bước vào trước tiên .
Lam hộ pháp thấy thế cũng vào theo . Đây chính là thứ trận pháp xuyên lục địa mà tổ chức bọn hắn đã nghiên cứu vài trăm năm nay . Cái thứ này chỉ có bọn hắn mới sử dụng được nên người trên lục địa này không có bất cứ một ai biết .
Nhoáng lên hai phát thì cả hai người đã xuất hiện giữa một khoảng sân trống rỗng . Trong cái sân này không có bất cứ một ai đang ở . Chỉ có những cây cột bằng vàng điêu khắc hình rồng ở khắp nơi . Chính giữa bước tường còn có một màn hình biểu hiện toạ độ của những nơi có thể truyền tống đến . Nếu quan sát kĩ thì có thể phát hiện đây là một bản đồ hoàn chỉnh của Đại Địa Cầu . Còn điểm toạ độ chính là những thành phố lớn của mọi quốc gia trên Đại Địa Cầu . Cho dù đó là quốc gia của loài người hoặc là các giống loài khác như ma thú, tinh linh, Xayda ………..
_ Giờ ta phải về nhà . Ngày mai ta sẽ đưa cho ngươi .
Xích hộ pháp sau khi bỏ hình tròn để mở trận pháp vào giữa một cây cột thì lạnh lùng lên tiếng, sau đó bước đi thẳng ra ngoài .
_ Ế, đợi ta với ……..
Lam hộ pháp thấy thế muốn đuổi theo, nhưng Xích hộ pháp quá nhanh nên chẳng mấy chốc bóng dáng đã biến mất sau cánh cửa ra ngoài . Làm cho Lam hộ pháp bực mình dẫm chân thì thầm “ mẹ nó, tên Xích khốn khiếp, mà tại sao hắn lại muốn che giấu nhỉ ?, khó hiểu thật “ .
Lẩm bẩm được hai câu thì Lam hộ pháp cũng rời khỏi, bây giờ hắn phải đi bàn giao nhiệm vụ và nói tin tình báo sai lầm ….
…………………….
Xích hộ pháp đi ra ngoài rất nhanh, lướt đi trên mặt đường như một bóng ma . Hắn đi thẳng mà xung quanh liên tiếp vang lên những tiếng chào hỏi, nhưng hắn thì không thèm đáp lời .
Nơi này chính là một toà thành rất lớn, nằm ở đâu trên Đại Địa Cầu thì không ai biết, chỉ biết trong toà thành này đều là nhà cao tầng san sát nhau ở khắp mọi nơi . Bao phủ trong toà thành này đều là những vật phẩm tiên tiến nhất của Đại Địa Cầu . Trong này không có bất cứ một người buôn bán bình thường nào, mọi thứ để trao đổi đều là những thứ quý giá mà bên ngoài hiếm khi xuất hiện . Lính gác thì đều là những cường giả mặt lạnh như tiền, cầm vũ khí đi khắp nơi .
Còn dân cư và ma thú ở đây thì rất kỳ lạ, có thể thấy có đủ mọi chủng tộc trên Đại Địa Cầu đều xuất hiện ở chỗ này . Nhưng có vẻ hầu hết họ đều có thực lực rất mạnh mẽ, ma thú thì đều nói được tiếng người . Còn các chủng tộc khác thì đều có thể bay lượn khắp nơi . Chứng tỏ rằng dân số ở đây đều là vũ lực cao cấp nhất của Đại Địa Cầu . Hoặc có thể nói toà thành này chính là nơi cường giả tụ tập .
Xích hộ pháp lướt đi rất nhanh, chẳng mấy chốc đã tới một toà nhà cao tầng bên một khu phố sầm uất . Toà nhà này ít nhất cũng cao tới 10 tầng, trên tầng 3 có một tấm biển đề “ Xích Phủ “ . Hiển nhiên cái này chính là nhà của Xích hộ pháp rồi .
Xích hộ pháp vừa đi vào nhà thì đã có hai tên thanh niên ra chào hỏi :
_ Cha đã về .
_ Ừm, hai đứa theo cha tới thư phòng .
Xích hộ pháp tươi cười với hai con trai của mình một cái rồi nói, tên này lạnh lùng là thế nhưng đối với con mình vẫn đầy đủ tình yêu thương .
_ Vâng .
Hai tên thanh niên khó hiểu nói rồi gật đầu đi theo . Một tên nhóc chỉ khoảng 14 tuổi, cao khoảng 1m75, khuôn mặt lạnh lùng, mũi cao và đôi mắt sáng, mái tóc xoăn như diễn viên Hàn Quốc . Còn một tên nhóc thì khoảng 12 tuổi, mặt mũi còn búng ra sữa nhưng rất đẹp trai, bên tai hắn có hai đôi bông tai màu đen, trên cánh tay còn có một hình xăm rất to . Nếu quan sát kĩ thì có thể thấy đây là một dòng chữ bằng tiếng Anh “ You Only Live One “ .
Ba cha con bước tới thư phòng trên tầng cao nhất nhưng không ai nói thêm một câu nào, Xích hộ pháp thì còn trong tâm trạng chưa dứt, còn hai tên kia thấy cha mình im lặng nên cũng không có nói nhiều . Cả ba đều không thèm để ý tới những người hầu hạ chào hỏi .
Sau khi đã ngồi xuống ghế yên vị thì Xích hộ pháp mới bỏ cái mặt nạ hình bán nguyệt ra . Đây là một người trung niên mặt mũi lạnh lùng như sắt thép, hai con ngươi màu đỏ như có thể nổi nóng bất cứ lúc nào . Mái tóc chải ngược ra sau nhờ keo vuốt tóc trông rất nam tính . Nếu như Lâm Quân giờ phút này mà ở đây thì chắc chắn sẽ kinh ngạc tới há mồm .
Xích hộ pháp nguồi xuống chưa nóng chỗ thì đã lên tiếng :
_ Ta muốn hai con đi tìm đại ca của mình .
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Antkyg
_ Cha, cha tìm ra anh hai rồi sao ?
Thằng nhóc 12 tuổi có hình xăm nhảy lên nói . Nó tuy nhỏ nhưng cũng biết tìm anh trai mình chính là cái cọc tâm sự cuối cùng của mẹ nó trước lúc lâm chung . Nếu như nó tìm ra được anh nó thì chắc hẳn mẹ nó dưới suối vàng sẽ vui mừng lắm .
_ Cha, là thật ?
Tên nhóc 14 tuổi kia thì có vẻ già trước tuổi, mặt không đổi sắc hỏi .
_ Đúng, SaiGon thành Việt Quốc . Các con hãy tìm kiếm và giúp nó .
Xích hộ pháp trầm ngâm một lát rồi nói …
_ Vâng, thưa cha .
Hai tên nhóc gật đầu một cái rồi lui ra ngoài, trước khi bọn chúng bước ra ngoài thì Xích hộ pháp nói thêm một câu .
_ Nhớ che dấu bí mật, đừng để ai biết các con đi tìm anh …
_ Vâng, thưa cha, chúng con hiểu .
Hai tên nhóc lui ra ngoài sau đó đóng cửa lại . Cho dù bọn hắn còn nhỏ nhưng sống trong môi trường này lâu ngày nên cũng hiểu rất rõ những việc này .
Cảm nhận hai đứa con đã đi mất thì Xích hộ pháp mới lấy sợi dây chuyền trên cổ ra, mở mặt dây chuyền ra . Chỉ thấy trong đó là hình của một cô gái, có mái tóc màu xanh nước biển, và nụ cười toả nắng .
Xích hộ pháp dùng bàn tay thô ráp run run vuốt ve tấm ảnh, giọt nước mắt từ trong con ngươi màu đỏ chảy trên khuôn mặt đanh lại vì lạnh lùng của ông ta . Ông ta không lau mà cứ để nước mắt chảy, lẩm bẩm : “ Em yêu, em thấy không ? Anh đã tìm ra con trai rồi ……… ”
………………………….
_ Lâm Quân, cậu dừng tay lại cho tôi .
Trương Văn Long hét lên một tiếng rung trời .
Lão lúc nãy đã cùng các thầy cô ra sức tới đây, nhưng không hiểu từ lúc nào mà cả cái sân trường DongDa được che phủ bởi một tầng lĩnh vực của Võ Thánh, phải tốn khá nhiều công sức thì lão và các thầy cô mới phá được mà vào .
Nhưng vừa nhìn cái tràng cảnh thảm thương trước mắt thì lão điên tiết hét lên, chỉ nhằm vào cái tên đầu sỏ của cả vụ này .
Tính toán thì từ lúc cuộc xả súng đẫm nước mắt do trùm khủng bố Lâm Quân chỉ huy đã diễn ra được gần 30 phút đồng hồ . Chừng đó tưởng như rất ít nhưng theo những nạn nhân kể lại thì cái 30 phút này gần như dài hơn cả 1 thế kỷ . Họ phải chống đỡ đau đớn mãnh liệt từ những thứ vũ khí mới toanh do tên Lâm Quân móc ra .
Lúc ban đầu thì chỉ có một mình Lâm Quân và bốn người Cẩu Thánh xả súng vào người đám Đại Tỷ . Nhưng vì Thiên Long Bang người quá nhiều mà đứng xem hoài cũng chán nên Lâm Quân cũng phát súng phát boom cho họ làm quen luôn .
Đa số những người của Thiên Long Bang đều được phát súng AK – 47, một khẩu súng thuộc hàng rẻ nhất trong kho súng của Tiểu Thần Đèn và cũng rất dễ dàng sử dụng . Riêng đám Hắc Long Quân thì Lâm Quân muốn huấn luyện bọn họ thành sát thủ, One Shot – One Kill, cho nên là hắn phát cho họ toàn súng ngắm, đơn cử như AWM, Dragunov ………
Còn đám ma thú sức lực mạnh thì Lâm Quân phát cho họ khẩu nào to to như 51 hoặc là Galting Gun, nói chung là những khẩu súng nặng nề nhưng nhiều đạn .
Thêm nữa là Lâm Quân còn phát cho họ vài chục quả boom giắt lưng, để mà hết đạn thì quăng ra chơi, xem như là pháo bông đêm giao thừa .
Lúc ban đầu thì tất cả mọi người đều lần đầu cầm súng cho nên là xuất hiện những hiện tượng quân ta bắn quân mình, hoặc là cầm lựu đạn rút chốt nhưng không ném, gây ra rất nhiều thiệt hại to lớn . Đơn cử như có một vài chiến sĩ rách vài lỗ trên áo giáp . Hay như có vài tên vì đạn bắn quá gần nên trầy một ít da thịt .
Nói chung cuộc chiến boom đạn đã diễn ra được 30 phút đồng hồ, gần như sánh ngang một cuộc bắn lớn ở Địa Cầu . Nhưng chẳng qua là người ở thế giới này mạnh lắm, với cả các khẩu súng chưa cải tiến nên đạn bắn boom rơi chỉ gây đau đớn chứ không có một ai phải lên bảng đếm số cả . Nếu xui lắm thì chắc có vài tên gãy ngón tay, gãy răng thôi .
Cho đến khi đám người Trương Văn Long tới thì cuộc chiến cũng đã đến hồi phải kết thúc . Trên mặt đất lúc này và cả cái sân khấu trên trời nữa, chỗ nào trông có vẻ rất nhếch nhác và nằm đầy học sinh của trường DongDa .
Phe bại trận thì đều đau đến nhe răng nhếch miệng, bộ đồ trên người đều được thay bằng trang phục Cái Bang, ai nấy đều có một ít vết thương trên người . Nằm trên đất mà thở hồng hộc như trâu, có một số bạn bị Lâm Quân chăm sóc thì nằm cười như điên . Cả nam cả nữ đều đã mất đi cái vẻ xinh đẹp thường thấy, thay vào đó là bộ dạng như những con chuột chết .
Phe thắng trận thì đối lập hoàn toàn, chỉ thấy họ tập trung cười cười nói nói, bàn luận hăng say về những vũ khí mới được dùng thử . Riêng đám Lâm Quân thì mở tiệc tại chỗ . Ngồi ăn uống no say xem như không có chuyện gì .
………………………….
Lâm Quân cảm giác trong lòng thật sướng khoái sau khi trả thù xong, mồm hắn ngậm điếu thuốc còn tay thì cầm ly café đen . Mỗi khi rít một hơi thì lại uống một ngụm trông thật thảnh thơi và thoải mái .
Ngay khi giọng nói Trương Văn Long vang lên từ đằng xa thì Lâm Quân cảm giác thực khó hiểu .
Dừng lại ? Ta làm cái gì mà bảo ta dừng lại ?
Lâm Quân khó hiểu đứng lên, phất phất tay nói :
_ Hiệu phó đại nhân, tiểu nhân đang uống café và hút thuốc, lão bảo dừng là dừng như nào ?
Trương Văn Long và các thầy cô đang đi tới nghe thế thì sém té dập cả mặt . Cái “ dừng lại “, chính là dừng ngay cái việc ăn uống của cậu lại, đi cứu chữa cho các bạn kia kìa, cậu đánh người ta xong rồi để người ta nằm trên đất như con cờ hó . Cậu không có lương tâm à .
Trương Văn Long nghe thế giận muốn điên người, nhưng thằng này trước khi Lê Dũng đi đã bảo lão chăm sóc, nếu không lão đã đập thằng này một trận rồi .
_ Em đánh xong thì kiếm y tế chữa cho họ đi chứ, để người ta nằm thế được à ? Cậu có tin tôi cắt luôn cái giải nhất văn nghệ của các cậu không ?
Lâm Quân nghe thế thì vội vàng nhớ tới cái vụ dọn dẹp vệ sinh trong trường, nhưng hắn chưa kịp nói cái quái gì thì Cẩu Thánh, Vô Văn Dương, đã đứng chắn trước mặt hắn, toả ra áp lực của Võ Thánh, lạnh lùng nhìn toàn bộ thầy cô và hỏi :
_ Lão dám đe doạ bang chủ chúng ta sao ? Biết chữ chết viết như nào không ?
_ Ách……..
Trương Văn Long dù sao thực lực cũng yếu hơn, lão chỉ có cảm giác nói không ra lời . Một áp lực cực lớn đập thẳng vào mặt lão ép lão sém chút nữa chịu không nổi . Cho tới bây giờ thì Trương Văn Long mới nghĩ ra cái lĩnh vực lúc nãy là của ai, với cả tại sao trước khi Lê Dũng đi đã bảo “ đừng bao giờ đụng vào Lâm Quân “ . Thì ra thằng nhóc choai choai này có hai thuộc hạ mạnh vê lờ .
_ Thôi đi lão ca, để đệ nói chuyện .
Lâm Quân thấy thế vội chạy ra nói, hình như lão ca Cẩu Thánh của hắn hơi có chút quá khích .
_ Bộp .
Trương Văn Long khi áp lực rút đi thì té đập mông vào mặt đất, khuôn mặt tái mét vì sợ hãi .
_ Hiệu phó đại nhân, xin lỗi ngài, thuộc hạ của em hơi quá khích một chút .
Lâm Quân vội vàng chạy tới đỡ hiệu phó lên, nhưng Trương Văn Long vẫn còn bực tức nên vùng ra quát :
_ Cho xin đi, không cần cậu lo .
Trương Văn Long lúc này đã tức giận thực sự, lão đường đường là hiệu phó mà bị thuộc hạ của một thằng học sinh làm cho mất mặt .
Lâm Quân thấy thế thì cũng hiểu là chuyện không ổn rồi, Trương Văn Long thì tức hắn, còn những thầy cô đứng sau lưng lão ánh mắt nhìn hắn cũng không còn thiện cảm như trước nữa, ngay cả nhạc phụ đại nhân nhận vơ Phong Chỉnh khi nhìn hắn còn có một chút khinh thường .
Haiz, cmn chứ, lão ca hại ta rồi .
Lâm Quân nghĩ thế rồi ngay lập tức sửa lại sai lầm, sau khi truyền âm bảo thuộc hạ giả vờ đi dọn dẹp chiến trường thì ngồi xuống, nói nhỏ vào tai thấy hiệu phó : “ em biết thầy đang thiếu bí kíp mộc hệ, chỗ em có 3 cuốn siêu cấp đây, em xin nhận lỗi với thầy và mong thầy đừng để bụng “ .
Thấy mắt Trương Văn Long đột nhiên sáng lên thì Lâm Quân diễn tiếp thêm màn nữa, hắn giả vờ đỡ thầy hiệu phó rồi nói to :
_ Thầy ơi, em biết sai rồi, là do em không chỉ bảo thuộc hạ cho kĩ, thầy đừng giận em . Lúc nãy cũng chính em vì tức giận quá nên cũng đã đánh các bạn ấy . Nhưng em bảo đảm với thầy là các bạn ấy chỉ bị đau thôi chứ không bị chảy một giọt máu nào . Riêng em thì em xin nhận lỗi với một lời xin lỗi chân thành nhất . Còn, về việc dọn dẹp vệ sinh thì em xin hứa sẽ dọn trong 3 năm để bù đắp lỗi lầm ngày hôm nay .
_ Mong các thầy cô đừng trách em nữa, cho em được làm lại cuộc đời . Ngày hôm nay em cảm giác có lỗi với công ơn của mọi người lắm . Để đền bù thiệt hại em xin kính dâng cho trường học 10 bản bí kíp siêu cấp, mong rằng các thầy cô học nó sau đó sẽ dạy lại cho các bạn học sinh .
Lâm Quân nhờ tài chém gió viết bản kiểm điểm ở kiếp trước và một số đồ vật quý giá thì cũng làm Trương Văn Long và các thầy cô dễ chịu hơn một chút . Chưa nói tới chuyện hắn đứng ra chịu trách nhiệm dọn dẹp 3 năm nên các thầy cô đều đã thay đổi ý kiến về tên học sinh này .
Có trách nhiệm, biết nhận lỗi, là người giàu, và đặc biệt hiểu chuyện .
Vì thế chuyện sau đó thì diễn ra rất vui vẻ và hào hứng, các bang chúng Thiên Long Bang chung tay đi cứu chữa người bị thương còn Lâm Quân và các thầy cô thì ngồi vào bàn nhậu ăn những món mới lạ do Lâm Quân mang ra . Nói chung happy ending, một kết thúc rất vui mừng .
Chỉ là không ai hay biết đám nạn nhân của vụ khủng bố hôm nay bị tra tấn và đe doạ những gì .
………………………
_ Cẩu Thánh, sao ngươi lúc nãy kích động thế ?
Sau khi rời khỏi trường DongDa và dẫn theo 100 tên tiếp tục lên đường thì Vô Văn Dương mới quay ra hỏi Cẩu Thánh .
_ Ngươi ngu thế, ngươi không thấy hắn chén chú chén anh với bọn kia mà bỏ qua chúng ta sao ? Ta nói mà, thằng nhóc này rất dễ quên …….
_ À, ra thế . Sặc, vậy may mắn quá . May là thằng nhóc đó không nhớ thương chúng ta .
_ Hắc hắc, thì thế .
Cẩu Thánh cười phụ hoạ rồi quay ra nói với đám Thiên Long Quân :
_ Các nhóc con, tiếp tục lên đường . Tung Quốc phồn hoa đang chờ chúng ta . Phải cho chúng biết, người Việt Quốc không dễ bắt nạt ………………
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Antkyg
Kim Linh đang ngồi trong phòng mình, hướng ánh mắt nhìn về ánh trắng xa xôi vô định bên ngoài cửa sổ và suy nghĩ tới xuất thần . Bàn tay cầm một cành hoa đã héo từ lúc nào, xé từng cánh hoa xuống, lẩm bẩm “ Yêu, không yêu, yêu không yêu …….. “
Sở dĩ nàng ngồi như thế chính là vì không ngủ được, trong lòng nàng đang suy nghĩ về lời tỉnh tò của Lâm Quân lúc trước, kèm thêm đó chính là nghĩ về gia cảnh của nhà nàng .
Kim Linh tên thật chính là Hồ Kim Linh, nàng là con gái lớn của gia tộc họ Hồ tại Việt Quốc .
Hồ Gia chính là một gia tộc lâu đời và huy hoàng nhất tại Việt Quốc, trong quá khứ khoảng 600 năm trước chính là nhà này cầm quyền Việt Quốc, với tổ tông nổi tiếng nhất là Hồ Quý . Nhưng vì nhà Minh bên Tung Quốc nên Hồ Gia cũng chỉ cầm quyền được 7 năm, sau khi kết thúc bằng việc Hồ Trừng, ông tổ nổi tiếng về tài đúc vũ khí bị bắt đi .
Hiện nay thì Hồ Gia cũng đã xuống dốc, thực lực mạnh nhất trong gia tộc chỉ là Thiên Không Võ Sĩ, người đó chính là bác hai của nàng, đang giữ một chức quan trung bình trong triều .
Vì để tiến thân nhanh hơn trong con đường thăng quan phát tài nên bác nàng phải tìm kiếm đồng minh . Và một trong những biện pháp liên minh phổ biến nhất chính là, thông nhau…à nhầm, thông hôn .
Đếm đi đếm lại thì trong cả gia tộc họ Hồ hiện giờ chỉ có một mình Hồ Kim Linh là con gái đang tuổi trưởng thành, với nàng cũng khá xinh đẹp nên bác nàng đã đem nàng đi chào hàng .
Lần đó thì Kim Linh cũng tức giận không nhẹ nhưng vì bác nàng là người có quyền nhất gia tộc, cũng là ân nhân của nhà nàng nên Kim Linh cũng đành nhắm mắt chơi theo . Trong lòng thì cầu mong chả cái thằng vẹo nào thích nàng .
Nhưng chuyện đời đúng là không ai ngờ được, đại thiếu gia của Trần Gia, con trai Trần Phan, tể tướng đương triều lại thích nàng . Thằng đó có bảo “ đây chính là một nửa của đời anh, thằng vẹo nào cũng đừng hòng tán “ .
Thằng nhóc đó sau khi nói câu đó thì bác nàng hiểu liền, đã đi tiếp xúc và làm ra một cái hôn ước, nói chung là hai nhà đã thành thông gia trên danh nghĩa, chỉ chưa làm đám cưới vì Kim Linh đang đi học .
Nói về vị hôn phu danh nghĩ của mình thì chính Kim Linh cũng công nhận là một người đàn ông đẹp trai tài hoa thực sự . Và nàng nghĩ dù gì thì vì bác mình nên trong lòng lúc đó cũng không có đề phòng, hai người cũng tiếp xúc với nhau khá là nhiều . Tuy rằng thằng đó Kim Linh chưa có chút gì gọi là tình yêu nhưng lòng nàng thì cũng xác định rồi, sau khi học xong thì sẽ cưới thằng đó .
Chỉ là, đột nhiên Lâm Quân lại xuất hiện trong cuộc đời của nàng . Ngày hôm nàng té xuống Vạn Cẩu Vực cũng chính là ngày nàng với thằng nhóc con trai của tể tướng chia tay nhau, vì tên đó phải ra chiến trường phục vụ . Và ngày hôm đó là ngày đầu tiên Kim Linh gặp Lâm Quân .
Ấn tượng đầu tiên của hắn mang cho nàng chính là một người độ lượng và rất hào phóng . Hắn không những không trách nàng vì đã đi ái vào mồm hắn, mà còn đưa cho nàng phòng tắm và một cái giường êm ái để ngủ .
Ngay hôm đó chính là lần đầu nàng ngượng ngùng và rất cảm kích Lâm Quân .
Tiếp theo chính là những ngày sống dưới Vạn Cẩu Vực, Lâm Quân là người luôn tạo niềm vui cho Kim Linh, chính hắn đã làm nàng biết thế nào là vui vẻ trong nghịch cảnh, và đặc biệt hắn rất chiều chuộng nàng . Cũng làm cho nàng biết cái cảm giác được chiều chuộng là như nào .
Sau đó đến khi lên Vạn Cẩu Vực, lúc cái cây côn sắt đặc ruột của Lâm Quân chọt chọt vào người Kim Linh thì nàng cũng toáng lên, theo phản ứng thì nàng tát Lâm Quân một cái . Thực sự thì lòng nàng không có muốn thế nhưng tát hắn chỉ là phản xạ tự nhiên thôi . Ngay sau đó Kim Linh rất hối hận, không cho Lâm Quân được phản ứng mà đã chạy trối chết . Trong lòng đầy tội lỗi .
Thời gian khi nhập học ở trường DongDa thì Kim Linh đã suy nghĩ rất nhiều lần, nàng đã có hôn ước trên đầu nhưng vẫn đi cưa trai bên ngoài . Lúc đó nàng cảm giác tội lỗi dâng trào, vì thế, cho dù có một chút tình cảm với Lâm Quân nhưng nàng vẫn quyết tâm cắt đứt nó, thầm hứa với lòng “ cho dù có gặp lại thì cũng xem như người dưng “ .
Nhưng nói chung thì đời 10 chuyện đã có 8 9 chuyện là không hài lòng rồi .
Sau 1 tháng nhập học, khi Kim Linh đã chắc mẩm là Lâm Quân không học trường DongDa thì tự dưng hắn lại xuất hiện .
Lúc đó tâm trạng Kim Linh rất vui mừng nhưng cũng đầy khó xử, bởi vì nàng chưa biết phải sử xự như thế nào .
Sau đó đột nhiên Lâm Quân quỳ xuống tỏ tình với Nhật Hạ, ngay lúc đó Kim Linh có cảm giác trong lòng đột nhiên phẫn nộ . Như có một món đồ chơi đã bị người khác dành giật .
Lúc đó nàng phát hiện không thể xem Lâm Quân như người dưng được nữa, có lẽ trong tim nàng đã có một hình bóng của hắn, tuy nhỏ nhoi nhưng rất rõ ràng .
Hình bóng rõ ràng đó của Lâm Quân càng ngày càng lớn lên trong tim nàng, đối với mỗi việc Lâm Quân đã làm cho nàng . Mặc dù vẫn không có chút phản ứng nhưng trong tâm hồn thì cực kỳ vui vẻ và mừng rỡ . Lúc nàng thức dậy, người nam đầu tiên nàng gặp chính là Lâm Quân . Hắn luôn luôn nở một nụ cười thật tươi chào hỏi nàng, trong tay thì cầm một món ăn sáng và một thứ nước rất thú vị .
Khi nàng buồn phiền thì Lâm Quân chính là người mang cho nàng những con thú ngộ nghĩnh mềm mại bằng bông, hay mang cho nàng những đĩa phim hoạt hình kỳ lạ, còn không cũng là một thanh kẹo rất ngọt ngào .
Khi nàng có tâm sự không biết tỏ cùng ai thì hắn là người im lặng ngồi nghe nàng nói, không có một chút nào gọi là phiền hà . Cho dù cái chuyện nàng thắc mắc hơi điên điên chút, vd như tại sao chảy máu ………..
_ Quân, ruốt cuộc em phải làm sao đây ?
Kim Linh lẩm bẩm thêm một câu .
Cho dù trong tim nàng có hình bóng của hắn nhưng thực sự là nàng không biết phải làm gì với hôn ước của nàng, đối diện như thế nào với gia tộc, còn đối diện thế nào với vị hôn phu của mình .
Cho dù Lâm Quân có giỏi thật, có mạnh thật nhưng làm sao hắn có thể đối diện với gia tộc mạnh thứ hai của Việt Quốc chứ . Làm sao mà hắn có thể tránh khỏi sự đuổi giết của bọn họ cơ chứ .
Kim Linh vẫn biết 7 vị sư phụ của nàng, trong Thập Nhất Tinh Tú của Việt Quốc, nhưng liệu họ có ra mặt vì Lâm Quân không thì còn rất khó nói . Bởi vì dù sao nàng nghe nói 3 người trong Thập Nhị Tinh Tú đều thuộc Trần Gia .
Còn nếu họ có ra mặt thì làm sao, nếu Trần Gia không làm gì được Lâm Quân thì chắc chắn họ sẽ chĩa mũi giáo sang nhà của nàng . Lúc đó cha và mẹ nàng, chỉ là hai người nông dân bình thường chắc chắn không thể nào chịu được, cả em trai còn nhỏ của nàng nữa . Kim Linh lo sợ vì sai lầm của mình ngày hôm nay mà cả nhà nàng sẽ chịu tai ương ….
…………………
Ta phải làm sao đây, ai có thể cho ta biết không ………………
Kim Linh cuồng hô trong lòng mình, thực sự là vào giờ phút này nàng không biết phải làm gì cho đúng nữa . Từng hình bóng lướt qua trong đầu nàng, có cả cha mẹ nàng, em trai nàng, hôn phu của nàng, còn có cả Lâm Quân nữa ………
Trái tim nàng thì mách bảo rằng nàng hãy bỏ qua tất cả, để đi yêu Lâm Quân . Nhưng lí trí nàng lại phản đối, nó nói cho nàng biết là cha mẹ nàng không thể nào mà chịu được lửa giận to lớn của Trần Gia …..
Sau cùng, cắn chặt môi của mình, Kim Linh làm ra một quyết định .
Đó chính là từ chối Lâm Quân .
Kim Linh cảm giác trong tim mình như vỡ vụn ra, từng cơn đau đột nhiên kéo tới .
Đau, đau lắm .
Nước mắt đột nhiên lăn dài trên khuôn mặt tuyệt mĩ của nàng, Kim Linh ôm đầu, thống khổ nói :
_ Lâm Quân, em xin lỗi anh …….
………………………………………… .
Sáng hôm sau,
Lâm Quân tỉnh dậy từ giấc ngủ rất dài, hắn vươn vai ngáp một cái, sau đó nhìn xung quanh .
Ta đang ở đâu vậy nè .
Nhìn được một lúc thì Lâm Quân lập tức thắc mắc trong lòng, xung quanh hắn nằm la liệt toàn là người . Người Thiên Long Bang có, học sinh trường DongDa có, các giáo viên trường DongDa cũng có . Nói chung là toàn bộ đều có . Mọi người ở đây nằm ngủ mà ôm nhau la liệt, nhưng thường là nam ôm nam và nữ ôm nữ . Có nhiều thằng con trai ôm nhau đến nỗi mặt kề mặt, môi kề môi . Không biết là trong mơ bọn này đang mơ cái quái gì mà có hành động bất nhã như này nhỉ .
Khó hiểu thì Lâm Quân nhìn thêm cái nữa, cho tới khi hắn nhìn thấy vỏ lon bia rượu vứt đầy đất và cả dàn nhạc DJ tối qua thì hắn cũng nhớ ra tất cả .
Thì ra tối hôm qua, say chầu nhậu say thì anh em ngồi nhậu mới đề xuất đám Lâm Quân hát lại cái bài “ New Devide “ . Để mà nghe cho phê . Nhưng ai dè lúc đó Nhật Hạ đã quá chén, say sưa từ lâu nên không hát được .
Sau cùng, vì anh em đòi quá, mà Lâm Quân cũng hơi tê tê nên hắn móc cái dàn DJ mới tậu của mình ra .
Tiếp sau đó dễ hiểu là hắn tự chơi DJ, bật những bản nhạc nổi tiếng thế giới lên, và thế là anh em, thầy cô, nam nữ các bạn đều hưởng ứng nhiệt cmn liệt .
Sau đó có vài thằng rượu vào tính cách lộ ra, đứng giữa sân quẩy và hô “ lên nóc nhà, lên nóc nhà “ .
Ngay sau đó là toàn bộ học sinh giáo viên thấy hay quá cũng chơi tới, ai nấy đều “ lên nóc nhà, lên nóc nhà bắt con gà “ ………….
……………………….
Lâm Quân nhớ lại chuyện hôm qua mà cười khổ không thôi, giờ hắn mới biết cái trường này cũng điên cuồng như thế . Từ già tới trẻ ai ai cũng nhậu nhẹt chơi hết mình .
Bỗng, Lâm Quân nhớ ra một chuyện, thất thanh hét lên :
_ Bỏ mẹ, quên đem đồ ăn sáng cho Kim Linh rồi …………..
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chương 190 : Khoan đã, còn cha ta chưa thử mà ………..
Tác giả : Ant
Lâm Quân vừa nghĩ tới đây thì trong lòng đã cuống lên .
_ Bỏ mẹ, 9 giờ rồi .
Lâm Quân kéo tay áo lên nhìn đồng hồ đã kéo sang 9 giờ thì vội vàng hét một tiếng . Sau đó vận hết tốc lực vào chân chạy bắn đi . Thường thì hắn toàn mang đồ ăn sáng cho Kim Linh lúc 7 giờ sáng, lúc nàng mới ngủ dậy . Ngày hôm nay không biết Kim Linh có đợi hắn không, cũng đã qua hai tiếng đồng hồ rồi còn gì .
Cái kiểu tán gái như nào mà ngày đầu tiên sau tỏ tình đã bỏ đói nàng ta, không biết nàng ta có giận hắn không .
_ Hy vọng còn kịp .
Lâm Quân lẩm bẩm rồi chạy thục mạng về phía ký túc xá nữ, trong lúc chạy hắn có va hoặc đạp vào một số người đang say giấc nồng trên mặt đất nên tiếng chửi vang lên liên tiếp . Nhưng Lâm Quân không care làm gì, cái quan trọng là Kim Linh cái đã .
Chạy bán sống bán chết thì qua 5 phút Lâm Quân cũng đã tới được ký túc xá nữ, nhưng mà ……hắn không thấy Kim Linh đứng ở cổng chờ hắn như mọi khi . Chỉ có một cô bảo vệ đang ngồi ngáp ngắn ngáp dài tại phòng bảo vệ .
_ Cô, cho con hỏi Kim Linh ra chưa ạ ?
Lâm Quân cuống cuồng chạy vào, nắm áo cô bảo vệ hỏi .
_ Ặc, từ từ . Làm gì mà cuống thế Quân . Lúc nãy ta thấy Kim Linh rời đi từ lâu rồi .
Cô bảo vệ gỡ tay Lâm Quân ra, từ từ nói . Cô này lúc trước Lâm Quân cũng mua chuộc mất một thời gian để làm gián điệp cho hắn nên mới tử tế thế . Nếu không là thằng khác thì chắc cô ta đánh cho tan xác rồi .
_ Vâng, thế lúc Kim Linh đi là mấy giờ ? Vẻ mặt cô ấy có gì khác không hả cô ?
Lâm Quân cảm giác mình quá khích nên thả tay ra, vội vàng hỏi .
_ Haiz, ta thấy nó đi hình như là lúc 8 giờ, vẻ mặt có vẻ hơi khó chịu . Khi đi còn lấy tay ôm bụng nữa .
Cô bảo vệ nhíu mày nhớ lại rồi nói . Sau đó thấy Lâm Quân hiện giờ bộ dạng giống như cháy nhà nên khuyên can hai câu :
_ Nhưng mà, Quân, con đừng cuống như thế chứ . Nó không đợi con đi học thôi mà, đàn ông con trai gì mà kì thế, phải bình tĩnh chứ .
_ Ặc, dạ con cảm ơn cô . Con đi đây . Mà cô nè, da cô trắng hơn rồi đó . Con đi nhé .
Lâm Quân nghe thế thì gật đầu thụ giáo, sau đó nịnh nọt một câu rồi chạy biến đi .
Làm cô bảo vệ chỉ tự hào sờ sờ mặt mình lẩm bẩm :
_ Ôi cái thằng nhóc này, đúng là hình mẫu người tình lý tưởng .
_ À mà không được, ta già rồi mà . Cái này chỉ dành cho bọn trẻ thôi nhỉ .
Nói xong cô bảo vệ nằm xuống ghế tiếp tục ngủ .
………………………
HaNoi thành, hoàng cung, Kim Loan Điện .
Lúc này trong Kim Loan Điện toàn ghế là ghế, ngay giữa sân chầu có một cái bảng hình tròn, trên đó chi chít cơ man nào là số . Trong tấm bảng đó chỉ có duy nhất một viên bi . Bên cạnh tấm bảng chính là Trần Phan, Trần tể tướng đang đứng tại đó với hai tên thuộc hạ .
Ngày hôm nay không biết ở chỗ này diễn ra cái hoạt động gì nhưng các quan đều được ngồi ghế và ăn quà vặt, chứ không phải quỳ như mọi khi . Kể cả thái giám và các cung nữ cũng có một cái ghế dành riêng cho mình .
Chỉ thấy trên ngai vàng là hoàng đế Trương Văn Minh đang ngồi thẳng, nhưng thỉnh thoảng lại ngáp ngắn ngáp dài . Xuống phía dưới chính là các quan cao cấp . Sau đó mới tới chức tức nhỏ hơn . Còn dưới nữa chính là các cung nữ và thái giám . Số này thì nhiều hơn ở trên một chút nhưng nếu tính số của cả hoàng cung thì ngồi ở đây chỉ là một số ít các thái giám và cung nữ, có lẽ bọn họ đều là thân tính của một số quan trong triều .
…………………………….
_ Các anh em, đánh không ? ………..
Một lão già, có vẻ là võ tướng, mặc giáp trắng, đứng giữa đại điện vung hai tay lên trời hô, mặt mũi tràn đầy giận giữ như quyết ăn thua đủ .
_ Đánh, đánh, đánh cmn đi, ………
Phía dưới, quần hùng hưởng ứng rất nhiệt liệt, có vị quan vừa hét vừa chửi thề, xắn cả tay áo lên, ngồi vắt vẻo trên ghế điên cuồng hô .
_ Các bô lão, có đánh không ?
Lão tướng mặc giáp trắng nghe thế thì hét to một lần nữa, nhưng lần này là là hỏi các vị quan có vẻ đã già, đang ngồi trên cao, rất gần ngai vàng của hoàng đế bệ hạ .
_ Đánh, đánh, chơi luôn đê .
Các bô lão ngồi trên nghe thế thì cũng nhiệt tình hô lên .
_ Vậy chúng tiểu nhân, ta có nên đánh không ?
Vị lão tướng thấy thế thì gật đầu, nhưng hắn chưa chắc chắn lắm nên quay ngang quay dọc hỏi một lần nữa . Lần này hắn hỏi những cung nữ thái giám ngồi tuốt ở xa xa .
Vị lão tướng này nghe thế thì hạ quyết tâm, quay sang nói với Trần Phan, Trần tể tướng đang đứng nãy giờ nói :
_ Tể tướng đại nhân, thuộc hạ đánh con 3569 .
_ Tốt, 3569, bắt đầu quay số .
Trần tể tướng quay sang nói với hai tên thuộc hạ đang đứng bên cạnh, đôi mắt đen như gấu trúc vì không ngủ lâu ngày cũng không nhịn được bắn ra một tia sáng hy vọng . Lần này là lần cuối cùng cmnr .
_ Vâng đại nhân .
Một trong hai tên thuộc hạ nhanh như chớp lấy viên bi từ trong bàn quay số hình tròn ra . Tên bên cạnh thấy thế lập tức hiểu ý .
Hắn liền vận sức quay tay, à tức là vận vào tay để quay cho đều .
_ A lê hấp……….
Tên này hét lên một tiếng rồi bắt đầu quay cái bàn hình tròn .
_ Vù vù vù……..
Cái bàn quay như tốc độ ánh sáng, mọi con số trên đó đều không thể nào nhìn rõ ràng được .
Tên còn lại thấy cái bàn đã quay thì lập tức ném viên bi trong tay vào mặt bàn .
_ Bộp ………
Viên bi cực nhỏ trong tay hắn lập tức tiếp xúc với mặt bàn, tiếng kêu khô khốc lập tức vang lên . Chỉ là không biết viên bi này làm bằng gì mà không bị văng ra khỏi bàn, phải biết là tốc độ quay cũng ngang cái tốc độ ánh sáng .
Tiếng vù vù của cái bàn vẫn quay cực nhanh, còn các vị quan lại trong triều đều không nhịn được hướng ánh mắt chăm chú nhìn về phía cái bàn, trong lòng họ đều cầu mong là lần này sẽ thành công .
Người cầu mong nhiều nhất chính là tể tướng đại nhân . Bởi vì chính lão là người đề xuất và thực hiện kế hoạch này nên hơn ai hết, lão chính là người muốn thành công nhiều nhất, để mà có thể chọn ra người may mắn, thực hiện kế hoạch đào bảo tàng của lão .
Sau nhiều đêm trằn trọc suy nghĩ thì Trần Phan cũng nghĩ ra được cái cách quay số này, cái này chính là thứ nhanh nhất để tìm ra người may mắn . Và cũng theo lão thì may mắn được chia ra 10 cấp độ, tương ứng với 10 cái bàn khác nhau . Cái đầu tiên chỉ là 10 con số, qua cái thứ hai thì lên 1000 con số, còn cái thứ ba thì 100000 con số, tức là mỗi lần thì lại gấp 100 lần lên .
Và người lão cần chính là những người có thể vượt qua được cấp độ 5, nhưng chỉ là hình như cả cái hoàng cung này hơi bị xui xẻo . Trần Phan đã đứng từ lúc 4 giờ sáng tới bây giờ nhưng quay mãi mà chẳng có ai vượt qua được cái cấp độ 5 . Người may mắn nhất thì chỉ vượt qua được cấp độ 4 là cùng .
Vị lão tướng mặc giáp trắng kia chính là một vị đã nghỉ hưu từ rất lâu, nhưng có máu me cờ bạc nên ngày hôm nay cũng tham gia . Mà nói thật thì cái lão này cũng rất là may mắn, lão tướng này chính là người duy nhất còn sót lại cho tới bây giờ, đang khiêu chiến cửa số 5 . Lần này thì Trần Phan đều đặt tất cả hy vọng vào người của lão này, nói cho cùng thì ngày hôm nay nếu có một người thành công thì gọi là đỡ mất mặt với hoàng thượng .
Dù sao thì Trần Phan lão cũng tốn một mớ nước bọt để thuyết phục hoàng đế tổ chức cái vụ này, nếu mà làm không ra ngô ra khoai thì chắc lão bị hoàng đế càm ràm mãi quá .
_ Cầu thánh Alah, cầu Quan Thế Âm Bồ Tát, cầu chúa Amen ……….
Tể tướng lẩm bẩm trong đầu những lời cầu nguyện chân thành nhất, còn đôi mắt thì vẫn dán chặt vào cái bàn quay số, như muốn điều khiển cái viên bi theo ý mình ….
Sau 5 phút quay rất nhanh thì cuối cùng, tốc độ của bàn quay đã chậm lại hẳn, chỉ còn quay rất nhẹ nhàng từ từ . Viên bi trên bàn thì thỉnh thoảng tiến lên tiến xuống một chút .
_ 3567
_ 35761
_ 325678
_ 19387
……………………
Mọi người trong này đều lầm rầm đọc theo viên bi, nó chạy tới đâu thì họ đọc tới đó . Đọc rất đồng thanh như được huấn luyện từ lâu . Chỉ riêng vị lão tướng giáp trắng lúc này không đọc mà còn nhắm mắt cầu nguyện, cái miệng chỉ còn mấy cái răng của lão cũng lầm rầm cầu nguyện các đấng sinh thành .
_ Kịch .
Viên bi cuối cùng thì cũng đã dừng lại, lập tức xung quanh mọi bá quan văn võ đều thôi không đếm nữa, chăm chú dán mắt nhìn vào viên bi giữa mặt bàn, cái miệng thì dãn ra hết sức, há hốc mồm như không tin tưởng .
Chỉ thấy viên bi đã dừng lại, nhưng nó lại dừng ở số 3568, tức là kém cái con lô 1 đơn vị .
_ Fuck………….
Vị lão tướng giáp trắng sau cùng cũng ti hí mắt ra, sau khi nhìn thấy kết quả thì lão hét toáng lên như chất chứa đầy tức giận . Tại sao, cmn chứ, chỉ 1 chút lực nữa thôi mà . Bà mẹ nó, tại sao lại xui như này nhỉ .
_ Haiz, coi bộ cái phần thưởng hấp dẫn không ai đoạt được rồi …
……………………
Từng tiếng thở dài vang lên liên tiếp, ai nấy đều nhìn vị lão tướng như rất thông cảm . Họ thì họ đều biết cái lão này tham gia chính là vì phần thưởng, chứ nếu lão thắng thì chắc cái bộ xương già của lão chắc cũng chả đi đào bảo tàng được .
_ Haiz, hôm nay kết thúc, dừng lại tại đây .
Tể tướng Trần Phan là người thất vọng hơn cả, lão vung tay một cái, ý bảo giải tán cmn đi, về nhà ngủ cho khỏe .
Nhưng đúng lúc này thì một giọng nói trong trẻo vang lên :
_ Khoan đã, còn cha ta chưa thử mà ………..
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Giọng nói đó là của một cô gái, hay nói đúng hơn là một cô bé chỉ khoảng 10 tuổi . Cô bé này mặc một cái áo màu vàng, khuôn mặt trắng bóc như quả trứng gà, hai bên má thì có hai vết nám màu đỏ . Cô ta vừa cất giọng nói trong trẻo vừa lắc bím tóc tiến về phía hoàng đế .
Khi đến gần ngai vàng thì cô bé mới ôm tay Trương Văn Minh, nũng nịu nói :
_ Cha, các chú các ông chơi vui thế mà, tại sao cha lại không tham gia ?
Trương Văn Minh nghe thế thì vuốt đầu con gái cười hiền từ rồi nói :
_ Con gái, cha không thích chơi .
_ Ứ chịu đâu, cha chơi đi mà . Con thấy cha có vẻ không vui, chơi một cái thôi cha .
Cô bé nắm tay hoàng đế nói, vừa nói vừa nở một nụ cười thật tươi .
_ Nha nha cha, cha chơi đi nha, nha cha, cha vui lên đi nhé ….
Cô bé thấy Trương Văn Minh trầm ngâm không nói thì lắc lắc tay hắn, có vẻ năn nỉ nói .
Trương Văn Minh thấy con gái năn nỉ như thế thì cũng chỉ cười khổ, sau đó nói :
_ Cha chơi một lần thôi, nếu thua đừng có cười cha nhé .
_ Yeah, cha tuyệt vời nhất, con sẽ bảo đảm cha thắng mà .
Cô bé reo lên rồi trèo lên người Trương Văn Minh ôm cổ hắn, hai tay vung lên :
_ Ông Trần ơi, cha con muốn chơi đó, ông bắt đầu đi .
_ Vâng, tiểu công chúa .
Trần Phan thấy thế thì cung kính nói một câu, sau đó mới hỏi Trương Văn Minh .
_ Vậy hoàng thượng chọn số nào ?
Trương Văn Minh nghe thế thì trầm ngâm một lát, sau đó vỗ vỗ đầu con gái nói :
_ Sinh nhật con là ngày 9 tháng 1 đúng không ? Nếu vậy cha chỉ chơi số 9 .
_ Vâng, papa, số 9 đi . Bảo đảm papa sẽ thắng .
Tiểu công chúa nghe thế ngẩng đầu có vẻ tự hào, vỗ vỗ ngực bảo đảm nói .
Hành động đáng yêu này của cô bé làm Trương Văn Minh cảm giác trong lòng vui vẻ một chút, sau đó quay sang Trần Phan nói :
_ Trẫm chơi số 9, nếu thắng thì cứ tiếp tục 9999, 999999 đi, khỏi cần hỏi trẫm .
_ Vâng, thuộc hạ hiểu .
Trần Phan nghe thế thì gật đầu, lão cũng hiểu là hoàng đế chơi vì con gái thôi, chứ không có quan tâm mấy cái này nên lão đành tự làm .
Lão bắt đầu ra lệnh cho thuộc hạ bắt đầu quay từ cái bàn thứ nhất …..
……………………………..
_ Papa. Người không nhìn sao ?
Tiểu công chúa nằm trong lòng Trương Văn Minh, đưa tay lên bứt bứt râu cha nàng rồi hỏi .
_ Ấy, tiểu bảo bối, người ta nói là “ may mắn không thể đánh giá, nếu cha thắng thì không cần nhìn cũng được “ .
Trương Văn Minh tuy hơi đau nhưng vẫn xoa xoa đầu cô bé nói .
_ Papa, mà các anh của con tới khi nào mới về hả cha ?
Cô bé thấy Trương Văn Minh nói thế thì hỏi sang chuyện khác . Trong lòng nàng cũng thực khó hiểu, tại sao các anh luôn ra ngoài để lại nàng một mình . Nàng cảm giác đôi lúc cũng buồn chán không biết chơi với ai .
_ Các anh của con sao ? Họ rời khỏi vì quốc gia .
Trương Văn Minh nghĩ nghĩ một lát rồi nói . Hắn tính ra có tới 10 đứa con, trong số đó thì có 9 đứa con trai, và chỉ duy nhất con út của hắn là con gái . Tính toán thì các con trai hắn nhỏ nhất chính là Trương Dũng, hiện còn đang đi học . Còn lại thì những đứa khác đều đã trưởng thành, mỗi đứa con đều ra ngoài thay hắn gánh vác một phương . Hắn rất hài lòng về những đứa con này .
_ Papa, vậy anh Dũng khi nào mới về ? Con muốn ảnh dẫn con đi ăn kẹo cơ ?
Cô bé nằm trong lòng nghe thế vội năn nỉ nói . Cô bé nhớ nhất chính là người anh ở với mình từ nhỏ và hay dẫn mình đi chơi . Vào năm nay thì người anh còn lại của nàng cũng đi mất .
_ Dũng hả ? Chắc khoảng 2 tháng nữa nó sẽ về .
Trương Văn Minh nghĩ một lát rồi nói, khoảng 2 tháng nữa chính là lúc học sinh về nghỉ tết, vì Trương Dũng còn đi học nên chắc chắn dịp đó sẽ về nhà .
_ Hoan hô papa, nhưng mà, papa…..con muốn xin papa một điều…..
Tiểu Công Chúa hô lên một câu, sau đó ngước mắt tỏ vẻ đáng thương nhìn Trương Văn Minh .
_ Điều gì hả con gái ? Nếu papa làm được papa sẽ đáp ứng con .
Trương Văn Minh cũng có cảm giác tràn ngập yêu thương trong lòng, đúng là hắn bình thường sát phạt quyết đoán thật . Nhưng chỉ cần nhìn cái đôi mắt ần ận nước tỏ vẻ đáng thương của con gái là hắn lại xiêu lòng . Cho dù hắn biết rõ con gái mình có âm mưu .
_ Vậy papa hứa nhé, con muốn gì cũng phải đồng ý cơ .
Cô bé Tiểu Công Chúa lung tay Trương Văn Minh, vẫn tỏ vẻ đáng thương nói .
_ Ơ, được rồi, miễn là không vượt quá quy tắc thì cha đồng ý .
Trương Văn Minh bị dụ rồi, nhưng để chắc ăn hắn vẫn nói một câu .
_ Ơ, không chịu, papa phải đồng ý cơ . Con muốn đi chơi với anh Dũng, ngay lập tức . Con muốn đi thăm ảnh, ngày nào ở trong hoàng cung cũng chán lắm cha à .
Cô bé lắc lắc tay cha nói, chưa để Trương Văn Minh nói thêm thì cô bé tiếp lời :
_ Con biết cha không đồng ý, vì vậy cha cùng con chơi một trò chơi nhé . Nếu cha thua cha phải cho con đi . Được không cha ?
_ Ơ, chơi cái gì ?
Trương Văn Minh thắc mắc hỏi, hắn cảm giác hình như bây giờ con gái hắn hơi bị thông minh, biết gài hàng cha mình luôn . Chẳng biết là ai bày nhỉ .
_ Ơ thì trò quay số đó, nếu cha vượt qua cấp 5 thì cha cho con đi nhé .
Tiểu Công Chúa cười thật tươi nói . Thực ra thì chính Trần Phan chính là người bày mưu vẽ kế cho nàng . Nhưng chỉ tới cái mức là dụ hoàng đế tham gia thôi . Nhưng hổ phụ sinh hổ tử . Con của hoàng đế thì tất nhiên cũng phải thông minh như hoàng đế . Vì thế tuy còn nhỏ nhưng cô bé cũng biết thêm vào điều kiện . Không những dụ cha nàng tham gia mà còn phải cho nàng đi chơi nữa . Đúng là nhất cữ lưỡng tiện .
Cô bé đắc ý nghĩ thầm trong lòng mà không ngờ Trương Văn Minh đang á khẩu tại đương trường . Cho tới bây giờ thì hắn mới hiểu thằng cha nào dạy cho con gái mình cái vụ này . Thì ra là tể tướng đáng kính của lão .
_ Nha cha, cha đồng ý nha .
Tiểu Công Chúa thấy cha thế thì lắc tay thêm cái nữa, đôi mắt thì cứ như cún con đáng thương .
_ Thôi được rồi, cha đồng ý .
Trương Văn Minh cho dù biết thì biết nhưng vẫn đầu hàng chịu thua, đúng là không có người cha nào qua được cái màn nũng nịu của con gái này .
_ Papa tuyệt vời nhất .
Tiểu Công Chúa hò reo một hồi rồi đặt lên má Trương Văn Minh một cái hun thật kêu . Làm cho hắn sướng lâng lâng một lát, đúng là con gái hôn mình cảm giác thoải mái thật . Sau đó hai cha con cùng nhìn về giữa sân, nơi cái bàn đang quay tít như chong chóng .
…………………………….
Tể tướng Trần Phan cảm giác ngày hôm nay chính là chuỗi ngày vừa mừng vừa đau khổ, vừa vui vừa hụt hẫng nhất trong cả đời làm người của lão .
Lão mừng khi bệ hạ đồng ý tổ chức, lão đau khi lúc đầu có một vài thằng quay không qua được 1 cửa nào . Lão vui vì càng ngày càng có nhiều người may mắn, còn lão hụt hẫng chính là vì không có ai qua được cửa thứ 5 .
Ngay lúc này đây, người tham gia cuối cùng, cũng là hoàng đế Trương Văn Minh tham gia thì cũng đã qua được 4 cửa . Lúc này lão lại tiếp tục đặt hy vọng một lần nữa, mong rằng hoàng đế có thể qua được cửa thứ 5 .
Tiếng viên bi rơi lộp bộp trên mặt bàn càng ngày càng nhỏ đi, và lão cũng biết là bàn quay sắp dừng lại . Lần này lão chơi con số 99999 .
_ Kịch .
Vòng quay lập tức dừng lại, tể tướng Trần Phan cảm giác không gian xung quanh như đặc lại, lão hé mắt nhìn vào mặt bàn .
_ 99999 trúng rồi, hoàng thượng qua rồi ………
Chưa nhìn được kết quả thì lập tức có một giọng nói eo éo của một vị thái giám nào đó vang lên . Ngay sau đó cả đại điện như nổ tung, liên tiếp vang lên tiếng chúc mừng …..
_ Chúc mừng hoàng thượng ……
_ Chân Long Thiên Tử quả có khác ……..
_ Hoàng đế vận may vô địch …….
_ Hoàng thượng vạn vạn tuế ………
Mọi người kích động hô lên liên tiếp, ngày hôm nay đúng là quả thực đi từ thái cực này tới thái cực khác . Chờ mong lại chờ mong mãi, cuối cùng thì cũng có người đã qua được cửa thứ 5 .
………………….
_ Papa vạn tuế, con được đi rồi ….
Lúc này thì Tiểu Công Chúa ngồi trong lòng Trương Văn Minh cũng kích động hô lên . Nàng biết cha nàng là người may mắn nhất nên mới chơi cái trò này . Chỉ không ngờ là nó lại hoàn toàn đúng như ý muốn .
_ Haiz, con gái à ? Có phải con biết trước rồi không ?
Trương Văn Minh nhìn con gái vui vẻ như thế thì cũng lắc đầu nói, thực sự mà nói thì hắn nhìn con gái mình cứ bị giam trong hoàng cung hoài thì cũng rất là không đành lòng . Dù gì hắn cũng là một người cha cơ mà .
_ Ơ, con đâu biết, tại papa của con may mắn mà .
Tiểu Công Chúa tươi cười nói . Trong giọng nói còn tỏ vẻ nịnh nọt .
_ Con gái, lần này ta chiều con . Nhưng chỉ một lần thôi nhé .
Trương Văn Minh thấy thế thì yêu thương xoa đầu Tiểu Công Chúa . Thực ra trong lòng hắn cũng tự vấn mình . Chỉ sợ, đây là lần cuối cùng ta có thể chiều theo ý con …….
_ Papa, vạn tuế, con yêu papa nhất .
Tiểu Công Chúa thì dĩ nhiên là không biết, nàng ôm Trương Văn Minh liên tiếp hôn vào má hắn . Ngày hôm nay nàng thật vui, cuối cùng thì cũng được đi ra ngoài rồi .
_ Con gái, nhưng nhớ cẩn thận nhé . Phải nghe lời anh Dũng đó, biết chưa ?
Trương Văn Minh quan tâm nói một câu, sau đó, dường như nhớ ra điều gì hắn nói thêm :
_ Nhưng, nhớ tránh xa thằng nhóc tên Lâm Quân ra ….
_ Ơ, con biết rồi mà . Nhưng Lâm Quân là ai ?
Tiểu Công Chúa đáp ứng nói nhưng không khỏi thắc mắc .
_ Nó hả ? Nó là một ác ma đội lốt người . Con gái, con nhớ nhé . Hắn chính là ác ma ………
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg