Hồi 191
Thiên hạ đại loạn, quần thư hỗn chiến
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- Má ta ở phòng giáp vách nà y. Ngươi muốn náo loạn tân phòng cá»§a má má ta đêm nay thì không được rồi, vì ngưá»i không tiếp khách, trừ phi chÃnh ngươi qua là m tân lang.
Trịnh Khắc Sảng tức giáºn quát lên :
- Ngươi đừng nói cà n nói ẩu.
Hắn nhằm phÃa phát ra âm thanh nhảy vá»t lên giưá»ng định để lôi Vi Tiểu Bảo ra.
Trong bóng tối, Trịnh Khắc Sảng nắm được cánh tay má»™t ngưá»i liá»n há»i:
- A Kha! Có phải tay nà ng đây không?
A Kha đáp :
- Không phải.
Trịnh Khắc Sảng thấy nói không phải tay A Kha thì chắc mẩm là tay Vi Tiểu Bảo. Hắn liá»n hết sức kéo mạnh má»™t cái.
Không ngỠđây lại là cánh tay giả Thái Háºu Mao Äông Châu.
Ngà y trước giả Thái Háºu ở trong cung cấm dùng Hoá cốt miên chưởng đánh Cá»u Nạn, nhưng ná»™i lá»±c lại hất ngược vá» là m mình bị ná»™i thương. Sau mụ được Cá»u Nạn truyá»n cách hóa giải, nhưng công lá»±c cá»§a mụ mưá»i phần đã mất tám, chÃn.
Bây giá» giả Thái háºu vừa uống phải Mê Xuân tá»u hãy còn hôn mê ly bì, nhưng cÅ©ng phát giác có ngưá»i lôi tay mình, mụ liá»n vung tay trái đánh ra má»™t chưởng trúng đầu Trịnh Khắc Sảng.
Phát chưởng nà y tuy không lấy gì là m trầm trá»ng cho lắm, song Trịnh Khắc Sảng sợ quá té ngồi xuống đất. Thần trà hắn chưa hoà n toà n tỉnh táo, đầu đụng và o chân giưá»ng, hắn lại ngất xỉu.
A Kha kinh hãi hô lên :
- Trịnh công tá»! Công tá» là m sao váºy?
Không có tiếng ngưá»i đáp lại.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- Hắn và o náo loạn tân phòng, chui xuống gầm giưá»ng rồi.
A Kha vừa khóc vừa cãi :
- Không phải! Không phải! Thị dẫy dụa muốn thoát ra để xuống coi.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- Äừng có nhúc nhÃch! Äừng có nhúc nhÃch! Gã giang tay ôm lấy A Khạ A Kha huých mạnh khá»§yu tay má»™t cái trúng và o cô?
Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo bị Ä‘au, ngá»a ngưá»i vá» phÃa sau mà không hiểu đè lên ai.
A Kha thoát khá»i vòng tay Vi Tiểu Bảo muốn bước xuống ngay nhưng thị vừa xoay mình lại đè lên ngá»±c Mao Äông Châu.
Mao Äông Châu Ä‘au quá, rú lên má»™t tiếng •úi chao•. Mụ giang tay ôm chặt lấy A Kha.
Tuy A Kha phóng ra những chiêu thức xảo diệu, nhưng không nội lực.
Trong bóng tối thị chẳng hiểu là ai Ä‘ang ôm mình, nên sợ hãi đến cá»±c Ä‘iểm, mà toà n thân má»m nhÅ©n bất lá»±c.
Giữa lúc ấy thị lại cảm thấy chân phải mình bị ngưá»i khác đè lên trong lòng sợ hãi toà n thân toát mồ hôi lạnh ngắt, bụng bảo dạ :
- Trên giưá»ng nà y có lắm đà n ông.
Vi Tiểu Bảo rất lấy là m đắc ý, nhưng trong bóng tối A Kha ở chá»— nà o gã cÅ©ng không hay, liá»n há»i :
- A Kha! Nà ng ở chỗ nà o lên tiếng đi cho ta biết.
A Kha tá»± nhá»§ :
- Dù ngươi có giết ta ta cũng im lặng.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- ÄÆ°á»£c lắm! Nà ng không nói thì ta sá» mò hết ngưá»i nỠđến ngưá»i kia, kỳ cho đến lúc sá» thấy nà ng má»›i thôi.
Bất giác gã cất tiếng hát :
Sá» Ä‘i sá» lại nhiá»u lần Bá»—ng đâu vá»› được mỹ nhân bên mình.
Trái soan khuôn mặt xinh xinh, Phải chăng gái điếm hay mình với ta?
Gã vừa hát vừa sá» soạng thì đột nhiên ngoà i viện có tiếng ngưá»i huyên náo.
Má»™t ngưá»i phát lệnh, đại đội binh mã láºp tức bao vây kỹ viện.
Tiếp theo bước chân nhá»™n nhịp. Có ngưá»i tiến và o Lệ Xuân Viện.
Vi Tiểu Bảo Ä‘oan chắc bá»n nà y không phải bá»™ hạ cá»§a mình thì cÅ©ng là quan quân tại thà nh Dương Châu.
Trong lòng khắp khởi mừng thầm. Vi Tiểu Bảo toan từ trong chăn chui ra.
Không ngá» bá»n ngưá»i má»›i đến hà nh động lẹ quá. ánh đèn lá»a sáng trưng, trong Cam Lá»™ sảnh thấp thoáng bóng ngưá»i.
Lại nghe thanh âm Huyá»n Trinh đạo nhân hô :
- Vi đại nhân! Vi đại nhân ở chỗ nà o?
Giá»ng nói rất cấp bách.
Vi Tiểu Bảo buộc miệng đáp :
- Tiểu đệ Ở đây.
Nguyên quần hùng trong Thiên Äịa Há»™i đột nhiên phát giác ra Vi Tiểu Bảo mất tÃch Vi Tiểu Bảo, sợ gã gặp nguy hiểm, liá»n hối hả tìm kiếm. Quần hùng há»i ra biết gã dẫn thân binh đến phưá»ng Minh Ngá»c.
Sau Ä‘iá»u tra ra tại Lệ Xuân Viện đã xảy cuá»™c há»—n chiến liá»n tiến mấy và o thì thấy tên thân binh chết nằm lăn dưới đất.
Quần hùng kinh hãi khôn xiết, bây giỠnghe tiếng gã đáp lại mới yên lòng.
Vi Tiểu Bảo đã biết bá»n Huyá»n Trinh, Phong Tế Trung, Phà n Cương, Từ Thiên Xuyên Ä‘á»u là những anh hùng hảo hán trá»ng bá» khà tiết. Nếu há» thấy gã ở trong tình trạng bê bối nà y, tất sinh lòng bất mãn, không chừng há» còn lôi những lá» luáºt gì ở Thiên Äịa Há»™i ra khuyến cáo thì mất cả thể diện, không còn đưá»ng lối hạ đà i.
Vi Tiểu Bảo suy nghÄ© như váºy lại nghe tiếng ngưá»i hô hoán à o à o xô vá» phÃa mình, gã hốt hoảng đứng dáºy buông mà n xuống để che kÃn má»i ngưá»i.
Gã láºt Ä‘áºt dẫm bừa lên ngưá»i khác, vừa buông mà n xong thì bá»n Huyá»n Trinh đã kéo ùa và o phòng. Ngưá»i nà o cÅ©ng tay cầm đèn Ä‘uốc.
Quần hùng ngó ngay thấy Trịnh Khắc Sảng nằm ngất xỉu trước giưá»ng Ä‘á»u la lên má»™t tiếng :
- Ô hay! Lại có ngưá»i gá»i :
- Vi đại nhân! Vi đại nhân! Vi Tiểu Bảo la lên :
- Ta ở trong nà y. Các ngươi không được vén mùng ra.
Má»i ngưá»i nghe rõ tiếng gã Ä‘á»u lá»›n tiếng hoan hô.
Quần hùng ngÆ¡ ngác nhìn nhau, cưá»i thầm nghÄ© bụng :
- Hết thẩy anh em Ä‘á»u lo sốt vó, không ngá» gã ở trong giưá»ng vui thú mây mưa.
Vi Tiểu Bảo ở trên giưá»ng bước xuống, xá» chân và o giầy rồi nói :
- Ta đã dùng kế bắt được mấy tên khâm phạm. Chúng nằm ở trên giưá»ng.
Phen nà y bá»n ta lại láºp nên công lá»›n.
Má»i ngưá»i thấy hắn ăn mặc chỉnh tá», chứ không phải lên giưá»ng dở trò bỉ ổi vá»›i bá»n kỹ nữ Ä‘á»u rất đỗi ngạc nhiên. Quần hùng nghe gã nói câu nà y rất lấy là m kỳ, nhưng ai nấy Ä‘á»u biết gã hà nh động xuất quá»· nháºp thần, nên không tiện há»i nhiá»u.
Vi Tiểu Bảo sai ngưá»i trói Trịnh Khắc Sảng lại, rồi bảo lấy kiệu đưa A Kha vá» hà nh viên.
Äoạn gã dắt mép mùng xuống dưới chăn và hạ lệnh cho mưá»i tên thân binh khiêng cái giưá»ng lá»›n vá» khâm sai hà nh viên.
Tên đội trưởng nói :
- Bẩm đại nhân! Cá»a phòng hẹp quá không thể khiêng giưá»ng ra được.
Vi Tiểu Bảo mắng liá»n :
- Ngươi tháºt ngu quá! Sao không biết phá vách để khiêng ra?
Tên đội trưởng tỉnh ngộ, vâng dạ luôn miệng.
Bá»n thân binh nhất tỠđộng thá»§ láºp tức phá tưá»ng vách Lệ Xuân viện.
Mấy chục ngưá»i lấy mưá»i mấy đòn khiêng kiệu luồn xuống gầm giưá»ng, rồi ghé vai khiêng ra.
Bá»n thân binh khiêng cái giưá»ng lá»›n Ä‘i trên đưá»ng phố thà nh Dương Châu là má»™t chuyện rất ly kỳ. Mấy tên thân binh Ä‘i trước lại cầm biển •Túc tÄ©nh•, •Hồi tỵ• để dẹp đưá»ng. Chuông trống vang trá»i, tiá»n hồ háºu á»§ng. Äoà n quan quân Ä‘i nghênh ngang trên đưá»ng phố.
Trăm há» thà nh Dương Châu ngó thấy Ä‘á»u tấm tắc cho là chuyện kỳ.
A Kha nằm trong chăn không dám nhúc nhÃch. Bây giá» thị đã nháºn rõ những ngưá»i cùng giưá»ng vá»›i mình toà n là đà n bà con gái, má»›i yên tâm má»™t chút. Nhưng thị nghÄ© đến mình nằm trên giưá»ng mà để ngưá»i ta khiêng qua đưá»ng phố là má»™t vu.
hổ thẹn đến cùng cá»±c, thị kéo chăn chùm kÃn cả đầu không dám lên tiếng.
Thân binh khiêng giưá»ng vỠđến trước hà nh viên, cổng viên cÅ©ng nhá» quá không khiêng giưá»ng và o được, nhưng bây giá» tên đội trưởng đã rút kinh nghiệm lần trước hắn không chá» khâm sai đại nhân mở miệng, đã cùng má»i ngưá»i phá cổng để khiêng giưá»ng và o trong hoa sảnh.
Chúng đặt giưá»ng xuống giữa sảnh đưá»ng.
Vi Tiểu Bảo hạ tướng lệnh :
trên giưá»ng toà n là những khâm phạm ngá»— ngược, không phải chuyện tầm thưá»ng. Các tướng lãnh phải hướng dẫn binh sÄ©, kiếm tuốt cung gươm bao vây bốn mặt hoa sảnh.
Gã lại phái bá»n Từ Thiên Xuyên luân lưu canh gác trên nóc nhà đỠphòng bá»n Cao Tôn Giả đến cướp tù.
Binh tướng canh gác bốn mặt nhà hoa sảnh rất đông, nhưng trong sảnh đưá»ng chỉ có má»™t cái giưá»ng lá»›n và má»™t mình Vi Tiểu Bảo.
Gã nghĩ thầm :
- Vừa rồi ở Lệ Xuân viện mình gặp cÆ¡ há»™i tốt như váºy mà má»›i ôm cô vợ được má»™t cái. Tháºt là đáng tiếc. Chi bằng bây giá» ta lại chui và o chăn, hát khúc "Tháºp bát mô".
Bất giác gã khẽ cất tiếng hát :
"Má»™t ta sá», hai ta sá», Sá» ngay được cô em " Gã vừa hét vừa vén mùng sá» và o trong chăn.
Äá»™t nhiên bÃm tóc gã bị siết lại, cổ há»ng Ä‘au không hát được nữa. Gã bi.
ngưá»i nắm lấy bÃm tóc kéo lên. Ngưá»i nà y còn dùng tay trái bóp và o cổ gã.
Vi Tiểu Bảo nhìn lại thì chÃnh là Hồng phu nhân.
Nguyên cách má»™t thá»i gian khá lâu. Mê Xuân tá»u nhạt dần, Hồng phu nhân, Mao Äông Châu, Phương Di và Má»™c Kiếm Bình là bốn ngưá»i tỉnh lại rồi.
Song Nhi và Tăng Nhu bị điểm huyệt lúc trước, cũng tự mình dần dần giải khai.
Nhưng giưá»ng lá»›n khiêng qua các đưá»ng phố thà nh Dương Châu mà xung quanh rất đông binh tướng canh gác, nên cả bảy ngưá»i trên giưá»ng Ä‘á»u không dám nhúc nhÃch.
Bây giá» Vi Tiểu Bảo lần mò lên giưá»ng định hưởng diá»…m phúc ôn nhu liá»n bi.
Hồng phu nhân nắm lấy.
Hồng phu nhân nét mặt tá»±a như cưá»i mà không phải cưá»i. Mụ khẽ quát:
- Tiểu Bảo! Ngươi tháºt là lá»›n máºt! Dám trêu ghẹo cả lão nương ư?
Vi Tiểu Bảo sợ hết hồn, là m bá»™ tươi cưá»i đáp :
- Thưa phu nhân! Thuá»™c hạ đối vá»›i phu nhân có Ä‘iá»u gì phạm pháp đâu? Y phục trên mình phu nhân hãy còn nguyên. Thuá»™c ha... thuá»™c hạ không dám vô lá»…...
Hồng phu nhân há»i :
- Ngươi vừa hát khúc tiểu Ä‘iệu gì váºy?
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Äó là câu hát nhăng trong kỹ viện mà thuá»™c hạ đã nghe được. Xin phu nhân đừng lấy là m chuyện tháºt.
Chuyến nà y Hồng phu nhân vâng lệnh giáo chá»§ Ä‘em bá»n Mao Äông Châu, Phương Di, Má»™c Kiếm Bình và lục Cao Hiên cùng Cao, á»§y Nhị tôn giả trá hình kỹ nữ và qui nô định để bắt sống Vi Tiểu Bảo đưa đến Vân Nam cho Ngô Tam Quế.
Há» chắc mẩm bắt được Vi Tiểu Bảo là có thể cùng tiểu hoà ng đế mở cuá»™c đà m phán bằng cách tẩu mã hoán tướng đổi lấy Ngô ứng Hùng vá».
Không ngá» má»i ngưá»i uống phải mê tá»u ở Lệ Xuân viện rồi bốn ngưá»i đà n bà bị bắt.
Bây giá» Hồng phu nhân tuy kiá»m chế được Vi Tiểu Bảo, nhưng còn e gã vừa Ä‘iá»u binh khiển tướng, bốn mặt phòng thá»§ nghiêm ngặt. Nếu cứ xông bừa ra cÅ©ng không thể trốn thoát. Chỉ còn cách uy hiếp Vi Tiểu Bảo khiến cho bá»™ thuá»™c cá»§a gã không dám động thá»§.
Hồng phu nhân khẽ há»i :
- Ngươi muốn chết hay muốn sống?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Thuá»™c hạ là Bạch Long sứ, kÃnh chúc phu nhân cùng giáo chá»§ vinh hưởng tiên phúc, thá» dữ thiên tá». Phu nhân ra hiệu lệnh, thuá»™c hạ xin kÃnh cẩn tuân theo.
Hồng phu nhân chẳng ngá» Vi Tiểu Bảo còn nhá»› đến Bạch Long sứ cá»§a Bạch Long giáo, nhưng gã nằm trong cùng má»™t giưá»ng vá»›i mụ mà , gã nói câu nà y vá»›i ve?
mặt trâng tráo, chứ thá»±c không có ý kÃnh cẩn, mụ tá»± nhá»§ :
- Bất luáºn gã thá»±c tâm hay giả vá», Ä‘iá»u khiến yếu lúc nà y là ta hãy tìm cách thoát hiểm rồi sẽ tÃnh.
Mụ liá»n nói :
- Trước hết ngươi hãy ra lệnh triệt bá» binh tướng canh gác bốn mặt sảnh đưá»ng.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- ÄÆ°á»£c lắm! Vụ nà y chẳng khó khăn gì. Xin phu nhân buông tay cho thuá»™c ha.
ra ngoà i phát lệnh.
Hồng phu nhân nói :
- Ngươi phải ở yên đây mà truyá»n lệnh.
Vi Tiểu Bảo không sao được đà nh lớn tiếng hô :
- Hỡi các vị đương sai ở ngoà i sảnh đưá»ng! Các vị Tổng đốc! Tuần phá»§! Binh bá»™ thượng thÆ¡! Há»™ bá»™ thượng thÆ¡! Hãy nghe đây. Hết thẩy binh hãy lui hết, không ai được dùng lại ở đây.
Hồng phu nhân liá»n giá»±t bÃm tóc gã quát :
- Sao lại binh bộ thượng thở Hộ bộ thượng thơ! Phải chăng ngươi muốn nói nhăng nói cà n?
Dứt lá»i mụ lại giáºt mạnh má»™t cái.
Vi Tiểu bảo chỉ chá» mụ dá»±t hai cái, liá»n lá»›n tiếng la :
- Úi chao! Äau chết thuá»™c hạ rồi! Bên ngoà i các quan binh nghe Vi Tiểu Bảo la những gì Tổng đốc, Thượng thÆ¡, đã sinh lòng ngá» vá»±c, sau lại thấy gã lá»›n tiếng kêu Ä‘au liá»n biết là có chuyện. Mấy chục nhân thá»§ tay cầm Ä‘ao thương vá»™i chạy và o sảnh đưá»ng đồng thanh há»i :
- Khâm sai đại nhân! Có chuyện gì váºy?
Vi Tiểu Bảo cố ý ấp a ấp úng la lên :
- Không... không có chi cả. Trá»i Æ¡i! Má má Æ¡i! Các quan tướng nhìn nhau, không biết nên là m thế nà o?
Hồng phu nhân giáºn quá giÆ¡ tay lên tát gã "bốp bốp" tháºt mạnh.
Vi Tiểu Bảo kêu rú lên :
- Má má Æ¡i! Äừng đánh con nữa! Nguyên gã kêu Hồng phu nhân bằng má má là có ý thóa mạ mụ là gái Ä‘iếm.
Hồng phu nhân tuy không hiểu ná»™i tình ngoắt ngoéo, nhưng thấy gã trÆ¡ trẽn như váºy, trong lòng cà ng phẫn ná»™, giÆ¡ tay lên toan đánh nữa thì đột nhiên huyệt Thiên tôn là huyệt Thần đưá»ng sau bả vai Ä‘au nhói. Cánh tay phải mụ má»m nhÅ©n rồi rụ xuống! Mụ đã bị ngưá»i ta Ä‘iểm huyệt.
Hồng phu nhân giáºt mình kinh hãi, quay lại toan nhìn ai đã hạ thá»§, nhưng thấy trên giưá»ng, ngoà i Vi Tiểu Bảo và mình, còn sáu ngưá»i đà n bà nằm xúm xÃt cả đó, bất luáºn là ai cÅ©ng có thể Ä‘iểm huyệt mụ được, nhưng ngưá»i nằm gần mụ nhất là Phương Di.
Hồng phu nhân cưá»i lạt nói :
- Bản lãnh của ngươi khá đấy! Mụ đưa tay trái ra định điểm lẹ và o mắt cô.
Phương Di vội la lên :
- Không phải thuộc hạ.
Äồng thá»i cô quay đầu Ä‘i né tránh.
Hồng phu nhân toan tấn công nữa thì bị ngưá»i ở đà ng sau dang hai tay ra ôm chặt lấy cánh tay trái mụ.
Ngưá»i nà y chÃnh là Má»™c Kiếm Bình. Nà ng la lên :
- Xin đừng đả thương sư tỷ của thuộc hạ.
Mao Äông Châu phóng chưởng đánh chát má»™t cái và o mÅ©i Má»™c Kiếm Bình là m cho đổ máu ra.
May mà ná»™i lá»±c Mao Äông Châu chỉ còn lại hai thà nh, không thì phát chưởng cá»§a mụ là m cho nà ng phải uổng mạng.
Phương Di thấy sư muá»™i vì cứu mình mà bị đả thương, cô chẳng thể nằm yên, liên đưa tay lên gạt phát chưởng thứ hai cá»§a Mao Äông Châu.
A Kha thấy bốn ngưá»i đánh loạn xà ngầu liá»n trở mình toan bước xuống.
Vi Tiểu Bảo vá»™n nÃu chân cô lại la lên :
- Äừng Ä‘i! A Kha vừa hết sức cá»±a mạnh vừa quát lên :
- Buông ta ra! Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Chúng ta chưa động phòng hoa chúc thì buông nà ng thế nà o được?
A Kha nóng nẩy xoay mình phóng quyá»n đánh tá»›i.
Vi Tiểu Bảo né tránh. Thoi quyá»n cá»§a A Kha đánh trúng và o má Tăng Nhu đánh "bốp" má»™t cái.
Tăng Nhu quát há»i :
- Sao ngươi lại đánh ta?
A Kha đáp :
- Xin lỗi... úi chao! Thị bị Phương Di phóng chưởng đánh trúng.
Thế là những ngưá»i nằm trên giưá»ng đánh nhau túi bụi.
Vi Tiểu Bảo cả mừng, miệng lẩm bẩm :
- Thế nà y là thiên hạ loạn to rồi. Quần hùng... à quên, quần thư hỗn chiến.
Gã toan nhân lúc nước đục mò cá thì đột nhiên mấy tiếng rắc rắc và ng lên.
Cái giưá»ng độ sáºp xuống.
Tám ngưá»i trên giưá»ng, ngưá»i nỠđè lên tay ngưá»i kia, ngưá»i kia đè lên đùi ngượi ná». Bảy ngưá»i đà n bà thét lên lanh lảnh, chẳng còn tráºt tá»± gì nữa.
Các quan tướng thấy tình cảnh rối loạn xà ngầu, ai cũng trợn mắt há miệng.
Vi Tiểu Bảo thÃch chà nổi lên trà ng cưá»i ha hả. Gã toan ở giữa đám ngưá»i bò ra ngoà i, nhưng chân trái không biết bị ai nắm chặt. Gã lá»›n tiếng la:
- Các vị buông ta ra! Gã lại quay ra hô :
- Các vị tướng quan! Hãy lôi dùm bảy cô vợ lá»›n, vợ nhá» cá»§a ta ra! Các quan tướng đứng chung quanh giưá»ng, nhưng chẳng má»™t ai dám động thá»§.
Trong bảy ngưá»i đà n bà thì Song Nhi và Tăng Nhu dừng tay trước tiên. Hai cô đứng dáºy, nhưng bảy ngưá»i chùm dúm vá»›i nhau khó lòng thoát ra được. Chân tay ngưá»i ná» bị ngưá»i kia nắm giữ, trong lúc nhất thá»i gỡ không ra.
Vi Tiểu Bảo chá» và o Mao Äông Châu nói :
- Mụ Ä‘iếm già nà y là má»™t tên khâm phạm, các ngươi phải tháºn trá»ng chá»› đê?
mụ trốn mất.
Các binh tướng Ä‘á»u lấy là m kỳ nghÄ© thầm :
- Y vừa tuyên bố bảy ngưá»i nà y là vợ lá»›n, vợ nhá» cá»§a y, sao má»™t ngưá»i lại là khâm phạm?
Tuy há» nghÄ© váºy nhưng không dám há»i.
Má»™t ngưá»i cầm dao chà và o Mao Äông Châu để mấy ngưá»i khác lôi mụ ra. Hai tiếng lách cách vang lên! Mụ bị khóa tay rồi.
Vi Tiểu Bảo lại trỠvà o Hồng phu nhân nói :
- Phu nhân đây là thượng cấp của ta nhưng các ngươi cũng khóa tay lại.
Chúng tướng lại một phen kinh dị, nhưng cũng vâng lệnh khóa tay Hồng phu nhân.
Hồng phu nhân tuy bản lãnh cao cưá»ng nhưng đã bị Song Nhi Ä‘iểm huyệt, ná»a ngưá»i tê dại, không thể phản kháng được.
Bây giá» Song Nhi và Tăng Nhu má»›i lồm cồm bò dáºy. Các cô nghÄ© đến những chuyện xảy ra đêm qua vừa thẹn đỠmặt lên lại vừa tức cưá»i.
Vi Tiểu Bảo trỠvà o Phương Di nói :
- Cô nà y là đại tiểu lão bà của ta.
Äoạn gã trá» và o Má»™c Kiếm Bình nói tiếp :
- Y là tiểu tiểu cá»§a lão bà tạ Äại tiểu lão bà phải khóa tay lại, còn tiểu lão bà thì không cần.
Chúng tướng liá»n khóa tay Phương Dị Khâm sai đại nhân không ngá»›t thốt ra những Ä‘iá»u quái dị, há» nghe nhiá»u quá rồi bây giá» cÅ©ng không lấy thế là m kỳ nữa.
Hiện tại chỉ còn một mình A Kha ngồi dưới đất. Cô đầu tóc rũ rượi, quần áo lôi thôi, lốc thốc mà lại mặc y phục đà n ông, nhưng tướng mạo xinh đẹp vô cùng.
Các binh tướng vừa ngó thấy cô Ä‘á»u nghÄ© bụng :
- Trong các bà vợ lớn, vợ nhỠcủa khâm sai đại nhân thì bà nà y đẹp nhất.
Vi Tiểu Bảo lại há»i tiếp :
- Cô là nguyên phối phu nhân cá»§a ta có minh môi chÃnh thức đà ng hoà ng. Äê?
ta lại đỡ cô dáºy.
Gã tiến lại gần hai bước nói :
- Xin nương tá» dáºy Ä‘i.
Gã vừa nói vừa đưa tay toan đỡ cô.
Bá»—ng nghe đánh "bốp" má»™t tiếng! Khâm sai đại nhân bị A Kha đánh má»™t cái bạt tai tháºt mạnh. Cô tát gã rồi cúi đầu xuống vừa khóc vừa nói :
- Ngươi khinh miệt ta thế nà y thì thà giết ta đi còn hơn. Ta... ta chẳng thà chịu chết, chứ nhất quyết không lấy ngươi.
Các tướng ngÆ¡ ngác nhìn nhau, chẳng ai là không ngạc nhiên. Khâm sai đại nhân phải ăn đòn trước mặt má»i ngưá»i là các quan tướng bảo vệ bất lá»±c, hết thẩy Ä‘á»u khiếm khuyết chức vụ. Khốn ná»—i kẻ kẻ ra tay kẻ ra tay đánh khâm sai lại là nguyên phối phu nhân cá»§a y, không ai dám bước và o can ngăn. Chúng chỉ đứng ngoà i quát tháo mấy tiếng tá» ra hà nh động cá»§a A Kha chẳng chòn thể thống gì nữa, chứ chẳng biết là m thể nà o.
Vi Tiểu Bảo vừa tay lên lên xoa xuýt bên má bị đánh, vừa cưá»i nói :
- Ta giết nương tỠthế nà o được? Nương tỠbất tất phải nóng nẩy, ta chỉ cần hạ sát Trịnh công tỠlà xong.
Rồi gã lá»›n tiếng há»i :
- Gã con trai bị bắt ở Lệ Xuân viện để đâu rồi?
Má»™t tên tá lÃnh đáp :
- Trình đô thống! Bá»n tiểu tướng đã khóa chân tay thằng lá»i đó lại và giao cho ngưá»i canh giữ.
Vi Tiểu Bảo nói :
- ÄÆ°á»£c lắm! Nếu hắn trốn chạy thì các ngươi chặt chân trái hắn Ä‘i, sau đó sẽ chặt nốt chân phải.
A Kha kinh hãi la lên :
- Äừng... đừng chặt chân y... Y không trốn đâu.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Nương tá» mà chạy trốn ta sẽ chặt đứt hai tay Trịnh công tá».
Gã đảo mắt nhìn bá»n Phương Di, Má»™c Kiếm Bình nói tiếp :
- Äại tiểu lão bà , tiểu tiểu lão bà trốn chạy, ta cắt đến tai mÅ©i Trịnh công tá».
A Kha há»i :
- Những cô nà y... có liên can gì đến Trịnh công t� Tại sao ngươi cũng đổ tội lên đầu y?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Liên can lắm chứ! Những cô vợ ta đây Ä‘á»u nguyện thẹn hoa nhưá»ng mà Trịnh công tá» là con quá»· háo sắc. Hắn ngó thấy mặt tất nhiên ná»—i lòng hươu dạ vượn.
A Kha bụng bảo dạ :
- Những cái đó đâu phải là lý do chÃnh đáng để buá»™c tá»™i ngưá»i ta.
Nhưng cô thấy Vi Tiểu Bảo chẳng đếm xỉa gì đến đạo lý, cô nói nữa chẳng bằng vô dụng. Trong dạ bồn chồn cô lại khóc òa lên.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Những ngưá»i đà n bà bị khoá tay hãy Ä‘em ra ngoà i kia và phải canh giữ cẩn tháºn. Muốn chắc hÆ¡n nữa khóa cả chân há» lại.
Gã sai trù phòng bà y tiệc và bảo mấy cô :
- Những cô không bị khoá tay ở lại đây bồi tiệc cùng ta.
A Kha vội nói :
- Ta... ta không thèm bồi rượu ngươi. Ngươi bảo chúng khóa tay ta lại.
Tăng nhu không nói ná»a lá»i, cúi đầu Ä‘i ra.
Vi Tiểu Bảo vá»™i há»i :
- Ô hay! Cô đi đâu đấy?
Tăng Nhu không nhịn được, quay lại đáp :
- Ngươi... ngươi là kẻ mặt dà y, ta không muốn nhìn mặt nữa.