Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #191  
Old 02-06-2008, 01:30 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 190


Tam tiếu nhân duyên cửu mỹ hồ

Hai ngón tay của Tang Kết điểm ra nhưng mới làm cho một mình ủy Tôn Giả té nhào, còn Cao Tôn Giả chỉ khẽ rên một tiếng rồi hắn tung chưởng đánh xuống đầu Tang Kết.
Tang Kết giật mình, nghĩ thầm :
- Công phu "Lưỡng chỉ thiá»n" cá»§a ta phóng ra hai bên là má»™t môn võ công thiên hạ vô song. Từ ngày mưá»i đầu ngón tay cá»§a ta bị trúng độc phải chặt Ä‘i má»™t Ä‘oạn Ä‘iểm trúng vào mình địch nhân, luồng lá»±c đạo so vá»›i ngày trước còn mãnh liệt hÆ¡n mấy phần. Bây giá» hiển nhiên ta đã Ä‘iểm vào huyệt đạo trên lưng lão mập ú này, mà sao dưá»ng như hắn không việc gì? Chẳng lẽ hắn cÅ©ng như Vi Tiểu Bảo đã luyện được thành môn "Kim cương há»™ thế thần công"?
Thá»±c ra Cao Tôn Giả cÅ©ng như Vi Tiểu Bảo cả hai ngưá»i chẳng ai luyện thành môn "Kim cương há»™ thế thần công". Vi Tiểu Bảo vì trong mình mặc tấm bảo y hô.
thân nên đao thương chém không vào trong. Còn Cao Tôn Giả dưới bàn chân đã kê cao lên gần một thước.
Tang Kết tưởng hắn thân thể cao lớn và điểm trúng huyệt đạo trên lưng hắn rồi mà thực ra chỗ bị điểm trúng lại ở vỠđùi.
Cao Tôn Gả bị Ä‘iá»m chỉ Ä‘au đớn má»™t lúc, huyệt đạo chưa bị phong tá»a.
Lúc này Lục Cao Hiên Ä‘ang chiến đấu vá»›i Cát NhÄ© Äan. ả kỹ nữ mặt đầy vết sẹo đánh nhau vá»›i A Kỳ. Ngoài ra má»™t tên kỹ nữ nhảy xổ vá» phía Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo cưá»i há»i :
- Ngươi phát điên rồi chăng? Bộ mặt khủng khiếp, thái độ hung hăng của ngươi thì đã làm gì?
Nhưng gã ngó thấy mưá»i đầu ngón tay cá»§a kỹ nữ khoằm khoằm chụp tá»›i, uy thế rất mãnh liệt, trong lòng không khá»i kinh hãi. Gã hốt hoảng chui đầu vào gầm bàn rồi thò tay ra đẩy chân kỹ nữ má»™t cái thật mạnh.
ả kỹ nữ nầy đã uống Mê Xuân tá»­u, chất độc Ä‘ang phát tác. Äầu óc thị mê muá»™i rồi lại bị Vi Tiểu Bảo đẩy má»™t cái, thị không đứng vững được. Ngưá»i thị lảo đảo rồi ngã lăn ra.
Tiếp theo cả ba ả kỹ nữ kia cũng lục tục té xuống, mê man bất tỉnh, không dậy được nữa.
Cao Tôn Giả tỷ đấu với Tang Kết được mấy chiêu vì hắn kê chân cao quá nên cử động mỗi lúc kém phần linh hoạt.
Tang Kết dưá»ng như đã hìn ra chá»— sÆ¡ hở cá»§a đối phương, hắn vận kình lá»±c xuống hai chân đá mạnh má»™t phát vào giữa hai cẳng bên địch bật lên hai tiếng kêu rắc rắc. Äế chân cá»§a Cao Tôn Giả bị gãy rồi.
Tang Kết liá»n cất tiếng thóa mạ :
- Ta tưởng ngươi là con ngưá»i khôi ngô, té ra chỉ là má»™t tên lùn tịt.
Cao Tôn Giả bản tính nóng nẩy, nghe đối phương thóa mạ không nhịn được, tức giận quát :
- Trước kia lão gia còn cao hÆ¡n ngươi nữa, nhưng lão gia thích trở thành ngưá»i thấp. Cái đó có liên quan gì đến ngươi?
Tang Kết bật lên tràng cưá»i ha hả.
Hai ngưá»i tuy miệng nói và tay vẫn ra chiêu, không dừng lại má»™t chút nào. Ca?
hai bên Ä‘á»u là những tay hảo thá»§ vá» võ há»c, nên sau khi trao đổi mấy chiêu đã biết tài nhau và trong lòng ngấm ngầm khâm phục nhau.
Tang Kết lẩm bẩm :
- Dưới trướng Ngô Tam Quế mà cũng có cả tên vệ sĩ lùn tịt mập ú này.
Cao Tôn Giả nghĩ thầm :
- Thằng cha này tuy võ công cao cưá»ng nhưng chịu làm chó săn cho tên tiểu quá»· Vi Tiểu Bảo thì cÅ©ng chỉ là hạng đê tiện.
Bên kia Cát NhÄ© Äan má»›i đánh mấy chiêu đã kém thế, hiển nhiên không địch nổi Lục Cao Hiên. May mà Lục Co Hiên đã uống ná»­a chung Mã Xuân tá»­u, chân tay cá»­ động không được linh hoạt, thành ra trong nhất thá»i chưa hạ đối phương được ngay.
A Kỳ thấy ả kỹ nữ chiến đấu vá»›i mình bằng những chiêu thức rất tinh nhuệ, cô không dám coi thưá»ng. Nhưng ả kỹ nữ má»›i sá»­ dụng được mấy chiêu rồi ngất xỉu té xuống. A Kỳ trong lòng rất đỗi ngạc nhiên, chẳng hiểu ra làm sao. Cô quay lại nhìn Cát NhÄ© Äan Ä‘ang đánh nhau vá»›i Lục Cao Hiên cứ phải lùi hoài. Hiển nhiên tình lang cá»§a cô không phải là đối thá»§ cá»§a tên giả qui nô kia, cô vá»™n sấn lại giúp sức.
Lục Cao Hiên bá»—ng thấy trước mắt tối sầm lại. Ngưá»i hắn lảo đảo mấy cái. Hắn cảm giác bị địch nhân phóng chưởng trúng ngá»±c mình, song luồng lá»±c đạo không mãnh liệt.
Hắn nhắm mắt lại đưa hai tay ra gạt hai cánh tay đối phương. Äồng thá»i hai ngón tay trá» Ä‘iểm vào dưới nách địch nhân. Chiêu này kêu bằng "Song long thu?
thá»§y" trong quyá»n thuật.
A Kỳ hiển nhiên đã phóng chưởng trúng vào ngá»±c địch nhân không ngá» công lá»±c cá»§a cô còn kém đối phương xa quá, chẳng những không đả thương được địch nhân mà còn bị song chỉ Ä‘iểm trúng vào dưới nách. Lập tức ngưá»i cô nhá»§n ra, từ từ té xuống.
A Kỳ Ä‘ang bồn chồn trong dạ, bá»—ng thấy Lục Cao Hiên đột nhiên lảo đảo té xuống. Ngưá»i cô ngã xuống sau nên nằm trên lưng hắn.
Lục Cao Hiên biến thành cái đệm của cô.
Cát NhÄ© Äan la hoảng :
- A Kỳ! A Kỳ! Cô nương làm sao vậy?
Bất thình lình Cao Tôn Giả đứng phắt dậy phóng quyá»n đánh trúng trá»±c Cát NhÄ© Äan hất hắn lùi lại xa hÆ¡n trượng.
Binh má»™t tiếng vang lên. Lưng Cát NhÄ© Äan bị đập mạnh vào tưá»ng.
Nguyên trong bá»n ngưá»i ở đảo Thần Long tá»›i đây thì Cao, á»§y nhị tôn giả là hai nhân vật võ công cao cưá»ng nhất. Ná»™i lá»±c chúng thâm hậu vô cùng. Tuy chúng đã uống phải Mê Xuân tá»­u, nhưng thứ rượu này bất quá chế bằng thứ thuốc mê rất tầm thưá»ng ở nÆ¡i kỹ viện, chứ chẳng có gì mãnh liệt, chỉ làm cho hai lão choáng váng và vẫn còn gắng gượng chống đỡ được.
Lúc này cặp mắt Cao Tôn Giả nhìn phía trước chỉ thấy má»™t đám trắng lá» má».
Hình ảnh Tang Kết chập chá»n trông không rõ lắm. Hắn vung tay đánh ra Ä‘á»u bi.
Tang Kết né tránh má»™t cách dá»… dàng. Còn chính hắn thì bên vai trái và má bên phải liên tiếp bị trúng hai quyá»n khá nặng.
Quyá»n lá»±c cá»§a Tang Kết cá»±c kỳ trầm trá»ng. Cao Tôn Giả tuy thịt bắp da dày cÅ©ng không chịu nổi, hắn thét lên be be, xoay mình đánh ra cá»­a cướp đưá»ng chạy trốn.
Cát NhÄ© Äan bị á»§y Tôn Giả hất mạnh vào tưá»ng, lưng Ä‘au ê ẩm, tưởng chừng bị gãy xương sống.
Y Ä‘ang khiếp vía bá»—ng thấy địch nhân tay trái vịn vào bàn, mắt nhắm lại. Tay mặt hắn không ngá»›t khoa lên ở trước ngá»±c, tá»±a hồ sợ ngưá»i tập kích.
Cát NhÄ© Äan thấy có thá»i cÆ¡ liá»n nhảy xổ lại vung cước đá mạnh vào đít á»§y Tôn Giả.
á»§y Tôn Giả thét lên má»™t tiếng, xoay tay trái nắm lấy trước ngá»±c Cát NhÄ© Äan, nhấc bổng ngưá»i y lên.
Tang Kết vội nhảy tới cứu bạn.
á»§y Tôn Giả mở bừng mắt ra. Ngưá»i hắn lảo đảo mấy cái, tay vẫn nắm Cát NhÄ© Äan chạy ra ngoài Cam Lá»™ sảnh, nhảy vá»t lên đầu tưá»ng.
Tuy hắn uống Mê Xuân tá»­u, thần trí mê man, nhưng võ công hắn vào hạng rất cao thâm. Tay hắn nắm giữ thân hình to lá»›n cá»§a Cát NhÄ© Äan mà chạy nhảy vẫn cá»±c kỳ mau lẹ, nhẹ nhàng.
Tang Kết thét lên :
- Ngươi muốn tốt thì buông ngưá»i xuống.
Lão vừa quát vừa co giò chạy ra cửa nhảy lên nóc nhà rượt theo.
Những ngưá»i trong sảnh đưá»ng chỉ còn nghe tiếng quát tháo má»—i lúc má»™t xa.
Vi Tiểu Bảo ở gầm bàn nhìn ra thấy dưới đất má»™t đống ngưá»i nằm ngổn ngang. Song nhi và Tăng nhu nằm sóng sượt trong nóc nhà. Bốn tên kỹ nữ nằm lên ká»nh dưới đất mê man bất tỉnh.
Trịnh Khắc Sảng nguyên trước ngồi gục xuống bàn, sau xảy cuộc đánh nhau loạn xạ làm cho ghế đổ, gã rớt xuống gầm bàn.
A Kỳ té nằm trên mình Lục Cao Hiên.
Bấy nhiêu ngưá»i Ä‘á»u nằm yên không nhúc nhích. Ngưá»i thì bị Ä‘iểm huyệt, ke?
thì bị Mê Xuân tá»­u làm cho mê man. Hết thẩy Ä‘á»u như ngưá»i chết cả má»™t lượt.
Vi Tiểu Bảo rất quan tâm đến Song Nhi, vội lại nâng đỡ thị dậy. Gã thấy thi.
cặp mắt chuyển động, hô hấp như thưá»ng, đã yên tâm được má»™t phần, nhưng gã không biết giải khai huyệt đạo.
Thá»§ pháp Ä‘iểm huyệt cá»§a Tang Kết cÅ©ng như cá»§a á»§y Tôn Giả Ä‘á»u có chá»— đặc biệt độc đáo. Ngay á»§y Tôn Giả cÅ©ng không biết cách giải khai huyệt đạo cho những ngưá»i bị Tang Kết Ä‘iểm và ngược lại. Tang kết cÅ©ng không thể giải khai được huyệt đạo do á»§y Tôn Giả Ä‘iểm trúng.
Vi Tiểu Bảo dĩ nhiên chẳng có biện pháp nào, gã dương mắt lên nhìn Song Nhi, Tăng Nhu và A Kỳ, chẳng biết làm thế nào, đành là thúc thủ vô sách.
Vi Tiểu Bảo đỡ ba ngưá»i ngồi lên ghế và bảo dạ :
- Các cô đừng sợ gì hết. Cao Tôn Giả và ủy Tôn Giả đã uống phải Mê Xuân tửu mà bây giỠchúng chạy trốn rồi. Tang Kết đại Lạt Ma đang rượt theo. Dĩ nhiên chúng chẳng thể thế nào đánh lại nhà sư Tây Tạng đó.
Gã chợt ngó thấy Lục Cao Hiên Ä‘ang nằm dưới đất bá»—ng cá»­ động chân tay, liá»n tá»± nhá»§ :
- Thằng cha này nội công cũng ghê gớm lắm. Hắn mà tỉnh lại thì khó bỠđối phó. Ta phải tìm cách làm cho gã hôn mê thật lâu.
Gã liá»n chạy vào phòng mẫu thân thì thấy Vi Xuân Phương nằm lăn ở cạnh giưá»ng. Gã giật mình kinh hãi vá»™i đỡ bà dậy thì thấy ngưá»i bà má»m nhÅ©n, nhưng hÆ¡i thở Ä‘á»u đặn, trái tim vẫn đập như thưá»ng. Gã Ä‘oán biết bà bị bá»n ngưá»i Thần Long Giáo Ä‘iểm huyệt. Gã còn Ä‘oán ra bao nhiêu qui nô cùng gái Ä‘iếm trong Lê.
Xuân viện Ä‘á»u khóng tránh khá»i tình trạng này.
Gã tự nhủ :
- Mẫu thân ta chỉ bị điểm huyệt thì sau mấy giỠlà tự nhiên giải khai được, ta bất tất phải quan tâm.
Gã liá»n trèo lên giưá»ng thò vào chăn lấy ná»­a bình lá»›n Mê Xuân tá»­u mà gã đã giấu vào đó từ trước.
Vi Tiểu Bảo trở ra Cam Lộ sảnh, rót một chung rượu thuốc, đổ vào miệng Lục Cao Hiên.
Gã lại lắng tai nghe, vẫn chẳng thấy chút thanh âm nào cá»§a Cao á»§y nhị Tôn giả, hoặc Tang Kết và Cát NhÄ© Äan trở vá», liá»n nghÄ© bụng :
- Âu là ta nhân cÆ¡ há»™i này để Ä‘iá»u tra xem mấy tên Ä‘iếm giả kia là những nhân vật nào?
Gã tự nhủ :
- Trong đám này có má»™t cô đã đưa mắt ra hiệu cho ta, dưá»i như là để ta lưu tâm đến. Cô là ngưá»i có lương tâm mà ta chưa hiểu là ai?
Gã liá»n chạy đến bên kỹ nữ giả đó để bóc lá»›p thuốc cải trang, lá»›p bùn đất và tro than rá»›t xuống rồi để lá»™ khuôn mặt xinh xinh, lau sạch Ä‘i, nước da trắng nõn.
Vi Tiểu Bảo nhìn rõ mừng quá, không nhịn được bật tiếng hoan hộ Nguyên kỹ nữ giả là Tiểu Quận chúa Mộc Kiếm Bình.
Vi Tiểu Bảo khẽ cúi xuống hôn cô một cái rồi nói :
- Cô đối vá»›i ta còn có lương tâm. Chắc cô bị bá»n há» bức bách mà phải hại đến ta.
Äá»™t nhiên trống ngá»±c đánh thình thình, gã tá»± há»i :
- Còn ba gái điếm giả kia là ai? Phương cô nương ở trong đám này phải không? Con đượi đó lúc nào cũng nghĩ cách hại tạ Lần này mà y không ở đây thì thật là quái lạ.
Gã nghĩ tới Phương Di vừa cảm thấy êm ái vừa tức mình :
- Vi Tiểu Bảo nhìn kỹ ba ngưá»i kia thấy má»™t cô mặt vàng á»­ng, thân hình mảnh dẻ, gã Ä‘oán đó là Phương Di, liá»n đưa tay bóc lá»›p thuốc hóa trang trên mặt coi.
Bụi đất rá»›t xuống, má»™t khuôn mặt cá»±c kỳ diá»…m lệ lá»™ ra, xinh đẹp hÆ¡n Phương Di nhiá»u. Ngưá»i này còn lá»›n hÆ¡n Phương Di đến chục tuổi mụ chính là Hồng Giáo chá»§ phu nhân.
Hồng phu nhân say sưa hai má ửng hồng như bông hoa đào, nước da bóng bảy tựa hồ sắp chảy nước.
Vi Tiểu Bảo thấy ngưá»i đẹp không khá»i rạo rá»±c trong lòng. Trước nay gã không dám cá»­ động khinh bạc mà chỉ nhìn mụ bằng cặp mắt say đắm. Bây giá» gã thấy mụ say mèm không biết gì nữa, liá»n tá»± nhá»§ :
- Äây thật là má»™t cÆ¡ há»™i ngàn năm má»™t thưở.
Vi Tiểu Bảo đưa tay ra vuốt má Hồng phu nhân má»™t cái, gã thấy mụ hai mắt nhắm nghiá»n, hôn mê chẳng biết gì hết, trong lòng rạo rá»±c, trống ngá»±c đánh thình thình. Gã lại vuốt má bên kia má»™t cái.
Lúc gã quay lại ngó thấy hai ả kỹ nữ giả kia Ä‘á»u thân mình mập ú, quyết chẳng phải Phương Di.
Trong hai ả này thì một ả lúc trước đã giả làm mụ chủ.
Vi Tiểu Bảo cầm hồ rót một chút rượu vào mặt mụ rồi kéo áo lên lau sạch lớp thuốc hoá trang để lộ chân tướng, thì ra chính là giả Thái hậu.
Vi Tiểu Bảo mừng rỡ vô cùng, bụng bảo dạ :
- Chuyến này thật ta đã lập nên công lá»›n. Hoàng Thượng và Thái hậu Ä‘á»u mong ta bắt được mụ Ä‘iếm già đưa vá» cho các vị rá»­a hận ta đã nghÄ© trăm phương ngàn kế mà thá»§y chung không sao tìm ra mụ. Ai ngỠđêm nay mụ tá»± dẫn xác đến Lệ Xuân viện làm gái Ä‘iếm già. Trước nay ta vẫn kêu mụ bằng "Mụ Ä‘iếm già", thật là thần cô diệu toán, tiên kiến sáng suốt chẳng kém gì Ä‘á»i.
Vi Tiểu Bảo lại lau chùi lá»›p thuốc hóa trang trên mặt ngưá»i kỹ nữ giả thứ tư.
Lúc ả này lộ chân tướng thì chính là Phương Di.
Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi tá»± há»i :
- Tại sao ngưá»i nàng lại to lá»›n thế này? Chẳng lẽ nàng tư thông vá»›i kẻ khác mà mang thai rồi? Trá»i Æ¡i! Thế là gái Ä‘iếm giả thành gái Ä‘iếm thật. Còn Vi Tiểu Bảo lại biến thành con rùa Ä‘en.
Gã luồn tay vào trong áo thị, nhưng chỗ tay gã đụng vào chẳng phải là da thịt, gã lôi ra một cái gối đầu.
Nguyên Phương Di đã ở vá»›i Vi Tiểu Bảo lâu ngày, tuy ả đồ mặt cải trang mà vẫn sợ thân hình bé nhá» có thể khiến gã phát giác, nên thị lấy chiếc gối đầu độn vào bụng khiến cho khổ ngưá»i cÅ©ng khác hẳn.
Vi Tiểu Bảo vô cùng cao hứng, nổi lên tràng cưá»i ha hả nói :
- Cô thật là bất lương, so vá»›i tiểu quận chúa, cô tệ hại quá chừng! Tiểu quận chúa chỉ sợ la mắc độc thá»§ cá»§a bá»n hỠđã không ngá»›t nháy mắt ra hiệu cho ta.
Ngược lại, cô chỉ lo ta phát giác, đã hoá trang ngoài mặt còn chưa đủ, lại nhồi bụng cho lớn lên để cố tình che mắt tạ Ha ha, cô là con điếm nhỠmà bụng lớn ơ?
Lệ Xuân viện. Ta phải đánh đập cái thai này, hết đánh sáng lại đánh tối, đánh cho lòi gối đầu mới thôi.
Vi Tiểu Bảo chạy ra ngoài sảnh đưá»ng thấy mấy tên thân binh nằm chết cong queo dưới đất. trong sân chẳng có đèn lá»­a chi hết, má»™t màu tối Ä‘en lại không má»™t tiếng động.
Gã nghĩ thầm :
- Cao, ủy nhị tôn giả đã uống phải Mê Xuân tửu thì chẳng thể đánh nổi hai vi.
ca ca kết nghÄ©a cá»§a tạ Nhưng nếu bá»n Hồng giáo chá»§ ở ngoài tiếp ứng cho chúng thì kết quả khó mà lưá»ng được. Vạn nhất hai vị ca ca qui vị đêm nay, thì ta cầu khấn linh hồn hai vị tha thứ cho thằng em nhá» chẳng thể chết cùng năm, cùng tháng, cùng ngày vá»›i hai vị được. Tiểu đệ thật là có tá»™i, mong nhị vị đại lượng bo?
qua đi cho.
Gã trở vào sảnh đưá»ng thấy Hồng phu nhân, Phương Di, Má»™c Kiếm Bình, Song Nhi, Tăng Nhu, A Kỳ, cả sáu vị mỹ nhân còn mê man bất tỉnh hoặc không nhúc nhích được. Nhưng má»—i ngưá»i má»™t vẻ ai cÅ©ng xinh đẹp lá»™ng lẫy.
Gã động tâm tự nhủ :
- Trên giưá»ng trong phòng bên còn má»™t vị mỹ mạo tiểu cô nương. Äem so vá»›i sáu ngưá»i này thì nàng còn xinh đẹp hÆ¡n nhiá»u. Nàng lại chính là cô vợ cùng ta bái lạy thiên địa rồi mà chưa từng động phòng hoa chúc. Äêm nay nàng tá»± dẫn thân vào cá»­a, chẳng lẽ Vi Tiểu Bảo còn giữ Ä‘iá»u lịch sá»±?
Gã toan rảo bước vào phòng thì thấy Tăng Nhu dương mắt lên nhìn mình. Má cô á»­ng hồng ra chiá»u e thẹn.
Vi Tiểu Bảo liá»n dừng bước lại, bụng bảo dạ :
- Dá»c đưá»ng từ núi Vương ốc Ä‘i tá»›i Dương Châu, cô chiêu lẩn tránh ta hoài, ta muốn nói má»™t câu chuyện tâm tình vá»›i cô cÅ©ng không được. Äêm nay ta không thể giữ lịch sá»± vá»›i cô nữa.
Gã nghÄ© vậy rồi ôm Tăng Nhu lên Ä‘em vào phòng trong, đặt xuống giưá»ng bên cạnh A Kha.
Gã thấy A Kha vẫn thiêm thiếp giấc nồng, cặp lông mày cá»§a cô rÅ© xuống. Môi miệng cô còn hé lá»™ nụ cưá»i. Trong giấc ngá»§ triển miên cô có biếu đâu mình Ä‘ang ở nÆ¡i hiểm địa, nét mặt vẫn còn đượm vẻ khoan khoái như lúc ngồi bên tình làng Trịnh Khắc Sảng.
Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm :
- Trá»i không chịu đất thì đất cÅ©ng chẳng chịu trá»i. Âu là ta Ä‘em hết vào trong phòng cả lÅ© Ä‘iếm này, bất luận là gái Ä‘iếm giả, là hảo cô nương hay phụ nữ tệ hại. Äàn bà con gái đã đưa mình vào Lệ Xuân viện thì làm gì có chuyện tốt lành? Cái đó kêu bằng mình làm mình chịu. Sau khi các mụ các cô tỉnh lại chẳng thể trách được.
Vi Tiểu Bảo từ thưở nhỠđã hoài bão chí lá»›n là ngày sau có cÆ¡ há»™i phát đạt sẽ mở mưá»i hai kỹ viện ở thành Dương Châu, lại bày tiệc hoa rất lá»›n trong viện Lê.
Xuân này, kêu hết kỹ nữ toàn viện ra bồi tiếp cho thá»a chí anh hùng. Tình trạng lúc này tuy không được đúng hẳn như tấm lòng hoài bão cá»§a gã ngày trước, nhưng cÅ©ng coi đây là má»™t sá»± nghiệp hùng vÄ©, chứ chẳng phải chuyện tầm thưá»ng.
Vi Tiểu Bảo nghÄ© vậy rồi tiếp tục ẫm Song Nhi, A Kỳ, Hồng phu nhân, Phương Di, Má»™c Kiếm Bình, từng ngưá»i má»™t Ä‘em vào trong phòng.
Sau cùng gã ôm cả giả thái hậu nữa là tám ngưá»i đàn bà đặt lên giưá»ng thành má»™t hàng dài.
Vi Tiểu Bảo chợt nhá»› đến Ä‘iá»u gì, bụng bảo dạ :
- Äối vá»›i bất cứ ai, ta muốn làm thế nào thì làm, nhưng còn có vợ cá»§a ngưá»i anh kết nghÄ©a thì không thể khinh khi được.
Äoạn gã khẽ cất tiếng gá»i :
- Nhị tẩu Æ¡i! Nhị tẩu là chị dâu cá»§a tiểu đệ, dÄ© nhiên tiểu đệ không dám khinh thưá»ng, chúng ta đã là anh hùng hảo hán, cần phải giữ Ä‘iá»u nghÄ©a khí.
Thế rồi gã ôm A Kỳ ra ngoài sảnh đưá»ng, đặt cô ngồi xuống ghế ngay ngắn.
Bá»—ng gã ngó thấy mục quang cá»§a A Kỳ lá»™ vẻ ưng thuận khiến gã không khá»i rạo rá»±c trong lòng. Cặp mắt gã dương lên ngó vào ngưá»i cô ngÆ¡ ngẩn xuất thần.
Vi Tiểu Bảo thấy A Kỳ hơi thở dồn dập, trước ngực không ngớt nhô lên hóp xuống, lại hối hận nghĩ thầm :
- Ta cùng Äại Lạt Ma xứ tây Tạng và Vương tá»­ xứ Mông Cổ kết nghÄ©a chi lan chẳng phải vì ý hợp tâm đầu, mà bất quá là kế hoạch lừa gạt để bá»n há» không giết mình. Äại ca, nhị ca Ä‘á»u là nhắm mắt nói bừa, đâu phải chuyện thật. A Kỳ cô nương xinh đẹp thế này mà ta kêu bằng Nhị tẩu thật là uổng. Chi bằng ta coi cô như vợ mình. Thầy đồ kể chuyện "Tam tiếu nhân duyên cá»­u mỹ đồ", ÄÆ°á»ng Bá Hô?
có chín cô vợ. Nay ta tính cả A Kỳ mới là Bát mỹ, còn thiếu nhất mỹ. Hà hà! Mu.
điếm già đã lớn tuổi lại hung dữ đâu có thể là nhất mỹ?
Gã nghÄ© tá»›i giả thái hậu, lại Ä‘em so vá»›i chuyện ÄÆ°á»ng Bá Hổ thì còn thiếu nhất mỹ, nhưng bá» giả thái hậu, lại thiếu lưỡng mỹ, thật còn kém xa.
Gã lại ôm A Kỳ đem vào phòng.
Vi Tiểu Bảo vừa Ä‘i được mấy bước, chợt nghe ngoài viện dưá»ng như có tiếng bước chân vang lên. Gã giật nẩy mình nghÄ© bụng :
- Nếu Cát NhÄ© Äan trở vá» mà thấy mình Ä‘em ý trung nhân cá»§a y làm vợ, tất động Ä‘ao gươm, thì ra mình mạo hiểm quá chừng. Thôi đành thiếu lưỡng mỹ thì thiếu.
Gã lập tức quay gót trở ra, lại đem A Kỳ đặt xuống ghế.
A Kỳ không hiểu trong lòng gã đang phản phúc những ý nghĩ xung kích nhau.
Cô thấy gã ôm mình chạy lui chạy tới, chẳng biết gã muốn dở trò quỉ gì, cô rất đỗi ngạc nhiên.
Vi Tiểu Bảo chú ý lắng nghe hồi lâu thấy tiếng bước chân trong ngõ hẻm dần dần xa Ä‘i, chứ không phải có ngưá»i tiến vào trong viện, gã má»›i yên tâm.
Vi Tiểu Bảo lại chạy vào phòng nói :
- Mụ điếm già! Phương cô nương! Tiểu quận chúa! Hồng phu nhân! Bốn vị tư.
mình dấn thân đến Lệ Xuân Viện để làm gái điếm chẳng nói làm chị Còn Song Nhi và Tăng cô nương là hai vị tự nguyện theo ta đến Lệ Xuân viện. Nơi đây là phương nào, lúc các cô tới chưa hiểu rõ. Nhưng các cô đã vào đây rồi thì chẳng muốn bồi tiếp ta cũng không xong.
Gã lại quay sang nhìn A Kha, nói tiếp :
- A Kha cô nương! Cô đã là vợ ta lại đến chốn này, ta càng chẳng cần phải nói gì nữa.
Gã kéo chăn gấm đắp lên cho bảy ngưá»i đàn bà. Äoạn gã tụt giầy ra, la lên má»™t tiếng rồi chui vào trong chăn.
Bá»—ng nghe thanh âm rất ôn nhu khẽ há»i :
- Trịnh... Trịnh công tử!... Chàng đấy ư?
Chính là âm thanh của A Kha.
Nguyên cô uống Mê Xuân tửu trước nhất, ngủ đã lâu rồi. Bây giỠchất thuốc nhạt đi và cô dần dần hồi tỉnh.
Vi Tiểu Bảo giận quá, mắng thầm :
- Ngươi có nằm mÆ¡ thì má»›i thấy Trịnh công tá»­, ngươi tưởng gã bò lên giưá»ng để cùng ngươi vui thú chăng?
Gã hạ thấp giá»ng xuống đáp :
- Ta đây mà.
Dưới ánh đèn nến Vi Tiểu Bảo nhìn rõ mặt, đưa tay ra ôm lấy A Khạ Tiếp theo gã lá»™t mÅ© trên đầy thị liệng ra đụng vào ngá»n nến cho tắt Ä‘i.
A Kha miệng ú ớ :
- Không! Không! Chàng không được...
Cô hết sức dãy dụa.
Bá»—ng nghe tiếng Trịnh Khắc Sảng ở ngoài sảnh đưá»ng lá»›n tiếng há»i :
- A Kha! A Kha! Nàng ở đâu?
Tiếp theo nghe đánh "rắc rắc" một cái, rồi những tiếng loảng xoảng vang lên.
Nguyên Trịnh Khắc Sảng ở trong gầm bàn chui ra loạng choạng đánh đô?
chiếc ghế đụng vào bàn làm cho đĩa chén lả tả rớt xuống.
A Kha nghe tiếng Trịnh Khắc Sảng ở ngoài sảnh đưá»ng, má»›i biết ngưá»i ôm mình dÄ© nhiên không phải là hắn. Thị giật mình kinh hãi, đầu óc tỉnh táo thêm má»™t phần, cất giá»ng run run há»i :
- Ngươi... ngươi là ai?
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Ông chồng chính thức của nàng đây mà. Nàng không nhận được âm thanh của ta ư?
A Kha lại càng bở vía, hết sức cá»±a mạnh, thoát khá»i vòng tay Vi Tiểu Bảo. Thi.
la gá»i :
- Trịnh công tử! Trịnh công tử! Trịnh Khắc Sảng hấp tấp chạy vào phòng. Nhưng trong nhà tối đen như mực chẳng nhìn thấy gì. Trán hắn đập mạnh vào khuôn cửa đánh "chát" một tiếng. Hắn nhịn đau rồi rít :
- A Kha! A Kha! Nàng ở đâu?
A Kha đáp :
- Tiểu muội đây mà. Thằng tiểu quỷ! Buông ta ra mau! Ngươi ngươi làm trò gì thế này?
Trịnh Khắc Sảng há»i ngay :
- Chuyện gì vậy?
Hắn không hiểu hai câu sau thị nói vá»›i Vi Tiểu Bảo Vi Tiểu Bảo vẫn nắm chặt hai cánh tay A Khạ Ngưá»i thị lại đè lên giả Thái Hậu. Bên cạnh còn Hồng phu nhân, tất cả bảy ngưá»i đàn bà còn má»™t gã thiếu nhiên ở trên giưá»ng chen chúc nhau rối loạn cả lên.
A Kha sau khi say rượu, ngưá»i thị má»i mệt không còn hÆ¡i sức thì cá»­a thoát làm sao được?
Thị đành trở giá»ng năn nỉ :
- Hảo sư đệ! Ta van ngươi! Buông ta ra.
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Ta đã bảo không buông là không buông. Bậc đại trượng phu nhất ngôn xuất ký, tứ mã nan truy.
Trịnh Khắc Sảng vừa kinh hãi vừa tức giận, quát há»i :
- Vi Tiểu Bảo! Ngươi ở chỗ nào?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Ta ở trên giưá»ng Ä‘ang ôm cô vợ tạ Ta cùng nàng động phòng hoa chúc.
Ngưá»i vào đây làm chỉ Muốn náo loạn tân phòng chăng?
Trịnh Khắc Sảng lớn tiếng thóa mạ :
- Náo loạn tân phòng cái con mẹ nó.
Tài sản của ngocvosong1986

  #192  
Old 02-06-2008, 01:33 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 191


Thiên hạ đại loạn, quần thư hỗn chiến


Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- Má ta ở phòng giáp vách này. Ngươi muốn náo loạn tân phòng cá»§a má má ta đêm nay thì không được rồi, vì ngưá»i không tiếp khách, trừ phi chính ngươi qua làm tân lang.
Trịnh Khắc Sảng tức giận quát lên :
- Ngươi đừng nói càn nói ẩu.
Hắn nhằm phía phát ra âm thanh nhảy vá»t lên giưá»ng định để lôi Vi Tiểu Bảo ra.
Trong bóng tối, Trịnh Khắc Sảng nắm được cánh tay má»™t ngưá»i liá»n há»i:
- A Kha! Có phải tay nàng đây không?
A Kha đáp :
- Không phải.
Trịnh Khắc Sảng thấy nói không phải tay A Kha thì chắc mẩm là tay Vi Tiểu Bảo. Hắn liá»n hết sức kéo mạnh má»™t cái.
Không ngỠđây lại là cánh tay giả Thái Hậu Mao Äông Châu.
Ngày trước giả Thái Hậu ở trong cung cấm dùng Hoá cốt miên chưởng đánh Cá»­u Nạn, nhưng ná»™i lá»±c lại hất ngược vá» làm mình bị ná»™i thương. Sau mụ được Cá»­u Nạn truyá»n cách hóa giải, nhưng công lá»±c cá»§a mụ mưá»i phần đã mất tám, chín.
Bây giá» giả Thái hậu vừa uống phải Mê Xuân tá»­u hãy còn hôn mê ly bì, nhưng cÅ©ng phát giác có ngưá»i lôi tay mình, mụ liá»n vung tay trái đánh ra má»™t chưởng trúng đầu Trịnh Khắc Sảng.
Phát chưởng này tuy không lấy gì làm trầm trá»ng cho lắm, song Trịnh Khắc Sảng sợ quá té ngồi xuống đất. Thần trí hắn chưa hoàn toàn tỉnh táo, đầu đụng vào chân giưá»ng, hắn lại ngất xỉu.
A Kha kinh hãi hô lên :
- Trịnh công tử! Công tử làm sao vậy?
Không có tiếng ngưá»i đáp lại.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- Hắn vào náo loạn tân phòng, chui xuống gầm giưá»ng rồi.
A Kha vừa khóc vừa cãi :
- Không phải! Không phải! Thị dẫy dụa muốn thoát ra để xuống coi.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- Äừng có nhúc nhích! Äừng có nhúc nhích! Gã giang tay ôm lấy A Khạ A Kha huých mạnh khá»§yu tay má»™t cái trúng vào cô?
Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo bị Ä‘au, ngá»­a ngưá»i vá» phía sau mà không hiểu đè lên ai.
A Kha thoát khá»i vòng tay Vi Tiểu Bảo muốn bước xuống ngay nhưng thị vừa xoay mình lại đè lên ngá»±c Mao Äông Châu.
Mao Äông Châu Ä‘au quá, rú lên má»™t tiếng •úi chao•. Mụ giang tay ôm chặt lấy A Kha.
Tuy A Kha phóng ra những chiêu thức xảo diệu, nhưng không nội lực.
Trong bóng tối thị chẳng hiểu là ai Ä‘ang ôm mình, nên sợ hãi đến cá»±c Ä‘iểm, mà toàn thân má»m nhÅ©n bất lá»±c.
Giữa lúc ấy thị lại cảm thấy chân phải mình bị ngưá»i khác đè lên trong lòng sợ hãi toàn thân toát mồ hôi lạnh ngắt, bụng bảo dạ :
- Trên giưá»ng này có lắm đàn ông.
Vi Tiểu Bảo rất lấy làm đắc ý, nhưng trong bóng tối A Kha ở chá»— nào gã cÅ©ng không hay, liá»n há»i :
- A Kha! Nàng ở chỗ nào lên tiếng đi cho ta biết.
A Kha tá»± nhá»§ :
- Dù ngươi có giết ta ta cũng im lặng.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- ÄÆ°á»£c lắm! Nàng không nói thì ta sá» mò hết ngưá»i nỠđến ngưá»i kia, kỳ cho đến lúc sá» thấy nàng má»›i thôi.
Bất giác gã cất tiếng hát :
Sá» Ä‘i sá» lại nhiá»u lần Bá»—ng đâu vá»› được mỹ nhân bên mình.
Trái soan khuôn mặt xinh xinh, Phải chăng gái điếm hay mình với ta?
Gã vừa hát vừa sá» soạng thì đột nhiên ngoài viện có tiếng ngưá»i huyên náo.
Má»™t ngưá»i phát lệnh, đại đội binh mã lập tức bao vây kỹ viện.
Tiếp theo bước chân nhá»™n nhịp. Có ngưá»i tiến vào Lệ Xuân Viện.
Vi Tiểu Bảo Ä‘oan chắc bá»n này không phải bá»™ hạ cá»§a mình thì cÅ©ng là quan quân tại thành Dương Châu.
Trong lòng khắp khởi mừng thầm. Vi Tiểu Bảo toan từ trong chăn chui ra.
Không ngá» bá»n ngưá»i má»›i đến hành động lẹ quá. ánh đèn lá»­a sáng trưng, trong Cam Lá»™ sảnh thấp thoáng bóng ngưá»i.
Lại nghe thanh âm Huyá»n Trinh đạo nhân hô :
- Vi đại nhân! Vi đại nhân ở chỗ nào?
Giá»ng nói rất cấp bách.
Vi Tiểu Bảo buộc miệng đáp :
- Tiểu đệ Ở đây.
Nguyên quần hùng trong Thiên Äịa Há»™i đột nhiên phát giác ra Vi Tiểu Bảo mất tích Vi Tiểu Bảo, sợ gã gặp nguy hiểm, liá»n hối hả tìm kiếm. Quần hùng há»i ra biết gã dẫn thân binh đến phưá»ng Minh Ngá»c.
Sau Ä‘iá»u tra ra tại Lệ Xuân Viện đã xảy cuá»™c há»—n chiến liá»n tiến mấy vào thì thấy tên thân binh chết nằm lăn dưới đất.
Quần hùng kinh hãi khôn xiết, bây giỠnghe tiếng gã đáp lại mới yên lòng.
Vi Tiểu Bảo đã biết bá»n Huyá»n Trinh, Phong Tế Trung, Phàn Cương, Từ Thiên Xuyên Ä‘á»u là những anh hùng hảo hán trá»ng bá» khí tiết. Nếu há» thấy gã ở trong tình trạng bê bối này, tất sinh lòng bất mãn, không chừng há» còn lôi những lá» luật gì ở Thiên Äịa Há»™i ra khuyến cáo thì mất cả thể diện, không còn đưá»ng lối hạ đài.
Vi Tiểu Bảo suy nghÄ© như vậy lại nghe tiếng ngưá»i hô hoán ào ào xô vá» phía mình, gã hốt hoảng đứng dậy buông màn xuống để che kín má»i ngưá»i.
Gã lật đật dẫm bừa lên ngưá»i khác, vừa buông màn xong thì bá»n Huyá»n Trinh đã kéo ùa vào phòng. Ngưá»i nào cÅ©ng tay cầm đèn Ä‘uốc.
Quần hùng ngó ngay thấy Trịnh Khắc Sảng nằm ngất xỉu trước giưá»ng Ä‘á»u la lên má»™t tiếng :
- Ô hay! Lại có ngưá»i gá»i :
- Vi đại nhân! Vi đại nhân! Vi Tiểu Bảo la lên :
- Ta ở trong này. Các ngươi không được vén mùng ra.
Má»i ngưá»i nghe rõ tiếng gã Ä‘á»u lá»›n tiếng hoan hô.
Quần hùng ngÆ¡ ngác nhìn nhau, cưá»i thầm nghÄ© bụng :
- Hết thẩy anh em Ä‘á»u lo sốt vó, không ngá» gã ở trong giưá»ng vui thú mây mưa.
Vi Tiểu Bảo ở trên giưá»ng bước xuống, xá» chân vào giầy rồi nói :
- Ta đã dùng kế bắt được mấy tên khâm phạm. Chúng nằm ở trên giưá»ng.
Phen này bá»n ta lại lập nên công lá»›n.
Má»i ngưá»i thấy hắn ăn mặc chỉnh tá», chứ không phải lên giưá»ng dở trò bỉ ổi vá»›i bá»n kỹ nữ Ä‘á»u rất đỗi ngạc nhiên. Quần hùng nghe gã nói câu này rất lấy làm kỳ, nhưng ai nấy Ä‘á»u biết gã hành động xuất quá»· nhập thần, nên không tiện há»i nhiá»u.
Vi Tiểu Bảo sai ngưá»i trói Trịnh Khắc Sảng lại, rồi bảo lấy kiệu đưa A Kha vá» hành viên.
Äoạn gã dắt mép mùng xuống dưới chăn và hạ lệnh cho mưá»i tên thân binh khiêng cái giưá»ng lá»›n vá» khâm sai hành viên.
Tên đội trưởng nói :
- Bẩm đại nhân! Cá»­a phòng hẹp quá không thể khiêng giưá»ng ra được.
Vi Tiểu Bảo mắng liá»n :
- Ngươi thật ngu quá! Sao không biết phá vách để khiêng ra?
Tên đội trưởng tỉnh ngộ, vâng dạ luôn miệng.
Bá»n thân binh nhất tỠđộng thá»§ lập tức phá tưá»ng vách Lệ Xuân viện.
Mấy chục ngưá»i lấy mưá»i mấy đòn khiêng kiệu luồn xuống gầm giưá»ng, rồi ghé vai khiêng ra.
Bá»n thân binh khiêng cái giưá»ng lá»›n Ä‘i trên đưá»ng phố thành Dương Châu là má»™t chuyện rất ly kỳ. Mấy tên thân binh Ä‘i trước lại cầm biển •Túc tÄ©nh•, •Hồi tỵ• để dẹp đưá»ng. Chuông trống vang trá»i, tiá»n hồ hậu á»§ng. Äoàn quan quân Ä‘i nghênh ngang trên đưá»ng phố.
Trăm há» thành Dương Châu ngó thấy Ä‘á»u tấm tắc cho là chuyện kỳ.
A Kha nằm trong chăn không dám nhúc nhích. Bây giá» thị đã nhận rõ những ngưá»i cùng giưá»ng vá»›i mình toàn là đàn bà con gái, má»›i yên tâm má»™t chút. Nhưng thị nghÄ© đến mình nằm trên giưá»ng mà để ngưá»i ta khiêng qua đưá»ng phố là má»™t vu.
hổ thẹn đến cùng cực, thị kéo chăn chùm kín cả đầu không dám lên tiếng.
Thân binh khiêng giưá»ng vỠđến trước hành viên, cổng viên cÅ©ng nhá» quá không khiêng giưá»ng vào được, nhưng bây giá» tên đội trưởng đã rút kinh nghiệm lần trước hắn không chá» khâm sai đại nhân mở miệng, đã cùng má»i ngưá»i phá cổng để khiêng giưá»ng vào trong hoa sảnh.
Chúng đặt giưá»ng xuống giữa sảnh đưá»ng.
Vi Tiểu Bảo hạ tướng lệnh :
trên giưá»ng toàn là những khâm phạm ngá»— ngược, không phải chuyện tầm thưá»ng. Các tướng lãnh phải hướng dẫn binh sÄ©, kiếm tuốt cung gươm bao vây bốn mặt hoa sảnh.
Gã lại phái bá»n Từ Thiên Xuyên luân lưu canh gác trên nóc nhà đỠphòng bá»n Cao Tôn Giả đến cướp tù.
Binh tướng canh gác bốn mặt nhà hoa sảnh rất đông, nhưng trong sảnh đưá»ng chỉ có má»™t cái giưá»ng lá»›n và má»™t mình Vi Tiểu Bảo.
Gã nghĩ thầm :
- Vừa rồi ở Lệ Xuân viện mình gặp cơ hội tốt như vậy mà mới ôm cô vợ được một cái. Thật là đáng tiếc. Chi bằng bây giỠta lại chui vào chăn, hát khúc "Thập bát mô".
Bất giác gã khẽ cất tiếng hát :
"Má»™t ta sá», hai ta sá», Sá» ngay được cô em " Gã vừa hét vừa vén mùng sá» vào trong chăn.
Äá»™t nhiên bím tóc gã bị siết lại, cổ há»ng Ä‘au không hát được nữa. Gã bi.
ngưá»i nắm lấy bím tóc kéo lên. Ngưá»i này còn dùng tay trái bóp vào cổ gã.
Vi Tiểu Bảo nhìn lại thì chính là Hồng phu nhân.
Nguyên cách má»™t thá»i gian khá lâu. Mê Xuân tá»­u nhạt dần, Hồng phu nhân, Mao Äông Châu, Phương Di và Má»™c Kiếm Bình là bốn ngưá»i tỉnh lại rồi.
Song Nhi và Tăng Nhu bị điểm huyệt lúc trước, cũng tự mình dần dần giải khai.
Nhưng giưá»ng lá»›n khiêng qua các đưá»ng phố thành Dương Châu mà xung quanh rất đông binh tướng canh gác, nên cả bảy ngưá»i trên giưá»ng Ä‘á»u không dám nhúc nhích.
Bây giá» Vi Tiểu Bảo lần mò lên giưá»ng định hưởng diá»…m phúc ôn nhu liá»n bi.
Hồng phu nhân nắm lấy.
Hồng phu nhân nét mặt tá»±a như cưá»i mà không phải cưá»i. Mụ khẽ quát:
- Tiểu Bảo! Ngươi thật là lớn mật! Dám trêu ghẹo cả lão nương ư?
Vi Tiểu Bảo sợ hết hồn, làm bá»™ tươi cưá»i đáp :
- Thưa phu nhân! Thuá»™c hạ đối vá»›i phu nhân có Ä‘iá»u gì phạm pháp đâu? Y phục trên mình phu nhân hãy còn nguyên. Thuá»™c ha... thuá»™c hạ không dám vô lá»…...
Hồng phu nhân há»i :
- Ngươi vừa hát khúc tiểu điệu gì vậy?
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Äó là câu hát nhăng trong kỹ viện mà thuá»™c hạ đã nghe được. Xin phu nhân đừng lấy làm chuyện thật.
Chuyến này Hồng phu nhân vâng lệnh giáo chá»§ Ä‘em bá»n Mao Äông Châu, Phương Di, Má»™c Kiếm Bình và lục Cao Hiên cùng Cao, á»§y Nhị tôn giả trá hình kỹ nữ và qui nô định để bắt sống Vi Tiểu Bảo đưa đến Vân Nam cho Ngô Tam Quế.
Há» chắc mẩm bắt được Vi Tiểu Bảo là có thể cùng tiểu hoàng đế mở cuá»™c đàm phán bằng cách tẩu mã hoán tướng đổi lấy Ngô ứng Hùng vá».
Không ngá» má»i ngưá»i uống phải mê tá»­u ở Lệ Xuân viện rồi bốn ngưá»i đàn bà bị bắt.
Bây giá» Hồng phu nhân tuy kiá»m chế được Vi Tiểu Bảo, nhưng còn e gã vừa Ä‘iá»u binh khiển tướng, bốn mặt phòng thá»§ nghiêm ngặt. Nếu cứ xông bừa ra cÅ©ng không thể trốn thoát. Chỉ còn cách uy hiếp Vi Tiểu Bảo khiến cho bá»™ thuá»™c cá»§a gã không dám động thá»§.
Hồng phu nhân khẽ há»i :
- Ngươi muốn chết hay muốn sống?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Thuá»™c hạ là Bạch Long sứ, kính chúc phu nhân cùng giáo chá»§ vinh hưởng tiên phúc, thá» dữ thiên tá». Phu nhân ra hiệu lệnh, thuá»™c hạ xin kính cẩn tuân theo.
Hồng phu nhân chẳng ngá» Vi Tiểu Bảo còn nhá»› đến Bạch Long sứ cá»§a Bạch Long giáo, nhưng gã nằm trong cùng má»™t giưá»ng vá»›i mụ mà, gã nói câu này vá»›i ve?
mặt trâng tráo, chứ thực không có ý kính cẩn, mụ tự nhủ :
- Bất luận gã thá»±c tâm hay giả vá», Ä‘iá»u khiến yếu lúc này là ta hãy tìm cách thoát hiểm rồi sẽ tính.
Mụ liá»n nói :
- Trước hết ngươi hãy ra lệnh triệt bá» binh tướng canh gác bốn mặt sảnh đưá»ng.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- ÄÆ°á»£c lắm! Vụ này chẳng khó khăn gì. Xin phu nhân buông tay cho thuá»™c ha.
ra ngoài phát lệnh.
Hồng phu nhân nói :
- Ngươi phải ở yên đây mà truyá»n lệnh.
Vi Tiểu Bảo không sao được đành lớn tiếng hô :
- Hỡi các vị đương sai ở ngoài sảnh đưá»ng! Các vị Tổng đốc! Tuần phá»§! Binh bá»™ thượng thÆ¡! Há»™ bá»™ thượng thÆ¡! Hãy nghe đây. Hết thẩy binh hãy lui hết, không ai được dùng lại ở đây.
Hồng phu nhân liá»n giá»±t bím tóc gã quát :
- Sao lại binh bộ thượng thở Hộ bộ thượng thơ! Phải chăng ngươi muốn nói nhăng nói càn?
Dứt lá»i mụ lại giật mạnh má»™t cái.
Vi Tiểu bảo chỉ chá» mụ dá»±t hai cái, liá»n lá»›n tiếng la :
- Úi chao! Äau chết thuá»™c hạ rồi! Bên ngoài các quan binh nghe Vi Tiểu Bảo la những gì Tổng đốc, Thượng thÆ¡, đã sinh lòng ngá» vá»±c, sau lại thấy gã lá»›n tiếng kêu Ä‘au liá»n biết là có chuyện. Mấy chục nhân thá»§ tay cầm Ä‘ao thương vá»™i chạy vào sảnh đưá»ng đồng thanh há»i :
- Khâm sai đại nhân! Có chuyện gì vậy?
Vi Tiểu Bảo cố ý ấp a ấp úng la lên :
- Không... không có chi cả. Trá»i Æ¡i! Má má Æ¡i! Các quan tướng nhìn nhau, không biết nên làm thế nào?
Hồng phu nhân giận quá giơ tay lên tát gã "bốp bốp" thật mạnh.
Vi Tiểu Bảo kêu rú lên :
- Má má Æ¡i! Äừng đánh con nữa! Nguyên gã kêu Hồng phu nhân bằng má má là có ý thóa mạ mụ là gái Ä‘iếm.
Hồng phu nhân tuy không hiểu ná»™i tình ngoắt ngoéo, nhưng thấy gã trÆ¡ trẽn như vậy, trong lòng càng phẫn ná»™, giÆ¡ tay lên toan đánh nữa thì đột nhiên huyệt Thiên tôn là huyệt Thần đưá»ng sau bả vai Ä‘au nhói. Cánh tay phải mụ má»m nhÅ©n rồi rụ xuống! Mụ đã bị ngưá»i ta Ä‘iểm huyệt.
Hồng phu nhân giật mình kinh hãi, quay lại toan nhìn ai đã hạ thá»§, nhưng thấy trên giưá»ng, ngoài Vi Tiểu Bảo và mình, còn sáu ngưá»i đàn bà nằm xúm xít cả đó, bất luận là ai cÅ©ng có thể Ä‘iểm huyệt mụ được, nhưng ngưá»i nằm gần mụ nhất là Phương Di.
Hồng phu nhân cưá»i lạt nói :
- Bản lãnh của ngươi khá đấy! Mụ đưa tay trái ra định điểm lẹ vào mắt cô.
Phương Di vội la lên :
- Không phải thuộc hạ.
Äồng thá»i cô quay đầu Ä‘i né tránh.
Hồng phu nhân toan tấn công nữa thì bị ngưá»i ở đàng sau dang hai tay ra ôm chặt lấy cánh tay trái mụ.
Ngưá»i này chính là Má»™c Kiếm Bình. Nàng la lên :
- Xin đừng đả thương sư tỷ của thuộc hạ.
Mao Äông Châu phóng chưởng đánh chát má»™t cái vào mÅ©i Má»™c Kiếm Bình làm cho đổ máu ra.
May mà ná»™i lá»±c Mao Äông Châu chỉ còn lại hai thành, không thì phát chưởng cá»§a mụ làm cho nàng phải uổng mạng.
Phương Di thấy sư muá»™i vì cứu mình mà bị đả thương, cô chẳng thể nằm yên, liên đưa tay lên gạt phát chưởng thứ hai cá»§a Mao Äông Châu.
A Kha thấy bốn ngưá»i đánh loạn xà ngầu liá»n trở mình toan bước xuống.
Vi Tiểu Bảo vộn níu chân cô lại la lên :
- Äừng Ä‘i! A Kha vừa hết sức cá»±a mạnh vừa quát lên :
- Buông ta ra! Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Chúng ta chưa động phòng hoa chúc thì buông nàng thế nào được?
A Kha nóng nẩy xoay mình phóng quyá»n đánh tá»›i.
Vi Tiểu Bảo né tránh. Thoi quyá»n cá»§a A Kha đánh trúng vào má Tăng Nhu đánh "bốp" má»™t cái.
Tăng Nhu quát há»i :
- Sao ngươi lại đánh ta?
A Kha đáp :
- Xin lỗi... úi chao! Thị bị Phương Di phóng chưởng đánh trúng.
Thế là những ngưá»i nằm trên giưá»ng đánh nhau túi bụi.
Vi Tiểu Bảo cả mừng, miệng lẩm bẩm :
- Thế này là thiên hạ loạn to rồi. Quần hùng... à quên, quần thư hỗn chiến.
Gã toan nhân lúc nước đục mò cá thì đột nhiên mấy tiếng rắc rắc vàng lên.
Cái giưá»ng độ sập xuống.
Tám ngưá»i trên giưá»ng, ngưá»i nỠđè lên tay ngưá»i kia, ngưá»i kia đè lên đùi ngượi ná». Bảy ngưá»i đàn bà thét lên lanh lảnh, chẳng còn trật tá»± gì nữa.
Các quan tướng thấy tình cảnh rối loạn xà ngầu, ai cũng trợn mắt há miệng.
Vi Tiểu Bảo thích chí nổi lên tràng cưá»i ha hả. Gã toan ở giữa đám ngưá»i bò ra ngoài, nhưng chân trái không biết bị ai nắm chặt. Gã lá»›n tiếng la:
- Các vị buông ta ra! Gã lại quay ra hô :
- Các vị tướng quan! Hãy lôi dùm bảy cô vợ lá»›n, vợ nhá» cá»§a ta ra! Các quan tướng đứng chung quanh giưá»ng, nhưng chẳng má»™t ai dám động thá»§.
Trong bảy ngưá»i đàn bà thì Song Nhi và Tăng Nhu dừng tay trước tiên. Hai cô đứng dậy, nhưng bảy ngưá»i chùm dúm vá»›i nhau khó lòng thoát ra được. Chân tay ngưá»i ná» bị ngưá»i kia nắm giữ, trong lúc nhất thá»i gỡ không ra.
Vi Tiểu Bảo chá» vào Mao Äông Châu nói :
- Mụ Ä‘iếm già này là má»™t tên khâm phạm, các ngươi phải thận trá»ng chá»› đê?
mụ trốn mất.
Các binh tướng Ä‘á»u lấy làm kỳ nghÄ© thầm :
- Y vừa tuyên bố bảy ngưá»i này là vợ lá»›n, vợ nhá» cá»§a y, sao má»™t ngưá»i lại là khâm phạm?
Tuy há» nghÄ© vậy nhưng không dám há»i.
Má»™t ngưá»i cầm dao chí vào Mao Äông Châu để mấy ngưá»i khác lôi mụ ra. Hai tiếng lách cách vang lên! Mụ bị khóa tay rồi.
Vi Tiểu Bảo lại trỠvào Hồng phu nhân nói :
- Phu nhân đây là thượng cấp của ta nhưng các ngươi cũng khóa tay lại.
Chúng tướng lại một phen kinh dị, nhưng cũng vâng lệnh khóa tay Hồng phu nhân.
Hồng phu nhân tuy bản lãnh cao cưá»ng nhưng đã bị Song Nhi Ä‘iểm huyệt, ná»­a ngưá»i tê dại, không thể phản kháng được.
Bây giá» Song Nhi và Tăng Nhu má»›i lồm cồm bò dậy. Các cô nghÄ© đến những chuyện xảy ra đêm qua vừa thẹn đỠmặt lên lại vừa tức cưá»i.
Vi Tiểu Bảo trỠvào Phương Di nói :
- Cô này là đại tiểu lão bà của ta.
Äoạn gã trá» vào Má»™c Kiếm Bình nói tiếp :
- Y là tiểu tiểu cá»§a lão bà tạ Äại tiểu lão bà phải khóa tay lại, còn tiểu lão bà thì không cần.
Chúng tướng liá»n khóa tay Phương Dị Khâm sai đại nhân không ngá»›t thốt ra những Ä‘iá»u quái dị, há» nghe nhiá»u quá rồi bây giá» cÅ©ng không lấy thế làm kỳ nữa.
Hiện tại chỉ còn một mình A Kha ngồi dưới đất. Cô đầu tóc rũ rượi, quần áo lôi thôi, lốc thốc mà lại mặc y phục đàn ông, nhưng tướng mạo xinh đẹp vô cùng.
Các binh tướng vừa ngó thấy cô Ä‘á»u nghÄ© bụng :
- Trong các bà vợ lớn, vợ nhỠcủa khâm sai đại nhân thì bà này đẹp nhất.
Vi Tiểu Bảo lại há»i tiếp :
- Cô là nguyên phối phu nhân cá»§a ta có minh môi chính thức đàng hoàng. Äê?
ta lại đỡ cô dậy.
Gã tiến lại gần hai bước nói :
- Xin nương tử dậy đi.
Gã vừa nói vừa đưa tay toan đỡ cô.
Bỗng nghe đánh "bốp" một tiếng! Khâm sai đại nhân bị A Kha đánh một cái bạt tai thật mạnh. Cô tát gã rồi cúi đầu xuống vừa khóc vừa nói :
- Ngươi khinh miệt ta thế này thì thà giết ta đi còn hơn. Ta... ta chẳng thà chịu chết, chứ nhất quyết không lấy ngươi.
Các tướng ngÆ¡ ngác nhìn nhau, chẳng ai là không ngạc nhiên. Khâm sai đại nhân phải ăn đòn trước mặt má»i ngưá»i là các quan tướng bảo vệ bất lá»±c, hết thẩy Ä‘á»u khiếm khuyết chức vụ. Khốn ná»—i kẻ kẻ ra tay kẻ ra tay đánh khâm sai lại là nguyên phối phu nhân cá»§a y, không ai dám bước vào can ngăn. Chúng chỉ đứng ngoài quát tháo mấy tiếng tá» ra hành động cá»§a A Kha chẳng chòn thể thống gì nữa, chứ chẳng biết làm thể nào.
Vi Tiểu Bảo vừa tay lên lên xoa xuýt bên má bị đánh, vừa cưá»i nói :
- Ta giết nương tử thế nào được? Nương tử bất tất phải nóng nẩy, ta chỉ cần hạ sát Trịnh công tử là xong.
Rồi gã lá»›n tiếng há»i :
- Gã con trai bị bắt ở Lệ Xuân viện để đâu rồi?
Một tên tá lính đáp :
- Trình đô thống! Bá»n tiểu tướng đã khóa chân tay thằng lá»i đó lại và giao cho ngưá»i canh giữ.
Vi Tiểu Bảo nói :
- ÄÆ°á»£c lắm! Nếu hắn trốn chạy thì các ngươi chặt chân trái hắn Ä‘i, sau đó sẽ chặt nốt chân phải.
A Kha kinh hãi la lên :
- Äừng... đừng chặt chân y... Y không trốn đâu.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Nương tử mà chạy trốn ta sẽ chặt đứt hai tay Trịnh công tử.
Gã đảo mắt nhìn bá»n Phương Di, Má»™c Kiếm Bình nói tiếp :
- Äại tiểu lão bà, tiểu tiểu lão bà trốn chạy, ta cắt đến tai mÅ©i Trịnh công tá»­.
A Kha há»i :
- Những cô này... có liên can gì đến Trịnh công tử? Tại sao ngươi cũng đổ tội lên đầu y?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Liên can lắm chứ! Những cô vợ ta đây Ä‘á»u nguyện thẹn hoa nhưá»ng mà Trịnh công tá»­ là con quá»· háo sắc. Hắn ngó thấy mặt tất nhiên ná»—i lòng hươu dạ vượn.
A Kha bụng bảo dạ :
- Những cái đó đâu phải là lý do chính đáng để buá»™c tá»™i ngưá»i ta.
Nhưng cô thấy Vi Tiểu Bảo chẳng đếm xỉa gì đến đạo lý, cô nói nữa chẳng bằng vô dụng. Trong dạ bồn chồn cô lại khóc òa lên.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Những ngưá»i đàn bà bị khoá tay hãy Ä‘em ra ngoài kia và phải canh giữ cẩn thận. Muốn chắc hÆ¡n nữa khóa cả chân há» lại.
Gã sai trù phòng bày tiệc và bảo mấy cô :
- Những cô không bị khoá tay ở lại đây bồi tiệc cùng ta.
A Kha vội nói :
- Ta... ta không thèm bồi rượu ngươi. Ngươi bảo chúng khóa tay ta lại.
Tăng nhu không nói ná»­a lá»i, cúi đầu Ä‘i ra.
Vi Tiểu Bảo vá»™i há»i :
- Ô hay! Cô đi đâu đấy?
Tăng Nhu không nhịn được, quay lại đáp :
- Ngươi... ngươi là kẻ mặt dày, ta không muốn nhìn mặt nữa.
Tài sản của ngocvosong1986

  #193  
Old 02-06-2008, 01:35 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 192


Mục võ quân thượng, đại nghịch bất đạo

Vi Tiểu Bảo sá»­ng sốt há»i :
- Tại sao vậy?
Tăng Nhu đáp :
- Ngươi... ngươi còn há»i tại sao ư? Ngưá»i ta không chịu lấy, ngươi dùng thu?
Ä‘oạn cưỡng bức. Ngươi tưởng mình làm quan lá»›n rồi muốn hà hiếp bách tính thế nào cÅ©ng được chăng? Trước kia ta tưởng ngươi là đấng anh hùng. Nào ngá»... nào ngá»...
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Nào ngỠlàm sao?
Tăng Nhu bộng oẹ một tiếng rồi khóc òa lên. Cô bưng mặt nói :
- Ta không biết. Ngươi... là hạng tồi bại, chứ chẳng phải con ngưá»i tá»­ tế.
Cô còn tiếp tục cất bước ra khá»i đại sảnh.
Hai tên quan quân giơ đao ra cản lại quát :
- Cô vũ mạ Khâm sai, không thể bỠđi được, phải ở lại chỠđại nhân phát lạc.
Vi Tiểu Bảo bị Tăng Nhu mạt sát, trong lòng Ä‘ang khoan khoái vô cùng, lập tức bị cụt hứng. Gã cảm thấy cô nói có lý và tá»± trách mình đã làm quan lá»›n ở triá»u đình Thát Äát, lại á»· thế hiếp ngưá»i, đúng như thầy đồ thưá»ng nói là bá»n gian thần ác bá.
Bất giác gã lẩm bẩm :
- Chẳng làm được anh hùng thì thôi, nhưng mang tiếng gian thần, thật là má»™t Ä‘iá»u không hay.
Gã thở dài sưá»n sượt nói :
- Tăng cô nương! Cô hãy quay trở lại đã. Ta có chuyện cần nói với cô.
Tăng Nhu quay lại, hiên ngang đáp :
- Ta đắc tội với ngươi. Ngươi giết ta đi cũng được.
Song nhi rất thân vá»›i cô, vá»™i tìm lá»i khuyên giải :
- Tăng tỷ tỷ! Tỷ tỷ bất tất phải nóng nẩy. Tướng công không giết tỷ đâu.
Vi Tiểu Bảo buồn rầu nói :
- Cô nói đúng lắm! Nếu ta cưỡng bách bá»n hỠđể lấy làm vợ thì đúng là gian thần cưỡng hiếp dân gian phụ nữ, chẳng khác gì ÄÆ°á»ng Bá Hổ trong truyện Tam Tiếu nhân duyên.
Gã trỠA Kha bảo tên tá lãnh :
- Ngươi đưa cô nương này ra Ä‘i, đồng thá»i buông tha cả gã trai há» Trịnh đê?
chúng lấy nhau làm vợ chồng.
Gã lại trỠPhương Di nói tiếp :
- Mở khoá cho cô này và buông tha cá»™ Hỡi Æ¡i! Nguyên phối phu nhân cá»§a ta có ngoại tình, đại tiểu lão bà cá»§a ta cÅ©ng làm gái Ä‘iếm. Con mẹ nó! Ta còn làm Khâm sai đại nhân, đô thống đại nhân, gì được nữa? Ta chỉ là Song tiá»n ô qui đại nhân.
Tên tá lãnh thấy gã phát cáu, sợ quá cúi đầu không dám lên tiếng. Hắn cũng không hiểu gã nói thế là chân hay giả.
Vi Tiểu Bảo thấy tá lãnh đứng yên liá»n giục :
- Ngươi đưa hai cô gái đó ra ngay đi! Tên tá lãnh dạ một tiếng rồi dẫn A Kha và Phương Di ra ngoài.
Vi Tiểu Bảo nhìn bóng sau lưng hai cô mà lòng tơ còn vướng vít.
Phương Di và A Kha dông tuốt má»™t lèo không ngảnh cổ lại. Các cô đã chẳng má»™t lá»i tạ Æ n cÅ©ng không đưa mắt tá» lòng cung kính.
Tăng Nhu tiến lại hai bước khẽ nói :
- Kham sai là ngưá»i tốt. Tiện nữ... tiện nữu vui lòng chịu phạt.
Vi Tiểu Bảo nghe cô nói câu này phấn khởi tinh thần, bụng bảo dạ :
- Trên Ä‘á»i thiếu gì mỹ nữ? Hai con đượi non không chịu lấy ta, chẳng lẽ bao nhiêu cô nương trên thế gian chết sạch cả rồi?
Gã há»›n hở tươi cưá»i đáp :
- Phải lắm! Ta muốn phạt cô thật.
Rồi gã bảo ba ngưá»i :
- Song Nhi! Tiểu quận chúa! Tăng cô nương! Cả ba cô vào trong này nói chuyện.
Gã toan đưa ba cô nương vào ná»™i đưá»ng để ân ái má»™t phen, bá»—ng thấy má»™t tên quan quân từ ngoài cá»­a chạy vào nói :
- Khải bẩm đô thống đại nhân! Ngoài kia có ngưá»i nói là vâng lệnh Hồng giáo chá»§ xin vào ra mắt.
Vi Tiểu Bảo giật bắn ngưá»i lên vá»™i đáp :
- Hồng giáo chủ hay Lục giáo chủ gì gì ta cũng không tiếp. Ngươi bảo hỠcút đi! Tên quan quân khom lưng dạ một tiếng, lùi lại một bước, nói tiếp :
- Ngưá»i đó nói là trong tay há» có hai ngưá»i đàn ông, xin Ä‘iá»u đình vá»›i đô thống đại nhân cho đánh đổi hai ngưá»i đàn bà.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Äánh đổi hai ngưá»i đàn bà ư?
Gã đảo mắt nhìn Hồng phu nhân và Mao Äông Châu lắc đầu nói tiếp :
- Thế thì thú thật! Của tốt thế này khi nào ta chịu đánh đổi?
Tên quan quân đáp :
- Dạ! Tiểu nhân xin ra bảo vỠđi.
Vi Tiểu Bảo lại há»i :
- Hắn Ä‘em những ngưá»i đàn ông nào đến đánh đổi? Con mẹ nó! Äàn ông thì còn thú gì? Äổi đàn bà lấy đàn ông thì ra mình lá»— to.
Tên quan quân đáp :
- Ngưá»i đó nói nhăng nói càn. Hắn bảo má»™t tên Lạt Ma và má»™t tên Vương tư?
gì gì đó là anh em kết nghÄ©a vá»›i Äô thống đại nhân má»›i thật láo khoét.
Vi Tiểu Bảo ồ một tiếng rồi nghĩ bụng :
- Té ra Tang Kết Lạt Ma và Cát NhÄ© Äan Vương tá»­ đã bị Hồng giáo chá»§ bắt sống rồi.
Äoạn hắn bật lên tràng cưá»i ha hả nói :
- Hết Lạt Ma lại đến Vương tá»­. Ta lấy há» vá» làm gì? Ngươi ra bảo hắn hai ngưá»i đàn bà này dù có Ä‘em hai vạn đàn ông đến đánh đổi ta cÅ©ng không chịu.
Tên quan quân vâng dạ luôn miệng, khom lưng thi lễ, sắp trở gót bước đi.
Vi Tiểu Bảo chợt ngó thấy Tăng Nhu, bụng bảo dạ :
- Cô này lúc trước bảo ta là kẻ đồi bại, chẳng phải hảo nhân, rồi từ lúc ra buông tha cô vợ để thị Ä‘i kiếm tình lang, cô lại cho là ngưá»i tá»­ tế. Hừ! Muốn làm hảo nhân phải lá»— vốn nhiá»u, Tang Kết và Cát NhÄ© Äan đã bái kết huynh đệ vá»›i ta.
Nếu ta không đánh đổi há» vá», nhất định sẽ bị Hồng giáo chá»§ giết chết. Ta giữ Hồng phu nhân lại có được lợi gì không? Mụ không chịu lấy ta làm chồng mà con mẹ nó, vẫn mang tiếng là kẻ trá»ng sắc khinh bạn, chẳng phải là anh hùng hảo hán.
Gã nghÄ© thế rồi gá»i giá»±t lại :
- Hãy khoan! Tên quan quân dạ một tiếng, khom lưng chỠlệnh.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Ngươi ra bảo hắn vá» nói vá»›i giáo chá»§ buông tha hai ngưá»i kia rồi ta đưa tra?
Hồng phu nhân vá» cho ỵ Vị phu nhân này hoa dung nguyệt mạo là cá»§a báu trên thế gian mà ta chịu đánh đổi lấy hai ngưá»i đàn ông là y lợi nhiá»u lắm rồi. Còn má»™t ngưá»i đàn bà nữa thì ta không thể buông tha được.
Tên quan quân vâng dạ lui ra.
Hồng phu nhân thay đổi hẳn thái độ. Mụ tươi cưá»i nói :
- Khâm sai đại nhân! Äại nhân thật khéo khoa trương cho ngưá»i.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Äã là hảo nhân thì việc gì cÅ©ng phải cho đến nÆ¡i đến chốn. Bá»n tại hạ đã chịu lá»— vốn thì cho lá»— luôn thể. Giao hàng trước rồi má»›i thu tiá»n sau. Quân bay đâu! Mau mở khóa cho thượng cấp cá»§a ta.
Äoạn gã đón lấy chìa khóa, chính mình mở khóa cho Hồng phu nhân và đưa mụ ra cổng.
Vi Tiểu Bảo ra tới nhà đại sảnh đã thấy tên quan quân kia đang nối chuyện với Lục Cao Hiên.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Lục tiên sinh! Giáo chủ phu nhân đây, tiên sinh đưa vỠmà lãnh đại công.
Thưa phu nhân! Thuá»™c hạ kính cẩn nghinh tiếp lão nhân gia đắc thắng hồi triá»u, đồng thá»i cầu nguyện giáo chá»§ cùng phu nhân vÄ©nh hưởng tiên phúc, thá» dữ thiên tá».
Hồng phu nhân cưá»i khanh khách đáp :
- Ta cũng xin cầu nguyện cho Khâm sai đại nhân thăng quan phát tài, tho.
sánh non Nam, vợ xinh hầu đẹp, vạn đại công hầu.
Vi Tiểu Bảo thở dài nói :
- Thăng quan phát tài là việc dễ, nhưng vợ đẹp hầu xinh thì khó lắm.
Gã lên tiếng hô :
- Chuẩn bị kiệu hoa và tấu nhạc để tiễn khách.
Gã thân hành đưa Hồng phu nhân ra tận cổng ngoài và trông coi cho mụ lên kiệu.
Hồng phu nhân lên kiệu đi rồi, Vi Tiểu Bảo toan quay gót quay trở vào bỗng thấy một cỗ kiệu lớn đi tới. Chính là kiệu của quan tri phủ Dương Châu đến bái yết.
Vi Tiểu Bảo trong lòng bá»±c bõ, không muốn cho ai vào, liá»n đứng lại ngoài cổng chau mày há»i :
- Phủ đài đến có chuyện gì?
Tri phá»§ là Ngô Chi Vinh đưa lá»i thỉnh an, thi lá»… đáp :
- Ty chức đến báo việc quân cơ thần mật.
Vi Tiểu Bảo nghe nói đến chuyện quân tình cơ mật mới cho hắn theo vào.
Gã lẩm bẩm :
- Nếu không có cơ mật đại sự ta sẽ đét vào đít hắn.
VỠđến thư phòng Vi Tiểu Bảo ngồi xuống trước, không thèm má»i Ngô Chi Vinh an tá»a, gã há»i ngay :
- Việc chi cơ mật quân tình?
Ngô Chi Vinh đáp :
- Xin đại nhân truyá»n tả hữu lui ra.
Vi Tiểu Bảo vẫy tay cho bá»n thân binh rút lui.
Ngô Chi Vinh đến bên gã khẽ nói :
- Khâm sai đại nhân! Chuyện này không phải tầm thưá»ng. Äại nhân tâu vá» Hoàng thượng thì chẳng những đại nhân được cao thăng ngay, mà cả ty chức cÅ©ng nhá» phúc ấm cá»§a đại nhân có thể lãnh thu Æ¡n Ä‘iển cá»§a triá»u đình.
Vi Tiểu Bảo chau mày há»i :
- Chuyện gì mà quan trá»ng thế?
Ngô Chi Vinh đáp :
- Bẩm đại nhân! Hoàng thượng hồng phúc tầy trá»i, phước khí cá»§a đại nhân cÅ©ng cao cả má»›i xui nên ty chức thám thính được tin tức rất quan trá»ng.
Vi Tiểu Bảo hắng dặng một tiếng rồi nói :
- Phước khí cá»§a Ngô đại nhân cÅ©ng không phải tầm thưá»ng.
Ngô Chi Vinh đáp :
- Không dám! Không dám! Theo qui củ thì ty chức phải báo tin này lên tuần phủ đại nhân và tổng đốc đại nhân để các vị sớ vỠHoàng thượng. Nhưng làm như vậy e rằng trung gian sẽ bị tiết lộ mà lầm lỡ đại sự. Hơn nữa ty chức được Khâm sai đại nhân đem lòng quyến cố tài bồi rất lấy làm cảm kích, chỉ mong báo đáp ân tình, nên đem cuộc vinh hoa phú quý này trao vào tay đại nhân. Ty chức không muốn để các vị tổng đốc, tuần phủ ngồi rưng ăn phần.
Vi Tiểu Bảo thấy hắn nói má»™t cách trịnh trá»ng, liá»n há»i :
- Việc chi mà khẩn cấp đến vậy?
Ngô Chi Vinh đáp :
- Bẩm đại quan! ở phương nam có viên đại tướng nắm giữ trá»ng binh sắp dấy quân tạo phản má»™t ngày gần đây. Nhân vật này cÆ¡ tâm khôn lưá»ng, hắn Ä‘iá»u binh khiển tướng cùng ngươi mưu toan chuyện đại nghịch vô đạo.
Vi Tiểu Bảo sá»­ng sốt má»™t chút rồi nổi lên tràng cưá»i ha hả nghÄ© bụng :
- Ta tưởng chuyện gì cơ mật đại sự. Té ra lại là chuyện Ngô Tam Quế tạo phản.
Gã liá»n há»i :
- Phải chăng vị tướng quân đó là ngưá»i đồng tông vá»›i Ngô đại nhân.
Ngô Chi Vinh đáp :
- Äúng rồi! Chuyện này thật đích xác, quyết không phải giả dối.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- Nguồn tin cá»§a Ngô đại nhân thật là bén nhạy. Xin lá»—i nhé! Xin lá»—i nhé! Ngô Chi Vinh thấy thái độ cá»§a Vi Tiểu Bảo đầy vẻ ỡm á», giá»ng nói pha trò hài hước thì trong lòng xao xuyến, vá»™i giải thích :
- Khâm sai đại nhân! Vụ này không phải tầm thưá»ng. Nếu triá»u đình chẳng đàn áp trước Ä‘i, để phản tặc động thá»§ thì ná»­a bức dư đồ phương nam... sẽ phải... sẽ phải...
Vi Tiểu Bảo há» hững ngắt lá»i :
- Äức hoàng thượng thần cÆ¡ diệu toán, nhất thiết ngài Ä‘á»u tiên liệu cả rồi, chúng ta bất tất phải quan tâm.
Ngô Chi Vinh vội đáp :
- Dạ dạ! Vi Tiểu Bảo há»i :
- Phủ đài lấy đâu được nguồn tin này?
Ngô Chi Vinh đáp :
- Ty chức đội Æ¡n sâu cá»§a Hoàng thượng, lượng cả cá»§a Khâm sai đại nhân cất nhắc, ngày cÅ©ng như đêm chỉ mong có cÆ¡ há»™i Ä‘á»n đáp.
Hắn dừng lại một chút rồi tiếp :
- Hôm trước ty chức bồi tiếp đại nhân thưởng ngoạn thược dược ở ngoài chùa Thiá»n Trí, sau ty chức nghÄ© đến phong độ cùng những lá»i bình luận cá»§a đại nhân, trong lòng rất lấy làm khâm phục và ngưỡng má»™, những mong từ nay trở Ä‘i hàng ngày được làm đương sai cho đại nhân để thá»i thưá»ng có thể nghe lá»i chi?
giáo.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Thế thì hay lắm! Huynh đài bất tất phải làm chức tri phá»§ này nữa. Bản chức thấy huynh đài là ngưá»i thông minh lanh lợi, sao bằng... sao bằng...
Ngô Chi Vinh cả mừng, vá»™i đưa lá»i thỉnh an nói :
- Cảm tạ đại nhân có lượng tài bồi.
Vi Tiểu Bảo mỉm cưá»i nói :
- Sao bằng... đến làm ngưá»i gác cá»­a phòng cho bản chức. Nếu không thế thì làm phu khiêng kiệu cÅ©ng được. Như vậy bần chức hàng ngày ra khá»i cá»­a phòng huynh đệ sẽ được nhìn thấy mặt luôn luôn. Ha ha.
Ngô Chi Vinh biết gã nói giỡn, không khá»i bá»±c bá»™i trong lòng, nhưng ngoài mặt cÅ©ng tươi cưá»i nói :
- Thế thì hay lắm! Làm kẻ gác phòng cho đại nhân cũng còn hơn làm tri phủ ơ?
Dương Châu.
Hắn dừng lại một chút rồi tiếp :
- Bình thá»i ty chức phái nhiá»u ngưá»i Ä‘i thám thính các nÆ¡i. Há»… kẻ nào mang lòng phản nghịch, phỉ báng hoàng thượng, khinh miệt đại thần là ty chức biết ngay.
Những lá»i yêu ngôn hoặc chúng, làm lệc lạc tư tưởng muôn dân, ty chức nhất định nghiêm trị.
Vi Tiểu Bảo "ủa" một tiếng nghĩ bụng :
Thằng cha này thật róc tổ! Hắn lướt qua câu chuyện làm lính gác cửa và phu kiệu để chuyển sang chuyện khác. Quả nhiên là tay lão luyện trong nghỠlàm quan.
Ngô Chi Vinh lại há»i :
- Nếu chỉ là tên vô danh tiểu tốt, những kẻ quê mùa dốt nát thì có nói năng nói càn, mối hại cÅ©ng không đáng kể, nhưng phải đỠphòng đám nhân sÄ© có há»c vấn. Bá»n này thưá»ng làm thÆ¡ Ä‘em sá»± tích đơn xưa để chê bai việc triá»u chính.
Những ngưá»i tầm thưá»ng thì không nghÄ© tá»›i chá»— dụng tâm ác độc cá»§a há».
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Ngưá»i thưá»ng coi đã không hiểu thì còn tai hại ở chá»— nào?
Ngô Chi Vinh đáp :
- Dạ dạ! Dù sao thì những ngưá»i có bụng dạ như vậy cÅ©ng đáng giết ngay Ä‘i.
Nay là thá»i Ä‘iểm thánh thiên tá»­ trị vì, những loại văn thÆ¡ đại nghịch vô đạo không nên để lưu truyá»n độc tố trong thiên hạ.
Hắn nói rồi lấy trong tay áo ra một cuốn sách hai tay cầm dâng lên, nói tiếp:
- Xin đại nhân coi đây. Tập thơ này ty chức mới bắt được tối hôm qua.
Giả tá»· Ngô Chi Vinh lấy trong tay áo ra má»™t tập ngân phiếu thì lập tức Vi Tiểu Bảo coi hắn bằng con mắt khác. Gã vừa thấy cuốn sách trong lòng đã thất vá»ng, lại nghe nói là má»™t thi tập, gã càng ngán ngẩm hÆ¡n, bất giác mở miệng ngáp dài, bất giác mở miệng ngáp dài. Cả chẳng buồn thò tay ra đón lấy, ngoảnh mặt trông Ä‘i, không lý gì đến.
Ngô Chi Vinh cá»±c kỳ bẽn lẽn từ từ rụt tay vá», nói :
- Hôm qua trên tiệc, cô ả ca sĩ hát bài thơ mới mô tả phụ nữ thôn quê ơ?
Dương Châu. Ty chức cầm lấy há»™p thÆ¡ cá»§a y coi, liá»n phát giác ra trong đó có nhiá»u câu phạm tá»™i đại nghịch.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Thế ư?
Ngô Chi Vinh mở cuốn sách trỠvào một bài thơ nói :
- Xin đại nhân coi đây :
Bài thÆ¡ này nhan đỠlà "Hồng VÅ© cổ pháo ca". bài thÆ¡ này cá»§a Tra Thận Hành nói vá» Chu Nguyên Chương triá»u đại trước sá»­ dụng má»™t cá»— súng cổ.
Vi Tiểu Bảo nghe nói đến súng cÅ©ng hÆ¡i thích thú liá»n há»i :
- Chu Nguyên Chương cũng bắn súng ư?
Ngô Chi Vinh đáp :
- Dạ! Hiện nay đã thay đổi triá»u đại mà há» Tra còn ca tụng cá»— súng đổ cá»§a Chu Nguyên Chương, tức là cố ý hướng dẫn ngưá»i ta tưởng nhá»› tiá»n triá»u. Bài thÆ¡ này chỉ phô trương oai phong cá»§a Chu Nguyên Chương đã là quá rồi, huống chi bốn câu sau lại càng tệ hại hÆ¡n nữa.
Hắn liá»n Ä‘á»c bốn câu thÆ¡ :
Thấy ngươi nằm giữa đám chông gai, Nghĩ đến non sông dạ ái hoài.
Dâu biển gây nên trò biến ảo, Châu tuôn tầm tã sót thương ai?
Rồi hắn nói tiếp :
- Ngưá»i này hoài bão ý chí phản nghịch thá»±c đã hiển nhiên. Nhà Äại Thanh ta vâng mệnh trá»i đứng ra mở nước; diện trừ há» Chu ở triá»u nhà Minh. Trăm há» hân hoan cổ võ còn chưa đủ. Sao hắn thấy cá»— đại pháo cá»§a Chu Nguyên Chương lại dám làm thÆ¡ để khóc giang sÆ¡n đến tuôn đôi hàng lệ?
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Cỗ súng cổ đó ở đâu? Bản chức muốn đi coi xem còn bắn được không?
Hoàng thượng rất thích những súng lớn.
Ngô Chi Vinh đáp :
- Theo lá»i ghi trong thi tập thì cá»— súng này hiện ở Kinh Châu.
Vi Tiểu Bảo dá»±ng mặt lên há»i :
- Nó không ở Dương Châu thì các hạ rắc rối làm chỉ Các hạ làm tri phủ ơ?
Dương Châu chứ không phải ở Kinh Châu. Các hạ hãy chá» bao giá» làm tri huyện Kinh Châu hãy Ä‘á»u tra vá» cá»— súng cổ đó.
Ngô Chi Vinh giật mình kinh hãi nghĩ thầm :
- Äi làm Tri huyện Kinh Châu thì ra phải giáng cấp. Việc này không nên nhắc tá»›i nữa.
Hắn thu tập thơ cất vào tay áo, lấy ra hai bộ sách khác, nói :
- Khâm sai đại nhân! Lá»i thÆ¡ cá»§a Tra Thận Hành, bất quá chỉ có vài chá»— không ổn, đại nhân độ lượng rá»™ng rãi bá» qua Ä‘i không tra cứu cÅ©ng chẳng sao, nhưng hai cuốn sách này thì không nên bá» qua.
Vi Tiểu Bảo chau mày há»i :
- Những sách gì vậy?
Ngô Chi Vinh đáp :
- Má»™t bá»™ "Quốc thá» lục" tác giả là Tra Y Hoàng. Văn tá»± trong sách hoàn toàn tán dương những kẻ phản nghịch Äại Thanh. Còn bá»™ này là thi tập cá»§a Cố Viêm Võ càng tá» ra mục vô quân thượng, đại nghịch bất đạo.
Vi Tiểu Bảo nghe nói đến danh tá»± Cố Viêm Võ, không khá»i ngấm ngầm kinh hãi, tá»± há»i :
- Cuá»™c sát quy đại há»™i ở phá»§ Hà Giang ngày trước quần hùng đã đỠcá»­ Cố Viêm Võ tiên sinh làm tổng quân sá»± Sao tập thÆ¡ cá»§a tiên sinh lại lá»t vào tay tên quan ôn này? Chẳng hiểu trong đó có nói gì đến Thiên Äịa Há»™i cá»§a bá»n mình không?
Gã liá»n há»i :
- Trong sách kia viết những gì? Ngô đại nhân thử nói rõ cho nghe.
Ngô Chi Vinh thấy Vi Tiểu Bảo chú ý đến vụ này liá»n phấn khởi tinh thần, tiện tay mở cuốn "Quốc thá» lục" ra nói :
- Bẩm đại nhân! Trong sách, bao nhiêu kẻ phản nghịch nhà Äại Thanh Ä‘á»u được gá»i là trung thần nghÄ©a sÄ©. Trong thiên "Binh bá»™ chá»§ sá»± tặng cho giám sát ngư.
xá»­ Tra Tá»­ Truyá»n" do ngưá»i đưá»ng huynh đệ cá»§a ý là Tra Mỹ Kê viết vá» những công việc phản kháng nhà đạt Thanh đã thuật lại vụ câu kết những đồ trên chốn giang hồ để kháng cá»± vương sư.
Hắn dùng ngón tay chỉ trá» vào sách Ä‘á»c lên :
"Ngày tháng tư, quân Thanh tấn công Viên Hoa Tập phải lui binh. Mỹ Kế giám đốc các đội nghÄ©a binh Lăng, Dương, Chu, Vương, tụ tập năm trăm chiến thuyá»n, hÆ¡n năm ngàn binh sÄ© rượt theo, chém địch dư trăm thá»§ cấp. Trận này bên ta toàn thắng, quân giặc phải rút chạy lên bá»... ".
Hắn Ä‘á»c tá»›i đây rồi nói :
Äại nhân coi đó :
Tra Y Hoàng gá»i bá»n phản nghịch bằng nghÄ©a binh, lại kêu Vương sư cá»§a nhà Äại Thanh ta là quân giặc. Như vậy thật đáng tá»™i chết rồi.
Vi Tiểu Bảo lá» Ä‘i, há»i đến tập thÆ¡ :
- Trong sách của Cố Viêm Võ đã viết những gì?
Ngô Chi Vinh đặt cuốn Quốc thỠlục xuống, cầm lấy tập thơ của Cố Viêm Võ. Hắn gục gặc cái đầu đáp :
- Tác giả tập thÆ¡ đây, chẳng bài nào không đầy tư tưởng phản nghịch. Bài thÆ¡ này nhan đỠlà "Rợ Khương Hồ". Nguyên má»™t cái nhan đỠhiển nhiên đã phỉ báng nhà Äại Thanh.
Hắn trá» tay vào sách Ä‘á»c :
Non nước nhà ta vốn vững vàng, Vì quân Di Äịch phải tang hoang.
Kiến Châu bắt lính cùng thu thóc, Tây Thục còn lo nạn thồ quan.
Thần chân phần ná»­a giặc Vào Tá», Lá»— bốn lần.
Phá làng cùng giết gióc, Mổ bụng lại moi gan.
Thây chết đầy ngòi lạch, Thảm trạng cực nhân hoàn.
ở tù còn có phước, Hơn theo gót quân Hồ.
Phải cưa răng thứa lợi, Há»c tiếng nói bi bô.
Trong cỠđịch hỠthành quách mất, Ôm thiếu nữ hỠđẹp như hoa.
Man rợ hung tàn là thế thế! Mà mong trá»i giúp dá»±ng cÆ¡ đồ?
Vi Tiểu Bảo lắc đầu gạt đi :
Thôi đừng Ä‘á»c nữa! Bản chức chẳng hiểu chi hết.
Ngô Chi Vinh liá»n giải thích :
- Bẩm đại nhân! Những bài thÆ¡ đó kêu ngưá»i Mãn Châu ta là man rợ, lại thuật việc chiến binh giữa ngưá»i Kiến Châu vá» triá»u nhà Minh vá»›i ngưá»i Mãn Châu. Bá»n thổ y bắt lính, thu thóc làm cho thiên hạ đại loạn. Hắn còn mạt sát ngưá»i Mãn Châu cướp thành, giết ngưá»i, móc ruá»™t moi gan và cưỡng Ä‘oạt mỹ nữ...
Vi Tiểu Bảo nói :
- Té ra là thế! Việc cưỡng Ä‘oạt mỹ nữ trong cÆ¡n binh há»a là chuyện thưá»ng tình. Quân Thanh phá Dương Châu quả đã sát hại bách tính rất nhiá»u. Không thế thì tại sao Hoàng thượng lại vì vụ này mà miá»…n khá»n lương tiá»n trong ba năm cho nhân dân ở đây? Hừ Cố Viêm Võ làm thÆ¡ để phản ảnh trung thá»±c những việc đã xảy ra.
Tài sản của ngocvosong1986

  #194  
Old 02-06-2008, 01:36 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 193


Muốn làm nên sự nghiệp oai hùng

Ngô Chí Vinh nghe Vi Tiểu Bảo nói mấy câu này, không khá»i giật mình kinh hãi, nghÄ© thầm :
- Tên tiểu tá»­ này còn nhá» tuổi quá quả nhiên không biết trá»ng khinh. Những câu này từ miệng gã thốt ra đành phải chịu. Giả tá»· là ngưá»i khác mà ta bẩm lên quan trên thì khó lòng giữ vững được cái đầu.
Hắn biết Vi Tiểu Bảo được nhà vua sá»§ng ái, nên dù lá»›n mật đến hắn cÅ©ng không dám chống đối Khâm sai đại thần. Hắn chỉ vâng dạ mấy tiếng rồi tươi cưá»i nói :
- Äại nhân quả là cao minh, có nghe lá»i đại nhân giảng giải, ty chức má»›i được mở mang ngu tối. Còn bài thÆ¡ "Tinh trung tâm sá»­ ca" này, mong được đại nhân chi?
Ä‘iểm. Lá»i tá»±a bài thÆ¡ này rất dài thật là cuồng ngạo vô cùng! Hắn cầm cuốn sách lên gục gặc cái đầu, cất tiếng Ä‘á»c :
- "Năm Sùng Trinh thứ II vá» mùa đông, vì trá»i đại hạn lâu ngày, trong chùa Thừa Thiên, phá»§ Tô Châu, đào giếng lấy nước, lượm được má»™t cái há»™p, ngoài đỠ"Äại Tống thiết hàm kinh" cái há»™p này khá nặng".
Hắn Ä‘á»c đến đấy dừng lại giải thích :
- Thưa đại nhân! Äây nói vá» trong giếng lượm được má»™t cái há»™p sắt.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Hộp sắt ư? Trong đó đựng kim ngân châu báu gì không?
Ngô Chi Vinh Ä‘á»c tiếp :
- "Trong há»™p có cuốn sách. Bìa sách đỠ"Äại Tống cô thần Trịnh Tư Tiếu bách bái". Tư Tiếu hiệu là Sở Nam, là di dân nhà Tống. Ngày Sở Nam dấu sách vào năm thứ chín triá»u Äức Hưu. Nhà Tống mất rồi, Sở Nam ngày đêm mong Trần thừa tướng, Trương thiếu bảo Ä‘em quân từ hải ngoại vá» khôi phục giang sÆ¡n Äại Tống".
Hắn giải thích :
- Thưa đại nhân! Trong văn chương tuy nói vá» triá»u Tống, mà thá»±c ra có ảnh hưởng đến nhà Äại Thanh. Cố Viêm Võ mong bá»n nghịch tặc há» Trịnh ở Äài Loan Ä‘em quan từ hải ngoại vá» khôi phục nhà Minh.
Hắn Ä‘á»c tiếp :
- "Phải Ä‘uổi quân Hồ Nguyên ra Mặc Bắc. Kẻ di thần khóc lóc cầu khấn thiên địa quá»· thần xoay chuyển thá»i thế để có má»™t ngày Man Di biến thành hoa hạ" Hắn Ä‘á»c tá»›i đây lại nói :
- Thưa đại nhân! Hắn thóa mạ ngưá»i. Mãn Châu chúng ta là quân Thát Äát và muốn Ä‘uổi chúng ta ra ngoài quan ải.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Phá»§ đài có phải ngưá»i Mãn Châu không?
Ngô Chí Vinh ấp úng :
- Ty chức... Ty chức... là kẻ nô nài của Hoàng đế Mãn Châu, lại làm thuộc ha.
cho đại nhân ngưá»i ở Mãn Châu, nên nhất tâm nhất ý vá»›i ngưá»i Mãn Châu.
Hắn Ä‘á»c tiếp :
- "Ngưá»i Châu quận thấy pho sách Ä‘á»u dập đầu lạy. Quan tuần phá»§ Trương Công Quốc khắc pho kinh này để truyá»n bá, lại dá»±ng từ đưá»ng thá» Sở Nam, đồng thá»i để dấu sách. Chưa được bao lâu gặp nạn hồi quốc vào những năm cuối cùng triá»u Äức Há»±u. Than ôi! Thương thay!" Ngô Chi Vinh giải thích :
- Thưa đại nhân! Nhà Äại Thanh Ä‘em quân vào quan ải giúp dân đánh kẻ cô tá»™i mà Cố Viêm Võ lại cho là gặp cÆ¡n quốc nạn mà dùng những danh từ "Than ôi! Thương thay! Thì chá»— dụng tâm cá»§a hắn thật quá rõ ràng".
Hắn Ä‘á»c tiếp :
- "Sách này Ä‘em lên Bắc Phương rất ít, mà sau cÆ¡n biến cố, ngưá»i ta sợ hãi không dám đưa ra, biệt tích hÆ¡n ba chục năm. Nay sách lại xuất hiện tại nhà ho.
Chu ở Phú Bình. Lúc sách má»›i xuất hiện. Tiá»n Túc Nhạc vịnh hai bài thÆ¡, Qui sinh ở Côn SÆ¡n hoa. lại tám bài. Gặp hồi Triết Äông vị vây hãm. Tiá»n công chạy vá» Äông Dương nhả xuống ao tá»± tá»­. Tiá»n quân trốn ra hải ngoại rồi mất ở núi Lang Nhạ Qui Sinh đổi tên là Tá»™ Minh, lài càng khẳng khái kịch liệt, sau cÅ©ng bị chết đói".
Ngô Chi Vinh giải thích :
- Thưa đại nhân! Ba tên phản nghịch này đỠlà loạn dân không chịu thần phục nhà Äại Thanh. May chúng chết sá»›m, không thì sẽ bị toàn gia tru lục.
Hắn Ä‘á»c tiếp :
-"Di thần là kẻ bất tài, chìm nổi trên Ä‘á»i, thấy ngày xanh mòn má»i lại bị bao vây nghiêm mật cÅ©ng chẳng sợ hãi gì, nên phát huy vụ này làm nguyên tắc cho ke?
ử thế trong cơn quốc biến".
Ngô Chi Vinh lại giải thích :
- Thưa đại nhân! Äoạn này Cố Viêm Võ nói vá» vụ triá»u đình tra xét nghiêm ngặt những văn chương phản loạn, nhưng hắn vẫn gan dạ chẳng sợ hãi gì.
Vi Tiểu Bảo nghe Ngô Chí Vinh Ä‘á»c mãi, gã ngáp dài luôn mấy cái. Gã chi?
cần biết trong sách Cố Viêm Võ viết những gì, nên ráng nhẫn nại ngồi nghe.
Ngô Chi Vinh Ä‘á»c hết bài tá»±a Vi Tiểu Bảo há»i :
- Hết chưa?
Ngô Chi Vinh đáp :
- Bài tựa hết rồi, dưới là bài thơ.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Nếu không có Ä‘iá»u chi quan trá»ng thì bất tất phải Ä‘á»c nữa.
Ngô Chi Vinh đáp :
- Quan trá»ng lắm! Quan trá»ng lắm! Rồi hắn Ä‘á»c :
- "Di thần không sức kéo non sông Tấc dạ trung trinh giá»t lệ hồng Hồ Lá»— trăm năm khôn giữ vững Mong sao Thánh Tổ dá»±ng ngôi rồng" Hắn Ä‘á»c bài thÆ¡ rồi nói :
- Thưa đại nhân! Câu Hô Lá»— trăm năm khôn giữ vững thật là đáng chết lắm! Hắn nguyá»n rá»§a nhà Äại Thanh ta không thể giữ vững giang sÆ¡n trong vòng má»™t trăm năm rồi ngưá»i Hán nào khác như Thánh Tổ gì gì xuất hiện đánh đổ nhà Äại Thanh để lên ngôi Hoàng đế.
Vi Tiểu Bảo nghe Ngô Chi Vinh vừa Ä‘á»c thÆ¡ vừa giải thích, trầm ngâm má»™t lát rồi nói :
- Bản chức thưá»ng được nghe Hoàng thượng phán bảo :
Nhà Äại Thanh có lấy Ä‘iá»u nhân hậu đối đãi vá»›i trăm há» má»›i mong giữ vững được giang sÆ¡n, bằng chi?
miệng hô thiên niên, vạn tuế mà không thương xót lê dân cũng bằng vô dụng.
Äoạn gã há»i :
- Ngô phá»§ tôn có biết má»™t ngưá»i ngoại quốc ở đây làm Khâm thiên giám tên gá»i Thang Nhượng Vá»ng không?
Ngô Chi Vinh đáp :
- Dạ! Ty chức đã được nghe qua.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Thang Nhượng Vá»ng làm má»™t cuốn lịch suy tính má»i việc hai trăm năm. Có ngưá»i làm cáo trạng dâng lên Hoàng thượng tâu rằng :
"Thiên hạ cá»§a nhà Äại Thanh trưá»ng cá»­u muôn năm mà sao Thang Nhượng Vá»ng làm lịch cỉ có hai trăm năm?".
Gã liếc mắt nhìn Ngô Chi Vinh nói tiếp :
- Hồi đó Ngao Bái Ä‘ang cầm binh quyá»n trong nước. Hắn là ngưá»i hồ đồ toan xá»­ tá»­ Thang Nhược Vá»ng. May mà đức Hoàng thượng thánh minh, ngài nổi lôi đình thống mạ Ngao Bái má»™t hồi, lại sai chém đầu kẻ dâng cáo trạng và tru lục cả nhà.
Ngô Chi Vinh nghe gã nói tới đây sợ tái mặt không dám lên tiếng.
Vi Tiểu Bảo lại nói tiếp :
- Hoàng thượng rất ghét kẻ nào hay kiếm chuyện vu oan giá há»a cho ngưá»i ngay bằng những lá»i dèm pha nói là nhà Äại Thanh chỉ giữ thiên hạ được má»™t trăm năm, hai trăm năm. Ngài còn phán bảo kẻ làm quan mà giá»i giang phải nhiệt thành vá»›i phận sá»± và yêu thương trăm há», chỉ biết làm những công vụ cá»§a triá»u đình giao phó. Những ai nhân lúc vắng mặt ngưá»i ta Ä‘em thÆ¡ từ, văn chương để vu cáo là chuyện bá»›i bèo ra há». Ngài còn dặn hệ thấy gian thần thì ngồi ngẫm nghÄ© cách ám hại kẻ trung lương, thì lập tức cá»™t lại mà chém con mẹ nó Ä‘i.
Gã càng nói càng tỠra phẫn nộ, khiến cho Ngô Chi Vinh sợ quá chẳng còn hồn vía nào nữa.
Vi Tiểu Bảo nhất tâm bênh vực Cố Viêm Võ, gã sợ Ngô Chi Vinh báo cáo với mình không đi đến đâu còn đến cửa khác xun xoe bợ đỡ gây ra lắm chuyện.
Vi Tiểu Bảo biết cả chuyện Ngô Chi Vinh sở sÄ© được làm tri phá»§ hoàn toàn nhá» vào sá»± bí mặt cáo tố Trang Äinh Long ở Hồ Châu tỉnh Triết Giang Trang công soạn cuốn Minh Sá»­ đã dùng niên hiệu Minh triá»u lại có nhiá»u từ ngữ bất kính đối vá»›i nhà Thanh.
Vụ án Minh Sử đưa đến cho Ngao Bái cơ hội để sát hại toàn gia mấy trăm danh sĩ ơ Giang Nam thảm trạng nói ra khôn xiết.
Chuyến này Ngô Chi Vinh nắm được văn, thÆ¡ cá»§a bá»n Cố Viêm Võ, Tra Y Hoàng, hắn mừng rỡ không biết thế nào mà kể, tưởng trá»i Ä‘em phước lá»™c ban cho.
Hắn chắc mẩm có thể thăng quan liá»n ba bậc. Äêm qua hắn mÆ¡ má»™ng má»™t trưá»ng phú quí. NgỠđâu bữa nay vị tiểu Khâm sai này đã chẳng nghe theo thì chá»›, lại còn đưa ra luận Ä‘iệu hãi hùng. Thật là má»™t Ä‘iá»u kinh dị ra ngoài sức tưởng tượng cá»§a hắn.
Ngô Chi Vinh toàn thân toát mồ hôi lạnh ngắt, bụng bảo dạ :
- Vụ án Minh Sá»­ cá»§a ta đưa ra chính Ngao Bái đại nhân thân hành xá»­ lý. Sau Ngao Bái đại nhân bị Hoàng thượng cách chức, khép vào trá»ng phạm. Vậy lòng da.
Hoàng thượng đúng là bất đồng chính kiến vá»›i Ngao Bái đại nhân. Phen này tất ta phải há»a lá»›n.
Vi Tiểu Bảo thấy Ngô Chi Vinh mặt xám như tro tàn, ngưá»i run lẩy bẩy thì trong bụng mừng thầm.
Gã lại há»i :
- Phá»§ tôn đã Ä‘á»c xong chưa?
Ngô Chi Vinh ấp úng đáp :
- Bài... bài thơ này hãy còn... một nửa.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Nửa dưới làm sao?
Ngô Chi Vinh run sợ Ä‘á»c :
- "Kỳ thư xuất hiện kinh hồn giặc TrỠnẻo trung lương dốc một lòng Sơn quỉ, Bồ, Hoàng, còn lắm lắm Sở Nam! Ông có biết cho không?"...
Hắn sợ quá, Ä‘á»c câu ná» dính vá»›i câu kia, cÅ©ng không dám đưa lá»i giải thích.
Hắn phải vất vả má»›i Ä‘á»c xong bài thÆ¡, mồ hôi nhá» giá»t xuống trang sách.
Vi Tiểu Bảo cưá»i há»i :
- Bài thơ này không có gì đáng kể, nhưng hỠnói đến sơn quỷ, bà vợ mặt vàng gì gì đó, nghe cũng thú.
Ngô Chi Vinh đáp :
- Bẩm đại nhân! Hai chữ Bồ Hoàng trong bài thÆ¡ này trá» vào Bồ Thá» Canh và Hoàng Văn Thạch ở triá»u nhà Tống, sau đầu hàng nhà Nguyên được theo làm quan lá»›n, chứ không phải bà vợ mặt vàng. Câu này có ý mạt sát những ngưá»i Hán làm quan lại vá»›i nhà Äại Thanh.
Vi Tiểu Bảo sa sầm nét mặt há»i :
- Bản chức bảo Bồ Hoàng hay Hoàng bà cÅ©ng thế, tức là ngưá»i vợ mặt vàng.
Bà vợ cá»§a phá»§ tôn mặt vàng á»­ng phải không? Cố Viêm Võ làm thÆ¡ để riá»…u ngưá»i vợ mặt vàng thì liên can gì đến phá»§ tôn? Tại so phá»§ tôn lại lấy thế làm khó chịu?
Ngô Chi Vinh bất giác lùi lại một bước. Hai tay hắn run rẩy cầm cuốn sách run rẩy cầm cuốn sách không chặt, đánh rớt xuống đất đến "bẹt" một cái. Hắn bở vía đáp :
- Dạ dạ! Thật ty chức tội đáng muôn thác.
Vi Tiểu Bảo thừa cơ nổi nóng, quát mắng :
- Tên này to gan thật! Ta vâng chỉ dụ của Thánh hoàng dẫn dụ cho ngươi.
Ngươi bất quá là một tên quan nhỠmà dám nổi nóng quẳng sách xuống đất ơ?
trước mặt ta! Ngươi coi thánh dụ của Hoàng thượng không vào đâu mà bảo là có ý tạo phản chăng?
Má»™t tiếng "cà rịch" vang lên! Ngô Chi Vinh quỳ má»p xuống đất rập đầu binh binh, miệng ấp úng năn nỉ :
- Xin đại... đại nhân nhiên dung, tha cho cái mạng chó má của tiểu nhân.
Vi Tiểu Bảo cưá»i lạt đáp :
- Ngươi đã nổi hung liệng sách vào mặt ta, cái đó khá»i nói rồi. Nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ bị tá»™i vÅ© mạn Khâm sai, trá»ng phạt là chém đầu, xá»­ nhẹ thì cho Ä‘i sung quân.
Äó là việc nhá» chưa đáng kể.
Ngô Chi Vinh ngle nói đến ngoài tá»™i chém đầu sung quân còn cá»± hình ghê gá»›m hÆ¡n, hắn chẳng còn hồn vía nào nữa, hì hà hì hục lạy như tế sao, lại cất vá»ng van lÆ¡n :
- Äại nhân khoan hồng đại lượng... , Tiểu... tiểu nhân biết tá»™i đã nhiá»u.
Vi Tiểu Bảo càng làm già đập bàn quát :
- Ngươi đã coi thánh dụ của chúa thượng không vào đâu mà còn kêu ca nữa ư? Ngoài ngươi ra, trong nhà còn có những ai, như vợ con, cha mẹ vợ, chú bác cô dì, hầu thiếp, nhất luật đem ra xử trảm.
Ngô Chi Vinh toàn thân run lẩy bẩy, hai hàm răng đập vào nhau canh cách, không thốt lên lá»i được nữa.
Vi Tiểu Bảo ngó thấy Ngô Chi Vinh khiếp sợ đến cùng cá»±c rồi, liá»n quát há»i :
- Cố Viêm Võ hiện giỠở đâu?
Ngô Chi Vinh lắp bắp :
- Bẩm đại... đại nhân!... Hắn... hắn... hắn ở...
Ngô Chi Vinh nói tới đây răng cắn nát đầu lưỡi, tiếng nói không rõ ràng nữa.
Sau một lúc khá lâu, hắn ráng trấn tĩnh lại, nói tiếp :
- Ty chức lớn mật, đã đem Cố Viêm Võ... và tên hỠTra... lại tên hỠLữ nữa...
giữ ở trong trại phủ nha.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Ngươi đã khảo đả mở cuộc thẩm vấn chưa? HỠcung khai thế nào?
Ngô Chi Vinh đáp :
- Ty chức má»›i lược khá»i khẩu cung, nhưng... cả ba ngưá»i nhất quyết không chịu thú nhận.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Bá»n há» chưa xưng ra Ä‘iá»u gì thật chứ?
Ngô Chi Vinh ấp úng :
- Không... chúng chẳng nói gì... nhưng... trong mình tên há» Tra lục soát được má»™t bao thợ Äó là Ä‘iá»u quan hệ rất lá»›n. Xin đại nhân coi lại.
Hắn nói rồi móc trong mình ra một cái túi vải. Hắn mở túi lấy bao thơ, hai tay cầm trình lên.
Vi Tiểu Bảo không đón lấy, lại há»i :
- Lại thi văn gì nữa đây?
Ngô Chi Vinh đáp :
- Không... không phải... thi văn. Äây là thÆ¡ cá»§a ÄỠđốc tỉnh Quảng Äông tên gá»i. Ngô... Ngô Lục Kỳ.
Vi Tiểu Bảo nghe đến bảy chữ "Quảng Äông ÄỠđốc Ngô Lục Kỳ" không khá»i giật mình kinh hãi, há»i ngay :
- Ngô Lục Kỳ ư? Y cũng biết làm thơ hay sao?
Ngô Chi Vinh đáp :
- Không phải thi văn. Ngô Lục Kỳ âm mưu tạo phản... chỉ má»™t phong thÆ¡ này là đủ tang chứng xác thá»±c, hắn không còn... chối cãi được nữa. Ty chức vua trình đại nhân vá» công lao trá»ng đại, tức là phong thÆ¡ đó.
Vi Tiểu Bảo ồ một tiếng, trong bụng nghĩ thầm :
- Há»ng bét rồi! Lại nghe Ngô Chi Vinh nói tiếp :
- Bẩm đại nhân! Những há»c giả làm thi văn dù trong ngôn ngữ có ẩn ý phản nghịch, theo lá»i phán Ä‘oàn cao minh cá»§a đại nhân chẳng có chi quan hệ, ty chức rất lấy làm khâm phục. Ngưá»i ta đã có câu "Bá»n tú tài tạo phản, ba năm cÅ©ng chẳng thành công". Bá»n này quà không phải là Ä‘iá»u đáng lá» Nhưng Ngô Lục Kỳ nắm giữ quân cÆ¡ cả má»™t tỉnh mà hắn dấy binh nổi loạn thì... không phải chuyện tầm thưá»ng.
Hắn nói tới việc Ngô Lục Kỳ tạo phản, Ngôn ngữ lại trở lên lanh lợi.
Ngô Chi Vinh Ä‘ang quỳ dưới đất, thấy nét mặt Vi Tiểu Bảo âm thầm bất định, tá» ra quan tâm tá»›i vụ này, liá»n từ từ đứng dậy.
Vi Tiểu Bảo hắn dặng một tiếng, trợn mắt lên nhìn hắn.
Ngô Chi Vinh sợ quá lại quỳ xuống cái rụp.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Trong thơ này viết những gì?
Ngô Chi Vinh đáp :
- Bẩm đại nhân! Văn tá»± trong thÆ¡ rất bí ẩn, chỉ ngưá»i trong cuá»™c là hiểu rõ, còn ngưá»i ngoài tinh ý lắm má»›i biết đại khái. Hắn nói :
Phương tây nam sắp có chuyện lá»›n, chính là thá»i cÆ¡ cá»§a bậc đại trượng phu kiến công lập nghiệp. Hắn má»i tên há» Tra tá»›i Quảng Äông ngay để chỉ Ä‘iểm mưu cợ Trong thÆ¡ hắn chỉ viết "Muốn lo toan việc lá»›n cá»§a Trung SÆ¡n, Khai Bình mà không có Thanh Äiá»n tiên sinh vận trù kế hoạch thì chẳng thể thành công được". Ngô Lục Kỳ mưu phản rõ rệt là ở chá»— đó.
Vi Tiểu Bảo bác ngay :
- Ngươi lại nói nhăng nói càn rồi. Ngưá»i ta bảo Phương tây nam sắp có chuyện lá»›n, ngươi có biết là chuyện gì không? Ngươi bất quá là má»™t tên quan nho?
thì làm sao hiểu được việc cÆ¡ mật cá»§a Äức Hoàng thượng và triá»u đình?
Ngô Chi Vinh đáp :
- Dạ dạ! Nhưng trong thơ hiển nhiên nói vỠviệc sắp tạo phản, thật không thể lơ là được.
Vi Tiểu Bảo đón lấy phong thơ rút tỠgiấy hoa tiên mở ra nhìn những chữ bằng hạt đao, nét bút rất đậm. Gã không biết chữ, chỉ thấy mực đen giấy trắng, nhưng cũng nói :
- Trong thơ có chỗ nào tạo phản đâu?
Ngô Chi Vinh đáp :
- Bẩm đại nhân! Lá»i lẽ tạo phản dÄ© nhiên không thể viết ra má»™t cách công nhiên. Ngô Lục Kỳ muốn làm nên sá»± nghiệp cá»§a Trung SÆ¡n Vương. Khai Bình Vương, lại vì tên há» Tra như Lưu Thanh Äiá»n, má»i y đến bày mưu thì ý chỉ tạo phản đã rõ quá rồi.
Vi Tiểu Bảo lắc đầu nói :
- Nói bậy! Äã là ngưá»i làm quan thì ai chẳng mong được phong vương, phong hầu? Chẳng lẽ ngươi không mong muống Ä‘iá»u đó? Ngô đỠđốc đã lập được nhiá»u công lao trá»ng đại, y còn mong tái lập đại công vá»›i triá»u đình để Hoàng thượng phong y là má»™t vị vương gia. Như vậy tấc dạ trung quân cá»§a y lại càng rõ rệt.
Ngô Chi Vinh vẻ mặt cực kỳ bẽn lẽn, bụng bảo dạ :
- Äối vá»›i kẻ bất há»c vô thuật như thằng lá»i này, mình nói đến đâu gã cÅ©ng chẳng hiểu cóc gì hết. Bữa nay mình đắc tá»™i vá»›i gã, nếu không được công cán gì trong vụ này thì cả bước tiá»n trình cá»n con hiện tại khó mà giữ vững được.
Hắn liá»n ráng nhẫn nại, làm bá»™ tươi cưá»i nói :
- Bẩm đại nhân! Triá»u nhà Minh có hai vị đại tướng quân. Má»™t tên gá»i là Từ Äạt, và má»™t tên gá»i Thưá»ng Ngá»™ Xuân.
Vi Tiểu Bảo từ thưở nhỠđược nghe thầy đồ nói chuyện cổ tích vỠviệc mơ?
nước cá»§a nhà Äại Minh trong sách "Äại Minh anh liệt truyện", nên vụ này gã đã thuá»™c lòng. Vừa nghe Ngô Chi Vinh nhắc tá»›i hai vị tướng Từ Äạt và Thưá»ng Ngô.
Xuân, gã liá»n phấn khởi tinh thần, khác hẳn lúc trước phải nghe Ä‘á»c thi văn đến chán tai và buồn ngá»§.
Vi Tiểu Bảo cưá»i há»i :
Hai vị tưá»ng quân này oai phong tứ diện, hiển hách bát phương đã đành, nhưng ngươi có biết Tư Äạt dùng thứ binh khí nào, Thưá»ng Ngá»™ Xuân sá»­ cây gì không?
Gã làm bá»™ khảo nghiệm trình độ hiểu biết cá»§a Ngô Chi Vinh Ngô Chi Vinh nhân tố giác vụ án Minh Sá»­ mà được thăng quan phát tài, nên hắn đã thuá»™c lòng Minh sá»­, nhưng bây giá» nghe Vi Tiểu Bảo há»i tá»›i Từ Äạt cùng Thưá»ng Ngá»™ Xuân sá»­ dụng binh khí gì hắn không thể trả lá»i được, đành tươi cưá»i nói :
- Ty chức tài sÆ¡ há»c thiển không hiểu được, xin đại nhân chỉ Ä‘iểm cho.
Vi Tiểu Bảo nhÆ¡n nhÆ¡n đắc ý, mỉm cưá»i đáp :
- Bá»n ngươi chỉ là con má»t sách, Ä‘á»c những sách chết thì những chuyện tương tá»± thế này hiểu làm sao được? Ta nói cho ngươi hay :
Từ Äạt tướng quân nguyên là Nhạc Phi gia gia chuyển thế ngui sá»­ dụng cây Hồn thiết Ä‘iểm cương thương, lưng Ä‘eo mưá»i tám cây Lang Nha tiá»…n, có tài bách bá»™ xuyên dương, bách phát bách trúng. ..
Gã dừng lại một chút rồi tiếp :
- Còn Thưá»ng tướng quân là hậu thân cá»§a Yên nhân Trương Dá»±c Äức trong thá»i Tam Quốc. Ngài sá»­ thanh Trượng bát xà mâu lại có sức khoẻ phi thưá»ng, muông ngưá»i không địch nổi.
Tiếp theo Vi Tiểu Bảo Ä‘em sá»± tích hai đại tướng Từ, Thưá»ng cả phá quân Nguyên thế nào thuật lại cho Ngô Chi Vinh nghe.
Thiên cố sá»± này Vi Tiểu Bảo đã được nghe ở miệng thầy đồ kể lại dÄ© nhiên nhiá»u chá»— hoang đưá»ng mà ít phần trung thá»±c.
Ngô Chi Vinh vẫn quỳ dưới đất nghe Vi Tiểu Bảo nói chuyện cổ tích lâu quá, đầu gối tê chồn rất khó chịu, hắn muốn làm vừa lòng Vi Tiểu Bảo, liá»n giả bá»™ chăm chú lắng tai nghe ra chiá»u thích thú, lại luôn miệng ca tụng tài trí cá»§a gã. Hắn phải gắng gượng chịu đựng cho gã kể hết chuyện má»›i nói :
- Äại nhân thấy nhiá»u hiểu rá»™ng, trí nhá»› phi thưá»ng, khiến cho ty chức khâm phục vô cùng! Từ Äạt và Thưá»ng Ngá»™ Xuân hai vị công lao quá lÆ¡n nên khi chết Ä‘i, Chu Nguyên Chương phong cho hai vị, má»™t vị là Trung SÆ¡n Vương, má»™t vị là Khai Bình Vương. Chu Nguyên Chương còn có má»™t vị quân sư.
Vi Tiểu Bảo ngắt lá»i :
- Phải rồi! Vị quân sư đó là Lưu Bá Ôn, thượng thông thiên văn, hạ đạt địa lý, trung tri nhân sự. Ngài biết những việc ba ngàn năm vỠtrước và ba ngàn năm vỠsau.
Gã nói thao thao bất tuyệt vỠtài năng thông thiên triệt địa, cơ mưu qui?
khốc thần sầu cá»§a Lưu Bá Ôn. Gã còn nói đến lúc Ä‘iá»u khiển binh cÆ¡ đánh trận, ngồi trong trướng mà phát lệnh ra ngoài ngàn dặm như thể nào, tưởng chừng gã cÅ©ng hiện diện trong trong quân lúc lâm trận.
Bây giá» hai đầu gối Ngô Chi Vinh má»i quá rồi, không gắng gượng được nữa, té ngồi xuống đất. Hắn vẫn giữ bá»™ mặt tươi cưá»i nói :
- Äại nhân kể chuyện cổ tích thật hay, khiến cho ty chức nghe mà ngÆ¡ ngẩn xuất thần. Ty chức muốn đứng dậy nghe tiếp, không hiểu đại nhân rá»™ng Æ¡n cho chăng?
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- ÄÆ°á»£c rồi! Ngươi đứng dậy Ä‘i! Ngô Chi Vinh phải vịn vào ghế má»›i từ từ đứng dậy được. Hắn nói :
- Bẩm đại nhân! Thanh Äiá»n tiên sinh mà Ngô Lục Kỳ nói trong thÆ¡ đó chính là Lưu Bá Ôn. Ngô Lục Kỳ muốn làm như Từ Äạt và Thưá»ng Ngá»™ Xuân nên má»i tên ho.
Tra làm Lưu Bá Ôn.
Äại nhân quả là thông minh tuyệt đỉnh, nói chẳng sai câu nào. Ba vị Từ Äạt, Thưá»ng Ngá»™ Xuân, Lưu Bá Ôn cùng đánh quân Nguyên giúp Chu Nguyên Chương Ä‘uổi quân Hồ Ä‘i. Trong thÆ¡ cá»§a Ngô Lục Kỳ nhắc lại chuyện này, hiển nhiên là nói vá» việc dấy binh tạo phản, muốn đánh Ä‘uổi ngưá»i Mãn Châu Ä‘i.
Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi nghĩ thầm :
- Chỗ ụng ý của Ngô đại ca ta còn lạ gì? Hắn chẳng nói ta cũng hiểu rồi.
Phong thÆ¡ này quả nhiên là má»™t tang chứng rất xác thá»±c may mà nó lá»t vào tay ta, chứ đưa đến chá»— khác thì khó bá» cứu vãn.
Gã gật đầu lia lịa, giơ tay lên vỗ vai Ngô Chi Vinh nói :
- Hay lắm! Vận mình hên thật! Nếu vụ này ngươi không nói với ta thì đại sư.
há»ng mất. Hoàng thượng vẫn bảo ta là ngưá»i có phúc tướng, quả nhiên Kim khẩu cá»§a thánh chúa không sai chút nào.
Tài sản của ngocvosong1986

  #195  
Old 02-06-2008, 01:39 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 194


Di hoa tiếp mộc, nhất tiễn song điêu

Äầu vai Ngô Chi Vinh được bàn tay Vi Tiểu Bảo vá»— vào làm cho hắn bá»§n rá»§n cả ngưá»i, tưởng chừng như từ ngày cha sinh mẹ đẻ, chưa bao giỠđược vinh dá»± như lần này. Bất giác hắn cảm súc đến sa lệ, nghẹn ngào nói :
-Thưa đại nhân! Äại nhân có lòng luyến ái như vậy khiến cho ty chức dù phải tan xương nát thịt cÅ©ng không đủ báo Ä‘á»n Æ¡n đức cao dầy. Äại nhân được Kim khẩu cá»§a Äức Hoàng thượng ban khen là ngưá»i có phúc tưá»ng, thì ty chức được làm tên phúc binh, phúc tốt, hay khúc khuyển, phúc mã cÅ©ng là rạng rỡ tổ tông lắm rồi.
Vi Tiểu Bảo nổi tràng cưá»i ha hả, giá» tên lên sỠđầu hắn nói :
-Hay lắm! Hay lắm! Ngô Chi Vinh thân hình cao lá»›n, thấy gã phải giÆ¡ tay lên cao có Ä‘iá»u bất tiện, vá»™ vã thấp đầu xuống để cho gã vuốt ve sá» soạng.
Lúc trước Vi Tiểu Bảo nổi lôi đình, Ngô Chi Vinh quỳ xuống dập đầu đã bo?
nón ra. Bây giá» bàn tay nhá» bé cá»§a gã đặt lên cái đầu trá»c lóc. Bất giác cái đầu từ từ ngá»­a vá» phía sau, coi chẳng khác con chó Ä‘ang ngá»­a mặt vẫy Ä‘uôi vì được chá»§ thương mến.
Lúc bàn tay Vi Tiểu Bảo sở vào gáy Ngô Chi Vinh, gã lẩm bẩm :
-Ta không cần ngươi nát thịt xương tan mà chỉ muốn nhẹ đưa lưỡi dao vào chỗ này.
Nhưng ngoài miệng gã há»i :
-Trừ ngươi ra, còn ai biết vụ này nữa không?
Ngô Chi Vinh đáp :
-Không có! Không có! Ty chức biết vụ này quan hệ cá»±c kỳ trá»ng đại, quyết chẳng dám tiết lá»™ đỠphòng thanh ra ngoài chút nào. Nếu tên phản tặc Ngô Lục Kỳ phát giác âm mưu phản nghịch cá»§a lão đã bị tiết lá»™, lão lập tức khởi sá»±, thì đại nhân cùng ty chức chẳng được chút công lao nào nữa.
Vi Tiểu Bảo khen :
-Phải lắm! Phải lắm! Ngươi suy nghÄ© rất chu đáo. Chúng ta phải thân mật lắm má»›i được, chá»› để bá»n tổng đốc tuần phá»§ hay biết, chúng sẽ cấp báo vá» triá»u đình trước mình là tranh Ä‘oạt mất công lá»›n cá»§a ngươi.
Ngô Chi Vinh đáp :
- Dạ dạ! Ty chức hoàn toàn trông cậy ở sự che chở và tài bồi của đại nhân.
Vi Tiểu Bảo chuồn phong thÆ¡ cá»§a Cố Liêm Võ vào bá»c rồi nói :
-Tập thÆ¡ này hãy lưu lại đây. Ngươi trở vá» dẫn bá»n Cố Liêm Võ tá»›i má»™t cách kín đáo để ta thẩm vấn cho rõ đầu Ä‘uôi, rồi ta Ä‘iểm binh mã phái ngươi áp giải phạm nhân vá» Bắc Kinh trước. Ta sẽ thn hành làm bản tân dâng lên đức Hoàng thượng. Vụ công lao to lá»›n này ngươi sẽ hưởng phần thứ nhất, ta cÅ©ng nhỠđó mà được dá»± vào hàng công trạng thứ hai.
Ngô Chi Vinh sung sướng không bút nào tả xiết, vội đáp :
-Không, không! Äại nhân đứng thứ nhất, ty chức dá»± phần thứ nhì cÅ©ng đủ mãn nguyện lắm rồi.
Vi Tiểu Bảo lại cưá»i nói :
-Ngươi đến ra mắt Hoàng thượng phải nói thế nào, ta sẽ dặn bảo kỹ càng.
Chỉ cầu sao Hoàng thượn vui lòng thì cái chức tổng đốc hay tuần phủ của ngươi cứ trông cậy vào một tay ta là đủ.
Ngô Chi Vinh mừng rỡ tưởng chừng muốn ngất đi. Hắn lại quỳ xuống đập đầu "binh binh" rồi mới cáo từ lui ra.
Vi Tiểu Bảo sợ dá»c đưá»ng xảy ra biến cố, liá»n Ä‘iểm má»™t đội quân mã trong Kiêu kỵ Doanh và sai má»™t tên tham lãnh hướng dẫn Ä‘i theo Ngô Chi Vinh trở vá» bắt phạm nhân.
Vi Tiểu Bảo vào ná»™i đưá»ng sai ngưá»i Ä‘i kêu bá»n Từ Thiên Xuyên đến thương nghị.
Bỗng thấy Song Nhi đã thay đổi sắc phục thân binh chạy đến trước mặt, quỳ xuống, nghẹn ngào nói :
-Bẩm tướng công! Nô tỳ thỉnh cầu tướng quân một việc.
Vi Tiểu Bảo rất lấy làm kỳ vá»™i nắm tay thị dắt đứng dậy, nhưng vẫn không buông ra, cất giá»ng ôn nhu há»i :
-Hảo Song Nhi! Cô là ngôi sao thủ mệnh của tạ Cô có chuyện chi hãy nói cho tay hay? Ta nhất định làm giúp cho cô đến nơi đến chốn.
Gã thấy mắt thị nước mắt đầm đìa liên dùng tay áo bên trái lau mặt cho thị.
Song Nhi nói :
-Bẩm tướng công! Việc này thật khó, nhưng tiểu tỳ... chẳng thể không năn ni?
tướng công giúp cho.
Vi Tiểu Bảo vươn tay trái ra quàng lấy lưng thị, nhỠnhẹ an ủi :
-Việc càng khó, ta càng ráng làm cho đến nơi để tỠra ta sủng ái hảo Song Nhi vô cùng! Công việc làm sao? Song Nhi nói mau đi! Sắc mặt Song Nhi đang lợt lạt, bỗng ửng màu hồng. Thị khẽ nói :
-Bẩm tướng công! Tiểu tỳ... tiểu tỳ muốn giết chết tên quan vừa rồi. Xin tướng công... đừng trách phạt.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :
-Việc này rất chí đồng đạo hợp vá»›i ta mà ta lại thỉnh cầu ta thì thật là tuyệt diệu! Gã há»i :
-Tên quan đó đắc tội với Song Nhi ở chỗ nào?
Song Nhi đáp :
-Hắn không có chá»— nào đắc tá»™i vá»›i tiểu tỳ, nhưng tên Ngô Chi Vinh này là đại cừu nhân cá»§a nhà nô tỳ. Lão gia, thiếu gia ở nhà há» Trang Ä‘á»u bị hắn gia hại phải mất mạng.
Vi Tiểu Bảo liá»n tỉnh ngá»™. Gã nhá»› tá»›i má»™t đêm đến Trang gia đã thấy bao nhiêu quả phụ, và trong nhà rất nhiá»u linh vị. Té ra kẻ đầu tá»™i gây nên vụ đó là Ngô Chi Vinh.
Gã há»i lại :
-Cô không nhận lầm đấy chứ?
Song Nhi nghe gã nói vậy, nước mắt lại tuôn ra xối xả. Thị nghẹn ngào đáp :
-Không! không thể lầm được. Hôm ấy hắn... hắn dẫn công sai cùng nha dịch đến Trang gia để bắt ngưá»i. Tiểu tỳ tuy còn nhá» tuổi, nhưng tướng mạo hung dữ cá»§a hắn tiểu tỳ không bao giá» quên được.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm trong bụng :
-Ta phải làm ra vẻ khó khăn để tỠra mối thâm tình của ta đối với thị cực kỳ tha thiết.
Gã liá»n làm bá»™ chau mày ngẫm nghÄ© hồi lâu, ra chiá»u ngần ngại nói :
-Ngô Chi Vinh làm tri phá»§ ở Dương Châu, là má»™t viên mệnh quan cá»§a triá»u đình. Hoàng đế phái ta đến đây công cán mà giết hắn Ä‘i thì không chừng ta phải mất hết quan tước. Huống chi hắn vừa cho ta hay má»™t tin tức cá»±c kỳ trá»ng đại.
Nếu cô hạ sát hắn... thì e rằng... e rằng...
Song Nhi rất đỗi bồn chồn, sa lệ, nghẹn ngào đáp :
-Tiểu tỳ... tiểu tỳ cÅ©ng biết vụ này đưa tướng công vào tình trạng rất khó khăn, nhưng lão thái thái, Tam thiếu nhưng ở Trang gia... hàng ngày dập đầu lạy trước linh vị những ngưá»i quá cố, đã phát thê... giết cho bằng được tên quan ác ôn há» Ngô để báo cừu huyết hận.
Vi Tiểu Bảo vỗ đùi đánh "đét" một cái nói :
-Thôi được! Hảo Song Nhi đã năn nỉ ta thì dù có phải hạ sát đức Hoàng đế, hay tự sát chính mình ta, ta cũng nghe theo, chứ đừng nói một trên tri phủ nhỠbé.
Nhưng cô phải cho ta hôn một cái.
Song Nhi mặt đỠbừng lên, thị vừa hoan hỷ vừa thẹn thùng, quay đầu đi khẽ nói :
-Tướng công đối đãi vá»›i tiểu tỳ hết lòng như vậy, tiểu tỳ... cá cái con ngưá»i tiểu tỳ là cá»§a tướng công từ lâu rồi. Tướng công... tướng công...
Thị nói tới đây dừng lại, cúi đầu xuống.
Vi Tiểu Bảo thấy thị uyển chuyển nhu thuận, lòng dạ lại nhá»§n ra, không nỡ hành động khinh bạc đối vá»›i thị. Gã cưá»i nói :
-Hay lắm! ChỠsau khi đại công cáo thành, ta sẽ hôn cũng được, nhưng cô đừng trốn lánh ta.
Song Nhi đỠmặt lên, khẽ gật đầu mấy cái.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Nếu cô hạ sát hắn ngay bây giỠthì cuộc báo thù này hãy còn chưa đu?
khoan khoái. Ta cho cô Ä‘em hắn vá» Trang gia, bắt hắn quỳ trước trước linh vị lão gia, thiếu gia cá»§a cô, rồi để bá»n Tam Thiếu nhưng nhưng ra tay hạ sát tên chó má đó, khiến ai nấy Ä‘á»u được hả lòng. Cô nghÄ© có phải không?
Song Nhi mừng rỡ ra ngoài Ä‘iá»u ước vá»ng cá»§a mình. Thị nhận thấy nếu làm được như vậy thì còn gì hay bằng, nhưng thị vẫn lo chưa chắc Vi Tiểu Bảo chân tâm giúp thị làm đến thế. Thị dương cặp mắt tròn xoe lên nhìn gã tưởng chừng không tin ở mình thị há»i lại :
-Tướng công! Tướng công nói thật không phải gạt tiểu tỳ đấy chứ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Sao ta lại gạt cổ Tên cẩu quan kia là cừu nhân cá»§a cô thì cÅ©ng là kẻ thù cá»§a tạ Dù hắn Ä‘em đến cho ta má»™t phưá»ng đại phú quý, ta cÅ©ng chẳng coi vào đâu, chỉ cần Song Nhi thật lòng vá»›i ta là má»™t Ä‘iá»u tốt đẹp hÆ¡n hết thẩy má»i việc trên thế gian.
Song Nhi trong lòng cảm xúc không bút nào tả xiết, thị đứng tựa vào gã mà khóc thút thít.
Vi Tiểu Bảo ôm lấy tấm thân má»m mại cá»§a Song Nhi, trong lòng vui sướng bụng bảo dạ :
-Món nhân tình này rất chân thá»±c. Má»—i ngày thá»±c hiện được mưá»i lần cÅ©ng không phải là nhiá»u. Sao tên cẩu quan Ngô Chi Vinh không sát hại gia gia cá»§a A Khả Nếu nàng cÅ©ng đến năn nỉ ta báo thù và cho ta ôm ấp thế này thì thật hay là biết chừng nào?
Nhưng rồi gã lại lẩm bẩm :
-Phụ thân cá»§a A Kha chẳng phải là Lý Tá»± Thành, mà là Ngô Tam Quế. Äã là Ngô Tam Quế thì không nên để cho Ngô Chi Vinh hạ sát.
Bá»—ng nghe bên ngoài có bước chân vang lên. Vi Tiểu Bảo biết là bá»n Từ Thiên Xuyên đã tá»›i, liá»n bảo Song Nhi :
-Vụ này cô cứ yên tâm. Bây giá» ta còn có việc trá»ng yếu phải thương nghi.
vá»›i há», cô ra ngoài cá»­a canh giữ cho ta, đừng để ai vào. Chính cô cÅ©ng không nên nghe lén câu chuyện cá»§a chúng ta.
Song Nhi đáp :
- Dạ! Tiểu tỳ xin vâng lệnh. Trước nay tiểu tỳ chưa bao giỠnghe lén công việc của tướng công.
Äá»™t nhiên thị kéo tay Vi Tiểu Bảo, đạt vào má»™t cái hôn, rồi lạng ngưá»i ra cá»­a.
Từ Thiên Xuyên cùng quần hùng Thiên Äịa Há»™i vào phòng ngồi xuống đâu đấy rồi, Vi Tiểu Bảo nói :
-Các vị ca ca! đêm qua tiểu đệ được nghe má»™t tin tức trá»ng đại, vì tình thế khẩn cấp nên không kịp thương nghị vá»›i các vị.
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp :
-Kể ra vận mình không đến nội xúi quẩy, tuy đã gây nên một màn náo loạn, nhưng cứu được tánh mạng cho Cố Viêm Võ tiên sinh và Ngô Lục Kỳ đại ca.
Quần hùng rất đỗi ngạc nhiên, bụng bảo dạ :
- Äêm qua Vi Hương chá»§ cá»§a mình gây nên lắm chuyện hoang đưá»ng. Y vào quấy kỹ viện đã đành, lại bắt khiêng cả má»™t cái giưá»ng lá»›n từ trong kỹ viện Ä‘i ra, trên giưá»ng có cả bảy ngưá»i đàn bà. Hành động này không ngá» lại cao thâm khôn lưá»ng, chẳng má»™t ai hiểu được. Té ra vụ đó đưa đến chá»— giải cứu Cố Viêm Võ và Ngô Lục Kỳ. Mưu cÆ¡ cá»§a y quá»· khốc thần sầu như vậy thì nghÄ© đến bể óc cÅ©ng không hiểu thấu được.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u há»i rõ đầu Ä‘uôi.
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
-Hồi chúng ta ở Côn Minh, các vị ca ca đã bày mưu hóa trang tên vệ sÄ© cá»§a Ngô Tam Quế đến kỹ viện ăn uống phá quấy. Tiểu đệ nhận thấy mưu kế này rất hay, nên đêm qua lại phá»ng theo màn kịch trước để diá»…n lại lần thứ hai.
Quần hùng lẩm nhẩm gật đầu ra chiá»u thán phục, miệng lẩm bẩm :
-Té ra là thế.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :
-Vụ này mà nói rõ nội tình thì tất bị lòi đuôi.
Gã liá»n thò tay vào bá»c móc phong thÆ¡ cá»§a Ngô Lục Kỳ đưa ra cho má»i ngưá»i coi.
Tiá»n lão bản đón lấy phong thÆ¡ giải ra trên bàn để má»i ngưá»i cùng coi.
Quần hùng thấy thơ đỠgửi cho Tra Y Hoàng tiên sinh. Cuối thơ thư danh bốn chứ "Tuyết trung Thiết cái".
Má»i ngưá»i đã biết "Tuyết trung Thiết cái" là ngoại hiệu cá»§a Ngô Lục Kỳ, nhưng Tra Y Hoàng tiên sinh thì chưa hiểu là ai?
Quần hùng Thiên Äịa Há»™i Ä‘á»u là hào kiệt giang hồ, nhưng vá» phần văn tư.
hiểu biết rất ít. Trong thơ nói :
"Phương Tây nam sắp có việc lá»›n", há» Ä‘á»u cho là Ngô Tam Quế sắp tạo phản. Còn những câu "Muốn mưu đồ sá»± nghiệp oai hùng cá»§a Trung SÆ¡n, Khai Bình. Chẳng có Thanh Äiá»n tiên sinh không thể thành công" gì gì thì không sao hiểu được ý nghÄ©a cùng Ä‘iá»n cố. Ai nấy ngÆ¡ ngác nhìn nhau, lẳng lặng nhá» Vi Tiểu Bảo giải thích.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
-Trong bụng tiểu đệ đầy những thịt cá, nhưng vá» văn tá»± lại chẳng có gì. Còn trong bụng các vị ca ca tưởng cÅ©ng chứa nhiá»u rượu hÆ¡n là chữ nghÄ©a. Lát nữa Cố Viêm Võ tiên sinh tá»›i đây, chúng ta nhá» tiên sinh giải thích dùm là xong.
Quần hùng đang trò chuyện, bỗng thấy thân binh vào báo có khách đến :
má»™t vị là Äại Lạt Ma, còn má»™t vị nữa là Vương Tá»­ xứ Mông Cổ.
Vi Tiểu Bảo liá»n xin quần hùng giữ thân phận thân binh để cùng gã tiếp khách, vì gã sợ hai vị huynh trưởng kết nghÄ©a trở mặt vô tình. Má»™t mặt gã sai sai má»i A Kỳ ra.
Má»i ngưá»i tương kiến Tang Kết và Cát NhÄ© Äan Ä‘á»u tá» ra rất thân thiết, lại nức nở khen ngợi Vi Tiểu Bảo là ngưá»i tình thâm nghÄ©a trá»ng :
-Sau A Kỳ hoan hỉ ra cùng má»i ngưá»i tương kiến, Cát NhÄ© Äan càng há»›n hÆ¡?
tươi cưá»i, ná»—i hân hoan không bút nào tả xiết.
A Kỳ cưá»i nói :
-Vị tâm đệ này cá»§a chúng ta mưu cÆ¡ xuất quá»· nhập thần thật không ai ngá» má»™t nhân vật đáng giá như vậy lại là khâm sai đại thần. Ban đầu các vị bảo y làm quan lá»›n tại triá»u đình, tiểu muá»™i không tin là chuyện thật.
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
-May nhá» hai vị ca ca võ công cái thế, đánh Ä‘uổi bá»n yêu ma không thì cái mạng nhá» xíu cá»§a tiểu đệ khó lòng giữ vững. Bá»n yêu ma kia võ nghệ không phải tầm thưá»ng mà nhân số đông đảo. Hai vị ca ca ít ngưá»i thắng được số đông, đánh cho chúng tÆ¡i bá»i hoa lá, phải trốn chạy té đái vãi phân. Tiểu đệ khâm phục vô cùng! Bây giá» chúng ta phải bày yến tiệc để khánh hạ hai vị ca ca oai danh lẫy lừng thiên hạ đại thắng phản hồi.
Tang Kết và Cát NhÄ© Äan hiá»n nhiên bị Thần Long giáo chá»§ bắt được, may nhá» Vi Tiểu Bảo chịu buông tha Hồng phu nhân để đánh đổi lấy hai ngưá»i vá», mà gã còn ca tụng hỠđã đánh bại địch nhân khiến chúng phải bá» chạy thất Ä‘iên bát đảo.
Tang Kết lá»™ vẻ thẹn thùng, nhưng trong bụng ngấm ngầm cảm kích gã vô cùng! Cát NhÄ© Äan nức lòng há»i dạ nhÆ¡n nhÆ¡n đắc ý trước mặt ý trung nhân.
Bá»n thân binh nghe khâm sai hô mở tiệc, liá»n lập tức bày đại yến trong sảnh đưá»ng.
Vi Tiểu Bảo đứng lên cùng hai vị nghÄ©a huynh nâng chén. Miệng gã tuôn ra như nước triá»u dâng. Toàn những lá»i xiá»m ninh. Gã nói có duyên đến độ vá» sau cả Tang Kết cÅ©ng quên b½ng cái nhục bị giặc bắt.
Nhưng lúc Vi Tiểu Bảo ca ngợi võ công thiên hạ vô song thì lão xua tay lia lịa, vì tự biết mình hãy còn thua kém Hồng giáo chủ xa lắm.
Má»i ngưá»i uống rượu hồi lâu. Tang Kết cùng Cát NhÄ© Äan đứng dậy cáo từ.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Hai vị ca ca! hay hÆ¡n hết là nhị vị làm má»—i ngưá»i má»™t bản tâu để tiểu đệ trình lên Hoàng đế. Sau này đại ca muốn làm Hoạt Phật, nhị ca muốn làm "Cả má»™t cái", tiểu đệ nhất định hết sức tuyên dương trước mặt nhà Vua.
Gã hạ thấp giá»ng xuống nói tiếp :
-Mai đây Ngô Tam Quế dấy đinh tạo phản, nhị vị ca ca nguyện ý viện trơ.
Hoàng đế đánh lại lão tiểu tử kia thì công việc của chúng ta chẳng có lý nào không thành công được.
Tang Kết và Cát NhÄ© Äan mừng rỡ khôn xiết đồng thanh đáp :
-Phải lắm! Phải lắm!...
Vi Tiểu Bảo dẫn hai ngưá»i vào thư phòng. Cát NhÄ© Äan nói :
-VỠphần văn mặc tiểu huynh thật không có mấy. Vậy bản tấu chương này nhỠtam đệ viết dùm cho.
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
-Ngay ba chữ tên cá»§a tiểu đệ cÅ©ng chỉ viết được má»™t chữ "Tiểu" là không đến ná»—i sai lầm. Chữ "Vi" thì không chắc, nhất là chữ "Bảo" tiểu đệ đã viết lui viết tá»›i vẫn không đúng. Äể tiểu đệ kêu sư gia vào viết dùm được chăng?
Tang Kết đáp :
-Vụ này phải giữ cá»±c kỳ cÆ¡ mật, không thể để tiết lá»™ cho bất cứ ngưá»i thứ ba nào hay biết được. Tiểu huynh tuy không thạo vá» nghá» văn bút, nhưng phải ráng tá»± mình viết lấy. May ở chá»— không phải chúng ta hành văn để dành dá»±t Trạng Nguyên, Tiến SÄ©. Mặt khác Hoàng thượng cÅ©ng không cần để ý đến lá»i lẽ văn ve?
hay không. Cốt sao chúng ta phô diá»…n để khá»i sai bản ý là được.
Lão nói rồi tá»± thảo tấu chương cho phần mình, lại viết giùm Cát NhÄ© Äan má»™t bản.
Cát NhÄ© Äan kiá»m thư ấn vào bản tâu và trao cho Vi Tiểu Bảo hoạn nạn, quyết không phụ tình nghÄ©a chi lan.
Vi Tiểu Bảo sai gia nhân Ä‘em ra ba khay hoàng kim để tặng Tang Kết, Cát NhÄ© Äan và A Kỳ.
Vi Tiểu Bảo vừa thu xếp xong má»i việc vá»›i Tang Kết, Cát NhÄ© Äan và A Kỳ thì thấy má»™t tên thân binh vào báo :
-Bẩm đại nhân! Viên tri phủ là Ngô Chi Vinh đã áp giải phạm nhân đến, hiện đang chỠở ngoài sảnh.
Vi Tiểu Bảo truyá»n lệnh cho Ngô Chi Vinh ngồi chỠở đông sảnh rồi sai mÆ¡?
khóa cho bá»n Cố Viêm Võ ba ngưá»i. Gã dẫn bá»n nầy vào ná»™i đưá»ng, Ä‘uổi bá»n thân binh ra ngoài, đóng cá»­a lại. Äoạn gã khom lưng thi lá»… nói :
-Tại hạ là Vi Tiểu Bảo, Hương chữ Thanh Má»™c ÄÆ°á»ng cùng các vị huynh đệ xin tham kiến quân sư và Tra, Lữ nhị tiên sinh.
Gã vừa nói vừa trá» vào quần hùng ở Thiên Äịa Há»™i mà gã còn lưu lại trong ná»™i đưá»ng.
Nguyên Tra Y Hoàng tiếp được mật thÆ¡ cá»§a Ngô Lục Kỳ, liá»n ước bá»n Lữ Lưu Lương cùng đến Dương Châu tìm kiếm Cố Viêm Võ để cùng nhau thương nghị.
Không ngá» Ngô Chi Vinh Ä‘ang ta xét tập thÆ¡ cá»§a Cố Viêm Võ không phải sai nha và bá»™ khoái Ä‘i bắt ngưá»i, tóm được cả hai vị Tra, Lữ đưa vá» phá»§.
Hắn xục tìm trong phòng Tra Y Hoàng lấy được mật thơ của Ngô Lục Kỳ.
Ba vị Cố, Tra, Lữ vừa thẹn thùng vừa tức giận muốn chết đi cho rồi. Ai cũng nghĩ bụng :
-Mình mất mạng cũng chẳng cần gì, nhưng cơ mưu bí mật của Ngô Lục Kỳ mà bi.
tiết lá»™ thì hư há»ng đại sá»±.
Dè đâu lại gặp lại kỳ tích lạ lùng Khâm sai đại thần tá»± xưng là hương chá»§ cá»§a Thiên Äịa Há»™i. Ba vị vừa kinh ngạc vừa vui mừng tưởng chừng như Ä‘ang trong giấc mÆ¡.
Cuộc sát qui đại hội bữa trước ở phủ Hà Giang. Vi Tiểu Bảo chưa từng lô.
diện, nhưng bá»n Phong Tế Trung, Từ Thiên Xuyên, Huyện Trinh đạo nhân, Tiá»n lão bản Ä‘á»u quen biết Cố Viêm Võ.
Cố Viêm Võ, Tra Y Hoàng, Lữ Lưu Lương ngày trước ngồi thuyá»n trên sông Vận Hà đã gặp cÆ¡n nguy hiểm, may nhỠđược Tổng đà chúa Trần Cận Nam ở Thiên Äịa Há»™i giải cứu. Hiện nay gã thiếu nhiên trước mắt là khâm sai đại thần lại là đồ đệ cá»§a Trần Cận Nam, nên ba vị không nghi ngá» gì, hoan hỉ ngồi xuống nói chuyện.
Trước hết Vi Tiểu Bảo nhỠba vị giải thích những từ ngữ bí ẩn trong thơ.
Tra Y Hoàng liên Ä‘em Ä‘iá»n cố vá» những danh từ "Trung SÆ¡n", "Khai Bình", "Thanh Äiá»n tiên sinh" nói cho má»i ngưá»i nghe.
Quần hùng Thiên Äịa Há»™i má»›i hiểu rõ, ai cÅ©ng lẩm bẩm :
-Thật là nguy hiểm! Thật là nguy hiểm! Lữ Lưu Lương thở dài nói :
-Ngày trước ba ngưá»i bá»n tại hạ và má»™t vị nữa là Huỳnh Lê Châu đã được lệnh tôn sư giải cứu. Bữa nay vì bất cẩn nên gây nên tai hoa. là nhá» Vi huynh đê.
mà thoát nạn. Hỡi Æ¡i! Bá»n thư sinh thật là vô dụng. Æ n ca đức cả cá»§a hiá»n sư đồ không biết lấy gì Ä‘á»n đáp?
Vi Tiểu Bảo gạt đi :
-Chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i má»™t nhà. Lữ tiên sinh bất tất phải khách sáo.
Tra Y Hoàng nói :
-Bá»n công sai ở nha môn phá»§ Dương Châu đột nhiên phá cá»­a sấn vào như sét nổ không kịp bưng tai. Tiểu đệ thấy cÆ¡ sá»± há»ng rồi toan xé thÆ¡ cá»§a Ngô Huynh cÅ©ng không kịp nữa. Bá»n tiểu đệ cầm chắc mối đại há»a này không thể thoát được. Tiểu đệ quyết định chá»§ ý :
Khi hỠthẩm vấn sẽ cung xưng "Tuyết trung Thiết Cái" trong thơ tức là Ngô Tam Quế. Cái mạng già của tiểu đệ chẳng giữ được gì thôi nhưng ráng bảo toàn cho Ngô Lục Kỳ huynh an toàn.
Má»i ngưá»i nổi lên tràng cưá»i khanh khách Ä‘á»u cho là diệu kế.
Y Tra Hoàng nói :
-Bất đắc dÄ© mà phải dùng hạ sách này. Tuyết trung Thiết Cái lừng danh thiên hạ, e rằng đổ đại lên đầu Ngô Tam Quế cÅ©ng không xong. Viên quan tra há»i mà Ä‘iá»u tra ra bút tích cá»§a Ngô huynh, chân tướng sẽ bị bại lá»™.
Cố Viêm Võ nói :
-Chúng ta đã hai lần tiết lá»™ việc cÆ¡ mật cá»§a Ngô huynh mà Ä‘á»u được giải cứu, tưởng trong cõi mênh mang quả có lòng Trá»i và bá»n Thát Äát đến ngày mạt vận.
Äại công cá»§a Ngô huynh có cÆ¡ thành tá»±u. Nhưng mong rằng từ đây sắp tá»›i đừng xảy ra lần thứ ba.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u khen phải.
Cố Viêm Võ há»i Vi Tiểu Bảo.
Vụ này nên xử trí cách nào?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Mấy khi được cùng ba vị tiên sinh há»™i ngá»™, má»i ba vị hãy ở lại đây hàn ôn mấy bữa. Chúng ta ngồi uống rượu vá»›i nhau, gá»i tên cẩu quan Ngô Chi Vinh đến coi cho hắn sợ vỡ mật ra mà chết. Nếu hắn không sợ đến chết ngưá»i thì chặt má»™t con dao vào đầu tên chó má đó là hết chuyện.
Cố Viêm Võ nói :
-Làm như vậy tuy hả được mối căm tức trong lòng, nhưng e rằng cÆ¡ mưu bại lá»™. Tên cẩu quan đó dù sao cÅ©ng là mệnh quan cá»§a triá»u đình. Vi huynh đệ muốn hạ sát hắn, tưởng nên khép vào tá»™i phạm má»›i được.
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Cái đó dá»… lắm. Xin Tra tiên sinh giả mạo má»™t phong thư cá»§a Ngô Tam Quế viết cho tên cẩu quan này. Hắn đã nói khoác là kể vá» dòng há», hắn kêu Ngô Tam Quế bằng chú há» gì đó. Nếu giả tạo má»™t phong thÆ¡ cÅ©ng làm phiá»n đến mình thì cứ sao lá thÆ¡ cá»§a Ngô Lục Kỳ đại ca, chỉ cần đổi tên mấy ngưá»i Ä‘i, bất luận là ai mà câu kết vá»›i Ngô Tam Quế thì tiểu đệ chặt đầu cÅ©ng được tiểu Hoàng đế tán thành.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u khen phải.
Cố Viêm Võ cưá»i nói :
-Tâm thư của Vi huynh đệ thật là mẫn tiệp. Kế Di hoa tiếp mộc này còn có thể kêu bằng Nhất tiến xạ song điêu. Cái đó cũng là kế của Tra Y Hoàng huynh chế biến đi, nói một cách khác là gậy ông đập lưng ông.
Cố Viêm Võ nhìn Tra Y Hoàng nói tiếp :
-Y Hoàng huynh! Xin Tra huynh vẫy bút một phen.
Tra Y Hoàng cưá»i đáp :
-Không ngỠbữa nay tiểu đệ làm thơ ký cho tên lão tặc Ngô Tam Quế.
Tài sản của ngocvosong1986

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áèàòëîí, êíèãà, êîìïàíèÿ, ëîøàäè, êóïàëüíèêè, êðåäèòû, ìàçäà, ìâèäåî, ïåðååçä, íèññàí, ïîëèòîëîãèÿ, ïîïêà, ñèñüêè, ñèòèáàíê, ñëóæáà, öåëêè, òåðüåðû, ðàìáëåð, ðàñïðîäàæà, ðîñòåëåêîì


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™