Thủ Ä‘oạn khôn lÆ°á»ng
Lần đầu tiên Mạnh Äạt Nhân được đối diện cùng má»™t lúc vá»›i nhiá»u nhân váºt Thần môn. Không những thế, đây cÅ©ng là lần đầu tiên Mạnh Äạt Nhân biết rõ ai là Tam trưởng lão, kẻ đã từng nhẫn tâm hạ thủ Nhị trưởng lão để chiếm Ä‘oạt tÃn váºt tuyển chá»n. Äó là ngÆ°á»i vừa xuất thủ chế ngá»± Mạnh Äạt Nhân.
Vá»›i ánh mắt căm phẫn Mạnh Äạt Nhân Ä‘ang dà nh cho Tam trưởng lão, má»™t trong những nhân váºt đứng đối diện vá»›i Mạnh Äạt Nhân bá»—ng lên tiếng :
- Nếu tiểu tá» quả là ngÆ°á»i đã được Hoà ng lão đại tuyển chá»n, Khổng trưởng lão hãy nhìn thái Ä‘á»™ của y kìa, dÆ°á»ng nhÆ° mÆ°u đồ của bá»n ta đã bị y Ä‘oán biết. Và nếu y đã biết...
Tam trưởng lão hỠKhổng của Thần môn chợt xua tay :
- Có phải Kim nhị chuyên sứ muốn nói, cả Hoà ng lão đại cÅ©ng đã nghi ngá» bá»n ta?
Nhị chuyên sứ hỠKim tỠý lo ngại :
- Nếu để Hoà ng lão đại nghi ngá», Kim má»— e kế sách của Môn chủ há»ng mất.
Lão Khổng cÆ°á»i lạt :
- Không có lão Hoà ng cÅ©ng không sao. Giả nhÆ° phen nà y Môn chủ đắc thủ bà kÃp Vạn LÆ°u, việc tiến và o Phong Thần liên hoà n Ä‘á»™ng để chiếm hữu công phu Cá»u Trùng phần thượng tầng kể nhÆ° không cần. Tuy kế sách có thay đổi nhÆ°ng Khổng má»— vẫn tin Môn chủ rồi cÅ©ng sẽ chấp thuáºn.
Má»™t nhân váºt khác lên tiếng :
- Nói như Khổng trưởng lão, chúng ta phải lưu lại đây chỠMôn chủ đến?
Lão Khổng gáºt đầu :
- May nhá» VÅ© Văn tam chuyên sứ vốn am hiểu cÆ¡ quan, Khổng má»— đã phát hiện má»™t bà đạo, đủ kÃn để giam giữ tiểu tá» mà không bị bất kỳ ai nghi ngá». Hy vá»ng trong thá»i gian chỠđợi Môn chủ nháºn được tin và tìm đến, chúng ta sẽ có biện pháp bảo tiểu tá» nói rõ cách luyện công qua những dấu vết lÆ°u lại ở Tam Äiệp cốc.
Nói đến đạy, lão Khổng nhếch môi :
- Chỉ có Hoà ng lão đại quá ấu trÄ© nên không tin lá»i tiểu tá». Riêng Khổng má»— có đủ lý do để tin.
Vá»›i dáng vẻ là ngÆ°á»i chủ xÆ°á»›ng má»i việc, ngay khi dứt lá»i, lão Khổng chợt dùng thủ pháp cách không, giải khai á huyệt cho Mạnh Äạt Nhân.
Lão Khổng bĩu mội, cao ngạo :
- Những gì ta vừa nói ắt hẳn tiểu tá» ngÆ°Æ¡i đã nghe. Thiết tưởng ta cÅ©ng nên cho ngÆ°Æ¡i biết má»™t Ä‘iá»u, ta là ngÆ°á»i kém nhẫn nại. Không những thế, vá» thủ Ä‘oạn thì ta có thừa. Ta hy vá»ng ngÆ°Æ¡i đủ thông minh để hiểu ẩn ý ta muốn nói.
Có cÆ¡ há»™i mở miệng, Mạnh Äạt Nhân nói ngay, không chần chừ :
- Nói vỠthủ đoạn, ta thừa biết thế nà o là thủ đoạn của lão, một trong tam vị trưởng lão của Thần môn.
Lão Khổng tỠra đắc ý :
- NgÆ°Æ¡i căm phẫn vì ta xuất kỳ bất ý chế trụ ngÆ°Æ¡i, không Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng cùng ngÆ°Æ¡i Ä‘á»™ng thủ? Nếu là vì chuyện nà y, ta khuyên ngÆ°Æ¡i nên biết chấp nháºn sá»± tháºt, cho dù ngÆ°Æ¡i có luyện công thêm đôi ba mÆ°Æ¡i năm nữa vẫn không là đối thủ của ta. NgÆ°Æ¡i chá»› vá»ng tưởng rồi sẽ có ngà y cùng ta giao đấu.
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i lạnh :
- Chuyện chÆ°a đến không thể nói trÆ°á»›c. Huống chi, Ä‘iá»u ta muốn nói lại không phải chuyện nà y. Có lẽ lão không bao giá» ngá», rằng ta đã biết lão hạ thủ Nhị trưởng lão nhÆ° thế nà o. Và chỉ vì để chiếm Ä‘oạt tÃn váºt tuyển chá»n của Nhị trưởng lão, thủ Ä‘oạn của lão...
Ngay khi nghe Mạnh Äạt Nhân Ä‘á» cáºp đến chuyện nà y. Có lẽ nhÆ° lão Khổng hoà n toà n không ngá», đúng nhÆ° lá»i Mạnh Äạt Nhân vừa bảo. Lão Khổng có má»™t thoáng ngá»› ngÆ°á»i và không kịp ngăn Mạnh Äạt Nhân lại.
NhÆ°ng ngay sau đó, dá» kịp trấn tÄ©nh và trấn tÄ©nh tháºt mau, lão Khổng liá»n quát, quyết không để Mạnh Äạt Nhân nói hết lá»i :
- NgÆ°Æ¡i nói năng quà ng xiên gì thế, tiểu tá»? Hay ngÆ°Æ¡i muốn ám chỉ, Hoà ng lão đại vì mÆ°u đồ bất lợi cho bổn môn đã bị Äá»— lão nhị phát hiện, nên Hoà ng lão đại phải giết Äá»— lão nhị?
Äoạn lão Khổng vá» là m mặt phẫn ná»™ :
- Thảo nà o bấy lâu nay bổn môn vẫn không được tin gì của Äá»— lão nhị. Nếu ta Ä‘oán không lầm cái chết của Äá»— lão nhị nhất định phải có phần của ngÆ°Æ¡i. Äã váºy trong lúc chá» Môn chủ đến, chiếu theo môn quy xá» trị ngÆ°Æ¡i, vì tình bằng hữu thâm giao cÅ©ng là tình đồng môn sÆ° huynh đệ, ta phải vì Äá»— lão nhị cho ngÆ°Æ¡i nếm chút mùi lợi hại.
Là ngÆ°á»i chủ xÆ°á»›ng toà n bá»™ sá»± việc ở đây, lão Khổng không những già nh phần nói cho mình mà khi hà nh sá»± lão cÅ©ng không để bất kỳ ai xen và o hoặc kịp có phản ứng.
Và để thá»±c hiện đúng nhÆ° lá»i vừa Ä‘e dá»a, lão Khổng vẫn bằng thủ pháp cách không bất ngá» vẫy xạ và i tia chỉ kình và o Mạnh Äạt Nhân.
Viu...
Huyệt định thân vẫn Ä‘ang bị chế trụ, đáng lý Mạnh Äạt Nhân phải bất Ä‘á»™ng, cho dù có bị đối phÆ°Æ¡ng là m gì bất lợi cho thể xác. NhÆ°ng vá»›i thủ pháp lão Khổng vừa thi triển thì khác, Mạnh Äạt Nhân ngay khi bị và i tia chỉ kình xạ trúng và o, toà n thân liá»n mểm nhÅ©n ra, đến ná»—i hai chân phải khụyu xuống, chứng tỠđôi chân đó đến chút sức lá»±c để chi trì thân hình cÅ©ng không thể thá»±c hiện ná»—i chức năng tối thiểu đó.
Và Mạnh Äạt Nhân chỉ có thể hiểu nguyên nhân, biết rõ sá»± tháºt, khi nghe lão Khổng thản nhiên ra lệnh cho má»™t nhân váºt :
- VÅ© Văn chuyên sứ mau Ä‘Æ°a tiểu tá» và o bà thất. Tiểu tỠđã bị phế bá» võ công, đỡ cho chúng ta khá»i phải ngà y đêm canh giữ.
Câu nói nà y của lão Khổng ngay láºp tức tạo ná»—i kinh hoà ng cho Mạnh Äạt Nhân.
Nhìn lão bằng ánh mắt căm phẫn, Mạnh Äạt Nhân cà ng căm phẫn hÆ¡n khi nháºn ra bản thân đến chút sức lá»±c để gà o thét cÅ©ng không thể thá»±c hiện.
Bất giác, Mạnh Äạt Nhân chỉ phát lên những âm thanh khà o khà o :
- Lão tháºt Ä‘á»™c ác! Mối thù nà y, ta...
Lão Khổng vẫy ta :
- NgÆ°Æ¡i nên để dà nh sức để đối chất vá»›i Äổ lão nhị má»™t khi ngÆ°Æ¡i xuống tuyá»n Ä‘Ã i gặp lão. Giải y Ä‘i!
Trong cái vẫy tay, lão đã kịp thá»i dùng thủ pháp cách không Ä‘iểm và o á huyệt của Mạnh Äạt Nhân. Váºy là hết, đến nói cÅ©ng không thể nói, cảm nháºn bất an lúc nãy của Mạnh Äạt Nhân giỠđã niến thà nh sá»± tháºt.
Mạnh Äạt Nhân hoà n toà n tuyệt vá»ng khi bị tam chuyên sứ há» VÅ© Văn Ä‘Æ°a dần theo bà đạo, đến má»™t bà thất, nằm ẩn đâu đó dÆ°á»›i ná»n khu trang viện.
NhÆ°ng diá»…n biến vẫn không dừng ở đây, ngay khi Ä‘Æ°a Mạnh Äạt Nhân và o bà thất và lối và o bà máºt cÅ©ng bị VÅ© Văn tam chuyên sứ phong kÃn lại, Mạnh Äạt Nhân chợt lấy là m lạ khi nháºn ra bản thân vẫn bị VÅ© Văn tam chuyên sứ tiếp tục Ä‘Æ°a Ä‘i.
Sau má»™t loạt tiếng Ä‘á»™ng lạ tai, bà thất nà y dÆ°á»ng nhÆ° chÆ°a phải là chá»— táºn cùng của bà đạo, VÅ© Văn tam chuyên sứ tiếp tục Ä‘Æ°a Mạnh Äạt Nhân Ä‘i theo nhiá»u lối quanh co bà hiểm để đến má»™t nÆ¡i nà o đó hoà n toà n bị bóng tối bao phủ.
Äến lúc nà y, lần đầu tiên Mạnh Äạt Nhân nghe vị tam chuyên sứ phát thoại, cho dù chỉ là lá»i lẩm nhẩm, cốt ý tá»± nói má»™t mình và không cần Mạnh Äạt Nhân phải đáp lại :
- NgÆ°Æ¡i yên tâm! Nếu những gì ngÆ°Æ¡i vừa tiết lá»™ Ä‘á»u là sá»± tháºt, ta Ä‘oan chắc tÃnh mạng ngÆ°Æ¡i sẽ được bảo toà n. Chỉ cần ta nghÄ© được cách phát Ä‘á»™ng cÆ¡ quan cuối cùng nà y, chúng ta sẽ thoát. Khổng Gia Láºp dù có tâm cÆ¡ đến đâu cÅ©ng không thể tưởng trÆ°á»›c những hà nh Ä‘á»™ng của ta. Mà cÅ©ng lạ, đây là khu trang viện bá» hoang từ lâu, có ai ngá» bên trong lại ẩn tà ng nhiá»u cÆ¡ quan hiểm trở. Chỉ tiếc, váºy là ta không còn cÆ¡ há»™i lÆ°u lại đây lâu hÆ¡n để tìm hiểu. Bằng không, nhất định ta sẽ khám phá ai đã từng là chủ nhân nÆ¡i nà y.
Äối vá»›i Mạnh Äạt Nhân, lá»i lẩm nhẩm của vị tam chuyên sứ ngay láºp tức Ä‘em lại tia hy vá»ng. Không phải tia hy vá»ng cho bản thân vì ngÆ°á»i bị phế võ công nhÆ° Mạnh Äạt Nhân đâu thể trong má»™t sá»›m má»™t chiá»u tìm được cách khôi phục. Hay nói đúng hÆ¡n, đó chỉ là điá»u vá»ng tưởng xa vá»i, mà là niá»m hy vá»ng cho Thần môn, chà Ãt cÅ©ng có ngÆ°á»i không đồng tình vá»›i hà nh vi của lão Khổng Gia Láºp, đệ Tam trưởng lão của Thần môn. Và nếu sá»± tình cứ thế chuyển biến, âm mÆ°u của lão Khổng sẽ bị phát hiện, lão sẽ bị quả báo, đây là điá»u duy nhất khiến Mạnh Äạt Nhân mãn nguyện.
Mãi nghÄ©, Mạnh Äạt Nhân váºy là không còn nghe vị tam chuyên sứ lẩm nhẩm những gì nữa. Mạnh Äạt Nhân chỉ chú tâm trở lại khi nghe vị tam chuyên sứ Ä‘á»™t nhiên kêu lên :
- Không thể được! Những cÆ¡ quan sau nà y ngoà i ta ra, Khổng Gia Láºp không thể nà o biết. Cá»› sao lão có thể phát Ä‘á»™ng cÆ¡ quan và truy Ä‘uổi ta nhanh đến váºy?
CÅ©ng lúc nà y, Mạnh Äạt Nhân mÆ¡ hồ nghe thanh âm của lão Khổng vang đến :
- VÅ© Văn Kỉnh Nhượng! Ta biết ngÆ°Æ¡i vẫn còn ở bên trong bà đạo. Không ngá» ngÆ°Æ¡i lại có tiểu tâm, vì muốn chiếm hữu bà kÃp Vạn LÆ°u nên dám lợi dụng cÆ¡ quan thá»±c hiện mÆ°u đồ. Nếu ngÆ°Æ¡i hồi tâm chuyển ý, ngay lúc nà y giao tiểu tá» lại cho ta, ta sẽ niệm tình nghÄ© rằng ngÆ°Æ¡i vì mối gia thù nên để dục niệm là m má» lý trÃ, sẽ không quy tá»™i ngÆ°Æ¡i mÆ°u phản nhÆ° đã xảy ra vá»›i Hoà ng lão đại.
Vũ Văn Kỉnh Nhượng, vị tam chuyên sứ lại lẩm nhẩm :
- Vì sao Khổng Gia Láºp lại am hiểu cÆ¡ quan? HÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm thân cáºn lão, có lẽ ngoà i chuyện nà y ra, lão còn nhiá»u bà ẩn khác mà ta vì vô tâm không chịu tìm hiểu cặn kẽ. Lão am hiểu cách sắp đặt cÆ¡ quan, chuyện nà y lạ tháºt đấy.
Có trà ng cÆ°á»i của lão Khổng Gia Láºp vá»ng đến :
- VÅ© Văn Kỉnh Nhượng! Kẻ thù của ngÆ°Æ¡i sau thá»i gian dà i thất tung, có lẽ hắn đã chết rồi cÅ©ng nên. Váºy ngÆ°Æ¡i chá»› vì chút tÆ° lợi mà là m há»ng đại sá»± của bổn môn. NgÆ°Æ¡i thá» nghÄ© xem, nếu tin nà y đến tai Môn chủ, bản thân ngÆ°Æ¡i đâu chỉ bị ngÆ°á»i của bổn môn truy lùng, võ lâm thất đại phái và nhất là nhị viện nhị cung cÅ©ng đâu buông tha ngÆ°Æ¡i? Hãy cân nhắc cho kỹ ngay khi ngÆ°Æ¡i còn có cÆ¡ há»™i.
Mạnh Äạt Nhân lại nghe VÅ© Văn Kỉnh Nhượng lẩm nhẩm :
- Chỉ cần phát Ä‘á»™ng được cÆ¡ quan cuối cùng nà y là thoát. Nếu lão đã dối trá trong việc phủ nháºn hà nh vi hãm hại Nhị trưởng lão thì những lá»i nà y của lão cÅ©ng là lá»i giả dối. Ta đừng để lá»i của lão ta dao Ä‘á»™ng. Phải nghÄ© ngay cách phát Ä‘á»™ng cÆ¡ quan. Ai đã bố trà cÆ¡ quan nà y? Tháºt lạ! Sao không thấy sinh môn? Quanh đây toà n là tá» môn, không lẽ cÆ¡ quan chỉ dẫn đến tuyệt lá»™?
Thanh âm của Khổng Gia Láºp vang đến rõ hÆ¡n :
- HÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm dà i Thần môn đã phà bao tâm huyết Ä‘Ã o luyện ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i cam tâm mÆ°u phản tháºt sao, VÅ© Văn Kỉnh Nhượng?
- Ôi chao! Thêm má»™t cÆ¡ quan nữa được lão khai thông? Lão sắp và o táºn đây rồi, ta phải là m sao đây?
Không cần nghe VÅ© Văn Kỉnh Nhượng nói câu nà y, Mạnh Äạt Nhân chỉ dá»±a và o thanh âm của lão Khổng cà ng lúc cà ng nghe rõ cÅ©ng hiểu lão sắp sá»a và o đến táºn đây. Và vô tình Mạnh Äạt Nhân cùng có chung tâm trạng hốt hoảng nhÆ° VÅ© Văn Kỉnh Nhượng. Phải chi Mạnh Äạt Nhân có thể lên tiếng, nhất định Mạnh Äạt Nhân phải hối thúc VÅ© Văn Kỉnh Nhượng mau mau tìm cách phát Ä‘á»™ng cÆ¡ quan cuối cùng, vì tình thế đã đến lúc khẩn trÆ°Æ¡ng lắm rồi.
Vì không thể lên tiếng và vì biết VÅ© Văn Kỉnh Nhượng váºy là không có cách nà o phát Ä‘á»™ng được cÆ¡ quan cuối cùng nên Mạnh Äạt Nhân không há» oán trách khi nghe VÅ© Văn Kỉnh Nhượng má»™t lần nữa lẩm nhẩm nói và o tai Mạnh Äạt Nhân :
- Ta bại tráºn rồi, tiểu tá». Äà nh váºy thôi, ta Ä‘Ã nh vì ta phải giao ngÆ°Æ¡i lại cho Khổng Gia Láºp thôi. NgÆ°Æ¡i đừng trách ta, má»™t kẻ tháºt sá»± lá»±c bất tòng tâm.
Và Mạnh Äạt Nhân nháºn thấy bản thân Ä‘ang bị VÅ© Văn Kỉnh Nhượng Ä‘Æ°a Ä‘i ngược lại.
Tiếng cÆ¡ quan phát Ä‘á»™ng vang lên cùng vá»›i ánh sáng từ ngá»n Ä‘uốc do lão Khổng cầm trên tay cÅ©ng ùa và o, soi tá» nụ cÆ°á»i đắc ý của lão Khổng.
Khổng Gia Láºp cà ng đắc ý khi nghe VÅ© Văn Kỉnh Nhượng bối rối giãi bà y :
- Khổng trưởng lão xin chá»› trách! VÅ© Văn Kỉnh Nhượng má»— vì tình cá»... tình cá» phát hiện trong bà thất hãy còn nhiá»u cÆ¡ quan ẩn tà ng. Vì sợ có ngÆ°á»i do am hiểu cÆ¡ quan sẽ theo lối háºu và o giải cứu tiểu tá» nên VÅ© Văn Kỉnh Nhượng má»— không thể không thá» tìm hiểu. CÅ©ng may bà đạo chỉ Ä‘Æ°a đến đây là hết. Khổng trưởng lão có thể an tâm được rồi.
Khổng Gia Láºp Ä‘Æ°a cao ngá»n Ä‘uốc, quan sát khắp lượt nÆ¡i mà VÅ© Văn Kỉnh Nhượng vừa bảo là chá»— táºn cùng.
Äoạn lão gáºt gù, Ä‘Æ°a má»™t tay vá» phÃa VÅ© Văn Kỉnh Nhượng :
- Cẩn tắc vô Æ°u, VÅ© Văn tam chuyên sứ cà ng cẩn trá»ng, Khổng má»— cà ng yên tâm. Hóa ra lúc nãy Khổng má»— đã ngá» sai cho VÅ© Văn tam chuyên sứ? Nà o, hãy giao tiểu tá» cho Khổng má»—.
Mạnh Äạt Nhân hoà n toà n không tin Khổng Gia Láºp lại để cho VÅ© Văn Kỉnh Nhượng dá»… dà ng thuyết phục nhÆ° váºy. NhÆ°ng có tin hay không, đó không phải chuyện của Mạnh Äạt Nhân. Huống chi, dù Mạnh Äạt Nhân có muốn cÅ©ng không thể lên tiếng để nói xen và o.
Và khi tay của Khổng Gia Láºp vừa chạm và o Mạnh Äạt Nhân, tháºt kỳ quái, Mạnh Äạt Nhân có cảm nháºn nhÆ° lão Khổng Gia Láºp Ä‘ang cố tình truyá»n ná»™i lá»±c và o thân thể chà ng.
CÅ©ng lúc nà y, ngay khi Mạnh Äạt Nhân bị bắt buá»™c phải tiếp nháºn luồng chân khà cuồn cuá»™n của lão Khổng, vì VÅ© Văn Kỉnh Nhượng vẫn còn giữ Mạnh Äạt Nhân trên tay, chÆ°a giao hẳn cho lão Khổng. Mạnh Äạt Nhân nghe VÅ© Văn Kỉnh Nhượng Ä‘á»™t nhiên kêu há»™c lên má»™t tiếng tháºt lá»›n :
- Khổng trưởng lão... Hự!
Láºp tức VÅ© Văn Kỉnh Nhượng bị bắn lùi. Và nếu Khổng Gia Láºp không kịp chá»™p giữ lấy Mạnh Äạt Nhân, có lẽ Mạnh Äạt Nhân cÅ©ng bị bắn lùi cùng vá»›i VÅ© Văn Kỉnh Nhượng.
Thủ pháp của Khổng Gia Láºp tháºt vô lượng, Mạnh Äạt Nhân nghe lão cÆ°á»i dà i :
- NgÆ°Æ¡i nghÄ© ta sẽ tiếp tục tin ngÆ°Æ¡i sao? Bây giá» ngÆ°Æ¡i đạ bị công phu Cách SÆ¡n Äả NgÆ°u của ta gây ná»™i thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng. Hãy ngoan ngoãn nằm đó chá» Môn chủ đến trị tá»™i ngÆ°Æ¡i. Ha... ha...
Dứt tiếng cÆ°á»i, thuáºn tay, Khổng Gia Láºp ném luôn Mạnh Äạt Nhân và o trong, nằm đè lên thân hình VÅ© Văn Kỉnh Nhượng.
Vù...
Sau đó, Khổng Gia Láºp lại cÆ°á»i :
- Nếu nÆ¡i nà y đã là tuyệt lá»™, cà ng hay, nó sẽ là nÆ¡i tạm giam cầm bá»n ngÆ°Æ¡i. Ha... ha...
Và ánh Ä‘uốc phụt tắt, cho biết Khổng Gia Láºp đã bá» Ä‘i, có lẽ cÆ¡ quan cÅ©ng bị lão phong kÃn từ phÃa ngoà i.
Không thể Ä‘á»™ng cá»±a, Mạnh Äạt Nhân nằm im, nghe VÅ© Văn Kỉnh Nhượng lại lẩm nhẩm bằng giá»ng thá»u thà o của ngÆ°á»i đã tháºt sá»± bị ná»™i thÆ°Æ¡ng nghiêm trá»ng :
- NgÆ°Æ¡i nói quả không sai, tiểu tá», Khổng Gia Láºp quả nhiên là có thủ Ä‘oạn khó lÆ°á»ng. Chỉ trách ta đã quá xem thÆ°á»ng lão.
Äá»™t nhiên Mạnh Äạt Nhân nghe VÅ© Văn Kỉnh Nhượng đổi giá»ng :
- Ta quên mất, ngÆ°Æ¡i đã bị chế trụ á huyệt. Thảo nà o những gì ta nói vẫn không nghe có lá»i nà o hồi đáp. Äược rồi! Hy vá»ng ta vẫn còn đủ chân lá»±c để giải khai á huyệt cho ngÆ°Æ¡i.
Nằm đè lên trên VÅ© Văn Kỉnh Nhượng, Mạnh Äạt Nhân nháºn biết VÅ© Văn Kỉnh Nhượng ở phÃa dÆ°á»›i Ä‘ang xoay sở tìm cách vá»›i được tay đến á huyệt của Mạnh Äạt Nhân.
VÅ© Văn Kỉnh Nhượng đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng, việc xoay trở vừa khó khăn vừa gây nhiá»u Ä‘au Ä‘á»›n.
Cuối cùng, má»i cố gắng của VÅ© Văn Kỉnh Nhượng chỉ là m cho Mạnh Äạt Nhân bị lăn tròn, lăn từ ngÆ°á»i của VÅ© Văn Kỉnh Nhượng xuống ná»n đá.
Cạch!
Lúc va xuống ná»n đá, dÆ°á»›i thân Mạnh Äạt Nhân bá»—ng vang lên má»™t thanh âm kỳ lạ.
Liá»n lúc đó, má»™t chuá»—i tiếng Ä‘á»™ng kỳ quái vang lên, tạo sá»± kinh ngạc tá»™t cùng cho VÅ© Văn Kỉnh Nhượng :
- CÆ¡ quan đã phát Ä‘á»™ng? Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i đã là m nhÆ° thế nà o khiến cÆ¡ quan phát Ä‘á»™ng?
Ná»n đá bá»—ng nghiêng trút vá» má»™t bên, Mạnh Äạt Nhân lăn theo và có cảm nháºn Ä‘ang rÆ¡i và o má»™t khe vá»±c không đáy.
Vù...
Có lẽ VÅ© Văn Kỉnh Nhượng cÅ©ng bị chung số pháºn. Mạnh Äạt Nhân ngoà i tiếng gió thổi ù ù qua tai vẫn nghe thanh âm của VÅ© Văn Kỉnh Nhượng mÆ¡ hồ vang vá»ng :
- Trong tá» lá»™ chÃnh là sinh lá»™? Cuối cùng ta đã hiểu cách bố trà cÆ¡ quan ở đây.
Phịch.
Mạnh Äạt Nhân bị va chạm, toà n thân chÆ°a kịp cảm nháºn ná»—i Ä‘au thì thần trà đã mê lịm....
* * * * *
Tỉnh lại, hình ảnh đầu tiên Mạnh Äạt Nhân nhìn thấy là má»™t đỉnh núi cao tháºt cao. Và lấp ló ngay sau đỉnh núi là ánh dÆ°Æ¡ng quang vẫn còn gay gắt của giá» mùi sắp tà n.
Tiếp đó, tiếng hô hấp trì trệ của VÅ© Văn Kỉnh Nhượng vang lên khiến Mạnh Äạt Nhân chuyển dần mục quang xuống dÆ°á»›i. NÆ¡i Mạnh Äạt Nhân Ä‘ang nằm là má»™t khoảng sân trống, bên cạnh má»™t ngôi từ Ä‘Æ°á»ng hoang phế vá»›i hà ng chữ đã bị rêu phong che phủ gần kÃn. Dẫu váºy, Mạnh Äạt Nhân vẫn Ä‘á»c được hà ng chữ là “Gia Miếu VÅ© Vănâ€.
Kinh ngạc vì sá»± trùng hợp, Mạnh Äạt Nhân Ä‘Æ°a mắt tìm kiếm VÅ© Văn Kỉnh Nhượng, là ngÆ°á»i rất có thể có liên quan vá»›i ngôi miếu của VÅ© Văn gia.
Äến lúc phát hiện ra, Mạnh Äạt Nhân cà ng thêm kinh ngạc, hóa ra VÅ© Văn Kỉnh Nhượng Ä‘ang nằm ngay bên dÆ°á»›i thân Mạnh Äạt Nhân. Ở đó, VÅ© Văn Kỉnh Nhượng vẫn tiếp tục phát ra từng nhịp hô hấp đình trệ.
Gắn gượng lăn ngÆ°á»i qua má»™t bên, lúc ngồi ngay bên cạnh, Mạnh Äạt Nhân tháºt không biết nên mừng hay nên buồn cho số pháºn trá»› trêu, VÅ© Văn Kỉnh Nhượng tuy vẫn sống nhÆ°ng tứ chi cÆ¡ hồ gãy vụn.
Và Mạnh Äạt Nhân tá»± hiểu, lúc rÆ¡i từ trên cao xuống, do Mạnh Äạt Nhân rÆ¡i sau nên vô tình ngã đè lên VÅ© Văn Kỉnh Nhượng. Kết quả, nếu Mạnh Äạt Nhân nhá» may, vẫn còn giữ thân thể là nh lặn thì VÅ© Văn Kỉnh Nhượng kém may mắn hÆ¡n, kể từ lúc nà y vÄ©nh viá»…n đã biến thà nh phế nhân.
Mạnh Äạt Nhân cố lay gá»i VÅ© Văn Kỉnh Nhượng :
- Thúc thúc! Vũ Văn thúc thúc!
Äược má»™t lúc, VÅ© Văn Kỉnh Nhượng mở mắt nhìn Mạnh Äạt Nhân :
- Chúng ta... chúng ta thoát rồi ư?
Mạnh Äạt Nhân nao lòng :
- CÅ©ng không hẳn là thoát. Thúc thúc thá» nhìn xem, nÆ¡i nà y có gợi chút nà o sá»± thân thuá»™c cho thúc thúc không? Và vá»›i tình cảnh hiện giá» của thúc thúc, liệu chúng ta có cách nà o vượt qua ngá»n núi kia không?
Cả hai, không ai có thể nói lá»›n tiếng hÆ¡n ai, má»™t ngÆ°á»i vì kiệt lá»±c, ngÆ°á»i còn lại thì võ công chẳng còn, cả hai chỉ có thể đối thoại bằng những thanh âm là o thà o khó nghe.
VÅ© Văn Kỉnh Nhượng gượng kêu lên khi nhìn thấy ngôi miếu từ Ä‘Æ°á»ng :
- Sao lại là “Gia Miếu VÅ© Vănâ€? Nếu là váºy, ngÆ°Æ¡i hãy và o đó xem, có phải có linh vị của gia tổ, VÅ© Văn Kinh Hầu?
Nghe câu nói nà y, Mạnh Äạt Nhân biết, váºy là VÅ© Văn Kỉnh Nhượng đã hiểu rõ tình trạng bản thân, có nghÄ©a là VÅ© Văn Kỉnh Nhượng đã Ãt lắm là má»™t lần tỉnh lại trÆ°á»›c Mạnh Äạt Nhân và sau đó lại hôn mê vì kiệt lá»±c.
Không còn võ công, di chuyển tháºt khó khăn. Phải mất má»™t lúc lâu Mạnh Äạt Nhân má»›i có thể quay trở lại vá»›i VÅ© Văn Kỉnh Nhượng Ä‘ang chỠđợi.
Mạnh Äạt Nhân gáºt đầu :
- Äúng là có má»™t linh vị nhÆ° thế.
Vũ Văn Kỉnh Nhượng tỠra nôn nóng :
- Treo phÃa sau linh vị ắt phải có má»™t bức hoà nh phi...
Mạnh Äạt Nhân không muốn VÅ© Văn Kỉnh Nhượng phải mệt vì há»i nhiá»u, vá»™i đáp lá»i :
- Vãn bối có nhìn thấy. Äó là bức hoà nh phi trên có ghi ba chữ “Thái Cá»±c đồâ€.
Vũ Văn Kỉnh Nhượng thở hắt ra :
- Ngươi còn nhớ những nét vẽ trên Thái Cực đồ?
Mạnh Äạt Nhân gáºt đầu :
- Vãn bối có nhìn. Và nếu vãn bối không lầm thì đó chÃnh là há»a đồ, vẽ lại tÆ°á»ng táºn từng lối Ä‘i, cÅ©ng nhÆ° cách thức phát Ä‘á»™ng cÆ¡ quan của khu trang viện trên kia.
Vũ Văn Kỉnh Nhượng kinh ngạc :
- Vì sao ngÆ°Æ¡i Ä‘oán biết Ä‘iá»u đó trong khi chÃnh ta má»›i nghÄ© ra?
Mạnh Äạt Nhân là o thà o giải thÃch :
- Vãn bối Ä‘oán biết nhá» sá»± am hiểu cÆ¡ quan má»™t cách kỳ lạ của lão Khổng Gia Láºp. Có thể Ä‘oán, giữa Khổng Gia Láºp và VÅ© Văn gia phải có mối liên quan không tầm thÆ°á»ng. ChÆ°a hết, nếu chÃnh thúc thúc chÆ°a biết gì vá» ngôi trang viện trên kia, cÅ©ng không ngá» ngôi trang viện là váºt sở hữu của VÅ© Văn lệnh tổ, vãn bối có thể Ä‘oán Khổng Gia Láºp từ lâu đã biết ai là chủ nhân của ngôi trang viện. Và không biết chừng, chÃnh Khổng Gia Láºp đã cố tình chá»n khu trang viện là m nÆ¡i trú thân và là m ra vẻ chỉ tình cá» phát hiện.
Vũ Văn Kỉnh Nhượng trố mắt :
- NgÆ°Æ¡i Ä‘oán tháºt chÃnh xác. Váºy ngÆ°Æ¡i thá» Ä‘oán xem, lão có ý gì?
Mạnh Äạt Nhân chợt thở dà i :
- Vãn bối chỉ có thể Ä‘oán nếu được thúc thúc giải thÃch rõ hÆ¡n vá» mối thù của thúc thúc.
Vũ Văn Kỉnh Nhượng chợt vỡ lẽ :
- NgÆ°Æ¡i có ý nghi ngá» chÃnh Khổng Gia Láºp là kẻ thù của ta?
Mạnh Äạt Nhân không đáp.
Hiểu ý, VÅ© Văn Kỉnh Nhượng từ từ nhắm mắt lại, miệng là o thà o thuáºt :
- Mấy mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, VÅ© Van gia lâm há»a diệt gia, ta được mẫu thân Ä‘Æ°a mãi đến táºn phÆ°Æ¡ng Bắc để tìm chá»— dung thân. Ngoà i tÃnh danh kẻ thù là má»™t ngÆ°á»i ở há» Äà o, ta không còn manh mối nà o khác.
Mạnh Äạt Nhân nghi ngại :
- Với manh mối thế nà y, thúc thúc là m sao tìm được kẻ thù vì nguyên nhân nà o sát hại Vũ Văn gia chứ?
- Ta chỉ biết giữa gia tổ và kẻ thù từng có thá»i gian mê luyến má»™t mỹ nhân.
- LÃ ai?
- Mỹ nhân nà y không mấy khi xuất hiện, chỉ được giang hồ biết đến qua ngoại hiệu Thanh Thanh Tiên Tữ.
- Thanh Thanh Tiên T� Sau đó thì thế nà o?
VÅ© Văn Kỉnh Nhượng vụt mở mắt, nở má»™t nụ cÆ°á»i gượng :
- Chuyện xảy ra đã lâu, kể từ khi gia tổ còn chÆ°a láºp gia thất. Sau đó Thanh Thanh Tiên Tá» biến mất, gia tổ lại yên bá» gia thất, chuyện nà y nhất định không phải là nguyên nhân khiến kẻ thù vì đố kỵ tìm cách hãm hại toà n gia VÅ© Văn. NguÆ¡i chá»› phà công tìm hiểu vá» phÆ°Æ¡ng diện nà y.
Mạnh Äạt Nhân lắc đầu :
- Äã có Ãt manh mối thì bất kỳ manh mối nà o dù nhá» cÅ©ng không thể bá» qua. Vãn bối có giả thuyết nà y, thúc thúc thá» nghe xem sao.
VÅ© Văn Kỉnh Nhượng gáºt đầu :
- Ngươi nói thỠxem.
- TrÆ°á»›c hết hãy nói vá» trÆ°á»ng hợp thúc thúc được thu nháºn và o Thần môn. Phải chăng đó là thúc thúc mang nặng mối gia cừu và tình cỠđược các chuyên sứ thá»i đó phát hiện?
- Äúng váºy! Xem ra ngÆ°Æ¡i biết khá rõ cách thu nháºn môn nhân của bổn môn?
Mạnh Äạt Nhân mỉm cÆ°á»i :
- ChÃnh Äại trưởng lão đã nói cho vãn bối biết. NhÆ°ng chuyện dó không quan trá»ng. Äiá»u quan trá»ng là lúc đó Khổng Gia Láºp giữ thân pháºn gì ở Thần môn?
- Là Tam trưởng lão nhÆ° bây giá». Sao?
- Vì chỉ có thất vị chuyên sứ má»›i có quyá»n Ä‘i lại trên giang hồ nên Khổng Gia Láºp tuyệt nhiên không hay biết chuyện thúc thúc được thu nháºn?
- Mãi đến khi ta đến Thần Ä‘Ã n láºp thệ, ta và lão má»›i lần đầu gặp nhau. NgÆ°Æ¡i vẫn Ä‘á» quyết lão chÃnh là kẻ thù của ta?
Cố ý bá» qua không đáp, Mạnh Äạt Nhân lại há»i :
- TrÆ°á»›c khi là trưởng lão, phải chăng Khổng Gia Láºp đã từng là đại chuyên sứ?
- Không sai! Sao ngươi biết?
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i nhẹ :
- Bạch Quan Nháºt, Äệ thất chuyên sứ đã nói cho vãn bối biết.
VÅ© Văn Kỉnh Nhượng giáºt mình :
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết Bạch Quan Nháºt? Hiện y ở đâu? Bấy lâu nay dÆ°á»ng nhu y cố tình lẩn tránh bổn môn?
- Chuyện đó sẽ nói. Giá» thì thúc thúc nghe đây, vì Khổng Gia Láºp từng là đại chuyên sứ nghÄ©a là từ lâu lắm rồi lão từng qua lại trên giang hồ?
Vũ Văn Kỉnh Nhượng hoang mang :
- Äiá»u đó thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên rồi. NhÆ°ng...
- Thúc thúc chá»› quá nôn nóng, hãy thá» nghÄ© xem, giá nhÆ° Khổng Gia Láºp chÃnh là kẻ há» Äà o Ä‘á»™ nà o. Do tình cá», sau lần cùng lệnh tổ có chung má»™t ý trung nhân, há» Äà o vì kém thế nên sinh phẫn háºn, lão đã được thất vị chuyên sứ đó phát hiện và thu nháºn. Mối háºn vẩn còn, sau khi Ä‘uợc thăng lên hà ng chuyên sứ, lão lợi dụng lúc Ä‘i lại trên giang hồ Ä‘á»… cố tìm tông tÃch lệnh tổ. Và khi tìm thấy...
Vũ Văn Kỉnh Nhượng kinh hãi, cố ngóc đầu lên :
- Nếu giả thuyết nà y đúng, chÃnh Khổng Gia Láºp đã hãm hại toà n gia VÅ© Văn? Và ta đã tình cỠđể lá»™ lai lịch khi được thu nháºn và o Thần môn?
Mạnh Äạt Nhân gáºt đầu :
- Cách sắp đặt của Thần môn lúc thu nháºn môn đồ tuy khắc khe nhÆ°ng vô tình tạo chá»— dung thân cho những ai có tâm địa Ä‘á»™c ác. Do há» Khổng sau đó lên hà ng trưởng lão, vì không còn Ä‘i lại trên giang hồ nên thúc thúc dù cố tìm cÅ©ng vô Ãch. Huống chi lão trÆ°á»›c đó đã thay tên đổi há»...
- Muốn được thu nháºn phải được thất vị chuyên sứ đồng tình sau thá»i gian dà i tìm hiểu xuất xứ lai lịch. Má»™t kẻ ở há» Äà o không thể ung dung chuyển sang há» Khổng mà không bị thất vị chuyên sứ phát hiện.
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i lạt :
- Giả nhÆ° thất vị chuyên sứ thá»i đó Ä‘á»u đồng lòng che giấu sá»± tháºt thì sao?
- Không thể có chuyện nà y. Vì được đặc cách lên hà ng chuyên sứ hay không phải có sá»± Æ°ng thuáºn của tam vị trưởng lão, sau đó còn chá» quyết định tối háºu của Môn chủ.
- Và o thá»i đó, phải chăng Thần môn vẫn chÆ°a chÆ°a có Môn chủ?
- Không sai! Và ...
- Và vị Môn chủ hiện giá» chÃnh là nhân váºt tạm thá»i chấp chưởng quyá»n Môn chủ lúc đó?
Vũ Văn Kỉnh Nhượng cà ng thêm kinh ngạc :
- Ná»™i tình của bổn môn nhÆ° thế nà o ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u thông tá», phải chăng tất cả là do Hoà ng Kim Hoan, Äại trưởng lão của bổn môn nói cho ngÆ°Æ¡i nghe?
Tuy cÅ©ng là câu nói bà y tá» sá»± kinh ngạc nhÆ° bao lần trÆ°á»›c VÅ© Văn Kỉnh Nhượng đã kinh ngạc, nhÆ°ng ở câu nói lần nà y dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t Ä‘iểm nà o đó thoáng gây sá»± chú tâm cho Mạnh Äạt Nhân.
Äiá»u nà y chỉ xuất hiện trong tâm trà Mạnh Äạt Nhân và là xuất hiện qua nhÆ° tia chá»›p, huống chi mạch của câu chuyện vẫn Ä‘ang diá»…n tiến thông suốt nên ngay sau đó hầu nhÆ° Mạnh Äạt Nhân đã quên Ä‘i. Và mạch truyện lại tiếp tục. Mạnh Äạt Nhân bảo :
- CÅ©ng không khó hiểu đâu, thúc thúc. Vì cách đây gần má»™t năm, chÃnh Äại trưởng lão đã có ý định tuyển chá»n vãn bối là ngÆ°á»i sẽ Ä‘i và o Phong Thần liên hoà n Ä‘á»™ng và o tiết Äoan Ngá» sắp tá»›i đây. Muốn váºy Äại trưởng lão phải cho vãn bối hay biét những ná»™i tình có liên quan đến bổn môn.
VÅ© Văn Kỉnh Nhượng tháºt sá»± quan tâm :
- Äại trưởng lão đã chá»n ngÆ°Æ¡i?
Mạnh Äạt Nhân nhẹ lắc đầu :
- Äã chá»n nhÆ°ng vãn bối chÆ°a chấp thuáºn?
- Tại sao?
Mạnh Äạt Nhân gượng cÆ°á»i :
- Nguyên nhân tuy có nhiá»u nhÆ°ng chủ yếu chỉ có má»™t. Äó là vãn bối chÆ°a tin lắm và o Ä‘iá»u Äại trưởng lão cáo giác!
- Hoà ng Kim Hoán cáo giác chuyện gì?
Má»™t lần nữa trong câu nói của VÅ© Văn Kỉnh Nhượng tạo má»™t sá»± chú tâm kỳ lạ cho Mạnh Äạt Nhân. Và lần nà y, Ä‘iá»u đó vô tình mách bảo Mạnh Äạt Nhân phải cẩn trá»ng.
Cẩn trá»ng ai và cẩn trá»ng vá» Ä‘iá»u gì thì ngay lúc nà y Mạnh Äạt Nhân khó thể minh định, tuy nhiên, dẩu sao nhá» Ä‘iá»u nà y đã vô tình nhắc nhở lại lá»i đã hứa vá»›i Äại trưởng lão là sẽ không Ä‘á» cáºp chuyện Äại trưởng lão nghi ngá» vị Môn chủ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiệm cho bất kỳ ai khác nghe.
Nhá»› đến lá»i dã hứa, Mạnh Äạt Nhân miá»…n cưỡng giải thÃch :
- Chuyện Äại trưởng lão cáo giác có liên quan đến sá»± thất tung kỳ bà của hai Ä‘á»i Môn chủ. Tuy váºy, thúc thúc nà y, Ä‘iá»u chúng ta Ä‘ang nói không có liên quan đến chuyện nà y. Vãn bối muốn thúc thúc biết rằng đừng quá tin và o vị Môn chủ Ä‘uÆ¡ng nhiệm.
Vũ Văn Kỉnh Nhượng bỗng chớp mắt :
- Là Äại trưởng lão bảo ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế?
Mạnh Äạt Nhân lắc đầu :
- Äâu cần Äại trưởng lão nói. ChÃnh vãn bối đã trải qua kinh nghiệm nà y, đó là lần Môn chủ quý môn vì muốn chiếm Ä‘oạt tÃn váºt tuyển chá»n, tưởng rằng Äại trưởng lão đã trao cho vãn bối, nên đã xô vãn bối xuống vá»±c để hãm hại vãn bối.
- NghÄ©a là Hoà ng lão đại chÆ°a giao tÃn váºt tuyển chon cho ngÆ°Æ¡i?
Má»™t ý nghÄ© vừa lóe lên trong tâm trà Mạnh Äạt Nhân :
- “Sao VÅ© Văn thúc thúc không gặng há»i ta vá» hà nh vi Ä‘á»™c ác của vị Môn chủ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiệm, chỉ quan tâm đến ta đã được hoặc chÆ°a được Äại trưởng lão giao cho tÃn váºt tuyển chá»n?â€
Từ câu nghi vấn nà y, Mạnh Äạt Nhân chợt nhá»› lại hai lần vừa rồi đã được linh trà mách bảo và là qua hai lần Ä‘á» cáºp đến Äại trưởng lão do VÅ© Văn Kỉnh Nhượng nhắc đến.
Cảnh giác vá»›i mối nguy hiểm quá mÆ¡ hồ, Mạnh Äạt Nhân mỉm cÆ°á»i :
- Äó là điá»u kiện là m cho vãn bối hà i lòng.
- Nghĩa là sao?
- Tháºt là may mắn vì vãn bối vẫn chÆ°a được Äại trưởng lão giao cho tÃn váºt tuyển chá»n. Nếu không, vá»›i bản thân giỠđã bị Khổng Gia Láºp phế bá» võ công, tÃn váºt đó có do vãn bối cất giữ chỉ là vô Ãch.
Vũ Văn Kỉnh Nhượng ầm ừ :
- NgÆ°Æ¡i nghÄ© nhÆ° thế cÅ©ng phải. Trở lại câu chuyện Ä‘ang nói dang dở, phải chăng ngÆ°Æ¡i nghi ngá» Khổng Gia Láºp đã thay tên đổi há» và việc thay đổi đó dù Môn chủ có biết nhÆ°ng vẫn có nguyên nhân khiến Môn chủ bá» qua không truy cứu?
Mạnh Äạt Nhân gáºt đầu :
- Cứ suy nghÄ© theo giả thuyết lúc nãy của vãn bối thì rõ, Khổng Gia Láºp nhỠđược Thần môn thu nháºn nên có sở há»c thượng thừa. Lợi dụng sở há»c nà y và nhân được cÆ¡ há»™i được qua lại trên chốn giang hồ, Khổng Gia Láºp đâu khó khăn gì trong việc hủy diệt toà n gia VÅ© Văn? Sau đó, tá» khi được thăng lên hà ng trưởng lão, Khổng Gia Láºp không còn dịp xuất đầu lá»™ diện, thúc thúc Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể tìm thấy tung tÃch hắn. Có thể nói...
VÅ© Văn Kỉnh Nhượng Ä‘á»™t nhiên ngắt lá»i :
- NhÆ°ng cho đến giá» ngÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a Ä‘Æ°a ra chứng cứ nà o cho thấy Khổng Gia Láºp Ä‘Ãch thá»±c là thù nhân của VÅ© Văn gia?
Mạnh Äạt Nhân cÆ°á»i lạt :
- Chẳng phải thúc túc từng nghi ngá», không rõ vì sao Khổng Gia Láºp vẫn am hiểu thuáºt bố phòng cÆ¡ quan đó sao?
- Phải, ta có nghi ngá». NhÆ°ng...
- Äây là lá»i giải thÃch. Sau khi hủy diệt VÅ© Văn gia. Nhất định Khổng Gia Láºp đã từng đến ngôi “Gia Miếu VÅ© Văn†nà y. Và nếu vãn bối còn phát hiện bức há»a trong Thái Cá»±c đồ đó chÃnh là cách di chuyển và cách phát Ä‘á»™ng những cÆ¡ quan ở khu trang viện trên kia thì ngÆ°á»i có tâm cÆ¡ nhÆ° Khổng Gia Láºp cá»› sao không thể phát hiện?
VÅ© Văn Kỉnh Nhượng gáºt gù :
- Nói cÅ©ng phải! NhÆ°ng việc phát hiện và hiểu Thái Cá»±c đồ là má»™t chuyện, đâu đủ để bảo Khổng Gia Láºp là thù nhân của VÅ© Văn gia? Chẳng phải chÃnh ngÆ°Æ¡i vì tình cá» cÅ©ng vừa nhìn thấy và hiểu Thái Cá»±c đồ đó Æ°? Không lẽ vì thế ta lại bảo ngÆ°Æ¡i cÅ©ng là kẻ thù đã hại toà n gia VÅ© Văn?
- Váºy thì còn má»™t nguyên do nữa. Äó là Khổng Gia Láºp cố tình lấy mạng thúc thúc. Và o lúc nà y, đối vá»›i Thần môn Ä‘ang là lúc cần ngÆ°á»i, trừ khi tá»™i chứng của thúc thúc quá rõ, không thể buông tha, thì ngay lúc nà y Khổng Gia Láºp đâu còn cá»› nà o khác ngoà i việc diệt trừ mầm mống háºu há»a nên má»›i hạ thủ thúc thúc?
Nghe đến đây, Ä‘á»™t nhiên VÅ© Văn Kỉnh Nhượng báºt cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i chỉ quá suy diá»…n thôi. Vì kỳ thá»±c, Khổng Gia Láºp nà o có hạ thủ ta? Ha... ha...
Tiếng cÆ°á»i của VÅ© Văn Kỉnh Nhượng, dù đó là trà ng cÆ°á»i vô lá»±c, nhÆ°ng vẫn gây kinh ngạc cho Mạnh Äạt Nhân.
Mạnh Äạt Nhân trố mắt :
- Thúc thục hiện ra thân thể nhÆ° thế nà y mà còn bảo Khổng Gia Láºp không cố ý hạ thủ thúc thúc sao?
Hai mắt Vũ Văn Kỉnh Nhượng vụt lên quắc lên phẫn nộ :
- Ta muốn nói, chÃnh ngÆ°Æ¡i đã gây cho ta nông nổi nà y, khiến khổ nhục kế do ta và lão Khổng phà công sắp đặt bá»—ng hóa ra sá»± tháºt, biến ta thà nh phế nhân tháºt sá»±.
Mạnh Äạt Nhân bà ng hoà ng :
- Khổ nhục kế? à của thúc thúc là ...
VÅ© Văn Kỉnh Nhượng vụt ngóc đầu lên tháºt cao :
- Là chÆ°a há» bị Khổng Gia Láºp hạ thủ. Chỉ do ngÆ°Æ¡i và do thần xui quá»· khiến thế nà o đó, đã để cho ngÆ°Æ¡i lúc rÆ¡i xuống lại rÆ¡i sau và còn rÆ¡i đúng và o ta, là m ta phải gãy vụn tứ chi nhÆ° bây giá».
Mạnh Äạt Nhân kinh tâm, cố đứng lên và tìm cách bÆ°á»›c lùi lại.
Và nhÆ° để minh chứng đó là sá»± tháºt, rằng VÅ© Văn Kỉnh Nhượng không há» bị ná»™i thÆ°Æ¡ng do Khổng Gia Láºp dùng thủ pháp Cách Không Äả NgÆ°u kÃch và o, nghÄ©a là VÅ© Văn Kỉnh Nhượng vẫn còn đầy đủ chân lá»±c, lão chợt quát :
- Ta phải giết ngươi để đòi lại những gì ngươi đã gây cho ta. Xem đây!
Không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy tứ chi, nhung VÅ© Văn Kỉnh Nhượng lại có biện pháp là dùng miệng thổi báºt ra má»™t luồng chân khÃ. Và luồng khà nà y tuy không đủ lợi hại nhÆ° uy lá»±c má»™t chưởng kình nhÆ°ng đối vá»›i má»™t ngÆ°á»i đã bị phế bá» võ công nhÆ° Mạnh Äạt Nhân thì đó vẫn là má»™t chiêu sát thủ.
Viu...
Mạnh Äạt Nhân tuy biết không thể thoát nhÆ°ng không lẽ cứ cam tâm chá» chết. Vá»›i bản năng tá»± nhiên, Mạnh Äạt Nhân vừa xoay ngang ngÆ°á»i vừa gắng sức bÆ°á»›c tạt qua má»™t bên, hy vá»ng nhÆ° thế sẽ khiến luồng kình khà hiểm Ä‘á»™c kia Ä‘i chệch mục tiêu.
Mạnh Äạt Nhân tuy đã gắng sức nhÆ°ng kết quả vẫn là điá»u có thể Ä‘oán biết.
Bùng!
Luồng kình khà đáºp và o bá» vai của Mạnh Äạt Nhân và dÆ° kình còn đẩy Mạnh Äạt Nhân ngã loạng choạng và o ngôi “Gia Miếu VÅ© Vănâ€.
Không còn võ công nên không thể dá»… dà ng ổn định cÆ°á»›c bá»™, Mạnh Äạt Nhân ngay sau đó phải ngã lá»t thá»m và o bên trong ngôi gia miếu.
Huỵch!
Tiếng quát tháo của Vũ Văn Kỉnh Nhượng lại vang lên :
- NgÆ°Æ¡i chạy đâu cho thoát! Không giết được ngÆ°Æ¡i, ta thá» không là m ngÆ°á»i! Hừm!
Tuy không nhìn thấy nhÆ°ng Mạnh Äạt Nhân vẫn Ä‘oán biết VÅ© Văn Kỉnh Nhượng ngay khi quát xong có lẽ Ä‘ang thổi má»™t luồng kình khà và o bên trong ngôi gia miếu.
Mạnh Äạt Nhân nghe tiếng kình phong xé gió lao Ä‘i.
Viu...
Äúng lúc nà y, Mạnh Äạt Nhân chợt nghe thanh âm của lão Khổng Gia Láºp báºt quát :
- Mau dừng lại! Không được giết tiểu tá»!
Váºy là rõ, Mạnh Äạt Nhân nhắm mắt thở dà i, Khổng Gia Láºp hiện thân, quả nhiên đây là khổ nhục kế do bá»n hỠđồng mÆ°u nghÄ© ra.
Ầm!
Tiếng ngá»n kình chạm và o ngôi gia miếu liá»n vang rá»n và o tai Mạnh Äạt Nhân. Và qua tiếng chạm kình cứ âm âm kéo dà i, Mạnh Äạt Nhân dù Ä‘ang lúc tÃnh mạng nhÆ° chỉ mà nh treo chuông nhÆ°ng vẫn phải nghÄ© ngay đến má»™t Ä‘iá»u. Äó là ngôi gia miếu chắc chắn không được kiến tạo Ä‘á»™c láºp so vá»›i ngá»n núi Mạnh Äạt Nhân đã nhìn thấy. Và rất có thể ở ngay bên trong ngôi gia miếu nà y phải có má»™t chá»— rá»—ng nà o đó, đủ để cho má»™t tiếng Ä‘á»™ng khi chạm và o ngôi gia miếu sẽ phát ra tiếng âm âm kéo dà i.
Mạnh Äạt Nhân vá»™i Ä‘Æ°a mắt nhìn dò xét khắp nÆ¡i.
Cùng lúc nà y, Mạnh Äạt Nhân dù không muốn cÅ©ng phải nghe tiếng gà o thét kinh hoà ng của lão VÅ© Văn Kỉnh Nhượng :
- Khổng lão huynh định là m gì má»—? Khổng lão huynh hãy đừng nhìn má»— nhÆ° váºy. Äừng mà , Khổng lão huynh.
Tiếng của Khổng Gia Láºp báºt lên Ä‘anh ác :
- VÅ© Văn Kỉnh Nhượng! Giá» ngÆ°Æ¡i chỉ là má»™t phế nhân, cho dù ta có muốn lÆ°u lại cÅ©ng không còn giúp Ãch gì cho đại sá»± cùa Môn chủ. Huống chi, ngÆ°Æ¡i là má»™t kẻ vô dụng, không chịu tin và o những gì tiểu tá» kia suy Ä‘oán. Hãy nghe đây, không sai, ta chÃnh là kẻ đã thay tên đổi há» và ta cÅ©ng chÃnh là kẻ đã hủy diệt toà n gia VÅ© Văn của ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i không ngá» Æ°? Ha... ha....
Diá»…n biến đã thay đổi quá nhanh, từ thái cá»±c nà y sang thái cá»±c khác khiến Mạnh Äạt Nhân dù có nghe táºn tai cÅ©ng không thể tin và o những Ä‘iá»u vừa nghe.
Và dÄ© nhiên VÅ© Văn Kỉnh Nhượng phải gà o thét phẫn háºn :
- Lão bảo sao? Lão chÃnh là ... chÃnh là ...
Không sá»›m cÅ©ng không muá»™n, ngay lúc nà y Mạnh Äạt Nhân sau má»™t lúc lâu nhìn dò xét khắp lượt chợt phát hiện ở ngay tấm bà i vị có Ä‘á» tên VÅ© Văn Kinh Hầu nhÆ° cÅ©ng có má»™t bức Thái Cá»±c Äổ thu nhá».
Vụt hiểu ra ở đó thế nà o cÅ©ng có cÆ¡ quan ẩn tà ng, Mạnh Äạt Nhân cố đứng lên, và chồm ngang ngÆ°á»i đến, chá»™p và o tấm bà i vị.
Cá» Ä‘á»™ng của Mạnh Äạt Nhân là m cho tấm bà i vị rá»i khá»i vị trÃ, lá»t luôn và o tay Mạnh Äạt Nhân.
Láºp tức khắp ná»n miếu Ä‘á»u chuyển Ä‘á»™ng, khiến toà n bá»™ ngôi gia miếu phải rung chuyển nhÆ° lâm cÆ¡n địa chấn.
Và có tiếng lão Khổng Gia Láºp từ bên ngoà i vang lên :
- Sao lại thế nà y? Äịa chấn xuất hiện Æ°? Ôi chao! Nguy mất!
Mạnh Äạt Nhân vụt hiểu. Váºy là không chỉ riêng ngôi gia miếu bị rung chuyển, khoảng sân trống ở ngoà i kia do gắn liá»n vá»›i ná»n miếu nên cÅ©ng bị lay Ä‘á»™ng theo, khiến lão Khổng Gia Láºp phải thất kinh, nghÄ© ngay đến cÆ¡n địa chấn.
Không bao lâu sau đó, ngôi gia miếu do không ngừng rung chuyển nên từ từ đổ ụp xuống, bắt đầu từ phần mái từ lâu đã mục nát, kế đến là những bức vách dá»±ng bốn bên. Và cả ná»n miếu cÅ©ng bị vỡ tung, mở ra má»™t địa huyệt sâu thăm thẳm, ngốn gá»n toà n bá»™ những gì bên trên đổ xuống, trong đó có cả Mạnh Äạt Nhân.
Ào... Ào...