Trong lòng vừa động, công hiệu che giấu khí tức của " thai tức luyện thần" nhất thời phát huy tác dụng, khí tức trên cơ thể Tiêu Thần đột nhiên yếu đi đến khi dừng lại ở cảnh giới Luyện Khí sơ kỳ mới chậm rãi dừng lại. Tiêu Thần vừa lòng gật đầu, không khỏi lộ ra vài phần vui mừng, tuy không biết hiệu quả ẩn nấp ra sao nhưng hẳn nếu người khác không chú ý thì sẽ không phát hiện được đi.
Tiêu Thần đẩy cửa đá đi ra ngoài, nhìn thấy sơn cốc đầy hoang phế thì trên mặt không khỏi lộ ra vài phần âm trầm. Làm đệ tử của Dược Đạo quả thật có một chút hà khắc , lần luyện đan sát hạch nửa năm một lần hắn không trốn được rồi, nếu không vượt qua thì sẽ bị trục suất sư môn. Khi trở thành tông môn ngoại môn đệ tử, dựa theo quy củ thì lần đầu tiên sát hạch có thể không tham gia nhưng nhiều nhất qua một năm thì vẫn phải tham gia vào luyện đan sát hạch. Tên Đoạn Minh Hoa kia chỉ sợ cũng mang tâm tư như vậy, mong muốn một năm sau Tiêu Thần sẽ bị truc xuất khỏi Linh Dược cốc.
Tiêu Thần trên mặt lộ ra vài phần cười lạnh, sau khi thoáng trầm tư một chút liền hướng ra ngoài cốc.
- Lưu Tam, có nhiệm vụ trong một tháng từ sau núi hái năm mươi miếng Thanh Linh Quả, nhiệm vụ hoàn thành đạt được một khỏa đê giai tinh thạch.
Lưu Đào nhíu mày, trên mặt lộ ra vài phần ngượng nghịu, chậm rãi nói:
- Tiêu sư đệ, thật sự không phải là sư huynh không muốn hỗ trợ. Nhưng mà mỗi ngoại môn đệ tử đều có nhiệm vụ trong người, chỉ sợ không có người để điều động a.
Nhìn Tiêu Thần, trong lòng Lưu Đào vô cùng đau lòng, vốn tưởng rằng tiểu tử này rất được vị kia trong Linh Dược cốc sủng ái, không ngờ rằng đã sai lầm, nghĩ đến lần trước đưa đối phương tấm vé Thần Hành Phù cùng Hỏa Cầu Thuật thì trên mặt hắn lại lại thêm vài phần lãnh đạm.
Tiêu Thần nghe vậy, bất chợt lộ ra vài phần lúng túng, sau đó lại cắn răng nói:
- Lời của sư huynh tuy rằng có lý nhưng thiết nghĩ cũng có thể rút ra một số người chứ, tiểu đệ này có một số linh đan Mai sư tôn ban thưởng để đưa cho sư huynh mong Lưu sư huynh hỗ trợ nhiều hơn.
Tiêu thần lộ ra vài phần đau lòng, đem từ trong túi trữ vật ra một khỏa đan dược màu xanh biếc đặt lên bàn.
- Tôi Linh Đan
Lưu Đào nghe vậy tức thì trong lòng vui vẻ, vội cầm lấy sau khi xác định không lầm thì ý cười trên mặt lại càng hiện rõ, Tôi linh đan có thể rèn luyện linh khí, chiết xuất tạp chất, đối với Luyện Khí kỳ tu chân giả quả thật có ưu đãi thật lớn. Lưu Đào luôn bận tâm về vấn đề tu luyện giờ phút này có được linh đan tất nhiên là vô cùng vui mừng.
- Ha ha, Tiêu Thần sư đệ quả nhiên khách khí, bất quá viên thuốc này ta thật sự cần, chờ một lát ta sẽ lập tức an bài hai mươi người trong vòng nửa ngày sẽ đem Dược Viên dọn dẹp sạch sẽ.
Có được viên Tôi Linh Đan này khiến thái độ của Lưu Đào cũng trở nên thân thiết hơn vài phần.
Nhìn thấy bóng lưng Lưu Đào rời đi, Tiêu Thần liền cười lạnh, tu chân giả với nhau nhân tình ấm lạnh so với thế tục càng rõ ràng hơn. Lúc trước thu hoạch được túi trữ vật từ đám người Hắc Phong lão quỷ, các loại linh đan không dưới mười khỏa, viên Tôi Linh đan này bất quả chỉ là loại có phẩm chất thấp nhất. Đương nhiên Tiêu Thần sẽ không lộ ra bộ dáng tài đại khí thô làm gì, nếu không chẳng phải là thừa nhận bản thân là người lừa bịp tống tiền, hơn nữa Tiêu Thần lại nói viên thuốc này là vật ban thưởng thì Lưu Đào sẽ không có gan đi kiểm chứng nên hắn vô cùng yên tâm.
Giữa trưa, sau khi hai mươi ngoại môn đệ tử cáo từ rời đi thì nhìn lại sơn cốc lúc này nhất thời rực rỡ hẳn lên, cỏ dại đá vụn toàn bộ bị thanh lý sạch sẽ, thổ những cũng được thi triển linh quyết xới lên toàn bộ.
Thu lại linh kiếm, trước mặt Tiêu Thần lúc này là một cái động khẩu tối om, lúc này trên mặt Tiêu thần lộ ra vẻ do dự nhưng ngay sau đó hắn nhẹ nghiếng răng bước vào hang động tối om này. Tuy không có chút ánh sáng nhưng Tiêu Thần đem linh lực chuyển lên mắt thì vẫn có thể mơ hồ nhìn rõ cảnh vật phía trong.
- Cấm chế.
Đang đi về phía trước thì bỗng Tiêu Thần lộ ra vẻ sợ hãi bởi vì hắn vừa cảm giác được có dao động linh lực khác thường bên ngoài cơ thể, may mắn là đạo cấm chế này không hề có tính sát thương nếu không e rằng đã gặp phải phiền toái rồi.
Tiêu Thần thầm thở phào nhẹ nhõm, hành động cũng trở nên cẩn thận hơn trước, may mắn là vẫn không có sự việc dị thường nào phát sinh, khi đang đi thì hắn lại cảm giác được có linh lực dao động, vậy thì chắc hẳn đây là cửa ra vào cấm chế.
- Đây, rốt cục là địa phương nào.
Trong không khí lúc này tràn ngập mùi thuốc, hơn nữa càng đi xuống thì Tiêu Thần cảm giác được linh lực trong cơ thể tựa hồ như lớn lên một chút.
Lúc này hiện ra trước mặt Tiêu Thần là một sơn động cao tầm bảy tám thước, được chiếu sáng bởi Dạ Minh Châu, đây rõ ràng là một sơn động do con người làm ra, điều khiến hắn vô cùng khiếp sợ chính là nơi này có vô số linh dược, trong đó có một số loại ngoài tam phẩm vô cùng hiếm có, hơn nữa nhiều cây có niên đại lên đến hai trăm năm.
- Chẵng lẽ nơi này chính là địa điểm tu luyện bí mật của một vị tiền bối tông môn, sau khi vị ấy tọa hóa nhưng không ai biết được nên mới tồn tại đến nay.
- Tưởng rằng đây là một Dược Viên hoang phế, ai ngờ ngụy trang bằng vẻ bề ngoài rách nát lại cất dấu một kho báu. Đoạn Thiên Hoa tuy muốn hại ta nhưng hắn lại không thể ngờ rằng đã giúp ta có một vận may hiếm có.
Theo động khẩu đi ra ngoài, tuy rằng nơi này nằm tại chỗ bí ẩn trong sơn cốc nhưng sợ rằng có người phát hiện ra nên sau một lát trầm tư, Tiêu Thần đem hòn đá đã cắt xuống đặt trở về, lại tìm một ít cỏ dại loạn thạch đem chỗ này hoàn toàn vùi lấp, cho đến khi không còn nhìn ra bất kỳ dấu vết gì thì hắn mới vừa lòng gật đầu. Không phải là hắn không muốn bố trí trận pháp che mắt, nhưng mà thứ nhất là linh lực từ trận pháp tiết ra ngoài rất dễ khiến người khác chú ý, như vậy chẳng khách nào giấu đầu lòi đuôi, thứ hai, Tiêu Thần vốn là một gã lính mới vừa đặt chân vào Tu Chân Giới, đối với trận pháp có thể nói là dốt đặc cán mai.
- Xem ra ta cần phải học tập một ít trận pháp để bố trí bên ngoài sơn cốc, dù sao bất kể là kim ấn trong cơ thể hay là Dược Viên trong lòng núi tuyệt đối không thể để cho người khác biết,
Tiêu Thần sau khi định ra chủ ý thì vội trở lại thạch ốc bên trong, đem ngọc giản ra từ từ nghiên cứu.
Quyển 1: Tiêu gia, Tiêu thành, Tiêu Thần
Chương 18: Lần đầu luyện đan
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả : Ngaohon1230
Biên tập : Đường Phi
Nguồn : 4vn.eu
Một đêm đầy im lặng trôi qua, ngày thứ hai Tiêu Thần yếu ớt ngẩng đầu lên, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, trận pháp chi đạo quả thật vô cùng uyên thâm phong phú, không có khả trong một sớm một chiều là học được. Nhận thấy nên hắn chỉ lựa chọn một chút mê huyễn trận pháp đơn giản, sau một đêm hắn rốt cục đã học xong cách bố trí hai loại trận pháp cấp thấp.
Thận lâu trận, trận pháp có mức độ tiêu hao cực thấp, sau khi thi triển có thể tạo ra sương trắng ngăn cản tầm nhìn.
Dự cảnh trận, trận pháp đúng như tên gọi, không có bất kỳ khả năng công kích hay phòng ngự, chỉ có thể dùng để báo động.
Tiêu phí ba canh giờ, sau khi thất bại bảy tám lần, Tiêu Thần rốt cục cũng miễn cưỡng bố trí hai trận pháp này ở ngoài sơn cốc, sau khi lắp vào phía trên hai khỏa tinh thạch nhìn thấy sương trắng dần dần hiện ra, trên mặt Tiêu Thần lộ ra vài phần hài lòng.
Trở lại căn thạch ốc, đem phần lớn đồ đạc để lại, nhầm tạo ra ảo giác cho người khác rằng hắn vẫn ở tại nơi này, sau đó Tiêu Thần tiến vào Dược Viên trong lòng núi.
Đem ngọc giản của Công Dương Thành lưu lại để qua một bên, Tiêu Thần sau vài lần tính toán trong lòng, xác định không hề có bất kì sai lầm nào thì lúc này hắn mới chuẩn bị luyện đan lần đầu tiên. Tiêu Thần lựa chọn tụ linh đan, đan dược nhất phẩm hạ cấp, thích hợp cho Luyện Khí kỳ sử dụng, nguyên liệu cũng vô cùng đơn giản.
- Đi
Triển khai pháp quyết, Tiêu Thần đưa vào trong lò luyện đan một chút linh khí, trong lò luyện đan lúc này dâng lên một cỗ sóng nhiệt.
Cẩn thận dựa theo kinh nghiệm của Công Dương ghi lại về trật tự và thời gian mà Tiêu Thần để nguyên liệu vào lò. Sau một khoảng thời gian dài, rốt cục từ trong lò lan ra một cỗ dược hương nhàn nhạt. Ngay khi trong lòng Tiêu Thần đang mừng thì ngây lập tức một âm thanh thanh trầm đục vang lên khiến hắn trong nháy mắt trở nên ngân dại.
Tiêu Thần khẽ vận hành " Tiểu thảo mộc " quyết, nhất thời linh khí nồng đậm từ bên ngoài mạnh mẽ hướng vào trong cơ thể hắn. Nhẹ thở dài một tiếng, tâm thần của Tiêu Thần tập trung hứơng về phía phía trên, nơi có kim ấn đang tỏa ra nhiều tinh mang.
Kim ấn này không biết là chất liệu gỗ gì mà lại có thể trực tiếng dung nhập nguyên thần của tu chân giả vào bên trong, loại chuyện này Tiêu Thần chưa bao giờ nghe qua, thần thức của Tiêu Thần cẩn thân quay chung quanh kim ấn nhưng cũng không phát hiện bất cứ chỗ dị thường nào.
- Kim ấn này có thể giữ nguyên thần của ta phía trong, xem ra đối với ta cũng không có hại, không bằng đem thần thức dung nhập vào trong xem có phản ứng gì.
Nếu đổi lại là tu chân giả khác, tuyệt đối sẽ không làm như thế khi chưa hoàn toàn hiểu rõ kim ấn phía trước. Bởi vì khôi phục thần thức so với thương thế trên thân thể thì khó khăn gấp trăm lần, quá trình lại cực kỳ thống khổ. Vì Tiêu Thần bước chân vào con đường tu tiên chưa lâu, nêu trong lòng không có quá nhiều băn khoăn.
Thần thức của Tiêu Thần không hề có bất kỳ trở ngại nào tiến vào phía trong kim ấn.
Trong phạm vi mười trượng, bất kì một biến động gì đền hiện ra rõ ràng trong đầu hắn. Hắn có thể thấy được từng khỏa quang điểm đang trôi nổi bồng bềnh trong không khí.
Đây chính là linh khí
Tiên Thần lập tức trở nên hưng phấn, thần thức sau khi vào trong kim ấn thì lập tức được phóng đại gấp năm lần, đây quả thật là năng lực vô cùng nghịch thiên.
Luyện đan thuật là do tu chân giả qua bao nhiêu năm tháng không ngừng thí nghiệm, thăm dò và sáng tạo mà ra. Đem các loại linh dược ẩn chứa dược lực hợp lý phối hợp cùng một chỗ, từ đó luyện chế ra các loại linh đan có khả năng phi phàm. Nhưng cho dù luyện đan sư ưu tú nhất hay là những vị có tu vi đạt tới Đại Thừa thì cũng tuyệt đối không thể phát hiện được biến hóa của linh đan nội dược được. Tiêu Thần hiện tại có năng lực này thì đã hoàn toàn vượt qua phạm trù lý giải của Tu Chân Giới rồi.
Từ đó về sau, bất cứ loại linh đan nào trước mặt Tiêu Thần cũng ko còn tính khiêu chiến, chỉ cần cho hắn xem qua thành phẩm, hắn đã biết ngay phương thức tổ hợp trong linh đan đó, sau đó hắn có thể tự mình điều phối dược liệu, bắt chước từng bước một luyện chế lại một lần.
- Oành! Trong lò truyền đến âm thanh muộn hưởng, do không có người khống chế nên quá trình luyện đan lại thất bại.
Tiêu Thần mở to mắt, đối với lần thất bại này hắn không hề để ý chút nào. Trên mặt mang theo vài phần kích động, khẽ hít sâu vài hơi để ổn định tinh thần, hắn lấy ra một viên tụ linh đan từ trong túi trữ vật dùng thần thức đảo qua, hắn nhất thời hiểu rõ phương thức tổ hợp dược lực trong đó, sau khi nhìn kỹ một vài lần Tiêu Thần mới chậm rãi thu hồi thần thức
Nhanh chóng đem dược lô rửa sạch, Tiêu Thần đưa vào trong đó một chút linh lực, nhất thời trong lò truyền ra một trận nhiệt lực. Đem tất cả tài liệu luyện chế tụ linh đan cho vào, dựa theo sự biến hóa của dược lực ma thay đổi, không cần phải bận tâm đến thứ tự cho vào dược liệu.
Mùi dược hương trong đan lò truyền ra càng lúc càng nồng đậm, đột nhiên Tiêu Thần mở mắt ra khẽ quát:
- Thành
Trong nháy mắt, mùi dược hương trong lò đan trở nên nồng đậm đến cực điểm, Tiêu Thần cẩn thận mở lò luyện đan ra, hơn mười khỏa đan dược mượt mà đang im lặng nằm phía trong.
Thành công
Tiêu Thần nhất thời mừng như điên, đem đan dược trong lò ra so sánh với khỏa trong tay, sau khi quan sát cả nửa ngày thì hắn xác định cả hai khỏa đan dược giống nhau y như đúc.
Có kim ấn giúp đỡ, từ giờ về sau luyện đan đối với Tiêu Thần không hề khó khăn, hơn nữa nơi đây lại là một Dược Viên bí ẩn với đủ loại linh dược.
Nếu trước kia vị Công Dương Thành sư huynh có thể dựa vào Dược Viên này mà tiến đến Trúc Cơ hậu kỳ, thì Tiêu Thần với khả năng luyện đan thì thành tựu tương lai sẽ tiến xa hơn.
Kim Đan thậm chí Nguyên Anh, chỉ cần cho hắn đủ thời gian thì không phải là không có khả năng.
Quyển 1: Tiêu gia, Tiêu thành, Tiêu Thần
Chương 19: Trao đổi hội
Tác giả: Thực Đường Bao Tử
Dịch giả : Ngaohon1230
Biên tập : Trảm Phong
Nguồn : 4vn.eu
Trong thời gian này hắn không ngừng thí nghiệm, Tiêu Thần phát hiện rằng lấy cường độ thần thức của hắn lúc này nhiều nhất cũng chỉ có thể miễn cưỡng luyện chế đan dược sử dụng cho Trúc Cơ kỳ.
Là một gã ký danh đệ tử, tuy rằng Dược Đạo vô cùng tán thưởng đối với tâm tính trầm ổn của Tiêu Thần nhưng do không có linh căn, lại qua một thời gian dài không thấy mặt nên dần dần hắn xem như tên đệ tử này đã chết,
Nhưng tại nửa năm thời gian này, Tiêu Thần như đã lột xác, chính thức bước chân vào con đường tu tiên.
Ở trong thạch thất, bỗng nhiên Tiêu Thần mở mắt, cả khuôn mặt như tỏa ra ánh huỳnh quang nhưng ngay sau đó lại khôi phục như bình thường. Phát ra thần thức, lấy lòng núi Dược Viên làm trung tâm, trong phạm vi trăm trượng xung quanh dù có một cọng cỏ lay động cũng không thể thoát được cảm ứng của hắn.
- Luyện Khí Kỳ tầng bảy
Tiêu Thần dùng sức nắm chặt nắm tay, khẽ nụ cười , thời gian nửa năm hắn không ngừng sử dụng các loại linh đan Luyên Khí kỳ nên tu vi tăng trưởng thần tốc. Trong nửa năm tiến đến cảnh giới Luyện Khí kỳ tầng bảy.
Tốc độ tu luyện như thế, cho dù so sánh với các thiên tài yêu nghiệt trong tu chân giới sợ rằng chỉ hơn chứ không kém.
- Đi
Tiêu Thần quát khẽ một tiếng, thanh linh kiếm trước mặt hắn nhất thời bay lên, bay vòng vòng quanh người hắn ba vòng sau đó chậm rãi dừng lại trước mặt. Vừa lòng gật đầu, thanh kiếm này chính là thượng phẩm linh khí hắn lấy được từ trong đám di vật của Công Dương Thành sư huynh. Trải qua nửa năm ôn dưỡng, hiện giờ hắn đã có thể đạt tới cảnh giới tùy tâm sở dụng. Sau khi chơi đùa với thanh kiếm một lúc, Tiêu Thần mới tiếc nuối thu vào túi trữ vật. Tuy thực lực của hắn lúc này hoàn toàn có thể ngự kiếm mang Phi Nhi đi nhưng hắn vẫn không thể bại lộ thực lực của chính mình, nếu không sẽ rước lấy phiền phức rất lớn.
- Hiện tại mặc dù ta có tu vi Luyện Khí kỳ tầng bảy nhưng lại không có bất kỳ pháp quyết công kích nào nên hoàn toàn không thể phát huy toàn bộ thực lực. Xem ra đã đến thời điểm nghĩ biện pháp tu luyện một ít pháp quyết.
Tiêu Thần lộ ra vài phần suy tư, hắn tu luyện "tiểu thảo mộc quyết" có phẩm cấp vô cùng thấp nên trong đó không hề có bất kỳ thần thông nào.
Nửa ngày sau, Tiêu Thần rời khỏi Dược Viên, cẩn thận đem động khẩu che giấu cẩn thận sau đó hắn mới chậm rãi đi ra ngoài, dự cảnh trận vẫn còn nguyên không có dấu vết của người ngoài tiến vào. Tiêu Thần cảm thấy vừa lòng gật đầu, sau khi thay hai khỏa linh thạch mới vào trận hắn lập tức rời khỏi sơn cốc.
Nửa năm trước khi mới bước vào Lạc Vân cốc hắn chỉ là một người bình thường không có chút năng lực nào.
Nửa năm sau, hắn đã có kim ấn, lại nhờ vào đấy mà nắm giữ được cách luyện chế linh dược nghịch thiên.từ đó về sau bầu trời rộng mở cho hắn giang cánh. Nghĩ đến những biến hóa trong nửa năm vừa qua, Tiêu Thần nhịn không được nở ra một nụ cười mãn nguyện.
Lạc Vân cốc tuy rằng không lớn nhưng môn hạ đệ tử lại rất nhiều, tông môn không có khả năng đáp ứng nhu cầu của mọi đệ tử tu luyện, nên từ đó dần dần hình thành một đại hội trao đổi giữa các đệ tử trong tông môn với nhau.
Mỗi tháng vào ngày đầu tiên và ngày mười lăm là thời gian diễn ra đại hội, khi tham gia tông môn trao đổi hội thì những đệ tử phải giao một khỏa linh thạch làm cước phí, sau đó trước khi vào trong thì sẽ được phát một món hắc bào che chắn sự tra xét của thần thức, ai cũng không thể biết được mình giao dịch với ai. Nhờ đó giảm thiểu những vấn đề phát sinh khi giao dịch bảo vật.
Tiêu Thần đi đến địa điểm tổ chức trao đổi hội, sau khi hắn nộp linh thạch cho đệ tử tông môn thì mặc hắc bào đi vào.
Hắc bào này quả thật có điểm thần kỳ, thử một chút thì hắn phát hiện thần thức của mình quả nhiên không thể xuyên qua được, Mặc dù Tiêu Thần là Luyện Khí kỳ tầng bảy nhưng lại có kim ấn hỗ trợ nên thần thức tuyệt đối không kém Trúc Cơ sơ kỳ tu sĩ thông thường mà không thể tra xét được,bởi vậy hắn cũng cảm thấy thoải mái.
- Mọi người chú ý, đã đến giờ hội giao dịch hội bắt đầu. Xem ra chỉ có bấy nhiêu người, vì thế tiểu đệ bèn thả con tép bắt con tôm xin được mạn phép là người đầu tiên mở màn.
- Hahaha, xem ra ta đối với món linh khí này vô duyên, sư muội lấy đi.
Gã vừa rồi tranh đoạt cười khổ tránh qua một bên
Cô gái kia rất vui mừng trao đổi vật phẩm, sau khi đem Ngô Câu linh khí ngắm nghía một chút thì thu vào trong túi trữ vật vội vàng rời đi.
Tiêu Thần nhìn thấy một bóng đen cùng rời đi thì khẽ cau mày, thoáng do dự rồi lập tức đứng yên tại chỗ.
Một khắc sau, không ít người sôi nổi lấy ra vật phẩm của mình cùng người khác trao đổi, nhưng càng về sau Tiêu Thần càng nhăn mặt lại vì thẳng đến hiện tại hắn đều không có nghe được tin tức gì về pháp quyết, chẵng lẽ hôm nay lại trắng tay mà về ?
Bỗng tại một góc có một gã nam tử từ đầu đến giờ chưa mở miệng đột nhiên lên tiếng:
- Ta có một tàn quyển được ta tìm thấy trong một cổ động, tuy nhiên ta lại xem không hiểu văn tự trong đó nhưng ta dám cam đoan tàn quyển này tuyệt không hề tầm thường, nếu có vị nào ở đây tìm hiểu được nội dung phía trong thì ắt sẽ có một lợi ích không nhỏ. Vì đây vốn là tàn quyển nên ta chỉ cần đan dược.
Tiêu Thần nghe thấy thế thì ngẩng đầu nhìn đến, chứng kiến nam tử xuất ra tàn quyển thì không nhịn được cười lớn, tuy đã nhịn nhưng khuôn mặt được che giấu trong hắc bào của Tiêu Thần vẫn tràn ngập vui mừng.
- Đại Sâm La
Văn tự trong tàn quyển này cùng với " Thai Tức Luyện Thần " giống hệt nhau, tuy văn tự trông như con nòng nọc nhưng lại mang phong cách cổ xưa, chỉ nhìn sơ qua cũng biết đây tuyệt đối không hề bình thường.
Tàn quyển này, Tiêu Thần nhất định phải đoạt được, theo mặt bìa thì có thể thấy đây là một quyển pháp quyết, hơn nữa sau khi đọc được " Thai Tức Luyện Thần " thì Tiêu Thần hiểu rằng hễ những vật được ghi bằng văn tự cổ đại thì tuyệt đối không phải vật đơn giản.
Tuy tàn quyển này nhìn qua có chút bất phàm nhưng văn tự trên đó không ai có thể nhận biết, lại dùng đan dược làm vật phẩm trao đổi, nếu nhỡ như đổi rồi mà đem về phát hiện ra vô dụng thì chẳng phải là lỗ to sao.
Đó đều là suy nghĩ của đa số mọi người ở đây nên nhất thời không hề có người ra giá trước.
Sở Cuồng tầm hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, thân mặc một tấm ma y to, lưng đeo cự kiếm, trên người lộ ra một cỗ khí phách cuồng ngạo, khiến người khác chú ý.
Tuy rằng hắn tiến vào nơi này cũng phải mặc hắc bào, nhưng mọi người đối với sự xuất hiện này không hề tỏ ra bất ngờ, hiển nhiên loại chuyện này cũng không phải là lần đầu tiên.
Nhất thời ánh mắt mọi người hướng về Tiêu Thần đầy vẻ mỉa mai, chẳng rõ tên này là ai mà không biết trời cao đất rộng dám khoe khoang tại nơi này.
Sở Cuồng nghe vậy thì xoay người lại, trên người nhất thời tản ra một cỗ uy thế cường đại, ánh mắt gắt gao hướng về Tiêu Thần. Tuy rằng chưa nói một lời nào nhưng cũng đủ để cho một số người có tâm trí không kiên định hay tu vi thấp kinh hồn táng đởm.
Tiêu Thần cực kì bình tĩnh, nếu hắn đã quyết tâm tranh đoạt thì đương nhiên sẽ không lùi bước, Sở Cuồng nhìn kẻ trước mắt này cảm giác đối phương giống như một hòn đảo trong biển rộng, dù sóng to gió lớn vẫn đứng lù lù bất động không hề sinh ra bất kì biến hóa gì.
Trong mắt Sở Cuồng toát ra vài phần quái dị, sắc mặt dần trở nên cẩn trọng, vốn hắn nghĩ đến Tiêu Thần cũng chỉ là một kẻ không biết trời cao đất rộng, nhưng qua một phen thử nghiệm thì biết rằng kẻ trước mặt tuyệt đối là cao thủ, nếu không thì sẽ chẳng thể bình tĩnh đước trước uy áp của hắn như thế.
- Ba mươi khỏa Tụ Linh Đan.
Sở Cuồng trầm giọng nói
- Năm mươi
Tiêu Thần đứng yên không nhúc nhích, trong nửa năm qua, thứ mà hắn luyện chế nhiều nhất chính là tụ linh đan, mặc dù mỗi ngày không ngừng sử dụng nhưng trong túi trữ vật vẫn còn thừa mấy trăm khỏa.
Cùng so đan dược với hắn, ngoài dược sư tôn ra thì cả Lạc Vân cốc không ai có thể bằng được.
Sắc mặt Sở Cuồng có chút âm trầm, sau khi do dự một chút thì nói:
- Tuy rằng không biết sư đệ này là ai nhưng có thể xuất ra nhiều đan dược như vậy thì ắt hẳn là đệ tử linh dược cốc. Ta và đại sư huynh của các ngươi có chút giao tình, hơn nữa tàn quyển này đối với ta có chút tác dụng, ta ra thêm một khỏa Tiểu Hoàn Đan cộng với ba mươi khỏa Tụ Linh Đan, xin vị sư đệ này không cần tiếp tục tranh đoạt.
Nếu là người bình thường thì Sở Cuồng sẽ không kiên nhẫn mà đạp đối phương quỳ xuống mặt đất, nhưng hắn không nhìn ra mức độ nông sâu của Tiêu Thần nên trong lòng có chút băn khoăn, lúc này mới mở miệng khuyên bảo.
- Thực xin lỗi, tàn quyển này đối với ta cũng cực kỳ hữu dụng, cho nên tại hạ không thể nhường.
Tiêu Thần thầm hừ lạnh một tiếng, nếu là người khác thì hắn còn chút băn khoăn nhưng xem ra kẻ này có ý tứ đe dọa nên cũng không cần phải giữ mặt mũi cho đối phương làm gì.
- Một khỏa Bồi Nguyên Đan thêm năm mươi khỏa Tụ Linh Đan.
Bồi Nguyên đan chính là đan dược khôi phục linh lực của Trúc Cơ kỳ tu chân giả, Tiêu Thần cũng chỉ luyện chế cũng hơn mười khỏa thôi. Thanh âm Tiêu Thần vừa phát ra tức thì khiến mọi người nhịn không được hít một hơi lãnh khí, ánh mắt hướng về hắn cũng có vài phần thay đổi.
Ở Lạc Vân cốc có người dám cùng Sở Cuồng sư huynh tranh đoạt thì ngoài kẻ trước mắt thì loại chuyện này chưa từng phát sinh qua, đối phương rốt cục là thần thánh phương nào mà dám làm hành động hung hăn càn quấy như vậy.
Sở Cuồng cau mày, đột nhiên xoay người đi ra ngoài rất nhanh sau đó liền biến mất trong tầm mắt mọi người.
Cái nhìn của Tiêu Thần trước khi đi khiến cho Sở Cuồng có chút chấn động khẽ do dự một chút hắn vẫn bay lên trời cẩn thận theo sau.
Đang phi hành, Tiêu Thần nhận thấy được có một cái đuôi nhỏ sau lưng cười khẩy, đột nhiên , hắn đổi hướng bay về phía sau núi của Lạc Vân cốc, nơi không một bóng người tiến vào.
- Được rồi, nơi này hẳn là không có ai, là địa điểm giải quyết đối phương rất tốt.
- Hắc hắc, ta xem ngươi trốn đến đâu, cỗ linh khí này được ta hạ ấn ký, ngưoi có chạy xa đến đâu thì cũng không thể thoát khỏi tay ta.
- Ngươi muốn làm gì ? Chúng ta đều là đệ tử Lạc Vân cốc, nếu ngươi dám thương tổn ta thì tông môn tuyêt đối không bỏ qua cho ngươi.
Một giọng nói yếu ớt vang lên, có lẽ là do áp lực mà hơi khó thở.
- Hahaha, ta sợ quá. Nơi này không một bóng người, dù ta đem giết chết ngươi thì cũng có ai biết rằng ta đã làm, nhưng ngươi yên tâm, trước khi chết thì sư huynh sẽ yêu thương ngươi thật tốt.
Tiêu Thần nhướng mày, không nghĩ đến sẽ gặp loại chuyện này, trong khi đang suy nghĩ thì đã bị người phía dưới phát hiện.
- Vị sư huynh này mau cứu mạng, kẻ này không để ý đến đồng môn chi nghĩa muốn giết ta.
Last edited by Tiểu Mạc Tà; 18-03-2012 at 01:49 PM.