Song kiếm
Tác giả: Hà Tả
CHƯƠNG 16 : CỨU VIỆN BỒNG LAI
Dịch: Xanh Trời Xanh Nước
Nguồn: TTV
Sau cấp 15, rốt cục không còn phải làm tạp dịch, nhiệm vụ nhận được đều là xuống núi trừ hại. Còn như vì sao Đường Hoa không rời núi... Nguyên nhân rất đơn giản, là bị tổ ganh tỵ đe doạ. Tuy nhiên tổ ganh tỵ cũng đã đáp ứng Đường Hoa, sau khi rời núi thì đến Hàm Dương với hắn một chuyến.
Người thứ hai tới cấp 15 là Thiên Sứ, người thứ ba đương nhiên là Nhất Tiếu, tên này đã trì trệ không ít.
Về phần Thiếu Gia... Ham ăn biếng làm, hắn sau khi biết được đã không còn nhiệm vụ xuống Toả Yêu Tháp nữa thì tính tích cực chịu phải sự đả kích mãnh liệt, sau cùng dưới sự đe doạ dụ dỗ của ba người, lại thêm sự chuyên tâm trợ giúp của Nhu Mễ, rốt cục cũng tới được cấp 15. Đương nhiên mọi người cũng không quên giúp Nhu Mễ hoàn thành nhiệm vụ Toả Yêu Tháp, tuy rằng chỉ là tiểu quái, nhưng dù sao nhiệm vụ đó cũng không phải là một cá nhân có thể hoàn thành.
Thiếu Gia sau khi biết được Đường Hoa tuyển tiên anh, Nhất Tiếu cùng Thiên Sứ chọn kiếm anh, thì đã không chút khách sáo đón lấy nguyên anh.
Đóng gói hành trang... tức là nhét kha khá bánh bao miễn phí của Thục Sơn vào trong túi Càn Khôn. Sau khi gói ghém, Nhất Tiếu tiến hành một nghi thức cáo biệt thê lương với Nhu Mễ, hắn tỏ vẻ là hắn vốn sẵn lòng lưu lại chờ nàng, nhưng suy xét thấy rất có khả năng bị ba người hành hung, cho nên dưới tình huống thế lực địch và ta cách xa nhau, nhất định phải bảo tồn ngọn lửa cách mạng.
Còn vì sao gọi là thê lương vậy? Bởi vì Nhu Mễ... cơ bản là cáo biệt theo kiểu qua loa với hắn, tuy rằng ba người kia đều nhìn ra được, nhưng độc mỗi Nhất Tiếu vẫn cho rằng Nhu Mễ có tình có nghĩa với hắn.
“Hàm Dương ở Thiểm Tây khu Trung Quốc, Thục Sơn ở tỉnh nào?... Bọn ta nên đi hướng nào?” Kẻ có kiến thức địa lý bần cùng – Thiên Sứ - hỏi đầu tiên.
“Thiểm Tây đương nhiên là ở hướng Tây.” Đường Hoa nói khẳng định : “Là hướng mặt trời lặn í.”
“Vậy Hồ Nam là phải bay về hướng Nam, Hồ Bắc là phải bay về hướng Bắc phỏng?” Thiếu Gia khinh bỉ sự vô tri vô đạo của hai người : “Nhất Tiếu, đi hướng nào?”
“Ta đi hỏi thăm.” Nhất Tiếu đáp xuống đất, cắm đầu cắm cổ chạy về phía Nhu Mễ ở cách không xa.
* * * * * *
Nửa tiếng đồng hồ sau, Nhất Tiếu tràn đầy vui sướng trở về nói : “Nhu Mễ thật là cẩn thận, giúp bọn mình vẽ tờ bản đồ Trung Quốc rồi nè.”
“...” Mặt ba người rất xạm.
“Lẽ nào phải bản đồ thế giới?” Nhất Tiếu cẩn thận hỏi, nếu như không cần, vậy chẳng phải mệt chết Nhu Mễ nhà ta à?
“Đại ca!” Đường Hoa mặt xạm đen bay đến bên người Nhất Tiếu nhỏ giọng nói : “Bọn này biết bản đồ Trung Quốc, bọn này chỉ muốn hỏi thăm vị trí của Thục Sơn. Cám ơn!”
“Tình yêu, bình tĩnh, bình tĩnh.” Thiếu Gia nhẹ nhàng bay tới một câu nói.
* * * * * *
Hệ thống nhắc nhở : sư môn tuyên bố nhiệm vụ khẩn cấp, tất cả đệ tử lập tức trở về núi. Đương lúc Nhất Tiếu hỏi cho rõ vị trí giả dụ của Thục Sơn, tin ngắn của hệ thống bay đến.
Trung Hành nhìn lẻ loi bốn tên “cao đồ” Thục Sơn phía dưới, phất tay nói : “Tà Kiếm Tiên muốn dẫn số lượng lớn yêu vật công kích Bồng Lai, Thục Sơn ta đương là lúc nhân số thịnh vượng, há có thể ngồi xem đồng đạo đại nạn mà phớt lờ. Mau mau tiến lên phía trước, trảm yêu trừ ma. Dựa vào giết chết bao nhiêu yêu ma mà có thể đổi lấy điểm cộng, đổi được kiếm quyết Thục Sơn.”
“...” Bốn người yên lặng nhìn Trung Hành.
“Chúng ta hiện tại đã biết được vị trí của Thục Sơn.” Thiên Sứ than thở : “Nhưng mà ai có thể nói cho ta biết vị trí Bồng Lai nào?”
Này không thể trách mọi người, nhà vật lý nào mà có học về phái Bồng Lai đây.
Nhu Mễ giơ tay nói : “Bồng Lai hẳn là ở khu vực biển Bột Hải Yên Thai Sơn Đông, nhưng mà trong thần thoại nói Bồng Lai hẳn phải ở sâu trong Bột Hải, trong Bột Hải có ‘Phương Trượng’, ‘Doanh Châu’, ‘Bồng Lai’ được xưng là tiên nhân tam đảo.”
Vì thế một bọn người bỏ đi dự định đi Hàm Dương, chuyển hướng bay đi Bột Hải.
“Hai ngày, chúng ta sao vẫn còn chưa trông thấy biển?” Đường Hoa hỏi một vấn đề mà mọi người vẫn luôn không dám nghĩ đến.
“Vận tốc bình quân của chúng ta là 40kh/h, hiện tại có cái vấn đề, ai biết được cự ly đi thẳng từ Tứ Xuyên đến Bột Hải là bao xa không?”
“...”
“Bay đi! Không gấp, bị huỷ cũng đâu phải là Thục Sơn đâu.” Thiếu Gia búng tay một cái khiến mọi người quăng vấn đề này đi mất tiêu.
* * * * * *
Ngày thứ tư, bốn người cuối cùng cũng đã tới Bột Hải, không cần lại hỏi Bồng Lai ở đâu, bởi vì từ trên không có thể thấy ở nơi rất xa sâu trong Bột Hải, ánh lửa cùng yêu khí xông lên tận trời.
Lúc này, bên trái bay tới một đám nhân mã, năm người, cầm đầu một tên mập mạp tay cầm một cây cờ xí phấp phới đi tới. Lại thấy lá cờ kia không biết là vật gì, từng trận từng trận gió từ trên cờ bay ra, trên thân năm người gió mát lay động, tốc độ hiển nhiên là nhanh hơn tổ bốn người Thục Sơn không ít.
“Huynh đệ, chúng ta là phái Côn Lôn, các ngươi thì sao?” Tên mập hỏi lớn.
“Phái Thục Sơn.” Nhất Tiếu hồi đáp.
“Vất vả rồi, đi thong thả, chúng ta đi trước một bước đây, gặp lại ở Bồng Lai. Ha ha!” Tên mập phất cờ xí một cái, tốc độ năm người lại nhanh hơn một phần, rất nhanh liền biến mất giữa biển rộng.
“Đắc ý cái gì!” Bốn người tập thể khinh bỉ tổ Côn Lôn.
“A Di Đà Phật!” Một tên người chơi là đầu đà chân đạp một đài sen từ phía sau bốn người đuổi tới : “Các vị thí chủ từ nơi nào đến, muốn đến nơi nào?”
“...” Mẹ, ngay hoa sen cũng bay nhanh hơn các ngươi, còn là phi kiếm cái gì, bốn người tập thể khinh bỉ phi kiếm chuyên thuộc của Thục Sơn dưới chân.
“Ha ha! Bốn vị thí chủ hữu duyên tái kiến, A Di Đà Phật.”
Đường Hoa rơi lệ đầy mặt nói : “Bên phải lại có năm bà má tới.”
“Chết mất thôi, chết mất thôi, sắp không còn mặt mũi sống nữa rồi. Bị qua mặt như vầy ta sắp chịu không nổi rồi.” Nhất Tiếu rất tức giận.
“Ây! Các ngươi là phái nào?” Một cô nàng tiến gần tổ bốn người rùa bò hỏi.
“Côn Lôn!” Thiếu Gia ngưng trọng phun ra hai chữ.
“À, vậy bọn ta đi trước đây, gặp lại ở Bồng Lai! Các tỷ muội, gia tốc!”
* * * * * *
Sau mấy lần bị qua mặt liên tiếp, rốt cục tới lúc mặt trời lặn ngày thứ hai tổ bốn người tới được Bồng Lai. Xem Bồng Lai có thể nói là cả phái thảm thương. Tuy rằng Bồng Lai đệ tử nhiều nhất, nhưng trên bầu trời cùng trên mặt đất đều không có tên người chơi nào đứng thẳng. Theo thông tin đáng tin cậy, cấp 15 toàn bộ trà trộn cùng sư đệ sư muội khác, đều co đầu rút cổ trong Ngự Kiếm đường Bồng Lai và đại điện Bồng Lai, nhờ vào kiếm trận của môn phái triển khai phòng thủ. Đương nhiên bọn họ cũng dựa vào nguyên tắc cấp 10, 15 không bị rớt cấp triển khai huyết chiến kịch liệt cùng địch nhân, trong nhất thời, địa ngục chật ních, Diêm vương nhíu mày.
“Có điểm không đúng a các huynh đệ.” Thiếu Gia ngăn tám giây tốc xạ của Đường Hoa lại.
“Sao vậy?”
“Ngươi xem, Bồng Lai cộng thêm viện quân có bao nhiêu người? Chỉ Bồng Lai thôi cũng không dưới mấy chục vạn người nhở? Tại sao dưới chân chúng ta chỉ thấy quái không thấy người chơi?”
Đang mê mang, đột nhiên bên ngoài đại điện Bồng Lai một cụm ánh sáng trắng bay lên, một lưỡi phi kiếm cuốn thẳng đến bốn người.
“Hỗn Thiên Lăng!” Thiên Sứ quát một tiếng, một mình chắn trước người Thiếu Gia, chỉ một chiêu như vậy, đánh cho Hỗn Thiên Lăng trực tiếp quay về túi Càn Khôn, nhân tiện mang theo hơn phân nửa máu của Thiên Sứ.
“Chạy mau.” Đường Hoa thét to một tiếng, bốn người vội vàng xoay người bỏ chạy.
* * * * *
“Làm sao bây giờ?” Nhất Tiếu ngồi trên đá ngầm hỏi : “Ta phỏng chừng Bồng Lai gần bị giết tuyệt hậu rồi.”
Thiếu Gia hỏi : “Chúng ta vì sao phải cứu Bồng Lai?”
Đường Hoa trả lời : “Nhiệm vụ mà!”
“Nhiệm vụ gì?”
“Giết quái kiếm điểm cộng.”
“Vậy chúng ta vì sao còn phải cứu Bồng Lai? Bồng Lai chết kệ Bồng Lai, chúng ta giết tiểu quái kiếm điểm cộng không phải hơn à?”
“Đúng à!” Ba người giật mình, lúc trước chăm chăm định vị cứu Bồng Lai, ý đồ hội hợp cùng thủ quân là một tư tưởng chiến lược sai lầm. Tư tưởng chiến lược chính xác là như Thiếu Gia đưa ra : đạo hữu thì chết kệ, miễn bần đạo không chết.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Song kiếm
Tác giả: Hà Tả
CHƯƠNG 17 : GIẾT NGƯỜI CƯỚP QUÁI
Dịch: Xanh Trời Xanh Nước
Nguồn: TTV
“Bắt đầu đánh! Thiên Sứ ngươi lưu Hỗn Thiên Lăng lại, tuỳ thời phòng chống phi kếm của BOSS đánh lén.”
“Cooldown xong ngay đây.” Thiên Sứ báo cáo. Pháp bảo phòng ngự bị đánh vỡ, phải nửa giờ sau mới có thể gọi ra tiếp. Đương nhiên ngươi có thể rót pháp lực vào thêm cho pháp bảo đang sử dụng. Nhưng nếu như ăn một chiêu là bị vỡ, thì cơ bản là không thể làm gì được.
Thiếu Gia xoè cây quạt ra phân phó : “Mọi người chú ý bảo hộ Gia Tử. Bắt đầu đánh.”
Thiếu Gia, Nhất Tiếu khởi động phi kiếm, chỉ huy phi kiếm chém giết tứ xứ. Đường Hoa tuy rằng phải đếm giây, nhưng mà uy lực thì đồ sộ, một chiêu hạ xuống, quái cấp 15 liền bị chết một mảng. Thiên Sứ thì phụ trách đón đỡ những phi kiếm công kích đến Đường Hoa.
Trong bốn người, Thiên Sứ mắt bén nhất, phản ứng nhanh nhất. Nhất Tiếu dũng mãnh nhất, không giết đến đỏ máu tuyệt không thu binh. Thiếu Gia nhìn đại cục tốt nhất, có thể tận khả năng khống chế số lượng quái vật bị pháp thuật của Đường Hoa thương tổn. Còn Đường Hoa có cảm giác chi tiết chiến trường rất mạnh, ánh mắt quét một cái liền biết ngay mình hẳn phải nên xuất hiện ở vị trí nào.
“Lượng Thiên Xích!” Đường Hoa rốt cục phát động được Lượng Thiên Xích lần nữa, hắn mở tay ra một phát, trong phạm vi một mẫu có mấy chục cột lửa xuất hiện, ngọn lửa trên đỉnh cột không hướng lên trên nữa, mà là nháy mắt khuếch tán ra ngoài tứ phía, đến cuối cùng ngọn lửa tập hợp thành một con rồng lớn xông thẳng lên trời. Rồng lửa biến mất, một mảng đất trống lớn xuất hiện ở trước mặt bốn người.
“Ta... bị thương rồi!” Thiên Sứ nước mắt ròng ròng.
Nhất Tiếu nhìn mảng đất trống rỗng lặng lẽ nói : “Ta có chút hối hận đã tuyển kiếm anh.”
Thiếu Gia nhẹ nhàng nói : “Gia Tử, lập tức cho bọn ta cái lý do an ủi.”
“Phỏng chừng mười ngày mới có thể khởi động mười phút.”
“Lý do thành lập, hơi có an ủi, mọi người tiếp tục.”
“Chờ. . . Các ngươi nghe.” Thiên Sứ ra hiệu bảo mọi người ngừng tay, quả nhiên ở mặt Nam đảo Bồng Lai truyền đến thanh âm phi kiếm phá không.
“Dường như là người chơi.” Nhất Tiếu nói.
“Hội hợp cùng quân bạn.” Thiếu Gia gấp cây quạt lại quyết định.
* * * * * *
Trăm mét không xa mặt Nam Bồng Lai, có một bầy con gái cưỡi lên phi kiếm, chỉ huy phi kiếm liều mạng xoắn xuống dưới biển. Mà trong biển thi thoảng lại phụt lên một màn nước đánh trả, chẳng qua rõ ràng là mấy người nữ chiếm thượng phong, yêu vật trong nước bị năm người thay phiên X liên tục gầm rú thê lương.
Bầy con gái này bọn Thục Sơn biết, là năm bà má lần trước vượt mặt bọn họ. Bọn nàng đang làm gì, rất rõ ràng : đánh BOSS.
“Rụt đầu lại, họp!” Đội trưởng Thiếu Gia hạ lệnh, lúc trước vì tránh cho xuất hiện cục diện khó xử, Thiếu Gia bảo bốn người đáp xuống đất núp sau đá ngầm quan sát. Cục diện khó xử nào, ấy là vạn nhất quân bạn đang bị yêu vật bao vây tiễu trừ, ngươi nói nên xông lên hay không?
Nhất Tiếu gật đầu xong nói trước : “BOSS! Làm hay không làm?”
Thiên Sứ cùng Đường Hoa rõ ràng có chút do dự, Đường Hoa lẩm bẩm nói : “Cướp quái rất là không đạo đức này, cướp BOSS lại càng không đạo đức rồi, giết người cướp BOSS lại càng là vô đạo đức nữa.”
Thiên Sứ gật đầu nói : “Ta cơ bản đồng ý với ý kiến của Gia Tử. Nhưng mà BOSS vốn là vật vô chủ, nếu cướp mà không giết người thì ta đồng ý.”
Thiếu Gia nói : “Không như vậy được... Hoặc là giết người cướp, hoặc là né đi. Một khi chúng ta lộ diện, bọn nàng chắc chắn sẽ mở PK, một khi có động tác gì đó, trăm phần trăm sẽ bỏ lại BOSS mà đánh cùng chúng ta trước. Vả lại, chúng ta ở chỗ này căn bản không nhìn thấy trạng thái của BOSS, làm sao chỉ cướp BOSS mà không giết người được.”
Nhất Tiếu bên cạnh nói : “Ngươi tưởng tượng xem, nếu chúng ta đang đánh BOSS, lúc này lại có một bọn người phát hiện tình huống như thế... Gia Tử, ngươi nói bọn họ sẽ có bao nhiêu khả năng đi nói đạo đức với chúng ta?”
“Nói nhảm nhiều quá!” Đường Hoa khinh bỉ bọn họ một cái : “Cướp thì cướp đi!”
“Cướp!”
* * * * * *
Yêu vật trong nước là BOSS quái hình người tên gọi Giang Đô vương, là thủ lĩnh đường biển của Tà Kiếm Tiên. Những cô gái này đã phải tiêu phí khí lực rất lớn mới tiêu diệt xong tuỳ tùng của hắn, Hơn nữa vì tránh cho Tà Kiếm Tiên phát hiện, còn kéo tên này vào trong biển. Ai xem tên Tà Kiếm Tiên kia ra tay cũng đều hiểu, cho dù người chơi trong toàn trò chơi liên hợp lại, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của người ta.
Mắt thấy Giang Đô vương trong nước đang tinh thần ảm đạm, mấy cô gái đều vui mừng không thôi, lại không ngờ lúc này, một luồng lửa bốc lên từ dưới chân các nàng, hỗn hợp thành một con rồng lửa khổng lồ xông thẳng lên trời.
Cô gái đầu lĩnh thấy không ổn, vội vàng tung lên một cái khăn tay, hoá thành một cầu vồng chặt chẽ bao lấy năm người. Lại không ngờ hiệu quả Lượng Thiên Xích của Đường Hoa vẫn chưa qua, Tam Muội Chân Hỏa thật là hung mãnh. Không chỉ đánh cho khăn tay bay về túi Càn Khôn, lại còn tiện thể mang đi hơn phân nửa máu của năm người.
Năm cô gái đều là người có của, vội vàng mỗi người nuốt vào một viên đan dược, định phân tán ra xem xét tình hình. Đột nhiên vị trí góc Đông Nam có một người hô lên : “Kinh Thiên Phiến!” Nháy mắt trên trời xuất hiện trăm tia sét nhỏ, tuy không có thương hại, nhưng năm người toàn bộ lâm vào hôn mê.
Cái này là pháp bảo của Thiếu Gia : hôn mê 5 giây, thời gian cooldown 30 phút.
Chỉ trong một lúc như thế, hai thanh phi kiếm từ phía Đông Nam bắn đến, hai kiếm xoắt một nhát, mỗi thanh mang đi một mạng người. Lúc này Hoả Chú của Đường Hoa đã xuất, lại cuốn đi thêm một mạng người.
Hai cô gái còn lại tuy rằng đã thức tỉnh, nhưng bị bốn người bao vây xung quanh, càng tệ hại chính là định dùng phi kiếm mở đường máu ở phía Thiên Sứ, lại bị Thiên Sứ dễ dàng dùng Hỗn Thiên Lăng cản lại.
“Các ngươi là ai?” Lúc gần chết, cô gái đội trưởng phẫn nộ quát.
“Côn Lôn!” Bốn người đồng thời trầm thấp hồi đáp.
“Tốt... Nga Mi chúng ta cùng Côn Lôn các ngươi không đội trời chung. Hừ!”
Tử vong là có trừng phạt đấy : dưới cấp 10 và cấp 15 0% thì kinh nghiệm không rớt, còn lại thì tử vong rớt 5% kinh nghiệm, không đủ cứ là giáng cấp. Sau khi tử vong thì đi du lịch địa ngục, phán quan sẽ căn cứ nguyên nhân tử vong của ngươi mà tiến hành trừng phạt ngươi 1 ~ ? giờ.
Chẳng hạn như Đường Hoa thuộc loại chủ động PK, nếu bị người ta giết, vậy hắn được tiếp thụ 3 tiếng đồng hồ du lịch. Nếu như là bị PK mà chết hoặc là bị quái giết chết, cơ bản đều là 1 giờ.
Sau khi sống lại có hai cái lựa chọn : thứ nhất, lựa chọn điểm sống lại gần nhất. Thứ hai, lựa chọn điểm sống lại đã thiết định.
* * * * * *
“Trừ 3 điểm công đức này!” Đường Hoa nhìn nhìn trạng thái hỏi : “Công đức là để mần chi?”
“Giết BOSS, đâu mà nói nhảm nhiều vậy.” Thiếu Gia vung cây quạt một cái, một tia Lạc Lôi Kích triệu đến một tia chớp bổ vào Giang Đô vương trong nước. Yêu vật, tiên linh, quỷ quái, ma thần, mấy con BOSS này đều không có nhánh máu, muốn biết hắn sắp chết hay chưa, thì phải dùng mắt thường mà quan sát. Thiếu Gia nhìn sơ liền biết ngay, Giang Đô vương tuy rằng chật vật không chịu nổi, nhưng không phải nhất thời nửa khắc là có thể đánh gục được, lúc này cần thiết nhất chính là sự trợ giúp hoả lực mạnh mẽ.
Nhưng không ngờ Đường Hoa nhún vai một cái : “Ngại thật, pháp thuật hệ lửa không thể sử dụng trong nước.”
Nhất Tiếu nghi hoặc hỏi : “Ngươi không phải có Tam Muội Chân Hoả sao?”
“Cũng đâu phải tên là Phòng Thuỷ Chân Hoả đâu, các huynh đệ cố lên, ta ăn cái bánh bao trước.” Đường Hoa ngồi trên phi kiếm túm hai cái bánh bao vừa ăn vừa chọc khỉ : “Đánh hay đấy, bên trái thêm một kiếm nào!... Có chỗ hở, đỉnh đầu a, Thiếu Gia, chìa đầu ra cho ngươi sao ngươi không giật hắn...”
Ba người cố nén ý niệm bắn cho hắn một kiếm lại, nghiến răng tiến hành cuộc xáp là cà gian khổ với Giang Đô vương... Hết cách rồi, người ta năm nàng MM cũng đánh có chút chật vật, huống chi là ba người bọn họ.
“Ai... Không có phi kiếm a, không phải ta không giúp các ngươi a, mà thực không có cách nào giúp a! Các ngươi nói Thục Sơn tuyển nhận chúng ta là bởi vì chúng ta đạo đức cao, nhưng mà ta cảm thấy hành vi hồi nãy của chúng ta rất là xấu xa đấy.”
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
“So với tiểu nhân tất nhiên chúng ta đạo đức tốt, nhưng mà so với quân tử, chúng ta cam bái hạ phong. Có điều...” Thiếu Gia ngó hắn một cái hỏi : “Ngươi cho rằng trên thế giới này còn có quân tử sao?” Hắn biết, Đường Hoa vẫn còn có chút bất mãn với hành vi giết người cướp BOSS vừa nãy.
“...” Đường Hoa suy nghĩ nửa ngày trời cũng không biết phải trả lời ra sao, bèn vung tay một cái : “Tốc độ, tốc độ!”
“Được thôi!” Nhất Tiếu phi kiếm nhập biển, đột nhiên khởi động pháp thuật quần công : Phong Quyển Tàn Vân. Uy lực tuy rằng không lớn, lại kéo Giang Đô vương lên khỏi mặt nước mười thước. Vừa rời đi nước biển, Giang Đô vương không chỉ không thể phục hồi máu tự nhiên nữa, mà lực công kích cùng phòng ngự còn yếu bớt. Thiếu Gia cùng Thiên Sứ xem thời cơ, một hơi pháp lực tuôn ra hết, hai thanh phi kiếm cùng xẹt qua thân thể hắn, rốt cục đánh gục Giang Đô vương.
“Oa... phi kiếm tam giai Truy Thiên kiếm, thuộc tính ngũ hành cộng 5, tốc độ 100, công kích 120 – 180, 2% xác suất khiến đối tượng công kích bị mù 5 giây.” Nhất Tiếu cầm kiếm chậc chậc tán thưởng.
“Còn có tài liệu một sợi gân rồng Nguỵ Long, hai khối bảo ngọc vụn.” Thiên Sứ báo chiến lợi phẩm của nàng.
Thiếu Gia nói : “Một viên ngọc pháp bảo Tị Thuỷ Châu, có thể tự do hành động trong nước, giảm tốc phân nửa.”
Đường Hoa báo : “Nguỵ Long Khải : phòng ngự 50, thuộc tính ngũ hành 10, né tránh 1%.”
Thiên Sứ lệ chảy ròng ròng : “Nhân phẩm của ta kém chỗ nào chứ.”
Thiếu Gia cười cười nói : “Chúng ta có thể đừng phân phối chiến lợi phẩm như vậy không, thường lắm. Nhất Tiếu, đưa thanh kiếm cho Gia Tử, tránh cho hắn lần sau lại ở một bên chọc khỉ. Gia Tử, đưa áo giáp cho Thiên Sứ, nàng phòng ngự cao, một hồi nữa kéo đi liều Tà Kiếm Tiên. Thiên Sứ, đem tài liệu cho ta, tài liệu Hỗn Nguyên Tru Tiên Trận của ta đấy. Nhất Tiếu, hạt châu cho ngươi, rảnh rỗi thì đi xem mỹ nhân ngư.”
“Được!” Bốn người giao dịch một trận, ai cũng đều biết là Đường Hoa chiếm lợi lớn nhất, mà Thiếu Gia coi như chịu thiệt nhất. Còn viên ngọc này hiện giờ coi bộ không có giá trị, nhưng mà về sau sẽ giá trị không nhỏ, chờ khi bọn người chơi đều cấp 15, muốn luyện cấp thì hoặc là đến chốn thâm sơn, hoặc là phải chui xuống nước.
Nhưng mà bốn người đều không hề nhăn nhó, đều hiểu rằng Thiếu Gia phân phối như vậy là rất chính xác. Bất quá Đường Hoa cũng không nhăn nhó khiến cho bọn họ rất bất mãn, đặc biệt là sau khi Đường Hoa cầm kiếm thì rên rỉ : “Cấp 20 mới có thể trang bị, trời cao a, đất dày a... Vầy không phải khiến ta nao ruột mà chết sao.”
Thiên Sứ bi phẫn huơ áo giáp một cái : “Cấp 27 mới có thể trang bị, ta đi khóc với ai giờ.”
Thiếu Gia nghiến răng : “Bố đây còn chưa nói đây này, không tính kiếm phôi, bố mới hoàn thành một phần ngàn độ thu thập.”
Nhất Tiếu phất tay : “Ta đi lặn đê!”
* * * * * *
Thăng cấp!
Không chỉ là đẳng cấp của Đường Hoa tăng lên, mà Tam Muội Chân Hoả của hắn cũng tăng lên đến cấp 2. Không chỉ uy lực có phần đề cao, hơn nữa bởi vì tác dụng của tiên anh, hắn hiện giờ bốn giây là có thể xuất Tam Muội Chân Hoả một lần. Có điều Đường Hoa cũng biết một cái sự thật như vầy, đó là Hoả Chú của mình 1 lên 2 rất nhanh, 2 lên 3 rất chậm rất chậm, hơn nữa cuối cùng vẫn là có phần thưởng của nhiệm vụ mới tăng lên một cấp. Mà Tam Muội Chân Hoả lên cấp 2 còn chậm hơn Hoả Chú lên cấp 2 không ít.
Còn có một điểm quan trọng, Hoả Chú tuy rằng thấp cấp hơn Tam Muội, nhưng mà uy lực khi công kích mục tiêu đơn thể lại hơn Tam Muội, hơn nữa lại không có thời gian chờ. Từ khi có được tiên anh, thời gian cooldown pháp thuật đã từ ban đầu năm giây giảm chỉ còn bốn giây. Cũng tức là nói mỗi bốn giây Đường Hoa có thể xuất ra một cái Hoả Chú, mà Tam Muội dù cho thăng cấp, cũng phải cần tám giây mới có thể sử dụng một lần.
Nghĩ thông suốt điểm ấy, lúc Đường Hoa đánh tiểu binh càng thuận buồm xuôi gió hơn. Lúc nào nên dùng Tam Muội, lúc nào nên dùng Hỏa Chú, hoặc là sử dụng hỗn hợp...
* * * * * *
Ngay lúc bốn người đang kiếm điểm cộng kiếm đến quên cả trời đất, Ngự Kiếm Đường Bồng Lai bỗng xảy ra trạng huống, một người khống chế kiếm quang màu xanh ra sức giết ra, kiếm quang này sắc bén cực kỳ. Tuy là pháp trận bày ra bởi nguyên thần Tà Kiếm Tiên, nhưng vẫn là không thể ngăn được, bị kiếm quang này mạnh mẽ phá trận mà ra.
“Tại hạ Bồng Lai Phá Toái, xin hỏi chư vị là sư huynh tỷ phương nào...” Người tới thu kiếm quang lại, đứng trước mặt bốn người Thục Sơn.
Đối mặt với lễ nghi khách khí như thế, bốn người bọn Thục Sơn thoáng nhìn nhau đồng thanh hỏi : “NPC?”
“Người chơi.” Phá Toái cũng có chút ngượng ngập cười cười nói : “Gần đây tiếp xúc với NPC nhiều quá, sắp hết biết nói chuyện rồi.”
Nhất Tiếu mở miệng quan tâm hỏi : “Bồng Lai không sao chứ.”
Phá Toái cười khổ : “Cũng vậy thôi, dù sao hiện giờ người chơi không phải cấp 10 thì là cấp 15. Sẽ không bị chết hết đâu.”
Thiếu Gia đồng tình gật gật đầu : “Sẽ tốt lên thôi... Nhiệm vụ này duy trì bao lâu?”
“Còn có ba ngày, ba ngày sau Tà Kiếm Tiên sẽ thối lui.” Phá Toái hữu khí vô lực vẫy tay một cái, một cụm ánh sáng đỏ bắn xẹt ra, một kiếm đánh gục ba con tiểu quái rồi quay lại trên thân hắn.
“Oa, đây là kiếm gì vậy?” Bốn người không khỏi kinh thán hỏi.
“Kiếm bộ!” Phá Toái xin nhập tổ xong, liền cho thuộc tính của bộ kiếm này hiển thị lên. Kiếm đỏ tên viết Yến Chuẩn, kiếm xanh tên viết Lộ Tiều, đều là lấy tiên kiếm nhị giai tam phẩm làm tên, là lúc Phá Toái rời tân thủ thôn đi Đại Tuyết Sơn tầm kỳ nhân thì ngẫu nhiên lấy được. Tuy rằng phẩm cấp không cao, nhưng mà nhìn thoáng thấy phát sáng lấp lánh thì biết là uy lực vô cùng. Trọng yếu nhất là tiên kiếm có công năng tự động hộ chủ, khi ngươi phát phi kiếm ra, phi kiếm sẽ vờn quanh người ngươi, nếu bị gặp công kích, phi kiếm sẽ ngăn cản thay cho ngươi, đương nhiên nếu như bị đánh diệt, cũng giống như pháp bảo, cần nửa giờ sau mới có thể sử dụng tiếp. Phá Toái đã dựa vào bộ kiếm này, liều mạng trúng một trận tơi tả của pháp trận, mới giết ra được.
Phi kiếm vào phẩm, thì xưng là tiên kiếm, không có công kích, không có tốc độ, chỉ có miêu tả về lai lịch của tiên kiếm.
Công kích bao nhiêu, tốc độ bao nhiêu thì phải xem tu vi cùng kiếm quyết bổn môn của ngươi. Rất đáng tiếc chính là, đôi kiếm bộ này không thuộc về Bồng Lai, kiếm quyết Bồng Lai không có tác dụng tăng ích đối với chúng. Tuy nhiên bằng vào hai chữ tiên kiếm, vẫn là khiến mọi người hâm mộ lắm.
“Ta hỏi qua kỳ nhân kia, hắn nói bảo kiếm tiên phẩm giết BOSS cũng có khả năng có rớt, nhưng mà xác suất rất nhỏ. Phần lớn là nhờ vào phúc duyên, hoặc là lấy được từ nhiệm vụ. Đáng tiếc a... kiếm quyết Bồng Lai không có tăng thêm hiệu quả cho cái này.”
Bốn người hỏi một hồi mới biết được, hoá ra Bồng Lai cũng có hoạt động kiếm điểm cộng. Phá Toái nhờ vào kiếm bộ, trong vài ngày rất nhanh đã kiếm được hai ngàn điểm, sau đó đổi lấy kiếm quyết từ bổn môn. Khi chọn kiếm quyết, hắn chọn Uy Thế Kiếm Quyết, lực công kích của phi kiếm phổ thông tăng lên thật nhiều. Tuy nhiên kiếm quyết không thể tu luyện, mà chỉ có tể thông qua nhiệm vụ đặc định mà môn phái tuyên bố mới lấy được. Chẳng hạn như lần này Bồng Lai bị tập kích.
Phá Toái từ trong miệng kỳ nhân kia biết được, ở nhân gian mà nói, thì Đại Tuyết Sơn, Nam Cương, Đông Hải, còn có Thập Vạn Đại Sơn là những địa phương thần bí, cùng nguy hiểm nhất trong trò chơi. Cho dù là dã quái tầng ngoài, công kích cùng phòng ngự cũng dũng mãnh hơn dã quái ngang cấp thông thường tới ba lần. Hơn nữa càng vào chỗ sâu hơn, phương thức công kích của quái vật lại càng đa dạng. Thậm chí còn có tiểu binh miễn dịch công kích vật lý, hoặc là miễn dịch pháp thuật. Có thể nghĩ thấy, BOSS trong bốn địa phương này chỉ sợ chẳng dễ đối phó hơn Tà Kiếm Tiên.
Có Phá Toái gia nhập, năm người bắt đầu thử đánh đầu mục. Vài lần đầu cũng không thuận lợi, rốt cục cũng chẳng gặp được hàng dễ nắn như Giang Đô vương cấp 20 kia. Cho đến khi phối hợp quen thuộc với nhau rồi, mới thuận lợi đánh chết một con BOSS pháp thuật cấp 25 Tam Vĩ Yêu Hổ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
“Lôi Giác, có thể tập được pháp thuật sơ cấp hệ sét: Lôi Chú. Các ngươi ai là pháp sư.” Phá Toái lật lật chiến lợi phẩm hỏi.
“Ta!” Thiếu Gia cùng Đường Hoa đồng thời giơ tay.
Thiếu Gia hằm hằm nhìn Đường Hoa: “Ây! Ngươi đã có lửa rồi, còn lấy sét để làm chi?”
“Chuẩn bị vì tương lai lặn xuống nước đó mà.” Đường Hoa đã sớm nghĩ đến, tìm cái pháp thuật sét hoặc gió về luyện chút, như vậy một khi gặp quái vật thuộc tính lửa, bản thân mình cũng có biện pháp đối phó.
“Tới cùng đưa ai...” Phá Toái có chút khó xử. Thật ra thì Hỏa Túc, Thủy Kính, Lôi Giác, Phong Nguyên, Thổ Ẩn, Mộc Linh, Kim Chung mấy cái thứ này tuy rằng có phần thưa thớt, nhưng cũng không phải không có. Nhưng mà thời gian chờ mười giây thật là quá lắm. Rất nhiều người lúc trước còn dùng, nhưng sau khi đã tới môn phái, sẽ buông bỏ chúng để học tập pháp chú của môn phái. Chẳng hạn như Thiếu Gia học Phong Chú, thời gian chờ chỉ ba giây.
Đường Hoa không phải là chưa từng động lòng, nhưng hắn phát hiện Hoả Chú cấp 2 của hắn cùng Hoả Chú nhập môn mà hệ thống đưa tặng có uy lực tương đương. Tuy rằng thời gian chờ có chút dài, nhưng mà mình còn có Hoả Chú cấp 3 mà? Kết quả là để hắn lụm được Tam Muội Chân Hoả. Vả lại hắn còn cảm thấy mấy loại như Hoả Túc, Lôi Giác vẫn còn ẩn dấu một chút thần bí nào đó.
“Đưa hắn.” Thiên Sứ, Nhất Tiếu không cần suy nghĩ chỉ ngay Đường Hoa. Thiếu Gia mà pháp sư cái gì, hắn dùng Phong Chú còn chẳng hiệu suất bằng hắn cầm cây quạt. Nhưng Đường Hoa cầm thì lại bất đồng, người ta là tiên anh a, chuyên công pháp thuật. Thiên Sứ và Nhất Tiếu đang cùng mơ màng đến khoái cảm khi điểm kinh nghiệm bay đến dồn dập.
Nhưng... lại khiến cho bọn họ hộc máu chính là, hiệu suất không chỉ không tăng trưởng, mà ngược lại còn rớt xuống thật nhiều, vì Đường Hoa bắt đầu chơi Lôi Chú. Cái này ý nói là, vốn Tam Muội thời gian chờ cộng thời gian làm lạnh là mười một giây xuất hiện một lần, giờ phải tăng thêm thời gian chờ bảy giây của Lôi Chú.
Tuy rằng bầy Thục Sơn đe doạ dụ dỗ, nhưng tiếc rằng Đường Hoa ý chí kiên định, thà chết không chịu khuất phục. Vả lại người ta vẫn còn là máy bay ném bom có hiệu suất lớn nhất, thế nên ba người đành phải bỏ cuộc.
* * * * * *
“Nghe nói đã có người chơi cấp 19.” Phá Toái vừa kiếm điểm cộng vừa nói.
“Ngươi làm sao biết vậy?”
“Bọn ta không giống như Thục Sơn các ngươi, Bồng Lai nhiều người. Ngươi xem...” Phá Toái đưa cho Đường Hoa một tờ giấy.
Đường Hoa nhận lấy vừa nhìn là vui lên, là một tờ báo: “Ta đọc cho mọi người nghe. Song Kiếm Nhật Báo, chủ biên Cẩu Tử, phó chủ biên: Cẩu Tử, chịu trách nhiệm biên tập: Cẩu Tử, xuất bản in ấn: Cẩu Tử. Trang đầu là: theo thông tin không đáng tin cậy, Nhất Kiếm Cầu Bại, đệ nhất cao thủ QC đã cấp 19. Cũng theo tình báo không đáng tin cậy, Nga Mi Phong Vân Nộ, Côn Lôn Huy Hoàng đều đã đạt tới cấp 19. Tam hùng cùng tiến, ai sẽ dẫn trước một bước, chúng ta sẽ tiến hành theo dõi đưa tin.”
“Ta xem nào, ta xem nào!” Mọi người nổi hứng thú lên rồi, không thèm kiếm điểm cộng nữa, đứng trên phi kiếm cùng nhau xem báo. Phải nói rằng, nội dung trong này quả thật rất nhiều, tuy rằng chủ yếu là tin tức của Bồng Lai, nhưng có thể thấy được Cẩu Tử là một tên biên tập viên khá chuyên nghiệp. Với lại bên trong còn có một nội dung liên quan đến Thục Sơn.
Đường lên Thục khó, khó như lên trời. Theo người viết suy đoán, Thục Sơn là một nhánh có nhân số đơn bạc nhất trong các đại môn phái. Nhiều người từng đi Thục Sơn cho rằng, làm sao để vượt qua Khuyết Nguyệt độ là một bước mấu chốt nhất để lên được Thục Sơn. Song, người viết cho rằng, quyết phải có đường tắt khác. Bởi vì tạm thời chưa phỏng vấn được đệ tử Thục Sơn, người viết tạm thời chưa thể tiến hành suy đoán cụ thể được, tin rằng trong tương lai không xa, chân tướng sẽ trồi lên mặt nước, báo chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi đưa tin, nội tình nhân số đơn bạc của Thục Sơn và Côn Lôn.
Còn có miêu tả về một trong các cấm địa – Đại Tuyết Sơn – của Cẩu Tử, xưng là kéo dài vạn lý, mênh mông bát ngát, theo bản thân hắn suy đoán, diện tích Đại Tuyết Sơn sẽ không nhỏ hơn diện tích lục địa của Trung Quốc. Còn về Thập Vạn Đại Sơn, bởi vì độc chướng nên chưa thể tiến vào tiến hành phân tích. Lại theo Cẩu Tử phân tích, Đông Nam Tây Bắc cộng với nhau, khả năng còn có bốn khu cấm địa chờ người chơi đi thám hiểm.
Lật sang là trang tin tức giải trí: buổi biểu diễn của ngôi sao ca nhạc trong hiện thực đang được yêu thích – Huyên Huyên – sẽ cử hành ở Nga Mi, dự tính tiền vé vào cửa thu được có hy vọng đột phá mười kim.
Nhóm ABC sẽ cử hành biểu diễn từ thiện tại Bồng Lai, số tiền thu được sẽ tặng toàn bộ cho những người chơi đã tử nạn trong hoạt động vừa rồi.
Bồng Lai, Phi Phi, ngôi sao nữ từng được yêu thích trong hiện thực hôm nay thăm hỏi người chơi đóng ở đại điện, vừa tán thành tinh thần giao tranh của người chơi, cũng đã đồng thời rơi nước mắt vì những người chơi bị chết, cuối cùng Phi Phi nhờ vào bài hát: ngã môn đô thị nhất gia nhân, nhận được sự hoan hô của cả sảnh đường.
* * * * * *
“Mấy minh tinh này đều dùng tên thật a!” Thiên Sứ chậc chậc hai tiếng.
Nhất Tiếu lắc đầu: “Chỉ đáng tiếc không có ngôi sao phim cấp ba.”
“Ngôi sao phim cấp ba đều đã rửa trắng rồi...” Thiếu Gia khinh bỉ hắn một cái: “Phàm là ngôi sao phim cấp ba, sau này đổi vận đều nói là năm đó chưa hiểu biết... Khởi công khởi công, mới kiếm được bốn ngàn điểm, dù sao cũng phải gom đủ sáu ngàn điểm, đổi hai bộ kiếm quyết.”
* * * * * *
Rốt cục, Tà Kiếm Tiên thấy không thể huỷ diệt được Bồng Lai, đành dẫn chúng yêu rút đi. Những người chơi có liên quan đáp xuống Bồng Lai, trông thấy đầy rẫy hoang tàn, công trình kiến trúc còn có hai toà, ngay cấm chế phi kiếm cũng bị dỡ mất tăm mất tích. Bất quá người chơi dù sao cũng là người chơi, rất nhanh dừng đau thương lại, hoặc là tiếp tục đi nhận nhiệm vụ sư môn, hoặc là bày các quầy hàng ra bán. Bồng Lai khác với Thục Sơn, người ta cấp 15 là quơ tay đại cũng chụp được một đứa, đã sớm ngự kiếm ngao du Bột Hải, giết quái lấy bảo nhân tiện luyện cấp.
Khác với loại như Thiếu Gia chọn pháp thuật công kích Phong Chú, đệ tử Bồng Lai bất kể tu “anh” gì thì phần lớn cũng đều học về nước, và pháp thuật loại phụ trợ: Tị Thủy Quyết, có thể hành động tự do trong nước trong 30 phút, giảm tốc một nửa. Bột Hải sản vật phong phú, lại thêm Bồng Lai ở vào chỗ sâu trong Bột Hải, cho nên cũng là một nơi luyện cấp tự nhiên. Cũng có người chơi bắt đầu cầm búa tạo thuyền, chuẩn bị mở rộng khu vực luyện cấp thêm chút nữa, dù sao dùng phi kiếm để phi hành thì đã không thể ngồi xuống, mà còn lúc nào cũng bị hao phí pháp lực.
Là địa chủ, Phá Toái rất hào phóng mời bốn người ăn một bát mì, bọn bốn người Thục Sơn sau khi cảm ơn vì bát mì có thêm thịt vụn xong, thì cùng thêm hảo hữu với Phá Toái, dù sao bây giờ đại sự lớn nhất chính là về Thục Sơn đổi lấy kiếm quyết.
Ngay lúc mấy người chuẩn bị ngự kiếm rời đi, Thiên Sứ mắt sắc chỉ tay lên trời hô: “Không hay, kẻ thù đến rồi.”
Mấy người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy khắp vùng một cảnh y phục màu hồng, tính kỹ chỉ sợ có cả trăm người. Đầu lĩnh chính là mấy MM từng bị mấy người Thục Sơn đánh chết cướp BOSS.
Nhất Tiếu hừ một tiếng: “Nhiều người khi dễ ít người...”
Đường Hoa nói: “Gay go, chạy vậy. Chúng ta tìm nơi nào tránh đi trước.”
“Nhìn chút tiền đồ của các ngươi kìa.” Thiếu Gia xoè cây quạt một cái hỏi: “Các ngươi chấp nhận rớt 5% kinh nghiệm, bị giam một giờ, hay là chấp nhận bay bốn ngày về Thục Sơn?”
“Đương nhiên là cái trước.” Ba người đồng thanh nói. Ba người bắt đầu chuẩn bị phi kiếm pháp thuật, giết một tên là huề vốn, giết được hai người là lời được một tên.
“Chậm...” Thiếu Gia rất thất vọng nói: “Các ngươi a, cứ đánh đánh giết giết, không biết xem xem Thục Sơn chúng ta được mấy mạng người. Tạm thời ít đi xung đột môn phái thì tốt hơn.”
* * * * * *
“Vị tiểu nương tử này, tại hạ Thục Sơn Tam Thiếu Gia nơi này có lễ.”
“Là bọn họ đó, Phong Vân ca ca, là bọn họ đã giết bọn muội, còn đoạt BOSS của bọn muội nữa.” Cô gái phẫn nộ chỉ vào Thiếu Gia đang không biết liêm sỉ cùng ba người đang ra vẻ rất khiêm tốn sau lưng hắn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Song kiếm
Tác giả: Hà Tả
CHƯƠNG 20: ĐIỆN DIÊM VƯƠNG
Dịch: Xanh Trời Xanh Nước
Nguồn: TTV
“Tại hạ Nga Mi Phong Vân Nộ.” Một tên nam tử có vẻ u nhã bay ra khỏi bầy Nga Mi hỏi: “Không biết mấy vị muội muội của tại hạ đã đắc tội thế nào với các hạ, nếu như các nàng thật sự sai, tiểu đệ đây sẽ nhận lỗi thay cho các nàng, nếu như không có, vậy mong các vị có thể đưa ra sắp xếp gì.”
Bày bịa! Đây là kết luận bốn người nhất trí đưa ra. Đổi lại là Đường Hoa hay Nhất Tiếu, lúc nhiều người áp bức ít người, kệ ngươi ba bảy hai mốt cứ trực tiếp phang ngay. Cho dù là tên Thiếu Gia bày bựa, tâm tình tốt cũng chỉ lạnh lùng nói vài câu, nào có tác phong nhân nghĩa như người chơi này, cổ ngôn cổ ngữ, làm gì cũng phải đem lý chiếm hết rồi mới giết người.
“Phong Vân Nộ đại hiệp.” Thiếu Gia bắt chước phe phẩy quạt nói: “Ai... Đều do bọn tại hạ nhất thời bị ma quỷ nhập tâm, kết quả... lại bị BOSS giết ngược. Mấy người tại hạ áy náy không thôi, đang muốn lên Nga Mi chịu đòn nhận tội, không ngờ ngược lại chư vị lại đến trước rồi, mấy huynh đệ nơi này nên chém nên giết, mặc các hạ xử trí.”
“Cái này...” lời Thiếu Gia nói thực là bộc lộ chân tình, người ta vẫn nói đánh kẻ chạy đi ai đánh kẻ chạy lại, Phong Vân Nộ không ngờ Thiếu Gia làm như vầy, trong nhất thời thật đúng là không biết nên xử trí như thế nào.
“Lúc giết bọn ta thì hung hăng càn quấy, còn nói mình là Côn Lôn.” Một cô gái phẫn nộ nói: “Giờ lại ở đây diễn trò... Xem kiếm.”
“Nếu muốn chạy chúng ta đã sớm chạy rồi, giết đi! Ta sẽ tuyệt đối không đánh trả...” Thiếu Gia ngẩng đầu nhắm mắt: đánh trả cũng đánh không lại a, lại còn lết theo thanh kiếm nát vận tốc 40km/h, muốn trốn cũng chả biết phải trốn thế nào.
“Thật là ngại với các vị.” Phong Vân Nộ nói: “Giết người đền mạng, mong rằng đừng nên trách móc. Sau việc này, các vị có rảnh đến Nga Mi, Phong Vân ta mời các vị uống rượu, uống rượu ngon.”
“Đa tạ Phong Vân đại hiệp...”
Nhất Tiếu cả giận trong kênh đội ngũ: “ Ngươi làm chi cứ phải hạ thấp mình như vậy, mất mặt chết.”
“Ngốc, ta đang khiến cho hắn tưởng bở đấy. Dù sao chúng ta không phải bị quái giết thì cũng bị người giết, chẳng thà để cho hắn tưởng lầm rằng mình là giỏi lắm, sau đó vênh váo hò hét rước lấy kẻ thù khắp nơi.”
Đường Hoa nói: “Ngươi thật thâm độc.”
Thiên Sứ hỏi: “Thiếu Gia làm nghề gì trong hiện thực nhở?”
“Là công tác phá dỡ và di dời.”
“Há! Thảo nào.”
* * * * * *
Đây là lần đầu tiên Đường Hoa đến điện Diêm Vương, kỹ năng cùng mấy thứ khác của hắn đều là màu xám, nằm trong trạng thái không thể sử dụng. Tiếp đãi hắn là một tên phán quan cùng hai con tiểu quỷ. Phán quan và tiểu quỷ đều không dễ sợ, mà ngược lại cứ béo béo lùn lùn thấy đáng yêu hơn.
Phán quan làm theo công sự lật lật Sổ Sinh Tử nói: “Đông Phương Gia Tử, bị người ác ý PK mà chết, đánh vào tầng địa ngục thứ hai, giam giữ thời gian một giờ, lập tức chấp hành, không được nộp tiền bảo lãnh, cấm kháng án.”
* * * * * *
Tầng thứ hai khá là náo nhiệt, bất quá bởi vì là phòng đơn, nên bọn người chơi cũng chỉ có thể hô qua hô lại. Đây là vì tránh cho tình huống lúng túng khi ngươi bị nhốt cùng hai tên cừu nhân. Kỹ năng thì không thể dùng, còn lúng túng cái gì? Kỹ năng không thể dùng thì vẫn còn nắm đấm đó thôi.
Đường Hoa hô lên vài câu với tứ phía, mấy người chơi kêu loạn tùng phèo nhất trí tỏ vẻ mình là vì bị ác ý PK mà chết. Coi bộ còn chưa tới 20, mọi người đã bắt đầu thứ mà trong trò chơi thường thấy nhất: PK.
“Anh bạn, phái nào? Sao bị trảm thế?”
“Thanh Thành, bị thằng ranh con Nhất Kiếm Cầu Bại kia xử.”
“Ha ha, hắn chảy nước miếng nhìn bạn gái người ta, nên mới bị trảm. Ta mới oan uổng, ta có đứa bạn chảy nước miếng nhìn bạn gái tên Nhất Kiếm Cầu Bại nên bị trảm.” Người phía đối diện Đường Hoa hô: “Anh bạn, ngươi phái nào? Sao bị trảm thế?”
“Thục Sơn, bị Nga Mi Phong Vân Nộ trảm.”
“Phong Vân Nộ? Một trong tam đại cao thủ Song Kiếm đấy. Coi bộ cao thủ đều chả là thứ gì, không biết Côn Lôn Huy Hoàng như thế nào đây?”
Một anh bạn cách vách Đường Hoa hô: “Rác rưởi, ta bị hắn trảm đấy. Huynh đệ Thục Sơn, Thục Sơn các ngươi mấy miệng ăn?”
“Năm miệng, Côn Lôn các ngươi thì sao?”
“Khoảng hai mươi mạng ấy.”
“Ha ha, Thanh Thành chúng ta là khoảng hai mươi vạn.”
“Chứa nổi không?”
“Chứa không nổi thì hệ thống có thể mở rộng a, ngươi chưa nhìn thấy Bồng Lai chúng ta đâu, giờ một cái đại điện lại lớn hơn cả cái đảo lúc ban đầu. Người ta có tiên thuật mà.” Một chị gái ở cách vách còn lại của Đường Hoa nói.
Có lẽ trong những trò chơi khác thì người chơi nữ là khá ít, nhưng mà trong trò chơi có tính chất nửa cưỡng chế này, người chơi nữ vẫn khá là nhiều, đã bảo trì được tỷ lệ 10:8 của Trái Đất. Cho nên mọi người cũng không có sửng sốt hoặc là chọc ghẹo, đều bừng bừng hứng thú tán dóc. Đều là người bị chém, giao lưu với nhau cũng thấy bớt ngăn cách chút.
“Ta đi trước một bước đây mọi người, Thanh Thành Đỗ Tùng Tử, trong này không thể thêm hảo hữu, có rảnh đến Thanh Thành kiếm ta chơi.”
“Nhất định nhất định, đi thong thả đi thong thả.”
* * * * * *
Lựa chọn điểm sống lại gần nhất nơi Phong Đô hoặc là điểm sống lại đã thiết định nơi Thục Sơn. Đương nhiên là lựa cái sau. Đây cũng là BUGG mà giai đoạn trước có thể lợi dụng, đến sau này, đẳng cấp phi kiếm tăng lên cùng trừng phạt 5% đẳng cấp sẽ khiến toàn bộ mọi người chùn bước bỏ qua.
Bốn người cơ hồ là đồng thời đi ra từ điểm sống lại. Nhìn thoáng qua nhau, ngoại trừ Nhất Tiếu còn có chút tức giận uất ức, mấy người khác đều là không để bụng. Trò chơi mà, cũng đâu thể chỉ ngươi giết người khác, mà không cho người khác giết ngươi. Tâm tình uất ức của Nhất Tiếu chẳng giữ được lâu vì một lúc sau gặp được Nhu Mễ, lập tức chường ra một cái mặt cười hèn mọn đáng khinh đáng ăn đòn.
Bởi vì là tổ đội, nên mỗi người đều lấy được tám ngàn điểm. Tầng kiếm quyết thứ nhất cần hai ngàn điểm cống hiến môn phái, tầng thứ hai bốn ngàn, sau đó tám ngàn, mười sáu ngàn, ba mươi hai ngàn...
Lựa chọn đây: uy thế, tốc suất, tốc hành, hội tâm, kiếm tuệ.
Uy thế tức là lực công kích, tốc suất là tốc độ phi hành của phi kiếm khi công kích cùng tần suất ra tay của ngươi, tốc hành gia tăng tốc độ phi hành của phi kiếm. Hội tâm chính là chỉ xác suất cùng uy lực của thương tổn trí mạng, kiếm tuệ giảm thấp yêu cầu đẳng cấp khi trang bị phi kiếm.
Gãi gãi đầu... Đường Hoa đã kiên định đi con đường pháp chủ kiếm phụ, uy thế, tốc suất cùng với hội tâm tất nhiên chả quan hệ với mình, có quan hệ chính là tốc hành cùng kiếm tuệ. Đặc biệt là khi mà trong túi Càn Khôn đang có một thanh phi kiếm nhưng bởi vì đẳng cấp mà chưa thể trang bị...
Mỗi loại một tầng, Đường Hoa áp dụng thứ biện pháp khi không có biện pháp nào khác, đã như thế ta cứ chọn hết là được.
Kiếm quyết tốc hành Thục Sơn cấp một: gia tăng tốc độ của phi kiếm 20%.
Kiếm quyết kiếm tuệ Thục Sơn cấp một: giảm thiểu hai đẳng cấp khi trang bị phi kiếm.
Mấy ngày trước chiến đấu hăng hái, đẳng cấp của Đường Hoa đã tới 18. Lúc này thêm kiếm tuệ một cái vừa vặn giúp hắn trang bị được thanh Truy Thiên Kiếm cấp 20 mới có thể trang bị.
“Oa, ha ha...” Đường Hoa “vèo vèo” bay vòng vòng quanh Thục Sơn. Thực khiến cho tổ mấy người ghen tỵ nghiến răng nghiến lợi, 120 là tốc độ thế nào, ở phần lớn đường cao tốc trong Trung Quốc được gọi là siêu tốc đấy. Càng đáng giận chính là, tất cả mọi người đều biết rằng, tốc độ của Đường Hoa đã nhanh hơn của mình gấp ba lần.
Là chủ tu kiếm anh như Nhất Tiếu cùng Thiên Sứ, đương nhiên là lựa chọn trong uy thế, tốc suất, hội tâm cùng kiếm tuệ. Hai người lựa chọn cũng không giống nhau, Nhất Tiếu đi đường hội tâm cộng uy thế, Thiên Sứ chọn mỗi tốc suất. Hai người ai cũng không chấp nhận lãng phí kiếm quyết quý giá vào tốc hành cùng kiếm tuệ. Nên biết là tuy rằng điểm cộng dễ kiếm, nhưng mỗi một lần điểm cộng yêu cầu đều là theo phép nhân.
Trong bốn người rối rắm nhất chính là Thiếu Gia, tên này mém chút nữa phát điên móc tim gan phèo phổi của mình ra. Mấy người khác đều có mục tiêu rõ ràng, chọn cái nào cũng đều chính xác rồi. Nhưng mà mình là Tứ Bất Tượng a... Người ta nói vi cá cùng tay gấu không thể cùng chọn chính là ý này. Cuối cùng hắn làm ra sự lựa chọn đau khổ nhất cũng là trung dung nhất: uy thế cùng tốc hành. Mà lựa chọn này chính là do ba người kia bắt thăm tuyển cho hắn.
-------------------------
*** u nhã: thanh nhã và thanh lịch
*** trảm: trong nguyên bản thì là từ quải, tức treo máy, dập máy, cúp máy, là một từ thường dùng trong game online thay cho từ “chết”. Nhưng người dịch muốn dùng từ “trảm” thấy nó hợp hơn.
*** BUGG: là những lỗi, hoặc là những lỗ hổng của game mà người chơi có thể lợi dụng để được lợi về vật chất hoặc thời gian. Ví dụ: đi xuyên tường,...
*** Tứ Bất Tượng: là một con vật được mô tả: “Sừng giống hươu mà không phải là hươu, móng chân giống bò mà không phải là bò, thân giống lừa mà không phải là lừa, đầu giống ngựa mà không phải là ngựa”, chính vì bốn đặc điểm đó nên nó mới được gọi là Tứ Bất Tượng (bốn không giống)
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin