|
|
11-08-2008, 12:58 PM
|
|
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: 4vn
Bà i gởi: 179
Thá»i gian online: 41 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 12 Posts
|
|
TIỂU TÀ THẦN PHẦN 2
TÃC GIẢ:Là LÆ¯Æ NG
CHÆ¯Æ NG 16:ÄẠI NÃO HOÀNG CUNG
Buổi sáng...
Má»™t thiếu nữ y phục mà u xanh xuất hiện nÆ¡i cung TÄ©nh Tâm, khi thấy má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang nằm ngủ dÆ°á»›i đất, nà ng giáºt mình nhÆ°ng vẫn hô to :
- Công chúa giá lâm.
Không bao lâu sau, má»™t thiếu nữ y phục mà u hồng. mặt mà y Ä‘oan trang nhÆ°ng sắc mặt có phần khó chịu xuất hiện. Nà ng gá»i to :
- Hoà ng huynh! Sáng sớm đến tìm có việc gì thế?
Thấy Tiểu Tà không trả lá»i, nà ng lại cúi xuống lay :
- Hoà ng huynh! Hoà ng huynh!
Tiểu Tà bị lay nên tỉnh giấc, nói to :
- Ai đó? Tiểu nha đầu nà y không biết ta đang ngủ nơi đây sao?
Công chúa giáºt mình, vá»™i há»i :
- Vương huynh, sao anh lại mắng em?
Tiểu Tà gắt :
- Mắng ngÆ°Æ¡i? Ta còn muốn đánh ngÆ°Æ¡i má»™t tráºn đó.
Rồi hắn ngồi báºt dáºy, lắc lắc đầu, vẫn còn ngái ngủ lắm.
Tiểu công chúa nhìn nhầm Tiểu Tà vá»›i Kỳ Ngá»c do hắn vẫn Ä‘ang mặc long bà o trên ngÆ°á»i, nà ng giáºn dá»—i nói :
- Hoà ng huynh! Anh còn mắng nữa thì muá»™i giáºn luôn đó.
Tiểu Tà nghe thì giáºt mình, tỉnh hẳn ngÆ°á»i, vá»™i liếc qua cá»a sổ thì thấy đó là má»™t thiếu nữ hồng y tóc dà i nên cÆ°á»i thầm, nghÄ© bụng :
- “CÆ°ng Æ¡i! Tá»›i giá» mà còn lầm tưởng ta là hoà ng huynh của cô Æ°?â€
Y đứng dáºy, ra bà n lấy bút má»±c vẽ râu lên mặt nhằm che giấu chân diện, sau đó quay ra nói :
- Hoà ng muá»™i, ta mắng nhÆ° váºy là phúc đức cho em đó.
Tiểu công chúa thấy mặt mÅ©i của hắn kỳ lạ, trên đầu còn Ä‘á»™i mÅ© thái giám nhÆ°ng lại tưởng là Kỳ Ngá»c Ä‘ang chÆ¡i trò chÆ¡i nên nhăn mặt nói :
- Hoà ng huynh! Anh là m gì thế?
Tiểu Tà chÆ°a kịp nói gì thì a hoà n áo xanh nhìn thấy hắn đã báºt cÆ°á»i khúc khÃch. Tiểu Tà nạt to :
- Im ngay, cÆ°á»i cái gì?
A hoà n có vẻ hoà i nghi, nói :
- VÆ°Æ¡ng gia! Tại sao hôm nay hung dữ nhÆ° váºy?
Tiểu Tà ra vẻ giáºn dữ :
- To gan! Mau quỳ xuống cho ta.
Tiếng hét của hắn tháºt chói tai, là m cho Tiểu công chúa và a hoà n không tá»± chủ được, quỳ xuống ngay.
Tiểu công chúa nhịn không nổi, nức nở :
- Hoà ng huynh! Anh ăn hiếp ngÆ°á»i ta.
Tiểu Tà cÆ°á»i nói :
- Khóc thì cứ khóc, nhưng coi chừng cảm lạnh đấy nhé.
Tiểu công chúa không trả lá»i, vô tình nhìn xuống đôi già y của Tiểu Tà , nà ng nháºn ra đó không phải là của Kỳ Ngá»c nên láºp tức ngÆ°á»›c lên, nhìn thẳng và o mặt Tiểu Tà , nói :
- Anh... anh... không phải là hoà ng nhị ca.
Tiểu Tà là m ngơ, nói :
- Cô vừa kêu tôi bằng hoà ng nhị ca, sao lại tức khắc đổi ý rồi?
Công chúa và ngÆ°á»i cung nữ đồng đứng lên, nói to :
- Ngươi là ai?
Tiểu Tà hấp háy mắt :
- Là ca ca của em chứ ai? Anh vừa má»c râu nên em nháºn không ra đấy thôi.
Công chúa nÃn khóc, nói :
- Râu ria của anh sao má»c đến táºn cần cổ váºy.
Tiểu Tà rá» lên cổ há»ng thì thấy má»±c dÃnh đầy tay, bối rối nói :
- Tại sao má»c nhanh váºy nè?
Công chúa quát to :
- Ngươi dám đùa cợt với bổn Công chúa ư? Ta phải giết ngươi, ngươi là ai?
Dứt lá»i, tay phải giÆ¡ lên, muốn vả và o mặt Tiểu Tà .
Tiểu Tà không né tránh, còn đùa cợt :
- Tôi là trùm râu ria mà .
Rồi tay phải giÆ¡ ra, quẹt lên má Công chúa và cung nữ, cÆ°á»i ha hả nói :
- Các cô là ai? Râu ria còn má»c nhanh hÆ¡n tôi nữa đó.
Công chúa và cung nữ không kịp tránh né, bị Tiểu Tà quẹt trúng, kêu lên :
- NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i...
Tiểu Tà là m bá»™ Ä‘uổi theo, cả hai hoảng sợ vá»™i chạy nhanh vá» hÆ°á»›ng háºu cung.
Tiểu Tà nói :
- Mau rá»a sạch râu Ä‘i, nếu không sẽ biến thà nh TrÆ°Æ¡ng Phi đấy.
Äắc ý, Tiểu Tà cÆ°á»i ha hả, Ä‘i vá» phÃa Tây hồ rá»a mặt.
Công chúa và cung nữ là thân con gái, đâu chịu nổi gÆ°Æ¡ng mặt xấu xà nên cÅ©ng phải ra Tây hồ để rá»a mặt, thấy Tiểu Tà cÅ©ng đến đó, mà còn ra vẻ thừa cÆ¡ muốn chá»c ghẹo tiếp nên vá»™i la lên :
- Äứng lại, ngÆ°Æ¡i dám bÆ°á»›c tá»›i thì ta cho thị vệ bắt ngay.
Tiểu Tà nhăn nhở :
- Mẹ ta đẻ ra mÆ°á»i tám đứa con gái, chỉ có ta là trai duy nhất thì có má»™t số ta nhìn ra cÅ©ng đúng mà .
Công chúa hét lên :
- Há»—n láo! NgÆ°Æ¡i là thái giám thuá»™c bá»™ pháºn nà o?
Tiểu Tà thở dà i :
- Công chúa dá»a ta nhÆ° thế thì ta cÅ©ng hết cách rồi, Ä‘Ã nh phải...
Nói xong từ từ tiến lại, Công chúa thấy thế thì sợ run lên, vội cùng cung nữ quay mình bỠchạy ngay.
Tiểu Tà cÆ°á»i hì hì, vừa Ä‘uổi theo vừa nói :
- Äằng nà o thì các cô cÅ©ng Ä‘oán đúng rồi đó, ta đúng là tiểu thái giám đây.
Công chúa sợ tái mặt, la lên :
- NgÆ°á»i đâu? Mau bắt hắn lại!
Láºp tức có bảy tám tên thị vệ chạy tá»›i, rút kiếm bao vây Tiểu Tà .
Tiểu Tà cÆ°á»i hì hì nói :
- Muốn bắt ta Æ°, thì và o vÆ°á»n hoa nà y mà bắt.
Nói Ä‘oạn hắn nhảy ngay và o vÆ°á»n hoa của Công chúa, mấy tên thị vệ cÅ©ng nhảy và o theo. NhÆ°ng võ công của bá»n thị vệ là m sao bì kịp Tiểu Tà nên bị hắn quần cho tÆ¡i tả, vÆ°á»n hoa cÅ©ng vì thế mà trong phút chốc đã tả tÆ¡i.
Công chúa tức phát khóc, dáºm chân nói :
- Má»™t lÅ© vô dụng, vẫn chÆ°a bắt được hắn mà là m cho vÆ°á»n hoa của ta hÆ° hại hết rồi kìa.
Tiểu Tà từ trong vÆ°á»n hoa nói vá»ng ra :
- Muá»™i muá»™i dám trở mặt vá»›i ca ca nhÆ° váºy thì đừng trách ca ca nhé, phen nà y ta sẽ tháo hết nhà của em xem em còn ngông nghênh nữa không.
Nháy mắt sau, Tiểu Tà đã chuyển hÆ°á»›ng, dùng khinh công bay vá» phÃa Hồng lâu, giống nhÆ° rồng thiêng lÆ°á»›t gió váºy.
Và o đến Hồng Lâu thì Tiểu Tà tay xô chân đá, chỉ nháy mắt những báu váºt trÆ°ng bà y trong đó đã bị phá tan tà nh, Công chúa chỉ biết giÆ°Æ¡ng mắt ngó, Ä‘au lòng khôn tả.
Lúc nà y DÆ°Æ¡ng Phong đã dẫn má»™t số nhân mã kéo đến, thấy váºy thì hét lên :
- Mau! Giết hắn không tha.
Thị vệ trà n tá»›i ngay láºp tức, Tiểu Tà thấy chuyện hóa ra nhÆ° váºy thì cÅ©ng tức giáºn, ra tay đánh trả. Tuy nhiên vệ binh kéo tá»›i cà ng lúc cà ng nhiá»u nên má»™t mình hắn chống trả rất khó khăn, toà n thân y phục đã bắt đầu có máu.
Công chúa thấy thế thì bất nhẫn, nói :
- Thôi đủ rồi! Äừng giết hắn.
DÆ°Æ¡ng Phong cÆ°á»i nói :
- Không giết hắn thì ná»—i tức giáºn của Công chúa là m sao vÆ¡i được. Tuyệt đối không tha, giết hắn Ä‘i.
Công chúa vẫn muốn cản nhÆ°ng bá»n thuá»™c hạ của DÆ°Æ¡ng Phong vẫn không ngừng ùa tá»›i.
ChÆ°a hết, thống lãnh cẩm y vệ DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt cÅ©ng đã dẫn thêm nhân mã tá»›i bao vây. Lão là má»™t con ngÆ°á»i rất nham hiểm, cùng vá»›i DÆ°Æ¡ng Chỉnh thà nh má»™t cặp bà i trùng khống chế má»i thế lá»±c bên cạnh Hoà ng thượng.
Hắn gằn giá»ng :
- Tên kia mi là ai?
Tiểu Tà vốn có chủ Ä‘Ãch nên ngừng tay, không đánh nhau nữa, nói :
- Thái giám Tiểu Nhị Tá», canh gác nhà bếp.
Tiểu Tà vừa ngừng tay thì ngay láºp tức đã có bốn tên cẩm y vệ nhà o tá»›i trói nghiến hắn lại, khiêng và o địa lao ngay.
Dương Sơn Kiệt quay sang Công chúa, nói :
- Công chúa xin yên tâm, phạm nhân đã bị bắt, má»i tổn thất thuá»™c hạ sẽ cấp tốc cho ngÆ°á»i đến tu bổ, giá» thuá»™c hạ xin cáo lui.
Công chúa khoát tay :
- Ngà i cứ Ä‘i Ä‘i! À mà tên hồi nãy là thái giám tháºt sao?
Dương Sơn Kiệt cúi đầu :
- Bẩm Công chúa, tuyệt đối không sai.
Công chúa ngẩng đầu nhìn lên khoảng trá»i xanh mênh mông vô táºn, đôi mắt buồn hiu nhÆ° chứa Ä‘á»±ng má»™t cái gì đó ảo não vô cùng trong cuá»™c sống.
* * * * *
NÆ¡i địa lao lạnh tanh, ẩm Æ°á»›t vô cùng, cá»™ng thêm mùi hôi thối xông và o mÅ©i... Tiểu Tà thá»i váºn tháºt không may nên bị nhốt tại đệ nhị địa lao ẩm Æ°á»›t và tăm tối nà y.
Bị thÆ°Æ¡ng là do hắn cố tình tạo ra chứ trÆ°á»›c đây hắn đã được Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không luyện táºp mÆ°á»i mấy năm đánh Ä‘áºp thì là m sao mà dá»… dà ng bị bắt nhÆ° váºy.
Có lẽ hắn có dụng ý riêng.
Hắn váºn công không bao lâu thì đã hồi sức, vÆ°Æ¡n vai uể oải rồi mỉm cÆ°á»i nghÄ© bụng :
- “Chằng bao lâu nữa sẽ có má»™t đại nhân váºt xuất hiệnâ€
NghÄ© váºy nên tâm thần Tiểu Tà bất giác phấn chấn. Hắn Ä‘Æ°a mắt nhìn thì thấy địa lao tÆ°á»ng vây kÃn mÃt, chỉ có trần phòng có má»™t lá»— thông hÆ¡i, chÃnh từ lá»— thông hÆ¡i nà y mà mùi hôi thối nồng nặc xông và o.
Tiểu Tà bÆ°á»›c đến khung cá»a sắt, gá»i tên cai ngục :
- Ê! Äổi ta giam nÆ¡i khác được không? NÆ¡i nà y hôi thối quá, ta chết ngá»™p mất.
Tên cai ngục quát :
- Äừng la lối om xòm nữa, ta cắt lưỡi luôn bây giá». Không bắt ngÆ°Æ¡i nhốt và o thủy lao đã là may mắn lắm rồi, còn già mồm Æ°?
Tiểu Tà nói :
- Bổn Vương gia muốn diện kiến Hoà ng thượng.
Cai ngục cÆ°á»i nhạt :
- NgÆ°Æ¡i mạo nháºn VÆ°Æ¡ng gia mà còn muốn gặp Hoà ng thượng Æ°?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Äược lắm, sau nà y thì đừng trách nhé.
Rồi hắn đi tới đi lui trong địa lao, thầm nghĩ :
- “Cái tên hoà ng đệ Kỳ Ngá»c hại ta đến ná»—i không có chá»— yên thân, liên tục xảy ra nhiá»u chuyện nhÆ° váºy. Hừ, hắn muốn há»c võ công Æ°?â€
NghÄ© tá»›i đó chợt Tiểu Tà dừng bÆ°á»›c, gá»i tên cai ngục :
- Ê! Mau Ä‘i gá»i hoà ng đệ Kỳ Ngá»c đến gặp ta Ä‘i.
Tên cai ngục báºt cÆ°á»i, nhÆ°ng chợt nÃn, quỳ xuống hô to :
- Vương gia giá lâm!
Tiểu Tà cÆ°á»i nói :
- Thiêng tháºt, vừa nhắc đã tá»›i.
Kỳ Ngá»c bÆ°á»›c đến, quay qua bá»n ngục tốt nói :
- Các ngươi mau lui ra ngoà i.
Bá»n ngục tốt tức thì lui ra ngoà i ngay.
Kỳ Ngá»c nhìn Tiểu Tà há»i :
- Ngươi lại giở trò gì nữa đây?
Tiểu Tà nói :
- Ta chÆ°a trách ngÆ°Æ¡i mà ngÆ°Æ¡i lại muốn lên giá»ng dạy Ä‘á»i ta Æ°?
Kỳ Ngá»c cÆ°á»i :
- Tháºt không hiểu trên Ä‘á»i còn có ai kỳ lạ nhÆ° ngÆ°Æ¡i nữa không nữa.
Y thở dà i, nói tiếp :
- Sự việc đã thế nà y thì ngươi là m sao ở lại hoà ng cung được nữa, chuyện lớn thế nà y thì Dương Chỉnh chắc chắn không bỠqua, Hoà ng thượng lại rất nể hắn, chắc ngươi khó mà thoát tội được.
Tiểu Tà cÆ°á»i nói :
- Äối vá»›i ai thì ta không biết nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Chỉnh thì rất thÃch ra đó.
Kỳ Ngá»c ngÆ¡ ngác, Ä‘ang định há»i thêm thì bên ngoà i bá»—ng có tiếng hô lá»›n :
- Dương công công đến.
Rồi DÆ°Æ¡ng Chỉnh đã xuất hiện nÆ¡i cá»a ngục, trông thấy Kỳ Ngá»c thì lão hÆ¡i run, vá»™i chắp tay nói :
- Thần xin bái kiến hoà ng ngự đệ.
Kỳ Ngá»c thấy thái Ä‘á»™ kỳ lạ của lão thì không khá»i nghi ngá», chỉ khoát tay nói :
- Miá»…n lá»….
Dương Chỉnh nói :
- Vương gia và phạm nhân nà y có quen biết ư?
Kỳ Ngá»c gáºt đầu :
- Chuyện đó dĩ nhiên.
Tiểu Tà vỗ tay nói :
- Chỉ cần ngÆ°Æ¡i thừa nháºn nhÆ° váºy thì ta đã chấp nháºn ngÆ°Æ¡i là m bằng hữu rồi đó.
Dương Chỉnh lại nói :
- Vương gia có biết hắn là khâm phạm không?
Kỳ Ngá»c nói :
- Ta chỉ biết hắn là tiểu thái giám nơi nhà bếp.
Dương Chỉnh quay sang Tiểu Tà nói :
- NgÆ°Æ¡i Ä‘á»™t nháºp và o hoà ng cung vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
Tiểu Tà khinh khỉnh không đáp.
DÆ°Æ¡ng Chỉnh cÆ°á»i nhạt nói :
- Tuổi của ngÆ°Æ¡i còn trẻ mà ép mình là m thái giám thì e rằng có âm mÆ°u không nhá».
Tiểu Tà cÆ°á»i ha hả nói :
- DÆ°Æ¡ng công công cÅ©ng là thái giám, váºy chắc là phải có âm mÆ°u tà y trá»i rồi.
Dương Chỉnh cứng lưỡi, một lúc sau mới nói :
- Miệng lưỡi khá lắm, ngÆ°Æ¡i mau khai tháºt ra Ä‘i, ngÆ°Æ¡i là ai?
Tiểu Tà cÆ°á»i nói :
- Ta là Thông Thực Tiểu Bá Vương, hỠDương tên Tiểu Tà .
Dương Chỉnh lạnh lùng nói :
- Tốt lắm, với tội trạng nà y thì ngươi đừng hòng mà thoát chết.
Tiểu Tà cÆ°á»i nhạt :
- TrÆ°á»›c đây ta đã từng cÆ°á»›p pháp trÆ°á»ng cứu ChÆ°Æ¡ng đại nhân, so vá»›i lần nà y thì tá»™i còn nặng hÆ¡n nhiá»u, thế thì việc quái gì mà ta phải sợ?
DÆ°Æ¡ng Chỉnh giáºt mình, nói :
- NgÆ°Æ¡i muốn rá»a tá»™i cho há» ChÆ°Æ¡ng nên Ä‘á»™t nháºp và o đây Æ°?
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Äúng váºy! ChÆ°Æ¡ng đại nhân là ngÆ°á»i tốt, tôi muốn là m rõ chuyện nà y nên má»›i và o đây để tìm DÆ°Æ¡ng công công.
DÆ°Æ¡ng Chỉnh cÆ°á»i nhạt :
- Hai tá»™i nháºp má»™t, xem ra ngÆ°Æ¡i khó mà thoát chết.
Tiểu Tà khÃch :
- DÆ°Æ¡ng công công không phải Hoà ng thượng mà tại sao cứ dà nh cho mình cái quyá»n quyết định tối cao váºy?
DÆ°Æ¡ng Chỉnh giáºn dữ quát :
- Äồ súc sinh! NgÆ°Æ¡i năm lần bảy lượt nhục mạ ta trÆ°á»›c mặt Hoà ng thượng, đáng bị tru di tam tá»™c, bêu đầu thị chúng. Bổn chức nhất định sẽ tâu vá»›i Hoà ng thượng, ngà y mai Ä‘em ngÆ°Æ¡i ra xá» trảm, xem ngÆ°Æ¡i còn nói gì nữa không.
Tiểu Tà cÆ°á»i lá»›n :
- Äầu ta ở đây, muốn chém thì chém Ä‘i.
Dương Chỉnh tức đến nghẹn thở :
- Ta sẽ Ä‘i bẩm tấu vá»›i Hoà ng thượng ngay bây giá», xin ngÆ°á»i ra lệnh chém đầu ngÆ°Æ¡i.
Bỗng bên ngoà i có tiếng hô to :
- Hoà ng thượng giá lâm.
DÆ°Æ¡ng Chỉnh thất sắc, láºt Ä‘áºt chạy tá»›i cá»a ngục nghênh giá.
Kỳ Ngá»c buồn bã nhìn Tiểu Tà nói :
- NgÆ°Æ¡i mang há»a rồi.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Há»a to cỡ nà o ta cÅ©ng từng mang. Thôi ngÆ°Æ¡i mau Ä‘i tiếp kiến Hoà ng thượng Ä‘i, vạn sá»± đã có ta lo liệu.
Kỳ Ngá»c thở dà i, quay mình ra cá»a ngục nghênh tiếp thánh giá.
Hoà ng thượng bước và o, nhìn Tiểu Tà nói :
- Tiểu thái giám liên tục phạm tá»™i, tháºt uổng công trẫm quan tâm gia Æ¡n cho ngÆ°Æ¡i.
Dương Chỉnh chắp tay :
- Hoà ng thượng anh minh! Tên nà y hỠDương, tên Tiểu Tà , là một khâm phạm.
Hoà ng thượng cháºm rãi há»i :
- Có chuyện nhÆ° váºy Æ°?
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Không sai! Chuyện nà y chÃnh tiểu thần khai báo cho DÆ°Æ¡ng công công biết, còn và i chuyện nữa.
Hoà ng thượng và Kỳ Ngá»c Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, thầm cảm thấy bất an.
Tiểu Tà cÆ°á»i nói :
- Hôm qua số kim ngân trên hai thùng lớn hối lộ cho thị vệ là tiểu thần lấy được từ kho riêng của Dương công công.
Dương Chỉnh tái mặt, không ngỠTiểu Tà khám phá được kho riêng của lão, trong lòng tự trách mình già mà còn dại, mắc kế của một tên nhóc như thế nà y.
Tiểu Tà lại cÆ°á»i nói :
- Thần còn biết và i chuyện riêng tư của Dương công công, không biết có nên nói hay không?
DÆ°Æ¡ng Chỉnh mắt Ä‘á» ngầu, run giá»ng nói :
- Có Hoà ng thượng ở đây, ngươi cứ nói. Hoà ng thượng anh minh chắc chắn sẽ biết ai trung ai gian.
Hoà ng thượng cÆ°á»i thầm, xua tay nói :
- Chuyện riêng của Dương công công trẫm không muốn nghe, bỠqua đi.
DÆ°Æ¡ng Chỉnh thở phà o, lúc nãy lão tuy nói cứng nhÆ°ng tháºt ra trong lòng run cầm cáºp, chỉ sở Tiểu Tà có bằng chứng vá» việc mình lạm quyá»n tâu lên.
Tiểu Tà bắt được thóp của Dương Chỉnh nên không hỠsợ hãi, cứ ung dung đứng đó.
Dương Chỉnh thầm biết không thể là m quá nên vội nghĩ cách là m nhẹ tình hình, lão ôn tồn nói :
- Thấy ngươi còn nhỠtuổi nên có thể do suy nghĩ chưa kỹ mà là m nên tội, xem ra tội ngươi cũng không đáng chết.
Lão lại quay sang Hoà ng thượng nói :
- Bẩm Hoà ng thượng, lúc nãy hắn có nói rằng vì muốn minh oan cho ChÆ°Æ¡ng Khắc Chánh nên má»›i Ä‘á»™t nháºp và o cung gây rối. Thần thấy trong chuyện nà y còn nhiá»u khúc mắc nên kÃnh xin Hoà ng thượng gia ân, tạm giam trÆ°á»›c rồi sẽ tÃnh sau.
Hoà ng thượng nháy mắt cÆ°á»i vá»›i Tiểu Tà rồi nghiêm nghị nói :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà , trẫm hy vá»ng là ngÆ°Æ¡i vô tá»™i, ngÆ°Æ¡i có gì cầu xin không?
Tiểu Tà cÆ°á»i nói :
- Thần chỉ xin được đổi nhà giam mà thôi, nÆ¡i nà y hôi thối quá, tháºt không sao chịu nổi.
Hoà ng thượng quay sang Dương Chỉnh nói :
- NgÆ°Æ¡i mau cho ngÆ°á»i đến tẩy uế, mang tiểu thái giám nà y sang phòng khác tạm giam, đồng thá»i phải chu cấp đầy đủ thức ăn nÆ°á»›c uống.
DÆ°Æ¡ng Chỉnh dạ má»™t tiếng, không có ý kiến thêm Hoà ng thượng lại nói vá»›i Kỳ Ngá»c :
- Hoà ng đệ có ý kiến gì không?
Kỳ Ngá»c chắp tay :
- Em vì chuyện nà y mà đến, bây giá» má»i việc cÅ©ng được sắp xếp rồi nên đâu dám có ý kiến gì thêm.
Hoà ng thượng gáºt đầu :
- Tốt, váºy chúng ta hồi cung thôi.
Nói xong cả hai quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i.
Dương Chỉnh vội hô to :
- Cung thỉnh Hoà ng thượng và Vương gia hồi cung.
Chá» cho Hoà ng thượng và Kỳ Ngá»c Ä‘i rồi, Tiểu Tà má»›i lấy trong mình ra má»™t hoà n thuốc, nói :
- Dương công công, ta có viên thần dược hồi xuân nà y muốn tặng ông, ông thấy thế nà o?
Dương Chỉnh cầm lấy, cau mà y :
- Có tháºt không?
Tiểu Tà cÆ°á»i nói :
- Tháºt ra thì ta là m bấy nhiêu chuyện cÅ©ng chỉ muốn gặp ông để tặng thuốc mà thôi, vì có ngÆ°á»i nhá» ta nhÆ° váºy.
Dương Chỉnh tròn mắt :
- Kẻ nà o nhỠngươi.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- NgÆ°á»i đó không xÆ°ng danh tÃnh, chỉ nói rằng đã từng được ông ban Æ¡n, xem ra ông quả là ngÆ°á»i tốt, ban Æ¡n cho nhiá»u ngÆ°á»i lắm.
DÆ°Æ¡ng Chỉnh nở mÅ©i, không còn nghi ngá» nữa, há»i :
- Thuốc nà y dùng thế nà o?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- TrÆ°á»›c tiên là ngà i phải ngâm mình nÆ°á»›c nóng hai ngà y hai đêm liá»n, trong lúc đó thì tôi sẽ viết ra toa thuốc để thuá»™c hạ của ngà i tìm vá», sắc lấy dùng chung vá»›i thần dược.
Nói xong hắn Ä‘á»c vanh vách má»™t loạt tên thuốc ra, vì chỉ là gạt DÆ°Æ¡ng Chỉnh nên có những tên thuốc vô cùng kỳ lạ, đảm bảo trên Ä‘á»i không bao giá» có.
Dương Chỉnh lấy giấy bút ghi lại hết, cũng không để ý những vị thuốc lạ, sau khi ghi xong thì nói :
- Những ngà y sắp tới ngươi cứ ngoan ngoãn nằm trong nà y, đừng có phá phách, rồi ta sẽ tìm cách đưa ngươi ra.
Tiểu Tà cÆ°á»i thầm trong bụng nhÆ°ng vẫn vâng dạ luôn mồm. DÆ°Æ¡ng Chỉnh không nói gì nữa, xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra.
TrÆ°á»›c khi ra ngoà i ngục, lão còn căn dặn bá»n ngục tốt :
- Hoà ng thượng đã ra lệnh phải chuyển nhà lao và cÆ¡m nÆ°á»›c đầy đủ, các ngÆ°Æ¡i không được cháºm trá»… đó.
Thế là Tiểu Tà được nằm trong một lao phòng sạch sẽ, ăn uống yên tịnh nghỉ ngơi, không kiếm chuyện gây rối nữa.
|
12-08-2008, 04:49 AM
|
|
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: 4vn
Bà i gởi: 179
Thá»i gian online: 41 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 12 Posts
|
|
TIỂU TÀ THẦN PHẦN 2
TÃC GIẢ:Là LÆ¯Æ NG
CHÆ¯Æ NG 17:DĨ ÄỘC TRỊ ÄỘC
Sáng hôm sau, DÆ°Æ¡ng Chỉnh ngồi tại phòng khách nÆ¡i dinh thống lãnh thị vệ để bà n định tình hình triá»u chÃnh và kế hoạch thá»±c hiện tham vá»ng của mình.
Hai bên vách tÆ°á»ng căn phòng nà y có treo đầy những bản công trạng của Hoà ng thượng ban khen. ChÃnh giữa bà n trÆ°ng bà y nhiá»u lịnh kỳ và kim ấn gói trong vải Ä‘á». Những váºt nà y có thể chứng minh quyá»n hà nh và danh vá»ng của DÆ°Æ¡ng Chỉnh đã đến tá»™t đỉnh rồi, chỉ ở dÆ°á»›i tay của Hoà ng đế mà thôi.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt gá»i DÆ°Æ¡ng Chỉnh bằng đại bá bá, ngồi đối diện vá»›i má»™t thái Ä‘á»™ tôn kÃnh và trang nghiêm.
Sau khi uống cạn một tuần trà , Dương Sơn Kiệt lên tiếng :
- Äại bá bá, DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà là má»™t khâm phạm, dám là m nhục Phong Nhi, tại sao đại bá bá lại tha tá»™i chết cho hắn?
DÆ°Æ¡ng Chỉnh dÆ°á»ng nhÆ° có chuyện khó nói, suy nghÄ© má»™t lúc rồi hạ giá»ng :
- Ta đã có kế hoạch, sau nà y ngươi sẽ biết. Ta đến đây báo cho ngươi biết để chuẩn bị dùng một biện pháp vỠtâm lý.
Dương Sơn Kiệt ngạc nhiên :
- Biện pháp vá» tâm lý? Äại bá bá à , DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà võ công không phải tầm thÆ°á»ng đâu.
Dương Chỉnh nói :
- Chuyện nà y ta biết. Võ công của hắn lúc cao lúc thấp, chẳng biết đâu mà lần.
Dương Sơn Kiệt lắc đầu nói :
- Không phải đâu. Lúc trÆ°á»›c tại Khai Phong, má»™t mình hắn dám đánh cÆ°á»›p khâm phạm, giá» lại Ä‘á»™t nháºp cấm cung, võ công là m sao thấp được?
DÆ°Æ¡ng Chỉnh cÆ°á»i nhạt nói :
- Ngươi không cần lo lắng.
Rồi lão lấy ra viên thuốc mà Tiểu Tà đã đưa cho lão, nói :
- Hắn võ công cao cÆ°á»ng là nhá» và o viên thuốc nà y đây.
Dương Sơn Kiết trố mắt :
- Hắn uống và o thì công lá»±c tăng cÆ°á»ng Æ°?
Dương Chỉnh đắc ý :
- Không sai! Thuốc nà y do má»™t thần nhân chế ra, uống và o thì thà nh thiên hạ vô địch, nhÆ°ng khi hết công hiệu thì lại trở thà nh bình thÆ°á»ng. Vì thế võ công của hắn có lúc cao lúc thấp.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt há»i :
- Äại bá bá đã thá» qua rồi sao?
Dương Chỉnh lắc đầu :
- Chưa! Nhưng ta tuyệt đối tin tưởng.
Dương Sơn Kiệt nhướng mà y :
- Có khi nà o chúng ta mắc bẫy của hắn không?
Dương Chỉnh nói :
- Không tin thì cứ thá» xem! Äể cho Phong nhi thá» xem thế nà o?
Dương Sơn Kiệt cân nhắc :
- Phong nhi là con của điệt nhi... nhưng cũng được, vì nếu không lấy nó thỠthì biết nhỠai bây gi�
Hắn quay ngÆ°á»i ra sau nói :
- Truyá»n phó thống lãnh thượng Ä‘Æ°á»ng.
Không lâu sau, Dương Phong y phục chỉnh tỠbước ra, chắp tay nói :
- Phong nhi bái kiến bá công đại nhân và phụ thân.
Dương Sơn Kiệt nói :
- Phong nhi! Cha được đại bá bá cho một viên linh dược có công hiệu cải tỠhoà n sinh. Con có muốn uống không?
DÆ°Æ¡ng Phong nghi ngá» há»i :
- Thuốc nà y bá công đại nhân từ đâu mà có?
Dương Chỉnh nói :
- ChÃnh là từ tai DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà , tên tiểu thái giám võ công lúc cao lúc thấp đó. Theo ta thì võ công của hắn hoà n toà n nhá» và o viên linh Ä‘Æ¡n nà y thôi.
DÆ°Æ¡ng Phong tá» ra đầy tham vá»ng :
- Phụ thân, con đồng ý uống viên thuốc đó.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt gáºt đầu, trao viên thuốc cho DÆ°Æ¡ng Phong, dặn :
- Uống xong mà thấy phản ứng không bình thÆ°á»ng thì mau báo cho cha biết, đặng phòng ngừa rủi ro.
Dương Chỉnh trấn an :
- Phong nhi cứ yên tâm! Dương Tiểu Tà tuy nhỠtuổi nhưng cũng là quái kiệt giang hồ, hắn không nói đùa đâu.
Dương Phong không nói gì nữa, uống ngay.
Qua má»™t lúc, cÆ¡ thể hắn không có gì thay đổi, DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt há»i gấp :
- Con cảm thấy thế nà o?
Dương Phong nói :
- Con vẫn khá»e.
Nói xong hắn thá» váºn công Ä‘iá»u hòa khà huyết, bá»—ng cảm thấy toà n thân nhÆ° có má»™t sức nóng mãnh liệt lan trà n. Sắc mặt hắn Ä‘á» bừng, hét lên má»™t tiếng Ä‘au Ä‘á»›n rồi đổ ngÆ°á»i xuống, vùng vẫy không ngá»›t nhÆ° má»™t con chó Ä‘iên.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt thất kinh, vá»™i gá»i to :
- NgÆ°á»i đâu, mau gá»i đại phu!
Tình phụ tá» rất nặng, DÆ°Æ¡ng Phong bị thế thì DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt là m sao yên tâm được? Ngay cả DÆ°Æ¡ng Chỉnh cÅ©ng bối rối vô cùng, đôi mắt rÆ°á»›m lệ, mặt tái ngắt, đứng dáºy nghiến răng nói :
- Dương Tiểu Tà , bổn chức nhất định không tha ngươi.
Lá»i hô hoán của DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt đã đến tai bá»n thị vệ bên ngoà i, tức thì Nhiệm Bá, má»™t cao thủ thị vệ lao tá»›i, song chưởng ém ngay và o sÆ°á»n của DÆ°Æ¡ng Phong đè xuống. NhÆ°ng DÆ°Æ¡ng Phong lúc nà y không hiểu tại sao lại có sức lá»±c phi thÆ°á»ng, song chưởng đánh thẳng và o Nhiệm Bá, là m cho hắn bay ngược trở ra, trúng và o hà ng kệ có treo vÅ© khÃ, Ä‘au Ä‘á»›n kêu la.
Dương Phong có chỗ phát tiết thì cũng bớt khó chịu, hắn nhảy tới tiếp tục tấn công.
Nhiệm Bá bình thÆ°á»ng so vá»›i DÆ°Æ¡ng Phong thì nhÆ° con voi vá»›i con kiến, váºy mà lần nà y không sao chống nổi, bị trúng thêm má»™t chưởng, bay thẳng ra ngoà i cá»a sổ, nằm rên liên hồi.
DÆ°Æ¡ng Phong lúc nà y chẳng khác ngÆ°á»i Ä‘iên, nhảy ra bên ngoà i gặp ai đánh nấy, mÆ°á»i mấy tên thị vệ đã bị hắn đánh trá»ng thÆ°Æ¡ng.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt nÆ°á»›c mắt chảy dà i, cứ tưởng DÆ°Æ¡ng Phong bị thuốc Ä‘á»™c là m cho Ä‘iên loạn nên vá»™i chạy theo, không ngừng kêu gá»i :
- Phong nhi! Phong nhi!
DÆ°Æ¡ng Chỉnh bấy giá» ngồi lại sảnh Ä‘Æ°á»ng, cÆ°á»i đắc ý. TrÆ°á»›c đây lão còn chút nghi ngá» nhÆ°ng bây giá» chÃnh mắt thấy DÆ°Æ¡ng Phong tiến triển công lá»±c nên lão đã hoà n toà n tin tưởng Tiểu Tà .
Dương Phong đánh đấm một hồi bỗng tự nhiên khựng lại, nhìn ngó chung quanh rồi kêu lên :
- Ta thà nh công rồi Æ°, công lá»±c của ta bá»—ng chốc cao siêu váºy sao?
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt e dè há»i :
- Phong nhi! Con thấy trong ngÆ°á»i thế nà o?
Dương Phong vui mừng nói :
- Cha, thuốc nà y hiệu nghiệm lắm, nếu uống thêm và i viên thì chắc chắn không kẻ nà o đánh bại được con.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt thở phà o, cÆ°á»i nói :
- Nếu muốn thêm thì con cứ xin với bá công ấy.
Nhiệm Bá gượng đứng dáºy, nói :
- Thống lãnh! Chuyện gì xảy ra vá»›i phó thống lãnh váºy?
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt cÆ°á»i :
- Hắn uống thuốc tăng cÆ°á»ng công lá»±c nên bị tác dụng của thuốc gây loạn.
Nhiệm Bá nói :
- NhÆ° váºy thì thuá»™c hạ không lo rồi.
Cả ba trở và o đại sảnh, DÆ°Æ¡ng Chỉnh vuốt râu cÆ°á»i hà hà , nói :
- Sao rồi Sơn Kiệt? Ngươi đã tin chưa?
Dương Sơn Kiệt chắp tay :
- Äại bá bá! Thuốc có công hiệu thì đủ chứng minh DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà không phải là kẻ tầm thÆ°á»ng. Äại bá bá muốn giữ hắn ở lại đây e không dá»….
Dương Chỉnh khoát tay :
- Không cần nói nhiá»u, tạm thá»i cứ giữ chân hắn lại, ta nghÄ© lúc nà y không nên thả hắn Ä‘i.
Dương Phong vuốt đuôi :
- Bá công nói có lý! TrÆ°á»›c tiên bắt hắn Ä‘Æ°a ra thuốc tăng cÆ°á»ng công lá»±c, hoặc buá»™c hắn kê toa để chế luyện sau nà y.
Dương Chỉnh nói :
- Hắn đã nói cho ta nghe bà quyết luyện rồi, con không cần lo.
Dương Sơn Kiệt nói :
- Äại bá bá! Nuôi cá»p tai hại lắm.
DÆ°Æ¡ng Chỉnh cÆ°á»i ha hả :
- Tiếc là nó là cá»p còn ta là Võ Tòng. Các ngÆ°Æ¡i khá»i bà n cãi nữa, mau tìm ngÆ°á»i thế hắn chịu tá»™i Ä‘i.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt tuy không hoà n toà n phục nhÆ°ng cÅ©ng không dám nói nhiá»u, gợi ý :
- Có lẽ Bắc bộ Thị lang Y Kiêm thế tội cho hắn được, cây đinh nà y cũng cần phải nhổ đi.
Dương Chỉnh lắc đầu :
- Không được! Y Khiêm không có là m gì lá»—i lầm, bây giá» tá»± nhiên Ä‘Æ°a ra khép tá»™i thì không tránh khá»i triá»u đình xáo Ä‘á»™ng. Có thể DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà cÅ©ng không chấp nháºn.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt ngạc nhiên vô cùng, nhìn DÆ°Æ¡ng Chỉnh nhÆ° dò há»i, tuy nhiên cÅ©ng không dám há»i thêm, chỉ nói :
- Nếu giết tên tiểu tỠđó thì có thể tránh được nhiá»u chuyện lo lắng sau nà y, tuy nhiên quyết định cuối cùng vẫn là do đại bá bá quyết định mà thôi.
Dương Chỉnh dứt khoát :
- Chỉ cần không Ä‘á»™ng đến ngÆ°á»i đối láºp để tránh rắc rối thì được, việc nà y ngÆ°Æ¡i cố gắng hoà n thà nh trong vòng ba ngà y cho ta.
Dương Phong nhắc nhở :
- Bá công! Còn vỠtoa thuốc...
Dương Chỉnh nhếch môi :
- Äừng gấp! Bây giá» ngÆ°Æ¡i hãy Ä‘i thu tháºp thuốc, cÅ©ng phải trong vòng ba ngà y nhé.
Dương Phong tuân lệnh đi ngay.
* * * * *
ChÆ°a đến ba ngà y thì DÆ°Æ¡ng Chỉnh đã tìm ra má»™t tên thái giám thế tá»™i cho Tiểu Tà , nhÆ°ng Ä‘iá»u lo lắng nhất của lão là không biết DÆ°Æ¡ng Phong có tìm đủ thuốc trong vòng ba ngà y hay không.
Lão ở trong cung DÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, bên trái là hoa viên, có rất nhiá»u vệ binh qua lại tuần tra.
Trong máºt thất ở cung DÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có bố trà má»™t cái lò luyện Ä‘an, lá»a phừng cháy rất lá»›n.
DÆ°Æ¡ng Phong cuối cùng cÅ©ng trở vá», tất nhiên có má»™t số vị thuốc hắn không thể Ä‘Ã o đâu ra. DÆ°Æ¡ng Chỉnh cÅ©ng không trách, vá»™i gom hết các vị thuốc tìm được đến lao phòng cho Tiểu Tà xem.
Tiểu Tà nói :
- Miễn cưỡng thì cũng có thể tạm đủ, xin Dương công công cứ an tâm.
Thế là thuốc được cho và o lò luyện, trong máºt thất chỉ có Tiểu Tà và DÆ°Æ¡ng Chỉnh cùng quan sát cách bà o chế thuốc mà thôi.
DÆ°Æ¡ng Chỉnh há»i :
- Chừng nà o thì bắt đầu luyện thuốc?
Tiểu Tà cÆ°á»i thầm :
- “Lão tặc tưởng rằng tắm thuốc nà y thì có thể phục nguyên hai trứng để sanh con đẻ cái Æ°?â€
NghÄ© thế nhÆ°ng hắn vẫn gáºt đầu nói :
- Bây giá» là được rồi. TrÆ°á»›c tiên là phải để ý giá» giấc, giá» Ngá» là giá» dÆ°Æ¡ng khà nên rất tốt. Công lá»±c của thuá»™c hạ cao hÆ¡n công công nên có thể chịu Ä‘á»±ng đến khi nÆ°á»›c sôi lên, ba ngà y sau thì hoà n nguyên, có thể sinh con đẻ cái. Còn công công thì phải bá»n chà hÆ¡n má»›i được.
Dương Chỉnh cả mừng :
- Tất nhiên là ta phải bá»n chà rồi, nếu nhÆ° thà nh công thì ta nhất định không bạc đãi ngÆ°Æ¡i.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Công công chỉ cần cố gắng thì chắc chắn sẽ được mà .
Tham vá»ng của DÆ°Æ¡ng Chỉnh cÅ©ng là bình thÆ°á»ng, vì chuyện nà y đối vá»›i thái giám mà nói thì vô cùng quan trá»ng. DÆ°Æ¡ng Chỉnh Ä‘ang quyá»n lá»±c thâu tóm mà nếu có thể khôi phục trở lại nhÆ° má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, hưởng thụ được khoái lạc thì còn gì quý báu hÆ¡n? Tiểu Tà biết váºy nên bắt thóp DÆ°Æ¡ng Chỉnh không khó mấy.
Tiểu Tà lại cÆ°á»i nói :
- Sau nà y thuá»™c hạ không thể gá»i ngà i bằng công công rồi, vì ngà i thay đổi còn đâu.
DÆ°Æ¡ng Chỉnh nghe váºy thì cà ng khoái chÃ, cÆ°á»i nói huênh hoang không ngá»›t.
Tiểu Tà đứng dáºy nói :
- Công công, bây giá» thuá»™c hạ sẽ ngâm trÆ°á»›c, công công cẩn tháºn đừng để lá»a tắt ná»a chừng nhé.
DÆ°Æ¡ng Chỉnh gáºt đầu :
- Ta sẽ cẩn tháºn, lò nà y dùng dầu Ä‘un nên không dá»… tắt đâu, ngÆ°Æ¡i cứ an tâm Ä‘i.
Tiểu Tà cÆ°á»i má»™t tiếng, quay lÆ°ng lại cá»i hết quần áo rồi nhảy ngay và o nồi nÆ°á»›c thuốc.
PhÆ°Æ¡ng pháp nấu thuốc trị thÆ°Æ¡ng nà y Âu DÆ°Æ¡ng Bát Không đã luyện cho Tiểu Tà từ nhỠđến lá»›n nên chất nÆ°á»›c cá»±c kỳ quen thuá»™c vá»›i cÆ¡ thể của hắn, chỉ có DÆ°Æ¡ng Chỉnh trÆ°á»›c giá» không thấy nên nay chÃnh mắt thấy Tiểu Tà ngâm mình trong nÆ°á»›c sôi mà không sao thì lại cà ng thêm tin tưởng.
NÆ°á»›c sôi sùng sục, bá»t thuốc nổi lên, Tiểu Tà trầm mình và o đáy thùng.
* * * * *
Trong ba ngà y liá»n Tiểu Tà không rá»i khá»i máºt thất ná»a bÆ°á»›c. DÆ°Æ¡ng Chỉnh trừ thá»i gian bái kiến Hoà ng thượng ra thì cÅ©ng không tham gia bất cứ chuyện gì khác, lúc nà o cÅ©ng túc trá»±c bên lò luyện Ä‘an.
Tiểu Tà thÆ°Æ¡ng thế trên ngÆ°á»i Ä‘á»u là nh lại. Trong ba ngà y đó Hoà ng thượng, Kỳ Ngá»c, Tiểu công chúa Kỳ Thanh, ngay cả đến Hoà ng thái háºu cÅ©ng cho ngÆ°á»i tìm kiếm Tiểu Tà nhÆ°ng không thấy.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt và DÆ°Æ¡ng Phong cÅ©ng Ä‘i lục lạo khắp nÆ¡i, má»™t ngÆ°á»i thì muốn biết DÆ°Æ¡ng Chỉnh xá» lý Tiểu Tà ra sao, má»™t ngÆ°á»i thì nóng lòng chỠđợi linh dược.
Ba ngà y cuối cùng cÅ©ng trôi qua, Tiểu Tà từ trong lò luyện nhảy ra, toà n thân hắn bốc khói trắng, các vết thÆ°Æ¡ng Ä‘á»u đã là nh hẳn.
Dương Chỉnh phấn khởi nói :
- NgÆ°Æ¡i nhảy ra nhÆ° váºy thì chắc là thà nh công rồi phải không?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Äại công cáo thà nh.
Dương Chỉnh cấp tốc kiểm tra, quả nhiên thấy có hiệu lực, hắn mừng rỡ vô cùng nói :
- Äúng là có hiệu quả! Äúng là có hiệu quả.
Tiểu Tà nói :
- Công công còn chỠgì nữa?
Dương Chỉnh lắc đầu :
- Bây giá» không được. Hoà ng thượng tìm ngÆ°Æ¡i đã ba hôm nay, trÆ°á»›c tiên ngÆ°Æ¡i phải cùng ta Ä‘i bái kiến ngÆ°á»i đã. NhÆ°ng...
Tiểu Tà ranh mãnh :
- Không được lộ chuyện nà y ra chứ gì?
DÆ°Æ¡ng Chỉnh gáºt đầu :
- Äúng váºy! Nếu không thì cả ngÆ°Æ¡i và ta Ä‘á»u mất mạng nhÆ° chÆ¡i.
Nói đoạn hắn lấy một bộ y phục thái giám ra trao cho Tiểu Tà , nói :
- Mau mặc quần áo thái giám và o đi.
Tiểu Tà nhÃu mà y :
- Tại sao phải mặc váºy? Thuá»™c hạ đâu còn là thái giám nữa?
Dương Chỉnh giục :
- Bây giá» phải và o cung nên Ä‘Ã nh khuất tất ngÆ°Æ¡i má»™t chút váºy, nhanh Ä‘i.
Tiểu Tà là m ra vẻ bất đắc dĩ, nói :
- Thôi thì thuá»™c hạ Ä‘Ã nh là m thái giám thêm má»™t ngà y nữa váºy.
Hắn mặc y phục thái giám và o rồi sau đó cùng DÆ°Æ¡ng Chỉnh ra ngoà i. DÆ°Æ¡ng Chỉnh gá»i bá»n thị vệ lại, nói :
- Hãy mau truyá»n tin khắp nÆ¡i, nói là ta tìm được Tiểu Tà rồi, bây giá» sẽ dắt hắn đến cung Diên Thá».
Thị vệ dạ ran, láºp tức Ä‘i tung tin.
Tiểu Tà không nói gì, mỉm cÆ°á»i Ä‘i theo DÆ°Æ¡ng Chỉnh đến cung Diên Thá», trong lòng thầm nghÄ© :
- “Lần nà y đến đây coi nhÆ° đã đạt được mục Ä‘Ãch, anh em ở Thái Nguyên Ä‘ang đợi chá», xem ra ta phải tìm cÆ¡ há»™i thoát thân thôiâ€
Äi má»™t lúc thì đến cung Diên Thá», lúc nà y đã đầy ắp ngÆ°á»i bên trong.
Hoà ng thượng và Hoà ng thái háºu Ä‘ang ngồi tại bệ rồng, năm ngÆ°á»i cung nữ nhan sắc tuyệt trần đứng hầu hai bên, Kỳ Ngá»c thì ngồi nÆ¡i ghế thái sÆ° bên trái.
Má»i ngÆ°á»i ai nấy Ä‘á»u có vẻ nhÆ° Ä‘ang chỠđợi, hy vá»ng Tiểu Tà sẽ đến tháºt nhanh.
Má»™t tiếng nói từ bên ngoà i truyá»n và o :
- Dương công công và thái giám ngự trù xin và o yết kiến.
Hoà ng thượng nét mặt vui mừng, nói :
- Truyá»n và o mau.
Rồi Dương Chỉnh và Tiểu Tà cùng chắp tay từ ngoà i đi và o trong điện.
Äến trÆ°á»›c mặt Hoà ng thượng và Thái háºu, cả hai quỳ xuống, cùng nói to :
- Hạ thần DÆ°Æ¡ng Chỉnh, tiểu nhị thái giám xin bái kiến Hoà ng thượng, Thái háºu và hoà ng đệ VÆ°Æ¡ng gia.
Hoà ng thượng vui vẻ :
- Hãy bình thân.
Tiểu Tà và Dương Chỉnh cùng đa tạ sau đó đứng lên. Dương Chỉnh chắp tay nói :
- Tâu Hoà ng thượng, Thái háºu, VÆ°Æ¡ng gia! Hạ thần đã tìm được tiểu nhị thái giám nên láºp tức dẫn hắn đến bái yết.
Hoà ng thái háºu gáºt đầu cÆ°á»i, há»i :
- NgÆ°Æ¡i chÃnh là tiểu nhị thái giám Æ°?
Tiểu Tà thấy má»i ngÆ°á»i ai cÅ©ng chăm chú nhìn mình nhÆ° quái váºt nên Ä‘ang rất khó chịu, lúc đó không ngẩng đầu lên, nói :
- Tâu Thái háºu! Có phải Thái háºu muốn xem mặt tiểu thần phải không?
Hoà ng thái háºu ngạc nhiên, nhìn Tiểu Tà ngÆ¡ ngác. Tiểu Tà nói tiếp :
- Nếu Thái háºu chỉ muốn xem mặt tiểu thần thì để tiểu thần dâng lên má»™t bức há»a, khá»i mất công chạy tá»›i chạy lui.
Hoà ng thượng báºt cÆ°á»i nói :
- Tiểu nhị thái giám, chớ vô lễ.
Hoà ng thái háºu báºt cÆ°á»i :
- Không sao, thế khi nà o ngÆ°Æ¡i dâng há»a hình lên cho ta?
Tiểu Tà nói :
- Thái háºu xin yên tâm, tiểu thần đã hứa thì sẽ là m. NhÆ°ng tiểu thần sắp ra ngoà i báºn là m ăn nên rất báºn rá»™n, có lẽ phải má»™t thá»i gian sau má»›i rảnh rá»—i tá»± há»a rồi dâng lên cho Thái háºu được.
Hoà ng thái háºu ngạc nhiên :
- Ngươi không ở lại trong cung nữa ư?
Tiểu Tà lắc đầu :
- Tiểu thần là ông chủ, nếu không vỠthì anh em sẽ bỠnghỠlà m ăn, lưu lạc giang hồ mất.
Kỳ Ngá»c lên tiếng :
- Tâu mẫu háºu! Tiểu nhị thái giám có mở võ quán tại thà nh Thái Nguyên, lần nà y và o cung cÅ©ng vì việc là m ăn bị các quan địa phÆ°Æ¡ng gây rắc rối. Bây giá» má»i chuyện đã rõ rà ng, thiết nghÄ© hắn cÅ©ng nên vá» lại Thái Nguyên.
Hoà ng thái háºu thất vá»ng nói :
- Ngươi nói cũng phải.
Kỳ Ngá»c nhắc :
- Tiểu nhị thái giám còn không tạ ơn?
Tiểu Tà vội quỳ xuống nói :
- Tạ Æ¡n Thái háºu.
Bỗng hắn liếc thái Tiểu công chúa Kỳ Thanh đang núp lén bên trong nhìn ra nên lại nổi máu phá phách, bất thần kêu to :
- Không xong rồi, có thÃch khách.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u kinh hãi, náo loạn cả lên.
Kỳ Ngá»c hét to :
- ThÃch khách ở đâu?
Tiểu Tà chỉ và o phÃa sau tấm mà n, nói to :
- Tại nơi đó.
Dứt lá»i hắn nhảy ngay vá» phÃa sau tấm mà n, quấn chặt tấm mà n lại, thừa cÆ¡ đánh mấy cái rồi ném ra, bá»n vệ binh láºp tức trói nghiến lại, cÅ©ng không để ý bên trong tấm mà n là kẻ nà o, khiêng ra giữa Ä‘iện.
DÆ°Æ¡ng Chỉnh gằn giá»ng :
- Mang ra chém ngay.
Thị vệ dạ ran, láºp tức khiêng lên.
Tiểu Tà bỗng nói :
- Hãy khoan đã, hình nhÆ° thÃch khách là đà n bà .
Kỳ Ngá»c nghe thế thì giáºt mình, vá»™i nói :
- Mau mở tấm mà n ra.
Thị vệ không dám trái lệnh, vá»™i mở ra, lúc nà y má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã nhìn rõ đó là Tiểu công chúa.
Tiểu công chúa Kỳ Thanh nhìn Tiểu Tà , tức giáºn quát :
- NgÆ°Æ¡i rõ rà ng thấy ta lại cố ý bịa đặt là thÃch khách, tháºt to gan.
Rồi nà ng quay vá» phÃa Hoà ng thái háºu, nói :
- Mẫu háºu phải trã thù cho Thanh nhi, hắn tháºt quá đáng mà .
Rồi nà ng nhà o và o lòng Hoà ng thái háºu, sụt sùi khóc.
Tiểu Tà chợt quát to :
- Khóc cái gì?
Tiếng quát cá»±c lá»›n, là m má»i ngÆ°á»i trong Ä‘iện Ä‘á»u ù cả tai, Tiểu công chúa sợ quá cÅ©ng nÃn khóc ngay.
Tiểu Tà không sợ hãi, quay sang Hoà ng thái háºu nói :
- Xin Thái háºu tha tá»™i, tiểu thần phải hét lên nhÆ° váºy thì Công chúa má»›i nÃn khóc, để cho tiểu thần giải thÃch. Tháºt ra Công chúa lén lút nấp sau tấm mà n thì là m sao tiểu thần nháºn ra được, trong lúc nguy cấp không giết ngay mà chỉ trói lại nhÆ° thế đã là may lắm rồi, tiểu thần có lá»—i gì đâu.
Dương Chỉnh vì bị Tiểu Tà bắt thóp nên vội vã biện minh :
- Tâu Hoà ng thượng, Thái háºu, VÆ°Æ¡ng gia, Công chúa! Tiểu nhị thái giám nói rất đúng, đó chẳng qua chỉ là sá»± hiểu lầm mà thôi, xét cho kỹ thì tiểu nhị thái giám chỉ vì lòng trung mà là m nhÆ° váºy, còn Công chúa má»›i tháºt sá»± có lá»—i.
Hoà ng thượng nghiêm giá»ng :
- Hoà ng muá»™i vô cá»› Ä‘á»™t nháºp cung gây ra náo loạn, đã váºy còn định xá» phạt trung thần, quả là có lá»—i. NhÆ°ng nghÄ© tình hoà ng muá»™i còn nhá» tuổi nên phạt nhẹ, bắt muá»™i phải ở trong ná»™i cung trong má»™t tháng, không cho ra khá»i Hồng lâu ná»a bÆ°á»›c.
Tiểu công chúa phụng phịu đứng sau lÆ°ng Thái háºu, không nói gì nữa, chỉ nhìn Tiểu Tà tức giáºn.
Hoà ng thượng lại nói :
- Tiểu nhị thái giám võ công cao siêu, tuy hiểu lầm Công chúa nhưng cũng có lòng trung, nay chỉ phạt đánh hai mươi đại bảng.
Tiểu Tà cÆ°á»i thầm, tháºt ra có đánh hai trăm đại bảng hắn cÅ©ng chẳng sợ, nhÆ°ng vì muốn thá» lÆ°Æ¡ng tâm của Kỳ Thanh Tiểu công chúa nên nói to :
- Tâu Hoà ng thượng, thần thấy hai mươi đại bảng còn quá nhẹ, phải năm mươi mới đáng tội.
Má»i ngÆ°á»i nghe hắn nói Ä‘á»u giáºt mình. Hoà ng thượng nghiêm nghị :
- NgÆ°Æ¡i nói đúng, váºy thì phạt ngÆ°Æ¡i năm mÆ°Æ¡i đại bảng, láºp tức thi hà nh.
Thị vệ láºp tức thi hà nh. Tiểu Tà vá» kêu la thảm thiết khi bị đánh.
Tiểu công chúa run lên, nước mắt chảy ra, la to :
- Thôi đủ rồi! Việc nà y lỗi cũng tại ta, đừng đánh nữa.
Hoà ng thượng mỉm cÆ°á»i :
- Công chúa đã nói váºy thì chỉ đánh đến đó thôi.
Bá»n thị vệ láºp tức dừng tay, Tiểu Tà là m ra vẻ khổ sở, gượng đứng lên nói :
- Äa tạ Hoà ng thượng, Công chúa ban Æ¡n.
Hoà ng thượng nói :
- Tiểu nhị thái giám và hoà ng đệ Kỳ Ngá»c ở lại. Bãi triá»u.
Má»i ngÆ°á»i dạ lá»›n rồi cùng lui ra.
Hoà ng thượng cùng Kỳ Ngá»c quay sang Tiểu Tà , lo lắng nói :
- Ngươi sao rồi, có cần ngự y không?
Tiểu Tà cÆ°á»i lá»›n nói :
- ChÆ°a chết được đâu, Ä‘a tạ hai ngÆ°á»i quan tâm.
Kỳ Ngá»c cÆ°á»i, ra lệnh cho thị vệ chuẩn bị tiệc rượu rồi ba ngÆ°á»i cùng ngồi xuống uống vá»›i nhau.
Rượu được và i tuần, Tiểu Tà nói :
- Tiểu thần phải rá»i hoà ng cung thôi.
Hoà ng thượng lưu luyến :
- Gấp váºy Æ°?
Tiểu Tà nói :
- Tiểu thần mở quán là m ăn tại Thái Nguyên, bị quan địa phÆ°Æ¡ng gây khó dá»… nên phải vá» triá»u kêu oan, bây giá» thì không còn gì để nán lại nữa.
Kỳ Ngá»c há»i :
- Mấy ngà y vừa qua ngươi và Dương công công là m gì thế?
Tiểu Tà cÆ°á»i hì hì nói :
- Luyện thuốc.
Kỳ Ngá»c ngạc nhiên nói :
- Dương công công có bệnh sao?
Tiểu Tà là m ra vẻ thần bà nói :
- Thiên cÆ¡ bất khả láºu, rồi hai ngÆ°á»i sẽ biết.
Hoà ng thượng còn định há»i thêm thì Tiểu Tà đã nói :
- Thá»i gian còn lại không nhiá»u, Hoà ng thượng đừng quên viết cho tiểu thần má»™t tỠđại xá nhé, nếu không thì ma quá»· cứ theo quấy nhiá»…u việc là m ăn của tiểu thần mãi thôi.
Hoà ng thượng cÆ°á»i :
- Trẫm sẽ viết ngay, ngươi yên tâm.
Ba ngÆ°á»i lại uống rượu rất vui vẻ, vua tôi chan hòa vá»›i nhau.
Last edited by jimmy19; 12-08-2008 at 01:39 PM.
|
12-08-2008, 04:50 AM
|
|
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: 4vn
Bà i gởi: 179
Thá»i gian online: 41 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 12 Posts
|
|
TIỂU TÀ THẦN PHẦN 2
TÃC GIẢ:Là LÆ¯Æ NG
CHÆ¯Æ NG 18:KHÂM SAI ÄẠI NHÂN
Một con tuấn mã chạy như gió hướng vỠthà nh Thái Nguyên.
Tiểu Tà rất uy dũng cỡi trên lưng ngựa, tay phải cầm cỠtam giác mà u và ng, giống như một vị quan khâm sai.
Vừa đến cá»a Äông thà nh Thái Nguyên, Tiểu Tà đã hét lên, vung cá» tá»›i tấp.
Bá»n vệ binh nhìn thấy Tiểu Tà thân mặc y phục thái giám mà u và ng thì không dám cản trở, láºp tức chắp tay lui ra đứng hai bên, cùng nghiêm chỉnh đợi thánh chỉ đại giá.
Tiểu Tà e rằng trong thà nh còn chưa biết nên hắn la to :
- Thánh chỉ tới.
Hắn cố tình là m cho tất cả dân chúng trong thà nh Ä‘á»u biết việc nà y.
Tiểu Tà cho ngá»±a chạy quanh thà nh Thái Nguyên, qua phủ Tổng đốc, vòng qua các con Ä‘Æ°á»ng có há»a hình treo bảng cáo thị Tiểu Tà là tá»™i phạm của triá»u đình, rồi đắc ý phất cá» nói :
- Thánh chỉ đã tới! Dương Kiên mau ra tiếp thánh chỉ.
Nhìn những bức há»a hình trên bảng, Tiểu Tà đắc ý nói :
- Há»a hình nà y là ta đó.
Không bao lâu, Tổng đốc Dương Kiên cùng với phó Tổng đốc Khu Mai và mấy tên vệ sĩ nhanh chóng chạy tới.
Mấy ngÆ°á»i nà y không hiểu tại sao thánh chỉ cứ chạy lung tung trên phố. Tiểu Tà nhìn bá»n há», lại cố ý đùa giỡn nên tiếp tục cưỡi ngá»±a chạy tá»›i nói :
- Tổng đốc! Mau tiếp chỉ, mau lên.
Vừa nói dứt lá»i thì ngá»±a đã chạy ra xa, DÆ°Æ¡ng Kiên và thuá»™c hạ bắt buá»™c phải chạy theo để nghênh tiếp, vì sợ rằng tiếp đón không khéo sẽ bị mang tá»™i khi quân.
NhÆ°ng mà cản ngÆ°á»i thì được chứ là m sao cản ngá»±a? Ai nấy Ä‘á»u chạy theo đến mặt mà y tái nhợt, thở không ra hÆ¡i, chỉ có Tiểu Tà là chá»…m chệ trên ngá»±a, mặt mà y há»›n hở.
Tiểu Tà chạy má»™t hồi thì cháºm lại rồi quay ra sau nhìn DÆ°Æ¡ng Kiên nói :
- Ngươi mệt ư?
Dương Kiên vội chắp tay :
- Tiểu thần không dám.
Tiểu Tà cÆ°á»i to :
- Tốt! Mau quỳ xuống tiếp thánh chỉ.
Dương Kiên và thuộc hạ vội quỳ xuống, tung hô :
- Vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Tốt lắm, ngẩng đầu lên xem ta là ai.
Dương Kiên vội nói :
- Äa tạ long ân.
Rồi ngẩng đầu lên nhìn, bỗng hắn biến sắc, ấp úng nói :
- NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i chÃnh là ... DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Trừ ta ra thì còn ai dám kêu các ngươi quỳ xuống nghênh đón?
DÆ°Æ¡ng Kiên tức giáºn :
- Ngươi... ngươi dám giả mạo thánh chỉ đùa giỡn với bổn chức ư?
Tiểu Tà hét to :
- Câm miệng!
DÆ°Æ¡ng Kiên nghe tiếng hét thì giáºt mình, sợ Tiểu Tà có mang thánh chỉ tháºt nên liá»n xuống giá»ng :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! NgÆ°Æ¡i là trá»ng phạm của triá»u đình thì là m sao lại có thánh chỉ?
Tiểu Tà đắc ý :
- Bổn chức là ngự trù thái giám...
Khu Mai cÆ°á»i ha hả ngắt lá»i :
- Thì ra là kẻ bưng đồ ăn. Bổn chức đây so với ngươi còn cao hơn mấy cấp.
Tiểu Tà cÆ°á»i nhạt :
- Äừng nhiá»u chuyện, coi chừng ta chặt đầu đó.
DÆ°Æ¡ng Kiên không dằn được, giáºn dữ nói :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! Äừng nhiá»u lá»i nữa, mau Ä‘em thánh chỉ ra.
Tiểu Tà nói :
- Còn chưa quỳ xuống?
DÆ°Æ¡ng Kiên và thuá»™c hạ lại láºp tức quỳ xuống, tung hô :
- Vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
Bá tánh hai bên Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng vá»™i vã quỳ cả xuống để nghe thánh chỉ.
Tiểu Tà mở thánh chỉ, nghiêm trang Ä‘á»c :
- Hoà ng thượng có chỉ! Äại quan DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà và trẫm là bằng hữu, không phải là phản tặc. Nay trẫm ban cho cá» và ng, nếu gặp cá» thì văn quan xuống kiệu, võ quan hạ mã để tá» lòng tôn kÃnh. Tất cả văn võ bá quan từ nay không ai được bắt bá»› sách nhiá»…u đại quan DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà , trái lệnh láºp tức xá» trảm. Khâm chỉâ€
Tháºt ra Tiểu Tà đã có nghe Hoà ng thượng nói qua, nay chỉ nhá»› lại cùng vá»›i thêm mắm dặm muối mà đá»c ra.
Bá»n DÆ°Æ¡ng Kiên sau khi nghe thì Ä‘á»u có ý nghi ngá» là thánh chỉ giả, xong vẫn phủ phục xuống tung hô :
- Tuân chỉ! Hoà ng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!
DÆ°Æ¡ng Kiên tiếp lấy thánh chỉ, biến sắc khi thấy quả là thánh chỉ tháºt, nhÆ°ng vẫn cÆ°á»i nói :
- DÆ°Æ¡ng Tiểu Tà ! Hoà ng thượng chỉ xá tá»™i cho ngÆ°Æ¡i và ban cá» và ng, sao ngÆ°Æ¡i lại dám huênh hoang khoác lác quá nhÆ° váºy?
Tiểu Tà nói :
- Äã có cá» và ng của Hoà ng thượng mà các ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a phục Æ°?
Khu Mai cÆ°á»i nhạt :
- Hãy ngoan ngoãn vá» nhà đi. Hoà ng thượng ban cá» chỉ là để ngÆ°Æ¡i an pháºn mà thôi. Nếu ngÆ°Æ¡i giữ đúng ká»· cÆ°Æ¡ng thì bản chức đảm bảo không quấy rầy ngÆ°Æ¡i đâu.
Tiểu Tà cÆ°á»i ha hả nói :
- Không lẽ Hoà ng thượng ban cá» cho ta mà không có chút quyá»n hà nh nà o để sai khiến các ngÆ°Æ¡i Æ°?
Khu Mai cÆ°á»i nhạt :
- Trừ khi ngÆ°Æ¡i có “Thiên Long ngá»c bá»™i†hay là “Thượng PhÆ°Æ¡ng Bảo Kiếm†thì hãy mÆ¡ đến chuyện đó, bây giá» thì vá» Ä‘i, bằng không thì ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i nếm mùi Ä‘au khổ đó.
Tiểu Tà không nói gì cả, chỉ lấy trong ngÆ°á»i ra má»™t váºt, Ä‘Æ°a ra.
Khu Mai định thần nhìn lại thì thất kinh hồn vÃa, thì ra đó chÃnh là “Thiên Long ngá»c bá»™iâ€, có khắc bốn chữ “Y trẫm giá lâmâ€, do chÃnh tay Hoà ng thượng lén cho Tiểu Tà tại nhà bếp hoà ng cung.
Thấy Khu Mai sợ tái mặt, Dương Kiên vội chạy đến xem, cả hai cùng run rẩy, quỳ xuống tung hô :
- Hoà ng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
Tiểu Tà cÆ°á»i nói :
- Các ngươi tưởng rằng dựa hơi Dương Chỉnh là được ư? Mau vả và o miệng mình để tạ tội.
Dương Kiên và Khu Mai không dám cãi lại, nghiến răng tự vả và o miệng mình liên tiếp.
Tiểu Tà cÆ°á»i ha hả, cỡi ngá»±a phóng nhanh vá» phÃa thà nh Tây.
* * * * *
Quán Thông Thá»±c lại tiếp tục khai trÆ°Æ¡ng. Pháo tượng lại nổ vang trá»i dáºy đất, và thà nh Thái Nguyên lại xáo Ä‘á»™ng, có rất nhiá»u ngÆ°á»i xếp hà ng trÆ°á»›c cá»a quán báo danh, tham quan cÅ©ng có mà đăng ký cÅ©ng có.
Từ sáng đến chiá»u thì tổng cá»™ng đã có hÆ¡n hai trăm ngÆ°á»i đến quán đăng ký, tiá»n thu và o hÆ¡n ba ngà n lượng, anh em trong bang vui cÆ°á»i không ngá»›t.
Äa số ngÆ°á»i đến quán Ä‘á»u lãnh được má»™t cuốn bà kÃp Quan Âm Chưởng, Bồ Äá» Kiếm Pháo, Äại Bi Chưởng, Cô Tinh Kiếm Pháp, toà n là những môn võ đệ nhất thiên hạ. Những môn võ công của Cái bang và Thiếu Lâm thì do là của riêng hai bang phái đó nên Tiểu Linh, A Tam và A Tứ không phổ biến.
Tuy nhiên bốn môn võ công đặc biệt của Tiểu Tà cÅ©ng là m cho những kẻ đại danh trong giang hồ nể mặt rồi, tháºt là không uổng công những ngÆ°á»i mến má»™ tìm đến quán Thông Thá»±c.
Một ngà y trôi qua...
Ngà y thứ hai, má»i ngÆ°á»i đến quán vẫn đông đúc, nhÆ°ng lần nà y thì có hạn chế, má»—i ngÆ°á»i chỉ được mua má»™t quyển bà kÃp mà thôi.
Tiểu Tà chắp tay Ä‘i qua Ä‘i lại, ung dung kiểm tra tiá»n, giống nhÆ° má»™t ông chủ thu thuế váºy.
Từ ngoà i cá»a bá»—ng có má»™t lão nhân khoảng năm mÆ°Æ¡i tuổi, mình mặc cẩm y bÆ°á»›c và o. A Tứ ngẩng đầu lên há»i :
- Lão đầu! Ông cÅ©ng đến đăng ký mua bà kÃp võ công Æ°?
Lão đầu cÆ°á»i :
- Lão tên ChÆ°Æ¡ng Bình, đến đây không phải để mua bà kÃp võ há»c.
- Váºy ông đến đây là m gì?
Chương Bình len lén nhìn xung quanh rồi tuồn cho A Tứ một mảnh giấy.
A Tứ nhìn qua mảnh giấy, nhưng vì không biết chữ nên giả vỠcau mà y nói :
- Nói miệng không được ư?
Chương Bình lắc đầu :
- Chuyện nà y rất quan trá»ng, ngÆ°Æ¡i xem qua thì sẽ rõ.
A Tứ liếc xéo Chương Bình, nhăn mặt nói :
- Mệt lão quá, tôi không biết chữ, ông dùng miệng nói đi.
Chương Bình vội vã giựt tỠgiấy lại, nói :
- Xin đại sư tha lỗi.
A Tứ lắc đầu :
- Tôi không phải hòa thượng, chỉ là thÃch mặc áo cà sa và cạo đầu mà thôi.
Ông gá»i tôi Tứ Bang chủ là được rồi.
ChÆ°Æ¡ng Bình gáºt đầu, nhá» tiếng :
- Tôi đến đây bà n chuyện là m ăn, muốn nhỠbảo tiêu.
A Tứ liếc nhìn ông lão :
- Bảo tiêu thì bảo tiêu, là m gì mà lạ thế?
Chương Bình vội xua tay :
- Tứ Bang chủ chớ lớn tiếng, chớ lớn tiếng.
A Tứ lắc đầu, cầm còi thổi má»™t tiếng rồi gá»i :
- Tiểu Tà bang chủ, có ngÆ°á»i bà n chuyện là m ăn.
Tiểu Tà đang buồn bực không có gì là m, nay nghe có mối là m ăn thì phóng mình ra ngay, nhìn Chương Bình nói :
- Có phải là lão đầu muốn bà n chuyện là m ăn không?
ChÆ°Æ¡ng Bình gáºt đầu :
- ChÃnh váºy. Lão phu ở tại Nam Thà nh, mở tiệm đồ cổ...
Tiểu Tà ngắt lá»i :
- Má»i và o nhà trong nói chuyện.
Hai ngÆ°á»i láºp tức Ä‘i và o trong nhà . Vừa và o đến bên trong, Tiểu Tà đã há»i :
- Ông có việc gì nhá» chúng tôi giúp đỡ? Ở đây rất kÃn đáo, ông có thể yên tâm.
Chương Bình nói :
- Chuyện nà y rất khó khăn đó.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Khó tá»›i đâu cÅ©ng nháºn, chỉ có Ä‘á»u là giá hÆ¡i cao nhé.
ChÆ°Æ¡ng Bình gáºt đầu :
- Má»™t trăm năm chục ngà n lượng tiá»n công, Ä‘Æ°a trÆ°á»›c má»™t trăm ngà n lượng, sau khi giao hà ng thì Ä‘Æ°a nốt.
Tiểu Tà tròn mắt :
- Là món hà ng gì mà trị giá lá»›n quá váºy?
Chương Bình đắc ý :
- Là má»™t đôi ngá»c sÆ° tá», giá trị liên thà nh.
Tiểu Tà nhăn trán :
- Nếu mất thì sao?
ChÆ°Æ¡ng Bình nghiêm giá»ng :
- Tuyệt đối không thể để mất.
Tiểu Tà cÅ©ng nghiêm giá»ng :
- Äược, tôi lấy tÃnh mạng ra bảo đảm. Món hà ng Ä‘em tá»›i đâu?
Chương Bình nói :
- Mang tới Bảo Thạch Sơn.
Tiểu Tà giáºt mình :
- Ra táºn biên giá»›i Æ°?
ChÆ°Æ¡ng Bình cÆ°á»i :
- Vì thế nên má»›i không có ai dám nháºn.
Tiểu Tà nghe thế thì nóng mặt nói :
- Äược, bang Thông Thá»±c đâu phải là tầm thÆ°á»ng, giao cho ai đây?
Chương Bình nói :
- Không dám giấu gì, đôi ngá»c nà y là má»™t thÆ°Æ¡ng gia nÆ°á»›c ngoà i mua. Khi tá»›i nÆ¡i thì y sẽ ra mặt nháºn hà ng.
Tiểu Tà lo lắng :
- Nếu y không ra mặt hoặc tôi nhìn nhầm thì sao?
Chương Bình lắc đầu :
- Hắn và lão phu má»—i ngÆ°á»i giữ má»™t ná»a đồng tiá»n là m tÃn váºt, nếu ráp khá»›p thì Bang chủ cứ trao hà ng ra, còn đợi má»™t tháng mà không thấy gì thì ngÆ°á»i lại mang hà ng vá».
Tiểu Tà gáºt đầu :
- CÅ©ng được, chừng nà o ông Ä‘Æ°a hà ng cho tôi? Tiá»n bạc tÃnh là m sao?
ChÆ°Æ¡ng Bình láºp tức Ä‘Æ°a ra má»™t tá» ngân phiếu nói :
- Äây là ngân phiếu má»™t trăm ngà n lượng ứng trÆ°á»›c, khi nà o xong việc sẽ giao đủ. Lão phu chá» ngÆ°á»i ở Nam thà nh, tiệm đồ cổ Thúy Diệp.
Dứt lá»i lão đứng lên cáo biệt, Tiểu Tà tiá»…n chân ra táºn cá»a quán.
Quay trở và o trong, Tiểu Tà nói :
- A Tứ, đóng cá»a quán, tiá»n thu được trong ngà y ta thưởng hết cho ngÆ°Æ¡i đó.
A Tứ mừng quýnh, ném cây bút lông xuống, đóng cá»a quán rồi ôm thùng bạc chạy và o nhà trong, nhìn Tiểu Tà nói :
- Tiểu Tà bang chủ, có tháºt...
Y lắc lắc thùng bạc, la to :
- Già u to rồi, già u to rồi.
A Tam từ nhà sau chạy lên, há»i :
- Cái gì mà già u to thế?
A Tứ vá»™i vã ôm thùng tiá»n nhảy sang má»™t bên, nói :
- Tiểu Tà vừa cho ta tất cả số tiá»n trong thùng, ai biểu ngÆ°Æ¡i không ra ngoà i giúp đỡ thì ráng mà chịu.
A Tam chạy đến bên Tiểu Tà nói :
- Tiểu Tà bang chủ, anh không được thiên vị.
Tiểu Tà cÆ°á»i nói :
- Tiá»n đó là tiá»n huê hồng của hắn vì hắn mang tá»›i má»™t mối sá»™p, chứ có phải vô duyên cá»› mà được đâu?
A Tứ đắc ý :
- Nghe rõ chưa?
A Tam tức tối :
- Tiểu Tà bang chủ! Anh tháºt là thiên vị, chuyện mua bán giao cả cho A Tứ là m mà không giao cho em.
Tiểu Tà hét :
- Cãi xong chưa? Mới khai trương có một ngà y mà đã nổi loạn à ?
A Tam, A Tứ không dám nhiá»u lá»i, xịu mặt đứng yên má»™t chá»—.
Tiểu Tà nhìn A Tam nói :
- Chỉ cần ngươi theo ta chuyến bảo tiêu nà y thì sẽ có huê hồng lớn, được rồi chứ?
A Tam há»i :
- Anh cho em bao nhiêu?
Tiểu Tà nhướng mắt :
- Ngươi có muốn đi không? Nếu không thì để ta kêu Tiểu Thất đi cũng được.
A Tam vội nói :
- Äi chứ, Ä‘i chứ.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Tốt! Chuyến nà y A Tam theo ta bảo tiêu, A Tứ và Tiểu Thất, Tiểu Linh ở nhà trông coi quán cho đà ng hoà ng nhé.
A Tứ nói :
- Anh cứ yên tâm.
Tiểu Tà gáºt đầu :
- A Tam, ngÆ°Æ¡i và o kêu Tiểu Linh ra đây, ta có chuyện cần há»i.
A Tam dạ lá»›n rồi và o nhà trong gá»i Tiểu Linh ra.
Tiểu Linh cởi bỠáo choà ng nấu bếp, cÆ°á»i nói :
- Chuyện gì thế? Em đang nấu đồ ăn mà .
Tiểu Tà nhìn Tiểu Linh, trêu :
- Không ngỠTiểu Linh cà ng ngà y cà ng xinh đẹp, ta nhìn mãi không chán.
Tiểu Linh đỠmặt :
- Äừng lẻo mép nữa, có chuyện gì váºy.
Tiểu Tà đưa tỠngân phiếu ra, nói :
- Em xem có phải là một trăm ngà n lượng hay không?
Tiểu Linh cầm tỠngân phiếu xem qua, nói :
- Anh vừa nháºn má»™t mối là m ăn lá»›n phải không? Em ra đây chỉ để xem tấm ngân phiếu nà y thôi Æ°?
Tiểu Tà nói :
- Em là ngÆ°á»i duy nhất của bang Thông Thá»±c biết chữ, nếu không há»i thì là m sao biết giá trị tấm ngân phiếu là bao nhiêu? NhÆ°ng còn má»™t Ä‘iá»u nữa cÅ©ng rất quan trá»ng, anh muốn há»i em có biết trong thiên hạ có má»™t đôi ngá»c sÆ° tá» hay không?
Tiểu Linh trầm ngâm một lúc rồi lắc đầu :
- Em không biết.
Tiểu Tà trầm tư :
- Nếu nó không phải là má»™t báu váºt thì tại sao ngÆ°á»i ta lại chịu bá» ra má»™t số tiá»n lá»›n nhÆ° váºy để mà bảo tiêu nhỉ?
Nhưng hắn gạt đi ngay, đổi đỠtà i :
- Tiểu Linh, ở Phiên quốc lân bang có nhân váºt nà o lợi hại không?
Tiểu Linh gáºt đầu :
- Lân bang Phiên quốc có Vệ Tiên, là đạt đạm thái sÆ°, thừa kế quyá»n lá»±c của phụ thân. Hắn rất dÅ©ng mãnh, thống lÄ©nh các bá»™ lạc và thÆ°á»ng cá» binh xâm lấn biên cÆ°Æ¡ng.
Tiểu Tà há»i :
- Còn ai nữa không?
Tiểu Linh lắc đầu :
- Cũng khó biết lắm, phải đến một lần mới rõ được. Anh phải đi đến đó ư, em lo lắm.
Tiểu Tà nói :
- Anh chỉ đến Bảo Thạch Sơn, còn cách kinh đô Phiên quốc xa lắm.
Tiểu Linh có vẻ an tâm hơn, nói :
- Bảo Thạch Sơn nằm tại quan ngoại, so với Trung Nguyên cũng không được an toà n lắm đâu.
Tiểu Tà đắc ý :
- Em đừng quên là trong thiên hạ không có ai giết được anh cả.
Tiểu Linh nói :
- Em chỉ sợ anh xảy ra sự cố mà thôi.
Tiểu Tà há»i :
- ÄÆ°á»ng đến Bảo Thạch SÆ¡n thế nà o hả em? Khách hà ng muốn anh Ä‘i Ä‘Æ°á»ng CÆ¡ Dung Quan.
Tiểu Linh nói :
- CÆ¡ Dung Quan Ä‘Æ°á»ng cháºt hẹp, hai bên cây cối kÃn mÃt, nếu có mai phục thì thiên binh vạn mã cÅ©ng không qua được đâu.
Tiểu Tà nói :
- Chuyện nà y anh không lo, anh chỉ muốn Ä‘i theo ý mình để tránh kẻ mua ngá»c sÆ° tá» bà y trò mà thôi.
Tiểu Linh ngẫm nghĩ một lát rồi nói :
- ÄÆ°á»ng Ä‘i Bảo Thạch SÆ¡n nên theo Nan Lý SÆ¡n, vượt qua núi á»ng Khói, qua Tiên phủ rồi xuất quan, tiếp tục hÆ°á»›ng vá» Tây Bắc, địa hình cÅ©ng bằng phẳng, Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng tÆ°Æ¡ng đối gần.
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Äược rồi, cứ thế mà đi.
Tiểu Linh há»i :
- Bao giỠanh khởi hà nh?
Tiểu Tà đáp :
- Có thể ná»™i trong ba ngà y nữa, em cầm miếng Thiên Long ngá»c bá»™i nà y, nếu bá»n DÆ°Æ¡ng Kiên có phá phách thì Ä‘em ra ứng phó.
Tiểu Linh lắc đầu, Ä‘Æ°a lại Thiên Long ngá»c bá»™i cho Tiểu Tà , nói :
- Anh cứ yên tâm, trong quán mà có chuyện thì đệ tá» Cái bang sẽ liá»u mạng vá»›i bá»n chúng.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Bây giá» má»i chuyện đã ổn thá»a thì chúng ta phải giữ quán là m ăn lên, không thể để quán suy sụp được.
Last edited by jimmy19; 12-08-2008 at 01:41 PM.
|
12-08-2008, 04:52 AM
|
|
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: 4vn
Bà i gởi: 179
Thá»i gian online: 41 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 12 Posts
|
|
TIỂU TÀ THẦN PHẦN 2
TÃC GIẢ:Là LÆ¯Æ NG
CHÆ¯Æ NG 19:MỘT CUỘC BẢO TIÊU PHIÊU LƯU
Và o một buổi sáng...
Mặt trá»i vừa ló, tuyết rÆ¡i trắng xóa khắp quan lá»™, khà lạnh run ngÆ°á»i.
Từ quán Thông Thá»±c, má»™t bóng Ä‘en cháºp chá»n phi thân nhắm hÆ°á»›ng Nam Thà nh lÆ°á»›t tá»›i.
Nam Thà nh là khu vá»±c không đông lắm, tiệm bán đồ cổ Thúy Diệp có treo bảng trÆ°á»›c cá»a nhà . Má»™t bóng ngÆ°á»i từ trên mái ngói nhảy xuống, quay thân Ä‘i và o cá»a chÃnh.
Bóng ngÆ°á»i đó chÃnh là Tiểu Tà , hắn gá»i to :
- Chương chủ nhân, ta đến rồi.
ChÆ°Æ¡ng Bình dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng Ä‘ang đợi nên vá»™i chạy ra, phe phẩy chiếc quạt nói :
- Xin má»i Bang chủ và o nhà .
Tiểu Tà láºp tức theo chân ChÆ°Æ¡ng Bình và o trong. ChÆ°Æ¡ng Bình nói :
- Tiểu Tà bang chủ, má»i theo lão phu và o trong máºt thất.
Tiểu Tà không chút ngần ngại, thoăn thoắt bước theo.
Tuy nÆ¡i đây hÆ¡i tối, nhÆ°ng má»i cổ váºt trÆ°ng bà y vẫn sáng chói lên là m cho Tiểu Tà rất lÆ°u ý, nhất là những váºt giống nhÆ° kim quang thủy tinh, ngá»c minh châu... chúng lóng lánh phát ra những luồng ánh sáng rất kỳ ảo.
Tiểu Tà có cảm giác nÆ¡i đây là kho cổ váºt quý hiếm nhất thiên hạ, nên cà ng tin tưởng đôi ngá»c sÆ° tá» là chà bảo vô giá mà ChÆ°Æ¡ng Bình cần hắn bảo tiêu.
Nhìn qua một lượt, Tiểu Tà lè lưỡi nói :
- Ngá»c SÆ° TỠở đâu?
ChÆ°Æ¡ng Bình bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa má»™t khối thạch nhÅ©, ấn và o má»™t cái nút bà máºt, láºp tức khối thạch nhÆ° hé mở ra, để lá»™ má»™t khối đá mà u xanh. ChÆ°Æ¡ng Bình nói :
- Äôi ngá»c sÆ° tá» nà y là m bằng loại ngá»c thượng hạng, đôi mắt là hai hạt trân chau dị bảo, có thể phản chiếu ánh sáng ở nhiá»u mà u sắc khác nhau.
Tiểu Tà gáºt đầu :
- Äược rồi! Còn ná»a đồng tiá»n đâu?
ChÆ°Æ¡ng Bình lấy ra ná»a đồng tiá»n trao cho Tiểu Tà , nói :
- Äây! Ná»a đồng tiá»n kia thì ngÆ°á»i nháºn ngá»c Ä‘ang giữ. Nếu ráp lại y nguyên thì Bang chủ cứ giao hà ng, rồi nháºn đủ tiá»n bảo tiêu.
Tiểu Tà gáºt đầu, nói tiếp :
- Váºy thì tôi phải là m sao để chứng minh là đã nháºn hà ng của ông?
Chương Bình lấy ra một tỠgiấy nói :
- Má»i ngà i viết và o đây mấy chữ là được.
Tiểu Tà cÆ°á»i lá»›n, vẽ lên tá» giấy má»™t con voi bốn chân tháºt to, lông dà i nhÆ° sÆ° tá», viết lên má»™t chữ Tà tháºt lá»›n.
Là m xong, hắn nói :
- Lấy cái nà y là m bằng nhé?
Chương Bình dễ dãi :
- Tùy ngà i, quan trá»ng là đừng để hà ng bị mất là được rồi.
Tiểu Tà tự ái :
- Ông cứ yên tâm, không bao giỠcó chuyện đó, giỠxin cáo từ.
ChÆ°Æ¡ng Bình tiá»…n ra đến táºn cá»a.
* * * * *
Núi á»ng Khói tháºt giống vá»›i tên gá»i, đứng sừng sững và hiểm trở vô cùng.
Hai bên là dòng Lam Giang, chiếm cứ má»™t vùng nÆ°á»›c non xanh biếc, hoa nở đủ mà u, chim hót rÃu rÃt.
Tiểu Tà và A Tam cải trang là m dân thÆ°á»ng, vai vác túi vải thô, trên đầu cá»™t hai túm tóc, trông ngá»™ nghÄ©nh nhÆ° con gái, dù cho khách giang hồ dà y dạn cách mấy cÅ©ng chÆ°a chắc đã nháºn ra.
Tiểu Tà trÆ°á»›c kia sống ở quan ngoại, giá» trông thấy phong cảnh thì lại nhá»› đến hồ Má»™t Tháp năm xÆ°a nên cÆ°á»i nói :
- Rất tiếc nơi nà y thuộc phương Bắc chứ không thì chúng ta nhân dịp vỠthăm quê một chuyến.
A Tam nói :
- Bây giá» Ä‘ang lo chuyện mua bán mà . Tiểu Tà bang chủ xem chúng ta có nên vượt quan hay không? Hay là đi Ä‘Æ°á»ng khác.
Tiểu Tà nói :
- Cứ đến nÆ¡i rồi sẽ tÃnh, bây giá» chúng ta giở khinh công ra Ä‘i cho nhanh thôi.
A Tam e ngại :
- Dùng khinh công thì chỉ e rằng sẽ bị lộ hà nh tung thôi.
Tiểu Tà nói :
- Sợ cái gì? Ngá»c SÆ° Tá» nhá» nhÆ° váºy thì ai biết được là ở trên mình chúng ta chứ?
A Tam còn đang suy nghĩ thì Tiểu Tà đã la lớn :
- Chúng ta chạy thi, kẻ nà o thua thì là con rùa.
Dứt lá»i hắn đã chạy nhÆ° bay, A Tam không suy tÃnh gì nữa, cắm đầu rượt theo.
Ban đầu thì A Tam còn cố gắng duy trì được khoảng cách, nhưng chạy một lúc lâu sau thì khoảng cách bắt đầu được nới rộng ra, thêm một lúc nữa thì Tiểu Tà đã bỠA Tam rất xa.
Tiểu Tà đang đắc ý thì bá»—ng thấy phÃa trÆ°á»›c có má»™t Ä‘oà n hùng binh kéo tá»›i, tiếng vó ngá»±a và tiếng ngÆ°á»i rầm ráºp. Hắn láºp tức dừng lại, nghÄ© thầm :
- “Kỳ lạ! Tại sao lúc nà y lại có chiến tranh ở đâyâ€
Không dám cháºm trá»…, Tiểu Tà vá»™i quay đầu chạy trở lại, gá»i lá»›n :
- A Tam! Mau trốn Ä‘i, chúng ta Ä‘i nhầm và o khu vá»±c chiến trÆ°á»ng Ä‘ang giao tranh rồi.
Bất ngá» lại có thêm má»™t Ä‘á»™i nhân mã từ phÃa hữu trà n qua, vây lấy Tiểu Tà và o giữa. Hắn bất giác thầm kêu khổ, không biết tìm Ä‘Æ°á»ng nà o mà thoát ra, bốn phÃa Ä‘á»u là binh lÃnh cả.
A Tam đã nghe tiếng kêu của Tiểu Tà , nhÆ°ng hắn không muốn bá» rÆ¡i bằng hữu nên vẫn cứ chạy tá»›i phÃa trÆ°á»›c.
Giữa lúc đó bá»—ng có bảy tên Hắc Y bịt mặt xuất hiện cản Ä‘Æ°á»ng, má»™t tên hét to :
- Tốc chiến tốc thắng!
Bảy tên Hắc Y láºp tức bao vây lấy A Tam, tên nà o cÅ©ng có thân pháp cá»±c nhanh, chứng tá» võ công rất cao cÆ°á»ng.
A Tam gầm lên má»™t tiếng, tay trái đánh ra má»™t chiêu Äại Bi chưởng, còn tay phải thì sá» dụng Cô Tinh kiếm pháp múa tÃt, tấn công địch thủ.
Bùng bùng mấy tiếng, một tên Hắc Y nhân đã bị A Tam chém đứt cánh tay, ba tên khác thì dạt ra xa, miệng ứa máu.
Ba tên Hắc Y nhân còn lại nhìn nhau, rồi bất thình lình nhảy tá»›i ném ra rất nhiá»u mê dược. A Tam đánh lui địch nhân, Ä‘ang đắc ý nên không chú tâm, khi nháºn ra vấn Ä‘á» thì đã không còn phòng thủ kịp, bị trúng thuốc mê ngã lăn ra bất tỉnh.
Má»™t tên Hắc Y nhanh chóng bÆ°á»›c tá»›i vác A Tam lên vai, sau đó cả bá»n quay ngÆ°á»i phóng Ä‘i mất dạng.
* * * * *
Nhắc lại Tiểu Tà bị binh mã bao vây tứ phÃa, có má»™t viên tÆ°á»›ng tay cầm thanh long Ä‘ao Ä‘ang chỉ huy dà n tráºn.
Tiểu Tà nhìn viên tướng, quát to :
- Ông kia! Ông có bị phát bệnh thần kinh không váºy? Tại sao lại vây hãm tôi?
Viên tÆ°á»›ng chân mà y dá»±ng ngược, trầm giá»ng nói :
- Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i là ai? Äến đây là m gì?
Tiểu Tà nhếch mép :
- Tôi là tôi, thÃch đến đây thì đến váºy thôi. NÆ¡i nà y gần Tiên Phủ, xem ra tÆ°á»›ng quân là DÆ°Æ¡ng Hồng rồi.
Quả tháºt viên tÆ°á»›ng chÃnh là DÆ°Æ¡ng Hồng, hắn biến sắc nói :
- Tại sao ngươi biết ta?
Tiểu Tà cÆ°á»i nói :
- Tại Tiên Phủ thì có ai không biết DÆ°Æ¡ng tÆ°á»›ng quân chứ? Vả lại trong triá»u thì há» DÆ°Æ¡ng là há» Ä‘ang nắm giữ quyá»n hà nh, có gì mà lạ? Ngay đến ta cÅ©ng há» DÆ°Æ¡ng đó.
Dương Hồng cau mà y :
- NÆ¡i nà y là biên cÆ°Æ¡ng trá»ng địa, ngÆ°Æ¡i là má»™t tiểu hà i nhi thì đến đây là m gì?
Tiểu Tà nói :
- Chỉ có mục Ä‘Ãch là xuất quan mà thôi.
Dương Hồng ngạc nhiên :
- Chỉ váºy thôi sao? Má»™t mình ngÆ°Æ¡i xuất quan Æ°?
- Hai ngÆ°á»i! Còn má»™t ngÆ°á»i nữa tại mé sau.
Tên phó tướng của Dương Hồng nãy giỠim lặng, bỗng nói :
- Khi nãy nổi lên má»™t trà ng tiếng hét lá»›n, tối thiểu cÅ©ng phải có má»™t ngà n ngÆ°á»i hÆ¡n.
Tiểu Tà cÆ°á»i thầm, hóa ra khi nãy hắn ngá»a cổ kêu to lại giống nhÆ° tiếng kêu của má»™t ngà n ngÆ°á»i cùng lúc. DÆ°Æ¡ng Hồng cÅ©ng nói :
- Bổn chức và binh sÄ© Ä‘á»u nghe thấy nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i mau khai tháºt ra Ä‘i, có bao nhiêu ngÆ°á»i theo ngÆ°Æ¡i?
Tiểu Tà trợn mắt :
- Chỉ có một mình tôi la hét khi nãy thôi.
DÆ°Æ¡ng Hồng cÆ°á»i nhạt :
- NgÆ°Æ¡i cho ta là trẻ nÃt Æ°, trong thiên hạ là m gì có kẻ nà o lại có thể hét to đến thế?
Tiểu Tà lắc đầu nói :
- Cứ cho là có má»™t ngà n ngÆ°á»i Ä‘i, nhÆ°ng nếu thế thì má»›i đó mà hỠđâu hết cả rồi?
Dương Hồng nói :
- Äó chÃnh là điá»u mà bổn chức muốn há»i ngÆ°Æ¡i.
Tiểu Tà cau mà y :
- Tôi nói là chỉ có mình tôi thôi, các ngÆ°á»i không tin thì cứ Ä‘Ã o đất lên mà tìm.
Dương Hồng trầm ngâm một lúc rồi nói :
- NgÆ°Æ¡i nói là ngÆ°Æ¡i hét, váºy thì bây giá» thá» hét lại cho ta xem.
Tiểu Tà cÆ°á»i nói :
- Có gì là khó.
Hắn láºp tức ngẩng cổ lên trá»i hét má»™t tiếng vang dá»™i nhÆ° sấm, tiếng hét chói tai là m cho Ä‘oà n ngá»±a giáºt mình bá» chạy tứ tán, kị binh Ä‘ang ngồi cÅ©ng bị hất ngã xuống đất.
Dương Hồng thấy thế thì vội vã chạy tới nói :
- Tiểu huynh đệ, được rồi, đủ rồi, ta tin rồi, đừng la nữa, ngươi cứ việc xuất quan đi.
Tiểu Tà đắc ý ngừng lại, quay đầu ra sau tìm A Tam nhÆ°ng không thấy. Hắn ngạc nhiên quay sang DÆ°Æ¡ng Hồng há»i :
- Äại tÆ°á»›ng quân! Khi nãy ông có sai quân Ä‘i bắt bạn của tôi không thế?
Dương Hồng lắc đầu :
- Không có.
Tiểu Tà biết hắn nói tháºt nên cÅ©ng không nói nhiá»u ngÆ°á»i, xoay mình phóng nhÆ° bay, miệng thì liên tục gá»i :
- A Tam, A Tam!
Chạy được má»™t lúc thì hắn phát hiện ra trên má»™t đám cá» tÆ°Æ¡i có dÃnh máu bê bết, Tiểu Tà biết là có chuyện nên láºp tức im lặng, theo dấu máu lần theo.
Qua khá»i má»™t ngá»n đồi thì Tiểu Tà nhìn thấy có sáu tên Hắc Y nhân Ä‘ang Ä‘i phÃa trÆ°á»›c, gầm lên má»™t tiếng, Tiểu Tà nhà o và o tấn công luôn.
Äang cÆ¡n giáºn dữ nên chưởng lá»±c của Tiểu Tà mạnh vô cùng, sáu tên Hắc Y nhân vừa bị bất ngá», vừa không phải là đối thủ của Tiểu Tà nên chỉ trong vòng và i chiêu thì đã toà n bá»™ dÃnh chưởng, kẻ chết, kẻ bị thÆ°Æ¡ng nặng nằm la liệt trên mặt đất.
Tiểu Tà chụp lấy má»™t tên còn thở, há»i :
- NgÆ°á»i bị các ngÆ°Æ¡i bắt hiện giỠở đâu?
Tên Hắc Y nhân run run nói :
- Cẩm y vệ sĩ thống lãnh Dương Kiệt đang cầm giữ.
Tiểu Tà lại há»i :
- Hắn hiện giỠđang ở nơi nà o?
- Tại Hà Nguyên Thượng Lưu.
- Bạn ta ra sao rồi? Nói mau.
Nhưng tên Hắc Y nhân đã gục xuống chết, Tiểu Tà gầm lên một tiếng thương tâm rồi chạy như bay đi tìm Dương Sơn Kiệt để báo thù.
* * * * *
Hà Nguyên Thượng LÆ°u là chá»— Cá»u Hà Nguyên Äịnh láºp nên, cách má»™t con sông.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt Ä‘ang ngồi tại sảnh Ä‘Æ°á»ng, dõi mắt trông ra ngoà i. A Tam thì hai tay bị trói, nằm co dÆ°á»›i đất, chịu Ä‘á»±ng cuá»™c thẩm tra.
Nhiệm Bá đang đứng sau lưng A Tam, canh chừng không cho y có hà nh động bất lợi.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt cÆ°á»i đắc ý :
- Má»™t lÅ© tiểu tốt giang hồ mà dám đối đầu vá»›i bổn chức Æ°? Nếu không cho ngÆ°Æ¡i biết lợi hại thì các ngÆ°Æ¡i sẽ tưởng rằng mình tà i giá»i lắm.
A Tam phun nước miếng nói :
- NgÆ°Æ¡i là ai? Có phải là thái giám không? Äã bị hoạn thì đừng có huênh hoang nhÆ° váºy.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt cÆ°á»i :
- Äược lắm! Äể bản chức xem thá» xem ngÆ°Æ¡i anh hùng tá»›i mức nà o. Nhiệm Bá, mau xét trên ngÆ°á»i nó xem.
Nhiệm Bá láºp tức thò tay và o khám xét, chỉ lát sau đã lôi ra từ trong ngÆ°á»i A Tam đôi ngá»c sÆ° tá». Hắn cÆ°á»i xảo quyệt :
- Thống lãnh! Äồ váºt tại đây rồi.
DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt cầm lấy đôi ngá»c sÆ° tá», cÆ°á»i đắc ý :
- DÆ°Æ¡ng Kiên máºt báo quả không sai, các ngÆ°Æ¡i ban xuất quan vá»™i vã vì đã ăn cắp bảo váºt.
A Tam biết đây là âm mÆ°u hãm hại từ triá»u đình nên không thèm tranh cãi, cÆ°á»i nhạt nói :
- Các ngÆ°Æ¡i nên chuẩn bị sẵn và ng mã cho con Ä‘Æ°á»ng xuống âm phủ Ä‘i, số mạng của các ngÆ°Æ¡i sắp hết rồi đó.
Dương Sơn Kiệt quát :
- Câm miệng! Chết tới nơi còn ăn nói bừa bãi ư?
Bỗng nhiên lúc ấy có bốn Hắc Y nhân bịt mặt từ ngoà i lao và o, cắt đứt dây trói cho A Tam rồi nhắm Dương Sơn Kiệt và Nhiệm Bá tấn công. A Tam không hiểu gì cả, ngơ ngác quên cả mình đang ở trong vòng nguy hiểm.
Chiêu thức của bốn Hắc Y nhân rất hiểm Ä‘á»™c, chỉ trong chốc lát đã chém trúng tay của DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt, khiến hắn phải buông rÆ¡i ngá»c sÆ° tá», cùng Nhiệm Bá vá»t ra ngoà i chạy tháºt nhanh.
Bốn Hắc Y nhân nhìn nhau nhÆ° há»™i ý rồi cÅ©ng vá»t ngÆ°á»i Ä‘uổi theo.
A Tam bÆ°á»›c tá»›i nhặt đôi ngá»c sÆ° tá» lên, trong lòng vẫn không hiểu gì cả, cứ ngẩn ngÆ°á»i ra suy nghÄ©.
Bên ngoà i lại có má»™t bóng ngÆ°á»i vụt và o, miệng la hét :
- A Tam! Em ở đâu?
NgÆ°á»i đó chÃnh là Tiểu Tà , thấy A Tam bình yên thì hắn rất vui mừng, cứ ôm lấy A Tam mà lắc lắc. A Tam cÆ°á»i nói :
- Tiểu Tà bang chủ, lần nà y quả là không thể hiểu nổi.
Rồi hắn kể lại má»i chuyện cho Tiểu Tà nghe.
Tiểu Tà trầm ngâm :
- Ngươi có nhìn được mặt mũi của tên Hắc Y nhân nà o không?
A Tam lắc đầu :
- Chúng Ä‘á»u bịt mặt nên em không thấy được, chỉ biết tên nà o võ công cÅ©ng rất cao cÆ°á»ng.
Tiểu Tà suy nghĩ một lúc, lại nói :
- Tên DÆ°Æ¡ng Kiên chắc là lúc nà o cÅ©ng theo dõi chúng ta nên lần nà y má»›i máºt báo cho DÆ°Æ¡ng SÆ¡n Kiệt để trả thù. Thôi chúng ta phải nhanh chóng lên Ä‘Æ°á»ng thôi.
Cả hai láºp tức lên Ä‘Æ°á»ng.
* * * * *
Bảo Thạch Sơn.
Äó là má»™t là ng nhá» của thổ dân, nằm cách biên giá»›i hai nÆ°á»›c không xa, lô nhô toà n đá trắng, cÅ©ng là địa Ä‘iểm giao hà ng của bang Thông Thá»±c.
Tiểu Tà đến Bảo Thạch SÆ¡n liá»n lấy ná»a đồng tiá»n tÃn váºt ra Ä‘eo trÆ°á»›c ngá»±c, cố ý cho nhiá»u ngÆ°á»i nhìn thấy.
Dân địa phÆ°Æ¡ng thấy hai ngÆ°á»i thì cứ chỉ tay nói cÆ°á»i liên miên, nhÆ°ng Tiểu Tà và A Tam thì không hiểu há» muốn nói cái gì. Thấy có nhiá»u ngÆ°á»i để ý, cả hai cÅ©ng vui mừng, hòa nháºp và o đám dân bản xứ.
Mặt trá»i gần lặn vá» phÃa Tây, gió sa mạc thổi vá», khà trá»i lạnh buốt. Tiểu Tà và A Tam dừng chân nÆ¡i má»™t thạch Ä‘á»™ng, nhìn dòng ngÆ°á»i xuôi ngược vỠđêm.
A Tam há»i :
- Tiểu Tà bang chủ, chúng ta phải chỠđến bao giỠđây?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Còn mÆ°á»i bảy ngà y nữa má»›i hết hạn má»™t tháng.
A Tam Ä‘ang định mở miệng than phiá»n tiếp thì Tiểu Tà đã nói :
- Im lặng, có ngÆ°á»i tá»›i.
Tháºt váºy, nÆ¡i chân núi có hai bóng Ä‘en Ä‘ang nhẹ nhà ng bÆ°á»›c đến.
Tiểu Tà và A Tam láºp tức đứng dáºy, chuẩn bị sẵn sà ng.
Trá»i tuy tối nhÆ°ng cÅ©ng có thể thấy được hai bóng Ä‘en kia má»™t thấp má»™t cao, đầu cạo láng bóng, y phục mà u Ä‘en.
A Tam thấy hai ngÆ°á»i kia cÅ©ng cạo đầu nên bất giác báºt cÆ°á»i nói :
- Hóa ra hai ngÆ°á»i nà y cÅ©ng là đồng đạo vá»›i ta.
Tiểu Tà há»i :
- Hai ngươi tới lãnh hà ng đúng không?
Hắc Y nhân cao nói :
- Không sai!
Tiểu Tà chìa tay ra :
- ÄÆ°a ra đây.
Hắc Y Nhân cao lại nói :
- Chủ nhân muốn má»i các anh tá»›i gặp mặt.
Tiểu Tà nhìn hai ngÆ°á»i há»i :
- Các ngÆ°Æ¡i không có tÃn váºt Æ°?
Hắc Y nhân lùn nói :
- Tá»›i đó thì chủ nhân sẽ giao tÃn váºt ra.
Tiểu Tà trầm ngâm :
- Rõ rà ng đã giao kèo nháºn hà ng tại đây, sao còn đổi chá»— khác?
A Tam xen và o :
- Chúng ta Ä‘em hà ng vá» thôi, không có tÃn váºt thì miá»…n bà n.
Hắc Y nhân cao cÆ°á»i nhạt :
- Các ngươi sợ ư?
Tiểu Tà trầm giá»ng :
- Sợ cái gì?
Rồi bất ngá» ném hai viên sá»i và o hai tên Hắc Y, thủ pháp đã nhanh lại rất đặc biệt, hai tên Hắc Y nhân không tránh được, trúng sá»i té xuống đất.
A Tam cÆ°á»i :
- Thấy rõ chÆ°a? Bang Thông Thá»±c chúng ta chẳng biết sợ là gi, nháºn hà ng thì nên đúng theo giao kèo, chá»› có là m phách.
Hai tên Hắc Y nhân không dám trở lại, ôm đầu lủi mất.
Tiểu Tà và A Tam cÆ°á»i ha hả, và o lại trong Ä‘á»™ng.
Sáng hôm sau...
Trá»i nắng đẹp, không chút gợn mây, má»™t lão nhân sắc phục Trung Nguyên từ dÆ°á»›i chân núi Ä‘i lên.
Tiểu Tà thấy lão máºp phệ thì cÆ°á»i lá»›n nói :
- Thì ra là má»™t con heo máºp lÆ°á»i.
Lão nhân đến được chỗ Tiểu Tà và A Tam thì đã đổ mồ hôi đầm đìa, nói :
- Các ngÆ°Æ¡i tháºt là khách khÃ! Ta đã cho ngÆ°á»i đến nói mà cÅ©ng không tin.
A Tam nói :
- Giao hà ng thì phải đúng giao kèo chứ.
Tiểu Tà há»i :
- Ông là ngÆ°á»i Trung Nguyên Æ°?
Lão nhân gáºt đầu :
- Cũng có thể nói như thế, ta ra ngoà i mua bán đã hơn ba mươi năm rồi.
Tiểu Tà không muốn nói nhiá»u, há»i :
- TÃn váºt đâu?
Lão nhân láºp tức rút ra ná»a đồng tiá»n, ráp vá»›i ná»a đồng tiá»n của Tiểu Tà thì rất khá»›p. Tiểu Tà cÆ°á»i nói :
- A Tam, giao hà ng đi, xong rồi.
A Tam láºp tức rút đôi ngá»c sÆ° tá» Ä‘Æ°a ra, nói :
- Hà ng đây, xem lại cho kỹ đi.
Lão nhân tiếp lấy ngá»c sÆ° tá», phấn khởi nói :
- ChÃnh là nó rồi, cảm tạ hai vị.
A Tam đắc ý :
- Không cần khách sáo, chuyện mua bán mà .
Tiểu Tà nói :
- Hà ng đã giao xong, chúng ta đi thôi.
Lão nhân nói :
- Các ngươi từ xa tới chắc cũng mệt, đến nhà lão phu chơi và i hôm được chứ?
A Tam cÆ°á»i :
- Xin hẹn khi khác! Chúng tôi rất báºn rá»™n, cáo từ!
Last edited by jimmy19; 12-08-2008 at 01:46 PM.
|
12-08-2008, 04:53 AM
|
|
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: 4vn
Bà i gởi: 179
Thá»i gian online: 41 giây
Thanks: 0
Thanked 12 Times in 12 Posts
|
|
TIỂU TÀ THẦN PHẦN 2
TÃC GIẢ:Là LÆ¯Æ NG
CHÆ¯Æ NG 20:Bà MẬT BAO TRÙM
NÆ¡i chân núi Thạch Bảo, địa hạt của Phiên Bang, dân bá»™ lạc táºp trung nhiá»u, không khà nhá»™n nhịp vui vẻ, ngÆ°á»i mua kẻ bán rất phồn thịnh.
Tiểu Tà và o má»™t chợ nhá», nhìn chung quanh thì thấy ngÆ°á»i bán quán Ä‘a phần đã lá»›n tuổi, hà ng rượu chiếm Ä‘a số.
Lâu ngà y không uống rượu nên Tiểu Tà bất giác cảm thấy thèm thuồng, nghĩ thầm :
- “Hôm nay phải uống má»™t bữa tháºt say để bù những ngà y vừa qua má»›i đượcâ€.
A Tam cũng không có ý khác, cả hai và o quán rượu rồi cứ hết bình nà y tới bình khác mà cạn.
Rượu ở đây rất nặng, hai ngÆ°á»i uống má»™t hồi thì đã bắt đầu say, A Tam đầu óc quay cuồng, rút ra số tiá»n Tiểu Tà cho hắn lúc trÆ°á»›c trao cho chủ quán, lè nhè nói :
- Tiá»n rượu trả trÆ°á»›c đây, tối thiểu cÅ©ng hÆ¡n bốn chục lượng đó.
Cả hai lại liên tục nốc rượu, mÆ°á»i ba hÅ© rượu phút chốc đã sạch trÆ¡n, lúc nà y rượu và o lá»i ra, Tiểu Tà và A Tam bắt đầu lè nhè gây lá»™n.
Tiểu Tà quát :
- A Tam! NgÆ°Æ¡i uống rượu không tháºt thà , đổ xuống đất hết cả nghÄ©a là sao?
A Tam lè nhè nói :
- Äó má»›i là bản lãnh, nếu không đổ xuống đất thì là m sao đấu lại anh chứ.
Nói xong hắn cÆ°á»i hì hì chạy ra khá»i quán, Tiểu Tà tức giáºn Ä‘uổi theo.
Vừa ra khá»i quán, bá»—ng có má»™t cây phi Ä‘ao nhắm ngay ngá»±c Tiểu Tà phóng tá»›i, cÅ©ng may hắn tránh được, nhÆ°ng cÅ©ng bị mÅ©i phi Ä‘ao rạch má»™t Ä‘Æ°á»ng dà i ba tấc.
Tiểu Tà hét :
- Không xong! Có mai phục! A Tam, chạy mau.
Mấy tên đại hán cầm Ä‘ao láºp tức Ä‘uổi theo hai ngÆ°á»i.
A Tam nhăn mặt nói :
- Sao mà lắm chuyện xui xẻo xảy ra quá thế nà y? Biết thế thì cho A Tứ đi cho yên chuyện.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Lần đầu đi ra nước ngoà i mà không bị truy sát thì còn gì hứng thú?
Cả hai cứ phÃa trÆ°á»›c mà chạy, bá» bá»n đại hán Ä‘uổi theo khá xa.
Bá»—ng Tiểu Tà cÆ°á»i nói :
- Chúng ta có cứu tinh rồi, không cần chạy nữa.
A Tam ngo ngác :
- Cứu tinh ở đâu?
Tiểu Tà dừng chân, chỉ vá» hÆ°á»›ng có đám cát và ng Ä‘ang bốc lên, nÆ¡i má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» có mấy ngÆ°á»i cầm cá» Ä‘ang chạy tá»›i.
A Tam nhìn kỹ, bỗng la lên :
- Nguy rồi, đó chÃnh là bá»n Hắc Y sát thủ.
Tiểu Tà kinh ngạc, chưa kịp cỠđộng thì cả hai đã bị bao vây, hắn vội nói :
- A Tam, mau nghênh địch.
Nói dứt lá»i hắn đã lao và o tấn công bá»n Hắc Y. A Tam tuy thấm hÆ¡i men khá nhiá»u nhÆ°ng cÅ©ng lao và o tham chiến.
Bá»n Hắc Y nhân lần nà y dÆ°á»ng nhÆ° đã có mÆ°u toan thâm Ä‘á»™c hÆ¡n trÆ°á»›c, chúng lá»±a chá»n toà n cao thủ, không đánh liá»u mà mà cứ giữ thế bao vây, để cho Tiểu Tà và A Tam kiệt sức.
Tiểu Tà nổi giáºn, biết lần nà y không hạ Ä‘á»™c thủ thì ắt nguy hiểm nên nghiến răng rút phi Ä‘ao phóng ra.
Chỉ nghe mấy tiếng la thê thảm vang lên rồi có ba tên Hắc Y đã trúng Ä‘ao và o ngá»±c, chết ngay láºp tức.
Tình thế Ä‘á»™t ngá»™t thay đổi là m cho bá»n Hắc Y nhân còn lại hết sức kinh hoà ng, chúng không dám tham chiến, Ä‘ua nhau bá» chạy.
Tiểu Tà không nÆ°Æ¡ng tay, lại tiếp tục phóng phi Ä‘ao, A Tam cÅ©ng nhảy tá»›i táºn dụng cÆ¡ há»™i đánh nhầu.
Má»™t lúc sau thì cả bá»n Hắc Y nhân Ä‘á»u đã bị tiêu diệt, phần lá»›n Ä‘á»u chết, chỉ có má»™t Ãt là trá»ng thÆ°Æ¡ng lăn lá»™n trên mặt đất.
Tiểu Tà cÆ°á»i nhạt, tiến tá»›i gỡ khăn che mặt của má»™t tên Hắc Y nhân bị thÆ°Æ¡ng ra thì thấy cái đầu trá»c láng bóng, đó là má»™t La Sát hòa thượng, A Tam bÆ°á»›c tá»›i nói :
- Tiểu Tà bang chủ, anh không sao chứ?
Tiểu Tà cÆ°á»i nói :
- Chúng ta có trá»i giúp, chúng là m sao hại được chứ? NgÆ°Æ¡i có sao không?
A Tam nói :
- Bị trúng và i đao nhẹ thôi, nhưng chưa chết được.
Tiểu Tà hất hà m :
- NgÆ°Æ¡i há»i hắn xem kẻ nà o sai khiến chúng?
A Tam gáºt đầu, hăm hở cúi xuống nói :
- Ai sai khiến các ngươi ám toán chúng ta?
Tên Hắc Y trợn mắt nhìn A Tam, không nói ná»a lá»i.
A Tam quay sang Tiểu Tà nói :
- Tiểu Tà bang chủ, anh cho em mượn má»™t ngá»n phi Ä‘ao, tên nà y không ngoan ngoãn gì cả.
Tiểu Tà láºp tức ném sang má»™t ngá»n phi Ä‘ao, A Tam bắt lấy, nhìn Hắc Y đại hán nói :
- Tiểu tá», cho ngÆ°Æ¡i má»™t cÆ¡ há»™i suy nghÄ© lại đó.
Hắc Y đại hán máu me đầy miệng nhÆ°ng vẫn cắn răng không nói ná»a lá»i.
A Tam cÆ°á»i gằn :
- Tốt lắm!
Hắn láºp tức xỉa mÅ©i dao và o đùi của Hắc Y đại hán, lóc ra má»™t miếng thịt nhÆ° là lóc thịt chó.
Hắc Y đại hán đau đến vã mồ hôi trán, máu chảy đầm đìa, không chịu nổi phải la lên :
- Là Äa Äảo, Äa Äảo sai chúng ta.
Tiểu Tà ngạc nhiên nói :
- Hắn là ngÆ°á»i nà o?
- Là Äa Äảo.
- Ta muốn há»i ngÆ°Æ¡i tại Phiên quốc hắn là m cái gì?
- A XÃ!
- A XÃ! A Xà nghÄ©a là gì?
Hắc Y đại hán không biết phải giải thÃch là m sao nên chỉ biết trÆ¡ mắt nhìn Tiểu Tà sợ hãi.
A Tam cÆ°á»i nói :
- Ngươi không biết dùng cỠchỉ diễn tả à ?
Hắc Y đại hán sáng mắt, vội dang hai tay ra vỗ vỗ, như là một con chim đang bay.
A Tam nói :
- Là con ó?
Hắc Y đại hán gáºt đầu lia lịa. A Tam lại há»i :
- Ngươi là bộ hạ của hắn phải không?
Hắc Y đại hán lắc đầu, Tiểu Tà trầm ngâm :
- Hắn thuê ngươi phải không?
Hắc Y đại hán gáºt đầu ngay, Tiểu Tà lại nói :
- Váºy ngÆ°Æ¡i có biết lý do vì sao hắn muốn giết hai chúng ta không?
Hắc Y đại hán lắc đầu.
A Tam nói :
- Äược lắm, lần nà y coi nhÆ° là cho ngÆ°Æ¡i má»™t bà i há»c, nhá»› lần sau đừng có ăn no rồi Ä‘i giết mÆ°á»›n nữa nhé, cút Ä‘i.
Hắc Y đại hán thở dà i, gượng đứng dáºy rồi xoay ngÆ°á»i bá» Ä‘i.
Tiểu Tà thấy hắn đi khuất bóng thì quay sang nói :
- Chúng ta mau lánh thôi, coi chừng lại có một tốp bao vây nữa đó.
Cả hai láºp tức theo quan đạo trở vá» Trung Nguyên.
* * * * *
Trá»i vá» chiá»u, băng tuyết trắng xóa nhÆ° má»™t dải sông dà i.
Trên con Ä‘Æ°á»ng gần cá»a khẩu Trung Nguyên có hai bóng ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i loạng choạng, chÃnh là Tiểu Tà và A Tam.
Cả hai đi liên tục đã mấy ngà y nay, thức ăn nước uống dự trữ cũng đã hết, cả ngà y nay đói meo mà vẫn chưa tìm ra được nước uống và thức ăn.
Tiểu Tà đi thêm má»™t lúc thì bá»—ng nhÆ° nghÄ© ra Ä‘iá»u gì đó. Hắn láºp tức dùng công lá»±c phá tan những tảng băng, quả nhiên có khá nhiá»u cá tôm bị đóng cứng trong đó.
A Tam nhanh chóng nhặt đầy má»™t giá» rồi cả hai tìm nÆ¡i có đất để đốt lá»a nÆ°á»›ng số thá»±c phẩm trá»i cho.
Vừa ăn cả hai vừa tâm sự, A Tam nói :
- Tiểu Tà bang chủ, anh có tin chúng nó thực sự là La Sát hòa thượng không?
chúng đã bỠqua rồi chứ?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Hôm trÆ°á»›c chúng tổn thất hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i nhân mạng, xem ra số đó vẫn chỉ là má»™t bá»™ pháºn nhá» mà thôi, là m gì mà chúng bá» qua dá»… thế.
A Tam giáºt mình :
- NhÆ° váºy là chúng sẽ còn tiếp tục tìm chúng ta để trả thù sao?
Tiểu Tà mơ hồ :
- Có thể lắm.
A Tam lo lắng :
- Váºy thì chúng ta không có má»™t ngà y yên tÄ©nh rồi.
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i lo lắng quá là m gì? Bá»n La Sát hòa thượng đó dù gan to bằng trá»i cÅ©ng không dám xâm phạm Trung Nguyên đâu.
A Tam im lặng suy nghĩ, qua một lúc sau lại nói :
- Váºy Äa Äảo là ai? Tại sao hắn lại muốn giết chúng ta?
Tiểu Tà nói :
- Nếu Äa Äảo và La Sát hòa thượng cùng là đồng bá»n thì việc nà y cÅ©ng dá»… giải quyết.
- Còn nếu không phải?
- NhÆ° váºy thì rắc rối lắm, nếu nhÆ° váºy thì ta chỉ biết hắn là má»™t kẻ thần bà mà thôi.
A Tam thắc mắc :
- Bá»n chúng có phải vì Ngá»c SÆ° Tá» mà tìm ta không?
Tiểu Tà lắc đầu :
- Không phải đâu.
A Tam ngơ ngác :
- Tại sao anh dám khẳng định nhÆ° váºy?
Tiểu Tà cÆ°á»i :
- Ngá»c SÆ° Tá» nằm trong tay lão già máºp, nếu vì Ngá»c SÆ° Tá» thì tại sao chúng không ra tay giết lão mà lại truy sát chúng ta.
A Tam gáºt gù, nói :
- Váºy thì nếu tìm ra Äa Äảo thì má»i việc có thể sáng tá» ngay.
Tiểu Tà lại lắc đầu :
- Cái đó chưa chắc.
A Tam ngạc nhiên :
- Tại sao không chắc? Rõ rà ng là Äa Äảo hắn...
Tiểu Tà ngắt lá»i :
- Äa Äảo trong quán rượu nhiá»u lắm, ngÆ°Æ¡i há»i kẻ nà o?
A Tam bây giá» má»›i vỡ lẽ, biết mình Ä‘ang bị Tiểu Tà đùa giỡn nên chá»i :
- Mẹ kiếp! Äã thế thì sau nà y anh đừng sai em tìm nữa.
Tiểu Tà nói :
- NgÆ°Æ¡i ngu nên má»›i Ä‘i tìm Äa Äảo, còn ta thì chỉ muốn Ä‘i tìm bình rượu thôi.
Hai ngÆ°á»i cÆ°á»i nghiêng ngá»a, ăn hết con cá cuối cùng, châm thêm và o đống lá»a mấy cây củi khô để sưởi ấm rồi lăn ra ngủ má»™t giấc đến sáng.
Last edited by jimmy19; 12-08-2008 at 01:47 PM.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âíåøòîðãáàíê, àðõèòåêòóðà, doc ta than phan 2, doc truyen ta than phan2, êèòàéñêèé, ëèòåðàòóðà, ëîãîòèï, èñëàì, ñòðèæêè, ôàêòû, ôóòáîë, phan 2 ta than lam phat, ta than 2, ta than chap 1 phan 2, ta than p2, ta than pan 2, ta than phan 2, ta than phan 2 chap 2, ta than phần 2, ta thần phần 2, taÌ€ thần phần 2, tà thần phan 2, tà thần phần 2, tà thần phần 2, tục tiểu tà thần, thieu ta than phan 2, tiểu tà thần full, tieu ta than 2, tieu ta than 2 chap 5, tieu ta than chap 2, tieu ta than phan 2, tieu ta than phan ii, tieu ta than tap 2, tieu tà thần phần 2, tieutathan 2, truyen ta than p2, truyen ta than phan 2, tuc tieu ta than phan 2, ÷àñîâîé |
| |