20-03-2009, 11:14 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
..:: Tình Kiếm ::..
Quyển 1: Tình Thương
Chương 13: Tình Thiên Sanh Biến
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Dịch thuáºt: kei_269
Biên dịch+Biên táºp: Kiếp Nô, tammong
Hoa Sơn Hội - Tà ng thư viện
---------- o0o ----------
Hoa Nhược HÆ° đến giá» vẫn không ngỠđược ngà y hôm ấy chÃnh mình lại thống háºn bản thân không có võ công đến váºy. Bởi hắn không có võ công, hắn chỉ Ä‘Ã nh trÆ¡ mắt nhìn Tiểu Tuyết vì bảo vệ hắn mà bị thÆ°Æ¡ng, chỉ có thể giÆ°Æ¡ng mắt nhìn Thanh tá»· bị vây trong vòng nguy hiểm, còn hắn ở bên cạnh chỉ biết thúc thủ vô sách. Hắn âm thầm cắn chặt răng, trong lòng thầm hạ quyết tâm, trải qua ngà y hôm nay, hắn nhất định phải ép mình há»c võ công, hắn phải bảo vệ tất cả những ai yêu hắn và vá»›i tất cả những ngÆ°á»i hắn yêu.
Má»™t tiếng kêu Ä‘au Ä‘á»›n vang lên, Giang Thanh Nguyệt bay xa đến hÆ¡n hai trượng, tay bÆ°ng kÃn bá»™ ngá»±c, trên mặt lá»™ ra vẻ thống khổ.
"Thanh tá»·, nà ng thế nà o rồi?" Nhược HÆ° kinh hãi thất sắc, láºp tức chạy tá»›i bên ngÆ°á»i nà ng, vá»™i và ng lên tiếng há»i.
"Hoa lang, ta không có việc gì! Chỉ là ... có lẽ... ta không thể chiếu cố chà ng được nữa."
Giang Thanh Nguyệt ánh mắt trà n ngáºp nhu tình nhìn nam tá» mình yêu thÆ°Æ¡ng, vừa thở hổn hển vừa nói, sắc mặt có chút tái nhợt, Nhược HÆ° ngốc nghếch thế nà o cÅ©ng có thể nháºn ra nà ng bây giỠđã bị thÆ°Æ¡ng không nhẹ.
"Giang Thanh Nguyệt, là ngÆ°Æ¡i tá»± mình chuốc lấy Ä‘au khổ, nếu ngÆ°Æ¡i trái lại sá»›m giao ra Tình kiếm thì có lẽ sẽ không Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° váºy rồi." TrÆ°Æ¡ng Liệt cÆ°á»i lạnh, cháºm rãi Ä‘i tá»›i gần.
Nhược HÆ° hung dữ ngẩng đầu lên, trong ánh mắt phát ra thần quang phẫn ná»™, nhìn chòng chá»c và o TrÆ°Æ¡ng Liệt , háºn không thể ngay láºp tức nuốt y và o bụng.
"TrÆ°Æ¡ng Liệt, nếu Hoa Nhược HÆ° ta hôm nay không chết, ngà y sau nhất định sẽ khiến ngÆ°Æ¡i thi cốt không còn." Thanh âm Nhược HÆ° lạnh lẽo nhÆ° vừa từ hầm băng thoát ra, trong giá»ng nói chứa Ä‘á»±ng háºn ý ngáºp trá»i khiến má»i ngÆ°á»i chung quanh Ä‘á»u có cảm giác không lạnh mà run.
"Bằng và o ngÆ°Æ¡i sao? Äáng tiếc ngÆ°Æ¡i không còn cÆ¡ há»™i nữa." TrÆ°Æ¡ng Liệt cÅ©ng hÆ¡i trù trừ, bất quá trên mặt trà n đầy vẻ giá»…u cợt. Trong lúc nói chuyện, tay TrÆ°Æ¡ng Liệt đã hÆ°á»›ng thẳng vá» phÃa Giang Thanh Nguyệt và Hoa Nhược HÆ° hai ngÆ°á»i .
"Tinh - Tang" hai tiếng Ä‘Ã n chói tai vang lên,TrÆ°Æ¡ng Liệt cảm giác má»™t tráºn kình phong đánh úp vá» phÃa tay y, đồng thá»i sau lÆ°ng cÅ©ng có má»™t cổ sát khà mãnh liệt áºp đến, thân thể y vá»™i và ng lách khá»i nÆ¡i ấy hai trượng .
Cùng lúc ở bên kia, Kim đồng ngá»c nữ hai ngÆ°á»i đồng thá»i kêu lên má»™t tiếng Ä‘au Ä‘á»›n, vẻ mặt thống khổ lui trở vá» sau. Hà m Tuyết có chút lo lắng nhÆ°ng bất quá lại không kịp nghÄ© đến nguyên nhân, vá»™i và ng chạy tá»›i bên cạnh Nhược HÆ°.
"Thiếu gia, huynh không sao chứ?" Hà m Tuyết vá»™i và ng há»i, hoà n toà n không để ý đến vết thÆ°Æ¡ng trên tay nà ng còn Ä‘ang rỉ máu.
"Tiểu tuyết, ta không có việc gì." Nhược HÆ° trên mặt lá»™ vẻ mặt vui mừng, quay đầu nhìn xuống Giang Thanh nguyệt trong lòng, thấp giá»ng nói: "Thanh tá»·, xem ra chúng ta được cứu rồi."
Trên trÆ°á»ng xuất hiện ba vị thiếu nữ , ba vị thiếu nữ đẹp đến ná»—i khiến kẻ khác không thể không ngoái nhìn, bạch y thiếu nữ ở giữa nhìn Nhược hÆ° mỉm cÆ°á»i ngá»t ngà o.
"Bây giá» là hình dáng tháºt của huynh phải không? Tháºt là đẹp quá Ä‘i, so vá»›i lần trÆ°á»›c xem ra còn Æ°a nhìn hÆ¡n." Bạch y thiếu nữ hi hi cÆ°á»i, lá»™ vẻ tháºt ngây thÆ¡. Nhược HÆ° ngÆ¡ ngác nhìn thiếu nữ trong chốc lát, hắn nhÆ° thế nà o cÅ©ng không thể Ä‘em nà ng và Ma Cung cung chủ Tô Äại Nhi liên hệ vá»›i nhau được, có Ä‘iá»u trong lòng hắn lại hiểu, nà ng quả tháºt chÃnh là tiểu ma nữ khiến cho hắc bạch lưỡng đạo trên giang hồ Ä‘á»u tháºp phần sợ hãi.
"Ngá»c bá»™i ta tặng huynh, huynh còn mang trên ngÆ°á»i hay không? Huynh mà nói không, ta sẽ tức giáºn cho coi, mau lấy ra cho ta xem má»™t chút Ä‘i." Äại Nhi nhẹ nhà ng Ä‘i tá»›i bên ngÆ°á»i Nhược HÆ°, giá»ng nói tá»±a nhÆ° Ä‘ang là m nÅ©ng.
Nhược HÆ° theo ý thức cho tay và o ngá»±c áo, lấy khối ngá»c bá»™i kia ra. Äại Nhi khúc khÃch cÆ°á»i, dáng vẻ vô cùng cao hứng.
"Huynh phải nhá»› đến ta nhiá»u hÆ¡n đó." Äại Nhi cÆ°á»i hì hì: "Ngà y sau ta sẽ lại tìm huynh chÆ¡i đùa."
Hình dáng chân tháºt ấy là m cho ngÆ°á»i ta không cách nà o nhìn ra sá»± ngoan Ä‘á»™c của nà ng, chẳng lẽ đây má»›i chÃnh là cảnh giá»›i của ma nữ? Nhược HÆ° trong lòng miên man suy nghÄ© Ä‘á»™t nhiên phát hiện bà n tay Äại Nhi Ä‘ang hÆ°á»›ng vá» phÃa ngá»±c của Giang Thanh Nguyệt, khiến hắn cà ng thêm hoảng sợ.
"Äại Nhi tiểu thÆ°, cô... cô đừng là m thÆ°Æ¡ng tổn Thanh tá»· được không?" Nhược HÆ° giá»ng nói có chút cầu khẩn.
"Chẳng lẽ trong mắt huynh, ta lại xấu xa nhÆ° váºy sao?" Nụ cÆ°á»i ngá»t ngà o của Äại Nhi thoáng cái đã hoà n toà n biến mất thay và o đó là má»™t vẻ mặt u oán, giá»ng nói trà n đầy ủy khuất.
"Không phải nhÆ° váºy , ta… ta…" Nhược HÆ° không biết nói thế nà o cho phải.
"Yên tâm Ä‘i, ta chỉ giúp cô ta chữa thÆ°Æ¡ng thôi." Äại Nhi lại khôi phục nụ cÆ°á»i ngây thÆ¡ ban nãy.
"Nhá»›, từ nay vá» sau hãy gá»i ta là Äại Nhi, ta phải Ä‘i trÆ°á»›c đây, sau nà y ta lại tá»›i bắt huynh đùa vui vá»›i ta." Lát sau, Äại nhi nhấc tay khá»i ngÆ°á»i Giang Thanh Nguyệt cháºm rãi đứng lên, dáng vẻ xinh đẹp toát ra sá»± dụ hoặc vô cùng .
"Äa tạ Tô cung chủ." Sắc mặt tái nhợt của Giang Thanh Nguyệt đã khôi phục chút sắc hồng, ánh mắt phức tạp nhìn Tô Äại Nhi, nà ng rá»i khá»i lòng Nhược HÆ°, sá»a sang quần áo nói lá»i Ä‘a tạ.
"Không cần khách khà , cô là ngÆ°á»i huynh ấy thÃch, ta cÅ©ng vì giúp huynh ấy thôi." Äại Nhi nÅ©ng nịu nói.
"LÆ°u Vân, Phi Nhứ chúng ta Ä‘i thôi." Äại nhi cháºm rãi xoay ngÆ°á»i, nhẹ giá»ng nói.
"A phải rồi, huynh thổi má»™t khúc nhạc cho ta nghe được không?" Äại Nhi Ä‘á»™t nhiên ngừng lại, xoay ngÆ°á»i nhìn Nhược HÆ° nói.
Nhược HÆ° gáºt đầu, từ trong ngá»±c áo lấy ra má»™t thanh tiêu, nÆ¡i bình địa chầm cháºm vang lên tiếng tiêu dìu dặt, âm Ä‘iệu say lòng ngÆ°á»i theo ngón tay Nhược HÆ° mà lên xuống, má»™t khúc “Lệ nhân hà nh†theo đó cháºm rãi phát ra. Äá»™t nhiên tiếng Ä‘Ã n sâu kÃn cùng tiếng tiêu hợp và o nhau. Từng ngón tay bé nhá» của Äại Nhi cÅ©ng nhẹ nhà ng chuyển Ä‘á»™ng, tiếng Ä‘Ã n uyển chuyển, tiếng tiêu Æ°u mỹ, phối và o nhau tháºt hoà n hảo. Từ trong tiếng Ä‘Ã n ấy, Nhược HÆ° nhÆ° cảm giác được sá»± bất đắc dÄ©, ná»—i cô Ä‘Æ¡n, cùng tình cảm của riêng nà ng.
Tiếng tiêu và tiếng Ä‘Ã n đã ngừng lại nhÆ°ng dÆ° âm của nó vẫn còn phảng phất không dứt. Lúc má»i ngÆ°á»i tỉnh lại, Äại Nhi đã rá»i khá»i chá»— nà y rồi. Những kẻ khác cÅ©ng không còn đây nữa, chỉ còn lại mấy ngÆ°á»i bá»n Nhược HÆ°.
“Hoa lang, bá»n hỠđâu cả rồi?†Giang Thanh Nguyệt kinh ngạc há»i.
“Ta cÅ©ng không biết nữa†Nhược HÆ° cÆ°á»i khổ nói, vừa rồi trong lúc hắn trầm mê giữa tiếng Ä‘Ã n và tiếng tiêu, khi tỉnh lại thì giáºt mình phát hiện ra má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã biến mất cả.
“Có lẽ đã bị Tô Äại Nhi mang Ä‘i rồi, chỉ có cô ta má»›i có loại năng lá»±c nà y.†Hoa Phi Hoa ở bên cạnh tiếp lá»i. Nhược HÆ° trầm mặc không nói gì, quả tháºt chỉ có Tô Äại Nhi má»›i có thể vừa rồi vô thanh vô tức mang gần trăm ngÆ°á»i Ä‘i khá»i.
“Mặc kệ nói thế nà o, lần nà y Ãt nhiá»u cÅ©ng nhá» cô ta, bằng không chỉ sợ chúng ta khó tránh khá»i kiếp nạn nà y.†Nguyệt Thiên Hồng khẽ thở dà i má»™t hÆ¡i nói, tráºn chiến vừa rồi quả khiến cho bá»n há» vô cùng vất vả, ba ngÆ°á»i bá»n há» bị Lao SÆ¡n Tứ Quá»· vây công tháºt đúng là tránh vá» dÆ°a gặp vá» dừa, ná»a Ä‘iểm tiện nghi cÅ©ng không chiếm được. Hà m Tuyết và Giang Thanh Nguyệt cà ng thụ thÆ°Æ¡ng nhiá»u hÆ¡n, nếu không nhá» Tô Äại Nhi Ä‘á»™t nhiên xuất hiện, chỉ sợ bá»n há» khó thoát khá»i cái chết.
“Chắc là Hoa huynh đệ có phúc khà rồi, Tô Äại Nhi đâu thể dá»… dà ng yêu má»™t ngÆ°á»i nhÆ° váºy chứ.†Hoa Phi Hoa bên cạnh cảm thán nói.
“NgÆ°Æ¡i nói báºy bạ cái gì đó? Tô Äại Nhi yêu thiếu gia hồi nà o!†Hà m Tuyết trừng mắt liếc Hoa Phi Hoa má»™t cái.
“Nếu Tố Äại Nhi không yêu Hoa huynh đệ, cô ta Ä‘Æ°Æ¡ng không lại Ä‘i giúp chúng ta là m gì? Tiểu Tuyết à , không sao đâu, cô cùng lắm thì là m thiếp thôi, nếu không được nữa thì ta cÅ©ng có thể cÆ°á»›i cô là m vợ đấy.†Hoa Phi Hoa lại bắt đầu nói hÆ°u nói vượn.
“Hoa Phi Hoa, ngươi là tên hỗn đản, ta sẽ không để yên cho ngươi đâu!†Hà m Tuyết tức nghẹt thở đến mức muốn xông qua bên kia đánh nhau với hắn.
“Tiểu Tuyết, Hoa huynh chỉ nói đùa mà thôi, muá»™i đừng nên tưởng tháºt.†Nhược HÆ° vá»™i và ng khuyên nhủ nà ng.
“Hứ!†Hà m Tuyết tức khà trừng mắt với Hoa Phi Hoa, hừ nhẹ một tiếng.
“Chúng ta lên Ä‘Æ°á»ng thôi, dây dÆ°a đã lâu rồi, mau sá»›m tìm má»™t khách Ä‘iếm để nghỉ ngÆ¡i Ä‘i.†Giang Thanh Nguyệt bất đắc dÄ© phải lên tiếng, hai ngÆ°á»i nà y tháºt chẳng khác oan gia vá»›i nhau.
Äêm đến, Nhược HÆ° cùng Giang Thanh Nguyệt vừa chuẩn bị nghỉ ngÆ¡i, bá»—ng nhiên bị kinh Ä‘á»™ng bởi tiếng gõ cá»a nhè nhẹ. Cánh cá»a báºt mở xuất hiện má»™t gÆ°Æ¡ng mặt quen thuá»™c.
“Tiểu Tuyết, có việc gì không? Và o trong trÆ°á»›c Ä‘i†Nhược hÆ° sau chút ngẩn ngÆ°á»i liá»n há»i.
“Thiếu gia, muá»™i… muá»™i…†Hà m Tuyết lúng túng chẳng biết nói sao cho phải, trên mặt cà ng lá»™ ra biểu tình kỳ quái, vừa trà n ngáºp lo lắng lại tá»±a hồ có chút kÃch Ä‘á»™ng.
“Tiểu Tuyết, muá»™i là m sao váºy?†Nhược HÆ° khẽ lấy là m lạ bÆ°á»›c đến cá»a, hắn Ä‘á»™t nhiên trở nên ngây dại.
PhÃa sau Hà m Tuyết còn có má»™t ngÆ°á»i nữa; vẫn vá»›i bá»™ quần áo mà u tÃm ấy, vẫn thân ảnh đã há»›p hồn khuấy má»™ng hắn ấy, lại thêm gÆ°Æ¡ng mặt xinh đẹp hắn chẳng thể nà o quên, có nằm mÆ¡ hắn cÅ©ng không ngỠđược ngÆ°á»i ấy lại xuất hiện ở đây – Hoa Ngá»c Loan, nà ng lúc nà y Ä‘ang an nhiên đứng sá» sá» trÆ°á»›c mặt hắn.
“Ta không nằm mÆ¡ chứ?†Nhược HÆ° thì thà o nói, nhÆ°ng cảm giác lúc nà y lại chân tháºt nhÆ° váºy. Nhìn vá» phÃa Giang Thanh Nguyệt trong phòng, lại nhìn sang Hoa Ngá»c Loan, trong lúc nhất thá»i hắn trở nên si dại.
“Thiếu gia! Thiếu gia!†Hà m Tuyết vá»™i và ng lay gá»i hắn, đánh thức hắn tỉnh lại, chỉ phát hiện ra lúc nà y Hoa Ngá»c Loan đã và o trong phòng, đôi mắt lạnh lùng mở to nhìn Giang Thanh Nguyệt.
“SÆ° tá»·.†Nhược HÆ° nhẹ nhà ng gá»i, thanh âm có chút chua xót, “Sao nà ng lại đến đây? Nà ng không phải đã cùng…â€
“Thiếu gia, huynh vẫn còn chÆ°a rõ sao? Äại tiểu thÆ° căn bản không có láºp gia đình, đại tiểu thÆ° chỉ vì muốn huynh hiểu ra mình không có chà tiến thủ, hy vá»ng huynh có thể ở bên ngoà i chịu chút va chạm mà thôi, huynh vì sao không chịu nghe lá»i muá»™i và tiểu thÆ° chứ?†Hà m Tuyết ở nên cạnh nhẹ giá»ng thốt lên, trong thanh âm ẩn chút cảm giác hoang mang.
NhÆ° sét đánh ngang tai, Nhược HÆ° thoáng chốc đã hiểu ra má»i chuyện.
“Tháºt thế sao? SÆ° tá»·, nà ng nói ta nghe, chuyện nà y có tháºt không?†Nhược HÆ° phút chốc không thể tiếp nháºn nổi sá»± tháºt nà y, cho tá»›i nay hắn luôn nghÄ© rằng Hoa Ngá»c Loan đã là thê tá» của ngÆ°á»i khác rồi, vì váºy mà đà nh Ä‘au thÆ°Æ¡ng rá»i bá» Hoa SÆ¡n, đến nay ngÆ°á»i ta lại nói cho hắn biết căn bản không có chuyện nà y xảy ra, sá»± thay đổi quá lá»›n nà y là m hắn không biết nên cao hứng hay thÆ°Æ¡ng tâm và o lúc nà y nữa.
“NgÆ°Æ¡i bây giá» hãy trở vá» cùng ta, xem nhÆ° mấy ngà y nay không phát sinh bất cứ chuyện gì, sá»± tình của ngÆ°Æ¡i và ngÆ°á»i khác ta cÅ©ng có thể không quan tâm.†Hoa Ngá»c Loan rốt cuá»™c cÅ©ng nói chuyện, giá»ng nói tuy có chút là nh lạnh nhÆ°ng có thể nhìn ra ná»™i tâm nà ng lúc nà y Ä‘ang kịch liệt tranh đấu.
“SÆ° tá»·, nà ng vì sao lại muốn gạt ta, nà ng muốn ta há»c võ công, nà ng muốn ta được va chạm ở bên ngoà i, nà ng có thể trá»±c tiếp nói ra vá»›i ta mà .†Nhược HÆ° mau nÆ°á»›c mắt nói tiếp. “Vì sao nà ng không dùng cách đó chứ?â€
“Sá»± tình trÆ°á»›c đây ta không muốn nhắc lại nữa, ngÆ°Æ¡i bây giá» cùng ta trở vá» Hoa SÆ¡n, chúng ta sau đó sẽ lá»±a ngà y thà nh thân.†Äôi mỹ mục của Hoa Ngá»c Loan có chút Æ°Æ¡n Æ°á»›t, giá»ng nói cùng sắc mặt không có ná»a Ä‘iá»m thÆ°Æ¡ng lượng.
Giang Thanh Nguyệt bên cạnh vẫn không nói gì, nà ng đã sá»›m biết sẽ có má»™t ngà y nhÆ° váºy, chỉ là nà ng không ngá» nó lại đến sá»›m nhÆ° thế, trong lòng nà ng kỳ tháºt rất mâu thuẫn, nà ng biết trong lòng Nhược HÆ° yêu thÆ°Æ¡ng nhất vẫn là Hoa Ngá»c Loan, vì Æ°á»›c vá»ng của hắn, nà ng hy vá»ng hắn sẽ cùng Hoa Ngá»c Loan trở vá», có Ä‘iá»u nà ng lại cà ng mong muốn hắn có thể ở lại bên cạnh mình, tình cảm muôn thuở vẫn chứa Ä‘á»±ng sá»± Ãch ká»·, nà ng cÅ©ng không ngoại lệ. Bất quá nà ng cÅ©ng không chủ Ä‘á»™ng nói Ä‘iá»u gì, nà ng muốn chÃnh bản thân Nhược HÆ° lá»±a chá»n, nà ng sẽ tôn trá»ng quyết định của hắn.
“SÆ° tá»·, không thể được, ta không thể có lá»—i vá»›i Thanh tá»·, ta đã hứa vá»›i Thanh tá»· rằng ta sẽ ở bên nà ng ấy cả Ä‘á»i†Nhược HÆ° thì thà o nói, ná»™i tâm hắn vô cùng thống khổ, hắn tháºt sá»± muốn Hoa Ngá»c Loan trở vá», sau đó cùng nà ng thà nh thân, cùng nhau sống trá»n Ä‘á»i, nhÆ°ng nếu nhÆ° váºy hắn mãi mãi cÅ©ng không thể an lòng, hắn không quên được khoảng thá»i gian ở cạnh nhau cùng Giang Thanh Nguyệt, cà ng không quên được lá»i hứa hẹn của hắn vá»›i nà ng.
“Giá»i lắm, giá»i lắm, giá»i lắm!†Hoa Ngá»c Loan nghiến răng ken két. “NgÆ°Æ¡i đừng hối háºn vá» chuyện nà y, từ nay vá» sau ngÆ°Æ¡i không cần trở vá» Hoa SÆ¡n nữa.†Hoa Ngá»c Loan trong lòng cá»±c kỳ phẫn ná»™, nà ng cho rằng nà ng đã nhượng bá»™ nhiá»u nhÆ° thế, vì hắn nà ng đã hy sinh lá»›n đến váºy, thế mà hắn lại không nỡ rá»i bá» má»™t ngÆ°á»i nữ nhân khác.
“Tiểu Tuyết, theo ta trở vá», từ nay vá» sau, Hoa SÆ¡n không còn ngÆ°á»i nhÆ° hắn nữa.†Hoa Ngá»c Loan oán háºn liếc Nhược HÆ° má»™t cái rồi giáºn dữ bá» Ä‘i. Hà m Tuyến lÆ°u luyến nhìn hắn không nỡ rá»i khá»i, trong mắt long lanh những giá»t lệ, nà ng lấy tay lau khô rồi cÅ©ng xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Nhược HÆ° si ngốc nhìn theo bóng lÆ°ng Hoa Ngá»c Loan, nÆ°á»›c mắt cuối cùng cÅ©ng nhá» xuống. Lúc nà y đây, hắn rốt cuá»™c cÅ©ng hoà n toà n mất Ä‘i ngÆ°á»i sÆ° tá»· yêu dấu nhất của mình.
Giang Thanh Nguyệt ngẩn ngÆ¡ nhìn ái lang, im lặng không nói gì. Trong lòng nà ng vừa vui lại vừa buồn, vui bởi Nhược HÆ° đã vì nà ng mà ở lại, buồn bởi nà ng biết trong lòng hắn tháºt ra Ä‘ang sầu khổ, hắn kỳ tháºt rất muốn trở vá» Hoa SÆ¡n, Hoa Ngá»c Loan đã tạo cho hắn Ä‘iá»u kiện tốt nhÆ° váºy, chỉ cần hắn trở vá», nà ng ta sẽ cùng hắn thà nh thân. Nà ng cÅ©ng biết, hắn kỳ tháºt đã sá»›m trông mong được thấy cái ngà y ấy, có Ä‘iá»u hiện giá», vì nà ng hắn đã để vuá»™t mất cÆ¡ há»™i quý báu.
“Hoa lang, không còn sá»›m nữa, chà ng nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c Ä‘i.†Giang Thanh Nguyệt cuối cùng cÅ©ng lên tiếng, Nhược HÆ° đã ngây ngốc nhÆ° váºy hai canh giá» rồi, nà ng rốt cuá»™c vì Ä‘au lòng mà nhắc nhở hắn.
“Thanh tá»·, ta xin lá»—i.†Nhược HÆ° cháºm rãi xoay ngÆ°á»i lại, nhìn Giang Thanh Nguyệt ôn nhu nói.
“Ngốc ạ, chà ng có là m gì đâu mà xin lá»—i ta chứ?†Giang Thanh Nguyệt nhẹ giá»ng nói.
“Phải rồi, Thanh tá»·, tối hôm qua nà ng nói muốn cho ta xem váºt gì đó, hiện giá» có thể Ä‘em ra cho ta xem không?†Nhược HÆ° miá»…n cưỡng cÆ°á»i nói.
Giang Thanh Nguyệt trong lòng âm thầm thở dà i, nà ng biết tháºt ra Nhược HÆ° muốn đổi chủ Ä‘á», hÆ°á»›ng mắt sang chuyện khác để quên Ä‘i sá»± tình của Hoa Ngá»c Loan.
“Hoa lang, chà ng xem thanh kiếm nà y, đây chÃnh là Tình Kiếm.†Giang Thanh Nguyệt lấy ra má»™t thanh kiếm ngăm Ä‘en không hoa văn, xem ra rất bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng chÃnh thanh kiếm nà y đã là m cho giang hồ dấy lên má»™t trÆ°á»ng tinh phong huyết vÅ©.
Nhược Hư kinh ngạc nhìn thanh kiếm trên bà n, cầm nó lên, cảm giác trên tay vô cùng mát lạnh ngoà i ra không còn thứ cảm giác nà o khác. Kiếm rất nặng, hắn cầm lên cũng phải hao chút sức lực.
“Giang hồ đồn đãi, thanh kiếm nà y ẩn dấu má»™t bà máºt cá»±c lá»›n, giải khai nó có thể há»c được tuyệt thế võ công, bất quá ta cÅ©ng không biết nó sở hữu bà máºt gì, ngoại trừ thân kiếm rất sắc bén và khả năng có thể kÃch phát kiếm mang ra ngoà i, ta không phát hiện ra bất cứ công dụng nà o khác.†Giang Thanh Nguyệt cháºm rãi nói. “Nghe nói thần binh Ä‘á»u phải chá»n chủ, ta nghÄ© có lẽ chỉ có chủ nhân chÃnh thức của nó má»›i có thá»… cởi bá» bà máºt nà y, cho nên ta muốn để chà ng thá».â€
“Thanh tá»·, ta căn bản là không có võ công, cho nên không thể trở thà nh chủ nhân của nó được đâu.†Nhược HÆ° cÆ°á»i khổ má»™t tiếng nói.
“Thần binh chá»n chủ có võ công hay không cÅ©ng chẳng quan hệ gì†Giang Thanh Nguyệt ôn nhu nói “Hoa lang, chà ng rút kiếm ra nhìn thá» xem.â€
Nhược HÆ° cầm kiếm, lại bắt đầu phát run. Giang Thanh Nguyệt trong lòng Ä‘au xót, hiểu được hắn tá»± nhiên lại Ä‘ang nghÄ© đến Hoa Ngá»c Loan.
Tà i sản của ThienTu89
Chữ ký của ThienTu89
20-03-2009, 11:15 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
..:: Tình Kiếm ::..
Quyển 1: Tình Thương
ChÆ°Æ¡ng 14: Tình Kiếm Nháºn Chủ
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Dịch thuáºt: tammong
Biên dịch+Biên táºp: Kiếp Nô, Kiếp Chủ
Hoa Sơn Hội - Tà ng thư viện
Trong lòng Nhược HÆ° không ngừng hiện lên hình ảnh của Hoa Ngá»c Loan và Giang Thanh Nguyệt, nhất thá»i lại không chú ý tá»›i thanh kiếm trên tay hắn Ä‘ang từ từ phát sinh biến hóa. TrÆ°á»ng kiếm vốn ngăm Ä‘en không hoa văn Ä‘á»™t nhiên phát sáng, phát sáng, mãi cho đến khi quang hoa rá»±c rỡ chiếu rá»i cả căn phòng.
Giang Thanh Nguyệt phát ra má»™t tiếng hô nhá», nà ng từ trÆ°á»›c đến giá» vẫn chÆ°a từng gặp qua cảnh tượng nhÆ° váºy. “Xoẹt†má»™t tiếng, Tình Kiếm Ä‘á»™t nhiên từ trong vá» tá»± Ä‘á»™ng thoát ra, cùng lúc đó, Nhược HÆ° cảm giác cánh tay tê rần, ngón tay hắn đã bị kiếm cắt phải, má»™t giá»t máu tÆ°Æ¡i rá» trên thân kiếm, quang hoa Ä‘á»™t nhiên biến mất, Tình Kiếm đã lại bay ngược trở lại vá», khôi phục lại hình dáng ban đầu.
Nhược Hư bị cơn đau là m cho tỉnh lại, hắn kinh ngạc nhìn ngón tay của mình, nơi đó đã không còn chảy máu nữa.
"Thanh tá»·, vừa rồi sao lại thế nà y?" Nhược HÆ° bối rối há»i.
Giang Thanh Nguyệt có chút ngây ngÆ°á»i trong chốc lát, Ä‘á»™t nhiên trên mặt lá»™ ra vẻ vui mừng khôn tả.
"Hoa lang, Tình Kiếm đã nháºn chà ng là m chủ nhân, từ nay vá» sau chà ng chÃnh là chủ nhân chÃnh thức của Tình Kiếm rồi đấy." Giang Thanh Nguyệt thoáng cái đã sà và o lòng ngá»±c Nhược HÆ°, giá»ng nói có chút run rẩy.
"Nhưng mà , Thanh tỷ à , ta không có võ công, có Tình Kiếm trong tay cũng vô dụng thôi, hay là Thanh tỷ, nà ng hãy sỠdụng đi" Nhược Hư vẫn chưa hoà n toà n minh bạch.
"Hoa Lang, chà ng không phải muốn há»c võ công sao?" Giang Thanh Nguyệt thì thầm, "Tình Kiếm đã chủ Ä‘á»™ng lá»±a chá»n chà ng là m chủ nhân khẳng định có đạo lý trong đó, hÆ¡n nữa ta lấy Tình Kiếm cÅ©ng chẳng có tác dụng là bao, chà ng hãy giữ Ä‘i thôi."
"Thanh Tỷ, dù sao chúng ta cũng ở chung với nhau, giữ chỗ nà ng hay giữ chỗ ta thì có khác gì nhau đâu?" Nhược Hư vẫn muốn đem Tình Kiếm trả lại cho Giang Thanh Nguyệt.
"Chà ng cÅ©ng đã nói là giống nhau rồi, váºy còn để chá»— ta là m gì?" Giang Thanh Nguyệt kiá»u mỵ nhìn Nhược HÆ° liếc mắt.
“Hoa lang, trá»i rất nhanh sẽ sáng đấy, còn không chịu nghỉ ngÆ¡i, ngà y mai chỉ sợ không có tinh thần lên Ä‘Æ°á»ng đâu.â€
Nhược HÆ° gáºt gáºt đầu, quyết định tạm thá»i không nghÄ© đến việc nà y nữa. Mặc dù hắn rất muốn há»c võ công nhÆ°ng hiện tại Tình Kiếm vô duyên vô cá»› lại chá»n hắn là m chủ nhân, hắn cÅ©ng có phần chÆ°a kịp chuẩn bị…
Äá»™t nhiên hô hấp của hắn ngÆ°ng trệ lại, Giang Thanh Nguyệt Ä‘ang cháºm rãi giải khai y phục, váy dà i của nà ng đã rÆ¡i trên mặt đất lá»™ ra má»™t thân thể vô cùng Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i: đùi ngá»c thon dà i, song phong đầy đặn, tiểu phúc bằng phẳng, khiến hắn không khá»i dấy lên má»™t tráºn rung Ä‘á»™ng tháºt sá»±.
“Thanh tỷ†Nhược Hư cảm giác miệng lưỡi khô cứng, lúng túng kêu lên.
“Hoa lang.†Giang Thanh Nguyệt thá» thẻ gá»i má»™t tiếng, thân thể xÃch lõa má»m mại ngã và o lòng ngá»±c hắn, nà ng đã âm thầm hạ quyết tâm, nà ng muốn dùng chÃnh thân thể của mình để xóa nhòa Ä‘i ná»—i bi thÆ°Æ¡ng trong lòng hắn.
Äôi tay run rẩy của Hoa Nhược HÆ° chạm và o là n da mịn mà ng của Giang Thanh Nguyệt, láºp tức trống ngá»±c Ä‘áºp liên hồi, khà huyết sung mãn của thiếu niên rốt cuá»™c cÅ©ng không thể chịu được sá»± hấp dẫn vô bì nà y, hắn siết chặt lấy nà ng, cúi đầu hôn lên khóe môi anh Ä‘Ã o, Ä‘á»™ng tác ôn nhu dần trở nên mạnh mẽ, hai ngÆ°á»i trong nụ hôn say đắm ấy rốt cuá»™c cÅ©ng chân chÃnh đến vá»›i nhau, má»™t đôi nam nữ chÆ°a từng trải qua tÆ° vị ái tình hoà n toà n bằng bản năng tá»± nhiên kết hợp lại, tÆ° vị tiêu hồn, ôn nhu chà cá»±c, khiến cho Nhược HÆ° hoà n toà n quên hết má»i thứ, lần lượt xâm chiếm thân thể má»m mại trà n đầy Ä‘Ã n tÃnh kia. HÆ¡i thở gấp gáp, giá»t hồng Ä‘iểm xuyết, đấy chÃnh là minh chứng cho tình yêu mà ngÆ°á»i mỹ nữ thiện lÆ°Æ¡ng thuần khiết ấy trao gởi cho nam tá» trong trái tim nà ng.
Má»™t đêm triá»n miên trong si dại, ôm ấp trong Ä‘iên cuồng, đến má» sáng thì Nhược HÆ° rốt cuá»™c cÅ©ng ngủ say, giấc ngủ tháºt ngát hÆ°Æ¡ng và ngá»t ngà o.
Nét hồng trên mặt Giang Thanh Nguyệt còn chÆ°a phai Ä‘i, đôi mắt đẹp nhẹ nhà ng hé mở, lại êm ái gỡ cánh tay Nhược HÆ° vẫn còn đặt trên ngÆ°á»i nà ng xuống, từ trên giÆ°á»ng ngồi dáºy, thân thể hoà n mỹ nhanh chóng bị y phục che lại, cÆ°á»›c bá»™ nhẹ nhà ng, nà ng khẽ hắng giá»ng, cảm giác có chút không khá»e truyá»n đến.
Si ngốc nhìn gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘ang say ngủ của Nhược HÆ°, nà ng nhẹ nhà ng lấy Tình Kiếm đến, đặt lên gối hắn, môi anh Ä‘Ã o khẽ khà ng đặt lên má hắn má»™t nụ hôn. Nà ng hạ quyết tâm đứng lên Ä‘i vá» phÃa cá»a, cá»a mở ra rồi vẫn lÆ°u luyến nhìn vá» phÃa hắn, tháºt lâu, tháºt lâu.
“Äã không Ä‘Ã nh lòng vá»›i hắn nhÆ° váºy, vì sao còn muốn bá» Ä‘i kia chứ?†Äá»™t nhiên bên cạnh Giang Thanh Nguyệt vang lên má»™t thanh âm cô tịch dá»a cho nà ng nhảy dá»±ng lên.
“Phi… Phi Hoa, ngÆ°Æ¡i đến đây từ lúc nà o?†Giang Thanh Nguyệt sắc mặt á»ng Ä‘á», có chút không tá»± nhiên há»i.
“Lúc Hoa Ngá»c Loan rá»i khá»i ta đã đến rồi.†Hoa Phi Hoa vẻ mặt lá»™ ra nét thống khổ. Tối hôm qua ngoà i cá»a sổ, nghe được thanh âm bên trong, hắn tá»± nhiên biết được nÆ¡i ấy phát sinh sá»± tình gì, lòng hắn nhÆ° rÆ°á»›m máu, suýt chút nữa đã không nhịn được mà xông và o.
“Phi Hoa, ngÆ°Æ¡i.. ngÆ°Æ¡i có thể thay ta chiếu cố cho chà ng không?†Giang Thanh Nguyệt sắc mặt Ä‘á» bừng, nhá» giá»ng há»i.
“Ta không biết! Nà ng đã cùng hắn nhÆ° váºy, vì sao còn phải rá»i Ä‘i?†Hoa Phi Hoa thanh âm có chút kÃch Ä‘á»™ng.
“Ta không muốn chà ng không vui, chà ng nên trở vá» Hoa SÆ¡n.†Sau ná»a ngà y trầm mặc, Giang Thanh Nguyệt cuối cùng cÅ©ng lên tiếng.
“Chẳng lẽ nhÆ° thế nà ng sẽ vui? HÆ¡n nữa, nà ng có nghÄ© rằng nà ng Ä‘i nhÆ° váºy rồi hắn có nhất định trở vá» Hoa SÆ¡n hay không? †Hoa Phi Hoa có chút tức giáºn.
“Chà ng… chà ng tìm không thấy ta tá»± nhiên sẽ trở vá» Hoa SÆ¡n thôi, hÆ¡n nữa… hÆ¡n nữa trong lòng chà ng yêu nhất thủy chung vẫn là Hoa Ngá»c Loan.†Giang Thanh Nguyệt cõi lòng Ä‘au xót, thì thà o nói.
“Nà ng đã muốn là m nhÆ° váºy, ta cÅ©ng không thể nói gì hÆ¡n, bất quá ta sẽ không thay nà ng chiếu cố hắn.†Hoa Phi Hoa bình ổn lại chút tâm tình kÃch Ä‘á»™ng, lạnh nhạt nói.
“Phi Hoa, ngÆ°Æ¡i hãy bảo trá»ng!†Giang Thanh Nguyệt cố nén lòng, trở tay khép cá»a lại, không dám nhìn vá» phÃa Hoa Nhược HÆ° nữa, nhẹ nhà ng lên tiếng rồi cháºm rãi bÆ°á»›c ra ngoà i, nÆ¡i khóe mắt tuôn rÆ¡i má»™t giá»t lệ tình.
Há»i thế gian tình là váºt gì, khiến cho thế nhân phải sống chết tÆ°Æ¡ng hứa ?
Nhược HÆ° ngủ má»™t giấc tháºt dà i, đến táºn đêm má»›i tỉnh lại. Hắn nhá»› tá»›i Giang Thanh Nguyệt, trong lòng lại dâng lên má»™t Ãt cảm giác ngá»t ngà o, tay theo ý thức sá» sang bên cạnh, bá»—ng nhiên đại kinh thất sắc, bởi chỉ sá» và o khoảng không mà không phải là thân thể má»m mại nhÆ° trong tưởng tượng của hắn. Nhược HÆ° Ä‘á»™t nhiên nổi lên má»™t cổ ý niệm mÆ¡ hồ trong đầu, bối rối ngồi dáºy mặc lại quần áo, kinh ngạc nhìn bốn phÃa quanh phòng, lòng lại cà ng cảm thấy bất ổn, bởi vì ngoà i thanh Tình Kiếm ra, hắn lại chẳng thấy bóng dáng Giang Thanh Nguyệt đâu hết.
Hắn má»™t tay cắp lấy kiếm, cảm giác kiếm dÆ°á»ng nhÆ° trở nên rất nhẹ, bất quá hắn cÅ©ng không tiện nghÄ© nhiá»u vá» chuyện nà y, vá»™i và ng hÆ°á»›ng vá» phòng Hoa Phi Hoa chạy tá»›i.
Hắn vá»™i và ng lao và o phòng Hoa Phi Hoa, lại phát hiện cả vợ chồng Nguyệt Thiên Hồng cùng Hoa Phi Hoa Ä‘á»u Ä‘ang có mặt ở đây, bất quá tim hắn theo đó cÅ©ng chùng xuống bởi vì hắn vẫn không trông thấy Giang Thanh Nguyệt.
“Hoa huynh, huynh có trông thấy Thanh tá»· hay không?†Hoa Nhược HÆ° mặc dù cảm thấy có chút không phải phép, bất quá ngÆ°á»i hắn Ä‘ang lo lắng nên cÅ©ng không để ý nhiá»u nữa.
“Có thấy.†Hoa Phi Hoa bình thản nói.
“Tháºt Æ°? Nà ng ở đâu váºy?†Hoa Nhược HÆ° thở phà o má»™t hÆ¡i tuy vẫn còn chút gấp gáp.
“Buổi sáng lúc ta trông thấy nà ng cÅ©ng là lúc nà ng từ chá»— ngÆ°Æ¡i rá»i Ä‘i, bất quá Ä‘i vỠđịa phÆ°Æ¡ng nà o ta cÅ©ng chẳng biết nữa.†Hoa Phi Hoa lá»i nói lạnh tanh, vẻ mặt nhìn Nhược HÆ° chẳng chút thiện cảm.
“Rá»i Ä‘i Æ°? Huynh nói Thanh tá»· nà ng Ä‘i rồi Æ°?†Hoa Nhược HÆ° thì thà o nói, ngay láºp tức lắc đầu lẩm bẩm: “Không, không thể nà o, Thanh tá»· sẽ không Ä‘i, sẽ không rá»i khá»i ta đâu… sẽ không… sẽ không…†Cà ng nói thanh âm ngà y cà ng nhá», cuối cùng chán nản ngồi bệt trên ghế.
“Hoa huynh đệ, ngÆ°Æ¡i không cần thÆ°Æ¡ng tâm nhÆ° váºy, Giang tiểu thÆ° có lẽ chỉ tạm thá»i bá» Ä‘i, ngà y sau sẽ còn tìm đến ngÆ°Æ¡i mà .†TrÆ°Æ¡ng Lăng Vân ở cạnh khuyên nhủ.
“Không thể nà o, nà ng là m sao có thể đi được chứ, tối hôm qua nà ng còn… nà ng còn…†Nhược Hư vẫn đang thầm thì nói.
“Nà ng ta đã tháºt sá»± Ä‘i rồi! Nếu ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± yêu nà ng, ngÆ°Æ¡i nên Ä‘i tìm nà ng má»›i phải!!†Hoa Phi Hoa Ä‘á»™t nhiên phá há»a, hÆ°á»›ng vá» Nhược HÆ° quát lên.
“NhÆ°ng mà , nà ng vì sao lại phải Ä‘i? Ta, ta đã là m sai ở chá»— nà o? Chẳng lẽ nà ng không thÃch ta sao?†Nhược HÆ° vẫn không thể tiếp nháºn sá»± tháºt nà y, Giang Thanh Nguyệt vừa rồi cái gì cÅ©ng trao hắn, Ä‘á»™t nhiên lại cứ thế bá» Ä‘i, đã váºy còn không lÆ°u lại bất cứ lá»i nà o.
“Hoa Nhược HÆ°, ngÆ°Æ¡i có phải là nam nhân không váºy?†Hoa Phi Hoa xông đến chá»— Nhược HÆ°, tay chá»™p lấy áo hắn nhấc lên: “Giang Thanh Nguyệt tối qua má»i thứ Ä‘á»u cho ngÆ°Æ¡i, nà ng ta lại không thÃch ngÆ°Æ¡i Æ°? Nếu không phải ngÆ°Æ¡i cứ mãi nhá»› đến Hoa Ngá»c Loan, nà ng ta có bá» Ä‘i hay không chứ? Lúc nà y ngÆ°Æ¡i tốt nhất hãy tìm cho ra nà ng nếu không thì ta chẳng bá» qua cho ngÆ°Æ¡i đâu!â€
“Phi Hoa, đệ là m gì váºy? Còn không buông Hoa huynh đệ ra?†Nguyệt Thiên Hồng ngữ khà có chút trách cứ nói.
Hoa Phi Hoa lạnh lùng hừ má»™t tiếng, buông lá»ng tay ra, Nhược HÆ° té xuống, ngã ngồi trên ghế.
Nhược HÆ° lại cháºm rãi đứng lên, máy móc trở vá» phòng, trong đầu không ngừng hiện lên những phút giây ở cùng Giang Thanh Nguyệt, hai ngÆ°á»i quen nhau thá»i gian tuy ngắn nhÆ°ng hắn lại cảm giác đã cùng nà ng quen biết lâu lắm rồi. Tình cảm nóng bá»ng mà nà ng đối vá»›i hắn, hoa dung diá»…m tuyệt thiên hạ, cÆ¡n say đắm triá»n miên tối hôm qua, tất cả đã khắc tháºt sâu và o tâm trà hắn.
Hôm sau, trá»i vừa hừng sáng, Hoa Nhược HÆ° đã thu xếp Ãt đồ đạc, lÆ°u luyến nhìn lại căn phòng, rốt cuá»™c cÅ©ng quay đầu Ä‘i, hÆ°á»›ng ra bên ngoà i chầm cháºm rá»i bÆ°á»›c.
“Hoa huynh đệ, ngÆ°Æ¡i tÃnh Ä‘i đâu đó?†Äằng sau truyá»n đến má»™t tiếng than khẽ, Nguyệt Thiên Hồng, Hoa Phi Hoa, TrÆ°Æ¡ng Lăng Vân tất cả Ä‘á»u Ä‘ang nhìn hắn, Hoa Phi Hoa sắc mặt đã bình tÄ©nh hÆ¡n rất nhiá»u, ngÆ°á»i lên tiếng chÃnh là Nguyệt Thiên Hồng.
“Ta cÅ©ng không biết nên Ä‘i đâu tìm nà ng, bất quá ta nghÄ© nà ng nhất định phải vá» nhà , cho nên ta sẽ Ä‘i Äại Giang tiêu cục má»™t chuyến†Hoa Nhược HÆ° nhẹ nhà ng lắc đầu nói “Bất kể thế nà o, ta nhất định phải tìm được Thanh tá»·.â€
“Váºy ngÆ°Æ¡i vì sao không cùng Ä‘i vá»›i chúng ta?†Nguyệt Thiên Hồng thở dà i.
“Mấy ngà y nay ở cùng các vị tháºt sá»± rất vui vẻ, bất quá ta muốn tá»± mình Ä‘i tìm Thanh tá»·.†Hoa Nhược HÆ° ảm đạm cÆ°á»i “Hoa huynh, TrÆ°Æ¡ng đại ca, Nguyệt cô nÆ°Æ¡ng, ngà y sau có duyên sẽ gặp lại, các vị bảo trá»ng†Nhược HÆ° chắp tay, nói xong dứt khoát xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i. Nguyệt Thiên Hồng dÆ°á»ng nhÆ° còn muốn nói gì đó nhÆ°ng lại bị TrÆ°Æ¡ng Lăng Vân ngăn lại.
“Hồng muá»™i, để mình hắn Ä‘i Ä‘i.†TrÆ°Æ¡ng Lăng Vân thấp giá»ng nói. “Huống chi bá»n ta lúc nà o cÅ©ng ở trong cảnh nguy hiểm, cần gì phải Ä‘em hắn theo cùng chứ?â€
“Nhưng hắn chỉ là một thư sinh yếu ớt, hà nh tẩu giang hồ chẳng phải lại cà ng hung hiểm hơn sao?†Nguyệt Thiên Hồng thở dà i.
“An tâm Ä‘i, sẽ có ngÆ°á»i chiếu cố hắn, hắn sẽ không có nguy hiểm gì đâu.†Hoa Phi Hoa ở bên cạnh nhà n nhạt nói.
Hoa Nhược HÆ° má»™t mình cháºm rãi bÆ°á»›c Ä‘i trên quan đạo, Tình Kiếm nắm trên tay, thân kiếm truyá»n đến từng cÆ¡n mát lạnh, từ từ theo tay hắn truyá»n đến khắp kinh mạch toà n thân, dá»c Ä‘Æ°á»ng hà nh tẩu tháºt lâu nhÆ°ng hắn lại không cảm giác chút má»i mệt nà o, chỉ là hắn hiện tại lại không chú ý tá»›i việc nà y, bởi vì trong lòng hắn đã trà n đầy hình bóng của Giang Thanh Nguyệt.
Äi hoà i lại Ä‘i mãi, táºn mấy ngà y sau, Nhược HÆ° vẫn hà nh tẩu trên Ä‘Æ°á»ng chẳng biết mệt má»i, hắn muốn má»™t mình má»™t bóng trên Ä‘Æ°á»ng nên chẳng nhỠđến ngá»±a xe, có Ä‘iá»u hắn lại không phát giác ra, tốc Ä‘á»™ Ä‘i Ä‘Æ°á»ng của hắn đã cà ng lúc cà ng nhanh, cà ng ngà y cà ng không biết má»i mệt.
Hôm nay, hắn cuối cùng cÅ©ng và o đến thà nh TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, và i ngà y Ä‘i Ä‘Æ°á»ng không ngÆ¡i nghỉ, rốt cuá»™c cÅ©ng có chút mệt má»i. TÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vô cùng phồn hoa, sóng ngÆ°á»i nhấp nhô, xe đông nhÆ° nÆ°á»›c ngá»±a phi nhÆ° rồng. Nhược HÆ° ngẩng đầu phát hiện phÃa trÆ°á»›c có má»™t tòa tá»u lâu liá»n bÆ°á»›c và o.
Tá»u lâu rất lá»›n, sinh ý cÅ©ng tháºt không tồi, Hoa Nhược HÆ° may mắn tìm được má»™t vị trà tá»±a và o song cá»a sổ trên lầu. Và i ngà y bôn ba, hắn mặc dù có đôi chút mệt má»i nhÆ°ng trong lòng nhá»› đến Giang Thanh Nguyệt lại cảm thấy ấm áp và ngá»t ngà o hÆ¡n.
Dù chỉ má»›i có và i ngà y nhÆ°ng Nhược HÆ° so vá»›i trÆ°á»›c kia đã có thay đổi không nhá», cái loại khà chất sách vở nồng nặc đã giảm Ä‘i rất nhiá»u, tuy diện mạo vẫn tuấn tú nhÆ° cÅ© nhÆ°ng lại pha thêm và i phần cÆ°Æ¡ng nghị, lại có thêm và i vẻ phong trần.
Bá»—ng đâu, má»™t tiếng ngâm rõ rà ng truyá»n tá»›i, thì ra là bà i “TÆ°Æ¡ng tiến tá»uâ€:
Quân bất kiến hoà ng hà chi thủy thiên thượng lai, bôn lưu đáo hải bất phục hồi.
Quân bất kiến cao Ä‘Æ°á»ng minh kÃnh bi bạch phát, triêu nhÆ° thanh ti má»™ thà nh tuyết.
Nhân sanh đắc ý tu tẫn hoan, mạc sỠkim tôn không đối nguyệt.
Thiên sanh ngã tà i tất hữu dụng, thiên kim tán tẫn hoà n phục lai.
Phanh dương tể ngưu thả vi nhạc, hội tu nhất ẩm tam bách bôi.
Sầm phu tá», Ä‘an khâu sanh, tÆ°Æ¡ng tiến tá»u, bôi mạc đình
Dữ quân ca nhất khúc, thỉnh quân vi ngã khuynh nhÄ© thÃnh.
Chung cổ soạn ngá»c bất túc quý, đãn nguyện trÆ°á»ng túy bất phục tỉnh.
Cổ lai thánh hiá»n giai tịch mịch, duy hữu ẩm giả lÆ°u kỳ danh.
Trần vÆ°Æ¡ng tÃch thì yến bình nhạc, đấu tá»u tháºp thiên tứ hoan hÆ°á»›c.
Chủ nhân hà vi ngôn thiểu tiá»…n, kÃnh tu cô thủ đối quân chÆ°á»›c.
NgÅ© hoa mã, thiên kim cừu, hô nhi tÆ°Æ¡ng xuất hoán mỹ tá»u, dữ nhÄ© đồng tiêu vạn cổ sầu.(*)
Tiếng ngâm to rõ, trà n ngáºp hà o khÃ, theo tiếng ngâm, má»™t đại hán trẻ tuổi huỳnh huỵch bÆ°á»›c lên lầu, chỉ thấy y toà n thân váºn trang phục Ä‘en, cầm trên tay má»™t tá»u hồ lá»™ cá»±c lá»›n, mặt mà y má»c đầy râu quai nón, thân hình cao lá»›n uy mãnh, tÆ°á»›ng mạo tuy không anh tuấn nhÆ°ng lại khiến ngÆ°á»i ta nảy sinh má»™t cảm giác đầy khà thế.
“Vị tiểu huynh đệ nà y, không ngại ta ngồi đây chứ?†đại hán không đợi Nhược HÆ° trả lá»i, sẵn tiện đã ngồi phịch xuống phÃa đối diện, còn hÆ°á»›ng vá» hắn nhe răng cÆ°á»i.
“Không sao, vị đại ca nà y má»i ngồi!†Nhược HÆ° mỉm cÆ°á»i nói, cảm giác của hắn đối vá»›i ngÆ°á»i nà y cÅ©ng không tồi.
“Xem tiểu huynh đệ bá»™ dáng phong trần nhÆ° váºy, chắc là rá»i nhà đi xa?†ánh mắt đại hán nhÆ° Ä‘uốc, vừa liếc mắt đã nhìn ra “Rá»i nhà ra ngoà i, kết giao vá»›i nhiá»u bằng hữu cÅ©ng tốt. Phải rồi, tiểu huynh đệ xÆ°ng hô thế nà o?“
“Tại hạ Hoa Nhược Hư†Nhược HÆ° mỉm cÆ°á»i trả lá»i.
“Ừ, ta tên là Phong Bình, ngÆ°Æ¡i kêu ta là Tá»u quá»· cÅ©ng được†Phong BÃnh nói xong lại há mồm tu thêm má»™t ngụm rượu lá»›n, xem ra cái danh tá»± Tá»u quá»· nà y quả là danh bất hÆ° truyá»n.
Những ngÆ°á»i khác trong tá»u lâu cÅ©ng ngầm giáºt mình, chỉ vì tên tuổi của Phong Bình trên giang hồ quả tháºt không nhá». Võ công trên giang hồ cao nhất tá»± nhiên là cao thủ trên Thiên Bảng và Äịa Bảng, nhÆ°ng loại không dá»… chá»c và o nhất không phải hai loại bảng nà y mà lại chÃnh là Nhân Bảng. NgÆ°á»i trên Nhân Bảng võ công Ä‘á»u thâm bất khả trắc, bình thÆ°á»ng rất khó có ngÆ°á»i trông thấy võ công chân tháºt của bá»n há», tuy nhiên có thể xác định má»™t Ä‘iá»u, võ công của bá»n há» tuyệt đối rất cao, hÆ¡n nữa bình thÆ°á»ng tốt nhất đừng nên chá»c và o bá»n há». Lại thêm, ngÆ°á»i bà i danh đệ nhất trên Nhân Bảng chÃnh là Ma Cung cung chủ Tô Äại Nhi, Phong Bình cÅ©ng đồng dạng là ngÆ°á»i trên Nhân Bảng, biệt danh của hắn là Tá»u Quá»·, vốn bà i danh thứ tám, được truyá»n tụng rằng bao nhiêu rượu quý cất giữ trong hoà ng cung Ä‘á»u đã bị hắn uống qua, thá»±c lá»±c của hắn qua đó có thể tưởng tượng mà biết.
---- o0o ----
--------------------------
(*) "TÆ°Æ¡ng Tiến Tá»u" (Lý bạch trứ tác) là danh khúc Hán nhạc, ca từ cổ đại, lấy giá»ng thưởng rượu mà ca phóng, nguyên văn cả bà i phân tÃch ra rất dà i, ở đây chỉ tạm dịch nghÄ©a:
NgÆ°á»i có thấy nÆ°á»›c sông Hoà ng Hà từ trá»i đổ xuống, trôi mãi ra biển cả chẳng bao giá» quay lại.
NgÆ°á»i có thấy chánh tà đối nhau, kẻ khẳng khái vì bi phẫn mà bạc đầu, sá»›m còn tóc xanh, chiá»u đã hóa tuyết.
NgÆ°á»i Ä‘á»i lúc vui vẻ thì nên táºn hưởng, đến lúc trôi qua lại nhìn trăng mà hối tiếc.
Trá»i ban ta tà i năng ắt có chá»— dùng, ngà n và ng mất Ä‘i cÅ©ng có ngà y tìm lại được.
Giết dê mổ trâu cũng chỉ để vui vẻ, một lần uống phải hết sạch 300 ly.
Sầm phu tá», Äan Khâu Sanh, cứ uống Ä‘i, đừng ngừng lại.
Ta muốn vì hai bạn mà hát một khúc, mong hai bạn hãy lắng tai nghe.
Món ngon váºt lạ mấy khi thá»a mãn, chỉ nguyện được chìm đắm trong say sÆ°a mãi không tỉnh lại.
Từ xÆ°a đến nay, thánh nhân hiá»n tá» Ä‘á»u bị ngÆ°á»i Ä‘á»i xa lánh, chỉ có ngÆ°á»i biết gởi tình và o men rượu là lÆ°u lại mỹ danh.
Trần VÆ°Æ¡ng Tà o Thá»±c thết yến khoái lạc, vui thá»a mỹ tá»u, táºn hưởng vui thú.
Chủ nhân Æ¡i, sao lại nói tiá»n không nhiá»u nữa, váºy thì nên dùng để mua rượu cho chúng tôi uống thá»a thÃch Ä‘i.
Mang đến đây nà o ngá»±a ngÅ© hoa, mang đến đây nà o lông cừu xa hoa đáng giá ngà n và ng, gá»i bá»n trẻ mang chúng Ä‘i đổi thà nh rượu ngon cả.
Ta muốn cùng má»i ngÆ°á»i thưởng thức ngà n ly mỹ tá»u, để tiêu tan hết ná»—i vạn cổ trÆ°á»ng sầu.
Chú dẫn thêm:
- Sầm phu tá» và Äan Khâu Sanh ở đây là hai hảo bằng hữu của Lý Bạch, theo teacherCN cho rằng chữ "NgÆ°á»i" trong 2 câu đầu chÃnh là cách Lý Bạch gá»i 2 vị nà y!
- Tà o Thá»±c (Trần VuÆ¡ng), con trai Tà o Tháo (曹æ¤, 192-232) tá»± là Tá» Kiến (å建), khi mất có tên thụy là TÆ°, nên còn được gá»i là Trần TÆ° VÆ°Æ¡ng. Ông là má»™t nhà thÆ¡ nổi báºt nhất trong số văn nhân thá»i Kiến An, Trung Quốc.
- Ngựa ngũ hoa: 1 giống ngưạ quý
(Kiếp Nô + Mèo á»m hợp chú)
Tà i sản của ThienTu89
20-03-2009, 11:16 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
..:: Tình Kiếm ::..
Quyển 1: Tình Thương
Chương 15: Tình Nghĩa Nan Toà n
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Dịch thuáºt: LụcTiểuMẫn
Biên dịch+Biên táºp: Kiếp Nô, Kiếp Chủ
Hoa Sơn Hội - Tà ng thư viện
---------- o0o ----------
“Phong đại ca, huynh định Ä‘i đâu?â€Hoa nhược hÆ° há»i, hắn tá»± nhiên không dám gá»i Phong Bình là tá»u quá»·. Chỉ là , hắn không hiểu vì sao Phong Bình rất thÃch được ngÆ°á»i khác gá»i mình là tá»u quá»·.
“Ta chuẩn bị Ä‘i…†hắn Ä‘ang nói Ä‘á»™t nhiên biến sắc, vá»™i đâm đầu ra khá»i cá»a sổ, trong lúc vá»™i và ng lại quên mang cả tá»u hồ lô. Nhược hÆ° dở khóc dở cÆ°á»i, vừa định gá»i hắn lại, bá»—ng phát hiện lúc nà y có ngÆ°á»i Ä‘ang giẫm rầm ráºp lên thang lầu, hóa ra là má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng, Æ°á»›c chÆ°á»ng mÆ°á»i lăm, mÆ°á»i sáu tuổi, tóc tết bÃm, đôi tròng mắt Ä‘en láy lúc nà y Ä‘ang dáo dác nhìn quanh, ánh mắt to tròn , hà ng mi dà i vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt thanh tú, tháºt là đáng yêu! Có Ä‘iá»u lại mang đến cho ngÆ°á»i ta má»™t loại cảm giác tinh quái.
Tiểu cô nÆ°Æ¡ng đảo mắt xung quanh, nhất thá»i có rất nhiá»u ngÆ°á»i cúi đầu, xem ra địa vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y Ä‘Ãch thá»±c không nhá». Tiểu cô nÆ°Æ¡ng liếc mắt thấy tá»u hô lô nằm trên bà n của Nhược HÆ°, gÆ°Æ¡ng mặt lá»™ ra nét tiếu ý, cháºm rãi Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Nhược HÆ°.
“Tá»u quá»· chết tiệt, mau lết ra đây cho ta, bằng không ta tiện tay Ä‘áºp bể tá»u hồ lô của ngÆ°Æ¡i!“ tiểu cô nÆ°Æ¡ng má»™t tay vừa nhấc tá»u hồ lô vừa kêu lên, thanh âm vừa sắc lại vừa giòn.
Lá»i thốt ra hệt nhÆ° triệu hồn hắn trở vá», Phong bình lại ló đầu chạy lên, sắc mặt có chút xấu hổ.
“Tiểu Linh Nhi, nà ng tìm ta à ?†Phong Bình cÆ°á»i vá»›i vẻ mặt nịnh ná»t. Nhược HÆ° bên cạnh cảm thấy buồn cÆ°á»i, tháºt không nghÄ© ra được Phong Bình cÅ©ng có lúc mang cái vẻ mặt nà y.
“Ta đã nói bao nhiêu lần, không được gá»i ta Tiểu Linh Nhi, muốn gá»i phải gá»i ta Linh Nhi tiểu thư†tiểu cô nÆ°Æ¡ng hai tay chống nạnh, hung hãn trợn mắt nhìn Phong Bình nói, â€Ta há»i ngÆ°Æ¡i, có phải ngÆ°á»i lại trá»™m rượu trong sÆ¡n trang chúng ta không?â€
“Äâu có, đâu có, Linh Nhi tiểu thÆ°, cô xem ta giống cái loại ngÆ°á»i nà y sao?†Phong Bình vá»™i và ng phủ nháºn.
“Không giống, ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không giống cái loại ngÆ°á»i nà y.†Tiểu cô nÆ°Æ¡ng sắc mặt Ä‘á»™t nhiên trở lạnh: â€Bởi vì ngÆ°Æ¡i căn bản chÃnh là cái loại ngÆ°á»i nà y, tá»u quá»· đáng chết, ngÆ°Æ¡i không lẫn rồi đấy chứ, rượu sÆ¡n trang chúng ta chuẩn bị để chiêu đãi khách nhân, ngÆ°Æ¡i ở đâu lại tá»± tiện trá»™m lấy uống hết!†Tiểu cô nÆ°Æ¡ng mắt hạnh trợn trừng, khà thế hung hãn giÆ°Æ¡ng mắt nhìn Phong Bình
“Ta nà o có uống hết, ta, ta chỉ cầm có má»™t vò mà thôi. Linh Nhi tiểu thÆ°, cô đừng vu oan cho ta.†Phong Bình lá»i lẽ quang minh chÃnh đại giải thÃch.
“Tá»u quá»· đáng chết, chÆ°a đánh đã khai rồi a , ngÆ°Æ¡i còn nói không ăn cắp? Bây giá» mau cùng ta đến chá»— tiểu thÆ° nháºn lá»—i!†Tiểu cô nÆ°Æ¡ng cầm lấy tá»u hồ lô chuẩn bị rá»i Ä‘i, Ä‘á»™t nhiên bắt gặp Nhược HÆ° Ä‘ang đứng đấy cÆ°á»i trá»™m, bèn trừng mắt, â€CÆ°á»i cái gì mà cÆ°á»i, ngÆ°á»i vá»›i hắn cùng má»™t bá»n, Ä‘á»u là bá»n tá»u quá»· đáng chết!â€
“Ài, Linh Nhi tiểu thÆ°, ta và Hoa lão đệ vừa má»›i quen nhau, ta cùng hắn Ä‘Ãch xác không có quan hệ gì cả, ta Ä‘i cùng cô Ä‘i là được rồi, không cần liên lụy đến Hoa lão đệ.†Phong Bình vá»™i và ng nói.
“Äã không có quan hệ ngÆ°Æ¡i quan tâm hắn là m gì, bá»›t sà m ngôn Ä‘i, tất cả Ä‘i cùng vá»›i ta.†Tiểu cô nÆ°Æ¡ng không thèm kể đến lý lẽ.
“Linh Nhi tiểu thÆ°, tại hạ còn có việc phải Ä‘i, không thể bái phá»ng tiểu thÆ° nhà cô được, ngà y sau rảnh rá»—i nhất định tại hạ sẽ đến phủ.†Nhược HÆ° bất đắc dÄ© nói, vô duyên vô cá»› gặp phải tiểu cô nÆ°Æ¡ng bất kể lý lẽ nà y, tháºt là đau đầu vô cùng.
“Không được, ta nói ngươi đi, ngươi phải đi.†Tiểu cô nương nói với vẻ không thể thương lượng.
“Hoa Lão Äệ, chúng ta Ä‘i thôi.†Nhược HÆ° Ä‘ang muốn nói chuyện thì bên tai truyá»n đến thanh âm của Phong Bình, láºp tức cảm thấy ngÆ°á»i bị nhấc lên, Phong Bình dẫn hắn nhảy ra khá»i tá»u lâu, má»™t mạch bá» chạy nhÆ° Ä‘iên.
“Tá»u quá»· đáng chết, ngÆ°Æ¡i dám bá» chạy thì lần sau đừng để ta trông thấy mặt ngÆ°Æ¡i nữa!†Từ phÃa sau hai ngÆ°á»i há» truyá»n đến thanh âm đầy oán háºn của tiểu cô nÆ°Æ¡ng kia.
“Hoa lão đệ, bây giá» có thể yên tâm rồi, tiểu nha đầu kia sẽ không Ä‘uổi tá»›i đâu.†Äến ngoà i thà nh, Phong Bình ngừng lại, buông thân thể của Hoa Nhược HÆ° xuống.
“Phong đại ca, vị Linh Nhi tiểu thÆ° kia sau nà y có còn tìm huynh gây phiá»n toái nữa không?†Hoa nhược HÆ° cÆ°á»i khổ nói.
“Tiểu nha đầu kia, nếu không phải ta nể mặt tiểu thư nhà cô ấy, ta còn lâu mới sợ ả.†Phong Bình vừa nói không sợ, sắc mặt đã có chút không tự nhiên.
“Nha đầu đã lợi hại như thế, sợ rằng vị tiểu thư kia còn đáng sợ hơn.†Nhược Hư thầm nghĩ.
“NgÆ°Æ¡i đừng xem tiểu nha đầu nà y hung ác mà lầm, kì tháºt tiểu thÆ° nhà nà ng rất má»±c ôn nhu, tÃnh tình lÆ°Æ¡ng thiện.†Phong Bình nhÆ° hiểu được nhược HÆ° nghÄ© gì, liá»n nói.
Phong Bình má»™t hÆ¡i má»™t mạch nói ra, Nhược HÆ° xem nhÆ° hiểu cÅ©ng được đại khái. Nguyên lai tiểu nha đầu hung ác kia đến từ Phiêu Tuyết SÆ¡n trang, cÅ©ng là Tuyết gia trong tứ đại thế gia. Tuyết Linh Nhi chÃnh là a hoà n của Tuyết gia đại tiểu thÆ° Tuyết Phiêu Phiêu. Tuyết Phiêu Phiêu lá»›n lên tuy không tÃnh là xinh đẹp, nhÆ°ng tÃnh tình rất má»±c ôn nhu hiá»n háºu, kỹ năng nấu rượu lại cà ng thiên hạ vô song mà má»™t lần Phong Bình đến trá»™m rượu bị nà ng bắt được má»›i phát hiện ra. Lại nói đến cái lần hắn bị tóm ấy cÅ©ng thá»±c buồn cÆ°á»i, Phong Bình lần đầu đến trá»™m rượu nà ng nấu, uống thá» má»™t ngụm liá»n không chịu được sá»± hấp hẫn, hét lá»›n má»™t tiếng sảng khoái ngay trong hầm rượu của Tuyết gia trang, cuối cùng uống đến say mèm, thế nên bị Tuyết Phiêu Phiêu dá»… dà ng bắt được.
Theo ngữ Ä‘iệu hắn nói, Nhược HÆ° lá» má» có thể Ä‘oán ra được Phong bình đã yêu vị đại tiểu thÆ° của Tuyết gia nà y rồi nên má»›i có thể kiêng dè thị nữ của nà ng nhÆ° váºy.
“Phong đại ca, có phải huynh thÃch Tuyết đại tiểu thÆ° không?†Nhược HÆ° ngẫm nghÄ© rồi buá»™t miệng há»i.
“ThÃch hay không thì có tác dụng gì chứ?†Phong Bình không phủ nháºn, chỉ cÆ°á»i khổ má»™t tiếng.
“Phong đại ca, nếu huynh thÃch nà ng ta thì nên sá»›m nói ra cho nà ng nghe.†Nhược HÆ° thở dà i má»™t hÆ¡i nói, “Nếu không thì sau nà y có hối háºn cÅ©ng không còn kịp nữa.â€
“Nà ng là vị tiểu thÆ° cao cao tại thượng con nhà quyá»n quý, còn ta chỉ là má»™t tên giang hồ lãng tá», cái gì cÅ©ng không thể cho nà ng, còn nói gì đến thuyện yêu thÃch chứ?†Phong Bình cÆ°á»i khổ má»™t tiếng nói.
“Phong đại ca, ta cÅ©ng đã từng nhÆ° huynh, ta thÃch má»™t ngÆ°á»i con gái nhÆ°ng vẫn nghÄ© là mình không xứng vá»›i nà ng ấy, ta đã cho rằng nà ng không há» yêu thÃch ta, nhÆ°ng đến khi hiểu ra thì đã muá»™n.†Nhược HÆ° cháºm rãi nói, ánh mắt hÆ°á»›ng vá» chốn hÆ° không mỠảo, nÆ¡i không trung tá»±a hồ nhÆ° xuất hiện ra hình bóng của Hoa Ngá»c Loan, †Phong đại ca, mặc dù chúng ta má»›i lần đầu gặp mặt, nhÆ°ng ta không hy vá»ng huynh sẽ giống nhÆ° ta, đến khi hối háºn đã không còn kịp nữa, nên khi còn tranh thủ được nhất định phải tranh thủ.â€
“Hoa lão đệ, Ä‘a tạ ngÆ°Æ¡i, bất quá ta hiểu bản thân mình, đến khi thấy nà ng rồi ta khẳng định không thể thốt nên lá»i.†Nét mặt Phong Bình lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i khổ.
“Phong Äại ca, thÃch má»™t ngÆ°á»i thá»±c sá»± rất bình thÆ°á»ng, không có gì là không thể nói ra cả, có lẽ Tuyết đại tiểu thÆ° chỉ là đang đợi huynh mở miệng ra mà thôi†Nhược HÆ° khẽ thở dà i, hắn bây giá» lại bắt đầu Ä‘i chỉ dẫn cho kẻ khác, trong khi chÃnh vấn Ä‘á» tình cảm của mình thì lại không giải quyết được.
Phong Bình trầm ngâm hồi lâu, tá»±a hồ nhÆ° đã quyết định là m Ä‘iá»u gì đó.
“Hoa lão đệ, ngÆ°Æ¡i nói cÅ©ng phải, ta bây giá» nhân tiện Ä‘i tìm nà ng, nam tá» hán đại trượng phu, là m việc không thể lá» má».†Phong Bình ngẩng đầu lên, khóe miệng mỉm cÆ°á»i
“Phong ca, ta chá» uống rượu mừng của huynh.†Nhược hÆ° mỉm cÆ°á»i, trong lòng thầm chúc phúc cho y, nhìn lại thì thân ảnh Phong Bình cÅ©ng đã biến mất. Trong lòng hắn Ä‘á»™t nhiên lại hiện ra vẻ mặt xinh đẹp của Giang Thanh Nguyệt: Thanh tá»· Æ¡i là Thanh tá»·, rốt cuá»™c nà ng Ä‘ang ở nÆ¡i đâu?
Phiêu Tuyết Sơn Trang.
Phong Bình đối vá»›i nÆ¡i nà y còn muốn quen thuá»™c hÆ¡n nhà của mình, nếu trÆ°á»ng hợp hắn có nhà , hắn dá»… dà ng Ä‘i đến trÆ°á»›c khuê phòng của Äại tiểu thÆ°, nhẹ nhà ng gõ cá»a, cá»a mở ra.
“Tá»u quá»· chết toi, ngÆ°Æ¡i còn đến đây là m gì?†Tuyết Linh Nhi trợn mắt hung dữ chằm chằm nhìn hắn, nhÆ°ng trong lòng lại thầm nghÄ©, “Sá»›m biết ngÆ°Æ¡i không dám không đến mà !â€
“Linh Nhi tiểu thÆ°, có Äại tiểu thÆ° bên trong không?†Phong Bình cảm thấy ruá»™t gan phát lạnh khi gặp lại nha đầu nà y.
“Phong Äại ca, huynh và o Ä‘i.†má»™t thanh âm ôn nhu từ trong truyá»n ra.
Phong Bình có chút bất an bÆ°á»›c và o, mặc dù đây không phải là lần đầu tiên hắn và o được, bất quá lần nà y có chút đặc biệt bởi vì hắn đã hạ quyết tâm nói ra việc hắn thÃch đại tiểu thÆ°.
Trông gÆ°Æ¡ng mặt của nà ng cÅ©ng bình thÆ°á»ng, kỳ tháºt ai cÅ©ng biết đại tiểu thÆ° của Phiêu Tuyết sÆ¡n trang không đẹp bằng nhị tiểu thÆ°, bất quá trong mắt Phong Bình, Tuyết Phiêu Phiêu má»›i là ngÆ°á»i đẹp nhất, nà ng tháºt ôn nhu, cho tá»›i bây giá» cÅ©ng chÆ°a há» nổi giáºn.
“Phiêu Phiêu!†Phong Bình cảm giác thanh âm thoáng run rẩy, đằng sau gã nam tá» dÅ©ng cảm nà o trong lúc nà y cÅ©ng Ä‘á»u có chút Ãt sá»± rụt rè.
Tuyết Phiêu Phiêu rùng mình, Phong Bình cho đến giá» chÆ°a từng xÆ°ng hô vá»›i nà ng nhÆ° váºy, trÆ°á»›c kia hắn vẫn gá»i nà ng là đại tiểu thÆ°.
“Phong đại ca, huynh ngồi đi.†Tuyết Phiêu Phiêu ôn nhu nói.
“Phiêu Phiêu, ta có lá»i muốn nói cùng nà ng.†Phong Bình khẽ cắn môi, nghÄ© thầm đã đến lúc liá»u mạng.
“Phong đại ca, huynh muốn nói cái gì, huynh cứ nói Ä‘i†Tuyết phiêu Phiêu báºt cÆ°á»i
“Phiêu Phiêu, ta…ta muốn nói… kỳ tháºt ta muốn nói vá»›i nà ng rằng… ta thÃch nà ng.“ Phong Bình rốt cuá»™c cÅ©ng nói ra, mặc dù có chút ấp úng nhÆ°ng cuối cùng cÅ©ng đã nói ra hết!
“Hả!†Tuyết Linh Nhi kêu lên†Tên tá»u quá»· đáng chết nhà ngÆ°Æ¡i, dám ngang nhiên có ý vá»›i tiểu thÆ°, sá»›m biết ngÆ°Æ¡i không phải là ngÆ°á»i tốt rồi, trá»™m rượu còn chÆ°a tÃnh, nay cả ngÆ°á»i cÅ©ng muốn trá»™m Ä‘i à !†Nha đầu nà y nói thẳng mà không thèm ngăn ngừa.
“Phiêu Phiêu, ta tháºt sá»± thÃch nà ng, ta… ta tuyệt đối không phải vì rượu của nà ng đâu.†Phong Bình nói ra đã có phần trÆ¡n tru hÆ¡n, hắn thấy Tuyết Phiêu Phiêu tá»±a hồ không có phản ứng gì bèn vá»™i nói thêm.
“Hi hi.†Má»™t tiếng cÆ°á»i duyên vang lên.
“Phong đại ca, huynh đứng không mệt sao? Hãy ngồi xuống trÆ°á»›c Ä‘i.†Tuyết Phiêu Phiêu mặt hÆ¡i á»ng hồng, ôn nhu nói.
“Kìa, Phiêu Phiêu, nà ng ruốt cuá»™c nghÄ© nhÆ° thế nà o váºy?†Phong Bình ngồi xuống, trong giá»ng nói đã có chút ý cầu khẩn.
“Äồ ngốc, tiểu thÆ° không Ä‘uổi ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên đã thÃch ngÆ°Æ¡i rồi.†Tuyết Linh Nhi ở bên cạnh oang oang nói, â€Tháºt không hiểu tiểu thÆ° thế nà o lại thÃch má»™t tên đầu gá»— nhÆ° ngÆ°Æ¡i, cả cÆ¡ há»™i nhÆ° thế cÅ©ng không biết nắm lấy!â€
“Tháºt sao? Phiêu Phiêu, nà ng có nguyện ý là m thê tá» của ta không?†Phong bình nghe Tuyết Linh Nhi nói váºy thì nhÆ° mở cá» trong bụng, trong lòng mừng nhÆ° Ä‘iên.
“Äừng đắc ý vá»™i, tiểu thÆ° không dá»… dà ng mà gả cho ngÆ°Æ¡i váºy đâu.†Tuyết Linh Nhi ở bên cạnh nói xen và o.
“Hoa lão đệ nói quả nhiên chÃnh xác, ta nhất định phải cảm tạ hắn!†Phong Bình trong miệng thì thà o nói, hắn đã không còn để tâm tá»›i những lá»i của Tuyết Linh Nhi nói nữa, vì ở đằng kia, Tuyết Phiêu Phiêu đã xấu hổ gáºt gáºt đầu.
“Nguy rồi, ta quên há»i xem hắn Ä‘ang nghỉ tại đâu.†Phong Bình lá»™ vẻ mặt hối tiếc nói.
“Phong đại ca, ngÆ°á»i huynh nói là ai?“ Tuyết Phiêu Phiêu có chút buồn bá»±c há»i.
“Hắn tên gá»i Hoa Nhược HÆ°, hôm nay ta vừa quen được, chÃnh là hắn đã bảo ta Ä‘i nói vá»›i nà ng, hắn còn bảo sẽ chá» uống rượu mừng của ta, nhÆ°ng ta lại quên há»i xem nhà hắn ở đâu rồi.†Phong Bình mồm năm miệng mÆ°á»i nói cho Tuyết Phiêu Phiêu nghe.
“Nguyên lai chÃnh là cái tên gia há»a ấy đã xúi giục gã đầu gá»— nà y, lần sau gặp được hắn nhất định phải cho hắn biết mặt.†Tuyết Linh Nhi thầm nghÄ©. Äáng thÆ°Æ¡ng cho Hoa Nhược HÆ°, nhÆ° thế nà o cÅ©ng không nghÄ© ra mình đã đắc tá»™i vá»›i ngÆ°á»i nhÆ° váºy.
“Hoa Nhược hư, cái tên nà y như thế nà o lại tựa hồ có chút quen thuộc?†Tuyết Phiêu Phiêu trầm ngâm nói.
“Ta nhá»› ra rồi, Hoa Nhược HÆ°, chẳng phải giang hồ đồn đại hắn chÃnh là tình lang của Giang Thanh Nguyệt hay sao?†Tuyết Phiêu Phiêu nhẹ giá»ng hô lên.
“Là kẻ đã lấy được Tình kiếm của Giang Thanh Nguyệt ấy à ?†Phong Bình rùng mình há»i, Tuyết Phiêu Phiêu nhẹ nhà ng gáºt đầu.
“Giang hồ đồn đãi Hoa nhược HÆ° từng dùng tên giả là Hứa Nhược, chÃnh là tình lang của Giang Thanh Nguyệt, có lần ngÆ°á»i ta kháo nhau rằng Giang Thanh Nguyệt đã bá» mình còn hắn chiếm được tình kiếm, nhÆ°ng sau đó Giang Thanh Nguyệt lại xuất hiện trên giang hồ, hÆ¡n nữa kiếm trong tay nà ng Ä‘Ãch xác là Tình kiếm, má»i ngÆ°á»i má»›i biết nguyên lai Tình kiếm vẫn ở bên ngÆ°á»i Giang Thanh Nguyệt, chỉ là theo lý hắn cùng Giang Thanh Nguyệt phải ở cùng vá»›i nhau chứ, tại sao chỉ có má»™t ngÆ°á»i?†Tuyết Phiêu Phiêu nói, vẻ mặt có chút khó hiểu.
“Nếu váºy vị nữ tá» mà Hoa lão đệ đã nói kia chắc là Giang Thanh Nguyệt, váºy thì bá»n há» có lẽ đã chia tay nhau rồi.†Phong Bình khẽ thở dà i, Ä‘em những lá»i hắn cùng Hoa Nhược HÆ° trao đổi tất cả nói ra.
“Theo nhÆ° lá»i đồn, Hoa Nhược HÆ° chỉ là má»™t thÆ° sinh yếu Ä‘uối, không ngá» rằng trong tình cảnh có dÃnh lÃu tá»›i Tình kiếm nhÆ° thế, hắn lại an nhiên không có việc gì, âu cÅ©ng là má»™t kỳ tÃch.†Tuyết Phiêu Phiêu khẽ thở dà i nói.
“Nói nhÆ° váºy, Hoa lão đệ không phải Ä‘ang gặp nguy hiểm sao?†Phong Bình thì thà o nói. Sau cả ná»a ngà y trầm mặc, hắn Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy, muốn nói Ä‘iá»u gì lại thôi.
“Huynh có phải là muốn Ä‘i giúp hắn?†Tuyết Phiêu Phiêu ôn nhu há»i, Phong Bình yên lặng gáºt đầu.
“Huynh Ä‘i Ä‘i, nếu huynh không Ä‘i, huynh tháºt không phải là Phong đại ca mà ta yêu. Nếu ta không cho huynh Ä‘i, ta cÅ©ng không phải là Phiêu Phiêu mà huynh yêu.†Tuyết Phiêu
Phiêu khe khẽ nói, â€Huynh Ä‘i bây giá» Ä‘i, có lẽ còn Ä‘uổi theo hắn kịp.â€
“Phiêu Phiêu, tìm được ngÆ°á»i rồi ta sẽ mau chóng trở lại†Phong Bình cắn răng xoay ngÆ°á»i mạnh bÆ°á»›c rá»i Ä‘i, hắn có thế cảm nháºn được đôi tròng mắt thâm tình ấy Ä‘ang dõi theo sau lÆ°ng hắn.
Nhược HÆ° lÆ°á»›t Ä‘i nhÆ° hà nh vân lÆ°u thủy trên Ä‘Æ°á»ng lá»›n, ngÆ°á»i ngoà i nhìn và o tuyệt đối sẽ không tin hắn là ngÆ°á»i không biết võ công, kỳ tháºt chÃnh bản thân Nhược HÆ° cÅ©ng dần dần phát hiện có Ä‘iá»u không phải. Khoảng mấy ngà y nay, hắn má»™t chút mệt má»i cÅ©ng không có, ngược lại hắn mÆ¡ hồ cảm thấy trong cÆ¡ thể mình có má»™t cá»— khà lÆ°u liên tục váºn chuyển, má»—i lần hắn có chút mệt má»i là cá»— khà lÆ°u kia láºp tức Ä‘em những má»i mệt ấy quét sạch, mà tốc Ä‘á»™ di chuyển của hắn cÅ©ng nhanh đến thần kì. Bất quá, dù cảm giác có chút khác thÆ°á»ng, nhÆ°ng hắn cÅ©ng không tiện nghÄ© nhiá»u vì hắn cÅ©ng không thể giải thÃch được nguyên nhân. Hắn lúc nà y chỉ mong sá»›m tìm được Giang Thanh Nguyệt, chỉ là mấy ngà y nay má»™t chút tin tức cÅ©ng không có, hÆ¡n nữa nói tháºt ra hắn cÅ©ng không biết cách nà o có thể tìm được, hắn cÅ©ng chỉ hy vá»ng Giang Thanh Nguyệt có thể sẽ trở lại Äại Giang tiêu cục để hắn đến đó có thể gặp được nà ng, đây là biện pháp duy nhất mà hắn nghÄ© ra.
“Khá» quá Ä‘i, ngÆ°á»i tìm nhÆ° váºy cả Ä‘á»i cÅ©ng không thấy nà ng đâu.†Äá»™t nhiên trong đầu hắn phát ra tiếng nói, tá»±a hồ nhÆ° thanh âm của má»™t nữ nhân, là m cho Nhược HÆ° nhảy dá»±ng lên, hắn vá»™i nhìn quanh, tìm xem ai Ä‘ang nói chuyện vá»›i mình.
“Không cần tìm nữa, ngÆ°Æ¡i chẳng thể thấy ta đâu.†Thanh âm đó lại vang lên lần nữa. Lần nà y, hắn rốt cuá»™c cÅ©ng cảm giác được rõ rà ng, thanh âm ấy không phải từ bên ngoà i truyá»n tá»›i mà là cảm giác trá»±c tiếp xuất hiện bên trong đầu hắn.
“Ngươi, ngươi là ai?†Nhược Hư vừa sợ vừa bối rối.
“Nhát gan, sợ cái gì chứ?†Lần nà y, Ä‘Ãch xác đó là giá»ng của má»™t nữ nhân, trong đó nghe nhÆ° có chút bất mãn.
“Quá»·? A, ngÆ°Æ¡i không phải là quá»· chứ?†Mấy chữ ‘nhát gan’ nhÆ° nhắc nhở Nhược HÆ°, hắn trong lòng thoáng run sợ, cái loại quá»· nà y hắn đã từng nghe qua nhÆ°ng chÆ°a thấy bao giá».
“NgÆ°Æ¡i má»›i là quá»· á.†Giá»ng nữ nhân kia cà ng thêm bất mãn.
“Vị đại tỉ nà y, cô có thể xuất hiện cho ta thấy được không?†Nhược HÆ° cÆ°á»i khổ nói.
“Bây giá» không cho ngÆ°Æ¡i thấy, ta há»i ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c, ngÆ°Æ¡i có muốn há»c võ công không? Nếu muốn, ta láºp tức có thể khiến ngÆ°Æ¡i trở thà nh thà nh võ lâm cao thủ trong nhiá»u nhất là ba tháng.†Ná» tá» chẳng biết là ngÆ°á»i hay quá»· kia há»i.
Tà i sản của ThienTu89
20-03-2009, 11:18 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
..:: Tình Kiếm ::..
Quyển 1: Tình Thương
Chương 16: Tình Kiếm Hữu Linh
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Dịch thuáºt: Kiếp Chủ
Biên dịch+Biên táºp: Kiếp Nô
Hoa Sơn Hội - Tà ng thư viện
---------- o0o ----------
“Äiá»u đó là tháºt Æ°? Có chuyện dá»… dà ng nhÆ° váºy sao?" Nhược HÆ° trong lòng thầm nghÄ©.
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt, ta cÅ©ng không có hứng thú Ä‘i lừa má»™t tên ngốc nhÆ° ngÆ°Æ¡i.†Thanh âm nữ tá» kia lại thoát ra, dá»a cho Nhược HÆ° nhảy dá»±ng lên.
“Ta vừa rồi còn chÆ°a nói gì mà ?†Nhược HÆ° nhìn quanh bốn phÃa, thì thà o nói.
“Äồ ngốc, ngÆ°Æ¡i nghÄ© cái gì trong đầu ta cÅ©ng Ä‘á»u biết hết, ngÆ°Æ¡i không cần phải nói chuyện nữa, muốn nói gì cứ nghÄ© trong lòng là được.†Äáng thÆ°Æ¡ng cho Nhược HÆ° vốn rất thông minh, chẳng dè giỠđây bị ngÆ°á»i ta không ngừng mắng cho là đồ ngốc.
“NgÆ°Æ¡i… ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c là ngÆ°á»i hay quá»·?†Nhược HÆ° trong lòng hÃt và o má»™t ngụm lÆ°Æ¡ng khÃ, tháºt khó mà tin nổi, những gì hắn nghÄ© trong lòng Ä‘á»u bị nà ng ta biết được.
“Ta không phải là ngÆ°á»i.†Nữ tá» kia u uẩn đáp, trong giá»ng nói đượm chút cô Ä‘Æ¡n. “Ta cÅ©ng không phải là quá»·.â€
Nhược HÆ° trÆ°á»›c tiên cả kinh, sau lại ngẩn ngÆ¡, không phải là ngÆ°á»i, cÅ©ng không phải là quá»·, chẳng lẽ là yêu quái?
“NgÆ°Æ¡i má»›i là yêu quái á!†Nữ tá» kia lại bá»±c tức, Ä‘á»™t nhiên lại thở dà i má»™t hÆ¡i, trong giá»ng nói mang vẻ Æ°u thÆ°Æ¡ng, “Có nói ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không hiểu đâu, ngÆ°Æ¡i hiện tại cứ xem ta là quá»· cÅ©ng được, tháºt ra so vá»›i quá»· trong tưởng tượng của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không khác biệt gì lắm.â€
“Vị cô nÆ°Æ¡ng nà y, ngÆ°Æ¡i bây giá» rốt cuá»™c Ä‘ang ở đâu? Chẳng lẽ… chẳng lẽ lại bám và o ngÆ°á»i ta?†Nhược HÆ° có chút không ý tứ há»i, trÆ°á»›c kia hắn từng nghe qua thuyết nữ quá»· nháºp thân, chẳng lẽ việc nà y lại tháºt sá»± phát sinh trên chÃnh thân ngÆ°á»i hắn hay sao?
“Ta thèm bám và o ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i lắm!†Nữ tá» kia tức giáºn nói, sau má»™t hồi trầm mặc rốt cuá»™c cÅ©ng lên tiếng, “Ta Ä‘ang ở trong thanh kiếm trên tay ngÆ°Æ¡i đây.â€
Nhược HÆ° lại cà ng hoảng sợ, vá»™i và ng nhìn lại thanh kiếm Ä‘ang cầm trong tay, nhÆ°ng cÅ©ng không phát hiện được Ä‘iá»u gì bất thÆ°á»ng.
“Äồ ngốc, ngÆ°Æ¡i không nhìn ra được đâu.†Thanh âm của nữ tá» kia lại vang lên. Nhược HÆ° xấu hổ cÆ°á»i cÆ°á»i, không nói gì nữa, chuyện xảy ra và o thá»i Ä‘iểm nà y quả tháºt không ai Ä‘oán trÆ°á»›c được, hắn sống đến bây giá» cÅ©ng chÆ°a từng gặp qua.
“Từng có má»™t ngÆ°á»i con gái, vì nam tá» mình yêu thÆ°Æ¡ng mà tá»± nguyện nhảy và o há»a lò, giúp chà ng chế tạo nên má»™t thanh tuyệt thế thần kiếm. Lúc nà y, thanh kiếm ấy Ä‘ang ở trên tay ngÆ°Æ¡i, còn ta chÃnh là vị thiếu nữ đó.†Nhược HÆ° trong lòng cảm nháºn được thanh âm của nữ tá» kia, có chút ai oán, có chút bi thÆ°Æ¡ng. “Thanh kiếm nà y được xÆ°ng là Tình Kiếm, vốn do huyá»n thiết ngà n năm chế luyện thà nh, hÆ¡n nữa lại được chôn dấu suốt sáu mÆ°Æ¡i năm dÆ°á»›i lòng đất, sau khi hấp thụ tinh hoa đại địa, lại từ dÆ°á»›i đất ngoi lên, trải qua tiếp sáu mÆ°Æ¡i năm dung nạp ánh sáng nháºt nguyệt. Hiện tại thanh kiếm nà y đã trở thà nh thần binh lợi khà quán nháºp tinh hoa của đất trá»i. Suốt sáu mÆ°Æ¡i năm dÆ°á»›i mặt đất kia, ta Ä‘á»™t nhiên phát hiện chÃnh mình có ý thức, mà theo ký ức của ta thì ta đúng là ngÆ°á»i nữ tỠđã vì tình tuẫn kiếm ấy, vá» sau ta lại từ từ biết được, thần binh trÆ°á»›c nay Ä‘á»u có linh hồn, mà ta thì đúng là linh hồn trong Tình Kiếm. Tháºt ra mà nói, ta chÃnh là ngÆ°á»i nữ tỠấy, cÅ©ng có thể cho là không phải, bởi vì ta tuy có ký ức của nà ng, nhÆ°ng ta biết ta không phải là nà ng, ta chÃnh là linh hồn trong thanh kiếm nà y.â€
“Từ khi ta có ý thức đến nay, ta đã chỠđợi bên trong thanh kiếm gần trăm năm rồi, ta cÅ©ng dần hiểu ra, thân là kiếm linh, nhiệm vụ của ta chÃnh là vì kiếm phải tìm ra má»™t chủ nhân tháºt tốt, nhÆ°ng ta không biết phải tìm thế nà o, ta chợt nghÄ© đây đã là Tình Kiếm thì phải tìm má»™t ngÆ°á»i tháºt có tình có nghÄ©a, lúc ta cảm nháºn được tình cảm trong lòng ngÆ°Æ¡i đối vá»›i hai nữ hà i tá» kia, ta đã quyết định chá»n ngÆ°Æ¡i. Bởi vì Tình Kiếm đã thấm máu nên chúng ta hiện tại đã trở nên huyết mạch tÆ°Æ¡ng liên, đây cÅ©ng là nguyên do mà ta có thể cảm nháºn được ná»™i tâm của ngÆ°Æ¡i Ä‘ang nghÄ© gì.
Nữ tá» kia, hay có thể gá»i là Kiếm Linh, cháºm rãi nói má»™t lúc lâu. Mặc dù Nhược HÆ° cảm thấy tháºt khó tin, bất quá cÅ©ng có thể cÆ¡ bản hiểu ra ngá»n nguồn câu chuyện.
“NgÆ°Æ¡i thân là chủ nhân của Tình Kiếm, vì thế không được là m hoen ố thanh danh của kiếm, cho nên ngÆ°Æ¡i hãy ngoan ngoãn nghe lá»i ta, há»c võ công cho tháºt tốt.†Kiếm Linh thấy Nhược HÆ° không nói lá»i nà o lại tiếp tục thuyết giảng.
“Ta cÅ©ng rất muốn há»c, nhÆ°ng võ công không phải dá»… dà ng há»c được đâu.†Nhược HÆ° thầm nói trong lòng.
“ChÃnh là nhÆ° thế, nhất là vá»›i má»™t kẻ ngốc nghếch, tÆ° chất chẳng ra gì nhÆ° ngÆ°Æ¡i, bất quá…†Kiếm Linh nghiêm trang nói, “bất quá đã có ta, Kiếm Linh vÄ© đại nhất nà y giúp đỡ, ngÆ°Æ¡i có ngu ngốc hÆ¡n nữa cÅ©ng chẳng há» gì.†Tháºt sá»± không nhìn ra vị Kiếm Linh tiểu thÆ° nà y còn có thêm khuynh hÆ°á»›ng tá»± tâng bốc nữa.
“Kiếm Linh tá»· tá»·, tá»· tháºt sá»± có thể giúp ta sao?†Nhược HÆ° có chút Ä‘á»™ng tâm, nói tháºt, hắn bây giá» rất muốn chÃnh mình có má»™t thân võ công cao thâm.
“NgÆ°Æ¡i gá»i ta là tá»· tá»· hả, nhÆ° váºy cÅ©ng được! Hi hi, đệ đệ ngoan, mau gá»i ta thêm và i tiếng tá»· tá»· nữa nà o.†Kiếm Linh vui vẻ nói. Nhược HÆ° cÆ°á»i cÆ°á»i, có chút mỉa mai, xem ra chỉ cần là phụ nữ thì Ä‘á»u thÃch là m tá»· tá»· ngÆ°á»i khác. Bất quá nghÄ© lại, nếu những lá»i nà ng nói lúc nãy là sá»± tháºt thì nà ng sá»›m đã trăm tuổi rồi, bảo hắn gá»i nà ng là tá»· tá»· cÅ©ng không có gì khó khăn, chỉ là hắn chẳng phải Ä‘ang gá»i má»™t lão thái bà là tá»· tá»· Æ°? Há»ng bét rồi, hắn quên mất hắn nghÄ© gì cÅ©ng Ä‘á»u lá»™ ra ngoà i.
“Tên ngốc nhà ngÆ°Æ¡i, dám gá»i ta là lão thái bà á! NgÆ°Æ¡i tháºt không muốn sống nữa rồi.†quả nhiên Kiếm Linh nổi tráºn lôi đình, bất quá cảm giác lại hệt nhÆ° má»™t vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng, “Còn không mau gá»i ta ba tiếng tá»· tá»·, bằng không ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i biết thế nà o là lợi hại.â€
“Tá»· tá»·.†Nhược HÆ° bất đắc dÄ© phải ngoan ngoãn thầm gá»i trong lòng.
“Giá»i lắm, hì hì.†Kiếm Linh vui vẻ khúc khÃch cÆ°á»i, “Từ nay vá» sau ngÆ°Æ¡i cứ gá»i ta là tá»· tá»· Ä‘i nhé.â€
“Tá»· tá»·, ngÆ°á»i tên gì váºy?†Biết mình biết ngÆ°á»i vẫn tốt hÆ¡n, Nhược HÆ° bắt đầu há»i chuyện của nà ng.
“Ta không có tên.†Má»™t khoảng lặng dà i chợt nhiên diá»…n ra, tháºt lâu má»›i vang lên thanh âm khe khẽ.
Nhược HÆ° trong lòng Ä‘á»™t nhiên dâng lên má»™t loại cảm giác khó chịu lạ kỳ, giống nhÆ° cảm nháºn được sá»± khó chịu trong lòng Kiếm Linh, hắn Ä‘á»™t nhiên nghÄ© đến gần má»™t trăm năm qua, nà ng có lẽ phải má»™t thân má»™t mình vượt qua, tÆ° vị đó tháºt khó khăn là m sao.
“Hảo đệ đệ, không cần vì tá»· tá»· mà phiá»n lòng, bây giá» có đệ đệ ngÆ°Æ¡i theo giúp ta là ta đã vui rồi.†Giá»ng nói hân hoan của Kiếm Linh lại truyá»n đến trong lòng.
“Tá»· tá»·, ngÆ°á»i có thể bÆ°á»›c ra khá»i thanh kiếm hay không?†Nhược HÆ° bất chợt há»i.
“Không vấn Ä‘á» gì, đợi đến tối ta sẽ bÆ°á»›c ra cho ngÆ°Æ¡i gặp.†Kiếm Linh hi hi cÆ°á»i bảo, “Ta nói cho ngÆ°Æ¡i biết, tá»· tá»· của ngÆ°Æ¡i chÃnh là đại mỹ nhân mà thế gian chẳng có, ngÆ°Æ¡i mà nhìn thấy ta rồi chắc chắn sẽ quên bén Thanh tá»· của ngÆ°Æ¡i ngay.†ÄÆ°Æ¡ng nhiên là trên nhân gian chẳng có, nhân gian là m gì có loại linh hồn nhÆ° nà ng ta.
“Thanh tá»·.†Nghe đến cái tên đó, Nhược HÆ° trong lòng lại có chút Ä‘au xót, “Thanh tá»·, nà ng Ä‘ang ở nÆ¡i đâu?â€
“Hảo đệ đệ, ngÆ°Æ¡i đừng thÆ°Æ¡ng tâm nữa, ngÆ°Æ¡i thÆ°Æ¡ng tâm tá»· tá»· ta cÅ©ng buồn theo đó.†Thanh âm Kiếm Linh quả nhiên có chút Æ°u thÆ°Æ¡ng giống nhÆ° hắn, bất quá giá»ng nói láºp tức trở lại bình thÆ°á»ng, “Chỉ cần ngÆ°Æ¡i nghe theo ta, ta cam Ä‘oan ngÆ°Æ¡i không bao lâu nữa có thể tìm được Thanh tá»· của mình.â€
“Tá»· tá»·, có tháºt nhÆ° váºy không? Chỉ cần có thể tìm được Thanh tá»· vá», ta nhất định sẽ nghe lá»i ngÆ°á»i.†Nhược HÆ° vá»™i và ng há»i.
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt rồi, cho dù ngÆ°Æ¡i có không tin ta Ä‘i nữa.†Trong giá»ng nói Kiếm Linh ẩn Æ°á»›c sá»± không hà i lòng, thấy Nhược HÆ° sốt ruá»™t vì Giang Thanh Nguyệt nhÆ° thế, nà ng có chút Ãt cảm giác ghen tỵ.
“Tá»· tá»·, ta tin ngÆ°á»i, ta nhất định tin ngÆ°á»i mà , váºy ngÆ°á»i hãy mau dạy ta phải là m nhÆ° thế nà o Ä‘i.†Nhược HÆ° cuống quÃt nói.
“Tháºt là , cái vị Thanh tá»· gì đấy còn chÆ°a xinh đẹp bằng ta, ngÆ°Æ¡i sốt ruá»™t nhÆ° váºy là m gì.†Kiếm Linh lần nà y chỉ ngẫm nghÄ© trong lòng, chẳng thèm nói ra. Việc nà y đối vá»›i Nhược HÆ° mà nói tháºt không công bằng, nà ng có thể biết má»i suy nghÄ© của Nhược HÆ°, còn nà ng Ä‘ang nghÄ© cái gì thì hắn má»™t chút cÅ©ng không biết được.
“Chỉ cần ngÆ°Æ¡i nghe lá»i ta, há»c võ công cho tháºt giá»i, ta cam Ä‘oan có biện pháp khiến nà ng ta đến tìm ngÆ°Æ¡i.†Kiếm Linh nói nhÆ° đã tÃnh toán trÆ°á»›c.
“Tá»· tá»·, việc nà y thì có liên quan gì đến việc há»c võ công?†Nhược HÆ° có chút chần chừ há»i, mặc dù hắn muốn há»c võ công nhÆ°ng so Ä‘i sánh lại, hắn cà ng muốn tìm được Giang Thanh Nguyệt hÆ¡n.
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có quan hệ, nếu ngÆ°Æ¡i không có võ công mà dùng đến cách thức của ta, chỉ sợ lúc ngÆ°Æ¡i chÆ°a tìm được nà ng ta thì đã chết rồi.†Kiếm Linh tức giáºn nói.
“Không thể nà o.†Nhược HÆ° nói thầm, “Tá»· tá»·, ngÆ°á»i không thể nói cho ta biết rốt cuá»™c là dùng biện pháp gì à ?â€
“Thấy ngÆ°Æ¡i muốn biết nhÆ° váºy thì ta nhân tiện nói cho ngÆ°Æ¡i luôn.†Kiếm Linh nói, giá»ng Ä‘iệu cá»±c kỳ đắc ý, “Kỳ thá»±c cÅ©ng rất Ä‘Æ¡n giản, ngÆ°Æ¡i chỉ cần nhá» ngÆ°á»i ta tung tin ra ngoà i, nói Tình Kiếm Ä‘ang ở chá»— của ngÆ°Æ¡i, khi ấy khẳng định sẽ có rất nhiá»u ngÆ°á»i mò đến tìm ngÆ°Æ¡i. Sau đó, Thanh tá»· vì tháºp phần lo lắng cho sá»± an toà n của ngÆ°Æ¡i, tất nhiên sẽ chủ Ä‘á»™ng đến tìm ngÆ°Æ¡i thôi. Thế nà o? Cách hay nhÆ° váºy đệ đệ nhà ngÆ°Æ¡i chắc chắn là không nghÄ© ra được rồi.â€
“Cách nà y cÅ©ng tháºt không tồi.†Nhược HÆ° sá»›m chẳng biết nói gì nữa, chuyện nhÆ° váºy mà nà ng ta cÅ©ng nghÄ© ra được, bất quá nói tháºt, đây cÅ©ng không phải là má»™t biện pháp không hay, nếu Giang Thanh Nguyệt biết hắn Ä‘ang gặp nguy hiểm, nà ng nhất định sẽ đến để bảo vệ hắn.
“Tất nhiên rồi, tá»· tá»· của ngÆ°Æ¡i vốn thông minh cỡ nà o chứ, nghÄ© ra được biện pháp nhÆ° váºy không hay sao được?†Kiếm Linh dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý, tá»±a nhÆ° vừa Ä‘oạt được công lá»›n, “NhÆ°ng mà ngÆ°Æ¡i cần phải há»c võ công cho giá»i, bằng không Thanh tá»· của ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a tìm được ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đã chết mất rồi.†Nói đến mấy chữ “Thanh tá»· của ngÆ°Æ¡iâ€, nà ng cố tình nhấn mạnh thanh âm.
“NhÆ°ng mà , tá»· tá»·, ta phải há»c võ công nhÆ° thế nà o đây?†Nhược HÆ° bất đắc dÄ© há»i.
“Ta sẽ dạy cho ngươi. Tỷ tỷ thần thông quảng đại, không có gì là không là m được.†Kiếm Linh vẫn tiếp tục tự biên tự diễn.
“Kỳ tháºt ngÆ°Æ¡i bây giá» cÅ©ng đã có võ công rồi.†Kiếm Linh lại thêm và o má»™t câu.
“Ta đã có võ công Æ°?†Nhược HÆ° rùng mình, “Tá»· tá»·, ngÆ°á»i không gạt ta đấy chứ? Ta có võ công khi nà o tại sao chÃnh ta cÅ©ng không biết?â€
“NgÆ°Æ¡i ngốc nhÆ° váºy Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không biết rồi.†Kiếm Linh cÆ°á»i hì hì, “NgÆ°Æ¡i không phát hiện ra ngÆ°Æ¡i bây giá» Ä‘i Ä‘Æ°á»ng cà ng lúc cà ng nhanh, hÆ¡n nữa Ä‘i bao lâu cÅ©ng không thấy mệt à ?â€
Nhược HÆ° gáºt đầu, quả tháºt là nhÆ° thế.
“Tình Kiếm sau khi nháºn ngÆ°Æ¡i là chủ nhân, đã từ từ cải tạo thân thể của ngÆ°Æ¡i, trên thân kiếm vốn chứa Ä‘á»±ng tinh hoa của trá»i đất, hiện tại chúng sẽ cháºm rãi chuyển qua ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i, đả thông các đại kinh mạch trên thân thể, giúp ngÆ°Æ¡i thoát thai hoán cốt. Mặc dù bây giá» má»›i chỉ qua và i ngà y nhÆ°ng trên thá»±c tế, trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i đã sở hữu được công lá»±c của má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng khổ luyện suốt mÆ°á»i năm. Chỉ cần ngÆ°Æ¡i má»—i ngà y Ä‘á»u dùng tay cầm Tình Kiếm, đại khái chỉ sau ba tháng thì Tình Kiếm sẽ hoà n tất việc cải tạo thân thể, lúc đó thì công lá»±c của ngÆ°Æ¡i sẽ không còn bao nhiêu ngÆ°á»i có thể so sánh được nữa. Sau đó, trong vòng mấy tháng ấy, ta sẽ dạy cho ngÆ°Æ¡i và i phÆ°Æ¡ng pháp váºn dụng võ công thêm và o má»™t Ãt chiêu thức. Ba tháng sau, đệ đệ ngÆ°Æ¡i đã trở thà nh má»™t cao thủ võ lâm rồi.†Kiếm Linh cà ng nói cà ng tá» vẻ hÆ°ng phấn, “ÄÆ°Æ¡ng nhiên tất cả Ä‘á»u nhá» ngÆ°Æ¡i may mắn có má»™t vị tá»· tá»· vÄ© đại nhÆ° ta má»›i thà nh công được, ngÆ°Æ¡i đừng quên cảm tạ ta đó.†Câu cuối cùng khiến cho Nhược HÆ° vốn Ä‘ang cao hứng phải cÆ°á»i khổ không thôi.
“Hôm nay, ta trÆ°á»›c hết sẽ dạy ngÆ°Æ¡i ná»™i công tâm pháp cÆ¡ bản nhất, loại ná»™i công tâm pháp nà y là do chÃnh tá»· tá»· ta tá»± nghÄ© ra, vốn là “hà ng Ä‘á»™c†đấy!†Kiếm Linh đắc ý nói, â€Ta trÆ°á»›c tiên sẽ nói cho ngÆ°Æ¡i biết khẩu quyết, ngÆ°Æ¡i có thể vừa Ä‘i Ä‘Æ°á»ng vừa lắng nghe, sau đó thì tá»± tu luyện.â€
Khẩu quyết không dà i, chỉ khoảng mấy trăm chữ, Kiếm Linh ở trong lòng Nhược Hư niệm khoảng và i lần thì hắn đã có thể nhớ hết.
“Äệ đệ, ngÆ°Æ¡i có biết ná»™i công tâm pháp nà y của ta so vá»›i của ngÆ°á»i khác có gì khác nhau không?†Kiếm Linh nói, ra vẻ huyá»n diệu, “Ồ, đệ đệ ngốc nhà ngÆ°Æ¡i không có võ công nhất định là không biết rồi, hay là để tá»· tá»· nói cho ngÆ°Æ¡i biết luôn. Ná»™i công tâm pháp của ngÆ°á»i khác Ä‘á»u phải táºp trung ngồi xuống thì má»›i có thể luyện được, còn của ta thì không giống nhÆ° váºy, bất kỳ lúc nà o cÅ©ng có thể luyện táºp, má»—i ngà y mÆ°á»i hai canh giá» cho dù ngÆ°Æ¡i Ä‘ang là m gì, chân khà cÅ©ng tá»± Ä‘á»™ng vẫn chuyển, ăn cÆ¡m, Ä‘i Ä‘Æ°á»ng hay ngủ nghỉ cÅ©ng Ä‘á»u nhÆ° nhau, chÃnh là đang luyện công. Hì hì, tá»· tá»· ta là thiên tà i má»›i có thể phát minh ra loại tâm pháp nà y.â€
Rốt cuá»™c Nhược HÆ° cÅ©ng đã phát hiện ra đặc Ä‘iểm lá»›n nhất của Kiếm Linh chÃnh là nói nhiá»u, có lẽ cÅ©ng bởi qua nhiá»u tháºp niên không được nói chuyện vá»›i ngÆ°á»i khác, cho nên nà ng luôn muốn tìm Nhược HÆ° để nói chuyện dù không có việc gì, hÆ¡n nữa nà ng lại rất thÃch khoe khoang khoác lác, bất quá bên trong cÅ©ng có chút tá»± hà o vá» bản thân. Nhược HÆ° chiếu theo ná»™i công tâm pháp của nà ng mà luyện, quả nhiên phát hiện sau vòng đầu tiên chân khà váºn chuyển, không cần đến sá»± khống chế của hắn, chân khà cÅ©ng sẽ tá»± Ä‘á»™ng tuần hoà n không dứt, hÆ¡n nữa chân khà váºn chuyển đối vá»›i những việc là m khác cÆ¡ bản cÅ©ng không có gì ảnh hưởng.
Má»›i có ná»a ngà y ngắn ngủi trôi qua, hắn đã phát hiện trong cÆ¡ thể trà n đầy chân khÃ, trong lòng hắn vô cùng kÃch Ä‘á»™ng, hắn rốt cuá»™c cÅ©ng bÆ°á»›c ra khá»i giai Ä‘oạn gian nan đầu tiên của võ há»c. Lúc nà y, hắc nhá»› lại cách đây không lâu, hắn phải bất đắc dÄ© nhìn Tiểu Tuyết bị thÆ°Æ¡ng, nhá»› tá»›i Giang Thanh Nguyệt gặp nạn trong sá»± bất lá»±c của hắn, trong lòng hắn thầm hứa: Tiểu Tuyết, Thanh tá»·, từ nay vá» sau ta có thể tá»± chiếu cố cho bản thân rồi. Chá» võ công ta cao hÆ¡n má»™t chút, ta có thể đến bảo vệ cho các ngÆ°á»i.
“Äệ đệ ngÆ°Æ¡i tháºt là đa tình mà , trong lòng sao lại nhá»› đến nhiá»u nữ hà i tá» nhÆ° váºy.†Nhược HÆ° chÃnh Ä‘ang lúc thần tình ảm đạm bi thÆ°Æ¡ng, Kiếm Linh Ä‘á»™t nhiên lại nói ra má»™t câu nhÆ° thế, Nhược HÆ° má»›i ngẫm lại bản thân bất kể Ä‘ang nghÄ© cái gì nà ng ta cÅ©ng Ä‘á»u biết hết, váºy từ nay vá» sau hắn còn có Ä‘iá»u gì đáng gá»i là bà máºt nữa không?
“Tá»· tá»·, ngÆ°á»i không cần nghỉ ngÆ¡i sao?†Bây giá» sắc trá»i đã tối, Nhược HÆ° cÅ©ng không tìm đến nhà trá», cuá»™c sống ăn gió nằm sÆ°Æ¡ng hắn đã bắt đầu quen dần.
“Ngươi chẳng phải cũng không ngủ sao? Lại nói, tỷ tỷ ta có thể không cần nghỉ ngơi cũng được.†Kiếm Linh nói một cách đầy tự hà o.
Nhược HÆ° thở dà i má»™t hÆ¡i, nằm ngá»a trên mặt đất, ngẩng đầu ngắm những vì sao trên bầu trá»i.
“Tá»· tá»·, ta tìm giúp ngÆ°á»i má»™t cái tên có được không?†Nhược HÆ° không dám tùy tiện nghÄ© đến việc khác, vì váºy chỉ Ä‘Ã nh nghÄ© vá» Kiếm Linh, ngẫm lại nà ng còn chÆ°a có tên, Ä‘á»™t nhiên lại có chút xúc Ä‘á»™ng vì việc ấy.
“Tháºt ra… tháºt ra ta cÅ©ng có tên, bất quá ta không muốn nhắc lại cái tên đó nữa, bởi vì ta cảm thấy ta không phải là nà ng ấy.†Kiếm Linh trầm mặc má»™t hồi má»›i lên tiếng, Nhược HÆ° biết nà ng Ä‘ang ám chỉ cô gái đã tuẫn kiếm kia.
“Tá»· tá»·, ngÆ°á»i xem, những ngôi sao trên bầu trá»i kia tháºt đẹp!†Nhược HÆ° thì thầm nói.
“Thế thì gá»i ta là Tinh Tinh váºy.†Kiếm Linh thuáºn miệng nói, “Äúng rồi, ta nghÄ© ra rồi, ta sẽ gá»i là Thiên Tinh! Ầy, mà há» gì nhỉ? À, váºy nhân tiện lấy há» của ngÆ°Æ¡i luôn Ä‘i, từ nay vá» sau ta gá»i là Hoa Thiên Tinh nhé!†Nói xong lại má»™t phen há»›n hở.
“Ta rốt cuá»™c cÅ©ng có má»™t cái tên cho mình rồi.†Kiếm Linh, à không, là Hoa Thiên Tinh thì thà o nói, “Ta chÃnh là ngôi sao xinh đẹp nhất bầu trá»i, đáng tiếc ánh sao chói lá»i lại luôn bị nguyệt minh ngăn trở.â€
Lòng nà ng lại thoảng dâng lên môt tia ưu sầu.
Tà i sản của ThienTu89
20-03-2009, 11:19 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
..:: Tình Kiếm ::..
Quyển 2: Kiếm Linh
Chương 1: Kiếm Linh Thụ Nghệ
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Dịch thuáºt: Microlab
Biên dịch+Biên táºp: Kiếp Nô
Hoa Sơn Hội - Tà ng thư viện
---------- o0o ----------
Mấy ngà y sau đó, Nhược HÆ° vừa Ä‘i vừa đắm chìm trong sá»± kỳ diệu của võ há»c. Hoa Thiên Tinh mặc dù thÆ°á»ng nhÆ° tiểu cô nÆ°Æ¡ng trêu đùa Nhược HÆ°, nhÆ°ng khi dạy võ công cho hắn lại rất chăm chú cẩn tháºn. Hiện tại nà ng Ä‘ang dạy cho Nhược HÆ° má»™t và i Ä‘iá»u căn bản vá» cách váºn dụng ná»™i công, khinh công, nguyên lý vá» các loại võ công, ám khà nhÆ°ng lại không dạy chiêu thức thủ pháp cụ thể, nà ng nói là võ công do nà ng sáng tạo ra vốn không có chiêu thức. Nhược HÆ° cÅ©ng chẳng còn cách nà o khác, trÆ°á»›c tiên chỉ Ä‘Ã nh ngoan ngoãn nghe theo sá»± chỉ bảo của nà ng.
Nhược HÆ° vốn được trá»i ban cho trà thông minh cá»±c cao, chỉ là ngà y trÆ°á»›c chẳng hiểu vì sao lại há»c võ công không được, bây giá» lại có thể há»c tốt đến nhÆ° thế, vượt hẳn trÆ°á»›c kia, là m cho Hoa Thiên Tinh cÅ©ng phải liên tục tán thưởng không thôi. Bất quá Hoa Thiên tinh cho rằng vá»›i sức há»c nhanh chóng của Nhược HÆ° nhÆ° váºy, nà ng sẽ sá»›m chẳng còn gì để dạy. Vá»›i lại, hiện tại nà ng cÅ©ng không thể dạy nhiá»u, cho nên nà ng muốn Nhược HÆ° trÆ°á»›c hết phải táºp cho tốt công phu cÆ¡ bản đã. Nhược HÆ° lúc nà y ngà y cà ng tÃn nhiệm nà ng nên nà ng nói cái gì hắn cÅ©ng tá»± nhiên nghe theo.
TÃn nhiệm thì tÃn nhiệm, bất quá vá»›i tÃnh cách của Hoa Thiên tinh, Nhược HÆ° suy nghÄ© mãi cÅ©ng chẳng ra, nà ng lúc thì giống má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng chỉ má»›i hÆ¡n mÆ°á»i tuổi, lúc lại nhÆ° má»™t lão bà già dặn, là m cho Nhược HÆ° cÅ©ng chẳng biết đâu là tÃnh cách thá»±c của nà ng, hoặc giả cả hai loại nà y Ä‘á»u không phải.
Bảy ngà y sau, dù trải qua phong trần nhÆ°ng tinh thần vẫn sáng láng, Nhược HÆ° xuất hiện trong thà nh VÅ© XÆ°Æ¡ng. Hắn hiện tại Ä‘ang ở lầu hai của Hoà ng Hạc tá»u lâu, tá»±a và o song cá»a, mà nÆ¡i đối diện tá»u lâu lại chÃnh là Äại Giang tiêu cục, hắn đã ngồi ở đấy ná»a ngà y trá»i nhÆ°ng vẫn không thấy má»™t ai ra và o. Tấm bảng lá»›n treo phÃa trÆ°á»›c Äại Giang tiêu cục vẫn lấp lánh nhÆ° cÅ©, có Ä‘iá»u ngoà i hiên lại vắng vẻ. Nhược HÆ° nghe ngóng má»™t chút má»›i biết được, ná»a tháng trÆ°á»›c trong má»™t đêm toà n bá»™ ngÆ°á»i của Äại giang tiêu cục Ä‘á»u bị mất tÃch, sinh tá» không rõ, mà những kẻ ở quanh đấy và o đêm đó lại chẳng nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng nà o vang lên. Vì váºy, lúc nà y tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u sợ hãi chẳng dám Ä‘i và o. Tiểu nhị kia vừa nãy còn than thở, tá»u lâu nà y trÆ°á»›c kia vốn đông khách, bây giá» vì nguyên nhân của Äại Giang tiêu cục nên số ngÆ°á»i tá»›i đây cÅ©ng giảm Ä‘i Ãt nhiá»u, chỉ là mấy ngà y nay không biết vì nguyên nhân gì mà khách khứa tá»›i lại đông hÆ¡n.
"Äệ đệ, trên tá»u lâu có không Ãt ngÆ°á»i là cao thủ võ lâm đấy." Thanh âm Hoa Thiên Tinh truyá»n đến lòng hắn, hắn nhìn lÆ°á»›t qua má»i ngÆ°á»i trên tá»u lâu, phát hiện rằng bá»n há» tá»±a hồ cÅ©ng nhÆ° hắn, Ä‘á»u Ä‘ang vô tình hữu ý nhìn và o cánh cổng lá»›n của tiêu cục phÃa đối diện.
"Bá»n chúng xem ra tá»›i vì Thanh tá»·" Nhược HÆ° thầm nghÄ© trong lòng.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên, bất quá mục Ä‘Ãch của bá»n há» và ngÆ°Æ¡i không giống nhau, có thể bá»n há» sẽ gây bất lợi cho Thanh tá»· của ngÆ°Æ¡i đó" Hoa Thiên tinh nói.
"Kẻ nà o dám là m tổn thương Thanh tỷ, ta giết hắn ngay!" Nhược Hư trong lòng hừ lạnh một tiếng.
"Äệ đệ à , bây giá» võ công ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a cao đến thế đâu, ngÆ°Æ¡i chÆ°a chắc đã là đối thủ của bá»n chúng!" Hoa Thiên tinh dịu dà ng nói.
Nhược HÆ° còn muốn nói Ä‘iá»u gì nữa, Ä‘á»™t nhiên cảm giác có ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i tá»›i chá»— hắn, ngẩng đầu lên thì phát hiện ra má»™t lão đầu cao gầy, đôi mắt hÃp lại, tóc tai bù xù, có vẻ lôi thôi.
"Tiểu huynh đệ, ngÆ°Æ¡i nhìn phÃa đối diện đã ná»a ngà y rồi, có trông thấy gì không?†Lão nhân ấy ngồi xuống chá»— đối diện vá»›i Nhược HÆ°, nở má»™t nụ cÆ°á»i bà hiểm.
"Tiá»n bối đã nhìn ta ná»a ngà y, cÅ©ng không thấy gì cả sao?" Nhược HÆ° bình thản há»i lại.
"Tiểu huynh đệ, ngÆ°Æ¡i có muốn và o bên trong xem xét không?" Lão nhân cÆ°á»i cÆ°á»i có chút xấu hổ, nhìn vá» phÃa cánh cá»a đối diện của Äại Giang tiêu cục há»i.
"Váºy tiá»n bối có muốn Ä‘i hay không?" Nhược HÆ° lại ném cho hắn má»™t vẻ mặt khó chịu.
"Không muốn, ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không muốn rồi" Lão đầu cÆ°á»i giá»…u.
"Thế à , tại hạ tháºt ra lại rất muốn và o đấy!" Nhược HÆ° mỉm cÆ°á»i nói.
Lão nhân rùng mình, tá»±a hồ nhÆ° không nghÄ© là Nhược HÆ° trả lá»i nhÆ° váºy, ánh mắt lá» má» Ä‘á»™t nhiên sáng lên, lão đã nhìn thấy thanh kiếm trên tay Nhược HÆ°.
"Tiểu huynh đệ, thanh kiếm trên tay ngÆ°Æ¡i có thể để ta xem không?" Trong giá»ng nói của lão nhân có chút vá»™i và ng.
"Không thể." Nhược HÆ° lạnh nhạt nói, trong lòng thầm nảy sinh kinh hãi, chẳng lẽ lão nhân nà y đã nhìn ra thanh kiếm trên tay mình chÃnh là Tình Kiếm?
"Váºy tiểu huynh đệ ngÆ°Æ¡i có thể rút ra cho ta xem má»™t chút được không?" Lão đầu vẫn không cam lòng.
"Tháºt có lá»—i rồi, tiá»n bối, thanh kiếm nà y là váºt mà thê tá» ta tặng, ta không thể tuỳ tiện Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i ngoà i xem được." Nhược HÆ° khẽ mỉm cÆ°á»i, khởi thân đứng dáºy "Tại hạ đến nÆ¡i đối diện quan sát, tiá»n bối nếu có hứng thú thì có thể cùng Ä‘i?"
“Ấy ấy, không cần đâu, tiểu huynh đệ ngÆ°Æ¡i Ä‘i là được rồi!" Lão đầu cÆ°á»i gượng, lá»™ ra hà m răng và ng khè.
"Äệ đệ, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± muốn tiến và o hay sao?" Nhược HÆ° tÃnh tiá»n rồi xuống lầu, trá»±c tiếp hÆ°á»›ng thẳng đến nÆ¡i đối diện, Hoa Thiên tinh có chút lo lắng há»i.
"Ta có cảm giác, Thanh tá»· cÅ©ng Ä‘ang ở bên trong" Nhược HÆ° đứng trÆ°á»›c cá»a Äại Giang tiêu cục, chỉ cần bÆ°á»›c thêm má»™t bÆ°á»›c nữa là tiến và o bên trong, hắn tá»±a hồ cảm giác ở phÃa đối diện có vô số ánh mắt Ä‘ang chăm chú theo dõi hắn.
Nhược HÆ° khẽ hÃt và o má»™t hÆ¡i, cuối cùng cÅ©ng cất bÆ°á»›c Ä‘i và o, tiến qua má»™t khoảng sân rá»™ng và o đến đại sảnh, trên bà n thá» có và i tấm linh vị được đặt ká» nhau.
"Phụ thân Giang Thiên Khiếu chi linh vị"
"Huynh Giang Lăng Phong chi linh vị"
"Muội Giang Tiểu Nguyệt chi linh vị"
Cảnh tượng Ä‘áºp và o mắt khiến Nhược HÆ° giáºt mình, tuy nhiên hắn có thể xác định, Giang Nguyệt Thanh quả nhiên đã trở vá» nÆ¡i đây, Ä‘á»™t nhiên hắn ngá»i thấy chút hÆ°Æ¡ng thÆ¡m thoang thoảng từ mấy nén hÆ°Æ¡ng còn cháy dở trên lÆ° hÆ°Æ¡ng.
"Thanh tá»·, nà ng ở đây sao?†Nhược HÆ° khẽ khà n hô gá»i, nhÆ°ng chẳng có tiếng đáp lại.
"Thanh tá»·, ta biết nà ng nhất định ở nÆ¡i nà y, nà ng ra gặp mặt ta có được không? Ta tháºt sá»± rất nhá»› nà ng mà !" Thanh âm Nhược HÆ° có chút nghẹn ngà o, mÆ°á»i ngà y rồi, đã mÆ°á»i ngà y trôi qua rồi, cứ lúc nà o ngừng luyện võ, hắn láºp tức lại nhá»› tá»›i Giang Thanh Nguyệt, hai ngÆ°á»i mặc dù má»›i ở chung và i ngà y ngắn ngủi, nhÆ°ng mà trong hoạn nạn nảy sinh cảm tình thì là m sao có thể dùng thá»i gian để cân Ä‘o nặng nhẹ chứ?
"Thanh tá»·!" bá»—ng nhiên Nhược HÆ° xoay ngÆ°á»i lại trông vá» phÃa cá»a, nhÆ°ng hắn lại thất vá»ng, ngoà i cá»a quả nhiên có ngÆ°á»i nhÆ°ng đáng tiếc không phải là Thanh tá»· của hắn mà là má»™t ngÆ°á»i xa lạ.
"NgÆ°Æ¡i là ai?" Sá»± thất vá»ng lá»›n lao khiến cho Nhược HÆ° dâng lên má»™t ná»—i phẫn ná»™ khó hiểu, hắn lạnh lùng nhìn ngÆ°á»i ở ngoà i cá»a.
NgÆ°á»i kia không nói gì, lại bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c và i bÆ°á»›c, tiến và o đại sảnh, lúc nà y Nhược HÆ° má»›i phát hiện đằng sau hắn nguyên lai còn có và i ngÆ°á»i, tăng đạo ni tục Ä‘á»u có cả.
NgÆ°á»i xuất hiện trÆ°á»›c tiên kia toà n thân váºn má»™t bá»™ nho sam mà u xanh, khuôn mặt có má»™t chút uy nghi lại có và i phần phiêu dáºt, còn lại bốn ngÆ°á»i phÃa sau hắn gồm có má»™t trung niên hòa thượng khoát áo cà sa và ng, má»™t ni cô xinh đẹp trên dÆ°á»›i ba mÆ°Æ¡i tuổi, má»™t trung niên đạo sÄ©, ngoà i ra còn má»™t gã trung niên nam tá» váºn tục trang mà u lam.
"Xin há»i công tá», ngÆ°á»i quan hệ thế nà o vá»›i Giang gia?" văn sÄ© rốt cuá»™c cÅ©ng lên tiếng, giá»ng có phần ôn hoà nhÆ°ng cÅ©ng mang ngữ khà chất vấn.
"Ta trÆ°á»›c hết muốn biết các hạ là ai?" Nhược HÆ° liếc nhìn năm ngÆ°á»i nói.
"Há»—n xược, dám nói vá»›i Diệp đại tiên sinh nhÆ° váºy à !" gã tục trang nam tá» quát lên, hoà thượng kia lại niệm má»™t tiếng pháºt hiệu, ni cô thì khẽ nhÃu mà y má»™t chút, còn đạo sÄ© thì chẳng có phản ứng gì.
"Tại hạ má»›i hà nh tẩu giang hồ, kiến thức có chút hạn hẹp, Diệp đại tiên sinh là ai tại hạ vốn không biết, bất quá tại hạ cÅ©ng không Æ°a cái việc đối vá»›i ngÆ°á»i khác lại khúm núm khép nép nhÆ° váºy" Nhược HÆ° lạnh lùng nói, đối vá»›i ngÆ°á»i nà y hắn vốn chẳng có hảo cảm gì hay ho, hÆ¡n nữa việc không tìm thấy Giang Thanh Nguyệt khiến cho tâm tình hắn không được tốt lắm, là m sao mà nói lá»i dá»… nghe cho được.
Nam tỠáo lam kia biến sắc, đang muốn phát tác nhưng văn sĩ trung niên nhẹ nhà ng ngăn y lại.
"Lão phu Diệp Bất Nhị, giang hồ coi trá»ng gá»i là Diệp đại tiên sinh, cùng mấy vị bằng hữu là Thiếu Lâm Viên Năng đại sÆ°, Võ Äang Thanh Phong đạo trưởng, Nga Mi Tuệ Vân sÆ° thái và Thanh Thà nh Trịnh Hà nh Anh huynh, xin há»i tôn tÃnh đại danh của công tá»?" Văn sÄ© trung niên khiêm tốn há»i.
Nhược HÆ° có chút rùng mình, Diệp Bất Nhị cái tên nà y hắn đã từng nghe qua, võ công y tuy không cao nhÆ°ng địa vị trên giang hồ rất lá»›n, gá»i là Trà thánh, bình thÆ°á»ng vẫn hay được gá»i là Diệp đại tiên sinh, không tưởng được lại ngẫu nhiên gặp y ở chá»— nà y, hÆ¡n nữa đằng sau còn có bốn cao thủ trong bảy đại môn phái theo cùng, xem ra sá»± tình tá»±a hồ chẳng há» Ä‘Æ¡n giản.
"Tại hạ Hoa Nhược HÆ°, xin ra mắt Diệp đại tiên sinh" Nhược HÆ° hạ giá»ng xuống, có chút thi lá»….
"Äại Giang tiêu cục áp tiêu, ba mÆ°Æ¡i bảy mạng ngÆ°á»i Ä‘á»u không ai sống sót, mà trong nhà phụ nữ và trẻ con Ä‘á»u mất tÃch, gây nên chấn Ä‘á»™ng lá»›n trên giang hồ, Lão phu ngà y trÆ°á»›c cùng Giang cục chủ có má»™t chút giao tình, vì váºy cùng vá»›i mấy vị võ lâm đồng đạo ở đây, muốn vì Äại giang tiêu cục đòi lại chút công đạo" Diệp Bất Nhị ngữ khà có chút chua xót, nói tiếp: "Chỉ là nhiá»u ngà y trôi qua nhÆ° váºy cÅ©ng chẳng có biện pháp gì, giang hồ đồn rằng Giang đại tiểu thÆ° là ngÆ°á»i duy nhất còn sống cÅ©ng chẳng thấy bóng dáng đâu, cho nên chúng ta tiện thể đến nÆ¡i nà y chỠđợi, vừa rồi gặp Hoa công tá» bÆ°á»›c và o, cho nên chúng ta tá»›i há»i thăm má»™t chút, xem Hoa công tá» có thể cho chúng ta má»™t và i manh mối được không?"
"Giả nhân giả nghĩa, trước đây lúc Thanh tỷ gặp nguy hiểm, sao chẳng thấy bóng dáng các ngươi?" Nhược Hư trong lòng thầm nghĩ.
"Giang hồ đồn rằng, Hoa công tá» chÃnh là tình lang của Giang đại tiểu thÆ°, không biết có phải nhÆ° váºy không?" Tuệ Vân sÆ° thái ở bên cạnh Ä‘á»™t nhiên há»i.
"Ta cÅ©ng Ä‘ang Ä‘i tìm Thanh tá»·, nà ng ấy rá»i khá»i ta cÅ©ng má»™t Ä‘oạn thá»i gian rồi" Nhược HÆ° trong lòng phiá»n muá»™n, cháºm rãi nói.
"Hoa công tỠcó biết Giang đại tiểu thư đi đến địa phương nà o không?" Diệp Bất Nhị trầm ngâm một chút rồi nói.
"Nếu ta biết, ta có phải Ä‘i tìm khắp nÆ¡i không?†Nhược HÆ° tức giáºn nói:" Tại hạ Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, mấy vị ở lại cứ thong thả" Chẳng biết vì nguyên nhân gì, gặp lại mấy ngÆ°á»i nà y hắn chung quy cảm thấy không thoải mái, đặc biệt là thái Ä‘á»™ hống hách khinh ngÆ°á»i của Trịnh Hà nh Anh.
"Äứng lại!" vẫn là Trịnh Hà nh Anh lên tiếng, "Diệp đại tiên sinh chÆ°a há»i xong!"
"Diệp đại tiên sinh được coi là võ lâm đệ nhất trà giả, có chuyện gì mà không tá»± mình giải quyết được chứ?" Nhược HÆ° lạnh giá»ng nói:" Huống hồ, có ai quy định ta không thể không trả lá»i vấn Ä‘á» của Diệp đại tiên sinh Æ°? Còn các hạ lại có tÆ° cách gì bắt ta nhất định phải đứng lại?"
"Hoa Nhược HÆ°, ngÆ°Æ¡i nghÄ© ngÆ°Æ¡i là ai?" Trịnh Hà nh Anh tức giáºn không Ãt, lá»›n giá»ng nói.
"Váºy các hạ nghÄ© mình là ai? Äây là Äại Giang tiêu cục, không phải là Thanh Thà nh của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i lấy tÆ° cách gì mà khoa chân múa tay vá»›i ta chứ?†Tâm tình Nhược HÆ° kỳ tháºt đã chẳng tốt đẹp gì, nhân lúc nà y hắn bốp chát lại ngay không chút khách khÃ.
"Hoa công tá», đừng nổi giáºn nhÆ° váºy, Trịnh huynh cÅ©ng chỉ hi vá»ng sá»›m đòi lại công đạo cho Äại giang tiêu cục mà thôi" Diệp Bất nhị thở dà i nói:" Trịnh huynh, Hoa công tá», má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u vì Äại Giang tiêu cục, xin đừng vì chút việc nhá» mà là m tổn thÆ°Æ¡ng tình cảm của má»—i bên chứ?"
Nhược HÆ° chẳng thèm quan tâm đến mấy ngÆ°á»i nà y, cháºm rãi bÆ°á»›c ra khá»i Äại giang tiêu cục, trong lòng dâng lên má»™t cÆ¡n sầu muá»™n, hắn cảm giác là Giang Thanh Nguyệt Ä‘ang ở gần đây nhÆ°ng nà ng lại trốn tránh hắn, hắn phải là m sao má»›i tìm được nà ng?
"Tiểu huynh đệ, nhanh váºy mà ngÆ°Æ¡i đã ra rồi sao?†Nhược HÆ° lại trở lên tá»u lâu, lão nhân kia vẫn Ä‘ang ung dung ngồi ở vị trà cÅ©, gặp hắn Ä‘i lên tá»±a hồ tá» vẻ ngạc nhiên.
"Chẳng lẽ tiá»n bối hy vá»ng ta không trở ra nữa sao?" Nhược HÆ° nhìn lão má»™t cái rồi ngồi xuống vị trà cÅ© ban nãy của mình.
"Sao có thể chứ? Tiểu huynh đệ ngÆ°Æ¡i hiểu lầm mất rồi!" Lão nhân vẻ cÆ°á»i hiá»n là nh.
"Hoa huynh đệ, hóa ra nhà đệ ở chá»— nà y, ta có thể tìm được đệ rồi" TrÆ°á»›c cá»a tá»u lâu Ä‘á»™t nhiên vang lên má»™t thanh âm kinh hỉ, Nhược HÆ° quay đầu lại nhìn, trên mặt lá»™ ra nét cÆ°á»i.
"Phong đại ca, sao huynh lại tá»›i đây?" ngÆ°á»i đến là Phong bình, vốn muốn bắt kịp nên hắn đã sá»›m Ä‘uổi theo Nhược HÆ°, có Ä‘iá»u hắn lại không ngỠđược Nhược HÆ° chẳng hỠở trá», còn hắn lại Ä‘i đến khắp các khách Ä‘iếm mà nghe ngóng, tá»± nhiên là tìm không thấy ngÆ°á»i, kỳ tháºt hắn đã đến thà nh VÅ© XÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c cả Nhược HÆ°.
"Hoa lão đệ, ta cố ý đến tìm đệ đó" Phong Bình ngồi xuống bên cạnh Nhược Hư, vẻ mặt cực kỳ hưng phấn, vừa huyên thuyên đủ thứ chuyện vừa hớp thêm và i hớp rượu lớn.
"Phong đại ca, ngÆ°á»i cùng Tuyết đại tiểu thÆ°..." Nhược HÆ° tháºn trá»ng dò há»i.
"Hoa lão đệ, tháºt sá»± mà nói ta phải cảm tạ đệ, Phiêu Phiêu nà ng ấy đã chấp nháºn ta rồi!" gÆ°Æ¡ng mặt Phong Bình lá»™ ra nét ôn nhu, giá»ng nói trà n ngáºp vẻ hÆ°ng phấn không kiá»m chế được: "Hoa Lão đệ, Phiêu Phiêu nói cho ta hay, rằng đệ có thể sẽ gặp nguy hiểm, cho nên ta đến đây để giúp đỡ đệ" Phong Bình lại ngoác miệng cÆ°á»i bảo.
"Nà y, Hoa lão đệ, đệ và lão đầu nà y có quen biết à ?" Phong Bình rốt cuá»™c cÅ©ng phát hiện ra lão nhân kia, kinh ngạc há»i.
"CÅ©ng kể nhÆ° vừa quen biết thôi" Nhược HÆ° có chút cÆ°á»i khổ, xem ra lão nhân nà y cÅ©ng chẳng phải ngÆ°á»i thÆ°á»ng.
"Nà y, tá»u quá»·, quen biết vá»›i ta thì có mất mác gì nà o?" Lão nhân kia bất mãn nói.
"Hoa lão đệ, ta nói cho đệ biết, lão đầu nà y má»›i chân chánh là kẻ trá»™m đồ của ngÆ°á»i khác, ta bất quá chỉ trá»™m rượu mà thôi, còn hắn há»… cái gì đáng giá là trá»™m hết, đệ phải cẩn tháºn má»™t chút, trên ngÆ°á»i có bảo bối gì cÅ©ng đừng nói cho hắn biết kẻo hắn trá»™m Ä‘i mất" Phong Bình chẳng thèm lý đến lão ta nữa, tá»± mình khuyên bảo Nhược HÆ°.
"Nà y, tên tá»u quá»· chết toi, ngÆ°Æ¡i không cần huá»· hoại thanh danh của ta chứ, ai nói thứ gì đáng giá ta Ä‘á»u trá»™m hết?" Lão nhân kia đối vá»›i Phong Bình chÃnh Ä‘ang cá»±c kỳ bất mãn.
"Không phải sao? Ngươi chẳng phải trước đây đã từng nói với ta là cả một đồng bạc cắc ngươi cũng ăn trộm sao?" Phong Bình cuối cùng cũng đã để ý đến hắn.
"NgÆ°Æ¡i… ngÆ°Æ¡i… ngÆ°Æ¡i… Tên tá»u quá»· chết bằm, Ä‘á»u là chuyện của ba mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, phải biết Vân Cá»u ta hiện nay Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là Thâu Thánh, những váºt bình thÆ°á»ng chẳng thể lá»t và o pháp nhãn của lão nhân gia, ta mà trá»™m của ai chÃnh là đã để cho kẻ ấy và i phần mặt mÅ©i rồi!" Lão nhân kia, hay chÃnh là Vân Cá»u ra chiá»u dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý.
"Cái gì mà Thâu Thánh chá»›, còn không phải là má»™t tên trá»™m vặt à ?" Phong Bình nhÆ° tạt má»™t cháºu nÆ°á»›c lạnh và o đầu lão.
Nhược HÆ° mỉm cÆ°á»i nhìn hai ngÆ°á»i bá»n há» nháo loạn cả lên, cảm giác bá»n hỠđúng là má»™t đôi trái tÃnh trái nết, bất quá cảm tình vá»›i há» nói chung cÅ©ng không tệ. Tên tuổi Vân Cá»u trên giang hồ tháºt ra cÅ©ng khá nổi tiếng, cùng vá»›i Phong Bình bà i danh trên Nhân Bảng, có Ä‘iá»u Vân Cá»u lại đứng sau Phong Bình, xếp ở vị trà thứ chÃn, cùng vá»›i danh tá»± của y cÅ©ng có phần tÆ°Æ¡ng xứng. CÅ©ng bởi có mặt Phong Bình cho nên Nhược HÆ° cùng vân Cá»u cÅ©ng dần dần bắt chuyện vá»›i nhau.
"Hoa lão đệ, bây giá» ta diá»…n cho ngÆ°Æ¡i xem má»™t chút kỹ thuáºt của ta nhé." Vân Cá»u cÆ°á»i hắc hắc, bà n tay mở ra, nhÆ°ng lại khiến cho sắc mặt của lão Ä‘ang lúc cao hứng lại trở nên trắng bệch, nguyên lai trong lòng bà n tay lão lúc nà y chÃnh là khối ngá»c bá»™i mà Tô Äại Nhi đã tặng cho Nhược HÆ°.
"Hoa lão đệ, mau, ngÆ°Æ¡i mau lấy vá» Ä‘i" Vân Cá»u hoảng kinh Ä‘em miếng ngá»c bá»™i nhét trở lại và o tay Nhược HÆ°, hệt nhÆ° trên tay lão Ä‘ang cầm lúc nãy chÃnh là má»™t con Ä‘á»™c xà váºy.
Tà i sản của ThienTu89
Từ khóa được google tìm thấy
àíãëèéñêèé , ãîðÿùèé , âÿçàíèå , ëåíêîì , êàðòèíêè , ïèòàíèå , ïðîõîæäåíèå , kiem hiep tron bo 4vn , kiemtam tronbo , lang tu di hiep , lang tu di hiep 4vn.eu , langtu kiem vo tinh , lãng tá» dị hiệp , òî÷êà , sac hiep tinh kiem , sac hiep tinh kiem full , tam tai luu lang , tâm tại lÆ°a lãng , tâm tại lÆ°u lãng , tình kiêm , tình kiếm , tÃŒnh kiẾm , tieu tu phieu lang 4vn , tinh kein 4vn , tinh kiem , tinh kiem 4vn , tinh kiem 4vn.eu lang tu , tinh kiem tron bo , tron bo tinh kiem , truyện tình kếm 4vn , truyen lang tu di hiep , truyen tinh kiem tron bo , truyensachiep tinhkiem , vô lại kim tiên , ýðîòèêà