Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #16  
Old 08-06-2008, 10:55 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 16

Lại vào hổ huyệt




TrÆ°Æ¡ng Quả Lão ngÆ°á»›c mặt nhìn trá»i, ức Ä‘á»™ thá»i gian Ä‘oạn nói :
- Nơi đây cách Nhạc Dương không xa, mình vào thành kiếm cái gì ăn rồi hẵng tính.
Khi cả hai đến thành, trá»i đã sáng tá». Há» Ä‘i quanh quẩn má»™t lúc theo các con Ä‘Æ°á»ng lá»›n, rồi các con Ä‘Æ°á»ng nhá» má»›i tìm được má»™t quán ăn mở cá»­a sá»›m. Trong quán, thá»±c khách chÆ°a được đông lắm.
Cả hai bÆ°á»›c vào gá»i mấy món Ä‘iểm tâm, không quên bảo mang má»™t bình rượu nóng.
Nhấp má»™t hÆ¡i trà trong khi chỠđợi thức ăn, TrÆ°Æ¡ng Quả Lão thấp giá»ng gá»i Tiết Thiếu Lăng :
- Tiểu hữu ạ! Vừa rồi tiểu hữu Ä‘iểm trúng huyệt “Chưởng Môn†của Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ, chừng nhÆ° hắn thÆ°Æ¡ng thế không nhẹ đấy!
Tiết Thiếu Lăng kinh dị há»i :
- Hắn bị tôi đả thương?
Trương Quả Lão gật đầu :
- Phải đó! ThÆ°Æ¡ng thế không nhẹ đâu! Bởi nếu hắn còn phần nào công lá»±c, hắn đã xuất thủ ngăn trở bá»n ta rồi, đâu để cho ta tá»± do?
Tiết Thiếu Lăng trầm ngâm một chút :
- Kỳ quái thật! Hắn phất tay áo lên, đẩy má»™t đạo kình phong trụ ngay đầu tiêu của tôi, rồi không hiểu tại sao đầu tiêu bá»—ng trầm xuống, lại nhích tá»›i. Nếu quả hắn bị thÆ°Æ¡ng, thì quả là có ngÆ°á»i nấp đâu đó ngầm tiếp trợ.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão vuốt râu cÆ°á»i ha hả :
- Dĩ nhiên rồi!
Tiết Thiếu Lăng kinh ngạc :
- Lão tiá»n bối biết rõ? Vị cao nhân nào mà có hảo ý giúp mình?
Chàng chợt nhá»› đến ngÆ°á»i bí mật chữa trị thÆ°Æ¡ng thế cho chàng sau cuá»™c giao thủ vá»›i Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ, liá»n há»i tiếp :
- Äêm qua, lão tiá»n bối đã chữa trị vết thÆ°Æ¡ng cho tôi phải không?
Trương Quả Lão thở dài :
- Hôm qua, lão bị bá»n Bạch Y tứ linh đánh trá»ng thÆ°Æ¡ng cÆ¡ hồ mất mạng, tưởng vÄ©nh viá»…n sẽ là má»™t phế nhân rồi, may thay đêm đến có ngÆ°á»i bí mật chữa trị cho lão phu, nhá» vậy mà công lá»±c má»›i khôi phục hoàn toàn. Chính lão phu cÅ©ng Ä‘ang tìm hiểu muốn biết vị cao nhân đó là ai? Äã ngầm theo dõi mình để tùy cÆ¡ tiếp ứng! Có lẽ ngÆ°á»i chữa trị cho tiểu hữu cÅ©ng là vị cao nhân đó.
Tiết Thiếu Lăng không vá»™i tìm hiểu vị cao nhân đó là ai, bởi hiện tại, chàng quá lo nghÄ© vá» số phận của Tiết thần y. Chàng bá» qua câu chuyện đó, há»i qua vấn Ä‘á» mà chàng Ä‘ang tha thiết :
- Lão tiá»n bối bảo là gia phụ không có ở trong tòa nhà tôi bị giam cầm, chẳng hay hiện ngÆ°á»i ở đâu?
Trương Quả Lão lắc đầu :
- Tuy lão phu đã nhá» vị cao nhân đó chữa lành ná»™i thÆ°Æ¡ng, song ngÆ°Æ¡n khí tiêu hao quá nhiá»u, trong khoảnh khắc không thể lấy lại bình thÆ°á»ng được. Vả lại, lúc đó là ban ngày không thể ngang nhiên hành Ä‘á»™ng được, lão phu phải vá» mê man bất tỉnh cho chúng không nghi ngá». Chúng tưởng là lão phu hôn mê trầm trá»ng nên nói năng không dè dặt. Do đó, lão biết được chúng má»i Tiết thần y đến, rồi ÄÆ°á»ng chủ lại bảo Thiên Lang Trảo Äổng Bách Xuyên há»™ tống trả vá» chá»— cÅ©. Lão chỉ biết có vậy thôi, còn nhÆ° chá»— cÅ© ở địa phÆ°Æ¡ng nào lão phu không được rõ. Äiá»u chắc chắn là Tiết thần y không bị quản thúc cùng má»™t nÆ¡i vá»›i lão phu và tiểu hữu.
Vừa lúc đó, tiểu nhị dá»n thức ăn và rượu ra.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão cầm bình rượu rót ra má»™t chén uống cạn, Ä‘oạn lau vá»™i mép, nhìn Tiết Thiếu Lăng từ từ há»i :
- Tiểu hữu có biết hiện tại lệnh sư ở đâu không?
Tiết Thiếu Lăng há»i lại :
- Tiá»n bối biết gia sÆ°?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão mỉm cÆ°á»i nói :
- Chắc tiểu hữu cũng đã nghe lệnh sư nói đến Nam Bút, Bắc Tiêu chứ? Lão phu cùng lệnh sư kết giao mấy mươi năm rồi, tự nhiên là phải biết lệnh sư!
Tiết Thiếu Lăng “à†lên một tiếng :
- Thì ra tiá»n bối há»i đến Tang lão tiá»n bối!
Trương Quả Lão trố mắt :
- Thế lệnh sư không phải là Tang lão đầu?
Tiết Thiếu Lăng cÆ°á»i nhẹ :
- Không phải! Gia sÆ° không há» xuất hiện trên giang hồ. NgÆ°á»i là VÆ°u sÆ° phó, hiện lãnh phần việc săn sóc vÆ°á»n hoa của gia phụ. Còn Tang lão tiá»n bối trÆ°á»›c đây mÆ°á»i hai năm có đến nhà gia phụ, lÆ°u lại chiếc Thiết tiêu. Từ đó đến nay ngÆ°á»i không trở lại nữa. Gia phụ không được biết tin tức của ngÆ°á»i ra sao trong suốt thá»i gian qua...
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão chá»›p chá»›p mắt, Ä‘á»™t nhiên bật cÆ°á»i :
- VÆ°u sÆ° phó đó chính là Tang lão đầu ở nhà tiểu hữu đã mÆ°á»i hai năm rồi, vậy mà vẫn giữ được bí mật đối vá»›i Tiết thần y và tiểu hữu, kể ra lão ấy cÅ©ng khá kín đáo cẩn thận.
Tiết Thiếu Lăng giật mình :
- VÆ°u sÆ° phó là Tang lão tiá»n bối?
Trương Quả Lão gật đầu :
- Äúng vậy rồi! Lão tá»± xÆ°ng là há» VÆ°u, mà biệt hiệu của lão là Hắc Thánh Thần Tiêu Du Long. VÆ°u vá»›i Du đồng âm, lão lấy há» VÆ°u là do ẩn ý đó. HÆ¡n nữa, tiêu pháp tiểu hữu sá»­ dụng là tuyệt há»c của lão, vừa trông thấy tiểu hữu giao thủ vá»›i Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ lão phu nhận ra ngay, Thiên VÆ°Æ¡ng tiêu pháp thập bát thức của Tang lão đầu. CÅ©ng vì nhận ra tiểu hữu là truyá»n nhân của lão Tang nên lão phu dù Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng nặng cần bảo dưỡng ngÆ°Æ¡n thần, bắt buá»™c phải dùng chân khí dùng phép “Truyá»n âm nhập mật†đỠtỉnh tiểu hữu! Tiểu hữu thấy lão phu ngã liá»n sau đó chứ?
Tiết Thiếu Lăng hết sức lấy làm lạ :
- Nếu đúng vá»›i lá»i lão tiá»n bối, VÆ°u sÆ° phó là Tang lão tiá»n bối thì tại sao ngÆ°á»i không ra mặt? Cố giấu diếm chân tÆ°á»›ng vá»›i cha con tôi?
Trương Quả Lão thở dài :
- Con ngÆ°á»i ta lắm lúc bắt buá»™c phải làm những việc ngược vá»›i ý muốn. Chính Tang lão đầu ở trong trÆ°á»ng hợp đó. Tang lão đầu có Ä‘iá»u thẹn vá»›i Tiết thần y cho nên không để lá»™ chân tÆ°á»›ng. Äáng lẽ lão không đến nhà Tiết thần y, song vì có tiểu hữu ở đó, lão ta đến để truyá»n thụ võ công cho tiểu hữu.
Tiết Thiếu Lăng càng nghe càng mơ hồ :
- Tang lão tiá»n bối là vị ân nhân cứu mạng cho gia phụ, hai mÆ°Æ¡i năm qua gia phụ mãi nhắc đến ngÆ°á»i, thì có gì đâu mà Tang lão tiá»n bối lại thẹn gặp mặt?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão nhẹ giá»ng :
- Tiểu hữu không rõ lai lịch của mình sao?
Tiết Thiếu Lăng nghĩ thầm :
- TrÆ°Æ¡ng Quả Lão và Tang lão tiá»n bối là chá»— giao tình thâm hậu, tá»± nhiên đôi bên có nói nhiá»u vá» ta.
Chàng đáp :
- Gia sÆ° sai tôi đến Bạch Nhược Phố tại TrÆ°á»ng Sa, tìm gặp tiá»n bối. Lúc tôi lên Ä‘Æ°á»ng ngÆ°á»i có trao cho má»™t cẩm nang, trong đó, ngoài việc chỉ dẫn Ä‘Æ°á»ng Ä‘i nÆ°á»›c bÆ°á»›c, ngÆ°á»i còn có nói là tôi có má»™t mối huyết hải thâm thù. NgÆ°á»i mong tiá»n bối thành toàn cho tôi bằng cách giá»›i thiệu tôi vá»›i má»™t cao nhân để há»c nghệ, hầu có đủ sức báo phục thù nhà. NhÆ° vậy là lão tiá»n bối thừa hiểu cha mẹ ruá»™t tôi là ai?
Trương Quả Lão trầm ngâm một chút :
- Lão phu bất quá chỉ nghe Tang lão đầu thuật lại sá»± tình mà thôi, chứ thật ra chẳng hiểu được gì cho nhiá»u! MÆ°á»i hai năm trÆ°á»›c, má»™t ngÆ°á»i bằng hữu thâm giao của Tang lão đầu bị kẻ thù sát hại cả chồng lẫn vợ. Lúc đó, tiểu hữu được năm tuổi, tiểu hữu cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng nặng trong cuá»™c giao tranh, Tang lão đầu mang tiểu hữu vượt ngàn dặm đến tìm gặp Tiết thần y nhá» cứu chữa.
Lão dừng lại một chút, rồi tiếp :
- Tiểu hữu cÅ©ng biết là Tang lão đầu rất tinh thông vá» môn cải sá»­a dung mạo, cho nên trên giang hồ, ngoài lão phu ra, rất ít ngÆ°á»i biết được mặt thật của lão. Tá»± nhiên, Tiết thần y làm gì nhận ra được ân nhân dÆ°á»›i má»™t hình thức giả tạo?
Lão nâng chén rượu, nốc một hơi cạn :
- Sau khi xem xét thÆ°Æ¡ng thế tiểu hữu, Tiết thần y cho Tang lão đầu biết ít nhất cÅ©ng phải má»™t năm, thÆ°Æ¡ng thế tiểu hữu má»›i lành hẳn. Trong lúc hai bên há»™i diện vá»›i nhau thì đứa con gái lên bốn tuổi của Tiết thần y đến gá»i cha. Tang lão đầu bá»—ng nảy sinh má»™t ý niệm, đặt tiểu hữu lên bàn, bế con của Tiết thần y mang Ä‘i làm con tin, dùng áp lá»±c bắt buá»™c Tiết thần y phải tận tâm chữa trị cho tiểu hữu. Tang lão đầu có hẹn năm sau trở lại, gặp nhau tại Thiên Tân kiá»u tiếp nhận tiểu hữu, trao trả con lại cho Tiết thần y.
Tiết Thiếu Lăng trố mắt :
- NghÄ©a phụ tôi có má»™t ngÆ°á»i con gái? Thế mà sao trong mÆ°á»i mấy năm qua tôi không há» nghe nói đến?
Trương Quả Lão thở dài :
- Vấn Ä‘á» phát xuất từ nÆ¡i đứa bé đó! Vừa mang nó ra khá»i nhà Tiết thần y, Tang lão đầu lại gặp kẻ thù hết sức lợi hại, đánh lão trá»ng thÆ°Æ¡ng thừa chết thiếu sống! Lão ngã xuống hôn mê, kẻ thù bắt luôn con gái mang Ä‘i...
Tiết Thiếu Lăng kêu lên :
- Tang lão tiá»n bối có võ công cao cÆ°á»ng nhÆ° vậy, còn kẻ nào lợi hại hÆ¡n đánh bại được?
Trương Quả Lão lắc đầu :
- Cho đến bây giá» lão vẫn không hiểu được kẻ đó là ai? Tang lão đầu bị trúng thÆ°Æ¡ng nÆ¡i ngá»±c rất nặng, nằm hôn mê má»™t lúc lâu, tỉnh lại, thá»­ vận khí xem tình trạng nặng nhẹ nhÆ° thế nào, lão lấy làm lạ nghe trong ngÆ°á»i không còn cảm thấy quá Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° trÆ°á»›c, thÆ°Æ¡ng thế đã giảm Ä‘i rất nhiá»u. Äến lúc đó, lão má»›i phát giác ra con gái của Tiết thần y đã bị kẻ thù bắt mang Ä‘i...
Lão lại hớp một ngụm rượu rồi tiếp :
- Äại khái, lão phu được Tang lão đầu thuật cho nghe nhÆ° thế, và lão có nhá» lão phu khi tiểu hữu trưởng thành, Ä‘Æ°a tiểu hữu đến gặp ân sÆ° của lão phu nhá» ngÆ°á»i truyá»n thụ võ công.
Lão dàu dàu nét mặt, mơ màng ánh mắt :
- Từ đó đến nay, lão phu không còn gặp Tang lão đầu nữa! Theo lão phu ức đoán, thì Tang lão đầu nương náu tại Lạc Dương, nơi nhà Tiết thần y, cam tâm làm một tên nô bộc để chuộc lại cái tội làm mất con gái của Tiết thần y.
Tiết Thiếu Lăng thất vá»ng.
Thì ra TrÆ°Æ¡ng Quả Lão cÅ©ng không biết gì rõ rệt vá» lai lịch chàng, chàng trầm lặng suy tÆ° má»™t lúc, rồi há»i :
- Lão tiá»n bối định tìm gia sÆ°, có ý tứ gì?
Trương Quả Lão suy nghĩ một chút, buông tiếng thở dài :
- Hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c lão phu ẩn tích mai tung, tránh việc thị phi trong giang hồ, không ngá» mình muốn nhàn mà Ä‘á»i lại không cho nhàn, khiến bá»n Nam Nhạc quán chủ tìm đến...
Lão mơ màng nhìn ra xa bên ngoài cửa quán, lâu lắm lão mới tiếp :
- Tình hình của Nam Nhạc quán chủ, Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ° ra sao tiểu hữu đã hiểu rồi, dù muốn dù không lão phu cÅ©ng bị ràng buá»™c vào việc đó. Sá»± tình vô cùng khẩn cấp, có lẽ ba tên giả mạo kia đã đến tận căn cứ của bá»n Nam Nhạc quán chủ rồi... Bây giá» lão phu trÆ°á»›c hết phải đến Nam Nhạc Quán trên Hành SÆ¡n, phân trần cùng Nam Vân đạo trưởng...
Lão trầm ngâm, gương mặt lộ vẻ lo ngại :
- NhÆ°ng có chắc gì Nam Vân đạo trưởng lại tin lá»i lão phu? Nhất là tên giả mạo Nam Nhạc quán chủ đã đến đấy rồi.
Tiết Thiếu Lăng “Ạ†lên má»™t tiếng, Ä‘oạn Ä‘em việc Nam Nhạc quán chủ trao cho thanh tiểu kiếm làm tín vật, bảo chàng mang đến Nam Nhạc Quán tìm Nam Vân đạo trưởng, thuật lại sá»± tình. Thanh tiểu kiếm đó là biểu tượng quyá»n Chưởng môn, thấy nó thì Nam Vân đạo trưởng tin ngay.
Trương Quả Lão sáng mắt, lộ vẻ hân hoan :
- Hay lắm! Có thanh tiểu kiếm tự nhiên Nam Vân đạo trưởng phải tin ngay. Phần lão phu lo việc đó, còn sự tình tại đây lão phu sẽ nhỠTang lão đầu đối phó.
Tiết Thiếu Lăng tiếp nối :
- Tôi muốn cùng Ä‘i vá»›i lão tiá»n bối đến Hành SÆ¡n, trên Ä‘Æ°á»ng vá» sẽ ghé lại Lạc DÆ°Æ¡ng thăm sÆ° phụ.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão chấp thuận liá»n :
- Có tiểu hữu cùng đi, lão phu còn muốn gì hơn!
Tiết Thiếu Lăng lần tay vào mình định lấy thanh tiểu kiếm trao cho Trương Quả Lão. Bỗng chàng biến sắc mặt, kêu lên :
- Trá»i! Thanh tiểu kiếm... Lão tiá»n bối Æ¡i!
Trương Quả Lão đặt mạnh chén rượu xuống bàn :
- Việc gì thế?
Tiết Thiếu Lăng bối rối :
- Mất thanh tiểu kiếm rồi!
Trương Quả Lão xanh mặt :
- Hay là chúng lục soát trong mình tiểu hữu lấy được rồi?
Tiết Thiếu Lăng thiểu não :
- Vật gì không mất lại mất thanh tiểu kiếm, thế này thì làm sao?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão ngÆ°ng trá»ng thần sắc :
- Tiểu hữu ăn no đi rồi hãy tính!
Tiết Thiếu Lăng còn ăn làm sao nổi, chàng nhìn thẳng vào mặt lão :
- Lão tiá»n bối...
Trương Quả Lão khoát tay :
- Ä‚n Ä‘i! Äừng nói nhiá»u! Cần ăn thật no để còn hành sá»±!
Tiết Thiếu Lăng nghi ngỠ:
- Còn lão tiá»n bối?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão Ä‘iá»m nhiên :
- Uống thôi! Uống cũng đủ, không cần ăn! Tiểu hữu để mặc lão.
Tiết Thiếu Lăng cố nuốt cho xong tô mì.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão đứng lên bÆ°á»›c lại quầy trả tiá»n, rồi cùng Tiết Thiếu Lăng rá»i quán gấp.
Tiết Thiếu Lăng há»i :
- Lão tiá»n bối định Ä‘i đâu?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão buông gá»n :
- Trở vỠchỗ cũ.
Tiết Thiếu Lăng lấy làm lạ :
- Äể tìm lại thanh tiểu kiếm?
Trương Quả Lão gật đầu :
- Dĩ nhiên rồi! Làm việc cầu may xem sao.
Không bao lâu, hỠtrông thấy tòa nhà cũ hiện ra xa xa.
Trương Quả Lão chậm chân lại, quay đầu nhìn chàng :
- Chắc chắn là sẽ có má»™t trận kịch chiến vá»›i chúng rồi. Nếu tiểu hữu thấy trong ngÆ°á»i không được khá»e thì dừng chân tại đây, vận khí Ä‘iá»u tức má»™t lúc rồi hãy Ä‘i vào.
Tiết Thiếu Lăng lắc đầu :
- Không cần! Tôi đã hoàn toàn khôi phục công lá»±c, lão tiá»n bối yên tâm.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão mỉm cÆ°á»i nói :
- Äược lắm! NhÆ°ng tiểu hữu nên nhá»› mục đích của mìn trở lại là tìm thanh tiểu kiếm chứ không phải so tài, nên tuyệt đối không được ham chiến đấy nhé! Gặp Tiểu Yến rồi, tiểu hữu hãy cố gắng chế trụ nàng, dù lão phu chiến đấu làm sao vá»›i chúng thắng hay bại, cứ mặc lão phu, không được can thiệp mà há»ng việc.
Tiết Thiếu Lăng gật đầu :
- Tôi hiểu!
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão rút trong lòng trượng trúc ra má»™t chiếc Thiết bút dài Ä‘á»™ má»™t thÆ°á»›c nhồi nhồi nÆ¡i tay, ngÆ°ng trá»ng thần sắc miệng lẩm bẩm :
- Hơn hai mươi năm rồi lão phu không sử dụng đến, giỠđây đã đến lúc phải cần nó!
Cả hai tiếp tục tiến dần đến tòa nhà cũ, nhưng, Trương Quả Lão không vội vàng như trước, chứng tỠlão hết sức dè dặt.
Khoảng cách giữa tòa nhà và thành Lạc DÆ°Æ¡ng không xa lắm, song những loại hành Ä‘á»™ng thuá»™c vá» dá» thám thì luôn luôn phải thá»±c hiện vá» ban đêm, cho nên cả hai do thá»i gian vá»›i tốc Ä‘á»™, liệu sau khi đến nÆ¡i thì trá»i đã tối.
NÆ°Æ¡ng theo bóng trăng, cả hai tiến dần đến chân ngoài vòng tÆ°á»ng bao bá»c quanh nhà.
Tiết Thiếu Lăng khẩn trương vô cùng, lòng bàn tay đẫm mồ hôi mà chàng không hay biết.
Tòa nhà không có má»™t ánh sáng, hỠđứng bên ngoài rình rập má»™t lúc lâu, không nghe má»™t tiếng Ä‘á»™ng, không thấy má»™t bóng ngÆ°á»i. Toàn khu viện im lặng trong đêm tối nhÆ° cảnh hoang.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão thấp giá»ng bảo :
- Tiểu hữu theo sau lão phu, giữ khoảng cách độ một trượng nhé! Tuyệt đối không nên tụ vào một chỗ.
Tiết Thiếu Lăng gật đầu.
Trương Quả Lão quắc mắt nhìn quanh một lượt, đoạn giục :
- Vào ngay!
Lão nhún chân nhảy vá»t lên đầu tÆ°á»ng, Tiết Thiếu Lăng nhảy theo liá»n.
Cả hai đáp xuống bên trong, kẻ sau cách kẻ trÆ°á»›c Ä‘á»™ má»™t trượng, chuyá»n trên nóc nhà tiến sâu vào.
HỠđã vượt qua ba dãy nhà mà vẫn không thấy ánh đèn, không bóng ngÆ°á»i, không nghe thấy tiếng Ä‘á»™ng.
Chợt! Trương Quả Lão dừng chân. Tiết Thiếu Lăng cũng dừng chân theo lão.
Lão đưa tay vỠphía sau khoác khoác, ra dấu cho chàng phải cẩn thận.
Chàng đảo mắt nhìn quanh, thấy dá»±a chân tÆ°á»ng vá» phía Äông, có má»™t con ngá»±a thuần sắc trắng, dây cÆ°Æ¡ng cá»™t vào cá»™i cây. Con tuấn mã Ä‘ang ăn cá», Ä‘uôi quất qua quất lại hai bên mình nghe chách chách.
Cạnh con ngá»±a là má»™t gian lầu, cá»­a sổ mở toang, ánh đèn từ bên trong chiếu rá»i ra ngoài. Toàn khu trang viện chỉ có nÆ¡i đó là có ánh đèn.
Tiết Thiếu Lăng nhận ra, đó chính là gian lầu mà chàng bị giam trong đó đêm trước.
Trương Quả Lão nhún chân nhảy lên nóc lầu núp vào chỗ tối.
Tiết Thiếu Lăng không chậm trá»…, nhảy theo liá»n.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão dùng phép “Truyá»n âm nhập mật†bảo chàng :
- Liệu cách nào vào bên trong, đã có lão phu phòng thủ bên ngoài.
Tiết Thiếu Lăng vội buông mình đáp nhẹ xuống bao lơn, định ghé mắt nhìn vào bên trong.
Vừa lúc đó, ba tiếng “Rẹt, rẹt, rẹt†vang lên, ba vật sáng xé gió bay đến nhắm đúng vào ngÆ°á»i chàng.
Biết là ám khí, Tiết Thiếu Lăng cấp tốc khoa tay, đón bắt. Ba vật sáng nằm gá»n trong tay chàng, nhÆ°ng ná»™i lá»±c kẻ phóng ám khí quá mạnh, dù chàng bắt được nhÆ°ng tay cÅ©ng nghe Ä‘au nhói.
Ba vật đó là ba hạt bồ Ä‘á».
Không rõ từ đâu đến, má»™t bóng ngÆ°á»i vút qua khung cá»­a sổ vào phòng trÆ°á»›c Tiết Thiếu Lăng.
Bên tai chàng, có giá»ng nói gấp rút của TrÆ°Æ¡ng Quả Lão Ä‘Æ°a đến theo phép “Truyá»n âm nhập mật†:
- Vào ngay chế ngự nàng!
Nhưng, chàng chưa kịp nhích động thân mình, ba hạt bồ đỠnữa bay đến.
Äồng thá»i bóng đó bay vút trở ra, đúng lúc TrÆ°Æ¡ng Quả Lão lao mình định vào theo chàng.
Tiết Thiếu Lăng đón bắt xong ba hạt bồ đỠthì có tiếng binh khí chạm nhau bên ngoài.
Thì ra, bóng đó đụng đầu Trương Quả Lão xuất chiêu ngăn chặn lão. Võ khí chạm nhau, cả bóng đó lẫn Trương Quả Lão đáp xuống đất, nơi chân lầu.
Bóng đó cất tiếng lạnh lùng nói :
- Khá đó!
Trương Quả Lão “Hừ†một tiếng :
- Chiêu kiếm phát xuất nhanh như thế, bình sinh lão phu mới trông thấy chỉ có một các hạ!
NgÆ°á»i đó cÆ°á»i mỉa :
- Hai vị là ai? Vâng lệnh ngÆ°á»i nào mà ná»­a đêm, ná»­a hôm xâm nhập vào phòng ngủ của kẻ khác, định làm gì? Hãy nói thật, bằng không thì phải chết dÆ°á»›i lưỡi kiếm này!
hết: Hồi 16, xem tiếp: Hồi 17
Tài sản của danangcity

  #17  
Old 08-06-2008, 11:00 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 17

Non cao muôn trượng




TrÆ°Æ¡ng Quả Lão má»™t tay cầm Thiết bút, má»™t tay cầm trúc trượng, quắc mắt nhìn vào tòa lầu Ä‘oạn há»i :
- Bằng hữu là ai?
NgÆ°á»i đó “Hừ†má»™t tiếng không đáp.
Lúc đó, Tiết Thiếu Lăng đã đến bên cạnh TrÆ°Æ¡ng Quả Lão. Chàng khẽ há»i :
- Lão tiá»n bối! Chừng nhÆ° y không phải là Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ?
Trương Quả Lão khẽ lắc đầu :
- Không phải! Lão phu có nhìn thoáng qua gian lầu, chừng nhÆ° bá»n chúng đã dá»n Ä‘i đầu rồi! Con ngÆ°á»i này tất không phải trong tổ chức của chúng.
Má»™t giá»ng nói vang lên sau lÆ°ng lão :
- Äúng vậy! Tôi không phải là ngÆ°á»i trong tổ chức của chúng.
Cả hai cùng quay lại, trông thấy má»™t ngÆ°á»i có dáng dấp thÆ° sinh, đứng trên ná»n nhà cách há» chừng má»™t trượng.
Thì ra, ngÆ°á»i đó dù đã đối thoại vá»›i TrÆ°Æ¡ng Quả Lão, dù đã xuất thủ tấn công lão ba chiêu kiếm mãnh liệt, trÆ°á»›c sau vẫn không lá»™ diện chân tÆ°á»›ng, đến lúc đó má»›i ra mặt.
Hắn chít một lớp nhu cân nơi đầu, vận chiếc áo dài màu lam, tác độ hai mươi bốn, đôi mày dài đến tận mí tóc mai, mắt sáng như hai vì sao lớn, làn da mặt hơi xanh.
Hắn có thái độ vô cùng khoan thai, hòa hưỡn, trông dáng điệu như con gái.
Trương Quả Lão giật mình :
- Không lẽ hiện tại mình đã quá già? Hai mÆ°Æ¡i năm nay ẩn tích, mai tung đã làm cho tài nghệ vô dụng rồi sao? Má»™t kẻ đã xuất hiện bên mình trong khoảng cách má»™t trượng, thế mà mình không hay biết gì cả? Nếu hắn không lên tiếng chắc mình không phát hiện hắn kịp thá»i? Cái tÆ°á»›c hiệu Nhất Bút Âm DÆ°Æ¡ng từ nay chắc ta không còn dám xÆ°ng ra vá»›i khách giang hồ nữa rồi!
Lão Ä‘Æ°a mắt quan sát thÆ° sinh áo lam má»™t lúc, Ä‘oạn từ từ cất tiếng há»i :
- Vừa rồi, chính các hạ đã xuất thủ ngăn chặn lão phu vào phòng?
ThÆ° sinh áo lam nở má»™t nụ cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i vừa nở hắn vá»™i Ä‘Æ°a tay che miệng, gÆ°Æ¡ng mặt lá»™ vẻ ngượng nghịu, không khác nào má»™t thiếu nữ thẹn thùng e ấp khi đối diện vá»›i nam giá»›i. Hắn đằng hắng mấy tiếng đáp :
- Trừ tại hạ ra, trong tòa nhà hoang vắng rộng thênh thang này không còn ai khác nữa!
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão trông thấy cá»­ chỉ của hắn, nghe âm thanh của hắn ngá» hắn là nữ nhân cải dạng. Nếu đúng hắn là má»™t nam nhân thì hắn phải có má»™t lai lịch kỳ bí, bởi hắn không để lá»™ chân tÆ°á»›ng, tất nhiên cuá»™c Ä‘á»i hắn phải có nhiá»u bí ẩn.
Lão lại há»i :
- Các hạ ở đây một mình?
ThÆ° sinh áo lam ngá»­a mặt lên không nhếch má»™t nụ cÆ°á»i mỉa :
- Ở má»™t mình thì đã sao? Có ai ngăn cấm tại hạ hành Ä‘á»™ng theo sở thích? NÆ¡i nào thích thì lÆ°u lại, nÆ¡i nào chán thì dá»i Ä‘i, Ä‘iá»u đó có liên quan gì đến lão trượng mà phải há»i? Tại hạ xem hai vị không phải là kẻ bại hoại, tại sao đêm hôm tăm tối lại dò dẫm đến ngá»a phòng của tại hạ, định làm gì chứ?
Tiết Thiếu Lăng thấy hắn quá ngạo nghễ, không dằn lòng được, bĩu môi vặn lại :
- Ta thích đâu thì đến đó, việc gì đến bằng hữu mà phải há»i.
ThÆ° sinh áo lam chá»›p mắt nhìn chàng, trầm giá»ng :
- Thật ra các vị có quyá»n hành Ä‘á»™ng theo ý muốn, tại hạ không tìm hiểu làm gì. NhÆ°ng, trong trÆ°á»ng hợp này tại hạ không thể lá» Ä‘i được.
Tiết Thiếu Lăng “Hừ†một tiếng :
- Bằng hữu ỷ trượng vào võ công? Hay lại có mai phục đồng bạn trực tiếp trợ giúp?
ThÆ° sinh áo lam cÆ°á»i nhẹ :
- Không ỷ trượng vào võ công mà cũng không có mai phục. Tại hạ chỉ bằng vào cái lý mà thôi!
Tiết Thiếu Lăng “xí†một tiếng :
- Lý? Cái lý của bằng hữu là chen vào việc của kẻ khác?
ThÆ° sinh áo lam Ä‘iá»m nhiên :
- Trật tá»± trên Ä‘á»i được duy trì là nhá» má»i ngÆ°á»i tôn trá»ng thứ tá»± có trÆ°á»›c, có sau. Quyá»n chiếm hữu ngôi nhà phải thuá»™c vá» kẻ đến trÆ°á»›c, các vị đến sau tá»± nhiên phải thuá»™c vá» kẻ đến trÆ°á»›c. Dù muốn dù không, hiện tại tại hạ là chủ nhân, đã là chủ nhân thì tại hạ có quyá»n hạch há»i những ai đến đây nhòm ngó.
Hắn “Hừ†nhẹ tiếp :
- Tại hạ nhận thấy hai vị không phải là hạng ngÆ°á»i bại hoại nên phân trần nhÆ° thế, kể ra cÅ©ng kiên nhẫn lắm rồi. Xin hai vị đừng dồn tại hạ vào cái thế không còn chịu Ä‘á»±ng nổi.
Trương Quả Lão nghĩ thầm :
- Xem ra hắn không phải là Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ, mình còn gây sá»± làm gì cho mất thá»i gian?
Lão đằng hắng một tiếng :
- Chừng như các hạ mới đến đây đêm nay?
Thư sinh áo lam gật đầu :
- Phải! Nhân đi ngang đây thấy tòa nhà bỠtrống nên tạm mượn làm nơi nghỉ chân!
Bá»—ng hắn “à†lên má»™t tiếng, cÆ°á»i lạnh :
- Tại hạ há»i mấy câu các vị chÆ°a đáp câu nào, chính tại hạ lại nói quá nhiá»u vá» mình, thì ra tại hạ hấp tấp quá!
Trương Quả Lão lại nghĩ :
- Có lẽ hắn mới bước chân vào giang hồ, nên cử động chưa được già dặn lắm.
Lão cất chiếc Thiết bút vào mình đoạn vòng tay :
- Äây là má»™t sá»± lầm lạc, cÅ©ng may chÆ°a có sá»± gì đáng tiếc xảy ra. Lão phu và vị tiểu hữu này định tìm má»™t vật đánh rÆ¡i nên trở lại đây, chứ chẳng có ý dòm ngó gì cả, mong các hạ hiểu cho. Bá»n ngÆ°á»i trong ngôi nhà này lúc trÆ°á»›c đã chuyển cÆ° Ä‘i nÆ¡i khác rồi, trÆ°á»›c khi các hạ đến. Lão phu làm kinh Ä‘á»™ng các hạ, mong các hạ bá» lá»—i cho.
Lão day qua Tiết Thiếu Lăng :
- Mình đi thôi tiểu hữu ạ!
Tiết Thiếu Lăng chưa kịp nói gì, thư sinh áo lam vội ngăn lại :
- Hãy khoan!
Trương Quả Lão nhìn hắn :
- Các hạ có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
ThÆ° sinh áo lam Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- Do cái hân hạnh được tiếp ba chiêu vừa rồi, tại hạ thấy cần thiết phải biết cao danh quí tánh! Nhất định lão trượng không phải hạng tầm thÆ°á»ng.
Trương Quả Lão không do dự :
- Tại hạ là Trương Quả Lão!
ThÆ° sinh áo lam chá»›p ngá»i ánh mắt, vừa kinh hãi vừa hân hoan kêu lên :
- Lão trượng là Nhất Bút Âm Dương Trương đại hiệp?
Trương Quả Lão khiêm tốn :
- Không dám nhận hai tiếng đại hiệp của các hạ!
Thư sinh áo lam vòng tay cung kính :
- Tại hạ vô lá»… mong TrÆ°Æ¡ng đại hiệp thứ tá»™i cho! Tại hạ từ ngàn dặm đến TrÆ°á»ng Sa, tìm vào Bạch Nhược Phố định bái kiến lão hiệp. Bất ngá» lão hiệp đã xuất ngoại, tưởng đâu chuyến viá»…n du này sẽ vô công...
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão lấy làm lạ, tá»± há»i hắn có quen biết gì vá»›i lão? Lão há»i liá»n :
- Các hạ tìm lão phu để chỉ giáo Ä‘iá»u gì?
Thư sinh áo lam đáp nhanh :
- Tại hạ định bái kiến lão hiệp để há»i tin tức vá» má»™t ngÆ°á»i.
Trương Quả Lão chú ý :
- Ai?
Thư sinh áo lam đáp nhanh :
- Hắc Thánh Thần Tiêu Du Long Tang Cửu Tang đại hiệp! Cùng lão hiệp nổi danh là Nam Bút Bắc Tiêu, lại là chỗ thâm giao của lão hiệp!
Tiết Thiếu Lăng ngÆ°ng trá»ng thần sắc nhìn hắn.
Thư sinh áo lam tiếp nói :
- Lão hiệp có thể cho tại hạ biết tin tức vỠTang đại hiệp được không?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão nghi ngá» thÆ° sinh áo lam muốn khám phá Ä‘iá»u gì nên lão dè dặt từng lá»i nói :
- Các hạ muốn tìm Tang lão đầu?
Thư sinh áo lam gật đầu :
- Phải! Tại hạ muốn tìm Tang đại hiệp!
Trương Quả Lão vặn lại :
- Äể làm gì?
Thư sinh áo lam thoáng do dự :
- Vì một việc riêng!
Äã là việc riêng thì ai há»i nữa?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão đã có ý nghi ngá» vá» lai lịch của thÆ° sinh áo lam ngay từ lúc đầu, giá» lại thấy hắn hàm hồ úp mở, lão càng nghi ngá» hÆ¡n. Lão nhếch mép cÆ°á»i Ä‘Æ°a tay chỉ Tiết Thiếu Lăng :
- Vị tiểu hữu này là con trai Tiết thần y từ Hồ Nam đến đây tìm lão phu để há»i tin tức Tang lão đầu, nhÆ°ng lão phu có biết gì đâu! Lão phu cùng Tang lão đầu đã cách biệt nhau mÆ°á»i hai năm rồi mà cÅ©ng không nghe giang hồ nói đến tên lão ấy nữa. Chính lão phu cÅ©ng Ä‘ang định tìm Tang lão đầu đây!
Tiết Thiếu Lăng thấy Trương Quả Lão bịa chuyện lại còn đỠcập đến chàng, biết lão có chủ trương gì đây.
Tuy nhiên, giá»ng nói của lão vô cùng thành thật, nhất định đối tượng không thể nghi ngá». Chàng cÆ°á»i, nghÄ© lão có thừa kinh nghiệm giang hồ.
Thư sinh áo lam thở dài :
- Vậy là tìm được Tang đại hiệp không phải việc dễ dàng.
Trương Quả Lão tiếp nối :
- Việc tìm vật đánh rÆ¡i rất khẩn yếu, nếu các hạ không có Ä‘iá»u chỉ giáo thêm, lão phu xin cáo từ.
ThÆ° sinh áo lam tá» vẻ thất vá»ng :
- Xin lão hiệp tự tiện!
Hắn khẽ nhích đôi vai, thân hình nhấc bổng lên. Thoáng mắt, hắn đã vá»t qua cá»­a sổ vào phòng.
* * * * *
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão và Tiết Thiếu Lăng cÅ©ng giở thuật khinh công rá»i ngay tòa trang viện.
Dù có thanh tiểu kiếm hay không, cả hai vẫn phải Ä‘i Hành SÆ¡n. Äến nÆ¡i rồi tùy cÆ¡ ứng biến.
Nam Nhạc quán, kiến trúc tại đỉnh Chúc Dung phong trên dãy Hành SÆ¡n, có cái khí tượng cá»±c kỳ hùng vÄ©, gồm nhà ngang nhà dá»c, Ä‘iện trÆ°á»›c Ä‘iện sau, vốn là tòa nhà Nam Nhạc cung dá»±ng lên từ triá»u Hán VÅ© Äế được cải tổ lại.
NÆ¡i mặt tiá»n, có bảy mÆ°Æ¡i hai cây cá»™t sừng sững cao chá»c trá»i, tượng trÆ°ng cho bảy mÆ°Æ¡i hai ngá»n của dãy Hành SÆ¡n. Trụ Ä‘iêu khắc tân kỳ, chạm trổ, khảm ngá»c huy hoàng tráng lệ.
Vào giữa trÆ°a má»™t ngày, nÆ¡i thá»m đá khu toàn diện, có má»™t già má»™t trẻ từ xa đến. Già có vóc hình ốm yếu, vận áo bố dài cầm gậy trúc, tuy ốm yếu nhÆ°ng cÆ°á»›c lá»±c nhanh nhẹn phi thÆ°á»ng. Trẻ là má»™t thiếu niên, lÆ°ng Ä‘eo Trúc tiêu, vận áo xanh dài.
Hai đạo nhân túc trực tại lầu canh trước tấm bia đá xanh to lớn. Vừa trông thấy cả hai đến cùng kêu lên :
- Äến rồi! Äến rồi!
Một trong hai đạo nhân chạy bay vào cổng.
Hai khách lữ hành đó không ai khác hÆ¡n là TrÆ°Æ¡ng Quả Lão và Tiết Thiếu Lăng. Há» lẳng lặng bÆ°á»›c Ä‘á»u tiến dần đến khoảng đất trống trÆ°á»›c lầu canh, hỠđặt chân lên thá»m.
Trương Quả Lão hướng vỠđạo nhân túc trực, vòng tay :
- Chào đạo hữu! Lão phu má»™ danh tiếng Hành SÆ¡n, từ ngàn dặm đến đây, muốn được bái kiến Nam Vân đạo trưởng. Xin phiá»n đạo hữu thông báo há»™!
Äạo nhân tá» vẻ cung kính, vừa đáp lá»… khách vừa cao giá»ng há»i :
- Nhị vị có phải là Trương đại hiệp Trương Quả Lão, tước hiệu là Nhất Bút Âm Dương, và Tiết thiếu hiệp không?
Trương Quả Lão giật mình thầm nghĩ :
- Hành tung của ta đã bị bại lộ rồi sao? Vậy thì ta còn giấu diếm làm chi nữa?
Lão gật đầu :
- Lão phu là TrÆ°Æ¡ng Quả Lão! Äạo hữu đã biết trÆ°á»›c rồi à?
Äạo nhân thản nhiên :
- Danh tiếng của TrÆ°Æ¡ng đại hiệp vang rá»n nhÆ° sấm trên giang hồ, còn ai không biết? Sỡ dÄ© tiểu đạo biết hôm nay có đại giá quang lâm vùng sÆ¡n cÆ°á»›c này là vì gia sÆ° từng phân phó mấy ngày qua, sẽ có TrÆ°Æ¡ng đại hiệp và Tiết thiếu hiệp đến đây, ngÆ°á»i dặn dò tiểu đạo phải túc trá»±c nghinh tiếp. Xin nhị vị hãy chá» má»™t chút, sÆ° huynh của tiểu đạo đã vào quán thông báo rồi.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão kinh ngạc há»i :
- Lệnh sư pháp hiệu là chi?
Äạo nhân vẫn thản nhiên nhÆ° thÆ°á»ng :
- Gia sư là Chưởng môn nhân bổn phái, Quán chủ Nam Nhạc quán.
Trương Quả Lão giật mình thầm nghĩ :
- Tặc đảng đáng sợ thật! Chúng đã dá»± liệu thế nào ta cÅ©ng đến đây, nên đã sai ngÆ°á»i canh chừng ta thế này!
Lão vội xua tay :
- Äạo hữu không nên làm kinh Ä‘á»™ng đến Chưởng môn nhân, lão phu chỉ muốn bái phá»ng Nam Vân đạo trưởng thôi!
Äạo nhân mỉm cÆ°á»i không đáp.
Vừa lúc đó, má»™t tràng cÆ°á»i vang dá»™i từ xa vá»ng đến, má»™t đạo sÄ© từ trong quán Ä‘i ra, đầu Ä‘á»™i mão ngá»c nhÆ° ý, mình mặc đạo bào màu thiên thanh, mặt tròn nhÆ° vành trăng, râu dài đến ngá»±c, tay cầm phất trần ngá»c trắng, miệng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i.
Trông thấy Trương Quả Lão, đạo sĩ cúi đầu nghiêng mình vòng tay vái :
- A! Trương đại hiệp và Tiết thiếu hiệp! Không hay hai vị giá lâm, bần đạo châm tiếp nghinh, thất lỗi quá!
Trương Quả Lão nhận ra, chính là Nam Vân đạo nhân, sư đệ của Nam Nhạc quán chủ, hết sức mừng rỡ, vội bước tới vòng tay đáp lễ :
- Chào đạo huynh! Cách biệt nhau đã lâu ngày, giỠgặp lại đạo huynh vẫn giữ được phong độ ngày nào.
ÄÆ°a tay chỉ Tiết Thiếu Lăng tiếp :
- Vị tiểu hữu này là Tiết Thiếu Lăng, con trai Tiết thần y, bậc thánh thủ mà toàn thể võ lâm vùng Cô Tô biết tiếng.
Lão hạ thấp giá»ng, vừa đủ cho Nam Vân đạo trưởng nghe :
- Lão phu cùng Tiết tiểu hữu đến Hành SÆ¡n lần này, mục đích Ä‘á» cập đến má»™t việc vô cùng quan trá»ng.
Nam Vân đạo trưởng cÆ°á»i nhẹ :
- Vì tệ phái mà TrÆ°Æ¡ng đại hiệp và Tiết thiếu hiệp lại hao nhá»c nhÆ° vậy, bần đạo hết sức cảm kích!
Trương Quả Lão giật mình trố mắt nhìn đối phương :
- Vậy ra đạo huynh đã biết trước?
Nam Vân đạo trưởng không phủ nhận mà cũng không thừa nhận :
- NÆ¡i đây không phải là nÆ¡i để mình đàm đạo. Vậy xin má»i TrÆ°Æ¡ng đại hiệp và Tiết thiếu hiệp vào trong kia dùng trà.
Thấy đạo nhân có ý tránh né Ä‘i sâu vào câu chuyện, TrÆ°Æ¡ng Quả Lão nghÄ© là đạo nhân không muốn bá»n môn đồ nghe, nhÆ°ng chừng nhÆ° đạo nhân đã biết sá»± tình, lão nghÄ© thầm :
- Có lẽ Nam Vân đạo trưởng đã hiểu vị Chưởng môn hiện tại là một tên giả hiệu rồi chăng? Nếu không, tại sao đạo trưởng lại tỠvẻ dè dặt trước khi nghe mình tỠbày câu chuyện?
Lão không nói gì nữa, vẫy tay sang Tiết Thiếu Lăng, đoạn bước theo Nam Vân đạo trưởng.
Tiết Thiếu Lăng không dám nói một tiếng nào, để mặc Trương Quả Lão tùy cơ đối đáp với đạo trưởng. Chàng lẳng lặng bước theo sau.
Dá»c theo Ä‘Æ°á»ng từ cổng Ä‘i vào, thỉnh thoảng có má»™t vài đạo sÄ© xuất hiện.
Những đạo sÄ© đó có Ä‘eo trÆ°á»ng kiếm bên mình, trông thấy Nam Vân đạo trưởng từ xa cùng Ä‘i vá»›i khách, vá»™i chấp tay trÆ°á»›c ngá»±c, đứng thẳng ngÆ°á»i, dáng dấp hết sức cung kính.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão thán phục vô cùng, cho rằng ká»· luật trong Hành SÆ¡n phải rất nghiêm, môn đệ ngÆ°á»i nào cÅ©ng đầy đủ lá»… Ä‘á»™.
Äi qua hai dãy tiá»n Ä‘iện, đến má»™t vá»ng cá»­a hình vành trăng, bên trong là con Ä‘Æ°á»ng hành lang, lát toàn đá trắng nhẵn bóng.
Một bên hành lang có những chậu hoa xếp thành hàng dài, hương xông bát ngát đủ sắc đủ màu.
Bên đối diện vá»›i hàng chậu hoa là cái hồ hình tròn, quanh hồ có lan can sÆ¡n Ä‘á», nÆ°á»›c trong, nhìn thấy kim ngÆ° bÆ¡i lá»™i rõ ràng.
Nam Vân đạo trưởng Ä‘Æ°a TrÆ°Æ¡ng Quả Lão và Tiết Thiếu Lăng qua khá»i vá»ng cá»­a tiến theo hành lang. Hành lang không dài lắm, đầu này có thể trông rõ đầu kia.
Vừa lúc đó, hai đạo đồng xuất hiện, dẫn Ä‘Æ°á»ng cho má»™t đạo nhân vận áo bố màu xanh, từ đầu đối diện ngược chiá»u tiến đến.
Äạo nhân đó râu đã bạc, buông dài xuống ngá»±c, hình vóc ốm nhá» nhÆ°ng tÆ°á»›ng mạo thanh kỳ, bÆ°á»›c Ä‘i ung dung chẫm rãi.
Tự nhiên, Trương Quả Lão và Tiết Thiếu Lăng đã nhận ra đạo nhân từ xa, đạo nhân đó chính là Chưởng môn nhân phái Hành Sơn, Nam Nhạc quán chủ Nam Linh đạo trưởng, sư huynh của Nam Vân đạo trưởng.
Và tá»± nhiên cả hai cÅ©ng biết con ngÆ°á»i đó là má»™t tên trong tặc đảng giả dạng trà trá»™n vào Hành SÆ¡n phái, toan dùng quyá»n Chưởng môn, huy Ä‘á»™ng toàn thể môn đồ làm hậu thuẩn cho âm mÆ°u vÄ© đại của chúng.
Trương Quả Lão khẽ cau mày nghĩ thầm :
- Cái lão Nam Vân đạo trưởng này hồ đồ làm sao? Ta đã bảo có việc hệ trá»ng muốn nói vá»›i má»™t mình lão mà thôi, vậy mà lão còn Ä‘Æ°a ta vào gặp Chưởng môn nhân! Chưởng môn nhân đối vá»›i lão chỉ là má»™t tên tặc đảng, đối vá»›i ta không hÆ¡n không kém! Thế này thì ta còn nói gì được vá»›i lão? Tiếc thay cho cuá»™c viá»…n hành này kể nhÆ° vô ích!
Nam Vân đạo trưởng vá»™i thấp giá»ng gá»i :
- Trương đại hiệp! Chưởng môn nhân đích thân ra nghênh tiếp đại hiệp kìa!
Trương Quả Lão lại thầm nghĩ :
- Thì ra lão đạo vẫn chưa biết Chưởng môn nhân là một tên tặc đảng.
Nơi đầu hành lang kia, lão đạo sĩ già áo xanh tiến tới, ung dung nhàn hạ.
Chợt lão ngẩng mặt lên thấy TrÆ°Æ¡ng Quả Lão, vá»™i bÆ°á»›c gấp, vừa bÆ°á»›c vừa gập đầu cÆ°á»i, cao giá»ng thốt :
- Vô lượng thỠPhật! Bần đạo biết thế nào Trương đại hiệp cũng đến tệ xá, lại có cả Tiết thiếu hiệp nữa! Ha ha! Nghe môn đồ cấp báo, chưa ra kịp đến cổng nghinh tiếp thì hai vị đã vào rồi, thật lỗi quá!
Trương Quả Lão giật mình lại nghĩ :
- Hắn giả vá» khéo quá! Giống từ tÆ°á»›ng Ä‘i, giá»ng cÆ°á»i, tiếng nói, có đầy đủ uy nghi đức Ä‘á»™ của má»™t Chưởng môn nhân!
Lão thất vá»ng vô cùng toan cáo từ, song nghÄ© là đã đến lỡ đây rồi cáo từ thì hắn sinh nghi, nên miá»…n cưỡng vòng tay đáp lá»… :
- Äạo huynh nói quá lá»i! Lão phu bất ngá» mà đến, quấy nhiá»…u sá»± thanh tu của hai vị, lão phu có lá»—i má»›i đúng.
Nam Nhạc quán chủ có vẻ cao hứng quá, thẳng thắng cÆ°á»i, thẳng thắng thốt, giá»ng sang sảng nhÆ° chuông gióng.
Lão quay mình trở lại, Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng, Ä‘Æ°a TrÆ°Æ¡ng Quả Lão và Tiết Thiếu Lăng đến tòa đại sảnh, trang trí rất tinh khiết.
Chủ và khách vái chào lượt nữa, Ä‘oạn cùng ngồi xuống. Äạo đồng dâng trà cùng mấy món bánh trái.
hết: Hồi 17, xem tiếp: Hồi 18
Tài sản của danangcity

  #18  
Old 08-06-2008, 11:05 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 18

SÆ°Æ¡ng phủ ngang trá»i




Nam Nhạc quán chủ vòng tay má»i :
- Xin hai vị giải lao!
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão Ä‘Æ°a mắt ngầm ra hiệu cho Tiết Thiếu Lăng đừng mó tay vào món nào cả, Ä‘oạn Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- Suốt hai mÆ°Æ¡i năm qua, lão phu ẩn cÆ° tại vùng sÆ¡n cÆ°á»›c Nhạc Ly, không còn tiếp xúc vá»›i hào kiệt giang hồ nữa! Bá»—ng dÆ°ng mấy hôm gần đây lại được cái hân hạnh đạo huynh cùng Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ° không ngại Ä‘Æ°á»ng xa đến viếng. Bất ngá» bá»n tặc đồ thừa cÆ¡ hạ thủ Ä‘oạn khiến cho các vị phí công vô ích! Lão phu áy náy vô cùng.
Lão ngừng một lát dò phản ứng đối phương, rồi tiếp :
- Tiết tiểu hữu đây, là má»™t trong những ngÆ°á»i hằng hâm má»™ thanh danh quý phái, có yêu cầu lão phu cùng làm má»™t cuá»™c viá»…n hành phải ngang qua Hành SÆ¡n, nghÄ© là má»™t cÆ¡ há»™i hi hữu bái phá»ng các bậc cao tài nên nhá» lão phu Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng giá»›i thiệu.
Câu nói đó, chứng tá» cả hai thuận lá»™ mà đến chứ không vì má»™t mục đích riêng nào, đến để bái kiến cho thá»a lòng Æ°á»›c má»™, chứ không phải đến tìm Nam Vân đạo trưởng.
Câu nói đó, cÅ©ng gián tiếp hủy bá» cái ý định thảo luận vá»›i Nam Vân đạo trưởng vá» má»™t việc trá»ng đại, bởi không tiện tá» bày trÆ°á»›c má»™t Chưởng môn nhân giả hiệu. NhÆ° vậy, Nam Vân đạo trưởng không nên Ä‘á» cập đến nữa.
Nhưng, Nam Vân đạo trưởng có hiểu thâm ý đó cho lão không?
Thấy Trương Quả Lão không được cởi mở tâm linh cho lắm, Nam Nhạc quán chủ thành khẩn săn đón :
- Hai vị vì chuyện của tệ phái chịu nhá»c đến đây, thạnh tình làm bần đạo hết sức cảm kích!
Trương Quả Lão kinh dị vô cùng.
Hắn chỉ là má»™t Chưởng môn giả hiệu, đáng lý ra nên tránh né má»i sá»± có liên quan đến trÆ°á»ng hợp của hắn, ngÆ°á»i ta không nhắc đến là may mắn cho hắn, cá»› sao hắn lại tá»± mình phanh phui ra, không sợ ló Ä‘uôi chồn?
Việc của hắn là việc gì? Nếu không phải là việc xảy ra từ lúc Nam Nhạc quán chủ đến Bạch Nhược Phố tại TrÆ°á»ng Sa?
Lão chỉnh sắc mặt nghiêm trá»ng thốt :
- Lão phu cùng Tiết tiểu hữu thuận Ä‘Æ°á»ng mà vào bái phá»ng, chứ có việc gì của quí phái đâu, xin đạo hữu đừng hiểu lầm!
Nam Nhạc quán chủ cÆ°á»i thành tiếng :
- Trương đại hiệp không tin bần đạo à?
Trương Quả Lão chưa kịp nói gì, Nam Vân đạo trưởng tiếp :
- Vừa rồi, đại hiệp có cho bần đạo biết là có má»™t chuyện rất là hệ trá»ng, bần đạo Ä‘ang nóng lòng nghe. NÆ¡i đây là vùng cấm địa, nếu không có lịnh không má»™t môn đồ nào dám bén mãng đến. Vậy đại hiệp cứ nói cho Chưởng môn và bần đạo cùng biết.
Trương Quả Lão khẽ cau mày, kêu khổ thầm :
- Há»ng! Há»ng bét! Lão mÅ©i trâu này hồ đồ đến thế là cùng! Kẻ Ä‘ang ngồi trÆ°á»›c mặt lão là má»™t tên tặc đảng, lão lại cứ Ä‘inh ninh là Chưởng môn, là sÆ° huynh.
Lão lại tiết lộ là ta muốn nói việc cơ mật với lão, như vậy còn bàn bạc nói năng gì được nữa?
Nam Nhạc quán chủ ung dung, bình thản, Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i nhẹ, khoác tay vá» phía Nam Vân đạo trưởng :
- SÆ° đệ đừng lấy làm lạ TrÆ°Æ¡ng đại hiệp không đủ tin vào nÆ¡i bá»n mình! Äến nhÆ° bần đạo và sÆ° đệ là bạn đồng môn sống cạnh nhau hÆ¡n mấy mÆ°Æ¡i năm qua mà còn suýt bị bá»n gian manh lừa gạt, nếu bần đạo không kịp vỠđến đây thì hậu quả không biết sao mà lÆ°á»ng!
Nam Nhạc quán chủ bật cÆ°á»i ha hả nói tiếp :
- Hôm đó, nếu không nhỠbần đạo sử dụng “Chúc Dung chỉ pháp†thì sư đệ quyết không nhận ra vị sư huynh của mình rồi!
Nam Vân đạo trưởng có vẻ thẹn :
- Bá»n gian manh có cái thuật cải sá»­a dung mạo thật kỳ diệu! Chỉ tiểu đệ cÅ©ng phải lầm huống hồ ngÆ°á»i khác! NghÄ© chúng to gan lắm má»›i dám giả mạo sÆ° huynh ngang nhiên đến đây định lừa cả tiểu đệ.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão càng nghe hai sÆ° huynh, đệ đối đáp vá»›i nhau càng kinh dị hết sức. Nếu vậy, ngÆ°á»i đối diện vá»›i lão chính là Nam Nhạc quán chủ thật sá»±, chứ không phải giả hiệu sao?
Tuy nhiên, vốn là tay lão luyện giang hồ, trÆ°á»›c khi biết đích xác sá»± tình hÆ° thá»±c ra sao, lão vẫn phải dè dặt nhÆ° thÆ°á»ng. Lão chỉ lẳng lặng nghe, không chen vào má»™t câu nào.
Äồng thá»i còn Ä‘Æ°a mắt cho Tiết Thiếu Lăng, đừng nên vá»™i tin.
Tá»± nhiên, thái Ä‘á»™ của TrÆ°Æ¡ng Quả Lão không qua lá»t được con mắt của Nam Nhạc quán chủ.
Nam Nhạc quán chủ cứ lỠđi, ung dung nói tiếp :
- Bần đạo cùng Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ° vì sÆ¡ ý uống phải chung trà Ä‘á»™c, nên khi đến đỉnh Nhạc Ly phong, chất Ä‘á»™c phát tác không còn tá»± chủ được nữa, thành ra bị ká»m chế...
Quán chủ dừng lại, khẽ buông tiếng thở dài :
- Sau đó, nhá» Tiết thiếu hiệp giải khai huyệt đạo cho má»›i hay là mình bị hôn mê má»™t lúc lâu. Chừng tỉnh lại, lắng nghe TrÆ°Æ¡ng đại hiệp đã Ä‘á»™ng thủ ngoài đại sảnh, nhÆ°ng cả ba Ä‘á»u đã hết công lá»±c, dù có muốn xông ra tiếp tay vá»›i đại hiệp cÅ©ng không làm sao được.
Tiết Thiếu Lăng nghĩ thầm :
- Hắn nói đúng sự thật quá!
Chàng ngẩng mặt nhìn sang Trương Quả Lão, thấy lão im lặng ngồi nghe, lão không hỠchú ý đến chàng.
Nam Nhạc quán chủ lại tiếp :
- Biết mình hoàn toàn vô vá»ng, giả sá»­ lúc đó mà thoát nạn mà cÅ©ng nhÆ° là phế nhân rồi, còn trở lại Hành SÆ¡n chấp chưởng quyá»n Chưởng môn thế nào được? Bần đạo nghÄ©, đã có TrÆ°Æ¡ng đại hiệp đến đây rồi, bá»n tặc đảng dù lợi hại đến đâu cÅ©ng không làm gì nổi đại hiệp, và chính là cÆ¡ há»™i duy nhất cho Tiết thiếu hiệp há»™ cho khá»i chúng. Cho nên bần đạo má»›i trao thanh tiểu kiếm cho Tiết thiếu hiệp, yêu cầu thiếu hiệp đến Hành SÆ¡n.
Tiết Thiếu Lăng lại nghĩ :
- Việc đó trừ ta ra còn ai biết? Hắn có thể là Nam Nhạc quán chủ thật sự đấy?
Quán chủ bình thản kể tiếp :
- Tiết thiếu hiệp rá»i nhà lao rồi, bần đạo cùng hai vị kia bị chúng Ä‘iểm huyệt trở lại, dá»i Ä‘i nÆ¡i khác. Cách đây mấy hôm, má»™t bậc vÄ© nhân xuất hiện giải cứu. Khi tỉnh lại, bần đạo má»›i hay là chất Ä‘á»™c đã được giải trừ, hÆ¡n nữa, võ công lại được khôi phục trá»n vẹn. Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ° cÅ©ng được đồng hưởng cái may đó.
Trương Quả Lão không còn nghi ngỠgì nữa, vuốt chòm râu bạc nói :
- Äạo huynh có nhá»› lúc đó mình ở đâu không?
Nam Nhạc quán chủ đáp :
- Trong má»™t tòa nhà rá»™ng lá»›n. Bần đạo và hai vị kia lục soát khắp nÆ¡i không gặp ngÆ°á»i nào, chừng đó má»›i hay là ngôi nhà đã bị bá» hoang từ lâu, tá»a lạc tại vùng phụ cận Nhạc DÆ°Æ¡ng.
Trương Quả Lão gật đầu :
- Lão phu cùng Tiết thiếu hiệp cÅ©ng nhá» má»™t bậc dị nhân giải cứu, nếu không thì hiện tại vẫn còn bị chúng quản thúc nhÆ° thÆ°á»ng. Kể vá» võ công, lão phu thấy mình còn kém chúng mấy bậc.
Bây giá», lão tin chắc là ngÆ°á»i đối diện vá»›i lão là Nam Nhạc quán chủ thật sá»±, lão không còn dè dặt gì nữa, lão tiếp luôn :
- Lão phu và Tiết thiếu hiệp có trở lại ngôi nhà đó một lần, cũng trong cái đêm các vị thoát đi.
Nam Nhạc quán chủ lấy làm lạ :
- Äại hiệp trở lại đó làm gì?
Tiết Thiếu Lăng thoáng có vẻ thẹn, đáp thay cho Trương Quả Lão :
- Bị trá»ng thÆ°Æ¡ng bất tỉnh, tôi không còn biết gì nữa. Chúng lục soát trong ngÆ°á»i tôi, Ä‘oạt lấy thanh tiểu kiếm của tiá»n bối. Do đó, tôi yêu cầu TrÆ°Æ¡ng đại hiệp cùng trở lại chá»— cÅ©, mong tìm nàng liá»…u đầu có phận sá»± canh giữ tôi, tra gạn nàng xem vật đó đã lạc vỠđâu? Nếu không có vật đó, dù tôi có nói gì vá»›i Nam Vân đạo trưởng, đã chắc gì ngÆ°á»i tin được tôi?
Nam Nhạc quán chủ thở dài :
- Tiết thiếu hiệp quả là ngÆ°á»i mang đầy đủ tín nghÄ©a, đáng khen lắm! Song, mình còn biết làm gì hÆ¡n khi sá»± việc đã xảy ra nhÆ° thế rồi!
Nam Vân đạo trưởng hướng sang Trương Quả Lão :
- Trương đại hiệp có biết bậc dị nhân đó là ai không?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão lắc đầu cÆ°á»i khổ :
- Làm gì biết được! Lão phu đã bị bá»n Bạch Y tứ linh hiệp công đánh cho hôn mê trầm trá»ng, chỉ tưởng là mình phải chết nếu không thì cÅ©ng bị tàn phế suốt Ä‘á»i. Chừng tỉnh lại, phát giác ra là mình đã hoàn toàn bình phục má»›i hay có ngÆ°á»i giải cứu, chứ nào có thấy bóng dáng ai đâu mà hòng nhập thức?
Nam Nhạc quán chủ và Nam Vân đạo trưởng đưa mắt nhìn nhau.
Quán chủ mơ màng :
- Hay vị đó là Hắc Thánh Thần Tiêu Du Long Tang Cửu, Tang đại hiệp?
Trương Quả Lão lắc đầu :
- Không thể là Tang lão đầu được! XÆ°a kia, lão phu cùng Tang lão đầu tài nghệ tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhau, dù trong mÆ°á»i hai năm thá»i gian cách biệt, lão ấy võ công dù có tinh tiến đến đâu cÅ©ng không thể đạt đến mức Ä‘á»™ thầy của lão phu được, mà dị nhân đó võ công vào hàng sÆ° tôn của lão phu.
Nam Nhạc quán chủ chớp chớp mắt :
- Bần đạo không tin trên Ä‘á»i này lại có ngÆ°á»i cao cÆ°á»ng hÆ¡n nhÆ° đại hiệp đã nghÄ©!
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão cÆ°á»i khổ :
- Vậy mà có! Và chúng ta, ai cÅ©ng nhÆ° ai, Ä‘á»u đã gặp má»™t lần...
Nam Nhạc quán chủ trầm ngâm một chút, sau cùng thở dài :
- Vận kiếp võ lâm càng ngày càng Ä‘en tối hãi hùng! Bần đạo cùng Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ° may mắn được thoát hiểm, song còn bao nhiêu ngÆ°á»i khác hiện trong tay chúng, số phận của há» sẽ ra sao? Bá»n chúng là ai? Chúng có chủ trÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nào?
Nam Vân đạo trưởng vụt há»i :
- Äại hiệp đã nói là sẽ cho bần đạo biết má»™t việc vô cùng trá»ng đại, có lẽ đại hiệp đã hiểu được phần nào lai lịch của chúng?
Trương Quả Lão lại lắc đầu :
- Từ vị ÄÆ°á»ng chủ đến Bạch Y tứ linh, lão phu không biết há» là ai? Chỉ có tên há»™ pháp là lão phu nhận ra, hắn chính là Thiên Lang Trảo Äổng Bách Xuyên, từng xÆ°ng hùng má»™t thá»i gian tại vùng Tây bắc...
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão chợt nhìn Nam Nhạc quán chủ há»i :
- NgÆ°á»i giả mạo đạo huynh đó hiện ra sao? Äạo huynh xá»­ trí nhÆ° thế nào?
Nam Nhạc quán chủ không rõ vô tình hay cố ý, nhếch mép Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i âm Ä‘á»™c :
- Bần đạo đã đánh chết y rồi!
Trương Quả Lão trố mắt :
- Äánh chết? Lão phu tưởng nên để y sống là hÆ¡n!
Nam Nhạc quán chủ trầm ngâm một chút :
- Äại hiệp nói đúng! NhÆ°ng lúc đó, bần đạo nghÄ© là nếu để y sống, câu chuyện giả mạo sẽ lan truyá»n khắp bá»n đệ tá»­, sẽ có ảnh hưởng không hay cho tệ phái, thành thá»­ bần đạo phải dùng đến tuyệt há»c là “Chúc Dung chỉ†hạ sát y.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão lại há»i :
- Thi thể y đâu?
Nam Nhạc quán chủ mỉm cÆ°á»i há»i :
- Trương đại hiệp muốn khám nghiệm thi thể y để tìm kiếm một nghi ngỠgì chăng?
Trương Quả Lão thành thật đáp :
- Lão phu quả có ý như vậy!
Nam Nhạc quán chủ suy nghĩ một lúc, đoạn đứng lên :
- Äược! TrÆ°Æ¡ng đại hiệp hãy theo bần đạo.
Quán chủ từ từ bÆ°á»›c ra khá»i khách sảnh.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão, Tiết Thiếu Lăng cùng Nam Vân đạo trưởng theo sau. Há» Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng nằm ngang, đến má»™t dãy nhà năm gian, cÅ©ng tinh khiết nhÆ° khách sảnh.
HỠbước vào một gian nhà.
Trong gian nhà đó, có má»™t xác ngÆ°á»i vận đạo bào màu xanh, xÆ°Æ¡ng sá» vỡ, mặt tái mét, máu khô Ä‘en sậm.
Trương Quả Lão kêu lên :
- Chính ngÆ°á»i này?
Nam Nhạc quán chủ gật đầu :
- Bần đạo sử dụng “Chúc Dung chỉ†đánh trúng trán y thành vỡ sỠnát mặt, không còn nhận ra diện mạo được nữa!
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão dù chÆ°a thấy Hành SÆ¡n phái thi triển Chúc Dung chỉ công, nhÆ°ng cÅ©ng biết đó là má»™t tuyệt há»c do lá»­a tam muá»™i luyện thành.
Hành Sơn phái sở cậy Chúc Dung chỉ công, cũng như Hoa Sơn phái có Xuyên Vân chỉ, Thiếu Lâm phái có Kim Cương chỉ.
Nhưng dùng Chỉ công hạ địch thì chỉ gây ra một vết thương nhỠbên ngoài bằng đầu ngón tay, còn bên trong thì gẫy xương hoặc vỡ ngũ tạng, hoặc đứt gân mạch.
Chỉ công chẳng bao giá» làm nát gÆ°Æ¡ng mặt nhÆ° trÆ°á»ng hợp của xác chết này.
Trừ ra khi dùng chưởng hạ địch, thì địch mới bị nông nổi đó.
Theo lão hiểu, hiện tại trên giang hồ chỉ có Thiên Lôi chưởng của Nam Hải môn là lợi hại nhất, có thể làm vỡ sá», nát mặt địch mà thôi.
Nghĩ đến đó lão rùng mình kinh hãi, lão vỠngồi xuống quan sát xác chết một lúc, đoạn lắc đầu rồi đứng lên.
Nam Vân đạo trưởng cÆ°á»i nhẹ :
- Trương đại hiệp có thấy gì chăng?
Trương Quả Lão khẽ vuốt chòm râu bạc lắc đầu.
Trong lúc lão vuốt râu, lắc đầu, lão đã dùng phép “Truyá»n âm nhập mật†rỉ bên tai Tiết Thiếu Lăng :
- Tiểu hữu ạ! Nếu tiểu hữu có khám phá ra Ä‘iá»u gì đáng nghi ngá», tuyệt đối phải giữ bí mật, không được khai khẩu.
Tiết Thiếu Lăng giật mình nghĩ thầm :
- TrÆ°Æ¡ng Quả Lão bảo thế chắc chắn lão đã khám phá ra Ä‘iá»u gì rồi!
Trương Quả Lão giữ cái tư thế vuốt râu, lão mơ màng một chút đoạn thốt :
- Lão phu muốn nhìn mặt y để nghiên cứu thuật cải sửa dung mạo rồi nhân đó suy nghiệm ra mà suy tính, tìm hiểu những gì muốn hiểu. Nhưng Quán chủ đã dùng Chúc Dung chỉ phóng lửa Tam muội vừa đánh nát mặt, vừa đốt cháy da thịt, thành ra lão phu không khám phá ra được gì cả.
Câu nói của lão là lão tin nạn nhân bị hạ bằng Chúc Dung chỉ chứ không phải bị hạ bằng má»™t chưởng pháp nào nhÆ° lão đã suy tưởng, lão cốt nói lên câu đó cho Nam Nhạc quán chủ khá»i sanh nghi.
Äúng nhÆ° chá»— mong muốn của lão, Nam Nhạc quán chủ đắc ý, thở phào má»™t tiếng khẽ :
- Lúc đó, bần đạo sợ kinh Ä‘á»™ng đến bá»n môn đồ, đồng thá»i lại lo ngại nếu xuất thủ mà không hạ được ngay đối phÆ°Æ¡ng thì càng thêm rắc rối, cho nên bất đắc dÄ© phải giở tuyệt há»c bất thình lình công vào mặt y, may thay bần đạo đã thành công.
Quán chủ bật cÆ°á»i ha hả nói tiếp :
- Thoạt đầu Nam Vân sÆ° đệ có ý tiếp tay để công ngược lại bần đạo, nếu bần đạo không dùng tuyệt há»c của bổn môn để thức tỉnh sÆ° đệ, thì sÆ° đệ đã tham gia cuá»™c chiến rồi.
Nam Vân đạo trưởng tỠvẻ sợ sệt ấp úng :
- Tiểu đệ có ngỠđâu sá»± tình lại nhÆ° thế! Thì tiểu đệ Ä‘ang cùng Chưởng môn nhân bàn luận các việc trong phái, kế sÆ° huynh hiện đến, tá»± nhiên tiểu đệ phải nghi ngá». May mà tiểu đệ chÆ°a làm Ä‘iá»u gì đắc tá»™i vá»›i sÆ° huynh.
Nam Vân đạo trưởng dừng lại má»™t chút, nói tiếp vá»›i má»™t giá»ng bình tÄ©nh hÆ¡n :
- Tên tặc đảng lúc trở vỠđây lại có tên sư điệt Triệu Thế Kỳ vỠtheo, bảo sao tiểu đệ không tin được?
Trương Quả Lão thoáng nhìn sang Tiết Thiếu Lăng, đoạn vòng tay :
- Hai vị đạo huynh, lão phu xin cáo từ!
Nam Nhạc quán chủ nhìn sững lão :
- Không mấy khi TrÆ°Æ¡ng đại hiệp đến tệ xá, ít nhất cÅ©ng phải lÆ°u lại má»™t thá»i gian ngắn cho bần đạo được dịp làm tròn bổn phận địa chủ chứ? Hà huống bần đạo còn phải thỉnh giáo đại hiệp để có thể đối phó vá»›i tặc đảng ngày càng lá»™ng hành gieo há»a khắp tứ phÆ°Æ¡ng.
Trương Quả Lão thở dài :
- HÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm qua, lão phu ẩn cÆ° nÆ¡i thâm sÆ¡n cùng cốc, cuá»™c sống nhàn hạ đã hoàn toàn làm cho lão phu nguá»™i lạnh. Song, vì ba vị đến tệ xá mà suýt mang há»a vào thân, lão phu áy náy vô cùng. Vạn nhất mà các vị có mệnh hệ nào thì lão phu dù muốn dù không cÅ©ng không thể khoanh tay ngồi nhìn. Nay các vị đã an toàn trở vá», lão phu nhÆ° trút được gánh nặng...
Lão lại đưa mắt sang Tiết Thiếu Lăng rồi tiếp :
- Vị tiểu hữu này vâng lệnh phụ thân từ Lạc DÆ°Æ¡ng đến TrÆ°á»ng Sa là để tìm lão phu để há»i má»™t vị thuốc hiếm có, lão phu phải cùng tiểu hữu đến Võ Lăng sÆ¡n gấp để kiếm vị thuốc. Xong việc rồi lão phu sẽ ẩn cÆ° nhÆ° xÆ°a, không há» tái hiện trên giang hồ nữa...
Tiết Thiếu Lăng cÆ°á»i thầm, chàng cho là lão viện cá»› cáo từ khá vững, có thể gây niá»m tin nÆ¡i đối phÆ°Æ¡ng.
Nam Nhạc quán chủ thấy ý chí của Trương Quả Lão kiên quyết, tỠý quyến luyến vô cùng, thở dài mấy tiếng :
- Äại hiệp giữ ý muốn ẩn dật nhàn cÆ°, không màn đến thế sá»±, bần đạo tá»± nhiên không thể cưỡng ép đại hiệp làm khác Ä‘i được, nhÆ°ng tiếc thay, má»™t bậc kỳ tài nhÆ° đại hiệp lại thúc thủ bàng quan.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão cÆ°á»i ha hả :
- Äạo huynh có tâm Æ°u thá»i mẫn thế, quả không hổ là Chưởng môn má»™t phái lá»›n! Äã có đạo huynh và phái Hành SÆ¡n, đã có phái Thiếu Lâm, phái Võ Äang, phái Nga Mi và phái Hoa SÆ¡n, thì cần gì lão phu má»™t kẻ vô dụng?
Lão hướng sang Tiết Thiếu Lăng :
- Mình đi thôi tiểu hữu ạ!
Lão day qua Nam Nhạc quán chủ và Nam Vân đạo trưởng vòng tay nghiêng mình, Ä‘oạn bÆ°á»›c ra khá»i gian nhà. Tiết Thiếu Lăng cÅ©ng vái chào hai vị đạo nhân rồi bÆ°á»›c theo ra.
Nam Nhạc quán chủ và Nam Vân đạo trưởng đưa cả hai ra tận cổng ngoài.
Äôi bên lại vái nhau lượt nữa, TrÆ°Æ¡ng Quả Lão và Tiết Thiếu Lăng cùng nhau Ä‘i xuống núi.
Cả hai Ä‘i má»™t lúc lâu, đến má»™t vùng hoang dã, Tiết Thiếu Lăng nhìn bốn phía, không thấy bóng ngÆ°á»i nào, chàng bật cÆ°á»i khan :
- Äáng phục lão tiá»n bối vô cùng!
Trương Quả Lão day qua nhìn chàng :
- Phục vỠviệc gì?
Tiết Thiếu Lăng vẫn cÆ°á»i khoái trá :
- Tiá»n bối bịa chuyện rất dá»… dàng nhÆ° có thật.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão nghiêm chỉnh sắc mặt, trầm giá»ng :
- Tiểu hữu má»›i đặt chân lên giang hồ cần phải dè dặt cho lắm! Trong nhiá»u trÆ°á»ng hợp, mình bắt buá»™c phải bịa chuyện để được an toàn.
Tiết Thiếu Lăng gật đầu :
- Tiá»n bối dạy có lý. NhÆ°ng Nam Nhạc quán chủ không há»i mình Ä‘i vỠđâu, tại sao tiá»n bối lại bịa là mình Ä‘i Võ Lăng sÆ¡n?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão thấp giá»ng :
- Hành tung của mình đã bị bại lá»™ rồi, bá»n chúng thế nào cÅ©ng cho ngÆ°á»i theo dõi. Tuy nhiên, chúng sẽ chẳng dám theo sát mình, mà chúng theo dõi xa xa thì mình còn biết thế nào mà Ä‘á» phòng? Cho nên lão phu phải bịa ngay là mình Ä‘i Võ Lăng sÆ¡n để đánh lạc hÆ°á»›ng chúng.
Tiết Thiếu Lăng giật mình :
- Vậy là tiá»n bối đã nhận ra là Nam Nhạc quán chủ là má»™t tặc đảng giả mạo?
Trương Quả Lão hừ lạnh :
- Nào chỉ phải một mình hắn!
Tiết Thiếu Lăng giật mình lần nữa :
- Luôn cả Nam Vân đạo trưởng?
Trương Quả Lão gật đầu :
- Äúng vậy!
Lão lại há»i chàng :
- Tiểu hữu không nhận thấy Ä‘iá»u đó à?
Tiết Thiếu Lăng trầm ngâm một chút :
- Thật sự tôi không được rõ lắm. Tôi chỉ nhận ra xác chết đó không có hình dáng đứng như tên giả mạo Nam Nhạc quán chủ.
Trương Quả Lão chú ý :
- Xác chết giống ai?
Tiết Thiếu Lăng nói :
- Hôm đó, tôi thấy tên giả mạo Quán chủ giống Quán chủ nhÆ° tạc, từ vóc dáng, cá»­ Ä‘á»™ng, diện mạo, ngôn từ nhất nhất Ä‘á»u không sai má»™t chút nào. Còn xác chết này xem ra có cao hÆ¡n Quán chủ má»™t vài phân. Bảo là giống Nam Vân đạo trưởng thì đúng hÆ¡n.
hết: Hồi 18, xem tiếp: Hồi 19
Tài sản của danangcity

  #19  
Old 08-06-2008, 11:09 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 19

Phong Trần tam kỳ




Trương Quả Lão gật đầu :
- Phải đó! Bảo xác chết giống Nam Vân đạo trưởng thì đúng hơn. Sư huynh đệ của hỠcó thân vóc suýt soát nhau, nhưng Quán chủ thì cao hơn một tí. Ngươi có con mắt nhận xét khá lắm!
Tiết Thiếu Lăng lại há»i :
- Vậy xác chết đó không phải là của Nam Nhạc quán chủ giả mạo mà là của Nam Vân đạo trưởng?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão trầm giá»ng :
- Tiểu hữu còn bảo là của ai khác nữa?
Tiết Thiếu Lăng suy nghĩ một chút, đoạn gật đầu :
- Äúng rồi! Thảo nào lúc đó tiá»n bối có bảo tôi dù có khám phá được sá»± gì khác lạ cÅ©ng không nên nói ra.
Tiết Thiếu Lăng nhìn sững lão há»i :
- Tiá»n bối còn khám phá ra sá»± gì khác lạ nữa không?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão mỉm cÆ°á»i :
- Còn! Còn nhiá»u Ä‘iá»u khác lắm!
Tiết Thiếu Lăng kinh dị :
- Tại sao tôi không nhận thấy gì hết?
Trương Quả Lão nói :
- Chúng có âm mÆ°u tá»± nhiên chúng có Ä‘á» phòng, trong nhất thá»i mình không thấy chá»— sÆ¡ hở của chúng. Tuy nhiên, lão phu chỉ bằng vào lá»i nói của chúng, phối kiểm vá»›i những gì chúng đã làm là Ä‘oán được phần nào mÆ°u mô của chúng.
Tiết Thiếu Lăng chú ý :
- Tiá»n bối có thể giải thích rõ ràng hÆ¡n cho tôi hiểu được chăng?
Trương Quả Lão gật đầu :
- Lão phu bắt đầu từ lúc chúng ta sa vào cạm bẫy của chúng. Thoạt tiên, khi thấy lão phu và tiểu hữu thoát Ä‘i rồi, Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ Ä‘oán thế nào mình cÅ©ng đến Hành SÆ¡n, do đó, y đã phái ngÆ°á»i đến đó trÆ°á»›c mình để dàn cảnh chá» mình.
Tiết Thiếu Lăng lấy làm lạ :
- Làm sao Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ biết được Ä‘iá»u đó?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão cÆ°á»i nhẹ :
- Tiểu hữu đã quên thanh tiểu kiếm của Nam Nhạc quán chủ rồi à? Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ lục soát trong ngÆ°á»i tiểu hữu bắt được thanh tiểu kiếm, biết ngay là Nam Nhạc quán chủ đã nhá» tiểu hữu mang nó đến Hành SÆ¡n. Mà đến Hành SÆ¡n chỉ để gặp Nam Vân đạo trưởng mà thôi, chứ không còn ai khác hÆ¡n nữa. Vả lại, nếu tiểu hữu Ä‘i Hành SÆ¡n thì thế nào lão phu cÅ©ng có Ä‘i theo.
Tiết Thiếu Lăng gật đầu :
- Tiá»n bối sáng ý quá!
Trương Quả Lão tiếp :
- Tá»± nhiên Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ sẽ dàn cảnh chá» mình. Nếu để mình đến trÆ°á»›c gặp Nam Vân đạo trưởng thì cÆ¡ mÆ°u của chúng phải bị bại lá»™ mất. Do đó, chúng hạ sát Nam Vân đạo trưởng rồi Ä‘iá»n ngÆ°á»i vào thay thế. TrÆ°á»›c sau, mình chỉ nghi ngá» Nam Nhạc quán chủ mà thôi, chứ mình làm gì nghi ngỠđến cả Nam Vân đạo trưởng? Cho nên, chúng để Nam Vân đạo trưởng giả ra mặt nghênh tiếp mình cho mình đừng sanh nghi rồi Nam Nhạc quán chủ giả má»›i xuất hiện, tÆ°á»ng thuật các việc, nhÆ° vậy thì mình tin ngay. Phần Nam Vân đạo trưởng thì tùy lúc, tùy việc góp lá»i để xác nhận. Há» dám Ä‘á» cập đến việc giả mạo ngÆ°á»i là không thể nghi ngỠđược nữa. Tiểu hữu phải hiểu, chính Nam Nhạc quán chủ không biết là lão bị ngÆ°á»i mạo nhận lúc chạy thoát nạn kia mà. Việc mạo nhận chỉ bị phát giác lúc lão trở vá» Hành SÆ¡n thôi, chúng dàn cảnh nhÆ° vậy để chứng tá» Quán chủ thật tình không biết gì cả. NhÆ°ng chắc gì Nam Nhạc quán chủ có trở vỠđây? Chúng bịa ra chuyện giết chóc, ngoài ra chúng còn mượn xác chết của Nam Vân đạo trưởng để làm bằng chứng!
Lão dừng lại, Tiết Thiếu Lăng mơ màng :
- Chúng muốn gây niá»m tin nÆ¡i lão tiá»n bối...
Trương Quả Lão gật đầu :
- Nếu mình tin được ngÆ°á»i trên Hành SÆ¡n thật sá»± là Nam Nhạc quán chủ thì mình cÅ©ng tin luôn Ngá»c Chân Tá»­ và Äại Thông thiá»n sÆ° giả hiệu. Sá»± kiện đó rất có lợi cho chúng. Vì nếu có kẻ nào nghi ngá», chúng sẽ nhá» mình thanh minh há»™.
Lão trầm ngâm một lúc lâu rồi tiếp :
- Ngoài ra, chúng còn muốn tìm hiểu nÆ¡i mình mấy Ä‘iá»u.
Tiết Thiếu Lăng há»i :
- Mấy Ä‘iá»u gì?
Trương Quả Lão đáp :
- Äiá»u thứ nhất, chúng muốn biết vị cao nhân đã cứu lão phu và tiểu hữu là ai? Äiá»u thứ hai, chúng muốn biết Tang lão đầu hiện hạ lạc phÆ°Æ¡ng nào? Äiá»u thứ ba, chúng dò xem mình có hiểu được âm mÆ°u của chúng phần nào chăng? Và Ä‘iá»u cuối cùng, là chúng muốn vịn vào chánh nghÄ©a giang hồ khÆ¡i Ä‘á»™ng lão phu xem coi lão phu có thật ý muốn qui ẩn hay lại tái xuất giang hồ Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i chúng?
Tiết Thiếu Lăng mỉm cÆ°á»i :
- NhÆ°ng lão tiá»n bối đã nói rõ nguyện vá»ng vá»›i chúng rồi.
Trương Quả Lão lắc đầu :
- Dù vậy, nhưng chắc gì chúng sẽ tin ta!
Tiết Thiếu Lăng lại há»i :
- Tiá»n bối còn khám phá Ä‘iá»u gì nữa không?
Trương Quả Lão đáp :
- Tặc đảng đã dùng Chúc Dung chỉ để hạ sát đối phương, nhưng Chúc Dung chỉ đâu có thể gây nên tình trạng đó cho nạn nhân được.
Tiết Thiếu Lăng trố mắt :
- Vậy là chúng đã dùng môn công gì?
Trương Quả Lão nói nhanh :
- Thiên Lôi chưởng!
Rồi lão nở má»™t nụ cÆ°á»i đắc ý :
- Trong má»™t âm mÆ°u vÄ© đại, dù chúng có giữ gìn bí mật nhÆ° thế nào cÅ©ng không tránh khá»i có má»™t sÆ¡ hở, chính cái sÆ¡ hở đó giúp chúng ta phanh lần ra manh mối sá»± tình. Giả sá»­ Nam Nhạc quán chủ giả đừng đứng bên cạnh xác chết đó thì ta đâu có dịp so sánh, và tá»± nhiên còn lâu lắm ta má»›i khám phá ra những việc vừa nêu...
Tiết Thiếu Lăng suy nghĩ, vụt ngẩng mặt nhìn Trương Quả Lão :
- Bây giá» mình phải làm sao đối phó vá»›i chúng đây lão tiá»n bối?
Trương Quả Lão lắc đầu :
- Khó! Khó lắm! Kế hoạch của chúng rất bí mật, bố trí rất kín đáo mà mình chỉ có má»™t già, má»™t trẻ. Dù mình có tài thông thiên triệt địa cÅ©ng không mong gì ứng phó kịp má»i mặt.
Tiết Thiếu Lăng lo lắng :
- NghÄ©a phụ tôi còn kẹt trong tay chúng, làm sao cứu ngÆ°á»i thoát khá»i được?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão cÆ°á»i khổ :
- Kẹt trong tay chúng nào có mỗi một nghĩa phụ tiểu hữu đâu!
Tiết Thiếu Lăng lại há»i :
- Lão tiá»n bối đã nói là tìm nghÄ©a phụ tôi?
Trương Quả Lão trầm ngâm một chút :
- Tìm Tang lão đầu là tìm, chứ có lão ấy cÅ©ng không mong gì thay đổi được cục diện, bất quá có lão là có thêm được má»™t ngÆ°á»i cho cánh mình. Tài nghệ của lão vẫn chÆ°a thấm vào đâu so vá»›i bá»n Lăng Ä‘Æ°á»ng chủ và Bạch Y tứ linh, chứ đừng nói đến Chủ thượng của chúng. Lão phu muốn tìm Tang lão đầu là để cho lão ấy biết tình hình nghiêm trá»ng của võ lâm nhÆ° thế nào vậy thôi.
Tiết Thiếu Lăng thất vá»ng :
- Nếu vậy lão tiá»n bối đã có phÆ°Æ¡ng pháp gì...
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão lại lắc đầu cÆ°á»i khổ :
- Khoan đã! Khoan nói đến phÆ°Æ¡ng pháp trong lúc này. Bá»n chúng có hành tung vô cùng bí mật, mình có biết chúng là ai, có căn cứ ở đâu mà hòng nghÄ© đến phÆ°Æ¡ng pháp sá»›m?
Lão cau mày nói tiếp :
- SÆ° phụ của lão phu đã từ lâu không màng đến thế sá»± nữa, vả lại hành tung của ngÆ°á»i vô định, ẩn hiện thất thÆ°á»ng. Dù lão phu có muốn tìm gặp để thỉnh giáo má»™t vài Ä‘iá»u cần yếu cÅ©ng không thể biết chắc ngÆ°á»i ở phÆ°Æ¡ng trá»i nào... Hiện tại, chỉ còn có cách là lão phu và tiểu hữu chia nhau má»—i ngÆ°á»i Ä‘i má»™t nÆ¡i. Lão phu Ä‘i tìm Tang lão đầu, còn tiểu hữu thì làm má»™t chuyến viá»…n hành đến Cá»­u Nghi sÆ¡n...
Tiết Thiếu Lăng lấy làm lạ :
- Lão tiá»n bối bảo tôi đến đó tìm ai?
Trương Quả Lão nhìn chàng :
- Mấy mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c đây, trên giang hồ có nói câu truyá»n ngôn, chẳng rõ Tang lão đầu có nói cho tiểu hữu biết không?
Tiết Thiếu Lăng chú ý :
- Câu truyá»n ngôn đó nhÆ° thế nào?
Trương Quả Lão mơ màng, tâm tư như hướng vỠdĩ vãng :
- Phong Trần tam kỳ, Vô Vô Vô Nghi!
Tiết Thiếu Lăng lắc đầu :
- Không! Tôi không há» nghe sÆ° phụ nhắc đến câu đó. Phong Trần tam kỳ có lẽ là ba vị kỳ nhân trong Phong Trần! Còn Vô Vô Vô Nghi xin lão tiá»n bối giải thích cho tôi hiểu.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão trầm giá»ng :
- Vô Vô Vô Nghi là danh úy của ba vị kỳ nhân đó. Má»™t là Vô Danh Tẩu, má»™t là Vô Cá»±c lão nhân, sÆ° phụ của lão phu, còn vị thứ ba là Vô Nghi Ông. Sáu mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, ba vị đó được hầu hết nhân vật võ lâm tôn kính nhÆ° bậc thánh, há» luôn luôn vân du tứ hải giang hồ, ẩn hiện vô định. Há» lÆ°u lại trong lịch sá»­ võ lâm biết bao nhiêu là thành tích thần kỳ. Thinh danh há» rá»n vang nhÆ° sấm, nhÆ°ng không má»™t ai lúc đó được biết rõ mặt mày há». Do đó nên ngÆ°á»i ta gá»i là Phong Trần tam kỳ.
Lão dừng một lát rồi tiếp :
- Mãi đến sau này, sÆ° phụ của lão phu dá»±ng lá»u cá» tại Nhạc Ly Phong, Vô Nghi Ông thì ẩn tích tại Cá»­u Nghi sÆ¡n, chỉ còn Vô Danh Tẩu thì không ngừng vân du khắp sông, núi. Vô Danh Tẩu thì lại không thu nhận đồ đệ...
Vừa lúc đó, má»™t giá»ng nói vang lên :
- Ai cho rằng lão phu không có môn đồ?
Giá»ng nói đó đập vào tai TrÆ°Æ¡ng Quả Lão chát chúa, lão vá»™i bay vá»t tá»›i hấp tấp gá»i to :
- Lão tiá»n bối! Lão tiá»n bối...
Tiết Thiếu Lăng hết sức kinh dị :
- Lão tiá»n bối gá»i ai vậy?
Trương Quả Lão nhìn quanh quẩn :
- Tiểu hữu không thấy gì à?
Tiết Thiếu Lăng lắc đầu.
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão lại há»i :
- Có nghe thấy gì không?
Tiết Thiếu Lăng trố mắt :
- Lão tiá»n bối bảo tôi nghe gì?
Trương Quả Lão chưa hết kinh hãi :
- Mình vừa nhắc đến Phong Trần tam kỳ, Ä‘á»™t nhiên lão tiá»n bối Vô Danh Tẩu bay ngang trên đầu mình...
Tiết Thiếu Lăng còn kinh dị :
- Do đâu mà lão tiá»n bối biết được?
Trương Quả Lão thốt :
- Lão phu vừa bảo Vô Danh Tẩu không có môn đồ, thì có tiếng cãi lại từ trên không vá»ng xuống...
Tiết Thiếu Lăng ngây ngÆ°á»i :
- Có việc vậy sao? Tôi chẳng thấy, chẳng nghe gì cả?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão cÆ°á»i khổ :
- Buông dứt câu nói là Vô Danh Tẩu lão tiá»n bối đã vá»t Ä‘i ít nhất má»™t dặm Ä‘Æ°á»ng, mình không thấy kịp là lẽ dÄ© nhiên rồi.
Tiết Thiếu Lăng không mấy lưu ý đến việc đó, chàng trở lại câu chuyện vừa rồi :
- Lão tiá»n bối bảo tôi đến Cá»­u Nghi sÆ¡n có phải là để tìm Vô Nghi lão nhân không?
Trương Quả Lão lắc đầu :
- Vô Nghi lão nhân ẩn cÆ° tại Cá»­u Nghi sÆ¡n là việc cách đây đã sáu mÆ°Æ¡i năm rồi, tiểu hữu đến đấy là để tìm ngÆ°á»i đệ tá»­, giang hồ gá»i Cá»­u Nghi tiên sanh.
Tiết Thiếu Lăng lại há»i :
- Tìm nhân vật đó để làm gì?
Trương Quả Lão từ từ nói :
- NgÆ°á»i đệ tá»­ đó là bậc kỳ tài hiện nay trong thiên hạ, bát cổ thông kim, biết cả thiên văn địa lý. Tiểu hữu chỉ cần phát há»a tình hình là ngÆ°á»i biết ngay lai lịch của bá»n tặc đảng.
Tiết Thiếu Lăng lo ngại :
- Nhưng tôi chưa từng gặp mặt tiên sanh lần nào, liệu nói ra tiên sanh có chịu tin không?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão mỉm cÆ°á»i nói :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là không tin rồi! Tiên sanh có tính Ä‘a nghi, nếu là ngÆ°á»i không quen biết thì đừng hòng được tiên sanh tiếp đón. Chứ phải chi chiếc Thiết tiêu của lão đầu chÆ°a mất?
Tiết Thiếu Lăng cÆ°á»i khổ :
- Chứ làm sao tôi tìm gặp được tiên sanh?
Trương Quả Lão mơ màng :
- Gặp được Cửu Nghi tiên sanh không phải là việc khó, có khó chăng là làm thế nào cho tiên sanh nói thật cho mình nghe!
Tiết Thiếu Lăng quả quyết :
- Chỉ cần gặp được tiên sanh thôi, tôi sẽ có cách làm cho ngÆ°á»i chịu nói.
Trương Quả Lão nghĩ ngợi một chút :
- Tiểu hữu đến Cá»­u Nghi sÆ¡n, lẩn quẩn ở đó cứ ngâm mãi mấy câu thì lão ấy sẽ xuất hiện liá»n.
Tiết Thiếu Lăng lấy làm lạ :
- Mấy câu gì?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- Ba mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c đây, sau khi chu du khắp bốn phÆ°Æ¡ng trá»i, tiên sanh trở vá» Cá»­u Nghi sÆ¡n ẩn cÆ° trong Ä‘á»™ng đá, tá»± xÆ°ng là Cá»­u Nghi tiên sanh. Bá»—ng má»™t hôm, có má»™t đạo nhân đến trÆ°á»›c của Ä‘á»™ng há»i tiên sanh mấy câu...
Tiết Thiếu Lăng động tính hiếu kỳ :
- Äạo nhân đó há»i làm sao?
Trương Quả Lão đáp :
- “Bằng vào đâu mà tiên sanh lấy hiệu Cá»­u Nghiâ€?. Tiên sanh đáp: “Äạo, càng nghi càng đạt cái lẽ huyá»n vi. Lý, càng nghi càng hiểu thông suốt. Cá»­u, là con số trong toán há»c, sau nó là Thập, là hoàn toàn, là không còn nghi nữaâ€. Lão nhân nghe xong bật cÆ°á»i ha hả, cao giá»ng: “Thiên hạ vốn không nghi, chỉ có kẻ tầm thÆ°á»ng hay Ä‘a nghi, nghi luôn cả chính mìnhâ€.
Tiết Thiếu Lăng thích thú quá :
- Rồi tiên sanh nói làm sao?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão cÅ©ng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i :
- Tiên sanh nổi giận, há»i lão nhân là ai dám khinh miệt tiên sanh nhÆ° thế? Lão nhân không đáp, vừa Ä‘i vừa nện đầu gậy xuống đất ngâm nga :
“Tôn sÆ° đạo hiệu gá»i Vô Nghi,
Thu nhận môn đồ cứ đa nghi!
Thân xác hình hài được mấy kiếp?
Ngày trá»i không hưởng cứ Ä‘a nghi!..â€.
Lão bật cÆ°á»i ha hả nói :
- Tiểu hữu đã đoán được lão nhân đó là ai chứ?
Tiết Thiếu Lăng suy nghĩ một chút rồi đáp :
- Có lẽ là sư phụ của Cửu Nghi tiên sanh?
Trương Quả Lão gật đầu :
- Äúng vậy! Tiểu hữu cứ y theo lá»i lão phu, đến Cá»­u Nghi sÆ¡n rồi cứ ngâm nga mấy câu thÆ¡ đó, tá»± nhiên Cá»­u Nghi tiên sanh sẽ ra mặt ngay.
Lão chỉ rõ Ä‘Æ°á»ng lối đến Ä‘á»™ng Cá»­u Nghi cho Tiết Thiếu Lăng rõ, rồi sau cùng thốt :
- Bây giỠtiểu hữu đi được rồi!
Tiết Thiếu Lăng vá»™i há»i :
- Lão tiá»n bối tìm sÆ° phụ tôi rồi, tôi biết lão tiá»n bối ở đâu mà đến?
TrÆ°Æ¡ng Quả Lão mỉm cÆ°á»i nói :
- Lão phu vẫn chưa biết tìm gặp Tang lão đầu ở đâu mà hẹn với tiểu hữu. Song, tiểu hữu không cần phải lo ngại, nếu cần, chính lão phu sẽ đi tìm tiểu hữu.
Tiết Thiếu Lăng vẫn không yên lòng :
- NhÆ°ng tôi vẫn không biết mình sẽ ở đâu, vào thá»i gian nào thì làm sao mà Æ°á»›c hẹn vá»›i tiá»n bối?
Trương Quả Lão trấn an chàng :
- Lão phu có cách, tiểu hữu cứ an lòng đi đi!
Chính lão lại phi thân vút đi trước.
Äợi lão khuất dang, Tiết Thiếu Lăng má»›i khởi hành. Chàng xuôi vá» Nam.
Chiá»u lại thì chàng đến Hành DÆ°Æ¡ng. Chàng có cảm giác nhÆ° bị ngÆ°á»i theo dõi.
NhÆ°ng, vào lúc chiá»u hôm, khách lữ hành tấp nập vào thành. Giòng ngÆ°á»i cuồn cuá»™n nhÆ° thác đổ, ai ai cÅ©ng vá»™i vàng cho kịp giá» cổng thành đóng lại, chàng còn biết kẻ nào Ä‘ang theo dõi chàng?
Chàng cÆ°á»i nhẹ nghÄ© thầm :
- Dù các ngươi có theo dõi vị tất sẽ làm gì ta được? Ta chỉ sợ không biết các ngươi là ai mà tìm, nếu tự các ngươi tự dẫn xác đến thì càng hay chứ sao.
Chàng vào thành tìm khách sạn thuê phòng nghỉ đêm. Trong khi ăn tối, chàng cho rằng đêm lại thế nào bá»n tặc đảng cÅ©ng đến viếng phòng.
Song, chàng chỠsuốt đêm vẫn không thấy động tĩnh gì cả. Mãi đến lúc đêm tàn chàng mới chợp mắt.
Sáng ra, chàng thanh toán tiá»n xong rồi má»›i lên Ä‘Æ°á»ng. Ra khá»i thành, chàng hết sức chú ý, trông trÆ°á»›c, nhìn sau, ngó tả, trông hữu, Ä‘i được má»™t quảng dài mà chẳng thấy ma nào theo dõi.
Chàng cho là hôm qua vì đa nghi mà lầm tưởng có kẻ theo dõi, chứ sự thật thì chưa hẳn tặc đảng biết được hành tung của chàng.
Äến giữa trÆ°a, chàng trông thấy có má»™t hòn núi ven Ä‘Æ°á»ng. Dá»±a chân núi có má»™t tòa hÆ°Æ¡ng đình, chung quanh tòa hÆ°Æ¡ng đình có mấy bá»™ bàn ghế thô sÆ¡ kê dÆ°á»›i tàn cây, có kẻ bán trà cho khách qua Ä‘Æ°á»ng giải khát.
Chàng nhanh bÆ°á»›c tá»›i nÆ¡i, vừa định tìm má»™t chá»— ngồi nghỉ chân và giải khát, bá»—ng nghe có tiếng gá»i từ trong hÆ°Æ¡ng đình vá»ng ra :
- Lão đệ vào trong này đây mát hơn, mình làm mấy chung trà cho đỡ khát.
Tiết Thiếu Lăng giật mình, nhìn vào thấy má»™t ngÆ°á»i ăn vận nhÆ° văn sÄ©, tay cầm quạt phe phẩy. NgÆ°á»i đó nhìn chàng cÆ°á»i.
NgÆ°á»i đó tác Ä‘á»™ trung niên, mặt ốm, nÆ¡i môi trên có mấy sợi râu lÆ°a thÆ°a nhÆ° râu chuá»™t, hai vai hÆ¡i nhô lên, mình vận chiếc áo màu xanh.
Vốn tính nhã nhặn, lúc nào chàng cÅ©ng muốn giữ tròn lá»… Ä‘á»™ dù không quen ngÆ°á»i đó. Tiết Thiếu Lăng vẫn bÆ°á»›c vào hÆ°Æ¡ng đình, vòng tay há»i :
- Huynh đài quí tánh cao danh là chi?
Văn sÄ© nhoẻn miệng cÆ°á»i :
- HỠHắc tên Tâm Tú!
Hắn há»i lại :
- Còn lão đệ?
Tiết Thiếu Lăng không nghi ngá», không do dá»± :
- Tại hạ hỠTiết, tên Thiếu Lăng!
Hắc Tâm Tú gật đầu :
- Äúng rồi! Äúng rồi!
Tiết Thiếu Lăng lấy làm lạ, không hiểu đối phương nói thế là có ý gì?
Hắc Tâm Tú cÆ°á»i ha hả :
- Ngày xÆ°a, có thi nhân tên là Äổ Thiếu Lăng, vốn là con ngÆ°á»i thanh lịch. Ngày nay, lão đệ cÅ©ng là Thiếu Lăng, cÅ©ng thanh lịch, ngÆ°á»i đã đúng thì cái tên cÅ©ng phải đúng chá»›.
Tiết Thiếu Lăng phì cÆ°á»i. Thấy cái ngông của hắn, chàng không còn nghi ngá» y là má»™t tên trong tặc đảng nữa.
hết: Hồi 19, xem tiếp: Hồi 20
Tài sản của danangcity

  #20  
Old 08-06-2008, 11:12 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 20

Hắc Thủ Äồ Phu



Hắc Tâm Tú hân hoan ra mặt, lấy quạt gõ côm cốp xuống mặt bàn liên hồi, rồi tiếp :
- Tại hạ ngẫu nhiên đi ngang qua đây thấy tòa hương đình khá mát mẻ nên vào tránh nắng một chút, tưởng đâu mình tịch mịch quá không dè lại gặp lão đệ, vậy mình nhấp nháy mấy chung trà đàm luận thi văn, nếu cao hứng hơn nữa thì mình làm mấy chung rượu, nghĩ cũng thú đấy chứ!
Vừa lúc đó, má»™t đại hán mang đến má»™t bình trà rót đầy vào hai chung trÆ°á»›c mặt Hắc Tâm Tú và Tiết Thiếu Lăng. Xong hắn trở ra liá»n.
Tiết Thiếu Lăng trông hắn có vẻ khả nghi vô cùng.
Hắc Tâm Tú không ngừng ba hoa mồm mép nói trá»i nói đất má»™t lúc rồi Ä‘á»™t nhiên thấp giá»ng há»i :
- Tiết lão đệ! Nhìn vào chung trà xem có phải là màu trà có vẻ khả nghi không?
Tiết Thiếu Lăng giật mình xem lại, nhận ra trà màu xanh, nÆ°á»›c trong vắt, hÆ°Æ¡ng bóc ná»±c nồng. Chàng không cảm thấy có Ä‘iá»u gì khác lạ.
Ngẩng mặt nhìn sang đối phÆ°Æ¡ng, chàng há»i lại :
- Hắc huynh thấy sao?
Hắc Tâm Tú rùn vai lắc đầu :
- Tại hạ không thấy gì cả. Bất quá tại hạ nghe nói trên giang hồ có những kẻ chuyên bá» thuốc Ä‘á»™c vào thức ăn, thức uống để hại ngÆ°á»i, do đó mình phải dè dặt. Tại hạ sợ má»™t mình nhận xét không kỹ nên muốn Tiết lão đệ cùng quan sát cho được chắc hÆ¡n vậy thôi.
Tiết Thiếu Lăng cÆ°á»i nhẹ :
- Hắc huynh nói phải đó, nhÆ°ng những việc nhÆ° vậy chỉ có thể xảy ra ở những nÆ¡i hẻo lánh cô tịch, bá»n cÆ°á»ng đạo dá»±ng liá»u lập quán để bẩy khách Ä‘á»™c hành cÆ°á»›p Ä‘oạt tài vật, chứ ở đây ngay nÆ¡i Quan lá»™ lại giữa ban ngày ban mặt, thiên hạ qua lại thÆ°á»ng xuyên thì làm gì có việc bá» thuốc mê hại ngÆ°á»i?
Hắc Tâm Tú tá» vẻ thán phục sá»± luận xét của chàng, hắn phe phẩy chiếc quạt gật gật đầu cÆ°á»i thốt :
- Tiết lão đệ nói có lý, chỉ vì tại hạ quá đa nghi chứ thật ra không có việc gì đâu. Vậy mình uống đi.
Cả hai cùng uống cạn chung trà.
Há» ngồi nói chuyện trên trá»i dÆ°á»›i đất má»™t lúc nữa. Bá»—ng Hắc Tâm Tú đứng lên cau mày run run giá»ng :
- Sao lại thế này? Không xong rồi! Chắc trong chung trà...
Tiết Thiếu Lăng giật mình :
- Hắc huynh thấy sao?
Hắn lại ngồi nhăng nhó mặt :
- Äá»™t nhiên tại hạ thấy đầu nặng mắt má» kỳ quái hết sức, Tiết lão đệ có cảm thấy nhÆ° vậy chăng?
Tiết Thiếu Lăng chưa kịp đáp thì đã nghe đầu choáng váng, mắt hoa lên, chàng thất kinh kêu to :
- Äúng rồi! Tại hạ cÅ©ng...
Chàng không nói nữa liá»n ngầm vận khí ngăn chặn Ä‘á»™c dược lan tràn.
Hắc Tâm Tú trông thấy chàng lim dim đôi mắt lập tức rú lên :
- Tiết lão đệ! Tiết lão đệ bị trúng độc nặng hơn tại hạ à? Làm sao bây gi� Làm sao?
NhÆ°ng liá»n lúc đó, hắn Ä‘Æ°a tay phóng chỉ Ä‘iểm nhanh vào huyệt Kỳ Môn của chàng.
Tuy có vận khí chuyển dịch huyệt đạo, song Ä‘ang lúc chất Ä‘á»™c hoành hành nên chàng vẫn ngã ngồi xuống bên cạnh bàn đôi mắt trợn tròn, chàng gằn giá»ng quát :
- HỠHắc! Ngươi định làm gì ta?
Hắc Tâm Tú cÆ°á»i ha hả :
- Làm gì? Ta chẳng làm gì cả! Bất quá ta vâng lệnh cấp trên chế ngá»± ngÆ°Æ¡i mà thôi. Ta đâu có thừa thá»i gian đâu mà giải thích cho ngÆ°Æ¡i nghe.
Chất độc càng phút càng lan rộng, công lực của chàng càng lúc càng tiêu tan, chàng không còn động đậy gì được nữa. Chàng nhìn trừng trừng hắn hét lớn :
- Ngươi là ai?
Hắc Tâm Tú lắc chiếc quạt nghe “rẹt†má»™t tiếng, cÆ°á»i nhẹ :
- Äúng là ngÆ°Æ¡i má»›i ra giang hồ cho nên đến ta là ai mà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết. NgÆ°Æ¡i cứ thêm má»™t chữ “Sĩ†vào phía sau tên ta là thành Hắc Tâm Tú SÄ©! Hắc Tâm Tú SÄ© là ta, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i không nghe nói đến bao giá».
Hắc Tâm Tú SÄ© thì chàng còn lạ gì tên đó nữa! Trong lúc bất ngá» chàng không nghÄ© ra đó thôi. Hắn là tay chuyên dùng Ä‘á»™c dược lừa ngÆ°á»i vào bẫy, lòng hắn Ä‘en nhÆ° tên đã nêu, tay hắn Ä‘á»™c, chiếc quạt trên tay hắn lợi hại vô cùng, chính chiếc quạt đó chứa Ä‘á»±ng chất mê dược, má»—i lần hắn “Rẹt†nó là má»—i lần có má»™t kẻ ngã gục. Hắn không dùng võ khí, chỉ vá»›i má»™t chiếc quạt Ä‘á»™c dược đó hắn đã hạ không biết bao nhiêu tay cao thủ trên giang hồ.
Tiết Thiếu Lăng gằn giá»ng :
- Ngươi muốn gì mà làm thế?
Hắc Tâm Tú SÄ© cÆ°á»i lạnh :
- NgÆ°Æ¡i đã há»i câu đó và ta cÅ©ng đã trả lá»i rồi, đừng sợ ta giết ngÆ°Æ¡i, ta không giết ngÆ°Æ¡i đâu sẽ có ngÆ°á»i khác làm việc đó.
Hắn nhìn ra bên ngoài cao giá»ng gá»i :
- Các ngươi đâu! Mang vị bằng hữu này an trí một nơi ngay.
Hai tên đại hán từ nÆ¡i lá»u trong bÆ°á»›c ra ngay. ChÆ°a kịp làm gì, bá»—ng có hai bàn tay đầy lông lá từ phía sau lÆ°ng Hắc Tâm Tú SÄ© Ä‘Æ°a tá»›i chụp vào cổ tay hắn.
Tiết Thiếu Lăng hết sức sá»­ng sốt, nhận ra ngÆ°á»i có đôi bàn tay lông lá đó chính là má»™t lão nhân vận áo Ä‘en ngắn. Lão từ đâu đến? Lão xuất hiện lúc nào?
Giữa ban ngày ban mặt như vậy mà không ai phát hiện nổi, thật đáng khiếp võ công của lão.
Hắc Tâm Tú Sĩ bị lão nhân chế ngự đột ngột không còn cử động gì được, đứng ngây ra đó, mắt trợn tròn, miệng há hốc.
Tiết Thiếu Lăng không thể biết lão nhân là ai bởi vì chàng còn non trên giang hồ, làm gì biết được hết tất cả các nhân vật trong Hắc đạo cũng như Bạch đạo?
Lão nhân có thân vóc bậc trung, rầu xòm xoàm tua tủa nhÆ° răng chiếc lược sắt, đôi mắt tròn mà nhá», tia nhìn Ä‘á» rá»±c nhÆ° Ä‘iểm máu tÆ°Æ¡i phản chiếu ánh dÆ°Æ¡ng quang.
LÆ°ng lão có cá»™t má»™t sợi dây cá».
LÆ°ng bàn tay lợp những lông Ä‘en, ngón dài và nhá», móng nhá»n ló ra hÆ¡n tấc trông nhÆ° móng gà cồ.
Lão đúng là má»™t quái nhân, bình sinh chàng chÆ°a thấy má»™t ngÆ°á»i nào có hình dáng kỳ cục nhÆ° thế.
Chàng từng nghe sÆ° phụ tả hình dáng nhiá»u nhân vật trên giang hồ, trong số đó có cả ngÆ°á»i này, song trong lúc nhất thá»i chàng không thể nhá»› ra tên hiệu.
Chế ngá»± Hắc Tâm Tú SÄ© xong, lão nhân cất giá»ng khàn khàn :
- Ta chỉ tưởng trên giang hồ vừa xuất hiện má»™t loài yêu tinh nào có ba đầu sáu tay gì nên thỉnh thoảng có má»™t vài nhân vật mất tích, không ngá» lại chính là bá»n ngÆ°Æ¡i, thừa gió đùa sóng...
Hắc Tâm Tú SÄ© qua má»™t phút giây kinh hãi, quay đầu lại trông thấy lão nhân, hắn khiếp sợ hÆ¡n run run giá»ng :
- Trá»i! Hắc Thủ Äồ Phu! Lão tiá»n bối đã đến đây!
Lão quái nhân vẫn với âm thanh khàn khàn hừ lạnh :
- Ai là lão tiá»n bối của ngÆ°Æ¡i? Ta là Hắc Thủ Äồ Phu thì cứ gá»i ngay là Hắc Thủ Äồ Phu, ai cần ngÆ°Æ¡i tâng bốc.
Tiết Thiếu Lăng khẽ “Ạ†lên má»™t tiếng, thì ra lão quái nhân này là má»™t trong Tứ đại ác nhân, có cái tên là Äồ Thiên Lý, chuyên ăn tim ngÆ°á»i.
Hắc Tâm Tú Sĩ xám mặt không còn chút máu, líu lưỡi không thốt nổi thành tiếng rõ ràng :
- Hắc... lão tiá»n bối...
Hắc Thủ Äồ Phu chận ngang :
- Ngươi đã bắt tên đồ đệ của ta phải không?
Hắc Tâm Tú Sĩ kêu lên :
- Không! Không! Tại hạ không biết việc đó.
Hắc Thủ Äồ Phu gầm lên, chỉ ngay Tiết Thiếu Lăng :
- Ngươi không biết? Vậy chứ ai đây?
Hắc Tâm Tú Sĩ kêu khổ :
- Hắn là đồ đệ của lão tiá»n bối? Tại hạ lầm! Lão tiá»n bối Æ¡i, xin cho tha cho tại hạ má»™t lần!
Hắc Thủ Äồ Phu cÆ°á»i lên hô hố :
- Lầm? Muốn yên thì hãy hiến trái tim cho ta!
Trá»i! Hiến trái tim thì còn sống làm sao được? Yên thì có yên, nhÆ°ng mà sẽ yên nghìn thu, yên vÄ©nh viá»…n! Hắc Tâm Tú SÄ© van cầu :
- Äồ lão tiá»n bối! Xin hãy tha cho tại hạ má»™t lần!... Tại hạ thật tâm...
Hắc Thủ Äồ Phu lại chận ngang :
- Thật hay giả, ta moi tim ngươi ra thì sẽ biết ngay.
Nhập hai cổ tay Hắc Tâm Tú Sĩ làm một, một tay lão giữ, còn tay kia vươn năm ngón ra, móng tua tủa.
Soạt!
Một mãnh ngực của Hắc Tâm Tú Sĩ bị banh toạt ra, da thịt nát bét, xương ngực vỡ vụn bày lồ lộ quả tim còn nhảy xoi xói.
Lão thá»c tay vào lồng ngá»±c rứt quả tim con Ä‘ang nóng hổi cÆ°á»i lên hô hố :
- Tên là Hắc Tâm Tú SÄ© nhÆ°ng quả tim lại Ä‘á», đỠđến phát thèm.
Bàn tay kia vừa đẩy tá»›i vừa buông lá»ng ra, Hắc Tâm Tú SÄ© ngã nhào xuống ná»n tòa nhà hÆ°Æ¡ng đình, máu từ ngá»±c trào ra Ä‘á»ng thành vÅ©ng. Hắc Thủ Äồ Phu không ngÆ°ng tiếng cÆ°á»i ghê gợn, Ä‘Æ°a quả tim còn ròng ròng máu vào miệng nhai nhóc nhách ra chiá»u thích thú vô cùng.
Tiết Thiếu Lăng giật mình thầm nghĩ :
- Dù Hắc Tâm Tú SÄ© có làm tá»™i ác thế nào cÅ©ng không ai nỡ áp dụng hình phạt nhÆ° thế đối vá»›i hắn, lão quái nhân này tàn Ä‘á»™c vô tưởng! Thảo nào mà giang hồ không liệt lão vào hạng Äại ác nhân, lão đã vậy, còn các Äại ác nhân kia thì sao?
Lão nhai, lão nuốt. Nuốt xong lão lại Ä‘Æ°a lưỡi liếm quanh mép ra chiá»u tiếc rẻ từng vết máu. Rồi lão quay nhìn hai tên đại hán Ä‘ang đứng Ä‘á» tại chá»— xuất thần quát to :
- Các ngÆ°Æ¡i nói mau, định mang đồ đệ ta Ä‘i đâu? Nếu dối ná»­a lá»i thì đừng trách!
Hai tên đại hán sợ quá, hai chân nhũn lại ngã quị xuống.
Hắc Thủ Äồ Phu nhanh tay nắm giữ lại má»™t tên, bật cÆ°á»i hô hố :
- Ăn một quả tim có lẽ không đủ khoái, thế này thì ta phải ăn thêm một quả nữa mới đủ khoái.
Bá»—ng lão vung mạnh tay quăng gã đại hán đó tung ra xa ngoài tòa hÆ°Æ¡ng đình đồng thá»i hét lá»›n :
- Khá lắm đó! Các ngươi tưởng đâu tự tử như thế rồi thì ta không thể nào tìm ra chủ nhân các ngươi là ai sao?
Thì ra hai tên đại hán trông thấy Hắc Tâm Tú SÄ© bị lão quái nhân chế ngá»± biết là tình hình nguy ngập đến nÆ¡i rồi nên má»—i tên lấy sẵn thuốc Ä‘á»™c nÆ¡i mình bá» vào miệng, định bụng nếu thoát hiểm được thì thoát, bằng không thì tá»± sát cho khá»i bị tra khảo.
Hiện tại chúng đã nuốt viên thuốc Ä‘á»™c đó, thuốc ngấm vào ngÆ°á»i khi y ngã xuống. Khi Hắc Thủ Äồ Phu nắm giữ má»™t tên cho khá»i ngã thì cả hai tên đã chết cả rồi.
Phát giác được Ä‘iá»u đó, Hắc Thủ Äồ Phu sôi giận má»›i quăng xác đại hán ra ngoài.
Lão bước tới, co chân đá luôn tên kia bay theo xác đồng bạn.
Tiết Thiếu Lăng hết sức kinh hãi, nghĩ lão quái nhân quá hung hăng, võ công vô cùng lợi hại, chàng lo ngại không biết lão sẽ dành số phận nào cho chàng...
Lão quay qua chàng gằn giá»ng :
- May mà ngươi gặp ta, nếu không thì ngươi đã bị chúng thịt rồi. Ngươi tên hỠlà gì?
Tiết Thiếu Lăng không giấu :
- Tại hạ là Tiết Thiếu Lăng!
Hắc Thủ Äồ Phu lại há»i :
- Ngươi bị chúng điểm huyệt?
Lão không chá» chàng đáp, bÆ°á»›c tá»›i vá»— mạnh vào ngÆ°á»i chàng.
Thật ra, dù Hắc Tâm Tú Sĩ đã điểm vào huyệt Kỳ Môn của chàng, nhưng nhỠchàng vận khí định vị trí huyệt đạo sang một bên nên không việc gì, song chất độc đã làm cho chàng tê liệt cả chân tay, không cử động gì được.
Hắc Thủ Äồ Phu vá»— vào ngÆ°á»i chàng, chàng vẫn nằm ỳ tại chá»— không nhúc nhích.
Hắc Thủ Äồ Phu lấy làm lạ :
- Ta đã giải huyệt đạo rồi sao ngươi không đứng lên?
Tiết Thiếu Lăng cÆ°á»i khổ :
- Tại hạ uống nhằm Mông Hãn Dược do chúng bỠvào chung trà không cử động được.
Hắc Thủ Äồ Phu “Hừ†nhẹ :
- Sao ngươi không nói sớm?
Lão bước đến bên cạnh xác Hắc Tâm Tú Sĩ đưa tay mò mò một lúc lấy ra một chiếc bình nhỠbằng sành, mở nút đưa lên mũi ngửi đoạn gật đầu :
- Äúng rồi!
Lão nghiêng chiếc bình, đổ má»™t phần nhá» thuốc vào miệng Tiết Thiếu Lăng, chá»— còn lại lão rắc khắp ngÆ°á»i Tiết Thiếu Lăng.
Tiết Thiếu Lăng nghe đắng quá song cố nuốt. Chàng nhìn lão ngập ngừng há»i :
- Lão tiá»n bối định xá»­ trí tại hạ nhÆ° thế nào?
Thuốc giải Ä‘á»™c ngấm vào từ từ, chàng nghe ngÆ°á»i khoan khái lại.
Hắc Thủ Äồ Phu không đáp, Ä‘Æ°a bàn tay lông lá sá» lên đầu chàng, bàn tay đó mò dần xuống ngá»±c chàng.
Lão chép miệng lẩm bẩm :
- Tốt quá! Tốt quá!
Tiết Thiếu Lăng kinh hãi quên ngay hiện trạng của mình, vụt đứng lên nhảy lùi lại. Chàng không ngá» chất Mông Hãn Dược trong ngÆ°á»i chàng lại được giải trừ nhanh nhÆ° vậy, thành ra chàng thoát ra được bàn tay lông lá của lão Ä‘ang vuốt ve chàng.
Lão sá»­ng sốt nhìn chàng má»™t lúc, Ä‘oạn há»i :
- Ngươi làm gì thế?
Tiết Thiếu Lăng rút chiếc Trúc tiêu thủ sẵn nÆ¡i tay, nghiêm giá»ng thốt :
- Ơn cứu nạn tại hạ xin ghi nhận và xin ngày sau báo đáp, chứ quả tim này chưa ăn được đâu.
Hắc Thủ Äồ Phu chợt hiểu, bật cÆ°á»i khanh khách :
- Ngươi tưởng ta định ăn tim ngươi?
Tiết Thiếu Lăng gằn giá»ng :
- Nếu không tại sao lão tiá»n bối lại sá» ngá»±c tại hạ rồi lại khen tốt?
Hắc Thủ Äồ Phu cÆ°á»i lá»›n hÆ¡n :
- Ta khen là khen cốt cách thanh kỳ của ngÆ°Æ¡i, cốt cách đó rất thích hợp vá»›i ngÆ°á»i luyện võ. Ta có ý muốn thu nhận ngÆ°Æ¡i làm đồ đệ, ngÆ°Æ¡i nghÄ© sao?
Không đợi chàng trả lá»i, lão gật gù nói tiếp :
- Ngươi có phúc lớn mới được làm đồ đệ của ta, hãy làm lễ bái sư đi!
Tiết Thiếu Lăng “Ạ†lên một tiếng, nghĩ thầm :
- Lão khen cốt cách của ta chứ không có ý muốn ăn tim ta!
hết: Hồi 20, xem tiếp: Hồi 21
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
åâðîñïîðò, ãëàìóð, íàðàùèâàíèå, îòêðûòêè, òåëåâèçîðû, phim hac thanh than tieu



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™