Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #16  
Old 09-06-2008, 10:07 AM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Hồi 16
Äịnh Mệnh Äã An Bài


Chí Thiá»n đại sÆ° lại niệm Phật hiệu :
- A di đà phật! Gã tiểu tử Hàn Tử Kỳ có liên hệ gì với nữ thí chủ hay không?
Hạng Cẩm Bình lắc đầu :
- Không liên hệ gì cả.
- Nữ thí chủ không liên hệ gì vá»›i gã Hàn Tá»­ Kỳ, vậy tại sao lại bảo bá»n bần tăng buông tha gã?
Hạng Cẩm Bình hừ nhạt :
- Ta thấy các ngÆ°á»i cậy đông hiếp yếu, hàng ngàn ngÆ°á»i bao vây vị thiếu hiệp kia, lại còn đòi mổ bụng chiếm Ä‘oạt Kỳ lân chí bảo nên ta can dá»±.
Chí Thiá»n đại sÆ° ra vẻ mặt từ bi :
- Nữ thí chủ tuổi tác hãy còn quá trẻ, võ công chă/ng có là bao, nÆ¡i đây là chốn long đàm, hổ huyệt, bần tăng khuyên nữ thí chủ hãy lui ra ngoài, đừng can dá»± vào chuyện này sẽ tổn thÆ°Æ¡ng đến thân ngá»c mình vàng oan uổng.
Äôi mắt Hạng Cẩm Bình tròn xoe :
- Ta không lui. Ta nhất định can dự vào chuyện này, lão hòa thượng làm gì ta chứ.
Thò tay vào áo lôi ra má»™t vật Ä‘en sì, Hạng Cẩm Bình chìa tay tá»›i trÆ°á»›c mặt Chí Thiá»n đại sÆ° :
- Lão hòa thượng có biết món vật này là gì không?
Quần hùng cùng nhìn món vật Ä‘en sì trong tay Hạng Cẩm Bình. Nhiá»u tiếng hô to :
- Tiểu oanh lôi!
Hạng Cẩm Bình cÆ°á»i khỉnh :
- Không sai. Äây là Tiểu oanh lôi, ta đã cầm sẵn trong tay rồi, bất cứ kẻ nào dám Ä‘á»™ng vào ngÆ°á»i Hàn Tá»­ Kỳ, ta sẽ ném vật này không cần nói các ngÆ°á»i cÅ©ng biết rõ hậu quả nhÆ° thế nào rồi.
Ngưng lại rồi nàng tiếp :
- Dù vậy, ta cÅ©ng cần nói cho các ngÆ°á»i được rõ thêm, khi ta ném quả Tiểu oanh lôi ra tất cả các ngÆ°á»i đứng trong vòng chu vi mÆ°á»i trượng thảy Ä‘á»u tan thây, nát cốt không có má»™t loại thần công nào chịu nổi. Nếu các ngÆ°á»i không tin ta ném má»™t quả vào vách núi kia cho các ngÆ°á»i thấy.
Dứt câu, Hạng Cẩm Bình giở cánh tay ngá»c lên toan ném quả Tiểu oanh lôi vào vách núi nÆ¡i không có ngÆ°á»i.
Quần hùng hốt hoảng quát vang :
- Dừng lại, đừng ném.
Hạng Cẩm Bình dừng lại, bĩu môi :
- Thế nào? Các ngÆ°á»i đã tin lá»i bản tiểu thÆ° rồi phải không?
Nàng phất bàn tay ngá»c sang phía bá»n Chí Thiá»n đại sÆ° :
- Lão hòa thượng và bốn vị kia hãy mau lui ra ngoài cho ta.
Do dá»± phút giây, Chí Thiá»n đại sÆ°, Huyá»n Thông đạo trưởng, Không Không sÆ° thái, Diệu Huyá»n sÆ° cô lẳng lặng tháo lui trở vá» chá»— cÅ©, không má»™t ai có phản kháng.
Hạng Cẩm Bình lại trá» sang phía sáu ngÆ°á»i Gia Cát Cần :
- Còn các ngÆ°á»i sao còn đứng đó không chịu Ä‘i, hay là chá» bản tiểu thÆ° ném quả Tiểu oanh lôi này.
Bá»n Gia Cát Cần sáu ngÆ°á»i cùng quần hùng hậm há»±c rá»i khá»i vá»±c tá»­ thần, dang ra ngoài xa.
Thình lình má»™t chiếc bóng Ä‘en lao thẳng tá»i bá» vá»±c vÆ°Æ¡n tay toan chá»™p bắt Hàn Tá»­ Kỳ.
Hạng Cẩm Bình thét :
- Ngươi muốn chết!
Cùng theo tiếng thét, Hạng Cẩm Bình vÆ°Æ¡n tay tá»›i. Quần hùng hoảng hốt phóng Ä‘i rào rào tránh ra ngoài mÆ°á»i trượng.
Má»™t tiếng nổ long trá»i. Mặt đất chuyển rung, khói bụi, cát đất tung bay mù mịt.
Sức nổ chấn Ä‘á»™ng quá mạnh khiến cho sợi dây Phược ma thằng rá»i khá»i Hàn Tá»­ Kỳ.
Thân hình chàng tung bổng lên cao hai trượng, rồi rơi trở xuống.
Má»™t lúc khói bụi tan Ä‘i, đã trông thấy Hàn Tá»­ Kỳ đứng sừng sững từ bao giá».
Hạng Cẩm Bình reo lên :
- Hàn công tử có sao không?
Hàn Tử Kỳ lắc đầu :
- Không sao cả.
Chàng nhìn nàng cảm kích :
- Äa tạ Hạng tiểu thÆ° cứu nguy tại hạ, ân đức này xin ghi tạc vào tâm chẳng dám quên, nhÆ°ng tại hạ xin tiểu thÆ° hã mau mau rá»i khá»i nÆ¡i này, đừng nên can dá»± đến chuyện của tại hạ nữa.
Hạng Cẩm Bình cau mày :
- Tại sao Hàn công tử lại nói thế? Tuy gặp nhau một lần, nhưng tiểu muội đã xem công tử là tri âm, tri kỷ, lẽ nào lúc công tử lâm nạn muội lại đứng nhìn. Hay là công tử chê muội không xứng đáng làm bạn với mình trên bước giang hồ?
Hàn Tử Kỳ lắc đầu :
- Hạng tiểu thÆ° đã hiểu lầm. Tiểu thÆ° rất xứng đáng, làm bạn vá»›i tại hạ, hiá»m vì trÆ°á»ng hợp hiện này đã hoàn toàn bế tắc, không có cách nào hóa giải được, trÆ°á»›c sau gì tại hạ cÅ©ng không thoát khá»i tay bá»n há». Tiểu thÆ° có cứu tại hạ cÅ©ng vô ích, trái lại còn làm tổn thÆ°Æ¡ng đến ngá»c thể, tại hạ không đành lòng.
Hạng Cẩm Bình trấn an :
- Hàng công tá»­ hãy an tâm. Tiểu muá»™i sẽ sá»­ dụng Tiểu oanh lôi Ä‘Æ°a công tá»­ ra khá»i chốn này, trong mình muá»™i còn những mÆ°á»i bốn quả, đủ sức phá vòng vây.
- Lòng nhiệt thành của Hạng tiểu thÆ° tại hạ xin ghi nhận, nhÆ°ng tiểu thÆ° có má»™t trăm quả cÅ©ng không thể nào Ä‘Æ°Æ¡ng cá»± nổi hàng ngàn cao thủ phía ngoài, hÆ¡n nữa, tại hạ không muốn tạo ra má»™t kiếp vận sát, hậu quả có hàng trăm ngÆ°á»i chết, tại hạ đã tìm cách giải quyết thật ổn thá»a, tiếc vì vừa bị trở ngại.
Hạng Cẩm Bình băn khoăn :
- Hàn công tử giải quyết cách nào?
TrỠtay xuống vực tử thần, Hàn Tử Kỳ thở nhẹ :
- Chỉ còn một cách duy nhất, tại hạ nhảy xuống cái vực này là thượng sách, ngoài ra chẳng còn cách nào nữa.
Hạng Cẩm Bình biến sắc :
- Hàn công tử! Lẽ nào công tử lại tự hủy hoại mình trong lúc tuổi hãy còn xanh. Chúng ta hãy tìm giải pháp khác có hơn không?
Hàn Tử Kỳ lắc mạnh đầu :
- Không còn má»™t giải pháp nào nữa Hạng tiểu thÆ° ạ! Tại hạ còn sống là sát vận còn xảy ra mãi mãi chÆ°a biết đến bao giá» dứt, bởi vì viên ná»™i Ä‘Æ¡n Kỳ lân chí bảo Ä‘ang ở trong bụng của tại hạ, chỉ vì tham vá»ng bá»n hỠđâu có ngần ngại gì mà không moi lấy chí bảo. Tại hạ đã quyết tâm rồi, không có cách nào thay đổi được.
Hạng Cẩm Bình sững sỠnhìn Hàn Tử Kỳ. Nàng hiểu rõ không thể nào thuyết phục được chàng.
Má»™t giá»ng già dặn vá»ng tá»›i :
- Tiểu thí chủ! Bần tăng có lá»i muốn nói vá»›i thí chủ.
Chí Thiá»n đại sÆ° bÆ°á»›c tá»›i, Hạng Cẩm Bình thét :
- Lão hòa thượng đứng lại!
Hạng Cẩm Bình giở cánh tay lên. Trong tay nàng nắm chặt má»™t viên Tiểu oanh lôi, chẳng hiểu lấy ra từ bao giá».
Chí Thiá»n đại sÆ° dừng lại, Hàn Tá»­ Kỳ nhìn đạo nhân lạnh lùng :
- Äại sÆ° còn lá»i gì hãy nói ra mau?
Chí Thiá»n đại sÆ° cất giá»ng hết sức từ hòa :
- Vì má»™t chút hiếu sinh của đức từ bi, bần tăng sẽ nói vá»›i quần hùng lập tức rá»i khá»i chốn này, tiểu thí chủ cứ tá»± do ra Ä‘i má»™t cách an toàn.
Hàn Tá»­ Kỳ mỉm cÆ°á»i :
- Tấm lòng từ bi của đại sư tại hạ xin ghi nhận, kiếp này không trả được xin hẹn lại kiếp tái sinh. Bây giỠtại hạ phải đi rồi.
Quay sang nhìn Hạng Cẩm Bình, Hàn Tử Kỳ cảm khái :
- Vĩnh biệt Hạng tiểu thư!
Không chỠHạng Cẩm Bình kịp phản ứng, Hàn Tử Kỳ quay mình lại phóng xuống vực sâu.
Hạng Cẩm Bình kinh hoảng thét :
- Hàn công tử...
NhÆ°ng đã chậm rồi, chiếc bóng lam đã xóa má» giữa đám khói mây cuồn cuá»™n bay vá»n.
Tài sản của Memory

  #17  
Old 09-06-2008, 10:09 AM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Hồi 17
Tử Sinh Hữu Mạng

Hàn Tá»­ Kỳ mở mắt ra, trông thấy mình Ä‘ang nằm trên đống lá khô chồng chất, má»›i hay mình hãy còn sống trên cõi Ä‘á»i.
Hàn Tá»­ Kỳ ngồi lên, nhận ra đống lá khô cao hÆ¡n má»™t trượng. Chàng hiểu ngay chính nó đã cứu chàng thoát khá»i bàn tay tá»­ thần sau khi phóng xuống vá»±c sâu.
Hàn Tá»­ Kỳ nhìn quanh đáy vá»±c, ánh sáng lá» má». Bây giá» có lẽ vào buổi trÆ°a, ánh nắng từ trên miệng vá»±c rá»i xuống, khí lạnh vách đá vÆ¡i dần.
Nghe trong cÆ¡ thể Ä‘au nhức rã rá»i, Hàn Tá»­ Kỳ biết mình đã mang vết trá»ng thÆ°Æ¡ng, đó cÅ©ng là nhỠđống lá khô chồng chất, bằng không chàng đã chết rồi.
Nhá»› lại chiếc há»™p linh Ä‘an “Hoán Cốt thần Ä‘an†của Thiên Tàn Quái Tẩu trao cho lúc ra Ä‘i, Hàn Tá»­ Kỳ trút lấy má»™t viên bá» vào miệng nuốt chá»­ng, ngồi thẳng ngÆ°á»i lên, nhắm mắt vận chân khí xung vào ba mÆ°Æ¡i sáu huyệt đạo trợ giúp thần Ä‘an chữa trị ná»™i thÆ°Æ¡ng.
Trải qua má»™t thá»i thần, Hàn Tá»­ Kỳ nghe trong cÆ¡ thể không còn Ä‘au nhức, rã rá»i nữa, chàng mở mắt ra, hít má»™t hÆ¡i dài không khí, cảm thấy khoan khoái lạ lùng.
Chẳng những viên “Hoán Cốt thần đan†chữa hết nội thương hình như lại còn gia tăng nội lực cho chàng nữa.
Hàn Tá»­ Kỳ đảo mắt quan sát chung quanh đáy vá»±c. Qua ánh sáng mập má», đánh vá»±c chu vi khoảng năm mÆ°Æ¡i trượng, không có cá» cây, bốn bá» toàn là vách đá, đống lá khô có lẽ từ trên miệng vá»±c rÆ¡i xuống lâu ngày ngồng chất.
NgÆ°á»›c mắt nhìn lên, Hàn Tá»­ Kỳ trông thấy phía trên đầu chừng trăm trượng mây trắng cuồn cuá»™n bay vá» bất tuyệt chẳng hiểu xuất phát từ đâu, nhÆ°ng không lá»t vào đáy vá»±c vì trên kia có mấy ghá»nh đá gie ra cản lại.
Äảo mắt nhìn quanh đáy vá»±c không thấy hài cốt, ma hoa, chứng tá» từ trÆ°á»›c tá»›i nay không có má»™t nạn nhân nào rÆ¡i xuống dÆ°á»›i này nhÆ° lá»i đồn đãi.
Hàn Tử Kỳ lẩm bẩm :
- Cái tên vá»±c tá»­ thần nghe khiếp thật. NhÆ°ng có lẽ chỉ vì phía trên mây trắng bay cuồn cuá»™n không ngừng, má»i ngÆ°á»i nhìn không thấy đáy vá»±c, lại vô cùng quái dị, nên bá»n giang hồ không có má»™t ai dám thám hiểm chỉ vì quá ghê sợ hỠđặt cho cái tên quá khủng khiếp đó chăng.
Ngồi một lúc, chợt Hàn Tử Kỳ nghe trong bụng đói cồn cào. Chàng đứng lên lần dò đi theo vách đá, rảo mắt tìm xem có món gì ăn lót dạ được không.
Vách đá toàn là rong rêu lâu năm tháng, ngoài ra chẳng thấy món gì ăn được cả. Giá như phải ở dưới đáy vực này lâu ngày chắc chắn chàng sẽ bị chết đói chẳng sai.
Tá»›i má»™t khoảng nữa, Ä‘Æ°a mắt nhìn qua, chợt Hàn Tá»­ Kỳ bật “ồ†má»™t tiếng vui mừng, vì chàng vừa nhận ra bên vách đá trÆ°á»›c mặt có má»™t thạch trì nhá».
Hàn Tá»­ Kỳ chạy tá»›i nhìn kỹ lại, nÆ°á»›c phía dÆ°á»›i thạch trì trong suốt tận đáy không có má»™t hạt bụi nào. Chàng cúi xuống lấy tay vốc nÆ°á»›c uống mấy ngụm nghe mát rượi cả tim gan, cÆ¡n đói cồn cào đã giảm Ä‘i rất nhiá»u.
Tần ngần một lúc, Hàn Tử Kỳ trở lại đống là khô nằm xuống nghỉ nhắm mắt dưỡng thần...
Ãnh sáng dÆ°á»›i vá»±c lá» má» dần dần nhÆ° buổi hoàng hôn xuống đậm. Màn đêm kéo vá», chung quanh bóng tối âm u.
Hàn Tử Kỳ tỉnh giấc ngồi dậy, rảo mắt nhìn bóng tối trong hang. Bỗng chàng dừng lại một nơi vì vừa nhận ra có ánh sáng màu xanh chớp chớp.
Nhìn kỹ lại, Hàn Tử Kỳ bật kêu lên :
- Ồ! Ai khắc mấy chữ gì kia?
Hàn Tử Kỳ đứng phắt lên tới nơi nhìn lên vách đá trông thấy có khắc ba chữ bằng chỉ lực thượng thừa :
Tá»­ Vong Ä‘á»™ng!
Hàn Tá»­ Kỳ kêu lên má»™t tiếng kinh hãi, bởi không ngá» sau tai nạn xuống đây chàng phát giác ra nÆ¡i trú ẩn của Äịa Tiên tôn giả, má»™t vị đại kỳ nhân võ công quá»· thần khiếp sợ, không ngÆ°á»i đối địch, cách đây khoảng má»™t trăm năm mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c, đã tuyệt tích từ lâu, nay lại trú ẩn dÆ°á»›i tuyệt địa này.
Bàng hoàng sửng sốt một lúc, Hàn Tử Kỳ lẩm bẩm :
- Tính ra vị đại kỳ nhân này đến nay đã trên một trăm bảy mươi tuổi, chẳng lẽ lại còn sống hay sao?
Nhìn kỹ vách đá, chàng tiếp :
- Rõ ràng đây là Tử Vong động, nhưng tại sao chỉ có chữ mà không thấy cánh cửa vào, quái lạ thật.
Rồi Hàn Tử Kỳ tự đáp :
- Äúng rồi. Có lẽ Äịa Tiên tôn giả trÆ°á»›c khi qui tiên đã đóng cá»­a Tá»­ Vong Ä‘á»™ng chứ chẳng sai.
Chàng đưa tay sỠsẫm vách đá phẳng lỳ không có dấu vết, lắc đầu quay lại đống lá nằm trở xuống.
Hàn Tử Kỳ nằm suy nghĩ vỠTử Vong động cứ vẩn vơ mãi trong đầu óc không sao quên lãng được.
Thá»i gian trôi qua không biết bao lâu, bóng tối bao trùm không còn nhìn ra sá»± vật, trừ ánh sáng ba chữ “Tá»­ Vong Ä‘á»™ng†đằng vách đá màu xanh chá»›p chá»›p.
Nghe cơn đói trong bụng nổi lên, Hàn Tử Kỳ đứng lên tới thạch trì vốc nước uống, nhìn ba chữ “Tử Vong động†rồi lại bước tới sỠtay mần mò xem có gì lạ không.
Vách đá vẫn trÆ¡n tru im lìm, trong hang không có má»™t tiếng Ä‘á»™ng nhá».
Hàn Tử Kỳ lẩm bẩm :
- Äúng nhÆ° ta nghÄ©. Äịa Tiên tôn giả đã đóng cánh cá»­a trÆ°á»›c khi qui tiên rồi.
Hàn Tử Kỳ quay lưng toan trở vỠchỗ đống lá khô tìm một giấc sáng mai thức dậy sẽ nghĩ cách lên trên bỠvực.
Chợt Hàn Tá»­ Kỳ rùng mình, rởn óc, linh giác nhÆ° báo hiệu cho chàng biết sẽ có chuyện gì huyá»n diệu sắp xảy ra.
Äịnh tâm lấy lại sá»± bình tÄ©nh, chẳng hiểu nguyên nhân nào Hàn Tá»­ Kỳ bá»—ng quì thụp xuống, chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c, mắt nhìn vách đá nghiêm túc khấn khứa :
- Lão đại tiá»n bối. Tiểu bối là Hàn Tá»­ Kỳ, má»™t kẻ giang hồ lại loài không mẹ không cha bị má»™t bá»n ngÆ°á»i bại hoại bức bách nhảy xuống đây may được sống sót, nếu phải là cÆ¡ duyên xin lão tiá»n bối cho mở cánh cá»­a Ä‘á»™ng, tiểu bối vào bái lá»… tôn sÆ°.
Khấn khứa xong, Hàn Tá»­ Kỳ thụp xuống lạy theo đại lá»… đối vá»›i má»™t bá»±c tiá»n nhân đáng kính.
Hàn Tử Kỳ khấn vái ba lần vẫn quì tại chỗ, đầu cúi xuống, lòng thành tâm tràn ngập trong trái tim.
Vách đá vẫn im lìm không thấy có Ä‘iá»u gì khác lạ, ánh sáng màu xanh vá»›i ba chữ “Tá»­ Vong Ä‘á»™ng†vẫn chá»›p chá»›p nhÆ° xÆ°a.
Không biết đã trải qua thá»i gian bao lâu, có lẽ trá»i khuya lắm rồi, đôi mắt Hàn Tá»­ Kỳ bắt đầu nặng trÄ©u, phúc chốc hồn nhÆ° lạc vào cõi chÆ¡i vÆ¡i huyá»n diệu...
Kịt... kịt...
Hàn Tá»­ Kỳ giật mình mở choàng hai mắt ra, nhìn vào vách đá ngay dÆ°á»›i ba chữ “Tá»­ Vong Ä‘á»™ngâ€. Chàng hốt hoảng kêu lên má»™t tiếng quái gở, trong lòng vừa sá»­ng sốt lại vừa hãi hùng.
Má»™t cánh cá»­a tò vò đã mở ra từ bao giá», ánh sáng huyá»n diệu từ phía trong phát ra ngoài. Sá»± tình diá»…n ra trÆ°á»›c mắt mà chàng ngỡ mình Ä‘ang sống trong cÆ¡n mê, không thể nào tin đó là sá»± thật.
Hàn Tử Kỳ đưa tay dụi mắt, định tỉnh tâm thần lại, rõ ràng cửa động đã mở chứ chàng còn hoài nghi gì nữa.
Một phút trôi qua, Hàn Tử Kỳ chắp tay trước ngực, mắt nhìn vào cửa động khấn khứa :
- Lão tiá»n bối đã nhủ lòng thÆ°Æ¡ng xót cho tiểu bối, tiểu bối thỉnh cầu được vào trong bái tạ tôn sÆ°.
Hàn Tử Kỳ lạy đủ ba lễ đứng dậy nghiêm chỉnh từ từ bước vào trong hang động...
Kịt... kịt...
Vừa lá»t vào trong bá»—ng nghe hai tiếng kịt, kịt vang lên, Hàn Tá»­ Kỳ giật mình quay lại nhìn thấy cánh cá»­a tò vò đã biến mất Ä‘i đằng nào, vách đá liá»n hẳn nhu trÆ°á»›c, không há» lÆ°u lại má»™t dấu vết.
Hàn Tử Kỳ nhủ thầm :
- Quả thật là thần bí.
Bàng hoàng má»™t lúc, Hàn Tá»­ Kỳ Ä‘Æ°a mắt nhìn kỹ trong Ä‘á»™ng rá»™ng chừng hai mÆ°Æ¡i trượng, dài hun hút chÆ°a rõ bá» sâu. Hai bên vách đá liá»n lạc, trên trần gắn nhiá»u hạt Dạ minh châu to bằng mắt rồng, soi ánh sáng huyá»n ảo, kỳ bí nhÆ° các Ä‘á»™ng thần tiên trong cổ sá»­.
NgÆ°ng Ä‘i má»™t lúc qua cÆ¡n xúc Ä‘á»™ng, Hàn Tá»­ Kỳ chậm rãi bÆ°á»›c vào phía trong dÆ°á»›i má»™t vùng ánh sáng huyá»n bí của dãy hạt Dạ minh châu gắn trên trần Ä‘á»™ng.
Vào khoảng năm trượng, Hàn Tá»­ Kỳ nhận ra trÆ°á»›c mặt má»™t tấm vách đá chấn ngang, có má»™t khoảng trống vừa má»™t ngÆ°á»i lá»t vào. Hàn Tá»­ Kỳ bÆ°á»›c tá»›i nhìn lên trông thấy có sáu chữ khắc bằng chỉ lá»±c: Äịa Tiên tôn giả tá»a vị.
á»’, thì ra Äịa Tiên tôn giả Ä‘ang ở trong kia chứ chẳng sai. Hàn Tá»­ Kỳ nhủ thầm nhÆ° thế.
Chàng lại quì xuống bái ba lễ, rồi đứng dậy cung cung kính kính đi vào.
Má»™t vùng ánh sáng huyá»n bí chiếu diệu do vô số hạt Dạ minh châu to gấp đôi phía ngoài gắn san sát trên trần Ä‘á»™ng.
TrÆ°á»›c mặt Hàn Tá»­ Kỳ, má»™t vị lão nhân tóc râu bạc phếch Ä‘ang ngồi trên chiếc ghế huyá»n ngá»c, mình vận tiên bào, hai tay chắp trÆ°á»›c ngá»±c, cặp mắt nhắm lại nhÆ° ngÆ°á»i nhập định, tham thiá»n.
Trái tim Hàn Tá»­ Kỳ đập mạnh bồi hồi, hiểu ngay vị lão nhân ngồi nhập định chính là Äịa Tiên tôn giả.
Hàn Tử Kỳ chỉnh lại sắc diện cho thật nghiêm túc, quì xuống, chắp tay trước ngực hô to :
- Tiểu bối là Hàn Tử Kỳ xin bái lễ tôn sư.
Hàn Tử Kỳ lên tiếng ba lần nhưng chưa thấy lão nhân tóc râu bạc phơ động tịnh chi cả.
Hàn Tử Kỳ kinh ngạc nhủ thầm :
- Quái lạ, sao lại thế này?
Lòng hoài nghi, Hàn Tử Kỳ đứng dậy, chầm chậm bước tới, còn cách lão nhân chừng một trượng lại quì xuống hô to :
- Tiểu bối là Hàn Tử Kỳ vào đây xin bái lễ tôn sư.
Chàng cúi mình xuống lạy đủ ba lễ như lúc còn phía ngoài Tử Vong động.
Hàn Tá»­ Kỳ vừa ngẩng lên, lão nhân tóc râu bạc phÆ¡ cÅ©ng vừa ngã xuống, phất giây thân thể hóa thành đống bá»™t vụn, liá»n đó má»™t mảnh lụa bay ra rÆ¡i xuống đất.
Hàn Tử Kỳ rất đỗi kinh hoàng, rõ ràng lão nhân tóc bạc phơ đã qui tiên từ lâu cho tới nay thể xác mói tan rã theo cái lạy của chàng.
Chàng cúi xuống lạy tịnh thể ba lạy rồi từ từ đứng lên tá» sá»± hết sức cung kính dù hiện giá» Äịa Tiên tôn giả đã vá» vá»›i cát bụi.
Nhìn mảnh lụa nằm trên mặt đất, Hàn Tử Kỳ lẩm bẩm :
- Mảng lụa gì đây, ta thử nhặt lấy xem sao.
Cúi xuống nhặt lấy mảnh lụa Ä‘Æ°a mắt nhìn, Hàn Tá»­ Kỳ nhận ra có dòng chữ nhá» theo năm tháng phai má», nếu là những ngÆ°á»i không có võ công không thể nhìn thấy được.
Hàn Tá»­ Kỳ trải rá»™ng mảnh lụa ra Ä‘á»c mấy chữ đầu, bá»—ng kinh hãi suýt phải kêu to.
Năm chữ đó viết :
“Hàn Tá»­ Kỳ môn đệâ€.
Mắt dán chặt vào năm chữ, mồ hôi lạnh tóat ra ướt đầm mình. Hàn Tử Kỳ lẩm bẩm :
- Tại sao lão đại tiá»n bối biết ta tói đây mà viết trên mảnh lụa này gá»i đúng tên nhÆ° thế.
Hàn Tá»­ Kỳ Ä‘á»c tiếp :
“Ta Ä‘oán quẻ “Äịa tiên bốc phê†biết rõ tên ngÆ°Æ¡i và đúng ngày rằm tháng này ngÆ°Æ¡i sẽ tá»›i Tá»­ Vong Ä‘á»™ng nhập môn. Ta dùng bí pháp “Càn Khôn Luân Chuyển†mở cánh cá»­a Ä‘á»™ng cho ngÆ°Æ¡i vào, luôn cả ngày ra Ä‘i. Ta lại sá»­ dụng bí thuật “Tiêu Ma Phấn Thố†giữ thân thể nguyên vẹn má»™t thá»i gian dài, cho đến khi ngÆ°Æ¡i bái lá»…, thân ta má»›i hóa thành cát bụi...â€
Hàn Tử Kỳ kêu khẽ :
- Ồ, quả thật là thần bí.
Bâng khuâng má»™t lúc, Hàn Tá»­ Kỳ lại Ä‘á»c tiếp :
“Sau khi thân xác ta đã rã tan rồi, ngÆ°Æ¡i đừng mò tá»›i, cứ để yên đó, nếu trái lá»i ta ngÆ°Æ¡i sẽ bị tàn phế cả võ công, hoặc chết liá»n tại chá»—, bởi ta đã dùng má»™t loại kịch Ä‘á»™c bá» trong mình ngăn ngừa những kẻ bại há»ai có thể lá»t được vào trong hang Ä‘á»™ng này phá phách.â€
Hàn Tử Kỳ bật thốt :
- Ồ ra là thế...
Chàng lại Ä‘á»c tiếp :
“Bây giá» ngÆ°Æ¡i hãy lui vá» phía sau tám bÆ°á»›c, sang vách Ä‘á»™ng bên phải, vá»— ba cái sẽ có má»™t cánh cá»­a nhá» mở ra cho ngÆ°Æ¡i vào bí thất, nÆ¡i đó có đủ cả tiện nghi cho ngÆ°Æ¡i luyện tập võ công, nghỉ ngÆ¡i trong thá»i gian hai tháng và có cả chiếc há»™p Ä‘á»±ng má»™t trăm con Äịa tiên sâm, ngÆ°Æ¡i sẽ dùng bữa má»—i ngày, khá»i phải Ä‘i tìm lÆ°Æ¡ng thá»±c. Cuối bí thất có má»™t cánh cá»­a đá, phía ngoài là má»™t bầu trá»i rá»™ng, khi rá»—i rảnh ngÆ°Æ¡i hãy mở cá»­a đó ra nhìn ngắm mây bay.
Ta đã đặt sẵn chiếc há»™p bí kíp “Äịa Tiên kỳ thư†trên bục đá, ngÆ°Æ¡i hãy mở lấy Ä‘á»c cho thuá»™c làu trÆ°á»›c khi luyện tập võ công. Trong kỳ thÆ° có phần chỉ cách bồi nguyên, vận khí, phần chưởng pháp, phần thân pháp lẫn thần công và dịch dung đại pháp đã đánh số thứ tá»± lá»›p lang, ngÆ°Æ¡i cứ coi theo đó mà làm theo, không được sai chạy. Sau khi thành tá»±u các chiêu thức rồi ngÆ°Æ¡i hãy trả quyển bí kíp “Äịa Tiên kỳ thư†trở lại chá»— cÅ©, không được mang ra chốn giang hồ kẻo lá»t vào tay bá»n Hắc đạo bại hoại, hậu quả cho võ lâm sẽ không thể nào lÆ°á»ng trÆ°á»›c được. Sau hết, ngÆ°Æ¡i lấy thanh Tá»­ HÆ° thần kiếm ta cất phía dÆ°á»›i bục để sá»­ dụng các chiêu Cá»­u Trùng tam thức kiếm. Thanh kiếm này đã từng làm chấn Ä‘á»™ng giang hồ suốt hai mÆ°Æ¡i năm lúc ta hành hiệp khá»­ trừ bá»n ác đạo. Ta ký thác lại cho ngÆ°Æ¡i hãy giữ lấy đừng để thất lạc. Thá»i gian ở trong Tá»­ Vong Ä‘á»™ng hẹn cho ngÆ°Æ¡i đúng hai tháng dù chÆ°a thành tá»±u hết các chiêu trong quyển kỳ thÆ° ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải rá»i Ä‘á»™ng, bằng không, cánh cá»­a vách đá sẽ đóng lại đúng ngày, sau đó vÄ©nh viá»…n không còn mở ra má»™t lần nào nữa, ngÆ°Æ¡i sẽ trá»n Ä‘á»i ở mãi trong tòa bí thất không bao giá» trông thấy sánh sáng mặt trá»i. Ta đã dùng chỉ pháp “Càn Khôn Luân Chuyển†định ngày mở cá»­a cho ngÆ°Æ¡i ra ngoài, đó là ngày rằm tháng ba tá»›i đây. NgÆ°Æ¡i trở ra tá»›i vách đá chá»— cÅ© vá»— ba cái, tá»± khắc cánh cá»­a mở ra cho ngÆ°Æ¡i ra ngoài và sẽ đóng lại lập tức, nếu ngÆ°Æ¡i chậm trá»… sẽ gặp Ä‘iá»u hối tiếc. Những Ä‘iá»u ta viết trong mảnh lụa này ngÆ°Æ¡i hãy thi hành đúng đắn, không được làm trái lại, bằng không sẽ có tai há»a đến cho ngÆ°Æ¡i.
Tôn sÆ° Äịa Tiên tôn giả, cẩn bútâ€
Äá»c xong, Hàn Tá»­ Kỳ xếp mảnh lụa lại, quì xuống, chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c, nhìn linh thể tan rã của Äịa Tiên tôn giả hô to :
- Äệ tá»­ xin bái lÄ©nh những lá»i dạy bảo của tôn sÆ°...
Chàng chụp xuống làm lễ nhập môn, im lặng, thành tâm một lúc mới đứng dậy.
Vâng theo lá»i dặn của Äịa Tiên tôn giả, Hàn Tá»­ Kỳ lui trở vá» phía sau tám bÆ°á»›c, quay sang phải, tá»›i vách Ä‘á»™ng Ä‘Æ°a tay vá»— luôn ba cái.
Quả nhiên nghe có tiếng kêu kịt... kịt, tức thì má»™t cánh cá»­a tò vò vừa má»™t ngÆ°á»i chui mở ra.
Hàn Tử Kỳ bước vào trong bí thất. Cánh cửa này vẫn mở không đóng lại.
Tài sản của Memory

  #18  
Old 09-06-2008, 10:11 AM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Hồi 18
Äịa Tiên Kỳ ThÆ°

Hàn Tá»­ Kỳ Ä‘Æ°a mắt nhìn chung quanh trong bí thất, trông thấy có đủ tiện nghi đúng nhÆ° lá»i Äịa Tiên tôn giả đã viết trong mảnh lụa chàng Ä‘á»c vừa rồi.
Quan sát trong tòa bí thất má»™t lúc, Hàn Tá»­ Kỳ sục sạo lấy ra má»™t chiếc há»™p lá»›n mở nắp, trong đó có hàng trăm con Äịa tiên sâm xông ra mùi thÆ¡m lạ lùng.
Hàn Tá»­ Kỳ cầm lấy má»™t con Äịa tiên sâu ăn, nghe mùi thÆ¡m tho, ngon ngá»t chÆ°a từng có bao giá».
Ä‚n hết con Äịa tiên sâm thấy trong bá»ng đã yên, Hàn Tá»­ Kỳ đậy nắp há»™p lại trả vá» chá»— cÅ©.
Chàng Ä‘i tá»›i cuối tòa bí thất nhận ra có má»™t cánh cá»­a đá chỉ khép há», liá»n Ä‘Æ°a tay đẩy nhẹ má»™t cái. Lập tức, cánh cá»­a đá mở ra. Má»™t vùng ánh sáng xuất hiện trÆ°á»›c mặt chàng.
Thì ra lúc này trá»i cÅ©ng vừa sáng.
Äây là má»™t thung lÅ©ng chu vi có khoảng hai trăm trượng, bốn bá» vách đá dá»±ng thẳng lên cao, khỉ vượn khó leo, phía trên đầu hÆ¡n trăm trượng từng cụm mây trắng xóa bay qua, che lấp không còn trông thấy bầu trá»i.
Hàn Tử Kỳ lẩm bẩm :
- Ồ... Thì ra đám mây khói bên vực tử thần là do vô số cụm mây này bay qua đụng nhằm vách núi không lối thoát nên mới trổ lên miệng vực chỗ ta đã nhảy xuống đêm rồi.
Äứng nhìn cảnh sắc từng cụm mây trắng bay vô cùng ngoạn mục chẳng khác nào chốn thần tiên ẩn náu, Hàn Tá»­ Kỳ dá»i cặp mắt nhìn vá» phía trÆ°á»›c mặt. Chàng nhận ra chá»— sát vách núi có má»™t đám cây tùng lùn thấp xanh um liá»n Ä‘i nhanh tá»›i.
Äến nÆ¡i, Hàn Tá»­ Kỳ thấy có năm cây tùng tàn lá xòe rá»™ng chen chúc lẫn nhau, dÆ°á»›i gốc da dẻ sần sùi, phong rêu bám đầy, tính ra Æ°á»›c lượng sống tá»›i ngàn năm. Cạnh bên trái là má»™t phiến đá bằng phẳng, trÆ¡n bóng gần đó lại có má»™t thạch trì lá»›n nÆ°á»›c xanh tận đáy.
Có lẽ năm xÆ°a nÆ¡i đây là chá»— Äịa Tiên tôn giả thÆ°á»ng ra tịnh tá»a hoặc ngồi ngắm cảnh mây bay trên đầu nên phiến đá trÆ¡n mòn láng bóng.
Hàn Tử Kỳ bước tới thạch trì, đưa tay vốc lấy nước uống mấy hơi dài, nghe mát rượu hơn cả thạch trì, chàng đã uống phía ngoài Tử Vong động đêm rồi.
Uống nước giải khát xong, Hàn Tử Kỳ lại ngồi xuống phiến đá nghỉ ngơi.
Äược má»™t lúc, chợt nhá»› tá»›i quyển “Äịa Tiên kỳ thÆ°â€, Hàn Tá»­ Kỳ quay vào bí thất tìm kiếm phút giây lôi ra má»™t chiếc há»™p huyá»n ngá»c lóng lánh. Chàng mở nắp há»™p ra, má»™t quyển sách nhá» bìa da nằm trong đó. Ngoài bìa sách có bốn chữ vàng áng: Äịa Tiên kỳ thÆ°.
Hàn Tử Kỳ vô cùng hoan hỉ cầm quyển bí kíp trở ra đám tùng ngồi xuống phiến đá mở ra xem.
Trang đầu quyển Äịa Tiên kỳ thÆ° chỉ dạy cách thức bồi nguyên chân khí, chuyển nạp chân khí, hấp thụ chân ngÆ°Æ¡n, tống khứ hàn tà.
Trang hai thuá»™c loại thân pháp, chỉ có má»™t chiêu “Hành Không Äăng Bá»™â€.
Trang ba có hai chiêu loại chưởng lá»±c “Hải Ná»™ Triá»u DÆ°Æ¡ng†và “Nhật Hoán Hồng Quangâ€
Trang tÆ°, thuá»™c kiếm pháp má»™t chiêu ba thức “Cá»­u Trùng nhất thức†“Cá»­u Trùng nhị thức†và “Cá»­u Trùng tam thứcâ€.
Trang năm, hai chiêu thuá»™c loại thần công “Diệu XÆ°á»›ng thần âmâ€. Cuối cùng “Tiểu huyá»n âm†chống âm thanh quái dị của các loại ma cầm.
Trang sáu chỉ dạy phÆ°Æ¡ng cách “Dịch dung Äịa Tiên đại phápâ€, khiến con ngÆ°á»i biến thành dung mạo khác mà khá»i cần phải hóa trang nhÆ° bá»n giang hồ đã sá»­ dụng.
Trang bảy chỉ dạy phÆ°Æ¡ng cách vận khí ngừng hÆ¡i thở, ngừng cả tim giả chết gá»i là chiêu “Tá»­ Kỳ Hoán Vị†vô cùng kỳ bí.
Trang tám, tất cả các chiêu Ä‘á»u có lá»i dẫn giải tỉ mỉ cách thức luyện tập và luôn cả khẩu quyết trÆ°á»›c khi luyện công.
Trang chín chỉ cách lập trận, phá kỳ trận gồm có bảy mươi hai loại.
Trang mÆ°á»i nói rõ ngÆ°á»i luyện chiêu phải có đủ má»™t trăm năm ná»™i lá»±c má»›i duy trì được thá»i gian, bằng trái lại sẽ bị tẩu há»a nhập ma hoặc tàn phế công phu sẵn có, hoặc chết liá»n tại trận.
Bất giác, Hàn Tử Kỳ kêu lên :
- Há»ng rồi. Hiện nay ta chỉ có ba mÆ°Æ¡i năm ná»™i lá»±c làm thế nào luyện được cái chiêu thức trong quyển “Äịa Tiên kỳ thư†của tôn sÆ°.
Tuyệt vá»ng Hàn Tá»­ Kỳ gấp quyển kỳ thÆ° lại, ngồi im lặng trầm ngâm suy nghÄ© xem có phÆ°Æ¡ng cách nào giải quyết được tình trạng bế tắc này không.
Bỗng chàng reo lên :
- Có rồi. Bây giá» ta hãy Ä‘á»c cho thuá»™c làu cách thức luyện má»—i chiêu và các khẩu quyết trong quyển “Äịa Tiên kỳ thư†của tôn sÆ°, ở lại trong bí thất đúng hai tháng nhÆ° lá»i tôn sÆ° dặn dò. Tá»›i ngày rằm ta sẽ rá»i Tá»­ Vong Ä‘á»™ng trở lại giang hồ Ä‘i tìm kỳ duyên, dị báu gia tăng ná»™i lá»±c đủ má»™t trăm năm, sau đó vào má»™t tuyệt cốc vắng tuyệt bóng ngÆ°á»i lui tá»›i, luyện các chiêu thức trong quyển kỳ thÆ° này là thượng sách.
Nhận ra cách giải quyết của mình hữu lý, Hàn Tá»­ Kỳ rất an tâm, lại mở quyển “Äịa Tiên kỳ thư†ra, Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại nhiá»u lần các chiêu thức, các lá»i dẫn giải, các câu khẩu quyết, không để sót má»™t Ä‘iá»u nào.
Hàn Tá»­ Kỳ sợ sau khi rá»i khá»i Tá»­ Vong Ä‘á»™ng nếu sÆ¡ sót sẽ không bao giỠđược trở vào xem lại, uổng phí cả công lao.
Hàn Tá»­ Kỳ Ä‘á»c hàng chục lần thấy đã thuá»™c làu, liá»n gấp quyển kỳ thÆ° lại, ngồi xếp bằng trên phiến đá, nhắm hai mắt vận chân khí Ä‘iá»u tức.
Chừng má»™t thá»i thần, Ä‘á»™t nhiên Hàn Tá»­ Kỳ nghe từ vá»±c Ä‘an Ä‘iá»n má»™t luồng khí nóng bừng lên. Chàng kinh ngạc :
- á»’, tại sao có chuyện lạ lùng này? Hay là vừa rồi ta ăn má»™t con Äịa tiên sâm cho đến bây giá» má»›i phát tác?
Hàn Tử Kỳ chưa kịp nghĩ thêm, luồng khí nóng kia bốc lên dữ dội xâm nhập vào ngũ tạng, lục phủ, rồi tràn sang ba mươi sáu huyệt đạo trong cơ thể.
Hàn Tử Kỳ kêu lên :
- Không phải do Äịa tiên sâm, đây là do viên Kỳ lân chí bảo trong đó có chất kịch Ä‘á»™c tá»›i giá» hoành hành, ta hãy mau vận chân khí “Mạng môn chân thúy†ngăn chận, chậm trá»… sẽ không còn kịp nữa.
Hàn Tá»­ Kỳ hiểu nguy cÆ¡ cái chết chỉ trong nháy mắt, cố hết sức vận “Mạng môn chân thủy†hòa trá»™n vào sức nóng khủng khiếp của luồng nhiệt khí. Chàng không còn đủ thá»i gian suy nghÄ© ngoài chất kịch Ä‘á»™c trong viên ná»™i Ä‘Æ¡n Kỳ lân chí bảo còn có má»™t nguyên nhân nào khác nữa hay không?
Hoặc do chàng uống nÆ°á»›c trong thạch trì, hoặc năm cây tùng cổ thụ có chất kỳ Ä‘á»™c do tôn sÆ° Äịa Tiên tôn giả bày sằn để phòng những tên bại hoại lén lút lá»t vào đây đánh cắp quyển Äịa Tiên kỳ thÆ° trong bí thất.
Thá»i gian chừng ná»­a khắc trôi qua, luồng Mạng môn chân thủy đã tràn ngập khắp cÆ¡ thể, sức nóng khủng khiếp kia dịu lại dần dần, cuối cùng trở lại bình thÆ°á»ng nhÆ° cÅ©.
Hàn Tử Kỳ mở mắt ra hoan hỉ :
- Ta đã sống rồi!
Ngửa mặt hít một luồng dưỡng khí thật dài cho tâm thần nhẹ nhõm. Hàn Tử Kỳ lau sạch mồ hôi trở xuống thạch trì vốc nước uống mấy hơi dài cho hết khát.
Sau đó, chàng ngồi lên phiến đá nhắm mắt vận công Ä‘iá»u tức, bởi trong lúc sức nóng há»a diệm hoành hành vừa qua chàng vận “Mạng môn chân thủy†chống lại đã tổn hao Ä‘i má»™t số ná»™i lá»±c không ít.
Khoảng uống cạn má»™t bình trà, thình lình Hàn Tá»­ Kỳ nghe má»™t luồng khí lạnh buốt từ vá»±c “Thiên An†xung lên, chỉ trong nháy mắt biến thành má»™t khối băng hà, chia ra nhiá»u toán bắn vào tất cả ba mÆ°Æ¡i sáu huyệt đạo trong ngÆ°á»i chàng.
Hàn Tử Kỳ kinh hãi :
- Nguy rồi, kịch Ä‘á»™c trong viên Kỳ lân chí bảo đã biến chứng đổi nóng ra lạnh, ta hãy vận “Mạng môn chân há»a†cho mau.
Tức thì Hàn Tá»­ Kỳ vận má»™t luồng chân khí “Mạng môn chân há»a†tuôn tràn trong cÆ¡ thể tấn công các đạo hàn khí băng hà Ä‘ang tràn qua cá»­u khiếu.
Dù vậy Hàn Tử Kỳ vẫn phải run lên cầm cập, hơi thở từ mũi, miệng bốc khói, hai hàm răng cắn chặt, máu huyết trong cơ thể cơ hồ đông đặc lại. Bấy giỠnhìn qua chàng đã biến thành một pho tượng làm bằng tuyết.
Hàn Tử Kỳ kêu lên :
- Mạng ta đã há»ng thật rồi!
Tài sản của Memory

  #19  
Old 09-06-2008, 10:12 AM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Hồi 19
Tối Hậu Thư


Äế VÆ°Æ¡ng thành.
Äó là má»™t tòa lâu đài nhÆ° cung Ä‘iện nằm sâu trong dãy núi NgÆ°u Äầu sÆ¡n, thắng cảnh lịch sá»­ của miá»n Nam vùng Trung Thổ.
Lâu đài Äế VÆ°Æ¡ng thành xây cất cá»±c kỳ hùng vÄ©, chẳng khác nào thành quách kiên cố nÆ¡i chốn đế vÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng triá»u.
Äế VÆ°Æ¡ng thành chủ tên là Chu Nguyên Quân, vốn là đích tôn mÆ°á»i ba Ä‘á»i của Chu Nguyên ChÆ°Æ¡ng, vị vua đầu tiên sáng lập ra nhà Minh.
Nhà Minh mất, nhà Thanh lên thay trị vì thiên hạ. Chu Nguyên Quân không chịu thuần phục lại có ý đồ phục Minh, đã cùng má»™t số thuá»™c hạ thân tín vào dãy núi này dá»±ng lâu đài ẩn náu, chỠđợi thá»i cÆ¡.
Chu Nguyên Chân có hai Ä‘á»i vợ, nhÆ°ng không có hậu tá»­, lại tục huyá»n cùng má»™t ngÆ°á»i thiếp xin đẹp tên Cung Há»·, hạ sinh được má»™t ái nữ đặt tên Chu Thiên Phụng.
Năm nay Chu Thiên Phụng vừa đúng mÆ°á»i bảy tuổi, xinh đẹp chẳng khác má»™t nàng tiên nữ giáng trần, võ công trác tuyệt, khắp cả vùng đất Hàn Châu không có đối thủ, đã có nhiá»u vị công tá»­ danh giá gắm ghé nhÆ°ng tất cả Ä‘á»u bị nàng cá»± tuyệt.
Äá»™t nhiên cách đây má»™t tháng, Thành chủ Chu Nguyên Quân nhận được lá tối hậu thÆ° của Luân Hồi giáo đòi phải giao ná»™p Chu Thiên Phụng để Cung chủ Ngá»c Diện Ma CÆ¡ Äiêu Nguyệt Hồ Ä‘Æ°a vào Luyện Hồn phòng luyện bí pháp “Phản lão hoàn đồngâ€, riêng Äế VÆ°Æ¡ng thành sẽ là Phân đàn Luân Hồi giáo tại Hàn Châu.
Chu Nguyên Quân vốn là bá»±c VÆ°Æ¡ng gia, lại là má»™t nhân vật tăm tiếng Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i, đâu có thể cúi đầu tuân theo mệnh lệnh của Luân Hồi giáo. Lão nhân nghÄ© cách chống lại Ngá»c Diện Ma CÆ¡ Äiêu Nguyệt Hồ.
Chiá»u nay, Chu Nguyên Quân thăng Ä‘iện, ngồi xuống chiếc ghế nạm ngá»c tay chống cằm, trầm tÆ° nghÄ© kế đối phó vá»›i Luân Hồi giáo. Chợt Chu Thiên Phụng từ trong bÆ°á»›c ra nhìn thấy lão nhân có vẻ lo lắng, liá»n tá»›i gần cất giá»ng oanh :
- Gia gia có chuyện gì bất an trong lòng, xem qua có vẻ ưu tư, xin nói cho con được rõ.
Không vá»™i đáp lá»i, Thành chủ Chu Nguyên Quân lấy lá tối hậu thÆ° của Ngá»c Diện Ma CÆ¡ Äiêu Nguyệt Hồ trao cho Chu Thiên Phụng :
- Ãi nữ hãy Ä‘á»c lá thÆ° tối hậu này rồi sẽ nói chuyện sau.
Tiếp lấy lá thÆ°, Chu Thiên Phụng mở ra Ä‘á»c. TrÆ°á»›c mắt nàng những dòng chữ yêu mỵ hiện ra :
“Thành chủ Chu Nguyên Quân tòa hạ!
Nay lệnh cho Thành chủ đúng đêm rằm tháng rồi phải giao ná»™p ả Chu Thiên Phụng cho bản cung sá»­ dụng, đồng thá»i giao ná»™p luôn Äế VÆ°Æ¡ng thành cho bản giáo dá»±ng lên Phân đàn Luân Hồi giáo trấn Hàn Châu. Tiếp được lệnh này, Thành chủ hãy mau mau thu xếp má»i việc an ổn, đêm đó sẽ có các sứ giá bản giáo tá»›i thu nhận, không được kiên trì, không được nghịc mạng, bằng không sẽ nhận lấy má»™t hậu quả rất tàn khốc, chừng đó có ăn năn là Ä‘iá»u quá muá»™n.
Giáo chủ Luân Hồi giáo cẩn bút Ngá»c Diện Ma CÆ¡ Äiêu Nguyệt Hồ “ Äôi lông mày nguyệt của Chu Thiên Phụng nhÆ°á»›ng cao, mặt đầy sắc giận :
- Gia gia, ả Ngá»c Diện Ma CÆ¡ Äiêu Nguyệt Hồ quả thật Ä‘iên cuồng vô lá»…, không thể nào dung thứ được, gia gia đã nghÄ© ra cách nào đối phó vá»›i ả chÆ°a?
Thành chủ Chu Nguyên Quân khẽ gật đầu :
- Ta vừa nghÄ© ra má»™t diệu kế có thể tòa Äế VÆ°Æ¡ng thành sẽ yên nhÆ° bàn thạch, luôn cả ái nữ cÅ©ng được bảo toàn.
Chu Thiên Phụng há»i :
- Gia gia vừa nghĩ ra diệu kế gì?
Chu Nguyên Quân trầm thấp giá»ng :
- Ta sẽ tụ tập quần hùng trong hai địa phận Hàn Châu và Liá»…u Châu đêm rằm tháng tá»›i sẽ đến đây chống lại bá»n Luân Hồi của ả Ngá»c Diện Ma CÆ¡ Äiêu Nguyệt Hồ. Ta dá»± Ä‘oán sẽ có tá»›i hàng trăm cao thủ Hắc Bạch chứ chẳng không.
Chu Thiên Phụng ngạc nhiên :
- Gia gia, quần hùng Hàn Châu và Liá»…u Châu trÆ°á»›c đây chÆ°a từng có liên hệ vá»›i Äế VÆ°Æ¡ng thành, trong đêm rằm tháng tá»›i làm thế nào tụ tập được hỠđến đây chống lại ả Ngá»c Diện Ma CÆ¡ Äiêu Nguyệt Hồ?
Chu Nguyên Quân trịnh trá»ng :
- Ta sẽ bày ra má»™t trận tá»· đấu võ đài, vá»›i danh nghÄ©a chá»n rể đông sàng cho Äế VÆ°Æ¡ng thành, chắc chắn quần hùng Hàn Châu và Liá»…u Châu sẽ có mặt đông đủ không sai.
Chu Thiên Phụng kinh ngạc :
- Gia gia chá»n rể đông sàng cho ai?
TrỠChu Thiên Phụng, Chu Nguyên Quân đáp :
- Ta chá»n cho ái nữ chứ còn ai nữa.
Giá»ng nói của Chu Nguyên Quân trở nên nghiêm túc :
- NhÆ° ái nữ đã biết, thế lá»±c Luân Hồi giáo hiện nay bao trùm khắp cả hai vùng Trung Thổ, cao thủ đông nhÆ° lá rừng, võ công của ả Ngá»c Diện Ma CÆ¡ Äiêu Nguyệt Hồ cao thâm vô lượng, lại quá»· kế khôn lÆ°á»ng. Äế VÆ°Æ¡ng thành Ä‘Æ°Æ¡ng đầu vá»›i giáo phái này chẳng khác nào Ä‘em trứng chá»i vào đá, vì vậy ta phải bày ra cuá»™c diện đó vá»›i chủ đích mượn tay quần hùng chống lại Luân Hồi giáo theo kế sách “Tá nhân chi thủ†chuyện chá»n rể đông sàng chỉ là má»™t ngôn từ rá»—ng tuếch mà thôi.
Lão nhân cao giá»ng :
- Tất nhiên đêm rằm tháng tá»›i ái nữ sẽ là Äài chủ đấu nhau vá»›i các cao thủ dá»± thi, sắc đẹp của con sẽ lôi cuốn tất cả anh hùng, hào kiệt trong hai châu Hàn Châu và Liá»…u Châu thảy Ä‘á»u tá»›i đây tham dá»±. Trong trận giao đấu con phải hết sức duy trì kẻo dài mãi cho tá»›i khi bá»n sứ giả Luân Hồi giáo xuất hiện, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên bá»n há» sẽ kình chống lẫn nhau, chúng ta nhá» sức đông của hàng trăm cao thủ chắc chắn sẽ đánh bại bá»n Luân Hồi giáo, Äế VÆ°Æ¡ng thành sẽ an toàn, phần con vẫn nguyên vẹn. Con đã hiểu ra rồi chứ?
Chu Thiên Phụng tươi sắc mặt :
- Gia gia quả thần cÆ¡ diệu toán, liệu việc chẳng sai, con vô cùng khâm phục. Con xin bằng lòng giữ chức vị Äài chủ trong đêm đó. Mấy tháng nay nhá» gia gia chỉ dạy, hiện giá» công lá»±c của con tiến bá»™ hÆ¡n trÆ°á»›c rất nhiá»u, con sẽ cố gắng duy trì trận giao đấu nhÆ° lá»i gia gia đã dạy.
Chu Nguyên Quân gật đầu tỠsự hài lòng :
- Ãi nữ thật là ngoan. Bây giá» con hãy trở vào phòng nghỉ ngÆ¡i, tối nay tập luyện các chiêu thức cho thật thuần thục, chuẩn bị thật chu đáo trÆ°á»›c trận tá»· đấu, ta còn việc phải ra ngoài.
Dứt tiếng, Chu Nguyên Quân đứng dậy, bÆ°á»›c ra khá»i tòa cung Ä‘iện Äế VÆ°Æ¡ng thành.
* * * * *
Võ đài được dá»±ng cao ba trượng, chu vi sàn đài hai trượng, ba mặt nhìn xuống đài, mặt phía sau má»™t tấm màn nhung màu xanh chắn ngang. Chu Nguyên Quân cho xây cất đài cao vá»›i dụng tâm hạn chế bá»›t số ngÆ°á»i công lá»±c còn kém làm phí mất thá»i giá» vô ích.
TrÆ°á»›c ná»­a tháng, lão nhân sai hàng trăm thuá»™c hạ dán bố cáo khắp nÆ¡i trong hai địa phận Hàn Châu và Liá»…u Châu, trong bố cáo có há»a hình Chu Thiên Phụng, vị tiểu thÆ° Äế VÆ°Æ¡ng thành sắc nÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng trá»i, giữ chức nữ Äài chủ trong đêm tá»· đấu chá»n rể đông sàng.
Quả đúng nhÆ° Ä‘iá»u dá»± liệu của Chu Nguyên Quân, bố cáo dán xong, khắp cả hai vùng Hàn Châu và Liá»…u Châu Ä‘á»u chấn Ä‘á»™ng, bàn tán cá»±c kỳ sôi nổi. Các vị công tá»­ thuá»™c danh gia, các trang thiếu hiệp nổi tiếng, luôn cả các cao thủ hữu hạng thảy Ä‘á»u nôn nao chuẩn bị đến đêm rằm tháng tá»›i dá»± đấu Ä‘oạt mỹ nhân.
Cách ba ngày đại há»™i, Chu Nguyên Quân đã cho bá»n thuá»™c hạ trang hoàng khắp cung Ä‘iện, trong ngoài giăng mắc hàng ngàn chiếc đèn hoa, bàn ghế, tiện nghi chỉnh tỠđón chá» anh hùng, hào kiệt tá»›i dá»± trận tá»· đấu.
Thùng thùng... Thùng thùng thùng...
Hôm nay đã tá»›i ngày đại há»™i, chiá»u chÆ°a tắt nắng, má»™t hồi đại thần âm treo trên cao gióng lên vang rá»n nhÆ° sấm sét.
Hồi đại thần âm vừa chấm dứt đã trông thấy hàng trăm cao thủ Hắc, Bạch theo con sÆ¡n đạo lÅ© lượt tiến vào đấu trÆ°á»ng an tá»a...
Thùng thùng... Thùng thùng thùng...
Sau hồi đại thần âm thứ hai, đại tiệc được dá»n ra, các món sÆ¡n hào hải vị bốc khói nghi ngút, hồng đào mỹ tá»­u rót ra đầy chung, quần hùng cùng nhau ăn uống, nói nói, cÆ°á»i cÆ°á»i, má»™t số cao thủ dụm lại bàn tán xôn xao, chá» giá» khai mạc trận tá»· đấu chá»n rể đông sàng cho nữ Äài chủ kim chi ngá»c Ä‘iệp.
Trá»i sụp tối, vầng trăng nhô lên khá»i đỉnh núi, hàng ngàn chiếc hoa đăng thắp lên sáng rá»±c tạo nên má»™t quang cảnh tÆ°ng bừng náo nhiệt hiếm thấy.
GiỠkhai mạc võ đài đã đến...
Thùng thùng... thùng thùng... thùng thùng thùng...
Âm thanh đại thần âm vang dá»™i nhÆ° thúc giục thiên binh vạn mã gấp rút xông ra bãi sa trÆ°á»ng, khiến cho quần hùng nôn nao, ngÆ°ng Ä‘i tiệc rượu, tất cả các cặp mắt dồn hẳn lên đài, bầu không khí im phăng phắc.
Tấm màn nhung xanh mặt sau võ đài vén lên. Má»™t ả thiếu nữ mặt ngá»c, má hồng, môi Ä‘á», đôi mắt to Ä‘en nhánh, tÆ° dung tuyệt thế, mình vận bá»™ võ phục màu thủy lục bó sát thân ngÆ°á»i, trên ngá»±c gắn con chim phÆ°Æ¡ng hoàng Ä‘ang chá»›p cánh, quả là má»™t trang mỹ nhân sắc nÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng trá»i, bất cứ ai nhìn qua Ä‘á»u phải ngẩn ngá» hồn phách.
Thiếu nữ chính là Chu Thiên Phụng, nữ Äài chủ trận tá»· đấu chá»n rể đông sàng trong đêm nay.
Nàng vừa xuất hiện, từ phía dưới đài quần hùng vỗ tay hoan hô vang dội.
Chu Thiên Phụng chắp tay trước ngực vái chào ba hướng dưới đài rồi đứng yên.
Liá»n đó, từ sau bức màn nhung má»™t vị lão nhân tuổi trạc ngÅ© tuần, mặt nhÆ° vầng trăng xÆ°a, ba chòm râu Ä‘en suôi Ä‘uá»™t, mắt sáng tợ sao, mình vận cẩm bào bÆ°á»›c ra sàn đấu. Lão nhân chính là Thành chủ Chu Nguyên Quân.
Quần hùng trông thấy Chu Nguyên Quân vỗ tay hoan hô như sấm nổ, mãi thật lâu mới chịu ngưng đi.
ChỠâm thanh chấm dứt, Chu Nguyên Quân vái chào ba phía, ngá» lá»i cảm tạ quần hùng đến tham dá»± đêm nay, và tuyên bố khai mạc trận tá»· đấu, sau đó trở vào phía trong.
Chu Thiên Phụng nhìn xuống đài, cất tiếng trong ngần như hạc réo :
- Bản Äài chủ Ä‘ang đợi chá», thỉh má»i bậc cao minh lên đây chỉ giáo.
Lá»i Chu Thiên Phụng chÆ°a kịp dứt đã có tiếng ứng thỉnh :
- Có bản tiểu gia đây!
Vút!
Má»™t ngÆ°á»i từ phía trái phi thân lên đài. Äó là má»™t gã thiếu niên tuổi trạc mÆ°á»i chín, hai mÆ°Æ¡i, mặt mÅ©i khá khôi ngô, mình vận bá»™ võ phục màu xanh, sau khi đặt chân lên đài đứng nhìn Chu Thiên Phụng trân trối.
Chu Thiên Phụng bá»±c dá»c lá»›n tiếng :
- Báo danh!
Gã thiếu niên giật mình :
- Hồ Hải ÄÆ°á»ng, quí tá»­ Hồ Trang chủ, quán tại Liá»…u Châu.
Chu Thiên Phụng nghiêm sắc mặt :
- Luật lệ bản đài, mỗi vị chỉ đấu có ba chiêu là kết thúc, Hồ thiếu hiệp đã rõ chưa?
Hồ Hải ÄÆ°á»ng gật đầu :
- Bản thiếu gia đã rõ rồi, nữ Äài chủ hãy an tâm.
Chu Thiên Phụng tiếp :
- Theo luật lệ buổi khai mạc, bản Äài nhÆ°á»ng khách xuất chiêu đầu. Hồ thiếu hiệp hãy Ä‘á»™ng thủ.
- Tuân lệnh nữ Äài chủ.
Hồ Hải ÄÆ°á»ng trụ thân hình đứng vững, từ từ cất ngá»n hữu chưởng phất qua.
Một đạo kình khá nặng, ước có tới hai trăm cân ào tới trước mặt Chu Thiên Phụng.
DÄ© nhiên, chiêu này Hồ Hải ÄÆ°á»ng đã nÆ°Æ¡ng tay, vì gã đã mê sắc đẹp thiên kiá»u bá mỵ của nàng không nỡ gây tổn thÆ°Æ¡ng đến mình vàng vóc ngá»c.
Chu Thiên Phụng ung dung phẩy bàn tay ngá»c, không nghe kình khí, cÅ©ng chẳng thấy màu sắc, đối diện Hồ Hải ÄÆ°á»ng.
Bá»™p!
Hồ Hải ÄÆ°á»ng tháo lui hai bÆ°á»›c, sắc mặt biến đổi, trong khi Chu Thiên Phụng vẫn còn đứng yên vị trí.
Phía dưới đài quần hùng hô to vang dậy :
- Hồ thiếu hiệp đã thua chiêu đầu.
GÆ°Æ¡ng mặt Hồ Hải ÄÆ°á»ng Ä‘á» gấc, ánh mắt bắn ra tia sáng giận dữ quát :
- Chiêu thứ nhì thuá»™c phần nữ Äài chủ, hãy mau xuất chưởng.
Không thốt má»™t lá»i, vẫn vá»›i dáng diệu dàng thÆ°á»›t tha đài cát, ngá»c chưởng Chu Thiên Phụng phất qua.
Hồ Hải ÄÆ°á»ng cất chưởng lên vận đủ mÆ°á»i thành xuất chiêu chống đỡ.
Bá»™p!
Hồ Hải ÄÆ°á»ng ré lên má»™t tiếng, máu miệng tuôn ra, Ä‘Æ°a tay ôm ngá»±c tháo lui liá»n liá»n, tá»›i góc đài bá»—ng trược chân rÆ¡i xuống đất nằm dài trên đám cá».
Quần hùng hô vang dậy :
- Nữ Äài chủ đã thắng cuá»™c!
Tiếng hoan hô của quần hùng chưa dứt, một chiếc bóng đã phóng lên sàn đài đứng sững.
Äó là má»™t gã thiếu niên vận bá»™ võ phục lòe loẹt, mặt tròn quay nhÆ° thổ địa, mắt hí, mÅ©i lân, mồm hoác tận mang tai, nhìn Chu Thiên Phụng chòng chá»c nhÆ° muốn nuốt chá»­ng ngÆ°á»i ngá»c của nàng.
Chu Thiên Phụng hừ một tiếng :
- Báo danh!
Gã thiếu niên ngạo nghễ :
- Tống Thá» Khôi, đệ nhất công tá»­ Thần Äạo bảo, nữ Äài chủ đã nghe tá»›i tên rồi chứ.
Chu Thiên Phụng lãnh đạm :
- Xuất chiêu!
Tống Thá» Khôi nhìn Chu Thiên Phụng cÆ°á»i khì :
- Bản công tá»­ xuất chiêu ba thành ná»™i lá»±c thôi nữ Äài chủ nhé.
Chu Thiên Phụng quắc mắt :
- Tại sao?
Tống Thá» Khôi cÆ°á»i nham nhở :
- Tại vì bản công tá»­ không nỡ dập liá»…u vùi hoa đối vá»›i má»™t trang sắc nÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng trá»i nhÆ° nữ Äài chủ nên chỉ xuất chiêu có ba thành.
Chu Thiên Phụng nổi giận hét :
- Nói nhảm, xuất chiêu mau!
Tống ThỠKhôi cung tay thi lễ :
- Tuân lệnh!
Tống Thá» Khôi giở ngá»n chưởng lên vận đủ ba thành nhè nhẹ xuất chiêu.
Rõ ràng gã không dám làm thÆ°Æ¡ng hai đến thân ngá»c mình vàng của Chu Thiên Phụng.
Trái lại, Chu Thiên Phụng đã ghét cay ghét đắng Tống ThỠKhôi từ lúc gã vừa đặt chân lên sàn đài.
Nàng nhủ thầm :
- Ta hãy đánh một chưởng thật nặng cho gã công tử bại hoại này bỠtật.
Nàng vận đủ mÆ°á»i thành phất ngá»n ngá»c chưởng qua.
Bá»™p... binh...
Tống ThỠKhôi trúng chưởng ré lên một tiếng thê thảm, bay tuốt xuống đài...
Huỵch!
Thân hình gã lún xuống đất ba tấc, cất tiếng rên hừ hừ như ma nhát.
DÆ°á»›i đài quần hùng cÆ°á»i rá»™ lên. Có ngÆ°á»i hét :
- Ngốc tử, sao chưa chịu chạy đi còn nằm đó.
Tống Thá» Khôi lồm cồm đứng lên, ôm đầu chạy bắn ra ngoài đấu trÆ°á»ng biến dạng.
Quần hùng lại cÆ°á»i rá»™ lên má»™t lần nữa. Chu Thiên Phụng đã phải lấy tay che miệng cÆ°á»i khúc khích.
Äang lúc má»i ngÆ°á»i hãy còn cÆ°á»i nghiêng ngá»­a, từ chiếc bàn thứ tÆ° má»™t gã thiếu niên vận võ phục màu xám loạng choạng đứng lên cất giá»ng lè nhè :
- Mẹ kiếp, hắn bỠchạy rồi, bây giỠtiểu gia lên đài đấu với nàng mấy chiêu cho rõ mặt anh hùng hào kiệt đất Liễu Châu.
Gã chếch choáng bước tới chân võ đài, dừng lại ngước mặt lên ngắm nghía.
Vút!
Rồi nhÆ° má»™t cây pháo thăng thiên gã thiếu niên áo xám bắn vá»t lên sàn đài.
Chân vừa đặt lên sàn đài gã đã dạng hai chân ra theo thế trung bình tấn, hai mắt lừ lừ nhìn Chu Thiên Phụng.
Trông thấy bá»™ dạng gã thiếu niên áo xám, Chu Thiên Phụng đã phải che miệng cÆ°á»i :
- Báo danh!
Gã thiếu niên áo xám giương cặp mắt nhìn Chu Thiên Phụng :
- Gia Cát Huy, quí tử Hội chủ Hồng Hoa hội.
Quần hùng cùng “ồ†lên kinh ngạc, không ngỠgã thiếu niên áo xám lại là con trai của Gia Cát Cần danh tiếng lẫy lừng từ bấy lâu nay.
Chu Thiên Phụng nhịn cÆ°á»i :
- Xuất chiêu.
Gia Cát Huy gục gặc chiếc đầu :
- Sẵn sàng...
Dứt tiếng, Gia Cát Huy rùn bộ, chân Bắc đá chân Nam, xính vính mãi chưa trụ thân hình được.
Quần hùng la ó :
- Say quá rồi, xuống đi.
Gia Cát Huy lừ hai mắt nhìn xuống quần hùng, quát :
- Nói nhảm... Ta đâu có say... Nam nhân chi chí... nhi nữ thÆ°á»ng tình, chÆ°a đánh mà xuống cái gì.
Gã cố gắng đứng vững trở lại quát :
- Các ngÆ°á»i hãy coi đây.
Gia Cát Huy trụ hình, cất ngá»n chưởng lên vận chân khí má»™t lúc cất giá»ng lè nhè :
- Mẹ kiếp, tại sao vận hoài không nghe chân khí qui nguyên. Quái thật.
Chu Thiên Phụng bật cÆ°á»i khúc khích :
- Công tử đã say quá rồi, không thể nào vận chân khí qui tụ được đâu. Công tử xuống đi.
Gia Cát Huy quắc mắt :
- Say cái gì... Nói nhảm. Anh hùng tá»­ khí hùng hà tá»­, thà chết ở chiến trÆ°á»ng, tại sao lại xuống.
Ở dÆ°á»›i đài quần hùng lại má»™t phen cÆ°á»i ngá»­a nghiêng, cÆ°á»i vỡ cả đấu trÆ°á»ng.
Chu Thiên Phụng che miệng nhịn cÆ°á»i :
- Gia Cát công tử không còn vận công được đâu, công tử hãy xuống kia vào phòng nghỉ ngơi giây lát cho tỉnh rượu rồi trở lên giao đấu.
Gia Cát Huy quát :
- Nói nhảm. Cái gì vận công không được. Nàng hãy chống mắt xem bản công tử vận công...
Gã rùn bộ theo lối trung bình tấn, cặp mắt trợn tròn như hai chiếc lục lạc ngựa, hai má phùng to ra, nín thở vận công.
Bỗng “huỵch†một tiếng, Gia Cát Huy ngã nằm trên sàn đài, phút chốc cất tiếng ngáy vang tợ sấm.
Phía dÆ°á»›i đài quần hùng cÆ°á»i té nghiêng, té ngá»­a, trên này Chu Thiên Phụng cÅ©ng ôm bụng cÆ°á»i sặc sụa, chẳng còn ra thể thống Äài chủ gì nữa.
Dứt cÆ°á»i Chu Thiên Phụng phẩy bàn tay ngá»c vá» phía bức màn nhung xanh :
- Khiêng gã xuống!
Có tiếng ứng thinh phía trong. Hai tên võ sÄ© lá»±c lưỡng chạy ra khiêng Gia Cát Huy xuống đài trong khi gã vẫn còn cất tiếng ngáy vang rá»n.
Tài sản của Memory

  #20  
Old 09-06-2008, 10:14 AM
Memory
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Hồi 20
Gã Äạo SÄ© Kì Dị


Chỉnh lại sắc diện, Chu Thiên Phụng nhìn xuống đài cất giá»ng nghiêm túc :
- Hạn đài còn dài, nhÆ°ng vị nào tá»± thấy mình có thể kham nổi xin lên đây chỉ giáo bản Äài chủ, bằng trái lại, xin miá»…n thứ.
- Còn đại gia nữa!
Má»™t tên đại hán áo Ä‘en, thân hình to lá»›n, cao dá»nh dàng từ trong tiệc bÆ°á»›c ra. Cứ nhìn qua hình dáng của gã, tất cả Ä‘á»u cho gã là má»™t đại cao thủ võ công quán thế, siêu phàm, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u lo ngại cho Chu Thiên Phụng phen này sẽ khổ rồi.
Tên đại hán áo Ä‘en hùng hổ bÆ°á»›c tá»›i chân đài, ngÆ°á»›c mặt lên Ä‘o chiá»u cao. Bá»—ng gã quát lên má»™t tiếng trợ oai, thân hình rùn xuống lấy thế, rồi phóng thẳng lên đài.
Äài cao ba trượng, khinh công của tên đại hán áo Ä‘en lại quá tầm thÆ°á»ng, vượt lên không khá»i, chá»›i vá»›i níu lấy sàn đài treo tòng teng trong không khí.
Quần hùng la ó dữ dội :
- Xuống... Xuống mau!
Bịch!
Tiếng la ó của má»i ngÆ°á»i làm cho tên đại hán hốt hoảng buông tay rÆ¡i xuống đất nằm bất tỉnh...
Có ngÆ°á»i la to :
- Hắn bất tỉnh rồi, khiêng đi cứu tỉnh cho mau.
Hai tên võ sÄ© Äế VÆ°Æ¡ng thành đã chá»±c sẵn, chạy tá»›i khiêng tên đại hán ra ngoài. Tên võ sÄ© khiêng phía sau vừa khịt mÅ©i, vừa càu nhàu :
- Thối quá... thối quá..
Quần hùng cÆ°á»i ầm Ä©, cÆ°á»i ngã lăn ra, đụng chạm bát Ä‘Ä©a rÆ¡i xuống loảng xoảng.
Cố nén trận cÆ°á»i vỡ bụng, Chu Thiên Phụng nhìn xuống đài cất tiếng nhÆ° hạc réo :
- Còn vị nào nữa không?
Má»™t giá»ng khàn khàn đáp :
- Có bần đạo đây!
Một gã đạo sĩ râu dê xuất hiện. Quần hùng đồng “ồ†lên một lượt, tiếng bàn tán xôn xao.
BÆ°á»›c tá»›i chân đài, thân hình gã đạo sÄ© lắc nhẹ má»™t cái đã bay vá»t lên sàn đài nhẹ nhàng tá»±a áng mây tụ lại.
Quần hùng lại “ồ†lên kinh dị, không ngá» thân pháp của gã đạo sÄ© cao thâm đến thế. Ai nấy Ä‘á»u lặng lẽ nhìn lên đài theo dõi trận đấu sắp tá»›i.
Chu Thiên Phụng nhìn gã đạo sÄ© râu dê, trong lòng ghét cay ghét đắng, khẳng giá»ng :
- Äạo sÄ© cÅ©ng đấu nữa sao?
Gã đạo sÄ© râu dê nhìn Chu Thiên Phụng cÆ°á»i he he :
- Bố cáo Äế VÆ°Æ¡ng thành không nói tá»›i chuyện cấm đạo sÄ© tá»· đấu. Bần đạo lên đây vừa đấu võ công vá»›i Chu tiểu thÆ°, vừa chiêm ngưỡng cái nhan sắc khuynh quốc khuynh thành của má»™t trang mỹ nhân tuyệt thế.
Chu Thiên Phụng nổi giận :
- Nói nhảm. Bản đài chủ không đấu nhau với đạo sĩ. Hãy xuống đài mau!
Gã đạo sÄ© nhăn răng cÆ°á»i :
- Bố cáo đã nói rõ ràng, nếu Chu tiểu thư không chịu đấu với bần đạo kể như tiểu thư đã thua. Bần đạo sẽ tổ chức lễ đại hỷ động phòng hoa chúc.
Chu Thiên Phụng giận dữ hét :
- Câm ngay! Ta sẽ phá lệ đài đấu với ngươi một trăm chiêu xem ngươi còn huênh hoang cái mồm thối tha nữa không cho biết.
Gã đạo sÄ© cÆ°á»i he he :
- Äa tạ Chu tiểu thÆ° đã ban cho bần đạo cái diá»…m phúc quá lá»›n lao. Có lẽ đây là duyên tiá»n định...
Chu Thiên Phụng tròn xoe đôi mắt thét :
- Nói bậy... đỡ chiêu...
Ngá»c chưởng của nàng cất lên vận đủ mÆ°á»i thành toan đánh má»™t chưởng vào giữa ngá»±c gã đạo sÄ© hạ ngay tức khắc.
Gà đạo sĩ râu dê khoát tay lia lịa :
- Khoan đã... đừng nóng... đừng nóng...
Chu Thiên Phụng ngưng lại, quắc mắt :
- Chuyện gì nói mau!
- Bần đạo còn Ä‘iá»u muốn nói vá»›i Chu tiểu thÆ°.
- Äiá»u gì nói mau.
- Chu tiểu thÆ° đã nói phá lệ thi hãy phá luôn. Tiểu thÆ° và bần đạo sẽ đấu nhau bằng má»i thứ võ công được chứ?
Äang cÆ¡n giận dữ, không cần suy nghÄ©, Chu Thiên Phụng gật đầu :
- Äừng dài dòng, nhận chưởng.
Nàng xuất luôn ba chiêu nhằm vào thượng trung hạ bàn gã đạo sĩ quyết không cho đối thủ kịp chống đỡ...
Gã đạo sĩ râu dê la lớn :
- Ghê thật... quá dữ...
Miệng la, gã đạo sÄ© vừa lắc lÆ° thân hình, nháy mắt đã tránh khá»i ba chiêu hiểm Ä‘á»™c của Chu Thiên Phụng.
Chu Thiên Phụng kinh ngạc, nhưng đã hét :
- Khá lắm. Hãy nhận tám chiêu liên hoàn của ta.
Nàng đánh luôn tám chưởng, chưởng sau nhanh hơn chưởng trước như cùng một lúc ai ai ngó thấy cũng lo sợ cho gã đạo sĩ phải táng mạng phen này.
Gã đạo sĩ nhảy cẫng lên :
- Äừng nóng... Äừng nóng...
Miệng la, gã đạo sÄ© chá»n vá»n nhÆ° mèo vá»n chuá»™t, nháy mắt đã thoát khá»i tám chưởng của Chu Thiên Phụng má»™t cách hết sức dá»… dàng. Gã dừng lại nhÆ° chÆ°a có chuyện gì xảy ra.
Chu Thiên Phụng vô cùng kinh hãi, bởi không thể nào ngá» nổi thân pháp gã đạo sÄ© râu dê lại kỳ diệu đến thế. Phía dÆ°á»›i đài quần hùng thảy Ä‘á»u sá»­ng sốt trố mắt nhìn gã đạo sÄ© râu dê.
Chu Thiên Phụng nghĩ thầm :
- Tên đạo sÄ© thối tha này võ công khiếp thật. Nếu gã thắng ta, gã sẽ là rể đông sàng của Äế VÆ°Æ¡ng thành, ta còn mặt mÅ©i nào dám ngó ai nữa. Ta phải hạ Ä‘á»™c thủ thôi.
Nàng thét :
- Nằm xuống!
Song chưởng Chu Thiên Phụng giơ lên xuất luôn hai mươi bốn chiêu liên hoàn, không cho gã đạo sĩ kịp chống trả, cũng không chừa một kẽ hở thoát thân. Nàng nhất quyết phải hạ gã cho bằng được ở lần này.
Gã đạo sĩ la hoảng :
- Ấy... Ấy... Äừng hạ Ä‘á»™c thủ... không nên...
Âm thanh chưa dứt, chợt cái gã đạo sĩ biến đi đâu mất chẳng hiểu tự đằng nào, hai mươi bốn chưởng của Chu Thiên Phụng chỉ đánh vào không khí.
Chu Thiên Phụng dừng lại, càng thêm khiếp đảm, đảo mắt nhìn quanh xem gã đạo sĩ trốn ở nơi nào.
Một bóng ảnh lòa qua. Lập tức gã đạo sĩ đã đứng sững trước mặt Chu Thiên Phụng, chẳng khác loài ma quỷ hiện hình.
Chuyện xảy ra nhÆ° huyá»n thoại khiến cho quần hùng dÆ°á»›i đài nhốn nháo cả lên, bàn tán xôn xao.
Cho đến bây giỠChu Thiên Phụng tự hiểu nàng chưa phải là đối thủ của gã đạo sĩ râu dê, có xuất chiêu nữa cũng vô ích.
Nhưng gã đạo sĩ này là ai mà võ công đạt đến cõi xuất quỷ nhập thành như thế.
Chu Thiên Phụng bối rối :
- Ta đã xuất chiêu ba lần rồi tại sao ngươi không động thủ?
Gã đạo sĩ râu dê gật đầu :
- Có rồi... có rồi. Bần đạo vừa xuất một chiêu...
Chu Thiên Phụng ngạc nhiên :
- Ngươi xuất chiêu từ bao giỠsao ta không thấy?
Gã đạo sĩ râu dê đưa tay lên, trong bàn tay có một con chim Phượng hoàng xòe cánh :
- Äây... nó đây...
Chu Thiên Phụng giật mình nhìn xuống ngực không thấy con Phượng hoàng đâu cả.
Nàng tròn xoe đôi mắt nhìn đạo sÄ© râu dê, vừa hã hùng vừa hổ thẹn, giá»t lệ lăn xuống hai má.
DÄ© nhiên vừa rồi gã đạo sÄ© râu dê đã gỡ con Phượng hoàng trên ngá»±c nàng, má»™t Ä‘iá»u hết sức kiêng kỵ đối vá»›i phái nữ.
Phía dưới đài quần hùng đứng phắt lên, vung tay la ó :
- Gã đạo sĩ dê xồm...
- Tên đạo sĩ bại hoại...
Gã đạo sĩ râu dê quay nhìn xuống đài :
- Nói nhảm... Bần đạo...
NhÆ°ng gã đạo sÄ© vụt im Ä‘i. Chu Thiên Phụng trong cÆ¡n phẫn hận hét lên má»™t tiếng phóng tá»›i vÆ°Æ¡n năm móng nhá»n cấu vào ngÆ°á»i gã đạo sÄ© râu dê.
Gã đạo sĩ râu dê giật mình né tránh sang bên, nhưng không còn kịp nữa, một tiếng “soạt†nổi lên.
Chu Thiên Phụng dừng lại, toan xuất chưởng, nhưng chợt nhận ra trong tay nàng đang cầm một chiếc mặt nạ đạo sĩ râu dê.
Nàng sá»­ng sốt nhìn lại gã đạo sÄ©. Bá»™ mặt râu dê biến mất nhÆ°á»ng lại gÆ°Æ¡ng mặt cá»±c kỳ tuấn mã của má»™t trang thiếu niên tÆ° dung cốt cách phi phàm, đúng hÆ¡n là má»™t Phan An vừa tái thế.
Phía dÆ°á»›i đài, quần hùng vừa nhận ra gÆ°Æ¡ng mặt tuấn mỹ của gã thiếu niên thảy Ä‘á»u sá»­ng sốt, trố to hàng trăm cặp mắt gắn chặt vào mặt gã.
Chu Thiên Phụng tròn xoe đôi mắt nhìn gã thiếu niên má»™t lúc thật lâu, cất giá»ng oanh :
- Thế ra Hàn công tử đó ư?
Thực vậy, gã đạo sĩ râu dê chính là Hàn Tử Kỳ hóa trang chứ chẳng sai chạy vào đâu.
Cách nay hai tháng, Hàn Tá»­ Kỳ lá»t vào Tá»­ Vong Ä‘á»™ng, bái lá»… tôn sÆ° Äịa Tiên tôn giả, được truyá»n bí kíp “Äịa Tiên kỳ thÆ°â€. Hàn Tá»­ Kỳ mở cánh cá»­a bí thất ra ngoài cụm tùng, ngồi vận công trên phiến đá, bất ngá» bị luồng há»a nhiệt đốt cháy tâm can, chàng vận “Mạng môn chân thủy†cứu nguy, sau đó lại bị luồng khí băng hàn biến chàng thành má»™t pho tượng bằng tuyết, tưởng đã chết Ä‘i rồi, may thay trong cÆ¡n nguy cấp chàng vận toàn bá»™ chân khí “Mạng môn chân há»a†chống lại khí lạnh, trải qua khoảng má»™t thá»i thần luồng khí băng hàn biến mất, đúng lúc chàng cÅ©ng vừa kiệt sức ngã ra. Chừng tỉnh lại, Hàn Tá»­ Kỳ má»›i hay mình còn sống. Chàng vận chân khí nghe sung mãn tràn trá», gấp bá»™i hÆ¡n xÆ°a, ná»™i lá»±c đã tăng vá»t thêm tám mÆ°Æ¡i năm. Chàng tìm hiểu số ná»™i lá»±c gia tăng đó chính là ná»™i Ä‘Æ¡n Kỳ lân chí bảo tạo thành. Lòng mừng vô kể, chàng ở trong tòa bí thất luyện tập các chiêu thức. Mãi đến trÆ°a hôm nay tính đã đủ sáu mÆ°Æ¡i ngày, theo lá»i dặn dò của Äịa Tiên tôn giả chàng mở Ä‘á»™ng, Ä‘i theo con Ä‘Æ°á»ng vá»±c tá»­ thần trở lên đất liá»n bằng khinh pháp “Hành Không Äăng Bá»™â€. Nhá»› đến mẫu thân Tuyệt Äại Mỹ Nhân Tố Thần Phi, chàng trở vá» cảnh cÅ©, tá»›i phía ngoài dãy núi NgÆ°u Äầu sÆ¡n, trông thấy từng tốp cao thủ Hắc Bạch lÅ© lượt kéo vào, Ä‘á»™ng tính hiếu kỳ chàng cải trang ra gã đạo sÄ© râu dê, lên đài tá»· đấu cùng Chu Thiên Phụng nhÆ° vừa rồi.
Nghe Chu Thiên Phụng gá»i mình là Hàn công tá»­, Hàn Tá»­ Kỳ ngạc nhiên :
- Chu tiểu thư biết tại hạ ư?
Chu Thiên Phụng gật đầu :
- Không ư! Tiểu muội đã từng gặp Hàn công tử một lần rồi. Công tử chóng quên vậy ư?
Nhìn kỹ gÆ°Æ¡ng mặt ngá»c của Chu Thiên Phụng, Hàn Tá»­ Kỳ ngÆ¡ ngác :
- Chu tiểu thư gặp tại hạ ở nơi nào?
Chu Thiên Phụng cất giá»ng oanh :
- Tiểu muội gặp Hàn công tủ cách nay khoảng bốn tháng tại thung lũng dãy núi Tung sơn, công tử đã chặt một cánh tay tên sứ giả Luân Hồi giáo cứu nguy muội.
Hàn Tử Kỳ sững sỠ:
- á»’... Có lẽ nào.. Tiểu thÆ° là... NhÆ°ng còn Äế VÆ°Æ¡ng thành...
Chu Thiên Phụng gật đầu :
- Äúng, không sai. Tiểu muá»™i chính là Xú Diện Nữ, lúc trÆ°á»›c vì nghiêm cấm của phụ thân nên đã nói dối vá»›i Hàn công tá»­, xin công tá»­ thứ cho.
Hàn Tá»­ Kỳ bật “à†má»™t tiếng nhìn gắn vào gÆ°Æ¡ng mặt ngá»c của Chu Thiên Phụng không há» nháy mắt.
Thật lâu, chàng má»›i mở lá»i :
- Chu tiểu thÆ°. Thật không ngá» tiểu thÆ° lại là ái nữ của Äế VÆ°Æ¡ng thành chủ, tại hạ xin lá»—i vá»›i tiểu thÆ° vì đã làm chuyện xàm sỡ vừa rồi.
Chu Thiên Phụng lắc đầu :
- Tiểu muội đâu dám bất kính với Hàn công tử, chuyện đã qua rồi hãy cho nó qua luôn.
Nàng ngập ngừng :
- Hàn công tá»­! Công tá»­ cÅ©ng tá»›i đây dá»± đấu chá»n rể đông sàng nữa sao?
Hàn Tử Kỳ lắc đầu :
- Tại hạ Ä‘i tìm song thân, tá»›i phía ngoài dãy núi NgÆ°u Äầu sÆ¡n, trông thấy quần hùng kéo Ä‘i tấp nập nhÆ° sắp đánh nhau, tại hạ có tính hiếu kỳ, hóa trang thành má»™t gã đạo sÄ© Ä‘i theo đến đây xem chuyện gì, không ngá» gặp lúc Äế VÆ°Æ¡ng thành Ä‘ang tá»· đấu chá»n rể đông sàng cho Chu tiểu thÆ°.
Hai má ửng hồng, Chu Thiên Phụng ngập ngừng :
- Hàn công tử. Nay công tử đã thắg cuộc...
Hiểu rõ Chu Thiên Phụng muốn nói chuyện gì rồi, Hàn Tá»­ Kỳ ngắt lá»i :
- Chu tiểu thư. Một lần nữa tại hạ tạ lỗi với tiểu thư vỠchuyện hàm hồ vừa qua. Xin thứ cho tại hạ.
- Tiểu muá»™i đâu dám vô lá»… vá»›i Hàn công tá»­. Công ân của công tá»­ đối vá»›i muá»™i nặng tày non, lâu nay chÆ°a có dịp đáp Ä‘á»n, xin công tá»­ ở lại vài hôm cho muá»™i được hậu tạ và từ lâu gia gia vẫn hằng mong được gặp công tá»­ để có vài lá»i tri ân...
- Äa tạ lòng Æ°u ái của Chu tiểu thÆ° và Chu tiá»n bối. Tại hạ có chuyện gấp phải Ä‘i rồi.
Bình thủy tương phùng hẹn với tiểu thư sẽ lại có phen tái ngộ.
Mặt hoa Chu Thiên Phụng đượm nét buồn :
- Hàn công tá»­! Äã lâu rồi không được gặp lại công tá»­, nay trá»i khiến xui bất ngá» công tá»­ đến nÆ¡i này, chÆ°a kịp nói má»™t vài lá»i, sao công tá»­ lại vá»™i vã ra Ä‘i...
Nàng buông hơi thở nhẹ :
- Hay là Hàn công tá»­ chê Äế vÆ°Æ¡ng cung này quá nhá» hẹp, không đáng cho công tá»­ dừng chân nên tìm cách chối từ chăng?
Hàn Tử Kỳ hấp tấp :
- Chu tiểu thÆ° đã hiểu lầm rồi. Tại hạ chỉ là má»™t đứa bé lạc loài từ nhá», đến nay vẫn không cá»­a không nhà, song thân biệt tích từ lâu, tấm thân nhÆ° cánh chim giang hồ không tổ ấm, được Chu tiểu thÆ° và Chu tiá»n bối hạ cố Ä‘oái hoài quả là má»™t Ä‘iá»u vô cùng vinh hạnh, tại hạ đâu dám vô lá»… vá»›i tiểu thÆ° và Chu tiá»n bối chỉ vì hiện nay tại hạ còn rất nhiá»u sứ mạng chÆ°a tá»±u thành, không đủ thá»i gian hầu đáp đó thôi. Xin tiểu thÆ° hiểu cho ná»—i lòng của tại hạ.
Chu Thiên Phụng vừa mở miệng toan nói, chợt im Ä‘i, có tiếng nhạc trá»—i lên từ phía ngoài xa con Ä‘á»™c đạo dẫn vào Äế VÆ°Æ¡ng thành...
Tài sản của Memory

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
äóøåâûå, luan hoi cung chu, luan hoi cung chu hoi 36, ñìàéëèê



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™