Sắc Thu
Hồ thu bích ngọc trên ngàn
Ai đem nước biếc đổ tràn chốn đây
Trời cao, cao vút chân mây
Long lanh đáy nước, hàng cây mơ màng
Mặt hồ khói sóng mênh mang
Non cao sừng sững, rừng vàng vào thu
Giăng ngang đỉnh núi mây mù
Êm êm làn gió nhẹ ru ráng chiều
Thuyền buồn rời bến tịch liêu
Biết chăng người ấy tim yêu mong chờ
Ước rằng đời đẹp như mơ
Uyên ương chung lối, tóc tơ đôi mình
Ước rằng đời hết chiến chinh
Cho cây đơm trái, cho mình có đôi
Hồng đôi má, thắm làn môi
Tay trong tay ấp, vẹn đôi câu thề