“Hông lẽ chúng ta cho ngươi chịu chết sao !?” – Hệ thống trả lời.
“Trong thế giới đó, tồn tại một tên Tướng quân của Giới hắc ám, nhưng nó đã bị thương gần chết rồi. Hiện tại nó đang ngủ say. Theo dự đoán, sau 200 năm nữa nó mới thức tỉnh. Chúng ta sau khi phát hiện nó chiếm tinh cầu này để dưỡng thương, thì chỉ mở được các cổng không gian cấp thấp, chỉ cho phép binh sĩ cấp thấp thông qua. Các ngươi xâm nhập mang nhiệm vụ tiêu diệt đi binh đoàn mà nó đã tạo ra và đang phát triển trong thế giới đó. Khi có vị tướng nào của chúng ta có thời gian rãnh sẽ đáp phi thuyền qua đó tiêu diệt nó, nhưng nhanh nhất cũng phải mất 100 năm mới đến được .“
“ Các ngươi có thể tuyển dụng thêm thành viên, tạo thành trung, đại đội … Nhưng phải có cấp bậc tương ứng mới được cho phép .” – Hệ thống trả lời Sử, sau khi được hắn hỏi .
“Vậy cho hỏi: tên tướng kia cấp mấy ?” – Sử hỏi tiếp .
“Không có cấp. Ngươi chưa đủ quyền được biết .” – Hệ thống trả lời .
………..
Mọi người trầm ngâm, Sử nói :
“ Thú thật, mới qua một ngày mà tôi thấy như qua một đời, mấy chục năm rồi. Chúng ta giờ sống trong Thế giới mới. Ở đây tôi không biết có nơi nào yên ổn làm ruộng sống qua ngày không? Nhưng chúng ta bị chọn làm binh sĩ. Cũng không biết sau này có được giải ngũ không? Nhưng hiện tại chúng ta phải chiến đấu. Chúng ta phải mạnh lên để đừng chết sớm, để còn hưởng thụ nữa. Tôi còn chưa có người yêu, chưa vợ đây .” – Nói tới đây, hắn liếc mấy đứa con gái. Tụi nó cũng sáng mắt nhìn hắn, he he .
“ Tôi nghĩ không phải cấp trên cho chúng ta quyền vào thế giới kia, thì chúng ta muốn vào thì vào, không muốn thì thôi đâu. Còn may là chúng ta còn hậu phương .” – Sử tiếp – “ Tôi quyết định sẽ đi qua bên kia phát triển, chỉ trở về đây khi cần tiếp tế thôi. Ai đồng ý có thể tiếp tục ở lại đội. Ai không muốn có thể rời đội. Mọi người cứ lựa chọn. Nhưng tôi nhắc nhở đây là lựa chọn lần cuối, sau này không được thay đổi ra vào gì nữa .” – Nói xong hắn, im lặng chờ đợi.
“Em đi theo anh.” – Con Bé Ba nói.
“Tui theo, giờ không theo tui biết đi đâu !?” – Con Út Điệu ra chiều miễn cưỡng, nhưng nhìn mặt nó hiện rõ chờ mong, háo hức nữa .
“Tui cũng vậy .” – Hai chị em Xinh, Đẹp cùng nói .
Con Tám gật gật, thằng Út hỏi :
“Hai đứa tao theo, nhưng mà ở sau làm bếp được hông !?”
“Được, để tao chỉ cho mày. Mày ra gốc cột cổng đằng kia đó, dựng cái lều, trong vòng đó không có ai ngoài tụi tao vào được, rồi ngồi nấu cơm tự ăn luôn. Tui tao đi rồi đâu có rãnh đâu ngày nào cũng về ăn cơm mậy. Ủa, quên, lều mày mất rồi. Dựng đở cái chòi cây ở đi há .” – Sử nói mát nó.
“Thiệt hông mậy !?” – Nó mừng .
“Thiệt .”
Con Tám, lúc này cản nó lại :
“ Thôi đi, đi đâu đi chung. Có gì tui bảo vệ cho ông .”
“ Giởn thôi, anh bảo vệ em chứ !?” – Út Lé giải thích.
Sử giơ tay, nói tiếp :
“ Bây ngoài kia là chiến lợi phẩm của chúng ta. Xác Zombie không bán được, tui hỏi rồi. Nhưng mọi người để ý trong đầu nó có tinh thể màu đen không. Tui nghĩ nó có giá. Bọn thú đang bu lại giành ăn, chủ yếu là tụi nó kiếm tinh thể đó. Chúng ta hiện tại việc cấp bách là cần thu tinh thể đó, rồi chia tiền sau .”
“Nói trước, từ đây về sau tiền phải trích 20% sung công quỹ, để dành mua sắm đồ dùng chung, nâng cấp lều chung à. Lều tui giờ ưu tiên nâng cấp để làm Trụ Sở . Sau này mọi người lên tới thượng sĩ bỏ ra một triệu sẽ mua lại được lều .”
Lúc này hắn cũng nhận được 1k tiền cơm. Sử vào cửa hàng nghiên cứu rồi lôi ra bộ máy khoan giếng, phụ tùng máy bơm, ống nước … Mấy cái đồ xài xăng này coi như kỹ thuật cấp thấp, rẽ lắm. Hắn với thằng Út Lé ra ngoài lều khoan giếng. Mấy đứa con gái thì bắn đám thú .
Loay hoay, một giờ sau có nước rồi, nước tưới vào hào, tạo một lối đi. Thằng Út tiếp tục tưới, Sử cầm kiếm đeo súng lao ra chém thú. Mấy đứa con gái tập trung yểm trợ hắn. Nửa giờ sau, thú ít đi, tui con gái cũng xách kiếm, xách súng, xách túi ra lượm tinh thể.
Tới trưa, cả bọn vào ăn cơm. Tổng kết buổi sáng, tiểu đội nhặt tinh thể các xác trên đất thôi, cũng được 70k. Xác Thú cấp 1, cấp 2 thì không bán, bỏ vào kho, chiều cho con Tám làm lông, cất, ăn dần .
Bây giờ tiểu đội có 770k, trích tiền quỹ 154k. Sử định chia đều vì bây giờ đứa nào cũng là Binh nhì.
Nhưng tụi nó nói, công Sử nhiều, với lại làm đội trưởng, mà chia tiền theo quân công làm chi. Sử cứ lấy 4 phần, còn lại chia đều mổi đứa một phần. Ở đây người thân quen không hà không ai sanh nạnh hết. Con Tám cũng không lấy tiền nấu cơm. Nó nói: mấy đứa con gái phụ nó có cực gì đâu mà lấy. Sau này có gì cần thì tụi hỏi tiền Sử thêm .
Nói thiệt Sử cũng xúc động với tụi nó, hắn nghĩ: dân quê mình đa số hiền lành tốt bụng, cũng có người tham lam, gian ác, Nhưng cả 6 đứa này thì không. Chứ hắn đọc truyện tàu, thằng Main giành ăn hết, ban phát chút đỉnh cho tụi dưới, bắt làm đàn em, rồi tụi nó giành ăn chém giết như cơm bữa .
Vậy là mỗi đứa được 61k, Sử thì ẵm 246 k. Buổi chiều, cả bọn tiếp tục tưới nước, moi xác, giết thú kiếm tiền. Đây quả là chuyện đáng sợ cho bọn con gái. Tụi nó mua Đồ Chiến Đấu xịn hơn mặc vào, lại mặc đồ phòng hộ, đeo mặt nạ chống khí độc làm việc. Đến 6 giờ tối vẫn chưa xong một hố quanh đồi đất. Tiểu đội ăn uống vội, rồi tăng ca đêm tới 10 giờ mới xong một hố.
Ăn khuya, chia tiền, hiện tại Quỹ Chung có 202k, mỗi đội viên có gần 81k, Sử tài khoản có 323 k.
Lại chia hai phòng ngủ, phòng của Sử và của con Đẹp, mọi người thay phiên nghỉ ngơi, mua sắm, học kỹ năng.
Nhường cho Bé Ba và Út Điệu sắm sửa trong cửa hàng, Sử thay bộ quần cụt áo ba lỗ, nằm suy nghĩ.
Hiện tại hắn đã đủ tiền mua công pháp, khuya nay sẽ thử. Nhưng còn một việc rất quan trong mà hắn chưa có thời gian làm, là sưu tầm cây trồng vào Vườn Sinh Vật. Vườn sinh vật là ưu thế cực lớn của hắn. Cây trồng trong đó sẽ có linh khí tối đa mà chúng cần, sẽ cho ra thực vật tốt nhất. Nếu học xong công pháp, ăn thực vật trồng bên trong, ngồi vào trong đó luyện công thì tiến bộ ngày đi ngàn dặm. Hắn sẽ có tốc độ tăng cấp gấp trăm người thường .
Còn việc nuôi con gì trong đó thì hắn định không nghĩ tới, nuôi phải cho nó ăn nữa thời gian đâu mà chăm. Chợt nghĩ hắn hỏi trí năng :
“Này, trong Vườn Sinh Vật có thể làm thú nuôi ngoan ngoản, không tấn công người không ?”
“Có thể, vì bên ngoài hệ thống kích thích chúng nên chúng trở nên hung ác quá đáng. Nếu vào Vườn, chúng sẽ bị khống chế hiền lành hơn .” – Trí năng trả lời .
“ Vậy những con vật ăn cỏ, sẽ trở lại ăn cỏ chứ ?”
“Có thể, chúng có thể ăn cả thực vật và thịt động vật .”
“Vậy khi ta chuyển xác động vật vào vườn có giữ được lâu cho chúng ăn lâu dài không ?”
“Có thể, hoặc chỉ cần thêm một kho không gian chứa xác động vật và thiết bị vận chuyển nhỏ trong vườn. Ta có thể canh giờ cho chúng ăn. Nhưng đề nghị ngài mua một bộ chế biến thức ăn gia súc, sẽ phối chế cho chúng thức ăn hiệu quả hơn .”
Sử giật mình :
“ Đúng rồi, vậy nếu có thiết bị, ta ra lệnh cho ngươi dùng máy dịch chuyển thu thập tất cả xác động vật có thể làm thức ăn gia súc hay phân bón xung quanh đây, chuyển vào Vườn, sau đó lọc ra tinh thể giử lại, còn lại chế biến bỏ vào kho, sau tự động cho gia súc ăn, hoặc bón cây. Ngươi làm được không ?”
“Được, nhưng việc dịch chuyển lẻ tẻ quá nhiều là mất rất nhiều năng lượng, đề nghị ngài không nên dùng. Ta đề nghị ngài mua vài rô bốt nhặt xác, ta có thể cho chúng nhặt và vận chuyển vào vườn .”
“ Được, được, để ta mua .” – Sử mừng – “Không biết đủ tiền không nữa .”
Viễn cảnh một khu vườn có thể nuôi sống toàn bộ tiểu đội trong thời gian dài đã hình thành rõ nét.
“Có vườn sinh vật, có thể xưng bá võ lâm rồi , ha… ha…” – Đột nhiên Sử cười lớn, làm hai đứa con gái giật mình nhìn hắn như thằng khùng .
Trời đã khuya, Sử nói với Bé Ba mở ra lều của nó. Hai đứa con gái qua đó, Sử lại liên lạc với Mỹ Nữ:
“Có chuyện gì ? Nói.” – Mỹ Nữ hỏi.
“Người đẹp ăn khuya không ?” – Sử bưng thau ốc với chén mắn sã ớt đưa vào kho – “ Vừa ăn vừa nói chuyện .”
“ Ủa, em trai thành lính rồi hả ?” – Mỹ Nữ hơi ngạc nhiên .
Sử kể chuyện tốt ngiệp cho Mỹ Nữ, nó gật gù nói :
“ Các ngươi hên đó .
Bây giờ cũng là quân nhân rồi, chị mới nói cho nghe. Hiện tại Liên minh đang phải chiến khắp nơi, nên mới có phần cho tụi lính mới như bọn ngươi đi dọn dẹp mấy cái tinh cầu đó. Vì tinh cầu các ngươi gần nhau, mà lại ở xa trung tâm Liên Minh quá.
Trong Đại vũ trụ, Liên Minh chúng ta không phải là cộng đồng nhân loại duy nhất. Trong rất nhiều vũ trụ không biết hết số lượng, có vũ trụ của chúng ta. Trong vũ trụ chúng ta có 10 nghìn tỷ thiên hà, mà Ngân hà là một trong số những thiên hà đó. Chúng ta chỉ kiểm soát một khu vực ước tính 1/5 Ngân Hà với 100 tỷ hành tinh, 1 tỷ hành tinh có các dạng sự sống, 10 triệu hành tinh có người sinh sống. Nhưng chúng ta chỉ mới hoà mạng được 100 ngàn thế giới thôi.
Ví dụ như : Địa cầu của các ngươi được tìm thấy rất lâu, nhưng mang thiết bị tới được cũng mất mấy ngàn năm rồi. Kỹ thuật bước nhảy không gian, cổng không gian không phải là vạn năng .
Cho nên hiện tại, chỉ dựa vào các ngươi phát triển mở rộng ra các hành tinh xung quanh, các nơi có sự sống và cả không có, trước khi có tiếp viện .”
“Các thứ tiếp tế cho các ngươi quan trọng nhất là kỹ thuật và dây chuyền chế tạo. Vũ khí và máy móc mang sẵn tới chỉ có số lượng hữu hạn. Tiếp theo cần cung cấp nguyên vật liệu và năng lượng cho trung tâm hoạt động, chế tạo ra sản phẩm mới .”
“Vậy còn linh khí không còn cung cấp tiếp rồi hả ?”
“Linh khí là vật chất trong Địa cầu, nó được kích phát ra rồi sẽ tuần hoàn cung cấp tái tạo thôi .”
Mỹ Nữ nhóp nhép ăn, hỏi lại :
“Mà ngươi gọi ta không phải để ăn ốc, nói chuyện xàm phải không ?”
“Đúng là người càng đẹp càng thông minh nhe, cô làm ơn kiểm tra giúp, kiếm dùm tui cái công pháp xịn. Tui có tiền nè .”
“ Xì, ai thèm tiền còm của ngươi … Được rồi để chị xem .” – Nói xong Mỹ Nữ lấy tay chụp lên đầu Sử. Hắn bị định thân không nhút nhích được. Xung quanh hắn là một chùm sáng trắng êm dịu bao bọc, xoay chuyển. Mỹ Nữ thì chăm chú kiểm tra mà đầu cứ lắc lắc miết, miệng thì tắc lưỡi : “chậc ,chậc…” .
Cuối cùng cũng kiểm tra xong, Mỹ Nữ ngồi xuống nhìn hắn đang lo lắng chờ mong, nghiêm túc nói :
“Lo cái gì, thời đại bây giờ, không có mạnh mẽ được thì còn có vũ khí. Chỉ là dễ chết chút, tuổi thọ không cao chút .”
Nghe vậy, mặt Sử méo xẹo, hắn thất vọng tràn trề, gục đầu lên bàn. Lại nghe Mỹ Nữ gắt :
“Trường hợp ngươi cũng như người bình thường thôi. Có gì mà buồn, bộ tưởng mình là thiên tài hả!?”
Hắn nhổm dậy, gấp hỏi :
“Là…là còn cứu chữa được hả Bác Sĩ ?”
“Bác sĩ cái đầu ngươi .”
“Cơ thể ngươi bình thường không có gì đặc biệt, thích hợp phóng điện, tạo sét, học công pháp trong Cửa Hàng là được rồi. Ngươi bây giờ không thích hợp công pháp cao cấp gì. Sau này mạnh hơn, ngươi vẫn có thể lại học thêm cái khác.
Chỉ có những kẻ đặc biệt, ngay từ đầu mới học công pháp cao cấp. Ờ, ở Tổng Bộ có bán thuốc nâng cao tư chất, tiềm năng. Nhưng hàng lúc nào cũng thiếu, giá thì vài trăm triệu tới tiền tỷ. Cho nên đừng có mơ .”
Nghe vậy Sử cũng khôi phục bình tĩnh :
“Bình thường thì bình thường, ta sẽ lấy cần cù bù thiên tài .”
“Ừ, vậy tốt. Ráng ăn đồ bổ, luyện tập nhiều thì tư chất cũng được cải tạo .”
“Thôi. Chị thăng à .”
………………..
Vào cửa hàng, Sử mua công pháp. Cửa hàng cũng kiểm tra, rồi chọn cho hắn công pháp gọi là Lôi Công số 55. Nó có chín tầng, cải tạo cơ thể càng thích hợp phóng điện và tạo thành Lôi hạch. Sau khi học công pháp, hắn có thể học các kỹ năng về lôi điện. Gía tiền tới 60k cho tầng 1.
Trả tiền xong, Ý thức Sử bị lôi vào mạng ảo, bắt đầu truyền kiến thức, sau cùng là ngồi luyện tập vận hành công pháp với sự theo dỏi, giúp đở của hệ thống. Thời gian trong ý thức qua không biết bao lâu.
Bên ngoài đã qua một giờ, Sử ngồi im, xếp bằng. Linh khí tụ tập bị hắn hít thở hút vào theo một nhịp lạ. Trên da hắn cũng mờ mờ tích tụ tầng hơi linh khí. Lại tiếp tục thêm 15 phút thì Sử bừng bừng mở mắt, nhưng hắn cũng không đứng dậy mà vẫn ngồi tiếp tục vận công. Sau khi vận công thêm hai lượt cảm thấy đã trôi chảy, Sử mới đứng dậy vươn vai, phủi đít .
“Ái chà, công pháp đúng là thứ tốt. Mình cảm thấy khoẻ lên rõ ràng. Ăn ốc trong bụng tiêu hết rồi. Exp tăng vèo vèo, sắp lên tới cấp 3 rồi. Tiếp tục học kỹ năng . ”
Kỹ năng : võ thuật tay không căn bản : 800 đ; đao pháp trung cấp : 8k ;
Ba giờ sáng, Sử thoát ra cửa hàng đầu đau như búa bổ, tinh thần mệt mỏi. Hắn lại nhắm mắt luyện công ngồi thiền nhập định.
…………………………….
Trời vừa sáng, Sử dậy lại vào Cửa Hàng, hắn mua một bộ dây chuyền chế biến phân bón và thức ăn gia súc, một con rô bốt ‘Nông dân’ biết làm vườn- chăn nuôi , hai con rô bốt thu lượm: Người nhặt rác, cộng năng lượng cho tui nó hoạt động được một tháng cũng hết tiền, còn âm tiền Quỹ 50k. Không còn tiền, hắn không thể mua tủ không gian đựng phân bón… trước mắt cứ để vật tư trong vườn đi .
Tủ không gian: 1 m3 không gian mất 200 đồng, muốn mua 5000 m3 mất 1 triệu .
Nhìn ra ngoài lều, gần trăm con thú lại tụ tập ăn xác. Sử lại cầm đao đi ra, dẫn theo hai con Rô bốt Nhặt rác. Hắn chém chặt, xông pha bầy thú mồi hồi, rồi bỏ lại hai con Nhặt rác về lều tắm rửa, vệ sinh, chuẩn bị ăn sáng. Hai con rô bốt thì hì hục lựa nhặt tinh thể, xác thú thì chúng chuyển về lều, đồ ngon bỏ vào kho, đồ bỏ thì vào vườn sinh vật. Có Trí Năng lo.
Mấy đứa đội viên cũng dậy, ngạc nhiên ra ngoài nhìn bọn rô bốt làm việc, túm tụm bàn luận. Tụi con gái mặc đồ bộ nhìn nữ tính ghê .
………………..
Sáu giờ rưỡi, tập thể ngồi ăn sáng trong phòng Bé Đẹp. Bửa sáng có món Bồ Câu quay lu .
Chu cái mỏ dính đầy mỡ, Bé Xinh hỏi :
“Có hai con Rô Bốt, mình đở đi móc bọc. Nghĩ tới bữa nay ra đó moi mấy cái xác, em ăn muốn hổng vô .”
“ Ăn hổng vô, đưa tao ăn .” – Bé Đẹp nói – “ Mà để Rô Bốt ngoài đó, phải canh chừng tụi thú cắn hư Rô bốt. Sao anh không mua con Rô Bốt biết bắn thú anh Sử ?”
“Ờ , anh cũng định mua mà không đủ tiền. Cũng có con rẽ hơn, nhưng mà cùi bắp lắm. Hổng bằng thắng Út nữa. Khi nào có tiền mình mua súng la-de, gắn trên nóc phòng, thêm bộ tự động cảnh giới là khoẻ .”
“Vậy mua rồi, mình chỉ cần nằm trong lều xem phim, khoẻ re .” – Con Út hô .
“Hổng ngon vậy đâu. Thú đông như hôm trước, mấy chục cây súng bắn cũng hổng kịp. Mà quái cấp cao súng phải xịn mới giết được. Tóm lại kiếm được nhiêu đó tiền mua súng không bằng mua đồ bổ ăn .” – Sử trả lời – “ Nhưng mà dư dả thì mua ít cây để cảnh giới cũng được .”
Sử cao giọng thông báo :
“Tui thông báo, tui có dùng một số tiền Quỹ mua rô bốt rồi. Hôm nay nếu để dành đủ tiền tôi muốn nâng cấp Ba lô để làm Trụ sở tổng bộ cho tiểu đội, chứ như giờ chật chội quá. Mọi người đồng ý không ?”
“Đồng ý .” – Tụi nó tán thành .
“Mày, nâng cấp nhớ làm phòng ngủ nhe Sử .” – Thằng Lé nói nhỏ, ở ké mà cũng đòi phòng riêng, nó định động phòng với con tám chứ gì nữa .
“Mọi người hôm qua có mua công pháp chưa ?” – Sử hỏi, vì hôm qua có dặn mọi người chú ý mua công pháp học sớm .
Thằng Út nhanh miệng :
“Có, tao luyện thành người kim loại, Zombie gì cũng cắn hổng vô, ha ha .”
Con Tám nói :
“Tui học công pháp hệ lửa, nấu cơm là khỏi bếp gaz .”
Con xinh :
“Em học hệ băng, có chiêu đóng băng ngàn dặm. Xuất chiêu là quái trong ngàn ngàn dặm chết hết .”
“Ghê vậy!” , “Vậy tụi mình còn sợ ai !” – mấy đứa khác la lớn .
“ Nhưng mà chưa học được. Chiêu đó là chiêu cuối .” – Con Xinh giải thích .
“Trời, làm mừng hụt .”
Tới con Đẹp :
“Cửa hàng nó nói em có năng khiếu điều khiển không khí, tạo gió, tạo lốc, chạy nhanh. Nói chung là em học gió .“
Con Út cười cười :
“Ha, ha. Tui cũng thường thôi, công pháp ánh sáng, trị thương hiệu quả, phát ra laze, pháo laze bắn chim chơi, ha ha.”
“Ừ, xịn đó. Bé Ba, sao em?” – Sử hỏi Bé Ba.
“ Dạ, em học công pháp thường không có thuộc tính gì. Nhưng mà Cửa Hàng kêu em mua thêm công pháp tinh thần, niệm lực gì nữa đó. Mà em chưa đủ tiền .”
“Ủa, luyện hai cái được hả !? Mà em thiếu nhiêu tiền ?” – Sử hỏi nó .
“Dạ được, em, thân thể với tinh thần luyện riêng. Còn thiếu 40 ngàn nữa .”
“Chị còn 10 ngàn nè. Để chị cho cưng .” – Con Tám tốt bụng chuyển khoản cho con Bé Ba.
Tụi kia cũng cho, mỗi đứa một ít, Bé Ba cũng đủ tiền, nó nói :
“Em mượn trước, chừng nào có tiền trả lại mấy anh chị .”
Lúc này Sử cũng nói :
“Tui thì học công pháp lôi điện, phát ra điện .”
Tự nhiên thằng Út Lé chồm qua nói nhỏ với hắn :
“Ê, có công pháp song tu nữa mậy, rẽ lắm, có 40k hà .”
“Hả !? thiệt hông ?” – Sử giật mình, hớn hở. Mà mấy đứa con gái hình như cũng nghe thấy, tui nó nguýt hai thằng, rồi quay đi, mắt sáng long lanh .
“Ăn xong, thay phiên gác cho tụi Nhặt rác làm việc. Hôm nay tui phải về nhà lấy số đồ kỹ niệm . Mọi người dời vào dưới gốc cổng, ở trong được bảo vệ an toàn .” – Sử nói, hắn tính đi một mình để thu hoạch cây trồng.
Sử đi, Bé Ba cũng muốn đi theo phụ giúp. Nó hình như đoán được ý định của Sử .
Làm Quân nhân chính thức, giờ Sử đã có quyền mua sắm vũ khí cao cấp hơn. Hắn tốn 20k tiền Quỹ, mua một con rô bốt cùi bắp, chỉ có tác dụng chạy trước mở đường làm mồi nhử. Thân như một chiếc xe tăng thu nhỏ 1/3 . Tại sao Sử không mua luôn xe tăng, xe bọc thép thật? Vì không đủ tiền. Mà nếu đủ tiền, hắn chẳng thà nâng cấp ba lô còn tốt hơn. Đừng quên lớp vỏ Ba Lô – Lều Chiến là hơn hẳn vỏ bất kỳ xe bọc thép nào trên trái đất.
Hai đứa lội ngược về phía vườn nhà. Vườn nhà Sử, nhà Út Lé, và nhà Bé Ba giáp ranh nhau. Vườn nhà thằng Út trồng cam và bưởi; Nhà Bé Ba thì trồng nhãn, chôm chôm; Còn vườn nhà Sử là vườn tạp, có đủ thứ cây trái. Ba Sử ngày trước sưu tầm toàn giống tốt về trồng .
Với một thân võ công, cùng đao pháp trung cấp, Sử có thể coi như một cao thủ không thua kém các Võ Sư mở trường dạy võ trước đây. Nếu cho hai bên đấu kiếm thì Sử thắng chắc vì hiện giờ tố chất thân thể hắn đã vượt quá người thường. Cho nên hôm nay trên đường quay về, Sử và Bé Ba tự tin, ung dung hơn rất nhiều.
Cũng là Cua, là lươn, là chim, là vịt,… chúng đều đa số lên cấp 2 nhưng phần chết dưới đao và súng của hai đứa, phần thì bị họ dùng súng bắn đạn phun thuốc mê, bắt vào vườn. Chỉ có rắn là có thể gây nguy hiểm cho họ. Nhưng giờ đây, thân thể chúng quá to nên không thể lặng lẽ áp sát họ mà không bị phát hiện. Những lúc đó thì Sử chỉ có vào lều bắn tỉa thôi. Còn con Rô Bốt thì bị cắn, bị quăng thế nào cũng không hư, vì nó chỉ có tác dụng chịu đòn mà.
Trong ruộng lúa, Sử dời cả mảng lúa rộng 20 ngàn m2 vào vườn. Năm ngàn m2 lúa để trồng ăn, mà 15 ngàn m2 còn lại kết hợp thêm 15 ngàn m2 ao xen kẽ để thả cá, cua, ốc, lươn, ếch ,rùa, gà, vịt, chim… rắn thì bị quây nhốt riêng trong đó .
Trên đường hai đứa cũng có một lần gặp một nhóm bốn người. Họ ở xa xa ngoài 300m quan sát, không có ý định tiếp cận. Sử cũng bung lều chui vào quan sát. Hai bên dè chừng nhau khoảng 15 phút, thì bọn người kia cũng lánh đi, đi về hướng chợ. Sử vẫn quan sát thêm 30 phút mới chui ra lều đi tiếp. Hắn hiện tại còn quá yếu, mà lại thêm thân mang nhiều đồ quý. Giang hồ hiểm ác, hắn không dám thân cận người khác, đó chỉ là tìm rắc rối, tìm chết. Tiểu đội có bảy người, Sử không có ý định thu nhận thêm, ít nhất hiện tại là vậy .
Từ sáng tới trưa, hai người mới đi được 3 - 4 km. Vào vườn nhà Út Lé, Sử dựng lều nghỉ ngơi. Ngoài món Bồ câu quay mang theo, Hai đứa còn nướng thêm một con ếch mập, cái đùi nó to gấp bốn đùi gà. Ăn uống no nê, Sử ngồi xỉa răng, nhìn con Bé Ba dọn dẹp. Hắn định rủ nó ngủ trưa nhưng mà ở đây sợ nguy hiểm đành bỏ đi ý định hấp dẫn đó.
“ Để mình tìm dịp ngỏ lời với nó, hỏi nó làm bạn gái. Mình thích nó, mà thấy nó cũng thích mình. Thời buổi bây giờ, đất rộng người thưa, xung quanh toàn nguy hiểm, cũng phải tính chuyện cặp bồ mới có ý nghĩa sống chứ. Chứ lúc nào cũng chém giết, sợ hãi, căng thẳng, thì sống sao nổi. Mà giờ còn tính 16 tuổi, 18 tuổi gì nữa, ở bên Nhật con gái 16 tuổi cưới chồng được rồi kìa .” – Sử mơ màng nhìn Bé Ba suy nghĩ – “ Mà phải nhanh, chứ để nâng cấp phòng rồi, có thêm phòng ngủ thì nó theo tụi kia. Tình cảm nguội hết .”
Hắn hỏi con nhỏ :
“ Bé Ba, em năm nay nhiêu tuổi rồi ?”
“ Dạ, em 18 rồi anh .”
“ Ủa. Vậy sao em mới học lớp 10 ?”
“ Em học hết lớp 10 rồi, sắp lên 11. Tại trước em học trể .”
“ Á à. Vậy anh hỏi thiệt nghe, em có người yêu chưa ?”
“ Không có đâu anh. Ngoại em nói : ba anh hồi trước hỏi em cho anh rồi, định cho em học xong 12 rồi làm đám, bộ anh không biết sao mà hỏi em có người yêu .” – Con nhỏ , mắt đỏ đỏ, nhìn Sử trách .
“ Ủa, có chuyện đó hả ? tại ba anh mất đột ngột quá, anh không biết .” – Sử ngạc nhiên. Hạnh phúc đến bất ngờ quá. Hắn nghĩ trong bụng : “ Hèn gì mình thấy nó chịu đèn mình vậy ! Trời ơi, tự nhiên tui có con vợ đẹp như hoa hậu nè trời !” .
“ E… hèm , vậy hôm nào coi ngày tốt mình làm đám cưới luôn nhe em .”
“ Dạ .” – Con nhỏ đỏ mặt lí nhí .
Hắn sung sướng, toét miệng tới mang tai, lết tới gần con Bé Ba ôm nó vào lòng. Hai đứa ngồi trên giường run run, e ấp. Chầm chậm, Sử cúi xuống, đặt lên môi đỏ của nó một nụ hôn. Rồi hai đứa giật bắn người, tách ra, mắt bần thần, đờ đẩn, ngồi thở hỗn hễn.
“ Không được rồi, cảm giác quá mạnh .” – Sử nghĩ , cố bình tĩnh, dằn con lợn lòng lại, chỉ ngồi im ôm con nhỏ - “ Bây giờ không thể manh động .”
………………..
Lúc này, Tít, Tít - tài khoản chung tiểu đội đã được cộng thêm 120k, do bọn Út bán tinh thể . Chia tiền xong, tiền quỹ có 164k, Sử có 39k. Sử gọi điện thoại cho bọn Út Lé :
“ Alo, Alo. Đẹp hả em ? Thông báo với mọi người tiếp tục săn thú. Nếu có thể thì dùng thuốc mê bắt thú lại cho anh. Anh có chuyện dùng nghe .”
Hai người thu dọn, lại lên đường . Theo dự định, Sử đã có 5m2 lúa trồng ăn, 30 ngàn m2 ruộng nuôi cá, bây giờ giữ lại 5 ngàn m2 làm nhà máy, chừa lại 20 ngàn m2 đất dự phòng, còn 40 ngàn m2 trồng 50 cây ăn trái, xen lẫn trồng rau, nuôi thả thú. Một khối lượng công việc rất lớn .
Vào vườn cây, cây nhỏ cũng cao 20m , cây to 7 - 8 người ôm cao cả trăm mét. Sử lựa đủ loại cây tươi tốt : nào là Dừa, mít , xoài, cam, bưởi, vú sữa, mận, khế, sầu riêng, chôm chôm, nhãn… cho tới chuối , thậm chí có một giàn nho, ba Sử mang về trồng chơi trong vườn. Mà trong vườn chim cũng nhiều, chúng tới ăn trái cây, Sử bắt với bắn chết cũng có tới gần 300 con. Tới chiều, mà công việc trồng cây mới được phân nửa. Trong kho đầy trái cây, hai người quyết định trở về.
……………..
Trên bàn ăn tối, ăn xong Rùa rang muối, Sử ngồi ăn chuối, nói với các đội viên :
“Tiền quỹ chúng ta hiện có 185k , mà muốn nâng cấp Ba lô lên cấp 2 phải có 500k . Trong mấy ngày tới chúng ta cố gắng săn giết thêm, kiếm đủ tiền nâng cấp Trụ sở rồi mới tính tiếp .”
“ Không mấy, cứ để dành cho đủ tiền nâng cấp đi rồi chia tiền sau .” – Con Tám nói .
“ Cũng không cần thiết, chúng ta cũng cần tiền để học nhiều thứ. Mọi người cố gắng kiếm thêm là được rồi .” – Sử khoát tay .
Ăn uống xong, lại dựng ba cái lều, mọi người chia ra tự do sinh hoạt hoặc nghỉ ngơi. Mà Bé Ba nhường lều cho Ba đứa con gái, nó sang ở với Sử, Út Lé với Bé Tám ở một lều .
Tụi kia cũng rất ngạc nhiên chuyện: Bé Ba sao mà dạn quá, sao cặp với cha Sử nhanh vậy. Chắc ngày nay đi chung bị nó làm rồi. Nhưng mà con Bé Ba nói :
“ Ngoại em gả em cho ảnh rồi. Vài bữa coi ngày làm đám cưới .”
Thật ra Sử rất muốn sớm bước qua bên kia cánh Cổng không gian để thoả trí tò mò. Bên đó là một thế giới khác, nơi đó có một nền văn minh của loài người, thật làm người ta chờ mong. Nhưng hắn vẫn dằn lại ý nghĩ này vì hắn sợ. Dòng thác lũ Zombie tối hôm đó còn rõ ràng trong đầu, nỗi sợ vẫn ám ảnh. Hiện tại, tiểu đội cần chuẩn bị thêm, cần mạnh hơn .
Buổi tối là thời gian để mọi người giải trí, nghỉ ngơi trong thế giới cũ. Mà hiện tại các đội viên tiểu đội này thì chăm chỉ học tập, luyện công . Sử tốn 20k học kỹ năng võ thuật trung cấp và đao pháp cao cấp. Những kỹ năng này là cơ bản, chỉ vận dụng sức mạnh thân thể, cơ bắp. Nhưng chúng cũng rất quan trọng, người học được huấn luyện cho phản ứng nhanh nhạy, chiêu thức linh hoạt khi chiến đấu.
Về sau, các kỹ năng cao cấp có vận dụng các dạng năng lượng trong cơ thể tạo nên ra sự phá hoại, sát thương lớn. Nhưng khi hai người cùng học đại chiêu ngang nhau, ý thức chiến đấu căn bản vẫn là yếu tố quyết định thắng bại .
Trong Cửa Hàng mọi người còn có thể trả phí thuê giờ vào thế giới ảo luyện tập thêm, có thể chiến đấu với các dạng đối thủ trong các hoàn cảnh giả lập khác nhau. Thuê phòng luyện tập một ngày trong thế giới giả lập tương đương một giờ bên ngoài. Phòng Tân thủ : có thể chọn đối thủ từ cấp 5 trở xuống, một giờ tốn 1 k. Trong đó, Đau đớn khi trúng đòn, khi bị thương là rất thật. Chiến đấu thời gian dài làm tinh thần người ta mệt mỏi, chịu không nổi. Nên dù có tiền thì một buổi tối này Sử chỉ dám luyện thêm một giờ .
Ngoài ra khi nào cấp bậc lên hạ sĩ, mọi người còn có thể vào Đấu trường của thế giới ảo giao lưu chiến đấu với nhau, với những người ở các tinh cầu khác trong khu vực. Ngươi có thể đấu đơn, đấu đôi, hay thi đấu cả tiểu đội. Ngươi chiến đấu có thể nhận thưởng, có thể cá cược. Đây cũng là một con đường kiếm tiền của nhiều người .
“Muốn vào Đấu Trường quá. Mà giờ giết thú ở Trái Đất không còn quân công nữa rồi. Tranh thủ tiến vào chiến trường nhận quân công mới được .” – Thóat ra hệ thống, Sử tự nhũ. Hắn ra lệnh cho Trí năng tăng nồng độ linh khí trong phòng lên gấp ba rồi ngồi xuống giường tu luyện. Bé Ba thì bắt đầu học tập . Hai đứa đã hứa cố gắng vươn lên, chuyện này nọ thì chờ ngày tốt.
Thời gian từ khi ‘Đại biến thế giới’ đã qua ba ngày, Sử còn dậm chân ở cấp 2 trung kỳ, hắn ước tính với tốc độ tu luyện, phải hai ngày nữa mới lên tới cấp 3. Một ngày ăn uống đầy đủ, cộng thêm luyện công chỉ tăng 400 exp. Cũng đành chịu, thức ăn còn chưa đủ dinh dưỡng, hắn hy vọng trong thời gian tới, Vườn sinh vật sẽ đẩy nhanh tiến hoá động vật, thực vật, sẽ cung cấp thức ăn chất lượng cao hơn. Lúc đó tiến độ tu luyện sẽ cải thiện.
Còn cây Ổi quý cũng nhanh cho trái chín, nó mới là bảo bối của hắn. Lần trước chỉ ăn được hai trái, mà do nó biến đổi thời gian còn ngắn nên trái cũng chưa thật bổ, ngày sau càng sẽ có Ổi chất lượng hơn. Cây Ổi cũng đang mọc thêm nhiều cành lá, đơm ra nhiều hoa mới, phát triển rất tốt.
……………..
Qua một đêm tu luyện, Buổi Ăn Sáng được chào mừng nhiệt liệt. Hai con cá chép trưng tương đựng trong thau bị chia ăn nhanh chóng. Bé tám nói :
“Tui vừa học thêm kỹ thuật xử lý nguyên liện nấu ăn, sau này có tiền mua thêm dụng cụ nấu nướng, mở một cái nhà bếp lớn nữa nhe mọi người .”
“Phải ưu tiên nhà bếp rồi .” – Sử đồng ý – “Tương lai chúng ta nằm ở đó đó, Bé Tám với chị em gái cũng nên nghiên cứu càng nhiều hơn chuyên môn nấu nướng .”
“Nè Sử, làm lon Bia cao cấp nè .” – Út Lé đưa một lon bia cho Sử nó ghi Supper Beer, làm từ lúa mạch thế hệ mới, nhanh thật, mới mấy ngày mà có Linh Bia rồi à, hắn uống thử một ngụm :
“Ái chà , Bia lạnh uống một cái mà nóng người, lâng lâng liền. Thấy thịt cá trong bao tử tiêu nhanh thấy rõ, Cái này tốt cho tiêu hoá à .” – Sử gật gù – “ Mấy em cũng làm một lon thử đi, Uống ít không say đâu .”
Mấy đứa con gái cũng tò mò, mua bia uống thử, tụi nó “khà, khà” gật gù khen ngon. Út Lé định dớt thêm lon thứ ba thì con Tám trừng mắt lườm, nó cũng đành cất lại .
Ăn uống xong, một ngày công tác lại bắt đầu. Để săn thú thì không cần đi đâu xa, Ở tại bãi đầy xác Zombie này, thú các loại tụ tập không ít. Chỉ cần ra khỏi vòng bảo vệ của Cổng, tiểu đội tiến hành đánh bắt chúng, nguy hiểm thì chạy trở về.
Sử lại lên đường, lần này cả con Út Điệu cũng đòi theo, nó nói : Ở lại cũng rảnh, thú ở đây, bốn người dư sức làm thịt rồi. Sử nghĩ : thôi kệ, vài bữa nữa ở chung chắc tui nó cũng biết Vườn của mình thôi, nên cũng đồng ý .
Cả ngày công tác tìm cây, trồng vườn, bắt thú, ráng cho xong khu vườn, đến trời sụp tối cả ba đứa mới hay bị trể. Bây giờ đang ở cách Cổng về 7-8 km, trời lại đổ mưa lớn, Sử đành dựng lều nghỉ lại trong vườn nhà Bé Ba. Hắn gọi điện thoại về báo cho mấy đứa kia là ba người qua đêm bên ngoài .
Sử ngồi kiểm tra tiền hôm nay kiếm được cũng không mấy khả quan. Tổng cộng có 63k, trích quỹ được gần 13k .
“Điệu này, mà muốn đủ tiền nâng cấp ba lô thì cả đám phải cày gần một tháng .” – Sử nghĩ – “ Không xong rồi, phải nói tụi nó ngưng chia tiền mấy ngày mới được .”
Sử liền thông báo tình hình cho toàn tiểu đội xong, phát mỗi đứa một ngàn tiền sinh hoạt. Cả ba đứa tắm rữa, thay đồ, ngồi ăn cơm. Ngoài trời tối đen, mưa gió mù mịt, lâu lâu chớp giật, tiếng sét đinh tai. Hai đứa con gái có vẻ sợ, ăn uống cũng qua loa, rồi lên giường nằm đắp chăn ôm nhau run. Sử cũng không có tâm trạng yên tâm gì để vào hệ thống học tập, hoặc luyện công. Hắn tắt đèn, ngồi bó gối dựa vào giường .
“Con người đúng là quá nhỏ bé yếu ớt trước thiên nhiên. Bảo táp giông gió là có thể giết chết mình, còn nói chi đi du hành trong vũ trụ. Mình cần sức mạnh .” – Sử nghĩ miêm man .
“Anh ơi, lên đây đi, đừng ngồi dưới đó .” – Bé Ba run run gọi hắn .
“ Ờ, Ờ .” – Sử mò lên giường, chui vào chăn. Con Út Điệu với con Bé Ba kéo tay ôm hắn. Thành ra hắn trở thành nằm giữa, hai đứa con gái hai bên ôm ghì. Chắc hai đứa nó đều cảm thấy ôm Sử an toàn hơn là ôm nhau. Hạnh phúc đến quá bất ngờ. Sử cứng người nằm im, tim đập như đánh trống. Trong bụng nghĩ lung tung :
“Đây là cơ hội tốt, ngàn năm có một … Không được, mình không thể làm Bé Ba buồn. Mà thôi kệ, nằm im thôi, có làm gì đâu !?”
Một lát khi đã quàng tay qua cho hai đứa gối đầu lên vai, còn Sử nhè nhẹ vuốt lưng như an ủi cả hai, Sử mới nói nhỏ :
“Út à, em ôm vầy anh ngại quá .”
“Anh làm ơn cho em ôm đi, em sợ lắm !” – con Út nói như muốn khóc .
“Anh cho Ngọc ôm đi anh, em không buồn đâu. Nhưng mà anh nhớ cưới em nhe anh .” – Con Bé Ba nói .
“Trời, con Vợ tui sao nó hiền ghê .” – Sử nghĩ bụng . Hắn trấn an nó :
“Ừ, vài bữa cưới. Anh sống với em suốt đời .”
Con Út hỏi :
“ Hai người định làm đám cưới thiệt hả !?”
“ Ừ .” – Sử trả lời – “ Còn em có bạn trai chưa ?”
“ Chưa anh, lúc trước nhiều người theo mà em muốn đi học đại học như anh vậy đó, nên không có quen ai hết .”
Một tiếng sét nổ đùng như sát bên, làm cả ba giật mình im bặt, ôm nhau thật chặt. Một lúc nghe như con Út thút thít khóc :
“Anh Sử ơi … hay anh cưới em luôn đi anh, anh cưới con Xinh, con Đẹp luôn với. Em biết anh là người tốt mà.Thảo ơi, cho mấy đứa tui cưới với, chứ bây giờ tụi tui sợ lắm, không biết đi đâu !?”
“Em nghĩ gì vậy? Tụi mình quen biết từ nhỏ, mấy đứa em giờ là đồng đội anh. Con người anh không bỏ rơi bạn bè đâu, em đừng lo .”
Con Út im lặng xụt xịt, một hồi rồi như lấy quyết tâm, nó nhè nhẹ tâm sự :
“ Hôm qua, tụi em nghe anh với Thảo định cưới nhau, Tụi em nói chuyện một đêm luôn. Tụi em hôm trước không phải chỉ chạy về đây tìm anh Út đâu. Ba đứa em là về tìm anh đó. Tui em biết anh từ nhỏ, anh hiền, anh học giỏi. Lúc anh học lớp 11-12, anh có dạy kèm tụi em lớp 5 - lớp 6 đó, anh quên rồi hả !? Lúc đó tụi mình còn nói lớn lên anh cưới ba đưa tụi em làm vợ. Hồi đám ba anh, tụi em cũng có xuống mà chắc anh hông để ý. Em với con Đẹp thi Đại học lên Sài gòn, định đậu rồi kiếm anh. Cũng hông phải là do hứa hẹn hồi nhỏ mà kiếm anh, mà tui em tin tưởng anh. Mấy đứa em quý hay nhắc anh lắm, mà anh đi biệt không có liên lạc gì.
Hôm trước, khi có chuyện xảy ra, người thân mất hết, là tụi em muốn tìm anh liền. Bây giờ tụi em cũng không tin ai. Người tốt người xấu không biết được, mà đàn ông họ có tốt cũng là vì muốn tụi em chiều họ thôi.
Tụi em bàn nhau rồi, sau này đều đi theo anh. Nên còn đàn ông gì nữa mà chọn lựa, hông lẽ sau này theo đàn ông rồi mỗi người đi một ngã.
Trước sau gì cũng hỏi, nên sẵn anh chưa cưới Ngọc, tui em muốn hỏi anh cưới tui em luôn được không ? Nếu không được thì cũng không sao, tụi em quyết định (Ở Giá), nhưng anh đừng coi thường tụi em nhe anh .”
Đúng là thời thế thay đổi, tên Trai Ế giờ quá đắt hàng.
Nghe con Út tâm sự xong, Sử “e hèm” vài cái rồi hỏi Bé Ba :
“ Ý em sao !?’
Bé Ba trả lời :
“Em không sao, mọi người đã quyết định đi chung một đường thì thương nhau, anh có cưới mấy người bạn Ngọc em cũng đồng ý. Chứ để mấy bạn (ở giá) tội lắm .”
Im lặng một lúc, Sử nói :
“ Đúng bài thì anh phải đứng đắn, chân thành khuyên nhủ em bình tĩnh, đừng nhất thời nông nỗi, tương lai còn dài, em sẽ tìm được hạnh phúc chân chính… Nhưng anh không làm bộ đàng hoàng được, anh nói thiệt : có mấy em ưng theo làm vợ anh, anh mừng còn hông hết. Sao mà chê cười mấy em? Bây giờ anh trả lời em là anh đồng ý. Nhưng không có gì phải vội, anh hiểu ý mấy em rồi, em cũng hiểu anh. Chúng ta thêm một thời gian ở chung gần gũi nhau hơn, xem có gì còn suy nghĩ lại không.
Nếu sau sau này mấy đứa vẫn không đổi ý thì mình cưới luôn, được không ?”
“ Dạ, được .” – Con Út dịu dàng trả lời .
Ngoài trời mưa cũng dần tạnh, không thể phụ cơ hội trời cho, Sử quyết định không tu luyện gì ráo, ôm hai nàng ngủ .
…………………….
Hôm sau, nhóm ba người bọn Sử vẫn tiếp tục bên ngoài săn bắt, bắt được cả heo và dê, bò. Với bọn thú lớn, họ phải mang cả cái Vườn ra ngoài lều để hút chúng vào. Tối đến cả ba vẫn đóng trại bên ngoài nghỉ ngơi, chứ không trở về.
Cứ thế ba ngày kế tiếp, cả tiểu đội thắt lưng buột bụng cày kiếm tiền. Trong thời gian này, toàn tiểu đội đều thành công tăng lên cấp 3.
…………
Ngày thứ 8 sau ‘Đại Biến Đổi’, Tức ngày 8, tháng 1 năm thứ 1 Tân lịch Địa Cầu .
Đêm, Tiểu Đội Nông Dân quây quần bên dưới Cổng không gian, làm một bữa thịt nướng dã ngoại. Phía trong vòng bảo vệ của cổng, mùi xú uế trong không khí bị ngăn chặn bên ngoài. Một đùi dê to đang được quay trên bếp than lửa trại, mỡ rỏ xuống than, mùi thơm lừng bay lên làm người ta nhỏ dãi. Trên bãi cỏ còn một thùng to chứa đùi ếch, rắn ướp tiêu và một thùng cua đồng , ốc. Bia và trái cây thì được ướp lạnh nằm trong thùng nước đá to.
Bọn họ bảy người ăn uống, cười nói rôm rả. Chiều này, cả hai nhóm tách ra đã mấy ngày mới hội họp lại. Mục tiêu kiếm tiền nâng cấp Trụ sở đã đạt, thậm chí còn dư ra 50k, vì hôm nay thú cấp 3 cũng đã lát đát xuất hiện, săn được chúng bán có giá hơn. Sử nâng cao lon bia lên nói :
“Hôm nay chúng ta đã có đủ tiền nâng cấp phòng. Tui muốn giới thiệu một chút về trụ sở mới.
Khả năng phòng ngự của nó có thể chịu năng lực phá hoại của quái vật cấp 10 trở xuống, dĩ nhiên là khi có đủ năng lượng.
Trụ sở mở rộng đường kính 15m. Các phòng ở nằm ở giữa, vành đai hành lang phía ngoài rộng 1m5 để chúng ta dễ phòng thủ. Nó chia là 3 tầng :
Tầng trên cùng gọi là tầng vũ trang cao 2 m, chúng ta có thể mua vũ khí tự động, các thiết bị cảnh giới gắn vào đây.
Tầng giữa cao 2,5m, phía ngoài hành lang, trong có hai phòng ngủ.
Tầng trệt: phía ngoài hành lang, trong chia một phòng ngủ lớn, một phòng ngủ nhỏ và bếp ăn, có một nhà kho 50m3 tại phòng bếp dùng chung.
Tui sẽ cấp quyền cho mọi người sử dụng tiện lợi. Mọi người có thể mua tủ riêng bố trí trong phòng ngủ.”
Tiếng vỗ tay rào rào của tụi đội viên vang lên. Làm một hớp bia, Sử tiếp tục :
“Hôm nay tui cũng tuyên bố luôn với hai bạn Út Thắng và Tám Hương, Chúng tui năm người gồm có : Tui, Bé Thảo, Bé Ngọc, Bé Đẹp, Bé Xinh đang trong thời gian tìm hiểu tiến tới hôn nhân, nên sẽ dùng hai phòng ngủ tầng trệt. Còn gia đình bạn thì cứ thoải mái một người ngủ một phòng trên lầu .”
Mấy đứa con gái e thẹn, cúi đầu ăn đồ nướng. Thằng Út hớn hở vỗ tay lẹt đẹt, lát mới sựng lại :
“ Ủa, tụi tao xài chung một phòng được hông !?”
“Tuỳ mày .” – Sử trả lời .
Con Tám mắc cở, lấy lon bia chọi thằng Út .
Khi buổi tiệc dã ngoại kết thúc, mọi người cùng vào tiến trụ sở mới, phòng ăn nối liền nhà bếp rực sáng đẹp đẽ đập vào mắt họ. Bàn ăn bằng gỗ màu nâu đỏ rất to có thể cho phép 12 người cùng tụ tập hội họp, ăn uống thoải mái. Bếp nấu nướng thì rộng rãi gấp 3 trước kia. Cửa Hàng thì biến thành cái tủ như cái máy bán hàng tự động đặt gần bàn ăn. Họ lượn từ tầng 1, lên tầng 2 tham quan một vòng, xem xét phòng ngủ. Các phòng ngủ có Wc riêng, đồ nội thất tủ giường chăn màn, bàn ghế có đủ và còn có chi nhánh Cửa Hàng tới từng phòng, nếu như có nhu cầu thì có thể dùng tiền lắp đặt thêm đầu ra, cái này giống truyền hình cáp vậy. Màu sắc tường, trần, sàn nhà trong phòng có thể thay đổi theo lựa chọn của người ở.
Bốn đứa con gái, vào ở một phòng ngủ rộng nhất tại tầng trệt, trong đó có hai cái giường đôi lớn. Sử thì ở phòng ngủ kế bên, hắn mang kho riêng và vườn sinh vật vào luôn phòng ngủ. Sử cũng muốn ở với mấy đứa con gái, nhưng nghĩ lại không cần thiết. Đây là nhà hắn, hắn muốn mở cửa phòng nào không được, thậm chí mở một cửa nhỏ nối liền hai phòng cho tiện tới lui hơn.
“Ài, Hiện đại thì hại điện. Tốn hết 20k mua năng lượng, chạy sinh hoạt được hai tháng hà .” – Sử lẩm bẩm, nhưng mà miệng hắn vẫn cười toe toét, hắn cho Trụ sở hấp thu linh khí mức tối đa, rồi đi vào vườn sinh vật.
Ngày mai tiểu đội sẽ sang bên kia cổng bắt đầu chinh chiến, họ không thể trì hoãn thời gian thêm nữa. Hệ thống đã thông báo : Cửa không gian đã bị tấn công thời gian dài, năng lượng nó tự hấp thu để duy trì kết nối đang sụt giảm nhanh chóng. Nếu như tiểu đội không ngăn cản, tiêu diệt bọn Zombie đang tấn công Cổng, hệ thống sẽ mở cửa cho zombie tràn qua bên này để giảm áp lực cho Cổng .
Cũng đã đến lúc nên đi qua bên đó xem sao, nên nhận được tin từ hệ thống bọn Sử cũng không buồn. Mà hôm nay hắn lại có một tin vui : Ổi chín hai trái. Hiện tại sức chiến đấu toàn tiểu đội là bình quân, Sử cần mạnh hơn để làm một mũi nhọn, có thể chống lại cá thể địch cấp cao hơn. Nên Ổi này hắn quyết định ăn một mình, sau này còn có để chia cho Bé Ba, cho người khác mà. Còn với Mỹ Nữ thì phải giấu kín chuyện này. Mấy hôm nay Sử đã biếu tặng cô nàng khá nhiều trái cây rồi. Cô nàng rất thích .
Ngồi ngay ngắn xếp bằng dưới gốc Ổi, Sử ngắm nghía quả Ổi to bằng nắm tay đang toả ra ánh sáng êm dịu, nó toả ra mùi thơm ngát mát mẽ, chỉ hít hương thơm cũng thấy người sảng khoái, thân thể, đầu óc giãn ra. Hắn vận công làm quen với linh khí nồng đậm trong khoang trồng Ổi trước. Tốc độ tiến bộ công pháp nhanh gấp 5 lần, tức là chỉ cần ngồi đây ba đêm hắn cũng tu luyện lên cấp 4. Sử vui mừng, lệnh cho trí năng gọi Bé Ba qua Vườn. Còn chuyện cả tiểu đội cùng vào tu luyện, Hắn quyết định để thêm một thời gian ngắn.
Bé Ba sang tới củng lập tức ngồi xuống tu luyện. Mọi người hiện tại cấp còn thấp, khả năng hấp thu linh khí chưa cao, nên dù nồng độ linh khí nơi đây cao hơn ngoài gấp 200 lần. Họ cũng chỉ tăng tốc độ tu luyện lên 5 lần thôi. Nhưng sau này nhu cầu họ càng cao thì khu vườn này mới là nơi cung cấp linh khí đủ cho họ tu luyện tối đa.
Sử cắn một miếng hết nửa trái ổi, nhai nuốt vào. Nó nhanh chóng bị hoà tan thấm vào cơ thể hắn. Dòng chất mang năng lượng mát mẻ lan toả theo con đường công pháp đi khắp cơ thể và nhanh chóng bị hấp thu, từng tế bào run rẩy biến đổi cường tráng. Sử đã đánh giá thấp sự quý giá, thần kỳ của Ổi gia truyền rồi. 10 phút sau, cơ thể hắn thoáng run, linh khí vận như nhanh lên 1,5 lần:
“Đinh , ngươi đã tăng lên cấp 4 .”
Tiếp tục 30 phút, rồi :
“Đinh, ngươi đã tăng lên cấp 5 .”
Thêm 5 phút thì năng lượng miếng ổi cũng đã cạn, Sử cũng ở mức cấp 5 sơ kỳ, hắn mở mắt vui mừng:
“Trí năng, hồi nãy là ngươi kêu đinh, đinh đó hả ?”
“Vâng, chủ nhân. Ta kêu cho ngài dễ hiểu .”- Trí năng trả lời .
“ Ờ, tốt .” – Nói rồi, Sử ăn vào nửa trái ổi còn lại, tiếp tục vận công .