Hồi 16
Chạm ác nhân nhÆ° chạm xá»a quá»· -NgÆ°á»i vá»›i ngÆ°á»i sao nỡ nhẫn tâm
Chạy hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i dặm, chợt nghÄ© đến má»™t việc, chà ng cháºm dần lại!
Vá»›i cÆ°á»›c lá»±c cháºm rãi nà y, chà ng vừa Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh vừa lẩm bẩm thà nh tiếng :
- Ta ngốc tháºt! Liệu biết há» chạy vá» hÆ°á»›ng nà o để Ä‘uổi theo? Nhá» há» lá»t và o tay bá»n U Minh giáo có phải ta ân háºn suốt Ä‘á»i không? Hừ, đúng ngốc!
Vì đây là lá»i lẩm bẩm, tá»± há»i, tá»± than, nên chà ng không há» chỠđợi sẽ có lá»i đáp lại! Váºy mà ...
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i còn ngốc hÆ¡n ngÆ°Æ¡i nghÄ© đấy?
Giáºt nẩy mình, chà ng nghÄ©, âm thanh nà y chẳng phải chà ng đã từng nghe rồi sao?
Quay phắt lại và quay vỠhướng vừa có tiếng phát thoại, chà ng buộc miệng kêu lên :
- Là lão?!!
Không còn nghi ngá» gì nữa, trÆ°á»›c mắt chà ng chÃnh là kẻ ác nhân đã từng ám ảnh chà ng trong những lúc gần đây, và nhân váºt mà chà ng ngá» rằng chÃnh là lão phu nhân, chủ nhân của cá»— kiệu. Và sau khi nhìn được vóc dáng của lão phu nhân, chà ng đã thất vá»ng vì lão phu nhân không phải là nhân váºt Ä‘ang hiện diện trÆ°á»›c mắt chà ng.
Huống chi, sau tiếng kêu thảng thốt của chà ng, nhân váºt ná» Ä‘ang mở miệng lên tiếng và hầu nhÆ° là thừa nháºn vá»›i những gì chà ng Ä‘ang nghÄ©.
Nhân váºt đó, vóc dáng dong dá»ng cao và diện mạo lúc nà o cÅ©ng và ng bủng - Chà ng đã quá quen vá»›i nhân váºt nà y - CÆ°á»i lạnh và há»i :
- Thạch Hiểu Äông! Bản nhân Ä‘ang cần gì hẳn ngÆ°Æ¡i đã rõ! Tấm Tá» lệnh bà i thứ sáu đâu? Hãy giao ra nà o!
Toà n thân chấn Ä‘á»™ng, vì trên Ä‘á»i nà y và cho đến táºn lúc nà y duy nhất chỉ có hắn, kẻ ác nhân là biết rõ tÃnh danh chà ng!
Thạch Hiểu Äông - Phải, chÃnh chà ng là Thạch Hiểu Äông nhÆ° nhân váºt kia vừa gá»i - Lạnh cứng ngÆ°á»i nhìn đối phÆ°Æ¡ng :
- Lúc ở Dĩ An viện, lão cũng có mặt?
Sắc mặt của đối phương vẫn và ng bủng, không hỠđổi sắc và cũng không một lần chớp mắt :
- Äệ lục Tá» lệnh bà i đâu?
Chà ng bước lùi một bước :
- Lão cÅ©ng là ngÆ°á»i U Minh giáo?
Äối phÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c lên má»™t bÆ°á»›c :
- Äệ lục Tá» lệnh bà i?
Chà ng hÃt mạnh má»™t hÆ¡i thanh khà :
- Sao lão luôn tìm cách đối phó như muốn phá hủy Dĩ An viện?
Äối phÆ°Æ¡ng rÃt lên :
- Äệ... lục... Tá»... Lệnh... Bà i...!
Dồn sẵn ná»™i lá»±c và o song chưởng, chà ng cÅ©ng rÃt :
- Lão và U Minh giáo là má»™t Cá»u Môn U Minh chưởng đã minh chứng Ä‘iá»u đó! Lão cố tình phá hủy thanh danh của DÄ© An viện, Ä‘á»™c kế nà y là của lão! Ta phải giết lão! Äỡ!
Vù...
Vù...
Chà ng chớp động đối phương cũng chớp động! Chà ng muốn giết đối phương, ngược lại, đối phương như quyết không buông tha chà ng.
Nhân váºt đó còn quát lên :
- Khá lắm đó, tiểu tá»! Bằng và o vá»n vẹn hai câu khẩu quyết trên Tá» lệnh bà i, Äệ ngÅ© và Äệ lục, ngÆ°Æ¡i có thể là m cho Phi Vân công phu phải biến dạng đến bản nhân cÅ©ng không nháºn ra! Không giết ngÆ°Æ¡i bây giá», sau nà y bản nhân là m sao ăn ngon ngủ yên? Äỡ!
Vù... vù...
Thoạt nhìn qua chiêu thức của đối phÆ°Æ¡ng, Thạch Hiểu Äông kêu lên vỡ lẽ :
- Là “Di Hoa Tiếp Má»™câ€? Lão đúng là ngÆ°á»i U Minh giáo. Xem đây!
Viu... viu...
Tuy nhiên có má»™t việc mà Thạch Hiểu Äông không sao lÆ°á»ng được. Thân thủ của lão phu thân Thái giáo chủ U Minh giáo đã là lợi hại nhÆ°ng xem ra hãy còn kém so vá»›i thân thủ của nhân váºt nà y.
Chỉ vì chà ng dù đã ngừa trÆ°á»›c nhÆ°ng công phu “Di Hoa Tiếp Má»™c†của đối phÆ°Æ¡ng vẫn dÆ° năng lá»±c để khiến ngá»n chưởng trÆ°á»›c đó và chỉ kình đánh sau của chà ng phải tá»± chạm và o nhau.
Ầm!
Và ngá»n kình kế tiếp của đối phÆ°Æ¡ng vì không còn lá»±c nà o ngăn cháºn Ä‘ang lạnh lùng muốn áºp và o chà ng.
Vù...
Vù...
Hồn bất phụ thể, sau lần kinh biến khi đối chiêu vá»›i lão phu nhân. Thạch Hiểu Äông nà o dám dùng tÆ° thức “Thiết Bản Kiá»u†để tránh chiêu, chà ng tung ngÆ°á»i tháºt mạnh vá» bên tả.
Vút!
Äối phÆ°Æ¡ng nhanh tốc bám theo :
- Ngươi thoát được ư? Nằm xuống!
Vù... vù...
Không ngá» khinh thân pháp của đối phÆ°Æ¡ng lại nhanh đến váºy, chà ng vá»™i lăng không đạp bá»™, dịch xa thêm non trượng nữa.
Vút!
Äối phÆ°Æ¡ng gầm lên :
- Phi Vân thân pháp à ? Xem đây!
Vút!
Nhìn đối phÆ°Æ¡ng phô diá»…n khinh thân pháp, Thạch Hiểu Äông lạnh ngÆ°á»i từng cháºp. Trong khi chà ng chỉ đủ năng lá»±c để có thể lăng không lao xa thêm, đối phÆ°Æ¡ng lại ung dung di chuyển giữa không trung nhÆ° Ä‘ang có nhiá»u Ä‘iểm tá»±a vô hình để là m chá»— cho đối phÆ°Æ¡ng đặt chân.
NhỠđó, khi đối phương đuối kịp chà ng, không cần phải đổi hơi, đối phương vẫn thản nhiên phát kình.
Vù... vù...
Ào...
Ào...
Kẻ thì đủ đầy chân lá»±c, ngÆ°á»i thì đến má»™t mẩu nhá» cÅ©ng không còn, ngá»n kình kia rốt cuá»™c cùng chạm Ä‘Ãch.
Ầm!
Há»±!
Vút!
Thạch Hiểu Äông liá»n nhÆ° chiếc thuyá»n nan bé nhá» bị phong ba bà o táp cuốn phăng Ä‘i.
Công phu của đối phương còn cao thâm hơn chà ng tưởng.
Và sau đó khi toà n thân Ä‘ang nhức nhối khôn tả, huyết khà luôn sôi trà o và chá»±c trà o ra cá»a miệng, đối phÆ°Æ¡ng vẫn ung Ä‘ung lao đến.
Chà ng nghe như có tiếng oan hồn đòi mạng :
- Còn chưa chịu nằm xuống ư?
Vù...
Ào... Ào...
Ầm!
Há»±!
Phịch!
NgỠđã chết Ä‘i, nhÆ°ng không, Thạch Hiểu Äông vừa thổ huyết lênh láng liá»n nhìn thấy đối phÆ°Æ¡ng uy nghi sừng sững đứng nhìn chà ng gần nhÆ° nằm bất Ä‘á»™ng.
Câu há»i trÆ°á»›c kia liá»n được đối phÆ°Æ¡ng láºp lại :
- Äệ lục Tá» lệnh bà i đâu, tiểu tá»?
Chà ng gắng gượng, há miệng chực thóa mạ :
- Oẹ!
Chà ng lại thổ huyết.
Từ khuôn mặt và ng bủng vô biểu cảm của đối phÆ°Æ¡ng bá»—ng thoát ra má»™t trà ng cÆ°á»i đắc ý :
- Ha... ha... ha...
Vừa cÆ°á»i, đối phÆ°Æ¡ng vừa khom ngÆ°á»i xuống. Y cho tay và o bá»c áo của chà ng.
Không thấy TỠlệnh bà i, y vội vã dùng cả hai tay mò sục khắp thân thể chà ng.
Vẫn không thấy váºt cần tìm, y Ä‘á»™ng ná»™.
Äứng lên, y nhìn chà ng bằng tia mắt đầy sát khÃ.
Y nâng cao hữu chưởng và giáng xuống.
Vù...
Thạch Hiểu Äông nhắm mắt chấp nháºn số pháºn.
Sau đó, chà ng vụt mở mắt ra và thấy đối phương không hiểu đã thu chiêu và thu hồi định ý sát hại chà ng từ lúc nà o.
Y vẫn nhìn chà ng và bất ngá» buông ra mắt tiếng cÆ°á»i lạnh :
- Hừ! Bản nhân không tin ngươi lại có tấm thân kim cương bất loại.
Soạt... soạt...
Chà ng nhìn hắn đầy căm phẫn.
Y như phát cuồng khi đột nhiên khom xuống xé nát toà n bộ y phục của chà ng.
Vẫn chÆ°a thá»a mãn ý đồ, y chợt vÆ°Æ¡n tay ra và điểm tháºt mạnh và o thân chà ng.
Há»±!
Ãnh mắt chà ng chợt tối sầm lại. Toà n bá»™ võ công của chà ng đã bị y phế bá».
Y đứng lên và ngắm nhìn kiệt tác của y :
- Ha... ha... ha...
CÆ°á»i xong, y lại nhìn chà ng và nhẹ nhà ng bảo :
- Bản nhân hạn định cho ngÆ°Æ¡i ba ngà y. Sau kỳ hạn đó, nếu ngÆ°Æ¡i không nói Äệ lục Tá» lệnh bà i ở đâu, bản nhân sẽ... Ha... ha... ha...
Chà ng nghe đối phÆ°Æ¡ng cÆ°á»i mà tâm trang chừng nhÆ° hóa đá.
“Thì lão sẽ giết ta chứ gì? Lão đừng hòng uy hiếp ra. Chết thì chết, ta không bao giá» nói cho lão biết nÆ¡i chôn giấu Äệ lục Tá» lệnh bà i. Ha... ha... ha... Lão sẽ không luyện được toà n bá»™ Cá»u Môn U Minh chưởng. Công phu nà y sẽ mãi mãi thất truyá»n. Ha... ha...â€
Vừa nghÄ© vừa cÆ°á»i thầm, Thạch hiểu Äong ngay sau đó phải rúng Ä‘á»™ng tâm can khi nghe đối phÆ°Æ¡ng thản nhiên bá»™c lá»™ ý đồ cá»±c kỳ tà n Ä‘á»™c.
Y nói :
- NgÆ°Æ¡i đừng tưởng bản nhân sẽ dá»… dà ng ban cho ngÆ°Æ¡i cái chết. Không đâu, bản nhân sẽ để ngÆ°Æ¡i sống và sống mà không bằng chết. Võ công của ngÆ°Æ¡i đã bị phế bá», và rồi bản nhân sẽ áp dụng cung hình vá»›i ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i sẽ là má»™t phế nhân vÄ©nh viá»…n. Há» Thạch các ngÆ°Æ¡i sẽ mãi mãi bị tuyệt tá»±. Ha... ha... ha...
Thần trà của chà ng liá»n quay cuồng Ä‘iên đảo. Bởi đối phÆ°Æ¡ng nói rất đúng, nếu đối phÆ°Æ¡ng tháºt sá»± là m theo lá»i vừa hăm doạ, chà ng đúng là sống nhÆ°ng không bằng chết.
Cung hình: má»™t hình phạt cá»±c kỳ tà n Ä‘á»™c và thảm khốc. Và chỉ có hắn, má»™t kẻ có mối thù sầu háºn vá»›i chà ng má»›i nghÄ© đến hình phạt nà y.
Tại sao?
Chà ng còn Ä‘ang quay cuồng tâm trà vì câu há»i nà y, y bá»—ng xách chà ng lên và động thân lao Ä‘i.
Vút!
Y không Ä‘Æ°a chà ng quay lại DÄ© An viện. Váºy y giữ chức vụ gì ở U Minh giáo đủ khiến y bất tuân thượng lệnh của lão phu nhân Thái giáo chủ?
Y đang ngược Bắc.
Phải chăng y muốn Ä‘Æ°a chà ng trở lại khu má»™ tháp nằm giữa Cá»u Cung sÆ¡n và Nhất Trụ Phong? Äiá»u gì khiến y ngá» rằng Äệ lục Tá» lệnh bà i được chà ng chôn giấu ở trong U Minh Há»—n Mang tráºn?
Chà ng cứ lẳng lặng suy đoán và y cứ lặng lẽ đưa chà ng đi.
Hoà ng hôn dần buông phủ, y vẫn giữ nguyên cước lực.
Äêm Ä‘en rồi cÅ©ng phủ kÃn vạn váºt, chÆ°a có dấu hiệu nà o chứng tá» y muốn dừng lại.
Äêm tà n, ngà y rạng y vẫn mải miết Ä‘Æ°a chà ng Ä‘i.
Äến má»™t lúc sá»± mệt nhá»c đã quá sức chịu Ä‘á»±ng của chà ng, y bá»—ng dừng lại.
Thạch Hiểu Äông ngÆ¡ ngác nhìn cảnh quang trÆ°á»›c mặt. Äó là má»™t vùng núi đá khô cằn không có đến má»™t bóng cây.
Và chỉ cần má»™t chốc lát ngắn ngủi khi toà n thân chà ng tuy trần trụi không má»™t mảnh vải che thân nhÆ°ng mồ hôi vẫn tÆ°Æ¡m đầy, chà ng má»›i hiểu tại sao vùng đất đá nà y lại khô cằn đến váºy.
ChÃnh cái nóng bức kinh ngÆ°á»i ở địa phÆ°Æ¡ng nà y đã là m cho má»i mầm mống Ä‘á»u phải thui chá»™t Ä‘i thì là m sao từ nÆ¡i nà y lại có thể có lấy má»™t bóng cây.
Chạnh nhá»› đến câu y đã nói: “Bản nhân không tin ngÆ°Æ¡i có tấm thân kim cÆ°Æ¡ng bất hoại...†Chà ng nghÄ©, phải chăng trong hạn kỳ ba ngà y y đã Ä‘Æ°a ra, ý định lợi dụng sức nung nóng của vùng núi đá cằn cá»—i nà y để buá»™c chà ng phải khuất phục, nói ra nÆ¡i chôn giấu Äệ lục Tá» lệnh bà i?
Chà ng tá»± mỉm cÆ°á»i héo hắt.
Y nhìn thấy và y Ä‘oán được Ä‘iá»u chà ng Ä‘ang nghÄ©.
Y cÆ°á»i lạnh. Và không cần y phải nói ra, chỉ vá»›i nụ cÆ°á»i lạnh của y cÅ©ng đủ là m cho toà n thân chà ng giá buốt, khiến sá»± nóng bức của thiên nhiên cÅ©ng phải đông cứng lại.
Y bảo :
- Bản nhản luôn có má»™t chủ trÆ°Æ¡ng: Thà ta phụ ngÆ°á»i, không để ngÆ°á»i phụ ta. Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i sẽ được dịp hiểu rõ chủ trÆ°Æ¡ng đó khi nà o bản nhân Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i đến má»™t nÆ¡i gá»i là Tý Ngá» Nhiệt Trì.
Tý Ngá» Nhiệt Trì, bốn chữ nà y dÆ°á»ng nhÆ° không Ä‘em đến cho Thạch Hiểu Äông má»™t chút khái niệm nà o cả.
Chà ng chỉ lá» má» Ä‘oán được đó là má»™t ao nÆ°á»›c nóng, rất nóng, thế thôi. Còn thế nà o là Tý Ngá», chà ng dù thông minh cÅ©ng không sao Ä‘oán được.
Y xách chà ng lên và búng ngÆ°á»i lao qua má»™t vòm đá.
Bên dưới vòm đá là một động khẩu. Bên trong động khẩu là một ngách đá. Và từ ngách đá nà y, từng luồng gió cứ liên tục thổi ra. Trớ trêu thay, đó là những luồng gió mang đầy hơi nóng.
Vì thế, những giá»t mồ hôi Ä‘ang nhá»… nhại khắp ngÆ°á»i Thạch Hiểu Äông nếu được những luồng gió thổi khô Ä‘i thì chÃnh hÆ¡i nóng của gió lại là m cho những giá»t mồ hôi khác xuất hiện, thế chá»—.
Y khom ngÆ°á»i Ä‘Æ°a chà ng Ä‘i và o ngách đá.
Không biết ngách đá nà y dà i bao nhiêu và sẽ Ä‘Æ°a đến địa phÆ°Æ¡ng nà o, nhÆ°ng y chỉ cần Ä‘Æ°a chà ng và o sâu được hai trượng, cÆ¡ thể của chà ng cÆ¡ hồ bị vắt kiệt đến giá»t nÆ°á»›c cuối cùng.
Và chà ng, theo bản năng, phải há hốc mồm, phình to hai cánh mÅ©i, lưỡi thè dà i ra để chi trì nhịp hô hấp. Dù là nhịp hô hấp dáºp dồn nhÆ°ng chà Ãt cÅ©ng cần cho sinh mạng được duy trì đến lúc nà o hay lúc ấy.
Cảm nháºn được sá»± kiệt lá»±c của chà ng, trong tÆ° thế khom ngÆ°á»i, y nói và o tai chà ng :
- Ngươi không chết dễ dà ng như thế đâu. An tâm đi! Sắp đến Tý NgỠNhiệt Trì rồi.
Cứ nhÆ° y Ä‘ang lo lắng cho chà ng váºy. NhÆ°ng không phải, y chỉ muốn chà ng cố sống để y có thể thi hà nh thủ Ä‘oạn của y đã dà nh sẵn cho chà ng.
Y đứng ngay ngÆ°á»i lên :
- Äến nÆ¡i rồi, tiểu tá»!
Xoạch!
Y báºt há»a táºp, đẩy chà ng ra phÃa trÆ°á»›c và chỉ cho chà ng nhìn thấy má»™t là n nÆ°á»›c phẳng lặng :
- Äó là Tý Ngá» Nhiệt Trì. NgÆ°Æ¡i có muốn thá» không?
Miệng há»i, bất chấp chà ng muốn hay không muốn, y nghiêng ngÆ°á»i và giữ hai tay chà ng. Sau đó, y khom xuống tháºt sâu, cố ý để hai chân chà ng nhúng hẳn và o là n nÆ°á»›c Ä‘ang phẳng lặng.
Äã gá»i là Nhiệt Trì (Ao nÆ°á»›c nóng) Thạch Hiểu Äông vốn chỠđợi lá»›p da bao bá»c bên ngoà i hai chân phải phồng tên và tuá»™t ra thà nh từng mảng khi bị là n nÆ°á»›c tháºt nóng chạm và o.
NhÆ°ng ngoà i sá»± chỠđợi cá»a chà ng, nÆ°á»›c ở Nhiệt Trì chỉ ấm, không nóng nhÆ° chà ng mÆ°á»ng tượng.
Chà ng thầm kinh ngạc.
Y hiểu Ä‘iá»u nà y nên cÆ°á»i khè :
- Hà ... hà ... Không nóng lắm, phải không. Rồi ngươi sẽ biết. Tấn tuồng hay vẫn chưa diễn ra đâu.
Vút!
Chà ng ngỡ y đang phát cuồng. Bằng không, hà cớ gì y bỗng lôi chà ng lên, rồi vẫn giữ chà ng trong tay y đột nhiên nhảy ngay và o Nhiệt Trì?
Tuy váºy, khi y trầm ổn được cÆ°á»›c bá»™, chà ng ngá»› ngÆ°á»i vì nháºn ra cả y lẫn chà ng Ä‘á»u khô ráo. Chà ng và y không phải rÆ¡i thẳng và o Nhiệt Trì nhÆ° chà ng nghÄ©.
Ngược lại, khi y đặt chà ng chạm chân và o ná»n đá, chà ng biết rằng cả chà ng lẫn hắn Ä‘ang yên vị trên má»™t má»m đá khá bằng phẳng ở giữa Nhiệt Trì.
Tóm lại, từ nÆ¡i nà y nhìn ra tứ bá», đây là má»™t ao nÆ°á»›c nóng nằm lá»t thá»m giữa má»™t thạch Ä‘á»™ng. Vây xung quanh là những gỠđá lồi lõm, là chá»— chà ng và y vừa đứng để nhìn và o Nhiệt Trì. Giữa Nhiệt Trì là má»™t má»m đá Ä‘á»™t ngá»™t nhô cao lên và cao hÆ¡n mặt nÆ°á»›c Ä‘á»™ ba thÆ°á»›c má»™c.
NhÆ° cố ý đợi cho chà ng quan sát toà n bá»™ địa thế xong, y bất ngá» xô chà ng té dà i trên má»m đá bằng phẳng.
Phịch!
Chà ng té xuống tuy Ä‘au nhÆ°ng chÃnh cái cảm giác nóng giãy từ mặt đá truyá»n và o thân thể là m cho chà ng tạm quên Ä‘i cái Ä‘au.
“Gá»i là Nhiệt Trì chẳng trách khối đá nà y vì chìm khuất khá nhiá»u và o là n nÆ°á»›c nên luôn luôn hâm hấp nóng.â€
Äang khi chà ng suy nghÄ©, tạm gá»i là để lý giải tại sao mặt đá lại nóng không hiểu y đã chuẩn bị sẵn từ lúc nà o mà bây giá» trong tay y có nhiá»u sợi thừng bện chặt.
Y ung dung căng tứ chi của chà ng ra bốn phÃa bằng bốn sợi dây, được y chằng néo cẩn tháºn ở bốn gỠđá quanh Nhiệt Trì.
TÆ° thế của chà ng lúc nà y khá kỳ dị. Chà ng nằm ngá»a trên mặt đá nóng, hai tay giăng ngang vai, hai chân xuôi xuống dÆ°á»›i và tất cả Ä‘á»u được những sợi thừng giừ lại.
Trên tay y hãy còn một sợi thừng.
Y vừa ngắm nhìn kiệt tác của y vừa thản nhiên xếp đôi xếp bốn và xếp sợi thừng lại là m tám.
Chà ng nhìn y, không hiểu y định hà nh hạ chà ng nhÆ° thế nà o. Äá»™t nhiên y khà n khà n giá»ng vì khÃch Ä‘á»™ng há»i chà ng :
- Bản nhân há»i ngÆ°Æ¡i: Äệ lục Tá» lệnh bà i ngÆ°Æ¡i giấu ở đâu?
Chà ng vừa lúc lắc cái đầu, chưa kịp đáp, những lớp dây thừng trên tay y chợt vung lên.
Véo...
Chát!
Tuy chỉ là những sợi thừng má»m mại nhÆ°ng do y cáºt lá»±c quáºt và o nên ngay láºp tức chá»— thân thể chà ng bị những sợi thừng chạm và o phải rát bá»ng lên vì rách da báºt máu.
Y lại há»i :
- Äệ lục Tá» lệnh bà i ở đâu? Nói!
Chà ng không tưởng hạng ngÆ°á»i nhÆ° y lại có lối tra khảo tà n Ä‘á»™c nhÆ° thế nà y. Vì quá hoang mang nên chà ng không những không kịp đáp mà đến cái lắc đầu chà ng cÅ©ng chÆ°a kịp thá»±c hiện.
Những sợi thừng lại được y quáºt ra.
Véo...
Chát!
Tiếp đó, y quát luôn miệng :
- Nói! Nói! Nói!
Và phụ hoạ với từng tiếng quát, những sợi thừng trên tay cũng được vung lên.
Véo... chát!
Véo...
Chát!
Do sợi thừng dà i được y gấp lại là m tám nên má»—i lần y vung ra trên thân thể của chà ng lẽ dÄ© nhiên phải có đến tám vết hằn. Và những vết hằn nà y dù không đủ mạnh để là m gãy vỡ xÆ°Æ¡ng cốt của chà ng nhÆ°ng lại thừa năng lá»±c để là m cho da thịt chà ng phải rách rá»i và báºt máu.
Y không lên tiếng nữa.
Vả lại, dù y có lên tiếng Ä‘i chăng nữa, những tiếng rú rÃt trong không khà và những tiếng chạm mạnh và o ngÆ°á»i chà ng vì vang lên liên tục nên chà ng cÅ©ng không thể nà o nghe được những tiếng quát của y.
Véo... chát!
Véo...
Chát!
Äúng nhÆ° y nói, tấm thân của chà ng vì không là kim cÆ°Æ¡ng bất hoại nên chỉ sau mÆ°á»i mấy loạt y vụt ra chà ng phải oằn ngÆ°á»i vì Ä‘au Ä‘á»›n.
May cho chà ng, tứ chi của chà ng không được y chằng néo quá thẳng nên chà ng vẫn có thể trằn ngÆ°á»i vá» bên nà y rồi lại trằn ngÆ°á»i vá» phÃa ngược lại.
Những cá» Ä‘á»™ng của chà ng tuy không tránh được đòn tra khảo tà n khốc của y nhÆ°ng dù sao chà ng vẫn tránh không để những chá»— da thịt đã báºt tóe trÆ°á»›c lại chịu thêm má»™t lần nữa những lần quáºt cáºt lá»±c của y. Tóm lại chà ng Ä‘ang cố gắng Ä‘Æ°a những chá»— chÆ°a bị đánh để hứng lấy những cÆ¡n cuồng ná»™ của y.
Ngược lại, vì tứ chi không bị chằng thẳng nên đây lại là điá»u không may cho chà ng.
Bởi, sau khi hai bên thân Ä‘á»u bị báºt rách da thịt, má»—i lần chà ng oằn ngÆ°á»i dù là nghiêng vá» bên nà o thì phÃa bên kìa, khi những chá»— da thịt bị hở rách chạm và o ná»n đá nóng, chà ng nhÆ° chịu thêm má»™t lần hà nh hạ nữa.
Cái nóng của ná»n đá khi xuyên thấu và o phần nhục thể Ä‘ang ứa máu cứ nhÆ° những mÅ©i kim châm hoặc nhÆ° má»™t lá»›p muối mặn xát và o vết thÆ°Æ¡ng. Ná»—i Ä‘au nà y chỉ có những ai đã từng hứng chịu má»›i cảm thông cho Thạch Hiểu Äông.
Sá»± tà n khốc của y đến đây chÆ°a chấm dứt, bằng không, hà cá»› gì y phải vất vả Ä‘Æ°a chà ng đến táºn Tý Ngá» Nhiệt Trì?
Y ước lượng đã đủ bèn dừng lại.
Giá»ng khà n khà n của y má»™t lần nữa được cất lên :
- Sắp đến giá» Ngá» rồi, tiểu tá»! Tấn tuồng hay nhất sắp diá»…n ra. Nhá»› đấy, lúc nà o ngÆ°Æ¡i không chịu được nữa và cÅ©ng là lúc ngÆ°Æ¡i muốn nói cho bản nhân biết chá»— cất giấu Äệ lục Tá» lệnh bà i, ngÆ°Æ¡i chỉ cần gá»i, bản nhân sẽ cứu ngÆ°Æ¡i. Nhá»› kỹ đấy tiểu tá»!
Dứt lá»i, y lá»™n ngược ngÆ°á»i vá» phÃa sau và ung dung đứng ở gỠđá, gần sát vá»›i là n nÆ°á»›c Nhiệt Trì vẫn phẳng lặng.
Toà n thân dù Ä‘ang Ä‘au Ä‘á»›n không kể xiết nhÆ°ng Thạch Hiểu Äông vẫn hoang mang vì không hiểu y muốn ám chỉ đến tấn tuồng gì.
Chỉ sau đó má»™t lúc, chà ng liá»n hiểu, không cần van nà i y giải thÃch.
Là n nÆ°á»›c Nhiệt Trì vốn phẳng lặng Ä‘á»™t nhiên sôi lên sùng sục nhÆ° ở phÃa dÆ°á»›i đáy Ä‘ang có thủy quái lên cÆ¡n thịnh ná»™.
Từ phÆ°Æ¡ng vị Ä‘ang nằm, chà ng còn nháºn ra má»™t Ä‘iá»u. Và điá»u đó có lẽ phù hợp vá»›i lá»i ám chỉ của ác nhân. Mặt nÆ°á»›c Nhiệt Trì không chỉ sôi sùng sục, Ä‘Æ°a lên những là n hÆ¡i cá»±c nóng mà còn Ä‘ang dâng cao lên dần dần.
Chà ng nhìn thấy rất rõ, chÃnh y vì kiêng dè là n nÆ°á»›c Ä‘ang dâng cao của Nhiệt Trì nên tá»± y phải bÆ°á»›c lùi lại để lẩn tránh.
Và điá»u nà y có nghÄ©a là , chá»— chà ng vẫn buá»™c phải nằm chắc chắn sẽ bị là n nÆ°á»›c Nhiệt Trì dâng lên ngáºp trà n. Äến lúc đó, chà ng thầm kinh hãi, chÃnh sức nóng của Nhiệt Trì sẽ là m cho toà n thân chà ng, ở những nÆ¡i da thịt bị báºt rách đến toé máu chắc chắn phải gánh chịu sá»± Ä‘au đến đến tùng cá»±c.
Vừa mới nghĩ đến đây, ngay dưới lưng chà ng, là n nước Nhiệt Trì rồi cùng chạm đến.
- Ôi chao!
Nóng không thể tưởng.
ChÃnh cảm giác nóng Ä‘á»™t ngá»™t nà y khiến chà ng phải báºt thốt lên tiếng kêu Ä‘au Ä‘á»›n.
Ở bên trên, y nhìn xuống và báºt cÆ°á»i thÃch thú :
- Ha... ha... ha... ChÆ°a đâu, tiêu tá»! Äến khi chất Hùng Hoà ng trong Nhiệt Trì thấm và o từng vết thÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i má»›i thấy hết thủ Ä‘oạn của bản nhân. Ha... ha... ha....
Lá»i tiên Ä‘oán của y chỉ Ä‘i trÆ°á»›c sá»± việc không bao lâu...
- A... a...
Y nói đúng. NÆ°á»›c trong Nhiệt Trì quả nhiên có chất Hùng Hoà ng. Và không riêng gì sá»± công phạt của chất nà y, chÃnh Ä‘á»™ nóng của là n nÆ°á»›c Nhiệt Trì cùng đủ là m cho Thạch Hiểu Äông phải chết Ä‘i sống lại không biết bao nhiá»u lần mà kể.
Ná»—i Ä‘au đến táºn xÆ°Æ¡ng tủy: chà ng ngất và tưởng phải chết Ä‘i!
Rồi cÅ©ng chÃnh ná»—i Ä‘au Ä‘á»›n táºn cùng đó đã buá»™c chà ng phải tỉnh lại để cảm nháºn má»™t thá»±c tại phÅ© phà ng!
Cái chết và cái sống, hầu như không còn bất kỳ một ranh giới nà o rõ nét nữa!
Äã thế, phải thừa nháºn sá»± sắp đặt của y tháºt sá»± hoà n hảo.
Là n nÆ°á»›c Nhiệt Trì Ä‘á»™t nhiên sôi sục rồi dâng lên nhÆ°ng chỉ dâng cao đủ ngáºp chìm toà n thân chà ng Ä‘ang nằm ngang bằng trên mặt đá là dừng lại! Và đương nhiên để nÆ°á»›c không ngáºp kÃn phần mặt, theo bản năng Thạch Hiểu Äông đã tá»± ngÆ°á»›c mặt lên.
Sá»± cố gắng của chà ng ngay láºp tức Ä‘Æ°a đến cho chà ng cả Ä‘iá»u lợi lẫn Ä‘iá»u hại.
Äiá»u lợi là chà ng đã Ä‘Æ°a được chót mÅ©i khá»i mặt nÆ°á»›c, chà ng không chết vì sặc hoặc vì thiếu thanh khÃ.
Còn Ä‘iá»u hại Æ°? Vì chà ng gượng nâng đầu lên, những vết thÆ°Æ¡ng do sá»± tra khảo của y ở khắp thân thể chà ng, vì thế phải báºt rách ra má»™t lần nữa.
Vẫn chÆ°a hết những sắp đặt hoà n hảo của y! Những sợi dây thừng Ä‘ang chằng néo tứ chi của chà ng vá» bốn phÃa không đủ căng để chà ng không thể giãy giụa oằn oại!
Và chúng cũng không quá chùng để chà ng vì lăn lộn phải rơi tòm xuống nhiệt trì.
Và sau cùng y cÅ©ng không quên liệu tÃnh trÆ°á»›c Ä‘á»™ bá»n vững của những sợi thừng khi phải ngấm nÆ°á»›c! Có nÆ°á»›c ngấm và o, những sợi thừng chừng nhÆ° dai hÆ¡n, khó đứt hÆ¡n!
Chịu Ä‘á»±ng nhÆ° thế nà y, má»™t nhân váºt còn đủ đầy võ công chÆ°a hẳn đã chịu Ä‘á»±ng nổi, nói gì đến chà ng đã bị y phế bá» toà n bá»™ võ công?
Sau cùng chà ng ngất Ä‘i và bên tai nhÆ° vẫn còn nghe tiếng cÆ°á»i tháºp phần mãn ý của ác nhân và nghe chÃnh tiếng kêu la không ká»m được của chÃnh bản thân chà ng?
DÆ°á»›i ánh há»a quang báºp bùng từ má»™t ngá»n Ä‘uốc, Thạch Hiểu Äông nhìn thấy y Ä‘ang ngắm nghÃa chà ng.
Y đúng là hiện thân của quá»· dữ khi y thản nhiên thổ lá»™ má»™t Ä‘iá»u mà y tin rằng chà ng rất muốn nghe :
- Äiá»u bà ẩn của Tý Ngá» Nhiệt Trì bản nháºn tìm hiểu được, đó là : cứ đến hai giá» tý Ngá», nÆ°á»›c trong Nhiệt Trì Ä‘á»™t ngá»™t nóng lên và cÅ©ng dâng lên khá»i mặt đá Ä‘á»™ ba kÃch?
NgÆ°Æ¡i có biết sá»± Ä‘au Ä‘á»›n sẽ tăng lên bá»™i phần nếu bản nhân láºp lại hà nh Ä‘á»™ng lúc trÆ°á»›c má»™t lần nữa không?
Chà ng không đáp, hay nói đúng hơn là chà ng không còn chút hơi sức nà o để gắng gượng lên tiếng.
Y cÆ°á»i qua khuôn mặt và ng bủng vô biểu cảm :
- Hừ! Nói Ä‘i tiểu tá», bản nhân sẽ ban cho ngÆ°á»i má»™t cái chết nhẹ nhà ng thanh thản!
Y khà n khà n giá»ng, há»i chà ng qua hÆ¡i thở Ä‘á»™t nhiên dồn dáºp :
- Äệ lục Tá» lệnh bà i ở đâu?
Chà ng nhìn y qua cặp mắt khó nói là lạc thần, nhÆ°ng quả tháºt đó chÃnh là những ánh mắt gần nhÆ° là của những kẻ sẵn sà ng chấp nháºn cái chết, má»™t cái chết có thể nói là không còn gì để muối tiếc! Vì có nuối tiếc cÅ©ng vô Ãch!
Y không chỠđợi Ä‘iá»u nà y ở chà ng!
Vì thế, hữu thủ của y lại vung lên.
Véo...
Những sợi thừng lại vun vút quáºt và o thân thể chà ng.
Chát! Chát! Chát!
Y vừa hà nh hạ vừa rÃt qua kẽ răng :
- Chỉ còn ná»a canh giá» là đến giá» tý, ngÆ°Æ¡i còn không chịu nói Æ°?
Chát! Chắt! Chát!
Y gầm gừ :
- Sống không bằng chết, ngươi có hiểu như thế là thế nà o không?
Chát! Chát! Chát!
Y phủ dụ :
- Dại gì ngÆ°Æ¡i cứ cắn răng chịu Ä‘á»±ng? Bản nhân đã tÃnh cả rồi! Hình phạt của bản nhân dà nh cho ngÆ°Æ¡i không đủ là m ngÆ°Æ¡i phải chết! Tại sao ngÆ°Æ¡i không ngoan ngoãn nói ra để được chết nhÆ° ngÆ°Æ¡i Ä‘ang Æ°á»›c ao?
Chát Chát! Chát!
Rồi y lại cÆ°á»i qua nhịp hô hấp cà ng lúc cà ng dồn Ä‘áºp :
- Ha... ha... ha...
Chát! Chát! Chát!
Ước lượng đúng thá»i gian, y dừng lại và nhảy ngược vá» phÃa sau.
Äứng trên gỠđá bao bá»c quanh nhiệt trì y nhìn chà ng và chỠđợi má»™t lần nữa mục kÃch má»™t tấn tuồng sẽ Ä‘em lại cho y sá»± thÃch thú!
Äể tránh sá»± nôn nao vì giá» Tý hãy còn chÆ°a Ä‘iểm, y dùng tả thủ ve vuốt những sợi thừng đã thấm đẫm máu huyết của Thạch Hiểu Äông?
Và rồi, nước trong nhiệt trì cũng đến lúc sôi sục và dâng lên.
Tháºt lạ, chà ng rõ rà ng là không còn hÆ¡i sức để lên tiếng cho dù y vừa hà nh hạ chà ng vừa rồi chà ng cÅ©ng không có lấy má»™t tiếng rên la! Váºy mà khi là n nÆ°á»›c nhiệt trì vừa chạm và o những vết thÆ°Æ¡ng của chà ng, nhÆ°ng tiếng kêu xé tai không hiểu lấy từ đâu sức lá»±c để báºt ra khá»i môi miệng chà ng :
- A... a... a...
Và cà ng lạ lùng hÆ¡n, nÆ°á»›c nhiệt trì nà o có chạm đến y, nà o có hà nh hạ y, váºy mà từ miệng y cÅ©ng báºt lên những tiếng kêu thất thanh :
- Ôi chao!
NhÆ° Ä‘ang cầm phải toà n là độc xà , y láºp tức ném những sợi dây thừng trên tay y xuống là n nÆ°á»›c nhiệt trì Ä‘ang sôi sục.
Và y lại thét lên :
- Cá»u Äá»™c U Minh từ Tá» lệnh bà i?!! Tiểu tá» ngÆ°Æ¡i là Äá»™c Nhân? Trong máu của ngÆ°Æ¡i sao lại có Cá»u Äá»™c U Minh? A... a...
Vút!
Y lao Ä‘i nhÆ° bị ma Ä‘uổi! Äể lại sau lÆ°ng y những tiếng la hét của chÃnh y và cÅ©ng là của Thạch Hiểu Äông.
NhÆ° vừa uống phải má»™t phÆ°Æ¡ng dược cá»±c kỳ hữu hiệu - Có ai Ä‘ang lâm và o tình trạng nhÆ° chà ng má»›i hiểu rằng: dù Ä‘ang Ä‘au Ä‘á»›n tá»™t cùng nhÆ°ng khi nhìn thấy chÃnh kẻ hà nh hạ mình cÅ©ng gặp há»a sát thân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên bản thân phải sung sÆ°á»›ng và tạm quên Ä‘i ná»—i Ä‘au Ä‘ang hà nh hạ - Thạch Hiểu Äông chợt tỉnh ngá»™.
Hóa ra chà ng từ khi vô tình dùng tay để nhặt lấy Äệ ngÅ© Tá» lệnh bà i, trên Tá» lệnh bà i lại thoa sẵn chất kịch Ä‘á»™c nhÆ° y vừa gá»i là Cá»u Äá»™c U Minh, chÃnh bản thân chà ng đã nhiá»…m Ä‘á»™c mà chà ng không há» hay biết.
Và nếu bấy lâu nay chà ng vẫn chÆ°a bị Cá»u Äá»™c U Minh công phát, phải chà ng đó là nhá» chà ng đã má»™t lần nhiá»…m phải Ä‘á»™c chất của Mao SÆ¡n tam quá»· rồi sau đó Ä‘á»™c chất đã phần nà o bị Ä‘á»™c chất của Thủy quái dÆ°á»›i vá»±c hóa giải và khống chế?
Äiá»u nà y có nghÄ©a là , nếu y không hà nh hạ chà ng, không sá»›m thì muá»™n, chà ng cÅ©ng phải thiệt mạng bởi Cá»u Äá»™c U Minh phát tác.
NghÄ© đến đây, Thạch Hiểu Äông không biết là chà ng nên mừng hay phải thất vá»ng?
Mừng vì không bị Cá»u Ä‘á»™c U Minh hoà nh hà nh Æ°? NhÆ°ng sống để là m gì má»™t khi chà ng vẫn bị y hà nh hạ và sau cùng là y sẽ “cung hình†chà ng, khiến dòng dõi Thạch gia phải tuyệt tá»±?
Còn chà ng thất vá»ng vì nếu trong ná»™i thể của chà ng hãy còn tiá»m tà ng Cá»u Äá»™c U Minh, chÃnh loại Ä‘á»™c chất nà y sẽ giải thoát chà ng, sẽ giúp chà ng được chết và không bị y là m nhục nữa!
- A... a...
Những nỗi đau vẫn còn một khi là n nước ở nhiệt trì vẫn dâng cao và vẫn xuyên thấu và o từng vết thương của chà ng.
Äang kêu la nhÆ° váºy, chà ng có phần nà o mừng rỡ khi nghe má»™t âm thanh quen tai bất ngá» vang đến...