"Khi quần chiến với đối thủ có tu vi không chênh lệch nhiều lắm, Mộng Yểm Thể lại có uy lực không thể tưởng tượng nổi. Chỉ bằng nói điều đó thôi, nếu đứa nhỏ này có thể khai mở Linh Hải thành công thì dù có tu luyện chậm một chút, bổn tông có phải hao tốn vô số linh dược đi chăng nữa cũng phải mạnh mẽ tăng tu vi của đứa nhỏ này lên." Môn chủ Man Quỷ Tông dứt khoát nói.
"Đúng vậy, đứa nhỏ này đích xác rất quan trọng với tương lai của bổn tông, nói không chừng chính là chỗ dựa lớn nhất để bổn tông tranh phong cùng những môn phái khác. Tuy nhiên lần này trong đám con cháu thế gia, ngoại trừ tiểu tử tên gọi Lôi Thần kia còn có chút đáng xem, những kẻ khác đều rất kém cỏi giống như các lần trước. Cho dù có mấy tên chả ra sao có thể miễn cưỡng trở thành Linh Đồ, chỉ sợ phần lớn cũng là Linh Đồ có ba Linh Mạch tư chất thấp nhất, bọn chúng căn bản không có hy vọng tiến giai Linh Sư. Nếu như ba gã đệ tử tán tu kia đều không thể trùng kích Linh Hải thành công, có lẽ khó có thể tìm được hạt giống tốt nào khác trong đám con cháu thế gia, chỉ e Khuê sư huynh sẽ phải thất vọng mà về rồi." Lâm sư muội gật gật đầu, nhưng sau đó bỗng nhiên lại đổi chủ đề.
"Từ trước đến nay, tối thiểu đệ tử tán tu cũng có tỷ lệ một phần ba trở thành Linh Đồ, vận khí của Khuê sư đệ chắc sẽ không tệ như vậy đâu, nói không chừng cả ba tên đệ tử cũng đều có thể thành công. Về phần ngươi nói trong đám con cháu thế gia lần này không có người nào có triển vọng, ta có chút không đồng ý." Môn chủ Man Quỷ Tông trầm ngâm một chút, sau đó lắc đầu nói.
"Sư huynh nói sao, chẳng lẽ tiểu muội nhìn lầm ư? Trong đám con cháu thế gia kia lẽ nào còn có nhân tài khác hay sao! Không phải chứ, cho dù ta nhìn không ra nhưng Khuê sư huynh sao có thể cũng nhìn nhầm được?" Lâm sư muội nghe vậy, hơi giật mình hỏi lại.
"Người khác ta không biết, nhưng tiểu tử này có lẽ có chút thú vị." Môn chủ Man Quỷ Tông mỉm cười, đột nhiên một ngón tay vẽ một vòng tròn vào không khí trước người, lúc này bên trong quầng sáng màu xanh lóe lên, vòng tròn bỗng biến ảo thành một cái gương bằng ánh sáng trong veo như nước, bên trong hiện lên hình ảnh một thiếu niên mặc cẩm bào.
Thiếu niên này đang ngẩng đầu nhìn đám Linh Sư trên không trung, ánh mắt chớp động không ngừng, không ngờ lại đúng là Liễu Minh.
"Tên tiểu tử này sao? Thoạt nhìn hình như cũng không có gì đặc biệt, chẳng lẽ hắn có Ẩn Linh Thể trong truyền thuyết?" Lâm sư muội nhìn hình ảnh Liễu Minh trong gương một lúc lâu, sau đó mới chậm rãi hỏi.
"Hắn có phải là Ẩn Linh Thể hay không thì ta không biết, nhưng Tinh Thần lực của tiểu tử này mạnh mẽ hơn người bình thường rất nhiều." Môn chủ Man Quỷ Tông không chút hoang mang nói.
"A, chưởng môn sư huynh làm sao có thể biết được ?" Lâm sư muội nghe vậy, đương nhiên tò mò hỏi.
"Rất đơn giản, vừa rồi Mộng Yểm Thể của Già Lam vô tình phát ra ngoài, chỉ có tiểu tử này là không chịu ảnh hưởng chút nào, hơn nữa còn có thể kìm chế bản thân không tiếp tục nhìn nha đầu Già Lam kia nữa. Chậc chậc, chỉ bằng khả năng tự kiềm chế này thôi đã đủ để tán thưởng một câu rồi." Môn chủ Man Quỷ Tông mỉm cười trả lời.
"Thì ra là thế. Nói như vậy thì tiểu gia hỏa này thật đúng là đáng để chờ mong một phen a." Lúc này Lâm sư muội đã có chút giật mình rồi.
******
Liễu Minh đương nhiên không biết vì chuyện của thiếu nữ yêu mỵ kia mà mình lại bị hai vị Linh Sư để mắt tới.
Hiện tại hắn đang tập trung tinh thần cảm thụ những điểm khác thường trong không gian bốn phía sau khi pháp trận trong quảng trường được khởi động. Hắn vận pháp quyết vô danh một vòng, Nguyên lực trong cơ thể vận chuyển dường như nhanh gấp rưỡi trước kia, khi hắn hơi dồn xuống cánh tay lại có thể cảm ứng rõ ràng được một luồng lực lượng ngưng tụ, mặc dù nó có chút mỏng manh hầu như không cảm nhận được, nhưng đích xác là có tồn tại.
Trên mặt Liễu Minh hiện lên chút kinh ngạc, nhìn về phía pháp trận màu bạc với ánh mắt tràn đầy vẻ mong đợi.
Bên ngoài pháp trận mà đã có thể cảm nhận được biến hóa kinh người như vậy, tin tưởng sau khi tiến vào trong pháp trận sẽ có hiệu quả càng thêm kinh người.
"Thời gian đã đến, quán nhập linh dịch!" Linh Sư họ Lôi bỗng nhiên phân phó một tiếng.
Vừa dứt lời, mười mấy tên Linh Đồ trên đài cao đã lập tức cưỡi mây bay tới.
Tất cả những Linh Đồ Man Quỷ Tông này đều mặc trường bào màu đen, trong tay mỗi người đều cầm một cái bình màu xanh nhạt, trong nháy mắt đã đi tới ngoài rìa pháp trận, đồng thời mở nắp bình ra, một tay chớp lóe ánh sáng vỗ vỗ dưới đáy bình.
"Phốc", "Phốc" mấy tiếng vang lớn!
Từng luồng linh dịch mau nga sưa từ miệng bình bắn ra, hóa thành mấy chục đường màu trắng lao đến trên không pháp trận, tiếp đó liền hóa thành vô số điểm sáng lơ lửng trên không trung.
"Đệ tử bổn tông lập tức tiến vào pháp trận!" ‘Lôi sư đệ’ giữa không trung quát một tiếng chói tai.
Đệ tử Linh Mạch Man Quỷ Tông nghe vậy, đồng loạt chạy như điên về phía pháp trận phía trước, hơn nữa mỗi người còn chọn một vị trí cách nhau một khoảng cách nhất định rồi khoanh chân ngồi xuống.
"Đủ rồi!"
Đợi số người trong pháp trận đủ một trăm người, một gã Linh Sư giữa không trung khẽ quát, tay áo hơi run lên phất xuống.
Đệ tử Man Quỷ Tông phía sau đang muốn tiến vào lập tức cảm thấy bên ngoài pháp trận xuất hiện một bức tường không khí trong suốt, đua nhau bắn ngược trở lại.
Trong lòng những đệ tử này rùng mình một cái, sau đó bèn thành thật đứng bên ngoài chờ đợi.
Mà đám con cháu thế gia Liễu Minh không được gọi đến, chỉ có thể giương to mắt đứng tại chỗ không dám nhúc nhích.
Trong lòng bọn hắn trái lại không hề có chút oán giận, nghi thức Khai Linh này vốn dĩ chính là dành cho đệ tử của Man Quỷ Tông, con cháu thế gia bọn hắn tiến hành sau cùng cũng thực sự không thể kêu ca điều gì được.
Có vài người trái lại còn muốn nhân cơ hội này xem xem đệ tử Man Quỷ Tông trùng kích Linh Hải như thế nào.
Tuy bọn hắn đều được trưởng bối trong nhà nói cho không biết bao nhiêu lần, nhưng so với việc mình tận mắt chứng kiến lại là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, nói không chừng sau khi chứng kiến có thể có chút thu hoạch, giúp cho mình có thể nắm chắc hơn một chút trong lúc Khai Linh.
Về phần Liễu Minh lại càng không thể buông tha cho cơ hội duy nhất có thể chứng kiến nghi thức Khai Linh, hắn nhìn chằm chằm vào mấy người đặc biệt ở trung tâm pháp trận, mắt không chớp lấy một cái.
Lúc này, sau khi mấy tên Linh Sư giữa không trung thấy tất cả đệ tử trong pháp trận đã ổn định, mấy bóng người mới lay động di chuyển tới các vị trí đặc biệt phía trên pháp trận, mỗi người bắt đầu bấm niệm pháp quyết đồng thời miệng lẩm nhẩm chú ngữ, trên người tất cả đều tỏa ra một loại khí tức linh áp cực kỳ khủng bố.
Đệ tử bên ngoài pháp trận sau khi hơi tiếp xúc với những luồng khí tức này, tất cả đều kinh sợ lui lại phía sau, thậm chí sắc mặt vài tên con cháu thế gia có tâm tính không vững còn trắng bệch ra, trực tiếp ngã ngồi xuống đất.
Mà những đệ tử ngồi trên mặt đất bên trong pháp trận kia dường như được thứ gì đó bảo vệ, dường như không cảm nhận được uy áp kinh khủng đó, dáng vẻ không bị ảnh hưởng chút nào, thậm chí có vài tên đệ tử còn tò mò nhìn trộm nhất cứ nhất động của Linh Sư trên không trung.
Linh Sư họ Lôi sau khi thúc dục pháp quyết, khí tức trên người càng ngày càng mạnh mẽ, một cánh tay nâng lên, tiếp đó chậm rãi giơ một ngón tay ra.
Một tiếng rên vang lên, sau đó một giọt chất lỏng màu trắng bạc từ đầu ngón tay bắn ra, trực tiếp bay vào bên trong vô số điểm sáng do linh dịch hóa thành.
Sau một khắc, một màn kinh người xuất hiện.
Chi chit chằng chịt điểm sáng màu trắng run lên, sau đó chúng bỗng nhiên như có linh tính bay về phía chất lỏng màu bạc, nhanh chóng hợp lại thành một thể.
Trong nháy mắt, một quả cầu ánh sáng màu ngà sữa lớn cỡ người bình thường không một tiếng động hình thành giữa không trung.
"Đi!"
Linh Sư họ Lôi ở phía xa dùng tay điểm nhẹ quả cầu ánh sáng một cái.
Lúc này quả cầu ánh sáng dưới sự điều khiển như sao băng rơi xuống, sau một tiếng trầm đục liền đập lên người một gã đệ tử Man Quỷ Tông một cách vô cùng chuẩn xác.
Gã đệ tử Linh Mạch này là một thiếu niên chừng mười ba mười bốn tuổi, khuôn mặt khá anh tuấn, nhưng khi quả cầu ánh sáng màu trắng vừa chạm vào người, liền "Hự" một tiếng rồi cả người bị ép chặt xuống mặt đất thành hình chữ ‘Đại’ (*).
(*) : nằm giang hai tay hai chân.
Dường như quả cầu ánh sáng màu trắng kia có trọng lượng cực kỳ lớn.
Một chuyện càng quỷ dị chính là sau khi quả cầu ánh sáng màu trắng ép chặt thiếu niên xuống đất cũng không lập tức biến mất, trái lại dưới sự điều khiển của Linh Sư họ Lôi, sau một hồi sáng tối từ từ bao bọc thiếu niên vào trong.
Một giọt linh dịch màu bạc nằm ở khu vực sâu nhất trong quả cầu ánh sáng lóe lên, sau đó liền quỷ dị chui vào trong cơ thể thiếu niên không thấy đâu nữa.
Thiếu niên trên mặt đất sau khi hít vào một hơi, bỗng nhiên phát ra một tiếng gầm nhẹ, tiếp theo mới gắng gượng hết sức bò dậy, mặt mũi méo mó, sau đó nhắm chặt hai mắt lại khoanh chân ngồi, yên lặng vận công.
Một màn giống hệt như vậy cũng diễn ra ở những chỗ khác.
Trong cơ thể những Linh Sư khác cũng xuất ra từng giọt chất lỏng màu bạc, sau đó cũng tụ tập với những điểm sáng màu trắng hóa thành từng quả cầu ánh sáng từ trên trời hạ xuống, bao bọc từng tên từng tên đệ tử Linh Mạch phía dưới.
Đại đa số những đệ tử Linh Mạch đều bắt đầu giống thiếu niên, trực tiếp bị ép chặt xuống mặt đất không thể nào cử động, chỉ có mấy thiếu niên thân hình đặc biệt mạnh mẽ mới có thể thừa nhận được lực ép này, ngồi vững trên mặt đất, nhìn quả cầu ánh sáng từng chút một bao bọc cơ thể mình. Vài Linh Sư thấy dáng vẻ những người này đều âm thầm gật đầu, cũng không biết vì mục đích gì mà mỗi người đều nhớ kỹ vị trí và tướng mạo của mấy tên đệ tử đó.
Động tác thi pháp của mấy Linh Sư này cực nhanh, sau thời gian ước chừng uống cạn một chén trà nhỏ đã ngưng tụ ra được hơn trăm giọt chất lỏng màu bạc, khiến cho mỗi một đệ tử đều được bao bọc trong quả cầu ánh sáng.
Lúc này, Linh Sư họ Lôi bèn thò tay vào trong áo móc ra một lệnh bài phát ra ánh sáng màu xanh nhạt, không nói hai lời chỉ về phía pháp trận.
Một tiếng trầm đục vang lên!
Một cột sáng màu xanh lớn bằng ngón cái từ trên mặt lệnh bài bắn xuống, lóe lên một cái liền chui vào phía trên một viên Tinh Thạch chính giữa pháp trận.
"Oanh" một tiếng!
Viên Tinh Thạch lóe lên, sau đó ánh sáng màu trắng từ các nơi trong pháp trận sáng lòa, hơn nữa còn có mấy cột sáng màu trắng sữa khác phóng lên trời.
Những điểm sáng màu trắng còn lại trong không trung sau một hồi mông lung lại hóa thành những giọt nước mưa rơi xuống.
Cho dù Liễu Minh ở ngoài pháp trận nhưng vẫn có thể cảm thấy được không khí bốn phía dường như lại xảy ra chút biến hóa, hai mắt không khỏi có chút nhíu lại. Lúc này, Linh Sư họ Lôi ở trên không pháp trận cũng trầm giọng mở miệng:
"Mấy người chúng ta nhờ uy lực của đại trận Hối Linh đã điều chỉnh nồng độ Thiên Địa Nguyên Khí trong trận tới mức cao nhất, đồng thời lại hao phí một giọt Chân Nguyên hóa lỏng trong cơ thể tác dụng lên người các ngươi, cung cấp cho các ngươi điều kiện lớn nhất để trùng kích Linh Hải. Hiện giờ việc các ngươi phải làm chính là mượn ngoại lực thúc giục Nguyên lực trong cơ thể một mạch ngưng tụ ra Linh Hải của mình trong Đan Điền, trong thời gian này đương nhiên sẽ cực kỳ đau đớn, giống như phanh thây xé xác vậy. Tuy nhiên muốn sống hay chết, là Tiên hay là Phàm đều phải dựa vào chính các ngươi. Sau đây ta sẽ dùng lực lượng chân ngôn, chỉ dẫn cho các ngươi toàn bộ quá trình Khai Linh!"
Linh Sư họ Lôi vừa dứt lời bèn dùng thần sắc nghiêm túc ra hiệu với những Linh Sư khác, sau đó cũng nhanh chóng phối hợp lấy ra một quyển sách vàng rực từ trong tay áo ném ra phía trước.
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Quyển sách màu vàng đón gió sáng lên, sau đó lại hóa thành một màn sáng mờ mịt hiện ra trong không trung.
Bên trong màn sáng có rất nhiều cổ văn màu bạc nhỏ như hạt gạo thoắt ẩn thoắt hiện, phát sáng lấp lánh.
Linh Sư họ Lôi lúc này một tay bấm niệm pháp quyết, quầng sáng bao quanh người bỗng nhiên tan đi, hiện rõ ra chân dung của người này.
Rõ ràng là một đại hán mặt đầy râu quai nón, mặc một bộ áo bào màu tím, cao lớn vạm vỡ, thế đứng làm cho người ra một cảm giác uy phong lẫm lẫm.
Linh Sư họ Lôi nhìn chằm chằm vào câu chữ trên màn sáng màu vàng, pháp quyết trong tay biến đổi, ha miêng bắt đầu lẩm bẩm lời chú ngữ nào đó.
Liễu Minh kinh ngạc phát hiện, mình vậy mà lại không thể nghe được cái gì, quay sang nhìn nét mặt những con cháu thế gia bên cạnh.
Hắn phát hiện phần lớn bọn họ cũng mang vẻ mặt ngạc nhiên.
Hiển nhiên cũng không phải chỉ có mình mình không nghe thấy.
Nhưng khi hắn chuyển ánh mắt về phía trong pháp trận, lại phát hiện những đệ tử Linh Mạch Man Quỷ Tông này, ngay lập tức khi đại hán râu quai nón mở miệng, trên mặt đã nhao nhao hiện lên thần sắc thống khổ, có một vài gương mặt thậm chí còn bắt đầu vặn vẹo, đồng thời quả cầu ánh sáng bao bọc bọn họ cũng chớp tắt không ngớt.
Thủ đoạn của Linh Sư quả nhiên vô cùng huyền diệu, ‘chân ngôn’ vậy mà chỉ có tác dụng trong một phạm vi nhất định, còn những địa phương bên ngoài pháp trận lại không hề bị ảnh hưởng.
Liễu Minh không khỏi cực kỳ mong đợi với các ‘pháp thuật’ của Linh Sư.
Luyện Khí Sĩ mặc dù cũng có thể nhờ Phù Khí mà thi triển ra một vài thủ đoạn nhỏ, nhưng nếu so với Linh Sư thì rõ ràng không phải cùng một cấp bậc.
"Phanh", "Phanh" hai tiếng trầm muộn truyền tới.
Hai thiếu niên đang ngồi xếp bằng trong pháp trận, sau khi gương mặt run rẩy một hồi, đầu đột nhiên nổ tung ra, quả cầu ánh sáng vốn đang bao bọc thân thể cũng lóe lên mà tan biến, thi thể không đầu lung lay mấy cái liền trực tiếp ngã xuống đất.
Chứng kiến tràng cảnh máu tanh như thế, một vài tên con cháu thế gia nhát gan vội vàng gập người nôn ọe, sắc mặt những người khác cũng trắng bệch ra. Đệ tử Linh Mạch Man Quỷ Tông chưa tiến vào thấy cảnh này, cũng không kìm được mà lộ ra một chút lo lắng.
Tuy nhiên những Linh Sư trên không trung và đám Linh Đồ bên ngoài pháp trận lại dường như không thấy cảnh này.
Đúng lúc ánh mắt Liễu Minh khẽ quét về phía hai cỗ thi thể không đầu, gã đệ tử Man Quỷ Tông thứ ba đứng bật dậy, sau khi hai tay múa may quay cuồng vài cái, đầu cũng đột nhiên nổ tung ra.
"Hừ, thật là vô dụng. Bây giờ chỉ mới bắt đầu mà đã có đệ tử không thể thừa nhận được lực lượng cắn trả. Lần tiếp theo tuyển chọn đệ tử Linh Mạch, xem ra phải khắt khe thêm một chút mới được." Môn chủ Man Quỷ Tông trên đài cao thấy một màn như vậy dường như không quá cao hứng, hừ một tiếng nói.
"Chưởng môn sư huynh, trước khi chưa trải qua nghi thức Khai Linh, chúng ta cũng chỉ có thể phán đoán đại khái tư chất đệ tử mà thôi, có phạm phải một chút sai lầm trong đó cũng là chuyện khó tránh khỏi. Tên đệ tử mất mạng vừa rồi vốn cũng là một gã đệ tử mà ta có chút coi trọng, biểu hiện của gã trong lúc tu luyện trước đây cũng rất khá." Lâm sư muội bên cạnh cười khổ nói.
“Có nói như thế nào đi nữa, bổn tông đều hao phí một lượng tài nguyên không nhỏ trên người mỗi một gã đệ tử Linh Mạch, lúc tuyển chọn đệ tử mà khắt khe hơn một chút cũng không thừa." Môn chủ Man Quỷ Tông không chút động lòng nói. "Vâng, đám đệ tử Linh Mạch tiếp theo, sư muội và mấy vị sư huynh nhất định sẽ thương lượng nhiều hơn một chút, cố gắng chọn ra đệ tử xuất sắc hơn." Lâm sư muội chỉ có thể trả lời như vậy. Môn chủ Man Quỷ Tông nghe vậy, lúc này thần sắc mới hơi hòa hoãn lại, nhẹ gật đầu rồi tiếp tục quan sát đám đệ tử đang tiến hành nghi thức.
Ở bên trong pháp trận, sau khi cỗ thi thể thứ ba ngã xuống, trong một thời gian ngắn cũng không lại xảy ra chuyện đệ tử mất mạng, nhưng theo thời gian trôi qua, một số người bên trong quả cầu ánh sáng màu trắng bắt đầu ngưng tụ ra từng sợi thô trông như những tia sáng màu trắng nhè nhẹ, hơn nữa chúng còn cố gắng hết sức chui vào trong da thịt của đám đệ tử.
Mặt mũi những đệ tử này run rẩy một trận, thân hình không ít người không ngừng run lên, hai mắt đỏ lòm như đầy máu, hơn nữa còn mơ hồ hiện ra vẻ điên cuồng.
Sau vài tiếng nổ vang lên, lại có bốn năm thi thể ngã xuống trong vũng máu.
Liễu Minh thấy xảnh này, khóe mắt không kìm được mà giật giật vài cái.
Lúc này, màn mưa trong pháp trận bắt đầu nhạt dần, quả cầu ánh sáng trên người một số kẻ nhỏ hơn không ít, thậm chí có một vài người còn lộ ra các một phần tay chân.
Một gã Linh Sư thấy thế, không nói hai lời phất tay lên.
Đám Linh Đồ bên ngoài pháp trận lúc này vội vàng thúc giục bình xanh trong tay, lại là từng luồng linh dịch hóa thành đường sáng bắn ra.
Vô số điểm sáng màu trắng trong pháp trận xuất hiện lần nữa, cũng tự động bay thật nhanh về phía những đệ tử bên dưới, quả cầu ánh sáng bao bọc bọn họ trong nháy mắt đã lớn phổng lên như lúc ban đầu.
Màn mưa mịt mờ như sương mù cũng bắt đầu từ trên trời rơi xuống!
******
Vẻ thống khổ trên mặt một thiếu niên ngồi xếp bằng trong pháp trận đột nhiên biến mất, thay vào đó là một loại thần sắc vô cùng thư thái.
Bỗng nhiên hắn há miệng ra, ngẩng đầu hét lên một tiếng cao vút, đồng thời trong cơ thể phát ra từng hồi tiếng vang như pháo nổ, sau đó bên ngoài thân thể hiện lên từng đạo ánh sáng trắng noãn óng ánh, một cái, hai cái, ba cái ..., thẳng đến cái thứ sáu mới đột ngột dừng lại.
Thiếu niên Man Quỷ Tông này đầu tiên có chút ngơ ngác, sau khi cúi đầu nhìn thấy sáu đạo ánh sáng quấn quanh người mình, bỗng nhiên há miệng kêu to một cách cực kỳ sung sướng :
"Ta thành công mở ra Linh Hải, ta là sáu Linh Mạch, ta đã là Linh Đồ rồi."
"La hét cái gì, những người khác còn chưa thành công đâu. Ngươi đang ở trong pháp trận thì tiếp tục củng cố Linh Hải đi, sau khi ra ngoài cũng không có điều kiện tốt như thế này lần thứ hai để ngươi phung phí đâu." Một gã Linh Sư thấy vậy quát khẽ một tiếng.
Tên đệ tử Man Quỷ Tông lúc này mới tỉnh táo lại, vội vàng đồng ý lần nữa khoanh chân ngồi xuống, tiếp tục vận công thổ nạp. Không lâu sau khi tên Linh Đồ thứ nhất xuất hiện, tên Linh Đồ thứ hai, thứ ba cũng liên tiếp xuất hiện, nhưng giữa những lần đó lại có người không chịu được lực cắn trả, bị nổ tan đầu mà ngã xuống.
Sau nửa canh giờ, sau khi tên Linh Đồ thứ chín xuất hiện, đệ tử Linh Mạch cũng đã mất mạng hơn một phần tư, những người còn lại mặc dù vẫn đau khổ kiên trì, nhưng rõ ràng không còn chút hiệu quả nào nữa.
Đại hán họ Lôi một mực yên lặng thúc giục chân ngôn trên không trung thấy vậy, lập tức dừng động tác lại, lạnh lùng tuyên bố :
"Thời gian đã hết, đệ tử còn lại vẫn không thành công Khai Linh sẽ trở thành đệ tử ngoại môn của bổn tông. Hiện giờ tất cả rời khỏi đại trận, nhóm đệ tử thứ hai tiến vào."
Đại hán họ Lôi vừa dứt lời, pháp trận đang vận chuyển đột ngột dừng lại, quả cầu ánh sáng trên người những đệ tử Man Quỷ Tông lập tức đồng loạt tan vỡ như bọt nước.
Đau nhức kịch liệt của những đệ tử vẫn đang gắng sức trùng kích Linh Hải bỗng nhiên biến mất.
Nhưng sau khi bọn hắn hiểu được chuyện gì xảy ra, lập tức trở nên ủ rũ chán nản.
Trong Thượng Môn, địa vị đệ tử ngoại môn và Linh Đồ cách biệt một trời một vực, mặc kệ trước đây bọn hắn biểu hiện ưu tú như thế nào, từ nay về sau cũng chỉ có thể trở thành tồn tại thấp nhất tại Man Quỷ Tông.
Địa vị chín tên đệ tử thành công khai mở Linh Hải kia vốn dĩ trước đây cũng không hơn gì bọn hắn, nhưng lúc này đã trở thành thượng nhân, chẳng những về sau có thể được tông môn tỉ mỉ bồi dưỡng, có thể tu luyện pháp thuật lên trời xuống đất không thể tưởng tượng nổi, thậm chí ngay cả thọ nguyên cũng tăng lên gấp bội so với bọn hắn.
Lúc này, vết máu và một đống thi thể trong pháp trận đã được mười mấy tên đệ tử ngoại môn không biết chạy tới từ chỗ nào dọn dẹp không còn chút dấu vết, toàn bộ mặt đất đều được dùng nước sạch cọ rửa qua một lần, ngay cả một chút vết máu cũng không lưu lại trong pháp trận.
Nhóm đệ tử Linh Mạch Man Quỷ Tông thứ hai dưới mệnh lệnh của Linh Sư họ Lôi cũng chen chúc tiến vào trong pháp trận rồi khoanh chân ngồi xuống.
Cũng là một màn như vậy diễn ra.
Chỉ có điều lần này người niệm quyết những cổ văn màu bạc trong màn sáng màu vàng kia lại đổi thành một vị Linh Sư khác.
Đại hán họ Lôi thì hạ xuống trên mặt đất một chỗ trong pháp trận, bắt đầu nhắm mắt điều tức.
Hiển nhiên gần một canh giờ liên tục vận dụng lực lượng chân ngôn vừa rồi đối với một Linh Sư cũng là một loại tiêu hao không nhỏ, bọn họ không thể không thay phiên nhau nghỉ ngơi một chút.
Mỗi một quá trình Khai Linh ước chừng gần một canh giờ.
Còn lại ba đợt đệ tử Linh Mạch Man Quỷ Tông, sau ba canh giờ cũng rất nhanh hoàn thành nghi thức.
Nhóm đầu tiên trong đám đệ tử, Linh Mạch cao nhất được mở ra cũng chỉ là sáu Linh Mạch.
Trong nhóm thứ hai lại bất ngờ xuất hiện mười hai tên Linh Đồ, trong đó hai người là Linh Đồ chín Linh Mạch.
Nhóm thứ ba có tám người thành công mở ra Linh Hải, nhưng trong đó lại có tận ba người là chín Linh Mạch.
Nhóm thứ tư là nhóm nhiều nhất, xuất hiện tới mười lăm tên Linh Đồ, tuy nhiên trong đó lại chỉ có một người có chín Linh Mạch mà thôi.
Khi chưởng môn Man Quỷ Tông trên đài cao chứng kiến thiếu nữ thanh tú tên gọi ‘Già Lam’ kia cũng thành công mở ra Linh Mạch, hơn nữa còn có sáu Linh Mạch, không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi. Tuy tư chất sáu Linh Mạch cũng chỉ có thể coi là là tư chất trung đẳng trong hàng Linh Đồ, nhưng chỉ cần tông môn toàn lực ủng hộ, việc bồi dưỡng thành Linh Sư cũng không phải là chuyện không có hy vọng.
Về phần những Linh Sư khác, giờ phút này trong lòng mỗi người lại có những cảm xúc khác nhau.
Người có đệ tử mà mình chọn chúng có thể thuận lợi trở thành Linh Đồ, đương nhiên trong lòng sẽ âm thầm cực kỳ cao hứng. Còn người có đệ tử không thành công mở ra Linh Hải, thậm chí còn bị cắn trả mà mất mạng tại chỗ, tự nhiên cảm thấy vô cùng phiền muộn.
Những danh ngạch còn trống kia chỉ có thể chọn lựa từ trong đám Linh Đồ khác mà thôi.
Về phần con cháu thế gia, tuy số lượng còn rất nhiều nhưng có thể trở thành Linh Đồ lại không có mấy người, ngoại trừ nho sinh họ Khuê, những người khác cũng không có nhiều hy vọng.
Lần này khi đại hán họ Lôi ra lệnh một tiếng, rút cuộc đã đến phiên một đám con cháu thế gia.
Sau khi nhóm con cháu thế gia đầu tiên tiến vào đại trận một lúc lâu, sắc mặt đám người Liễu Minh ở bên ngoài chứng kiến kết quả đều cực kỳ khó coi.
Một trăm con cháu thế gia, không ngờ lại không có người nào thành công khai mở Linh Hải, hơn nữa số người mất mạng tại chỗ hầu như chiếm tổng số hơn hai phần ba.
Ba mươi người còn lại giống như cái xác không hồn đi ra khỏi pháp trận, sau đó trong đám con cháu thế gia trong thời gian ngắn lại không có ai tiếp tục tiến vào trong pháp trận nữa.
"Không ai muốn đi vào sao, cũng tốt! Bổn tông có thể giảm bớt một số lượng tài nguyên lớn, đám các ngươi cũng nên rời khỏi đây đi thôi." Đại hán họ Lôi thấy vậy cũng không thúc giục, chẳng qua chỉ cười lạnh một tiếng, nói.
Thế giới tu luyện vốn chính là một thế giới mạnh được yếu thua, hắn không hề có chút thương hại nào với đám con cháu thế gia này cả.
"Hừ, đã đến đây rồi thì còn sợ cái mẹ gì. Ta vào!" Một người trong đám con cháu thế gia hừ một tiếng, sau đó bước nhanh lên phía trước.
Đúng là Lôi Thần, con cháu Lôi gia.
Đại hán họ Lôi thấy người này, trái lại hơi nao nao, nhưng nhanh chóng cười cười không nói thêm gì nữa.
Đã có người dẫn đầu, đám thiếu nam thiếu nữ còn lại sau một trận xôn xao, cuối cùng cũng có một vài kẻ gan lớn bước ra ngoài.
Liễu Minh chớp chớp mắt mấy cái, sau đó bỗng nhiên hít nhẹ một hơi, vậy mà cũng đi ra khỏi đám người.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Liễu Minh chậm rãi bước tới một góc của pháp trận, thần sắc bình tĩnh khoanh chân ngồi xuống.
Hắn nhận ra sau khi trải qua mấy lần nghi thức Khai Linh vừa rồi, thần thái mấy vị Linh Sư đã có chút mệt mỏi.
Hơn nữa những khối Tinh Thạch trong suốt được khảm vào đại trận Hối Linh kia, lúc này hào quang chớp động đã không còn chói mắt như lúc ban đầu nữa rồi.
Mặc dù không biết bình thường Linh Sư có thể dùng chân ngôn trợ giúp mấy lần, cũng không biết năng lượng trong những Tinh Thạch kia khi mất đi sẽ có ảnh hưởng gì đến đệ tử trong pháp trận, nhưng hắn tuyệt không muốn trở thành nhóm người cuối cùng tự mình đi thử nghiệm chuyện đó.
Huống hồ trải qua mấy lần quan sát, hắn đã nhận ra cho dù mình có tiếp tục ở lại quan sát cũng không thu được bất cứ ích lợi gì nữa, còn không bằng tham gia mấy nhóm đầu tiên trùng kích Linh Hải.
Số lượng con cháu thế gia khác có thể nghĩ thông suốt điểm này chắc rằng cũng không ít, nhưng sau khi thấy xác suất mất mạng là cực kỳ lớn, bọn họ lại vô thức không dám tiến lên.
Tuy nhiên mặc dù như thế, vẫn rất nhanh tập trung đủ số lượng trăm người.
Chuyện ngoài dự liệu của Liễu Minh là Cao Trùng và Mục Minh Châu cũng đã tiến vào, khiến cho hắn không kìm được mà nhìn lướt qua về phía hai người.
Sắc mặt Mục Minh Châu khó coi, đôi mắt đẹp ẩn hiện sự sợ hãi, hiển nhiên tràng cảnh máu tanh lúc trước đã gây cho nàng này một sự kích động không nhỏ.
Trái lại là thiếu niên cao lớn bên cạnh, tuy sắc mặt cũng hơi tái, nhưng thần sắc rõ ràng trấn định hơn thiếu nữ bên cạnh rất nhiều.
"Bắt đầu!"
Đại hán họ Lôi vừa thấy số người trong trận đã đủ liền ra lệnh một tiếng, lập tức cả tòa đại trận được khởi động phát ra tiếng ‘ông ông’, đồng thời hơn mười luồng linh dịch bắn vào trong pháp trận, màn mưa mênh mông như sương mù lại lần nữa xuất hiện.
"Oanh", sau một tiếng vang lớn, một quả cầu ánh sáng từ trên trời hạ xuống, nặng nề đập lên người Liễu Minh.
Lúc này Liễu Minh chỉ cảm thấy hai vai nặng tựa ngàn cân, ngực nóng ran, thân hình không cách nào trụ vững đã bị ép chặt xuống mặt đất.
Giờ phút này hắn không nhìn thấy gì nữa, chỉ thấy đầu bị một tầng sáng trắng bao phủ, hơn nữa sau một lát, sau lưng mát lạnh, dường như có thứ gì đó chui thẳng vào trong cơ thể, nhanh chóng di chuyển về phía Đan Điền.
Đã từng nhìn qua quá trình những người khác Khai Linh, trong lòng Liễu Minh cũng không hoảng hốt, hắn biết rõ đây là Chân Nguyên của Linh Sư tiến vào trong cơ thể mình, lúc này hai tay hắn chống xuồng đất, muốn ngồi dậy.
Nhưng mặc cho hai tay hắn dùng sức thế nào, thân thể dán chặt trên mặt đất cũng không cách nào cử động được.
Liễu Minh hơi hoảng sợ.
Lúc trước tuy hắn đã nhìn thấy những người khác ngồi dậy một cách cực kỳ khó khăn, nhưng cũng không nghĩ tới lại khó khăn đến thế này.
Hắn thực sự không phải là loại người trời sinh thần lực, khi lớn lên cũng chưa từng trải qua luyện thể, nếu như vậy, chỉ dựa vào phương pháp bình thường mà muốn đứng dậy e rằng không quá dễ dàng.
Liễu Minh nghĩ tới đây, nhịp thở bỗng trở nên dồn dập, sau khi hít vào thở ra mấy hơi thật sâu, miệng quát mạnh một tiếng, hai cánh tay ấn mạnh xuống mặt đất một lần nữa, thân thể cuối cùng cũng chậm rãi ngồi dậy.
Trong khoảnh khắc vừa rồi hắn đã sử dụng một loại bí kỹ kích phát thể lực, khiến cho sức mạnh ở hai tay tạm thời tăng lên gấp mấy lần, giúp thân thể một lần nữa ngồi thẳng dậy.
Trong quá trính ngồi dậy, thiếu niên thậm chí có thể nghe được xương cốt trong cơ thể mình truyền ra từng hồi giòn vang, da thịt toàn thân dưới áp lực cực nặng thậm chí còn có chút đỏ ửng lên. Một lát sau, Liễu Minh rút cuộc đã ngồi ổn định lại, lúc này mới có thời gian đánh giá những người khác, kết quả là trong lòng lại phải cười khổ một hồi.
Hắn cũng không phải người ngồi thẳng dậy đầu tiên, trong số những con cháu thế gia đã có không ít người đã ngồi thẳng dậy từ lâu, trong đó không ngờ lại bao gồm cả nữ tử mảnh mai là Mục Minh Châu.
Những con cháu thế gia này hẳn cũng giống như đệ tử man Quỷ Tông, đã được huấn luyện chuyên môn về việc này, hoặc là cũng giống hắn nắm giữ một vài loại bí kỹ kích phát thể lực.
Tuy nhiên khi hắn nhìn tới chỗ Lôi Thần, ánh mắt không kìm được hơi dừng lại.
Dáng vẻ người này trong quả cầu ánh sáng vẫn rất thong dong thoải mái, quần áo trên người đều không lưu lại nếp nhăn nào cả, dường như không chịu chút ảnh hưởng nào bởi trọng lượng của quả cầu ánh sáng kia, không biết gã đã làm cách nào?
Trong khi Liễu Minh đang âm thầm phán đoán, những thanh âm niệm pháp quyết tối nghĩa bắt đầu quanh quẩn trong pháp trận, ban đầu những thanh âm đó như truyền đến từ chỗ nào đó rất xa xôi, nhưng qua một lát đã như sấm nổ bên tai không ngớt. Trong nháy mắt hắn có cảm giác toàn thân đang sôi trào lên, Nguyên lực các nơi trong cơ thể vốn dĩ yên lặng trì trệ bỗng nhiên điên cuồng vận chuyển trong kinh mạch, từng vòng từng vòng, càng ngày càng nhanh, càng ngày càng mãnh liệt.
Mặc dù hắn đã sớm đoán trước được điều này, nhưng Liễu Minh vẫn cảm thấy thân thể nóng hầm hập, đồng thời kinh mạch trong cơ thể để mặc Thiên Địa Nguyên khí xông bừa, càng truyền đến từng trận đau nhức kịch liệt, toàn thân tê liệt, dường như đang bị vô số tiểu đao sắc bén liên tục đâm chọc, hơn nữa lần sau so với lần trước càng thêm mãnh liệt, lần sau so với lần trước càng thêm cuồng bạo.
Hai mắt Liễu Minh sáng rực lên, trên mặt lại không tỏ ra vẻ quá đau đớn thống khổ.
Trên Hung đảo, để học tập những bí kỹ thiên môn kia, hắn đã phải chịu đựng không biết bao nhiêu lần tra tấn chết đi sống lại, huống hồ di chứng để lại sau khi thi triển những bí kỹ đó, bản thân cũng phải chịu những đau đớn cực kỳ kinh khủng.
Với mấy nghìn lần tu luyện bí kỹ ở trên đảo đã khiến cho mức độ thừa nhận loại cảm giác đau đớn này của thân thể hắn vượt xa người thường có thể tưởng tượng, thậm chí có thể nói đã chạm đến trình độ không còn cảm giác đau.
Giờ phút này, hắn dễ dàng loại bỏ sự quấy nhiễu của cảm giác đau đớn đến tinh thần, toàn tâm dùng thuật khống Nguyên phối hợp với lực lượng chân ngôn chỉ dẫn, cưỡng ép hội tụ những dòng Nguyên lực cuồng bạo trong cơ thể tập trung về phía Đan Điền.
Những con cháu thế gia khác lại không có cách nào chịu được thống khổ như Liễu Minh, thậm chí hơn mười người tâm tính không vững vàng không chịu nổi cảm giác đau đớn, tinh thần suy sụp, Nguyên lực trong cơ thể không được không chế dũng mãnh lao về phía đầu. Sau mấy tiểu chu thiên điên cuồng vận chuyển, đầu những người này trước sau nổ tan tành, hơn nữa theo thời gian trôi qua lại không ngừng có những con cháu thế gia gia nhập đội ngũ tử vong.
Nửa canh giờ trôi qua trong nháy mắt, trong pháp trận chỉ còn gần nửa số người là đang ngồi ổn định trên mặt đất. Đúng lúc này, Lôi Thần bỗng nhiên ngửa đầu thét dài một tiếng, sau đó bên ngoài cơ thể xuất hiện từng đạo ánh sáng óng ánh, loáng cái đã hiện ra chín đạo, hơn nữa bên ngoài mỗi đạo ánh sáng còn mơ hồ xuất hiện chút điện quang chớp động lập lòe.
Thật không ngờ hắn lại thành công khai mở Linh Hải sớm như vậy, hơn nữa còn là chín Linh Mạch.
"Quả nhiên là thuộc tính Lôi Linh mạch, hơn nữa còn là chín Linh Mạch." Chưởng môn Man Quỷ Tông trên đài cao thấy rõ dị tượng bên ngoài người Lôi Thần, sắc mặt bỗng lộ vẻ vui mừng.
"Lần này bổn tông đúng là nhặt được bảo rồi, nếu chỉ là Lôi Linh Mạch hay là chín Linh Mạch cũng không phải điều gì quá kỳ lạ quý hiếm, nhưng nếu cả hai xuất hiện chung trên một người, giá trị đối với bổn tông không thua kém gì với nha đầu Già Lam có Mộng Yểm Thể kia đâu. Thảo nào chi của Lôi sư huynh lần này không quá chủ động tranh đoạt, thì ra đã sớm thấy được tư chất cháu ruột của hắn rồi. Có người này còn hơn gấp trăm ngàn lần những đệ tử khác." Lâm sư muội lẩm bẩm nói, ánh mắt nhìn về phía Lôi Thần cũng có vài phần nóng bỏng.
"Bản thân Lôi sư đệ cũng là Lôi Linh Mạch, hắn dạy bảo tiểu tử này cũng là chuyện hết sức hợp lý." Chưởng môn Man Quỷ Tông cười trả lời.
Lâm sư muội nghe xong, thầm kêu đáng tiếc một tiếng. Biết rõ điều kiện trước nhất là quan hệ huyết mạch, những chi khác dù có dùng cách nào cũng không thể tranh đoạt được Lôi Thần.
"Điều này cũng là may mắn vì Man Quỷ Tông chúng ta có Lôi sư đệ là người Lôi gia, nếu không người này cũng không nhất định sẽ được đưa tới bổn tông. Với tư chất của tiểu tử này, nếu xuất hiện ở những tông khác chắc chắn cũng sẽ rất được coi trọng." Lâm sư muội dường như muốn chuyển chủ đề, lại cười nhẹ nói một tiếng.
"Đúng vậy, đặc biệt là Phong Hỏa Môn vốn lấy công pháp hệ Lôi nổi danh chư tông kia, nếu chúng có thể có được người này, chỉ sợ sẽ xem như là chí bảo a." Chưởng môn Man Quỷ Tông cười hắc hắc một tiếng rồi nói. "Có điều ngoài tiểu tử này thành công mở ra Linh Hải, trong đám người còn lại cũng chỉ có đệ tử tán tu tên gọi Cao Trùng kia là đáng chờ mong một chút. À đúng rồi, theo như lời chưởng môn sư huynh thì tên gia hỏa có tinh thần lực cường đại cũng ở trong nhóm người này, không biết có thể thành công trùng kích Linh Hải hay không?" Lúc này Lôi Thần đã khoanh chân ngồi xuống, ánh mắt Lâm sư muội khẽ quét qua những người khác trong pháp trận ở phía xa xa, chậm rãi nói.
"Từ lúc bắt đầu tới giờ mới được có nửa canh giờ, có thành công hay không, đến lúc đó chẳng phải ra và người tự nhiên đều biết rõ sao!" Giọng chưởng môn Man Quỷ Tông lúc này đã bình tĩnh lại.
Nhưng khi hắn vừa dứt lời, bỗng nhiên trong pháp trận truyền ra tiếng nô manh ‘Oanh long long’, tiếp đó là một cỗ chấn động khác thường cuốn ra, toàn bộ quảng trường cũng khẽ run lên.
Môn chủ Man Quỷ Tông thấy tràng cảnh như vậy lại ngây người ra, sau đó lập tức kinh ngạc nhìn về một chỗ trong pháp trận, không nói một lời.
Đúng lúc này, thân hình một tên đệ tử ngồi xếp bằng trong trận bỗng nhiên run rẩy, từ trên mặt đất bay lên không trung, đồng thời quả cầu ánh sáng trên người quay tít, hiện lên một quầng sáng màu trắng mênh mông.
"Đây là ... Chẳng lẽ thật sự là vật kia xuất hiện ..." Môn chủ Man Quỷ Tông vừa thấy cảnh này, cuối cùng không tài nào giữ được bình tĩnh, thân hình khẽ động, không do dự bay vút lên phía trên pháp trận. Lúc này, quầng sáng trên người tên đệ tử tự động bay lên không kia ngưng tụ lại, sau đó lại bắt đầu ngưng kết ra quầng sáng thứ hai.
"Linh căn, đây là Thiên tượng Linh căn hiện thế. Điều này không có khả năng …" Thân thể mềm mại của Lâm sư muội run lên, sau đó đã hiểu ra, nghẹn ngào thốt lên hai câu, hào quang ngoài thân khẽ lay động, vội vàng bay khỏi đài cao.
Phía trên pháp trận, đại hán họ Lôi, Sở sư đệ, … mấy vị Linh Sư đương nhiên hiểu rõ loại chuyện gì đang diễn ra, hầu như tất cả đều kích động lạ thường, lập tức bay tới chung quanh tên đệ tử kia, mở to mắt nhìn những quầng sáng liên tiếp xuất hiện bên ngoài thân, trong lòng thầm đếm số lượng.
Giờ phút này, người niệm tụng chân ngôn với màn sáng màu vàng chính là nho sinh họ Khuê, khi gã vừa thấy cảnh này, trong lòng cực kỳ khiếp sợ, nhưng đáng tiếc chân ngôn còn chưa niệm xong, chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp tục đứng tại chỗ không cách nào động đậy, nhưng ánh mắt tràn đầy vẻ nóng bỏng cũng tập trung trên người thiếu niên trên không trung đang được đám Linh sư vây quanh.
Đệ tử này thân hình cao lớn, khuôn mặt chất phác, không ngờ lại đúng là đệ tử tán tu tên Cao Trùng kia.
Cũng trong thời khắc đó, Liễu Minh đang ngồi xếp bằng ở một góc khác của pháp trận, dưới tình huống không một ai chú ý, Đan Điền trong cơ thể tràn ngập những sợi tơ ánh sáng màu bạc, dưới sự khống chế chuẩn xác của Tinh thần lực cường đại, với tần suất làm cho người ra khó có thể tin được, những sợi tơ đó đang chồng xếp đan xen vào nhau, dần dần dung hợp thành một thể, mơ hồ hình thành một quả cầu tơ màu trắng bạc.
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Tuy nhiên lúc này, tất cả đám Linh Sư, kể cả chưởng môn Man Quỷ Tông đều không chớp mắt nhìn chằm chằm vào thiếu niên cao lớn đang lơ lửng trên không trung, nào có ai phân tâm trên người những đệ tử khác.
"Phốc" một tiếng, trong nháy mắt đã có mười hai quầng sáng ngưng kết bên ngoài cơ thể Cao Trùng, vừa tỉnh lại hắn đã mở to hai mắt, sau đó không tự chủ được mà ngửa đầu huýt gió dài một tiếng.
Tiếng huýt gió cực kỳ dài, sau trọn vẹn mấy chục hơi thở, hô hấp mới dần dần trở lại bình thường.
"A, ta đây là ..." Lúc này Cao Trùng mới phát hiện mình đang ở giữa không trung, thân thể kinh hãi mà loạng choạng hạ thấp, sau đó liền rơi thẳng xuống mặt đất phía dưới.
"Hài tử, không cần sợ hãi!"
Đúng lúc này, bên tai Cao Trùng lại vang lên một giọng nói già nua.
"Phanh" một tiếng.
Thân thể thiếu niên sau khi được một lực lượng mạnh mẽ nâng lên mới đứng vững vàng lại giữa không trung, tiếp đó không gian trước người gã chấn động một chút, một lão giả tóc vàng mặc áo gai xuất hiện, vẻ mặt tươi cười liên tục quan sát thiếu niên từ trên xuống dưới.
Nghe giọng nói vừa rồi thì người này đúng là chưởng môn Man Quỷ Tông, chỉ có điều không biết từ lúc nào mà lão đã lộ ra hình dáng thật.
Hầu như cùng một lúc, tiếng xé gió bên cạnh vang lên, đại hán họ Lôi, Lâm sư muội, Sở sư đệ cùng mấy vị Linh Sư khác đồng loạt hiện ra, nhưng vừa thấy chưởng môn Man Quỷ Tông đã tới trước một bước, ai nấy đều tỏ vẻ lúng túng.
"Chưởng môn sư huynh, đệ tử này phải …" Sở sư đệ do dự một chút, sau đó như nghĩ ra điều gì há miệng định nói.
"Hiện giờ các ngươi không cần phải nói gì hết, nghi thức Khai Linh còn chưa kết thúc, đợi sau khi các đệ tử hoàn thành Khai Linh hẵng trao đổi về chuyện đệ tử này. Trước tiên các ngươi hãy tiếp tục thủ hộ pháp trận, nếu không môn quy hầu hạ!" Chưởng môn Man Quỷ Tông khoát tay chặn lại, dùng giọng điệu chắc như đinh đóng cột nghiêm nghị nói.
Những người khác nhìn nhau thêm vài lần nữa, mặc dù cực kỳ không đành lòng, nhưng sau lời nói chắc chắn của chưởng môn, miệng ai cũng chỉ có thể nói ‘Dạ’ một tiếng rồi bay trở về vị trí của mình.
Nhưng ánh mắt hơn phân nửa đám người vẫn nhìn chằm chằm lên người vị đệ tử Cao Trùng này không tha.
Lúc này thiếu niên cao lớn mới hiểu ra lão giả trước mắt là chưởng môn Man Quỷ Tông, vội vàng kinh hãi dùng đại lễ ra mắt.
"Không cần đa lễ! Ngươi đã ngưng kết thành Linh căn, chút Linh dược trong pháp trận ở đây không còn quá nhiều tác dụng với ngươi nữa. Trước tiên hãy đi đến một nơi cùng lão phu, ta còn có chuyện muốn hỏi ngươi một chút.” Chưởng môn Man Quỷ Tông khoát tay ngăn cản thiếu niên hành đại lễ, hiền từ nói.
Cao Trùng mặc dù có chút ý nghĩ không dám, nhưng dưới cảm giác được sủng ái mà kinh sợ, hắn đương nhiên không nói nửa chữ “Không”.
Vì vậy lão giả nhanh chóng bắt lấy cánh tay thiếu niên, lập tức bay trở lại đài cao.
Lâm sư muội thấy vậy, không nói hai lời cũng theo trở về. Trong lòng đám người Sở sư đệ ở lại không khỏi âm thầm kêu khổ không thôi.
Về phần nho sinh họ Khuê đang liên tục niệm động chân ngôn ở phía trên, thấy vậy lại càng cực kỳ lo lắng.
Dựa theo ước định, vị đệ tử tán tu này phải về chi Cửu Anh bọn hắn, nhưng xem ý tứ của chưởng môn sư huynh thì rõ ràng là muốn đổi ý rồi.
Điều này làm cho lòng hắn nóng như có lửa đốt, hận nghi thức không thể lập tức hết thời gian, để hắn còn có thể mau chóng đuổi theo chưởng môn cẩn thận chất vấn một phen.
Mà không chỉ có một mình hắn, giờ phút này vài tên Linh Sư khác đều mong cho tất cả đệ tử trong trận pháp loáng một cái đều chết sạch, chúng đang làm mất rất nhiều thời gian của bọn họ.
Phải biết rằng, bọn hắn ở đây lâu thêm một phần thì chưởng môn Man Quỷ Tông ở đó sẽ nắm chắc thêm một phần thuyết phục thiếu niên có ‘Địa Linh Mạch’ kia, trực tiếp thu làm môn hạ của mình.
Loại Thiên tài có được mười hai Linh Mạch như thế này, trăm năm trước mới xuất hiện một lần ở Đại Huyền Quốc, mà lần trước Man Quỷ Tông có được đệ tử tử chất như vậy cũng đã là chuyện mấy trăm năm trước rồi.
Về phần đệ tử Thiên Linh Mạch có mười lăm Linh Mạch tư chất càng thêm kinh người so với Địa Linh Mạch, Man Quỷ Tông từ khi khai tông đến nay chưa bao giờ có.
Tại Đại Huyền Quốc, chỉ có mấy đại tông môn có thực lực mạnh nhất hiện nay như Thiên Nguyệt Tông, hơn ngàn năm trước mới từng xuất hiện một đệ tử kỳ tài ngút trời như vậy.
Cũng vì lý do vị Thiên Linh Mạch này xuất hiện, đã đặt nền móng cho Thiên Nguyệt Tông, cho nên ngàn năm sau tông này mới có thực lực áp đảo toàn bộ những tông khác như vậy.
Địa Linh Mạch mặc dù còn xa mới có thể so sánh với Thiên Linh Mạch, nhưng chỉ cần có thể trưởng thành cũng khiến cho địa vị của Man Quỷ Tông tiến triển một bước, dù có thế nào chuyện này cũng rất có hy vọng.
Trong tình hình như vậy, toàn bộ đám Linh Sư đương nhiên sẽ cố hết sức thu đệ tử có Địa Linh Mạch này vào chi của mình, để cho sau này bản chi có thể trở thành thế lực đứng đầu Man Quỷ Tông.
Thời gian từng chút từng chút một trôi qua, thời gian tới lúc kết thúc nghi thức không còn lâu nữa, con cháu thế gia trong pháp trận vẫn tiếp tục có người không chịu được mà nổ tung đầu mất mạng, trong quãng thời gian này lại không có người nào thành công mở ra Linh Hải.
Đám người nho sinh họ Khuê, Sở sư đệ căn bản không để đám đệ tử còn lại vào trong lòng, ánh mắt liên tục quét qua đài cao bên kia.
Chỉ thấy trên đài cao, cũng không biết chưởng môn Man Quỷ Tông nói gì với thiếu niên cao lớn mà khiến cho gã gật đầu liên tục giống như gà mổ thóc vậy.
Thấy cảnh như thế, sắc mặt Sở sư đệ và mấy vị Linh Sư khác đều có chút phát xanh.
Đúng lúc này, trong pháp trận bỗng nhiên lại truyền ra một tiếng thét dài, chỉ thấy bên ngoài thân thể Liễu Minh đang ngồi xếp bằng trên mặt đất lóe lên ánh sáng màu trắng, bắt đầu có từng sợi ánh sáng màu trắng ngưng tụ ra, lúc vừa mới xuất hiện nó đã điên cuồng không yên, đánh phá không trung bốn phía xung quanh, tạo ra âm thanh cộng hưởng ‘ông ông’.
Dị tượng như vậy rút cuộc đã khiến vài vị Linh Sư chú ý, có chút kinh ngạc nhìn qua.
Thanh thế khi ngưng mạch của đệ tử này có chút quái dị, chẳng lẽ lại xuất hiện thiên tài gì hay sao.
Nhưng không đợi mấy vị Linh Sư phải chờ mong, khi trên người Liễu Minh ngưng tụ ra sợi ánh sáng thứ ba, bỗng nhiên màn sáng trắng thu lại, cũng chỉ tạo thành ba Linh Mạch mà thôi.
Sở sư đệ, đại hán họ Lôi thấy thế, trong lòng thất vọng, lập tức không quan tâm tới Liễu Minh nữa, quay ngoắt đầu nhìn về phía đài cao.
Nho sinh họ Khuê cũng khẽ cau mày, lắc đầu không tiếp tục chú ý tới Liễu Minh.
Nhưng giờ phút này, trên mặt Liễu Minh lại tràn đầy vẻ sung sướng.
Trong cơ thể hắn lúc này có một quả cầu màu trắng bạc chầm chậm chuyển động, sau khi hít sâu một hơi, dường như da thịt toàn thân giật nảy lên, mỗi một sợi tóc gáy đều có thể hấp thu một tia mát lạnh thoái mái từ bên ngoài.
Mặc dù hắn chỉ tạo thành ba Linh Mạch, nhưng cũng đã mở ra Linh Hải của riêng mình, trở thành một gã Linh Đồ chân chính.
Trên thực tế, nếu không phải trong thời khắc mấu chốt ngưng tụ ra Linh Hải, hắn nhanh trí chia Tinh thần lực cường đại làm hai phần, một nửa điều khiển dòng Nguyên lực tiếp tục chảy về phía Đan Điền, một nửa tinh thần lại tập trung Nguyên lực mỏng manh ở Đan Điền lại một chỗ, khiến chúng dần dần ngưng tụ thành một khối mà không cần lo lắng chúng phân tán ra, rút cuộc Nguyên lực có thể biến chất hình thành Linh Hải hay không cũng là chuyện khó nói. Điều này cũng nhờ gần đây hắn chăm chỉ tu luyện thuật khống Nguyên, cộng thêm Tinh Thần lực cường đại có thể chia làm hai phần riêng biệt, nếu đổi lại là một gã đệ tử Linh Mạch khác, chắc chắn sẽ không có cách nào làm được loại chuyện này.
Đúng lúc trong lòng Liễu Minh đang cực kỳ vui sướng, tiếng chân ngôn như sấm bên tai bỗng đột ngột dừng lại, sau đó mấy bóng người trên không trung nhoáng lên, đại hán họ Lôi sau một thoáng mơ hồ đã xuất hiện ngay phía trên pháp trận, mặt không cảm xúc tuyên bố :
"Đã hết giờ. Tất cả đệ tử không mở ra Linh Hải đều rời khỏi nơi đây, sẽ có người dẫn các ngươi rời khỏi quảng trường. Còn đệ tử thành công mở ra Linh Hải trước tiên sang một bên nghỉ ngơi, sau đó sẽ cùng chúng ta đi tới Tổ Sư Đường."
Vừa dứt lời, pháp trận ‘vù vù’ một tiếng rồi dừng lại.
Sở sư đệ, nho sinh họ Khuê cùng mấy vị Linh Sư không nói hai lời lập tức phá không bay thẳng tới đài cao.
Đại hán họ Lôi thấy vậy liền nhìn theo bóng lưng bọn chúng với ánh mắt đầy vẻ khinh thường, nhưng sau khi vội vàng phân phó vài câu cũng nhanh chóng bay theo.
Liễu Minh thấy thế cũng nhìn thật kỹ đài cao phía trên, sau đó liền cất bước ra khỏi pháp trận. Tuy nhiên khi hắn bước ngang qua một thiếu nữ có chút hồn xiêu phách lạc, bước chân hơi dừng lại.
Thiếu nữ này đúng là Mục Minh Châu.
Mặc dù nàng này không mất mạng trong nghi thức, nhưng cũng không thành công khai mở Linh Hải, với loại người cao ngạo thành tính thì có thể đoán được sự thất vọng trong lòng lớn đến mức nào.
Đúng lúc này, trong đám Linh Đồ ở bên ngoài pháp trận, một thiếu phụ xinh đẹp có khuôn mặt có vài phần giống với Mục Minh Châu đi tới, nhẹ nhàng ôm thiếu nữ vào trong ngực, sau đó liền nhẹ giọng an ủi.
Thiếu nữ áo tím không còn kìm nén được sự đau khổ trong lòng, lúc này mới khóc lớn tiếng lên.
Nói cho cùng, thiếu nữ này cũng chỉ là một tiểu cô nương mười một mười hai tuổi mà thôi, sau khi bị một đả kích lớn như vậy, rút cuộc không cách nào khống chế được tâm tình của mình nữa.
Liễu Minh lắc đầu, thân hình hơi chuyển động, muốn đi vượt qua bên cạnh hai nữ tử.
Nhưng đúng lúc này, thiếu phụ xinh đẹp kia chợt cất giọng gọi thiếu niên, trên mặt lộ vẻ tươi cười.
"Ngươi là Bạch hiền chất a, năm đó thiếp thân Mục Tiên Vân đã từng gặp mặt lệnh tôn vài lần. Lần này hiền chất có thể trở thành Linh Đồ thực sự là chuyện đáng mừng, nếu không chê có thể đến chỗ của thiếp thân ngồi một chút, ta sẽ giới thiệu hiền chất với vài tên hảo hữu."
"Nếu đã là bạn cũ của gia phụ, khi nào tiểu chất có thời gian nhất định sẽ tới bái kiến một phen." Liễu Minh mau chóng suy nghĩ, sau đó lập tức ôm quyền khách khí trả lời.
"Ha ha, đã thế thiếp thân sẽ yên lặng chờ hồi âm vậy. Đúng rồi, hiền chất đã trở thành Linh Đồ, sau này sẽ là quan hệ sư tỷ sư đệ đồng môn với thiếp thân, không cần xưng hô khách sáo như vậy, nếu không chê có thể gọi ta một tiếng ‘Vân tỷ’ là được rồi." Mục Tiên Vân nghe vậy lập tức cười nói, hai đầu lông mày mơ hồ hiện lên một chút quyến rũ không dễ dàng phát hiện ra.
Liễu Minh dường như không thấy, sau khi đồng ý một câu liền cáo từ rời đi.
"Vân di, tiểu tử Bạch gia này cũng chỉ là ba Linh Mạch mà thôi, chắc chắn không có cơ hội trở thành Linh Sư, người này mà cũng đáng để người lôi kéo sao?" Mục Minh Châu thấy một màn như vậy, cuối cùng cũng ngừng thút thít nỉ non, hai mắt ửng đỏ thấp giọng hỏi.
"Minh Châu, ngươi thì biết cái gì! Linh Sư nào có dễ dàng xuất hiện như vậy, ngươi xem đệ tử Linh Đồ bổn tông hơn một ngàn người, nhưng Linh Sư cũng chỉ có hơn ba mươi người mà thôi. Kể cả là người có chín Linh Mạch, tốc độ tu luyện so với sáu Linh Mạch như ta cũng chỉ nhanh hơn một chút, hy vọng tiến giai Linh Sư nhiều hơn một phần nhỏ mà thôi. Huống hồ muốn có chỗ đứng trong tông cũng không phải là chuyện đơn giản, cho dù tiểu tử này có thể gia tăng một chút lực lượng cho thế lực nhỏ của Vân di ngươi, ta cũng muốn lôi kéo hắn một chút. Ít ra chuyện này cũng không có gì là xấu cả." Mục Tiên Vân lại lắc đầu, sau đó trả lời với giọng nói thấp tới độ gần như không thể nghe thấy được.
"Vân di, chẳng lẽ tình cảnh của người ở Thượng Môn không tốt lắm sao? Ta có thể ..."
"Yên tâm, chuyện của ta không cần ngươi quan tâm. Mặc dù ngươi không trở thành Linh Đồ, nhưng chỉ cần có Vân di ở đây, chắc chắn sẽ không để ngươi phải chịu ủy khuất quá lớn. Nơi này không phải chỗ nói chuyện, đi xuống trước đi, ta sẽ tìm một cơ hội khác nói tỉ mỉ cho người tình hình và một vài điều kiêng kỵ trong tông môn." Thiếu phụ mở miệng cắt lời thiếu nữ, thần sắc nghiêm túc nói.
Trong lòng Mục Minh Châu rùng mình, đương nhiên liên tục gật đầu, cùng thiếu phụ rời khỏi pháp trận.
Lúc này, Liễu Minh đã đi tới giữa đám Linh Đồ Man Quỷ Tông vừa mới mở ra Linh Hải, cũng tùy ý ngồi xuống bên cạnh một thiếu nữ có gương mặt khá thanh tú.
Thiếu nữ này quay đầu nhìn thoáng qua, khi thấy rõ khuôn mặt của hắn, sâu trong mắt lóe lên một chút khác thường, nhưng lập tức mặt không đổi sắc quay đầu đi chỗ khác.
Đã có 28 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Mặc dù trong lòng Liễu Minh hơi lấy làm lạ, nhưng cũng không quá để tâm vào chuyện đó, ánh mắt lướt nhìn về phía đài cao.
Chỉ thấy ở đó, mấy vị đại nhân Linh Sư vây quanh thiếu niên cao lớn dường như đang nói gì đó, song bởi vì khoảng cách quá xa nên đương nhiên hắn không thể nghe được nội dung cuộc nói chuyện, chỉ có thể mơ hồ cảm giác được không khí trên đó có chút khẩn trương.
Cũng trong thời gian đó, trên những đài cao khác đều có không ít nhóm nhỏ đang nghị luận.
"Tư Mã sư huynh, e rằng cuộc sống sau này của chúng ta sẽ không quá tốt nữa. Hắc hắc, lần này vậy mà cùng lúc xuất hiện ba đại đệ tử thiên tài, Mộng Yểm Thể, Cửu Linh Lôi Mạch và Địa Linh Mạch trăm năm mới thấy, hẳn là trong mắt các vị sư thúc bá, tầm quan trọng của những sư đệ này vượt qua tất cả chúng ta rồi." Một gã thanh niên cao gầy mặc trường bào màu xanh, lưng đeo vài cây Cốt Thương, đang cười cười nói với một nam tử toàn thân tỏa ra hàn khí lạnh lẽo bên cạnh.
"Hừ, thiên tư tốt thì sao chứ?! Lúc trước đám Triệu sư huynh, Lam sư tỷ, … bao nhiêu người tư chất hơn hẳn chúng ta, nhưng hiện tại thì sao? Mặc dù bổn tông luôn luôn coi trọng với những đệ tử thiên tư hơn người, nhưng càng là đám đệ tử được tôn sùng thì sự tự do cạnh tranh và cá lớn nuốt cá bé lại càng kinh khủng, nếu không một năm một trận thi đấu nhỏ, ba năm một lần thi đấu chính thức và lần sinh tử thí luyện kia, ngươi cho rằng là chuyện đùa ư. Ba vị sư đệ sư muội này mặc dù thiên tư hơn người, nhưng cũng phải sau vài năm tu luyện mới có thể tạo thành uy hiếp đối với chúng ta. Vả lại, cho dù có người lo lắng bọn chúng đoạt vị trí của mình trong tông cũng chẳng tới phiên ngươi và ta đâu, Dương sư huynh, Tiền sư tỷ sẽ càng thêm đau đầu vì chuyện này." Đôi mắt dài nhỏ của nam tử nheo lại, cười lạnh một tiếng trả lời.
"Ha ha, điều này cũng đúng. Đám đó gần đây luôn luôn chiếm đoạt mười vị trí hạch tâm hàng đầu, bây giờ đột nhiên xuất hiện một đám sư đệ sư muội lợi hại như vậy, chắc chắn sẽ có chút đứng ngồi không yên a." Thanh niên cao gầy nghe xong, cũng khẽ nở nụ cười.
******
Cùng lúc đó, trên một đài cao hình tròn khác, hai nữ tử được một đám nữ đệ tử ngoại môn vây xung quanh cũng đang thảo luận về chủ đề tương tự.
"Thật không ngờ Địa Linh Mạch lại xuất hiện ở bổn tông. Thúy nhi, xem ra sau này người gặp được một đối thủ mạnh rồi. Trước kia nếu chỉ bàn về tốc độ tu luyện, trong tông ngoài Linh Tủy Thể của ngươi thì không còn ai có thể so sánh. Trong thời gian ba năm ngắn ngủi, ngươi tu luyện một mạch từ một Linh Đồ cấp thấp đến trình độ Linh Đồ cấp cao. Mà Địa Linh Mạch có được mười hai Linh Mạch, về mặt tốc độ thu nạp Thiên Địa Nguyên lực và chuyển hóa Pháp lực cũng cao gấp mấy lần đệ tử bình thường, thậm chí còn nhanh hơn ngươi một chút đấy. Huống chi, khi trùng kích cảnh giới Linh Sư, Địa Linh Mạch còn dễ dàng hơn Linh Tủy Thể khá nhiều." Một nữ tử áo vàng khá lớn tuổi, than nhẹ một tiếng nói với một nữ tử mặc áo xanh chừng mười lăm mười sáu tuổi đứng bên cạnh.
"Địa Linh Mạch rất giỏi sao? Ta trái lại không tin Linh Tủy Thể của ta tu luyện không nhanh bằng đối phương. Cùng lắm thì sau này ta bớt chơi đi một chút, tập trung vào việc tu luyện hơn một tí là được." Mái tóc thiếu nữ áo xanh lục ghim đầy bím tóc nhỏ, nàng có một gương mặt trong sáng ngây thơ như em bé, nghe vậy liền lè lưỡi ra, lộ vẻ cực kỳ đáng yêu.
"Ta biết ngay nha đầu ngươi trước kia không dùng hết toàn lực để tu luyện, từ nay ngươi phải tới ở chỗ ta, ta muốn đích thân giám sát việc ngươi tu luyện." Nữ tử áo lam có gương mặt trái xoan khá xinh đẹp, nghe vậy liền vui vẻ nói.
"Tiền sư tỷ, không phải chứ ..." Khuôn mặt nhỏ nhắn thiếu nữ áo lúc bỗng nhiên nhăn nhó.
Những nữ đệ tử ngoại môn đứng phía sau không kìm được mà bật cười rộ lên.
******
"Các vị thấy tiểu sư đệ có Địa Linh Mạch này thế nào?" Một đại hán mặc bộ quần áo trông rất khỏe khoắn, sau khi dời mắt khỏi đài cao liền quay lại phía sau, không chút hoang mang hỏi mấy tên đồng bạn đứng cạnh.
Mấy người đứng bên cạnh, không ngờ đều là những Linh Đồ lớn tuổi tầm ba bốn mươi, thậm chí trong đó còn có một lão giả tóc trắng xoá.
"Lời này của Ngô sư huynh thật kỳ lạ, chúng ta đã qua tuổi tranh đoạt vị trí đệ tử hạch tâm, hy vọng trùng kích Linh Sư cũng rất xa vời, vị tiểu sư đệ này cho dù tư chất kinh người cũng đâu liên quan đến mấy người chúng ta." Một tráng hán mặt ngăm đen chừng ba mươi tuổi, cảm thấy kỳ quái hỏi lại.
"Điều này cũng chưa chắc. Phong sư huynh, ngươi thấy sao?" Đại hán mặc trang phục khỏe khoắn quay đầu hỏi lão giả tóc bạc trắng kia một câu.
"Ngô sư đệ, có ý gì cứ nói thẳng ra đi. Thời gian mấy người chúng ta quen biết nhau cũng không phải ngắn, không cần phải quanh co lòng vòng!" Lão giả tóc trắng mặt không chút cảm xúc trả lời.
Mấy người khác nghe vậy cũng đều lộ vẻ nghi hoặc.
"Ha ha, nếu sư huynh đã nói thế, vậy tiểu đệ cũng lập tức đi thẳng vào vấn đề. Ý của ta là mấy người chúng ta hãy đầu nhập vào vị Cao sư đệ này." Đại hán cười ha hả mấy tiếng, sau đó liền không giấu diếm nữa, thản nhiên nói.
"Hả, đầu nhập dưới trướng tiểu tử vừa mới trở thành Linh Đồ kia sao?" Lúc này đã có người nghẹn giọng nói lớn.
"Đúng vậy. Chư vị có nghĩ đến chuyện những Linh Đồ như chúng ta bởi vì quá lớn tuổi nên không thể cạnh tranh vị trí đệ tử hạch tâm, tài nguyên trong tông phát ra để tu luyện đã giảm hơn trước không biết bao nhiêu lần, bình thường chỉ có thể dựa vào việc dốc sức liều mạng hoàn thành nhiệm vụ của Chấp Sự Đường tích góp từng tí từng tí điểm cống hiến để đổi lấy một chút tài nguyên tiếp tục tu luyện. Trong tình hình như vậy, các ngươi cảm thấy sau này chúng ta thật sự có cơ hội trùng kích Linh Sư à? Theo ta được biết, những Linh Đồ vượt qua ba mươi tuổi của những Thượng môn khác có thể trở thành Linh Sư, không có ai mà không phải hao phí lượng lớn tài nguyên, hơn nữa lúc trùng kích còn có Linh Sư khác đích thân ra tay tương trợ mới có thể cực kỳ may mắn tiến vào cảnh giới Linh Sư." Đại hán mặc trang phục khỏe khoắn chậm rãi nói.
"A, Ngô sư đệ có ý là, chúng ta đánh cược tiểu tử Địa Linh Mạch này nhất định có thể trở thành Linh Sư, hiện giờ đầu nhập dưới trướng, sau này khi đối phương thực sự trở thành Linh Sư sẽ ra tay tương trợ chúng ta." Ánh mắt lão già tóc bạc sáng lên một chút, sau đó đã lập tức minh bạch ý tứ trong lời nói của đại hán.
"Phong sư huynh sáng suốt, ý định của ta đúng là như vậy. Tuy quy định trong tông nghiêm khắc, những đệ tử cũ như chúng ta không được tham gia vào tranh đấu của đám đệ tử mới, nhưng quy định là vật chết, chúng ta là người sống. Nếu gián tiếp giúp đỡ một chút, ta nghĩ vị tiểu sư đệ này cũng sẽ không từ chối đâu. Hơn nữa trước đây cũng không phải là không có ai làm loại chuyện này." Đại hán đã có dự liệu trả lời.
"Ừ, như thế cũng là một biện pháp." Khi đã hiểu rõ ý định của đại hán, những người khác không khỏi rất động tâm.
Với tình hình hiện tại, nếu chỉ dựa vào sức của bọn hắn mà muốn trùng kích cảnh giới Linh Hải khẳng định là chuyện không có khả năng, nhưng đổi lại nếu có một gã Linh Sư tương trợ thì sẽ xuất hiện một chút hy vọng.
"Các ngươi tự mình làm việc này đi, ta sẽ không tham gia." Lão giả tóc bạc trầm ngâm trong chốc lát, sau đó chậm rãi lắc đầu nói.
"Phong sư huynh, vì sao vậy?" Ngô sư đệ cảm thấy rất bất ngờ.
"Mấy vị sư đệ còn trẻ tuổi, nhưng ta trong một lần tranh đấu với Bách Túc Quỷ đã dùng cấm thuật để bảo vệ tính mạng, Tinh Nguyên tổn thất hơn một nửa, thậm chí ngay cả dáng vẻ cũng trở nên già nua như vậy. Cho dù có Linh Sư tương trợ cũng không có chút khả năng nào tiến giai Linh Sư. Vì vậy nên vài ngày trước ta đã xin Chấp Sự Đường cho phép rời khỏi tông môn thành lập thế gia của mình rồi. Ha ha, cho dù sư huynh ta không thể trở thành Linh Sư, nhưng cũng không thể làm cho huyết mạch của mình cứ như vậy mà đoạn tuyệt a." Lão giả tóc bạc cười khổ một tiếng, sau đó mới giải thích một phen.
Những người khác nghe xong lời này, sắc mặt đều buồn bã hẳn.
******
Một mật thất bí mật trên một ngọn núi của Man Quỷ Tông tràn ngập khí đen cuồn cuộn, trong đó thấp thoáng một bóng người đang bay lơ lửng, nhắm mắt ngồi xếp bằng.
Bỗng nhiên một lỗ nhỏ bí mật nào đó trên cửa mật thất mở ra, một mảnh giấy từ bên ngoài mau chóng chui tọt vào trong.
"Đám gia hỏa này, không phải ta đã nói không có chuyện quan trọng không được phép quấy rầy ta tu luyện ư!" Bóng đen thấy vậy có chút tức giận, nhưng một tay vẫn khẽ vẫy lăng không tóm lấy tờ giấy kia, cúi đầu nhanh chóng đọc lướt một lần.
"Hả, lần này không chỉ có Mộng Yểm Thể của nha đầu Già Lam kia, lại còn có Cửu Linh Lôi Mạch và Địa Linh Mạch trong truyền thuyết xuất hiện! Ha ha, điều này quả là cực kỳ thần diệu. Dương mỗ đang cảm thấy thi đấu trong tông thật là không thú vị, xem ra vài năm sau cũng đáng chờ mong một phen." Bóng đen sau khi xem xong lại không giận mà còn vui mừng cười như điên một hồi.
Tiếng cười làm cả mật thất rung lên ‘ông ông’, khí đen lại càng quay cuồng kịch liệt, một bộ phận bỗng hơi tản ra một chút, mơ hồ có thể thấy được một khung xương cực lớn cao chừng mấy trượng, đứng thẳng tắp phía sau bóng đen.
******
Liễu Minh ở bên ngoài pháp trận thản nhiên quan sát, chỉ thấy đám con cháu thế gia đã được việc mấy người Liễu Minh trở thành Linh Đồ khích lệ, số người nhóm thứ ba rất nhanh đã đông đủ.
Đúng lúc này, chuyện ở đài cao trên kia rút cuộc cũng kết thúc, đại hán họ Lôi, nho sinh họ Khuê và mấy vị Linh Sư khác, sắc mặt đều có vài phần khó coi bay trở lại.
Một lát sau, âm thanh ‘ông ông’ trong pháp trận vang lên một lần nữa, nghi thức Khai Linh lại được tiếp tục.
Nửa ngày sau, khi sắc trời đã có chút mờ tối, nhóm con cháu thế gia còn sống sót cuối cùng lê bước chân nặng nề, có chút tê dại ra khỏi pháp trận.
Trong tám nhóm con cháu thế gia chỉ có vẻn vẹn sáu người thành công khai mở Linh Hải, hơn nữa phần lớn là ba Linh Mạch như Liễu Minh.
Hai gã đệ tử tán tu khác, cũng chỉ có một tên thiếu niên tóc đo trong đó trở thành Linh Đồ mà thôi.
Tuy nhiên phần lớn những Linh Sư ở đây đều không quá để tâm tới kết quả này, vội vàng tuyên bố nghi thức Khai Linh hoàn toàn kết thúc, sau đó ngoại trừ một người trong đó ở lại, những người khác lập tức lại bay về phía đài cao, hiển nhiên việc thảo luận về Cao Trùng vẫn chưa có kết quả chính thức.
Mà vị Linh Sư ở lại này, sau khi thong thả hạ xuống trước mặt đám Linh Đồ, quầng sáng bao bọc ngoài người tản ra, hiện ra hình dáng thực, không ngờ lại là một phụ nhân tầm bốn mươi tuổi, mặc một bộ quần áo bằng vải thô, dung mạo bình thường, thần sắc lạnh như băng lạ thường.
"Ta là Lý sư thúc, toàn bộ các ngươi đều đi theo ta, trước tiên các ngươi tới Tổ Sư Đường chờ đợi, chưởng môn sư huynh lát nữa sẽ tới." Phụ nhân này như nói một mình, sau đó một tay bấm niệm pháp quyết, há miệng phun ra một cỗ khí đen nồng đậm.
Sau khi khí đen cuồn cuộn ngưng tụ lại, bỗng biến ảo thành một đám mây đen dày đặc rộng gần một mẫu, lẳng lặng lơ lửng ở đó, giống như là mặt đất vậy.
Phụ nhân không nói hai lời thong dong bước lên mây đen, chúng đệ tử thấy vậy, đương nhiên cuống quít theo sau.
Liễu Minh đứng ngoài rìa đám mây đen, sau khi nhìn thật kỹ những thi thể không đầu chưa kịp xử lý trong pháp trận, mây đen lập tức run lên rồi bay lên trời, chở mấy chục Linh Đồ vừa mới tiến giai bay thẳng tới một ngọn núi khổng lồ khác ở rất xa.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden