Khóe miệng Lâm Dật Hiên hơi lộ ra vui vẻ, sau đó nhìn sân vận động chung quanh, sau đó nhìn về phía Lý Tĩnh, giống như không hiểu tại sao Lý Tĩnh lại hỏi như vậy. Kỳ thật Lâm Dật Hiên tự nhiên biết rõ Lý Tĩnh muốn hỏi là cái gì, trong trường học, Lý Tĩnh biểu hiện tính cách chính là hám giàu, trong trường học, chỉ cần ai có tiền, cô ấy liền kết giao bằng hữu, thậm chí trong trường học từng tuyên bố, tương lai phải gả cho một kẻ có tiền.
Mà Tiêu Ngọc Nhã ở trong bằng hữu của Lý Tĩnh xem như một tồn tại đặc thù, trong nhà Tiêu Ngọc Nhã không có tiền gì, nhưng mà quan hệ cùng Lý Tĩnh lại hết sức thân thiết, phải nói ấn tượng của Lâm Dật Hiên đối với Tiêu Ngọc Nhã chẳng qua là chênh lệch một chút, nhưng đối với Lý Tĩnh là chán ghét, bởi vì trận cá cược kia căn bản chính là Lý Tĩnh dốc sức liều mạng thúc đẩy.
Lý Tĩnh bị Lâm Dật Hiên nói mà im lặng, không biết nói thế nào, sau một lúc lâu nàng mới lên tiếng:
- Tuy Ngọc Nhã cự tuyệt ngươi, nhưng ngươi cũng không cần thấy chúng ta như gặp cừu nhân vậy.
- Các ngươi ở chỗ này trò chuyện cái gì vậy?
Đúng lúc này một thanh niên đi tới, thanh niên mặc một bộ đồ thể thao màu đen, thân cao ước chừng 1m9, nhìn qua ngược lại là rất cường tráng.
- Không có gì, chẳng qua là gặp một đồng học mà thôi.
Lý Tĩnh cười cười, tùy ý nói.
- Đồng học?
Thanh niên kia không khỏi nhìn Lâm Dật Hiên một cái, sau đó khẽ cười nói:
- Nếu là đồng học, vậy cùng đi chơi a.
- Không được.
Lâm Dật Hiên từ chối nhã nhặn thanh niên kia mời, hắn có thể nhìn ra, sở dĩ thanh niên này mời hắn chẳng qua là một câu khách khí mà thôi.
- Trương đại ca mời, ngươi cũng dám cự tuyệt? Có phải chán sống hay không?
Lúc này một thiếu niên đầu nhuộm giống như gà rừng, cách ăn mặc vô cùng diêm dúa đi tới, chỉ thấy hắn đi đường một bộ cong vẹo, bộ dạng giống như tên côn đồ đầu đường xó chợ.
Lông mày Lâm Dật Hiên thoáng cái nhíu lại, hắn chẳng thể nghĩ tới mới sáng sớm vậy mà có thể gặp được chuyện như vậy, thật là làm cho người phiền, hắn cũng chẳng thèm ngó tới thiếu niên này, trực tiếp nhìn ba người Tiêu Ngọc Nhã nói cáo từ, liền quay người ly khai.
- Mẹ nó, tiểu tử ngươi không thấy lão tử đang cùng ngươi nói chuyện sao? Ngươi tìm đánh đúng không?
Thiếu niên kia thấy Lâm Dật Hiên vậy mà bỏ qua hắn, trực tiếp giận dữ, kiểu dáng rất hung mãnh lao đến Lâm Dật Hiên.
Thân thể Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng nhường lối, thoáng cái liền tránh thoát công kích của thiếu niên kia, sau đó lạnh lùng nhìn về phía thiếu niên kia, nói ra:
- Nếu như ta là ngươi, ta sẽ không làm sự tình ngu xuẩn như vậy.
- Tiểu tử ngươi muốn chết.
Thiếu niên kia cũng không để ý cái này, quay người lại huy vũ nắm đấm đánh tới Lâm Dật Hiên.
Lần này Lâm Dật Hiên cũng không né tránh, chẳng qua là nhìn xem nắm đấm của thiếu niên kia thẳng hướng mặt hắn đánh tới, một khắc nắm đấm sắp đánh tới hắn, Véc-tơ Thao Tác lập tức phát động, một nửa lực lượng trên nắm tay thiếu niên kia lập tức đàn hồi, toàn bộ lực lượng một quyền của thiếu niên tác dụng lên tay của hắn, mà tay của Lâm Dật Hiên cũng ở lúc này trực tiếp bắt được cổ tay thiếu niên, sau đó vận dụng Cầm Nã thủ học được từ trong không gian học tập, nhẹ nhàng uốn éo, thiếu niên kêu thảm một tiếng, trực tiếp quỳ rạp xuống đất.
Trong nội tâm Lâm Dật Hiên cũng âm thầm cao hứng, hắn rút thăm được Véc-tơ Thao Tác này thật sự là nghịch thiên, hiện tại hắn cũng không cảm giác hắn rút thăm được so với nguyên bản chênh lệch, trái lại, hắn rút thăm được Véc-tơ Thao Tác so với nguyên bản còn lợi hại hơn rất nhiều, ít nhất Véc-tơ Thao Tác của hắn có thể ly thể, lại không có nhiều hạn chế như vậy.
Tiêu Ngọc Nhã chứng kiến Lâm Dật Hiên vừa đối mặt liền đánh thiếu niên kia không khỏi lắp bắp kinh hãi, Lâm Dật Hiên bình thường ở trường học biểu hiện có thể nói là một bộ dạng rất dễ khi dễ, hơn nữa cũng không phát hiện qua hắn đánh nhau, không nghĩ tới thân thủ của Lâm Dật Hiên lại tốt như vậy.
- Ngươi lại dám đánh ta? Ta quất chết ngươi.
Thiếu niên xoa nắm đấm bò lên, trên mặt mang một tia biểu lộ dữ tợn.
Sắc mặt Lâm Dật Hiên lạnh lẽo, trực tiếp chính là một cước đá đến đầu vai thiếu niên, thiếu niên vốn đứng lên đã không đứng vững, hiện tại trực tiếp bị Lâm Dật Hiên đá ngã.
- Lâm Dật Hiên, sao ngươi có thể đánh người....
Ở một bên, Lý Tĩnh chứng kiến thiếu niên lần nữa bị Lâm Dật Hiên đá bay, không khỏi lớn tiếng kêu lên.
Lâm Dật Hiên nhẹ phủi phủi quần áo, sau đó nhàn nhạt nói:
- Hình như là hắn động thủ trước thì phải.
- Chu Quân, ngươi không sao chứ?
Lúc này Lý Tĩnh tranh thủ thời gian đi đỡ thiếu niên kia.
- Không có việc gì.
Thiếu niên Chu Quân từ trên mặt đất bò lên, vẻ mặt cảnh giác nhìn Lâm Dật Hiên.
- Trương ca, ngươi giúp ta giáo huấn thằng này.
Chu Quân thấy mình không phải là đối thủ của Lâm Dật Hiên, bắt đầu hướng thanh niên kia cầu cứu.
Người thanh niên kia đi đến trước mặt Lâm Dật Hiên, nhẹ nhàng cười nói:
- Kẻ hèn này là Trương Trung Minh, vừa rồi đích thật là Chu Quân xuất thủ trước, là hắn không đúng trước, nhưng mà làm đại ca của hắn, ta không thể không xuất đầu, như vậy đi, chỉ cần ngươi dập đầu nhận sai với Chu Quân, việc này coi như bỏ qua.
Lâm Dật Hiên kinh ngạc nhìn về phía Trương Trung Minh, Trương Trung Minh này thật đúng là tự cho là đúng a, hắn cho hắn là ai, lại bảo mình dập đầu nhận lầm, đầu hắn không phải là bị cửa kẹp chứ.
- Như thế nào? Không chịu? Vậy ngươi cũng đừng trách ta ra tay vô tình.
Trương Trung Minh lạnh lùng cười cười, vừa rồi chính hắn cũng chứng kiến Lâm Dật Hiên đánh Chu Quân, nói thật Lâm Dật Hiên đánh cũng không có lọt vào mắt hắn, sở dĩ Chu Quân bị thua, cái kia là bởi vì Chu Quân quá phế vật, thoáng cái đã bị người quật ngã, nếu như không phải là bởi vì trong nhà Chu Quân có tiền, loại tiểu đệ này hắn thật đúng là không muốn thu.
- Lâm Dật Hiên, ngươi liền nhận sai đi.
Lý Tĩnh vốn còn muốn tiếp tục xem náo nhiệt, nhưng nghe đến Trương Trung Minh muốn ra tay, sắc mặt không khỏi biến đổi, Trương Trung Minh lợi hại nàng là biết rõ, Trương Trung Minh rất biết đánh nhau, hơn nữa không chỉ một lần từng nói qua với nàng, phàm là bị hắn đánh, không phải chân đoạn, chính là gãy tay, không có một cái nào có kết cục tốt.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Mà Tiêu Ngọc Nhã tựa hồ cũng đã được nghe nói Trương Trung Minh lợi hại, sắc mặt cũng tái đi.
Chứng kiến bộ dạng của Lý Tĩnh cùng Tiêu Ngọc Nhã, Lâm Dật Hiên không khỏi giật mình, xem ra Trương Trung Minh này thật đúng là có chút bản lĩnh, Lâm Dật Hiên tự nhiên sẽ không cho là hắn sau khi đạt được Véc-tơ Thao Tác, liền vô địch thiên hạ, một ít người có kỹ xảo lợi hại, bình thường cũng có thể đùa chơi chết hắn.
Lâm Dật Hiên không thể xác định Trương Trung Minh có phải là một cái trong đó hay không, nhưng mà bảo hắn quỳ xuống xin lỗi lại tuyệt đối không thể, Lâm Dật Hiên cười nhạt một tiếng nói:
- Ta đây ngược lại muốn nhìn ngươi vô tình là như thế nào.
- Hảo tiểu tử, ngươi thực có gan, ngươi cho rằng chút công phu như mèo ba chân kia liền vô địch thiên hạ sao? Nói cho ngươi biết, trên thế giới này người lợi hại có rất nhiều.
Trương Trung Minh cười lạnh một tiếng, trực tiếp lao đến Lâm Dật Hiên, thời điểm cách Lâm Dật Hiên còn có một cự ly ngắn liền nhảy lên, chân phải cao cao nâng lên, trực tiếp bổ xuống đầu Lâm Dật Hiên.
Lâm Dật Hiên cả kinh, khí tức của Trương Trung Minh này rõ ràng bất đồng cùng Chu Quân, hiển nhiên là có tập võ, bất quá cũng chỉ là lợi hại hơn một ít so với người bình thường mà thôi.
Năng lực phản ứng của Lâm Dật Hiên cực nhanh, thân thể lui về sau, liền tránh khỏi công kích của Trương Trung Minh, nhưng mà thân thủ của Trương Trung Minh quả thật không tệ, sau khi Lâm Dật Hiên tránh ra, vậy mà trực tiếp trầm xuống, sau đó một cái quét chân quét tới hạ bàn của Lâm Dật Hiên.
Lâm Dật Hiên nương theo năng lực phản ứng kinh người tránh khỏi lần nữa, đồng thời hắn phát hiện thân thủ của Trương Trung Minh này thật đúng là linh hoạt, công kích hết sức trôi chảy.
Lại liên tiếp tránh qua, tránh né mấy chiêu, Lâm Dật Hiên liền cảm giác thể lực của mình có chút theo không kịp, dù sao lúc trước đã vận động một hồi lâu, khí lực dĩ nhiên tiêu hao không sai biệt lắm, hiện tại lại đánh nhau cùng Trương Trung Minh, tự nhiên có chút lực bất tòng tâm.
Bất đắc dĩ Lâm Dật Hiên trực tiếp ngừng lại, sau thò tay lại ngăn cản Trương Trung Minh đá chân tới, Véc-tơ Thao Tác lập tức phát động, lúc chân của Trương Trung Minh cách tay của Lâm Dật Hiên còn có một cm, thoáng cái dừng lại, bất quá tay của Lâm Dật Hiên vẫn bị chân gió của Trương Trung Minh quét làm đau nhức, trong nội tâm không khỏi cảm thán lực lượng của Trương Trung Minh này mạnh thật, nếu như không phải có Véc-tơ Thao Tác, hắn ngay cả một kích cũng tiếp không xuống.
- Tiểu tử, không nghĩ tới ngươi thật đúng là có tài a....
Công kích của Trương Trung Minh cũng ngừng lại, chân phải ở trên mặt đất không ngừng hoạt động, đồng thời trong nội tâm thầm mắng, tay tiểu tử này là lớn lên thế nào, sao đá lên như đá miếng sắt vậy, hiện tại toàn bộ chân đều run lên.
- Ngươi cũng không tệ.
Mặc dù Lâm Dật Hiên có chút thở hổn hển, nhưng lại không rụt rè, người ở bên ngoài xem ra hai người đánh chính là cân sức ngang tài.
Kỳ thật Lâm Dật Hiên biết mình ở vào yếu thế, bất quá có tinh thần lực cường đại cùng Véc-tơ Thao Tác chèo chống, mới không có bị thua.
Lúc này Lâm Dật Hiên đối với tăng thực lực lên càng thêm khát vọng, xem ra không thể tích góp năng lượng từng tí một để lấy hối đoái không gian, hiện tại trước rút thưởng một ít, lớn mạnh chính mình lại nói.
Bất quá trước mắt vẫn là đối phó Trương Trung Minh này a, Lâm Dật Hiên hoạt động thân thể, sau đó trực tiếp vọt tới Trương Trung Minh, Lâm Dật Hiên dùng Véc-tơ Thao Tác tác dụng lên thân thể, trọng lực cải thành sức nổi, trọng lực cùng sức nổi lẫn nhau triệt tiêu, thân thể Lâm Dật Hiên giống như ở vào không gian không có trọng lực, hết sức nhẹ nhàng, bất quá thân thể cũng có chút lơ mơ, bất đắc dĩ Lâm Dật Hiên lại giảm đi 10% sức nổi, để cho thân thể của mình có một tí trọng lực, bởi như vậy thân thể Lâm Dật Hiên liền trở nên cực kỳ nhẹ nhàng, phảng phất như có khinh công, lập tức Lâm Dật Hiên liền đến trước người Trương Trung Minh, nắm đấm trực tiếp đánh tới Trương Trung Minh.
Trương Trung Minh thò tay đón đở, Véc-tơ Thao Tác lập tức phát động, phản lực cũng đi theo công kích của Lâm Dật Hiên đồng loạt đánh về phía Trương Trung Minh, Trương Trung Minh chỉ cảm thấy cánh tay có chút run lên, không khỏi kinh sợ mà nhìn Lâm Dật Hiên, không rõ tại sao Lâm Dật Hiên có lực lượng cường đại như vậy.
Lâm Dật Hiên tiếp xúc đến thân thể của Trương Trung Minh, trong lúc đó tựa hồ thoáng cái cảm nhận được phương hướng máu lưu động trong cơ thể Trương Trung Minh, trong nội tâm Lâm Dật Hiên khẽ giật mình, lúc này mới nhớ tới Véc-tơ Thao Tác bề ngoài hình như có thể trực tiếp cải biến phương hướng máu lưu động trong cơ thể người, hiện tại hắn chỉ cần làm máu bên trong trái tim Trương Trung Minh chảy ngược trở về, tin tưởng áp lực cường đại kia có thể lập tức áp bạo trái tim của hắn.
Lâm Dật Hiên tự nhiên không thể mạnh mẽ giết người, nhưng mà điều này cũng làm cho Lâm Dật Hiên nhiều hơn một loại thủ đoạn, Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng nghịch chuyển khí huyết của Trương Trung Minh thoáng một phát, sắc mặt Trương Trung Minh đột nhiên tái đi, sau đó cảm giác trong cơ thể mình thoáng cái trở nên hết sức suy yếu, cả người thoáng cái xụi lơ trên mặt đất.
Lúc này Tiêu Ngọc Nhã, Lý Tĩnh còn có Chu Quân lại kinh ngạc mà nhìn Lâm Dật Hiên, bọn hắn như thế nào cũng không nghĩ tới Trương Trung Minh cường đại như vậy lại bị một kích của Lâm Dật Hiên đánh bại, quá ngoài ý muốn rồi, nhất là Chu Quân, Trương Trung Minh trong mắt hắn như là Chiến thần, vậy mà ở trước mặt Lâm Dật Hiên lại dễ dàng bị thua, điều này không khỏi làm tín niệm của hắn dao động.
Lâm Dật Hiên nhìn sắc mặt Trương Trung Minh tái nhợt mà té trên mặt đất, trong nội tâm cũng âm thầm bồn chồn, dù thế nào cũng đừng làm Trương Trung Minh chết, nếu không trên người hắn còn phải mang án mạng, sớm biết như vậy chỉ nên di chuyển khí huyết của Trương Trung Minh một giây thôi, bất quá xem sắc mặt của Trương Trung Minh đang từ từ bình thường lại, hắn biết Trương Trung Minh không sao.
Nếu không còn chuyện gì, tự nhiên Lâm Dật Hiên chẳng muốn ở lại chỗ này, thừa dịp mấy người đều đang ngẩn người, Lâm Dật Hiên chậm rãi rời khỏi nơi đây.
Thẳng đến sau khi Lâm Dật Hiên ly khai rất xa, bọn người Tiêu Ngọc Nhã mới phản ứng đến, Chu Quân liền tranh thủ nâng Trương Trung Minh dậy, hỏi:
- Trương ca, ngươi không sao chứ!
- Không có việc gì, chẳng qua là không nghĩ tới lần này vậy mà đá trúng thiết bản rồi, Lâm Dật Hiên kia có thể là một võ lâm cao thủ.
Sắc mặt Trương Trung Minh có chút tái nhợt nói.
- Võ lâm cao thủ? Trương ca ngươi nói đùa sao, trên đời này làm sao có thể tồn tại võ lâm cao thủ gì chứ.
Sau khi Chu Quân nghe được không khỏi khẽ cười một tiếng, hiển nhiên là không tin.
- Là sự thật, ngay vừa rồi bàn tay của Lâm Dật Hiên đánh vào trên người ta, rõ ràng không có bao nhiêu lực lượng, lại làm cho ta thoáng cái trở nên hết sức suy yếu, cái này nhất định là nội lực trong truyền thuyết.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Vẻ mặt Trương Trung Minh khẳng định nói, nghĩ tới đây hắn không khỏi có chút hướng tới, võ lâm cao thủ a, đây chính là tồn tại trong truyền thuyết, hắn vậy mà gặp phải rồi, lại chiến đấu cùng hắn, ngẫm lại mình vậy mà muốn hắn quỳ xuống nói xin lỗi, Trương Trung Minh thật muốn đào hố chôn mình.
Lâm Dật Hiên đã đi xa tự nhiên không biết Trương Trung Minh sẽ sinh ra hiểu lầm như vậy, lại coi hắn trở thành võ lâm cao thủ.
Lúc này Lâm Dật Hiên đã về tới biệt thự của Thượng Quan Tuyết Yên, mới vừa vào cửa liền phát hiện Thượng Quan Tuyết Yên đã mặc đồ công sở, bộ dạng muốn đi ra ngoài.
- Ngươi muốn đi đâu?
Lâm Dật Hiên kỳ quái hỏi thăm.
- Đi công ty.
Trên mặt Thượng Quan Tuyết Yên mang theo một tia trong trẻo nhưng lạnh lùng, Thượng Quan Minh Nguyệt không có ở trước mặt, lạnh lùng trên mặt của nàng khó có thể che dấu.
Lâm Dật Hiên khẽ giật mình, lúc này mới nhớ tới Thượng Quan Tuyết Yên kinh doanh một công ty tên là Yên Tuyết, mà hắn bề ngoài hình như còn mang danh hiệu cố vấn kỹ thuật của công ty Yên Tuyết.
- Ngươi cũng cùng đi theo.
Thượng Quan Tuyết Yên nhàn nhạt nói một câu, liền từ bên cạnh Lâm Dật Hiên đi qua.
Công ty Yên Tuyết ở bên trong Long thành có một tòa cao ốc văn phòng chín tầng, nơi này là nơi công ty Yên Tuyết xử lý công văn, đồng thời cũng là phòng thí nghiệm của công ty Yên Tuyết.
Thượng Quan Tuyết Yên lái xe mang theo Lâm Dật Hiên đi vào công ty Yên Tuyết, Lâm Dật Hiên không khỏi vì năng lực của Thượng Quan Tuyết Yên mà cảm thán, đối với tình huống của Thượng Quan Tuyết Yên hắn cũng ít nhiều hiểu rõ một ít, từ hai bàn tay trắng, đến thiết lập một công ty lớn như vậy, Thượng Quan Tuyết Yên một thân một mình chỉ dùng bốn năm thời gian, hiện tại công ty Yên Tuyết có vốn đầu từ hơn trăm triệu, hơn nữa cũng chầm chậm phát triển nhãn hiệu của mình, có thể nói công trạng vẫn còn tiếp tục bay lên.
Mà Lâm Dật Hiên tự nhiên đối với nữ cường nhân như Thượng Quan Tuyết Yên rất bội phục, chính hắn tuyệt đối không có loại năng lực này.
Thượng Quan Tuyết Yên ngừng xe, liền cùng Lâm Dật Hiên một trước một sau tiến nhập công ty Yên Tuyết, hai gã chiêu đãi ở trước cổng chứng kiến Thượng Quan Tuyết Yên, lập tức hướng Thượng Quan Tuyết Yên vấn an, mà Thượng Quan Tuyết Yên chẳng qua là nhàn nhạt gật đầu, liền đi vào bên trong.
Sau khi hai người đi vào, một người trong hai gã chiêu đãi nhỏ giọng nói:
- Ngươi vừa mới nhìn thấy không? Vừa rồi nam nhân kia hình như là từ trên xe tổng giám đốc đi xuống đấy.
- Không sai, cũng không biết nam nhân kia lai lịch gì, không phải là bạn trai của tổng giám đốc chứ, bất quá xem tuổi hìn như rất nhỏ a...
Lâm Dật Hiên cùng Thượng Quan Tuyết Yên đi vào một thang máy, sau đó thang máy nối thẳng tầng cao nhất.
- Ngươi không cần làm cái gì, cũng không cần nói gì, hôm nay ta chẳng qua là mang ngươi đến nhận thức cùng mọi người thoáng một phát, sau đó lại để cho tên ngươi ở nơi này không đến mức lòi đuôi.
Thượng Quan Tuyết Yên nhàn nhạt nói, kỳ thật nàng vốn đều sắp xếp xong xuôi đâu vào đấy, vô luận Thượng Quan Minh Nguyệt tới đây hỏi như thế nào, cũng tìm được đích thật là có người tên Lâm Dật Hiên tồn tại.
Nhưng mà hiện tại Thượng Quan Minh Nguyệt ý định ở chỗ này lâu, nếu như Lâm Dật Hiên chẳng qua là ở chỗ này trên danh nghĩa mà nói, như vậy rất dễ lòi đuôi, cho nên Thượng Quan Tuyết Yên quyết định để cho Lâm Dật Hiên đến gặp mặt, thuận tiện cùng người trong công ty lăn lộn quen mặt, như vậy cũng sẽ giảm bớt xác suất lòi đuôi.
- Tuyết Yên ngươi đã đến rồi.
Lâm Dật Hiên cùng Thượng Quan Tuyết Yên vừa đi ra thang máy, liền chứng kiến một thanh niên nam tử vừa đi tới, thanh niên một thân âu phục, một bộ thành thục giỏi giang, trái ngược với cái gọi là nhân sĩ thành công, hơn nữa trên mặt hắn luôn mang theo nụ cười tự tin.
- Lưu Đông, sự tình thế nào rồi?
Sau khi Thượng Quan Tuyết Yên chứng kiến thanh niên kia, sắc mặt dừng một chút, sau đó lại hỏi.
- Thật không tốt, đối phương sản xuất sản phẩm giống như đúc với nhãn hiệu chúng ta mới khai phá, ta hoài nghi trong công ty có người để lộ bí mật.
Vẻ mặt Lưu Đông nghiêm túc nói.
- Cũng không phải là không có loại khả năng này, bất quá loại sự tình này không có chứng cứ cũng không nên chỉ trích loạn, nếu không dễ dàng đả thương nhân tâm, như vậy đi, chúng ta trì hoãn sản xuất sản phẩm này, chúng ta lại nghiên cứu sản phẩm mới lần nữa.
Đôi mi thanh tú của Thượng Quan Tuyết Yên hơi nhíu, chần chờ một chút mà nói ra.
- Tuyết Yên, ngươi cũng biết khai phát một sản phẩm mới cần bao nhiêu thời gian cùng tinh lực, chúng ta căn bản không có nhiều thời giờ như vậy a....
Lưu Đông cười khổ một tiếng, hắn đối với ý tưởng của Thượng Quan Tuyết Yên cũng từng nghĩ tới, bất quá cái kia quá không thực tế rồi.
- Ta xem vẫn là dùng loại sản phẩm này đưa ra thị trường a.
Đã qua trong giây lát, Lưu Đông bất đắc dĩ nói ra.
- Không được, nếu chúng ta dùng sản phẩm này đưa ra thị trường, như vậy sẽ bị đối thủ bắt lấy nhược điểm, nói chúng ta gian lậu, đến lúc đó đối với danh dự của công ty sẽ có ảnh hưởng.
Thượng Quan Tuyết Yên lắc đầu, cự tuyệt Lưu Đông đề nghị.
Hai người vừa đi vừa nói, hoàn toàn gạt Lâm Dật Hiên qua một bên, Lâm Dật Hiên ngược lại không có gì, chẳng qua là nghe hai người nói chuyện, Lâm Dật Hiên tự nhiên cũng hiểu được công ty của Thượng Quan Tuyết Yên tựa hồ rơi vào trong nguy cơ, tựa hồ là sản phẩm mới bị người trộm lấy, kết quả đối thủ sản xuất trước, bởi như vậy liền tạo thành cục diện bất lợi đối với bọn họ.
Trong chốc lát, Lâm Dật Hiên liền theo hai người đi vào một văn phòng, văn phòng bố trí vô cùng thanh nhã, cũng không có bộ dáng xa hoa gì, mà lúc này Lưu Đông mới chú ý tới Lâm Dật Hiên, không khỏi nhíu mày hướng Lâm Dật Hiên hỏi:
- Ngươi là người nào?
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Lâm Dật Hiên không có trả lời, trực tiếp nhìn về phía Thượng Quan Tuyết Yên, ý tứ rất rõ ràng, là để cho Thượng Quan Tuyết Yên trả lời Lưu Đông.
- Hắn chính là Tổng cố vấn kỹ thuật của công ty chúng ta.
Thượng Quan Tuyết Yên nhàn nhạt nói.
- Tổng cố vấn kỹ thuật?
Lưu Đông cao thấp đánh giá Lâm Dật Hiên thoáng một phát, lông mày không khỏi nhíu lại, vài ngày trước Thượng Quan Tuyết Yên đột nhiên tuyên bố trong công ty gia tăng một vị Tổng cố vấn kỹ thuật, hắn cũng có chút buồn bực hỏi Thượng Quan Tuyết Yên, nhưng Thượng Quan Tuyết Yên không đáp, vốn cho là cái nào đó dùng quan hệ gia đình đến nơi đây, hiện tại xem ra căn bản cũng không phải như vậy, hơn nữa nhìn Lâm Dật Hiên cùng Thượng Quan Tuyết Yên tựa hồ có quan hệ gì đó nói không rõ, điều này làm cho Lưu Đông rất để ý.
- Ừ, bất quá hắn sẽ không thường xuyên ở trong công ty, lát nữa để cho tiểu Yến dẫn hắn đi làm quen công ty một chút.
Thượng Quan Tuyết Yên lạnh lùng nói một câu, sau đó nhấn điện thoại trên bàn.
Chỉ chốc lát sau, một nữ tử mặc đồng phục hồng nhạt, trong ngực ôm một cặp văn kiện màu xanh da trời đi đến, nàng đến liền hướng Thượng Quan Tuyết Yên nói:
- Tổng giám đốc, ngài có cái gì phân phó?
- Tiểu Yến, đây là Tổng cố vấn kỹ thuật Lâm Dật Hiên mà lúc trước ta nói, ngươi dẫn hắn đến bộ phận kỹ thuật làm quen tình huống một chút.
Thượng Quan Tuyết Yên nhàn nhạt nói một câu, liền quay đầu cùng Lưu Đông thương lượng sự tình vừa rồi.
- Lâm cố vấn, ta là Lý Hiểu Yến, là thư ký tổng giám đốc, mời đi theo ta.
Nữ tử đối với Lâm Dật Hiên tự giới thiệu, liền làm một động tác mời.
Bộ phận kỹ thuật của công ty Yên Tuyết kỳ thật chính là phòng thí nghiệm của công ty Yên Tuyết, nơi đây chủ yếu chính là nghiên cứu phát minh sản phẩm cho công ty Yên Tuyết, tiến vào nơi đây phải thông qua tầng tầng cửa khẩu, liên tiếp thông qua bốn cánh cửa, Lâm Dật Hiên mới theo Lý Hiểu Yến tiến vào bộ phận kỹ thuật, nơi đây thật đúng là phòng thí nghiệm như trong phim ảnh đã thấy, khắp nơi đều là thiết bị dùng cho thí nghiệm.
- Lý bí thư, chẳng lẽ ngươi không biết bộ phận kỹ thuật là không thể tùy tiện vào sao?
Lúc này một nam tử mặc áo khoác trắng đi tới, sau khi chứng kiến Lâm Dật Hiên rõ ràng chân mày cau lại.
- Hình bộ trưởng, vị này chính là tổng cố vấn bộ phận kỹ thuật mà tổng giám đốc nói, để cho ta dẫn hắn đến nơi đây làm quen tình huống một chút.
Lý Hiểu Yến nhìn nam tử kia khẽ cười một tiếng nói.
- Tổng cố vấn?
Hình bộ trưởng kia cao thấp đánh giá Lâm Dật Hiên một cái, khóe miệng mang theo một tia cười lạnh nói:
- Liền hắn? Một tiểu tử miệng còn hôi sữa, cũng tới làm cố vấn kỹ thuật? Thật không biết tổng giám đốc là nghĩ thế nào.
Hình bộ trưởng bởi vì bổn sự bản thân, cho nên rất được Thượng Quan Tuyết Yên trọng dụng, cho nên hắn nói chuyện tự nhiên cũng không bận tâm cái gì.
Đối với Hình bộ trưởng nói, Lâm Dật Hiên cũng không có nói nhiều cái gì, dù sao Hình bộ trưởng nói đều là thật, nếu như hắn là Hình bộ trưởng mà nói, chỉ sợ phản ứng cũng sẽ không chênh lệch đi nơi nào.
- Tốt rồi, nếu như ngươi đảm đương cố vấn kỹ thuật, cũng nên có một chút trình độ a, không biết có thể xuất chút bản lĩnh cho ta xem một chút hay không?
Hình bộ trưởng nhàn nhạt nhìn Lâm Dật Hiên một cái, sau đó chậm rãi nói.
- Tự nhiên có thể.
Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng cười cười, nếu như lúc trước mà nói, có lẽ hắn thật đúng là chân tay luống cuống, nhưng mà hắn bây giờ, đẳng cấp điều chế nước hoa là cao cấp, cũng tương đương với tiêu chuẩn đại sư cấp trong hiện thực, tin tưởng cái chức cố vấn này, có lẽ không thành vấn đề gì.
- Còn rất có tự tin nha, ta đây rất muốn mở mang kiến thức một chút.
Hình bộ trưởng thấy Lâm Dật Hiên tự tin không khỏi giật mình, thầm nghĩ: tiểu tử này sẽ không thật sự có thực học chứ.
- Hình bộ trưởng, nơi này có chút chuyện, xin ngài tới đây một chút?
Đúng lúc này một thanh âm từ bên trong bộ phận kỹ thuật truyền ra.
- Ta lập tức tới.
Hình bộ trưởng lên tiếng, rồi hướng Lâm Dật Hiên nói:
- Bên kia có chút dụng cụ thí nghiệm, ngươi tới làm quen một chút, chờ ta làm xong việc sẽ nói chuyện với ngươi.
Hình bộ trưởng vứt bỏ một câu liền rời đi.
Lâm Dật Hiên bất đắc dĩ cười cười, đồng thời cũng oán trách Thượng Quan Tuyết Yên chủ quan, vậy mà trực tiếp đưa hắn tiến vào bộ phận kỹ thuật, nếu hắn còn là trước kia mà nói, không phải thoáng cái liền lộ đuôi sao? Có thể là Thượng Quan Tuyết Yên vì chuyện sản phẩm công ty bị trộm quá mức nóng vội, mới quên những thứ này.
Hình bộ trưởng đi rồi, Lâm Dật Hiên liền tới bên cạnh một bên bàn nghiệm, tài liệu nơi đây thật đúng là không ít, các loại tài liệu chắt lọc ở chỗ này đều có thể tìm tới, Lâm Dật Hiên thậm chí còn chứng kiến không ít tài liệu hi hữu.
Đương nhiên những thứ này đối với Lâm Dật Hiên mà nói lại như là vật bình thường, dù sao ở trong không gian học tập còn gặp nhiều hơn, Lâm Dật Hiên tiện tay cầm lấy một dụng cụ, sau đó lại tiện tay từ trong nguyên liệu tìm ra một ít nguyên liệu thích hợp, sau đó đổ vào bên trong dụng cụ, Lâm Dật Hiên hành động hết sức tùy ý, cũng làm cho Lý Hiểu Yến nhịn không được muốn ngăn cản, nhưng mà nhớ tới Lâm Dật Hiên tựa hồ là tổng cố vấn bộ phận kỹ thuật, lời nàng đến miệng liền dừng lại.
Các loại nguyên liệu theo Lâm Dật Hiên điều chế, trong chốc lát là được một ít chất lỏng mang theo kim sắc quang mang, sau khi Lâm Dật Hiên chứng kiến chất lỏng, liền đem bình nhỏ để trên mặt bàn, sau đó tìm cái ghế dựa ngồi xuống.
- Lâm cố vấn, ngươi điều chế đây là cái gì?
Lý Hiểu Yến vốn không muốn hỏi nhiều như vậy, nhưng cuối cùng vẫn là nhịn không được mở miệng hỏi.
- Nước hoa a...
Lâm Dật Hiên từ từ nhắm hai mắt, nhàn nhạt nói một câu.
- Ta có thể ngửi thử hay không?
Lý Hiểu Yến cẩn thận nói.
- Có thể, cho dù ngươi sử dụng một chút cũng không quan hệ.
Lâm Dật Hiên khẽ cười một tiếng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius
Lý Hiểu Yến nghe được liền cầm lấy cái chai, mở nắp bình ra, sau đó liền có một mùi thơm ngát nhàn nhạt từ trong bình truyền ra, mùi thơm trong bình cũng không đậm đặc, ngược lại có cảm giác thanh nhã, làm cho người ta ngửi thấy được liền có cảm giác vui vẻ thoải mái.
- Thơm quá, loại nước hoa này tên gọi là gì?
Lý Hiểu Yến kìm lòng không được tán thán nói.
- Danh tự? Còn chưa nghĩ ra, nếu không cô đặt tên cho nó đi.
Lâm Dật Hiên cười nhạt một tiếng, về phần theo như lời hắn nói danh tự chưa nghĩ ra hoàn toàn là nói bậy, hắn điều chế loại nước hoa này tuy trên thế giới này còn không có, nhưng mà trong không gian học tập lại sớm tồn tại, danh tự tự nhiên cũng có.
- Cái này không được, đây là ngươi điều chế, tên phải do ngươi đặt mới đúng.
Lý Hiểu Yến than nhẹ một tiếng, sau đó lại tán thán nói:
- Lâm cố vấn, ngươi thật lợi hại, thời gian ngắn như vậy liền điều chế ra một loại nước hoa...
Lý Hiểu Yến còn chưa nói xong, liền thoáng cái dừng lại, sau đó thân thể vội vàng dò xét Lâm Dật Hiên, lo lắng hỏi:
- Lâm cố vấn, ngươi điều chế loại nước hoa này, trên thị trường có hay không?
- Tự nhiên không có, đây chính là bản gốc của ta, cô là người thứ nhất kiến thức.
Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng cười, hắn không biết liêm sỉ đem thành quả ở trong không gian học tập làm của riêng.
- Thật tốt quá.
Lý Hiểu Yến đột nhiên cao hứng kêu lên, sau đó liền hướng về bên trong bộ phận kỹ thuật hô:
- Hình bộ trưởng, ngươi mau ra đây, mau ra đây, có việc gấp.
Nghe được tiếng kêu của Lý Hiểu Yến, Hình bộ trưởng vội vàng đi ra, chẳng qua là lông mày hắn lại nhíu chặt, hiển nhiên tâm tình rất không tốt.
- Hình bộ trưởng, ngươi ngửi mùi nước hoa này.
Lý Hiểu Yến liền tranh thủ đưa nước hoa mà Lâm Dật Hiên điều chế cho Hình bộ trưởng.
Hình bộ trưởng tiếp nhận, nhẹ nhàng nghe thoáng một phát, sắc mặt lập tức thay đổi, sau đó trực tiếp nhìn về phía Lý Hiểu Yến, gấp giọng nói:
- Cái nước hoa này ở đâu ra?
- Vừa rồi là Lâm cố vấn điều chế.
Lý Hiểu Yến cười nói.
Vẻ mặt Hình bộ trưởng hồ nghi nhìn về phía Lâm Dật Hiên, sau đó hỏi:
- Cái này thật là ngươi điều chế hay sao? Cái này rốt cuộc là nước hoa gì? Ta hình như cho tới bây giờ không có ngửi qua.
- Tự nhiên là ta điều chế, ta mới vừa vặn điều chế nó ra được, nếu như ngươi ngửi qua mới là kỳ quái.
Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng cười cười, điểm ấy hắn là dám khẳng định, cái nước hoa này chỉ có hắn phối trí được mà thôi.
- Tiểu Vương, mau tới đây, nhanh lên, nếu như ngươi đến chậm nửa bước ta khấu trừ ngươi nửa tháng tiền thưởng.
Hình bộ trưởng đột nhiên hướng bên trong bộ phận kỹ thuật rống to, thanh âm cực lớn ngược lại dọa Lâm Dật Hiên nhảy dựng.
- Đã đến, đã đến, dù thế nào cũng đừng khấu trừ, ta nói bộ trưởng, ngài có thể đừng đem khấu trừ tiền thưởng đặt ở bên miệng hay không, ngài nói ta lãnh lương dễ dàng hay sao?
Thanh âm một thanh niên từ bên trong bộ phận kỹ thuật vội vàng truyền tới, sau đó liền nghe được chủ nhân của thanh âm kia nhanh chóng tiếp cận nơi đây.
Trong chốc lát, liền chứng kiến một thanh niên đeo kính mắt gầy yếu một đường chạy chậm mà tới.
- Không nói khấu trừ tiền thưởng ngươi có thể nhanh nhẹn sao? Nhanh lên, có việc làm cho ngươi.
Hình bộ hướng thanh niên Tiểu Vương kia nhẹ nhàng quát lớn một câu, sau đó đem một ít nước hoa mà Lâm Dật Hiên điều chế kia đưa cho hắn, nói ra:
- Đi, xét nghiệm thoáng một phát xem nước hoa này đạt tiêu chuẩn hay không.
Tiểu Vương tiếp nhận nước hoa, nhẹ nhàng mở ra nghe thoáng một phát, sau đó tán thán nói:
- Thơm quá a, tuyệt đối trình độ cao nhất đấy, Lão đại, đây là nước hoa chúng ta mới nghiên cứu ra sao?
Nói xong Tiểu Vương liền đem ánh mắt nhìn về phía Hình bộ trưởng.
- Ngươi nói nhảm nhiều như vậy làm gì, cho ngươi xét nghiệm, ngươi phải đi xét nghiệm, tiếp tục nhiều chuyện ta khấu trừ ngươi một tháng tiền thưởng.
Hình bộ trưởng tức giận mở miệng nói, dọa Tiểu Vương không khỏi rụt cổ lại.
Tiểu Vương “ Hắc hắc “ cười nói:
- Tốt rồi Lão đại, ngài đừng nóng giận, ta lập tức đi xét nghiệm ngay, sẽ làm ngài thoả mãn.
Nói xong Tiểu Vương liền cầm lấy một ít nước hoa kia tiến vào bên trong.
- Lâm cố vấn, mới vừa rồi là ta hẹp hòi, ta xin lỗi ngươi.
Hình bộ trưởng chờ Tiểu Vương đi rồi, vậy mà trực tiếp hướng Lâm Dật Hiên xin lỗi, hơn nữa nghe ngữ khí của hắn đã tán thành Lâm Dật Hiên là tổng cố vấn bộ phận kỹ thuật.
- Hình bộ trưởng, chuyện này ngươi cũng là suy nghĩ vì công ty, hơn nữa ta là một tên mao đầu tiểu tử, làm người hoài nghi cũng là bình thường.
Lâm Dật Hiên vô tình cười cười, hắn cũng nhìn ra Hình bộ trưởng này là loại người thực tính, hơn nữa đối mặt với sai lầm cũng sẽ dũng cảm thừa nhận, đối với người như vậy Lâm Dật Hiên không dậy nổi ác cảm gì.
Một bên Lý Hiểu Yến trông thấy hai người đem lời nói mở không khỏi thở dài một hơi, mà Hình bộ trưởng cũng khó được ngồi xuống ở một bên, cùng Lâm Dật Hiên hàn huyên, trong lúc này còn không ngừng khích lệ Lâm Dật Hiên tuổi trẻ tài cao.
Một lát sau liền nghe được một hồi tiếng bước chân vội vàng truyền đến, Lâm Dật Hiên quay đầu nhìn lại, phát hiện Tiểu Vương kia đang cầm một trang giấy cùng bình nước hoa của Lâm Dật Hiên chạy tới, vừa tới trước mặt Hình bộ trưởng, Tiểu Vương đã nói:
- Lão đại, các hạng chỉ tiêu của nước hoa này đều phù hợp yêu cầu, đây là báo cáo xét nghiệm.
Nói xong Tiểu Vương liền đưa báo cáo xét nghiệm trong tay cho Hình bộ trưởng.
Hình bộ trưởng tiếp nhận xem kỹ càng một lần, liền trực tiếp nhảy dựng lên, sau đó túm lấy nước hoa trong tay Tiểu Vương, trực tiếp chạy ra khỏi bộ phận kỹ thuật.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Goncopius