Lăng Tử Tiên trước khi đi có sửa soạn, trang điểm chút xíu, nói là thế, nhưng cũng chỉ là thay đồ thôi.
Bố mẹ có thể nói là hơi cổ hủ một tý, nên ra ngoài là bắt phải ăn mặt chỉn chu, vì tránh cho cái tai chịu khổ, cô chọn một cái áo sơmi, mặc váy đen.
Buộc tóc đuôi gà, rồi vấn lên.
Nếu không xem mặt, có thể nói là nữ sinh thanh lịch, chỉ tiếc với gương mặt hiện giờ của Lăng Tử Tiên, chữ “thanh lịch” bỏ sang bên đi.
Đôi mắt trong suốt như pha lê, khóe mắt hơi cao, đầy quyến rũ. Mắt đen láy, trong sáng mà đẹp mê hồn, hợp thành một vẻ đẹp nóng bỏng, đôi môi mỏng, nhạt nhòa như nước. (o.O kiểu gì thế nhỉ?)
Rõ ràng, dù nhìn ở góc độ nào cũng là một phụ nữ quyến rũ, sao có thể dùng từ “thanh lịch” mà miêu tả? Hơn nữa, ánh mắt và hàng mi dày, như nữ vương, liếc qua không ai có thể dời mắt.
Vẻ đẹp mâu thuẫn, dù mặc quần áo nữ sinh, nhưng ai cũng phải chú ý, vì là tâm điểm ánh mắt!
Chiếc xe thể thao đỗ trước cửa trường đại học S, khi thấy Lăng Tử Tiên, người trong xe mới bước xuống.
5 giờ rưỡi, đúng lúc là thời gian đông người, xe xịn gây chú ý, nhưng chẳng ai nghi ngờ gì, dù sao, mấy ông chủ giàu thi thoảng lái xe đến đón tình nhân được bao dưỡng.
Nhưng khi Tề Thiên Triệt bước xuống, vẻ đep anh tuấn khiến mọi người dừng chân trong chốc lát.
Làn da trắng trẻo, đôi mắt đen như có thể xuyên thấu kiếp trước kiếp, và có chút gì đó lạnh lẽo; cái mũi thẳng, sắc môi phi nhiên, lạnh lùng như băng. Hình sườn mặt như bị dao gọt, góc cạnh nhưng lại không làm mất sự mề mại, mái tóc nâu đen dưới ánh chiều lóe lên những sắc vàng đỏ, đẹp đẽ mất hồn.
Cao to là vậy, nhưng chắc cũng chỉ hai mấy, thân thể cường tráng khoáng lớp áo kiểu tay, đúng cái gọi là nhà giàu đời thử hai—
Lúc Lăng Tử Tiên vừa bước ra, anh đã nhìn thấy, không thể không nói là, dù trong một đám đông, chỉ liếc qua cũng có thể thấy được cô.
Đôi môi hơi cong lên, cười nhẹ, Tề Thiên Triệt gọi một tiếng:”Tiên Tử.”
Lăng Tử Tiên nghe tiếng gọi, quay đầu nhìn, người đẹp như anh, chỉ vừa thấy đã không thể dời mắt đi đâu được.
Cười, rồi bước đến, ngọt ngào hỏi han:” Chờ lâu không?”
“Không lâu lắm, đi thôi!” Tề Thiên Triệt cười nhạt, giọng vẫn trong veo mà lạnh lùng.
Lăng Tử Tiên ngồi bên ghế lái, Tề Thiên Triệt mới lên xe, rồi lái đi.
Hóa ra anh chàng đẹp trai là hoa đã có chủ, đã vậy còn là tam hậu của trường, nữ sinh viên tan nát cõi lòng…
Đã quen với xe Tề Thiên Triệt, Lăng Tử Tiên vừa ngồi vào xe đã mở nhạc nghe, trong CD là là giọng ca nữ mà cô hâm mộ.
“Có quen sống bên nước ngoài không?” Tề Thiên Triệt hỏi.
“Lúc đầu không quen lắm, sao cũng nhanh thích nghi, bạn học rất nhiệt tình.” Nhưng mà ngoại trừ mấy người có mục đích riêng.
Tề Thiên Triệt vốn cũng từ nước ngoài về sống, đương nhiên hiểu rõ. Thật ra, anh vốn phản đối chuyện Lăng Tử Tiên ra nước ngoài học tập chuyên ngành, đối với một đứa con gái, không an toàn.
Nhưng Lăng Tử Tiên lại không quan tâm, co muốn có cơ hội này, mà anh lấy tư cách gì để ngăn cấm? Thân phận gì?
Dọc đường đi, chẳng ai mở miệng trò chuyện cả, Lăng Tử Tiên cũng hiểu Tề Thiên Triệt là người kiệm lời, mà cô là loại người, phải chờ người ta mở đầu mới đáp lại. Cho nên hai người không giỏi giao tiếp ở cùng một chỗ, đương nhiên hình thành tình huống im lặng là vàng.
15 phút sau, xe chạy đến nhà hàng.
“Em vào trước đi, anh tìm chỗ đậu xe.” Tề Thiên Triệt dừng trước cửa, nói.
Lăng Tử Tiên do dự, rồi cười nói:” Em đi theo cũng được, dù sao cũng gần.”
Tề Thiên Triệt không phản dối, đáp ứng, cùng đến bãi đỗ.
Cách lớp thủy tinh, trong nhà hàng, có gương mặt giống y như Lăng Tử Tiên, nhưng lại thiếu vẻ quyến rũ, lại có phần thanh lịch, đã kịp nhìn thấy vẻ mặt dịu dàng của người lái xe khi nói chuyện với Lăng Tử Tiên.
Cũng chỉ khi đối diện với cô bé, anh mắt thoáng lộ vẻ dịu dàng khó phát hiện ấy.
Lăng Tử Ái cố nén đau xót dưới đáy lòng, mà trên gương mặt lại tươi cười.
Vỗ mặt mình, Lăng Tử Ái nhủ thầm: Lăng Tử Ái, mày đã để em gái hi sinh quá nhiều, đừng có thiếu chín chắn vậy!
Tiệc mừng Lăng Tử Tiên không chỉ có vợ chồng nhà họ Lăng, còn có ông bà nhà họ Tề nữa, cũng chính là bố mẹ nuôi của Lăng Tử Tiên.
Nhà họ Tề và họ Lăng quen nhau lâu đời, mà bà Tề muốn sinh con gái, nhưng bụng chẳng được, chỉ sinh được một đứa con trai. Mà bà lại yêu quý chị em sinh đôi nhà họ Lăng quá, cố chấp nhận nuôi Lăng Tử Tiên và Lăng Tử Ái, vì thế mà quan hệ hai nhà càng bền chặt.
Lăng Tử Tiên đối xử với hai ông bà nhà họ Tề y như bố mẹ ruột vậy, ở nhà có cả bố mẹ ruột lẫn bố mẹ nuôi.
Bốn người lớn tuổi vui vẻ mừng tiệc đón Lăng Tử Tiên, Lăng Tử Tiên cũng cố hòa mình vào bữa tiệc, mà tâm trạng khá nặng nề, vì Tề Thiên Triệt cùng Lăng Tử Ái .
Lăng Tử Tiên mải trò chuyện với bố mẹ, mà ánh mắt Tề Thiên Triệt luôn dừng trên người Lăng Tử Tiên, còn Lăng Tử Ái lại trộm nhìn Tề Thiên Triệt…
Sáng hôm sau Lăng Tử Tiên mới “bị” đuổi về phòng ngủ, có thể nói, ông bà họ Tề như lão ngoan đồng ấy, đáng thương cho cô, bị đùa bỡn cả đêm.
Một đôi mắt gấu mèo theo Tề Thiên Triệt về ký túc xá, đối với ánh mắt chung quanh, vừa mờ ám, vừa khinh ghét, Lăng Tử Tiên chẳng thèm để ý, nhưng Tề Thiên Triệt lại ghét cực kỳ.
“Tiên Tiên, cứ thế này cũng không hay.” Lăng Tử Tiên tiễn Tề Thiên Triệt, nằm lên giường, Tiết Nhiễm liền thần thần bí bí đến gần.
“Hả?” Lăng Tử Tiên híp mắt, tùy tay níu một cái gối ôm.
Mạc Sầu liếc xéo Lăng Tử Tiên, lạnh giọng.” Muốn cắt đứt thì liền tay, gọn gàng.”
“Gì? Sửu Sửu, cậu nói cái gì?” Lăng Tử Tiên hỏi.
Mạc Sầu không nói, Tiết Nhiễm ghé sát:”Tiên Tiên, Tề Thiên Triệt đối với cậu… Vẫn tốt lắm, đúng không?”
“Ừ… Tốt lắm…”
“Đã không ghét, sao không thử quen xem sao?” Tiết Nhiễm kích động hỏi, Tề Thiên Triệt đối tốt với Lăng Tử Tiên, cô và Mạc Sầu đều nhận thấy, tuy là hành động của Tề Thiên Triệt không biểu hiện rõ ràng, nhưng ánh mắt đã lộ rõ.
“Nhiễm nhiễm, cậu nói gì lạ thế? Thiên Triệt chỉ là bạn mà thôi, hơn nữa, anh ấy với chị…” Đầu óc Lăng Tử Tiên tuy đã mơ màng, nhưng vẫn còn ý thức.
“Nhưng Tề Thiên Triệt thích cậu!” Mạc Sầu lạnh giọng khẳng định.
Lăng Tử Tiên trầm mặc, Tiết Nhiễm cũng vậy, ánh mắt Mạc Sầu bắn thẳng vào Lăng Tử Tiên.
Một lát sau, Lăng Tử Tiên trùm chăn, lấy gối úp lên mặt, rầu rĩ.” Tớ say rồi, đừng làm phiền tớ…”
Giọng cố che giấu, và trốn tránh, tuy Tiết Nhiễm và Mạc Sầu cũng hay trêu cô, nhưng với những trường hợp thế này, các cô đều tin Lăng Tử Tiên đều có quyết định của riêng cậu ấy.
Nhưng mà, hiển nhiên Tiết Nhiễm, Mạc Sầu vẫn đánh giá Lăng Tử Tiên quá cao.
Bởi vì khi các cô vừa quay đi, Lăng Tử Tiên cũng đã lăn ra ngủ. Hai người nhìn cô, hận không thể rút đao ra chém, bà cô này…
Lăng Tử Tiên vốn là một người dễ thích nghi với mọi hoàn cảnh, nhưng với chuyện tình cảm lại khà ngờ nghệch, cô cho rằng, đấy là chuyện do cả hai phái, có duyên sẽ gặp, về phần Tề Thiên Triệt… Vẫn coi là bạn bè thôi.
Buổi chiều, ngủ no giấc mới login.
Vừa login, Hổ Phách đã kêu gào trên kênh tin mật.
[Trò chuyện mật] [Hổ Phách] Tiểu Tiên Tử, mau tới…
[Trò chuyện mật] [Hổ Phách] Tiểu Tiên Tử, mau tới…
[Trò chuyện mật] [Hổ Phách] Tiểu Tiên Tử, mau tới…
… Lặp lại vô hạn.
Lăng Tử Tiên giật giật khóe môi, ngay lập tức ấn từ chối nhận tin, dùng một cuốn di chuyển theo bạn bè bay đến bên Hổ Phách đang chém quái.
Thanh Lương Trà và Công tử Bách Diệp đều ở đó, còn có một cái người áo trắng như tuyết, ID Thư sinh áo trắng, có gì hơi quen.
[Gần đây] [Công tử Bách Diệp] Tiểu Tiên Tử, cuối cùng em cũng đến, có bao đồ tốt cho em này.
[Gần đây] [Lăng Ba Tiên Tử] (⊙o⊙) Hả?! Tốt thế, em có làm gì đâu?
[Gần đây] [Thanh Lương Trà] Là người một nhà, khách sáo làm gì?
[Gần đây] [Lăng Ba Tiên Tử] Tôi chẳng quen biết gì mấy người sất, cám ơn.
[Gần đây] [Hổ Phách] Tiểu Tiên Tử, đã theo anh cả nhà này rồi, mà còn dám chối? BS.
Lăng Tử Tiên lại co giật, cô đi “theo” Thiên Tước Lập Phong khi nào chứ, nói mà không thế nó ám muội sao?!
[Gần đây] [Công tử Bách Diệp] Tiểu Tiên Tử, anh cả đã viết chương trình cho em rồi, đã gửi đến hòm thư, khi em kích hoạt, để bọn anh giúp em.
[Gần đây] [Lăng Ba Tiên Tử] Đã hack còn thế?
[Gần đây] [Thư sinh áo trắng] Haha, bình thường là thế, nhưng mà anh cả muốn.
Ánh mắt Lăng Tử Tiên bỗng chú ý đến ID Thư sinh áo trắng,đột ngột lóe—
[Gần đây] [Lăng Ba Tiên Tử] Bạn là người trong Bang của Thiên Triệt.
Là người trước kia đã nói đỡ cho cô mấy lần.
[Gần đây] [Thư sinh áo trắng] Thiên Triệt? Bang chủ Phong Vân Tái Khởi?
[Gần đây] [Lăng Ba Tiên Tử] … Ừ.
[Gần đây] [Thư sinh áo trắng] Đừng lo lắng, tôi không có ý gì đâu, chỉ là gặp nhau, đi chém quái. Thuận tiện, đi gặp người trong lòng anh cả thôi, không ngờ lại Tiểu Tiên Nữ…
Nhìn câu này, Lăng Tử Tiên mới nhận ra cái gì gọi là vật họp theo loài. Gọi Thiên Tước Lập Phong là “anh cả”, cũng đồng nghĩa với việc thuộc đám người Hổ Phách, ban đầu trò chuyện thân mật, nhưng chỉ một câu lại phá vỡ đi ấn tượng đẹp.
Thư sinh áo trắng, Thư sinh tà ác thì đúng hơn đấy, cảm thấy người này còn âm hiểm hơn ấy—
[Gần đây] [Hổ Phách] Tiểu Tiên Tử, đừng thẹn, bọn này còn đang chờ kẹo mừng của anh “hòa thượng” đây, đã vậy còn phải uống rượu đầy tháng của bé con nữa…
Hổ Phách nói ra mấy câu đủ để người ta ói máu, hơn nữa còn có thể “thấy” được, người ngoài bàn máy kia đang cười ghê thế nào…
Lăng Tử Tiên giận.
[Gần đây] [Lăng Ba Tiên Tử] Ngươi chết đi!
Ba chữ này không phải nói suông, phút chốc, trên màn hình xuất hiện một nhân vật đang nhảy toán loạn.
[Gần đây] [Hổ Phách] Woa, Tiểu Tiên Tử, có gì cũng nên bàn bạc rõ ràng đã chứ.
[Gần đây] [Lăng Ba Tiên Tử] Nói với Diêm vương GG đi.
[Gần đây] [Thanh Lương Trà] Chuẩn bị cướp đồ xịn.
[Gần đây] [Công tử Bách Diệp] Tiên Tử MM lại có thể tăng thêm tý điểm tội ác.
[Gần đây] [Thư sinh áo trắng] Tôi muốn có kiếm Phá Nguyệt.
Người tên đỏ như Hổ Phách, cấp cao hơn Lăng Tử Tiên, nhưng ba người ở bên lại đoán chắc hắn sẽ thua, cho nên đã bàn nhau phân chia “di sản”…
Sự thật chứng minh, có thể ăn linh tinh, nhưng không được nói lung tung.
Không lâu sau, Hổ Phách nằm ngay đơ, đồ tốt bị cướp sạch, có thể dùng chữ “bi đát” để miêu tả.
Có câu nói: Thà rằng đắc tội tiểu nhân cũng không được chọc giận đàn bà.
Chỉ tiếc Hổ Phách hiểu ra muộn màng, nên hôm nay mới—
Sử dụng chương trình Thiên Tước Lập Phong đưa, Lăng Tử Tiên mới biết được cái gì gọi là “trâu bò”.
Thường nếu dùng cách này, một ngày lên mấy trăm nghìn kinh nghiệm đã quá giỏi, nhất là cấp cao, train khó, đồng thời còn phải đề phòng hệ thống phát hiện.
Nhưng dùng chương trình Thiên Tước Lập Phong viết… 5 phút, kinh nghiệm chém quái ra hơn 10000, sau nửa giờ đã có hơn 100000.
Lăng Tử Tiên 囧, cứ thế, qua 2 ngày, cô có thể lọt vào bảng xếp hạng rồi.
Tiết Nhiễm cực kỳ khinh bỉ cái hành động này, nói là nói thế thôi, nhưng mà lại vụng trộm sau lưng Lăng Tử Tiên, lấy chương trình, cấp càng cao, thì kỹ năng tương ứng cũng tăng cao. Chuyện tốt đẹp nhường này, sao có thể để một mình Lăng Tử Tiên độc hưởng?
Lăng Tử Tiên trào phúng, nhưng mà da mặt Tiết Nhiễm cũng dày không kém, cứ như chả lọt câu nào.
Nhưng mà, không biết có phải Tiết Nhiễm RP có vấn đề, hay chăng chương trình có vấn đề, Tiết Nhiễm vừa cài đặt, account đã bị hệ thống phát hiện, thông báo delete.
Bao gồm cả Mạc Sầu, cũng 囧.
Tiết Nhiễm gào rống rung trời, không nói hai lười, lập tức gọi điện đến NPH khai thác “Tiêu Dao”. Quên nói luôn, nhà Tiết Nhiễm là cổ đông lớn nhất của NPH game này, cả game thì đã có hơn 80% là do nhà họ Tiết đầu tư.
Nói cách khác, Tiết Nhiễm chính là đại thiên kim của NPH game.
Tiết Nhiễm chơi game, không hề lợi dụng quan hệ của gia đình, nhưng mà giờ account bị delete rồi. Nói thẳng với người điều hành là nhanh nhất, hơn nữa, cô cũng cần phải điều tra, tại sao Lăng Tử Tiên đã sử dụng cả một ngày trời mà không sao, trong khi cô vừa khởi động đã bị phát hiện?
Lăng Tử Tiên kinh hồn táng đảm, nếu như bị phát hiện sẽ bị xóa account, cho nên để chắc ăn, cô cứ đi train cho xong.
Đến tối Thiên Tước Lập Phong mới login, vừa login đã gửi tin nhắn.
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Không dùng hả?
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] … Cái kia, hôm nay hai đứa bạn cùng phòng em vừa khởi động đã bị hệ thống phát hiện.
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Em thì không sao.
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] (⊙o⊙) Ak?!
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Anh đã viết chương trình bảo vệ, nên hệ thống mới không phát hiện ID của em.
Nhìn đến những lời này, thiếu chút Lăng Tử Tiên đã bị sặc.
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] Cái này cũng có thể viết được hả?
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Ừ.
Mạnh quá, quá khủng khiếp, một chương trình giúp tăng điểm kinh nghiệm cũng có thể tinh vi như thế sao? Tự che dấu tên account cô khi hệ thống game kiểm tra, chẳng khác gì ở trong chương trình của hệ thống, cô cứ như một người vô hình vậy.Cảm giác này… Thích mê người~
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] Cũng vì không có viết tên ID bạn cùng phòng của em, nên mới bị hệ thống tra ra?
Thiên Tước Lập Phong không lập tức trả lời lại, nhưng Lăng Tử Tiên đã hồi hộp khó nén lắm rồi.
Chỉ chốc lát sau, có hàng chữ hiện lên khung chat.
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Chỉ em mới được thôi.
Mấy chữ này khiến má Lăng Tử Tiên hơi nóng đỏ, cái chương trình này… Sao nhỉ, 100% hợp ý cô!
Cô thừa nhận là có hiểu biết khá tường tận về máy tính, cố lắm cũng có thể xưng là hacker được. Có thể viết ra một chương trình hack điểm kinh nghiệm, nhưng cũng là lần đầu tiên biết được có một chương trình tự động giấu tên.
Không thể không giơ ngón tay cái với Thiên Tước Lập Phong, “cao nhân” chính là đây!
[Trò chuyện mật] [Lăng Ba Tiên Tử] Vậy để em sử dụng luôn.
Biết được mình có được “đặc quyền”, không cần nói thêm, cô càng tin tưởng anh nhiều hơn.
[Trò chuyện mật] [Thiên Tước Lập Phong] Đi theo anh trước đã, làm nhiệm vụ.
Một câu đơn dừng ngay mọi động tác của cô, còn chưa kịp suy nghĩ, ngón tay đã gửi nhân vật bay theo luôn.
Một nơi ngập sương mù, dù đã quen bản đồ mấy ngày, nhưng cũng không biết nơi đây là đâu, hơn nữa, cũng chẳng thấy có sinh vật nào đang sống.
Tọa độ: ? , ? . Đây là đâu?
[Gần đây] [Lăng Ba Tiên Tử] Đâu là đâu vậy?
[Gần đây] [Thiên Tước Lập Phong] Đây là khu vực mới trên bản đồ, còn chưa có công bố.
[Gần đây] [Lăng Ba Tiên Tử] … 囧, vậy làm sao anh biết?
[Gần đây] [Thiên Tước Lập Phong] Hệ thống có lỗi.
Lăng Tử Tiên yên lặng khóc ròng, anh ơi, chẳng lẽ anh là gián điệp buôn bán thông tin?
Lăng Tử Tiên liên tục 囧, nhưng vẫn là nhịn không nói ra. Cô nghe Tiết Nhiễm nói qua, hệ thống game đều do nhà sản xuất mời riêng người nghiên cứu chế tạo, trên cơ bản, game có thể nói là không có lỗi nào. Nhưng sao mà cứ như trước mặt anh chàng này, hệ thống cữ như bị lỗi liên tụ ấy.
Nếu như bố Tiết Nhiễm biết công trình to lớn này có lỗi to thế, hơn nữa còn để người ta nhanh chân thánh vực, không biết có khóc không nữa.
[Gần đây] [Lăng Ba Tiên Tử] Anh cả, chúng ta đến đây làm gì?
Lăng Ba Tiên Tử theo sau Thiên Tước Lập Phong, không biết anh đến đây làm gì.
[Gần đây] [Thiên Tước Lập Phong] Đưa em đi bắt sủng vật.
…”Đưa” … Giống như có chút ám muội sao ấy… (Thật ra bạn Lăng là người có trí tưởng tượng bay cao.)
Màn máy vẫn là một màu trắng xóa, hẳn là một núi tuyết. Nơi hệ thống chưa công bố, làm sao mà có sủng vật đây?
Tuy vẫn còn nghi ngờ, nhưng Lăng Tử Tiên tự giác không có hỏi.
Đột nhiên, màn ảnh bỗng lóe sáng, giống như là bị lag, hình ảnh không rõ ràng.
Chẳng lẽ bởi vì nơi này có BUG, nên vẫn chưa công bố? (*Bug: Lỗi chương trình.)
Kết quả ngay sau đó, Lăng Tử Tiên cũng biết không phải bug, mà là nhân vật của cô, đột ngột nằm xuống.
Trong nháy mắt, lại nhìn một lần, hai cột đỏ, và xanh trống rỗng, tại sao?
Lăng Ba Tiên Tử được hồi sinh.
[Hệ thống thông báo] [Thiên Tước Lập Phong] mời bạn vào tổ đội, đồng ý hay từ chối?
Lăng Tử Tiên click đồng ý, nhưng giờ lại hết sức cảnh giác.
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] Ẩn thân.
Thấy lời Thiên Tước Lập Phong, Lăng Tử Tiên lập tức biến mất, bởi vì đã lên cấp, và có được nhiều thuốc, nên thời gian ẩn thân đã lâu hơn nhiều.
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] Nơi đây có quái vật gì mà mạnh vậy?
Vậy mà chỉ một đòn đánh chết được ngay, quá mạnh.
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] Tuyết quái cấp 210 trở lên.
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] 210???!!!
Người chơi có cấp cao nhất cũng chỉ là 200, mà cũng chỉ có một người duy nhất, Khuynh Tẫn Thiên Hạ, tiếp theo là Công tử Bách Diệp cấp 196, sau mới đến vị đại nhân Thiên Tước Lập Phong này, 195. Rồi sau đó là từ cấp 160 trở lại.
Boss cấp 210, đã vậy trên diễn đàn và hệ thống chưa đề cập đến, có thể trong nhấy mắt giết chết cô, cô sao dám khinh thường đây?
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] Đi theo anh.
Nhân vật vốn dĩ đang biến mất, bỗng hiện ra, giờ Lăng Tử Tiên đã có thể thấy được.
Giống như QQ, ẩn thân phải tự hiện ra mới thấy.
Lăng Tử Tiên tự giác làm theo Thiên Tước Lập Phong, để anh cũng có thể thấy được nhân vật của cô. Đây là chức năng mà hệ thống gần đây mới ra, tuy đã cùng tổ đội thì dù dùng kỹ năng cũng sẽ không gây hại cho đồng đội. Mà Thiên Tước Lập Phong làm vậy, chắc là có lý do riêng, cô sẽ không hỏi.
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] Anh cả, anh biết thuộc tính của quái không?
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] Không rõ lắm.
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] …
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] Vậy làm sao để đi qua đây?
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] Nếu đã vào được thì sẽ có cách qua được.
Lăng Tử Tiên nhìn mấy câu này, đột ngột bừng cháy ý chí chiến đấu. Nếu đã có thể đến nơi, thì cũng có cách khám phá, tuy cô không có ý nghĩ vĩ đại, nhưng nếu có thể biến thành một thế hệ đại hiệp, cô vẫn có tý chờ mong.
Nhưng…
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] Nhưng còn chẳng nhìn thấy quái, sao mà tìm được sủng vật?
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] Cứ theo anh là được.
Anh cả, có thể bật mý thêm tý không vậy~
Nhưng mà cái cảm giác đi điều tra này cũng thú vị thật, cứ như là nhà thám hiểm ấy, có tính mạo hiểm, kích thích, càng mong mỏi, đợi chờ hơn.
Trên màn hình, Lăng Ba Tiên Tử đi theo Thiên Tước Lập Phong, hai người đều mặc áo đen, đối lập hẳn với màn tuyết trắng vây quanh, chói mắt.
Đột nhiên, màn hình lại xuất hiện cơn bão tuyết, Lăng Tử Tiên thấy nhân vật Thiên Tước Lập Phong giật nảy, cũng cảnh giác.
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] Hợp thể với anh. (* Để thoát nghĩa nhé ^^~.)
Nhìn thấy 4 chữ này, Lăng Tử Tiên hơi do dự , người chơi trong “Tiêu Dao” có thể hợp thể lại, có nghĩa là máu và mana hòa làm một, một người không sao, thì cả 2 cũng không sao. Nhưng nếu 1 trong 2 bị mất máu thì người kia cũng bị liên lụy.
Mà quan trọng hơn cả, người thường muốn sử dụng, cần tiêu phí hơn 100,000 tiền đồng, mà thời gian chỉ có 15 phút, mà nếu là vợ chồng thì không có giới hạn.
Một trăm ngàn… Không phải một số tiền nhỏ, nhưng cô vẫn click.
Nhưng mà, sau khi sử dụng, cô mới phát hiện, hóa ra không phải cô tiêu tiền ⊙﹏⊙b Chảy mồ hôi.
Cái gọi là người giàu có… Làm như thế…
Vài phút sau, trên màn hình xuất hiện những bông tuyết rơi, cũng như thời tiết xung quanh, một thế giới tuyết.
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] Thay trang bị có sức phòng thủ cao nhất.
Lăng Tử Tiên bất ngờ, nhưng nhận thấy cột máu cả 2 bỗng giảm dần, hiểu ra, trong tuyết có độc.
Không nói hai lời, tìm Lạc thiên vũ y mà hôm trước nhặt được, tỷ lệ máu tụ giảm đi nhiều.
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] Mọi nơi đều nguy hiểm, nhất định có Boss khống chế.
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] Ừ.
Vừa nói chuyện, Lăng Tử Tiên vừa dùng công cụ tìm kiếm điều tra xung quanh, hệ thống đã để cho 2 người tiến vào, vậy sẽ có công cụ khác hỗ trợ, nói cách khác, chắc chắn sẽ có NPC. (* Game có chức năng truy tìm NPC~ None player character.)
Đi được một lúc, Thiên Tước Lập Phong đứng trước cây tùng, dừng lại, cảnh vật xung quanh biến đổi, mờ nhạt dần, như con lốc xoáy quanh, khóa chặt 2 người một trắng, một xanh lại.
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] Lấy vũ khí có sát thương mạnh nhất, tấn công trái phải xung quanh.
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] Được.
Thay trang bị trong nháy mắt, hành ảnh nhân vật cũng bị khóa chặt trong cơn gió xoáy, không nhìn thấy gì.
Dù sao cũng một tổ đội, hơn nữa đã hợp thể, chém lung tung cũng không ảnh hưởng đến đối phương.
Hai cột đỏ và xanh giảm dần, như tuột dốc không phanh, lấy mắt thường cũng thấy được, nhưng cả 2 người cũng không nản chí, vẫn cứ tấn công, cũng lắm thì chết, về thành. Cần nói thêm một chút, sau khi hợp nhất, không thể thêm máu hoặc mana, cho nên vẫn còn tồn tại nguy hiểm.
Lăng Tử Tiên cũng giết đỏ cả mắt rồi, cô chém lung tung nhưng vẫn đánh trúng, vì có máu bắn ra. Hình ảnh, đồ họa chân thật, nhưng dù sao cũng chỉ là trò chơi, mà khu vực này lại có điểm đặc biệt.
Trước khi vạch cuối cùng trên cột máu hoàn toàn biến mất, cũng là lúc Lăng Tử Tiên chuẩn bị bỏ cuộc, màn hình bỗng tối đen, lại biến thành một mảng đen hình cầu, rồi rạn nứt…
Đại khái khoảng 30 giây sau, lại biến thành một khung cảnh ngập trắng tuyết, nhanh đến mức khó ai thích nghi nổi, mà cũng kỳ lạ quá.
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] Đã xong.
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] ?
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] Boss đã chết.
Thiên Tước Lập Phong mới nói xong, hệ thống đã thông báo tin tức—
[Hệ thống] Người chơi Thiên Tước Lập Phong, Lăng Ba Tiên Tử dũng cảm xâm nhập chốn không người, giết chết Tuyết Yêu ngàn năm, mở ra một thế giới mới, tạo phúc cho nhân loại… Đặc biệt tặng thưởng 10,000,000 kinh nghiệm cho người chơi, một triệu tiền bạc, một đôi trứng sủng cật…
Nhìn tin tức hệ thống mới thông báo, Lăng Tử Tiên trợn tròn mắt.
Cô đã liên tưởng đến mọi tình huống mở ra lục địa mới, nhưng cũng không mơ là sẽ vì một lần chém linh tinh ak~
Đúng hay không, đây cũng không phải thành quả của riêng cô, nên nhớ là có vị đại thần ở ngay bên, siêu cấp đại thần mà đang ở thì làm ra chuyện gì cũng là chuyện lớn.
Tuyệt đối là vì người đàn ông như “thần” này, nên cô mới có khả năng như thế~
10,000,000 kinh nghiệm, một lúc giúp cô lên 3 lv, đột phá cấp 110, còn chạm mốc quy định trước thời hạn Thiên Tước Lập Phong quy định.
Hệ thống vừa thông báo, kênh thế giới ồn ào—
[Thế giới] [Gào woawoa] Ghê thật, quá bá đạo, ai ngờ lại có lục địa mới?!
[Thế giới] [Rơi từ trên trời] Từ xưa đến nay, có nghe qua có khu vực mới đâu, thế mà lại có tin có người khám phá? Ghê thật!!!
[Thế giới] [Trái táo xanh] Một đôi trứng sủng vật, chắc chắn là cấp thần, Thiên Tước Sama quá lợi hại >o<a
[Thế giới] [Thư sinh áo trắng] Không hổ là anh cả.
[Thế giới] [Hổ Phách] Anh cả, thật là gian nhé, lại mang Tiểu Tiên Tử trải qua thế giới đôi ta, JQ rõ ràng nhá, tôi hận mấy người…
[Thế giới] [Cô nương Hồng Diệp] Fuck, Lăng Ba Tiên Tử, ngươi là cái thá gì, thế mà ở cùng Thiên Tước Sama, xéo ra!!!
[Thế giới] [Ngọn Đèn Lụi Tàn] Con đê tiện kia, cứ nghĩ bám theo Thiên Tước Lập Phong là giỏi hả, cũng gà thôi, ghê tởm.
[Thế giới] [Thanh Lương Trà] Ngọn Đèn Lụi Tàn, Bỗng Nhiên Quay Đầu.
…
[Thế giới] [Bỗng Nhiên Quay Đầu] Gọi cái gì?
[Thế giới] [Thanh Lương Trà] Haha, không có gì, chỉ là đang cố nhớ tên thôi~
Người ngồi trước máy thấy Thanh Lương Trà nói vậy, bỗng lạnh cả sống lưng, xóa hàng chữ đang đánh, mãi không nói phát biểu nữa.
Spam trên kênh thế giới quá nhanh, ID tên Khinh Yên Vụ Ải người ta nói ra một câu—
[Thế giới] [Khinh Yên Vụ Ải] Lăng Ba Tiên Tử đang đỏ tên, Thiên Tước Lập Phong mới là người mở ra lục địa mới.
Những lời này bao hàm 2 nghĩa, thứ nhất, Lăng Ba Tiên Tử đang tên đỏ, có được trang bị tốt, giết cô có thể cướp đồ; thứ hai, cố ra vẻ gần gũi Thiên Tước Lập Phong, để mọi người chơi mến mộ anh nhắm vào Lăng Ba Tiên Tử.
Nói ngắn gọn, Khinh Yên Vụ Ải muốn mượn đao giết người.
Lăng Tử Tiên ngàn năm cũng không xem kênh thế giới, cho nên cô không biết gì đến cái người đang ác ý đối đầu với cô.
Nhìn “trứng” trong túi hành lý, Lăng Tử Tiên hết chỗ nói rồi.
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] Anh cả ơi, trứng này phải ấp kiểu gì mới nở đây? Làm cách nào để ấp?
Trên cơ bản, trứng sủng vật đều chờ đến khi chạm đến một cấp độ nào đó mới có thể dùng tiền để ấp, hơn nữa trong đó còn có chú thích. Nhưng mà quả của cô, chẳng có gì cả, bảo cô không thể không hỏi.
Thiên Tước Lập Phong cũng có một viên, giống cô, không thuộc tính.
Nhưng ngay sau đó, cây tùng trước mặt Thiên Tước Lập Phong và Lăng Ba Tiên Tử bỗng cử động, biến thành một lão ông.
NPC…
Tùng thụ tinh nói:”Nhị vị giết chết Tuyết Yêu, có thể nói công đức vô lượng, lão hủ vô cùng cảm kích.”
Khóe môi Lăng Tử Tiên cứ giật, ông lão này ở đâu ra vậy?
Thiên Tước Lập Phong cũng nhanh chóng trả lời.” Nơi đây là do chúng ta mở, lệnh bài phong đất đâu?”
Đối phương ngẫm nghĩ trong chốc lát, rồi có hàng chữ xuất hiện.” Trò chơi vốn không có lệnh bài phong đất.”
“Phải không?” Thiên Tước Lập Phong trả lời cũng không chậm.
Đối phương tựa hồ lại suy nghĩ, sau một lát mới trả lời một câu:” Để cảm tạ nhị vị, lão hủ xin giúp hai vị nâng cao tu hành.”
Câu nói biến mất, hệ thống đã muốn nhắn cho Thiên Tước Lập Phong cùng Lăng Ba Tiên Tử.
[Hệ thống thông báo] chúc mừng bạn đã thành công học được kỹ năng huấn luyện thú.
Thuật huấn thú? Chẳng phải là kỹ năng mà nghề Phi cầm mới sử dụng được sao, nhưng mà trong game khác? Cô là thích khách, nên học kỹ năng của thích khách mới đúng chứ, sao lại dạy kỹ năng huấn thú?
Không đợi Lăng Ba Tiên Tử lên tiếng, tùng thụ tinh còn nói thêm.”Cầu chúc nhị vị có thể tạo ra bước ngoặt lớn trong trò chơi, tỏa sáng mãi mãi.” Dứt lời, một luồng sáng lóe lên, người đó biến mất.
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] Cái này dùng để làm gì đây? o(╯□╰)o
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] Có học được kỹ năng không?
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] Ôi chao? Anh biết hả? Hắn cũng cho anh học kỹ năng mới? Thuật huấn luyện?
Thiên Tước Lập Phong gửi biểu tượng.
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] NPC dạy cách ấp trứng.
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] Ak? Vậy sao anh biết em sẽ học kỹ năng?
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] Chắc sẽ có nghề nghiệp mới.
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] Phi cầm?
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] Chắc thế.
Lăng Tử Tiên bị kích thích, Thiên Tước đại nhân, ngài đừng có khủng bố thế chứ, cái gì cũng biết, thật là hơi quá…
Hít vào một hơi dài, rồi bình tĩnh lại.
[Tổ đội] [Lăng Ba Tiên Tử] Vậy thì anh cả ơi, làm thế nào để ấp được trứng?
[Tổ đội] [Thiên Tước Lập Phong] Chúng ta kết hôn.
=))) Cắt đúng chỗ hay~