Trong một căn phòng tại nhà trọ tại Huyền Phong thành, trên một chiếc giường trong phòng, một thiếu niên đang ngồi xếp bằng, ngũ tâm hướng thiên, vẻ mặt vặn vẹo dữ tợn kịch liệt.
Trên người thiếu niên, từng tia máu tươi thấy bằng mắt thường cũng có thể thấy được thẩm thấu ra ngoài, nhuộm đỏ toàn bộ chăn đệm trên giường. Mà trong những tia máu tươi này, mơ hồ có thể thấy được vô số hắc khí tỏa ra, ngưng kết lại giữa không trung tạo thành những gương mặt quỷ khủng bố dữ tợn.
Trong những gương mặt này có đủ già, trẻ, trai, gái, thập phần phong phú nhưng tất cả đều có chung một điểm là khuôn mặt đã trở nên biến dạng vặn vẹo, từ đó còn loáng thoáng nghe thấy tiếng gào khóc thảm thiết đến sởn gai ốc.
Thiếu niên đối với những gương mặt quỷ này làm như không thấy, vẫn yên tĩnh ngồi xếp bằng điều tức, trên trán do đau đớn quá mức mà mồ hôi lạnh chảy đầy, nhưng hắn vẫn là không rên một tiếng.
Mà cách thiếu niên không xa, dưới chân giường một con tiểu lang lông trắng như tuyết, ba mắt ánh vàng khẩn trương nhìn hắn, đôi tiểu trảo thình thoảng lại đưa lên che mắt, dường như không nhẫn tâm nhìn cảnh này.
Cũng không biết bao lâu sau, từ cổ họng thiếu niên phát ra một tiếng gầm nhẹ, theo sau một ngụm máu tươi đỏ lòm từ miệng phun ra, mang theo một mùi tanh hôi nồng nặc.
"Thiên Tội Chi Thể, cũng không phải đơn giản như vậy có thể dễ dàng thi triển. Ta lần này may mà không bị thiên tội phệ hồn, chết không kịp hối a."
Lý Phàm đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán, nghĩ lại tình cảnh vừa rồi trong lòng vẫn còn sợ hãi không thôi.
Hắn lúc tranh đấu với Băng Hàn Phong cưỡng ép thi triển Thiên Tội chi thể, một đường cường thế chém giết Băng Hàn Phong, chấn nhiếp chúng nhân trong sân sau đó tiêu sái rời đi. Nhìn thì có vẻ phong quang vô cùng, nhưng chỉ bản thân hắn biết vì thi triển Thiên Tội chi thể mà đã chịu bao nhiêu nguy hiểm, suýt nữa thì cũng bồi táng cái mạng nhỏ này rồi a."
"Thiên tội, thiên tội, chư thiên tội lỗi, thật là con mẹ nó kinh khủng a, không phải phàm nhân có khả năng nắm giữ. Ta trừ khi tiến giai tới Tiên Thiên cảnh giới, dứt bỏ phàm thai, có được tiên thiên chi thể mới có thể bước đầu vận dụng, còn nếu không mà lại như hôm nay liều mạng cưỡng ép thi triển, vậy e rằng cũng chỉ còn đường chết mà thôi."
Lý Phàm lẩm bẩm tự nói, hồi tưởng lại quá trình bị Thiên Tội chi thể phản phệ mà cảm thấy da đầu tê dại.
Thiên Tội là gì?
Chính là Chư Thiên Chi Tội, là những điều khổ sở, bất công, khuất nhục, bi thảm mà sinh linh vạn giới phải chịu đựng, kết thành tội lỗi chi nguyên không thể rửa sạch, không thể xóa nhòa. Thiên Tội Chi Thể, là mượn những tội lỗi ngập trời này, tạo thành vô tận oán khí, gia trì thân thể, tạo nên sức mạnh khủng bố. Nhưng muốn thi triển, ít nhất cũng phải là Tiên Thiên cường giả trở lên.
Lý Phàm cưỡng ép thi triển Thiên Tội chi thể, vì thân thể vẫn chỉ là tông sư cảnh giới, là phàm nhân nên không thể chịu đựng được tà ác khí tức do thiên tội chi thể phản phệ, suýt chút nữa đã bị vạn ma phệ thể, linh hồn bị ma hóa, trọn đời đọa lạc, vĩnh bất siêu sinh. Nhưng may mà hắn từ lần tao ngộ bi thảm trước kia, lại thêm mấy tháng sinh tử chém giết trong sâm lâm làm tâm trí đã trở nên cứng cỏi hơn rất nhiều, nhơ vậy mới may mắn vượt qua, giữ vững tâm thần, mượn nhờ bản thân máu huyết mà bức ra những oán khí ma đầu này.
Khẽ cử động một chút, từ trong người truyền ra từng hồi đau nhức làm hắn không khỏi nhe răng nhếch miệng, cười khổ không thôi. Xem ra không chỉ linh hồn suýt bị thôn phệ, mà dù là thân thể cũng phải chịu thương tổn không nhỏ a.
Lầm bầm chửi rủa mười tám đời lão tử quỷ Băng Hàn Phong, Lý Phàm nhẹ nhàng đứng dậy chuẩn bị đi tắm. Lúc đi ngang quy Tiểu Bạch, thấy nó vẫn đang trợn mắt nhìn mình, hắn không khỏi muốn lại gần vuốt ve một chút.
Chỉ là chưa chờ hắn đến gần, Tiểu Bạch đã vội lẩn ra xa, đưa tiểu trảo lên che mũi, bộ dáng nhân tính mười phần.
Lý Phàm ngơ ra một lúc, theo sau tức giận mắng to:
"Tiểu tử chết tiệt, người ta chẳng lẽ thối như vậy sao? Ngươi làm sao cứ như gặp phải quỷ vậy?"
Lý Phàm mắng mỏ một hồi, theo sau dơ một cánh tay nên ngửi ngửi, sắc mặt hắn nhất thời cũng là tái xanh lại, thấp giọng rủa thầm:
"Khốn nạn, vì sao lại hôi vậy chứ?"
Nói dứt lời, hắn là cũng không chần chừ nữa, hướng tới phòng tắm bước tới. Trên người toàn máu tươi nhiễm phải tội lỗi chi khí khi bức ra khỏi người, không hôi mới là lạ a.
Một lúc lâu sau, trước cổng thành Huyền Phong thành, một thiếu niên đội mũ trùm đầu che khuất đi nửa khuôn mặt, trên vai là một con tiểu lang màu trắng đang đứng lặng tại cưa thành. Thiếu niên nhìn ba chữ Huyền Phong thành thật lâu, ánh mắt mang theo vài phần hồi ức, vài phần cảm thán, cuối cùng biến thành kiên định quyết tâm, hắn không chần chờ nữa rảo bước hướng ngoài thành đi đến, chỉ để lại một tiếng lẩm bẩm rất nhỏ như có như không:
"Huyền Phong Thành, tạm biệt!"
* * *
Ba ngày sau, tại Tử Dương thành cách Huyền Phong thành hơn một trăm dặm, trên đường cái quan một thiếu niên gương mặt thanh tú, trên vai dẫn theo một con tiểu lang màu trắng đang nhàn nhã cất bước. Chính là Lý Phàm vừa ly khai Huyền Phong thành mấy hôm trước, dùng hai ngày thời gian đã đi đến Tử Dương thành tối hôm qua.
Hắn biết Băng Mi đã tiến vào Thiên Ngân học viện, vì vậy cũng là một lòng quyết tâm muốn đuổi theo, gia nhập Thiên Ngân học viện rồi tìm cơ hội trảm sát nữ tử này, thuận tiện trên đường hành tẩu còn tìm kiếm tung tích của phụ thân Lý Thần Thiên. Nhưng mà đối với cái này đệ nhất học viện toàn bộ đại lục, muốn gia nhập ít nhất cũng phải là thoát khỏi phàm thai, là cảnh giới Tiên Thiên cao thủ trở nên a. Mà Lý Phàm hiện giờ mới là sơ cấp Tông Sư, cách Tiên Thiên còn rất xa.
Thứ hắn phải làm bây giờ là trên đường đi đến Thiên Ngân học viện phải mau chóng đem cảnh giới của mình đề thăng, ít nhất phải là Tiên Thiên cao thủ.
Muốn nuôi dưỡng nguyên thai, thành tựu Tiên Thiên phải dùng rất nhiều dược vật, linh cao, đan dược trân quý, mỗi ngày không ngừng hướng đan điền xoa bóp tẩm bổ, bồi dưỡng nguyên thai, so với phụ nữ mang thai còn rắc rối hơn gấp cả trăm lần. Mà Lý Phàm là một tên cùng quỷ nghèo kiết xác, từ lúc thoát ly Băng gia đến giờ trong túi cũng chỉ còn lác đác vài miếng Hoàng Nguyên thạch, nghĩ muốn mua những thứ này thật là si tâm vọng tưởng.
Chẳng qua nguyên thạch thì hắn không cóc, nhưng nguyên đan yêu thú thì trong ba tháng ở Lạc Nhật sâm lâm chém giết yêu thú nên cũng thu hoạch được rất nhiều, nghĩ muốn bán đi thì cũng thu được một khoản tải phú không ít a.
Vì nghĩ như vậy nên Lý Phàm mới dừng chân ở Tử Nhật thành này, muốn tìm đấu giá hội để xử lý hết chỗ yêu hạch trong tay đi. Tuy bản thân hắn có thể trực tiếp hấp thu yêu hạch, thu được nguyên khí nhưng đến cảnh giới Tông Sư hiện nay thì thứ cần nhất không phải là nguyên khí mà là những linh dược bổ dưỡng để tẩm bổ nguyên thai a.
Lý Phàm thong thả đi lại trên đường, bỗng nhiên trước mắt hắn sáng lên, khóe miệng vui vẻ nhìn về phía trước.
Chỉ thấy trước mặt cách Lý Phàm không đến ba trượng, một tòa lầu các cao ba tầng to lớn, toàn thân xây bằng Lam Vân Ngọc, cửa gỗ sơn son thếp vàng, trước mặt tiền là một tấm biển hiệu làm bằng Tử Tâm Trúc, bên trên đề ba chữ lớn "Trúc Lâm Đấu Giá Các"
Lý Phàm nhìn thấy vậy trong lòng vui vẻ, đưa tay vỗ vỗ đầu tiểu Bạch trên vai sau đó cũng không chần chờ, ưỡn ngực thẳng lưng hướng tới Trúc Lâm các bước tới.
Lý Phàm dẫn theo tiểu Bạch vào trong Trúc Lâm Các. Bên trong trang hoàng kim bích tú lệ, sàn nhà lát bằng bạch ngọc, trần nhà được khảm dạ minh châu to bằng nắm tay, tất cả toát lên một vẻ sang quý rực rỡ. Lý Phàm vừa bước vào không lâu, liền có một thiếu nữ mặc hoàng sam, dung mạo xinh đẹp khả ái, bộ dạng giống như là nhân viên trong Trúc Lâm Các hướng hắn đi tới, hơi hơi thi lễ cúi chào rồi ôn nhu hỏi hắn:
"Không biết công tử đến bổn các có việc gì? Tiểu nữ có thể giúp gì cho ngài không? Mua bán, kiểm chứng vật phẩm hay ủy thác đấu giá bản các đều có thể làm."
"Vậy sao? Ta đến đây cũng chỉ muốn bán một ít đồ thôi. Không biết phải gặp ai mong cô nương chỉ cho."
Lý Phàm nhìn cô gái, tay hơi mân mê cằm bình tĩnh đáp.
"Nếu là bán đồ vậy xin mời công tử theo tiểu nữ sang bên này."
Hoàng sam thiếu nữ khẽ mỉm cười, theo sau dẫn đường Lý Phàm đi vào hành lang bên trái. Hai người đi khoảng nửa nén hương thì đến một căn phòng, phía trên là hai chữ Giám Bảo.
Cô gái hoàng sam tiến lên phía trước, tay đưa ra làm một thủ thế mời. Lý Phàm hơi trầm ngâm, theo sau cũng là khẽ mỉm cười bước vào.
Trong phòng không lớn, chỉ có một chiếc quầy hàng làm bằng thanh sỉ mộc, bên trong là một lão đâu ngoài lục tuần, một tay chống cằm, hai mắt khép hờ, bộ dáng như đang ngủ gật.
Hoàng sam thiếu nữ đi đến gần lão giả, hơi cúi người nói khẽ gì đó vào tai lão, theo sau thi lễ rời đi. Mà lão già sau khi nghe hoàng sam thiếu nữ thủ thỉ, mi mắt cũng hơi hé ra, hướng tới Lý Phàm đảo qua, hơi nhíu mày nhưng vẫn trầm trầm mở miệng:
"Tiểu huynh đệ, ngươi là có vật muốn bán sao?"
"Đúng vậy!"
Lý Phàm đạm mạc gật đầu.
"Vậy mang lại gần đây, để lão phu xem xem."
Lão giả nói, đưa tay vẫy vẫy Lý Phàm.
"Được.!"
Lý Phàm gật đầu đáp ứng, theo sau tiến đến cạnh quầy hàng, từ trong tay nải sau lưng lấy ra một bọc khá lớn, đưa tay mở ra, bên trong là hàng trăm viên châu lớn nhỏ không đồng đều, màu sắc linh hoạt kì ảo, mơ hồ có một cỗ nguyên khí tinh thuần từ đó phát ra.
"Yêu đan?"
Lão già hai mắt chợt lóe một tia kinh ngạc. Yêu đan đối với hắn không có gì hiếm lạ, nhưng mà một người một lúc có thể lấy ra mấy trăm viên yêu đan này cũng là làm hắn ngạc nhiên một phen.
Tiếp theo đó hắn cũng không cùng Lý Phàm nhiều lời, đôi tay gầy guộc nhăn nheo vươn ra cầm lấy từng viên yêu đan một đưa lên xem xét, thình thoảng còn ngửi ngửi mấy cái.
Một lúc lâu sau, lão giả đem viên yêu đan cuối cùng buông xuống, nhìn Lý Phàm khàn khàn nói:
"Tiểu huynh đệ, yêu đan của ngươi hầu hết đều là cấp một cấp hai, cấp ba yêu thú có rất ít, nhưng được cái số lượng cũng khá nhiều. Như vậy đi, ta sẽ tính tất cả cho ngươi là năm vạn hoàng nguyên thạch, được không? Nếu đồng ý thì chúng ta giao dịch."
Lý Phàm nghe nhiều yêu đan như vậy nhưng chỉ có thể bán được năm vạn hoàng nguyên thạch, chân mày cũng hơi nhíu lại. Chẳng qua ngẫm lại yêu đan của mình hầu hết đều là của nhất, nhị cấp yêu thú, giá trị cũng không cao vì vậy hướng lão giả mỉm cười đáp:
"Cứ như vậy đi, năm vạn thì năm vạn."
"Được, tuổi trẻ sảng khoái, nhận lấy đi."
Lão giả thấy Lý Phàm dễ dàng đáp ứng như vậy cũng là khóe miệng khẽ cười, theo sau bàn tay vươn ra, chiếc lam sắc giới chỉ ở tay lão chợt lóe huỳnh quang, năm viên hắc sắc nguyên thạch theo đó hiện ra.
Lý Phàm nhìn thấy cảnh này cũng là trong lòng vô cùng hâm mộ. Huyền Phong thành là một tòa thành nhỏ, không thể so sánh với Tử Nhật thành này. Hắn tuy biết trên đời này có một thứ thần kì có thể đựng được đồ vật gọi là không gian giới chỉ, nhưng mà đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy a, nếu có thứ này thì trên đường hắn hành tẩu đến Thiên Ngân học viện, thật là tiện lợi biết bao.
Lão giả nhìn thấy ánh mắt hâm mộ của Lý Phàm, cũng chỉ khẽ cười, theo sau hắn cầm năm viên hắc sắc nguyên thạch trên bàn, đưa đến trước mặt Lý Phàm cười nói:
"Tiểu huynh đệ, đây là năm viên huyền nguyên thạch, mỗi viên trị giá một vạn hoàng nguyên thạch, giao dịch của chúng ta đến đây là hoàn thành."
Lý Phàm nghe vậy đưa tay tiếp nhận năm viên hắc sắc nguyên thạch kia, cảm thụ nguyên năng mạnh mẽ đang lưu chuyển trong đó, cũng là gật đầu hài lòng, theo sau hướng lão giả ôm quyền cáo từ:
"Giao dịch đã xong vậy tiểu tử xin đi trước, sau này có cơ hội gặp lại."
* * *
Lý Phàm bước ra khỏi phòng, theo dọc hành lang trở lại đại sảnh của Trúc Lâm Các, nơi này hiện nay vẫn rất náo nhiệt, đủ mọi quầy hàng bày bán một số thứ linh thảo, binh khí, khôi giáp... người người qua lại tấp nập ồn ào, vô cùng náo nhiệt.
Lý Phàm nhìn những người đó mua bán trao đổi, cũng là học theo bộ dáng hướng tới những quầy hàng kia đi qua xem xét.
Hắn hiện nay bước chân vào Tông Sư cảnh giới, ngoài tiếp tục trau dồi võ đạo, thứ quan trọng nhất là phải tìm kiếm được các dược vật bổ dướng, chăm sóc nguyên thai lớn mạnh. Vì vậy hắn đi lại giữa các quầy hàng, bỏ qua những tiệm bán binh khí, khôi giáp, bí tích các loại, chỉ chọn những nơi có bán linh thảo, đan dược xem xét.
Một lúc lâu sau, ngay khí Lý Phàm chuẩn bị bỏ tiền đem một gốc Thái Sơ Ngọc Qua mua vào tay, một đoạn đối thoại từ bên cạnh truyền đến khiến hắn chú ý.
"Hội đấu giá Trúc Lâm ngày mai là bắt đầu, thật không biết lần này sẽ đưa ra những thứ kinh thế hãi tục gì đây."
"Ha ha cái này thì ta có biết một chút. Trúc Lâm Các này là một phòng đấu giá rất lớn, trải dài hơn nửa Nam Hoang đại lục, thứ đưa ra đấu giá lần này sao có thể bình thường được. Nghe đồn lần này sẽ đấu giá một bộ Huyền Cấp cao giai khí công, gọi là Hợp Kiếm Dung Huyền Pháp, cực kì cường đại a."
"Cái gì, là Hợp Kiếm Dung Huyền Pháp? Bộ công pháp này nghe đồn là được truyền lưu ra từ cái thế tuyệt học của Vô Song kiếm chủ Cửu Thiên Thập Địa Nhất Kiếm Ca mà, tin tức này có phải thật không vậy?"
"Cái này là ta nghe được từ một vị bằng hữu làm việc bên trong Trúc Lâm Các này, là sự thật mười phần đó a. Bộ Hợp Kiếm Dung Huyền Pháp này tuy chỉ là một nhánh nhỏ của Cửu Thiên Thập Địa Nhất Kiếm Ca của Vô Song Kiếm Chủ, không phải trọn vẹn mười phần nhưng ngươi nghĩ thử mà xem, Vô Song Kiếm Chủ là ai? Chính là nghe đồn trong truyền thuyết dẫn dắt chúng ta Nam Hoang đại lục đối kháng chư thần, một kiếm chém giết mười vạn tiên nhân, là tượng đài chiến thần tuyên cổ bất hủ của Nam Hoang đại lục. Hợp Kiếm Dung Huyền Pháp này dù chỉ là một chút tuyệt học tàn lưu của hắn, cũng là thập phần quý trọng, so với địa cấp sơ giai công pháp bình thường còn phải trân quý hơn a."
"Nếu thật là vậy thì lần này đấu giá hội sẽ rất điên cuồng đây, có khi còn dẫn tới những cao thủ Thần Lực cảnh a."
"Thần Lực cảnh thì là cái gì, bộ công pháp này trân quý như vậy dù là Cương Nhu cường giả cũng phải động tâm a. Thật là con bà nó, nếu ta mà có được bộ công pháp này, sau này một bước lên mây, thành tiên thành thánh cũng không phải không có khả năng a."
"Công pháp này cũng không phải thứ chúng ta có thể mơ tưởng được. Chỉ hi vọng lần đấu giá này sẽ đưa ra một số thứ hữu dụng với ta, nhờ vậy mà đột phá Tông Sư cảnh giới trước mặt."
Lý Phàm nghe đến đây cũng thu hồi tâm tư, sau khi trả tiền lấy đi gốc Thái Sơ Ngọc Qua, hắn cũng không mua bán thêm gì nữa quay đầu bước qua khỏi Trúc Lâm Các.
Đi trên đường cái, Lý Phàm hơi trầm mặc suy nghĩ. Đối với đấu giá hội này, hắn cũng rất là hứng thú. Chẳng qua hắn không như hai người kia đối với Hợp Kiếm Dung Huyền Pháp thèm khát cái gì, trong lòng hắn tuy không biết Táng Thiên Thánh Pháp là cấp bậc gì công pháp nhưng hắn tự tin sẽ không yếu hơn Hợp Kiếm Dung Huyền Pháp a.
Chỉ là đấu giá hội lần này ngoài bán ra bộ này huyền cấp công pháp, nhắt định sẽ còn có một số thứ nữa rất thú vị. Nếu như có thể từ đấu giá hội này mua đến tay những linh dược, linh đan cần thiết để nuôi dưỡng nguyên thai vậy thì cũng rất tốt a. Mà bản thân hiện nay còn hơn bốn vạn mây nghìn hoàng nguyên thạch, nghĩ chắc là cũng đủ dùng rồi.
Nghĩ như vậy khóe miệng Lý Phàm khẽ nhếch lên thành một nụ cười vui vẻ, đưa tay xoa xoa đầu Tiểu Bạch trên lưng, hắn cất bước trở về khách sạn.
* * *
Trong phòng, Lý Phàm thân trên để trần, ngũ tâm hướng thiên, bảo tướng trang nghiêm, hai mắt nhắm nghiền, từ trên thân hắn hắc khí tỏa ra lượn lờ, từng âm thanh theo hắc khí vang lên thê lương như có như không trong không gian dọa Tiểu Bạch sợ hãi nép vào một bên.
Hữu thủ Lý Phàm đưa ra, nhẹ nhàng áp vào bụng xoa nắn. Hắn cứ xoa như vậy trong hơn một canh giờ, hai mắt đen tuyền mới khẽ mở ra, há mồm phun ra một ngụm trọc khí
"Nguyên thai mấy ngày nay được ta dùng nguyên lực nuôi dưỡng, so với khi tấn cấp Tông Sư đã mạnh hơn một chút. Lần này nếu như gặp phải loại cao thủ như Băng Hàn Phong trước kia, vậy cũng không đến mức phải chật vật như vậy."
Lý Phàm lẩm bẩm tự nói, theo sau với tay lấy một chiếc hộp bằng ngọc trên giường. Thần tình nghiêm túc, Lý Phàm mở hộp ngọc ra, bên trong là một thứ quả giống như khổ qua, nhưng toàn thân trong suốt sáng bóng, bên trong mơ hồ có thể thấy được kim dịch nhẹ nhàng lưu chuyển, dáng vẻ mĩ lệ vô cùng.
"Thái Sơ Ngọc Qua này là do ngọc qua bình thường trải qua một thời gian dài hấp thu thái sơ chi lực mà sinh ra. Bên trong chất chứa năng lượng thập phần ấm áp bình hòa, rất thích hợp để ta dưỡng nguyên thai. Chẳng qua giá cả cũng thật đắt a, những năm nghìn hoàng nguyên thạch."
Lý Phàm nhìn trái khổ qua, trong ánh mắt lóe lên vẻ tiếc rẻ. Nhưng là hắn cũng không chần chờ, khẽ cắn răng vận lực bóp nát trái ngọc qua ra.
Ngọc qua vừa nát, chất dịch kim sắc bên trong liền chảy xuôi ra, lập tức Lý Phàm vận khởi nguyên khí, đem chất dịch kim sắc đó dán chặt lên lòng bàn tay. Tiếp theo, hắn khẽ phát lực, đem bàn tay dính đầy kim sắc dịch thể áp vào vùng bụng.
Dịch thể kim sắc được nguyên lực dẫn động, xuyên phá da thịt Lý Phàm hướng tới nguyên thai bên trong đan điền chảy tới. Lúc nó di chuyển trong cơ thể Lý Phàm, một cỗ ấm nóng thoải mái như tắm ôn tuyền, làm hắn không tự chủ được phải rên lên khe khẽ.
Kim sắc dịch thể chảy vào nguyên thai, lập tức bị nguyên thai như một đầu hung thú tham lam cắn nuốt, phút chốc sau đã không còn tung tích.
Mà bên ngoài Lý Phàm nội thị, sau khi chứng kiên nguyên thai đã hấp thu toàn bộ kim sắc dịch thể, có vẻ lớn thêm một chút, hắn mới khẽ thở phào một hôi. Tiếp sau lại tiếp tục ngồi ngay ngắn lại, hai tay chập vào nhau, âm dương trên dưới, bắt đầu tu luyện.
Sáng ngày hôm sau, Lý Phàm một thân hắc y, trên vai mang theo tiểu Bạch rời khỏi khách điếm hướng Trúc Lâm Các đi đến. Hôm qua trước khi ra về hắn đã nghe được đấu giá hội sẽ tổ chức vào trưa nay, vì vậy chuẩn bị đến tham dự, hy vọng sẽ thu mua được một chút thiên tài địa bảo gì đó giúp bản thân tẩm bổ nguyên thai.
Vòng qua một con phố nhỏ, Trúc Lâm Các đã hiện ra trong tầm mắt Lý Phàm. Hiện giờ trước cửa các người người tấp nập, nhộn nhịp vô cùng, dáng vẻ so với hôm qua còn đông hơn gấp mười lần. Mà lúc này đứng trước cửa các kiểm tra mọi người ra vào, là hai đại hán lưng hùm vai gấu, ánh mắt lấp lánh hữu thần, đều là võ sư đỉnh phong cao thủ, chỉ còn thiếu quyền ý là có thể tấn cấp Tông Sư.
Lý Phàm thấy mọi người đã bắt đầu lục tục vào trong, khẽ nhếch miệng cười nhạt, dưới chân cũng không do dự hướng cửa các đi đến.
Sau khi giao nộp một trăm hoàng nguyên thạch phí vào cửa, hắn tương tự như hôm qua được một hoàng sam thiếu nữ dẫn đường, nhưng không phải đi vào phòng giám bảo mà là hướng sâu vào bên trong Trúc Lâm Các đi tới.
Đi qua một hành lang dài, Lý Phàm cuối cùng cũng được dẫn đến một đại sảnh rộng lớn, xung quanh là hàng loạt ghế ngồi, chia làm ba màu sắc phân biệt là vàng, đen, đỏ. Trong đó ghé ngồi màu vàng nhiều nhất, chiếm hai phàn ba tổng số, khoảng ba nghìn chiếc, ghé ngồi màu đen thì ít hơn chỉ có khoảng một nghìn, mà ghế màu đỏ là ít nhất có chưa đến một trăm cái.
Lý Phàm nhìn cảnh này cũng là âm thầm gật đầu, không có cái gì kì quái. Hắn biết số ghế này là tượng trưng cho thân phận tài lực của những người đến đấu giá, như bản thân mình chỉ là một võ giả tầm thường, chắc chắn sẽ được xếp vào chỗ ghế ngồi màu vàng, là hoàng cấp, mà những nhân vật tai to mặt lớn, đương nhiên sẽ ngồi ở những ghế lô màu đen Địa cấp.
Dưới sự dẫn đường của hoàng sam thiếu nữ, Lý Phàm tiến tới một ghế lô màu vàng, yên ổn ngồi xuống. Lúc này hắn mới khẽ thở dài, đưa mắt nhìn ra phía trung tâm đại sảnh.
Nơi đó hiện giờ đang kê một đài cao khá lớn, toàn thân trắng toát. Từ trên đài cao, có thể quan sát hết mọi phương vị trong hội trường, mà những người trong các ghế lô, cũng là nhìn rõ được tất cả mọi thứ trên đài cao, xem ra đây chính là nơi mà người chủ trì đấu giá sẽ đứng lên.
Quan sát một lúc, Lý Phàm cũng là thu hồi ánh mắt, đưa nhẹ tay xoa xoa đầu tiểu Bạch trong lòng, hắn hai mắt khép lại, yên tĩnh dưỡng thần chờ đến lúc khai mạc.
Một lúc lâu sau, khi số người trong hội trường đã đông nghẹt, lúc này đèn trong đại sảnh bất chợt thình lình phụt tắt.
Nhưng chưa đợi cho mọi người la ó điều gì, đài cao làm bằng bạch ngọc ở giữa hội trường chợt sáng lên, chiếu rọi khắp chung quanh, như minh nguyệt trong đêm thắp sáng cả hội trường, theo sau đó, một lão giả toàn thân mặc hoàng sam, đã như quỷ mị hiện ra từ lúc nào. Hoàng sam lão giả hai tay chắp lại làm một thủ thế chào, hướng tới chúng nhân tại trương cười dài nói:
"Các vị bằng hữu, các vị khách quý, lão phu là Bái Vũ Minh, là người chủ trì hội đấu giá lần này, các vị chắc là cũng không xa lạ gì với ta. Những lời thừa các, ta sẽ không nói nữa, mà các vị chắc chắn là cũng không muốn nghe. Vì vậy, ha ha... đấu giá hội chính thức bắt đầu."
Lão giả vừa dứt lời, đèn trong toàn bộ hội trường chợt rực sáng trở lại, mà cùng lúc này, một hoàng sam thiếu nữ tay cầm một chiếc hộp bằng tử vân mộc, cũng là hướng tới đài cao đi tới.
Lý Phàm ngồi phía dưới, hai mắt nheo lại quan sát lão già mặc hoàng sam kia, cảm ứng được những tiếng tim đạp thình thịch đều đều từ đan điền lão giả vang lên, trong lòng cũng không khỏi phải hít vào một hơi. Trúc Lâm các này thật cũng không đơn giản a. Không ngờ chỉ là một người phụ trách đấu giá hội, vậy mà cũng có tu vi Tông Sư cảnh, hơn nữa xem ra, còn không có chút nào yếu hơn cái loại Tông Sư đỉnh phong như Băng Hàn Phong.
Lão giả đợi hoàng y thiếu nữ lên đài, tay tiếp nhận chiếc hộp do thiếu nữ mang tới, sau đó hướng tới chúng chân tủm tỉm cười, khẽ nói:
"Các vị quan khách, vật phẩm đầu tiên mà bổn các muốn giới thiệu hôm nay chắc chắn sẽ không khiến cho các vị thất vọng, đây là một quả Lục Khiếu Xích Sư Tâm, là tim của yêu thú cấp bốn Xích Hỏa Yêu Sư, bên trong ẩn chứa hỏa năng lượng cực kì tinh thuần, rất có ích đối với các vị tiên thiên cường giả tu luyện hỏa thuộc tính công pháp. Giá khởi điểm là mười vạn hoàng nguyên thạch"
Lão giả vừa nói, tay vừa mở chiếc hộp ra, bên trong là một quả tim đỏ máu lớn bằng nắm tay, bên trên có sáu lỗ nhỏ to bằng đầu đũa, toàn thân toát ra xích hồng nhan sắc, giống như bên ngoài có một màng xích hỏa bao phủ, diễm lệ vô cùng. Mà càng quái dị hơn là tuy quả tim này đã bị đào ra, nhưng vẫn mơ hồ phập phồng lên xuống, dường như vẫn đang đập bình thường.
Mà lão giả vừa dứt lời, cũng là làm cho toàn bộ hội trường nổi lên một hồi sóng gió. Tim của yêu thú cấp bốn, đây không phải là chuyện đùa a, là vật phẩm chỉ có tiên thiên cao thủ trở nên mới có thể sử dụng, vô cùng trân quý. Nhân loại dưới tiên thiên, giết được yêu thú thì chỉ có thể lấy được yêu đan, còn lại thân xác mặc dù bên trong chứa rất nhiều năng lượng cũng không thể nào hấp thu được, chỉ có trải qua chế biến mà làm thành thức ăn mà thôi.
Nhưng một khi đột phá tiên thiên cao thủ thì lại khác, có thể hấp thu năng lượng trong cơ thể của yêu thú cấp bốn trở lên. Bởi vì cấp bốn yêu thú, đã là ngang với tiên thiên cao thủ của nhân loại, bên trong cơ thể tuy vẫn còn yêu khí nhưng mặt khác lại chứa rất nhiều tiên thiên chi khí, cùng căn nguyên với tiên thiên chi khí trong cơ thể Tiên Thiên cường giả, vì vậy có thể lợi dụng mà hấp thu.
Nhưng tiên thiên cường giả muốn sát hại yêu thú tiên thiên cùng cấp rất khó, một yêu thú tiên thiên có thể đủ đối đầu với mười tên tiên thiên cường giả bình thường, vì vậy muốn thu hoạch được thân xác yêu thú cấp bốn, nói thì dễ nhưng làm thì rất khó a.
Nhưng mà thứ đồ như Lục Khiếu Xích Sư Tâm này tuy rằng trân quý, lại chỉ có cao thủ tiên thiên trở nên mới có thể sử dụng được, vì vậy mà toàn trương nhất thời cũng không có ai ra giá cả.
Lão giả hoàng sam thấy cảnh này cũng không sốt ruột chút nào, ánh mắt hắn như vô tình quét qua dãy ghế lô địa cấp, khóe miệng nở một nụ cười nhàn nhạt.
"Mười một vạn nguyên thạch."
Một tiếng nói trầm trầm vang lên phá tan sự tĩnh lặng tại trường, ánh mắt chúng nhân cơ hồ đều theo phía có tiếng nói phát ra, chứng kiến trên một dãy ghế lô địa cấp, một trung niên nam tử gương mặt lạnh lùng mặc tử y hai tay chắp trước ngực, lãnh đạm hô giá.
"Ra là Tử Ưng Môn Hàn Phi trưởng lão. Hàn Phi Trưởng lão ra giá mười một vạn, còn ai ra giá cao hơn nữa không."
Hoàng sam lão giả nhìn về phía tử y trung niên nhân, sau khi khẽ gật đầu mỉm cười liền tiếp tục lên tiếng.
"Ta ra giá mười ba vạn nguyên thạch."
Lần này vẫn như cũ là một tiếng nói vang lên từ khu vực địa cấp, người vừa lên tiếng là một hán tử mày rậm mắt to, đầu đội xích kim quan, uy phong lẫm lẫm.
"Đinh Hoàng Phái thiếu chủ Đinh Trác ra giá mười ba vạn, ha ha, chư vị bằng hữu còn ai ra giá cao hơn nữa không."
Lão giả hoàng sam hai mắt híp lại cười cười, tiếp tục chào hàng.
Lý Phàm đối với cái gọi là Lục Khiếu Xích Sư Tâm kia cũng không có cái gì hứng thú, hắn tùy ý nhắm mắt lại tiếp tục chờ đợi vật phẩm có ích với mình.
Một hồi sau, quả sư tâm kia được vị trung niên mặt lạnh của Tử Ưng môn dùng cái giá mười tám vạn nguyên thạch mua đi, làm hoàng sam lão giả cười không khép miệng lại được.
Tiếp đó các vật phẩm khác được lần lượt mang ra, đan dược, công pháp, binh khí áo giáp, nội đan yêu thú, cũng đều là những thứ vô cùng trân quý.
Cá biệt có một kiện gọi là Ma Viên Truy Mệnh Bổng, toàn thân đúc bằng toái kim thiết thạch nặng tới hơn một nghìn cân, được ba tráng hán võ sư đỉnh cấp khó nhọc mang ra, làm toàn trường ồ lên xôn xao khiếp sợ.
Nghe đồn cái đại bổng này, là binh khí tủy thân của một con Cương Nhu Cảnh yêu thú, bị một vị Phi Nhân cao thủ nhân loại chém giết thu lấy, sau đó mới tình cờ lưu lạc đến đây được mang ra đấu giá.
Binh khí của Cương Nhu cường giả vô cùng trân quý, giá khởi điểm đã lên tới ba mươi vạn nguyên thạch, sau một hồi mặt đỏ tía tai tranh đấu đã bị một lão già mặc hắc y ở ghế lô huyền cấp bình thườn mua lấy với giá tám mươi vạn nguyên thạch, điều này làm toàn trường lâm vào một phen khiếp sợ không nhỏ. Mà cùng lúc đó cũng có một số ánh mắt tỏa ra tham lam và sát khí trần trụi từ khu ghế lô địa cấp bắn phá tới lão giả.
Nhưng vị này hắc y lão giả vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, vẫn là một bộ bình tĩnh thản nhiên ngồi yên tại chỗ.
Mà lúc này, kiện vật phẩm tiếp theo được hoàng sam lão giả giới thiệu cũng là làm cho Lý Phàm đang ngồi ngủ gật phấn chấn tinh thần, ngồi thẳng dậy ngay ngắn lắng nghe.
"Xương cột sống của Thiên Ma Giao, cấp bảy yêu thú Phi Nhân cảnh..."
"Một cái đấu giá hội nho nhỏ tại Tử Nhật Thành này không ngờ lại có được tàn cốt của cấp bảy yêu thú, điều này sao có thể?"
"hơn nữa lại còn là Thiên Ma Giao a! Loài yêu thú họ giao này là gần nhất với long, hung ác vô cùng, cao thủ Phi Nhân Cảnh bỉnh thường cũng không phải đối thủ của nó. Chỉ có Huyền Võ Biến đại viên mãn Thần Kết cao thủ mới có thể đem bọn nó chém giết a."
Lời của hoàng sam lão giả vừa dứt đã gây nên một hồi kinh đào hải lãng. Chúng nhân tại trường nổi lên một hồi khiếp sợ, kinh ngạc, không tin tưởng, nhưng càng nhiều hơn là những ánh mắt nóng bỏng vô cùng, tham lam nhìn lên đoạn cốt giao phía trên bục đấu giá.
Thiên Ma Giao cốt này chỉ là một đoạn xương cột sống, toàn thân đen tuyền như mực, nhưng lại lóe lên ô quang lập lòe vô cùng quỷ dị. Chạy dọc đoạn xương là những hàng tiêm thứ vươn dài ra ngoài, mỗi cái dài đến một tấc, sắc bén vô cùng, hai mắt nhìn vào cũng cảm thấy một hồi đau nhức. Mà từ đoạn tàn cốt này, một thứ khí tức hung ác tàn nhẫn, nhưng lại có vài tia long khí uy nghiêm bất diệt loáng thoáng tản mát, làm mọi người trong phòng đấu giá chỉ cần tu vi chưa đến Tông Sư cao thủ đều là nội tâm một mảnh trầm trọng, giống như đang phải đối diện với thiên sơn vạn thủy áp bức, khó chịu vô cùng.
Hoàng sam lão giả đối với những cái ánh mắt tham lam trần trụi từ dưới bắn lên cũng chỉ khẽ cười nhạt, không chút để tâm. Hắn vương tay ra cầm lấy cốt giao từ trên khay, đưa ra trước người hướng tới toàn trường cười nói:
"Các vị, đoạn tàn cốt của Thiên Ma Giao này ta cũng không cần phải giới thiệu nhiều, các vị ở đây đều là người sành sỏi nên chắc chắn cũng biết được công dụng của nó. Nhưng chác không ít người ở đây sẽ tò mò vì sao một vật quý trọng như này lại có thể đem đấu giá tại Tử Nhật thành này, ta có thể giải thích cho các vị."
Hoàng sam lão giả nói tới đây, âm thanh mang theo một vẻ tiếc nuối, hắn lấy tay vuốt nhẹ dọc theo giao cốt, thở dài nói:
"Đoạn xương này đúng là cốt giao hàng thật giá thật, chẳng qua đay không phải là của Thiên Ma Giao bình thường sinh trưởng ở Nam Hoang đại lục chúng ta, mà là do một vị nội môn đệ tử của Phong Lôi Các tiến vào Cửu U Thâm Uyên chém giết một đầu Thiên Ma Giao trong đó mà mang ra. Vì vậy bên trên cốt giao này, đã bị Cửu U Chi Khí thấm sâu, cốt tủy tinh túy nhất bên trong đã bị Cửu U chi khí ô nhiễm, không thể sử dụng được nữa. Chẳng qua dù mất đi cốt tủy, chỉ tính riêng đoạn xương này cũng là một tài liệu luyện khí cực kì thích hợp, tin rằng các vị bằng hữu ở đây sẽ không bỏ qua chứ?"
Lão già hoàng sam vừa giải thích, vừa hướng tới chúng nhân cười nói, chẳng qua tiếng cười lúc này cũng đã có phần gượng gạo.
"Hừ! Ta còn đang tò mò vì sao Thiên Ma Giao cốt trân quý như vậy lại có thể đem đến Tử Nhật thành này đấu giá, hóa ra là đồ mang từ Cửu U Thâm Uyên ra, vậy thì còn dùng dược cái mẹ gì nữa."
"Đúng vậy đúng vậy. Ai chẳng biết thứ quan trọng nhất trong giao cốt chính là cốt tủy, bên trong ẩn chứa một tia khí tức chân long, giờ không lấy được cốt tủy thì cũng chỉ là trân quý hơn một chút so với xương yêu thú bình thương mà thôi."
"Ta thấy so với xương cốt của yêu thú bình thường còn không bằng. Cửu U Thâm Uyên là nơi nào, chính là cùng với Mộng Huyễn Huyết Hải, Hoàng Tuyền Ma Lộ là ba đại tuyệt địa của Nam Hoang đại lục chúng ta. Sinh vật bên trong đã bị ma hóa, toàn thân nhiễm phải khí tức tà ác vô cùng, người bình thường như chúng ta là hoàn toàn không có khả năng luyện hóa, dù dính phải một tia cũng sẽ bị ma hóa ngay tức khắc. Ai biết được cốt giao này ngoài cốt tủy ra thì xương cốt bên ngoài có bị nhiễm phải Cửu U chi khí không chứ? Mua về không khéo còn tiền mất tật mang a."
Chúng nhân trong sân xôn xao nghị luận một hồi, không thiếu kẻ dùng ánh mát khinh bỉ nhìn về hoàng sam lão giả. Tưởng chúng ta là kẻ ngu sao? Mang thứ này về để tự chuốc vạ vào thân a, còn muốn xui bọn ta mua nó, con mẹ nó sao ngươi không tự mình giữ lại mà xài.
Hoàng sam lão giả dưới vô số ánh mắt bắn phá tới, da mặt dù có dày hơn nữa cũng không khỏi phải đỏ lên, trong lòng cười khổ không thôi. Chẳng qua đã nhận lời đấu giá thứ này, cũng chỉ đam lao theo lao nhắm mắt mà làm tiếp. Lão ho khan một tiếng, theo sau gượng cười hướng tới chúng nhân trong sân nói:
"Các vị, Thiên Ma Giao Cốt này dù sao cũng là một tài liệu luyện khí nhất đăng, vì vậy giá khởi điểm cho nó là hai vạn Nguyên Thạch."
Lão giả nói xong, nhưng toàn trường vẫn là một hồi im lặng, không một ai có ý mở miệng. Một bộ phận cơ thể của cấp bảy yêu thú, dù là hai mươi vạn nguyên thạch vẫn còn là rẻ, chẳng qua nếu yêu thú này sinh trương tại tam đại tuyệt địa thì ý nghĩa lại khác rồi.
Lão già thấy tình hình này không khỏi da mặt giật giật, hắn đang không biết làm sao thì một tiếng nói tình lình vang lên:
"Hai vạn năm nghìn nguyên thạch."
Lão giả ánh mắt mừng rỡ vội vã nhìn qua người vừa lên tiếng. Đó là một trung niên nam tử mặc áo cộc tay, mặt vuông chữ điền, thân hình rắn chắc cao lớn ngồi tại khu vực Huyền cấp.
"Ra là Cao chú tạo sư, ha ha Thiên Ma Giao cốt này là một tài liệu luyện khí tuyệt hảo, người làm nghề như ngài sao có thể bỏ qua a."
Lão giả mỉm cười hướng tới trung niên nhân khách khí nói. Kẻ này ngày thường hắn vốn không để vào mắt, nhưng hôm nay mở miệng đấu giá Thiên Ma Giao cốt cũng là giúp gỡ lại cho hắn một phần sĩ diện.
"Đoán tạo thứ này? Ta không có cái bản lĩnh đó. Chẳng qua cả đời chưa bao giờ được chứng kiên xương cốt của cấp bảy yêu thú, hiếu kì mua về để tham khảo mà thôi."
Cao chú tạo sư đối với lời nói khách khí của hoàng sam lão giả cũng không có vẻ gì là vui mừng, nhàn nhạt trả lời.
"Ha ha, chỉ cần có người đấu giá là được rồi. Cao chú tạo sư ra giá hai vạn năm nghìn nguyên thạch, nếu không còn ai ra giá cao hơn nữa thì khối giao cốt này sẽ thuộc về Cao chú tạo..."
"Khoan đã, ta ra giá ba vạn nguyên thạch."
Hoàng sam lão giả đang muốn nhanh nhanh tuyên bố để tống khứ thứ của nợ này đi thì một âm thanh trầm thấp khàn khàn vang lên cắt ngang lời nói của hắn. Mà điều này cũng là làm cho một số người tại trường cảm thấy kinh ngạc. Không ngờ vẫn còn có người hứng thú với thứ này.
Theo sau ánh mắt chúng nhân nhìn về phía phát ra âm thanh, chỉ thấy tại hàng ghế hoàng cấp, một người mặc hắc y đội mũ trùm đâu, trong lòng ôm một con tiểu lang màu trắng nhàn nhạt lên tiếng.
Người này đúng là Lý Phàm. Hắn trong lòng lúc này đang kích động không thôi. Người khác có lẽ không có biện pháp gì với Cửu U chi khí, nhưng hắn tu luyện Táng Thiên Chi Pháp, đứng đầu vạn ma, khởi nguyên của Diệt, trong lòng cảm ứng được mình có chút nắm chắc luyện hóa Cửu U chi khí này vì vậy vội vàng hô giá.
Hoàng sam lão giả cũng khẽ ngây ra, theo sau cười to nói:
"Vị bằng hữu này ra giá ba vạn nguyên thạch, còn ai trả giá cao hơn nữa không?"
"Ba vạn hai nghìn."
Trung niên nhân Cao chú tạo sư khẽ nhìn qua Lý Phàm, theo sau lần nữa mở miệng.
"Bốn vạn!"
Lý Phàm lại lần nữa tăng giá. Mà giá vừa hô lên, trung niên nhân họ Cao nhìn qua Thiên Ma Giao cốt phía trên đài, hơi do dự một chút cuối cùng cũng lác đầu bỏ qua.
Vì vậy sau khi Hoàng Sam lão giả hỏi thêm một tiếng cho có lệ, thì đã trực tiếp tuyên bố khối giao cốt này thuộc về Lý Phàm.
Một hồi xao động qua đi, tuy chúng nhân có chút tò mò với thân phận Lý Phàm nhưng cũng không quá hứng thú. Dù sao dưới Tinh Thần Biến cường giả, Huyền Võ Biến không ai có đủ khả năng thanh lọc Cửu U chi khí trong khối giao cốt này. Mà một vị Tinh Thần Biến cường giả sao có thể tham gia đấu giá ở một cái tòa thành cấp hai này được, hầu hết đều nghĩ người kia cũng chỉ là một kẻ thừa tiền, muốn mua cốt giao về để thỏa mãn lòng hiếu kì mà thôi.
Một hồi xôn xao qua đi, tiếp theo tiếp tục từng kiện từng kiện vật phẩm lại được đem đi đấu giá. Nửa ngày sau, Hoàng Sam lão giả cũng không cho mang thêm vật phẩm đấu giá lên nữa, mà ánh mắt ngưng trọng nhìn chúng nhân trong sân, tràm thấp mở lời:
"Các vị bằng hữu, các vị khách quý. Hiện giờ chỉ còn một vật phẩm đấu giá cuối cùng, là áp trục của buổi đấu giá hôm nay. Chắc không cần ta giới thiệu, các vị có lẽ cũng biết được thứ này là gì rồi. Đúng vậy, đây chính là huyền cấp cao giai công pháp Hợp Kiếm Dung Huyền Pháp."
Lão giả vừa dứt lời, bàn tay đeo không gian giới chỉ chợt vung lên, theo sau một ánh huỳnh quang, một quyển trục màu ám kim bộ dáng cổ xưa, toàn thân làm bằng một loại da thú không biết tên thình lình xuất hiện, lơ lững giữa không trung. Mà bên ngoài quyển trục này, là năm cổ tự huyết sắc, phát ra một cỗ kiếm ý nhàn nhạt: Hợp Kiếm Dung Huyền Pháp.
Trong lúc nhất thời tại trường im phăng phắc, chỉ có những âm thanh nuốt nước bọt nhất loạt vang lên. Vô số ánh mắt nóng cháy, tham lam, thậm chí còn có một tia sát khí đều phóng lên đài cao, gắt gao tập trung vào quyển trục.
Lão già đối diện với những ánh mắt như hổi đói rình mồi kia, tuy trong lòng hơi căng thẳng nhưng mà lại không hề sợ hãi. Dù tại trường lúc này không thiếu Tiên Thiên cao thủ, có khi còn cao hơn nhưng Trúc Lâm Các của hắn cũng không phải để chơi, một khi đã dám tự tin đem thứ này ra đấu giá cũng không sợ những kẻ kia trong lúc nóng đầu lên làm ra cái hành động gì.
"Các vị, Hợp Kiếm Dung Huyền Pháp này tuy chỉ là một bộ huyền cấp cao giai công pháp, nhưng lai lịch của nó lại không phải chuyện đùa, so với địa cấp công pháp bình thường còn quý trọng hơn. Đây là một bộ công pháp được truyền lưu ra từ thiên cổ khoáng thế tuyệt học Cửu Thiên Thập Địa Nhất Kiếm ca của Vô Song Kiếm Chủ.
Mà Vô Song kiếm chủ là ai? Tin chắc không ai không biết, không ai không hiểu, vị đấy chính là Nam Hoang đại lục chúng ta đệ nhất cao thủ, trong truyền thuyết xa xôi trước kia từng dẫn dắt Nam Hoang đại lục chúng ta đối kháng lại sự xâm lấn của Thần Châu Tịnh Thổ, một kiếm trảm vạn tiên, nhất ca tế chư thiên, là thần thoại bất bại của đại lục chúng ta. Tuyệt học của Vô Song Kiếm Chủ, ta không dám cũng không có tư cách bàn luận. Nhưng mà chỉ cần một nhánh nhỏ được truyền lưu ra ngoài cũng là bảo điển vạn thế khó cầu, các vị chắc chắn là hiểu được. Giá khởi điểm của Hợp Kiếm Dung Huyền Pháp là một trăm vạn nguyên thạch. Mỗi lần tăng giá ít nhất là mười vạn. Đấu giá hiện tại, bắt đầu!"
Hoàng sam lão giả vừa dứt lời, hội trường lập tức lâm vào một hồi điên cuồng. Huyền cấp bí điển tuy trân quý nhưng đối với những cao thủ từ Tiên Thiên trở nên thì cũng không phải đặc biệt gì. Nhưng mà Hợp Kiếm Dung Huyền Pháp trước mặt thì lại khác, là được truyền lưu ra từ vô thượng tuyệt học Cửu Thiên Thập Địa Nhất Kiếm Ca, chính là cao thủ cỡ Cương Nhu cảnh giới cũng phải cực độ thèm muốn đi a. Chưa nói cái công pháp này có chỗ nào thần diệu, chỉ cần từ đó may mắn lĩnh ngộ ra được một tia kiếm ý của Vô Song Kiếm Chủ cũng là đủ tu luyện mười đời, nhất bộ thăng thiên rồi.
"Một trăm hai mươi vạn."
Một tiếng nói vang lên làm hội trường đang sôi trào chợt chững lại một chút. Mọi người đưa mắt nhìn qua, ở khu khách quý địa cấp chính là trung niên nhân mặt lạnh của Tử Ưng môn vừa ra giá.
"Một trăm năm mươi vạn!"
Lại một tiếng nói vang lên, người lần này ra giá chính là vị đại hán đầu đội tử kim quan, thiếu chủ Đinh Hoàng Phái Đinh Trác. Hắn trong khi hô giá, ánh mắt mang theo một tia kim quang nhàn nhạt lạnh lẽo nhìn về phía trung niên mặt lạnh. Nhưng người này chỉ là khinh thường cười nhạt, tiếp tục hô lên:
"Một trăm tám mươi vạn."
Thiếu chủ Đinh Hoàng Phái thấy vậy trong lòng giận dữ, đang muốn tiếp tục hô giá cao hơn thì một tiếng nói khàn khàn bất chợt vang lên, kèm theo đó là một tia uy áp khủng bố hàng lâm toàn trường. Chúng nhân lập tức cảm giác được một luồng nhiệt lực khủng bố như thái dương trên cao hướng tới mình thiêu đốt, nhưng chưa đợi bọn hắn kịp phản ứng, nhiệt lượng khủng bố kia đã chuyển biến thành băng hàn lạnh lẽo, như minh nguyệt treo cao, băng đống nhân gian.
"Lũ tiểu bối các ngươi tranh nhau mất thời gian quá. Thứ này lão phu muốn có, ba trăm vạn."
"Là Cương Nhu lão quái. Cương Nhu cường giả rốt cuộc đã xuất hiện rồi."
Mọi người trong trường mang theo ánh mắt khiếp sợ nhìn về phái một gian ghế lô trên cao, xung quanh có bốn bức bình phong đỏ thẫm che phủ. Đây chính là chỗ ngồi còn cao cấp hơn khu vực địa cấp, chính là nơi dành cho những vị đại nhân vật chân chính, Thiên cấp ghế lô.
"Uy áp vừa rồi vừa nóng vừa lạnh, như nhật như nguyệt, chính là linh lực đặc biệt của Nhật Nguyệt Lão Nhân trong lời đồn sao?"
"Chắc chắn không sai, chính là lão quái vật này. Thật không ngờ lão ta cũng tham dự đấu giá hội này. Như vậy chúng ta cũng thật hết cơ hội có được bảo điển rồi a."
Nhật Nguyệt lão nhân vừa xuất hiện, khiến mọi người tại trường trong lòng khẽ thở dài buồn bực không thôi. Một lão quái Cương Nhu cảnh ra mặt, bọn họ là không còn hy vọng gì đối với Hợp Kiếm Dung Huyền Pháp rồi.
Nhưng mà ngay tại lúc này, một tiếng nói trầm ổn hữu lực, mang theo uy thế của vạn trượng đại sơn đột ngột vang lên, hướng tới Nhật Nguyệt Lão Nhân khinh thường cười dài:
"Nhật Nguyệt Lão Ma, ngươi chỉ muốn bỏ ra ba trăm vạn mà mong có được công pháp này, cũng quá là keo kiệt đi a. Ta Vương Nguy bỏ ra năm trăm vạn, kẻ nào còn trả cao hơn không."
Tiếng nói vừa dứt, một gian ghế lô trên khu vực thiên cấp bình phong chợt được mở ra, một vị đại hán tóc đỏ rực như lửa, gương mặt góc cạnh rõ ràng, mang theo khí thế như của hỏa sơn phun trào xuất hiện, ánh mắt như thực chất hóa thành hai tia hỏa tuyến hướng tới gian phòng của Nhật Nguyệt lão nhân bắn phá tới.
Đúng lúc này trong phòng một tiếng hừ lạnh truyền ra, kéo theo một tầng sương trắng bao phủ dập tắt hỏa tuyến, mà người bên trong cũng là âm trầm lên tiếng:
"Viêm Ma, đừng tưởng lão phu sợ ngươi. Thái sơ chi hỏa của ta so với địa tâm ma hỏa của ngươi cũng không kém hơn chút nào đâu. Nếu có hứng thú lão phu sẽ tự nhiên phụng bồi."
"Ha ha ta chẳng lẽ sợ lão bất tử ngươi ư! Đợi chuyện này chấm dứt hai chúng ta nhất định phải hảo hảo tìm hiểu một phen."
Đại hán tóc đỏ không chút nào sợ hãi, cười to hung hăng nói.
"Hai vị, hiện giờ đến đây việc chính là để đấu giá bộ công pháp này. Nếu hai vị muốn luận bàn thì hãy ra ngoài, ta đây rất sẵn lòng giúp hai vị thu mua bộ công pháp này a. Tiểu bối kia mau tiếp tục việc đấu giá đi, ta ra giá tám trăm vạn."
Ngay lúc hai người đại hán và lão ma giằng co, từ một gian phòng Thiên cấp khác một tiếng nói như của u hồn vang lên, kéo theo đó là một thú âm khí nặng nề, giống như địa ngục mở ra, vạn ma trỗi dậy, làm mọi người tại trường toàn thân da gà nổi lên, không khỏi rùng mình một phen. Mà Lý Phàm đang ngồi tại ghế lô hoàng cấp cũng không ngoại lệ, toàn thân lạnh lẽo, cả người không nhịn được run lên. Nhưng ngay lúc này tại sâu trong thức hải hắn, tòa môn hộ cổ xưa Táng Thiên Chi Môn kia chợt ong lên một tiếng, theo sau một tiếng nói như của viễn cổ thần ma phiêu đãng vang lên trong đầu Lý Phàm, làm cả người hắn như được ngâm trong ôn tuyền mà thôi run rẩy, mà tia khí tức lạnh băng vừa thẩm thấu vào người hắn kia cũng là triệt để tiêu tan.
"Diệt, là khởi nguyên của kiếp, pháp của chúng sinh, diệt sát quần ma, thẩm phàn quần yêu, không thể khinh nhờn..."
Câu nói kia như hồng chung đại lữ vang vọng trong đầu Lý Phàm một hồi mới từ từ tiêu tán, mà hắn lúc này mới là sực tỉnh lại, toàn thân toát ra mồ hôi lạnh, nghiêng đầu nhìn về phía gian phòng vừa phát ra giọng nói âm u kia, trong lòng chấn động thật sâu.
"Người này chỉ một câu nói mà làm cho tâm thần ta suýt chút thất thủ, âm khí thật nặng a."
Lý Phàm hít vào một hơi thật sâu, đưa mắt nhìn những người xung quanh mình. Không hề ngoại lệ tất cả chúng nhân tại trường ngoài Tiên Thiên cao thủ trở nên đều hộc ra một ngụm máu tươi, ánh mắt vô cùng khiếp sợ.
"Hừ! Cốt Âm lão ma, ngươi nói chúng ta gây chuyện nhưng bản thân ngươi còn độc ác hơn a. Trực tiếp sử dụng ma công khiến cho chín phần những kẻ ở đây hộc máu, tâm thần tổn thương, thật là cũng quá bá đạo đi a."
Đại hán tóc đỏ nhìn về phái sương phòng âm u bên kia, cười gằn nói. Nhưng rõ ràng có thể cảm nhận được hắn đối với kẻ vừa phát ra tiếng nói kia cũng không dám biểu lộ thái độ cuồng dã như với Nhật Nguyệt lão nhân, mà là một bộ kiêng kị thật sâu.
"Khặc khặc những tiểu nhân vật này rất ồn ào. Ta vì tránh cho bọn chúng làn phiền mấy người chúng ta đấu giá vì vậy mới sử dụng chút tiểu thủ đoạn mà thôi. Hi vọng Nhất Nguyên huynh sẽ không phiền lòng chứ."
Người trong gian phòng âm u nói, theo sau hướng tới một góc tối trong hậu trường mà âm trầm nói.
Lý Phàm đưa mắt nhìn theo, nhưng cũng không phát hiện được nơi đó có bóng dáng của người nào. Chỉ là chưa đợi hắn nghi vấn, không gian nơi đó hơi hơi rung động, theo sau một lão giả hôi phát, thân mặc hoàng sam, bên trên điêu khắc kim ngân đồ án chớt hiện ra. Hôi phát lão giả cũng không nói gì, mà hướng tới vị hoàng sam đấu giá sư vừa bị chấn thương hộc máu trên đài cao vung tay, theo sau một luồng kim quang hướng mồm lão giả này chui vào. Mà vị này khi được luồng kim quang chữa trị, khí sắc nhất thời cũng trở nên tốt hơn một chút, hướng tới hôi phát lão giả cung kính nói:
"Đa tạ Các chủ!"
Hôi phát lão giả phất phất tay không để ý, theo sau hướng tới sương phòng âm u bình thản nói:
"Chỉ cần không làm thương hại đến mạng người, phá hư quy củ phòng đấu giá là không có việc gì. Hiện nay những người tham gia đấu giá chắc cũng chỉ còn ba vị, vậy nên nhanh chóng kết thúc đi thôi."
"Cũng được! Ta ở đây còn tất cả một nghìn hai trăm vạn nguyên thạch, Cốt Âm, Nhật Nguyệt nếu hai ngươi có cao hơn vậy thì lão tử bỏ cuộc."
Đại hán tóc đỏ sau khi nghe vậy gật đầu, theo sau hướng tới hai người Cốt Âm, Nhật Nguyệt lão nhân hung hăng nói.
"Hừ! Lão phu ở đây không thừa không thiếu, nhiều hơn ngươi đúng một trăm vạn. Ta có một nghìn ba trăm vạn nguyên thạch, Cốt Âm lão ma, ngươi có nhiều hơn không?"
Nhật Nguyệt lão nhân trong phòng hừ lạnh một tiếng, theo sau trầm thấp hướng tới gian phòng âm u bên kia hỏi.
"Khặc khặc! Nếu ngươi chỉ có bằng đó nguyên thạch, vậy bộ Hợp Kiếm Dung Huyền Pháp này nên thuộc về ta rồi. Nhất Nguyên huynh ta ra giá một ngàn bốn trăm vạn."
Cốt Âm lão ma trong phòng cất tiếng cười lạnh, trầm trầm đáp.
Mà hôi phát lão giả nghe thấy lời này cũng là gật gật đầu, theo sau hướng tới cuộn giấy da trên đài cao trảo tới, bắt vào trong tay, tiếp đó vận lực ném mạnh về phía nơi Cốt Âm lão ma đang ngồi. Cuộn giấy da được một tầng kim quang bao phủ, không nhanh không chậm hướng tới ghế lô bay tới.
"Công pháp đến tay, vậy nguyên thạch này Nhất Nguyên huynh cũng nhận lấy đi."
Bên trong ghế lô, một bàn tay gầy guộc trắng nhởn, chỉ còn da bọc xương chầm chậm vươn ra bắt lất cuộn giấy da, theo sau đó một túi nhỏ màu nâu cũng là hướng hôi phát lão giả trả về.
"Tốt! Đấu giá hội đến đây kết thúc, Trúc Lâm các ta cảm tạ chư vị bằng hữu đã đến đây hôm nay, hiện giờ nên về đi thôi."
Hôi phát lão giả sau khi kiểm tra qua túi nhỏ, gật đầu hài lòng, tiếp đó hướng tới chúng nhân tại trường khẽ chắp tay, nhàn nhạt nói.
Mà mọi người cũng là thức thời, đấu giá kết thúc cũng chẳng còn cái gì lưu luyến. Tuy nhiều người đối với Hợp Kiếm Dung Huyền Pháp vẫn không cam lòng cũng chỉ có thể thở dài tiếc nuối mà thôi. Cương Nhu cảnh cường giả đã ra tay, đâu đến phiên bọn họ có thể chen ngang được.
Mà Lý Phàm sau khi trả nguyên thạch tiếp nhận Thiên ma Giao cốt, trong lòng cũng là khấp khởi mừng thầm rời đi.
Hắn đối với cái bộ huyền cấp cao giai công pháp kia tuy là hứng thú nhưng không đến mức thèm thuồng. Tuy chưa hoàn toàn hiểu rõ Táng Thiên Thánh Pháp rốt cuộc là công pháp mức độ nào, nhưng từ những cái hình ảnh từng hiện lên trong đầu cũng đã khiến hắn có một cái phỏng đoán.
Chẳng qua cái phỏng đoán này cũng quá mức điên cuồng, khiến hắn không dám nghĩ tiếp.
Ra khỏi Trúc Lâm các, Lý Phàm đi dạo quanh Tử Nhật thành một vòng, theo sau hướng tới bên ngoài cổng thành đi tới.
Thiên Ngân học viện nằm ở cực nam Nam Hoang đại lục, nằm trên một hòn đảo gọi là Kim Sa đảo tại Đông Hải. Đường xá từ đây tới đó thập phần xa xôi, nếu không có một năm nửa năm thì đừng mong tới được. Mà trước kia Băng Mi được kẻ gọi là Đồng Thánh của Thiên Ngân học viện mang đi, trực tiếp cưỡi gió đạp mây mà về tới học viện, còn Lý Phàm hiện giờ chỉ là một phàm nhân bình thường, muốn tới Thiên Ngân học viện gian nan phải gấp mười lần. Chẳng qua hắn đối với nữ tử Băng Mi kia cừu hận tuyệt không bỏ được, nếu không đem nàng chém giết thì cả đời này hắn sẽ sống trong bóng ma cừu hận, chưa nói tới trong lòng khó chịu ra sao, mà con đường tu luyện của hắn sau này cũng vì chướng ngại tâm lý mà không thể thành công.
Lý Phàm vừa đi vừa trầm tư suy nghĩ. Hắn hiện nay muốn tìm một nơi vắng vẻ ít người để rút ra giao tủy bên trong Thiên Ma Giao cốt, chẳng qua trong thành ngư long hỗn tạp tất nhiên là không thích hợp. Giao tủy này nếu được lấy ra đem phối chế sau đó để cho nguyên thai hấp thu, hắn sẽ có hi vọng đem nguyên thai lớn mạnh hơn nhiều, từ đó mà càng gần tới ngày nguyên thai viên mãn, nhất phá Tiên Thiên. Chẳng qua ngoài việc này, hắn còn muốn trên đường đi chém giết yêu, ngắm nhìn thiên sơn vạn thủy, qua đó mà tích lũy cảm ngộ, trui rền quyền ý để đột phá trung cấp Tông Sư.
"Grừ, grừ..."
Đang lúc Lý Phàm hướng tới một giao lộ bên trái bước tới, bất chợt tiểu Bạch trong lòng hắn khé gầm gừ khe khẽ. Lý Phàm ngẩn ra, theo sau ngưng thần lắng nghe.
Chỉ thấy cách hắn không xa, bên kia một khu rừng nhỏ cạnh giao lộ mơ hồ có tiếng giao đấu vang lên, mơ hồ còn có cả một chút âm thanh thảm thiết.
"Là có người từ hội đấu giá ra, giết người cướp của? Nên đi qua hay không?"
Hơi nhíu máy do dự một chút, nhưng cuối cùng Lý Phàm cũng là khẽ lắc đầu, theo sau dưới chân phát lực, cả người nhẹ nhàng như linh miêu, hướng tới nơi phát ra tiếng tranh đấu im lặng đi tới.
Hắn cũng không phải là thuần túy tò mò. Chẳng qua hiện nay bản thân đang muốn tìm người trau dồi quyền ý, nếu có thể có cơ hội ra tay một chút, vậy cũng không phải chuyện xấu a. Hơn nữa hắn bình sinh cũng không thích mấy cái hành động cướp đường cướp chợ này lắm.