 |
|

15-09-2008, 09:57 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 15
Chales de Sainte-Hermine
Hector de Sainte-Hermine chỠmột lát cho tiểu thư Sourdis bình tâm rồi mới tiếp tục kể:
"Tiểu thư thấy câu chuyện nà y vá» gia đình tôi tháºt bi thảm nhưng nó còn bi thảm hÆ¡n nữa kia.
Tám ngà y sau khi ngưá»i bạn tôi mang thư cá»§a anh Léon đến thì Charles cá»§a tôi biến mất. Anh ấy để lại cho tôi má»™t lá thư:
"Anh không cần phải nói cho em biết anh Ä‘i đâu và là m gì vì chắc em cÅ©ng rõ anh tiếp tục xứ mệnh trả thù và thá»±c hiện lá»i thá» cá»§a mình. Váºy là em chỉ còn lại má»™t mình. Chỉ mưá»i sáu tuổi em đã bất hạnh trở thà nh chá»§ nhà . Nhưng trong hoà n cảnh nà y, ngưá»i ta sẽ mau chóng trưởng thà nh thôi.
Hãy nghe anh nói như những ngưá»i đà n ông. Äà n ông, đó là má»™t cây sồi tráng kiện có bá»™ rá»… má»c trong thá»i cổ đại còn ngá»n cây vươn tá»›i tương lai. Nó chống chá»i được tất thảy; nóng, mưa, bão, gió, nóng. Lạnh tháºm chà cả sắt và cả và ng.
Hãy để cả thể xác và tinh thần em là m việc cáºt lá»±c. Hãy trở nên khéo léo vá»›i những táºp luyện cÆ¡ bắp. Em không thiếu thầy giá»i cÅ©ng như tiá»n bạc.
Ở tỉnh, em có thể tiêu mưá»i hai nghìn phăng má»™t năm cho ngá»±a, súng ống, thuáºt Ä‘ua ngá»±a và kiếm thuáºt. Khi lên Paris, em có thể tiêu gấp hai nhưng chỉ trong mục Ä‘Ãch duy nhất: Trưởng thà nh, thà nh má»™t ngưá»i đà n ông thá»±c thụ.
Luôn chuẩn bị sẵn má»™t khoảng mưá»i ngà n phăng bằng và ng để đưa cho má»™t ngưá»i lạ mặt mong thư có hình con dao găm đến, nhân danh và chữ ký Morgan. Khi Morgan có vấn đỠthì duy nhất em biết là anh có vấn Ä‘á».
Hãy là m theo lá»i anh dặn và coi đó là mệnh lệnh. Ãt nhất, em hãy Ä‘á»c lá thư nà y má»™t tháng má»™t lần.
Hãy luôn sẵn sà ng tiếp bước đinh, trả thù cho anh và sẵn sà ng hy sinh.
Anh trai cá»§a em
CHARLES"
- Bây giỠcó lẽ tiểu thư cũng biết Hector de Sainte-Hermine và Morgan chỉ là một - Hector nòi - Tôi không cần phải theo anh ấy từng bước và có lẽ cũng không cần kể anh ấy đã thế nà o.
Tiếng tăm cá»§a ngưá»i thá»§ lÄ©nh đồng đảng Jéhu lan khắp nước Pháp và tháºm chà còn sang cả nước ngoà i. Trong vòng hai năm từ Marseille đến Nantua, nước Pháp đã thà nh vương quốc cá»§a anh ấy. Tôi như nháºn được thư cá»§a anh ấy đôi lần vá»›i ký hiệu và chữ ký như anh đã dặn và má»—i lần, tôi Ä‘á»u gá»i tiá»n cho anh.
Cái tên Morgan đã trở thà nh vừa là ná»—i kinh hoà ng vừa là tình yêu cho ngưá»i dân Miá»n Nam. Toà n thể phe Bảo hoà ng coi đồng đảng Jéhu là những hiệp sÄ© chân chÃnh, các từ kẻ cướp, vô lại mà ngưá»i ta cố gắn cho há» không là m mất Ä‘i uy danh cá»§a há».
Nhiá»u lần, thá»§ lÄ©nh Morgan đã chứng tá» sức mạnh, lòng can đảm và độ lượng trong các cuá»™c giao tranh chống lại chÃnh phá»§, dân miá»n Nam có thể tá»± hà o rằng đồng đảng Jéhu không sợ bất cứ chÃnh quyá»n địa phương nà o. Dưới chế độ Äốc chÃnh, má»i chuyện Ä‘á»u êm đẹp. ChÃnh phá»§ quá ươn hèn trước ngoại xâm cà ng khiến ná»™i chiến có lý do bùng phát.
Nhưng Bonaparte đã trở vá» từ Ai Cáºp. Tình cá», ông ấy chứng kiến sức mạnh cá»§a đồng đảng Jéhu và đạo đức cá»§a há». Trong số tiá»n lấy cá»§a chÃnh phá»§ có hai trăm đồng louis cá»§a má»™t thương nhân buôn rượu vang Bordeaux. Ông ấy phà n nà n trong phòng ăn và ngay láºp tức được ngưá»i trang bị vÅ© khà và che mặt mạng trả khoản tiá»n lấy nhầm. Bonaparte và sÄ© quan tuỳ tùng Roland de Montrevel ăn tối tại đó và chứng kiến cảnh trên, Roland đã xÃch mÃch vá»›i ông Barjols nên ở lại hạ đối thá»§ rồi má»›i lên Paris theo Bonaparte.
Qua sá»± việc trên, Bonaparte hiểu rằng mình phải đối đầu vá»›i những ngưá»i như thế nà o. ChÃnh há» sẽ khôi phục ná»n quân chá»§ chứ không phải quân Anh. Do váºy, ông ta quyết định diệt trừ há» và phái Roland toà n quyá»n vá» miá»n Nam.
Nhưng Roland không tìm được ngưá»i phản bá»™i há»: con ngưá»i, hang động rừng núi… tất cả Ä‘á»u giúp đỡ, á»§ng há»™ những con ngưá»i bảo vệ đức vua.
Nhưng rồi Ä‘iá»u không mong đợi đã đến khiến cho những ngưá»i ấy bị thất bại và o tay má»™t ngưá»i phụ nữ. Chắc tiểu thư còn nhá»› cuá»™c đụng độ chÃnh trị khiến thà nh phố Avignon chao đảo như má»™t cuá»™c động đất.
Nó diá»…n ra trong má»™t nÆ¡i mà ngưá»i ta giết hại nhau không thương tiếc, sẵn sà ng đâm bổ và o kẻ thù chừng nà o ngưá»i ta còn sống, còn má»™t chút hÆ¡i thở, đánh cho đến lúc không kêu được, không thở được có má»™t nạn nhân trong số đó là bá tước Fargas.
Ông ấy bị giết, bị thiêu cháy, bị quân địch ăn thịt. Ông có hai con, má»™t trai má»™t gái chạy thoát khá»i cuá»™c tà n sát, tạo hoá đã ban nhầm tÃnh cách cho há», ngưá»i anh thì má»m yếu như phụ nữ còn cô em lại gan góc hÆ¡n đà n ông. Hai anh em, Lucien và Diana Ä‘á»u thá» sẽ trả thù cho cha nên Lucien gia nháºp đội quân cá»§a Jéhu hay còn gá»i là quân đội miá»n Nam.
Lucien bị bắt, không chịu nổi tra tấn khi bị giam và o ngục tối nên đã khai các anh em cá»§a mình. Nhưng sau đó, để tránh bị đội quân cá»§a Jéhu trả thù, ngưá»i ta đưa anh ta đến từ nhà tù Avignon đến Nantua. Tám ngà y sau, nhà tù tại Nantua bị tấn công, tù nhân bị bắt Ä‘em đến Seillon.
Ngà y hôm sau, xác của Lucien de Fargas phơi trước sân tỉnh trưởng đối diện khách sạn Grottes de Ceyzériat nơi Diana đang thuê ở. Xác chết bị lột sạch quần áo, một con dao găm quen thuộc của đội quân Jéhu cắm giữa ngực. Một mảnh giấy treo lủng lẳng trên dao có ghi:
"Tôi chết vì đã phản bá»™i lá»i thá» thiêng liêng và tôi xứng đáng phải chết. Con dao găm trên ngá»±c tôi có nghÄ©a là tôi không phải là nạn nhân cá»§a má»™t vụ ám sát hèn hạ mà nó chứng tó má»™t sá»± báo thù chÃnh nghÄ©a"
Má»›i tá» má» sáng Diana đã bị tiếng ồn à o đánh thức. Ngưá»i ta cho cô biết âm thanh ấy mang má»™t niá»m bất hạnh sắp đổ xuống, cô vá»™i khoác áo choà ng, không kịp buá»™c tóc chạy vá»™i ra cá»a sổ cúi xuống. Vừa nhìn xuống phố, cô đã thét lên kinh hoà ng, lảo đảo lùi lại ngưá»i mê man, tái mét chạy vá»™i xuống gần cái xác và kêu lên:
- Anh tôi! Anh tôi!
Trong đám ngưá»i chứng kiến cảnh tượng ấy có má»™t ngưá»i lạ. Äó là má»™t phái viên cá»§a tướng Cadoudal. Anh ta mang nhiá»u máºt lệnh trong đó có má»™t lá thư liên quan đến gia đình tôi. Tôi đã chép lại lá thư đó.
"Morgan yêu quý,
- Chắc tiểu thư còn nhớ đó là tên anh trai tôi - Hector ngừng lại một lát rồi tiếp tục.
"Morgan yêu quý, chắc hẳn ngà i còn nhá»› trong cuá»™c há»p ở phố Postes, ngà i đã hứa, trong trưá»ng hợp tôi tiếp tục cuá»™c chiến dù không có viện trợ trong nước và nước ngoà i thì ngà i sẵn sà ng là ngưá»i đầu tiên lo tà i chÃnh cho tôi. Các đồng minh cá»§a chúng ta hoặc đã bị hy sinh trên chiến trưá»ng hoặc bị xá» bắn.
Autichamps đã đầu hà ng quân Cá»™ng hoà , chỉ còn mình tôi vẫn giữ nguyên đưá»ng lối và trụ vững ở Morbihan.
Má»™t đội quân hai, ba nghm ngưá»i vá»›i tôi là đủ để tiếp tục cuá»™c chiến nà y, nhưng đội quân ấy cần quân lương, nhu yếu phẩm, súng ống, đạn dược. Từ vụ Quiberon, ngưá»i Anh không viện trợ gì sang nữa. Hãy gá»i cho chúng tôi tiá»n, chúng tôi không tiếc gì xương máu. Nói như váºy không có nghÄ©a là chúng tôi đánh đồng má»i chuyện - có Chúa chứng giám - sá»± hy sinh cá»§a ngưá»i vÄ© đại hÆ¡n táºt thảy và so vá»›i nó, sá»± táºn tuỵ cá»§a chúng tôi chưa là gì.
Khi bị bắt, chúng tôi sẽ bị bắn còn các ngà i, các ngà i phải hy sinh trên đoạn đầu đà i. Ngà i viết cho tôi rằng có những khoản thu nên tôi muốn chắc chắn mỗi tháng có từ 35 - 40 nghìn phăng.
Tôi phái ngưá»i bạn hữu cá»§a chúng ta, Coster de Saint-Victor, đây là ngưá»i mà chỉ nghe tên ngà i cÅ©ng có thể hoà n toà n tin tưởng. Tôi nói cho anh ta má»™t số ám hiệu qua đó có thể tìm đến ngà i. Hãy giao bốn mươi nghìn phăng đầu tiên nếu ngà i có đủ và giữ giùm tôi phần còn lại. Nếu chá»— ngà i không an toà n, hãy đến gặp tôi.
Dù ở xa hay ở gần, tôi luôn quý trá»ng và cảm Æ¡n ngà i.
GEORGE CADOUDAL
Tổng tư lệnh quân đội Bretagne
Tái bút - Tôi được biết, thưa ngà i Morgan, rằng ngà i có mặt em trai khoảng hai mươi tuổi. Nếu ngà i không chê tôi không xứng, hãy gá»i cáºu ấy đến chá»— tôi cho quen chiến tráºn. Cáºu ấy sẽ trở thà nh sÄ© quan tuỳ tùng cá»§a tôiâ€.
Sau khi bà n bạc với các bạn của mình, anh trai tôi hồi âm như sau:
"KÃnh thưa tướng quân,
Chúng tôi đã nháºn được lá thư từ tay tÃn viên gan dạ cá»§a ngà i. Chúng tôi Ä‘ang có gần 150.000 phăng, do đó chúng tôi có thể đáp ứng yêu cầu cá»§a ngà i. Vá»›i đội ngÅ© do tôi toà n quyá»n, tôi nhá» Alcibiade mang bốn mươi nghìn đầu tiên đến chá»— ngà i. Hà ng tháng, ngà i có thể nháºn được khoản tương đương tại nhà băng. Trong trưá»ng hợp tôi hy sinh, tiá»n sẽ được chôn ở những địa Ä‘iểm khác nhau vá»›i cÅ©ng khoản như trên.
Dưới đây là danh sách những ngưá»i biết tiá»n ở vị trà nà o. Ngưá»i anh em Alcibiade cÅ©ng vừa chứng kiên má»™t vụ thanh trừng và biết hình phạt cho kẻ phản bá»™i là gì.
Tôi xin Ä‘a tạ tướng quân vỠưu ái ngà i dà nh cho em trai tôi. Nhưng nghÄ©a vụ cá»§a tôi là phải tránh má»i nguy hiểm cho cáºu ấy để cáºu ấy còn thay thế tôi. Cha tôi bị xá» trảm, trước khi chém, ông đã di nguyện lá»i thá» cho anh trai cá»§a tôi. Anh cả cá»§a tôi hy sinh truyá»n mối phục thù ấy cho tôi. Có thể tôi sẽ chết, như ngà i nói là trên Ä‘oạn đầu đà i, khi ấy, em út cá»§a tôi sẽ Ä‘i tiếp con đưá»ng chúng tôi đã Ä‘i sẽ cống hiến như chúng tôi từng cống hiến, cho vinh quang cá»§a mục Ä‘Ãch cao cả hoặc sẽ hy sinh như chúng tôi hy sinh.
ChÃnh vì động cÆ¡ đó nên xin phép tướng quân dà nh quyá»n quản lý em Hector cho tôi.
Khi nà o ngà i có thể, hãy gá»i lại ngưá»i anh em Alcibiade cho chúng tôi. Niá»m vui sẽ nhân đôi khi tin tức lại được anh ấy tiếp tục gá»i tá»›i ngà i.
MORGAN"
Äúng như anh tôi đã nói, Coster de Saint-Victor đã tham dá»± cuá»™c trừng phạt. Lucien bị tuyên án và hà nh quyết ngay trước mặt Coster. Sau đó ná»a đêm, hai hiệp sÄ© ra khá»i tu viện dòng thánh Bruno ở Seillon.
Má»™t ngưá»i là Coster de Saint-Victor Ä‘ang mang bốn mươi nghìn phăng cá»§a Morgan đến chá»— tướng Cadoudal ở Bretagne.
Ngưá»i kia là bá tước Ribier mang thi thể cá»§a Lucien de Fargas trên lưng ngá»±a để đặt tại sân tỉnh phá»§.
Hector ngừng lại một giây.
- Xin thứ lá»—i - Anh nói - nếu câu chuyện cá»§a tôi bắt đầu phức tạp như má»™t tiểu thuyết, nhưng tôi buá»™c phải nói rõ những sá»± kiện. Äể tiểu thư không phải nghe những Ä‘iá»u khá»§ng khiếp, tôi xin lược bá»™ má»™t số Ä‘iá»u tôi đã là m để nà ng không thấy rối.
- Ngược lại, xin bá tước đừng lược gì cả - Tiểu thư Sourdis nói - Má»i vắn tắt Ä‘á»u phụ thuá»™c và o chú ý cá»§a ngưá»i nghe. Äằng nà y tôi luôn quan tâm đến má»i nhân váºt cá»§a chà ng và nhất là tiểu thư Fargas.
- Nếu váºy, tôi xin kể ngay vá» cô ta.
Ba ngà y sau khi thi thể đặt trước dinh Bourg-en-Bresse được xác nháºn là cá»§a Lucien de Fargas, má»™t phụ nữ còn trẻ đã đến Luxembourg yêu cầu được gặp công dân đốc chÃnh Barras.
Công dân Barras Ä‘ang báºn há»p. Viên cáºn vệ cá»§a ông thấy cô gái còn trẻ lại xinh xắn nên má»i và o phòng mà u hồng, căn phòng tiếp phụ nữ xa hoa cá»§a công dân đốc chÃnh.
Khoảng mưá»i lăm phút sau, vẫn ngưá»i cáºn vệ ban nãy thông báo công dân đốc chÃnh Barras đã đến. Ông nà y và o phòng, đặt mÅ© lên bà n, lại gần vị khách và nói:
- Cô muốn gặp tôi, váºy tôi đây!
Ngưá»i phụ nữ đứng im chá» Barras lại gần và vén mạng che mặt để lá»™ má»™t vẻ đẹp kiá»u diá»…m hiếm thấy.
Barras sững sá» cầm tay cô rồi má»i ngồi nhưng cô vẫn đứng im.
- Xin lỗi ngà i, tôi xin phép đứng vì tôi có chuyện cầu xin ngà i.
- Cầu xin ư! - Barras nói - Má»™t phụ nữ như cô sẽ không cần phải cầu xin mà ra lệnh hoặc Ãt ra cÅ©ng là yêu cầu.
- Váºy thì đúng như thế, nhân danh mảnh đất đã cho hai chúng tôi sinh ra, nhân danh ngưá»i cha cá»§a tôi là đồng niên vá»›i cha ngà i, nhân danh lòng bác ái bị lãng nhục, nhân danh công lý bị vùi lấp, tôi đến để yêu cầu được trả thù.
- Trả thù ư?
- Trả thù - Diana nhắc lại
- Từ nà y nghe nặng quá! - Barras nói - nhất là lại được phát ra từ má»™t cô gái trẻ trung và xinh đẹp nhưá»ng kia.
- Thưa ngà i tôi là con gái cá»§a bá tước Fargas đã bị quân Cá»™ng hoà sát hại ở Avignon, và là em cá»§a tá» tước Fargas, ngưá»i má»›i bị ám sát ở Bourg-en-Bresse do đồng đảng cá»§a Jéhu ra tay.
- Cô có chắc thế không?
Cô gái trẻ chìa cho Barras một con dao găm và một mảnh giấy.
- Äây là con dao quá quen thuá»™c cá»§a bá»n chúng - Cô ta nói và đưa má»™t mảnh giấy chứng tá» Ä‘Ãch danh chá»§ mưu và động cÆ¡ vụ sát hại.
Barras xem xét kỹ con dao.
- Thế con dao nà y? - ông ta há»i.
- Nó được cắm trên ngực anh trai tôi.
- Nếu chỉ dựa và o con dao nà y thì chưa chắc chắn - Barras nói - Nó có thể bị bắt chước để đánh lạc hướng.
Nhưng còn tá» giấy được viết từ chÃnh tay anh trai tôi, còn cả chữ ký mà Barras Ä‘á»c:
"Tôi chết vì đã phản bá»™i lá»i thá» thiêng liêng và tôi xứng đáng phải chết. Con dao găm trên ngá»±c tôi có nghÄ©a là tôi không phải là nạn nhân cá»§a má»™t vụ ám sát hèn hạ mà chứng tá» má»™t sá»± báo thù chinh nghÄ©a.
LUCIEN DE FARGAS"
- Có đúng đây là nét chữ cá»§a anh trai cò không? - Barras há»i.
- Äúng váºy.
Câu "tôi không phải là nạn nhân của một vụ ám sát hèn hạ mà chứng tỠmột sự báo thù chinh nghĩa" là gì?
Khi bị ngưá»i cá»§a các ông bắt, tra tấn, anh ấy không giữ lá»i thá», đã khai các đồng phạm. Lẽ ra phải tôi thay anh ấy má»›i đúng.
- Sao lại có chuyện ấy. Thế mà tôi không biết gìcả- Barras nói.
- Äó là nhỠđám cảnh binh cá»§a ngà i đấy - Diana vừa nói vừa cưá»i những kẻ sát hại anh cô, và má»™t khi bị bắt chúng đừng hòng kêu xin.
- Giá mà tôi biết tên chúng - Diana nói - thì tôi đã không đến gặp ông mà đã đâm chết chúng rồi.
- Nếu thế, cô hãy Ä‘iá»u tra theo hướng cá»§a cô, chúng tôi sẽ Ä‘iá»u tra theo hướng cá»§a chúng tôi.
- Tôi ư? Tôi Ä‘iá»u tra cái gì? Äó là pháºn sá»± cá»§a tôi à , có phải tôi là chÃnh phá»§, có phải tôi là cảnh sát, nhiệm vụ cá»§a tôi là chăm lo cho các công dân đấy chắc. Các ông bắt anh tôi, giam giữ anh ấy trong nhà ngục. Nhà tù là nhà cá»§a chÃnh phá»§ và phải trả anh cho tôi, nhà tù mở ra nhưng không giữ nổi mạng cá»§a há»; như váºy chÃnh phá»§ phải thanh toán món nợ nà y. Vì ông là ngưá»i đứng đầu chÃnh phá»§, tôi đến và yêu cầu ông hãy trả anh cho tôi.
- Cô rất yêu quý anh trai của mình?
- Rất, rất yêu.
- Cô có muốn trả thù cho anh ấy?
- Tôi sẵn sà ng hy sinh cả mạng sống cá»§a mình để giết chết bá»n sát nhân.
- Thế nếu tôi cho cô má»™t cách để biết tên chúng, cô có chấp nháºn không.
Diana lưỡng lự một lát rồi quả quyết.
- Bằng giá nà o tôi cÅ©ng chấp nháºn.
- Nếu thế, hãy giúp chúng tôi, chúng tôi sẽ giúp cô.
- Tôi phải là m gì?
- Cô đẹp lắm, tháºm chà rất rất đẹp.
- Việc nà y có liên quan gì đến sắc đẹp của tôi? - Diana nói và cụp mắt xuống.
- Ngược lại - Barras nói - Nó đặc biệt liên quan là đằng khác. Trong cuộc chiến sinh tỠnà y, cái đẹp dà nh cho phụ nữ không chỉ là món quà đơn thuần của tạo hoá dùng để thoả mãn đôi mắt của tình lang hay các ông chồng mà là một phương tiện tấn công và phòng thủ đấy.
- Váºy ông nói Ä‘i.
- Tướng Cadoudal không lạ gì đồng đảng cá»§a Jéhu. Hắn ta má»›i là thá»§ lÄ©nh Ä‘Ãch thá»±c cá»§a há». Há» là m việc vì hắn nên hắn biết hết tên bá»n chúng.
- Thế thì sao?
- Sao ư? Rất đơn giản. Cô hãy đến Bretagne, hãy gặp Cadoudal vá»›i tư cách là nạn nhân cá»§a lòng táºn trung vá»›i hoà ng gia. Dần dần, chiếm lấy lòng tin cá»§a hắn, má»i chuyện vá»›i cô sẽ rất đơn giản. Cadoudal không thể không yêu cô, má»™t ngà y cô sẽ biết tên tháºt cá»§a những kẻ mà chúng tôi có cố công cÅ©ng không thể tìm được. Chỉ cần biết tên chúng mối thù cá»§a cô sẽ được báo. Bấy giá», nếu ảnh hưởng cá»§a cô đủ để khiến viên tướng cứng đầu chịu khuất phục như những ngưá»i khác thì không cần phải nói, chÃnh phá»§ sẽ…
Diana giơ tay ngăn lại:
- Hãy cẩn tháºn, công dân Äốc chÃnh, thêm má»™t câu nữa là ông thoá mạ tôi đấy.
Rồi cô trầm ngâm một lát:
- Tôi cần hai mươi tư giỠđể suy nghĩ.
- Hãy quyết định sớm thưa cô, tôi luôn sẵn sà ng chỠlệnh.
- Hẹn ông chÃn giá» tối mai tại đây.
Nói rồi tiểu thư Fargas lấy lại con dao và lá thư trên bà n cho và o túi chà o Barras và đi ra.
Ngà y hôm sau, đúng giá» hẹn, ngưá»i ta thông báo cho đốc chÃnh rằng tiểu thư Diana đã đến. Ông ta chạy đến phòng tiếp.
- Thế nà o hỡi ngưá»i đẹp Némésis cá»§a tôi?
- Tôi đã quyết định sẽ là m như váºy; chỉ có Ä‘iá»u tôi cần má»™t giấy thông hà nh qua được má»i canh gác cá»§a quân Cá»™ng hoà . Trong Ä‘oạn đưá»ng sau nà y có thể tôi sẽ bị bắt khi đụng độ quân cá»§a các ông, các ông bắn sát hại phụ nữ, trẻ em đó là má»™t cuá»™c clúến huá»· diệt… nhưng đó là chuyện cá»§a ông vá»›i Chúa. Tôi có thể bị bắt và tôi không muốn mình bị bắn trước khi rá»a mối háºn nà y.
- Tôi đã lưá»ng trước chuyện nà y và để chuyến Ä‘i cá»§a cô không cháºm trá»…, tôi đã cho chuẩn bị má»i giấy tá» cần thiết. Bây giá» cô có thể Ä‘i đến táºn cùng Bretagne và Vendée.
- Váºy thì tốt quá! Xin cảm Æ¡n ông.
- Tôi mạo muá»™i há»i khi nà o cô định khởi hà nh?
- Tối nay, xe của tôi đang chỠngoà i hà ng rà o điện Luxembourg.
- Cho phép tôi há»i má»™t câu há»i tế nhị nhưng thuá»™c chức trách cá»§a tôi được không?
- Ông cứ há»i.
- Cô có tiá»n chưa?
- Tôi có sáu nghìn đồng và ng tương đương vá»›i sáu mươi nghìn phăng tiá»n Cá»™ng hoà cá»§a các ông. Ông nghÄ© thế đã đủ chưa?
Barras chìa tay ra cho cô gái nhưng cô không để ý đến phép lịch sự ấy mà cúi chà o theo cung cách quý tộc rồi đi ra.
- Äúng là má»™t con rắn duyên dáng - Barras nói - Mình không muốn là ngưá»i thiêu cháy cô ta chút nà o.
Last edited by phongvan; 16-09-2008 at 11:10 AM.
|

15-09-2008, 09:58 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 16
Tiểu thư Fargas.
Số pháºn run rá»§i cho tiểu thư Fargas và Coster Saint-Victor gặp nhau gần là ng La Guerche, cách chá»— tướng Cadoudal hạ trại khoảng ba dặm.
Coster Saint-Victor là má»™t trong số những ngưá»i lịch lãm nhất thá»i bấy giá». Ngưá»i nà y từng là địch thá»§ cá»§a Tổng tà i Bonaparte trong việc tiếp cáºn má»™t trong số những nghệ sÄ© khả ái nhất hồi đó. Nhìn thấy má»™t phụ nữ xinh đẹp trên xe thư có mui, nhân Ä‘oạn đưá»ng lên dốc, xe Ä‘i cháºm, anh ta thúc ngá»±a bắt kịp.
Ban đầu Diana tá» ra lạnh lùng nhưng thấy anh chà ng nà y tá» ra quý phái trong từng lá»i chà o hay câu khen ngợi khiến cô không thể thá» Æ¡ vá»›i anh như những ngưá»i qua đưá»ng. Vả lại, cô gái Ä‘ang trên miá»n đất hoà n toà n xa lạ, nÆ¡i má»—i bước cô ta qua Ä‘á»u có hiểm nguy rình ráºp. Ngưá»i đồng hà nh Ä‘ang cố gắng là m quen vá»›i cô lại có vẻ biết rất rõ nÆ¡i đây cho nên cô có thể nhá» anh ta tìm Cadoudal.
Cả hai Ä‘á»u nói dối vá» mình. Coster Saint-Victor nói rằng mình tên là Argentan là nhân viên trưng thu ở Dinan; còn Diana xưng tên là tiểu thư Rotrou, chá»§ trạm ngá»±a ở Vitre. Từ nói dối nà y đến nói dối khác cuối cùng cả hai cÅ©ng lá»™ ý định tháºt cá»§a mình là cùng Ä‘i gặp Cadoudal.
- Biết ông ấy chứ? - Argentan há»i.
- Tôi chưa gặp ông ấy bao giá» - Diana trả lá»i.
- Váºy thì thưa cô, tôi rất vui lòng được giúp cô - Argentan giả nói - Cadoudal là ngưá»i bạn thân cá»§a tôi, chúng ta Ä‘ang đến rất gần chá»— ông ấy. Nhân đây tôi cÅ©ng xin thú thá»±c, tôi không phải là nhân viên trưng thu cá»§a chÃnh phá»§ mà là ngưá»i cá»§a ông ấy. Nếu cô có yêu cầu gì, thưa tiểu thư, tôi niá»m sung sướng cá»§a tôi sẽ nhân lên gấp đôi khi tình cá». Chỉ có thể gá»i là số trá»i đã cho tôi gặp cô.
- Ngà i nói tháºt, tôi cÅ©ng không dám giấu - Diana nói - Tôi không phải là chá»§ trạm ngá»±a ở Vitré mà là ngưá»i cuối cùng sống sót trong má»™t gia tá»™c quân chá»§ Ä‘ang nhỠông ấy giúp báo thù bằng cách thu nháºn tôi và o đội quân cá»§a ông ấy.
- Ở mức độ nà o?
- Từ lòng tự nguyện của tôi.
Coster ngạc nhiên nhìn cô gái rồi nói:
- Rốt cục Ä‘iá»u nà y cÅ©ng có thể lắm chứ, Dumouriez chẳng phải cÅ©ng có hai tuỳ tùng là phụ nữ, hai chị em Femig đó sao. Chúng ta Ä‘ang sống trong thá»i kỳ tháºt lạ lùng, phải thÃch nghi vá»›i má»i chuyện dù có những chuyện không thể tin nổi.
Diana không nói gì thêm. Äến La Guerche, há» vượt qua má»™t toán lÃnh Cá»™ng hoà đi ngược vá» Vitré. PhÃa dưới La Guerche, há» gặp má»™t thân cây ngáng đưá»ng Ä‘i.
- Lạy Chúa! - Coster nói - Cadoudal ở sau các ụ công sự nà y tôi cũng không ngạc nhiên.
- Anh ta dừng lại và ra hiệu cho xe của Diana cũng dừng theo rồi bắt chước tiếng mèo hoang hai lần, một lần tiếng cú mà o.
Tiếng đáp lại là tiếng quạ.
- Há» nháºn ra chúng ta rồi. Hãy ở đây, tôi sẽ quayl ại ngay.
Hai ngưá»i đà n ông xuất hiện, nhảy qua các ụ chắn và Diana nhìn thấy ngưá»i vừa Ä‘i cùng mình lao và o vòng tay cá»§a má»™t ngưá»i khác Cô biết đó là Cadoudal.
Cadoudal nhanh chóng vượt qua ụ chắn đến trước mặt cô ngả mũ nói:
- Thưa tiểu thư dù cô vừa Ä‘i má»™t chặng đưá»ng dà i, dù rất muốn được tá» lòng hiếu khách nhưng mong cô hãy Ä‘i nhanh cho, gần má»™t tiếng nữa quân Cá»™ng hoà sẽ kéo đến đấy. Tiểu thư thấy đấy chúng tôi Ä‘ang sẵn sà ng tiếp chúng.
Ông ta chỉ và o những ụ đất xung quanh:
- Chúng tôi có hÆ¡n má»™t nghìn năm trăm quân rải rác khắp trong vạt cây Ä‘áºu kim, há» sẽ chÆ¡i loại nhạc mà tiểu thư chưa từng nghe bao giá».
- Thưa ngà i - Diana nói - Tôi xin Ä‘a tạ lòng hiếu khách và ơn trá»i cho tôi được thấy má»™t tráºn chiến mà tôi hằng ao ước được tham gia.
Cadoudal ra hiệu cho binh sÄ© cá»§a mình nâng thanh chắn cho xe cá»§a Diana qua. Cô nhìn ra xung quanh, ngoà i má»™t nghìn năm trăm quân nấp trong vạt Ä‘áºu kim mà Cadoudal vừa nói còn có má»™t nghìn lÃnh khác Ä‘ang nằm dưới đất đặt súng cạc bin bên cạnh, khoảng năm mươi ky binh nấp sau vạt cây bụi.
- Thưa cô - Cadoudal nói vá»›i Diana - trong lúc nà y mong cô đừng bá»±c bá»™i khi tôi phải thá»±c hiện công việc chỉ huy cá»§a mình: tôi phải quá lại giữa nhiá»u toán quân.
- Các vị cứ Ä‘i Ä‘i và đừng báºn tâm vá» tôi giá các vị có ngá»±a…
- Tôi có hai con - Argentan nói - Tôi dà nh cÆ¡n nhá» cho cô. Chỉ có Ä‘iá»u nó vẫn quen đánh tráºn và quen được đà n ông Ä‘iá»u khiển.
- Äúng là thứ tôi cần đấy - Diana nói và khi thấy chà ng trai trẻ dắt ngá»±a lại cô kêu to:
- Cảm ơn ngà i trưng thu!
Rồi đóng cá»a xe ngá»±a cá»§a mình lại.
Mưá»i phút sau, có những tiếng súng trưá»ng vang lên từ phÃa trên cách ụ chắn chừng má»™t phần tư dặm: cuá»™c chiến bắt đầu.
Äúng lúc ấy cá»a xe ngá»±a mở ra, má»™t chà ng trai mặc đồ Bảo hoà ng, áo nhung, thắt lưng tráng có dát hai khẩu súng ngắn. Ngưá»i nà y đội má»™t chiếc mÅ© phá»›t cà i má»™t túm lông trắng bay bay, dắt má»™t thanh ươm bên cạnh sưá»n. Äo là Diana.
Anh ta lên ngá»±a rất nhẹ nhà ng chứng tỠđó là má»™t kỵ sÄ© thiện nghệ sau đó đến nháºp đội kỵ binh dưới sá»± chỉ huy cá»§a viên tướng Cadoudal.
- Tôi sẽ không kể cho nà ng vá» tráºn đánh - Hector nói tiếp - mà chỉ nói kết quả là quân Xanh thua thê thảm. Tướng Hulot đà nh thu quân vá» là ng La Guerche.
Ngà y hôm đó chưa phải là thắng lợi lá»›n vá»›i Cadoudal vá» mặt váºt chất nhưng chiến thắng tinh thần thì tháºt to lá»›n. Vá»›i hai nghìn quân, Cadoudal không chỉ vượt mặt bốn, năm nghìn quân thiện chiến đã tham gia Ãt nhất năm năm tráºn mạc mà còn đánh báºt chúng khá»i miá»n nông thôn, đẩy chúng vá» thà nh phố sau khi đã hạ bốn hoặc năm mươi tên. Äó là má»™t sá»± nổi dáºy, sá»± nổi danh cá»§a ngưá»i Bretagne, tiếp nối sá»± nổi dáºy cá»§a miá»n Vendée và đã già nh thắng lợi.
Diana đã chiến đấu ở hà ng đầu tiên không ngừng nhả đạn, bên cạnh đó, Coster Saint-Victor đang quay lại, chiếc áo Bảo hoà ng vắt qua bên vai, cánh tay anh ta bị đâm một nhát lưỡi lê.
- Thưa ngà i! - Cô gái trẻ nói vá»›i Cadoudal - Ngà i đã cho tôi tham gia tráºn đánh để tôi bá»™c lá»™ chÃnh bản thân mình vì sao tôi lại đến gặp ngà i và mong muốn ở ngà i Ä‘iá»u gì. Tráºn đánh đã kết thúc, tôi muốn được gia nháºp đội quân cá»§a ngà i.
- Với danh nghĩa gì, thưa cô?
- Là má»™t ngưá»i tá»± nguyện chứ sao. Tôi vừa chứng tá» cho ông thấy khói đạn không há» là m tôi run sợ.
Cadoudal nhÃu mà y, khuôn mặt tá» ra hết sức nghiêm túc.
- Thưa cô - ông nói - Lá»i đỠnghị nà y quan trá»ng hÆ¡n lá»i đỠnghị tham chiến lúc nãy nhiá»u. Tôi phải nói má»™t Ä‘iá»u kỳ cục rằng: Trước hết là má»™t ngưá»i theo đạo, tôi luôn rá»™ng lòng đón nháºn tất cả những ai muốn gia nháºp quân cá»§a tôi. Bản thân cô, tôi không nghi ngá» gì cả, sẽ là má»™t sÄ© quan tuỳ tùng tà i giá»i, má»™t ngưá»i dÅ©ng cảm, can trưá»ng. Tôi luôn nghÄ© phụ nữ cÅ©ng giá»i giang không kém đà n ông. Từ Epichans, ngưá»i sẵn sà ng cắn đứt lưỡi để không phải khai đồng đội cá»§a mình đến Charloue Corday, ngưá»i đã trừ khá» má»™t con quái váºt khiến nhiá»u đà n ông trên Ä‘á»i phải run sợ trước hắn. Từ thế ká»· nà y nối tiếp thế ká»· khác, chúng ta Ä‘á»u có những minh chứng cho lòng dÅ©ng cảm cá»§a há». Nhưng trong tôn giáo cá»§a chúng tôi, nhất là ở miá»n Bretngne cổ kÃnh nà y, luôn có những thà nh kiến khiến Charette cÅ©ng phải lu má». Những thà nh kiến ấy đôi khi cản trở rất nhiá»u mong muốn phục vụ táºn tuỵ Má»™t số anh em chiến hữu cá»§a tôi cÅ©ng nháºn chị em nhưng há» có ngưá»i thân hoà ng gia bị ám sát, vá»›i những ngưá»i ấy chúng tôi phải giúp đỡ và bảo vệ khi há» muốn.
- Thưa ngà i, ai nói vá»›i ngà i tôi không phải là con gái hay con gái có cha, anh bị ám sát và không có quyá»n được như những ngưá»i phụ nữ mà ngà i nói ở trên?
- Trong trưá»ng hợp đó, là m sao cô có má»™t giấy thông hà nh cá»§a Barras và mang danh má»™t chá»§ trạm ngá»±a ở Vitré - Argentan vừa nói vừa cưá»i.
- Váºy ngà i có vui lòng cho tôi xem giấy cá»§a ngà i không? - Diana há»i Argentan giả.
- Há»i hay lắm - Cadoudal nói khi thấy vẻ lạnh lùng cá»§a Diana là m ông quan tâm.
- Ngà i thá» giải thÃch xem, là m sao ngà i, má»™t ngưá»i bạn, má»™t cánh tay phải đắc lá»±c cá»§a tướng quân Cadoudal lại có quyá»n tá»± do Ä‘i lại trên đất quân Cá»™ng hoà vá»›i giấy chứng thá»±c là ngưá»i trưng thu ở Dinan?
- Cáºu hãy giải thÃch cho quý cô đây tại sao cáºu là ngưá»i trưng thu ở Dinan, sau đó cô ấy sẽ giải thÃch danh pháºn cá»§a mình.
- Äiá»u nà y là má»™t bà máºt mà tôi không dám để lá»™ cho Cadoudal biết. Tuy nhiên, nếu cô ép tôi sẽ nói dù Ä‘iá»u đó có thể là m ông ấy không thoải mái. Ở phố Colonnes, Paris gần nhà hát kịch Feydeau có má»™t quý cô Aurélie de Saint-Amour rất được Barras yêu quý và không từ chối Ä‘iá»u gì, còn cô ấy cÅ©ng không nỡ từ chối lá»i đỠnghị cá»§a tôi.
- Do đó cái tên Argentan trên giấy thông hà nh cá»§a bạn tôi - Cadoudal nói - còn chứa đựng má»™t cái tên cho phép anh ta đến má»i nÆ¡i thuá»™c nhóm Bảo hoà ng miá»n Bretagne, Vendée, những hoà ng thân quốc thÃch mang lá cá» trắng ở Pháp cÅ©ng như nước ngoà i. Ngưá»i bạn đồng hà nh cá»§a quý cô đã nói rõ má»i Ä‘iá»u và cÅ©ng không cần phải sợ mà giấu giếm. Anh ấy chÃnh là trung gian giữa tướng Äầu tròn và đồng đảng cá»§a Jéhu.
Diana chột dạ khi nghe đến những từ đó.
- Và tôi phải nói thêm - Argentan tiếp lá»i Cadoudal - rằng tôi má»›i tham dá»± và o má»™t cuá»™c hà nh quyết khá»§ng khiếp, tá» tước Fargas phản bá»™i đã bị đâm chết ngay trước mắt tôi.
Diana cảm giác như máu Ä‘ang dồn lên mặt. Nếu cô nói tháºt tên cá»§a mình, mục Ä‘Ãch cá»§a chuyến Ä‘i nà y sẽ bị lá»™. Vá»›i cô em gái cá»§a bá tước Fargas, cô đà nh im lặng giả đò như chá» nghe phần kết lá»i nói cá»§a Argentan.
Cadoudal hiểu sự im lặng ấy nên nói tiếp:
- Anh ấy không phải là Argentan mà là Coster Saint-Victor, chẳng phải bằng chứng là chÃnh vết thương anh ấy sẵn sà ng chịu vì sá»± nghiệp thần thánh cá»§a chúng tôi.
- Nếu chỉ má»™t vết thương cÅ©ng đủ để chứng tá» lòng táºn trung thì tháºt đơn giản - Diana lạnh lùng đáp.
- Sao thế? - Cadoudal há»i.
- Hãy xem đây!
Diana rút con dao đã từng giết anh trai mình đâm mạnh xuyên thủng cánh tay giống vị trà bị thương của Coster rồi chìa cho Cadoudal xem.
- Ngà i muốn biết có phải tôi là ngưá»i xuất thân cao quý không chứ gì? Ngà i hãy nhìn Ä‘i! Tôi hy vá»ng máu cá»§a tôi không nhạt hÆ¡n ngà i Coster Saint-Victor. Ngà i muốn biết tôi có đáng tin không chứ gì? Con dao nà y sẽ cho ngà i tin tôi là ngưá»i đã gia nháºp đội quân Jéhu. Ngà i muốn biết tên tôi chứ gì? Tôi là con cháu dòng La mã? Ngưá»i đã trấn an chồng và sẵn sà ng tá»± đâm má»™t nhát dao. Tôi tên là Porcia!
Coster Saint-Victor rùng mình, còn Cadoudal ngưỡng mộ nhìn nữ thần báo thù.
- Tôi thừa nháºn con dao kia đúng là con dao cá»§a đội quân Jéhu, bằng chứng là nó giống vá»›i con dao do thá»§ lÄ©nh phát hôm gia nháºp.
Nói rồi anh ta rút một con dao găm giống hệt con dao vừa xuyên qua cánh ta tiểu thư Fargas.
Cadoudal chìa tay cho Diana.
- Kể từ giây phút nà y, nếu cô không còn cha, tôi sẽ là cha cô, nếu cô không còn anh, cô sẽ là em gái tôi. Vì chúng ta Ä‘ang sống trong má»™t thá»i đại mà má»—i ngưá»i Ä‘á»u phải giấu tên tháºt cá»§a mình bằng má»™t cái tên khác, cô xứng đáng là ngưá»i La mã, cô sẽ mang tên Porcia. Từ nay, cô là ngưá»i cá»§a chúng tôi và là cấp chỉ huy.
Khi thầy thuốc xá» lý vết thương xong, cô sẽ tham dá»± má»™t cuá»™c há»p do tôi chá»§ trì.
- Xin Ä‘a tạ tướng quân - Diana nói - Còn vá» thầy thuốc, xin hãy để há» chăm sóc vết thương cho ngà i Coster đã vết thương cá»§a ông ấy nặng hÆ¡n cá»§a tôi nhiá»u.
Nói xong cô rút mạnh con dao ra, xé toạc tay áo để lộ một cánh tay rất đẹp rồi quay sang Coster Saint-Victor.
- Chiến hữu, là m ơn cho tôi mượn ca vát của anh.
Diana de Fargas ở hai năm trong quân đội Bretagne gần tướng Cadoudal mà không ai biết tên nà o khác của cô ta ngoà i cái tên Porcia.
Trong hai năm, cô ta tham dá»± và o tất cả các tráºn đánh, chia sẽ má»i hiểm nguy gian khổ vá»›i thá»§ lÄ©nh ngưá»i mà cô ta tá» ra trung thà nh. CÅ©ng trong hai năm, cô ả nén ná»—i thù háºn đồng đảng Jéhu và o táºn tâm khảm vá» ngợi khen những chiến công cá»§a há», tán dương những cái tên Morgan, Assas Adler và Montbar.
Trong hai năm, quý ông đẹp trai Coster Saint-Victor, ngưá»i chưa bao giá» gặp cô gái nà o từ chối mình, đà nh ngáºm ngùi khi những lá»i bóng gió yêu thương cá»§a mình Ä‘á»u bị cá»± tuyệt và cuối cùng, sau khoảng thá»i gian ấy, Diana cÅ©ng đạt được mục Ä‘Ãch.
Cuá»™c đảo chÃnh ngà y 18 Brumaire đột ngá»™t rung chuyển nước Pháp. Tâm Ä‘iểm được độc tà i má»›i chú ý là miá»n Vendée và Bretagne. Cadoudal hiểu rằng cuá»™c chiến thá»±c sá»± đã bắt đầu. Äể nuôi cuá»™c chiến ấy, ông ta cần tiá»n, và chỉ đội quân Jéhu má»›i có thể đảm nhiệm được việc nà y.
Nhưng Coster Saint-Victor vừa bị thương ở đùi. Anh ta không thể thá»±c hiện chuyến Ä‘i để hoà n thà nh vai trò ngưá»i trưng thu được Cadoudal quay sang Diana, ngưá»i bấy lâu vẫn đội lốt Porcia cô ta đã chứng tá» lòng táºn trung và can đảm đến ná»—i ngoà i Coster Saint-Victor chỉ thấy cô là ngưá»i thÃch hợp cho nhiệm vụ đặc biệt nà y. Vá»›i trang phục phụ nữ cô có thể Ä‘i dá»c nước Pháp mà không lo ngại gì, vả lại Ä‘i bằng xe sẽ chỉ được nhiá»u tiá»n hÆ¡n, ông tham khảo ý kiến cá»§a thương binh Coster và dÄ© nhiên anh nà y đồng ý.
Diana được gá»i đến bên giưá»ng bệnh, ở đó Cadoudal giải thÃch ông cần gì ở cô ta.
Diana sẽ Ä‘i liên lạc vá»›i quân Jéhu bằng hai lá thư, má»™t cá»§a Cadoudal má»™t cá»§a Coster Saint-Victor sau đó mang tiá»n vá» trong khi cuá»™c chiến gấp gáp hÆ¡n bao giá» hết.
Diana lặng ngưá»i vì sung sướng nhưng khuôn mặt vẫn không để lá»™ những gì Ä‘ang diá»…n ra trong lòng.
- Dù nhiệm vụ nà y rất nặng ná» - Cô ta nói - Tôi không mong gì hÆ¡n là hoà n thà nh nó, nhưng ngoà i hai lá thư, tôi cần biết những máºt hiệu để đến táºn chỉ huy cá»§a tổ chức nà y.
Coster Saint-Victor nói cho Diana, cô ta ra Ä‘i vá»›i nụ cưá»i trên môi và niá»m căm háºn sục sôi trong lòng.
Last edited by phongvan; 16-09-2008 at 11:10 AM.
|

15-09-2008, 09:58 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 17
Äá»™ng Ceyzenat
Vừa đến Paris, Diana đã xin gặp Tổng tà i Bonaparte, khi đó Roland má»›i xong nhiệm vụ gặp Cadoudal trở vỠđược và i ngà y. Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết Roland Ãt khi chú ý đến phụ nữ.
Anh nhìn thấy Porcia nhưng lướt qua không hỠđể tâm. CÅ©ng có thể anh không còn nghÄ© Diana là má»™t phụ nữ mà là má»™t quân Bảo hoà ng. Barras chẳng còn quyá»n lá»±c gì, cô ta đến nhá» xin gặp Bonaparte vá»›i lý do là mình biết cách bắt đồng đảng Jéhu nhưng vá»›i Ä‘iá»u kiện phải Ä‘Ãch thân trao đổi vá»›i ngà i Tổng tà i.
Bonaparte vốn không ưa phụ nữ tham gia và o chÃnh trị, sợ phải rắc rối, ông gá»i giấy cho Fouché Ä‘Ãch thân Ä‘i tiếp Diana de Fargas.
- Nà ng có biết Fouché không, thưa tiểu thư - Hector đột ngá»™t dừng lại há»i.
- Không thưa ngà i - Claire đáp.
- Äó là kẻ xấu ma chê quá»· há»n. Hai con mắt gã như bằng sà nh, mái tóc và ng quạch và cứng đơ, nước da mai mái, cái mÅ©i tẹt môi bóng để lá»™ hà m răng nanh ná»c, cái cằm nhá»n hoắt cá»™ng vá»›i bá»™ râu hung hung cà ng là m khuôn mặt như bị nhá». Fouché là thế đấy! Mà thưá»ng thưá»ng cái đẹp lại ghê sợ cái xấu.
Vừa nhìn thấy Fouché bước và o vá»›i dáng vẻ ná»a ti tiện ná»a ngạo Ä‘á»i, Diana ra đón. Nhưng khi thấy con ngưá»i đáng sợ ấy, theo bản năng, cô ta đã phải lùi lại mà quên không chỉ ghế cho Fouché ngồi.
Ông nà y tự ngồi xuống. Diana gắng không để lộ cái nhìn ghê sợ biểu hiện ra ngoà i.
- Thế nà o - Fouché nói - Cô em, chúng ta có gì để khai với cảnh sát nà o? Nghe nói cô em muốn mua bán gì đúng không?
Diananhìn quanh đầy ngạc nhiên khiến Fouché phải há»i:
- Cô tìm gì đấy?
- Tôi tìm xem ông vừa nói chuyện với ai, thưa ông?
- Thì với cô chứ ai - Fouché ngạo mạo nói.
- Váºy thì ông nhầm. Tôi không phải là cô em, tôi là đại tiểu thư con gái cá»§a bá tước Fargas đã bị ám hại ở Avignon, em gái cá»§a tá» tước Fargas bị sát hại ở Bourg. Tôi đến không phải để khai báo vá»›i cảnh sát cÅ©ng như không mua bán gì. Tôi dà nh cái đó cho kẻ nà o bất hạnh đứng đầu cả quan ấy và đám nhân viên cá»§a ông ta. Tôi đến để đòi công lý và nếu tôi không nhầm - Diana vừa nói vừa đứng dáºy - Thì ông chẳng là m gì được cho cuá»™c truy tìm thần thánh ấy. Tôi buá»™c lòng phải nói vá»›i ông rằng ông đến nhà tôi là gõ nhầm cá»a rồi.
Khi thấy Fouché, hoặc vì kinh ngạc hoặc vì cao ngạo, vẫn không nhúc nhÃch khá»i ghế, Diana rá»i phòng khách và đóng cá»a lại.
Hai giỠsau, Roland de Montrevel đến tìm cô theo lệnh của Tổng tà i. Roland dẫn cô ta đến phòng chỠbằng tất cả những gì cần phải đối xỠvới phụ nữ theo phép lịch sự mà mẹ đã dạy anh, sau đó đi báo cho Bonaparte. Chỉ và i phút sau ông đã xuất hiện trong phòng.
- Hình như ông Fouché đã cư xá» không phải vá»›i cô, hãy thứ lá»—i cho ông ấy. Cô có thể mong đợi được gì từ má»™t ngưá»i như tôi.
- Lẽ ra tôi không nên đòi há»i, thưa ngà i Tổng tà i, nhưng tôi đà nh phải mượn ngà i má»™t sứ giả khá hÆ¡n.
- Cô nói đúng - Bonaparte đáp - cô đã được hai bà i há»c hay liá»n lúc đấy. Những tôi đây rồi đúng không? Hình như cô có chuyện quan trá»ng muốn nói, váºy cô hãy nói Ä‘i.
- Ngà i không biết ngồi khi nghe tôi nói, trong khi tôi lại cần ngà i nghe mình, tại sao chúng ta không vừa đi dạo vừa nói chuyện.
- Váºy chúng ta Ä‘i, thông thưá»ng khi tiếp phụ nữ tôi không Ä‘i như thế nà y đâu vì há» không thÃch.
- ÄÆ°á»£c rồi. Nhưng vá»›i hai năm là m sÄ© quan ká» cáºn tướng Cadoudal thì tôi Ä‘i nhiá»u đấy.
- Cô đã có hai năm là sĩ quan của Cadoudal?
- Vâng.
- Váºy tại sao Roland không biết cô, chưa từng gặp cÅ©ng không há» biết tên?
- Vì má»™t lý do mà ở Bretagne, ngưá»i ta chỉ biết tên tôi là Porcia. Trong lúc Roland ở gần Cadoudal, tôi vẫn phải giả là Porcia.
- À có phải chÃnh cô là ngưá»i đâm con dao và o tay khi xin nháºp đội quân Bảo hoà ng không?
- Vết sẹo ấy đây! - Diana nói và vén tay áo lên.
- Một vết thương lạ lùng.
- Nhưng con dao gây ra vết thương ấy còn kỳ lạ hơn nó đấy.
Diana nói xong, rút con dao găm đưa cho vị Tổng tà i.
Bonaparte xem xét cẩn tháºn vÅ© khÃ, như thể nó mang trong mình má»™t Ä‘iá»u rất tồi tệ.
- Con dao nà y từ đâu đến? - Bonaparte há»i.
- Từ chÃnh giữa ngá»±c anh trai tôi!
- Xin cô hãy kể vắn tắt, thá»i gian vá»›i tôi là rất quý báu.
- Không quý hÆ¡n thá»i gian cá»§a ngưá»i phụ nữ mà hai năm qua luôn mong má»i được báo thù đâu.
- Cô là ngưá»i đảo Corse?
- Không, nhưng tôi Ä‘ang nhá» má»™t ngưá»i từ đảo nà y, ông ấy sẽ hiểu tôi.
- Cô muốn gì?
- Muốn mạng sống của những kẻ đã lấy đi mạng sống của anh tôi.
- HỠlà ai?
- Tôi đã nói với ngà i trong thư rồi đó, những đồng đảng Jéhu.
- Trong thư cô nói có cách để bắt há».
- Tôi có các máºt hiệu và hai lá thư, má»™t cá»§a Cadoudal, má»™t cá»§a Coster Saint-Victor cho thá»§ lÄ©nh Morgan.
- Cô chắc chắn sẽ bắt được hỠchứ?
- Tôi chắc, miá»…n là ông cho má»™t ngưá»i tà i giá»i thông minh như ngà i Roland de Montrevel chẳng hạn và má»™t sÄ© quan tương đối.
- Äiá»u kiện cá»§a cô là gì?
- Trước tiên, bá»n há» sẽ không được đặc xá.
- Tôi không đặc xá cho bá»n kẻ cắp và giết ngưá»i.
- Tiếp đến, tôi phải hoà n thà nh nhiệm vụ mà ngưá»i ta phái tôi đến gặp há».
- Nhiệm vụ gì?
- Tôi phải có số tiá»n mà Cadoudal cần.
- Cô muốn tá»± do sở hữu số tiá»n đó sao?
- Thưa công dân Tổng tà i, đây là một câu nói sẽ mãi phá đi ấn tượng tốt của tôi vỠcuộc gặp gỡ nà y.
- Nhưng cô cần số tiá»n quá»· quái đó là m gì?
- Tôi muốn chúng được gá»i đến đúng địa chỉ.
- Tức là cô muốn tôi cho phép chuyển tiá»n đến cho kẻ Ä‘ang chiến đấu chống lại tôi sao? Không bao giá»!
- Nếu váºy, thưa tướng quân, xin phép ngà i tôi vá», giữa chúng ta không có gì phải bà n nữa.
- Tháºt bướng bỉnh! Tháºt ấu trÄ©! - Bonaparte kêu lên.
- Ngà i phải khen là tháºt hà o hiệp, tướng quân ạ.
- Thế nghĩa là gì?
- NghÄ©a là không phải sá»± bướng bỉnh dẫn đến lá»i đỠnghị ông mà chÃnh lòng hà o hiệp thúc đẩy nó đấy.
- Tuy váºy tôi không thể nối giáo cho giặc được.
- Thế ngà i có tin Roland de Montrevel không?
- Có.
- Ngà i cÅ©ng biết anh ta sẽ không là m gì tổn hại đến thanh danh cá»§a ngà i cÅ©ng như thương hại đến lợi Ãch quốc gia chứ?
- Tôi chắc chắn như váºy.
- ÄÆ°á»£c rồi, váºy thì ngà i nên giao cho anh ta việc nà y. Tôi sẽ phối hợp vá»›i anh ta và là m thà nh công sau đó lấy phần cá»§a mình.
- Äồng ý - Bonaparte nói.
Giống như má»i lần quyết định nhanh chóng Bonaparte Ä‘i ra cá»a.
- Roland, lại đây!
Khi Roland và o phòng, ông nói:
- Cáºu cô toà n quyá»n phối hợp vá»›i cô đây, bằng má»i giá phải Ä‘em các quý ông kia vá» bằng đưá»ng cái quan, những kẻ Ä‘i cướp mà lại tá»± cho mình là các đức ông vÄ© đại.
Sau đó, Bonaparte khẽ chà o Diana de Fargas:
- Nếu cô thắng lợi, xin đừng quên đến gặp tôi.
- Còn nếu tôi thất bại?
- Tôi không quen những ngưá»i thất bại.
Nói xong, Bonaparte Ä‘i ra để lại Roland và Diana trong phòng. Mặc dù không thÃch thú gì khi má»™t phụ nữ phải rÆ¡i và o hoà n cảnh ấy, nhưng Diana đã quên ngay sá»± thẹn thùng vá» cách biệt giá»›i tÃnh khi Roland ngay từ đầu đã đối xá» vá»›i cô ta như má»™t ngưá»i đồng chà tốt, sá»± thân thiện cá»§a Roland, khiến cô ta cà ng ghét Fouché bao nhiêu thì cà ng mến Roland bấy nhiêu. Trong má»™t tiếng, hỠđã thoả thuáºn xong má»i việc. Ngay đêm hôm đó há» sẽ Ä‘i bằng hai con đưá»ng khác nhau những cùng đến Bourg-en-Bresse, tổng hà nh dinh cá»§a đội quân Jéhu.
Tháºt dá»… hiểu khi vá»›i đầy đủ thông tin, các máºt hiệu và hai lá thư Diana de Fargas đến thẳng Seillon nÆ¡i bốn thá»§ lÄ©nh tụ há»p không khó khăn gì không má»™t ai nghi ngá» ngưá»i phụ nữ nà y lại là tiểu thư Fargas, em gái cá»§a ngưá»i bị há» xá» tá» do phản bá»™i.
Vì khoản tiá»n Cadoudal cần là má»™t trăm nghìn phăng không táºp trung đủ tại tu viện Seillon nên há» hẹn Diana ná»a đêm hôm sau đến động Ceyzeriat để lấy nốt bốn mươi nghìn phăng còn lại.
Ngay khi được tin cá»§a Diana, Roland cho gá»i đại tá quân cảnh và đại uý đội ky binh thà nh phố đến. Viên đại uý rất thụ động sẵn sà ng cùng số quân cần thiết chỉ đâu đánh đấy nhưng viên đại tá quân cảnh thì ngược lại. Äó là má»™t chỉ huy lão luyện đầy thù háºn quân Jéhu, từ ba năm qua, nói theo cách cá»§a ông là "không để ông yên". HÆ¡n chục lần ông ta phát hiện ra há», truy Ä‘uổi và lần nà o cÅ©ng thế, dù Ä‘iá»u khiển ngá»±a cừ khôi, khôn ngoan và có chiến thuáºt nhưng vẫn để há» thoát. Má»™t lần, tình cá» phát hiện quân Jéhu trong rừng Seillon, há» chấp nháºn giao đấu và đã hạ cá»§a ông ba ngưá»i, bắt theo hai tù binh, chÃnh vì thế ông trở nên chán nản, tuyệt vá»ng và chỉ mong má»™t Ä‘iá»u không bao giá» bị chÃnh phá»§ ép Ä‘i đánh quân Jéhu. Lúc Roland tìm đến ông ta là khi ông Ä‘ang nghỉ tÄ©nh dưỡng hay nói đúng hÆ¡n là chìm trong thất vá»ng.
Nhưng khi nghe Roland nói rõ địa điểm là động Ceyzeriat thì vị sĩ quan già trở nên trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi nháy mắt.
- Khoan đã thế thì khoan đã! Äá»™ng Ceyzeriat, động Ceyzeriat… chúng ta bắt chúng nà o!
Má»™t nụ cưá»i thoáng hiện trên môi viên đại uý.
- Ông ấy sẽ bắt được chúng - Anh ta nói.
Roland và Diana ngá» vá»±c nhìn nhau, há» không tin tưởng viên đại tá như đại uý ná».
Äể xem - Roland áºm ừ.
- Bá»n mị dân muốn phá nhà thá» Brou - Äại tá già nói - Tôi có má»™t cách.
- Tôi chẳng lạ - Roland nói.
- Như thế không chỉ cứu nhà thỠcủa chúng ta mà còn cứu được cả những lăng mộ tuyệt đẹp.
- Bằng cách nà o? - Roland há»i.
- Gần nhà thá» có má»™t cá»a hà ng bán cá» khô cho ngá»±a.
- Tôi hiểu rồi - Roland nói - cỠsẽ bảo vệ lớp đá.
- Tôi là ngưá»i đến nháºn tiá»n ở nhà thá». Tôi muốn Ä‘i xem các chá»—.
- Chúng tôi nghe ngà i đây, ngà i đại tá.
- Thế nà y nhé, ở đầu kia hầm má»™ có má»™t cá»a nhá» thông và o đưá»ng hầm Ä‘i má»™t Ä‘oạn khoảng má»™t phần tư dặm, đưá»ng đó bị má»™t hà ng rà o sắt chặn lại, nhưng lại có má»™t ngảrẽ sang động Ceyzeriat.
- À tôi bắt đầu hiểu rồi - Roland nói.
- Tôi chẳng hiểu gì cả - Viên đại uý đội kỵ binh nói.
- Rất dá»… thôi mà - Tiểu thư Fargas gáºt gù.
- Diana, cô hãy giải thÃch cho ngà i đại uý đây biết Ä‘i, để xem hai năm là sÄ© quan cá»§a Cadoudal có uổng phà không nà o?
- Vâng, hãy giải thÃch cho tôi - Viên đại uý nói và giang chân chống hai tay lên cạnh sưá»n mở to mắt lãng nghe.
- ÄÆ°á»£c thôi - Diana nói - Äại tá sẽ Ä‘em theo hÆ¡n chục ngưá»i và o nhà thá» Brou, cạnh đưá»ng hầm, chúng ta sẽ cùng hai mươi ngưá»i tấn công trá»±c diện phÃa trên. Äá»™i quân Jéhu sẽ rút chạy qua đưá»ng hầm, như váºy chúng sẽ bị kẹt ở giữa hai là n đạn.
- Äúng rồi đấy? - Viên đại tá gáºt gù ngưỡng má»™ cô gái đã Ä‘oán đúng kế hoạch cá»§a ông.
- Tôi tháºt ngốc? Có váºy mà không nghÄ© ra - Viên đại uý vá»— tay lên trán.
Roland khẽ phướn mà y ra vẻ đồng tình, rồi quay sang phÃa đại tá:
- Thưa đại tá chỉ có Ä‘iá»u ngà i phải và o nhà thá» sá»›m hÆ¡n chúng. Quân Jéhu sẽ và o đó lúc ná»a đêm bằng cá»a phụ. Tôi sẽ Ä‘i cùng tiểu thư Fargas, chúng tôi sẽ cải trang thà nh quân Bảo hoà ng sau khi lấy được bốn mươi phăng, chúng tôi sẽ quay ra cất má»™t chá»— và cho má»™t cảnh sát canh giữ, sau đó, chúng tôi quay lại tấn công dồn chúng và o động rồi chúng sẽ phải đầu hà ng hoặc bị giết từng tên má»™t.
- Sáng nay tôi sẽ vá» sở chuẩn bị lương thá»±c cho cả ngà y, đêm nay tráºn chiến sẽ bắt đầu - Viên đại tá nói rồi rút gươm ra lướt nhẹ lên tưá»ng rồi lại tra và o bao.
Roland để cho hà nh động quá khÃch ấy dịu xuống má»›i vá»— vai ông già .
- Sẽ không thay đổi gì trong kế hoạch. Äúng ná»a đêm chúng tôi và o động lấy tiá»n, mưá»i lăm phút sau sẽ có tiếng súng nổ, nói như ngà i là tráºn chiến đã bắt đầu.
- Tráºn chiến bắt đầu - Viên đại uý lặp lại như má»™t câu vá»ng.
Roland dặn dò lại má»™t lần nữa những Ä‘iá»u cần là m, má»i ngưá»i cần chuẩn bị sẵn sà ng rồi má»›i ra vá».
Tất cả thực hiện đúng như anh tiên liệu.
Diana de Fargas và Roland giả trang thà nh Bruyère và Branche-d Or, tiến và o động Ceyzeriat, sau khi đã nói máºt hiệu vá»›i hai lÃnh canh bên ngoà i, má»™t dưới chân núi và má»™t ở lối và o động.
Nhưng há» gặp khó khăn đầu tiên: Morgan không có mặt vì báºn. Monbart và hai thá»§ lÄ©nh khác, Assas và Adler, thay mặt thá»±c hiện. Há» không nghi ngá» giao đủ bốn mươi nghìn phăng cho Diana và Roland.
- Ai cÅ©ng nháºn thấy sau khi giao tiá»n, đội quân Jéhu sẽ nghỉ qua đêm trong động nhưng vị đại thá»§ lÄ©nh vẫn chưa có mặt.
Liệu Roland và Diana có được coi là thà nh công khi không bắt được Morgan cùng những ngưá»i khác? Morgan có thể sẽ trở vá» nhưng ai biết và o lúc nà o? Má»i thứ đã chuẩn bị sẵn sà ng, thà bắt ba chỉ huy còn hÆ¡n là để cả bá»n thoát. Vả lại, khi đã tóm gá»n băng còn má»™t ngưá»i còn lại sẽ dá»… đối phó hÆ¡n. Biết đâu khi ba ngưá»i kia bị bắt, anh ta sẽ ra đầu hà ng thì sao?
Ãnh mắt cá»§a Roland và Diana nhìn nhau đủ để há» quyết định vẫn tiếp tục hà nh động như kế hoạch.
Roland lại gần má»™t lÃnh canh và nói máºt hiệu, chưa dứt câu thứ ba, hắn đã ngã gục xuống đất.
Roland đã đâm chết hắn.
Ngưá»i thứ hai đổ váºt xuống giống như ngưá»i thứ nhất không kêu được tiếng nà o.
Roland ra hiệu cho viên đại uý dẫn quân đến. Tuy không phải là ngưá»i thông minh những viên đại uý lại là má»™t ngưá»i thiện chiến. Anh ta rút gươm xông lên dẫn đầu đội quân, Diana và Roland ở hai cánh hai bên.
HỠchưa tiến được chục bước thì hai phát súng vang lên, đó là một trong số quân của Montbar đụng phải đội kỵ binh của Roland.
Má»™t viên đạn trượt, viên kia trúng tay má»™t ngưá»i. Sau đó là tiếng kêu "Cầm lấy vÅ© khÃ!" vang dá»™i trong hang.
Láºp tức trong ánh Ä‘uốc dá»c hang, má»™t ngưá»i đà n ông chạy thục mạng, tay cầm khẩu súng trưá»ng còn bốc khói.
- Cầm lấy vÅ© khÃ! - Anh ta hô hoán - Cầm lấy vÅ© khÃ! Quân kỵ binh!
- Hãy nghe ta là chỉ huy! - Montbar kêu to - Hãy tắt Ä‘uốc, rút xuống dưới nhà thá»!
Như thể nháºn ra nguy hiểm, mệnh lệnh cá»§a Montbar được thá»±c hiện ngay láºp tức. Tất cả theo Montbar xuống sâu dưới động.
Äá»™t nhiên, anh ta nghe thấy tiếng động phÃa trước rất gần, tiếng thì thà o rồi cuối cùng là tiếng nạp đạn lách cách.
- Khoan đã! - Montbar nói và giang tay ra.
- Bắn! - Má»™t giá»ng nói cất lên.
- Nằm xuống! - Montbar gà o lên.
Mệnh lệnh nà y chưa dứt một loạt đạn nhức óc đã vang lên.
Tất cả những ai kịp nằm xuống Ä‘á»u nghe thấy tiếng đạn rÃt bên tai, tổng số những ai chưa kịp tuân lệnh hay chưa định hình chuyện gì có ba ngưá»i ngã gục.
Qua ánh sáng loé lên, Montbar kịp nháºn ra quân phÃa trước là đội hiến binh.
- Bắn! - Lần nà y đến lượt Montbar ra lệnh.
HÆ¡n chục nòng súng nhả đạn. ÄÆ°á»ng hầm Ä‘ang tối Ä‘en lại bừng sáng trong chốc lát lại thêm ba lÃnh Jéhu ngã xuống.
- ÄÆ°á»ng lui bị chặn rồi - Montbar nói - Quay lại thôi, nếu may mắn chúng ta sẽ thoát và o rừng.
Montbar dẫn đầu đội quân quay trở lại. Tiếp má»™t loạt đạn nữa cá»§a quân hiến binh dá»™i đến, má»™t và i tiếng kêu, tiếng ngưá»i ngã xuống đất vang lên.
- Tiến lên các bạn! - Montbar hô to - Chúng ta có thể hy sinh nhưng hãy hy sinh một cách xứng đáng nhất.
- Tiến lên! - Quân Jéhu đồng thanh lặp lại.
Nhưng cà ng tiến lên, Montbart ngá»i thấy mùi khói khiến anh lo lắng.
- Hình như bá»n bất lương ấy Ä‘ang hun chúng ta.
- Tôi sợ chuyện đó lắm! - Adler nói.
- Chúng tưởng đang bẫy cáo chắc.
- Chúng sẽ biết móng vuốt cá»§a chúng ta bởi lẽ chúng ta là sư tá».
Cà ng Ä‘i khói cà ng dà y, quầng sáng cà ng to ra chỉ cách lối lên chừng năm chục bước, má»™t ngá»n Ä‘uốc được đốt lên, không phải để xông khói mà để chiếu sáng.
Qua ánh sáng từ ngá»n Ä‘uốc, ai cÅ©ng nhìn thấy những nòng súng trưá»ng và lưới gươm sáng loá cá»§a đội kỵ binh.
- Bây giá», chúng ta sẽ chết nhưng trước khi chết, hãy giết chúng Ä‘i! - Montbar hô to rồi lao đầu tiến và o quầng sáng bắn hai phát đạn và o quân địch sau đó quẳng khẩu súng trưá»ng hết đạn xuống đất, rút súng lục tiếp tục tráºn chiến.
***
- Tôi sẽ không cố kể hết những gì xảy ra - Bá tước nói - Äó là má»™t cuá»™c há»—n chiến kinh hoà ng nằm trong lòng cÆ¡n bão thịnh ná»™.
Tiếng chá»i rá»§a vang lên, những cây súng lúc cà ng lên những đưá»ng khói và ánh sáng, khi súng hết đạn là đến lượt gươm và o dao găm và o cuá»™c.
Quân hiến binh ở đầu kia đưá»ng hầm cÅ©ng chạy đến nháºp và o đám há»—n độn đó, đánh trả trong má»™t không gian đỠbèm và khói mù mịt ngã xuống đứng dáºy lại ngã xuống. Ngưá»i ta nghe đâu đó tiếng hú lên man dại, tiếng kêu Ä‘au đớn. Äó là những hÆ¡i thở cuối cùng cá»§a con ngưá»i.
Cuá»™c há»—n chiến ấy kéo dà i khoảng hai mươi phút. Sau đó, ngưá»i ta đếm được khoảng hai mươi hai cái xác nằm trong đất động Ceyzeriat, trong đó mưá»i ba ngưá»i cá»§a quân cảnh, chÃn ngưá»i cá»§a đội Jéhu. Năm trong số quân Jéhu vẫn chưa chết nhưng đầy thương tÃch và bị Diana bắt sống. Cô ta nhìn há» vá»›i con mắt cá»§a Némésis thá»i cổ đại.
Äám quân cảnh còn lại tay vẫn cầm gươm. Viên đại uý già bị thương và o tay, đại uý bị phát đạn và o đùi. Roland máu me quân địch đầy mình nhưng anh không bị thương.
Hai tù binh phải chuyển bằng cáng vì hỠkhông đi được.
Ngưá»i ta đốt Ä‘uốc và chuẩn bị vá» thà nh phố thì có tiếng ngá»±a phi đến. Roland dừng lại nói:
Má»i ngưá»i cữ Ä‘i trước, tôi sẽ xem đó là ai.
- Ai đó? - Roland há»i to khi kỵ sÄ© còn cách hÆ¡n hai chục bước.
- Thêm má»™t tù nhân nữa đây - Kỵ sÄ© đáp - Tôi không thể có mặt trong tráºn đấu nhưng tôi muốn có mặt trên giá treo cổ! Những ngưá»i bạn cá»§a tôi đâu?
- HỠkia - Roland đáp.
- Xin lá»—i - Morgan nói - Tôi muốn má»™t chá»— trong số ba ngưá»i bạn cá»§a tôi, tá» tước Jahiat, bá tước Valensolles và hầu tước Ribier. Còn tôi là bá tước Charles de Sainte-Hermine.
Ba tù binh thốt lên ngưỡng má»™ trong khi Diana đáp lại bằng tiếng reo sung sướng. Thế là cô ta đã bắt gá»n cả bốn thá»§ lÄ©nh.
Ngay đêm hôm đó, như đã hứa, khoản tiá»n má»™t trăm nghìn phăng cá»§a quân Jéhu được chuyển đến Bretagne. Äá»™i quân Jéhu bị chuyển sang toà án, nhiệm vụ cá»§a Roland đã hoà n tất.
Anh trở vá» vá»›i Bonaparte, sau đó Bretagne để thuyết phục Cadoudal liên minh vá»›i ná»n Cá»™ng hoà nhưng vô Ãch. Sau cuá»™c chiến Má»™t trăm, anh trở vá» Paris, lại cùng Tổng tà i dong duổi các cuá»™c chinh chiến tại Italy và qua đởi tại Marengo.
Còn vá» phần Diana de Fargas, đó là má»™t tâm hồn sa quá sâu và o háºn thù đến độ không thể thoả mãn khi chưa đạt đến mục Ä‘Ãch cuối cùng là chứng kiến việc xá» tá» cá»§a bốn lãnh tụ quân Jéhu.
Ở Besançon, được tin anh trai bị bắt, tôi vội đến Bourg-en-Bress nơi phiên toà xét xỠanh tôi diễn ra.
Việc dá»± thẩm bắt đầu. Phạm nhân có sáu ngưá»i, năm ngưá»i bị bắt trong động còn má»™t ngưá»i là anh trai tôi sẵn sà ng sống chết có nhau vá»›i há». Hai ngưá»i do bị thương nặng nên sau tám ngà y bị bắt đã chết.
Trước tiên, há» lẽ ra phải bị đưa ra toà án binh và xá» bắn, nhưng toà dân sá»±, theo luáºt vẫn có quyá»n xét xá» các vụ án chÃnh trị. Bản án cá»§a toà dân sá»± là tá» hình; xá» trảm là má»™t Ä‘iá»u lăng nhục còn xá» bắn cÅ©ng thì có vẻ nhẹ nhà ng hÆ¡n.
Trước toà án binh há» nháºn hết nhưng trước toà dân sá»± há» chối không thừa nháºn những cái tên Assas, Adler và Morgan mà khai tên tuổi như sau:
Louis-andré de Jahiat, sinh tại Bâgé-le-Châtel, tỉnh Ain, hai mươi bẩy tuổi.
Raoul-frédenc-Auguste de Valensolles, sinh tại Sainte-Colombe, tỉnh Rhôn, hai mươi chÃn tuổi.
Pierre-Auguste de Ribier, sinh tại Bellène, tỉnh Vaucluse, hai mươi sáu tuổi và Charles de Sainte-Hermine, sinh tại Besançon, tỉnh Doubs, hai mươi tư tuổi.
Last edited by phongvan; 16-09-2008 at 11:14 AM.
|

15-09-2008, 09:59 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 18
Charles de Sainte-Hermine.
Các phạm nhân thú nháºn đã tham gia việc táºp hợp để chuẩn bị gia nháºp quân cá»§a Teyssonnet, ngưá»i nà y có má»™t đội quân trong núi Auvergne, nhưng há» chối thẳng thừng việc có Ä‘i lại vá»›i những kẻ chặn cướp có tên là Assas, Adler, Montbar và Morgan. Lẽ ra hỠđã có thể thừa cÆ¡ há»™i đó để được thoát tá»™i vì những ngưá»i chưa lấy tiá»n thuế Ä‘á»u bịt mặt nhưng đã có má»™t ngưá»i đã bị nhìn thấy, đó là Morgan.
Lần ấy là khi há» chặn xe thuế giữa Léon và Vienne. Trên xe có má»™t cáºu bé khoảng mưá»i hai tuổi ngồi trong buồng đánh xe, lấy súng để bắn và o quân Jéhu. Nhưng ông bố Ä‘oán trước ý định đó đã tháo hết đạn ra. Bà mẹ không biết chuyện, tưởng con mình bắn chết ngưá»i nên lăn ra bất tỉnh. Anh trai tôi vá»™i lại gần, cho bà ấy ngá»i muối và cố ngăn cÆ¡n hoảng loạn. Nhưng trong khi vùng vẫy, bà ta là m rÆ¡i tấm che mặt và nhìn thấy Sainte-Hermine. Nhưng cảm kÃch trước sá»± tá» tế cá»§a bị cáo, nhân chứng, tức là ngưá»i phụ nữ kia không chỉ ai là Morgan cả.
Những ngưá»i bị chặn khác lại không hoà n toà n nháºn được mặt ai. Há» sắp được trắng án thì đột nhiên viên chá»§ toạ quay sang há»i ngưá»i phụ nữ bị ngất.
- Thưa bà , liệu bà có vui lòng cho tôi biết ngà i nà o đã tháºt hà o hiệp chăm lo cho bà và o lúc đó không?
Ngưá»i phụ nữ sá»ng sốt tưởng là trong lúc bà không có mặt những can phạm đã thú tá»™i nên cách tốt nhất là giúp há» trả lá»i thà nh khẩn liá»n chỉ và o anh trai tôi và nói:
- Thưa quý toà đó là ngà i bá tước Sainte-Hermine.
Láºp tức câu nói đó đã trói buá»™c cả bốn bị cáo và o má»™t và hỠđã rÆ¡i và o tay Ä‘ao phá»§.
- Ôi lạy Chúa! - Jahiat nói - Bây giá» thì anh hiểu ngưá»i dạy cho anh lịch sá»± là ai.
Trong khi đó, Diana reo lên vì sung sướng giữa phiên toà . Cô ta lại là kẻ chiến thắng.
- Thưa bà - Anh trai tôi nói vá»›i ngưá»i phụ nữ vừa nháºn ra mình vừa chà o bà ta - Bà vừa nói má»™t câu mà khiến cả bốn cái đầu phải rá»i đấy.
Nháºn ra mình vừa phạm sai lầm, ngưá»i phụ nữ vá»™i quỳ xuống xin tha thứ nhưng tất cả đã quá muá»™n!
Tôi Ä‘ang tham dá»± phiên toà ấy mà chỉ chá»±c ngất xỉu. Nhưng tình cảm vá»›i anh tôi cứ trà o lên. Ngay hôm đó, những án phạm lấy lại vẻ vui tươi không phản đối nữa và bị kết án tá» hình. Ba ngưá»i từ chối kháng án trong khi ngưá»i thứ tư, Jahiat, lại cương quyết, kháng án và nói rằng anh có cách. Vì nếu có sá»± đồng kháng án cá»§a cả bốn ngưá»i, thá»i hạn sẽ được kéo dà i, Jahiat nói mình Ä‘ang tán tỉnh cô con gái ngưá»i cai ngục và trong thá»i hạn sáu tuần hay hai tháng kháng cáo, anh ta hy vá»ng có cách vượt qua.
Vá»›i tia hy vá»ng có thể thoát, má»—i ngưá»i lại thấy yêu cuá»™c sống hÆ¡n. Há» vốn không sợ cái chết, nhưng hình ảnh chết trên giá treo cổ thì chẳng hấp dẫn gì. Ba ngưá»i để cho Jahiat thoả thê trong công cuá»™c chinh phục cá»§a mình, còn há» cố hưởng thụ những giá» phút vui vẻ cá»§a cuá»™c sống ngắn ngá»§i.
Thế nhưng việc kháng cáo chỉ đưa luôn đến toà đại hình, không còn hy vá»ng nà o hết. ÄÃch thân Tổng tà i tuyên bố, bằng má»i giá cÅ©ng phải quét sạch các băng đảng như thế. Vốn rất cảm tình vá»›i quân Jéhu, cả thà nh phố chìm trong thất vá»ng vì những anh hùng sắp phải chết. Tôi chạy vạy khắp nÆ¡i, van nà i không biết bao chá»— để xin cho anh trai mà không được.
Các tá»™i phạm quả có nhiá»u Ä‘iểm xứng đáng vá»›i niá»m yêu mến trẻ trung, ngoại hình vô cùng hoà n hảo, rất hợp mốt, luôn nhã nhặn, tươi cưá»i ngay cả vá»›i bồi thẩm xỠán, dù hÆ¡i cao ngạo nhưng nhưng phản biện cá»§a há» vẫn rất có phong cách. Chưa kể há» xuất thân trong những gia tá»™c hà ng đầu ở miá»n quê.
Bốn phạm nhân, ngưá»i nhiá»u tuổi nhất cÅ©ng chưa quá ba mươi Ä‘á»u phản đối việc xá» trảm nhưng chấp thuáºn bị xá» bắn.
HỠmuốn được chết như những chiến sĩ cà ng chứng tỠhỠlà một nhóm đầy sức xuân, dũng cảm và vị tha.
ChÃnh quyá»n nghi ngại việc kháng án có âm mưu nên bác bá».
Jahiat đã được Charlotte, cô con gái quản ngục yêu thương nhưng ảnh hưởng cá»§a cô con gái đến ngưá»i cha không đủ để ông giúp cho vượt ngục.
Không phải viên quản ngục không động lòng. Äó là má»™t con ngưá»i tá» tế có tên là Comtois - sùng bái ná»n quân chá»§ những nhân cách vá»›i ông là điá»u quan trá»ng nhất. Ông sẵn sà ng đối tốt vá»›i bốn thanh niên trong ngục nhưng từ chối thẳng thừng khoản sáu mươi phăng để giúp há» trốn thoát.
Ba phát súng vang lên trong khu nhà giam thông báo cho các tỠtù biết đã đến giỠhà nh quyết.
Ngay đêm hôm trước, cô nà ng Charlotte đáng thương cố gắng dùng má»i cách để đưa và o cho má»—i phạm nhân hai khẩu súng ngắn đã nạp đạn và má»™t con dao găm.
Ba phát súng vang lên cÅ©ng là khi tù nhân hiểu rằng bản kháng án đã bị bác bá». Viên cảnh sát trưởng lo ngại nên cho táºp trung toà n bá»™ lá»±c lượng ông ta có. Sáu giá» sáng, thay vì ngưá»i táºp trung ở giá treo cổ trên quảng trưá»ng Bastion, sáu mươi kỵ binh đã táºp hợp tại sân nhà lao. HÆ¡n má»™t nghìn ngưá»i đứng sau hà ng rà o kỵ binh cháºt nÃch cả quãng đưá»ng. Giá» hà nh quyết được ấn định là bảy giá».
Sáu giá», cai ngục và o phòng giam, nhưng tù nhân lúc nà y Ä‘á»u được cởi trói và được trang bị vÅ© khÃ. Há» vốn mạnh khoẻ nên sẵn sà ng chuẩn bị cho cuá»™c chiến.
HỠđể trần, hai dải quần bắt chéo qua ngá»±c. Dây lưng to bản, bên trong có giấu vÅ© khÃ, bó sát cÆ¡ thể. Äúng lúc không ai chỠđợi nhất thì tiếng đụng độ vang lên rồi ngưá»i ta thấy bốn tá» tù xông ra ngoà i.
Trong đám đông có má»™t tiếng thét lên rồi tất cả im bặt, má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm giác có Ä‘iá»u gì đó khá»§ng khiếp sắp xảy ra. Nhìn há» như những đấu sÄ© sắp lao và o tráºn.
Tôi cố len lên hà ng đầu tiên. Trong sân có má»™t hà ng rà o sắt to chặn ngang. PhÃa bên kia hà ng rà o là đưá»ng phố. Có má»™t đội hiến binh bất động, súng cạc bin đặt trên gối tạo thà nh má»™t đưá»ng thẳng không thể lay chuyển.
Bốn tá» tù dừng lại, đứng sát lại nhau như thể định hình không gian. Sau đó, Valensolles, ngưá»i lá»›n tuổi nhất, tiến lại phÃa hà ng rà o và nở má»™t nụ cưá»i vô cùng độ lượng, cúi chà o rất quý tá»™c.
- Các quý ông hiến binh, rất tốt!
Nói rồi anh quay lại phÃa ba ngưá»i đồng đội nói:
- Vĩnh biệt các bạn!
Và rút súng bắn và o đầu. CÆ¡ thể anh quay ba vòng rồi đổ váºt xuống đất.
Äến lượt Jahiat tách khá»i nhóm, tiến lại hà ng rà o rút hai khẩu súng chÄ©a và o quân hiến binh. Anh không bắn nhưng đám quân cảnh tưởng bị tấn công liá»n giương súng khai hoả. Jahiat bị trúng hai phát đạn.
- Cảm Æ¡n các ngưá»i - Anh nói - Nhá» các vị mà tôi chết như má»™t chiến sÄ©, rồi anh đổ xuống cạnh thi thể Valensolles.
Trong khi đó, Ribber như Ä‘ang nghÄ© xem mình sẽ chá»n cách chết như thế nà o. Cuối cùng, anh đã quyết định. Gần đó có má»™t cây cá»™t đỡ vòm hiên. Ribbiel Ä‘i thẳng đến cây cá»™t, rút dao ra đặt mÅ©i dao và o phÃa ngá»±c trái, tỳ chuôi dao và o cá»™t, dang hai tay ôm lấy cây cá»™t. Anh chà o má»i ngưá»i lần cuối rồi siết chặt vòng tay và o cá»™t cho đến khi lưỡi dao ngáºp hoà n toà n và o cÆ¡ thể anh.
Ribbier còn đứng im một lát, nhưng ngay sau đó, một là n da tái mét phủ lên khuôn mặt anh, đôi tay anh buông thõng, đầu gối khuỵu xuống và chết dưới chân cột.
Äám đông đứng câm lặng như bị hoá đá vì kinh sợ. Sau đó niá»m ngưỡng má»™ bao trùm khắp những ngưá»i tham dá»±. Há» hiểu những kẻ cướp anh hùng nà y muốn chết nhưng chết theo cách há» muốn và nhất là rất giống các đấu sÄ© thá»i cổ đại chết nhưng vẫn có lòng bao dung.
Còn lại má»™t mình anh trai cá»§a tôi. Anh đứng đó trên báºc tam cấp và chắc chắn chỉ mình anh nháºn ra tôi trong đám đông. Anh đặt má»™t ngón tay lên miệng và nhìn tôi. Tôi hiểu anh muốn tôi im lặng. Tôi vâng lá»i anh nhưng dù cố gắng kìm chế, nước mắt cứ lăn dà i trên gò má. Anh tôi ra hiệu muốn nói. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u im lặng, chỉ mình Chúa má»›i biết tôi sợ hãi như thế nà o khi nghe anh nói.
Khi ngưá»i ta chứng kiến cảnh tượng tá»± như thế, ngưá»i ta háo hức được thấy má»i lá»i nói cÅ©ng như hà nh động, nhất là khi lá»i nói giải thÃch cho hà nh động và ngược lại. Vả lại, đám đông nà y còn có gì để đòi há»i? Há» biết chắc sẽ có bốn ngưá»i chết, nhưng chết giống nhau thì tháºt đơn Ä‘iệu. Nhưng thá»±c tế đã không như thế bốn cái chết không há» giống nhau, bốn cÆ¡n hấp hối vừa mỹ lệ vừa Ä‘au thương và đầy bất ngá». Äám đông cÅ©ng không nghi ngá» sẽ được chứng kiến má»™t cảnh độc đáo khác.
Anh Charles không rút súng hay dao ra. Chúng vẫn nằm im trong Ä‘ai quần. Anh bế thi thể cá»§a Valensolles đến đặt cạnh Jahiat và Ribier. Sau đó, giống như má»™t nghệ sÄ© trước công chúng, anh cúi chà o và mỉm cưá»i vá»›i khán giả đám đông vừa cưá»i vừa vá»— tay.
Công chúng háo hức muốn xem và tôi dám nói rằng không ai trong số hỠđủ can đảm để hy sinh thân mình cứu mạng một thủ lĩnh quân Jéhu.
- Thưa các vị - Anh Charles nói - các vị đến đây để xem chúng tôi chết và các vị đã được chứng kiến ba cái chết cá»§a bạn tôi. Bây giỠđến lượt tôi. Tôi không mong gì hÆ¡n là là m các vị thoả mãn tÃnh hiếu kỳ nhưng tôi muốn má»™t đỠnghị nhá».
- Nói Ä‘i! Nói Ä‘i! Äiá»u anh đỠnghị sẽ được đáp ứng - Tiếng kêu vang lên từ tứ phÃa.
- Ngoại trừ mạng sống!- Má»™t giá»ng phụ nữ hét lên. Ngưá»i ta nháºn rõ cô ta đã từng reo lên sung sướng khi bản án thi hà nh.
- Tất nhiên là ngoại trừ mạng sống - Anh trai tôi nhắc lại.
- Các vị đã thấy anh bạn Valensolles tự bắn và o đầu, các vị đã có anh Jahiat bị bắn còn anh Rihier tự đâm, chắc các vị sẽ rất muốn tôi bị chặt đầu chứ? Tôi hiểu.
Anh ấy nói lạnh lùng khiến đám đông như bị rùng mình.
- Thế nà y - Anh Charles tiếp tục - Tôi là ngưá»i dá»… tÃnh, tôi cÅ©ng muốn chết sao cho các vị và tôi cùng thấy thoả mãn. Tôi sẵn sà ng để bị chặt đầu nhưng tôi muốn tá»± Ä‘i đến Ä‘oạn đầu, giống như khi tôi Ä‘i ăn tiệc hay tham dá»± vÅ© há»™i nhưng vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện không ai được chạm và o ngưá»i tôi. Nếu ai lại gần, anh chỉ và o hai báng súng - tôi sẽ bắn, ngoại trừ ông - Charles nói và chỉ và o kẻ thá»±c thi bản án.
Äiá»u kiện ấy có lẽ là m đám đông hà i lòng nên những tiếng "Äồng ý! Äồng ý!" vang khắp nÆ¡i vang lên.
- Ông nghe rõ chứ, hãy thả dây nhanh và o, má»i việc sẽ tốt đẹp thôi.
- Nếu tôi tháo xÃch tay, chân, anh hứa sẽ không chạy trốn chứ?
- Tôi xin thỠdanh dự.
- ÄÆ°á»£c rồi! - Viên sÄ© quan nói - Tránh ra để chúng tôi gom xác đồng bá»n cá»§a ạnh.
- ÄÆ°á»£c thôi, thế là phải - Charles nói rồi quay vá» phÃa đám đông - Các vị thấy đấy, việc thi hà nh án vá»›i tôi cháºm không phải lá»—i cá»§a tôi mà là cá»§a các ông đây đấy nhé?
Ribier vẫn chưa chết hẳn. Anh mở mắt hình như muốn tìm ai.
Charles nắm lấy tay anh.
- Em đây, hãy yên tâm, em sẽ như thế!
Ribier nhắm mắt lại, môi mấp máy nhưng không nói được câu nà o. Má»™t dòng máu trà o ra khá»i miệng vết thương.
Ông Sainte-Hermine - Một hạ sĩ nói khi ba cái xác được mang đi, ông sẵn sà ng chứ?
- Tôi chỠcác anh đây.
- Nếu váºy, ông hãy lại đây.
Charles tiến lại đám quân cảnh.
- Ông muốn đi xe ra đoạn đầu đà i chứ?
- Tôi muốn Ä‘i bá»™. Tôi thÃch má»i ngưá»i biết rằng việc tôi Ä‘i bá»™ ra đó tháºt là độc đáo. Nếu tôi Ä‘i xe, má»i ngưá»i sẽ nghÄ© tôi sợ chết đến ná»—i không bước nổi.
Äoạn đầu đà i đã được dá»±ng lên trên quảng trưá»ng Bastion.
Má»i ngưá»i diá»…u qua quảng trưá»ng Lices, Ä‘i dá»c tưá»ng khu vưá»n lâu đà i Monbazon. Äi đầu là má»™t chiếc xe ngá»±a không mui, tiếp đến là má»™t tá kỵ binh, kẻ tá» tá»™i Ä‘i sau há» thỉnh thoảng liếc nhìn tôi. Cách anh má»™t khoảng là viên đại tá và quân cá»§a ông ta. Äến hết bức tưá»ng, Ä‘oà n ngưá»i rẽ trái, láºp tức Ä‘oạn đưá»ng đó mở ra má»™t khoảng không gian và cách đó không xa là đoạn đầu đà i.
Äôi chân tôi như muốn khuỵu xuống khi thấy nó.
- á»i trá»i! - Anh nói - Tôi chưa bao giá» thấy máy chém, tôi không biết nó lại xấu xà đến thế kia.
Rồi bằng má»™t động tác rất nhanh anh rút dao găm đâm pháºp và o ngá»±c.
Viên đại tá thúc ngựa và chìa tay để ngăn anh nhưng Charles đã rút súng ra.
- Dừng lại, đã thoả thuáºn là không ai chạm và o tôi. Tôi sẽ chết má»™t mình hay chết cả ba, tuỳ ông chá»n.
Viên đại tá dừng lại rồi lùi xuống.
- Chúng ta đi tiếp - Anh tôi nói.
Quả nhiên anh vẫn bước tiếp. Mắt tôi, tai tôi dán và o con ngưá»i vô cùng yêu mến ấy. Tôi không quên má»™t từ nà o, má»™t cÆ¡ động nà o cá»§a anh. Tôi nhá»› lại những gì Charles đã viết cho Cadoudal khi anh từ chối để tôi đến chá»— ông ấy vì anh sẽ dà nh tôi cho việc thay thế anh ấy và báo thù cho anh.
- Tôi thầm thỠnguyện sẽ là m tất cả những gì mong đợi tôi.
Thỉnh thoảng má»™t ánh mắt lại hướng vá» tôi như muốn nhắc nhở Ä‘iá»u đó. Anh Charles vẫn bước Ä‘i, máu rịn ra từ vết thương loang lổ.
Äến chân máy chém, Charles rút dao ra rồi đâm tiếp lần thứ hai. Nhưng anh vẫn đứng được.
- Sá»± tháºt - Anh kêu lên man dại -Tôi phải chịu thể hình như thế.
Äám lÃnh kéo ba cái xác Valensolles, Jahiat và Ribier xuống xe. Hai ngưá»i đầu đã chết hẳn, hai cái đầu nghẹo xuống không còn chảy giá»t máu nà o nhưng Ribier vẫn còn rên. Anh ấy còn sống.
Khi đầu Ribier bị chặt, máu chảy á»™c ra khiến toà n thể đám đông Ä‘á»u rùng mình.
Äến lượt anh trai đáng thương cá»§a tôi. Lúc nà y, hầu như anh chỉ còn nhìn tôi. Mấy ngưá»i định đỡ anh lên máy chém nhưng anh nói:
- á»’ đã thoả thuáºn là không ai chạm và o tôi cÆ¡ mà .
Nói rồi anh bước lên sáu báºc mà không há» lảo đảo. Lên đến sà n kê máy chém, anh rút con dao Ä‘ang cắm trong ngá»±c ra và đâm nhát thứ ba.
Má»™t tiếng cưá»i đáng sợ cất lên là m máu từ ba vết thương trà o ra.
- Nói tháºt. - Anh nói vá»›i Ä‘ao phá»§. - Thế là đủ. Hãy ra tay tuỳ ý mi.
Sau đó anh quay sang tôi:
- Em nhớ chứ Hector?
- Vâng thưa anh.
Tự anh đặt đầu và o bệ.
- Thế đã được chưa? - Anh há»i Ä‘ao phá»§.
Chỉ có tiếng lưỡi dao pháºp xuống đáp lá»i anh. Như thể bù đắp cho sá»± sống còn Ä‘au đầu không thể tá»± mình quyết định, cái đầu thay vì rÆ¡i và o giá» lại nhảy ra ngoà i lăn khá»i bục kê máy chém và rÆ¡i xuống đất.
- Tôi xô đổ hà ng lÃnh chắn ngăn má»i ngưá»i lại gần máy chém, chạy vá»™i vá» phÃa ấy, tôi bưng đầu anh trong tay và hôn nó. Äôi mắt anh từ từ mở ra và đôi môi anh run lên trong môi tôi.
- Tôi xin thá» có Chúa là nó nháºn ra tôi.
- Vâng, vâng, vâng… - Tôi nói - Xin anh cứ yên lòng, em sẽ vâng lá»i anh.
Äám lÃnh định bắt tôi nhưng và i giá»ng nói đã vang lên:
- Äó là em trai anh ấy!
Láºp tức không ai nhúc nhÃch nữa.
Last edited by phongvan; 16-09-2008 at 11:15 AM.
|

15-09-2008, 10:00 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Chương 19
Phần kết câu chuyện của Hector
Câu chuyện cá»§a Hector đã kéo dà i hai tiếng Claire khóc nhiá»u đến ná»—i Hector phải dừng lại không biết có nên tiếp tục hay không.
- Xin cứ tiếp tục xin cứ tiếp tục ạ! - Claire nói.
- Mong tiểu thư thứ lỗi vì tôi vẫn chưa kể gì vỠmình.
Claire chìa tay nắm lấy tay Hector.
- Chà ng đã phải chịu nhiá»u Ä‘au khổ quá - Cô thì thầm.
- Xin hãy khoan, và tiểu thư sẽ thấy chỉ mình nà ng là m tôi quên hết phiá»n muá»™n trong Ä‘á»i.
- Tôi vốn không thân quen Valensolles, Jahiat và Rihier nhưng qua anh trai tôi, qua việc chứng kiến há» sống chết có nhau, tôi như đã là bạn cá»§a há». Tôi yêu cầu trả má»i chi phà mai táng cho há» rồi má»›i vá» Besançon. Tôi sắp xếp lại má»i việc trong nhà và chỠđợi. Tôi chá» gì đây? Tôi cÅ©ng không biết nữa. Äiá»u gì sẽ xảy ra? Äà nh tuỳ số pháºn cá»§a tôi. Tôi không nghÄ© mình buá»™c phải tìm nó mà đà nh chịu chá» nó đến. Tôi đã sẵn sà ng chấp nháºn tất cả.
Má»™t buổi sáng, ngưá»i nhà báo tin có hiệp sÄ© Mahalin đến.
Tôi không biết cái tên nà y, tuy nhiên nó vẫn là m rung lên sợi dây đau đớn trong tim tôi như thể tôi đã biết nó.
Äó là má»™t thanh niên khoảng hai mươi sáu tuổi, trang phục hoà n hảo, phong cách quý tá»™c không chê và o đâu được.
- Thưa bá tước - Anh ta nói vá»›i tôi - Ngà i cÅ©ng biết đồng đảng Jéhu đã bị thiệt hại nặng ná» khi mất Ä‘i bốn thá»§ lÄ©nh trong đó có anh trai cá»§a ngà i, bây giá» Ä‘ang cá»§ng cố lại. Thá»§ lÄ©nh má»›i là Laurent lừng danh. Ngưá»i nà y vốn là má»™t trong những đại quý tá»™c nhất vùng Midi. Tôi đến nhân danh chá»§ tướng để thông báo chúng tôi dà nh cho ngà i má»™t vị trà trang trá»ng, nếu ngà i muốn, như ý nguyện cá»§a anh trai ngà i.
- Thưa hiệp sĩ - Tôi nói - Sẽ là nói dối nếu tôi tỠra nồng nhiệt chà o đón một cuộc sống hiệp sĩ nay đây mai đó, nhưng tôi đã thỠvới anh tôi nên tôi rất sẵn sà ng.
- Tôi chỉ cần nói địa chỉ táºp hợp hay ngà i Ä‘i cùng tôi?
- Tôi sẽ đi cùng ngà i.
Trong nhà , tôi có má»™t quản gia tin cẩn là Saint-Bris, ngưá»i nà y đã từng phục vụ anh tôi. Tôi giao má»i việc trong nhà cho anh ta rồi cầm vÅ© khà lên đưá»ng.
Cuộc hẹn gấp diễn ra ở giữa Vizille và Grenoble. Hai ngà y sau, chúng tôi đã đến nơi.
Thá»§ lÄ©nh Laurent cá»§a chúng tôi quả danh bất hư truyá»n. Äó là má»™t trong những ngưá»i may mắn trong lá»… rá»a tá»™i có các bà tiên đến dá»± và má»—i ngưá»i ban cho anh ta má»™t phẩm chất chỉ trừ má»™t ngưá»i quên không sá»a má»™t đức tÃnh khiến nó chống lại toà n bá»™ ưu Ä‘iểm. Ngoại hình cá»§a anh ta đẹp theo kiểu ngưá»i miá»n Nam và rất nam tÃnh. Vẻ đẹp ấy là sá»± tổng hoà các nét đẹp cá»§a đôi mắt, mái tóc, bá»™ râu Ä‘en cá»™ng vá»›i vẻ duyên dáng cởi mở. Là ngưá»i tuổi xuân Ä‘ang rá»™, anh ta thiếu kinh nghiệm song lại có sá»± thoải mái, vẻ cao quý cá»§a má»™t đức ông mà không gì thay thế được.
- Ngưá»i ta bị anh cuốn hút mà không lý giải nổi tại sao.
Tuy váºy, đó là má»™t ngưá»i hay nổi giáºn. Bình thưá»ng trong má»i biểu hiện, anh ta luôn tá» rõ cung cách cá»§a má»™t quý ông đầy giáo dục nhưng đột nhiên Laurent nổi giáºn lôi đình thì nó không phải tÃnh cách cá»§a con ngưá»i nữa. Thế là tiếng đồn lan trong thà nh phố rằng "Laurent nổi giáºn, có ngưá»i phải chết".
ChÃnh quyá»n dà nh sá»± quan tâm cho băng đảng Laurent giống như hỠđể mắt đến băng Sainte-Hermine. Những lá»±c lượng khổng lồ được huy động vây bắt Laurent và bảy mươi mốt quân bị bắt và bị chuyển đến Yssingeaux để giải thÃch vá» má»i hà nh động cá»§a há» trước má»™t toà án đặc biệt, triệu táºp khẩn cấp để xá» tại tỉnh Haute-Loire.
Nhưng khi đó Bonaparte vẫn còn ở Ai Cáºp, quyá»n lá»±c rÆ¡i và o tay những kẻ đớn hèn. Việc xét xá» rất dè dặt, nhân chứng lo sợ, phản biện tha hồ, thế là Laurent nháºn tất vá» mình. Bảy mươi mốt quân cá»§a anh được trắng án còn má»™t mình Laurent bị kết án tá» hình.
Laurent và o nhà giam trong trạng thái vô lo vô nghÄ©, thoải mái như thể Ä‘ang ở ngoà i. Vẻ đẹp trá»i phú như Montaigne gá»i là đòi há»i thể xác, đã có tác dụng đặc biệt: Cô con gái ngưá»i cai ngục và o hai giá» sáng lén đến phòng giam cá»§a Laurent và mở cá»a như những cánh cá»a đã mở vá»›i Piene de Médicis, rồi dịu dà ng nói: Non tem nulla, bentivoglio! (Äừng sợ, em yêu chà ng!)
Dù chưa thấy mặt ân nhân cứu mạng vì những thanh sắt che mắt nhưng Laurent đã hà nh động theo tiếng gá»i cá»§a con tim Ä‘ang hoà vá»›i tiếng gá»i hấp dẫn cá»§a tá»± nhiên. Và i lá»i trao gá»i kèm theo nhẫn xong, Laurent thoát ra ngoà i. Má»™t con ngá»±a Ä‘ang chá» anh ở là ng bên và ngưá»i vừa Ä‘Ãnh ước cÅ©ng sẽ đến cùng anh.
Trá»i Ä‘ang dần sáng. Vừa trốn, Laurent đã có thể nhìn thấy Ä‘ao phá»§ và đám lâu la Ä‘ang dá»±ng máy chém. Mưá»i giá» sáng Laurent sẽ bị xá». Hôm đó đúng và o phiên chợ. Chúng muốn xá» tá» anh ngay trước toà n dân thiên hạ và cả những ngưá»i là ng bên.
Quả nhiên, khi tia nắng đầu tiên chiếu xuống, cái máy giết ngưá»i đã dá»±ng xong, má»i ngưá»i không nghÄ© đến Ä‘i chợ nữa mà xúm và o xem xá» trảm.
Laurent bắt đầu lo lắng, không phải cho số pháºn cá»§a mình mà cho ngưá»i phụ nữ đã cứu anh ta. Chá» mãi ở là ng bên nhưng không hiểu có chuyện gì mà cô gái không đến. Laurent sốt ruá»™t phi ngá»±a quay trở lại Yssingeaux nhưng cà ng tìm cà ng mất hút. Cuối cùng anh trở nên mất trà cho rằng ngưá»i anh chỠđã bị bắt trong lúc chạy trốn và biết đâu bị coi là tòng phạm và đem xá» trảm cÅ©ng nên. Anh phi ngá»±a nước đại và o thà nh, xuyên qua đám những tiếng la hét, kinh ngạc cá»§a má»i ngưá»i khi thấy má»™t tá» tù Ä‘ang thoải mái trên ngá»±a. Anh phi qua cả đám hiến binh Ä‘ang sục tìm anh để đưa lên máy chém. Nháºn ra cô gái, anh lao tá»›i ôm cô lên ngá»±a rồi phóng Ä‘i trong tiếng reo hò cổ vÅ© cá»§a cả thà nh phố.
Äó là chân dung thá»§ lÄ©nh má»›i cá»§a chúng tôi, ngưá»i kế tục anh trai tôi và đó cÅ©ng là ngưá»i chỉ huy tôi tham gia chiến tráºn lần đầu. Suốt ba năm, tôi đã sống má»™t cuá»™c sống đầy sương gió, manh áo là m chăn, súng dà i trên tay, súng ngắn thắt lưng. Sau đó, tiếng đồn vá» cuá»™c đình chiến lan ra khắp nÆ¡i, tôi vá» Paris vá»›i lá»i hứa sẽ quay lại đội ngÅ© khi há» gá»i. Và ở Paris, tôi đã gặp nà ng và tôi thấy. Xin thứ lá»—i cho tôi nói thẳng, tôi cần gặp lại tiểu thư. Tôi đã được gặp lại và tháºt tình cá», đôi mắt nà ng nhìn tôi, nà ng đã thấy ná»—i buồn sâu thẳm trong tôi, sá»± lo lắng hiện hữu, phải thú tháºt khi đó tôi chẳng thiết gì đến các lạc thú trên Ä‘á»i.
Trong hoà n cảnh bấp bênh cá»§a tôi, tôi không tá»± quyết định được số mệnh cá»§a mình, số pháºn tôi chịu má»™t quyá»n lá»±c định mệnh, tuyệt đối và không bà n cãi. Tôi có thể bị giết, bị thương trong má»™t cuá»™c cướp tiá»n tháºm chà tệ hÆ¡n có thể bị bắt. Vá»›i hoà n cảnh ấy là m sao tôi dám nói gì vá»›i má»™t cô gái lặng lẽ và dịu dà ng, má»™t bông hoa đương độ, má»™t ngưá»i sống đúng quy tắc, là m sao tôi dám thổ lá»™: "Tôi yêu em, nà ng có muốn má»™t ngưá»i chồng sóng ngoà i vòng pháp luáºt và hạnh phúc lá»›n nhất cá»§a anh ta là có thể bị giết bằng má»™t viên đạn?"
Không thể tôi đà nh ngáºm ngùi bằng lòng vá»›i việc nhìn nà ng say đắm trong đôi mắt nà ng và cố gắng đến bất cứ chá»— nà o có mặt nà ng lòng thầm cầu Chúa ban cho phép lạ biến cuá»™c đình chiến thà nh hoà bình.
Và cuối cùng, cách đây bốn năm ngà y, báo chà thông báo việc tướng Cadoudal đến Paris và diện kiến Tổng tà i, ngay tá»›i hôm đó, cÅ©ng chÃnh báo chà đưa tin tướng Cadoudal đã cam kết không là m gì chống lại nước Pháp nếu ngà i Tổng tà i cÅ©ng không là m gì phương hại đến mảnh đất Bretagne và chống lại ông ta.
Hector rút một tỠgiấy trong túi ra.
Ngà y hôm sau, tôi nháºn được thông báo từ chÃnh tay Cadoudal viết:
"Má»™t cuá»™c chiến lâu dà i hÆ¡n, vá»›i tôi, sẽ là bất hạnh cho nước Pháp và đem cảnh lụi tà n cho xứ sở quê tôi. Tôi tuyên bố xoá giải lá»i thá» mà các anh đã tuyên thệ và sẽ chỉ lấy lại lá»i thỠấy khi chÃnh phá»§ Pháp nuốt lá»i.
Nếu có sá»± phản trắc ẩn giấu sau hiệp định giả tạo nà y, tôi sẽ lại kêu gá»i lòng trung thà nh cá»§a các anh má»™t lần nữa và tôi chắc chằn lòng trung thà nh ấy sẽ đáp lại tôi.
GEORGES CADOUDAL"
Tôi rất sung sướng khi được giải ngÅ©. Tôi trở vỠđược sở hữu chÃnh bản thân mình. Cha tôi và hai anh trai đã thá» trung thà nh cho má»™t triá»u đình mà tôi chỉ biết đến bằng lòng táºn trung cá»§a cả gia đình, bằng những bất hạnh liên tiếp dá»™i xuống mái ấm cá»§a chúng tôi. Bây giá» tôi hai mươi ba tuổi, có má»™t trăm livre tiá»n tô tức, tôi Ä‘ang yêu và giả dụ cÅ©ng được yêu thì cánh cá»a thiên đưá»ng coi như đã mở ra vá»›i tôi. Ôi Claire! Claire, đó là lý do tại sao nà ng thấy tôi vui sướng đến thế trong vÅ© há»™i nhà phu nhân Pennon. Tôi đã có thể xin phép gặp nà ng và có thể nói vá»›i nà ng rằng tôi yêu nà ng.
Claire cúi đầu không nói gì. Hà nh động ấy cũng gần như đồng ý.
- Bây giá» - Hector nói tiếp - tất cả những gì tôi vừa kể vá»›i nà ng Ä‘á»u đóng khung trong phạm vi ở quê và trên Paris không ai biết. Tôi có thể giấu nà ng nhưng tôi không muốn. Tôi muốn cho nà ng biết vá» toà n bá»™ cuá»™c Ä‘á»i tôi, muốn cho nà ng hay định mệnh đã xúi khiến tôi là má»™t tá»™i đồ đến xưng tá»™i vá»›i nà ng và mong được xá tá»™i từ chÃnh miệng nà ng.
- Ôi Hector yêu quý! - Claire thốt lên - Ồ vâng, em tha thứ, em xá tội cho chà ng - và như quên mất mình đang bị sự kiểm soát của mẹ, cô nói - Em yêu chà ng!
Rồi vòng tay ôm cổ Hector.
- Claire! - Phu nhân Sourdis kêu lên bằng giá»ng ngạc nhiên hÆ¡n là tức giáºn.
- Mẹ em đấy - Claire nói và đỠbừng đôi má, định gỡ tay ra.
- Claire! - Hector vừa nói vừa cầm tay cô - Nà ng đừng quên những gì tôi vừa kể chỉ cho má»™t mình nà ng biết. Äó là bà máºt cá»§a riêng hai ta. Vì cần nà ng, chỉ yêu mình nà ng nên tôi không muốn ai khác tha thứ cho mình. Äừng quên Ä‘iá»u đó và nhất là đừng quên rằng tôi chỉ thá»±c sá»± được sống khi nháºn lá»i đồng ý cá»§a mẹ nà ng. Claire, nà ng nói rằng nà ng yêu tôi váºy tôi xin đặt trá»n hạnh phúc cá»§a chúng ta và o tình yêu ấy.
Nói xong, Hector xin phép ra vá», thư thái và vui sướng như má»™t tù nhân má»›i được ân xá thả tá»± do.
Phu nhân Sourdis sốt ruá»™t chá» con gái mình. Hà nh động nông nổi ban nãy chà Ãt cÅ©ng là m bà ngạc nhiên. Bà muốn được nghe lá»i giải thÃch.
Lá»i giải thÃch đến rất rõ rà ng và nhanh chóng. Cô con gái vừa đến gần mẹ đã quỳ xuống và nói:
- Con yêu chà ng!
Ngưá»i mẹ đỡ cô dạy, kéo cô ngồi cạnh mình và há»i han nhưng cô chỉ nói:
- Thưa mẹ yêu quý, Hector đã nói cho con nghe má»™t bà máºt vá» gia đình mà chà ng không muốn cho bất cữ ai biết trừ ngưá»i con gái chà ng muốn cưới là m vợ, đó là con. Chà ng mong được đến nhà mình xin phép mẹ tác thà nh cho hạnh phúc cá»§a cả hai chúng con. Anh ấy là ngưá»i tá»± do, có má»™t trăm livre tiá»n tô tức, chúng con yêu nhau, xin mẹ hãy suy nghÄ© nhưng nếu mẹ từ chối tức là mẹ đã khiến cả hai chúng con cùng Ä‘au khổ.
Claire nói những lá»i trên bằng giá»ng vừa lá»… phép vừa cương quyết rồi chà o mẹ, lùi lại má»™t bước để lui gót.
- Nhưng nếu mẹ đồng ý thì sao? - Phu nhân Sourdin nói.
- Ôi! Mẹ cá»§a con! - Claire reo lên rồi sà và o vòng tay bà - Mẹ tháºt tốt và yêu con biết bao.
- Bây giỠmẹ muốn con yên tâm. Hãy ngồi xuống đây và chúng ta sẽ nói lý do nhé.
- Con xin nghe mẹ đây - Claire vừa nói vừa cưá»i.
- Trong thá»i buổi bây giá», ngưá»i là buá»™c phải theo má»™t phe nà o đó. Mẹ nghÄ© Hector de Sainte-Hermine theo phe Bảo hoà ng. Nhưng hôm qua, khi nói chuyện vá»›i cha đỡ đầu cá»§a con bác sÄ© Cabanis, ông ta không chỉ là má»™t nhà khoa há»c thuần tuý mà còn là má»™t chÃnh trị gia. Ông ấy hoan nghênh mẹ quan hệ vá»›i phu nhân Bonaparte và khuyên con cÅ©ng nên là m thân vá»›i con gái cá»§a bà ta. Theo ông ấy, tương lai nằm ở đó. Cabanis là bác sÄ© cá»§a Tổng tà i, ông ấy cho rằng Bonaparte là má»™t đại thiên tà i, ông ta sẽ chưa dừng lại ở đó. Cuá»™c đảo chÃnh ngà y 18 Brumaire không chỉ để kiếm má»™t ghế Tổng tà i mà còn dà nh cho má»™t ngai và ng nữa kia. Trước khi mây mù tan hẳn, những ai đứng vá» phÃa ông ta sẽ cùng nằm trong vòng quay số pháºn vá»›i ông ta và sẽ thà nh công. Ông ta thÃch giao du vá»›i những dại gia tá»™c, những nhà tháºt già u có. Äiá»u kiện cá»§a Sainte-Hermine cÅ©ng được lắm. Cáºu ấy có má»™t trăm livre tiá»n tô tức và còn tăng nữa, gia đình Ä‘á»u hy sinh vì công cuá»™c khôi phục triá»u đình nhưng cáºu ấy Ãt tuổi nên chưa phải tham gia và o những sá»± kiện chÃnh trị. Bố và hai anh trai cá»§a cáºu ấy đã chết vì nước Pháp cÅ©, bây giá» cáºu ấy chấp nháºn má»™t vị trà cạnh Tổng tà i tức là sống cho má»™t nước Pháp má»›i. Con nên nhá»› rằng đây không phải là điá»u kiện để mẹ gả con cho cáºu ấy nhưng mẹ sẽ rất vui lòng khi thấy Hector đồng ý liên minh. Còn nếu cáºu ấy từ chối tức là thâm tâm cáºu ấy mách bảo cần phải từ chối và chỉ mình. Chúa má»›i có quyá»n phán xá» suy nghÄ© cá»§a con ngưá»i. Không phải vì anh ta từ chối mà mẹ ghét bá» cáºu ấy, cáºu ấy vẫn sẽ là con rể yêu cá»§a mẹ.
- Khi nà o con có thể báo tin cho anh ấy?
- Bất cứ lúc nà o con muốn, con gái ạ.
Claire viết thư ngay tối hôm đó và trước mưá»i hai giá» trưa ngà y hôm sau, tức là lúc gặp mặt thÃch hợp nhất Hector gõ cá»a nhà phu nhân Sourdis. Lần nà y anh được dẫn thẳng đến phòng phu nhân, bà ra mở cá»a và đón chà o như má»™t ngưá»i mẹ đón đứa con trai. Claire mở cá»a và thấy mẹ Ä‘ang ôm Hector và o lòng liá»n thốt lên:
- Ôi con tháºt sung sướng biết bao!
Phu nhân Sourdis giang tay và ôm cả hai con và o lòng.
Chuyện cưới há»i có lẽ không cần bà n đến mà há» thảo luáºn vá» việc có nên phục vụ cho chÃnh quyá»n cá»§a Tổng tà i hay không. Cả ba ngồi trên tấm thảm, Hector vừa nắm tay mẹ và ngưá»i yêu vừa lắng nghe Claire thuáºt lại ý kiến cá»§a Cabanis vá» Bonaparte và lá»i đỠnghị cá»§a phu nhân Sourdis.
Hector chăm chú nhìn cô gái trong lúc cô lặp lại những lá»i mẹ nói hôm trước khi Claire nói xong, anh cúi đầu trước phu nhân Sourdis và vẫn nhìn Claire chăm chú như ban nãy.
- Claire - Anh nói - Theo những gì tôi đã thổ lá»™ cho nà ng hôm trước, xin nà ng hãy toà n quyá»n định Ä‘oạt và thay tôi trả lá»i mẹ. Nà ng nói sao tôi sẽ là m như váºy.
Cô gái nghĩ một lát rồi sà và o lòng mẹ:
- Mẹ Æ¡i, chà ng không thể đâu. Máu cá»§a các anh chà ng đã đổ xuống do há».
Phu nhân Sourdis cúi đầu, rõ rà ng bà đang vô cùng thất vá»ng. Bà đã mÆ¡ đến chà ng rể có được phẩm hà m cao trong quân đội còn con gái sẽ có vị trà nổi trá»™i trong giá»›i.
- Thưa phu nhân - Hector nói - xin bác đừng nghÄ© con là má»™t trong những kẻ ra sức ngợi ca chế độ cÅ© mà dá»ng dưng vá»›i chế độ má»›i, hay là kẻ mù quáng không nhìn ra phẩm cách vÄ© đại cá»§a ngà i Tổng tà i. Hôm con gặp ông ấy lần đầu là buổi vÅ© há»™i nhà phu nhân Permon, thay vì có cảm giác ghê tởm, con lại rất bị thu hút. Con ngưỡng má»™ các chiến dịch năm 1796, 1797, đó là kiệt tác vá» chiến thuáºt hiện đại cá»§a má»™t thiên tà i quân sá»±. Phải thú thá»±c là con không hà o hứng mấy vá»›i cuá»™c viá»…n chinh Ai Cáºp vì nó không mang lại kết quả tốt đẹp nà o mà chỉ là cái mặt nạ che giấu má»™t tham vá»ng được nổi danh. Bonaparte đã chiến đấu và già nh thắng lợi ở mức mà Manus và Pompée đã là m, song ông ta còn muốn khÆ¡i dáºy tiếng vang mà không ai là m được sau Alexandre và César. Äiá»u đó tháºt tham vá»ng nhưng là sá»± ngông cuồng đắt giá khiến tổ quốc phải tốn hà ng trăm triệu và mất ba mươi nghìn ngưá»i. Vá» chiến dịch Marengo, đó là cuá»™c chiến cho thoả tham vá»ng cá nhân, nó diá»…n ra để há»— trợ cho cuá»™c đảo chÃnh 18 Brumaire và buá»™c các nước khác phải thừa nháºn chÃnh phá»§ Pháp: Tuy nhiên, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u biết, ở Marengo, Bonaparte đã không chứng tá» là tướng tà i. Ông ấy đã gặp may nhá» hai con át chá»§ bà i, đó là Kellermann và Desaix! Còn vá» cuá»™c đảo chÃnh ngà y 18 Brumaire, đó là má»™t âm mưu mà thà nh công cá»§a nó chỉ chứng minh sá»± thà nh công cá»§a tác giả vá» mặt váºt chất.
Giả sá» bị thất bại, âm mưu láºt đổ chÃnh phá»§ sẽ trở thà nh cuá»™c nổi loạn má»™t cuá»™c phản nghịch và Ãt nhất ba cái đầu nhà Bonaparte sẽ rÆ¡i. Ngẫu nhiên đã cho ông ta trở vá» an toà n từ Alexandrie, may mắn giúp ông ta ở Marengo và sá»± táo bạo đã cứu thoát ông ta ở Saint-Cloud. Tuy nhiên, má»™t ngưá»i bình thưá»ng, không có Ä‘am mê thì không coi ba tia chá»›p trong cÆ¡n giông, dù chói lá»i đến mấy, để là m bình minh. Nếu con không bị rà ng buá»™c bởi gia đình, nếu nhà con không từng đặt chân và o triá»u đình thì con sẽ không e dè mà phụ giúp ông ấy dù con chỉ thấy con ngưá»i nà y là má»™t kẻ mạo hiểm, chỉ duy nhất má»™t lần gây chiến tranh vì nước Pháp còn hai lần kia là cho chÃnh bản thân ông ta.
Bây giá», để chứng tá» con không phải là kẻ mưu mô, con xin hứa sẽ là m má»™t Ä‘iá»u lá»›n lao tháºt sá»± cho nước Pháp. Con sẽ má»™t lòng má»™t dạ phục vụ ông ấy dù ngay cả bản thân con cÅ©ng thấy ngạc nhiên, dù ông ấy còn nợ con má»™t mạng. Con ngưỡng má»™ con ngưá»i nà y mặc các nhược Ä‘iểm cá»§a ông ta và tình yêu ấy là bất khả kháng. Äó là ảnh hưởng cá»§a cái vÄ© đại tá»›i xung quanh và con là ngưá»i chịu ảnh hưởng đó.
- Ta hiểu, - phu nhân Sourdis nói - nhưng Ãt ra cho phép ta là m má»™t Ä‘iá»u chứ.
- Xin đừng nói là con cho phép, bác cứ ra lệnh đi ạ.
- Cho phép ta nhá» ngà i Tổng tà i và phu nhân Bonaparte đứng ra tác thà nh hạnh phúc cho hai con. Là ngưá»i có mối thâm giao vá»›i phu nhân Bonaparte, ta không thể là m khác, đó cÅ©ng là má»™t phép lịch sá»±.
- Vâng, nhưng vá»›i Ä‘iá»u kiện, nếu há» từ chối, chúng con vẫn kết hôn.
- Nếu hỠtừ chối, con hãy mang Claire đi, ta sẽ không trách con nhưng con cứ yên tâm hỠkhông từ chối đâu.
Má»i Ä‘iá»u kiện Ä‘á»u đã đủ để cho phép nữ bá tước Sourdis đến nhá» vợ chồng Bonaparte đứng ra chá»§ trì đám cưới cho tiểu thư Claire de Sourdis vá»›i bá tước Hector de Sainte-Hermine.
Last edited by phongvan; 16-09-2008 at 11:16 AM.
|
 |
|
| |