 |
|

21-03-2008, 10:45 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 16
Má»™t , hai .. năm mươi .. hai trăm .. năm trăm . Con số đếm đã lên đến năm trăm bốn mươi tám rồi , váºy mà .. Ân Tuấn không tà i nà o bắt mình ngá»§ được . Lúc nãy đã uống hai viên thuốc an thần , không lẽ lại ngồi dáºy uống tiếp hai viên nữa . Loại thuốc cá»±c mạnh nà y , không thể để ngưá»i uống quá nhiá»u được . Chỉ có anh má»›i dám uống cùng má»™t lúc nhiá»u viên như váºy .
Lâu lắm rồi , Ân Tuấn má»›i bị lại chứng mất ngá»§ . Không phải ngẫu nhiên đâu . Nhưng nguyên nhân nà o ? Có quá nhiá»u nguyên nhân khiến anh không Ä‘oán được nguyên nhân nà o là chá»§ yếu .
Äầu tiên là lệnh sa thải dà nh cho Tâm Như và Chà Bằng . Nó sẽ bắt đầu có hiệu lá»±c và o ngà y mốt , tức là hai ngà y nữa . Hừ ! Ân Tuấn không hiểu được tâm trạng cá»§a mình lúc ra quyết định , cÅ©ng không hiểu thái độ dá»ng dưng chấp nháºn cá»§a hai ngưá»i trước quyết định nà y .
Hôm đó , Ân Tuấn cÅ©ng má»™t đêm mất ngá»§ thế nà y . Äôi mắt không thể nà o nhắm lại . Lúc nà o , hình ảnh Tâm Như và Chà Bằng cúi hôn nhau như đôi tình nhân dưới gốc dương kia cÅ©ng hiện lên rõ rang trước mặt , để anh nghe giáºn đùng đùng , muốn vùng lên chạy tìm gặp Tâm Như há»i cho ra lẽ . Rằng cô và Chà Bằng đã là m gì suốt má»™t đêm dà i . Không . Cả má»™t tháng trá»i trong cái nhà xác lạnh lùng chứa những thi hà i vô thừa nháºn ấy ?
Phải là m má»™t cái gì , không thì anh chết mất . Cuối cùng , Ân Tuấn đã nghÄ© ra . Tung chân ngồi dáºy , anh viết ngay tá» quyết định sa thải cả hai ngưá»i , dù thâm tâm chẳng muốn xa há» chút nà o , cả Tâm Như và cả Chà Bằng . Anh là m thế chỉ thoả mãn cÆ¡n giáºn dữ . Chỉ cần hỠđến năn nỉ , thuyết phục mình . Và sâu xa nhất, anh muốn buá»™c Tâm Như phải nói ra chuyện mình đã cùng là m vá»›i Chà Bằng . Chỉ cần há» không yêu đượng vụng trá»™m , chỉ cần đưa ra má»™t nguyên nhân thuyết phục , Ân Tuấn nhá»§ lòng sẽ không là m khó , sẽ giả lÆ¡ bá» qua má»i chuyện , dù xưa nay , anh rất nghiêm trong việc vi pham ná»™i quy .
Váºy mà .. Tâm Như , Chà Bằng .. hai ngưá»i không hiểu ý cá»§a anh , như cố tình trêu tức . Nhất là Tâm Như , nháºn quyết định sa thải , cá»§a anh mà mặt cứ nhÆ¡n nhÆ¡n vui thÃch , không nói không rằng , thản nhiên như không có chuyện gì . Sáng sáng , chiá»u chiá»u tỉnh bÆ¡ Ä‘i là m theo ca trá»±c , chỠđến ngà y tá» quyết định sa thải có hiệu lá»±c má»›i chịu ở nhà .
Tâm Như nghÄ© gì vá» mình nhỉ ? Bá»—ng nhiên sao Ân Tuấn muốn biết Ä‘iá»u nà y quá . Tháºt nhức đầu , Ä‘iên óc trước vẻ nói cưá»i cố ý cá»§a Tâm Như . Thà cô cứ mắng , cứ gây cãi vá»›i anh như trước . Từ ngà y kể rõ anh nghe vá» dì dượng Vân , cô như đã trở thà nh ngưá»i khác , như quên mất những gì mình đã nói, trở nên thân máºt vá»›i Chà Bằng . Có phải cô vì đã quá chán anh nên quay sang thần tượng ngưá»i khác mất rồi ?
Là viện trưởng , là bác sÄ© tà i hoa , Ân Tuấn có cần gì sá»± ngưỡng má»™ cá»§a cô há»™ lý . Nhưng sá»± dá»ng dưng , lãnh đạm cá»§a Tâm Như là m anh buồn quá . Chắc cô không biết những lá»i nói cá»§a mình đã tác động đến anh nhiá»u như thế nà o đâu .
Reng... reng... reng
Chuông Ä‘iện thoại chợt reo , cắt ngang dòng suy tưởng cá»§a anh . Uể oải vá»›i tay lên cầm lấy ống nghe , Ân Tuấn thầm lo sợ , cầu mong đừng phải là ca cấp cứu nà o từ bệnh viện gá»i đến . Phút giây nà y , anh không muốn nhìn thấy máu và ná»—i Ä‘au khổ oằn oại cá»§a bệnh nhân đâu .
-Alô . Bác sĩ Ân Tuấn nghe .. Là Tâm Như đó phải không .
Cái giá»ng nhừa nhá»±a , uể oải cá»§a Ân Tuấn trở nên vui vẻ , phấn khởi ngay khi nháºn ra giá»ng bên kia là Tâm Như . Chắc cô đã suy nghÄ© lại , gá»i Ä‘iện thoại xin anh thu hồi quyết định sa thải đây mà .
Nhưng ngược vá»›i những lá»i Ân Tuấn đã vẽ vá»i . Bên kia đầu dây , giá»ng Tâm Như như lạnh lùng khô khốc .
-Alô . Phải . Tâm Như đây . Ân Tuấn ! Lần cuối cùng , tôi há»i anh có nháºn lá»i phẫu thuáºt cho cha ruá»™t mình không ?
-Lại vấn đỠnà y ! Nụ cưá»i chưa nở trá»n trên môi vụt tắt , Ân Tuấn chau mà y giáºn dữ
- Tâm Như ! Cô có biết bây giá» là mấy giá» không ? Gá»i Ä‘iện há»i má»™t câu đã thừa biết câu trả lá»i , cô không sợ mình là m phiá»n ngưá»i khác sao ?
-Tôi không sợ
- Giá»ng Tâm Như vẫn xa lạ lạnh lùng
- Tôi chỉ muốn há»i lần cuối cùng thôi . Anh có đồng ý nháºn lá»i phẫu thuáºt cho bác Mẫn không ?
-Không
- Ân Tuấn trả lá»i ngay không do dá»± .
-Cả lúc bác ấy đang hấp hối , có phải không ?
-Phải
- Ân Tuấn đáp , sau má»™t thoáng ngáºp ngừng
- Tôi sẽ thà nhìn ông ấy chết chứ không phẫu thuáºt , cứu sống con ngưá»i vô tình , vô nghÄ©a ấy .
-ÄÆ°á»£c rồi . Giá»ng Tâm Như giáºn dữ . Váºy thì anh nghe rõ đây. Nếu anh quyết định không phẫu thuáºt cứu bác Mẫn thì đêm nay , tôi sẽ thay anh là m Ä‘iá»u đó .
-Cái gì ? Ân Tuấn báºt ngưá»i lên , rồi phá ra cưá»i lá»›n
- Cô định hù doạ tôi đấy à ?
-Tôi không đùa cÅ©ng chẳng doạ anh đâu . Giá»ng Tâm Như nghiêm giá»ng :
- ChÃnh bác Mẫn cÅ©ng đã đồng ý ký tên chấp nháºn cho tôi là m cuá»™c phẫu thuáºt nà y . Bác ấy bảo , nếu cái chết cá»§a mình có thể xoá bá» lòng thù háºn cá»§a anh , bác ấy sẽ sẵn lòng .Nhưng anh an tâm . Bác Mẫn sẽ chẳng chết đâu. Bằng hết sức mình , tôi sẽ cố gắng giúp bác Mẫn thoát khá»i căn bệnh quái ác .
-Nà y ! Ân Tuấn nghe sợ hãi
- Mở .. mở rộng van tim không phải chuyện đùa đâu .
-Thì tôi có bảo anh là mình Ä‘ang đùa đâu . Tâm Như không đổi giá»ng
- Hai mươi phút nữa , tôi sẽ bắt đầu phẫu thuáºt cho bác Mẫn. Ca mổ sẽ được tiến hà nh tại phòng mổ cá»§a anh , vá»›i sá»± giúp đỡ cá»§a Chà Bằng . Anh ấy gây mê và tôi sẽ mổ , nếu anh muốn chứng kiến thì hãy nối mạng đến đây . Tôi nhất định sẽ truyá»n hình trá»±c tiếp cho anh thấy .
-Cả Chà Bằng cũng tham gia nữa sao ? Ân Tuấn rút khăn lau mồ hôi trán
- Các ngưá»i có biết mình Ä‘ang là m gì không ? Chỉ cần má»™t sÆ¡ xuất nhá» là chết ngưá»i ngay . Mau dừng lại !
-Không dừng lại được đâu . Tất cả đã sẵn sà ng . Ba cá»§a anh đã nằm trên giưá»ng mổ . Chà Bằng Ä‘ang tiến hà nh gây mê cho bác ấy . Thôi , không nói vá»›i anh nữa . Tôi phải chuẩn bị tinh thần bước và o ca phẫu thuáºt đây . Chà o anh .
Cạch !
Tâm Như buông máy lâu rồi , Ân Tuấn vẫn còn nắm chặt cái ống nghe . Giữa phòng máy lạnh mà anh nghe cÆ¡ thể mình nóng bức . Những gì má»›i nghe kia có đúng là sá»± tháºt ? Suy nghÄ© quá rồi ác má»™ng chăng ? Không thể nà o có chuyện má»™t cô há»™ lý phẫu thuáºt tim tồn tại trên thế gian nà y . Äúng là anh hoa mắt , ngá»§ mê rồi .
Nhưng .. những lá»i thoại vang lên má»™t cách rõ rà ng trong máy ghi âm như váºy . Không lẽ anh lại tiếp tục mÆ¡ ? Không đâu . Cắn môi Ä‘au thế nà y là m sao mÆ¡ được ? Nhưng nếu không mÆ¡ thì chuyện Tâm Như phẫu thuáºt cho ông ta tháºt hay sao ?
á»’ ! Äiên rồ , nguy hiểm quá . Sinh mạng má»™t con ngưá»i chứ có phải gà vịt gì đâu mà cô tá»± tiện Ä‘em ra mổ xẻ để trêu ngưá»i , chá»c tức anh . Mà Tâm Như có dám là m không ? Hay chỉ muốn doạ anh thôi ?
Mở lại cuốn băng ghi âm nghe thêm má»™t lần , linh tÃnh như báo cho Ân Tuấn biết rằng , Tâm Như không nói đùa đâu . Cô ta Ä‘ang là m tháºt . Ôi! Hoảng quá , anh bấm nhanh Ä‘iện thoại gá»i thẳng và o viện tim .
Chuông reo , reo tháºt lâu vẫn không có ngưá»i bắt máy . Ca phẫu thuáºt đã bắt đầu . Trá»i Æ¡i ! Mồ hôi rịn ra như tắm khắp thái dương Ân Tuấn . Äến nông nổi nà y , anh không thể ngồi yên được nữa . Bước vá»™i xuống giưá»ng , chẳng kịp chải đầu , anh lái nhanh chiếc Mercedes đến viện tim . Äồng hồ bây giá» chỉ đúng con số má»™t . Äừng phố lạnh tanh , chẳng má»™t bóng ngưá»i .
-Äoán chẳng sai . Ôi ! Biết anh thế nà o cÅ©ng đến mà .
Cá»a xe vừa mở , chưa kịp bước xuống , Ân Tuấn đã nghe giá»ng Tâm Như vang lên reo mừng .
Cạnh bên cô còn có Chà Bằng và hai thanh niên lạ nữa .
Thế chẳng phải cô đã ..
- Bước hẳn xuống xe , Ân Tuấn nhìn quanh ngơ ngác .
Tâm Như vui vẻ :
-Tôi nà o dám to gan thế . Rồi cô hạ giá»ng
- Ân Tuấn ! Ba của anh đang ngồi đằng ghế nhìn anh kìa . Hãy bước lại nhìn bác Mẫn đi .
Vô ý thức , Ân Tuấn nhìn theo hướng mắt cá»§a Tâm Như . Trên chiếc ghế chỠở hà nh lang vắng, má»™t ông già ốm yếu Ä‘ang đưa đôi mắt nhìn anh tha thiết . Trong tia nhìn yếu á»›t , run rẩy , lá»i cầu khẩn mong tha thứ .
Ông ấy đấy ư ? Ân Tuấn cảm thấy bất ngá» . Trong tâm cá»§a anh, ông ấy không giống như hiện tại , không già nua , ốm yếu tá»™i ngiệp thế kia . Lúc nà o trong tiêm thức cá»§a anh , ông ấy cÅ©ng khoẻ mạnh , máºp mạp , ta cao và đáng ghét . Ông chỉ biết xum xoe , nịnh ná»t ngưá»i đà n bà ấy . Hai mươi tám năm rồi , sao anh lại quên con ngưá»i già nua theo năm tháng. Nhưng dù ông ta có thế nà o Ä‘i nữa , anh cÅ©ng không bao giá» tha thứ . Không bao giá» nháºn lại ngưá»i cha không tình , không nghÄ©a ấy . Ông ta đã bá» mặc mẹ anh trong cÆ¡n bệnh ngặt nghèo . Äã không nhìn nháºn đứa con nà y , khi nó cần vòng tay ông thương yêu che chở thì tại sao anh phải nhìn, phải nháºn ông ta chứ ?
-Không , Ân Tuấn chợt hét lên . Quay lại đưa mắt nhìn Tâm Như , anh giáºn dữ
- Dám dựng kịch để gạt cả tôi , cô tà i lắm , Tâm Như .
-Tôi không dựng kịch , cũng không gạt anh đâu
- Nụ cưá»i vụt tắt từ khi nghe Ân Tuấn hét lá»›n tiếng "không", Tâm Như nghiêm mặt
- Tôi chỉ chần chừ muốn dà nh cho anh cÆ¡ há»™i để lương tâm cá»§a anh sau nà y đỡ ray rứt ân háºn thôi . Nếu anh vẫn khăng khăng không nháºn cha và không chấp nháºn phẫu thuáºt cho bác Mẫn , thì ngay đêm nay , tại nÆ¡i nà y , chÃnh tay tôi sẽ là m Ä‘iá»u đó .
-Cô lại định nắn gân tôi đấy sao ? Ân Tuấn phì cưá»i
- Äã má»™t lần bị lừa , tôi không dại gì mắc lừa cô lần nữa .
-Tôi không nắn gân , cÅ©ng chẳng đùa đâu . Tâm Như nghiêm giá»ng
- Tôi chỉ há»i anh lại lần cuối cùng . Anh có nháºn lá»i phẫu thuáºt cho bác Mẫn không ?
-Không . Ân Tuấn hét to , cố tình cho cả "ngưá»i đằng kia" nghe thấy
- Kể cả khi ông ta có tiá»n đến thuê , tôi cÅ©ng không nháºn .
-ÄÆ°á»£c lắm
- Tâm Như hất mặt lên
- Như váºy có nghÄ©a là anh đủ can đảm đặt sinh mạng cha mình trong tay ngưá»i khác ?
-Tại sao không ?
Ân Tuấn cứng lá»i . Anh không tin Tâm Như dám là m má»™t chuyện động trá»i như váºy .
-Váºy thì ..
- Nhưng Tâm Như lại chẳng phải kẻ non gan
- Anh có dám cho tôi mượn phòng mổ cá»§a anh để tiến hà nh ca phẫu thuáºt không ?
- Thấy Ân Tuấn im lặng , cô nói tiếp
- Chìa khoá phòng mổ cùng tất cả y cụ , thuốc men , chúng tôi Ä‘á»u đã sẵn sà ng , đầy đủ . Tôi có thể mổ lén , không cần sá»± đồng ý cá»§a anh , nhưng tôi nhìn xem trái tim bằng đá cá»§a anh cứng đến độ nà o . Anh có dám bá» mặc sinh mạng cá»§a cha mình vì tá»± ái , vì Ãch ká»· cá»§a bản thân không ?
-Không cần phải khÃch tôi đâu . Ân Tuấn móc ngay chùm chìa khoá .
Äến lúc nà y , anh vẫn khônh tin Tâm Như dám là m Ä‘iá»u mình nói . Cô có thể nông nổi , nhất thá»i . Nhưng Chà Bằng thì sao ? Má»™t bác sÄ© gây mê chững chạc , tà i hoa nhất khoa phẫu thuáºt không thể tiếp tay cô là m Ä‘iá»u dại dá»™t . Và hai thà nh viên đứng sau lưng Tâm Như nữa . Nhìn mặt há» rất trẻ , nhưng không có vẻ loi choi , lóc chóc . Há» có thể là bạn cá»§a Chà Bằng , những bác sÄ© phẫu thuáºt ... Trong chuyện nà y, Tâm Như chỉ có thể là ngưá»i đầu tiên . Cô biết gì vá» dao kéo mà phẫu thuáºt cho anh run tim chứ ?
-Anh đã quyết Ä‘inh kỹ rồi , phải không ? Nắm chặt chùm chìa khóa , Tâm Như há»i như quan toà lần cuối há»i phạm nhân trước khi tuyên án
- Äừng ân háºn nhé .
Nói rồi , cô quay lưng bước Ä‘i ngay . Chà Bằng và hai thanh niên lạ cÅ©ng quay bước theo cô , sau khi nhìn Ân Tuấn má»™t cái trông rất lạ . Cả ba ngưá»i dừng chân trước mặt ông Mẫn nói và i câu gì đó . Xa quá , Ân Tuấn nghe không rõ . Anh chỉ thấy ông ta ngoái đầu lại nhìn mình , trong lúc chân vẫn bước Ä‘á»u theo há» và o phòng mổ . Ãnh sáng cháºp chá»n cá»§a bệnh viện không cho anh thấy mặt ông ta, nhưng không hiểu sao Ân Tuấn lại thấy rất rõ rà ng ông ta Ä‘ang khóc . Như có má»™t lá»i muốn nói vá»›i anh khi và o đối diện vá»›i tá» thần .
Cánh cá»a khép lại , đèn trước cá»a báºt sáng choang như báo hiệu cho má»i ngưá»i được biết má»™t ca phẫu thuáºt Ä‘ang được tiến hà nh trong đó . Và ngưá»i hiện Ä‘ang nằm trên bà n mổ lại chÃnh là ngưá»i cho anh cuá»™c sống nà y .
Xưa nay , buá»›c chân và o phòng mổ , tâm trạng cá»§a Ân Tuấn không bao giá» xao động trước những vẻ mặt âu lo cá»§a thân nhân ngưá»i bệnh . Trước thân hình bất động cá»§a bệnh nhân , anh vẫn thản nhiên . Con dao mổ trên tay anh chỉ biết rạch những đương chÃnh xác , cÅ©ng không biết mừng vui khi mình cứu sống má»™t mạng ngưá»i . Vá»›i anh , dó chỉ là chuyện bình thưá»ng . Mặc cho thân nhân ngưá»i bệnh vui cưá»i , ôm chầm lấy anh chúc tụng ngợi ca như má»™t ông thánh sống .
Thê mà lần nà y , má»™t mình đứng trước cá»a phòng mổ , lòng Ân Tuấn bá»—ng bồn chồn , nao núng . Có phải vì anh đã bị đổi vai trò . Từ má»™t bác sÄ© , anh trở thà nh thân nhân duy nhất cá»§a ngưá»i Ä‘ang đặt sinh mạng cá»§a mình và o tay má»™t cô há»™ lý?
Tâm Như có là m liá»u không nhỉ ? Mà .. cô ta không liá»u . Liệu hai bác sÄ© mặt còn non choẹt ấy có đáng tin không ? Trá»i Æ¡i ! Như tỉnh má»™ng , Ân Tuấn Ä‘áºp mạnh và o trán kêu to má»™t tiếng . Äiên tháºt ! Äúng là Tâm Như đã là m cho đầu óc anh trở nên Ä‘iên cuồng , mụ mẫm mất rồi . Cương vị má»™t viện trưởng như anh , sao lại có thể cho ngưá»i ta mượn phòng phẫu thuáºt cá»§a mình để là m cà n ? Lỡ xảy ra sá»± cố thì sao ? Trách nhiệm sẽ hoà n toà n vá» anh . Tai tiếng đồn vang , sá»± nghiệp anh sẽ Ä‘i Ä‘á»i , trôi Ä‘i . Sao anh lại xá» xá»± như đứa trẻ đầy tá»± ái ? Không được . Bằng má»i cách phải dừng ngay cuá»™c phẫu thuáºt nà y lại .
NghÄ© xong , Ân Tuấn chạy nhanh và o phòng giám đốc . NÆ¡i đây, anh có thể nhìn toà n thể quan cảnh phòng mổ qua hệ thống camera Ä‘iá»u khiển bằng máy vi tÃnh . Äây không phải là sáng kiến cá»§a anh . Nói là cá»§a bác sÄ© Hiệp . ChÃnh anh ta đã nghÄ© ra cách lắp đặt hệ thống camera tá»± động thu phát và o phòng phẫu thuáºt vá»›i mục Ä‘Ãch thu lại tất cả các phẫu thuáºt cá»§a anh , rồi Ä‘em vá» trưá»ng đại há»c phát lại cho các sinh viên cùng há»c há»i rút kinh nghiệm .
Äây rồi ! Ân Tuấn đã khởi động được nguồn Ä‘iện . Chưa vá»™i báºt mà n hình , anh nói nhanh và o Ä‘iện đà m :
-Tâm Như ! Ngưng ngay cuá»™c phẫu thuáºt lại . Tôi không đồng ý cho cô hay bất kỳ ai là m cà n trong phòng phẫu thuáºt cá»§a tôi đâu .
-Äã muá»™n quá rồi . Chiếc loa trên tưá»ng khẹt khẹt vì giá»ng Tâm Như vang lá»›n
- Cuá»™c phẫu thuáºt đã bắt đầu rồi .
-Tâm Như ! Cô không định nói là mình là ngưá»i cầm dao mổ chứ ?
Không có tiếng trả lá»i , chỉ có tiếng dao kéo va và o nhau lách cách . Ân Tuấn báºt nhanh mà n hình . Quang cảnh quen thuá»™c cá»§a phòng mổ hiện lên trước mắt . Ngá»n đèn được báºt sáng trên cao , chiếu trên ngưá»i ông Mẫn . Tâm Như đứng giữa vòng ngưá»i , tay cầm con dao mổ . Cô mặc áo blouse trắng , miệng bịt khẩu trang , dáng Ä‘iệu như má»™t bác sÄ© dà y dạn kinh nghiệm .
Chà Bằng cạnh bên . Nhiệm vụ cá»§a anh là gây mê và theo dõi huyết áp cho ngưá»i bệnh . Vá» vấn đỠnà y , Ân Tuấn có thể an tâm tá»± tin và o khả năng cá»§a Chà Bằng . Anh chỉ cảm thấy run sợ cho Tâm Như và hai trợ lý cá»§a cô thôi .
Trá»i Æ¡i ! Má»™t há»™ lý như cô thì biết gì mà mổ xẻ .
-Huyết áp , nhịp tim ? Giá»ng Tâm Như run run trong máy . Cô như cÅ©ng dang hồi há»™p lắm .
-Ổn định .
- Chà Bằng cất giá»ng tá»± tin .
-ÄÆ°á»£c . Bắt đầu ! Tâm Như gáºt đầu ra hiệu cho hai bác sÄ© há»™ lý .
Tấm vải trắng được đắp lên ngưá»i ông Mẫn . Má»™t cái lá»— vuông lá»™ ra trên khuôn ngá»±c cá»§a ông . Các dây ống được truyá»n nối và o ngưá»i ông má»™t cách hoà n hảo và đúng bà i bản .
-Äừng! Ân Tuấn kêu lên sợ hãi nhưng anh chẳng thể nà o cản được con dao mổ trên tay Tâm Như . Cô đã ấn nó và o sâu trong lá»›p da thịt rồi kéo thà nh má»™t đưá»ng dà i . PhÃa sau nó là đưá»ng máu đó thấm lan rá»™ng dần ra .
-Kẹp !
Tâm Như kẹp nhanh hai bên mép đưá»ng rạch . Äá»™ng tác chuẩn xác , nhanh chóng như má»™t bác sÄ© chuyên nghiệp , từng thuần thục trong nghá» . Trong chá»›p mắt đã chặn đứng dòng máu từ vết mổ .
-Dao mổ !
Tâm Như lại gá»i dao mổ . Sau lá»›p da bà nh rá»™ng , Ân Tuấn có thể nhìn thấy từ trong lồng ngá»±c , trái tim cá»§a ông Mẫn Ä‘áºp nhịp nhà ng .
Vá»›i má»™t ngưá»i như Ân Tuấn , việc mổ để nông rá»™ng van tim không phải là chuyện khó . Anh đã là m như thế hà ng trăm, hà ng ngà n bệnh nhân rồi . Như má»™t cá»— máy đã quen việc, anh có thể biết chÃnh xác từng mách máu , đưá»ng tÄ©nh mạch , động mạch ở đâu và van tim nà o bị hẹp . Vá»›i anh , má»™t ca mổ như thế nà y không lo xảy ra sá»± cố .
Thế còn Tâm Như thì sao ? Bây giá» thì Ân Tuấn phần nà o tạm đỡ lo . Tay nghá» cá»§a Tâm Như xem ra cÅ©ng khá . Hai vị bác sÄ© phụ mổ vá»›i cô cÅ©ng tá» ra ăn ý nhịp nhà ng . Chỉ nghe thôi, sẽ không thể nà o tin nổi . Sách ghi-nét có thể ghi ca mổ cá»§a Tâm Như và o ká»· lục . Má»™t há»™ lý mổ thà nh công ca phẫu thuáºt tim , tương đối phức tạp trong y há»c .
Tâm Như không phải là há»™ lý bình thưá»ng . Ân Tuấn có thể khẳng định vá»›i mình vá» Ä‘iá»u ấy . Vì má»™t há»™ lý không thể có những suy nghÄ© và hà nh động lạ Ä‘á»i như cô được . Nhất là hôm nay táºn mắt chứng kiến cô thuần thục vá»›i con dao mổ trong tay .
Tâm Như là bác sÄ© ư ? Äiá»u nà y xem ra cà ng khó giải thÃch hÆ¡n khi cô còn là há»™ lý . Vì nếu là bác sÄ© , sao cô phải tá»± nháºn mình là há»™ lý , để là m những việc không hợp vá»›i trình độ cá»§a mình ? Tại sao cô tốn công bà y nhiá»u trò đến thế ? Chuyện anh có nháºn cha hay không , vá»›i cô có can hệ gì ?
Lòng cô quá mênh mông , quá nhân háºu nên dá»… dà ng xem chuyện cá»§a ngưá»i khác là chuyện cá»§a mình ư ? Äến phút nà y , Ân Tuấn đã không thể phá»§ nháºn lòng nhân háºu cá»§a Tâm Như . Từ những lá»i bà n tán cá»§a bệnh nhân , lá»i xuýt xoa thán phục cá»§a các y sÄ© đến việc anh táºn mắt nhìn cô chăm sóc bệnh nhân má»™t cách táºn tình .
Không mà u mè , không đóng kịch được đâu . Trước ná»—i Ä‘au và bệnh táºt , chỉ có tình yêu thương tháºt sá»± má»›i không há» sợ dÆ¡ , sợ khó , sợ lây lan . Nhiá»u lần , rất nhiá»u lần Ân Tuấn đã nhìn thấy Tâm Như vui vẻ chuyện trò vá»›i bệnh nhân . Cô sẵn sà ng xoa bóp nâng đỡ há» là m vệ sinh cá nhân , dù đó không phải là nhiệm vụ cá»§a mình .
Ca phẫu thuáºt hôm nay sẽ là đỉnh Ä‘iểm cao trà o . Tâm Như lần cuối muốn đánh thức lương tâm đến tình phụ tá» trong trái tim anh . Cô muốn trả anh vá» vá»›i bản chất tháºt sá»± cá»§a mình . Hoà nháºp cuá»™c Ä‘á»i bằng trái tim rá»™ng mở .
Thà nh ý cá»§a Tâm Như , tôi biết và xin được cám Æ¡n . Nhưng cÅ©ng xin lá»—i Tâm Như nhé . Tôi không vượt thoát được bản thân mình . Vá»›i ngưá»i đà n ông đó , tôi tháºt sá»± không có được tình thương . Tôi không thể tha thứ , cÅ©ng như không thể tá»± tay mình cứu ông ta được . Tôi sợ trong lúc phẫu thuáºt , rồi căm thù được dịp trá»—i lên , tôi sẽ hại ông ta mất .
Thế nhưng .. không nháºn lại ông ta , tôi có phải ân háºn không ? Lỡ như cuá»™c phẫu thuáºt xảy ra sá»± cố , ông ta chết Ä‘i , những tháng ngà y còn lại cá»§a tôi sẽ thế nà o ? Tôi có tiếc nuối , có Ä‘au khổ , có ray rứt ân háºn mãi ? Giá như lúc đó ...
Ôi! Những câu há»i tháºt mÆ¡ hồ không thể trả lá»i hết trong má»™t phút , má»™t giá» . Tâm Như ! Cô tháºt là gian ác . Sao lại nỡ đặt để tôi và o ngã ba đưá»ng , bắt tôi phải chá»n cho mình má»™t hướng Ä‘i dứt khoát .
-Tâm Như ! Có vấn đỠ. Huyết áp tuá»™t . Giá»ng Chà Bằng chợt kêu lên hốt hoảng
- Ãp lá»±c động mạch tăng .
-Hả ! Giáºt mình dứt khá»i cÆ¡n suy tưởng , Ân Tuấn ngẩng nhanh đầu dáºy .
Tâm Như lại giở trò , tạo sá»± cố thá» trái tim anh ư ? Không đâu . Äồng hồ trên áp kế chẳng thể nà o giả được . Rõ rà ng ca mổ đã gặp sá»± cố đúng và o phút cuối cùng .
Sao thế ? Ân Tuấn chau mà y Ä‘oán nguyên nhân . Má»i trình tá»± Ä‘á»u hoà n hảo , diá»…n ra đúng bà i bản sao lại xảy ra sá»± cố bất thưá»ng ? Muốn nói má»™t câu gì giúp há» nhưng qua mà n ảnh camera , anh không Ä‘oán được nguyên nhân .
-Trương lá»±c tim thế nà o rồi ? Giá»ng Tâm Như hốt hoảng
- Huyết áp còn bao nhiêu ?
-Trương lực tim tăng . Các mạch máu căng phồng có nguy cơ vỡ . Là m sao bây giỠ?
-Huyết áp chỉ còn lại bảy thôi .
Cháºm má»™t giây nữa ông ta sẽ chết . Ân Tuấn không còn thá»i gian lá»±a chá»n . Má»™t là đến ngay . Hai là không bao giá» nữa. Cắn môi , anh do dá»± . Trong má»™t tÃch tắc thôi , lương tâm cá»§a má»™t bác sÄ© đã thắng được ná»—i háºn thù . Chụp chiếc áo blouse mặc nhanh và o ngưá»i , anh phóng như bay và o phòng mổ...
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 08:02 PM.
|

21-03-2008, 10:45 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 17
Nếu ca phẫu thuáºt có xảy ra sá»± cố , tôi hoà n toà n chịu trách nhiệm , và xin được hiến thân xác tôi cho viện tim "Hy Vá»ng" , mang thân thể nhá» bé cá»§a mình có thể giúp y há»c nghiên cứu ra nhiá»u biện pháp cứu ngưá»i . Nhằm chuá»™c lại những lá»—i lầm đã là m trong quá khứ
Äá»c xong lá»i trăn trối thứ nhất cá»§a cái ngưá»i mà mình phải gá»i là cha, Ân Tuấn bá»—ng nghe toà n thân nổi đầy gai ốc .
Hôm đó , anh chỉ cần đến cháºm má»™t giây thôi thì giỠđây , lá»i trăng trối đó đã được thá»±c hiện rồi .
Sá»± cố xảy ra chỉ vì má»™t chút thiếu kinh nghiệm cá»§a Tâm Như, vì cô tình cỠđã là m kẹt động mạch . Ai Ä‘á»i mổ bệnh nhân mà dao kéo cứ vứt lung tung trong bụng ngưá»i ta . Giá» nghÄ© lại vừa buồn cưá»i , vừa giáºn dữ . Tháºt là hú vÃa !
Hiến thân mình cho y há»c , việc đó vá»›i Ân Tuấn là chuyện bình thưá»ng . Nhưng không hiểu sao hôm nay , khi Ä‘á»c những dòng ấy từ tay ngưá»i thân , lòng anh bá»—ng nao nao . Chuá»™c lại những lá»—i lầm trong quá khứ ư ? Có tháºt là ông đã phải sống trong ray rức , ân háºn suốt từng ấy năm trá»i ?
Cầm phong bì thứ hai lên . Ân Tuấn đắn Ä‘o giấy phút rồi xé mở bao thư . Phong bì nà y ông viết cho anh vá»›i những dòng chữ run rẩy , ngả nghiêng , lem luốt . Hẳn là ông đã khóc nhiá»u khi viết lá thư nà y .
Ân Tuấn , con !
Lần đầu tiên và cuối cùng trong cuá»™c Ä‘á»i , con hãy cho ta được gá»i con bằng tiếng con thương yêu trìu mến .
Ta biết con háºn ta và không tha thứ cho ta , cÅ©ng như chẳng bao giá» nháºn lão già tá»™i nghiệp nà y là cha con đâu . Nhưng trong giá» phút cuối , hãy cho cha được xưng cha vá»›i con nghe .
Ta là má»™t kẻ hèn nhát , Ãch ká»· , chẳng ra gì . Ta chỉ biết có bản thân . Ta đã bá» mặc vợ con lúc nguy khó nhất . Ta đâu đáng là m ngưá»i cÅ©ng đâu thể nháºn con
Ân Tuấn Æ¡i ! Là m ngưá»i , ai không má»™t lần lầm lá»—i . Ta lúc đó hãy còn quá trẻ , lại hiểu biết nông cạn vá» y há»c . Lúc nghe mẹ con mắc bệnh nan y , ta đã vì quá sợ , nên má»›i phải vô tình phạm lá»—i . TÃnh tình ta lại quá yếu má»m , nhu nhược. Ngưá»i đà n bà ta quen có quá nhiá»u quyá»n lá»±c . Bà đã là m ta khiếp sợ , không dám nhìn nháºn vợ con dù thâm tâm rất muốn . Vì ta lúc đó hoà n toà n lệ thuá»™c và o bà ta tất cả. Cuá»™c sống cá»§a ta từ thể xác đến tinh thần Ä‘á»u bị bà ta nắm giữ .
Ta có thể vượt thoát , nhưng ta lại không đủ can đảm rá»i xa niá»m vui và thể xác . Váºt chất đã là m cho lý trà ta bị lu má» mù quáng .
Con cho là ta đã thanh minh , biện há»™ cho hà nh động cá»§a mình , có phải không ? Không . Ta hoà n toà n không có ý phá»§ nháºn tá»™i lá»—i cá»§a mình . Ta chỉ muốn cho con biết rằng , vá»›i má»™t chút yếu Ä‘uối tinh thần , sá»± bá»™i bạc cá»§a ta đã phải trả má»™t giá đắt trong cuá»™c Ä‘á»i mình . Ân Tuấn Æ¡i ! Con có biết năm năm sau , từ ngà y mẹ con mất , ngưá»i đà n bà đó đã đá ta ra khá»i cá»a .
Lang thang vá»›i hai bà n tay trắng . Vá»›i căn bệnh bẩm sinh , ta má»›i thấm thÃa hết tình Ä‘á»i , má»›i hiểu thế nà o là tình , là nghÄ©a . Bây giá» , ta má»›i biết mình sai . Biết nghÄ© đến ná»—i khổ Ä‘au mà mình đã gây ra cho hai mẹ con con .
Những đêm trá»i giá rét , co ro trong cÆ¡n lạnh dưới gầm cầu, ta bồi hồi nhá»› vá» quá khứ . Nhá»› nụ cưá»i hiá»n cá»§a Tưá»ng Minh, nhá»› tiếng con trẻ bi bô . Trá»i Æ¡i ! Sao mà ta thèm được quay ngược thá»i gian . Ta sẽ không bá» mặc nà ng trong cÆ¡n bệnh ngặt nghèo . Không bá» con thÆ¡ lưu lạc . Mà ta sẽ chăm sóc nà ng , sẽ nuôi dưỡng con khôn lá»›n .
Trá»i Æ¡i ! Khi ta nghÄ© được Ä‘iá»u nà y thì muá»™n mất rồi . Tưá»ng Minh đã mất . Con thÆ¡ lưu lạc phương trá»i . Lây lất bằng nghá» bốc vác sống qua ngà y . Ta lặn lá»™i tìm con khắp chốn . Trá»i không thương , nên ta tìm chẳng gặp con . Mãi đến khi con trưởng thà nh , ta má»›i được dì dượng Vân con kể cho nghe tất cả .
Nghe há» kể mà trái tim ta Ä‘au thắt . Thương con phải trải qua thá»i ấu thÆ¡ gian khổ , phải bị Ä‘oạ đầy đánh Ä‘áºp vì lòng há»n ghen đố kỵ cá»§a chÃnh dì ruá»™t cá»§a mình , nhưng ta lại không đà nh lòng trách há» . Tư cách gì mà trách mắng ngưá»i ta ? Ãt ra há» còn hÆ¡n ta má»™t chá»— là đã cưu mang con đến lúc thà nh tà i .
Tuấn ơi ! Nhìn con thà nh công trong sự nghiệp , ta mừng lắm, tự hà o nữa . Nhưng ta không mặt mũi nà o đến nhìn con . Ngà y trước , khi con cần đến , ta đã quay lưng ngoảnh mặt . Thì giỠđây con đã trưởng thà nh , đã trở nên già u có và danh tiếng , ta đâu thể nà o nhìn con cho được .
**** tá»§i lắm , nhưng ta không than thân trách pháºn . Tất cả tại ta . Ta gieo nhân đắng phải gặt quả cay . Chuyện quả báo luân hồi xưa nay đâu có hiếm . Mừng cho con , ta giỠđây chỉ còn má»™t tâm nguyện cuối cùng .
Ta muốn được chữa bệnh bằng chÃnh tay đứa con cá»§a chÃnh mình . Song , ta sẽ không cho con biết ta là ai đâu . Bao giá» dà nh dụm đủ tiá»n , ta sẽ đến bệnh viện tim đăng ký như bất kỳ má»™t bệnh nhân nà o .
Ông trá»i dun rá»§i , số pháºn đẩy đưa cho ta má»™t ngà y bá»—ng gặp Tâm Như . Cô bé là hiện thân đấng cứu thế giữa trần Ä‘á»i , đã đưa ta từng bước dần tiếp cáºn vá»›i con .
Nghe Tâm Như kể vá» con mà ta Ä‘au lòng quá . Thì ra con không sung sướng , hạnh phúc như ta tưởng . Hoà n cảnh khắc nghiệt đã tạo cho con má»™t tÃnh cách khác thưá»ng . Không . Ta không thể để con bước dần và o hố thẳm . Bằng má»i cách , ta phải cứu lấy con . Trả con vá» vá»›i Ä‘á»i thưá»ng , vá»›i cuá»™c sống thá»±c cá»§a mình .
Cùng vá»›i Tâm Như , ta đã là m nhiá»u cách , nhưng Ä‘á»u thất bại cả . Bước đưá»ng cùng , ta và Tâm Như má»›i bà y ra hạ sách nà y . Con đừng trách Tâm Như . Cô bé tốt bụng , chỉ muốn giúp cha con ta Ä‘oà n tụ vá»›i nhau thôi .
Äặt sinh mạng mình và o con dao mổ cá»§a Tâm Như , ta biết mình liá»u lÄ©nh . Ta có thể chết trong ca phẫu thuáºt nà y , nhưng ta không sợ . Miá»…n sao cái chết cá»§a ta xoá được lòng thù háºn trong trái tim con . Cuá»™c Ä‘á»i tươi sáng , đầy ắp niá»m vui . Lòng tốt con ngưá»i như hạt giống tốt , nhất định sẽ nảy mầm trong má»—i con ngưá»i . Äừng nghi kỵ và o Ä‘iá»u đó . Hãy tin cha như đã tin và o mẹ con ngà y xưa váºy . Thế gian nà y hãy con nhiá»u, rất nhiá»u những tấm lòng nhân háºu , biết sống vì ngưá»i khác như mẹ con , như cô bé Tâm Như ấy .
Và i dòng tâm sự với con , cha phải bước và o cuộc phiêu lưu bằng sinh mạng của mình đây . Vĩnh biệt con và không quên cho biết là cha yêu con lắm . Hãy tha lỗi cho cha để bên kia cõi vĩnh hằng , lòng cha được yên bình vỠvới mẹ .
Hôn con .. Ngưá»i cha vô thừa nháºn ..".
Bá»™p .
Má»™t giá»t nước mắt rÆ¡i đánh bá»™p trên lá thư là m hoen thêm những dòng chữ đã đẫm đầy lệ nóng . Ân Tuấn không hiểu sao mình lại khóc khi Ä‘á»c những dòng tha thiết ấy ? Anh đã tha thứ , đã chấp nháºn ông ấy rồi chăng ? Sao tâm hồn như lÆ¡ lá»ng ? Những gì được viết ra trong lá thư kia Ä‘á»u tháºt cả . Không ai có thể đùa trên sinh mạng cá»§a mình đâu .
Từ hôm qua , sau khi được Tâm Như đưa Ä‘i xem chổ ăn , chốn ở cá»§a ông ây , Ân Tuấn đã không còn thấy ghét ông như trước. Thương chưa thương , nhưng anh tá»™i nghiệp ông nhiá»u. Nghèo như váºy mà dám Ä‘em mưá»i triệu cho không hai đứa bé sinh đôi . Chẳng phải tình cha con ruá»™t thịt , không ai là m thế bao giá» .
Mỉm nhẹ nụ cưá»i , Ân Tuấn nhá»› lại cái thở phà o mừng rỡ cá»§a mình khi cứu được ông . Ông cÅ©ng không thể nà o quên được nụ cưá»i đầy nước mắt cá»§a Tâm Như . Cùng Chà Bằng và hai anh bạn , cô nhảy cẩng lên như đứa trẻ . Rồi mừng quá , thương quá , không kiá»m chế được , cô đã nhảy lên hôn mạnh và o má anh má»™t cái giữa bà n dân thiên hạ .
Nụ hôn như vô tình cá»§a Tâm Như đã là m anh chết Ä‘iếng mất mấy giây , má»i tế bà o trong cÆ¡ thể như đông cứng lại . Lần đầu tiên trong cuá»™c Ä‘á»i mình , Ân Tuấn ngất ngây như thế .
Ô , lạ quá ! Bà n tay sá» lên má , Ân Tuấn ngỡ ngà ng nghe cảm giác má»™t lần nữa đến vá»›i mình : Nụ hôn cá»§a Tâm Như . Trái tim cá»§a anh sao cứ Ä‘áºp rá»™n rà ng như thế ? Nhắm đôi mắt lại, Ân Tuấn bá»—ng mÆ¡ được Tâm Như hôn thêm lần nữa . Cái mùi tóc cá»§a cô lúc đó bám đầy mùi thuốc sát trùng , sao là m anh mê đắm thế ?
-Xin lá»—i ...
Tiếng má»™t ngưá»i chợt vang là m Ân Tuấn giáºt bắn ngưá»i lên , cây viết rá»i khá»i tay rÆ¡i xuống đất . Hai tay ôm ngá»±c , anh ngÆ¡ ngác nhìn hai ngưá»i đối diện :
-Xin lá»—i , chúng tôi có gõ cá»a , nhưng không nghe trả lá»i , nên má»›i đưá»ng đột xông đại và o đây
- Giá»ng ngưá»i con gái vang lên nhỉ nhảnh
- Viện trưởng ! Ông ngá»§ gục à ? MÆ¡ thấy gì mà cưá»i vui thế?
-À ! Má chợt đỠbừng với cảm giác môt tên trộm bị bắt quả tang . Ân Tuấn lúng túng
- Tâm Như ! Chà Bằng ! Hai ngưá»i Ä‘i đâu thế ? Sức khoẻ ông ta thế nà o ? Äã tỉnh chưa ?
-Thưa viện trưởng , chúng tôi không biết ạ
- Tâm Như cưá»i vui .
Hôm nay , trong cô rất đẹp với chiếc áo kiểu tay phùng mà u đỠthắm . Chà Bằng cạnh bên ,anh cũng trẻ trung , lịch lãm hà o hoa với quần Jean xanh , áo trắng đóng thùng nghiêm chỉnh .
-Sao không biết
- Ân Tuấn lạ lẫm .
Chà Bằng hÆ¡i mÃm môi :
-Không còn là trách nhiệm của chúng tôi nữa . Thưa viện trưởng , hôm nay chúng tôi chà o ông đây .
-Có chuyện gì thế ? Ân Tuấn tròn mắt lạ lùng
- Hai ngưá»i định Ä‘i đâu ?
-Viện trưởng không nhớ gì sao ?
- Tâm Như móc túi lấy ra má»™t tá» giấy gấp là m tư . Äặt nó xuống trước mặt anh , cô buồn buồn
- Quyết định sa thải đã có hiệu lực . Chúng tôi phải đi thôi .
-Quyết định sa thải ư ? À ..
Vá»— mạnh tay xuống trán mình , bây giá» má»›i nhá»› . Biết là m sao đây ? Anh tháºt không muốn xa há» má»™t chút nà o .
-Vâng
- Chà Bằng gáºt đầu chà o viện trưởng , rồi nắm tay Tâm Như , anh bảo
- Äi thôi .
-Khoan ! Khoan nà o ! Ân Tuấn như hoảng lên , quýnh quáng gá»i
- Hai ngưòi đà nh bỠtôi sao ?
Dừng chân nÆ¡i ngạch cá»a , Tâm Như hÆ¡i quay đầu lại :
-Chúng tôi không đà nh , nhưng tỠgiấy kia ...
-Tôi sẽ xé bỠnó ngay ..
- Nói rồi , cảm thấy mình mất phong độ quá , Ân Tuấn cố nghiêm mặt
- Vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện ...
-Äiá»u kiện gì ?
Chà Bằng quay hẳn ngưá»i lại , đôi mắt sáng lên trông Ä‘iệu bá»™ như mừng rỡ .
-À .. á»
- Như suy nghÄ© mất và i giây , Ân Tuấn cháºm rãi
- Tôi vẫn không rõ hai ngưá»i đã là m gì trong nhà xác đêm hôm đó . Có phải ...
Äá»™t nhiên bá» dở câu nói giữa chừng , Ân Tuấn thấy mình vô duyên quá . Tá»± nhiên sao cứ muốn biết ngưá»i ta là m gì chứ ? Cứ nhìn hai ngưá»i nắm tay nhau nãy giá» kia cÅ©ng đã biết rồi.
-Thì ra viện trưởng vẫn thắc mắc chuyện nà y ư ?
- Tâm Như chợt cưá»i xoà - Bây giá» thì chẳng có gì giấu nữa. Chà Bằng ! Anh hãy nói cho viện trưởng biết Ä‘i .
-ÄÆ°á»£c
- Chà Bằng mỉm cưá»i không bối rối
- Chắng có gì bà hiểm , ghê gá»›m cả . HÆ¡n má»™t tháng tôi và Tâm Như trốn và o trong nhà xác chỉ lén là m má»™t việc , là lén mổ tá» thi thôi . Tâm Như muốn thá»±c táºp tay nghá» cho nhuần nhuyá»…n trước khi bắt tay và o mổ thá»±c thụ cho bác Mẫn.
-Chỉ có thế thôi sao ? Ân Tuấn không giấu được vẽ vui mừng lên ánh mắt .
-Không tháºt thì giả sao ?
- Tâm Như lém lỉnh
- Chẳng ai chui và o một chỗ chết chóc như thế tình tứ đâu , ông viện trưởng đa nghi của tôi à . Bây giỠ, ông có thể xoá bỠtỠquyết định sa thải ấy chưa ?
-ÄÆ°á»£c
- Không hay mình Ä‘ang mỉm cưá»i , Ân Tuấn xé bá» tá» quyết định
- Bây giỠthì và o phòng hồi sức xem bệnh nhân cho tôi .
-Vâng
- Dáºp chân
- Tâm Như cúi đầu tinh nghịch , rồi nắm tay Chà Bằng vui vẻ
- Äi mau , kẻo ông ta đổi ý thì nguy đó .
Khoan ! KHoan ! Phải khoác áo blouse và o . Chà Bằng vấp mạnh chân và o ngạch cá»a xuýt đổ nhà o
- Quy định là như thế, muốn bị sa thải nữa à ?
Hừ ! Biết Chà Bằng nói xéo mình , Ân Tuân vá»™i trợn mắt là m mặt nghiêm , nhưng không được . Má»™t cái gì buồn cưá»i quá , chợt dâng lên là m anh phải té ngồi xuống ghê , phá lên cưá»i lá»›n ....
****
Má»™t ca phẫu thuáºt tầm cỡ , lá»›n nhất thế ká»· sẽ được tiến hà nh và o ngà y ...
Äặt tá» báo xuống mặt bà n , Ân Tuấn mỉm cưá»i nghe bụng lo lo. Äúng là mấy ông nhà báo , nhạy tin hÆ¡n ruồi , đã quá thổi phồng sá»± việc . Ca mổ đúng là có khó , có hiếm , nhưng đâu có đáng bảo là lá»›n nhất thế ká»· không ?
Chà ! Mấy hôm nay , các phương tiện đại chúng cứ quan tâm đến ca phẫu thuáºt nà y là m bệnh viện bá»—ng chốc nhá»™n nhịp . Các phóng viên báo đà i hết phá»ng vấn đến chụp hình là m anh mệt nhoà i muốn đứt hÆ¡i .
Tất cả cÅ©ng do Tâm Như mà ra cả . Từ má»™t bà i báo kêu gá»i lòng hảo tâm cá»§a má»i ngưá»i đến hai số pháºn bất hạnh hẩm hiu, các phóng viên đã lần tìm đến đây để săn lùng , truy tìm ra nhiá»u tình tiết má»›i .
Bây giá» , Ân Tuấn đã nổi lắm rồi . Äi đâu ,anh cÅ©ng nghe bà n tán vá» ca phẫu thuáºt . Trá»i Æ¡i ! Äá»c những lá»i ca ngợi tán dương tà i đức cá»§a mình , anh không khá»i tá»± hà o và lo lắng .
Tá»± hà o má»™t , song lo lắng lại đến mưá»i . Ân Tuấn sợ mình sẽ không đáp lại lòng kỳ vá»ng cá»§a má»i ngưá»i , sợ cuá»™c phẫu thuáºt kia không thà nh công mỹ mãn .
Vá»›i Tâm Như và Chà Bằng trợ lý cho ca phẫu thuáºt , anh đã tá»± tin hÆ¡n . Giá» chưa giá»i , nhưng .. anh có thể bảo đảm Tâm Như sẽ phối hợp vá»›i mình tháºt nhịp nhà ng , chặt chẽ . Lần mổ cho ông Mãn , anh đã thấy cô hiểu ý mình đến độ nà o.
Tháºt không chê và o đâu được . Tâm Như không chỉ hiểu ý , mà cô còn có thể Ä‘oán trước được ý muốn cá»§a anh má»™t cách chÃnh xác , như thể giữa cô và anh có má»™t giây thông đồng váºy .
Äiá»u là m anh lo lắng nhất bây giá» là sợ thiếu hụt vá» phương tiện hiện tại trong ca phẫu thuáºt nà y . Anh cần có má»™t chiếc máy trợ tim hiện đại . Chiếc máy đó sẽ thay trái tim là m việc má»™t ca phẫu thuáºt , khi anh cắt rá»i hai đứa bé .
Chiếc máy hiện có cá»§a anh vẫn là m được chức năng nà y , tuy nhiên hiệu suất không cao . Trong má»™t ca phẫu thuáºt lá»›n , nó không cung cấp đủ má»i thông tin cần thiết .
Ân Tuấn đã có ý định đặt mua từ khi quyết định là m ca phẫu thuáºt . Nhưng gom góp mãi , kinh phà vẫn không đủ , nên ..
Cốc .. cốc .. cốc ..
Tiếng gõ cá»a chợt vang , Ân Tuấn ngẩng đầu lên :
-Ai đó ? Má»i và o !
Cánh cá»a mở ra cháºm chạp , Tâm Như bước và o . Ngay sau lưng cô còn má»™t ngưá»i đà n ông nữa . Ông nà y trạc trung niên , mái tóc hoa râm và có má»™t bá»™ râu quai nón rất đặc trưng .
-Giáo sư tiến sĩ Trần Hồng Hải , giám đốc bệnh viện Quốc gia ư ?
Ân Tuấn đứng báºt lên khá»i ghế khi vừa nháºn ra ngưá»i đối diện . Bất ngá» là m anh cứ sững ngưá»i ra bất động . Anh không biết từ đâu , mình có được vinh dá»± lá»›n lao nà y . Giáo sư Hồng Hải là ngưá»i có danh tiếng lẫy lừng , anh ngưỡng má»™ từ lâu , nhưng không có dịp được đến gần . Từ trước đến nay, bệnh viện Quốc gia vốn có thà nh kiến vá»›i bệnh viện cá»§a anh . Bởi há» không đồng ý vá»›i phương châm là m việc chỉ vì tiá»n cá»§a Ân Tuấn .
-Chà o anh
- Thấy Ân Tuấn cứ ngẩn ngưá»i ra , giáo sư chìa tay ra trước.
-À ..Dạ , chà o giáo sư
- Giáºt mình như cuống lên , Ân Tuấn nắm lấy tay ông bằng cả hai tay - Hân hạnh quá . Má»i giáo sư ngồi .
-ÄÆ°á»£c
- Không khách sáo , ông ngồi xuống ngay chiếc ghế đối diện với Ân Tuấn .
Trong lúc anh lui hui lo rót trà ra tách , ông mỉm cưá»i , nói vá»›i vẻ hà i lòng .
-Tâm Như đưa tôi Ä‘i tham quan má»™t vòng bệnh viện cá»§a anh . ÄÆ°á»£c lắm . Tôi không ngá» má»i thứ ở đây Ä‘á»u hoà n hảo váºy . Cáºu bé ! Cáºu đúng là có tà i . Không như tôi lầm tưởng xưa nay , hữu danh vô thá»±c .
-Dạ ..
- Äặt tách trà xuống bà n . Ân Tuấn nghe hãnh diện trước lá»i khen tặng cá»§a ông .
-Nói tháºt , cáºu đừng buồn ..
- Nâng tách trà lên môi nhấp nhẹ , ông ung dung nói tiếp
- Xưa nay vì không ưa , không đồng ý vá»›i cách là m ăn cá»§a cáºu , nên tôi không buồn để mắt quan tâm đến cáºu . Dưá»ng như có môt lần cáºu xin được gặp tôi , nhưng bị từ chối , đúng không ?
-Vâng !
Ân Tuấn nhẹ gáºt đầu . Tâm tư hoang mang . Không hiểu cuá»™c thăm viếng bất ngá» nà y mang ý nghÄ©a gì ? Chuyện đó cách đây cÅ©ng mấy năm rồi .
-Xin lá»—i . Tôi xin lá»—i cáºu tháºt lòng chứ không khách sáo đâu
- Ông nhìn thẳng và o mắt của Ân Tuấn
- Tôi sÆ¡ xuất quá . Lẽ ra phải hiểu táºn tưá»ng má»™t ngưá»i rồi má»›i đánh giá . Nhưng không sao , nhá» cô bé Tâm Như nà y , tôi đã hiểu táºn tưá»ng vá» cáºu . á»’ ! Kéo tay Tâm Như ngồi xuống cạnh mình , ông vui vẻ
- Äừng giáºn dữ , Tâm Như không bán đứng cáºu đâu . Chẳng qua cô ta không dám giấu giếm má»i chuyện trước mặt sư phụ cá»§a mình .
-Sư phụ ! Ân Tuấn lạ lùng
- Tâm Như là há»c trò cá»§a giáo sư ư ?
-Äúng váºy
- Ông Hải gáºt đầu , tay khẽ vuốt tóc Tâm Như trìu mến
- Trong những buổi thỉnh thoảng giảng ở trưá»ng đại há»c , và những lần hướng dẫn các há»c sinh thá»±c táºp ở bệnh viện , ta đã chú ý nhiá»u đến cô bác sÄ© thiên tà i cá»§a tương lai nà y . Cô ta có bà n tay và ng , thÃch hợp trở thà nh bác sÄ© phẫu thuáºt .
-Vâng, rất thÃch hợp ..
- Gáºt đầu, Ân Tuấn không hay mình Ä‘ang nói đùa . Vá»›i thói quen thưá»ng vứt lung tung dao , kéo trong bụng bệnh nhân . Cô ta sẽ là má»™t bác sÄ© phẫu thuáºt có má»™t không hai trong giá»›i y há»c đó .
-Ôi ! Äừng nói . Xấu hổ quá . Tâm Như xua tay loạn xạ .
Không hiểu , ông Hải thắc mắc :
Chuyện gì thế hả ?
Không khà có vẻ cởi mở hơn . Nghe vui vui , Ân Tuấn kể ông nghe chuyện Tâm Như để dao đè lên mạch máu của ông Mẫn suýt gây ra tai hoạ .
-Trá»i ! Có chuyện đó sao ?
- Nghe xong , ông Hải trợn mắt kinh hoà ng
- Tâm Như ! Sao con vô ý váºy ?
-Dạ
- Bị khiển trách , Tâm Như cúi đầu không nói , mắt liếc dà i Ân Tuấn dá»—i há»n
- Hừ ! Ngưá»i ta lỡ có má»™t lần mà gặp ai cÅ©ng nói . Äúng là .. con trai nhiá»u chuyện quá !
Thôi đi , không sao
- Thấy không khà như chùng xuống , ông Hải cất lên vi vẻ
- Äi và o trá»ng tâm cá»§a vấn đỠđi . Ân Tuấn! Tôi sang đây để bà n cùng cáºu má»™t việc . Bệnh viện cá»§a cáºu Ä‘ang thiếu má»™t máy trợ tim , đúng không ?
-Dạ đúng . Ân Tuấn gáºt đầu không giấu giếm
- Và đây cũng là vấn đỠtôi đang lo lắng .
-Äừng lo lắng nữa
- vá»— mạnh vai Ân Tuấn ,ông cưá»i vui
- Nước bạn vừa hiện trợ cho bệnh viện Quốc gia má»™t máy trợ tim công xuất lá»›n , có nhiá»u chức năng , hiện đại tối tân nhất thế giá»›i . Chúng tôi vẫn chưa xà i qua . Nhưng biết cáºu cần , cả bệnh viện cá»§a chúng tôi nhất trà vá»›i nhau rằng , sẽ cho cáºu mượn sá» dụng trong ca phẫu thuáºt nà y .
Xoảng !
Tách trà vừa nâng lên tay đã rÆ¡i xuống đất vỡ tan tà nh , Ân Tuấn không dám tin và o những gì mình chÃnh tai nghe . Có tháºt bệnh viện Quốc gia sẽ cho anh mượn chiếc máy trợ tim ấy . Ôi ! Chiếc máy trị giá hà ng trăm tá»· . Anh đã nhìn thấy nó trên báo rồi . Cả Ä‘á»i anh không dám mÆ¡ được chạm tay và o nó . Váºy mà bệnh viện Quốc gia sẽ cho anh mượn , cho anh được toà n quyá»n sá» dụng , khi há» chưa má»™t lần dùng đến chiếc máy ấy . Ca phẫu thuáºt cá»§a anh nhất định sẽ thà nh công . Hạnh phúc , cảm động quá , Ân Tuấn không nói nên lá»i. Nắm tay ông Hải , anh nghẹn ngà o trong nước mắt :
-Cám Æ¡n . Tôi tháºt không biết nói lá»i gì để cám Æ¡n ông . Cám Æ¡n bệnh viện Quốc gia ....
-Cáºu không cần nói câu gì , cÅ©ng chẳng cần cảm Æ¡n đâu . Chuyện phải là m thôi
- Ngưng má»™t chút , ông trầm giá»ng
- Từ trước đến nay , chúng ta Ä‘á»u đã sai rồi . Có lẽ phải thay đổi cung cách là m ăn lại thôi . Tôi nghÄ© dù quốc gia hay tư nhân , hệ thống bệnh viện cá»§a chúng ta cần liên kết lại để có thể dá»… dà ng há»— trợ nhau vá» phương tiện cÅ©ng như bà n luáºn , nghiên cứu há»c há»i nhau vá» các thà nh tá»±a y há»c mình đạt được . Như váºy , việc chữa trị bệnh nhân sẽ đạt hiểu quả cao hÆ¡n .
-Lá»i giáo sư rất phải ! Ân Tuấn gáºt đầu
- Tôi nhất định sẽ nghe theo . ÄÆ°á»£c sẽ chia , há»c há»i kinh nghiệm vá»›i má»™t bệnh viện lá»›n như bệnh viện Quốc gia , đúng là vinh hạnh cho tôi .
-Äừng khách sáo
- vá»— vai Ân Tuấn thân máºt , ông chợt đứng lên
- Tôi có hẹn lúc mưá»i giá» nên phải vỠđây . Hẹn lần sau gặp sẽ trò chuyện nhiá»u hÆ¡n .
-Vâng ! Ân Tuấn đứng lên
- Äể tôi tiá»…n giáo sư .
Ông khoát tay , nói nhỠ:
-Không cần đâu . Lo mà dá»— cô ân nhân nhá» bé cá»§a cáºu kìa . Cô ta dưá»ng như Ä‘ang giáºn đấy .
Nói xong, ông báºt cưá»i há» há» rồi sải bước Ä‘i nhanh . Ân Tuấn quay lại ngó Tâm Như , lòng bồi hồi trước vẻ mặt buồn hiu xa lạ cá»§a cô . Giáºn dá»—i ư ? Những danh từ nghe xa lạ quá . Trong Ä‘á»i anh , dưá»ng như chưa bị con gái giáºn bao giá» . Mà có , anh cÅ©ng chẳng biết nói ra sao .
Ân Tuấn vụng vỠ:
-Cô sao váºy ? Mặt mà y nhăn nhó thế kia . Có bị Ä‘au bụng không ?
Con mắt ngước lên , liếc dà i là m tim Ân Tuấn như cũng chao theo :
-Hừ ! Ngưá»i ta là m bao nhiêu chuyện tốt cho mình Ä‘á»u không nhá»› . Chỉ má»™t lần vô ý , cứ láºp Ä‘i láºp lại . Äáng ghét vô cùng .
Nói rồi , Tâm Như dùng tay đẩy mạnh ngưá»i Ân Tuấn sang bên, bá» Ä‘i má»™t nước . Không Ä‘uổi theo , Ân Tuấn lặng nhìn theo bóng cô khuất dần sau dãy cầu thang . Lòng tốt cá»§a con ngưá»i , anh dưá»ng như đã tin và o Ä‘iá»u nà y rồi đó . Chỉ còn không hiểu má»™t Ä‘iá»u thôi . Sao con gái khi giáºn há»n lại dá»… thương dưá»ng ấy ?
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 08:06 PM.
|

21-03-2008, 10:46 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 18
Cà ng trở vá» khuya , không khà núi rừng cà ng trở nên tinh khiết, trong là nh . Tinh khiết đến ná»—i Ân Tuấn không nỡ ngá»§ . Dù sao hÆ¡n má»™t ngà y trá»i ngồi xe và vất vả trèo lên tuốt đỉnh Trà Cú nà y.
Khoát chiếc bà nh tô lên ngưá»i , anh lang thang Ä‘i dạo . Má»i ngưá»i trong Ä‘oà n Ä‘á»u đã ngá»§ say sau má»™t hà nh trình du lịch khá dà i . Cố nhón nhẹ chân , tránh không là m kinh động đến má»i ngưá»i , Ân Tuấn đứng bên má»™t hòn đá to ngồi xuống . Sương đêm xuống lạnh . Ãnh trăng trên đầu vằng vặc sáng . Không gian yên tÄ©nh lạ thưá»ng.
Từng ấy tuổi đầu , lần thứ nhất Ân Tuấn biết thế nà o là cảm giác thú vị cá»§a ngưá»i Ä‘i chinh phục đỉnh cao . Mệt thì có mệt , nhưng vui lắm . Không khà trong là nh , vẻ dịu mát cá»§a cá» cây cảnh váºt xinh đẹp đã là m tâm hồn con ngưá»i trở nên sảng khoái vô cùng . Váºy mà ... Suốt ba mươi mấy năm dà i , anh không má»™t lần thưởng thức . May mà Tâm Như kịp nhắc cho anh nhá»›.
Mà Tâm Như đâu rồi nhỉ ? Ân Tuấn ngÆ¡ ngác nhìn quanh . Lúc nãy , anh dưá»ng như không thấy cô ngá»§ trong lá»u . Hay là nổi hứng lãng mạn lang thang dạo rừng rồi ? Hừ ! Cô bé Tâm Như nà y đúng là lắm trò tinh nghịch .. Cùng cô song hà nh suốt quãng đưá»ng dà i từ chân núi đến đỉnh , Ân Tuấn má»›i cảm nháºn hết vẻ là lắc , nhà nhảnh mà cÅ©ng không kém phần tinh quái cá»§a cô . Cả Ä‘oà n du lịch cứ bị những câu chuyện khôi hà i cá»§a cô là m cho cưá»i nắc nẻ , cả anh cÅ©ng không nén nổi. Mấy lần vô ý , anh đã báºt lên cưá»i hô hố trước mặt má»i ngưá»i rồi.
Chuyến du lịch dà i nà y cÅ©ng là sáng kiến cá»§a Tâm Như đó . Cuá»™c phẫu thuáºt thà nh công , ăn mừng chiến thắng , anh chưa kịp hứa thưởng công cho các thà nh viên trong ca mổ , Tâm Như đã nói ngay : má»™t chuyến du lịch dà i ngà y.
Du lịch thì du lịch , Ân Tuấn có sợ gì ? Thế là má»™t Ä‘oà n ngưá»i ngá»±a trên dưới hai mươi bốn thà nh viên cùng nhau khăn gói lên đưá»ng . Trong đó có cả vợ chồng giáo sư Hồng Hải và .. ngưá»i đà n ông mà anh phải gá»i bằng cha nữa.
Nha Trang là má»™t danh lam nổi tiếng . Cả Ä‘oà n du lịch , ai Ãt nhất cÅ©ng má»™t lần đến tham quan . Chỉ có Ân Tuấn là lần duy nhất ghé qua thôi . Nghe anh kể , giáo sư Hồng Hải cùng vợ cứ tròn đôi mắt . Há» không ngá» má»™t ngưá»i danh tiếng và già u có như Ân Tuấn mà không biết du lịch là gì.
Biển trong xanh , cát má»m mát dưới chân anh . Ân Tuấn cứ ngỡ ngà ng đưa mắt ngắm dãy núi Cô Tiên . Chao ôi ! Sao mà đẹp , mà giống như cô gái yên bình nằm ngá»§ thế ? Sá»± tÃch núi Cô Tiên kia có tháºt không ? Sao cảnh váºt như có hồn , như huyá»n thoại ?
Mặc cho anh thÆ¡ thẩn , xuýt xoa vá»›i cảnh thiên nhiên , Tâm Như cùng Y Loan và má»i ngưá»i mặc tình giỡn sóng . Ân Tuấn không biết bÆ¡i , nên chẳng dám theo há» ra xa . Má»™t lần lỡ dại nghe lá»i Tâm Như leo lên phao cho cô đẩy tÃt ra xa bị sóng đánh láºt đổ nhà o , uống đầy bụng nước mặng đắng , anh đã kinh hồn , không dám nghe theo nữa . Kệ ! Ai muốn cưá»i anh nhát gan , thỠđế gì cÅ©ng được.
Khung cảnh hữu tình đã khiến cho tâm hồn con ngưá»i trở nên phóng khoáng , gần gÅ©i hÆ¡n . Tâm Như và Y Loan như đã trở thà nh đôi bạn thân từ bao giá» . Cùng vá»›i Chà Bằng , hỠđùa giỡn tháºt vô tư . Nhìn bá»™ ba há» , không ai ngỠđược rằng , có lúc , hai cô gái kia đã từng là tình địch vá»›i nhau . CÅ©ng như nhìn cảnh giáo sư Hồng Hải bị vợ cằn nhằn ca cẩm , nhìn cảnh ông trìu mến bóp chân cho vợ , Ãt có ai dám ngá» ngưá»i đà n ông có vẻ cù lần kia lại là má»™t giáo sư danh tiếng . Cuá»™c Ä‘á»i có những chuyện trông có vẻ như mâu thuẫn mà chẳng mâu thuẫn má»™t chút nà o.
Còn ông ta , Ân Tuấn nghÄ© vá» ngưá»i đà n ông mình phải gá»i bằng cha . Từ lúc phục hồi sức khoẻ , cÅ©ng như suốt Ä‘oạn đưá»ng dà i , ông chưa nói má»™t câu gì cùng anh cả . Ngoà i đôi mắt lúc nà o cÅ©ng buồn buồn nhìn anh đầy thương yêu , trìu mến . Lúc nãy , nhìn ông chống gáºy lụm cụm trèo lên báºt đá như sắp ngã đến nÆ¡i, Ân Tuấn chỉ muốn đưa tay ra đỡ lấy ông. Thế rồi .. không hiểu sao , anh lại đứng im không hà nh động . Má»™t cái gì cứ ngăn , cứ khiến anh dừng lại , má»—i lúc có ý nghÄ© muốn gần gÅ©i ông . Thói quên chăng ?
-Ê ! Lạ chỗ không ngủ được à ?
Má»™t cái Ä‘áºp mạnh và o vai Ä‘au Ä‘iếng . Không quay lại , Ân Tuấn cÅ©ng biết ai đã gá»i mình . Thế gian nà y , ngoà i Tâm Như còn ai dám gá»i anh bằng cái cách vừa thân máºt , vừa "du côn" ấy.
-Còn cô ? Nãy giá» lang thang táºn đâu mà đầu tóc , áo quần đẫm đầy sương váºy ?
Quay ngưá»i lại , Ân Tuấn nhìn Tâm Như chăm chú . Trong ánh trăng đêm huyá»n diệu , cô như đẹp lên gấp bá»™i phần.
-Cố leo tÃt lên kia ..
- Ngồi xuống một phiến đá đối diện , Tâm Như chỉ tay lên đỉnh núi
- NÆ¡i có đức pháºt ThÃch Ca nằm nháºp thiá»n dà i bốn mươi chÃn mét . Nghe nói từ lá»— tai pháºt Tổ có má»™t con đưá»ng hầm thông ra biển , tôi thá» xem có đúng không mà ...
-Chui và o đưá»ng hầm ư ?
- Chuyện đã qua mà Ân Tuấn nghe run sợ
- Trá»i Æ¡i ! Sao cô gan váºy ? Lỡ lạc thì sao ?
-Tôi là m sao mà lạc được
- Tay Tâm Như vo vo cuộn chỉ
- Tôi khôn lắm chứ bá»™ . Trước khi xuống , tôi có Ä‘em theo cuá»™n chỉ để còn biết đưá»ng mÃ
lên nữa.
-Thế cô xuống được bao lâu ?
- Ân Tuấn tò mò.
Tâm Như nhún vai :
-Có chút xÃu . Là m rá»›t cây đèn pin mất tiêu tối om , tôi sợ quá đà nh leo lên ..
-Xà ! Ân Tuấn nhếch môi cưá»i
- Cũng gan thỠnhư ai , mà là m ra vẻ anh hùng lắm.
-Không anh hùng gì ..
- Tâm Như nhún nhún vai
- nhưng cÅ©ng hÆ¡n được má»™t ngưá»i . Biển chỉ má»›i ngáºp đến đầu thôi đã không dám ra rồi .
Hắt .. xì !
Äang nói , Tâm Như bá»—ng dừng , bụm mÅ©i hắt hÆ¡i liá»n mấy cái.
Ân Tuấn giáºt mình :
-Chết ! Cảm rồi , uống thuốc mau lên !
- Äúng là bác sÄ© có khác . Má»›i hắc hÆ¡i mấy cái đã bảo uống thuốc rồi . Ôi ! Hắc .. xì...
-Lại hắc hơi mà còn cãi .
- Ân Tuấn nhăn mặt , đứng lên
- Thôi sương khuya lạnh lắm , và o đi thôi . Kẻo bệnh không vỠđược thì nguy đó.
-Không vỠđược thì ở đây luôn .. Mắt Tâm Như bá»—ng long lanh tình tứ - để .. Ân Tuấn ! Anh đừng và o . Tôi thÃch được ngồi nói chuyện vá»›i anh như váºy lắm.
-Nhưng ..
- Tia nhìn như có Ä‘iện . Ân Tuấn nghe toà n thân gai gai má»™t cảm giác khác thưá»ng
- Cô ăn mặc phong phanh lắm . Hay là khoác đỡ chiếc áo của tôi đi.
Nói rồi , anh cởi nhanh chiếc áo bà nh tô Ä‘ang mặc trên ngưá»i , khoát lên vai Tâm Như .
Äá»™t nhiên , cô nắm lấy tay anh :
-Ân Tuấn ! Anh đáng yêu lắm , anh có biết không ?
Má»i tế bà o như tê liệt . Chiếc áo rÆ¡i khá»i tay rÆ¡i xuống đất . Ân Tuấn sững sá» nhìn và o mắt Tâm Như . Trá»i Æ¡i ! Äẹp quá . Tâm hồn anh chao đảo . Không tá»± chá»§ được mình , bà n tay anh sá» nhẹ xuống mặt cô.
-Hôn em đi !
- Vòng tay ôm lấy cổ anh , Tâm Như thì thầm
- Em yêu anh ..
Như bị thôi miên , Ân Tuấn không cưỡng lại được lá»i tâm sá»± cá»§a Tâm Như . Vụng vá» , rất vụng vá» , anh đặt môi mình xuống môi cô rồi lặng yên không biết là m gì hÆ¡n nữa. Hà i hà m răng va và o nhau lá»™p cá»™p . Kỳ quặc quá ! Ân Tuấn không nhịn được , báºt lên cưá»i .
Tâm Như nghe xúc phạm đẩy mạnh anh ra khá»i ngưá»i mình :
Äám coi thưá»ng tôi hả ? Anh Ä‘i Ä‘i !
- Äâu có
- Ân Tuấn đưa hai cánh tay lên trá»i
- Xin thỠđó :
-Thế tại sao lại cưá»i ?
- Tâm Như xẵng giá»ng , hầm hầm nét mặt.
Ân Tuấn đưa tay gãi tóc :
-Tại tá»± nhiên thôi . Ai Ä‘á»i hôn nhau mà răng lại đụng và o nhau lá»™p cá»™p như đổ xà ngầu váºy , không cưá»i sao được...
-Hừ ! Cảm thấy thẹn , Tâm Như quay ngưá»i sang hướng khác , hồi lâu má»›i nói
- Anh không cần giả bá»™ đâu . Có cưá»i cÅ©ng không sao . Ngay từ đầu , tôi đã cho anh biết là mình yêu anh rồi . Anh muốn hôn tôi cÅ©ng được , không muốn cÅ©ng chẳng há» gì . Sau đêm nay , tôi sẽ không còn nhìn thấy anh rồi , cần gì sợ quê nữa chứ ?
-Hả ? Nói gì lạ thế ?
- Ân Tuấn nghe kinh hoảng hồn vÃa
- Äi đâu mà không còn trông thấy chứ ?
Tâm Như quay mặt lại :
-Tôi đã suy nghÄ© kỹ rồi . Không thể cứ bá» nhà đi mãi như váºy được . Mẹ tôi dù ép tôi phải lấy chồng , bà vẫn là mẹ cá»§a tôi . Bà vì thương tôi má»›i là m thế , tôi đâu thể trốn lánh , bá» mẹ cả Ä‘á»i không nháºn . HÆ¡n nữa , việc đáng là m ở đây , tôi cÅ©ng đã là m xong rồi . Cha con anh đã Ä‘oà n tụ , tôi chẳng còn lý do gì để ở lại , nên vá» nhà là đúng nhất.
-VỠnhà ư ?
- Ân Tuấn ngớ ngẩn.
Tâm Như trầm giá»ng :
-Tôi biết xa anh , xa má»i ngưá»i , tôi sẽ buồn ghê lắm , sẽ nhá»› nhiá»u nữa
- Quẹt tay ngang dòng nước mắt , cô ngẩng lên
- Ân Tuấn à ! Lần cuối cùng tôi muốn anh hãy hôn tôi . Cả Ä‘á»i tôi chưa từng được ai hôn và sau nà y cÅ©ng thế . Tôi muốn biết và nhá»› mãi . Anh đừng giả bá»™ để răng đụng và o răng tôi nữa nhé.
-Ừ ! Ân Tuấn gáºt đầu.
Váºy là ngà y mai Tâm Như trở vá» nhà tháºt váºy sao ? Váºy là .. anh sẽ không còn được dịp nhìn thấy cô nữa ư ? Sao Ä‘iá»u đó là m anh buồn quá ? Có má»™t cái thắt lại là m trái tim anh Ä‘au quá . Tâm Như ! Tôi không muốn đánh mất em trong cuá»™c Ä‘á»i mình . Em muốn được tôi hôn ư ? Tôi sẽ không bao giá» từ chối . Nhưng tháºt bá»±c mình , hai hà m răng lại chạm và o nhau nữa rồi kia .
-Thôi , anh đi .
- Äẩy mạnh Ân Tuấn ra khá»i ngưá»i mình , Tâm Như giáºn dữ
- Tôi tháºt không ngá» anh đối xá» vá»›i tôi tà n nhẫn thế . Hãy Ä‘i Ä‘i ! Tôi không thèm , không bao giá» yêu anh nữa.
Nói xong , cô vùng chạy nhanh và o bóng đêm trước mặt . Ân Tuấn ngẩn ngưá»i ra , không biết mình nên khóc hay cưá»i ? Trá»i Æ¡i ! Nói mình không biết hôn ư ? Tâm Như chẳng bao giá» chịu tin đâu.
- Ân Tuấn ! Anh Tuấn Æ¡i ! Có chuyện động trá»i rồi . Dáºy mau! Bác Mẫn Ä‘ang xuống tóc Ä‘i tu đó
- giá»ng Y Loan há»›t hải từ sau túp lá»u vá»ng tá»›i.
Ân Tuấn nhá»m dáºy ngay :
-Cái gì ? Cô nói gì ? Ai định đi tu hả ?
-Bác Mẫn
- Y Loan hà o hển
- Lúc nãy , em và Chà Bằng cùng nhau đi dạo , ghé và o chùa đốt nhang . Tình cỠnhìn thấy bác Mẫn đang định thà phát quy y . Nghe đâu , bác ấy quyết định sẽ ở lại đây luôn.
-Không được .
- Ân Tuấn bước vá»™i Ä‘i . ÄÆ°á»£c mấy bước , như chợt nhá»› anh quay lại nắm tay Y Loan kéo mạnh
- Ở chùa nà o ? Cô mau dắt tôi tới đó , kẻo không còn kịp nữa.
Nói rồi , cả hai phóng vội và o chánh điện , kịp lúc vị sư phụ trụ trì đặt con dao xuống đầu ông Mẫn.
-Khoan đã !
Hét to một tiếng , Ân Tuấn lao và o giữa bệ thỠôm chầm lấy ông Mẫn . Anh oà khóc :
-Cha ơi ! Cha định bỠcon sao ?
-Nam mô a di đà pháºt ! Hai bà n tay thà nh kÃnh chắp lên ngá»±c, ông Mẫn khóc nghẹn ngà o
- Cám Æ¡n pháºt tổ đã nghe được lá»i cầu nguyện cá»§a con . Ân Tuấn đã chịu nhìn cha , con có chết cÅ©ng cam lòng
- rồi quay sang vị sư già hãy còn đang ngơ ngác , ông nói
- Xin thầy cứ tiếp tục.
-Không
- Ân Tuấn lắc đầu , nắm chặt tay vị sư giÃ
- Xin thầy thư thả . Con muốn nói chuyện với cha con một lát.
Vị sư già gáºt đầu, lặng lẽ lui ra . Y Loan cÅ©ng lịch sá»± trở bước ra ngoà i . Giữa chánh Ä‘iện rá»™ng thênh thang sá»±c nức hương trầm , Ân Tuấn quỳ xuống bênh cạnh ông Mẫn.
-Cha ơi ! Cha không còn thương con nữa sao ?
-Ta thương con lắm... Ông Mẫn ghì sát đầu Ân Tuấn và o ngực mình
- nhưng không còn mặt mÅ©i nà o để nhìn con . ÄÆ°á»£c con tha thứ , lại được chÃnh tay con cứu mạng , ta mãn nguyện lắm rồi . Cuá»™c Ä‘á»i ta không còn gì ân háºn nữa . Ta muốn những ngà y cuối Ä‘á»i nà y được thảnh thÆ¡i nÆ¡i cá»a pháºt , vui cùng kinh kệ.
-Cha đà nh bỠcon một mình sao ?
Rúc đầu sâu và o vòng tay ấm của cha , Ân Tuấn chợt nghe nhỠbé hơn bao giỠhết.
-Con không còn lại má»™t mình đâu . Nhẹ vuốt tóc Ân Tuấn , ông cưá»i âu yếm
- Bên cạnh con còn có Tâm Như , có Chà Bằng và bao nhiêu bạn bè thân thuộc :
-Nhưng con cần có cha
- Ân Tuấn ôm lấy cổ ông như đứa trẻ
- Cuá»™c Ä‘á»i con từ lúc năm tuổi đã trở nên côi cút . Nay vừa tìm được chút tình thương , cha lại bá» Ä‘i sao ?
-Con Æ¡i! Ông báºt khóc
- Có tháºt là con cần cha lắm hay không ?
-Tháºt . Con không nói dối đâu . Ân Tuấn gáºt đầu
- Từ lúc Ä‘á»c được thư cha , nhìn nÆ¡i cha sống , con đã không còn giáºn cha như trước nữa . Con biết những ngà y qua, cha đã phải khổ Ä‘au nhiá»u . Cha Æ¡i ! Hãy vá» sống vá»›i con . Con tin là mẹ cÅ©ng mong như váºy.
-Nhưng Ân Tuấn Æ¡i ! Äã muá»™n mất rồi . Ta không thể quay vỠđược nữa , bởi cha đã có lá»i thá» . ÄÆ°á»£c con tha thứ , cha sẽ xuống tóc quy y cá»a pháºt . Cha không thể bá» lá»i nguyá»n để vá» bên con được.
Thế má»›i biết cha thương mình quá . Tim Ân Tuấn cuá»™n trà n má»™t niá»m thương mãnh liệt . Sẽ nháºn được tiếng cha gá»i từ miệng mình . Cha dám Ä‘em cả cuá»™c Ä‘á»i hiến dâng cho Pháºt . Äã là niá»m tin , là tÃn ngưỡng , anh biết lấy lá»i nà o thuyết phục . Äà nh để cha quy y rồi thương xuyên thăm viếng ư ? Sao anh muốn được nhìn ông trong căn nhà đẹp cá»§a mình . Muốn sáng sáng chiá»u chiá»u nghe ông cưá»i nói . ÄÆ°á»£c chăm sóc lo lắng cho ông má»—i khi trá»i trở gió.
-Bác Mẫn vẫn có thể vá» cùng Ân Tuấn mà không sợ trái lại lá»i nguyá»n cá»§a mình đâu.
Giữa lúc bế tắc , giá»ng Tâm Như vang lên khác nà o má»™t ánh chá»›p nhiệm mà u.
Ân Tuấn ngẩng dáºy ngay mừng rỡ :
-Tâm Như ! Cô có cách , phải không ?
Quay mặt sang hướng khác , Tâm Như lạnh lùng :
-Tôi không thèm nói với anh , chỉ nói với bác Mẫn thôi.
Vì chuyện lúc nãy ư ? Ân Tuấn muốn thanh minh nhưng .. không phải lúc . Thôi cứ để cho cô giáºn thêm má»™t chút . Nói vá»›i ai cÅ©ng được , miá»…n sao có cách giải quyết là anh mang Æ¡n lắm.
-Phải . Ta đã nguyá»n như váºy.
-Nhưng bác chỉ nguyá»n là xuống tóc quy y thôi , chứ đâu có nguyá»n là sẽ quy y trong chùa nà o , có đúng không ?
- Tâm Như lại há»i.
Ân Tuấn mang máng hiểu được ý đó cô muốn nói . Phải công nháºn Tâm Như thông minh tháºt.
-Váºy nên bác có thể quy y tại gia mà . Tâm Như lại nói
- Cháu nhá»› trong kinh pháºt dưá»ng như có má»™t câu rằng : "Tu tâm còn gấp mấy lần ta tu ở chùa mà ".
-Cô bé nà y ! Vị trụ trì bước và o , tình cá» nghe được câu Tâm Như vừa nói , báºt cưá»i
- Äúng là lém lỉnh tháºt . Kinh pháºt chẳng có câu nà o như câu cô má»›i nói đâu . Nhưng thà chá»§ đây nếu trần nợ chưa dứt, trược mặt Pháºt Tổ co thể xin được đổi lá»i nguyá»n , tu tại gia như lá»i cô bé . Äức Pháºt từ bi ,sẽ không nở trách thà chá»§ đâu , chá»§ yếu là tấm lòng thà nh.
-Vâng
- Ân Tuấn vui mừng
- Sá»± phụ đây cÅ©ng đã nói váºy rồi , lẽ nà o cha còn chưa chịu vá» nhà cho con phụng dưỡng ?
-Thôi , được rồi . Cha sẽ vá» suy nghÄ© lại . Ông Mẫn gáºt đầu
- Nhưng trước khi vá» , cha muốn con hay lui ra để sư phụ đây xuống tóc cho cha . Không tu ở chùa ,vá» nhà , cha sẽ thà nh tâm tu niệm , ngà y ngà y kinh lệ cùng Pháºt Tổ.
-Vâng . Vâng ạ.
ÄÆ°á»£c lá»i như cởi tấm lòng , Ân Tuấn há»›n hở đứng dáºy ngay . Tất cả cÅ©ng nhá» Tâm Như cả . Biết Æ¡n cô quá , anh nói:
-Tâm Như ! Cám ơn cô.
-Xì !
- Chiếc môi trỠdà i
- Hổng ai cần.
Rồi quay mặt , cô ngúng nguẩy bước đi.
Lần nà y sao Tâm Như giáºn dai thế nhỉ ? Ân Tuấn nghe rầu rÄ©. Biết cách nà o năn nỉ được đây ? À ! Phải rồi . Äôi mắt sáng lên , Ân Tuấn tá»§m tỉm cưá»i , nghÄ© đến cách cầu hoà mỹ mãn cá»§a mình , Tâm Như nhất định sẽ hà i lòng , mãn nguyện...
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 08:10 PM.
|

21-03-2008, 10:46 PM
|
 |
Hoạt Thi Thần
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
|
|
Chương 19
Chỉ không còn má»™t giỠđồng hồ nữa , mình đã vỠđến nhà , gặp lại mẹ, lại em rồi . Váºy mà lòng Tâm Như lại không được vui trá»n vẹn . Má»™t cảm giác mâu thuẫn trÄ©u nặng Ä‘ang giằng kéo trong cô . Ná»a muốn Ä‘oạn đưá»ng kia ngắn lại cho phút Ä‘oà n tụ đến ngay . Ná»a lại muốn cho Ä‘oạn đưá»ng kia dà i thăm thẳm , cho phút chia tay cháºm đến .
Cuá»™c Ä‘á»i là như váºy đó . ÄÆ°á»£c cái nà y , mất cái kia . Con ngưá»i chẳng bao giỠđược vui trá»n vẹn . Mừng được gặp mẹ , gặp em , cô phải buồn chia xa bác Mẫn , Chà Bằng , Y Loan và cả Ân Tuấn nữa . Trái tim bằng đá lạnh lùng đáng ghét kia như không há» cảm nháºn được ná»—i Ä‘au khổ trong trái tim cô . Vô tâm lạnh lùng đến mức tà n nhẫn . Gã không há» bảo cô ở lại, dù chỉ giả vá» , vì biết chắc cô không hỠđồng ý .
Lúc cô từ biệt ra vá» , má»i ngưá»i, ai cÅ©ng luyến lưu , bịn rịn , năn nỉ cô ở lại . Chỉ có gã là lặng im chẳng nói gì , cÅ©ng không thèm là m quen nữa .
Con trai gì bụng dạ hẹp hòi , tiểu nhân hÆ¡n con gái . Từ hôm Ä‘i núi vá», bị cô giáºn đến nay, lúc nà o mặt cÅ©ng nghiêm nghiêm hầm hầm, thấy ghét . Cứ như sợ mở miệng ra là bị cô bắt hôn nữa váºy .
Nhắc đến hôn, mặt Tâm Như lại đỠbừng , xấu hổ .Mấy ngà y rồi mà cô vẫn không hết giáºn mình . Ma đưa lối, quá»· đưa đưá»ng, ai giục mà hôm đó cô bá»—ng nhiên đòi gã hôn cho bằng được . Cảnh váºt hữu tình , hay phút yếu lòng trước quyết định vá» vá»›i mẹ ? Tâm Như không biết nữa . Cô chỉ biết rằng lúc đó, giữa cảnh thanh vắng cá»§a núi rừng , lòng bá»—ng thấy Ân Tuấn gần gÅ©i đến lạ lùng . Má»™t giây không tá»± chá»§, cô đã tá»± là m hổ mặt mình vá»›i má»™t đỠnghị vô cùng khiếm nhã .
Vá»ng tưởng! Mình lúc nà o cÅ©ng vá»ng tưởng cao xa . Cứ thấy ngưá»i ta thân máºt , vui vẻ má»™t chút đã ngỡ nắm được trái tim cá»§a ngưá»i ta rồi . Hừ! Tâm Như cưá»i cay đắng - Ân Tuấn không yêu mà y đâu . Không bao giá» cả , Tâm Như ngu ngốc ạ . Má»™t tình bạn cÅ©ng đã quá lắm rồi .
Mà cô có mong má»i tình yêu cá»§a Ân Tuấn đâu . Cô chỉ muốn được anh hôn .. má»™t lần thôi để là m ká»· niệm cÅ©ng không được nữa hay sao ? Ân Tuấn tháºt đáng trách . Tháºt khốn khiếp ! Nỡ Ä‘em nụ hôn cô ra đùa giỡn . Chao ôi! Tâm Như không là m sao quên được cảm giác thẹn thùng , cùng tức giáºn bừng bừng, khi giữa lúc hôn, mà nghe hà m răng và và o nhau , rồi tiếng cưá»i cá»§a Ân Tuấn phá lên . Dám coi thưá»ng Tâm Như nà y sao ? Ân Tuấn ! Tôi thù anh . Thù anh trá»n kiếp nà y .
Chuyến xe nà y, má»i ngưá»i Ä‘ang đưa cô vá» Ä‘oà n tụ vá»›i gia đình, trong đó có cả Ân Tuấn nữa . Tại sao phải đưa tiá»…n cô, sao khi đã đối xá» vá»›i cô tà n tệ thế ? Che mắt thế gian à ? Hừ ! Tốt là nh gì . ÄÆ°a ngưá»i ta , tiá»…n ngưá»i ta mà chui tuốt lên trên ngồi cạnh bác tà i . Dưới nà y chỉ có cô Y Loan, Chà Bằng, bác Mẫn , anh Thà nh và gã Tân tà i xế . Má»i ngưá»i ai cÅ©ng vui vẻ cả , đâu ai cảm nháºn được ná»—i Ä‘au khổ cá»§a lòng cô giữa lúc nà y .
-A! Má»i ngưá»i biết gì không ? Có má»™t tin động trá»i đó .
Giá»ng cá»§a Tân bá»—ng thì thầm, cắt ngang dòng suy nghÄ© cá»§a Tâm Như .
Má»i ngưá»i xúm lại ngay , Tâm Như cÅ©ng nói má»™t câu cho có :
-Chuyện gì ?
-Viện trưởng nhà ta đã có ngưá»i yêu rồi đó
- Tân trịnh trá»ng .
-Hả ?
Má»i ngưá»i như té ngá»a ra sao .
"Tin bất ngá» quá, có đáng tin không?" . Tâm Như nghe tim mình Ä‘áºp mạnh .
Bác Mẫn há»i dồn :
-Có tháºt không? Là ai váºy hả ?
-Là má»™t ngưá»i con gái đẹp tuyệt vá»i mà chúng ta không biết mặt . Vẻ thÃch thú vì là m má»i ngưá»i phải quan tâm , Tân ra vẻ quan trá»ng .
Hèn gì .. Tâm Như nhếch môi cưá»i nhẹ . Bây giÆ¡ cô có thể hiểu vì sao Ân Tuấn có thái độ ấy vá»›i mình .
-Là m sao mà y biết ? Dóc tổ . Äặt chuyện gạt ngưá»i chứ gì ? Giá»ng Thà nh lãnh đạm . Anh như quá biết tÃnh bép xép , thổi phòng má»i chuyện cá»§a Tân rồi .
-Hổng dám nói dốc , đặt Ä‘iá»u đâu
- Tân cãi
- Rõ rà ng chÃnh miệng cáºu Tuấn nói vá»›i tôi mà .
-Cáºu Tuấn nói vá»›i mà y ? Thà nh báºt cưá»i
- Chuyện cà ng khó tin hÆ¡n . TÃnh cáºu Tuấn xưa nay không hay tâm sá»± . Nhất là tâm sá»± vá»›i má»™t đứa không kÃn miệng như mà y.
Äiá»u nà y đúng , má»i ngưá»i tin ngay và o láºp luáºn cá»§a Thà nh . Ngay láºp tức , Tân trở nên lạc lõng . Tức quá , cáºu ta rÃt lên :
-Tháºt mà . Hôm qua, chÃnh miệng cáºu Tuấn đã nói vá»›i tôi rằng ....
-Nói sao ? Tâm Như nôn nóng .
-Nói rằng ... Lại trở thà nh trung tâm, Tân thì thầm
- Rằng.. Tân à ! Mà y dạy tao hôn thế nà o cho đúng cách Ä‘i . Có phải khi hôn mà răng va và o nhau lá»™p cá»™p sẽ là m con gái giáºn không hả ?
-á»’! Buồn cưá»i quá! Má»i ngưá»i không nhịn được , phá cưá»i lá»›n.
Già cả tu hà nh như bác Mẫn vẫn không khá»i tá»§m tỉm cưá»i . Chỉ có Tâm Như là im thin thÃt , mặt đỠbừng . Ân Tuấn khốn khiếp ! Chuyện váºy cÅ©ng Ä‘i há»i được .
-Nà y! Má»i ngưá»i cưá»i chuyện gì vui thế ?
Từ băng ghế sau , Ä‘ang vui vẻ chuyện trò vá»›i vợ chồng giáo sư Hồng Hải , nghe má»i ngưá»i bá»—ng cưá»i ầm lên, Ân Tuấn ngoái đầu ra sau há»i .
-Không . Không có chuyện gì đâu . Má»™t tay ôm bụng , Y Loan vừa cưá»i , vừa trả lơì anh
- Tân nó kể chuyện tiếu lâm thôi.
-Váºy sao ? Ân Tuấn cưá»i theo rồi quay đầu ra trước .
Chà Bằng há»i tiếp :
-Rồi sao nữa ? Cáºu có dạy Ân Tuấn không ?
-Biết gì đâu mà dạy ? Tân báºt cưá»i
- Cả Ä‘á»i tôi chỉ biết có xe cá»™ chứ biết gì vá» con gái . Thế nhưng không để lá»™ ra Ä‘iểm yếu cá»§a mình . Hôm qua, tôi cÅ©ng đã dạy cho Ân Tuấn .
-Dạy là m sao ? Thà nh như cố nén cưá»i .
Tân nghiêm giá»ng . Hai bà n tay chụm lại thà nh hai cái miệng, anh ra Ä‘iệu bá»™ :
-Thì như vầy .... và như vầy nè ....
-Trá»i đất Æ¡i !
Cả xe lại má»™t dịp cưá»i nghiêng ngá»a . Tâm Như cÅ©ng phải cưá»i theo . Có lẽ cô đã trách oan Ân Tuấn . Anh ta tháºt sá»± không biết hôn . Nhưng con ngưá»i ta đâu ra đấy , có ai lần đầu hôn chẳng vụng vá» , sao chẳng có ngưá»i nà o ngá»› ngẩn buồn cưá»i như anh váºy ?
-Tôi còn dạy Ân Tuấn má»™t Ä‘iá»u quan trá»ng . Tân thì thầm
- Trước khi hôn phải má»i bạn gái Chewing gum nữa .
-Cái thằng ... Chà Bằng rỠnhẹ đầu Tân
- Ãc cÅ©ng vừa thôi . Là m như thế chẳng khác nà o chê miệng em hôi quá . Ân Tuấn nghe lá»i mà y , thế nà o cÅ©ng bị ngưá»i đẹp giáºn cho .
-Ai mà biết ? Tân gãi đầu ngớ ngẩn , cũng đúng lúc chiếc xe dừng lại .
Äã vỠđến nhà rồi ư ? Tâm Như ngỡ ngà ng nháºn ra cổng nhà quen thuá»™c . Mẹ và Bảo Ngá»c nghe tiếng hối hả bước ra . Mừng quá ! Tâm Như à o luôn xuống đất khi cánh cá»a chưa mở trá»n .
-Mẹ !
-Ôi, trá»i Æ¡i !
Bất ngá» bị chụp bởi hÆ¡n bốn mươi lăm ký từ trên cao đổ xuống , bà Minh chá»›i vá»›i té ngá»a ra sau , hét lá»›n . Vốn bị liệu, bà nói luôn má»™t trà ng ngá»ng nghịu . Rồi nháºn ra váºt là m mình hết hồn vÃa là đứa con gái yêu đã bá» Ä‘i hÆ¡n má»™t năm trá»i . Bà mừng quá , ôm chặt nó oà lên khóc :
-Con của tôi đây mà .
-Mẹ Æ¡i! Nháºn ra mẹ già và ốm Ä‘i nhiá»u, Tâm Như ôm lấy vai bà hối háºn
- Con đã là m cho mẹ phải lo lắng nhiá»u . Con xin lá»—i mẹ . Má»™t lát con và o, mẹ muốn đánh , muốn mắng bao nhiêu , con cÅ©ng chịu .
-Là m sao mẹ có thể đánh con được chứ ? Bà Minh lắc đầu
- Kỳ nà y con vỠ, mẹ nhất định sẽ nhốt kỹ , không cho đi đâu nữa.
-Kể cả việc chị ấy Ä‘i lấy chồng hả mẹ ? Xúc động trước cảnh trùng phùng , Bảo Ngá»c bây giá» má»›i nhà nhảnh chen và o .
-Ừ
- Bà Minh gáºt đầu
- Không gã nữa .
Bảo Ngá»c không tha :
-Mẹ không sợ ế , là m mắm nữa sao ?
-Cái con nà y .. Bà Minh trợn mắt .
-Chị mới vỠđã đem mấy chuyện nà y ra nói , không sợ nó buồn bỠđi nữa sao ?
Rồi bà quay sang Tâm Như trìu mến :
-Con đừng lo , mẹ nghÄ© ra rồi . Ở váºy , thì mẹ nuôi , mẹ không ép con đâu , đừng sợ :
-Bác nói sai rồi
- Giá»ng má»™t ngưá»i chợt xen cắt ngang câu chuyện cá»§a ba mẹ con
- Chị Tâm Như bây giỠkhông sợ ế nữa đâu . Cả bác sĩ Chà Bằng muốn yêu còn chưa được .
-Hả ! Bây giá» má»›i chợt nhá»› ra , sau lưng mình hãy còn má»™t Ä‘oà n ngưá»i nữa , Tâm Như bẽn lẽn đứng lên
- Xin lá»—i vì đã bá» quên má»i ngưá»i . CÅ©ng tại vì tôi mừng quá .
-Không sao
- không sao
- Giáo sư Hồng Hải khoát tay cưá»i vui vẻ
- Cứ tự nhiên , đừng khách sáo .
-Dạ
- Gạt tay lau nước mắt , Tâm Như nhà nhảnh dắt mẹ ra trước đám đông giá»›i thiệu lần lượt từng ngưá»i má»™t .
-A! Trá»i Æ¡i!
- Äến lượt Ân Tuấn , cô còn chưa kịp nói gì đã nghe mẹ kêu lên mừng rỡ
- Cáºu nà y , con không phải giá»›i thiệu đâu . Cáºu ta là bác sÄ© Ân Tuấn , ngưá»i vừa phẫu thuáºt thà nh công ca mổ vÄ© đại đây mà . Mẹ nhìn ra ngay . So vá»›i trên báo , cáºu ta đẹp và trẻ hÆ¡n nhiá»u . Tâm Như ! Con là m sao quen được cáºu ta váºy? Trá»i Æ¡i ! Vinh hạnh . Vinh hạnh quá .
-Da... Ân Tuấn nghe xấu hổ
- Bác đừng ca ngợi quá . Cháu cÅ©ng bình thưá»ng như má»i ngưá»i thôi .
-Sao mà bình thưá»ng được ?
- Bà không đồng ý
- Phải gá»i là thiên tà i má»›i đúng . Mà cáºu Tuấn nè ! Cáºu có vợ con gì chưa? Thấy con Út nhà tôi thế nà o ? Vừa ý thì tôi gã nó cho cáºu đấy .
-Dạ .. Ân Tuấn lúng túng không biết trả lá»i ra sao .
Bảo Ngá»c kéo tay áo mẹ , thẹn thùng :
-Mẹ lại váºy nữa rồi . Không khéo lần nà y lại đến phiên con bá» nhà đi đấy .
-Ừ . Không chịu thì thôi , là m gì dữ váºy ? Cưá»i vui , bà đon đã cùng hết má»i ngưá»i
- Äi đưá»ng xa chắc má»i ngưá»i đã đói cả rồi . Và o nhà đi thôi .. Bảo Ngá»c! Mau và o dá»n bữa Ä‘i con .
-Dạ
- Bảo Ngá»c chạy Ä‘i ngay .
Bà nói như thể thanh minh :
-Mãi sáng nay má»›i nháºn được thư , biết con Như dẫn bạn bè mà không kịp chuẩn bị gì , chỉ kịp là m bốn con gà , hai con vịt . Ä‚n uống đơn xÆ¡ , xin quý vị đừng trách .
-Dạ , không trách . Không trách đâu ạ . Tân láu táu
- Như váºy là quý hoá lắm rồi . Äể cháu ra sau dá»n phụ bác .
-Ấy ! Äể đó bác - Bà đưa tay cản lại .
Nhưng Tân cứ chạy đi .
-Không sau đâu . Cứ để cháu dá»n phụ cho lẹ . Äói lắm rồi ạ.
Nói rồi , Tân nhanh chân vá»t luôn ra bếp . Bà Minh nhìn theo , cưá»i vui :
-Cái cáºu .. sao mà mau mắn lạ . Thôi, má»i ngưá»i và o Ä‘i chứ.
Chưa đầy năm phút , bà n tiệc đã dá»n xong . Nói là chỉ có bốn gà , hai vịt , nhưng vá»›i bà n tay khéo kéo cá»§a mình , bà Minh chế biến chúng thà nh má»™t bữa tiệc khá linh đình . Gà thì có gà rô ti , gà nấu mắm , gà áp chảo . Lại còn miếng vịt nấu măng , gá»i vịt và nhiá»u nhiá»u món nữa .
-Chà ! Mới trông đủ hấp dẫn rồi đây . Giáo sư Hồng Hải chép môi .
Äang cÆ¡n đói nên má»i ngưá»i chẳng đợi má»i đến hai lần , đã bưng chén đưa lên ăn má»™t cách tháºt tình . Nhất là Ân Tuấn , anh cứ ăn như thể trong Ä‘á»i chưa được ăn bao giá» váºy . Món gà rô ti nay sao ngon quá . Bà Minh lại nể tà i bác sÄ© , ưu tiên cho má»™t cái đùi to nữa . Cắn và o má»™t cái ngáºp cả răng. Quả gà ta , thịt ngon ngá»t , chắc khoẻ , khác hẳn thứ gà công nghiệp thưá»ng ngà y vốn được ăn .
-Cáºu nà y trông giá»i quá
- Thấy Tân cứ lăng xăng hết chạy rồi đến múc, bà Minh gáºt đầu khen
- Chắc Ä‘ang theo Ä‘uổi con Như nên là m lấy lòng tôi , có phải không ? Cáºu tuy tuổi tác trông có trẻ hÆ¡n con Như , nhưng không sao . Bù lại cáºu có vẻ nhanh nhảu hoạt bát lắm. Hôm nà o dẫn cha mẹ sang đây nói má»™t lá»i , tôi nhất định sẽ gả con Như cho , không đòi há»i khó khăn gì đâu .
-Hả ?
Äôi mắt Tân mở lá»›n tròn , chưa kịp lên tiếng thanh minh đã nghe giá»ng Ân Tuấn vang lên hấp tấp :
-Bác không gã Tâm Như cho Tân được đâu .
-Vì sao thế ? Bà Minh chau mà y , tỠvẻ chẳng bằng lòng
- Cáºu bảo con Như không xứng à ?
-Không phải
- Ân Tuấn lắc đầu , ngụm thịt gà vẫn còn trong miệng .
-Váºy thì sao ? Bà dằn mạnh đôi đũa xuống bà n nghe cái cá»™p .
Ân Tuấn quýnh lên , sợ hãi nói nhanh , miếng thịt gà văng cả ra ngoà i :
-Dạ , vì Tâm Như là của con ....
-Hả ?
Có lẽ tiếng sét nổ giữa thinh không cÅ©ng chẳng là m má»i ngưá»i ngạc nhiên hÆ¡n thế .
Những con mắt mở tròn , những chiếc miệng há to . Cô ngưá»i yêu cá»§a Ân Tuấn mà Tân kể lúc nãy là Tâm Như ư ? Ôi ! Lẽ nà o .. Không hẹn mà tất cả bá»—ng quay sang nhìn Tâm Như rồi báºt lên cưá»i lá»›n .
Biết há» cưá»i mình vì chuyện gì , Tâm Như thẹn quá , hai má đỠbừng lên . Hai bà n tay ôm lấy mặt , cô vùng chạy vù Ä‘i . Tiếng cưá»i vẫn vang lên , cà ng lúc cà ng trở nên giòn giã .
Có chuyện gì thế ? Mình đã nói báºy rồi chăng ? Không hiểu được sá»± tình , Ân Tuấn quay nhìn quanh ngÆ¡ ngác . Chuyện anh yêu Tâm Như có gì kinh thiên động địa mà má»i ngưá»i có thái độ kỳ quái thế ? Cả bà Minh , mẹ cá»§a Tâm Như cÅ©ng như lá»™ vẻ kinh hoà ng . Hai tay ôm ngá»±c , bà như đã không còn thở nữa . Bảo hại Bảo Ngá»c đứng bên dùng tay vuốt mãi ngá»±c bà ....
*****
Äợi Chà Bằng và Tân ngá»§ sau rồi , Ân Tuấn má»›i dám nhẹ nhà ng chống tay ngồi dáºy . Äêm khuya cảnh váºt yên tÄ©nh quá , chỉ cần má»™t tiếng động nhá» cÅ©ng dá»… dà ng bị phát hiện ra . Váºy mà bá»™ ván cứ chong chêng , mấy lần kêu lên kẽo kẹt là m tim Ân Tuấn muốn bắn vá»t ra ngoà i .
Không dám lần tìm đôi dép , anh lần dò sang phÃa chiếc giưá»ng Tâm Như Ä‘ang ngá»§ . Trá»i tối lắm , nhưng Ân Tuấn vẫn biết chắc Tâm Như ngá»§ giưá»ng nà o . Hồi đêm , trước khi lên giưá»ng , anh đã để ý kỹ Tâm Như ngá»§ ở chiếc giưá»ng cuối nhà kia . Cô nằm giữa mẹ và em Bảo Ngá»c .
Là m thế nà y giống ăn trá»™m quá . Tháºt chẳng quang minh , chÃnh đại chút nà o . Ân Tuấn biết , nhưng anh chẳng còn cách nà o hÆ¡n . Từ khi vá» nhà đến giá» , anh chưa có dịp nói chuyện riêng cùng Tâm Như lần nà o cả . Mà theo lịch trình , sáng nay bốn giá» , anh và đoà n ngưá»i phải vá» lại thà nh phố rồi . Ân Tuấn không yên tâm khi chưa nói chuyện vá»›i Tâm Như. Sau câu thú nháºn cá»§a anh , Tâm Như như cà ng giáºn nhiá»u hÆ¡n . Cứ trốn riết ở sau , tránh mặt anh . Lúc nà o cÅ©ng đưa mẹ và em Bảo Ngá»c ra là m bình phong, khiến anh chẳng tà i nà o gặp riêng cho được .
Äã đến sát bên chiếc giưá»ng, tim Ân Tuấn bá»—ng dưng Ä‘áºp mạnh. Sao bá»—ng dưng anh sợ quá , tay chân lạnh ngắt nhá»›p nháp mồ hôi . Bao chà dÅ©ng trong ngưá»i bay biến . Anh bá»—ng muốn quay lưng bá» cuá»™c .
Nhưng như váºy mình sẽ mất Tâm Như . Ân Tuấn quay ngưá»i trở lại . HÃt má»™t hÆ¡i sâu trấn an mình , anh thầm nhá»§ : Chêt thì chết . Äêm nay , anh nhất định phải nói rõ vá»›i Tâm Như. Phải là m sao cho cô hết giáºn .
NghÄ© rồi gom hết can đảm và o lòng . Ân Tuấn khe khẽ vạch chiếc mùng lên . Không dám lên tiếng gá»i ,e là m kinh động đến bà Minh và Bảo Ngá»c . Anh nắm tay Tâm Như lay nhè nhẹ . Không thì Ä‘á»i anh như dứt .
May mắn thay , lá»i cầu nguyện cá»§a anh được trá»i cao nghe thấy nên , sau cái trở mình , Tâm Như chỉ mở mắt ra nhìn anh ma không la hét gì cả . Gáºt đầu ra hiệu cho cô hãy theo mình , Ân Tuấn buông mùng bước nhanh ra cá»a . Cái chốt song cá»a nà y nặng quá . May mà nó không là m ai bị giáºt mình .
Sao Tâm Như lâu ra thế nhỉ ? Bước vòng quay cây nguyết quế má»™t hồi , Ân Tuấn thầm lo . Có khi nà o Tâm Như chỉ mở mắt rồi ngá»§ lại không ? á»’ ! Hú vÃa , Tâm Như đã bước ra rồi . Thì ra cô còn báºn Ä‘i rá»a mặt , chải đầu .
-Tâm Như ! Ân Tuấn cất giá»ng thì thầm
- Chuyện tôi nói hồi chiá»u , cô có chịu không ? Sao mặt cứ lầm lì váºy ? Bá»™ giáºn tôi lắm hả ?
-Ừ , giáºn .
- Tâm Như ngoảng mặt đi
- Ngưá»i gì vô duyên quá . Chuyện váºy cÅ©ng Ä‘i kể cho Tân nghe .
-Kể nó nghe chuyện gì ? Nói rồi như chợt nhá»› , Ân Tuấn giáºt mình - Bá»™ nó .....
-Còn phải nói . Tâm Như tránh không nhìn Ân Tuấn
- Anh thừa biết rồi còn há»i . Báo hại ngưá»i ta hồi chiá»u...
-Váºy ra, hồi chiá»u ngưá»i ta cưá»i chuyện đó sao ? Ân Tuấn như ngá»› ngẩn .
Tâm Như bứt mạnh một cà nh dạ lý hương:
-Còn chuyện gì nữa chứ ? Äồ vô duyên, đáng ghét ! Nói rồi thẹn quá , Tâm Như vung tay đánh mạnh và o ngưá»i Ân Tuấn .
Anh chụp lấy tay cô, bồi hồi :
-Ừ . Tôi đúng là ngu ngốc quá , bị giáºn cÅ©ng đáng Ä‘á»i . Thôi , xin lá»—i nhé . Bây giá» thì Tâm Như tin tôi ngốc rồi chưa ? Tôi tháºt sá»± chẳng biết hôn ra sao cả .
Nói rồi anh báºt lên tá»± cưá»i má»™t mình . Gió đêm vi vu thổi, Tâm Như chợt rung mình . Ân Tuấn nhẹ kéo cô và o sát ngưá»i mình .Cả hai đứng tháºt lâu trong yên lặng nghe trái tim bồi hồi . Giây lát , Ân Tuấn há»i :
-Tâm Như ! Em bằng lòng là m vợ anh nhé ?
Tâm Như ngước mặt lên , đôi mắt cô long lanh sáng như má»™t ánh sao trá»i :
-Em thấy mình chẳng đáng đâu . Anh đẹp trai , già u có lại tà i hoa nữa . Trong lúc em xấu xà dưá»ng nà y .
-Ừ ! Ân Tuấn cà cằm và o mái tóc cô
- Nhìn kỹ thì em xấu tháºt Tâm Như à .
-Hả ? Tâm Như như giáºn dá»—i vùng ra khá»i ngưá»i Ân Tuấn .
Anh siết chặt vong tay hơn chút nữa .
-Anh nói tháºt đó . Không đùa hay chá»c là m em nổi giáºn đâu . Em đúng là cô gái không nhan sắc , nhưng đã là m trái tim đá cá»§a anh phải run lên bằng lòng nhân háºu , bằng tâm hồn trong sáng dịu dà ng và khả ái cá»§a mình .
-Anh đừng có nịnh
- Tâm Như quay lại đối diện cùng anh
- Em sẽ không chấp nháºn đâu .
-Anh biết là em sẽ chấp nháºn sau khi được anh hôn
- Ân Tuấn nói có vẻ tự tin .
-Tháºt sao ?
- Tâm Như hÆ¡i ngá»a đầu lên chỠđợi .
Hạnh phúc đến bên cô tháºt tuyệt vá»i . ÄÆ°á»£c là m vợ Ân Tuấn , cô còn mÆ¡ gì hÆ¡n nữa ? Ân Tuấn Æ¡i ! Anh có biết , phút giây nà y , em yêu anh nhất trên Ä‘á»i . Hãy hôn em Ä‘i cho đôi tim hoà má»™t , cho không gian tan biến . Thế giá»›i nà y chỉ tồn tại đôi ta .
-Khoan đã ! Phút giây lãng mạn chợt bị cắt ngang bởi má»™t giá»ng thì thầm
- ChỠanh một chút . Em ăn cái nà y đi
Má»™t thẻ Chewing gum được chìa ra trước mắt . Äúng theo bà i bản ! Tâm Như nghe tức run ngưá»i . Vừa giáºn, vừa buồn cưá»i, cô vung tay ném mạnh hai thẻ Chewing gum xuống đất .
-Em sao thế ? Lại giáºn à ? Giá»ng Ân Tuấn âu lo .
Tâm Như lắc đầu :
-Không . Anh lại bị tên Tân chết tiệt đó gạt rồi . Không cần phải dùng thứ ấy đâu .
-Váºy à ? Ân Tuấn đưa tay gãi tóc , ngẩn ngÆ¡ .
-Lại váºy và , váºy à nữa . Như không còn nhịn nổi , Tâm Như vòng tay lên cổ anh ghì xuống . Hai đôi môi chạm và o nhau và .... Ân Tuấn bá»—ng cảm thấy mình trở nên Ä‘iêu luyện hÆ¡n bao giá» hết . Thì ra nụ hôn không cần ai phải dạy . Tá»± nó, nó sẽ đến khi tình yêu tháºt sá»± chÃn muồi . Nó là phần thưởng cho những trái tim đã tháºt sá»± cùng nhau hòa hợp .
-Tôi đố má»i ngưá»i . Lần nà y , há» có còn để va răng và o nhau lá»™p cá»™p nữa không ? Nấp sau cánh cá»a , Tân cất giá»ng tò mò.
-Ai mà biết được ?
- Y Loan kéo dà i giá»ng cá»§a mình
- Muốn biết thì tìm Tâm Như hay Ân Tuấn kia mà há»i .
Tân sẽ không dám há»i đâu , mà dù cho cáºu ta có há»i Ân Tuấn và Tâm Như cÅ©ng sẽ không bao giá» nói . Nhưng.... Chà Bằng có thể mạnh dạn nói vá»›i má»i ngưá»i rằng : Trong nụ hôn nà y không có răng va và o nhau nữa . Nó chỉ có tình yêu , có hương hoa và muôn ngà n Ä‘iá»u tốt đẹp . Tá»± nhiên, anh thấy bà n tay mình nhẹ nắm lấy tay Y Loan .
Äằng xa , ánh dương hồng dần xuất hiện . Má»™t ngà y mai tươi sáng Ä‘ang chỠđón .
Hết
Last edited by khungcodangcap; 29-11-2008 at 08:12 PM.
|
 |
|
| |