04-07-2008, 05:21 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương Mưá»i Năm:
TÆ¯Æ NG KẾ Tá»°U KẾ
Äêm đã vá» khuya, Hồng Cát Lạc Bá»™ chìm trong mà n đêm tÄ©nh lặng, ngoại trừ những má»™t số binh sÄ© Ä‘i tuần đêm thì không còn thấy má»™t nhân ảnh nà o khác. Äá»™t nhiên từ phÃa sau má»™t căn lá»u Mông Cổ hiện ra má»™t bóng Ä‘en. Bóng Ä‘en nà y chÃnh là Diệp Khắc Cưá»ng.
Diệp Khắc Cưá»ng di dá»™ng vừa nhanh vừa không gây ra tiếng động nà o. Gã phải đến cứu Tố Na. Không lâu sau thì gã chui tá»t và o má»™t căn lá»u lá»›n. Gã bước đến má»™t chiếc hòm lá»›n, mở nắp hòm ra. Thì ra bên trong hòm là má»™t cá»a đưá»ng hầm Ä‘i xuống bên dưới. Diệp Khắc Cưá»ng bước và o trong rương, bước xuống đưá»ng hầm.
Không biết Ä‘i bao lâu nhưng cuối cùng Diệp Khắc Cưá»ng cÅ©ng nhìn thấy má»™t thạch thất. Bên trong thạch thất, gã thấy Tố Na Ä‘ang bị trói lên tưá»ng còn Tát Ba thì cầm Ä‘ao chỉ và o cô ta.
Gã láºp tức lao vá» phÃa hai ngưá»i, lá»›n giá»ng quát:
- Tát Ba, mau thả Tố Na ra, bằng không đừng trách ta độc ác.
Tát Ba quay đầu lại nhìn Diệp Khắc Cưá»ng má»™t cái rồi vung Ä‘ao chém và o cổ Tố Na.
- Dừng tay.
Hai tay Diệp Khắc Cưá»ng vung lên, ném hai ngá»n vi Ä‘ao vá» phÃa Tát Ba. Phi Ä‘ao bay cá»±c nhanh, Tát Ba căn bản không thể tránh kịp, dÃnh trá»n hai ngá»n phi Ä‘ao và o cổ há»ng và tâm khẩu.
Diệp Khắc Cưá»ng tưởng Tát Ba trúng Ä‘ao sẽ ngã xuống chết ngay, nà o ngá» hắn chỉ quay đầu lại để lá»™ nụ cưá»i nham hiểm, thanh Ä‘ao trong tay vung ra chặt đầu Tố Na rÆ¡i xuống đất lăn lông lốc.
- Tố Na !
Diệp Khắc Cưá»ng hét lá»›n má»™t tiếng, giáºt mình tỉnh giấc, toà n thân mồ hôi đầm Ä‘á». Gã nhìn quanh bốn phÃa, phát hiện bản thân Ä‘ang nằm ngá»§ trong má»™t căn lá»u Mông Cổ, lúc ấy má»›i thở phà o nhẹ nhõm nói:
- Thì ra chỉ là mơ.
Äá»™t nhiên gã cảm thấy đầu Ä‘au như búa bổ, nghÄ© lại chuyện đêm qua, lẩm bẩm nói:
- Con mẹ nó, tên Mông Lực Khắc đáng chết không biết đêm qua đã chuốc mình uống bao nhiêu rượu ?
Diệp Khắc Cưá»ng đầu Ä‘au như búa bổ, vốn định ngá»§ thêm má»™t chút nữa, nhưng chợt cảm thấy không thoả đáng, gã tá»± nhá»§:
- Không được, phải Ä‘i tìm Mông Lá»±c Khắc há»i xem việc cứu Tố Na thế nà o rồi.
NghÄ© Ä‘oạn liá»n loạng choạng đứng dáºy bước ra bên ngoà i.
Äúng lúc nà y Mông Lá»±c Khắc cÅ©ng từ bên ngoà i bước và o, đụng phải Diệp Khắc Cưá»ng.
Gã nói:
- Äại ca, huynh tỉnh rồi ?
Diệp Khắc Cưá»ng nhìn gã vá»›i vẻ mệt má»i nói:
- Còn nói nữa, đêm qua ngươi hại ta uống bao nhiêu rượu, ngá»§ đến bây giá» má»›i tỉnh lại. Äúng rồi, Thống Äạt đã vá» chưa ?
- Äệ Ä‘ang định nói chuyện đó vá»›i huynh đây.
Mông Lá»±c Khắc kéo Diệp Khắc Cưá»ng ra ngoà i nói:
- Thống Äạt vừa trở vá», hắn ta còn dẫn thêm má»™t cô gái vá» nữa.
- Tốt quá rồi ! Tố Na không sao chứ ?
Diệp Khắc Cưá»ng vừa Ä‘i vừa há»i.
Mông Lực Khắc chau mà y, nói với vẻ ngần ngại:
- Việc nà y … đệ cÅ©ng không biết nói sau nữa. Äại ca tá»± Ä‘i xem thì hÆ¡n.
Diệp Khắc Cưá»ng vá»™i há»i:
- Sao cơ ? Tố Na chết rồi à ?
- Äệ cÅ©ng không biết là cô ta còn sống hay đã chết nữa ?
Mông Lá»±c Khắc kéo tay Diệp Khắc Cưá»ng bước và o má»™t căn lá»u Mông Cổ.
Diệp Khắc Cưá»ng thấy Thống Äạt và và i ngưá»i khác Ä‘ang quây tròn lại, không biết Ä‘ang là m gì. Mông Lá»±c Khắc lá»›n giá»ng nói:
- Thần đến rồi, má»i ngưá»i mau tránh ra.
Chúng nhân thấy váºy liá»n nhanh chóng lùi lại, Diệp Khắc Cưá»ng bước lên phÃa trước, chỉ thấy má»™t cô gái y phục rách rưới, toà n thân máu me thương tÃch đầy mình nằm trên mặt đất. Gã cúi xuống xem xét kỹ lưỡng khuôn mặt cô gái thì thấy mặt mÅ©i xưng vù, căn bản không thể nháºn ra đây có phải là Tố Na hay không nữa. Gã thỠđưa tay bắt mạch, thì thấy vẫn còn Ä‘áºp nhưng vô cùng yếu á»›t.
Diệp Khắc Cưá»ng ngẩng đầu lên há»i:
- Thống Äạt, chuyện nà y là thế nà o ?
- Äêm qua khi bá»n tiểu nhân đến Hồng Cát Lạc Bá»™ thì liá»n láºp tức chia nhau Ä‘i tìm tông tÃch cá»§a Tố Na cô nương. Cuối cùng cÅ©ng phát hiện cô ta bị giam trong má»™t ngục thất ở phÃa đông bá»™ lạc. Khi chúng tiểu nhân đến đó, thì thấy có mấy tên cai ngục Ä‘ang cưỡng hiếp cô ta, tiểu nhân vá»™i xông và o giết chết hết bá»n chúng, nhưng lúc đó Tố Na cô nương đã trở nên như váºy rồi.
- À …
Diệp Khắc Cưá»ng Ä‘au lòng đưa tay lên vuốt vuốt khuôn mặt Tố Na nói:
- Sớm biết có kết cục nà y rồi, tại sao vẫn cứ là m.
Diệp Khắc Cưá»ng quay đầu lại nói vá»›i Mông Lá»±c Khắc :
- Láºp tức gá»i vu y đến đây trị thương cho cô ta, còn những ngưá»i khác không có việc gì thì ra ngoà i hết Ä‘i.
Mông Lực Khắc lớn tiếng quát thuộc hạ ra ngoà i, sau đó chạy đi tìm Vu Y đến.
Diệp Khắc Cưá»ng dặn dò tên vu y:
- Trị thương cho cô ta, đồng thá»i nghÄ© cách là m cô ta tỉnh lại nhanh má»™t chút.
Vu y nghe lệnh láºp tức bước đến trị liệu cho Tố Na.
Mông Lá»±c Khắc bước đến bên cạnh Diệp Khắc Cưá»ng há»i:
- Nhìn dáng vẻ thế nà y của cô ta, đệ không hiểu tại sao huynh lại có thể bị cô ta mê hoặc ?
Diệp Khắc Cưá»ng liếc nhìn Mông Lá»±c Khắc má»™t cái, nhẹ nhà ng nói:
- Cô ta do bị đánh Ä‘áºp dã man má»›i trở nên như váºy.
Mông Lá»±c Khắc le le lưỡi, không dám há»i thêm gì nữa.
Không lâu sau, Tố Na khẽ ho lên mấy tiếng, tựa như đang tỉnh lại.
Diệp Khắc Cưá»ng vá»™i há»i:
- Sao rồi, cô ta tỉnh chưa ? Thương thế cô ta thế nà o ?
Vu y mỉm cưá»i nói:
- Bẩm cáo thần, thương thế cá»§a cô nương nà y tuy nặng, nhưng chỉ là ngoại thương, không ảnh hưởng đến gân cốt, vì thế tÃnh mạng khôgn bị Ä‘e doạ. Bây giá» cô nương ấy đã tỉnh, tiểu nhân xin lui trước, má»™t lát nữa sẽ quay lại thay thuốc.
Vu Y nói xong liá»n lui bước, Mông Lá»±c Khắc cÅ©ng biết ý lùi ra ngoà i. Diệp Khắc Cưá»ng dịch thân lại sát bên Tố Na, dịu dà ng gá»i:
- Tố Na, Tố Na tỉnh dáºy tỉnh dáºy.
Không ngá»i Tố Na vừa mở mắt đã láºp tức choà ng dáºy lao ra bên ngoà i, Diệp Khắc Cưá»ng cả kinh vá»™i vã ôm chặt lấy thân hình nhá» bé cá»§a cô ta.
- Tố Na, nà ng là m gì váºy ?
Tố Na giãy giụa dữ dội, lớn tiếng gà o thét:
- Thả tôi ra, thả tôi ra, là m ơn … đừng giết tôi, đừng giết tôi.
- Tố Na, là ta đây !
Diệp Khắc Cưá»ng dùng sức quay ngưá»i Tố Na lại đối diện vá»›i mình. Gã hét lá»›n:
- Nhìn cho rõ đi, là ta đây!
Tố Na nhìn thấy khuôn mặt Diệp Khắc Cưá»ng nhất thá»i ngẩn ngưá»i ra, lắp bắp nói:
- Thần … tại … tại sao lại như váºy ?
Diệp Khắc Cưá»ng khẽ nhếch mép cưá»i, nói:
- Không sai, là ta đây.
Nà o ngỠTố Na lại cà ng giãy dụa dữ dội hơn, cô ta gà o thét:
- Tôi nhất định đã chết rồi má»›i gặp hồn ma cá»§a Thần. Thần à ! Xin ngưá»i hãy tha thứ cho Tố Na, nô gia không cố ý hại ngà i chết đâu, hãy tha thứ cho nô gia …
Diệp Khắc Cưá»ng cảm thấy vừa buồn cưá»i vừa tức, lá»›n tiếng nói:
- Ta không chết, cô cÅ©ng không chết … ngáºm miệng lại cho ta.
Tố Na bị câu nói cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng là m ngÆ¡ ngẩn xuất thần, cô ta ngẩn ngưá»i ra há»i:
- Nô gia và ngà i … Ä‘á»u chưa chết hả ?
- Äúng váºy, chúng ta Ä‘á»u chưa chết.
Diệp Khắc Cưá»ng kéo Tố Na lại ngồi trên tấm thảm.
- Äêm qua ta đã phái ngưá»i đến cứu nà ng ra đây, bây giá» rà ng rất an toà n.
Tố Na ngẩn ngưá»i ra má»™t lúc, tiếp đó nước mắt chảy ra như suối, lao và o ôm chầm lấy Diệp Khắc Cưá»ng mà khóc lá»›n.
Diệp Khắc Cưá»ng nhẹ nhà ng vá»— vá»— lên lưng Tố Na, dịu dà ng an á»§i:
- Không sao đâu, không sao đâu.
Khóc lóc má»™t hồi, Tố Na má»›i ngẩng đầu nhìn Diệp Khắc Cưá»ng nói:
- Thần, nô gia có lỗi với ngà i, nô gia không cố ý hại ngà i đâu.
Diệp Khắc Cưá»ng đưa tay nhẹ nhà ng lau nước mắt cho Tố Na rồi nói:
- Ta biết nà ng là m như váºy cÅ©ng rất khổ tâm, nà ng có thể nói cho ta không ?
Trên mặt Tố Na biểu thị sá»± căm há»n sâu sắc, cô ta nghiển răng nói:
- Tát Ba dùng ngưá»i nhà cá»§a nô gia để uy hiếp, nếu như nô gia không nghe lá»i hắn, hắn sẽ Ä‘em ngưá»i nhà cá»§a nô gia giết hết.
- Chỉ có loại ngưá»i như Tát Ba má»›i là m như váºy thôi.
Diệp Khắc Cưá»ng cÅ©ng phẫn ná»™ nói:
- Äêm qua hắn định giết nà ng để dịêt khẩu, cÅ©ng may ngưá»i cá»§a ta đến kịp thá»i, nếu không háºu quả khó mà tưởng tượng được.
- Tên súc sinh Tát Ba, ta phải xả thịt lóc xương ngươi ra má»›i hả giáºn.
Tố Na vừa khóc vừa nghiển răng nói.
- Sau khi nô gia hại ngà i trở thà nh hung phạm giết ngưá»i cưỡng dâm, Tát Ba Ä‘em nhốt nô gia và o má»™t ngục thất. Äã nhiá»u lần nô gia thỉnh cầu hắn cho gặp ngưá»i nhà nhưng hắn không hỠđể ý gì đến lá»i thình cầu cá»§a nô gia. Cho đến đêm hôm qua, Tát Ba đến ngục thất gặp nô gia, nô gia vốn tưởng hắn sẽ để nô gia Ä‘i gặp ngưá»i nhà , nà o ngá» hắn nói rằng đã giết hết ngưá»i nhà cá»§a nô gia rồi, còn nói thần cÅ©ng chết rồi, nô gia cÅ©ng không cần sống thêm là m gì nữa. Nói xong hắn bảo vệ sÄ© giết chết nô gia Ä‘i. Äợi Tát Ba Ä‘i khá»i, mấy tên vệ sÄ© nói đằng nà o thì nô gia cÅ©ng chết, chi bằng để chúng khoái hoạt má»™t phen … sau đó chúng …
Tố Na nói đến đây thì ngừng lại khóc lên rưng rức. Diệp Khắc Cưá»ng thấy váºy cÅ©ng Ä‘au lòng, liá»n nhẹ nhà ng an á»§i:
- Dừng khóc nữa ! Tất cả Ä‘á»u đã qua rồi, đừng khóc nữa.
Diệp Khắc Cưá»ng an á»§i má»™t hồi, cuối cùng Tố Na cÅ©ng bình tÄ©nh trở lại.
Gã nâng cằm Tố Na lên đưa tay lau nước mắt cho nà ng rồi nói:
- Yên tâm, mối thù giết ngưá»i nhà ta nhất định thay nà ng tÃnh sổ vá»›i Tát Ba.
Lúc nà y trong lòng Tố Na rồi ren như tÆ¡ vò, đột nhiên nà ng ta quỳ xuống trước mặt Diệp Khắc Cưá»ng nói:
- Tố Na đã hãm hại thần bị hà m oan váºy mà thần vẫn còn đối tốt vá»›i Tố Na như váºy. Äại ân đại đức cá»§a Thần, Tố Na không thể nà o báo đáp được. Äợi sau khi báo được gia cừu, Tố Na sẽ tá»± sát trước mặt thần để tạ tá»™i, ân tình cá»§a thần xin hẹn kiếp lai sinh.
Diệp Khắc Cưá»ng nghe váºy thì cả kinh, vá»™i vã đỡ Tố Na dáºy nói:
- Äừng nói như váºy, nà ng bị ngưá»i ta ép buá»™c má»›i hãm hại ta, ta đã tha thứ cho nà ng từ lâu rồi, hà tất phải nói những câu như váºy ?
- Nhưng mà … nhưng mà … thân thể nà y của Tố Na … Tố Na không còn mặt mũi nà o để sống tiếp nữa.
- Äừng như váºy, chuyện nà y để sau hãy nói có được không.
Diệp Khắc Cưá»ng dịu dà ng an á»§i thêm mấy câu nữa Tố Na má»›i bình tÄ©nh trở lại.
- Nà ng có thể cho ta biết đêm hôm đó đã xảy ra chuyện gì không ?
Tố Na lau nước mắt, gáºt đầu nói:
- Äêm hôm đó sau khi thần tá»· võ vá»›i Cổn Thế xong, Tát Ba Ä‘em má»™t bình rượu đến bảo Tố Na ngáºm trong miệng, sau đó thừa cÆ¡ há»™i chúng ta hôn nhau thì chuyển sang miệng thần. Lão còn dặn dò Tố Na tuỵêt đối không được nuốt và o. Nô gia y theo lá»i hắn mà là m, không lâu sau thì thần đã hôn mê bất tỉnh.
- Quả nhiên không ngoà i sở liệu của ta.
Diệp Khắc Cưá»ng vá»— tay má»™t cái rồi há»i tiếp:
- Sau đó thế nà o ? Mau nói đi !
- Bởi vì đêm đó sá»± tình rất há»—n loạn nên không ai phát hiện thần đã hôn mê, hÆ¡n nữa sau khi thần hôn mê thì nô gia luôn ở bên cạnh ngà i. Ngưá»i khác cứ tưởng chúng ta Ä‘ang … Ä‘ang … thân máºt, vì thế cÅ©ng không dám là m phiá»n.
Nói đến đây, bất chợt hai má Tố Na hồng lên.
- Äợi cho má»i ngưá»i vá» hết, Tát Ba má»›i phái ngưá»i đỡ thần và o má»™t căn lá»u. Sau đó hắn há»i nô gia thần đã nói gì. Nô gia nói vá»›i hắn thần bảo sau nà y có cÆ¡ há»™i sẽ đưa nô gia trở vá» bá»™ lạc. Tát Ba nghe xong thì chẳng nói gì, chỉ bảo nô gia ngoan ngoãi đợi ở đó, sau đó lấy thanh Ä‘ao cá»§a thần mang Ä‘i.
Diệp Khắc Cưá»ng nghe đến đây thì trầm giá»ng nói:
- Hắn đi giết hai cha con Cổn Thế ?
- Äiá»u nà y thì nô gia không biết. Thá»i gian ước chừng khoảng má»™t bữa cÆ¡m thì Tát Ba dẫn má»™t số ngưá»i đến, hắn dặn dò nô gia phải nói thế nà o để hãm hại thần, sau đó sai ngưá»i đỡ thần lên ngá»±a, rồi ép cả nô gia lên nữa. Nô gia ngồi trên ngá»±a nghe chúng nói chuyện âm mưu gì đó, cuối cùng Tát Ba nói: “Thần không phải ngưá»i bình thưá»ng, vạn nhất hắn tỉnh dáºy sá»›m thì há»ng mất kế hoạch cá»§a chúng ta. Tốt nhất là dẫn hắn Ä‘i xa má»™t chút.†Tiếp đó, hắn phái ngưá»i đưa chúng ta rá»i khá»i bá»™ lạc.
Diệp Khắc Cưá»ng nhướng mà y tiếp lá»i:
- Tiếp đó bá»n thuá»™c hạ cá»§a Tát Ba đưa chúng ta đến nÆ¡i mà ta tỉnh dáºy và o sáng hôm sau đúng không ?
- Äúng váºy.
Tố Na thở dà i nói:
- Âm mưu cá»§a Tát Ba là như váºy, những chuyện sau nà y thì thần biết cả rồi. Nô gia cÅ©ng không cần nói lại nữa.
- Xem ra Cổn Thế cÅ©ng bị Tát Ba lợi dụng mà thôi. Äể hãm hại ta, ngay cả đồ đệ cá»§a mình mà hắn cÅ©ng giết, tháºt tà n nhẫn. Hắn không phải là ngưá»i nữa rồi.
Diệp Khắc Cưá»ng ngừng lại lấy hÆ¡i rồi nói:
- Tố Na, nÆ¡i đây là chá»— cá»§a ngưá»i anh em cá»§a ta, rất an toà n. Nà ng cứ yên tâm ở đây dưỡng thương, ta còn có má»™t số chuyện phải là m, xong việc ta sẽ đến đây thăm nà ng.
Tố Na ngoan ngoãn gáºt đầu. Diệp Khắc Cưá»ng liá»n đỡ nà ng ta nằm xuống, nhẹ nhà ng vuốt lên mặt nà ng rồi dịu dà ng nói:
- Nà ng nghỉ ngơi đi, ta ra ngoà i đây.
Diệp Khắc Cưá»ng Ä‘i ra bên ngoà i, vặn ngưá»i má»™t cái rồi nói:
- Con mẹ nó, dạo nà y sao cứ toà n gặp phải loại ngưá»i động tà là đòi tá»± sát thế nhỉ.
Gã vừa dứt lá»i thì thấy Mông Lá»±c Khắc Ä‘ang chạy đến. Diệp Khắc Cưá»ng thầm nhá»§:
- Lại má»™t ngưá»i nữa.
- Äại ca, thế nà o rồi, Tố Na cô nương không sao chứ ?
- Nà ng không sao. Äi nà o. Chúng ta đến chá»— cá»§a ngươi đã, ta muốn thương lượng chuyện đối phó vá»›i lão tặc Tát Ba đó.
Mông Lực Khắc nghe xong thì vui mừng nói:
- Hay lắm, mối háºn nà y cuối cùng cÅ©ng được giải rồi.
Sau khi nghe Tố Na kể lại má»i chuyện, những nghi Ä‘iểm trong lòng Diệp Khắc Cưá»ng đã được giải khai hết. Tiếp đó, gã cần phải cho Tát Ba biết gã không phải là ngưá»i dá»… ức hiếp.
+++
Mông Lá»±c Khắc gáºt đầu nói:
- Có. Hắn nói thi thể Ä‘á»u mang Ä‘i, không để lại hiện trưá»ng.
- Thế thì đúng rồi, đợi cho ngưá»i khác phát hiện ta không còn trong thạch lao, hÆ¡n nữa các binh sÄ© canh gác Ä‘á»u bị giết chết cả, Tát Ba nhất định sẽ nói đồng đảng cá»§a ta đến cứu ngưá»i, sau đó thừa cÆ¡ hãm hại thêm má»™t số ngưá»i nữa cÅ©ng không chừng.
Mông Lá»±c Khắc liá»n há»i:
- Váºy đại ca có tÃnh toán gì ?
- Tát Ba chắc đã biết Tố Na đã được cứu thoát, hắn nhất định sẽ đoán là ta cứu thoát nà ng ta.
Nói đoạn gã vỗ vai Mông Lực Khắc nói:
- Vì thế hắn sẽ phái ngưá»i đến đây há»i các ngươi xem đã giết chết ta chưa.
Mông Lá»±c Khắc nghe váºy thì ngẩn ngưá»i ra há»i:
- Váºy đệ phải trả lá»i thế nà o ?
Diệp Khắc Cưá»ng nghÄ© ngợi má»™t lát rồi nói:
- Nếu như nói với Tát Ba là các ngươi đã giết chết ta rồi, hắn nhất định sẽ không tin, hơn nữa còn nghi ngỠcác ngươi nữa. Chi bằng cứ nói ta đã thừa cơ chạy thoát rồi.
Mông Lực Khắc chau mà y nói:
- Váºy không phải là m cho Tát Ba đỠphòng ư ?
- Ta không chỉ muốn hắn đỠphòng, mà còn muốn doạ hắn má»™t tráºn nữa.
Diệp Khắc Cưá»ng nói vá»›i vẻ bà hiểm.
- à của đại ca là … ?
Diệp Khắc Cưá»ng mỉm cưá»i thần bà nói:
- Sau nà y ngươi sẽ biết. Nhá»› rõ khi nà o ngưá»i cá»§a Tát Ba đến đây thì phải nói là ta đã chạy vá» hướng Bất NhÄ© Hãn SÆ¡n rồi.
- Äệ biết rồi. Có Ä‘iá»u đại ca là m váºy không hiểu có ý gì ?
Mông Lá»±c Khắc vẫn tò mò há»i.
Diệp Khắc Cưá»ng vẫn chỉ mỉm cưá»i nói:
- Ngươi cứ là m như váºy là đựơc rồi.
Lúc nà y, bên ngoà i lá»u có tiếng ngưá»i nói vá»ng và o:
- Bẩm cáo thủ lĩnh, có sứ giả của Hồng Cát Lạc Bộ cầu kiến.
- Ta biết rồi.
Mông Lá»±c Khắc khâm phục nói vá»›i Diệp Khắc Cưá»ng:
- Äại ca liệu sá»± như thần, quả nhiên Tát Ba đã phái ngưá»i đến đây.
- Cứ y theo lá»i ta mà là m, ta Ä‘i trước đây.
Nói Ä‘oạn gã theo cá»a sau mà đi ra ngoà i.
Mông Lá»±c Khắc cao giá»ng nói:
- Má»i sứ giả và o đây.
Sứ giả cá»§a Tát Ba phái đến láºp tức bước và o trong lá»u, Mông Lá»±c Khắc vui vẻ nói:
- Xin má»i đại nhân ngồi. Tại hạ láºp tức cho ngưá»i bà y tiệc rượu.
- Không cần phiá»n phức váºy. Tát Ba đại nhân phái ta đến đây để há»i ngươi má»™t chuyện.
Tên sứ giả không nhiá»u lá»i mà và o luôn vấn đỠchÃnh:
- Chá»§ tế muốn há»i các ngươi đã giết chết ngưá»i kia chưa ?
Mông Lực Khắc cố dùng dà ng vẻ của kẻ phạm lỗi nói:
- Việc nà y tại hạ cÅ©ng Ä‘ang định đến Hồng Cát Lạc Bá»™ để bẩm báo vá»›i Tát Ba đại nhân. Tên đó đã nhân lúc há»—n loạn đã đà o thoát rồi. Chúng tôi đã Ä‘uổi theo hắn đến táºn Bất NhÄ© Hãn SÆ¡n thì không thấy tung tÃch đâu nữa.
- Bất Nhĩ Hãn Sơn ?
Gã sứ giả cả kinh thốt lên một tiếng.
- Chuyện lá»›n như váºy sao ngươi không láºp tức đến bẩm báo vá»›i Tát Ba đại nhân.
- Tại hạ cũng vừa mới ở Bất Nhĩ Hãn Sơn vỠđến đây.
Mông Lực Khắc là m vẻ xấu hổ nói:
- Tại hạ tháºt đáng chết, không thể hoà n thà nh nhiệm vụ mà đại nhân giao phó. Có Ä‘iá»u nhá» ngà i chuyển cáo vá»›i đại nhân, nói đại nhân an tâm. Ngưá»i cá»§a tại hạ hiện Ä‘ang lùng sục khắp Bất NhÄ© Hãn SÆ¡n, tin rằng sẽ sá»›m tìm ra hắn thôi.
- Hắn đã chạy đến Bất NhÄ© Hãn SÆ¡n, lần nà y thì há»ng bét.
Gã sứ giả vá»™i vã đứng dáºy Ä‘i ra ngoà i:
- Ta phải láºp tức vá» bẩm báo lại vá»›i Tát Ba đại nhân, ngươi cứ tiếp tục tìm kiếm, nếu như có tin tức thì láºp tức báo cho ta.
- Vâng. Xin sứ giả đại nhân nói giúp tại hạ mấy câu trước mặt chủ tế Tát Ba. Tại hạ nhất định sẽ tìm thấy và giết chết tên đó.
- Ta biết rồi.
Gã sứ giả xua xua tay, láºp tức nhảy lên ngá»±a phóng Ä‘i.
Mông Lá»±c Khắc thấy gã sứ giả bị doạ đến mất hết hồn vÃa, không nhịn được cưá»i phá lên.
Lại nói đến tên sứ giả, hắn bạt mạng chạy một hơi vỠđến Hồng Cát Lạc Bộ, vừa nhảy xuống ngựa đã đến cầu kiến Tát Ba.
Tát Ba vừa nhìn thấy hắn đã há»i ngay:
- Thế nà o rồi ? Có phải bá»n chúng đã để giết chết thần rồi chăng ?
- Bẩm cáo chủ tế.
Gã sứ giả vì chạy đưá»ng xa nên thở hổn hển nói:
- Quả nhiên không ngoà i sở liệu của đại nhân, thần không bị chúng giết, mà đã đà o thoát rồi.
- Khốn nạn. Ta biết ngay mà !
Tát Ba phẫn nộ nghiến răng nói.
- Tên Mông Lá»±c Khắc đó tháºt vô dụng, ngay cả má»™t ngưá»i mà cÅ©ng không giết được. Không biết hắn chạy vá» hướng nà o ?
- Theo Mông Lực Khắc nói, thần đã chạy vỠhướng Bất Nhĩ Hãn Sơn.
- Bất Nhĩ Hãn Sơn ?
Tát Ba nghe xong kÄ©nh hãi há»i lại:
- Là m sao mà hắn lại chạy đến đó được chứ ?
- Mông Lá»±c Khắc nói lại như váºy, thuá»™c hạ nháºn thấy sá»± việc trá»ng đại, liá»n láºp tức chạy vỠđây bẩm cáo vá»›i đại nhân.
Gã sứ giả ngừng lại một chút lấy hơi rồi nói tiếp:
- Äúng rồi, Mông Lá»±c Khắc nói ngưá»i cá»§a hắn vẫn Ä‘ang ở trong núi tìm kiếm, nếu có tin tức sẽ láºp tức thông tri cho chúng ta.
- Ngu ngốc !
Tát Ba đột nhiên quát lớn:
- Ngươi đến bảo tên ngu đó ngừng ngay việc tìm kiếm lại, đi mau đi!
Gã sứ giả ngẩn ngưá»i ra, không hiểu há»i:
- Tại … tại sao … ?
- Câm miệng, ngươi láºp tức Ä‘i ngay cho ta … ! Ngươi mà là m há»ng chuyện thì ta chém ngươi ra là m hai mảnh.
Gã sứ giả cả kinh, vội vã chạy đi tìm Mông Lực Khắc.
Tát Ba tức giáºn chá»i:
- Khốn nạn, tất cả Ä‘á»u là má»™t lÅ© khốn nạn.
Chá»i xong má»™t câu, Tát Ba liá»n nhắm mắt lại để lấy lại bình tÄ©nh. Trong đầu không ngừng nghÄ© ngợi.
- Thần chạy đến Bất NhÄ© Hãn SÆ¡n, nhất định sẽ Ä‘i tìm Hốt Äồ Lá»— Hãn. Hốt Äồ Lá»— Hãn tÃn nhiệm hắn như váºy, thần lại là ngưá»i tinh minh, nếu như tháºt sá»± hắn đã cứu Tố Na, vạn nhất để Mông Lá»±c Khắc rÆ¡i và o tay hắn nữa chỉ sợ đại kế bất thà nh, không được, không đựơc … ta phải tiên hạ thá»§ vi cưá»ng.
Tát Ba liá»n lá»›n giá»ng quát:
- Ngưá»i đâu, gá»i Hữu tướng quân đến đây.
Tên lÃnh gác bên ngoà i liá»n dạ má»t tiếng rồi chạy Ä‘i.
Không lâu sau, Hữu tưá»ng quân Mã Can đã bước và o lá»u, hà nh lá»… vá»›i Tát Ba:
- Tham kiến chủ tế, không rõ chủ tế đại nhân có việc gì tìm tại hạ ?
- Miá»…n lá»….
Tát Ba xua tay bảo Mã Can ngồi xuống.
- Ta nháºn được tin tức, Thần đã chạy đến Bất NhÄ© Hãn SÆ¡n rồi.
- Cái gì ?
Mã Can biến sắc nói:
- Thần … không phải Ä‘i tìm Äại Hãn chứ ?
Tát Ba gáºt gáºt đầu:
- Ta cÅ©ng nghÄ© như váºy, vì thế ngươi phải láºp tức chuẩn bị má»™t vạn binh mã. Chúng ta láºp tức đến Bất NhÄ© Hãn SÆ¡n.
- Một vạn binh mã ? Chúng ta đến đó tìm Thần sao ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ngoại trừ đến đó bắt thần ra, còn phải bảo vệ an toà n cho Äại Hãn.
Trên khoé miệng Tát Ba lá»™ ra nụ cưá»i âm hiểm.
- Thần đã là hung thủ sát nhân, ai biết hắn còn có thể là m ra những chuyện gì ?
Mã Can chau mà y thấp giá»ng nói:
- Äại nhân nói như váºy cÅ©ng không sai. Nhưng hiện nay thần đã cứu Tố Na Ä‘i. Ngưá»i nhà cá»§a Tố Na đã bị chúng giết chết, thuá»™c hạ nghÄ© cô ta sẽ không nghe lá»i chúng ta nữa. Nếu như cô ta nói hết sá»± tình cho thần biết, thần lại dẫn cô ta đến tìm Äại Hãn, đến lúc đó chỉ sợ rằng ngưá»i bị truy Ä‘uổi lại là chúng ta.
- Hoang đưá»ng, Ä‘iểm nà y ta đã nghÄ© đến từ lâu rồi. Nếu như tháºt sá»± như ngươi nói, đến lúc đó chúng cÅ©ng không dừng lại được nữa rồi.
Tát Ba hai mắt lộ hung quang nói.
Mã Can ngẩn ngưá»i không hiểu há»i:
- à của chủ tế đại nhân là …
Tát Ba cưá»i lạnh lùng, khiến Mã Can sởn cả tóc gáy. Hắn ghé sát miệng và o tai Mã Can thấp giá»ng nói:
- Äến lúc đó chúng ta giết cả Äại Hãn lẫn Thần má»™t lượt, khi trở vá» nói là Äại Hãn đã bị thần giết hại, chúng ta cứu giá cháºm trá»…, nhưng cÅ©ng giết chết được Thần báo thù cho Äại Hãn. Sau đó giả truyá»n ý chỉ, nói Äại Hãn trước khi chết lệnh cho ngươi tiếp thụ vương vị, ta sẽ là m ngưá»i chứng thá»±c. Äến lúc đó Hồng Cát Lạc Bá»™ không phải là thiên hạ cá»§a hai chúng ta sao ?
- Äể tôi tiếp nháºn vương vị ư ?
Mã Can suýt nữa không dám tin và o tai mình nữa.
- Tháºt … tháºt sá»± có thể sao ?
- Lẽ nà o ngươi muốn xuốt Ä‘á»i cúi đầu trước ngưá»i khác sao ?
Tát Ba liếc mắt nhìn Mã Can một cái rồi nói:
- Cái đồ vô dụng, còn không mau đi chuẩn bị binh mã.
- Vâng vâng …
Mã Can vừa nghÄ© đến giấc má»™ng là m Äại Hãn vừa chạy ra khá»i trướng.
Tát Ba nhìn Mã Can Ä‘i khá»i, hừ nhẹ má»™t tiếng. Hắn biết rõ cho dù Mã Can có là m Äại Hãn bất quá cÅ©ng chỉ là con rồi trong tay hắn mà thôi. NghÄ© đến đây, hắn bước ra ngoà i lá»u nói:
- Ta phải đi tuần lao phòng.
Tên lÃnh gác dạ má»™t tiếng bước theo sau lưng hắn. Tát Ba hai tay chấp sau lưng, chầm cháºm bước đến lao phòng. Trong lao phòng có má»™t ngưá»i Ä‘ang bị treo lên tưá»ng đánh Ä‘áºp dã man.
Tát Ba cao giá»ng há»i:
- Hắn đã nháºn tá»™i chưa ?
Tên cai ngục nghe Tát Ba há»i vá»™i vã dừng tay lại hà nh lá»… nói:
- Tham kiến chá»§ tế. Bẩm chá»§ tế tên nà y rất cứng đầu, bị đánh đến ngất Ä‘i mấy lần nhưng vẫn không chịu khai nháºn.
- Tháºt sao ? Äể ta xem nà o.
Tát Ba bước lại gần ngưá»i Ä‘ang bị trói trên tưá»ng nói:
- Äỡ hắn dáºy.
Cai ngục liá»n lấy má»™t cháºu nước lạnh hất và o mặt ngưá»i Ä‘ang bị trói trên tưá»ng, ngưá»i kia liá»n giáºt mình tỉnh lại. Vừa nhìn thấy Tát Ba, đã phun ra má»™t búng máu và o mặt hắn rồi chá»i lá»›n:
- Cẩu tặc, ngưá»i còn dám đến đây. Ngươi hãm hại trung lương, ngưá»i sẽ không có kết cục tốt đâu.
Tát Ba không há» giáºn giữ, đưa tay áo lên lau mặt, mỉm cưá»i nói:
- Y Sách đại tướng quân, ta khuyên ngươi nên khai ra thần Ä‘ang ẩn nấp ở chá»— nà o để tránh khá»i ná»—i Ä‘au xác thịt.
Thì ra ngưá»i bị trói trên tưá»ng chịu khổ hình chÃnh là tả tướng quân Y Sách. Tát Ba sau khi nháºn được tin tức Diệp Khắc Cưá»ng biến mất, cho rằng bá»n Mông Lá»±c Khắc là m theo chỉ thị cá»§a hắn, giết chết Diệp Khắc Cưá»ng rồi mang xác Ä‘i. Lão liá»n đổ tá»™i cho Y Sách sai thá»§ hạ cứu Diệp Khắc Cưá»ng chạy thoát. Y Sách đương nhiên là không thừa nháºn, Tát Ba liá»n bắt gã nghiêm hình bức cung. Má»™t số ngưá»i biết rõ là Tát Ba cố ý hãm hại Y Sách nhưng vì sợ hãi thế lá»±c cá»§a hắn mà không ai dám lên tiếng phản đối.
Y Sách tức giáºn gầm lên:
- Tên khốn ! Ta căn bản không biết ngươi nói gì! Ngươi muốn giết thì cứ giết Ä‘i, đừng nói nhiá»u lá»i như váºy nữa.
- Ta là m sao nỡ giết ngươi chứ ? Ta còn chưa dà y vò ngươi đủ mà .
Tát Ba mỉm cưá»i nói tiếp:
- Ta đến là để nói vá»›i ngươi má»™t tin tức tốt. Ta vừa nháºn được tin thần đã xuất hiện ở Bất NhÄ© Hãn SÆ¡n.
- Tháºt sao ?
Y Sách nghe xong cả mừng nói:
- Hay quá, thần vẫn còn sống.
- Bây giá» hắn còn sống, có Ä‘iá»u hắn không còn sống lâu nữa đâu.
Tát Ba nói Ä‘oạn đưa tay lấy má»™t thanh sắt nung đỠdà mạnh và o ngưá»i Y Sách cưá»i lạnh nói:
- Ngươi cứ ở đây hưởng thụ Ä‘i, khi ta trở vá» sẽ tÃnh sổ tiếp vá»›i ngươi.
Tát Ba bước ra khá»i lao phòng trong tiếng kêu gà o thảm thiết cá»§a Y Sách.
Không lâu sau thì Mã Can bước và o lá»u cá»§a hắn nói;
- Bẩm cáo chá»§ tế, binh mã đã sẵn sáng. Có thể láºp tức xuất phát.
- Tốt lắm. Chúng ta đi thôi.
Hai ngưá»i liá»n bước ra bên ngoà i. Äá»™t nhiên có má»™t bóng ngưá»i chạy đến.
- Äợi đã !
Thì ra ngưá»i má»›i đến là Niết Hán. Gã chặn trước mặt Tát Ba và Mã Can nói:
- Các ngưá»i dẫn má»™t vạn binh mã Ä‘i đâu ?
- Há»—n xược ! Thái độ cá»§a ngươi là gì váºy ?
Tát Ba tức giáºn đẩy mạnh Niết Hán má»™t cái, định đẩy hắn sang má»™t bên. Nhưng Niết Hán quá cưá»ng tráng, Tát Ba đẩy má»™t cái mà gã vẫn không há» nhúc nhÃch. Tát Ba đà nh phải tránh sang má»™t bên nói:
- Ngươi cút đi cho ta!
Niết Hán biết có nói nữa cÅ©ng vô dụng, đà nh trợn trừng mắt nhìn hai ngưá»i Ä‘i xa dần. Gã ngẩng đầu lên trá»i nghÄ© ngợi má»™t hồi, rồi vá»™i vã chạy theo má»™t hướng khác.
Tát Ba đến quảng trưá»ng Ä‘iểm binh xong liá»n láºp tức lên ngá»±a, hạ lệnh cho đại đội nhân mã xuất phát.
Mã Can thúc ngá»±a chạy song song vá»›i Tát Ba há»i:
- Chủ tế, chúng ta đến Bất Nhĩ Hãn Sơn chứ ?
- Không !
Tát Ba mắt lộ hung quang nói:
- Äến Phổ Lá»— Hãn SÆ¡n trước.
- Phổ Lá»— Hãn SÆ¡n ? Äó không phải là nÆ¡i ở cá»§a bá»n cưá»ng đạo sao ? Chúng ta đến đó là m gì ?
Mã Can không hiểu há»i.
- Giết hết lÅ© cưá»ng đạo đó.
Tát Ba nghiến răng nói.
- Thần là kẻ vô cùng tinh minh, vạn nhất lÅ© cưá»ng đạo kia lá»t và o tay hắn, chỉ sợ chúng sẽ nói ra chuyện chúng ta phái ngưá»i Ä‘i giết hắn, chi bằng cứ giết sạch bá»n chúng là xong. Bá»n chúng cÅ©ng không còn giá trị lợi dụng nữa rồi.
- Vâng.
Mã Can tuy ngoà i miệng không nói gì, nhưng trong lòng không khá»i sợ hãi bụng dạ hiểm độc cá»§a Tát Ba. Hắn quay đầu lại hạ lệnh:
- Chúng ta tiến vỠPhổ Lỗ Hán Sơn.
Tát Ba và Mã Can hà nh binh thần tốc, trong phút chốc đã đến chân Phổ Lỗ Hán Sơn.
Mã Can điểm năm trăm tinh binh chuẩn bị xông lên núi, sau đó quay sang thỉnh chỉ thị của Tát Ba.
Tát Ba lạnh lùng nói:
- Truyá»n lệnh xuống, bất phân nam nữ lão thiếu, giết hết tất cả cho ta.
Mã Can liá»n Ä‘em mệnh lệnh cá»§a Tát Ba nói cho các binh sÄ©, năm trăm binh sÄ© nháºn lệnh xong liá»n tiến và o Phổ Lá»— Hán SÆ¡n.
Diệp Khắc Cưá»ng, Tố Na và Mông Lá»±c Khắc bá»n há» có ở trong Phổ Lá»— Hán SÆ¡n không ? Lẽ nà o há» không thể thoát khá»i độc thá»§ cá»§a Tát Ba ?
Tà i sản của PHAMQB
04-07-2008, 05:36 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương Mưá»i Sáu:
BỨC LÊN LÆ¯Æ NG SÆ N
Má»™t tráºn sát thanh vang vá»™i, Ä‘oà n binh mã gồm năm trăm ngưá»i rần rá»™ kéo lên Phổ lá»— hán sÆ¡n. Äoà n quân phát hiện ra không má»™t ngưá»i nà o chạy ra đối kháng, cà ng kinh ngạc hÆ¡n ná»a, trong chồi mông cổ ngẩu nhiên nữa bóng ngưá»i cÅ©ng không thấy, cÅ©ng có thể nói, bá»n Mông Lá»±c Khắc sá»›m đã sá»›m rá»i khá»i nÆ¡i nầy.
Äá»™t nhiên, và i tên sÄ© binh phát hiện từ đằng xa má»™t bóng ảnh Ä‘ang phóng qua, láºp tức Ä‘uổi ngá»±a rượt theo, không bao lâu thì đã Ä‘uổi kịp ngưá»i ấy.
Ngưá»i đó hoảng hốt la lên:
-Xin đừng gìết tôi, tôi là ngưá»i cá»§a chá»§ tế Tát Ba.
Nguyên lai ngưá»i đó Ä‘Ãch thị là do Tát Ba phái Ä‘i là m sứ giả, bá»n sỉ binh liá»n dẩn tên sứ giả đó hạ sÆ¡n.
Hắn được dẩn đến trước mặt Tát Ba, rồi đáp:
- Khải bẩm chá»§ tế, tiểu nhân y lá»i ngà i tìm đến đây, nhưng khi đến đây đã không còn ai nữa. khi nảy tiểu nhân thấy má»™t đại đội binh sỉ lên núi, ngở rằng bá»n Mông Lá»±c Khăc trở vá», còn tưởng coi bá»n chúng Ä‘ang là m trò khỉ gì đây, nà o ngá» là quân cá»§a chúng ta.
Tát Ba nghe đến đây liá»n cau mà y nói:
- Mông Lá»±c Khăc quả nhiên là đã chạy trốn rồi, vá»›i đầu óc cá»§a hắn thì không thể nà o biết được ta đến đây là để giết hắn, tháºt là khó mà tin được.
Mã Can nhìn thấy Tát Ba vá»›i vẻ mặt đầy suy nghÄ©, liá»n nói:
-Chá»§ tế xin đừng phiá»n não, bá»n Mông Lá»±c Khắc chắc là chưa chạy xa đâu. để tiểu tướng phái ngưá»i Ä‘i dò theo vết chân ngá»±a, tất sẻ biết được bá»n chúng chạy vá» hướng nà o, và đưổi theo giết chúng.
Tát Ba trầm ngâm hồi lâu, rồi lác đầu nói:
- Bây giá» không còn thá»i gian lo đến chuyện nầy nữa, chúng ta trá»±c chỉ lên bất nhân hãn sÆ¡n.
Mả can lên tiếng đáp ứng, láºp tức truyá»n hạ lệnh, đại đội nhân mả chuyển theo hướng Bất nhân hãn sÆ¡n mà tiến.
Lá»™ trình đến Bất nhân hãn sÆ¡n rất xa, ước chừng hai ngà y má»™t đêm. Äêm đến, bá»n binh lÃnh đóng trại tại má»™t khoảng trống trong rừng, Tát Ba cùng Mã Can ở tại trong quân trướng nói chuyện và uống rượu.
Tát Ba mặt giáºn dữ, Ä‘áºp bà n nói:
- Tưởng ta đây Tát Ba ở Hồng cát lạc bá»™ muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, ai mà biết được khi không đâu xuất ra má»™t tên thần vô danh kỳ diệu phá hoại chuyện hảo sá»± cá»§a ta. Ãc thay! nếu ngà y hôm nay mà không trừ khá» hắn Ä‘i, tháºt khó mà nguôi giáºn trong lòng.
Mã Kiên nâng ly cố tạo nụ cưá»i, nói:
- Chủ tế xin đừng để tâm, kỳ nầy chúng ta đến Bất nhân hãn sơn sẻ giăng bẩy thiên la địa võng, để coi hắn chấp cánh cũng khó mà bay, ha ha ha…..
Trong tiếng cưá»i to đó, cả hai lần nữa cùng nâng thêm và i ly. đột nhiên, ngoà i trướng xảy ra tiếng xáo động, cả hai Ä‘á»u quay lại nhìn nhau, láºp tức vá»™i chạy ra ngoà i.
mả kiên hét to:
- đã xãy ra chuyện gì?
Hai tên lÃnh dẩn và o má»™t hán tá» Ä‘i đến, “khải bẩm tướng quân, đã bắt được má»™t tên hoà i nghi nà y.â€
mả kiên định vấn há»i hắn, nà o ngá» hắn vừa thấy Tát Ba, láºp tức khóc to lên, “chá»§ tế, thì ra là ngà i ở đây, gặp được ngà i tháºt là may mắn, ôi……â€
nghe đến đây Tát Ba trở nên ngá»› ngẩn, soi bói nhìn gả nam tỠđó, nhìn diện mục gả rất là thà nh tháºt, mặt đầy nước mắt, kế đến há»i hắn:
- nhà ngươi là ai?
gả nam tỠthở hắt ra rồi nói:
-tiểu nhân là ngưá»i giá» cá»a cho đại hãn, vì nghe được chuyện bất lợi cho chá»§ tế, cho nên má»›i mượn đêm đến liá»u chết trốn ra, tưởng đâu phải chạy vá» bá»™ lạc thông báo cho chá»§ tế biết, nà o ngá» gặp chá»§ tế ở đây tháºt may quá.
Tát Ba ngạc nhiên, liá»n ra lệnh:
- mả Ä‘iá»n, mau thả hắn ra.và thỉnh vị tiểu huynh đệ nầy và o trong mà nói chuyện.
-xin tuân lịnh.
mả can ra lệnh hai tên thủ hạ thả tên khán môn quan ra, và tự tay hắn dẩn và o nội trướng.
Tát Ba thỉnh gả khán môn quan ngồi, còn mả kiên thì ngồi bên cạnh hắn phòng khi có chuyện xảy ra thì bảo vệ Tát Ba.
đợi sau khi gả khán môn quan ngồi, Tát Ba Ä‘iểm cưá»i há»i:
-các hạ tên gì?
gả khán môn quan hoảng hốt thưa:
- khải bẩm chá»§ tế, tiểu nhân tên gá»i là ác ác.
Tát Ba trong tâm tư hắn cố nhá»› xem có nghe tên nầy lần nà o chưa, và nhìn ká»· hình thể hắn cá»§ng không có ấn tượng nà o, chung quy hắn khó mà hoà i nghi, dÄ© nhiên, sác mặt hắn không há» lá»™ ra, hắn há»i tiếp:
- ác ác, ngươi không ngại mạo hiểm đến đây thông báo cho ta? tá»± ý trốn khá»i và tiết lá»™ bà máºt là phạm và o tá»™i chết, ngươi có biết không?
-dạ tiểu nhân biết.
Ãc ác nói vá»›i vẻ mặt đầy quyết tâm không sợ chết.
- nhưng chá»§ tế đối vá»›i tiểu nhân có ân, tiểu nhân không thể thấy chá»§ tế lá»t và o nguy hiểm mà không báo.
Tát Ba mặt lá»™ vẻ kỳ quái há»i:
- ồ, ta đã cho ngươi ân huệ gì?
Ãc ác tá» ra cung kÃnh nói:
- mẩu thân tiểu nhân thân mang trá»ng bịnh lâu năm, không thể sống lâu được, nhưng năm ngoái tiểu nhân có dẩn máºu thân Ä‘i tham gia xuân tế kì phúc đại Ä‘iển do chá»§ tế chá»§ trì, từ đó bệnh mẩu thân ngẩu nhiên thuyên giảm, đến nay thì đả khá»i. chá»§ tế đối vá»›i tiểu nhân đại ân đại đức, dẩu như nát thịt tan xương cÅ©ng khó mà đá»n đáp.
-à , thì ra là như váºy.
Mổi năm bốn mùa Tát Ba Ä‘á»u đứng ra là m chá»§ trì cho mổi buổi tế Ä‘iển, cho dù có đúng là như váºy, hắn cá»§ng không thể biết, bất quá chỉ thấy dáng vẽ gả thà nh tháºt là m bá»›t Ä‘i ná»a phần nghi ngá».
- ngươi nghe được chuyện gì bất lợi cho ta, hảy nói cho ta nghe thá».
-dạ vâng, đúng cái đêm mà tiểu nhân trá»±c, ngẩu nhiên có má»™t đôi trai gái đến cầu kiến đại hãn, ngưá»i nam tiểu nhân nháºn ra được là thần, còn ngưá»i ná» thì…….
Tát Ba đột chòm tá»›i trước dục há»i:
- ngưá»i ná» tướng mạo thế nà o?
- ngưá»i nỠđó thì tiểu nhân không nháºn ra được, nhưng mặt mà i cô ta sưng bầm ra, giống như bị ngưá»i ta đánh Ä‘áºp má»™t cách tà n nhẩn.
Tát Ba nghiến răng nói:
-quả nhiên ta đoán không sai, Tố Na nhất định là thần cứu ra, hảy nói tiếp đi!
Ãc ác y ngôn tiếp tục nói:
-đại hãn tháºt cao hứng khi gặp được thần, liá»n sai ngưá»i là m tiệc cùng thần hà n quyên. tiểu nhân ở ngoà i Ä‘á»u nghe hầu hết câu chuyện cá»§a há».
Tát Ba giục tiếp:
-ngươi nghe được chuyện gì?
-hình như từ đầu đến cuối câu chuyện Ä‘á»u là thần nói cả, thần nói chá»§ tế hãm hại thần, lợi dụng đại hãn Ä‘i săn thú đỠcá» yến há»™i má»i thần tham gia. lợi dụng má»· nhân kế để có cÆ¡ há»™i là m hôn mê thần, sau đó vu hãm thần là sát nhân hung thá»§.
Nói đến đây, ác ác có chút hoà i nghi liá»n nhìn Tát Ba, ngữ khà bất an nói:
-chủ tế, thần nói có đúng không?
-đương nhiên là không, hắn cố tạo ra câu chuyện để hại ta, mau nói tiếp.
-xin vâng, à nè, tiểu nhân nói đến đâu rồi?
Qua má»™t tuần thá»i gian, ác ác cố nhá»› lại, cho đến khi Tát Ba tưởng sắp sá»a bóp hắn chết Ä‘i thì hắn nói tiếp:
-à , tiểu nhân nhá»› lại rồi, sau đó thì thần Ä‘em ná» nhân ấy ra tác chứng, rồi cùng trao đồi há»i đáp vá»›i nhau. Cô ấy tên Tố Na, bởi vì chá»§ tế giá» gia đình cô ta để uy hiếp, cho nên cô ta má»›i hạ dược là m hôn mê thần, hảm hại thần biến thà nh tên hung thá»§ sát nhân. Thưa chá»§ tế, cô ta nói có đúng không?
Tát Ba cố nén cÆ¡n giáºn, nói:
- ngươi đừng há»i lôi thôi ná»a, hai đứa đó tạo chuyện hoang đưá»ng, khó có thể tin được. ngươi hảy cứ nói tiếp Ä‘i.
- thưa vâng, sau đó đại hãn phẩn ná»™, nói chá»§ tế quá lá»™ng hà nh, sau nầy nhứt định sẻ trừng trị chá»§ tế. nhưng thần khuyên đại hãn tạm thá»i bá»›t giáºn bởi gì hắn ngẩu nhiên phát giác má»™t Ä‘iá»u đại bà máºt.
Tát Ba đi đứng bất an tâm thần bấn loạn, hét to:
-không được ngừng lại, mau nói!
Ãc ác hoảng sợ, đáp nhanh:
-vâng….xin vâng….thần nói trong thá»i gian ngà i bị nhốt trong thạch giam, chá»§ tế có phái cưá»ng đạo đến giết ngà i. Nói là phổ…..phổ gì đó sÆ¡n đạo tặc.
Tát Ba gầm lên:
-phổ lỗ hán sơn!
-đúng rồi, đúng rồi, chá»§ tế tháºt lợi hại.
Ãc ác nhìn ánh mắt chá»§ tế hắn không dám ngưng lại:
-thần nói chá»§ tế phái ngưá»i lên núi má»i đạo tặc Ä‘i giết hắn, nhưng vá»›i cÆ¡ trà cá»§a thần đả thâu phục tên cưá»ng đạo thá»§ lỉnh. Tên đó nói cho ngà i biết chá»§ tế và bá»n hắn câu đương giết ngưá»i đã lâu, ý cá»§a thần muốn cho đại hãn biết là chuyện rất lâu rồi như mấy danh tá»± đại thần hoặc quà tá»™c đã mất tÃch. mấy danh tá»± ấy thì tiểu nhân không thể nhá»› được. thần nói chá»§ tế ra lệnh tên thá»§ lỉnh ám sát ngà i.
Tát Ba lẩm bẩm:
-tên tiểu tá» Mông Lá»±c Khác quả nhiên đầu kháo thần rồi, cho nên má»›i chạy nhanh như váºy.
Ãc ác nói tiếp:
-đại hãn sau khi nghe xong cà ng giáºn dữ thêm, lá»›n tiếng mắng chá»§ tế, đòi vá» bá»™ lạc ngay để giết chá»§ tế, nhưng thần cản lại.
Tát Ba cãm thấy kỳ hoặc nên há»i:
- tại sao thần phải cản ngăn lại?
-thần nói nếu như đại hãn gắp vá» bá»™ lạc, chá»§ tế rất có thể đả phòng bị, khi đó khó có thể trừ khá» mà còn tạo thế là m phản. thay vì cứ theo nháºt trình mà khứ hồi, lợi dụng trong khoản thá»i gian nầy mà bà n tÃnh ká»· cà n cách thức đối phó chá»§ tế. bá»n hỠđà m thoại ná»™i dung qua lại cá»§ng là như váºy. tiểu nhân nghe đến chổ đối vá»›i chá»§ tế bất lợi. liá»n sau nhiệm vụ canh gác láºp tức trốn ra, tưởng phải vá» bá»™ lạc cảnh cáo chá»§ tế, nà o ngá» gặp chá»§ tế tại đây. À đúng rồi, thưa chá»§ tế vì sao phải Ä‘em má»™t đại đội nhân mả đến chổ nầy váºy?
Tát Ba nở nụ cưá»i âm hiểm nói:
- ngươi không phải đả nghe qua cái quỉ kế đa đoan, âm hiểm ác độc để hãm hại ta của thần nói trước mặt đại hãn đó sao? Ta định đem binh đi bắt thần để bảo vệ đại hãn.
Tát Ba mỉm cưá»i đác ý, nói:
- tháºt khổ cho ngươi, cá»§ng cảm tạ ngươi đã không ngại hy sinh đến tÃnh mạng trốn đến đây để báo cho ta biết. à đúng rồi, đại hãn hiện thá»i săn bắn tại đâu?
-tại bất nhân hãn sÆ¡n hướng đông chân núi, vị trà xác tháºt tại đâu thì tiểu nhân không biết phải nói như thể nà o cho rá», nhưng tiểu nhân có thể chỉ đưá»ng.
Tát Ba vổ vai hắn nói:
-hay lắm, chức vị ngươi vốn là khán môn quan, niệm ngươi mạo tá» tìm đến để cảnh cáo ta, bây giá»i ta tiến cá» ngươi là m thị vệ trưởng, bao giá» trừ xong thần, ta sẻ bẩm minh vá»›i đại hãn chÃnh thức tiến cá» ngươi. bắt đầu từ giá» trở Ä‘i, ngươi hãy ở bên ta, biết chưa?
Ãc ác vui vẻ ra mặt, vá»™i cảm Æ¡n rối rÃt:
- đa tạ chủ tế.
Tát Ba quay lại nói với mả can:
-mả can, mau mau an bà i cho hắn chổ ở, ngà y mai hắn sẻ đưa chúng ta lên bất nhân hãn sơn.
mả can lãnh mệnh dẫn ác ác Ä‘i. Không bao lâu hắn trở lại, trong lòng nặng trỉu há»i:
- thần đã cho đại hãn hay vỠviệc của chúng mình, bây giỠphải là m sao đây?
Äôi mắt Tát Ba lá»™ hung quang, đáp lại:
- còn phải há»i ná»a? đương nhiên phải trừ khá» Ä‘i đại hãn và thần.
mả can biến sác, nói:
-tháºt…….tháºt phải giết luôn cả đại hãn sao?
-há»i thừa, nếu không giết không hắn lẽ đợi hắn đến giết ta hay sao?
Tát Ba nhếch mép cưá»i, lẩm bẩm nói vá»›i mình:
-hốt đồ lỗ trấp nha hốt đồ lỗ hãn, ta vốn là để cho ngươi sống thêm và i năm nữa, nhưng bây giỠthì không thể không sớm trừ khỠngươi đi, đó chẳng qua là ngươi bức ta, nếu có trách thì nên trách ngươi quá tin dùng thần.
Sang sớm ngà y hôm sau, Tát Ba cởi ngựa đi đầu, bên tả chia ra hai bên mả can và ác ác cởi ngựa đi song song.
Ãc ác ngữ khà hưng phấn nói:
- tiểu nhân cả má»™t cuá»™c Ä‘á»i cá»§ng không dám tưởng có thể cùng chá»§ tế và tướng quân đây cùng cởi ngá»±a và điá»u lịnh đại đội nhân mả, tiểu nhân tháºt vô cùng cao hứng.
mả can cắt ngang lá»i hắn:
-ngươi đừng vội cao hứng vội, chỉ cần ngươi đi theo chủ tế, đãm bảo ngươi sau nầy vinh hoa phú quà sẽ không thiếu, tới chừng đó cao hứng cũng chưa muộn.
Ãc ác vá»™i kìm lại sá»± vui sướng, mặt trở lại bình thưá»ng:
-tháºi váºy sao? tiá»u nhân theo chá»§ tế không phải vì vinh hoa phú quÃ, mà vì báo ân, chỉ muốn táºm tâm vì chá»§ tế là mản nguyện lắm rồi.
Mả Ä‘iá»n nhìn Ãc Ãc vá»›i bá»™ tướng thanh cao cá»§a hắn, nhịn không được nên nói:
- ngươi tháºt vỉ đại.
Tát Ba không muốn bá»n há» cải nhau nữa nên cắt ngang:
-thôi được rồi, nếu như là m tốt, ta không bạc đãi các ngươi đâu, đừng nói ná»a.
Hai ngưá»i thấy Tát Ba phát ná»™, nên không dám Ä‘a ngôn.
Khi trá»i tối thì đại đội nhân mả cÅ©ng đã đến chân núi bất đồ lổ hãn, Tát Ba ra lệnh cho quân lÃnh ngừng lại.
Tát Ba hạ lệnh:
- mã can, ngươi chá»n ra năm trăm ngưá»i theo ta lên núi, còn những ngưá»i còn lại phái Ä‘i giá» hết tất cả các thông đạo xuống núi.
Sau khi nháºn lệnh, mả can láºp tức phân công, khi má»i việc đã được ổn thá»a thì trá»i cÅ©ng đã tối.
Tát Ba ra lệnh:
- Ãc Ãc hảy dẫn đưá»ng, mả can suất lÄ©nh năm trăm binh sÄ© theo ta, nên giá» yên tỉnh không được lá»™ hà nh tung.
mả can chạy đến bên cạnh há»i:
-chủ tế dự định là m thế nà o đây?
Tát Ba trầm ngâm suy nghĩ một hồi rồi đáp:
- chỉ cần ngươi dẫn ba trăm binh sÄ© trấn giá» xung quanh doanh trại cá»§a đại hãn, ta dẫn hai trăm quân Ä‘i gặp đại hãn để dò xem tình như thế nà o, đợi khi ta dẩn dụ thần ra mặt, thì sẻ giết bá»n chúng cùng má»™t lúc, đến khi đó ta sẻ phóng tÃnh hiệu cho ngươi biết, sau khi đã nháºn được tÃnh hiệu, thì ngươi láºp tức giết hết tất cả những ngưá»i Ä‘i theo đại hãn, không được để lại ná»a mạng sống, hiểu chưa?
mả can liá»n đáp:
- tiểu tướng minh bạch.
Tát Ba cưá»i lạnh má»™t tiếng:
- chỉ khi chúng ta vỠđến bộ lạc sẻ nói đại hãn đã bị thần hạ sát, còn chúng ta vì báo thù cho đại hãn nên giết thần đi, và cũng từ đây trở đi hồng cát lạc bộ sẻ là thiên hạ của chúng ta.
mả can ngáºp ngừng nói:
-chá»§ tế, ngà i……ngà i tháºt sẽ nhưá»ng chức vị đại hãn cho tiểu tướng?
Tát Ba liếc nhìn mả can nói:
-lẽ đương nhiên, sao, ngươi không thÃch à ? Hay là đổi ngưá»i khác váºy.
Mả can liá»n lác đầu:
-không, không, tiểu…..tiểu tướng chỉ có má»™t Ä‘iểm không dám tin, váºy thôi.
Tát Ba trừng mắt nhìn hắn với ngữ khà đầy vẻ khinh bỉ nói:
-đồ vô dụng.
Ãc Ãc dẫn đầu Ä‘i đột nhiên dừng ngá»±a lại, tất cả Ä‘oà n ngưá»i cá»§ng dừng theo hắn. Ãc Ãc quay lại nói vá»›i Tát Ba:
-khải bẩm chá»§ tế, đằng trước kia là doanh trại cá»§a đại hãn, xung quanh Ä‘á»u có ngưá»i canh giá», nếu như chá»§ tế cùng vá»›i đám thuá»™c hạ đến đó sẻ khiến cho bá»n há» cản ngăn lại.
- hổn láo, ai dám ngăn cản ta! Ta đem binh đến đây là để bảo vệ đại hãn, có gỉ không đúng?
Ãc Ãc hoảng sợ vá»™i đáp:
- đúng váºy, chá»§ tế nói rất đúng, tất cả Ä‘á»u do chá»§ tế quyết định.
Mả can láºp tức truyá»n lịnh hà nh động.
mả can liá»n dẩn ba trăm quân bao vây xung quanh doanh trại.
Tát Ba quay lại đối diện với Ắc Ắc nói:
-ta có đáp ứng cho ngươi sẻ tăng chức thị vệ trưởng, hiện thá»i còn lại hai trăm quân ta giao lại cho ngươi chưởng quản, đợi tá»›i khi giải quyết xong vấn đỠnầy rồi thì ta sẻ thưa vá»›i đại hãn chÃnh thức tiến cá» ngươi thà nh thị vệ trưởng.
- xin vâng, Ä‘a tạ chá»§ tế tiến cá».
Tát Ba quất tay ra hiệu, dẩn theo hai trăm binh sÄ© tiến thẳng đến doanh trại cá»§a hốt đồ lá»— hãn. Äi không bao lâu, xa xa nhìn thấy bá»n vệ sÄ© ngăn chặng bá»n há» khứ lá»™, trong số bá»n thị vệ có má»™t gả đứng ra quát tháo:
-dừng lại! các ngươi lá ai?
Tát Ba gầm to:
-hổn láo, cả ta các ngươi cÅ©ng không nháºn ra?
Tát Ba từ từ Ä‘i tá»›i, bá»n thá»§ vệ nháºn ra Tát Ba, nhưng vẩn không nhưá»ng lối, má»™t gả thị vệ đứng ra nói:
-thì ra là chủ tế, không biết chủ tế đến đây có chuyện gì?
Tát Ba giáºn giổi đáp:
- hoang đưá»ng, đương nhiên là đến gặp đại hãn, còn không mau tránh đưá»ng?
-thỉnh chủ tế lưu bộ, để tiểu nhân thông báo cho đại hãn rồi mới……
- đừng có lôi thôi, ta đến gặp đại hãn còn phải thông báo sao?
Nói xong, Tát Ba quất và o mông ngá»±a tiến nhanh vá» phÃa trước, rối nói:
-tất cả tiến lên!
đại đội nhân mả láºp tức tiến lên, khiến cho bá»n thị vệ phải tránh sang hai bên đưá»ng để khá»i bị ngá»±a dáºm phải, Tát Ba cứ như váºy mà tiến qua những trạm canh và tiến đến doanh trại hốt đồ lá»— hãn.
hốt đồ lá»— hãn nghe tiếng chân ngá»±a, láºt Ä‘áºt vá»™i mặc y phục và o, từ trong kim trướng phóng ra há»i:
- có chuyện gì? Có ngưá»i táºp kÃch phải không?
Tát Ba giÆ¡ tay ra hiệu cho binh sỉ phÃa sau dừng lại, và xuống ngá»±a Ä‘i đến hốt đồ lá»— hãn hà nh lá»…:
-Tát Ba tham kiến đại hãn.
Hốt đồ lá»— hãn nghiến răng há»i:
-chủ tế ngươi đến đây để là m gì?
Tát Ba cung kÃnh đáp:
-thuá»™c hạ bắt được tin nói rằng có ngưá»i đối vá»›i đại hãn bất lợi, cho nên dẩn binh đến đây để bảo vệ đại hãn.
hốt đồ lá»— hãn cảm thấy kỳ quái há»i:
-là ai đối với ta bất lợi?
Äôi mắt Tát Ba như ngá»n đèn soi bói nhìn và o hốt đồ lá»— hãn nói:
-mấy ngà y trước đây bá»™ lạc nẩy xuất ra tên sát nhân hung thá»§ ác tặc, nghe nói hắn chạy đến đầu kháo đại hãn, đại hãn có thể không hà nh vi bất chÃnh cá»§a hắn cho nên rất có thể lưu giá» hắn, kỳ thá»±c, hắn tình tìm phục gần đại hãn để đợi thá»i cÆ¡ sát hại đại hãn.
hốt đồ lá»— hãn kinh ngạc há»i:
-có…….có ngưá»i như váºy sao? Nhưng gần đây đâu có ngưá»i nà o đầu kháo ta đâu?
BỠngoà i hắn giả ngớ ngẩn, nhưng trong lòng hắn đang rủa thầm, miệng thì nói tiếp:
-thỉnh đại hãn cố nghĩ lại coi.
hốt đồ lỗ hãn không còn kiên nhẩn nữa:
-không có là không có, tháºt sá»± hung thá»§ là ai, ngươi cứ nên nói thẳng ra Ä‘i.
-“được, chỉ sợ khi nói ra sẻ là m đại hãn Ä‘au lòng thôi.†Tát Ba mÄ©m cưá»i mang trá, nói: “Tên hung thá»§ sát nhân là thần.â€
hốt đồ lá»— hãn quả nhiên cãm thấy Ä‘au khổ, “là thần? hắn là m sao mà trở thà nh sát nhân hung thá»§.â€
“cÅ©ng khó mà trách đại hãn không tin được.†Tát Ba trừng mắt nhìn hốt đồ lá»— hãn to tiếng nói: “nhưng sá»± tháºt hắn là kẻ sát nhân, đại hãn khó mà bao che cho hắn.â€
hốt đồ lỗ hãn lác đầu nói:
- không thể nà o, thần không thể nà o là kẻ sát nhân? nhất định là ngươi nhìn lầm ngưá»i rồi.
Tát Ba ngá»ng đầu lên cưá»i to:
- có tháºt váºy không? đại hãn tháºt sá»± không tin, bất phòng gá»i thần ra mà đối chất.
hốt đồ lá»— hãn tức giáºn nói:
- váºy là thái độ gì! thần không có ở đây, ta là m sao kêu hắn ra được?
-đại hãn, ngà i đừng giả mù che mưa nữa. ngà i tốt hÆ¡n nên má»i thần ra đây, nếu không……nếu không….
Tát Ba cuối cùng rồi cÅ©ng lá»™ ra bản mặt tháºt cá»§a hắn.
“ha ha ha!†Tát Ba ngưỡng mặt cưá»i mang dại, “ngươi sắp chết đến nÆ¡i rồi còn kỳ vá»ng ta dùng thái độ nà o để nói chuyện vá»›i ngươi?
vừa dứt lá»i Tát Ba vá»™i rút ngá»n dao trong ngưá»i ra, ngá»n dao tá»a ánh sáng rợn ngưá»i, hốt đồ lá»— hãn nhìn mà hoảng sợ, liá»n hướng vá» bá»n thị vệ quát to:
- bắt hắn lại cho ta!
Sáu tên thị vệ gần đó liá»n rút Ä‘ao ra tiến vá» hướng Tát Ba.
Tát Ba lạnh lùng cưá»i, đĩnh thân nghinh địch, chỉ thấy chu vi thân hắn lóe lên và i ánh Ä‘ao quang, và cá»§ng không thấy Tát Ba xuất thá»§, sáu tên thị vệ cả tiếng rên rỉ cá»§ng không nghe đến, toà n bá»™ Ä‘á»u trúng Ä‘ao lăn nhoà i trên mặt đất.
hốt đồ lá»— hãn hoảng sợ, lùi vá» phÃa sau và i bước nhưng bất cẩn té ngồi trên mặt đất.
Tát Ba nhìn hốt đồ lá»— hãn cưá»i nói:
-sao thế nà o, ngươi không ngá» Ä‘ao pháp ta lợi hại như váºy phải không? đấy là binh khà bà máºt cá»§a ta, chỉ khi nà o đến lúc cần má»›i dùng đến.
hốt đồ lỗ hãn thở hổn hển nói:
-ngươi……ngươi muốn gì?
-không muốn gì cả, chỉ muốn ngươi đem thần giao ra.
Tát Ba chỉa ngá»n dao vá» phÃa hốt đồ lá»— hãn căm háºn nói:
-nói cho ngươi biết, thần Ä‘Ãch thị là do ta hãm hại trở thà nh sát nhân hung thá»§, cổn thế cá»§ng váºy là do ta phái ngưá»i Ä‘i giết hắn, Tố Na là nghe mệnh lệnh ta Ä‘i dối gạt thần. chẳng qua chuyện nầy phải nên trách ngươi. kể từ sau khi thần đến bá»™ lạc nầy, bất cứ chuyện gì hắn cÅ©ng Ä‘á»u chống đối ta, ngươi lại cà ng nghe lá»i hắn, hoà n toà n không coi ta ra gì, ngà y hôm nay ngươi có kết quả như thế nầy, hoà n toà n là do ngươi là m ra cả.
Tát Ba vừa nói vừa tiến lại gần, hốt đồ lá»— hãn kinh hãi lùi vá» sau, run giá»ng nói:
-ngươi…..ngươi nói cái gì ta nghe không hiểu.
-ta không có thá»i gian nói chuyện lôi thôi vá»›i ngươi, mau gá»i thần ra đây, nếu không ta láºp tức giết ngươi ngay!
hốt đồ lá»— hãn hốt hoảng sợ hãi khi thấy ngá»n dao cà ng ngà y cà ng gần, mồi hôi trán nhỠước đẫm:
-ta…..ta không biết.
“ha ha……†không biết xuất phát từ nÆ¡i nà o phát ra tiếng cưá»i to vang dá»™i khắp doanh trại là m cho ngưá»i ta cãm thầy tâm thần bị giao chấn.
Tát Ba cãm thấy tháºt sững sốt, sau đó gầm lên:
-ai? Mau ra đây!
-Tát Ba cuối cùng rồi ngươi củng đã tự thú trước mặt đại hãn rồi, ha ha ha…..
-ta sẽ ra đây.
vừa nói xong, đột nhiên, từ trên cây hÆ¡n mưá»i ngưá»i nhảy xuống bao vây Tát Ba lại, trong đám đó ngoà i trừ Diệp Khác Cưá»ng và Mông Lá»±c Khác Ä‘á»u ra bá»™ hạ cá»§a hắn.
Diệp Khác Cưá»ng tay chỉ và o Tát Ba bằng má»™t giá»ng lạnh lung
-ngươi là cái tên bại hoại kia, trước hãm hại ta, sau đó lại còn muốn giết đại hãn, ngươi đúng là tên ác độc!
Tát Ba nhìn xung quanh rồi mÄ©m cưá»i đáp:
-Mông Lá»±c Khác, ngươi quả nhiên đầu kháo thần, thằng phản bá»™i, tháºt là mất mặt!
Mông Lá»±c Khác tức giáºn nói:
- là ngươi bức ta giết ngưá»i, hại ta thân mang tá»™i nghiệt, háºn không xé xác ngươi ra trăm mảnh má»›i lạ đó!
“ha ha ha!†Tát Ba ngưới lên trá»i cưá»i lá»›n, “bằng và o mấy đứa bây, đáng tiếc ta đã có chuẩn bị trước, Ãc Ãc, tiến lên!â€
Ắc Ắc gải đầu, không biết giải thÃch như thế nà o, nên há»i:
-ngà i không phải đã giao sỉ binh cho tiểu nhân chưởng quản sao? tiểu nhân đã bảo bá»n chúng phân tán xuống núi rồi.
Tát Ba hốt hoảng:
-hạ sÆ¡n? tại sao ngươi kêu bá»n chúng hạ sÆ¡n?
Tát Ba giáºn muốn bốc hÆ¡i:
- ngươi……ngươi là thằng khốn nạn!
Diệp Khác Cưá»ng cưá»i lá»›n nói:
-thống đạt, ngươi là m hay lắm!
Thì ra thống đạt giả là m Ãc Ãc, thống đạt khiêm tốn hướng vá» Diệp Khác Cưá»ng hà nh lể:
-đa tạ thần quá khen.
Tát Ba cảm thấy mình tháºt ngu xuẩn, biết mình đã trúng kế. nghiến răng nói:
-các ngươi khá lắm.
bất thình lình, thân ảnh Tát Ba lóe lên, tay cầm dao chỉa và o cổ của đại hãn, kéo đại hãn đứng lên, lớn tiếng hét:
-mau tránh ra, nếu không to giết hắn!
hốt đồ lá»— hãn tháºt không biết xãy ra chuyện gì, lại hoảng sợ la lên:
-đã xãy ra chuyện gì? Mau thả ta ra!
Diệp Khác Cưá»ng nói:
- mau thả đại hãn ra, nếu không, ta sẻ không tha ngươi.
“thiệt không?†Tát Ba lấy từ trong ngưá»i ra há»a lệnh phóng lên trá»i, rồi cưá»i nhìn Diệp Khác Cưá»ng nói:
-ta muốn coi ai là ngưá»i thả ai!
Diệp Khác Cưá»ng cau mà y nói:
- ngươi muốn gá»i mả can dẩn ngưá»i tá»›i cứu viện phải không?
Tát Ba khiếp sợ:
-ngươi tại sao biết? tháºt khó tin…….
-khi các ngươi đến gần chân núi thì ngưá»i cá»§a ta giám thị má»i hà nh động. ngươi muốn gặp mả can lắm phải không? được.
Diệp Khác Cưá»ng láºp tức vá»— tay, hai tên thá»§ hạ liá»n dẩn mả can ra cho hắn xem.
-coi ngươi còn có lá»i gì muốn nói vá»›i hắn, bây giá» có thể nói ra đó.
Tát Ba trong tình trạng ngạc nhiên và tức giáºn lẩn lá»™n nói:
-mả can, ngươi là một thằng ngu, tại sao lại bị bắt? binh sỉ đâu?
Mả can quì xuống hối háºn nói:
-bá»n chúng lợi dụng lúc tiểu tướng Ä‘i tiểu tiện, đột nhiên từ trong đám rừng cây xong ra bắt tiểu tướng và uy hiếp tiểu tướng phải hạ lệnh cho tất cả các binh sỉ phải lui vá» bá»™ lạc, cho nên tiểu tướng…….tiểu tướng….
Diệp Khác Cưá»ng ngắt lá»i hắn:
- chá»§ tế, cá»› sao lại phải mắng há»u tướng quân như váºy? dù sao Ä‘i nữa hắn và ngà i Ä‘á»u là đồng phạm.
Tháºt bất ngá», mả can lá»›n tiếng Ä‘Ãnh chÃnh:
-tiểu tướng Ä‘i theo hắn cá»§ng không hẳn là đồng phạm, tất cả Ä‘á»u do hắn má»™t tay là m ra cả, tiểu tướng chỉ là thá»§ hạ cá»§a hắn, đương nhiên phải nghe theo lệnh hắn. tiểu tướng chỉ là bị bức mà thôi.
Tát Ba cà ng giáºn, liá»n cưòi nói:
-khá lắm, bây giỠngươi có thể đổ tất cả tội vạ và o ta, cả việc giết cổn thế có phải là ngươi là m không? Ngươi còn tự ý gìết luôn cả đứa con gái của hắn, đồ xúc sanh!
mả can liếc nhìn thấy đôi mắt căm phẩn cá»§a Diệp Khác Cưá»ng mà trong lòng hoản sợ, liá»n thanh minh cho mình:
-tiểu tướng hoà n toà n nghe theo mệnh lệnh mà hà nh sự, tuyệt không liên quan đến tiểu tướng!
-đủ rồi! câm cái miệng chó cá»§a các ngươi lại Ä‘i, để luáºt pháp trừng trị các ngươi.
“hừ! bằng ngươi?†Tát Ba lẹ là ng nhÃch má»§i dao và o cổ cá»§a hốt đồ lá»— hãn, hướng và o má»i ngưá»i quát: “tránh ra!â€
Diệp Khác Cưá»ng nhưá»ng lối cho hắn. Tát Ba từ từ lui vá» hướng xe ngá»±a, bèn kêu hốt đồ lá»— hãn lên ngá»±a, còn mình thì ngồi phÃa sau đưa dao lên cổ đại hãn.
Tát Ba đánh ngá»±a chạy, đồng thá»i quay đầu lại nói:
-cấm không được Ä‘uổi theo, nếu không ta láºp tức giết hắn!
Nhìn bóng Tát Ba dần dần xa Ä‘i, Mông Lá»±c Khác láºp tức há»i:
-đại ca, có nên đuổi theo không?
-tiểu đệ mau phái ngưá»i giỠở chân núi, Tát Ba nhất định sẻ trốn xuống núi, hai chúng ta láºp tức Ä‘uổi theo, cháºm trể e rằng đại hãn nguy hiểm đến tÃnh mạng.
Mông Lá»±c Khác ra lệnh cho thống đạt dẩn ngưá»i giỠở hạ sÆ¡n, còn mình vá»›i Diệp Khác Cưá»ng cởi ngá»±a Ä‘uổi theo hướng Tát Ba. Nhưng Ä‘uổi theo hÆ¡n ná»a ngà y mà cá»§ng không tìm thấy Tát Ba.
Diệp Khác Cưá»ng cảm thấy bất an, có tháºt Tát Ba đã chạy thoát rồi? hốt đồ lá»— hãn không biết có còn sống hay không?
Tà i sản của PHAMQB
05-07-2008, 01:22 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương Mưá»i Bảy:
Tà bất thắng chÃnh
Tát Ba cắm cổ chạy mải lên đỉnh núi, khi hắn quay đầu lại thì không thấy ai Ä‘uổi theo, trong lòng không khá»i mừng thầm. bá»n Diệp Khắc Cưá»ng tưởng rằng Tát Ba sẻ chạy xuống núi, ngược lại, hắn cứ nhắm hướng đỉnh núi mà leo lên, như váºy hắn dể dà ng chạy bá»c ngang qua bên kia núi để đầu kháo huynh đệ cá»§a hắn hiện là chá»§ tế cá»§ bá»™ lạc Uông Cổ.
Chạy được má»™t Ä‘oạn, Tát Ba định chắc không có quân Ä‘uổi theo ná»a, vả lại cÅ©ng cảm thấy mệt má»i nên cho ngá»±a dừng lại, hắn bèn lôi Hốt Äồ Lá»— Hãn xuống tháºt mạnh khiến cho đại hãn Ä‘au đớn kêu thà nh tiếng.
“hừ! đồ vô dụng.†Tát Ba nhảy xuống ngá»±a trừng mắt nhìn đại hãn nói, “ nếu như ngươi không sá»§ng tÃn tên thần đó, nhất nhất Ä‘á»u nghe lá»i ta, ta cá»§ng không lãng phà đi nhiá»u thá»i gian, hiện thá»i thì ngươi không còn giá trị để lợi dụng ná»a, chuẩn bị chết Ä‘i!â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn sợ hải láºt Ä‘áºt nói: “khoang đả, ta tháºt sá»± không há» biết xảy ra chuyện gì, ta thấy như váºy cá»§ng đã đủ rồi, ngươi hãy theo ta vá» bá»™ lạc, coi như không có phát sinh ra chuyện nầy, được chăng?â€
“ngươi coi ta là thằng Ä‘iên à ? Ta không thể bị trúng lầm kế lần ná»a.†Tát Ba giương ngá»n dao hướng vá» Hốt Äồ Lá»— Hãn, “đó là ngươi bức ta.â€
“ngừng tay!â€từ trong rừng đột nhiên xuất hiện má»™t gả thân ảnh to cao, Tát Ba quay nhanh đầu lại nháºn ra là Niết Hán.
Niết Hán nhìn Tát Ba nói: “tỉ phu, anh nên dừng tay lại Ä‘i thôi, đừng lúng xâu và o ná»a.â€
“là Niết Hán?†Tát Ba rất ngạc nhiên nhìn hắn, “sao ngươi đến được chổ nầy?â€
“Em đã theo dá»i anh khi anh rá»i khá»i bá»™ lạc. Tỉ phu, hãy thả đại hãn ra, theo em vá», em nghÄ© đại hãn sẻ phạt nhẹ tá»™i cho anh.†Niết Hán cố khuyên.
Hốt Äồ Lá»— Hãn cÅ©ng không đợi được bèn xen và o nói: “đúng, đúng, hãy thả ta ra Ä‘i.â€
“láo khoét, sá»± tình đã đến nước nầy, ta hãy còn thâu lại được sao?†Tát Ba lạnh lùng nhìn Niết Hán rồi nói: “ngươi theo thần cÅ©ng đã lâu há»c được Ãt nhiá»u bản lãnh, theo dõi ta đã lâu mà ta không há» hay biết. hiện thá»i có phải thần bảo ngươi tá»›i đây dụ ta vá» vá»›i ngươi rồi ra tay giết ta phải không?â€
“không, chuyện em theo dõi thần hoà n toà n không biết†Niết Hán bước lại gần thêm và i bước rồi nói tiếp, “chẳng qua em đến đây vì hãy còn tình tỉ phu, không muốn nhìn thấy anh cà ng lún xâu và o tá»™i lá»—i mà hối lá»—i không kịp, thả đại hãn ra, theo em Ä‘i vá».â€
Tát Ba cưá»i lạnh nói: “ nếu như ta không đồng ý thì sao?â€
Niết Hán cầm chặt và o cán dao bên hông mình, cau mà y nói: “ nếu thế thì em phải phế trừ anh.â€
Tát Ba ngá»a mặt cưá»i to nói: “được, coi thá» ngươi có bản lảnh gì để hạ ta!â€
Tát Ba chưa dứt lá»i thì thân ảnh đả phóng đến trước đồng thá»i xuất ra năm Ä‘ao, Niết Hán liên tục cá» Ä‘ao đón đở, nhưng Tát Ba Ä‘ao pháp quá nhanh, trên ngá»±c và đôi tay hắn đã lá»™ ra đưá»ng dao cắt.
“sao thế nà o rồi?†Tát Ba vẩn chưa ngừng Ä‘ao, lá»›n tiếng nói: “hiện giá» nếu ngươi cầu ta, có thể ta cho ngươi con đưá»ng sống.â€
“không bao giá»!†Niết Hán nói má»™t cách kiên quyết. hắn mưá»i phần rất ngạc nhiên vá» sá»± lanh lẹ và tà n khốc cá»§a phiết bá Ä‘ao pháp, hầu như chỉ có thể lẩn tránh, mà hoà n toà n không có cÆ¡ há»™i để phản kÃch.
Không bao lâu, Niết Hán lại bị thêm mưá»i mấy vết thương.
Tát Ba lá»›n tiếng há»i: “còn chưa chịu cầu xin?â€
“không!†Niết Hán hét to. hắn miển cưởng bạt thêm hai Ä‘ao nhưng Ä‘á»u bị Tát Ba tránh khá»i, ngược lại thân hắn lại thêm và i vết thương nữa.
“nếu là như váºy thì đừng trách ta vô tình!â€
Tát Ba hú lên má»™t tiếng dà i, thân ảnh lấp lóe, trong khoảng khắc Niết Hán bị bao trùm trong ánh Ä‘ao, đến khi Tát Ba ngừng Ä‘ao lại, thì toà n thân Niết Hán đả mang đầy thương tÃch đồng thá»i máu tuôn ra xối xả. “bùng†toà n thân hắn ngả nhà o bất động.
“hừ! đây là kết quả chống đối lại ta!†Tát Ba Ä‘i đến nhổ má»™t đóng nước bá»t và o ngưá»i hắn, rồi tiến vá» hướng Hốt Äồ Lá»— Hãn mà đi đến, lạnh lùng cưá»i nói: “ bây giỠđến phiên ngươi.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn sợ hải, lùi lại, khẩn cầu nói: “đừng giết ta, ta dang xin ngươi, ngươi muốn gì ta Ä‘á»u cho ngươi ………
“đã trá»… lắm rồi.†Tát Ba chạy đến Hốt Äồ Lá»— Hãn cá» Ä‘ao chém xuống, “ tiếp lấy cái chết!â€
Ngay tại lúc ấy, Tát Ba nghe được tiếng động truyá»n lại từ hướng phải, láºp tức hương Ä‘ao đón đở, “tang†tiếng nổ Ä‘inh tai, đánh bạt ngá»n phi Ä‘ao.
hắn phẩn ná»™ hét lên: “ là ai?â€
từ trong đám rừng cây má»™t thân ảnh phóng ra, ngưá»i đó là Diệp Khắc Cưá»ng. Thì ra hắn và Mông Lá»±c Khắc dưới núi tìm kiếm, nhưng không thấy tăm ảnh Tát Ba đâu, liá»n quyết định đổi hướng lên núi, cùng Mông Lá»±c Khắc phân chia đưá»ng Ä‘i tìm kiếm, khi hắn từ đằng xa nghe thấy tiếng binh khà giao tranh, liá»n láºp tức phóng ngưá»i bay tá»›i.
Diệp Khắc Cưá»ng nhìn thấy Niết Hán nằm trên mặt đất không biết chết sống ra sao, lại nhìn qua phÃa khác thì thấy đại hãn Ä‘ang nằm co lại, trong lòng căm phẩn, hai tay liá»n rút ngá»n phi Ä‘ao ra, “Tát Ba, ngươi là ngưá»i tác ác Ä‘a Ä‘oan(là m nhiá»u việc ác), ngay cả Niết Hán ngươi cÅ©ng không tha, coi ta phải thâu tháºp ngươi như thế nà o đây!â€
Diệp Khắc Cưá»ng phóng ngá»n phi Ä‘ao, Tát Ba liá»n đón đở, sau đó phóng Ä‘ao trả đòn, “ coi ai là ngưá»i thâu tháºp ai thì biết!â€
“nói khá lắm!†Diệp Khắc Cưá»ng hét lá»›n, rút ngá»n dao găm trong ngưá»i ra, nhắm ngay ngá»±c Tát Ba mà đâm tá»›i. khi ngá»n Ä‘ao gần đăm đến, Tát Ba vá»›i thân ảnh lanh lẹ tá»± biến mất trong khoảng khắc.
Diệp Khắc Cưá»ng kinh hãi, liá»n thâu Ä‘ao thá»§ thân, liếc nhìn thấy Tát Ba đã đến phÃa sau mình vung Ä‘ao chém tá»›i, liá»n khua Ä‘ao đón đở, đột nhiên đưá»ng Ä‘ao cá»§a Tát Ba biến đổi thần tốc, Diệp Khắc Cưá»ng mặc dầu đã lẹ là ng nhảy vá» phÃa sau để tránh, nhưng phần bụng dưới vẩn bị rạch phải má»™t đưá»ng, máu nhá» ra không ngừng.
“ngươi không ngá» vá» công ta cao cưá»ng như váºy phải không?†Tát Ba thè đầu lưỡi ra liếm ngá»n Ä‘ao Ä‘ang còn dÃnh máu tươi, cưá»i lạnh nói: “ta còn Ä‘ang lo lắng sẻ không giết được ngươi để rữa mối tiết háºn nầy, không ngá» ngươi tá»± rước thân và o, tháºt lá tuyệt hảo, hè hè!â€
Trong tiếng cưá»i còn Ä‘ang vang vá»™i thì thân ảnh cá»§a Tát Ba đã đến gần Diệp Khắc Cưá»ng từ lúc nà o, Diệp Khắc Cưá»ng không thể nà o tưởng tượng nổi thân pháp cá»§a Tát Ba nhanh như váºy, vá»™i múa Ä‘ao bảo vệ toà n thân, tuy váºy Ä‘ao thế cá»§a Tát Ba rất quá»· mị, Diệp Khắc Cưá»ng chỉ đở được hai chiêu, toà n thân Ä‘á»u bị trúng thương vô số kể.
Nếu như bối tay Diệp Khắc Cưá»ng bị trúng thương thì ngá»n Ä‘ao ấy sẻ vuá»™t ra khá»i tay, hắn còn nhìn thấy được Ä‘ao thế và thân ảnh cá»§a Tát Ba biến ảo khôn lưá»ng, vả như dùng song quyá»n thì không biết ứng phó như thể nà o, còn ná»a,cái khổ cuồi cùng là không biết mình còn mạng dưới lưởi Ä‘ao cá»§a Tát Ba không?
“ha ha ha! Ngươi sợ rồi phải không?†Tát Ba cưá»i má»™t cách khoái trá rồi nói: “sá»›m muá»™n gì ngươi cá»§ng chết, hà tất phải phản kháng, ngoan ngoản chịu chết Ä‘i, như váºy chết má»™t cách khá»i Ä‘au đớn, ha ha…..â€
Diệp Khắc Cưá»ng hÃt sâu và o lấy lại bình tỉnh, cố nhìn quan sát lại biến hóa Ä‘ao pháp và thân ảnh cá»§a Tát Ba, hắn nghÄ© hiện thá»i chỉ còn dùng song quyá»n để đối phó Tát Ba, nhưng nghÄ© mãi cÅ©ng không ra phương cách đối phó.
“ta không muốn cùng ngươi đùa giởn ná»a, giải quyết ngươi trước đã!†Tát Ba liá»n lao tá»›i Diệp Khắc Cưá»ng, Ä‘ao quang liên tục bao trùm toà n thân Diệp Khắc Cưá»ng.
Toà n thân đẫm máu cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng chỉ còn dá»±a và o sá»± lanh lẹ như sói tránh trái né phải. Sau má»™t canh giá», trên ngưá»i hắn lại trúng thêm nhiá»u vết Ä‘ao thương. Tát Ba cà ng cố giết cà ng hứng khởi, Ä‘ao thế lại cà ng lúc cà ng ác độc, quả nhiên không ngoà i sá»± quan sát tinh tế cá»§a hắn, Diệp Khắc Cưá»ng dùng hết sức mình đánh ra má»™t quyá»n, “bình†má»™t tiếng, trúng ngay và o ngá»±c Tát Ba, toà n thân hắn bay ngược vá» phÃa sau.
Tát Ba té nhà o xuống mặt đất, láºp tức trá»—i dáºy, vuốt lên vết Ä‘au ở ngá»±c, nhìn trừng và o Diệp Khắc Cưá»ng cưá»i: “ngươi gặp may, ta tháºt không chú ý, nên má»›i bị ngươi má»™t quyá»n, nhưng sẻ không có lần sau đâu, là bởi vì ta sẻ giết ngươi tức khắc!â€
Diệp Khắc Cưá»ng chỉ nhìn mà không trả lá»i. thân ảnh Tát Ba như Ä‘iện xẹt, huy động ngá»n Ä‘ao xuất ra hà ng loạt ánh Ä‘ao quang, trong nháy mắt đã tiến đến Diệp Khắc Cưá»ng, nhưng vừa khi ngá»n Ä‘ao trong tay Tát Ba nhắm ngay ngưá»i hắn hạ chiêu, tức thì “bình†má»™t tiếng, Diệp Khắc Cưá»ng má»™t quyá»n đấm ngay và o má, là m cho mắt Tát Ba nổ đôm đốm bay ra ngoà i.
Diệp Khắc Cưá»ng lạnh lùng nói: “võ công cá»§a ngươi chẳng có thá»±c tế gì, chỉ lợi dụng sá»± di động lanh lẹ và biến hóa Ä‘ao pháp mà là m loạn mắt kẻ địch, cho nên đại bá»™ pháºn chiêu thức Ä‘á»u là hư chiêu, ta chỉ cần nhìn ở má»™t Ä‘iểm trên thân thể ngươi thì sẻ không bị ảnh hưởng đến hư chiêu đó, đợi khi thá»i cÆ¡ chÃnh mùi, chỉ cần ra tay thì đánh trúng ngươi ngay, vá»›i võ công gạt ngưá»i cá»§a ngươi đả trở nên vô dụng rồi.â€
“cái ….cái gì?†Tát Ba kinh ngạc nói: “ta đã khổ công bà luyện bao năm nay, ngẩu nhiên bị ngươi nháºn thấy rõ, tháºt không thể có khả năng đó được?â€
kỳ thá»±c, Tát Ba không thể nà o biết được quá khứ cá»§a hắn là đội trưởng đội đặc chiến, giác quan nhạy cảm cá»§a hắn tháºt bén nhạy hÆ¡n ngưá»i thưá»ng, cá»™ng thêm thá»i gian luyện táºp tác chiến, hắn thưá»ng tá» ra hÆ¡n ngưá»i, mặc dầu động tác cá»§a Tát Ba rất nhanh, nhưng vá»›i nhản lá»±c nhạy bén cá»§a hắn, kỳ xảo cá»§a Tát Ba Ä‘á»u bị hắn nháºn ra.
“không có thể được!†Tát Ba la lá»›n bèn cá» Ä‘ao nhắm và o Diệp Khắc Cưá»ng chém xuống.
ÄÆ°Æ¡ng thá»i tâm thần hắn bấn loạn, cho nên Ä‘ao thế cá»§a hắn không còn quỉ mị lanh lẹ như trước nữa, Diệp Khắc Cưá»ng dể dà ng tránh né, dùng hết lá»±c đánh và o bụng dưới cá»§a hắn, Tát Ba té lăn trên mặt đất, đứng dáºy không nổi nữa.
“ta xin đầu hà ng….ụa……†hắn ối ra má»™t miệng máu. miển cưởng ngồi dáºy, quăng ngá»n dao qua má»™t bên, đưa đôi tay ra, “ta đánh không lại ngươi, ta đầu hà ng, ngươi có thể cá»™t ta lại.â€
“ngươi phạm trá»ng tá»™i, ta Ä‘em ngươi vá» bá»™ lạc để rá»a lại sá»± thanh bạch cho ta.†Diệp Khắc Cưá»ng cởi dây lưng ra định chạy lại cá»™t chân tay Tát Ba lại, đột nhiên hắn phát hiện mắt Tát Ba lá»™ hung quang, hắn vá»™i dừng lại cước bá»™.
quả nhiên từ trong óng tay Tát Ba xạ ra hai ngá»n ám tiển thẳng và o bụng Diệp Khắc Cưá»ng, vì Ä‘oạn đưá»ng quá gần, khó mà tránh, mắt nhìn thấy ám tiển sẻ xạ và o bụng mình.
đột nhiên, trước mặt hắn xuất hiện má»™t thân ảnh to lá»›n đón đở hai ngá»n ám tiển, hắn từ từ ngã xuống ngay giữa Diệp Khắc Cưá»ng và Tát Ba.
Mắt hai ngưá»i dán dÃnh và o thân ảnh đó má»›i biết là Niết Hán.
Tháºt ra Niết Hán vẫn chưa bị Tát Ba giết, chỉ bị hôn mê bất tỉnh mà thôi, khi hắn tỉnh lại nhìn thấy Diệp Khắc Cưá»ng chạy lại phÃa Tát Ba, hắn cảm giác được Tát Ba tất có gì dối trá, liá»n liá»u thân phóng ngưá»i ra đón đở, nà o ngỠđâu hắn đón đở hai ngá»n ám tiển Ä‘oạt mạng đó.
“Niết Hán!†Diệp Khắc Cưá»ng dá»™i đở hắn dáºy, mắt nhìn thấy hai ngá»n ám tiển đâm và o tâm khẩu và bụng, giục kêu gà o lên: “Niết Hán! Hãy cố lên!â€
Niết Hán vì đã bị thương, lại thêm hai má»§i ám tiển, thân thể cà ng hư nhược, hắn nặng nhá»c mở mắt, cố lấy hết tà n lá»±c nói: “thần….thần……tỉ phu cá»§a tôi tháºt là không phải vá»›i ngà i.â€
“không liên quan gì đến Niết Hán.†Diệp Khắc Cưá»ng dùng tay ấn và o vết thương cho máu ngừng chảy, nhưng máu vẩn tiếp tục chảy ra, “chá»› nói nhiá»u, hãy nghÄ© ngÆ¡i giây lát.â€
Niết Hán dùng hết tà n hÆ¡i tiếp tục nói: “thần……tỉ phu hắn đã phạm đại tá»™i, đáng chu vi tam tá»™c, nhưng…… sá»± việc nầy Ä‘á»u do hắn má»™t tay là m ra, không có liên quan đến tỉ tỉ cá»§a Niết Hán, xin thần………giúp thỉnh giùm đại hãn tha cho, má»i việc sau nầy Ä‘á»u xin nhá» vã đến thần…..â€
Niết Hán vừa nói vừa ho ra máu, Diệp Khắc Cưá»ng thầy tháºt bất nhẩn liá»n khuyên: “Niết Hán hãy an tâm, ta sẻ cố gắng, hãy nghÄ© má»™t lát đã, đừng nói nhiá»u nữa.â€
“không……nếu bây giá» không nói, chỉ e không còn có cÆ¡ há»™i để nói nữa…..†Niết Hán đưa tay run run cầm tay Diệp Khắc Cưá»ng rồi nói: “thần…..tôi Ä‘i theo ngà i, há»c cÅ©ng được rất nhiá»u việc, tôi rất lấy là m cảm kÃch, xin tha lá»—i tôi không có cÆ¡ há»™i để báo đáp ngà i, xin thần…….vá» sau…..bảo……trá»ng…..â€
giá»ng nói Niết Hán cà ng lúc cà ng nhá», cho đến khi đầu nghiêng má»™t bên, thì không còn nghe tiếng nữa.
Diệp Khắc Cưá»ng không dám tin ở mình, bèn vổ và o má hắn la lên: “Niết Hán, tỉnh lại! tỉnh lại Ä‘i!â€
Äáng tiếc Niết Hán đả vÄ©nh diá»…n ra Ä‘i, không còn nghe được tiếng nói cá»§a hắn nữa. Diệp Khắc Cưá»ng tâm thần tan nát, ngẩn mặt lên không gà o thét Ä‘iên cuồng: “Niết Hán!â€
Diệp Khắc Cưá»ng chá»±c nhá»› đến Tát Ba, liá»n quay lại kiếm, Tát Ba Ä‘ang lúc định cướp ngá»±a đà o tẩu, Diệp Khắc Cưá»ng liá»n quát lá»›n: “Tát Ba !â€
Tát Ba bất chợt giáºt mình, chỉ thấy Diệp Khắc Cưá»ng bay đến thần tốc, Ä‘iên cuồng la lên đấm má»™t quyá»n và o mặt hắn, vá»›i má»™t quyá»n nầy là m Tát Ba gảy sóng má»§i, răng cá»§ng không biết rụng Ä‘i là bao. mặt mà i đầy máu bay ra tứ tung, hắn lá»§i nhá»§i vá» má»™t phÃa đâm xầm và o phÃa thân cây, rồi té nhà o xuống đất không còn thấy động Ä‘áºy nữa.
Diệp Khắc Cưá»ng lòng vẩn đầy lá»a háºn, má»™t quyá»n không thể tiêu pha Ä‘i được, hắn nhìn vá» phÃa thi thể cá»§a Niết Hán, mà má»§i mắt hắn cảm thấy cai cai, nhịn không được mà rÆ¡i lệ, má»™t gả cao to trẻ mạnh mà chết như váºy khiến cho ngưá»i ta khó mà không Ä‘au lòng. hắn bèn Ä‘em thi thể Niết Hán vác Ä‘em lên lưng ngá»±a, sau đó dùng dây lưng cá»™t tay chân Tát Ba lại. cuối cùng, hắn trá»±c nhá»› đến Hốt Äồ Lá»— Hãn.
hắn nhìn kiếm đại hãn, cá»±c chẳng thấy tăm hÆ¡i, liá»n gá»i to: “đại hãn! Ngà i ở đâu rồi?â€
“tại…. tại nÆ¡i đây……†Hốt Äồ Lá»— Hãn lưởng lá»± từ trong đám cá» ráºm chui đầu ra vá»›i giá»ng run run há»i: “Tát……Tát Ba đâu rồi?â€
Diệp Khắc Cưá»ng chỉ Tát Ba Ä‘ang nằm trên mặt đất nói: “đả bị hạ thần cá»™t lại.â€
Khi nhìn thấy Tát Ba bị quy phục, Hốt Äồ Lá»— Hãn lấy lại đãm lược đứng dáºy từ trong đám cá» ráºm mà đi ra, “kết cuá»™c là chuyện gì đã xảy ra? tại là m sao Tát Ba lại muốn giết ta?â€
“xin đại hãn tha tá»™i, khiến cho ngà i bị hãm và o vòng nguy hiểm.†Diệp Khắc Cưá»ng khiên Tát Ba đặt trên lưng ngá»±a, tiếp tục nói: “chúng ta trước tiên hãy trở vá» bá»™ lạc, trên đưá»ng vá», hạ thần xẻ từ từ giải thÃch cho đại hãn.â€
Ngay lúc đó, Mông Lá»±c Khắc từ xa phóng ngá»±a đến, “đại ca, tiểu đệ Ä‘i khắp cả ngà y mà cá»§ng tìm không gặp……ái da! đại ca sao lại bị thương váºy?â€
Diệp Khắc Cưá»ng lôi đầu Tát Ba trên lưng ngá»±a nói: “còn không phải hắn là m ra chuyện tốt là nh nầy.â€
“Thì ra đại ca đả bắt được hắn†Mông Lá»±c Khắc nhảy xuống ngá»±a, chạy đến Hốt Äồ Lá»— Hãn hà nh lá»…: “tham kiến đại hãn.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn liá»n trả lá»…: “vị nầy là ……â€
“hắn là Mông Lá»±c Khắc, thân thế hắn tháºt kỳ lạ, thần sẽ tưá»ng táºn giải thÃch cho đại hãn sau.†Diệp Khắc Cưá»ng nhảy lên lưng ngá»±a, “chúng ta nên vá» doanh trại Ä‘i thôi.â€
Trên đưá»ng vá» doanh trại, Diệp Khắc Cưá»ng kể lại chuyện Tát Ba hãm hại hắn như thế nà o cho Hốt Äồ Lá»— Hãn nghe, khiến cho ngà i run sợ đến đổ mồi hôi lạnh.
Diệp Khắc Cưá»ng sau cùng nói: “Tố Na cÅ©ng đã thừa nháºn, hiện cô ta Ä‘ang ở bên hạ thần, đợi đến lúc đó đại hãn sẽ gặp được cô ta.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn thở dà i, nói: “cÅ©ng may Tát Ba hiện tại bị bắt giữ, nếu như không biết gì vế hắn sau nầy không biết hắn sẽ là m ra Ä‘iá»u gì ná»a đây.
Lúc đó bá»n hỠđã vỠđến doanh trại, bá»n tướng lỉnh nhìn thấy liá»n tá» ra vui mừng khôn cùng, láºt Ä‘áºt chạy đến thỉnh tá»™i.
Hốt Äồ Lá»— Hãn nói: “hoà n toà n do Tát Ba quá tà n độc, không liên quan vì đến các vị,â€
“đại hãn, chúng ta tốt hÆ¡n hết là nên nhổ trại, Ä‘ang đêm cấp tốc vá» bá»™ lạc, má»™t phương diện là áp tải Tát Ba vá» trị tá»™i để tránh ưu phiá»n, và má»™t phương diện khác ná»a là bá»™ lạc đã xảy ra nhiá»u chuyện không may, nhất định đả là m cho nhân tâm hổn loạn, đại hãn phải mau mau vá» vổ an bá tánh, còn nữa, lần vá» nầy là là m háºu táng cho Niết Hán.†Diệp Khắc Cưá»ng đỠnghị.
Hốt Äồ Lá»— Hãn nhìn thi thể Niết Hán mà than dà i: “ mất Ä‘i má»™t dÅ©ng tướng, là m ta tháºt Ä‘au đớn, thần hãy an tâm, ta nhất định phải là m lá»… an tán long trá»ng cho hắn. thôi được, chúng ta láºp tức khởi hà nh,â€
Bá»n tướng lỉnh láºp tức lỉnh mệnh Ä‘i chuẩn bị, không bao lâu, má»™t Ä‘oà n ngưá»i trá»±c tiến theo hướng Ä‘i vá» Hồng Cát Bá»™ Lạc. Hốt Äồ Lá»— Hãn Ä‘i đầu, kế đến bá»n Diệp Khắc Cưá»ng và Mông Lá»±c Khắc phân chia tả há»u, còn Tát Ba do thá»§ hạ Mông Lá»±c Khắc áp giải.
Hốt Äồ Lá»— Hãn đột nhiên mở miệng há»i: “à thần nầy, sá»± tình Tát Ba hãm hại thần thì ta đã thấu hiểu, nhưng mà cá»› sao Tát Ba kéo quân đến đây tìm ta đòi ngưá»i, và còn đòi giết ta nữa?â€
“nếu váºy thì phải bắt đầu nói từ lúc Tát Ba giam hạ thần và o ngục thất. Và cá»§ng bởi vì đại Ä‘a số đại thần quyết định phải đợi đại hãn vá» rồi má»›i định tá»™i, Tát Ba sợ để đêm dà i lắm má»™ng, cho nên đợi đêm đến sai ngưá»i đến giết, ngưá»i hắn sai đến là thá»§ hạ cá»§a Mông Lá»±c Khắc.
Hốt Äồ Lá»— Hãn giương mắt nhìn Mông Lá»±c Khắc há»i: “hắn là ngưá»i muốn giết ngà i? thế sao bây giá» hắn lại theo ngà i?â€
“không sai, Mông Lá»±c Khắc vì bị bức mà là m.†Diệp Khắc Cưá»ng hướng vá» Hốt Äồ Lá»— Hãn giải thÃch thân pháºn Mông Lá»±c Khắc, dã lại Tát Ba uy hiếp Mông Lá»±c Khắc thay hắn đì trừ khá» những kẻ chống lại hắn. “đại hãn, xin ngà i nghÄ© lại coi, từ trước khi thần đến Hồng Cát Bá»™ Lạc, có phải có không Ãt ngưá»i đột nhiên vô cá»› thất tung hay vong mạng, những ngưá»i đó há chẳng phải là những nhân sÄ© chống lại Tát Ba hay sao?â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn ngẫm nghÄ© lại hồi lâu, chợt sợ đến toà n thân xuất hạn, “thì ra những ngưá»i đó Ä‘á»u do Tát Ba hại cả, hắn vì loại trừ kẻ chống đối hắn, và còn dối chúng ta rằng là do yêu quái tác quái, tháºt là quá lang độc.â€
Mông Lá»±c Khắc đột nhiên trang trá»ng nói: “đại hãn, hạ thần vì sinh mạng cá»§a bá»™ hạ, má»›i bất đắt vỉ thay Tát Ba Ä‘i giết những ngưá»i đó, nếu như vì chuyện đó trách phạt, thần Mông Lá»±c Khắc láºp tức cắt đầu nầy dâng cho đại hãn.
Diệp Khắc Cưá»ng và Hốt Äồ Lá»— Hãn cùng má»™t lúc kinh hải, Diệp Khắc Cưá»ng biết Mông Lá»±c Khắc nói được là là m được, vá»™i giải thÃch, nói: “đại hãn, Mông Lá»±c Khắc tháºt sá»± là bị bức mà ra, những lá»—i lầm đã qua cá»§a hắn cứ tÃnh lên đầu cá»§a Tát Ba, huống hồ, hắn đã có công cứu giá láºp nên đại công, chi Ãt công cá»§ng lá»›n hÆ¡n lá»—i lầm.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn vá»›i ánh mắt kiên nghị nhìn Mông Lá»±c Khắc, thấy hắn thân hình rắng chắc biết là nhân tà i, lại muốn thu dụng, nên không muốn giáng tá»™i hắn. liá»n nói: “thần nói quá lá»i, Mông Lá»±c Khắc, chuyện nầy cÅ©ng đừng nên để tâm.â€
Diệp Khắc Cưá»ng cung kÃnh nói: “đa tạ đại hãn.â€
Diệp Khắc Cưá»ng thở ra nhẹ nhà ng, tiếp tục nói: “Tát Ba không ngá» rằng hạ thần không những không bị Mông Lá»±c Khắc giết chết, mà còn trở thà nh huynh đệ kết bái. vá» sau hạ thần sợ Tát Ba sẻ giết Tố Na diệt khẩu, nên giả ngưá»i khác cứu cô ả ra, nhưng là m như váºy Tát Ba đã biết được thần chưa chết.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn nhanh há»i: “đúng rồi, như váºy ngà i là m sẽ là m cách nà o?â€
Diệp Khắc Cưá»ng mỉm cưá»i đáp: “khi Tát Ba biết thần chưa chết, nhất định cà ng muốn sá»›m trừ khá» thần Ä‘i, cho nên thần tương kế tá»±u kế, dùng Mông Lá»±c Khắc truyá»n lá»i nói rằng rượt giết thần chạy đến Bất Nhân Hãn SÆ¡n, cho nên Tát Ba Ä‘inh ninh cho rằng thần đến đầu kháo đại hãn.â€
“cho nên Tát Ba má»›i kiếm ta giao ngưá»i, có phải váºy không?†Hốt Äồ Lá»— Hãn gáºt đầu hiểu ra má»i việc, liá»n tiếp theo đó lại cau mà y, nói: “không đúng, như váºy hắn đâu cần phải giết ta?â€
“đó chÃnh là chổ thần có lổi vá»›i đại hãn, vì muốn ép Tát Ba nháºn tá»™i, khiến cho đại hãn trải qua cÆ¡n hiểm nghèo, thần cảm thấy vạn phần có lổi.†nói xong Diệp Khắc Cưá»ng hướng vá» Hốt Äồ Lá»— Hãn trang trá»ng hà nh lá»….
“bất tất Ä‘a lá»…, thần đã giải thÃch rõ rà ng rồi.â€
“xin vâng, hạ thần đã phái ngưá»i giám thị má»i hà ng động cá»§a Tát Ba, quả nhiên không ngoà i sở liệu cá»§a thần, Tát Ba Ä‘em đại đội nhân mả lên Bất Nhân Hãn SÆ¡n, vá»›i danh nghÄ©a là rược theo giết thần, mà tháºt sá»± hắn có tâm cÆ¡ phản trắc.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn hình như nghe ra được đầu dây mối nhợ: “hắn có tâm cÆ¡ gì?â€
“đại hãn nghe tiếp thì sẻ hiểu ngay. thần Ä‘oán rằng Tát Ba nhất định phải trừ Ä‘i tất cả nhá»ng ai đối vá»›i hắn bất lợi, cho nên bá»n Mông Lá»±c Khắc liá»n rá»i khá»i Phổ lá»— Hán SÆ¡n. Khi Tát Ba đến Phổ lá»— Hán SÆ¡n thì chỉ là doanh trại trống, tất nhiên hắn sẻ nghÄ© rằng Mông Lá»±c Khắc đã đầu kháo hạ thần, và đem Mông Lá»±c Khắc và Tố Na đến trước đại hãn để giải thÃch việc Tát Ba đã hãm hại thần, đại hãn nhất định phải tin thần, chÃnh ở Ä‘iểm nầy đã là m Tát Ba sợ hãi, bất quá đó chẳng qua là hắn dá»± Ä‘oán mà thôi, cÅ©ng chưa đến ná»—i hạ quyết tâm.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn không hiểu ý cá»§a câu đó nên há»i: “ hạ cái gì quyết tâm?â€
“sau khi Tát Ba rá»i khá»i Phổ Lá»— Hán SÆ¡n trá»±c chỉ tiến vá» Bất Nhân hãn SÆ¡n, dá»c đưá»ng hạ thần phái ngưá»i giả mạo khái môn quan cá»§a đại hãn Ä‘i đầu kháo Tát Ba, tiết lá»™ cho hắn biết sau khi đại hãn đã nghe thần lần lược kể lại, liá»n láºp tức quyết định quay vá» bá»™ lạc để trừ Ä‘i Tát Ba, đương nhiên Tát Ba sau khi nghe xong liá»n hoản loạn lên.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn cảm thầy kỳ lạ, nói: “ta không há» có ý nầy.â€
Diệp Khắc Cưá»ng mỉm cưá»i nói: “đó là kế bức hắn hạ quyết tâm.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn lo ngại há»i: “kết cuá»™c hắn có quyết tâm gì?â€
“quyết tâm hạ sát đại hãn! Tát Ba biết đại hãn quyết ý giết hắn, tất phải tiên hạ thá»§ vi cưá»ng, dứt khoác phải giết ngà i và hạ thần, sau khi vá» bá»™ lạc hắn sẻ nói thần trốn chạy lên núi Bất Nhân Hãn SÆ¡n giết đại hãn, còn hắn thì giết thần trả thù cho đại hãn, sau đó hắn sẻ kiếm má»™t kẻ tâm phúc để thay thế chức vị đại hãn, như váºy Hồng Cát Bá»™ Lạc Ä‘á»u hoà n toà n nằm và o trong tay hắn.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn nghe đến tim không ngừng Ä‘áºp mạnh, “tháºt không thể tưởng được Tát Ba lang độc như váºy.â€
Diệp Khắc Cưá»ng gáºt đầu nói: “nếu như không dùng kế sách nầy, Tát Ba sẻ không bao giỠở trước mặt đại hãn mà tá»± mình nháºn hết tá»™i nghiệt cá»§a mình, trả lại sá»± trong sạch cho hạ thần, mặc dầu hại cho đại hãn hãm trong nguy hiá»…m, nhưng mà trừ được má»™t tên đại gian ác, tưởng rằng cÅ©ng đáng lắm.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn trong lòng vẩn còn sợ, nói: “cÅ©ng may Tát Ba hiện đã bị bắt, nếu không sau nầy khám phá ra thì tháºt không dám nghÄ©. Mưu kế cá»§a thần tháºt là cao chiêu.â€
Mông Lá»±c Khắc vá»›i vẻ mặt kÃnh phục nói: “ tơà bây giỠđệ má»›i hoà n toà n hiểu được mưu kế cá»§a đại ca, là m cho ngưá»i ta không thể không thán phục.â€
“hai vị quá lá»i.†lúc đó thần sắc Diệp Khắc Cưá»ng đột nhiên trở nên ảm đạm, “nhưng tiếc thay Niết Hán…..â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn cÅ©ng thở dà i, than: “ôi!..tháºt đáng tiếc, đã mất Ä‘i má»™t dÅ©ng tướng.â€
má»i ngưá»i Ä‘i luôn cả đêm, cho nên chỉ cách má»™t ngà y đêm thì đả đến Hồng Cát Bá»™ Lạc, Phổ Lan Äặc và các đại thần khác Ä‘á»u ra nghinh đón Hốt Äồ Lá»— Hãn
Phổ Lan Äặc vừa nhìn thấy Diệp Khắc Cưá»ng, kinh hãi há hốc miệng mòm, “tại sao……..tại sao thần cÅ©ng cùng vá»›i bá»n há»?â€
“chuyện nầy từ từ sẻ giải thÃch.†Diệp Khắc Cưá»ng nhảy xuống ngá»±a, nhìn má»™t lược qua má»i ngưá»i sau đó há»i: “lạ quá, sao không thấy Y Tác váºy?â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn cÅ©ng cãm thấy kỳ lạ, “đúng rồi, Y Tác đâu rồi nhỉ?â€
“cái gì? Mau thả hắn ra!†Diệp Khắc Cưá»ng cùng Hốt Äồ Lá»— Hãn hét
to.
Phá»— Lan Äặc bị hai ngưá»i hét hoản sợ giáºt mình, liá»n nói: “xin vâng, tức tốc Ä‘i ngay.â€
Không bao lâu, bá»n sỉ binh khiêng thi thể Niết Hán, và dẩn Tát Ba qua. Lúc đó, Tát Ba cÅ©ng vừa tỉnh váºy, đầu tóc rối bung, mình mang đầy thương tÃch, nhìn hắn tháºp phần khốn khổ, nhưng cặp mắt đỠrá»±c nhìn trừng trừng Diệp Khắc Cưá»ng.
“ngươi nhìn cái gì!†Diệp Khắc Cưá»ng Ä‘i đến gần hắn, nhìn lại hắn bằng đôi mắt lạnh lùng, nghiêm nghị nói : “ngươi là m cho má»i ngưá»i đây tháºt thất vá»ng, sát hại biết bao ngưá»i, giỠđây Niết Hán cÅ©ng bị ngươi hại chết, hắn là em vợ cá»§a ngươi, ngươi cÅ©ng không tha cho hắn nữa, ngươi có phải là ngưá»i không váºy!â€
Tát Ba không thể tiếp tục nhìn ánh mắt nghiêm nghị và đầy ý nghÄ©a cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng, nên dá»™i và ng quay đầu vá» phÃa khác hững há» nói: “tá»± hắn tìm đến cái chết, không liên quan đến ta. Bây giá» ta đã lá»i và o tay ngươi, muốn chém muốn giết tuỳ ý ngươi, không cần phải nói nhiá»u.â€
Ngay khi ấy, vợ Tát Ba cÅ©ng là tỉ tỉ cá»§a Niết Hán được biết tin vá»™i chạy đến, vừa nhìn thấy thi thể láºp tức nhà o đến ôm chầm khóc lá»›n. được má»™t hồi thì quay Diệp Khắc Cưá»ng vừa khóc vừa há»i: “ thần! Niết Hán vì sao chết váºy? là ai giết chà ng?â€
Diệp Khắc Cưá»ng ảo nảo thở dà i nói: “ nên há»i trượng phu cá»§a nà ng.â€
Lúc đó vợ Tát Ba má»›i nhìn thấy hắn, nà ng Ä‘i đến phÃa trượng phu cá»§a mình, “chà ng là m sao biến thà nh như váºy? Niết Hán sao lại bị chết? đã xãy ra chuyện gì?â€
Diệp Khắc Cưá»ng nhìn thấy Tát Ba quay đầu Ä‘i nÆ¡i khác không mà ng đến sá»± Ä‘au thương tuyệt vá»ng cá»§a thê tá» mình, liá»n trong lòng nổi giáºn đùng đùng, “Tát Ba, ngươi có tháºt còn là con ngưá»i không! Dám là m không dám chịu sao? Mau nói cho nà ng biết Niết Hán chết như thế nà o?â€
Tát Ba quay đầu trừng mắt nhìn hắn, “Niết Hán là ta giết! thế nà o? Ta đã giết biết bao nhiêu ngưá»i, bây giá» giết thêm má»™t đứa Niết Hán thì đã sao nà o? Ngươi là m gì được ta? Có thể là m cho hắn sống lại được sao?â€
“chà ng tại là m sao phải giết Niết Hán? Vì sao……†nà ng Ä‘iên cuồng gà o khóc kêu thét, tay đánh và o ngưá»i Tát Ba, vì xúc động quá mạnh nên cuối cùng ngất Ä‘i, Diệp Khắc Cưá»ng vá»™i tiến đến đở nà ng, má»™t gia nhân khác đến đưa nà ng Ä‘i an nghỉ. Trên thế gian nà y không có má»™t ngưá»i đà n bà nà o chụi nổi má»™t đả kÃch lá»›n khi biết chồng mình tá»± giết Ä‘i đứa em trai mình.
Trong khi đó, Phá»— Lan Äặc Ä‘i cùng vá»›i hai binh sỉ Ä‘ang dìu Y Tác Ä‘i lại, má»i ngưá»i nhìn thấy rõ toà n thân hắn mang đầy vết roi, cháy bá»ng hoặc sưng bầm, ở hai bên mang tai còn động vết máu khô, trong thâm tâm không kìm nổi run sợ, không dám nghÄ© rằng hắn đã trãi qua biết bao lần cá»±c hình.
Y Tác ngẩn đầu, cố mở đôi mắt mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng hắn nhìn thấy được Diệp Khắc Cưá»ng và Hốt Äồ Lá»— Hãn, hắn dùng cáºp môi xưng yếu á»›t mở miệng nói: “ tham…..tham kiến đại hãn, và th……ần…bình an vô sá»±, tháºt là ……..quá tốt.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn Ä‘au lòng tiến đến nói: “tại là m sao đánh hắn đến nổi như váºy? Phá»— Lan Äặc đâu mau gá»i vu y lại trị thương cho hắn.â€
Diệp Khắc Cưá»ng nhìn thấy Y Tác như váºy cãm thấy Ä‘au quặn lại, đặc biệt là tình trạng Y Tác bây giá» như thế nầy mà vẩn còn lo lắng đến sá»± bình an cá»§a mình, là m cho hắn cảm động không nguôi, hắn cà ng cảm thấy oán háºn Tát Ba, nhịn không được liá»n quay đầu nhìn hắn, Tát Ba chỉ cưá»i lạnh đáp lại.
Con bà ngươi, rồi sẽ biết tay ta, Diệp Khắc Cưá»ng nói trong lòng hắn. hắn chạy đến trước mặt Y Tác Ä‘au lòng nhìn hắn, “Y Tác, thương thế ngươi rất nghiêm trá»ng, vẩn còn chịu được không? Hãy mau chóng trị thương.â€
“an……an tâm, không chết được đâu.†Y Tác định cố tạo vẻ cưá»i, nhưng vừa mở miệng đã Ä‘au nên bỠý định Ä‘i. “à ……….à , thần ……ngà i không có sao chứ?â€
“không sao, đại hãn đã biết tất cả sá»± việc cá»§a Tát Ba.†Nhưng ngược lại ngươi bị tên cẩu tặc Tát Ba hại đến thê thảm thế nầy…….ôi! Diệp Khắc Cưá»ng giáºn quá không nói thêm được câu nà o.
Y Tác cưá»i khổ nói: “cho dầu……..cho dầu ngượi lại hạ thần bị, bất quá giỠđây má»i việc Ä‘á»u sáng tá»a, cáo Ä‘au khổ cá»§a hạ thần cá»§ng đáng để hy sinh.â€
“không được, chuyện nầy không thể nà o dể dà ng bá» qua.†Diệp Khắc Cưá»ng tá»›i lại gần hÆ¡n hạ giá»ng nói vá»›i Y Tác: “bây giá» trong thâm tâm ngươi cảm thấy báºm bá»±c và cà ng không sảng khoái phải không?â€
“yên tâm, hạ thần láºp tức để cho thần sảng khoái.†Diệp Khắc Cưá»ng nhìn Y Tác cưá»i cưá»i, quay đầu lại đối vá»›i Hốt Äồ Lá»— Hãn nói: “đại hãn, ngà i đã vất vã hai ngà y đưá»ng chắc là đã mệt rồi, xin thỉnh ngà i vá» trước an nghÄ©, vá» việc phạm nhân xin cứ giao lại cho hạ thần xắp xếp.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn là m gì mà không hiểu ý cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng, ngáp dà i nói: “cÅ©ng đúng, ta tháºt mệt lắm rồi, thế thì ta giao chuyện nà y lại cho thần là m, đừng quên rằng, sáng sá»›m ngà y mai ta còn phải khảo cung phạm nhân.â€
lá»i nói như ý muốn Diệp Khắc Cưá»ng sẻ tạo cho Tát Ba vở sống vở chết. Diệp Khắc Cưá»ng mỉm cưá»i lỉnh ý, gáºt đầu nói: “xin vâng, cung thỉnh đại hãn.â€
Sau khi Hốt Äồ Lá»— Hãn bá» Ä‘i, Diệp Khắc Cưá»ng đến trước mặt Tát Ba mỉm cưá»i, Tát Ba trong lòng sợ hãi, “ngươi ……ngươi muốn gì đây?â€
Diệp Khắc Cưá»ng cưá»i nói vá»›i hai tên binh sỉ Ä‘ang áp giải Tát Ba: “hãy thả hắn ra.â€
Hai gả binh sỉ cảm thấy kỳ lạ, nhưng không dám kháng lệnh, liá»n y lá»i mở trói cho hắn.
Tát Ba cảm thấy có gì không ổn, “ngươi muốn gì đâyâ€
Lá»i chưa nói dứt, chỉ nghe má»™t tiếng quát tà n khốc, má»™t quả đấm thần tốc ngay và o bụng dưới cá»§a Tát Ba. tiếng rống thảm thiết vang lên, ngưá»i hắn bay ra má»™t khoảng khá xa rồi rÆ¡i xuống đất.
Diệp Khắc Cưá»ng quay lại nói vá»›i Y Tác : “quyá»n nầy là ngươi đánh, thế nà o, trong lòng ngươi thấy khá lại nhiá»u không?â€
Tát Ba Ä‘au đến nổi nói không ra tiếng, “ngươi…… ngươiâ€
“Chưa hết đâu.†Diệp Khắc Cưá»ng lại quÆ¡ thêm má»™t quyá»n, “cái nầy là già nh cho Niết Hán đây!â€
“bình†má»™t tiếng, Tát Ba bay bổng lên trá»i, rÆ¡i xuống tức thì bất tỉnh Ä‘i. Diệp Khắc Cưá»ng không thèm nhìn đến hắn, “đem hắn giam lại Ä‘i!â€
Nhìn thấy bi cảnh cá»§a Tát Ba như váºy, Diệp Khắc Cưá»ng nhìn trá»i than dà i. Vì Tát Ba là tên hảo tặc đầy dả tâm, hại không biết là bao nhiêu trá»ng thần lương tướng bao gồm cả Niết Hán, ngà y hôm nay kế hoạch cá»§a hắn bị phá há»§y, ngưá»i cÅ©ng đã bị bắt, nhưng sau nẩy thì thế nà o? hắn lại nghÄ© đến những ngà y sẽ trôi qua trong cái xã há»™i không thuá»™c thá»i đại cá»§a hắn sẻ ra sao?
Tà i sản của PHAMQB
Last edited by kedatinh1974; 08-07-2008 at 12:00 PM .
05-07-2008, 01:38 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương Mưá»i Tám:
Mông Cổ Thần Äồng
Má»i sá»± việc Ä‘á»u có kết cuá»™c viên mãn, Tát Ba và Mả Can bị phán xá» trá»ng hình ngÅ© mã phân thây, và láºp tức xá» quyết. Nguyên Diệp Khắc Cưá»ng đã nháºn lá»i giúp Niết Hán cho nên đỠnghị vá»›i Hốt Äồ Lá»— Hãn miá»…n tá»™i cho hai gia tá»™c, vì váºy hai gia tá»™c Tát Ba và Mả Can Ä‘á»u không bị xá» tá», chỉ giáng chức thà nh thưá»ng dân và đà y ra biên ải.
Niết Hán sắc phong là m đại vương, được cá» hà nh tang lá»… tháºt long trá»ng. Tố Na mặc dầu giúp Tát Ba hãm hại Diệp Khắc Cưá»ng, nhưng không phải do ý muốn cá»§a ả, cho nên bắt ả từ nầy vá» sau, theo sá»± đỠnghị cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng, trở thà nh nô tỳ, và chá»§ nhân cá»§a ả đương nhiên là Diệp Khắc Cưá»ng khiến Tố Na vui mừng không xiết liá»n hôn gã liên hồi.
Mông Lá»±c Khắc và cùng vá»›i thá»§ hạ mặc dầu trước đây giết không biết bao nhiêu đại thần, nhưng vì bị Tát Ba bức hiếp mà ra, cá»™ng thêm sau nầy có công cứu giá Hốt Äồ Lá»— Hãn láºp nên đại công, Hốt Äồ Lá»— Hãn đã nghÄ© hÆ¡n ná»a ngà y mà không biết phải xá» lý há» như thế nà o.
Diệp Khắc Cưá»ng thấy thế bèn đỠnghị, nói: “Bá»n Mông Lá»±c Khắc mặc dầu là đạo phỉ, nhưng trung can nghÄ©a đảm, là m việc quang minh lá»—i lạc, võ nghệ cao cưá»ng, đúng là đấng lương tà i, hay là sát nháºp bá»n chúng và o quân đội, sau nầy có thể giúp đại hãn Ä‘i đánh thiên hạ.â€
“Hay lắm!†Hốt Äồ Lá»— Hãn nghe như váºy tháºt mừng rỡ, “Nhưng mà phải sắp xếp bá»n chúng như thế nà o đây? Trước mắt không thấy chá»— nà o trống để bổ xung và o? Mông Lá»±c Khắc võ công đảm sắc hÆ¡n ngưá»i, đối vá»›i chuyện hà nh quân đánh giặc Ä‘á»u giá»i, hay là phong cho hắn là m hữu tướng quân thay chá»— Mả Can .â€
Mông Lá»±c Khắc rất là kinh ngạc, đột nhiên từ má»™t tên cưá»ng đạo trở thà nh tướng quân, là m cho tâm thần hắn bồn chồn không yên, “ Như……….tôi được sao?â€
“Yên tâm Ä‘i, đệ nhất định sẽ là m được mà .†Diệp Khắc Cưá»ng cưá»i vá»— vai trấn an hắn, rồi quay lại nói vá»›i đại hãn: “Bá»n Mông Lá»±c Khắc rất giá»i vá» dạ hà nh trinh sát, hạ thần muốn bá»n há» trở thà nh đội ‘tác chiến đặc biệt’, đội trưởng do Thống Äạt đảm nháºn, dưới sá»± chỉ huy cá»§a Mông Lá»±c Khắc, do hạ thần cùng Mông Lá»±c Khắc phụ trách thao luyện, vá» sau ‘đội đặt biệt tác chiến’ nầy chỉ bà máºt hà nh động đặc trách vá» tin tức tình báo, đại hãn ngà i nghÄ© thế nà o?â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn rất tÃn nhiệm nhãn quang Diệp Khắc Cưá»ng, gáºt đầu nói: “Rất hay, cứ thế mà là m.â€
Diệp Khắc Cưá»ng vốn dÄ© là chiến hữu cá»§a đội đặc chiến, cứ nhiên ở thá»i cổ đại nầy lại thêm ‘đội đặc chiến’ , giống như có ngưá»i nà o sắp xếp trước váºy.
Xxx
Sau khi Tát Ba bị xá» quyết, bá»n tay sai cá»§a hắn từ từ yếu Ä‘i, còn bá»n Diệp Khắc Cưá»ng cà ng ngà y cà ng trở nên hùng mạnh, toà n thể bá»™ lạc sinh hoạt ngà y cà ng già u có phồn vinh, binh đội ngà y cà ng hùng mạnh, tá»™c nhân cÅ©ng sống trong thư thả ấm cúng, không lo lắng ngoại tá»™c lại xâm phạm.
Ngà y tháng an nhà n qua Ä‘i rất mau, thấm thoát đã sáu năm sống trong thá»i đại không lệ thuá»™c vá» hắn. Äứa con cá»§a hắn, Diệp Anh Hà o cÅ©ng đã sáu tuổi.
Äứa bé sáu tuổi đã có nhiá»u phong độ như cha. Nói rằng là sáu tuổi, nhưng hắn đứng cao quá đầu so vá»›i những đứa trẻ cùng lứa tuổi vá»›i hắn. Không biết có phải vì liên hệ đến gene (DNA tế bà o di truyá»n) cá»§a ngưá»i hà nh tinh quang minh hay không, Diệp Anh Hà o quả tháºt tuyệt đỉnh thông minh, phản ứng lanh lẹ, há»c gì chỉ má»™t lần thì biết, váºt nhìn qua thì không thể quên, có lẽ là vì quá thông minh cÅ©ng nên, thưá»ng trong buổi há»p hay nêu ra câu há»i khiến Diệp Khắc Cưá»ng khó có câu giải đáp.
“Thưa cha, tại sao mình phải há»c bắn tên?†Hôm nay Diệp Khắc Cưá»ng dạy con bắn cung, Diệp Anh Hà o đưa ra câu há»i.
Diệp Khắc Cưá»ng giúp con sá»a lại tư thế bắn cung, rồi nói: “Ở Mông Cổ cái quan trá»ng nhất là kỵ xạ, cho nên ngoà i há»c bắn cung ra, còn phải há»c mã thuáºt.â€
Diệp Anh Hà o ngước đầu nhìn phụ thân mình nói: “Ngá»±a chỉ là dụng cụ chuyên chở Ä‘iá»u đó con biết, nhưng còn há»c bắn cung thì để là m gì?â€
Diệp Khắc Cưá»ng nghÄ© tháºt kỹ rồi đáp: “khi Ä‘i săn, tên dùng để bắn dã thú, khi đánh tráºn, tên dùng để diệt địch.â€
Diệp Anh Hà o lại há»i: “Con ngưá»i vì sao bắn giết dã thú, ngưá»i và ngưá»i vá»›i nhau vì sao đánh tráºn giết nhau váºy?â€
Diệp Khắc Cưá»ng không biết có nên trả lá»i câu há»i đó hay không, bởi vì má»™t khi trả lá»i, đứa con mình liá»n há»i câu há»i câu khác, và cứ tiếp như váºy mãi sẽ không luyện tên được nữa, cho nên quyết định kết thúc tại đây, liá»n nói: “Con đừng nên há»i nhiá»u nữa, hãy tiếp tục luyện tên trước đã.â€
Diệp Anh Hà o tuy rằng hay há»i nhiá»u, nhưng vá» năng khiếu thì hoà n toà n có thể thừa kế, hoặc giả còn hÆ¡n hẳn Diệp Khắc Cưá»ng. ở những đứa trẻ đồng tuổi vá»›i hắn còn Ä‘ang mải rong chÆ¡i, thì Diệp Anh Hà o đã có thể tá»± mình cỡi con tiểu mã, và có thể bắn trúng mục tiêu rất chÃnh xác ở khoảng má»™t trượng ngoà i.
Có lẽ vì nguyên do như váºy, Diệp Anh Hà o từ trước đến nay không bao gìỠtheo bá»n trẻ cùng nhau vui đùa, chỉ theo phụ thân cả ngà y, vá»›i năng lá»±c há»c táºp rất cao, tuổi nhá» mà đã há»c được không Ãt từ Diệp Khắc Cưá»ng.
Hốt Äồ Lá»— Hãn từ trước đến nay cÅ©ng chưa từng thấy dáng vẻ cá»§a bá»n trẻ khác giống như Diệp Anh Hà o, nói không chừng có ý định đợi khi trưởng thà nh sẽ nhưá»ng ngôi đại hãn lại cho hắn, vá»›i tà i trà thông minh cá»§a hắn, tất sẽ thống nhất toà n Mông Cổ, tháºm chà toà n thiên hạ.
Äức Tiết Thiện cÅ©ng tán thưởng Diệp Anh Hà o không Ãt, khẳng đỉnh sau nầy hắn sẻ hÆ¡n cha rất nhiá»u, vả lại còn có ý muốn đứa con gái mưá»i tuổi cá»§a mình, Tá»± Nhân Thiếp gả cho Diệp Anh Hà o, cho nên cố ý hay không cố ý thưá»ng để cho hai ngưá»i được gần nhau. Tá»± Nhân Thiếp tuy chưa trưởng thà nh mà sắc đẹp đã lá»™ng lẫy, lại còn hiá»n thục và hiểu ý ngưá»i. Từ nhá» Diệp Khắc Cưá»ng đã rất thÃch cô bé ấy. Cho nên Diệp Khắc Cưá»ng và Äức Tiết Thiện tuy miệng không nói, nhưng trong thâm tâm sá»›m đã kéo hai ngưá»i thà nh đôi.
Ngưá»i Mông Cổ Ä‘a số Ä‘á»u tảo hôn, Tá»± Nhân Thiếp cÅ©ng có thể gả Ä‘i được rồi, những bá»™ lạc lân cáºn cÅ©ng có rất nhiá»u hoà ng công quý tá»™c đến để xin cầu hôn, nhưng vì Äức Tiết Thiện coi như đã chá»n Diệp Anh Hà o, nên nhất nhất Ä‘á»u cá»± tuyệt. Diệp Anh Hà o vì tuổi còn quá nhá», đợi thêm ba năm nữa, sẽ Ä‘em Tá»± Nhân Thiếp gả cho Diệp Anh Hà o.
Vì trà tuệ và tà i năng cá»§a Diệp Anh Hà o hoà n toà n trên hẳn những đứa trẻ cùng tuổi, nên thưá»ng hắn không có bạn, chỉ bá»™c lá»™ tâm sá»± mình cho Tá»± Nhân Thiếp mà thôi, vả lại hắn thưá»ng hay gặp Nhân Thiếp, hai ngưá»i tình cảm ngà y má»™t tốt đẹp.
Tiếng tăm Diệp Anh Hà o ngà y cà ng vang vội khắp nơi trên các vùng thảo nguyên, vì từ trước đến nay nước Mông Cổ chưa từng có vị thần đồng nà o xuất thân.
Xxx
Má»™t ngà y ná», có má»™t đại nhân váºt đến viếng thăm Hồng Cát Bá»™ Lạc, ngưá»i nầy là ngưá»i mà hầu hết các bá»™ lạc Mông Cổ Ä‘á»u tôn kÃnh như thần, Khóa Nhân XÃch, má»™t nhà tướng thuáºt gia đại tà i. Sá»± có mặt cá»§a ông là m toà n cõi Hồng Cát Bá»™ Lạc trở nên quấy động.
Hốt Äồ Lá»— Hãn phải Ä‘Ãch thân ra nghinh tiếp Khóa Nhân XÃch, nói: “Äại sư giá lâm đến Hồng Cát Bá»™ Lạc là niá»m vinh hạnh cho bổn tá»™c, không biết đại sư đến đây có Ä‘iá»u chi chỉ giáo chăng?â€
Khóa Nhân XÃch thân ngưá»i nhá» thấp và ốm, tóc hói nhẳn, râu dà i bạc trắng, nhìn bá» ngoà i tuy là lão thái long chung, nhưng mà đôi mắt long lanh có thần.
Khóa Nhân XÃch vuốt râu nói: “Äại hãn, nghe nói quý bá»™ có má»™t vị thần đồng, không biết có thể cho lão phu được tương kiến chăng?â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn cảm thấy nao núng, “Äại sư ở xa lại là vì nguyên do nầy?â€
Khóa Nhân XÃch gáºt đầu đáp: “Äúng váºy, không biết đại hãn có thể kêu vị thần đồng ấy lại được chăng?â€
“Kêu lại không được. Phụ thân cá»§a thần đồng là thần cá»§a bổn bá»™ lạc, đối vá»›i bổn bá»™ lạc có cống hiến lá»›n, ta tháºp phần tôn trá»ng hắn, nếu như không có chuyện gì quan trá»ng, thông thưá»ng ta Ä‘Ãch thân đến gặp hắn. Hiện thá»i thần Ä‘ang tại giáo trà ng luyện binh, thần đồng cÅ©ng ở đấy, thỉnh đại sư Ä‘i vá»›i ta.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn và Khóa Nhân XÃch cùng lên xe ngá»±a nhắm theo hướng giáo trà ng mà đi.
Khóa Nhân XÃch trầm ngâm nói: “ Nghe nói thần là ngưá»i trà dÅ©ng song toà n, khó mà có được nhân tà i như váºy, con cá»§a ngà i chắc là không thua gì cha.â€
“Không sai, con cá»§a thần và thần tháºt giống như má»™t khuông in ra.†Chợt Hốt Äồ Lá»— Hãn nhá»› đến má»™t việc liá»n há»i: “À đúng rồi, đại sư vì nguyên nhân gì mà muốn xem tướng con cá»§a thần váºy?â€
“Gần đây hạ thần quan sát thiên tượng, phát hiện ra ở Mông Cổ ta đã nẩy sinh ra má»™t nhân váºt vÄ© đại sẽ dìu dắt ngưá»i Mông Cổ chúng ta tiến đến tương lai sáng lạn.â€
“Có thể nà o vÄ© nhân đó là con cá»§a thần không?â€
Khóa Nhân XÃch vuốt râu nói: “Cái đó còn phải đợi đến khi coi qua tướng thì má»›i biết được.â€
Không bao lâu, hai ngưá»i đã đến giáo trà ng, nhìn thấy má»i ngưá»i Ä‘ang chăm chú thao luyện, Hốt Äồ Lá»— Hãn vốn định lên tiếng gá»i thì Khóa Nhân XÃch ngăn lại.
“Chúng ta trước hết hãy đứng sang bên coi đã, đại hãn chỉ cần cho hạ thần biết ngưá»i nà o là thần, và ngưá»i nà o là con cá»§a thần là được rồi.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn chỉ vá» phÃa trước nói: “Gã hán tá» cao lá»›n đứng trước mặt đám quân sÄ© Ä‘ang thao luyện đó chÃnh là thần, còn cách đó không xa ngưá»i đứng cùng vá»›i hữu tướng quân Mông Lá»±c Khắc là con cá»§a thần.â€
Khóa Nhân XÃch nhìn theo ngón tay đại hãn Ä‘ang chỉ vá» phÃa Diệp Anh Hà o, tức thì giáºt mình kinh hãi nói: “Hắn không phải là chỉ má»›i sáu tuổi sao? Sao mà cao lá»›n như váºy cÆ¡?â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn cưá»i nói: “Con cá»§a thần là m ngưá»i ta kinh ngạc không chỉ vá» dáng vóc, ngà i qua đó xem thì biết ngay.â€
Khóa Nhân XÃch lại nhìn sang Diệp Khắc Cưá»ng, chỉ thấy tay trái hắn cầm thuẫn bà i, tay phải cầm đại Ä‘ao, mặt nghiêm túc nói: “ Lúc đối phó địch ngồi trên ngá»±a thì dùng thuẫn bà i đón đợ Ä‘ao thương cá»§a địch, sau đó lăn tròn dưới đất để bão vệ lấy thân, liá»n sau đó hướng Ä‘ao chém và o chân ngá»±a, sau khi địch nhân ngã ngá»±a, ngưá»i ở đằng sau tiến đến trước lấy mạng địch nhân, rõ chưa?â€
Diệp Khắc Cưá»ng sau khi nói xong thì diá»…n lại má»™t lượt, kế đến bá»n quân sÄ© chiếu theo mà thao luyện.
Khóa Nhân XÃch nhìn thấy mà phát lạnh, run giá»ng nói: “Cái….. cái chiến thuáºt nà y do ai nghÄ© ra váºy?â€
Nên biết ngưá»i Mông Cổ tác chiến chá»§ yếu là dùng ngá»±a, nếu mà ngá»±a bị chặt đứt chân Ä‘i, ngưá»i trên ngá»±a sau khi té xuống thì trở nên rất nguy hiểm, đó cÅ©ng là lý do Khóa Nhân XÃch sợ đến đổ mồ hôi lạnh.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là thần nghÄ© ra rồi.†Hốt Äồ Lá»— Hãn đắc ý nói: “Thần đã sáng tạo ra ‘thuẫn giáp đội’, chuyên dùng để đối phó kỵ binh, có thần giúp đỡ, Hồng Cát Bá»™ Lạc sẽ trở nên không cưá»ng mạnh cÅ©ng không được.â€
Khóa Nhân XÃch nói má»™t cách tán thưởng: “Cha con hắn tháºt không đơn giản.â€
rồi lại nhìn ra qua lần nữa, Diệp Anh Hà o Ä‘ang cùng Mông Lá»±c Khắc luyện quyá»n. Diệp Khắc Cưá»ng dạy con quyá»n pháp không có gì đặc biệt, ngoà i trừ chữ ‘nhanh’, quyá»n nhanh, mắt cà ng phải nhanh hÆ¡n, quyá»n chưa đến, thì mắt đã nhìn thấy trước rồi.
Mông Lá»±c Khắc phụ trách đón đỡ quyá»n cá»§a Diệp Anh Hà o, mặc dầu Diệp Anh Hà o thân thể cao lá»›n nhưng chỉ đứng đến ngá»±c Mông Lá»±c Khắc, cho nên khi hắn xuất quyá»n công kÃch chỉ trong phạm vi từ lòng ngá»±c xuống tá»›i gối chân, Diệp Anh Hà o cứ nhằm và o phạm vi đó mà xuất quyá»n thần tốc, còn Mông Lá»±c Khắc dùng tay đón đỡ chiêu công kÃch cá»§a hắn, trong khó có thể đánh và o ngưá»i mình.
Diệp Anh Hà o trở nên hăm hở nói: “ Thúc thúc, con bắt đầu đâyâ€
Mông Lá»±c Khắc gác tay sau lưng, đắc ý cưá»i, â€œÄÆ°á»£c, tiểu hà o, lên Ä‘i.â€
Diệp Anh Hà o tiến vá» phÃa trước, xuất quyá»n thần tốc, Mông Lá»±c Khắc dùng tay đón đỡ tiểu quyá»n cá»§a gã, “bang, bang†liên tục vang lên, Mông Lá»±c Khắc giảng dạy hắn: “Tiểu hà o, không được đâu, xuất quyá»n không có sức lá»±c, cả muá»—i cÅ©ng đánh không chết.â€
Vừa nói dứt, “bang, bang†âm thanh vang lên tháºt chát tai, quyá»n cá»§a Diệp Anh Hà o tá» ra mạnh mẽ, và nhanh lẹ khôn lưá»ng.
Mông Lá»±c Khắc tuy rằng ngoà i mặt không tá» ra do dá»±, nhưng tay hắn bắt đầu cảm thấy tay ngứa ngáy muốn động võ, trong lòng hắn cÅ©ng không khá»i kinh ngạc, Diệp Anh Hà o tiến bá»™ quá nhanh, đại khái khoảngmưá»i tuổi trở lên có thể má»™t quyá»n đánh chết ngưá»i.
Diệp Anh Hà o đột nhiên hét lá»›n: “Thúc thúc hãy cẩn tháºn!â€
“Cái gì?†Mông Lá»±c Khắc còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác, thì cảm thấy dưới hạ bá»™ mình quặn Ä‘au, Ä‘au đến nổi phải ngồi xuống tay ôm hạ bá»™ nói: “Äau chết Ä‘i thôi, tiểu hà o, tại sao ngươi lại đánh và o chá»— nầy!â€
Diệp Anh Hà o cảm thấy hối háºn nói: “ Con không có cố ý, chỉ thấy chá»— ấy có sÆ¡ hở nên…………thúc thúc, ngưá»i không trách con chứ?â€
“Không trách cái đầu ngươi!†Mông Lá»±c Khắc Ä‘au đến chảy nước mắt, “ Nếu như mất Ä‘i cái ấy coi ngươi là m sao thưá»ng lại cho ta!
ÄÆ°Æ¡ng lúc Diệp Anh Hà o không biết phải nói như thế nà o, thì Diệp Khắc Cưá»ng chạy đến há»i: “Chuyện gì váºy? Äã xảy ra chuyện gì?â€
Diệp Anh Hà o chạy nhanh lại phụ thân hắn, “Gia gia, con sÆ¡ ý đánh và o chỗ……â€
“Không sao cả.†Mông Lá»±c Khắc không muốn mất mặt, cố nhịn Ä‘au đứng thẳng ngưá»i
dáºy nói, “Äại ca, tiểu đệ đột nhiên cảm thấy Ä‘au bụng. Không sao cả.â€
Diệp Anh Hà o tá» ra kỳ lạ nói: “ Sao lại Ä‘au bụng, rõ rà ng là â€
Mông Lá»±c Khắc liá»n lắp lá»i hắn, “Äừng có nhiá»u chuyện! Äại ca, đội khuẫn giáp luyện tá»›i đâu rồi?â€
“CÅ©ng không tệ lắm, chỉ mức độ thuần thục cần nên gia tăng luyện táºp thêm nữa.†Diệp Khắc Cưá»ng vuốt đầu con há»i: “ Tiểu hà o con luyện quyá»n thuáºt có tiến bá»™ không?â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là có, hôm nay quyá»n thuáºt cá»§a hắn tá» ra bạo mạnh, nhanh lại cà ng nhanh hÆ¡n, chỉ có Ä‘iá»u mức độ chÃnh xác cần phải luyện thêm nữa, tiểu cưá»ng, ta nói có đúng không?â€
“Äúng……váºy.†Diệp Anh Hà o quay nhìn Mông Lá»±c Khắc, “Thúc thúc, con có thể há»i má»™t vấn đỠđược chăng?â€
“Cứ há»i. Thúc thúc nhất định sẽ trả lá»i cho con biết không há» dấu diếm gì cả.†Mông Lá»±c Khắc nói má»™t cách hà o sảng.
“Thúc thúc, ngưá»i……..†Diệp Anh Hà o đột nhiên hạ giá»ng nói, “ngưá»i có phải bị con đánh nhầm hạ bá»™ phải không?â€
Cuối cùng Mông Lá»±c Khắc không nhịn được nữa, liá»n phát tiết hướng vá» Diệp Anh Hà o quát, “Ngươi là cái tên tiểu tá» khốn khiếp, dám đánh và o chá»— ấy cá»§a ta, nếu ta không Ä‘áºp ngươi nát như tương thì không thể nà o hả giáºn.â€
Diệp Anh Hà o sợ trốn sau lưng phụ thân mình, hai ngưá»i cứ như váºy rượt cưá»i Ä‘uổi bắt xung quanh Diệp Khắc Cưá»ng, là m cho hắn không nhịn được cÅ©ng cưá»i theo.
Hốt Äồ Lá»— Hãn dẩn Khóa Nhân XÃch đến, “ Thần, hiện thá»i ngà i có rảnh không?â€
“Tham kiến đại hãn.†Và i đôi ngưá»i ngưng diá»…u cợt, hướng vá» Hốt Äồ Lá»— Hãn hà nh lá»….
Diệp Khắc Cưá»ng nhìn thấy má»™t lão nhân đứng đằng sau Hốt Äồ Lá»— Hãn cứ mãi nhìn mình, bèn lấy là m lạ há»i: “Äại hãn, vị nầy là ?â€
“Vị nầy là tướng thuáºt gia Khóa Nhân XÃch.†Hốt Äồ Lá»— Hãn vẫy tay gá»i Diệp Anh Hà o, “Tiểu Hà o, qua đây, vị đại sư nầy đặc biệt đến đây để coi tướng con đó.â€
“Ngà i chÃnh là Khóa Nhân XÃch đại sư? Tháºt là cá»u ngưỡng đại danh.†Mông Lá»±c Khắc cảm thấy tháºt hưng phấn, bèn nhá» tiếng vá»›i Diệp Khắc Cưá»ng: “Khóa Nhân XÃch đại sư không những đã vang danh khắp Mông Cổ mà còn khiến má»i ngưá»i kÃnh trá»ng nhà tướng thuáºt gia nầy, rất nhiá»u ngưá»i tìm cách để gặp ngà i mà còn không được như ý, hôm nay ngà i đột nhiên đến tìm tiểu Hà o để xem tướng, tháºt là ngoà i ý muốn cá»§a má»i ngưá»i.
Diệp Khắc Cưá»ng cÅ©ng cảm thấy kỳ lạ, “đại sư vì cá»› gì đến đây để coi tướng cho tiểu Hà o.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn vá»™i thay lá»i Khóa Nhân XÃch Ä‘em trước đó lý do nói ra, sau đó nói: “Ở đây gió cát to, ta thấy chúng ta nên vá» bá»™ lạc rồi hãy nói.â€
Diệp Khắc Cưá»ng giao việc huấn luyện lại cho Mông Lá»±c Khắc, cùng con mình lên ngá»±a theo Hốt Äồ Lá»— Hãn và Khóa Nhân XÃch vá» bá»™ lạc. Trên đưá»ng vá» Khóa Nhân XÃch cứ hay nhìn hai cha con hắn, từ đầu đến chân là m cho hai ngưá»i cảm thấy khó chịu vô cùng.
VỠđến bá»™ lạc, đợi cho má»i ngưá»i và o trong kim trướng ngồi, Khóa Nhân XÃch má»›i mở lá»i nói : “Äại hãn, thần, hạ thần có thể há»i các ngà i má»™t vấn đỠđược chăng?â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn nhìn Diệp Khắc Cưá»ng thấy hắn không có ý kiến, nên nói: “Äại sư xin cứ há»i.â€
Nhãn thần cá»§a Khóa Nhân XÃch đột nhiên tăng mưá»i phần sắc bén, “Vá»›i tà i trà và võ công cá»§a thần, tin rằng đã biến Hồng Cát Bá»™ Lạc thà nh má»™t bá»™ lạc cưá»ng mạnh nhất trong vùng thảo nguyên Mông Cổ nầy, các ngươi có đủ Ä‘iá»u kiện, tại sao không khuếch trương lãnh thổ, hoặc vã thống nhất Mông Cổ?â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn run sợ, không biết có nên trả lá»i hay không, mắt cứ nhìn Diệp Khắc Cưá»ng cầu cứu. Diệp Khắc Cưá»ng nghÄ© bụng, tháºt lợi hại, Khóa Nhân XÃch quả là nhân váºt không đơn giản, mắt nhìn qua đã thấy có vấn Ä‘á».
Tháºt ra nguyên do cÅ©ng rất đơn giản, mở mang lãnh thổ cÅ©ng giống như Ä‘i chiếm các bá»™ lạc khác, giết hại rất nhiá»u ngưá»i, lại nữa hắn không phải là ngưá»i cá»§a thá»i đại nầy, tỉ như hắn khởi động chiến tranh, rất có thể thay đổi lịch sá» và sẽ ảnh hưởng đến nhân loại sau nầy, Ä‘iá»u nầy hắn cà ng không dám là m, cho nên má»—i lần Hốt Äồ Lá»— Hãn có ý định xâm lăng các bá»™ lạc khác Ä‘á»u bị hắn ngăn trở.
Nhưng không thể nói cho Khóa Nhân XÃch biết hắn là ngưá»i ở thá»i tương lai đến.
Diệp Khắc Cưá»ng yên lặng má»™t lúc rồi mở miệng nói: “ Tại hạ nháºn thấy dùng võ lá»±c cưỡng bức ngưá»i khác khuất phục, đó chỉ là nhục thể khuất phục, chứ không có biện pháp nà o là m cho ngưá»i cùng vá»›i tinh thần Ä‘á»u phục mình. Chỉ có dùng đức hạnh để phục ngưá»i, dùng giáo hóa để phục ngưá»i, dùng hòa bình là m phương thức khiến ngưá»i khuất phục. Lúc đó má»›i chÃnh thức phục ngưá»i; nhược bằng mù quáng dùng bạo lá»±c để phục ngưá»i, thì cÅ©ng chỉ có má»™t thá»i gian ngắn thôi, trái lại sẽ gặp nhiá»u tai há»a khôn lưá»ng.
“Thần nói cÅ©ng có lý lắm.†Khóa Nhân XÃch nói: “Nhưng mà hiện thá»i ngưá»i Mông Cổ dùng võ lá»±c là chÃnh, ngưá»i có vÅ© lá»±c sẽ có cÆ¡ há»™i xưng vương, còn ngà i nói là dùng đức chế nhân, chỉ sợ rất khó thá»±c hiện.â€
“Cho nên đến giá» ngưá»i Mông Cổ vẫn chưa có văn tá»± riêng cá»§a mình. Các ngưá»i hiện tại Ä‘ang mượn dùng chữ cá»§a ngưá»i hán, ngưá»i Khiết Äan và ngưá»i Duy Ngô NhÄ©, dần dà rồi ngưá»i Mông Cổ trở nên quen Ä‘i. Hầu như tất cả các phương diện Ä‘á»u ảnh hưởng bởi ba tá»™c nầy, thá» há»i há» có dùng vÅ© lá»±c công đả mình không? Ta tin rằng không lâu nữa ngưá»i Mông Cổ sẽ bị đồng hóa má»™t trong ba tá»™c đó. Äó chÃnh là lá»±c lượng ảnh hưởng văn hóa. Ảnh hưởng cá»§a văn hóa so vá»›i vÅ© lá»±c còn xâm chiếm thâm sâu và vÄ©nh viá»…n hÆ¡n.†Diệp Khắc Cưá»ng tưởng đâu mình chỉ nói ra má»™t cách tá»± nhiên, nà o ngá» cà ng nói cà ng kÃch động.
Khóa Nhân XÃch như ngưá»i vừa tỉnh lại cÆ¡n mê, “Mặc dầu lão phu lâu năm lịch duyệt, nhưng chưa bao giá» nghe qua những lá»i hay như váºy, lão phu tháºt là bá»™i phục, bá»™i phục.â€
Diệp Khắc Cưá»ng cÅ©ng không ngá» mình nói nhiá»u đạo lý như váºy. Tháºt ra đạo lý xâm lược bằng văn hóa so sánh vá»›i xâm lược bằng vÅ© lá»±c đáng sợ nầy ở tại thế ká»· hai mươi ai ai cÅ©ng Ä‘á»u biết, chỉ ở thá»i cổ đại nầy ngưá»i Mông Cổ chưa bao giá» nghe qua lý tưởng tiên tiến ấy, cho nên cÅ©ng khó trách Khóa Nhân XÃch phải giáºt mình hoảng hốt như váºy.
“Äại sư quá khen.†Diệp Khắc Cưá»ng khiêm tốn đáp: “Tháºt ra tại hạ nghÄ© rằng loà i ngưá»i nên sống chung hòa bình vá»›i nhau, chiến tranh chỉ là hao tà i khổ dân, chỉ có phát triển hòa bình thì nhân loại má»›i có hy vá»ng, cho nên tại hạ má»›i không có chá»§ trương xâm chiếm các bá»™ lạc khác.â€
Khóa Nhân XÃch mỉm cưá»i nói: “Vá» cách kiến giải cá»§a ngà i thì thưá»ng dân không há»i, nhưng vá»›i cái quan niệm nầy hiện ở tại Mông Cổ thì không thể thá»±c dụng được, ta không xâm lược ngưá»i thì ngưá»i cÅ©ng xâm lược ta.â€
Diệp Khắc Cưá»ng gáºt đầu đồng ý: “Tại hạ biết chứ, cho nên tại hạ tăng cưá»ng thao luyện quân đội.â€
Khóa Nhân XÃch nhìn Diệp Anh Hà o nói: “Äứa trẻ nầy tướng mạo đưá»ng đưá»ng, sau nầy rất có nhiá»u thà nh tá»±u, hắn nhất cá» nhất động cÅ©ng Ä‘á»u ảnh hưởng đến ngưá»i Mông Cổ sau nầy, chỉ như…â€
Diệp Khắc Cưá»ng vá»™i xen và o há»i: “Chỉ như là sao?â€
Khóa Nhân XÃch ngáºp ngừng nói: “ Có má»™t Ä‘iểm rất lạ, cả hai cha con ngà i Ä‘á»u như nhau cả, theo tại hạ thấy tướng hai ngưá»i Ä‘á»u có thể xưng vương, nhưng vì vấn đỠgì đó chịu khuất phục vá»›i trướng cá»§a kẻ khác, vá» Ä‘iểm nầy tháºt nghÄ© không ra. Äiá»u đặc biệt ở đứa trẻ nầy, trước hai mươi lăm tuổi thì thà nh tá»±u vẻ vang, nhưng sau hai mươi lăm tuổi thì rất phức tạp, tại hạ chưa từng thấy tướng mạo kỳ lạ như váºy.â€
Diệp Khắc Cưá»ng trong thâm tâm rất bá»™i phục nhà tướng thuáºt nầy. hắn đương nhiên biết mình có khả năng xưng đại hãn, nhưng vì không muốn biến đổi lịch sá» cho nên không dám, Diệp Anh Hà o cÅ©ng váºy phải tuân thá»§ ở Ä‘iểm nầy. HÆ¡n nữa dòng máu cá»§a Diệp Anh Hà o có liên hệ đến ngưá»i minh quang hà nh tinh, lâu nay hắn cứ Ä‘inh ninh rằng mình sinh ra lá»›n lên ở Mông Cổ, tuy nhiên hắn trước sau gì cÅ©ng biết thân thế hắn, ai mà biết được sau nầy hắn sẽ ra sao? Khóa Nhân XÃch chỉ thấy được trước hai mươi lăm tuổi, còn sau đó thì sao? Khó nói……
Khóa Nhân XÃch nói: “Dầu sao Ä‘i nữa tại hạ cÅ©ng khẳng định rằng Mông Cổ đã sản sanh ra má»™t nhân váºt vÄ© đại sẽ thống nhất nước Mông Cổ nầy, ngưá»i đó là đứa con cá»§a thần.â€
“Tháºt là thống khoái.†Hốt Äồ Lá»— Hãn tá» ra mừng rỡ, đại hãn từ nà o đến giá» vẫn coi đứa trẻ nầy sinh ra lá»›n lên tại Hồng Cát Bá»™ Lạc, và đương nhiên chuyện thống nhất Mông Cổ cÅ©ng sẽ là do hắn.
“Äừng có cao hứng vá»™i.†Khóa Nhân XÃch nghiêm mặt nói: “Vá» chuyện Hồng Cát Bá»™ Lạc có được má»™t thần đồng, toà n cõi Mông Cổ Ä‘á»u biết, các ngưá»i thá» nghÄ© coi các bá»™ lạc khác có chịu ngồi yên đợi khi hắn lá»›n lên để thống nhất bá»n chúng chăng?â€
Diệp Khắc Cưá»ng trong thâm tâm sợ hãi, “à cá»§a đại sư là , ngưá»i cá»§a các bá»™ lạc khác sẽ gia hại con cá»§a tại hạ chăng?â€
Khóa Nhân XÃch gáºt đầu đáp: “Äúng váºy. Nhân lúc hổ còn nhá» sao không Ä‘em Ä‘i giết Ä‘i, sợ lúc trưởng thà nh sẽ hại ngưá»i, cái đạo lý nầy ai mà chả hiểu.â€
Diệp Khắc Cưá»ng và Hốt Äồ Lá»— Hãn cùng nhìn nhau, rồi lại nhìn Diệp Anh Hà o, thấy mặt hắn không có vẻ gì biến sắc, không biết hắn Ä‘ang nghÄ© gì.
“Cho nên nói con cá»§a thần mặc dầu Ä‘em lại danh tiếng cho Hồng Cát Bá»™ Lạc, và cÅ©ng đồng thá»i Ä‘em lại nguy hiểm, đã có nhiá»u bá»™ lạc hùng mạnh Ä‘ang định khiêu chiến vá»›i các ngưá»i, hiện giá» các ngưá»i nên tìm cách bảo vệ an toà n cho hắn, và dạy dá»— tốt cho hắn, sau nầy ắt phải là nhân váºt hô gió ra lá»a.
Nói đến đây, Khóa Nhân XÃch đứng lên, “Thế đủ rồi, lá»i tại hạ đến đây đã cạn, cÅ©ng nên Ä‘i thôi, ngưá»i cá»§a Lý Nhân ChÃch Cân đã thỉnh ngưá»i má»i tại hạ đến xem tướng cho tên tiểu tá» Thiết Má»™c Chân, tại hạ cá»§ng nên đến đó má»™t chuyến.â€
Vừa nghe đến ba chữ “Thiết Má»™c Chânâ€, Diệp Khắc Cưá»ng toà n thân rung lên, không dám tin ở mình liá»n há»i: “Có phải ngà i vừa nói Thiết Má»™c Chân?â€
Khóa Nhân XÃch gáºt đầu nói: “Äúng váºy, ngà i đã thấy qua đứa trẻ ấy à ?â€
Diệp Khắc Cưá»ng vốn định há»i Thiết Má»™c Chân có phải là Thà nh Cát Tư Hãn hay không, nhưng sau đó nghÄ© lại Thiết Má»™c Chân vẫn còn là đứa con nÃt, Khóa Nhân XÃch hiển nhiên là không biết đứa trẻ đó sau nầy là Thà nh Cát Tư Hãn, nên vá»™i cải chÃnh nói: “Không có gì cả, chỉ là con cá»§a bằng hữu tại hạ cÅ©ng có tên là Thiết Má»™c Chân, cho nên tại hạ lại tưởng nhầm rằng là đại sư Ä‘ang nói vá» hắn, ngưá»i bạn cá»§a tại hạ lại không phải ở tại bá»™ lạc Lý Nhân ChÃch Cân, mà là tại hạ nghe nhầm mà thôi.â€
“À, thì ra là như váºy.†Khóa Nhân XÃch hướng vá» Hốt Äồ Lá»— Hãn và Diệp Khắc Cưá»ng hà nh lá»…, “Nếu váºy hạ thần xin cáo từ.â€
ÄÆ°Æ¡ng lúc Diệp Khắc Cưá»ng Ä‘ang suy nghÄ© bâng quÆ¡, Hốt Äồ Lá»— Hãn nắm lấy tay hắn, phấn khởi nói: “Ngà i đã nghe hết lá»i cá»§a Khóa Nhân XÃch rồi chứ? Con cá»§a ngà i sẽ là ngưá»i thống nhứt Mông Cổ sau nầy! Tiểu Hà o, qua đây ngồi kế bên ta.â€
Diệp Anh Hà o lém lỉnh chạy đến bên đại hãn ngồi xuống, ngay lúc ấy Diệp Khắc Cưá»ng
thở dà i, khiêm tốn nói: “Khóa Nhân XÃch đại sư tháºt quá lá»i, tiểu Hà o không có bản lãnh lá»›n như váºy.â€
“Nhưng Khóa Nhân XÃch nói cÅ©ng có lý.†Hốt Äồ Lá»— Hãn miá»…n cưỡng nói, “Từ nay cÅ©ng nên tăng cưá»ng bảo vệ an toà n cho tiểu Hà o, ta sẽ phái ngưá»i gia tăng tuần tra xung quanh doanh trại các ngưá»i, các ngưá»i cÅ©ng nên gia tâm đỠphòng.â€
“Äa tạ đại hãn đã quan tâm.†Diệp Khắc Cưá»ng muốn yên tịnh má»™t mình để nghÄ© vá» chuyện Thiết Má»™c Chân, “bây giá» không còn sá»›m nữa, hạ thần và tiểu Hà o xin cáo lui.â€
Sau khi cáo biệt Hốt Äồ Lá»— Hãn, Diệp Khắc Cưá»ng liá»n nắm tay con Ä‘i ra ngoà i kim trại, trong đầu vẫn nghÄ© liên miên vá» mấy chữ Thiết Má»™c Chân.
Diệp Anh Hà o ngẩn đầu há»i: “Thưa cha, có phải có nhiá»u ngưá»i muốn đến giết con không?â€
Diệp Khắc Cưá»ng hiện thá»i trong lòng đầy mối tÆ¡ dò không để ý đến lá»i nói cá»§a con, nên nghe không rõ đà nh há»i: “Con nói cái gì?â€
“Lúc nãy vị gia gia kia có nói, sẽ có nhiá»u ngưá»i sợ sau khi con lá»›n lên sẻ thống nhất há», cho nên nhân khi con còn bé giết Ä‘i, có đúng như váºy không?â€
Äầu óc Diệp Khắc Cưá»ng đã trở vá» vá»›i tháºt tại nghe rõ lá»i con há»i, hắn bèn ngồi xuống bằng tầm mắt vá»›i đứa con cá»§a mình rồi nói: “Tiểu Hà o, thế giá»›i cá»§a ngưá»i lá»›n rất là phức tạp, lúc nãy vị gia gia ấy nói con cÅ©ng không nên để ý lắm, hÆ¡n nữa có phụ thân đây bảo vệ cho con, thì còn ai có thể hãm hại con chứ? Äừng nghÄ© nhiá»u nữa, biết chưa?â€
“Dạ.†Diệp Anh Hà o gáºt đầu hÆ¡i hiểu.
Diệp Khắc Cưá»ng đứng dáºy tiếp tục dắt tiểu Hà o Ä‘i, được má»™t hồi, tiểu Hà o lại há»i tiếp: “Chiến tranh là gì? Hình như rất là tà n nhẫn, sẽ có nhiá»u ngưá»i chết lắm phải không? Thưa cha, nếu là váºy đâu còn có ý nghÄ©a gì chứ? Cha có thể cho con biết nhiá»u vá» chuyện chiến tranh chăng?â€
Äứng đối diện vá»›i con, hắn không thể tin được đứa trẻ không quá sáu tuổi đầu có thể nêu ra những câu há»i như váºy, Diệp Khắc Cưá»ng không biết phải nên trả lá»i như thế nà o, chỉ đà nh nói: “Trước hết hãy để cha suy nghÄ© đã, sau đó sẻ trả lá»i cho con biết, được chăng?â€
Diệp Anh Hà o lưỡng lá»± gáºt đầu: â€œÄÆ°á»£c, nhất định như váºy.â€
Diệp Khắc Cưá»ng bèn nắm bà n tay nho nhá» cá»§a con Ä‘i vá» hướng doanh trại mình, hiện thá»i trá»i và o lúc hoà ng hôn, ngá»n nắng hồng rá»§ xuống bên kia sưá»n núi là m cho lòng hắn cảm thấy nhiá»u cảm khái, sống trong cái thá»i đại đầy chiến tranh loạn lạc nầy, bằng và o năng lá»±c cá»§a mình, tháºt có thể bảo vệ an toà n cho con mình không? Thâm thẩm trong thâm tâm hắn chợt rét lạnh, má»›i phát giác mình tháºt sá»± má»™t chút tá»± tin cÅ©ng không có.
Tà i sản của PHAMQB
Last edited by kedatinh1974; 08-07-2008 at 12:02 PM .
05-07-2008, 02:01 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương Mưá»i ChÃn:
Thần tỠbị bắt
Lá»i dá»± Ä‘oán cá»§a Khóa Nhân XÃch không bao lâu đã trở thà nh sá»± tháºt, theo tin tức cá»§a đội tác chiến đặc biệt hồi báo, ở phÃa tây cá»§a Hồng Cát Lạc Bá»™ là bá»™ lạc Tháp Tháp Nhân gần đây thưá»ng có nhiá»u động tịnh, bá»n chúng liên kết các bá»™ lạc lân cáºn để dần dần tiêu diệt Hồng Cát Lạc Bá»™, nói đúng hÆ¡n là muốn tiêu diệt con cá»§a thần,Diệp Anh Hà o, truyá»n thuyết trung tướng thống nhất mông cổ. nhưng vì còn ngại sá»± lợi hại cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng, nên chưa có hà nh động gì, tuy váºy Thát Thát Nhân bá»™ cá»§ng đả tăng cưá»ng binh lá»±c đó cá»§ng cho thấy rằng xuất binh chỉ là sá»›m muá»™n mà thôi, cá»§ng vì lý do đó Hốt Äồ Lá»— Hãn liá»n cho mở há»™i nghị tác chiến.
Trong buổi há»p, trừ Hốt Äồ Lá»— Hãn, còn có Diệp Khắc Cưá»ng, Phá»— Lan Äặc, tả tướng quân Y Tác, há»u tướng quân Mông Lá»±c Khắc, và đội đặc biệt tác chiến đội trưởng Thống Äạt. má»i ngưá»i ngồi chung quanh kim trướng nghe Thống Äạt tưá»ng trình lại tin tức đã thu lượm qua trung tâm tình báo, má»i ngưá»i nghe đến đâytrong lòng Ä‘á»u bồi hồi nặng trỉu.
Hốt Äồ Lá»— Hãn cả sợ nói: “năm năm trước đây ta có ý định tiêu diệt Thát Thát Nhân Bá»™, đáng tiếc thần cản lại vì chưa phải lúc, cho đến ngà y hôm nay bá»n chúng định kéo tá»›i đánh, thần, hiện giá» chúng ta phải là m như thế nà o?â€
Diệp Khắc Cưá»ng trầm lặng má»™t hồi, má»›i há»i: “Thống Äạt, theo sá»± quan sát cá»§a ngươi, Thát Thát Nhân Bá»™ tổng cá»™ng có tất cả bao nhiêu binh lá»±c?â€
“khoảng chừng ba vạn, nếu cá»™ng thêm binh lá»±c cá»§a các bá»™ lạc lân cáºn thì không quá bốn vạn ngưá»i.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn liá»n há»i: “thế còn binh lá»±c cá»§a chúng có bao nhiêu?â€
Mông Lá»±c Khắc bình nháºt thưá»ng thao luyện quân, nên thay lá»i: “khải bẫm đại hãn, hiện thá»i binh lá»±c có thể dùng được là hÆ¡n ba vạn ngưá»i.â€
“như váºy thế lá»±c ta và địch Ä‘á»u quân bình.†Hốt Äồ Lá»— Hãn quay lại nhìn Diệp Khắc Cưá»ng , “thần, cứ theo ngà i thấy, và như bá»n chúng đánh tá»›i, chúng ta có chắc thắng không?â€
Diệp Khắc Cưá»ng chưa vá»™i đáp, hắn nhìn sang Y Tác há»i: “Y Tác, ngà i và ngưá»i cá»§a Thát Thát Nhân Bá»™ trong quá khứ đả từng có giao tranh vá»›i nhau, ngà i nháºn thấy há» như thế nà o?â€
Y Tác nghiêm trá»ng nói: “ ngưá»i cá»§a Thát Thát Nhân Bá»™ rất thiện chiến, nhưng hung tà n và lang độc, khó mà đối phó, vá»›i quân đội thao luyện tinh lương cá»§a chúng ta, lại cá»™ng thêm những chiến thuáºt thần dạy cho chúng ta, nếu như song phương đánh đến mà nói, thì thắng bại rất khó mà biết được.â€
Mông Lá»±c Khắc đỠnghị nói: “hay là chúng ta tiên hạ thá»§ vi cưá»ng, khiến bá»n chúng trở tay không kịp, như váºy không hay hay sao?â€
“không được.†Diệp Khắc Cưá»ng phản đối, “muốn công phạt Thát Thát Nhân Bá»™, cần phải Ä‘i qua địa hạt Hô Luân Bối NhÄ©, chổ đó địa hình rất khó chạy, tương đương vá»›i hao tổn chiến lá»±c, lúc đó địch quân đợi cho chúng ta mệt má»i sẻ tiêu diệt toà n bá»™ quân ta, hÆ¡n nữa, vả như Hồng Cát Lạc Bá»™ đánh không lại Thát Thát Nhân Bá»™, đến lúc ấy quân chá»§ lá»±c đến cứu vây, các bá»™ lạc khác thừa cÆ¡ đánh chiếm bá»™ lạc chúng ta, như váºy cà ng nguy hiá»…m hÆ¡n.â€
Má»i ngưá»i nghe xong cho là có lý, bên cạnh đó là Phá»— Lan Äặc đại thần vì niên ká»· cao, thưá»ng hay ngá»§ gáºt, Hốt Äồ Lá»— Hãn vì tôn trá»ng vị đại thần nà y nên má»›i má»i tham gia há»™i nghị, tháºt ra má»i ngưá»i cÅ©ng không Ãt au mà ng để ý đến ngà i, nhưng ngay lúc nầy vị đại thần vá»›i giá»ng khà n khà n lên tiếng nói: “nếu là váºy thì Hồng Cát Lạc Bá»™ sẻ không còn nữa phải không?â€
má»i ngưá»i ai nấy nghe thấy Ä‘á»u hoảng sợ, lần lượt nhìn vá» Phá»— Lan Äặc đại thần vá»›i vẻ mặt đầy nghi vấn, nhìn thấy vị đại thần nầy từ từ chìm trong trong giất ngÅ© gáºt, Hốt Äồ Lá»— Hãn đôi khi cÅ©ng cãm thầy hâm má»™ ngà i, bầt luáºn là xảy ra chuyện quan trá»ng gì ngà i cÅ©ng có thể ngÅ© gáºt được.
Hốt Äồ Lá»— Hãn há»i Diệp Khắc Cưá»ng: “thế bây gìỠchúng ta có biện pháp gì?â€
“hiện thá»i chúng ta có thể là m là , tăng cưá»ng phòng ngá»±, nếu có táºp kÃch cá»§ng chẳng là m gì được chúng ta cả.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn than dà i, nói, “ cá»§ng chỉ còn cách nầy mà thôi.â€
Diệp Khắc Cưá»ng cất tiếng to nói: “được, bây giá» hãy nghe ta phân phối đây, Y Tác láºp tức tăng cưá»ng chồi canh, quân phòng ngá»± cá»§ng phải tăng cưá»ng; Mông Lá»±c Khắc, bắt đầu từ giá» trở Ä‘i phải tăng cưá»ng luyện táºp tác chiến, còn các việc khác không cần thiết Ä‘á»u đình trỉ, Thống Äạt, ngươi tiếp tục thu lượm tin tức tình báo, đặc biệt chú ý xu hướng cá»§a quân Thát Thát Nhân Bá»™. tạm là như váºy, tất cả láºp tức chấp hà nh.â€
Sau khi lảnh mệnh má»i ngưá»i láºp tức hà nh động, Diệp Khắc Cưá»ng cùng Ä‘i theo là Mông Lá»±c Khắc giám sát tình hình thao luyện quân đội, sau đó cùng vá»›i Y Tác nghiên cứu tình hình ở khu vá»±c biên giá»›i để ứng biến lúc nguy ngáºp, mải đến khuya má»›i vá» doanh trại mình.
“chà ng đến giá» má»›i vỠà †Tố Na đứng ở ngoà i trướng đợi Diệp Khắc Cưá»ng trở vá». “tháºt khổ cho chà ng, chắc chà ng đã đói lắm rồi phải không? để thiếp Ä‘i là m các thứ cho chà ng dùng.â€
“không cần đâu.†Diệp Khắc Cưá»ng nhẹ nhà ng ôm chầm lấy eo thon thả cá»§a nà ng, “nà ng còn chưa Ä‘i ngá»§ hay sao? tiểu hà o sao rồi.â€
Hai ngưá»i dắt nhau và o trong ngồi, Tố Na Ä‘em khăn ướt đến giúp hắn lau mặt, rồi nói: “tiểu Hà o đã ngá»§ rồi, còn thiếp phải đợi chà ng vá».â€
Sau khi Tất Ba bị hà nh xá», Diệp Khắc Cưá»ng muốn đưa Tố Na vá» cố hương cá»§a nà ng, nhưng vì Tố Na muốn báo ân, chấp nháºn ở lại vá»›i hắn, từ đó quan hệ cá»§a hai ngưá»i trở nên rất khoắng khÃch, mặc dù là chá»§ bá»™c, nhưng lại giống phu thê, ở mông cổ đà n ông vẩn coi đà n bà là tà i sản cá»§a mình, cho nên có khi nhìn cá»§ng thấy lạ mà cÅ©ng không lạ.
“vá» sau nà ng cÅ©ng không cần nên đợi ta vá»â€ Diệp Khắc Cưá»ng cảm thấy mệt má»i liá»n nằm lên tấm giưá»ng nệm, “gần đây ta rất báºn, rất có thể sẻ vá» rất khuya, cho nên nà ng tá»± Ä‘i ngá»§ sá»›m Ä‘i.â€
Diệp Khắc Cưá»ng đến từ thá»i đại ná» quyá»n cao trá»ng, cho dù ở thá»i cổ đại má»™ng cổ, hắn vẩ coi trá»nh ná» nhân, cho nên ná» nhân cá»§a hắn rất cảm kÃch và kÃnh yêu hắn.
Tố Na Ä‘i đến gần ôm và o ngưá»i hắn, ná»§ng nụi nói: “ngưá»i ta không thấy chà ng vá», nên ngá»§ không được cÆ¡.â€
Mắt hắn nhắm lại táºn hưởng sá»± vuốt ve dịu dà ng cá»§a Tố Na, dần dà đem lại cảm giác thÃch thú và rung động, đáng tiếc trong thá»i khắc nầy tá»±a hồ như không mấy thÃch hợp chuyện yêu thương nam ná», hắn nhẹ nhà ng vuốt tóc nà ng, rồi dịu giá»ng nói: “sáng sá»›m ngà y mai trưá»c khi mặt trá»i má»c, ta và Y Tác Ä‘i tuần thị phòng tuyến ở biên giá»›i, phải nghỉ ngÆ¡i sá»›m, nà ng nên vá» chổ Mả Lan và Äáp Tịch mà nghỉ, được chăng?â€
Tố Na ngoan ngoản ngồi dáºy, hôn lên má hắn, “chà ng lại nợ thiếp má»™t lần ná»a.â€
Diệp Khắc Cưá»ng giả vá» không hiểu, cưá»i nói: “ta nợ nà ng cái gì nà o?â€
Tố Na cuối đầu nhÅ©n nhặn nói: “kỳ quá Ä‘i thôi, chà ng cÅ©ng biết mà .â€
Diệp Khắc Cưá»ng dỉ nhiên tá»± biết nà ng muốn ám chỉ chuyện gì. vì Diệp Khắc Cưá»ng là loại nam tÃnh cưá»ng tráng, vá» nhu cầu sắc dục so vá»›i ngưá»i khác có hÆ¡n, nhưng chẳng qua qua hóa trình thụ huấn khắc nghiệt cá»§a đội đặc chiến, biết lúc nà o thì phải kìm chế, lúc nà o thì buông thả. Nên hắn cưá»i há»i tiếp: “ta tháºt sá»± nợ nà ng cái gì?â€
“ vả như thiếp nhá»› lại được rồi thì thiếp sẻ trở lại đây.†Tố Na mỉm cưá»i rồi ra Ä‘i, “thiếp phải Ä‘i đây, chà ng nhá»› Ä‘i nghỉ sá»›m.â€
Diệp Khắc Cưá»ng buông lá»ng toà n thân, Ä‘oạn từ từ thở ra má»™t hÆ¡i dà i, tạm thá»i dẹp bỠý tưởng hổn tạp. bấy lâu nay trong đầu hắn lúc nà o cÅ©ng nghÄ© đến lá»i cá»§a Khóa Nhân XÃch nhắc đến cái tên Thiết Má»™c Chân. hắn cÅ©ng dùng máy Ä‘iện toán trên cổ hắn để tra khảo vá» dá»± kiện liên quan đến Thà nh Các Tư Hãn, những dá»± kiện liên quan đến ngưá»i địa cầu, máy Ä‘iện toán chỉ có rất giá»›i hạn, hắn chỉ tra biết chút Ãt vá» Thà nh Cát Tư Hãn. Thà nh Cát Tư Hãn là má»™t nhân váºt ảnh hưởng rất lá»›n đến sá»± phát triển văn hóa cá»§a nhân loại, nguyên tên Thiết Má»™c Chân, cha tên Dã Tốc Cai, mẹ tên Nguyệt Luân, sinh năm 1162, chết năm 1227.
Tuy rằng vốn luyến lịch sá» cá»§a hắn rất Ãt, Diệp Khắc Cưá»ng chỉ biết qua Thà nh Cát Tư Hãn qua dá»± kiện cá»§a máy Ä‘iện nảo, cho nên hắn rất muốn tạo má»™t cÆ¡ há»™i đến Lý Nhân ChÃch Cân Bá»™ để sát định vá» thân pháºn Thiết Má»™c Chân, coi có phải là Thà nh Cát Tư Hãn hay không. Äáng tiếc vá»›i tình hình hiện thá»i, hắn khó có thể mà ra Ä‘i, nghỉ đến đây, hắn lại thở dà i chán ngán, hắn ở trong xả há»™i không thuá»™c thá»i đại mình, và vì ngưá»i thá»i đại nầy mà phấn đấu, tháºt sá»± là vì cái gì nhỉ?â€
Hắn cà ng nghÄ© cà ng khó ru và o giấc ngá»§, đứng dáºy Ä‘i thẳng sang lá»u cá»§a con, tuy rằng Diệp Anh Hà o chỉ má»›i sáu tuổi, nhưng Diệp Khắc Cưá»ng muốn con mình sá»›m có má»™t lối sống độc láºp, không muốn nương nhỠđến ngưá»i khác.
Nhìn thấy vẻ mặt chìm đắm trong giấc ngá»§ cá»§a con, hắn tưởng đến Mỹ Quyên ngưá»i vợ đã qua Ä‘á»i cá»§a hắn, Mỹ Quyên rất có thể biết được hắn Ä‘em con mình đến cái chổ thá»i đại không minh bạch nầy, không biết sẻ là m ra gì tại nÆ¡i nầy.â€
Lại nữa, hắn là m sao giải thÃch vá»›i con vá» sá»± liên quan đến ngưá»i hà nh tinh quang minh và mình không thuá»™c vá» ngưá»i cá»§a thá»i đại nầy? còn nếu như không nói sá»± tháºt cho con biết, hắn có tá»± coi mình là ngưá»i mông cổ không ?â€
Diệp Khắc Cưá»ng cà ng nghỉ cà ng thấy phức tạp, vỠđến lá»u cá»§a mình nằm xuống, mắt mở to không cho ý tưởng lùa và o tâm trong tư mình, không bao lâu, hắn chìm sâu và o giấc má»™ng.
Không biết vì nguyên do gì Diệp Khắc Cưá»ng đột nhiên tỉnh lại, vá»›i cảm giác bén nhạy cá»§a hắn nhất định Ä‘ang xãy ra chuyện gì.
“tiểu Hà o!†Diệp Khắc Cưá»ng ngưá»i thứ nhất nhá»› đến là con hắn, nên liá»n chạy ra ngoà i lá»u, vừa ngay lúc ấy, nhìn thấy bóng ảnh Ä‘en Ä‘ang từ trong lá»u Diệp Anh Hà o chạy ra, và trên tay còn Ä‘ang ôm cầm váºt gì. Diệp Khắc Cưá»ng láºp tức la lên: “ai? dừng lại!â€
Bóng Ä‘en ấy hÆ¡i dừng lại, liá»n láºp tức phóng nhanh, Diệp Khắc Cưá»ng liá»n Ä‘uổi theo, bóng Ä‘en cước bá»™ rất nhanh, Diệp Khắc Cưá»ng đã Ä‘uổi theo hÆ¡n nữa ngà y, mà trước sau vẩn cách má»™t khoảng cách, hắn thấy bóng Ä‘en Ä‘ang ôm giống như là má»™t đứa trẻ, nghi rằng Diệp Anh Hà o bị bắt cóc, trong lòng lo lắng liá»n vá»™i lượm viên đá ném và o bóng Ä‘en đó.
Diệp Khắc Cưá»ng là má»™t cao thá»§ vá» phóng dao, nên ném đá cá»§ng không hà m hồ lắm, viên đá ấy đánh trúng và o lưng cá»§a bóng Ä‘en, bóng Ä‘en kêu lên má»™t tiếng, rồi té nhà o xuống đất, Diệp Khắc Cưá»ng liá»n vá»™i phi thân nhà o đến, la lên: “ coi ngươi chạy Ä‘i đâu?â€
đột nhiên ở phÃa bóng Ä‘en xuất ra và i Ä‘iểm loé sáng, Diệp Khắc Cưá»ng biết đó là ám khÃ, láºp tức đảo ngưá»i né tránh, ám khà bay lướt sát bên ngưá»i hắn, nhưng không gây thương tÃch, bóng Ä‘en từ dưới đất phóng dáºy hướng vá» phÃa trước tiếp tục chạy.
“tháºt đáng chết!†Diệp Khắc Cưá»ng liá»n phóng nhanh rược theo, bóng Ä‘en hình như đả bị thương nên cước bá»™ cháºm lại, không bao lâu hắn đả Ä‘uổi kịp phÃa sau bóng Ä‘en đó, phóng chụp và o chân cá»§a bóng Ä‘en đó, hai ngưá»i cùng má»™t lúc té nhà o lăn ra.
Diệp Khắc Cưá»ng liá»n láºp tức trổi dáºy, bóng Ä‘en cÅ©ng không kém vụt nhảy vá»±ng dáºy, ném gói váºt qua má»™t bên, rút ngá»n dao ra trấn thá»§ đối diện vá»›i Diệp Khắc Cưá»ng, Diệp Khắc Cưá»ng bấy giá» nhìn thấy rõ đó là mông diện hắc y nhân.
“thả con ta ra!†Diệp Khắc Cưá»ng Ä‘inh ninh rằng Diệp Anh Hà o bị hắc y nhân bắt cóc, cho nên không nói đến tiếng thứ hai láºp tức vung quyá»n công kÃch hắc y nhân ngay.
Hắc y nhân không ngá» Diệp Khắc Cưá»ng xuất quyá»n nhanh như váºy, Ä‘ao còn chưa kịp vung ra, thì đả bị quyá»n cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng đánh trúng ngay giữa ngá»±c, toà n thân hắn chỉ kịp rên má»™t tiếng đả bay ngược vá» phÃa sau.
Hắc y nhân sau khi té xuống mặt đất thì bất tỉnh nhân sá»±, Diệp Khắc Cưá»ng vá»™i chạy đến chổ hắc y nhân liệng gói váºt đó, hắn kinh hãi khi phát hiện trong gói váºt đó chỉ là cá» khô, trong lòng than không ổn.
Lúc ấy bá»n quân tuần nghe động vá»™i chạy đến, nhìn thấy Diệp Khắc Cưá»ng liá»n há»i: “thì ra là thần, đã xãy ra chuyện gì?â€
“các ngươi mau Ä‘em nhốt tên hắc y nhân lại, ta còn chút chuyện, lát nữa hảy nói.†vừa nói xong hắn láºp tức chạy vá» phÃa liá»u cá»§a con mình.
ÄÆ°Æ¡ng khi đến liá»u cá»§a Diệp Anh Hà o, thì gặp ngay Tố Na, Mả Lan, và cả Äáp Tịch cả ba ngây ngưá»i đứng trước liá»u, hắn liá»n há»i: “đả xãy ra chuyện gì?â€
“không biết.†Tố Na chỉ và o phÃa trong, “chúng tôi nghe động thì chạy ra nhìn, thì đã là như váºy rồi.â€
Diệp Khắc Cưá»ng xong và o trong, đưa mắt nhìn soi xét, không thấy bóng dáng Diệp Anh Hà o đâu cả, âm thanh cá»§a hắn trở nên nặng trỉu há»i: “tiểu Hà o đâu?â€
Tố Na ba ngưá»i trong lòng hoảng sợ, nói: “không…….không biết.â€
“đáng chết tháºt! quả nhiên trúng kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n!†Diệp Khắc Cưá»ng vá»™i chạy ra ngoà i nhìn tứ phÃa, cả ná»a bóng ngưá»i cÅ©ng không thấy, cà ng không cần phải nói vá» Diệp Anh Hà o nữa.
hắn vá»™i chạy lại hướng chồi canh, lúc đó Y Tác cùng Mông Lá»±c Khắc nghe nói bắt được kẻ táºp kÃch Ä‘á»u chạy đến.
Mông Lá»±c Khắc sống sượng há»i: “đại ca, nghe nói có ngưá»i táºp kÃch anh, anh không sao chứ?â€
“ta không sao.†Diệp Khắc Cưá»ng trong lòng nôn nóng liá»n từ doanh trại mình chạy ra, đồng thá»i há»i: “lúc nãy bắt được ngưá»i đó đâu?â€
Má»™t gả thị vệ vá»™i lên tiếng: “kÃnh thỉnh thần và hai vị tướng quân hãy và o bổn doanh an nghỉ, hạ quan láºp tức sai ngưá»i Ä‘em đến ngay.â€
Ba ngưá»i dẩn đến bổn trại ngồi, Y Tác há»i: “thưa thần, không biết ngưá»i táºp kÃch thần là ngưá»i ở phương nà o phái tá»›i?â€
“không rõ lắm, chỉ biết bá»n chúng đã bắt tiểu Hà o Ä‘i.†Diệp Khắc Cưá»ng nói vá»›i giá»ng đầy thù háºn.
“cái gì! Sao có thể được?†Mông Lực Khắc cùng Y Tà c vừa nghe đã cảm thấy kinh hãi.
vừa khi đó hai gả thị vệ khiêng tên hắc y nhân và o, tay chân hắn bị trói buá»™t lẩn bị đánh hôn mê, tên hắc y mông diện nhân lúc nầy khăn che mặt đả bị lá»™t ra, Diệp Khắc Cưá»ng nhìn thấy tên hắc y nhân chỉ là kẻ ốm nhá», khé miệng hãy còn Ä‘á»ng máu khô, rõ rà ng quả đấm khi nãy không nhẹ.
“là m tỉnh hắn dáºy!†Diệp Khắc Cưá»ng hạ lệnh, gả thị vệ liá»n tát nước và o mặt tên hắc y nhân.
Tên hắc y nhân sau khi tỉnh dáºy, hắn ngá»a đầu nhìn khắp má»i nÆ¡i, hình như hắn biết được kết quả sẻ là như váºy, cho nên hắn không có biểu lá»™ sá»± kinh ngạc hay sợ hãi.
Hắc y nhân cưá»i lạnh má»™t tiếng, không để y đến Mông Lá»±c Khắc, Mông Lá»±c Khắc nhìn thấy mà phát tiết, đứng lên định chạy đến, “ngươi là cái thằng xúc sinh….â€
“khoang đã.†Diệp Khắc Cưá»ng đưa tay ra dấu cho Mông Lá»±c Khắc đừng quá xung động, Mông Lá»±c Khắc chỉ còn biết kìm hãm cÆ¡ giáºn lại ngồi xuống. Diệp Khắc Cưá»ng quắt mắt nhìn tên hắc y nhân há»i: “ta há»i ngươi, các ngươi bắt con ta Ä‘em Ä‘i đâu?â€
Tên hắc y nhân nhìn sang Diệp Khắc Cưá»ng, không buồn để ý bèn đằng hắng má»™t tiếng, vá»›i giá»ng vênh vang, nói: “trước hết hãy thả ta ra trước đã rồi má»›i nói.â€
“tên khố nạn!†Mông Lá»±c Khắc lá»a giáºn bốc lên, liá»n phóng cước vá» phÃa hắc y nhân, “thần khà ngươi tốt lắm à ? chắc là không muốn sống!â€
Tên hắc y nhân bị đá lăn vòng qua mấy báºn, nằm ngữa trên mặt đất trương miệng ra cưá»i to, Diệp Khắc Cưá»ng cảm thấy khiếp sợ, há»i: “ngươi cưá»i cái gì?â€
hắc y nhân ở má»™t mức độ nà o đó không sợ nói: “ta nói cho các vị đại nhân biết, nếu như các ngưá»i đánh ta như váºy, bá»™ nảo ta không mấy tốt, lở ta quên Ä‘i con cá»§a thần bị bắt Ä‘em Ä‘i đâu thì khổ đấy.â€
Mông Lá»±c Khắc tức giáºn hét: “ngươi dám không nói, để ta đánh chết ngươi rồi còn trách ai.â€
“khoang đã!†Diệp Khắc Cưá»ng chạy tá»›i trước Mông Lá»±c Khắc cản lại, rồi ra lệnh cho hai tên vệ sỉ, “nhấc hắn lên.â€
Tên vệ si nhấc tên hắc y nhân lên, Diệp Khắc Cưá»ng Ä‘i đến bên hắc y nhân nhìn chòng chá»c hắn, “mau nói, con ta hiện ở nÆ¡i nà o?
Tên hắc y nhân tránh cà i nhìn sắc bén cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng, vá»›i giá»ng Ä‘iệu đầy uy hiếp, nói: “ta đả nói qua, trước hết phải thả ta ra hãy nói.â€
Diệp Khắc Cưá»ng nghỉ cho dù bản lỉnh cá»§a hắn có cao mấy Ä‘i nữa cá»§ng khó mà chạy thoát, “được, cởi trói cho hắn.â€
bá»n vệ sỉ cởi trói cho hắn, hắc y nhân hoạt động má»™t lát cho giản gân cốt, nghêng ngang ngồi xuống, dùng giòng Ä‘iệu ra lệnh, nói: “hê, bụng ta Ä‘ang đói, mau Ä‘em thức ăn thức uống lên đây.â€
“hổn láo!†đến đây Mông Lá»±c Khắc nhịn hết được, Y Tác cá»§ng giáºn khôn tả phóng đến trước mặt hắc y nhân, nắm trước áo ngá»±c hắn nâng lên, “ngươi đừng kêu căng thái quá, có tin quyá»n nầy đánh nát đầu ngươi không?â€
“Y Tác, thả hắn ra!†Diệp Khắc Cưá»ng hét lên, “cho hắn ăn uống Ä‘i.â€
Y Tác quay đầu lại không đà nh lòng, nói: “thần, cái tên khố nạn nầy tháºt thái quá, ngà i sao lại………â€
“ngà i đã nghe ta nói rồi đó.â€
Y Tác nghiến răng, xô tên hắc y nhân lệch vá» chổ ngồi cá»§a hắn, lòng vẩn bá»±c tức giao lệnh cho tên vệ sỉ chuẩn bị thức ăn thức uống, sau đó má»›i vá» bên Diệp Khắc Cưá»ng mà ngồi. Hắc y nhân nhìn Y Tác bằng cặp mắt căm thù,miệng lẩm bẩm không biết nguyá»n rá»§a gì.
Không bao lâu, tên vệ sỉ bưng rượu thịt đến để trước mặt hắc y nhân, hắn không nói không rằng, láºp tức ngồi và o ăn.
Diệp Khắc Cưá»ng nhìn thấy hắc y nhân ăn uống như loà i lang thú, không coi bá»n há» ra gì cả, nhịn không được bèn mỉa mai nói: “vị nhân huynh đây quả nhiên đảm sắc hÆ¡n ngưá»i.â€
hắc y nhân vá»›i miệng đầy thịt, đắc ý nói má»™t cách mÆ¡ hồ: “ngà i quá khen.â€
đợi khi hắc y nhân ăn uống gần xong, Diệp Khắc Cưá»ng lúc đó má»›i lên tiếng há»i: “con cá»§a ta hiện giỠở đâu? Bây giá» các hạ có thể nói được rồi chứ?â€
hắc y nhân không thèm để ý đến câu há»i cá»§a hắn, hắn thong thả lau miệng, nhìn Mông Lá»±c Khắc và Y Tác, chế nhạo cưá»i: “ta thấy các ngươi bây giá» nhất định Ä‘ang nghÄ©, đợi khi ta nói ra hạ lạc con cá»§a thần thì các ngươi sẻ hà nh hạ ta phải không?â€
Diệp Khắc Cưá»ng nhịn không được nữa đà nh phát tiết, nói: “ngươi muốn gì ta Ä‘á»u cho ngưá»i cả, ngươi còn không nói ra hạ lạc cá»§a con ta, ta thá» rằng, ta sẻ đải ngá»™ ngươi so vá»›i cái chết còn khổ hÆ¡n nhiá»u.â€
Nhìn thấy mắt Diệp Khắc Cưá»ng muốn nổ ra lá»a, trong lòng hắc y nhân cảm thấy sợ đến nổi rởn tóc rái, nhưng hắn cố giả vá» Ä‘iá»m nhiên cưá»i Ä‘iểu giả, “thì ra thần cá»§ng là ngưá»i dể nóng tÃnh, ta thấy ta không thể nói lăng nhăng nữa, con cá»§a thần đả được ngưá»i đưa Ä‘i bằng khoái mả đến Thác Thác Nhân Bá»™ rồi.â€
Diệp Khắc Cưá»ng kinh ngạc, “ngươi là ngưá»i cá»§a Thác Nhân Bá»™?â€
Hắc y nhân gáºt đầu, đáp: “đúng váºy.â€
hắn vừa nói xong thì Diệp Khắc Cưá»ng phóng ngưá»i lao vá» hướng hắc y nhân, “ các ngươi bắt con ta vì lý do gì?â€
hắc y nhân không ngá» thân thá»§ cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng nhanh khiếp khá»§ng, khiến hắn hoảng hốt nghiêng ngã ngưá»i vá» sau mà lẩn tránh, sau giây phút định thần lại run giá»ng nói: “đại……đại hãn cá»§a chúng tôi có giao lại, nếu như thần còn muốn gặp lại con ngà i, ngà i phải Ä‘Ãch thân đến Thát Thát Nhân Bá»™ cùng vá»›i đại hãn chúng tôi thương lượng, còn nữa, ngà i phải tá»± mình đến, không được Ä‘em ngưá»i theo.â€
Diệp Khắc Cưá»ng đến sát cạnh hắc y nhân, nghiêm giá»ng nói: “đại hãn các ngươi tháºt sá»± muốn gì?â€
“ tôi……tôi không biết.†hắc y nhân sợ đến liên tục lui bước, bèn đánh liá»u nói: “đại hãn ra lệnh tôi dùng kế dụ ngà i ra khá»i doanh trại, để ngưá»i chúng tôi có cÆ¡ há»™i bắt con ngà i, tôi chỉ là tuân lệnh mà hà nh sá»±, ngoà i ra tôi không biết gì cả.â€
“đồ khố khiếp!†Diệp Khắc Cưá»ng nghiến răng vung quyá»n lên, mặt như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
hắc y nhân biết rằng không xong, miệng cứ la réo lên: “đợi má»™t chút, đại hãn chúng tôi còn nói, nếu ná»™i trong hai ngà y mà tôi không vá» phụng mệnh, thì ngà i sẻ giết con cá»§a thần, cho nên các ngưá»i không thể giết ta!â€
ngá»n quyá»n cá»§a Diệp Khắc Cưá»ng tức thì dừng lại giá»a chừng, nhìn trừng trừng vá» hướng hắc y nhân nói: “ngươi vá» nói vá»›i đại hãn cá»§a ngươi biết, nếu như hắn dám đụng đến má»™t cá»ng lông cá»§a con ta, ta sẻ lấy đầu hắn.â€
hắc y nhân giống như được đại ân xá, liá»n ba chân bốn cẳng đâm chạy ra ngoà i.
Mông Lá»±c Khắc giục nói: “đại ca, bây giá» tÃnh sao? chẳng lẻ anh định Thát Thát Nhân Bá»™ để gặp đại hãn cá»§a bá»n chúng sao?â€
Diệp Khắc Cưá»ng thá» dà i nói: “ tiểu Hà o hiện ở trong tay bá»n chúng, ta còn có thể không Ä‘i được sao?â€
Y Tác cau mầy nói: “không được, rõ rà ng đây là cái bẩy, muốn thần độc hà nh đến Thát Thát Nhân Bá»™, sau đó sẻ giết thần Ä‘i, Hồng Cát Lạc Bá»™ sẻ thiếu Ä‘i thần, cá»§ng giống như mảnh hổ không nanh vuốt, tá»›i khi đó bá»n chúng tấn công đến thì không còn ai có thể kiá»m chế được chúng, không được, vạn lần không thể Ä‘i được.â€
Diệp Khắc Cưá»ng lúc bấy giá» lòng rối loạn như tÆ¡ vò, nhưng hắn lo lắng nhất là sá»± an nguy cá»§a con mình, “ta không có sá»± lá»±a chá»n, không Ä‘i không được.â€
Y tác lấy lại bình tỉnh, đỠnghị, nói: “thôi như thế nầy, tất cả chúng ta hãy vá» an nghÄ© trước đã, sáng sá»›m hôm sau trình lại sá»± việc cho đại hãn biết, sau đó thương nghị cách đối sách.â€
Trong lòng Diệp Khắc Cưá»ng không còn nhẩn nại được nữa muốn láºp tức Ä‘i cứu con mình, nhưng nghÄ© ká»· lại nếu như vá»™i vả ra Ä‘i, rất có thể hoà n toà n bị bại, cho nên nghe lá»i Y Tác đỠnghị.
vỠđến trại mình, Diệp Khắc Cưá»ng không còn báºn tâm Ä‘i ngá»§ ná»a, cả đêm không chợp mắt, khi trá»i vừa sáng láºp tức chạy đến kim trướng gá»i Hốt Äồ Lá»— Hãn dáºy, lúc đầu ngà i hÆ¡i giáºn, nhưng sau khi nghe được Diệp Anh Hà o bị Thát Thát Nhân Bá»™ bắt Ä‘i, thì mặt trở nên khẩn trương.
Không bao lâu, các ngưá»i khác lục đục kéo đến, Hốt Äồ Lá»— Hãn há»i thăm ý kiến cá»§a má»i ngưá»i.
Mông Lá»±c Khắc tá» ra hà o khÃ, nói: “hạn thần nghỉ tiên phát chế nhân láºp tức xuất quân tiến đánh Thát Thát Nhân Bá»™.â€
Y Tác láºp tức phá»§ quyết, “không được, ngưá»i cá»§a Thát Thát Nhân Bá»™ tá»›i được bá»™ lạc cá»§a chúng ta nhất định là có dá» thám, má»™t khi chúng ta vừa xuất quân, thì tÃnh mạng con cá»§a thần sẻ nguy hiá»…m.â€
má»i ngưá»i lại đỠra vô số ý kiến, nhưng vi sá»± an nguy cá»§a Diệp Anh Hà o cho nên Ä‘á»u bị bác bá», sau cùng, Diệp Khắc Cưá»ng má»›i đỠra quyết định, “ coi lại ngoà i cách tá»± mình Ä‘i Thát Thát Nhân Bá»™ ra , không còn cách nà o khác nữa.â€
Hốt Äồ Lá»— Hãn liá»n nói: “không được, ngà i Ä‘i như váºy tức tá»± rước lấy cái chết không còn nghi ngá» gì nữa.â€
“cho dù là như váºy, thần không thể nà o không mà ng đến tiểu Hà o.†Diệp Khắc Cưá»ng dứt khoát nói, “ các vị, ta không Ä‘i không được, vì váºy ta phải láºp tức Ä‘i đây, thá»i gian cà ng dà i cà ng đối vá»›i tiểu Hà o bất lợi.â€
Mông Lá»±c Khắc nhanh nhẩu nói: “đại ca, em sẻ cùng Ä‘i vá»›i anh.â€
“không được, em phải ở lại đây, ta sợ bá»n Thát Thát Nhân Bá»™ nhân lúc ta không ở đây sẻ công đánh chúng ta, bá»™ lạc ở đây rất cần đến em.†Diệp Khắc Cưá»ng vá»— vai hắn, “tất cả Ä‘á»u do em đảm trách.â€
Y Tác mở miệng nói: “vì thần khăng khăng đòi Ä‘i, tôi thấy cá»§ng nên phái má»™t số binh lá»±c bà máºt bảo vệ an toà n cho ngà i.
Diệp Khắc Cưá»ng lắc đầu phản đối, “không nên, chiếu theo lá»i cá»§a ngà i nói, trên đưá»ng Ä‘i tất có nhản tuyến cá»§a bá»n Thát Thát Nhân, nếu như bá»n chúng phát hiện có ngưá»i theo tại hạ, nói không chừng láºp tức đối vá»›i tiểu Hà o bất lợi.â€
Trong lòng Hốt Äồ Lá»— Hãn lo lắng há»i: “tháºt không còn biện pháp nà o khác hay sao?â€
“tháºt váºy.†Diệp Khắc Cưá»ng liá»n hướng vá» Hốt Äồ Lá»— Hãn hà nh lá»…, “đại hãn, thần phải ra Ä‘i đây.â€
má»i ngưá»i tống tiển Diệp Khắc Cưá»ng ra ngoà i doanh trại, hắn nhảy lên lưng ngá»±a, mắt quét nhìn má»i ngưá»i, đột nhiên hắn nở nụ cưá»i giòn, lá»›n tiếng nói: “nhìn vẻ mặt cá»§a các ngươi kìa, sao giống như là đi đưa đám váºy, yên tâm Ä‘i, ta nhất định Ä‘em tiểu Hà o bình an trở vá».â€
vừa dứt lá»i, hắn thúc ngá»±a phóng Ä‘i.
Diệp Khắc Cưá»ng cưởi ngá»±a phóng vút trên vùng mông cổ thảo nguyên, ngá»n cuồng phong véo vo át và o bên tai, nhưng không là m cho hắn cháºm lại, hắn háºn không thể láºp tức chấp cánh bay đến Thát Thát Nhân Bá»™ để cứu lấy con mình.
Hắn tiếp tục mãi phóng ngá»±a ngà y đêm không nghỉ, đến sáng ngà y thứ hai thì đã Ä‘i được hai phần ba lá»™ trình, ngay lúc đó, bổng đằng trước chân ngá»±a đột nhiên má»m nhá»§ng, hai chân quỵ xuống, lúc ấy vì váºn tốc ngá»±a Ä‘i quá nhanh, cho nên khiến toà n thân Diệp Khắc Cưá»ng bay bổng lên, hắn phản ứng rất lanh lẹ, trên không trung nhanh lá»™n và i vòng, đáp xuống vá»ng và ng trên mặt đất.
Diệp Khắc Cưá»ng vá»™i chạy lại hiện trưá»ng, thấy ngá»±a cá»§a mình miệng sùi bá»t mép, bốn cẳng trổi dà i ra, toà n thân run rẩy không xuất hạn, không bao lâu thì không thấy cỠđộng nữa, ngá»±a cá»§a hắn vì kiệt sức mà chết.
Diệp Khắc Cưá»ng không biết phải là m sao đây, vá»™i nhìn xung quanh, lại nữa bụi cát bay khắp nÆ¡i, cho nên không nhìn thấy rõ sá»± váºt, nhưng hắn nháºn thức được từ đây đến Thát Thát Nhân Bá»™ lá»™ trình vẩn còn xa, trong khoảng thá»i gian ngắn không thể đến bằng cước bá»™ được.
ÄÆ°Æ¡ng lúc hắn vô kế khả nghi, chuẩn bị lá»™ trình bằng cước bá»™, bổng nhiên có tiếng reo to giống như rung chuyển cả cà n khôn: “ngươi có phải là thần cá»§a Hồng Cát Lạc Bá»™?â€
Diệp Khắc Cưá»ng tháºt sá»ng sá» khi nghe thấy được tiếng nói, liá»n quay vá» phÃa phát ra âm thanh, trong đám bảo cát hắn thấy má»™t ngưá»i có dáng dấp to cao Ä‘ang cỡi ngá»±a Ä‘i đến, hắn liá»n lá»›n tiếng nói: “ngưá»i đến là ai?â€
“ta là thá»§ tịch đại tướng quân Khố Lá»— Bất Hoa cá»§aThát Thát Nhân Bá»™,ngươi có phải là thần cá»§a Hồng Cát Lạc Bá»™ chăng?â€
“đúng váºy!†Diệp Khắc Cưá»ng Ä‘i vá» phÃa Khố Lá»— Bất Hoa, “ngươi có phải đến đây để đưa ta Ä‘i gặp đại hãn các ngươi phải không?â€
Diệp Khắc Cưá»ng lúc nầy má»›i nhìn thấy rõ ngưá»i Khố Lá»— Bất Hoa, da hắn ngâm Ä‘en, mặt đầy râu ria, thân hình cao to, tay cầm trưá»ng thương.
Hắn nhìn Diệp Khắc Cưá»ng, lạnh lùng cưá»i nói: “ta đến đây là cùng ngươi khiêu chiến.â€
“cái gì?†Diệp Khắc Cưá»ng tá» ra không tin nói há»i lại: “ngà i nói cái gì? chứ không phải đại hãn các ngươi muốn gặp ta hay sao?â€
“ta không cần thiết Thiết Má»™c Chân nói gì!†Khố Lá»— Bất Hoa tá» ra phẩn ức bá»±c bá»™i, nói: “ta cái gì cÅ©ng hÆ¡n hắn, hắn chỉ có váºn khà hÆ¡n ta nên má»›i được là m đại hãn, ta không nhất thiết phải nghe lá»i hắn.â€
“Thiết Má»™c Chân?!†Diệp Khắc Cưá»ng toà n thân run động nói, “ngươi nói đại hãn cá»§a các ngươi là Thiết Má»™c Chân?â€
Khổ Lá»— Bất Hoa cà ng tá» ra căm giáºn, nói: “Thiết Má»™c Chân! Thiết Má»™c Chân! Thiết Má»™c Chân là cái tên khố khiếp, là m được đại hãn rồi coi như ta đây váºy, hắn thưá»ng hay ở trước mặt ta nói thần ở Hồng Cát Lạc Bá»™ tháºt là phi thưá»ng, nếu như có thể kéo thần qua bên ta có thể xưng bá thiên hạ, ta cà ng nghe cà ng bất phục, sau đó ta biết được ngươi sẻ đến, nên ta đợi ngươi tại đây, vì muốn khêu chiến vá»›i ngươi nên đã đợi hÆ¡n má»™t ngà y má»™t đêm, để xem ngươi có bản lÄ©nh gì.
Diệp Khắc Cưá»ng cà ng nghe cà ng rối loạn, sao lại đâu ra má»™t tên Thiết Má»™c Chân khác nữa? “đợi má»™t chút, ngươi nói đại hãn ngươi là ………â€
“không cần nói nhiá»u nữa!†Khố lá»— Bất Hoa nhảy xuống ngá»±a, huy động ngá»n thương trên tay, tạo nên tiếng gió kêu quần quáºt, “muốn diện kiến Thiết Má»™c Chân phải thông qua ải cá»§a ta, ná»™p mạng Ä‘i!â€
Trước mắt nhìn thấy gả to con Khố lá»— Bất Hoa, trong đầu Diệp Khắc Cưá»ng vang vá»™i ầm á»· tiếng Thiết Má»™c Chân, sao có thể là đại hãn cá»§a Thát Thát Nhân Bá»™ được? nếu mà đúng như váºy thì mình và Thà nh Cát Tư Hãn có coi là địch vá»›i nhau chăng? Còn đứa trẻ Thiết Má»™c Chân ở Lý Nhân ChÃch Cân Bá»™ là ai? Nói cho cùng, ai má»›i đúng là Thà nh Cát Tư hãn?â€
Cùng lúc đó, Khố lá»— Bất Hoa từng bước từng bước bức đến, Diệp Khắc Cưá»ng cảnh tỉnh lại, mình hiện giá» không còn phương pháp nà o khác hÆ¡n phải tá»± bảo vệ lấy mình trước, sau đó má»›i có thá»i gian Ä‘iá»u tra vấn đỠliên quan đến Thà nh Cát Tư Hãn.
Tà i sản của PHAMQB
Last edited by kedatinh1974; 08-07-2008 at 12:04 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
àâàòàðêè , âàííû , áåðêîâà , âèäåî , àíåãäîòû , âÿçàíèå , äæîëè , êîììåðñàíò , ëóííûé , íàëîãîâûé , ïàëüòî , îäíîêëàññíèêè , ïóëêîâî , ñåêñà , ñíîóáîðä , ñóâåíèðû , ñòàðûé , òåëåôîíû , thanhcattuhan-chuong