 |
|

30-07-2008, 04:44 PM
|
 |
Ngã Thị Thái Giám
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 44
Thá»i gian online: 2 giá» 0 phút 22 giây
Thanks: 0
Thanked 1 Time in 1 Post
|
|
Chương 16 : Tiá»n nhân háºu quả
Vương Hoa bá»—ng nghe ba tiếng Thá»§y Tinh Cầu nà y, bất giác giáºt bắn ngưá»i lên. Hắn chưa há» nghe nói quả Thá»§y Tinh Cầu nà y là váºt thế nà o hết.
Hà nh vi Äiá»n sư gia quả nhiên quái gở tháºt.
Äiá»n sư gia vẫn cứ cưá»i ha hả như Ä‘iên như khùng tiếp...
Bá»—ng Chương Thiếu ÄÆ°á»ng gầm hét nói :
- Ngươi cưá»i gì thế?
Äiá»n sư gia cất tiếng cưá»i nói :
- Thủy Tinh Cầu ư?
- Ngươi chẳng phải há»i thăm Thá»§y Tinh Cầu ư, thế thì ngươi muốn biết Ä‘iá»u gì?
Äiá»n sư gia cưá»i lạnh lùng nói :
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, ngươi nói rằng Thá»§y Tinh Cầu nằm trong tay cá»§a Thông Thiên Thần Quân ư?
Chương Thiếu ÄÆ°á»ng thoáng ngạc nhiên không trả lá»i gì hết.
Äiá»n sư gia cưá»i lạnh lùng nói :
- Äúng thế, Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, ta cÅ©ng muốn biết việc Thá»§y Tinh Cầu. Nhưng đây má»›i là má»™t phần, ngoà i ra ta muốn ngươi nói và i lá»i nữa.
- Thế nà o?
- Thứ nhất, ngươi mưu hại Chương VÄ©nh Kỳ tháºt ra chỉ vì quả Thá»§y Tinh Cầu?
Bá»—ng nhiên Vương Hoa ngắt lá»i, há»i :
- Thủy Tinh Cầu là cái gì thế?
Äiá»n sư gia mỉm cưá»i nói :
- Ngươi há»i Chương Thiếu ÄÆ°á»ng thì biết ngay.
Vương Hoa gầm hét há»i :
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, Thá»§y Tinh Cầu là váºt gì thế?
- Báu váºt hiếm có trên thế gian nà y.
- Chỉ vì má»™t quả cầu như thế mà ngươi đã mưu hại đại ca ngươi, đồng thá»i đã khiến cho phụ mẫu ta hà m oan chết thảm như thế sao?
- Äúng thế!
Cặp mắt Vương Hoa suýt nữa đã nổ ra lá»a, nhưng trước mắt hắn chưa tiện vá»ng động. Vì trước khi chưa biết ý đồ cá»§a Äiá»n sư gia thế nà o, tình thế vẫn bất lợi đối vá»›i mình.
Äiá»n sư gia cưá»i nhạt nói :
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, ngươi quả quyết quả Thá»§y Tinh Cầu nằm trong tay Chương VÄ©nh Kỳ ư?
- Äúng thế.
- Thế thì vấn đỠnà y có liên hệ gì đến Vương Phong chứ?
- Có chứ.
- Ngươi hãy nói can hệ thế nà o xem sao?
- Ta không nói.
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, ngươi biết Ä‘iá»u thì nói ra chứ!
- Ta không nói thì ngươi cũng chẳng là m gì được ta.
- Như váºy sao?
- Äúng thế, ngươi cứ xuất thá»§ chẳng há» chi.
Äiá»n sư gia cưá»i lạnh lùng nói :
- Ta sẽ có cách là m cho ngươi nói, Chương Thiếu ÄÆ°á»ng. Há» Äiá»n ta đã đến Thông Thiên quan như thế cÅ©ng chÃnh là vì quả Thá»§y Tinh Cầu nà y...
- Ta đã sá»›m biết Ä‘iá»u nà y rồi.
- Ngoại trừ Vương Phong, ngoà i ra không má»™t ai biết Ä‘iá»u nà y hết.
Vương Hoa lạnh lùng hét nói :
- Vì gia phụ biết sá»± việc nà y nên ngươi đã mưu hại ngưá»i ư?
Äiá»n sư gia lạnh lùng nói :
- Ngươi cho rằng ta đã mưu hại phụ thân ngươi?
- Äúng váºy, Äiá»n sư gia! Ngươi chá»› quên mất Ä‘iá»u nà y, chÃnh tay ngươi cho phụ thân Chương Linh Linh uống thang thuốc ấy. Ngươi và Chương Thiếu ÄÆ°á»ng đã láºp kế hãm hại phụ thân ta.
- Ngươi lầm rồi.
Lầm ư?
- Äúng thế, ngươi lầm rồi. Nhưng ta khó có thể biện bạch vấn đỠnà y được, nhưng có má»™t sá»± việc cần phải nói cho ngươi biết.
- Việc gì thế.
- Ta đến Thông Thiên quan chÃnh là do phụ thân ngươi đã đỠcá». Vả lại ta vá»›i phụ thân ngươi có mối quan hệ thân thÃch.
- Quan hệ thân thÃch?
- Äúng thế! Mẫu thân ngươi là thân tá»· tá»· ta.
- Nói sao!
Vương Hoa thất thanh kêu lên một tiếng rất ngạc nhiên.
- Äây là sá»± tháºt, mẫu thân ngươi là thân tá»· tá»· ta nhưng rất Ãt ngưá»i biết việc nà y, vì tình cảm giữa ta và tá»· tá»· ta không mấy hòa hợp. Hai tá»· đệ ta từng gây lá»™n vá»›i nhau, ta tin rằng Chương Thiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng biết được Ä‘iá»u nà y.
Vương Hoa nghe nói thế ngẩn ngưá»i tại chá»— luôn.
Äiá»n sư gia nói tiếp :
- Sư phụ ngươi là Tán Hoa Tiên Nữ phải không?
- Äúng thế.
- Y chết rồi chăng?
- Äúng váºy.
- Ngươi có biết y chết thế nà o chăng?
- Vì ngươi mà chết.
- Äúng thế, vì ta. Nhưng mà đây là má»™t hiểu lầm, và cÅ©ng là nguyên do tại sao ta và o Thông Thiên quan tìm kiếm Thá»§y Tinh Cầu...
Vương Hoa hoang mang mắt nhìn Äiá»n sư gia.
Äiá»n sư gia cưá»i nhạt nói tiếp :
- Sau khi ta Ä‘i và o Thông Thiên quan láºp tức tiến hà nh dò thám xem có tháºt quả Thá»§y Tinh Cầu ấy nằm trong tay cá»§a Thông Thiên Thần Quân không. DÄ© nhiên hà nh động cá»§a ta đã bị phụ thân ngươi biết hết.
Ta thà nh tháºt nói lại vá»›i y biết, ta phải lấy cho bằng được Thá»§y Tinh Cầu má»›i thôi.
Vì thứ nhất, ta đã hại hai ngưá»i đà n bà , má»™t ngưá»i là Hắc Nữ Hiệp. Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, ngươi từng nghe nói hai ngưá»i nà y chứ?
Chương Thiếu ÄÆ°á»ng khẽ gáºt đầu nói :
- Ta nghe nói hai ngưá»i nà y rồi.
Äiá»n sư gia cưá»i nhạt nói tiếp :
- Ta không phá»§ nháºn há» Äiá»n ta là má»™t ngưá»i đại gian ác. Ta từng yêu Hắc Nữ Hiệp vì ta muốn lấy được má»™t táºp kiếm pháp cá»§a y.
Sau khi đã chiếm được táºp kiếm pháp ấy, láºp tức ta rá»i bá» y. Ta cÅ©ng chẳng biết ta có yêu thương y hay không?
Chẳng bao lâu, ta đã Ä‘i và o ma đạo, rồi quen biết Cá»u Äá»™c Thần Quân. Lúc bấy giá» ta bắt đầu lừng danh, đồng thá»i cÅ©ng quen biết Tán Hoa Tiên Tá».
Ta tha thiết yêu y.
Tán Hoa Tiên Tá» cÅ©ng chân thà nh yêu ta. Từ đó ta bắt đầu phát giác trong Ä‘á»i ngưá»i, ta đã là m quá nhiá»u việc sai quấy.
Nhưng những chuá»—i ngà y đẹp đẽ quá ngắn ngá»§i. Cá»u Äá»™c Thần Quân đã há»§y hoại hai ta.
Cá»u Äá»™c Thần Quân sá» dụng thuốc độc là m cho Tán Hoa Tiên Tá» thất tiết trong tay y. Thá»§ pháp đánh độc cá»§a y rất kỳ diệu, y đã khéo nhá» tay ta đưa thuốc cho Tán Hoa Tiên Tá» uống, cÅ©ng y như trưá»ng hợp mượn tay ta Ä‘em thuốc độc đưa cho Chương VÄ©nh Kỳ uống váºy.
Hôm đó, Tán Hoa Tiên Tá» không mấy được khá»e, gặp lúc Cá»u Äá»™c Thần Quân đến tìm ta, thế rồi y trao cho ta má»™t gói thuốc để đưa cho Tán Hoa Tiên Tá» uống.
Ta chẳng há» sinh nghi gì hết. Sau khi ta cho Tán Hoa Tiên Tá» uống xong, Cá»u Äá»™c Thần Quân bèn nói vá»›i ta rằng có ngưá»i nà o đó đến tìm ta.
Ta không biết đây là quá»· kế cá»§a Cá»u Äá»™c Thần Quân, thế rồi ta đến ngay địa Ä‘iểm y nói nhưng chẳng có má»™t ngưá»i như thế.
Khi trở vá» thì Tán Hoa Tiên TỠđã thất tiết trong tay cá»§a Cá»u Äá»™c Thần Quân và y đã nói rằng ta đã tư thông vá»›i Cá»u Äá»™c Thần Quân hãm hại y.
Y đánh ta, mắng chá»i ta, trá»i Æ¡i, ta biết nói gì đây?
Äiá»n sư gia kể đến đây, hai bên khóe mắt bá»—ng nhá» xuống hai giá»t lệ. Có thể tưởng tượng được ná»™i tâm y bi thương đến dưá»ng nà o rồi.
Y kìm chế mối tình đau thương, xúc động nói tiếp :
- Ta không thể giải thÃch gì hết, vì chÃnh ta giao thuốc cho y uống, đồng thá»i lại rá»i khá»i y ngay lúc đó. Y cho rằng như thế chẳng phải tư thông vá»›i Cá»u Äá»™c Thần Quân thì là thế nà o nữa?
Từ đó y không gặp ta nữa.
Ta thương tâm khổ não, thế rồi ta phải tìm Cá»u Äá»™c Thần Quân để trả thù. Cuối cùng ta tìm gặp y nhưng võ công cá»§a ta thua kém y cả má»™t trá»i má»™t vá»±c. Nếu lúc đó chẳng nhá» U Linh Nữ, má»™t nhân váºt cá»±c kỳ thần bà xuất hiện thì mạng sống cá»§a Äiá»n Kỳ nà y đã mất từ lâu.
Vương Hoa thắc mắc há»i :
- U Linh Nữ là ai thế?
- Ta không biết, cả thiên hạ nà y cÅ©ng không ai biết hết. Ngưá»i võ lâm chỉ biết có má»™t con ngưá»i thần bà như thế tồn tại mà thôi, võ công cá»§a y đã xuất phà m nháºp thánh.
Sau khi y đã cứu sống, ta quyết định tái há»c nghệ tái phục thù. Thế rồi ta ba được má»™t tin tức rằng Thá»§y Tinh Cầu nằm trong tay cá»§a Thông Thiên quan Quan chá»§.
Thá»§y Tinh Cầu không phải là võ công bà kÃp, nhưng ai đã lấy được quả Thá»§y Tinh Cầu thì có thể đến thá»§y tinh lầu là trú xứ cá»§a Thá»§y Tinh mỹ nhân.
Vương Hoa há»i tiếp :
- Thủy Tinh mỹ nhân là ai thế?
- “Má»™t tuyệt đại kỳ nữ! Hai mươi năm trước y từng xuất hiện má»™t lần, kỳ xuất hiện lần đó đã là m náo động cả chốn giang hồ. Sắc đẹp cá»§a y vô song, võ công thì cá»±c kỳ cao siêu. Lúc đó y má»›i mưá»i sáu tuổi nhưng võ công cá»§a y cao siêu đến đỗi Võ lâm Tam lão liên thá»§ mà chẳng tiếp đặng má»™t chưởng cá»§a y.
Nhưng y đã xuất hiện như gió thoảng mây bay, chỉ thoáng hiện thân thì mất tÃch luôn. Lưu lại cho má»i ngưá»i má»™t ký ức và hoà i niệm thôi.
Có ngưá»i đồn đại rằng y đã không còn tại thế. ÄÆ°Æ¡ng nhiên không ai biết chắc y còn sống hay là đã mất rồi. Kế đó má»™t năm sau, sá»± việc Thá»§y Tinh Cầu má»›i lưu truyá»n ở chốn giang hồ nà y.
Quả Thá»§y Tinh Cầu nà y có má»™t diệu dụng thần kỳ, chẳng những trị bách độc được và có thể chống lạnh, cÅ©ng có thể xuống nước không ướt luôn. Bất kể ngưá»i bị thương trầm trá»ng thế nà o Ä‘i nữa, chỉ cần có quả Thá»§y Tinh Cầu trong mình thì chẳng há» chi ngay. Và diệu dụng cá»§a nói là có thể biết trước há»a phước hung kiết cá»§a chÃnh mình nữa.
Lúc ấy, ở chốn giang hồ đã xuất hiện má»™t ngưá»i bịt mặt thần bÃ. Y đã sá» dụng quả Thá»§y Tinh Cầu cứu sống biết bao nhiêu nhân váºt võ lâm.
Vì thế, Thủy Tinh Cầu nổi tiếng luôn từ ấy.
Biết bao nhiêu nhân váºt võ lâm Ä‘ang thám thÃnh ngưá»i bịt mặt thần bà ấy.
Số nhân váºt võ lâm nà y phần thì muốn được diện kiến diện mục ngưá»i thần bà nà y, đương nhiên phần thì muốn Ä‘oạt được Thá»§y Tinh Cầu đó rồi.
Nhưng mấy năm vá» sau ngưá»i bịt mặt thần bà ấy không xuất hiện giang hồ nữa, đồng thá»i Thá»§y Tinh Cầu cÅ©ng tuyệt bóng luôn.
Sau đó, bá»—ng nhiên có má»™t thiếu nữ thần bà xuất hiện. Thiếu nữ ấy đã công khai tìm kiếm quả Thá»§y Tinh Cầu đó và nói vá»›i ngưá»i giang hồ rằng, bất cứ có ai biết được tung tÃch cá»§a quả Thá»§y Tinh Cầu, y sẽ biếu cho má»™t vạn lạng hoà ng kim, đồng thá»i y cÅ©ng nói rằng ngưá»i có quả Thá»§y Tinh Cầu sẽ được toà n bá»™ võ há»c cá»§a Thá»§y Tinh mỹ nhân.
Nhưng và i năm sau thiếu nữ ấy cÅ©ng mất tÃch luôn.
Kế đó tổ chức Thông Thiên quan đã xuất hiện ở võ lâm.
Võ công của Thông Thiên Thần Quân gây chấn động giang hồ, không một ai biết xuất thân, lai lịch của y hết.
Có ngưá»i đồn đại rằng y là chá»§ nhân lấy được quả Thá»§y Tinh Cầu, và cÅ©ng là ngưá»i bịt mặt thần bà ấy.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng có thể như thế, tại vì Thông Thiên Thần Quân Chương VÄ©nh Kỳ dám tá»± xưng là Thông Thiên Thần Quân, đương nhiên y phải có gì phi thưá»ng rồi, nếu không y há dám tá»± phụ hai chữ Thông Thiên ư?
Thá»i ấy trùng lúc U Linh Nữ cứu sống ta, sau khi nghe nói tin tức nà y thì ta nảy ra ý muốn tìm kiếm quả Thá»§y Tinh Cầu đó.
Ngẫu nhiên gặp lại Vương Phong và được y đỠcá» ta và o Thông Thiên quan nháºm chức sư gia, đổi tên là Äiá»n Nông.
Vương Phong cũng biết ta cải danh, y cho rằng như thế cũng tốt, quá khứ hãy để cho nó qua luôn, tất cả hãy là m lại từ đầu cũng được thôi.
Ta và o Thông Thiên quan được hai năm, bá»—ng nhiên Chương Thiếu ÄÆ°á»ng trở vá». ta chẳng hiểu tại sao y thình lình quay trở vá» như thế.
Lúc đó hai anh em há» cư xá» vá»›i nhau rất hòa thuáºn, y rất được Chương VÄ©nh Kỳ trá»ng dụng.
Nhưng chẳng bao lâu, thình lình Chương Vĩnh Kỳ mắc chứng bệnh đau não.
DÄ© nhiên sá»± việc nà y xảy ra hÆ¡i lạ lùng, có ngưá»i nói rằng Äông Hải Thiết Äao Tiá»u Chá»§ có loại thuốc trị chứng bệnh nà y được, thế rồi Chương Thiếu ÄÆ°á»ng phái phụ thân ngươi Ä‘i lấy thuốc.
Vá» sau ta phát hiện bên trong có Ä‘iá»u gì khác lạ, chÃnh phụ thân ngươi biết được má»™t bà máºt quan trá»ng nà o đó, hoặc là chỉ biết chút Ãt manh mối mà thôi, thế rồi Chương Thiếu ÄÆ°á»ng má»›i phái phụ thân ngươi Ä‘i xin thuốc, mục Ä‘Ãch y muốn diệt trừ phụ thân ngươiâ€.
Vương Hoa không chịu đựng được, đã cất tiếng há»i :
- Bà máºt gì thế?
- Trước mắt, ta vẫn chưa biết Ä‘iá»u nà y, nhưng có má»™t Ä‘iá»u là không thể phá»§ nháºn trên đưá»ng vá», phụ thân ngươi đã mua má»™t nữ nô tháºt, nhưng nữ nô nà y là ai? Có lẽ Chương Thiếu ÄÆ°á»ng biết rõ vì Chương Thiếu ÄÆ°á»ng đã buá»™c phụ thân ngươi phải mua vị nữ nô nà y má»›i xong.
- Tại sao thế?
- Có lẽ nữ nô ấy chÃnh là ngưá»i quen cá»§a phụ thân ngươi, hoặc giả nữ nô ấy là má»™t nữ nhân thần bÃ. ChÃnh phụ thân ngươi đã nói lại cho ta nghe khi ông sắp chết, y nói như thế!
- Phải rồi, nữ nhân ấy là Tiểu Yến.
- Nữ nô ấy tên là Tiểu Yến ư?
- “Äúng thế, y tên là Tiểu Yến, chắc Chương Thiếu ÄÆ°á»ng ắt nhá» vả bà n tay nữ nô ấy tráo thang thuốc đó mà phụ thân ngươi chẳng há» hay biết gì hết. Sau đó, do ta Ä‘Ãch thân cho Chương VÄ©nh Kỳ uống thang thuốc ấy. Như thế không má»™t ai nghi ngá» y.
Nhưng Chương Thiếu ÄÆ°á»ng không ngá» Ä‘iểm nà y. Y không hỠđến Äông Hải há»i thăm Thiết Äao Tiá»u Chá»§, mà y chỉ ra khá»i quan và i ba ngà y rồi quay trở vá». Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, ngươi không ngá» chứ, lúc đó ta âm thầm theo dõi ngươi.
Từ đó ta chứng minh được chÃnh ngươi lấy mưu hại Vương Phong, thế rồi ta luôn luôn âm thầm theo dõi ngươi, phát giác ngươi và o khoảng mưá»i ngà y hoặc ná»a tháng ắt phải ra khá»i quan má»™t lần, cách má»™t hai hôm nay má»›i trở vá».
Kế đó, môn nhân Huyết Thần giáo đã bà máºt xuất hiện trong Thông Thiên quan.
Thế rồi ta đã biết bá»n ngươi vì quả Thá»§y Tinh Cầu mà đã mưu hại Chương VÄ©nh Kỳ và Vương Phongâ€.
|

07-01-2009, 06:00 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 17 Diệt thù
Äiá»n sư gia nói đến đây, lướt mắt sang Vương Hoa há»i :
- Sau khi ngươi và o Thông Thiên quan, chẳng phải có má»™t ngưá»i đã ẩn núp trong bóng tối nghe Chương Thiếu ÄÆ°á»ng nói chuyện vá»›i môn nhân cá»§a Huyết Thần giáo ư?
- Ngưá»i bịt mặt đó chÃnh là ngươi?
- “Äúng thế, chÃnh là ta đây. Nếu không ta há có thể biến mất nhanh như váºy được ư? Äồng thá»i là m thế nà o lại biết ngươi đã ẩn mình và o phòng ta?
Sau khi Thông Thiên quan Quan chá»§ mất tÃch, ta từng cho rằng chÃnh ngươi đánh cướp y. Vá» sau ta má»›i biết không phải là ngươi, nhưng Chương Thiếu ÄÆ°á»ng đã ra lệnh giam giữ Chương cô nương. Nếu ngươi không đến Thông Thiên quan, y sẽ giết chết Chương Linh Linh chứ không sai.
Äây chÃnh là toà n bá»™ diá»…n biến mà ta đã đến Thông Thiên quan và dùng kế lừa gạt Chương Thiếu ÄÆ°á»ng ra khá»i Thông Thiên quan, bằng không ở trong Thông Thiên quan chúng ta không xuất thá»§ được. Ta đã chạy xa cả má»™t Ä‘oạn đưá»ng như thế chÃnh là để chú ý xem có ngưá»i theo dõi hay chăng?â€
Äiá»n sư gia nói đến đây thì hết.
Té ra Äiá»n sư gia Ä‘ang giúp đỡ hắn mà thôi.
Vương Hoa nghe kể hết, bất giác cảm động nhỠxuống hai hà ng lệ sám hối, nói :
- Ta đã hiểu lầm cáºu.
Äiá»n sư gia cưá»i nhạt nói :
- Chỉ cần ngươi hiểu là đủ lắm rồi!
Vương Hoa há»i :
- ChÃnh Chương Thiếu ÄÆ°á»ng vì quả Thá»§y Tinh Cầu mà đã hãm hại Chương VÄ©nh Kỳ ư?
- Äúng thế!
- Không đúng!
- Có gì chẳng đúng ư?
- Nếu quả tháºt Chương VÄ©nh Kỳ có quả Thá»§y Tinh Cầu ấy thì cÅ©ng chẳng sợ độc rồi.
- Ta chẳng hiểu gì hết.
- Sự việc rất dễ hiểu thôi, nếu quả Thủy Tinh Cầu nằm trong tay Chương Vĩnh Kỳ thì đương nhiên y sẽ biết tự dùng Thủy Tinh Cầu trị thương trừ độc thôi. Là m như thế thì ai cũng có thể biết chắc y có Thủy Tinh Cầu rồi.
Vương Hoa chợt sáng tá» Ä‘iá»u nà y, nói :
- Ta hiểu rồi, nhưng mà Chương Vĩnh Kỳ không dùng Thủy Tinh Cầu trị độc, chứng tỠrằng Thủy Tinh Cầu không có trong tay của y rồi.
- Cũng chưa hoà n toà n như thế!
- Tại sao thế?
Äiá»n sư gia cưá»i nhạt nói :
- Chương VÄ©nh Kỳ chẳng Ä‘iên khùng đâu. Y đã biết Thá»§y Tinh Cầu quan trá»ng đến thế, vả lại ngưá»i hạ thá»§ chỉ vì muốn Ä‘oạt lấy Thá»§y Tinh Cầu, y há chịu giao ra Thá»§y Tinh Cầu ư?
- Chẳng lẽ y đà nh chịu chết sao?
Äiá»n sư gia cưá»i nhạt nói :
- Con ngưá»i vốn có lương tri, nếu quả tháºt Thá»§y Tinh Cầu nằm trong tay Chương VÄ©nh Kỳ, vì võ lâm, vì vô số sinh mạng, y sẵn sà ng dùng sanh mạng giữ gìn quả Thá»§y Tinh Cầu ấy. Vả lại nếu đánh mất Thá»§y Tinh Cầu thì y há chẳng chết sá»›m hÆ¡n ná»a tháng?
- Äúng thế, nhưng có tháºt quả Thá»§y Tinh Cầu ấy nằm trong tay Chương VÄ©nh Kỳ chăng?
- Theo ta phán Ä‘oán thì không có, nhưng Chương Thiếu ÄÆ°á»ng thì khẳng định quả Thá»§y Tinh Cầu ấy nằm trong tay cá»§a Chương VÄ©nh Kỳ.
Vương Hoa khẽ gáºt đầu má»™t cái, bây giá» hắn đã hiểu rõ má»i việc, tất cả sá»± việc do Thá»§y Tinh Cầu ấy mà gây nên.
Bấy giá»...
Äiá»n sư gia giao Chương Linh Linh cho Vương Hoa nói :
- Bây giỠta giao y cho ngươi, hãy cố gắng chăm sóc và thương yêu y. Mối chân tình của thiếu nữ ở trong thiên hạ nà y là khả quý nhất. Y tha thiết yêu ngươi, chớ phụ tình y nha.
- Äiá»n sư gia... ồ, không thưa cáºu. Cháu sẽ hết sức cẩn tháºn chăm sóc y.
Vương Hoa đỡ lấy Chương Linh Linh trong lòng xúc động vô cùng.
Äiá»n sư gia quay sang hướng Chương Thiếu ÄÆ°á»ng lạnh lùng nói :
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, ta có má»™t việc muốn há»i ngươi nữa.
- Xin cứ nói.
- Ngươi là môn nhân cá»§a Huyết Thần giáo ư? Qua sá»± theo dõi và nháºn xét cá»§a ta thì ngươi không phải là môn nhân cá»§a Huyết Thần giáo. HỠđã uy hiếp ngươi bằng những gì thế?
- Ta không nói.
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, Chương VÄ©nh Kỳ là ca ca ruá»™t thịt cá»§a ngươi, tại sao ngươi phải hại y như thế?
- Ta...
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, sao ngươi lại có lòng dạ là m được việc cốt nhục tương tà n như thế? Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, tại sao thế?
Chương Thiếu ÄÆ°á»ng toà n thân run lẩy bẩy.
Ãnh mắt y ẩn hiện mà u sắc bi ai, nhưng chỉ thoáng hiện trong tÃc tắc mà thôi, y nghiến răng nói :
- Chẳng tại sao hết.
Äiá»n sư gia nói tiếp :
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, tại sao ngươi không nói sá»± tháºt ra chứ? Ngươi sợ rồi chăng?
- Ta chẳng sợ gì hết, cũng chẳng có gì để nói cả.
- Trước má»i việc sắp xảy ra, Vương Phong biết âm mưu cá»§a bá»n ngươi chăng?
- Không biết!
- Thế tại sao ngươi lại giết chết y?
Chương Thiếu ÄÆ°á»ng cưá»i lạnh lùng nói :
- Chẳng phải ta muốn giết y mà chỉ là má»™t trưá»ng hợp ngẫu nhiên thôi!
- Ngẫu nhiên ư?
- Äúng thế!
- Tại sao váºy?
- Tiểu Yến!
- Thân pháºn tháºt sá»± cá»§a Tiểu Yến như thế nà o?
- Má»™t ngưá»i đà n bà ...
- Phà lá»i vô Ãch, chẳng lẽ Tiểu yến lại là má»™t ngưá»i đà n ông được sao?
- Ngươi chỉ cần biết Tiểu yến là má»™t ngưá»i đà n bà thì đủ rồi, ngoà i ra không cần biết gì thêm nữa.
Äiá»n sư gia cưá»i lạnh lùng nói :
- Hiện giỠTiểu yến ở đâu?
- Không biết.
- Có ai biết lai lịch của y là gì chăng?
- Không biết.
- Nữ Nô Phiến TỠbiết lai lịch của y chăng?
- Phải, có lẽ y biết.
Vương Hoa lạnh lùng gầm hét nói :
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, ngươi muốn nói ngưá»i đà n bà Tiểu yến nà y đã hãm hại phụ thân ta?
- Có lẽ như thế!
- Nhưng mà sá»± tháºt thì phụ thân ta chết trong tay cá»§a bá»n ngươi.
- Ta chỉ một phần thôi.
- Một phần ư?
- Ta chỉ nói bấy nhiêu cho ngươi nghe thôi.
- Tại sao ngươi quyết liệt trừ phụ thân ta như thế?
Không thể phụng cáo.
- Ngươi không nói tháºt ư?
- Äúng thế, chẳng có gì phải nói cả.
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, ta sẽ giết ngươi không sai.
Chương Thiếu ÄÆ°á»ng cưá»i lạnh lùng nói :
- Ta chẳng quan tâm Ä‘iá»u nà y.
Äiá»n sư gia cưá»i lạnh lùng nói :
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, ta há»i ngươi má»™t việc nữa. Tổng đưá»ng Huyết Thần giáo ở tại đâu?
- Không biết.
Bấy giá» Vương Hoa không chịu nổi nữa, hắn giÆ¡ tay giải huyệt cho Chương Linh Linh, sau đó lượn mình nhảy tá»›i chá»— Chương Thiếu ÄÆ°á»ng luôn.
Hắn thò tay và o ngá»±c lấy hai thanh tiểu thiết bổng ra, đồng thá»i uốn tròn má»™t trong hai thanh tiểu thiết bổng thà nh má»™t chiếc vòng sắt lá»›n, gầm hét nói :
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, ngươi có nói chăng?
Chương Thiếu ÄÆ°á»ng cưá»i lạnh lùng nói :
- Chẳng có gì phải nói hết, nhưng ta có thể nói cho ngươi biết rằng sự việc xảy ra chẳng đơn giản như ngươi tưởng tượng đâu.
- Ta chỉ cần biết tại sao ngươi đã sát hại phụ mẫu ta?
- Chẳng có tại sao hết.
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, ta phải giết ngươi...
Vương Hoa vừa dứt lá»i, kêu sá»™t má»™t tiếng, hắn đã vung chiếc thiết bổng tấn công tá»›i má»™t chiêu.
“Keng†má»™t tiếng, Chương Thiếu ÄÆ°á»ng rút kiếm ra khá»i bao, phản công tháºt thần tốc.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Chương Thiếu ÄÆ°á»ng biết tình hình trước mắt rất bất lợi vá»›i y, nên y đã liá»u mạng công ra má»™t kiếm mãnh liệt vô cùng.
Vương Hoa hét to má»™t tiếng, tấn công ba chiêu liên tiếp nhanh nhẹn kinh ngưá»i hết sức.
Tức thì hai bên diá»…n ra má»™t mà n ác chiến quyết liệt vô cùng. Chương Linh Linh chăm chăm nhìn hiện trưá»ng, chẳng biết việc gì đã xảy ra như thế.
Y đưa mắt nhìn Äiá»n sư gia, há»i :
- Äiá»n sư gia, rốt cuá»™c chuyện gì đã xảy ra váºy?
Äiá»n sư gia cưá»i nhạt nói :
- Ngươi muốn biết việc đã xảy ra thế nà o ư?
- Phải, Äiá»n sư gia, ngươi cứ nói Ä‘i.
- ÄÆ°á»£c, ta sẽ nói đầu Ä‘uôi câu chuyện cho ngươi nghe...
Thế rồi Äiá»n sư gia mang má»i việc xảy ra kể lại rất tỉ mỉ cho Chương Linh Linh nghe.
Thình lình...
Má»™t tiếng kêu thảm rạch xé hư không vang tá»›i, hai ngưá»i quay sang đấu trưá»ng chỉ thấy Chương Thiếu ÄÆ°á»ng loạng choạng thụt lùi ra sau và i bước rồi té ngã xuống luôn.
Chiếc vòng sắt cắm sâu và o giữa ngá»±c cá»§a Chương Thiếu ÄÆ°á»ng, máu tươi chảy ra tua tá»§a.
Chương Linh Linh buột miệng kêu lên hoảng hốt :
- Thúc thúc...
Y nhảy tá»›i hướng Chương Thiếu ÄÆ°á»ng nhanh như cắt.
Giây phút biển hiện nà y là cá tÃnh lương thiện tá»± nhiên cá»§a con ngưá»i, bất luáºn Chương Thiếu ÄÆ°á»ng là má»™t con ngưá»i tá»™i lá»—i tà y trá»i đến đâu Ä‘i nữa, y vẫn cho rằng đây là ngưá»i thân thÃch cá»§a y.
Vương Hoa ngẩn ngưá»i bất động đứng tại chá»—.
Chương Linh Linh đã nhảy tá»›i nằm gá»n trong lòng Chương Thiếu ÄÆ°á»ng.
Hai bên khóe mắt cá»§a Chương Thiếu ÄÆ°á»ng bá»—ng rÆ¡i xuống hai dòng lệ. Y há hốc mồm ra nói chẳng nên lá»i nà o hết.
- Thúc thúc, tại sao... ngưá»i phải hại phụ thân Ä‘iệt nữ như thế?
- Linh... nhi...
- Thúc thúc...
- Thúc thúc... sai lầm rồi... Linh nhi, thúc thúc... bị uy hiếp, thúc thúc... không thể...
chẳng... là m như..., chÃnh ả... bảo... thúc thúc...
Chương Thiếu ÄÆ°á»ng nói tá»›i đây thì nghiêng đầu sang má»™t bên tắt thở luôn!
Má»™t ngưá»i mang tá»™i ác cả Ä‘á»i nà y cuối cùng đã kết thúc như thế.
Nhưng lá»i nói lúc y sắp chết trông có vẻ trầm trá»ng bi thương là m sao. Y đã bị uy hiếp, tại sao y lại bị uy hiếp như thế?
Äây là má»™t âm mưu, nhưng âm mưu nhiêu chẳng phải đơn giản.
Chương Linh Linh gà o hét :
- Thúc thúc... thúc thúc...
Äiá»n sư gia nói :
- Chương cô nương, y đáng chết lắm.
Chương Linh Linh từ từ ngước đầu lên nói :
- Vâng, ngưá»i đáng chết... tại sao ngưá»i lại hãm hại phụ thân ta như thế chứ?
Vương Hoa cúi ngưá»i xuống, nhặt lại chiếc vòng sắt, lau sạch vết máu nói :
- Chương Thiếu ÄÆ°á»ng tuy chết rồi nhưng sá»± việc vẫn chưa kết thúc...
- Phải...
Äiá»n sư gia tiếp lá»i nói :
- Sự việc chưa kết thúc!
Vương Hoa đưa mắt nhìn Chương Linh Linh, khẽ gá»i :
- Linh Linh...
- Vương Hoa...
Y xúc động nhảy tới, ngã và o lòng Vương Hoa cất tiếng khóc nức nở.
Äiá»n sư gia lặng lẽ cúi đầu xuống.
Vương Hoa ôm choà ng lấy y, buồn bã há»i :
- Linh Linh tha thứ ta nha?
- Vương Hoa, ta... yêu ngươi...
- Linh Linh...
Hắn đã hôn lên má phấn Chương Linh Linh tháºt lâu và tháºt nồng nà n. Những bất hạnh, Ä‘au khổ và đợi chỠđã được Ä‘á»n bù trong cái hôn ngá»t ngà o nà y.
Há» tha thiết thương yêu nhau từ trước kia cho đến bây giá».
Y hạnh phúc rồi, quả tháºt giây phút nà y là như thế.
|

07-01-2009, 06:01 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 18 Lão nhân lùn thấp
Chương Linh Linh khẽ ngước đầu lên nhìn hắn, nói :
- Vương Hoa, ngươi yêu ta chăng?
- Yêu!
- Chẳng giáºn ta đánh ngươi chứ?
- Không.
- Vương Hoa, còn phụ thân ta đâu?
Vương Hoa giáºt mình nói :
- Ta chẳng có cướp phụ thân ngươi đi đâu hết.
- A?
Äiá»n sư gia nói :
- Chương cô nương, quả tháºt Vương Hoa không đánh cướp phụ thân ngươi.
Chương Linh Linh nói :
- Thế thì ai đã đánh cướp phụ thân ta?
- Không biết.
Chương Linh Linh giáºt mình kinh hãi.
Äiá»n sư gia nói :
- Sát Nhân đội, Huyết Thần giáo và Vương Hoa không có đánh cướp phụ thân ngươi. Rốt cuá»™c ai đã cướp mất phụ thân ngươi thì bá»n ta cÅ©ng chẳng biết rồi.
Vương Hoa nói :
- Bất cứ giá nà o ta quyết phải tìm cho ra để biết khởi nguyên cá»§a má»i sá»± việc.
Äiá»n sư gia trầm giá»ng nói :
- Äúng thế, chúng ta ắt phải tìm cho ra phụ thân ngươi, vì phụ thân ngươi biết rất nhiá»u sá»± việc, tháºm chà có lẽ can hệ tá»›i tráºn tai kiếp cá»§a võ lâm.
- Có thể nà o ngưá»i đánh cướp y sẽ giết chết y không?
- Không bao giá», má»™t trăm phần trăm không thể giết y được.
- Có tháºt phụ thân ta có quả Thá»§y Tinh Cầu thần kỳ ấy chăng?
- Chỉ có chÃnh phụ thân ngươi má»›i giải đáp Ä‘iá»u nà y được.
Vương Hoa sá»±c nghÄ© ra má»™t việc, há»i :
- Linh Linh, ta có má»™t Ä‘iá»u rất quan trá»ng cần há»i ngươi...
- Äiá»u gì thế?
- Ngươi còn ngươi tỷ tỷ nà o nữa chăng?
- Tá»· tá»·?
- Äúng thế, tá»· tá»· hay là muá»™i muá»™i gì đó?
- Không có!
- Không có ư?
- Äúng thế, từ lúc ta có ký ức thì ta đã sống vá»›i phụ thân cho đến nay và chưa từng nghe nói ta có ngưá»i tá»· muá»™i nà o hết.
- Ngươi có há»i thăm phụ thân ngươi bao giá» chăng?
- Có há»i thăm, nhưng ngưá»i nói ta chẳng có tá»· muá»™i nà o hết.
- Còn mẫu thân ngươi thì sao?
- Mẫu thân ta?
- Äúng thế, mẫu thân ngươi thì nói thế nà o?
- Mẫu thân ta chết rồi.
- Chết rồi, chết lúc nà o thế?
- Không biết, có lẽ lúc ta còn bé. Ta chưa từng trông thấy mẫu thân bao giỠhết.
Theo phụ thân nói lại, mẫu thân ta mắc bệnh mà chết.
- Mắc bệnh? Bệnh gì thế?
- Thế thì ta chẳng rõ rồi.
Äối vá»›i sá»± kiện nà y Vương Hoa lấy là m thắc mắc và hoà i nghi vô cùng. Sá»± việc mẫu thân Chương Linh Linh mắc bệnh mà chết, hình như không thể như thế được.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên sá»± việc không đơn giản như thế, mẫu thân y quyết không thể chết vì mắc bệnh được, bên trong ắt phải có bà máºt uẩn khúc gì đây.
Äồng thá»i muốn giải đáp sá»± việc nà y cÅ©ng chỉ có má»—i má»™t mình Chương VÄ©nh Kỳ rồi.
Chương Linh Linh mắt nhìn Vương Hoa Ä‘ang ngẩn ngưá»i mất hồn, lấy là m thắc mắc há»i :
- Vương ca, ngươi há»i việc nà y để là m gì thế?
- Vì ta phát hiện một sự việc hết sức quái lạ.
- Sự việc quái lạ?
- Äúng thế.
- Sự việc quái lạ thế nà o?
- Ta trông thấy một thiếu nữ, dung mạo của y giống ngươi chẳng khác chút nà o hết.
- Tháºt ư?
- Äúng váºy, dung mạo ngưá»i ấy giống y trang vá»›i ngươi, y tên là Thanh Thanh!
- Thanh Thanh?
- Có nghe phụ thân ngươi đỠcáºp đến cái tên nà y chăng?
- Không có!
Äiá»n sư gia há»i :
- Việc nà y đã xảy ra lúc nà o thế?
- Hôm nay, trước khi cháu đi và o Thông Thiên quan.
- Dung mạo y giống hệt với Chương cô nương?
- Vâng, y như một cặp chị em sanh đôi.
Äiá»n sư gia cau mà y nói :
- Quả nhiên đây là một việc rất lạ lùng, dĩ nhiên quá khứ của Chương quan chủ không một ai biết hết, nhưng mong rằng ta sẽ có dịp được gặp ả.
Vương Hoa nói :
- Lần sau gặp lại ả, ta ắt sẽ há»i cho ra lẽ má»›i xong.
Äiá»n sư gia khẽ gáºt đầu, nói :
- Sá»± việc nà y chưa kết thúc, ta và Chương cô nương ắt phải trở vá» Thông Thiên quan, má»™t mặt phái ngưá»i do thám tung tÃch cá»§a Chương quan chá»§, đồng thá»i không thể vì thế mà há»§y bá» Thông Thiên quan được.
Y dừng lại giây lát, nói tiếp :
- Sá»± việc Chương Thiếu ÄÆ°á»ng bị uy hiếp chẳng phải đơn giản, mặt khác nếu ngưá»i cá»§a Huyết Thần giáo biết Chương Thiếu ÄÆ°á»ng đã chết có lẽ há» sẽ là m nên những việc bất lợi đối vá»›i Thông Thiên quan. Chúng ta ắt phải trở vá» và có má»™t sá»± bố trÃ, để đối phó vá»›i Huyết Thần giáo. Vương Hoa mong ngươi hãy tá»± bảo trá»ng.
- Cháu sẽ hết sức tháºn trá»ng.
- Việc cá»§a Tán Hoa Tiên Tá» sư phụ cháu, cáºu sẽ truy tầm tung tÃch Cá»u Äá»™c Thần Quân. Có việc chi chúng ta hãy liên lạc vá»›i nhau tức khắc.
- Vâng!
- Chương cô nương, từ bây giá» ngưá»i là nhất quan chi chá»§ váºy, thôi chúng ta phải lên đưá»ng ngay.
Chương Linh Linh lẳng lặng gáºt đầu, đưa mắt nhìn Vương Hoa nói :
- Vương ca...
Chương Linh Linh chưa nói gì hết thì nước mắt chảy ròng ròng xuống, hình như y có muôn ngà n lá»i nói nhưng chẳng biết nói sao đây. Má»™t đôi tình nhân tương ngá»™ chẳng được bao lâu, bây giá» sắp sá»a buồn bã từ biệt, sao chẳng khiến y u oán, Ä‘au buồn chứ!
Vương Hoa suýt nữa cũng phải bi ai nhỠlệ.
Hắn nghiến răng nói :
- Linh Linh, ngươi hãy vỠquan đi!
- ÄÆ°á»£c... nhưng Vương ca có trở lại thăm muá»™i chứ?
- Chắc chắn ngu ca sẽ trở lại rồi, ngu ca yêu muội.
- Muá»™i sẽ chá» Vương ca cả má»™t Ä‘á»i nà y...
Dứt lá»i, y quay ngưá»i chạy tháºt nhanh.
Vương Hoa sá»±c nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, nói :
- Thưa cáºu, cháu muốn á»§y thác ngưá»i má»™t việc.
- Việc gì thế?
- Cáºu còn nhá»› Vương Bán Tiên không?
- Nhớ chứ!
- Lão vẫn còn bị nhốt trong bà lao, cáºu nên cứu lão thoát khá»i nÆ¡i đó.
- ÄÆ°á»£c, ta nhá»› việc nà y rồi. nhưng Vương Bán Tiên ở lại bà lao ắt phải có nguyên nhân...
(thiếu 2 trang) Vương Hoa trố mắt nhìn tá»›i trước, chỉ thấy má»™t lão nhân lùn thấp té phục trên đất, hai tay ôm và o bụng kêu Ä‘au inh á»i, cách chá»— hắn Ä‘ang đứng độ khoảng má»™t trượng.
Vương Hoa cÅ©ng nháºn thấy rằng mình sÆ¡ ý quá thế, nếu chẳng phải vì mình Ä‘ang suy nghÄ© những vấn đỠphức tạp vá»› vẩn ấy thì là m gì xảy ra chuyện như thế?
Hắn vội và ng bước tới nói :
- Thưa lão bá... cháu đụng đau...
- Ngươi... ôi cha mẹ ơi... đau quá...
- Äể cháu xem Ä‘au ở đâu...
Hắn cúi ngưá»i xuống, lão nhân lùn thấp ấy vẫn co quắp ngưá»i lại, hai tay ôm và o bụng. Vương Hoa từ từ đỡ lão ngồi dáºy...
Lão nhân lùn thấp tròn xoe đôi mắt ngắm nhìn Vương Hoa nói :
- Tiểu tá»... ngươi... mù rồi sao?
- Vâng, vãn bối tháºt quấy.
- Mả bà ngươi đang suy nghĩ vớ vẩn gì thế?
- Vâng... vâng... lần sau vãn bối sẽ cẩn tháºn hÆ¡n.
- Mả bà ngươi chá»› có nói lá»i châm biếm được chứ? Chỉ đụng má»™t lần nà y đã tiêu cả ná»a mạng già nà y rồi... lần sau đụng thêm cái nữa há chẳng lấy mất mạng già nà y sao?
- Vâng... vâng...
- Ngươi... đang đi dự ước hẹn chăng?
Vương Hoa giáºt bắn ngưá»i lên, nói :
- Sao... lão bá biết?
- Trông dáng vẻ hấp tấp của ngươi thì biết ngay, chắc đối phương là nữ nhân chứ gì?
- Vãn bối chẳng biết...
- Ngươi không biết ư... ôi cha... cái bụng ta vẫn còn đau...
- Thưa lão tiá»n bối, ngưá»i hãy nằm xuống để vãn bối xoa bóp...
- ÄÆ°á»£c...
Lão nhân lại nằm xuống lần nữa. Vương Hoa nhẹ tay xoa bóp trên bụng lão, giây lát sau, lão nhân lùn thấp ấy mới nói :
- Hết đau rồi, hết đau rồi.
Vương Hoa áy náy nói :
- Quả tháºt vãn bối đã vô ý, xin lão tiá»n bối lượng thứ cho.
Lão nhân lùn thấp ngồi dáºy, đưa mắt chăm chăm nhìn Vương Hoa má»™t hồi lâu, bá»—ng kêu lên má»™t tiếng ngạc nhiên nói :
- Tiểu tá», chÃnh là ngươi ư!
Vương Hoa nghe nói, giáºt bắn ngưá»i lên, nói :
- Lão tiá»n bối đã từng gặp vãn bối ư?
- Äúng thế!
- Sao vãn bối không nhớ ra lão bá?
- Tiểu tá», ngươi chưa gặp ta bao giá», là m thế nà o nhá»› ra lão chứ?
- Ồ... thế thì...
- Ta từng gặp ngươi, hình như ở Thông Thiên quan... lúc đó ngươi Ä‘eo má»™t cái mặt nạ da ngưá»i... bà y má»™t cái bà n ra xem bói...
- Thế lão...
- Ta đã lén nhìn thấy ngươi. Ta tưởng rằng tiểu tỠngươi và o trong Thông Thiên quan ắt không thể ra được nữa... võ công ngươi chắc khá lắm thì phải?
- Tạm được thôi.
Lão nhân lùn thấp giơ tay vỗ và o đùi kêu cái bốp, nói :
- Khá lắm, khá lắm!
Vương Hoa giáºt mình lần nữa, nói :
- Cái gì mà khá lắm!
- Chẳng lẽ ngươi chẳng biết cái gì khá sao?
Câu nói nà y buồn cưá»i tháºt!
Vương Hoa ngẩn ngưá»i giây lát, nói :
- Tiá»n bối chẳng nói là m sao vãn bối biết được?
Lão nhân lùn thấp cưá»i lạnh lùng nói :
- Phải, phải! Ta chẳng nói thì ngươi là m sao biết được? nhưng sá»± việc nà y quan trá»ng lắm, nếu như... hà hÃ...
- Nếu như thế nà o?
- Nếu như ngươi hứa giữ bà máºt thì ta sẽ thương lượng vá»›i ngươi.
- ÄÆ°á»£c, ta sẽ giữ bà máºt.
|

07-01-2009, 06:01 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 19 Lá»i nói kinh ngưá»i
Lão nhân lùn thấp lắc đầu nói :
- Không được, ta vẫn chưa tin tưởng ngươi.
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên, nói :
- Thế thì tiá»n bối bảo vãn bối phải là m sao tiá»n bối má»›i tin tưởng đây?
- Mang tánh mạng ngươi ra bảo chứng.
- Thế nà o? Tiá»n bối nói sao?
Vương Hoa kinh ngạc kêu lên má»™t tiếng, mình và lão nhân lùn thấp nà y chẳng há» quen biết gì hết, tại sao lão bảo mình mang sinh mạng ra bảo chứng để giữ bà máºt cho lão.
Lão nhân lùn thấp trịnh trá»ng nói :
- Ta muốn ngươi mang tánh mạng ngươi ra bảo chứng giữ bà máºt cho ta.
- Bà máºt gì mà quan trá»ng đến thế?
- Ngươi có bằng lòng không thì nói?
Vương Hoa bất giác ngẩn ngưá»i tại chá»—, đương nhiên đây là má»™t việc hắn khó có thể thá»±c hà nh được, hắn và lão nhân lùn thấp ấy chẳng há» quen biết gì hết, dÄ© nhiên không thể tin tưởng lão được. Muôn má»™t lão có âm mưu gì đó, mình há chẳng lá»t và o cạm bẩy khó thoát thân ư?
Vương Hoa suy nghÄ© đến đây, bất giác há»i :
- Xin há»i tôn tánh đại danh tiá»n bối thế nà o?
- Thế nà o, ngươi không tin tưởng ta chăng?
- Vâng, vãn bối không thể tin tiá»n bối được.
- Ngươi không dám dùng tánh mạng ra bảo chứng giữ bà máºt ư?
- Vâng, tại hạ xin cáo từ váºy.
Dứt lá»i, hắn đứng thẳng ngưá»i lên, toan tung mình chạy Ä‘i. Bá»—ng lão nhân lùn thấp gá»i lá»›n tiếng :
- Hãy khoan đi đã.
Vương Hoa bất giác dừng bước lại, há»i :
- Còn việc gì nữa chăng?
- Ngươi bá» Ä‘i tháºt sao?
- Vâng, ta đã không dám dùng sanh mạng bảo chứng giữ bà máºt cho lão, lưu lại là m gì nữa, đà nh phải từ giả lão thôi.
- Không được, ngươi không thể bá» Ä‘i được, vì sá»± việc nà y rất quan trá»ng vá»›i ngươi, ngươi quyết phải biết sá»± việc nà y má»›i xong, có can hệ tá»›i Chương VÄ©nh Kỳ...
- Nói sao?
Vương Hoa đã buá»™t miệng kêu lên hoảng hốt, hắn nói giá»ng há»›t hãi :
- Tiá»n bối... nói việc nà y liên hệ tá»›i Chương VÄ©nh Kỳ ư?
- Äúng thế.
- Tiá»n bối muốn sao bây giá»?
- Ngươi bằng lòng dùng sanh mạng bảo chứng bà máºt vá»›i ta thì ta sẽ phụng cáo cho ngươi biết, bằng không đà nh chịu váºy.
Vương Hoa bắt đầu động lòng rồi. Thoạt đầu lão nhân lùn thấp có can hệ tá»›i Chương VÄ©nh Kỳ Quan chá»§ Thông Thiên quan quả tháºt sá»± việc nà y không tầm thưá»ng rồi.
Vương Hoa hãi hùng há»i :
- Tiá»n bối biết tung tÃch Chương VÄ©nh Kỳ ư?
- Tạm thá»i chưa tiết lá»™ được!
Vương Hoa ngẩn ngưá»i giây lát, sau đó há»i :
- Ngoại trừ vãn bối dùng sanh mạng bản thân bảo chứng vá»›i tiá»n bối?
- Äúng thế!
- Vấn đỠcá»§a tiá»n bối muốn nói có can hệ tá»›i Chương VÄ©nh Kỳ?
- Äúng váºy.
- ÄÆ°á»£c, vãn bối bằng lòng như thế.
- Mang tánh mạng ngươi bảo chứng với ta chăng?
- Äúng thế.
- Muôn má»™t ngươi tiết lá»™ bà máºt nà y thì...
- Tại hạ dùng tánh mạng bảo đảm.
- Không hối háºn chứ?
- Hối háºn ư? Vương Hoa rùng mình á»›n lạnh tóc gáy nói tiếp.
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên không.
- ÄÆ°á»£c... nhưng muôn má»™t ngươi tiết lá»™ bà máºt, ta phải giết ngươi... như thế không được, võ công ta không bằng ngươi, là m thế nà o ta giết ngươi đây?
Vương Hoa nói :
- Thế nà y cũng không được, thế kia cũng chẳng xong, rốt cuộc lão muốn thế nà o đây?
Lão nhân lùn thấp nói :
- Bây giá» thế nà y, nếu muôn má»™t ngươi có là m bại lá»™ bà máºt...
- Ngươi cứ yên tâm, Vương Hoa ta không phải hạng ngưá»i nói mà không giữ chữ tÃn đâu, dù trá»i có sụp xuống ta cÅ©ng không bao giá» tiết lá»™ chút manh mối cá»n con nà o hết...
- Ta chỉ nói muôn má»™t mà thôi, mồm miệng cá»§a con ngưá»i khó nói lắm, bây giá» thế nà y, nếu ngươi tiết lá»™ bà máºt, phòng bị tốt nhất cá»§a ta là má»™t chút quan hệ thân thÃch...
- Quan hệ thân thÃch?
- Äúng thế, ngươi lạy ta là m gia gia ngươi!
- Lạy ngươi là m gia gia?
- Phải, ta là m gia gia ngươi, việc vá» sau ngươi ắt phải nghe lá»i ta, khi ngươi trở thà nh cháu ta, dÄ© nhiên ta không sợ ngươi rồi, có sá»± việc gì ta cÅ©ng phải khéo chăm sóc ngươi váºy? Chăm sóc ư? Lá»i ngạo nghá»… sao mà đưá»ng hoà ng thế?
Suýt nữa Vương Hoa phải báºt cưá»i, vì việc Chương VÄ©nh Kỳ hắn không thể chẳng bằng lòng rồi.
Hắn khẽ gáºt đầu nói :
- Ta bằng lòng Ä‘iá»u nà y!
- Thế thì hà nh đại lễ đi.
Vương Hoa đà nh phải quỳ gối xuống khấu đầu lạy ba lạy, phát trá»ng thệ, sau đó lão nhân lùn thấp má»›i cưá»i hà hà đỡ Vương Hoa đứng lên, nói :
- Cháu ngoan cá»§a gia gia, được rồi, hãy đứng dáºy nà o!
Vương Hoa cưá»i nhạt nói :
- Gia gia, bây giỠlão có thể nói lão là ai rồi chứ?
Lão nhân lùn thấp cưá»i hà hà nói :
- Không được, nếu ta nói danh hiệu ra, bảo đảm ngươi giáºt mình té ù ngay... hì hì... e rằng nhân váºt võ lâm cÅ©ng phải náo động cả lên nữa.
Lá»i nói lão ngạo mạn tháºt.
Vương Hoa nhủ thầm :
- “Ngươi tá»± tâng bốc thổi phồng quá thế, chá»› nói tướng mạo ngươi là m gì, môn lá»™ võ công ngươi còn kém xa lắm.â€
Vương Hoa mỉm cưá»i nói :
- Thế thì tiếng tăm lão phải trội hơn cả Võ lâm Tam lão thần bà ấy rồi?
- HỠcòn thua xa lắm!
Vương Hoa cưá»i thầm trong bụng, bá» ngoà i thì ra vẻ trịnh trá»ng nói :
- Thôi được, ta chẳng há»i lão Ä‘iá»u đó, hãy nói Ä‘i, hiện giá» Chương VÄ©nh Kỳ ở đâu?
Lão nhân lùn thấp nói :
- Ngươi phải đi dự ước hẹn ư?
- Äúng thế.
- Gia gia ngươi chưa nói gì hết.
- Hấp tấp như thế là m gì, vừa đi vừa nói chẳng được sao?
- ÄÆ°á»£c, được, được...
Thế rồi hai ngưá»i tung mình chạy luôn. Vương Hoa đầy những câu nghi vấn trong bụng lấy là m khó chịu vô cùng, mà lão nhân lùn thấp là m ra vẻ chẳng há» muốn nói chuyện gì hết.
Chạy được giây lát, bỗng lão nhân lùn thấp nói :
- Chạy cháºm má»™t chút có được không, ta đã mệt vã cả mồ hôi.
Vương Hoa quay sang nhìn lão, quả nhiên lão nhân lùn thấp đã mệt đến đỗi đổ mồ hôi há»™t, thở hồng há»™c không dừng. Vương Hoa trông thấy thế lấy là m bất nhẫn, bất giác thảm cháºm bước lại.
Bá»—ng lão nhân lùn thấp há»i :
- Có tháºt võ công ngươi cao siêu lắm chăng?
- Gia gia, chẳng phải ta đã nói cho ngươi nghe là tạm được rồi sao?
- ÄÆ°á»£c... thế thì võ công ngươi so vá»›i Äiá»n sư gia ở trong Thông Thiên quan ấy thì thế nà o?
Vương Hoa bất giác ngạc nhiên, câu nói nà y có chút quái lạ rồi, biết bao nhiêu ngưá»i không mang ai ra so sánh mà lại Ä‘em so sánh vá»›i Äiá»n sư gia. Chẳng phải có chút ly kỳ đáng nghi ư?
Hắn mỉm cưá»i, nói :
- Ngưá»i gặp Äiá»n sư gia bao giá» chưa?
- Ta ư? Gặp rồi, võ công cá»§a y khá cao cưá»ng, có phải váºy chăng?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên má»i ngưá»i Ä‘á»u biết võ công cá»§a Äiá»n sư gia rất cao siêu. Hình như câu nói cá»§a lão nhân lùn thấp có gì kỳ quặc, nhưng Vương Hoa lại chẳng hiểu kỳ lạ như thế nà o đây.
Hắn khẽ gáºt đầu nói :
- Không sai, võ công cá»§a Äiá»n sư gia rất cao siêu.
- Ngươi so với y thì thế nà o?
- Ta cũng chẳng biết!
- Chẳng phải ngươi từng và o Thông Thiên quan ư? Tại sao không biết?
- Ta tuy từng động thá»§ vá»›i y, nhưng Äiá»n sư gia chưa tháºt sá»± động thá»§ vá»›i ta. Có lẽ võ công ta thua sút y nhiá»u.
- Thua sút y?
- Äúng thế, võ công cá»§a Äiá»n sư gia khó tìm ra đối thá»§ ở chốn giang hồ nà y rồi...
- Thế thì ý ngươi muốn nói ngoại trừ Äiá»n sư gia, võ công cá»§a ngươi cÅ©ng khó tìm ra địch thá»§ ở chốn giang hồ nà y chứ gì?
- Không dám!
Lão nhân lùn thấp khẽ cưá»i nói :
- Ta há»i ngươi má»™t vấn Ä‘á»?
- Xin nói.
- Ngươi đang tìm Chương Vĩnh Kỳ?
- Sao lão biết?
Lão nhân lùn thấp nói :
- Ngươi chá»› khinh thưá»ng gia gia nà y nha! Nói cho ngươi biết tất cả sá»± việc trong võ lâm không Ä‘iá»u gì mà ta không biết. Trên từ võ lâm Hoà ng đế xuống tá»›i võ lâm tiểu tốt ta Ä‘á»u biết hết.
- Võ lâm Hoà ng đế? Trên chốn giang hồ lại có ngưá»i nà y ư?
- Là m sao ta biết ư?
Vương Hoa nghe giá»ng nói, biết đối phương lại khoa mồm nữa rồi. Hắn mỉm cưá»i nói :
- Gia gia, trước mặt ta ngưá»i chá»› khoa mồm thổi phồng là m gì nữa!
- Tháºt ra, khoa mồm thổi phồng cÅ©ng có lợi. Có lúc ngươi đụng độ vá»›i ngưá»i mà mình đối phó chẳng xuể, cứ thổi phồng chẳng há» chi. Giả dụ sau nà y nếu ngươi có gặp việc gì phiá»n phức, ngươi cứ nói cho đối phương biết rằng gia gia cá»§a ngươi là Võ Lâm Hoà ng Äế.
- Nói sao? Nói ngưá»i là Võ Lâm Hoà ng Äế ư? Ha ha ha... tức cưá»i tháºt...
Vương Hoa ôm bụng cưá»i ra nước mắt luôn.
- Ngươi cưá»i cái quái gì thế? Ta chỉ bảo rằng nói láo để dá»a đối phương mà thôi.
Vương Hoa dứt tiếng cưá»i, nói :
- Gia gia, chá»› nói những việc nà y nữa, hãy nói Ä‘iá»u đà ng hoà ng Ä‘i. Chương VÄ©nh Kỳ thế nà o rồi?
- Ngươi muốn tìm Chương Vĩnh Kỳ?
- Äúng váºy.
- ÄÆ°á»£c, ta nói cho ngươi biết hôm đó ngươi đến Thông Thiên quan, ta ngẫu nhiên trông thấy ngươi...
- Ngưá»i đã nói như thế rồi.
- Tháºt ra hôm đó số ngưá»i đến Thông Thiên quan chẳng phải Ãt.
- Ồ, còn ai nữa?
- Thứ nhất là bá»n Sát Nhân đội, thứ hai là môn nhân cá»§a Huyết Thần giáo, thứ ba là Tiếu Tiếu thư sinh.
- Nói sao? Lão nói có cả Tiếu Tiếu thư sinh xuất hiện nữa ư?
- Äúng thế, chÃnh là gã thư sinh mặc áo nho sÄ© đã nói chuyện vá»›i ngươi tại Thông Thiên quan ngoại.
- Nói sao? Y... chÃnh là Tiếu Tiếu thư sinh?
- Äúng thế?
Vương Hoa giáºm chân lia lịa nói :
- Tại sao ta chẳng nghĩ ra như thế... à ... ta đang muốn tìm y...
- Tìm y để là m gì?
- Há»i việc cá»§a phụ thân ta.
- Thiên Tâm Thủ Vương Phong!
- á»’... phải rồi, ta quên há»i ngươi tên là gì?
- Vương Hoa!
- Ồ... chúng ta hãy và o đỠnà o. Chương Vĩnh Kỳ Thông Thiên Thần Quân đã bị đánh cướp.
- Äúng thế!
- Tại sao thế?
- Thủy Tinh Cầu!
Lão nhân lùn thấp khẽ cưá»i nói :
- Äúng thế, há» cướp Chương VÄ©nh Kỳ chÃnh vì quả Thá»§y Tinh Cầu nà y. Äây là báu váºt vô giá cái thế, chúng ta miá»…n bà n vấn đỠThá»§y Tinh Cầu có phải nằm trong tay cá»§a y chăng? Hãy nói việc nà y trước, đêm đó gồm có Sát Nhân đội, Huyết Thần giáo, Tiếu Tiếu thư sinh và ngươi cùng và i trăm môn nhân Thông Thiên quan, thế mà Thông Thiên quan lại bị ngưá»i ta đánh cướp mất, ngươi nói có lạ không?
- Quả nhiên lạ tháºt!
- Chẳng má»™t ai trông thấy hết, có phải váºy không?
- Äúng thế!
- Chương VÄ©nh Kỳ cÅ©ng thần bà mất tÃch luôn.
- Phải.
- Ngươi có biết Chương Vĩnh Kỳ ở đâu không?
- Ở đâu ư?
Vương Hoa xúc động há»i :
- Gia gia, chẳng lẽ ngươi biết ư?
- Chỉ đoán được mà thôi!
- Ở đâu thế!
- Ở trong Thông Thiên quan.
- Nói sao? Ngưá»i nói Chương VÄ©nh Kỳ vẫn còn ở trong Thông Thiên quan ư?
- Äúng thế!
Vương Hoa ngẩn ngưá»i tại chá»— luôn.
Hai mắt tròn xoe, quả tháºt đây là má»™t sá»± việc không ai tưởng tượng được. Chương VÄ©nh Kỳ vẫn còn ở trong Thông Thiên quan như thế được sao?
Có tháºt như thế chăng?
Hình như không thể có chuyện như thế được.
Vương Hoa kinh hãi nói :
- Lão đang nói thế nà o đây?
- Ta chỉ nói một lần thôi!
Vương Hoa kinh ngạc nói :
- Không thể nà o có chuyện như thế được chứ?
- Rất có thể là như thế!
|

07-01-2009, 06:07 AM
|
 |
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 20 Ước hẹn cầu Uyên Ương
Vương Hoa há»i lại lần nữa :
- Lão nói Chương Vĩnh Kỳ vẫn còn trong Thông Thiên quan?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên!
- Căn cứ thế nà o mà lão nói như váºy?
- Rất là giản dị thôi, trên từ môn nhân Thông Thiên quan cho đến ngưá»i ngoà i, chẳng bất cứ má»™t ai trông thấy Thông Thiên quan chá»§ bị cướp Ä‘i đâu hết?
- Chỉ căn cứ một điểm nà y ư?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên còn nữa, ngươi hãy suy nghÄ© kỹ xem, ngưá»i có hứng thú muốn được Chương VÄ©nh Kỳ chỉ có ngươi, Huyết Thần giáo và Sát Nhân đội. Nhưng cả ba phe ngưá»i cá»§a các ngươi không má»™t ai đánh cướp y hết...
- à lão muốn nói ngưá»i đánh cướp Chương VÄ©nh Kỳ chÃnh là ngưá»i trong Thông Thiên quan ư?
- Äúng thế!
- Ai váºy?
- Äúng lý ra ngươi phải suy Ä‘oán được là ai chứ?
Vương Hoa giáºt mình kinh hãi, buá»™t miệng nói :
- Chẳng lẽ chÃnh là Äiá»n sư gia ư?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng có thể là y?
Vương Hoa dừng bước lại, ngẩn ngưá»i tại chá»— luôn.
Quả tháºt sá»± việc có thể như thế rồi, tuy Thông Thiên quan chá»§ bị đánh cướp, nhưng chưa bị cướp ra khá»i Thông Thiên quan.
Nhân váºt giang hồ Ä‘ang tìm kiếm y, nhưng chẳng có má»™t ai trông thấy hình bóng Thông Thiên Thần Quân đâu hết. DÄ© nhiên rất có thể y vẫn còn nằm trong Thông Thiên quan rồi.
Nhưng ngưá»i đánh cướp Chương VÄ©nh Kỳ lại là Äiá»n sư gia được sao?
Suy luáºn từ bất cứ má»™t khÃa cạnh nà o, hình như quyết không thể cho rằng chÃnh Äiá»n sư gia là m việc nà y. Huống hồ Äiá»n sư gia thà nh khẩn tán trợ việc là m cá»§a mình.
Lão nhân lùn thấp bèn nói Äiá»n sư gia có phần khả nghi.
Lão nhân lùn thấp mắt nhìn Vương Hoa ngÆ¡ ngẩn mất hồn, há»i :
- Ngươi đang suy nghĩ gì thế?
- Ta đang suy đoán sự việc ly kỳ nà y!
Lão nhân lùn thấp khẽ cưá»i nói :
- Ta không nhất quyết bảo rằng chÃnh Äiá»n sư gia nhưng y không sao tránh khá»i bị ngưá»i ta nghi ngá» như thế, tháºt ra còn má»™t ngưá»i nữa.
- Ai thế?
- Ngươi suy nghÄ© kỹ lại xem, sau khi ngươi và o Thông Thiên quan, còn ngưá»i nà o biết hà nh tung cá»§a ngươi nữa.
- Tất cả má»i ngưá»i trong Thông Thiên quan hầu như Ä‘á»u biết hết.
- Thế thì ngươi hãy hoà i nghi số ngưá»i nà y xem.
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên nói :
- Không, gia gia, ngươi chỉ nói má»™t ngưá»i mà thôi.
Lão nhân lùn thấp khẽ cưá»i nói :
- Vương Hoa ngươi thông minh cả má»™t Ä‘á»i mà lại hồ đồ trong nhất thá»i. Nhưng mà nếu như ngươi có biết việc nà y thì cÅ©ng chẳng Ãch lợi gì đâu, thôi không nói cÅ©ng chẳng há» chi!
- Gia gia, sao ngươi không nói đi?
- Vì không có Ãch lợi gì vá»›i ngươi hết.
- Nhưng mà , ta cần há»i y má»™t số việc, ngoại trừ y ra không bất cứ má»™t ai có thể giải đáp vấn đỠcá»§a ta hết. Nên ngươi ắt phải nói cho ta biết má»›i xong.
- Ngươi có nan đỠthế nà o đâu?
- Vâng, y biết tại sao phụ mẫu ta bị hại.
- Như váºy thôi sao?
- Äúng thế!
- Mãi sau nà y ngươi vẫn phải tìm được y không lùi!
- Nếu đối phương giết chết y thì sao?
- Giết y ư? Không thể được, chẳng lẽ ngươi quên rồi ư, ngươi hạ thá»§ mưu hại Thông Thiên Thần Quân vì quả Thá»§y Tinh Cầu. Äối phương chưa lấy được quả Thá»§y Tinh Cầu, ta bảo đảm ngươi má»™t trăm phần trăm đối phương chẳng bao giá» hạ thá»§ đâu.
Vương Hoa thoáng suy nghĩ cũng đúng, nếu đối phương muốn giết chết Thông Thiên Thần Quân thì y đã hạ thủ từ lâu rồi, cũng chẳng đợi chỠđến bây giỠđâu.
Vương Hoa suy nghĩ như thế nói :
- Thế thì phải chăng ngưá»i đánh cướp Chương VÄ©nh Kỳ chÃnh là Huyết Thần giáo?
- Không phải, sao ngươi chẳng hiểu gì hết! Nếu chÃnh là Huyết Thần giáo đánh cướp y thì há» còn phái ngưá»i tìm ngươi là m gì nữa.
- Sao ngươi lại biết há» phái ngưá»i tìm ta như thế?
- Hì hì... có việc gì mà ta chẳng biết chứ? Trên từ Võ Lâm Hoà ng Äế xuống tá»›i võ lâm tiểu tốt...
- Thôi được rồi, chá»› khua mồm thổi phồng nữa gia gia. Ngưá»i có biết Chương VÄ©nh Kỳ còn má»™t đệ đệ tên là Chương Thiếu ÄÆ°á»ng...
- Biết chứ, lúc nãy ngươi đã giết chết y!
Vương Hoa nghe nói thê, bất giác giáºt bắn ngưá»i lên, nói :
- Gia gia... ngươi...
- Ta chẳng đơn giản rồi, phải váºy chăng?
- Thôi được, Chương Thiếu ÄÆ°á»ng là ngưá»i cá»§a Huyết Thần giáo, y phụng mệnh lệnh mưu hại ca ca y, dÄ© nhiên ngưá»i hại y và cướp y chÃnh là Huyết Thần giáo!
Lão nhân lùn thấp nói :
- CÅ©ng có nghÄ©a là “mượn dao giết ngưá»iâ€!
- Mượn dao giết ngưá»i?
- Äúng thế!
Vương Hoa nói :
- Gia gia, ta hồ đồ mất... ngươi nói rõ hơn được chứ?
- ÄÆ°á»£c, ta nói rõ hÆ¡n cho ngươi nghe. Sá»± việc nà y đã xảy ra thế nà y, có má»™t ngưá»i biết Huyết Thần giáo muốn hại Chương VÄ©nh Kỳ, bản ý cá»§a ngưá»i nà y là như thế, vì việc nà y cÅ©ng là mưu kế cá»§a y...
- Mưu kế của y?
- Äúng thế, vì ngưá»i nà y biết Chương VÄ©nh Kỳ có quả Thá»§y Tinh Cầu, thế rồi y giả đò là m ra vẻ sÆ¡ ý tiết lá»™ cho Huyết Thần giáo biết. Huyết Thần giáo láºp tức bà máºt hạ thá»§, mà y thì bà máºt theo dõi Chương VÄ©nh Kỳ. Äây chẳng phải là mượn dao giết ngưá»i chá»› còn gá»i là gì nữa?
Vương Hoa lấy là m ngạc nhiên há»i :
- Nhưng ngưá»i nà y là ai thế?
- Ta sẽ nói cho ngươi biết, nhưng chưa phải bây giá». Nếu ngươi thoáng nghe nói ngưá»i nà y là ai, ngươi ắt chẳng chịu đựng được ngay. Như thế chỉ có hại cho ngươi mà thôi.
Lão nhân dừng lại giây lát rồi nói tiếp :
- Chúng ta chá»› nói chuyện nà y nữa, đương nhiên ngưá»i hạ thá»§ đánh cướp Chương VÄ©nh Kỳ nà y chỉ vì quả Thá»§y Tinh Cầu, y quyết chẳng hạ độc thá»§ đâu.
- Nếu như Chương VÄ©nh Kỳ không chịu đựng được khổ hình cá»§a đối phương mà đã nói ra tung tÃch Thá»§y Tinh Cầu thì đối phương ắt sẽ giết chết y ngay.
Lão nhân thấp khẽ cưá»i nói :
- Ngươi cho rằng Chương Vĩnh Kỳ có quả Thủy Tinh Cầu ư?
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Chẳng lẽ không có ư?
Lão nhân lùn thấp nói :
- Quả nhiên Chương Vĩnh Kỳ từng lấy được quả Thủy Tinh Cầu đó, nhưng bây giỠkhông còn nằm trong tay của y nữa!
- Thế Thá»§y Tinh Cầu ấy lá»t và o tay ai?
- Một nữ nhân!
- Nữ nhân ư? Chẳng lẽ chÃnh là Tiểu yến?
- Tiểu yến? Nhưng ta chưa biết là ai, chÃnh ta bảo ngươi giữ bà máºt nà y đây. Hiện giá» quả Thá»§y Tinh Cầu đó ở trong tay má»™t nữ nhân...
Vương Hoa liên tưởng đến thiếu nữ tên Tiểu yến ấy!
Nhưng cũng không đúng. Nghe nói Tiểu yến chỉ là một nữ hung thủ sát hại phụ thân hắn mà thôi, có thể nà o Thủy Tinh Cầu đó ở trong tay y chăng?
Nếu như Tiểu yến có quả Thủy Tinh Cầu đó thì tại sao y lại mưu hại phụ thân là m gì nữa?
Quả tháºt đây là má»™t sá»± kiện khó có thể tưởng tượng được.
Phải, đây là một sự kiện ly kỳ, giữa Huyết Thần giáo, Chương Vĩnh Kỳ, Tiểu yến và phụ thân hắn đã hình thà nh một huyết án vừa phức tạp vừa ly kỳ.
Vương Hoa vì sự việc nà y mà muốn phát điên lên.
Lão nhân lùn thấp nói :
- Ngươi chớ suy nghĩ vớ vẩn nữa. nữ nhân mà ta vừa nói không phải là nữ nô có tên Tiểu yến của ngươi tưởng đâu, mà là một nữ nhân khác.
- Nói sao? Một nữ nhân khác?
- Äúng thế, má»™t nữ nhân khác. Hiện giá» nữ nhân nà y Ä‘ang nằm trong tay Nữ Nô Phiến Tá».
Vương Hoa lại ngẩn ngưá»i lần nữa, nói :
- Ngươi nói quả Thủy Tinh Cầu thần kỳ ấy ở trong tay nữ nhân nà y ư?
Lão nhân lùn thấp nói :
- Mặc dù không phải ở trong tay y, nhưng tối thiểu y cÅ©ng biết được chút Ãt manh mối. Bây giá» ngươi hiểu rồi chứ, hung thá»§ thần bà ấy tìm Chương VÄ©nh Kỳ, bá»n mình thì trá»±c tiếp tìm nữ nhân ấy. Nếu như tìm được quả Thá»§y Tinh Cầu ấy rồi, sau đó má»›i kiếm hung thá»§ ấy cÅ©ng chẳng muá»™n.
Vương Hoa há»i :
- Là m sao gia gia lại biết Thủy Tinh Cầu ở trong tay nữ nhân ấy như thế?
- Ta chỉ phán đoán mà thôi. Tại vì có lẽ nữ nhân nà y và Chương Vĩnh Kỳ phải có quan hệ gì đây. Ta chỉ nói bấy nhiêu cho ngươi nghe biết mà thôi, ngoà i ra ta không còn biết nói gì nữa.
Vương Hoa há»i :
- Nữ nhân ấy tên là gì?
- Ta sẽ nói cho ngươi biết Ä‘iá»u nà y sau. Nếu quả tháºt nữ nhân ấy xuất hiện, bá»n mình quyết mua y cho bằng được. Nhưng có lẽ giá cả rất là đắt.
Vương Hoa nói :
- Chỉ cần quả Thủy Tinh Cầu ở trong tay y.
- Ta chẳng nói rằng Thủy Tinh Cầu nhất quyết ở trong tay y...
- Chỉ cần biết tung tÃch Thá»§y Tinh Cầu thì ở đâu cÅ©ng được. ÄÆ°Æ¡ng nhiên giá cả cao như thế nà o Ä‘i nữa, chúng ta cÅ©ng quyết mua y cho bằng được.
- ÄÆ°á»£c, ngươi hiểu như thế thì khá lắm.
- Gia gia, ngươi có biết Nữ Nô Phiến TỠấy là ai chăng?
Lão nhân lùn thấp cưá»i ha hả, nói :
- Chắc có lẽ ta sẽ suy Ä‘oán Ä‘iá»u nà y được, đến lúc cần thiết ta sẽ nói cho ngươi biết.
Hãy nhá»› cho kỹ, không được nói lại cho bất cứ má»™t ngưá»i nà o nghe việc nà y nha!
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi!
- Thế thì được, ta sẽ đợi ngươi tại Hội Anh khách sạn. Ngươi cứ việc đi dự ước hẹn của ngươi rồi sau đó chuẩn bị đi mua Nữ Nô.
Vương Hoa khẽ gáºt đầu, không nói gì hết.
Lão nhân lùn thấp liá»n phi thân chạy mất dạng luôn.
Sau khi lão nhân Ä‘i mất, Vương Hoa lại ngá»› ngẩn má»™t hồi tháºt lâu, vì sá»± việc nà y cà ng diá»…n biến cà ng ly kỳ huyá»n ảo hÆ¡n, hắn không sao hiểu được tiá»n nhân háºu quả cá»§a nói như thế nà o hết.
Sá»± việc ly kỳ thần bà nà y chưa giải quyết được, bây giá» lại xuất hiện thêm lão nhân lùn thấp nà y nữa. Suy Ä‘oán cá»§a lão thì hợp lý, nhưng ngôn luáºn cá»§a lão thì có chút quái dị.
Thôi, suy nghÄ© là m gì nữa, hãy để má»i việc tá»± nhiên phát triển Ä‘i.
Hắn nghÄ© tá»›i đây, liá»n phi thân chạy như gió.
Cầu Uyên Ương nằm ở hướng bắc, cách thà nh Bá»u Khánh độ khoảng ba dặm. Ở đây có má»™t cái đầm nhá», nhưng rất nổi tiếng.
Ngưá»i ta có thể trông thấy vịt nước và uyên ương (loà i chim trá»i thuá»™c loà i ngá»—ng, đực và cái thưá»ng Ä‘i đôi vá»›i nhau thà nh đôi) từng cặp từng cặp bÆ¡i trên mặt đầm quanh năm suốt tháng, cảnh sắc xinh đẹp vô cùng.
Nhắc đến uyên ương đầm thì ngưá»i ta liên tưởng tá»›i cầu uyên ương ngay.
Nghe nói ở đây từng xảy ra má»™t truyá»n thuyết khiến ngưá»i nghe thấy phải động lòng rÆ¡i lệ.
Hai mươi năm trước, có má»™t cặp nam nữ, má»™t ngưá»i ở xóm đông và má»™t ngưá»i ở xóm tây. Há» luyến ái vá»›i nhau nhưng đôi bên Ä‘á»u bị phản đối.
Trong má»™t đêm tối mưa gió tháºt lá»›n, ngưá»i nam đã hẹn ngưá»i nữ gặp nhau tại đầm uyên ương để cùng nhau chạy trốn nhưng chẳng may gia nhân bên ngưá»i nữ phát hiện, âm thầm Ä‘uổi theo là m cho ngưá»i nữ phải nhảy xuống sông tá»± tá».
Ngưá»i nam chạy tá»›i vừa kịp trông thấy cảnh tượng như thế, cÅ©ng theo sau nhảy xuống cầu tá»± tá» cho trá»n tình trá»n nghÄ©a luôn.
Sau khi gia nhân ở hai xóm hối háºn, bèn tiến hà nh công việc tìm vá»›t xác cá»§a há» lên nhưng mà tìm mãi chẳng thấy. Thế rồi đồn đại rằng hỠđã biến thà nh từng cặp song song vịt nước và uyên ương.
Ngưá»i ở gần đó tứ đấy đặt tên cầu đá ấy là cầu uyên ương.
Do câu chuyện kể trên mà ngà y hôm nay có chiếc cầu uyên ương nà y.
Vừa đúng canh ba thì Vương Hoa cũng vừa đến cầu uyên ương.
Trên cầu uyên ương tịnh nặng như tá», ngoại trừ từng cÆ¡n gió thổi tá»›i man mát, ngoà i ra không thấy má»™t bóng ngưá»i nà o hết.
Vương Hoa đứng dựa thà nh cầu, đưa mắt ngắm nhìn dòng nước chảy dưới cầu, bất giác đã liên tưởng đến đôi nam nữ đã vì tình yêu mà quyên sinh ấy.
Thình lình...
Má»™t trà ng những tiếng tà áo phất phÆ¡ trong gió rạch xé hư không vang tá»›i. Vương Hoa giáºt mình tỉnh hồn lại ngay, phóng mắt nhìn tá»›i trước, tức thì trông thấy và i bóng ngưá»i áo Ä‘en thình lình hiện ra như hồn ma bóng quế.
Bốn bóng ngưá»i phất phÆ¡ hạ xuống cầu đá.
Vương Hoa thoáng đảo mắt nhìn tá»›i, bá»n nà y mặc áo toà n má»™t mà u Ä‘en và bịt mặt.
Vương Hoa sực hiểu và nhủ thầm :
- “Chúng nó là đội viên Sát Nhân đội... chÃnh há» hẹn mình chăng?â€
Vương Hoa còn Ä‘ang suy nghÄ© thì ngưá»i bịt mặt đứng trước nhìn má»™t ngưá»i đứng sau há»i :
- Số tám, có phải hắn chăng?
- Äúng hắn rồi!
Quả nhiên bá»n nà y là đội viên Sát Nhân đội rồi.
Trên ngá»±c áo Ä‘en cá»§a ngưá»i bịt mặt cầm đầu ấy có thêu má»™t con số năm, dÄ© nhiên thân pháºn y lá»›n nhất trong số đội viên ở đây rồi, đồng thá»i võ công y chắc cÅ©ng khá nhất.
Ả đưa mắt nhìn Vương Hoa, nói giá»ng lạnh lùng :
- Ngươi chÃnh là Vương Hoa?
- Äúng thế, các ngươi hẹn ta đến đây có chuyện gì?
- Nói sao? Bá»n ta hẹn ngươi đến đây?
Vương Hoa thoáng ngạc nhiên nói :
- Chẳng lẽ không phải ư?
- Bá»n ta không há» hẹn ngươi gì hết! Mà là theo dõi tung tÃch cá»§a ngươi đến đây thôi!
Vương Hoa nghe hỠnói như thế bất giác ngạc nhiên tại chỗ luôn.
Sát Nhân đội chẳng có hẹn hắn, thế thì ai đã hẹn hắn?
Äá»™i viên số năm lạnh lùng nói :
- Các hạ, hãy Ä‘i vá»›i bá»n ta ngay!
- Äi đâu thế!
- Äến bản đội.
- Äể là m gì chứ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên có việc rồi!
Việc gì nữa đây? Vương Hoa thoáng suy nghÄ©, chắc lại vì việc Chương VÄ©nh Kỳ mà thôi. Hắn cưá»i lạnh lùng, nói :
- Ta đang có hẹn, không rảnh đi đâu hết.
Äá»™i viên số năm lạnh lùng nói :
- Vương Hoa, bá»n ta hảo ý cung thỉnh, ngươi chá»› ép bá»n ta phá lệ trên cầu uyên ương nà y nha.
- Phá lệ ư?
- Äúng thế, có lệ cấm tất cả nhân váºt võ lâm được động thá»§ trên cầu uyên ương nà y, nhưng nếu ngươi không Ä‘i vá»›i bá»n ta thì bá»n nà y đà nh phải phá lệ thôi!
Vương Hoa lại hoang mang không hiểu nữa. Lại có lệ cấm không được động thủ trên cầu uyên ương nà y sao? Tại sao thế?
|
 |
|
| |