 |
|

30-07-2008, 07:25 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P2 - Chương 6
Chu đang đánh tá lả với mấy lái xe ở trong một căn nhà kho bỠhoang ngoà i bãi xe thì Thà nh và hai cảnh sát hình sự của Công an tỉnh Vĩnh Phú tới. Thà nh thì Chu chưa biết nhưng hai cảnh sát hình sự thì Chu lại quá quen.
Hắn vứt cá»— bà i, nở nụ cưá»i cầu tà i và nói như đùa:
- Chà o các ông anh. Chúng em rỗi việc quá nên là m tý cho vui. Các ông anh tha tội.
Một anh cảnh sát hình sự vỗ vai Chu:
- Chuyện vặt, ngồi đây chơi thì còn được, chứ rúc và o xới thì khó nói đấy. Chúng tôi có việc muốn gặp anh tý chút.
Chu chá»™t dạ vá»™i đứng dáºy:
- Cảnh sát hình sá»± đến tìm thì Ãt khi cóuyện vui rồi. Äi đâu bây giá» các ông anh?
- Và o tạm chỗ công an bến xe.
Há» và o trụ sở trạm công an bến xe. Thà nh há»i:
Mấy hôm trước, ngưá»i lái xe anh má»›i thuê, lái chiếc IFA 38-06 đâu rồi?
- A, thằng Quả, nó chạy cho em được đúng hai chuyến thì giở quẻ, lại Ä‘i rồi - Chu nói dá»ng dưng như không.
- Anh ta có nói là đi đâu không?
- Không, ngà y xưa, em và nó cùng là m ăn vá»›i nhau. Lâu lâu không gặp nhau. Cách đây Ãt ngà y, nó lên đây, gặp em và nói là đang Ä‘i trốn nợ vì đánh Ä‘á».
Em lại Ä‘ang cần lái xe... Bảo nó chạy Lạng SÆ¡n, Là o Cai chở hà ng. Nó Ä‘i vá»›i con Phụng “vảiâ€. Äang vui vẻ thì nó lại bảo là phải vá» quê, thế là đi ngay.
- Cô Phụng đâu, anh có biết không?
Nó Ä‘ang ở nhà . Em gá»i nó tá»›i.
Nói rồi, Chu nhá» máy Ä‘iện thoại cá»§a trạm công an gá»i vá» nhà cho Phụng:
- A lô, Phụng à ? Äến ngay trạm công an bến xe nhé... Không, phải đến nhé, có tý việc vặt vá» hà ng thôi.
Buông máy, Chu nhăn nhở:
- Thằng Quả thấy con Phụng, mê tÃt ngay. Nó mà ở đây Ãt lâu, khéo lại nên duyên.
Còn duyên gì ná»a. Äã có má»™t vợ, chưa bá» xong thì lại bồ bịch vá»›i cô bán quần áo ở chợ Lục Ngạn, rồi lại má»™t cô bồ bán bún xáo măng ở Hà Ná»™i. Thằng cha nà y, hình như thiếu gái là không chịu được - Thà nh vừa cưá»i vừa nói.
Chu cÅ©ng cưá»i hì hì:
- Em nói Ä‘iá»u nà y, các ông anh thông cảm, có thằng lái xe nà o mà không có nhóm máu “dêâ€. Ngưá»i ta bảo hòn đất mà vứt lên thùng xe, chỉ sau ba chuyến đưá»ng dà i là cÅ©ng biệt tá»± thà nh ngưá»i và đi tán gái.
Má»i ngưá»i ngồi nói chuyện phiếm vá»›i nhau được khoảng hÆ¡n chục phút thì Phụng phóng xe máy đến. Cô ta còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác thì Chu bảo ngay:
- Các anh công an đang đi tìm thằng Quả. Hôm nỠnó đi Lạng Sơn với cô vỠrồi đi đâu?
- Dạ, thưa... thưa các anh! Ăn cơm ở quán cá Anh Vũ ngoà i bỠsông xong, anh ấy bảo em là phải đi vỠquê Thế rồi đi luôn.
- Äi bằng phương tiện gì?
- Anh ấy... anh ấy... có xe con đến đón ạ.
- Xe con đến đón. Cô có nhá»› xe loại gì không?- Thà nh há»i rất nhanh như thể không muốn cho Phụng trấn tÄ©nh.
- Hình như xe... xe gì nhỉ, em không nhớ được vì đứng xa. Nhưng mà là xe mà u trắng. Em dẫn các anh đến chỗ anh ấy đón xe nhé.
- Thôi được rồi, chúng tôi sẽ kiểm tra những Ä‘iá»u chị trình bà y. Thế từ hôm đó đến nay, chị có nghe tin gì vá» anh ấy không?
- Không ạ! Mà tin gì cơ chứ.
- Tin anh ấy bị giết chẳng hạn! - Thà nh nói lấp lá»ng và nhìn như xoáy và o mắt chị ta.
Phụng vẫn bình thản:
- Phỉ phủi và o mồm các anh, ai lại nghĩ như thế.
- Váºy à , thế mà anh ấy chết rồi đấy. Chúng cho anh ấy và o bao tải ném xuống cống. Vừa má»›i phát hiện được ìúc sáng; công an Ä‘ang khám nghiệm.
Phụng tái mặt, ngồi phịch xuống ghế,
- Bá»n nà o mà tởm thế nhỉ - Thế rồi chị ta như chợt nhá»› tá»›i việc cÆ¡ quan công an gá»i mình tá»›i đây thì rõ là có việc không bình thưá»ng, Phụng dò há»i - Em nói tháºt vá»›i các anh là em cÅ©ng má»›i Ä‘i cùng anh ấy hai chuyến hà ng, tháºm chà quê anh ấy ở đâu còn chưa kịp biết.
- Thôi được rồi, cô biết anh ta đến đâu, chúng tôi sẽ Ä‘iá»u tra - Thà nh nghiêm giá»ng nói - Chiá»u nay, đúng hai giá», má»i anh Chu và cô Phụng tá»›i Phòng Cảnh sát Äiá»u tra - Công an tỉnh, chúng tôi có và i việc muốn trao đổi kỹ hÆ¡n vá»›i hai ngưá»i.
Má»™t cảnh sát đưa giấy triệu táºp cho Chu và Phụng. Chu Ä‘á»c xong giấy, cãi lý:
- Tôi có tá»™i gì đâu mà triệu táºp. Lẽ ra phải “má»i†chứ?
Nghe cái giá»ng lý sá»± cùn ấy, Thà nh hÆ¡i khó chịu và anh quắc mắt nhìn Chu. Bắt gặp ánh mắt ấy Chu sợ hãi và đánh trống lảng:
- Triệu táºp hay má»i thì cÅ©ng thế các anh nhỉ?
Tại phòng há»p cá»§a Tưá»ng. Có Tưá»ng, Thà nh, Äức Tâm, Lưu và Lê Thị Miên. Sau khi nghe Thà nh báo cáo vá» kết quả chuyến Ä‘i VÄ©nh Phú và cuá»™c gặp vá»›i Chu, Phùng, Tưá»ng nháºn xét:
- Cách xá» lý cá»§a đồng chà Thà nh vá» Chu và Phụng như váºy là rất tốt. Hai tên nà y rất có thể sẽ là những đầu mối quan trá»ng, vì váºy cần phối hợp chặt chẽ vá»›i Công an VÄ©nh Phú, giám sát chặt chẽ má»i hoạt động cá»§a chúng và dứt khoát không để cho chúng bá» trốn. Äồng chà bà máºt gặp gỡ ngưá»i đã chứng kiến cảnh có ba thanh niên dìu má»™t ngưá»i từ quán ăn ra xe... để há»i kỹ thêm nhân dạng bá»n chúng. Lúc đó má»›i khoảng hÆ¡n 7 giá» tối, khu vá»±c ấy có đèn cao áp, nên khả năng ngưá»i đó còn biết khá nhiá»u chi tiết nhưng chưa nói.
Äức báo cáo: .
- Theo kết quả khám nghiệm tá» thi cá»§a Công an tỉnh VÄ©nh Phú thì nạn nhân chết không bị tác động bởi ngoại lá»±c mà chỉ bị chết ngạt do bị sặc nước. Tuy nhiên, còn phải thêm má»™t số xét nghiệm nữa cá»§a Viện Khoa há»c Hình sá»± thì má»›i có thể khẳng định nguyên nhân cái chết cá»§a Hoà ng Ngá»c Quả.
- Có thể Quả bị chuốc rượu cho say rồi bị chúng cho và o bao tải - Tâm nói.
Thà nh lắc đầu:
- Quả là tay bợm rượu, chắc chắn là không thể nà o hắn uống rượu vá»›i má»™t cô gái mà say đến mức không còn biết gì ná»a. Váºy tại sao ta không tÃnh đến khả năng: có kẻ nà o đó đã dùng Phụng như má»™t cái bẫy và cô ta lén bá» thuốc ngá»§ và o rượu Cho Quả uống.
Tưá»ng gáºt gù:
- Có lý đấy, nhưng vấn đỠlà phải có kết quả xét nghiệm. Nà o, bây giỠta bà n đến việc thứ hai là công việc chuẩn bị cho Tâm và o trang trại Thiên Sơn.
Tưá»ng nói rồi dừng lại nhìn má»™t lượt má»i ngưá»i, dưá»ng như Ä‘iá»u anh chuẩn bị nói đây là rất khó khăn. Tâm thì có vẻ bồn chồn ra mặt vì anh rất sợ Tưá»ng bác bá» kế hoạch nà y. Tưá»ng ngồi xuống ghế rồi băn khoăn nói:
- Tình hình buôn bán ma túy Ä‘ang có chiá»u hướng ngà y cà ng phức tạp. Sau khi Công an Hà Ná»™i phá vụ án buôn bán ma túy xuyên quốc gia Xiêng Phệnh - VÅ© xuân Trưá»ng; Công an Nam Äịnh và Tổng cục Cảnh sát khám phá thà nh công chuyên án 298C thì có hiện tượng bá»n buôn bán ma túy co vòi lại. Nhưng chỉ được má»™t thá»i gian ngắn, giá hêrôin trên thị trưá»ng lại giảm, Ä‘iá»u đó, chứng tá» hà ng vá» khá Ä‘á»u. Theo như lá»i khai cá»§a tên Tám thì rõ rà ng đưá»ng dây buôn bán ma túy mà chúng ta Ä‘ang là m đây có quy mô không nhá» và thá»§ Ä‘oạn cá»§a chúng cá»±c kỳ tinh vi. ChÃnh vì váºy, chúng hoạt động cả chục năm rồi mà chưa há» có dấu hiệu bị lá»™. Nhưng Ä‘iá»u nguy hiểm hÆ¡n là bá»n nà y đã biết tẩy rá»a tiá»n. Tôi đã suy nghÄ© rất nhiá»u và cÅ©ng tranh thá»§ ý kiến cá»§a các đồng chà lãnh đạo Cục Cảnh sát Phòng chống tá»™i phạm vá» ma tuý, Cục Cảnh sát Äiá»u tra và thấy rằng, nếu không có ngưá»i xâm nháºp Và o hang cá»§a bá»n chúng thì rất khó, có thể chúng ta lại đánh rắn khúc giữa.
Vừa lúc đó, có tiếng gõ cá»a,Tưá»ng bảo:
- Xin má»i và o.
Má»™t sÄ© quan mở cá»a:
- Báo cáo anh, có anh Kiểu, trợ lý Tổng giám đốc Tổng công ty Thà nh Äạt tá»›i.
Má»i anh ấy và o.
- Trợ lý Kiểu và o và có hai ngưá»i nữa bê những thùng đựng máy tÃnh Ä‘em và o phòng há»p
- Báo cáo anh Tưá»ng, thá»±c hiện chương trình tin há»c hóa cá»§a tỉnh, Tổng công ty Thà nh Äạt chúng tôi có há»— trợ má»™t số đơn vị trong tỉnh má»™t số bá»™ máy tÃnh. Lãnh đạo Tổng công ty gá»i tặng Phòng Cảnh sát Äiá»u tra, Cảnh sát Hình sá»± và Phòng Cảnh sát Giao thông má»—i đơn vị má»™t bá»™ máy tÃnh. Riêng Phòng Cảnh sát Äiá»u tra thì có thêm máy in, máy quét ảnh và má»™t máy ảnh kỹ thuáºt số để phục vụ công tác Ä‘iá»u tra.
Tưá»ng vui vẻ:
- Cảm Æ¡n các anh. Hôm ná» Giám đốc cÅ©ng đã thông báo cho chúng tôi biết việc nà y. Tuy nhiên, chúng tôi cÅ©ng phải đỠnghị thêm vá»›i các anh má»™t việc Chúng tôi sẽ gá»i nhá» các anh huấn luyện há»™ hai nhân viên cá»§a đội Tổng hợp vá» sá» dụng máy tÃnh. Có như váºy, khi Bá»™ Công an cung cấp phần má»m quản lý đối tượng thì má»›i có thể sá» dụng ngay được.
- Việc nà y quá đơn giản. Chúng tôi chuẩn bị mở má»™t lá»›p tin há»c nâng cao cho đối tượng là cán bá»™ cÆ¡ quan nhà nước. Tuần tá»›i khai giảng, các anh cá» bao nhiêu ngưá»i tá»›i cÅ©ng được.
Tưá»ng bắt tay trợ lý Kiểu.
- Cảm ơn các anh.
Khi mấy ngưá»i ra khá»i phòng, Tưá»ng nháy mắt vá»›i các cán bá»™ cá»§a mình:
- Các cáºu thấy thế nà o? Loại nà y so vá»›i Lê Minh thì sao? Nếu như chuyên án nà y thà nh công và những kẻ phạm tá»™i đúng như chúng ta dá»± Ä‘oán thì đây sẽ là vấn đỠkhông bình thưá»ng. Vá»›i loại tá»™i phạm nà y, nếu chúng ta chỉ có lòng dÅ©ng cảm không thì chưa đủ.
Äức chợt nhá»› ra chuyện Minh “hói†vá» là m cho Tiến, anh nói:
- Các anh biết chuyện tay Minh “hói†được là m Giám đốc Công ty Thà nh Công thuá»™c Thà nh Äạt chưa? Từ xưa tá»›i nay, mình hoà n toà n không biết hắn có quan hệ vá»›i tay Tiến nà y. Nghe nói cách đây Ãt ngà y, Minh dẫn quân ra Ä‘o đạc, là m quy hoạch khu vá»±c mấy chục héc ta đầm ao.
Tưá»ng ngạc nhiên:
- Có chuyện ấy sao? Lạ nhỉ, tại sao Tiến đưa một kẻ như Minh “hói†và o là m dưới trướng.
Giám đốc Trần Phúc nhìn chiếc đồng hồ Ä‘iện tá» lá»›n treo trên tưá»ng và thấy đã 10 giá».
ông lẩm bẩm:â€Không biết lúc nà y đã xong chưa?
Không hiểu có chuyện gì xảy ra không?â€. Ngưá»i ông rã rá»i như Ä‘i mượn cá»§a ai, đầu óc thì trống rá»—ng. Gần 40 năm công tác trong lá»±c lượng Công an, chưa lúc nà o ông thấy tuyệt vá»ng, chán nản đến váºy. ông có cảm giác rằng ông và những cán bá»™ giúp việc cá»§a mình đã bất lá»±c, không cách gì ngăn chặn được việc má»™t số cán bá»™ chiến sÄ© vi phạm pháp luáºt.
Má»›i mấy ngà y trước, má»™t cáºu cảnh sát nghÄ©a vụ chỉ vì dùng dùi cui vụt má»™t tên có hà nh động mất dạy, trêu ghẹo phụ nữ ngay chốn đông ngưá»i, chẳng may đó lại là con má»™t ông trong thưá»ng vụ tỉnh á»§y, thế là loạn cả tỉnh. Báo chà thì viết bà i bêu rếu, chỉ trÃch vá»›i những giá»ng Ä‘iệu cay độc và như muốn có dịp để chá»i cho sướng miệng. Nhưng những cái đó chỉ là chuyện vặt so vá»›i vụ VÅ© Văn Hưng tham gia buôn bán ma túy nà y. ông không thể hiểu nổi má»™t ngưá»i như Hưng lại có thể trở thà nh kẻ phạm tá»™i buôn ma túy.
Hưng đã tốt nghiệp Äại há»c Cảnh sát, khi vá» Công an tỉnh được phân vá» Phòng Cảnh sát Hình sá»± và cÅ©ng chuyên là m trinh sát đấu tranh chống ma túy. Trong những năm đầu tiên má»›i vỠđơn vị, Hưng nổi lên như má»™t trinh sát có năng khiếu bẩm sinh Và đặc biệt nhạy cảm vá»›i án ma túy. Hưng đã phá hà ng chục vụ án lá»›n nhá», hai lần được lên lương trước thá»i hạn và đã má»™t lần bị thương khá nặng vì bị bá»n buôn ma túy tấn công trong má»™t vụ vây bắt chúng. Hoà n cảnh nhà Hưng rất khá. Bố mẹ còn và đá»u là những cán bá»™ cấp cao công tác ở Hà Ná»™i, vợ là m việc tại má»™t công ty xuất khẩu thá»§y sản, lương tháng và i ba triệu đồng. Trong trưá»ng hợp nà y, rõ rà ng không phải vì túng thiếu mà là m liá»u. Mà lạ tháºt, Hưng cÅ©ng không phải là kẻ ăn chÆ¡i mà bảo bị chúng đưa và o bẫy rồi khống chế. ông biết rất rõ Hưng không uống được bia rượu, không hút thuốc, sống rất chừng má»±c. Trong những báo cáo trinh sát cá»§a Cục Phòng chống tá»™i phạm vá» ma túy gá»i vá», có nghi vấn vá» việc Hưng quan hệ vá»›i Lò Thị xuân, má»™t đối tượng buôn bán ma túy ở Thuáºn Châu - SÆ¡n La, nhưng cÅ©ng không phải là chứng cứ chắc chắn.
Ông ngồi gần như gục đầu xuống bà n, nét mặt đầy Ä‘au khổ đến cùng cá»±c. Ông lấy ra má»™t xấp giấy trắng và sau và i phút đắn Ä‘o suy nghÄ©, ông dứt khoát viết những dòng chữ rắn rá»i:â€ÄÆ¡n xin từ chứcâ€. Vừa Viết Xong dòng chữ quyết Ä‘oán ná», bá»—ng có tiếng gõ cá»a:
- Xin má»i và o - giám đốc Phúc lấy quyển. sách che lên tá» giấy vừa viết rồi ngẩng đầu lên nói vá»›i vẻ bình thản.
Tưá»ng mở cá»a và o và có cả Trưởng phòng Cảnh sát Hình sá»± VÅ© Văn Äắc. Cả hai ngưá»i cÅ©ng Ä‘á»u có nét mặt buồn rưá»i rượi. Trần Phúc há»i, giá»ng như ngưá»i ốm:
Việc thế nà o rồi?
- Báo cáo anh, xong rồi ạ. Cáºu ấy biết thế nà o cÅ©ng không tránh khá»i kết cục bi thảm nà y nên cÅ©ng có thái độ bình tÄ©nh và chấp hà nh - Tưá»ng nói và bá»—ng nhiên anh ứa nước mắt.
Cáºu ấy có trách tôi là tại sao biết là Cục Cảnh sát Äiá»u tra có quyết định khởi tố bát tạm giam mà không nói cho biết trước - Trưởng phòng Cảnh sát Hình sá»± VÅ© Văn Äắc nói - Cáºu ấy có nhá» em gá»i lá»i xin lá»—i anh và tất cả má»i ngưá»i. Toà n bá»™ số tiá»n đã gá»i tiết kiệm và má»›i rút vá», cáºu ấy ná»™p nguyên vẹn. Nhưng... nhưng vợ cáºu ấy thì tệ quá, cứ khăng khăng cãi là tiá»n cá»§a chị ta.
Tưá»ng kể luôn:
- Lúc trên ôtô đưa và o trại giam cá»§a Bá»™, em có há»i cáºu ấy là tại sao lại đến ná»—i nà y thì cáºu ấy nói biết là sẽ chết, biết là sẽ bị bắt nhưng không dừng được Và bây giá» cÅ©ng đà nh chấp nháºn thôi, chứ khai ra, không khéo vợ con chịu há»a thay. Sau khi là m thá»§ tục nháºp trại, cáºu ấy xin gặp em má»™t phút để nói hai Ä‘iá»u.
- Äiá»u gì váºy?
- Thứ nhất là cáºu ấy nói sẽ tìm má»i cách tá»± sát vì tá»™i cá»§a cáºu ấy chỉ có má»™t mức án là tá» hình.
- Thứ hai là cáºu ấy khuyên chúng ta hãy để mắt tá»›i thằng cha Tiến, Giám đốc Thà nh Äạt.
Giám đốc Phúc:
- Thế là chúng ta mất ba cán bá»™. Má»™t ngưá»i thì dÃnh đến băng nhóm tá»™i phạm có tổ chức, hai ngưá»i dÃnh đến buôn bán ma túy. Lá»—i nà y thuá»™c vá» tôi Hôm qua, tôi đã trá»±c tiếp báo cáo lãnh đạo Bá»™ và tôi sẽ là m đơn xin từ chức. Vá» nguyên tắc thì lãnh đạo Bá»™ cÅ©ng đã đồng ý, nhưng yêu cầu tôi cùng các đồng chà diá»u tra xong chuyên án nà y.
- Vá» trưá»ng hợp đồng chà Cưá»ng, cấp trên quyết định ká»· luáºt là giáng má»™t cấp từ trung tá xuống thiếu tá và từ trưởng phòng xuống đội trưởng. Äảng á»§y Công an tỉnh muốn đưa đồng chà ấy vá» Tiểu Ä‘oà n Cảnh sát CÆ¡ động nhưng hôm qua, khi trao đổi vá»›i tôi, đồng chà ấy có nguyện vá»ng là xin ở lại Phòng Cảnh sát Hình sá»±. Äồng chà ấy muốn chuá»™c lại lá»—i lầm và cÅ©ng là muốn lấy trưá»ng hợp cá»§a mình ra là m bà i há»c cho anh em cảnh sát hình sá»± Äồng chà Äắc thấy có vấn đỠgì không?
- Báo cáo anh, thế thì tốt quá ạ - Äắc nói như reo lên - Anh Cưá»ng là ngưá»i rất có kinh nghiệm trong đấu tranh chống tá»™i phạm loại côn đồ, lưu manh chuyên nghiệp. Chúng tôi tin rằng sau lần vấp ngã nà y, đồng chà ấy sẽ tỉnh ngá»™. Chúng tôi đỠnghị lãnh đạo Công an tỉnh hãy để anh ấy là m Äá»™i trương Äá»™i đặc nhiệm. Ngà y trước, anh Cưá»ng trưởng thà nh từ lÃnh đặc nhiệm, bây giá» quay vá», có khi cÅ©ng hay. Còn việc nà y nữa. Thằng Lâm, con anh Cưá»ng đã bị cảnh sát Úc trả vá» Việt Nam rồi. CÅ©ng may là nó chưa đến mức phải xá» lý bằng luáºt pháp. Anh Cưá»ng xin cho nó Ä‘i cai nghiện ở trại cá»§a tỉnh rồi.
- Anh Äắc hãy quan tâm hÆ¡n nữa đến gia đình Cưá»ng. Äồng chà nên gặp giải thÃch tất cả cho vợ Cưá»ng và trong lúc nà y, cô ấy sẽ là chá»— dá»±a tinh thần cho Cưá»ng đấy. Nà o, bây giá» chúng ta bắt đầu từ việc cái chết cá»§a Hoà ng Ngá»c Quả.
Tưá»ng mở cặp lấy ra táºp hồ sÆ¡:
- Báo cáo Giám đốc, báo cáo các đồng chÃ. Theo kết quả giám định pháp y cá»§a Viện Khoa há»c Hình sá»± thì Quả đã bị kẻ nà o đó cho uống thuốc ngá»§ gác-ñeâ-nan. Lượng thuốc không nhiá»u và không thể gây đến cái chết cho Quả nếu như số thuốc nà y được uống vá»›i nước trắng. Nhưng thuốc ngá»§ bị pha vá»›i rượu đã xá»™c thẳng lên não, khiến hệ thần kinh bị liệt nhanh chóng. Quả đã chết trước khi bị ném xuống cống.
- Nếu váºy phải cho bắt ngay Phụng “vải†- Giám đốc Phúc đứng phắt dáºy.
- Chúng tôi cÅ©ng đã đỠnghị Phòng Cảnh sát Äiá»u tra Công an tỉnh VÄ©nh Phú áp dụng tất cả các biện pháp nghiệp vụ, không để cho Phụng “Vải†Và tên Chu trốn thoát. Các anh ấy đảm bảo rằng bây giá» chúng có biến thà nh cá cÅ©ng không thoát. Tôi đỠnghị trước mắt cứ cho bắt ngay Phụng và Chu vá»›i tá»™i danh: buôn láºu hà ng qua biên giá»›i. Cục Cảnh sát Kinh tế vừa đánh trúng ổ buôn láºu Hang DÆ¡i trên Lạng SÆ¡n. Qua tà i liệu thu giữ được cá»§a bá»n chá»§ và lá»i khai cá»§a chúng thì tên Chu và Phụng đã mua cá»§a chúng gần năm trăm kiện vải các loại, rất nhiá»u máy lạnh, quạt máy, nồi cÆ¡m Ä‘iện, và hiện còn nợ chúng hÆ¡n ba trăm triệu.
- Tôi đồng ý - Giám đốc Phúc nói vá»›i vẻ quyết Ä‘oán - Cá» ngay đồng chà Thà nh và Äức Ä‘i VÄ©nh Phú.
Giám đốc Phúc đứng dáºy nói vá»›i vẻ lo lắng:
- Tôi có cảm giác rằng lần nà y, chúng ta Ä‘ang phải đấu mưu, đấu trà vá»›i những tên cáo già chÃnh cống. Chúng đã có những bước Ä‘i trước chúng ta. Äó là việc tên Quả bị giết để bịt đầu mối, đó là việc chúng ngừng đưa hà ng vá» khiến giá ma túy tăng đột biến... Chúng hà nh động cứ như là chúng Ä‘oán trước được tất cả ý đồ cá»§a ta. Tuy nhiên, tôi không tin là trong hà ng ngÅ© cá»§a chúng ta còn những con sâu Vì váºy, có thể khẳng định là tên cầm đầu băng nhóm nà y rất nguy hiểm, khôn ngoan, lá»c lõi, và là kẻ cá»±c kỳ quyết Ä‘oán. Lúc trước cáºu có nói là Hưng khuyên chúng ta phải để mắt tá»›i Thà nh Äạt phải không?
- Vâng!.
- Các đồng chà cho là m thủ tục xin ý kiến cấp trên thực hiện các biện pháp nghiệp vụ cần thiết đối với Hoà ng Văn Tiến và bố trà cơ sở giám sát chặt chẽ hắn.
- Báo cáo Giám đốc chúng tôi sẽ là m ngay.
Còn bây giỠchúng tôi xin trình bà y kế hoạch đưa đồng chà Tâm và o trang trại Thiên Sơn.
Giám đốc Phúc giơ tay ngăn lại:
- Các đồng chà nên chá»n ngưá»i khác, và tốt nhất là đưa cÆ¡ sở và o trang trại, như váºy vừa đảm bảo được bà máºt, vừa an toà n. Còn vá» cáºu Tâm, tôi cần phải nói chuyện vá»›i bác Tân đã.Tâm là đứa con duy nhất cá»§a bác Tân. Ngà y xưa, bác ấy Ä‘i chiến trưá»ng, bị nhiá»…m chất độc mà u da cam, sau nà y hai báºn sinh nở Ä‘á»u không nuôi được Tôi đã có thá»i kỳ công tác cùng bác ấy, tôi biết hai bác buồn thế nà o khi có những đứa con sinh ra không hoà n chỉnh. Bây giỠđưa cáºu ấy và o hang ổ cá»§a bá»n buôn bán ma túy, có mệnh hệ gì Không, không được.
Thấy Giám đốc có thái độ dứt khoát và cÅ©ng cảm thấy đưa Tâm và o Thiên SÆ¡n là quá mạo hiểm, nhất là khi má»i ngưá»i lại biết hoà n cảnh gia đình nhà anh, nên không ai có ý kiến gì khác. Má»™t lát sau, Tưá»ng rụt rè:
- Báo cáo anh, cho phép chúng tôi tÃnh toán lại kế hoạch nà y.
- Chá»n phương án khác. Trên Lai Châu, má»™t đồng chà trung úy cá»§a Phòng Cảnh sát Phòng chống tá»™i phạm Vá» ma túy vừa bị hy sinh vì bá»n buôn ma túy bắn, mặc dù Ban chuyên án đã đặt ra cả chục tình huống và có kế hoạch bảo vệ đồng chà ấy chu đáo. Nhưng bá»n tá»™i phạm đã hà nh động ngoà i tất cả các phương án ta đã có.
Hoà ng Văn Tiến và Minh thói†vừa Ä‘i há»p trên Sở Kế hoạch và Äầu tư vá» tá»›i nhà thì đã được báo là có khách chá». Nghe cô nhân viên lá»… tân báo như váºy, Tiến khẽ nhếch mép cưá»i rồi bảo Minh:
Không ngỠhỠlại đến đúng hẹn thế. Thà nh hay bại hôm nay là ở anh đấy nhé.
- Anh yên tâm đi. Việc nà y tôi quá rà nh mà .
Nhưng tôi nghi cÅ©ng khó vì nghe nói hai thằng cha nà y là buôn bán đất Ä‘ai và o hà ng có máu mặt đấy. ChÃnh bá»n nà y hồi năm ngoà i đã tạo cÆ¡n sốt nhà đất giả ở Hà Ná»™i.
- Hà Ná»™i là đất năm cha ba mẹ, lừa rất dá»…. Nếu chúng ta có năm ngôi nhà trên Hà Ná»™i thì cÅ©ng đủ sức tạo ra cÆ¡n sốt. Nhưng cần gì phải thế nhỉ, chỉ vá»›i chiếc máy tÃnh và vá»›i mấy chiếc máy trắc đạc cá»§a anh là xong thôi mà .
Minh “hói†cưá»i khoái chà và trong lòng thầm phục kiểu là m ăn cá»§a Tiến.
Trong hai ngưá»i đến đà m phán mua đất cá»§a Tiến hôm nay có má»™t ngưá»i tên là Bình mà Tiến đã biết khá lâu. Anh ta cao lá»›n, có ánh mắt sắc lạnh và có Ä‘iá»u lạ là hình như không bao giá» biết cáu giáºn. Lúc nà o cÅ©ng Ä‘iá»m tÄ©nh, nói năng cẩn trá»ng và cá»±c kỳ lá»… phép. ChÃnh vì váºy mà Bình có được thiện cảm cá»§a nhiá»u ngưá»i, nhất là các quan chức có trách nhiệm đến quản lý đất Ä‘ai, nhà cá»a. Nhưng Tiến cÅ©ng biết rất rõ phÃa trong con ngưá»i nà y là má»™t sá»± tÃnh toán chi ly đến lạnh lùng và bao giá» cÅ©ng có hà ng tá thá»§ Ä‘oạn nhằm dìm giá hoặc nâng giá bất động sản. Bình vồn vã chà o Tiến và Minh:
- Chúng tôi chá» hai anh từ sáng. xin giá»›i thiệu ngưá»i cùng Ä‘i vá»›i tôi đây là anh Tà i cán bá»™ địa chÃnh cá»§a Hà Ná»™i và cÅ©ng là ngưá»i cùng có ý định vá»›i tôi.
Tiến má»i má»i ngưá»i ngồi, gá»i phục vụ mang nước ngá»t lên rồi khoanh tay:
- Giá» cÅ©ng hÆ¡i muá»™n rồi, có lẽ chúng ta và o việc luôn. Hôm ná», anh gá»i Ä‘iện thoại, cÅ©ng không tiện trao đổi kỹ.
- Chúng tôi rất phục tầm nhìn xa cá»§a anh Tiến. Thú tháºt là hai năm trước, khi biết anh mua năm héc ta đất ao chuôm đó, chúng tôi đã cho là anh... Ä‘iên. Nhưng bây giá» thì hóa ra là chúng tôi chỉ biết nhìn không quá sống mÅ©i cá»§a mình. Hôm nay chúng tôi đến đây, cÅ©ng là chỉ muốn nói vá»›i anh má»™t câu: Chúng tôi muốn mua lại năm héc ta đất thổ canh đó.
- Các anh mua nó để là m gì? - Tiến cao giá»ng há»i. - Có má»™t công ty cá»§a Mỹ đã muốn cùng chúng tôi xây dá»±ng má»™t nhà máy nhá» sản xuất đồ chÆ¡i trẻ em và há» hứa sẽ cấp vốn cho chúng tôi mua đất.
- Có chắc không, hay là các anh lại xé vụn mảnh đất đó ra, bán theo giá ngựa phi.
- Có hai nÆ¡i mà ngưá»i ta tha hồ nói dối - đó là trong buôn bán và trong chÃnh trị. Anh đã há»i váºy, chúng tôi thấy có gì thêm cÅ©ng là vô duyên. Mua cá»§a ngưá»i chán, bán cho ngưá»i thÃch, như váºy có hÆ¡n không. Còn chúng tôi thÃch mua, và vì sao thÃch... Thì có gì quan trá»ng đâu.
- Tôi chưa thể quyết định được ngay. Äây là má»™t dá» nghị nghiêm túc đấy chứ?
- Anh còn lạ gì chúng tôi và chúng tôi cÅ©ng quá hiểu vá» Thà nh Äạt. Mua đất là cÅ©ng phải gặp duyên như là chuyện trai gái ấy. Không có duyên thì “đối diện bất tương phùng “.
Tiến đứng dáºy Ä‘i lại ra vẻ suy nghÄ© đăm chiêu:
- Tôi thá»±c không biết nói sao. Quả là tôi Ä‘ang rất cần tiá»n, cần nhiá»u tiá»n. Tôi muốn đầu tư cho má»™t nhà máy sản xuất lắp ráp máy tÃnh. Và để có tiá»n, cần phải bán hết cả đất cát hiện có, bán cả nhà ở và đi thuê chung cư. Nhà thì tôi đã bán rồi, các anh biết. Nhà chung cư tôi cÅ©ng mua rồi. Chá»§ nháºt nà y tốt ngà y, tôi là m lá»… nháºp trạch. Các anh chá» tôi thêm ba ngà y nữa có được không? Nếu tôi không vay được tiá»n cá»§a Ngân hà ng Äầu tư và Phát triển Việt Nam thì tôi sẽ bán đất và tôi tin là giá không đến ná»—i nà o.
- Như váºy là anh cần bán, chúng tôi cần mua.
- Nhưng ba ngà y thì lâu quá. Vả lại, anh mà không vay được tiá»n Ngân hà ng thì trên Ä‘á»i nà y còn có ai vay nổi nữa?
- Các ông đánh giá tôi quá cao rồi. Sau hà ng loạt vụ ngân hà ng cổ phần bị đổ vỡ vừa rồi, thá»§ tục cho vay thay đổi nhiá»u lắm. Vay và i trăm triệu thì không khó, nhưng hà ng chục tỉ, đâu có đùa.
Minh “hói†im lặng từ nãy đến giỠmới lên tiế hà ng:
- Các ông nà y hay tháºt. Äi mua đất mà cứ như Ä‘i mua rau. Mà ai đảm bảo vá»›i các ông là khu đất ao ruá»™ng đó nằm trong khu đô thị má»›i.
- Äó không phải việc ông lo há»™. Chúng tôi bo tiá»n ra, chúng tôi phải tÃnh chứ.
- Nếu các ông mua Ãt hÆ¡n, khoảng má»™t héc ta, tôi sẽ bán cá»§a tôi - Minh “hói†cao giá»ng nói.
- Chúng tôỉ muốn mua nhiá»u hÆ¡n cÆ¡. Váºy má»™t héc ta cá»§a ông, giá bao nhiêu?
- Tôi cho các ông Ä‘i há»i giá. VỠđây, ta sẽ bà n thêm nhưng tôi hứa là lấy thấp hÆ¡n giá thị trưá»ng ba phần trăm.
Hai ngưá»i buôn đất cà ng lúc cà ng tá» ra cay cú và muốn mua ngay:
- Giá thị trưá»ng chÃnh xác là loại đất ao hồ ở khu đầm Vạc đó, má»™t trăm năm chục ngà n má»™t mét vuông.
- Các ông nắm giá chắc quá. Tôi xin thua!- Minh “hói†giơ tay lên vẻ bất lực - Tôi đồng ý bán.
Tiến giơ tay ngăn lại:
- Không, lô đất cá»§a anh, tôi sẽ lấy - Tiến Ä‘i lại phÃa tấm bản đồ quy hoạch và chỉ cho hai ngưá»i kia:
- Äây là khu cá»§a anh Minh, đây là khu cá»§a tôi Theo như quy hoạch thì khu cá»§a tôi gần đưá»ng cao tốc lại có đưá»ng thông ra cảng sông.
- Khu cá»§a anh Minh có đưá»ng nhá» và là đưá»ng dân sinh, cấm xe tải, như váºy sẽ rất yên tÄ©nh. Tôi muốn xây dá»±ng cho mình má»™t biệt thá»± tại đó. Tôi bán đất cá»§a tôi.
- Có thế chứ - Má»™t ngưá»i buôn đất thốt lên - Giá cả thế nà o?
Thế nà y nhé, còn lấy chá»— Ä‘i lại, tôi cho các ông ra giá. Tôi hứa sẽ giảm năm phần trăm so vá»›i giá thị trưá»ng. Các ông vá» Ä‘i, ngà y mai ta bà n tiếp. Và nếu được, tôi xin các ông đặt cá»c má»™t phần ba số tiá»n.
- Hai ngưá»i buôn đất lặng Ä‘i nhìn nhau, vẻ vui mừng hiện ra trong ánh mắt. Há» kéo nhau ra má»™t chá»— bà n bạc, trong khi Tiến vẫn nhìn như bị hút và o tấm bản đồ quy hoạch chi tiết. Má»™t lát sau, hai ngưá»i quay lại: Giá đất như cá»§a anh hiện nay là hai trăm ngà n má»™t mét vuông.
- Váºy là tôi sẽ bán cho các anh vá»›i giá má»™t trăm chÃn chục ngà n. ÄÆ°á»£c, bao giá» các anh đặt - Ngay bây giá».
- Bao nhiêu?
Xin đặt anh má»™t trăm ngà n đô la Mỹ - Bình mở cặp cho Tiến thấy những táºp đô la xếp ngay ngăn.
Tiến tỠý thán phục:
- Quả là không hổ danh cao thủ đất Hà thà nh. Tôi đồng ý.
Rồi Tiến gá»i cô thư ký lên:
- Cô là m cho tôi văn bản bán toà n bá»™ năm héc ta đất thổ canh cá»§a khu Äầm Vạc cho hai ông nà y.
- Hai ngà y sau, chúng tôi chuyển hết số tiá»n còn lại.
- Ba ngà y cũng chưa có vấn đỠgì.
Cô thư ký nói ấp úng:
- Thưa Tổng giám đốc, xin ông cứ từ từ đã.
Giá đất Ä‘ang tăng rất nhanh, nhất là khi từ lúc trưa nay, trên trang “ oép†cá»§a á»§y ban nhân dân tỉnh chÃnh thức công bố quy hoạch khu đô thị má»›i và yêu cầu không được mua bán chuyển nhượng.
- Thế à . Nếu cấm thì bán là m sao?
- Việc đó, chúng tôi lo - Má»™t ngưá»i mua đất nói vá»›i vẻ tá»± tin - Chỉ mong ông đừng thay đổi.
- Không, quân tỠnhất ngôn. Chỉ tiếc là tôi... tôi vội vã mất rồi.
Nét mặt của Tiến lộ ra vẻ tiếc nuối.
Hai ngưá»i mua đất ra vá», còn lại Tiến và Minh trong phòng. Tiến bá»—ng cưá»i mãn nguyện:
- Anh biến khu đất ao ấy thà nh khu đô thị má»›i giá»i tháºt đấy. Chiá»u nay, cho ngưá»i Ä‘i nhổ ngay những cá»c mốc và mấy tấm bảng quy hoạch.
- Tôi cÅ©ng tÃnh đến việc nà y. Nhưng có lẽ cứ để thêm và i ngà y nữa. Mấy ông lãnh đạo á»§y ban Ä‘ang lo tết nhất, không ai nghi đến chuyện xác minh tìm hiểu. Cứ để cho chúng thanh toán tiá»n xong thì ta nhổ sạch.
- Anh nghiên cứu lại khu nhà táºp thể ở ngoà i bá» sông và chúng ta xin mua lại rồi xây nhà nÆ¡i khác cho hai chục há»™ đó ở.
Có tiếng chuông điện thoại di động của Minh:
- Vâng, tôi Minh đây... Sao, phát bệnh rồi à ... Ngoà i nà y trá»i mưa phùn gió bấc, bệnh hen suyá»…n khổ lắm. Thôi, cứ bảo chúng và o Sà i Gòn nghỉ ngÆ¡i Ãt ngà y. Khi nà o thá»i tiết khô ráo hãy ra. Trong lúc Minh nói, Tiến lắng nghe vá»›i vẻ tò thò và nhìn ánh mắt đó, có thể hiểu rằng Tiến đã biết có chuyện gì không hay xảy ra.
Minh tắt máy, nét mặt lộ rõ sự lo lắng.
- Tôi phải vỠnhà có chút việc gấp.
Tôi hiểu:
- Anh cầm lấy số tiá»n nà y - Tiến mở ngăn kéo lấy ra má»™t phong bì dầy đưa cho Minh:
- Ông gá»i anh vì đã giúp đỡ ông giải quyết mấy việc vừa qua. ông muốn anh lên trên đó để bà n việc. Cà ng sá»›m cà ng tốt. Mà nà y, mấy đứa mà anh sợ nó hen suyá»…n, bảo nó Ä‘i tháºt xa và nằm im thở khẽ.
- Tôi hiểu. Anh nói với ông, tôi sẽ lên ngay.
Minh chà o Tiến rồi vội vã ra đi.
Từ hôm bị cảnh sát hình sá»± gá»i. há»i, Chu luôn luôn lo sợ sẽ bị công an bắt. Chu hiểu rằng khó có thể giấu được công an chuyện gì nếu như há» táºp trung tất cả và o việc đó. Tại tỉnh nà y, Chu đã biết cảnh sát Ä‘iá»u tra tìm ra được nhiá»u vụ án mà tưởng như đáy bể mò kim. Chu hầu như không Ä‘i ra ngoà i bãi xe ngoà i má»—i buổi sáng chỉ tạt ra xem mấy chiếc xe có là m sao không và cÅ©ng là để cho má»i ngưá»i thấy mình vẫn bình thưá»ng.
Má»™t buổi trưa, ăn cÆ¡m xong, Chu không sao chợp mắt được, hắn Ä‘i lại bồn chồn và chợt chá»™t dạ khi thấy ngoà i cá»a nhà hắn có má»™t thanh niên chạy xe ôm đứng bên kia đưá»ng. Chu chăm chú nhìn anh ta và thấy thi thoảng anh chà ng đó lại liếc nhìn lên nhà Chu. Mà lạ tháºt, từ trước đến nay là m gì có xe ôm đón khách ở đây. Má»™t suy nghÄ© thoáng qua, Chu bảo thằng con trai khoảng mưá»i sáu tuổi:
- Mà y đi ra bảo thằng xe ôm kia chở ra cảng.
Nhưng mà y hãy Ä‘i cá»a sau rồi vòng lại.
- Äể là m gì hả bố? Tao nghi thằng đó là công an. Hình như Ä‘ang có công an theo dõi tao. Mà y biết hôm kia há» tìm thấy xác má»™t ngưá»i dưới cống chứ gì. Thằng đó tao má»›i thuê lái xe, chả hiểu sao nó chết. Công an nghi tao và cô Phụng... Mà y ra há»i, nếu nó chở Ä‘i thì không phải là công an.
- Con hiểu. Bố cho con tiá»n?
- Äây, nhá»› là cẩn tháºn nghe chưa - Chu đưa cho thằng con tá» 1OO.OOOÄ
- Bố không phải dặn.
Thằng con Chu mở cổng háºu Ä‘i ra vưá»n rồi là i vòng vỠđưá»ng chÃnh. Trong lúc đó, Chu Ä‘i ra cổng, tay cầm chai nước lã nhưng giả vá» như Ä‘ang say rượu. Hắn cố tình nốc rượu để cho anh xe ôm nhìn thấy rồi nói lè nhè vá»›i con yểng:
- Yểng ơi!
- Chu Æ¡i? Chu Æ¡i... Có khoẻ không? - Con yểng nói rồi cưá»i khùng khục.
Äúng như Chu dá»± Ä‘oán, anh chạy xe quả là má»™t cảnh sát Ä‘iá»u tra chÃnh cống được giao nhiệm vụ theo dõi di biến động cá»§a Chu. Thấy Chu Ä‘i lảo đảo, anh Ä‘oán là Chu say. Chu kiểm tra lại khóa cá»a rồi nói:
- Tao ngủ đây. Say rồi.
- Cút đi! Cút đi - Con yểng nói - Chu trợn mắt:
- Mà y bảo tao cút à , thế thì ai cho mà y ăn.
- Ai tắm cho mà y?- Nói rồi Chu Ä‘i và o nhà nhưng lên trên gác, kÃn đáo nhìn qua cá»a sổ xuống đưá»ng.
Vừa lúc đó, thằng con Chu đến, nó ná»›i vá»›i anh cảnh sát Ä‘iá»u tra:
- Anh chở em đi ra cảng.
- Mệt lắm, không đi đâu - Anh cảnh sát thoái thác.
- Em có chút việc ngoà i cảng, chở em đi nhé.
- Không là không? Mà y đi kiếm xe khác.
- Không chở thì thôi, việc gì anh phải quát.
- Äã chạy xe ôm lại còn tinh tướng. Hay là ông anh chá» bồ. Cả dãy nhà nà y, chả có đứa con gái nà o đâu Nghe cái giá»ng xấc xược ấy, anh cảnh sát nghiến răng chịu nhịn. Thằng con Chu lại thong thả Ä‘i tiếp. Trong nhà , Chu gáºt gù mỉm cưá»i. Bá»—ng có tiếng chuông Ä‘iện thoại:
- Alô, tôi Chu đây.
- Anh Chu à . Äang Ä‘á»c Äông Chu liệt quốc phải không? Tìm kế ba sáu cá»§a Tôn Tá» mà đá»c.
Nói rồi, đầu dây bên kia cúp máy. Chu nghe giá»ng và biết đó là cá»§a Minh “hóiâ€, hắn chợt hiểu ra tất cả. Chu vá»™i và ng mở tá»§, lấy ra táºp tiá»n, gói Ãt quần áo cho và o chiếc ba lô du lịch rồi lại mở cá»a sau chuồn Ä‘i.
Trong lúc đó, anh cảnh sát vẫn ngắm trá»i ngắm đất.
Chu thuê má»™t xe ôm, chở Ä‘i qua nhà Phụng “vải†và hắn cÅ©ng thấy có hai ngưá»i chạy xe ôm đứng gần đó. Hắn và o má»™t nhà cho thuê Ä‘iện thoại và gá»i cho Phụng:
- Cô là m thế nà o trốn khá»i nhà ngay. Công an giả là m xe ôm Ä‘ang theo dõi đấy... Chiá»u nay là há» bắt tất cả. Nếu thoát được, Ä‘i Hải Phòng. Anh chỠở chá»— ngà y xưa.
Nói xong, Chu bỠmáy và bảo gã xe ôm chở ngay vỠHà Nội..
Phụng “vải†nghe xong Ä‘iện thoại cá»§a Chu liá»n ngồi phịch xuống giưá»ng, mặt tái nhợt. Mất má»™t lúc lâu, Phụng má»›i trấn tÄ©nh được, cô ta mÃm môi suy nghi giây lát rồi bảo cô em gái rất giống mình:
- Mà y mặc bá»™ quần bò cá»§a chị, đội cả chiếc mÅ© kia nữa. Ngoà i cá»a có bá»n công an Ä‘ang theo dõi chị. Chúng giả là xe ôm. Lấy xe máy cá»§a chị mà đi. Là m thế nà o để chúng Ä‘uổi theo, Ä‘i cà ng xa cà ng tốt.
Cô em Phụng há»i trÆ¡ tráo:
- Bồi dưỡng bao nhiêu đây?
- Ngần nà y nhé - Phụng dúi cho cô em khá nhiá»u tiá»n.
Và i phút sau, cô em Phụng “vải Ä‘eo kÃnh râm, dắt xe máy Ä‘i ra. Cô ta lấm lét nhìn trước ngó sau và nổ máy phóng vút Ä‘i. Láºp tức, hai anh chà ng xe ôm Ä‘uổi theo. Trong nhà , Phụng cưá»i nhạt và ăn mặc như má»™t bà già , ôm chiếc túi dắt xe đạp Ä‘i ra. Phụng đạp xe và o má»™t cá»a hà ng bách hóa, gá»i xe rồi và o mua bá»™ quần áo má»›i, mua chiếc túi du lịch, sau đó ả và o phòng vệ sinh, thay quần áo rồi xách túi má»›i đà ng hoà ng ra cá»a. Phụng vẫy má»™t xe tai và thuê chạy vá» Hà Ná»™i.
Hai cảnh sát trong vai ngưá»i Ä‘i xe ôm bị cô em Phụng đưa xuống táºn VÄ©nh Yên. Cô ta chạy xe và má»—i khi liếc và o gương lại thấy hai chiếc xe Ä‘i sau, cô ta cưá»i khoái chÃ. Äến VÄ©nh Yên, bá»—ng cô ta rẽ và o trụ sở công an má»™t phưá»ng. Má»™t anh cảnh sát ra đón:
- Sao hôm nay em mặc lạ thế nà y. Äến tìm anh có việc gì đấy.
- Bên ngoà i, hai anh cảnh sát chưng há»ng và dùng Ä‘iện thoại di động báo cáo vá» Phòng Cảnh sát Äiá»u tra.
Trong công an phưá»ng, sÄ© quan trá»±c ban nghe chuông Ä‘iện thoại. Anh nhấc máy lên:
- Vâng, công an phưá»ng xin nghe đây... Sao, cô gái má»›i đến à ? Vâng, cô ấy tên là Phương, buôn bán thiết bị ná»™i thất... Không, chúng tôi lạ gì chị em nhà ấy. Tôi biết cả Phụng “vải “, chị cá»§a cô Phương... Quái lạ, các anh không tin tôi à . Thôi được, tôi sẽ giữ cô ta ở đây, các anh xuống kiểm tra... Vâng, nếu không cần thì thôi.
Anh trá»±c ban buông máy rồi và o há»i Phương Ä‘ang nói chuyện vui vẻ vá»›i má»™t công an:
- Nà y, sao công an tỉnh lại há»i là có phải Phụng đến đây không?
- Em không hiểu có chuyện gì? Bà nà y mà bị công an há»i, chắc chỉ lại tá»™i buôn láºu.
Thà nh và Äức lên thà nh phố Việt Trì. HỠđến Phòng Cảnh sát Äiá»u tra Công an tỉnh và đưa lệnh bắt khẩn cấp Chu và Phụng “vảiâ€.
Anh trưởng phòng nói:
- Hiện nay chúng tôi vẫn cá» hai cÆ¡ sở và má»™t cảnh sát giám sát hắn. Má»›i cách đây ná»a giá», há» báo cáo vá» là hắn say rượu chưa há» ra khá»i nhà .
Còn Phụng “vải†cũng vẫn ở nhà . Lúc trước, em cô ta phóng xe máy đi, anh em ta tưởng là Phụng bám theo. Hóa ra nhầm.
- Váºy bây giá» Phụng còn ở nhà không? - Thà nh lo lắng há»i lại. Chắc là vẫn còn. Nà o, chúng ta Ä‘i, đến nhà thằng Chu trước Há» cùng cảnh sát khu vá»±c gõ cá»a nhà Chu.
Không có ai ra mở cá»a. Thằng con cá»§a Chu lúc nà y cÅ©ng vá»:
- Các chú tìm bố cháu ạ?
- Bố có nhà không?
- Chắc có, uống rượu và o là ngủ say như chết, phải đến tối mới tỉnh.
Cá»a mở, má»i ngưá»i xông và o nhà , nhưng Chu đã biến mất. Lúc nà y há» má»›i phát hiện ra nhà Chu còn má»™t cá»a sau thông ra cánh đồng rau.
Má»i ngưá»i sững sá». Thà nh nghiến răng:
- Thằng nà y cao thá»§ tháºt. Nếu váºy, có lẽ con Phụng cÅ©ng biến mất rồi.
Một cảnh sát có chuông điện thoại di động.
Thà nh nghe xong và thở dà i sưá»n sượt:
- Phụng cÅ©ng đã trốn.Quả là chúng nó giá»i, trốn ngay trước mắt công an
Tâm thấy mình không được cá» Ä‘i thâm nháºp và o trang trại Thiên SÆ¡n mặc dù anh đã bá» rất nhiá»u công chuẩn bị nên tỠý buồn. Ông bố anh thấy váºy liá»n há»i:
- Mấy hôm nay mà y là m sao thế. Có chuyện gì không vui à ?
- Vâng, Giám đốc bác bỠkế hoạch cho con và o trinh sát ở trang trại Thiên Sơn rồi.
- Vì sao?
- Giám đốc sợ không an toà n và nhà ta thì lại có mình con.
Ông bố lặng đi suy nghĩ hồi lâu rồi thốt lên:
- Là m lãnh đạo phải váºy má»›i là “lương tướngâ€.
- Nhưng sao lại nguy hiểm đến mức như váºy cÆ¡ à .
- Thôi được, để bố trao đổi với Giám đốc xem sao.
- Là m công an, nhất là nghá» trinh sát, cầu toà n quá cÅ©ng không ổn. Äôi khi cÅ©ng phải liá»u. Mà y có nhá»› chuyện ngà y trước, tranh cãi mãi vá» chuyện khen thưởng cho cáºu Ân ở công an phưá»ng không. Kẻ cướp rút súng gà và o đầu và bắt giÆ¡ tay hà ng. Cáºu ấy dứt khoát không giÆ¡ tay và bảo: Mà y có giá»i thì cứ bắn, còn bảo tao hà ng mà y, hà ng thằng kẻ cướp thì không có công an nà o Ä‘i hà ng kẻ cướp cả. Cuối cùng, cáºu ấy thuyết phục được nó buông súng đầu hà ng. Nhưng khi thu súng, thì hóa ra súng nó không còn đạn. Tao đỠnghị phải tặng Huân chương Chiến công cho cáºu ấy, nhưng có ngưá»i không chịu. Cái lý cá»§a há» là súng là m gì có đạn...
Nhưng và o giá» phút ấy, ai biết được súng có đạn hay không có đạn. Má»™t khẩu súng đồ chÆ¡i trẻ con gà và o đầu còn gai cả sống lưng, huống chi đây là khẩu K54 tháºt, nằm trong tay má»™t tên cướp tháºt.
- Äó là anh cảnh sát rất dÅ©ng cảm, có bản lÄ©nh, và coi danh dá»± ngưá»i công an cao hÆ¡n cái chết. Phải dÅ©ng cảm con ạ. ÄÆ°á»£c, tao sẽ bảo Giám đốc. Äánh án bây giá» cÅ©ng phải có cái lý như đánh Mỹ ngà y xưa: Bom bá» chưa chắc đã trúng. Trúng chưa chắc đã nổ. Nổ chưa chắc đã có mảnh văng và o mình.
- Văng và o mình chưa chắc đã chết.
Hai bố con nói chuyện, không ngỠbà mẹ nghe thấy. Bà đi và o, nói thủng thẳng:
- Ngà y xưa, bố anh Ä‘i “bêâ€, tôi chá» tám năm không sao. Nhưng bao giá» cho đến... ngà y xưa? Bây giá», anh muốn Ä‘i đánh án chá»— nà o cÅ©ng được, nhưng lấy vợ, đẻ cho tôi đứa cháu đã, rồi lên giá»i xuống bể cÅ©ng được. Bằng không, tôi lên gặp Giám đốc đấy
- Bà gặp tôi cÅ©ng gặp. Äể xem Giám đốc nghe ai.
- Ông tưởng tiếng nói cá»§a ông là có trá»ng lượng vá»›i Giám đốc hả. Còn lâu nhé. Tôi là ngưá»i giá»›i thiệu anh ấy và o Äảng đấy, ông biết không?
Nghe vợ nói váºy, ông Tân ngồi lặng Ä‘i. ông biết rất rõ là nếu để vợ lên gặp Giám đốc thì chắc chắn Giám đốc phải nghe bà ấy.
Trang trại Thiên SÆ¡n nằm trên má»™t khu vá»±c đồi thấp khá rá»™ng và cây cối sum sê. Vải thiá»u, nhãn, dứa, Ä‘u đủ, bưởi, cam... đó là những cây chÃnh cá»§a trang trại. Trại được bao quanh bằng má»™t hà ng rà o dây thép gai khá cao và có mấy chòi canh ở các góc trại. Cổng và o trang trại được xây cất khá đẹp và có hà ng chữ Ä‘á»: “Công ty trách nhiệm hữu hạn Thiên SÆ¡n. Chuyên cung cấp giống cây trồng, váºt nuôi, xuất nháºp khẩu nông sản thá»±c phẩm.â€
Mưá»i năm trước thì khu vá»±c nà y chỉ là khu đồi hoang và thuá»™c quyá»n quản lý cá»§a má»™t lâm trưá»ng mang cái tên hết sức ấn tượng: Nông trưá»ng Cá» Äá». Và o những năm chống Mỹ, nông trưá»ng Cá» Äá» chá»§ yếu là nuôi bò cung cấp thịt cho cá»a hà ng bán cho cán bá»™ trung cao cấp ở phố Nhà Thá» và phố Tôn Äản. Ngoà i chăn nuôi thì nông trưá»ng cÅ©ng là m nhiệm vụ trồng rừng, nhưng chả hiểu cây rừng cứ trồng được và i ba năm lại có tráºn há»a hoạn thiêu sạch. Cho đến khi Äảng, Nhà nước bắt đầu sá»± nghiệp đổi má»›i xây dá»±ng kinh tế đất nước thì nông trưá»ng nà y cÅ©ng giải thể và toà n bá»™ khu đất nông trưá»ng cÅ©ng bị bá» hoang. Cho đến năm 1993 thì Hoà ng Văn Túy, khi đó má»›i là cán bá»™ thương nghiệp cá»§a tỉnh SÆ¡n La vá» hưu theo chế độ nháºn lương má»™t lần đã vá» quê và xin chÃnh quyá»n xã cho thuê lại toà n bá»™ khu đất nà y trong năm chục năm vá»›i cái giá năm chục triệu đồng. Äó quả thá»±c là má»™t giá rẻ như cho. Thế rồi chỉ hai năm sau, ngưá»i ta thấy má»™t sức sống mãnh hệt đã bừng lên ở khu đồi hoang.
Vải thiá»u Hải Dương, nhãn lồng Hưng Yên, xoà i Thái Lan... má»c lên tốt mÆ¡n mởn. Dưới những tán lá cá»§a cây ăn quả lâu năm Túy cho trồng dứa, Ä‘áºu xanh, lạc... “Lấy ngắn nuôi dà iâ€- đó là phương châm là m ăn cá»§a Túy. Và ngưá»i ta đã lấy tấm gương lao động quần quáºt cá»§a Túy “đen†ra là m gương cho toà n tinh. Quả đó là má»™t mẫu ngưá»i đáng há»c táºp trong thá»i đại đổi má»›i: Dám là m, dám đầu tư, lao động quên mình và biết áp dụng kỹ thuáºt má»›i. Hình ảnh má»™t ông chá»§ trang trại ăn khoai lang luá»™c cùng công nhân và chuyển từng xô bùn từ ao lên để cải tạo đất đồi đã được truyá»n tụng khắp nÆ¡i.
Sau bốn năm trá»i sống khổ cá»±c và chi tiêu tiết kiệm từng đồng, trang trại Thiên SÆ¡n đã cho thu hoạch đại trà cây ăn quả và lúc nà y, tiếng tăm cá»§a Hoà ng Văn Túy đã bay xa, rất xa. Các vị lãnh đạo cá»§a Trung ương vá» tỉnh công tác Ä‘á»u được đưa đến Thiên SÆ¡n để xem “mô hình sản xuất má»›iâ€.
“Mạnh vì gạo, bạo vì tiá»nâ€, khi những cây vải thiá»u sai quả trÄ©u trịt và thương lái từ táºn Trung Quốc đến đặt mua thì ông Túy xin xã cho thuê thêm ba chục héc ta nữa và mua thêm hái chục héc ta cá»§a hà ng chục gia đình quanh đó. Nhiá»u gia đình bán đất cho Túy đã được ưu tiên cho con cái và o là m công nhân trong trang trại vá»›i mức lương khởi Ä‘iểm bốn trăm ngà n má»™t tháng, chưa kể hai bá»a cÆ¡m nuôi. Vá»›i ngưá»i nông dân nghèo thì được Ä‘i là m vá»›i mức lương như váºy là giấc mÆ¡ chưa bao giỠđến vá»›i há».
Trong căn nhà xây cất giản dị trên đồi, Hoà ng Văn Túy, Giám đốc công ty trách nhiệm hữu hạn Thiên SÆ¡n và cÅ©ng là chá»§ trang trại Ä‘ang ngồi trước máy vi tÃnh và và o mạng Internet. Äó là má»™t ngưá»i đà n ông nom cao lá»›n, đưá»ng bệ, có cặp mắt hÆ¡i nhá» nhưng lạnh lùng và đặc biệt là không có chút vẻ gì là má»™t ông nông dân là m trang trại cả.
Túy sá» dụng máy tÃnh khá thà nh thạo.
PhÃa dưới chân đồi, có má»™t dãy nhà ngang là nÆ¡i là m việc cá»§a các bá»™ pháºn kỹ thuáºt, kế toán, tà i vụ và là văn phòng cá»§a công ty.
Tại phòng tà i vụ, vợ Túy tên là Ngô Thị Liá»…u còn khá trẻ nhưng có khuôn mặt nom rất Ä‘anh đá Ä‘ang ngồi trước bà n thanh toán tiá»n lương cho công nhân. Liá»…u vừa tra sổ vừa nói luôn mồm:
- Tháng vừa rồi anh nghỉ ốm hai ngà y, lại vá» quê năm ngà y ná»a, vị chi là bảy ngà y. Lương có ngần nà y thôi. Ký và o.
Chị ta đẩy quyển sổ lương ra cho anh công nhân ký. Anh ta nháºn tiá»n, nhăn nhó:
- Bà xem cho cháu. Cả một tuần vừa rồi, cháu thức đêm canh cho sáu con lợn nái đẻ...
- Việc cá»§a anh là nuôi lợn, thì thức đêm canh lợn đẻ là việc phải là m, có gì mà bồi dưỡng. Nếu thÃch là m có bồi dưỡng ngoà i giá» thì xin và o cÆ¡ quan nhà nước mà là m.
Nà o, đến lượt anh -. Liá»…u chỉ ngưá»i tiếp theo.
Má»™t ngưá»i khác đến gần bà n:
- Anh bị phạt một trăm ngà n vì là m đổ xe dứa xuống ao.
- Nhưng có phải tại cháu đâu. Con chó nhà bà nó bị tuá»™t xÃch, Ä‘uổi cắn cháu nên cháu má»›i buông tay...
- Anh nói lạ nhỉ. Chó nhà tôi là chó được huấn luyện, chó có giáo dục, rất biết phân biệt bạn thù, địch ta. Äừng có nại lý do. Ký và o rồi vá» Ä‘i cắt dứa. Nhá»› chá»n cho Ä‘á»u. Nhà máy bây giá» cÅ©ng kén dứa lắm. Quả hÆ¡i nhá» má»™t tý là há» trả vá» ngay. Nà o, anh kia. Nhanh nhanh lên cho tôi còn Ä‘i là m việc khác.
Liá»…u mải mê trả tiá»n cho công nhân mà không biết rằng Túy đã đến và đứng ngoà i cá»a sổ.
Nghe những lá»i vợ nói vá»›i công nhân cứ xoe xoè và hÆ¡i tý là mạt sát ngưá»i ta, Túy rất khó chịu. Trở vá» phòng là m việc cá»§a mình, Túy bảo ngưá»i phục vụ Ä‘ang lau bà n gá»i vợ lên. Túy bảo vợ:
- Từ nay, mình giao việc trả lương cho thằng Hòe nó là m.
- Äể ngưá»i khác quản lý tiá»n, tôi không yên tâm. Vả lại, chúng nó cứ lợi dụng...
- Lợi dụng cái gì?
- Nó thấy mình thương công nhân, thế là há»c ăn gian nói dối rồi đòi há»i đủ thứ. Hôm ná» có đứa còn thắc mắc là không được mua bảo hiểm.
- Há» thắc mắc thì giải thÃch. Nhưng không được nói ngoa ngoắt vá»›i ngưá»i ta. Há» là m công ăn lương. Phát lương cho há» mà cứ như bố thà ấy.
- Mình đừng có nghÄ© mấy đồng tiá»n ấy là to. Công nhân mà sinh chuyện, chỉ cần tưới cây thiếu nước là sạt nghiệp.
- á»i giá»i, sợ gì sạt nghiệp vá» mấy thằng là m thuê, mà sợ sạt nghiệp vá» các ông chá»§ lá»›n, chá»§ bé kia.
- Mình nói cái gì đấy?
- Là tôi nói ở cái nhà nà y. Tôi chả hiểu thằng con anh, tiếng là tổng giám đốc ná», tổng giám đốc kia, váºy mà cứ chá» tiá»n đầu tư cá»§a bố. Năm vừa rồi ông đưa cho nó bao nhiêu? Năm trăm triệu à ? Váºy nó trả ông được đồng lãi nà o chưa?
Túy quắc mắt nhìn vợ:
- Cô im mồm Ä‘i. Tôi đầu tư cho nó cÅ©ng là đầu tư cho nhà nà y. Mà đó không phải việc cá»§a cô. Äừng có nói lăng nhăng.
- Thế nà o là lăng nhăng. Tôi nói không đúng hay sao. Nó già u nứt đố đổ vách nhưng có khi nà o nghÄ© đến ông không. Nó mua cho ông cái ôtô, cÅ©ng chặt chém hÆ¡n ba chục triệu, tháºm chà nó ăn cá»§a ông từ già n máy vi tÃnh, từ chiếc ti vi; ngôi nhà mua cho ông ở trên thà nh phố, nó cÅ©ng ăn hÆ¡n hai trăm triệu... ông tưởng cha con ông giấu giếm nhau là m ăn, tôi mù chắc. Chẳng qua là tôi bất hạnh không có con... - Nói rồi Liá»…u oà lên khóc.
Thấy vợ Chẳng những không sợ mà còn lu loa, Túy phát hoảng:
- Thôi mà mình, tôi nói rồi, mấy hôm nữa, ta Ä‘i và o viện Từ DÅ©, chỉ mất má»™t chiếc “đá»-rim†là có con ngay thôi.
- Có con... “Nòng ná»c†cá»§a ông là m gì có Ä‘uôi mà đòi có con.
- Mình chả hiểu khoa há»c bây giá». Bệnh viện sẽ lá»c, bắt hết những con không có Ä‘uôi vứt Ä‘i, còn thằng nà o còn Ä‘uôi thì cho thụ tinh nhân tạo.
- Sao tôi tưởng thụ tinh nhân tạo là ... là nhốt đà n bà và o phòng rồi cho một thằng... bịt mặt như “ninda†nó... thụ tinh.
Túy ôm lấy vợ, cưá»i sằng sặc:
- Äúng là ... đúng là đồ đà n bà không chịu Ä‘á»c sách. Mình cứ chừa đẻ Ä‘i, bất luáºn là con gái hay con trai, tôi cÅ©ng cho má»™t ná»a cÆ¡ nghiệp nà y.
Trong lúc hai vợ chồng nói chuyện thì ngưá»i phục vụ tên là Bình lắng nghe và anh ta nhếch mép cưá»i khó hiểu.
Má»™t ngưá»i từ bên ngoà i há»›t hải chạy và o, đó là Lê Văn Hà , ngưá»i được giao Ä‘iá»u hà nh toà n bá»™ các hoạt động cá»§a trang trại Thiên SÆ¡n. Hà nói hấp tấp:
- Thưa anh, ao nuối cá thịt không hiểu sao chết nhiá»u quá. Có những con trắm bảy tám ki lô cÅ©ng chết.
Cho má»i nhân viên khuyến nông cá»§a huyện đến há» tìm hiểu xem sao? Bao giá» thì ông Giám đốc Sở Nông nghiệp đưa kỹ sư vá» cho ta? Há»i ông ấy là nếu có được thì nhanh lên, còn không, chúng ta Ä‘i tìm ngưá»i khác.
- Em há»i hôm qua, ông ấy nói cáºu ấy Ä‘ang là m thá»§ tục xin thôi việc ở Hà Tây. Báo cáo anh, hôm qua, trong lúc anh Ä‘i vá» tỉnh há»p thì Ban giám thị trại cải tạo có đến đặt vấn đỠlà há» muốn anh giúp đỡ cho trại.
- Giúp cái gì? xin tiá»n à ?
Không, há» muốn cá»§ má»™t phạm nhân am hiểu là m kinh tế đến há»c táºp cách sản xuất cá»§a trang trại ta để vỠáp dụng. Các anh ấy cÅ©ng muốn là sẽ hợp đồng vá»›i trang trại, bán toà n bá»™ nông sản cho trang trại.
Túy gáºt gù nhưng lại lÆ¡ đãng há»i:
- Hay, hay lắm. Nhưng cáºu có biết há» cá» ai đến há»c không?
- Nghe nói là hỠđưa ông Lê Minh, ngà y xưa là Tổng giám đốc Minh Äức.
- Cáºu gá»i Ä‘iện thoại trao đổi vá»›i anh Tỳ, Giám thị. Trang trại sẵn sà ng hợp tác và truyá»n đạt kinh nghiệm trồng cây ăn quả, cây công nghiệp vá»›i đơn vị Nhưng việc cỠông Lê Minh đến, xin Ban giám thị xem xét. ÄÆ¡n giản là vì tôi không thÃch thằng cha nà y. Ngà y xưa, nó già u có, má»—i khi gặp nhau ở tỉnh trong các cuá»™c há»p, mặt nó cứ vác lên trá»i. Hắn cứ tưởng chỉ có hắn má»›i biết là m kinh tế, còn thiên hạ ngu cả đấy. Còn việc xây dá»±ng nhà quà n á»§ng há»™ ở bệnh viện huyện là m đến đâu rồi?
-Cuối tháng nà y khánh thà nh. Tuy nhiên, cũng bị lạm phát hơn hai chục triệu. Em sẽ báo cáo anh riêng vỠkhoản nà y.
Nếu hợp lý thì chi, đừng có bá» và o túi cáºu là được Tôi mà biết thì đừng có trách.
- Anh cứ tin ở em.
Chà o anh chị Hà đi ra, Liá»…u cưá»i khẩy:
- Anh biết chuyện thằng Hà má»›i xây nhà cho con vợ bé trên thà nh phố chưa. Nó không ăn cắp tiá»n nhà nà y, lấy đâu ra nhỉ?
- Tôi biết quá đi chứ. Nó cũng đã báo cáo, xin ý kiến tôi. Phải thông cảm với nhà nó, đang khát con trai. Mà nà y, sao mình để ý lắm chuyện thế. Biết lắm chóng già đấy.
- Vấn đỠlà nó lấy đâu ra tiá»n xây nhà . Hay là ông dúi cho nó?
- Mình hay nhỉ, tiá»n cá»§a tôi có phải là vá» hến đâu Em định tuần tá»›i Ä‘i Hà Ná»™i và o mỹ viện sá»a lại mi mắt và nâng gò má.
- Tốt, em cà ng đẹp, anh cà ng thÃch. Nghe nói có dịch vụ kéo chân cho dà i ra, giá em chịu Ä‘au, kéo cho chân dà i như bá»n hoa háºu thì hay quá.
- Äiên, em đã cao mét sáu, cao nữa để Ä‘i đấu bóng chuyá»n à .
Má»™t chiếc xe con mà u trắng đỠbụi đưá»ng lao và o trang trại. Äó là xe cá»§a Minh “hóiâ€. Dừng xe dưới chân đồi, Minh “hói†tay đút túi quần, lừng thững Ä‘i lên nhà cá»§a Túy, mắt thì nhâng nháo nhìn khu trang trại rồi lẩm bẩm: “Lão nà y quả là cao thá»§ võ lâm. Nằm ở cái xó nà y mà thò tay ra khắp nÆ¡iâ€.
Tâm và Kim Ä‘i chÆ¡i trên con đưá»ng ven hồ.
Tâm vui vẻ ra mặt vì cuối cùng bố anh cÅ©ng đã thuyết phục được Giám đốc cho anh tham gia chuyên án và thâm nháºp và o trang trại Thiên SÆ¡n.
- Anh được đi là m án lần nà y là cũng có công của bố em đấy.
- Bố em chứ không phải bố anh hả?
- Thì chưa cưới, gá»i bố cứ ngưá»ng ngượng thế nà o ấy. Mà hai cụ cÅ©ng lạ nhỉ, cứ coi con mình như là lÃnh cá»§a các cụ ngà y xưa. Nhà trai cÅ©ng ra lệnh phải cưới. Nhà gái cÅ©ng ra lệnh phải cưới.
- Thì anh cứ chống lệnh cũng được chứ sao?
- Em thì chả dại gì mà chống lại lệnh cả - Kim cưá»i rinh rÃch. Tâm cÅ©ng báºt cưá»i, rồi anh nói tiếp:
- Mẹ thì có vẻ lo.
- Có bà mẹ nà o lại chẳng lo cho con đi xa.
- Hôm qua, cụ còn kiểm tra quần áo, rồi bắt mang cả kim chỉ Ä‘i. Cứ là m như bá»™ đội Ä‘i chiến trưá»ng ngà y xưa ấy.
- Anh có sợ không?.
- Äã sợ thì chẳng nháºn nhiệm vụ. Nhưng anh sợ nhất là phải lá»™i ruá»™ng, lá»™i ao, đỉa nó bám. Có lẽ mai anh phải vá» vùng quê nà o đó lá»™i ruá»™ng và i ngà y cho quen Ä‘i.
- Hèn thế, nếu bị đỉa bám, nhổ tý nước bá»t là nó rá»i ngay.
- Anh chuẩn bị hết chưa?
- Chuẩn bị xong rồi. Hôm qua lại còn phải mất cả buổi chiá»u để trả lá»i các câu há»i cá»§a hai ông giáo trưá»ng Äại há»c Nông nghiệp. Hoa hết cả mắt. Anh Tưá»ng cẩn tháºn khá»§ng khiếp. Ngồi nghe lại còn ghi chép rồi vạch ra bao nhiêu là tình huống.
- Có ai bảo vệ cho anh không?
- Không, nhưng đã lót ổ rồi. Chắc chỉ ná»a tháng, cháºm lắm là má»™t tháng, anh vá» thôi.
Kim nói với vẻ buồn buồn:
- Em Ä‘á»c thÆ¡ ÄÆ°á»ng, bà i tiá»…n chồng Ä‘i xa có hai câu tuyệt hay:
“xin Ä‘em giá»t lệ là m mưa nhá». Mai sá»›m bên đưá»ng nÃu bước anhâ€.
Tâm đạp xe đạp đến trang trại Thiên SÆ¡n và mang theo thư giá»›i thiệu cá»§a Giám đốc Sở Nông nghiệp và dưới cái tên má»›i là Lê Văn Tấn. Ông Túy đón anh niá»m nở:
- Chà o anh Tấn, chúng tôi mong quá. ÄÆ°á»£c Giám đốc Sở giá»›i thiệu thì nhất còn gì - Rồi Túy đổi giá»ng thân máºt - Chú cố ở đây giúp anh. Cần gì, cứ bảo. Nếu phải là m cả phòng thà nghiệm, anh cÅ©ng là m. Tỉnh lại giao thêm cho anh bảy chục héc ta đất nữa. Không có kỹ sư giá»i thì chết.
Nói rồi Túy nhìn như xoáy và o Tâm.
Hết P2 - Chương 6.
|

30-07-2008, 07:27 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P2 - Chương 7
Má»™t ngà y sau khi đến trang trại Thiên SÆ¡n, Tâm đã phải bắt tay ngay và o công việc cá»§a má»™t “kỹ sư nông nghiệpâ€, và theo như lá»i giá»›i thiệu cá»§a ông Giám đốc Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn thì anh là má»™t “kỹ sư†không những giá»i vỠáp dụng công nghệ má»›i cho việc tăng năng suất giống cây trồng váºt nuôi mà còn am hiểu công tác thú y, và rất thiện nghệ trong “triệt sản lợn, gà , chó, mèoâ€.
Ngay chiá»u hôm trước, Túy đã thá» tà i Tâm bằng cách nhá» anh thiến há»™ cho... đà n gà sống gần chục con. Trước con mắt tò mò cá»§a má»i ngưá»i, Tâm đã biểu diá»…n mà n thiến gà hết sức thà nh công.
Không cần phải ai phụ giúp, không phải chỉ khâu, không phải thuốc sát trùng và chỉ bằng má»™t lưỡi dao cạo râu, hai Ä‘oạn ống trúc nhỠđể luồn dây cắt, Tâm thiến hết đà n gà chỉ trong ná»a giá».
Nhìn Tâm túm cổ từng chú gà , má»™t bà n chân đè giừ cánh, má»™t bà n chân đè giừ chân gà , và rạch nhát dao chÃnh xác và o dưới nách con gà , láºt miếng da má»ng lên, lại rạch tiếp và o lá»›p thịt rồi dùng má»™t mảnh nứa uốn cong để banh rá»™ng vết mổ, anh luồn hai ống trúc và o và hai ngón tay kéo nhẹ đầu dây là m bằng cáºt tre... chi loáng cái, má»™t hòn cà đã rÆ¡i ra và mấy giây sau, lại hòn ná»a, vốc nước và o lòng bà n tay, Tâm vạch mỠđổ và o mồm con gà ... Thế là xong, Tâm thu dụng cụ, thả con gà ra ngay. Và tháºt kỳ lạ, những con gà được thiến lại chạy tung tăng như thể không có chuyện nó vừa bị mất má»™t bá»™ pháºn quý giá nhất cá»§a giống đực. Thiến xong đà n gà , Tâm còn cao hứng bảo sẽ giúp trang trại thiến tất cả những loà i động váºt nà o cần... thiến.
Nghe Tâm nói váºy, má»i ngưá»i phá lên cưá»i.
Túy há»i Tâm là há»c thiến gà ở đâu mà tà i thế, Tâm nói phét là khi há»c vá» thú y, có môn triệt sản động váºt Và sau nà y, khi cần tiá»n tiêu trong trưá»ng đại há»c, ạnh vẫn Ä‘i thiến gà , chó, lợn cho bà con quanh vùng. Tháºt ra, Tâm thạo trò nà y là từ hồi Ä‘ang há»c Äại há»c Cảnh sát. Khi và o năm thứ ba, các anh phải Ä‘i thá»±c táºp và Tâm được phân công vá» Công an huyện Quảng Hà cá»§a Quảng Ninh. Anh được cá» xuống xã và ở ngay tại nhà má»™t gia đình ngưá»i Hoa. ông cụ chá»§ nhà có nghá» thiến gà không cần khâu giá»i nhất vùng và phiên chợ Quảng Hà nà o ông cÅ©ng thiến cả trăm con gà . Thấy hay hay, Tâm xin ông dạy và ông cÅ©ng truyá»n nghá» cho anh. Vốn là ngưá»i khéo tay nên chỉ sau ba tháng thá»±c táºp tại xã, Tâm đã há»c hết nghá» cá»§a ông.
Sáng sá»›m, sau khi ăn sáng bằng hai. chiếc bánh mì chấm vá»›i đưá»ng, Tâm và má»™t công nhân nữa xuống ao thả cá. Hai ngưá»i dùng lưới quây má»™t góc ao. Những con cá.trắm cá», cá trôi, cá mè khá lá»›n nhảy loạn xạ trông rất vui mắt. Tâm dùng vợt bắt má»™t con cá mè, anh xem kỹ rồi chỉ cho ngưá»i công nhân kia thấy những vết đỠtrên vảy cá và vây cá bị lở nham nhở:
- Cá bị nhiá»…m bệnh khá nặng. Bệnh nà y gá»i là bệnh lở vây, chỉ và i ngà y nữa, các vết đỠnà y lan lên đến mang là cá chết. Căn bệnh nà y là do ao quá bẩn, đã lâu không được thay nước, không là m vệ sinh ao.
- Em ở đây hai năm rồi mà chưa thấy ai tát ao bao giá».
Tâm lại chỉ vá» phÃa vưá»n bạch đà n trồng sát bá» ao:.
- Lá bạch đà n có- tinh dầu, rụng xuống ao sẽ là m thối nước. Cáºu ngá»i nước mà xem.
Anh công nhân vốc nước đưa lên mÅ©i ngá»i và nhăn mặt:
- Äúng là có mùi thum thá»§m.
Ao bẩn như thế nà y, cá mè sẽ chết trước, sau đó là cá trắm và tiếp là cá trôi.
- Chữa bệnh nà y có khó không?
- ÄÆ¡n giản thôi, nhưng vá»›i ao lá»›n như thế nà y, cÅ©ng phải mất thá»i gian. Phải tiến hà nh thay nước ngay, đánh bá»›t cá là m giảm máºt độ cá trong ao, không cho cá ăn trong khoảng ná»a tháng và bắt những con cá bị bệnh đì.
Anh công nhân vẫy tay ra hiệu cho hai công nhân nữa xuống giúp:
- Chúng mà y chá»n cá, con nà o không bị đốm và ng, đốm đỠthì thả ra, con nà o có dấu như váºy, bắt hết, nấu cho lợn ăn.
- Ông điên à , cá to thế nà y, nấu cho lợn. Mang ra chợ, bán được tất.
Tâm cưá»i:
- Äừng mang ra chợ bán, đội kiểm dịch động váºt há» phát hiện được, há» tìm đến táºn nÆ¡i phát sinh nguồn bệnh là há» bắt há»§y hết đấy.
Rồi anh lại vốc bùn đưa lên mÅ©i ngá»i và lắc đầu Từ phÃa trên nhà , Túy và Hà đứng theo dõi Tâm Ä‘ang xá» lý ao cá.
- Anh ạ, em trông thằng Tấn nà y lạ lắm. Nó há»c nông nghiệp mà nom như công tá» thà nh phố.
- Hôm qua chú mà y xem nó thiến gà rồi chứ gì? Äúng là dân nông nghiệp chÃnh cống. Mà chú kiểm tra vá» nó được những gì rồi?
- Hôm qua, em bà máºt kiểm tra túi cá»§a nó. Chỉ có má»™t Ãt sách nông nghiệp, chăn nuôi, có má»™t quyển nháºt ký, nhưng ghi không Ä‘á»u. Äá»c quyển nháºt ký ấy thì thấy nó là thằng cÅ©ng ghê đấy. Dám cãi nhau vá»›i cả Chá»§ tịch huyện vá» việc quy hoạch vùng canh tác huyện Hòa Trung. Nó chỉ mong là m già u bằng nông nghiệp thôi.
- Thế thì loại nà y phải xem. Có ai lấy nông nghiệp để là m già u bao giỠđâu. Muốn già u thì phải là m nghá» khác, chứ nghá» nông, đủ ăn là may. Trồng lúa liệu lãi lá» là bao nhiêu. Trang trại như cá»§a mình, có đầu ra ổn định váºy mà má»—i năm chỉ lãi được không quá ba trăm triệu.
- Hôm qua Ä‘i kiểm tra vưá»n vải, nó đỠnghị là phun thuốc sâu thá»±c váºt chứ không dùng hóa chất. Xem ra nó có vẻ tinh và có há»c lắm. Nó ăn cÆ¡m, hệt nông dân. Mấy cải lá lá»™c vừng, vá»ng cách, và i ngá»n rau húng, cuá»™n lại chấm tương... Nó ăn thun thút, vẻ khoái chÃ.
- Chú dà nh thá»i gian, kiểm tra táºn gốc gác nhà nó xem sao.
- Bố mẹ nó và o Nam đã lâu. Nhà có bốn anh chị em thì nó là thứ hai. Nó không chịu và o Nam sống là vì nó không muốn xa quê.
- Thế thì chưa đủ. Phải đến táºn cÆ¡ quan cÅ© cá»§a nó. Mà nà y, đêm nay hà ng vá» Ã ?
- Vâng. Äi theo xe chở khung là m nhà sà n.
- Cho bốc gá»— xuống ban ngà y. Không cần phải là m đêm vì dá»… gây sá»± tò mò. Chú cho má»™t ngưá»i giám sát chặt chẽ thằng kỹ sư kia. Chúng ta chỉ tin được nó khi nà o mà thấy an toà n.
- Vâng. Anh cứ yên tâm. Em cá» thằng Hiếu theo nó rồi. Chị nhà cÅ©ng tinh lắm, không rá»i mắt khá»i nó đâu.
Nghe Hà nhắc đến vợ, Túy thở dà i:
- Hôm nay bà ấy đi đâu mà từ sáng tới giỠtôi không thấy?
- Thưa anh, em tưởng chị nói với anh rồi.
- Nói cái gì?
- Sáng nay, chị Ä‘i dá»± khai trương má»™t cá»a hà ng chăm sóc sắc đẹp phụ nữ do công ty “ bông... bông†gì đó cá»§a Hà n Quốc tà i trợ. Có lẽ đến chiá»u má»›i vá».
- Mà y biết địa chỉ cá»a hà ng đó chứ gì?
Trên báo mới có quảng cáo.
- Mà y cho hai thằng lên kiểm tra, xem bà ấy còn Ä‘i những đâu. Tháºt kÃn đáo đấy.
- Vâng.
- Bà ấy biết nhiá»u quá. Tao không hiểu sao, chuyện cấp tiá»n cho thằng Tiến kÃn thế mà bà ấy cÅ©ng biết. Suốt ngà y háºm há»±c vá» chuyện đầu tư cho thằng Tiến. Mà bà ấy thì còn thiếu gì tiá»n đâu cÆ¡ chứ. Sà i Gòn cÅ©ng có nhà , Hải Phòng, Hà Ná»™i cÅ©ng có nhà . Má»—i năm chỉ lai vãng đến ngá»§ má»™t và i đêm. Mà y biết má»—i năm tao phải trả tiá»n Ä‘iện nước cho mấy ngôi nhà bao nhiêu không?
- HÆ¡n năm chục triệu, đó là chưa kể tiá»n công cho mấy ngưá»i trông nhà .
- Theo em... anh nên cẩn tháºn. Em nghe bạn em ở Hà Ná»™i nói rằng má»—i khi bà chị và o đấy, là lại thấy thằng ngưá»i yêu cÅ© đến. Mà nghe nói Ä‘ang có há»™i nghị khách hà ng cá»§a Tổng công ty xây dá»±ng, thế nà o hắn ta cÅ©ng vá» dá»±.
Túy quắt, mắt nhìn Hà khiến anh ta cụt hứng, nhưng rồi ánh mắt hắn lại dịu đi ngay:
- Tao giao việc ấy cho mà y, nhưng trước khi định là m gì thì há»i tao.
- Em nhá»› ạ Nói rồi Túy Ä‘i chầm cháºm vá» phÃa ao. Äúng lúc đò Tâm lá»™i dưới ao lên. Anh chợt rùng mình khi thấy ở kheo chân có con đỉa to xù Ä‘ang bám. Nhưng liếc thấy Túy và Hà đang chăm chú theo dõi mình, anh cố lấy bình tÄ©nh Ä‘i thẳng vá» phÃa hai ngưá»i.
Tâm nói với Túy:
- Anh ạ, ao đã quá lâu ngà y không tát vét. Lá cây rụng xuống nhiá»u, nhất là lá tre và lá bạch đà n. Cá thả máºt độ quá dà y. xá» lý ao không khó. Chiá»u nay xin anh cho đặt máy bÆ¡m, hút hết hai phần ba nước trong ao ra và lấy nước ngoà i mương thá»§y nông cho và o. Chỉ thay nước khoảng ba lần là cá khá»e ngay thôi. Nhưng đó chỉ là biện pháp tạm thá»i. Cuối năm, anh nên cho bắt cá, cải tạo lại ao rồi thả tiếp và quan trá»ng là phải xá» lý vưá»n bạch đà n ven ao.
- Chú cứ lên kế hoạch và bà n trá»±c tiếp vá»›i anh Hà . Tôi đồng ý má»i kế hoạch cá»§a chú.
Hà nhìn thấy con đỉa:
- Nà y, con đỉa bám ở khoeo chân cá»§a cáºu kìa?
Tâm cúi xuống, nhổ nước bá»t và o tay, rồi thong thả gỡ con đỉa ra. Anh lại ném con đỉa xuống ao. Túy ngạc nhiên:
- Sao không giết nó đi?
- Äỉa là loại rất nhạy cảm vá»›i môi trưá»ng nước. Nó không sống được nếu nước quá bẩn. Ao còn đỉa là còn nuôi được cá.
Máu ở kheo chân ri rỉ chảy ra. Tâm lại bốc luôn tà đất rịt và o. Túy và Hà nhìn Tâm và qua cái nhìn đó, có thể thấy Tâm đã chiếm được má»™t phần lòng tin cá»§a hai ngưá»i.
Từ ngoà i cổng, một chiếc xe U-oát rẽ và o trại.
Nhìn biển số xe, Tâm giáºt mình vì đó là xe cá»§a Trại cải tạo. Anh vá»™i và ng chà o Túy và Hà :
- Xin phép hai anh, em đi thay quần áo.
Nói xong, anh vội lủi xuống dưới dãy nhà ngang dà nh cho công nhân.
Một công nhân của trang trại nhìn thấy chiếc xe và có hai cảnh sát và o gặp Túy, anh ta nói với Tâm vẻ bực tức:
- Mang tiếng là một trại cải tạo lớn mà phải sỠdụng mấy thằng tù là m cố vấn. Mà sao hôm nay không thấy thằng tù ấy nhỉ?
Tâm nhÃu mà y, há»i:
- Sao lại dùng tù là m cố vấn?
- Chả là thế nà y. Trại số Bảy Ä‘ang muốn mở rá»™ng sản xuất, nhưng không biết trồng cây gì, nuôi con gì cho có hiệu quả kinh tế, thế là phải nhá» lão Lê Minh, bị án tù chung thân giúp cho. Lão ấy lại nói vá»›i trại là cho đến đây há»c táºp kinh nghiệm. Cách đây mấy hôm đã đến rồi. Bà n bạc vá»›i ông Túy nháºu cả má»™t ngà y. Hai anh cảnh sát dẫn giải thì uống rượu và o, ngá»§ lăn như chết. Nhưng không hiểu sao hôm nay lại chỉ có hai cảnh sát.
Tâm không há»i gì thêm, nhưng rồi lại thấy hai cảnh sát và Túy, Hà lên xe Ä‘i.
Hôm nay, cá»a hà ng chăm sóc sắc đẹp cho phụ nữ mang tên†Äẹpâ€, ở phố Hà ng Bà i ( Hà Ná»™i), được hãng mỹ phẩm nổi tiếng Hà n Quốc “ De bon†tà i trợ má»›i khai trương. Vì là ngà y thứ hai đầu tuần nên khách hà ng có vẻ vắng. Chá»§ cá»a hà ng vốn là má»™t ca sÄ© khá nổi tiếng trước có cá»a hà ng uốn tóc nay có tiá»n chuyển sang mở cá»a hà ng dịch vụ chăm sóc sắc đẹp. Liá»…u là khách quen cá»§a chị, vì váºy khi khai trương, chị ta cho gá»i giấy má»i cho Liá»…u.
Sau buổi lá»… khai trương ngắn gá»n đơn giản, nhưng khách hà ng đặc biệt như Liá»…u được má»™t buổi chăm sóc miá»…n phÃ. Trong số hà ng chục nhân viên cá»§a cá»a hà ng, Liá»…u rất thân vá»›i Hồng cho nên cô yêu cầu được Hồng là m cho mình. Hồng là ngưá»i cÅ©ng quê vá»›i Liá»…u và dạt vá» Hà Ná»™i sống từ lâu Cô rất hiểu hoà n cảnh cá»§a Liá»…u cho nên luôn tìm ra được những lá»i khuyên, những câu an á»§i cho Liá»…u má»—i khi cô có chuyện gì buồn. Mà thá»±c sá»± thì Liá»…u cÅ©ng chỉ còn má»—i Hồng là bạn và là ngưá»i không bị Túy đê ý, theo dõi, cho nên có chuyện gì Liá»…u cÅ©ng kể vá»›i Hồng.
Vừa bôi những loại kem dưỡng da Ä‘á»i má»›i lên khuôn mặt trái xoan đã bắt đầu xuất hiện những chấm da mồi rất má» nhạt trên gò má cá»§a Liá»…u, Hồng vừa thá»§ thỉ:
- Lâu lắm rồi em má»›i lại được gặp chị. Trông chị cứ như trẻ ra. Có lẽ vì chị có nước da đẹp quá. mà có nước da như chị, có vóc dáng như chị thì em Ä‘i thi “ngưá»i đẹp thanh lịch ngayâ€. Mà sao ngưá»i như chị lại chịu ở nÆ¡i vùng sâu vùng xa thế
- Số pháºn nó đưa đẩy thì là m thế nà o. Chị em mình như cánh bèo, như hạt mưa. “Thân em như hạt mưa sa Hạt rÆ¡i xuống giêng hạt ra ruá»™ng lầyâ€.
- Äấy là ngà y xưa, chứ bây giá», cam chịu là khổ cả Ä‘á»i đấy chị ạ. Hôm nay chị lên đây, có gặp anh Hoà n không?
Liễu thần mặt nói bâng quơ:
- Không biết hôm nay anh ấy há»p mấy giá» má»›i xong. Máy di động cứ khoá.
- Chị ạ, em thấy chị cứ thôi quách cái lão Túy “đen†ấy đi. Em trông thấy lão mà cứ ghê ghê. Nói xin lỗi chị, loại như lão ấy, có các và ng em cũng chả thể nằm chung được một lúc.
- Thế em tưởng chị sung sướng à ? Tiá»n nhiá»u đấy, nhưng sống như ở tù.
Chợt Liá»…u nhá»m dáºy:
- Em lấy cho chị mảnh giấy. Cô gái mang tá» giấy lại, liá»…u lấy bút viết:â€Em chá» anh trưa nay ở chá»— cữ . Liá»…u đưa mảnh giấy cho cô gái:
- Em nhắn tin theo số máy nà y cho chị.
Cô gái lấy máy điện thoại di động của mình nhắn tin xong lại quay sang xoa mặt cho Liễu, và tiếp tục thủ thỉ:
- Ông ấy đối với chị tỠtế không?
- TỠtế, và quá tỠtế. TỠtế đến mức mình phải sợ hãi.
- Hồi chị lấy ông ấy, em đã gà n rồi, mà em cũng không hiểu sao chị đâm đầu và o cái trang trại đó.
- Có những Ä‘iá»u mà tá»± mình không tÃnh toán nổi số pháºn cho mình. Nhưng thôi, đừng nói chuyện ấy. Chị bây giá» có muốn lương thiện cÅ©ng không được nữa rồi.
- Chị nói gì mà cứ như Ä‘á»c truyện cá»§a Nam Cao ấy. Muốn lương thiện cÅ©ng không được? Loại như lão Túy thì má»›i nói như thế, còn chị, có gì mà quá lo thế. Nhưng em há»i tháºt, chị có háºn hắn không?
- Háºn, háºn lắm chứ. CÅ©ng nhiá»u lúc chị đã nghÄ© đến trả thù.
Liễu nói xong, ứa nước mắt.
Hồng xoa mặt cho Liá»…u nhưng trong lòng lại nghÄ© vá» câu cô vừa nói. Lạ thế đấy, má»™t ngưá»i phụ nữ bị buá»™c phải là m Vợ ngưá»i ta, căm thù thằng chồng đến xương tá»§y váºy mà vẫn nghÄ© mưu, nghÄ© kế chăm lo vun vén cho chồng. Hồng cÅ©ng đã và i lần đến chÆ¡i vá»›i Liá»…u ở trong trang trại và cô nhanh chóng nháºn thấy Liá»…u Ä‘ang sống vá»›i hai cuá»™c sống trong má»™t con ngưá»i. Nếu bà n chuyện vá» Túy, Liá»…u luôn tá» thái độ coi thưá»ng, tháºm chà coi khinh vá» má»™t ngưá»i đà n ông mà Liá»…u gá»i là “ thằng đực†“thằng ti tiệnâ€, “lão già Tà o Tháoâ€. Nhưng khi nói vá» chuyện là m ăn cá»§a Túy thì Liá»…u tỠý khâm phục thá»±c sá»± và phải công nháºn đó là ngưá»i biết nhìn xa, dám là m và biết dùng ngưá»i. Má»™t Ä‘iá»u lạ là Liá»…u tham gia và o công việc cá»§a Túy rất nhiệt tình và những sáng kiến mà cô đưa ra trong là m ăn thì lại được Túy rất nghe.
Trong khi Liá»…u Ä‘ang sá»a sang sắc đẹp thì bên kia đưá»ng ở má»™t quán cà phê đối diện vá»›i cá»a hà ng chăm sóc sắc đẹp, Hà và má»™t gã công nhân Ä‘ang ngồi uống cà phê mắt nhìn chòng chá»c và o cá»a hà ng.
Khi đồng hồ chỉ mưá»i má»™t giá» thì Liá»…u xuất hiện và nhìn quanh quất như thể muốn tìm ai.
Liễu vẫy một chiếc taxi và lên xe.
Trong quán cà phê, Hà vá»™i và ng trả tiá»n và đi xe máy bám theo.
Chiếc taxi chạy ra phÃa ngoại ô và dừng lại trước má»™t nhà nghỉ khá sang trá»ng. Liá»…u xuống xe, nhìn quanh vá»›i vẻ cảnh giác và và o chá»— lá»… tân nói câu gì đó rồi lấy chìa khóa phòng. Hà dặn. tên Ä‘i cùng
- Mà y sang bên kia đưá»ng chá» và kiếm cái gì mà ăn. Tao sẽ phục ở đây. Äì hai thằng dá»… bị bà ấy phát hiện.
Hà và o nhà nghỉ, hắn há»i cô gái ở quầy lá»… tân:
- Cho anh lấy một phòng, loại tỠtế ấy.
- Phòng ở đây, loại nà o chả xịn. Anh lấy phòng 203 nhé. Có Ä‘iá»u hòa, có đầu video, có sẵn băng để xem đấy.
- Em gá»i cho anh cô bạn được không, nằm má»™t mình buồn lắm. Anh ở đến mai cÆ¡. ÄÆ°a tiá»n trước nhé.
Nói rồi Hà đưa cho cô gái hai tỠgiấy bạc loại 100 ngà n đồng. Cô gái nhìn Hà từ đầu đến chân:
- Ông anh Æ¡i, nếu ông anh có bồ hay kiếm được ở đâu thì bá»n em không ngại, còn ở đây gá»i ư? Không được đâu. Cảnh sát hình sá»± dạo nà y quét ác lắm. Không khéo lại can tá»™i chăn dắt, môi giá»›i gái mại dâm thì Ä‘á»i ra cái lạt.
- Thế... thế con bé lúc nãy và o đây má»™t mình, chả bá»n em gá»i là gì.
- Báºy nà o, chị ấy là bồ cá»§a má»™t ông giám đốc. Bao giỠđến đây cÅ©ng lấy phòng ở tầng ba.
- Tầng ba thì có gì vui hơn?
- Có hai phòng rộng, có phim hay.
- Cho anh má»™t phòng tầng ba váºy. Nếu lát ná»a bạn anh đến có há»i thì cho lên nhé.
- Thôi được, anh lấy phòng 30 1.
Hà cầm chìa khóa đi lên phòng. Hắn nhìn tỠhướng dẫn sỠdụng điện thoại và bấm sang phòng bên cạnh:
- Alô... alô?
Liễu cầm máy:
- Ai gá»i tôi đấy?
Hà hÆ¡i bịt mÅ©i, nói giá»ng khác Ä‘i:
- Nhung đấy à ? Sang phòng anh đi.
- Nhung lụa nà o, chỉ vớ vẩn!
- Xin lỗi, tôi nhầm máy.
Hà bá» máy, rồi cưá»i khoái chÃ. Hắn mở cá»a sổ trông xuống đưá»ng rồi báºt băng video ra xem và đó là phim ***. Äang xem phim, bá»—ng có tiếng còi ôtô.
Hắn nhá»m dáºy, mở rèm nhìn xuống.
Má»™t chiếc xe con khá sang trá»ng rẽ và o cổng nhà nghỉ rất nhanh, chứng tá» ngưá»i lái khá quen lối và o xe dừng, má»™t thanh niên từ trong nhà nghỉ chạy ra. Ngưá»i lái xe bước ra và ném chùm chìa khóa cho anh ta rồi nhanh nhẹn Ä‘i và o. Äó là má»™t ngưá»i còn khá trẻ, có vóc dáng đưá»ng bệ. Tay thanh niên ná» lái xe lùi và o phÃa trong rồi lấy chiếu che lên số xe và kÃnh.
Hà hé cá»a nhìn sang phòng bên và khi thấy ngưá»i lái chiếc xe con gõ cá»a và o phòng Liá»…u, hắn cưá»i tinh quái rồi đóng cá»a phòng lại và xuống nhà .
Mấy tháng rồi không gặp ngưá»i yêu cÅ©, Liá»…u và anh chà ng giám đốc quấn lấy nhau mê mẩn:
- Liệu thằng chồng em có biết em đến đây không?
- Chắc chắn là lão ấy không biết. Nếu biết, mình chả gặp được nhau. Anh vá» há»p bao lâu?
- Còn hai ngà y nữa.
- Ngà y mai lại đến nhé.
- Nếu thế thì tốt quá. Hay em vỠsống với anh đi.
- Äừng có nói đãi bôi. Con vợ anh nghe nói là cảnh sát hình sá»±, em không muốn và o tù đâu. Hổ vồ không sợ bằng lấy vợ công an. Anh sống thế nà o?
- Cũng tạm ổn.
- Thế mà gạ ngưá»i ta vá»? Äúng là đồ giấu đầu hở Ä‘uôi.
- Anh chỉ yêu có mình em.
- Thôi, anh Ä‘ang có sá»± nghiệp. Nhá»› đến em thế nà y là tốt lắm rồi. Em cÅ©ng biết mình phải là m gì chứ. Nhiá»u lúc cứ nghÄ© đến cuá»™c sống hiện tại, chỉ muốn chết cho rồi, nhưng cÅ©ng may là còn có anh.
- Anh cÅ©ng biết Ä‘iá»u đó lắm, nhưng không sao liên lạc thưá»ng xuyên vá»›i em được.
- Em có cách rồi, không lâu nữa đâu.
- Cách gì?
- Em láºp công ty trên Hà Ná»™i và sẽ lên đó ở thưá»ng xuyên.
- Thế em tưởng thằng chồng em là thằng ngốc chắc.
- Hắn không ngốc nhưng em bảo được. Thôi, bây giỠđừng nói gì nữa.
Tại phòng bên, Hà mỉm cưá»i đắc ý rồi xuống nhà , hắn nói cợt nhả vá»›i cô nhân viên:
- Số anh Ä‘en rồi. Phải Ä‘i “táºu†má»™t em vá» váºy
- Anh đến quán karaoke MÆ¡ Huyá»n ở cuối đưá»ng, tại đấy có mấy em trưá»ng múa hay lắm.Nhưng giá cả không dá»… chịu đâu?
- Chất lượng là quan trá»ng, hà ng nà o tiá»n nấy. Có gì đâu.
Hà ra ngoà i và và o quán bia bên kia đưá»ng.
Thằng Ä‘i cùng Ä‘ang ngồi chá» ngá»§ gà ngá»§ gáºt. Thấy Hà , tên kia choà ng tỉnh:
- Thế nà o, bà ấy và o là m gì?
- Nghe đây, mà y muốn kiếm tiá»n, tháºt nhiá»u tiá»n hay muốn bị tống cổ khá»i trang trại?
- Anh bảo gì, ai chả muốn kiếm nhiá»u tiá»n.
- Váºy thì hãy coi như không nhìn thấy gì, không biết gì. Chỉ được phép nói bà chị và o cá»a hà ng chăm sóc sắc đẹp. Nhá»› chưa?
- Nhưng... nhưng em sợ ông
- Mà y ngu lắm. Äà nh rằng tao vá»›i mà y nhìn thấy bà chị và o nhà nghỉ, nhưng ai bắt được trai trên gái dưới, ai là m chứng cho chúng mình. Nếu lá»™ ra, thứ nhất là bà chị sẽ cho cả tao và mà y biến ngay, thứ hai, là ông chá»§ cÅ©ng không muốn tin vợ mình đã có bồ bịch. Thì cứ để ông ấy sống vá»›i niá»m tin đó. Chứ để ông ấy sụp đổ, không khéo tao vá»›i mà y dÃnh há»a đấy.
- Bây giỠthì em hiểu rồi.
Hà lấy Ä‘iện thoại di động gá»i và o nhà nghỉ:
- Cho tôi nói chuyện với khách ở phòng 301.
Äầu dây đằng kia vừa có tiếng “Alô, ai gá»i đấyâ€, Hà nói ngay:
- Cho tôi nói chuyện với chị Liễu.
Là m gì có “Liá»…u Äà o†nà o ở đây?
- Ông có muốn chim á»c xe cá»§a ông mang Ä‘i bán sắt vụn không thì bảo. ÄÆ°a máy cho chị ấy nhanh lên.
Sau má»™t lát im lặng, có tiếng ngáºp ngừng cá»§a Liá»…u:
- Tôi nghe đây.
Hà nói thủng thẳng:
- Em Hà đây.
- Chú Hà ư? Äang ở đâu thế - Liá»…u nói hốt hoảng.
Hà nghiêm giá»ng, nói rà nh rẽ:
- Bà chị nà y, ba giá» chiá»u chị phải có mặt ở nhà . Ai há»i gì thì cứ nói là đi chăm sóc sắc đẹp, sau đó Ä‘i ăn trưa vá»›i hai đứa nhân viên cá»§a cá»§a hà ng.Nhá»› là nói ăn trưa ở quán Vị Hương. Món ngon nhất là cá giò hấp gừng... DÄ© nhiên là không nhìn thấy em... Chị cứ yên tâm Ä‘i.
Hà nói xong cúp máy rồi vá» trang trại. Túy Ä‘ang ngồi uống rượu má»™t mình, thấy Hà vá», nét mặt tươi hẳn lên:
- Thế nà o mà y, có thấy bà ấy không?
Hà lắc đầu, má»i mệt:
- Bà chị cầu kỳ lắm. Là m riêng cái mặt hết hai giá». Bá»™ móng chân móng tay hết má»™t giá». Rồi lại kéo mấy con nhân viên ra quán Vị Hương ăn cá giò Cát Bà .
Túy thở phà o nhẹ nhõm:
- Tao cÅ©ng nghe nói thằng kia có vợ má»›i, mà nó lại là cảnh sát hình sá»±, con vợ nó dữ lắm. Thôi, mà y Ä‘i nghỉ, nhá»› cá» ngưá»i theo thằng Tấn đấy. Nó vừa cam Ä‘oan vá»›i tao là vụ vải thiá»u năm nay, sẽ cho quả chÃn sá»›m hai chục ngà y. Nếu được như váºy thì chỉ má»™t vụ vải, mình cÅ©ng kiếm được dăm trăm triệu.
Hà lá»… phép chà o rồi Ä‘i ra. Thấy Túy vui vẻ, huýt sáo véo von, Hà mỉm cưá»i và hiểu rằng hắn đã quyết định đúng khi bảo vệ cho Liá»…u.
Gần ba giá» chiá»u, Liá»…u vá», nét mặt vẫn vương vẻ lo âu và má đỠhồng vì hÆ¡i men. Túy đón vợ, Ä‘on Chà chà , em đẹp ra nhiá»u đấy. Sao vá» muá»™n thết Liá»…u ngáºp ngừng:
- Em chá» là m hÆ¡i lâu. Cá»a hà ng má»›i khai trương, đông quá. Là m xong em lại lôi con Äà o và mấy đứa bạn nó Ä‘i ăn cÆ¡m.
Túy cưá»i đắc ý:.
- Ăn ở Vị Hương chứ gì?
Liá»…u run ngưá»i:
- Sao... sao anh biết?
- Äoán mò thế thôi vì anh biết em thÃch ăn món cá giò hấp gừng, mà chỉ có quán đấy là ngon.
Bây giỠthì Liễu hiểu và thấy yên tâm hẳn.
Cô ta ôm lấy Túy, nũng nịu:
- Anh thấy cái mặt em có khá hơn không?
- Äẹp lắm.
- Mai em lại Ä‘i là m ná»a nhé. Anh Ä‘i cùng em. Nước da cá»§a anh cÅ©ng nên là m mịn Ä‘i tà chút.
- Nếu thấy hiệu quả, em tiếp tục là m mấy buổi.
- Mai anh phải và o trại cải tạo há»p bà n cùng Lê Minh.
- Hay anh cho đứa nà o đi cùng em?
- Sao lại phải đi cùng?
- Cho vui và nếu có việc gì còn nhỠđược.
- Chẳng cần. Anh mua cho em má»™t chiếc Ä‘iện thoại di động. Nếu phải Ä‘i xa, có gì gá»i cho tiện. Mà nà y, em giúp anh để mắt tá»›i thằng kỹ sư má»›i nhé.
Liá»…u gá»i Tâm lên phòng là m việc và cô ta ngạc nhiên khi thấy Tâm Ä‘em theo má»™t chiếc quần dà i. Liá»…u há»i:
- Anh thấy công việc ở đây thế nà o?
- Thưa chị cũng rất hay ạ.
- Anh tÃnh xem, nếu để vưá»n vải nà y ra quả sá»›m hai chục ngà y thì cần phải đầu tư bao nhiêu. Còn khu ao cá thịt, anh là m sao kiếm được mươi con cá trắm Ä‘en loại tháºt lá»›n... Tôi muốn má»i mấy anh trên Hà Ná»™i vá» câu. Cần bao nhiêu tiá»n, anh cứ đỠxuất Ngà y mai, anh Túy phải và o trại để duyệt kế hoạch sản xuất má»›i. Phải công nháºn tay Lê Minh giá»i. Từ má»™t thằng tù chung thân, bây giá» lại có giá, được giám thị tin cáºy. Không hiểu hắn vẽ ra chương trình gì mà xem ra Ban giám thị có á»· á»§ng há»™ lắm.
Tâm lễ phép nói với Liễu:
- Em xin phép chị cho em ra ngoà i phố huyện vá chiếc quần. Lúc nãy bị ngoắc dây thép gai, rách một miếng.
Nói rồi Tâm chìa chiếc quần rách mông ra cho Liá»…u. Chị ta cưá»i ngặt nghẽo:
- Anh kỹ sư Æ¡i, thá»i buổi nà y còn ai vá quần ná»a. Anh là m Æ¡n vứt cái quần cÅ© ấy Ä‘i. Tôi mua tặng anh hai chiếc nữa.
- Dạ, em thấy nó còn dùng được. Hơn nữa, mặc đi là m ruộng cũng còn tốt chán.
Liá»…u lắc đầu ra ý chê Tâm rồi cao giá»ng:
- Thằng Hiếu đâu, mà y lấy xe máy đưa cáºu Tấn ra hiệu may nhà bà Tư “lùnâ€, bảo vá cho chiếc quần Và may Ä‘o luôn cho cáºu ấy hai chiếc ná»a. Vải loại gì do cáºu ấy chá»n. Hiếu vá»™i lấy xe máy chở Tâm ra cá»a hà ng may. Miên Ä‘ang Ä‘o áo cho má»™t cô gái thì thấy hai ngưá»i và o, cô hÆ¡i giáºt mình.
- Các anh cần gì đấy ạ?
Hiếu buông lá»i chá»c ghẹo:
- Cô em má»›i vá» may ở đây à ? Bà Tư Æ¡i, sao lại để ngưá»i đẹp vá» phố huyện thế nà y cho uổng tuổi xanh.
- Nà y Hiếu, cháu tao đấy. Mà y có dám là m cháu rể không thì chịu khó đến đây.
- Thưa u, con nhất trà ngay. Nhưng đà nh phải chỠcon ly dị vợ đã.
- Thế thì đừng hòng nhé - Miên bÄ©u môi và liếc nhìn Tâm nhưng vẫn thấy anh dá»ng dưng như không.
- Cô em vá cho anh kỹ sư nà y chiếc quần và may cho anh ấy hai chiếc nữa. Có lẽ nên chá»n vải ka ki mặc cho mát.
Miên Ä‘o cho cô gái xong, vẫn thấy Hiếu cứ đứng kè kè. Cô biết là Tâm đã đến đây chắc chắn có chuyện cần trao đổi rồi. Cô và o nhà gá»i bà Tư ra rỉ tai, bà gá»i vá»›i ra:
- Hiếu ơi, ra đằng sau giúp cô việc nà y với.
- Việc gì hả cô?
Mà y khá»e, vần cho tao chiếc cối ra gốc cau.
- Chuyện vặt. Có ngưá»i đẹp chứng kiến, bảo con ném ra sông con cÅ©ng ném.
Hiếu hăng hái giúp bà chuyển chiếc cối.
Trong lúc Miên đo may quần cho Tâm, anh nói:
- Báo cáo gấp. Trại cải tạo số Bảy cho Lê Minh đến há»c mô hình là m kinh tế. Ngà y mai, trại cho Lê Minh và o Thiên SÆ¡n để bà n kế hoạch.Nếu để Lê Minh đến trại, không khéo là lá»™ hết đấy
- Các ông trại số Bảy nà y liá»u tháºt, cho phạm nhân án chung thân Ä‘i ra ngoà i. Anh sống trong ấy ổn chứ?
- Cũng được.
- Là m thế nà o mỗi ngà y ra đây một lần. Em sợ lắm.
- Sợ cái gì, chúng nó chả sợ mình thì thôi.
Äúng lúc nà y, Hiếu đã quay lên:
- Äo xong chưa? Lúc nà o may xong, cô em mang và o há»™ nhé.
- Vâng, em cũng muốn và o thăm trang trại ông Túy. Anh dẫn em đi được không?
- Xin sẵn sà ng. Trang trại đẹp như công viên.
- Chà , dắt tay nhau Ä‘i dưới vưá»n vải thì thôi rồi... “Lượm Æ¡iâ€.
- Chỉ đựơc cái khéo mồm. Không khéo vá» nhà , vợ ho má»™t tiếng cÅ©ng rúm ngưá»i rồi - Miên đùa lại.
Trong phòng há»p cá»§a Giám đốc. Có Giám đốc Trần Phúc, Tưá»ng, Thà nh, Lưu, Äức và VÅ© Văn Äắc Thượng tá Hoan. Tưá»ng báo cáo:
- Thực hiện kế hoạch của Giám đốc, chúng tôi đã đưa đồng chà Tâm và o trang trại Thiên Sơn.
- Mấy ngà y vừa qua, cáºu ấy và o vai rất tốt. Tuy nhiên, Túy đã giao cho má»™t ngưá»i tên Hiếu bám sát Tâm. Äiá»u đáng lo ngại là Hiếu vốn há»c Trung cấp kỹ thuáºt Nông nghiệp nên khá am hiểu vá» cây trồng và hay đặt ra những câu há»i như để dò há»i.
Äồng chà Miên vừa báo vá» là Tâm cho biết Trại cải tạo số Bảy đã cho Lê Minh và o trang trại Thiên SÆ¡n. để há»c táºp kinh nghiệm chăn nuôi, trồng trá»t.
Tâm đỠnghị cần có biện pháp không để Lê Minh và o Thiên SÆ¡n và cÅ©ng không cho cán bá»™ cá»§a trại cải tạo và o trang trại. Trại còn má»i Túy và o để bà n kế hoạch hợp tác sản xuất.
- Việc nà y thì đơn giản - Trần Phúc nói và nhấc máy điện thoại bấm số - Alô, Trại cải tạo số Bay đấy à ? Tôi Trần Phúc đây. Tại sao các đồng chà cho phạm nhân bị án tù chung thân ra ngoà i hả?
Không biết đầu dây bên kia Giám thị nói gì nhưng chỉ thấy Trần Phúc nghiêm mặt:
- Äồng chà cứ nói tiếp Ä‘i... Không, việc đó là sai nguyên tắc. Rất sai. Tuyệt đối không được cho Lê Minh ra khá»i trại. Äấy là mệnh lệnh. Tôi yêu cầu chấp hà nh nghiêm. Tháºt nghiêm... Nếu cần thiết, cứ má»i ông Túy và o trại và đỠnghị ông ấy hợp tác là m án. Còn riêng đồng chÃ, sáng mai và o Công an tỉnh gặp tôi.
Giám đốc buông máy, thở dà i:
- Từ hôm đưa cáºu Tâm và o, không đêm nà o tôi ngá»§ yên giấc. Lo lắm các đồng chà ạ. Äồng chà Tưá»ng tìm thêm biện pháp bảo vệ cho Tâm. Thú thá»±c là nếu không có cả hai bác đồng ý, tôi sẽ không quyết. Nà y các cáºu chú ý thông tin nà y:
ChÃnh Lê Minh đỠnghì Ban giám thị cho Ä‘i há»c táºp kinh nghiệm trồng vải trên đất đồi ở trang trại Thiên SÆ¡n. Trại đã cho Ä‘i má»™t ngà y và trong ngà y đó Lê Minh đã ăn cÆ¡m riêng vá»›i Túy.
Tưá»ng tiếp tục báo cáo:
- Có hai cảnh sát đi kèm nhưng hỠđã uống rượu quá say.
- Tháºt chăng ra sao cả. Mất cảnh giác đến thế là cùng.
- Báo cáo Giám đốc, ngay sau khi cô Miên báo vá», chúng tôi đã xác minh và được biết ông Túy và Lê Minh ngà y xưa có quen biết nhau. Trong thá»i kỳ Minh Äức còn hưng thịnh, đã nhiá»u lần Túy đến Công ty Ngá»c Thảo I, tuy nhiên, hắn thưá»ng xuất hiện rất bà máºt nên công ty không mấy ngưá»i biết.
- Váºy là có tình huống má»›i xảy ra đây -. Giám đốc trầm ngâm - Như váºy là rất có khả năng giữa hai tên Ä‘ang có mối liên hệ nà o đó. Là m thế nà o để biết chúng đã gặp nhau bà n Ä‘iá»u gì. Cần phải cho Túy và Lê Minh thưá»ng xuyên gặp nhau, có như váºy má»›i dá»… tìm hiểu được ý đồ thá»±c cá»§a chúng.
Äồng chà Tưá»ng và Äắc hãy tÃnh kỹ các biện pháp nghiệp vụ cần thiết. Sáng mai, tôi sẽ giao nhiệm vụ cho Giám thị trại giam.
Thượng tá Hoan đứng dáºy:
- Báo cáo các đồng chÃ, mấy tháng vừa qua, giá hêrôin và giá thuốc lắc đã sụt giảm mạnh, như váºy chứng tá» vẫn Ä‘ang có những đưá»ng dây buôn bán nà o đó tiếp tục đưa hà ng vá» vá»›i khối lượng lá»›n.CÆ¡ sở cá»§a chúng tôi ở ngoại biên cho biết, hà ng vẫn Ä‘i từ Nghệ An qua cá»a khẩu Náºm Cắn và táºp kết ở tỉnh ta. Như váºy, tôi đỠnghị các đồng chà táºp trung và o ba nhân váºt: Lê Minh - Túy - Cheng.
- Chúng tôi đã nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y, vì váºy má»›i quyết tâm cho trinh sát thâm nháºp trang trại Thiên SÆ¡n. Chúng tôi hy vá»ng rằng chỉ khoảng má»™t hoặc hai tuần tá»›i, chúng ta có thể thấy được sá»± tháºt cá»§a Thiên SÆ¡n.
Giám đốc bỗng tỠra sốt ruột:
- Việc truy bắt Chu và Phụng “vải†đến đâu rồi? Các cáºu nên kể lại câu chuyện đó cho phóng viên báo Công an nhân dân há» viết trinh sát kể chuyện. Trong công an chúng ta, khối anh vẫn nghÄ© bá»n tá»™i phạm bây giá» nó ngây thÆ¡ và không hiệu gì vá» nghiệp vụ công an. Thá»±c ra công tác nghiệp vụ công an bây giá» chả có gì bà máºt được và bá»n tá»™i phạm không biết. Chỉ có Ä‘iá»u là chúng không biết được ta sẽ là m và o lúc nà o, cách nà o.
Phim ảnh, truyện trinh thám cá»§a nước ngoà i trà n ngáºp đã dạy chúng những thá»§ Ä‘oạn để qua mắt công an.
- Báo cáo Giám đốc, đã có ngưá»i cho trinh sát biết là Phụng và Chu đã Ä‘i Hải Phòng. Chúng tôi cÅ©ng đã nhá» Cảnh sát Hình sá»± Hải Phòng giúp đỡ.
- Nếu chúng xuống Hải Phòng, chắc chắn hình sá»± Hải Phòng sẽ tóm được, chỉ mong chúng đừng Ä‘i nÆ¡i khác. Như váºy tôi có thể yên tâm vá» việc nà y. Còn việc nữa, tôi nhắc các đồng chà hết sức cảnh giác vá»›i các nhà báo. Việc để lá»™ ra vụ ngừng thi hà nh án tá» hình tên Tám khiến công việc cá»§a chúng ta cháºm lại rất nhiá»u. Hoá ra ngưá»i cung cấp tin cho phóng viên lại là ông Phó chánh án. Hôm ná», báo cáo cá»§a Tỉnh á»§y vá» tình trạng mất Ä‘oà n kết ná»™i bá»™ cá»§a Huyện á»§y Hà Trung gá»i Ban Bà thư, đóng dấu tuyệt máºt hẳn hoi, váºy mà phóng viên báo Thanh Niên cá»§a tỉnh ta cÅ©ng có được; tháºm chà báo Pháp luáºt và cuá»™c sống cÅ©ng lấy được báo cáo cá»§a Ban Ná»™i chÃnh tỉnh vá» vụ tham ô ở Văn phòng á»§y ban. Lãnh đạo Bá»™ Công an má»›i có chỉ thị vá» giữ bà máºt công tác và việc cung cấp tà i liệu cho báo chÃ. Các đồng chà phải quán triệt tháºt kỹ cho cán bá»™ chiến sÄ©. Ngưá»i ta có câu tránh xa con trâu ba bước, tránh xa thằng say mưá»i bước và tránh xa nhà báo ba mươi bước không phải là không có lý.
Tưá»ng có Ä‘iện thoại di động. Anh nhìn mà n hình, thấy số rất lạ nên xin phép ra ngoà i:
- Alô, tôi Tưá»ng xin nghe.
- Anh Tưá»ng ạ, em là Hòa... Hòa “đenâ€, con rể ông Tiên đây.
- A, Hòa hả. Trốn kỹ quá nhỉ? Äang gá»i Ä‘iện từ Trung Quốc vá» phải không?
- Vâng, em Ä‘ang ở Äông Hưng. Em muốn vá» Việt Nam, các anh xá» em thế nà o cÅ©ng được. Sống lang bạt như con chó hoang, nhục lắm rồi, và o tù còn sướng hÆ¡n, còn có ngà y được vá» nhà . Nhưng em muốn... em muốn xin được láºp công chuá»™c tá»™i.
Tưá»ng mÃm môi suy nghÄ© rồi anh quả quyết:
- Tôi tin là cáºu nói tháºt. Tôi sẵn sà ng gặp cáºu bất cứ lúc nà o và ở đâu... Và tôi cÅ©ng hứa vá»›i cáºu rằng, có thể cuá»™c gặp giữa hai chúng ta không Ä‘i đến kết quả nà o thì tôi vẫn để cho cáºu trốn tiếp tục, nếu như cáºu không muốn đầu thú. Chúng tôi sẽ bắt sau.
- Em không muốn trốn nữa. Em muốn trước khi đầu thú, em được láºp công chuá»™c tá»™i.
- Thế thì rất tốt. Mà nà y, con gái cáºu vừa được giải thưởng thi Tiếng hát nhi đồng đấy.
Gá»›m, nó biểu diá»…n trên truyá»n hình, má»›i có sáu tuổi mà mắt mÅ©i cứ như diá»…n viên chuyên nghiệp.
- Thôi, vá» vá»›i con Ä‘i. - Tưá»ng má»›i nói đến váºy, đầu dây bên kia có.
tiếng khóc oà .
Túy lại và o trại giam bà n bạc với Lê Minh vỠkế hoạch sản xuất mới của trại. Lê Minh vẫn mặc bộ quần áo tù, nhưng nét mặt xem ra đầy tự tin và vẫn vẻ cao ngạo như ngà y xưa. Tham gia bà n kế hoạch còn có ba cán bộ công an của trại. HỠtrải tấm bản đồ quy hoạch các khu vực sản xuất của trại ra bà n. Túy nói trước:
- Tôi đã nghiên cứu rất kỹ kế hoạch sản xuất cá»§a Trại giam do anh Lê Minh chuẩn bị - Lê Minh giÆ¡ tay ngắt lá»i:
- Xin ông đừng nói là do tôi chuẩn bị. Tôi chỉ là ngưá»i thá»±c hiện ý tưởng cá»§a Ban giám thị thôi.
- Vâng, cứ coi đó là má»™t công trình táºp thể. Kế hoạch đã được chuẩn bị rất kỹ và có tÃnh toán hết sức chi li vá» khả năng tiêu thụ nông sản. Tôi xin đỠxuất Ban giám thị thế nà y: Công ty Thiên SÆ¡n chúng tôi sẽ ký hợp đồng mua toà n bá»™ các loại hoa quả cá»§a Trại như dứa, Ä‘u đủ, cam, toà n bá»™ tinh dầu bạc hà mà Trại sản xuất được. Chúng tôi sẽ chuyển trước cho Ban giám thị hai trăm triệu, coi như vốn đầu tư ban đầu. Sau nà y trừ. nợ dần.
Riêng vá» chăn nuôi, tôi đỠnghị nên thay đổi kế hoạch nuôi lợn lấy thịt. Chúng ta nên nuôi lợn sữa xuất khẩu. Loại thá»±c phẩm nà y Ä‘ang có sức tiêu thụ rất mạnh. Äồng chà Phó giám thị cưá»i rất tươi:
- Cám Æ¡n anh Túy. Tôi không ngá» má»i việc lại thuáºn lợi đến như váºy. Riêng vỠý anh định ứng trước tiá»n, chúng tôi phải xin ý kiến Ban giám đốc đã.
Nếu gá»i là “ứng trướcâ€, thì Ban giám đốc không bao giỠđồng ý. Nhưng nếu coi đây là sá»± đầu tư cá»§a nhà tiêu thụ đối vá»›i cÆ¡ sở sản xuất thì chả có vấn đỠgì. Hiện nay, các nhà máy nông sản vẫn phải đầu tư cho nông dân đấy thôi.
- Tôi có đỠnghị thế nà y, các anh nghiên cứu: việc trồng cây ăn quả có lợi Ãch kinh tế cao, đòi há»i chăm sóc rất bà i bản và tuân thá»§ nghiêm ngặt các quy trình kỹ thuáºt. ChÃnh vì váºy, tôi muốn ngay từ khi đà o hố trồng cây, tôi cá» má»™t kỹ sư nông nghiệp đến giúp trại. Anh ta sẽ giúp cho ông Lê Minh có thêm những kiến thức nông nghiệp.
- Thế thì tốt quá - Anh Phó giám thị xoa tay.
- Chúng ta còn bà n nhiá»u việc, có lẽ cho phép tôi gá»i anh kỹ sư ấy đến luôn.
- Không có vấn đỠgì. Äúng là phải có kỹ sư. Há» có há»c vẫn hÆ¡n.
Túy dừng ngay Ä‘iện thoại cá»§a Trại gá»i vá» cho Hà :
- Anh Hà à , anh đưa ngay cáºu kỹ sư má»›i vỠđến trại cải tạo nhé... Sao, cáºu ấy chỉ huy phun phân vi sinh lên lá à ? Thôi, dừng lại, đưa đến đây ngay.
Túy quay ra nói vá»›i má»i ngưá»i:
- Hay tháºt, ngà y xưa bón phân thì cứ đổ xuống đất. Bây giá» lại phun lên lá. Khoa há»c má»›i phát triển như vÅ© bão, nếu không theo kịp thì chả bao giá» khá lên được.
Tâm Ä‘ang chỉ huy ba công nhân phun thuốc kÃch thÃch ra hoa và phân vi sinh lên lá cho những cây vải thiá»u thì Hiếu chạy tá»›i:
- Anh ơi, ông Túy bảo anh đến ngay Trại cải tạo số 7 để bà n việc với Ban giám thị.
- Cái gì - Tâm sá»ng ngưá»i, ngạc nhiên. Anh biết hÆ¡n ai hết nếu bây giá» phải đến trại thì lá»™ hết cả Sau má»™t thoáng lúng túng, Tâm nói:
- Anh gá»i Ä‘iện báo lại vá»›i ông, Ä‘ang dở việc thế nà y, không thể dừng được. Cháºm là há»ng hết vụ vải nà y đấy.
- Tôi không biết, lệnh là phải đi ngay. Anh Hà sẽ đưa anh đi bằng ôtô.
Từ đây đến trại bao nhiêu cây số nhỉ?
- Gần ba chục cây, nhưng nhiá»u Ä‘oạn khó Ä‘i. Chạy nhanh phải hết năm chục phút.
Tâm tặc lưỡi lẩm bẩm:â€Äà nh phải tùy cÆ¡ ứng biến thôiâ€. Anh Ä‘i vá» thay quần áo và cố ý cháºm chạp để kéo dà i thá»i gian. Hà ngồi trong chiếc xe Toyota loại xe tải nhẹ thò đầu ra giục:
- Nhanh lên. Không phải thay quần áo.
Hà cầm lái. xe chạy đến phố huyện, Tầm vá»™i Anh dừng lại hiệu may nhà bà Tư “lùn†cho tôi mấy phút. Tôi phải thay cái quần. Ai lại mặc quần rách đầu gối và o gặp công an. Há» cho là mình coi thưá»ng.
Hà dừng xe ngay cá»a hiệu may. Tâm nhảy xuống và o nhà :
- Cô Miên đâu hả bác? - Anh há»i bà Tư.
- Nó Ä‘i chợ rồi, lát nữa má»›i vá». Quần cá»§a anh may xong rồi. Có lấy ngay không?
Tâm rụng rá»i chân tay. Anh thoáng nhìn thấy chiếc Ä‘iện thoại loại kéo dà i, liá»n đưa cho bà năm ngà n và bảo:
- Cho cháu gá»i Ä‘iện thoại cho thằng bạn trên tỉnh.
Rồi Tâm cầm quần chạy ra giơ cho Hà xem, và ra hiệu cho hắn là anh và o buồng đổi quần.
Vừa thay quần, Tâm vừa gá»i Ä‘iện thoại cho Tưá»ng:
- Anh Tưá»ng, gay rồi. Lão Túy bắt em phải và o Trại cải tạo số Bảy để cùng Lê Minh kiểm tra dá»± án sản xuất... Thằng Hà đưa Ä‘i... Biển số xe là 30 - 79. Xe Toyota loại “bÃch-cá»›p†mà u chì.
- Cáºu yên tâm Ä‘i. Chiếc xe đó không thể đến cách trại giam mưá»i cây số - Tưá»ng nói như để cho Tâm yên lòng.
Xe vừa ra khá»i phố huyện được ba cây số thì bị má»™t tốp cảnh sát giao thông chặn lại kiểm tra bằng lái xe và giấy tá» xe.
Hà không có bằng lái. Hắn rút túi lấy tiá»n ra dúi cho anh cảnh sát giao thông:
- Anh thông cảm, em là m ở trang trại Thiên SÆ¡n, lÃnh ông Túy, các anh lạ gì. Em có việc phải và o Trại Bảy gấp, lái xe lại ốm nên đà nh phải liá»u Anh cầm lấy tý chút ăn trưa. Chiá»u em xin gặp anh sau.- Nói rồi Hà dúi và o tay anh cảnh sát tá» giấy bạc 100.OOOÄ
- Anh cất Ä‘i. Äừng để tôi láºp biên bản vá» tá»™i hối lá»™ - Anh thượng úy quắc mắt và nói - Các đồng chà láºp biên bản, thu giừ giấy tá» xe.
Ba cảnh sát giao thông láºp biên bản rất cẩn tháºn và cứ như thái độ cá»§a há» thì rõ rà ng là há» muốn kéo dà i thá»i gian. Hà bá»±c tức, lẩm bẩm:
- Hôm nay sao lại dở chứng thế không biết. Äể rồi bố mà y cho biết tay.
- Anh kia, nói ai dở chứng. Anh là bố cá»§a ai ở đây Anh thượng úy quát - Lái xe đã không có bằng, chạy quá tốc độ, định hối lá»™ cảnh sát, lại còn có thái độ há»—n xược. Äã thế, các đồng chà đưa cả ngưá»i và xe vá» phòng cảnh sát giao thông.
- Thôi thôi, em xin các anh. Em nhỡ mồm...
Trong lúc đó, Tâm ngồi nép và o thà nh xe và chụp mÅ© xuống cố không để cho ai nháºn ra. Thi thoảng anh lại cưá»i vì biết mà n kịch nà y chắc là Tưá»ng đạo diá»…n.
Cuối cùng thì sau khi lên lá»›p cho Hà má»™t bà i vá» luáºt giao thông, các cảnh sát cÅ©ng cho Hà lái xe Ä‘i, nhưng mất toi gần hai chục phút.
Xe cá»§a Hà vừa Ä‘i, anh thượng úy gá»i bá»™ đà m:
Báo cáo anh, chúng tôi đã hoà n thà nh nhiệm vụ.
Vừa lái xe, Hà vừa cằn nhằn:
- Thế nà y là lại bị chá»i cho mất mặt đây. Sao hôm nay số mình Ä‘en thế nhỉ.
Tâm không nói gì, nhưng thấy Hà chạy ẩu quá, anh cÅ©ng chá»™t dạ. Là ngưá»i biết lái xe, lại còn lái giá»i nữa là đằng khác, Tâm cứ gà chân phải, tá»±a như mình Ä‘ang Ä‘iá»u khiển phanh.
Xe chạy được khoảng hai chục cây số thì trên con đưá»ng độc đạo chạy ven sưá»n đồi dẫn và o trại có hai chiếc xe tải to đùng gần như đấu đầu và o nhau. Hai gã lái xe trèo lên nóc xe. Má»™t tay thì nằm vắt chân chữ ngÅ© Ä‘á»c sách. Má»™t tay thì lấy bếp ga ra Ä‘un nước pha chè. Lại có má»™t tốp mấy tay nữa xúm và o đánh tá lả, há» dá»ng dưng như không. Những ngưá»i Ä‘i xe máy chá»i um lên khi phải xuống xe và dắt má»™t cách khó khăn qua hai chiếc xe.
Thấy cảnh đấy, Hà vội năn nỉ:
- Các anh nhưá»ng nhau má»™t tÃ. Em có việc và o trại giam gấp.
- Gấp, thế dá»… bá»n nà y không gấp đấy. ông sang mà bảo thằng Ä‘ang Ä‘un nước pha chè. xe tôi Ä‘ang chở hà ng nặng, không lùi được. Nó chi cần lui hai trăm mét là xong ngay thôi - Tay lái xe Ä‘ang Ä‘á»c sách chỉ sang tay lái xe Ä‘ang Ä‘un nước.
Hà lại sang nói vá»›i tay lái xe kia. Gã không thèm trả lá»i mà cao giá»ng:
- Nà y, ông bạn, ông bảo xe ông nặng, thế xe tôi chở lông gà đấy à ? Ông chịu khó lùi Ä‘i năm chục mét là xong ngay. Bằng không, chúng ta cư xá» vá»›i nhau cho có văn hóa. ông Ä‘á»c sách gì váºy?
- Thép đã tôi thế đấy. Tái bản lần thứ hai mươi lăm.
- Hay quá. Tôi nấu cÆ¡m ăn, ông Ä‘á»c xong, cho tôi mượn nhé. Äá»c quyển sách ấy là nên ngưá»i đấy - Nói rồi hắn ngân nga - Äá»i ngưá»i chỉ sống có má»™t lần...
Hà lúng túng không biết là m cách nà o, bỗng hắn nổi khùng:
- Các ông có dẹp không thì bảo. Tôi gá»i cảnh sát giao thông đây.
Má»™t lái xe cưá»i sằng sặc:
~ Nà y, ông chạy bá»™ Ä‘i gá»i dược à . Quay lại mà xem. Lui Ä‘i đâu bây giá».
Hà ngoái lại, hóa ra lại có đến chục chiếc công nông đầu ngang ùn tới.
Tưá»ng và hai trinh sát ná»a trong vai ngưá»i chạy xe ôm len lá»i Ä‘i tá»›i. Äến ngang xe, Tưá»ng ngó và o nhìn Tâm và nháy mắt ra hiệu. Tâm bảo
- Hay là em Ä‘i xe ôm và o trại. Äể ông chá» lâu, không được.
- Phải đấy, chú Ä‘i xe ôm và o, nói lại vá»›i ông. Tao ở đây, thi gan vá»›i chúng nó váºy. Nói vá»›i Ban giám thị gá»i Ä‘iện cho cảnh sát giao thông đến giải tá»a.
Tâm chỉ chá» có thế, anh nhảy ra khá»i xe và bảo Tưá»ng:
- Ông anh chở em và o Trại giam số Bảy với.
- Lên xe đi. Hai chục ngà n.
Hà vá»™i Ä‘uổi theo dúi tiá»n cho Tâm:
- Tiá»n đây nà y.
Tưá»ng chở Tâm Ä‘i. Qua khúc ngoặt, Tâm cưá»i ngặt nghẽo:
- Hú vÃa. Là m sao mà anh bà y ra trò nà y nhanh thế Thế cáºu không nháºn ra hai tay lái xe à . LÃnh lái xe chở quân cá»§a phòng cảnh sát bảo vệ. Cáºu gá»i Ä‘iện, tôi cÅ©ng sợ quá. Liá»n gá»i báo cáo Giám đốc rồi mượn được hai chiếc ôtô tải ngoà i bến xe.
Chiếc xe ôm phÃa sau cÅ©ng vượt lên. Hóa ra đó là Lưu và Thà nh. Há» cho xe chạy và o má»™t cánh rừng bạch đà n.
Trong Trại giam số Bảy, chỠmãi không thấy Tâm, anh Phó giám thị bảo:
- Ta giải lao váºy. Anh Lê Minh và anh Túy cứ bà n thêm vá»›i nhau. Lát nữa ta tiếp tục.
- Cám Æ¡n Ban - Lê Minh lá»… phép - Xin phép Ban cho chúng tôi ra ngoà i vưá»n hoa được không - Có gì mà không được. Chỉ đừng có ra khá»i trại mà thôi.
- Chúng tôi không dám - Túy cưá»i.
Hai ngưá»i Ä‘i sóng đôi ngay ở vưá»n hoa trước nhà Ban giám thị.
Lê Minh:
- Dạo nà y hà ng vỠthế nà o?
- Mấy tháng trước tạm ngừng, nhưng từ hôm gặp anh, chúng em lại cho tiếp tục.
- Thằng Tám và thằng công an khai thế nà o?
Thằng Tám khai ra tay công an đó và nó đã bị cảnh sát Ä‘iá»u tra cá»§a Bá»™ bắt rồi. Bá»n hải quan và biên phòng cÅ©ng bị bắt năm đứa. Tuy nhiên, chúng lại là nhánh khác. Em đã kiểm tra kỹ, chưa có dấu hiệu bị lá»™.
- Có ba việc chú phải là m ngay. Thứ nhất, bảo thằng Tiến, tìm má»i cách cho tay Giám đốc Trần Phúc Ä‘i chá»— khác và cả thằng Tưá»ng. Thằng nà y cá»±c kỳ nguy hiểm. Cần phải tung ra bao nhiêu tiá»n cÅ©ng đừng tiếc. Thứ hai là loại Ä‘i tất cả những thằng không đủ tin cáºy, mắt xÃch nà o thấy yếu, phải thay, phải chặt. Thứ ba là ký sá»›m hợp đồng xuất khẩu hoa quả cho Công ty Phát Lá»™c. Có như váºy má»›i đưa hà ng Ä‘i an toà n được. Ai giữ liên lạc vá»›i ông Cheng:
- Thằng Tiến nhà em. Nhưng nó liên lạc qua mạng.
- Nhá»› nhắc nó phải thay máºt khẩu hà ng ngà y.
- Thằng Tiến mà gà i máºt khẩu thì đến Bá»™ Công an cÅ©ng đừng hòng tìm ra.
- Tôi biết con anh giá»i vi tÃnh. Nhưng anh không biết công an cÅ©ng tuyển những ngưá»i giá»i tin há»c ư? Không được phép chá»§ quan.
- Anh nên giữ thái độ bình thưá»ng đối vá»›i Ban giám thị. Äừng nhiệt tình quá. Khi nà o dá»± án nà y bắt đầu thá»±c hiện, anh nên lấy cá»› không hợp tác vá»›i tôi ná»a. Hoặc giữ khoảng cách cà ng xa cà ng tốt. Nhưng phải tìm cho tôi má»™t ngưá»i tin cáºy để giao việc.
- Em hiểu ạ.
- Số tiá»n tôi gá»i chú, vẫn còn đấy chứ?
- Dạ còn nguyên. Em đã cho và o hũ sà nh chôn sâu hơn hai mét.
- Tôi cho phép chú sá» dụng má»™t ná»a số đó. Chú phải là m thế nà o để tôi không ở trại nà y quá mưá»i năm. Chú đầu tư cho thằng Tiến bao nhiêu rồi?
- Khoảng hÆ¡n mưá»i tỉ. Trong đó riêng cá»§a anh đã là bốn tỉ rưỡi.
- Bảo nó là m thế nà o tẩy cà ng nhanh cà ng tốt Nếu cần thì phối hợp cùng ông Cheng.
- Em hiểu. Anh cứ yên tâm. Em cũng nói với Ban giám thị rồi. Từ tháng tới, mỗi tháng cho anh ra nhà Hạnh Phúc hai lần.
- Kể cũng hay đấy. Nhưng vợ tôi mất khả năng ấy từ lâu rồi.
- Em biết, nhưng sẽ có ngưá»i thay thế chị ấy.
- Anh đừng ngại.
- Chú là m thế nà o cho kÃn thì là m. Nhưng nhá»› là phải giải quyết thằng cha giám đốc và thằng Tưá»ng sá»›m ngà y nà o hay ngà y ấy.
Há» quay và o nhà . Thấy kim đồng hồ đã chỉ 1 1 giá», Túy nói:
- Có lẽ tay kỹ sư gặp trục trặc gì đó nên đến muá»™n. Thôi xin phép các anh, tôi vá». Tuần sau, chúng ta ký hợp đồng cÅ©ng không muá»™n.
- CÅ©ng được - Anh phó giám thị nói - Chúng tôi cÅ©ng cần có thá»i gian xin ý kiến chỉ đạo cá»§a Giám đốc.
Tưá»ng và Hạnh cùng con gái ăn cÆ¡m ở nhà .
Hạnh há»i:
- Công việc của anh dạo nà y thế nà o?
- Nói chung là nhà n. Không có trá»ng án. Còn mấy vụ án tham ô, tham nhÅ©ng thì cÅ©ng không có gì phức tạp.
- Vụ thằng Tám khai ra đưá»ng dây ma túy, anh có phải Ä‘iá»u tra lại không?
- Cục Cảnh sát Äiá»u. tra cá»§a Tổng cục Cảnh sát là m. Chả hiểu kết. quả đến đâu rồi. Hạnh cưá»i nhạt:
- Lấy chồng công an, cứ phải nghe nói dối. Chẳng biết tháºt giả thế nà o.
- Sao em nói thế?
- Anh Ä‘ang là Phó ban Thưá»ng trá»±c cá»§a Chuyên án M-12, có đúng không?
Tưá»ng tròn mắt:
- Cái gì, em biết cả như váºy sao?
- Vâng, em còn biết là các anh Ä‘ang táºp trung và o ai? Nhưng tay Quả chết rồi, xem ra cÅ©ng không dá»… đâu. Còn chá»— Thiên SÆ¡n, nếu anh muốn chấm dứt sá»± nghiệp tháºm chà chấm dứt cuá»™c Ä‘á»i thì hãy lao và o.
Tưá»ng hoảng hốt thá»±c sá»±:
- Anh xin em... Hãy nói cho anh biết là m sao mà có được những thông tin ấy.
- Äang có ngưá»i muốn Giám đốc Trần Phúc phải rá»i khá»i ghế Giám đốc Công an tỉnh, và anh cÅ©ng phải Ä‘i. Chỉ và i ngà y nữa thôi, sẽ có đơn gá»i tố cáo Giám đốc thiếu trách nhiệm, để ná»™i bá»™ nát bét gá»i vá» táºn Trung ương. Báo chà cÅ©ng chuẩn bị “đánh†Trần Phúc. Và dÄ© nhiên, há» lôi anh và o cuá»™c. Việc anh không cho thi hà nh án tá» hình tên Tám là cái cá»›...
- Äiá»u nà y thì quả là lạ. Em có biết ai đứng sau trò nà y không?
- Cô thư ký má»›i cá»§a Cheng má»›i cho hay. Cô ta Ä‘á»c trên thư Ä‘iện tá» cá»§a ai đó gá»i cho Cheng.Trong bức thư má»›i nhất, kẻ đó còn nói đến việc phải sá» dụng biện pháp mạnh đối vá»›i anh. Anh phải cá»±c kỳ tháºn trá»ng má»›i được.
Tưá»ng lặng Ä‘i suy nghi. Hạnh nói tiếp:
- Em cÅ©ng đã là m đơn xin thôi việc chá»— ông Cheng. Em sẽ vá» là m Công ty Tưá»ng An cá»§a anh.Anh đồng ý chứ?
- Anh cÅ©ng muốn như váºy.
Có chuông Ä‘iện thoại di động cá»§a Tưá»ng:
- Anh Tưá»ng ạ, em là Hòa “đen†đây. Em chá» anh ở quán cà phê Trung Nguyên cuối phố Trần Hưng Äạo.
- ÄÆ°á»£c rồi, tôi đến ngay.
Tưá»ng phóng xe máy đến quán cà phê Trung Nguyên và không khó khăn lắm, anh thấy Hòa “đen†đang ngồi má»™t mình trong má»™t góc khá kÃn đáo.
- Trông cáºu gầy Ä‘i nhiá»u.
- Anh bảo suốt ná»a năm trá»i dặt dẻo ở Äông Hưng, rồi Bằng Tưá»ng. Thỉnh thoảng lẻn vá» Móng Cái, gá»i vợ đến há»i thăm chút tình hình rồi lại trốn.
- Äã vá» gặp vợ con chưa?
- Chưa ạ. Em định xong đây thì xin anh cho vá».
- Tôi đã hứa và sẽ giữ lá»i.
Hai ngưá»i ngồi nói chuyện, nhưng há» không ngỠđã bị má»™t cặp trai gái bà n bên để ý. Äó là nhà báo Vá»ng nay đã chuyển sang là m đại diện cho má»™t tá» báo cá»§a Trung ương đóng trên địa bà n tỉnh.
Vá»ng nghiêng đầu vừa là để tránh không cho Tưá»ng phát hiện ra, vừa là để cố nghe những lá»i há» nói. Nhưng không thể nà o nghe được.
Trong lúc Tưá»ng Ä‘ang nói chuyện vá»›i Hòa thì tại trang trại Thiên SÆ¡n, có ba chiếc xe Kamaz loại thùng dà i chở đầy gá»— và o trang trại.
Hà đứng ra chỉ huy:
- Bây giá» tối rồi. Äể ngà y mai dỡ xuống rồi sắp xếp lại Bố trà chá»— cho các lái xe nghỉ ngÆ¡i.
Một lái xe vội nói:
- Chúng em có chỗ nghỉ ngoà i phố huyện rồi ạ Tối nay cũng muốn vui vẻ tý chút.
- Tùy các anh. Nhưng sáng mai đến dỡ nhé.
- Vâng ạ. Chá»§ nhà trên đó đã đánh số từng cá»™t kèo cẩn tháºn lắm.
Tâm và má»™t anh công nhân ná»a ngồi trong nhà nhìn ra. Anh công nhân nói:
- Ông Túy mua nhà sà n cá»§a ngưá»i Thái ở Nghệ An ra đấy. Lần trước đã mua hai bá»™, định dá»±ng ngoà i ao cá. Nhưng rồi chả hiểu sao lại bán Ä‘i Bây giá» lại mua vá». Nhưng mà ông Túy bị bá»n bán nhà lừa?
- Sao anh nói thết
- Gá»— là m nhà sà n, mà nhất là nhà sà n dỡ ra thì thưá»ng là gá»— rất tốt. Bà con dân tá»™c vùng núi miá»n Tây Nghệ An thiếu gì gá»— quý mà phải dùng gá»— tạp, gá»— nhóm năm, nhóm sáu. Hai bá»™ khung nhà sà n lần trước, toà n gá»— đểu, tháºm chà có cả gá»— tươi. Loại gá»— ấy, Ä‘un còn khói cay mắtBố em là dân buôn gá»—, em nhìn qua là biết gá»—
- Hai bộ khung trước bán cho ai?
- Em không rõ, nhưng hình như chở xuống Hà Anh nhân viên phục vụ cá»§a văn phòng Thiên SÆ¡n tên là Bình đã được Tưá»ng gây dá»±ng thà nh cÆ¡ sở bà máºt và Tâm cÅ©ng má»›i được biết và o nhà . Tâm Ä‘on đả:
- Má»i anh ngồi. Mấy hôm nay, có nhiá»u khách, ông anh chắc vất vả?
- Có gì đâu. Hôm qua, ông ấy tiếp Phó chủ tịch tỉnh, ông Chi ấy, linh đình quá.
- Tôi ở khu cây giống, lúc vỠthì đã tà n cuộc rồi.
- Trong lúc ăn cơm, ông Chi nói Giám đốc Công an tỉnh ghê quá. Nà o là nhu nhược, là thiếu trách nhiệm trong quản lý cán bộ, rồi nói lãnh đạo Bộ là bao che cho ông Phúc. Ông ấy nói lần nà y phải đỠnghị lãnh đạo Bộ Công an thay ông Phúc.
- Chuyện nói xấu công an là chuyện vặt. Thá»i buổi nà y, đòi há»i ngưá»i ta yêu công an là khó lắm - Tâm nói.
- Em cÅ©ng biết thế. Không yêu công an cÅ©ng được, nhưng phải tuân theo há», vì há» là đại diện cá»§a luáºt pháp.
Tâm phá lên cưá»i:
- Cáºu nói cứ như giáo viên giảng bà i ấy. Thế ngà y mai bốc khung gá»— là m nhà sà n, cáºu có phải tham gia không?
- Có bá»n là m riêng. Mà chá»› có ai bén mảng đến lúc xếp khung nhà . Thằng cha Hà ghê lắm.
Rối anh xem, sáng mai, hắn bắt má»i ngưá»i Ä‘i xa đây cho mà xem. Hai lần trước Ä‘á»u thế.
- Bốc xuống xếp và o kho à ?
- Không, để ngoà i sân phÃa sau nhà .
Trong quán cà phê, Tưá»ng nói vá»›i Hòa “đenâ€:
- Những Ä‘iá»u anh nói, chúng tôi sẽ xem xét và điá»u tra. Nhưng tôi muốn, anh đến xin việc chá»— công ty cá»§a Minh “ hói†được không.
- ÄÆ°á»£c em và Minh “hói†ngà y xưa khá thân nhau. Anh cứ tin em. Những Ä‘iá»u em nói là hoà n toà n đúng. Ngà y xưa chúng nhiá»u lần gạ bố vợ em tham gia đưá»ng dây nà y, nhưng ông ấy cá»± tuyệt.ChÃnh vì váºy mà chúng lợi dụng vụ con Thanh để hại bố em.
- Ngà y xưa, có phải cô Liá»…u, vợ ông Túy bây giá» là ngưá»i ông Tiên “chỉ†mê lắm phải không? Anh có biết nhiá»u vá» Liá»…u không?
- Bố vợ em, thấy gái đẹp thì mất hết cả khôn ngoan. Vá» mụ Liá»…u nà y, em qúa biết và biết nhiá»u nữa là đằng khác.
Hòa nói xong thì ngừng lại như để lục lá»i trà nhá»›:
- Liá»…u là dân Thái Bình. Bố là chiến sÄ© Äiện Biên ngà y xưa rồi ở lại xây dá»±ng nông trưá»ng. Nhưng rồi ông ấy cÅ©ng tham gia buôn bán thuốc phiện và là nguồn cung cấp thuốc phiện chá»§ yếu cho lão Túy. Hà ng ông ấy lấy từ bên Mưá»ng Khoa cá»§a Là o rồi thuê bá»n cá»u vạn ngưá»i Mông ở xã Na ư đưa vá» táºp kết tại chợ Bản Phá»§. Và o cuối nhưng năm 70, nhà cá»§a Liá»…u cÅ©ng đã có lúc già u nứt đố đổ vách, nhưng cÅ©ng từ đó, ông bố đổ đốn. Äầu tiên là cá» bạc và sau đó là gái. Có tiá»n nhiá»u, ông ta sống vá»›i má»™t ả kém đến hÆ¡n ba chục tuổi và bị ả bòn rút không biết bao nhiêu là tiá»n. Nhà cá»a khánh kiệt dần và ông ta nợ Túy đến hà ng trăm triệu. Lúc nà y thì vợ cÅ© cá»§a Túy đã chết vì ung thư phổi. Túy có bốn ngưá»i con trai. ông cả là cán bá»™ quân đội, do bất đồng vá»›i bố nên hầu như không bao giá» vá» nhà . Ngưá»i thứ hai là thằng lá»›n là Tiến, Giám đốc Công ty Thà nh Äạt. Từ ngà y vợ chết, Túy cà ng tấn công Liá»…u quyết liệt. ông bố Liá»…u thì chỉ muốn con gái mình lấy Túy vì như váºy sẽ thoát được món nợ, nhưng Liá»…u thì chê Túy quá già . CÅ©ng do yêu đương nhiá»u và là ngưá»i biết dùng nhan sắc cá»§a mình để là m ăn, nhất là trong khoản chinh phục các nhân viên hải quan, cá»a khẩu, vì váºy, đến hÆ¡n ba mươi tuổi mà Liá»…u cÅ©ng không lấy được chồng. Cay cú vì không chinh phục được Liá»…u, Túy bèn láºp kế. Lão ta cho ngưá»i lén bá» năm cân thuốc phiện và o nhà rồi báo công an. Liá»…u bị bắt, nhưng Túy đã cứu ra vá»›i Ä‘iá»u kiện phải là m vợ lão.Thế là Liá»…u đồng ý. Nhưng bá»n con trai cá»§a Túy thì phản ứng quyết hệt, nhất là thằng Tiến, vì váºy, giữa con chồng và dì ghẻ luôn mâu thuẫn căng thẳng. Liá»…u sống vá»›i Túy nhưng vẫn lén bồ bịch.
Tưá»ng cưá»i:
- Không ngá» anh biết nhiá»u đến váºy.
- Em lăn lóc trong giang hồ bao nhiêu năm, vá»›i nhưng ngưá»i Lê Minh, như lão Túy và gia đình, nà o có lạ gì. Liá»…u là ngưá»i đà n bà rất lạ, cá»±c kỳ cứng rắn, rất thông minh nhưng dám là m những Ä‘iá»u mà không phải mấy ngưá»i đà n bà đã dám là m. Theo em biết thì cô ấy sống vá»›i Túy trong nhung lụa nhưng vẫn căm lão ta lắm.
Thấy đã khuya, Tưá»ng bảo:
- Thôi, chúng ta vá». Ngà y mai, anh cứ lên Phòng Cảnh sát Äiá»u tra đầu thú. Chúng tôi sẽ giúp anh.
- Cám Æ¡n anh. Em không biết nói thế nà o... nhưng từ bây giá», cuá»™c Ä‘á»i em do anh sắp đặt- Hoà nói vá»›i giá»ng hết sức thà nh tháºt khiến Tưá»ng cÅ©ng thấy nao lòng.
Tưá»ng ra vá» trước. Anh cho xe Ä‘i chầm cháºm và suy nghi rất căng thẳng. Äến má»™t Ä‘oạn đưá»ng vắng, bá»—ng có má»™t chiếc xe con không báºt đèn pha, từ phÃa sau tăng tốc độ lao vụt lên và húc thẳng và o xe cá»§a Tưá»ng, hất anh bay lên vỉa hè. Chiếc xe quay ngoắt là i bằng má»™t đưá»ng cua rất ngá»t được Ä‘iá»u khiển bởi má»™t bà n tay rất thiện nghệ, và nhanh chóng mất hút. Tưá»ng thoáng nhìn và thấy - đó là má»™t chiếc xe tải nhá» rồi ngất Ä‘i.
Hết P2 - Chương 7.
|

30-07-2008, 07:29 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P2 - Chương 8
Hạnh và o bệnh viện trông Tưá»ng suốt từ đêm hôm qua và đến khi trá»i sáng, anh em trong phòng cảnh sát Ä‘iá»u tra nói khan nói vãn mãi cô má»›i chịu vá» Hạnh vá» văn phòng công ty và và o phòng là m việc cá»§a mình đóng chặt cá»a lại. Trong cô, má»™t cảm giác ân háºn, xót thương xen lẫn cay đắng cứ trà o lên trong lòng như đợt sóng. Từ lúc nhìn thấy Tưá»ng nằm bất tỉnh trên giưá»ng cấp cứu, xung quanh đầy những dụng cụ máy móc, cô bá»—ng bà ng hoà ng hiểu ra má»™t Ä‘iá»u là nếu bây giá» không có anh thì không hiểu cô sẽ sống như thế nà o. Thá»i gian qua, tuy hai ngưá»i không ở vá»›i nhau, nhưng hình bóng anh không lúc nà o dứt ra khá»i cô. Cà ng ngà y, sá»± xa cách cà ng là m cho cô thấy những nét đẹp chân chất trong con ngưá»i anh và lắm lúc cô tá»± nghÄ© rằng quả tháºt mình không còn xứng đáng vá»›i anh. CÅ©ng chÃnh vì như váºy mà thái độ cá»§a cô đối vá»›i Cheng thay đổi hẳn. Cô là ngưá»i yêu ghét bá»™c lá»™ ra mặt ngay cho nên có gì không giấu được má»i ngưá»i. Lẽ ra, cô đã vá» Công ty Tưá»ng An là m Giám đốc rồi, nhưng Giám đốc Trần Phúc đã thuyết phục cô cố gắng ở lại vá»›i Phát Lá»™c má»™t thá»i gian ngắn nữa. Nhiệm vụ mà Giám đốc Phúc giao cho cô là cố gắng tìm hiểu thêm phương thức tẩy rá»a tiá»n cá»§a Cheng tại Việt Nam là như thế nà o và Cheng mang ma túy ra khá»i Việt Nam ra sao.
Cheng biết Hạnh vỠvà đang ở trong phòng là m việc. Cheng mang nước cho Hạnh. Cô nhân viên thư ký của Cheng nhìn Tổng giám đốc mang nước cho Phó tổng giám đốc bằng con mắt lạ lùng.
Thá»±c ra cô chả lạ gì mối quan hệ cá»§a hai ngưá»i, nhưng cô cÅ©ng biết rõ là mối quan hệ đó đến nay thì chả còn gì, ngoà i công việc. Cheng phải gõ cá»a đến lần thứ ba má»›i nháºn được tiếng nói khô khốc:
- Cứ và o đi
Cheng mang ly nước và o, rụt rè đặt lên bà n Hạnh .
- Tình hình anh Tưá»ng thế nà o rồi? Nếu anh và o thăm Tưá»ng có được không?
- Anh ấy bị vỡ đầu, gầy bốn xương sưá»n, gầy tay trái. Không biết có qua nổi không?
- Công an đã phát hiện được gì chưa?
- Chưa, tai nạn xảy ra trong đêm, không ai nhìn thấy gì. Chỉ và i ngưá»i nghe thấy tiếng xe quay ngoắt rÃt lên ghê rợn - Hạnh nói và nhìn nhu xoáy và o Cheng khiến ông ta chá»™t dạ.
- Hiện nay anh ấy vẫn mê hay tinh?
- Mê man không biết gì ná»a.
- Như váºy còn là may. Bị tai nạn và o đầu, nếu tỉnh táo là nguy hiểm lắm. Gẫy xương sưá»n, gẫy tay thì không ngại. Chỉ sợ cái đầu.
Cheng lấy ra má»™t phong bì tiá»n:
- Em cầm lấy để lo việc cho Tưá»ng.
Hạnh cầm táºp tiá»n rồi trả lại:
- Em vẫn còn. Anh cứ giữ lấy.
- Em là m sao thết Chả lẽ anh không thể giúp đỡ em và Tưá»ng được chút Ãt hay sao?
- Giúp ư? - Hạnh quắc mắt - Anh Cheng, anh đừng giả nhân giả nghÄ©a ná»a. Hãy nói ngay cho tôi biết: Kẻ nà o định hại chồng tôi. Kẻ nà o? Kẻ nà o?
Hạnh chồm lên túm lấy áo Cheng.
- Em nói cái gì váºy? Hạnh, em Ä‘iên rồi. Là m sao anh biết được việc đó. Em nói thế tức là nghi cho anh rồi.
- Có thá»±c anh không biết không? Anh biết.Anh biết rất rõ kẻ nà o đứng đằng sau vụ nà y. Có thể anh không là m, nhưng chắc chắn là anh có biết. Nà o, nếu anh bảo anh không biết, anh hãy thá» vá»i hai đứa cháu ná»™i cá»§a anh. Anh dám thỠđộc không?
Cheng lúng túng hồi lâu rồi thú nháºn:
- Em nói váºy, tức là em đã tìm ra má»™t Ä‘iá»u gì đó. Äúng là có má»™t số ngưá»i Ä‘ang rất căm tức Giám đốc Công an tỉnh và Tưá»ng. Há» bà n nhau phải loại hai ngưá»i nà y ra khá»i guồng máy công an. Há» có nhá» ngưá»i bắn tin cho anh, nhưng anh gạt phắt ngay. Äây, em xem, và em có thể mang hai thứ nà y đến trình công an, nói há»™ cho anh nếu há» tỠý nghi ngá».
Cheng báºt máy tÃnh và mở há»™p thư Ä‘iện tá»:
- Äây là thư kẻ nà o đó gá»i cho anh hai hôm trước.
Hạnh Ä‘á»c thư: “Gá»i ông Cheng. Äể công việc là m ăn thuáºn lợi, chúng tôi đã bà n tÃnh là phải để hai ngưá»i nghỉ việc - nghỉ vÄ©nh viá»…n, và bằng hai cách khác nhau. Vá»›i kẻ tình địch cá»§a ông thì giải quyệt gá»n, còn vá»›i sệp cá»§a nó, phải từ từ và có phương pháp riêng. Rất mong ông á»§ng há»™ và cho ý kiên. Ký tên 007â€.
Cheng lại đảo trang trên máy: “Gá»i ông 007.
Tôi không hiểu các ông Ä‘inh nói vá» Ä‘iá»u gì. Tôi không muốn biết, không quan tâm và cà ng không thể cho các ông ý kiến. Các ông muốn là m gì thì là m. Tôi không phải là công an, tòa án. Mong từ nay các ông đừng gá»i cho tôi những lá»i lẽ lăng nhăng như váºy nữa “.
Chá» Hạnh Ä‘á»c xong, Cheng giải thÃch:
- Hôm qua anh kiểm tra lại thì nó lại đổi há»™p thư rồi. Vá»›i tên e-mail cÅ© cá»§a hắn, anh nhá» bưu Ä‘iện tìm, nhưng cÅ©ng chưa thấy. Rõ rà ng đây là kẻ rất am hiểu kỹ thuáºt vi tÃnh. Rất có thể kẻ nà y gá»i thư cho anh nhằm mục Ä‘Ãch đánh lạc hướng cÆ¡ quan công an hoặc muốn đổ cái vạ nà y cho anh.
Hạnh cưá»i nhạt:
- Váºy sao anh không nói cho em biết. Nếu như hôm qua, anh nói Ä‘iá»u đó thì đâu đến ná»—i nà y. Nếu anh là ngưá»i vô can, anh có thể đến cÆ¡ quan công an khai báo việc nà y không?
- Liệu sá»± khai báo cá»§a anh có giúp được gì bây giá».
Hạnh báºt khóc nức nở.
Chá» cho Hạnh bình tÄ©nh trở lại, Cheng nghiêm giá»ng:
- Bây giá» hãy nói Ä‘i, là m sao em biết được Ä‘iá»u đó Hạnh im bặt. Cô không biết nói thế nà o thì cá»a phòng báºt mở. Cô thư ký trẻ cá»§a Cheng và o: Thưa ông Cheng. Rất mong ông thứ lá»—i. Tôi đã nói Ä‘iá»u đó vá»›i chị Hạnh. Hôm qua, ông mở há»™p thư rồi quên đóng vì ông có khách. Lúc ông sai tôi và o lấy hợp đồng, tôi có Ä‘á»c lén. Tôi có lá»—i, nhưng tôi không mong ông tha thứ. Tôi sẽ xin nghỉ việc ngay sau đây.
Cheng hÆ¡i tái mặt rồi lại cưá»i như không có chuyện gì xảy ra:
- Ra váºy. Nếu thế thì đó là lá»—i ở tôi, đã không biết bảo máºt. Cô báo cho Hạnh biết thế là tốt. Cần phải bảo vệ nhau, lo cho nhau... Cô không phải xin nghỉ việc, cô cứ là m ở đây, cho đến khi tôi nghỉ. Còn Tổng giám đốc má»›i chá»n ai thì tùy, nhưng tôi vẫn giá»›i thiệu hai ngưá»i. Thá»i gian tôi ngồi ở cái ghế nà y, hai ngưá»i Ä‘oán xem còn bao nhiêu?
- Chắc phải Và i ba năm nữa.- Hạnh nói dá»ng dưng.
- Không - Cheng xua tay - Hãy tÃnh bằng ngà y chứ không phải bằng tháng.
Hạnh và cô thư ký nhìn nhau ngạc nhiên.
Cheng Ä‘á»c được trong ánh mắt hai ngưá»i Ä‘iá»u đó:
- Các cô ngạc nhiên lắm ư?
Hạnh thủng thẳng:
- Má»›i Ãt hôm trước, anh còn nói là ở Việt Nam cho đến khi đầu bạc răng long... i
- Thì tôi bây giỠđầu bạc răng long tháºt sá»± rồi còn gì. Chá»§ nháºt vừa rồi phải Ä‘i nhổ răng, hôm qua phải Ä‘i nhuá»™m tóc. Rồi cÅ©ng có lúc tôi nói cho các cô hiểu, nhưng chưa phải lúc nà y.
Tưá»ng nằm trong bệnh viện, băng bó khắp ngưá»i và phải thở ôxy. Bác sÄ© nói vá»›i Giám đốc Trần Phúc:
- Thưa anh, chúng tôi đã chụp “xi ti†não.Không có vấn đỠgì, nhưng không hiểu sao, đến giá» nà y mà anh ấy vẫn hôn mê. Chúng tôi đã cho má»i hai bác sÄ© thần kinh cá»§a bệnh viện Bạch Mai đến há»™i chẩn.
- Cám ơn các anh đã hết lòng cứu giúp. Chúng tôi xin rất cảm ơn.
- Sao anh khách sáo thế. Äó là bổn pháºn cá»§a chúng tôi.
Anh bác sÄ© Ä‘i khá»i, chỉ còn lại Giám đốc Trần Phúc và VÅ© Văn Äắc. Äắc vừa đóng cá»a xòng thì bá»—ng Tưá»ng mở mắt. Trần Phúc mừng quá:
- Tưá»ng Æ¡i, cáºu tỉnh lại Ä‘i. Mình đây, Phúc đây Có cả Äắc đây nà y.
Tưá»ng mở to mắt, nhưng nói đứt quãng, mệt má»i và đau đớn:
- Các anh đừng lo quá. Em không hôn mê đâu, nhưng các anh là m thế nà o để má»i ngưá»i tưởng là em bị nặng. Rất có thể sẽ có kẻ vu vạ việc nà y cho Hòa “đenâ€, nhưng các anh chá»› nghe. Hòa “đen†đang thá»±c hiện kế hoạch má»›i cá»§a em. Anh trá»±c tiếp chỉ đạo cáºu ấy thay cho em. Chiếc xe đâm và o em là i xe Toyota tải, hai ca bin. Chiếc xe đó, có lẽ là cá»§a Công ty Thiên SÆ¡n.
Giám đốc thở phà o nhẹ nhõm:
- Cáºu đóng kịch giá»i quá. Hôn mê má»™t ngà y rồi còn gì. Hạnh vừa cho tôi hay tin là có kẻ nà o đó đã gùi thư Ä‘iện tá»§ cho lão Cheng và nói phải thanh toán cáºu bằng con đưá»ng bạo lá»±c và thanh toán tôi bằng con đưá»ng chÃnh trị. Như váºy không nghi ngá» gì nữa là tại tỉnh mình Ä‘ang có má»™t tổ chức tá»™i phạm rất nguy hiểm. Chúng hoạt động trên nhiá»u lÄ©nh vá»±c: ma túy, tẩy rá»a tiá»n; và không ngần ngại hà nh xá» theo lối “xã há»™i Ä‘enâ€.
Giám đốc quay sang VÅ© Văn Äắc:
- Chúng ta phải tương kế tá»±u kế. Äồng chà bố trà lá»±c lượng cẩn tháºn để bảo vệ Tưá»ng, đồng thá»i bà n vá»›i lãnh đạo bệnh viện. Chúng ta cứ nói thăng vá»›i các anh ấy các yêu cầu nghiệp vụ cá»§a mình, chắc chắn há» sẽ giúp đỡ.
- Chúng ta có cần áp dụng biện pháp nghiệp vụ với Cheng không?
- Không hãy cứ để ông ta yên tâm với công việc kinh doanh mới của mình. Nhưng các đồng chà hãy thỠnối những kẻ nà y lại với nhau xem có được không: Lê Mình - Túy - Tiến - Cheng.
Nghe Giám đốc nói, Tưá»ng hiểu ra, anh cưá»i nhăn nhó và cố nói:
- Chúng là một đấy.
Lê Minh Ä‘ang ngồi viết lại quy hoạch sản xuất má»›i cá»§a Trại và nghe chương trình phát thanh cá»§a tỉnh bằng chiếc đà i bán dẫn luôn mang theo ngưá»i. Bá»—ng hắn buông bút vặn to volume đà i: “Theo tin từ bệnh viện Ä‘a khoa cá»§a tỉnh, tình hình sức khá»e Trung tá VÅ© Mạnh Tưá»ng vẫn Ä‘ang diá»…n biên theo chiá»u hướng xấu.Huyết áp tụt liên tục, nhịp tim loạn, và cho đến giá» Trung tá Trà ng vẫn không tỉnh. Chánh văn phòng Công an tỉnh cho biết, hiện nay Công an tỉnh Ä‘ang táºp trung truy tìm chiếc xe gây ra tai nạn. Có khả năng đó là má»™t chiếc xe tải, loại gầm thấp. Không có dấu hiệu gì chá»ng tỠđây là vụ âm mưu giết hại Trung tá Tưá»ngâ€.
-Lê Minh nghe và gáºt gù, mãn nguyện. Hắn châm thuốc lá hút và ngả ngưá»i ra ghế, lim dim mắt. Má»™t cán bá»™ quản giáo và o nói:
- Anh Minh chuẩn bị là m việc với anh Hà ở Công ty Thiên Sơn.
Hà mang theo một chồng sách. Toà n là sách nông nghiệp. Anh ta có vẻ thạo quy chế của Trại nên giao nó cho quản giáo:
- Thưa anh, đây là một số sách kinh tế và nông nghiệp. Anh Minh nhỠông Túy mua hộ... xin các anh kiểm tra xong rồi giao cho anh Minh.
- Anh cứ để và o góc kia - Thái độ anh quản giáo không chút thiện cảm - Chúng tôi sẽ kiểm tra sau.
Thấy ngưá»i quản giáo căng thẳng, Lê Minh chá»™t dạ nháy mắt cho Hà . Hắn ta đến đưa cho quản giáo bao thuốc ba số 5.
- Anh cầm lấy hút tạm.
- Cảm Æ¡n. Tôi dùng thuốc là o quen rồi - Nói rồi anh quản giáo ra khá»i phòng - Các anh cứ bà n vá»›i nhau vá» kế hoạch sản xuất. Tối nay, Ban giám thị sẽ nghe anh Minh báo cáo lại.
- Vâng ạ: Thưa Ban, tôi nhớ - Lê Minh sung sướng đáp.
Chỉ còn hai ngưá»i, Lê Minh bảo Hà :
- Các anh giải quyết vụ thằng Tưá»ng giá»i lắm. Tôi sẽ có thưởng.
- Sao lại sẽ... mà không phải là bây gi� - Hà nói không úp mở gì cả.
- ÄÆ°á»£c thôi. Tạm ứng lấy hai ngà n đô la. Khi nà o có kết quả thằng Tưá»ng hoặc chết hoặc vÄ©nh viá»…n tà n táºt, ta sẽ thưởng thêm gấp ba như váºy. Anh đã kiểm tra lại chiếc xe chưa?
- Dạ rồi, xe chỉ bị móp đầu tà chút. Mai chá»m sÆ¡n sá»a lại. Hiện Ä‘ang cất kÃn trong ga ra. ông cứ yên tâm.
- Hà ng vỠđủ chưa?
- Dạ đủ, nhưng chưa lấy ra.
- Phải hết sức bà máºt. Bà máºt là sá»± sống còn cá»§a tất cả chúng ta. Anh nhắc ông Túy là phải nghe theo lá»i tôi. Có được bao nhiêu tiá»n, hãy chuyển qua Thà nh Äạt, và nhắc thằng Tiến cần giải quyết sá»›m tay Giám đốc..
Thấy có bóng ngưá»i từ bên ngoà i, Lê Minh cao.
giá»ng:.
- Nếu như trồng toà n bá»™ vải thì phải cần ba ngà n cây vải giống. Liệu Công ty Thiên SÆ¡n cung cấp được bao nhiêu? Tối Ä‘a là má»™t ngà n. Như váºy còn hai ngà n, ta phải Ä‘i mua ở Công ty giống cây trồng trung ương. Lượng phân chuồng bón lót ban đầu là hÆ¡n má»™t trăm tấn, chưa kể ba tấn phân vi sinh...
Tâm Ä‘i kiểm tra khu vưá»n vải vá» thì bắt gặp toán công nhân Ä‘ang xếp dỡ gá»— khung nhà từ trên xe xuống. Há» là m rất cẩn tháºn và cứ như là đang xếp đồ dá»… vỡ. Má»™t tay tổ trưởng tay cầm quyển sổ đứng chi huy xếp Các Cá»™t mang số má»™t. Từ má»™t a ( la) đến má»™t ét (ls) Toà n bá»™ đòn tay bằng vầu xếp sang nhá»™t bên. Äòn tay số chẵn để riêng, số lẻ để riêng.
Tâm nhìn cảnh khuân khung nhà sà n, anh nhÃu mà y suy nghi: lạ nhỉ, mấy bá»™ khung nhà lần trước bán cho ai? Chả lẽ lão Túy ngu đến mức mua khung nhà sà n mà lại bằng gá»— nhóm năm. Tại sao xếp gá»— mà chúng lại gượng nhẹ như váºy? Mà tại sao khung nhà lại được là m cẩu thả đến thế kia.
Có cây gá»— vẫn còn vá». Rõ rà ng đây là khung má»›i chứ không phải khung cÅ©. “Ta thỠđến đó xem sao- NghÄ© váºy, Tâm cầm theo cuá»™n thước dây, thá»§ng thẳng đến chá»— tay công nhân Ä‘ang chỉ huy xếp gá»—.
- Bao nhiêu tiá»n má»™t khung nhà nà y đấy ông bạn? - Tâm há»i.
- Chịu, cái đó phải há»i ông Túy.
- Khung nhà đểu rồi, toà n gỗ tươi.
Tâm vừa nói vừa quan sát những cây gỗ và anh thấy có cây gỗ bị vá những mảnh có mà u khác.
Một gã công nhân mặt mũi nom đằng đằng sát khà đang đứng ghi chép trợn mắt nhìn Tâm:
- Thôi, ông biến ra chá»— khác. ở trại nà y, ai biết việc ngưá»i ấy, đừng có há»i, không khéo mang há»a và o thân đấy.
- Là m gì mà ghê thế. ông Túy là nh như đất. Lão nông chi Ä‘iá»n...
- Ông chả hiểu gì cả, hãy Ä‘i mà đo độ kiá»m, độ a xÃt cá»§a ao cá chép và ng. Sắp đến tết rồi ông Túy lại chuẩn bị mang cá Ä‘i biếu đấy. Nó mà chết là đá»i ông ra cái lạt.
Tâm tá» vẻ bất cần vừa ra khá»i bãi thì Liá»…u, vợ Túy gá»i:
- Chú kỹ sư, lại đây tôi bảo.
- Thưa, chị gá»i em.
- Chú giúp tôi xoay lại cái bà n phấn. ông ấy kê cho tôi đúng hướng mặt trá»i thà nh ra trang Ä‘iểm không tháºt mặt. Lúc trong nhà , tưởng là đẹp, ra ngoà i nắng má»›i thấy như quét vôi và o mặt.
- Nước da như của chị, đừng dùng son phấn.
Liễu phổng mũi vì được câu khen đúng chỗ.
Chỉ mất và i phút, Tâm đã xoay xong hướng chiếc bà n. Liễu đon đả:
- Má»i chú ngồi uống nước.
HỠra ngồi ngoà i hiên. Liễu tự tay pha nước cam cho Tâm:, .
- Năm nay chú Tấn bao nhiêu tuổi rồi?
- Em hai mươi tám.
- Thế mà chưa vợ con gì ư?
- Nghèo quá, chưa dám nghi đến chuyện lấy vợ Chị tÃnh công ăn việc là m cá»§a em chưa ổn định, lại không nhà không cá»a, ai dám nhìn đến.
Liá»…u nghe Tâm nói váºy thì cưá»i:
- Lấy vợ bây giỠthì có gì khó khăn, ở. trang trại đây có mấy đứa nhân viên hay lắm, nếu chú ưng đứa nà o, chị là m mối cho.
- Em má»›i và o là m được Ãt ngà y, chưa dám nghÄ© đến chuyện đó. Hôm ná» lúc em Ä‘i vá»›i ông đến má»™t nhà máy đồ há»™p, gặp ảnh Tiến, anh ấy cÅ©ng bảo là m mối cho em cô nhân viên vi tÃnh. Em không dám, mình thân pháºn chân lấm tay bùn thế nà y...
Nghe nói đến Tiến, Liễu sầm mặt:
- Tin thế nà o được thằng ấy? Nó Ä‘ang muốn tống tôi ra khá»i nhà nà y.
- Em xin lá»—i chị, chuyện con chồng không ưa dì ghẻ là bình thưá»ng. Mà kẻ nà o dám gây sá»± vá»›i chị đây?
- Tôi biết chứ, ngưá»i ngoà i thì không dám, mà toà n những đứa con cháu trong nhà . Còn thằng Tiến, nó chỉ tá» tế ngoà i mặt để ông ấy róc tiá»n cho là m ăn. Rá»i hầu bao cá»§a ông ấy ra, Công ty Thà nh Äạt cá»§a nó chết sá»›m.
- Sao ngưá»i ta đồn, Thà nh Äạt là công ty mạnh nhất tỉnh vá» tin há»c và đầu tư bất động sản.
- Ấy, cÅ©ng là chết từ đầu tư bất động sản. Äất Ä‘ai, nhà cá»§a mua và o lúc Ä‘ang sốt, nay giá hạ, và ng thì lên giá như tên lá»a, bán không ai mua. Nợ ngân hà ng hà ng chục tỉ. Toà n lấy tiá»n cá»§a vợ chồng tôi Ä‘i trả lãi ngân hà ng.Äó là chưa kể chuyện nó đầu tư nhà cá»§a trong Sà i Gòn, bị lừa mất mấy tỉ Liá»…u nói dưá»ng như không cần giữ gìn và nhìn Tâm bằng ánh mắt tin cáºy:
- Từ hôm chú đến, tôi để ý lắm, ông ấy cÅ©ng cho ngưá»i không rá»i mắt khá»i chú đâu. Nhưng bây giá» thì chúng tôi tin. Hôm qua ông ấy nói vá»›i tôi, chú đúng là kỹ sư yêu nghá». Mà nà y, đẹp trai như chú, sao lại chá»n cái nghỠ“quần đùi áo bôngâ€?
- Sao lại “quần đùi áo bông�
- Thì mùa đông, phải mặc áo bông, nhưng khi lá»™i ruá»™ng, chỉ phải mặc quần đùi là gì? - Liá»…u cưá»i khoái chÃ. Tâm đưa đẩy:
- Ngưá»i như chị, sống ở thà nh phố hợp hÆ¡n. ở đây, tuy chả thiếu gì, nhưng mà i tuổi xuân nÆ¡i trang trại, xem ra hÆ¡i phÃ. Liá»…u thở dà i ngán ngẩm:
- Biết là m thế nà o được.
- Sao chị không xin ông cho láºp công ty con, cÅ©ng là công ty vệ tinh cho Thiên SÆ¡n. Chị mở văn phòng giao dịch tại Hà Ná»™i. Ngưá»i như chị lại giá»i giao du, Ä‘i cá»a nà o mà chả lá»t.
- Hay, ý kiến hay. ừ nhỉ, tại sao tôi không nghÄ© ra Ä‘iá»u nà y. Chú giúp tôi nhé. Nhá»› cẩn tháºn vá»›i thằng Hiếu và thằng Hà đấy. Chúng nó là “Giave†cá»§a ông Túy. ông ấy tin chúng còn hÆ¡n cả tôi hÆ¡n cả thằng Tiến.
Chị ạ, hôm nà o ông Lê Minh đến đây, chị nói vá»›i ông cho em gặp. Nghe nói ông giá»i kinh doanh lắm. Em muốn há»i ông ấy và i kinh nghiệm.
- Lê Minh không đến nữa đâu. Nghe nói, Giám đốc Công an tỉnh quạt cho Giám thị má»™t tráºn ra trò vì tá»™i cho Lê Minh đến đây. Từ nay, có việc gì phải và o trại mà là m. Ông Minh và nhà tôi, ngà y xưa gắn bó lắm. Nhưng lúc ấy khó gần. Lão Lê Minh có ánh mắt đến khiếp.
Giám đốc Trần Phúc đang ngồi là m việc thì có sĩ quan trực ban và o báo cáo:
- Báo cáo Giám đốc, có anh Vá»ng là nhà báo, xin gặp có việc gấp.
- Anh ấy có nói việc gì không?
- Dạ, không, mà chỉ đỠnghị xin gặp khẩn cấp và chỉ gặp Giám đốc thôi.
- Äồng chà má»i anh ấy và o.
Lát sau, Vá»ng được dẫn và o phòng là m việc cá»§a Trần Phúc.
- Chà o nhà báo. Nghe nói dạo nà y cáºu là m đại diện cho báo Lao Äá»™ng ở tỉnh ta phải không?
- Vâng ạ. Em má»›i chuyển sang được ba tháng. Hôm nay em xin gặp giám đốc là vá» chuyện vụ án anh Tưá»ng. Em biết kẻ nà o hại anh Tưá»ng.
- Cáºu uống nước Ä‘i. Nà o, cứ nói hết, tôi nghe.
- Thưa Giám đốc, tối hôm đó, anh Tưá»ng đã gặp Hòa “đenâ€, đối tượng Ä‘ang bị truy nã từ hồi vụ Tiên “chỉâ€, tại quán cà phê Paloma. Em ngồi gần đó nên biết rất rõ. Sau đó thì anh Tưá»ng vá» và bị tai nạn. Em cho là tên Hòa đã bà y kế đưa anh Tưá»ng đến, sau đó cùng đồng bá»n gây ra vụ tai nạn nhằm giết anh Tưá»ng để trả thù. Em đã viết xong bà i báo, nhưng trước khi đăng, em muốn há»i ý kiến Giám đốc. Tại sao Tưá»ng lại gặp Hòa “đen†mà không bắt hắn?
Trần Phúc tái mặt:
- Cáºu đã nói vá»›i ai chuyện nà y, và bà i báo đã có ai Ä‘á»c chưa?
- Em chưa nói vá»›i ai, và chưa ai Ä‘á»c bà i báo nà y.
- Cáºu viết bà i báo nà y ở đâu?
- Bằng máy vi tÃnh ở văn phòng. Mấy anh em chung nhau má»™t máy.
Trần Phúc đứng phắt dáºy:
- Vá»ng, tôi sẽ giải thÃch rõ má»i việc cho cáºu. Nhưng bây giá», cáºu chạy vá» văn phòng, xóa ngay bà i báo nà y. Sá»›m phút nà o hay phút đó. Tất cả thông tin cáºu vừa nói, nó liên quan đến má»™t kế hoạch cá»§a Công an tỉnh, mà ngưá»i chỉ đạo là tôi.
Nó liên quan đến sinh mệnh cá»§a đồng chà Tưá»ng. Nhanh lên... vá» nhanh lên. Khi nà o xong việc, quay lại đây
Vá»ng vỠđến văn phòng thì đã thấy má»™t nữ phóng viên Ä‘ang ngồi trước máy Ä‘á»c bà i báo cá»§a mình. Anh vá»™i lôi. cô ta ra:
- Là m cái gì thế! Em Ä‘ang Ä‘á»c bà i báo cá»§a anh. - Thôi thôi, anh có việc gấp.
- Anh gặp thằng Hòa “đen†à ?
- Nhầm rồi. Hóa ra ngưá»i khác, giống Hòa, Ä‘en†quá. Lúc nãy Ä‘i và o phòng cảnh sát Ä‘iá»u tra, gặp lại, má»›i ngã ngá»a ra đó là công an.
- Thế mà dám bịa như tháºt. Nà o là mắt Hòa “đen†thế ná», mồm Hòa “đen†thế kia. Không khéo rồi lại có đứa cho mưá»i phút sung sướng như lần trước - Cô phóng viên bÄ©u môi rồi ngúng nguẩy Ä‘i.
Vá»ng xóa hết thông tin trong máy, anh lau mồ hôi, thở phà o nhẹ nhõm rồi lại đến phòng Giám đốc Công an tỉnh. Lần nà y, ngoà i Giám đốc còn có má»™t ngưá»i khác, đó chÃnh là Hòa “đenâ€.
Sau khi trốn thoát khá»i sá»± truy lùng cá»§a cảnh sát Ä‘iá»u tra, Chu và Phụng “vải†chuồn xuống Hải Phòng và sống lang bạt ở các nhà nghỉ. Thưá»ng là Chu chá»n nhà nghỉ không sang trá»ng lắm nhưng nằm ở vị trà kÃn đáo. ÄÆ°á»£c và i ngà y thì Phụng chị không nổi, cô ta khóc tấm tức:
- Em chán sống cảnh thế nà y lắm rồi. Chả lẽ mình cứ chui lủi mãi ư.
- Anh cÅ©ng biết thế, nhưng bây giá» trở vá», công an há» bắt ngay vì chắc chắn há» cho là em và anh bà y mưu giết thằng Quả. Mà em Ä‘á»c báo thì biết đấy. Thằng Quả là dân buôn bán ma túy, mất nó, công an không lần ra đầu mối. Chúng ta cứ chá» thêm thá»i gian nữa, anh tin là thế nà o há» cÅ©ng bắt được bá»n thá»§ phạm chÃnh, lúc đấy chúng ta sẽ tÃnh.
- Và o tù còn sướng hơn thế nà y. Cứ nơm nớp lo bị bắt. Anh thấy báo An ninh thế giới đăng lệnh truy nã chúng mình chưa?
- Biết quá Ä‘i chứ. May mà thằng chá»§ nhà không Ä‘á»c báo.
Chu an ủi, vỗ vỠPhụng rồi bảo:
- Em ở nhà , anh đến chá»— má»™t thằng đệ tá» thăm dò xem tình hình thế nà o. Anh Ä‘i đến chiá»u thì vá». Em đừng Ä‘i đâu nhé. Có đói, cứ gá»i chá»§ mang đồ ăn đến cho, hoặc em kêu taxi Ä‘i dạo chốc lát cho khuây khá»a.
- Em chả Ä‘i đâu hết. Anh cứ Ä‘i, tối vá» chúng ta Ä‘i ra Äồ SÆ¡n.
- ÄÆ°á»£c, mà có lẽ chúng ta nên chuyển chá»— ở khác. Theo anh, ngà y mai, ta Ä‘i Quảng Ninh và thuê riêng má»—i đứa ở má»™t nhà nghỉ khác nhau. Anh Ä‘i đây.
Chu đi rồi, Phụng cứ ngồi thở ngắn than dà i.
Bỗng dưng, Phụng như bừng tỉnh, cô thay quần áo, mang theo và i thứ đồ lặt vặt rồi xuống nhà và kêu một chiếc taxi.
- Cho tôi đến công an thà nh phố.
Xe chạy đến trụ sở Công an thà nh phố Hải Phòng. Phụng trả tiá»n, xuống xe, và o phòng tiếp dân. Anh sÄ© quan trá»±c ban niá»m nở đón:
- Chị có giấy hẹn là m việc ở phòng nà o?
- Em xin gặp anh chỉ huy phòng cảnh sát hình sự.
- Chị có thể nói là gặp có việc gì không?
- Em chỉ nói với chỉ huy thôi ạ. Có việc cần lắm.
Anh sÄ© quan trá»±c gá»i Ä‘iện thoại:
- Alô, anh Dương, Trưởng phòng đấy à . Có một cô gái xin gặp anh... Vâng, cô ta không cho biết tên... Chỉ xin gặp Trưởng phòng thôi.
Phụng ngồi nem nép một chỗ và rất lo sợ. Lát sau, Trung tá Dương Trưởng phòng Cảnh sát Hình sự đến.
- Chị cần gặp tôi?
Vâng, em là Phụng. Hoà ng Thị Phụng ở Vĩnh Phú đây. Em đang bị truy nã. Em xin ra đầu thú.
- Thế còn Chu đâu?
- Anh ấy đang đi tìm bạn, em trốn đến đây.
Ngay láºp tức, Trung tá Dương huy động má»™t tổ cảnh sát đến mai phục quanh nhà nghỉ. Nhưng cho đến khi trá»i tối, vẫn không thấy bóng dáng Chu đâu. Anh tổ trưởng gá»i Ä‘iện vá» xỉn ý kiến Dương và nháºn được lệnh chỉ để lại má»™t trinh sát, còn tất cả vá» Công an thà nh phố và tiến hà nh má»™t cuá»™c lục soát tất cả các nhà nghỉ. Khi anh em vừa ra khá»i cá»a thì thấy có má»™t chú bé con đến nói vá»›i chá»§ nhà nghỉ:
- Chú cho cháu gá»i thư nà y cho cô Phụng.
Chá»§ nhà chưa kịp cầm thì má»™t trinh sát giữ ngay lấy. Các cảnh sát hình sá»± mở thư ra xem:†Em Phụng. Anh phải Ä‘i xa đây. Anh đã ở tù má»™t lần rồi nên sợ lắm. Em cứ vá» nhà và nói má»i việc do anh sai. Em chỉ là m theo những gì mà anh chỉ dẫn. Chúc em may mắn. Lê Bá Chu†.
HỠmang lá thư vỠPhòng Cảnh sát Hình sự và đưa cho Phụng xem. Cô òa lên khóc.
- Cô có biết Chu sẽ đi đâu không?
- Anh ấy không nói, nhưng có lẽ anh ấy sẽ ra Quảng Ninh hoặc trốn sang Trung Quốc Chuyện Hòa “đen†ra đầu thú công an và được tà i ngoại khiến giá»›i giang hồ ngạc nhiên, trong đó có Minh “hóiâ€. Ngà y xưa, Minh “hói†đã có thá»i gian cùng Hòa Ä‘i buôn thuốc phiện. Nhưng từ khi Hòa là m con rể Tiên “chỉ†thì hai ngưá»i không há» quan hệ vá»›i nhau nữa. Mối thù giữa hai bên cà ng tăng khi mà Tiên “chỉ†bị Minh “hói†nghi cho là thá»§ phạm chÃnh giết Thanh “sóiâ€. Nhưng rồi vụ án đã được là m rõ, chÃnh vì váºy, Minh “hói†rất thuốn nối lại quan hệ vá»›i Hòa. Là ngưá»i đã từng là m ăn vá»›i nhau nên Minh hiểu Hoà cÅ©ng là má»™t kẻ túc trà đa mưu và có máu liá»u.
Minh “hói†đến nhà Hòa “đenâ€. Hòa Ä‘ang bế con chÆ¡i ở ngoà i sân, vợ Hòa thì Ä‘ang chăm cây cảnh. Minh “hói†đứng ngoà i cổng ngắm nghÃa hồi lâu bằng con mắt thèm muốn. Hòa liếc ra ngoà i thấy Minh vá»™i chạy ra mở cổng:
- Chà o ông anh. ông anh đi đâu thế nà y?
- Chả đến thăm chú thì còn đi đâu nữa.
Nghe Minh nói váºy, Hòa có vẻ lúng túng rồi mở cổng.
- Em má»i anh và o nhà . Từ hôm em vỠđến giá» cÅ©ng chưa Ä‘i đến thăm nom ai được cả.
Hai ngưá»i và o nhà , Hòa rót nước má»i Minh.
Minh ngắm nhìn ngôi nhà rồi gáºt gù:
- Suốt thá»i gian vừa rồi chú dạt Ä‘i Trung Quốc à ?
- Vâng. Sống lang thang như má»™t con chó. Chịu không nổi nữa rồi, em phái vá». Ngẫm lại, tá»™i cá»§a em có ra tòa cÅ©ng chỉ năm năm là kịch bến thôi thì cứ nằm kho hai hoặc hai năm rưỡi rồi vá», như thế lại được yên thân.
- Thế sao cảnh sát Ä‘iá»u tra lại rá»™ng rãi vá»›i chú như váºy?
- Thì chÃnh sách đối vá»›i ngưá»i ra đầu thú mà lại.
Minh “hói†trầm ngâm:
- Trước kia, cÅ©ng có lúc anh không phải vá»›i ông cụ, vá»›i chú. Nói tháºt là sau cái chết cá»§a cái Thanh, mấy vụ trả thù vặt là anh là m. Chuyện cÅ©, hôm nay, anh đến xin chú tha lá»—i.
Nói rồi Minh đến bà n thá» có ảnh Tiên “chỉâ€, châm ba nén hương và rút trong túi ra má»™t phong bì có đựng năm trăm ngà n, đặt lên bà n thá» và thà nh kÃnh đứng khấn vái.
- Thưa hương hồn anh Tiên, em là thằng Minh “hói†đây. Dưới suối và ng, anh có khôn thiêng chứng giám cho em là anh em cùng há»™i cùng thuyá»n vá»›i thằng Hòa, con rể anh. Em có lá»—i vá»›i anh, vá»›i gia đình, vá»›i Hòa, em mong tha tá»™i và phù há»™ độ trì cho chúng em được hai chữ bình an.
Minh khấn khá to và nghe giá»ng khấn tháºt lòng như váºy, Hòa cÅ©ng má»§i lòng.
- Em biết. Nhưng thôi chuyện cÅ© rồi dù sao thì bố em cÅ©ng không phải là kẻ giết ngưá»i. Em cÅ©ng Ä‘ang muốn tìm đưá»ng sống, bởi vì theo anh Tưá»ng nói việc đưa em ra xét xá» cÅ©ng còn lâu. Anh có cá»§a nà o, cho em theo vá»›i.
- Anh láºp công ty chú biết rồi chứ gì?
- Em cũng mới nghe nói. Anh là m với tay Tiến thì hay quá còn gì.
- Nếu chú không chê, vá» vá»›i anh. Anh thÃch những ngưá»i quyết Ä‘oán, dám là m dám chÆ¡i như chú.
- Váºy em sẽ là m việc gì?
- Hiện nay Ä‘ang có má»™t số nÆ¡i nợ tiá»n mua đất, mua nhà cá»§a công ty, nhưng đòi thì khó quá, há» cứ lì ra. ÄÆ°a ra tòa mà kiện thì chẳng có thứ thá»§ tục gì bởi khi mua bán có ký hợp đồng đâu.
Hòa lặng đi suy nghĩ một lát rồi lắc đầu:
- Em nói anh đừng giáºn, nếu Ä‘i đòi theo kiểu ngà y xưa em xin chịu.
- Không, có kiểu khác. Là m sao vừa đòi được tiá»n lại vừa an toà n. Chú cứ yên tâm, anh bây giá» cÅ©ng nhát đòn lắm.
Nghe váºy, Hòa đồng ý.
- Ngà y mai em sẽ đến công ty anh.
Minh “hói†vỗ vai Hòa:
- Còn việc nà y nữa anh muốn há»i chú.
- Anh cứ nói đi.
- Chú còn nhớ ông Túy chủ trang trại Thiên Sơn không?
- Em lạ gì ông ấy. Ngà y xưa, khi em còn chạy cÆ¡m Ä‘en cÅ©ng đã nhiá»u lần giao hà ng cho ông ta. Bây giá» nghe nói ông ấy già u có lắm, lại có thằng con đầy thế lá»±c. Nhưng anh nhắc đến chuyện ấy là m gì.
- Ông Túy nghe tin chú vá», cÅ©ng muốn gặp chú.
- Anh có biết gặp để là m gì không?
- Không rõ. Nhưng mấy lần ngồi nói chuyện vá»›i ông ta, nhắc đến chú, ông ta có vẻ quý mến lắm. Ông ấy kể mãi cái lần chú đánh lừa mấy tay công an ở Lai Châu, đưa trót lá»t bốn chục cân thuốc phiện vá» Hà Ná»™i. Thôi, theo anh chú cứ đến gặp ông ấy xem sao. Ngưá»i ta cần mình, chắc chắn cÅ©ng có lý gì đó.
- Em chỉ muốn là m việc gì lặt vặt thôi để kiếm đồng tiá»n sống qua ngà y. Bởi vì, chưa biết tòa sẽ xá» lúc nà o. Và mức án ra sao.
- Như thế nà y. Chú tin anh đi. Anh sẽ đảm bảo cho chú có mức án dễ chịu. án treo là được chứ
Hòa trố mắt ngạc nhiên:
- Anh nói tháºt đấy chứ?
- Vá»›i những chuyện thế nà y chú biết tÃnh anh rồi Anh chưa bao giỠđùa. Anh hứa vá»›i chú tòa sẽ tuyên cho chú mức án ba năm án treo.
Hòa thẫn thá».
- Em tin anh. Thôi thì trăm sự nhỠanh. Anh bảo gì em cũng xin vâng.
- Thế nhé. Ngà y mai anh đến đây đưa chú và o Thiên Sơn.
Minh rút ra má»™t táºp tiá»n dúi cho Hòa:
- Chú cầm lấy tiêu tạm. Má»i việc ta bà n sau.
Sau mấy lần hẹn hò không thà nh, cuối cùng Túy và Tiến cÅ©ng má»i được Phó chá»§ tịch tỉnh Lê Văn Chi Ä‘i ăn cÆ¡m tối. CÅ©ng là để tránh má»i ngưá»i dòm ngó, Túy má»i ông Chi lên khách sạn Me lia ở Hà Ná»™i ăn cÆ¡m tá»± chá»n. Túy gá»i cô nhân viện lấy cho chai rượu vang Medoc cá»§a Pháp san xuất từ năm 1990, rồi tá»›i vẻ sà nh Ä‘iệu, khi cô nhân viên rót ra ly má»i thá», Túy uống má»™t ngụm rượu nhưng không nuốt ngay mà ngáºm trong miệng má»™t lát rồi hÃt sâu như muốn để hÆ¡i rượu ngấm và o từng phế nang cá»§a phổi... Mắt Túy lim dim, trầm tÄ©nh. Rồi hắn mở mắt ra, cưá»i và ra hiệu cho cô gái rót Ä‘á»u ra ba chiếc ly pha lê cao chân.
- Xin chúc sức khá»e ông anh. Năm hết Tết đến rồi, ông anh dà nh cho đà n em thá»i gian thế nà y là quý quá. Trong mấy năm qua, nhá» anh giúp đỡ cho nên trang trại Thiên SÆ¡n cÅ©ng như Công ty Thà nh Äạt cá»§a thằng cháu đây ăn nên là m ra, cái đó có sá»± che chở, giúp đỡ cá»§a anh.
Ông Chi cưá»i thá»a mãn nhưng rồi lại nghiêm ngay nét mặt:
- Các anh là m ăn được chúng tôi rất mừng. Nhưng từ sau vụ Lê Minh, nói thá»±c là trên Trung ương, há» nhìn tôi bằng con mắt cÅ©ng có khác. Nói tháºt, những kiểu là m ăn cá»§a Lê Minh đến ông tổ mình sống lại cÅ©ng không thể phát hiện được. Thá»i buổi bây giá» phức tạp thế đấy. Có những ngưá»i má»›i hôm trước là anh hùng, hôm sau đã là tá»™i phạm.
Lại có những ngưá»i danh là nhà thÆ¡ nà y, nhà văn kia nhưng rồi đến lúc đổ bể thì hóa ra văn thuê viết thÆ¡ thuê là m. Rồi cáºy có tiá»n thuê mấy thằng bồi bút tâng bốc lên, thế là thà nh há»™i viên ná» há»™i viên kia. Cho nên các anh là m ăn phải hết sức cẩn tháºn. Nếu xảy ra chuyện gì thì cứ việc công phép nước tôi là m, lúc ấy đừng có trách.
Tiến nói bằng giá»ng lá»… phép:
- Thưa chú, cháu có biết những chuyện là m ăn ma bùn cá»§a Lê Minh, nhưng nói tháºt biết mà không dám nói, bởi vì hồi đó ông ấy quá khá»e. Còn việc là m ăn cá»§a cháu, chú cứ yên tâm. Là m tư vấn, đầu tư bất động sản, là m tin há»c thì có muốn phạm tá»™i cÅ©ng không được. Bên kiểm toán đã có báo cáo gá»i chú chưa?
- Có rồi. Chú đã Ä‘á»c và rất mừng. Theo chú nếu không có gì phải giừ bà máºt lắm, cháu nên kiếm má»™t tay nhà báo nà o đó bảo nó viết cho má»™t bà i để bà n dân thiên hạ ngưá»i ta rõ phương thức là m ăn, cung cách quản lý cá»§a mình. Bà i há»c trong sản xuất kinh doanh cá»§a Công ty Thiên SÆ¡n cÅ©ng đã được tỉnh báo cáo lên Bá»™ Nông nghiệp. Tết xong, sẽ có má»™t Ä‘oà n khảo sát cá»§a Bá»™ vá» nghiên cứu và nhân rá»™ng ra toà n quốc. Tỉnh ta cÅ©ng sẽ mở há»™i nghà nhân Ä‘iển hình tiên tiến trong sản xuất nông nghiệp, đặc biệt là chú trá»ng vá» thay đổi cÆ¡ cấu cây trồng váºt nuôi. Là m nông nghiệp bây giá» không phải là lo đủ ăn mà phải biến nó thà nh ná»n kinh tế hà ng hóa. Cho nên anh Túy phải chuẩn bị tháºt kỹ cà ng các số liệu cần thiết. Túy cưá»i rạng rỡ:
- Thú tháºt vá»›i anh, em cÅ©ng không ngá» rằng có ngà y lại được như thế nà y. Em nhá»› mãi hồi xin thuê đất láºp trang trại, cả tỉnh chỉ có má»—i anh á»§ng há»™. ông Phó chá»§ tịch tỉnh phụ trách nông nghiệp hồi ấy còn chu môi bảo em, cáºu thì chỉ có biết cấy hái và gặt trên chiếu, ý ông ấy nói là em chỉ biết má»—i đánh bạc mà thôi. Nhưng thưa anh, hôm ná» giá»— bố ông ấy, em biếu năm chục cân cá, hai chục con vịt. Lúc ấy ông má»›i công nháºn là em có tầm nhìn xa.
Tiến nói rụt rè:
- Thưa chú, mạng vi tÃnh ở á»§y ban hoạt động ra sao ạ?
- Rất tốt! Rất tốt Nhá» có nó đỡ bao nhiêu thá»i gian, lại tiết kiệm được hÆ¡n má»™t chục biên chế. Bây giá» buổi tối tôi ngồi ở nhà mở máy ra là có thể biết hết ngà y hôm nay ở á»§y ban đã là m được những việc gì. Nhưng cÅ©ng có vấn đỠnà y...
Tiến nói với vẻ sốt ruột:
- Có vấn đỠgì hả chú?
- Tay kỹ sư tin há»c cá»§a văn phòng á»§y ban bảo rằng tốc độ xá» lý cá»§a máy hÆ¡i cháºm có lẽ cần phải nâng cấp. Thứ hai là việc bảo máºt thông tin không hiện đại; bá»n tin tặc muốn mở khóa xâm nháºp mạng không khó lắm.
Tiến cưá»i:
- Chuyện vặt mà chú. Tuần tá»›i cháu nháºp má»™t loạt máy má»›i vá», cháu sẽ đổi lại cho á»§y ban chiếc máy chá»§. Còn chiếc máy cÅ© cháu xin lại và mang tặng cho Công an tỉnh hoặc cho Sở Văn hoá.Vá» gà i máºt khẩu má»›i chú cứ bảo anh kỹ sư tá»± là m bởi vì anh ấy đã há»c rất bà i bản.
Ba ngưá»i ngồi uống rượu vá»›i nhau được má»™t lát thì Tiến nói sang chuyện khác.
- Chú ạ, có việc nà y, chuyện ná»™i bá»™ cá»§a chÃnh quyá»n lẽ ra cháu không được tham gia nhưng nếu chú cho phép cháu xin được nói.
- Cứ nói Ä‘i, ngưá»i nhà cả có gì mà ngại.
- Cháu thấy việc xù lý cán bá»™ cá»§a tỉnh mình có nhiá»u Ä‘iá»u không hiểu nổi. Cục trưởng hải quan tỉnh để hÆ¡n má»™t chục cán bá»™ bị ká»· luáºt, bị đưa ra tòa váºy mà vừa rồi vẫn còn được khen thưởng. Chi cục thuế là m thất thoát hÆ¡n 10 tỉ, váºy mà chi cục trưởng lại vô can... Rõ rà ng chuyện quy trách nhiệm và xá» lý cán bá»™ thiếu tinh thần trách nhiệm Ä‘ang rất có vấn Ä‘á». Ngay ở Công an tỉnh cÅ©ng váºy, Giám đốc Công an để má»™t trưởng phòng cảnh sát hình sá»± quan hệ vá»›i bá»n xã há»™i Ä‘en; lại má»™t thiếu tá vừa bị Cục Cảnh sát Äiá»u tra cá»§a Bá»™ bắt vì dÃnh đến đưá»ng dây buôn bán ma túy; rồi phòng háºu cần, cô thá»§ quỹ tham ô gần trăm triệu, váºy mà Giám đốc vẫn yên vị.. Dân ngưá»i ta bà n tán lắm. Cháu nói Ä‘iá»u nà y chú tha lá»—i, há» còn bảo rằng, chú là Phó chá»§ tịch phụ trách ná»™i chÃnh chắc là được mấy ông ấy nuôi chu đáo nên đã bá» qua.
Túy lưá»m Tiến:.
- Mà y nói lăng nhăng. Việc cá»§a chÃnh quyá»n mà y biết cái gì mà tham gia.
Chi sầm mặt:
- Cháu nó nói đúng đấy. Tôi và anh già cả rồi. Bá»n trẻ bây giá» nó có cách nhìn khác. Chúng nó sòng phẳng hÆ¡n trong quan hệ, trong là m ăn và chúng nó dám là m hÆ¡n. Việc cá»§a Giám đốc Trần Phúc, lãnh. đạo tỉnh cÅ©ng đã xem xét đến. Trong buổi kiểm Ä‘iểm trách nhiệm tuần trước, Trần Phúc cÅ©ng đã thẳng thắn nháºn khuyết Ä‘iểm, và xin được thôi giừ chức giám đốc công an tỉnh. Nhưng ông Bà thư và Chá»§ tịch thì không nghe. Äúng là tổ chức nói thế nà o cÅ©ng được. Há» bảo rằng, việc Công an tỉnh phá được vụ án Lê Minh, triệt được băng nhóm Tiên “chỉâ€; là m trong sạch được ná»™i bá»™ thì rõ rà ng công an vẫn rất mạnh, rất đáng tin cáºy. Nếu như vụ án vừa rồi mà để Bá»™ Công an xuống là m thì việc Trần Phúc mất chức là đương nhiên. Nhưng vụ nà y lại do chÃnh Trần Phúc chỉ đạo cho nên chỉ phải rút kinh nghiệm trong công tác quản lý cán bá»™. Tôi có quan Ä‘iểm khác... nhưng thôi tỉnh đã quyết thế rồi mình phải chấp hà nh.
Tiến thủng thẳng:
- Cháu sợ rằng trên Trung ương ngưá»i ta không nghe đâu. Chú thấy như mấy vụ án tham nhÅ©ng mà Bá»™ Công an má»›i là m vừa rồi đấy, quan Ä‘iểm nhất quán từ trên xuống là phải xá» lý nghiêm tất cả những ngưá»i phạm tá»™i dù bất kể ngưá»i đó ở cương vị nà o. Cháu biết, má»™t số cán bá»™ lão thà nh cá»§a tỉnh đã ký thư táºp thể gá»i lên Ban Bà thư không đồng tình vá»›i cách xá» lý ông Phúc như vừa rồi. Chú kiểm tra lại mà xem. Theo cháu, việc gì cá»§a tỉnh thì tỉnh nên xá» lý sá»›m đừng để trên Trung ương thò tay và o.
- Có chuyện ấy à ? Nếu váºy thì phải giải quyết sá»›m thôi. ÄÆ°á»£c, tôi sẽ bà n vá»›i các anh lãnh đạo. Kể ra nếu ở trên Trung ương có ông nà o phôn vá» cho má»™t câu thì xá» lý dá»… lắm.
- Cháu có bản copy đây, chả lẽ chú lại chưa biết ư? Còn cần cú phôn, đơn giản mà chú. Cháu đảm bảo rằng Bà thư sẽ phải má»i chú lên để bà n vá» việc xá» lý Trần Phúc - Nói rồi Tiến mở cặp lấy ra má»™t lá đơn dà i đến ba trang, đồng thá»i đưa má»™t phong bì cho ông Chi - Bố con cháu gá»i là có chút quà Tết gá»i chú. CÅ©ng xin nói vá»›i chú trước, Tết nà y bố con cháu không đến chúc Tết chú đâu.Cháu biết cô chú rất giữ ý, không muốn các doanh nghiệp đến nhà quà cáp lúc tết nhất.
Ông Chi cầm lá đơn liếc qua:
- Lại mấy ông nà y. Cáºu biết không, ngưá»i đứng chá»§ đơn ngà y xưa là đại tá quân đội nhưng đã từng bị ra tòa án binh. Bị tù treo, bây giá» nghỉ ở nhà suốt ngà y là m đơn kiện tụng tố cáo lung tung, mà hÆ¡i tà lại giÆ¡ cái danh cá»±u chiến binh, lão thà nh cách mạng. á»§y ban lắm lúc cÅ©ng mệt. Còn quà tết cá»§a hai bố con, tôi xin nháºn nhưng chỉ nháºn mừng tuổi thôi.
Nói rồi, ông Chi mở phong bì trong đó toà n đô la:
- Sao lại cho tôi lắm đến như thế nà y? Tôi chỉ lấy một tỠmừng tuổi thôi.
- Ấy chết. Anh là m như váºy thì bố con em áy náy lắm. Lúc đầu em đã nói công lao cá»§a anh gây dá»±ng cho hai bố con em tháºt là lá»›n. Chả nhẽ lại láºp sinh từ cho anh, chứ nếu được em sẽ là m ngay má»™t sinh từ ở trang trại.
Nói rồi Túy giằng lấy táºp phong bì và nhét bằng được và o phÃa trong túi áo complê cá»§a ông Chi.
Tại trang trại Thiên Sơn buổi đêm. Một bầu không khà yên tĩnh bao trùm khắp trang trại.
Trong các phòng nghỉ cá»§a công nhân má»i ngưá»i đã ngá»§ say. Nhưng ở tại khu kho phÃa khuất xa, Hà , Túy cùng hai công nhân ná»a Ä‘ang đứng bên cạnh đống khung nhà sà n bằng gá»—. Bằng con mắt thà nh thạo Hà chỉ và o má»™t cây gá»—:
- Nhấc cây nà y ra. Chúng mà y mở chỗ nà y - Hắn chỉ và o giữa thân cây.
Má»™t ngưá»i công nhân lấy đục lần và o má»™t kẽ hở trên thân cây gá»— và bắt đầu nạy ra. Hóa ra bên trong có má»™t hốc nhá». Hắn thò tay và o và lồi ra hai gói hêrôin rồi lại bịt miếng gá»— lại. Túy cầm gói hêrôin, lấy dao nhá» khoét má»™t tà và đưa lên miệng nhấm rồi gáºt gù:
- Hà ng được đấy.
Tiếp theo chúng lại nạy ở má»™t số cây gá»— khác và lấy ra được hÆ¡n hai chục bánh. Hà cho tất cả và o má»™t chiếc cặp xách lên phòng Túy. Còn hai ngưá»i công nhân thì lại Ä‘i vá» phòng ngá»§.
Từ phòng riêng cá»§a mình, Tâm vạch ri đô quan sát nhưng anh chỉ thấy bốn ngưá»i Ä‘ang là m gì đó ở khu kho.
Trong phòng cá»§a Túy, Hà há»i:
- Số hà ng nà y anh định chuyển đi đâu?
- Có nÆ¡i tiêu thụ rồi. Nhưng như thế nà y há» vẫn chê là Ãt. Ngà y mai chú Ä‘i lên Lai Châu là m sao mang vỠđược ngần nà y nữa. Trên đấy còn mấy bá»™ khung nhà ?
- Còn một bộ.
- Không đưa vá» theo cách nà y ná»a. Chú chuẩn bị hà ng, anh sẽ ký hợp đồng vá»›i xà nghiệp bánh Ä‘áºu xanh ở Hải Dương và mua hai tấn xuất sang Trung Quốc bằng xe đông lạnh. Khi nà o quay vá» thì dùng xe đó chở hà ng. Còn việc nà y nữa, thằng Hòa “đen†đã nháºn lá»i là m vá»›i chúng ta. Ngà y trước nó có má»™t mối hà ng rất hay ở trên Lai Châu và ở Nghệ An. Mấy năm vừa rồi nó không quan hệ, bây giá» giao cho nó móc lại. Nhưng hà ng không được đưa vỠđây ná»a mà phải chá»n chá»— khác.
Hà rụt rè:
- Anh ạ, anh nên xem lại việc chuyển tiá»n cho Tiến. Chị nhà có vẻ khó chịu vá»›i Tiến lắm rồi. Anh thấy đấy “nữ nhân nan hóaâ€, khi các mụ ấy khùng lên vì tiá»n và vì tình thì không có Ä‘iá»u gì há» không dám là m. Vì thế theo em anh không nên để chị ấy ở đây và biết quá nhiá»u công việc cá»§a anh em mình.
Theo chú nên thế nà o?
- Em có thiển á»· thế nà y. Nếu bà chị thÃch láºp công ty riêng và mở chi nhánh ở Hà Ná»™i, thà nh phố Hồ Chà Minh, anh nên đồng ý, phải tách chị ấy ra.
- Tao cÅ©ng đã nghÄ© đến Ä‘iá»u đó. Nhưng tao biết bà ấy muốn Ä‘i xa là vẫn mÆ¡ tưởng đến thằng bồ cÅ©.
- Äó là chuyện vặt mà anh. Anh có hai thằng con trai má»™t đứa con gái, số đứa hương khói như thế là quá đủ. Còn như bà chị cÅ©ng chỉ là má»™t thứ cây cảnh. Không có cây nà y ta bà y cây khác, quan trá»ng gì.
Túy thừ ngưá»i hồi lâu, rồi nói vá»›i vẻ chán chưá»ng:
- Nhưng tao không thể chịu được vỠthằng bồ cũ của nó.
Anh để em xỠlý cho. xin hứa với anh nó sẽ không dám bén mảng đến.
- ÄÆ°á»£c chú là m thế nà o thì tùy. Nhưng đừng để công an nó sỠđến. Còn chuyện thằng kỹ sư Tâm, chú thấy thế nà o?
- Thằng ấy tin được.
- Không. Tao chưa yên tâm. Tao thấy ánh mắt nó lạ lắm. Thứ hai tuần tá»›i mà y lẳng lặng vá» táºn công ty cÅ© cá»§a nó xem sao. Mà y nhá»› bà i há»c lão Lê Minh chưa. Công an dám bà y ra chuyện ká»· luáºt thằng cha Tưá»ng, cho nó láºp doanh nghiệp để rồi nó Ä‘iá»u tra cách là m ăn cá»§a Lê Minh... Váºy lấy gì đảm bảo há» không giở võ cÅ© vá»›i mình.
- Em hiểu. Muốn Ä‘iá»u tra nó thì khó gì đâu. Nhưng ngà y xưa nó là m tÃt mù táºn trong Thanh Hóa. Theo thằng Hiếu cho em biết thì thằng Tấn không há» quan tâm gì đến công việc cá»§a chúng ta.Äiá»u nó thắc mắc duy nhất là tại sao anh lại dại dá»™t Ä‘i mua các khung nhà toà n bằng gá»— đểu. Nó bảo nếu giao cho nó chá»n gá»— thì không thể có loại gá»— vá»› vẩn như váºy.
Túy sáng mắt lên:
- Hay. Tại sao ta không cho nó Ä‘i là m việc nà y. Nó sẽ Ä‘i mua gá»—, còn việc xá» lý thế nà o thì ta là m sau. Như váºy cà ng được tiếng là minh bạch không có gì khuất tất.
Hà ra vá», còn mình Túy ngồi lại. Túy mở tá»§ lấy ra má»™t túi tiá»n vừa đô la vừa tiá»n Việt.
Hắn cầm những táºp tiá»n âu yếm đưa lên hÃt thèm thuồng. Rồi Túy nhấc chiếc bình cắm hoa rất lá»›n ở góc nhà ra, cáºy viên gạch và thả tiá»n xuống đó. Trong lúc Công an tỉnh Ä‘ang táºp trung Ä‘iá»u tra vá» Thiên SÆ¡n thì có má»™t ngưá»i khác cÅ©ng lẳng lặng Ä‘i thu tháºp tà i liệu vá» Thiên SÆ¡n và vá» Công ty Thà nh Äạt, đó là nhà báo Vá»ng. Tại trụ sở cá»§a tòa báo, Vá»ng trình bà y vá»›i anh phụ trách:
- Thưa anh, theo kết quả kiểm toán thì năm vừa rồi, Công ty Thiên SÆ¡n đã. ná»™p thuế hÆ¡n hai trăm triệu và số lãi ròng là má»™t tỉ tám. Nhưng theo em biết thì vá»›i tất cả số lượng hà ng nông sản thá»±c phẩm cá»§a công ty đã xuất không thể nà o có con số lãi lá»›n như váºy. Bên cạnh đó em cÅ©ng có má»™t số thông tin vá» Công ty Thà nh Äạt có những biểu hiện lừa đảo vỠđất cát. Vì thế em muốn anh cho em thá»i gian để Ä‘iá»u tra. Còn việc nà y nữa nhưng anh phải giữ tháºt kÃn. Có ngưá»i nói vá»›i em rằng, ông Túy vẫn buôn ma túy nhưng không bán trong ná»™i địa mà chuyển ra nước ngoà i.
Sao cáºu không là m báo cáo gá»i Công an tỉnh, hoặc gá»i Bá»™ Công an.
- Em muốn có thêm chứng cứ đã.
- Váºy bước Ä‘i cá»§a cáºu là như thế nà o?
- Em sẽ đến trang trại Thiên SÆ¡n xin viết má»™t phóng sá»± vá» quá trình xây dá»±ng phát triển cá»§a Thiên SÆ¡n rồi từ đó em sẽ tìm ra được những Ä‘iểm bất hợp lý vá» tà i chÃnh. Trước mắt phải như váºy đã
- Tôi đồng ý. Và việc nà y chỉ có cáºu vá»›i tôi biết mà thôi.
Buổi sáng, Túy ngồi ăn sáng, bứa ăn sáng cá»§a ông ta hết sức đơn giản. Chỉ là má»™t chiếc bánh mỳ chấm vá»›i đưá»ng nhưng vợ Túy thì ăn uống rất là cầu kỳ: Chim bồ câu hầm hạt sen, sữa canxi và kẹo sôcôla. Dạo nà y trông Liá»…u đẹp ra hẳn, hai má lúc nà o cÅ©ng phÆ¡n phá»›t hồng, mắt long lanh ươn ướt và dáng Ä‘i thì lại có tung tăng lắm. Cái sá»± thay đổi đó, má»™t gã đà n ông thô thiển và chỉ biết nghÄ© mưu nghÄ© kế tÃnh tiá»n như Túy không thể nà o biết được, hoặc giả là hắn cÅ©ng không còn thá»i gian đâu mà để ý tá»›i Nhưng có má»™t ngưá»i biết rõ chÃnh là Hà .
Biết bà chá»§ Ä‘ang sung sướng, Hà bèn nói vá»›i Túy là cho Liá»…u hà ng tuần Ä‘i lên Hà Ná»™i để sá»a sang sắc đẹp và nếu cần cho má»™t vệ sÄ© Ä‘i kèm. Túy đồng ý nhưng không dám cho vệ sÄ© bởi sợ Liá»…u nổi cÆ¡n tam bà nh lên thì khốn. Nhưng Túy giao cho Hà “ chịu trách nhiệm giám sát. Nếu để cô ấy lén lút gặp bồ cÅ© thì Ä‘á»i mà y ra cái lạtâ€. Hà thông báo tin đó cho Liá»…u và cái giá được trả là đúng năm ngà n đô la. Từ đấy, tuần nà o Liá»…u cÅ©ng lên Hà Ná»™i và thưá»ng là bắt Hà đi cùng để che mắt Túy.
Nhưng đến hà Ná»™i thì Hà cứ việc tìm má»™t nhà nghỉ và gá»i gái đến hú hÃ, còn Liá»…u, sau khi chăm sóc sắc đẹp lại đến sống vá»›i ngưá»i yêu. Liá»…u nhìn chồng ăn và cằn nhằn:
- Sao mà anh cứ là m khổ thân mình thế. Tiá»n thì nhiá»u mà ăn uống thì cứ như thá»i xưa ấy.
- Anh thÃch như váºy, chứ có phải tiếc tiá»n đâu Chả thế mà ngưá»i ta bảo anh là thằng keo kiệt, ra chợ mua con gà cÅ©ng mặc cả hết cả tiếng.
- Mua bán mà không mặc cả ngưá»i ta cho rằng mình hợm cá»§a. Vả lại, anh có cướp được tiá»n thiên hạ đâu. Còn việc em định láºp công ty thì đã xúc tiến đến đâu rồi?
- Tay Hà đang giúp em là m thá»§ tục, còn cáºu Tấn kỹ sư thì Ä‘ang lên cho em má»™t kế hoạch kinh doanh và những nguyên tắc hoạt động cá»§a má»™t văn phòng công ty. Cáºu ấy rất thông minh, kể ra em là m giám đốc mà có má»™t ngưá»i giúp việc như cáºu ấy thì tốt quá.
- Nếu em muốn anh chuyển nó cho em. Nhưng mà nà y nó thông minh hay là nó đẹp giai?
Liá»…u cưá»i khẩy, rồi nhìn chòng bằng ánh mắt khinh bỉ ra mặt:
- Vá»› vẩn, cái thằng chÃp con ấy bằng tuổi đứa thứ tư nhà em. Mà nà y, dạo nà y ông già rồi thì phải, hay ghen bóng ghen gió. Ngưá»i bảo “ lục tháºp như nhiâ€, sáu mươi tuổi, tÃnh tình như trẻ con, hay há»n dá»—i, ông đúng như thế đấy.
Túy cưá»i khùng khục:
- Em không biết bây giỠđang có mốt phi công trẻ cưỡi máy bay bà già à ?
Liễu nổi nóng:
- Váºy thì anh kiếm cho tôi má»™t lão già mà lê không nổi nữa để anh yên tâm. Mà anh thì cÅ©ng trẻ trung gì, tối đặt lưng xuống giưá»ng là ngáy như lợn xá».
- Nói váºy thôi, nếu em cần thằng Tấn, anh đồng ý. Còn tiá»n cho công ty, trước mắt anh chuyển cho em hai trăm triệu, được chưa?
- Hai trăm triệu? Với tôi thì anh đo lỠnước mắm đếm củ dưa hà nh, còn với con anh sao mà rộng rãi thết
- Em lại gay gắt rồi, chuyện thằng Tiến là chuyện khác. Bước đầu em cứ là m như váºy, sau nà y phát triển đến đâu, cần bao nhiêu anh rót vốn.
- Không được, em muốn công ty của em vốn . pháp định phải là một tỉ!
- Nhiá»u quá, không cần đến thế. Thôi, anh đưa cho em má»™t ná»a.
Vừa lúc đó có ngưá»i chạy và o nói:
- Thưa ông, có anh nhà báo Vá»ng đến xin gặp.
- Má»i và o, má»i và o - Túy vui mừng - Mình Ä‘ang cần nhà báo thì tay nà y đến, em có nghe tiếng nhà báo Vá»ng không?
- Nghe nói ngà y xưa đã từng bị bá»n xã há»™i Ä‘en nện cho gần chết.
- Äó là má»™t nhà báo Ä‘ang nổi. Hắn viết phóng sá»± khá lắm, năm vừa rồi được giải báo chà toà n quốc đấy Em chuẩn bị cho anh má»™t phòng, anh sẽ má»i anh ta ở lại đây và i hôm để anh ta tha hồ tìm hiểu vá» Thiên SÆ¡n.
Nói rồi Túy Ä‘i và o phòng khách đón Vá»ng.
Liá»…u ở lại má»™t mình Ä‘ang suy nghÄ© ngÆ¡ ngẩn Ä‘iá»u gì đó thì Hà và o, Liá»…u lên giá»ng kẻ cả:
- Chú ngồi đây. Chuyện hôm ná», tôi há»i chú, là do chú tình cá» biết hay do ông ấy sai khiến?
- Chị quan tâm ba cái việc lặt vặt ấy là m gì. Tấm lòng em thế nà o, chị hiểu quá rồi còn gì.
- Tôi rất cảm Æ¡n chú, nhưng có Ä‘iá»u tôi phải tìm hiểu cho ra nhẽ. Nếu là ông ấy cá» ngưá»i Ä‘i giám sát, dò xét chuyện riêng tư cá»§a tôi, thì tôi sẽ rÅ© áo ra Ä‘i khá»i căn nhà nà y ngay.
- Em xin chị, anh ấy không dám dò xét chị đâu Chẳng qua là hôm đó, có thằng nà o ấy là bạn anh Tiến, trông thấy chị Ä‘i và o nhà nghỉ liá»n gá»i cho Tiến. Hắn ta gá»i cho ông nhà và ông ấy lệnh cho em. Còn tấm lòng em vá»›i bà chị thế nà o, chị quá rõ còn gì.
Nhắc đến Tiến, Liễu sầm mặt:
- Thằng chó nà y. Nếu giết được chị, nó cÅ©ng sẽ không tha đâu. Vừa rồi, nó lừa ngưá»i ta, bán mấy héc ta đất, lãi hÆ¡n má»™t chục tá»·, váºy mà bố nó có được đồng nà o không. Chú có biết từ năm ngoái đến nay, ông ấy rót cho nó bao nhiêu tiá»n rồi không?
- Em là m sao biết được.
- Phải là hà ng tỉ. Nghe nói nó lại còn định là m mối cho ông ấy một bà quan chức nà o đó có chồng đã chết bảy năm rồi. Nó còn tung tin là mệnh tôi và ông ấy khắc nhau, nếu sống với tôi, ông ấy chết trẻ.
- Chị tin là m gì. Có gì khó khăn chị cứ gá»i em.
- Tôi tin chú. Nghe nói chú định sá»a lại căn nhà trên phố phải không. Chị giúp cho chút Ãt.
Liá»…u và o nhà , lấy tiá»n đưa cho Hà . Cầm số tiá»n lá»›n, Hà mừng run ngưá»i:
- Em cám ơn chị.
Hà giấu tiá»n và o trong bụng Ä‘i ra ngoà i thì gặp ngay đứa Ä‘i cùng hôm ná». Nó phát hiện ra ngay cục tiá»n lồi lên dưới áo:
- Ông anh được bà chị thưởng đấy à ?
- Tao vay để sá»a nhà - Hà vá»™i nói dối.
- Em cũng đang cần vay để mua xe. Thôi, ông anh bây giỠlà đệ tỠcủa bà chị, vay lúc nà o chả được. Cho em vay ông anh dăm triệu, được không?
Hà biết là không nuốt trôi má»™t mình bèn giở giá»ng vui vẻ:
- Äùa mà y thôi, bà chị thưởng cho đây- Nói rồi Hà bá» cục tiá»n trong ngưá»i ra - Tao cÅ©ng chưa biết là bao nhiêu.
Thằng kia cầm cục tiá»n, liếc qua:
- Mưá»i lăm triệu. Thôi, ông anh công lá»›n thưởng nhiá»u, em chỉ dám xin tý lá»™c rÆ¡i lá»™c vãi.
Nói rồi, hắn Ä‘iá»m nhiên xé ba số tiá»n và lấy Ä‘i má»™t phần. Chá» cho hắn Ä‘i khá»i, Hà nghiến răng nhìn theo.
Vá»ng và o phòng khách Ä‘ang ngồi chá» thì vô tình Tâm Ä‘i qua, nhìn thấy Tâm,Vá»ng trố mắt, Tâm cÅ©ng nhìn thấy và anh sững ngưá»i.
Hết P2 - Chương 8.
|

30-07-2008, 07:32 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
P2 - Chương 9
Vá»ng rất ngạc nhiên khi thấy Tâm chỉ giÆ¡ má»™t ngón tay lên miệng ra hiệu im lặng rồi vá»™i vã quay Ä‘i. Nhìn thấy Tâm như váºy, Vá»ng chá»™t dạ.
Ông Túy và o phòng khách vồn vã:
- Chà o anh “văn kỳ thanh bất kiến kỳ hìnhâ€, nghe tên anh, Ä‘á»c bà i cá»§a anh mãi nay má»›i được gặp.
- Bác cứ quá khen, em viết giá»i, viết hay thì đã sống được ở tỉnh nhà . Vì viết lách chả ra gì nay phải chạy lên báo Trung ương là m.
- Anh nói quá rồi, rồng lớn thì phải ra biển, nằm trong ao tù vùng vẫy và o đâu.
Túy má»i nước Vá»ng rồi nói:
- Hôm nay anh đến đây chắc là sẽ giúp được tôi việc gì chăng?
Vá»ng cưá»i:
- Em Ä‘ang cần bác giúp má»›i phải chứ. Trên giao cho em viết má»™t phóng sá»± vá» má»™t Ä‘iển hình là m kinh tế giá»i mà lại là kinh tế trang trại. Lãnh đạo á»§y ban giá»›i thiệu em đến Thiên SÆ¡n. Giấy giá»›i thiệu cá»§a em đây.
- Thôi mà , giấy tá» là m gì. Anh đã nói váºy thì tôi xin có ý kiến thế nà y. Anh cứ ở đây chÆ¡i mấy ngà y cÅ©ng được. Trang trại cá»§a tôi đủ chá»— cho anh nghỉ ngÆ¡i, anh thÃch câu cá thì xuống hồ, thÃch bắn chim thì và o rừng. Và tôi muốn trong những ngà y nà y, anh kể cho tôi nghe vá» cung cách là m ăn ở những nÆ¡i khác. Còn phần mình xin anh thứ lá»—i. Tôi chẳng biết nói cái gì cả. Vả lại những Ä‘iá»u tôi là m được thấm tháp gì so vá»›i nhiá»u nÆ¡i khác. Nhất lại là ở các tỉnh phÃa Nam. Vả lại, nói tháºt nhé, tôi không thÃch lên báo. Ngưá»i há» hiểu cho thì không sao, ngưá»i ghen ghét, mà số ngưá»i nà y bây giá» nhiá»u lắm, lại cho là tôi thuê mướn báo chà tô vẽ cho mình.
Vá»ng xua tay:
- Bác nghi thế là sai rồi. Mô hình kinh tế trang trại cá»§a bác cần phải được nghiên cứu, tìm ra bà i há»c kinh nghiệm, nguyên nhân dẫn đến thà nh công để cho các nÆ¡i khác há»c táºp. Em sẽ ở đây vá»›i bác khoảng và i ba ngà y. Nếu bác báºn, bác cứ lo việc mình, còn em chỉ cần bác cho em gặp má»™t số công nhân hỠđã ở đây lâu năm hoặc gặp ngưá»i Ä‘iá»u hà nh công việc cá»§a công ty và trang trại. Còn lúc nà o bác rá»—i chúng ta nói chuyện sau. Em cÅ©ng thưa tháºt là viết vá» kinh tế em không giá»i, nhưng em muốn qua phóng sá»± nà y để giá»›i thiệu vá» má»™t con ngưá»i, má»™t tấm lòng và má»™t tư duy má»›i trong là m kinh tế. Em viết xong bác phải xem lại, góp ý cho em.
Trước đỠnghị cá»§a Vá»ng, mặc dù Túy rất khoái chà nhưng vẫn cố tá» ra không quan trá»ng lắm:
- Việc viết lách ta tÃnh sau. Còn bây giá» tôi muốn đưa anh Ä‘i má»™t vòng trang trại để cho anh hình dung ra được má»™t phần công việc cá»§a chúng tôi
Nói rồi, Túy xin phép:
- Anh cho tôi vỠthay bộ quần áo đã.
Túy và o phòng trong, lấy bá»™ đồ bảo há»™ lao động cá»§a công nhân ra mặc rồi đưa Vá»ng ra vưá»n vải:
Vừa Ä‘i Vá»ng vừa gợi há»i:
- Chất lượng vải của Thiên Sơn so với vải của Hải Dương thì thế nà o?
- Tất nhiên là không được như vải Thanh Hà nhưng nói tháºt vá»›i anh ngưá»i ăn bây giá» cÅ©ng tạp lắm, cứ thấy vải đẹp là mua ăn còn là m sao mà biết đâu được vải Thanh Hà vá»›i vải Yên Bái, vải Bắc Giang, vải VÄ©nh Phú... Còn ngưá»i bán thì chả bao giá» há» nói rằng đây là vải lai Ä‘á»i “ép†nỠ“ép†kia. Nhưng vải cá»§a tôi bán trong nước không nhiá»u mà chá»§ yếu là xuất khẩu Ä‘i má»™t nước thứ ba hoặc bán cho nhà máy hoa quả.
- Tại sao bác không nghÄ© đến chuyện bán trong nước. Tiá»n tươi thóc tháºt mà lại không phải lằng nhằng những chuyện kiểm hóa kiểm dịch.
- Năm nay tôi đã ký hợp đồng bán cho Công ty Phát Lá»™c cá»§a ông Ly Cheng và ông ấy đỠnghị là tăng số lượng lên 30 tấn. Lượng vải cá»§a chúng tôi chỉ được khoảng gần 200, như váºy tôi phải mua thêm 100 tấn nữa. Tuy nhiên bên Phát Lá»™c chê vải chúng tôi hÆ¡i nhá» cho nên tôi đã phải thuê má»™t kỹ sư nông nghiệp vỠđể cải tạo lại vưá»n vải là m sao cho quả vải to hÆ¡n, đẹp hÆ¡n và ra quả sá»›m hÆ¡n bình thưá»ng khoảng ná»a tháng.
Nói rồi Tú chỉ tay vá» phÃa má»™t tốp công nhân Ä‘ang phun thuốc kÃch thÃch lên lá cây trong đó Tâm Ä‘ang chỉ huy.
- Anh kỹ sư kia là ngưá»i mà Giám đốc Sở Nông nghiệp giá»›i thiệu cho chúng tôi đấy. Lát nữa nếu anh muốn tìm hiểu vá» kỹ thuáºt thì hãy há»i thêm cáºu ta.
Nghe Túy nói váºy, Vá»ng thần ngưá»i và bất giác anh nhá»› lại cuá»™c gặp giữa Giám đốc Công an tỉnh vá»›i anh và có cả Hòa “đenâ€:
- “Tôi không giấu đồng chà điá»u gì - Giám đốc Trần Phúc nói - đồng chà là nhà báo, công việc cá»§a đồng chà cÅ©ng có nhiá»u nét tương đồng vá»›i công việc cá»§a ngưá»i công an trong đó rất quan trá»ng là việc Ä‘iá»u tra tìm ra những hà nh vi phạm tá»™i. Hiện nay chúng tôi Ä‘ang thá»±c hiện má»™t chuyên án lá»›n để khám phá ra má»™t đưá»ng dây buôn bán, váºn chuyển ma túy và tẩy rá»a tiá»n Ä‘en. Bá»n tá»™i phạm đã đánh hÆ¡i thấy được Ä‘iá»u nà y và chúng tổ chức sát hại đồng chà Tưá»ng. Còn việc anh Hòa ra đầu thú chúng tôi rất hoan nghênh và sẽ hết sức tạo Ä‘iá»u kiện để giúp đỡ anh Hòa. Hiện nay chúng tôi Ä‘ang giao cho anh Hòa thá»±c hiện má»™t số nhiệm vụ nhằm giúp cho Ban Chuyên án. Những Ä‘iá»u đồng chà biết, nếu để lá»™ ra ngoà i thì sẽ ảnh hưởng đến toà n bá»™ quá trình Ä‘iá»u tra vụ án. Cho nên tôi rất mong đồng chà hiểu Ä‘iá»u nà y. Và có lẽ, sắp tá»›i đây tôi sẽ cho đồng chà dá»± má»™t số cuá»™c há»p cá»§a ban chuyên án. Có như váºy đồng chà sẽ hiểu được thá»±c chất cá»§a vụ án và tÃnh chất nguy hiểm cá»§a bá»n tá»™i phạm buôn bán ma túy hiện nayâ€.
Nghe giám đốc nói như váºy, Vá»ng xúc động:
- Báo cáo anh, xin anh cứ tin ở em. Em rất hiểu .
Nói rồi Vá»ng bắt tay Hòa “ Ä‘enâ€:
“Tôi xin lá»—i anh vì ngà y xưa tôi cứ nghi cái vụ chúng hà nh hung tôi là do anh chỉ huy. Bây giỠđược biết như thế nà y tôi rất mừng cho anhâ€.
Hòa “đen†cũng lộ vẻ xúc động ra mặt:
- Em xin hứa vá»›i Giám đốc, vá»›i anh Tưá»ng là sẽ không phụ lòng tin cá»§a các anh.
Giám đốc Trần Phúc lấy một túi bánh kẹo đưa cho Hòa:
- Tôi gá»i chút quà cho cháu. Má»i công việc sẽ có anh em trá»±c tiếp bà n bạc vá»›i cáºu .
Hòa vá», chỉ còn lại hai ngưá»i, Giám đốc Trần Phúc vá»— vai Vá»ng:
- Trong công tác công an, việc giữ bà máºt quá trình Ä‘iá»u tra, phương pháp Ä‘iá»u tra và các biện pháp nghiệp vụ là quyết định má»i thắng lợi. Äể thá»±c hiện chuyên án nà y, chúng tôi cÅ©ng đã phải thá»±c hiện nhiá»u kế hoạch nghiệp vụ trong đó lãnh đạo Tổng cục Cảnh sát và Cục Phòng chống tá»™i phạm vá» ma túy trá»±c tiếp chỉ đạo. Äồng chà nếu có tà i liệu gì hoặc có những thông tin gì hãy góp sức cùng chúng tôiâ€.
Vá»ng hÆ¡i ngạc nhiên:
-Thưa giám đốc, tại sao giám đốc cứ gá»i em là đồng chÃ. Em chưa phải là đảng viên.
- Tôi gá»i là “đồng chÆbởi vì tôi muốn thể hiện sá»± tin cáºy đối vá»›i anh. Äây là lúc dùng từ “đồng chÆthÃch hợp chứ không phải như ngưá»i ta nói “lúc đấu tranh gá»i nhau bằng đồng chÃ.
NghÄ© lại cuá»™c gặp đó Vá»ng Ä‘oán rằng việc Tâm xuất hiện ở đây trong vai ngưá»i kỹ sư nông nghiệp hẳn là có chuyện không bình thưá»ng và chắc chắn có liên quan đến chuyên án Ä‘ang là m.
Vá»ng biết Tâm khá rõ bởi cách đây bốn năm anh đã viết má»™t bà i theo thể loại ngưá»i tốt việc tốt nói vá» chiến công cá»§a Tâm trong vụ tiêu diệt má»™t nhóm cướp có vÅ© trang.
Vá»ng cÅ©ng đã được gặp bố Tâm, má»™t đại tá công an đã nghỉ hưu nhưng vẫn còn rất tâm huyết đối vá»›i công tác giữ gìn tráºt tá»± an toà n xã há»™i. ông tâm sá»± vá»›i anh rất nhiá»u Ä‘iá»u và đặc biệt là trong con ngưá»i ông, không há» có sá»± nháºp nhằng, không há» có chút máºp má» trong giải quyết công việc, trong cuá»™c sống hà ng ngà y. ông là má»™t mẫu ngưá»i cá»§a thế hệ những ngưá»i Việt cầm súng đánh Mỹ...
ChÃnh từ nhưng buổi nói chuyện vá»›i ông mà Vá»ng hiểu thêm vá» công việc thầm lặng, phức tạp vô cùng cá»§a ngưá»i công an.
Vá»ng nói vá»›i Túy:
- Thôi được lúc nà o em sẽ gặp anh kỹ sư kia sau.
HỠđến chỗ tốp công nhân là m, Tâm hơi lúng túng nhưng rồi anh cố trấn tĩnh và trình bà y với Túy:
- Thá»±c hiện yêu cầu cá»§a anh, em Ä‘ang cho phun thuốc kÃch thÃch cho hoa ra sá»›m, nhưng ngay sau khi hoa ra thì sẽ Ä‘áºp hết hoa buá»™c cây vải phải cho ra hoa tiếp. Như váºy quả sẽ thưa hÆ¡n nhưng to hÆ¡n, chất lượng tốt hÆ¡n và sẽ chÃn sá»›m hÆ¡n bình thưá»ng từ mưá»i đến mưá»i lăm ngà y.
- Nếu được như váºy, tôi sẽ thưởng mà là thưởng rất lá»›n. Hình như anh vẫn phải Ä‘i xe đạp.
- Vâng. ở trong trang trại cũng chẳng có việc gì phải đi xa mà phải đi xe máy.
Túy cưá»i ha hả:
- Chiếc xe máy bây giá» nó cÅ©ng giống như đôi khuyên tai cá»§a đà n bà . Nó vừa là đồ trang sức vừa là phương tiện, vừa là cá»§a để dà nh. Chẳng có má»™t đứa con gái nà o chịu lấy má»™t anh kỹ sư mà đến cái xe máy cÅ©ng không có Ä‘i. Tôi sẽ cho anh vay tiá»n mua má»™t chiếc “ dim Tà u†, được không.
- Dạ, nếu thế thì cám ơn anh quá. Nhưng em mới và o là m, được anh ưu ái, sợ anh em hỠdị nghị
- Tôi sá» dụng anh là sá» dụng chất xám, chứ không phải cÆ¡ bắp. Ngưá»i có chất xám thì phải được hưởng theo đúng giá trị cá»§a mình.
Rồi Túy giá»›i thiệu Vá»ng vá»›i Tâm:
- Äây là anh Tấn, kỹ sư má»›i vá» chá»— tôi, nếu anh cần tìm hiểu các vấn đỠvá» kỹ thuáºt, giống cây trồng váºt nuôi thì trao đổi vá»›i cáºu ấy. Còn đây là nhà báo Vá»ng vá» thá»±c tế ở trang trại chúng ta. Các anh có biết không?
Tâm cưá»i có vẻ ngượng ngùng:
- Em chưa được biết.
- Thế cáºu không nghe thấy tên à ?
- Dạ không, thú thá»±c là em không thÃch Ä‘á»c báo. Vả lại, trước em là m ở tỉnh trong nên không biết gì ở ngoà i nà y. Nhưng thôi trước lạ sau quen, qua lần gặp gỡ nà y anh Vá»ng lại khiến em trở thà nh nhà báo thì sao.
Vá»ng đùa lại:
- Tôi thì lại chẳng biết là m nghỠgì nên mới phải đi viết báo, cho nên anh đừng có dại mà lao và o cái nghỠ“bói chữ†nà y.
Rồi Vá»ng quay lại há»i Túy:
- Hôm nay “tổng quản†của anh đi đâu?
- Cáºu Hà ấy à ? Cáºu ấy có việc Ä‘i Thanh Hóa, tối má»›i vá».
Tâm nhÃu mà y khi nghe thấy Túy nói váºy.
Chá» cho Túy và Vá»ng Ä‘i khuất sang phÃa quả đồi bên kia, Tâm vá»™i bảo ba anh công nhân:
- Các anh cứ là m nhé. Tôi có việc chạy ra phố huyện một chút.
Tâm đạp xe ra phố huyện và đến thẳng hiệu may bà Tư “lùnâ€. Anh gặp Miên:
- Em gá»i Ä‘iện báo cáo ngay vá»›i lãnh đạo: Nhà báo Vá»ng và o trang trại và rất có thể anh ta sẽ nói Ä‘iá»u gì đó vá» anh vá»›i ông Túy. Phải xác minh ngay xem Hà và o Thanh Hóa là m gì. Chưa biết chừng hắn lại mò đến nÆ¡i gá»i là cÆ¡ quan cÅ© cá»§a anh. Nói vá»›i các anh ấy chuẩn bị phương án hai. Rất có khả năng chúng nhét ma túy và o các cây gá»— là m khung nhà vì váºy đỠnghị lên kế hoạch sá»›m...
Miên lo lắng:
- Bây giá» là m cách nà o để liên lạc thưá»ng xuyên được vá»›i anh?
- Em có thể liên lạc công khai qua anh Bình là ngưá»i phục vụ cá»§a ông Túy. Anh Bình là cÆ¡ sở cá»§a anh Tưá»ng, hôm qua, anh đã trao đổi vá»›i Bình. Anh ấy rất mừng. Nhưng hiện nay, Túy Ä‘ang cảnh giác rất cao độ.
Äúng như dá»± Ä‘oán, Hà lẳng lặng và o Thanh Hóa và đến Sở Nông nghiệp tỉnh để tìm hiểu vá» ngưá»i được gá»i là kỹ sư Tâm. ở đấy má»i ngưá»i cho biết chả có ai như váºy cả. Hà gá»i Ä‘iện thoại vá» cho Túy trong lúc ông ta Ä‘ang ngồi tán chuyện phiếm vá»›i nhà báo Vá»ng:
- Alô, anh à ? Em Hà đây. Hãy hết sức cẩn tháºn vá»›i thằng kỹ sư. Lý lịch cá»§a nó là giả hoà n toà n. Ở Sở Nông nghiệp há» cho biết không có thằng nà o như váºy cả. Anh cho gá»i Hòa Ä‘en đến ngay nếu đúng nó là công an thì thế nà o Hòa Ä‘en cÅ©ng biết.
- Nếu nó là công an của Bộ thì sao?
- Chắc chắn không phải cá»§a Bá»™ bởi vì công an tỉnh không bao giỠđể cho Bá»™ thò tay và o việc cá»§a há». Anh không được để cho thằng Tấn ra ngoà i.
Nghe Hà nói váºy, Túy thừ ngưá»i và bá»—ng dưng thấy sống lưng lạnh buốt. Túy rùng mình nét mặt bá»—ng lá»™ vẻ lo sợ. Thái độ ấy không qua được mắt Vá»ng.
- Anh là m sao váºy?
- Tá»± nhiên thấy rét, mình có tuổi rồi thá»i thế hÆ¡i thay đổi là sinh chuyện.
Nói rồi, Túy bảo Bình:
- Anh gá»i kỹ sư Tấn vỠđây cho tôi Anh ấy vừa xin phép Ä‘i ra phố huyện. Hình như định mua thêm thuốc gì đó.
- Bao giỠanh ấy vỠnói gặp tôi ngay.
Tại phòng là m việc cá»§a Tưá»ng, có Thà nh y; Äức Há» Ä‘ang há»i cung Phụng “vảiâ€. Thà nh nói:
- Chúng tôi tin lá»i chị trình bà y. Rất có thể chị không biết là chÃnh liá»u thuốc ngá»§ cá»§a chị pha vá»›i rượu đã giết chết Quả. Thuốc ngá»§ nếu uống vá»›i nước lã thì ngấm rất lâu và o cÆ¡ thể có thá»i gian Ä‘iá»u chỉnh. Nhưng nếu thuốc ngá»§ uống vá»›i rượu thì chỉ cần má»™t lượng rất nhá» cÅ©ng đủ chết ngưá»i bởi vì lượng thuốc được rượu dẫn thẳng lên não gây liệt não tức khắc.
Phụng khóc:
- Em có ngỠđâu. Chúng chỉ bảo em cho mấy viên thuốc ngủ để anh Quả uống rồi chúng sẽ đưa anh ấy vỠHà Nội.
- Bây giỠcô còn nhớ được mặt mấy thằng ấy không?
- Lúc ấy trá»i bắt đầu tối rồi, trong ba đứa thì có hai thằng cao, má»™t thằng béo và thấp, mặt tròn, mắt má»™t mÃ.
Thà nh mở ngăn kéo lấy ra một loạt mấy chục tấm ảnh đối tượng và bà y lên bà n:
- Cô cứ bình tâm nhìn kỹ từng tấm ảnh nà y may ra có thể nhá»› được Ä‘iá»u gì.
Phụng láºt nhìn từng tấm ảnh và cô dừng lại ảnh cá»§a má»™t ngưá»i tóc cắt cua, mặt tròn, mắt hùm hụp.
- Khả năng là thằng nà y. Hình như nó là lái xe vì lúc nó và o em thấy nó cầm chùm chìa khóa trong đó có cả khóa ôtô.
- Chúng có nói gì không?
- Dạ không, chúng chỉ bảo: “Cám Æ¡n cô em.Bá»n anh tìm mãi má»›i thấy được ông anh nà yâ€. Rồi chúng đưa anh ấy ra ôtô. Lúc đó anh Quả không biết gì nữa.
Thà nh nhìn bức ảnh rồi nói vá»›i Äức:
- Äây là thằng DÅ©ng “lợnâ€, đệ tá» cá»§a thằng Hùng “sát thủ†trong nhóm cá»§a Minh “hóiâ€. Nó chuyên lái xe và tổ chức má»™t sòng bạc ở phưá»ng Quan Hoa. Nhưng từ khi Tiên “chỉ†bị bắt thì nó không đánh bạc ná»a. Bây giá» phải xác minh ngay trong đêm hôm ấy DÅ©ng “lợn†đi đâu.
Hai anh em Ä‘i ra má»™t bãi xe con và há» tìm thấy DÅ©ng “lợnâ€:
- Nà y DÅ©ng, các anh có việc há»i chú đây.
Nhìn ra hai cảnh sát, DÅ©ng chá»™t dạ nhưng rồi lại tươi cưá»i:
- Các ông anh có việc gì, cứ sai bảo.
- Không ai dám sai bảo chú - Äức nói - Chỉ muốn há»i chú tà ti thôi. Cách đây má»™t tháng, và o đúng ngà y rằm, chú Ä‘i Việt Trì vá»›i hai thằng ná»a có phải không?
DÅ©ng nhÃu mà y suy nghÄ© hồi lâu rồi lắc đầu:
- Không, hôm ấy em ở nhà , nhưng phải để em xem sổ xe đã.
Nói rồi DÅ©ng mở cốp xe lấy ra quyển sổ và láºt cho cả hai ngưá»i xem:
- Äây nhé. Hôm đấy em Ä‘i Hải Phòng chở hai ông Việt Kiá»u từ sân bay Ná»™i Bà i vá». Tiá»n là má»™t trăm năm chục đô la. Em mua hết bốn mươi lÃt xăng cả Ä‘i lẫn vá». Ngà y hôm sau, em lại Ä‘i Hà TÄ©nh chở hai ông bà đi lá»… miếu ông Hoà ng Bảy. Cả Ä‘i lẫn vá» là má»™t triệu hai. Em mua xăng hết hÆ¡n tám chục lÃt. Cú nà y lãi lá»i chả là mấy.
Thà nh và Äức xem kỹ quyển sổ và không có dấu hiệu gì chứng tá» là giả cả. Hai ngưá»i thừ ngưá»i ra không biết nói gì hÆ¡n đà nh bảo:
- Thế là được rồi. Các anh Ä‘ang phải Ä‘iá»u tra má»™t vụ tai nạn. Có ngưá»i bảo là xe cá»§a chú. - Thôi được như váºy là chú vô can.
Hai ngưá»i vừa Ä‘i khá»i thì DÅ©ng “lợn†dùng Ä‘iện thoại di động gá»i:
- Alô, anh ạ? Tay Thà nh và Äức cảnh sát Ä‘iá»u tra vừa đến chá»— em và há»i việc có Ä‘i Việt Trì không. Rất may là trong sổ em lại ghi là đi Hải Phòng và Hà TÄ©nh. Như váºy là bá»n công an đã lần gần đến địa chỉ rồi đó ông anh phải tÃnh trước.
Giá»ng cá»§a Hùng “sát thủ†:
- Mà y cứ yên tâm đi, không một ai có thể biết được việc nà y.
- Nhưng liệu hai thằng kia có giữ được mồm không?
- Chúng nó Ä‘ang Ä‘i buôn hà ng ở Campuchia Thà nh và Äức lại đến chá»— văn phòng Ä‘iá»u hà nh xe cá»§a công ty. Ông giám đốc công ty là ngưá»i quen cá»§a các anh và cÅ©ng là ngưá»i rất nhiệt tình trong việc giúp đỡ công an.
Nghe Thà nh và Äức đặt vấn Ä‘á», ông nói ngay:
- Từ lâu tôi có nghe đồn thằng nà y sá» dụng ma túy nhưng chưa bắt được. Ngà y xưa nó là đệ tá» cá»§a thằng Minh “hói†và cÅ©ng là đà n em cá»§a Thanh “sóiâ€. Sau khi Thanh “sói†bị chết, băng đảng cá»§a nó tan rã, các anh hình sá»± cá»§a quáºn bảo tôi tạo Ä‘iá»u kiện giúp đỡ công ăn việc là m cho nó hoà n lương, tôi đã nháºn nó vá» công ty. Äầu tiên là là m sá»a chữa xe, sau rồi cho nó lái. Nó lái rất khá chưa há» gây ra việc gì nhưng mấy lần tôi gặp nó cứ ngáp vặt, không hiểu nó có nghiện hút hay không.
Nói rồi ông bấm máy Ä‘iện thoại gá»i anh phụ trách bảo vệ cá»§a công ty lên.
- Anh cho gá»i em. Anh kÃn đáo xác minh giúp các anh công an xem ngà y giữa tháng trước thằng DÅ©ng “lợn†có lái xe Ä‘i Việt Trì không.
Anh bảo vệ nói ngay:
- Nó có Ä‘i Việt Trì. Sáng hôm đấy nó bảo em là lái xe Ä‘i Hải Phòng trở khách Việt Kiá»u. Nhưng đến hôm sau trong lúc ngồi ăn sáng nó lại kể chuyện hôm trước được ăn cá anh vÅ© ở Việt Trì trong quán cá Bá» Sông. Em còn há»i nó là cá anh vÅ© bao nhiêu tiá»n má»™t cân nó bảo là ba trăm ngà n.Rồi nó còn kể cá anh vÅ© ngưá»i ta là m thế nà o ăn ra là m sao.
Thà nh há»i:
- Nó có nói rằng đi với ai không?
- Nó chỉ bảo là đi với bạn thôi.
Thà nh và Äức tươi nét mặt:
- Cám Æ¡n các anh. Tôi lại phải ra chá»— thằng DÅ©ng váºy.
Hai ngưá»i lại phóng xe máy ra bãi xe. DÅ©ng Ä‘ang lúi húi lau xe thì Thà nh túm gáy nhấc dáºy:
- Thế nà o thằng em, mà y định nói dối đến bao giá»? á»i, ối? Em có nói dối gì đâu?
- Cá anh vũ ở Việt Trì bao nhiêu một cân?
- Chúng mà y ăn ở quán cá BỠSông lúc buổi trưa có đúng không?
Dũng ghét mặt, ấp úng không nói được.
Äức thá»§ng thẳng:
- Äây là chuyện không đùa đâu. Bây giá» thì khóa xe lại và theo chúng tao vá» phòng cảnh sát hình sá»±. Tại trang trại Thiên SÆ¡n, Túy để mặc nhà báoVá»ng Ä‘i xuống khu chế biến đồ gá»— xuất khẩu chÆ¡i vá»›i công nhân, còn ông ta thì chắp tay sau Ä‘Ãt lồng lá»™n Ä‘i lại trong phòng, trong đầu ngổn ngang những suy nghÄ©. “Như váºy là những Ä‘iá»u ta lá» má» hiểu đã đúng rồi. Thằng kỹ sư Tấn kia chắc chắn là ngưá»i cá»§a công an đánh và o nhưng không biết nó là cá»§a tỉnh hay là trên Bá»™. Nếu nó ở công an tỉnh thì còn dá»… đối phó chứ nếu ở Bá»™ thì chắc chắn sẽ lắm chuyện đây. Bây giá» phải giải quyết thế nà o? Chả nhẽ lại đưa nó ra rừng và xóa dấu vết nó trên mặt đất nà y. Là m như váºy cÅ©ng được nhưng nó lại là ngưá»i cá»§a Giám đốc Sở Nông nghiệp giá»›i thiệu vá», che giấu là m sao đây. Trá»i Æ¡i.
không biết từ hôm ấy đến nay nó đã nhìn thấy những gì, nó đã biết những gì vá» công việc cá»§a ta. Và không hiểu bá»n công nhân kia cÅ©ng đã nói vá»›i nó những gì?â€.
Liá»…u và o phòng tay cầm má»™t tá» báo cÅ©. Thấy chồng Ä‘i lại trong phòng lồng lá»™n như váºy liá»n há»i:
- Anh là m sao thế. Có Ä‘iá»u gì lo lắng phải không?
Túy quay ngoắt lại:
- Phải, Ä‘ang lo đây. Äang lo vá» thằng kỹ sư yêu quý cá»§a cô đây.
Liễu xòe tỠbáo cũ ra:
- Nó là công an chÃnh cống. Anh coi tá» báo nà y.
Túy cầm tá» báo tay run bần báºt. Hắn Ä‘á»c lướt qua rồi nói:
- Hóa ra nó là cảnh sát hình sự của tỉnh. Thôi được ta nghĩ ra cách đối phó rồi.
- Anh định là m gì?
- Từ hôm ấy đến nay anh tin rằng nó chưa biết được gì vá» trang trại nà y cả. Cho nên ngà y mai anh sẽ bảo nó nghỉ việc để cùng em thà nh láºp công ty và nó sẽ vá» giúp em. Thà nh láºp công ty xong, em cho nó nghỉ việc. Lý do nà o thì tùy.
Liá»…u cưá»i có vẻ đắc ý.
- Em không ngá» anh lại nghÄ© ngắn đến váºy. Có công an trong nhà nó bảo vệ cho mình cà ng tốt chứ sao?
- Em nói cái gì? Äịnh đùa đấy à ?
- Em không đùa. Bây giá» anh hãy tá» ra mình là ngưá»i hết sức minh bạch và hết sức công khai trong chuyện là m ăn để cho nó không thắc mắc gì. Anh hãy giao cho nó giúp thằng Hà chỉnh lý lại toà n bá»™ sổ sách kế toán trong thá»i gian qua. Như váºy, buá»™c lòng nó phải báo cáo vá» chỉ huy là chúng ta không giấu giếm gì cả. Anh hãy tá» ra rá»™ng rãi vá»›i nó và tìm cách biến nó thà nh ngưá»i cá»§a mình. Vá»›i những tay công an trẻ thế nà y chỉ cần cho nó nếm mùi sung sướng Ãt bá»a là buá»™c nó phải có cách nhìn khác vá» cuá»™c Ä‘á»i.
Túy nhìn vợ ngạc nhiên:
- Quả là một sáng kiến hay. Anh chỠthằng Hà vỠbà n thêm với nó.
- Không nên bá»™c lá»™ hết ý đồ cá»§a mình vá»›i thằng Hà . Cái loại đà n ông khi nói chuyện vá»›i ngưá»i khác mà mắt cứ cụp xuống thì cÅ©ng không tin được lắm đâu. Tốt nhất là những gì anh cảm thấy không yên tâm thì tá»± mình giải quyết.
Túy khoái chà ôm lấy vợ:
- Không ngỠbên cạnh anh lại có một Võ Tắc Thiên tái thế.
- Nếu em là Võ Tắc Thiên thì anh là gì?
- Anh chả còn là gì cả...
Tại phòng là m việc cá»§a Giám đốc Công an tỉnh có Thà nh, Äức, Trưởng phòng VÅ© Văn Äắc, Thượng tá Hoan, hai cán bá»™ công an ná»a.
VÅ© Văn Äắc báo cáo:
- Thá»±c hiện nhiệm vụ cá»§a đồng chà Giám đốc giao cho là đảm nháºn công việc cá»§a đồng chà Tưá»ng Ä‘ang nằm viện. Cho đến nay tôi đã có thể báo cáo sÆ¡ bá»™ được như sau: Rõ rà ng Ä‘ang có đưá»ng dây buôn bán váºn chuyển chất ma túy mà trong đó chá»§ yếu là chuyển ra nước ngoà i Ä‘ang hoạt động trên tỉnh ta. ÄÆ°á»ng dây nà y có quy mô chặt chẽ tồn tại từ lâu Theo tất cả những gì chúng tôi đã có được thì chỉ huy đưá»ng dây nà y vẫn là Lê Minh. Ngà y xưa Lê Minh buôn bán ma túy thông qua ông Túy, Hoà ng Ngá»c Quả và má»™t số đệ tá» nằm trong Công ty Ngá»c Thảo I, đưá»ng dây nà y hoạt động rất kÃn đáo và lại chuyển hà ng và o trong thà nh phố Hồ Chà Minh không há» tiêu thụ chút nà o ở tỉnh cho nên không ai biết cả. Mặc dù Lê Minh đã bị đưa Ä‘i trại giam nhưng do sá»± mất cảnh giác cá»§a trại nên thá»i gian qua hắn vẫn Ä‘iá»u hà nh đưá»ng dây thông qua ông Túy. Theo báo cáo cá»§a đồng chà Tâm ở trang trại Thiên SÆ¡n đưa vá» thì kết quả kinh doanh cá»§a trại trong nhưng năm qua lãi không đáng kể. Trung bình má»—i năm chỉ lãi được từ má»™t trăm cho đến má»™t trăm hai mươi triệu. Váºy mà cÅ©ng trong ba năm qua, ông Túy đã rót cho con trai là Tiến - Giám đốc Công ty Thà nh Äạt - hÆ¡n năm tỉ. Vá»›i số tiá»n nà y Tiến đã dùng để đầu tư bất động sản, buôn bán máy tÃnh và là m nhiá»u việc khác. Như váºy có khả năng Công ty Thà nh Äạt là nÆ¡i tẩy rá»a tiá»n Ä‘en. Tuy nhiên hiện nay có vấn đỠchúng ta phải tìm hiểu tiếp là nếu hắn bán ma túy ra nước ngoà i thì tiá»n quay trở vá» bằng cách nà o?
Äức báo cáo:
- Theo báo cáo cá»§a Hòa “đenâ€, từ khi được Minh “hói†đưa và o là m ở công ty thì chÃnh Minh “hói†đã đạo diá»…n để biến toà n bá»™ khu đầm lầy thà nh má»™t khu dân cư má»›i và Tiến đã bán được vá»›i giá cắt cổ cho hai tay buôn đất ở Hà Ná»™i. Cách đây ba ngà y hai tay buôn đất đã đến đặt vấn đỠvá»›i Tiến là xin trả lại khu đất và ná»™p phạt má»™t tỉ nhưng Tiến không nghe. Hai tay chá»§ đất thá» sẽ thanh toán vá»›i Tiến. Hiện nay Tiến đã phải thuê ngưá»i cá»§a Công ty bảo vệ Long Äức bảo vệ suốt ngà y đêm. Nhưng quan trá»ng hÆ¡n là Minh “hói†đã đưa Hòa “đen†và o gặp Túy. Tại cuá»™c gặp nà y Túy đã ngỠý muốn Minh “hói†dá»±ng lại đưá»ng dây buôn bán thuốc phiện ngà y xưa. Theo chỉ đạo cá»§a chúng ta thì Hòa xin suy nghÄ© má»™t thá»i gian.
Thượng tá Hoan:
- Thắc mắc cá»§a các đồng chà vá» việc chúng chuyển tiá»n như thế nà o thá»±c ra là rất đơn giản.Chúng không chuyển bằng chuyển khoản, bằng séc mà bằng tiá»n mặt cầm trá»±c tiếp vá». Số tiá»n hà ng tỉ nghe ra thì to nhưng nếu đổi ra đô la không là bao nhiêu. Những Ä‘iá»u các đồng chà có được đã giúp là m sáng tá» nhiá»u vấn đỠquan trá»ng trong việc triệt phá đưá»ng dây nà y. Trước lúc tôi vỠđây đồng chà Thiếu tướng Phó tổng cục trưởng có nhá» tôi nói lại vá»›i các đồng chà rằng: Lãnh đạo rất tin tưởng và o đồng chà giám đốc, mặc dù hiện nay Ä‘ang có má»™t số đơn thư tố cáo vu khống giám đốc và đồng chà Tưá»ng. Việc nà y có liên quan đến chuyện chúng ta Ä‘ang phá án, chÃnh vì váºy ná»™i bá»™ phải hết sức Ä‘oà n kết và từng đơn vị cán bá»™ chiến sÄ© phải giừ nghiêm ká»· luáºt phát ngôn. Äồng chà Thiếu tướng cÅ©ng nhắc lại là cần phải có bảo vệ an toà n tuyệt đối cho đồng chà Tâm. Nếu đồng chà Giám đốc cảm thấy chưa thá»±c sá»± yên tâm thì tìm cách rút đồng chà Tâm vá» ngay, kiên quyết không để xảy ra trưá»ng hợp chúng bắt cóc rồi dùng Tâm để khống chế.
VÅ© Văn Äắc:
- Xin đồng chà báo cáo lại với lãnh đạo Tổng cục là chúng tôi đã có đầy đủ phương án để bảo vệ đồng chà Tâm.
Vừa lúc ấy có điện thoại của Giám đốc:
- Tôi Trần Phúc nghe đây.
- Anh Phúc, em là Vá»ng, em thấy anh Tâm ở trong trang trại Thiên SÆ¡n. Buổi sáng thì thấy ông ấy vồn vã và vui vẻ vá»›i anh Tâm lắm. Nhưng má»›i từ chiá»u đến giá» em thấy thái độ cá»§a ông Túy vá»›i anh Tâm khác lạ.
- Äồng chà có nói chuyện được vá»›i Tâm không?
- Không, bởi vì em không ngá» là gặp anh ấy. Nhưng em nghÄ© rằng anh ấy Ä‘ang thá»±c hiện nhiệm vụ nên em không dám há»i han gì cả và coi như không quen biết.
- Rất cám Æ¡n đồng chÃ. Bao giỠđồng chà vá» tỉnh?
- Em sẽ còn ở đây.
- Váºy có gì đồng chà báo cho chúng tôi ngay. Và đồng chà chuyển lá»i cá»§a tôi đến Tâm là đang chuẩn bị phương án hai.
Trần Phúc đặt máy quay sang nói vá»›i má»i ngưá»i:
- Không ngá» Vá»ng lại và o trang trại Thiên SÆ¡n và gặp Tâm. CÅ©ng may mà không để lá»™ Ä‘iá»u gì. Äây cÅ©ng là bà i há»c cá»§a chúng ta đối vá»›i nhà báo. Nếu chúng ta thá»±c sá»± tin cáºy ở há» thì chắc chắn những nhà báo sẽ giúp được ta rất nhiá»u.
Lại có chuông điện thoại. Tiếng của Miên ở đầu dây gấp gáp:
- Báo cáo thá»§ trưởng. Anh Tâm bị lá»™ rồi. Tay Hà đã Ä‘i Thanh Hóa xác minh ra là anh Tâm không phải là ngưá»i cá»§a Sở Nông nghiệp. Bà Liá»…u vợ ông Túy lục trong đống báo cÅ© lại thấy có bà i viết vá» anh Tâm bắt cướp hai năm trước. Hiện nay ông Túy chưa tá» thái độ gì nhưng cho ngưá»i kèm anh Tâm rất kỹ. CÆ¡ sở Bình ra báo cáo và xin ý kiến.
Äồng chà tổ chức là m sao gặp được Bình thưá»ng xuyên. Nhưng không được để động đến ông Túy.
Giám đốc nói vá»›i má»i ngưá»i:
- Bây giá» chúng ta phải thá»±c hiện ngay phương án ngăn chặn má»i ý đồ chạy trốn, tiêu há»§y chứng cứ hoặc chúng liá»u lÄ©nh giừ ngưá»i cá»§a ta.
Tâm được má»i lên gặp ông Túy và có cả Hà .
Túy vồn vã:
- Anh Tấn, từ hôm anh vá» giúp chúng tôi nói thá»±c là tôi rất mừng. Tuy nhiên có hai việc nà y tôi muốn anh cố gắng giúp thêm. Thứ nhất là tôi muốn anh cùng vá»›i anh Hà kiểm tra chỉnh lý lại toà n bá»™ sổ sách kế toán cá»§a công ty trong hai năm qua. Thứ hai, giúp anh Hà tổ chức lại nhân sá»± cá»§a công ty và trang trại. Bà nhà tôi muốn láºp công ty riêng, tôi thấy ý định đó là được nhưng bà ấy lại muốn anh giúp. Anh xem thế nà o?
Nói rồi Túy như xoáy và o mặt Tâm. Anh mắt ấy là m anh chá»™t dạ: “Sao bá»—ng dưng ông ta lại đỠnghị vá»›i mình như váºy. Äịnh thá» thách gì chăng†Tâm khẽ kháng từ chối:
- Rất cám Æ¡n anh đã tin tưởng. Nhưng em chỉ biết vá» kỹ thuáºt cây trồng, còn các vấn đỠquản lý tiá»n nong, em có được há»c hà nh gì đâu mà biết. Còn việc vá» tổ chức nhân sá»± lại cà ng mù má» - Tâm cưá»i - Äến thân mình còn chả lo được thì lo gì cho ngưá»i khác.
Hà nói:
- Chúng tôi đã biết khả năng cá»§a anh rồi.Äây là thiện ý và cÅ©ng là lòng mong má»i cá»§a anh Túy và cÅ©ng là cá»§a công ty chúng tôi. Xin anh đừng từ chối.
Tâm im lặng không biết nói thế nà o nữa thì Túy lại sởi lởi:
- Thôi coi như là ta đã đồng ý vá»›i nhau. “Gái có công chồng không phụ†. Từ nay, anh Hà nên chăm sóc cho cáºu Tấn tốt hÆ¡n. Tôi thấy con trai như cáºu là không được. Ngoà i phố huyện cÅ©ng nhiá»u thú vui lắm.
- Thưa anh, em rất cám Æ¡n. Còn xin các anh cứ coi em như công nhân bình thưá»ng. Nếu có gì khác Ä‘i trong đối xá» má»i ngưá»i dá»… nghÄ© sai.
- Việc đấy chú không phải lo - Hà nói dứt khoát và vỗ vai Tâm.
Hà cho ngưá»i đến chuyển phòng ở cho Tâm.
Hà nh lý cá»§a Tâm chả có gì ngoà i má»™t túi du lịch nhá» và má»™t chiếc hòm gá»—. Hà bố trà cho Tâm ở dãy nhà má»›i xây xong và khá sang trá»ng. Hà giá»›i thiệu vá» khu nhà nà y:
- Biết ông Túy có khu trang trại đẹp nên nhiá»u vị lãnh đạo tỉnh và cả trên Trung ương muốn vá» chÆ¡i, nghỉ cuối tuần. ChÃnh vì thế ông Túy phải cho xây dãy nhà nà y. À, còn chuyện nà y nữa, chiá»u nay sẽ lắp máy cho má»™t phòng karaoke ở gần nhà khách. Tối nay, chúng ta khai trương. Tôi sẽ kiếm mấy con bé tiếp viên đến cho vui
HỠdừng lại trước một căn buồng nằm ở đầu hồi nhà :
- Ông chủ bảo anh là cứ ở đây, hà ng ngà y, sẽ cho mang sổ sách kế toán xuống và có hai nhân viên giúp việc.
- Theo tôi, cứ để sổ sách ở văn phòng, như thế tiện hơn.
- Văn phòng đông ngưá»i, không hay, anh cứ ở đây, mà nà y, con bé nhân viên kế toán hay lắm đấy nhé. Äẹp nhưng kiêu kỳ, chưa chà ng trai nà o lá»t được và o mắt xanh cá»§a cô ta đâu. Biết đâu lần nà y nên duyên thì hay đấy.
Tâm cưá»i nhăn nhó:
- Tôi chả hiểu sao ông Túy lại đẩy tôi và o công việc nà y. Mà tôi nói trước, nếu có gì sai là ông phải nói ngay đấy nhé.
- Yên tâm đi.
Phòng ở má»›i nom giống như phòng cá»§a má»™t khách sạn. Má»i thứ đồ đạc còn má»›i tinh và có cả ti vi bắt qua ăng ten Parabôn. Äể đồ đạc cho Tâm và o phòng xong,Hà bảo Tâm:
- Äầu đĩa VCD đã lắp sẵn rồi. Trong chồng đĩa nghe nhạc kia, anh thấy chiếc đĩa nà o không có nhãn hiệu là phim†chăn nuôi†đấy. Nhiá»u đĩa hay lắm. Còn nếu xem phim xong mà không chịu được thì bảo thằng Hiếu lo cho. Ông Túy cÅ©ng là ngưá»i tâm lý và thoải mái khoản ấy lắm. Thôi, bây giỠông cứ nghỉ ngÆ¡i. Mấy hôm vừa rồi cứ quần quáºt ngoà i vưá»n... Phải công nháºn là ông khá»e. Bá»n công nhân ở đây, đứa nà o cÅ©ng khiếp cưá»ng độ là m việc cá»§a ông. ChÃnh vì thế mà ông Túy quyết định tăng lương cho ông đấy Tâm cưá»i:
- Theo tôi, định bảo ông Túy cứ từ từ, vấn đỠlà hiệu quả công việc phải thế nà o đã.
Hà đi khá»i, Tâm thừ ngưá»i ra suy nghi:â€Tại sao lão ta và tay Hà bá»—ng dưng tá» tế vá»›i mình đến mức độ nà y nhỉ? Tại sao bá»—ng dưng hắn lại giao cho mình việc kiểm tra sổ sách kế toán? Rõ rà ng đây là những biểu hiện không bình thưá»ng, cần phải cảnh giác cao độ vá»›i đám nà y. Tiếc tháºt, giá bây giá» có chiếc Ä‘iện thoại di động thì hay bao nhiêu .â€
Tâm Ä‘ang nằm xem ti vì chương trình đá bóng đá nước ngoà i thì có tiếng gõ cá»a. Anh mở cá»a và hÆ¡i ngỡ ngà ng trước sắc đẹp cá»§a má»™t cô gái:
- Sao anh nhìn em như kẻ trên giá»i rÆ¡i xuống thế. Em là Hiá»n, nhân viên kế toán cá»§a Thiên SÆ¡n. Anh Hà bảo em xuống bà n vá»›i anh vá» kế hoạch kiểm tra sổ sách kế toán.
Tâm má»i Hiá»n ngồi:
- Thì chúng ta cứ bắt đầu từ chiá»u nay. Buổi sáng tôi phải ra vưá»n vải và lo cứu mấy hồ cá, còn các buổi chiá»u thì ta là m việc nà y. Nhưng phải nói tháºt đây là công việc mà con mãn phải gánh việc cá»§a con cẩu. Em phải giúp anh đế ý.
- Con mãn là con gì?
Tâm cưá»i ngặt nghẽo:
- Con mãn là con mèo, con cẩu là chó... Nghĩa là . nghĩa là bắt mèo ăn ***!
- Khiếp cái anh nà y. Äừng có giả vá» nhé. ông chá»§ tin anh lắm má»›i cho anh nhòm và o sổ sách kế toán. Chắc anh cÅ©ng là loại siêu.
- Siêu “đất†thì có.
- Hiếm có ai má»›i đến là m mà được cả ông chá»§ bà chá»§ quý như anh. Hôm ná», chị Liá»…u còn bảo em là ai có phúc má»›i lấy được anh.
- Tất cả Ä‘á»u nhầm rồi. Anh là kẻ chả ra gì, vì thế có ai để ý đến đâu.
- Em chỉ sợ có ngưá»i để ý đến, anh lại chê thôi.Anh Hà dặn em là từ trưa nay, anh ăn cÆ¡m vá»›i bá»™ pháºn chúng em. Mưá»i má»™t giá» nhé, em chá». Thôi em Ä‘i đây. Anh em mình còn gặp nhau nhiá»u.
Cách nói liến thắng và xem chừng quá ư là thân máºt cá»§a cô ta là m Tâm cảm thấy lo sợ. Anh thoáng rùng mình khi thấy cô ta rẽ ngay và o khu là m việc cá»§a ông Túy.
Tại Trại cải tạo số Bảy, cuá»™c há»p cá»§a Túy vá»›i Ban giám thị và có Lê Minh đã đến hồi kết.
Túy đứng lên hùng hồn nói:
- Chúng tôi hy vá»ng rằng tuần tá»›i ta sẽ ký hợp đồng liên doanh bao tiêu sản phẩm nông sản thá»±c phẩm cá»§a Trại. Tôi đã báo cáo anh Chi và lãnh đạo Sở Nông nghiệp, má»i ngưá»i rất phấn khởi.Công ty Phát Lá»™c cÅ©ng sẵn sà ng ký hợp đồng mua toà n bá»™ hà ng nông sản cá»§a chúng ta. Như váºy, vá»›i số đất Ä‘ai hiện có chưa đủ. Tôi đỠnghị Ban giám thị xem xét khả năng thuê thêm đất. Nếu chúng ta có thêm má»™t trăm héc ta đất nữa thì sá»± phát triển sẽ bá»n vững hÆ¡n nhiá»u. Hôm nay đây tôi cÅ©ng xin cám Æ¡n anh Lê Minh đã có rất nhiá»u ý kiến hay trong việc gợi mở ra hướng liên doanh liên kết giữa Thiên SÆ¡n và trại.
Giám thị trại phát biểu:
- Ban giám đốc Công an tỉnh hết sức á»§ng há»™ chá»§ trương nà y. Chúng tôi hy vá»ng rằng đây sẽ là má»™t mô hình kinh tế má»›i. Rất cám Æ¡n anh Túy và chúng tôi mong chúng ta sẽ hợp tác vá»›i nhau chặt chẽ hÆ¡n.
Cuá»™c há»p giải tán. Túy Và Lê Minh Ä‘i trong vưá»n hoa. Từ phÃa căn gác đối diện vưá»n hoa có má»™t sÄ© quan dùng camera quay lại cảnh hai ngưá»i Ä‘i và nói chuyện.
- Tôi phải nói cho ông biết một tin rất không hay đó là thằng kỹ sư mà Sở Nông nghiệp giới thiệu vỠlại là một cảnh sát hình sự. Nó tên là Tâm.
Lê Minh sững ngưá»i:
- Có phải thằng đó đẹp trai, da dẻ trắng trẻo không?
- Äúng.
- Thế thì chết rồi. Không ngá» bá»n thằng Tưá»ng lại cao tay đến như váºy. Nó đã biết nhiá»u chưa?
- Không rõ nhưng từ hôm nó đến trang trại chỉ cắm đầu cắm cổ và o vưá»n vải và mấy ao cá. Tôi cÅ©ng cho quân bám rất chặt thằng nà y nhưng không phát hiện được gì.
- Hiện nay anh xỠlý ra sao?
- Tôi muốn tương kế tá»±u kế để lừa lại bá»n công an. Tôi Ä‘ang giao cho nó kiểm tra lại sổ sách kế toán và giúp vợ láºp công ty má»›i. Nó có vẻ phấn khởi.
- Anh không được rá»i nó nứa bước và nếu thấy nó có biểu hiện gì là đã hiểu vá» công việc cá»§a chúng ta thì phải bịt mồm nó lại. Tuy nhiên, trước khi quyết định biện pháp mạnh anh phải cho tôi biết. Còn trong trưá»ng hợp không thể liên lạc được thì hãy há»i thằng Tiến.
- Theo anh thằng Hòa “đen†có tin được không?
- Tôi tin được thằng nà y. Vấn đỠlà nó có dám tiếp tục là m hay không? Hãy đưa nó đi thỠmột chuyến thì biết ngay thôi. Nhưng vẫn phải có cách cột chặt nó và o mình.
Nói rồi Lê Minh ngừng lại nhìn thẳng và o mặt Túy:
- Ông Cheng đã rá»i Việt Nam, toà n bá»™ công việc kinh doanh ông ấy giao lại cho ngưá»i khác.Theo tất cả những Ä‘iá»u mà tôi nháºn được từ ông Cheng thì ngưá»i má»›i nà y sẽ còn khá»§ng khiếp hÆ¡n Cheng nhiá»u lần. Hiện nay ở Äà i Loan, Ä‘ang có cuá»™c già nh giáºt thị trưá»ng ma túy giữa những tên trùm mà anh và tôi là những ngưá»i Ä‘ang nằm trong bà n cá» nà y. Cheng vì quá sợ hãi sau cú tôi bị bắt nên đã mất hết ý chà và đã phải ra Ä‘i. Nhưng Ä‘iá»u đó không có nghÄ©a là ông ấy đã cho tay và o túi áo. Bà n tay ông ấy còn vươn rất dà i sang lÄ©nh vá»±c khác. Còn tôi...
Lê Minh ngừng lá»i, lại nhìn như xoáy và o mắt Túy là m hắn sợ hãi cúi đầu lảng tránh:
- Hình như anh nghÄ© là tôi không còn giá trị nữa phải không? Tôi nghe nói thằng con trai anh đã ngang nhiên tuyên bố. “Lão Lê Minh ư, quên hắn Ä‘iâ€.
Túy hoảng sợ:.
- Là m gì có chuyện thằng Tiến dám ăn nói lếu láo thế. Những năm trước đây, bố con em có mở mà y mở mặt cũng là nhỠanh, chúng em đâu dám quên.
- Khi ngưá»i ta nghèo thì dá»… đồng cam cá»™ng khổ. Hai con chó cùng chung sức bắt con thá», nhưng khi ăn hết chỉ còn khúc xương thì lại cắn nhau, tôi... tôi không thÃch cắn ai, nhưng cÅ©ng không để ai cắn tôi trước. Tôi rất thÃch câu nói cá»§a Tà o Tháo, “thà ta phụ ngưá»i còn hÆ¡n để ngưá»i phụ taâ€. Khi tôi giao má»™t phần cÆ¡ nghiệp cá»§a tôi cho anh, tôi rất tin là anh sẽ có thể thay tôi má»™t khi tôi thúc thá»§. Tất nhiên, anh đừng nên nghÄ© xấu vá» tôi quá, bởi lẽ, tôi vẫn có phương án dá»± phòng. Tôi cho anh biết Ä‘iá»u nà y, cấm anh tiết lá»™ cho thằng Tiến, anh có dám hứa không?
- Em xin thỠnếu em tiết lộ thì sẽ... sẽ chết không nhìn thấy anh.
- Anh sẽ thấy tôi chết trước - Lê Minh vẫn nói lạnh lùng - Äiá»u đó là hợp quy luáºt phải không nà o. Có Ä‘iá»u là tôi... tôi rất ghét ai bép xép. Ngưá»i không biết giữ bà máºt thì chết, vua không biết giữ bà máºt thì mất nước. Tôi cho anh xem lá thư.
Nói rồi Minh lấy trong túi áo ra má»™t lá thư đánh máy vi tÃnh và ngay đầu trang có dòng chữ in Ä‘áºm:“Báo cáo tình hình hoạt động cá»§a Thà nh Äạt trong thángâ€.
Túy Ä‘á»c mà bà ng hoà ng tưởng như dang Ä‘á»c má»™t loại truyện viá»…n tưởng nà o đó. Bản báo cáo tưá»ng trình má»™t cách rất chÃnh xác hoạt động cá»§a Thà nh Äạt cÅ©ng như tổng doanh thu và tiá»n lãi cá»§a công ty sau khi ná»™p thuế. Báo cáo cÅ©ng ghi rõ số tiá»n Ä‘en mà Thiên SÆ¡n đưa vá» cho Thà nh Äạt để tẩy trắng. Tuý toát mồ hôi, lấm lét nhìn Lê Minh:
- Là m sao mà anh có bản báo cáo nà y... nhưng không đúng đâu.
- Là m sao mà có thì không quan trá»ng, nhưng quan trá»ng là ... là anh đã giấu tôi. Cách đây Ãt hôm, anh bảo tôi là ba tháng rồi, không có hà ng vá», váºy mà trong má»—i bá»™ khung nhà , vẫn có được hÆ¡n ba chục kilôgam phải không? Nhưng thôi, lần nà y tôi cho qua, bảo thằng Tiến hãy là m ăn trung thá»±c, đừng nên tham bát bá» mâm. Hãy nhai tá» giấy đó Ä‘i?
Túy vá»™i và ng vo lá thư cho và o miệng và trợn mắt nhai rồi vươn cổ nuốt cái món ăn quái gở nhấ trên Ä‘á»i. Mặt Túy tái nhợt, trông bá»™ dạng cá»§a hắn bây giá» tháºt thảm hại. Cái vẻ cao ngạo, oai phong lúc trước đã biến mất thay và o đó là sá»± run sợ, kiểu run sợ cá»§a con chuá»™t trước con rắn hổ mang bà nh.
Từ trên gác, các trinh sát thấy hết toà n bá»™ thái độ cá»§a Túy và Lê Minh, đặc biệt là há» chú ý đến việc Túy Ä‘á»c tá» giấy rồi nhai nuốt.
Túy hoảng sợ mất Ãt phút, nhưng rồi hắn lấy lại được bình tÄ©nh và bảo Lê Minh:
- Cho đến giỠnà y, em muốn chúng ta sòng phẳng, nếu như anh thấy cần tiếp tục cuộc chơi nà y.
- Tất nhiên là sẽ tiếp tục nhưng vấn Ä‘á», ngưá»i cầm cái phải là tôi.
Túy nhÃu mà y:
- Anh vẫn cứ tham như ngà y xưa. Anh thá» nghÄ© xem, anh nằm trong trại giam, nếu cứ gặp gỡ, cứ Ä‘iá»u hà nh, thì sá»›m muốn cÅ©ng sẽ lá»™, như váºy là không thá»±c tế. Em đỠnghị thế nà y, việc Ä‘iá»u hà nh đưá»ng dây, em sẽ là m. Anh được ba chục phần trăm số lãi, toà n bá»™ số vốn cá»§a anh, em sẽ bảo toà n như cÅ© bằng cách mua và o cổ phần cá»§a Thà nh Äạt và má»™t số công ty khác, cụ thể thế nà o, sẽ báo anh sau. Số đệ tá» cá»§a anh, đứa nà o vẫn việc ấy. Anh sẽ kiểm tra qua chúng nó.
Lê Minh cưá»i nhạt:
- Tôi biết là thế nà o anh cÅ©ng nói ý đó, mà có phải Ä‘iá»u nà y cha con anh bà n từ cách đây hai tháng không. Thôi, không phải bà n cãi gì hết, tôi hứa sẽ nghiên cứu nghiêm túc ý kiến cá»§a anh, và sẽ trả lá»i anh sau. Còn bây giá», hãy tạm quên Ä‘iá»u đó Ä‘i và táºp trung và o giải quyết cái thằng Tâm cho khéo. Có lẽ không còn cách nà o hÆ¡n là hãy để cho nó mất tÃch. Nói rồi Lê Minh thở dà i:
- Tôi bị án tù chung thân, sống cÅ©ng như chết, cho nên cái chết bây giá» không có gì là quan trá»ng.
- Nhưng cha con anh, sá»± nghiệp Ä‘ang lên, hãy cố mà giữ gìn. Äể đổ vỡ bây giá» là nguy lắm.
Rồi Lê Minh vỗ vai Túy:
- Mà nà y, rủi có ai nhìn thấy chuyện anh nuốt lá thư thì nói thế nà o?
Túy ngẩn ngưá»i chưa biết trả lá»i ra sao thì Lê Minh đã nói:
- Cứ bảo là tôi viết giấy vay anh năm chục triệu để giúp đỡ vợ con, nhưng anh không đồng ý.
Tại văn phòng Công ty Phát Lá»™c, Cheng và Hạnh ngồi trong phòng. Má»™t bầu không khà buồn bã bao trùm hai ngưá»i. Cheng nói cháºm chạp:
- Thá»i gian chúng ta ở bên nhau chỉ còn tÃnh bằng giá». Em có Ä‘iá»u gì muốn nói ná»a không?
- Em muốn chúng ta quên hết má»i chuyện.
- Khi ngưá»i ta muốn quên thì lại cứ buá»™c phải nhá»›. Anh vá» và sẽ vui thú Ä‘iá»n viên. Vá»›i ngưá»i Tổng giám đốc má»›i nà y, có lẽ em không thể hợp tác được Vì váºy, em nên láºp công ty riêng.
- Em chưa tÃnh đến chuyện đó.
- Trước lúc ra Ä‘i, anh muốn nói vá»›i em Ä‘iá»u nà y và anh muốn em nói Ä‘iá»u đó vá»›i Tưá»ng.
Cheng nói xong rồi yên lặng lúc lâu như thể đắn đo suy nghĩ lần cuối có nên nói hay không.
Cheng đứng dáºy, đến bên Hạnh, đặt tay lên vai cô:
- Có má»™t ngưá»i nà y em cần phải tháºn trá»ng và tránh xa khi quan hệ. Äó là Tiến, Tổng giám đốc Thà nh Äạt. Tiến vẫn là đệ tá» tin cáºy cá»§a Lê Minh mà hắn giấu từ xưa. Nếu Lê Minh có mệnh hệ gì, ngưá»i thay thế sẽ là hắn. Còn Túy chỉ là kẻ đầu sai. Tất cả đám nà y Ä‘ang lao và o buôn bán ma túy và hỠđã có má»™t đưá»ng dây rất lá»›n, quy mô tổ chức rất chặt chẽ. Toà n bá»™ tiá»n buôn bán ma túy, Túy và Lê Minh cho đầu tư và o Thà nh Äạt
- Thế còn anh? - Hạnh nhìn Cheng và há»i vá»›i ve mỉa mai.
- Anh là má»™t thằng già vô tÃch sá»± rồi. ChÃnh vì váºy anh phải ra Ä‘i sá»›m. Là m kinh doanh cÅ©ng như là m chÃnh trị là phải há»c cầu thá»§ đá bóng, nên biết rá»i sân cá» và o lúc nà o chứ đừng để đến lúc ngưá»i ta Ä‘uổi ra. Äó má»›i là cái quan trá»ng cá»§a cuá»™c Ä‘á»i.
- Hôm nay chúng ta chia tay nhau, có lẽ không biết bao giá» gặp lại, em muốn anh nói tháºt má»™t Ä‘iá»u?
- Em cứ há»i - Có phải anh cùng Lê Minh và lão Túy Ä‘ang buôn bán ma túy chẳng hạn.
Cheng lặng ngưá»i Ä‘i hồi lâu:
- Anh không tham gia, nhưng anh biết. ChÃnh vì anh không chịu tham gia nên bây giá» anh má»›i phải ra Ä‘i. Em đã há»i có nghÄ©a là em đã biết, vì thế phải rất cẩn trá»ng. Bà i há»c cá»§a Tưá»ng đừng có quên. Mà tốt nhất là sau khi anh Ä‘i, em cÅ©ng rá»i đây ngay.
Cheng nhìn Hạnh rồi cưá»i độ lượng:
- Từ khi quay trở lại Việt Nam cho tá»›i nay, anh hiểu là em đã thay đổi nhiá»u và sá»± thay đổi lá»›n nhất chÃnh là việc em đã cung cấp toà n bá»™ hoạt động cá»§a công ty cho công an. ChÃnh vì váºy mà anh không muốn tiếp tục công việc nà y. Anh không muốn mình phải sống cạnh má»™t ngưá»i mà mình từng yêu quý, nay lại sắp thà nh kẻ thù, và không muốn sống trong sá»± nghi ngá» lẫn nhau.
Rồi Cheng đưa cho Hạnh cho xem má»™t lá thư viết bằng chừ Trung Quốc. Lá thư chỉ vẻn vẹn có mấy dòng: “Anh đã chăm sóc quá mức cho cô bạn gái rồi đấy. Há»a đã đến từ đó. Hãy chấm dứt ngay ạnh vá» Äà i Loan ná»a tháng, má»i việc có ngưá»i khác giải quyết†Hạnh lạnh ngưá»i khi Ä‘á»c những dòng chữ đó.
Cô há»i Cheng, giá»ng không giữ được bình tÄ©nh:
- Có nghĩa là chúng muốn giết em?
- Äúng thế, và chúng muốn anh vá» Äà i Loan để tạo chứng cứ ngoại phạm, nhưng anh chống lại quyết định nà y, vì váºy, anh cÅ©ng không còn con đưá»ng nà o khác. Em cứ yên tâm, nếu anh chưa cho phép, không kẻ nà o dám đụng đến em đâu.Còn vụ tai nạn cá»§a Tưá»ng, em biết là ai rồi chứ?
Hóa ra không có cái gì qua được mắt Cheng, con ngưá»i nà y quả là ghê gá»›m, nhưng có lẽ đồng bá»n cá»§a ông ta còn khá»§ng khiếp hÆ¡n
Cô khẽ thở dà i:
- Em biết rồi, chúng sẽ phải trả giá nay mai thôi. Rất cảm ơn anh cho em biết sự thực.
Cheng đứng dáºy:.
- Em và o viện cho anh gá»i lá»i chúc anh Tưá»ng chóng khá»e và rất mong anh ấy hãy tháºn trá»ng, bởi việc anh ấy Ä‘ang là m hiện nay sẽ quyết định sinh mạng cá»§a nhiá»u ngưá»i. Vì thế, chúng sẽ không từ má»™t thá»§ Ä‘oạn nà o để ngăn chặn việc Ä‘iá»u tra cá»§a công an. Thôi em vá» Ä‘i. Anh sẽ ra sân bay má»™t mình. Ngà y xưa khi anh đến Việt Nam không có ngưá»i ra đón thì bây giá» anh trở vá» cố quốc cÅ©ng không muốn có ngưá»i tiá»…n đưa.
Hạnh lặng ngưá»i. Bá»—ng cô ôm choà ng lấy Cheng, gục đầu và o ngá»±c Cheng, khóc nức nở.
Ban Chuyên án táºp trung ngồi xem cuốn băng video quay lại toà n bá»™ cuá»™c gặp cá»§a Túy và Lê Minh. Cuốn băng được quay khá tốt nhưng chất lượng âm thanh thì lại quá tồi mặc dù đã có micro định hướng. Nhưng do khoảng cách xa, trá»i lại có gió lá»›n và nhất lại là có tiếng nổ cá»§a chiếc máy phát Ä‘iện ba trăm kw cá»§a trại đặt gần đó, thà nh ra không thu được lá»i cá»§a hai ngưá»i nói vá»›i nhau.
Giám đốc Trần Phúc xem đi xem lại đoạn Lê Minh đưa cho Túy tỠgiấy, Túy xem và sau đó nhai nuốt.
Giám đốc chợt há»i anh sÄ© quan cá»§a phòng kỹ thuáºt nghiệp vụ:
- Tại sao đồng chà không cho quay cáºn cảnh lúc hắn Ä‘á»c lá thư?
- Báo cáo anh, em... em cÅ©ng chưa có kinh nghiệm, vì có được Ä‘i há»c ngà y nà o đâu. Trên đưa máy vá» cứ thế là mang Ä‘i là m, miá»…n sao có hình là được Em xin lá»—i.
- Bây giỠcó “xin†cũng chả giải quyết được gì.
Các đồng chà thá» nghÄ© xem, lá thư đó đối vá»›i Túy quả là rất quan trá»ng và hình như là m hắn sợ hãi, toà n thấy hắn nhìn xuống - Trần Phúc trao đổi vá»›i VÅ© Văn Äắc và thà nh, Äức, cung mấy sÄ© quan an ninh má»›i được tăng cưá»ng và o Ban Chuyên án- Các đồng chà có để ý thái độ cá»§a tên Lê Minh không? Hắn như má»™t ông chá»§, còn tên Túy thì rõ là kẻ đầy tá»› bị chúi.
Vừa lúc đó, Trung tá Tỳ, Giám thị Trại số Bảy có mặt. Anh đưa cho Giám đốc má»™t bản báo cáo viết tay. Trần Phúc xem rồi Ä‘á»c cho má»i ngưá»i:
- Trong tháng qua, có năm lần Lê Minh được ngưá»i đến thăm. Ngưá»i đến nhiá»u nhất ba lần đó là Äá»— Phúc Toà n, Phó Giám đốc Thà nh Äạt, còn hai lần khác thì là con gái và má»™t ngưá»i là bảo vệ cÅ© cá»§a Công ty Minh Äức. Trong ba lần gặp vá»›i Toà n, thì lần ngắn nhất là khoảng mưá»i phút, lần lâu nhất là nứa tiếng.
Giám đốc ngừng nói rồi quay sang há»i Äức:
- Có tà i liệu gì vỠtay Toà n nà y không?
Äức giở sổ tay:
- Báo cáo anh, Toà n là cháu gá»i Lê Minh bằng cáºu, nhưng mà há» khá xa. Toà n há»c năm thứ ba đại há»c kinh tế thì bá»—ng dưng thôi há»c và má»™t thá»i gian sau vá» là m cho Tiến. Tuy nhiên, rất Ãt ngưá»i biết Toà n có há» hà ng vá»›i Lê Minh và hình như chÃnh Hoà ng Văn Tiến cÅ©ng không biết.
- Quan hệ giữa Toà n và Tiến thế nà o?
- Tiến tin cáºy Toà n tuyệt đối vì váºy má»›i giao cho phụ trách tà i chÃnh, đối ngoại.
- Cáºu có tìm hiểu vì sao hắn lại được tin cáºy không?
- Báo cáo giám đốc, thá»i gian qua, thá»±c hiện sá»± chỉ đạo cá»§a đồng chà Tưá»ng, chúng tôi đã là m công tác sưu tra toà n bá»™ nhân viên cá»§a Thà nh Äạt và xác minh mối quan hệ cá»§a từng ngưá»i vá»›i Hoà ng Văn Tiến. Trong công ty, Tiến chỉ tin Toà n và Thiá»u và hầu như không có sá»± nghi ngá», cảnh giác vá»›i hai ngưá»i nà y. Ngôi nhà cá»§a Toà n má»›i xây hồi đầu năm, Thà nh Äạt cho hai trăm triệu và cho vay trả cháºm má»™t trăm triệu nữa. Tiến còn mua ôtô riêng cho cả hai ngưá»i.
Một sĩ quan an ninh nói:
- Äá» nghị Giám đốc cho giám sát kỹ thuáºt mấy nhân váºt chá»§ chốt cá»§a Thà nh Äạt.
- ÄÆ°á»£c, các đồng chà là m thá»§ tục Ä‘i. Váºy có khả năng tên Toà n là ngưá»i do Lê Minh đưa và o để giám sát Hoà ng Văn Tiến, và nếu đúng như váºy thì rõ rà ng Thà nh Äạt là nÆ¡i tẩy rá»a tiá»n Ä‘en.
Buổi đêm ở trang trại Thiên SÆ¡n. Tâm ngồi miệt mà i bên đống giấy tá» kế toán và dùng máy tÃnh cá»™ng các con số. Anh mệt má»i ra ngoà i sân vươn vai hÃt thở. Cả khu trang trại vắng lặng. Tâm quay và o nhà . Anh vừa đóng cá»a thì lại có tiếng gõ cá»a rất nhẹ. Tâm ngạc nhiên, anh mở cá»a.
- Hiá»n áºp ngay và o và cô ta tắt đèn luôn. Tâm vá»™i báºt đèn lên:
- Cô là m trò gì thế nà y?
- Anh Sao nỡ nói vá»›i em như váºy? Từ hôm anh đến, em chỉ mong được nói chuyện vá»›i anh. Äừng Ä‘uổi em.
Tâm cưá»i nhạt:
- Cô vỠbảo thằng Hà , không cần phải dùng mỹ nhân kế đâu.
Hiá»n lặng ngưá»i Ä‘i:
- Anh biết Ä‘iá»u đó ư?
- Sao tôi không biết. Tôi đoán ra ngay từ lúc cô gặp tôi. Nà o, thằng Hà còn giao việc gì cho cô nữa?
Cô gái bá»—ng báºt khóc:
- Anh ơi, em khổ lắm. Em mà không là m được theo yêu cầu của nó thì chết mất.
Tâm dỗ dà nh:
- Em đừng sợ. Có gì anh bảo lãnh cho.. Cứ bảo là anh... anh chả ra gì. Cớ nà o đó thì tùy em.
Sau má»™t thá»i gian ngắn thăm dò và cÅ©ng là để kiểm tra thêm vì sợ Hòa có ý gì khác không, khi thấy yên tâm, Minh “hói†má»›i đưa Hòa “đen†và o trang trại Thiên SÆ¡n gặp Túy.
Sau mấy câu xã giao, Túy nói sòng phẳng:
- Hôm nay anh má»i chú đến là để bà n chuyện là m ăn. Chú là ngưá»i thế nà o, anh biết rất rõ và cÅ©ng đã có chú Minh đây cho anh biết nhiá»u thông tin rất hay vá» chú. Tóm lại là anh tin chú. Còn phần anh, chú cứ tá»± mình xét Ä‘oán. Nếu thấy chÆ¡i được thì chúng ta hợp tác, còn nếu không thÃch thì đưá»ng ai ngưá»i ấy Ä‘i, miến sao sau nà y có gặp nhau, còn chà o là được.Anh biết ngà y xưa chú có mấy thằng đệ tá» rất hay ở Náºm Cắn. Bây giá» chú gặp liệu chúng còn như trước không?
- Thá»i thế thay đổi không hiểu chúng thế nà o. Nhưng muốn biết được phải Ä‘i và o đó má»™t chuyến.
Túy gáºt gù:
- Äúng váºy. Bây giá» ta thá»a thuáºn vá»›i nhau như thế nà y. Chú gá»i bá»n trên đó đưa hà ng vá». Bằng cách nà o thì chú tÃnh. Vốn anh lo, đầu ra anh tÃnh, còn lãi thì ta cưa đôi.
Hòa “đen†không cần suy nghĩ lâu:
- Äồng ý. Nhưng tôi có nguyên tắc cá»§a tôi đó.. là không ai được há»i vá» công việc và chá»› có nghÄ© đến chuyện theo dõi, thá» thách tôi..
Nói rồi Hòa “đen†lưá»m vá» phÃa Minh “hóiâ€.
Minh cưá»i lấy lòng:
- Ai dám theo dõi thá» thách chú. Trong nghá» nà y bá»n anh còn phải sách dép Ä‘i há»c chú và ông cụ. Váºy chú có cần ngưá»i bảo vệ không?
- Không cần.
Từ bên ngoà i, Bình pha cà phê và lắng nghe cuộc nói chuyện. Trong lúc đó Tâm đang đi lang thang ở khu rừng bên cạnh.
Bá»—ng anh giáºt mình khi thấy phÃa xa xa có mấy ngưá»i Ä‘ang vác gá»— và há» ném xuống ao ở sát bìa rừng. Tâm lén Ä‘i đến gần và anh thấy rõ rà ng há» Ä‘ang ném những bá»™ khung nhà xuống. Thế rồi bá»—ng dưng anh lại thấy có má»™t kẻ xuất hiện như chui ở dưới đất lên. Lúc nà y Tâm má»›i bừng tỉnh, anh nghÄ© đến lần bố anh đã nói, ngà y xưa phải lo việc bảo vệ bà máºt ở khu nà y như thế nà o. Bởi vì trong thá»i kỳ chiến tranh đây là khu kho vÅ© khà cá»§a bá»™ đội.
Chiá»u hôm đó, Tâm cầm má»™t quyển tiểu thuyết và anh nói vá»›i Bình:
- Tôi Ä‘i và o rừng tìm chá»— yên tÄ©nh Ä‘á»c sách. Tối sẽ vá».
- Anh nhá»› vỠđúng giá» vì chiá»u nà y ông Túy má»i anh và nhà báo Vá»ng ăn cÆ¡m.
- Tôi nhớ rồi. Lát nữa anh có ra chỗ nhà cô Miên không?
- Em định tối sẽ đến.
- Bảo cô Miên là tôi đã phát hiện ra Ä‘iá»u quan trá»ng nhất cá»§a Thiên SÆ¡n.
Bình nói:
- Em Ä‘ang nghi bá»n chúng chuyển hà ng Ä‘i chá»— khác. Má»i khi chúng vẫn để ở dưới căn hầm trong nhà kho máy nổ. Lúc nà o cÅ©ng có ngưá»i canh. Nhưng hai hôm nay không thấy ai ở đấy nữa.
- Anh nói hết với Miên để cô ấy báo cáo.
- Còn việc nà y anh phải lưu ý, em có cảm giác rằng chúng đã biết vỠanh đấy.
- Tôi cÅ©ng nghi như váºy. không phải bá»—ng dưng mà chúng cho tôi thêm tiá»n, giao cho tôi thêm việc.
Tâm ra bá» ao mà chúng má»›i ném gá»— xuống buổi sáng ngồi Ä‘á»c sách. Nhưng anh không ngá» rằng Hà và hai tên khác Ä‘ang bám theo anh rất chặt. Thấy má»™t cây gá»— hÆ¡i thò đầu lên, Tâm xuống kéo lên bá» và anh nhìn thấy cây gá»— bị khoét dá»c thân như má»™t cái há»™p nhá». Tâm thả cây gá»— xuống rồi nhìn quanh quất. Anh nhá»› lại ban sáng, phÃa sau má»™t mô đất lá»›n có má»™t thằng như má»c lên.
Tâm đến đó và anh phát hiện thấy má»™t cá»a hầm bằng gá»—. phÃa bên ngoà i dây leo bám chằng chịt.
Nhưng rõ rà ng vẫn có ngưá»i ra và o căn hầm nà y, và còn có má»™t đưá»ng dây Ä‘iện Ä‘i ngầm dưới đất đến gần cá»a hầm má»›i nhoi lên. Ngoà i cá»§a được khóa khá chắc chắn. Tâm nhìn cánh cá»a hầm rồi gáºt gù và bá»—ng anh giáºt mình khi thấy má»™t mảnh giấy có in hình hai con sư tá» vá»n quả địa cầu - đó là giấy bá»c gói hêrôin, Tâm nhặt lên đút và o túi nhưng ngay lúc đó thì Hà và hai tên đệ tá» xuất hiện.
- Xin chà o anh Tâm cảnh sát hình sá»±. Cuối cùng thì anh cÅ©ng đã thể hiện đúng nghá» nghiệp tháºt cá»§a mình. Chúng tôi cÅ©ng không ngá» anh lại dám liá»u đến như váºy.
Biết không còn gì để giấu ná»a, Tâm nói lạnh lùng:
- Các anh hiểu ra được thì hÆ¡i muá»™n rồi. Cách tốt nhất và an toà n cho các anh hÆ¡n cả là theo tôi vá» công an tỉnh. Như váºy sẽ giảm nhẹ được nhiá»u tá»™i đấy Tháºt là nằm mê giữa ban ngà y - Hà nghiến răng nói, rồi rút phắt khẩu súng ngắn ra. Khẩu súng đã được lắp ống giảm thanh - Mà y phải biết là đụng đến chúng tao có nghÄ©a là đụng đến cái chết. Mà y sống thì tao chết, hoặc ngược lại. Chúng ta lên võ đà i rồi không còn đưá»ng lùi đâu.
Nói rồi hắn hất hà m ra lệnh cho hai tên đứng phÃa sau lưng Tâm, bá»n chúng áºp đến nhưng Tâm chá»§ động đánh trước. Cuá»™c ẩu đả diá»…n ra quyết liệt, nhưng rồi sức Tâm Ä‘uối dần và anh bị chúng đánh và o gáy gục xuống. Hà cho lôi Tâm và o trong căn hầm, lấy dây trói tay trói chân và dùng cả băng dÃnh dán miệng. Nhưng rồi nghÄ© thế nà o hắn lại rút trong túi ra má»™t ống thuốc ngá»§ loại dùng để tiêm. Và vá»›i vẻ thà nh thạo hắn tiêm và o tÄ©nh mạch cá»§a Tâm.
Vá»›i số thuốc nà y. Nó sẽ ngá»§ hÆ¡n má»™t ngà y, lúc đó ta có thá»i gian để tÃnh. Chúng mà y thay nhau canh ở đây. Nếu phát hiện thấy nó chạy trốn thì cứ xá» lý.
- Có biến thà nh giun cÅ©ng không ra được khá»i nÆ¡i nà y - Má»™t tên nói.
Trong phòng ăn cá»§a trang trại Thiên SÆ¡n, Túy cùng Liá»…u, Vá»ng và Hiá»n ngồi bên mâm cÆ¡m thịnh soạn vá»›i thịt cầy hương và cá trắm Ä‘en.
Trong lúc chá» Tâm vỠăn cÆ¡m, má»i ngưá»i nói chuyện phiếm nhưng hình như má»—i ngưá»i Ä‘ang theo Ä‘uổi những suy nghÄ© riêng nà o đó nên những câu chuyện cứ nhạt như nước ốc.
Túy nhìn đồng hồ đã thấy sáu rưỡi, hắn sốt ruột:
- Quái lạ, anh chà ng kỹ sư nà y đi đâu nhỉ?
Bình đi và o nói:
- Thưa anh, chiá»u nay anh ấy nói là đi và o rừng Ä‘á»c sách cho yên tÄ©nh.
- Hay là có cô sơn nữ nà o bắt mất hồn rồi.
Nhà báo thấy anh chà ng kỹ sư nà y có lạ không.
- Chiá»u nay tồi đã dặn cẩn tháºn rồi đấy chứ Tuý nói như ra lệnh cho Bình:
- Anh bảo bá»n công nhân Ä‘i tìm xem. Ra cả ngoà i phố huyện đến hiệu may bà Tư “lùnâ€, hình như anh chà ng nà y phải lòng má»™t cô gái má»›i đến ở đấy. Thôi bây giá» không đợi nữa, chúng ta cứ ăn Ä‘i. Anh chà ng nà y vá» sau, phải phạt ba chén.
Hết P2 - Chương 9.
|

30-07-2008, 07:35 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Phần 2 - Chương kết
Hôm nay, Tưá»ng được ra viện, mặc dù vẫn còn má»™t tay phải bó bá»™t. Các bác sÄ© đã táºn tình chăm sóc anh những ngà y qua Ä‘á»u rất vui. Äến đón Tưá»ng là Hạnh, con gái và Äức, Thà nh, Lưu.
Tưá»ng nắm chặt tay ông bác sÄ© trưởng khoa ngoại:
- Em xin cảm Æ¡n anh đã hết lòng chữa chạy cho em. Tháºt lòng không biết lấy gì cảm Æ¡n bác sÄ© và anh chị em.
- Äừng khách sáo thế. Chúng tôi phải cảm Æ¡n anh. Anh đã láºt mặt nạ được được bá»n “cổ cồn trắng†giúp trừ hại cho dân cho nước. Mà nà y, trong ngà nh y chúng tôi, cÅ©ng có bá»n “cổ cồn trắng†đấy nhé. Tôi nói nghiêm túc đấy.
Tưá»ng không hiểu ông bác sÄ© nói đùa hay nói tháºt thì má»™t y tá nói chen và o:
- Thì lợi dụng nghá» y, kiếm tiá»n trên ná»—i Ä‘au khổ cá»§a ngưá»i khác, buôn bán thuốc giả, thuốc kém phẩm chất, thuốc quá hạn, thuốc không có nguồn gốc xuất xứ, loại tá»™i phạm ấy nhiá»u lắm anh Tưá»ng ạ. Anh cứ an dưỡng cho khá»e Ä‘i. Khi nà o anh tìm bá»n “cổ cồn trắng†trong ngà nh y, chúng em sẽ giúp anh má»™t tay.
- Nếu váºy thì chúng ta bắt đầu từ ngà y mai.
- Tôi đã khá»e lắm rồi. Thôi má»™t lần ná»a cảm Æ¡n bác sÄ©, cám Æ¡n các anh, các chị. Tôi hy vá»ng rằng sẽ sá»›m được trở lại thăm má»i ngưá»i chứ không phải trở lại để má»i ngưá»i chữa chạy cho.
Há» Ä‘i trên chiếc xe chÃn chá»— ngồi. Thà nh và Äức rất muốn nói Ä‘iá»u gì đó vá»›i Tưá»ng nhưng ngại vì thấy anh vẫn còn Ä‘ang yếu. Nhưng linh cảm cá»§a má»™t ngưá»i cảnh sát Ä‘iá»u tra mách bảo cho Tưá»ng thấy đồng đội cá»§a anh Ä‘ang lo lắng Ä‘iá»u gì đó. Anh bảo Hạnh:
- Em và con cứ vá» nhà , chuẩn bị bừa cÆ¡m tháºt ngon và có đủ rượu cho mấy anh em uống. Anh đến cÆ¡ quan má»™t lát rồi vá».
Hạnh cưá»i:
- Em biết ngay là thế nà o anh cũng muốn đến cơ quan trước khi vỠnhà . Cũng được thôi, nhưng phải nói cho mấy anh em biết rằng nếu trước sáu giỠtối mà chưa thấy vỠlà tôi đến cơ quan kêu với Giám đốc cho mà xem.
Hai mẹ con xuống xe xong, Tưá»ng há»i ngay:
- Có chuyện gì phải không?
- Anh ạ, từ chiá»u qua đến nay, không thấy tin tức gì vá» Tâm cả. Sáng nay, cÆ¡ sở Bình cho biết là chiá»u qua, lúc năm giá», Tâm tha thẩn ra rừng vải chÆ¡i, nhưng rồi không thấy vá». Tối hôm qua, ông Túy có chương trình má»i cÆ¡m nhà báo Vá»ng và cả Tâm nữa, há» chá» mãi, không thấy Tâm. Äêm hôm qua, ông Túy và tay Hà huy động má»i ngưá»i Ä‘i tìm, nhưng cÅ©ng không phát hiện ra dấu vết cá»§a Tâm.
- Äã báo cáo Giám đốc chưa?
- Rồi ạ. Giám đốc đã ra lệnh cho đội đặc nhiệm cá»§a anh Tuấn và đại đội cảnh sát cÆ¡ động sẵn sà ng lên đưá»ng là m nhiệm vụ. Các đội cảnh sát chống cướp, đội địa bà n, lá»±c lượng cảnh sát kinh tế, phòng chống ma túy cÅ©ng được lệnh trá»±c chiến trăm phần trăm quân số. Riêng khu vá»±c địa bà n trang trại Thiên SÆ¡n, trụ sở Công ty Thà nh Äạt, công ty cá»§a Minh “hóiâ€... đã được bố trị lá»±c lượng giám sát chặt chẽ. Giám đốc nháºn định là rất nhiá»u khả năng tên Túy và đồng bá»n đã bắt anh Tâm.
- Nhưng tại sao bây giỠchúng mới bắt, chả phải chúng phát hiện ra Tâm là cảnh sát hình sự từ mấy hôm trước sao?
- Äây là câu há»i khó trả lá»i, bởi lẽ, Túy công khai giao cho Tâm rất nhiá»u việc, trong đó có những việc mà bấy lâu nay chỉ có hắn và tay Hà biết mà thôi. Nhà báo Vá»ng và cÆ¡ sở cÅ©ng xác nháºn chuyện nà y.
- Như váºy thì chỉ có ba khả năng- Tưá»ng nói quyết Ä‘oán - Lúc đầu, tên Túy tương kế tá»±u kế, giao cho Tâm là m những việc liên quan đến tiá»n nong, đến các hợp đồng buôn bán vá»›i mục Ä‘Ãch là tá» ra minh bạch và không có Ä‘iá»u gì giấu giếm. Sau đó, do Tâm phát hiện ra Ä‘iá»u gì quan trá»ng trong là m ăn cá»§a công ty và chúng không thể giấu được nên chúng đã tìm cách bắt giữ Tâm. Khả năng chúng thá»§ tiểu Tâm là chưa thể xảy ra, bởi vì, ngưá»i Ä‘iá»u hà nh chÃnh má»i chuyện là Lê Minh chứ không phải là ông Túy. Trong trưá»ng hợp Lê Minh bị vô hiệu hóa, hoặc chúng không liên lạc được thì ngưá»i chỉ huy chÃnh là thằng Tổng giám đốc Thà nh Äạt. Túy chỉ là kẻ thá»±c hiện má»i kế hoạch ban đầu cá»§a Lê Minh.
- Nhưng em chưa hiểu tại sao Túy lại sợ Lê Minh đến như thế - Thà nh thắc mắc.
- Trong buôn bán ma túy, chúng có những luáºt bất thà nh văn vá»›i nhau. Lê Minh là ngưá»i đầu tiên láºp ra đưá»ng dây và hắn đã gây dá»±ng được má»™t đội ngÅ© tay chân tin cẩn, đội ngÅ© nà y vẫn còn đủ sức khống chế và trừng phạt những kẻ nà o định phản bá»™i.
- Ai là ngưá»i thay thế Lê Minh ở bên ngoà i?
- Lão Cheng, cha con Hoà ng Văn Túy? Tuy nhiên, Cheng giữ vai trò cố vấn là chá»§ yếu bởi lẽ trước kia Cheng dùng Lê Minh để tẩy rá»a tiá»n từ Äà i Loan mang và o.
- Cheng ư? Lão ấy đã thôi là m Tổng giám đốc Phát Lá»™c và bán công ty cho ngưá»i khác rồi.
- Cheng có đội ngÅ© tay chân khá đông nhưng không nằm ở tỉnh ta mà chúng hoạt động tại Thà nh phố Hồ Chà Minh. Khi nà o cần, chúng má»›i kéo ra ngoà i nà y. Tuy nhiên, từ sau vụ Lê Minh, Cheng thay đổi phương thức là m ăn khá nhiá»u và nói chung là hắn chui và o vá» như con ốc để bảo toà n. Có việc gì cần giải quyết, hắn dùng tiá»n và đưa bá»n sát thá»§ từ Sà i Gòn ra để thá»±c hiện. Nhưng hiện nay Cheng đã từ bá» Công ty Phát Lá»™c, như váºy có hai khả năng: Hoặc Cheng là m ăn thua lá»— phải bán công ty cho ngưá»i khác, hoặc Cheng không chịu hợp tác là m ăn vá»›i các ông trùm, cho nên bị thay thế.
- Anh giá»i tháºt đấy. Mà sao nằm viện, anh vẫn biết lắm thế - Äức nói vá»›i sá»± thán phục.
- Cái nà y là nhỠcô Hạnh. Giám đốc cũng biết cả rồi và đã có báo cáo lãnh đạo Tổng cục để xin đối sách.
Nghe Tưá»ng nói váºy, Thà nh và Äức nhìn nhau cưá»i sung sướng bởi lẽ há» biết là Hạnh đã thay đổi và hai ngưá»i sẽ quay vá» vá»›i nhau.
Nhìn nụ cưá»i cá»§a há», Tưá»ng rất hiểu tấm lòng cá»§a đồng đội đối vá»›i mình. Trong những ngà y nằm viện, lần đầu tiên anh má»›i thấy hết ý nghÄ©a cá»§a cuá»™c sống nếu như vắng bà n tay ngưá»i phụ nữ. Hạnh đã chăm sóc nâng giấc cho anh từng miếng cháo, từng giác ngá»§. Lắm lúc thấy Hạnh âm thầm khóc, Tưá»ng cÅ©ng thấy nao lòng và rất muốn tìm lá»i gì đó để an á»§i, xoa dịu những ná»—i Ä‘au Ä‘ang dằn vặt Hạnh, nhưng anh không sao mở miệng ra được. Và cứ má»—i lần như váºy, anh lại thấy như có gã ngưá»i Hoa máºp, lùn Ä‘eo kÃnh trắng đứng bên cạnh. Nếu lấy hết can đảm, Tưá»ng cÅ©ng không có đủ dÅ©ng khà để tuyên bố bá» Hạnh, nhưng anh cÅ©ng cà ng không đủ can đảm để nói lá»i tha thứ cho Hạnh. Còn Hạnh, cô chăm sóc anh vá»›i tất cả lòng yêu thương, sá»± kÃnh trá»ng và xen và o đó là sá»± hối háºn. Dưá»ng như cô muốn rằng anh sẽ cảm nháºn được suy nghÄ© ấy cá»§a cô. Thế rồi cho đến khi trước ngà y anh được ra viện ba hôm, cô em gái anh cÅ©ng là m công an, nhưng ở má»™t đơn vị nghiệp vụ cá»§a Tổng Cục An ninh, chuyên phải đấu tranh vá»›i những phần tá» chống Äảng, Nhà nước hay có những hoạt động xâm hại đến an ninh quốc gia đã vá» thăm anh. Tưá»ng rất thương cô em gái vì đã lấy phải má»™t ngưá»i chồng, tuy cÅ©ng là m công an những chẳng ra gì và má»›i bị sa thải khá»i công an vì tá»™i là m lá»™ bà máºt. Sau khi ra khá»i lá»±c lượng, anh ta lao và o kinh doanh vÅ© trưá»ng, nhà hà ng và bây giá» thì bá» mặc vợ vá»›i hai đưa con, còn mình Ä‘i sống vá»›i má»™t ả ca ve. Trước khi vá», chợt cô em nói vá»›i Tưá»ng:
- Hôm qua. em ngủ với chị Hạnh. Em đã thay anh, nói là anh xin lỗi chị ấy rồi đấy. Chị ấy khóc ghê lắm.
Tưá»ng ngạc nhiên:
- Sao cô lại nói như thế. Anh có lỗi gì mà phải xin. Nà y, hay là cô ấy nhỠem là m trung gian hòa giải đấy?
- Có bà chị dâu nà o lại nhá» em chồng là m trung gian hòa giải bao giá» hả ông ngốc. Äấy cÅ©ng là em là m theo lệnh cá»§a bố. Anh cứ vắt tay lên trán mà nghi xem đã đối xá» vá»›i vợ như thế nà o, lo cho cuá»™c sống gia đình là m sao. Anh tưởng anh cứ là m công an là không còn nghÄ©a vụ gì vá»›i vợ con, gia đình ư? Còn lần nà y, phá vụ án xong, có khi mức khen thưởng cá»§a chị ấy còn cao hÆ¡n anh đấy.
- Tôi cần gì cái thứ khen thưởng ấy. Tôi không có lỗi gì hết. Nếu cô ấy muốn giữ lại gia đình nà y, cô ấy phải nói.
Cô em gái cưá»i ngặt nghẽo:
- Thôi Ä‘i anh hùng rÆ¡m. Hãy quên chuyện cÅ© Ä‘i nhá»› chưa nà o. Tin lá»i em Ä‘i, chị Hạnh là ngưá»i tốt đấy Nói rồi, cô em gái ra vá» và đêm hôm đó, Tưá»ng không sao ngá»§ được, anh mong cho trá»i chóng sáng để Hạnh mang cháo và o...
Há» vỠđến Công an tỉnh. Nhiá»u cán bá»™ chiến sÄ© thấy Tưá»ng vá», vui vẻ đến chúc mừng. Giám đốc Công an tỉnh đã chá» Tưá»ng ngay tại phòng là m việc cá»§a anh và có cả VÅ© Văn Äắc:
- Chúc mừng cáºu đã trở vá». Tôi biết ngay là thế nà o cáºu cÅ©ng vá» phòng trước rồi má»›i vá» nhà sau. Äồng chà Phó giám đốc thấy tôi nói có đúng không?
Tưá»ng hÆ¡i ngỡ ngà ng rồi anh hiểu ra rằng VÅ© Văn Äắc đã được đỠbạt Phó giám đốc:
- Xin chúc mừng anh.
- Phải chúc mừng cáºu trở vỠđúng lúc và ... đúng chá»— má»›i phai.
- Trên xe, chắc Thà nh và Äức đã nói cả rồi phải không?
- Vâng, xung quanh chuyện Tâm bị mất tÃch.
- Cáºu xem Ä‘i, đơn trình báo mất ngưá»i cá»§a ông Túy đây. Trong đơn, ông ta ca ngợi Tâm không còn từ gì để nói.
Tưá»ng Ä‘á»c lá đơn xong, anh bảo:
- Như váºy là chúng đã ra tay trước chúng ta. Tôi Ä‘oán chắc là do Tâm đã phát hiện được Ä‘iá»u gì liên quan đến chúng buôn bán hay tà ng trữ ma túy nên chúng đã bắt, nhốt Tâm và o chá»— nà o đó rồi tìm cách giải quyết sau. Nhưng Lê Minh đã có dấu hiệu gì chưa?
- Túy vừa gá»i Ä‘iện cho Giám thị trại giam và xin là m việc vá»›i Lê Minh, cùng lãnh đạo trại ngà y mai vá»›i mục Ä‘Ãch là để thông qua hợp đồng liên kết bao tiêu sản phẩm nông sản thá»±c phẩm cá»§a trại. Mà hắn nằn nèo chỉ xin gặp và o sáng mai thôi. - VÅ© Văn Äắc nói.
- Váºy là có khả năng hắn phải và o xin chỉ thị cá»§a Lê Minh vá» giải quyết Tâm như thế nà o. Nếu váºy thì chúng ta còn đêm nay.
Giám đốc cưá»i:
- Những ngưá»i có chà lá»›n thưá»ng gặp nhau ở má»™t Ä‘iểm. Chúng tôi cÅ©ng vừa trao đổi vá»›i nhau và thống nhất như thế. Như váºy, ta còn đêm nay để giải thoát đồng chà Tâm. Hiện nay, tôi cho anh em công an huyện táºp trung là m các thá»§ tục thông thưá»ng tại trang trại Thiên SÆ¡n, nhưng quân số khá đông, vá»›i mục Ä‘Ãch không để cho chúng là m liá»u và đã giao cho cÆ¡ sở giám sát chặt hà nh vi cá»§a tên Hà .
Một sĩ quan trẻ của Phòng Tổng hợp và o và đứng nghiêm:
- Báo cáo Giám đốc, có anh Cưá»ng, đội trưởng đội đặc nhiệm xin gặp.
Cưá»ng và o phòng, quân hà m cá»§a anh từ trung tá nay chỉ còn thiếu tá, tuy nhiên trên gương mặt không còn vẻ u uất như trước nữa.
- Má»i đồng chà và o đây, chúng ta bà n luôn.
Cưá»ng nắm chặt tay Tưá»ng:
- Sức khoẻ anh thế nà o rồi?
- Ná»a tháng nữa là tháo bá»™t tay, coi như lại hoà n hảo.
Cưá»ng lấy trong cặp ra má»™t tấm bản đồ quân sá»± địa hình chi tiết loại 1/2500 và má»™t chiếc địa bà n có con lăn Ä‘o khoảng cách.
- Báo cáo Ban giám đốc và các đồng chÃ.
- Chúng tôi đã mượn má»™t tấm bản đồ địa hình chi tiết cá»§a Bá»™ chỉ huy quân sá»± tỉnh. Tấm bản đồ nà y ghi rõ đến từng thá»a ruá»™ng và từng gốc cây cổ thụ, từng ngôi nhà . Sở dÄ© tôi phải Ä‘i mượn bản đồ là vì tôi nhá»› khu vá»±c trang trại nà y, ngà y xưa là nÆ¡i có má»™t khu kho vÅ© khà cá»§a Bá»™ Tư lệnh Phòng không – Không quân. Khi tôi Ä‘ang Ä‘i há»c phổ thông thì.
cÅ©ng nhiá»u lần được huy động và o đà o hầm để cất giấu vÅ© khÃ, trong đó có những căn hầm lá»›n có thể chứa được cả khẩu cao xạ loại l01 ly. Tại khu vá»±c nà y, có má»™t căn hầm bằng bêtông dà nh cho Ban chỉ huy kho và cÅ©ng là nÆ¡i cất giữ tiá»n cá»§a Ngân hà ng tỉnh trong thá»i kỳ Mỹ đánh phá. Sau năm 1975, bá»™ đội rút Ä‘i, nhiá»u căn hầm bị phá sáºp do ta chá»§ động phá, còn hầu hết bị bá» hoang. Riêng hầm bêtông đã bị cá» cây phá»§ kÃn mÃt, nhưng thá»i gian gần đây, nghe nói ông Túy cho sá»a sang lại và kéo má»™t đưá»ng Ä‘iện và o hầm. Căn hầm nà y, trong trang trại chỉ có và i ngưá»i biết.
Cưá»ng lấy con lăn di chuyển trên nhưng con đưá»ng mòn dẫn và o hầm má»™t cách thà nh thạo:
- Như váºy, từ đưá»ng lá»›n, chúng ta phải qua má»™t khu đồi trồng dứa và vải thiá»u má»›i má»™t tuổi. Phải qua má»™t con ngòi nhá» rồi qua má»™t đồi bạch đà n... Quãng đưá»ng khoảng hÆ¡n má»™t cây số. Phải vượt qua ba chòi canh rừng cá»§a Thiên SÆ¡n. Tôi tin rằng có khả năng chúng giấu đồng chà Tâm trong hầm và tìm cách xá» lý sau. Vì váºy tôi đỠghị Ban giám đốc cho phép đội đặc nhiệm đêm nay đột nháºp và o trang trại Thiên SÆ¡n và giải cứu đồng chà Tâm. Hoặc chúng ta lấy cá»› Ä‘i tìm Tâm và đến kiểm tra luôn khu hầm.
- Nếu là m được như váºy thì chúng tôi đã quyết từ hồi sáng. Vấn đỠlà như thế nà y: Nếu ta không tìm thấy Tâm ở đây, thì tên Túy và con trai hắn sẽ lu loa lên rằng công an đánh ngưá»i giả danh kỹ sư và o trang trại để dò xét. Nếu chúng ta không tìm thấy ma túy hoặc các dấu hiệu đến buôn bán ma tuý thì coi như chuyên án thất bại và háºu quả không biết thế nà o mà lưá»ng đâu. Tôi quyết định thế nà y: đêm nay, đồng chà Cưá»ng chá»n má»™t tiểu đội tinh nhuệ, thiện chiến, bà máºt đột nháºp trang trại. Nếu phát hiện ra dấu vết cá»§a Tâm, các đồng chà tìm cách bảo vệ cho Tâm, nhưng không đưa Tâm ra và phục kÃch quanh hầm. Sáng mai, chá» cho Túy và o gặp Lê Minh xong, thế nà o chúng cÅ©ng lợi dụng thá»i cÆ¡ bà n bạc vá»›i nhau, và dÄ© nhiên, ta để cho chúng bà n thoải mái, sau đó, chúng có động tÄ©nh gì, ta xá» lý tiếp. Nhưng việc quyết định xá» lý tình huống má»›i nảy sinh tại khu vá»±c hầm, Giám đốc giao cho đồng chà Cưá»ng toà n quyá»n quyết định. Nếu có gì khó khăn, thì báo cáo anh Äắc và Tưá»ng. Chúng ta cho láºp má»™t cÆ¡ quan chỉ huy ngay tại công an huyện. Äồng chà Tưá»ng chỉ huy ở đó.
Cưá»ng sung sướng:
- Báo cáo Giám đốc, đội đặc nhiệm quyết tâm hoà n thà nh nhiệm vụ.
- Trước khi Ä‘i, đồng chà cho kiểm tra lại các phương tiện thông tin, không được để thông tin đứt Ä‘oạn. Phòng kỹ thuáºt thông tin cá» má»™t tổng đà i há»— trợ cho đội.
Bá»—ng Giám đốc quay sang nhìn Tưá»ng:
- Cáºu nên vá» nhà má»™t lát cho cô ấy yên tâm.
- Báo cáo anh, để xong việc cũng được, cô ấy hiểu mà .
Tại trang trại Thiên SÆ¡n. Trá»i đã vá» chiá»u.
Túy và vợ ngồi ở phòng khách. Còn xung quanh có mấy bóng cảnh sát Ä‘ang Ä‘i lại. Có hai cảnh sát cá»§a huyện Ä‘ang há»i Hà vỠ“kỹ sư Tấnâ€.
Túy nhìn cảnh ấy và cằn nhằn:
- Tay kỹ sư nà y Ä‘i đâu nhỉ? Rõ rà ng là má»i ngưá»i thấy anh ta cầm quyển sách, lang thang và o khu vưá»n vải. Thế mà lặn không thấy sá»§i tăm. Anh Vá»ng thấy có lạ không. Cuối cùng thì mang vạ cho trại. Suốt từ trưa đến giá», công an huyện đến há»i đủ má»i thứ. Mà ông Phúc nà y cÅ©ng lạ. Tôi là m đơn báo cáo công an tỉnh, lẽ ra phải cá» cảnh sát Ä‘iá»u tra, hình sá»± xuống, đằng nà y cho mấy ông công an huyện, há»i linh ta linh tinh. Ngưá»i ta bảo công an huyện là gì nhỉ? Là đội ngÅ© nông dân được ăn lương nhà nước và đeo quân hà m. Nghá» nghiệp chÃnh là trồng cây, phá rừng và giúp vợ thá»±c hiện VAC...
Liá»…u lưá»m chồng:
- Anh chỉ nói phÅ©. Vạ từ mồm mà ra đấy. Lần trước bá»n nghiện hút lấy trá»™m cả máy cà y nhà mình, không công an huyện tìm ra cho thì chắc là Bá»™ vỠđấy.
Túy bảo Bình:
- Em cho là m cơm để các anh công an ăn và thu xếp chỗ cho các anh nghỉ tối nay ở đây.
Nói rồi Túy hất hà m ra hiệu cho vợ. Liá»…u hiểu ý ra há»i má»™t anh công an Ä‘eo quân hà m thiếu tá là Phó công an huyện Ä‘ang đứng vẩn vÆ¡ ngoà i cá»a:
- Chiá»u nay, má»i các anh ở đây ăn cÆ¡m táºp thể vá»›i gia đình nhà em. Tối nay, có lẽ các anh còn phải Ä‘i tìm, nhà em muốn gá»i các anh chút bồi dưỡng là m đêm.
Liá»…u dúi và o tay anh cảnh sát má»™t phong bì tiá»n dà y cá»™p. Anh Phó công an huyện gạt trả lại và nhã nhặn:
- Chị cứ giữ lại, khi nà o tìm thấy anh ta, dùng tiá»n nà y, mua con lợn ăn mừng, chúng tôi sẽ kéo cả huyện đến
- Ấy chết, lúc ấy, nhà em sẽ mổ bò, chỉ sợ các anh không tá»›i. Bây giá», anh cứ cầm cho chúng em.
- Cám ơn chị. Nhưng chị cứ cầm, lúc nà o cần, chúng tôi xin sau. Tết năm ngoái, trang trại chả tặng cho công an huyện hơn chục triệu còn gì. Lúc ấy chúng tôi có từ chối đâu.
Liá»…u tiu nghỉu Ä‘i và o nhà . Túy trông thấy hết và cưá»i nhạt. Hà đã trình bà y vá»›i anh cảnh sát xong, Túy ra lệnh:
- Anh Hà ở nhà cùng vá»›i các anh công an. Nếu các anh ấy cần gì, chú cứ giải quyết. Ra lệnh cấm tất cả công nhân ra khá»i trại. Muốn ra khá»i cổng, phải có giấy cá»§a tôi hoặc anh Hà . Tồi lên tỉnh gặp anh Trần Phúc có chút việc.
Một chiếc xe Toyota loại hai ca bin chạy đến.
Túy vứt lên thùng xe má»™t giá» khoai sá», má»™t giá» khoai lang, rồi nói như thanh minh vá»›i anh Phó công an huyện:
- Ông Phúc là chỉ thÃch hai thứ nà y. Kể cÅ©ng lạ, ông ấy có thể ăn khoai sá», khoai lang luá»™c trừ bữa được. Cái lần ông ấy Ä‘i giải quyết Ä‘iểm nóng trong vùng giáp ranh, khi thấy Giám đốc ăn khoai lang luá»™c vá»›i cà muối, uống nước chè tươi và hút thuốc là o sòng sá»c, dân cứ thÃch mê Ä‘i.
Túy Ä‘i ra thà nh phố nhưng không đến nhà ông Giám đốc mà tá»›i thẳng văn phòng Tổng công ty Thà nh Äạt. Tiến Ä‘ang ở đó vá»›i Minh “hóiâ€. Thấy Túy, Tiến sầm mặt:
- Thằng Tâm thế nà o rồi?
- Vẫn nhốt trong hầm. Hiện nay công an huyện Ä‘ang ở nhà , há» ghi lá»i khai cá»§a công nhân.
- Bố là m má»™t việc rất ngá»› ngẩn. Tại sao là m đơn báo công an. Thằng ấy là kỹ sư giả danh hay là công an, nhưng nó có phải trẻ con đâu mà quản lý nó. Chá» dăm mưá»i ngà y, không thấy nó đâu, ai há»i, bảo không biết. Bố có hay vừa rồi con phải sá» dụng bao nhiêu mối quan hệ để công an tỉnh há» không đến lục tung cả trang trại không?
- Mà y nói thế mà là m gì. Có cả thằng Minh ở đây, tÃnh xem sao?
- Mình tÃnh thế nà o được, phải xin ý kiến Lê Minh.
- Lúc nãy con phải thư Ä‘iện tá» há»i lão Cheng. Nhưng lão ấy từ chối không cho biết ý kiến. Hóa ra lão ấy đã gác kiếm và toà n bá»™ công việc giao cho thằng cha Ngô nà o đó. Lão Cheng cho biết má»™t há»™p thư Ä‘iện tá» khác và nói có gì cứ liên lạc. Con cÅ©ng đã gá»i thư, nhưng không có trả lá»i.Có lẽ đà nh phải xá» lý thằng công an đó thôi.
- Nhưng xỠlý bằng cách nà o?
- Con và anh Minh đang nghĩ đây. Thả ra thì cũng không được, mà để nó im đi thì cũng không xong.
Minh “hói†rụt rè:
- Em xin có ý kiến thế nà y. Trước mắt lo giải tá»a ngay số hà ng hôm ná» nháºn vá». Toà n bá»™ số cá»™t nhà , cây nà o bị lá»™, cho cưa cắt ngay để phi tang, còn thằng Tâm, tiêm thuốc mê, đưa lên xe, cho Ä‘i nÆ¡i nà o tháºt xa, ném xuống, miá»…n là đừng chết. Riêng thằng Hà và ba thằng tham gia đánh, phải cho trốn ngay và o Nam rồi tìm đưá»ng Ä‘i nước thứ ba. Còn nếu anh tin được khả năng cá»§a mình, thì đà nh cho thằng Tâm Ä‘i luôn. ÄÆ°a ra sông Hồng...
thế là xong.
Túy thừ ngưá»i:
- Không ngá» lão Trần Phúc, nom nông dân má»™t cục mà lại ghê gá»›m đến thế, cả thằng Tưá»ng nữa. Nó nằm viện, dở sống dở chết mà vẫn chỉ huy được bố đã nói chuyện Vá»›i Lê Minh, ông ta cÅ©ng bảo cần phải xá» lý êm, coi như nó mất tÃch.
Tiến đi lại trong phòng, bỗng hắn dừng lại nghiến răng nói rà nh rẽ:
- Không cần há»i Lê Minh nữa. Sau cú nà y, chúng ta gạt lão ấy ra ngoà i. Tại sao chúng ta lại phụ thuá»™c và o má»™t thằng Ä‘ang nằm trong tù.
Túy giáºt mình vá»™i can:
- Chớ vội, chớ vội. Lão ấy rất nguy hiểm. Hôm vừa rồi, gặp nhau trong trại lão ấy cho bố xem một bản báo cáo toà n bộ hoạt động của chúng mà y và tất cả những lô hà ng bố giấu lão ấy cũng bị nó đưa và o báo cáo.
Tiến và Minh “hói†sững sá»:
- Bố nói tháºt đấy chứ?
- Tao bịa chuyện vá»›i chúng mà y ai Lão ấy còn dá»a, nếu còn tái diá»…n việc nà y, lão ấy tung hê tất và chấm dứt ngay hoạt động cá»§a Thà nh Äạt.
Tiến ngồi phịch xuống ghế, hai tay ôm đầu, bỗng hắn ngẩng lên nói dứt khoát:
Tôi biết ai là kẻ nội gián rồi
- Hắn nói xong liá»n ngừng lại, hai mắt long lên dá» dá»™i.
Túy rụt rè há»i:
- Ai váºy, ngưá»i và o là m ở công ty nà y toà n do mà y chá»n lá»±a.
- Thằng phó Giám đốc của con.
- Thằng Toà n ư? Tao không tin. Nó gắn bó với mà y từ những ngà y đầu tiên...
- Không ai khác... Không ai khác - Tiến nói lẩm bẩm, rồi giải thÃch - Tôi nhá»› ra rồi, ngà y xưa, có lần thằng Thiá»u nói vá»›i tôi là thằng Toà n có há» xa vá»›i Lê Minh. ChÃnh nó là ngưá»i đã hăng hái nhất giục tôi chấp nháºn phương án tẩy tiá»n cho cả Lê Minh. Bố có nhá»› ngà y xưa, khi bố nó hợp tác vá»›i Lê Minh, con đã phản đối không, nhưng bố không nghe. Ngưá»i hiểu việc nà y nhất, không ai ngoà i nó.Và cÅ©ng chỉ có nó má»›i biết được toà n bá»™ sổ sách tiá»n nong và hà ng hoá. Cách đây mấy ngà y, má»™t tay quản giáo cá»§a trại Bảy chÆ¡i vá»›i tôi có cho biết là vừa rồi thấy thằng Toà n và o trại, nhưng không rõ là thăm ai. Mình lại chá»§ quan không Ä‘iá»u tra luôn.
Tiến nghiến răng kèn kẹt, rồi hắn chùng ngưá»i xuống:
- Tại sao lão ấy lại cho chúng ta biết Ä‘iá»u bà máºt ấy nhỉ? Có lẽ lão muốn dằn mặt chúng ta và chắc chắn trong công ty nà y phải có và i ba kẻ là tay chân cá»§a lão ấy Minh “hói†há»i, giá»ng run run:
- Nếu thế thì nguy hiểm quá. Nhưng theo tôi, việc nà y ta xừ lý sau, trước mắt hãy lo chuyện thằng Tâm.
Tiến gáºt đầu:
- Việc nà y tôi chịu trách nhiệm và tôi yêu cầu từ nay chuyện Ä‘iá»u hà nh má»i việc, bố để tôi. Qua cái hạn nà y,tôi sẽ tÃnh sổ vá»›i lão Lê Minh. Bây giá» thế nà y, anh Minh gá»i thêm thằng Hòa “đen†xá» lý thằng Tâm. ÄÆ°a ra cho nó má»™t cái giá mà nó nằm mÆ¡ không thấy. Nếu nó không đồng ý hay có thái độ phản phúc, anh cho nó Ä‘i luôn.
- Nói với nó giá bao nhiêu?
- Ba trăm triệu. Nhưng là m thế nà o để thằng Tâm không nổi được trên sông nữa.
- Bao giỠcần là m?
- Sớm giỠnà o hay giỠđấy.
Minh “hói†lặng đi suy nghĩ rồi lắc đầu:
- Thằng Hà tay đã nhúng chà m, nên để cho nó đi luôn thể.
Tiến quắc mắt:
- Thế anh tưởng anh sạch hả. Con Phụng “vải†khai hết, thằng Dũng “lợn†cũng khai hết.
May phúc cho anh là chúng chưa vồ được thằng Chu. Theo tôi, việc nà y, phải là anh.
- Không, tôi không là m. Chú tìm ngưá»i khác. Sao anh hèn thế. Sao lúc anh nháºn tiá»n từ ông già , từ tôi, anh không từ chối. Thôi không nói nhiá»u. Tôi giao việc nà y cho anh. Sáng mai, tôi muốn biết kết quả, còn bây giá», hai ngưá»i vá» Ä‘i. Giải quyết thế nà o, anh Minh lo.
Nhìn ánh mắt nảy lá»a cá»§a Tiến, cả Minh lẫn Túy Ä‘á»u sợ. Tiến quay ngoắt lại nhìn bố.
- Còn việc nà y, con phải nói để bố hiểu thêm vá» bà vợ trẻ yêu quý cá»§a bố. Bà ấy đã ca thán khá nhiá»u vá» con và cung cấp cho thằng nhà báo Vá»ng rất nhiá»u thông tin nguy hiểm.
- Cô ấy nói những gì?
- Bà ấy bảo rằng Thiên SÆ¡n đã rót cho Thà nh Äạt gần năm tỉ trong mấy năm qua. Váºy nếu cảnh sát kinh tế lần đến, đặt câu há»i: Thiên SÆ¡n lấy đâu ra ngần ấy tiá»n để đầu tư cho Thà nh Äạt. Chỉ cần má»™t thằng văn hóa lá»›p năm, biết bấm máy tÃnh là nó tÃnh ra ngay được má»—i năm Thiên SÆ¡n có lãi bao nhiêu tiá»n.
- Sao anh biết?
Tiến hầm hầm đến bên máy vi tÃnh và mở trang Web ná»™i bá»™ cá»§a tòa báo ra.
- Äây, bà i viết cá»§a thằng Vá»ng trên máy tÃnh vá» cái gá»i là Thiên SÆ¡n đây. “Sá»± tháºt bên trong cá»§a Thiên SÆ¡nâ€. May mà nó viết chưa xong. Con phải tốn bao nhiêu tiá»n để không bao giá» có bà i báo nà y nữa. ông Ä‘á»c Ä‘i, ngay cả chuyện ông thÃch ăn bánh mỳ vá»›i đưá»ng nó cÅ©ng lôi ra viết chế diá»…u.
- Mình mất cảnh giác quá. Cứ nghĩ là nó đến viết điển hình tiên tiến, ai ng�
- Bố thì có ngỠđược cái gì đâu. Nhìn cái gì cũng ngắn tun ngủn.
- Mà y nói vá»›i bố mà y thế phải không? Thế tao há»i mà y, những năm qua, ai lao tâm khổ tứ để cho mà y có được như ngà y hôm nay Quân... quân qua sông đấm.... đấm bòi và o sóng.
Minh “hói†vội can:
- Thôi xin hai cha con. Lúc nà y không phải là lúc cãi nhau. ÄÆ°á»£c rồi, em vá» Thiên SÆ¡n ngay vá»›i bác. Anh Tiến cứ yên tâm.
Tiến lại nói như ra lệnh:
- Bố chi cho anh Minh thoải mái để anh ấy lo việc Không được tiếc tiá»n lúc nà y.Bố gá»i vá» trang trại xem tình hình ra sao?
Túy dùng máy Ä‘iện thoại để bà n gá»i. Nhưng vừa nhấc máy lên đã bị Tiến ngăn lại:
Ông dùng điện thoại nà y - Tiến đưa ra một chiếc điện thoại di động.
Túy gá»i cho vợ:
- Mình đấy à . Công an ăn cơm chưa?
- Ä‚n xong rồi. Há» rút vá», chỉ để má»™t cảnh sát nghÄ©a vụ ở lại thôi. Em Ä‘ang cho cáºu ta xem phim tâm lý.
- Rất tốt. Cho nó uống cả rượu nứa và gá»i con bé ở tổ phục vụ bếp ăn lên xem phim cùng nó cho “ấm ápâ€..
- Vâng ạ. Bao giỠanh v�
- Một giỠnữa.
Túy cúp máy:
- Bá»n công an vá» hết rồi, nhưng vẫn để lại má»™t thằng cảnh sát nghÄ©a vụ. Loại ấy thì chỉ cần cho con bé kia chăm sóc thì hồn vÃa lên mây cả. Thôi ta Ä‘i. Mà nà y, phải cảnh giác đấy! Anh Minh chui và o cốp xe mà nằm. Lúc nãy Ä‘i hai, bây giá» vá» ba, ai dám đảm bảo là bá»n công an không bà máºt theo dõi.
Khi Túy và Minh “hói†đi rồi, Tiến lồng lá»™n Ä‘i lại trong phòng như con thú bị thương. Má»™t cảm giác sợ hãi chưa bao giá» có trong hắn bá»—ng nhiên xuất hiện. Tiến nhìn quanh quất trong căn phòng là m việc rá»™ng lá»›n cá»§a mình và thấy sao nó lạnh lẽo vô cùng. Tiến gá»i Ä‘iện thoại vá» nhà nho ông Chi, nhưng khi tiếng “tút†vừa vang lên, hắn vá»™i và ng cắt máy ngay. Tiến biết rất rõ tÃnh tình cá»§a ông nà y là không bao giỠđứng ra cứu giúp đà n em khi gặp nguy khốn.
Tiến mở toang cá»a sổ nhìn xuống đưá»ng và chợt thấy lạnh sững lưng có mấy ngưá»i bán giải khát rong và và i ba gã xe ôm Ä‘ang đứng lảng vảng ngay trước cá»a công ty. Tiến nghiến răng, đóng xầm cá»a lại và lấy tay đấm và o đầu mình tá»± nhá»§: “Tiến Æ¡i, sao mà y hèn thế. Hãy bình tÄ©nh Ä‘i nà o? Äã có chuyện gì xảy ra đâu . Rồi hắn bình tÄ©nh trở lại má»™t cách lạ thưá»ng và lại ngồi và o máy vi tÃnh. Tiến mở mạng Internet, nhưng đưá»ng dây không hoạt động. Tiến nhấc máy Ä‘iện thoại thì chỉ nghe thấy tiếng tút dà i báo hiệu đưá»ng dây bị đứt. Tiến giáºt mình lầm bẩm: “Có lẽ công an cắt đưá»ng dây Ä‘iện thoại rồiâ€. Tiến -dùng máy di động gá»i cho Thiá»u:
- A lô, Thiá»u đấy à ... Cáºu có thể đến ngay chá»— tôi được không?
- Thưa anh, cho em mưá»i lăm phút được không ạ?
- ÄÆ°á»£c, cà ng nhanh cà ng tốt.
Vừa lúc đó, ngưá»i bảo vệ cá»§a công ty và o phòng, Tiến quắc mắt há»i:
- ÄÆ°á»ng dây Ä‘iện thoại đứt từ khi nà o?
- Thưa anh, má»›i được hÆ¡n ná»a tiếng. Äoạn dây chăng qua ngõ Ä‘i và o công ty mình hÆ¡i thấp, vừa bị mấy thằng thợ xây vác tre Ä‘i qua, chúng kéo đứt.
- Äúng chúng nó hay là công an?
- Dạ đúng, em đã tìm hiểu kỹ rồi.
Tiến thở phà o nhẹ nhõm:
- Anh bảo ai pha cho tôi hai ly cà phê sữa đá và kiếm cho tôi Ãt bánh ngá»t ăn đêm. Tối nay chúng tôi phải là m việc khuya. Hai cho đến ba ngưá»i đấy.
- Vâng ạ, em sẽ cho Ä‘i mua bánh ngá»t cá»§a Kinh Äô.
Tiến tỠra không quan tâm lắm đến bánh mua ở đâu, anh ta nói bâng quơ:
- Anh là m ở đây được mấy năm rồi nhỉ?
- Thưa anh được năm năm.
- Nhanh quá nhỉ, năm năm... chỉ như má»™t cái chá»›p mắt. Tôi nhá»› má»›i hôm nà o, chỉ có và i ba chiếc máy tÃnh cá»c cạch, chui rúc trong những căn buồng cháºt như nêm và tối như hÅ© nút, váºy mà nay được như thế nà y, lắm lúc cứ tưởng như mÆ¡.
Anh bảo vệ cưá»i cầu tà i:
- Äúng là như mÆ¡, chúng em được và o là m dưới cá» cá»§a anh, tháºt không có gì may mắn hÆ¡n.
- Lương của anh bây giỠbao nhiêu?
- Thưa anh, lương cố định năm trăm ngà n còn thưởng, ăn trưa và lá»… tết, công tất cả, chia bình quân, má»—i tháng em được chÃn trăm ngà n ạ.
Tiến tỠvẻ ngạc nhiên:
- Sao, có chÃn trăm ngà n thôi à ? Lạ nhỉ,tại sao kế toán trưởng báo cáo vá»›i tôi là lương thưởng cá»§a bảo vệ, tạp vụ, trung bình là triệu hai. Tôi đã yêu cầu tăng thu nháºp cá»§a các anh lên triệu ba từ cách đây ba tháng rồi cÆ¡ mà ?
- Äúng thế ạ, em không dám nói sai, anh cứ kiểm tra, nếu sai, em chịu ká»· luáºt.
- Tôi tin anh, nhưng hóa ra cấp dưới hỠbáo cáo láo Ngà y mai tôi sẽ cho cô ta nghỉ việc. - Tiến nghiến răng lại, lạnh lùng nói - Còn các anh, tôi cho truy lĩnh lương của ba tháng.
Ngưá»i bảo vệ sung sướng đến mức không còn biết nói gì hÆ¡n, anh gáºp ngưá»i xuống chà o Tiến rồi len lén quay ra.
Má»™t lát sau, khi má»™t cô nhân viên cá»§a khách sạn bên cạnh mang cà phê, bánh ngá»t đến thì Thiá»u cÅ©ng tá»›i.
Tiến chỉ tay và o mớ bánh:
- Cáºu ăn Ä‘i rồi chứng ta bà n vá»›i nhau má»™t số việc.
Thiá»u nhìn má»› bánh ngá»t, lắc đầu:
- Em xin phép chỉ uống cà phê thôi, bánh ngá»t thì không nên ăn buổi tối. Em Ä‘i kiểm tra sức khoẻ, má»›i tăng hÆ¡n hai ki lô.
- Nghe nói cáºu kiêng cả thuốc lá?
- Vâng, rượu, bia em cũng không dùng được.
- Thế thì tôi tăng lương cho cáºu để là m gì nhỉ- Tiến cưá»i phá lên - Ngưá»i ta sống chết có số. Cáºu biết ông Thượng tá»a ThÃch Viên Thà nh, trụ trì Chùa Hương và Chùa Thầy chưa, má»›i mất rồi, đúng năm năm mươi ba tuổi. Có mấy ai sống thanh tịnh và là nh mạnh như ông ấy nà o? Bia rượu, thuốc lá không; ăn uống thì chay tịnh, môi trưá»ng sống thì trong sạch, váºy mà có thỠđâu, lại lên cá»a Pháºt vì bệnh ung thư phổi. Trong khi đó, ông chú ruá»™t tôi, tuổi gần bảy mươi, hút thuốc là o, thuốc lá như ống khói tầu há»a suốt ngà y, rượu uống cả lÃt, và vẫn lén Ä‘i chÆ¡i gái Ä‘iếm loại rẻ tiá»n, mà không bao giá» phải dùng bao cao su, thế mà bệnh táºt xa lánh ông ấy. Tôi chưa bao giá» thấy ông ấy ốm cả. Thỉnh thoảng, ông chú lại đến xin tiá»n, chá»§ yếu là để uống rượu và đi chÆ¡i gái Ä‘iếm. Cho nên, theo tôi, thÃch gì thì cứ ăn, cứ uống, cứ hút, cứ chÆ¡i. Cụ Nguyá»…n Du có câu thÆ¡ rất chà lý “Nhân sinh vô bách tải. Hà nh lạc đương cáºp kỳâ€, nghÄ©a là “ngưá»i ta chả mấy ai sống được trăm tuổi, váºy thì hãy tìm cách mà hưởng lạc Ä‘iâ€.
Thiá»u vừa nhấp từng ngụm nhá» cà phê vừa lắng nghe vá»›i vẻ tò mò pha lẫn sá»± ngạc nhiên vì bá»—ng nhiên Tiến lại triết lý dà i dòng vá» cuá»™c sống váºy Thiá»u cưá»i:
- Sao hôm nay ông anh cao hứng chuyện gì váºy?
- Äang lo cháy ruá»™t đây. Bây giá», tôi muốn cáºu trả lá»i cho tôi mấy việc, hãy nói tháºt trung thá»±c, chÃnh xác, bởi vì má»i quyết định sắp tá»›i, nó liên quan đến váºn mệnh cá»§a toà n công ty và cá»§a anh, vá»›i tôi.
Thiá»u tròn mắt:
- Có gì nghiêm trá»ng váºy hả anh?
- Tôi sẽ giải thÃch cho cáºu sau, bây giá» cáºu có thể cho tôi biết, liệu chúng ta có bị lá»™ không khi mà cáºu cho ném các thông tin giả và o các trang “Oépâ€(Web) cá»§a má»™t số tá» báo và cá»§a á»§y ban nhân dân tỉnh?
Thiá»u cưá»i nhạt:
- Nếu chúng ta bị lộ, liệu có còn yên được cho đến ngà y hôm nay không.
- Tôi cÅ©ng cảm thấy như váºy. Thé còn chuyện cáºu xâm nháºp và o mạng cá»§a Bá»™ Công an thì sao?
- Chưa xâm nháºp được. Thá»±c ra hà ng rà o lá»a há» dá»±ng không phải là ghê gá»›m, nhưng em không muốn cố bởi lẽ nếu như bị lá»™ thì rất gay, hÆ¡n ná»a em biết những thông tin có giá trị thì không bao giá» Bá»™ Công an cho đưa lên mạng ná»™i bá»™. Anh biết không, mấy chuyên án lá»›n cá»§a Bá»™ Công an vừa rồi, các văn bản Ä‘á»u là lãnh đạo trá»±c tiếp viết tay hoặc dùng máy chữ ngà y xưa.
- Thế thì tôi tạm yên tâm.
Tiến vừa nói dứt lá»i thì có tiếng chuông Ä‘iện thoại. Tiến ngạc nhiên nhấc máy nghe:
- A lô, tôi nghe đây.
- Máy nghe tốt không anh, chúng em ở Bưu Ä‘iện, nháºn được tin báo đưá»ng dây bị đứt, đã nối lại rồi. - cảm Æ¡n các anh. Má»i các anh qua văn phòng công ty, chúng tôi có tý chút bồi dưỡng anh em là m đêm.
- Cám ơn anh, không cần đâu ạ. Chà o anh nhé.
Tiến buông máy, gáºt gù:
- Bưu Ä‘iện bây giá» cÅ©ng đã thay đổi cung cách là m việc ghê tháºt. đêm hôm thế nà y mà báo đứt dây, há» Ä‘i nối ngay.
Thiá»u trố mắt:
- Dây đứt từ bao gi�
- Cách đây hai tiếng. Lúc tám giỠtối.
- Ai là m đứt?
- Bá»n công nhân xây dá»±ng vác tre Ä‘i qua.
Thiá»u bặm môi suy nghÄ©:
- Có chuyện lạ đây, em cam Ä‘oan vá»›i anh, nếu không phải là máy cá»§a Chá»§ tịch, Bà thư thì không bao giá» có chuyện ban đêm nhân viên bưu Ä‘iện Ä‘i nối đưá»ng dây.
- Cáºu Ä‘a nghi quá, bảo vệ vừa nói cho tôi biết lúc nãy mà ?
- Em thỠthì biết ngay thôi.
Nói rối Thiá»u bấm nút speaker và gá»i cho nhân viên trá»±c tổng đà i báo sá»a máy. Thiá»u vừa nối số máy cần chừa xong, cô nhân viên nói ngay:
- Anh ơi, anh thông cảm đi, để sáng mai, chúng em cho thợ nối dây.
- Cô cho nối ngay được không, chúng tôi sẽ bồi dưỡng. Tiá»n không là gì ông anh Æ¡i. Äêm hôm thế nà y rồi, ai mà đi nối cho được.
Cô ta buông máy một cách phũ phà ng.
Thiá»u tắt máy rồi quay sang Tiến:
- Ông anh thấy chưa, chả lẽ mấy thằng thợ xây nó nối dây cho anh ư?
Tiến thần mặt, lẩm bẩm:
- Sao lại lạ thế nhỉ.
Sau mấy phút suy nghĩ căng thẳng, Tiến nói dứt khoát:
- Ngay đêm nay, cáºu gá»i thêm hai thằng kỹ thuáºt nữa đến, Ä‘em tất cả những tà i liệu đã lưu trữ trong ổ cứng cá»§a tất cả các máy chuyển và o đĩa má»m hoặc đĩa CD, còn cho xóa hết, không trừ má»™t máy nà o. Những loại thông tin vô thưởng vô phạt thì cứ để, còn phải chuyển... chuyển hết. Sáng mai có xong không?
- Dạ, nếu là m quyết liệt thì sáng sớm mai sẽ xong.
- Còn việc nà y nữa, cáºu có suy nghÄ© gì vá» anh Toà n không?
Thiá»u thần ngưá»i không biết trả lá»i sao bởi lẽ trong thâm tâm, hắn biết Tiến và Thiá»u là má»™t.Nhưng nay Tiến đã há»i váºy thì chắc chắn có chuyện không bình thưá»ng. Tháºt ra, từ lâu Thiá»u cÅ©ng lá» má» biết Toà n Ä‘ang là m má»™t việc gì mỠám bởi lẽ nhiá»u lần hắn phát hiện thấy Toà n xâm nháºp và o máy cá»§a kế toán trưởng và máy cá»§a Tiến, mặc dù Tiến đã cấm. Tuy nhiên, Thiá»u chỉ cho rằng đó là sá»± tò mò chứ hoà n toà n không có ý đồ gì xấu Nhưng gần đây, Thiá»u lại biết được má»™t thông tin rằng Toà n và Lê Minh có há» hà ng vá»›i nhau...
Tiến đã há»i váºy, chắc là hắn đã nghi ngá» Toà n:
- Em chưa đủ chứng cứ để kết luáºn chÃnh xác vá» Toà n nhưng em biết từ lâu, anh ấy có tìm cách và o máy cá»§a anh và cô Lụa, kế toán.
- Sao cáºu không báo cho tôi ngay?
- Em cÅ©ng chỉ nghÄ© đơn giản là có lẽ anh ấy muốn thá» vượt hà ng rà o lá»a. Chứ có ai dám nghi thế nà y thế khác vá» anh ấy.
Tiến nghiến răng, căm há»n:
- Thằng đểu! Thằng gián điệp... sao mình ngu đến thế hả!
Trong lúc Tiến và Thiá»u bà n bạc vá»›i nhau thì tại văn phòng cá»§a Giám đốc Trần Phúc cÅ©ng có má»™t cuá»™c há»p quan trá»ng cá»§a Ban Giám đốc vá»›i đại diện cá»§a Tổng Cục An ninh. Má»i ngưá»i ngẩn ra khi được Tổng Cục An ninh thông báo cho biết vá» những hoạt động cá»§a Hoà ng Văn Tiến trong sá» dụng kỹ thuáºt tin há»c để tiến hà nh các hoạt động phạm tá»™i.
Nhìn vẻ mặt ngÆ¡ ngác cá»§a các thà nh viên trong Ban Giám đốc công an tỉnh, Thượng tá Äăng, má»™t chuyên gia tin há»c có tiếng cá»§a Bá»™ Công an, là thà nh viên quan trá»ng trong Há»™i tin há»c Việt Nam xuýt báºt cưá»i. Anh rất hiểu là vá»›i hầu hết cán bá»™ công an các tỉnh, kỹ thuáºt tin há»c đối vá»›i há» tuy không còn là điá»u má»›i mẻ nhưng hiểu được nó thì vẫn còn cá»±c kỳ xa vá»i. Há» hoà n toà n không thể hiểu được cách mà Hoà ng Văn Tiến xâm nháºp và o các mạng vi tÃnh ná»™i bá»™, đưa thông tin bịa đặt, vu cáo bôi nhá» những ngưá»i mà không ăn cánh và o mạng. Vụ Tiến sÄ© Tráng ở Công ty xây dá»±ng là má»™t Ä‘iển hình trong việc Hoà ng Văn Tiến đưa thông tin láo và o mạng để hạ uy tÃn ông Tráng, từ đó là m giảm giá cổ phiếu cá»§a công ty. Khi giá cổ phiếu cá»§a công ty giảm còn hÆ¡n má»™t ná»a thì Thà nh Äạt đã cho mua và o hÆ¡n hai chục ngà n cổ phiếu và ná»a tháng sau, khi biết thông tin vỠông Tráng là “đểu†giá cổ phiếu tăng cao, Thà nh Äạt đã cho bán lại toà n bá»™ và lãi hÆ¡n ba tá»· trong thương vụ ma quá»· nà y.ăn cắp thông tin. Khi nháºn được báo cáo cá»§a tỉnh uá»· và Ban Giám đốc công an tỉnh vá» các hiện tượng bất thưá»ng trong hoạt động tin trên mạng thuá»™c địa bà n tỉnh, Tổng Cục An ninh đã cá» má»™t bá»™ pháºn kỹ thuáºt tin há»c gồm những cán bá»™ xuất sắc nhất và o Ban Chuyên án cá»§a Tổng Cục.
Và phải sau gần sáu tháng Ä‘iá»u tra vất vả bá»™ pháºn nà y má»›i tìm ra những mánh khoé cá»§a Hoà ng Văn Tiến. Không những chỉ tung thông tin bịa đặt trên mạng, Tiến còn chui và o mạng ná»™i bá»™ cá»§a UBND tỉnh, Sở Kế hoạch và Äầu tư, Ngân hà ng Công thương tỉnh, chui và o mạng cá»§a Bá»™ Thương mại, Bá»™ Xây dá»±ng, Bá»™ Kế hoạch và Äầu tư để lấy cắp những thông tin máºt vá» các dá»± án và kế hoạch phát triển kinh tế rồi bán cho nhiá»u doanh nghiệp nước ngoà i...
Thượng tá Äăng nói:
- Loại hoạt động phạm tá»™i như Hoà ng Văn Tiến và các cá»™ng sá»± cá»§a hắn đã là m là má»™t loại tá»™i phạm má»›i ở Việt Nam, còn trên thế giá»›i thì ngưá»i ta gá»i đó là tá»™i phạm công nghệ cao. Nếu chúng ta không ngăn chặn sá»›m loại tá»™i phạm nà y và có các biện pháp phòng chống tÃch cá»±c vá» sau thì hiểm há»a cá»§a loại tá»™i phạm nà y sẽ là khôn lưá»ng. Hôm qua, chúng tôi đã chuyển cho đồng chà Giám đốc báo cáo cá»§a tổ kỹ thuáºt vá» các hà nh vi cá»§a Hoà ng Văn Tiến, nhưng lãnh đạo Tổng Cục An ninh sợ các đồng chà hiểu chưa hết sá»± nguy hiểm cá»§a loại tá»™i phạm nà y nên yêu cầu chúng tôi xuống phối hợp vá»›i các đồng chà và nếu có gì thì còn giải thÃch cho má»i ngưá»i.
Giám đốc Trần Phúc trầm ngâm:
- Äúng là chúng tôi không hiểu gì vá» loại tá»™i phạm công nghệ cao nà y cả. Ngà y trước, khi thấy nó trang bị cho á»§y ban, cho tỉnh á»§y máy tÃnh rồi nay tặng ná»›i nà y máy, mai đà o tạo giúp ná»›i kia nhân viên vi tinh, có ngỠđâu đấy là cách nó gà i bẫy mình.
Rồi ông quay sang há»i Phó Giám đốc vÅ© Văn
- Việc giám sát di biến động của Hoà ng Văn Tiến các đồng chà triển khai thế nà o?
- Báo cáo anh, thá»±c hiện kế hoạch cá»§a Ban Chuyên án, từ năm ngà y nay, chúng tôi không rá»i hắn má»™t phút. Lúc nãy, Hoà ng Văn Túy có đến gặp Tiến và Minh “hóiâ€, chắc là để bà n bạc tìm cách đối phó vá»›i công an vá» việc đồng chà Tâm mất tÃch. Chúng vừa ra vá» rồi. Chúng tôi cÅ©ng đã cho “tạm dừng†điện thoại và đưá»ng truyá»n cá»§a Internet cá»§a Tiến. Nhưng sẽ cho nối lại ngay.
- Äồng chà cho là m lệnh bắt khám xét khẩn cấp Hoà ng Văn Tiến, Nguyá»…n Quang Thiá»u, Äá»— Văn Toà n; cô Lụa kế toán trưởng cá»§a Thà nh Äạt và toà n bá»™ số nhân viên tin há»c cá»§a Thà nh Äạt.
Vũ Văn đắc rụt rè:
- Có cần phải xin ý kiến lãnh đạo tỉnh không? Vì vì
Äắc ngáºp ngừng bá» dở câu nói:
- Vì cái gì? - Trần Phúc tỠý khó chịu - Äồng chà cho là vì hắn có lắm ô dù chứ gì. Tôi ra lệnh phải bắt khẩn cấp ngay. Nếu để cháºm, chúng tiêu huá»· tà i liệu, chứng cứ trong máy tÃnh thì lại phức tạp thêm nhiá»u đấy.
Thượng tá Äăng đỠnghị thêm:
- Các anh có cách gì cắt Ä‘iện toà n bá»™ khu vá»±c có trụ sở cá»§a Thà nh Äạt thì tốt vì không có Ä‘iện hệ thống vi tÃnh sẽ nằm chết và chúng ta sẽ thá»›t được chứng cứ.
Trần Phúc quay sang bảo VÅ© Văn Äắc:
- Äồng chà tìm cách cho cắt Ä‘iện ngay khu nhà cá»§a Thà nh Äạt. Cách gì cÅ©ng được, mai ta giải thÃch vá»›i Sở Äiện sau.
Chiếc Toyota cá»§a Túy phóng vùn vụt vá» trang trại, Minh “hói†nằm trong thùng xe và trùm bạt lên ngưá»i. Từ góc phố, hai trinh sát gá»i
- Báo cáo chỉ huy, xe đã quay vỠThiên Sơn. Vẫn chỉ có một mình ông Túy.
- Tối thế là m sao cáºu nhìn được?
- Äèn trần trong xe báºt máy.
- Hắn cố ý cho ta nhìn thấy chỉ có hắn và tên lái xe, như váºy trên thùng xe khả năng còn má»™t ngưá»i ná»a.
Tại trụ sở công an huyện. Bên ngoà i thì vẫn có vẻ bình thưá»ng nhưng phÃa trong, tại dãy nhà táºp thể cá»§a cán bá»™ chiến sÄ© thì má»™t không khà sẵn sà ng chiến đấu, căng thẳng Ä‘ang hiện lên trên từng gương mặt. Anh em công an Ä‘ang kiểm tra máy bá»™ đà m, công cụ há»— trợ như roi Ä‘iện, sung bắn tỉa, súng bắn hÆ¡i cay...
Trong phòng ăn cá»§a công an huyện, Tưá»ng chỉ huy má»™t bá»™ pháºn tác chiến.
Äồng chà tìm cách xác minh ngay xem Minh “hói†và Hùng “sát thủ†đang ở đâu.
Má»™t cảnh sát hình sá»± dùng Ä‘iện thoại di động gá»i đến nhà Minh:
- Alô! Chị Lệ đấy à . Cho em gặp anh với.
- Ông ấy đến là m việc với anh Tiến từ trưa, đã vỠnhà đâu.
Sau khi nghe báo cáo lại, Tưá»ng bảo Thà nh:
- Ban Giám đốc quyết định bắt khẩn cấp Hoà ng Văn Tiến rồi, đồng chà Äắc chỉ huy, nhưng Ban Giám tốc yêu cầu đồng chà quay vá» chỉ huy má»™t mÅ©i bắt khẩn cấp những tên cá»™ng sá»± cá»§a Tiến.
Nói rồi, Tưá»ng bảo má»™t nhân viên mang máy bá»™ đà m:
- Gá»i xem tổ cá»§a anh Cưá»ng thế nà o rồi.
Cưá»ng Ä‘ang chỉ huy má»™t tốp đặc nhiệm bảy ngưá»i đột nháºp và o Thiên SÆ¡n. Há» Ä‘i rất êm và khi đến gần chòi canh, há» phải bò trưá»n như rắn. Các chiến sÄ© đặc nhiệm mặc quần đùi áo rằn ri, mặt bôi Ä‘en, đầu đội mÅ© vải má»m... Có tÃn hiệu gá»i từ máy bá»™ đà m, Cưá»ng nghe và nháºn ra Tưá»ng:
- Anh Tưá»ng à , Ä‘i đến đâu rồi?
- Chúng tôi sắp vượt ngòi.
- Cố nhanh lên anh. Xe chở tên Túy đã vá».
- Rất có thể chúng đưa Minh “hói†vá» cùng. Phải tÃnh đến khả năng chúng là m liá»u.
- Rõ. Khoảng mưá»i phút nữa chúng tôi sẽ đến cá»a hầm.
- Chúc anh thà nh công.
Ở sân trong cá»§a công an huyện, các chiến sÄ© cảnh sát cÆ¡ động ngồi trên xe ngá»§ gà ngá»§ gáºt.
xe cá»§a Túy rẽ và o nhà Hòa “đenâ€. Minh “hói†ngóc đầu lên khá»i thùng xe quan sát. Không thấy có động tÄ©nh gì, hắn nhảy ra bấm chuông cá»a.
Hòa “đen†ra mở cá»a:
- Khuya thế nà y, anh đến chắc có việc gì?
- Mặc quần áo và o, đi với tao có việc cần lắm.
Và i phút sau, Minh và Hòa “đen†nằm trên thùng xe. xe phóng vá» trang trại Thiên SÆ¡n. Khi Ä‘i qua công an huyện, Túy bảo cho xe Ä‘i cháºm lại.
Khi thấy chỉ huy phòng trá»±c ban còn sáng đèn, các phòng khác tắt hết, hắn cưá»i hà i lòng.
Chạy qua được công an huyện và i trăm mét, bỗng Túy quát:
- Dừng lại. xe dừng, Túy nhảy xuống, bảo Minh “hói†và Hòa “đenâ€:
- Chúng bay xuống đây, nấp và o chá»— nà o đó chá», tao quay lại công an huyện xem sao.
Minh “hói†và Hòa “đen†nấp và o rặng cây ven đưá»ng. Túy quay xe lại và chạy vượt qua trụ sở công an huyện rồi lại quay đầu và đi và o cổng, dưá»ng như để cho má»i ngưá»i thấy là hướng xe từ tỉnh vá». xe đỗ ở cổng, Túy nhảy xuống bảo anh cảnh
- Cho anh và o gặp lãnh đạo công an huyện với.
- Xin lỗi, anh cho biết tên và anh muốn gặp ai?
- Tôi là Túy ở Thiên Sơn, muốn gặp bất cứ đồng chà lãnh đạo nà o cũng được.
- A, Công ty Thiên SÆ¡n, Ä‘ang có anh công nhân mất tÃch chứ gì. Anh chỠđây, tôi và o báo lãnh đạo đã. Hôm nay có má»—i anh Tà i, Phó huyện trá»±c thôi.
Anh cảnh sát gá»i Ä‘iện thoại và o trá»±c ban:
- Alô! Trực ban hả... Nà y, báo cáo lãnh đạo là có ông Túy ở Công ty Thiên Sơn đến xin gặp có việc khẩn nhé.
SÄ© quan trá»±c ban vá»™i chạy và o báo cáo vá»›i Tưá»ng và các đồng chà trong Ban chỉ huy công an huyện:
- Báo cáo các anh, có ông Túy đến xin gặp lãnh đạo công an huyện.
Tưá»ng giáºt mình:
- Ông ta đâu?
- Äang đứng ngoà i cổng.
Tưá»ng nhÃu mà y suy nghÄ© rồi quả quyết:
- Chắc lão ta đến trinh sát đây. Anh Tà i có li rượu nà o đây không?
Äại úy tà i, Phó công an huyện nói ngay:
- Anh uống và i há»›p, là m ra vẻ say rồi ra nóichuyện vá»›i hắn. Nếu hắn há»i việc tim Tâm thì cứ bảo là công an tỉnh chịu trách nhiệm. Huyện hết nhiệm vụ rồi, nhưng không được để hắn và o trong trụ sở.
- Tôi hiểu.
Lát sau, Tà i ăn mặc quần áo lôi thôi, đi hơi có vẻ “say†ra cổng
- Ông Túy đấy à , đêm hôm có việc gì gá»i bản huyện thế
- Thì cứ cho nhau và o trong nhà đã, tôi có việc muốn trao đổi?
- Lại việc thằng kỹ sư chứ gì? Lệnh cá»§a Ban giám đốc là giao lại việc nà y cho cảnh sát Ä‘iá»u tra.
- Tôi muốn há»i thêm anh mấy việc.
Tà i ngáp ngắn ngáp dà i:
- Ông nói vá»›i tôi việc gì thì... thì cứ vạch đầu Ä‘uôi ra mà nói. Tôi bây giá» mụ ngưá»i vì rượu rồi. Chiá»u nay, ương quá chén, mệt quá.
Túy nhìn ngó và o trụ sở, thấy im phăng phắc, đèn đóm tắt cả, trừ có phòng trá»±c ban là còn sáng đèn và có tiếng ngưá»i đánh cá» cãi nhau:
- Hà ng đi em. Kẻ thông minh là kẻ biết dừng đúng chỗ. Sáng mai anh lấy chú một bữa sáng đạm bạc thôi!
- Äừng hòng! Chiếu tướng... Chạy Ä‘i đâu hả bố
- Ha ha? Chiếu nà y, tao ăn gá»i con mã. Chiếu lại
Tà i ngoảnh mặt và o, quát to:
- Bé miệng chứ, có để anh em ngủ không?
- Thôi, ông vỠđi, sáng mai ta gặp nhau.
Túy là u bà u:
- Công an mà cũng rượu chè... Bây giỠmà có án xảy ra thì là m sao?
Túy bá»±c bá»™i quay lưng Ä‘i luôn ra xe. Tà i nhìn theo nhếch mép cưá»i.
xe chạy đến chá»— Minh và Hòa nấp thì dừng lại. Minh “hói†há»i:
- Có thấy gì lạ không?
Không, mỗi lão Tà i đang trực chỉ huy nhưng say rượu, đi không vững.
Chiếc xe lao thẳng và o ga ra xe cá»§a Thiên SÆ¡n. Minh “hói†cùng Hòa “đen†vá» thẳng phòng ngá»§ cá»§a vợ chồng Túy. Túy há»i vợ
- Tay công an ra sao rồi?
- Ngủ rồi. Cho mấy chén rượu, lại có cô em phục vụ, có mà gỗ cột nhà cũng phải nảy mầm. Ngủ say rồi.
Liá»…u nói xong cưá»i đắc chÃ. Túy lừ mắt:
- Mình đi chỗ khác, mấy anh em tôi có việc cần bà n.
- Việc gì? Chắc lại việc thằng Tâm mất tÃch chứ gì? Tôi há»i tháºt, ông và thằng Hà là m gì tay
- Cô im mồm Ä‘i. Äà n bà con gái, biết gì mà nói.
- Hừ, thế sao hôm ná» bảo tôi là ... là Võ Tắc Thiên. Nà y, tôi nói cho mà nghe, không tÃnh nhanh lên, sáng mai, công an tỉnh hỠđến nạy từng viên gạch ở đây ra cho mà xem.
- Sao cô biết?
- À chú lÃnh nghÄ©a vụ tâm sá»± vá»›i cô em.
Nói rồi, Liễu ngúng nguẩy đi ra. Hòa “đen†tròn mắt:
- Thế nà y là thế nà o? Các anh bắt thằng Tâm Việc không đừng được. Nó phát hiện ra có cây gỗ được khoét lỗ giấu hà ng trắng. Thằng Hà phải bắt nó, tiêm thuốc mê cho nó ngủ và đang nhốt trong hầm ở ngoà i rừng.
- Các anh định tÃnh sao? - Hòa há»i giá»ng run run.
- Anh định há»i chú mà y đây - Minh “hói†nói - Chúng tao tÃnh kỹ rồi, nó mà thoát ra được thì tất cả và o tù hết, bởi nó biết quá nhiá»u. Cả tao, cả mà y cÅ©ng không thoát. Nó lần ra cả nhóm đánh hà ng cá»§a mà y trên cá»a khẩu Náºm Cắn ngà y xưa. Bây giá», anh em mình đà nh phải cho nó ra sông thôi.
Hòa suy nghĩ rồi lắc đầu:
- Không, các ông đi mà là m. Tôi ớn cái trò nà y lắm rồi.
- Thằng em, mà y nghe đây. Mà y sẽ có ba trăm triệu...
- Ba tỉ tôi cũng không là m. Tôi vỠđây.
Túy vằn mắt rút súng ngắn lắp ống giảm thanh trong ngăn kéo:
- VỠư? Hoặc mà y phụ giúp thằng Minh, hoặc mà y nằm lại đây như nó.
Hòa “đen†sá»ng ngưá»i nhìn há»ng súng:
- Hóa ra ông vác súng ra dá»a thằng nà y. Thôi được tôi nháºn lá»i. Nhưng tôi nói trước, sau vụ nà y là coi như ông và tôi không biết nhau nghe không?
- Cũng được..
- Thế còn tiá»n.
- Mà y cầm lấy ngay bây giá»? - Túy nói rồi mở tá»§ lấy ra má»™t cá»c tiá»n đô la đưa cho Hòa. Hòa đút túi áo cẩn tháºn rồi há»i:
- Anh định là m cách nà o?
- Cho nó liá»u thuốc mê ná»a rồi bá» bao tải, cho mấy viên bi sắt nghiá»n đá và o rồi Ä‘em ra sông Hồng.
- Còn những ai
- Ngoà i hầm có hai thằng canh rồi.
- ÄÆ°á»£c Nhưng ông đừng giở trò đểu đấy nhé.
- Yên tâm đi.
Äúng lúc đó, Hà xuất hiện. Túy giao súng cho Hòa và cả ba tên Ä‘i. Hà đi sau như thể giám sát hai ngưá»i. Từ trong nhà , Bình kÃn đáo theo dõi và anh ta chuẩn bị ra cổng.. Trong lúc đò, đội đặc nhiệm do Cưá»ng chỉ huy bắt đầu đột nháºp và o trang trại. Anh em Ä‘á»u mặc áo giáp đòi mÅ© sắt mang súng bắn đạn cao su, đạn hÆ¡i cay và có má»™t nhóm mang theo súng bắn tỉa. Do được táºp luyện nhiá»u nên các động tác kỹ thuáºt cá»§a anh em trong đột nháºp rất thà nh thạo và không phát ra má»™t tiếng động nà o. Sau khi vượt qua má»™t vướng bạch dà n, má»™t vưá»n vải há» bắt đầu lá»™i qua con ngòi. Nhưng có má»™t Ä‘iá»u mà anh em không ngá» tá»›i là hôm trước, khi gió mùa đông bắc đổ vỠđã gây ra tráºn mưa rất to, vì váºy nước con ngòi dâng khá cao và chảy mạnh. Mấy chiến sÄ© Ä‘i đầu bị nước cuốn khá xa và phải quay và o bá». CÅ©ng may là Cưá»ng đã chuẩn bị rất kỹ nên chỉ mất mấy phút là anh khắc phục được ngay. Cưá»ng cho má»™t chiến sÄ© bÆ¡i giá»i bÆ¡i qua ngòi và kéo theo má»™t sợi dây dù loại lá»›n. Sang đến bên kia, anh chiến sÄ© buá»™c dây và o má»™t gốc cây, và má»i ngưá»i cứ bám theo dây bÆ¡i sang.
Trong hầm, Tâm đã tỉnh. Anh mệt má»i giương cặp mắt nhìn bóng đèn Ä‘iện đỠđục như má»™t hòn than treo trên nóc hầm. Phải mất má»™t lúc lâu anh má»›i nhìn kỹ được xung quanh. Äó là má»™t căn hầm bêtông khá lá»›n vì ở trong hầm, vẫn Ä‘i thẳng lưng má»™t cách thoải mái. Từ chá»— Tâm nằm, có hai ngách rẽ và không hiểu đưá»ng rẽ đó dẫn Ä‘i đâu Hầm khá sạch sẽ và không nặng mùi ẩm mốc, chứng tá» nÆ¡i đây thưá»ng xuyên có ngưá»i đến ở và được quét dá»n cẩn tháºn. Tâm bị chúng trói hai tay ra đằng sau, hai cổ chân bị chúng dùng băng dÃnh quấn chặt. Thấy có bát nước to để bên cạnh, Tâm đà nh nằm nghiêng, oằn oại trưá»n tá»›i và vục cả mặt và o bát nước. Nước ao vẫn còn tanh mùi bùn nhưng vá»i anh lúc nay thì quý giá vô cùng. Bái nước lạnh là m anh thấy tỉnh táo hẳn. Tâm dá»±a lưng và o cạnh hầm bêtông rồi nhÃch dần ra phÃa ngoà i cá»a hầm và ghé mắt nhìn qua những lá»— thá»§ng trên cánh cá»a bằng tôn bị thá»§ng lá»— chá»— vì han rỉ đã lâu ngà y.
Bên ngoà i, ánh trăng suông tá»a nhợt nhại trên khu trang trại vắng lặng. Gió đông bắc đất mùa đông se lạnh luồn qua những lá»— thá»§ng trên cá»a chui và o hầm. Gió mang theo hÆ¡i đất má»›i được cà y vỡ ở cánh đồng phÃa ngoà i trang trại. Gió mang theo hương thÆ¡m cay nhè nhẹ cá»§a rừng bạch đà n hÆ¡n năm tuổi trồng ven hồ và mùi khói khen khét ngai ngái cá»§a những đống cá» cháy âm ỉ trên nhừng vưá»n vải phÃa xa.
Bá»—ng Tâm nghe thấy có tiếng nói rì rầm và tiếng Ä‘áºp muá»—i. Anh chá»n mãi góc nhìn cuối cùng thì cÅ©ng thấy bên trái cá»a hầm, có hai tên bảo vệ Ä‘ang ngồi canh. Nhìn chúng ngáp, chúng xoa mặt Tâm biết chúng Ä‘ang phải chống chá»i vá»›i cÆ¡n buồn ngá»§ và muá»—i đốt. Má»™t gã cằn nhằn:
- Muỗi quá? Hay mà y chạy vỠnhà lấy hương chống muỗi và lấy cái chăn ra ngủ đi. Thức cả đêm thế nà y, chịu thế nà o nổi.
- Ừ, mà y ở đây, tao vỠlấy mấy thứ. Cũng phả ăn cái gì, đói bỠmẹ rồi.
Nghe giá»ng nói, Tâm nháºn ra đò là thằng Quân cháu gá»i lão Túy bằng ông trẻ và má»™t thằng nữa tên là Chiêu, tổ phó tổ bảo vệ, chuyên môn giám sát việc dỡ gá»— trên xe. Chợt thằng Chiêu nói, giá»ng run run:
- Nà y, tao sợ lắm mà y ạ?
- Mà y sợ cái gì? Mình chỉ là đầu sai, có gì ông Túy, thằng Hà chịu.
- Mà y nói như đùa, nếu công an bắt được, thì tao với mà y chạy đi đâu cho thoát tội. Mà tao... tao sợ ông Túy cho tay công an nà y đi tà u suốt đấy.
- Tao tÃnh thế nà y, mà y xem có được không?
- TÃnh kiểu gì?
- Tao vá»›i mà y biến, kệ mẹ há» vá»›i nhau. Nếu sau nà y yên ổn, vá» dáºp đầu van lạy lão Túy là xong, còn có bá» gì xảy ra, mình cÅ©ng nhẹ tá»™i.
Má»™t thoáng im lặng kéo dà i rồi thằng Quân nói mệt má»i:
- Mà y vỠlấy thức ăn đi, tao thấy cũng có lý đây Lát nữa bà n thêm.
Thế rồi không gian lại trở nên im lặng. Tâm vẫn ghé mắt nhìn ra ngoà i và trong lòng ngổn ngang suy tư.
Không biết bây giỠđã mấy giá» rồi, những hẳn không phải là đã quá khuya vì hai thằng kia Ä‘ang bị muá»—i đốt, mà muá»—i thì chỉ hoà nh hà nh từ lúc cháºp tối cho tá»›i quá ná»a đêm, vả lại, chúng còn nói đến chuyện vá» tìm cái ăn, tìm chăn để ngá»§ thì chắc là má»›i chỉ hÆ¡n mưá»i má»™t giá».
Không hiểu bây giỠở đơn vị, má»i ngưá»i đã biết chuyện mình bị bắt nhốt và o đây chưa?
NghÄ© đến đó, Tâm tin là má»i ngưá»i đã biết bởi cÆ¡ sở Bình, khi không thấy anh, thế nà o cÅ©ng báo cho Miên. Tâm mưá»ng tượng ra và o lúc nà y đây các anh trong Ban Giám đốc, trong Ban chỉ huy phòng Cảnh sát Ä‘iá»u tra, cảnh sát hình sá»± các đội trưởng hình sá»±, chỉ huy cảnh sát bảo vệ cảnh sát cÆ¡ động, lá»±c lượng ngoại tuyến, rồi an ninh Ä‘iá»u tra, các phòng bảo vệ chÃnh trị, công an huyện Ä‘ang vắt óc dá»± Ä‘oán xem Tâm Ä‘ang ở đâu. Dứt khoát má»i ngưá»i sẽ nghÄ© đến tình huống Tâm bị bắt cóc bởi vì chuyện thằng Hà ớ Thanh Hóa xác minh ở Sở Nông nghiệp và Phá triển Nông thôn vá» Tâm là cÆ¡ sở Bình đã báo cho Miên biết...
Nếu cấp trên đặt tình huống Tâm bị bá»n Túy bắt cóc thì chắc chắn là sẽ có kế hoạch giải thoá cho anh, mà nếu như váºy thì chỉ trong đêm nay thôi. Anh hình dung ra và o giá» nà y, trên các ngả đưá»ng dẫn và o trang trại Ä‘á»u được bịt kÃn bởi cá nhóm trinh sát. Còn trong trang trại, hẳn lão Túy và những tên đồng phạm Ä‘ang lo tẩu tán tang váºt tiá»n bạc... Không rõ được trong những năm qua nhóm tá»™i phạm nà y đã buôn bán bao nhiêu ma túy, nhưng có lẽ con số phải là hà ng trăm kilôgari và chúng đã thu được má»™t lợi nhuáºn khổng lồ ChÃnh từ những đồng tiá»n bẩn thỉu nà y mà Túy má»›i gây dá»±ng được trang trại và rót cho Hoà n Văn Tiến để đầu tư bất động sản.
Thấy đầu đã bá»›t Ä‘au nhức, Tâm quyết định phải tá»± giải phóng cho mình. Anh lê dần và o phÃa trong hầm và tá»›i Ä‘oạn rẽ sang ngách khác, anh dá»±a lưng và o má»™t cạnh bê tông, tỳ hai cổ tay bị trói và o cạnh, nhẹ nhà ng mà i...
Thấy đã gần mưá»i má»™t giỠđêm, Bình lo đến cháy lòng, anh quyết định liá»u chạy ra ngoà i báo cho Miên. Bình len lén Ä‘i ra cổng. Gã bảo vệ Ä‘ang chúi đầu xem truyện chưởng thấy Bình, hắn hất hà m há»i:
- Mà y đi đâu thế Bình?
- Tao đi mua thuốc đau bụng cho bà Liễu.
- Có giấy của thằng Hà không?
- Không? Mà y và o mà há»i bà Liá»…u.
Hắn là u bà u:
- Äêm hôm rồi, là m gì có hiệu thuốc nà o còn mở cá»a.
Tao quen nhà cô y sĩ bán thuốc, ngay ngoà i kia. Chỉ hai trăm mét.
- Thôi, kệ mà y. Tao được lệnh, ai ra cổng phải có giấy. Tao không là m theo lệnh, mai bị đuổi, ai thương.
Bình nói:
- Mà y cứng nhắc quá. Thôi được tao vỠlấy giấy. Mà nà y, còn thuốc cho tao một điếu.
Gã bảo vệ mở của phòng:
- Có đây Thuốc ba số hẳn hoi..
- Sao sang thá»i
- Bà chủ bồi dưỡng.
- Cho tao tà lá»a.
Gã lấy tay che gió báºt lá»a cho Bình. Bình cúi xuống châm thuốc rồi bất ngỠđấm mạnh và o bụn hắn. Cú đấm bất ngá» và quá hiểm khiến hắn gục ngay xuống. Bình nghiến răng chém mạnh sốn bà n tay phải và o gáy hắn rồi lôi và o phòng trói chặt, nhét giẻ và o miệng. Anh lục túi lấy khóa 1 mở cổng và chạy cáºt lá»±c đến nhà bà Tư Lùn:
- Miên Æ¡i, bà Tư Æ¡i, mở cá»a.Miên báºt đèn, ra mở cá»a:
- Trá»i Æ¡i, anh Bình. Có tin anh Tâm chưa?
- Vừa thấy thằng Hà dẫn Minh “hói†và Hòa “đen†đi và o rừng. Chắc chúng và o để giết anh ấy.
Miên vá»™i dùng bá»™ đà m gá»i cho Tưá»ng:
- Anh Tưá»ng, cÆ¡ sở Bình trốn ra được, nói Minh “hóiâ€, Hòa “đen†đi và o rừng. Tên Hòa cầm súng ngắn Ä‘i sau.
- Có Hòa “đen†à ? Thế thì tạm an tâm rồi Miên đưa Bình đến chỗ tôi ngay.
Hai ngưá»i vá»™i vã lấy xe máy phóng đến công an huyện.
Tưá»ng báºt máy bá»™ đà m gá»i cho Cưá»ng:
- Anh đến đâu rồi?
- Còn cách hầm năm chục mét. Chỉ thấy má»™t tên gác. Có ba ngưá»i Ä‘ang Ä‘i đến.
- Minh thóiâ€, Hòa “đen†và tên Hà đấy. Tên Hà có súng ngắn, Ä‘i sau. Nhá»› bảo vệ cho Hòa “đenâ€.
Hòa “đen†cố tình Ä‘i cháºm lại phÃa sau Minh “hói†và trong lòng rối bá»i vì chưa biết là m cách nà o để cứu Tâm. Khi chỉ còn cách hầm và i mét, tên đứng gác đứng dáºy và nhăn nhở:
- Các ông anh đấy à ? Cho nó đi phải không?
- Thằng Chiêu đâu? - Hà há»i.
- Nó chạy vỠnhà lấy hương muỗi.
- Có động tĩnh gì không?
- Không ạ, chắc vẫn chưa tỉnh thuốc mê đâu.
- Mà y mở cá»a hầm ra.
Thằng Quân lục túi, không thấy chìa khóa, hắn lúng túng:
- Chết rồi, khóa thằng Chiêu cầm.
- Hà nổi nóng đấm ngay và o ngá»±c Quân, rÃt - Chạy nhanh vá», lấy chìa khóa mau. Thằng đò ngưá»i, đã bảo không được Ä‘i đâu má»™t bước cÆ¡ mà .
Quân ù té chạy Ä‘i. Chá» cho hắn khuất bóng, Hà má»›i lấy chùm chìa khóa trong túi ra, mở cá»a hầm. Hóa ra là hắn không muốn cho thằng Quân chứng kiến nên kiếm cá»› Ä‘uổi nó vá». Khi chiếc chìa vừa chá»c và o khóa thì Hòa “đen†đạp chân và o Minh “ hói†khiến hắn ngã khuỵu, đồng thá»i túm tóc Hà đáºp đầu hắn và o cá»a hầm. Khẩu súng trong tay Hà văng ra, Hòa nhặt lấy ném thẳng cánh và o bóng đêm rồi anh ù té chạy. Tên Hà sau phút loạng choạng, hắn rút vá»™i khẩu súng thứ hai nhét trong thắt lưng bắn ngay ba phát và o Hòa Ä‘ang chạy. Hòa gục xuống...
Cưá»ng nói và o máy bá»™ đà m:
- Chúng tôi tấn công đây!
- Äồng ý - Tưá»ng nói rồi hô to - Các đồng chà xuất phát.
Cánh cổng công an huyện mở rá»™ng. cả Ä‘oà n xe chở quân và xe chỉ huy lao vá»t ra, chạy hết tốc lá»±c.
Lúc nà y, tại khu hầm, má»™t chiến sÄ© đặc nhiệm nổ súng bắn gục tên Hà , Minh “hói†quay đầu chạy nhưng bị hai chiến sÄ© đặc nhiệm lao bổ tá»›i, quáºt xuống và hắn bị khóa tay, nhét giẻ và o miệng để không cho kêu. Má»™t chiến sÄ© dùng rìu Ä‘em theo phá cá»a. Cưá»ng xông và o hầm, lúc nà y Tâm đã mà i đứt dây trói. Thấy Cưá»ng, anh nhoẻn miệng cưá»i:
- Em biết thế nà o ông anh cũng đến mà lại.
Cưá»ng ôm lấy Tâm và ôm xiết anh bằng hai cánh tay rắn chắc cá»§a mình. Tâm gỡ nhẹ tay Cưá»ng:
- Ai bị thương đằng kia?
Hòa “đen†đấy.
Tâm chạy lại chá»— Hòa Ä‘ang được cảnh sát đặc nhiệm băng vết thương ở đùi. Hòa nén Ä‘au, cưá»i nhăn nhó:
- May quá, ông anh không việc gì.
Tâm nắm chặt tay Hòa:
- Cám Æ¡n... Cám Æ¡n cáºu đã cứu tôi.
- Anh khách khà thế, các anh cứu Ä‘á»i em thì có.
Tên Hà cÅ©ng Ä‘ang được cấp cứu. Vết thương cá»§a hắn khá nặng. Viên đạn AK Ä‘i xuyên qua ngá»±c, qua phổi và phá bung má»™t mảng lưng. Hắn thở khò khè, bá»t khà lẫn máu trà o ra ở hai lá»— mÅ©i.
Hắn rên rỉ:
- Các anh ơi, đừng để em chết. Em trăm lạy các anh.
Cưá»ng ra lệnh:
- Ba đồng chà ở lại băng vết thương cho Hòa, và thằng Hà , thằng Minh “hói†phải giữ cẩn tháºn, trói hắn và o gốc cây kia. Còn các đồng chà theo tôi, tấn công và o và o nhà tên Túy.
Túy ngồi má»™t mình trong phòng để chá» tin bá»n Minh “hói†đi xá» lý Tâm thì nghe tiếng súng nổ. Äầu tiên là ba tiếng súng ngắn; Túy đứng phắt dáºy:
- Sao lại nổ to thế... Chúng mà y quên lắp ống giảm thanh, chết tao rồi.
Rồi không gian lại vỡ toang ra bởi hai loạt tiếng nổ liá»n nhau mà bất cứ má»™t ngưá»i nà o đã Ä‘i lÃnh Ä‘á»u dá»… dà ng nháºn ra đó là tiếng súng AK bắn Ä‘iểm xạ hai viên má»™t.
Túy sững ngưá»i, mặt tái nhợt. Lặng Ä‘i mấy giây, hắn hét lên:
- Bá» mẹ, lá»™ rồi. Äúng là bá»n cảnh sát đến rồi!
Túy chạy xuống nhà rồi lại chạy lên. Liá»…u mặc quần áo ngá»§, bám lấy Túy, nói lÃu cả lưỡi:
- Cái gì đấy. Sao lại có súng nổ Anh giết thằng Tâm rồi à ?
- Câm đi. Nó sắp giết tao đây.
Vừa lúc đó, những chiếc xe chở cảnh sát cơ động lao và o sân. Các dà n đèn pha trên ôtô là m cả khu trang trại sáng bừng.
Tiếng cá»§a Tưá»ng hô Ä‘anh thép:
- Tất cả đứng yên, úp mặt và o tưá»ng. Ai chống cá»± bị xá» lý ngay.
Mấy ngưá»i công nhân thân tÃn cá»§a Túy chạy ra gà o to:
- Cướp cướp bà con ơi!
Nhưng ngay láºp tức, chúng bị các cảnh sát cÆ¡ động lao tá»›i quáºt ngã sấp và khóa tay lại không chút nương nhẹ..
Tất cả má»i ngưá»i trong gia đình Túy được gom vỠđứng giữa nhà là m việc cá»§a hắn. Các công nhân thì bị xé lẻ ra và má»—i cảnh sát cÆ¡ động giữ má»™t ngưá»i. Liá»…u đứng không vững phải ngồi bệt xuống sà n gạch hoa, dá»±a lưng và o tưá»ng, còn Túy thì vẫn nhâng nháo vẻ thách thức.
Tưá»ng vẫn lăm lăm khẩu súng ngắn, anh hói Túy:
- Thế nà o, ông có chỉ chỗ giấu hêrôin ra hay để chúng tôi đà o cả nhà lên.
Túy trợn mát nhìn Tưá»ng. Cặp mắt hắn đỠngầu trông như mắt thú ăn đèn:
- Các ông đà o nhà chứ đà o cả đồi cũng không thấy. Tôi không buôn bán hêrôin.
- Thôi được. Äồng chà Tâm - Tưá»ng gá»i.
Tâm từ ngoà i chạy và o:
- Báo cáo thủ trưởng, có tôi.
- Äồng chà chỉ há»™ cho ông Túy thấy chá»— ông ta giấu ma túy.
Tâm dẫn má»i ngưá»i ra nhà kho. Anh em khuân má»™t cá»— máy nổ ra và náºy gạch. Há» tìm thấy má»™t cái hố đà o sâu xuống ná»n nhà có đến hÆ¡n ná»a mét. Má»™t trinh sát cúi xuống thò tay khoắng kỹ nhưng không có gì cả.
Túy cưá»i khẩy:
- Các ông nhầm rồi, tôi đã nói là nhà tôi không buôn bán ma túy. Tôi sẽ kiện lên táºn Trung ương cho mà xem.
- Ông còn nhiá»u thá»i gian để mà kiện. Cứ chỠđấy.
Máy bá»™ đà m giắt ở lưng Tưá»ng kêu tÃch... tÃch.
Tưá»ng bấm nút nghe và nháºn ra ngay tiếng cá»§a Giám đốc:
- Tình hình thế nà o rồi?
- Báo cáo Giám đốc, đội đặc nhiệm đã cứu được đồng chà Tâm... Vâng, có Hoà “đen†bị thương nhẹ và o đùi, đang sơ cứu, còn tên Hà bị khá nặng, đã đưa đi bệnh viện tỉnh rồi. Chúng tôi bắt đầu khám nhà tên Túy.
- Rất tốt. cho tôi gá»i lá»i há»i thăm đồng chà Tâm. Hiện nay anh Äắc cÅ©ng Ä‘ang chỉ huy khám văn phòng và khám nhà tên Tiến. Các đồng chà phải cảnh giác cao độ, nhất là tên Túy, không được để hắn tá»± sát. Táºp trung toà n bá»™ Ä‘iá»u tra viên, lấy cung nhanh những đối tượng là nhân viên cá»§a công ty, chú ý những tên được Túy tin cáºy
- Báo cáo rõ. Còn việc nà y ná»a, cáºu cho xe đưa Tâm là vá» nhà ngay, hai bác và cô Kim Ä‘ang ở chá»— tôi. Hay bảo cáºu ấy nói chuyện vá»›i bác gái nhé.
Tưá»ng cưá»i đưa máy cho Tâm. Anh hắng giá»ng mấy lần rồi cao giá»ng:
- Con đây, con vẫn khoẻ, bố mẹ không phải lo.
- Thế mà y không há»i thăm cải Kim lấy má»™t lá»i à ? - Tiếng ông bố Tâm quát lên trong máy khiến má»i ngưá»i báºt cưá»i.
Tưá»ng ra lệnh cho đội cảnh khuyển đưa chó nghiệp vụ đến. Äể chuẩn bị cho việc phá án và cÅ©ng lưá»ng trước là cuá»™c truy tìm chá»— chúng cất dấu hê- rô-in sẽ rất khó khăn nên từ buổi chiá»u, Giám đốc Trần Phúc đỠnghị Ban Giám hiệu trưá»ng dạy chó nghiệp vụ giúp đỡ. Trưá»ng đã cho huấn luyện viên Ä‘em ba chú chó lên, trong đó có hai con chuyên tìm ma túy và má»™t con chó chiến đấu. Nếu như chá»±c chiến đấu cao lừng lững như má»™t con bê và tiếng sá»§a cá»§a nó khiến kẻ yếu bóng vÃa phải run sợ thì chú chó nghiệp vụ chuyên tìm ma túy lại chỉ là những chú chó Nháºt bé nhá». Má»™t chú có bá»™ lông mà u và ng sẫm, có đôi tai thõng xuống như tai thá», má»™t chú giống như con chó Phốc, bé lÅ©n cÅ©n. Chú chó có đôi tai thỠđược đưa đến. Nó hÃt quanh chá»— máy nổ rồi cứ chúi mõm và o cái hố dưới chân máy mà sá»§a và khi huấn luyện viên kéo Ä‘i thì nó rÃt lên, giằng dây cương lao trở lại, hai chân cà o như Ä‘iên xuống bên cạnh hố. Tưá»ng bấm đèn pin soi xuống hố và anh thấy lá»›p xi măng láng đáy có vẻ như còn rất má»›i. Tưá»ng nghi ngá», anh gá»i huấn luyện viên chó nghiệp vụ ra há»i Ä‘iá»u gì đó rồi quay và o:
- Äồng chà nà o tìm cho tôi chiếc xà beng, hay chiếc thuổng cÅ©ng được. Tưá»ng vừa dứt lá»i thì má»™t tiếng rú thê thảm cất lên và Túy đổ váºt ra, ngất tại chá»—.
Hóa ra hắn đã cho chôn năm chục bánh hêrôin xuống hố cÅ© rồi láng xi măng lên. Mục Ä‘Ãch cá»§a hắn là mong công an sẽ mất cảnh giác khi phát hiện thấy không có gì...
Túy được một bác sĩ của trạm xá công an tỉnh tiêm cho một mũi thuốc trợ tim và tăng lực.
Hắn tỉnh lại nhưng không sao nhấc nổi chân. Hai cảnh sát phải xốc nách nhấc hắn đi mới đưa được hắn vỠphòng là m việc.
Tưá»ng nói vá»›i Túy:
- Ông giấu tiá»n buôn bán ma túy ở đâu thì nên khai nhanh ra, Ä‘iá»u đó may ra giúp cho ông được chút gì đấy.
Túy cưá»i khẩy:
- Các ông cứ Ä‘i mà tìm, còn vá»›i mấy chục bánh hê- rô- in kia liệu có mức án nà o khác dà nh cho tôi. Tôi không phải là thằng Tám đâu mà dá»a.
Äúng lúc đó, Ä‘ang ngồi gục ở góc nhà , Liá»…u đứng phắt dáºy và dõng dạc:
- Thưa cán bá»™ công an, tiá»n được giấu dưới chân chiếc lá» lá»™c bình kia.
Nói rồi Liễu chỉ thẳng và o chiếc lỠlộc bình bằng sứ Minh Long, cao đến mét rưỡi để ở góc phòng, trong đó đựng đầy nước mưa.
Túy gầm lên:
- Con á»›, mà y phản bá»™i ông thế à . ông... ông giết mà y Dứt lá»i, hắn gạt phăng hai anh cảnh sát cÆ¡ đòng Ä‘ang giữ hắn bằng má»™t sức mạnh khá»§ng khiếp khiến há» văng ra hà i bên rồi hắn lao bổ và o Liá»…u. Äúng lúc đó từ góc phòng, anh huấn luyện viên cảnh khuyển thả dây cương, con chó Becgiê chiến đấu lao vá»t tá»›i và gần như nó húc thẳng và o ngá»±c Túy là m hà n ngã ngá»a. Trong nháy mắt, hà m răng sắc nhá»n và dữ tợn cá»§a con chó đã ngoạm ngang cổ há»ng Túy.
Liễu quắc mắt nhìn thẳng và o Túy, nói như nhắc từng chữ:
- Tôi chá» cái giá» phút ông bị công an bắt như thế nà y từ lâu rồi, từ cái ngà y ông cho ngưá»i ném thuốc phiện và o nhà tôi để buá»™c tôi phải lấy ông!
Hết
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
ãàðàíò, âèäåîêàìåðû, âèäåîêëèïû, âèêèïåäèÿ, äíåâíèê, àíãëî, âîäîíàåâà, çàêîíû, ëåíêîì, êîìïüþòåð, ïåòåðáóðãà, ïàðàãðàô, ïàðôþìåðèÿ, ìàøèíû, ïèäîðû, íèêîëü, ïîäìîñêîâüå, ïîñòíîå, ïîðíóøêà, îòçûâû, ìóçûêà, ìóëüòèêè, ñâàäüáà, ñèòèáàíê, ñîâåòñêèé, ñìàéëèê, ñîâìåñòèìîñòè, ñòèðàëüíûå, òðåòüÿêîâñêàÿ, ÿïîíñêèå  |
| |