05-03-2008, 03:21 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 13 - Phong Thứ Lân
Thiên 7
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Lục Tiệm và Sá»u nô nhân vượt tưá»ng và o trong, thấy Tôn Quý Ä‘i qua hai cái cá»a nhỠđến trước má»™t tá»a sương phòng, trong phòng ẩn ước truyá»n lại âm thanh dâm dục, tá»±a như có nam nữ Ä‘ang hà nh lạc bên trong.
Lục Tiệm nghe thấy, hai má đỠbừng, trong lòng kinh dị, nghÄ© đến ở nÆ¡i pháºt môn thanh tịnh không ngá» lại gặp việc như váºy, gã Tôn Quý đó tá»±a hồ lại không cảm thấy khó chịu chút nà o, nghe âm thanh đó mặt còn lá»™ ra thần sắc ngưỡng má»™, đợi má»™t lúc sau trong phòng mây tan mưa tạnh má»›i liếm môi cưá»i nói:
- Thuá»™c hạ Tôn Quý, việc … việc đó đã xong, ngân lượng đã lấy vá».
Liá»n nghe trong phòng má»™t tiếng ừ hữ vá»ng ra. Không lâu sau cá»a phòng mở rá»™ng, má»™t ngưá»i Ä‘i ra, Lục Tiệm nhìn thấy hắn cả kinh thất sắc. Ngưá»i ra khá»i phòng chÃnh là vị công tỠáo xanh, vẻ mặt cưá»i cợt, sau lưng xuất hiện má»™t nữ ni nhá» tuổi, mắt mÅ©i xinh tươi, đạo phục xá»™c xệch, mặt vẫn chưa tan nét xuân tình. Tôn Quý thấy váºy nghẹn giá»ng, nuốt nước bá»t rồi đưa lên má»™t phong bạc.
Công tỠáo xanh đó nháºn lấy, đưa cho nữ ni cưá»i nói:
- Pháp Tịnh, số ngân lượng nà y nà ng cầm lấy để ăn điểm tâm.
Nữ ni u uất nhìn y, giáºn dữ nói :
- Muá»™i không cần ngân lượng, chỉ cần con ngưá»i huynh thôi. Huynh đã đáp ứng để năm nay muá»™i hoà n tục rồi cưới muá»™i vá», sao đến giá» vẫn chưa thấy động tÄ©nh gì ? “Diệu Hóa am†nà y giống như nhà mồ, sống ở đây chẳng khác gì má»™t cái xác chết biết Ä‘i.
Công tỠáo xanh đó cưá»i nói:
- Ta chưa nói vá»›i muá»™i sao ? Việc hoà n tục kết hôn, lão già nhà ta nghe thấy rất không bằng lòng, ta sẽ phải mất thêm má»™t Ãt công phu khó nhá»c má»›i có thể khiến lão đáp ứng, số ngân lượng nà y nà ng cứ cầm lấy, đừng quá buồn rầu.
Nữ ni đó má»›i chịu nháºn phong bạc, nói:
- Huynh đừng có đánh lừa muội, nếu không muội sẽ cáo tố với phu nhân.
Công tỠáo xanh đó cưá»i nói:
- Sao có thể như thế được ? Ta yêu thương muội cả ngà y còn chưa hết, sao có thể lừa muội được ?Muội vỠnghỉ ngơi trước đi, tối nay ta lại đến tìm muội vui vẻ.
Nữ ni đó lưá»m y má»™t cái, cưá»i vui vẻ bá» Ä‘i.
Công tỠáo xanh nhìn cô ta Ä‘i đã xa, nụ cưá»i chợt biến mất, lạnh lùng nói:
- Ngân lượng đã lấy vá», còn ngưá»i đâu ?
Tôn Quý cưá»i nói:
- Äã theo quy cá»§ cÅ©, má»—i tên má»™t chưởng, giải quyết hết rồi ạ.
Công tỠáo xanh gáºt đầu nói:
- Vạn lần không được lưu lại dấu vết, nếu mẹ ta biết được thì không ổn đâu. Kẻ là m con chúng ta hiếu tâm là tối quan trá»ng, má»i việc phải thuáºn theo bà ta má»™t chút, chỉ bất quá bắt ta là m việc thiện kiểu nà y, cứ gặp ngưá»i là cho tiá»n thì dù núi và ng biển bạc cÅ©ng không đủ, vì váºy chúng ta là kẻ là m con cần tìm cách bổ cứu, nếu không ta là m bồ tát sống không nổi mà còn trở thà nh kẻ ăn xin.
Tôn Quý cưá»i nói:
- Công tỠcao kiến.
Công tỠáo xanh đó lại nói:
- Nữ ni Pháp Tịnh đó má»™t lòng muốn hoà n tục, tháºt là phiá»n phức. Ta vốn định cấp cho thị má»™t Ãt ngân lượng để thị tá»± sinh tá»± diệt, không ngá» thị lại tá» ra si mê, nếu ta không cưới …
Tôn Quý tiếp lá»i cưá»i nói:
- Cũng tại công tỠđẹp như Phan An, tà i như Tạ An, thiên hạ là m gì có nữ nhân nà o không mê.
Công tỠáo xanh cưá»i nói:
- Ngươi chỉ biết vuốt mông ngá»±a, vuốt lên vuốt xuống. Ha ha, đẹp như Phan An, tà i như Tạ An, chỉ có ngươi má»›i dám nói váºy, bất quá ngươi nói không sai, có Ä‘iá»u nếu cứ như ngươi nói, Pháp Tịnh bám riết không thôi, là m thế nà o để đối phó …
Tôn Quý định nói lại thôi, hê hê cưá»i dà i. Công tỠáo xanh nhìn y má»™t cái, cưá»i nói:
- Không cần nói nữa, ta hiểu ý của ngươi.
Rồi lại nói:
- Trần Tá» Äan ước hẹn ta gặp ở Yến Tá» ki (ngưá»i dịch - ki là bãi đất, đá nổi giữa mặt nước, không biết có nên dịch là “cù lao†không). Ngươi mau Ä‘i chuẩn bị.
Äúng lúc đó, má»™t tiểu tì vá»™i và ng tiến lại nói:
- Phu nhân đã lá»… pháºt xong, gá»i công tá» vá» dùng cÆ¡m chay.
Công tỠáo xanh cưá»i nói:
- Ta biết rồi.
Nói xong chỉnh lại y phục, dáng vẻ tiêu sái theo tiểu tì đó đi ra.
Lục Tiệm từ chá»— nấp nhìn theo y mắt như tóe lá»a, nhưng bị Sá»u nô nhân giữ chặt lại. Äợi Tôn Quý Ä‘i đã xa, Lục Tiệm buồn bá»±c nói:
- Sá»u nô nhân, cô đừng cản tôi, gã công tá» nà y đúng là cầm thú khoác áo ngưá»i.
Sá»u nô nhân lạnh nhạt nói:
- Võ công hắn rất cao, anh lại đang bị thương, chỉ sợ không đối phó được.
Lục Tiệm nói:
- Võ công cao thì có thể là m Ä‘iá»u ác được hay sao ?
Sá»u nô nhân nói:
- Äúng thế, nếu y võ công thiên hạ vô địch, tá»± nhiên có thể hà nh sá»± Ãch ká»·.
Lục Tiệm nghe váºy nổi giáºn, quay ngưá»i bá» Ä‘i, được và i bước đột nhiên nói:
- Sá»u nô nhân, gã công tá» bất nhân đó hẹn gặp ngưá»i ở Yến Tá» ki, có thể xảy ra ác sá»±, tôi muốn đến xem.
Sá»u nô nhân nói:
- Yến Tá» ki không xa, để tôi dẫn đưá»ng.
Hai ngưá»i theo bá» sông mà đi, đến vùng phụ cáºn cá»§a Yến Tá» ki, phục ở xa quan sát. Không lâu sau đã thấy Tôn Quý dẫn ba tên gia nhân áo gấm nữa đến trước, tay cầm Ä‘ao kiếm cung ná», nhìn bốn phÃa rồi tá»± tản ra nấp và o sau gốc cây tảng đá. Lục Tiệm thấy váºy nghiến răng, trong lòng tá»± nghÄ©: “Bá»n chúng quả nhiên định là m việc xấu, không hiểu chúng tÃnh kế hại ai, ta không thể khoanh tay đứng nhìn được.
Má»™t lúc sau, má»™t trung niên nam tá» bá»™ dạng như văn sÄ© nhẹ nhà ng Ä‘i tá»›i, dừng lại trước ki, nhìn phải liếc trái có vẻ lo lắng. Äá»™t nhiên có ngưá»i nói:
- Tá» Äan huynh, đã lâu không gặp.
Lục Tiệm quay đầu nhìn lại, đã thấy công tỠáo xanh đó tay cầm quạt lông, cưỡi má»™t con tuấn mã Ä‘ang cưá»i cưá»i Ä‘i tá»›i.
Trần Tá» Äan thấy y, hÃt và o má»™t hÆ¡i, cưá»i nói:
- Trầm Tú lão đệ, ngươi quả nhiên giữ lá»i.
Trầm Tú cưá»i nói:
- Tá» Äan huynh đã hẹn, tiểu đệ đâu thể không đến, không hiểu Tá» Äan huynh có việc gì ?
Trần Tá» Äan cưá»i khổ nói:
- Lão đệ lại đùa rồi, ta đến chẳng phải vì việc cá»§a Từ Hải đại nhân sao ? Không biết Hồ tổng đốc định như thế nà o, liệu có thể tha cho tÃnh mạng cá»§a Từ Hải đại nhân để y lấy công chuá»™c tá»™i không ?
Lục Tiệm nghe váºy trong lòng chấn động “Bá»n chúng nói Từ Hải chẳng phải là má»™t trong tứ đại khấu sao ?†liá»n nghÄ© đến việc nà y vá»›i việc tẩy oan cho Cốc Chẩn có liên hệ rất lá»›n, bất giác dá»ng tai lên cẩn tháºn nghe ngóng.
Trầm Tú cưá»i nói:
- Lá»i cá»§a huynh ta đã nói vá»›i Hồ đại nhân, ngân lượng trân bảo cá»§a huynh ta cÅ©ng đã đưa cho Hồ đại nhân.
Trần Tá» Äan vui mừng nói:
- Hồ tổng đốc nói thế nà o ?
Trầm Tú mÃm môi, trong mắt lá»™ ra vẻ hiểm độc, cưá»i hi hi nói:
- Hồ đại nhân nói, Từ Hải ná»a Ä‘á»i tung hoà nh, tại sao đột nhiên lại nghÄ© đến việc đầu hà ng triá»u đình ? Hiện giá» Trần Äông, Ma Diệp đã bị triá»u đình giết, tứ đại khấu chỉ còn hai tên, Từ Hải nếu Ä‘em Uông Trá»±c cùng nghÄ©a tá» cá»§a hắn Mao Hải Phong ná»™p cho triá»u đình hoặc giả có thể lấy công chuá»™c tá»™i, trở thà nh mệnh quan cá»§a triá»u đình.
Lục Tiệm nghe váºy tim nhảy rá»™n lên, trong lòng nghÄ© Từ Hải nà y quả nhiên là má»™t trong tứ đại khấu, nói váºy Trần Tá» Äan đó đúng là má»™t tên Oa khấu, còn Trầm Tú không rõ thân pháºn, nghe ngôn từ thì y cùng Trần Tá» Äan không phải địch cÅ©ng không phải bạn, vô cùng bà ẩn khó hiểu.
Trần Tá» Äan trầm mặc má»™t lúc rồi má»›i nói:
- Lão đệ, tháºt không giấu gì, Uông Trá»±c đối vá»›i Từ Hải đại nhân có Æ¡n tri ngá»™. Lại nói y là lão hồ ly thà nh tinh, thá»§ hạ giá»i vô số, nếu muốn bắt y Ä‘em ná»™p tháºt khó như lên trá»i. Từ Hải đại nhân muốn đầu hà ng triá»u đình, trước hết là vì sợ hổ uy cá»§a Hồ tổng đốc và trà kế cá»§a Trầm tiên sinh, sau nữa là vì Từ Hải đại nhân có má»™t kẻ đối đầu vốn lâu nay bị nhốt trong ngục, nhưng hiện giỠđã thoát ra, má»™t khi y xuất hiện thì việc là m ăn trên biển sẽ cá»±c kỳ khó khăn, chỉ có nhá» và o uy thế cá»§a triá»u đình may ra má»›i thể chống chá»i được.
Trầm Tú cưá»i nói:
- Có nhân váºt lợi hại như váºy sao ? Y tên là gì ?
Trần Tá» Äan lắc đầu nói:
- Äiá»u nà y phải há»i Từ Hải đại nhân, ta cÅ©ng không biết.
Trầm Tú sắc mặt trầm xuống, lạnh giá»ng nói:
- Ngươi là mưu chủ của Từ Hải, lẽ nà o không biết ?
Trần Tá» Äan vá»™i nói:
- Lão đệ đừng giáºn, việc nà y ta quả tháºt không biết, việc cá»§a Từ Hải đại nhân ta đâu biết hết được.
Trầm Tú đảo mắt nhìn y, cưá»i nói:
- Váºy Từ Hải bây giá» Ä‘ang ở đâu ?
Trần Tá» Äan nói:
- Äại nhân Ä‘ang ở Sạ Phổ
Trầm Tú cưá»i nói:
- Tá» Äan huynh nhanh nhẹn nói ra chá»— trú cá»§a lệnh chá»§ nhân, quả là có thà nh ý, việc quy hà ng ta sẽ bẩm cáo vá»›i Hồ đại nhân để định Ä‘oạt lại.
Trần Tá» Äan vá»™i cúi mình nói:
- Tất cả nhỠTrầm Tú lão đệ chu toà n.
Trầm Tú cưá»i nói:
- Äể tránh hiá»m nghi nên không thể Ä‘i cùng, xin má»i Tá» Äan huynh Ä‘i trước má»™t bước.
Trần Tá» Äan cưá»i nói:
- Tất nhiên phải thế.
Vòng tay cúi đầu chà o rồi rá»i Ä‘i, y Ä‘i chưa Ä‘uợc má»™t trượng Trầm Tú bá»—ng vung tay, chưởng tâm bắn ra má»™t đạo bạch quang, chụp lấy cả ngưá»i Trần Tá» Äan, hóa ra là má»™t tấm lưới lá»›n bằng tÆ¡. Trần Tá» Äan cả kinh định vùng vẫy, cái lưới đó đột nhiên thu lại, trên mắt lưới có lưỡi câu bằng thép tốt, móc và o da thịt cá»§a y, Trần Tá» Äan kêu thảm má»™t tiếng, định tá»± cắn đứt lưỡi, Tôn Quý đã tiến nhanh tá»›i, nắm lấy hà m dưới cá»§a y kéo mạnh ra.
Trầm Tú thở dà i nói:
- Tá» Äan huynh, xin thứ lá»—i. Trầm má»— đã vui vẻ nháºn tám vạn lượng bạc cá»§a huynh, đúng ra có thể trả lại cho con cháu huynh, có Ä‘iá»u con cháu Tá» Äan huynh toà n là chó lợn, đã là chó lợn thì Trầm má»— cÅ©ng không cần phải trả lại số ngân lượng đó nữa.
Nói xong ha hả cưá»i lá»›n.
Lúc nà y Trần Tá» Äan đã bị trói chặt, hai mắt nhìn Trầm Tú oán háºn vô cùng. Trầm Tú đưa má»™t ngón tay trá» ra, đột nhiên đâm vá» phÃa trước, cổ há»ng Trần Tá» Äan phát ra tiếng kêu khặc khặc, mắt trái tuôn máu.
Trầm Tú lấy ra má»™t cái khăn tay lau vết máu trên đầu ngón tay, cưá»i nói:
- Ta rất không thÃch ngưá»i khác trừng mắt nhìn ta. Lưu lại cho ngươi má»™t con mắt, không phải ta muốn nương tay, mà sợ cha ta oán ta hạ thá»§ quá nặng, chỉ biết dùng uy để trấn áp, không biết dùng lợi để nhá». Ngươi nên biết, lão nhân gia đã lá»›n tuổi, lá gan cÅ©ng nhá» dần Ä‘i, tâm đã biến thà nh từ bi mất rồi.
Lục Tiệm tuy háºn Trầm Tú tiếu là tà ng Ä‘ao, âm dương quái khÃ, có Ä‘iá»u Trần Tá» Äan xuất thân là giả Oa, binh sinh tá»™i ác không đếm xuể, hắn chịu tá»™i như bây giá» chÃnh là báo ứng, đúng lúc đó Äa Quản, Nhâm Do hai tên gia nhân áo gấm lại nhấc Trần Tá» Äan lên ném và o má»™t cá»— xe ngá»±a.
Trầm Tú ném cái khăn tay dÃnh máu xuông sông, tung mình nhảy lên ngá»±a cưá»i nói:
- Tôn Quý, tối nay ta bồi tiếp mẹ nghỉ lại am, ngươi đưa ngưá»i nà y vá» thà nh giao cho cha ta.
Nói xong phe phẩy quạt cưỡi ngá»±a bá» Ä‘i vá» phÃa “Diệu Hóa amâ€, nhà n nhã như du khách dạo chÆ¡i.
Äợi chúng nhân trên ki Ä‘i hết, Lục Tiệm thở dà i má»™t tiếng, lắc đầu nói:
- Äúng là ác nhân ác báo, Trần Tá» Äan đó là ác nhân, gặp phải Trầm Tú còn ác hÆ¡n, coi như xui xẻo.
Rồi lại há»i:
- Sá»u nô nhân, cô có biết Sạ Phổ ở đâu không ?
Sá»u nô nhân lắc đầu nói:
- Không biết rõ lắm.
Lục Tiệm nhÃu mà y nói:
- Cốc Chẩn tìm Từ Hải khắp nơi, tin tức nà y ta phải cho y biết mới được.
Sá»u nô nhân hừ lạnh má»™t tiếng, nói:
- Anh nghÄ© Trần Tá» Äan nói tháºt à ?
Lục Tiệm cả kinh nói:
- Không phải sao ?
Sá»u nô nhân nói:
- Tá»± nhiên là không phải, hắn đâu có ngốc như anh ? Trần Tá» Äan đó là kẻ giảo hoạt, chỉ không hiểu sao lại tin tưởng tên Trầm Tú nà y. Tên há» Trầm đó cÅ©ng rất có bản sá»±, khiến tên Ä‘a nghi đó tin và o mình má»›i tháºt là lợi hại.
Lục Tiệm nghe váºy không bằng lòng, lạnh nhạt nói:
- Lợi hại thế nà o ? Lừa dối mẹ mình, lừa dối ni cô à .
Sá»u nô nhân nói:
- Anh đã không phục, anh định tố cáo việc của hắn à ?
Lục Tiệm tức giáºn nói:
- Ta không tố cáo được, cũng không quay vỠtố cáo.
Sá»u nô nhân nói:
- Không tố cáo được mới đúng.
Lục Tiệm trừng mắt nhìn cô một cái, nói:
- Sá»u nô nhân, tại sao cô lại nhìn ngưá»i như gá»— đá váºy ?
Sá»u nô nhân nói:
- Nếu anh ở trong kÄ© viện ná»a năm thì cÅ©ng sẽ như váºy thôi. Thế gian hiện giá» có Ãt ngưá»i tốt, dù có má»™t và i ngưá»i thì cÅ©ng không sống được lâu.
Lục Tiệm vốn đã phiá»n lòng vá» việc nà y, lá»i Sá»u nô nhân lại như tuyết lạnh còn thêm sương, khiến y không nói được má»™t lá»i, cúi đầu cháºm chạp bước Ä‘i. Sau khi và o thà nh hai ngưá»i đến gần nhà lao cá»§a Tổng đốc phá»§, quả nhiên thấy trước ngục có nhiá»u ngưá»i, có quan có dân, có ngưá»i mang ná»™p phạm nhân, cÅ©ng có thân nhân đến thăm tù, Lục Tiệm đúng lúc định há»i thăm đột nhiên nghe sau lưng có ngưá»i cưá»i hi hi nói:
- Lão gia tá», uống má»™t chén rượu nhé.
Hết chương 13
Tà i sản của ZORO_NDK
Chữ ký của ZORO_NDK Võ Lâm Chà Tôn - Duy Ngã Tuyết Thiên Hồ :00 (85):
Tếu Ngạo Thiên Hạ - Thùy Dữ Tranh Phong :00 (14):
Tháºp Bá»™ Sát Nhất Nhân - Thiên Lý Bất Lưu Hà nh :33:
Thần Thú tá»a kỵ:Há»a Phượng Hoà ng
Lúc bé , nghỉ há»c là chuyện lạ. Lá»›n lên má»›i biết, chuyện lạ là đi há»c...
Lúc bé, tưởng đến trưá»ng là phải há»c. Lá»›n lên má»›i biết, đến trưá»ng còn được ... ngá»§
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
Lúc bé , tưởng Ä‘iểm 10 má»›i là giá»i. Lá»›n lên má»›i biết, chỉ 2 thôi đã quý lắm rồi...
Lúc bé,cho 10 ngà n là dư,giỠcho 10 triệu cũng ko đủ!
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 03:58 PM .
05-03-2008, 03:21 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Thương Hải (Phượng Ca)
Chương 14 – Äẩu nô
Hồi 1
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Lục Tiệm quay đầu nhìn lại, chỉ thấy sau lưng có má»™t kẻ lang thang Ä‘ang ngồi bên mép đưá»ng, mÅ© tre phá»§ kÃn mặt, tay bưng má»™t quả dưa, má»—i lần phun hạt ra Ä‘á»u bay rất xa, trúng mặt ngưá»i qua đưá»ng, có thể nói là bách phát bách trúng, vì váºy mà bị chá»i mắng không ngá»›t.
Lại nghe kẻ lang thang đó cưá»i hi hi nói:
- Lão gia tá», say rượu à , nghe ta nói không váºy ?
Lục Tiệm hÆ¡i hồ nghi, kẻ lang thang đó đã đứng dáºy vá»— tay cưá»i nói:
- Ta là mồi câu đây.
Lục Tiệm hai mắt sáng lên, thấy kẻ lang thang đó bá» Ä‘i trước láºp tức chống gáºy Ä‘i theo, Sá»u nô nhân không hiểu đầu Ä‘uôi ra sao cÅ©ng đà nh phải Ä‘i theo y.
Ba ngưá»i Ä‘i qua và i ngõ nhá», kẻ lang thang đó bá»—ng bá» mÅ© tre xuống cưá»i lá»›n. Sá»u nô nhân nhìn kỹ y bất giác cả kinh. Lục Tiệm cÅ©ng bá» hóa trang, cưá»i rồi thở dà i nói:
- Cốc Chẩn, bá»n ta Ä‘á»u hóa trang, sao ngươi vẫn nháºn ra được ?
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Là m gì có ông già nà o mắt sáng quắc như ngươi chứ ?
Lại nhìn Sá»u nô nhân cưá»i nói:
- CÅ©ng chẳng có bà già nà o xấu xà như cô. Thuáºt dịch dung để lừa ngưá»i, thá»±c ra cÅ©ng chỉ lừa được những kẻ ngốc nghếch, gặp phải cặp mắt quá»· quyệt nà y cá»§a ta thì tìm ra chá»— sÆ¡ hở cÅ©ng giống như phân biệt hà ng hóa váºy, hà ng tháºt không thể lẫn vá»›i hà ng giả, mà hà ng giả cÅ©ng không thể lẫn vá»›i hà ng tháºt.
- Ngươi lúc nà o cÅ©ng nói chuyện buôn bán – Lục Tiệm cưá»i khổ nói – nhưng sao ngươi biết bá»n ta sẽ đến đó ?
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Vì có tin chém đầu vị tướng quân thất trách. Ta đã nhá» ngưá»i tung tin nà y ra, rồi chá» ngươi ở đó. Ta hiểu rõ con ngưá»i cá»§a ngươi, trừ khi đã chết, nếu không nghe tin đó nhất định ngươi sẽ đến.
Nói xong, ôm lấy Lục Tiệm thở dà i:
- Tốt lắm Lục Tiệm, quả thực ngươi vẫn chưa chết.
Lục Tiệm thấy ngưá»i y hÆ¡i run lên, bất giác trong lòng cảm động, thở dà i nói:
- Cốc Chẩn, ngươi tháºt biết cách dá»a ta.
Cốc Chẩn buông y ra, lắc đầu nói:
- Ta không dá»a ngươi, việc chém đầu là có tháºt.
Lục Tiệm cả kinh, Cốc Chẩn lại nắm tay y cưá»i nói:
- Trước hết đừng nói việc nà y vội, chúng ta sinh tỠtrùng phùng, nhất định phải uống một chén.
Bá»—ng nghe Sá»u nô nhân lạnh giá»ng nói:
- Thương thế cá»§a y chưa khá»i, không thể uống rượu.
Cốc Chẩn liếc cô má»™t cái, cưá»i nói:
- Lục Tiệm, ngươi đã kén được một bà vợ rồi cơ à , ha ha, thì ra ngươi cũng có điểm xấu.
Nhưng y thấy Sá»u nô nhân con mắt duy nhất lóe lên, vá»™i cưá»i nói:
- Giáºn rồi sao ? Nếu đã trá»ng thương, váºy thì y nâng chén, cô uống thay được chứ ?
Sá»u nô nhân cưá»i nhạt nói:
- Tốt nhất là ngươi tự uống đi.
Cốc Chẩn cưá»i ha hả, kéo Lục Tiệm đến trước má»™t cái lá»u trúc ở đầu ngõ, trong lá»u có má»™t cái bà n vuông và bốn cái ghế gá»—, má»™t nam tá» y phục lam lÅ© tay áo xắn cao, chÃnh là đang rán cá trong má»™t cái chảo sắt, má»—i động tác Ä‘á»u cá»±c cháºm, toà n thần chăm chú nhìn con cá đó, mắt lại lá»™ ra đầy vẻ khổ não.
Lục Tiệm thấy váºy cảm thấy rất kì quái liá»n nói:
- Vị tiên sinh nà y tháºt kì lạ, trông không giống rán cá mà như Ä‘ang tưới hoa váºy.
- Äầu bếp giá»i – Cốc Chẩn giÆ¡ ngón tay cái lên – ngươi không nói ra, vừa nói đã chÃnh xác ngay. Con cá đó gá»i là Tú hoa lư (cá lư tưới hoa), ngươi thấy bá»™ dạng ông ta buồn cưá»i, có Ä‘iá»u ngưá»i thưá»ng má»™t khi toà n tâm toà n ý và o việc gì Ä‘á»u có bá»™ dạng ngẩn ngÆ¡ đó. Vì váºy má»—i con cá rán ở đây có con khô có con non, chua, ngá»t, đắng, má»—i con hương vị rất khác nhau, nhưng Ä‘á»u ngon vô cùng.
Lục Tiệm ngỠvực nói:
- Ông ta đã có bản lÄ©nh như váºy, sao không là m đầu bếp ở đại tá»u lâu, tại sao lại ở cái quán nhá» trong ngõ nà y ?
Cốc Chẩn lắc đầu nói:
- Là m đầu bếp ở đại tá»u lâu thì món ăn Nam Bắc gì cÅ©ng phải biết, nhưng không thể đến mức tinh vi. Vị lão bản nà y chỉ biết má»™t món là cá rán, hÆ¡n nữa chỉ rán cá lư bắt từ sông Dương Tá».
Lục Tiệm lắc đầu thở dà i, Cốc Chẩn cưá»i cưá»i nói:
- Ngươi đừng lo cho ông ấy, trong mắt ta những đầu bếp phổ thông trong thiên hạ phải chạy theo trà o lưu, nhìn ngưá»i mà nấu ăn, e rằng không bằng cái gót già y cá»§a ông ta, trên thế gian chỉ có má»™t mình, có thể đạt được hai chữ “chuyên nhấtâ€.
Lục Tiệm tán thà nh nói:
- Nói đúng lắm, từ khi chúng ta quen biết nhau đến nay chỉ có câu nà y là hay nhất.
Cốc Chẩn lắc đầu cưá»i nói:
- Ta nghÄ© câu hay nhất không phải câu nà y mà là câu “Ta là mồi nhỠđâyâ€, nếu không ta đâu thể câu được ngươi tá»›i đây.
Lục Tiệm cưá»i lá»›n, quay đầu nhìn lại thấy Sá»u nô nhân vẫn đứng ở xa liá»n nói:
- Sá»u nô nhân, đừng giáºn nữa, đến đây ăn cá Ä‘i.
Sá»u nô nhân hừ lạnh má»™t tiếng, vừa Ä‘i tá»›i vừa nói:
- Là anh má»i tôi đến, phải không ?
Lục Tiệm thở dà i nói:
- Äúng, là tôi má»i cô.
Cốc Chẩn rót hai chén rượu, đưa Sá»u nô nhân má»™t chén cưá»i nói:
- Äến đây, đại gia phải ân oán phân minh.
Sá»u nô nhân tiếp lấy chén rượu, nhìn má»™t cái rồi đột nhiên vung tay hắt cả chén rượu và o mặt Cốc Chẩn, Lục Tiệm vá»™i và ng kêu lên:
- Sá»u nô nhân, hôm nay cô là m sao váºy ?
Cốc Chẩn mặt không đổi sắc, xua tay nói:
- Không sao đó, chén rượu đó là Sá»u nô nhân má»i ta, Cốc Chẩn ta dùng mặt mà uống thôi.
Sá»u nô nhân hừ lạnh má»™t tiếng nói:
- Ngưá»i không lo thể diện thì việc gì cÅ©ng là m được.
Cốc Chẩn lắc đầu nói:
- Không đúng, không đúng, từ xưa đến nay ngưá»i không lo đến thể diện có nhiá»u lắm, nhưng dùng mặt uống rượu thì chỉ có má»™t mình ta.
Cốc, Lục hai ngưá»i Ä‘á»u cưá»i phá lên, chỉ có Sá»u nô nhân không cưá»i má»™t tiếng, chỉ lạnh nhạt nhìn Cốc Chẩn. Lục Tiệm không hiểu tại sao hai ngưá»i lại đối đầu vá»›i nhau như váºy, thấy không khà có vẻ trầm trá»ng liá»n vá»™i thay đổi chá»§ Ä‘á», nói vá» những việc đã trải qua.
Cốc Chẩn nói:
- Trầm Tú ư ? Ta đã nghe nói có má»™t nhân váºt phong lưu má»›i xuất hiện, ngoại hiệu “Tiểu thần toánâ€. Bất quá Sá»u nô nhân nói đúng, gã Trần Tá» Äan đó nhất định là không nói tháºt. Trầm Tú cÅ©ng biết váºy nên má»›i láºp ý bắt sống hắn.
Nói đến đó lại nhÃu mà y, uống liá»n hai chén, nói:
- Sá»± việc phát triển ngà y cà ng khó giải quyết, tuy ta biết tứ đại khấu bị Hồ Tôn Hiến vây khốn, nhưng không ngá» ngưá»i cá»§a Thiên bá»™ cÅ©ng nhúng tay và o việc nà y.
Lục Tiệm nghe váºy đột nhiên nghÄ© đến má»™t việc, buá»™t miệng nói:
- Nói váºy, lúc đó Trầm Tú bắt sống Trần Tá» Äan chắc là đã dùng “Thiên la†cá»§a Thiên bá»™.
Cốc Chẩn thản nhiên nói:
- Gã Trầm Tú đó sợ cha hắn.
Lục Tiệm ngỠvực nói:
- Cha hắn.
Nghĩ đến đó, trong tâm như có điện chạy qua, buột miệng nói:
- Trầm qua tỠư ? (ngưá»i dịch – “qua tá»â€ là cách chá»i thá», kiểu như “thằng khốnâ€)
Cốc Chẩn gáºt đầu nói:
- Trên Ä‘á»i có thể khiến ta mưá»i phần kiêng dè chỉ có hai ngưá»i, má»™t ngưá»i là ân nhân đã chỉ ta cách là m ăn, ngưá»i kia là kẻ đứng đầu Thiên bá»™, “Thiên toán†Trầm Chu Hư.
Lục Tiệm ngỠvực nói:
- Ông ta thực sự rất lợi hại sao ?
Cốc Chẩn nói:
- Y không lợi hại thì còn ai lợi hại nữa, y đã từng là quân sư cá»§a Vạn Quy Tà ng, chút nữa đã táºn diệt được Äông Äảo. Ngoà i ra trên thương trưá»ng ta đã gặp y trước sau ba lần, lần thứ nhất ta mất ba mươi vạn lạng bạc, lần thứ hai ta mất má»™t trăm năm mươi vạn lượng bạc, lần thứ ba ta lấy lại được má»™t trăm sáu mươi lăm vạn lượng bạc, tổng cá»™ng lá»— mưá»i lăm vạn. Bất quá lần thứ ba y cÅ©ng tÃnh ăn má»™t vụ lá»›n, vốn sắp xảy ra má»™t trưá»ng quyết đấu thì không hiểu vì sao y bá»—ng biến mất không tăm tÃch, không kinh doanh nữa, ta vẫn ngạc nhiên, không ngá» y lại đột nhiên gia nháºp quan trưá»ng.
Lục Tiệm vá» việc đấu trà thì má»™t khiếu cÅ©ng không thông, nghe thế nà o thì biết thế ấy, thuáºn miệng nói:
- Việc chém đầu tướng quân thực ra là sao ?
Cốc Chẩn nói:
- Sau khi ngươi Ä‘i, ta đã mua chuá»™c được bá»n áp ngục. Nghe chúng nói, hiện nay ở phÃa Äông Nam quân ká»· lá»ng lẻo, Hồ Tôn Hiến có ý muốn chỉnh đốn, vì váºy quyết ý chém đầu và i danh tướng để tu chỉnh quân pháp.
Lục Tiệm vội nói:
- Äại ca thì sao ?
Cốc Chẩn thở dà i nói:
- Ta nghe bá»n áp ngục nói, đại ca ngươi hiện Ä‘ang trong lao, sợ rằng ông ta quan hà m không nhá», lại thuá»™c tướng môn thất thế, nếu chém ông ta có thể khiến chúng tướng khiếp sợ.
Lục Tiệm nghe váºy tức giáºn không nói nên lá»i, lầm lì rót đầy hai chén rượu. Cốc Chẩn thấy thần sắc cá»§a y, vá»™i nói:
- Lục Tiệm, quan viên lá»›n nhá» trong ngục Ä‘á»u bị ta mua chuá»™c cả rồi, chỉ cần ngươi nói má»™t tiếng, ta sẽ có thể cứu ông ta ra. Bất quá là m như váºy thì ThÃch tướng quân sẽ không còn là mệnh quan triá»u đình, chỉ còn cách cùng đưá»ng vá»›i chúng ta trở thà nh kẻ giang hồ vong mệnh.
Lục Tiệm nghe đến đó bất giác rơi lệ, lắc đầu nói:
- ThÃch đại ca thà chết chứ không là m như váºy.
Cốc Chẩn lắc lắc đầu, nói:
- ChÃnh vì váºy mà trung thần là khó là m nhất, Nhạc VÅ© Mục cÅ©ng vì váºy mà chết.
Äúng lúc đó, trung niên nam tỠđã bê mâm vừa cháºm chạp Ä‘i đến vừa nói:
- Cá, cá, đến rồi đây.
Cốc Chẩn há»c theo khẩu khà cá»§a y, cưá»i nói:
- Ngươi, ngươi, đi rồi.
Trung niên nam tỠđó mÃm miệng cưá»i má»™t cái, lau tay dÃnh đầy dầu mỡ và o quần rồi quay lại cái phản nhá» bằng gá»— ở góc lá»u ngồi xuống nhìn mây trá»i, ngÆ¡ ngẩn xuất thần.
Sá»u nô nhân nhìn con cá đó má»™t cái, thấy nó hÆ¡i cháy Ä‘en, lại không có mùi thÆ¡m, bất giác lạnh giá»ng nói:
- Con cá nà y mà u sắc xấu xÃ, cÅ©ng không có hương vị, sao có thể nói là ngon được ?
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Cô vốn không biết, cá rán bình thưá»ng nhất định có mùi thÆ¡m bay xa khiến ngưá»i ta nhá» nước dãi, nhưng như váºy tinh hoa trong thịt cá đã tiết ra ngoà i, theo gió bay Ä‘i, mÄ© vị lưu lại không nhiá»u. Còn con Tú hoa lư nà y hương vị thá»§y chung không tiết ra lấy ná»a phần, hoà n toà n lưu lại trong thịt cá, chỉ cần và o đến miệng sẽ biết ngay.
Vừa nói vừa nhìn Sá»u nô nhân rồi cưá»i nói:
- Cũng giống như cô nương, bỠngoà i xấu xà nhưng ẩn tà ng cái đẹp bên trong.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 03:59 PM .
05-03-2008, 03:24 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Thương Hải (Phượng Ca)
Chương 14 – Äẩu nô
Hồi 2
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Sá»u nô nhân cưá»i khẩy má»™t tiếng, quay đầu Ä‘i. Cốc Chẩn lại cưá»i nói:
- Lục Tiệm, mỹ vị nà y khắp thiên hạ Ãt ngưá»i được nếm, dân vÄ© thá»±c vi thiên (dân chúng thì được ăn là quan trá»ng nhất), nếu không ăn thì sao cứu ngưá»i được.
Nói xong đưa đũa gắp một miếng thịt cá nhỠcho và o miệng, nhắm mắt lắc đầu, lộ thần sắc tán thưởng.
Lục Tiệm tâm sá»± trùng trùng, không để ý cÅ©ng gắp má»™t miếng đưa và o miệng, kế đó trong mắt dần dần xuất hiện thần sắc kinh ngạc. Sá»u nô nhân không kìm được há»i:
- Sao nà o, cá tôi rán ngon hơn chứ ?
Ãnh mắt Lục Tiệm ngá»› ra má»™t lúc, rồi vá»™i và ng nói:
- Hương vị tháºt kì quái, tôi, đầu lưỡi tôi như tan Ä‘i mất.
Sá»u nô nhân thấy thần sắc y kì quái như váºy, trong lòng liá»n sinh hiếu kì, cÅ©ng cầm đũa gắp má»™t miếng thịt cá đưa và o miệng, vừa nhai xuống bá»—ng như thấy hà ng trăm nghìn loại tư vị kì diệu tan ra trên đầu lưỡi, những tư vị cô đã nếm lẫn những tư vị cô chưa há» nếm qua, tháºm chà là chưa từng tưởng đến như hợp lại má»™t chá»—, nhưng lại tầng thứ phân minh, không có cái nà o không hà i hòa, biến hóa tháºt thần kì, khiến cô cÆ¡ hồ quên cả hÃt thở, quả như Lục Tiệm đã nói, có Ä‘iá»u không chỉ đầu lưỡi mà toà n bá»™ thân thể, tâm thần như cùng vá»›i tư vị kì diệu nà y mà từ từ tan biến mất.
Không biết đã bao lâu, Sá»u nô nhân má»›i hÆ¡i tỉnh lại, chỉ cảm thấy miệng nhẹ bá»—ng, tư vị thần kì đó như vẫn còn trên đầu lưỡi, bá»—ng cảm thấy trên ngưá»i trầm trá»ng, dùng lá»±c vùng mạnh má»™t cái lại nghe thấy âm thanh nặng trịch, hóa ra đã bị má»™t cái khóa sắt lá»›n khóa lại.
Äá»™t nhiên lại nghe Lục Tiệm thở dà i nói:
- Sá»u nô nhân, cô tỉnh rồi à ?
Sá»u nô nhân định thần lại, nhìn bốn phÃa, chỉ thấy Ä‘ang nằm trong má»™t cái lá»u bằng tre lá, trên cái cá»™t nhá» bằng gá»— có treo má»™t ngá»n du đăng, bất giác há»i:
- Äây là đâu ?
Bỗng nghe một âm thanh đáp lại:
- Äây, đây là nhà ta.
Trong lúc nói, nam tá» rán cá vén rèm trúc Ä‘i và o, tay phải cầm má»™t thanh thái Ä‘ao hà n quang chá»›p động, lại thấy y đến dưới ngá»n đèn lấy ra má»™t hòn đá mà i, từ từ mà i Ä‘ao.
Tiếng mà i Ä‘ao vang vá»ng trong lá»u vô cùng khó chịu, ba ngưá»i bị trói Ä‘á»u cảm thấy lông tóc dá»±ng đứng cả lên. Cốc Chẩn cưá»i gượng nói:
- Lão bản, ta và ông vốn có giao tình, sao hôm nay lại tÃnh kế hại ta ?
Nam tỠđó tay vẫn mà i dao không ngừng, miệng nói:
- Ta, chúng ta giao tình tuy tốt, có Ä‘iá»u ngươi không biết ta là ai, ta trước đây cÅ©ng không biết ngươi là ai. Nhưng, nhưng hôm nay ta biết, ngươi là kẻ địch cá»§a chá»§ nhân.
Cốc Chẩn nhìn ông ta, đột nhiên buột miệng nói:
- Ông là kiếp nô à ? Kiếp chủ của ông là …
Nam tỠđó gáºt đầu nói:
- Ta, chủ nhân của ta là Trầm Chu Hư, ngươi là địch nhân của ông ta, tức là địch nhân của ta.
Cốc Chẩn cưá»i khổ nói:
- Äáng lẽ ta phải nghÄ© đến, trên Ä‘á»i nà y sao vô cá»› lại có má»™t đại tông sư rán cá như ông. Ta từng nghe Trầm Chu Hư có sáu đại kiếp nô: Thưá»ng Vi, ThÃnh Ká»·, Bất Vong Sinh; Huyá»n Äồng, Quá»· Tị, Vô Lượng Túc. Ông là …
Nam tỠđó tiếp lá»i:
- Ta, ta là “Thưá»ng Vi†Tần Tri Vị.
Lục Tiệm nghe váºy trong lòng chấn động, Cốc Chẩn lại ngạc nhiên nói:
- Không phải ông đã chết năm năm trước sao ?
Tần Trị Vị lắc đầu nói:
- Ta, ta không chết, chỉ hÆ¡i chán ngán mà thôi. Ngoại hiệu cá»§a ta là “Thưá»ng Vi†(nếm giá»i) vì kiếp lá»±c cá»§a ta tụ tại đầu lưỡi, có thể phân biệt những tư vị cá»±c kì vi diệu. Mưá»i năm trước, ta há»c được toà n bá»™ các món ăn trong thiên hạ, Bắc cho đến Äại mạc, Nam cho đến Nam Dương, Äông cho đến Äông Doanh, Tây cho đến Ảráºp, mùi vị cá»§a nhân gian không gì không biết, mỹ thá»±c trên Ä‘á»i không gì không hiểu. Nhưng, nhưng sau đó ta bắt đầu giết ngưá»i, ngươi có biết “La Phù sÆ¡n nhân†không ?
Cốc Chẩn gáºt đầu nói:
- Hắn là phản đồ của La Phù phái.
Tần Trị Vị nói:
- Y, y ăn món “Äạo thái†cá»§a ta xong liá»n lăn ra chết. Ngươi có biết “Thái Hà nh tháºp hổ†không ?
- Äã từng nghe – Cốc Chẩn nói – mưá»i năm trước đúng là có bá»n cưá»ng đạo có tên đó.
Tần Trị Vị nói:
- Bá»n, bá»n chúng ăn món “Toà n ngưu yến†cá»§a ta xong cÅ©ng lăn ra chết.
Nói xong, y bỠthái đao xuống, giơ từng ngón tay lên nói:
- Còn, còn có Hải Nam “Tà n chỉ đầu đà â€, Quảng Nam “Tá» phu nhânâ€, Tà ng Bắc “Huyết thá»§ pháp vươngâ€, Tứ Xuyên Nga My “Lão dâm ông†… - nói đến đó, y lắc lắc đầu – còn có rất nhiá»u ngưá»i nữa mà ta không nhá»› hết. Có Ä‘iá»u bá»n há» vừa ăn và o, đột nhiên tròng mắt trắng dã, bụng trương lên, cổ vươn dà i ra, kêu má»™t tiếng, rồi vỡ tung …
Ba ngưá»i nghe váºy mặt trắng bệch, Cốc Chẩn cưá»i khổ nói:
- Tần lão bản không phải cũng muốn chúng ta chết đấy chứ ?
Tần Trị Vị lắc đầu nói:
- Kì, kì thá»±c ta không há» muốn giết ngưá»i, đó là chá»§ ý cá»§a chá»§ nhân. Vá» sau có má»™t ngà y ta trở nên chán ngán, tá»± nghÄ© có là m được vạn món ăn ngon có vạn loại mỹ vị thì cÅ©ng được gì chứ ? Äầu bếp giá»i nhất là phải má»™t món ăn duy nhất nhưng có vạn loại mỹ vị. Từ đó ta không giết ngưá»i nữa, ẩn tại thôn cùng ngõ hẻm nà y rán cá lư. May mà chá»§ nhân có lòng tốt, không là m khó ta, để ta ở đây rán cá năm năm nay, thưá»ng có hai ngưá»i đến đây ăn cá, má»™t ngưá»i là chá»§ nhân, má»™t ngưá»i là ngươi, ngươi không chỉ là ngưá»i biết nhìn ngưá»i mà còn có cái lưỡi tốt bẩm sinh, phân biệt cá rán rất giá»i, nếu nói vá» tâm lý ta thá»±c không muốn hại ngươi, nếu ngươi chết thì còn ai thưá»ng nếm cá cá»§a ta nữa ?
Cốc Chẩn nói:
- Äã như váºy, sao không thả bá»n ta ra ?
- Không, không được – Tần Tri Vị nói – Ta là kiếp nô, không thể phản lại chá»§ nhân. – y lại nhìn Lục Tiệm nói – ngươi cÅ©ng là kiếp nô, ngươi bảo như váºy có đúng không ?
Lục Tiệm cả kinh nói:
- Sao ông biết tôi là kiếp nô ?
- Kiếp, kiếp nô gặp nhau, kiếp lá»±c tất sinh cảm ứng – Tần Tri Vị nói – đáng, đáng tiếc, ngươi là Tứ thể thông, trong kiếp nô là loại hạ phẩm, không được như ta có thể thu liá»…m kiếp lá»±c, vì váºy mà ta biết ngươi là kiếp nô, ngươi lại không biết ta là ai.
Lục Tiệm hừ lạnh một tiếng, nói:
- Ta đúng là hạ phẩm trong kiếp nô, có Ä‘iá»u ta không sợ kiếp chá»§.
Tần Tri Vị nghe y nói váºy, trợn mắt há miệng, lắc đầu nói:
- Ngươi, ngươi nói lăng nhăng, ngươi là kiếp nô, sao có thể không sợ kiếp chá»§ ? Vô chá»§ vô nô chÃnh là việc thiên kinh địa nghÄ©a.
Lục Tiệm thấy ông ta thần sắc khiếp sợ, biết ông ta là kiếp nô đã lâu, lòng tự tôn đã mất hết, bất giác thở dà i một tiếng. Lại nghe Cốc Chẩn nói:
- Tần lão bản, ta và Trầm Chu Hư không có hiá»m khÃch gì, ông có phải đã hiểu nhầm không ?
Tần Tri Vị lắc đầu nói:
- Ngươi, ngươi há» Cốc, là há» cá»§a đại đối đầu vá»›i chá»§ nhân, vô cùng khả nghi. Ta Ä‘em ngươi đưa cho chá»§ nhân xá» trÃ.
Äúng lúc đó, bá»—ng nghe ngoà i cá»a vá»ng lại tiếng vó ngá»±a, Tần Tri Vị nói:
- Xe, xe đến rồi, ta đưa bá»n ngươi đến gặp chá»§ nhân.
Nói xong liá»n ra khá»i cá»a đón má»™t ngưá»i xa phu, ném ba ngưá»i lên rồi nhảy lên xe quất roi chạy Ä‘i.
Trong thùng xe tối đen như mực, bỗng nghe Cốc Chẩn thở dà i nói:
- Sá»u nô nhân, nếu cô nhất định cứng đầu không chịu ăn cá đó thì tốt rồi.
Sá»u nô nhân tức giáºn hừ má»™t tiếng, nói:
- Ngươi không phải thần cÆ¡ diệu toán, sao lại không bói trước Ä‘i ? Sao lại bị ngưá»i ta bắt trói ?
Cốc Chẩn cưá»i hi hi, không nói tiếng nà o nữa, Lục Tiệm bá»—ng cảm thấy cái khóa sắt trên tay rung lên rồi vang lên má»™t tiếng, khóa sắt đã mở ra, Lục Tiệm trong lòng kinh hãi, chưa kịp lên tiếng đã bị má»™t bà n tay bịt chặt miệng. Sá»u nô nhân cằn nhằn:
- Vừa rồi là âm thanh gì ?
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Lão tỠvừa đánh rắm, cô cũng nghe ư ?
Sá»u nô nhân vừa tức giáºn vừa khẩn trương, vá»™i nÃn thở, chỉ sợ thùng xe cháºt hẹp, hÆ¡i thối sẽ truyá»n đến.
Chiếc xe ngá»±a đó Ä‘i được má»™t lúc, bá»—ng nghe ngưá»i quát há»i:
- Ai đó ?
Lại nghe Tần Tri Vị nói:
- Ta, ta là bộc nhân của Trầm tiên sinh, đây là lệnh bà i và o phủ, ta, ta hỠTần, ngươi kiểm tra đi.
Không bao lâu xe ngá»±a lại chạy, sau khoảng má»™t tuần trà liá»n dừng lại, Tần Tri Vị mở cá»§a thùng xe nói:
- ÄÆ°a, đưa bá»n chúng xuống.
Tên xa phu ứng tiếng, hai ngưá»i đưa Sá»u nô nhân xuống trước, sau đó là Cốc Chẩn, đến lượt Lục Tiệm, Lục Tiệm đột nhiên xuất song thá»§ đánh và o sau gáy hai ngưá»i, tên xa phu trúng đòn gục xuống, Tần Tri Vị không ngá» còn bước được lên má»™t bước, rên lên má»™t tiếng rồi má»›i ngã xuống.
Cốc Chẩn ngưá»i rung lên má»™t cái liá»n thoát khá»i khóa sắt, cưá»i hi hi rồi cầm khóa sắt khóa Tần Tri Vị và tên xa phu lại, dùng vải phá»§ lên nhét và o trong xe, quay lại thấy Lục Tiệm giữ cái khóa sắt Ä‘ang khóa tay Sá»u nô nhân định bẻ ra liá»n cưá»i nói:
- ChỠđã.
Nói xong đưa tay đẩy Lục Tiệm ra, lại thấy Sá»u nô nhân con mắt độc nhất như tóe lá»a, láºp tức cưá»i nói:
- Thả cô ra không khó, nhưng cô phải thá», trong Tổng đốc phá»§ nà y má»i việc Ä‘á»u phải nghe ta Ä‘iá»u khiển. Nếu không ta sẽ để cô ở lại đây, không gặp được ai nữa.
Sá»u nô nhân nghiến răng, đột nhiên nói:
- ÄÆ°á»£c, theo ý ngươi.
Cốc Chẩn giỠmới lấy ra một sợi sắt nhỠđen xì, mở khóa sắt. Lục Tiệm đột nhiên đại ngộ, buột miệng nói:
- Ô kim ti (sợi sắt) ?
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Äúng váºy, nó đã cứu chúng ta má»™t mạng đấy.
Sá»u nô nhân cưá»i lạnh nói:
- Chỉ sợ không đơn giản như váºy, ngươi không phải không biết việc nà y, chỉ là cố ý để Tần Tri Vị bắt để khiến ông ta dẫn ngươi và o Tổng đốc phá»§.
Cốc Chẩn nheo mắt cưá»i nói:
- Cô thỠđoán xem.
Sá»u nô nhân dáºm chân tức giáºn, có Ä‘iá»u Ä‘ang ở nÆ¡i nguy hiểm nên không dám kêu lên.
Lục Tiệm không nhịn được nói:
- Hai ngưá»i các ngươi sao lại cứ hay đối đầu chứ ?
Cốc Chẩn nói:
- Bà vợ nà y cá»§a ngươi thông minh lợi hại, cô ta vốn Ä‘iá»u khiển má»i việc, không ngá» lại gặp ta, bị ta Ä‘iá»u khiển, ngươi nói xem, cô ta là m sao không tức giáºn cho được ?
Bá»—ng thấy Sá»u nô nhân lại định phát tác, vá»™i nói:
- Cô lúc nãy đã thá», hÆ¡n nữa nếu là m loạn lên ở đây má»i ngưá»i Ä‘á»u sẽ gặp nguy hiểm.
Sá»u nô nhân đà nh nuốt giáºn. Lục Tiệm nói:
- Bây giỠđi đâu ?
Cốc Chẩn nói:
- Äi cứu ThÃch đại ca cá»§a ngươi.
Lục Tiệm giáºt mình nói:
- Äến nhà lao ư ?
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 04:00 PM .
05-03-2008, 03:25 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 14 – Äẩu nô
Hồi 3
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Cốc Chẩn lắc đầu nói:
- Không, chúng ta đến chá»— Hồ Tôn Hiến, ThÃch tướng quân đã không chịu vượt ngục thì chỉ còn cách khiến Hồ tổng đốc cải biến tâm ý mà thôi.
Nói xong lấy trong tay áo ra một quyển sổ nói:
- Trong quyển sổ nà y có chứng cứ áp bức bách tÃnh, hoang báo quân tình, tham ô nháºn hối lá»™ cá»§a hà ng trăm vị tướng quân, có thể nói tá»™i trạng lá»›n gấp mưá»i lần so vá»›i ThÃch tướng quân xuất binh bại tráºn. Hồ Tôn Hiến nếu muốn chỉnh lý quân pháp, có thể kiếm những tên bại hoại nà y để khai Ä‘ao. Chỉ bất quá, trong nà y trừ Du Äại Du, còn lại các đại tướng thống lÄ©nh ở phÃa đông nam gần như kẻ nà o cÅ©ng có tên, Hồ Tôn Hiến mà ra tay chém đầu thì dưới trướng sẽ chẳng còn ai sống sót hay sao ? Ta chỉ cần đặt quyển sổ nà y lên bà n Hồ tổng đốc thì có thể khiến việc chém đầu nà y được há»§y bá», dù có chém thì cÅ©ng không đến lượt ThÃch tướng quân.
Lục Tiệm vừa kinh ngạc vừa vui mừng, nói:
- Quyển sổ nà y ngươi lấy từ đâu váºy ?
Cốc Chẩn cưá»i cưá»i:
- Ta không có nhiá»u tiá»n lắm, nhưng tiến tá»›i có thể thông thần, lên trên có thể thông thiên.
Sá»u nô nhân hừ má»™t tiếng nói:
- Ngươi quả nhiên là có dự mưu.
- Äúng váºy – Cốc Chẩn cưá»i nói – đúng là ta có dá»± mưu. Kỳ thá»±c, nhiá»u năm trước ta đã biết ngưá»i rán cá đó là “Thưá»ng vi†Tần Tri Vị, có Ä‘iá»u ngoà i phá»§ tổng đốc có cao thá»§ cá»§a Thiên bá»™ trông giữ, nếu không láºp kế thì là m sao và o được ? HÆ¡n nữa, dù mấy kế sách chó cắn mèo quà o để tiến nháºp cá»§a ta mà không thà nh công thì cÅ©ng còn có ngưá»i cá»§a Kim cương môn giúp đỡ, cao thá»§ Äịa bá»™ mở đưá»ng.
Lục Tiệm trong lòng ngạc nhiên nghÄ©: “Ta có thể gá»i là ngưá»i cá»§a Kim cương môn, còn cao thá»§ Äịa bá»™ ở đâu ?†ChÃnh lúc Ä‘ang định há»i, bá»—ng nghe Sá»u nô nhân ngắt lá»i, nói:
- Nếu Tần Tri Vị không lưu tù nhân để tra há»i mà hạ độc và o cá, ngươi không sợ lá»™ng xảo thà nh chân sao ?
Cốc Chẩn nói:
- Tần Tri Vị là là đại tông sư vá» nấu ăn, há lại chịu dùng thá»§ pháp hạ độc đê tiện, lão nếu không thể dùng tư vị cá»§a cá rán để mê đảo cô thì sao gá»i là có bản lÄ©nh. Lại nói lão và ta có giao tình, lão không thể giết ta, hÆ¡n nữa ta thá»±c ra chưa hỠăn miếng cá đó, Tần Tri Vị nếu định hạ sát thá»§ thì ta có thể lâm thá»i biến kế.
Sá»u nô nhân nói:
- Không đúng, rõ rà ng là ngươi đã ăn miếng cá đó.
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Ta đã bá»c giấy ở đầu lưỡi, chỉ cần đầu lưỡi không nếm phải cá thì tư vị đó không thể là m ta mê hoặc được, ta thấy bá»™ dạng lúc ăn cá cá»§a các vị liá»n há»c theo, cÅ©ng lừa được tên ngốc Tần Tri Vị đó.
Sá»u nô nhân trong mắt xuất hiện thần sắc mê hoặc:
- Nói như váºy, những Ä‘iá»u ngươi nói trong lá»u lúc đó Ä‘á»u là diá»…n trò sao ?
Cốc Chẩn cưá»i cưá»i nói:
- Cô đoán xem ?
Sá»u nô nhân không biết đúng sai thế nà o, đà nh hừ giá»ng tức giáºn nói:
- Ngươi đúng là một con hồ ly đầu thai.
Cốc Chẩn nói:
- Hồ ly phải có con đực con cái, ta là con đực, cô là hồ ly cái.
Lục Tiệm biết việc nà y rắc rối, có Ä‘iá»u hiện giá» Ä‘iá»u khẩn cấp là cứu nghÄ©a huynh, liá»n nói:
- Äừng tranh cãi nữa, đến chá»— Hồ tổng đốc quan trá»ng hÆ¡n.
Cốc Chẩn nói:
- Ta có bản đồ địa hình Tổng đốc phá»§, thư phòng cá»§a Tổng đốc ở phÃa bên kia.
Nói xong chỉ sang hướng đông nam. Ba ngưá»i rón rén bước Ä‘i, lẻn qua bá»n thá»§ vệ, từ xa đã thấy thư phòng sáng đèn, tiến đến gần thì thấy có hai đứa ở và má»™t nha hoà n đứng trước phòng.
Cốc Chẩn hạ giá»ng nói:
- Hồ Tôn Hiến Ä‘ang ở trong phòng, chúng ta Ä‘i ra phÃa sau.
Ba ngưá»i lẻn ra phÃa sau thư phòng, ở đây là má»™t vưá»n hoa, giữa các luống hoa Ä‘iểm xuyến và i bụi trúc, phÃa sau thư phòng có má»™t cá»a sổ tròn Ä‘ang mở ra hướng nà y, có lẽ ngưá»i trong phòng sau khi là m việc Ä‘ang ở lại ngắm hoa thưởng trúc để tiêu giảm sá»± mệt nhá»c.
Cốc Chẩn nhẹ nhà ng dùng hai ngón tay chá»c thá»§ng giấy cá»a sổ, nhìn và o chỉ thấy trong phòng sách vở chất cao, dưới ngá»n đèn có má»™t vị lão giả khoảng năm mươi tuổi, tóc râm, quần áo giản dị Ä‘ang cúi ngưá»i viết lách, phê duyệt công văn.
Cốc Chẩn Ä‘oán ngưá»i nà y là Hồ Tôn Hiến, đúng lúc định láºp kế dẫn dụ sá»± chú ý cá»§a ông ta rồi ném sách lên bà n thì bá»—ng nghe tiếng vó ngá»±a lá»™p cá»™p rồi nha hoà n vén rèm tiến và o, kÃnh cẩn nói:
- Äại nhân, Trầm tiên sinh đã đến.
Hồ Tôn Hiến đáp má»™t tiếng, bá» bút xuống đứng dáºy.
Ba ngưá»i Ä‘ang theo dõi láºp tức cả kinh. Rèm phòng được vén cao lên, má»™t văn sÄ© áo xanh ngồi trên xe đẩy tiến và o, Lục Tiệm nhìn thấy ngưá»i nà y kinh hãi những muốn kêu lên, hóa ra ngưá»i vừa tiến và o đó chÃnh là văn sÄ© tà n phế mà y đã gặp ở trà đình ngoà i thà nh Nam Kinh, không ngá» ngưá»i nà y lại là chá»§ nhân cá»§a Thiên bá»™, “Thiên Toán†Trầm Chu Hư.
Hồ Tôn Hiến tiến lên cưá»i nói:
- Äã muá»™n như váºy, Trầm tiên sinh còn đến thư phòng là m gì ?
Trầm Chu Hư cÅ©ng cưá»i nói:
- Äã muá»™n như váºy, đại nhân còn ở thư phòng là m gì ?
Hồ Tôn Hiến ha hả cưá»i lá»›n, lệnh cho ngưá»i ở rót trà , hai ngưá»i cùng ngồi xuống. Trầm Chu Hư lấy từ trong tay áo ra má»™t quyển văn cảo, nói:
- Ta đã viết xong bà i văn tế Äông Hoà ng cho tên hôn quân đó, đại nhân chép lại là được.
Hồ Tôn Hiến lộ thần sắc vui mừng, nhìn qua một lượt rồi tán thưởng:
- Bà i văn tế hay lắm, văn khà tao nhã, hoa mỹ mà bất tục.
Sau đó lại hơi buồn rầu, thở dà i nói:
- Thánh thượng không thể tuất cho dân tình mà má»™t lòng cầu đạo, ngà y ngà y luyện Ä‘an cúng thần, việc cúng thần tuy không nói, nhưng bắt các đại thần má»—i tháng phải viết bà i văn tế thần thì từ nay nhà Äại Minh chúng ta há chẳng trở thà nh má»™t tòa đạo quán sao ?
Trầm Chu Hư cưá»i nói:
- Äại nhân lại phạm phải bệnh cÅ© rồi.
Hồ Tôn Hiến cưá»i khổ nói:
- Hồ má»— trong lòng có tâm sá»±, thuáºn miệng nói bừa, mong tiên sinh vá» sau hạ cố nhắc nhở cho. Hồ má»— quả không dám tái phạm tÃnh cương ngạnh đó.
Trầm Chu Hư gáºt đầu nói:
- Äại trượng phu láºp thế, tất nhiên phải lấy bách tÃnh trong thiên hạ là m trá»ng, không thẹn vì hôn quân, không từ chức quan nhá», dù trị hay loạn cÅ©ng Ä‘á»u phải gắng sức. Cho dù hoà ng đế hoang đưá»ng dâm loạn, không lo quốc sá»± nhưng thân là thần tá» phải kiên định, vì thiên hạ thương sinh mà hà nh sá»±. Chỉ bất quá, là m thá»§ hạ cá»§a hôn quân thì đặc biệt phải lấy nhẫn nhục là m trá»ng, thuáºn theo sở hiếu cá»§a y để nắm lấy quyá»n bÃnh má»›i có thể là m việc tốt được. Kẻ là m quan tối kị là m trung thần ương ngạnh liá»u chết, trá»ng nghÄ©a khinh sống, đối vá»›i quốc gia tháºt chẳng có lợi Ãch gì. Ngụy Trưng đã nói, muốn là m lương thần thì kẻ lương thần thá»±c sá»± tâm tại bách tÃnh, cho nên vua tốt thì bá» tôi cương trá»±c, vua mê loạn thì bá» tôi thuáºn theo, gặp đưá»ng khúc khuá»·u thì phải có chà bay cao mà vượt qua, đó má»›i là chân chÃnh đáng khâm phục.
Hồ Tôn Hiến vỗ tay nói:
- Lá»i tiên sinh tháºt đúng lắm, Tôn Hiến xin nghe theo. Tưởng nghÄ©, nếu không có tiên sinh chỉ Ä‘iểm thì chỉ sợ Hồ má»— đến nay vẫn chỉ là má»™t tên huyện lệnh.
Trầm Chu Hư lắc đầu nói:
- Äại nhân có tà i vương tá, chỉ là năm đó cương trá»±c má»™t lúc, bị áp chế, hiện giỠđầu Ä‘uôi Ä‘á»u đủ, chÃnh là lúc má»™t bước lên trá»i, chỉ mong đại nhân ghi nhá»›, đừng tá»›i gần phụ tá» Nghiêm Tung.
Hồ Tôn Hiến ngạc nhiên nói:
- Năm đó phụ thuá»™c và o Nghiêm gia chÃnh là chá»§ ý cá»§a Trầm tiên sinh, tại sao hiện giá» lại biến thà nh như váºy ?
Trầm Chu Hư thở dà i nói:
- Äã có hôn quân, tất có nịnh thẩn, đó là chân lý bất di bất dịch từ xưa đến nay. Nghiêm Tung tuy là loại đại gian đại ác, có Ä‘iá»u y quyá»n lá»±c khuynh triá»u, không thể đối đầu, năm đó đại nhân nếu không phụ thuá»™c và o y quyết nhiên không thể nắm được binh quyá»n, trấn thá»§ phương đông nam. Chỉ bất quá, thá»i thế má»—i lúc má»™t khác, lão tặc đó hiện nay tuổi đã cao, thế lá»±c má»—i ngà y má»™t yếu, Nghiêm Thế Phiên tiểu tặc đó cÅ©ng có chút trà mưu nhưng quyết chẳng là m được việc lá»›n. Nếu ta Ä‘oán không sai, chỉ và i năm nữa Nghiêm gia tất bại. Nghiêm gia má»™t khi bại vong sẽ có thế lá»±c má»›i lên thay, lúc đó sẽ thanh trừng phe đảng cá»§a Nghiêm gia, đại nhân cÅ©ng hiểu chứ ?
Hồ Tôn Hiến im lặng, một lúc sau mới thở dà i nói:
- Váºy bây giá» ta phải là m thế nà o ? Mong tiên sinh chỉ Ä‘iểm.
Trầm Chu Hư nói:
- Má»™t là phải ngà y cà ng xa rá»i Nghiêm gia, hai là phải nhân và i năm nà y bình định Oa khấu, nếu láºp được đại công thì dù sau nà y Nghiêm gia gặp há»a ngà i cÅ©ng sẽ không bị nguy đến tÃnh mệnh, Ä‘iểm thứ ba cá»±c kì khẩn yếu, chÃnh là tìm kẻ có thể thay thế Nghiêm gia để cá»±c lá»±c theo Ä‘uổi y.
Hồ Tôn Hiến nhÃu mà y nói:
- Hai Ä‘iểm đầu không có vấn đỠgì, có Ä‘iá»u Ä‘iểm thứ ba cá»±c khó khăn, e rằng giống như má»™t trưá»ng đánh bạc, sai má»™t bước thì sẽ thua mất cả ván.
Trầm Chu Hư nhìn y cưá»i nói:
- Äại nhân không biết kẻ sẽ lên là ai sao ?
Hồ Tôn Hiến vui mừng nói:
- Chẳng lẽ Trầm tiên sinh đã đoán được rồi ư ?
Trầm Chu Hư cưá»i cưá»i nói:
- Lưỡng nhân đồng hà nh, hà nh tà ng tại ngã (hai ngưá»i cùng Ä‘i, kẻ ẩn đằng sau là ta). Trong tám chữ nà y ẩn chứa tên há» cá»§a ngưá»i đó.
Hồ Tôn Hiến lẩm nhẩm nói:
- Hai ngưá»i cùng Ä‘i, chữ trong đó, kẻ ẩn đằng sau là ta, ta cÅ©ng là ta, à , chẳng lẽ là Từ …
Trầm Chu Hư thở dà i nói:
- Không sai, kẻ lên thay tất là Từ Giai, chỉ bất quá Từ Giai âm mưu có thừa nhưng chÃnh khà thì không đủ, cuối cùng có thể quét má»™t cái là xong, vì váºy y chÃnh là ngưá»i phù hợp để trùng hưng nhà Minh - nói xong, lấy từ trong tay áo ra má»™t tá» giấy – Äây là danh sách lá»… váºt nháºp kinh, tên hôn quân đó thÃch những váºt may mắn, thÃch mà u trắng, vì váºy ta đưa má»™t đôi hươu trắng, má»™t con sư tá» trắng, hôn quân nhìn thấy tất nhiên cao hứng. Còn lá»… váºt cho Nghiêm Tung lão tặc, ta đã rút ra má»™t phần tư để ngà i âm thầm đưa cho Từ Giai, tương lai y có lòng muốn hại ngà i thì cÅ©ng không đến ná»—i đưa ngà i và o tỠđịa.
Hồ Tôn Hiến ngả ngưá»i và o lưng ghế, thở dà i nói:
- Quan trưá»ng Ä‘Ãch thá»±c thê lương, có thể rÆ¡i đầu mà không hay biết gì.
Trầm Chu Hư từ từ nói:
- Chỉ cần cố gắng trừ Oa khấu, an định phương Äông Nam thì sinh tá» vinh nhục có đáng gì.
Hồ Tôn Hiến nghiêm mặt, gáºt đầu nói:
- Tiên sinh nói đúng lắm, vinh nhục cá»§a má»™t mình Hồ má»— và việc chống địch cá»§a bách tÃnh phương đông nam, phải tÃnh toán thế nà o ?
Trầm Chu Hư cưá»i cưá»i nói:
- Ta đã nghĩ tới một việc.
Hồ Tôn Hiến nói:
- Xin tiên sinh chỉ dạy.
Trầm Chu Hư nói:
- Có nghe đại nhân định chém danh tướng để chỉnh quân pháp.
Hồ Tôn Hiến đứng dáºy, cầm lên má»™t bản tấu chương nói:
- Ta đã định ra và i cái tên, vốn muốn ngà y mai cùng tiên sinh thương lượng.
Trầm Chu Hư liếc qua tấu chương rồi đẩy xe đến trước bà n, cầm bút viết lên tấu chương má»™t câu rồi trả lại cho Hồ Tôn Hiến. Hồ Tôn Hiến nhìn lại rồi nhÃu mà y nói:
- ThÃch Kế Quang ? Tiên sinh tại sao lại gạch tên chỉ má»™t mình hắn?
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 04:01 PM .
05-03-2008, 03:27 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 14 – Äẩu nô
Hồi 4
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Trầm Chu Hư nói:
- Lần nà y chém hết các đại tướng thống binh cá»§a Giang Nam, nhưng không thể giết ThÃch Kế Quang.
- Tại sao ? – Hồ Tôn Hiến buá»™t miệng nói – y là tướng bại tráºn …
Trầm Chu Hư xua tay nói:
- Y thất bại là có nguyên nhân. Thứ nhất, y cầm quân chưa lâu, mà số binh tốt đó lại toà n là loại con cháu thế gia tại địa phương, nhiá»u năm sống trong nhung lụa nên rất sợ chiến đấu; thứ hai là y gặp phải Mao Hải Phong, trong tứ đại khấu kẻ nà y cá»±c kỳ xảo trá tinh hãn. ThÃch Kế Quang má»™t khi tham chiến liá»n như Ä‘em bầy dê và o miệng cá»p, sao có thể không thất bại được.
Hồ Tôn Hiến nói:
- Nhưng y đã biết không địch nổi, tại sao còn truy đuổi quyết chiến ?
Trầm Chu Hư cưá»i nói:
- Nếu ai gặp cưá»ng khấu cÅ©ng bó tay lảng tránh thì chỉ sợ nhân mã cá»§a tứ đại khấu đã đánh tá»›i thà nh Nam Kinh rồi.
Hồ Tôn Hiến lắc đầu nói:
- Dù có như váºy thì Trầm tiên sinh cÅ©ng đã đỠcao hắn, hắn sao có thể quan trá»ng hÆ¡n các đại tướng ở Giang Nam được ? Cho dù có hÆ¡n được bá»n chúng thì sao có thể hÆ¡n được Du Äại Du ?
Trầm Chu Hư mỉm cưá»i nói:
- Ngà n quân dá»… kiếm, má»™t tướng khó tìm. Tà i năng cá»§a ngưá»i nà y có thể sánh vá»›i Bạch Khởi, Hà n TÃn, Lý Vệ Công, nếu được trá»ng dụng tất trở thà nh má»™t thưá»ng thắng bất bại chi tướng. Hiện nay Du Äại Du tuy quen chinh chiến nhưng tuổi đã cao, dụng binh hà nh sá»± lại quá cẩn tháºn, thiếu cái đảm khà coi nguy hiểm như không. Cần biết dụng binh phải kỳ binh, chÃnh binh tương hợp má»›i có thể vô địch, mà tướng giá»i dùng kỳ binh phải có đảm lược trùm trá»i. ThÃch tướng quân đó không chỉ tà i là m tướng không thua Du Äại Du, mà vá»›i khuyết Ä‘iểm thiếu đảm lược cá»§a Du lão tướng quân thì nếu hai ngưá»i đó phải đối đầu, dÅ©ng tướng sẽ thắng.
Hồ Tôn Hiến trầm mặc hồi lâu rồi nhìn Trầm Chu Hư cưá»i khổ nói:
- Tiên sinh sao không nói sá»›m ? Nếu biết như váºy ta đã không giam y trong ngục.
Trầm Chu Hư cưá»i nói:
- Kẻ có thể gách vác trá»ng trách là m thiên tướng tất phải gặp chút khó khăn trước. Ngưá»i nà y má»™t khi được trá»ng dụng dá»… khiến ngưá»i ta ghen ghét đố kỵ, để y ngồi tù thêm má»™t hai ngà y nữa để giảm bá»›t nhuệ khà cÅ©ng tốt.
Nói xong liá»n ha hả cưá»i lá»›n, đẩy xe từ từ Ä‘i ra khá»i phòng.
Cốc Chẩn thấy Trầm Chu Hư Ä‘i khá»i má»›i kéo Lục Tiệm rá»i xa thư phòng, hạ giá»ng nói:
- Lão há» Trầm chết tiệt đó quả có mắt nhìn ngưá»i, tÃnh mạng cá»§a đại ca ngươi được bảo tồn rồi.
Lục Tiệm mừng rỡ không biết bao nhiêu mà kể, gáºt đầu nói:
- Không sai, Trầm tiên sinh đó đúng là ngưá»i tốt.
Cốc Chẩn cưá»i nhạt nói:
- Ngươi chỉ nhìn thấy mặt tốt cá»§a y mà chưa nhìn thấy mặt ác – rồi lại hạ giá»ng nói – bá»n ta bây giá» cần phải Ä‘uổi theo Trầm Chu Hư.
Lục Tiệm ngạc nhiên nói:
- Tại sao ?
Cốc Chẩn thở dà i nói:
- Từ Hải.
Lục Tiệm đột nhiên đại ngá»™, trong lòng biết y muốn tìm chá»— trú ẩn cá»§a Từ Hải. Äúng lúc ba ngưá»i vòng qua thư phòng đã thấy Trầm Chu Hư má»™t mình tá»± Ä‘iá»u khiển xe lăn từ từ Ä‘i tá»›i.
Ba ngưá»i Ä‘uổi theo đến trước má»™t tòa tiểu viện, bá»—ng thấy má»™t ngưá»i giÆ¡ đèn vá»™i vã bước đến, cúi mình nghiêm trang nói:
- Phụ thân.
Lục Tiệm thấy ngưá»i đó chÃnh là Trầm Tú, bất giác cả kinh, trong lòng nghÄ© y đã nói tối nay nghỉ lại Diệu Hóa am, không hiểu sao lại xuất hiện ở đây. Lại thấy lúc nà y y khoác bá»™ dạng ôn lương cung kÃnh, biết rằng y lại diá»…n trò, trong lòng không kìm được tức giáºn.
Trầm Chu Hư lúc đó lại lạnh nhạt nói:
- Và o thư phòng rồi nói:
Trầm Tú liá»n Ä‘i ra phÃa sau xe lăn, cẩn tháºn đẩy xe, hai ngưá»i tiến và o ná»™i viện, chưa kịp và o phòng thì thấy má»™t cái đèn lồng từ phÃa đông tiến lại, rồi má»™t thanh âm êm dịu nói:
- Chu Hư
Âm thanh đó vừa truyá»n lại, Lục Tiệm cảm thấy ngưá»i Cốc Chẩn khẽ run lên, hô hấp đột nhiên trở nên trầm trá»ng. Lại thấy Trầm Chu Hư quay lại cưá»i nói:
- Thanh Ảnh, bà đã vỠrồi ư ?
Phụ nhân đó nói:
- Ông đột nhiên gá»i Tú nhi vá», tôi sợ ông trách phạt nó nên vá»™i quay lại.
Trầm Chu Hư cưá»i nói:
- Ta sao lại trách phạt nó, chẳng lẽ nó đã là m việc gì không tốt sao ?
- Không có – phụ nhân đó nói – nhưng ông cứ hai ngà y lại vô cớ phạt nó, tôi sợ ông trách loạn lung tung, là m tổn thương thằng bé.
Trầm Chu Hư cưá»i khổ nói:
- Thằng bé nà y tháºt đã bị bà là m hư mất rồi.
- Nó hư cái gì chứ ? – phụ nhân đó nói – hôm nay mẹ con tôi trên đưá»ng gặp hai vị lão nhân cùng khổ, nó đã tặng cho há» năm mươi lượng bạc, lúc bình thưá»ng thằng bé cÅ©ng là m nhiá»u việc tốt, lại vô cùng khiêm tốn cung kÃnh, nó không nói vá»›i ông đấy thôi – ngừng má»™t chút rồi lại nói – Chu Hư, tôi đã pha cho ông má»™t bình trà và má»™t Ãt Ä‘iểm tâm.
Nói xong tiến thêm hai bước, Ä‘i đến chá»— có ánh đèn, Lục Tiệm nhìn ra thấy phụ nhân nà y trang phục giản dị, ôn nhu uyển chuyển mà vẫn mỹ lệ thanh cao, tuổi tuy không Ãt nhưng nét mặt vẫn xinh đẹp phi phà m, phảng phất thấy được phong váºn vô song ngà y trước.
Lục Tiệm nhìn thấy ngưá»i phụ nữ nà y bất giác trong lòng nổi lên má»™t cảm giác ôn nhu khó nói thà nh lá»i, nhất thá»i ngây ngưá»i ra, bá»—ng cảm thấy thân mình Cốc Chẩn không ngừng nhẹ run lên, tá»±a hồ kÃch động không kìm chế được.
Trong lúc đang cảm thấy kì quái, lại nghe phụ nhân đó nhẹ nhà ng nói:
- Cha con ông đừng nói chuyện quá lâu, Ä‘i nghỉ sá»›m Ä‘i, Chu Hư ông cà ng phải cẩn tháºn, đừng để bị lạnh chân.
Trầm Chu Hư mỉm cưá»i nói:
- Tôi biết rồi, bà đi nghỉ trước đi.
Phụ nhân đó nói:
- Hiện giá» vẫn còn sá»›m, tôi đến Pháºt đưá»ng niệm kinh má»™t lúc.
Trầm Chu Hư áºm ừ, phụ nhân đó cùng nha hoà n cầm đèn Ä‘i khá»i. Cha con Trầm Chu Hư cÅ©ng Ä‘i và o thư phòng. Ba ngưá»i bá»n Lục Tiệm đến gần, bá»—ng nghe Trầm Chu Hư lạnh nhạt nói:
- Ta đã thẩm tra tên Trần Tá» Äan đó, hắn khai Từ Hải Ä‘ang trốn tại Trầm trang, quả là nÆ¡i ngưá»i ta khó mà nghÄ© tá»›i được.
Trầm Tú cưá»i nói:
- Có cần hà i nhi Ä‘em ngưá»i tá»›i bắt y không ?
Trầm Chu Hư nói:
- Việc đó ta tá»± có quyết định, bất quá Trần Tá» Äan nói, ngươi và hắn đã kết nghÄ©a kim lan, sau đó hắn đã đưa ngươi mưá»i vạn lượng bạc và các loại trân bảo nhỠđút lót cho Hồ tổng đốc, có việc đó không ?
Trầm Tú nói:
- Äúng là có việc đó, hà i nhi nếu không là m như váºy sao có thể lừa được y cắn câu ?
Trầm Chu Hư lạnh nhạt nói:
- Ngân lượng và trân bảo đâu ?
Trầm Tú nói:
- Trân bảo vẫn còn đây, có Ä‘iá»u ngân lượng … ngân lượng thì con đã dùng hết rồi.
- Khốn kiếp – Trầm Chu Hư tức giáºn nói – ai cho ngươi dùng.
Trầm Tú cưá»i nói:
- Ngân lượng đó vốn không trong sạch, tiêu Ä‘i cÅ©ng là hợp vá»›i lẽ trá»i. HÆ¡n nữa, trừ được má»™t tên đại Oa khấu thì mưá»i vạn ngân lượng thù lao cÅ©ng không phải quá nhiá»u.
Trầm mặc một lúc, Trầm Chu Hư từ từ nói:
- Nghe nói Diệu Hóa am có má»™t ni cô, gá»i lá Pháp Tịnh, ngươi có biết không ?
Trầm Tú hÆ¡i giáºt mình, cưá»i hi hi nói:
- Hà i nhi cùng mẫu thân đến đó thắp hương, tá»±a hồ quả thá»±c có má»™t ngưá»i như váºy.
Trầm Chu Hư cưá»i nhạt nói:
- Ngươi nên biết, ta đối vá»›i ngươi đã nương tay rất nhiá»u chỉ vì sợ Thanh Ảnh phải thương tâm, bà ấy nếu biết hà nh vi cầm thú cá»§a ngươi e rằng sẽ Ä‘au lòng đến chết. Có Ä‘iá»u ngươi đừng tưởng ta không nói ra là không biết ngươi là m những gì, ngươi có má»™t chút thông minh, lừa được Thanh Ảnh, nhưng muốn lừa Trầm Chu Hư ta e rằng còn thiếu nhiá»u đấy.
Nói xong ngừng một chút rồi lại từ từ nói:
- Trước giá» Ngá» ngà y mai, ngươi phải Ä‘em mưá»i vạn lượng bạc đó ná»™p lại cho ta, nếu không thì Ä‘em cái đầu ngươi tá»›i thay.
Trầm Tú thất thanh nói:
- Nhưng ngân lượng đó …
Trầm Chu Hư lạnh nhạt nói:
- Ngươi đi ra đi.
Trầm Tú tức giáºn ra khá»i thư phòng, thần sắc hiểm độc quá»· quyệt, nghÄ© ngợi má»™t lúc rồi cúi đầu bá» Ä‘i. Trầm Chu Hư đột nhiên nhẹ thở dà i, nói:
- Tiết NhÄ©, ngươi nghe thấy thế nà o ? Ngoà i cá»a có mấy con chuá»™t nhắt ?
Má»™t giá»ng nói sắc nhá»n trả lá»i:
- Ba con.
Lục Tiệm nghe thấy cả kinh, lại nghe Trầm Chu Hư nói:
- Bắt sống tất cả, nhưng đừng là m kinh động đến Thanh Ảnh.
Lục Tiệm vá»™i kéo Sá»u nô nhân, tung ngưá»i chạy ngược lại, chạy ra khá»i sân viện bá»—ng cảm thấy không ổn, quay đầu nhìn lại đã không thấy bóng dáng Cốc Chẩn đâu, bất giác ngạc nhiên há»i:
- Sá»u nô nhân, Cốc Chẩn đâu ?
- Ai biết ? – Sá»u nô nhân cưá»i nhạt nói – Hắn là hồ li, thấy tình thế bất diệu chắc đã vắt chân lên cổ chạy rồi.
Lục Tiệm trong lòng nghi hoặc, chỉ cảm thấy Cốc Chẩn không phải là kẻ không nghÄ©a khÃ, bá» bạn chạy má»™t mình, có Ä‘iá»u lòng ngưá»i khó dò, y lại là ngưá»i bà ẩn thâm sâu, nếu nói y đà o tẩu trước thì cÅ©ng không phải là tuyệt không có có khả năng.
Trong lúc Ä‘ang mê hoặc suy nghÄ© đã bị Sá»u nô nhân kéo tay áo co cẳng chạy, được khoảng trăm bước bá»—ng nghe má»™t tiếng hừ lạnh, từ trong bóng tối bước ra má»™t ngưá»i áo tÆ¡i mÅ© tre, dưới mÅ© ánh mắt sắc lạnh như Ä‘iện.
Lục Tiệm cả kinh nói:
- LÃ y.
Sá»u nô nhân ngạc nhiên nói:
- Anh nháºn ra hắn à ?
Lục Tiệm gáºt đầu nói:
- Cẩn tháºn, cước lá»±c cá»§a y rất mạnh.
Sá»u nô nhân buá»™t miệng nói:
- Cước lực rất mạnh, chẳng phải là “Vô lượng túc†Yến Vị Quy sao ?
Ngưá»i áo tÆ¡i đó lạnh nhạt nói:
- ChÃnh thị Yến má»—.
Chữ “Yến†vừa ra khá»i miệng, Yến Vị Quy nhanh chóng biến mất, chữ “mỗ†nói ra thì chân trái y đã đá đến trước mặt Lục Tiệm.
Lục Tiệm hết sức lùi lại, tuy tránh được cước đó nhưng không tránh được cước phong lăng lệ, chỉ cảm thấy táºt phong táp thẳng và o mặt, cÆ¡ bắp như muốn rách ra, bốn bá» cát bụi tung lên, hoa bay tứ tán, vá»™i vòng qua đầu mÅ©i chân Yến Vị Quy, cấp tốc phi tá»›i.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 04:01 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
4vn eu forum showthread , 4vn.eu thuong hai , 4vn.eu/forum/showthread , àãåíòñòâî , àâàòàðêè , åãèïòà , äâèæåíèÿ , ãëîáóñ , âîëãîãðàä , àíèìå , an oan thuong hai full , baby thuong hai ebook , baby thuong hai ful , baby thuong hai full , bổ thiên kiếp thá»§ , dai thuong hai full , doc thuong hai ful , doc thuong hai full , doc truyen thuong hai , doctruyen thuong hai , êàçèíî , hai thuong phon hoa full , îäíîêëàñíèêè , ñíåæíàÿ , òèìàòè , õîñòèíã , phuong ca thuong hai , phượng ca , prc thương hải ful , suongchieu , tai thuong hai full pdf , tai truyen thuong hai , thuong hai , thuong hai *********** , thuong hai 4vn , thuong hai 4vn.eu , thuong hai full , thuong hai full lyric , thuong hai full pdf , thuong hai full prc , thuong hai full prc 4vn , thuong hai full txt , thuong hai full' , thuong hai full] , thuong hai phon hoa full , thuong hai phuong ca , thuong hai phuong ca 4vn , thuong hai phuong ca pdf , thuong hai phuong ca prc , thuong hai prc full , thuong hai tron bo 4vn , thuonghai full prc , thượng hải full prc , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải , thương hải /4vn.eu , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải full pdf , thương hải full prc , thương hải full text , thương hải pdf , thương hải prc , thương hải prc full , truyện thương hải , truyen thuong hai , truyen thuong hai full , ðàñïèñàíèå