 |
|

10-03-2008, 10:11 PM
|
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
|
|
Chương 2 – Hồi 3
Dịch thuáºt: Các nhà tà i trợ
Biên dịch + biên táºp: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Lương Tiêu quẫn bách, lắc lắc cô gái nói:
- Nà y, nha đầu, cô là m sao thế? Mau tỉnh dáºy Ä‘i, chúng ta đấu ba trăm hiệp! Nà y! Có nghe gì không hả… trá»i… cô ngá»§ tháºt à ...
Mặc cho hắn có quát mắng thế nà o thì cô gái áo xanh vẫn cứ ngá»§ gục trong lòng hắn, má ngá»c á»ng hồng, đôi mắt nhắm chặt, lông mi cong dà i Ä‘en nhánh, hai hà ng lông mà y hiện lên chút gì đó muá»™n phiá»n.
Minh Quy đứng dáºy mỉm cưá»i nói:
- Tiểu nha đầu nà y đúng là không biết nặng nhẹ, loại rượu hà ng trăm năm nà y có thể tuỳ tiện uống được sao? Mỹ nhân tất nhiên ai cÅ©ng yêu thÃch, nhưng cÅ©ng rất có thể là m tổn hại thân thể. Rượu “NgÅ© mỹ nhân†uống và o thì dá»… nhưng dư vị rất mạnh. Lão hoà thượng thần công tuyệt thế tá»± có cách hoá giải, hắc, tiểu nha đầu nà y có bao nhiêu bản lÄ©nh mà dám đấu rượu vá»›i ông ta?
Mặt lão đầy vẻ vui mừng trên tai nạn cá»§a ngưá»i khác. Lương Tiêu dở khóc dở cưá»i, cúi đầu nhìn cô gái áo xanh, chỉ thấy cô ta lúc say trông tháºt đáng yêu, khiến cho ngưá»i ta phải động lòng, bất giác thầm nghÄ©: “Con bé nà y tháºt cÅ©ng rất dá»… nhìn, hừ, bất quá dá»… nhìn hay không cÅ©ng chẳng liên quan gì tá»›i ta cả.†Hắn còn Ä‘ang lưỡng lá»± không biết nên quyết định như thế nà o, bá»—ng nghe thấy Minh Quy cưá»i khẩy nói:
- Lương Tiêu à , vốn là anh hùng yêu mỹ nhân, con bé nà y nhan sắc tuyệt trần, đúng là rất hợp với ngươi!
Lương Tiêu ngẩn ra, mặt đỠbừng mắng bâng quÆ¡ má»™t câu rồi bước ra khá»i cá»a, đưa tay dắt ngá»±a. Có lẽ do nhìn thấy Lương Tiêu ôm chá»§ nhân mình trong lòng cho nên con ngá»±a Yên Chi vô cùng ngoan ngoãn, Ä‘i theo sau hắn. Lương Tiêu mặc dù rất ghét cô gái mặc áo xanh nà y nhưng lại vô cùng thÃch con ngá»±a nà y, không kìm được liá»n đưa tay ra vuốt ve con ngá»±a. Lần thứ nhất con Yên Chi còn nghiêng ngưá»i tránh né, nhưng lần thứ hai phát hiện Lương Tiêu không há» có ác ý thì nó không tránh nữa, mặc cho hắn vuốt ve bá»™ lông má»m mại như gấm.
Lương Tiêu thÃch thú vô cùng, vốn muốn cưỡi lên trên lưng ngá»±a thá» coi, nhưng thấy nó ngẩng đầu duá»—i chân bá»™ dạng phi phà m, bất giác thầm nghÄ©: “Nó kiêu ngạo như thế, cưỡi lên lưng chẳng phải là là m nhục nó sao!†Liá»n hết sức nhẫn nhịn không cưỡi nữa.
Minh Quy nhìn thấy bá»™ dạng khổ sở cá»§a hắn, chỉ cho rằng hắn đã thÃch sắc đẹp cá»§a cô gái áo xanh, không kìm thầm mừng rỡ: “Hay lắm, tiểu tá» nà y nà y đã có tình ý vá»›i con nha đầu kia, hắc hắc, lão tá» trước dùng ra chút thá»§ Ä‘oạn khiến cho các ngươi tình cảm mặn nồng không thể xa rá»i, sau đó lão tá» sẽ bắt con nha đầu là m con tin. Hừ, tiểu tá» nhà ngươi khi Ä‘ang yêu đương cuồng nhiệt, bị ta ép buá»™c như váºy thì còn Ä‘iá»u gì mà không nói ra chứ!â€
Lương Tiêu và Minh Quy sá» dụng khinh công đến má»™t nÆ¡i Ãt ngưá»i qua lại thì má»›i dừng chân. Minh Quy chỉ vá» phÃa xa, nói:
- Äằng kia có má»™t khách sạn, chÃnh hợp để nghỉ ngÆ¡i.
Lương Tiêu áºm ừ má»™t tiếng, Minh Quy lại cưá»i nói:
- Con bé nà y uống những ba vò rượu trăm năm, say rất nặng, ngươi hãy đưa nó và o khách sạn trước, ta đi mua chút thuốc cho cô ta uống cho tỉnh rượu.
Lương Tiêu nhìn lão vô cùng nghi hoặc: “Lão hồ ly đột nhiên tá» ra ân cần, có vẻ rất không ổn.†Minh Quy hiểu ý cá»§a hắn, cưá»i nói:
- Không cần phải lo lắng, ta chẳng qua muốn sớm giúp ngươi giải quyết việc nà y, chúng ta còn sớm khởi hà nh cùng nhau mưu đại sự!
Lương Tiêu đối vá»›i hai chữ “đại sự†cá»§a lão chẳng có chút hứng thú gì, nhưng cô gái áo xanh ở trong lòng mình cứ liên tục cá»±a quáºy tháºt khiến ngưá»i ta chẳng thÃch thú gì. Hắn vốn còn chưa phương trưởng, ôm má»™t cô gái xinh đẹp say khướt thế nà y bất giác máu chảy cà ng nhanh, mồ hôi toát ra cả ngưá»i, nghe nói váºy cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u, liá»n Ä‘i vá» phÃa khách sạn.
Minh Quy nhìn theo bóng Lương Tiêu khẽ cưá»i nhạt, quay ngưá»i bước Ä‘i, tá»›i má»™t hiệu thuốc trên phố gá»i lấy mấy vị thuốc. Lang trung vô cùng nghi hoặc, không bốc thuốc mà nhá» giá»ng há»i:
- Khách quan, tha cho lão mạo phạm, mấy vị thuốc nà y mà kết hợp với nhau sẽ tạo thà nh một loại xuân dược cực mạnh!
Minh Quy cưá»i nhạt nói:
- Bảo ngươi bốc thuốc thì ngươi cứ bốc, lắm lá»i là m gì?
Lang trung luôn mồm vâng dạ, trong lòng thầm nghÄ©: “Lão nà y ngưá»i già nhưng lòng vẫn chưa già , cÅ©ng không sợ kiệt sức sao.†Minh Quy lấy thuốc rồi bảo lang trung nghiá»n ra thà nh bá»™t nhá», dùng giấy gói lại, Ä‘i trên đưá»ng không ngừng suy nghÄ© dùng cách nà o đánh thuốc, dùng cách nà o để hai ngưá»i đó gần gÅ©i nhau, lại là m cách nà o bắt cóc nha đầu kia là m con tin ép cho Lương Tiêu phải nói ra bà quyết võ công. Lão cà ng nghÄ© cà ng thấy đắc ý, không kìm được ha ha cưá»i lá»›n, không ngá» tiếng cưá»i chưa dứt đã nghe có ngưá»i hừ lạnh nói:
- Minh huynh có chuyện gì mà vui vẻ như váºy?
Minh Quy cả ngưá»i run lên, quay đầu lại cưá»i nói:
- Tần lão đệ đúng là đã không ngại gian khổ, lại có thể má»™t mạch truy Ä‘uổi đến táºn Tô Châu nà y!
Quả tháºt thấy Tần Bá Phù đứng cách đó năm trượng, cưá»i nhạt nói:
- Lương Tiêu đâu?
Minh Quy cưá»i ha hả, ánh mắt hiện lên vẻ chế nhạo, nói:
- Ngưá»i thì không có, nhưng xương trắng thì có má»™t bá»™! Ngươi có lấy không?
Tần Bá Phù tức muốn nổ mắt, gầm lá»›n má»™t tiếng, loáng má»™t cái đã thấy song chưởng đánh tá»›i, Minh Quy má»™t chưởng đón đỡ. Chưởng lá»±c hai ngưá»i tiếp xúc, thân mình Minh Quy chấn động mãnh liệt, bay lên mấy trượng. Tần Bá Phù không ngá» lão yếu như váºy, hÆ¡i ngẩn ra rồi láºp tức tỉnh ngá»™: “Tên tặc tá» gian trá, lại mượn chưởng lá»±c cá»§a lão phu để bá» chạy?†Minh Quy mượn thế nhảy lên nóc lầu, bá»—ng cảm thấy bên mình nổi kình phong, trong lòng kinh hãi liá»n xoay ngưá»i tiếp má»™t chưởng, chỉ cảm thấy kình lá»±c cá»§a đối phương vô cùng trầm ổn như má»™t ngá»n núi, liá»n liếc mắt nhìn qua thì thấy Hoa Thanh Uyên sắc mặt xanh xám, quát lên:
- Ngươi… ngươi tháºt đã giết Tiêu nhi, hôm nay nếu không giết ngươi thì đạo trá»i khó tha.
Vù vù vù đánh liá»n sáu chưởng, Ä‘á»u là trong lúc giáºn dữ mà đánh ra nên uy lá»±c vô cùng mạnh mẽ. Minh Quy liên tục lùi lại, khó khăn lắm má»›i có thể đứng vững rồi phản công chút Ãt. Hai ngưá»i võ công hÆ¡n kém không nhiá»u, trên nóc nhà lúc tiến lúc lùi, đánh đến khó phân thắng bại.
Tần Bá Phù cÅ©ng nhảy lên trên mái nhà , hắn tôn trá»ng thân pháºn cá»§a Hoa Thanh Uyên nên chỉ đứng cạnh giữ tráºn. Äấu được gần hai mươi chiêu, Minh Quy ha ha cưá»i lá»›n, đánh ra má»™t chưởng. Hoa Thanh Uyên Ä‘ang định hoá giải thì tay trái Minh Quy vung lên, Ä‘em bá»™t xuân dược ném thẳng tá»›i trước mặt ông. Hoa Thanh Uyên biết lão ta là kẻ gian trá, sợ rằng đây là thứ phấn độc nên nÃn thở lùi lại. Tần Bá Phù nhìn thấy Minh Quy đánh lén hại ngưá»i nên cÅ©ng không để ý đến quy tắc nữa, quát lá»›n má»™t tiếng rồi múa chưởng tấn công. Minh Quy lấy chân móc, mấy viên ngói xanh bắn tá»›i hắn, nhưng “Cá»± Linh huyá»n công†quả vô cùng lợi hại, ngói bay đến ná»a chừng bị chưởng phong cá»§a Tần Bá Phù bức tá»›i nghiá»…m nhiên bay ngược trở lại. Minh Quy hoảng hốt tránh qua, ngẫu nhiên đúng lúc Hoa Thanh Uyên xông tá»›i biến thà nh nghênh đón đám ngói đó. Hoa Thanh Uyên đà nh phải đối mặt vá»›i đám ngói, Hoa Thanh Uyên chỉ đà nh vung chưởng đánh báºt ra. Minh Quy thấy cÆ¡ há»™i liá»n luồn Ä‘i bên ngưá»i ông, tiện thế còn tung ra má»™t chưởng đánh vá» phÃa Hoa Thanh Uyên. Hoa Thanh Uyên phÃa trước đối đầu vá»›i gạch ngói, phÃa sau có chưởng lá»±c cá»§a Minh Quy, nhất thá»i bị là m cho chân tay rối loạn.
Minh Quy vừa thoát thân liá»n toà n lá»±c sá» dụng khinh công, chui và o táºn cùng cá»§a con ngõ nhá». Tần Bá Phù, Hoa Thanh Uyên cố gắng Ä‘uổi theo, ba ngưá»i kẻ chạy ngưá»i Ä‘uổi trong thà nh Tô Châu. Minh Quy lợi dụng địa thế, liên tục dùng mánh khóe khiến Hoa, Tần hai ngưá»i Ä‘uổi hết ná»a giá» mà vẫn không bắt được. Tần Bá Phù nổi giáºn, Ä‘em gạch đá bên đưá»ng Ä‘áºp nát vụn. Hoa Thanh Uyên tuy biết Lương Tiêu là nh Ãt dữ nhiá»u nhưng trước sau vẫn còn má»™t tia hy vá»ng, vì váºy má»›i quên mình ngà n dặm Ä‘uổi theo. Không ngá» trá»i cao vô tình, Lương Tiêu cuối cùng đã bị hại, nhất thá»i ông cảm thấy trong lòng chua xót nguá»™i lạnh, đấm và o tưá»ng đất ven đưá»ng, rÆ¡i lệ lẩm nhẩm Ä‘á»c:
- Váºn trù cùng cÆ¡, nan Ä‘oạn kỉ kì
Khuất chỉ thông thần, bất tri vong niên
Thượng thương thất thông, đố nhĩ kì tà i
Cô hồn phiêu diêu, an sở quy y
Thế sự điên đảo, phu phục hà cực...
(Tạm dịch:
TÃnh toán má»i việc, khó tÃnh việc mình;
Bói toán thần diệu, không biết ngà y tà n;
Trá»i cao câm Ä‘iếc, đố kỵ ngưá»i tà i;
Cô hồn phiêu bạt, yên vỠchốn cũ;
Việc Ä‘á»i Ä‘iên đảo, báo thù khó sao...)
Ông còn chưa Ä‘á»c hết nước mắt đã như mưa, nói không thà nh tiếng, mặc cho trên phố đông ngưá»i cùng không thèm để ý tá»›i.
Tần Bá Phù trong lòng cÅ©ng thảm khốc, nhưng bản tÃnh hắn cứng cá»i, khoé mắt hÆ¡i cay đã kịp kìm chế lại, vá»— vá»— vai Hoa Thanh Uyên, thở dà i nói:
- Thanh Uyên, khóc thì có tác dụng gì? Kế sách hiện giá» chÃnh là tìm tên gian tặc đó, báo thù rá»a háºn cho Lương Tiêu má»›i đúng!
Hoa Thanh Uyên nghe váºy nghiến răng gáºt đầu nói:
- Tần huynh nói đúng lắm, chúng ta lại truy tìm tên gian tặc đó!
Hai ngưá»i trong lòng bừng bừng lá»a háºn, má»™t mạch truy lùng.
Minh Quy thoát được hai ngưá»i, trong lòng biết rằng cao thá»§ cá»§a Thiên CÆ¡ cung tất sẽ lần lượt tá»›i đây, bất giác thầm than xúi quẩy. Chạy má»™t vòng lá»›n vá» tá»›i khác sạn, chuẩn bị kéo Lương Tiêu chạy trốn, ai ngá» còn chưa đến nÆ¡i đã nghe thấy tiếng kêu gà o, từ xa nhìn tá»›i chỉ thấy chá»— khách sạn đó khói lá»a ngút trá»i, ngưá»i chạy ra chạy và o Ä‘á»u tá»›i ven hồ lấy nước cứu lá»a. Minh Quy nhìn tá»›i trợn mắt há miệng, chỉ sợ Hoa, Tần hai ngưá»i cÅ©ng bị há»a hoạn kéo tá»›i, liá»n vá»™i co đầu quay Ä‘i, thầm nghÄ©: “Trong ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách, cÅ©ng chẳng thể để ý đến thằng nhóc ấy nữa.†Lão là ngưá»i quyết Ä‘oán, nói là là m, liá»n má»™t mạch trốn ra khá»i thà nh Cô Tô Ä‘i thẳng lên phÃa bắc
Last edited by David; 21-04-2008 at 08:24 PM.
|

10-03-2008, 10:11 PM
|
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
|
|
Chương 2 – Hồi 4
Dịch thuáºt: Các nhà tà i trợ
Biên dịch + biên táºp: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Lại nói tá»›i Lương Tiêu ôm cô gái áo xanh, gá»i má»™t gian phòng rồi đặt cô gái áo xanh xuống giưá»ng, lại kêu tiểu nhị mang nước nóng tá»›i. Sau khi rá»a mặt, hắn nhất thá»i cảm thấy buồn chán vô vị liá»n ngồi cạnh cá»a sổ, nghÄ© tá»›i tình hình lúc ôm cô gái áo xanh, chỉ thấy tim Ä‘áºp nhanh dần, hai tai nóng bừng, không ngừng liếc mắt nhìn trá»™m cô gái Ä‘ang nằm trên giưá»ng.
Sau má»™t lúc lâu, Minh Quy rốt cuá»™c vẫn không thấy quay lại. Bá»—ng thấy bên chiếc cầu vòm nhá» bằng đá đằng xa có má»™t con ngá»±a hoà ng phiêu Ä‘ang phi tá»›i, trên lưng là má»™t ông lão râu dà i, khoảng năm mươi tuổi, eo Ä‘eo bảo kiếm, lưng mang theo má»™t chiếc cung khảm bạc. Ông ta nhìn vá» phÃa bên nà y liá»n lá»™ vẻ kinh ngạc, đột nhiên rút lấy má»™t mÅ©i tên, dùng lá»a đốt lên, rồi tay cầm cung bạc, kéo thì như trẻ nằm co, buông thì như mặt trăng đầy, chỉ nghe má»™t tiếng rÃt to, mÅ©i tên lá»a xuyên phá không khÃ, trong không gian hình thà nh má»™t ngá»n lá»a mà u lục. Lương Tiêu cảm thấy vô cùng thÃch thú, thầm nghÄ©:
Xin được ông ta má»™t mÅ©i tên để xem chÆ¡i, chắc là không tồi!â€
Ông lão sau khi bắn Ä‘i má»™t mÅ©i tên lại tiếp tục rút ra má»™t mÅ©i tên bình thưá»ng khác, giương cung lắp tên, lần nà y là nhằm và o con ngá»±a Yên Chi Ä‘ang đứng ở trước cá»a khách sạn. Lương Tiêu vô cùng kinh hãi, chỉ nghe vù má»™t tiếng mÅ©i tên cá»§a ông lão râu dà i đã rá»i khá»i dây cung. Lương Tiêu trong lúc cuống quýt liá»n ném chén trà đi vừa trúng ngay và o mÅ©i tên dà i. MÅ©i tên rÆ¡i xuống đất, ông già ngẩng đầu nhìn tá»›i thì thấy Lương Tiêu tung mình nhảy xuống, thuáºn tay nhặt mÅ©i tên lên nói:
- Trả lại cho ông.
MÅ©i tên bay vá» phÃa ông già râu dà i, ông ta đưa cung gạt Ä‘i, chỉ trong chá»›p mắt đó Lương Tiêu đã thu mình lao tá»›i trước đầu ngá»±a cá»§a ông ta, má»™t chiêu “Hy Hoà ngá»± nháºt†trong “Äại thần cảnh†tung mình đá tá»›i. Ông già đó cÅ©ng không cháºm trá»…, rá»i khá»i bà n đạp luồn xuống dưới bụng ngá»±a đá lại Lương Tiêu. Lương Tiêu tránh khá»i cước đó, thân mình nghiêng Ä‘i, xoáy và o cổ đối phương. Ông già đột nhiên lại trở lại yên ngá»±a, giáºm chân đá xuống. Nhất thá»i hai ngưá»i xoay quanh con ngá»±a hoà ng phiêu, lên lên xuống xuống đấu khoảng sáu bảy chiêu, Lương Tiêu không chiếm được má»™t chút thượng phong nà o, trong lòng kinh ngạc: “Kẻ nà y từ đâu tá»›i? Ghê gá»›m tháºt!â€
Äang định biến chiêu, đột nhiên tiếng vó ngá»±a vang lên dồn dáºp. Lương Tiêu liếc mắt nhìn qua, chỉ thấy ở phÃa đông mấy ngưá»i cưỡi ngá»±a rầm ráºp phi tá»›i, ngưá»i Ä‘i đầu vang giá»ng hét lên:
- Sở lão đại… nữ tặc đó ở đây không?
Ông già trả lá»i:
- Ngá»±a ở đây, còn ngưá»i… ái ôi…
Hóa ra chỉ chút phân tâm thì trán đã bị chỉ phong của Lương Tiêu sượt qua, vội kêu lên:
- Tiểu tỠnhúng tay và o…
Lương Tiêu nhân cÆ¡ há»™i nhảy ra, đưa mắt nhìn xung quanh thì thấy bốn phương tám hướng có hÆ¡n mưá»i ngưá»i hướng vá» phÃa nà y phi tá»›i như gió. Sở lão đại thoát khá»i tình thế khó khăn liá»n lắc ngưá»i lên ngá»±a, lắp má»™t mÅ©i tên vừa định bắn không ngá» thì không ngỠ“băng†má»™t tiếng dây cung đứt là m đôi. Ông ta kinh ngạc rồi chợt hiểu ra rằng Lương Tiêu trước lúc dá»i Ä‘i đã lấy móng tay cứa há»ng dây cung cá»§a lão.
Lương Tiêu thấy đám ngưá»i khà thế hung hăng, Ä‘ang cảm thấy kì lạ, chợt nghe má»™t tiếng quát trong trẻo rồi má»™t ngưá»i đà n bà mặc áo và ng từ trên lưng ngá»±a nhảy xuống, lao và o khách sạn. Lương Tiêu tung ngưá»i nhảy tá»›i, chụp vá» phÃa ngưá»i đà n bà áo và ng, quát:
- Äi đâu?
Ngưá»i đà n bà áo và ng xoay ngưá»i đánh ra má»™t chưởng chặn thế trảo cá»§a Lương Tiêu. Lương Tiêu nhìn kÄ© thì đó là má»™t ngưá»i phụ nữ trung niên dáng vẻ xinh đẹp. Ngưá»i phụ nữ xinh đẹp đó quát lên:
- Ngươi là ai?
Lương Tiêu lại cảm thấy giá»ng nói cá»§a bà ta rất quen, đột nhiên nhá»› ra ngưá»i nà y chÃnh là ngưá»i đà n bà được gá»i là “Nhị Nương†ở bên sông Váºn Hà . Lúc đó con trai bà ta bị thương không cách nà o cứu chữa, bị chặt má»™t chân, ngưá»i đà n bà xinh đẹp nà y có lẽ là oán giáºn chưa dứt nên lúc nà y vẻ mặt rất mệt má»i. Lương Tiêu đảo mắt, cưá»i hì hì nói:
- Nhị Nương, cái chân bị chặt của lệnh lang ổn rồi chứ?
Việc Lôi Tinh bị chặt chân rất Ãt ngưá»i biết, ngưá»i đà n bà áo và ng đó trợn mắt há miệng, kinh ngạc nói:
- Ngươi… ngươi là m thế nà o mà biết được?
Vừa nói thân hình vừa khá»±ng lại. Lương Tiêu thừa cÆ¡ xông và o phòng trước, chụp lấy cô gái áo xanh trên giưá»ng nhấc lên, vừa định vượt cá»a sổ bá» chạy thì bá»—ng nghe má»™t tiếng quát trong trẻo, ngưá»i đà n bà áo và ng đã như Ä‘iện lao tá»›i, trong tay có thêm má»™t thanh trưá»ng kiếm, rÃt giá»ng giáºn dữ nói:
- BỠcon khốn đó xuống!
Trưá»ng kiếm bay lượn, kiếm pháp tinh tế kì diệu, Lương Tiêu tháºt khổ sở vì không rảnh tay ứng chiến vá»›i kẻ địch, chỉ có thể hết tránh đông né tây. Tránh được không đến ba chiêu, bá»—ng nghe bức tưá»ng phÃa đông vang lên má»™t tiếng nổ lá»›n. Bức tưá»ng đổ sáºp xuống, má»™t ngưá»i đà n ông to lá»›n như tháp sắt cưỡi ngá»±a xông và o, tay cầm má»™t cây chùy sắt nặng khoảng mấy chục cân, hai sợi dây xÃch to tướng quấn lấy bắp thịt trên cánh tay, rÃt giá»ng nói:
- Nhị Nương, nữ tặc ở đâu?
Giá»ng nói ồm ồm, chÃnh là “Lôi Äại Lang†đã tá»± tay chặt gẫy chân con trai mình bên dòng sông Váºn Hà .
Ngưá»i phụ nữ Ä‘ang lo lắng vì Lương Tiêu quá nhanh nhẹn, bá»—ng thấy chồng tá»›i thì mừng rỡ nói:
- Ở trên tay tiểu tỠnà y!
Ngưá»i đà n ông “A†lên má»™t tiếng, chuỳ sắt quét má»™t cái trên không, tưá»ng vách vỡ vụn, gạch ngói bay tứ tung. Lương Tiêu không dám ngạnh tiếp, liá»n dùng thế cá vượt long môn, đưa chân đạp lên chiếc xÃch sắt định mượn lá»±c lao ra khá»i cá»a. Ngưá»i phụ nữ áo và ng đã sá»›m nhìn ra ý đồ cá»§a hắn, trưá»ng kiếm xé gió chặn tá»›i. Cái tung ngưá»i nà y cá»§a Lương Tiêu đã dùng hết sức lá»±c, hai tay lại không rảnh rá»—i, trong lúc cấp bách liá»n phì má»™t tiếng phun má»™t bãi nước bá»t thẳng và o mặt ngưá»i phụ nữ mặc áo và ng. Ngưá»i phụ nữ áo và ng trước nay ưa sạch sẽ, mặc dù vô cùng tức giáºn nhưng cÅ©ng không thể không tạm thá»i tránh né sang má»™t bên. Lương Tiêu táºn dụng cÆ¡ há»™i nà y xông ra khá»i phòng.
Vừa má»›i ra khá»i cá»a liá»n có hai ngưá»i đà n ông tiến tá»›i chặn đưá»ng. Lương Tiêu tung mình nhảy lên, giÆ¡ chân đá trong không khÃ, giống như Ä‘ang lao nhanh trong cÆ¡n Ä‘iên cuồng nhưng đó lại là chiêu “Tiếp Dư cuồng caâ€, hai ngưá»i kia không chống đỡ được, vá»™i và ng lùi bước. Lương Tiêu có được khoảng trống liá»n vươn ngưá»i tung cước đạp và o má»™t ngá»n giả sÆ¡n trong sân nhảy lên mái nhà , co chân đứng thẳng, thân hình đón gió Ä‘ung đưa. Má»i ngưá»i định xông lên Ä‘uổi theo nhưng Ä‘á»u bị hắn lấy chân đá cho gạch ngói bắn tung tóe, khiến những ngưá»i liá»u mạng lao lên thi nhau bị đánh rÆ¡i xuống.
Tiếng rầm rầm vang lên, tưá»ng thá»§ng phòng đổ, ngưá»i đà n ông to lá»›n kéo ngá»±a ra khá»i phòng, mắng nhiếc:
- Äồ nữ tặc.
Chuỳ sắt vung ra, tiếng rầm rầm vang lên không ngá»›t, căn phòng bị thần lá»±c cá»§a ông ta đánh sáºp má»™t mảng. Lương Tiêu tung ngưá»i tránh né. Ngưá»i đà n ông vừa định lại vung chùy, ai ngá» dây chuỳ bị xà nhà giữ lại, ông ta kéo không ra liá»n tức giáºn ngoác miệng ra chá»i bá»›i. Lương Tiêu ha hả cưá»i lá»›n. Lôi Äại Lang chá»i mấy câu, đột nhiên gá»i:
- Dùng “Hoả Lôi†bắt nó phải xuống.
Tiếng nói còn chưa dứt, đã thấy ba váºt giống như ống pháo được ném tá»›i vèo vèo. Lương Tiêu trong lòng biết tất có Ä‘iá»u cổ quái liá»n vá»™i và ng tránh né. Những ống pháo đó vừa chạm đất liá»n phát ra tiếng nổ như sấm, đẩy gạch ngói bắn tung tóe khiến căn phòng to lá»›n như thế bị bao trùm trong ngá»n lá»a bùng bùng.
Lương Tiêu vô cùng kinh hãi, vù vù lại có ba quả “Hoả Lôi†được ném tá»›i, hắn vá»™i và ng tung ngưá»i nhảy ra, chỉ nghe sau lưng tiếng nổ liên tục vang lên, mảnh vụn bắn toé ra Ä‘áºp và o lưng Ä‘au đớn vô cùng. Nhìn xuống thì thấy sáu bảy ngưá»i tay cầm Ä‘ao kiếm Ä‘ang nhảy tá»›i. Lương Tiêu mất Ä‘i lợi thế vỠđịa hình, lại Ä‘ang ôm cô gái áo xanh tay nên tay chân không rảnh, láºp tức kêu khổ không ngá»›t.
Äá»™t nhiên nghe tiếng hà vang, má»™t cái bóng trắng lao tá»›i như bay, Lương Tiêu vô cùng vui mừng, cao giá»ng hét lên:
- Yên Chi.
Con ngá»±a Yên Chi phi tá»›i như bay, bốn vó sải rá»™ng, tung ra hai cú đá háºu. Nó thông minh nhanh nhẹn, sức mạnh vô cùng, đá ra rất mãnh liệt, không khác gì cao thá»§ võ công, những ngưá»i kia lại táºp trung chú ý hết lên ngưá»i Lương Tiêu nên láºp tức có mấy ngưá»i không tháºn trá»ng bị ngá»±a đá trúng, biến thà nh hồ lô lăn long lóc trên mặt đất. Con ngá»±a Yên Chi mở ra má»™t lối thoát, tá»›i bên cạnh căn phòng đỡ lấy Lương Tiêu từ trên không nhảy xuống rồi quay vó chạy và o má»™t con ngõ nhá». Nà o ngá» chạy chưa đầy trăm thước liá»n thì đã bị má»™t bức tưá»ng cao khoảng tám thước chặn đưá»ng. Lương Tiêu kinh hãi, định ghìm cương chuyển hướng nhưng con thấy Yên Chi vẫn cứ tung vó như bay, tuyệt không dừng lại, đột nhiên trong lòng máy động, nhắm mắt kêu lên:
- Yên Chi ngoan, ta tin tưởng ngươi mà .
Con ngá»±a Yên Chi hà dà i má»™t tiếng như đáp lá»i, phi tá»›i trước bức tưá»ng cao liá»n đột nhiên tung ngưá»i vượt qua khá»i bức tưá»ng, sau khi hạ xuống mặt đất cÅ©ng không há» không ngừng lại chút nà o, lại tiếp tục buông vó chạy tiếp. Lương Tiêu mở mắt ra vui mừng nói:
- Ngá»±a ngoan, ngá»±a ngoan.
Tán thưởng không ngừng, lại quay đầu nhìn, chỉ thấy khói Ä‘en dà y đặc bốc thẳng lên bầu trá»i, chÃnh là phòng ốc bị “Hoả Lôi†bén lá»a, lá»a mượn thế gió bùng lên không thể nà o dáºp tắt nổi.
Lương Tiêu âm thầm kinh hãi, thấy đằng xa phÃa trước đã là cổng thà nh, cổng thà nh đã treo cầu, không dưới mưá»i ngưá»i ngá»±a từ trước mặt xông đến. Lương Tiêu vừa định chuyển hướng thì bên trái lại có thêm năm ngưá»i cưỡi ngá»±a, đằng sau, bên phải Ä‘á»u có ngưá»i cưỡi ngá»±a bao vây đổ tá»›i. Còn chưa kịp nghÄ© lại, con ngá»±a Yên Chi lại không tránh không né, cứ chạy thẳng tá»›i. Lương Tiêu kinh hãi, kêu lên:
- Ngá»±a ngoan, đừng ngu ngốc thế, phải Ä‘i vá» phÃa Ãt ngưá»i.
Tiếng nói chưa dứt, con Yên Chi đã Ä‘i tá»›i đầu cầu, khoảng cách giữa hai bên còn lại không đến mưá»i trượng. Lương Tiêu khẽ nghiến răng, Ä‘em cô gái áo xanh đặt ngang trên mình ngá»±a, rút kiếm cầm ở tay, Ä‘ang định nghênh địch, ai ngá» con Yên Chi trong lúc phi nhanh đột nhiên đứng thẳng ngưá»i lên, “hÆmá»™t tiếng như và ng đá va chạm, vang vá»ng tá»›i trá»i xanh. Phải biết được nó vốn là con đứng đầu trong đám ngá»±a hoang ở phÃa bắc núi Thiên SÆ¡n, sau đó được sư phụ cá»§a cô gái áo xanh dùng hết cách má»›i thu phục được. Con ngá»±a nà y bản tÃnh hung dữ, có thể đánh nhau vá»›i cả hổ báo, những con ngá»±a bình thưá»ng khác Ä‘á»u sợ nó vô cùng, trong tiếng hà vừa rồi cá»§a nó đã thể hiện ra thần uy trấn áp ngà n vạn con ngá»±a khác. Mưá»i con tuấn mã đối diện nghe thấy tiếng hà đột nhiên tứ tán, lắc đầu ngoáy Ä‘uôi, bá» chạy thục mạng. Äám kỵ sÄ© ghìm cương giữ ngá»±a, ghìm đến ná»—i mồm ngá»±a chảy máu vẫn không cách nà o áp chế được. Má»™t con ngá»±a tháºm chà còn không biết gì nữa, Ä‘em theo chá»§ nhân ùm má»™t tiếng lao thẳng xuống con sông bảo vệ xung quanh thà nh.
Lương Tiêu nhìn thấy nó oai phong như váºy, vừa kinh hãi ngạc nhiên vừa vui mừng yêu quý. Con Yên Chi đẩy lùi đám ngá»±a kia liá»n chạy vá»t qua cầu. Äám ngưá»i cưỡi ngá»±a trong lòng hiểu rõ nếu để cho con ngá»±a nà y chạy thoát thì có gá»i ngưá»i khắp thiên hạ cÅ©ng đừng mong Ä‘uổi kịp, liá»n vừa chạy như bay vừa theo Sở lão đại thi nhau giương cung bắn tên. Nhất thá»i sau lưng Lương Tiêu tiếng tên bay rà o rà o như tiếng mưa xối.
Con Yên Chi cÅ©ng biết tình thế nguy hiểm, liá»n hết tránh phải né trái tung vó phi như bay. Nhưng ngưá»i bắn cung Ä‘a phần là cao thá»§ nên vẫn bị má»™t mÅ©i tên bắn trúng chân sau. MÅ©i tên bắn trúng lại là mÅ©i tên ba cạnh, khi bị trúng tên máu tươi sẽ theo miệng vết thương chảy mãi không thôi. Con Yên Chi Ä‘au đớn, hà dà i má»™t tiếng. Lương Tiêu trong lòng vô cùng lo lắng, bá»—ng nghe có ngưá»i cao giá»ng kêu lên:
- Không được bắn, đã nói rồi, con ngựa nà y thuộc vỠta.
Tiếng kêu cà ng ngà y cà ng lá»›n, khi nói đến chứ “ta†thì đã như sấm nổ bên tai. Ngưá»i đó vừa kêu dừng thì cÆ¡n mưa tên cÅ©ng láºp tức kết thúc
Last edited by David; 21-04-2008 at 08:26 PM.
|

10-03-2008, 10:12 PM
|
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
|
|
Chương 2 – Hồi 5
Dịch thuáºt: Các nhà tà i trợ
Biên dịch + biên táºp: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Lương Tiêu vá»™i và ng quay đầu lại, chỉ thấy má»™t ngưá»i đà n ông áo xanh rảo bước như bay, cách sau ngá»±a không tá»›i sáu thước. Lương Tiêu ngả ngưá»i xuất kiếm. Ngưá»i đà n ông cưá»i ha ha, chân không dừng bước, ngón tay phải đưa ra, Ä‘inh má»™t tiếng đã Ä‘iểm trúng và o sống kiếm. Lương Tiêu hổ khẩu tê dại, trưá»ng kiếm suýt rÆ¡i khá»i tay. Ngưá»i kia má»™t chiêu không đánh bay được bảo kiếm cá»§a Lương Tiêu liá»n kinh ngạc kêu à má»™t tiếng, tay trái cÅ©ng không ngừng lại, chụp tá»›i Ä‘uôi con ngá»±a Yên Chi.
Bá»—ng nghe con Yên Chi hà dà i rồi lao vá»t vá» phÃa trước, vượt lên trước hÆ¡n bốn trượng. Ngưá»i kia chụp và o không khà liá»n co cẳng Ä‘uổi theo, nhưng chỉ thấy con Yên Chi kháºp khiá»…ng từng bước mà vẫn nhanh nhẹn vô cùng, thoáng má»™t cái đã cách xa hÆ¡n hai chục trượng. Ngưá»i đà n ông áo xanh Ä‘uổi không kịp, trong lòng vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Kinh ngạc vì con ngá»±a quý nà y đã bị thương mà vẫn có thể chạy nhanh như váºy, mừng vì con bảo mã nà y dÅ©ng mãnh vô cùng, cà ng muốn nhanh chóng có được nó.
Con ngá»±a Yên Chi chạy bước thấp bước cao được mấy chục dặm, mắt thấy đã bá» rÆ¡i truy binh, Lương Tiêu không đà nh lòng để nó lại tiếp tục chạy, liá»n ghé và o bên đưá»ng rút mÅ©i tên ra, xé vạt áo buá»™c vết thương lại. Äịnh thần xem kỹ thấy trên mÅ©i tên có khắc má»™t chữ “Sởâ€, bất giác đưa mắt nhìn cô gái Ä‘ang nằm trên lưng ngá»±a ngá»§ say như chết, thầm nghÄ©: “Nữ tặc mà Lôi Äại Lang và Nhị Nương kia nói tá»›i chẳng lẽ lại là cô ta sao?†NghÄ© đến thảm cảnh Lôi Tinh bị cha ruá»™t chặt chân, bất giác suy nghÄ©: “Tặc nha đầu nà y độc ác, bị kẻ thù Ä‘uổi bắt tháºt là đáng Ä‘á»i.†Liá»n thở dà i, đặt cô gái nằm nên lưng ngá»±a rồi lấy dây cương buá»™c chặt lại, nói:
- Ngựa ngoan, ta không lo nữa đâu, ngươi hãy mang theo chủ nhân của mình từ từ chạy thoát thân đi.
Nói xong quay ngưá»i định Ä‘i thì nghe thấy phÃa sau vang lên tiếng vó ngá»±a nhè nhẹ, thấy con Yên Chi vẫn Ä‘i đằng sau bèn nói:
- Ngá»±a ngoan, ta nói ta không lo cho các ngưá»i nữa là không lo cho nữa, nếu có trách thì hãy trách chá»§ nhân cá»§a ngươi lòng dạ không tốt, thá»§ Ä‘oạn tà n bạo, kéo đến bao nhiêu kẻ thù như váºy.
Nói xong lại quay đầu bước Ä‘i nhưng con Yên Chi vẫn cứ Ä‘i theo. Lương Tiêu Ä‘i nhanh nó cÅ©ng Ä‘i nhanh, Lương Tiêu Ä‘i cháºm nó cÅ©ng Ä‘i cháºm. Lương Tiêu mặt dà i như cái phản, định quát Ä‘uổi nó Ä‘i, nhưng con Yên Chi vẫn cứ bướng bỉnh tiến lại gần, thở phì phì vá» phÃa hắn. Lương Tiêu lại má»m lòng, đưa tay vuốt ve bá»m nó, lại liếc nhìn cô gái mặc áo xanh, bất giác tim Ä‘áºp nhanh dần, cưá»i khổ nói:
- Ngá»±a ngoan, ta ở lại váºy, nhưng chỉ là nể mặt ngươi thôi, không liên quan tá»›i việc cá»§a chá»§ nhân ngươi.
Liá»n xoay ngưá»i đỡ cô gái đó lên, da thịt hai ngưá»i lại má»™t lần nữa cáºn ká» nhau, cảm giác không giống như những lần trước, tim Lương Tiêu Ä‘áºp cà ng nhanh. Loại tình hình nà y từ trước tá»›i nay chưa từng xảy ra, cho dù hắn là ngưá»i thông minh tuyệt đỉnh thì cÅ©ng không thể hiểu được sao lại có thể như váºy
Äi qua má»™t khe núi nhá», phÃa trước mặt nước sương khói mịt mù, đây đã là Thái Hồ. Lương Tiêu Ä‘ang định Ä‘i khá»i, chợt nghe tiếng vó ngá»±a vang lên rồi có ngưá»i vui mừng nói:
- Ở đây rồi!
Lương Tiêu trốn tránh không kịp, quay lại nhìn thì thấy đó là má»™t chà ng trai nhá» bé mặt mÅ©i tuấn tú, Ä‘ang giục ngá»±a đến gần, nhảy xuống ngá»±a cưá»i nhạt rồi quát:
- Tiểu tá», ngươi là gì cá»§a con tiện nhân nà y! Hừ, con tiện nhân bị thương rồi, đúng là tá»± gây nghiệp chướng, không thể sống…
Giá»ng y trong trẻo, mồm miệng lanh lợi, nói liên tục như pháo nổ, thấy Lương Tiêu không đáp lá»i thì bất giác nói:
- Ngươi bị câm à ? Bá» nữ tặc xuống rồi cút Ä‘i tháºt xa.
Lương Tiêu lạnh nhạt không nói má»™t lá»i, chà ng trai nhá» bé hai má á»ng Ä‘á», cổ tay run run khó khăn đâm vá» phÃa Lương Tiêu. Lương Tiêu má»™t tay đỡ Liá»…u Oanh Oanh Ä‘ang ở sau lưng, thấy kiếm đâm tá»›i bá»—ng dùng má»™t chưởng đánh trúng sống kiếm cá»§a chà ng trai nhá» bé. Chà ng trai nhá» bé mÅ©i kiếm bị lệch Ä‘i, trước ngá»±c bụng Ä‘á»u sÆ¡ hở, không khá»i sợ hãi thu kiếm lại, bảo vệ lấy toà n thân, đến lúc định thần nhìn lại thì thấy Lương Tiêu vẫn đứng nguyên ở chá»— cÅ©. Y trong lòng cà ng tức giáºn, lại đâm tá»›i má»™t kiếm nữa, kiếm thế cà ng tà n độc hÆ¡n. Lương Tiêu nhìn thấy y đâm kiếm tá»›i liá»n đánh ra má»™t chưởng, lại đẩy báºt trưá»ng kiếm Ä‘i. Chỉ trong khoảng khắc, chà ng trai nhá» bé như chá»›p chém ra năm kiếm Ä‘á»u bị Lương Tiêu váºn chưởng má»™t chiêu là đánh báºt ra.
Khi chà ng trai nhá» bé dùng đến chiêu thứ sáu thì đã tức giáºn đến Ä‘iên cuồng, không để ý đến chiêu thức gì nữa, đột nhiên ngưá»i và kiếm hợp nhất, mạnh mẽ lao tá»›i. Chiêu “Chưởng Váºn Thiên Hạ†nà y cá»§a Lương Tiêu xuất phát từ “Tung Hoà nh Bà i Hợp cảnhâ€, gá»i là “trị thiên hạ như múa bà n tayâ€, chá»— kì diệu cá»§a chưởng pháp nà y là nhấc váºt nặng như váºt nhẹ, nhìn như tuỳ ý đánh ra mà thá»±c chất lại vô cùng ảo diệu. Nếu như đối phó vá»›i cao thá»§ lợi hại thì cần phải kết hợp vá»›i thân pháp, tăng cưá»ng biến hoá, nhưng chà ng trai nhá» bé nà y võ công còn thua kém rất nhiá»u, vì váºy đứng yên cÅ©ng có thể phá được. Lúc nà y thấy chà ng trai nhá» bé vá»™i vã liá»u mạng, Lương Tiêu mỉm cưá»i sá» dụng chiêu “Dịch Thu đầu tá»â€, hai ngón tay trái giống như nhặt quân cá», ấn xuống thân thanh kiếm. Dịch Thu chÃnh là thần cá»§a cá» vây, má»™t chỉ nà y hà m chứa đạo lý đánh cá», ấn trúng và o chá»— ngắt quãng giữa lá»±c má»›i và cÅ© cá»§a chà ng trai nhá» bé. Hổ khẩu chà ng trai nhá» bé Ä‘au nhói, trưá»ng kiếm rá»i tay bay mất. Lương Tiêu chợt đưa bà n tay phải chụp ra, túm được ngá»±c cá»§a chà ng trai nhá» bé, nhưng lại cảm thấy má»m mại trÆ¡n tru chứ không giống bình thưá»ng, trong lòng không khá»i kinh ngạc, tay liá»n hÆ¡i ná»›i lá»ng ra. Chà ng trai nhá» bé nhân cÆ¡ há»™i liá»u chêt giãy ra, “soạt†má»™t tiếng, mấy lá»›p áo cùng bị xé rách, lại lá»™ ra má»™t chiếc yếm thêu hoa mà u hồng.
Lương Tiêu nhìn mà trong lòng chẳng hiểu gì cả, chà ng trai nhỠbé kia lại kêu thét lên một tiếng, mặt đỠbừng bừng ôm lấy mặt lùi lại hai bước. Lương Tiêu đột nhiên hiểu ra, buột miệng kêu lên:
- á»i chà , thì ra ngươi là con gái.
Ngưá»i con gái giả nam kia mặt đỠbừng bừng, dùng vạt áo rách che ngá»±c, bặm môi trợn mắt nhìn Lương Tiêu, nước mắt bắt đầu trà o ra trên khoé mắt. Lương Tiêu còn định trêu thêm và i câu nữa, bá»—ng nghe tiếng hú dà i từ phÃa đông truyá»n tá»›i, rắn rá»i hùng hồn, sung mãn dà o dạt. Thiếu nữ đó nghe tiếng hú liá»n quay đầu vui mừng nói:
- Ông ơi, mau tới đây!
Lương Tiêu nhìn thấy cô ta đầy mặt vui mừng thì chợt sinh ý xấu, cưá»i nhạt nói:
- Mẹ ngươi đến cũng chẳng có tác dụng gì.
Nói rồi lại đưa tay túm lấy ngá»±c áo cô gái. Cô gái bị hắn túm được má»™t lần xấu hổ muốn chết, há lại có thể để hắn má»™t lần nữa đạt được mục Ä‘Ãch, liá»n quát mắng:
- Tiểu dâm tặc.
Má»™t tay giữ lấy vạt áo, má»™t tay ngăn cản trảo cá»§a Lương Tiêu. Không ngá» trảo đó cá»§a Lương Tiêu chỉ là hư chiêu, thấy cô ta toà n lá»±c bảo vệ ngá»±c, phần eo hoà n toà n sÆ¡ hở liá»n cưá»i hì hì, búng tay Ä‘iểm trúng trúng Khà Hải huyệt cá»§a cô gái. Cô gái mất hết sức lá»±c, bị Lương Tiêu ôm chặt và o lòng.
Cứ như thế, Lương Tiêu lưng cõng giai nhân, tay ôm mỹ nữ, đổi lại là kẻ trêu hoa nhất định sẽ ngưỡng má»™ hắn diá»…m phúc ngang trá»i. Nhưng Lương Tiêu thân Ä‘ang gặp nguy hiểm, quả thá»±c không có thá»i gian hưởng thụ cảm giác ôm hương đỡ ngá»c nà y, chỉ nhìn ngưá»i ngá»±a từ bốn phÃa đổ dòn tá»›i. Lương Tiêu thấy phÃa bắc Ãt ngưá»i liá»n vá»™i và ng rảo bước chạy như bay vá» phÃa đó. Dẫn đầu phÃa bắc chÃnh là ngưá»i phụ nữ mặc áo và ng, vừa thấy Lương Tiêu liá»n vô cùng tức giáºn, yêu kiá»u quát lên rồi từ trên lưng ngá»±a nhảy xuống, múa kiếm đâm tá»›i. Lương Tiêu cưá»i hì hì, đưa thiếu nữ lên đón. Cách lấy ngưá»i là m con tin ngặn chặn kẻ địch nà y là hắn há»c được từ Minh Quy.
Ngưá»i phụ nữ áo và ng kiếm khà như cầu vồng khiến thiếu nữ kia da mặt Ä‘au đớn, kêu thét lên:
- Cô cô.
Mỹ phụ đó nhìn kỹ mặt mÅ©i cô, không thể không thu hồi trưá»ng kiếm, kinh ngạc nói:
- Sở Uyển…
Còn chưa dứt lá»i, Lương Tiêu đã chạy thêm được hai trượng, phÃa trước có bốn ngưá»i múa kiếm ngăn chặn, Lương Tiêu dùng Sở Uyển là m vÅ© khÃ, tiện tay múa loạn lên. Má»i ngưá»i vô cùng kiêng dè, bốn thanh kiếm sáng rá»±c kêu xoèn xoẹt chỉ dám múa may trước mặt mình, khiến Sở Uyển sợ hãi nhắm chặt hai mắt lại, luôn mồm kêu thét. Ngưá»i đà n bà áo và ng thấy váºy vá»™i và ng xông lên, liên tục múa trưá»ng kiếm, chỉ nghe má»™t trà ng leng keng vang lên, bốn thanh kiếm Ä‘á»u bị bà ta đánh rÆ¡i xuống. Lương Tiêu cưá»i nói:
- Cám ơn Nhị Nương.
Ngưá»i đà n bà áo và ng “Phì†má»™t tiếng, mắt hạnh trợn tròn. Lương Tiêu thấy ngưá»i đến rất đông liá»n vá»— con ngá»±a Yên Chi, cưá»i nói:
- Ngựa ngoan, lại vất vả chút nhé?
Liá»n tung ngưá»i nhảy lên ngá»±a, con Yên Chi tung bốn vó, phi và o trong núi. Má»i ngưá»i nghe được tin tức cá»§a ngưá»i phụ nữ xinh đẹp Ä‘á»u biết Sở Uyển bị bắt là m tù binh, cÅ©ng không dám Ä‘uổi quá gấp, chỉ dám Ä‘i theo từ xa. Lương Tiêu dá»±a và o thế núi đảo má»™t vòng, Ä‘i đến chiá»u tối. Hắn sợ vết thương cá»§a con Yên Chi xấu Ä‘i liá»n cõng Liá»…u Oanh Oanh xuống ngá»±a Ä‘i bá»™. Sở Uyển bị đặt ngang trên lưng ngá»±a, tức muốn phát Ä‘iên, dá»c đưá»ng Ä‘i không ngừng chá»i mắng “đồ súc váºt, đồ vô lạiâ€. Lương Tiêu lúc đầu cÅ©ng chẳng thèm để ý tá»›i, nhưng lúc nà y bá»›t căng thẳng, nghe và i câu liá»n nổi giáºn trợn mắt nhìn cô ta. Sở Uyển cÅ©ng không chịu kém, trợn đôi mắt to nhìn lại mắng:
- Tiểu dâm tặc.
Lương Tiêu nói:
- ÄÆ°á»£c lắm, ngươi còn chá»i thêm má»™t câu thì cả quần cá»§a ngươi ta cÅ©ng xé đấy.
Sở Uyển bị hắn dá»a chết khiếp, không dám nói gì nữa, khóe mắt lại bắt đầu rÆ¡i lệ. Lương Tiêu bình tÄ©nh lại dần, thầm nghÄ©: “Ta ôm theo má»™t con tặc nha đầu, đã phiá»n toái rồi, hiện giá» lại thêm má»™t mạng nữa, chạy trốn cà ng khó khăn.†Liá»n đỡ Sở Uyển xuống, giải huyệt đạo cho cô ta rồi quát:
- Biến đi mau.
Nói xong rảo bước bá» Ä‘i. Sở Uyển ngây ngưá»i ra, đột nhiên nghiến răng như đã hạ quyết định gì rồi chạy lên mấy bước kêu:
- Tiểu… tiểu tá», ừm, dừng lại! Ta có Ä‘iá»u muốn nói.
Lương Tiêu cau mà y nói:
- Vẫn muốn bị ăn đòn à ?
Sở Uyển chạy lên trước mặt hắn, tay ngá»c chống nạnh, mà y liá»…u dá»±ng ngược, gằn giá»ng nói:
- Ngươi sao lại thả ta?
Lương Tiêu thấy cô ta vừa được tá»± do đã lên mặt ngay thì vừa tức giáºn vừa buồn cưá»i, nói:
- Cô xấu xà quá, miệng lại lắm Ä‘iá»u, ai gặp phải cô thì kẻ đó gặp xúi quẩy. Sá»›m thả cô ra cho may mắn.
Sở Uyên hai má đỠbừng, trợn mắt nhìn Liễu Oanh Oanh, cắn môi nói:
- Ai xấu, cô ta… cô ta xinh hơn ta bao nhiêu chứ?
Lương Tiêu cưá»i nói:
- Nói đúng lắm, cô ta xinh hơn cô.
Sở Uyển vốn cÅ©ng nghÄ© như váºy, nhưng lại bị Lương Tiêu nói hẳn ra, trong lòng chua xót không chịu được, thất thanh mắng:
- Tiểu dâm… hừ, ngươi nói láo?
Cô ta vốn là cô gái trẻ xinh đẹp nhất trong gia tá»™c, ai ai cÅ©ng phải coi trá»ng, không ngá» lại thua Liá»…u Oanh Oanh. Ngưá»i con gái cà ng xinh đẹp thì vá» mặt dung mạo cà ng dá»… đố kỵ, Sở Uyển không khá»i tức giáºn nói:
- Cô ta xinh đẹp thì đã sao, chẳng phải cũng chỉ là nữ tặc trộm gà bắt chó ư?
Lương Tiêu trong lòng nghi hoặc há»i:
- Cô gá»i cô ấy là nữ tặc, thế cô ấy đã ăn trá»™m cá»§a cô cái gì?â€
Last edited by David; 21-04-2008 at 08:30 PM.
|

10-03-2008, 10:14 PM
|
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
|
|
Chương 2 – Hồi 6
Dịch thuáºt: Các nhà tà i trợ
Biên dịch + biên táºp: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Sở Uyển cưá»i nhạt nói:
- Cô ta đã lấy trá»™m báu váºt chấn trang cá»§a nhà chúng ta.
Lương Tiêu nói:
- Bảo váºt gì váºy?
Sở Uyển có chút hoà i nghi nói:
- Nữ tặc không cho ngươi biết sao? Ừm, cái nà y… không thể nói cho ngươi được.
Lương Tiêu nhá»› ra những lá»i ngưá»i phụ nữ áo và ng nói ở bá» sông Váºn Hà , liá»n buá»™t miệng nói:
- Là Thuần dương thiết hạp sao?
Sở Uyển ối chà một tiếng, thất kinh nói:
- Tiểu tặc, sao ngươi biết được? Chiếc hộp... chiếc hộp đó đang ở trong tay ngươi ư?
Lương Tiêu chỉ cảm thấy vui mừng như Ä‘iên cuồng: “Cái nà y gá»i là đi rách đế già y không tìm thấy, già nh được lại không tốn chút sức lá»±c, ông trá»i giao chiếc há»™p sắt đó rÆ¡i và o tay ta.†Sở Uyển thấy Lương Tiêu tươi cưá»i cà ng chắc mẩm chiếc há»™p sắt Ä‘ang nằm trong tay hắn, nghÄ© thầm: “Nhất định phải tìm cách lừa hắn ta giao chiếc há»™p ra má»›i được.†Liá»n cưá»i nhạt nói:
- Thế cÅ©ng đã đà nh, lúc nữ tặc nà y chạy trốn còn giết ba ngưá»i là m vưá»n cá»§a Thiên Hương sÆ¡n trang, đốt cháy má»™t vưá»n hoa lá»›n cá»§a Tam thúc công. Hừ, nghe nói cô ta dá»c đưá»ng còn ăn trá»™m cá»§a các quan lại phú há»™, ngay cả ná»™i cung cá»§a hoà ng đế cÅ©ng bị cô ta ăn trá»™m không Ãt bảo bối. Äáng ghét nhất chÃnh là má»—i lần cô ta ăn trá»™m xong Ä‘á»u để lại cái tên “Thiên SÆ¡n Liá»…u Oanh Oanhâ€, tháºt là điên cuồng quá mức.
Lương Tiêu thầm nghÄ©: “Thì ra tặc nha đầu nà y tên là Liá»…u Oanh Oanh†rồi chỉ mỉm cưá»i nói:
- Ăn trộm xong để lại tên, đúng là có gan.
Sở Uyển phì má»™t tiếng, tức giáºn nói:
- Ngươi thì biết gì? Lần nà y Tam Thúc Công vô cùng giáºn dữ, mở cá»a ra khá»i sÆ¡n trang chỉ để bắt nữ tặc nà y. Lão nhân gia ngưá»i võ công cao cưá»ng, nếu ngươi không giao ngưá»i cho ta thì cái mạng nhá» bé cá»§a ngươi khó mà giữ được đấy!
Lương Tiêu thầm nghÄ©: “Những nhân váºt mà ta đã từng gặp chỉ có Tiêu Thiên Tuyệt và Cá»u Như hoà thượng là có thể coi là võ công tuyệt thế. Tam thúc công cá»§a cô chắc cÅ©ng chỉ là tấm da trâu đáng giá hai xu tiá»n, tá»± thổi tá»± nổ thôi.†Nhưng ngoà i miệng thì không nói ra mà chỉ cưá»i cưá»i. Sở Uyển nghe giá»ng nhìn mặt, cho rằng hắn đã dao động, bèn nói tiếp:
- Nếu ngươi tham nhan sắc cá»§a nữ tặc nà y, ta khuyên ngươi hãy bá» cái ý định ấy Ä‘i. Biểu huynh cá»§a ta là Lôi Tinh cÅ©ng chÃnh vì con hồ li tinh nà y mê hoặc mà cuối cùng mất Ä‘i má»™t chân, phải là m má»™t thằng què suốt Ä‘á»i.
Cô ta tuy nhắc tá»›i thảm cảnh cá»§a anh há» mình nhưng giá»ng nói đầy vẻ vui sướng trên Ä‘au khổ cá»§a ngưá»i khác, ngừng má»™t lát lại nói tiếp:
- Ngươi chắc là còn chưa biết, Thiên Hương sÆ¡n trang cá»§a chúng ta và “Lôi Công Bảo†cá»§a cô chú Lôi Chấn chÃnh là hai thế gia võ há»c hiện nay, ngay cả “Tham Thiên Toan Nghê†Phương Lan
và “Thần Ưng môn chủ†Cáºn Phi mà gặp phải nhà chúng ta cÅ©ng phải cung kÃnh. HÆ¡n nữa, hiện giá» quan phá»§ đã vô cùng pháºn ná»—, phái ra Giang Nam đệ nhất bá»™ đầu là Hà Tung Dương, ngươi còn giúp đỡ nữ tặc nà y thì sẽ trởthà nh kẻ địch cá»§a cả thiên hạ.
Lương Tiêu nghe thấy ba chữ Hà Tung Dương không khá»i hừ lạnh lên má»™t tiếng, thầm nghÄ©: “Hà Tung Dương là kẻ vô cùng khốn nạn, ngưá»i mà hắn muốn bắt thì lão tá» nhất định phải bảo vệ tá»›i cùng.†Quyết định như váºy rồi mÃm chặt môi, không nói má»™t lá»i nà o. Sở Uyển tá»± phụ tà i ăn nói cá»§a mình không có gì có thể phản bác được, thưá»ng ngà y chỉ cần cô đưa ra yêu cầu là ngưá»i lá»›n luôn luôn chấp thuáºn, lần nà y cÅ©ng muốn dùng miệng lưỡi Tô Tần, Trương Nghi để bắt Lương Tiêu phải khuất phục. Nếu có thể khiến cho Lương Tiêu giao Thuần Dương Thiết Hạp và nữ tặc thì đúng là đã láºp được công lao vô cùng to lá»›n. Cô ta cà ng thấy Lương Tiêu không nói thì cà ng cho rằng những lá»i mình nói đã sinh hiệu quả, bèn tiếp tục nói:
- Ngươi còn trẻ như thế nà y mà võ công đã cao cưá»ng như thế! Nếu như Ä‘i theo con đưá»ng chÃnh đạo, nhất định có thể trở thà nh má»™t đại hiệp, tại sao lại muốn hòa chung vÅ©ng nước đục vá»›i nữ tặc?
Lương Tiêu nhÃu mà y nói:
- Là m đại hiệp thì có gì hay ho chứ?
Sở Uyển nói:
- Là m đại hiệp thì có thể được má»i ngưá»i kÃnh trá»ng và ngưỡng má»™.
Lương Tiêu nói:
- Vân Vạn Trình có được coi là đại hiệp không?
Sở Uyển kêu à một tiếng, ngạc nhiên nói:
- Ngươi cũng biết Vân đại hiệp?
Lương Tiêu nghe cô ta gá»i ba chữ “Vân đại hiệp†thân máºt bất thưá»ng, không khá»i đưa mắt liếc nhìn, thấy trên mặt Sở Uyển lá»™ ra thần sắc kỳ quái, giống như dịu dà ng lại như mong má»i, hai mắt nhìn vá» phÃa xa lẩm nhẩm nói:
- Vân đại hiệp là má»™t nhân váºt đầu đội trá»i chân đạp đất cá»§a võ lâm phÃa nam, đến Tam thúc công khi nhắc tá»›i tên ông ấy cÅ©ng phải khẽ gáºt đầu. Ngươi biết không? Tam thúc công vốn rất coi thưá»ng thế sá»±, có thể được má»™t cái gáºt đầu cá»§a ông ấy thì cả thiên hạ cÅ©ng có không quá ba, bốn ngưá»i mà thôi.
Lương Tiêu cưá»i nhạt nói:
- Vân Vạn Trình thì có gì lợi hại chứ? Chết chẳng yên là nh.
Sở Uyển biến sắc nói:
- Ngưá»i nói lăng nhăng, ngươi má»›i chết chẳng yên là nh.
Lương Tiêu cau mà y định nổi giáºn thì thấy Sở Uyển ngây ngưá»i nhìn và o bóng đêm tối Ä‘en xa xa, trên mặt vẻ má» mịt đã biến mất mà lại lá»™ thần sắc dịu dà ng mong má»i rồi nhẹ thở dà i dịu giá»ng nói:
- Tuy nhiên Tam thúc công đã nói, Vân đại hiệp mặc dù không đến ná»—i nà o nhưng thua xa Vân công tá».
Lương Tiêu nói :
- Vân Công tỠlà ai?
Sở Uyển liếc hắn, cưá»i nhạt nói:
- Vân công tá» chÃnh là con trai cá»§a Vân đại hiệp, hừ, ngươi không xứng đáng để được nghe tên cá»§a anh ấy.
Lương Tiá»u phì má»™t tiếng, nói:
- ChÃnh là tên tiểu quá»· khóc lóc sướt mướt ấy à ?
Sở Uyển nghe váºy ngá»› ngưá»i ra, nhưng Vân công tỠđó là ngưá»i mà nà ng ta hằng ngưỡng má»™, tuyệt đối không thể để cho ngưá»i khác hạ nhục dù chỉ chút Ãt, liá»n không kìm được mắng:
- Ngươi mới là tiểu quỷ ấy!
Nói xong lại thở dà i, kể tiếp:
- Bá» Ä‘i, tóm lại má»™t trăm tên tiểu tặc như ngươi cÅ©ng không thể so sánh được vá»›i Vân công tá». Lần trước huynh ấy theo Cáºn môn chá»§ tá»›i Thiên Hương sÆ¡n trang má»i ông ná»™i ta rá»i núi. Äáng tiếc ông ná»™i ta lòng dạ hẹp hòi, không chịu đồng ý mà còn nói cái gì là Äại Tống đáng tồn tại thì sẽ tồn tại, đáng diệt vong thì sẽ diệt vong, Thiên Hương sÆ¡n trang chỉ lo cho mình không mà ng sá»± Ä‘á»i.
Lương Tiêu thầm cưá»i nhạt: “Äúng là cha nà o thì con ấy, lòng dạ cô thì có rá»™ng rãi gì đâu cho cam.â€
Lại nghe Sở Uyển kể tiếp:
- Vân Công tá» nghe xong câu nà y bá»—ng đứng lên nói “Từ lâu đã được nghe danh ‘Phân Hương kiếm thuáºt’ cá»§a Thiên Hương thiên sÆ¡n trang lừng lẫy giang hồ, Vân má»— ngưỡng má»™ vạn phần, hôm nay may mắn xin được lÄ©nh giáo và i chiêu.†Ban đầu má»i ngưá»i thấy anh ấy khẩu khà tuy lá»›n nhưng lại còn quá trẻ, trong lòng Ä‘á»u có phần xem thưá»ng. Ai ngá» mấy ngưá»i anh hỠđó lần lượt lên đấu mà không ai có thể tiếp được má»™t kiếm…
Lương Tiêu lạnh nhạt nói:
- Äó là anh há» cá»§a cô vô dụng, chứ chắc gì tay há» Vân kia đã lợi hại.
Sở Uyển hừ nhẹ một cái như không thèm tranh cãi chuyện nhỠnhoi, lại kể tiếp:
- Lúc đó VÅ© cô cô cá»§a ta và chồng cÅ©ng Ä‘á»u ở đó, mắt nhìn thấy ông ná»™i ta có thể bị bức phải ra mặt, VÅ© cô cô đột nhiên đứng dáºy nói: “Nô gia xuất giá đã lâu, kiếm pháp cá»§a nhà mẹ đẻ chỉ nhá»› được sÆ¡ sÆ¡ và i chiêu, nhưng có lòng thà nh, mong Vân công tá» vui lòng chỉ bảo.â€
Lương Tiêu nghÄ© thầm: “VÅ© cô cô mà cô ta nhắc tá»›i chắc là ngưá»i phụ nữ mặc áo và ng ấy rồi. Võ công cá»§a bà ta rất lợi hại, kiếm pháp lại vô cùng cao minh, nếu phải đấu tháºt vá»›i bà ta thì ta nhiá»u khả năng là không thắng được.†NghÄ© đến đó, không khá»i quan tâm tá»›i diá»…n biến tiếp theo cá»§a câu chuyện.
Lại nghe Sở Uyển nói:
- Liá»n nghe Vân công tá» nói “Tiá»n bối khách sáo rồi, chúng ta không nhất thiết phải dùng sức để đấu, so vá» chiêu thức, Ä‘iểm tá»›i là dừng.†VÅ© cô cô cưá»i nói “Vân công tỠđã thương tiếc nô gia, nô gia sao có thể không nháºn.†Liá»n đó hai ngưá»i cùng cầm trưá»ng kiếm, vừa định giao thá»§ thì bá»—ng nghe đằng sau tấm bình phong bằng vải trắng có tiếng ngưá»i thở dà i nói: “Sở VÅ©, con dùng chiêu ‘Ngá»c địch hoà nh xuy’ đó, nếu hắn đâm và o huyệt ‘Thiên Tông’ trên vai con thì con sẽ chiết chiêu thế nà o?†VÅ© cô cô láºp tức cả ngưá»i cứng Ä‘á», hồi lâu má»›i nói: “Hắn… hắn sao có thể đánh tá»›i đó được?†Ngưá»i kia nói “Con đừng há»i vá»™i, hãy hói chiết chiêu thế nà o?†Cô cô suy nghÄ© má»™t chút rồi nói “Con dùng chiêu “Quốc Sắc Thiên Hương†đâm và o huyệt “Tình Minh†cá»§a hắn.†Ngưá»i kia nói “Tấn công địch để tá»± cứu mình, cầu hai bên cùng chết, miá»…n cưỡng thì cÅ©ng chấp nháºn được. Nhưng nếu hắn từ phương vị ‘Khôn’ xuất kiếm, đâm tá»›i bên trái ‘Kỳ môn’ cá»§a con, con sẽ chống cá»± thế nà o đây?’ Cô cô không nhẫn nại được nữa nói “Có kiếm pháp như váºy
Lương Tiêu kinh ngạc nói:
- Là m gì có chuyện như váºy? Cô nhất định là đã bốc phét rồi.
Sở Uyển cưá»i nhạt nói:
- Ngươi không tin sao? Chuyện kì lạ còn ở phÃa sau cÆ¡, bởi vì VÅ© cô cô và Vân công tỠđã giao hẹn trước là không đấu ná»™i công chỉ so vá» chiêu thức, mà nhìn hai ngưá»i trưá»ng kiếm qua lại từng chiêu từng thức Ä‘á»u không khác gì so vá»›i những Ä‘iá»u ngưá»i kia đã nói. Äến táºn chiêu thứ mưá»i hai, Vân công tỠđột nhiên từ vị trà “Äại hữu†đâm ra má»™t kiếm, mÅ©i kiếm dừng lại trên huyệt “Quan Xung†cá»§a cô cô
Last edited by David; 21-04-2008 at 08:34 PM.
|

10-03-2008, 10:14 PM
|
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
|
|
Chương 2 – Hồi 7
Dịch thuáºt: Các nhà tà i trợ
Biên dịch + biên táºp: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Lương Tiêu kêu lên:
- Bốc phét! Bốc phét!
Sở Uyển cưá»i nhạt nói:
- Ngươi không tin cÅ©ng chẳng sao. Dù sao thì chuyện nà y cÅ©ng lan truyá»n khắp võ lâm phÃa nam rồi, ngươi nghe ngóng má»™t chút là biết ngay.
Lương Tiêu nghe cô ta nói váºy thì chẳng nói được gì nữa. Lại nghe Sở Uyển kể tiếp:
- Lại nói Vân công tá» dùng ra chiêu kiếm đó không những không vui mừng mà mặt còn xám nghoét, nhìn chằm chằm và o bức bình phong bằng vải trắng, cháºm rãi nói: “Các hạ rốt cuá»™c là ai?†Ngưá»i kia cưá»i nói: “Sư phụ cá»§a ngươi chưa cho ngươi biết sao?†Vân công tá» thở dà i nói: “Có đúng là Sở tiá»n bối không? Vãn bối to gan, xin tiá»n bối chỉ giáo và i chiêu.†Ngưá»i kia nói: “Lão phu đã thà nh gá»— mục tro tà n, lâu rồi không dùng đến binh Ä‘ao, hai chữ chỉ giáo hổ thẹn không dám nháºn. Tuy nhiên hôm nay các hạ tá»›i đây không dá»…, lão phu cÅ©ng nhà n rá»—i quá muốn cỠđộng, thôi được, ta chỉ dám đứng sau bình phong lá»™ cái xấu, viết mấy chữ nguệch ngoạc, má»i công tá» nháºn xét giùmâ€. Ông còn chưa dứt lá»i đã có ngưá»i bưng tá»›i má»™t nghiên má»±c, láºp tức ngưá»i đó đứng sau bức bình phong bằng vải trắng viết lên đó ba câu ngắn, Ä‘á»c là : “Lá liá»…u dà i, lá đà o nhá», vưá»n sâu chặn không ai tá»›i.â€
Lương Tiêu chen và o:
- Câu nà y tháºt kì lạ, chẳng khác gì nói cÅ©ng như không.
Sở Uyển mỉm cưá»i nói:
- Những câu nà y từ ngữ má»m mại vô cùng, nhưng những chữ viết ra thì chữ nà o bút lá»±c cÅ©ng như mạnh mẽ vạn quân, ngang dá»c móc phẩy Ä‘á»u dà y đặc như trưá»ng kiếm, muốn xé giấy bay ra. Ôi, ta bản lÄ©nh kém cá»i, nhìn không hiểu ra Ä‘iá»u gì, nhưng Vân công tá» tinh thông kiếm đạo, trong má»™t chốc đã nhìn đến nháºp thần, anh ấy cứ đỠđẫn đứng đó hồi lâu, sắc mặt ngà y cà ng nhợt nhạt, đột nhiên lùi lại ba bước, phun òa ra má»™t ngụm máu tươi, quỵ má»™t chân xuống đất…
Sở Uyển nói đến đây, cổ há»ng nghẹn lại đột nhiên không nói tiếp được nữa, ánh mắt nhìn ra phương xa, lá»™ chút buồn rầu.
Lương Tiêu Ä‘ang nghe chăm chú, không khá»i truy há»i:
- Hắn ta chết chưa?
Sở Uyển trừng mắt nhìn hắn, tức giáºn nói:
- Có ngươi chết ấy. Vân công tá» Ä‘iá»u tức má»™t chút là lại bình thưá»ng rồi nói “Vãn bối ngu dốt, không phá được kiếm ý trong chữ viết cá»§a tiá»n bối, hôm nay thua má»™t cách tâm phục khẩu phục.†Lại nghe ngưá»i kia thở dà i nói “Tháºt ra ngươi bất quá má»›i được hai, ba phần võ công cá»§a lệnh sư mà đã muốn ngạo nghá»… vá»›i anh hùng trong thiên hạ. Hắc hắc, sợ còn chưa đủ sức. HÆ¡n nữa, kiếm pháp bất quá là váºt chết, nhưng ngưá»i thì lại sống, Phân Hương kiếm thuáºt là hay là dở còn do má»—i ngưá»i khác nhau. Kiếm pháp cá»§a ngươi chẳng phải cÅ©ng váºy sao!â€
Lương Tiêu tán thưởng nói:
- Câu nói nà y rất có ý nghĩa.
Sở Uyển không kìm được mỉm cưá»i, lại nói:
- Vân công tá» nghe xong câu nà y hồi lâu không nói gì, nhưng ngưá»i kia lại nói: “ Có Ä‘iá»u Vân Vạn Trình có con trai như ngươi cÅ©ng là có phúc, Vân lão Äiêu là ngưá»i chÃnh trá»±c có thừa, nhưng cÆ¡ biến không đủ, luyện loại võ công chết cả Ä‘á»i tháºt là uổng phÃ. Ừm, đúng rồi, sư huynh há» Cáºn cá»§a ngươi có khà phách cá»§a ông ấy, bá» ngoà i dưá»ng như chÃn chắn vững và ng nhưng bên trong lại chẳng có gì đặc sắc, chỉ như cái túi rÆ¡m không thể thà nh việc lá»›n được.†Cáºn môn chá»§ nghe xong câu nà y, sắc mặt có phần khó coi, Vân công tá» thì bối rồi vô cùng, rồi ngưá»i đó lại nói: “Có Ä‘iá»u ngươi cÅ©ng không giống như váºy. Ngươi cốt cách nhẹ nhà ng, tiếng nói như ngá»c, tiá»n đồ trước mắt vô cùng rá»™ng mở, vô cùng rá»™ng mở… Nói xong cưá»i dà i rồi thản nhiên bá» Ä‘i.
Sở Uyển nói đến đây liếc nhìn Lương Tiêu, khoé miệng mỉm cưá»i vô cùng đắc ý.
Lương Tiêu thầm nghÄ© cô ta kể chuyện việc nà y vô cùng chi tiết, chắc là bịa đặt thì không ra nổi, nhất thá»i bán tÃnh bán nghi, há»i:
- Ngưá»i đứng sau bức bình phong rốt cuá»™c là ai?
Sở Uyển hừ má»™t tiếng, kiêu ngạo không trả lá»i. Lương Tiêu trầm ngâm nói:
- Chẳng lẽ chÃnh là Tam thúc công mà cô nói đó?
Sở Uyển cưá»i nhạt nói:
- Không sai, Tam Thúc Công lần nà y cũng tới rồi, ngươi biết lượng sức thì mau đầu hà ng đi.
Lương Tiêu bất giác cảm thấy do dá»±: “Liá»…u Oanh Oanh nà y chẳng thân quen gì vá»›i ta, lại còn có ngá»n núi cao kia, ta vì cô ta mang tá»›i má»™t kẻ kẻ địch mạnh như váºy quả tháºt không đáng.†Sở Uyển thấy thần sắc cá»§a hắn dao động, trong lòng mừng thầm, lại cưá»i nhạt nói:
- Ngươi thá» nghÄ© xem, Vân công tá» cÅ©ng không thắng được Tam thúc công cá»§a ta, ngươi vẫn còn định lấy trứng chá»i đá hay sao?
Lương Tiêu nghe câu nà y, sự kiêu ngạo trong lòng nổi lên bùng bùng, hừ lạnh nói:
- Cái tên há» Vân ấy là cái thá gì, Lương Tiêu ta dù có kém cá»i hÆ¡n mưá»i lần cÅ©ng không thể thua hắn ta được.
Sở Uyển nghe câu nà y, vừa khó hiểu vừa sợ hãi, ai ngá» khéo quá hóa vụng. Lại nghe Lương Tiêu coi thưá»ng ngưá»i trong lòng cá»§a mình, láºp tức lá»a giáºn bừng bừng chẳng thèm để ý gì nữa, quát:
- Dá»±a và o chút bản lÄ©nh kém cá»i cá»§a ngươi thì xách xách dép cho Vân công tá» cÅ©ng không đáng.
Lương Tiêu nổi giáºn, giÆ¡ tay định đánh. Sở Uyển nhìn hắn hung dữ như váºy, tim Ä‘áºp thình thịch, mắt đã rÆ¡m rá»›m lệ. Lương Tiêu thấy bá»™ dạng đáng thương cá»§a cô ta, cuối cùng cÅ©ng không đà nh lòng ra tay, chỉ tức giáºn hừ má»™t tiếng rồi quay ngưá»i nhảy lên ngá»±a, phi Ä‘i tháºt xa.
Lương Tiêu thúc ngá»±a Ä‘i má»™t hồi, lại sợ vết thương cá»§a con ngá»±a Yên Chi tái phát liá»n dừng lại. Bá»—ng nghe Liá»…u Oanh Oanh trên lưng ngá»±a ú á»› má»™t tiếng. Lương Tiêu quay đầu lại, chỉ thấy cô ta nhẹ nhà ng trở mình, lông mà y nhÃu lại dưá»ng như có Ä‘iá»u gì đó khó chịu. Lương Tiêu bế cô ta xuống, đặt dá»±a và o lòng, chỉ thấy mỹ nhân như ngá»c, má lúm đồng tiá»n sáng lên trong ánh trăng vằng vặc như má»™t Ä‘oá hoa quỳnh trắng thanh khiết, Ä‘ang Ä‘ung đưa hé nở kiá»u diá»…m vô cùng. Lương Tiêu khó mà kiá»m chế được tình cảm cá»§a mình, cúi đầu áp má lên trán nà ng, chỉ thấy trắng muốt má»m mại, thần chà như bay bổng, trong lúc Ä‘ang lòng hươu ý vượn thì má»™t con gió lạnh thổi thẳng và o mặt. Lương Tiêu đột nhiên rùng mình: “Ta Ä‘ang là m gì thế nà y?†Rồi lại thầm nghÄ©: “Äúng rồi, việc chÃnh quan trá»ng hÆ¡n, nhân lúc cô ta say rượu chưa tỉnh, ta trước hết hãy xem xem Thuần Dương Thiết Hạp ở đâu?†Láºp tức tìm trên yên ngá»±a con Yên Chi má»™t hồi, không tìm được há»™p sắt mà lại thấy má»™t chiếc há»™p bạc, mở ra thì bên trong toà n là son phấn, trên nắp há»™p còn má»™t chiếc gương pha lê nhá», sáng tá»›i mức có thể soi rõ lông mi lông mà y. Pha lê nà y gốc ở rất xa phÃa tây, ở Trung Thổ khó mà có được, chỉ là má»™t chiếc há»™p bạc nhỠđể trang Ä‘iểm nhưng giá trị thì không há» thấp chút nà o.
Lương Tiêu xem xét chiếc há»™p bác hồi lâu nhưng không tìm thấy có Ä‘iểm gì bất thưá»ng, đà nh bá»±c tức trả lại chá»— cÅ© rồi đưa mắt nhìn Liá»…u Oanh Oanh, thầm nghÄ©: “Chẳng lẽ ở trên ngưá»i cô ta, phải lục soát má»›i được.†Hắn tuy có ý như váºy nhưng lúc ra tay thì chỉ thấy tim Ä‘áºp thình thịch, hai tay run run, không khá»i thầm nghÄ©: “Lợi dụng lúc ngưá»i khác gặp nguy nan thì không phải là hảo hán. Lát nữa đợi cô ta tỉnh dáºy, ta sẽ công khai buá»™c cô ta phải Ä‘em thiết hạp dâng lên cho ta.†Láºp tức lấy lại tinh thần, lưng cõng Liá»…u Oanh Oanh Ä‘i vá» phÃa bắc má»™t lúc, bá»—ng ngá»i thấy má»™t mùi thịt thÆ¡m mê ngưá»i, bụng Lương Tiêu sôi lên sùng sục, hắn ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy ở góc rừng phÃa bắc lá»™ ra má»™t góc miếu đổ, ẩn hiện ánh lá»a báºp bùng.
HẾT CHÆ¯Æ NG 2
Last edited by David; 21-04-2008 at 08:35 PM.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn.eu con luan, âàëåíòèíà, áåñïëàòíûé, àâòîðàäèî, âèðòóàëüíûå, côn luân, côn luân 4vn, côn luân full, côn luân full 4vn, côn luân quyển 4, côn luân quyển 5, côn luân quyển 6, côn luân quyển 7, côn luân quyen 4, côn luân tap cuoi, côn luân táºp 4, côn luân vn4 eu, chuong 11 con luan, çíàêîìñòâ, codaokinhphong chuong4, con lon tap 1, con luan, con luan 4vn, con luan 4vn.eu, con luan 5 6 7, con luan chuong 15, con luan chuong 23, con luan chuong 4 hoi 9, con luan chuong moi nhat, con luan full, con luan full online, con luan het quyen 3, con luan phuong ca ebook, con luan quyá»…n 4, con luan quyen 1 full, con luan quyen 2, con luan quyen 3, con luan quyen 4, con luan quyen 4 hoi 12, con luan quyen 4 hoi 2, con luan quyen 4 hoi 9, con luan quyen 5, con luan quyen 5 6 7, con luan quyen 5 hoi 1, con luan quyen 6, con luan quyen 6 full, con luan quyen 7, con luan tap 1, con luan tap 4, con luan tap 5, con luan tren 4vn.com, con luan truyenhixx, con luanquyen 4, conluan, ebook con luan, ëîãîòèï, ïñîðèàç, ìóçûêà, kiem hiep con luan, ñàëàòîâ, òîðãîâîå, phượng ca, quách thá»§ kÃnh, thap ma, truyen côn luân full, truyen con luan 4vn.eu, truyen con luan quyen 4, truyen con luan quyen 7, truyen con luon quyen 3, truyenkiemhiepconluan, ýëåêòðîìîíòàæ, æàëþçè, ðàìáëåð  |
| |