 |
|

11-08-2008, 09:04 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 19
Và o má»™t buổi sáng thứ tư đầu tháng tám, vụ xá» Connie Garrett kiện công ty ô tô quốc gia bắt đầu. Bình thưá»ng, má»™t vụ như váºy chỉ chiếm má»™t hai dòng trên báo chÃ, nhưng vì Jennifer Parker đại diện cho bên nguyên đơn, nó được giá»›i báo chà chú ý đặc biệt
Patrick Maguire ngồi ở bà n bị đơn, xung quanh là một đội trợ lý trong những bộ com-lê mà u xám bảo thủ.
Công việc lá»±a chá»n Ä‘oà n há»™i thẩm bắt đầu. Maguire tá» vẻ thản nhiên, tháºm chà còn như thá» Æ¡ nữa vì ông ta biết rằng Connie Garrett sẽ không xuất hiện ở tòa. Cảnh má»™t cô gái xinh đẹp bị cụt hết chân tay sẽ là má»™t sức ép tình cảm rất mạnh đôi vá»›i Ä‘oà n há»™i thẩm - nhưng cô ta sẽ không đến và do váºy không có sức ép nà o hết.
Lần nà y, Maguire nghĩ, Jennifer Parker đã tự chuốc lấy thất bại.
Äoà n há»™i thẩm đã được lá»±a chá»n xong và vụ án bắt đầu. Patrick Maguire Ä‘á»c bà i diá»…n văn mở đầu và Jennifer phải thừa nháºn ông ta rất khôn ngoan. Ông ta nói rất dà i vá» số pháºn bi thảm cá»§a cô gái trẻ đáng thương Connie Garrett, vá» những Ä‘iá»u mà chÃnh Jennifer định nói và bằng cách ấy dáºp tắt cÆ¡n lốc tình cảm mà cô định sá» dụng để tấn công bên bị. Ông ta nói sang vụ tai nạn, nhấn mạnh đến việc Connie Garrett bị trượt chân trên băng, và ngưá»i lái xe váºn tải không có lá»—i gì hết.
“Bên nguyên yêu cầu các vị, thưa quý ông quý bà ; cho cô ta được hưởng má»™t khoản tiá»n bồi thưá»ng là năm triệu đô la?†Maguire lắc đầu hoà i nghi “Năm triệu đô la? Các vị đã bao giá» nhìn thấy nhiá»u tiá»n như váºy chưa. Tôi thì chưa bao giá». Hãng cá»§a chúng tôi có những khách hà ng già u có, nhưng tôi muốn nói để các vị biết trong suốt những năm tháng hà nh nghá» luáºt cá»§a tôi, tôi chưa từng thấy má»™t triệu đô la - tháºm chà ná»a triệu cÅ©ng chưaâ€.
Ông ta có thể thấy qua khuôn mặt cá»§a các há»™i thẩm viên rằng há» cÅ©ng chưa từng thấy số tiá»n như váºy.
“Bên bị sẽ đưa tá»›i đây các nhân chứng và há» sẽ nói cho các vị rõ tai nạn đó xảy ra như thế nà o. Và đó đúng là má»™t vụ tai nạn. Trước khi chúng ta kết thúc, chúng tôi cho các vị thấy Công ty ô tô quốc gia không có lá»—i gì trong chuyện nà y. Các vị sẽ để ý thấy rằng ngưá»i kiện, cô Connie Garrett không có mặt ở tòa hôm nay. Luáºt sư cá»§a cô ta đã báo cho chánh án Silverman rằng cô ta không đến được. Connie Garrett không có mặt trong phòng xỠán nà y như cô ta đáng lẽ phải có mặt, nhưng tôi có thể nói cho các vị biết cô ta ở đâu. Ngay bây giá» khi tôi Ä‘ang đứng đây nói chuyện vá»›i các vị, Connie Garrett Ä‘ang ngồi nhà nhẩm tÃnh số tiá»n mà cô ta nghÄ© các vị sẽ dà nh cho cô ta. Cô ta Ä‘ang chá» Ä‘iện thoại réo, và luáºt sư cá»§a cô ta báo rằng cô ta sẽ được bao nhiêu triệu đô la.
Các vị và tôi Ä‘á»u biết rằng khi có má»™t vụ kiện tai nạn liên quan tá»›i má»™t công ty lá»›n - dù gián tiếp đến đâu nữa - láºp tức sẽ có những ngưá»i nói: công ty đó già u có thế cÆ¡ mà . Há» có thể trả được. Hãy đòi má»™t khoản tiá»n bồi thưá»ng tháºt lá»›n.
Patrick Maguire dừng lạiâ€.
“Connie Ganett không có mặt trong phòng xỠán hôm nay vì cô ta không dám dà n mặt vá»›i các vị. Cô ta biết việc mình Ä‘ang đòi há»i là vô đạo lý. ÄÆ°á»£c rồi, chúng ta sẽ không dà nh cho cô ta má»™t xu nà o để là m bà i há»c cho những kẻ định là m như váºy trong tương lai. Má»™t ngưá»i phải chịu trách nhiệm vá» hà nh động cá»§a mình. Nếu các vị trượt chân trên má»™t tảng băng ngoà i phố, các vị không thể đổ lá»—i cho ông anh lá»›n vá» Ä‘iá»u đó. Và các vị cÅ©ng không nên cố đòi năm triệu đô la từ ông anh đó. Xin cám Æ¡nâ€.
Ông ta quay lại để cúi chà o Jennifer và bước vỠbà n bị đơn, ngồi xuống đó.
Jennifer đứng lên và tiến đến gần Ä‘oà n há»™i thẩm. Cô ngắm nhìn khuôn mặt há», cố đánh giá ấn tượng mà Patrick Maguire gây ra cho há».
“Äồng nghiệp đáng kÃnh cá»§a tôi đã nói vá»›i các vị rằng Connie Garrett sẽ không có mặt tại phòng xỠán trong thá»i gian xét xá». Äiá»u đó đúngâ€. Jennifer chỉ tay vá» phÃa khoảng trống ở bà n nguyên đơn. “Äó là chá»— đáng lẽ Connie Garrett Ä‘ang ngồi nếu cô ấy ở đây. Không phải trên chiếc ghế đó đâu. Cô sẽ ngồi trên má»™t chiếc xe đẩy đặc biệt. Chiếc xe mà cô ta sống trên đó. Connie Garrett sẽ không có mặt trong phòng xỠán nà y, nhưng trước khi phiên tòa kết thúc, các vị sẽ có cÆ¡ há»™i gặp gỡ và là m quen vá»›i cô ta như tôi đã từng là mâ€.
Khuôn mặt Patrick Maguire chợt lộ vẻ lo lắng. Ông ta vươn sang nói thầm với một trợ lý của mình.
Jennifer vẫn tiếp tục: “Tôi đã lắng nghe ngà i Maguire hùng biện và tôi muốn nói là tôi tháºt sá»± xúc động. Tôi thấy tim mình ứa máu vì thương xót cái công ty có số vốn hà ng tá»· đô la đó bị tấn công má»™t cách ác độc bởi ngưá»i phụ nữ hai mươi tư tuổi không chân tay nà y. Ngưá»i phụ nữ đó hiện Ä‘ang ngồi ở nhà nóng lòng chỠđợi cú Ä‘iện thoại báo cho cô biết, cô ta sẽ trở nên già u cóâ€. Giá»ng Jennifer chợt hạ hắn xuống.
“Già u có để là m gì? Äể Ä‘i cá»a hà ng mua nhẫn kim cương cho bà n tay mà cô không có ư? Äể mua già y nhảy cho cặp chân mà cô ta không có nốt ư? Äể mua những bá»™ quần áo đẹp mà cô ta chẳng bao giá» mặc được ư? Hay mua má»™t chiếc ô tô Rolls Royce để đến những bữa tiệc mà cô ấy không được má»i? Hãy thá» nghÄ© xem cô ta sẽ được hưởng lạc thú gì vá»›i khoản tiá»n đóâ€.
Jennifer nói rất nhá» nhẹ và chân thà nh trong khi cặp mắt cô cháºm rãi đảo qua các khuôn mặt cá»§a Ä‘oà n há»™i thẩm. “Ngà i Maguire chưa bao giá» thấy năm triệu đô la trong Ä‘á»i. Tôi cÅ©ng váºy. Nhưng tôi có thể nói vá»›i các vị Ä‘iá»u nà y. Nếu tôi đưa cho bất kỳ ai trong số các vị năm triệu đô la tiá»n mặt ngay bây giá», và để đổi lại tôi yêu cầu cắt cụt cả chân tay vị đó, tôi không nghÄ© lúc đó năm triệu đô la đã là nhiá»u...â€
“Luáºt pháp trong trưá»ng hợp nà y là rất rõ rà ngâ€, Jennifer giải thÃch. “Trong vụ xá» trước đây mà bên nguyên bị thua kiện, bên bị đã biết có khuyết táºt trong hệ thống phanh cá»§a ô tô cá»§a há» nhưng đã giấu Ä‘iá»u đó. Là m như váºy là trái vá»›i pháp luáºt. Äó là cÆ¡ sở cá»§a vụ án nà y. Theo má»™t bản nghiên cứu gần đây cá»§a chÃnh phá»§, nguyên nhân chá»§ yếu dẫn đến tai nạn xe cá»™ liên quan tá»›i bánh xe, hệ thống phanh và điá»u khiển. Nếu các vị lưu ý má»™t chút đến những con số nà y...â€
Patrick Maguire xem xét thái độ cá»§a Ä‘oà n há»™i thẩm. Ông ta là má»™t chuyên gia vá» việc đó. Và khi Jennifer tiếp tục nói đến những con số thống kê, Maguire có thể nháºn thấy các thẩm phán bắt đầu phát ngấy vá»›i phiên tòa nà y. Phiên tòa không còn nói vá» má»™t cô gái bị nạn nữa mà vỠô tô, hệ thống phanh, khoảng cách an toà n và những thứ tương tá»± như váºy. Cấc thẩm phán đã mất chú ý.
Maguire liếc nhìn Jennifer và nghÄ©, cô ta không thông minh như lá»i đồn, Maguire biết rằng nếu ông ta cãi cho Connie Garrett, ông ta sẽ bá» qua những con số và nhưng vấn đỠkỹ thuáºt cÆ¡ khÃ, mà táºp trung và o tình cảm cá»§a Ä‘oà n há»™i thẩm. Jennifer Parker lại là m hoà n toà n ngược lại.
Patrick Maguire lại ngồi ngả ra sau và tỠvẻ thoải mái hơn.
Jennifer tiến đến gần bà n hội thẩm.
“Thưa ngà i chánh án, xin phép tòa, tôi muốn đưa ra má»™t tang váºtâ€.
“Tang váºt gì váºy?†Chánh án Silverman há»i.
“Khi phiên tòa nà y bắt đầu, tôi đã hứa vá»›i Ä‘oà n há»™i thẩm là sẽ giá»›i thiệu há» vá»›i Connie Garrett. Vì cô ấy không thể tá»± đến đây được, tôi muốn cho phép giá»›i thiệu má»™t số hình ảnh cá»§a côâ€. Chánh án Silverman nói, “Tôi không phản đối việc đó†- Ông quay sang Patrick Maguire. “Luáºt sư cho bên bị có phản đối gì không?â€
Patrick Maguire đứng dáºy, suy nghÄ© tháºt nhanh “Hình ảnh kiểu gì váºy?â€
Jennifer nói: “Và i bức ảnh chụp Connie Garrett ở nhà ấy mà â€.
Patrick Maguire tháºt không muốn Ä‘iá»u đó, nhưng dù sao thì những tấm ảnh cá»§a má»™t cô gái tà n táºt ngồi trong chiếc xe đẩy, cÅ©ng gây Ãt ấn tượng hÆ¡n là bản thân cô ta. Và cÅ©ng cần xem xét má»™t lý do nữa: Nếu ông ta phản đối, ông ta sẽ mất sá»± thông cảm cá»§a Ä‘oà n há»™i thẩm.
Ông ta nói vẻ rá»™ng rãi: â€œÄÆ°á»£c thôi, xin cô cho xemâ€.
“Cám Æ¡nâ€.
Jennifer quay sang Dan Martin và gáºt đầu. Hai ngưá»i đà n ông từ hà ng ghế cuối đẩy lên má»™t mà n ảnh di động và má»™t chiếc máy quay phim rồi chuẩn bị chiếu.
Patrick Maguire đứng phắt dáºy, ngạc nhiên. “Chá» chút đã. Thế nà y là cái gì váºy?â€
Jennifer trả lá»i má»™t cách ngây thÆ¡: “Äó là những bức ảnh mà ngà i vừa đồng ý để tôi đưa ra đấyâ€.
Patrick Maguire đứng đó, giáºn sôi ngưá»i, Jennifer chưa há» nói gì đến máy quay phim cả. Nhưng bây giá» thì đã quá muá»™n để phản đối rồi. Ông ta gáºt đầu ra hiệu đồng ý và ngồi xuống.
Jennifer bố trà mà n hình ở vị trà mà cả Ä‘oà n há»™i thẩm và chánh án Silverman Ä‘á»u có thể nhìn rõ.
“Chúng tôi có thể bắt đầu được chưa, thưa ngà i chánh án?â€
Chánh án Silvennan gáºt đầu, và Jennifer bước tá»›i chiếc máy chiếu 16mm, mở máy và hình ảnh bắt đầu hiện ra trên mà n hình. Trong 30 phút sau đó không má»™t tiếng động nà o được nghe thấy trong phòng xỠán.
Jennifer đã thuê má»™t nhà quay phim chuyên nghiệp và má»™t đạo diá»…n trẻ là m bá»™ phim nà y. HỠđã quay cảnh má»™t ngà y cá»§a Connie Garrett, và đó quả là má»™t câu chuyện rùng rợn và trần trụi. Không cần phải tưởng tượng gì hết. Cuốn phim cho thấy cô gái trẻ cụt cả chân tay được nhấc ra khá»i gì giưá»ng và o buổi sáng, đưa và o nhà vệ sinh, được tắm rá»a giống như má»™t em bé má»›i đẻ được cho ăn, mặc quần áo... Jennifer đã xem bá»™ phim nà y nhiá»u lần, và giỠđây khi xem lại cô vẫn thấy cổ như nghẹn lại và nước mắt trà n đầy. Cô biết là đoà n há»™i thẩm và chánh án cÅ©ng có ấn tượng tương tá»±.
Khi cuốn phim kết thúc, Jennifer quay sang chánh án Silverman. “Bên nguyên xin nghỉâ€.
Äoà n há»™i thẩm ra ngoà i đã hÆ¡n 10 tiếng đồng hồ và má»—i tiếng trôi Ä‘i tinh thần Jennifer thêm sa sút. Cô đã chắc lá»i phán quyết sẽ được đưa ra ngay láºp tức. Nếu há» cÅ©ng chịu ảnh hưởng cá»§a bá»™ phim như cô, có lẽ chỉ cần độ má»™t hai tiếng là có thể kết luáºn vụ án được.
Khi Ä‘oà n há»™i thẩm ra ngoà i, Patrick Maguire tức giáºn Ä‘iên ngưá»i, tin chắc là mình đã thua kiện và đã đánh giá Jennifer Parker quá thấp má»™t lần nữa. Nhưng thá»i gian cứ trôi Ä‘i mà đoà n há»™i thẩm vẫn chưa quay lại Maguire lại bắt đầu hy vá»ng. Äoà n há»™i thẩm không cần phải mất nhiá»u thá»i gian đến thế để quyết định má»™t vấn đỠtình cảm như váºy. “Chúng ta sẽ ổn cả thôi. Há» cà ng tranh luáºn vá»›i nhau lâu, tình cảm cá»§a há» cà ng lắng xuốngâ€.
Gần ná»a đêm, há»™i thẩm viên chÃnh gá»i má»™t bức thư cho chánh án Silverman. Chánh án xem xét bức thư đó và nhìn lên. “Xin má»i cả hai luáºt sư đến gần bà n chánh ánâ€.
Khi Jennifer và Patriek Maguire đã đứng trước mặt ông, chánh án Silverman nói: “Tôi muốn báo để hai vị biết Ä‘iá»u nà y. Tôi vừa nháºn được thông báo cá»§a Ä‘oà n há»™i thẩm. Há» há»i, liệu há» có được phép dà nh cho Connie Garrett số tiá»n nhiá»u hÆ¡n khoản năm triệu đô la, mà luáºt sư cá»§a cô ta yêu cầu không?â€
Jennifer bá»—ng thấy choáng váng. Tim cô Ä‘áºp rá»™n lên. Cô quay sang nhìn Patrick Maguire. Trông ông ta mặt cắt không còn hạt máu.
“Và tôi đã nói vá»›i há» rằngâ€, Chánh án Silverman tiếp tục “Há» có quyá»n định ra bất cứ khoản tiá»n nà o mà há» thấy là hợp lýâ€.
Ba mươi phút sau Ä‘oà n há»™i thẩm trở lại phòng xỠán. Há»™i thẩm viên chÃnh thông báo hỠđồng ý vá»›i bên nguyên và cô ta được hưởng má»™t khoản bồi thưá»ng là sáu triệu đô la.
Äó là khoản bồi thưá»ng thiệt hại cho cá nhân lá»›n nhất trong lịch sá» bang New York.
Xem tiếp chương 20
|

11-08-2008, 09:05 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 20
Khi Jennifer bước và o văn phòng cá»§a mình buổi sáng hôm sau, cô thấy hà ng xếp báo ngổn ngang trên bà n là m việc. Hình ảnh cá»§a cô được đăng trên trang nhất cá»§a tất cả các tá» báo đó. Má»™t bó hoa hồng nhung tuyệt đẹp được cắm trong má»™t chiếc bình hoa trên bà n. Jennifer mỉm cưá»i. Adam đã có cả thá»i gian để gá»i hoa tặng cô nữa.
Cô mở tấm thiếp chúc mừng. Bên trong ghi :
Xin chúc mừng.
Ký tên: Michael Moretti.
Äiện thoại ná»™i bá»™ rung chuông và Cynthia nói: “Ngà i Adam muốn nói chuyện vá»›i chịâ€.
Jennifer vồ lấy ống nghe. Cô cố giữ giá»ng bình tÄ©nh: “Chà o anh yêuâ€.
“Em lại thà nh công, tháºt tuyệtâ€.
“Em gặp may thôi mà â€.
“ChÃnh khách hà ng cá»§a em má»›i là ngưá»i gặp may vì có em là luáºt sư cá»§a há». Chắc em thấy sung sướng lắm nhỉ!â€
Thắng kiện là m cô thấy thÃch thú. Ở bên Adam cô má»›i thấy sung sướng. “Vâng ạâ€.
“Anh có má»™t việc quan trá»ng muốn nói vá»›i emâ€. Adam tiếp tục.
“Em có thể Ä‘i uống vá»›i anh chiá»u nay được không?â€
Tim Jennifer như quặn lại. Chỉ có má»™t Ä‘iá»u Adam sẽ phải nói vá»›i cô: Anh sẽ không bao giá» còn gặp cô nữa.
“Vâng, vâng, tất nhiên là được rồi...â€
“Tại nhà hà ng Mario lúc sáu giá», được chứ?â€
“Vâng ạâ€.
Cô đưa bó hoa hồng cho Cynthia.
Adam đã chá» cô tại cá»a hà ng. Anh ngồi ở má»™t chiếc bà n phÃa cuối phòng. Anh ấy chắc không lúng túng nếu mình lên cÆ¡n thần kinh đâu, Jennifer tá»± nhá»§. ÄÆ°á»£c rồi cô sẽ cố không khóc Ãt nhất là trước mặt Adam.
Nhìn qua khuôn mặt hốc hác cá»§a Adam cô có thể biết được Ä‘iá»u gì đã xảy ra vá»›i anh và quyết định sẽ cố cư xá» tháºt thoải mái.
Jennifer ngồi xuống và Adam cầm tay cô.
“Mary Beth đồng ý để anh ly dị cô taâ€, Adam nói và Jennifer nhìn anh không chá»›p, lặng ngưá»i Ä‘i má»™t lát.
ChÃnh Mary Beth bắt đầu câu chuyện. Há» vừa vá» nhà sau má»™t bữa ăn tối để quyên tiá»n mà Adam là nhân váºt chÃnh. Buổi tối hôm đó rất thà nh công. Mary Beth im lặng suốt trên đưá»ng vá» nhà , trông cô có má»™t vẻ căng thẳng kỳ lạ.
Adam nói: “Anh nghÄ© buổi tối hôm nay kết thúc rất tốt đẹp có phải váºy không?â€
“Vâng, Adam ạâ€.
Và cả hai không nói thêm gì nữa đến táºn khi há» vá» tá»›i nhà .
“Em có cần đội mÅ© ngá»§ không đấyâ€. Adam há»i.
“Không cám Æ¡n anh. Có lẽ chúng ta cần nói chuyện vá»›i nhau má»™t látâ€.
“Váºy à ? Vá» chuyện gì váºy?â€
Cô nhìn anh và nói: “Vá» quan hệ giữa anh và Jennifer Parkerâ€.
Äiá»u đó tháºt giống như má»™t cú đấm và o giữa mặt.
Adam choáng váng má»™t lúc không biết nên nháºn hay không.
“Em biết chuyện đó từ lâu rồi. Em chưa nói gì vì em còn muốn quyết định xem sẽ là m gì?â€
“Mary Beth, anh...â€
“Äể em nói nốt hẵng. Em biết rằng quan hệ giữa chúng ta không được tốt đẹp như mong muốn. Có lẽ em đã không là má»™t ngưá»i vợ tốt cá»§a anhâ€.
“Không, em chẳng có lá»—i gì hết. Anh...â€
“Khoan nà o, Adam. Äiá»u nà y tháºt khó xá» cho em. Em đã quyết định. Em sẽ không cản đưá»ng anh nữaâ€.
Anh nhìn cô ngạc nhiên: “Anh không...â€
“Em quá yêu anh nên không muốn là m anh khổ. Trước mặt anh là má»™t tương lai chÃnh trị sáng lạn. Em không muốn có gì là m há»ng sá»± nghiệp cá»§a anh. Rõ rà ng là em không là m cho anh hoà n toà n hạnh phúc. Nếu Jennifer Parker có thể là m anh hạnh phúc, em muốn anh có cô ấyâ€.
Anh chợt thấy không tin và o tai mình nữa, dưá»ng như toà n bá»™ câu chuyện nà y diá»…n ra dưới nước váºy. “Váºy còn em sẽ ra sao?â€
Mary Beth mỉm cưá»i: “Em sẽ ổn thôi, Adam ạ. Äừng lo cho em. Em đã có kế hoạch riêng rồiâ€.
“Anh... anh không biết nói gì nữaâ€.
“Chẳng cần phải nói gì đâu. Em đã nói cho cả em và anh. Nếu em cứ cố bám lấy anh và là m anh phát sầu, Ä‘iá»u đó chẳng tốt đẹp gì cho chúng ta cả. Em chắc rằng Jennifer rất dá»… thương, nếu không anh đã chẳng bị say mê như váºyâ€. Mary Beth bước lại gần và quà ng vai anh: “Äừng thiểu não như váºy, Adam. Äiá»u em là m là điá»u tốt đẹp cho tất má»i ngưá»iâ€.
“Em tháºt là vÄ© đạiâ€.
“Cảm Æ¡n anh!â€. Cô vuốt ve khuôn mặt anh và mỉm cưá»i.
“Anh Adam yêu quý nhất Ä‘á»i cá»§a em. Em sẽ luôn luôn là má»™t ngưá»i bạn tốt cá»§a anh. Mãi mãi...†Rồi cô ngả đầu và o vai anh. Anh hầu như nghe không rõ giá»ng cô thì thà o. “Äã quá lâu rồi anh chưa ôm em trong lòng phải không, Adam. Anh không cần phải nói anh yêu em, nhưng anh - anh có muốn ôm em má»™t lần nữa và là m tình vá»›i em không? Lần cuối cùng vá»›i nhau mà ?â€
* * * * *
GiỠđây Adam nhá»› lại Ä‘iá»u đó và nói vá»›i Jennifer. “Ly dị là đỠnghị cá»§a Mary Bethâ€.
Adam tiếp tục nói, nhưng Jennifer không còn nghe được chữ nà o nữa; má»i thứ vang lên như là má»™t bản nhạc đối vá»›i cô. Cô cảm thấy mình Ä‘ang trôi nổi và bay vút lên cao cô đã chuẩn bị để nghe Adam nói anh không thể gặp cô nữa. Váºy mà bây giá»! Niá»m vui quá lá»›n là m cô không sao cảm nháºn thấy hết. Cô biết cảnh chia tay vá»›i Mary Beth Ä‘au đớn như thế nà o đối vá»›i Adam, và lúc nà y cô thấy yêu anh hÆ¡n bao giá» hết. Cô thấy tảng đá chẹn ngá»±c mình biến đâu mất và giỠđây cô có thể hÃt thở thoải mái được rồi.
Adam nói tiếp: “Mary Beth cư xá» tháºt là tuyệt vá»i. Cô ấy là má»™t ngưá»i đà n bà cao thượng. Cô ấy thấy vui mừng cho cả hai chúng mìnhâ€.
“Tháºt là không thể tin đượcâ€.
“Em không biết đâu. Từ lâu nay bá»n anh sống giống như hai anh em hÆ¡n là má»™t cặp vợ chồng. Anh chưa bao giá» nói Ä‘iá»u nà y vá»›i em, nhưng..â€. Anh ngáºp ngừng và tháºn trá»ng nói “Mary Beth không có những nhu cầu nhục cảm mạnh mẽ đâuâ€.
“Em biếtâ€.
“Cô ấy muốn gặp emâ€.
Jennifer thấy lúng túng. “Em nghÄ© là em không là m được Ä‘iá»u đó đâu Adam. Em thấy không ổn chút nà oâ€.
“Hãy tin anhâ€.
“Nếu... nếu anh muốn váºy, tất nhiên rồiâ€.
“Tốt, em yêu. Chúng ta sẽ đến và o giá» uống trà buổi sáng. Anh sẽ chá» em đếnâ€.
Jennifer nghÄ© má»™t lát. “Có lẽ em đến má»™t mình thì tốt hÆ¡nâ€.
* * * * *
Sáng hôm sau, Jennifer lái xe đến nhà Adam. Äó là má»™t buổi sáng yên tÄ©nh và không khà trong là nh rất thÃch hợp cho má»™t chuyến Ä‘i. Jennifer báºt đà i và cố quên Ä‘i sá»± hồi há»™p vì cuá»™c gặp gỡ sắp tá»›i.
Ngôi nhà cá»§a Adam là m theo kiểu cổ Hà Lan nằm bên sông Hudson, trên má»™t thảm cá» xanh. Jennifer lái xe lên dốc tá»›i cá»a ra và o. Cô bấm chuông và má»™t phút sau má»™t phụ nữ hấp dẫn trạc tuổi ba mươi ra mở cá»a. Cô cầm tay Jennifer và mỉm cưá»i dịu dà ng.
“Tôi là Mary Beth. Adam tháºt là không công bằng vá»›i cô Xin má»i cô và o nhà â€.
Ngưá»i vợ cá»§a Adam mặc má»™t chiếc váy len dà i, má»™t chiếc áo lụa xẻ ngá»±c để lá»™ cặp vú đã hÆ¡i chảy nhưng vẫn còn hấp dẫn. Má»› tóc và ng cá»§a chị ta được cuốn lên quanh đầu là m tăng vẻ hấp dẫn cá»§a cặp mắt xanh. Chuá»—i ngá»c trai quanh cổ cá»§a chị ta tháºt tuyệt vá»i. Trông chị ta toát lên vẻ quà phái cổ Ä‘iển.
Nội thất của ngôi nhà rất dễ chịu với những căn phòng rộng đầy đồ cổ và những bức tranh nổi tiếng.
Má»™t ngưá»i phục vụ bưng ra phòng khách hai tách trà . Khi anh ta đã ra khá»i phòng, Mary Beth nói: “Tôi chắc cô yêu Adam lắmâ€.
Jennifer vụng vỠđáp: “Thưa chị Warner, tôi muốn chị biết rằng cả hai chúng tôi Ä‘á»u không định...â€
Mary Beth Warner đặt má»™t tay lên vai Jennifer: “Cô không cần phải nói váºy. Tôi không biết Adam đã nói Ä‘iá»u nà y vá»›i cô chưa, nhưng cuá»™c hôn nhân cá»§a chúng tôà được gìn giữ chỉ bằng sá»± lịch thiệp mà thôi. Adam và tôi biết nhau khi chúng tôi còn trẻ con. Tôi nghÄ© là tôi đã yêu Adam lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh ấy. Chúng tôi cÅ©ng đến những bữa tiệc, quen cùng những bạn bè và tôi cho rằng việc chúng tôi lấy nhau là chuyện đương nhiên. Äừng hiểu nhầm. Tôi vẫn rất yêu quý Adam và tôi chắc là anh ấy cÅ©ng váºy. Nhưng ngưá»i ta luôn thay đổi, có phải váºy không nhỉ?â€
“Vângâ€.
Jennifer nhìn Mary Beth và lòng trà n ngáºp tình cảm biết Æ¡n. Adam nói đúng, Mary Beth quả là má»™t ngưá»i đà n bà dá»… thương.
“Tôi rất cảm Æ¡n chịâ€, - Jennifer nói.
“Và tôi cÅ©ng rất cám Æ¡n côâ€, - Mary Beth thú nháºn. Chị ta cưá»i ngượng nghịu và nói: “Cô thấy đấy, tôi cÅ©ng rất yêu Adam. Tôi muốn ly dị ngay nhưng tôi nghÄ© vì tương lai cá»§a Adam, hãy chỠđến sau cuá»™c bầu cỠđãâ€.
Jennifer quá xúc động đến mức quên khuấy mất cả cuá»™c bầu cá».
Mary Beth nói tiếp: “Dưá»ng như má»i ngưá»i chắc là Adam sẽ trúng cá» thượng nghÄ© sÄ©, và má»™t cuá»™c ly dị bây giá» sẽ rất có hại cho anh ấy. Chỉ còn 6 tháng nữa là tá»›i cuá»™c bầu cá» và tôi nghÄ© rằng sẽ tốt hÆ¡n cho anh ấy, nếu tôi trì hoãn việc ly dịâ€. - Chị nhìn Jennifer. “Nhưng tha lá»—i cho tôi - Như váºy có ổn cho cô không?â€
“Ồ không sao đâu, tất nhiên là nên thế rồiâ€, - Jennifer nói.
Cô phải thay đổi hoà n toà n cách suy nghÄ© cá»§a mình. Tương lai cá»§a cô giỠđây gắn chặt vá»›i Adam. Nếu anh trở thà nh thượng nghị sÄ©, cô sẽ sống cùng anh ở thá»§ đô Washington. Äiá»u đó có nghÄ©a là phải bá» việc hà nh nghá» luáºt ở đây, nhưng Ä‘iá»u đó cÅ©ng chẳng có ý nghÄ©a gì hết. Chẳng có gì là quan trá»ng ngoà i việc há» có thể ở bên nhau. Jennifer nói: “Adam sẽ là má»™t thượng nghị sÄ© tuyệt vá»iâ€. Mary Beth ngẩng đầu lên và mỉm cưá»i. “Cô em gái bé bá»ng cá»§a tôi ạ, rồi anh ấy sẽ trở thà nh tổng thống nữa cÆ¡â€.
* * * * *
Chuông Ä‘iện thoại réo khi Jennifer vừa trở vá» căn há»™ cá»§a mình. Äó là Adam gá»i: “Em thấy Mary Beth thế nà o?â€
“Adam, chị ấy tháºt là tuyệtâ€.
“Cô ấy cÅ©ng nói như váºy vá» em đấyâ€.
“Mary Beth tháºt là hấp dẫn và dá»… thương, đúng là má»™t mệnh phụâ€.
“Em cÅ©ng váºy, em yêu ạ. Em muốn tổ chức cưới ở đâu nà o?â€
“Khách sạn Times Square, mà em cÅ©ng chả cần biết nữa. Nhưng em cho rằng chúng ta phải từ từ hẵngâ€.
“Váºy chúng ta còn phải chỠđợi gì nữa chứ?â€
“ChỠđến sau kỳ bầu cá». Sá»± nghiệp cá»§a anh là quan trá»ng. Má»™t cuá»™c ly dị lúc nà y là có hại cho anh đấyâ€.
“Äá»i tư cá»§a anh...â€
“Sẽ trở thà nh sá»± chú ý cá»§a dư luáºn đấy. Chúng ta không được là m gì ảnh hưởng đến cÆ¡ há»™i đắc cá» cá»§a anh. Chúng ta có thể chá» thêm 6 tháng nữaâ€.
“Anh chả muốn chỠđợi má»™t chút nà o cảâ€.
“Em cÅ©ng váºy, anh yêu ạâ€, Jennifer mỉm cưá»i “mà chúng ta cÅ©ng có phải tháºt sá»± đợi đâu nhỉ?â€
Xem tiếp chương 21
|

11-08-2008, 09:07 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 21
Jennifer và Adam ăn trưa cùng nhau hầu như hà ng ngà y và tuần má»™t hai lần anh ngá»§ lại ở nhà cô. Há» cần phải tháºn trá»ng hÆ¡n bao giá» hết vì chiến dịch váºn động tranh cá» cá»§a Adam đã tháºt sá»± bắt đầu, và anh Ä‘ang trở thà nh má»™t nhân váºt nổi tiếng trong cả nước. Anh Ä‘á»c diá»…n văn tại các buổi há»™i há»p chÃnh trị, các bữa ăn tối quyên tiá»n và những ý kiến cá»§a anh vá» các vấn đỠquốc gia được trÃch đẫn ngà y cà ng nhiá»u hÆ¡n trên báo chÃ.
Adam và Steward Needham lại cùng uống trà buổi sáng như thưá»ng lệ.
“Tôi thấy cáºu trên chương trình “Hôm nay†cá»§a ti vi sáng nay. Cừ lắm, Adam ạ. Cáºu trả lá»i tháºt gãy gá»n và sắc bén. Tá»› biết thế nà o há» cÅ©ng má»i cáºu nữaâ€.
“Steward, tôi rất ghét là m những trò như váºy. Tôi thấy mình như má»™t thằng cha diá»…n viên chết tiệt nà o đó Ä‘ang biểu diá»…n váºy?â€
Steward gáºt đầu thông cảm. “Äó chÃnh là điá»u mà các nhà chÃnh trị vẫn là m: là diá»…n viên. Äóng má»™t vai nà o đó, là m những gì mà dư luáºn thÃch. Tháºt là kinh khá»§ng nếu các nhà chÃnh trị - thế nà o nhỉ - Cư xá» hoà n toà n theo ý mình, thì đất nước nà y sẽ trở nên chế độ quân chá»§ mấtâ€.
“Tôi không thÃch việc ra tranh cá» lại trở thà nh má»™t cuá»™c Ä‘ua tranh vá» tÃnh cách cá nhânâ€.
Steward Needham mỉm cưá»i: “Hãy cảm Æ¡n Chúa việc cáºu có tÃnh cách. Cà ng ngà y tỉ lệ ngưá»i á»§ng há»™ cáºu cà ng caoâ€. Ông ta ngừng lá»i để rót thêm chè “Hãy tin tôi, đây má»›i chỉ là sá»± khởi đầu. Äầu tiên hãy trở thà nh thượng nghị sÄ© đã rồi sau đó sẽ là mục tiêu số má»™t. Không gì có thể cản cáºu đâuâ€. Ông ta nhấp thêm má»™t ngụm trà . “Trừ khi cáºu là m má»™t và i chuyện Ä‘iên rồ thì không kểâ€.
Adam ngước lên nhìn ông ta: “Chú nói váºy có ý gì thế?â€
Steward Needham cẩn tháºn lấy khăn lau mép.
“Äối thá»§ cá»§a cáºu là má»™t thằng cha láu cá lắm đấy. Tá»› đánh cuá»™c rằng bây giá» hắn Ä‘ang xem xét Ä‘á»i cáºu dưới ống kÃnh hiển vi đấy. Chắc hắn sẽ không tìm ra Ä‘iểm yếu nà o chứ?â€
“Ồ không đâuâ€, Adam nói má»™t cách máy móc.
“Tốtâ€, Steward Needham tán thưởng. “À nà y, Mary Beth độ nà y thế nà o?â€
* * * * *
Jennifer và Adam nghỉ cuối tuần ở má»™t ngôi nhà ngoại thà nh, mà má»™t ngưá»i bạn cá»§a Adam đã cho anh mượn. Không khà ở đó tháºt trong sạch và hÆ¡i lạnh, báo hiệu mùa đông Ä‘ang đến. Há» nghỉ ngÆ¡i tháºt thoải mái. Ban ngà y há» Ä‘i bá»™, chÆ¡i bà i và trò chuyện.
Há» Ä‘á»c cẩn tháºn tất cả các tá» báo xuất bản chá»§ nháºt. Các cuá»™c thăm dò ý kiến Ä‘á»u cho thấy số ngưá»i á»§ng há»™ Adam ngà y cà ng tăng. Há» thÃch phong độ cá»§a anh, vẻ chân tháºt, thông minh và thẳng thắn cá»§a anh. Ngưá»i ta bắt đầu so sánh anh vá»›i John Kennedy. Adam nằm soà i trước lò sưởi ngắm nhìn ánh lá»a hắt lên khuôn mặt Jennifer.
“Em có thÃch là m vợ cá»§a tổng thống không?â€
“Xin lá»—i, em đã yêu má»™t thượng nghị sÄ© mất rồiâ€.
“Em có thất vá»ng nếu anh không trúng cá» không, Jenniferâ€
“Không, lý do duy nhất là m em thÃch Ä‘iá»u đó là vì anh muốn thếâ€.
“Nếu anh thắng, chúng ta sẽ đến sống ở Washinon đấyâ€.
“Nếu chúng ta ở bên nhau, chẳng còn gì khác phải báºn tâm cảâ€.
“Thế còn việc hà nh nghá» luáºt cá»§a em thì sao?â€
Jennifer cưá»i: “Em vừa nghe nói ở Washington cÅ©ng có luáºt sư đấyâ€.
“Thế nếu anh muốn em bá» nghá» thì sao?â€
“Em sẽ bá»â€.
“Nói váºy chứ anh đâu muốn váºy. Em là má»™t luáºt sư quá giá»i đấyâ€.
“Em chỉ quan tâm đến việc được ở bên anh thôi. Em yêu anh lắm, Adam ạâ€
Anh vá»— nhẹ và o mái tóc nâu thẫm má»m mại cá»§a cô. “Anh cÅ©ng yêu em như thếâ€.
Há» lên giưá»ng và sau đó ngá»§ thiếp Ä‘i.
Há» trở vá» New York và o tối chá»§ nháºt. Há» lấy xe ô tô cá»§a Jennifer ở chá»— gá»i xe và Adam quay vá» nhà . Jennifer trở vá» căn há»™ cá»§a cô ở New York.
* * * * *
Công việc cá»§a Jennifer giỠđây nhiá»u không thể tưởng tượng được. Nếu trước đây cô nghÄ© mình báºn thì bây giá» cô không còn thá»i gian để thở nữa. Cô cãi cho những công ty quốc tế vi phạm má»™t số Ä‘iá»u luáºt và bị bắt, những thượng nghị sÄ© biển thá»§ công quỹ, những ngôi sao Ä‘iện ảnh gặp rắc rối. Cô cãi cho chá»§ tịch nhà băng và những kẻ cướp nhà băng, cho các nhà chÃnh trị và thá»§ lÄ©nh công Ä‘oà n. Tiá»n cá»§a đổ và o như nước chảy, nhưng Ä‘iá»u đó không quan trá»ng đối vá»›i Jennifer. Cô trả lương cao và thưởng rất háºu cho các nhân viên cá»§a mình.
Các công ty không còn đưa các luáºt sư hạng hai cá»§a há» ra cãi vá»›i Jennifer nữa, vì thế Jennifer phải đối chá»i vá»›i những luáºt sư tà i giá»i nhất thế giá»›i.
Cô được kết nạp và o Há»™i các luáºt sư là nh nghá» cá»§a Mỹ và ngay cả Ken Bailey cÅ©ng sá»ng sốt vá» việc đó.
“Chúa Æ¡i!†Anh nói “Cô có biết rằng chỉ có má»™t phần trăm luáºt sư cá»§a cả nước được và o há»™i đó không?â€
“Tôi chỉ là m ngưá»i đà n bà tượng trưng trong Há»™iâ€. Jennifer cưá»i.
Khi Jennifer cãi cho má»™t ai đó ở Manhattan, cô có thể biết chắc rằng Robert Di Silva sẽ Ä‘Ãch thân buá»™c tá»™i hoặc cho trợ lý cá»§a ông ta là m việc đó. Lòng căm tức cá»§a ông ta đối vá»›i cô ngà y cà ng tăng cùng vá»›i những thắng lợi mà cô đạt được.
Trong má»™t vụ án mà Jennifer phải đối đầu vá»›i chưởng lý, Di Silva gá»i hÆ¡n chục chuyên gia hà ng đầu ra là m nhân chứng cho bên công tố.
Jennifer không yêu cầu má»™t chuyên gia nà o cả. Cô nói vá»›i Ä‘oà n há»™i thẩm: “Nếu chúng ta muốn là m má»™t con tà u vÅ© trụ hay Ä‘o khoảng cách đến má»™t hà nh tinh xa xôi chúng ta cần đến những chuyên gia. Nhưng nếu chúng ta cần là m má»™t việc tháºt sá»± quan trá»ng, chúng ta chỉ cần hÆ¡n chục ngưá»i bình thưá»ng. Như tôi nhá»›, ngưá»i sáng láºp ra đạo thiên chúa cÅ©ng là m như váºyâ€.
Jennifer thắng kiện trong vụ đó.
Má»™t trong những thá»§ thuáºt mà Jennifer thấy có hiệu quả là nói vá»›i Ä‘oà n há»™i thẩm: “Tôi biết những từ như luáºt pháp hay phòng xỠán có vẻ xa lạ đối vá»›i cuá»™c sống Ä‘á»i thưá»ng cá»§a các vị, nhưng khi các vị thôi không nghÄ© vá» Ä‘iá»u đó, tất cả những gì chúng ta là m ở đây chỉ liên quan đến những việc đúng sai mà những ngưá»i bình thưá»ng như chúng ta là m. Hãy tạm quên chúng ta Ä‘ang ở trong phòng xỠán. Thá» tưởng tượng như chúng ta Ä‘ang ngồi uống trà trong phòng khách cá»§a nhà tôi, nói chuyện vá» những gì đã xảy ra đối vá»›i bị cáo đáng thương nà yâ€.
Và trong tâm trà hỠcác hội thẩm viên cũng cho rằng hỠđang ở trong phòng khách của Jennifer, bị tà i hùng biện của cô là m mê hoặc.
Thá»§ thuáºt nà y được Jennifer sá» dụng má»™t cách hết sức thà nh công, cho đến má»™t hôm khi cô cãi há»™ má»™t bị cáo bị Robert Di Silva buá»™c tá»™i. Viên chưởng lý đứng lên và đá»c bà i diá»…n thuyết đầu trước Ä‘oà n há»™i thẩm.
“Thưa quý ông, quý bà â€, Di Silva nói “Tôi muốn các vị tạm quên Ä‘i việc các vị Ä‘ang ở tòa án. Tôi xin các vị hãy tưởng tượng rằng các vị Ä‘ang ngồi trong phòng khách cá»§a tôi và nói chuyện gẫu vá» những việc khá»§ng khiếp mà bị cáo ở đây đã là mâ€.
Ken Bailey nhổm lên nói thầm và o tai Jennifer. “Cô thấy thằng cha ấy nói gì chưa? Hắn đã ăn cắp thá»§ thuáºt cá»§a cô rồi đấyâ€.
“Äừng lo chuyện ấyâ€, Jennifer thản nhiên đáp.
Khi đến lượt mình phát biểu, Jenifer nói với đoà n hội thẩm.
“Thưa quý ông, quý bà , tôi chưa từng được nghe Ä‘iá»u gì quá quắt hÆ¡n là nháºn xét vừa rồi cá»§a ngà i chưởng lý†Giá»ng cô run lên vì phẫn uất. “Có lúc tôi tưởng như mình nghe lầm. Ông ta dám yêu cầu các vị quên Ä‘i các vị Ä‘ang ở trong tòa án. Phòng xỠán nà y là má»™t trong những tà i sản quốc gia quý báu nhất. Äó là cÆ¡ sở cá»§a ná»n tá»± do cá»§a chúng ta. Tá»± do cá»§a các vị, cá»§a tôi và cá»§a bị cáo nữa. Việc ngà i chưởng lý khuyên các vị nên quên Ä‘i các vị Ä‘ang ở đâu, quên Ä‘i những trách nhiệm mà các vị vừa tuyên thệ, tôi thấy vừa đáng ngạc nhiên vừa đáng trê trách. Tôi xin các vị, thưa quý ông, quý bà , hãy nhá»› các vị Ä‘ang ở đâu, hãy nhá»› rằng tất cả chúng ta có mặt ở đây để bảo đảm công lý được thá»±c hiện và bị cáo vô tá»™iâ€.
Các há»™i thẩm viên gáºt đầu đồng tình.
Jennifer liếc nhìn Robert Di Silva. Ông ta nhìn trừng trừng vá» phÃa trước căm tức.
Khách hà ng của Jennifer được tha bổng.
Sau má»—i thắng lợi ở tòa án, luôn có bốn tá hoa hồng nhung trên bà n là m việc cá»§a Jennifer và thiếp chúc mừng cá»§a Michael Moretti. Và lần nà o Jennifer cÅ©ng xé tan những tấm bưu thiếp đó, còn hoa thì cho Cynthia. Những bông hoa hình như cÅ©ng có vẻ khêu gợi vì được hắn gá»i tá»›i. Cuối cùng Jennifer gá»i má»™t bức thư ngắn cho Michael Moretti, yêu cầu hắn không gá»i hoa đến cho cô nữa.
Khi Jennifer đến phòng là m việc sau khi vừa thắng một vụ kiện tiếp đó, trên bà n đã có năm tá hồng nhung chỠcô.
Xem tiếp chương 22
|

11-08-2008, 09:08 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 22
Vụ cướp nhà băng trong một ngà y mưa đem lại thêm danh tiếng cho Jennifer.
Cô biết đến bị cáo qua cha Ryan.
“Má»™t ngưá»i bạn cá»§a cha gặp chuyện lôi thôi†- Ông mở đầu và cả hai cùng phá lên cưá»i.
Ngưá»i bạn đó hóa ra là Paul Richards, má»™t khách vãng lai bị buá»™c tá»™i cướp nhà băng số tiá»n 150 ngà n đô la. Má»™t kẻ cướp đã và o ngân bằng trong chiếc áo mưa Ä‘en dà i. Cổ áo được dá»±ng lên để che lấp má»™t phần khuôn mặt hắn ta. Khi đến quầy thu tiá»n hắn vung súng lên Ä‘e dá»a và buá»™c cô thá»§ quỹ phải đưa tho hắn tất cả số tiá»n hiện có. Sau đó hắn chuồn ra má»™t chiếc ô tô Ä‘ang chá» sẵn ở ngoà i. Má»™t số nhân chứng đã thấy chiếc ô tô đó. Äó là má»™t chiếc xe du lịch mà u xanh nhưng biển số đã bị bùn che khuất.
Vì cướp nhà băng là tá»™i phạm cỡ quốc gia, Cục Ä‘iá»u tra liên bang đã tham gia và o vụ nà y. HỠđưa những dữ kiện và o máy Ä‘iện tá» trung tâm và máy đưa ra tên cá»§a Paul Richards.
Jennifer đến thăm ông ta tại nhà tù đảo Riker.
“Có chúa chứng giám, tôi không là m chuyện đóâ€. Paul Richards nói. Ông ta là má»™t ngưá»i đà n ông ngoà i 50 tuổi, mặt Ä‘á», mắt xanh, quá già để có thể là m những chuyện như cướp nhà băng.
“Tôi không cần biết ông vô tá»™i hay có tá»™iâ€, Jennifer giải thÃch, “Nhưng tôi có má»™t nguyên tắc như thế nà y. Tôi không cãi cho những khách hà ng không nói tháºt má»i chuyện vá»›i tôiâ€.
“Thá» có linh hồn mẹ tôi, tôi không là m chuyện đó mà â€.
Äã từ lâu những lá»i thá» thốt không còn gây được ấn tượng gì đối vá»›i Jennifer nữa. Các khách hà ng đã lấy tÃnh mệnh cá»§a các bà mẹ, ngưá»i vợ, ngưá»i yêu và con cái cá»§a há» ra thá». Nếu Chúa trá»i giúp há» thá»±c hiện đúng những lá»i thỠấy, dân số sẽ bị suy giảm nghiêm trá»ng.
Jennifer há»i: “Thế ông cho rằng vì sao FBI bắt ông?â€
Paul Richards trả lá»i không chút ngáºp ngừng. “Vì mưá»i năm trước đây tôi có tham gia và o má»™t vụ cướp nhà băng và đã ngu ngốc để bị bắtâ€.
“Ông đã sá» dụng má»™t khẩu súng ngắn cưa nòng giấu dưới áo mưa à ?â€
“Äúng váºy. Tôi chỠđến hôm trá»i mưa má»›i tấn công nhà băngâ€.
“Nhưng ông không là m vụ vừa rồi chứ?â€
“Không, chắc mấy thằng chó đểu nà o đã bắt chước tôi đấyâ€.
Phiên tòa sÆ¡ thẩm được tiến hà nh vá»›i sá»± có mặt cá»§a chánh án Fred Stevens, má»™t con ngưá»i rất khắc nghiệt. Ngưá»i ta đồn rằng ông muốn tống tất cả các tá»™i nhân ra má»™t hòn đảo xa xôi và đầy hỠở đó đến hết Ä‘á»i. Chánh án Stevens tin rằng ai bị bắt vá» tá»™i ăn cắp lần đầu sẽ bị chặt tay phải, và lần thứ hai sẽ bị chặt tay trái theo tục lệ Hồi giáo cổ. Äó là má»™t vị chánh án khó chịu nhất đối vá»›i Jennifer. Cô cho gá»i Ken Bailey đến. “Ken, hãy nghiên cứu vá» Ä‘á»i tư cá»§a chánh án Stevens há»™ tôiâ€.
“Chánh án Stevens ấy à ? Ông ta thẳng như nòng súng ấy. Ông ta....â€
“Tôi cÅ©ng biết như váºy nhưng cứ tìm hiểu Ä‘iâ€.
* * * * *
Công tố viên liên bang tham dự vụ án nà y là một chuyên gia già tên là Carter Gifford.
“Cô sẽ xin cho hắn được gì?†Carter Gifford há»i.
Jennifer nhìn ông ta với vẻ ngạc nhiên ngây thơ.
“Tất nhiên là xin cho anh ta được vô tá»™iâ€.
Ông ta phá lên cưá»i chế giá»…u. “Chánh án Stevens sẽ bác bá» Ä‘iá»u ấy ngay. Tôi cho rằng cô sẽ xin xét xỠở tòa chung thẩmâ€.
“Ồ không đâuâ€.
Gifford nhìn Jennifer má»™t cách nghi ngá». “Cô muốn nói cô sẽ để cho chánh án quyết định số pháºn khách hà ng cá»§a mình?â€
“Äúng váºy đấy ạâ€.
Gifford nhe răng cưá»i. “Tôi biết cô rồi sẽ phát Ä‘iên đấy Jennifer ạ!â€
* * * * *
“Hợp chá»§ng quốc Mỹ kiện Paul Richards. Bị cáo có mặt không?â€
Viên mõ tòa đáp: “Có, thưa ngà i chánh ánâ€.
“Yêu cầu các luáºt sư đến gần bà n quan tòa và tá»± giá»›i thiệuâ€.
Jennifer và Carter Gifford đến gần bà n chánh án Stevens.
“Jennifer Parker đại diện cho bị cáoâ€.
“Carter Gifford đại diện cho chÃnh phá»§ Hoa Kỳâ€.
Chánh án Stevens quay sang Jennifer và nói nhát gừng: “Tôi biết rõ tiếng tăm cá»§a cô, cô Parker ạ. Vì thế tôi muốn nói vá»›i cô ngay láºp tức là tôi không muốn để mất thá»i gian cá»§a tòa. Tôi sẽ không cho phép có sá»± trì hoãn nà o hết. Ngay sau khi tòa xá» sÆ¡ thẩm tôi sẽ yêu cầu đưa bị cáo ra xá» chung thẩm. Chắc cô cÅ©ng muốn váºy và ...â€
“Không đâu, thưa ngà i chánh ánâ€.
Chánh án Stevens nhìn cô ngạc nhiên: “Cô không yêu cầu xá» chung thẩmâ€.
“Thưa không, vì tôi nghÄ© rằng không cần như váºyâ€.
Carter Gifford nhìn cô chằm chằm. “Cái gì cÆ¡?â€
“Theo ý kiến cá»§a tôi, ngà i không có đủ chứng cá»› để đưa khách hà ng cá»§a tôi ra tòa chung thẩmâ€.
Carter Gifford gắt: “Cô cần nghe những ý kiến khác nữaâ€. Ông ta quay sang chánh án Stevens: “Thưa ngà i chánh án, chÃnh phá»§ có những chứng cá»› rất rõ rà ng. Bị cáo đã bị kết tá»™i vá» má»™t vụ cướp y hệt như thế vá»›i cách thức hoà n toà n giống nhau. Máy tÃnh Ä‘iện tá» cá»§a chúng tôi đã chá»n hắn trong số 2000 ngưá»i tình nghi. Chúng ta đã bắt được tên tá»™i phạm và bên công tố không có lý do gì để không buá»™c tá»™i hắnâ€.
Chánh án Stevens quay sang Jennifer: “Tòa nháºn thấy đã có đủ chứng cá»› cần thiết để đưa bị cáo ra tòa. Cô có nói thêm gì nữa không?â€
“Có, thưa ngà i chánh án. Không có má»™t nhân chứng nà o có thể nháºn diện Ä‘Ãch xác Paul Richards. FBI cÅ©ng chưa tìm thấy khoản tiá»n bị mất. Trên thá»±c tế, sá»± liên hệ duy nhất giữa bị cáo và tá»™i phạm chÃnh là trà tưởng tượng cá»§a công tố viênâ€.
Chánh án Stevens nhìn Jennifer chằm chằm và nói vá»›i má»™t giá»ng ngá»t ngà o dá»… sợ: “Thế còn máy tÃnh Ä‘iện tá» thì sao?â€
Jennifer thở dà i: “Äó lại là má»™t vấn đỠkhác, thưa ngà iâ€.
Chánh án Stevens xẵng giá»ng nói: “Tất nhiên là như váºy rồi. Có thể đánh lừa được má»™t nhân chứng sống nhưng khó có thể đánh lừa nổi máy tÃnh Ä‘iện tá»â€.
Carter Gifford gáºt đầu tán thà nh: “Hoà n toà n đúng như váºy, thưa ngà i chánh ánâ€.
Jennifer quay sang nhìn ông ta. “FBI sá» dụng máy tÃnh Ä‘iện tá» IBM 370/168 có phải không ạ?â€
“Äúng váºy. Äó là loại máy tÃnh hiện đại nhất trên thế giá»›iâ€.
Chánh án Stevens há»i Jennifer: “Bên bị có định khiếu nại gì vỠđộ tin cáºy cá»§a máy tÃnh không đấy?â€
“Hoà n toà n không, thưa ngà i chánh án. Tôi đã má»i đến đây má»™t chuyên gia vá» máy tÃnh, là m việc cho công ty sản xuất loại máy 370/168. Anh ta đã láºp chương trình mà FBI sá» dụng nó để tìm ra tên khách hà ng cá»§a tôiâ€.
“Anh ta đâu?â€
Jennifer quay lại vẫy má»™t ngưá»i đà n ông cao, gầy ngồi táºn cuối phòng. Anh ta tiến đến gần vẻ rụt rè.
Jennifer nói: “Äây là ông Edward Monroeâ€.
“Nếu cô đã má»›m cung cho nhân chứng nà y†Luáºt sư công tố tức tối “tôi sẽ....â€
“Tất cả những gì tôi là m là yêu cầu ông Monroe há»i máy tÃnh xem còn chá»n những ngưá»i tình nghi nà o nữa không. Tôi đã chá»n 10 ngưá»i có những nét chung giống vá»›i khách hà ng cá»§a tôi. Äể xác định, ông Monroe đã dá»±a trên những đặc Ä‘iểm vá» tuổi tác, chiá»u cao, cân nặng, mà u mắt, nÆ¡i sinh - tức là những dữ kiện mà từ đó máy tÃnh đưa ra tên khách hà ng cá»§a tôiâ€.
Chánh án Stevens sốt ruá»™t há»i: “Tất cả những thứ đó để là m gì váºy, cô Parker?â€
“Vấn đỠlà ở chá»— máy tÃnh đã xác định má»™t trong số 10 ngưá»i đó là ngưá»i tình nghi chÃnh trong vụ cướp nhà băngâ€.
Chánh án Stevens quay sang Edward Monroe: “Có đúng như váºy không?â€
“Vâng thưa ngà iâ€, Edward Monroe mở ca táp và lấy ra bản kết quả cá»§a máy tÃnh.
Viên mõ tòa cầm tỠgiấy đưa cho chánh án Stevens. Ông liếc qua và đỠbừng mặt lên.
“Äây có phải là má»™t trò đùa không đấy?†Ông há»i Monroe.
“Không ạ, thưa ngà i?â€
“Máy tÃnh chá»n tôi là ngưá»i bị tình nghi à â€.
“Vâng, thưa ngà i. Äúng như váºy ạâ€.
Jennifer giải thÃch: “Máy tÃnh không có khả năng suy luáºn, thưa ngà i chánh án. Nó chỉ có thể trả lá»i qua những thông tin mà nó nháºn được. Ngà i và khách hà ng cá»§a tôi tình cá» lại cùng tuổi, chiá»u cao và cân nặng. Cả hai vị cùng có xe thể thao xanh lá cây, và cùng sinh ở má»™t bang. Äó là tất cả những chứng cá»› mà công tố viên có. Sá»± khác nhau duy nhất là ở chá»— tá»™i phạm được tiến hà nh như thế nà o. Khi Paul Richards cướp nhà băng 10 năm trước đây, hà ng triệu ngưá»i đã Ä‘á»c vụ đó trên báo chÃ. Má»™t ngưá»i bất kỳ nà o trong số đó cÅ©ng có thể bắt chước cách là m cá»§a ông ta. Có ngưá»i đã là m như váºyâ€. Jennifer chỉ và o tá» giấy trong tay chánh án Stevens: “Bản kết quả nà y cho thấy chứng cá»› cá»§a cục Ä‘iá»u tra liên bang há»i hợt như thế nà oâ€.
Carter Gifford báºt dáºy: “Thưa ngà i chánh án...†và dừng lại không biết nói gì hÆ¡n nữa.
Chánh án Stevens nhìn lại bản kết quả và sau đó nhìn Jennifer.
“Cô sẽ là m gì?†Ông há»i “nếu bản tòa là má»™t ngưá»i đà n ông trẻ hÆ¡n, gầy hÆ¡n tôi và đi má»™t chiếc xe xanh da trá»i?â€
“Máy tÃnh còn đưa ra 10 ngưá»i tình nghi khácâ€, - Jennifer nói “Ngưá»i thứ hai mà tôi chá»n sẽ là chưởng lý quáºn cá»§a khu vá»±c New York, Robert Di Silvaâ€.
* * * * *
Jennifer Ä‘ang ngồi trong văn phòng Ä‘á»c bà i báo vá» vụ án thì Cynthia thông báo: “Ông Paul Richards đếnâ€.
“Má»i ông ấy và o, Cynthiaâ€.
Ông ta bước và o vá»›i chiếc áo mưa Ä‘en, và mang má»™t há»™p kẹo buá»™c nÆ¡ Ä‘á».
“Tôi chỉ muốn cám Æ¡n cô má»™t chút thôiâ€.
“Ông thấy chưa? Công lý đôi khi cÅ©ng chiến thắngâ€.
“Tôi sắp rá»i thị xã nà y. Tôi định Ä‘i nghỉ má»™t chút†Ông ta đưa cho Jennifer chiếc há»™p. “Món quà nhá» thể hiện sá»± biết Æ¡n cá»§a tôiâ€.
“Cám Æ¡n, Paulâ€.
Ông ta nhìn cô khâm phục: “Cô tháºt siêu quá?â€
Và ông quay ra.
Jennifer liếc nhìn há»™p kẹo trên bà n và mỉm cưá»i.
Thưá»ng cô nháºn được Ãt quà hÆ¡n khi giúp các bạn cá»§a cha Ryan. Nếu cô phát phì đó là lá»—i cá»§a cha Ryan.
Cô cởi nÆ¡ và mở há»™p kẹo. Bên trong là 10 nghìn đô la tiá»n mặt.
* * * * *
Má»™t buổi chiá»u khi Jennifer rá»i tòa án, cô để ý thấy má»™t chiếc xe Cadillac Ä‘en đỗ bên kia đưá»ng. Khi cô Ä‘i ngang qua, Michael Moretti bước ra.
“Tôi chá» cô đấyâ€.
Khi đứng gần, từ ngưá»i hắn toát lên vẻ quyến rÅ© mạnh mẽ.
“Xin ông bước Ä‘i choâ€. Jennifer nói. Mặt cô đỠbừng lên vì giáºn dữ và trông cô cà ng xinh đẹp hÆ¡n.
“Êâ€, Hắn phá lên cưá»i “bình tÄ©nh lại nà o. Tôi chỉ muốn nói chuyện vá»›i cô thôi mà . Cô chỉ cần nghe thôi. Tôi sẽ trả tiá»n cho chá»— thá»i gian cô ngheâ€.
“Ông không bao giá» có đủ tiá»n đâuâ€.
Cô định bước vượt qua hắn, nhưng Michel Moretti đã nhã nhặn giữ tay cô lại. Chạm và o cô khiến hắn cà ng kÃch động.
Hắn cố tá» ra duyên dáng: “Äừng nóng cô bạn. Tôi chỉ cần mưá»i phút thôi mà . Tôi sẽ đưa cô đến văn phòng cá»§a cô và chúng ta sẽ nói chuyện trên đưá»ngâ€.
Jennifer nhìn hắn má»™t lát và nói: “Tôi sẽ Ä‘i cùng anh vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện. Tôi muốn anh trả lá»i cho má»™t câu há»iâ€.
Michael gáºt đầu: “Tất nhiên rồi. Cô há»i Ä‘iâ€.
“Ai nghÄ© ra trò lừa tôi vá»›i con chim hoà ng yến chết!â€
Hắn trả lá»i không chút đắn Ä‘o: “ChÃnh tôi đấyâ€.
Váºy là bây giá» cô đã biết. Lẽ ra cô có thể giết hắn rồi. Cô bước và o ô tô và Moretti và o theo. Jennifer để ý thấy hắn nói địa chỉ văn phòng cô cho ngưá»i lái xe mà không phải há»i cô.
Khi ô tô bắt đầu chuyển bánh hắn nói: “Tôi rất vui vì cô là m được nhiá»u chuyện thần kỳ ở tòa ánâ€.
Jennifer không thèm trả lá»i.
“Tôi nói tháºt lòng đấyâ€.
“Anh vẫn chưa nói xem anh muốn gì?â€
“Tôi muốn là m cho cô già u cóâ€.
“Cám Æ¡n, tôi đủ già u rồiâ€. - Giá»ng cô đầy vẻ khinh bỉ đối vá»›i hắn ta.
Mặt Michael Moretti sạm lại. “Tôi cố là m Ä‘iá»u tốt cho cô, còn cô thì vẫn cứ hằn há»c vá»›i tôiâ€.
Jennifer quay sang nhìn hắn: “Tôi không cần gì ân huệ cá»§a ông cảâ€.
Hắn lấy giá»ng dà n hòa: “Thôi nà o, tôi chỉ muốn chuá»™c lá»—i vá»›i cô mà . Nghe nà y, tôi có thể đưa đến cho cô rất nhiá»u khách sá»™p. Cô chưa biết...â€
Jennifer ngắt lá»i: “Ông Moretti, hãy là m Æ¡n cho cả tôi và ông. Äừng có nói gì nữa hếtâ€.
“Nhưng tôi có thể...â€
“Tôi không muốn đại diện cho ông cÅ©ng như bạn bè ông!â€
“Sao váºy?â€
“Vì nếu tôi đại diện cho má»™t ai trong số há» thì rồi tôi sẽ là nô lệ cá»§a ôngâ€.
“Cô hiểu sai rồi†Michael phản đối “Các bạn tôi Ä‘á»u là m những công việc hợp pháp như ngân hà ng, công ty bảo hiểm...â€
“Thôi Ä‘i! Tôi không Ä‘á»i nà o phục vụ mafiaâ€.
“Nà o ai nói gì vá» mafia nhỉ?â€
“Gá»i nó là gì mà anh thÃch cÅ©ng được. Không ai có thể Ä‘iá»u khiển được tôi ngoà i tôi raâ€.
Chiếc xe dừng lại ở ngã tư chá»— đèn Ä‘á».
Jennifer nói: “Thôi, đây gần văn phòng cá»§a tôi rồi. Cám Æ¡n ông đã cho Ä‘i nhá» xeâ€. Cô mở cá»a và bước ra.
Michael nói: “Khi nà o tôi có thể gặp lại cô nhỉ?â€
“Không bao giá», ông Michael ạâ€.
Michael lặng nhìn cô bỠđi.
Lạy chúa, y thầm nghÄ©, đó má»›i chÃnh là má»™t ngưá»i đà n bà chứ! Bá»—ng nhiên y nháºn ra mình Ä‘ang ở trạng thái căng cứng, và chợt mỉm cưá»i vì y biết rằng mình sẽ chiếm được cô bằng má»i cách.
Xem tiếp chương 23
|

11-08-2008, 09:09 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 23
Äó là và o cuối tháng mưá»i hai tuần trước khi bầu cá» và cuá»™c chạy Ä‘ua và o thượng nghị viện rất náo nhiệt. Adam ra tranh cá» vá»›i viên thượng nghị sÄ© đương chức là John Trowbrige, má»™t chÃnh trị gia kỳ cá»±u, nhưng các chuyên gia Ä‘á»u cho rằng đó sẽ là má»™t tráºn đấu có tá»· số rất sát nút.
Má»™t buổi tối, Jennifer ngồi ở nhà xem Adam và địch thá»§ cá»§a anh tranh luáºn trên vô tuyến. Mary Beth đã nói đúng.
Việc ly dị bây giá» có thể dá»… dà ng là m tan vỡ những hy vá»ng thắng lợi Ä‘ang tăng lên đối vá»›i Adam.
* * * * *
Khi Jennifer trở lại văn phòng sau bữa ăn trưa khá lâu để bà n công việc, cô thấy có giấy nhắn gá»i Ä‘iện gấp cho Rick Arlen.
“Anh ấy đã gá»i đến đây 3 lần liá»n trong ná»a tiếng vừa quaâ€. Cynthia nói.
Rick Arlen là má»™t ngôi sao nhạc rock, ngưá»i hầu như chỉ qua má»™t đêm đã trở thà nh ca sÄ© nổi tiếng nhất trên thế giá»›i. Jennifer đã được nghe vá» nguồn thu nháºp khổng lồ cá»§a các ngôi sao nhạc rock, nhưng đến khi cô tham gia giải quyết các công việc cá»§a Rick Arlen, cô vẫn chưa hiểu vì sao như váºy. Nguồn thu nháºp cá»§a Rick Arlen từ băng đĩa, từ sá»± trình diá»…n bản thân, từ thương mại và hiện nay là điện ảnh, trị giá hÆ¡n 15 triệu đô la má»™t năm. Rick má»›i 25 tuổi, vốn là má»™t cáºu bé nông thôn ở bang Alabama, khi sinh ra đã mang giá»ng hát và ng.
“Hãy nối máy cho tôi nói chuyện vá»›i anh taâ€. Jennifer nói.
Năm phút sau giá»ng anh ta đã vang lên trên đưá»ng giây nói: “Nà y, ngưá»i anh em, tôi đã cố gá»i Ä‘iện cho cô hà ng tiếng rồiâ€.
“Xin lá»—i nhé, RÃck. Tôi báºn há»p mà â€.
“Có chút việc đấy. Tôi cần phải gặp côâ€.
“Anh có thể đến văn phòng và o chiá»u nay không?â€
“Có lẽ không thể được, hiện tôi Ä‘ang ở Monte Carlo, phục vụ Äức quáºn công và Hoà ng tá». Cô có thể đến đây sá»›m nhất và o khi nà o?â€
“Hiện nay tôi không thể Ä‘i đâu được†Jennifer bác lại “Bà n tôi chồng chất những hồ sÆ¡...â€
“Cô em nà y, tôi cần cô lắm. Chiá»u nay cô phải lên máy bay rồi đấy!â€
Xong anh ta gác máy.
Jennifer ngồi ngẫm nghÄ© vá» cú Ä‘iện thoại. Rick Arlen đã không muốn thảo luáºn vấn đỠcá»§a anh ta qua Ä‘iện thoại. Äó có thể là má»™t chuyện từ ma tuý cho đến trai gái. Cô nghÄ© xem liệu có nên cá» Ted Hams hoặc Dan Martin thay cô giải quyết bất cứ là vấn đỠgì đó hay không, nhưng thâm tâm cô lại thÃch Rick Arlen. Cuối cùng Jennifer quyết định tá»± mình sẽ Ä‘i.
Cô cố gắng gá»i Ä‘iện cho Adam trước khi Ä‘i, nhưng anh không có ở văn phòng.
Cô nói vá»›i Cynthia: “Hãy đăng ký chá»— cho tôi trên chuyến bay hà ng không Pháp Ä‘i Nice. Tôi cÅ©ng muốn có xe đón ở đó và chở tôi đến Monte Carloâ€.
Hai mươi phút sau cô đã đặt được chỗ trên chuyến bay bẩy giỠtối hôm đó.
“Có chuyến bay trá»±c thăng thẳng từ Nice Ä‘i Monte Carlo†Cynthia nói “Em đã mua vé cho chị chuyến đóâ€.
“Tuyệt. Cám Æ¡n côâ€.
* * * * *
Khi Ken Bailey được nghe vì sao Jennifer chuẩn bị Ä‘i, anh nói: “Cái gã hÃp-pi đó nghÄ© nó là cái thá gì váºy?â€
“Anh ta biết mình là ai chứ, Ken ạ. Anh ta là má»™t trong những khách hà ng lá»›n nhất cá»§a chúng taâ€.
“Váºy khi nà o em sẽ trở vá»?â€
“Em sẽ không Ä‘i quá ba hay bốn ngà y đâuâ€.
“Má»i việc sẽ không như thưá»ng lệ, khi mà em vắng mặt ở đây. Anh sẽ nhá»› em lắmâ€.
Jennifer tá»± há»i liệu anh ta có còn gặp gỡ gã thanh niên tóc và ng hay không.
“Hãy giữ má»i việc như hiện nay cho đến khi em trở vá»â€.
Thông thưá»ng Jennifer rất thÃch Ä‘i máy bay. Cô coi thá»i gian cá»§a cô trên không trung là được tá»± do, không bị các sức ép, là sá»± trốn tránh tạm thá»i má»i vấn đỠđang bao quanh cô trên trái đất, là má»™t nÆ¡i nghỉ ngÆ¡i trên không trung xa cách những khách hà ng không ngừng đòi há»i cá»§a cô. Tuy nhiên chuyến bay vượt qua Äại Tây Dương nà y lại không thú vị lắm. Dưá»ng như chuyến bay xóc lạ thưá»ng và Jennifer thấy nôn nao khó chịu.
Khi máy bay hạ cánh xuống Nice và o sáng hôm sau, cô cảm thấy đỡ hÆ¡n má»™t chút. Äã có trá»±c thăng đợi sẵn để đưa cô đến Monte Carlo. Trước đây Jennifer chưa được Ä‘i trá»±c thăng nên cô thấy háo hức muốn Ä‘i. Nhưng việc trá»±c thăng bay lên - hạ xuống bất thình lình lại là m cho cô mệt má»i và cô đã không thể thưởng thức được những cảnh váºt hùng vÄ© cá»§a dãy núi Alpes phÃa dưới là khu vá»±c Grande Corniche vá»›i những chiếc ô tô bé tà chạy vòng quanh vách núi dá»±ng đứng.
Những tòa nhà ở Monte Carlo đã hiện dần ra, và một và i phút sau trực thăng đã hạ cánh trước một sòng bạc mùa hè hiện đại mà u trắng trên bỠbiển.
Cynthia đã gá»i Ä‘iện trước và Rick Arlen đã chá» sẵn ở đó để đón Jennifer.
Khi gặp, anh ta ôm chầm lấy cô: “Chuyến Ä‘i thế nà o?â€
“HÆ¡i vất vả đôi chútâ€.
Anh ta nhìn kỹ cô hÆ¡n và nói: “Trông cô không vui vẻ lắm. Tôi sẽ đưa cô lên chá»— ở cá»§a tôi để nghỉ má»™t chút chuẩn bị cho buổi lá»… lá»›n tối nayâ€.
“Buổi lá»… lá»›n gì váºy?â€
“Dạ há»™i mùa hè. Bởi váºy tôi đã má»i cô tá»›i đâyâ€.
“Sao cÆ¡?â€
“Äúng váºy đó. Äức quáºn công cho tôi má»i bất cứ ai mà tôi thÃch. Và tôi thÃch côâ€.
“Ồ ra váºy, Rick!â€
Lẽ ra Jennifer có thể vui vẻ treo cổ anh ta lên. Anh ta không biết là mình đã gây phiá»n hà biết bao cho cô. Cô đã phải cách xa Adam hÆ¡n 3000 dặm, cô đã phải bá» những khách hà ng Ä‘ang cần cô, bá» những vụ án Ä‘ang là m...để bị lừa đến Monte Carlo tham dá»± má»™t cuá»™c liên hoan!
Jennifer nói: “Rick, là m sao mà anh có thể...†Cô nhìn khuôn mặt rạng rỡ cá»§a anh ta và báºt cưá»i.
Ô, váºy đó, thế là cô đã ở đây, vả lại buổi dạ há»™i có thể thú vị thì sao?
* * * * *
Buổi dạ há»™i tháºt là ngoạn mục. Äó là má»™t cuá»™c hòa nhạc để quyên góp quỹ cho những trẻ em mồ côi dưới sá»± bảo trợ cá»§a vợ chồng Äức quáºn công Rainier và Grace Grimaldi, được tổ chức ngoà i trá»i ở sòng bạc mùa hè. Äó là má»™t buổi tối rất đáng yêu: Tối đó êm dịu và những luồng gió nhẹ thổi từ Äịa Trung Hải là m xà o xạc những rặng cây cá» cao vút. Jennifer thầm mong Adam cÅ©ng có mặt ở đây để chia sẻ cùng cô. Những khán giả náo nhiệt đã ngồi kÃn 1500 chá»—.
Có đến 6, 7 những ngôi sao nhạc rock quốc tế trình diá»…n nhưng Rick Arlen là ngưá»i đứng đầu. Anh đã được má»™t ban hợp xướng há»— trợ cùng ánh đèn mỠảo nhấp nháy ánh lên bầu trá»i. Khi kết thúc, anh ta được má»i ngưá»i đứng dáºy vá»— tay nồng nhiệt.
Sau đó há» tổ chức liên hoan ở cạnh bể bÆ¡i phÃa dưới khách sạn Paris. Ngưá»i ta đã phục vụ cốc-tay và các món ăn tối tại quầy vòng quanh bể bÆ¡i lá»›n, và ở giữa có hà ng chục ngá»n nến đựợc thắp sáng trên những chiếc lá hoa loa kèn.
Jennifer ước tÃnh phải có hÆ¡n 300 khách tham dá»±. Cô đã không mang theo lá»… phục buổi tối nên khi nhìn những ngưá»i phụ nữ ăn mặc diêm dúa, cô cảm thấy mình như cô gái nhá» nghèo má»›i lá»›n. Rick giá»›i thiệu cô vá»›i các quáºn công, quáºn chúa và công chúa. Jennifer cảm tưởng như có tá»›i má»™t ná»a các gia đình hoà ng gia ở châu Âu có mặt ở đó. Cô đã tiếp xúc vá»›i chá»§ các tổ chức các-ten và các ca sÄ© opera nổi tiếng. Có cả những ngưá»i thiết kế mode và cầu thá»§ bóng đá nổi tiếng Pele. Khi Jennifer Ä‘ang tiếp chuyện vá»›i hai chá»§ ngân hà ng ngưá»i Thuy SÄ©, cô chợt thấy hoa mắt.
“Cho tôi xin phépâ€. Jennifer nói.
Cô quay ra tìm Rick Arlen. “Rick nà y, tôi...â€
Anh ta nhìn cô giây lát và nói: “Trông mặt cô trắng bệch ra, cô em ạ. Chúng ta hãy chuồn thôiâ€.
30 phút sau Jennifer đã nằm bẹp trên giưá»ng tại biệt thá»± Rick Arlen thuê.
“Bác sĩ đang đến đấy†Rick nói với cô.
“Tôi không cần bác sÄ©. Chắc chỉ bị vi rút hay cái gì đó thôi mà â€.
â€œÄÆ°á»£c rồi! Cái gì đó thì rồi bác sÄ© cÅ©ng sẽ tìm raâ€.
Bác sÄ© Andre Monteux là má»™t ngưá»i thấp bé ở quãng tuổi trên tám mươi. Ông có bá»™ râu quai nón được tỉa cẩn tháºn và mang theo má»™t vali xách tay mà u Ä‘en đựng thuốc men.
Ông bác sÄ© quay sang nói vá»›i Rick Arlen: “Anh có thể để chúng tôi tá»± nhiên được chứ?â€
â€œÄÆ°á»£c thôi. Tôi sẽ đợi bên ngoà iâ€.
Bác sÄ© Ä‘i lại gần giưá»ng hÆ¡n. “Nà o, có chuyện gì váºyâ€.
“Giá mà tôi biếtâ€, Jennifer nói yếu á»›t - “thì tôi sẽ đến đây khám bệnh và ông phải nằm trên giưá»ng nà y cÆ¡...â€
Ông ta ngồi xuống bên cạnh giưá»ng. “Cô cảm thấy thế nà o?â€
“Giống như bị bệnh dịch hạch ấyâ€.
“Cô thè lưỡi ra nà oâ€.
Jennifer thè lưỡi ra và bắt đầu thấy buồn nôn. Bác sÄ© Monteux kiểm tra nhịp Ä‘áºp và nhiệt độ cá»§a cô.
Khi ông là m xong, Jennifer há»i: “Thưa bác sÄ©, ông nghÄ© đó là bệnh gì váºy?â€
“Có thể là má»™t trong các bệnh, cô gái xinh đẹp ạ. Nếu như ngà y mai cô cảm thấy không khá»e lắm thì tôi sẽ má»i cô đến văn phòng tôi để có thể kiểm tra kỹ lưỡng hÆ¡nâ€.
Jennifer cảm thấy quá mệt má»i nếu cãi lại. “Thôi đượcâ€, Cô nói “Mai tôi sẽ đến đóâ€.
* * * * *
Sáng hôm sau, Rick Arlen lái xe đưa cô đến Monte Carlo, để bác sÄ© Monteux kiểm tra sức khá»e cô đầy đủ hÆ¡n.
“Chắc phải bị sao đó chứ, phải không bác sÄ©?†Jennifer há»i.
“Nếu như cô muốn tiên Ä‘oánâ€, ông bác sÄ© già nói “thì tôi sẽ Ä‘i gá»i mấy ông thầy bói. Còn nếu cô muốn biết chuyện gì xảy ra vá»›i cô, thì chúng ta sẽ phải kiên nhẫn chỠđến khi nháºn lại được kết quả từ phòng thà nghiệmâ€.
“Khi nà o sẽ nháºn được?â€
“Thưá»ng mất 2 đến 3 ngà yâ€.
Jennifer biết là không có cớ gì khiến cô phải đợi ở đây 2 hay 3 ngà y. Adam có thể cần đến cô. Cô biết là cô cũng cần anh.
“Trong khi chỠđợi, tôi đỠnghị cô đừng ra khá»i giưá»ng và hãy nghỉ ngÆ¡iâ€. Ông ta đưa cho cô má»™t lá» thuốc.
“Thuốc nà y sẽ là m cô thư giãn hÆ¡nâ€.
“Cám Æ¡n ôngâ€, Jennifer viết nguệch ngoạc lên má»™t mảnh giấy. “Ông có thể gá»i địên cho tôi theo số nà yâ€.
Mãi đến khi Jennifer đi rồi, bác sĩ Monteux mới nhìn và o mẩu giấy. Trên đó là số điện thoại ở New York.
* * * * *
Tại sân bay Charles de Gaulle ở Paris, nÆ¡i phải chuyển máy bay, Jennifer đã uống hai viên thuốc bác sÄ© Monteux đưa cho, kèm viên thuốc ngá»§. Cô ngá»§ cháºp chá»n trong gần suốt chặng đưá»ng trở lại New York, nhưng khi rá»i khá»i máy bay cô không há» cảm thấy khá»e hÆ¡n. Cô không báo cho ai đón nên đã thuê taxi vá» căn há»™ cá»§a mình.
Và o cuối buổi chiá»u, chuông Ä‘iện thoại kêu. Adam đã gá»i Ä‘iện tá»›i.
“Jennifer! Em đã Ä‘i đâu...â€
Cô cố gắng giữ giá»ng nói rắn rá»i: “Em xin lá»—i nhé, anh yêu ạ. Em đã phải Ä‘i Monte Carlo để gặp má»™t khách hà ng, nên không thể liên hệ vá»›i anh đượcâ€.
“Anh lo đến phát ốm mất. Em vẫn khá»e chứ?â€
“Em khá»e. Em... Em đã phải Ä‘i nhiá»u nÆ¡i quáâ€.
“Lạy chúa! Anh cứ hình dung toà n là những chuyện ghê gá»›m cảâ€.
“Không có gì đáng lo đâu ạâ€. Jennifer trấn an anh. “Việc váºn động tranh cá» ra sao rồi anh?â€
“Tốt đẹp cả. Khi nà o anh sẽ gặp được em? Anh dá»± định Ä‘i Washington ngay, nhưng anh có thể hoãn....â€
“Không, anh cứ Ä‘i Ä‘iâ€. Jennifer nói. Cô không muốn Adam thấy cô trong cảnh như thế nà y. “Em sẽ rất báºn. Chúng ta sẽ cùng Ä‘i nghỉ cuối tuần váºyâ€.
“CÅ©ng được váºyâ€. Giá»ng anh nghe hÆ¡i miá»…n cưỡng.
“Nếu như em không là m gì và o lúc 11 giá», thì xem anh trên bản tin truyá»n hình hãng CBS nhéâ€.
“Em sẽ xem, anh yêu ạâ€.
Jennifer thiếp đi ngay sau khi cô gác máy nghe được năm phút.
* * * * *
Sáng hôm sau, Jennifer gá»i Ä‘iện cho Cynthya để báo rằng cô sẽ không Ä‘i là m. Cô nằm ngá»§ cháºp chá»n và khi thức giấc cô cảm thấy vẫn không khá»e hÆ¡n. Cô cố gắng ăn sáng nhưng không thể nuốt được thứ gì. Jennifer cảm thấy rất yếu và nháºn ra rằng cô đã không ăn gì trong gần 3 ngà y qua.
Cô miá»…n cưỡng nghÄ© qua vá» những bệnh hiểm nghèo có thể đến vá»›i mình. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đầu tiên là ung thư cô tìm xem có u ở trên vú không nhưng chẳng thấy gì cả. Nhưng tất nhiên, ung thư có thể ở bất cứ đâu cÆ¡ mà . Có thể là má»™t loại bệnh mang virut nà o đó, nhưng thế thì ông bác sÄ© phải chắc chắn biết rồi chứ. Vấn đỠphiá»n toái là triệu chứng đó có thể hầu như là bất cứ bệnh gì. Jennifer cảm thấy rối bá»i và bất lá»±c. Cô không phải là má»™t ngưá»i bệnh tưởng, cô luôn có sức khá»e tuyệt vá»i, nhưng bây giá» cô cảm thấy cÆ¡ thể cá»§a cô hình như là không tuân theo ý muốn cá»§a cô. Nếu như có Ä‘iá»u gì xảy ra đối vá»›i cô thì cô không thể chịu đựng được, nhất là khi má»i việc Ä‘á»u Ä‘ang quá tốt đẹp.
Cô sẽ phải khá»e trở lại. Tất nhiên là như thế.
Nhưng cơn buồn nôn khác lại trà n đến.
* * * * *
Và o 10 giá» sáng hôm đó, bác sÄ© Andre Monteux đã gá»i Ä‘iện từ Monte Carlo. Má»™t giá»ng nói bảo cô: “Xin đợi má»™t chút. Tôi sẽ chuyển cho ông bác sÄ© nói chuyệnâ€.
Khoảng thá»i gian đó như kéo dà i đến 100 năm. Jennifer cầm chặt Ä‘iện thoại, dưá»ng như không thể chịu đựng được sá»± chỠđợi.
Cuối cùng giá»ng nói cá»§a bác sÄ© Monteux đã vang lên: “Bà cảm thấy thế nà o?â€
“Vẫn như thế†Jennifer trả lá»i đầy lo lắng “Kết quả cá»§a cuá»™c kiểm tra sức khá»e đã được gá»i đến chưa?â€
“Tin tức rất tốt là nh!†Bác sÄ© Monteux nói “Bà không phải bị bệnh dịch hạch đâuâ€.
Jennifer không thể chịu đựng được nữa. “Bệnh gì váºy? Có chuyện gì xảy ra đối vá»›i tôi?â€
“Bà sắp có con, thưa bà Parkerâ€.
Jennifer ngồi lặng ngưá»i Ä‘i, nhìn chằm chằm và o chiếc máy Ä‘iện thoại. Khi cô có thể nói lại được, cô há»i: “Ông... ông có chắc không?â€
“Những kẻ nhút nhát không há» biết nói dối đâu. Tôi cho đây là con đầu lòng cá»§a bà â€.
“Vângâ€.
“Tôi đỠnghị bà nên gặp bác sÄ© sản khoa cà ng sá»›m cà ng tốt. Những triệu chứng ban đầu rất đáng ngại, nên có lẽ bà sẽ gặp nhiá»u khó khăn sắp tá»›i đấyâ€.
“Tôi sẽ đến gặp ngayâ€, Jennifer trả lá»i. “Cám Æ¡n ông đã gá»i Ä‘iện, bác sÄ© Monteux ạâ€.
Cô gác ống nghe và ngồi lại đó, suy nghÄ© rối bá»i. Cô không chắc chắn Ä‘iá»u đó có thể xảy ra khi nà o, hay cảm xúc cá»§a cô ra sao. Cô không thể suy nghÄ© chÃnh xác được.
Cô sẽ có đứa con cá»§a Adam. Và bá»—ng nhiên Jennifer đã nháºn ra cô có cảm xúc như thế nà o. Cô cảm thấy tháºt là tuyệt diệu, cô cảm tưởng như thể được ai cho má»™t món quà quý giá khó có thể miêu tả được.
Thá»i Ä‘iểm cÅ©ng rất tốt, như thể Chúa trá»i cÅ©ng Ä‘ang á»§ng há»™ há». Cuá»™c bầu cá» sẽ sá»›m qua Ä‘i và cô vá»›i Adam sẽ sá»›m lấy được nhau. Nó phải là má»™t đứa con trai. Jennifer biết rõ Ä‘iá»u đó. Cô muốn kể vá»›i Adam ngay.
Cô gá»i Ä‘iện đến văn phòng anh.
“Ông Warner không có tại phòngâ€, Thư ký cá»§a anh thông báo cho cô. “Cô có thể thá» gá»i vá» nhà ông ta xemâ€.
Jennifer rất ngại gá»i Ä‘iện thoại cho Adam tại nhà , nhưng cô trà n ngáºp vui sướng vá»›i Ä‘iá»u cô má»›i được biết. Cô quay số Ä‘iện thoại cá»§a anh. Mary Beth đã trả lá»i Ä‘iện thoại.
“Tôi xin lá»—i đã là m phiá»n chịâ€, Jennifer nói “Tôi phải nói vá»›i Adam đôi Ä‘iá»u. Tôi là Jennifer Parker đâyâ€.
“Tôi rất hà i lòng là cô đã gá»i Ä‘iện đến đâyâ€, Mary Beth nói. Sá»± ấm áp trong giá»ng nói cá»§a cô ta rất đáng tin cáºy “Adam đã có và i cuá»™c hẹn nói chuyện, nhưng anh ấy tối nay sẽ vá» nhà . Tại sao cô không đến nhà chúng tôi có hÆ¡n không? Chúng ta có thể cùng ăn tối. Bây giỠđược chứ?â€
Jennifer ngáºp ngừng đôi chút: â€œÄÆ°á»£c thôiâ€.
Tháºt là kỳ diệu Jennifer đã không bị tai nạn khi lái xe xuống Croton-on-Hudson. Suy nghÄ© cá»§a cô trôi nổi đâu đó, mÆ¡ má»™ng vá» tương lai. Cô và Adam thưá»ng tranh luáºn vá» vấn đỠcon cái. Cô không thể nhá»› lại được những lá»i cá»§a anh ấy “Anh muốn có hai đứa con giống hệt emâ€.
Trong lúc Jennifer phóng dá»c theo xa lá»™, cô tưởng là cô có thể cảm thấy có gì đó khuấy động nhè nhẹ trong bụng, nhưng cô tá»± nhá»§ Ä‘iá»u đó tháºt là vô lý. Bây giá» tháºt quá sá»›m. Nhưng cÅ©ng sẽ không lâu đâu. Äứa con cá»§a Adam Ä‘ang ở trong cô. Nó Ä‘ang tồn tại và chẳng bao lâu nữa sẽ bắt đầu quẫy đạp. Má»™t ná»—i lo lắng trà n ngáºp. Cô...
Jennifer bá»—ng nghe thấy ai đó bóp còi, cô ngước lên và trông thấy, suýt nữa thì cô đã chèn má»™t ngưá»i lái xe tải sa xuống vệ đưá»ng. Cô nở má»™t nụ cưá»i tá» vẻ biết lá»—i và tiếp tục phóng Ä‘i. Không gì có thể là m há»ng được ngà y hôm nay.
* * * * *
Khi Jennifer đỗ xe trước cá»a nhà Warner thì trá»i đã xẩm tối, tuyết trắng bắt đầu rÆ¡i như rắc bá»™ nhè nhẹ lên rặng cây. Mary Beth trong bá»™ váy dà i thêu kim tuyến mà u xanh da trá»i đã mở cổng trước để đón Jennifer, khoác tay cô và nồng nhiệt má»i cô và o nhà , Ä‘iá»u đó đã là m Jennifer nhá»› lại lần đầu há» gặp nhau.
Trông Mary Beth vui vẻ rạng rỡ. Chị ta nói năng rất nhá» nhẹ, là m cho khách thêm yên tâm. Há» Ä‘i và o phòng thư viện, nÆ¡i có má»™t ngá»n lá»a ấm áp tà tách trong lò sưởi.
“Tôi vẫn chưa thấy Adam gá»i lạiâ€, Mary Beth nói “Có thể anh ấy bị giữ lại. Trong lúc nà y cô và tôi có thể nói chuyện vui vẻ lâu má»™t chút. Nghe giá»ng cô có vẻ phấn khởi lắm trên Ä‘iện thoạiâ€. Mary Beth cúi ngưá»i vá» phÃa trước dò há»i “Cô có tin gì vui váºy?â€
Jennifer nhìn và o ngưá»i đà n bà đầy vẻ thân thiện ngồi trước mặt và buá»™t miệng: “Tôi sẽ có má»™t đứa con vá»›i Adamâ€.
Mary Beth tá»±a và o ghế và mỉm cưá»i: “Váºy à ! Tháºt đáng nói đấy chứ! Tôi cÅ©ng thếâ€.
Jennifer nhìn cô ta chằm chằm: “Tôi...tôi không hiểuâ€.
Mary Beth cưá»i phá lên. “Äiá»u đó tháºt là dá»… hiểu thôi, cô bạn thân mến. Adam và tôi cưới nhau, cô biết rồi đấyâ€.
Jennifer cháºm rãi: “Nhưng chị và Adam Ä‘ang chuẩn bị ly dị mà â€.
“Cô bạn thân mến cá»§a tôi Æ¡i, vì lý do gì mà tôi lại ly dị vá»›i Adam chứ? Tôi ngưỡng má»™ anh ấy mà â€.
Jennifer cảm thấy đầu cô như bắt đầu quay tròn. Câu chuyện dưá»ng như khó hiểu. “Chị... chị yêu má»™t ngưá»i khác cÆ¡ mà . Chị nói rằng chị...â€
“Tôi nói rằng tôi Ä‘ang yêu. Và tôi Ä‘ang yêu tháºt. Tôi Ä‘ang yêu Adam. Tôi đã nói vá»›i cô rằng tôi đã yêu Adam ngay từ lần đầu tôi gặp anh ấyâ€.
Chị ta không định nói rõ ý mình. Chị ta trêu trá»c Jennifer như mèo vá»n chuá»™t.
“Chị dừng lại Ä‘i?†Jennifer nói “Chị và anh ấy chỉ như hai anh em vá»›i nhau thôi mà . Adam không muốn tình tá»± vá»›i...â€
Giá»ng Mary Beth pha lẫn nụ cưá»i mỉa.
“Tháºt tá»™i nghiệp cho cô bạn thân mến cá»§a tôi? Tôi rất ngạc nhiên là má»™t ngưá»i thông minh như cô lại có thể...†Chị ta cúi ngưá»i vá» phÃa trước đầy vẻ quan tâm. “Cô hãy tin anh ta? Tôi rất là ái ngại cho cô. Thá»±c sá»± như váºy đấyâ€.
Jennifer cố gắng tự chủ được mình.
“Adam Ä‘ang yêu tôi Chúng tôi sẽ lấy nhauâ€.
Mary Beth lắc đầu. Äôi mắt xanh cá»§a chị ta bắt gặp đôi mắt cá»§a Jennifer, và sá»± căm thù rõ nét trong đôi mắt đó đã khiến trái tim cá»§a Jennifer ngừng Ä‘áºp trong giây lát.
“Äiá»u đó sẽ là m cho Adam trở thà nh kẻ Ä‘a thê. Tôi sẽ không bao giá» cho anh ấy ly dị. Nếu tôi để Adam ly dị và cưới cô thì anh ấy sẽ bị thất bại trong cuá»™c tuyển cá» nà y. Cứ để như hiện nay thì anh ấy sẽ thắng cá». Sau đó chúng tôi sẽ tiếp tục tranh cá» và o Nhà Trắng, cả Adam và tôi. Không có chá»— trong cuá»™c Ä‘á»i cá»§a anh ta cho những ngưá»i như cô đâu. Không bao giá» có. Anh ấy chỉ nghÄ© đơn giản rằng anh ấy Ä‘ang yêu cô. Nhưng anh ấy sẽ vượt qua được Ä‘iá»u đó khi anh biết rằng tôi Ä‘ang mang đứa con cá»§a anh ấy. Adam luôn luôn muốn có conâ€.
Jennifer cố nhắm chặt đôi mắt lại, cố để chống đỡ lại nỗi đau kinh khủng trong đầu óc cô.
“Tôi có thể lấy cho cô chút gì được không?†Mary Beth nói, đầy vẻ hòa giải.
Jennifer mở mắt ra. “Chị đã nói vá»›i anh ấy rằng chị Ä‘ang có thai chưa?â€
“Chưaâ€. Mary Beth mỉm cưá»i “Tôi nghÄ© rằng tôi sẽ nói vá»›i anh ấy và o tối nay khi anh ấy vỠđến nhà và chúng tôi đã lên giưá»ngâ€.
Giá»ng Jennifer trà n ngáºp sá»± căm ghét. “Chị là má»™t con quá»· cái...â€
“Vấn đỠrõ rà ng cả rồi, phải không em? Tôi là vợ cá»§a Adam, còn em là con nhân tình cá»§a anh ấyâ€.
Jennifer nhá»m dáºy, cảm thấy chóng mặt. CÆ¡n Ä‘au như vỡ đầu khiến cô không thể chịu đựng được. Tai cô như ù Ä‘i và cô lo rằng mình sắp bị ngất xỉu. Cô lần bước ra phÃa cá»a, đôi chân loạng choạng.
Jennifer dừng lại trước cá»a, áp mình và o đó cố gắng suy nghÄ©. Adam đã nói rằng anh yêu cô, nhưng anh đã ngá»§ vá»›i ngưá»i đà n bà nà y và là m chị ta có mang.
Jennifer quay đi và bước và o buổi tối lạnh lẽo.
Xem tiếp chương 24
|
 |
|
| |