01-09-2008, 11:54 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
Chương 15
Một tội ác hoà n toà n mới mẻ
Ngưá»i thiếu phụ lấy giá»ng nÅ©ng nịu đáp:
- Ngưá»i bạn trẻ tuổi cá»§a tôi thì muốn há»i gì tôi cÅ©ng xin chiá»u ý. Nhưng…
Và trở lại đứng đắn, cô tiếp:
- Nhưng anh hãy cho tôi biết trước trong bà i tưá»ng thuáºt cá»§a anh, anh nói những gì đã.
Chà ng ta cất tiếng cưá»i:
- Tôi tả cảnh là ng xóm, trụ sở cá»§a viên cảnh sát, nói đến lúc cô tá»›i Dannow và tưá»ng thuáºt cuá»™c phá»ng vấn cá»™ Bà i ấy tôi đã từ Hassock Ä‘á»c vá» nhà báo rồi, trong lúc cô Ä‘i ăn cÆ¡m ấy. Bà i ấy để đăng trang đầu số báo ngà y mai, bản phát hà nh chiá»u hôm nay chỉ ra má»™t Ä‘oạn tóm tắt. À mà , tiện thể tôi há»i Luna câu nà y nhé: Luna là m Æ¡n viết giúp má»™t bà i nói vá» các ma quái, cho tuần trương Weckly ra ngà y chá»§ nháºt được không?
Äể tôi xem đã. Trong bà i phá»ng vấn tôi, anh đã bảo tôi nói vá»›i anh những gì rồi?
- Rặt những Ä‘iá»u thông thưá»ng má»i khi cả. Ban chiá»u tôi đã chụp mấy bức ảnh để in và o phần tranh ảnh cá»§a báo, tôi đã tìm cách chụp ngưá»i thiếu nữ bị hại, nhưng không được: lão đầy tá»› nhà ấy không nể nang gì, nhất quyết gạt tôi ra. Không đủ ánh sáng để chụp mấy nÆ¡i trong nhà , tôi phải chụp cô ở nhà thá» vá»›i cả gia đình nhà khổ chá»§. Luna nhỉ, tôi Ä‘oán chừng trong việc nà y cô muốn không ai quấy rầy phải không?
- Phải. Cà ng được yên thân cà ng tốt, nhà là m báo quý hóa của tôi ạ.
- Tôi viết vá» các việc má»™t cách rất tưá»ng táºn, bá»n khác chỉ cứ thế mà theo. Như thế thì cô tránh được cái nạn quấy rầy cá»§a phóng viên nhà báo. Váºy, Ä‘á»n cái công khó nhá»c ấy cho tôi, cô chỉ phải nói cho tôi biết rằng cô đã tìm ra manh mối trong việc nà y chưa?
- Äiá»u ấy thì tôikhông thể trả lá»i cho anh được.
- Thế ngá»™ tôi tìm ra được thì sao? Cái căn phòng giữ kÃn ở lâu đà i Dannow đã khiến tôi để tâm ngay từ lúc còn bé.
Xe hÆ¡i đỗ lại trước má»™t cái nhà dưới bóng cây ráºm. Tommy xách hà nh lý cá»§a ngưá»i thiếu phụ, theo sau nà ng. Trước khi mở cá»a, cô ngáºp ngừng nói:
- Tôi vẫn thưá»ng tá»± nghÄ© chẳng biết bụng dạ bá»n phóng viên nhà báo thế nà o. Nà y, Tommy nà y, giả dụ trong má»™t cuá»™c Ä‘iá»u tra cá»§a anh, anh biết được má»™t việc khi công bố lên có thể thương hại được anh, thì anh là m thế nà o?
Chà ng ta trang trá»ng đáp:
- Thì tôi sẽ lảng ngay, nếu việc Ä‘iá»u tra kia là do ý tôi định. Nhưng nếu nhà báo phái tôi theo Ä‘uổi tá»›i cùng, thì tôi sẽ là m trá»n pháºn sá»± cá»§a tôi.
Từ phòng khách đưa ra mấy nhịp dạo: bà Yorke ở nÆ¡i hòa nhạc vá». Lúc Luna bước và o, bà nói:
- Cuộc hòa nhạc hay lắm, cháu ạ.
Bà Yorke là má»™t ngưá»i đà n bà to béo, nở nang vẻ tươi cưá»i. Mái tóc trắng bạc, nước da tươi tắn vá»›i đôi mắt lánh Ä‘en, bà già nà y vẫn giữ lấy cái ý tưởng mình còn thanh xuân. Mà bảo cháu gái là :
- Cô xem ra cháu mệt má»i lắm thì phải. Cô đã Ä‘á»c các báo rồi. Cháu chả phải nói, cô cÅ©ng Ä‘oán rằng cháu đã soi thấu được những bà ẩn ở Dannow rồi!
Luna lẩm bẩm:
- Vâng, thực cháu không muốn nói đến chuyện ấy chút nà o hết. Trong các việc kinh khủng từ xưa tới nay thì cái việc nà y…
Cô gieo ngưá»i xuống má»™t cái ghế bà nh. Con mèo cái và con mèo con Ä‘ang sưởi bên lò lá»a, đến nhảy lên lòng. Con chó Roska thì đặt mõm trong lòng bà n tay cô cá»§, nhưng cô vẫn giữ vẻ trầm ngâm. Bà Yorke lại gần há»i:
- Cháu là m sao thế. Hôm nay sao cháu có vẻ khác má»i khi thế nà y?
Cô trả lá»i:
- Trưa hôm nay, sau khi tìm được ý nghĩa mấy chữ bị xóa mất, cháu phải đóng một vai kịch nặng nỠhết sức, nên bây giỠcháu cần phải nghỉ ngơi đôi chút mới được.
- Việc ấy thế nà o, cháu kể lại cho cô nghe vá»›i Ä‘i! Tuy cô chẳng giúp đỡ cháu được Ä‘iá»u gì, nhưng có chuyện gì bà n bạc vá»›i cô thì bao giá» cháu cÅ©ng nhẹ bá»›t được phiá»n muá»™n.
Luna bá»—ng sẵng giá»ng đáp:
- Tôi chẳng có chuyện gì mà nói hết!
Rồi cô vội xin lỗi vỠsự bẳn gắt đột ngột đó:
- Là vì cô vô tình đã nhắc đến chuyện phiá»n muá»™n rắc rối cá»§a cháu. ÄÆ°á»£c, để rồi cháu xin kể đầu Ä‘uôi cô nghe.
- Lúc nà o nói cũng được cháu ạ. Sắp đến bữa ăn tối rồi đó, cháu nên nghỉ ngơi một chút đã.
Luna tìm lại được sá»± bình tÄ©nh thưá»ng ngà y thì trá»i đã tối lắm. Äến giá» dùng cà phệ Cô vừa hút thuốc lá vừa Ä‘em hết các Ä‘iá»u kinh tởm ghá»›m ghiếc trong chuyện bà ẩn nhà Hammond, kể ra vá»›i bà cô nà ng. Quen nghe thứ chuyện nà y đến như bà Yorke mà lúc ấy bà cÅ©ng phải lấy là m khiếp sợ. Bà nói như rá»n rÄ©:
- Trá»i Æ¡i! Kinh khá»§ng thá»±c!… Thế cháu định nói thế nà o vá»›i những ngưá»i thiếu niên tá»™i nghiệp ấy? Tại sao tá»™i ác ấy khởi truyá»n tá»± nghìn năm vá» trước? Mà cái tá»™i ác má»›i quái gở là m sao! Má»™t tá»™i ác hoà n toà n má»›i mẻ!
- Không phải. Äã có má»™t số ngưá»i ngà y xưa bị cáo là phạm và o cùng má»™t tá»™i như thế rồi.
- Cô nói hoà n toà n má»›i mẻ là nhá»› đến những lá»i nêu trến các báo đó. Nguyên do tại sao mà biết bao nhiêu ngưởi trong há» Hammond lại tá»± tá» như thế, thì ngưá»i ta đã hiểu quá rõ rồi!
Luna nhún vai:
- Việc cá»§a nhà nà y là việc đặc biệt. Cháu Ä‘i gá»i Ä‘iện thoại nói chuyện vá»›i giáo sư Bergstrom vá» thà nh gươm đây.
Miss Bartendale vẫn có cái lệ bao giá» cÅ©ng nhỠđến tay bác há»c chuyên môn. Cô tuy đã biết qua những Ä‘iá»u sÆ¡ lược cá»§a phần nhiá»u khoa thuáºt, nhưng trong những cuá»™c tra xét, cô thưá»ng hay gây lấy những mối giao du có Ãch cho công việc.
Luna bảo bà cô:
- Ông ấy Ä‘ang thuê xe lại đây. Cô tiếp há»™ cháu nhé. Tối hôm nay cháu không thể là m gì được nữa: cháu Ä‘i ngá»§ đây. Bây giá» chưa mưá»i giá», nhưng cháu là m việc suốt ngà y, mệt nhá»c hết sức rồi. Cháu già đi đó cô ạ.
Bà Yorke lo ngại nhìn:
- Thì sao cháu không bỠcái nghỠnà y đi có được không?
- Là vì cháu muốn lợi dụng những khiếu riêng cá»§a cháu. Cô không nhá»› những việc cháu đã giúp cho bao nhiêu ngưá»i thất vá»ng, rồi sao?
- Cô biết lắm. Nhưng nếu những khiếu riêng kia mất Ä‘i thì sao? Cô thú thá»±c vá»›i cháu rằng cô đã chá»±c mong như thế đó. Cháu không theo nghá» nà y nữa thì cô biết cô sẽ phải chịu thiệt thòi là sẽ không được cháu là m bạn vá»›i cô nữa, nhưng cô nghÄ© đến Ä‘iá»u ấy mãi dần dà cÅ©ng quen rồi, cÅ©ng không lấy là m buồn lắm, vì cô không phải là ngưá»i Ãch ká»· đâu.
Luna đáp:
- Không bao giỠcháu mất những thiên bẩm của cháu. À mà , cô nà y: ông giáo sư chỉ biết cháu tìm được thanh gươm trong một lâu đà i cổ thôi, còn những chuyện khác, ông ấy không biết gì hết nhé!
Lần đầu tiên, cô lấy là m tiếc rằng cô nà ng đã biết được là có hai nguyên nhân có thể là m mất phép cá»§a má»™t nhà linh hồn há»c; hai là nguyên nhân đó là : má»™t trá»ng tá»™i, hoặc má»™t sá»± say mê đắm Ä‘uối chiếm hết tâm và trà ngưá»i.
Tà i sản của minhtien384
Chữ ký cá»§a minhtien384 Trá»i đất bất nhân - Mạc lệ phi tồn
©2012 by 4vn.euâ„¢. Diá»…n đà n đươc phát triển dá»±a trên sá»± đóng góp tÃch cá»±c cá»§a tất cả các thà nh viên.
Hãy nhấn nút 'Like' để gá»i lá»i cảm Æ¡n đến ngưá»i viết bà i
Last edited by quykiemtu; 22-11-2008 at 09:18 AM .
01-09-2008, 11:55 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
Chương 16
Phụ hồn cụ pháp sư
Sáng hôm sau vừa trở dáºy được má»™t lát, Luna đã nháºn được Ä‘iện tÃn cá»§a Swanhild. Trong bữa Ä‘iểm tâm, nà ng bảo bà Yorke:
- Ngưá»i con gái tên là Kate vừa chết đêm hôm qua rồi, cô ạ.
Bà Yorke chỉ khẽ kêu:
- Tội nghiệp!
Và không tìm được lá»i nà o khác. Luna lại nói:
- Äằng sau thì cô ta cÅ©ng không qua khá»i được, Ä‘iá»u đó đã biết từ trước. Sống được thêm má»™t và i giá» như thế cÅ©ng đã là may rồi. Vá» cuá»™c Ä‘iá»u tra cá»§a các nhà chuyên trách thì cháu đã dặn dò dá»± bị má»i Ä‘iá»u, duy chỉ sợ bá»n bẫy trá»™m trong rừng bị liên can và o vụ án mạng. Cô đã Ä‘á»c các báo chưa?
- Äã. Bá»n phóng viên, ngưá»i nà o cÅ©ng nói rằng đã phá»ng vấn cháu. Báo Dally Speculum đăng cả má»™t trang ảnh. Có má»™t bức chụp cháu ở cổng nhà thỠđứng cùng vá»›i gia đình nhà Hammond. Oliver Hammond trông có vẻ cao lá»›n hÆ¡n cả cái nhà thá», cô em và vị hôn phu cá»§a cô ta thì không rõ mặt, còn cháu thì chỉ là má»™t cái hình mỠđánh dấu chữ tháºp. Má»™t bức ảnh khác chụp phiến hình tạc nổi và bức tranh. Lại có cả ảnh chân dung viên thanh trạ Những bà i hát thì in bằng chữ máºp.
Luna:
- Hừm! Thá»±c là đẹp đẽ cho mấy khách hà ng cá»§a cháu lắm nhỉ! Những câu vè trứ danh kia hiện giỠđược khắp nước Anh bà n ra tán và o! Chỉ mong sao cho báo Daily Post đừng có cái ý kiến đặt má»™t giải thưởng để tặng những lá»i bà n hay nhất vỠý nghÄ©a những câu hát kia thôi! á»i, mà trong lúc nà y cháu chưa muốn nghÄ© đến việc nà y vá»™i.
Tuần lá»… đó, nhân trong nước không có vụ ly dị nà o là m sôi nổi dư luáºn, nên Curtiss đã khiến được công chúng hết sức chú ý đến tấn thảm kịch má»›i xảy ra. Trên các báo, kỳ phát hà nh nà o cÅ©ng đăng Sá»± Bà Máºt ở Dannow hoặc Chuyện Khá»§ng Khiếp miá»n Sussex. Cả cái tin Kate Stringer chết, trên tá» Stop press cÅ©ng đã thấy đăng rồi!
Lúc anh em nhà Hammond đến London, Luna phải tìm cách khôn khéo chối từ cuá»™c phá»ng vấn cá»§a ba ngưá»i phóng viên nhà báo ngồi đợi sẵn phòng ngoà i. Bá»n phóng viên Ä‘i rồi, nà ng lại phòng khách là chá»— Swanhild, Oliver và GoÄ‘ard Ä‘ang trò chuyện vá»›i bà cô Luna.
Trong căn phòng nhá» hẹp nà y, Oliver trông to lá»›n lạ. Ngoà i cái vết bầm tÃm ở thái dương thì không còn má»™t dấu nà o còn lại ở những rá»§i ro đã xảy ra cho chà ng. Chà ng vui vẻ bảo Luna:
- Tôi trông cô đã có vẻ lại sức rồi, không nhá»c mệt như hôm qua nữa.
Rồi, đôi mắt sầm tối lại:
- Cô đã nháºn được Ä‘iện tÃn cá»§a Swan rồi chứ?
- Vâng, nháºn được rồi. Mà tôi cÅ©ng đã biết trước Ä‘iá»u đó.
Nà ng trông thấy má»™t sá»± kinh khá»§ng thâm độc dồn đến đôi mắt chà ng và những ý tưởng khiếp nhược mÆ¡ hồ vẫn ám ảnh trà não chà ng lúc đó cÅ©ng thêm rõ rệt. Chà ng há»i không thà nh tiếng:
- Miss Bartendale, cô cũng biết rằng việc thà mạng phải đủ bộ chứ?
BỠngoà i tuy giữ vẻ bình tĩnh, Swanhild cũng cuống cuồng lo ngại mà nhìn Luna qua vai anh cộ Luna sẵng tiếng nói ngay:
- Thôi, không nói chuyện ấy nữa, ông Hammond ạ. Những việc quá khứ nhắc lại không Ãch gì. Hoà i hÆ¡i đâu mà ân háºn vô Ãch, ông nên giúp tôi tránh những sá»± rá»§i ro sau nà y là hÆ¡n.
Những lá»i ấy, nói bằng chất giá»ng có má»™t sức huyá»n diệu khiến cho Oliver vững tâm cứng cá»i ra mặt. Sá»± vui mừng lóng lánh trong đôi mắt Swanhild.
Bà Yorke chăm chú nhìn hết cô cháu gái bà rồi lại nhìn Oliver. Sau cùng, Gođard nói:
- Äấy nhé! Tôi cứ hết hÆ¡i bảo anh thế mà anh có nghe tôi đâu! Bây giá» miss Bartendale cÅ©ng nói thế thì hẳn anh tin tôi rồi chứ?
Oliver đáp:
- Tôi vẫn biết anh nói phải lắm, nhưng có phải bao giá» ngưá»i ta cÅ©ng là m chá»§ được những ý nghÄ© cá»§a mình đâu.
Luna:
- Cứ muốn là được đó.
Swanhild há»i:
- Cô đã dịch xong những câu cổ tự chưa?
Luna mỉm cưá»i:
- Chưa. Ông giáo sư tôi nhá» dịch há»™ đã cặm cụi suốt đêm qua, và sáng hôm nay tôi vá»›i ông ta lại đến há»i cả ý kiến ông giám đốc bảo tà ng coi vá» cổ váºt Bắc Âu trong British Museum. Những chữ cổ kia, há» bảo không phải là chữ thưá»ng có, nhưng há» cÅ©ng Ä‘oán ra đã có từ khoảng đệ bát thế ká»· rồi kia.
Swanhild có vẻ thất vá»ng. GoÄ‘ard nhắc lại cho Luna nhá»›:
- Nhưng miss Bartendale, trước cô đã bảo thanh gươm có từ trước hồi ká»· nguyên CÆ¡ Äốc kia mà !
Luna:
- Chỉ có lưỡi gươm mới thế.
Swanhild há»i:
- Hôm nay chúng tôi đến đây thì phải là m những việc gì?
- Äể bà cô tôi tiếp hai ông kia, còn cô thì cô giúp tôi việc nà y.
- Tôi giúp cô?
- Vâng.
Nà ng khoác tay Swanhild rồi dìu ra khá»i phòng. Oliver không nói gì, chỉ có GoÄ‘ard cau mà y ra vẻ không vừa ý. Ngay từ lúc đến nhà Luna, chà ng cÅ©ng đã dè dặt từng ly từng tý, vì bao nhiêu hà nh vi bà máºt cá»§a Luna chà ng chưa hiểu được duyên cá»›, thì chà ng vẫn chưa yên lòng.
Sau đó ná»a giá», má»™t ngưá»i đầy tá»› gái dẫn Oliver và GoÄ‘ard và o trong phòng là m việc cá»§a nhà nữ siêu linh há»c. Căn phòng nhá» nhắn, bà i trà trang nghiêm: má»™t cái divan, má»™t cái bà n giấy lá»›n, má»™t tá»§ sách và đôi ba chiếc ghế bà nh rất tiện cho ngưá»i đến thỉnh vấn ngồi đó mà trầm ngâm. Bốn mặt tưá»ng phá»§ má»™t lượt giấy mà u âm u và cả căn phòng chìm trong má»™t bầu tranh sáng tranh tối.
Swanhild lúc ấy có vẻ bứt rứt khó chịu. Luna thì bình tÄ©nh và yên lặng, giữ thái độ trang trá»ng cá»§a nhà nghá».
Oliver há»i:
- Thế nà o?
Luna đáp:
- Tôi cần muốn biết thêm mấy Ä‘iá»u nữa và định nhỠông bảo cho biết.
Chà ng ngạc nhiên:
- Tôi thì tôi cho cô biết được gì?
- Ông cho tôi biết những Ä‘iá»u vá» cụ Warlock đã biết vá» con quái váºt chẳng hạn.
- Nhưng tôi có biết gì đâu!
- Khi tỉnh thức thì không biết gì thá»±c. Nhưng ông là má»™t ngưá»i dòng dõi cụ Warlock, váºy ông không ngỠđâu rằng cái Ä‘iá»u mà chúng tôi tìm biết đây có lẽ vẫn tiá»m tà ng trong má»™t đưá»ng ẩn khuất cá»§a khối óc ông cÅ©ng nên.
- À! Thế ra cô định phụ hồn ông cụ lên sao?
- Tôi đã có lần nói vá»›i ông rằng nếu không có lá»i thỉnh cầu thì không bao giá» tôi có thói tá»c mạch tìm biết những việc thế giá»›i bên kia. Việc bây giá» giản dị hÆ¡n thế nhiá»u; tôi dùng cách thôi miên, mà trong giấc thôi miên thì ngưá»i ta đôi khi nhá»› lại được những việc mà chÃnh mình không biết trong lúc tỉnh thức.
- Cô định thôi miên tôi ư? Xin vâng. Nhưng tôi thấy việc đó cũng có mất thể diện cho tôi chút đỉnh thì phải.
- Äó là vì ông tưởng đến công việc cá»§a những tay thầy vưá»n. Ông hãy ngồi xuống cái ghế bà nh nà y và trả lá»i những câu há»i tôi há»i ông, cÅ©ng như miss Hammond ban nãy.
Gođard kêu:
- Thế nà o? Swanhild? Swanhild chả lẽ lại ưng thuáºn cho…
Swanhild đáp:
- Sao lại không ưng thuáºn? Tôi chỉ ngá»§ Ä‘i má»™t lúc, rồi bây giá» chẳng còn nhá»› tý gì.
- Miss Bartendale ạ, tôi xem ra phương pháp của cô nguy hiểm mà chưa chắc đã có hiệu quả gì…
Nhưng Gođard thôi ngay vì chà ng biết có phản đối cũng đã muộn. Oliver có ý trách móc chà ng:
- Anh Gođard ạ, miss Bartendale biết việc gì nên là m thì mới là m.
Luna cắt nghĩa:
- Cô em không thể trả lá»i tôi được lấy má»™t câu nà o quạ Tôi mong rằng vá»›i ông thì tôi may mắn hÆ¡n thế.
Oliver sốt sắng, quả quyết nói, đôi mắt long lanh thấy câu chuyện hay hay:
- Tôi xin tuân lệnh, dù xảy ra việc gì mặc lòng.
Trong mắt Luna cÅ©ng thoáng có má»™t ánh lá»a.
Nà ng vá»›i ngưá»i thanh niên đối diện nhau, tay cầm lấy tay như đôi bạn đồng hà nh sắp sá»a Ä‘i trên má»™t con đưá»ng tối tăm và xa lạ.
Luna nói vá»›i má»i ngưá»i:
- Chúng tôi sắp Ä‘i ngược lại nguồn thá»i gian, trở lên đến táºn Ä‘á»i ông cụ Pháp sư trong dòng há» nhà nà y. Nà ng dìu ngưá»i thụ pháp cá»§a nà ng ngồi xuống cái ghế bà nh quay mặt ra cá»a sổ, rồi khiến:
- Ông Hammond! Ông trông cái đồng hồ quả quÃt kia, ông cứ nhìn cái vỠđồng hồ bóng loáng ấy cho đến lúc tôi bảo thôi hãy thôi.
Một sự lặng lẽ chăm chú và hồi hộp chiếm lấy bầu không khà căn phòng ấy.
Tà i sản của minhtien384
Last edited by quykiemtu; 22-11-2008 at 09:17 AM .
01-09-2008, 11:56 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
Chương 17
Từ kẻ chịu cá»±c hình đến những bÃm tóc và ng
- Äây rồi cô xem lúc nãy vá»›i cô tôi là m thế nà o thì bây giá» vá»›i ông Hammond tôi cÅ©ng là m như thế; cô cÅ©ng sẽ nghe thấy đúng những câu tôi đã há»i cô.
Mắt Oliver vẫn không rá»i cái mặt đồng hồ bóng loáng.
Sau đó và i phút, Luna há»i chà ng:
- Ông thấy trong ngưá»i thế nà o?
- Tôi thấy hơi mệt.
- Mắt ông má»i đó. Mà mắt cứ rung động hoà i kìa! Ông cố chống mắt cÅ©ng không được kia đó!
Chà ng bắt đầu chớp mắt rất mau,. Nà ng khiến:
- Ông nhắm mắt và o, mà đã nhắm mắt là không thể mở mắt ra được nữa.
Mà mắt chà ng liá»n buông xuống. Luna đưa tay khoa mấy Ä‘iệu là m phép cho đến lúc chà ng hoà n toà n chìm và o giấc thôi miên. Nà ng bảo Swanhild:
- Ông anh cô là một con đồng tốt nhất đó.
Oliver theo các cá» chỉ cá»§a nà ng, mắt chà ng lúc ấy đã mở và đỠđẫn như má»™t ngưá»i ngá»§ mÆ¡ hay như má»™t ngưá»i lòa. Swanhild nói và o má»™t câu:
- Tôi cứ tưởng là lầm. Miss Hammond, cô nói chuyện với ông ấy xem.
Nhưng Swanhild há»i mấy câu Ä‘á»u không đáp lại:
Luna cắt nghĩa:
- Ông ấy chìm trong một giấc thôi miên nặng lắm rồi đó, và hiện hoà n toà n ở trong tay tôi, chịu theo thế lực sai khiến của tôi.
Nà ng mỉm cưá»i thấy vẻ kinh ngạc cá»§a Swanhild:
- Lúc nãy, cô cũng y như thế.
Äến ngồi đối diện Oliver, nà ng bảo:
- Ông Hammond! Tôi muốn biết những Ä‘iá»u ông còn nhá»› vá» lịch sá» nước Anh.
Nà ng há»i chà ng hết câu nỠđến câu kia, từ triá»u vua George V trở lên đến Ä‘á»i quyá»n phiệt Guelfes và đến nhà Stuarts. Có những câu thông thưá»ng, đến Swanhild vá»›i GoÄ‘ard cÅ©ng có thể đáp được, nhưng lại có những câu xa xôi quá sức biết cá»§a hai ngưá»i. Khi thì Oliver trả lá»i được trÆ¡n tru, giá»ng nói Ä‘á»u Ä‘á»u, khi thì phải ngẫm nghÄ© đôi lúc. Lúc nhắc đến cái tên cá»§a Charles Äệ Nhứt, má»™t ánh sáng chăm chú thoáng hiện trong mắt Oliver. Chà ng nói ngay:
- Ngưá»i bị trảm quyết.
Luna khen:
- Phải đó. Váºy ông có nhá»› hoà ng háºu Mary Tudor không?
- Mary… Mary Tudor á»â€¦ A! Phải rồi, Mary ác phụ! Có, có lẽ tôi cÅ©ng… nhá»› ra.
Bá»—ng chà ng ngáºp ngừng, Luna khiến:
- Ông cứ nghÄ© đến ngưá»i đà n bà ấy Ä‘i! Và nghÄ© đến cái triá»u đại cá»§a bà ấy, nghÄ© trong ba phút.
Chà ng cau trán lại, nhìn trân trân phÃa trước mặt rồi nói:
- Tôi nghĩ đến rồi.
Luna thình lình há»i:
- Thế ông có nghĩ cả đến Derek Carver không?
Chà ng khẽ giáºt mình rồi thẳng ngưá»i lên, khẽ kêu lên má»™t câu đáp:
- Derek Carver! Tôi biết cái tên Carver nà y rồi! Derek Carver!… Trá»i, sao mà kinh khá»§ng thế! Tôi thấy thứ mùi… má»™t thứ mùi kinh tởm… Derek Carver… Trá»i Æ¡i! Cái tên nà y sao mà gợi ra những Ä‘iá»u khá»§ng khiếp thế!
Gương mặt chà ng lá»™ rõ má»™t sá»± lo sợ quá sức. Năm ngón ghì nắm lại ở cái bà n tay không bị thương, chà ng run cầm cáºp khắp mình, trông chẳng khác gì má»™t ngưá»i Ä‘ang mắc và o trong má»™t giấc má»™ng kinh hoà ng hay chịu má»™t cá»±c hình không thể tả được.
Hoảng hốt cÅ©ng gần như Oliver, Swanhild muốn đến gần anh xem, nhưng bà Yorke nắm giữ tay nà ng ngồi lại. Luna thì mÃm miệng thà nh má»™t đưá»ng nghiêm nghị, nét mặt giống như má»™t khuôn mặt nạ trÆ¡ trợ Nà ng dằn từng tiếng:
- Hoà ng háºu Mary… Derek Carver.
Oliver cất cao tiếng đáp:
- Tôi biết! Tôi biết rồi! Mà cái mùi kia, chÃnh là cái mùi tôi vá»›i em tôi đã ngá»i thấy khi Ä‘i qua Stréatham là chá»— há» Ä‘ang chữa đưá»ng… Phải, phải: cái mùi hắc Ãn nấu lá»ng… Không, mùi hắc Ãn đốt cháy… Vá»›i mùi khét ở những tá»™i nhân thiêu sống! Trá»i! Ghê gá»›m quá!
Luna liá»n nhẹ tay vuốt trước trán, lẩm bẩm nói:
- Quả thá»±c, tôi tưởng là … Mà tôi vừa ngá»§ dáºy phải không? À, tôi nhá»› ra rồi, miss Bartendale, tôi nhá»› đã nhìn mãi đôi mắt cá»§a cá»™ Tôi thấy đôi mắt đó mông mênh lá»›n và tôi tưởng chừng bị lôi cuốn trong má»™t luồng sáng chói lói. Thế rồi má»i sá»± Ä‘á»u biến Ä‘i.
Luna mở má»™t cuốn sách lá»›n đến trang có má»™t mảnh giấy đánh dấu trước: mảnh giấy chi chÃt lá»i ghi chú viết taỵ Nà ng quay ngoắt lai và reo lên:
- Thực là kỳ diệu! Bây giỠta là m tiếp việc lúc nãy đi, ông Hammond.
Sau đó một lát, Oliver lại chịu giấc thôi miên nữa. Những dấu hiệu lo sợ lại hiện lên trong lúc chà ng lẩm bẩm hoà i:
- Mary Tudo… Carver…Nhá»±a đưá»ng bốc cháy…
Luna truyá»n lệnh:
- Thôi! Äừng nghÄ© đến Mary nữa. Bây giá» thì đã triá»u Henry Tudor, Harry of Richmond. Hãy tưởng tượng đến ngưá»i nà y; và đến má»™t thanh gươm. Thế nà o, sá»± liên tưởng kia khắc ông đến những Ä‘iá»u gì?
- Tôi nhá»› đến Magnus Pháp sư là m hiệu cỠở tráºn Bosworth.
- ÄÆ°á»£c lắm. NghÄ© đến cụ Pháp sư Magnus Ä‘i. Ông thấy những gì?
- Tôi thấy ngôi má»™ cá»§a cụ nà y… Cái phòng bà máºt nà y… bức chân dung nà y…
Chà ng đã trở lại bình tÄ©nh và nói những lá»i ấy má»™t cách rẽ rà ng.
- Ông hãy cầm trà lại và lần lượt kể từng thứ má»™t, theo cái thứ tá»± diá»…n ra cho ông thấy. Cái ngôi má»™ kia khiến ông nghÄ© đến cái phòng bà máºt phải không?
- Không, bức chân dunbg má»›i là m tôi nghÄ© đến. Bức tranh nà y dẫn đưá»ng cho tôi tưởng đến phòng Holbein và do phòng Holbein tôi tá»›i phòng thà nghiệm, nó nhắc tôi nhá»› đến những váºt ta tìm thấy hôm qua, tức là cái bà n tay vá»›i thanh gươm cổ.
- Vá» chuyện cái bà n tay ông biết được những Ä‘iá»u gì?
Chà ng nghĩ một lát rồi mới nói:
- Không biết gì hết. Còn vỠthanh gươm thì, ồ nà y…
- Ông nhớ được những gì?
- Tôi không thể nói rõ được.
Luna liá»n mở ngăn kéo bà n giấy lấy ra chiếc lưỡi gươm đồng rồi đặt và o tay Oliver mà khiến:
- Ông nhìn thanh gươm nà y Ä‘i, nắn sá» nó cẩn tháºn đưa lên mÅ©i mà ngá»i rồi nói cho tôi biết nó gợi cho ông thấy những gì.
Chà ng nhất nhất vâng lá»i. Má»™t lát sau chà ng nói:
- Tôi biết rồi. Tôi nháºn thấy má»™t mùi… má»™t mùi ở đây…
Luna có vẻ ngac nhiên.
Oliver vẫn giữ vẻ mặt chăm chú nghe ngóng, hai cánh mÅ©i mấp máy như ngưá»i cố tìm biết tên hiệu má»™t mùi hương nà o. Äoạn chà ng đứng lên, bước thẳng vá» phÃa bà n giấy. Chà ng trá» và o và o má»™t cái bình trong đó cắm cái bó cá» lá mà ngưá»i phóng viên Thomas Curtiss đã tặng cho nà ng.
Chà ng trá» và o cà nh lá thông, bảo nà ng má»™t giá»ng đắc ý:
- Äây rồi. Tôi tưởng đến má»™t khu rừng… Còn thanh gươm thì… Có ba ká»· niệm liên lạc vá»›i nhau: những cây thông, thanh gươm và … á»’! Äó là những váºt giống nhau, dà i mảnh và bóng loáng… phải! Bóng loáng.
Chà ng bá»—ng ngẩn ngưá»i ra, im bặt. Rồi bá»—ng lại reo lên má»™t tiếng, chà ng bước đến trước mặt Swanhild lúc đó nÃn hÆ¡i, lặng ngưá»i Ä‘i vì hồi há»™p.
- À đây, đây rồi! Những má»› tóc, má»› tóc hung và ng và tết bÃm, hai cái bÃm to chẳng kém gì cổ tay tôi đây nà y và hai đầu cùng tụm lại thà nh má»™t búi! Và ở cạnh hai món tóc ấy tôi vẫn còn thấy… á»’! Tôi nhá»› ra rồi, tôi thấy có…
Chà ng khoa tay lên không khà để tiếp theo câu nói dở dang.
Luna reo lên:
- Ông thấy má»™t dấu chữ tháºp ngoặc, phải không?
Chà ng lá»ng lÆ¡ đáp:
- Ngà y xưa chúng tôi không gá»i như thế.
- Gá»i là Fyl fot, chứ gì?
- Phải: Fyl fot.
- Ông có thể Ä‘á»c được những chữ khắc trên đốc gươm kia không?
- Không. Nhưng mà (chà ng nói tiếp sau khi nhìn kỹ thanh gươm), bên những chữ khắc lại còn thứ khác nữa. Cô nhìn ở phÃa trái miếng đồng mà xem, ở dưới lá»›p hoen rỉ ấy.
Luna đến bên, đặt má»™t tay lên trán chà ng để giúp chà ng thấy rõ cái cảnh tượng gợi lên. Trong mắt cá»§a Oliver chiếu ra má»™t vẻ tuyệt vá»ng thê thảm.
Bà Yorke lặng lẽ bảo cháu:
- Thôi đi, Luna.
- ChÃnh Luna lúc đó cÅ©ng đã quá nhá»c mệt. Nà ng liá»n truyá»n bảo:
- Ông lại ngồi xuống. Ông tỉnh dáºy, quên hết Ä‘i và tỉnh dáºy!
Nà ng đưa đầu ngón tay lướt nhẹ trên mà mắt chà ng. Oliver mở mắt ra, hết sức bình tÄ©nh. Chà ng ân cần há»i Luna:
- Miss Bartendale xem chừng mệt nhá»c lắm thì phải.
- Vâng, có thế. Buổi thà nghiệm cũng khá lâu.
Bà Yorke giảng giải cho má»i ngưá»i hiểu:
- Là vì trong những cuá»™c nà y, sá»± gắng sức cá»§a trà não là m nhược ngưá»i cả đôi bên: nhà thôi miên cÅ©ng như ngưá»i chịu thôi miên.
Swanhild há»i Luna:
- Miss Bartendale, cô có biết rằng cả hai anh em chúng tôi Ä‘á»u ghét cay ghét đắng cái mùi hắc Ãn nấu, không nhỉ?
- Tôi không biết.
- Äấy là má»™t tÃnh gia truyá»n cá»§a nhà tôi.
Cái đó cố nhiên. Nếu váºy thì tôi đã tìm thấy duyên cá»› tại sao lại có cá»› sá»± sợ ghét cái mùi đó rồi, miss Hammond ạ. Nó có đã từ cái hồi tà n sát năm 1555 kia. Bây giá», tôi Ä‘i xếp gá»n lại những Ä‘iá»u tôi đã ghi chép vừa rồi, còn cô trong lúc đó thì kể lại cho ông anh cô những câu ông ấy đã trả lá»i tôi. Xong rồi tôi sẽ Ä‘á»c cho cô vá»›i ông Hammond biết thiên lịch sá» gia đình nhà cô từ cổ chà kim, theo những tà i liệu mà tôi đã lượm được.
Tà i sản của minhtien384
Last edited by quykiemtu; 22-11-2008 at 09:19 AM .
02-09-2008, 10:03 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
Chương 18
Lai lịch tổ tiên
Khi Swanhild kể xong các lá»i vấn đáp lúc nãy, Oliver nhắc lại:
- BÃm tóc và ng!…
Chà ng có vẻ ngạc nhiên má»™t cách khó chịu,. Lunahá»i:
- Bây giỠông đã tỉnh thức thì ông có nhá»› Ä‘iá»u gì vá» chuyện ấy chăng?
- Äể tôi nghÄ© xem đã… Có, có. Em Swan tôi ngà y trước cÅ©ng tết bÃm như thế.
- Nhưng, những bÃm tóc ông nói đến lúc nãy có liên lạc vá»›i thanh gươm kia mà .
- Nếu váºy thì tôi không biết gì hết.
Luna:
- Trong giấc thôi miên thì ông lại biết được đó. Có những Ä‘iá»u kÃch thÃch mạnh, vui thái quá hay buồn thái quá cÅ©ng váºy, lòng cảm khái bát ngát vá» tôn giáo hay sá»± kinh hãi dữ dá»™i, những Ä‘iá»u đó in và o trà não má»™t dấu vết sâu dần ná»—i những cảm xúc kia còn vang bóng mãi đến các Ä‘á»i con cháu sau nà y. Lệ thưá»ng, những ká»· niệm tổ truyá»n kia vẫn tiá»m tà ng trong dòng dõi và chỉ khi nà o có má»™t việc xảy ra giống cái việc đã gây nên chúng, đánh thức những ká»· niệm kia dáºy thì chúng má»›i hiện lên.
Oliver kêu:
- Trá»i Æ¡i! Thế ra cái tÃnh ghê tởm mùi hắc Ãn Ä‘un nóng kia chÃnh là …
- Phải, chÃnh là má»™t ká»· niệm không ngá» do sá»± kÃch thÃch cá»§a tổ tiên ông đó, cá»§a con trai cụ Warlock đó. Sá»± kÃch thÃch ấy là do lúc ông nà y trông giống thấy cái cảnh hà nh hình ở Lewes năm 1555. Ở ông, cái mùi kia tương tá»± má»™t sá»± khó chịu cá»§a tâm hồn, mà vì cái cảm giác khó chịu ấy còn yếu nhẹ nên chưa thà nh má»™t sá»± kinh tởm hay khiếp sợ. Nhưng chỉ nói đến má»™t cái tên cÅ©ng đủ cho ký ức ông nhá»› lại rà nh mạch trong giấc thôi miên.
Swanhild há»i:
- Các sá»± đó có liên lạc gì đến con quái váºt không?
- Äiá»u đó tôi chưa biết được. Cuá»™c thà nghiệm thứ nhất đã cho tôi biết rằng tôi không Ä‘i sai đưá»ng. Hôm qua, tôi đã dá»± tÃnh các kế hoạch để theo, sau khi đã biết chắc chắn rằng ông Oliver vá»›i cô chưa bao giá» tra cứu để biết lai lịch dòng dõi từ năm 1650 trở vá» trước: trong Ä‘oạn gia phả từ khoảng ấy có ghi chép má»™t và i chi tiết vá» những ngưá»i chÃnh trưởng trong dòng há», nhất là vá» con trai cụ Warlock; tức là Godfrey, là ngưá»i đã bá» công giáo để theo đạo thệ phản cuối triá»u hoà ng háºu Mary Tudor, sau hồi ngưá»i bạn thân cá»§a ông cụ là Derek Carver chịu cá»±c hình. Sáng hôm nay tôi đã nhá» má»™t vị mục sư lượm lặt các Ä‘iá»u vá» chuyện Carver biên lại cho tôi và vừa rồi tôi má»›i Ä‘á»c đến. Tôi nháºn thấy rằng ký ức cá»§a ông không sai chút nà o.
- Sao cô không Ä‘á»c những Ä‘iá»u biên chép kia từ trước.
- Là vì tôi muốn tránh sá»± truyá»n giao tư tưởng. Äây, những Ä‘iá»u đại lược tôi nhá» biên lại đây: “Derek Carver, ngưá»i Flaman theo đạo má»›i trốn sang Anh. Ngụ Ở Brigton và mở quán rượu Sư Tá» Äen ở phố Bliack Lion. Bị kết tá»™i phản đạo năm 1555 và hà nh hình ở Lerves, trước cá»a nhà hà ng Ngôi Sao. Y bị chết thiêu cùng vá»›i táºp Kinh Thánh thệ phản, trên má»™t già n cá»§i chất và trong má»™t cái thùng gá»— hắc Ãnâ€.
Oliver và Swanhild cùng kêu lên má»™t tiếng kinh tởm. Luna đặt mảnh giấy vừa Ä‘á»c trên bà n. Nà ng trầm tiếng nói:
- Tôi chỉ cần biết bằng ấy Ä‘iá»u là đủ.
Swanhild đưa ngưá»i vá» phÃa trước, đôi mắt lóng lánh má»™t tia lá»a khác thưá»ng. Nà ng há»i Luna:
- Chắc cô có thể khêu gợi trong ký ức nặng di truyá»n cá»§a anh Oliver để đánh thức dáºy những Ä‘iá»u mà tổ tiên nhà tôi đã từng biết vá» chuyện con quái váºt chứ?
Luna đáp:
- Tôi chắc may ra cũng được. Ông anh cô là nơi tà ng trữ những kỷ niệm vỠcụ Warlock nhà nà y.
Oliver cÅ©ng ngả ngưá»i vá» phÃa Luna, vẻ mặt đăm đăm chăm chú. Chà ng nói:
- Tôi hiểu rồi. Còn anh Gođard, anh nghĩ sao?
Gođard:
- Tôi không bao giá» ngá» vá»±c cái tà i cá»§a miss Bartendalẹ Duy chỉ có những cá» chỉ bà máºt cá»§a miss Bartendale là m tôi cứ phải nghÄ© ngợi.
- Tôi phải biết chắc chắn những lá»i chỉ dẫn cá»§a ông Hammond có là chân thá»±c lắm má»›i được. Bây giá» ta lấy thanh gươm và những bÃm tóc là m căn cứ mà dò tìm xem những việc xảy ra cho cụ Pháp sư là những việc gì. Khi đã biết những Ä‘iá»u đó, ta sẽ dò tìm xa hÆ¡n lên.
Oliver reo:
- Lần giở được trong trà não ngưá»i như lần từng trang trong cuốn sách thì thá»±c là kỳ diệu! Thế thì, nếu cụ Warlock đã trông thấy con quái váºt, tất nhiên trà não cụ cÅ©ng bị kÃch thÃch mạnh, cÅ©ng mang dấu vết sâu chẳng kém gì trà não Godfrey bị kÃch thÃch vì cái chết thảm độc cá»§a Carver.
Luna lắc đầu:
- Không. Không giản dị đến thế đâu. Thấy con quái váºt được có và i ba ngà y thì ông cụ Pháp sư đã chết, mà con cái ông cụ đã có từ lâu rồi. Váºy mà sá»± kÃch thÃch chỉ có thể di lại cho con cháu sau nà y khi cha mẹ chưa có con đã bị kÃch thÃch.
- À, ra thế. Nếu váºy ra cô lại dò tìm lấy má»™t ngưá»i dòng há» Hammond nà o đã trông thấy con quái váºt trước khi ngưá»i ấy có con, phải không?
- Vâng. Mà tìm như thế sẽ mất nhiá»u thì giá» lắm, vì má»—i lần thôi miên không được lâu quá má»™t giá». Như váºy, trong khoảng dăm ba ngà y, ngà y nà o ta cÅ©ng phải có má»™t lần thà nghiệm má»›i được.
Oliver đáp ngay:
- Xin sẵn lòng theo ý cô.
Swanhild há»i:
- Còn tôi, tôi có giúp cô được việc gì không?
- Tôi tiếc rằng, không giúp được gì hết.
Oliver:
- Lạ nhỉ. Tôi cứ tưởng rằng ngưá»i đà n bà là ngưá»i dá»… cảm xúc hÆ¡n cả, tất dá»… nháºn những dấu vết xúc cảm hÆ¡n má»›i phải chứ?
Luna:
- Không phải đâu! Ngưá»i đà n bà là ngưá»i dá»… nóng nẩy rối loạn hÆ¡n, có thế thôi. Vả lại, những ký ức di truyá»n cÅ©ng như đặc tÃnh cá»§a dòng dõi, truyá»n lại má»™t cách oái oăm lắm:: không cứ định lệ nà o; thưá»ng thưá»ng thì ở má»—i thế hệ chỉ lưu lại và chỉ phát triển ở riêng má»™t ngưá»i nà o trong hỠđó thôi. Miss Hammond cÅ©ng có thể giúp đỡ tôi má»™t việc là lục tìm trong các nhà kho, hầm chứa, các hòm rương, các ngăn kéo để thu nhặt những giấy má cổ tìm thấy trong các nÆ¡i đó. Cái bản cảo cô đưa tôi xem hôm qua có nói rằng nhà bác há»c và chiêm tinh há»c Nicholas Culpeper năm 1651 đã có Ä‘iá»u tra vá» con quái váºt. Culpeper chắc cÅ©ng có viết tưá»ng táºn vá» công cuá»™c đó, bây giá» mà tìm ra được bản ấy thì hay cho tôi vô chừng!
Swanhild mừng rỡ nói:
- Vâng, tôi vỠnhà xin tức khắc đi tìm ngay.
- Thế là má»—i ngưá»i chúng ta Ä‘á»u đã có má»™t việc. Äến mai, tôi sẽ Ä‘i Dannow để theo cuá»™c Ä‘iá»u tra cá»§a các nhà chuyên trách, ông Hammond ạ. (Oliver rất vui lòng). Còn bây giá» ta nghỉ ngÆ¡i thôi. Gần hai giá» rồi, ta hút má»™t Ä‘iếu thuốc lá và xoay nói chuyện khác để đợi bữa cÆ¡m thì vừa. Không nên là m việc quá sức.
Tà i sản của minhtien384
Last edited by quykiemtu; 22-11-2008 at 09:20 AM .
02-09-2008, 10:04 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 869
Thá»i gian online: 1 ngà y 4 giá» 22 phút
Thanks: 89
Thanked 2 Times in 1 Post
Chương 19
Con bò và ng đến Sussex
Sá»± chú ý cá»§a công chúng đối vá»›i những việc bà máºt ở Dannow thá»±c là sôi nổi. Tuy nhà viết báo Curtiss đã tìm cách giữ độc quyá»n những tin tức đã đăng, nhưng các nhà báo khác thấy câu chuyện kia rất quan trá»ng và có nhiá»u việc ly kì lắm, há» bá» qua không đà nh. Phần lá»›n những nhà báo Ä‘o Ä‘i lục lại các ngăn tá»§, lấy lên những cảo cÅ© vá» chuyện ma quái để đăng lên những chá»— tốt nhất trên tá» báo mình. Những ngưá»i chưa thà nh thạo trong nghá» thì Ä‘i tra cứu trong má»™t thư viện nà o gần nhất vá» khoa tà thuáºt, vá» chuyện viên quái, rồi vá»™i và ng viết thà nh bà i báo dưới ký: Má»™t nhà thần há»c trứ danh hoặc Má»™t nhà linh hồn há»c xuất sắc.
Báo Daily Post bá» xa các bạn đồng nghiệp vì đăng trên trang nhất bà i tưá»ng thuáºt các thảm kịch từ trước đến bây giá».
Các phóng viên, bá»n ngưá»i bán đồ cổ, cùng những ngưá»i tÃch trữ những ká»· váºt Ä‘ua nhau đổ và o miá»n Dannow. Những cây nà o đã có ngưá»i bị nạn nằm dưới gốc là hỠđến náºy hết từng mảnh vá». Trong là ng, ngưá»i ta gặp thấy những nhà trinh thám công không và những ngưá»i dở hÆ¡i đến đó để tìm những ká»· váºt dị kỳ và quái gở.
Anh em nhà Hammond bị bá»n ngưá»i tò mò xông và o táºn trong vưá»n quấy rối. Oliver đã tiếp được cá»§a nhiá»u tuần báo mưá»i bốn bức thứ xin những bà i chà ng viết vá» truyá»n tục cá»§a gia đình chà ng. New York đánh sang má»™t bức Ä‘iện, trong đó ngưá»i ta tặng chà ng má»™t số tiá»n kinh ngạc mà chỉ đổi lấy má»™t bức ảnh chụp gian phòng bà máºt.
Swanhild và Oliver hôm đó ra táºn ga Hassocks đón Lunạ Nà ng vừa tá»›i nÆ¡i, hai anh em đã kể chuyện cho nà ng nghe biết má»i việc. Thừa lúc Oliver nói chuyện vá»›i viên sếp gạ Swanhild ghé tai Luna nói nhá» mấy tiếng:
Chà ng thấy thế bảo em gái:
- Swan nói gì, anh cÅ©ng Ä‘oán được rồi kìa. Em bảo miss Bartendale rằng anh vẫn khá»e khoắn, vui vẻ chứ gì? Thế em không giấu cả cái việc suốt đêm qua em ngá»§ trước cá»a phòng anh để canh anh chứ?
Chà ng nói dứt câu ấy vá»›i nụ cưá»i khoan dung. Luna há»i:
- Nhà chuyên trách mở cuộc thẩm vấn ở đâu, ông Hammond nhỉ?
Chà ng đáp:
- Ở lữ điếm The Hammond's Armorial ở dưới Lower Dannow (Dannow hạ thôn). Thì ra tôi quên khuấy ngay mất cái việc đã bắt cô đến đây hôm nay.
Rồi chà ng sầm mặt xuống. Luna trách:
- Ông nà y má»›i hay chứ! Thôi Ä‘i ông! Äừng có nghÄ© lẩn thẩn đến những chuyện nản lòng. Ông chỉ nên nghÄ© đến Ä‘iá»u giúp đỡ tôi là hÆ¡n. Oliver.
- Tôi hối háºn rằng có thể vui cưá»i được đến thế. Tá»™i nghiệp cho cô Kate! Vá»›i anh Warren má»›i đáng ngại là m sao!
Quang cảnh Dannow hôm đó cÅ©ng khá giống má»™t ngà y triển lãm xe đạp và xe hÆ¡i. Oliver cho xem qua những đưá»ng tắt để tránh hai hà ng máy ảnh đứng chá»±c sẵn và là m thất vá»ng ba nhà quay phim.
Các nhà chuyên trách muốn thu xếp cuá»™c thẩm vấn có má»™t vẻ trịnh trá»ng. Có tin đồn ra rằng nhà chuyên môn dò mạch suối trứ danh, miss Bartendale, sẽ tuyên bố nhiá»u sá»± lạ. Nhưng trong lúc dá»± cuá»™c xét há»i, Luna buông mạng che mặt để tránh sá»± quan sát cá»§a những con mắt tò mò. Nà ng ngồi cạnh Warren (vị hôn phu cá»§a cô Kate). Nét mặt anh chà ng nà y giữ nguyên má»™t vẻ lầm lì từ lúc bắt đầu cho đến khi há» dẫn anh em nhà Ades và o tra vấn.
Há»™i đồng thẩm án(#1) vừa má»›i khám xét tá» thi ngưá»i bị nạn và trong phòng chứa đựng má»™t bầu không khà nặng ná». Không ngưá»i nà o đả động đến sá»± kỳ quái phi thưá»ng để phân giải những thảm trạng xảy ra. Duy chỉ ông Coroner(#2) , trong mấy lá»i khai mạc, là hết lá»i căn dặn xin há»™i đồng bá» ngoà i tâm trà những lá»i đồn đại không có nghÄ©a lý gì.
Mấy vị bác sÄ©, há»™i đồng há»i đến trước nhất, thì khai rằng cái chết cá»§a kẻ bị nạn gây nên do những thương tÃch nặng. Ngưá»i thiếu nữ đáng thương kia (cô Kate) không má»™t lúc nà o có thể tỉnh táo để thuáºt lại những việc xảy ra. Trong cÆ¡n mê sảng, cô ta thưá»ng luôn miệng nói rằng má»™t váºt lù lù “to bằng cái nhà †xông đến hại cô tạ Xem các vết thương, ngưá»i ta không thể nà o Ä‘oán được hung phạm thuá»™c vá» giống loại nà o. Ông đốc-tÆ¡ Newton thoạt tiên nghÄ© là con chó cá»§a Oliver, nhưng khi mổ khám thì ông chỉ thấy trong dạ dà y con váºt má»™t Ãt bánh bÃch qui má»›i ăn được Ãt lâu trước lúc chết.
Những lá»i mô tả các vết thương gây nên tìm thấy trên ngưá»i bị nạn. Oliver thì kể lại những Ä‘iá»u chà ng nhá»› được, cố ý nhắc đến má»™t sá»± có mặt cá»§a má»™t váºt kỳ bà mà chà ng cảm thấy trong bóng đêm. Trả lá»i câu chất vấn cá»§a má»™t ông chá»§ trại to béo, chà ng quả quyết khai rằng con chó Holder đối vá»›i ngưá»i thiếu nữ vẫn quấn quýt, quý mến, và có lẽ đã báo hiệu cho biết lúc kẻ hung phạm tiến lại gần. Chà ng nói tiếp:
- Nhưng vá» Ä‘iá»u nà y, trà nhá»› tôi vẫn còn mÆ¡ hồ lắm.
Will Clapode là ngưá»i đầu tiên báo tin dữ vá» Dannow, tả rõ cho má»i ngưá»i biết cái tiếng rú kỳ dị hắn nghe thấy ban đêm. Rồi đến lượt anh em nhà Ades. Äối vá»›i những ngưá»i muốn tìm trong thá»±c tế những lẽ giải quyết cái thảm kịch kia thì bá»n tên Ades tức là những chứng tá quan trá»ng. Warren thì hai mắt không rá»i hai tên ấy, để hết sá»± chăm chú cay nghiệt mà nghe từng câu từng tiếng cá»§a chúng khai ra trước há»™i đồng. Tá»™i nghiệp anh chà ng, mặt chỉ còn da dÃnh vá»›i xương; hai mắt trân trân nhìn. Khiến cho anh em nhà kia đâm ra bối rối.
Chúng vốn là những tên cục cằn, thô kệch, vụng dại và cháºm chạp, không khéo nói dối má»™t chút nà o. Chúng ngây ngô bịa đặt ra được má»™t chuyện vu vÆ¡ để giấu giếm cái tá»™i Ä‘i mắc bẫy săn trong rừng cấm, rồi bị há»i vặn, chúng vướng phải những đưá»ng lối chằng chịt toà n những câu đáp mâu thuẫn; đến ná»—i ông Coroner bắt chúng phải có bảo đảm má»›i được tại ngoại. Chúng đã gây nhưng cảm tưởng rất tai hại cá»§a má»i ngưá»i đối vá»›i mình.
Há»i xong anh em nhà Ades, há»™i đồng hoãn cuá»™c thẩm vấn đến tuần lá»… sau.
Swanhild và Oliver cùng vá»›i cô khách ở lại nhà hà ng đợi cho má»i ngưá»i lần lượt ra vá» hết. Luna đứng bên cá»a sổ lẳng lặng dò xét bá»n nhà Ades Ä‘i quạ Nà ng đưa mắt nhìn theo cho tá»›i khi chúng Ä‘i khá»i. Oliver há»i nà ng:
- Cô không cho chúng là thủ phạm chứ?
- Không. Nhưng nhà chuyên trách và công chúng ở đây lại không nghÄ© như tôi, mà tôi lúc nà y thì không thể minh oan cho chúng được vá»™i. Tôi có nói ra những việc kỳ bà cÅ©ng chẳng lợi được ai, mà những công việc sắp định là m cá»§a tôi lại sẽ bị sụp đổ mất. Bởi váºy tôi hãy cứ im tiếng đã, trừ khi bá»n nhà Ades bị kết án hẳn hoi…
Rồi mÃm môi lại, nà ng không chịu nói gì thêm. Anh em nhà Hammond biết rằng có há»i thêm nữa cÅ©ng vô Ãch.
Lúc đó, từng lÅ© ngưá»i Ä‘i ùa và o xem trong rừng Beacon, yên tâm, vì có đông ngưá»i và ánh sáng bạch nháºt. Luna sá»±c nhá»› ra, há»i Oliver:
- Ông Hammond, ông có kể cho tôi nghe một câu chuyện vỠcái Gò Sét Thunder's Barrow thì phải?
Oliver nhìn GoÄ‘ard, có ý nhưá»ng lá»i. GoÄ‘ard đáp:
- À! Äó chỉ là má»™t chuyện cổ tÃch mÆ¡ hồ không dÃnh dáng gì vá»›i con quái váºt hết. Ngưá»i ta tin rằng con Bò Và ng cá»§a Aaron(#3) chôn dưới gò.
Luna:
- á»’! Con Bò Và ng lại ở miá»n Sussex!
Oliver:
- Sao lại không? Ngưá»i ta không thể tưởng xiết được những thứ ngưá»i ta có thể đà o thấy dưới đất miá»n nà y đâu!
Gođard lại nói:
- Có nhiá»u ngưá»i dám nói chắc chắn rằng Con Bò Và ng chôn ở sông Tundle ở mạn trên đưá»ng Ä‘ua ngá»±a Godwoord, nhưng cái gò ở đây có lẽ đúng chá»— hÆ¡n.
Swanhild:
- Tôi không ngỠanh Gođard biết rộng đến thế đấy!
- Tôi lá»›n hÆ¡n cô những bảy tuổi kia, cô còn nhá» tuổi quá nên chưa biết rõ Dannow ta vá» cổ thá»i. Ngà y nay, thiên hạ chỉ nói đến những chuyện tai tiếng đăng trên các báo hay những cuá»™c đấu bóng tròn thôi. Nhưng hồi tôi còn bé, tôi đã từng ngồi hằng giá» mê mải nghe các ông già bà cả kể vá» chuyện chôn cá»§a vá»›i những chuyện ma quái bị xiá»ng xÃch má»™t nÆ¡i.
Luna chợt như ngưá»i tỉnh dáºy ở má»™t hồi mÆ¡ tưởng trầm ngâm. Nà ng há»i:
- Nếu cái tượng và ng đó mà chôn dưới Gò Sét thực, thì sao không có ai tìm cách chiếm lấy?
GoÄ‘ard khẽ cưá»i:
- Là vì “Con Ngưá»i Nghèo Khổ†không để ai lấy được. Con Ngưá»i Nghèo Khổ là tên ngưá»i ta dùng để gá»i ma quá»· ở Sussex nà y đấy, miss Bartendale ạ. Nhưng tôi chắc những chuyện truyá»n khẩu nà y không giúp cô được Ãch gì.
- Có lẽ. Tuy váºy, cái chuyện Bò Và ng cÅ©ng lạ đó. Con Bò Và ng cá»§a Aaron mà lại chôn ở Sussex!… Câu chuyện má»›i kỳ dị là m sao! À nà y, đến mai ta lại có má»™t cuá»™c thôi miên nữa đó.
Chú thÃch:
(1-) Há»™i đồng thẩm án: Gồm những nhà luáºt pháp và má»™t số ngưá»i kén trong các giai cấp trong má»™t tỉnh hoặc má»™t khu
(2-) Coroner: Ngưá»i chuyên thẩm xét má»™t vụ án mạng
(3-) Aaron: má»™t nhân váºt tối cổ trong Cá»±u ước thư
Tà i sản của minhtien384
Last edited by quykiemtu; 22-11-2008 at 09:21 AM .