12-09-2008, 07:36 AM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chương trình tâm ý
Qua những phần trước: vá»ng tưởng, quan niệm, thà nh kiến, táºp quán, phóng chiếu, và cảnh giá»›i à Äồ, chúng ta có má»™t chương trình tâm ý (programme mental). Trong xã há»™i văn minh ngà y nay, tất cả máy móc, cÆ¡ khÃ, Ä‘iện tá» Ä‘á»u được Ä‘iá»u khiển bởi chương trình tá»± động. Nhất là hệ thống vi tÃnh (computer), nếu bạn muốn máy vi tÃnh cá»§a bạn chạy được thì phải gắn những chương trình (programmes, logiciels, software) và o. Tâm ý cá»§a chúng ta cÅ©ng giống như váºy, sau khi được bá» và o hay gắn và o những vá»ng tưởng, quan niệm, thà nh kiến, táºp quán, v.v... nó cÅ©ng hoạt động theo chương trình mà ta đã thiết láºp (má»™t cách vô ý thức). Tâm ý hoạt động theo chương trình là sao ? Äó là má»—i khi gặp má»™t ngoại cảnh hay sá»± việc gì (input) nó liá»n cho ra má»™t phản ứng (output) tá»± động khiến ta không kịp suy nghÄ© hoặc suy nghÄ© không ra.
Hồi nhá» Ä‘i há»c ở Việt Nam tôi rất sợ bị kêu lên trả bà i, vì má»—i khi trả bà i không thuá»™c tôi bị thầy giáo tát hoặc cô giáo nhéo lá»— tai và chá»i: "Sao ngu quá váºy" ! Trong gia đình thì tôi không bao giỠđược quyá»n nói lên ý kiến cá»§a mình, vì ông bà , cha mẹ, cô chú thưá»ng nói: "Con nÃt tụi bay im Ä‘i, biết cái gì mà nói". Qua những dữ kiện trên, tâm trà tôi lặng lẽ thiết láºp má»™t chương trình: "Tôi là ngưá»i ngu, im Ä‘i, biết cái gì mà nói, nói báºy sẽ bị ăn đòn". Lá»›n lên tuy đã tốt nghiệp kỹ sư và đi là m lâu năm nên tôi biết rõ công việc cá»§a mình, nhưng má»—i khi phải Ä‘i há»p (réunion, meeting) trong sở thì tôi rất sợ, tim Ä‘áºp mạnh, đầu óc tê cứng, tay chân lạnh ngắt, lúc đó tôi giống như má»™t tù nhân sắp bị đưa ra pháp trưá»ng. Trong sở là m, từ chá»§ hãng cho đến nhân viên, ai nấy Ä‘á»u quý mến tôi vì tôi là m việc tốt và chăm chỉ, lúc nà o cÅ©ng đối xỠđà ng hoà ng lịch sá»± vá»›i má»i ngưá»i, nhưng không hiểu tại sao đến các buổi há»p là tôi sợ hãi, mặc dù biết sợ như váºy là vô lý là m tôi ăn nói vụng vá». Nguyên nhân gây ra sợ hãi chÃnh là cái chương trình cÅ© (old program) mà tôi đã đưa và o tâm mình năm xưa ở tiểu há»c, má»—i khi bị đứng ra trước má»™t nhóm ngưá»i để nói thì chương trình nà y nhảy ra hoạt động, nó nói: "Tôi là ngưá»i ngu, im Ä‘i, biết cái gì mà nói, nói báºy sẽ bị ngưá»i ta chá»i".
Hồi cô Tám được ba tuổi, cha cô phải Ä‘i quân dịch và tá» tráºn bá» lại hai mẹ con cô bÆ¡ vÆ¡. Và i năm sau mẹ cô mắc bệnh qua Ä‘á»i bá» cô ở lại cho bà ngoại nuôi nấng. Lúc đó tuy hãy còn nhá» không biết suy nghÄ© nhiá»u nhưng trong tiá»m thức bé Tám đã âm thầm đưa và o (set up) má»™t chương trình: "Tôi là ngưá»i bị bá» rÆ¡i, những ngưá»i tôi thương trước sau gì cÅ©ng bá» rÆ¡i tôi" ! Lá»›n lên láºp gia đình, cô không dám lấy ngưá»i cô thương mà lại lấy má»™t ngưá»i khác vì sợ nếu lấy ngưá»i đó thì há» sẽ bá» cô. Vì lấy chồng mà không thương nên cô không có hạnh phúc, thưá»ng buồn bá»±c và bất mãn. Bởi gia đình không hạnh phúc nên cô hay lo sợ là chồng sẽ bá» cô. Äúng như cô dá»± Ä‘oán mong chá», sau hai chục năm chung sống chồng cô đã bá» Ä‘i cưới ngưá»i khác. Tuy không thương yêu gì chồng nhưng cô cảm thấy rất Ä‘au khổ, cái chương trình "bị bá» rÆ¡i" lại hiện hà nh là m cô khóc suốt ngà y, ngưá»i ngoà i tưởng cô nhá»› chồng nhưng tháºt ra cô khóc cho thân pháºn "bị bá» rÆ¡i". Cô Tám có năm đứa con, ba đứa đã láºp gia đình, cứ má»—i lần là m đám cưới cho con, bên ngoà i cô tá» vẻ vui mừng nhưng trong lòng Ä‘au như cắt vì cảm thấy lại "bị bá» rÆ¡i nữa". Hai đứa còn lại Ä‘ang ở vá»›i cô vì còn Ä‘i há»c và sắp ra trưá»ng. Cô rất mong con cái há»c thà nh tà i nhưng trong thâm tâm cô nÆ¡m ná»›p lo sợ há»c xong chúng nó sẽ ra ở riêng và cô sẽ sống cô đơn. Mấy đứa lá»›n tuy đã láºp gia đình nhưng ở gần và hà ng tuần Ä‘á»u ghé thăm mẹ nhưng cô không thấy được sá»± hiếu thảo đó mà tiếp tục sống trong hồi há»™p lo âu sợ "bị bá» rÆ¡i".
Chúng ta thưá»ng sống vá»›i những chương trình cÅ© rÃch không hợp thá»i hợp thế, chúng là m ta mắc kẹt không sống an vui hạnh phúc được trong hiện tại. Công trình tu táºp là là m sao nháºn diện được những chương trình lá»—i thá»i nà y để xóa bá» và thay thế bằng những chương trình má»›i hợp thá»i và hữu Ãch hÆ¡n.
Tất cả những mặc cảm như tá»± ti, tá»± tôn, tá»™i lá»—i, v.v... Ä‘á»u là những chương trình nằm sâu trong tiá»m thức. Mặc có nghÄ©a là thầm lặng, cảm là cảm nháºn, mặc cảm là sá»± cảm nháºn âm thầm lặng lẽ trong tâm thức. Mặc cảm tá»± ti (complexe d infériorité) là âm thầm cảm nháºn, cho rằng mình là ngưá»i ngu, dở, thua kém kẻ khác. Vì bị chương trình tá»± ti Ä‘iá»u khiển nên ta trở thà nh nhút nhát, sợ hãi, mắc cở. Cà ng nhút nhát, sợ hãi, mắc cở thì ta lại cà ng tá»± ti, cà ng thấy mình dở và thua kém. Mặc cảm tá»± tôn (complexe de supériorité) là âm thầm cho mình là ngưá»i tà i giá»i hÆ¡n kẻ khác. Vì bị chương trình tá»± tôn Ä‘iá»u khiển nên ta dá»… kiêu mạn, ăn nói phách lối, khinh ngưá»i. Mặc cảm tá»™i lá»—i (culpabilité) là âm thầm cho mình có tá»™i, má»—i khi gặp chuyện không may, dù lá»›n dù nhá» xảy ra Ä‘á»u ăn năn hối háºn tá»± trách lá»—i tại mình nên má»›i ra nông ná»—i như váºy. Ngưá»i nà y thưá»ng bị ăn năn hối háºn dà y vò, sống trong hồi há»™p, sợ hãi, sợ bị trừng phạt.
Những mặc cảm nà y, xem ra có vẻ không nguy hiểm vì không là m hại ngưá»i khác má»™t cách trá»±c tiếp, nhưng chúng cÅ©ng là má»™t loại phiá»n não vì là m ta khổ sở. Nếu khổ sở, không hạnh phúc thì từ từ ta sẽ ảnh hưởng đến những ngưá»i xung quanh như vợ chồng, con cháu, cha mẹ, anh em và là m há» khổ lây.
Tà i sản của phongvan
Chữ ký cá»§a phongvan [CENTER][B][SIZE=6][COLOR=blue]Má»™t lần lầm lỡ nghìn thu háºn.[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=6][COLOR=#0000ff]Má»™t phút sa cÆ¡ trá»n kiếp sầu.[/COLOR][/SIZE][/B] [/CENTER]
[spoiler][CENTER][B][COLOR=red][SIZE=7]Chúa đảng Lưu Manh[/SIZE][/COLOR][/B][/CENTER]
[CENTER][COLOR=blue][B][URL]http://www.4vn.eu/forum/forumdisplay.php?f=349[/URL][/B][/COLOR] [/CENTER]
[CENTER][COLOR=blue]Là m trai thiết nghÄ© phải dê, không dê ngưá»i nói "bê đê" khó xà i. TÃnh dê phát triển dà i dà i, Nhát dê phải chịu những ngà y cô đơn. Lỡ dê con gái giáºn há»n, "Anh nà y dê quá... vô duyên hổng thèm". Dê phải giữ vững tinh thần, Trở thà nh dê chúa cuối cùng có đôi. Con trai dê phải dê rồi, Dê không sà m sỡ cho Ä‘á»i thêm tươi. Hãy dê mặc kệ ai cưá»i, Cứ dê cố gắng thì trá»i sẽ thương. Chẳng dê con gái sẽ buồn, Dê theo nghệ thuáºt thẳng đưá»ng mà đi hey wa' hey wa'!![/COLOR][/CENTER]
[/spoiler]
12-09-2008, 07:36 AM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Vấn đỠtình cảm
Trong các báo chÃ, tạp chà văn nghệ, truyá»n tin, ngoà i những tin tức chÃnh trị, kinh tế, xã há»™i, ngưá»i ta rất thÃch những mục tình cảm cá»§a các minh tinh mà n ảnh, như tà i tá» nà y lấy tà i tá» kia, cô ná» ly dị chồng, anh kia lừa dối vợ, v.v... Äá»i sống xã há»™i hôm nay có thể gom lại trong hai chữ Tình và Tiá»n, nghe qua hÆ¡i cải lương nhưng sá»± tháºt là váºy.
Ngưá»i tu thưá»ng được dạy là phải xa lánh ngÅ© dục: tiá»n bạc, sắc đẹp, danh vá»ng, ăn ngon, ngá»§ kỹ (tà i, sắc, danh, thá»±c, thùy), vì năm thứ nà y thu hút và cám dá»— con ngưá»i Ä‘i và o nẻo khổ. Riêng đối vá»›i sắc dục (tức sá»± ham mê sắc đẹp và tình dục) thì kinh sách thưá»ng và nó như rắn độc và dạy ta phải xa lánh. Nhưng xét cho kỹ, sắc đẹp không lợi hại bằng tình cảm, đâu phải ai cÅ©ng mê nữ tà i tá» xi-nê hay ngưá»i mẫu (top model), mà dù có mê Ä‘i nữa cÅ©ng đâu thể lân la thân cáºn hay là m gì được. Ngưá»i tu hà nh cầu giải thoát cần phải xa lìa sắc đẹp và tình dục nhưng đó chỉ là má»™t loại cám dá»— thô kệch không nguy hiểm bằng tình cảm. Tình cảm vi tế không hình tướng nhưng nó trói buá»™c và sai sá» con ngưá»i gấp trăm ngà n lần.
Äa số phiá»n não khổ Ä‘au Ä‘á»u nằm trên phương diện cá»§a Tình. Tình ở đây bao gồm tất cả tình cảm (sentiment), tình dục (sexualité), cảm thá» (sensation, feeling) và cảm xúc (émotion).
Thà dụ tôi có tánh hay giáºn (sân), giáºn là má»™t cảm xúc, khi giáºn thì tôi cảm thấy nóng mặt khó thở, tức ngá»±c, đó là má»™t cảm thá», và tôi đâm ra ghét ngưá»i kia, ghét là má»™t tình cảm.
Con ngưá»i có những tình cảm rất phức tạp, ngoà i thất tình (há»·, ná»™, ái, ố, ai, lạc, dục) còn có những tình cảm éo le uẩn ức như bất mãn, ganh tị, mặc cảm tá»™i lá»—i, kiêu mạn, tá»± phụ, lo âu, sợ hãi, nhút nhát, khá»§ng hoảng, v.v...
Tình cảm
Ngưá»i à đông Ãt khi nà o biểu lá»™ tình cảm cho nên trong ngôn ngữ hằng ngà y chúng ta không thấy sá»± khác biệt giữa tình cảm, cảm thá» và cảm xúc như ngưá»i Tây phương. Và cả ba danh từ nà y cÅ©ng Ãt khi được dùng vì Ä‘a số hay dùng chữ cảm thấy hoặc nghe thấy mà thôi, nhất là ngưá»i Nam hay dùng chữ nghe để chỉ sá»± cảm thá» như: tôi nghe nóng/lạnh trong ngưá»i, tôi nghe Ä‘au nhức/khó chịu trong bụng, v.v...
Tình là khả năng nháºn biết những cảm giác đến từ bên ngoà i qua sáu giác quan (lục căn). Con ngưá»i hữu tình nên khi tiếp xúc vá»›i sá»± váºt bên ngoà i thì phát sinh cảm (thá»). Cảm thỠđược nháºn thức phát sinh ra tình cảm. Ta có thể vẽ ra như sau để dá»… hiểu:
Lục căn + lục trần –-> cảm thỠ(sensation)
Cảm thá» + nháºn thức –-> tình cảm (sentiment)
Cảm thá» có ba loại: dá»… chịu, khó chịu và bình thưá»ng.
Tình cảm có nhiá»u loại, nhưng Ä‘á»u bắt nguồn từ hai loại: ưa và ghét. Khi gặp cảm thá» dá»… chịu thì ưa, gặp cảm thá» khó chịu thì ghét. Từ ưa nên sinh ra nhiá»u loại khác như thương, thÃch, yêu, lo, buồn, ghen, v.v... Từ ghét nên sinh ra giáºn há»n, sợ hãi, khinh bỉ, kiêu mạn, v.v...
Khi ta Ä‘ang khát gặp được má»™t ngưá»i cho ta nước uống. Khát nước là má»™t khổ thá», được uống nước là má»™t lạc thá». Khi được lạc thá» thì tâm sinh ra ưa mến ngưá»i cho nước, đây là tình cảm.
Giao thiệp vá»›i má»™t ngưá»i nà o đó mà ta thấy dá»… chịu (cảm thá») thì từ từ ta sẽ quý mến thương yêu ngưá»i nà y, ngoà i Ä‘á»i gá»i là có cảm tình.
Tình cảm luôn luôn có đối tuợng, ưa là ưa ai, ưa cái gì, và ghét là ghét ai, ghét cái gì ?
Tình cảm dù ưa hay ghét Ä‘á»u là sợi dây trói buá»™c con ngưá»i và o thế giá»›i luân hồi. Äa tình thì Ä‘a sầu. Trong Kinh Lăng Nghiêm chương IV, Ä‘oạn IV, Phân biệt tình tưởng nhẹ nặng, đức Pháºt có nói tưởng nhiá»u thì bay lên, tình nhiá»u thì Ä‘i xuống, tình và tưởng bằng nhau thì không bay lên, không Ä‘á»a xuống, sinh nÆ¡i nhân gian, tưởng sáng suốt nên thông minh, tình u ám nên ngu độn. Tưởng chÃnh là ý tưởng hay lý trÃ, tình là tình cảm. Là ngưá»i ai cÅ©ng có tình cảm nhưng phần đông là vá»ng tình, tức là tình cảm ái luyến Ãch ká»·, dẫn đến ưa ghét, giáºn há»n. Tu hà nh là chuyển hóa tình cảm thà nh từ, bi, há»·, xả.
Tà i sản của phongvan
12-09-2008, 07:37 AM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Chiếm hữu
Lúc nhá» sống trong gia đình ta cần tình thương cá»§a cha mẹ. Lá»›n lên ta Ä‘i tìm tình thương nÆ¡i má»™t ngưá»i khác phái, nếu là trai thì ta Ä‘i tìm má»™t ngưá»i con gái nà o "dá»… thương" có thể ban cho ta tình thương mà trước kia ta thèm khát mong chá» nÆ¡i mẹ hay chị. Nếu là gái thì ta Ä‘i tìm má»™t ngưá»i con trai nà o vui vẻ, săn đón, bảo vệ, chiá»u chuá»™ng ta như trước kia ta đã từng đòi há»i mong chá» nÆ¡i cha hoặc anh.
Äối vá»›i cha mẹ ta không thể độc quyá»n đòi há»i cha mẹ phải thương yêu má»™t mình ta nếu có nhiá»u anh em. Nhưng nay đối vá»›i ngưá»i tình hay hôn phối thì ta có thể chÃnh thức đòi há»i ngưá»i đó phải thương yêu riêng má»™t mình ta thôi. Nếu chẳng may ngưá»i đó cÅ©ng thương yêu luôn cha mẹ hay anh em thì ta sẽ cảm thấy khó chịu, không vui vì nghÄ© rằng ta không được thương yêu má»™t cách trá»n vẹn.
Muốn thương và được thương tá»± nó không có gì xấu, nhưng vấn đỠlà khi thương chúng ta chỉ muốn chiếm hữu và độc quyá»n. Ta chỉ muốn thương yêu má»™t mình ngưá»i đó và muốn ngưá»i đó cÅ©ng chỉ thương yêu má»™t mình ta, không muốn má»™t ngưá»i nà o khác xen và o. Rồi từ từ ta muốn chiếm hữu luôn ngưá»i đó từ thể xác lẫn tinh thần, có nghÄ©a là ta muốn ngưá»i đó phải Ä‘i đứng, nói năng, suy nghÄ© giống như ta. Khi Ä‘i đâu thì ta cÅ©ng muốn ngưá»i đó Ä‘i theo. Khi ta thÃch cái gì thì cÅ©ng muốn ngưá»i yêu cá»§a ta phải thÃch luôn cái đó, muốn biến ngưá»i yêu cá»§a mình thà nh má»™t hình nhân thứ hai, má»™t thứ sở hữu. Ta không còn biết đến quyá»n tá»± do, sở thÃch và nhân phẩm cá»§a ngưá»i kia nữa mà chỉ biết ngưá»i kia là cá»§a ta, thuá»™c vá» ta mà thôi. Nếu được như thế thì đỡ quá nhưng thá»±c tế trái ngược vì ngưá»i kia cÅ©ng muốn ta trở thà nh sở hữu cá»§a há», muốn ta biến thà nh như cái há» muốn và từ đó sinh ra giằng co tranh chấp quyá»n lợi, ai là chá»§ ai là tá»› ?
Tự ái
Tá»± ái tương đương vá»›i ngã ái (atmasneha) tức là thương yêu ái luyến cái Ta. Khi cái Ta được tâng bốc khen tặng, đỠcao thì ta vui sướng thÃch thú, khi cái Ta bị đụng chạm, chỉ trÃch, xem thưá»ng thì ta buồn bá»±c khó chịu. Trên phương diện tình cảm chúng ta muốn cái Ta (ngã) được má»i ngưá»i chú ý, khen ngợi và thương yêu. Nhiá»u tá»± ái chừng nà o thì dá»… Ä‘au khổ chừng nấy. Những báºc ông bà , cha mẹ, thưá»ng cho mình lá»›n tuổi trải Ä‘á»i, hiểu biết nên hay đòi há»i ngưá»i nhá» tuổi như con cháu phải kÃnh nể và nghe lá»i mình. Nếu chẳng may chúng không nghe lá»i thì buồn giáºn, tức tối, ăn ngá»§ không yên, nhiá»u lúc phát sinh bệnh táºt. Những ngưá»i có há»c thức, chức tước, địa vị cà ng cao thì cái ngã cÅ©ng lá»›n theo và tá»± ái cà ng nhiá»u. Bởi váºy ngưá»i tu hà nh phải biết xóa bá» tá»± ái thì được an vui.
Tìm ngưá»i lý tưởng
Sống ở Ä‘á»i chúng ta luôn luôn cần má»™t đối tượng để biểu lá»™ tình cảm cá»§a mình, do đó chúng ta thưá»ng mÆ¡ mà ng Ä‘i tìm má»™t ngưá»i lý tưởng để thương yêu và phục vụ. Lấy chồng để thương yêu, phục vụ chồng, có con thì thương yêu và chăm sóc cho con. Äến khi nháºn ra "Tu là cõi phúc, tình là giây oan" thì ta tìm đến đạo. Nhưng khi và o đạo, ta lại tiếp tục mang theo tình cảm cá»§a mình dưới sá»± trá hình, ta Ä‘i chùa nà y vì ưa mến thầy nà y, không Ä‘i chùa kia vì không có tình cảm vá»›i ni sư kia, v.v... Äến chùa nà y thì ta được má»i ngưá»i quý mến để ý, còn đến chùa kia thì chả có ai chà o há»i săn đón. Ta theo thầy nà y vì thầy tà i giá»i từ bi, không theo thầy kia vì thầy có vẻ sân, si, ái, ố, v.v...
Vị thầy nà o từ bi, hiá»n là nh, có tà i thuyết pháp, lại thông kinh Ä‘iển thì dá»… bị đóng khung "ông thầy lý tưởng" và chắc chắn sẽ có nhiá»u pháºt tá» "thương thầy". Thương ở đây có nhiá»u trình độ từ cạn đến sâu. Thương cạn thì đến chùa nấu nướng quét dá»n công quả cho thầy, Ä‘iá»u nà y Ä‘a số pháºt tá» già trẻ Ä‘á»u là m và không ai chỉ trÃch. Thương sâu Ä‘áºm là tưởng nhá»› đến thầy nhiá»u hÆ¡n, muốn Ä‘Ãch thân săn sóc, lo lắng cho thầy và gần gÅ©i thân cáºn vá»›i thầy, nếu thầy khó tÃnh không để ý đến sá»± chăm lo cá»§a mình thì buồn tá»§i, giáºn há»n. Trưá»ng hợp nà y tuy chưa có gì gá»i là phạm giá»›i nhưng tháºt ra đã bị dÃnh mắc trầm trá»ng rồi. Äến vá»›i đạo để cầu giải thoát mà vô tình lại trói buá»™c mình và o tình cảm sai lầm.
Có nhiá»u ngưá»i tu hay sợ và tránh né đà n bà , còn các bà cụ thì hay là m cảnh sát canh chừng quý thầy, không cho nữ pháºt tá» lại gần, sợ há» cám dá»— quý thầy, hoặc sợ quý thầy sa ngã.
Tá»™i nghiệp các cụ muốn giữ cho quý thầy yên thân tu hà nh, nhưng Ä‘iá»u quan trá»ng là các thầy lá»›n cần phải giảng dạy cho đệ tá» hiểu rõ vá» tâm lý nam nữ để há» trưởng thà nh và tá»± bảo vệ lấy mình. ÄÆ°Æ¡ng nhiên má»™t ngưá»i giữ giá»›i đúng đắn là tá»± bảo vệ lấy mình rồi, đâu cần phải há»c gì thêm. Nhưng giá»›i luáºt chỉ là hà ng rà o ngăn chặn bên ngoà i, không ngăn cản được tâm ái luyến bên trong. Má»™t ngưá»i có thể giữ giá»›i rất kỹ bá» ngoà i nhưng trong tâm vẫn thầm yêu trá»™m nhá»› như thưá»ng. Tình yêu có thể xảy đến ngay lần đầu (coup de foudre) khi má»›i gặp ngưá»i kia qua ánh mắt, giá»ng nói, cá» chỉ, dáng Ä‘i, không cần phải gần gÅ©i qua lại má»›i rÆ¡i và o tình yêu (fall in love).
Yêu thương là má»™t bản năng tá»± nhiên cá»§a con ngưá»i, nhưng yêu thương là m sao cho đúng, đúng chá»—, đúng cách, đúng thá»i, nếu không thì tình thương sẽ trở thà nh tình lụy, tình sầu.
Yêu má»™t thầy tu hoặc má»™t ngưá»i đã có gia đình là yêu không đúng chá»—.
Yêu mà lợi dụng, chiếm hữu, đòi há»i ngưá»i kia là m theo ý mình là yêu không đúng cách.
Khi ngưá»i thân yêu cá»§a mình còn sống mà lÆ¡ là không chăm sóc, đến khi há» mất rồi má»›i tiếc nuối khóc than là yêu không đúng thá»i.
Tình dục
Tình dục tuy có mang chữ tình nhưng nó liên quan đến sinh lý thuá»™c vá» thân, còn được gá»i là tÃnh dục, sẽ được bà n đến ở chương sau (vấn đỠcá»§a thân).
Thèm khát
Khi ưa, muốn, thÃch má»™t cái gì mà không được thá»a mãn thì đâm ra thèm khát. Äối tượng cá»§a tình dục là ngưá»i khác phái hoặc nhục dục, còn thèm khát thì có đủ loại đối tượng. Tu hà nh biết sắc dục là nguy hiểm nên ta không ưa thÃch sắc đẹp trai gái nữa, nhưng cái năng lượng ham muốn kia sẽ Ä‘i tìm má»™t thứ khác như thÃch uống trà , thÃch ăn tương, thÃch nghe nhạc, thÃch quần áo đẹp, thÃch hút thuốc, thÃch sưu tầm đồ sứ, bonsai, v.v... Những thứ nà y giá»›i luáºt không cấm nên ta có thể thá»a mãn, nhỠđó không bị thèm khát dằn vặt. Nhưng nếu không may những thứ ta thÃch lại bị cấm Ä‘oán như ăn thịt, uống rượu, v.v... thì chắc chắn sẽ có thèm khát. Thà dụ như chuyện "má»™t sư cô ná» tu hà nh lâu năm, má»™t hôm lâm bệnh nặng sắp từ trần, trước khi chết sư cô xin được uống má»™t muá»—ng nước mắm nhưng ngưá»i xung quanh không cho vì sợ công phu tu hà nh mấy chục năm cá»§a cô sẽ tan mất theo muá»—ng nước mắm" và cuối cùng sư cô đã chết trong sá»± thèm khát. Hoặc má»™t vị sư kia mồ côi cha mẹ được bá» và o chùa từ nhá», tuy tu hà nh giữ giá»›i tinh nghiêm, táºn đáy lòng thầy vẫn thèm khát tình mẹ và thầm mÆ¡ ước được má»™t ngưá»i nữ ôm thầy và o lòng như mẹ ôm con, đơn giản váºy thôi, không có tình ý hay tình dục gì báºy bạ hết, nhưng giá»›i luáºt không cho phép Ä‘iá»u đó. Thầy đà nh ôm ấp niá»m mÆ¡ ước nà y cho đến cuối Ä‘á»i và yêu cầu cho gá»i má»™t bà già đến gần để thầy nắm tay trước khi nhắm mắt.
Tình yêu và ái luyến
Ngoà i Ä‘á»i ngưá»i ta thưá»ng lầm lẫn giữa thương yêu (love) và ái luyến (attachment). Ãi luyến xuất phát từ lòng vị ká»·, muốn chiếm là m cá»§a mình, không muốn rá»i mất. Tình yêu nam nữ thế gian đượm mùi ái luyến và tình dục, yêu nhau chỉ muốn quấn quÃt bên nhau, yêu ngưá»i vì thÃch sắc đẹp hoặc tình dục. Khi chiếm hữu không được thì ghét, không thá»a mãn tình dục được thì chán, tình yêu ban đầu biến Ä‘i đâu mất, nhưá»ng chá»— lại cho tình háºn, tình sầu, tình lụy.
Tình yêu thá»±c sá»± là mong muốn ngưá»i kia được sung sướng hạnh phúc, không đòi há»i mong chá», không muốn há» phải trở thà nh như ý ta muốn (xem chương Äi tìm hạnh phúc).
Cảm xúc
Trong đạo Pháºt chúng ta hay dùng danh từ phiá»n não để chỉ những tâm sở bất thiện như : tham, sân, si, mạn, nghi, ác kiến, v.v... nhưng trong tiếng Anh và tiếng Pháp ngưá»i ta thưá»ng dùng danh từ emotions (cảm xúc) để ám chỉ phiá»n não. Phiá»n não (kilesa, klesa) đã được định nghÄ©a theo kinh Ä‘iển ở phần trước (chương Äi tìm phiá»n não), ở đây tôi bà n theo quan niệm Tây phương. Là m chá»§ và điá»u khiển được cảm xúc là má»™t vấn đỠrất quan trá»ng đối vá»›i má»i ngưá»i dù Âu hay Ã, vì má»™t khi cảm xúc khởi lên thì ta hoà n toà n bất lá»±c bị nó Ä‘iá»u khiển là m khổ mình và ngưá»i khác.
Äi là m không bình tÄ©nh nổi nóng vá»›i chá»§ thì chắc chắn mất việc. Có vợ mà để ý thương cô thư ký thì gia đình sẽ đổ vỡ. Kinh tế xã há»™i xuống dốc thì lo sợ thất nghiệp. Lỡ thất nghiệp thì xấu hổ mắc cở. Kiếm việc hoà i không ra thì bất mãn chán Ä‘á»i, v.v...
Trong Ä‘á»i sống hằng ngà y, chúng ta cứ loanh quanh lẩn quẩn trong thế giá»›i tình cảm và cảm xúc, ngưá»i thì giáºn chồng con, ngưá»i buồn cha mẹ, ngưá»i tức bạn bè, v.v...
Cảm xúc (émotion) khác cảm thá» (sensation) chá»— nà o ? Khi nghe má»™t bản nhạc hay ta cảm thấy dá»… chịu, đó là má»™t cảm thá». Nhưng nếu nghe bản nhạc hay mà ta báºt khóc hoặc báºt cưá»i thì đây là má»™t cảm xúc vì nó đã kÃch động má»™t Ä‘iá»u gì đó. Cảm xúc là má»™t cảm thá» bị biến thái bởi tình và tưởng hoặc ký ức tạo ra xúc động mạnh. Cảm xúc có nhiá»u loại, có loại tốt cÅ©ng như loại xấu, ta không nên từ chối hay phá»§ nháºn chúng. Má»™t số ngưá»i tu có khuynh hướng cho rằng tất cả là không (có), là huyá»…n, là giả, nên là m ngÆ¡ không tìm cách giải quyết, cứ bá» mặc hoặc đè nén cảm xúc. Nếu cảm xúc bị đè nén lâu ngà y thì sinh ra ná»™i kết hoặc tệ hÆ¡n nữa là sinh ra bệnh tâm thể (psychosomatique). Tu hà nh là tìm cách hoá giải những cảm xúc xấu và khai triển cảm xúc tốt.
Cảm xúc xấu (émotions négatives) gồm có: giáºn, há»n, kiêu ngạo, ganh tị, lo, sợ, thèm khát, bất mãn, nhút nhát, mắc cở, mặc cảm tá»™i lá»—i, chán nản, v.v...
Cảm xúc tốt (émotions positives) gồm có: vui, mừng, thương, mến, cởi mở, can đảm, v.v...
Những cảm xúc trên vì không có hình tướng nên được xếp và o loại tâm sở. Trong Duy Thức Há»c có nêu ra những tâm sở thiện và bất thiện. Những cảm xúc xấu có thể được xem là tâm sở bất thiện, và cảm xúc tốt là tâm sở thiện.
Tại sao tôi phân biệt cảm xúc và tâm. Tâm giáºn và cảm xúc giáºn khác nhau chá»— nà o ? Khi ta suy tư, nghÄ© tưởng chuyện gì trái ý thì tâm khởi má»™t niệm giáºn, ở đây má»›i chá»›m nở trên phương diện cá»§a Ã, hãy còn thuá»™c vá» tâm tưởng, sau đó cái ý niệm giáºn kia tiếp tục hiện hà nh ra phÃa ngoà i Tình là m ta cảm thấy bá»±c bá»™i khó chịu trong ngưá»i, tá»›i đây là phương diện cá»§a Tình và tôi gá»i đó là cảm xúc, tức là những cái mà ta cảm nháºn hay cảm thấy được bắt đầu xúc tác, muốn hiện hà nh và biểu hiện ra ngoà i thân. Khi ta má»›i bị trái ý thôi thì có thể không ai thấy được, nhưng khi cảm xúc khởi lên thì ngưá»i ngoà i có thể thấy được. Thà dụ khi ta giáºn tức thì mặt đỠbừng lên, khi sợ thì mặt mà y tái mét, chân tay run lẩy bẩy, khi buồn thì dáng Ä‘iệu á»§ rÅ©, mặt mà y u sầu, v.v... Có những tình cảm và cảm xúc trùng tên hoặc giống nhau nhưng đó là tùy cưá»ng độ, nếu nhẹ và còn nằm trong tâm ý thì thuá»™c tình cảm, nếu mạnh và bá»™c phát ra ngoà i thì thuá»™c cảm xúc.
Duy Thức Há»c và A Tỳ Äà m khi nêu ra những phiá»n não thưá»ng đứng trên phương diện tâm ý và hình như không quan tâm gì đến tình cảm và cảm xúc. Ngà y nay chúng ta thấy rõ là có những cảm xúc như buồn, lo, sợ, nhút nhát, hồi há»™p, chán nản, v.v... mặc dù không được xem là phiá»n não nhưng nó cÅ©ng là m cho chúng ta Ä‘au khổ. Bởi thế ngà y nay khi nói đến hai chữ phiá»n não chúng ta nên thêm và o những cảm xúc xấu (émotions négatives).
Tà i sản của phongvan
12-09-2008, 07:39 AM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Nội kết
Nội kết là những sự bất mãn, không như ý, lâu ngà y không có chỗ thoát nên đúc kết lại bên trong.
Khi ta giáºn má»™t ngưá»i nà o mà không nói ra được, không trả đũa lại được, không tránh né được thì cái giáºn đó âm ỉ trong lòng biến thà nh ná»™i kết.
Khi lỡ dại là m má»™t Ä‘iá»u gì sai quấy rồi ăn năn hối háºn hoà i không nguôi, bá» ngoà i là m bá»™ như không có chuyện gì nhưng bên trong niá»m ân háºn đó cứ theo ám ảnh là m ta không thể vui sống, đây là má»™t ná»™i kết, má»™t mặc cảm tá»™i lá»—i.
Từ nhỠđến lá»›n, lúc nà o ta cÅ©ng sống bám vÃu và o má»™t ngưá»i nà o đó, nếu không có ai xung quanh thì sợ hãi, bÆ¡ vÆ¡ lạc lõng, bởi thế nên ta phải lấy chồng như bao nhiêu ngưá»i khác, dù bị chồng hà nh hạ, chá»i mắng, hất há»§i, đánh Ä‘áºp cÅ©ng không dám bá» vì sợ sống má»™t mình. Ná»—i lo sợ bị bá» rÆ¡i, phải sống má»™t mình là má»™t ná»™i kết.
Ná»™i kết là vết thương lòng hay niá»m Ä‘au thầm kÃn (blessures, wounds), những vết thương nà y thưá»ng xảy ra hồi ta còn nhá» vì lúc đó tâm hồn chưa đủ cứng rắn, chưa đủ vốn liếng để đối phó vá»›i cuá»™c Ä‘á»i đầy khó khăn. Ngoà i ra ta còn mang theo ná»™i kết cá»§a nhiá»u kiếp quá khứ chưa được giải tá»a, chúng nằm sâu trong tiá»m thức, lâu lâu chá» cÆ¡ há»™i nhảy ra là m ta khổ sở, dá»… sinh ra những thà nh kiến và từ đó ta đúc kết cho mình má»™t chương trình (program) đối phó vá»›i cuá»™c Ä‘á»i, vá»›i ngưá»i nà y thì ta có thà nh kiến nà y nên ta sẽ ăn nói, cư xá» như vầy, còn vá»›i ngưá»i kia thì ta có thà nh kiến như thế kia nên sẽ ăn nói và cư xá» má»™t cách khác, v.v... Nếu không hiểu đạo, không biết cách chuyển hóa thì sẽ tiếp tục tạo thêm ná»™i kết.
Giữ chặt quá khứ
Kèm theo ná»™i kết là bệnh chấp chặt quá khứ, nhiá»u ngưá»i hay mắc phải bệnh "ôm giữ quá khứ" nhất là những Ä‘iá»u bất hạnh, khổ Ä‘au, và uất ức. Niá»m vui qua mau nhưng niá»m Ä‘au nhá»› Ä‘á»i. Má»—i khi có dịp gặp nhau nói chuyện, chúng ta thưá»ng lôi những chuyện cÅ© rÃch từ năm xá»a năm xưa, nhắc Ä‘i nhắc lại những chuyện buồn bá»±c rồi than thở trách móc, ngưá»i nà y thế nà y, ngưá»i kia thế ná». Là m như váºy chúng ta vô tình ôm ấp những niá»m Ä‘au như giữ cá»§a gia bảo, lâu lâu Ä‘em ra ngắm rồi cất Ä‘i, để mai mốt có dịp lại Ä‘em ra ngắm nữa.
Có những ngưá»i thông minh hÆ¡n, biết những niá»m Ä‘au quá khứ giống như thuốc độc nên không dám lôi ra vì sợ nó là m mình Ä‘au nên cố quên hoặc dìm nó xuống táºn đáy lòng. Nhưng không may lâu lâu những hình ảnh nà y vẫn nhảy ra mà không đợi má»i, tiếng Anh gá»i là "flashback", flash là lóe lên, back là trở lui. Má»—i khi bị flashback thì ta bị rÆ¡i trở vá» quá khứ và sống lại những cảm xúc, cảm thá» khổ Ä‘au mặc dù hiện giá» ta không có gì đáng Ä‘au khổ hết. Trưá»ng hợp nà y tôi gá»i là bị "ma quá khứ nháºp". Sau vụ chiến tranh Việt Nam năm 1975, các cá»±u chiến binh Mỹ trở vá» nước thưá»ng bị bệnh nà y tức bị ma (quá khứ) nháºp. Trở vá» Mỹ sống trong hòa bình, Ä‘oà n tụ gia đình, váºt chất sung túc nhưng há» rất khổ sở má»—i khi bị lên cÆ¡n flashback, những hình ảnh khổ Ä‘au quá khứ trồi lên ụp lấy há» và đưa há» trở vá» dÄ© vãng kinh hoà ng. Ngưá»i bị ma nháºp giống như ngưá»i Ä‘iên vì há» không còn sống trong hiện tại mà sống trong má»™t cảnh giá»›i khác, má»™t thế giá»›i khác, má»™t thế giá»›i cá»§a hình ảnh và tâm tưởng (ảo tuởng). Chúng ta là những ngưá»i "bình thưá»ng" (normal) nhưng má»—i khi con ma quá khứ hiện lên nháºp và o thì ta cÅ©ng chẳng khác gì ngưá»i Ä‘iên. Äa số chúng ta Ä‘á»u bị quá khứ dẫn dắt, ôm ấp, chấp cứng những chuyện đã qua, quên sống trong hiện tại nên chúng ta thưá»ng là ngưá»i bệnh hÆ¡n là ngưá»i bình thưá»ng, bệnh mà không biết mình bệnh !
Chị Sáu hồi trước sống vá»›i má»™t ngưá»i chồng rất Ãch ká»·, ông ta có tánh độc tà i hay bắt nạt vợ con. Sau khi ly dị, chị Sáu lấy được anh Ba là ngưá»i hiá»n hòa, dá»… mến và rất thương yêu chị. Nhưng lâu lâu anh Ba vô tình là m má»™t Ä‘iá»u gì đó khiến chị Sáu chợt nhá»› lại hoà n cảnh xưa khi còn chung sống vá»›i anh Sáu và bá»—ng nhiên chị "nhìn" thấy anh Ba chẳng khác gì anh Sáu, cÅ©ng giống y hệt anh Sáu và chị đâm ra buồn rầu chán nản. Khi chị "nhìn" thấy như váºy tức là chị đã bị flashback, bị con ma quá khứ nháºp và đương nhiên cả ngà y hôm đó chị sống trong địa ngục. Chỉ khi nà o "con ma quá khứ" biến Ä‘i trả chị vá» vá»›i hiện tại thì chị má»›i hồi tỉnh nhìn thấy anh Ba là anh Ba chứ không phải anh Sáu, và biết thưởng thức tình thương cá»§a anh Ba Ä‘ang dà nh cho chị.
Chúng ta không sống hạnh phúc được vì lâu lâu bị ma quá khứ nháºp. Tu hà nh là táºp là m sao nháºn diện được con ma quá khứ khi nó hiện ra và má»i nó Ä‘i chÆ¡i chá»— khác, hoặc khi có flashback thì phải biết hồi tỉnh ngay đừng để nó dẫn mình Ä‘i và o thế giá»›i má»™ng tưởng hay ác má»™ng.
Vấn đỠcủa thân
Vô thưá»ng
Thân thể con ngưá»i rất mong manh yếu á»›t, đụng nhẹ má»™t chút là rách da chảy máu, đụng mạnh thì gãy xương mất mạng. Bên trong thân thể ngoà i lục phá»§ ngÅ© tạng, gân cốt, máu thịt còn có vô số tế bà o và đủ loại vi trùng, vi khuẩn. Chỉ cần má»™t tế bà o biến chứng là có thể ung thư, kháng thể yếu má»™t chút thì vi khuẩn hoà nh hà nh, vi trùng xâm nháºp. Khà háºu nóng lạnh bất thưá»ng thì cảm cúm nhức má»i. Bản chất cá»§a thân là vô thưá»ng, biến đổi từng giây phút để Ä‘i tá»›i tà n hoại. Nhá» vô thưá»ng nên đứa bé má»›i lá»›n lên, nhưng cÅ©ng vì vô thưá»ng mà con ngưá»i trở nên già , bệnh, rồi chết. Nhá» vô thưá»ng nên má»™t trẻ sÆ¡ sinh cÅ©ng có thể bệnh và chết trước khi thà nh ngưá»i lá»›n.
Do vô thưá»ng nên tất cả chúng ta Ä‘á»u có ba cái án treo, đó là : tai nạn, bệnh táºt và cái chết. Ba cái nà y có thể xảy đến vá»›i chúng ta má»™t cách bất ngá», không hẹn ngà y giá».
Khổ
Có thân là có khổ ! Vì có thân nên ta phải lo cho nó ăn uống, ngá»§ nghỉ, tắm rá»a, phải Ä‘i là m kiếm tiá»n thuê nhà cho nó ở tránh mưa nắng, mua quần áo cho nó mặc đỡ lạnh. Chưa kể những phụ nữ phải bá» ra hà ng giá» trang Ä‘iểm cho nó trước khi rá»i khá»i nhà . Khi thân bị bệnh thì Ä‘au đớn khổ sở, ngưá»i vô phước không có tiá»n thì đà nh nằm chịu tráºn cho cÆ¡n Ä‘au hà nh hạ, ngưá»i có tiá»n thì Ä‘i bác sÄ©, nhà thương nhưng chưa chắc khá»i bệnh. Có ngưá»i sạt nghiệp sau má»™t cÆ¡n bệnh nặng. Chẳng cần chá» có bệnh má»›i khổ, ngay cả khi thân khá»e mạnh cÅ©ng khổ, bởi vì có thân là có cảm thá»: ngồi lâu thì ê, đứng lâu thì má»i, Ä‘i nhiá»u thì mệt, nằm lâu thì tê, phải luôn luôn thay đổi tư thế cho đỡ khổ !
Bệnh
Trong ba cái khổ: già , bệnh, chết, thì bệnh là cái mà ta có thể tránh được. Tôi nói "có thể" chứ không chắc, vì bệnh có nhiá»u loại và nhiá»u nguyên nhân. Bệnh là má»™t thân quả tức nghiệp quả cá»§a thân. Nếu Ä‘á»i trước thưá»ng sát sinh, đánh Ä‘áºp, não hại ngưá»i khác vá» thể xác thì Ä‘á»i nay gặp quả báo bệnh hoạn, ốm yếu, đây là bệnh nghiệp. Tất cả bệnh Ä‘á»u do nghiệp mà thà nh nhưng có những nghiệp nhân đã tạo từ Ä‘á»i quá khứ và nghiệp nhân được tạo trong kiếp hiện tại, khi nhân chưa cho ra quả thì còn cÆ¡ há»™i chuyển nghiệp. Khi ta gieo má»™t hạt táo và o lòng đất đâu phải nó má»c ra trái táo ngay ! Hạt táo phải nẩy mầm từ từ lá»›n thà nh cây rồi và i năm sau má»›i có trái. Trong suốt thá»i gian trồng táo cần phải có sá»± bón phân, tưới nước, trừ sâu, nắng mưa Ä‘iá»u hòa, những thứ nà y gá»i là tăng thượng duyên, thì cây táo má»›i cho ra quả. Nếu gieo hạt táo mà bá» mặc không chăm sóc, gặp thêm trá»i hạn hán, nghịch duyên thì hạt táo sẽ khô hoặc cây táo sẽ chết không thể cho ra quả được. Nhân phải gặp đủ duyên má»›i cho ra quả, có nhân mà không đủ duyên hoặc nghịch duyên thì quả không thà nh.
Chúng ta không thể tá»± hà o mình khá»e mạnh không bao giá» bệnh, bởi vì trong kiếp luân hồi vô thỉ không nhiá»u thì Ãt Ä‘á»u phạm sát sinh, không giết ngưá»i thì hại váºt nên trước sau gì cÅ©ng bị bệnh trả quả và khi đó uống thuốc tiên cÅ©ng không khá»i. Nhưng khi quả chưa trổ ra bệnh thì ta phải khôn ngoan tu hà nh, tạo duyên để hóa giải nghiệp bệnh như sám hối, giúp đỡ ngưá»i già yếu bệnh táºt, giữ gìn vệ sinh, táºp luyện cho thân thể khá»e mạnh, ăn uống vệ sinh cẩn tháºn, không rượu chè hút sách, v.v... Nghiệp quả có thể diá»…n tả theo phương trình toán há»c như sau: N*D = Q, N là nhân, D là duyên, Q là quả. Khi đã tạo má»™t nhân N, nếu ta cứ sống bình thưá»ng khi gặp đủ duyên D sẽ cho ra quả Q. Nhưng ngà y nà o chưa ra quả Q thì ta vẫn có thể tác động trên duyên như thêm và o má»™t duyên má»›i D1 thì kết quả sẽ thay đổi: N*D*D1= Q1.
Bệnh đương nhiên là kết quả cá»§a nghiệp, hoặc Ä‘á»i trước hoặc ngay trong Ä‘á»i nà y. Có nhiá»u ngưá»i nhá» phước là nh hoặc bệnh nghiệp chưa chÃn mùi nên thân thể khá»e mạnh, Ãt bệnh táºt liá»n phung phà sức lá»±c, ăn uống báºy bạ, uống rượu hút thuốc, chÆ¡i bá»i lung tung, là m việc quá sức, đây là đang tạo nhân bệnh trong kiếp hiện tại, đến khi bệnh nghiệp quá khứ trổ ra cá»™ng thêm thân thể suy nhược thì vô phương cứu chữa.
Anh Hai là má»™t thể thao gia, hà ng ngà y thưá»ng chạy bá»™, chÆ¡i quần vợt, không hút thuốc, uống rượu, cá» bạc trai gái, và biết là m phước bố thà kẻ nghèo. Nhưng bá»—ng nhiên anh bị ung thư máu (leucémie) phải và o nhà thương và điá»u trị hóa há»c (chimiothérapie). Cách ba ngà y bác sÄ© chÃch thuốc và o tá»§y cá»§a anh, má»—i lần như váºy là má»™t cá»±c hình, thân thể anh Ä‘au đớn run lên bần báºt nhưng nhá» có má»™t thân thể khá»e mạnh, cưá»ng tráng nên sau ba tháng anh khá»i bệnh. Äa số những ngưá»i bị ung thư, nhất là ung thư máu, Ä‘á»u khó sống sót khi bị Ä‘iá»u trị hóa há»c bởi vì cÆ¡ thể không đủ sức chịu đựng sá»± tà n phá cá»§a thuốc. Bệnh ung thư bá»™c phát bất ngá» không dá»± Ä‘oán trước được mặc dù anh là má»™t thể thao gia, ta có thể gán đó là bệnh nghiệp, nhưng nếu anh vô phước không có tiá»n và o nhà thương thì anh sẽ chết, nếu được Ä‘iá»u trị mà lúc bình thưá»ng anh trác táng thân thể suy nhược thì thuốc cÅ©ng váºt anh chết. Kết luáºn, anh Hai tuy phải trả nghiệp nhưng nhá» có phước và trong hiện tại biết táºp luyện thân thể nên kết quả được thay đổi, anh đã thoát chết.
Äối vá»›i luáºt nhân quả có ngưá»i hiểu lầm cho rằng bệnh là do nghiệp nên khá»i cần chữa trị, trả hết nghiệp thì bệnh sẽ hết, khá»i cần uống thuốc hay táºp luyện thân thể. Có bệnh mà không chữa là má»™t nhân duyên đưa đến chết yểu và chết oan. Nếu con bạn bị tai nạn mất máu mà bạn đứng đó nói rằng nó bị tai nạn như váºy là do nghiệp rồi không tìm cách cầm máu hoặc chở Ä‘i nhà thương thì nó sẽ ra sao ? Nếu nghiệp hết thì máu sẽ tá»± động ngưng chảy, phải váºy chăng ? Nếu bạn đã là m hết sức mình và bác sÄ© cÅ©ng là m đủ má»i cách mà không cứu được nó thì lúc đó ta má»›i có thể đổ tại nghiệp !
Có những ngưá»i, chắc chưa nếm mùi bệnh khổ, Ä‘au đớn, rên la, quằn quại, liệt giưá»ng liệt chiếu, sống dở chết dở, nên đã và Ta Bà là Tịnh Äá»™. Äây má»™t là hạng Ä‘iếc không sợ súng, hai là bồ tát lá»›n đã chứng ngá»™ không sợ sinh tá», Ä‘au nhức. Sinh ra ở cõi nà y có thân là có khổ, nhất là bệnh khổ. Khi nghe tin Hòa thượng nà y, Thượng tá»a ná» bị bệnh nặng, nhiá»u ngưá»i há»i ngây thÆ¡: "Quý thầy đó tu cao như váºy mà còn bị bệnh hả ?" Há» tưởng "tu cao" là không còn bệnh, hoặc "tu cao" là có ná»™i công thâm háºu như trong phim chưởng. Không ai tránh khá»i bệnh táºt, ngay cả đức Pháºt và các vị A La Hán cÅ©ng váºy. Äức Pháºt đã bị bệnh kiết lỵ trước khi nháºp niết bà n.
Suy tư
1. Ta đã là m gì để gây ra bệnh nà y ?
2. Bệnh nà y giúp ta hiểu được gì ?
3. Bệnh nà y cho ta bà i há»c gì ?
4. Nhá» bị bệnh mà ta là m được lợi Ãch gì cho mình và ngưá»i ?
Nghiệp lực
Trong Pháºt giáo có danh từ nghiệp (karma). Nghiệp có nghiệp nhân và nghiệp quả. Khi là m má»™t hà nh động tốt sẽ cho ra kết quả là nh gá»i là phước nghiệp. Nếu Ä‘á»i trước là m nhiá»u việc ác qua thân, miệng, ý thì Ä‘á»i nay cái nghiệp đó trổ ra quả báo hoạn nạn Ä‘au khổ, gá»i là tá»™i nghiệp. Thi sÄ© Nguyá»…n Du có nói : "Äã mang lấy nghiệp và o thân, cÅ©ng đừng trách lẫn trá»i gần trá»i xa", vì nghiệp là do chÃnh mình tạo nên không thể than trá»i trách đất Ä‘uợc. Trong ngôn ngữ bình dân, nghiệp mang hai nghÄ©a là hà nh động và quả báo. Ngoà i nghiệp nhân và nghiệp quả còn có má»™t loại gá»i là nghiệp lá»±c, tức là sức mạnh cá»§a nghiệp. Chúng ta trôi lăn trong sinh tá» luân hồi, tạo nhiá»u Ä‘iá»u ác, chịu bao nhiêu Ä‘au khổ mà không cưỡng lại được cÅ©ng vì nghiệp lá»±c. Khi má»›i sinh ra ta đâu có biết hút thuốc là gì ? Lá»›n lên giao du vá»›i bạn bè hút sách rồi đâm ra nghiện ngáºp, má»—i ngà y phải hút Ãt nhất và i Ä‘iếu hay và i bao. Nếu không hút thì có má»™t động lá»±c nà o đó sai khiến ta phải Ä‘i tìm thuốc để hút. Äá»™ng lá»±c vô hình nà y chÃnh là nghiệp lá»±c ! Sau khi chết, cái gì dẫn ta Ä‘i đầu thai chá»— nà y chá»— kia ? CÅ©ng chÃnh nghiệp lá»±c dẫn ta Ä‘i đầu thai địa ngục hay thiên đà ng. Äiá»u trá»› trêu ở đây là chÃnh ta tạo nghiệp rồi sau đó trở thà nh nô lệ cho nghiệp lá»±c, để nó nắm đầu sai sá».
Tu hà nh là cố gắng vuợt thoát khá»i sá»± chi phối cá»§a nghiệp lá»±c, ta có thể gá»i đó là diệt nghiệp, giải nghiệp hay chuyển nghiệp Ä‘á»u được. Äiá»u đầu tiên là phải ý thức xem mình có bị nghiệp lá»±c sai sá» hay không ? Là m sao biết Ä‘uợc ? Má»—i khi ta bị má»™t cái gì thôi thúc, Ä‘iá»u khiển mà không cưỡng lại được đó là dấu hiệu Ä‘ang bị nghiệp lá»±c lôi kéo ! Tôi không muốn hút thuốc nữa mà nó cứ muốn hút, tôi không muốn ăn nhiá»u sợ máºp nhưng nó cứ thèm ăn hoà i, tôi không muốn nổi giáºn nữa vì nổi giáºn đã là m tôi mất việc nhưng nó vẫn cứ nổi giáºn ! Nhiá»u lúc tôi biết không nên hà nh động như váºy nhưng đụng chuyện thì nó cứ là m tôi hà nh động như váºy !
Nghiện
Nghiện hay ghiá»n là má»™t hình thức cá»§a nghiệp lá»±c. Khi nghiện má»™t cái gì thì ta bị cái đó sai xá», lôi kéo, thu hút. Nghiện có rất nhiá»u loại vì lục trần (sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp) có bao nhiêu thứ thì nghiện có bấy nhiêu loại. Có ngưá»i nghiện ăn, nghiện nói, nghiện ngá»§, nghiện hút thuốc, nghiện rượu, nghiện đồ ngá»t, nghiện cá» bạc, nghiện máy vi tÃnh (computer), nghiện là m việc (workaholic), v.v... Những thứ nghiện nà y không được liệt kê là phiá»n não, nhưng thá»±c tế nghiện (dépendance, addiction) là má»™t loại phiá»n não vì nó gây khổ Ä‘au.
Trong ngÅ© dục, năm thứ ham muốn, có đỠcáºp đến tiá»n, sắc đẹp, danh vá»ng, ăn, ngá»§ nhưng đó là nói tổng quát, vì ham muốn chưa nặng bằng nghiện. Chúng ta cần phân biệt rõ giữa: cần (need), thÃch (desire), và nghiện (addiction). Sống ở Ä‘á»i ai cÅ©ng cần tiá»n, cần tình dục, cần chức tước, cần ăn uống, cần ngá»§ nghỉ, nhưng nếu vượt lên trên trạng thái cá»§a cần má»™t báºc thì trở thà nh thÃch: thÃch tiá»n, thÃch danh, thÃch sắc dục, thÃch ăn ngá»§, v.v... đó là rÆ¡i và o ngÅ© dục. Khi ham thÃch đến mức lệ thuá»™c không có không được thì đó là nghiện. RÆ¡i và o ngÅ© dục là phà m phu, rÆ¡i và o nghiện thì chẳng khác thú váºt. Ngưá»i tu táºp sống thiểu dục nghÄ©a là ở trạng thái cần, đói cần ăn, khát cần uống, mệt cần ngá»§, v.v... Sinh ra Ä‘á»i chúng ta đã là kẻ nô lệ rồi, nô lệ thể xác, nô lệ hoà n cảnh, nô lệ váºt chất, nô lệ tình cảm, nô lệ vá»ng tưởng, bởi thế hãy cố gắng đừng mang thêm nhiá»u ách nô lệ khác nữa !
Cảm thá»
Cảm thá» là má»™t uẩn (skandha) trong năm uẩn cấu tạo con ngưá»i, vì thế ai cÅ©ng có cảm thá». Trong kinh Nhiá»u Cảm Thá» (Bahuvedaniyasutta) đức Pháºt có giảng vá» nhiá»u loại cảm thá» tùy trưá»ng hợp và đối tượng. Nhưng tá»±u chung ta có thể chia là m hai, ba hoặc năm loại cảm thá». Hai loại cảm thá» là : thân thá» và tâm thá». Ba loại cảm thá» là : khổ, lạc, xả. Năm loại cảm thá» là : khổ, ưu, lạc, há»·, xả.
Cảm thá» dá»… chịu (lạc thá»), khó chịu (khổ thá») thuá»™c vá» thân thá». Cảm thá» buồn (ưu), vui (há»·) thuá»™c vá» tâm thá». Cảm thá» bình thưá»ng (xả thá») thuá»™c cả thân lẫn tâm. Thân thá» là cảm thá» phát xuất từ thân như đói khát, nóng lạnh, Ä‘au nhức, hoặc no đủ, êm ấm, khoái lạc thể xác. Tâm thá» còn được gá»i là "tình thá»" vì cảm thá» nà y phát xuất qua tình cảm: được ai yêu thương quý mến thì ta vui sướng, bị ngưá»i chê bai, ghét bá» thì ta buồn khổ.
Có cảm thá» là có khổ. Äối vá»›i khổ thá» thì ta sợ hãi tránh né. Äối vá»›i lạc thá» thì ta thèm khát, bám vÃu, Ä‘i tìm. Äối vá»›i xả thá» thì ta nhà m chán Ä‘i tìm sá»± kÃch thÃch.
Trong cuá»™c sống, má»i ngưá»i Ä‘á»u loanh quanh tránh né khổ thá» và tìm cầu lạc thá». Trong số lạc thá», không gì ngoà i việc ăn uống và nhục dục. Dù là triệu phú được ăn cao lương mỹ vị, no nê cách mấy Ä‘i nữa, chỉ sau và i giá» là bụng lại đói. Có tiá»n, giao hoan, vui đùa xác thịt ngà y nầy sang ngà y khác cÅ©ng không bao giá» thá»a mãn, giống như ngưá»i khát uống nước muối, cà ng uống cà ng khát.
Khoa há»c thưá»ng được đỠcao như là cứu tinh cá»§a loà i ngưá»i, nhưng khoa há»c Ä‘em lại gì nếu không chỉ là tiện nghi váºt chất, đáp ứng nhu cầu cảm thá» khoái lạc cho thân xác, kÃch thÃch lòng ham muốn tiêu thụ.
Ngưá»i tu hà nh cần phải táºp là m chá»§ cảm thá». Khi gặp khổ thá» vá» thân thì kiên nhẫn chịu đựng, tâm không lo buồn (ưu). Khi gặp lạc thá» thì biết ý thức sá»± may mắn hạnh phúc cá»§a mình và không chạy theo bám vÃu tìm kiếm nữa. Khi có xả thá» thì biết quán chiếu để biến xả thá» thà nh sá»± bình an hạnh phúc cá»§a tâm hồn.
Äòi há»i cá»§a thể xác
Thân là chá»§ cá»§a tâm hay tâm là chá»§ cá»§a thân ? Có lẽ Ä‘a số sẽ nghÄ© tâm là chá»§ cá»§a thân, tâm nghÄ© trước và thân là m theo sau. Nhưng trên thá»±c tế nhiá»u khi ngược lại, tâm là m đà y tá»› cho thân, khi thân đói quá thì tâm suy nghÄ© trá»™m cắp để nuôi thân, thân bị nóng lạnh thì tâm phải lo mua quạt, mua sưởi. Thân xác có những đòi há»i cá»§a nó mà ta không thể cưỡng lại được như ăn uống, ngá»§ nghỉ, bà i tiết, tình dục, nóng lạnh, v.v... Khi đó tâm trở thà nh đầy tá»› phục vụ cho ông chá»§ thân ! Chẳng cần chỠđến lúc đói khát, nóng lạnh, hà ng ngà y chúng ta phải lo Ä‘i là m, kiếm tiá»n để là m gì ? Có phải để nuôi thân không ? Ai là chá»§, ai là tá»› ?
Tình dục
Vì có thân xác, có cảm thá» nên ngưá»i ta má»›i Ä‘i tìm tình dục. Tình dục (sexualité) là sá»± ham muốn nhục dục hay khoái cảm xác thịt. Loà i váºt có giống đực và giống cái, con ngưá»i có nam và nữ do thể xác và bá»™ pháºn sinh dục khác nhau, nên thu hút và kÃch thÃch lẫn nhau. Äây là điá»u bình thưá»ng và tá»± nhiên cá»§a tạo hóa.
Ở Ä‘á»i nguá»i ta lấy vợ lấy chồng cÅ©ng không ngoà i mục Ä‘Ãch thá»a mãn tình dục (và tình yêu). Phong tục xã há»™i chế ra hôn nhân cưới gả cÅ©ng để hợp thức hóa tình dục. Giá»›i cấm tà dâm được chế ra để bảo vệ hạnh phúc gia đình hay để hạn chế tình dục bừa bãi ? Ở Việt Nam xưa kia cưới gả không cần tình yêu, chỉ cần môn đăng há»™ đối là đủ. Ở Tây phương ngà y nay, hôn nhân mà không có tình dục (mariage non consommé) thì có quyá»n ly dị, vì tình dục quan trá»ng hÆ¡n tình yêu.
Không ăn không uống thì chết, khi đủ ăn, đủ uống thì ngưá»i ta nghÄ© đến tình dục. Sá»± đòi há»i tình dục có thể là m ngưá»i ta mất nhân phẩm, xuống thấp ngang vá»›i thú váºt.
Tình dục không phải là má»™t vấn đỠquan trá»ng đối vá»›i ngưá»i thưá»ng, nhưng nó là má»™t trở ngại lá»›n cho những ai muốn thoát khá»i sinh tá» luân hồi, vì nó là m con ngưá»i trở thà nh nô lệ cho khoái cảm. Trong đạo thưá»ng dùng chữ sắc dục chứ không nói vá» tình dục. Sắc dục nghe thanh hÆ¡n tình dục nhưng cả hai gần như đồng nghÄ©a, vì cái nà y đưa đến cái kia. Sắc dục là ham muốn sắc đẹp, đà n ông ham muốn đà n bà đẹp, nhưng ham muốn đà n bà đẹp để là m gì ? Äể ngắm, để trưng rồi thôi ư ? Sắc đẹp cá»§a ngưá»i khác phái là sá»± hấp dẫn mạnh nhất, đức Pháºt có nói trong phẩm Sắc: "Ta không thấy má»™t sắc nà o khác, nà y các tỳ kheo, xâm chiếm và ngá»± trị tâm ngưá»i đà n ông như sắc ngưá»i đà n bà . Nà y các tỳ kheo, sắc ngưá»i đà n bà xâm chiếm và ngá»± trị tâm ngưá»i đà n ông" ..."Ta không thấy má»™t sắc nà o khác xâm chiếm và ngá»± trị tâm ngưá»i đà n bà như sắc ngưá»i đà n ông" ... (Tăng Chi bá»™ kinh I).
Sinh ra ở Ä‘á»i ai cÅ©ng có tình dục, vì có chá»§ng tỠái dục trong tâm, có cảm thá» và bá»™ pháºn sinh dục nÆ¡i thân. Muốn giải thoát sinh tá» ta cần phải siêu việt tình dục, không còn thèm khát, ao ước sắc dục. Vượt qua bằng cách nà o ? Bằng cách đè nén chăng ? (xem chương Vấn đỠtình cảm). Tu hà nh không phải đè nén như lấy đá đè cá», đè nén gây ra mâu thuẫn ná»™i tại và nhiá»u khi sinh bệnh. Tình dục cần được hiểu và chuyển hóa để trở thà nh má»™t năng lượng giúp ta thêm sức mạnh và niá»m vui sống. Nguồn gốc cá»§a tình dục nằm nÆ¡i tâm, nên phải từ tâm mà giải quyết. Ta đã có quan niệm gì, ý nghÄ© gì vá» tình dục, sắc dục ? Trong kinh dạy phải coi sắc dục như rắn độc, đó là kinh nói nhưng trong thâm tâm ta nói gì, nghÄ© gì, phải thà nh tháºt vá»›i chÃnh mình. Vì à đã nghÄ© như thế nà o má»›i hiện hà nh ra nÆ¡i Tình và Thân. Tình dục tuy là má»™t vấn đỠnhưng không nên quan trá»ng hóa là m nó trở thà nh má»™t cái gì ghê gá»›m, tá»™i lá»—i phải đỠphòng xua Ä‘uổi.
Có hai Ä‘iá»u là m tâm bị dÃnh mắc, đó là ưa và ghét. Khi ưa cái gì tâm thưá»ng nghÄ© đến cái đó và khi ghét cái gì tâm cÅ©ng nghÄ© đến luôn. Tốt nhất là không ưa không ghét, đối cảnh vắng lặng, "bình thưá»ng tâm thị đạo". Giống như chuyện má»™t chú tiểu Ä‘i tu từ nhá» chưa bao giá» thấy đà n bà con gái. Má»™t hôm có việc thầy dẫn chú xuống núi đến má»™t là ng ná». Äi ngang thấy má»™t cô gái đẹp Ä‘ang giặt đồ bên bá» sông, thầy sợ chú bị cám dá»— nên nắm tay kéo chú Ä‘i nhanh và bảo chú đừng nhìn, coi chừng đó là "con cá»p" ăn thịt ngưá»i. Nhưng chẳng may, chú đã nhìn thấy "con cá»p" rồi. Thầy sợ chú bị dÃnh nên căn dặn thêm: "Con cá»p đó dá»… sợ lắm, bá» ngoà i thấy hiá»n nhưng bên trong đầy nanh vuốt ăn thịt ngưá»i lúc nà o không hay". Nghe thầy nói váºy nhưng chú lại thấy nó có vẻ dá»… thương là m sao, suốt dá»c đưá»ng hình ảnh "con cá»p" cứ lởn vởn trong đầu chú. VỠđến chùa chú cố gắng xua Ä‘uổi con cá»p đó ra khá»i đầu nhưng cà ng Ä‘uổi nó cà ng hiện và cuối cùng chú tương tư "con cá»p" luôn. Thấy chú biếng ăn, bá» ngá»§, lÆ¡ là tụng kinh niệm Pháºt, thầy gá»i chú và o há»i nguyên do thì chú thú tháºt là chú nhá»› con cá»p quá và muốn xuống núi để thấy lại nó ! Câu chuyện tiếp tục ra sao thì để bạn Ä‘á»c tưởng tượng lấy. Nếu tôi là thầy cá»§a chú, tôi sẽ cho chú thấy sá»± tháºt, cho chú đứng lại nhìn cô gái và nói cho chú biết đó là má»™t ngưá»i nữ, khác phái chứ không phải con cá»p. Sau đó cho chú thấy những cô gái khác đẹp hÆ¡n để cuối cùng tá»± chú nháºn thấy má»™t ngưá»i con gái không có gì đặc biệt, cÅ©ng bình thưá»ng như bao nhiêu ngưá»i khác mà thôi. Tâm không động (vắng lặng) vì thấy cảnh bình thưá»ng.
Äịa ngục
Trong các tôn giáo Ä‘á»u có nói đến địa ngục, đó là nÆ¡i mà tá»™i nhân phải Ä‘á»a và o sau khi chết để chịu những hình phạt ghê gá»›m. Äịa ngục có hay không ? Nếu có thì ở đâu ? Ở dưới lòng đất hay ở má»™t nÆ¡i nà o trong không gian vÅ© trụ ?
Trước khi trả lá»i những câu trên thì ta cần xác định lại chữ địa ngục (enfer, hell), vì có những ngưá»i vô thần, vô đạo không tin có địa ngục. Äịa là đất, ngục là ngục tù, nghÄ©a Ä‘en là ngục tù ở trong lòng đất, nghÄ©a bóng là nÆ¡i mà ta phải khổ sở đớn Ä‘au vì bị trừng phạt. Nếu nói theo nghÄ©a Ä‘en thì phải nhá» tá»›i khoa há»c, nhá» các nhà bác há»c địa chất thám hiểm xem có ngục nà o trong lòng đất không ? Nhưng nếu đứng trên nghÄ©a bóng thì chúng ta có địa ngục trần gian, đó là những nhà tù, trại cải tạo và chiến trưá»ng, là những nÆ¡i ngưá»i ta đánh Ä‘áºp, chém giết, tra tấn, hà nh hạ lẫn nhau. Do đó ta không cần phải chết Ä‘i má»›i biết có địa ngục hay không. Äạo Pháºt nói "Tam giá»›i duy tâm, vạn pháp duy thức", ngay cả cảnh giá»›i địa ngục cÅ©ng không nằm ngoà i tâm. Khi tâm cá»§a ta Ä‘ang sân háºn, giáºn tức, muốn ăn tươi nuốt sống kẻ thù, muốn mắng chá»i, đánh Ä‘áºp ngưá»i là m ta khổ thì đó là ta Ä‘ang sống trong địa ngục (vivre l enfer, go through hell), hay nói cách khác là địa ngục Ä‘ang hiện hữu ngay nÆ¡i ta. Má»—i khi bị thất tình lục dục, cảm xúc dà y vò, tâm hồn bứt rứt thì đó cÅ©ng là đang sống trong địa ngục. Khi cÆ¡n dà y vò nguôi ngoai, tâm hồn trở lại bình thưá»ng, an ổn thì ta thoát ra khá»i địa ngục. Ra và o địa ngục là như thế đó ! Những ngưá»i may mắn biết thế nà o là đạo đức, biết há»c đạo, biết tu tâm sá»a tánh, táºp là m chá»§ thân tâm, há»c từ, bi, há»·, xả, thì những ngưá»i nà y mau thoát ra khá»i địa ngục.
Trong kinh Pháºt, ngoà i kinh Äịa Tạng, có kinh Trung A Hà m thứ 30, phẩm Äịa Ngục cÅ©ng tả rõ vá» cảnh giá»›i địa ngục. "Trong địa ngục Äinh Sắt, ngục tốt đánh tá»™i nhân văng lên bà n sắt nóng, căng thân thể tá»™i nhân ra, dùng Ä‘inh đóng tay, đóng chân, đóng và o tim. Toà n thân bị đóng hết thảy 500 cái Ä‘inh. Há» Ä‘au đớn vô cùng, kêu la thảm thiết, nhưng vì tá»™i lá»—i cÅ© chưa hết, nên tá»™i nhân không thể chết được", ..."Trong địa ngục Khát, ngục tốt bắt tá»™i nhân nằm lên bà n sắt nóng, căng thân thể ra dùng móc sắt nóng cạy miệng tá»™i nhân ra, lấy nước đồng sôi rót và o miệng đốt cháy cả môi lưỡi, từ yết hầu cho đến bụng, cháy suốt cả thân, không chá»— nà o không cháy. Há» Ä‘au đớn vô cùng, kêu la thảm thiết. Nhưng vì tá»™i lá»—i cÅ© chưa hết, nên tá»™i nhân không thể chết được".
Ở trần gian chỉ cần đóng má»™t cái Ä‘inh và o tim cÅ©ng đủ chết, nhưng ở địa ngục bị đóng tá»›i 500 cái Ä‘inh mà không chết. Thêm nữa thá»i gian ở địa ngục rất lâu, má»™t ngà y má»™t đêm ở địa ngục dà i bằng mấy ngà n năm ở trần gian, do đó tá»™i nhân phải tiếp tục sống để cảm thá» sá»± Ä‘au đớn. Tại sao có thể như váºy được ?
Anh Ba hồi xưa là Trung Tá không quân, sau năm 75 anh bị việt cá»™ng bắt Ä‘i cải tạo và hà nh hạ đánh Ä‘áºp đủ thứ. Sau nà y được vợ con bảo lãnh sang Mỹ, tuy không còn ở trong tù nhưng lâu lâu anh vẫn nằm chiêm bao thấy mình còn ở trại cải tạo và đang bị việt cá»™ng tra tấn dã man. Äau đớn, rên siết đến mức kinh hoà ng quá là m anh thức giấc mồ hôi chảy đầm đìa, tim Ä‘áºp mạnh, hÆ¡i thở hổn hển. Giả sá» những lúc Ä‘ang bị ác má»™ng như váºy mà anh không tỉnh dáºy nổi thì sao ? Thì anh sẽ tiếp tục "sống" trong cảnh địa ngục và sống mãi như thế cho đến khi nà o anh được thức giấc. Khi thức giấc thì tức khắc anh thoát ra khá»i sá»± tra tấn cá»§a việt cá»™ng. Là m sao thức giấc được ? Thức giấc được là vì thá»i gian cá»§a giấc mÆ¡ (ác má»™ng) kia có hạn, và vì anh còn cái thân tứ đại là mạng căn chÃnh. Nhưng nếu không còn thân xác nữa thì anh sẽ vÄ©nh viá»…n sống trong cÆ¡n ác má»™ng cho đến khi nà o nó phai nhạt nhưá»ng chá»— lại cho má»™t cÆ¡n má»™ng khác thì lúc đó anh má»›i thoát cảnh cá»±c hình.
Lâu lâu tôi ngá»§ trưa và có lúc bị "mặt trá»i đè", tôi cảm thấy như mình đã thức rồi mà không thể mở mắt hay nhúc nhÃch tay chân gì được hết. Lúc đó tôi muốn kêu to lên nhá» ai xung quanh đến lay tôi hoặc Ä‘áºp mạnh và o ngưá»i để tôi tỉnh dáºy nhưng vô hiệu. Tôi phải cố gắng vùng vẫy cá»±a quáºy và i phút thì má»›i bừng tỉnh và mở mắt ra được. Tôi mở mắt ra được là nhá» còn thân xác nà y, nói theo cách khác là tâm hay thần thức cá»§a tôi còn có chá»— nương và o để biểu hiện (manifester). Nhưng má»™t khi chết Ä‘i, thần thức rá»i khá»i xác thân thì không còn chá»— nương để có cÆ¡ há»™i thoát khá»i cảnh ác má»™ng ? Và như thế sẽ phải sống trong ác má»™ng đó cho đến khi nà o sức mạnh cá»§a nó phai nhạt thì ta má»›i thoát được. Sức mạnh cá»§a ác má»™ng chÃnh là nghiệp lá»±c, nếu nghiệp nặng (tá»™i ác quá nhiá»u) thì thá»i gian sống trong ác má»™ng hay địa ngục sẽ rất dà i (mấy ngà n năm), nếu nghiệp nhẹ thì cÆ¡n ác má»™ng sẽ chấm dứt sá»›m hÆ¡n.
Có những trưá»ng hợp ngoại lệ là khi ta Ä‘ang ở trong ác má»™ng, kêu la, hoảng hốt mà bên cạnh có má»™t ngưá»i nà o biết đánh thức ta dáºy hoặc lấy tay tát và o mặt và i cái cho ta thức giấc thì coi như ngưá»i đó đã cứu ta ra khá»i địa ngục. CÅ©ng váºy, nếu trong lúc sống ta có nhân duyên vá»›i Pháºt Pháp, biết niệm Pháºt A Di Äà , hoặc Quan Thế Âm Bồ Tát thì khi lâm và o cảnh giá»›i trung ấm hay địa ngục, ta hoảng sợ biết kêu cứu đến các ngà i thì do luáºt cảm ứng ta sẽ được đánh thức ra khá»i địa ngục. Vì địa ngục là má»™t cảnh giá»›i cá»§a tâm, trong đó ta không có xác thân tứ đại như bây giá» mà có má»™t loại "ý sanh thân", tức má»™t cái thân đúc kết từ tâm ý, giống y như cái thân cá»§a anh Ba Ä‘ang bị việt cá»™ng đánh Ä‘áºp trong giấc mÆ¡. Äặc biệt má»™t Ä‘iá»u là cảm xúc cá»§a những loại "ý sanh thân" nà y rất nhạy, cưá»ng độ cá»§a nó gấp trăm lần nên khi bị đánh Ä‘áºp thì Ä‘au đớn kinh khá»§ng, và nếu sợ thì sợ kinh hồn. ÄÆ°Æ¡ng nhiên khi bị đâm chém thì nó cảm thấy Ä‘au đớn, sợ hãi nhưng không bao giá» chết, vì đâu phải là xác thịt !
Có cách nà o thoát khá»i chăng ? Như vừa nói ở trên, chúng ta phải táºp ăn ở đạo đức, tu hà nh, biết nương tá»±a Tam Bảo, chư Pháºt và Bồ Tát. Ngoà i ra nên thưá»ng suy tư quán chiếu như trong các Kinh Viên Giác, Kim Cang đã dạy, táºp nhìn cuá»™c Ä‘á»i như má»™ng huyá»…n, tâm hồn an nhiên, không bám vÃu hay dÃnh mắc, không ưa ghét, giáºn há»n, lo sợ, được như thế thì dù rÆ¡i và o địa ngục cÅ©ng còn lối thoát. Vì con đưá»ng ra hay và o địa ngục không phải bắt đầu sau khi chết mà đã bắt đầu ngay từ bây giá». Trong lúc sống nếu ta khổ Ä‘au vì thương ghét, buồn giáºn, lo âu thì không có lý do gì sau khi chết lại được sung sướng hạnh phúc, bởi vì khổ Ä‘au hay sung sướng bắt nguồn từ trong tâm, còn sống hay chết chỉ là sá»± tà n hoại thay đổi cá»§a thân xác, không ngăn cản được giòng tâm thức trôi chảy bất táºn.
Tà i sản của phongvan
15-09-2008, 03:46 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
Con đưá»ng chuyển hóa
Tu hà nh có nhiá»u hình thức và trình độ, tá»±u chung ngưá»i ta thưá»ng phân chia ra hai loại: tu phước và tu huệ. Tu phước là là m phước, bố thà cúng chùa, công quả, giúp đỡ tha nhân. Tu huệ là nghiên cứu kinh Ä‘iển, há»c há»i giáo lý, thiá»n định và quán chiếu. Phước và huệ Ä‘á»u cần thiết cho ngưá»i tu nhưng chúng ta nên nhá»› Äạo Pháºt là đạo cứu khổ, đức Pháºt chỉ dạy vá» khổ và con đưá»ng diệt khổ. Do đó nếu tu đúng theo đạo Pháºt thì phải hưởng được Ãt nhiá»u hương vị giải thoát, bá»›t khổ và hạnh phúc hÆ¡n.
Muốn hết khổ chúng ta cần phải nháºn diện và hiểu rõ tiến trình cá»§a phiá»n não, cá»§a Ã, Tình, Thân hay cá»§a vá»ng tưởng, vá»ng tình, vá»ng nghiệp, và tìm cách chuyển hóa chúng.
Trong kinh Lăng Nghiêm có kể chuyện anh chà ng Diá»…n Nhã Äạt Äa, má»™t hôm soi gương thấy mặt mình hiện trong gương, rồi bá»—ng suy nghÄ© cho là mình mất đầu (vá»ng tưởng), đâm ra hốt hoảng (vá»ng tình), chạy khắp nÆ¡i Ä‘i tìm cái đầu (vá»ng nghiệp).
Anh Ba là ngưá»i bạn thân cá»§a tôi hồi còn ở Trung Há»c. Sau khi láºp gia đình, chúng tôi Ãt có dịp gặp lại nhau. Má»™t hôm rảnh rang không Ä‘i là m, ngồi nhà suy nghÄ© vẩn vÆ¡, tôi chợt nhá»› đến anh Ba (tưởng), rồi tá»± nhiên bao nhiêu ká»· niệm vui buồn xa xưa trà o lên (tình), và tôi cảm thấy thèm gặp lại ngưá»i bạn cÅ© hết sức, thế là tôi đứng dáºy cầm Ä‘iện thoại gá»i anh Ba tá»›i chÆ¡i (nghiệp).
Tiến trình chuyển hóa
Trong quá trình hà nh đạo, tôi thấy nhiá»u pháºt tỠđến chùa kể lể ná»—i khổ cá»§a mình và mong được thầy hay cô chỉ dạy cách tu. Nhưng phần đông những câu trả lá»i Ä‘á»u tương tá»±a như sau :
- ráng vá» tụng kinh, niệm pháºt nhiá»u sẽ hết khổ.
- chịu khó nhẫn nhục chịu đựng để trả nghiệp.
- táºp ngồi thiá»n hoặc trì chú thì sẽ bá»›t khổ.
- nên đi chùa công quả là m phước thì nghiệp mau hết.
- v.v...
Và Ãt có ai để ý tá»›i nguyên nhân cá»§a khổ, ai cÅ©ng đầy thiện chà đưa ra má»™t viên thuốc trị bá bệnh. Ngưá»i pháºt tá» nghe lá»i là m theo nhưng không thấy thuyên giảm:
- con niệm Pháºt nhiá»u nhưng còn buồn giáºn hoà i.
- con siêng năng tụng kinh nhưng sao cứ nhá»› tá»›i ngưá»i chồng phụ bạc.
- con ngồi thiá»n Ä‘á»u đặn nhưng trong tâm vẫn nÆ¡m ná»›p lo sợ đủ thứ chuyện.
- v.v...
Ngưá»i tu pháp môn Niệm Pháºt là để cầu vá» Cá»±c Lạc chứ đâu nhằm mục Ä‘Ãch chuyển hóa buồn giáºn. Äức Pháºt A Di Äà đâu có nói niệm danh hiệu cá»§a ta thì sẽ hết giáºn hết buồn mà ngà i nói ngưá»i nà o chăm niệm danh hiệu cá»§a ngà i thì lâm chung ngà i sẽ đến tiếp độ vá» Cá»±c Lạc. Tụng kinh nhiá»u mà còn sân háºn là vì ngưá»i nà y chỉ lo tu tụng chứ đâu có tu sá»a, kinh Pháºt là để há»c để hiểu rồi áp dụng tu tâm sá»a tánh, thoát ly chấp trước sân háºn. Ngồi thiá»n là trở vá» tiếp xúc vá»›i thân tâm mình, thấy được niá»m Ä‘au ná»—i khổ để chuyển hóa chứ không phải chạy trốn và o má»™t cảnh giá»›i khác.
Trong bà i sám Tịnh Äá»™ cá»§a Nghi Thức Tụng Niệm có câu: "chúng con khổ, nguyá»n xin cứu khổ, chúng con khổ, nguyá»n xin tá»± độ". Theo Tứ Diệu Äế thì ta phải biết rõ vá» Khổ, rồi tìm nguyên nhân cá»§a Khổ, sau đó má»›i nói đến chuyện cứu khổ hay diệt khổ.
Sau đây là sáu giai Ä‘oạn chuyển hóa phiá»n não :
1) Nháºn diện và ghi ra những tánh (xấu) thưá»ng gây cho mình khổ Ä‘au.
2) Lá»±a ra tánh (xấu) hay là m phiá»n mình nhất và quyết tâm sá»a tánh (xấu) nà y trước.
3) Truy tìm vá»ng tưởng (ý nghÄ©) nà o đã đưa đến tánh xấu đó.
4) Chuyển Ã: thay thế tư tưởng sai lầm cÅ© (vá»ng tưởng), bằng tư tưởng má»›i.
5) Chuyển Tình: táºp phát triển tình cảm, đức tÃnh má»›i, ngược lại vá»›i tánh xấu cÅ©.
6) Chuyển Thân: thá»±c hiện những lá»i nói, cá» chỉ, hà nh động tương ưng vá»›i à tưởng má»›i.
1)Nháºn diện và ghi ra những tánh xấu
Tánh xấu ở đây có nghÄ©a là những tư tưởng, vá»ng tình, táºp khà là m cho ta phiá»n não Ä‘au khổ. Muốn nháºn diện được chúng thì cần phải có chánh niệm. Chánh niệm là tỉnh giác ghi nháºn những gì Ä‘ang xảy ra trong hiện tại, ngay nÆ¡i thân tâm mình, bây giá» và ở đây. Chánh niệm (samma-sati) tương đương vá»›i Như tháºt kiến (yathabhutadassana) tức sá»± váºt như thế nà o thì thấy đúng như thế nấy, không phê phán hay thêm bá»›t, cách nói hiện đại theo Tây Phương là "thấy sá»± váºt như chúng là " (see things as they are, voir les choses comme elles sont).
Thà dụ khi thấy trá»i mưa thì ta nói trá»i mưa, đó là chánh niệm. Còn thấy trá»i mưa mà nói là trá»i xấu thì không phải chánh niệm, vì có sá»± phân biệt tốt xấu xen và o nên không còn là ghi nháºn đúng như tháºt nữa.
Thà dụ khác: và o chùa tôi thấy anh Tư Ä‘ang nói chuyện lá»›n tiếng vá»›i bà con cô bác. Nếu ghi nháºn anh Tư Ä‘ang nói lá»›n tiếng, đó là chánh niệm. Còn nếu ghi nháºn anh Tư là ngưá»i thô lá»— thì đó là phê phán, không phải chánh niệm.
Có thấy rõ và ghi nháºn những gì Ä‘ang xảy ra nÆ¡i thân tâm mình thì má»›i tu sá»a được. Nói tu mà khi sân không biết mình sân, buồn không biết mình buồn, kiêu mạn không biết mình kiêu mạn, v.v... thì là m sao tu sá»a được?
Nếu không có thá»i giá» tu táºp thiá»n quán má»—i ngà y, ta có thể ghi ra giấy hoặc ghi và o má»™t cuốn sổ tay, ghi như váºy để thấy rõ hÆ¡n. Chúng ta lo ghi chép sổ sách tiá»n bạc, công việc là m ăn buôn bán, v.v... nhưng việc trá»ng đại hạnh phúc cá»§a Ä‘á»i mình thì lại bá» quên.
Trong ngà y có rất nhiá»u tâm tưởng, tánh tình, táºp khà khởi lên không ngừng, cái nà y chưa Ä‘i thì cái kia đã tá»›i. Vừa vui được hai phút thì sau đó lại giáºn, hết giáºn đến buồn, hết buồn thì lo, hết lo đến sợ, v.v... Má»—i khi có tâm trạng buồn phiá»n, khó chịu, ta phải táºp nháºn diện ngay.
Ta không thể ghi chép hết những vá»ng tưởng và vá»ng tình khởi lên trong ngà y, nhưng có thể ghi lại những tư tưởng hay vá»ng tình nà o thưá»ng khởi lên và là m phiá»n ta nhiá»u nhất.
Thà dụ những tánh xấu sau đây thưá»ng khởi lên trong tôi:
Tham lam, giáºn há»n, ganh tị, kiêu căng, khinh ngưá»i, thÃch chê bai kẻ khác, khoe khoang, Ãch ká»·, cố chấp, lưá»i biếng, độc tà i, nói nhiá»u, nhút nhát, cứng đầu, hay lo, nóng nảy, hay khóc, tá»§i thân, Ä‘a nghi, mặc cảm, v.v...
Bà i táºp :
- Tìm và ghi ra 5 tánh xấu nÆ¡i mình. Nếu tìm không ra thì có thể nhá» ngưá»i quen (như anh em, bạn bè) chỉ giúp.
- Tìm và ghi ra 5 tánh tốt nÆ¡i mình. Cái nà y táºp cho ta tìm lại chá»§ng tá» tốt sẵn có cá»§a mình để phát triển sau nà y.
- Ghi ra 5 tánh xấu mà mình ghét nhất nÆ¡i kẻ khác. Ghi ra như váºy để tránh đừng phạm và o những lá»—i đó chứ không phải để chỉ trÃch hoặc tăng lòng thù ghét.
- Ghi ra 5 tánh tốt mà mình thÃch nhất nÆ¡i kẻ khác. Cái nà y táºp cho ta nhìn thấy Ä‘iá»u tốt nÆ¡i kẻ khác. Và nếu những tánh tốt nà y mình chưa có thì táºp phát triển chúng.
2)Lá»±a ra má»™t tánh xấu để sá»a
Trong những tánh xấu nêu ở trên, thà dụ cái tánh hay nóng giáºn là m tôi khó chịu, khổ sở nhất nên tôi muốn sá»a nó trước. Vì nó mà tôi ăn không ngon, ngá»§ không yên, trong lòng bức rức, không thÃch giao thiệp vá»›i ai, vì há»… ai mà nói trái ý là tôi nổi giáºn liá»n. Thấy mặt ai cÅ©ng khó ưa và nghi ngá» ngưá»i ta nói xấu tôi, lưá»ng gạt tôi, hãm hại tôi, v.v...
Thông thưá»ng chúng ta có nhiá»u tánh xấu, nhưng tất cả Ä‘á»u liên quan vá»›i nhau vì thế nếu sá»a má»™t tánh xấu (cầm đầu, mạnh nhất) thì những tánh xấu kia sẽ tá»± nhiên tiêu giảm. Sau khi biết cách chuyển hóa má»™t tánh rồi thì sẽ dá»… tu sá»a những tánh khác.
Tu sá»a không có nghÄ©a là đè nén (refouler, repress) như Ä‘a số thưá»ng là m má»™t cách vô ý thức, há» cho rằng tu thì không được như thế nà y, không được như thế kia. Khi tôi nổi giáºn, bạn bảo tôi đừng giáºn nữa! Ngưá»i tu không nên nổi giáºn. Nghe như thế tôi bèn nén giáºn, dằn xuống và nuốt và o bên trong. Má»—i khi nổi giáºn, tôi không cho cÆ¡n giáºn hiện ra mặt để bạn khá»i thấy, nhưng cái giáºn đó vẫn còn và nằm ngay nÆ¡i cổ há»ng là m tôi nghẹn ngà o nói không ra lá»i, hoặc nằm trong lồng ngá»±c là m tôi khó thở. Cứ thế má»—i lần nổi giáºn là tôi lại nuốt nó và o trong và bên ngoà i thì giả bá»™ mỉm cưá»i tỉnh bÆ¡, lâu ngà y cái giáºn đóng thà nh má»™t cục bên trong gá»i là ná»™i kết. Ngưá»i Pháp má»—i khi bá»±c mình chuyện gì mà phải nén lại thì há» thưá»ng nói: tôi có những cục nghẹn (j ai les boules). Nghe buồn cưá»i nhưng rất chÃnh xác!
Tu hà nh hay tu sá»a không phải là đè nén, che Ä‘áºy, nuốt và o những giáºn há»n, lo âu, buồn phiá»n, v.v... để nó đóng thà nh cục bên trong lâu ngà y sinh bệnh, mà là là m sao cho cái giáºn đó tan biến Ä‘i và trong tương lai không còn nổi giáºn nữa hoặc nếu có thì giáºn vừa khởi liá»n tan biến tức khắc.
Trong tất cả phiá»n não, nóng giáºn (sân) là tánh xấu nguy hại nhất, nó thiêu đốt thân tâm và thiêu đốt luôn bao nhiêu công đức. Vì không tá»± chá»§ và điá»u khiển được nóng giáºn mà ngưá»i ta chá»i mắng nhau, thù ghét nhau rồi chém giết nhau. Bao nhiêu Ä‘au khổ chiến tranh trên Ä‘á»i nà y Ä‘á»u bắt nguồn từ cái giáºn. Vì thế ngưá»i tu phải cố gắng sá»a và chuyển hóa cái giáºn.
3) Äi tìm vá»ng tưởng
Xin bạn Ä‘á»c chú ý, chữ vá»ng tưởng được dùng ở đây không phải là những ý nghÄ© khởi lên loạn xạ trong lúc ngồi thiá»n như Thiá»n tông hay nói tá»›i, mà là sá»± tin tưởng sai lầm.
Äây là giai Ä‘oạn quan trá»ng nhất trong tiến trình tu sá»a phiá»n não. Má»™t (hay nhiá»u) tánh xấu không thể tá»± nhiên mà có. Nó có là vì những cái tưởng (croyances, belief systems) như thà nh kiến, quan niệm, táºp quán, v.v... đúc kết thà nh má»™t lá» lối suy nghÄ© khiến ta khởi ra tình cảm, tánh tình như váºy, đây chÃnh là vá»ng tưởng mà tôi đã định nghÄ©a ở phần trước. Tìm và nháºn ra vá»ng tưởng (croyance erronée, wrong belief) nà y không phải dá»…, vì nếu dá»… thì ta đã không khổ sở phiá»n não từ bấy lâu nay. Ngồi thiá»n nhìn ý tưởng, ý niệm khởi lên lăng xăng không ngừng tuy váºy mà còn dá»… hÆ¡n Ä‘i tìm cái vá»ng tưởng (kiên cố) đã cho ra cái tánh xấu (vá»ng tình) kia. Xưa nay ta thưá»ng quen sống vá»›i những cái tưởng cá»§a mình và tin theo nó. Ta đã để nó nháºp và o và trở thà nh táºp khÃ, ta là nó, nó là ta, khi nó nghÄ© thì ta tưởng mình nghÄ©, khi nó suy tư thì ta tưởng mình suy tư, vì thế nên rất khó nháºn ra nó! Má»—i khi có chuyện buồn phiá»n, ngồi xuống xét lại ta chỉ thấy mình đúng và kẻ khác sai. Ta quá quen thuá»™c vá»›i đưá»ng lối suy tư (ngã kiến, kiến thá»§) đó nên dù suốt ngà y suy nghÄ©, cuối cùng ta cÅ©ng vẫn thấy mình đúng.
Ở đây cần nói thêm vá» tâm lý phức tạp cá»§a con ngưá»i. Những ý nghÄ© hay ý tưởng khởi lên trong tâm mà ta có thể biết được, đó chỉ là má»™t phần nhá» cá»§a tâm thức. Tâm thức cá»§a ta có thể và như má»™t tảng băng nổi (iceberg), phần nhá» lú trên mặt biển là những vá»ng tưởng thô kệch hiện trên mặt ý thức, còn phần to tướng nằm ngầm phÃa dưới là những táºp khà vá»ng tưởng kiên cố. Cái phần trôi ngầm ở dưới vượt ngoà i tầm cá»§a à Thức (conscience). Tâm lý há»c hiện đại gá»i phần ngầm ở dưới là Vô Thức (l Inconscient). Cái vô thức nà y chứa đựng tất cả những thứ mà ta vô tình tÃch lÅ©y như: vá»ng tưởng, quan niệm, thà nh kiến, táºp quán, chương trình, ná»™i kết, v.v... nói chung là nghiệp.
Tà i sản của phongvan