17-09-2008, 09:37 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Thiên Ma Lệnh Chủ
Äánh máy: harrison_nguyen
Tác giả : Nam Kim Thạch
Hồi 16
Lòng chà ng như sắt đá
Yến Thanh thốt :
- Tá»± mình truyá»n bà quyết tịnh tâm thì không bao giá» Kim Phượng tiết lá»™!
Bạch Kim Phượng lắc đầu :
- Phong Há»a Äầu Äà không dám tiết lá»™ bởi lão ta là thuá»™c hạ cá»§a tôi, tôi có cách cấm chỉ lão.
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Ngân Phượng không có ngưá»i thân tÃn trong Thiên Tuyệt Cốc nên nà ng Ä‘a nghi thà nh tánh. HÆ¡n nữa đầu đà là thuá»™c cấp cá»§a đối phương là m sao nà ng tin được nhKim Phượng tin ? Muốn khá»i báºn lo là phải diệt trừ, biện pháp đó gá»n nhất !
Bạch Kim Phượng hừ một tiếng :
- Nhưng hai gã đó ? Nó tin được chúng sao ? Giả như nó hoà i nghi chúng thì tại sao nó sai phái chúng thi hà nh má»™t công tác bà máºt chỉ có Ãch lợi riêng cho cá nhân nó?
Yến Thanh lại cưá»i :
- ÄÆ° Æ¡ng nhiên là nà ng không tÃn nhiệm chúng song nà ng vẫn giao phó công tác cho chúng như thá»ng.
Bởi vì nà ng biết cách khóa mõm chúng !
Bạch Kim Phượng trầm giá»ng :
- Nó sẽ giết luôn chúng để diệt khẩu ?
Yến Thanh thản nhiên :
- Khoa giết ngưá»i tạo cho nà ng lắm thÃch thú. Vá» khoa đó nà ng là tay lão luyện nhất trần Ä‘á»i !
Bạch Kim Phượng hừ một tiếng :
- Lãng TỠ! Tôi không tin Ngân Phượng bại hoại đến cỡ đó !
Yến Thanh cưá»i khổ :
- ChÃnh tại hạ cÅ©ng không muốn tin như váºy ! Nà ng là con ngưá»i đáng yêu, những nam nhân nạn nhân cá»§a nà ng sở dÄ© bị nà ng giết là vì há» không tin là nà ng có thể giết ngưá»i ! Há» không tin như mình nên phải bá» mạng đó Kim Phượng Æ¡i !
Bạch Kim Phượng hÆ¡i giáºn :
- Nà y lãng tá» ! Nó là ruá»™t thịt cá»§a tôi đấy, đỠcáºp đến nó lãng tá» không nên dùng cái giá»ng quá khắc bạc như váºy !
Yến Thanh mỉa mai :
Tại hạ dùng giá»ng đó là nhã nhặn rồi đó ! Chẳng lẽ tại hạ cứ luôn mồm khen nà ng đẹp, nà ng duyên dáng, nà ng dịu dà ng, ai ai cÅ©ng phải mê mệt vì nà ng ?
Y Bạch Kim Phượng xẳng giá»ng :
- Lãng tỠmuốn mắng nó thì mắng nhưng đừng châm biếm nó !
Yến Thanh so vai :
- Nếu váºy thì tại hạ đâu còn là lãng tá» ?
Bạch Kim Phượng há»i :
- Chứ lãng tỠthì phải sao ?
Yến Thanh cưá»i :
- Lãng tá» không bao giá» mở miệng mắng má»™t ngưá»i đẹp mà chỉ có tán tỉnh thôi.
Ngưá»i đẹp có chá»— xấu xa lãng tá» phải lá» Ä‘i, chỉ đỠcáºp đến cái đẹp ! Nên nhá»› tại hạ nói xấu xa chứ không phải là tà n ác đâu nhé ! Nữ nhân tà n ác tại hạ không thÃch tiếp cáºn, không buồn tán tỉnh ! Lãng tá» phải tránh nữ nhân ác độc !
Bạch Kim Phượng trừng mắt :
- Lãng tỠcó thể ăn nói nghiêm chỉnh hơn chăng ?
Yến Thanh Ä‘iá»m nhiên :
- Tại hạ lúc nà o cũng nghiêm chỉnh đúng mức ! Kim Phượng trách tại hạ chăng ?
Tại hạ sao quấy ở chỗ nà o ?
Bạch Kim Phượng giáºn thá»±c sá»±, không đáp quay mình bá» Ä‘i.
Yến Thanh cưá»i tiếp :
- Kim Phượng không tin Ngân Phượng có thể giết hai gã đó ?
Bạch Kim Phượng vỠđiếc bỠđi luôn.
Yến Thanh lẽo đẽo theo sau.
Chà ng vừa Ä‘i vừa cưá»i hì hì thốt :
- Chúng ta vợt bảy tám dặm đưá»ng rồi chứ ?
Chà ng đỠcáºp khoảng cách giữa ngôi chùa và nÆ¡i xảy ra vụ ám toán Phong Há»a Äầu Äà .
Hiện tại há» Ä‘ang Ä‘i trên đưá»ng vá» thị trấn, muốn vá» thị trấn phải Ä‘i ngang chùa.
Bạch Kim Phượng vẫn không nghe chà ng nói, cứ lầm lũi đi.
Yến Thanh tiếp :
- Bảy tám dặm đưá»ng chẳng xa xôi gì, thoáng mắt là vợt qua. Kim Phượng hãy Ä‘i từ từ để có đủ thá»i gian suy nghÄ© vá» cách mở miệng xin lá»—i lúc đến nÆ¡i. Bởi vì Kim Phượng không quen chịu xin lá»—i vá»›i ai, bây giá» cần xin lá»—i tất nhiên khó tìm được ngôn từ thÃch đáng !
Bạch Kim Phượng quay nhanh đầu hừ một tiếng gắt :
- Xin lỗi ! Tại sao tôi phải xin lỗi ? Mà xin lỗi với ai ?
Yến Thanh cưá»i nhẹ :
- Vá»›i tại hạ chứ còn ai nữa ? Xin lá»—i vì Kim Phượng xúc phạm đến tôn nghiêm cá»§a tại hạ ! Kim Phượng xem thưá»ng sá»± nghiêm chỉnh cá»§a tại hạ !
Bạch Kim Phượng hừ lạnh :
- Tôi xúc phạm đến tôn nghiêm của lãng tỠ? tại sao lãng tỠchâm biếm, vũ nhục xá muội ? tôi không bạt kiếm sát tỠlãng tỠđó là may mắn lắm đấy, thế là huỠkhông có việc xin lỗi đâu đừng mơ !
Yến Thanh bảo :
- Kim Phượng ! VỠđến ngôi chùa cổ nếu Kim Phượng không xin lỗi tại hạ thì cứ bạt kiếm tặng tại hạ một nhát.
Bạch Kim Phượng bĩu môi :
- Tôi không việc gì phải xin lá»—i ai hết, ngưá»i ta xin lá»—i ngợc lại tôi thì có !
Yến Thanh lắc đầu :
- Không bao giá» có việc tại hạ xin lá»—i ai cả. Giả như tại hạ nói ngoa vÅ© nhục má»™t con ngưá»i khả ái thì tại hạ tá»± chặt đầu mình để biểu thị sá»± nháºn lá»—i cá»§a mình !
Bạch Kim Phượng giáºt mình :
- Lãng tỠnói gì ?
Yến Thanh không đáp lại vá»t mình Ä‘i trá»›c.
Vừa đi chà ng vừa lẩm bẩm :
- Còn năm mươi trượng nữa ! Xem ra chiếc đầu nà y phải lìa khá»i cổ rồi !
Ngôi chùa cổ hiện ra trong tầm mắt há».
Bạch Kim Phượng vội thốt :
- Chúng ta nói đùa đấy thôi, lãng tỠđừng nghÄ© là tháºt. Äà nh là Ngân Phượng không tốt song nó không đến ná»—i như lãng tá» tưởng tượng.
Tôi tin hai gã đó do nó sai Ä‘i giết Phong Há»a Äầu Äà song nó không giết ngưá»i cá»§a nó đâu !
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Trong hoà n cảnh cá»§a nà ng chẳng có ai là ngưá»i cá»§a nà ng cả. Äại Bi Tẩu và Äá»™c Tý Thần Ni cÅ©ng phản bá»™i nà ng luôn, ngưá»i chưa phản ra mặt song cái tâm đã phản rồi. Hai ngưá»i đó mà còn như váºy huống hồ kẻ khác ! Quanh mình nà ng chẳng có ai là ngưá»i chân chánh cá»§a nà ng. Hai gã đó đã bị nà ng dùng nhan sắc mà lợi dụng, chúng là hai con mồi mắc câu cá»§a nà ng. Sá»›m muá»™n gì nà ng cÅ©ng thịt chúng !
Bạch Kim Phượng lắc đầu :
- Dù sá»± tháºt có váºy Ä‘i nữa nó cÅ©ng không cần phải giết chúng.
Yến Thanh lại cưá»i kéo nà ng ra phÃa sau má»™t cái gò nhá» cạnh con lá»™ rồi đưa tay chỉ bảo :
- Kim Phượng nhìn đi, cái gì đó ! Có phải là Công Yết không ?
Bạch Kim Phượng kinh ngạc :
- Cái gì là Công Yết ?
Yến Thanh đáp :
- Yết Công là con bò cạp đực, nó là con váºt đáng thương hại nhất trong các loà i động váºt. Khi giao hợp vá»›i con bò cạp cái xong là nó bị con bò cạp cái chÃch chết liá»n.
Bạch Kim Phượng sừng sỠmột chút đoạn bớc tới xem.
Trong đám cỠloạn có hai xác chết.
Hai gã toan ám sát Phong Há»a Äầu Äà vừa rồi !
Nơi yết hầu có dấu kiếm đâm.
Thần sắc cá»§a chúng an tá»ng, hiện tượng đó chứng tá» lúc chết chúng không há» tranh đấu.
Bạch Kim Phượng biến sắc, song vẫn gượng cãi :
- Chắc gì chÃnh Ngân Phượng hạ thá»§ !
Yến Thanh bớc đến cột cây gần đó gở một mảnh quần mắc nơi cà nh, mảnh quần có mấy hà ng chỠviết bằng máu.
“ Bằng hữu Æ¡i ! tôi tin rằng bằng hu thấy tôi không lấy được quyển bà kÃp võ công Thiên Tà n thì hẳn tôi không còn Ä‘eo Ä‘uổi theo Phong Há»a Äầu Äà là m gì nữa !
Cho nên hai gã nà y bị giết tôi cÅ©ng không truy cứu hÆ¡n. Tôi là m như váºy để cho chúng ta được tốt đẹp vá»›i nhau mãi mãi. Bằng hữu cứ tiếp tục là m con ngưá»i tốt ! †Trao mảnh vải cho Kim Phượng chà ng thốt :
- CÅ©ng may mắn là tại hạ má»™t má»±c ở cạnh Kim Phượng không rá»i nữa phút. Nếu không thì Kim Phượng dám cho là tại hạ sợ thiếu mất chiếc đầu nên dà n cảnh chứng minh !
Bạch Kim Phượng cầm mảnh vải mà tay rung dữ, nhìn qua rồi nà ng há»i :
- ý tứ gì thế ?
Yến Thanh đáp :
- Mã đại tẩu tạ Æ n tại hạ !
Bạch Kim Phượng cau mà y :
- Tuồng chữ đúng là của Ngân Phượng song không phải nó giết chúng. Những tuồng chữ kia nói rõ rà ng kia mà !
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- ÄÆ° Æ¡ng nhiên là không phải nà ng giết ! Là m gì nà ng thừa nháºn việc sát nhân !
Nhân hạ thủ là vị bằng hữu của nà ng, là tại hạ. Vì muốn tốt cho tất cả vị bằng hữu đó phải phụ trách tội danh cho nà ng !
Bạch Kim Phượng lắc đầu :
- Tôi Cha hiểu !
Yến Thanh giải thÃch :
- Hai gã nà y vẫn Ä‘i theo bên cạnh nà ng, tiếp trợ nà ng Ä‘oạt bà quyết Tịnh Tâm thì chúng phải bị tại hạ giết má»›i chứng minh là nà ng chưa Ä‘oạt được bà quyết đó ! Bởi tại hạ đã phát giác kịp thá»i mà sát tá» chúng, nà ng bại lá»™ âm mu bá» Ä‘i. Chúng ta đã đáp ứng giữ bà máºt cho nà ng thì tại hạ cÅ©ng phải thừa nháºn má»™t cái án mạng mà mình không gây ra, tại hạ phải tiếp tục là m con ngưá»i tốt cho nà ng !
Chà ng xé má»™t mảnh áo trên xác chết Ä‘oạn nhúng ngón tay và o máu viết mấy chá»:
“ Cáo Tri Mã đại tẩu ! Chúng không Ä‘oạt được quyển bà kÃp Thiên Tà n ! †Bên dưới chà ng viết tên cá»§a chà ng và o luôn !
Rồi chà ng cà i mảnh vải đó nơi Võ kiếm của một xác chết.
Xong xuôi chà ng xoa hai tay Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i thốt :
- Như váºy là tại hạ vẫn là m má»™t ngưá»i tốt, tốt đến cùng !
Bạch Kim Phượng thở dà i :
- Không ngỠNgân Phượng lại biến thà nh tà n độc đến cỡ đó !
Yến Thanh lắc đầu :
- Nà ng không đáng trách, ở và o hoà n cảnh cá»§a nà ng tất phải ác độc, có ác độc má»›i sống được ! Nà ng mà hiá»n là ngưá»i ta nuốt nà ng mất xác từ lâu !
Bạch Kim Phượng hừ một tiếng :
- Nói xấu cho nó cÅ©ng là lãng tá», biện há»™ cho nó cÅ©ng là lãng tá» luôn !
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Äối vá»›i ngưá»i đẹp lãng tá» luôn luôn rá»™ng lượng.
Tại hạ đâu có nói xấu nà ng, Kim Phượng đa nghi quá !
Bạch Kim Phượng mơ mà ng :
- Tôi tá»± há»i truyá»n bà quyết tịnh tâm cho nó là mình phải hay sai lầm !
Yến Thanh lắc đầu :
- Không sai lầm đâu ! Tại hạ khi nà o lại để cho Kim Phượng hà nh động sai lầm !
Bạch Kim Phượng há»i :
- Lãng tá» cho rằng nó đáng được tôi giúp như váºy chăng ?
Yến Thanh gáºt đầu :
- Có lợi cho nà ng lẫn Kim Phượng.
Nà ng sẽ không còn cúi đầu tuân phục ai nữa, nà ng sẽ có má»™t chá»— đứng vững chắc, sẽ cao mặt nhìn Ä‘á»i. Phần chúng ta trong khi chúng ta chưa là m gì nổi kẻ địch thì cà ng khuyến khÃch chúng tư Æ¡ng tà n tư Æ¡ng diệt cà ng hay ! Kẻ nà o yếu ta giúp cho mạnh, kẻ yếu được mạnh thì tá»± đắc, kiêu căng, khinh khỉnh, kẻ mạnh sợ mất độc tôn nên sanh đố kỵ. Dù muốn dù không há» cÅ©ng phát động cuá»™c đấu tranh, mu đồ độc bá.
Bạch Kim Phượng thở dà i :
- Bây giá» tôi má»›i nháºn thấy cái vốn lịch duyệt cá»§a tôi rất má»ng ! Tôi không đủ tc ách xá» sá»± thÃch đáng vá»›i hoà n cảnh !
Yến Thanh lắc đầu :
- Không phải váºy đâu ! Trái lại là khác ! Kim Phượng có dưới tay má»™t nhân số rất má»±c trung thà nh, mẫn cán. Tung trưởng lão và Phong Há»a Äầu Äà lại khéo che dấu phần chá»§ lá»±c, chỉ để bá»™c lá»™ má»™t thiểu số tầm thá»ng, gây sá»± nhầm lẫn cho đối phương.
Hà nh động đó rất khôn ngoan đến tại hạ đây cÅ©ng phải khâm phục. Có những thuá»™c hạ như váºy Kim Phượng có quyá»n hy vá»ng má»™t thà nh công lá»›n trong tư Æ¡ng lai lắm chứ !
Bạch Kim Phượng cưá»i khổ :
- Chỉ mong được như lá»i chúc là nh cá»§a lãng tá». tháºt tình tôi lo sợ mình chẳng bằng ai ! Nghe nói đến thanh thế cá»§a đối phương tôi phát ngán !
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Kim Phượng còn nợ tại hạ đấy nhé ! Kim Phượng chưa tạ lỗi đó !
Bạch Kim Phượng tránh né :
- Thì tôi đã nhìn nháºn là tôi còn non ná»›t rồi đó, thừa nháºn mình thua kém là gián tiếp chịu lá»—i rồi còn gì nữa ?
Yến Thanh bỉu môi :
- Tại hạ biết mà ! Kim Phượng không chịu cúi đầu trước sá»± tháºt, không chịu phục thiện ! Tánh quáºt cá»ng cần phải có song có theo cái lối cá»§a Kim Phượng ngưá»i ta không hoan nghinh đâu !
Bạch Kim Phượng xì một tiếng :
- Lãng tỠmuốn tôi chánh thức mở miệng xin lỗi ?
Yến Thanh trang nghiêm đáp :
- Phải ! Cho Kim Phượng táºp mình quen nháºn lá»—i, có biết phục thiện thì ngưá»i ta má»›i thà nh tháºt sá»a sai chá»›. Bởi vì Kim Phượng đẹp quá, đẹp là có cao ngạo Ãt nhiá»u, mà cao ngạo là bất cần nhân tình, như váºy là m sao thu tháºp kinh nghiệm ?
Bạch Kim Phượng cắn răng :
- Nếu tôi kiên trì không chịu nháºn sai thì sao ?
Yến Thanh Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i :
- Thì tại hạ sẽ xin lá»—i ngợc lại cho thá»a niá»m tá»± ái cá»§a Kim Phượng.
Bạch Kim Phượng trầm giá»ng :
- Rồi sau đó ?
Yến Thanh tiếp :
- Sau đó tại hạ đưa Kim Phượng đến cái nÆ¡i sẽ đến, chá» Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh đến há»™i há»p vá»›i Kim Phượng.
Lúc đó Kim Phượng tùy tiện muốn là m sao đó thì là m.
Bạch Kim Phượng há»i :
- Còn lãng tỠ? Lãng tỠsẽ bỠđi ?
Yến Thanh gáºt đầu :
- Phải là váºy rồi ! Kim Phượng nặng vá» chá»§ kiến quá, đâu có cần chi ai tiếp trợ.
Bạch Kim Phượng buông gá»n :
- Hiện tại nếu lãng tỠmuốn đi cũng chẳng sao !
Yến Thanh lắc đầu :
- Cha Ä‘i được ! Tại hạ đã khuyên Kim Phượng rá»i Thiên Tà n Cốc thì bổn pháºn cá»§a tại hạ là phải tìm cho Kim Phượng má»™t chá»— dung thân an toà n. Tại hạ đã đáp ứng bá»n Äà o Láºp là chiếu cố đến Kim Phượng thì tại hạ phải là m tròn Ä‘iá»u mà há» á»§y thác, khi nà o tại hạ trao trả Kim Phượng táºn tay há» xong tại hạ má»›i có thể bá» Ä‘i !
Bạch Kim Phượng há»i :
- Chỉ cần gặp lại bá»n Äà o Láºp thôi ?
Yến Thanh gáºt đầu :
- Có thế thôi ! Sở dÄ© tại hạ đến Thiên Tà n Cốc là vì tại hạ có kÃnh y đối vá»›i há».
KÃnh ý vì sá»± trung thà nh cá»§a há» dà nh cho Kim Phượng !
Bạch Kim Phượng há»i :
- Tại sao lãng tỠlại định ly khai tôi ?
Yến Thanh đáp :
- Tại vì Kim Phượng không phải mẫu ngưá»i do bá»n Äà o Láºp phác há»a !
Bạch Kim Phượng thở dà i :
- Lãng tá» muốn cho tôi phải cúi đầu ? Có như váºy lãng tá» má»›i cao hứng.
Yến Thanh cưá»i nhẹ :
- Kim Phượng lầm ! Tại hạ đâu có muốn Kim Phượng cúi đầu trước tại hạ ! Tại hạ chỉ muốn Kim Phượng cúi đầu trước chân lý thôi ! Phải có can đảm nhìn thẳng và o thá»±c tế, và o sá»± sai lạc cá»§a mình, có váºy má»›i dá»… dà ng tiến thá»§ vá»›i nhiá»u hy vá»ng thà nh đạt. Sắc đẹp chưa hẳn là bảo đảm cho sá»± cao ngạo, sắc đẹp rồi cÅ©ng theo thá»i gian mà tà n tạ. Chỉ có chân lý là vÄ©nh hằng, má»i sá»± xây dá»±ng trên chân lý Ä‘á»u vững chắc !
Cuối cùng Bạch Kim Phượng thốt :
- Tôi xin lỗi đấy lãng tỠ! Lãng tỠmãn nguyện chưa ?
Yến Thanh gáºt đầu :
- Mãn nguyện rồi ! Vô cùng mãn nguyện ! Bây giỠđến lượt tại hạ cảm tạ !
Bạch Kim Phượng trố mắt :
- Cảm tạ ! Tạ cái gì ?
Yến Thanh tiếp :
- Tạ cái tánh phục thiện cá»§a Kim Phượng ! Má»™t ngưá»i đẹp thiếu cái tánh đó là sắc đẹp dù có huy hoà ng cÅ©ng không toà n vẹn !
Cả hai là m là nh trở lại.
Bạch Kim Phượng thốt :
- Chúng ta đi đã lâu rồi.
Yến Thanh gáºt đầu :
- Phải ! Nếu chúng ta không trở vỠgấp thì hai tỳ nữ của Kim Phựơng dám nghĩ là tại hạ đem bán Kim Phượng ở đâu rồi.
Bạch Kim Phượng nguýt xéo :
- Còn hai nữ bằng hữu của lãng tỠ! HỠnghĩ sao ?
Yến Thanh lắc đầu :
- HỠkhông nghĩ sao hết !
Bạch Kim Phượng hừ nhẹ :
- Tại sao ?
Yến Thanh đáp :
- Tại vì hỠđã có mặt tại đây !
Bạch Kim Phượng trố mắt :
- HỠđã đến đây ? Tại sao hỠđến ? Äể là m gì ?
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- HỠđến vì hỠnóng lòng lo lắng cho tại hạ ! Thực ra thì tại hạ chưa thấy hỠsong tại hạ dám chắc là hỠcó mặt quanh đây.
Äoạn chà ng cao giá»ng gá»i :
- Liên Liên ! TÃch TÃch ! Ra đây Ä‘i !
Quả tháºt từ sau má»™t cái gò gần đó Liên Liên và TÃch TÃch đứng lên, chạy đến, Yến Thanh quay qua Bạch Kim Phượng thốt :
- Tâm linh là thế ! Chỉ có những ngưá»i tháºt sá»± yêu nhau thì cái tâm má»›i linh cảm như váºy, ngưá»i nà y là m gì thì ngưá»i kia vẫn biết được đại khái như thá»ng.
Bạch Kim Phượng sa sầm gương mặt.
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
17-09-2008, 09:42 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Thiên Ma Lệnh Chủ
Äánh máy: harrison_nguyen
Tác giả : Nam Kim Thạch
Hồi 17
ÄÆ°á»ng Ä‘i nhiá»u nguy hiểm
Cuối cùng rồi bá»n Yến Thanh, Bạch Kim Phượng cÅ©ng đến gò Thiên CÆ¡.
NÆ¡i đây là cÆ¡ sở kiến trúc dà nh cho Yến Thanh và Long VÅ© Äiá»n ngà y trá»›c.
Sở dÄ© có cái tên đó là vì cây cối má»c tá»± nhiên ứng theo huyá»n cÆ¡ cá»§a tạo hóa, từ viên đá đến cà nh cây, ngá»n cá», nhất nhất cái gì cÅ©ng bao hà m cái lẽ nhiệm mà u, theo váºn hà nh cá»§a Thiên Äạo.
ở tại gò Thiên CÆ¡ trong thá»i gian nữa tháng, Yến Thanh tiếp xúc vá»›i Tung đạo trưởng và má»i sau vị phân đà chá»§ từ khắp nÆ¡i theo lịnh triệu táºp kéo đến.
Qua sá»± tá»ng trình cá»§a Tung đạo trưởng, Yến Thanh đã hiểu đại khái tình hình cá»§a Thiên Ma Giáo.
Chân chánh nắm quyá»n thao túng ở phÃa háºu cá»§a Thiên Ma Giáo có bốn ngưá»i.
Thiên Ma Lịnh Chủ Bạch Phúc là một trong số đó.
Còn lại ba ngưá»i thì Tung đạo trưởng đã khám phá ra được má»™t.
Äó là thượng Quan Ngô Dá»± ngoại hiệu là Háºn Thiên Ông. Má»™t đại ma đầu đã từng gây sóng gió trên giang hồ bốn mươi năm vá» trá»›c.
Dới tay Thượng Quan Ngô Dự có ba nữ nhân cộng sự rất đắc lực.
Há» có danh xng là Háºn Thiên Tam Tuyệt.
Ngưá»i thứ nhất là Phà Cẩn đã chết trong tòa trang viện cạnh Mạt Sầu Hồ.
Ngưá»i thứ hai là Liá»…u Bất Thanh, hiện sung chức Tổng Giám tại Thiên Tuyệt Cốc.
Ngưá»i thứ ba là Kim Tuyết N Æ¡ng, nghÄ©a mẫu cá»§a Kim Tá» Yến.
Phà Cẩn vá»›i Kim Tuyết N Æ¡ng vâng máºt lịnh cá»§a Háºn Thiên Ông Thượng Quan Ngô Dá»± âm thầm theo dá»i hà nh động cá»§a Thiên Ma Lịnh Chá»§ Bạch Phúc.
Bạch Phúc không tin dùng há» nhưng vì áp lá»±c cá»§a Háºn Thiên Ông lão ta đà nh chịu đựng hai cái gai trong mắt.
Lúc nà o Bạch Phúc cũng nghĩ cách diệt trừ hai bà ấy !
Lão bà máºt cấu kết vá»›i Mã Cảnh Long, thương lượng kế hoạch đối phó vá»›i gia cẩn và Kim Tuyết N Æ¡ng.
Lão định lợi dụng sá»± có mặt cá»§a Yến Thanh tại Kim Lăng để thá»±c hiện ý đồ, trước tiên là loại trừ Phà Cẩn nhưng ý đồ cá»§a lão lại bị Háºn Thiên Ông khám phá. Háºn Thiên Ông mua chuá»™c Mã Cảnh Long cho nên tuy lão giết được Phà Cẩn song chÃnh lão lại táng mạng dưới ngá»n roi cá»§a Mã Cảnh Long.
Hiện tại đại thể tá»±a hồ vá» tay Háºn Thiên Ông nắm lá»ng.
Tuy nhiên hai lá»±c lượng khác cÅ©ng hùng háºu vô cùng, có thể cho là tư Æ¡ng đư Æ¡ng vá»›i cái thế cá»§a Háºn Thiên Ông.
Suy diễn qua từng sự việc, chắp nối những tư ơng quan giữa các sự việc đó. Yến Thanh có thể đoán ra hai lực lượng kia mà không sai lầm.
Một trong hai thế lực đó có thể là nhóm Thiết Ky Minh và không có Thiết Ky Minh nà o khác hơn tổ chức của Liễu Hạo Sanh mang danh xng đó.
Thiết Ky Minh cá»§a Liá»…u Hạo Sanh gồm các cao thá»§ lục lâm vùng Quan Ngoại, phân ná»a công khai hoạt động tại Äại Mạc, phân ná»a còn dấu mặt dấu tên, không chế ngợc lại đám công khai. Ph Æ¡ng pháp khống chế là ba tiếng Thiết Ky Minh. Nếu ai nói đến ba tiếng đó là má»™t dược kiệu trong ngưá»i nổ lên là m đứt tâm mạch mà chết.
Yến Thanh và Long VÅ© Äiá»n đã khám phá ra phương pháp không chế đó qua cái chết cá»§a Trần Lượng ngà y trá»›c.
Nhưng ngưá»i chân chÃnh thao túng Thiết Ky Minh là ai Yến Thanh chưa hiểu được.
Lực lượng thứ ba của anh em hỠMạt và Liên Khiết Tâm.
Lúc Bạch Phúc còn lãnh đạo Thiên Ma Giáo thì há» theo vá» vá»›i lão, giúp lão tranh đấu vá»›i nhiá»u môn phái khác mang lại cho lão nhiá»u thắng lợi. Tuy váºy há» không tháºt lòng quy thuáºn lão, bất quá há» gây sá»± tÃn nhiệm nÆ¡i lão để má»™t ngà y nà o đó gặp thá»i cÆ¡ thuáºn tiện há» giở thá»§ Ä‘oạn giết ngưá»i Ä‘oạt thế, tăng bồi thá»±c lá»±c riêng.
Mãi vá» sau há» má»›i thá»±c hiện ý đồ thôn tÃnh bằng cách cho Mạt Tá» thiêu há»§y Hồng Diệp SÆ¡n Trang cá»§a Liá»…u Hạo Sanh, đồng thá»i đưa đưá»ng cho Yến Thanh đến phá há»§y tổng đà n cá»§a Bạch Phúc.
Tuy nhiên há» không thu hoạch được gì bởi Mã Cảnh Long cao thá»§ Ä‘oạn hÆ¡n, tiếp thu trá»n vẹn thế lá»±c cá»§a Bạch Phúc.
HỠMạt và Liên Khiết Tâm bắc buộc phải rút và o bóng tối.
Liên Khiết Tâm trong khi mất bình tĩnh tiết lộ mối tình ngang trái với Mạt TỠrồi bỠđi.
Mạt Tạng chạy theo.
Yến Thanh sai phái Sá» Quang Siêu truy tầm tung tÃch cá»§a đôi vợ chồng đó.
Khi chà ng đưa Bạch Kim Phượng vỠđến gò Thiên cÆ¡ thì không lâu lắm Liên Liên và TÃch TÃch nháºn được tin cá»§a bang chá»§ Vu Phi cho biết Sá» Quang Siêu đã bị giết bá» thây lá»™ Liá»…u tại Quát Th Æ¡ng SÆ¡n.
Thà nh thá» má»i tin tức vá» Mạt Tạng và Liên Khiết Tâm bị gián Ä‘oạn.
Không ai biết hai ngưá»i đó hiện tá»a lạc tại phương trá»i nà o.
Nhóm của Liên Khiết Tâm không có một nhân số đông song gồm những cao thủ nhất lu, oai lực hùng mạnh, có thể Bạch Ngân Phượng thuộc nhóm đó.
Tại Mạt Sầu Hồ, Yến Thanh còn biết thêm má»™t việc nữa là Liên Khiết Tâm thông gian vá»›i Mạt Tá» sanh hạ má»™t đứa con trai được Bạch Phúc an trà tại má»™t nÆ¡i bà máºt huấn luyện võ công, đồng thá»i cải tạo tâm tánh cá»§a đứa bé để biến thà nh má»™t sát thá»§ trong tư Æ¡ng lai.
Chắc chắn là Mạt Tạng và Liên Khiết Tâm đang ở tại địa phương của đứa bé.
Trong lúc Sá» Quang Siêu bị giết tại Quát Th Æ¡ng SÆ¡n thì tại Tây Thiên Mục SÆ¡n chưa con Mã Bách Bình thiết láºp tổng đà n. Nhưng trung tâm hoạt động cá»§a dư đảng Thiên Ma Giáo thì vẫn đặt tại Mạt Sầu Hồ thuá»™c đất Kim Lăng.
Còn Liễu Hạo Sanh cũng ly khai quan ngoại trở lại Hà n Châu tu bổ Hồng Diệp Sơn Trang, dùng nơi đó là m căn cứ.
Theo tình hình hiện tại thì các thế lá»±c tà ác ngấm ngầm khống chế giang hồ Ä‘á»u đặt trung tâm trong hai vùng Giang Nam và Giang Chiết. Và quyá»n uy tối thượng ở nÆ¡i tay chưa con Mã Bách Bình. Äá»u đó chứng tá» Háºu Thiên Ông Thượng Quan Ngá»™ Dư có má»™t thá»±c lá»±c hùng mạnh nhất trong ba nhóm. Trong tư Æ¡ng lai nếu má»™t cuá»™c tư Æ¡ng tranh đại quy mô khai diá»…n thì cái Ä‘Ãch cá»§a má»i mÅ©i dùi tất phải hướng vá» cứ Ä‘iểm cá»§a chưa con há» Mã tại Kim Lăng.
Như váºy muốn truy nguyên hai nhóm Liên Khiết Tâm và Thiết Ky Minh tất phải dồn má»i nổ lá»±c vá» Kim Lăng.
Äem sá»± suy diá»…n đó trình bà y vá»›i Long VÅ© Äiá»n, Yến Thanh nháºn thấy nên đến Kim Lăng má»™t chuyến, quan sát tình hình rồi sẽ dặt kế hoạch công tác.
Äồng thá»i chà ng cho rằng Long VÅ© Äiá»n có thể nhân danh mối giao tình ngà y cÅ©, tìm đến Hà ng Châu gặp Liá»…u Hạo Sanh để thám dá» chân tướng cá»§a Thiết Ky Minh, xác định thân pháºn cá»§a Liá»…u Hạo Sanh trong nhóm nà y. Hoặc y là ngưá»i chá»§ não hay chỉ là má»™t kẻ thừa sai cá»§a má»™t nhân váºt nà o đó chưa lá»™ diện.
Phần chà ng thì tiếp xúc với chưa con hỠMã.
Long VÅ© Äiá»n Cá»i khổ :
- Lão đệ không thấy là m như thế là tá»± mình đút đầu và o miệng cá»p cho cá»p ngoạm sao ? Mã Cảnh Long thì nhất quyết trừ diệt lão đệ còn ngu huynh thì từ sau ngà y Thiên Ma Lịnh Chá»§ bị trừ diệt đã ly khai Liá»…u Hạo Sanh. Trong thá»i gian đó lại luôn luôn ở sát cạnh lão đệ, phá Thiết Ky Minh tại má»™t cứ Ä‘iểm giữa Kim Lăng gây cái chết cho má»™t số nhân viên, rồi lại Ä‘i do thám Thiên Tà n Cốc thì còn mong gì Liá»…u Hạo Sanh tin tưởng ngu huynh như ngà y nà o mà hòng trở lại vá»›i y ?
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Không sao đâu, Long huynh ! Trừ cái việc dá» thám Thiên Tà n Cốc bá»n Mã Bách Bình có thể biết là Long huynh có tham dá»±, còn lại thì vụ khám phá bà máºt Thiết Ky Minh tại Kim Lăng chắc chắn là không ai hay biết. Nếu đối phương có truy cứu vụ án giết ngưá»i thì bất quá há» chỉ hướng cuá»™c Ä‘iá»u tra vá» Cái Bang, tiểu đệ chắc chắn Liá»…u hạo Sanh chẳng những không nghi ngá» Long huynh mà lại tìm cách che dấu cho Long huynh nữa đó, nếu vạn nhất y biết sá»± tháºt.
Long VÅ© Äiá»n thở dà i :
- Lấy gì là m chắc ! Chá»— giao tình giữa ngu huynh và y không gì đáng gá»i là thâm háºu, bất quá ngà y trước mợn cái danh giả là Äiá»n VÅ© Long tiếp xúc vá»›i y, may mắn được y xem trá»ng ngu huynh phần nà o. Nhưng từ chiến dịch Mạt Sầu Hồ đến nay song phương đã mất liên lạc, bây giá» tìm đến y ngu huynh chẳng biết nói sao cho tròn trịa cái ý nghÄ©a cá»§a cuá»™c trùng phùng !
Yến Thanh thốt :
- Thá»±c ra mình không nên dấu diếm Ä‘iá»u gì. Trừ tên tháºt và thân pháºn chân chánh cá»§a Long huynh ra thì Long huynh có thể nói tất cả những gì Long huynh muốn nói, cần nói. Tháºm chà cả cái việc Thiên Tà n Môn di chuyển cÆ¡ sở vá» gò Thiên CÆ¡ nà y Long huynh cÅ©ng có thể tiết lá»™ vá»›i y.
Long VÅ© Äiá»n kêu lên :
- Tiết lá»™ như váºy đâu có được !
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Sao lại không được ! Tung trưởng lão và má»i sau vị đà n chá»§ đã vỠđây đối phương đã chú ý rồi, chỉ trong nhất thá»i chúng chưa biết sá»± tình như thế nà o nhưng rồi chúng cÅ©ng sẽ biết và Liá»…u Hạo Sanh cÅ©ng sẽ biết luôn. Tốt hÆ¡n mình nên tiết lá»™ trước vá»›i y để tranh thá»§ sá»± tÃn nhiệm cá»§a y. ÄÆ°á»£c y tÃn nhiệm Long huynh sẽ dá»… dà ng hà nh động.
Long VÅ© Äiá»n há»i :
- Nếu y có ý muốn thôn tÃnh Thiên Tà n Môn, yêu cầu ngu huynh dẫn đưá»ng đến đây ?
Yến Thanh lắc đầu :
- Không có việc đó đâu ! Lá»±c lượng cá»§a Thiên Tà n Môn trước con mắt má»i ngưá»i không đáng kể ? Hà huống Liá»…u Hạo Sanh cần che dấu hà nh tung cá»§a Long huynh !
Tiểu đệ đã phát hiện chà khà cá»§a y từ lâu, Y cÅ©ng như Mã Bách Bình rất khổ sở dưới áp lá»±c cá»§a ngưá»i khác, chỉ mong có má»™t ngà y nà o đóvươn mình lên cao mặt nhìn Ä‘á»i. Do đó cả hai cùng nổ lá»±c tranh thá»§ ngoại viện. Muốn khám phá các thế lá»±c tà n ác Ä‘ang thao túng giang hồ chúng ta phải do hai phương diện đó truy ra. Má»i hoạt động hiện tại phải táºp trung nÆ¡i hai con ngưá»i đó.
***** Thiếu một trang *****
Tà i sản của quykiemtu
17-09-2008, 09:43 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Thiên Ma Lệnh Chủ
Äánh máy: harrison_nguyen
Tác giả : Nam Kim Thạch
Hồi 18
Thêm một lần hóa trang
Tấm minh sanh cho Yến Thanh má»™t cái tin quan trá»ng là Liên Khiết Tâm đã tìm được đứa con trai và đứa bé mang tên là Mạt Chấn VÅ©.
Hiện tại đứa bé là má»™t thiếu niên, có lẽ hắn đã há»c võ công thà nh tà i và theo mẹ xuất hiện trên giang hồ.
Vá»›i hắn sát kiếp sẽ khai diá»…n, hoặc gần, hoặc xa, Ä‘á»u chắc chắn là cuá»™c tà n sát phải rất thảm khốc !
Yến Thanh lấy mảnh giấy đó xếp lại, cất và o mình trở vá» thuyá»n.
Chà ng toan bảo thuyá»n phu nhổ sà o, kéo neo tiếp tục hà nh trình đến Kim Lăng, bá»—ng má»™t gã thưsinh váºn áo trắng đến nÆ¡i há»i phu thuyá»n mấy câu gì đó rồi bá»›c xuống thuyá»n luôn.
Thư sinh hướng vỠYến Thanh vòng tay vái rồi thốt :
- Chẳng dám dấu huynh đà i, bổn nhân có việc gấp cần đến Kim Lăng ngay. May mắn thay được biết thuyá»n nà y sẽ Ä‘i Kim Lăng nên muốn xin quá giang cho tiện việc.
Chẳng rõ huynh đà i có chấp thuáºn lá»i van cầu ?
Thư sinh có hà m răng Ä‘á»u đặn, trắng bón, đôi môi hồng, dung mạo cá»±c kỳ tú mỹ, tay cầm chiếc quạt chạm chỉ và ng, phong độ rất thanh nhả.
Hoa Liên Liên toan cự tuyệt.
Yến Thanh mỉm cưá»i đáp :
- Hoan nghinh ! Hoan nghinh ! Tứ hải giai huynh đệ mà ! Huynh đà i cứ tự tiện.
Thư sinh cưá»i nhẹ buông lá»i cảm tạ.
TÃch TÃch há»i :
- Äại gia ! Thuyá»n tuy rá»™ng rãi nhưng khoang thuyá»n chỉ có má»™t phòng. Äại gia cho ngưá»i ta quá giang, thế bảo ngưá»i ta ăn nằm ở đâu ?
Yến Thanh đáp :
- Vốn là tư nhân vá»›i nhau thì tại hạ và vị công tá» nà y chung giá»ng vá»›i nhau cÅ©ng được có sao đâu mà hai cô nương phải lo !
Thư sách vội thốt :
- ấy chết ! Bổn nhân đâu dám là m phiá»n phức đến huynh đà i ! xin nhá»ng cho má»™t khoảng nhá» dưới sà n thuyá»n đủ nằm là được !
Yến Thanh lắc đầu :
- Sà n thuyá»n dà nh cho tỳ nữ cá»§a tại hạ, chẳng lẽ huynh đà i nằm chung vá»›i há» ?
Thư sinh giáºt mình :
- Váºy thì bổn nhân xin tùy ngồi khoang hoặc tại mÅ©i thuyá»n, hoặc phÃa sau. Miá»…n có chá»— trống thì thôi.
Yến Thanh há»i :
- Huynh đệ má»›i xuất môn lần đầu ? Có biết Kim Lăng cách đây bao nhiêu dặm đưá»ng chăng ?
Thư sinh đáp :
- ÄÃch xác bổn nhân xuất ngoại lần đầu tiên nên không hiểu hà nh trình độ bao nhiêu dặm !
Yến Thanh tiếp :
- Hà nh trình theo thá»§y bá»™ phải mất độ nữa tháng. Chẳng lẽ huynh đệ cứ ngồi mãi nÆ¡i trống trải, hứng sư Æ¡ng gió nắng ma suốt má»i mấy hôm liá»n ?
Thư sinh sững sá».
Liên Liên và TÃch TÃch che miệng cưá»i.
Hà nh trình từ nơi đó đến Kim Lăng bất quá chỉ mất hai hôm thôi. Yến Thanh bịa dà i hơn thế mà thưsinh cũng tin được !
Äá»§ biết hắn là tay non chưa từng Ä‘i đó Ä‘i đây !
Trù trừ một chút hắn thốt :
- Äã xuất môn rồi thì gặp sao phải chịu váºy !
Yến Thanh há»i :
- Chịu cả dầm ma ? Nổi không ?
Thư sinh cau mà y.
Chừng như hắn muốn khóc.
Yến Thanh mỉm cưá»i tiếp :
- Huống chi huynh đà i không có hà nh lý, có chăn có mà n. Nhất nhất món gì cÅ©ng thiếu chịu là m sao thấu cái lạnh vỠđêm vá»›i gió sông lồng lá»™ng ! Tốt hÆ¡n hết nếu có muốn quá giang thì nên chung phòng chung giá»ng vá»›i tại hạ là tiện nhất !
Thư sinh trầm ngâm một chút cắn răng đáp :
- ÄÆ°á»£c ! Chỉ sợ gây phiá»n phức cho huynh đà i thôi !
Yến Thanh gá»i :
- Liên Liên ! Dá»n giá»ng chăn mà n lên Ä‘i, trá»i cÅ©ng sắp tối rồi, chúng ta nên Ä‘i ngá»§ sá»›m.
Liên Liên vâng lá»i dá»n dẹp liá»n.
Trong khi đó Yến Thanh há»i thưsinh :
- Qúy tánh cao danh của huynh đệ là chi ?
Thư sinh do dự một chút :
- Bổn nhân há» Phong tên Ngá»c Kinh !
Yến Thanh vẫy tay :
- Xin má»i phong huynh !
Bá»›c đến cá»a phòng nhìn lên giá»ng Phong ngá»c Kinh chỉ thấy có má»—i má»™t chiếc chăn.
Hắn lá»™ vẻ khó khăn, trù trừ má»™t lúc rồi há»i :
- Huynh đà i không có chiếc chăn nà o khác ?
Yến Thanh lắc đầu :
- Không ! Trên thuyá»n cÅ©ng có mấy chiếc song không được sạch sẽ lại có rệp không dùng được.
Ngoà i ra tại hạ cÅ©ng cần nói rõ vá»›i Phong huynh Ä‘iá»u nà y là lúc ngá»§ tại hạ thÃch cởi hết y phục do đó lại cà ng sợ rệp. Cho nên cần Ä‘i đâu bằng thuyá»n là tại hạ mang chăn theo mà dùng.
Phong Ngá»c Kinh bối rối há»i gấp :
- Huynh đà i nói sao ? ThÃch ngá»§ trần truồng ?
Yến Thanh đáp :
- Tại hạ là ngưá»i phương bắc và lối ngá»§ trần truồng là thói quen cá»§a ngưá»i phương bắc. Tại hạ thì đã váºy mà hai thị nữ cá»§a tại hạ cÅ©ng thế nốt ! Há» có thói quen rồi.
Phong huynh có há»c rá»™ng tất có xem qua sách nói vá» phong tục địa phương, chắc không lạ lùng gì thói tục đó !
Phong Ngá»c Kinh lắc đầu :
- Ngủ cái gì mà kỳ thế !
Yến Thanh cưá»i nhẹ :
- Cha là m là thấy kỳ nhưng là m rồi là thấy quen nên xem như thưá»ng Phong huynh ạ ! Nếu Phong huynh chướng mắt thì chỉ còn có cách là xuống dưới khoang ngá»§ chung vá»›i bá»n thuyá»n phu. Há» thay phiên nhau lái thuyá»n thế nà o cÅ©ng có chá»— trống.
Phong Ngá»c Kinh há»i :
- Chăn của hỠcó sạch không ?
Yến Thanh lắc đầu :
- Sạch thế nà o được ! Thứ chăn há» dà nh cho khách thuê thuyá»n còn có rệp lại sót, lại thúi thay thì váºt cá»§a há» dùng là m sao mà sạch được ! Phải biết há» là m việc mệt nhá»c nên buông việc ra là đừ ngã xuống ngá»§ liá»n, đâu còn thì giá» mà nghe thúi, hôi, cảm giác rệp muổi cắn ? Há» có má»™t chá»— ngã lng là khoái trá lắm rồi, chẳng bao giá» há» quan tâm đến vệ sinh tối thiểu ! Cái số cá»§a kẻ lao động hạ đẳng cùng lưu là váºy đó, Phong huynh Æ¡i !
Chỉ nghe nói thôi Phong Ngá»c Kinh đã nghe lợm giá»ng buồn nôn rồi là m gì còn dám chui mình và o đó !
- Tháºt tình bổn nhân không kham nổi !
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Äã xuất môn rồi thì phải biết tùy tiện Phong huynh ạ ! Chỉ có tại gia c mình má»›i hưởng thụ đầy đủ theo ý muốn !
Phong Ngá»c Kinh há»i :
- Thuyá»n nà o cÅ©ng như váºy hết ?
Yến Thanh gáºt đầu :
- Như nhau hết ! Bất quá hÆ¡n kém nhau má»™t phần nà o rất nhá» má»n thôi. Cho nên muốn xuất ngoại là phải chuẩn bị má»i váºt dụng cho nhu cầu tối thiểu !
Phong Ngá»c Kinh suy nghÄ© má»™t chút :
- Äêm nay tại hạ ngồi tạm nÆ¡i mÅ©i thuyá»n. Ngà y mai sẽ lên bá» tìm mua má»™t chiếc chăn.
Yến Thanh bảo :
- Tốt hÆ¡n hết Phong huynh nên tìm má»™t chiếc thuyá»n khác mà đi. Tại hạ có việc khẩn cấp lắm không thể dần dà dá»c đưá»ng được, cho nên tại hạ đã phân phó cho phu thuyá»n dù ngà y mai hay ngà y kia thuyá»n không được đỗ lại ở đâu cả.
Phong Ngá»c Kinh thốt :
- Tại hạ cÅ©ng có việc khẩn cấp, nếu tìm thuyá»n khác thì biết đến lúc nà o má»›i có, e rằng cháºm trể công việc mất. Thôi thì đêm nay huynh đà i ngá»§ đây còn đệ ra ngoà i kia ngồi. Sáng hôm sau huynh đà i thức dáºy thì đệ sẽ và o giá»ng ngá»§. Mình thay đổi nhau kẻ đêm ngưá»i ngà y !
Yến Thanh cưá»i mỉa :
- Thuyá»n thì nhá», phÃa sau dà nh cho bá»n phu trạo, phÃa trước chỉ có má»™t khoảng trống đủ ngồi, không đủ duá»—i chân. Ngưá»i trên thuyá»n không có đất hoạt động, suốt ngà y chỉ có ăn rồi nằm, nằm rồi ăn trông cho đến bến. Phong huynh mong chá» cho tại hạ rá»i chiếc giá»ng nà y tháºt là … Phong Ngá»c Kinh nói liá»u :
- Váºy thì tại hạ không nằm không ngá»§ !
Yến Thanh lắc đầu :
- Rõ là Phong huynh chưa từng xuất ngoại nên không ước lượng được cái hại cho sức khá»e cá»§a mình ! Thá» há»i Phong huynh cứ ngồi như váºy mà trải dó dầm sư Æ¡ng, không kể nắng nôi hoặc ma đổ bất thưá»ng suốt má»i mấy hôm. Phong huynh chịu nổi không ? Xuất ngoại má»™t mình cô thân bỉ thứ mà nhuốm bệnh là không còn cái khổ nà o hÆ¡n nữa !
Rồi chà ng tiếp :
- Thôi thì tại hạ tÃnh như thế nà y, tại hạ bảo hai thị nữ dồn nhau lại nằm chung chừa má»™t chá»— cho tại hạ. Phong huynh tá»± tiện xá» dụng chiếc thuyá»n má»™t mình nằm ngồi bằng thÃch !
Phong Ngá»c Kinh khoát tay :
- Huynh đà i tÃnh như váºy đâu có tiện ! Tại hạ không dám nháºn đâu !
Yến Thanh Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i :
- Có sao ! Tại hạ nháºn thấy Phong huynh không có thói quen ngá»§ chung vá»›i ngưá»i khác !
Phong Ngá»c Kinh vá»™i hấp tấp :
- Phải ! Phải ! Tại hạ luôn luôn thÃch ngá»§ má»™t mình !
Äể nguyên quần áo hắn chuồn mình lên giá»ng kéo chăn trùm kÃn từ đầu xuống chân.
Bá»—ng Phong Ngá»c Kinh tốc chiếc chăn quẳng qua má»™t bên nhảy xuống giá»ng, phóng chân chạy ra mÅ©i thuyá»n.
Yến Thanhvươn tay chụp cổ tay cá»§a y giữ cứng rồi há»i :
- Phong huynh ! Cái chi thế ?
Phong Ngá»c Kinh đỠmặt kêu to :
- Buông ra ! Buông gấp ! Lãng tá» ! Các ng Æ¡i là bá»n vô sỉ… Yến Thanh báºt cưá»i ha hả :
- Nói cái gì lạ váºy, Phong huynh ! Bá»n tại hạ thà nh tháºt tiếp đãi Phong huynh… Phong Ngá»c Kinh đưa tay chỉ quát :
- Thà nh tháºt tiếp đãi bằng cách đó à ! Vô sỉ ! Má»™t lÅ© dâm đãng !
Nhưng y sững sá».
Trên sà n chẳng có chăn mà n chi hết. Bá»n Liên Liên và Yến Thanh Ä‘á»u mặc y phục chỉnh tá», không há» có cái việc cởi y phục trần truồng.
Yến Thanh lại cưá»i vang :
- Phong huynh ! Tại hạ tuy là lãng tá» nhưng Câu Hồn tá»· muá»™i đâu phải là hạng gái phóng đãng dâm dáºt, dù cho bá»n tại hạ có cuồng loạn đến đâu cÅ©ng không thể bà y tráºn trước mặt má»™t ngưá»i lạ !
Liên Liên cưá»i tiếp :
- Hà huống Bạch cô nương đâu có bị chúng tôi mê hoặc !
Phong Ngá»c Kinh giáºt mình kêu lên :
- Các vị đã nháºn ra tôi ?
Yến Thanh thốt :
Thuáºt cải sá»a dung mạo dù khéo đến đâu cÅ©ng chỉ cải sá»a được cái dáng bên ngoà i chứ không biến đổi cái tÃnh khà con ngưá»i ! Kim Phượng nhá»› Ä‘iểm đó để rút kinh nghiệm cho những lần hóa trang sau nà y nếu cần.
Phong Ngá»c Kinh lá»™t chiếc mão, vuốt mặt hiện nguyên chân tướng là Thiên Tà n môn chá»§ Bạch Kim Phượng.
Nà ng thở ra thốt :
- Nếu biết sá»›m không qua mắt nổi các vị thì tôi khá»i phải hóa trang ! Xát cái thứ thuốc nà y lên mặt tháºt khó chịu vô cùng !
Rồi nà ng trừng mắt nhìn Yến Thanh gắt :
- Lãng tá» tháºt đáng trách ! Äã nháºn ra rồi mà còn đùa cợt. Tà n nhẫn đến thế là cùng !
Yến Thanh Ä‘iá»m nhiên :
- Tại cái máºt cá»§a Kim Phượng bé quá ! Quả như Kim Phượng dám hé mà chăng lên nhìn thá» thì là m gì mà hoảng sợ chạy Ä‘i ?
Bạch Kim Phượng đỠmặt :
- Dù nam nhân tháºt sá»± tôi cÅ©ng không dám nhìn trá»™m hà huống là nữ nhân ? Ai mà là m kỳ như váºy được ?
Yến Thanh tiếp :
- Sao Kim Phượng không suy nghÄ© kỹ má»™t chút ? Tại hạ là lãng tá» mà chứ đâu phải kẻ cuồng dâm ! Chỉ có kẻ cuồng dâm má»›i bà y trò chướng mắt như váºy thôi !
Rồi chà ng há»i :
- Kim Phượng định đi đâu thế ?
Bạch Kim Phượng đáp :
- Tôi đến Kim Lăng !
Yến Thanh cau mà y :
- Việc dỠthám đã có tại hạ lo liệu, cô nương còn đi là m gì ?
Bạch Kim Phượng hừ một tiếng :
- Yến huynh không cho tôi Ä‘i đâu hết thì là m sao tôi lịch lãm việc Ä‘á»i ? Từ khi rá»i Thiên Tà n Cốc tôi nháºn thấy mình kém cá»i quá Yến huynh Æ¡i ! Tôi như đứa trẻ con lạc lõng giữa dòng nhân thế, chẳng biết gì hết !
Yến Thanh lắc đầu :
- Äi như váºy nguy hiểm lắm !
Bạch Kim Phượng cưá»i khổ :
- Chứ Yến huynh không mạo hiểm đó sao ?
Yến Thanh cãi :
Tại hạ khác, cô nương khác ! Tại hạ chỉ có má»™t mình, sống thì bôn tẩu, chết thì thôi chẳng để ảnh hưởng cho ai. Còn cô nương là môn chá»§, lãnh đạo má»™t nhóm ngưá»i, nhóm ngưá»i đó đặt kỳ vá»ng nÆ¡i cô nương nên cô nương phải dè dặt !
Bạch Kim Phượng thở ra :
- Tôi bất chấp tất cả ! Tại gò Thiên Cơ tôi chẳng có việc chi là m, buồn chán hết sức ! Tung trưởng lão bảo tôi xuất ngoại mở rộng kiến văn !
Yến Thanh kêu lên :
- Cô nương nói sao ? Tung trưởng lão biết cô nương ra đi ?
Bạch Kim Phượng gáºt đầu :
- Phải ! Lão còn an bà y nhiá»u việc nữa đấy. Nếu không là m sao tôi tìm được các vị ! Lão Ä‘iá»u động má»™t số cao thá»§ trong bổn môn âm thầm chiếu liệu… Yến Thanh thở dà i :
- Có thể há»ng hết rồi ! Há»ng hết ! Lão đạo trưởng là m váºy trong khi tại hạ muốn bà máºt hà nh động !
Bạch Kim Phượng thốt :
- Chỉ sợ Yến huynh không giữ được bà máºt thôi ! Ngưá»i trong Thiên Tà n Môn còn khám phá được hà nh tung cá»§a Yến huynh thì ngưá»i ngoà i cÅ©ng có thể khám phá được váºy chứ !
Yến Thanh đuối lý.
Chà ng trầm mặt má»™t lúc lâu má»›i gá»i Liên Liên há»i :
- Thuyá»n nà y cô nương há»i thuê nÆ¡i ai ?
Liên Liên đáp :
- Thuyá»n cá»§a Cái Bang. Tôi là m sao yên lòng dùng thuyá»n ngoại nhân ?
Yến Thanh trầm giá»ng :
- Nhưng ngưá»i trong Thiên Tà n Môn lại dá» thám hà nh tung cá»§a chúng ta dá»… dà ng quá !
Bạch Kim Phượng mỉm cưá»i :
- Thiên Tà n Môn dá»i vá» gò Thiên CÆ¡. Tung đạo trưởng láºp tức bố phòng khắp nÆ¡i, đặt nhiá»u hệ thống tình báo thì các vị ra Ä‘i láºp tức lá»t và o mắt cá»§a chúng, tá»± nhiên tôi phải biết các vị Ở đâu ! Tuy nhiên các vị yên trÃ, ngưá»i ngoà i chẳng ai biết được đâu !
Tung trưởng lão có theo dõi đến cuối đưá»ng, quan sát rất kỹ không thấy ai khả nghi cả do đó má»›i bảo tôi tiếp cáºn các vị.
Yến Thanh há»i :
- Tung trưởng lão cũng xuất ngoại thế thì tại gò Thiên Cơ ai xỠlý nội vụ ?
Bạch Kim Phượng đáp :
- Tôi đã phong chức cho Phong Há»a Äầu Äà bổ khuyết chá»— Mạnh sư thái, đồng thá»i cho Äà o Láºp và Dư Æ¡ng Mãnh phụ tá đầu đà chiếu liệu trong ngoà i.
Yến Thanh há»i :
- Còn sáu tỳ nữ của cô nương ?
Bạch Kim Phượng đáp :
- Tất cả ở lại gò Thiên Cơ. Tôi không mang theo nà ng nà o hết.
Yến Thanh cau mà y :
- Rồi ai phục thị cô nương ?
Bạch Kim Phượng lắc đầu :
- Không cần ! Tôi có thể tá»± lo cho tôi ! Tôi đã quyết tâm há»c há»i nÆ¡i trá»ng Ä‘á»i thì trước hết phải dứt khoát tánh ý lại.
Yến Thanh cưá»i mỉa :
- Tự lo cho mình nổi không ?
Bạch Kim Phượng trầm giá»ng :
- Có gì mà không nổi ! Dù không nổi cÅ©ng phải nổi ! Tôi không còn là trẻ nÃt lên ba !
Yến Thanh thở dà i :
- Äi như thế mà không mang theo má»™t bá»™ y phục để thay đổi ! Mồ hôi đẩm ướt áo kìa… Bạch Kim Phượng Ä‘iá»m nhiên :
- Tôi quên ! Nếu cần tôi có thể dùng áo cá»§a Yến huynh ! Tầm vóc cá»§a chúng ta bằng nhau, y phục cá»§a Yến huynh tôi mặc được như thưá»ng !
Yến Thanh lắc đầu :
- Là m sao được ? Tại hạ chỉ có hai bộ y phục thôi. Chia cho cô nương rồi tôi lấy gì thay đổi ?
Bach Kim Phượng cưá»i nhẹ :
- Thế thì tôi cứ mặc một bộ nầy đến Kim Lăng tôi sẽ mua thêm để dùng.
Yến Thanh hừ một tiếng :
- Mặc má»™t bá»™ suốt nữa tháng trá»i ?
Bạch Kim Phượng gáºt đầu :
- Lâu hơn nữa cũng chẳng sao !
Yến Thanh kêu lên :
- Trá»i Æ¡i ! Nữa tháng không thay y phục, không tắm rá»a mà cô nương chịu nổi !
tại hạ chỉ sợ con ngưá»i bốc ra má»™t mùi khó ngá»i quá !
Bạch Kim Phượng khoác tay :
- Yến huynh đừng viện dẫn lý do Ä‘uổi tôi vá». Tôi đã nhất Ä‘i theo Yến huynh thì có nói cái gì tôi cÅ©ng không trở vỠđâu ! Äừng có hòng dá»a tôi !
Yến Thanh cưá»i khổ :
- Liên Liên Æ¡i ! Cô nương ra phÃa sau pha cho má»™t cháºu nước nóng cho nà ng tắm rồi sá»a soạn cho nà ng má»™t bá»™ y phục.
Bạch Kim Phượng vội thốt :
- Không ! Phải là y phục nam nhân mới được ! Mà phải là nam nhân thúi nữa kìa !
Yến Thanh cưá»i khổ :
- Cô nương ! Tại hạ cũng là một nam nhân thúi đây ! Thôi cô nương yên trà đi !
Bạch Kim Phượng mỉm cưá»i :
- Liên thÆ¡ thÆ¡ khá»i phải nhá»c công lo, tôi có thể nấu nước pha nước cho tôi được !
Nà ng bớc và o trong khoang bếp.
Nhìn theo nà ng Yến Thanh thở dà i thốt :
- Liên Liên theo giúp nà ng má»™t chút Ä‘i. Cái ngữ đó mà nói là tá»± túc thì đúng là nói việc hái sao trên trá»i váºy !
Liên Liên mỉm cưá»i bá»›c Ä‘i ngay.
TÃch TÃch mỉm cưá»i :
- Yến gia lại thắng cuộc một lần nữa rồi đó ! chị em tôi vốn muốn cho nà ng là m cao để Yến gia phải van xin cầu khẩn chút tình nơi nà ng để trả miếng cho phần nà o thái độ khinh khỉnh của Yến gia đối với chị em tôi hoặc đối với các thiếu nữ khác.
Nhưng xem ra cái con gà mái tÆ¡ lại cứ Ä‘eo Ä‘uổi theo con gà trống tốt mã mãi ! Thế nà y thì chẳng những nà ng bại tráºn mà chị em tôi cÅ©ng bại tráºn luôn.
Yến Thanh thở dà i không đáp.
TÃch TÃch tiếp :
- Là m cho con ngưá»i đó Ä‘iên đảo thần hồn, Yến gia quả là má»™t pháp sư cao tay ấn đáng phục ! Yến gia nên hãnh diện má»›i phải chứ, cá»› sao lại héo hon bi thảm, nhăn mặt nhÃu mà y ?
Yến Thanh chỉnh nghiêm thần sắc :
- TÃch TÃch ! Cô nương nên hiểu cho tại hạ ! Bình sanh tại hạ không há» kêu ngạo vá» sá»± chinh phục cảm tình cá»§a má»™t cô bé ngây thÆ¡ !
TÃch TÃch không cưá»i nữa trước vẻ trang nghiêm cá»§a Yến Thanh.
Yến Thanh tiếp :
- Trái lại tại hạ còn lo sợ trong tư ơng lai tại hạ sẽ là m cho nà ng đau khổ !
TÃch TÃch chá»›p mắt :
- Tại sao ? Chẳng lẽ Yến gia không chuẩn bị tiếp thu cảm tình nà ng sẵn sà ng dâng hiến ?
Yến Thanh đáp :
- Tiếp thu hay không Ä‘iá»u đó không phải là vấn Ä‘á». Mà đá»u quan trá»ng là tại hạ phải đối xá» như thế nà o cho cân xứng vá»›i lượng giá cảm tình nà ng định dâng hiến !
Giả như nà ng ly khai Thiên Tà n Môn để được kết hôn vá»›i tại hạ thì tháºt là khó khăn cho tại hạ bởi tại hạ không thể nà o cá»± tuyệt mà cÅ©ng không thể lấy nà ng. Trước mặt nà ng sở dÄ© tại hạ tùy tiện nói năng là vì tại hạ trang Ä‘iểm cho cái vẻ lãng tá» cá»§a tại hạ được tân kỳ váºy thôi ! Tại hạ chỉ có má»™t tình cảm và tình cảm đó đã được chôn vùi dưới đất sâu tại Hoa SÆ¡n từ nhiá»u năm qua !
TÃch TÃch thoáng biến sắc :
- Yến gia nhất định sống độc thân suốt Ä‘á»i ?
Yến Thanh gáºt đầu :
- Äúng váºy ! Tại hạ chỉ có má»™t ngưá»i vợ và bất cứ ai có tình yêu chân chánh cÅ©ng chỉ có má»™t ngưá»i vợ duy nhất mà thôi ! vợ sống tại hạ yêu ngưá»i, vợ chết tại hạ yêu bóng ! Vợ tại hạ chết chứ cái bóng vẫn còn mãi trong tâm tại hạ !
TÃch TÃch cau mà y :
- Còn Kim TỠYến ?
Yến Thanh cưá»i khổ :
- Má»™t lá»i hứa suông trước đại cuá»™c để cho đại cuá»™c được diá»…n biến thuáºn chiá»u.
Một ngà y nà o đó tại hạ sẽ giải bà y chắc chắn là nà ng sẽ thông cảm.
TÃch TÃch há»i :
- Nếu nà ng oán trách ?
Yến Thanh tiếp :
- Không oán trách đâu ! CÅ©ng như hai cô nương, nà ng là má»™t con ngưá»i l Æ¡ng thiện, các cô nương thông cảm cho tại hạ được thì nà ng cÅ©ng thông cảm được nhthưá»ng ! Cái khó là vấn đỠcá»§a Bạch Kim Phượng!
TÃch TÃch thốt :
- Tôi thấy nà ng cũng l ơng thiện lắm mà !
Yến Thanh thở ra :
- Nhưng nà ng khác hÆ¡n các cô nương ! Các cô nương từng trải qua khổ Ä‘au, hoạn nạn, từng xuất thân từ tá»§i nhục mà vươn lên, lịch duyệt nhiá»u, kiến thức rá»™ng. Những thá» thách do các cô nương chịu đựng giúp các cô nương có thái độ khoan dung hòa ái.
Còn Bạch Kim Phượng thì lại lá»›n lên trong kêu ngạo, mà kêu ngạo là nguồn gốc phát sanh độc Ä‘oán, cố chấp, ngang ngạnh. Muốn cho nà ng thông cảm là việc uốn nắn má»™t cổ thá» cứng rắn, tay không uốn nổi cây mà tay lại gãy đó TÃch TÃch !
TÃch TÃch lắc đầu :
- Yến gia nói quá lá»i chứ tôi thấy nà ng cÅ©ng đã vứt bá» kiêu ngạo rồi, nà ng đã biến hóa thà nh má»m dịu rồi, hiện tại nà ng bất cần tôn kÃnh, nà ng cÅ©ng không táºt đố luôn.
Nà ng chuẩn bị tiếp thá» bất cứ cái gì để chứng tá» sá»± đổi thay tốt đẹp. Tôi nghÄ© dù Yến gia có lấy nà ng là m vợ hay không nà ng cÅ©ng chẳng quan tâm lắm. Nà ng chỉ tha thiết đến má»™t Ä‘iá»u là Yến gia có yêu nà ng hay không ! Có thế thôi !
Yến Thanh đáp :
- Cảm tình do tại hạ giao ra nếu có thì cũng trong một giới hạn nà o đó !
TÃch TÃch tiếp :
- Yêu có chân có giả, có sâu có cạn. Chỉ cần Yến gia đừng lừa dối nà ng, đừng trêu cợt trên tình ái của nà ng là nà ng mãn nguyện rồi. Nà ng không thắc mắc vỠgiới hạn đâu !
Yến Thanh lắc đầu :
- Tại hạ chưa có nổi má»™t niá»m tin vá» láºp luáºn cá»§a cô nương !
TÃch TÃch hừ má»™t tiếng :
- Yến gia có thể tin được lắm chứ ! Là nữ nhân tôi nháºn xét nữ nhân tất phải đúng hÆ¡n Yến gia ! Huống chi tôi từng yêu và từng được yêu ! Mà tôi cÅ©ng từng bị yêu nữa kìa ! được yêu là có sá»± đáp trả, bị yêu là mình không há» yêu ai !
Yến Thanh thở dà i :
- Tại hạ không tin lắm song hy vá»ng như váºy. Vá» phần hai hãy tìm dịp mà khai đạo cho nà ng, tốt hÆ¡n hết là thuyết phục nà ng đừng yêu tại hạ. Các cô nương có thể mắng hay nói xấu tại hạ nếu cần.
TÃch TÃch cưá»i khổ :
- Äâu có đến đỗi đó, Yến gia ! Mà dù có giả vá» mắng cÅ©ng chẳng ai tin cho bởi cái vẻ tôn kÃnh cá»§a chị em tôi dà nh cho Yến gia quá lá»™ Liá»…u, nhìn ra vẻ đó là đối phương phát hiện sá»± giả tạo ngay !
Yến Thanh chỉ lắc đầu không nói gì.
Tắm rá»a, thay đổi y phục xong Bạch Kim Phượng trở ra khoang thuyá»n cưá»i há»i :
- Yến huynh thấy tôi như thế nà o ?
Yến Thanh tặc lỡi :
- Khôi ngô, tuấn tú báºc nhất ! Má»™t mỹ nam tỠđư Æ¡ng thá»i. Äến Kim Lăng hẳn các cô tại bến Tần Hoà i sẽ tranh già nh trang công tá» hà o hoa đến đổ máu, nhuá»™m đỠlòng sông cho mà xem !
Cả bá»n cưá»i rá»™ lên.
Yến Thanh tiếp :
- Phải há»c cách Ä‘i đứng nếu không thì cái Ä‘uôi chồn sẽ ló dà i như sông Trá»ng Giang đấy !
Bạch Kim Phượng gáºt đầu :
- ÄÆ° Æ¡ng nhiên ! Còn đến nữa tháng kia mà , lo gì không há»c được Yến huynh !
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Rất tiếc là không còn đến nữa tháng như cô nương tưởng.
Tối đa chỉ còn độ một hôm thôi !
Kim Phượng giáºt mình :
- Chứ Yến huynh đã chẳng nói hà nh trình mất ná»a tháng sao ?
Yến Thanh cưá»i luôn :
- Tại hạ đùa vá»›i cô nương đấy ! Äến cả hà nh trình từ nÆ¡i nà y đến nÆ¡i khác mà cÅ©ng chẳng biết là bao xa váºy mà đòi xuất ngoại há»c há»i ! Khổ tháºt ! Huống chi giang hồ là trá»ng xảo trá, lắm lúc mình cần phải xảo trá má»›i không bị ngưá»i ta lừa gạt chứ !
Bạch Kim Phượng thẹn đỠmặt nói liá»u :
- Tôi không cần biết đưá»ng xa hay gần, tôi chỉ cần bám sát Yến huynh là đủ !
Yến huynh Ä‘i đâu tôi theo đó là khá»i sợ bị lạc đưá»ng !
Yến thanh lắc đầu :
- Có những nơi tại hạ đến cô nương lại không đến được !
Bạch Kim Phượng hừ một tiếng :
- Tôi cũng là một nam nhân như Yến huynh, sao tôi không đến được ?
Yến Thanh tiếp :
- Váºy mà có những địa phương cô nương không thể đến ! Chẳng hạn và o Kim Lăng rồi chá»— thứ nhất tại hạ đến cô nương không thể đến !
Bạch Kim Phượng hừ nhẹ :
- Trà đình ? Kỹ viện ? Yến huynh đừng lo, tôi không ghen đâu ! tôi bảo chứng là không là m cho Yến huynh mất hứng đâu !
Nà ng nói lá»™ Liá»…u quá, bất giác biết mình lở lá»i đỠmặt lên.
Yến Thanh chá»a :
- Ngưá»i ghen phải là tại hạ chứ ! Các nà ng cứ mãi bu quanh mỹ nam tá» bá» rÆ¡i tại hạ, tại hạ sẽ tức mất ! Tuy nhiên không phải trà đình, kỹ viện đâu mà là hồ tắm ! Cô nương hẳn là biết rõ và o hồ tắm trước tiên ngưá»i ta phải là m gì chứ ? Cô nương dám đến má»™t hồ tắm công cá»™ng dà nh cho nam nhân không ?
Bạch Kim Phượng đỠmặt :
- Và o đó để là m gì !
Yến Thanh đáp :
- Và o để dá» tin tức chứ là m gì nữa ? Tắm là má»™t phương pháp tắc trách, má»™t việc là m phụ thuá»™c. NÆ¡i nà o có thể cung cấp tin tức cho chúng ta được là chúng ta và o ! Tại hạ cần gặp ngưá»i quản lý hồ tắm để há»i tin tức vá» má»™t việc bà máºt.
Thuyá»n đến Kim Lăng, đổ và o má»™t bến vắng.
Yến Thanh chuẩn bị đồ tắm, Ä‘i liá»n.
Bạch Kim Phượng há»i Liên Liên :
- Yến huynh Ä‘i tắm tháºt ?
Liên Liên đáp :
- Tháºt hay giả Yến gia cÅ©ng phải Ä‘i. Cô đã hiểu lý do rồi mà sao còn há»i !
Bạch Kim Phượng lo sợ :
- Xá muá»™i giết hai gã thanh niên ám toán Phong Há»a Äầu Äà rồi trút tá»™i danh lên đầu Yến Thanh, Mã Bách Bình phải tức giáºn ! Có thể hắn đã đến Kim Lăng, tìm Yến huynh báo thù ! Ngoà i ra chắc xá muá»™i cÅ©ng có đến đây !
Liên Liên gáºt đầu :
- Quả có hỠđến đây rồi ! Chúng tôi đã biết. Tin tức do Cái Bang dá» thám không há» cháºm ! Hệ thống tình báo cá»§a Cái Bang tinh thông lắm !
Bạch Kim Phượng lo sợ hơn :
- Rất có thể còn nhiá»u cao thá»§ khác cá»§a Thiên Tuyệt Cốc quyết theo dõi Yến huynh, báo thù cho đồng bạn !
Tà i sản của quykiemtu
17-09-2008, 09:44 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Thiên Ma Lệnh Chủ
Äánh máy: harrison_nguyen
Tác giả : Nam Kim Thạch
Hồi 19
Thiên Thượng và nhân gian
Liên Liên mỉm cưá»i :
- Tôi đã biết cô nương ạ ! Những tay khá trong Thiên Tuyệt Cốc Ä‘á»u được sai xuất ngoại công tác hết. Há» Ä‘ang chăn má»™t mẻ lá»›i lá»›n chỠđợi Yến gia.
Bạch Kim Phượng há»i gấp :
- Biết váºy mà chúng ta cứ ngồi yên ở đây được à !
Liên Liên thở dà i :
- Không ngồi yên thì phải là m gì ? Yến gia không cho chúng tôi đi theo tức nhiên là Yến gia có đạo lý sao đó. Bởi thế chúng ta chỉ còn có cách ngồi đây mà chỠtin thôi.
Tuy nhiên ngưá»i trong Cái Bang đã bắt được liên lạc rồi, há» sẽ theo dõi tình hình, nếu có tin tức gì há» sẽ thông báo cho chúng ta biết liá»n. Lúc tất yếu chúng ta sẽ Ä‘i tiếp ứng!
Bạch Kim Phượng thở dà i mãi. Nà ng không đứng đâu ngồi đâu một chỗ được, cứ đi tới đi lui, lo lắng bồn chồn ra mặt.
TÃch TÃch thấy thương hại quá vá»™i khuyên :
- Yên trà đi, Bạch cô nương. Yến gia đến Hoa Thanh Trì, nÆ¡i đó là trạm liên lạc cá»§a Cái Bang, sát vách má»™t ngôi tá»u quán nhá». Nếu cô nương không giữ nổi bình tÄ©nh thì chúng ta kéo nhau đến ngôi quán chỠđộng tịnh.
Bạch Kim Phượng sáng mắt lên :
- Váºy chúng ta Ä‘i gấp !
TÃch TÃch tiếp :
- Có chá»— bất tiện như thế nà y là cô nương hóa trang thà nh má»™t mỹ nam tá» như váºy sẽ là m cho nhiá»u ngưá»i chú ý… Bạch Kim Phượng mỉm cưá»i :
- Cứ như ngôi quán đó lÃ ÄÆ¡n Phượng Cư thì bất tất tôi phải cải dạng thà nh xấu xÃ! ÄÆ¡n Phượng Cư là phân đà cá»§a thiên Tà n Môn tại Kim Lăng và vị chưởng quỹ là phân đà chá»§ ! Tung trưởng lão ở đó !
TÃch TÃch kinh ngạc :
- Chá»— đó cá»±c kỳ bà ẩn. Thiên Tà n Môn khéo giữ bà máºt thì thôi ! Trạm liên lạc cá»§a Cái Bang ở sát vách váºy mà chúng tôi chẳng hay biết gì hết !
Bạch Kim Phượng thốt :
- Chứ Thiên Tà n Môn có nà o hay biết Hoa Thanh Trì là cơ sở của Cái Bang đâu !
Ba nà ng sá»a soạn nhanh chóng, rồi lên bá» và o thà nh.
HỠđến ÄÆ¡n Phượng C, được tiểu nhị đưa và o má»™t phòng rất trang nhã.
Không lâu lắm Tung trưởng lão đến chà o, Xong rồi há»i :
- Môn chủ đến đây có phải là để ra chỉ thị cho bần đạo chăng ?
Bạch Kim Phượng lắc đầu :
- Không việc gì cả. Bất quá bổn tòa đến Kim Lăng ẩn mãi trong thuyá»n sanh chán nên lên bá» Ä‘i đó Ä‘i đây cho khuây khá»a váºy thôi.
Tung trưởng lão thốt :
- Hiện tại thì môn chá»§ không nên ra ngoà i vì Kim Lăng sắp có loạn đấy ! Trên khắp các nẻo đưá»ng khách giang hồ lạ mặt qua lại như mắc cá»i, không là m sao biết được há» thuá»™c vá» môn phái nà o.
Bạch Kim Phượng mỉm cưá»i :
- Há» thuá»™c môn phái nà o mặc há», bổn tòa hóa trang như thế nà y thì là m gì có ngưá»i nháºn ra ?
Rồi nà ng há»i :
- Yến Thanh đã lên bỠrồi, hộ pháp có biết chưa ?
Tung trưởng lão gáºt đầu :
- Biết ! Y và o Hoa Thanh Trì sát vách ngôi quán nà y. Bần đạo có phái bốn nhân viên và o đó, nếu có biến cố xảy ra hỠsẽ liệu cách tiếp trợ y.
Lão đạo nhân là chá»— thân máºt lại là chá»— kỳ cá»±u trong môn phái. Bạch Kim Phượng kÃnh trá»ng như hà ng chú bác nên không xng thuá»™c hạ như các nhân viên khác.
Bạch Kim Phượng gáºt đầu :
- Váºy là hay lắm ! Bổn tòa ngồi đây chá» xem có động tịnh chi chăng !
Tung trưởng lão trầm ngâm một chút :
- CÅ©ng được ! Yến đại hiệp không có mặt trên thuyá»n, môn chá»§ lưu lại trên thuyá»n bất tiện lắm. Nếu có việc gì bần đạo là m sao hay kịp mà đến tiếp cứu ? Nếu môn chá»§ thấy không có gì trở ngại xin cứ ở đây luôn.
Bạch Kim Phượng cau mà y :
- Tung trưởng lão ! Bổn tòa tùy tiện muốn ở đâu thì ở trưởng lão không nên ngăn cản. Bổn tòa ra Ä‘i chuyến nà y là để há»c há»i nÆ¡i trá»ng Ä‘á»i, nếu như Ä‘i đến đâu lại bị nhốt đến đó, bị bao bá»c bởi má»™t bức tá»ng há»™ vệ chặt chẽ thì còn rút kinh nghiệm ở cái gì được ?
Tung trưởng lão tặc lỡi :
- Bần đạo lo sợ cho sự an toà n của môn chủ… Tung trưởng lão điếc không thể đà m thoại, chỉ bút đà m nếu cần nói dà i dòng, còn các việc vặt vãnh, nhỠnhặt thì lão có lối ám hiệu riêng biệt.
Bạch Kim Phượng cưá»i lạnh :
- Trên thế gian nà y có nÆ¡i nà o là an toà n tuyệt đối đâu ! Bằng cá»› là Thiên Tà n Cốc vẫn bị xâm nháºp đó ! Nếu không có Yến đại hiệp và hai vị nữ hiệp đây đến kịp thá»i thì bổn tòa đã bị chôn sống trong sÆ¡n cốc rồi còn gì !
Tung trưởng lão cúi đầu :
- Tại bần đạo sơ xuất nên không bảo vệ môn chủ chu đáo !
Bạch Kim Phượng tiếp :
- Bổn tòa không quở trách Tung há»™ pháp đâu ! Thá»±c ra lá»±c lượng đối phương rất mạnh, bổn tòa phải biết cách tá»± vệ trong khi chỠđợi má»™t sá»± bảo vệ chu đáo. Äó là phương pháp tá»± cứu trước khi được ngưá»i cứu. Cho nên bổn tòa cần phải lịch lãm sá»± việc giang hồ chứ chẳng lẽ cứ á»· và o ngưá»i mãi sao !
Tung trưởng lão có ý thẹn mình không là m tròn trách vụ.
Lão chưa nói gì chợt má»™t ngưá»i có dáng thá»±c khách bá»›c và o nghiêng mình là m lể rồi thốt :
- Thuộc hạ có việc cần bẩm cáo !
Bạch Kim Phượng há»i :
- Tên chi ?
Ngưá»i đó đáp :
- Lu Toà n !
Bạch Kim Phượng gáºt đầu :
- Việc gì ?
Lu Toà n đáp :
- Mã Bách Bình đã và o Hoa Thanh Trì cách đây không lâu lắm.
Bạch Kim Phượng giáºt mình :
- Hắn có dẫn ngưá»i theo đông không ?
Lu Toà n lắc đầu :
- Hắn đến chỉ một mình, và o rồi là cùng Yến đại hiệp nhảy luôn xuống hồ tắm !
Tung trưởng lão há»i :
- Còn bốn vị đà chủ của ta ?
Lu Toà n đáp :
- Vu Äại Ngư Æ¡n có ra hiệu vá»›i Yến đại hiệp, nếu cần Vu đà chá»§ can thiệp liá»n, tiếp trợ đại hiệp. Song cứ theo tình hình thì Mã Bách Bình không có vẻ gì chứng tá» là có định ý đối vá»›i Yến đại hiệp. Mà Yến đại hiệp cÅ©ng chẳng biểu thị cái ý ra là m sao nữa, cho nên bốn vị đà chá»§ phải ở quanh quẩn đó chá» xem có biến cố chi không ?
Bạch Kim Phượng cau mà y :
- Lạ tháºt ! Thì ra y đến Hoa Thanh Trì là để gặp Mã Bách Bình ! Há» hẹn nhau từ lúc nà o ? Há» thương lượng nhau việc gì ?
Yến Thanh và Mã Bách Bình lặn hụp trong hồ tắm.
Ngoà i ra còn có hai ngưá»i nữa, hai ngưá»i nà y nằm trên cạn nhắm mắt dưỡng thần.
Mã Bách Bình há»i :
- Yến huynh có Ä‘iá»u chi chỉ giáo ?
Yến Thanh đáp :
- Có má»™t việc tại hạ muốn nhá» Mã huynh chỉ Ä‘iểm. Äúng hÆ¡n tại hạ có nháºn được má»™t tin tức quan trá»ng muốn cáo tố vá»›i Mã huynh. Nhưng trước khi đỠcáºp đến tin đó tại hạ xin há»i Mã huynh má»™t Ä‘iá»u. Mấy hôm nay khách giang hồ quy tụ vá» Kim Lăng đông quá, Mã huynh có biết há» thuá»™c vá» phe phái nà o chăng ?
Mã Bách Bình thốt :
- Phần lá»›n gồm ngưá»i trong Thiên Ma Giáo. Số còn lại tại hạ không được rõ lai lịch.
Yến Thanh há»i :
- HỠquy tụ vỠđây để là m gì ?
Mã Bách Bình đáp :
- ChÃnh gia phụ triệu táºp há». Chỉ vì gần đây tại Kim Lăng có xảy ra mấy vụ án mạng, nạn nhân là những nhân váºt trá»ng yếu trong Thiên Ma Giáo. Gia phụ đối trước sá»± tình không khá»i khẩn trương nên bảo tại hạ Ä‘iá»u động các nhân thá»§ quan trá»ng trong Thiên Tuyệt Cốc vá» Kim Lăng.
Yến Thanh há»i :
- Äã biết hung thá»§ chưa ?
Mã Bách Bình lắc đầu :
- Cha ! Hung thá»§ có võ công tuyệt luân, má»ng tượng hướng vá» Thiên Tuyệt Cốc mà phát tiết căm thù. Gia phụ hoà i nghi Yến huynh nhưng tại hạ cá»±c lá»±c bảo đảm Yến huynh. Váºy mà gia phụ vẫn chưa hết nghi ngá».
Yến Thanh cưá»i nhẹ :
- Tại hạ không phải là hung thủ, song lại biết hung thủ là ai.
Mã Bách Bình vá»™i há»i :
- Ai ?
Yến Thanh há»i lại :
Tại hạ biết Lịnh tôn chỉ là má»™t bù nhìn, hay đúng hÆ¡n là má»™t bình phong, không hÆ¡n không kém. Giết Bạch Phúc ngà y trước là lịnh tôn tuân hà nh sá»± chỉ sá» cá»§a má»™t ngưá»i, ngưá»i đó là ai ?
Mã Bách Bình lắc đầu :
- Tại hạ không được rõ. Ngưá»i đó và Bạch Phúc đồng hà ng vá»›i nhau, chÃnh ngưá»i đó truyá»n thêm võ há»c cho tại hạ. Tuy váºy tại hạ cÅ©ng không biết rõ lắm bởi má»—i lần gặp y tại hạ thấy y mang má»™t chiếc mặt nạ bằng đồng xanh, tại hạ gá»i y là Thiên Tôn.
Còn thân pháºn y như thế nà o tại hạ chẳng biết mảy may !
Yến Thanh há»i :
- Lịnh tôn có biết hay không ?
Mã Bách Bình đáp :
- Có thể biết, song gia phụ chẳng nói gì với tại hạ cả.
Yến Thanh thở dà i :
- Mã huynh ! Chúng ta đã là bằng hữu vá»›i nhau, tại hạ mong Mã huynh nên thà nh tháºt vá»›i nhau !
Mã Bách Bình thốt :
- Tại hạ không dấu hay bịa Ä‘iá»u gì vá»›i Yến huynh cả, sá»± tháºt như thế nà o nói thế ấy, biết là m sao nói là m váºy. Hiện tại Thiên Ma Giáo chuẩn bị má»™t bá»™ mặt như thế nà o để xuất hiện trên giang hồ tại hạ không được rõ, bởi Ä‘iá»u đó chưa được ngưá»i chân chánh có quyá»n lá»±c tối thượng quyết định. Tại hạ chỉ phụ trách má»™t phần hà nh, nhất thiết Ä‘á»u thá» lịnh nÆ¡i vị Thiên Tôn. Dù địa vị cá»§a tại hạ có cao tháºt song không hỠđược chấp nháºn tham dá»± và o cÆ¡ má»™t vụ. Yến huynh hiểu cho tại hạ !
Yến Thanh suy nghĩ một chút :
- Nếu váºy tại hạ xin cáo tố vá»›i Mã huynh, ngưá»i đó là má»™t lão đại ma đầu ngà y xa tên Thượng Quan Ngô Dá»±, ngoại hiệu Háºn Thiên Ông. Dá»›i tay lão ta có ba cá»™ng sá»± viên rất đắc lá»±c, trước kia xng là Háºn Thiên Tam Tuyệt sau đổi thà nh Háºn Thiên Tam ẩn. Ngưá»i thứ nhất là Phi Thiên Dạ Xoa Phà Cẩn, bà nà y đã chết trong chiến dịch Mạt Sầu Hồ. Ngưá»i thừ hai là Äá»™c Tý Thần Ni Liá»…u Bất Thanh, ngưá»i thứ ba là Kim Tuyết N Æ¡ng nghÄ©a mẫu cá»§a Kim Tá» Yến.
Mã Bách Bình giáºt bắn mình.
Yến Thanh tiếp :
- Có thể tôn phu nhân biết nhiá»u hÆ¡n tại hạ bởi đại tẩu biết bên trong bóng tối có bốn ngưá»i nắm quyá»n thao túng, má»™t là Bạch Phúc, đã chết rồi thì còn ba. Tuy đại tẩu không nói đến ba ngưá»i còn lại nhưng tại hạ cÅ©ng Ä‘oán được là đại tẩu là nhân viên cá»§a má»™t trong ba ngưá»i đó. Võ công cá»§a đại tẩu rất cao, chưa chắc gì Mã huynh đánh bại được !
Mã Bách Bình kêu khẽ :
- Ngân Phượng cao cá»ng đến thế à ?
Yến Thanh gáºt đầu :
- Tại hạ từng giao thủ với đại tẩu nên biết rõ. Từ nay Mã huynh nên lưu ý đến hà nh động của vợ nhà !
Mã Bách Bình trầm ngâm lâu lắm.
Rồi y thở dà i thốt :
- Tại hạ và nà ng tuy là phu phụ an chung ngá»§ chung, song tư tưởng lại không chung. Cho nên tiếng là gá nghÄ©a mà chà hướng là ly khai, không bao giá» tại hạ quan tâm đến nà ng. Liá»…u Bất Thanh thì do lịnh cá»§a Thiên Tôn, chịu sá»± tiết chế nÆ¡i tại hạ, không ngá» mụ lại là má»™t trong Háºn Thiên Tam ẩn ! Tại hạ cÅ©ng không tưởng nổi Thiên Tôn là Háºn Thiên lão ma !
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Háºn Thiên Ông đưa Mã huynh lên má»™t địa vị rất cao là để dá»… dà ng lợi dụng Mã huynh mà thôi chứ Liá»…u Bất Thanh má»›i thá»±c sá»± là kẻ tâm phúc cá»§a lão. Có thể mụ ta kiêm luôn trách vụ giám thị Mã huynh đó !
Mã Bách Bình lộ vẻ căm phẫn :
- Tại hạ biết mình bị lợi dụng là m công cụ nên quyết ý cấu kết với Yến huynh.
Sá»›m muá»™n gì lão ma đó cÅ©ng phải hối háºn lá»›n !
Yến Thanh thốt :
- Hiện tại chúng ta đã biết trừ Bạch Phúc ra còn ba ngưá»i.
Trong thì má»™t là Háºn Thiên Ông Thượng Quan Ngô Dá»±, như váºy là còn lại hai. Trong hai ngưá»i nà y thì tôn phu nhân thá» lịnh nÆ¡i má»™t. Mã huynh muốn tìm hiểu là ai thì cứ phăng lần manh mối từ tôn phu nhân. Ngưá»i cuối cùng theo tại hạ nghÄ© có liên quan đến hung thá»§ gây ra những vụ án mạng tại Kim Lăng trong mấy lúc gần đây. Muốn tìm manh mối trước hết phải tìm cho biết hung thá»§ là ai, biết được rồi Mã huynh cứ phát động cuá»™c tra cứu từ con ngưá»i đó hà tất phải triệu táºp bao nhiêu ngưá»i vỠđây !
Mã Bách Bình há»i :
- Hung thá»§ là ai ? Vì lẽ gì giết ngưá»i ?
Yến Thanh lội và o bỠlấy một mảnh giấy đã nhặt được trong đống gạch vụn tại nhà hỠLiên ở huyện Giang Tâm hôm trớc, trao cho Mã Bách Bình xem rồi thốt :
- Việc lịnh tôn mạo xng là Thiên Ma Lịnh Chá»§ tại Mạt Sầu Hồ ngà y đó hẳn là Liên Khiết Tâm đã khám phá ra rồi. Nà ng suy luáºn qua từng diá»…n tiến, nháºn định phụ thân nà ng là Liên Thiên Lạc đã bị lịnh tôn sát hại, và cÅ©ng chÃnh lịnh tôn gây nên sá»± ly tán trong gia đình nà ng, mẫu tá» hai phương trá»i cách biệt, mãi đến sau nà y nà ng má»›i tìm được Mạt Chấn Vá»§. Nà ng trút tá»™i danh lên đầu lịnh tôn, căm thù lịnh tôn táºn xương tá»§y. Tại hạ chỉ sợ chÃnh nà ng Ä‘ang đối phó vá»›i lịnh tôn chứ chẳng phải ai khác.
Mã Bách Bình nắm chặt mảnh giấy, hấp tấp lá»™i và o bá».
Yến Thanh lội theo.
Mã Bách Bình thốt :
- Tại hạ phải vá» ngay gặp gia phụ cho gia phụ biết gấp việc nà y. Nếu có tin tức gì quan trá»ng chúng ta sẽ tái ngá»™ tại đây ngà y mai cÅ©ng và o giá» nà y.
Trước khi Mã Bách Bình ra đi, Yến Thanh còn dặn thêm :
- Mã huynh đừng tiết lộ với lịnh tôn là mảnh giấy nà y do tại hạ trao cho Mã huynh !
Mã Bách Bình gáºt đầu :
- Tại hạ hiểu. Trong mấy ngà y gần đây Yến huynh không nên đến thăm TỠYến.
Gia phụ đã bố trà quanh tòa tiểu lâu của nó chực chỠYến huynh đấy !
Yến Thanh cưá»i không nói gì.
Mã Bách Bình Ä‘i rồi Yến Thanh cÅ©ng ly khai Hoa Thanh Trì luôn, thẳng đến bến Tần Hoà i nÆ¡i có nhiá»u thuyá»n hoa đổ.
Tìm má»™t lúc chà ng nhảy xuống má»™t con thuyá»n.
Thuyá»n nà y đã lên đèn. chiếc đèn lồng treo cao bên ngoà i có ba chá» Mẫu ÄÆ¡n Hồng hiện ra rất rõ.
Má»™t tiểu Liá»…u đầu trên thuyá»n giáºt mình trố mắt nhìn chà ng chưa kịp há»i, chà ng lấy trong mình ra má»™t đỉnh bạc đặt trên bà n cưá»i thốt :
- Tại hạ há» Yến muốn gặp Mẫu ÄÆ¡n cô nương !
Liá»…u đầu nhìn chà ng, rồi nhìn đỉnh bạc há»i lại :
- Äại gia là khách quen cá»§a cô nương ?
Yến Thanh lắc đầu :
- Không quen ! Vì mộ danh mà đến thôi !
Tiểu Liá»…u đầu cưá»i :
- Chẳng trách ! cô nương nằm bịnh suốt nữa tháng nay Ä‘ang ở nhà dưỡng bịnh chứ không đến thuyá»n. Nếu đại gia là khách quen hẳn không đến đây tìm ngưá»i !
Yến Thanh lấy là m lạ :
- Mẫu ÄÆ¡n cô nương thá» bệnh, sao thuyá»n lại đốt đèn hiệu như thế ?
Tiểu Liễu đầu đáp :
Bịnh tình chẳng có gì trầm trá»ng, bất quá trong mình không được khoan khoái váºy thôi, cho nên thuyá»n cứ treo đèn, nếu có khách quen tìm đến thì tiểu tì đưa khách đến táºn nhà tìm cô nương.
Yến Thanh thốt :
- Váºy cảm phiá»n tiểu muá»™i đưa tại hạ đến gặp Mẫu ÄÆ¡n cô nương.
Tiểu Liá»…u đầu cầm đỉnh bạc bảo Yến Thanh ngồi đó, nà ng ra ngoà i chèo thuyá»n.
Thuyá»n từ từ Ä‘i cà ng lúc cà ng và o vùng hoang vắng.
Yến Thanh sinh nghi há»i :
- Nhà cá»§a Mẫu ÄÆ¡n cô nương ở tại đâu ?
Tiểu Liá»…u đầu chỉ tay vá» phÃa trước nÆ¡i có ánh đèn le lói đáp :
- Ở đó ! Chỉ có má»™t ngôi nhà thôi. Äại gia cứ Ä‘i má»™t mình Ä‘i !
Yến Thanh còn do dá»±, tiểu Liá»…u đầu cưá»i tiếp :
- Cô nương đã phân phó, nếu vị khách nà o hỠYến đến tìm cô nương thì tiểu tì cứ đưa đến nơi nà y.
Nà ng cặp thuyá»n và o bá».
Yến Thanh vốn không vì cá nhân Mẫu ÄÆ¡n Hồng mà tìm gặp nà ng.
Chẳng qua Kim Tá» Yến có dặn chà ng muốn liên lạc vá»›i nhau mà vì lẽ gì không tiện gặp nhau thì chà ng cứ do Mẫu ÄÆ¡n Hồng là m trung gian.
Cho nên dù có nghi ngỠchà ng cũng phải đến ngôi nhà đó.
Thuyá»n cặp bá» rồi chà ng rá»i thuyá»n Ä‘i liá»n.
Äến nÆ¡i, qua khá»i vuông rà o, và o táºn cá»a. Chà ng chưa kịp gá»i thì cá»a báºt mở ra.
Hai ngưá»i xuất hiện bên trong khung cá»a.
Kim Tuyết N ơng và Liên Khiết Tâm !
Yến Thanh sững sỠkhựng tại chỗ.
Hai ngưá»i đó trái lại không lá»™ vẻ kinh dị. Kim Tuyết N Æ¡ng lên tiếng trước :
- Yến Công tỠ! Già chỠcông tỠtừ lâu ! Cuối cùng rồi cũng được tiếp kiến công tỠ!
Trong trá»ng hợp đó Yến Thanh chỉ còn có cách ỳ ra, mặc cho sá»± tình diá»…n tiến là m sao cứ diá»…n tiến.
Chà ng vòng tay chà o thốt :
- Không ngá» lại gặp Äại nương và Mạt đại tẩu tại cái nÆ¡i hoang vắng nà y !
Liên Khiết Tâm Ä‘iá»m nhiên gáºt đầu.
Kim Tuyết N Æ¡ng cưá»i đáp :
- Công tá» không nên oán trách Tá» Yến. Nà ng không há» biết bá»n già có mặt tại đây ! Nà ng si tình công tá», ngà y ngà y chỉ có ngóng trông. Trông ngóng không xong nà ng lại thông tin vá»›i Mẫu ÄÆ¡n Hồng. Nà ng không ngá» Mẫu ÄÆ¡n Hồng lại là ngưá»i cá»§a già . Hiện tại chắc là công tá» hết lạ lùng vá» cuá»™c tái ngá»™ cá»§a chúng ta đêm nay !
Liên Khiết Tâm trầm gương mặt tiếp :
- Yến huynh đệ ! Nếu như huynh đệ còn nhìn nháºn tôi là má»™t đại tẩu thì hãy nói tháºt vá»›i tôi má»™t lá»i. Thá»±c sá»± Yến huynh đệ là ai ?
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- ý tứ gì đại tẩu há»i như thế ? Tại hạ là Lãng Tá» Yến Thanh.
Liên Khiết Tâm đáp :
- Tôi biết huynh đệ là Lãng Tá» Yến Thanh, tôi chỉ há»i thân pháºn cá»§a huynh đệ thôi !
Yến Thanh vẫn cưá»i :
- Äệ nhất hà o hoa giang hồ lãng tá».
Liên Khiết Tâm trầm giá»ng :
- Lãng tỠ! Tôi không có tâm tình để đùa cợt với nhau.
Yến Thanh Ä‘iá»m nhiên :
- Tại hạ nói tháºt đấy, đại tẩu !
Liên Khiết Tâm hừ một tiếng :
- Huynh đệ là ngưá»i cá»§a Cá»u Lão Há»™i !
Yến Thanh cưá»i nhẹ :
- Bằng và o đâu đại tẩu nháºn định như váºy ?
Liên Khiết Tâm lạnh lùng :
- Tiểu tá» cho ngưá»i sai phái theo dõi ta, trước khi bị ta giết đã tiết lá»™ hết vá»›i ta !
Xng hô như thế là nà ng biểu hiện địch ý rõ rà ng.
Yến Thanh vẫn cưá»i :
- Äại tẩu muốn nói đến Sá» Quang Siêu ?
Liên Khiết Tâm bỉu môi :
- Ngư Æ¡i thừa nháºn ?
Yến Thanh thở dà i :
- Äại tẩu đưa ra má»™t ngưá»i chết là m chứng nhân thì tại hạ còn có cách nà o hÆ¡n là thừa nháºn bất đắc dÄ© ? Khi chẳng có kẻ đối chất thì kẻ bị tình nghi có nhiá»u cÆ¡ há»™i trở thà nh thá»§ phạm !
Liên Khiết Tâm trầm ngâm một lúc.
Sau cùng nà ng trở lại lối xng hô cũ nói :
- Váºy ra huynh đệ không có chân trong Cá»u Lão Há»™i ?
Yến Thanh thở dà i :
- Nếu đại tẩu cứ nghi quyết như váºy thì tại hạ có phá»§ nháºn cÅ©ng vô Ãch. Tuy nhiên tại hạ xin nói tháºt má»™t lá»i là tại hạ không xuất thân từ Cá»u Lão Há»™i. Tin hay không tùy đại tẩu !
Liên Khiết Tâm cau mà y :
- Nhưng SỠQuang Siêu lại bảo thế !
Yến Thanh cưá»i khổ :
- Việc đối láºp Thiên Ma Giáo cá»§a tại hạ đã thà nh sá»± tháºt. Thiên Ma Lịnh Chá»§ tuy chết nhưng thế lá»±c cá»§a Thiên Ma Giáo vẫn còn. Ngưá»i cá»§a Thiên Ma Giáo Ä‘á»u tìm tại hạ khắp nÆ¡i, tại hạ dù có hay không là ngưá»i cá»§a Cá»u Lão Há»™i, Ä‘á»u đó không khẩn yếu lắm. Bất quá bằng và o má»™t lá»i nói cá»§a tiểu tá» Sá» Quang Siêu mà đại tẩu lại đặt trong tÃnh cách cá»§a má»™t chứng cứ cụ thể thì tại hạ thấy hoang đưá»ng quá !
Liên Khiết Tâm hừ một tiếng :
- SỠQuang Siêu không thể nà o nói dối !
Yến Thanh cưá»i lạnh :
- Lấy gì là m chắc ?
Liên Khiết Tâm đáp :
- Vong Ngã Thảo cá»§a tôi không bao giá» có công hiệu phản thá»ng.
Yến Thanh há»i :
- Vong Ngã Thảo là cái quái gì !
Liên Khiết Tâm giải thÃch :
- Má»™t loại dược thảo có công hiệu là m cho con ngưá»i quên mình mất hết tá»± chá»§, hoà n toà n tuân theo ý muốn cá»§a kẻ hạ dược thảo. Hoà n toà n nói sá»± tháºt !
Yến Thanh thầm kinh hãi.
Chà ng cÅ©ng có nghe Long VÅ© Äiá»n dẫn giải vá» loại dược thảo đó. Nó là má»™t loại ma túy cá»±c kỳ lợi hại dù ai có tÃnh kiên định đến đâu trúng phải chất độc đó rồi là cứ tuông ra hết bao nhiêu bà máºt chất chứa trong tâm.
Loại dược thảo đó rất hiếm, cách chế biến lại cực kỳ khó khăn.
Không ngỠLiên Khiết Tâm lại chế luyện được mà đem ra dùng !
Chà ng trầm t, nháºn thấy còn có chá»— chối cãi được bởi Sá» Quang Siêu chẳng hiểu chi nhiá»u vá» việc cá»§a chà ng. Hắn tà i nà o chứng thá»±c nổi là chà ng có phụ trách má»™t nhiệm vị do Cá»u Lão Há»™i giao phó.
Lấy lại bình tÄ©nh chà ng cưá»i há»i :
- Má»™t con ngưá»i đã quên hẳn mình thì còn nhá»› đến kẻ khác là m sao được chứ !
Chà ng có cái vẻ hiểu lá» má» vá» Vong Ngã Thảo mà Liên Khiết Tâm thì không muốn giải thÃch dà i dòng. Nà ng gạt ngang :
- Quên hay nhá»› huynh đệ không cần tìm hiểu. Có Ä‘iá»u tôi bảo chứng là những Ä‘iá»u hắn nói Ä‘á»u đúng sá»± tháºt !
Yến Thanh vặn lại :
- Hắn bảo rằng hắn là ngưá»i cá»§a Cá»u Lão Há»™i ?
Liên Khiết Tâm lắc đầu :
- Hắn không nói thế bởi vì địa vị cá»§a hắn trong Cá»u Lão Há»™i không trá»ng yếu.
Má»™t nhân viên tầm thưá»ng như hắn là m gì hiểu rõ rà ng má»™t nhân váºt trá»ng yếu nhhuynh đệ ? Hắn chỉ thuáºt lại các việc xảy ra thôi. Nhân đó tôi suy Ä‘oán ra huynh đệ có chân trong Cu Lão Há»™i.
Yến Thanh há»i :
- Hắn nói những gì ?
Liên Khiết Tâm đáp :
- Hắn nói là Cu Lão Há»™i chuyên đối phó vá»›i Thiên Ma Giáo, khám phá Xuyên Tâm Tiêu. Bá»n hắn ẩn nấp tại má»™t nÆ¡i âm thầm thi hà nh công tác. Bá phụ cá»§a hắn là Sá» Kiếm Như phụ trách vùng hoạt động tại Kim Lăng có nhiệm vụ bảo vệ má»™t ngưá»i.
Yến Thanh chớp mắt :
- Ngưá»i đó là ai ?
Liên Khiết Tâm đáp :
- Hắn không biết. Hắn chỉ nói ngưá»i đó có ám hiệu đặc biệt. Nếu cần dùng bá»n hắn thì chiếu ám hiệu đó ra là bá»n hắn phải tuân theo sá»± sai khiến cá»§a ngưá»i ấy !
Yến Thanh cưá»i :
- Và tại hạ đã đến chỗ trú ẩn của chúng, tại hạ chiếu ám hiệu đó ra !
Liên Khiết Tâm gáºt đầu :
- Äúng như váºy ! Sau khi huynh đệ ra khá»i nhà há» Mạt thì huynh đệ Ä‘i thẳng đến chá»— chúng ẩn trú. Sau đó Sá» Kiếm Như đến há»™i diện vá»›i huynh đệ. Rồi thì chiến dịch Mạt Sầu Hồ mở mà n.
Yến Thanh vẫn giữ nụ cưá»i :
- Những cái đó chứng minh tại hạ là ngưá»i cá»§a Cá»u Lão Há»™i !
Liên Khiết Tâm hừ lạnh :
- Chẳng lẽ lại không ?
Yến Thanh lắc đầu :
- Không ! Những cái đó chỉ chứng minh má»™t ngưá»i khác.
Liên Khiết Tâm trầm giá»ng :
- Trừ ra ngưá»i được Cá»u Lão Há»™i chỉ định hà nh động thì còn ai khác biết được ám hiệu đó chứ ? Huynh đệ giảo hoạt là m chi ? Chối vô Ãch.
Yến Thanh thản nhiên :
- Tại hạ cần gì phải giảo hoạt ! Tại hạ không phải là không phải sao gá»i là chối ?
Chỉ vì ám hiệu đó có ngưá»i cho tại hạ biết mà ngưá»i đó lại ở trong tổ chức Cá»u Lão Há»™i, có má»™t địa vị rất trá»ng yếu.
Liên Khiết Tâm cau mà y :
- Ai ?
Yến Thanh tiếp :
- Cô Kiếm Lâm Phong ! Äối vá»›i con ngưá»i đó hẳn đại tẩu không lạ gì !
Liên Khiết Tâm hừ nhẹ :
- ÄÆ° Æ¡ng nhiên là tôi biết y, song y đã chết rồi !
Yến Thanh gáºt đầu :
- Phải ! Y chết vì má»™t mÅ©i Xuyên Tâm tiêu. Sau khi trúng mÅ©i tiêu y còn má»™t phần khà lá»±c nhá», nhá» phần khà lá»±c đó y chi trì được thương thế chạy đến chá»— tại hạ Ở, tiết lá»™ bà máºt đó vá»›i tại hạ. Y yêu cầu tại hạ báo thù cho y, khi nà o dá» thám được thân pháºn cá»§a Thiên Ma Lịnh Chá»§ rồi thì tại hạ hãy chạy đến má»™t địa Ä‘iểm chiếu ra ám hiệu để xin viện thá»§. NgỠđâu địa Ä‘iểm đó lại ở xéo cá»a nhà đại tẩu. Sá»± tình như váºy đó, đại tẩu nghe rồi có mãn nguyện hay chưa ?
Liên Khiết Tâm suy nghĩ một chút :
- Mãn nguyện rồi. Tôi tin là huynh đệ nói tháºt mà !
Yến Thanh hiểu, nà ng không phương gì bắt bẻ sự dẫn giải của chà ng nổi.
Bởi SỠQuang Siêu không hiểu Cô Kiếm Lâm Phong là một trong sáu hóa thân trước của chà ng !
Chà ng cố ý há»i :
- Là m sao đại tẩu tin tại hạ nói tháºt ?
Liên Khiết Tâm đáp :
- Tôi có hạ chất Vong Ngã Thảo trên ngưá»i cá»§a má»™t số nhân viên Cá»u Lão Há»™i nhưng chẳng ai biết huynh đệ cả, trừ má»™t Sá» Quang Siêu ra cho nên tôi không dám xác định thân pháºn cá»§a huynh đệ. Tôi tin có thể huynh đệ không có liên quan gì đến Cá»u Lão Há»™i. Bất quá tôi không tìm được má»™t giải thÃch hợp lý mà thôi !
Äến lượt Kim Tuyết N Æ¡ng chen và o câu chuyện :
- Yến công tá» ! Già có câu nà y xin há»i công tá» ! Công tá» không là ngưá»i cá»§a Cá»u Lão Há»™i thì tại sao dám hy sinh cho Lâm Phong ?
Yến Thanh đáp :
- Vì tại hạ có nợ y !
Kim Tuyết N Æ¡ng há»i :
- Nợ gì ?
Yến Thanh giải thÃch :
- Lâm Phong là ngưá»i đồng hư Æ¡ng vá»›i tại hạ. Y già u lá»›n còn tại hạ thì cô đơn, tại hạ giữ trâu cho y, ăn nhá» , mặc nhá» y mà y đối xá» vá»›i tại hạ rất tốt. Tuy sang hèn cách biệt song xem nhau như huynh đệ. Sau khi nháºp há»c trong Nhất Hạc Môn cá»§a Phượng Hoà ng Kiếm Khách, báºn luyện võ công mà y không bao giá» quên tại hạ. Sau đó chÃnh y giá»›i thiệu tại hạ vá»›i Tam Bạch Tiên Sanh. Không có Lâm Phong thì ngà y nay tại hạ bất quá chỉ là má»™t gã nông phu. Do đó y tìm đến tại hạ yêu cầu tại hạ báo cừu thì tại hạ là m sao cá»± tuyệt được !
Cô Kiếm Lâm Phong là má»™t con ngưá»i giả tạo thì là m sao có gia hư Æ¡ng, lai lịch chân chánh !
Câu chuyện cá»§a chà ng bịa ra mạch lạc, tình tiết đầy đủ. Ngưá»i nghe thuáºt đư Æ¡ng nhiên phải tin.
Kim Tuyết N Æ¡ng há»i :
- Lâm Phong có giá»›i thiệu công tá» và o Cá»u Lão Há»™i chăng ?
Yến Thanh lắc đầu :
- Không ! Y biết tại hạ không thể và o tổ chức đó.
Kim Tuyết N Æ¡ng há»i :
- Tại sao ?
Yến Thanh đáp :
- Tại vì ân sư cá»§a tại hạ là Tam Bạch Tiên Sanh đã thoái xuất khá»i há»™i, lão nhân gia không đồng ý kiến vá»›i má»™t số ngưá»i trong há»™i nên sanh ra bất mãn. Lúc lâm chung có trối lại vá»›i tại hạ là đừng bao giá» hiệp tác vá»›i há»™i đó.
Äến bây giá» Liên Khiết Tâm má»›i nở má»™t nụ cưá»i :
Nà ng há»i :
- Lịnh sư bất hòa vá»›i Cá»u Lão Há»™i như thế nà o ?
Yến Thanh lại lắc đầu :
- Äiá»u đó tại hạ không được rõ ! Tiên sư ngoà i việc dạy võ công không thưá»ng đà m đạo vá»›i đồ đệ.
Liên Khiết Tâm cau mà y :
- Nhưng Yến huynh đệ nháºn lá»i báo cừu cho Lâm Phong như váºy là vi bá»™i cái ý cá»§a sư tôn rồi !
Yến Thanh biện bạch :
- Không có thể cho đó là một sự vi bội được.
Bởi vì tiên sư chỉ cấm và o hội chứ không cấm báo cừu. Có bao giỠmột sư tôn ngăn trở môn đồ hà nh hiệp, tác nghĩa đâu !
Thiên Ma Giáo có hà nh vi bạo ác, phà m ai cÅ©ng có bổn pháºn diệt trừ nà o phải chỉ có má»—i má»™t Cá»u Lão Há»™i có tư cách hà nh động ! Bất quá đồng mục Ä‘Ãch mà là m, mục Ä‘Ãch cá»§a con nhà võ là trừ há»a cho dân là nh đồng thá»i báo phục háºn cho ngưá»i ân. Tại hạ hà nh động trong chiá»u hướng đó chứ nà o phải tiếp trợ Cá»u Lão Há»™i mà gá»i là vi bá»™i sư huấn !
Liên Khiết Tâm tiếp :
- Còn một vấn đỠnà y nữa Yến huynh đệ ! Cô Kiếm Lâm Phong chết từ năm năm qua rồi, tại sao mãi đến ngà y nay huynh đệ mới tầm cừu Thiên Ma Giáo ?
Yến Thanh biết trước thế nà o nà ng cÅ©ng há»i câu đó nên đã chuẩn bị giải đáp xong rồi.
Chà ng cưá»i nhẹ đáp ngay :
- Trong ký ức của đại tẩu Lâm Phong chết đã năm năm nhưng đối với tại hạ thì cái chết của y vừa xảy ra trong năm trước đây thôi !
Liên Khiết Tâm trố mắt :
- Ngưá»i trúng phải Xuyên Tâm Tiêu thì là m gì sống sót được đến bốn năm sau ?
Yến Thanh thốt :
- Äại tẩu nói phải ! Trúng tiêu bên sông nhằm tiết đông thiên lạnh lẽo, nước sông giá buốt là m ngng Ä‘á»ng huyết mạch cá»§a y nên máu không chảy ra nhiá»u, nhá» váºy mà y sống sót. Nếu không gặp tại hạ có lẽ y còn sống được đến ngà y nay. Tại hạ gặp lại y cao hứng bà y rợu ra cùng uống, rợu hâm máu nóng lại, vết thương bứt xé miệng, máu tuông chảy nên y phải chết !
Liên Khiết Tâm trố mắt :
- Tim lủng lổ là m sao y sống được ?
Yến Thanh đáp :
- Con ngưá»i luyện Võ có những đặc Ä‘iểm mà ngưá»i thưá»ng không có, ngoà i ra còn có cái may cá»§a má»—i cá nhân ! Giải thÃch sao được những sá»± phi thưá»ng ! Tuy nhiên sá»± tháºt váºy đó đại tẩu !
Rồi chà ng tiếp :
- Từ lúc trúng tiêu đến lúc gặp tại hạ kể ra có đến bốn năm, nghÄ©a là và o năm vừa qua đây thôi. Trong bốn năm đó y ẩn mình trong núi sâu dưỡng bịnh nhá» má»™t hòa thượng giá»i y thuáºt chăm sóc cho y. Khi vết thương là nh vị hòa thượng trước khi ra Ä‘i dặn dò y đừng uống rợu.
Nhưng… Chà ng thở dà i tiếp :
- Con ngưá»i sống chết Ä‘á»u có số, tại hạ và y gặp nhau rợu mừng chưa cạn thì sanh tỠđã phân miá»n !
Kim Tuyết N Æ¡ng há»i :
- Rồi sau đó công tỠđến Kim Lăng tìm Kim TỠYến ?
Yến Thanh gáºt đầu :
- Phải ! Lâm Phong thu tháºp được má»™t số tin tức từ nÆ¡i Kim Tá» Yến. Bằng và o những tin tức đó y tra cứu dần dần, rất tiếc đến Tô Châu thì y lại trúng Xuyên Tâm Tiêu. Cho nên y dặn dó tại hạ nên bắt đầu từ Kim Tá» Yến mà mở cuá»™c truy tra.
Liên Khiết Tâm há»i :
- Hiện tại huynh đệ định là m gì ?
Yến Thanh thở dà i :
- Thiên Ma Lịnh Chá»§ chết, mối thù cá»§a Lâm Phong được báo thù, tâm nguyện cố nhân được thà nh dạt. Tại hạ cầm như được thảnh thÆ¡i từ nay lo tạo láºp má»™t sá»± nghiệp để hưởng thụ lúc tà dâu xế bóng ! Tuy nhiên còn mấy việc vặt cần phải được thanh toán xong trước khi thá»±c hiện má»™ng ước sanh bình.
Liên Khiết Tâm há»i :
- Việc vặt như thế nà o ? Thù oán chăng ?
Yến Thanh thốt :
- Mã Cảnh Long chưa chịu buông tha cho tại hạ, đại tẩu ơi ! Tại Mạt Sầu Hồ tại hạ đã phát hiện ra lão mạo dung Thiên Ma Lịnh Chủ trước khi Thiên Ma Lịnh Chủ chân chánh bị sát hại.
Liên Khiết Tâm há»i :
- Huynh đệ đã khám phá ra Ä‘iá»u đó ?
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Tại hạ tưởng đại tẩu cũng đã biết ! Một mũi tiêu do đại tẩu phóng ra trúng vai lão Mã !
Liên Khiết Tâm căm háºn :
- Hôm đó tôi biết Lịnh Chá»§ không là ngưá»i chân chánh nhưng không ngá» chÃnh lão tặc há» Mã mạo dung ! Tôi không ngá» luôn suốt má»i mấy năm dà i tôi lại gá»i kẻ giả mạo bằng chưa ? Hai lão tặc đó đáng chết ngà n vạn lần vá»›i tôi ! Tôi thá» phải xé xác lão Mã tạc ! Có thể là tôi dám dẩm nát mồ kẻ đã chết rồi !
Yến Thanh Ä‘iá»m nhiên há»i :
- Äại tẩu dụ dẫn tại hạ đến đây có phải là để hợp tác vá»›i đại tẩu chống lại lão Mã chăng ?
Liên Khiết Tâm nhìn Kim Tuyết N ơng thấy bà không tỠvẻ phản đối bèn đáp :
- Phải ! Tôi hy vá»ng Yến huynh đệ giúp má»™t tay !
Yến Thanh thốt :
- Mã Cảnh Long bất quá chỉ là má»™t bù nhìn, muốn trừ diệt lão cÅ©ng chẳng khó khăn gì. Äại tẩu thừa sức báo cừu tiết háºn hà tất phải nhá» ai trợ giúp ?
Liên Khiết Tâm tiếp :
- Tôi biết sau lng lão có má»™t háºu thuẫn hùng háºu !
Yến Thanh lại cưá»i :
- Äại tẩu cần chi kêu gá»i đến tại hạ ? Ngưá»i chi trì lão Mã không ai khác hÆ¡n là Háºn Thiên Ông Thượng Quan Ngô Dá»± mà Kim Äại N Æ¡ng là má»™t cá»™ng sá»± viên đắc lá»±c cá»§a Háºn Thiên Ông. Bà là má»™t trong số Háºn Thiên Tam ẩn kia mà ! Chỉ cần bà vẫy tay má»™t cái là Mã Cảnh Long phải giả từ cuá»™c thế ngay !
Kim Tuyết N Æ¡ng thoáng giáºt mình :
- Yến công tá» biết nhiá»u việc quá !
Yến Thanh tiếp :
- Äại nương ! Chắc đại nương cÅ©ng hiểu là tại hạ và Thiên Tà n môn chá»§ Bạch Kim Phượng liên kết vá»›i nhau rồi chứ ! Thiên Tà n Môn hiểu rõ vá» Háºn Thiên Tam ẩn hÆ¡n ai hết. Chúng ta còn vá» vÄ©nh vá»›i nhau là m gì ?
Kim Tuyết N Æ¡ng mỉm cưá»i :
- Công tỠcòn biết gì nữa chăng ?
Yến Thanh lắc đầu :
- Không ! Nhưng cứ theo sá»± suy diá»…n cá»§a tại hạ thì đại nương có má»™t chá»— dá»±a khác rồi, vững chắc hÆ¡n. Và có thể đại nương cÅ©ng đã thoát ly áp lá»±c cá»§a Háºn Thiên Ông rồi nữa !
Kim Tuyết N Æ¡ng giáºt mình tháºt sá»± :
- Là m sao công tỠbiết ?
Yến Thanh đáp :
- Rất giản đơn ! Hiện tại Mạt đại tẩu muốn khuynh đảo thế lá»±c cá»§a Háºn Thiên Ông. Nếu đại nương còn là ngưá»i cá»§a Háºn Thiên Ông thì khi nà o hiệp chung vá»›i Mạt đại tẩu !
Chà ng tiếp luôn :
- Muốn trừ diệt Mã Cảnh Long, căm thù Mã Cảnh Long là chống đối vá»›i Háºn Thiên Ông, cái đó rõ rà ng quá !
Kim Tuyết N ơng trầm ngâm một lúc.
Rồi bà thốt :
- Công tá» Ä‘Ãch xác là má»™t nhân váºt phi phà m ! Những việc đó Ä‘á»u có tÃnh cách bà máºt thế mà công tá» vẫn khám phá được ! Công tỠđã biết thì già còn giấu là m chi nữa !
Yến Thanh khoát tay :
- Äại nương khoan nói là m chi hết. Tại hạ cần phải há»i cho kỹ cà ng là có Ä‘iá»u kiện gì chăng ?
Kim TỠN ơng chớp mắt :
- Công tá» thông minh cá»±c độ ! Chỉ có má»™t Ä‘iá»u kiện thôi là công tá» thoát ly Thiên Tà n Môn.
Yến Thanh gáºt đầu :
- CÅ©ng được ! Bởi tại hạ có gia nháºp Thiên Tà n Môn đâu ! Bất quá vì đạo nghÄ©a, tại hạ đứng trên láºp trá»ng hữu nghị, trợ giúp Bạch Kim Phượng má»™t tay thôi !
Kim Tuyết N Æ¡ng gằn giá»ng :
- ý tứ của già là công tỠđoạn tuyệt vãng lai với Thiên Tà n Môn !
Yến Thanh lắc đầu :
- Không được !
Kim Tuyết N ơng cau mà y :
- Tại sao ? Vì sắc đẹp của Bạch Kim Phượng ?
Yến Thanh cưá»i mỉa :
- Bạch Kim Phượng đẹp nhất trần gian tại hạ công nháºn Ä‘iá»u đó, song dung mạo kiá»u diá»…m cá»§a nà ng chẳng phải là má»™t nguyên nhân khiến tại hạ duy trì liên lạc vá»›i nà ng. Tại hạ và nà ng là bằng hữu kết giao trong hoạn nạn. Hoạn nạn còn thì tại hạ vẫn còn là bằng hữu cá»§a nà ng. Tại hạ không thể bá» rÆ¡i bằng hữu.
Liên Khiết Tâm chen và o :
- Chúng ta cũng là bằng hữu kết giao trong hoạn nạn !
Yến Thanh lắc đầu :
- Giao tình cá»§a đại tẩu và Mạt huynh tại hạ ngán lắm, không dám tiếp nháºn là cái chắc ! Hai vị chỉ nghÄ© đến việc lợi dụng tại hạ thôi ! Ngay từ buổi ban sÆ¡ tại hạ không há» nghe má»™t lá»i thà nh tháºt nà o cả !
Liên Khiết Tâm tiếp :
- Tôi thấy tôi và Yến huynh đệ từng trải qua hoạn nạn chung ! Chẳng hạn tại Mạt Sầu Hồ nếu không có tôi liên thủ với các vị kháng cự Thiên Ma Lịnh Chủ thì liệu huynh đệ có thoát nổi một mũi Xuyên Tâm tiêu của Mã Cảnh Long chăng.
Yến Thanh cưá»i nhẹ :
- Xuyên Tâm Tiêu là má»™t tuyệt kỹ, chỉ có đám sát thá»§ cá»§a Thiên Ma Lịnh Chá»§ xá» dụng được thôi, mà cÅ©ng phải trải qua má»™t thá»i gian huấn luyện rất kỹ. Mã Cảnh Long dù có táºp luyện song chưa đạt đến cái mức tinh vi cá»§a ngón nghá» ! Cả đến đại tẩu nữa, nếu đại tẩu phóng tiêu chứ đừng nói lão Mã tại hạ vẫn có cách ứng phó như thưá»ng !
Liên Khiết Tâm cắn hai hà m răng thốt :
- Nếu tôi không xuất thủ hạ sát mụ hỠPhà thì huynh đệ thoát thân được chăng ?
vô luáºn thế nà o huynh đệ vẫn có nợ tôi !
Yến Thanh lắc đầu :
- Không nợ gì cả ! Äại tẩu hà nh động vì cá nhân mình hÆ¡n là cho kẻ khác. Nếu tại hạ không đại náo tổng đà n thì giỠđây đại tẩu vẫn còn mông lung trong vÅ©ng sư Æ¡ng má», tiếp tục gá»i kẻ thù là chưa !
Liên Khiết Tâm căm háºn :
- Cho dù sá»± việc đã qua không có má»™t chứng cứ để cho huynh đệ ghi nháºn má»™t ân tình giữa nhau nhưng hiện tại tôi có thể là m cho huynh đệ má»™t việc hữu Ãch ! Tôi mở cho huynh đệ má»™t sinh lá»™ !
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Không có hiện tượng nà o cho thấy tại hạ sắp chết !
Liên Khiết Tâm tiếp :
- Bá»n tôi tạo áp lá»±c vá»›i Mã Cảnh Long khiến lão ta không huy động toà n nhân thá»§ đối phó vá»›i huynh đệ ! Nếu không có sá»± can thiệp cá»§a chúng tôi liệu Yến huynh đệ có an toà n chăng ?
Yến Thanh báºt cưá»i giòn :
- Äại tẩu Æ¡i ! Hãy để cho Kim Äại N Æ¡ng nói chuyện chứ đại tẩu không có tà i là m má»™t thuyết khách đâu ! Ä‚n nói kém, dùng phương pháp sai lầm. Äại tẩu nên nhá»› là không có gì là m cho Yến Thanh nà y khiếp vÃa cả !
Liên Khiết Tâm không biết là m sao hơn chỉ thở dà i.
Kim Tuyết N ơng thốt :
- Yến công tỠ! Không tuyệt giao với Thiên Tà n Môn cũng được.
Bởi thá»±c ra lá»±c lượng cá»§a phái đó cÅ©ng chẳng quan trá»ng gì đáng cho già chú ý. Hiện tại già đưa công tỠđến má»™t địa phương !
Yến Thanh lắc đầu :
- Tại hạ không đi đâu cả !
Kim Tuyết N ơng cau mà y :
- Tại sao ? Bá»n già không há» có ác ý gì đối vá»›i công tá» ! Chỉ đưa công tỠđến gặp má»™t ngưá»i thôi !
Yến Thanh cưá»i nhẹ :
- Rồi sau khi gặp ngưá»i đó tại hạ không còn hy vá»ng gặp ngưá»i thứ hai ! Trừ khi tại hạ bằng lòng đứng vá» cánh cá»§a các vị ?
Kim Tuyết N Æ¡ng mỉm cưá»i :
- Äâu có quá nghiêm trá»ng như váºy, Yến Công tá» ! Ngưá»i mà già đưa công tỠđến gặp đó không biết võ công. Ngưá»i đó tuyệt đối không thể là m hại công tá» !
Yến Thanh trầm giá»ng :
- Ai ?
Kim Tuyết N ơng đáp :
- Thiên Âm Tiên TỠ! Chủ nhân của già và Mạt đại tẩu !
Yến Thanh kinh ngạc :
- Thiên Âm Tiên TỠ? Tại hạ chưa từng nghe nói đến danh hiệu đó !
Kim Tuyết N ơng tiếp :
- Nà o chỉ có một công tỠkhông nghe nói đến Tiên TỠđâu ! Trong thiên hạ ngà y nay chỉ có nhóm Tứ Bá thiên biết mà thôi, ngoà i ra không còn ai biết !
Yến Thanh cà ng kinh ngạc hơn :
- Tứ Bá Thiên là ai ?
Kim Tuyết N Æ¡ng giải thÃch :
- Tứ Bá thiên là bốn nhân váºt thần bà khống chế võ lâm hai mươi năm gần đây !
Thiên Âm Tiên Tá» là má»™t trong bốn nhân váºt đó. Còn ba ngưá»i kia thì má»™t là Thiên Ma Lịnh Chá»§, má»™t là Háºn Thiên Ông. Già không biết ngưá»i thứ tư là ai, nếu công tá» muốn tìm hiểu thì hãy Ä‘i theo già đến gặp Thiên Âm Tiên Tá» !
Tâm tư của Yến Thanh giao động mạnh.
Tuy nhiên chà ng còn nghi ngá» há»i ?
- Thiên Âm Tiên TỠkhông biết võ công thì là m sao lại được liệt và o hà ng Tứ Bá Thiên ?
Kim Tuyết N ơng đáp :
- Công tá» muốn biết tại sao xin hãy Ä‘i gặp Thiên Âm Tiên Tá». Gặp là biết liá»n.
Công tỠchịu đi không ?
Yến Thanh há»i :
- Bà ấy muốn gặp tại hạ ?
Kim Tuyết N Æ¡ng gáºt đầu :
- ÄÆ° Æ¡ng nhiên ! Chứ nếu không là m sao bá»n già dám đưa công tá» Ä‘i !
Yến Thanh há»i :
- Tại sao bà ấy muốn gặp tại hạ ?
Kim Tuyết N ơng đáp :
- Tại vì Háºn Thiên Ông Ä‘oạt địa vị cá»§a Bạch Phúc, tiếp thu lá»±c lượng Thiên Ma Giáo rồi có ý muốn uy hiếp hai Tứ Bá Thiên kia nên chá»§ nhân phải có biện pháp cá»§ng cố cÆ¡ nghiệp cá»§a mình, tranh thá»§ nhân tà i khuyếch trương thá»±c lá»±c. Chá»§ nhân đã chá»n Yến công tá» nhưng sợ công tá» có dÃnh dáng đến Cá»u Lão Há»™i do đó bá»n già phải Ä‘iá»u tra kỹ vá» công tá». Bây giá» nghe công tá» giải thÃch bá»n già hết nghi ngá»â€¦ Yến Thanh lắc đầu :
- Tuy không là ngưá»i trong Cá»u Lão Há»™i, tại hạ cÅ©ng không gia nháºp tổ chức cá»§a các vị đâu.
Kim Tuyết N Æ¡ng mỉm cưá»i :
- Có thể là bá»n già không thuyết phục nổi công tá» song già tin rằng công tá» sẽ không từ khá»›c sau khi nghe chá»§ nhân giải bà y.
Yến Thanh há»i :
- Nếu tại hạ phản đối ?
Kim Tuyết N ơng đáp :
- Thì công tỠcứ ly khai, an nhiên mà ly khai. Chủ nhân không biết võ công là m sao cưỡng bách công tỠlưu lại được !
Yến Thanh đắn Ä‘o má»™t lúc rồi há»i :
- Thiên Âm Tiên TỠở đâu ?
Kim Tuyết N ơng đáp :
- Tại Biệt Hữu Äá»™ng Thiên !
Yến Thanh cau mà y :
- Mà Biệt Hữu Äá»™ng Thiên ở đâu ?
Kim Tuyết N Æ¡ng cưá»i nhẹ :
- Ở tại đây !
BÃ vá»— tay.
- Ba chiếc ghế cá»§a ba ngưá»i đột nhiên tụt xuống mang cả ngưá»i theo.
Lạ tháºt, ghế tụt xuống lòng đất Ä‘i rất nhanh. Bên dưới tối quá nên Yến Thanh chẳng nhìn được gì.
Ghế tụt thẳng đứng má»™t lúc rồi chênh chênh, cuối cùng lại Ä‘i theo chiá»u ngang.
Sau hết lại bốc thẳng đứng trở lên.
Vẫn bóng tối âm u vây quanh Yến Thanh.
Không lâu lắm mắt chà ng bá»—ng lóa lên, ba chiếc ghế nhô khá»i lòng đất.
Bên trên là má»™t tòa đại sảnh nguy nga tráng lệ, nÆ¡i nà o cÅ©ng trát và ng nạm ngá»c.
ánh sáng như ban ngà y.
Kim Tuyết N ơng thốt :
- Äến nÆ¡i rồi !
Cả ba cùng rá»i ghế.
Yến Thanh há»i :
- Thinh Âm Tiên TỠở đâu ?
Kim Tuyết N ơng đáp :
- ChỠgià và o thông báo mới được chứ ?
Bà bớc tới gần cái giá bằng và ng, nơi giá có một con chim anh võ đang lim dim mắt, nữa ngủ nữa thức.
Bà nghiêng mình cúi đầu rồi thốt :
- Chủ nhân ! Nô tỳ đã thỉnh được Yến công tỠvỠđây rồi !
Anh võ từ từ mở mắt nhìn Yến Thanh một lúc rồi thốt :
- Nghi biểu phi phà m ! Äáng mặt anh hùng thá»i nay !
Quay qua Kim Tuyết N ơng và Liên Khiết Tâm anh võ ra lịnh :
- Có ba mỹ cô nương đến tìm ngưá»i đó. Tuyết N Æ¡ng và Khiết N Æ¡ng hãy trở lại đón há». Nên nhá»› há» là những bằng hữu tốt cá»§a Yến công tỠđó, đừng là m mất hòa khà nhé !
Hai ngưá»i đáp ứng, bá»›c lại ghế ngồi.
Ghế tụt xuống liá»n, khoảng đá trá»§ng xuống lại trồi lên, liá»n lại vá»›i ná»n.
Yến Thanh nhìn mãi không thấy mÃ.
Anh võ vá»— cánh bay lên đồng thá»i gá»i :
- Äi theo tôi đây, Yến công tá» !
Yến Thanh như từ cung trá»i rÆ¡i xuống chà ng hà nh động như cái máy bá»›c theo chim.
Tà i sản của quykiemtu
17-09-2008, 09:45 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Thiên Ma Lệnh Chủ
Äánh máy: harrison_nguyen
Tác giả : Nam Kim Thạch
Hồi 20
Tương phùng từ hai cõi
Yến Thanh theo anh võ ra khá»i đại sảnh, rẽ vá» má»™t vá»ng cá»a xa xa, cá»a đó mở, má»™t khu vá»n hiện ra trồng toà n kỳ hoa dị thảo, hư Æ¡ng sắc tân kỳ. Quanh vá»n có rừng bao bá»c, giữa vá»n thanh tịnh u nhà n.
Vầng trăng sáng trên không nhã mát, rải Ä‘á»u cái khoan khoái, khoan khoái len và o ngưá»i, ngưá»i cảm thấy nhẹ lâng lâng.
Anh võ bay luôn đến má»™t khúc quanh cá»§a ngá»n suối trong.
Khoảng suối đó rất rá»™ng, má»™t con thuyá»n hoa lệ Ä‘áºu cặp bá».
Thuyá»n không chèo, hai cô thiếu nữ có g Æ¡ng mặt rất đẹp đứng dưới nước để lá»™ nữa thân trên trần ra, bà y bá»™ ngá»±c căng phồng vá»›i đôi gò bồng đảo vung tròn.
Hai thiếu nữ có nhiệm vụ di chuyển thuyá»n.
Một cách di chuyển cầu kỳ, lạ lùng !
Äiá»u lạ lùng là hai thiếu nữ có Ä‘uôi ! Äuôi bá»c gấm sặc sỡ, giòng nước trong xanh, Yến Thanh trông rất rõ.
Thì ra hai thiếu nữ là Mỹ Nhân Ng.
Yến Thanh từng nghe nói đến loại ngưá»i ná»a cá nà y.
Chà ng chỉ kinh ngạc trong má»™t thoáng thôi rồi lấy lại bình tÄ©nh, ngắm nhìn cảnh váºt mông lung huyá»n ảo dưới ánh trăng.
Anh võ bay đến Ä‘áºu trên chiếc giá có đưá»ng giây và ng trước mÅ©i thuyá»n rồi há»i :
- Sao Yến công tá» chẳng nói cái chi hết váºy ?
Yến Thanh cưá»i nhẹ :
- Äâu có cái chi đáng nói mà nói !
Chứ nÆ¡i đây nhất thiết không có cái gì là m cho Yến công tá» thÃch ý hết à ?
Yến Thanh thốt :
- Cha sánh bằng một nơi tại hạ đã đến !
Anh võ há»i :
- Nơi nà o ?
Yến Thanh đáp :
- Hồng Diệp Trang bên cạnh Tây Hồ.
Anh võ lắc đầu :
- Tôi không tin !
Yến Thanh tiếp :
- Ãt nhất nÆ¡i đó có những cái thiết thá»±c, còn ở đây thì cái gì cÅ©ng là giả tạo cả. Giả tạo dù đẹp bất quá chỉ đẹp xảo, sao bằng những thứ thiên nhiên ?
Anh võ toan cãi :
- Yến Thanh búng ngón tay, má»™t hòn sá»i nhá» bắn và o đưá»ng dây nÆ¡i giá và ng.
ÄÆ°á»ng giây đứt, anh võ kinh hãi chá»›p cánh bay lên kêu vang.
Âm thanh mất đi cái dịu dà ng lúc đầu.
Yến Thanh nhặt một đoạn dây rơi nơi mặt đất, nhìn quả tim gà nhỠbé nơi đầu dây thốt :
- Tiên Tá» ! Tại hạ được tiên tá» cho gá»i đến đây thì tiên tá» nên ra mặt đà m đạo, hà tất phải dùng những thứ xảo đó là m gì ?
Có tiếng thở dà i phát ra từ quả tim gà bé nhá» bằng và ng, tiếp theo là má»™t câu nói vá»›i giá»ng trách há»n :
- Công tá» chả khiết chút nà o ! Tôi phà bao nhiêu tâm cÆ¡ má»›i an bà y được má»™t cảnh nghinh tân như thế nà y váºy mà công tá» lại phá vỡ !
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Giả như tiên tỠmuốn tại hạ tỠra thông minh thì tại hạ nhớ là đã có tỠra rồi !
Còn tiên tá» muốn tại hạ tá» ra cao minh thì hóa ra tại hạ vÅ© nhục tiên tá» sao ! Cao minh trên thông minh má»™t báºc, cao minh không á»§y khúc như thông minh bởi chẳng cần phải lấy lòng ai, cứ thẳng mà nói ! thá»±c ra cách bố trà như thế nà y kể cÅ©ng cao minh song muốn cho tại hạ phải giả vá» kinh ngạc để gây cảm tình thì thú tháºt tại hạ không giả vá» nổi !
Âm thanh tiếp tục vang từ quả tim và ng :
- Chẳng lẽ những hiện tượng trước mắt không là m công tỠkinh ngạc chút nà o ?
Yến Thanh vẫn cưá»i :
- Hoa nở trong g ơng, trăng lồng đáy nước đâu phải là chuyện lạ kỳ ? Bình sanh tại hạ không hỠca ngợi những cái giả tạo.
Thinh âm có vẻ phẫn nộ :
- Do đâu công tỠbiết là cảnh giả ?
Yến Thanh đáp :
- Rõ rà ng quá, nhìn qua là thấy liá»n.
Rồi chà ng giải thÃch :
- Hôm nay là mồng má»™t là m gì có trăng tròn ! Trăng sáng trên ná»n trá»i xanh tại sao lại chẳng có má»™t Ä‘iểm sao ! Mấy Ä‘iểm đó đủ chứng minh sá»± giả tạo.
Âm thanh hừ lạnh :
- Còn gì nữa !
Yến Thanh tiếp :
- Hóa thân tiên tá» má»™t cách ảo diệu, cái đó cÅ©ng được lắm ! Phải cái là con anh võ rất lá»i, tiên tá» truyá»n âm nó không buồn hé má» ! Còn hai mỹ nhân ng kia Ä‘i trong nước lại Ä‘i bằng hai tay, loà i cá nếu bÆ¡i lá»™i thì dùng Ä‘uôi… Tiếng thở dà i vang lên.
Rồi im lặng.
Yến Thanh cưá»i tiếp :
- Sao tiên tá» không cho tại hạ chiêm ngưỡng dung nhan kiá»u diá»…m ! Biết đâu tại hạ chẳng má»™t phen Ä‘iên đảo tâm hồn ?
Âm thinh há»i :
- Công tỠthấy tôi lần nà o chưa ?
Yến Thanh đáp :
- Cha !
Âm thanh há»i :
- Tuyết N ơng và Khiết N ơng có mô tả dung mạo tôi với công tỠchăng ?
Yến Thanh lắc đầu :
- Không !
Âm thanh cưá»i nhẹ :
- Thế sao công tỠbiết tôi có dung nhan tuyệt thế ?
Yến Thanh báºt cưá»i ha hả :
- Tiên tỠđừng quên tại hạ là má»™t lãng tá» mà lãng tỠđối vá»›i giai nhân có linh cảm rất nhạy, nghe thinh âm là biết ngưá»i ! Tại hạ tin chắc là mình không lầm đâu !
Má»™t trà ng cưá»i trong trẻo từ trên không trung vá»ng xuống. Rồi má»™t câu nói tiếp theo :
- Lần nà y thì linh cảm của công tỠkhông còn nhạy nữa đó nhé !
Những tiếp lẹt tẹt tiếp nối nổ lên như má»™t trà ng pháo tép, má»™t cụm mây trắng hiện ra, mây từ từ hạ xuống, má»™t nữ nhân váºn áo trắng đứng trên đám mây đó.
Chiếc áo cá»§a nà ng rất má»ng, để lá»™ thân hình tuyệt mỹ vá»›i bá»™ nhá»±c nở nang, má»—i nét là má»™t công trình cá»§a tạo hóa đòi há»i má»™t sá»± suy tÃnh kỹ cà ng trước khi an đúc.
Thân hình lá»™ g Æ¡ng mặt chưa lá»™. Nhưng ngưá»i có thân hình đó đư Æ¡ng nhiên dung mạo phải tuyệt trần.
Bạch vân đáp xuống mặt suối.
G ơng mặt còn khuất sau lớp lụa dà y.
Yến Thanh từng tiếp cáºn nhiá»u nữ nhân thế mà chà ng vẫn sững sá» trước má»™t kỳ công cá»§a tạo hóa ! Tuy nhiên chà ng ngây ngất trong má»™t phút giây thôi, rồi chà ng tặc lỡi than :
- Äáng tiếc ! Äáng tiếc !
Nữ nhân há»i :
- Äáng tiếc cái chi ? Có phải không thấy được mặt tôi ?
Yến Thanh lắc đầu :
- Không phải váºy đâu ! Không cần trông thấy tại hạ cÅ©ng biết tiên tá» có g Æ¡ng mặt đẹp vô song. Äiá»u đáng tiếc là cái lối xuống đó không giống cách ngưá»i trá»i hạ giáng !
Nữ nhân há»i :
- Váºy phải là m cách nà o ?
Yến Thanh đáp :
- Tạo sư ơng mù giả che mỠmặt suối, đứng trên đóa hoa bạch liên từ dưới nước hiện lên. Với cách đó tiên tỠmới có cái tư thế đẹp hơn !
Nữ nhân báºt cưá»i khanh khách tán :
- Äúng là tay phong nguyệt cao hạng !
Yến Thanh cưá»i :
- Tại hạ từng hãnh diện vá»›i cái danh lãng tá» ! Dám hãnh diện là phải có cái gì hÆ¡n ngưá»i chứ !
Nữ nhân lên thuyá»n.
- Hai ngưá»i ngồi cạnh nhau. Yến Thanh không há» giao động trong không khà quyện mùi quyến rÅ© bốc từ ngưá»i nà ng.
Chà ng há»i :
- Qúy tánh phương danh ?
Nữ nhân đáp :
- Quách Tâm Luáºt.
Yến Thanh gáºt gù :
- Tên giải thÃch hiệu ! Có tâm luáºt má»›i rà nh Thiên Âm !
Nữ nhân há»i :
- Công tỠkhông sợ nếu tôi phô bà y g ơng mặt ?
Yến Thanh lắc đầu :
- Không ! Tại hạ biết trước như thế nà o rồi là m gì sợ !
Nữ nhân hừ một tiếng :
- Công tỠđã biết là g ơng mặt tôi rất xấu ?
Yến Thanh lắc đầu :
- Tại hạ có nói thế bao giỠđâu ?
Nữ nhân gằn giá»ng :
- Váºy là công tá» cho rằng tôi đẹp ?
Yến Thanh thản nhiên :
- Ừ ! Cực đẹp ! Tại hạ yêu cầu tiên tỠbố trà sư ơng mù có ánh trăng chiếu. Giữa cảnh côn trùng vo ve rỉ rả ngân vang, trong mông lung đó tại hạ chiêm ngưỡng cái đẹp rùng rợn của tiên tỠ!
Quách Tâm Luáºt giáºt mình :
- Äẹp rùng rợn ?
Yến Thanh mỉm cưá»i :
- Phải ! Bởi vì không hẳn đẹp là là m cho khoái mắt, hà i lòng. Con hổ má»™t động váºt hung tà n có cái đẹp hùng vÄ©, rợn rùng cá»§a nó. Tổng kết đẹp chỉ là điểm hÆ¡n ngưá»i thôi, dù là trong lãnh vá»±c nà o !
Quách Tâm Luáºt thở dà i :
- Dù sao má»™t nữ nhân chỉ có g Æ¡ng mặt là trá»ng… Yến Thanh cháºn lại :
- Ngưá»i Ä‘á»i có lối nhìn như thế nhưng tại hạ không thế. Ngưá»i ta chú trá»ng vá» mặt còn tại hạ chú trá»ng vá» thân vóc.
Quách Tâm Luáºt cưá»i nhẹ :
- Thế công tá» không hiá»m chi tôi ?
Yến Thanh đáp :
- Không hiá»m nhưng chưa tiếp cáºn bởi còn mong tiên tá» thà nh tháºt hÆ¡n má»™t chút !
Tiên tá» phải lấy mặt tháºt đối thoại vá»›i tại hạ !
Quách Tâm Luáºt hừ má»™t tiếng :
- Sao công tỠbiết tôi mang g ơng mặt giả ?
Yến Thanh thản nhiên :
- Vì tất cả nÆ¡i đây Ä‘á»u giả tạo !
Trầm ngâm má»™t chút, Quách Tâm Luáºt vuốt mặt.
Yến Thanh gáºt gù tán :
- Tại hạ nói không sai ! Con ngưá»i có thinh âm đó, thân hình đó dÄ© nhiên phải có dung nhan tư Æ¡ng xứng ! Nhưng rất tiếc dù nó không giả tạo nó cÅ©ng do sá»± sá»a chữa lại mà thà nh ! Phà m cái gì có sá»a chữa thì không thể sánh vá»›i tá»± nhiên !
Thấy Ä‘i xa đỠquá lâu rồi chà ng há»i :
- BỠqua vấn đỠchân giả đi, tại hạ muốn biết tiên tỠthỉnh tại hạ đến đây để là m gì?
Quách Tâm Luáºt đáp :
- Thỉnh công tá» gia nháºp Thiên Âm Môn cá»§a tôi. Tôi định dùng bao nhiêu cái xảo đó để chinh phục công tá» song tôi đã thất bại lá»›n ! Cho nên vấn đỠđó không cần phải thảo luáºn.
Yến Thanh thốt :
- Chỉ có đạo nghÄ©a má»›i chinh phục được tại hạ. Các vị vì má»™t lẽ riêng tranh già nh ảnh hưởng vá»›i nhau chứ đâu phải vì đạo nghÄ©a mà váºn dụng sở năng ? Äừng ai mong lôi cuốn tại hạ, tại hạ không hỠđứng theo phe nà y diệt trừ phe khác. Rất có thể tại hạ không từ chối cái việc đối láºp tất vá»›i cả !
Quách Tâm Luáºt cau mà y :
- Kể cả tôi ?
Yến Thanh Ä‘iá»m nhiên :
- Nếu Tiên tá» cứ giữ láºp trá»ng cÅ©, tranh chấp vì tư lợi bất kể đến đạo nghÄ©a.
Nhớ lại việc ngà y trước chà ng tiếp :
- Bên cầu Châu Tá»›c trong gia c cá»§a Vương Láºp Thiên tại hạ đã gặp mấy nhân viên cá»§a Thiết Ky Minh. Chúng chưa được huấn luyện kỹ nên không là m chi được tại hạ trái lại còn bị tại hạ giết hết.
Quách Tâm Luáºt giáºt mình :
- ChÃnh công tá» giết chúng ?
Yến Thanh gáºt đầu.
Quách Tâm Luáºt mắng :
- Tháºt là má»™t lÅ© vô dụng ! Có chết cÅ©ng đáng Ä‘á»i ! tôi đã bảo đừng bao giá» chống đối công tá», đừng bao giá» xem công tá» như kẻ địch ! Gặp công tỠở đâu là phải tránh đó ! Thế mà chúng vẫn cãi lịnh !
Yến Thanh sững sỠ:
- Tháºt váºy ?
Quách Tâm Luáºt đáp :
- Phải ! Tôi ngoa là m gì ! Tôi có ý thu dụng công tá» từ lâu kia mà ! Äà nh là hôm nay tôi thất bại song tôi không vì lẽ đó hay là vụ Châu Tá»›c Kiá»u mà có ý giết công tá».
Công tá» còn sống tôi còn nhiá»u cái hay.
Yến Thanh thốt :
- Tiên tá» phải kiểm Ä‘iểm lại các bá»™ thuá»™c, thanh lá»c kỹ hà ng ngÅ©. Chẳng phải tất cả những kẻ dưới tay tiên tá» Ä‘á»u trung thà nh vá»›i tiên tá» hết đâu. Bằng cá»› là Thánh Thá»§ Linh Viên Trần Lượng cãi lịnh tiên tá», toan sát hại tại hạ.
Quách Tâm Luáºt há»i :
- Tại sao y muốn giết công tỠ?
Yến Thanh giải thÃch :
- Y không muốn tại hạ tồn tại vì sợ tại hạ trở thà nh má»™t phụ tá đắc lá»±c cá»§a tiên tá».
Quách Tâm Luáºt há»i :
- Do đâu công tỠbiết được Thiết Ky Minh là bộ thuộc của tôi ?
Yến Thanh đáp :
- Mãi đến hôm nay tại hạ má»›i khám phá được Ä‘iá»u đó. Hồng Diệp SÆ¡n Trang có khuông viên cá»±c đẹp, cách bố trà lại không khác nÆ¡i đây mà Liá»…u Hạo Sanh thì đảm trách tổ chức Thiết Ky minh, suy Ä‘oán từ trang viện cá»§a y tại hạ thấy chá»— liên quan liá»n.
Quách Tâm Luáºt gáºt đầu :
- Khá lắm ! Thông minh lắm !
Yến Thanh cau mặt :
- NhỠthế mà tại hạ còn sống sót đến ngà y nay đó tiên tỠ!
Yến Thanh tiếp :
- Thiết Ky Môn có hai bá»™ pháºn, má»™t âm thầm má»™t công khai. Liá»…u Hạo Sanh Ä‘iá»u khiển bá»™ pháºn công khai còn tiên tá» Ä‘iá»u khiển bá»™ pháºn âm thầm.
Quách Tâm Luáºt biến sắc :
- Sao công tỠbiết ?
Yến Thanh thuáºt lại cái chết cá»§a bá»n Trần Lượng vì kêu lên ba tiếng Thiết Ky Minh mà bị đứt tâm mạch.
Thiên Âm Môn dÄ© nhiên có liên quan đến âm thanh, danh xng phát xuất từ âm thanh mà Quách Tâm Luáºt lại có pháp truyá»n âm cá»±c xảo thì hẳn là nà ng có má»™t phương pháp đặc biệt khống chế thuá»™c hạ bằng ba tiếng Thiết Ky Minh.
Quách Tâm Luáºt công nháºn sá»± láºp luáºn cá»§a chà ng là đúng.
Có Ä‘iá»u nà ng không giải thÃch phương pháp đó như thế nà o.
Rồi nà ng há»i :
- Công tỠđã hiểu là tôi không biết võ công ?
Yến Thanh gáºt đầu :
- Hiểu võ công là một phương tiện phụ thuộc, nếu biết cũng hay, không biết cũng chẳng hại gì.
Nà ng lại há»i :
- Công tỠbiết tại sao tôi ở đây ?
Yến Thanh đáp :
- Ngưá»i không biết võ công lại mu đồ việc lá»›n tất phải bị Ä‘e dá»a thưá»ng xuyên nên cần phải có má»™t chá»— ở bà máºt, má»™t chá»— an toà n tuyệt đối.
Quách Tâm Luáºt cưá»i nhẹ :
- Yến công tỠkhông có ý giết tôi ?
Yến Thanh lắc đầu :
- Hiện tại thì tại hạ không có ý đó nhưng sau nà y thì tại hạ chưa biết được bởi còn tùy thuá»™c ở hà nh vì cá»§a tiên tá» ! Tuy nhiên tiên tá» nên ghi nhá»› Ä‘iá»u nà y, lãng tá» chân chánh không há» là m hại nữ nhân !
Quách Tâm Luáºt trầm g Æ¡ng mặt :
- Nhưng công tỠđã giết một nữ nhân ! Một nữ nhân có tình thâm với công tỠ!
Yến Thanh thoáng biến sắc :
- Không hỠcó việc đó !
Quách Tâm Luáºt lạnh lùng :
- Tứ Bá Thiên thao túng võ lâm từ hai mươi năm qua rồi và tôi chỉ tiếp nháºn quyá»n môn chá»§ Thiên Âm Môn từ bốn năm nay thôi. Trừ sư phó đã chết cá»§a tôi ra tôi chưa há» nói cho ai biết việc đó. Công tá» là ngưá»i thứ nhất được tôi tiết lá»™ cho biết đó, công tá» có hiểu tại sao không ?
Yến Thanh còn bà ng hoà ng :
- Tại hạ không hiểu !
Quách Tâm Luáºt tiếp :
- Sáu năm trước tôi bị ngưá»i ta bức tá» má»™t cách nhục nhã ! ChÃnh tôi là nữ nhân bị công tá» bức tá» má»™t cách nhục nhã đó !
Yến Thanh có cảm tưởng như sét giáng xuống đầu chà ng.
Chà ng kêu lên :
- Không ! Không ! Không phải tiên tỠ!
Quách Tâm Luáºt cưá»i khổ :
- Äúng váºy ! Tôi không phải là nữ nhân đó ! Bởi nữ nhân đó đã chết nÆ¡i hố sâu trên Hoa SÆ¡n và cÅ©ng không phải ng Æ¡i hạ sát nà ng ấy. Giết nà ng chÃnh là Quân Tá» Kiếm Hoa Vân Äình mà Hoa Vân Äình cÅ©ng không còn tồn tại trên thế gian nà y nữa.
Hiện tại tôi đưa công tá» trở ra, tôi không xem công tá» như kẻ địch nhưng đối vá»›i Cá»u Lão Há»™i tôi quyết chẳng khoan dung !
Yến Thanh hét lớn :
- Tố Quyên ! Tố Quyên ! Không ! Không thể là tiên tá»â€¦
Tà i sản của quykiemtu