28-09-2008, 09:00 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 16
Ông Bằng mở mắt. Như lần trước, ông lại thấy những gương mặt thân thiết không nỡ xa rá»i, dù chỉ trong chốc lát.
Má»™t Ä‘á»i ngưá»i gắng gá»i, dùng nghị lá»±c để chống chá»i vá»›i má»i biến động, giỠđây, trên giưá»ng bệnh ông vẫn sống vá»›i thói quen và tinh thần ấy. Ông gắng giữ m ình cho tỉnh táo. Tuổi năm mươi sá»± sống tÃnh bằng năm. Tuổi sáu mươi, tÃnh tháng. Và bảy mươi, ngà y là đơn vị Ä‘o tÃnh sá»± sống. Huống hồ bây giá» bệnh ông Ä‘ang trầm trá»ng. Ông đổ bệnh vì tuổi già , vì không chịu nổi ná»—i Ä‘au trước việc thằng Cừ bá» nước ra Ä‘i. May thay, Cần trở vá». Từ ngà y Cần vá», ngà y hai buổi các con Ä‘á»u đặn và o thăm ông - ông lấy lại được dần dần sá»± b ình tÄ©nh trong tâm hồn, nhá» sá»± ân cần, trìu m ến cá»§a các con.
Chao ôi! Các con, đó là h ình hà i, máu huyết ông, là chÃnh cuá»™c sống phân thân cá»§a ông. Mấy tuần trước, sau ngà y các cụ tổ hưu đến, bà Chà má»™t m ình đến thăm ông. Bà lang phúc háºu Ä‘ ã có lúc tạo láºp vá»›i ông má»™t quan hệ tình cảm thân thiết, bóc cam cho ông ăn, há»i ông có nháºn được bà không. Ông gáºt đầu và đưa tay nắm tay bà , mắt lá» ngá», môi láºp báºp thầm th ì mà như là buá»™t miệng: "M ình Ä‘i chợ vỠđấy à ?"
Bà Chà tuá»™t tay, để rÆ¡i con dao xuống đất. Th ì ra ông nhìn bà ChÃ, lại ngỡ là bà vợ quá cố cá»§a mình. Thì ra cái tình cái nghÄ©a vợ chồng dẫu có cách lìa đôi ngả vẫn cứ ngà n năm sắt và ng. Ông nhá»› lại toà n bá»™ chi tiết cuá»™c sống chung cá»§a vợ chồng ông. Ông nhá»› cái buổi đầu tiên ông gặp bà , ông là má»™t cáºu há»c tr ò, tan há»c, Ä‘i xe Ä‘iện vá» là ng, bà là má»™t thôn nữ Ä‘ang gánh gánh rau muống từ ruá»™ng lên. Gặp nhau bất ngá», bà cúi xuống thèn lẹn, là nhà chà o, rồi cắm đầu gánh gánh rau chạy. Ông nhá»› ngà y bà ốm, rụng hết tóc, ông ngồi cạnh giưá»ng bà , Ä‘á»c cho bà nghe cuốn truyện nôm "Tống Trân - Cúc Hoa", mắt bà ướt nhoèn nước mắt.
Chao ôi! Sá»± bá»n vững cá»§a các mối quan hệ t ình cảm gia đình là tá»± nhiên, vốn có. Chồng quý vợ. Cha yêu con. Cái tình đương nhiên ấy cÅ©ng ngà n năm tồn tại, vÄ©nh hằng tồn tại, như t ình yêu đất nước, giống n òi váºy. Vì trên thế gian nà y ngư á»i thì có hà ng tỉ, nhưng má»—i ngưá»i chỉ thuá»™c vá» má»™t dân tá»™c, má»™t quốc gia và sinh ra, lá»›n lên từ má»™t gia Ä‘ ình duy nhất mà thôi.
Nhìn Äông, Luáºn, Cần vây quanh giưá»ng, ông Bằng có cảm giác r õ rệt nhất vá» niá»m hạnh phúc gia đình. Vắng mặt Tưá»ng, nhưng ông vẫn nhá»› như in Tưá»ng đứa con cả, Ä‘iá»m đạm, nghiêm túc, chỉn chu nhất. Ông nh ìn Äông, nhá»› rõ Äông ngay từ nhỠđã là đứa hảo tâm, là nh hiá»n, bị bạn bè gá»i là Äông tồ, thiên tư không r õ, Luáºn có lẽ là đứa con thông minh nhất, Ä‘i há»c tuần nà o cÅ©ng được bon point (Ä‘iểm tốt - tiếng Pháp ), tư duy khúc chiết, tâm hồn sáng sá»§a, trong khi Cần lại có thiên hướng thá»±c hà nh. Khi Ä‘uôi mắt ông khép lại, ép ra hai giá»t nước mắt, ông nhá»› tá»›i thằng Cừ. Thằng Cừ, chÃnh nó Ä‘ ã gây ra cÆ¡n kịch phát bệnh táºt cá»§a ông. Thằng Cừ, cái gai đâm lòng ông. Con dại cái mang. Mang suốt Ä‘á»i. NghÄ©a là phải chịu, phải nháºn. CÅ©ng như bà vợ ông, nói tá»›i nó bao giá» cÅ©ng chép miệng và thốt ra má»™t câu thở than cá»a miệng nà y: "Thôi th ì nó gánh tất cả cái xấu xa cá»§a má»i ngưá»i".
Luáºn như hiểu tâm t ình cha, hÆ¡i cúi xuống:
- Ba đừng nghĩ ngợi nữa, ba ạ.
Ông Bằng gáºt đầu.
Äông cắn môi. Äông c òn Ä‘ang bị choáng vì cuá»™c va chạm vừa rồi vá»›i Lý. Mặt Äông hằm hằm khi Luáºn nhắc tá»›i Cừ. Äông nhếch mép:
- Cũng chẳng có gì phải buồn, ba ạ. Hình như mỗi gia đ ình phải có nhiệm vụ cung cấp cho xã hội một hai đứa khốn nạn, ba ạ. Không thì xã hội tốt quá!
Luáºn giáºt mình đứng dáºy, chằm chằm nhìn Äông. Sao Äông bá»—ng dưng cay độc thế? Sao lại nói như váºy vá»›i cha lúc nà y?
- Ba! Ba! - Cần vá»™i gá»i v ì thấy ông Bằng nhắm mắt.
Nghe tiếng Cần, hai con mắt cá»™m khô rồm rá»™p cá»§a ông Bằng khó nhá»c nứt ra má»™t kẽ sáng, rồi to dần.
- Ba! Ba có nháºn ra con không?
Ông Bằng chớp chớp mắt:
Luáºn quay lại vá»›i Phượng:
- Phượng à , hôm nay lúc nà o ông tỉnh, em Ä‘á»c cho ông nghe lá thư cá»§a thằng Cừ. Như thế có lẽ sẽ tốt hÆ¡n em à .
Hôm nay, ông Bằng tỉnh dáºy muá»™n. Ông cảm thấy ngay có sá»± khác thưá»ng trong cÆ¡ thể. Cả đến những sợi tóc trên đầu, ông cÅ©ng cảm thấy chúng khô xác, nhẹ tênh. Và những ngón tay, ngón chân th ì tê tê, buồn buồn như thể có kiến b ò. Mở mắt, ông thấy như có đà n muá»—i bay trước mặt. Lát sau, đà n muá»—i tan, lại thấy vương vướng má»™t là n sương khói, thấp thoáng những bóng h ình quái dị.
Thất tháºp nhi sở dục tòng tâm bất du cụ . Bảy mươi tuổi muốn là m g ì thì cứ là m cÅ©ng không ra ngoà i khuôn khổ, cÅ©ng không còn nhầm lẫn nữa. Äó là câu thầy giáo ông bút kà kỉ niệm cho ông hôm đến chúc Tết thầy, ngà y mồng ba Tết năm rồi. Ông nghÄ©, lại nhắm mắt.
Lát sau, nghe thấy má»™t tiếng gá»i thân thiết và hốt hoảng, ông vá»™i mở mắt và nháºn ra Phượng Ä‘ang ghé xuống.
Ông tỉnh hẳn.
Mặt Phượng trái xoan, từng nét dịu dà ng và hai con mắt Phượng đẫm má»™t ná»—i thương yêu, lo lắng chân thà nh. Ä Ã£ xảy ra má»™t Ä‘iá»u gì đó vô cùng huyá»n diệu trong ông, y như lúc chiá»u qua, Phượng Ä‘á»c lá thư cá»§a Cừ cho ông nghe. Gương mặt Phượng Ä‘ang toả xuống ông má»™t là n sáng dịu dà ng, gây cho ông má»™t cảm giác yên tÄ©nh, hợp là và hà i hoà . Ông tháºt sá»± má»›i quen thân vá»›i gương mặt nà y từ Ãt lâu nay thôi. Nhưng tuổi bảy mươi không c òn nhầm lẫn nữa đâu. Gương mặt Phượng Ä‘oan tra ng, đôn háºu, đầy vẻ nhẫn nại cao quý. Trong má»™t cảm giác không rõ rà ng, ông thấy có lúc gương mặt Phượng hao hao giống gương mặt chị Hoà i. Lúc ấy, ông cảm thấy tháºt hạnh phúc, v ì lại thấy tin yêu, vì gặp lại cái gì đó hết sức quý báu và thân máºt. Há»—n loạn, hư há»ng chỉ là chốc lát, thiểu số. Con ngưá»i không xấu Ä‘i. Con ngưá»i vẫn đẹp, đẹp m ãi, đẹp hÆ¡n lên.
- Con đấy à , Phượng?
Ông Bằng rưng rưng. Phượng cúi xuống thấp hơn, nghèn nghẹn:
- Ông, ông… ông thấy ngưá»i thế nà o ạ?
- Con vất vả quá… Con gánh chịu…
Quỳ xuống cạnh giưá»ng ông, Phượng ngà n ngạt:
- Ông ạ. Chị Hoà i má»›i gá»i thư lên.
- A…
- Ông ạ, vợ Cừ đ ã và o là m ở hợp tác xã dệt thảm của chị Hoà i. Bà con ở đó rất thương, chia cho ba mẹ con cô ấy một gian nhà . Nghe tin ông mệt, chị Hoà i lo lắm. Chị bảo thu xếp xong việc, chị lên ngay.
Nước mắt lá»t ra hai giá»t lá»›n ở Ä‘uôi mắt. Ông Bằng khóc. Khóc v ì giá»ng Phượng nghe thương quá. Khóc v ì sung sướng, v ì thế gian còn nhiá»u ngưá»i tốt quá, v ì linh cảm thấy sắp phải xa lìa má»i ngưá»i.
- Ông, ông… ông có nghe con nói không?
- À… thế thằng Quân anh, Quân em thế nà o, con?
- Hai đứa ngoan hơn hồi ở trên nà y, ông ạ.
Phượng lắp bắp, run rẩy. Ông Bằng lại cố mở mắt và ông trách m ình sao lại không tiếp tục thu nháºn khuôn mặt từ mẫu kia và o kà ức, thá»i gian còn Ãt lắm rồi.
Nhưng mở mắt lần nà y, ông nháºn ra quanh m ình còn ba bốn gương mặt nữa. Sát trái ông là má»™t khuôn mặt trông ngá» ngợ như Ä‘ ã gặp ở đâu. Sắc sảo, thông minh, khôn ngoan, nhưng thiếu cái đầm ấm, khiêm nhưá»ng cá»§a phụ nữ.
- Ông có nháºn ra con không? Con là Lý đây. Con mang trứng, chuối, cam cho ông, ông ạ.
"À, L ý!" Ông Bằng nghÄ© mỠảo. Äầu ông nghiêng vá» bên trái. Ở đó c òn má»™t gương mặt xa lạ: má»™t cô bé tóc ngắn đứng sát cạnh Cần. Cô bé mấp máy môi chà o ông.
- Ba ạ, đây là Vân, bạn con từ thá»i con há»c lá»›p 10.
- Dạ thưa bác, cháu đến kÃnh thăm bác ạ.
Từ đôi môi xinh xắn cá»§a cô bé thoát ra những tiếng nói dịu ấm, rất ngoan. C òn trẻ lắm. Nhưng, cặp mắt cá»§a cô bé tháºt nghiêm và nét mặt, nét cằm toát lên vẻ cương nghị, Ä‘oan chÃnh bất ngá».
Ông Bằng gáºt đầu , yếu á»›t:
- Các con khoẻ cả chứ?
Lý nhanh nhảu:
- Con bóc cam ông ăn ạ.
Cần ghé ngồi xuống cạnh giưá»ng cha:
- Ba Æ¡i, con được phân công lên Công trưá»ng thuá»· Ä‘iện Sông Äà rồi, ba ạ. Con là kÄ© sư Ä‘iện khà hoá, thà nh ra…
- Äể ông nghỉ, chú Cần.
Phượng nhắc Cần, kéo tay cô bé Vân ra cá»a.
- Chị Phượng. - Vân nh ìn Phượng, e lệ. - Anh Cần nói chuyện vá»›i em vá» chị nhiá»u lắm, hôm nay em má»›i được gặp chị.
- Em là m ở đâu?
- Em là m thợ ở xà nghiệp Nhuộm - Giặt - Là , chị ạ.
Phượng cầm bà n tay cô bé, nhấc lên. Cô bé cưá»i. Bà n tay nhá», đẹp, am ám thuốc nhuá»™m.
Bá»—ng có tiếng Cần gá»i. Phượng cùng Vân chạy và o. L ý vừa Ä‘i đâu. Cần nói: Ông cụ muốn thay quần áo. Phượng kêu hoảng hốt:
- Chú và cô Vân vá» gá»i anh Äông, anh Luáºn ngay Ä‘i.
Cô bé nÃu tay Phượng:
- Anh Cầ n vỠđi. Em ở đây với chị!
Äã đến những phút cuối cùng cá»§a má»™t cuá»™c Ä‘á»i dà i dặc nhưng là gắng gá»i cá»§a ông Bằng!
Khi Äông, Luáºn hấp tấp tá»›i thì cÆ¡n tai biến kịch phát cá»§a căn bệnh ở ông Bằng Ä‘ ã xuất hiện. Ông Ä‘au nhói vùng ngá»±c trái, tay chân Ä‘ ã hoà n toà n liệt và hÆ¡i thở chỉ c òn thoi thóp, rất khó nhá»c.
Bác sĩ tới, nghe tim ông, cho biết nhịp tim đã rối loạn, chắc chỉ còn có thể kéo dà i sự sống và i phút nữa.
Trong và i phút còn lại cuối cùng đó, lạ thay, ông Bằng mở choà ng mắt. Ông nhá»› tá»›i bà ChÃ, thấy ân háºn vì mình đã có má»™t sÆ¡ suất trong đối xá» vá»›i ân nhân chữa bệnh, vá»›i ngưá»i Ä‘ ã định giao kết tâm tình lúc tuổi già .
Nghe tiếng các con gá»i, ông má»›i nhìn há».
Bá»—ng nhiên, ông thấy thương các con và tin yêu các con quá. Các con, má»—i con má»™t vẻ, nhưn g vẫn chung cá»™i nguồn vá»›i ông. Lòng vị tha, tình thương, cái cốt cách cao ngạo vá» phẩm giá con ngưá»i, tinh thần trách nhiệm… tất cả phải trụ lại bá»n vững trước má»i thá» thách, b ão dông.
Luáºn quỳ xuống cạnh giưá»ng cha, cầm cuốn Bút kà gia đình ở đầu giưá»ng cha lên, nghẹn ngà o:
- Ba… Ba có dặn gì chúng con không ạ?
- Các con ở lại… yêu th ương nhau và má»i ngưá»i. Thằng Cừ, lá rụng vá» cá»™i, thương xót vong linh nó. Cho ba xin lá»—i bà ChÃ.
Giá»ng ông ngắc ngứ, đứt qu ãng. Bá»—ng Cần thét:
- Ba!
Phượng nắm tay ông Bằng. Mắt ông già đầy vẻ tiếc nuối lưu luyến nhưng yên ả. Ông từ từ nhắm mắt.
Nước mắt r òng ròng, Luáºn đứng dáºy, giở cuốn “Bút kà gia đình" để ghi ngà y, giỠông cụ Ä‘i. Anh nháºn ra trang cuối cuốn sách có kẹp lá thư sám hối cá»§a thằng Cừ và có chúc thư cá»§a ông cụ.
Chúc thư viết:
Ba mong các con yêu thương nhau, lấy cái chÃnh ngăn cái tà , theo gương ông cha g ìn giữ và bồi bổ tinh hoa, truyá»n thống dân tá»™c, phục vụ nhân dân và Tổ quốc.
Ba mẹ có số tiá»n tiết kiệm là 3000 đồng. Ba giao số tiá»n nà y cho Phượng vì nghÄ© rằng vá»›i Phượng, con sẽ sá» dụng số tiá»n nà y có Ãch nhất.
Vĩnh biệt!
Lý ở đâu má»›i v à o, đến cạnh Luáºn ghé mắt Ä‘á»c chúc thư, rồi ngồi xuống chân giưá»ng ông Bằng, im lặng giữa những tiếng nức nở cá»§a má»i ngưá»i.
Tà i sản của ngudoc
28-09-2008, 09:02 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 17
Mùa thu ấy buồn hơn bao giỠhết.
Sau khi vá» thá» tang ông cụ Bằng, chị Hoà i và vợ Cừ Ä‘ ã Ä‘i. Mấy ngà y sau, đến lượt L ý. “Tôi Ä‘i Sà i Gòn công tác" Lý thông báo trống không nh ư váºy rồi lẳng lặng rá»i căn nhà .
Căn nhà trống vắng hẳn Ä‘i sau cái chết cá»§a ngưá»i thân.
Mùa thu ấy quạnh quẽ và lê thê trong mưa rây dầm dá», phá»§ má» khu vưá»n Ä‘ ã qua mùa ráºm lá. Mùa thu ấy cà ng nhuốm mà u thê thảm vì mất mát đã xảy ra, rồi cà ng trở nên thê thiết hÆ¡n v ì ná»—i lo sợ phấp phá»ng vá» những mất mát kế tiếp có thể sẽ còn đến.
Lý, không một hồi âm.
Má»™t tháng qua, rồi bốn mươi chÃn ngà y cá»§a ông cụ. L ý vẫn chưa vá». Rồi L ý bặt tin luôn.
Ná»—i lo ngại ngà y má»™t thấm nhiá»…m trên khuôn mặt Phượng. C òn Äông và Luáºn th ì má»—i lần gặp nhau lại là má»™t lần lúng ta lúng túng. Cả hai ngưá»i đà n ông h ình như Ä‘á»u cùng nháºn ra má»™ t cái gì đó, nhưng thấy nó quá tà n nhẫn, quá phÅ© phà ng, nên không dám, không nỡ nói ra.
Má»™t hôm, Phượng bồn chồn bảo chồng. "H ình như anh Äông quẫn hay sao ấy. Hồi nà y anh ấy bắt đầu chÆ¡i xổ số, có lần mua đến trăm vé, anh ạ. Hay là anh sang xà nghiệp chị ấy há»i xem thế nà o…". Luáºn Ä‘i, chiá»u ấy vá», ngồi trong buồng nh ìn ra khu vưá»n, thở má»™t hÆ¡i ám má» cả ô kÃnh cá»a sổ. Xà nghiệp L ý trả lá»i: Há» láºp má»™t trạm thưá»ng trá»±c ở Sà i G òn, Lý tình nguyện và o đó công tác vô thá»i hạn. Ở trạm nà y c òn có gã Trưởng ph òng Váºt tư, anh ta Ä‘ang bị cÆ¡ quan kiểm Ä‘iểm. Biện giải rằng có ngưá»i nhà ở Pháp gá»i hà ng vá» cho và trúng xổ số liên tục nên già u có, k ì thá»±c, giá» má»›i phát hiện ra mấy năm nay anh ta ăn cắp váºt tư cá»§a xà nghiệp và móc nối buôn gian bán láºn vá»›i bá»n phe phẩy bên ngoà i. Sống sa Ä‘oạ, trác táng, quan hệ cá»§a anh ta vá»›i L ý ỡm á» ná»a dÆ¡i ná»a chuá»™t.
"Sao cô ấy không nói tháºt vá»›i m ình là chuyển công tác và o trong đó. Hay là chấp nê từ việc đối xá» thô bạo cá»§a m ình hôm rồi để là m bừa?" Äông ngồi vá»›i Luáºn trên buồng ông Bằng , khắc khoải nghÄ©.
Äã sang những ngà y cuối thu.
Vòm trá»i bất động, không có thá»i gian, giăng trên thà nh phố má»—i sáng là má»™t mà n sương ảm đạm. Mặt đưá»ng ướtnhoè và phố phưá»ng như bị đẩy ra xa, báºp bá»nh, ẩn hiện nổi ch ìm trong sương khói những ngôi nhà cao tầng dá»±ng đứng và những tháp nước h ình nấm.
Khu vưá»n nhạy cảm vá»›i thá»i tiết và xúc động cá»§a những ngưá»i chá»§, Ä‘ ã và o buổi giao thá»i. Lá non trên cà nh nhãn, cà nh vải đã thưa, mà u xanh bóng bà ẩn cá»§a lá mÃt Ä‘ ã phai nhạt. Mướp th õng má»™t quả lá»›n ở giữa già n để là m giống, lá Ä‘ang héo dần và rau muống khó nhá»c trổ những chồi nhá» teo, cằn cằn.
Tiết thu cuối mùa á»§ dá»™t từ l òng Äông.
Má»—i ngà y Äông má»™t biến đổi. Thoạt đầu anh nghi ngại, lo buồn, Ãt lâu sau anh hoang mang sợ sệt. Giá» anh rầu rĩ… Cả má»™t Ä‘oạn Ä‘á»i dà i nối tiếp những ngà y vô lo, vì phó mình cho má»™t sá»± bảo trợ chắc chắn nà o đó, chưa bao giá» Äông ngồi lặng hà ng giá» trầm tư như bây giá».
Chưa đầy hai tháng mà Äông Ä‘ ã như biến thà nh má»™t ông già , má»—i ngà y má»™t nặng ná», thụ động, buồn nản thêm. ChÃnh là má»™t hôm cùng ăn cÆ¡m. Phượng phát hiện ra Ä‘iá»u đó. Cô nghẹn ắng, đặt bát xuống khe khẽ kêu: "Tóc bác Äông bạc hết rồi!â€.
Bữa ấy, Äông cÅ©ng chỉ ăn má»™t bát.
Hai ngà y sau, Äông kêu no inh Ãch, không muốn ăn. Luáºn hiểu: nh ìn cảnh vợ chồng Luáºn thuáºn hoà âu yếm bên nhau, Äông cà ng chạnh l òng.
Quả tháºt và o những ngà y nà y, Äông Ä‘ang bị dồn tá»›i cá»±c Ä‘iểm cá»§a cÆ¡n khá»§ng hoảng. Phượng bảo chồng: “Anh xem có việc g ì tìm cho anh ấy là m cho khuây khoả". Tuần sau, Luáºn bảo anh trai: "Ở Viện bảo tà ng Quân đội Ä‘ang cần má»™t nhân viên thưá»ng trá»±c là m hợp đồngâ€. Nghe xong, Äông cúi đầu, mắt chá»›p chá»›p, không đáp. Luáºn trách m ình đã là m anh trai tá»§i thân.
Äông sa và o buồn tá»§i tháºt v ì nhiá»u lúc thấy mình cô lẻ, trÆ¡ trá»i giữa trống vắng. Cảm giác ấy do hai t ình huống ép lại, sinh ra. Má»™t là , ông Bằng mất, ngưá»i cuối cùng cá»§a thế hệ trước Ä‘ ã mãn. Còn cha, Äông đứng ở hà ng thứ hai, như có sá»± che chắn phÃa trước. Nay, Äông đứng ở vị trà số má»™t xa lạ, tiếp giáp vá»›i cái chết theo thứ tá»±. Hai nữa, việc L ý ra Ä‘i, dẫu chưa tháºt r õ rà ng, nhưng chiá»u hướng xấu là r õ rồi. Và sá»± trống trải đã ở nhãn tiá»n cà ng ghê rợn xiết bao khi Äông đã ở và o tuổi nà y.
Chiá»u hôm ấy, khi chỉ có má»™t mình Äông ở nhà , má»™t ngưá»i đến cổng bấm chuông Ä‘iện. Ngưá»i nà y nói giá»ng Nam Bá»™ cho biết có ngưá»i nhỠđưa má»™t lá thư cho Äông. ÄÆ°a thư xong ngưá»i đó theo Äông lên buồng, lấy má»™t bá»c quần áo cá»§a L ý, cái xe đạp Mifa và mấy thứ lặt vặt nữa mang Ä‘i.
Sẩm tối, Luáºn lên buồng mở tá»§ định xếp lại tà i liệu, sách vở cá»§a ông Bằng th ì thấy Äông ngồi, đầu ngoẹo trên cái tá»±a ghế mây, tay cầm má»™t cuốn sổ nhá»: dưới chân Äông tung toé má»™t cá»— bà i tulÆ¡khÆ¡ L ý vẫn dùng để bói, những vé xổ số Äông mua chÆ¡i Ä‘ ã bị xé đôi.
Luáºn mở đĩa hát vì thấy không khà tẻ ngắt, hoang vắng quá. Lâu không chạy, đĩa bám bụi, toà n tạp âm. Bản Vưá»n khuya nghe trục trặc, lá»§ng cá»§ng. Luáºn dừng máy lau đĩa, thì Äông nghển cổ, tia nhìn vắng tanh:
- Thay bản khác đi! Bản ấy buồn quá!
Chưa bao giá» Luáºn thấy Äông tá» ra quan tâm tá»›i âm nhạc như váºy. Có lẽ Äông chỉ là m Luáºn bất ngá» khi Äông nói lại cảm xúc sâu sắc cá»§a anh l úc bà mẹ hấp hối còn cố đưa tay lên cà i khuy cổ áo cho anh. Và bây giá».
- Anh nghe bản Hà nh khúc của Vácne nhé!
- Cái bản thằng Hitle nó thÃch chứ g ì.
- Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u yêu nhạc cá»§a ông nhạc sÄ© thiên tà i nước Äức nà y, chứ riêng g ì nó.
Äông im, lại ngoẹo đầu trên ghế.
Gian buồng rá»™n rà ng má»™t khúc quân hà nh mạnh mẽ, trong sáng, yêu Ä‘á»i.
Luáºn chúi đầu và o các ngăn tá»§, Ä‘ang mê man v ì cái kho báu tư liệu dân tá»™c há»c mà ông cụ sưu tầm, tÃch luỹ được, bá»—ng quay ra, thét lá»›n:
- Anh Äông!
Như má»™t con thú bị thương, Ä‘ang ngồi, bất thần Äông lao và o giưá»ng, dụi mặt và o gối, hai tay ôm đầu, nức từng tiếng má»™t.
Khi Luáºn đến gần, Äông vẫn nằm sấp, tay móc túi lôi ra má»™t lá thư nhà u nát, ném xuống sà n:
- Äá»c Ä‘i! Thế là hết!
Luáºn ngồi xuống, nhặt lá thư, mở ra, vuốt lại cho phẳng. Má»—i chữ trong thư như má»™t hạt sương lạnh buốt rÆ¡i và o tim Luáºn. Thư cá»§a L ý.
Váºy là má»i chuyện Ä‘ ã rõ rà ng cả rồi.
Khi Ph ượng lên má»i Luáºn và Äông xuống ăn cÆ¡m th ì Äông bắt đầu nổi cÆ¡n giáºn dữ. Äông không c òn là Äông má»i ngà y. Mặt co rút trong má»™t ná»—i Ä‘au sinh tá». Äông Ä‘áºp bà n gà o lên thống thiết và uất háºn:
- Khốn nạn! Tôi ghê tởm. Nó ăn phải bả tư sản, bả thá»±c dân má»›i. Nó chết v ì tiá»n bạc, ăn chÆ¡i, hưởng thụ, thoả m ãn dục vá»ng là mục Ä‘Ãch duy nhất cá»§a nó.
Äông bị choáng, c Æ¡n giáºn dữ Ä‘au xé, biến đổi con ngưá»i từ bản tÃnh, Luáºn định lá»±a lá»i khuyên giải th ì Äông ném tạch quyển sổ nhá» Ä‘ang cầm ở tay xuống sà n nhà , nói như quát:
- Thư nó nói: nó không thể sống chung được vá»›i tôi. Nhưng cáºu xem những tá» cuối ở quyển sổ nà y sẽ r õ hết. Khốn nạn đến thế là cùng. Có đúng là má»—i gia Ä‘ ình phải cung cấp cho xã há»™i má»™t, hai đứa khốn nạn không?
Luáºn nhặt quyển sổ, láºt những trang cuối. Má»™t bà i thuốc nam có tác dụng tránh thai. Những con số, những phép tÃnh cá»™ng trừ, nhân, chia thể hiện việc tÃnh toán trong buôn bán chia chác vá»›i má»™t kẻ nà o đó. Luáºn thở dà i. Sá»± kiện nà y đối vá»›i anh cÅ©ng quá bất ngá» và đau Ä‘iếng. Nhưng anh biết, anh phải giữ m ình hết sức tỉnh táo, nhất là khi Äông cà ng lúc cà ng trở nên khùng ná»™ như thế nà y.
Äông cà ng lúc cà ng cuồng ná»™, lá»i rá»§a xả cá»§a Äông cà ng lúc cà ng nghiệt ng ã, độc ác. Tâm trạng Äông như thế là dá»… hiểu. Äông là nạn nhân cá»§a vở bi kịch gia Ä‘ ình nà y.
Nh ưng, rốt cuộc nội dung của tấn kịch bi đát nà y là thế nà o?
Trước mặt Luáºn là má»™t hiện tượng phức tạp vá» tâm là cá»§a con ngưá»i mà Luáºn được biết và có quan hệ. L ý đã bá» Äông ra Ä‘i, kết thúc má»™t quá trình giằng co, tÃnh toán. Sá»± kiện nà y không giản dị nh ư má»™t câu chuyện ngoại t ình. Sai lầm cá»§a Lý là hiển nhiên rồi. Nh ưng, trong sai lầm nà y cá»§a chị, phải chăng Äông và má»i ngưá»i trong gia Ä‘ ình là vô can không có lá»—i? Äất nước, sau ba mươi năm đánh giặc, Ä‘ang ở và o má»™t thá»i k ì xây dá»±ng vá»›i muôn và n thiếu thốn khó kh ăn. Chưa bao giá», con ngưá»i đương đầu vá»›i hoà n cảnh má»™t cách anh hùng bá»n bỉ, sáng ngá»i phẩm cách như thế. Nhưng cÅ©ng chưa bao giá» Ä‘á»i sống khó khăn lại kÃch thÃch tâm là hưởng thụ váºt chất, thói Ãch kỉ vô luân đến như thế. L ý khôn ngoan, khi tỉnh táo, hoà n toà n phân biệt được ranh giá»›i đúng sai, nhưng dục vá»ng mạnh mẽ ở chị, cà ng tăng cưá»ng độ hÆ¡n khi Ä‘á»i sống tinh thần ở chị vốn thấp kém lại không được bồi bổ thoả m ãn. Chị thiếu ng ưá»i tri kỉ, hướng đạo những khi lao lung bên bá» vá»±c là m lẫn. Chị không vượt qua được cái thô tục vốn có cá»§a tá»± nhiên, cái mà ở chị tÃch tụ khá Ä‘áºm đặc dồi dà o.
Từ lâu, Luáºn nháºn ra Ä‘iá»u đó. Anh thấy bà chị dâu m ình đầy nhược Ä‘iểm cạnh những ưu thế lá»›n lao. L ý già u thá»±c tiá»…n, nh ưng nghèo tư duy, má»™t tư duy năng động có khả năng hiệu chỉnh cả bản thân. Chị trong trẻo ở nhiá»u lúc, do bản chất yêu Ä‘á»i, ham sống, do nhạy cảm, tháo vát.
Nhưng chị mong manh dá»… thay đổi v ì thiếu ná»n tảng, dá»… bị kÃch động tức hứng nhất thá»i bởi các ý t ưởng cuồng nhiệt, hoang đưá»ng.
Äức tÃnh nà y bao giá» cÅ©ng phải được đảm bảo bằng những đức tÃnh khác. Thiếu sá»± bảo trợ cá»§a những giá trị tinh thần khác, những gì là tốt đẹp trong bản chất chị bá»—ng trở thà nh bấp bênh. Chị khát khao má»™t thứ hạnh phúc giá»›i tÃnh vừa cao cả, vừa tầm thưá»ng. So vá»›i Phượng, chị có những thế năng trá»™i báºt hÆ¡n, nhưng nh ìn tổng thể, chị thông tục xấu xà h Æ¡n, chị luôn phân thà nh hai ngả, chị Ä‘i trên má»™t sợi dây chung chiêng; chị thiếu hẳn má»™t tiá»m lá»±c vững bá»n sâu xa.
Chị đẹp biết bao khi mua cây quất biếu ông bố chồng. Nhưng cÅ©ng ở hà nh vi ấy, chị bá»™c lá»™ thói ngông ngạo rất đáng ghét. Chị nhiá»u năng khiếu, già u ý chÃ, nh ưng thấp ké m hẳn Ä‘i vì tÃnh hiếu danh, thói đố kị, lòng Ãch kỉ và thái độ vụ lợi trắng trợn. Chị là m được má»™t số việc có Ãch cho táºp thể. Chị mang trong m ình những đặc tÃnh cần thiết cá»§a con ngưá»i ở thá»i k ì lắm biến động nà y. TÃnh tháo vát, năng động, năng lá»±c nhạy cảm và táo bạo cá»§a chị, trong hoà n cảnh ná»n kinh tế thiếu tráºt tá»± ná»n nếp, trong cuá»™c sống Ä‘ang biến cải, lắm cạm bẫy, chỉ má»™t li là biến thà nh thói xoay xoả, lừa bịp, dối trá. Là trà vốn yếu á»›t ở chị lúc đó Ä‘ ã hoà n toà n bất lá»±c tr ước bản năng mạnh mẽ cá»§a c hị.
Ná»—i xót xa, tiếc nuối đã có lần nảy sinh, lại má»™t lần nữa xuất hiện và tấy nhức trong Luáºn. Chao ôi! Lý hoà n toà n có thể trở nên má»™t ng ưá»i vợ, má»™t phụ nữ hoà n hảo, má»™t con ngưá»i tốt đẹp, và vô cùng đáng yêu. Tiếc thay, cuá»™c sống là má»™t chuá»—i ngà y khôn g hoà n toà n mãn nguyện. Äông và L ý, hai ng ưá»i quá khác nhau từ gốc gác, tâm lÃ, sở trưởng, sở nguyện. Sống chung mà há» không tạo láºp nên má»™t hệ thống tâm là sinh hoạt phù hợp vá»›i cá tÃnh cá»§a má»—i ngưá»i. Cá tÃnh Ä‘ ã không là m phong phú thêm cho cuá»™c sống chun g, trái lại, lại gây trở ngại cho nhau. Äông vá»›i ưu thế riêng khi cần thiết Ä‘ ã xa rá»i trách nhiệm ng ưá»i hướng dẫn tinh thần cho vợ, Ä‘ ã váºy lại còn sống chểnh mảng trong sá»± á»· lại đã táºp nhiá»…m thà nh bản tÃnh.
Bi kịch tất yếu sẽ xảy ra, dẫu có lúc Lý nh ư là hoà n lương. Hoà ho ãn chỉ là sá»± náu mình tạm thá»i. Thá»i c Æ¡ chÃn muồi cá»§a vở bi kịch tá»›i dồn dáºp: Liên minh kinh tế ma quá»· cá»§a L ý đã thà nh láºp; ông Bằng mất, hi vá»ng vá» số tiá»n ng ưá»i con trưởng được thừa kế tan tà nh; mưu tác thà nh cho Cần không có kết quả; Äông vượt khá»i khuôn khổ phụ thuá»™c, trở thà nh má»™t kẻ cục súc, vÅ© phu… Bứt ra khá»i cuá»™c sống chung vô vá»ng, tẻ nhạt vá»›i Äông, L ý đã hà nh động má»™t cách tháºt dứt khoát, và đó là hệ quả tất yếu cá»§a những Ä‘iá»u kiện trên.
- Con khốn nạn! Nó ăn ở hai l òng! Nó bá»™i bạc tôi. Äối vá»›i nó, chỉ có tiá»n thôi. Vì tiá»n nó có thể giẫm đạp lên tất cả má»i thứ luân lÃ, đạo đức. Tôi kinh tởm nó! - Äông lại tiếp tục xả cÆ¡n phẫn ná»™.
Má»™t phương sách tiêu cá»±c bất đắc dÄ©! Có Ãch g ì nữa lúc nà y. Ch ưa kể, giáºn quá mất khôn, lá»i nói Ä‘ ã vượt quá sá»± thá»±c. ChÃnh Äông cÅ©ng biết váºy nên chỉ lát sau, Äông thôi chá»i, ngồi gục xuống bà n.
Phượng nước mắt v òng quanh, lặng lẽ đi xuống gác.
- Bình tÄ©nh, anh Äông à .
Luáºn đến ngồi bên Äông. Nh ìn mái tóc đã bạc trắng cá»§a ông anh trai, lòng Luáºn trà o lên má»™t ná»—i xót thương vô bá». Má»™t Ä‘á»i gian lao, má»™t Ä‘á»i xả thân v ì sá»± nghiệp cá»§a đất nước, con ngưá»i nà y trở vá» tuổi nghỉ ngÆ¡i đáng được sống an lạc trong hạnh phúc gia Ä‘ ình mà không kẻ nà o được phép ghen tị. Äông trong sáng dưới má»™t bá» ngoà i má» nhạt. Äô ng tháºt sá»± quý trá»ng vợ. Äông đã táºn h ưởng cái vẻ đẹp vốn có cá»§a quan hệ gia Ä‘ ình và yên tâm rằng dù Ä‘á»i có Ä‘en bạc đến đâu thì đây cÅ©ng là nÆ¡i trú ngụ yên vui nhất cá»§a Ä‘á»i anh… Anh Ä‘ ã ung dung thụ h ưởng mà không mất công sức cấy trồng, chăm sóc, Ä‘iểm tô cái quan hệ tá»± nhiên vốn đẹp đẽ nà y.
- B ình tÄ©nh, anh Äông à .
Nói g ì h Æ¡n được, nhưng ngay trong khi lặp lại lá»i an á»§i đó, Luáºn vẫn hiểu: Là m sao mà Äông b ình tÄ©nh được! Con ngưá»i Äông chỉ quen vá»›i sá»± đơn giản. Äối mặt vá»›i t ình huống phức tạp, rối ren lÃ Ä Ã´ng mất phương hướng, là nổi cục, là mất tá»± chá»§ ngay. Huống hồ lần nà y, vá»›i ná»—i Ä‘au nà y.
Cả tối đó, không ăn cÆ¡m, Äông nguyá»n rá»§a L ý và kẻ đã là m Lý sa ngã. Tối đó, Luáºn không rá»i Äông má»™t bước.
Tà i sản của ngudoc
28-09-2008, 09:03 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 18
Thá»i gian trôi, tách dần con ngưá»i ra khá»i sá»± kiện. Mùa thu Ä‘ ã chấm hết. Cây trong vưá»n, trừ cây táo, mang vẻ cằn cá»—i, già nua r õ rệt. Mùa đông tá»›i vá»›i những đợt gió mùa trà n vá» như những sóng dồi. Chỉ má»™t đêm à o à o gió lạnh, mặt đất Ä‘ ã lợp đầy má»™t lá»›p lá rụng. Ngoà i phố, me trụi dần lá. Bà ng hoá thân, đỠnhư son trên má»—i phiến lá rụng. ÄÆ°á»ng phố vắng, xao xác hẳn Ä‘i. Và đêm đêm Luáºn nằm ngá»§ có lúc giáºt m ình tỉnh giấc. Quả khô, cà nh khô lá rụng trên mái nhà nh ư chạm và o ná»—i xôn xao thương nhá»›.
Äông co ro trong giá lạnh. Ä Ã£ thôi chá»i Ä‘á»i và thôi nguyá»n rá»§a Lý. Nhưng ná»—i Ä‘au th ì má»—i ngà y má»™t ngấm thêm. Äông hiểu, anh vừa mất Ä‘i má»™t cái gì hệ trá»ng và thân thiết quá. Lần giở từng trang Ä‘á»i đã xa, anh nghiệm ra: Lý có nhiá»u thói xấu, nhưng sống bên chị, vá» cÆ¡ bản, anh vẫn thoải mái, yên vui. Chị là sắc mà u, là nhịp Ä‘iệu Ä‘á»i sống lúc nà o cÅ©ng lấp lánh, tưng bừng bên anh. Vá»›i anh, chị là má»™t ngưá»i mẹ, má»™t ngưá»i chị táºn t ình. Chị là má»™t sức hút vá»›i anh.
Gian buồng, căn nhà , khu vưá»n c òn nhắc nhở bao kỉ niệm thiết tha, còn vang ngân tiếng chị, còn lưu giữ vẹn nguyên bóng hình chị. Khi bị mất rồi, anh má»›i hiểu biết giá trị cá»§a cái không còn. Äau đớn ngấm đến táºn nÆ¡i sâu thẳm nhất, anh lại nổi cÆ¡n khùng, nhưng lần nà y ngấm ngầm và chỉ trút ná»—i căm há»n và o kẻ Ä‘ ã quyến rÅ© vợ anh - gã Trưởng ph òng Váºt tư khốn nạn.
Trong bữa cÆ¡m vá»›i gia Ä‘ ình Luáºn, Äông có nói tá»›i gã Trưởng ph òng ná» vá»›i lá»i Ä‘e doạ: nó gây gió, nó phải chịu bão. Luáºn giáºt mình thấy mắt Äông lúc ấy mất hết thần sắc y như khi Äông túm cổ áo Luáºn và lúc nói sẽ bắn chết thằng Cừ.
Phượng lo lắng bảo chồng: "Anh Luáºn, nên trông nom, theo sát anh Äông, ngá»™ nhỡ có chuyện g ì…" Luáºn lên ở cùng buồng vá»›i Äông, anh muốn khuây khoả và kiá»m chế ông anh: con ngưá»i quen sống giản lược, bị dồn và o bức bách dá»… manh động bá»™t phát lắm.
Má»™t buổi chiá»u, hai ngưá»i ngồi uống nước và nghe nhạc Vácne. Bá»—ng Äông há»i:
- Nhạc Vácne hùng tráng đấy chứ, có g ì mà ông cụ không thÃch nhỉ?
- Chỉ vì nghe em nói Hitle nó thÃch nhạc ông nà y thôi. - Luáºn đáp. - Anh thấy không, ông cụ là ngưá»i có há»c c òn váºy. Con ngưá»i có những định kiến cố định, phá vỡ, đổi thay không dá»… đâu.
Äông im, như nghÄ© ngợi.
Lát sau, Luáºn tiếp:
- Con ngưá»i vượt ra khá»i cái quy định là rất khó. Em không muốn nói ngoại cảnh, thá»i đại, mà nói cái Ä‘ ã bị quy định ở trong má»—i con ngưá»i.
- Duy tâm, định mệnh!
- Không hẳn.
- Thế nghĩa là thế nà o?
- Thằng Cừ khởi đầu, kết thúc Ä‘á»u luẩn quẩn ở trong cái v òng hạn chế vá» tư tưởng, quan niệm, tầm văn hoá cá»§a nó. Chị L ý cÅ©ng váºy. Chị là nạn nhân cá»§a chÃnh mình. Và anh, anh nên rút kinh nghiệm.
Nói cái ý cuối cùng, Luáºn đã đắn Ä‘o, chỠđợi mãi. Luáºn nghÄ©: Äông đã bình tâm, nên nói để Äông xem xét lại mình và tìm cách cứu vãn tình hình.
Nhưng, Äông vụt đứng dáºy:
- Chẳng lẽ tôi là thằng khốn nạn à ?
- Anh không hiểu ý em.
- Tôi, mấy chục tuổi Äảng, tuổi quân, có mặt ở chiến trưá»ng suốt hai cuá»™c kháng chiến, tôi là thằng đểu giả, lừa lá»c, phản bá»™i, lưu manh, côn đồ à ? V ì chịu ảnh hưởng cá»§a tôi mà cô ấy hư há»ng à ?
Äông nói dồn dáºp gay gắt và vẫn không vượt được ra khá»i sá»± sÆ¡ lược trong suy nghÄ©. Luáºn ngắt lá»i anh, giá»ng hÆ¡i bá»±c:
- Không ai trẻ con, ngu dốt đến mức quy kết như thế! Anh tốt, nhưng anh chưa đủ những đức tÃnh cần thiết. Cuá»™c sống phức tạp. Nhưng phải sống thá»±c sá»± vá»›i nó, phải có trách nhiệm vá»›i nó, v ì nó. Nói cụ thể là phải có trách nhiệm vá»›i cả từng con ngưá»i. Cà ng ngà y má»—i cá thể cà ng nổi lên, có vị trà quan trá»ng vô cùng trong cuá»™c sống, nó Ä‘ òi há»i ta phải chăm sóc, nhất là bây giá» khi những yếu tố là m tha hoá nó c òn có trong cuá»™c sống.
- Không đúng!
- Anh để em nói đã.
Äang trong cÆ¡n phẫn khÃch, Äông không kìm được, cắt ngay lá»i Luáºn:
- Chỉ có vấn Ä‘á», nếu nói từ gốc, là tôi chá»n nhầm thôi. Cáºu là luáºn đặc sệt sách vở. Chiến tranh, tất cả tâm lá»±c phải dà nh cho việc đánh giặc. Ngưá»i ở nhà phải tá»± lo lấy. Cô ấy hư đốn lẽ nà o tôi phải chịu trách nhiệm?
Äông lạ i phá»§i tuá»™t những ý nghÄ© tốt đẹp vá» Lý, lại rÆ¡i và o trạng thái thần kinh căng thẳng. Lại văng ra lá»i chá»i rá»§a L ý, gã trưởng ph òng và các thói tệ tư sản. Lát sau, những mặc cảm nhục nh ã trá»—i dáºy, cay nhức tâm trà anh, anh rÆ¡i hẳn và o cuồng ná»™.
Cuối cùng, đến cao Ä‘iểm, Äông tiến đến trước mặt Luáºn, hai mắt đỠná»c và giá»ng lạc Ä‘i.
- Cáºu mà con bênh con ** ấy hả? Trá»i Æ¡i sao tôi không chết luôn lúc tiến đến cá»a ng õ Sà i Gòn cho rồi!
Luáºn ứa nước mắt v ì câu kêu trá»i Ä‘au đớn ấy cá»§a Äông. Äông đứng lặng, to lá»›n, run rẩy, đầu bạc phếch, nước mắt xối trên hai g ò má xám.
ChÃnh lúc ấy, Phượng ra mở cổng v ì có tiếng chuông gá»i. Ngưá»i gá»i cổng chà o Phượng, tá»± giá»›i thiệu là Cán bá»™ Tổ chức xà nghiệp L ý cần gặp chồng Lý vì má»™t việc rất cần kÃp.
Äông vá»™i lau mặt, Luáºn sá»a soạn ấm chén xong, quay và o cái tá»§ sách, tiếp tục xếp dá»n tư liệu, sách vở cá»§a cha.
Äúng như Luáºn dá»± Ä‘oán, anh Cán bá»™ Tổ chức sau khi há»i qua vá» quan hệ vợ chồng Äông - L ý, nhìn thẳng và o mặt Äông, giá»ng tháºt nghiêm trang:
- Xin báo để anh biết, hiện giá» chị Lý sống chung như vợ chồng chÃnh thức vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông. Anh nà y nguyên là Trưởng ph òng Váºt tư đơn vị chúng tôi, vừa rồi Ä‘ ã bị chúng tôi khởi tố vì tá»™i tham ô. Toà chưa xét. Anh ta bị Ä‘uổi ra khá»i xà nghiệp, nhưng vẫn ở lại Sà i G òn và chung vốn buôn bán, là m ăn vá»›i chị L ý. Việc dan dÃu nà y, chúng tôi biết từ lâu. Chúng tôi đã giáo dục nhiá»u lần. Tưởng chị ấy hối lá»—i nên chúng tôi Ä‘ ã cho chị ấy và o công tác ở trạm Thưá»ng trá»±c trong Sà i G òn. Vì cÅ©ng nghÄ©: chị ấy có khả năng tốt. Nhưng, tháºt không ngá»! Nay, tình hình như váºy, chúng tôi quyết định kỉ luáºt sa thải chị ấy. Vá» việc nà y gia Ä‘ ình ta có ý kiến gì không?
Äang quay mặt và o cái tá»§ sách, vá» như Ä‘ang xếp dá»n, để d õi theo câu chuyện, Luáºn quay phắt ngay lại, vai Ä‘áºp đánh thình và o cánh tá»§, cố kìm giữ để khá»i báºt tiếng kêu kinh sợ.
Anh cà ng kinh sợ hÆ¡n khi nh ìn thấy Äông như bất động trong l òng ghế, bà n tay dà y xoà rá»™ng úp và o mặt, trong khi hai ngón cái và ngón trá» bấm chặt và o hai bên thái dương. Äông Ä‘ang tê dại trước má»™t sá»± tháºt kinh dị và phÅ© phà ng. Trong Luáºn lại vang lên lá»i kêu gà o thống thiết: Anh Äông phải có ý kiến ngay Ä‘i! Không thể xá» là như váºy được!
Nhưng, Äông Ä‘ ã buá»™t bà n tay che mặt. "Anh Äông, anh há»i em Ä‘i, em sẽ xông lại tham gia ý kiến ngayâ€. Mắt Luáºn nhìn Äông nóng giãy, chỠđợi. Không, Äông không há»i ý kiến Luáºn. Mặt Äông nùng nục bá»—ng nghiêm lại má»™t cách ngá» nghệch, biến thái cá»§a cÆ¡n Ä‘au thất thần, lạc trà và môi Äông hé mở, thoát ra má»™t giá»ng nói gần như tuyệt vá»ng:
- Cái đó th ì… tuỳ các đồng chà thôi!
Luáºn run hết cả ngưá»i lên, vừa lo sợ vừa giáºn dữ, Luáºn chỉ muốn nhảy lại quát tướng và o mặt Äông và anh cán bá»™ ná». Sao các anh lại quyết định má»™t việc hệ trong như thế trong khi thần kinh các anh không b ình thưá»ng. Và anh Äông, qua sá»± việc nà y, tôi có thể nói anh là má»™t kẻ vô trách nhiệm hoà n toà n!
Luáºn lao xuống gác, Ä‘uổi theo ngưá»i cán bá»™ ná», tâm n ão bừng bừng trong cÆ¡n gà o thét dữ dá»™i và âm thầm:
- Äồng chà ơi, chÃnh tôi Ä‘ ã nghe thấy các đồng chà ở xà nghiệp khen ngợi chị Lý hết má»±c. Tá»™i trạng chị ấy chưa đáng đến mức kỉ luáºt ấy. Xá» là chị ấy như váºy là dứt khoát đẩy chị ấy xuống bùn, là cắt đưá»ng trở vá» cá»§a chị ấy. Äồng chà không nên căn cứ và o ý kiến cá»§a anh Äông. Anh ấy lúc nà y còn đâu là sáng suốt! Các đồng chà nên gặp chị L ý má»™t lần nữa Ä‘i.
Ngưá»i cán bá»™ nỠđã Ä‘i.
Quay và o khu vưá»n, phong phanh má»™t chiếc áo len má»ng mà ngưá»i Luáºn nóng bừng. L òng giáºn sôi lên, anh ng ước lên nh ìn buồng Äông. Äông vừa báºt đèn. Äông vừa vặn máy hát. Không! Không thể há»i hợt và vô trách nhiệm như thế! Con ngưá»i thông minh và đần độn, mạnh mẽ và yếu á»›t thảm hại. Dưới tác động cá»§a má»™t ngẫu nhiên bất hạnh rất nhá» thôi, Ä‘á»i má»™t con ngưá»i cÅ©ng có thể xoáy láºt ngược chiá»u tức khắc. Con ngưá»i, cần phải được thể tất, cần phải đỡ nâng, dắt d ìu. Ngay ngà y mai Luáºn phải đến cái xà nghiệp ấy để phản bác cái quyết định tắc trách cá»§a há» vá»›i Lý. Äá»i Lý lại th êm má»™t hiểm hoạ, phải nhanh tay cứu chị ấy.
Trá»i sẩm tối.
Äèn đưá»ng hắt và o, lấp loá sáng trên những chùm lá nh ãn già trong v ưá»n. DÆ¡i muá»—i trao cánh vi vút, rối nát khung trá»i xám hẹp.
Lúc ấy, Phượng vừa tưới rau và vun cây quất xong. Chị ghếch cái cán cuốc và o thân cây táo, hồi há»™p lo lắng v ì thấy Luáºn mắt đăm chiêu vừa từ cổng Ä‘i và o, ngồi xuống cái ghế đá và úp mặt và o hai l òng bà n tay.
- Anh Luáºn. Anh và o ăn cÆ¡m Ä‘i.
- Phượng à … anh buồn quá, em ạ.
Luáºn ngẩng lên. Ngước theo hai cánh tay Phượng vừa nâng từ từ lên cao, v òng ra sau gáy, v Æ¡ mái tóc cặp lại, anh nháºn ra hai cánh tay Phượng mảnh dẻ quá, gầy guá»™c quá, tiá»u tuỵ quá. Nao dáºy trong anh ná»—i lo thắt ruá»™t gan: Phượng Ä‘ ã có m ang được ba tháng.
- Anh Luáºn ạ, số tiá»n ông để lại ba ngh ìn. Tang lá»… cho cụ mất má»™t nghìn r ưởi. C òn má»™t nghìn r ưởi. Em định gá»i cho mẹ con thằng Quân anh, Quân em.
Không thấy Luáºn đáp, Phượng cúi xuống. Chị hiểu chồng chị Ä‘ang phân tâm và chÃnh chị Ä‘ang sốt ruá»™t muốn biết ngưá»i ở xà nghiệp L ý mang tin gì đến.
- Anh Luáºn, có chuyện gì thế?
Luáºn quay lại, lẫn trong tiếng thở dà i:
- Chị Lý bị sa thải rồi, em ạ.
Chống tay và o l ưng ghế, Phượng bá»—ng thấy rét run. Có cảm giác ná»—i sợ h ãi truyá»n kiếp vừa phát sinh từ bóng tối hư huyá»n trong khu vưá»n Ä‘ang ám ảnh chị, là m chị nổi gai và gây gây như là lên cÆ¡n sốt.
Luáºn vá»™i đưa tay, kéo vợ ngồi xuống cạnh m ình. Không bao giỠđể rÆ¡i và o t ình trạng cô đơn, đến vá»›i nhau đúng lúc ngưá»i nà y cần đến ngưá»i kia nhất, đó là đặc Ä‘iểm cá»§a những quan hệ ý hợp tâm đầu. Má»™t lần nữa Luáºn nháºn ra Ä‘iá»u n à y và rưng rưng v ì sá»± kì lạ cá»§a mối giao cảm giữa mình và Ph ượng.
- Anh sẽ nghÄ© cách giải quyết việc nà y. - Quà ng tay qua vai Phượng, Luáºn run rẩy. - Tháºt ra, anh cảm thấy h ình n hư việc chị L ý sa ngã khiến anh Ä‘au xót hÆ¡n cả anh Äông: anh Ä‘ ã bá» không Ãt tâm sức để ngăn cản Ä‘iá»u tệ hại ấy, nhưng là kết quả không được như ý muốn. Chị Lý tá»± gây tai hoạ cho Ä‘á»i mình, Ä‘iá»u ấy thì đã rõ rồi. Nh ưng Phượng ạ, tại sao nghÄ© vá» chị ấy, anh cứ day dứt khôn nguôi. Chị ấy có thể là má»™t ngưá»i tốt, má»™t ngưá»i rất tốt chứ. Em có cảm thông vá»›i ý nghÄ© nà y cá»§a anh không?
- Em hiểu.
- NghÄ© đến chị Lý anh muốn nói vá»›i em Ä‘iá»u nà y. Chị Lý không khác chúng ta đâu. Chị cÅ©ng như chúng ta. Trong chúng ta, có cái xấu, có cái tốt. Cái xấu, biết nó là xấu, váºy mà cuối cùng nhiá»u ngưá»i vẫn không tránh được. Ấy là v ì dục vá»ng lại gặp những nhân tố kÃch thÃch từ bên ngoà i, anh muốn nói cuá»™c sống Ä‘ang đặt ra cho con ngưá»i chúng ta sá»± lá»±a chá»n gay gắt vá» cách sống cá»§a má»—i ngưá»i. Sống bên nhau, anh muốn chúng ta phải giúp nhau trừ bá» cái xấu tiá»m ẩn trong má»—i ngưá»i. Em có r õ ý anh không? Có lẽ chị Lý chỉ khác chúng ta ở mức độ, cưá»ng độ và sá»± Ä‘iá»u chỉnh bản thân thôi.
Bóng đêm trong vưá»n Ä‘ ã Ä‘áºm đặc. Thoáng má»™t hÆ¡i gi ó nhẹ. Lá nhãn khô buông xà o xạc. Khoảng trá»i đêm như rung rinh. Và Phượng thấy giá»ng Luáºn bá»—ng như cao lên, bồi hồi những xúc cảm mạnh mẽ, y như cái đêm hôm nà o anh Ä‘i bá»™ ba cây số trở vá», leo cá»a sổ và o nhà , ôm chị và tr ò chuyện vá»›i chị.
- Ph ượng à , cuá»™ c sống chung cá»§a chúng mình đã được mưá»i năm và trong mưá»i năm đó là ba ngh ìn sáu tr ăm ngà y vất vả cá»§a em. Anh tá»± há»i: cái g ì tạo nên sức mạnh cá»§a em trong những ngà y đó? Có phải đó là l òng nhân háºu, sá»± kiên nhẫn chịu đựng, đức hi sinh cao quý và sức chống chá»i cứng cá»i, bá»n bỉ cá»§a em không? Từ em Ä‘ang toả ra những vẻ đẹp mạnh mẽ, bình dị và tá»± nhiên. Anh cảm thấy tin yêu cuá»™c sống h Æ¡n, v ì có em bên cạnh, Ph ượng à .
Phượng hÆ¡i cúi xuống. Rạt rà o trong nguồn mạch cảm xúc cá»§a chồng, nhưng trong sâu xa, ám ảnh chị vẫn còn là số pháºn Lý, nên Luáºn vừa ngừng lá»i, chị đã lay vai anh:
- Anh à ! Em ch ưa nói hết vá»›i anh đâu. Chị ấy viết liên tiếp mấy lá thư cho xà nghiệp em, vu cáo em rất tà n tệ. Em bị khổ sở vá»›i bà trưởng ph òng. Nh ưng, từ hôm chị ấy Ä‘i, không đêm nà o em ngá»§ trá»n vẹn. Có cách nà o gá»i chị ấy vá» không, anh? Nếu cần, anh bảo em Ä‘i Sà i G òn tìm chị ấy, em cÅ©ng Ä‘i.
Kéo vợ vá» phÃa mình, Luáºn thấy rõ toà n thân chị Ä‘ang rung nhè nhẹ từng đợt trong cÆ¡n nấc thầm.
- Anh nghĩ g ì thế anh?
- Anh nghÄ©, nếu nh ư chị ấy li dị vá»›i anh Äông, thì…
- Sao?
- Anh mới chỉ thoáng nghĩ.
- Không! Không!
Vai trÄ©u nặng vì bà n tay Ph ượng, Luáºn quay hẳn lại. Không thể ngá», câu nói gần như vô t ình cá»§a anh lại gây má»™t phản ứng tức thá»i và hoảng hốt nh ư thế vá»›i Phượng.
- Sao? Chị Lý li dị anh Äông ấy à ? Không! Không! Không thể được. Sao anh lại nghÄ© thế, anh! Em không đồng ý anh nghÄ© thế. Sống vá»›i anh Äông có thể chị ấy bá»±c bá»™i, khó chịu và vá» nhiá»u mặt chị ấy không thoả mãn. Nh ưng bá» anh ấy lúc nà y… th ì nguy hiểm lắm. Em không tán thà nh! Em không đồng ý! Anh phải bá» ngay ý kiến nà y Ä‘i! Nguy hiểm lắm!
Luáºn bị bất ngá». Ôi Phượng, không chỉ là má»™t tấm l òng vị tha tháºt sá»±. Ph ượng c òn là sá»± tinh tế và là má»™t tinh thần trách nhiệm lá»›n lao tr ước con ngưá»i. Luáºn bị bất ngá». Má»™t lần nữa anh phát hiện ra chiá»u sâu đặc sắc ở tâm hồn Phượng và nháºn ra m ình, t ưởng là má»›i mẻ, nhưng hoá ra quá đỗi ngu xuẩn v ì định căn cứ và o má»™t định đỠcó sẵn, xa lạ, vốn có ở đâu đó, để giải quyết má»™t vấn đỠcó nhiá»u mà u sắc riêng hết sức phức tạp cá»§a cuá»™c sống nà y.
Nhìn vợ lòng Luáºn trà o dâng niá»m trân trá»ng, quý mến. Nh ưng chị Ä‘ ã lại nép và o ng ưá»i anh, run rẩy:
- Em lo cho chị L ý quá anh Æ¡i. Anh Æ¡i, đêm hôm ná» em mê thấy chị ấy bị ngưá»i đà n ông kia lừa gạt, chị ấy thắt cổ trên cà nh nh ãn kia kìa, anh ạ. Anh Æ¡i , có cách gì giúp chị ấy mau lên anh Æ¡i.
Lúc đó, ngoà i cổng có tiếng gá»i. Cần từ Công trưá»ng Thuá»· Ä‘iện Sông Äà vá» thà nh phố đêm thứ Năm hà ng tuần, Ä‘ ã dá»±ng cái xe đạp, đứng chá» Phượng ra mở cổng. Khu vưá»n là nÆ¡i h ò hẹn cá»§a Cần và Vân, cô ng ưá»i yêu cá»§a anh.
Tà i sản của ngudoc
28-09-2008, 09:04 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 19
Chá»›m đông, lạnh heo heo, vừa đủ hồng má con gái. Cây trong vưá»n nhà ông Bằng thu h ình gá»n ghẽ. Những đêm trăng đầu mùa lạnh, mặt đất sáng lá»— đỗ dưới v òm cây óng ả hÆ¡i sương. Trăng và o mùa nà y, qu ãng gần rằm, hay đứng chếch mái căn nhà gác, ghé xuống khu vưá»n, gợi má»™t tứ thÆ¡ cổ Ä‘iển.
Khu vưá»n và o mùa nà y có vẻ đẹp thanh nh ã riêng biệt. Äã có khu vưá»n hoa cổ nà o xúc động v ì Ä‘iệu múa cá»§a đạo sÄ© Ấn Äá»™ mà ra hoa sá»›m hÆ¡n thưá»ng lệ? C òn khu vưá»n nà y chưa có ai nghiá»n ngẫm vá» sá»± k ì diệu cá»§a cây cối trong mối quan hệ cá»§a nó vá»›i những con ngưá»i trong nhà . Nhưng, h ình như Ä‘ ã là hiện thá»±c cái Ä‘iá»u lạ lùng ấy. Hay Ãt ra th ì cây vẫn nhá»› rằng nó đã chở che, chứng kiến nhiá»u sá»± kiện nhiá»u kỉ niệm thiết tha cá»§a con ngưá»i. Ông bà Bằng Ä‘ ã ngồi trò chuyện dưới bóng cây. Tưá»ng và Hoà i cÅ©ng váºy và cây c òn nhá»›, bà n tay chăm sóc, vuốt ve âu yếm cá»§a chị Hoà i trong hoà i niệm bâng khuâng. Dưới bóng cây, Luáºn vẫn hằng tâm t ình vá»›i Phượng. Cây là chứng nhân có linh hồn, cây rung động vá»›i những tấm l òng chân tháºt. Và là sá»± tháºt mà phảng phất như có sá»± linh diệu thưá»ng thấy trong các câu chuyện cổ, táo trong vưá»n năm nay ra hoa sá»›m hÆ¡n thưá»ng lệ rất nhiá»u. Từ độ thu sang, hoa táo Ä‘ ã nở bung, trắng ngà cả má»™t góc vưá»n. Những đêm thu trong vưá»n khuya thanh vắng, ngồi t ình tá»± vá»›i ngưá»i yêu, khi đứng dáºy, Cần vẫn hay đưa tay vuốt nhẹ tóc cô và thầm th ì: "Hoa táo rụng đầy tóc em. Chúng trang Ä‘iểm cho em, mặc dầu em không cần trang Ä‘iểmâ€.
Vân không cần trang Ä‘iểm. Vì chÃnh Vân xinh tươi, v ì chÃnh Ä‘oạn Ä‘á»i vừa qua cá»§a Vân ngá»i ngá»i vẻ đẹp cá»§a tình yêu sắt son, quả cảm. Cây táo chứng nháºn Ä‘iá»u đó. Nó đã nghe thấy há» tá» tình vá»›i nhau khi cả hai vừa há»c xong lá»›p 10. Nó nghe thấy lá»i hẹn hò cá»§a há», khi há» chia tay nhau.
Chia tay nhau, Cần Ä‘i há»c ở Liên Xô. Vân thi và o Äại há»c Sư phạm. Thầy mẹ Vân quyết định gả chồng cho cô để tìm nÆ¡i cáºy nhá». Chú rể được lá»±a chá»n là má»™t ông cán bá»™ goá vợ, bốn chục tuổi, có nhà riêng, có thế lá»±c. Má»™t năm liá»n váºt v ã, giằng co, phá vỡ việc thi cá». Ông bố quyết định công bố tối háºu thư: “Má»™t là , nghe lá»i cha mẹ thì trong ấm ngoà i êm, có nhà cá»a gia đình và được tiếp tục thi và o đại há»c. Hai là , cưỡng lại th ì không còn nÆ¡i cấp dưỡng, cáºy nhá»".
Bảo vệ t ình yêu tá»± do và đÃch thá»±c đến cùng, Vân chá»n con đưá»ng khốn khó. Cô cáºy cục xin và o là m thợ ở xà nghiệp N huá»™m - Giặt - Là . Xà nghiệp Nhuá»™m - Giặt - Là ! Cái tên lòng thòng, nghe đã thấy tÃnh chất xuá»nh xoà ng thá»§ công cá»§a nó. Cái xà nghiệp thuần các bà có con má»n. Má»™t dãy chảo cỡ đại, căn nhà xưởng lênh khênh, chống chếnh như cái lá»u tạm. Hà ng dẫy sà o phÆ¡i. Cái sân lổn nhổn than xỉ. Nhưng, xuá»nh xoà ng váºy mà nó Ä‘ ã lo việc vệ sinh, là m đẹp cho dân toà n thà nh phố, trang phục áo quần cho ngoại giao Ä‘oà n, y phục cá»§a các cuá»™c duyệt binh, từ cái mÅ© cá»§a ông Äại tướng tá»›i cái áo cá»§a anh binh nh ì. Nó là ngưá»i ná»™i trợ cá»§a nhiá»u gia đình. Buồn cưá»i, má»™t lần giặt áo cho má»™t ông khách, thấy túi áo cồm cá»™m, giở ra, hoá ra là thư cá»§a con gái ông. T ò mò má»™t tÃ, Ä‘á»c thá» mấy dòng đã thấy giáºt mình.
"Ba Æ¡i, ba mua cho con cái đồng hồ Longin nhé. Cái cÅ© có hai kim phải lên dây, con không thÃch. Ba ạ, hè năm nay, ba, con và mẹ Ä‘i Sầm SÆ¡n hay Nha Trang nghỉ, hả ba? Con thÃch Ä‘i VÅ©ng Tà u kia, bạ ạ !"
Có những kẻ sung sướng như thế. Lại có những ngưá»i con gái vất vả cá»±c nhá»c như Vân. Cả má»™t ngà y dà i ngá»™t ngạt trong hÆ¡i nước, mùi thuốc nhuá»™m, hÆ¡i than lá»a. Lương báºc má»™t, năm mươi đồng. Ä‚n chắt hà tiện má»™t tháng không đủ. Quần áo may theo phiếu, không dám nghÄ© tá»›i téc, tá»›i xoa, tá»›i mốt ná», kiểu kia.
Nhiá»u ngưá»i biết Vân sống và là m việc như thế, từ lúc mưá»i chÃn tuổi, nay Ä‘ ã hăm ba, bốn năm trá»i gan góc để bảo vệ tình yêu chân chÃnh cá»§a mình.
Cần dá»±a cái xe cuốc ở bá» tưá»ng, đứng dưới gốc táo chá» ngưá»i yêu. Dưới gốc cây nà y, há» Ä‘ ã hứa hẹn và bây giá», sau năm năm trá»i xa cách, há» má»›i lại gặp nhau.
Sá»± tháºt là Cần Ä‘ ã vượt lên trước thá»i gian, đúng hÆ¡n là gạt bá» cái thá»i gian bá»—ng dưng dôi ra, để trở vỠđúng thá»i hạn Ä‘ ã hẹn hò khi chia tay. "Năm năm nữa chúng mình sẽ cưới nhau". Năm năm há»c qua, v ì đỗ xuất sắc, Cần được ở lại há»c tiếp ba năm nữa. Ba năm, vẫn c òn trẻ. Nhưng như thế là phụ l òng Vân, và tá»± cảm thấy như váºy là xá» sá»± má»™t cách Ãch kỉ.
Và Cần Ä‘ ã trở vá» dưới gốc táo nà y đúng như lá»i hẹn.
T ình yêu cao quý cá»§a Vân không cho phép anh sai lá»i. Kể cả việc hà ng tuần đạp xe từ Công trưá»ng Thuá»· Ä‘iện Sông Äà hÆ¡n trăm cây số vỠđây, đứng ở dưới gốc táo nà y, đúng lúc đồng hồ chỉ 8 giá» 30.
Tám giá» ba mươi phút, trăng gác mái nhà . Tám giá» ba mươi phút, tiếng cổng mở như trong mÆ¡ và bóng Vân bước và o khu vưá»n, nhẹ tênh như không tháºt, trong má»™t không gian, thá»i gian ảo má». R õ rà ng hỠở bên nhau, rõ rà ng gương mặt Vân đây, mà vẫn như là chiêm bao.
Mặt Vân thon nhá», trắng mịn. Äôi mà y uốn má»m, thanh nhẹ. Cái cổ như cái cá»ng hoa. Äôi mắt to vá»i vợi, hÆ¡i ngÆ¡ ngác. Cái áo vét ngắn từ thá»i há»c sinh c òn lại. Tất cả vẫn giữ nguyên vẻ tươi mát, dẫu Ä‘ ã qua bao dáºp vùi, khổ ải.
- Anh đạp xe từ ba giá» chiá»u, lúc tan ca. - Cần kể. - Äạp theo tốc độ xe Ä‘ua. Chỉ Ãt lâu nữa, anh sẽ thà nh tuyển thá»§ xe đạp Ä‘ua. - Cần cưá»i. - Chiá»u mai, anh lại có mặt ở công trưá»ng, bá»n anh sá»a soạn lấp sông. Bao giá» em lên đó xem, em sẽ thấy má»™t cảnh tượng hết sức hùng vÄ©. Äó là giang sÆ¡n cá»§a bá»n anh.
- C òn nếu anh đến xà nghiệp em, - Vân tủm tỉm, - Anh sẽ thấy một cảnh tượng hết sức nhỠbé, xoà ng xĩnh.
- Không, nhá» bé xoà ng xÄ©nh chỉ là bá» ngoà i thôi. C òn thá»±c sá»± nó cÅ©ng hết sức lá»›n lao. Vì ở bên trong nó, có những ngưá»i như em.
Vân cưá»i, Vân Ä‘ ã quen cái cách nói hÆ¡i khoa trương v ì chỉ có cách đó má»›i diá»…n đạt được niá»m say mê lá»›n cá»§a Cần. Tất cả những g ì Cần yêu quý, tá»± hà o Ä‘á»u được phóng đại lên vá»›i những kÃch thước bất ngá», th ú vị. Và những buổi trò chuyện cá»§a hai ngưá»i dưá»ng như bao giá» cÅ©ng bắt đầu từ khung cảnh rá»™ng lá»›n cá»§a cuá»™c sống, từ công việc cá»§a má»—i ngưá»i rồi thu hẹp dần lại, đến tâm Ä‘iểm là cuá»™c t ình cá»§a há».
Vân kể cho anh nghe cuá»™c sống và công việc cá»§a cô. Cô nói sắp có duyệt binh lá»›n nhân ngà y quốc khánh nên bá»n cô báºn lắm. Năm ngoái xảy ra má»™t chuyện đến giá» cô c òn nhá»›. Cái mÅ© ông Äại tướng đội để duyệt binh do bá»n cô giặt là đó. Mưá»i giá» tối, mÅ© ông giặt xong má»›i phát hiện ra: Thợ may độn miếng vải mà u là m lót nên khi giặt, vải mà u thôi ra, là m lem nhem hết cả mà u trắng cá»§a cái mÅ©. Năm giá» sáng hôm sau, phải có mÅ© cho Äại tướng đội duyệt binh rồi. Thế là thợ may cấp tốc may cái mÅ© khác. Ba giá» rưỡi xong. Äến phần giặt là cá»§a cô. Cô lo quá. Äại tướng nhất định phải có mÅ© đội chứ. Cả nước nh ìn, hà ng trăm phóng viên thế giá»›i chÄ©a ống kÃnh và o Äại tướng, và o cái mÅ© cá»§a cô. May mà xong, và cái mÅ© đẹp ghê cÆ¡. C òn má»™t chuyện vừa xảy ra tuần trước, bá»n cô nhuá»™m má»™t cái áo cho má»™t bà . Thế nà o mà cá»a hà ng trả nhầm. Thế là bà đến là m om s òm lên: "Lấy cái áo cá»§a tôi để đặt lên bà n thỠông bà ông vải các cô à !…" "Thế là chúng em đà nh góp tiá»n Ä‘á»n cho bà ấy. Anh à , nghá» chúng em có trách nhiệm là m đẹp cho má»i ngưá»iâ€.
Và o lúc Cần say đắm nhất và trăng Ä‘ ã lên cao, khuất sau mái nhà , má»™t lần nữa, anh kéo sát Vân và o mình. Lâng lâng vì sá»± tráng lệ, huyá»n ảo cá»§a mối tình đầu gian nan nhiá»u thá» thách, Cần cúi xuống, đắm say và mÆ¡ mà ng.
- Vân, Vân à , cho anh cưới em nhé.
Nói ra câu đó, anh nháºn ra anh cÅ©ng như cô ngá»™t thở v ì sung sướn g. Vì quả tháºt, từ lâu lắm rồi, cả hai Ä‘á»u đã chỠđợi cái ngà y trá»ng đại và tươi đẹp nhất ấy trong Ä‘á»i há». Tuy nhiên, sau má»™t lát im lặng, cô bá»—ng nép và o ngá»±c anh, khe khẽ và ngạt ngà o:
- Anh à , thá»i gian Ä‘i vừa lâu, vừa chóng. Trưa nay, em xem lại sổ lư u niệm hồi chúng mình há»c lá»›p 10. Bạn em, chúng nó ghi: Vân Æ¡i, Vân cà chua Æ¡i, v ì hồi đó má em đỠhồng! Cái bóng ma chia tay nó lù lù kia rồi. M ình sợ cái bóng ma ấy quá. Vân Æ¡i, chúng m ình láºp má»™t há»™i vá»›i nhau, năm năm nữa gặp nhau xem lúc ấy má»—i đứa đã thế nà o. Có đứa nà o lấy chồng chưa? Äứa nà o có gia Ä‘ ình trước, đứa ấy được gá»i là … bác . Em có ba đứa bạn thân lắm, má»™t đứa bị gá»i là mắc bệnh Ä‘ao. V ì nó chẳng có trà nhá»› gì hết. Nó vá» là m thợ may và lấy chồng, đã có hai con…Õ kìa, em vừa nói gì nhỉ? Em huyên thuyên quá ư? Không đâu, anh à . Äể em nói nhé, bác vừa má»›i mất chưa được bao lâu. Mà sao em thấy em cứ như vừa há»c lá»›p 10 xong ấy. Việc hệ trá»ng, em cần thêm thá»i gian để chuẩn bị, anh à .
Cần ná»›i v òng tay sau lưng ngưá»i yêu, áp mặt trên vai cô, l òng anh vang thầm niá»m quý trá»ng cô. Anh nhá»› hôm ba ngà y ông Bằng, cô đến thắp hương và đặt lên bà n thá» má»™t mâm xôi vá»›i má»™t con gà . Ai bảo cho cô biết cái lá»… nghi rất thÃch hợp vá»›i vị trà lúc nà y cá»§a cô như thế?
Há» ngồi vá»›i nhau ở dưới cây táo Ä‘ang đơm quả rất lâu, sung sướng, m ãn nguyện vá» nhau, cho tá»›i lúc có má»™t tiếng động tháºt nhá» và êm, lướt qua bên m ình.
Vân quay lại, chợt kêu nho nhá»:
- Con mèo, anh!
Má»™t con mèo Ä‘en từ hà ng tưá»ng nhà ông thợ má»™c nhảy xuống, chạy qua sân, tá»›i r ìa căn nhà , th ì dừng lại. Nó cúi xuống, nhả cái gì cặp ở trong miệng ra, quay lại, ngoău má»™t tiếng dữ tợn.
- Nó cắp con nó, anh ơi.
Vân chạy lại, reo. Vừa lúc Phượng mở căn buồng, ngó ra, chúm môi, âu yếm gá»i: miu miu… Rồi chợt ngẩng lên, Phượng reo:
- K ìa cô Vân, chú Cần! Nga ơ i, cô Vân, chú Cần!
Nghe tiếng Phượng gá»i, con mèo Ä‘en liá»n tha con qua cánh cá»a sổ mở, tót và o buồng. Äó là con mèo Ä‘en quen thuá»™c Ä‘ ã ở hẳn vá»›i Ph ượng từ ngà y L ý Ä‘i. Mấy hôm nay, nó Ä‘i đẻ ở đâu, giá» má»›i Ä‘em con vá».
Tà i sản của ngudoc
28-09-2008, 09:06 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 20
Chợt có ngà y hai mẹ con Ä‘ang Ä‘i giữa phố cái Nga bá»—ng kêu: "Mẹ Æ¡i, khói ở đâu ra thế nà y?" và cả hai mẹ con ch ìm trong má»™t là n s ương xám như bụi tro bay. Cái cảnh tượng như chỉ thấy ở miá»n núi và o những ngà y mù sa là m cho con bé ngỡ ngà ng. Nó ngỡ ngà ng vá»›i tất cả. Kể cả việc nó được vá» thà nh phố ở vá»›i mẹ và bố. Phải mất gần má»™t năm trá»i, má»i việc má»›i thu xếp xong, Phượng má»›i đưa được nó vỠđây. Con bé bị thiệt th òi nhiá»u quá. Nh ưng nó Ä‘ ã được Ä‘á»n bù ngay: nó vỠđến thà nh phố th ì cái Tết vừa chá»›m tá»›i. Tết Ä‘ang chầm cháºm vá», cà ng chầm cháºm cà ng vui nôn nao.
Cái Tết đến theo tiếng pháo dẫn đưá»ng. Thoạt đầu, pháo nổ Ä‘ ì đẹt, thưa thá»›t, ở xa lắc. Rồi gần dần, đặc dầy dần. Tá»›i khi đưá»ng phố Ä‘ ã lấm tấm xác giấy hồng hồng và ở các cổng chợ, các ngã ba ngã t ư, các quầy lá dong dá»±ng lá»u bán mái thì đã là hăm ba tháng chạp - cái Tết tháºt sá»± đã có hình bóng. Cái văn phòng Xà nghiệp In có bà tr ưởng ph òng tÃnh nết thất th ưá»ng cá»§a Phượng - cái thế giá»›i sinh động vui vẻ ấy đón nháºn cái Tết sá»›m hÆ¡n hẳn nÆ¡i khác. V ì cách đó mấy tuần, những tÃnh toán chi tiêu sắm sá»a cho cái Tết dân tá»™c Ä‘ ã lầm rầm chen lẫn và o công việc th ưá»ng ngà y, rồi má»—i ngà y tiếng nó cà ng to, đến ná»—i Ä‘ ã có lúc nó lấn át cả tiếng nói công việc. Và bà tr ưởng ph òng, đã phải liên tục mở miệng quát tháo để giảm bá»›t sá»± nhiá»…u loạn và kéo sá»± chú ý cá»§a các cô và o công việc. Câu nói cá»a miệng cá»§a bà lúc nà y là : "Tết vá»›i nhất, tốn tiá»n, mệt xác! Rồi lại còn dá»ng mỡ nữa chứ! Tôi yêu cầu! Tết n ăm nay cô nà o c òn đẻ nữa sẽ cắt thưởng. Sao mà ham đẻ thế!â€
Phượng báºn rá»™n vá»›i công việc cuối năm. Hăm nhăm, hăm sáu Tết rồi vẫn còn hà ng đống chứng từ hoá đơn chưa thanh toán, và o sổ. C òn quyết toán cả năm. Còn báo cáo tà i chÃnh vá»›i Liên hiệp xà nghiệp, vá»›i Ngân hà ng. N ăm nay xà nghiệp hoà n thà nh kế hoạch trước gần tháng, tiá»n thưởng khá to, nhưng là m cách nà o rút được tiá»n mặt. Các cô Ä‘i qua, ghé lại bà n Phượng: "Chị Phượng Æ¡i, Tết năm nay vợ chồng con cái em trông cáºy cả và o chị đấy!†Và h ình nh ư chỉ chá» có váºy là bà trưởng ph òng giáºt lên đùng đùng:
- Há»i cô thá»§ quỹ nhà các cô kia k ìa! Bụng đã v ượt mặt thế kia, còn có mà chạy được tiá»n mặt khối ra đấy! Tết năm nay cứ chuẩn bị mà treo niêu! Chá»a vá»›i đẻ g ì mà cứ nh ư gà thế!
Tháng trước xà nghiệp Ä‘ ã đứng ra là m lá»… cưới cô thá»§ quỹ lấy ông Trưởng ph òng Kỹ thuáºt.
Giá» bụng cô đã to sá» sệ. Rõ rà ng là chá»a tr ước ngà y cưới chứ c òn gì. Và Ph ượng th ì b ước Ä‘i Ä‘ ã thấy ká»nh kệnh. Bà tr ưởng ph òng nhằm và o hai cô tha hồ ngấm nguýt, móc máy, nh ưng ngấm ngu ýt móc máy mà bà ngấm ngầm hả hê. Nhất là vá»›i cô thá»§ quỹ. Chá»a đẻ thế, bị công luáºn coi thưá»ng là cái chắc, th ì là m gì còn khả n ăng mà dám ganh vá»›i cái chức Trưởng ph òng cá»§a bà .
Má»™t hôm bà đến bà n Phượng lúc cô Ä‘ang báºn là m quyết toán. Phượng nghÄ©, chắc bà lại cá»± ná»± vá» việc m ình trừ l ương ông giám đốc từ tháng tá»›i, hoặc là phà n nà n việc m ình tá»± động lên gặp giám đốc đỠnghị má»™t số cải tiến trong việc kinh doanh cá»§a xà nghiệp hôm vừa rồi. Nhưng, không. Nghiêng nghiêng đầu, nh ìn Ph ượng, mặt bà lồ lá»™ vẻ hà há»ng rất trẻ con:
- Nà y, đ ã có tin tức gì thằng Cừ ch ưa?
HÆ¡i bị bất ngá», Phượng lắc đầu tháºt thà buồn rầu khe khẽ đáp :
- Chú ấy không còn nữa, chị ạ.
- Cái gì? Cáºu nói cái gì! Nó có mà chết khối ra đấy! - Hai con mắt nổi phồng như mắt sư tá» giấy, bà trưởng ph òng, bá»—ng nh ư nổi cÆ¡n hùng hổ, tiếp. - Nà y, nói để cô biết, phải cảnh giác nhé. Thằng Tà u nó bắt bá»n di tản huấn luyện biệt kÃch rồi tung vá» ta là m gián Ä‘iệp ối ra kia k ìa.
Quái, Cừ ở CanaÄ‘a, chú ấy đã thất vá»ng và đã tá»± tá» rồi. Sao bà lại nhằng chuyện ná» sang chuyện kia thế? Bà nói váºy là có ý gì?
Äã t ưởng bà đi, Phượng cúi xuống quay cái máy tÃnh. Nhưng bà cÅ©ng lại cúi xuống theo và chống khuá»·u tay lên mặt bà n Phượng, ghé sát và o mặt Phượng, toang toang như cố t ình để ngưá»i khác nghe thấy:
- Nà y, thế bà vợ tay Äông ra sao rồi? Tá»› biết ngay là con mẹ ấy nó sẽ bá» l ão Äông mà . Nà y, hồi nó viết thư đến xà nghiệp tố cáo cáºu lăng nhăng vá»›i lão Äông, tá»› mà không đứng ra bênh cáºu th ì còn lôi thôi to. Mụ ấy giỠở đâu rồi?
Thừa thá»i giá», tá» ra quan tâm đến nhân viên, định bêu riếu Phượng hay định lên mặt dạy dá»— Phượng Ä‘iá»u g ì? Ph ượng cau mặt, khó chịu:
- Em cũng không r õ , nhà em có viết thư và o Sà i G òn cho chị ấy rồi.
- Nó không dắt dÃu thằng kia Ä‘i di tản tôi chá»› kể? Mà nà y, cái l ão Äông anh chồng cáºu, má»™t hôm tá»› đến chÆ¡i, tá»› Ä‘ ã gặp, trông mặt cứ nh ư mặt thằng Tà u phù ấy nhỉ!
Trá»i! Sao lại có thể nghÄ© suy, nói năng độc địa thế!
Chẳng lẽ, đúng như chị em trong ph òng vẫn nhắc nhở nhau: Vá»›i mụ ấy phải ba không: không biết, không nghe, không trông thấy. Äá»™c ác lắm, mụ ấy chỉ muốn ngưá»i khác lụn bại thôi.
T ình thá»±c bà tr ưởng ph òng không phải là con ng ưá»i độc ác, bà chỉ ác khẩu và hay soi mói ngưá»i thôi. Và nói cho công bằng, đó cÅ©ng là má»™t cách để bà tá»± vệ. Kém cá»i vá» năng lá»±c, Ãt hiểu biết, nên bà cứ sợ bị ngưá»i ta khinh thưá»ng, bị ngưá»i ta tranh quyá»n. Trong sâu xa, bà vẫn là má»™t ngưá»i đà n bà từ tâm, cÅ©ng hay động l òng tr ắc ẩn trước ná»—i khổ cá»§a con ngưá»i.
Cà ng giáp Tết, bà cà ng thể hiện theo chiá»u hướng dá»… chịu hÆ¡n. Hăm bảy Tết, bà thân máºt bảo Phượng: "Tôi Ä‘e nẹt há» là để há» nên ngưá»i thôi, chứ tôi hằn thù g ì ai. Vá»›i lại là m lãnh đạo phải nghiêm, kinh nghiệm đấy, Phượng ạ. Rồi cÅ©ng đến lần cáºu là m trưởng ph òng thôi. Nói tháºt đấy, cáºu không vướng tà là lịch rắc rối th ì tá»› đã đỠnghị cáºu phó phòng rồi. Xem ra, chị em há» tÃn nhiệm cáºu lắm đấy. Còn tá»›, nói tháºt, sức tá»› đảm đương việc nà y là cưỡng lắm. Tá»› có được há»c hà nh g ì đâuâ€.
Không khà Tết nhất nhấn chìm những chuyện vặt vãnh, dẫu là trong chốc lát, cÅ©ng có ý nghÄ©a tách con ng ưá»i ra khá»i trạng thái tha hoá, để há» trở vá» vá»›i bản chất hồn nhiên thuần háºu vốn có. Hăm tám Tết, bà trưởng ph òng đứng ở giữa phòng the thé:
- Tôi nghỉ phép hai ngà y để gói bánh chưng, uá»· quyá»n cô Phượng thay tôi l ãnh đạo phòng. Các cô, ai không biết gói bánh thì chiá»u ba m ươi Tết tôi đến giúp. Ngà y mồng má»™t thế nà o các cô cÅ©ng đưa các cháu đến chÆ¡i nhà m ình nhé!
Và không khà trong văn phòng từ đó tưng bừng, ấm áp hẳn lên.
Cà ng áp Tết, Phượng cà ng náo nức. Tết nà y, có bé Nga. Bà ngoại bảo, có thể cũng sẽ vỠăn Tết cùng. Cần và Vân th ì hứa dứt khoát vỠăn Tết cùng anh chị. Phượng sẽ phải đảm nhiệm công việc nội trợ của cả nhà .
Chiá»u hăm chÃn Tết, Phượng xách cái là n nặng những đồ sắm Tết vá» tá»›i nhà . Cái Nga mở cổng, reo:
- Mẹ Æ¡i, con xếp hà ng mua lá dong, mua lạt, mua thịt phiếu cá»§a bác Äông, cá»§a bố mẹ, chú Cần, cô Vân rồi. Mai gói bánh rồi gá»i tổ Phục vụ phưá»ng luá»™c, mẹ ạ.
Cái Nga già nh cái là n, vẹo cả má»™t bên sưá»n, tha và o nhà . Phượng và o khu vưá»n, ngồi xuống cái ghế đá dưới gốc táo, muốn tÄ©nh tâm trong chốc lát, sau những tất tả ngược xuôi chen lấn xếp hà ng mua bán vừa rồi.
Khu vưá»n yên tÄ©nh và sạch quang. Trên đầu Phượng, cây táo chẽ ba cà nh toả thà nh má»™t tấm mà ng rá»™ng dầy đặc những chùm táo xanh má»ng. Góc vưá»n, cúc toả hương nồng thÆ¡m. Cây quất không có quả, nhưng v òm lá bồng bồng vẫn gợi bóng hình x ưa. Cây quất L ý mua, chị Hoà i trồng, Ph ượng vun tưới, nh ìn nó lại nhá»› bao nhiêu chuyện đã qua. Cây quất đưa cái Tết năm ngoái vá» gần. Tưởng như c òn quanh quất đâu đây cái buổi chiá»u ba mươi là m cÆ¡m cúng tất niên, L ý la hét, sai bảo Ph ượng và say mê chế tác các món ăn dà nh cho ba ngà y tết và bữa ăn tối ba mươi sum há»p cả gia Ä‘ ình lá»›n. Buổi chiá»u lạnh ấy ấm hẳn lên từ lúc chị Hoà i, từ ước ao cá»§a L ý, cá»§a Ph ượng hiện ra trước cổng nhà . C òn đâu đây hương khói buổi cúng lá»… gia tiên. Và khung cảnh trá»i đêm sau bữa cá»— khi chị Hoà i và Phượng Ä‘i gieo hạt mướp, láºp loè các sắc mà u pháo sáng và bùng bùng tiếng pháo tiá»…n đưa năm cÅ© đón mừng năm má»›i nổ rá»n rá»n.
C òn đó, cả âm thanh và h ình bóng.
Còn đó, mái nhà nà y.
Má»™t năm qua, dưới mái nhà nà y Ä‘ ã xảy ra bao chuyện buồn vui. Ai có thể ngỠđược căn nhà yên tÄ©nh, ở đầu cái phố dà i yên tÄ©nh, lại chỉ có được sá»± yên tÄ©nh bá» ngoà i. Gia Ä‘ ình, cái giá»t n ước cá»§a biển cả, có ai ngá» lại là má»™t vùng chứa nhiá»u sóng gió đến thế. Ôi, cái vùng tưởng là tÄ©nh lặng, cái vùng hay bị l ãng quên trong mối quan tâm hà ng ngà y, có ai ngá» lại là n Æ¡i khởi thuá»·, chung cục cá»§a lắm Ä‘iá»u bất h ạnh và những niá»m hạnh phúc. Tháºt ra thì bản chất cuá»™c sống vốn là sống động. Và má»i sá»± xáo trá»™n thế nà o cÅ©ng phải tá»± t ìm lấy sá»± ổn định, sá»± hợp là cá»§a nó. Hãy từ cá»a sổ gia đình mình nhìn ra cuá»™c Ä‘á»i; và từ cuá»™c Ä‘á»i h ãy chiếu rá»i ánh sáng và o má»—i c ăn nhà , như thế má»i Ä‘iá»u sẽ sáng tá» hÆ¡n.
Ôi, cái năm dà i dặc đầy những biến cố h ãi hùng. GiỠđây, nhìn lại nó, nghÄ© vá» tất cả những Ä‘iá»u đã xảy ra, Ph ượng lại thấy rưng rưng. Thương quá ba mẹ con Cừ và chị Hoà i. Thương quá bác Äông. Thương quá anh Luáºn. Và vá»›i Cừ, Phượng có lúc chợt sa nước mắt xót xa. Riêng L ý, Ph ượng vẫn thương nhá»› canh cánh bên l òng. Ph ượng không giáºn cả bà trưởng ph òng. Vá»›i má»i sá»± sa sẩy lầm lỡ, Ph ượng Ä‘á»u má»§i l òng. Ph ượng sẵn sà ng chia sẻ vá»›i má»i ngưá»i, Phượng chỉ muốn má»i ngưá»i tốt đẹp và sung sướng. Là m tất cả má»i việc có thể là m được để cho má»i ngưá»i tốt đẹp, sung sướng, Phượng sẽ không bao giá» mệt má»i ngại ngùng. Äể trở nên ngưá»i tốt, phải dám chá»n lá»±a sá»± vất vả, để được yêu thương má»i ngưá»i, phải dám đón nháºn sá»± hi sinh; sá»± hi sinh, đó là má»™t vẻ đẹp m ãi mãi t ươi má»›i ở Phượng, ở những ngưá»i Phượng yêu mến và kÃnh trá»ng.
Từ trong nhà cái Nga chạy ra, gá»i qua hÆ¡i sương: "Mẹ Æ¡i, mẹ ở đâu?â€. Rồi à o tá»›i, liến láu:
- Mẹ Æ¡i, con mèo Ä‘en nó tha con nó từ buồng bác Äông xuống buồng nhà m ình rồi, mẹ ạ. Mẹ Æ¡i, bác L ý…
- Sao con?
- Bác Lý bảo mẹ là đi công tác ở Sà i G òn ấy, có khi bác ấy sắp ra, mẹ ạ. B ưu Ä‘iện hỠđưa báo Tết đến. Có má»™t lá thư cá»§a nông trưá»ng cô Cừ vá»›i má»™t lá thư ở Sà i G òn gá»i ra. Bố và bác Äông Ä‘ang Ä‘á»c báo Tết ở trong phòng, nói vá»›i con là thư cá»§a bác L ý mà …
Ph ượng đứng dáºy, tim Ä‘áºp trÄ©u má»™t bên ngá»±c.
Trong buồng khách vừa được kê dá»n lại, Äông và Luáºn Ä‘ang ngồi Ä‘á»c báo Tết. Trên bà n thá» có thêm ảnh ông Bằng Ä‘ang nghi ngút khói hương.
Äông, trông Ä‘ ã có dáng ông già , Ä‘eo kÃnh lã o, Ä‘ang loạt soạt giở má»™t tá» báo, thấy mẹ con Phượng bước và o, liá»n ngẩng lên:
- Nà o, hai mẹ con Ä‘ ã sắm sá»a được những g ì rồi?
Cái Nga lanh chanh lục cái là n nó mang và o từ nãy, kéo ra nà o pháo, nà o mứt, nà o bánh.
Luáºn vá»›i tay sang Äông:
- Anh cho em m ượn cái kÃnh.
- Ä Ã£ phải Ä‘eo kÃnh rồi cÆ¡ à ? Nặng lắm, số ba đấy!
Luáºn mắc kÃnh và o mắt:
- Ä Ã£ đến lúc rồi. Thế má»›i biết mình chóng già .
- Còn trẻ với ai nữa!
Ph ượng Ä‘ang nhấc chai rượu từ trong là n ra, ngẩng lên, tá»§m tỉm cưá»i. Giáºt kÃnh khá»i mắt, Luáºn xoa mặt, lắc lắc đầu:
- Nặng quá! Hoa cả mắt! Anh Äông, Phượng nà y, năm nay báo Tết Văn nghệ thà nh phố, Quân đội, Khoa há»c… có đăng tất cả năm bà i cá»§a em. Kà bút danh hết. Äố anh vá»›i Phượng t ìm được đấy.
- VỠnhững đỠtà i g ì?
- Chá»§ yếu là vá» các vấn đỠđ ạo đức. Nhưng có cả khoa há»c.
- Năm Qu ý Hợi, chắc anh viết vá» con lợn! - Ph ượng đùa. Luáºn gáºt đầu, hồn nhiên:
- C òn rá»™ng h Æ¡n nữa. Vá» vÅ© trụ, thá»i tiết, mặt trá»i. Năm nay hết chu k ì có bầm Ä‘en trên mặt trá»i, thá»i tiết sẽ thuáºn hoà hÆ¡n. Chắc sẽ được mùa. Có má»™t bà i kà gá»i tặng chiến sÄ© biên giá»›i phÃa Bắc nữa.
- Tham thế! - Phượng ngu ýt yêu chồng.
Luáºn c ưá»i. Äông Ä‘áºn đà :
- Sẽ t ìm ra thôi. Äá»c văn cá»§a cáºu tôi biết chứ!
Luáºn bị bất ngá»:
- Văn em thế nà o?
- Văn là ngưá»i. - Äông cháºm r ãi. - Mà con ng ưá»i cẠu thì nồng nhiệt, tình cảm Ä‘áºm đà bá»™c phát mạnh nên cÅ©ng có lúc quá khÃch. Nhưng, không sao, được thế là đẹp lắm rồi!
- Không ngỠông anh giá»i thế! Nhưng, em chưa đẹp đâu.
Phượng tr ìu mến nhìn ông anh chồng, không ngá» Äông nói rất đúng vá»›i Ä‘iá»u mình thầm nghÄ©. Chị đặt chai rượu lên bà n, lại kéo má»™t bó mùi già từ dưới đáy là n lên, nói: mai cả nhà sẽ tắm lá thÆ¡m.
Luáºn cưá»i, cÅ©ng như Phượng, muốn truyá»n cái vui sang Äông.
Nhưng, Äông buông tá» báo, nh ìn bó mùi già , liá»n quay mặt Ä‘i. Äông vui sao được, sau những xáo trá»™n ghê gá»›m vừa qua. Äông không có những biểu hiện giáºn dữ và đau đớn nữa. Bản lÄ©nh chiến sÄ© Ä‘ ã kiá»m chế những gì là thái quá trong c Æ¡n đớn Ä‘au giằng xé tâm thể, giúp anh đứng vững ở tư thế con ngưá»i Ä‘Ãch thá»±c. Nhưng, Äông vẫn không sao giấu được mình. Ná»—i Ä‘au đã kết Ä‘á»ng trong lòng Äông, đã trở thà nh má»™t phần con ng ưá»i Äông. Tuyệt vá»ng xâu xé Äông. Äông nghiến răng chịu đựng và tá»± trách móc dằn vặt m ình. Äông vẫn khóc thầm và Phượng Ä‘ ã thấy nhiá»u đêm anh Ä‘i tha thẩn như vô định trong vưá»n cây bên nhà . Anh vẫn nhá»› Lý. Lý vẫn sống trong anh, vá»›i những bản sắc riêng không thể phai nhoà . Lý vẫn sống ngà y ngà y vá»›i cả Ph ượng.
"Chị L ý có ra không, anh Luáºn, anh Äông?â€ Ä Æ°a mắt qua Luáºn, Äông, Phượng ngong ngóng má»™t câu há»i, má»™t lá»i giải đáp, từ thông tin cá»§a cái Nga.
Nhưng lúc nà y, Äông, dưá»ng như Ä‘ang cố gắng gạt ra khá»i tâm trà những ngẫu sá»± và cố quên Ä‘i không khà gợi nhá»› má»™t chiá»u áp Tết, Ä‘ang chú mục trên từng trang báo để t ìm bà i cá»§a ông em.
"Có th ư cá»§a L ý đâu! Chắc há» nói quấy quá cho cái Nga khá» i há»i thóc mách đó thôi. - Phượng nghÄ© bá»™n bá». - Cái Nga chÃn tuổi. Lá»›n chút nữa, nó sẽ biết chuyện nà y thá»±c hư thế nà o. Có con gái phải dạy cho nó cái tÃnh cay như hạt tiêu đối vá»›i bá»n con trai. Äêm hăm bảy Tết năm ngoái, L ý nói váºyâ€.
Không khà trong buồ ng Ä‘ang lặng tá». Bá»—ng nhiên Äông đặt tá» báo xuống bà n, quay ngang, quay ngá»a:
- Luáºn nà y, nếu như nông trưá»ng há» gá»i công văn lên, há» nháºn lại vợ Cừ vá» là m, th ì ta nên giải quyết thế nà o nhỉ? Còn má»™t vấn đỠnữa: Sở nhà đất hôm qua đến, hỠđịnh xây lại chá»— nhà bị cháy, tôi bảo, để tôi há»i thêm ý kiến má»i ng ưá»i Ä‘ ã…
Ph ượng đứng dáºy, cùng cái Nga Ä‘i xuống bếp. Có thư cá»§a nông trưá»ng gá»i vợ Cừ tháºt. Nhưng, chưa ai bóc. Không hiểu ná»™i dung thế nà o? C òn Lý, có th ư từ g ì đâu!
Ba mươi Tết, ngay từ sáng, Phượng đ ã và o bếp.
Nấu nướng cá»— bà n mấy ngà y Tết cho gia Ä‘ ình, đó là việc cá»§a Phượng. Từ lâu, chị Ä‘ ã trở thà nh ng ưá»i ná»™i trợ và hÆ¡n nữa, chị Ä‘ ã là linh hồn cá»§a cuá»™c sống c ăn nhà nà y, nÆ¡i chỉ có t ình yêu th ương chi phối các quan hệ hà ng ngà y.
Bé Nga giúp mẹ rá»a rau, vo gạo, tỉa hoa su hà o, Ä‘u đủ ngâm dấm á»›t. Phượng nấu các món ăn. Vừa là m chị vừa cố nhá»› lại từng cá» chỉ, từng lá»i dặn cá»§a L ý. Và nhiá»u lúc chị đứng ngẩn, quên hết, v ì âm h ưởng sâu xa và hồi niệm rá»±c rỡ cá»§a những ngà y Tết năm ngoái. Hôm qua, Luáºn từ xà nghiệp Lý vá» nhà , mặt há»›n hở, nh ưng đứng ở trước bếp, bá»—ng như là bâng quÆ¡: "Tết nà y mà có bà L ý thì có phải vui không?" Ph ượng không tiện há»i, nhưng hiểu: Như thế là Luáºn Ä‘ ã đạt được ý muốn, Lý không bị kỉ luáºt sa thải nữa. Khổ, Lý không hoà n toà n xấu, không hoà n toà n sai. Lý có thể là ng ưá»i tốt, rất tốt. Tá»™i nghiệp L ý! Tháºt là thế, nh ư Luáºn vẫn hằng nói, chứ không phải là không khà Tết gợi mở l òng khoan thứ và tình th ương yêu.
Chiá»u sâm sẩm mâm cá»— má»›i là m xong và được bưng lên căn ph òng chung cá»§a cả gia đình.
Căn phòng đã được bà y biện, trang trà y hệt năm ngoái. Hai góc ph òng đặt hai cháºu cúc đại Ä‘oá. Trên bà n, cái Nga để má»™t lá» xuxi và ng ngà . Luáºn vừa đánh và bưng cả cây quất năm ngoái L ý mua 500 đồng từ ngo à i vưá»n và o, đặt ở giữa ph òng, rồi đứng ngẩn ngÆ¡ ngắm nó. Cá» chỉ ấy nói lên má»™t Ä‘iá»u, Luáºn c òn rất th ương, rất nhá»› bà chị dâu.
Mâm cỗ bà y xong th ì chợt cái Nga reo to:
- Chú Cần! Chú Cần, mẹ ơi!
Cần dắt cái xe đạp cao lênh khênh từ cổng và o, tóc rễ tre ướt nhoáng, áo bay mà u lá chuối loáng hơi mưa phùn, tua tủa ria mép, mặt tươi rói:
- Cô Vân đâu, chú Cần? - Äông, Luáºn, Phượng cùng quay ra, há»i.
Cần dựng xe, nhảy và o nhà , xốc cái Nga lên, hôn chút chút và o hai má nó:
- Ä Ã£ được nghỉ đâu. C òn phải lo quần áo cho các vị cán bá»™ cao cấp tiếp khách qu ốc tế nhân ngà y Tết dân tá»™c.
- Tết nhất phải cho ngưá»i ta nghỉ chứ! - Luáºn nói.
- Thôi, nghỉ bù cÅ©ng được. Vá»›i lại, em hẹn rồi: 11 giá» tan ca, Vân sẽ đến. - Cần nói, quay nh ìn má»i ng ưá»i, phân bua. - Lát nữa, em sẽ Ä‘i đón Vân. Bây giá» tiện có các anh chị, em tranh thá»§ há»i ý kiến luôn nhé.
- Ngồi và o ghế đi đã. Là m gì mà sốt sột thế.
- Em và Vân định tổ chức cưới ngà y mồng hai Tết.
Luáºn và Phượng cùng kêu:
- Gấp thế cơ à ?
- V ì mồng n ăm Tết bá»n em bắt đầu và o má»™t chiến dịch rất quan trá»ng.
Luáºn gáºt đầu. Phượng cắn môi định nói th ì Äông rút tay ra khá»i ống tay áo bông. Tóc bạc phếch, mặt Äông khổ não, nh ưng trông Äông trịnh trá»ng nghiêm trang. Thế hệ trước Ä‘ ã mãn cả rồi. Giá» Äông là ngưá»i thứ nhất cá»§a thế hệ sau trong gia Ä‘ ình.
- Thôi được, ông cụ mất c Å©ng đã ná»a n ăm rồi. Không câu nệ lắm chuyện ấy. Nhưng, tôi há»i cáºu và i Ä‘iá»u Ä‘ ã.
Giá»ng Äông cân nhắc già nua:
- Việc nà y là chung thân đại sá»±, cô cáºu Ä‘ ã tÃnh kÄ© ch ưa? T ình yêu không nên chỉ là hồn nhiên, không nên coi là chuyện giản đơn.
- Chúng em yêu n hau từ hồi còn há»c lá»›p 10 và đã qua n ăm năm thá» thách.
- Tôi biết. Nhưng, cáºu nên hiểu: gia Ä‘ ình chịu ảnh h ưởng rất ghê gá»›m cá»§a x ã há»™i. Liệu cô cáºu có đủ vững và ng trước má»i khó khăn cá»§a cuá»™c sống không? Trước hết, có dám hoà n toà n chịu trách nhiệm vá» nhau không? Tất nhiên cÆ¡ sở cá»§a nó là t ình yêu, là sá»± tá»± giác, là bản lÄ©nh cá»§a từng ng ưá»i.
Luáºn đưa mắt nhanh cho Äông. Luáºn hiểu, trong những lá»i thuần vẻ là trà ấy có máu thịt, linh hồn Äông. Äông Ä‘ang gắng khám phá sá»± tháºt và truyá»n kinh nghiệm sinh tá» cho ngưá»i em.
Nhưng, h ình nh ư là Cần thiếu nghiêm túc cần thiết khi đón nháºn lá»i căn dặn cá»§a Äông. Cần cưá»i, đầu lắc lắc:
- Anh tưởng bá»n em chưa há» phải chịu tai hoạ do cái tồi tệ cá»§a x ã há»™i gây ra sao? Vân bị Ä‘e doạ và chá»n con đưá»ng không khuất phục như thế nà o thì có lần em đã nói vá»›i các anh, chị rồi. Gần đây, em được biết, ông bố Vân ngoặc vá»›i ông tổ chức Bá»™ em, quyết phá việc cá»§a chúng em. Nhưng có há» g ì. Bất trắc chẳng lung lạc được bá»n em đâu. Kể cả việc nay mai, trúng tuyển nghÄ©a vụ, em và o bá»™ đội, Ä‘i lên biên giá»›i xa tÃt, và Vân lại sống kham khổ như cÅ©. Dù thế nà o bá»n em cÅ©ng đủ ý thức và năng lá»±c, ý chà để sống đẹp, sống đúng vá»›i bản chất ng ưá»i.
Äông hÆ¡i bị bất ngá» v ì cách nói đại ngôn cá»§a Cần. Má»—i thế hệ, má»—i lá»›p ngưá»i có má»™t kiểu Ä‘i riêng. Lá»›p em Äông, rất khác Äông, trà tuệ hÆ¡n, có ý thức và tá»± tin h Æ¡n.
- Cuộc sống phức tạp lắm chứ không đơn giản đâu.
Äông chép miệng. Luáºn như chồm lên. Äông Ä‘ ã tiến má»™t b ước dà i từ câu nói cá»a miệng quen thuá»™c má»™t năm trước đây: "Äá»i có g ì phức tạp lắm đâu" tá»›i câu nói vừa rồi, Luáºn hà o hứng:
- Không phức tạp, không gá»i là cuá»™c sống. Bản chất con ngưá»i là váºy. Suốt Ä‘á»i con ngưá»i chuyển động. Ai cÅ©ng có má»™t cái Ä‘Ãch lá»±a chá»n để Ä‘i tá»›i. ÄÃch đúng, th ì hạnh phúc cho má»i ng ưá»i. C òn Ä‘Ãch sai thì tai hoạ, chà Ãt cÅ©ng là m phiá»n xung quanh. Còn cái xấu, cái tốt thì thá»i đại nà o chả có. Äừng sợ cái xấu, cái xấu cÅ©ng là cá»§a m ình, ở mình thôi! Phải ch ăm lo cho từng ngưá»i. Cá tÃnh m ãi mãi tồn tại và đòi há»i được quan tâm.
Cần ngẩng lên, lắc lắc cái đầu ráºm, đầy vẻ quả quyết:
- Em cho rằng, công nghiệp hoá xong thì sẽ thanh toán hà ng loạt cái xấu!
- Ch ưa hẳn đâu. - Äông lắc đầu. - Mức sống và lối sống là hai vấn đỠkhác nhau.
Cần găng:
- Hai vấn Ä‘á», nhưng có quan hệ vá»›i nhau. Em vừa vá» nước Ä‘ ã nghe chuyện cô y sÄ© nà o đó bá» chồng, nói chÃnh xác là được sá»± thoả thuáºn cá»§a chồng để lấy g ã t ư sản Thuỵ Äiển. Mức sống cao, không có chuyện kiếm chác trong quan hệ vợ chồng.
Luáºn nhổm hẳn ngưá»i lên:
- Nhưng có má»™t thá»±c tế là : Không nhất thiết tháºt già u có má»›i sống đẹp được. Äói vẫn sạch được. Rách vẫn thÆ¡m được. Má»—i ngưá»i Ä‘á»u có thể sống đẹp được; không nên đổ lá»—i cho hoà n cảnh; nhưng cÅ©ng không nên quá khắt khe vá»›i sai lầm cá»§a con ngưá»i, con ngưá»i Ä‘ang ở trong tiến tr ình cá»§a nó, nó còn váºt lá»™n dai dẳng vá»›i bản thân nó. Cần Ä‘i há»c nước ngoà i vá», Cần lưu ý Ä‘iá»u n à y: đứng vững trên mảnh đất than bụi đầy bùn nà y mà ngá»a mặt đón nháºn thế giá»›i. Dân tá»™c m ình đẹp, biết sống là m ngưá»i lắm. Nhân nghÄ©a, vị tha, hết l òng cho nhau. Không có cái đó, lạc lối ngay.
Cần gáºt đầu, đầy vẻ hiểu b iết:
- Em không phản đối anh. Nhưng lúc nà y mà cứ nhấn mạnh đạo đức, e không hợp. Äói nghèo lâu quá rồi.
- Cả hai mặt Ä‘á»u phải đồng thá»i. Theo tôi, - Luáºn dằn mạnh, - đó là v ì bản chất con ng ưá»i là má»™t sinh thể tá»± nhiên, con ngưá»i có nguồn gốc động váºt, nhưng là má»™t sinh thể tá»± nhiên tÃnh ngưá»i. Ta vừa phải thoả m ãn nhu cầu con và nhu cầu ng ưá»i cá»§a con ngưá»i. Nhưng thoả m ãn nhu cầu con là để phát triển nhân cách ngưá»i. Cuá»™c cách mạng cá»§a chúng ta không g ì khác h Æ¡n là là m cho con ngưá»i sống sung sướng vá» váºt chất và cao đẹp vá» tâm hồn. Ngoà i ra, trong con ngưá»i nếu có phần thần thánh, cao diệu nữa, th ì cÅ©ng cần được cuá»™c sống giữ g ìn, vun đắp.
Äông cụ cá»±a, có lẽ vì anh nhà báo hay là sá»± dà i dòng và cao siêu. Nh ưng Luáºn vẫn chưa chịu thôi. Hạ giá»ng, Luáºn nh ìn Cần, vẫn giữ giá»ng đà n anh, giáo huấn:
- Riêng vỠđịa hạt gia Ä‘ ình, cáºu dẫu sao cÅ©ng là anh lÃnh má»›i đó, Cần ạ.
- Tất nhiên, em sẽ luôn há»i ý kiến anh chị.
- Cần có biết một năm ở n ước ta có bao nhiêu đám cưới không? Năm mươi vạn. Tức là mỗi năm có một triệu thanh niên bước và o cuộc sống gia đ ình.
Ph ượng ngẩng lên, ngạc nhiên thÃch thú vá» thông tin Luáºn vừa truyá»n đạt. Äông quay ngang, như ông chá»§ toạ cuá»™c há»p:
- Cô Phượng có ý kiến gì vá» việc cáºu Cần không?
Ph ượng khẽ khẽ.
- Mồng hai Tết, chỉ sợ không báo kịp cho chị Hoà i, chị Hoà i viết thư có dặn…
- Không lo! - Cần đứng dáºy. - Em sẽ mượn xe máy, sáng mồng má»™t Tết vỠđèo chị Hoà i lên.
Äông gáºt:
- ÄÆ°á»£c đấy. Nhân thể cáºu chuyển lá thư nông trưá»ng há» gá»i cho cô Cừ, bảo cô ấy Ä‘á»c xem há» nói g ì. Rồi bà n vá»›i chị Hoà i luôn. Tôi chắc, há» gá»i cô ấy vá» là m việc lại ở nông trưá»ng.
Chị Hoà i lên! Mắt Phượng và mắt bé Nga cùng loé sáng. Chị Hoà i! Má»™t năm qua, đó là khuôn mặt Phượng lưu giữ lâu nhất trong tâm ức. "Bao giá» cáºu Cần cưới vợ, cô Phượng ở cữ, cô L ý vá», nhá»› Ä‘iện cho tôi lên ". Chị Hoà i nói váºy. Bao giá» Lý vá»? Lý có vá» không? T ưởng như bóng h ình Lý vẫn còn lẩn quất đâu đây, giữa câu chuyện cá»§a má»i ngưá»i, trong đáy mắt âu sầu cá»§a Äông, trong khắc khoải cá»§a Luáºn, trong giấc mÆ¡ cá»§a Phượng, trong đón chá» vô tư cá»§a bé Nga.
Giá mà L ý bá»—ng hiện ra, Lý sẽ đứng Ä‘iá»u khiển lo toan cho cái đám c ưới hôm mồng hai Tết cá»§a Cần và Vân. Sẽ vui lắm. Sẽ mừng lắm. Mừng cho má»™t trong năm mươi vạn gia Ä‘ ình hà ng năm hình thà nh. Gia đình, cái hình thái kết hợp lạ nhất cá»§a lo à i ngưá»i, h ình ảnh thu nhá» cá»§a Ä‘á»i sống xã há»™i; rồi đây trong bước phát triển vÅ© b ão cá»§a cuá»™c sống, sẽ còn nảy nở thêm bao sắc thái má»›i mẻ trong các mối quan hệ, nh ưng vá»›i nó, ước mong no ấm, yên vui, hạnh phúc có bao giá» thôi là ước mong muôn thuở vÄ©nh hằng. Mong cho con ngưá»i được no ấm, yên vui, hạnh phúc, mong cho con ngưá»i ngà y má»™t phong phú vá» cá tÃnh, ngà y má»™t giá»i giang, má»™t tốt đẹp lên, dẫu c òn gian nan nhá»c nhằn, dẫu kẻ thù còn độc ác, tà n bạo, nhiá»u kế hiểm mưu sâu.
Äông quyết định chá» Cần Ä‘i đón Vân vá» rồi cả nhà má»›i ăn cá»—.Cái Nga nÃu vai Phượng, rÃu rÃt:
- Mẹ ơi, con với mẹ đi gieo hạt mướp đi.
Hai mẹ con ra vưá»n.
Lát sau, gieo xong mướp, cái Nga và o nhà , Phượng Ä‘i sau con. Nhưng Phượng phải dừng lại ở cá»a buồng v ì bá»—ng nghe thấy tiếng Äông dóng to lên như nổi nóng rồi sau đó là tiếng Luáºn khẽ khà ng, kÃn đáo:
- Anh đừng nên bất công vá»›i chÃnh anh. Chỉ cần con ngưá»i có khuynh hướng trở vá» vá»›i cái thiện là ta phải giÆ¡ tay ra đón nó. Nhất là ngưá»i đó là cá»§a m ình. Cái xấu nhiá»u khi là ngẫu nhiên . Con ngưá»i, chứ không phải là cái g ì trừu t ượng… Phải tha thứ, như xà nghiệp ngưá»i ta Ä‘ ã xoá bá» dá»± định sa thải chị ấy. Trong việc nà y, ta chưa có thói quen tha thứ sai lầm cá»§a phụ nữ. Bao dung trước lỡ lầm cá»§a phụ nữ, xem ra c òn là việc khó vá»›i đà n ông. Nhưng, vá»›i anh th ì em tin là anh v ượt được cái khó nà y. Em tin cả chị ấy nữa. Thư chị ấy nói: Thà em chịu cái khổ, cái buồn ở nhà còn h Æ¡n sống như hiện nay . Äó là chị ấy nói sá»± tháºt. Anh đừng chấp nhặt, cÅ©ng đừng nên tá»± ái. Sống ở đây, chị ấy chưa thoả m ãn đâu, nhưng Ãt ra chị ấy cÅ©ng Ä‘ ã nháºn ra má»™t chân lÃ: sống theo luân lÃ, đạo đức dân tá»™c, sung sướng hÆ¡n sống vô luân, buông thả.
Phượng run hết chân tay. Hoá ra có thư cá»§a L ý tháºt và hai ng ưá»i đà n ông có Ä‘iá»u cần bà n bạc riêng nên vẫn giấu chị. Và lúc nà y Luáºn Ä‘ang cố gắng thuyết phục Äông, thuyết phục bằng tất cả tâm hồn và l òng nhiệt thà nh. Äông sẽ phản ứng? Äông sẽ nói gì?
Không, Luáºn vẫn nói, thôi thúc:
- Anh đồng ý, em ra Bá» Hồ đánh Ä‘iện khẩn cho chị ấy ra H à Ná»™i, trở vá» nhà ngay bây giá». Anh nói Ä‘ ồng ý Ä‘i, anh Äông!
Im lặng lần n à y má»›i tháºt nghẹn thở. Tim Phượng nén chặt, cÆ¡ hồ như nó sẽ bung vỡ ngay bây giá» mất. Cầu giá»i cho anh Äông đồng ý. Anh Äông, em xin anh. Anh Äông, anh gáºt đầu Ä‘i. Anh Äông, hay là anh bảo: "Mặc các cô cáºu! Tuỳ các cô cáºu! " cÅ©ng được. Bản chất chiến sÄ© cao thượng và kinh nghiệm Ä‘á»i sẽ gạt Ä‘i cái khó để anh giải quyết thoả đáng, đúng đắn sá»± kiện nà y. Chị L ý có đủ Ä‘iá»u kiện để trở n ên má»™t con ngưá»i tốt. Anh Luáºn, anh Äông im lặng tức là anh Äông đồng ý rồi đấy. Anh ra b ưu Ä‘iện ngay Ä‘i, không em ăn cá»— đêm nay không ngon, không cái Tết nà y sẽ mất vui, không em sẽ thương sẽ lo, sẽ m ãi mãi Ä‘au đớn trong lòng.
Chợt, Ph ượng giáºt thót m ình. Má»™t chùm lá nhãn già rụng, r Æ¡i sượt qua ngưá»i Phượng. Phượng chợt nhá»› tá»›i lá»i ông Bằng nói vá» Cừ khi ông hấp hối. Mùa rụng lá trong vưá»n cây sắp qua, tuy vẻ tiêu Ä‘iá»u cá»§a nó th ì còn ở lại trên cây má»™t thá»i gian dà i nữa. Vẻ sầu th ương cá»§a cảnh quan cÅ©ng như khÃa cạnh bi đát cá»§a cuá»™c sống là hiện thá»±c và dá»… hiểu, nhưng h ình nh ư con ngưá»i luôn luôn muốn phá»§ nháºn chúng, muốn chế ngá»± chúng và bao giá» con ngưá»i cÅ©ng muốn, cÅ©ng cần giữ tư thế chá»§ động vươn tá»›i, đạt được sá»± hợp là hà i hoà , dầu có phải chịu bao nhiêu khó nhá»c, khổ Ä‘au.
Cái Nga bá»—ng ló ra cá»a, thất thanh:
- Mẹ ơi, mẹ đâu rồi?
Má»™t lần nữa, Phượng lại giáºt thót m ình. Bé Nga áºp và o chị, thá»§ thỉ: "Mẹ Æ¡i, có phải bác L ý bác ấy là m sao phải không, mẹ? Bố vá»›i bác Äông lên gác rồi. Con thấy bác Äông không nói g ì, nh ưng bác ấy khóc, mẹ ạ".
ChÃnh lúc ấy Phượng cÅ©ng trà o nước mắt. Phượng thương L ý, thương Äông, thương tất cả má»i ngưá»i.
HÃ Ná»™i 12/1982
Hết
Tà i sản của ngudoc