 |
|

16-10-2008, 10:19 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 16
Cô bé Marie
Cuối cùng sáng chá»§ nháºt, sau khi xem lá»… mi xa, bà mẹ vợ há»i anh là từ sau buổi nói chuyện vá»›i bà ở vưá»n quả, anh đã nháºn được gì ở cô bạn tốt chưa.
- Chưa có gì cả. - Anh trả lá»i. - Con chưa nói chuyện vá»›i cô ấy.
- Nếu anh không nói chuyện với nó, thì là m thế nà o để thuyết phục nó được?
- Con chỉ má»›i nói chuyện vá»›i cô ấy có má»—i má»™t lần. Äó là hồi chúng con cùng ở Fourche; còn từ đó đến nay con chẳng nói vá»›i cô ấy má»™t lá»i nà o cả. Sá»± khước từ cá»§a cô ấy đã gây ra cho con biết bao nhiêu buồn phiá»n, nên con nghÄ© thà không phải nghe cô ấy nói lại vá»›i con là cô ấy không yêu con, thì còn hÆ¡n.
- Thế thì nà y, con ạ, bây giỠphải nói với nó đi; bố vợ anh cho phép anh là m việc ấy đấy.
Thôi nà o, quyết định đi! Mẹ bảo anh thế, và nếu.cần, mẹ muốn thế; vì anh không thể cứ ở trong tình trạng nghi ngỠấy được nữa.
Germain vâng lá»i. Anh đến nhà mẹ Guillette, đầu cúi thấp và vẻ mặt nặng trÄ©u ưu tư. Cô bé Marie chỉ có má»™t mình ở góc bếp, mải suy nghÄ© nên không nghe thấy Germain Ä‘i đến. Khi nhìn thấy anh trước mặt mình, cô giáºt nảy mình trên cái ghế tá»±a, mặt đỠbừng,.
- Cô bé Marie nà y, - anh vừa nói vừa ngồi xuống bên cô, - anh đến đây là là m phiá»n em và quấy rầy em, anh biết rõ thế; nhưng ông cụ và bà cụ nhà anh (nói theo lệ thưá»ng, chỉ những ngưá»i chá»§ gia đình) cứ muốn là anh phải nói vá»›i em và há»i em là m vợ. Em thì em không muốn thế, anh đã biết.
- Anh Germain nà y, - cô bé Marie trả lá»i, -vẠy là anh nhất quyết yêu em ư?
- Äiá»u đó là m em bá»±c mình, anh biết thế, nhưng đó không phải lá»—i cá»§a anh: nếu em có thể thay đổi ý kiến, anh sẽ vui lòng quá và chắc chắn là anh không xứng đáng được như thế. Nà o, hãy nhìn anh Ä‘i, Marie, anh xấu ghê lắm, phải không?
- Không, anh Germain ạ, - cô vừa trả lá»i vừa mỉm cưá»i, - anh còn đẹp hÆ¡n em.
- Em đừng giá»…u cợt; hãy nhìn anh má»™t cách độ lượng; anh chưa thiếu má»™t sợi tóc nà o, má»™t cái răng nà o. Mắt anh nói vá»›i em rằng anh yêu em. Em cứ nhìn và o mắt anh mà xem, Ä‘iá»u đó có viết trong ấy đấy, và bất cứ cô gái nà o cÅ©ng Ä‘á»c được thứ chữ viết ấy.
Marie nhìn và o trong mắt Germain vá»›i má»™t niá»m tin vững chắc, hồn nhiên; rồi đột nhiên cô quay mặt Ä‘i, rồi run bần báºt.
- Ôi! Trá»i Æ¡i! Anh là m em sợ, - Germain nói, - em nhìn anh như thể anh là gã chá»§ trại Ormeaux váºy. Anh xin em đừng có sợ anh, vì Ä‘iá»u đó là m anh quá Ä‘au khổ. Anh là anh sẽ không nói vá»›i em những Ä‘iá»u xấu xa đâu. Anh sẽ không hôn em nếu em không muốn, và khi nà o em muốn Ä‘uổi anh Ä‘i, em chỉ cần chỉ cho anh cái cá»a ra. Nà o, anh có cần phải ra để cho em hết run không?
Marie chìa bà n tay cho anh thợ cà y, nhưng không quay mặt lại, đầu cô vẫn ngả vá» phÃa lò sưởi, và không nói má»™t lá»i.
- Anh hiểu, - Germain nói, - em thương hại anh vì em tốt bụng mà ; em bá»±c mình vì đã là m anh khổ, nhưng không phải vì váºy mà có thể yêu anh được, phải không?.- Tại sao anh cứ nói vá»›i em những Ä‘iá»u đó, hả anh Germain? - Cuối cùng cô bé Marie trả lá»i. - Váºy ra anh muốn là m em phải khóc ư?
- Cô bé tá»™i nghiệp, em tốt bụng, anh biết; nhưng em không yêu anh, và em giấu mặt em Ä‘i vì em sợ anh nhìn thấy vẻ khó chịu và ná»—i ghê tởm cá»§a em. Còn anh! Chỉ nắm tay em thôi, anh cÅ©ng chẳng dám! Trong rừng, khi con anh ngá»§, và cả em cÅ©ng ngá»§, suýt nữa thì anh đã hôn em tháºt nhẹ nhà ng. Nhưng anh thà xấu hổ đến chết Ä‘i được còn hÆ¡n đòi há»i em Ä‘iá»u đó, và trong đêm hôm đó, anh đã Ä‘au đớn như má»™t ngưá»i bị chết dần chết mòn váºy. Kể từ dạo đó, đêm nà o anh cÅ©ng mÆ¡ thấy em. Ôi! Anh đã hôn em bằng thÃch, Marie ạ! Nhưng em thì, trong thá»i gian đó, em ngá»§ mà chẳng mÆ¡ thấy gì cả. Còn bây giá», em có biết anh Ä‘ang nghÄ© gì không? Anh Ä‘ang nghÄ© là nếu em quay lại nhìn anh vá»›i những con mắt cá»§a anh nhìn em, và nếu em xÃch mặt em lại gần mặt anh, thì anh tưởng anh có thể lăn ra chết vì sung sướng được. Còn em, em Ä‘ang nghÄ© là nếu Ä‘iá»u ấy xảy ra vá»›i em, thì em có thể chết được vì giáºn dữ và xấu hổ!
Germain cứ nói như trong má»™t giấc mÆ¡ mà không nghe thấy mình nói gì. Cô bé Marie vẫn run, nhưng vì anh còn run nhiá»u hÆ¡n nên anh cÅ©ng chẳng nháºn ra nữa. Äá»™t nhiên cô quay ngưá»i lại; mặt đầm đìa nước mắt và nhìn anh có vẻ trách móc. Anh thợ cà y tá»™i nghiệp nghÄ© chắc đây là đòn cuối cùng nên không đợi nghe bản án, anh đứng dáºy định bá» Ä‘i, nhưng cô gái đã giữ anh lại, vòng tay ôm lấy anh, và giấu đầu và o ngá»±c anh.
- Ôi! Anh Germain, - cô vừa nói vừa thổn thức, - váºy ra anh không Ä‘oán được là em yêu anh ư?
Có lẽ Germain sẽ hóa Ä‘iên mất nếu con trai anh Ä‘ang Ä‘i tìm bố không phi nước đại, trên má»™t cái gáºy, và o ngôi nhà tranh, vá»›i đứa em gái trên lưng, tay cầm má»™t cà nh liá»…u giá» Ä‘ang vụt lên con tuấn mã tưởng tượng ấy, và không gá»i cho anh tỉnh lại. Anh bế thằng bé lên, rồi đặt nó và o hai tay vợ chưa cưới cá»§a mình.
- Nà y, - anh nói vá»›i cô, - khi yêu anh, em đã là m cho nhiá»u ngưá»i được sung sướng đấy!.
|

16-10-2008, 10:20 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 17
Äám cưới vùng quê
Äến đây là hết câu chuyện vá» Germain đúng như anh, ngưá»i thợ cà y giá»i, chÃnh anh, đã kể cho tôi nghe! Tôi xin lá»—i bạn, bạn Ä‘á»c thân mến ạ, là đã không dịch được hay hÆ¡n; vì cần phải có má»™t bản dịch tháºt sá»± cho thứ ngôn ngữ cổ xưa và hồn nhiên cá»§a những dân quê vùng tôi ca ngợi (như cách nói xưa kia). Nhưng đó còn là má»™t thú vui, khi được nghe thứ tiếng Pháp Ä‘áºm đà vẫn Ä‘ang ngá»± trị ở tỉnh lẻ cổ xưa miá»n trung nước Pháp là đất Berry ấy. Äó là cái xứ được bảo tồn nhất, còn có thể tìm thấy được và o giá» nà y. Má»™t và i tục lệ tháºt là lạ lùng, tháºt là thú vị, khiến tôi hy vá»ng có thể là m cho bạn vui thêm má»™t lúc nữa, bạn Ä‘á»c thân mến ạ, nếu bạn cho phép tôi kể lại tỉ mỉ má»™t đám cưới ở vùng quê, chẳng hạn như đám cưới Ger-main mà tôi đã vui sướng được tham dá»±.
Äó là mùa đông, và o khoảng lá»… há»™i giả trang, thá»i kỳ thÃch hợp trong năm ở quê tôi để là m lá»… cưới. Và o mùa hè, ngưá»i ta không có mấy thá»i gian, mà những công việc cá»§a má»™t trang trại không thể hoãn lại tá»›i ba ngà y, chưa kể đến những ngà y phụ thêm, dà nh để là m tiêu tan má»™t cách vất vả cả cÆ¡n say tinh thần lẫn cÆ¡n say thể chất do má»™t lá»… há»™i để lại. Tôi Ä‘ang ngồi dưới cái hòm rá»™ng cá»§a má»™t bếp lò sưởi cổ kÃnh, thì chợt má»™t loạt tiếng súng ngắn, những tiếng chó sá»§a và những tiếng Ä‘inh tai cá»§a kèn túi báo hiệu là cô dâu chú rể Ä‘ang Ä‘i đến gần. Chẳng mấy lúc, bố và mẹ Maurice, Germain và cô bé Marie, theo sau là vợ chồng Jacques, những bà con thân thÃch cá»§a hai há», và cha đỡ đầu, mẹ đỡ đầu cá»§a cô dâu chú rể cùng bước và o sân.
Cô bé Marie còn chưa nháºn được những quà cưới, gá»i là chế phục, chỉ má»›i mặc mấy thứ đẹp nhất trong đống quần áo cÅ© khiêm nhưá»ng cá»§a cô: má»™t áo dà i bằng dạ thô mà u sẫm, má»™t khăn trùm trắng, có hình cà nh lá cây to mà u sắc sặc sỡ, má»™t áo choà ng đỠrất thịnh hà nh hồi đó, và má»™t cái mÅ© bằng mu-xÆ¡-lin trắng toát. Trông cô tươi cưá»i, không há» kiêu căng, mặc dù có nhiá»u lý do để kiêu căng. Germain thì trịnh trá»ng và cảm động Ä‘i cạnh cô. Nếu là má»™t cô gái khác thì có lẽ đã là m ra vẻ quan trá»ng và đắc thắng; vì ở má»i đẳng cấp, má»™t cô gái được ngưá»i ta lấy là m vợ vì đôi mắt đẹp cá»§a mình cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u đáng kể. Ngưá»i ta thấy rõ là cô Ä‘ang mê say chồng mình, và không rá»—i hÆ¡i để ý đến dư luáºn cá»§a những ngưá»i khác. Cô vẫn giữ được vẻ kiên quyết mà lại khiêm nhưá»ng cá»§a mình; cô tháºt hoà n toà n chân thà nh và đầy thiện ý; không có gì xấc xược trong thà nh công cá»§a cô, không có gì cá nhân trong niá»m tin cá»§a cô vá» sức mạnh cá»§a mình. Tôi chưa bao giá» thấy có cô dâu nà o đáng yêu đến thế: khi mấy ngưá»i bạn gái há»i cô là cô có hà i lòng không, cô đã trả lá»i rà nh rá»t như thế nà y: "Chà ! DÄ© nhiên rồi, mình chẳng có gì phà n nà n vá» Chúa lòng là nh cả." Bác Maurice đại diện cho má»i ngưá»i phát biểu; như thưá»ng lệ, bác nói lá»i chúc mừng và má»i má»c. Äầu tiên bác buá»™c và o hòm lò sưởi má»™t cà nh nguyệt quế có trang Ä‘iểm bằng những dải băng: cái đó gá»i là tống thư, nghÄ©a là giấy báo há»·; rồi bác phân phối cho má»—i khách má»i má»™t cây thánh giá nhá», được là m bằng má»™t mẩu băng hồng xuyên qua má»™t mẩu băng xanh lam; mà u hồng cho cô dâu, mà u xanh lam cho chú rể; các khách má»i, cả nam và nữ, phải giữ phù hiệu ấy để và o ngà y cưới ngưá»i thì cà i và o mÅ© bà xÆ¡, ngưá»i thì cà i và o khuyết áo cá»§a mình. Coi như đó là thư gia nháºp, hoặc thẻ và o cá»a.
Thế rồi bác Maurice Ä‘á»c lá»i chúc mừng. Bác má»i ông chá»§ nhà và tất cả há»™i cá»§a ông, nghÄ©a là tất cả con cái, há» hà ng, bạn bè và đầy tá»›, đến dá»± lá»… cưới, ăn tiệc, vui chÆ¡i, nhảy nhót và tham dá»± tất cả các tiết mục sau đó.
Mặc dù khách khứa được má»i rá»™ng rãi, hết nhà nỠđến nhà kia trong toà n xứ đạo, nhưng theo phép lịch sá»±, rất kÃn đáo trong nông dân, thì chỉ hai ngưá»i trong má»—i nhà được đến dá»± là má»™t ngưá»i trong cặp vợ chồng chá»§ gia đình và má»™t ngưá»i trong số con cái cá»§a há».
Má»i má»c xong, cô dâu chú rể và bố mẹ há» cùng đến ăn bữa chiá»u ở trại lÄ©nh canh.
Cô bé Marie lại trông ba con cừu trên đất xã, và Germain lại là m đất như chưa có gì xảy ra.
Và o hôm trước ngà y được ấn định cho lá»… cưới cá»§a há», khoảng hai giá» chiá»u thì đội nhạc tá»›i, gồm có ngưá»i thổi kèn túi và ngưá»i chÆ¡i đà n vi-en vá»›i những nhạc cụ cá»§a hỠđược trang Ä‘iểm bằng những dải băng bay lất phất; há» chÆ¡i má»™t hà nh khúc theo má»™t nhịp Ä‘iệu hÆ¡i cháºm cho những bà n chân không phải ở địa phương, nhưng lại hoà n toà n khá»›p vá»›i tÃnh chất đất Ä‘ai mà u mỡ và đưá»ng sá nhấp nhô cá»§a vùng nà y. Bá»n thanh niên và trẻ con nổ má»™t loạt súng ngắn, báo hiệu bắt đầu buổi lá»…. Ngưá»i ta tụ táºp đông dần, rồi nhảy nhót trên thảm cá» trước nhà để gây không khà vui vẻ. Lúc cháºp tối, ngưá»i ta bắt tay và o những công việc sá»a soạn lạ lùng, rồi chia thà nh hai Ä‘oà n, và khi trá»i đã tối hẳn thì ngưá»i ta tiến hà nh nghi lá»… đồ chế phục.
Nghi lá»… nà y diá»…n ra ở nhà cô dâu, ngôi nhà tranh cá»§a mẹ Guillette. Mẹ Guillette kéo theo mình cô con gái, mưá»i hai cô mục đồng trẻ đẹp, là bạn và bà con cá»§a cô dâu, hai hoặc ba bà đã có tuổi, là những bà hà ng xóm nói giá»i, đối đáp nhanh và bảo vệ má»™t cách cứng rắn các tục lệ cÅ©. Rồi mẹ lại chá»n lấy mưá»i hai nhà quán quân khá»e mạnh, cÅ©ng trong đám bạn bè và bà con cá»§a mình; cuối cùng là ông thợ gai già cá»§a xứ đạo, nếu được ngưá»i hoạt bát và nói giá»i thì cà ng tốt.
Trong vùng quê chúng tôi ông thợ nghiá»n gai hoặc ông thợ chải len (hai nghá» thưá»ng hợp nhất là m má»™t) đóng vai trò cá»§a bagvalan, ông thợ may trong là ng, ở Bretagne. ông là ngưá»i cá»§a tất cả các buổi lá»… long trá»ng, hiếu hoặc há»·, vì căn bản ông là ngưá»i uyên bác và nói giá»i, nên trong những trưá»ng hợp ấy ông luôn chăm lo phát biểu, để hoà n tất má»™t số thá»§ tục má»™t cách xứng đáng. Những ngưá»i là m các nghá» Ä‘i rong, không chăm sóc được gia đình mình, lại thưá»ng len lá»i được và o lòng các gia đình khác, và trở thà nh bẻm mép, vui nhá»™n, kể chuyện giá»i và biết hát. Bác thợ nghiá»n gai, được dùng từ thá»i xa xưa, và má»™t viên chức là ng quê khác, mà lát nữa chúng tôi sẽ nói đến, là bác phu đà o huyệt, luôn luôn là những báºc tà i trà vững và ng cá»§a địa phương. HỠđã từng nói nhiá»u chuyện vá» ma hiện hình, và biết quá rõ các trò ma quá»· có thể là m được, nên há» chẳng sợ chúng mấy.
Các phu đà o huyệt, các thợ là m gai và các hồn ma, tất cả bá»n há» thưá»ng thi hà nh các xảo thuáºt cá»§a há», đặc biệt là vá» ban đêm. Ban đêm cÅ©ng là khi bác thợ là m gai kể lại những câu chuyện truyá»n thuyết thảm thương. Mong bạn Ä‘á»c cho phép tôi Ä‘i ra ngoà i đỠmá»™t chút...
Khi gai đã đến độ, nghÄ©a là đã được ngâm trong dòng nước chảy đủ rồi, và đã được phÆ¡i dở dang trên bá», thì ngưá»i ta Ä‘em vá» sân nhà ;.ngưá»i ta đặt gai đứng thà nh từng bó, thân cây xoạc ra ở phÃa dưới, còn đầu thì buá»™c thà nh từng cục, thế là tối đến trông đã hÆ¡i giống những con ma bé nhá», trắng toát, đứng trên những đôi chân mảnh khảnh, và bước Ä‘i không má»™t tiếng động dá»c theo các bức tưá»ng.
Và o cuối tháng chÃn, khi đêm vẫn còn ấm áp, dưới ánh trăng má» ngưá»i ta bắt đầu nghiá»n gai. Ban ngà y gai đã được hấp trong lò; tối đến ngưá»i ta lấy ra để nghiá»n lúc gai còn nóng. Äể là m công việc nà y ngưá»i ta dùng má»™t thứ giá, trên có má»™t đòn bẩy bằng gá»—, khi rÆ¡i xuống các cái rãnh thì băm cây gai ra mà không cắt nó đứt hẳn. Thế là ban đêm, trong vùng đồng quê, ngưá»i ta nghe thấy ba tiếng Ä‘áºp nhanh, khô khốc và nhát gừng. Rồi im lặng: đó là lúc cánh tay ngưá»i thợ rút nắm gai ra để nghiá»n má»™t Ä‘oạn khác theo chiá»u dà i cá»§a cây gai. Và ba tiếng Ä‘áºp lại tiếp tục; đó là lúc cánh tay kia tác động lên đòn bẩy, và cứ luôn luôn thế, cho đến táºn lúc mặt trăng bị những tia sáng đầu tiên cá»§a vầng đông che khuất. Vì công việc đó chỉ kéo dà i và i ngà y trong năm, lÅ© chó chưa quen nên luôn sá»§a lên những tiếng kêu than, vang khắp bốn phương trá»i.
Äó là thá»i Ä‘iểm ở đồng quê có những tiếng động lạ tai và bà hiểm. Äà n sếu di trú bay qua các vùng mà ban ngà y mắt thưá»ng khó nháºn ra chúng. Ban đêm thì chỉ nghe thấy tiếng chúng thôi; và những tiếng khà n khà n và rá»n rÄ© ấy, mất hút trong các đám mây, nghe giống như tiếng gá»i và lá»i chà o vÄ©nh biệt cá»§a những linh hồn bị đà y Ä‘á»a, Ä‘ang cố tìm đưá»ng lên trá»i, mà má»™t định mệnh không cưỡng lại được, cứ buá»™c phải bay là là gần mặt đất, xung quanh nhà ở cá»§a con ngưá»i; vì những con chim di trú đó có những ná»—i bất trắc lạ thưá»ng và những ná»—i lo âu bà hiểm, trong quá trình vượt không gian cá»§a chúng.
Äôi khi chúng bị mất gió, đó là lúc các là n gió nhẹ thất thưá»ng chống đối lại nhau, hoặc nối tiếp nhau ở những vùng cao. Thế là lúc đó, biết bao nhiêu lá»i nguyá»n rá»§a man dại, hoặc biết bao nhiêu câu há»i lo ngại đã được trao đổi, bằng má»™t ngôn ngữ xa lạ, giữa những khách hà nh hương có cánh ấy?
Trong đêm tối vang động, đôi khi ngưá»i ta nghe thấy những tiếng la ó buồn thảm ấy quay cuồng khá lâu trên các mái nhà ; và vì không thể nhìn thấy gì, ngưá»i ta cảm thấy, mặc dù không.muốn, má»™t thứ sợ hãi và má»™t ná»—i khó chịu cảm thông, cho đến táºn lúc cái đám mây nức nở ấy biến mất trong không gian bao la.
Còn những tiếng động khác nữa mà chỉ riêng thá»i Ä‘iểm nà y trong năm má»›i có, và chá»§ yếu trong các vưá»n quả. Ngưá»i ta chưa hái quả, và hà ng nghìn thứ tiếng nổ lạ tai, là m cho cây cối giống như những động váºt váºy. Má»™t cà nh cây rÃt lên kèn kẹt, khi nó bị cong xuống dưới má»™t trá»ng lượng đột nhiên đạt tá»›i độ phát triển cuối cùng cá»§a nó; hoặc là má»™t quả táo rá»i khá»i cà nh và rÆ¡i xuống chân bạn, là m thà nh má»™t tiếng đục, trên ná»n đất ẩm. Hoặc bạn nghe thấy tiếng má»™t sinh váºt, mà bạn không nhìn thấy, vừa chạy trốn vừa va quệt và o cà nh cây và ngá»n cá»: đó là con chó cá»§a ngưá»i nông dân, kẻ rình ráºp tò mò, lo sợ, vừa há»—n láo lại vừa nhút nhát ấy, nó luồn lá»t khắp nÆ¡i, nó chẳng bao giá» ngá»§, nó luôn luôn tìm kiếm, chẳng hiểu tìm cái gì, nó núp trong bụi ráºm để rình bạn và chạy trốn khi nghe thấy tiếng quả táo rÆ¡i, vì tưởng bạn ném má»™t hòn đá và o nó.
Suốt những đêm đó, những đêm mây mù xám xịt, bác thợ là m gai kể những chuyện phiêu lưu kỳ lạ vá» những ma trÆ¡i và thá» trắng, vá» những linh hồn tá»™i lá»—i, và vá» những tên phù thá»§y biến thà nh chó sói, vá» dạ há»™i phù thá»§y ở ngã tư đưá»ng cái, và vá» những con cú tiên tri ngoà i nghÄ©a địa.
Tôi nhá»› đã qua những giỠđầu tiên cá»§a ban đêm như thế, xung quanh những cá»— máy nghiá»n Ä‘ang hoạt động, và tiếng máy chạy ngắt quãng câu chuyện cá»§a bác thợ là m gai ở chá»— khá»§ng khiếp nhất, khiến chúng tôi rùng mình, và lạnh toát cả ngưá»i. Và thưá»ng cÅ©ng có khi bác vừa nghiá»n vừa nói tiếp; và có đến bốn năm tiếng bị mất:
chắc là những tiếng đáng sợ mà chúng tôi không dám bảo bác nhắc lại, và vì thiếu mấy tiếng đó nên câu chuyện bác kể vốn đã rất bà máºt và thảm đạm, lại cà ng bà máºt và khá»§ng khiếp.
Các cô hầu phà công báo cho chúng tôi là đã khuya lắm rồi, không nên ở ngoà i trá»i nữa, là giá» ngá»§ cá»§a chúng tôi đã Ä‘iểm từ lâu: ngay chÃnh các cô cÅ©ng chết thèm, muốn được nghe nữa; và sau đó chúng tôi đã băng qua xóm để vá» nhà vá»›i bao ná»—i khiếp sợ! Cái cổng nhà thá» sao mà có vẻ sâu đến thế, và bóng các cây cổ thụ sao mà có vẻ dà y và đen đến thế! Còn cái nghÄ©a địa ngưá»i ta không nhìn đến nó, ngưá»i ta nhắm mắt lại khi Ä‘i cạnh nó..Nhưng bác thợ là m gai cÅ©ng không phải chỉ thÃch là m cho ngưá»i ta sợ hÆ¡n ngưá»i giữ kho đồ thá»; bác cÅ©ng thÃch là m ngưá»i ta cưá»i; khi cần bác cÅ©ng biết giá»…u cợt và có tình cảm, như khi cần ca ngợi lá»… cưới, chÃnh bác là ngưá»i thu tháºp và giữ lại trong trà nhá»› cá»§a mình những bà i hát cổ nhất, và truyá»n đạt lại cho những ngưá»i sinh sau. Váºy chÃnh bác sẽ là ngưá»i đóng vai má»™t nhân váºt và sẽ biểu diá»…n trong nghi lá»… trình đồ chế phục, trong đám cưới cô bé Marie.
|

16-10-2008, 10:21 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 18
Bộ chế phục
Khi tất cả má»i ngưá»i đã tá» tá»±u ở trong nhà thì ngưá»i ta Ä‘i đóng tất cả các cá»a ra và o và cá»a sổ lại má»™t cách hết sức cẩn tháºn; ngưá»i ta còn chặn cả cá»a sổ con ở tầng áp mái; ngưá»i ta lấy những tấm ván, những cái má»…, những gốc cây và những cái bà n, chặn ngang tất cả các lối ra, như thể sá»a soạn để chống lại má»™t cuá»™c vây hãm váºy; và trong cái ná»™i thất được gia cố ấy, có má»™t không khà im lặng, chỠđợi khá trịnh trá»ng, cho đến táºn lúc ngưá»i ta nghe thấy xa xa có những tiếng hát, tiếng cưá»i và tiếng các nhạc cụ thôn dã. Äó là đoà n chú rể, Germain Ä‘i đầu, theo sau là những ngưá»i bạn hăng hái nhất cá»§a anh, rồi đến bác phu đà o huyệt, các bà con, bạn bè và đầy tá»›, tạo thà nh má»™t Ä‘oà n tùy tùng vui vẻ và vững và ng.
Song cà ng đến gần nhà thì há» cà ng Ä‘i cháºm lại, bà n tÃnh vá»›i nhau rồi im lặng. Các cô gái bị nhốt trong nhà đã dà nh lại cho mình má»™t số khe nhỠở các cá»a sổ, qua đó há» nhìn thấy ngưá»i ta Ä‘i đến và triển khai theo tráºt tá»± chiến đấu. Trá»i.mưa bụi và lạnh là m cho tình huống thêm vẻ thú vị, trong khi má»™t ngá»n lá»a lá»›n tý tách trong lòng lò sưởi ngôi nhà . Marie chỉ muốn rút ngắn bá»›t cuá»™c bao vây nhất định sẽ kéo dà i theo ước lệ nà y; cô không thÃch để chồng sắp cưới cá»§a mình phải chịu rét cóng như thế, nhưng trong trưá»ng hợp nà y, không những cô không có quyá»n phát biểu, mà còn phải chia sẻ công khai những trò nghịch ngợm độc ác cùng các bạn mình.
Khi hai tráºn tuyến đã đối mặt vá»›i nhau như váºy thì má»™t loạt tiếng súng nổ từ bên ngoà i, là m cho tất cả chó quanh đấy sá»§a ầm lên. LÅ© chó trong nhà vừa sá»§a vừa xô ra cá»a, vì chúng tưởng là có má»™t cuá»™c tấn công thá»±c sá»±, còn bá»n trẻ con thì, mặc dù mẹ chúng đã cố sức dá»— dà nh, nhưng vô Ãch, chúng vẫn òa khóc và run sợ. Tất cả cảnh đó được diá»…n rất khéo khiến má»™t ngưá»i lạ có thể tưởng là tháºt, và có lẽ sẽ tá»± đặt mình và o thế phòng ngá»± để chống lại má»™t toán cướp.
Äó là lúc bác phu đà o huyệt, là nhà thÆ¡ hát rong và nhà hùng biện cá»§a chú rể, ra đứng trước cá»a ngôi nhà , rồi bằng má»™t giá»ng thiểu não, mở đầu cuá»™c đối thoại sau đây vá»›i bác thợ là m gai Ä‘ang đứng ở cá»a sổ tầng áp mái, ngay bên trên cá»a ra và o:
PHU đà O HUYệT Than ôi! Hỡi những ngưá»i tốt bụng, hỡi các giáo dân cùng xứ đạo thân thiết cá»§a tôi, xin hãy vì Chúa, mở cá»a cho tôi và o.
Thợ là m gai Thế ngươi là ai, và tại sao ngươi dám tá»± tiện gá»i chúng ta là các giáo dân cùng xứ đạo thân thiết cá»§a ngươi? Chúng ta không quen biết ngươi.
Phu đà o huyệt Chúng tôi là những ngưá»i lương thiện Ä‘ang rất khốn khổ. Äừng sợ chúng tôi, các bạn Æ¡i!
Hãy cho chúng tôi và o trú ẩn. Trá»i Ä‘ang mưa đá, những đôi chân khốn khổ cá»§a chúng tôi đã bị lạnh cóng, và chúng tôi Ä‘i từ rất xa đến đây, nên guốc bị nứt toác cả.
Thợ là m gai Nếu guốc cá»§a ngươi bị nứt toác, ngươi có thể tìm dưới đất, chắc chắn ngươi sẽ thấy má»™t cá»ng liá»…u giỠđể là m lưỡi cung (lưỡi sắt nhá», hình cánh cung, ngưá»i ta thưá»ng đóng lên guốc bị nứt cho chắc).
Phu đà o huyệt Lưỡi cung bằng liễu giỠsao mà chắc được.
Các ngưá»i cứ chế giá»…u chúng tôi, hỡi các ngưá»i.tốt bụng, các ngưá»i nên mở cá»a cho chúng tôi và o thì hÆ¡n. Ngưá»i ta thấy má»™t ngá»n lá»a đẹp Ä‘ang sáng rá»±c trong nhà ; chắc chắn là các ngưá»i đã nướng thịt, và má»i ngưá»i trong nhà đá»u được vui cả trái tim lẫn cái bụng. Váºy xin hãy mở cá»a cho những kẻ hà nh hương khốn khổ, há» sẽ chết trước cá»a nhà các ngưá»i, nếu các ngưá»i không nhá»§ lòng thương há».
Thợ là m gai à ! à ! Các ngươi là khách hà nh hương ư?
Sao chẳng nói ngay? Thế các ngươi hà nh hương ở đâu vá» váºy, là m Æ¡n cho chúng tôi được biết.
Phu đà o huyệt Chúng tôi sẽ nói Ä‘iá»u đó sau khi các ngưá»i đã mở cá»a, vì chúng tôi từ rất xa đến đây, xa đến ná»—i các ngưá»i khó mà có thể tin được.
Thợ là m gai Mở cá»a cho các ngươi ư? Tất nhiên rồi!
Nhưng chúng ta không thể tin các ngươi. Xem nà o: có phải các ngươi từ Saint-Sylvain de Pouligny đến không?
Phu đà o huyệt Chúng tôi đã ở Saint-Sylvain de Pouligny, nhưng chúng tôi còn ở xa hÆ¡n thế nhiá»u.
Thợ là m gai Ngươi nói dối, ngay đến Sainte-Solange, ngươi cũng chưa bao giỠđi đến.
Phu đà o huyệt Chúng tôi đã ở xa hơn thế, vì và o giỠnà y chúng tôi đến từ Saint-Jacques-de-Compostelle.
Thợ là m gai Ngươi kể chuyện báºy bạ gì váºy? Chúng ta không biết đến cái xứ đạo đó. Chúng ta thấy rõ các ngươi là những kẻ bất hảo, những kẻ cướp, những kẻ chẳng ra gì và những kẻ dối trá. Các ngươi hãy Ä‘i xa hÆ¡n nữa mà ca ngợi những chuyện tầm phà o cá»§a các ngươi; chúng ta phải cảnh giác, và dứt khoát các ngươi sẽ không được và o trong nà y đâu.
Phu đà o huyệt Than ôi! Tá»™i nghiệp quá, hãy thương chúng tôi! Chúng tôi không phải là những kẻ hà nh hương, các ngưá»i đã Ä‘oán đúng; mà chúng tôi là những kẻ săn trá»™m khốn khổ, Ä‘ang bị bá»n lÃnh canh Ä‘uổi bắt. Ngay cả bá»n hiến binh cÅ©ng Ä‘ang ở sau lưng chúng tôi, và nếu các ngưá»i không giấu chúng tôi và o vá»±a cá» khô cá»§a các ngưá»i, thì chúng tôi sẽ bị bắt và cho và o tù ngay..Thợ là m gai Thế lần nà y thì ai sẽ chứng thá»±c rằng các ngươi đúng là những ngưá»i như các ngươi nói?
Vì chẳng gì thì cũng đã có một lần nói dối, mà các ngươi không chối cãi được.
Phu đà o huyệt Nếu ngưá»i chịu mở cá»a cho chúng tôi và o thì chúng tôi sẽ cho ngưá»i xem má»™t váºt săn tuyệt vá»i mà chúng tôi đã giết được.
Thợ là m gai Cho xem ngay đi, vì chúng ta nghi lắm.
Phu đà o huyệt Váºy thì xin hãy mở cá»a lá»›n, hoặc má»™t cá»a sổ, để chúng tôi chuyển con váºt và o.
Thợ là m gai ồ! Không Ä‘á»i nà o! Ai lại dại thế! Ta Ä‘ang nhìn các ngươi qua má»™t lá»— nhỠđấy! Mà trong số các ngươi, ta chẳng thấy thợ săn, váºt săn gì cả.
Äến đây thì má»™t chà ng chăn bò, ngưá»i thấp béo và khá»e như má»™t lá»±c sÄ©, không biết đã đứng ở đâu, tách ra khá»i Ä‘oà n, rồi giÆ¡ vá» phÃa cá»a sổ tầng áp mái má»™t con ngá»—ng đã vặt lông xuyên và o má»™t cái xiên sắt to, có trang Ä‘iểm bằng những bó rÆ¡m và dải băng.
- ÄÆ°á»£c đấy! - Bác thợ là m gai kêu lên, sau khi đã tháºn trá»ng thò má»™t tay ra ngoà i để sá» và o món thịt quay. - Äây chẳng phải là má»™t con chim cút hoặc má»™t con gà gô; chẳng phải là má»™t con thá» rừng hoặc má»™t con thá» nhà ; đây là má»™t váºt gì như là má»™t con ngá»—ng hoặc má»™t con gà tây.
Các ngươi quả là những tay thợ săn cừ! Và váºt săn nà y đã không là m các ngươi phải chạy mấy tý. Äi khá»i đây Ä‘i, tháºt kỳ cục quá! Chúng ta chẳng lạ gì tất cả những trò dối trá cá»§a các ngươi, và các ngươi có thể vá» nhà mà nấu bữa ăn tối.
Các ngươi đừng hòng ăn của chúng ta.
Phu đà o huyệt ối, trá»i Æ¡i! Chúng tôi sẽ Ä‘i đâu để nấu chÃn váºt săn cá»§a chúng tôi đây? Quả là Ãt quá, mà chúng tôi thì đông thế nà y; mà vả lại chúng tôi có nhà cá»a đâu mà vá». Và o giá» nà y nhà nà o cÅ©ng đã đóng cá»a, ai cÅ©ng đã Ä‘i ngá»§; chỉ có các ngưá»i Ä‘ang là m lá»… cưới trong nhà và lòng dạ các ngưá»i phải sắt đá lắm, các ngưá»i má»›i để chúng tôi phải đợi ở ngoà i thế nà y. Má»™t lần nữa, hỡi các ngưá»i trung háºu, xin hãy mở cá»a cho chúng tôi và o; chúng tôi sẽ chẳng là m cho các ngưá»i phải tốnkém gì đâu. Các ngưá»i thấy rõ là chúng tôi có mang theo món thịt quay; chỉ má»™t Ãt chá»— trong nhà , má»™t Ãt lá»a để quay cho nó chÃn, rồi chúng tôi sẽ vui vẻ ra Ä‘i.
Thợ là m gai Thế các ngươi tưởng nhà chúng ta thừa chá»— và cá»§i không mất tiá»n mua hay sao?
Phu đà o huyệt Äây chúng tôi đã có má»™t bó rÆ¡m nhỠđể nhóm lá»a, chúng tôi bằng lòng thế váºy; chỉ xin cho phép chúng tôi được đặt cái xiên ngang qua lò sưởi cá»§a các ngưá»i thôi.
Thợ là m gai Dứt khoát không được; các ngươi là m chúng ta phát tởm, chứ không thương hại chút nà o.
Theo ta thì các ngươi Ä‘ang say, chứ chẳng cần gì hết, và các ngươi chỉ muốn và o nhà chúng ta để lấy trá»™m lá»a thôi.
Phu đà o huyệt Vì các ngưá»i không muốn nghe theo lẽ phải, chúng tôi đà nh phải dùng sức mạnh để và o nhà các ngưá»i váºy.
Thợ là m gai Cứ là m thá», nếu các ngươi muốn thế. Chúng ta được bao bá»c kÃn, nên không sợ gì các ngươi.
Và vì các ngươi há»—n láo, chúng ta sẽ không trả lá»i thêm nữa đâu.
Nói xong, bác thợ là m gai đóng mạnh cánh cá»a tầng áp mái và lại xuống phòng dưới bằng má»™t cái thang. Rồi bác nắm tay cô dâu và bá»n thanh niên, cả nam lẫn nữ, cÅ©ng nháºp và o vá»›i há», tất cả má»i ngưá»i bắt đầu nhảy và reo hò vui vẻ, trong khi các bà mẹ cất tiếng hát vá»›i má»™t giá»ng the thé, rồi phá lên cưá»i ầm ỹ để tá» vẻ khinh miệt và thách thức những kẻ bên ngoà i Ä‘ang cố xông và o.
Những kẻ bao vây, vá» phần mình, cÅ©ng là m dữ: há» nhả đạn súng ngắn lên các cá»a ra và o, là m cho lÅ© chó lại sá»§a, há» Ä‘áºp mạnh và o tưá»ng, lay các cánh cá»a sổ, kêu lên những tiếng khá»§ng khiếp; rốt cuá»™c đó là má»™t cảnh ồn à o, không nghe thấy tiếng nói cá»§a nhau, má»™t đám bụi và khói, không nhìn thấy mặt nhau.
Tuy nhiên cuá»™c tấn công đó chỉ là giả vá»; chưa đến lúc có thể vi phạm nghi thức. Nếu trong khi lảng vảng, ngưá»i ta tìm được má»™t lối Ä‘i, không có ai canh giữ, má»™t cá»a mở nà o đó, thì ngưá»i ta có thể tìm cách đột nháºp, và lúc đó nếu anh chà ng mang cái xiên đặt được món thịt quay cá»§a mình và o lá»a, thì việc chiếm lÄ©nh bếp lò được.công nháºn, tấn hà i kịch kết thúc và chú rể là ngưá»i chiến thắng.
Nhưng các lối ra và o ngôi nhà thưá»ng không nhiá»u lắm, nên ngưá»i ta không thể chểnh mảng việc đỠphòng theo thưá»ng lệ, và không ai được phép dùng bạo lá»±c trước giá» phút ấn định cho cuá»™c chiến.
Khi má»i ngưá»i nhảy nhót, reo hò mãi đã thấy mệt thì bác thợ là m gai nghÄ© là đã đến lúc đầu hà ng. Bác lại leo lên cá»a con tầng áp mái, tháºn trá»ng mở ra, rồi phá lên cưá»i để chà o những kẻ bao vây Ä‘ang thất vá»ng.
- Thế nà o, các chà ng trai, - bác nói, - nom các chà ng tiu nghỉu quá Ä‘i thôi! Các ngươi cứ nghÄ© là không gì dá»… hÆ¡n là đi và o đây, và các ngươi đã thấy là chúng ta phòng thá»§ cÅ©ng tốt đấy chứ. Nhưng chúng ta cÅ©ng chỉ bắt đầu thương hại các ngươi khi các ngươi chịu chấp nháºn những Ä‘iá»u kiện cá»§a chúng ta thôi.
Phu đà o huyệt Nói Ä‘i, hỡi những ngưá»i trung háºu; hãy nói phải là m gì để được đến gần bếp lò cá»§a các ngưá»i.
Thợ là m gai Phải hát, các bạn ạ, nhưng hát một bà i mà chúng tôi không biết và cũng không đáp lại được bằng một bà i hát hay hơn.
- Chẳng nghÄ©a lý gì! - Bác phu đà o huyệt trả lá»i, rồi cất tiếng hát bằng má»™t giá»ng mạnh mẽ:
Xuân vỠđã sáu tháng qua...
- Cá» non, chân bước, tháºt là vui thay. -Bác thợ là m gai đáp lại bằng má»™t giá»ng hÆ¡i khà n khà n nhưng dữ dá»™i: - Tá»™i nghiệp các ngươi giá»…u cợt chúng ta hay sao mà đi hát má»™t bà i cổ như thế? Các ngươi thấy rõ là chúng ta đã chặn các ngươi ở ngay câu đầu tiên rồi đấy nhé!
Äó là con gái vương công...
- Hẳn là cô muốn lấy chồng váºy thôi. -Bác thợ là m gai đáp lại. - Chuyển, chuyển ngay sang bà i khác Ä‘i! Chúng ta đã hÆ¡i quá quen thuá»™c bà i nà y rồi.
Phu đà o huyệt Các ngưá»i muốn nghe bà i nà y không?
Từ thà nh phố Nantes vỠđây...
Thợ là m gai - Sao mình mệt thế, xem nà y, lạ chưa!
Bà i nà y là từ thá»i bà tôi đấy. Cho nghe má»™t bà i khác Ä‘i!
Phu đà o huyệt Hôm rồi, ta đã dạo chơi...
Thợ là m gai.- Dá»c khu rừng đó, tuyệt vá»i lắm thay!
Lại má»™t bà i tháºt ngá»› ngẩn! Các cháu chúng ta cÅ©ng không buồn đáp lại ngươi! Sao! Äó là tất cả những bà i ngươi biết ư?
Phu đà o huyệt ồ! Chúng tôi sẽ còn Ä‘á»c nhiá»u, cho đến táºn khi, cuối cùng ngưá»i sẽ chẳng còn gì để nói lại được nữa.
Phải mất đến má»™t tiếng đồng hồ đấu khẩu như váºy. Vì hai ngưá»i đà n ông nà y là hai ngưá»i giá»i nhất vùng vá» bà i hát, và danh mục bà i hát cá»§a há» có vẻ như chẳng bao giá» cạn, nên trò nà y có thể sẽ kéo dà i đến hết đêm, nhất là bác thợ là m gai còn hÆ¡i ranh mãnh, cho hát má»™t số bà i vè thà nh mưá»i, hai mươi, hoặc ba mươi Ä‘oạn, nhưng bác im lặng, giả vá» như mình thua. Thế là bên tráºn tuyến chú rể, ngưá»i ta đã chiến thắng và ngưá»i ta cứ tưởng là lần nà y phe đối thá»§ sẽ im hÆ¡i lặng tiếng; nhưng đến giữa Ä‘oạn cuối, ngưá»i ta lại nghe thấy giá»ng Ä‘inh tai và ngạt mÅ©i cá»§a ông thợ là m gai già , rống lên những câu cuối cùng; sau đó ông kêu lên: "Các con không cần phải Ä‘á»c cả má»™t bà i dà i đến thế cho mệt xác!
Chúng ta đã thuá»™c kỹ quá rồi!" Tuy nhiên cÅ©ng có má»™t đôi lần bác thợ là m gai nhăn mặt lại, cau mà y rồi có vẻ thất vá»ng, quay nhìn vá» phÃa các mẹ Ä‘ang chăm chú. Bác phu đà o huyệt hát má»™t bà i gì đó cÅ© quá, đến ná»—i đối thá»§ cá»§a bác đã quên mất, hoặc có lẽ chưa từng biết đến nữa; nhưng ngay láºp tức, các mẹ già , bằng má»™t giá»ng mÅ©i, chua như giấm đã hát tiếp ngay được Ä‘iệp khúc chiến thắng; thế là bác phu đà o huyệt, bị ngưá»i ta đòi phải đầu hà ng, phải chuyển sang thá» những câu khác ngay.
Muốn biết cuối cùng bên nà o sẽ thắng thì còn phải đợi rất lâu. Phe cô dâu bèn tuyên bố sẽ gia Æ¡n tha cho phe kia, vá»›i Ä‘iá»u kiện là phải tặng cô má»™t món quà xứng đáng vá»›i cô.
Thế là bắt đầu bà i hát vá» chế phục, theo má»™t Ä‘iệu trang trá»ng như má»™t bà i hát nhà thá» váºy.
Äám đà n ông ở bên ngoà i Ä‘á»c đồng thanh, giá»ng trầm bổng:
Mở ra, hãy mở cá»a ra, Marie, em bé tháºt là xinh xinh, Quà đẹp, chúng anh đệ trình, Em Æ¡i, hãy để chúng anh và o nhà .
Từ bên trong các bà đáp lại bằng má»™t giá»ng kim ảo não:.Cha buồn, mẹ cÅ©ng chẳng vui, Em đâu nỡ để các ngưá»i lo thay:
Äêm hôm, mà mở cá»a nà y!
Äám đà n ông Ä‘á»c lại Ä‘oạn đầu, đến táºn câu thứ ba, nhưng câu nà y đổi lại như sau:
Khăn đẹp, chúng anh đệ trình.
Nhưng, thay mặt cô dâu, các bà vẫn đáp lại như lần đầu.
Trong Ãt nhất hai mươi Ä‘oạn thay đổi, đám đà n ông liệt kê tất cả những món quà trong bá»™ chế phục, luôn đưa má»™t đồ váºt má»›i và o trong câu thÆ¡ cuối cùng: má»™t devanteau (áo choà ng) đẹp, má»™t số dải băng đẹp, má»™t áo dạ, hà ng đăng ten, má»™t cây thánh giá bằng và ng, rồi cả má»™t trăm Ä‘anh ghim để bổ sung cho đủ bá»™ chế phục cá»§a cô dâu. ấy thế mà các mẹ không chuyển biến, vẫn cứ khước từ; và sau cùng các chà ng trai quyết định nói đến việc đệ trình vá»›i há» má»™t anh chồng xinh trai, nên há» vừa đáp lại, vừa nói vá»›i cô dâu, và cùng hát vá»›i đám đà n ông:
Mở ra, hãy mở cá»a ra, Marie, em bé tháºt là xinh xinh, Chồng em đẹp đẽ, nhiệt tình Äón em, hãy để bá»n mình và o Ä‘i.
|

16-10-2008, 10:22 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 19
Lễ cưới
Ngay láºp tức, bác thợ là m gai rút cái chốt gá»— bên trong cánh cá»a ra và o: và o thá»i kỳ nà y, đó vẫn là thứ khóa duy nhất được biết đến trong phần lá»›n các nhà ở thôn xóm chúng tôi. Äoà n chú rể ùa và o trong nhà cô dâu nhưng không phải không cần chiến đấu; vì các chà ng trai trấn thá»§ trong nhà , và ngay cả bác thợ là m gai và các mẹ già lắm mồm, đã lao ngay và o việc canh giữ bếp lò. Anh chà ng mang cái xiên, vá»›i sá»± á»§ng há»™ cá»§a những ngưá»i cùng phe, phải là m thế nà o để đặt được món thịt quay và o lòng lò. Äây là má»™t cuá»™c chiến thá»±c sá»±, mặc dù ngưá»i ta kiêng không đánh và o nhau và không tá» ra tức giáºn.
Nhưng ngưá»i ta xô đẩy nhau và ép nhau quá chặt, và vì ngưá»i ta vẫn còn quá nhiá»u tá»± ái trong cuá»™c thá» thách sức mạnh cÆ¡ bắp nà y, nên kết quả có thể nghiêm trá»ng hÆ¡n ngưá»i ta thấy, qua những tiếng cưá»i và tiếng hát. ông thợ là m gai già tá»™i nghiệp váºt lá»™n như má»™t con sư tá», bị dÃnh sát và o tưá»ng và ép chặt trong đám.đông, đến ná»—i không thở được nữa. Nhiá»u nhà quán quân bị ngã lá»™n nhà o xuống đất, rồi bị ngưá»i ta vô tình giẫm lên ngưá»i, nhiá»u bà n tay bám và o cái xiên bị chảy máu. Những trò đó tháºt nguy hiểm, và thá»i gian gần đây đã xảy ra những tai nạn khá nghiêm trá»ng, nên nông dân vùng chúng tôi đã quyết tâm bá» xó lá»… há»™i trình chế phục. Theo tôi nghÄ©, lá»… há»™i nà y đã diá»…n ra lần cuối cùng trong đám cưới cá»§a Franấ oise Meillant, mà cÅ©ng chỉ có chiến đấu vá» vịt, gá»i là thôi.
Trong đám cưới Germain thì cuá»™c chiến đấu vẫn còn khả hăng say. Äây là má»™t vấn đỠdanh dá»± đối vá»›i bên nà y hoặc bên kia, trong việc chiếm lÄ©nh hoặc bảo vệ bếp lò nhà mẹ Guillette. Cái xiên to bằng sắt đã bị xoắn lại như má»™t cái Ä‘anh ốc, dưới những nắm tay mạnh mẽ già nh giáºt nó.
Má»™t phát súng ngắn đã châm lá»a và o má»™t đám hình ná»™m gai dá»± trữ, đặt trên má»™t cái phên trên trần nhà . Sá»± cố đó đã đánh lạc hướng má»i ngưá»i và trong khi má»™t số ngưá»i vá»™i và ng Ä‘i dáºp tắt cái mầm mống đám cháy ấy, thì bác phu đà o huyệt đã leo lên vá»±a lúa mà không ai biết, rồi tụt xuống theo ống khói lò sưởi và nắm lấy cái xiên, đúng lúc anh chà ng chăn bò canh giữ nó, bên cạnh lòng lò, Ä‘ang giÆ¡ cao nó lên trên đầu mình để ngưá»i ta khá»i giáºt mất. Má»™t thá»i gian trước đợt xung phong, các mẹ đã cẩn tháºn tắt lá»a, vì sợ nhỡ có ai váºt lá»™n gần đó, có thể ngã và o và bị bá»ng. Váºy là bác phu đà o huyệt thá»a thuáºn vá»›i chà ng chăn bò, chiếm được chiến lợi phẩm chẳng khó khăn gì, rồi ném cho nó nằm ngang trên giá cá»§i. Thế là xong! Không ai được phép đụng và o nó nữa. Bác nhảy ra giữa căn phòng rồi châm lá»a đốt chá»— rÆ¡m bá»c quanh cái xiên còn sót lại, giả vá» như mình quay thịt, vì con ngá»—ng đã bị đứt thà nh nhiá»u mảnh rải rác khắp sà n nhà . Lúc đó có nhiá»u tiếng cưá»i và nhiá»u câu tranh luáºn khoác lác. Há» chỉ cho nhau xem những vết đòn trên ngưá»i mình và vì thưá»ng là do bà n tay má»™t ngưá»i bạn, nên chẳng ai ca cẩm hay đôi co gì. Bác thợ là m gai, ngưá»i bị dẹt Ä‘i đến má»™t ná»a, vừa lấy tay cá» và o vùng thắt lưng mình, vừa nói là mình chẳng để ý đến Ä‘iá»u đó lắm, nhưng bác lại phản kháng mưu mô cá»§a lão phu đà o huyệt, bảo nếu bác không sống dở chết dở thế nà y, thì lão đừng hòng chiếm được bếp lò dá»… đến thế. Các mẹ quét dá»n ná»n đá lát và má»i thứ lại gá»n gà ng, ngăn nắp. Bà n được phá»§ đầy những bình rượu vang má»›i. Sau khi má»i.ngưá»i đã chạm cốc vá»›i nhau và hoà n hồn rồi, chú rể được dẫn ra giữa phòng và được trang bị má»™t chiếc đũa, phải gánh chịu má»™t cuá»™c thá» thách má»›i.
Trong thá»i gian má»i ngưá»i Ä‘ang chiến đấu, cô dâu và ba cô bạn cá»§a mình đã được mẹ đẻ, mẹ đỡ đầu và các bà dì che giấu, đặt ngồi lên má»™t cái ghế dà i, trong má»™t góc khuất cá»§a căn phòng, rồi trùm lên ngưá»i há» má»™t tấm dạ to mà u trắng. Ngưá»i ta đã chá»n ba cô bạn cùng tầm vóc vá»›i Marie, và cho hỠđội những chiếc mÅ© bà xÆ¡ cao như nhau, thà nh thá» khi tấm dạ trùm lên đầu há» và bá»c kÃn ngưá»i hỠđến táºn dưới bà n chân, thì không tà i nà o phân biệt được ai vá»›i ai nữa.
Chú rể chỉ được dùng đầu đũa chạm và o ngưá»i nà o mình cho là vợ mình. Anh có má»™t số thá»i gian để xem xét, nhưng chỉ bằng mắt thôi, và các mẹ ngồi ở hai bên giám sát chặt chẽ, để khá»i có sá»± gian trá. Nếu anh nhầm thì suốt buổi tối anh sẽ không được nhảy vá»›i vợ mình, mà chỉ được nhảy vá»›i cô gái mình đã chá»n nhầm.
Germain, đứng giữa những con ma trùm chung má»™t tấm vải liệm đó, rất sợ mình nhầm; và vì Ä‘iá»u nà y đã từng xảy ra vá»›i nhiá»u ngưá»i khác, nên ngưá»i ta luôn luôn tháºn trá»ng, cẩn tháºn có ý thức. Tim anh Ä‘áºp mạnh. Cô bé Marie cố thở mạnh và là m tấm dạ sẽ lay động, nhưng các đối thá»§ ranh mãnh cá»§a cô cÅ©ng là m như váºy, lấy ngón tay đẩy tấm dạ, và có bao nhiêu cô gái bị trùm kÃn, thì có bấy nhiêu dấu hiệu bà máºt.
Những cái mÅ© vuông giữ cho tấm khăn trùm được bằng phẳng, khiến ngưá»i ta không thể nà o thấy được hình dáng má»™t cái trán nà o nổi lên nhá» những nếp gấp cá»§a nó cả.
Sau mưá»i phút ngáºp ngừng, Germain nhắm mắt lại, cầu trá»i phù há»™ rồi giÆ¡ đũa chỉ hú há»a.
Thế mà lại chạm và o đúng trán cô bé Marie, khiến cô vừa hất tấm dạ ra, vừa reo chiến thắng.
Thế là anh được phép hôn cô, rồi nhấc bổng cô lên trong đôi tay vạm vỡ cá»§a mình, anh mang cô và o giữa phòng và cùng cô khai mạc buổi khiêu vÅ© kéo dà i đến táºn hai giá» sáng. Lúc đó, ngưá»i ta chia tay nhau để sẽ há»p lại và o tám giá». Vì có má»™t số thanh niên đến từ các vùng xung quanh, và không đủ giưá»ng cho tất cả má»i ngưá»i, nên má»—i cô gái trong là ng được má»i đến dá»± đám cưới phải nháºn vá» nhà mình hai hoặc ba cô bạn, còn bá»n con trai thì đến nằm la liệt trên rÆ¡m cá» tầng áp mái cá»§a trại lÄ©nh canh. Hẳn bạn cÅ©ng.nghÄ© là ở đó, há» chẳng ngá»§ mấy tý, vì há» chỉ tìm cách trêu chá»c nhau, đùa cợt nhau, và kể cho nhau nghe những chuyện Ä‘iên rồ. Trong các đám cưới bao giá» cÅ©ng có ba đêm thức trắng mà ngưá»i ta không há» hối tiếc.
Äến giỠđã định để khởi hà nh, sau khi đã ăn xúp sữa có cho nhiá»u hạt tiêu, coi như má»™t món khai vị, vì cá»— cưới được hứa hẹn là khá thịnh soạn, ngưá»i ta lại tụ táºp ngoà i sân trại. Xứ đạo chúng tôi đã bị bãi bá», chúng tôi phải Ä‘i khá»i nhà ná»a dặm để dá»± lá»… cưới ở nhà thá». Trá»i đẹp, mát mẻ, nhưng đưá»ng sá hư há»ng nhiá»u, má»—i ngưá»i phải kiếm má»™t con ngá»±a, và má»—i ngưá»i đà n ông cho má»™t bạn nữ, trẻ hoặc già , ngồi trên lưng ngá»±a, đằng sau mình. Germain khởi hà nh trên lưng con Xám đã được kỳ cá» cẩn tháºn, bịt móng sắt má»›i và trang Ä‘iểm bằng những dải băng; nó giáºm chân xuống đất và phì hÆ¡i nóng ra đằng mÅ©i. Anh đến tìm vợ sắp cưới ở ngôi nhà tranh; cùng đến vá»›i anh là cáºu em vợ Jacques, ngồi trên lưng con Xám già , và cho mẹ Guillette tốt bụng lên ngồi sau lưng mình; còn Germain thì trở lại sân trại để đón cô vợ bé nhá» yêu quý cá»§a mình vá»›i dáng vẻ má»™t ngưá»i chiến thắng. Rồi Ä‘oà n ngưá»i cưỡi ngá»±a vui vẻ lên đưá»ng, được má»™t lÅ© trẻ con Ä‘i bá»™ há»™ tống; chúng vừa chạy vừa bắn những phát súng ngắn, là m cho lÅ© ngá»±a lại chồm lên. Mẹ Maurice thì đã ngồi lên má»™t cái xe bò nhá» cùng ba đứa con cá»§a Germain và ba nhạc công vi-ô-lông. Há» Ä‘i đầu vá»›i tiếng đà n cá»§a há».
Cu-Pierre xinh quá khiến bà nó rất hãnh diện.
Nhưng thằng bé hiếu động không chịu ngồi lâu cạnh bà . Äến má»™t lúc dừng lại giữa đưá»ng, để tiến và o má»™t Ä‘oạn khó Ä‘i, nó chạy trốn, rồi đến van xin bố nó cho nó được ngồi trước mặt bố, trên lưng con Xám.
- Không được! - Germain trả lá»i. - Là m thế thì ngưá»i ta tha hồ mà đùa cợt nhảm nhÃ! Không là m thế được,.
- Em chẳng cần để ý xem những ngưá»i ở Saint-Chartier sẽ nói gì, - cô bé Marie nói. - Cho nó lên Ä‘i, anh Germain, em xin anh đấy: em còn tá»± hà o vá» nó hÆ¡n là vá» bá»™ đồ cưới cá»§a em.
Germain nhượng bá»™, rồi bá»™ ba tuyệt vá»i đó lại nhảy vá»t và o hà ng ngÅ© vá»›i bước phi nước đại cá»§a con Xám.
Và sá»± thá»±c là những ngưá»i ở Saint-Chartier, mặc dù rất hay chế giá»…u, và cÅ©ng hÆ¡i thÃch trêu ghẹo, ở quãng tiếp xúc vá»›i các xứ đạo xung quanh, cÅ©ng không há» buồn cưá»i khi thấy má»™t.chú rể đẹp đến thế, má»™t cô dâu xinh đến thế và má»™t đứa bé mà đến má»™t bà hoà ng háºu cÅ©ng phải thèm. Cu-Pierre mặc má»™t bá»™ áo lá»… bằng da mà u lam, má»™t gi-lê đỠtháºt Ä‘á»m dáng và cÅ©ng tháºt ngắn, chỉ xuống quá dưới cằm má»™t chút. Bác thợ may trong là ng đã khoét nách khá hẹp, khiến nó không đưa hai cánh tay bé nhá» cá»§a nó lại gần nhau được. Nhưng nó vẫn hãnh diện lắm! Nó đội má»™t cái mÅ© tròn có dây Ä‘eo mà u Ä‘en và và ng, và má»™t cái lông công hiên ngang vươn khá»i má»™t túm lông gà Nháºt. Má»™t bó hoa to hÆ¡n đầu nó trùm kÃn vai nó, và những dải băng lất phất đến táºn bà n chân nó.
Bác thợ là m gai, đồng thá»i cÅ©ng là thợ cạo và là m tóc giả trong vùng, đã cắt tóc cho nó theo hình tròn, bằng cách úp lên đầu nó má»™t cái đĩa sâu lòng, rồi cắt bá» tất cả những gì thò ra ngoà i, đó là phương pháp chắc chắn để bảo đảm được nhát kéo chÃnh xác. †n mặc lố lăng như váºy, tất nhiên đứa bé tá»™i nghiệp không nên thÆ¡ bằng khi nó còn để má»› tóc dà i phất phÆ¡ trước gió, vá»›i tấm da cừu theo kiểu thánh Jean-Baptiste; nhưng nó chẳng há» nghÄ© thế, vì tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u ngưỡng má»™ nó, bảo trông nó giống như má»™t ngưá»i đà n ông nhá». Vẻ đẹp cá»§a nó chiến thắng tất cả má»i thứ, mà tháºt thế, còn có cái gì mà vẻ đẹp không gì sánh được cá»§a tuổi thÆ¡, lại không chiến thắng cÆ¡ chứ?
Con em Solange cá»§a nó thì lần đầu tiên trong Ä‘á»i được đội má»™t cái mÅ© bà xÆ¡, thay cho cái mÅ© trùm mà các bé gái thưá»ng đội đến táºn hai, ba tuổi. Và cái mÅ© bà xÆ¡ tháºt lạ! Vừa cao hÆ¡n, vừa rá»™ng hÆ¡n tất cả ngưá»i con bé tá»™i nghiệp. Vì thế, nó thấy mình đẹp quá! Nó chẳng dám quay đầu, và ngưá»i cứ ngay đơ, nghÄ© rằng ngưá»i ta tưởng mình là cô dâu.
Còn vỠthằng cu Sylvain, nó vẫn mặc nguyên áo dà i mà ngủ trên đầu gối bà nó, nó chẳng nghi ngỠgì mấy để phải tìm hiểu đám cưới là cái gì.
Germain nhìn các con mình, lòng đầy yêu thương, rồi khi đến tòa thị chÃnh, anh bảo cô dâu:
- Nà y, Marie, anh đến đây, hà i lòng hÆ¡n cái hôm anh đưa em từ rừng Chanteloube vá» nhà , hôm đó anh cứ nghÄ© là em sẽ chẳng bao giá» yêu anh; anh đã đỡ em trên tay để đặt em xuống đất như bây giá»; nhưng anh cứ nghÄ© rằng chúng ta sẽ chẳng bao giá» còn được ngồi trên lưng con Xám tốt bụng, tá»™i nghiệp vá»›i đứa bé nà y trên đầu gối chúng ta nữa. Nà y, anh yêu em lắm, anh.yêu lÅ© nhá» tá»™i nghiệp nà y lắm, anh rất sung sướng thấy em yêu anh và yêu chúng nó, và thấy bố mẹ anh yêu em. Hôm nay đây anh còn yêu mẹ em và các bạn anh, và tất cả má»i ngưá»i lắm, nên anh muốn có ba hoặc bốn trái tim để yêu được đầy đủ như thế. Tháºt váºy, chỉ má»™t trái tim thôi thì Ãt quá, là m sao chứa đựng được ngần ấy tình thân ái và niá»m thá»a mãn! Anh thấy lòng mình như quặn Ä‘au là vì thế.
Trước cá»a tòa thị chÃnh và nhà thá», có má»™t đám đông tụ táºp để xem mặt cô dâu xinh đẹp.
Sao chúng mình lại không nói đến quần áo cá»§a cô ấy nhỉ? Nó tháºt hợp vá»›i ngưá»i cô ấy! Cái mÅ© bà xÆ¡ bằng mu-xÆ¡-lin mà u sáng, chá»— nà o cÅ©ng thêu, lại có cả tua vá»›i đăng ten. ở thá»i đó, các cô gái quê không được phép để má»i ngưá»i nhìn thấy tóc cá»§a mình, dù chỉ là má»™t sợi; và mặc dù các cô che giấu dưới mÅ© bà xÆ¡ cá»§a mình, những món tóc rá»±c rỡ cuá»™n trong những dải băng bằng sợi trắng để đỡ cái mÅ©, ngay đến bây giá», nếu để cho đà n ông nhìn thấy mái đầu trần cá»§a mình, vẫn sẽ còn là má»™t hà nh vi thiếu đứng đắn và đáng xấu hổ. Song bây giá» hỠđã dám tá»± cho phép mình để lại trên trán, má»™t dải băng nhá» má»ng mảnh, khiến hỠđẹp thêm nhiá»u. Nhưng tôi vẫn thấy tiếc kiểu đầu cổ Ä‘iển thá»i tôi: những hà ng đăng ten trắng sát và o da ấy mang má»™t phong cách trinh bạch cổ xưa có vẻ long trá»ng hÆ¡n, và khi má»™t khuôn mặt được là m đẹp theo cách đó thì đó là má»™t thứ sắc đẹp có má»™t vẻ đáng yêu và uy nghi hồn nhiên, không sao diá»…n tả được.
Cô bé Marie vẫn còn để kiểu đầu ấy, và trán cô tháºt quá trong trắng, khiến mà u trắng cá»§a quần áo cÅ©ng không là m nó tối Ä‘i được. Mặc dù suốt đêm cô chưa há» chợp mắt, nhưng không khà buổi sáng và nhất là niá»m vui bên trong cá»§a má»™t tâm hồn trong vắt như bầu trá»i, lại thêm má»™t chút lá»a lòng thầm kÃn, bị tÃnh e lệ cá»§a tuổi thiếu niên kìm bá»›t, đã đưa lên hai má cô má»™t ánh sáng êm dịu như cánh hoa đà o, trước những tia nắng đầu tiên cá»§a tháng tư váºy.
Cái khăn choà ng mà u trắng cá»§a cô chỉ để cho ngưá»i ta thấy được những đưá»ng nét tinh tế cá»§a má»™t cái cổ tròn, như cổ má»™t con chim ngói; bá»™ quần áo mặc nhà bằng dạ má»ng mà u lục, là m nổi rõ thân hình nhá» nhắn cá»§a cô, nó có vẻ hoà n hảo, nhưng sẽ còn lá»›n và phát triển thêm, vì cô chưa đủ mưá»i bảy tuổi. Cô mang má»™t áo choà ng bằng lụa mà u tÃm hồng, có cả cái vạt mà các cô.gái quê đã có cái sai lầm là bá» Ä‘i, trong khi nó Ä‘em lại biết bao vẻ trang nhã và khiêm nhưá»ng cho bá»™ ngá»±c.
Và o lúc tặng quà , theo tục lệ Germain đặt treizain, nghÄ©a là mưá»i ba đồng bạc, và o tay cô dâu. Anh xá» và o ngón tay cô má»™t cái nhẫn bạc, hình dáng không thay đổi từ hà ng thế ká»·, nhưng nay đã được thay thế bằng nhẫn cưới và ng. Khi ra khá»i nhà thá», Marie bảo anh rất khẽ:
- Có đúng là cái nhẫn mà em mong ước không? Hả anh Germain, cái nhẫn em đã há»i anh ấy mà ?
- Äúng, em ạ, - anh trả lá»i, - đúng là cái nhẫn mà Catherine cá»§a anh đã Ä‘eo ở tay, khi cô ấy mất. Cùng là má»™t cái nhẫn cho hai lần cưới vợ cá»§a anh.
- Em xin cảm Æ¡n anh. - Ngưá»i vợ trẻ nói bằng má»™t giá»ng nghiêm chỉnh và tá»± tin. - Em sẽ chết cùng vá»›i nó, và nếu em chết trước anh, thì anh sẽ giữ nó lại cho đám cưới cá»§a con bé So-lange cá»§a anh.
Ngưá»i ta lại lên ngá»±a và trở vá» trại rất nhanh.
Cá»— cưới tháºt là sang và xen vá»›i khiêu vÅ© và ca hát, kéo dà i đến táºn ná»a đêm. Các ông già không há» rá»i khá»i bà n ăn, trong suốt mưá»i bốn tiếng đồng hồ. Bác phu đà o huyệt là m bếp, và bác là m bếp rất giá»i. Bác đã nổi tiếng vá» là m bếp, và giữa má»—i đợt phục vụ, bác lại rá»i khá»i bếp lò để đến nhảy và hát cùng má»i ngưá»i. Chẳng có ai muốn bá» vá». Ngưá»i ta chỉ tỉnh lại và o sáng sá»›m hôm sau. Lúc đó, trong khi má»i ngưá»i im lặng và chệch choạng, Ä‘i vá» các ngôi nhà tranh cá»§a há», thì Germain, tá»± hà o và sảng khoái, ra buá»™c các con bò cá»§a mình. Anh thấy hà i lòng được có má»™t mình. Anh quỳ xuống luống cà y mà anh lại sắp bừa vỡ ra, rồi Ä‘á»c bà i kinh cầu nguyện buổi sáng, trong lòng dà o dạt tình cảm, nhiá»u đến ná»—i hai giá»t nước mắt đã chảy xuống đôi má anh..
Hết
|
 |
|
| |