 |
|

29-10-2008, 05:39 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 16
Tôi im lặng bên Tuấn, thân thiết hơn khi đi. Me đón tôi:
_Trá»i me mong quá, chỉ sợ....
Tuấn lễ phép:
_Cháu xin lỗi bác, tại đảo đẹp quá.
Trâm ùa ra:
_Trá»i Æ¡i đảo chi mà hay quá váºy, là m Thu đẹp hẵn lên bác Æ¡i, má hồng thiệt hồng váºy đó. Trông hai ông bà xứng đôi quá hở bác?
Tuấn chỉ cưá»i. Tôi thẹn hồng má cá»± ná»±:
_Con khỉ, ăn nói gì gì đâu không à .
Trâm vổ tay:
_Äẹp thì ngưá»i ta khen đẹp chứ bá»™.Thôi vá» khách sạn Ä‘i.
Tôi véo Trâm:
_Cấm mi nói giá»ng đó nữa nghe không.
Trâm giẫy nẩy:
_Cấu ngưá»i ta Ä‘au thấy mồ.
_Ai biểu mi là lắc.
_Ai biểu mi đẹp chi.
_Äẹp kệ tao.
Trâm ghé tai:
_Nói tháºt, được đôi lắm đó,tá»› không nói dối, cho xe cán nà y, xứng kinh khá»§ng Thu ạ.
Tôi thở dà i:
_Äã bảo đừng có đùa, là m quá tao sùng lên bây giá».
Trâm dịu giá»ng:
_Thì thôi.
Me quay sang há»i tôi:
_Có vui không con? Coi bộ con tươi tắn ra đấy.
Tôi cưá»i:
_Äẹp lắm me ạ. Mai me nói ba đưa ra mà coi.
Me cưá»i tá»§m tỉm:
_Thôi để dà nh cho con, ba me già cả rồi.
Tuấn lịch sự:
_Cháu trông bác với Thu như hai chị em.
Me từ tốn:
_Cám Æ¡n cáºu.Con đói chưa? VỠăn gì rồi ngÅ©, chiá»u nay chú Duy ra đó.
Tôi bâng khuâng:
_Chiá»u nay chú Duy ra, có chắc không me?
_Chú hẹn với ba mà con, chắc chứ.
Tôi ngồi và o xe, Trâm dà nh lái xe đẩy tôi ra ngồi băng sau vá»›i Tuấn. Ở ngoà i đảo tôi thân thiết vá»›i Tuấn, nhưng và o bá» những sắp đặt cố ý là m tôi nản. Tôi than mệt rồi nhắm mắt dá»±a và o thà nh xe. MÅ© cói úp lên mặt để cố dấu má»™t thoáng nhá»› nhung gởi táºn nÆ¡i xa cho Hoà ng. Tuấn im lặng hút thuốc, Ä‘iếu thuốc lệch nghiêng vòng môi kiêu hãnh. Tôi đà nh buông xuôi, Ä‘á»i đưa ta đến đâu đà nh sống đến đó. Suy nghÄ© là m mệt đầu óc, là m căng trái tim. Yêu là má»™t chuyện nhưng định mệnh lúc nà o cÅ©ng ra tay can thiệp. Äịnh mệnh chà ng là cô Hà , là hai đứa bé. Äịnh mệnh cá»§a tôi có thể là Tuấn vá»›i tiện lợi, vá»›i ưu thế cá»§a má»™t chà ng rá»… quÃ.
Rồi chú Duy, quên nữa rồi, tôi phải gá»i là ba Duy chứ. Ba Duy và dÄ© vãng đẹp đẽ cá»§a me, hiện tại khác xưa rồi. Không hiểu me có còn má»™t chút tình yêu dà nh cho chú Duy không? Nếu me có thể sống hạnh phúc và êm ấm vá»›i ba sau khi yêu chú Duy đến có má»™t đứa con,thì tôi có lẽ cÅ©ng êm ấm, cÅ©ng hạnh phúc bên Tuấn sau má»™t nụ hôn nhẹ trên má không?
Tôi nghe rõ tiếng thở Ä‘á»u Ä‘á»u cá»§a Tuấn. Tôi ngá»i đầy mùi thÆ¡m Pall Mall toả ra từ môi chà ng. Tuấn cÅ©ng trầm ngâm, cÅ©ng suy tư như tôi. Tôi hé mắt để ngắm sóng má»§i thẳng cá»§a Tuấn, để thấy rằng Tuấn tháºt đẹp, tháºt đà n ông.
Tuấn há»i nhá»:
_Mệt hở Thu?
Tôi gáºt đầu:
_Dạ Thu hơi đau đầu một chút.
_Chắc say sóng đó Thu.
_Có lẽ, Thu thấy váng vất.
_Váng vất và ngất ngây.
Tôi há»i:
_Anh say bao giỠchưa?
_Có. Äêm đầu tiên gặp em, anh uống đến say ngất ngư vì ngạc nhiên.
_Ngạc nhiên thì uống rượu sao anh?
Tuấn gáºt đầu:
_Äúng, ngạc nhiên vì tình yêu.
Tôi nao lòng:
_Bá»™ anh yêu Thu tháºt?
Tuấn buồn bã:
_Thu nghÄ© anh đùa, anh là m gì có thì giỠđể đùa. Äùa để là m gì kia chứ. Nếu chỉ muốn đùa anh thiếu gì ngưá»i để đùa.
Tôi ấp úng:
_Thu xin lá»—i anh.
Tuấn lắc đầu:
_Trông anh có vẻ ăn chơi nên Thu ngại?
_Thu cũng không biết nữa anh ạ.
_Thôi được, anh sẽ chứng tá» cho Thu biết anh yêu Thu tháºt.
_Bằng cách nà o hở anh?
_Rồi Thu sẽ biết.
Trâm quay xuống:
_Nói gì nói to lên cái nà o, gì mà thá»§ thỉ thù thì hoà i thế, là m ngưá»i ta phát tá»§i.
Tôi im lặng quay Ä‘i, Tuấn cưá»i :
_Ai dại thế, nói to cho cô biết hết chuyện ngưá»i ta ấy à ?
Trâm cưá»i khúc khÃch vá»›i me tôi.
VỠđến khách sạn tôi bắt đầu nhức đầu, cÆ¡n váng vất buồn buồn giữa buổi cÆ¡m trưa hÆ¡i muá»™n. Tôi trằn trá»c hà ng giá» trên giưá»ng. Chiá»u nay tôi sẽ nói gì vá»›i chú Duy đây? Tôi muốn quên Hoà ng, nhưng hình ảnh chà ng cứ lãng vãng trước mắt tôi. Rồi cô Hà , rồi hai đứa bé. Ba me có lẽ đã ngá»§, có thể hạnh phúc vá»›i ngưá»i thứ hai sau khi có con vá»›i ngưá»i đầu tiên sao? Tôi sẽ lấy Tuấn và sẽ quên Hoà ng như me quên chú Duy?
Tiếng gõ cá»a, rồi tiếng me thân quen cất lên:
_Thu còn thức hở Thu?
Tôi mệt mõi cưá»i vá»›i me:
_Con đau đầu quá me ạ.
_Me mang thuốc và o cho con đây. Tại không quen nắng đó mà .
Tôi nhìn thẳng và o mắt me, tôi muốn tìm sá»± tháºt, tôi muốn biết me yêu ai? Yêu ba tôi cÅ©ng buồn, yêu chú Duy tôi cÅ©ng buồn. Äá»i má»™t ngưá»i đà n bà có hai ngưá»i đà n ông bao giá» cÅ©ng khổ, tình yêu cÅ©ng ká»nh cà ng vướng mắc. Mắt me buồn, nếp nhăn còn má», nhưng mà u xanh đã bá»›t xanh. Nụ cưá»i trang trá»ng vá»›i hai hà ng răng Ä‘á»u đặn nhưng xa xôi buồn. Tôi có răng khểnh, me vẫn nói tôi chỉ khác me chiếc răng nà y. Còn ba, tôi giống ba đôi mắt, tụi bạn vẫn bảo thế, nhưng bây giá» thì chú Duy sẽ nháºn mắt tôi tinh quái như mắt chú? Tôi cưá»i gượng:
_Me à ,có tháºt con không phải là con cá»§a ba không me?
Me gáºt đầu:
_Con không tin me sao? Me dựng chuyện có lợi gì đâu?
Tôi thẩn thá»:
_Con thấy tội cho ba là m sao ấy, con không thể bổng chốc xa lạ với ba được.
Me cưá»i buồn:
_Me thấy vấn đỠtháºt giản dị, con có hai ba, cả hai ngưá»i Ä‘á»u thương yêu con.
Tôi lắc đầu:
_Me đừng nói ra thì được. Me nà y, me không cảm thấy gì khó khăn khi me gặp lại chú Duy sao me?
Me do dá»±:
_Khó nói cho con hiểu, me an pháºn, me no đủ hạnh phúc. Äà n bà nặng Æ¡n nghÄ©a, hÆ¡n nữa thói quen là m nên tất cả những gì gá»i là hạnh phúc cá»§a má»™t ngưá»i đà n bà . Ba con đáng kÃnh trá»ng, chú Duy chỉ là dÄ© vãng, đẹp đẽ thÆ¡ má»™ng bao nhiêu thì cÅ©ng là dÄ© vãng.
Tôi bâng khuâng:
_Nói như me con có thể yêu má»™t ngưá»i và lấy má»™t ngưá»i khác là m chồng được hở me? Rồi con cÅ©ng quên như me.
Me vô tình:
_Nếu lấy được ngưá»i yêu thì vẫn hÆ¡n con ạ. Nhưng con đã yêu ai chưa?
Tôi lắc đầu:
_Dạ không. Con chỉ há»i cho biết.
Me cưá»i:
_Con thấy Tuấn sao? ÄÆ°á»£c không con?
Tôi bối rối:
_Me kỳ quá, con còn nhỠme bà y đặt chuyện đâu đâu không à .
Me nghiêm giá»ng:
_Äà nh rằng con còn nhá», nhưng hoà n cảnh con chỉ có lấy chồng là đỡ day dứt cho ba me, cho chú Duy thôi.
Tôi ngơ ngác:
_Me nói sao? Con không hiểu gì hết.
_Con ở nhà mãi với ba me, nghĩ cảnh chú Duy lủi thủi một mình ba me cũng không an tâm. Mà con bỠba me đi theo chú Duy thì ba me lại buồn. Con vỠnhà chồng là tiện nhất. Ba me đến thăm con, rồi chú Duy cũng đến thăm con.
Tôi dÆ¡ tay lên trá»i:
_Trá»i đất!Váºy ra me định gả con Ä‘i tháºt?
Me tha thiết:
_Hết năm nay con mưá»i tám tuổi, lấy chồng là đẹp lắm rồi. Con gái lá»›n lên đà ng naò cÅ©ng phải lấy chồng. Lấy sá»›m dá»… có hạnh phúc hÆ¡n con ạ. Chưa yêu ai con sẽ dá»… tìm hạnh phúc bên chồng con hÆ¡n. Gia đình Tuấn cÅ©ng khá giả lại Ãt anh em. Nếu thương me con nên nháºn lá»i, me không ép con nhưng me xin con chìu me. Äá»i me khổ nhiá»u rồi, me không muốn con khổ như me.
Tôi thắc mắc :
_Chiá»u nay chú Duy ra con sẽ nói vá»›i chú như thế nà o hở me?
Me ngạc nhiên:
_Bộ con ngại gặp ba ruột con?
_Dạ không. Nhưng bất ngỠquá, con không thể bình tĩnh được.
Me đứng lên:
_Uống thuốc rồi ngÅ© má»™t giấc sẽ khá»i liá»n, đừng nghÄ© ngợi nữa con.
Tôi nằm nhìn trần nhà , đôi mắt Hoà ng vẫn đằm thắm hiện ra má»™t trá»i thương nhá»›. Lá»›p há»c, và bạn bè, và chà ng vá»›i dáng dấp quà phái, vá»›i đôi mắt mÆ¡ má»™ng như thi sÄ©, vá»›i nụ cưá»i ná»a miệng, giá»ng giảng bà i ấm và ngá»t. Äôi bà n tay đầy bụi phấn, bảng Ä‘en chi chÃt nét chữ nghiêng nghiêng cá»§a chà ng.
Tôi yêu chà ng, cái gì cá»§a chà ng tôi cÅ©ng yêu, nét chữ, bà n tay, đôi môi và tiếng cưá»i. Trừ vợ con chà ng, tôi sợ há», tôi sợ há». Lúc nà o tôi nhá»› chà ng da diết nhất cÅ©ng là lúc nụ cưá»i cô Hà hiện ra kiêu hãnh và đáng ghét.
Giấc ngá»§ đắng chát, tôi mệt mõi xuống vưá»n tìm Trâm, chỉ thấy Tuấn vá»›i cây đà n và bản nhạc tình. Tuấn cưá»i:
_Nghe nói Thu bị cảm?
Tôi gáºt đầu:
_Anh không ngủ trưa à ?
Tuấn lắc đầu:
_Anh đà n để đợi Thu, tÃnh xông và o phòng Thu rồi chá»›.
Tôi hơi ngượng:
_Kỳ chết. Trâm đâu rồi anh?
Tuấn lơ đễnh:
_Chắc chạy rong rồi.
_Thu chá» mãi không thấy nó và o ngá»§ vá»›i Thu, tệ tháºt.
Tuấn nheo mắt:
_Bộ Thu ngủ một mình không được hả?
Tôi hồng hai má:
_Không, ở nhà Thu vẫn ngủ một mình chứ, nhưng ở đây lạ nhà Thu sợ sợ.
_Sợ ma hở?
Tôi nhìn Tuấn, hãy yêu ngưá»i con trai nà y Ä‘i Thu, Ä‘á»i sẽ bá»›t khổ, Ä‘á»i sẽ bình yên. Chiếc xe quen thuá»™c cá»§a ba ngừng lại trước sân. Tôi nhìn sững chú Duy bên cạnh ba. Tay chân tôi tê cứng, tôi đứng mà tưởng mình Ä‘ang bay bổng trên mây. Chú Duy tiến đến gần tôi, tháºt gần. Tay chú không dang ra như tôi nghÄ©, chú lặng ngưá»i nhìn tôi. Ba đứng đằng sau đó, nụ cưá»i ba ná»a gượng gạo ná»a an bình. Tôi chá»›p mắt, nước mắt chảy ra, đáng lẽ phải gá»i là ba thì tôi lại kêu khẽ:
_Chú Duy!
|

29-10-2008, 05:39 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 17
Những ngà y ở biển đã trôi qua.Tôi trở vá» trưá»ng vừa kịp gần ngà y nghÄ© Tết. Thiệp chúc Tết xinh xinh chuyá»n tay bạn bè. Cô Hà vẫn dịu dà ng vá»›i tôi,cô cà ng ngá»t ngà o tôi cà ng khổ sở. Chà ng vẫn dững dưng như ngà n năm ta chưa quen nhau. Cô Hà thắng tráºn rồi, chà ng vẫn đưa đón cô má»—i buổi tan trưá»ng. Cô Hà cà ng ngà y cà ng đẹp nên cà ng dịu ngá»t. Buổi chiá»u tôi đến cours Anh văn cá»§a chà ng. Chà ng đứng đó trước mặt tôi, tay cầm những viên phấn. Thỉnh thoảng chà ng đưa mắt nhìn tôi,thế thôi. Tóc chà ng vẫn bồng bá»nh,đôi môi vẫn ngạo nghá»…, đôi mắt vẫn tình. Tôi buồn bã ngó mông ra cá»a sổ, hà ng sứ xinh xinh hoa trắng sen và ng. Hà ng cây cao vút là o xà o trong gió sá»›m. Tôi chá» chà ng kêu bà i nhưng vô Ãch, tên tôi bị bá» quên. Tôi tức tối ngồi vẽ những hình thù vô nghÄ©a trên giấy. Tôi vẫn yêu chà ng, dù vẫn gặp, vẫn nói chuyện vá»›i Tuấn ở phòng khách nhà tôi.
NhỠChâu nói khẽ:
_Äau quá nhỉ!
Tôi lạnh nhạt:
_Cám ơn.
_Mà y có mấy cột Anh văn rồi Thu?
_Không có cột nà o.
_Tao hai con 16 rồi, tháng nà y tao nhất cho mà y coi..
_Chưa chắc.
_Thầy có thèm kêu mi nữa mà doạ tao.
_Rồi sẽ kêu.
Châu cưá»i rúc rÃch trong cổ:
_Mà y biết tại sao không? Tại cô Hà đó.
Tôi mỉa mai:
_Tụi bây vẫn nói cô cao thượng kia mà .
_Cao thượng là một chuyện, ghen lại là một chuyện.
Tôi cưá»i buồn.
Chà ng đưa mắt nhìn tôi, tôi bối rối quay Ä‘i. Giá» là m bà i táºp kiểm soát, tôi nhất định ngồi chóng tay nhìn ra ngoà i trá»i. Tôi phải được để ý đến như ngà y xưa. Chà ng không thể bá» quên tôi mãi được.
NhỠHạnh nhăn nhó:
_Thu,mi đừng ngông, là m bà i đi coi chừng bị la đó.
Tôi bực tức:
_Mặc xác tôi.
Chà ng Ä‘i Ä‘i lại lại trong lá»›p nhìn há»c trò là m bà i. Những mái tóc ngoan hiá»n cúi xuống. Nhiá»u đứa ngáºm bút suy tư bà i luáºn văn. Tôi lÆ¡ đãng nhìn ra ngoà i, mặc Hạnh kéo áo dục tôi cầm viết.
Chà ng cao giá»ng:
_Giáng Thu sao không là m bà i?
Tôi chớp mắt nhìn chà ng rồi lại quay đi.
Chà ng lạnh lùng dở sổ rồi ngá»ng lên nhìn tôi. Hạnh cuống, nó sợ chà ng ghi tên tôi:
_Dạ thưa thầy,Thu bị mất bút thầy ạ.
Chà ng dịu xuống:
_Mất bút hả?
Chà ng đứng lên tiến đến gần đưa cây bút cho tôi. Rồi lại quay Ä‘i. Tôi đà nh viết vá»› vẫn và o giấy, tôi nhìn cây bút cá»§a chà ng. Bút mà u Ä‘en nắp và ng có khắc bốn chữ "Mùa hè cá»§a H". H là cô Hà hay là chà ng? Lòng tôi nhói Ä‘au, đầu tôi choáng váng như bị má»™t má»§i tên độc cắm và o thái dương. Tôi giáºn há»n nhìn chà ng nhưng chà ng không thấy, amour, love, amour, love...Lovesick....Tôi viết đầy giấy rồi, tôi viết đầy ngá»±c rồi, đầy tim rồi. Tan nát, run tay, nghẹn trong lòng, khóc trong tim.
Giáng Thu Æ¡i, ngưá»i đùa vá»›i mi, ngưá»i không yêu mi đâu. Vợ con chà ng vẫn là nhất, vẫn là nhất, chỉ có mi ngu đần khá» dại bá» hạnh phúc chạy theo Ä‘au khổ. Chà ng ngà y ngà y Ä‘i dạy kiếm tiá»n nuôi vợ nuôi con. Chà ng gặp gỡ mi như gặp gỡ những cô gái bán vui khác. Äêm dạ há»™i chỉ là những lá»i gian dối. Hạnh phúc phải tìm trong má»™t mái nhà . Hạnh phúc là vợ là con cá»§a chà ng.
Chỉ có khi nà o chà ng bá» vợ xa con vì mi, lúc đó má»›i là tình yêu..Amour...âm hưởng dà i, vút bay lên mây, tan trong gió. Tôi như ngưá»i Ä‘au nặng, gương mặt bÆ¡ phá» tái xanh. Tôi buồn không dám nói buồn. Tôi viết đầy giấy tên chà ng vá»›i tên tôi. Gạch xoá rồi lại viết. Lá»›p há»c im lặng, nghe được tiếng bút di chuyển trên giấy. Tóc dà i tóc ngắn cá»§a bạn bè, da Ä‘en da trắng da hồng da xanh. Tất cả biến tan chỉ còn gương mặt chà ng má» má» trên đó.
Hết giá» tôi không ná»™p bà i, Ä‘i ra khá»i lá»›p như Ä‘i khá»i nhà tù. Tay vò tròn tá» giấy trắng chằn chịt những chữ tương tư. Tôi đứng ở lưng chừng cầu thang, đợi chà ng là m gì nữa nhỉ? Ão trắng ùa ra như bầy thiên thần chen nhau xuống trần nếm Ä‘au khổ. Tôi nhìn chà ng Ä‘i giữa bầy con gái áo trắng, sá»±c nức nước hoa, ngạt ngà o hương tóc. Chà ng đến gần tôi, đôi mắt cô Ä‘á»ng như gá»i má»™t lá»i trách vu vÆ¡. Tôi đưa bút trả chà ng, ngáºm ngùi nhìn theo.
Tôi bá» chạy xuống, nước mắt vòng quanh mi, nghẹn trong cổ. Ná»—i uất ức tá»§i nhục oà vỡ lênh láng. Tôi bá» Ä‘i lang thang trên những con đưá»ng êm mát bóng cây. Äá»i không tình yêu như những con đưá»ng cằn khô không bóng cây. Lại má»™t lần nữa tôi trốn há»c. Mình tháºt sá»± hư há»ng, mình tháºt sá»± lang thang. Nà o tôi có muốn yêu chà ng? Tôi đã thân thiện nói cưá»i vá»›i Tuấn. Tôi đã im lặng theo há»c cô Hà , nhưng má»—i lần gặp chà ng, tình yêu lại chá»—i dáºy nung nấu hÆ¡n, mê đắm hÆ¡n.
Sáng hôm sau giá» cá»§a cô Hà , tôi nghỉ há»c để trốn nụ cưá»i kiêu hãnh cá»§a cô. Tôi nghỉ há»c để chua xót thấy rằng tình yêu là má»™t cái gì vừa gần gá»§i mình, dÃnh liá»n vá»›i mình, đồng thá»i là má»™t cái gì ở ngoà i, vượt lên trên và bay bổng ngoà i tầm tay mình hèn hạ.
Tôi nức nở mãi mãi trên những con đưá»ng vắng. Chú Duy, à quên ba Duy Ä‘ang sá»a soạn cho cuốn phim. Tôi vẫn ở nhà vá»›i ba me như ngà y cÅ©, thỉnh thoảng Ä‘i ăn tối vá»›i chú Duy để nghe chú mÆ¡ ước tương lai.
Tôi cố gắng quên chà ng để yêu Tuấn, nhưng cà ng cố quên tình yêu lại cà ng lá»›n lên mãi mãi trong Ä‘au khổ. Thấy tụi nó yêu nhau rồi bá» nhau, rồi yêu ngưá»i khác. Tình yêu như má»™t cái áo, thay đổi theo mùa. Tôi phục tụi nó, cố bắt chước mà không ná»—i.
Tôi là má»™t con bé Ä‘iên, có Ä‘iên má»›i Ä‘i yêu ngưá»i có vợ. Me không biết, ba không biết và chú Duy cÅ©ng không biết. Chuyện Tuấn vẫn lằng nhằng bởi tôi không đủ can đảm từ chối. Tôi chỉ nói vá»›i Tuấn tôi chưa muốn nghÄ© đến chuyện đó sá»›m. Tuấn ngưá»i lá»›n, Tuấn chìu tôi như má»™t cô em nhá». Tôi đòi là m em gái, Tuấn chỉ cưá»i.
Buổi trưa trở lại trưá»ng để đợi ba đến đón, bạn bè ùa ra báo tin:
_Chết mà y rồi Thu Æ¡i! Bà giám thị ghi tên Ä‘uổi mà y rồi đó. Ai biểu mà y nghỉ liá»n sáu giá» không có phép.
Tôi lạnh nhạt:
_Cô Hà đỠnghị đuổi tao phải không?
Hạnh vội và ng:
_Không phải. ChÃnh bà giám thị và o Ä‘iểm danh.
_Sao lại bà giám thị?
_Biết à .TÃnh sao Thu? Mà y không xin lá»—i bà , thế nà o cÅ©ng bị Ä‘uổi cho coi.
Tôi chán chưá»ng:
_Äuổi thì nghỉ.
Hạnh lắc đầu:
_Tao chưa gặp đứa nà o lì như mà y.
_Tao buồn buồn muốn khóc, bắt tao ngồi trong lớp là giết tao.
Xe ba trỠđến, tôi thẫn thá» leo lên nhìn thẳng ra trước không hé môi kể lể má»™t lá»i. Ba dịu giá»ng:
_Con là m sao thế Thu?
Tôi ôm cặp và o ngực nhìn xe cộ nối đuôi nhau se sắt lắc đầu:
_Thưa ba không.
Nước mắt bá»—ng dà n dụa chảy ra. Sao lại khóc? Tại mi lao đầu và o cuá»™c tình bất chÃnh gian nan.
_Thu ,sao con khóc?
Tôi không nhìn ba:
_Dạ bụi bay và o mắt con ba ạ. Việc gì con phải khóc hở ba? Äá»i không đáng cho mình phải khóc lóc.
Ba thở dà i:
_Hồi nà y con hơi gầy đó Thu. Ở lớp có chuyện gì buồn không?
Tôi thẫn thá», chuyện nà y không thể kể vá»›i ba. Ba me không thể hiểu tại sao mình trốn há»c giá» cô Hà . Sao lại bắt tôi há»c khi tôi không thÃch? Chuông rung tôi và o lá»›p, rồi chuông rung cho tôi vá». Tôi hết còn là tôi, tôi là má»™t cái máy để tuân theo ngưá»i lá»›n. Ngưá»i lá»›n có lý cá»§a ngưá»i lá»›n, nhưng trẻ con cÅ©ng có những lý do thầm kÃn cá»§a nó chứ? Thầy cô không thể hiểu tại sao tôi trốn há»c giá» cô Hà , ba me lại cà ng không thể hiểu. Nói là m gì vá»›i những ngưá»i không bao giá» chịu hiểu mình? Vô Ãch. Thà mÃm môi lại chịu đựng má»™t mình niá»m thống khổ. Thà cắn răng lại cô đơn mà là m ngưá»i.
Tôi không thể ngồi trong lá»›p giá» cô Hà , vì tôi yêu chà ng. Má»™t giá» nhìn cô là má»™t giá» Ä‘á»n tá»™i. Tháºt phi lý và hư há»ng khi ngông cuồng yêu chồng cô giáo cá»§a mình. Ngưá»i lá»›n sẽ không bao giá» tha thứ cho tôi. Ngưá»i lá»›n qua mất rồi thuở si tình lãng mạn và muốn chúng tôi sống và nhìn ngắm cuá»™c Ä‘á»i như há». Ngưá»i lá»›n nhìn tuổi trẻ qua đôi mắt ngưá»i lá»›n và há» gà o lên rằng tuổi trẻ tuyệt vá»i. Tôi không thấy tuyệt vá»i nhưng tôi thấy cay đắng. Äi há»c cÅ©ng khổ, ở nhà cÅ©ng khổ. Tôi có những dằn váºt, những dà y vò triá»n miên trong đêm. Tôi cÅ©ng có những vấn đỠphải đương đầu. Bạn bè, thầy cô, bằng cấp và tương lai.
_Thu, con có gì lo nghĩ kể cho ba nghe đi.
Tôi cảm động:
_Ba đừng báºn tâm vì con ba ạ. Con biết ba thương con thế là đủ. Con không mÆ¡ ước gì hÆ¡n.
Ba cưá»i buồn:
_Hình như con vẫn chưa được thân máºt vá»›i chú Duy?
Tôi lắc đầu:
_Tại con chưa quen ba ạ, dần dần con sẽ thay đổi để có thể...CÅ©ng taị thói quen mà ra hết. Con quà ba ruá»™t con lắm chứ. Như thể má»™t thứ hoa quen sống ở má»™t nÆ¡i, giá» ngưá»i ta Ä‘em nó Ä‘i trồng ở nÆ¡i khác.
Ba gáºt gù:
_Ba hiểu.
_Lúc con gá»i là chú, lúc con gá»i là ba, buồn cưá»i ghê ba ạ.
Tôi dò ý:
_Nếu con nói con muốn nghỉ há»c Q.M thì ba tÃnh sao?
Ba hơi ngạc nhiên:
_Sao thế? Ba vẫn nghe con nói thÃch há»c Q.M lắm mà ?
Tôi không chối cãi Ä‘iá»u nà y. Ngôi trưá»ng mà u hồng vá»›i hai hà ng sứ thÆ¡m, vá»›i những hà ng cây thÆ¡ má»™ng đã cho tôi tháºt nhiá»u ká»· niệm, đã cho tôi tình yêu.Ở đó tôi đã yêu chà ng, đã xôn xao mÆ¡ ước những ngà y cô Hà chưa vá» dạy, chưa bắt chà ng Ä‘eo nhẫn, đêm nà o tôi cÅ©ng nằm mÆ¡ má»™ng vá» chà ng. Tưởng tượng vừa ngá»t vừa cay, nên tình yêu cÅ©ng cay, cÅ©ng ngá»t. Gió lá»™ng con đưá»ng nhiá»u cây xanh. Tôi gục đầu khóc thầm khi thấy chà ng ngồi bên cô Hà , khi thấy chà ng đưa sách vỡ cho vợ những giá» há»c đầu. Khi thấy tay chà ng có nhẫn, tôi buồn như chết, tôi buồn rÅ© như lá khô lìa cà nh. Tôi chống chá»i vá»›i chÃnh mình để tình yêu tà n Ä‘i. Nhưng tôi thua cuá»™c, tôi đà nh chống lại xã há»™i ngưá»i lá»›n đã đặt ra chiếc vòng để cá»™t chà ng và o Ä‘á»i cô Hà . Tôi đà nh chống lại ngưá»i lá»›n đã quan niệm rằng có vợ là bất khả xâm phạm, là cá»§a má»™t ngưá»i.
Tôi sắp bị Ä‘uổi, tôi sẽ bị đưa ra há»™i đồng ká»· luáºt, cô Hà muốn là trá»i muốn. Buồn ghê Q.M Æ¡i, ta sẽ phải xa mi Ä‘á»i Ä‘á»i...Nếu tôi chịu nhục năn nÄ© vá»›i cô Hà , hứa vá»›i cô là từ nay không nhìn trá»™m chồng cô, không manh tâm cướp chồng cô giáo, chắc cô Hà sẽ tha tôi, cho tôi Ä‘i há»c lại, cho tôi ngà y ngà y nhìn vợ chồng cô quấn quÃt bên nhau. Tôi không thể quị luỵ cô Hà , tôi cÅ©ng không thể hoà i hoà i yêu chà ng trong cay đắng thế nà y mãi được.
_Sao con không trả lá»i cho ba?
Tôi bà ng hoà ng, ngồi bên ba lòng để táºn đâu đâu:
_Dạ con há»i cho vui váºy mà ba. Con sợ ham đóng phim quá há»c không được nữa ấy chứ.
Ba gáºt gù:
_Ba cÅ©ng nghÄ© thế, nhưng thôi chú Duy thÃch con nên chìu chú.
Xe ngừng, tôi thấy chú Duy đứng cạnh má»™t thanh niên lạ chá» ba trước hiên nhà . Vòm hoa giấy đỠrá»±c là m mái tóc hÆ¡i dà i cá»§a ngưá»i con trai hồng như mà u lá»a.
Chú Duy nói:
_Ba định đi đón con rồi chứ.
Ba bắt tay chú Duy cưá»i hiá»n:
_Trả công chúa cho ông đấy, khiếp, con gái ông hồi nà y ỷ y hai ông bố nên khó chìu quá thể.
Chú Duy vui vẽ:
_Tuần sau Thu nghỉ há»c phải không?
Tôi là nhÃ:
_Dạ thưa chú..ơ thưa ba vâng.
Chú Duy cưá»i:
_Gá»i bằng chú cÅ©ng được,ở quê ba có nÆ¡i ngưá»i ta gá»i bố bằng chú, có nÆ¡i lại gá»i bằng cáºu. Con cứ gá»i bằng chú Ä‘i, không sao hết. À quên, giá»›i thiệu vá»›i Thu ngưá»i sẽ đóng chung vá»›i con trong cuốn phim sắp tá»›i, nhạc sÄ© VÅ© Äăng. Äây là Giáng Thu, con gái cưng cá»§a tôi.
Tôi cuối đầu chà o VÅ© Äăng, gương mặt trầm ngâm, ngưá»i con trai nà y phảng phất nét nghệ sÄ© cá»§a Hoà ng nhiá»u hÆ¡n Tuấn. Äôi mắt sâu và sáng, có cái nhìn như xoáy và o tâm hồn ngưá»i đối diện. Chà ng nghiêng ngưá»i chà o tôi, nụ cưá»i cÅ©ng hững há», nét môi cÅ©ng xa vá»i.
_Hân hạnh được biết Giáng Thu.
Rồi thôi, chà ng không nhìn tôi, không chú ý đến tôi như tôi nghÄ©. Chà ng coi như không có con bé Giáng Thu trên Ä‘á»i nà y. Chà ng ngồi nói chuyện vá»›i chú Duy, vá»›i ba tôi như má»™t ông cụ non. Tôi tức thầm, nguýt dà i rồi ngồi xa xa ngó anh chà ng. Ghê tháºt, Ä‘á»i có ngưá»i khinh ngưá»i đến thế thì thôi. Chưa bao giá» tôi gặp cảnh nà y, bị đà n ông coi như pha nên tôi tức Ä‘au cả bụng. Anh chà ng không thèm nhìn tôi đến má»™t giây. Không thèm má»™t lá»i ca tụng, ngoà i câu chà o theo đúng sách vỡ. Tôi nhìn lại mình, áo mình hôm nay cÅ©ng đẹp như má»i ngà y. Äôi già y trắng xinh xinh, bà n tay cÅ©ng nõn nà như ai; á» móng tay hÆ¡i dÆ¡ má»™t chút. Cái xứ Saìgòn lắm bụi tổ, Ä‘i ra đưá»ng ná»a giá» tay chân dÆ¡ hết trá»i.
Anh chà ng mặc áo sÆ¡ mi trắng quần Ä‘en, thưá»ng nhất, bình dị nhất. Anh chà ng có nét khắc khổ, gò má xương xương, sóng mÅ©i cương quyết. Äôi mắt lâu lâu nheo lại. XÃ, là m bá»™ ghê. Là m như ta đây nữa chứ. Tôi ghét anh chà ng VÅ© Äăng nà y ghê. Ai biểu không tán tôi như bao nhiêu ngưá»i con trai khác.
Thôi đúng chà ng ta nghiện thuốc phiện rồi. Ngưá»i lá»›n vẫn bảo vá»›i nhau rằng chỉ có những chà ng nghiện má»›i phe lá» khinh khỉnh đà n bà thôi. Còn thì má»™t loại như nhau hết, nghÄ©a là trông thấy đà n bà mắt sáng lên.
á»’ không phải, VÅ© Äăng không khom lưng, không tái mét, cÅ©ng không gầy yếu, như váºy giả thuyết nghiện coi như bá». Tôi đăm đăm coi tướng anh chà ng, xem thá» anh chà ng có bất thưá»ng không. Biết đâu chà ng Ä‘au thần kinh. Bất ngá» chà ng nhìn lại tôi, cái nhìn ná»a diá»…u cợt, ná»a Ä‘e doạ :
_Ghê nhé, cô bé nhìn tôi hơi kỹ đấy.
Tôi bối rối bá» và o nhà trong. Tôi đứng ngắm lại mình trước gương, tôi nghi ngá» nhan sắc mình, chắc hôm nay mình hÆ¡i vô duyên, chắc hôm nay mặt mình loáng thoáng mụn. Chưa mà , chưa đến ngà y nổi mụn đâu. Khiếp thôi, anh chà ng nà y là m mình phát mệt chá»› chẳng chÆ¡i. Tôi thoa phấn hồng cá»§a me lên má rồi lại tha thướt Ä‘i ra. Chà ng vẫn say sưa câu chuyện, chà ng có tà i nói chuyện khiến hai ông bố cá»§a tôi quên biến buổi cÆ¡m trưa. Giá»ng chà ng hÆ¡i đục, đục như nước suối má»›i sa ná»a vá»i.
Toi công mình Ä‘iểm phấn chuốc hồng. Anh chà ng vẫn không thèm nhìn má tôi hây hây. Tôi vò nát chéo chăn, tôi mÃm môi nhìn chà ng, tôi hắng giá»ng chẳng ai để ý. Anh chà ng không đẹp trai nhưng anh chà ng lạ lạ. Cả ba vá»›i chú Duy say mê nghe chà ng nói.Há» bá» tôi thừa thải đây. Tức tháºt.
Tôi đứng lên vặn nút magné mở nhạc nghe váºy, tiếng nhạc buồn ấm chạy lan trong phòng, Ä‘á»ng lại bên rèm cá»a. Chà ng hÆ¡i ngạc nhiên khi nghe lại những ca khúc cá»§a chà ng. Nhưng ba vá»™i và ng nói:
_Ấy chết, con mở nhỠcho ba nghe chuyện đi con.
Tôi tắt mạnh nút nhạc khi thấy chà ng lạnh lùng nhìn tôi. Rồi vùng vằng bỠđi. Chú Duy sực nhớ:
_Thu ra chú bảo cái nà y, con phải tiếp khách đi chứ.
Tôi đưa mắt nhìn anh chà ng, ghét ghê, cái mặt vẫn lạnh như tiá»n.
Chú Duy kéo tay tôi ngồi xuống. Anh chà ng hỠhững:
_Coi bộ Thu đang đói bụng.
Ba cưá»i, chú Duy cưá»i, nhưng tôi thì cay cú không chịu được.
Tôi nghĩ thầm:
_Là m tà ng. HÆ¡n ngưá»i ta và i tuổi ranh mà là m như ông cụ non.
Ba nói:
_Con và o nói me xem có gì cho ba nháºu má»™t bữa vá»›i chú Duy và nhà nhạc sÄ© trẻ tuổi tà i cao nà y Ä‘i chứ.
Tôi bá» Ä‘i tìm me, me Ä‘ang may áo ngá»§ cho tôi, nụ cưá»i me tháºt hiá»n :
_Dá»n cÆ¡m được chưa con?
Tôi cáu kỉnh:
_ÄÆ°á»£c rồi đó, ba nói con và o gá»i me lo cÆ¡m.
Me ngừng tay kim:
_Ủa sao váºy, sao nhăn nhó như khỉ thế con?
Tôi le lưỡi:
_Me ra mà coi, có anh chà ng gà n bát sách trong nhà mình.
Me ngơ ngác:
_Anh chà ng gà n? Ai mới được chứ? Sao lại gà n?
Tôi nghiêm giá»ng:
_Tháºt đấy, gà n gà n Ä‘iên Ä‘iên me Æ¡i. Trẻ măng mà là m như ông cụ.
Me cưá»i:
_Äể me coi, mà sao con có vẻ giáºn?
Tôi nheo mắt:
_Anh chà ng.
_Sao con giáºn ông ta? Ông ta là m gì con?
Tôi nhún vai:
_Ông ta mù.
Me kêu lên:
_Sao,con nói sao, ông ta mù à , tội nghiệp chưa?Chắc thương phế binh chứ gì? Mà sao chú con dẫn đến đây?
Tôi tủm tỉm:
_Không phải mù đâu, mắt anh chà ng sáng như mặt trá»i, nhưng...
Tôi ghé sát tai me:
_Hình như anh chà ng "lại cái" me ơi.
Me cưá»i mắng yêu:
_Con là lắc quá đi thôi.
|

29-10-2008, 05:41 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 18
Tôi theo me ra phòng khách, má»i ngưá»i lịch sá»± đứng lên chà o me. Những câu nói lịch sá»± đúng phép lịch sá»± như má»™t bà i há»c. Anh chà ng cÅ©ng nghiêng ngưá»i cúi chà o. Rồi mặt lại nghiêm như pho tượng,lạnh như tiá»n, lì như đá. Ngưá»i đâu có ngưá»i lạnh đến thế? Tôi thấy ba me nhìn tôi rồi lắc đầu. à me muốn nói anh chà ng khôn ngoan dà n trá»i, anh chà ng khùng chổ khỉ nà o đâu. Tôi cưá»i mÃm chi vá»›i me khi má»i ngưá»i ngồi và o bà n ăn. Chú Duy đẩy tôi ngồi cạnh anh chà ng má»›i mệt chứ. Äau tim tháºt, tôi cÅ©ng là m mặt nghiêm Ãt nói Ãt cưá»i. Thỉnh thoảng anh chà ng cÅ©ng há»i tôi đôi câu cho phải phép thế thôi, tuyệt nhiên anh chà ng không tán tôi được ná»a câu là m quà . Ban đầu tôi bá»±c tức, sau đó thấy anh chà ng cÅ©ng hay hay, nét buồn buồn cá»§a anh chà ng có má»™t chiá»u sâu cuốn hút tôi, tôi thắc mắc và tò mò. Chú Duy và ba nói chuyện ròn rã, thỉnh thoảng me trao đổi và i câu vá»›i anh chà ng. Riêng tôi, tôi lợi dụng lúc đó để coi tướng anh chà ng. Mặt anh chà ng có nhiá»u đưá»ng nét rõ rà ng, như váºy anh chà ng không thể hiá»n rồi. Nụ cưá»i anh chà ng hÆ¡i kiêu ngạo và xa cách. Anh chà ng khó có bạn thân, chắc anh chà ng thÃch cô đơn. MÅ©i thẳng, chắc cương quyết. Tướng nà y Ãt nói, đáng sợ đây. Äặc biệt đôi mắt đăm chiêu, đôi mắt chìm lắng và đôi mắt buồn. Äiệu nà y dám Ä‘ang thất tình.
Vá»›i anh chà ng, tôi chỉ là má»™t cô bé tầm thưá»ng không đáng để ý. Bá»a cÆ¡m trôi qua tôi vẫn không biết gì hÆ¡n vá» ngưá»i con trai nà y ngoà i vẻ lạnh lùng xa lạ. Chú Duy đỠnghị Ä‘i chÆ¡i vưá»n. Vưá»n cây ráºm mát có chiếc võng Ä‘ong đưa dưới những dòng nắng trải nhẹ qua lá cây xanh xao. Ba me thÃch sống ở đây vì vưá»n cây nà y, những lối Ä‘i xinh xinh hai bên trồng đủ thứ hoa, toà nhà im lìm ngá»§ trong vòm lá. Con ngõ hẹp ngoan hiá»n á»§ mình trong lá nâu. Buổi trưa êm ã nồng nà n. Mặt trá»i lên cao, mây cÅ©ng bay cao lá»›p lá»›p. Nhưng lòng tôi chùng xuống, tôi ngồi dưới tà n cây nhìn chà ng và chú Duy. Ba me đã và o phòng, hình như me vẫn ngà i ngại khi gặp chú Duy. Tá»™i nghiệp cho me. Äá»i má»—i ngưá»i má»™t ná»—i đắng cay. Chú Duy có ná»—i buồn cá»§a chú, ba có tâm sá»± riêng và me má»™t ká»· niệm đẹp dấu kÃn sau đôi mắt buồn.
Chú Duy tâm sự:
_Äăng gắng giúp tôi là m cuốn phim nà y, vì đó là má»™t ước nguyện cá»§a tôi. Hoà n cảnh đất nước mà anh Ä‘ang sống là phông lá»›n cho cuốn phim. Gian nan và thống khổ nhưng vẫn chan chứa hy vá»ng, vẫn hiên ngang để tiến lên, những bước Ä‘i dà i vẫn còn tiếp nối. Äăng sẽ đóng vai ngưá»i thanh niên trong hoà n cảnh đất nước bây giá». Äôi mắt Äăng đủ diá»…n tả được ná»—i thất vá»ng nà y. Nhưng đừng tuyệt vá»ng. Chúng ta không thể buông xuôi hai tay. Thu sẽ đóng vai ngưá»i con gái cô đơn không cha mất mẹ. Thu là hiện thân cho cô đơn cá»§a đất nước nà y. Má»™t tình yêu, bao giá» cÅ©ng phải có tình yêu. Chỉ có tình yêu má»›i cho ta hy vá»ng. Äà n bà hay con gái ở nÆ¡i đây Ä‘á»u Ä‘au khổ. Ngáºm ngùi mà sống, se sắt mà cưá»i.
Tôi đăm đăm nhìn chú Duy rồi lại nhìn VÅ© Äăng. Tôi dè dặt:
_Con chưa nghe chú nói tên truyện của cuốn phim, bộ chú tự viết lấy truyện phim?
Chú Duy lắc đầu:
_Má»™t ngưá»i khác viết, tên phim là :"Tiếng hát từ rừng hoang."
Tôi lẩm bẩm:
_Tiếng hát từ rừng hoang. Nhưng ai viết mới được chứ? Nhà văn nà o hở chú?
Chú Duy gáºt gù:
_Má»™t nhà văn chắc chắn con chưa nghe tên, má»™t ngưá»i con gái, ồ không, má»™t ngưá»i đà n bà thì đúng hÆ¡n. Tuyệt, nà ng tuyệt.
Tôi ngơ ngác:
_Cốt truyện cá»§a má»™t ngưá»i đà n bà không tên tuổi?
_Má»™t cây bút lạ lùng chú tình cá» khám phá ra, câu truyện tháºt con ạ. Má»™t tác phẫm lá»›n hÆ¡n má»i tác phẫm.
_Con chẳng hiểu gì hết, chú cái gì cũng lạ hết. Chú mạo hiểm quá, coi chừng hãng phim lổ cho coi.
_Ngưá»i ta phải Ä‘i tìm những thiên tà i chưa ai biết đến má»›i là ngưá»i có đôi mắt biết nhìn, cứ hưởng cá»§a thừa cá»§a ngưá»i ta chán chết. Bố có thể má»i những tà i tá» nổi tiếng sẵn, mua tác quyá»n cá»§a những nhà văn ăn khách, nhưng bố không thÃch. HÆ¡n nữa,truyện phim có không khà Việt Nam, nhân váºt bình dị như má»i ngưá»i mình gặp thưá»ng ngà y, nhưng..
VÅ© Äăng há»i:
_Nhưng sao thưa đạo diễn?
_Không phải là ngưá»i Pháp, không phải là Mỹ, nhưng Việt Nam từ đối thoại đến hà nh động, đến mÆ¡ ước. Những dằn vặt cá»§a chúng ta khác xa những ngưá»i Tây phương chứ, chúng ta khổ hÆ¡n nên chúng ta già dặn hÆ¡n. Chúng ta có những ước mÆ¡ mà ngưá»i khác không thể hiểu được. Ngưá»i đà n bà trẻ đó có má»™t tác phẫm viết chừng và i tháng trước đây, má»™t hôm bố đến nhà , má»™t ngưá»i bạn cÅ©ng là m báo viết văn, bố thấy bản thảo cá»§a nà ng, bố tò mò ngồi Ä‘á»c và bố sá»ng ngưá»i. Bố há»i ngưá»i bạn đó, ông ta không biết nà ng là ai. Má»™t Ä‘á»c giả gá»i cho ông ta để nhỠđăng báo nhưng ông ta không có thì giá» Ä‘á»c. Bố Ä‘i tìm và bố nhất định mua tác phẫm đó.
Tôi cưá»i.VÅ© Äăng cÅ©ng cưá»i.
_Hôm nà o rãnh con và Äăng phải Ä‘á»c bản phân cảnh và truyện phim chứ. Bây giá» tôi gá»i Thu cho Äăng, tôi Ä‘i công chuyện má»™t chút, ná»a giá» hay hÆ¡n má»™t chút tôi vá». Con nói chuyện vá»›i Äăng Ä‘i nhé.
Tôi im lặng, tôi không thÃch anh chà ng mặt lạnh như tiá»n nà y mấy, nhưng không tiện cãi chú Duy. Tôi đưa anh chà ng và o phòng Ä‘á»c sách dạo đà n cho anh chà ng nghe vì tôi không biết phải nói chuyện gì vá»›i anh chà ng cho hết giá».
Äăng há»i:
_Thu là con nuôi cá»§a đạo diá»…n Äà o Duy?
Tôi do dá»± rồi đà nh gáºt đầu:
_Vâng, tôi có những hai ông bố, ba tôi và chú Duy.
_Cô thÃch đóng phim không?
_ThÃch vừa vừa thôi, nhưng tôi cÅ©ng thá» cho biết, con gái như tôi thÃch nổi tiếng lắm. Còn ông?
_Tôi ấy à ? Tôi nháºn lá»i vì chú Duy cá»§a cô. Riêng tôi, tôi hÆ¡i chán chưá»ng,
dù sao cÅ©ng hy vá»ng là m được má»™t cái gì cho ông đạo diá»…n khá»i thất vá»ng. Tôi đã từng thất vá»ng và bây giá» lại hy vá»ng.
_Ai là m ông thất vá»ng?
_Lòng ngưá»i.
_Lòng ngưá»i, nghÄ©a là nhiá»u ngưá»i.
_Cô thông minh lắm, nhạc tôi viết ngưá»i ta không hiểu, không ai hiểu cả. Tôi bá» Ä‘i.
Tôi lắc đầu:
_Như váºy là lá»—i tại ông. Tại ông không là m cho ngưá»i ta hiểu ông.
Äăng gáºt gù:
_Cô nói có lý.
_Tôi thấy ông nổi tiếng sao ông thất vá»ng?
_Ngưá»i yêu!
Tôi nghịch ngợm lướt mưá»i ngón trên phÃm đà n, phụ hoạ hai chữ "ngưá»i yêu" cá»§a Äăng.
_Sao, tôi đệm cho hai chữ "ngưá»i yêu" cá»§a ông được chứ? Ngưá»i yêu ông lạ tháºt, tôi chưa gặp ai nói chuyện lạ như ông.
Äăng lạnh lùng:
_Cho tôi đà n nhỠđược không? Tôi vừa nghĩ ra một ý lạ.
Tôi đứng lên:
_Má»i ông tá»± nhiên.
_Nếu cần cô cứ Ä‘i ngá»§ cho khá»e để tôi vá»›i cây đà n nà y được rồi.
Tôi nhún chân rồi bá» và o. Anh chà ng lạnh như tiá»n lại nhá»› ngưá»i yêu đây, nên đòi ngồi má»™t mình. Nếu là ngưá»i khác chắc mình giáºn Ä‘iên lên, vá»›i anh chà ng nà y giáºn cÅ©ng bằng thừa.
Tôi trằn trá»c trên giưá»ng cố dá»— giấc ngá»§ muá»™n mà ng. Anh chà ng là m tôi khó chịu rồi đây, ngưá»i đâu khô khan hÆ¡n sa mạc Sahara, ngưá»i đâu lạnh như băng giá. Tôi nhá»› Hoà ng, ná»—i nhá»› giỠđã ngáºm ngùi, đã xót Ä‘au buồn tá»§i. Anh chà ng vẫn đà n những cung đà n lãng du trôi lênh đênh, anh chà ng chìm đắm, anh chà ng xa vá»i trong thế giá»›i âm thanh. Tôi Ä‘i ra Ä‘i và o anh chà ng không thèm để ý. Ba me ngá»§ chưa dáºy, ngưá»i đưa thư ghé nhà tôi. Linh tÃnh má»™t cái gì ghê gá»›m đến theo lá thư, tôi mở cổng nháºn lá thư và run môi Ä‘á»c hai chữ Q.M ở góc bì thư. Những gì phải đến đã đến. Tôi không muốn lá thư nà y đến tay ba me tôi. Mình lá»›n rồi, đã đến lúc phải đương đầu má»™t mình và nháºn chịu những gì mình đã là m.
KÃnh gá»i phụ huynh em Trịnh Giáng Thu
Xin trân trá»ng báo tin ông bà , em Giáng Thu đã nghỉ tám ngà y không có phép.
Ngà y..tháng...năm.. Há»™i đồng ká»· luáºt sẽ bà n vá» vấn đỠem Thu.
KÃnh chà o,
Ban Giám Äốc.
Tôi dấu lá thư đánh máy và o má»™t quyển truyện tình. Tôi mÃm môi lại và gắng mỉm má»™t nụ cưá»i. Can đãm lên Thu Æ¡i, mi bắt đầu phải là m ngưá»i, mi không nên hèn. ChÃnh vợ chà ng đã đưa mi ra há»™i đồng. Äừng cầu cứu ngưá»i lá»›n, ngưá»i ta sẽ khinh mi.
Tôi tá»± nhá»§ thầm, tá»± an á»§i tôi, rồi tôi nằm trên giưá»ng nghe tiếng dương cầm VÅ© Äăng má»m đưa lên cao. Tình yêu chắp cánh bay nương theo cung đà n. Lòng tôi chùng xuống, buồn quá Ä‘i anh Æ¡i, bây giá» anh Ä‘ang là m gì? Yêu vợ hay yêu con? Có má»™t phút nà o anh xao lãng gia đình để nghÄ© đến em không? Nước mắt chảy ra rồi, đã bảo đừng khóc nữa kia mà , mình khóc cho nhiá»u rồi lại mình dá»— lấy mình thôi..
|

29-10-2008, 05:42 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 19
Tôi đứng bên Hạnh trước mặt há»™i đồng. Những vị giáo sư nghiêm trang và khả kÃnh hÆ¡n bao giá» Ä‘ang đăm đăm nhìn tôi. Chà ng cÅ©ng ngồi đó, không hiểu sao hôm nay chà ng Ä‘i theo vợ đến dá»± buổi há»p nà y. Cô Hà hôm nay mặc áo hồng, phấn phÆ¡n phá»›t tươi, môi má»ng như nho thÆ¡m. Mặt cô cố tình che dấu nhưng đôi mắt sắc xảo vẫn ánh lên má»™t ná»—i vui tà n nhẫn. Tôi nhìn thẳng má»i ngưá»i. Hạnh là trưởng lá»›p nên ra há»™i đồng vá»›i tôi. Thỉnh thoảng Hạnh xiết tay tôi như ngầm an á»§i. Tôi không khóc nhưng trong lòng tôi buồn bã và chán chưá»ng. Chà ng thỉnh thoảng kÃn đáo nhìn tôi như xót xa ngáºm ngùi. Bà giáo già đẩy gá»ng kÃnh trắng lên Ä‘á»c lại hồ sÆ¡ rồi nghiêm giá»ng nói:
_Thưa quý vị giáo sư trong há»™i đồng, quý vị phụ huynh,trưá»ng hợp em Trịnh Giáng Thu được đưa ra xét xá» hôm nay đã đúng theo ná»™i quy cá»§a trưá»ng. Vá»›i tư cách giám thị, tôi xin trình bà y vá»›i quý vị trưá»ng hợp vi phạm ká»· luáºt cá»§a em Thu. Em đã tá»± ý trốn mưá»i buổi há»c.
Má»i ngưá»i yên lặng, chà ng cÅ©ng yên lặng. Chỉ có chà ng hiểu ná»—i tại sao tôi nghỉ liên tiếp giá» cá»§a vợ chà ng thôi. Tôi không thể ngồi dưới nhìn vợ ngưá»i tôi yêu Ä‘i lên Ä‘i xuống yểu Ä‘iệu từng bước Ä‘i. Giá»ng cô Hà vang lên trong đầu tôi giá» nà y qua giá» khác, tôi nhìn cô để tưởng tượng, để tá»± dà y vò mình. Ngà y nà o chà ng cÅ©ng nhìn ngắm ngưá»i đà n bà nà y, ăn cùng mâm, ngá»§ cùng giưá»ng. Và tôi ngà y nà o cÅ©ng nhìn ngắm cô, nghe cô nói. Äịnh mệnh cá»§a tôi là cô Hà . Äịnh mệnh cá»§a chà ng cÅ©ng là cô Hà . Không gì khổ sở bằng suốt ngà y ngồi nhìn ngắm định mệnh tà n ác khổ Ä‘au cá»§a chÃnh mình. Nhìn hạnh phúc mình tà n rụi nÆ¡i ngưá»i đó, vì ngưá»i đó. Nhìn bức tưá»ng cản mình tiến tá»›i cõi hạnh phúc ngá»t ngà o êm Ä‘á»m cá»§a mình, mà biết rằng mình ngà n Ä‘á»i không thể vượt qua.
Tôi không đủ can đảm vâng lá»i vợ ngưá»i tôi yêu.Tôi không đủ can đảm ngồi nhìn cô đẹp đẽ, duyên dáng và kiêu kỳ. Tôi bá» lá»›p vì tôi trót yêu chà ng. Ngưá»i ta đưa tôi ra há»™i đồng ká»· luáºt để xua Ä‘uổi tôi ra khá»i lá»›p há»c. Ngưá»i ta không hiểu tôi, là m sao ngưá»i ta hiểu được thế nà o là tình yêu?
Tôi ngẩn mặt nhìn chà ng, chà ng ngáºp ngừng, đôi mắt cô Hà như rá»±c lên như quắc lên, chà ng đà nh nhìn xuống những tá» giấy đánh máy. Cô Hà lên tiếng, giá»ng ca ngá»t như đưá»ng, nhẹ như ru.Tôi sợ cô rồi, Ä‘á»i tôi, tôi sợ nhất những ngưá»i đà n bà có giá»ng nói quá nhẹ quá ngá»t. Những ngưá»i đà n bà đẹp và khôn ngoan như cô là loại rắn chúa, là con hồ ly tinh đã dầy công tu luyện. Nụ cưá»i bao giá» cÅ©ng tươi, gương mặt bao giá» cÅ©ng lạnh, và không bao giá» nhăn nhó gắt gá»ng. Há» là m chá»§ được há» rồi nên sẽ là m chá»§ được má»i ngưá»i chung quanh.
Những ngưá»i nhạy cảm dá»… khóc dá»… há»n dá»… giáºn nên cÅ©ng dá»… tha thứ hÆ¡n. Ngưá»i nà o không tốt và ngưá»i nà o không xấu đâu? Nguy hiểm là khi cái xấu đã ẩn náu tháºt kỹ trong vẻ dịu dà ng. Tôi không muốn nghe cô Hà nói, nhưng lá»i cô như lá»t và o tai tôi:
_Trưá»ng chúng ta là trưá»ng có uy tÃn, bao nhiêu ngưá»i danh tiếng đã xuất thân từ ngôi trưá»ng nà y. Uy tÃn và truyá»n thống không cho phép chúng ta chấp nháºn những cá nhân cố tình là m lung lay cái ná»n móng vững chắc cá»§a truyá»n thống ká»· luáºt trưá»ng nà y. Nếu chúng ta là m ngÆ¡, vô tình chúng ta khuyến khÃch há»c sinh theo chân em Giáng Thu, muốn nghỉ thì nghỉ, muốn há»c thì há»c. Thá» há»i chúng ta có thể là m trá»n nhiệm vụ nhà giáo cá»§a chúng ta nữa không? Tôi giả thá» quý vị bước và o lá»›p, há»c trò mình đứa có đứa không. Vấn đỠgiản dạy sẽ rất khó khăn, chá» những em vắng mặt cÅ©ng không được, mà ngừng lại để bắt những em chăm chỉ há»c lại, nghe lại những gì đã nghe cà ng vô lý nữa. Tôi Ä‘i dạy bốn năm nay rồi, kinh nghiệm cá nhân cho tôi thấy rằng tỉ số thà sinh má»™t trưá»ng Ä‘i thi Ä‘áºu nhiá»u hay Ãt, 90% kết quả quyết định ở ká»· luáºt cá»§a trưá»ng ấy. Giáo sư nà o dạy cÅ©ng váºy thôi, nhiá»u trưá»ng giáo sư rất giá»i, nhưng ká»· luáºt lá»ng lẻo, thầy dạy giá»i cÅ©ng vô Ãch, các em không há»c là m sao Ä‘áºu nổi.Tôi nghÄ© uy tÃn cá»§a nhà trưá»ng là do vấn đỠká»· luáºt hết. Ká»· luáºt được bảo đảm, tương lai cá»§a há»c trò má»›i được bảo đảm. Em Giáng Thu đã tá»± ý nghỉ giá» cá»§a tôi, môn há»c chÃnh cá»§a em, má»™t số giá» Ä‘i quá ná»™i qui: mưá»i sáu giá». Quý vị tÃnh Ä‘i, má»™t năm em há»c bao nhiêu giá» Triết,em nghỉ mưá»i sáu giá», em có thể theo kịp bạn bè nữa không? Và nếu tất cả những nữ sinh cá»§a chúng ta Ä‘ua nhau nghỉ há»c như em? Tôi không đỠnghị má»™t hình phạt nà o cho em, tôi chỉ trình bà y cho quý vị nhìn thấy mối nguy hiểm Ä‘ang rình chá» do quyết định cá»§a quý vị. Riêng tôi, tôi thấy ká»· luáºt nhà trưá»ng là vấn đỠchúng ta phải lưu tâm. Tương lai cá»§a mấy ngà n há»c sinh má»›i quan trá»ng. Chúng ta có nên vì má»™t cá nhân mà hy sinh con số gần chục ngà n há»c sinh cá»§a chúng ta không?Tôi xin ngừng lại ở câu há»i đó.
Ngưá»i tôi rá»§n ra rồi, đầu tôi choáng váng. Chà ng, cô Hà , thầy cô, tất cả má» má» lung linh và xa cách. Miệng tôi khô ran không còn má»™t chút nước nà o còn lại. Miệng tôi đắng, môi tôi nứt nẻ. Tóc tôi hình như rụng hết rồi. Tôi mặc áo dà i trắng đồng phục cá»§a ngôi trưá»ng quà yêu mà sao dưới những cái nhìn nghiêm khắc lạnh nhạt, dưới tia sáng cá»§a đôi mắt thầy cô, áo quần tôi đã bị đốt cháy, đốt cháy hoà n toà n. Cảm giác trần trụi là m tôi kinh hãi, tôi đứng như ngưá»i đã chết. Lá»i buá»™c tá»™i cá»§a cô nặng ná» là m tôi muốn quỵ xuống vì tá»™i lá»—i nặng ná» oằn hai vai. Mắt tôi mở lá»›n, mắt tôi mở tròn, tôi không chá»›p mắt nữa. Tôi nhìn thẳng há» mà sao tôi chẳng thấy gì hết. Lá»i cô buá»™c tá»™i em đúng, thiêng liêng đến ná»—i em mù loà rồi, em nhìn thẳng thầy cô mà em không thấy gì hết. Em không thấy gì hết. Hoà ng Æ¡i, anh đâu rồi, sao em không thấy anh, em tìm mắt anh nhưng không thấy mắt anh. Em tìm môi anh nhưng không thấy môi anh. Em tìm tóc anh cÅ©ng không thấy. Em há»ng mất rồi hay cảm giác em đã bị đốt cháy, đã bị thiêu rụi dưới mắt má»i ngưá»i. Ãnh sáng từ mắt má»i ngưá»i gom lại nghiêm khắc uy quyá»n như thần linh đã khiến em mù loà rồi. Hoà ng Æ¡i! Hoà ng Æ¡i !!!
Hoà ng Æ¡i, sao em không nhìn thấy anh, em chỉ cần nhìn thấy anh vì em yêu anh, đến bây giá» em vẫn thấy em yêu anh. Äiêu đứng thế nà y, nhưng tình yêu vẫn còn sáng chói thiêu đốt thân em. Rõ rà ng hai mắt em mở tròn, rõ rà ng em còn tỉnh bởi em còn ngất ngây yêu anh, da diết yêu anh. Vợ anh đúng là giáo sư Triết, ăn nói hay hÆ¡n luáºt sư, buá»™c tá»™i Ä‘anh thép hÆ¡n biện lý đại tà i. Vợ anh không chê được, anh yêu là phải, anh và o tù là phải, và anh suốt Ä‘á»i ngồi tù là phải.
Vợ anh biến thà nh nữ hoà ng, hơn thế nữa, vợ anh biến thà nh nữ thần. Nhưng anh ơi, em không bao giỠchảy nước mắt đâu. Em ngẩn mặt lên đây, em không ngã quỵ vì em yêu anh, tình yêu nâng em thẳng đứng trước mặt vợ anh, tình yêu cho em lòng can đãm, cho em sự sống để mà yêu anh, để khổ vì anh, khổ nhưng hạnh phúc, nhưng sung sướng vô biên.
Má»i ngưá»i đăm đăm nhìn tôi. Hạnh chá»›p mắt nhìn tôi.Nó xiết chặt tay tôi, bóp nát tay tôi trong đôi tay nhá» bé yếu Ä‘uối cá»§a nó.Tay nó run lên, thế mà tôi không run. Tôi tìm mắt Hạnh, tôi tìm được sá»± sáng rồi.Tôi thấy Hạnh lắc đầu, tôi thấy mắt Hạnh trà n ngáºp xót thương, tôi thấy môi Hạnh run rẩy như Ä‘ang an á»§i tôi. Mồ hôi chảy ướt hai bên tóc mai Ä‘en nhánh cá»§a Hạnh. Hạnh thì thầm:
_Thu, can đảm lên, tao sẽ bênh vực mà y, can đảm lên,tao không bỠmà y đâu.
Tôi nhìn chà ng, chà ng không dám nhìn tôi, trán chà ng nhăn lại bên ngưá»i vợ xinh đẹp.Hai tay chà ng bóp không ngừng cây viết, chà ng bóp gần gẩy cây viết, chà ng bóp nát tim tôi vì sá»± im lặng cá»§a chà ng. Anh nhìn em Ä‘i, em đây, ngưá»i anh đã dìu Ä‘i từng cung đà n đêm nà o, bước Ä‘i nà o ta đưa nhau Ä‘i êm Ä‘á»m. Nhạc bay cao, anh nhìn xuống, lá»i anh thì thầm:
_Giáng Thu, anh yêu em.
Bước Ä‘i nà o tay trong tay nhau để hÆ¡i thở anh thÆ¡m má»m bên gáy. Hoà ng Æ¡i, anh tà n nhẫn quá thế mà em vẫn ngông cuồng yêu anh.
Chà ng nhìn lại tôi rồi, chà ng nhìn thấy tôi rồi. Trá»i Æ¡i, tôi ngá»™p trong hạnh phúc, má»™t cái nhìn đó thôi, xót thương vá»— vá», nồng nà n an á»§i. Má»™t giây thôi sao dư âm còn dà i, đôi mắt đã nói yêu em, đôi mắt anh soi sáng Ä‘á»i em. Äôi mắt anh nâng em bay vút lên trên mây cao. Ở đó không có cô Hà , ở đó là tá»± do, là hạnh phúc.
Chỉ còn đôi mắt anh cho tôi thấy bầu trá»i hông rá»±c rỡ má»c trong đêm Ä‘en. Tôi no đầy hạnh phúc, tôi bình thản đứng nhìn má»i ngưá»i. Có đôi mắt anh rồi em không sợ gì nữa. Bất cứ quyá»n lá»±c nà o, ngay cả sá»± chết cÅ©ng ngã gục trước tình yêu chúng mình.
Tôi bình lặng nhìn cô Hà , cái nhìn u trầm như đêm phương đông. Cô đưa mắt nhìn chà ng, Ä‘e doạ và đỠphòng. Chà ng không nhìn vợ, chà ng nhìn cây bút, chà ng nhá»› đêm dạ vÅ©. Tôi cưá»i thầm má»™t mình. Hạnh giÆ¡ cánh tay nhá» bé.
Bà hiệu trưởng hiá»n từ nói:
_Em cứ nói, em là trưởng lớp của Giáng Thu phải không?
Hạnh dằn tay tôi, giá»ng cảm xúc:
_Thưa thầy cô, em là trưởng lá»›p. Em tình nguyện ra trước há»™i đồng vá»›i bạn em. Giáng Thu là má»™t ngưá»i há»c giá»i trong lá»›p em. Giáng Thu bá» há»c đúng mưá»i sáu giá». Chiếu theo ná»™i qui cá»§a nhà trưá»ng, bạn em, chị Giáng Thu sẽ bị Ä‘uổi. Nhưng thưa quý vị, nếu theo đúng ná»™i qui thì há»™i đồng ká»· luáºt láºp ra để là m gì nữa? Theo đúng ná»™i qui chị Giáng Thu bị Ä‘uổi và đương nhiên bị Ä‘uổi. Há»™i đồng ká»· luáºt láºp ra để là m gì và cần gì phải đưa Giáng Thu ra há»™i đồng nữa, nếu không phải để xét xá»? Xét xá» theo sá»± hiểu biết nông cạn cá»§a em là phải hiểu nguyên nhân và từng trưá»ng hợp. Váºy thưa thầy cô, thầy cô đã hiểu gì vá» tụi em chưa? Thầy cô đã biết vì sao Giáng Thu trốn há»c chưa? Nếu chưa, em sợ rằng những xét xá» cá»§a thầy cô sẽ là má»™t lầm lẫn. Thầy cô thưá»ng nhìn vá» tụi em qua ký ức ngà y xưa cá»§a thầy cô. Ngưá»i lá»›n ai cÅ©ng nghÄ© rằng những ngà y cắp sách là những ngà y thần tiên nhất.Tháºt là phi lý khi tụi nhá» chối từ thế giá»›i thần tiên mà thầy cô ban cho tụi em. Cho nên con nÃt sướng nhất, con nÃt phản kháng là điá»u không thể chấp nháºn được. Nhưng thưa thầy cô, tụi em không hoà n toà n sung sướng như thầy cô nhìn vá» tụi em.Thầy cô nhìn tụi em như ngắm nhìn dÄ© vãng cá»§a thầy cô. Các em phải thế nà y, các em phải thế kia. Cuối cùng xét xá» tụi em nhưng chÃnh là thầy cô Ä‘ang xét xá» dÄ© vãng đã bị thi vị hoá cá»§a thầy cô. Thầy cô đâu biết rằng tụi em mổi đứa má»™t hoà n cảnh, má»—i đứa có má»™t vấn đỠphải đương đầu. Bạn em Ä‘i há»c có ngưá»i tái mét vì nhịn ăn sáng, mặt bÆ¡ phá» vì leo ba bốn cuốc xe lam. Bá»n em có đứa già u có đứa nghèo; bá»n em có đứa mất cha, có đứa mất mẹ. Bá»n em có những khó khăn và có những ưu tư, những chán chưá»ng cá»§a bá»n em.Thầy cô đã biết vì sao Giáng Thu nghỉ há»c không? Thầy cô ngà y xưa Ä‘i há»c có mang tâm trạng chán nản như tụi em không? Tụi em há»c khổ há»c sở, há»c gầy ngưá»i để giáºt được cái mảnh bằng tú tà i .Em là trưởng lá»›p, em chỉ mong là thầy cô hiểu ngưá»i bị xét xá» trước khi xét xá». Riêng em, em vừa Ä‘i kèm vừa Ä‘i há»c, nhiá»u khi em thức đến má»™t giá» sáng để há»c bà i. Má»—i khi mệt mõi không thuá»™c bà i, thầy cô la rầy trách phạt, thầy cô có biết vì sao tụi em không thuá»™c bà i không? Nhiá»u khi em cÅ©ng không biết mình há»c để là m gì nữa? Và tại sao lại bắt tụi em Ä‘i há»c Ä‘á»u như cái máy? Ngồi trong lá»›p trong tình trạng bất an nà o đó, lá»i thầy còn có nghÄ©a gì nữa không?
Cô Hà bá»±c tức dợm nói, chà ng nhăn trán ngăn cản. Tôi cảm động nhìn Hạnh, con bạn giá»i nhất lá»›p tôi luôn luôn đứng đầu môn Triết hôm nay nói chuyện như má»™t Triết gia. Vị giáo sư già trầm tÄ©nh:
_Tôi không dạy em nà y, cho đến giây phút nà y tôi má»›i gặp em.Tôi không hiểu những lý do thầm kÃn nà o thúc đẩy em nghỉ há»c. Em trưởng lá»›p đã bênh vá»±c em, nhưng không chịu nói rõ. Riêng tôi, tôi nghÄ© rằng nhất định phải có nguyên nhân. Có thể đó là má»™t thái độ để chống đối má»™t cái gì. Biết đâu đó là dấu hiệu cá»§a má»™t thiên tà i. Giả thá» em là má»™t ngưá»i hư há»ng Ä‘i nữa, chúng ta Ä‘uổi em ra khá»i trưá»ng, chúng ta có giúp gì cho em không? Quý vị đừng quên rằng, có rất nhiá»u danh nhân không phải Ä‘á»u là những ngưá»i thà nh công trong lá»›p há»c. Trái lại là khác. HÆ¡n nữa, giáo dục chân thá»±c không thể bá» rÆ¡i má»™t em nà o. Xấu, tốt chúng ta Ä‘á»u có bổn pháºn hướng dẫn. Giáo dục tốt đẹp nhất chÃnh là giáo dục những em không bình thưá»ng. Uy tÃn cá»§a nhà trưá»ng là cái gì? Tôi nghÄ©, Ä‘uổi má»™t em trốn há»c, uy tÃn cá»§a nhà trưá»ng đâu có tăng lên?
Tôi nhìn mái tóc thầy hoa râm, da thầy nhăn nheo, tay chân thầy gầy guá»™c. Không ngá» má»™t ngưá»i như thế lại có thể thốt ra những lá»i như thế. Tôi cúi đầu xuống ngáºm ngùi nhưng bình thản.
Bà hiệu trưởng trầm giá»ng:
_Em Giáng Thu, em có gì cần trình bà y không?
Tôi thoáng nhìn chà ng, nhìn cô Hà , nhìn vị giáo sư già , nhìn Hạnh. Má»—i ngưá»i cho tôi má»™t nổi ưu tư. Vị giáo sư già là m tôi cảm động, cô Hà là m tôi cay đắng. Hạnh là m tôi thấm thÃa tình bạn bè và chà ng xót Ä‘au há»n tá»§i mênh mông thương yêu.
Tôi ngước lên nhìn dãy bà n dà i. Tương lai tôi quyết định nÆ¡i đây, giá»ng tôi chùng xuống:
_Thưa thầy cô, em không còn gì để nói.
Há»™i đồng cho tôi và Hạnh ra ngoà i để há»p kÃn. Tôi nhìn chà ng má»™t lần cuối, cái nhìn chất đầy muá»™n phiá»n. Äôi mắt cô Hà lạnh lùng kiêu hãnh nhìn theo tôi.
Tôi ra khá»i phòng há»p mệt mõi và rã rượi. Tôi từ từ Ä‘i dá»c theo hà nh lang, tôi linh cảm tôi sẽ phải tạ từ nÆ¡i yêu dấu nà y. Tôi nhìn hồ bÆ¡i ngát xanh, hà nh lang dà i vắng vẻ, đằng kia là lá»›p tôi. NÆ¡i đó, tôi đã ươm tình yêu đầu tiên trong Ä‘á»i. Trên cao kia là balcon chiá»u nà o chà ng tình cá» nhìn tôi trong áo tắm hai mảnh mà u trắng.
Hồn tôi trắng xoá như mây trá»i trên kia. Buồn hay vui hở Giáng Thu, khi ngưá»i yêu ngồi trên đó, chung bà n vá»›i quan toà để xét xá» Ä‘á»i mi? Buồn hay vui khi thấy rõ rằng ngưá»i yêu mi luôn luôn lệ thuá»™c vợ chà ng? Mi không là gì cả, tình yêu không là gì cả đối vá»›i những ngưá»i đã có vợ có con.
Tôi thất thểu đi bên Hạnh. Tôi đã dấu ba me tai biến nà y và đã ra hội đồng với Hạnh. Hạnh an ủi:
_Äừng buồn Thu,không sao đâu, thế nà o mà y cÅ©ng được Ä‘i há»c lại cho coi.
Tôi lắc đầu:
_Tao buồn chuyện khác, đuổi thì nghỉ,có gì đáng buồn đâu.
Hạnh than thở:
_Mà y dại quá. Là m sao ông ấy dám yêu mà y, ông ấy là chồng của cô giáo mà y.
Tôi mÃm môi:
_Anh ấy không yêu tao phải không Hạnh, phải mà y muốn nói thế không?
_Không phải là không yêu mà y. Tao thấy ông ấy có vẻ buồn và thương mà y kinh khá»§ng, nhất là lúc cô Hà buá»™c tá»™i mà y, nhìn trán ông ấy nhăn lại, nhìn gương mặt ông ấy khắc khổ và đôi mắt tháºt trầm lặng xót xa nhìn mà y. Nhưng tình yêu giữa mà y và ông ấy sẽ không Ä‘i đến đâu cả.
Tôi há»i Hạnh:
_Hạnh Æ¡i, mà y là bạn thân cá»§a tao, tao há»i tháºt mà y nhé, tình yêu giữa tao và anh ấy có phải là má»™t tá»™i lá»—i không?
Hạnh do dự:
_Tình yêu tá»± nó không bao giá» xấu cả, tao nghÄ© là thế. Vì yêu là yêu, muốn hết yêu hay cố gắng yêu và thắng được chưa chắc đó là tình yêu. Như váºy yêu không thể gá»i là má»™t tá»™i lá»—i, nhưng...
_Nhưng sao mà y?
Hạnh đăm đăm nhìn tôi rồi thốt khẻ:
_Hãy giỠlấy tình yêu đó một mình, như một kỷ niệm. Tiến xa hơn, mà y sẽ khổ Thu ạ.
Tôi khổ sở:
_Nhưng còn anh ấy, mà y thấy anh ấy có yêu tao không?
Hạnh thương hại ngó tôi:
_Yêu, tao thấy ông ấy yêu mà y. Mà sao mà y há»i tao, tình yêu thì hai ngưá»i biết lấy nhau chứ há»i kỳ cục chưa?
Tôi ngượng ngùng:
_Tao băn khoăn quá. Nhiá»u lúc tao nghi ngá» anh ấy và tao khóc.
Hạnh ân cần:
_Bây giỠtao đưa mà y vỠnhé Thu?
Tôi lắc đầu:
_Thôi, nhà tao xa quá, mệt cho mà y, mà y đưa tao đến đầu cầu xa lộ là nhất rồi.
Hạnh an ủi:
_Äừng buồn nhé Thu. Nhà mà y già u quá mà lo gì. Tao mà bị Ä‘uổi má»›i khổ kìa.
Tôi cưá»i như mếu:
_Mổi đứa có một nổi khổ, biết ai hơn ai hở Hạnh?
Tôi và Hạnh song song hai xe trên đưá»ng nhá»±a êm, không thể nói gì riêng tư nữa. ÄÆ°á»ng Saigòn cá»§a chung má»i ngưá»i, xe cá»™ nối dà i nhau, chen nhau từng gan tấc. Äến đầu cầu, tôi Ä‘i cháºm lại, dặn Hạnh:
_Thôi vá» nghe Hạnh. Rất có thể Tết ra, tao không được Ä‘i há»c nữa.
Hạnh trấn an:
_Không sao đâu, thế nà o cũng được tha mà .
Tôi há»i:
_Tao có tội gì mà mà y nói được tha?
Hạnh bối rối:
_Ờ , vá»›i ngưá»i ngoà i thì trốn há»c là má»™t tá»™i.
Tôi và o ga thênh thang trên xa lá»™, nước mắt bây giỠđã khô. Tôi phóng như bay trên mặt đưá»ng, cầu mong má»™t cái xe vụt tá»›i đè nát thân tôi, để chà ng suốt Ä‘á»i ăn năn, suốt Ä‘á»i không yêu được cô Hà . Môi tôi mÃm lại, tóc bay phần pháºt ra sau, tôi nhá»› chà ng và tôi hiểu rằng dù trong hoà n cảnh nà o tôi vẫn yêu chà ng tha thiết và đắm say. Tôi muốn chạy thẳng ra giữa đưá»ng xe cá»™ vùn vụt tiến lui, tôi muốn chết để chà ng hiểu rằng tôi yêu chà ng hÆ¡n bất cứ ai. Chết rồi tôi sẽ thà nh loà i ma Ä‘a tình, đêm đêm hiện vá» sống bên chà ng như gái liêu trai. Äẹp tháºt ,sẽ sung sướng không cùng, sẽ hạnh phúc vô biên. Không ai đưa được gái liêu trai ra há»™i đồng ká»· luáºt. Cô Hà hay mưá»i lần cô Hà cÅ©ng thua tôi, khi tôi đã chết và đã thà nh ma. Từ bây giá», từ khi em chết, em sẽ không bao giá» mất anh, em sẽ lẩn quẩn bên anh, lãng vãng bên anh, suốt ngà y và suốt đêm. Chúng mình như chim liá»n cánh, như cây liá»n cà nh. Trá»i Æ¡i, Hoà ng Æ¡i, em yêu anh vô cùng, anh biết không? Anh tin không?
|

29-10-2008, 05:43 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 20
Ngưá»i tôi chao Ä‘i, phản ứng tá»± nhiên khiến tôi hãm ngay hai thắng.Tôi bà ng hoà ng nhìn chà ng Ä‘ang tư trên xe bước xuống.Tôi chết rồi, chỉ có sá»± chết má»›i bảo vệ được tình yêu. Chà ng nâng tôi lên:
_Có sao không em? Trá»i, em Ä‘i gì dữ váºy, anh hết hồn.
Tôi lặng ngưá»i không nói.Chà ng xem tay tôi, chà ng nắn chân tôi,chà ng phá»§i bụi cho tôi. Tôi chết rồi, nếu không, tại sao chà ng dám bá» vợ ra đây vá»›i tôi.
_Không sao,may quá. Sao em phóng ẩu quá váºy?
Tôi nói từng tiếng:
_Vì em muốn chết.
Hoà ng khổ sở dựng xe cho tôi:
_Từ giỠtrở đi anh cấm em đi xe Honda nữa nghe chưa?
Tôi tròn mắt nhìn chà ng, láºp lại từng câu nói cá»§a chà ng như má»™t ngưá»i Ä‘iên:Từ giá» trở Ä‘i anh cấm em Ä‘i xe Honda nữa nghe chưa?
Hoà ng vuốt tóc tôi:
_Giá» anh Ä‘i sau xe em,Ä‘i tháºt cháºm nghe chưa. Khổ ghê, lúc nãy Ä‘uổi theo em, nhìn em lạng xe nghênh ngang giữa đưá»ng, anh thắt cả ruá»™t lại vì sợ..
Chà ng xót xa nói tiếp:
_Em không hiểu gì anh hết, anh yêu em tha thiết hÆ¡n, thương em nồng nà n hÆ¡n vì vụ đó, váºy mà ...sao em im lặng , em nói Ä‘i chứ..
Tôi há»i:
_Anh yêu em tháºt hở anh?
Chà ng ngáºm ngùi gáºt đầu:
_Anh yêu em như yêu chÃnh anh.
Tôi khoe:
_Lúc nãy em định lao và o xe rồi, em muốn chết để được yêu anh.
Chà ng ôm vai tôi:
_Báºy nà o, phải sống cho tình yêu chứ. Chết là hết.
Tôi ngước mắt nhìn chà ng:
_Bà ấy đâu rồi anh?
_Äừng nhắc tá»›i nữa.
_Phải em đang mơ không anh?
Chà ng dịu dà ng:
_Không bao giá» anh xa em nữa. Bây giá» thì anh má»›i hiểu rằng em là lẽ sống cá»§a Ä‘á»i anh.
Chà ng cay đắng:
_Mấy năm nay anh là má»™t thằng đà n ông sợ vợ. Vợ cÅ©ng có nghÄ©a là định mệnh cá»§a mình, là bà chúa, là cái gông. Nà ng già u quá, gia đình nà ng thế lá»±c, anh sợ vợ vì thế. Anh hèn quá phải không em? Ban đầu vì thương con anh nhịn cho êm nhà , dần dần anh hèn tháºt. Nhưng bây giá» thì hết, hết tháºt rồi. Anh phải được sống cho anh, anh không thể hèn mãi được. Suốt Ä‘á»i sợ nể má»™t ngưá»i đà n bà , Ä‘á»i tháºt vô vị. Thu, em có khinh anh không Thu?
Tôi lắc đầu:
_Vá»›i em, anh là má»™t vị vua, hạnh phúc em tùy và o quyá»n uy cá»§a anh. Em khổ sở vô cùng nếu không được anh yêu. Em chỉ biết có Ä‘iá»u đó thôi.
Chà ng cưá»i gượng:
_Nói xấu vợ là má»™t Ä‘iá»u xấu, nhưng mà vợ anh giá»i tháºt, anh không chê nà ng Ä‘iá»u gì. Nà ng lanh lợi, nà ng thông minh, nà ng lại có tiá»n...Thôi,nói chuyện khác Ä‘i. Bây giá» anh theo sau xe em, em vá» nhà rồi kiếm cá»› Ä‘i chÆ¡i vá»›i anh má»™t vòng nhé, anh cần nói hết vá»›i em những gì đã nghÄ© nhiá»u đêm.
Chà ng mở máy dùm tôi, rồi từ từ đi sau tôi.
_Äi từ từ nghe không?
Tôi cưá»i:
_GiỠem ham sống rồi, đừng lo.
Chà ng ngừng xe lại đầu con đưá»ng nhá», mặt nhá»±a êm mát bóng cây. Hai hà ng cây xinh xinh nở đầy hoa và ng. Con đưá»ng trải mình đựng xác hoa bay.
-Anh chỠở đây nhé. Äừng bắt anh đợi lâu nghe.
Tôi sung sướng:
_Em sẽ ra ngay, em có cách nói dối rồi...
Chà ng ngồi trong xe nhìn theo tôi, tôi hớn hở vừa đi vừa quay lại.
Dá»±ng xe xong tôi nhảy như sáo con lên thá»m nhà , tôi thay áo mát. Muốn nói dối me phải tháºt khéo má»›i dấu nổi. Tôi mặc quần satin Ä‘en và áo trắng me thêu, để có vẻ Ä‘i gần trong là ng.
_Me Æ¡i, con phải sang nhà Ãi mượn cuốn sách toán me ạ.
_Ừ, vá» sá»›m nghe. Má»›i vỠđã Ä‘i liá»n e mệt cho coi. Nà y uống ly sữa để sẳn trong tá»§ lạnh rồi Ä‘i. Mấy giá» con vá»?
_Chắc cÅ©ng lâu lâu đó me, vì con là m toán chung vá»›i Ãi.
Me không nói gì,thấy tôi mặc đồ ngắn là me tin lắm rồi.Chắc anh chà ng sẽ không nháºn ra mình mất thôi. Tôi Ä‘i bá»™ dưới hai hà ng cây, hoa và ng rung rinh trên cây. Chà ng ngồi trên xe,khi tôi đến gần chà ng kêu lên:
_Ủa , anh tưởng cô nà o chứ. Em mặc đồ nà y coi ngộ quá.
Tôi nhoẻn cưá»i:
_Äẹp không anh?
Chà ng trìu mến nhìn tôi:
_HÆ¡n thế nữa, trông em ngoan quá. Anh thÃch những cô bé ngoan.
Tôi cưá»i:
_Chá»› không thÃch ngưá»i đẹp?
_Hồi còn trẻ anh thÃch ngưá»i đẹp, bây giá» anh thấy đà n bà ngoan dá»… thương hÆ¡n.
Tôi chui và o xe:
_Váºy anh sẽ thất vá»ng vì em chẳng ngoan tà nà o.
_VỠngoan như me cũng được.
Tôi cưá»i và chà ng cÅ©ng cưá»i. Chà ng cho xe chầm cháºm trưá»n êm dưới hai hà ng cây và ng.
_ÄÆ°á»ng nhà em đẹp quá.
_Những hôm vỠmột mình em chẳng thấy đẹp nữa.
Chà ng tâm sự:
_Rất nhiá»u buổi chiá»u anh lái xe má»™t mình tá»›i đây,rồi lại trở vá» má»™t mình.Không thấy em, buồn buồn trở vá»,vừa Ä‘i vừa trách thầm em dù biết là vô lý,bởi có bao giá» mình hẹn hò nhau đâu?
Tôi xúc động:
_Tại anh không nói em, em tưởng như không bao giỠanh đi tìm em.
Chà ng bâng khuâng:
_Theo ý anh, anh muốn em há»c trưá»ng khác, đừng há»c trưá»ng vợ anh dạy nữa.
_Vì váºy anh không bênh vá»±c em trước há»™i đồng?
Chà ng trầm ngâm:
_Má»™t phần vì thế, mặc cảm là m khổ tụi mình quá nhiá»u. HÆ¡n nữa,anh có phải là giáo sư Q.M đâu?
Chà ng giữ tay tôi, mắt nhìn xa xôi:
_Tình yêu đưa mình và o oan trái. Anh chỉ là má»™t ngưá»i tầm thưá»ng, anh không thể dối lòng mình mãi được, mấy tháng rồi em nhỉ? Những giá» gặp em trong lá»›p tháºt não lòng. Yêu và không dám yêu.
Giá»ng chà ng say đắm hÆ¡n, chà ng nhìn thẳng mắt tôi:
_Thu, em có tin là anh khổ vì em không?
Tôi nhẹ nhẹ gáºt đầu:
_Em cÅ©ng váºy, nhiá»u đêm em khóc vì nhá»› anh.
Chà ng vuốt ve tay tôi:
_Tá»™i nghiệp em tôi, bây giá» em tÃnh sao?
Tôi lắc đầu:
_Em không dám tÃnh gì hết, em chỉ biết yêu anh, thế thôi. TÃnh gì nữa mà tÃnh khi anh....
Chà ng thở dà i:
_Em thÃch Ä‘i chÆ¡i rừng không?
_Äi đâu cÅ©ng được hết. Em tin anh và được ngồi bên anh, bất cứ nÆ¡i đâu cÅ©ng được.
-Em không sợ anh à ?
_Không bao giá», vì em yêu anh.
Chà ng kéo tôi xÃch lại gần chà ng:
_Em ngoan quá, chẳng bù cho ngưá»i ta..
Tôi hiểu chà ng muốn nhắc đến ai và tôi yên lặng.
_Lúc nãy em định tông và o xe tháºt?
Tôi gáºt đầu:
_Em đang mơ ước sự chết thì đúng hơn.
Chà ng trầm ngâm:
_Anh linh cảm đúng.Tự nhiên lòng anh bồn chồn, anh nhất định phải đuổi theo em.
Tôi há»i nhá»:
_Cô biết không hở anh? Tội quá,em trót yêu chồng của cô giáo em.
Chà ng nhìn tôi:
_Rồi sẽ biết. Thôi đừng nhắc đến chuyện đó là m gì, mất vui đi.
Rừng cao su hiện ra, má»™t vùng bóng mát âm u như cõi má»™ng. Những hà ng cây thẳng tấp chạy dà i,lá khô rụng lá»›p lá»›p,trá»i má» tối trong lùm cây xanh xao, nắng là những giá»t và ng óng lung linh, những đóm sáng nhảy múa dạ khúc cuối ngà y.Tôi xuống xe theo chà ng và o rừng, ước gì hạnh phúc thẳng tắp như hà ng cây?
_Äẹp quá anh Æ¡i.
_Vì mình yêu nhau.
Tôi ngước mắt tìm mắt chà ng, hà ng mi cong chá»›p nhẹ, mà u nâu thăm thẳm là m tôi chao ngưá»i Ä‘i như ngã hẳn và o ngưá»i chà ng.
Chà ng dìu tôi Ä‘i, giá»ng êm như mưa thu:
_Giáng Thu, anh yêu em.
Tôi dụi đầu và o ngực chà ng, nước mắt rưng rưng:
_Má»™t chiá»u thôi cÅ©ng đủ phải không anh?
Chà ng lắc đầu:
_Không phải má»™t chiá»u, mà là má»™t Ä‘á»i.
_Em không dám ước nhiá»u đến thế.
_Bây giỠem ước gì hở Thu?
Tôi nũng nịu:
_Em thÃch anh là m cho em căn nhà nhỠở đây, rồi tụi mình tu vá»›i nhau để không ai kiếm ra mình nữa.
Chà ng báºt cưá»i:
_Tu với nhau ấy à , tu gì nỗi mà tu.
_Ờ em quên, sống với nhau ở đây.
Chà ng kéo tôi đi sát và o chà ng:
_Thu ơi , thương em quá.
Tôi không muốn nhắc đến vợ con chà ng, nhưng tôi không thể quên được há». Äôi mắt sắc xảo cá»§a cô Hà vẫn hiện ra như má»™t ám ảnh không rá»i. Chà ng lạnh lùng thì tôi há»n giáºn tá»§i thân. Nhưng bây giá» tay trong tay, dìu nhau từng bước Ä‘i má»m, tôi nghe lòng ăn năn khốn khổ, lương tâm dà y vò tôi. Mà y chỉ là má»™t con ăn cướp, tệ hÆ¡n kẻ cướp nữa. Mà y cướp chồng cá»§a ngưá»i ta. Mà y cướp những gì thân thiết nhất cá»§a má»™t ngưá»i, mà y không phải là ngưá»i nữa rồi. Mà y là con hồ ly tinh, đáng phải giết chết không tiếc thương.
Tôi dang xa nhìn chà ng và u buồn nói:
_Anh, đưa em vỠđi anh.
Chà ng ngạc nhiên:
_Sao, em nói sao hở Thu?
Tôi cúi mặt:
_Em yêu anh,nhưng em..
Chà ng thở dà i:
_Anh hiểu.
Chà ng kéo tôi đứng dá»±a gốc cây, vuốt ve lưng tôi, giá»ng nhẹ như hÆ¡i thở:
_Äừng nhá»› gì hết ngoà i má»™t Ä‘iá»u anh yêu Thu. Tình yêu chưa đủ sao em? Có tình yêu, chúng ta có tất cả.
Bà n tay êm ái cá»§a chà ng là m tôi run rẩy nép và o ngưá»i chà ng. Thôi tôi không nhá»› nữa đâu, tôi yêu chà ng tháºt tình, tôi yêu chà ng vô cùng vô táºn, và tôi không thể chống lại tôi. Chà ng hôn sau gáy tôi, chà ng ngáºm và nh tai tôi, và chà ng thá»§ thỉ:
_Cưng ơi,cưng..
Ngưá»i tôi bừng bừng da thịt căng lên, những bụi phấn như nở ra trên má»i miá»n da thịt. Chà ng dịu dà ng, chà ng nâng niu từng cỠđộng vuốt má»m như hoà ng tá» ngà y xưa má»™t chiá»u phi ngá»±a đến đánh thức công chúa ngá»§ trăm năm trong rừng. Tôi bà ng hoà ng vì nổi ngất ngây thần tiên cá»§a tình yêu. Tôi như ngưá»i Ä‘ang say, hồn lênh đênh, ngưá»i lênh đênh. Ngưá»i ta hút nha phiến thì chắc cÅ©ng phiêu du ngây ngất đến thế là cùng.
Ngưá»i tôi sát và o ngưá»i chà ng, bà n tay như có phép tiên dìu tôi Ä‘i mãi, Ä‘i mãi và o khu rừng nà o rá»±c rỡ ngà n hoa, chim rừng hót véo von, suối nhá» tung tăng reo mừng bên hai bá» cá» mịn. Tôi khép nhẹ hai mi, hồn lãng đãng theo chà ng vá» chốn thiên thai. Im lặng hoà n toà n, tôi không muốn nói dù chỉ má»™t lá»i, tôi sợ má»™t xao động dù nhẹ như là hÆ¡i thở cÅ©ng đủ để thần tiên vổ cánh bay Ä‘i.
Tôi hé mắt nhìn chà ng. Äôi mắt chà ng lim dim, gương mặt chìm lặng,hÆ¡i thở dịu dà ng. Tôi cÅ©ng lao và o cuá»™c, tôi vòng tay ôm lấy chà ng. Vòng tay nhá» bé nà y biết giữ nổi anh mãi mãi cho riêng em không?
Chà ng thì thà o:
_Thu ơi ...
Môi chà ng thoắt ấm, hÆ¡i thở chà ng bá»—ng nồng nà n mùi thuốc ká» sát hai môi tôi. Má»›i ká» sát thôi mà sao ngưá»i tôi nổi gai như trái cam chÃn á»ng má»ng đầy nước ngá»t.
Môi chà ng êm, hÆ¡i thở đà n ông lạ lùng và kỳ diệu, như thể tôi không còn là tôi, như thể tôi xuôi dòng mặc cho nước sông mÆ¡ hồ đưa thân tôi Ä‘i. Trá»i Æ¡i, cám Æ¡n ai đó đã cho con ngưá»i biết hôn nhau. Và cám Æ¡n anh đã cho em biết thế nà o là cánh môi,là hÆ¡i thở má»™t ngưá»i đà n ông. Äà n ông - hai chữ nà y gom đủ má»i ná»—i khát khao ngông cuồng. Äà n ông - hai chữ nà y em không thể hiểu, không thể cắt nghÄ©a, cà ng không thể xa rá»i nó ngoà i thân pháºn em.
Tôi lồng tay trong tóc chà ng như lần mò và o má»™t khu rừng cấm đầy mê đắm. Từng sợi tóc anh biến thà nh má»—i rừng cây lạ tên. Môi chà ng xiết lấy, ngáºm chặc không cho tôi thở má»™t mình. Tôi không thở má»™t mình nữa, nhưng tôi thở chung vá»›i chà ng. Tôi không sống má»™t mình nữa, nhưng tôi sống chung vá»›i chà ng. Lưỡi chà ng má»m, con rắn Ä‘a tình và dá»… thương ấy cuốn hút táºn cùng ngưá»i tôi. Tôi lả ngưá»i trong tay chà ng, tôi thá»±c sá»± đổi khác, bởi từ bây giá» tôi chỉ sống được khi còn thở chung vá»›i anh.
Hai tay tôi buông dần xuống lưng chà ng. Lưng chà ng có những mụn trứng cá, ôi phiến lưng mênh mông che chở cho em cả má»™t Ä‘á»i. Ôi phiến lưng yêu dấu nà y em ôm má»™t lần, em sá» nó má»™t lần rồi em chết cÅ©ng đà nh, rồi em chết cÅ©ng vui.
Tôi nép và o ngưá»i chà ng. Tôi nhá» nhoi yếu Ä‘uối trong vòng tay chà ng. Äà n ông khi hôn là biến thà nh thần linh, là ngang hà ng vá»›i thần linh, và sung sướng vượt bá»±c hÆ¡n thần linh, bởi đã là m má»™t con búp bê biết thở sá»± sống, biết buồn biết vui tháºt sá»± trở thà nh ngưá»i. Tôi kiểng chân nÃu giữ môi chà ng, nÃu lấy hÆ¡i thở cá»§a chà ng. Thá»i gian như Ä‘á»ng lại. Äất trá»i như im tiếng thở, như ngừng quay, như cúi mặt e sợ. Tôi ngợp chìm trong giòng sông tình ái không bến không bá», ngợp chìm trong nhau.
Buổi chiá»u lãng đãng soi dáng hồng má»™t phÃa trá»i xa. Mặt trá»i đỠnhư lá»a lui vá» phương tây, rá»±c rỡ như má»™t quả tim hồng đầy ắp tình yêu. Tôi im lặng đứng trong vòng tay cá»§a chà ng. Nghe rừng thở trong cÆ¡n yêu thương, nghe đất chuyển mình xao xuyến. Rồi tung tăng dắt dÃu nhau vá», rồi vòng tay chà ng dìu từng bước Ä‘i, tóc bay như hồn mình cÅ©ng bay. Yêu anh chỉ còn biết má»™t Ä‘iá»u đó thôi. Mặc gian nan trước mặt, mặc hố sâu và mặc tai biến.
Chà ng âu yếm:
_Chưa buổi chiá»u nà o đẹp bằng chiá»u nay.
Tôi gáºt đầu nép và o chà ng mà đi.
_Nếu chiá»u hôm nay dà i mãi mãi anh nhỉ?
_Trong rừng em đẹp như nà ng tiên.
_Anh oai như hoà ng tá».
Cưá»i rúc rÃch như trẻ con. Vá»›i tình yêu, tôi vá»›i chà ng trở thà nh trẻ con rồi, không còn thầy, không còn trò, chỉ còn ngưá»i yêu vá»›i ngưá»i yêu.
Tôi nÃu tay chà ng há»n dá»—i:
_Anh Ä‘i mau quá, em theo không kịp đâu, má»i chân em rồi nè.
Chà ng trìu mến:
_Sao không nói anh, tại em đi như chim ấy mà .
_Không chịu đâu, ai biểu anh và em như chim h�
Chà ng cưá»i:
_Äi như trâu nhé.
_Ừ ừ, anh ngạo em xấu rồi nghe.
_Bao giỠanh mà ngạo em xấu được đã đỡ khổ cho anh.
_Không biết, em đau chân rồi, em ra xe không nỗi nữa đâu.
Chà ng quỳ xuống:
_ÄÆ°a anh coi. Chết,phồng chân rồi, Ä‘au lắm không?
Tôi gáºt đầu:
_Äau, Ä‘au như là ...
_Như là gì nói nghe coi.
_Như là ...ơ em không biết đâu.
_Ngồi xuống anh bóp chân cho.
Chà ng tháo từng sợi dây già y, cưá»i tá»§m tỉm:
_Em quê ghê.
Tôi nhăn mũi:
_Anh nói em quê?
_Ừ, em quê, nhưng cà ng quê, anh cà ng thương.
Tôi phụng phịu:
_Mà tại sao anh nói em quê?
Chà ng cởi sợi dây cuối cùng:
_Mặc áo bà ba em phải đi guốc cao gót mới đúng điệu. Em đi già y hippy hèn gì không đau chân.
Chà ng ngồi bóp chân cho tôi, bà n tay êm ái mưá»i ngón tuyệt vá»i. Bà n tay Ä‘en Ä‘en ngà y nà o vương má» bụi phấn, tôi nhìn mà ao ước. Giá» là cá»§a tôi, má»™t mình tôi. Cô Hà cÅ©ng thua, con chà ng cÅ©ng thua. Khu rừng xanh tươi nà y là thánh địa cho tôi thắng tráºn giặc tình. Khi chà ng đã ngồi bệt xuống đất dưới chân tôi, để bóp chân cho tôi, chà ng ngước mắt nhìn:
_Chân em xinh quá. Anh chưa gặp ngưá»i con gái nà o có bà n chân cá và ng đẹp như chân em.
Tôi há»n dá»—i:
_Anh bóp chân nhiá»u ngưá»i lắm rồi phải không?
Chà ng vội và ng:
_Không có. Lần đầu tiên anh chìu đà n bà như thế nà y.
_Còn cô Hà ?
_Vợ chồng phải chìu nhau.
Tôi nghe ngây ngất vá» mÆ¡ hồ, tôi nghe rạo rá»±c từ dưới bà n chân lên, lông tÆ¡ má»m má»›i má»c tay chà ng lần cao lên, đôi chân duổi dà i úp mở dưới lá»›p satin Ä‘en lóng lánh và mát rưá»i rượi.
Tôi nóng ran ngưá»i kêu khẽ:
_Äừng anh.
_Anh thương mà .
_Thôi đi vỠanh. Chết, muộn quá rồi, nhỡ me em đi tìm thì chết.
Chà ng bóp chân tôi:
_Hết đau chưa cưng?
_Em ghét anh rồi, kỳ quá.
Chà ng tình tứ:
_Ai biểu chân em đẹp là m chi?
_Anh kỳ thì có. Có ai Ä‘á»i Ä‘i hôn chân ngưá»i ta bao giá» không?
_Em không nhá»› trong kinh thánh, ngưá»i đà n bà đẹp nhất kinh thà nh xõa tóc dà i ra lau chân cho Chúa à ?
Tôi gáºt đầu:
_Nhá»› chứ, nhưng đó là má»™t trưá»ng hợp thiêng liêng và ..
_Tình yêu cá»§a mình cÅ©ng thiêng liêng váºy.
_Nhưng em lo lắm, biết...
Chà ng che môi tôi:
_Cấm nghÄ© nhảm, anh yêu em, anh có bổn pháºn lo cho em.
Tôi thẩn thá»:
_Lo sao được mà lo, khi anh..
_Thu,em hối háºn phải không?
Tôi nhìn chà ng:
_Không bao giá» em hối háºn, chÃnh em tìm đến anh kia mà . Nhưng em ân háºn thì đúng hÆ¡n, dù sao yêu má»™t ngưá»i có vợ như anh, phần lá»—i cÅ©ng là vá» em.Cướp chồng ngưá»i ta, nặng tá»™i hÆ¡n cướp cá»§a nữa anh Æ¡i.
Chà ng lắc đầu:
_Lý luáºn hoà i rồi em nặng tá»™i tháºt cho mà coi.
_Em vừa ra há»™i đồng xong đó thôi. Và em không thể kêu ca gì, anh thấy đó. Em nháºn lá»—i kia mà , em tá»± biết mình có tá»™i nên em nhất định không cho ba me em biết. Em đủ can đảm yêu anh thì cÅ©ng đủ can đảm chịu tá»™i má»™t mình.
Chà ng mở cá»a xe cho tôi leo lên ngồi chung rồi ghé hôn má tôi.
_Thôi anh xin, anh chịu tội thay em rồi.
Tôi nhăn mặt:
_Tối nay anh vỠchịu tội phải không?
Chà ng cưá»i:
_Em ghê quá.
_Anh có vẻ vá»™i vã để trở vá»...
_Em đòi vỠrồi bây giỠđổ tội cho anh hả?
_Äi vá»›i em suốt đêm nay, em không cho anh vá» nữa.
Chà ng gáºt đầu:
_Anh chịu gấp, chỉ sợ con thỠđế nà y chưa gì đã đòi vỠbú mẹ.
Tôi bướng bỉnh:
_Em không cho anh vỠchịu tội đâu.
Chà ng từ tốn lái xe:
_Ngồi trên xe với anh suốt đêm nhé, nhớ nghe, cấm đòi vỠnữa nghe.
Tôi gáºt đầu:
_Nhớ, để xem ai thua trước.
Xe vá» con ngõ xinh, hà ng cây trong gió đứng run run. Hoa và ng giá» Ä‘áºm mà u, mây đã xám vì chiá»u đã Ä‘áºm đặc rÆ¡i xuống. Gió lồng lá»™ng thổi, cho tóc rối bá»i và môi nhá»› môi. Chà ng tinh nghịch cho xe phóng thẳng, không ngừng lại đầu ngõ nhà tôi. Tôi hoảng hốt:
_Cho em xuống, me đi kiếm thì chết.
Chà ng cưá»i:
_Äi suốt đêm kia mà , em quên rồi à ?
Tôi đà nh cưá»i:
_Thôi em sợ anh rồi.
_Sợ anh, anh là m gì mà em sợ anh?
_Sợ anh hôn em hoà i thì chết.
Chà ng tình tứ:
_Giá» phải Ä‘á»n anh, anh má»›i chịu cho em vá».
Tôi lắc đầu:
_Không chịu đâu anh, kỳ thấy mồ đi.
Chà ng cũng lắc đầu:
_Thì thôi, anh không ngừng xe nữa, anh bắt cóc em đi luôn. Kiếm một cái nhà hoang nà o nhốt em lại là xong.
_Em tông cá»a xe, em xuống nà y.
Chà ng ôm chặt tôi, xiết êm Ä‘á»m:
_Äó, xuống ná»—i không?
Môi chà ng ká» trên má tôi, bóng tối che hết buổi chiá»u, khi mặt chà ng nghiêng soi dòng tóc rối.
_Thu!
_Dạ.
_Anh yêu em.
Chà ng quay xe:
_Äùa đấy, me mắng em thì khổ cho anh.
Chà ng ngừng xe:
_VỠnhé. Mai anh chỠở đây nhé.
Tôi há»i khẽ:
_Mấy giỠhở anh?
_Như hôm nay.
Tôi nhìn và o nhà :
_Chá» xa xa nghe anh.
Chà ng gáºt đầu,cưá»i nhẹ:
_Ngủ ngon nhé.
Tôi nhăn mũi:
_Em đang đói bụng, chúc ăn ngon chứ?
_Hay mình đi ăn em?
Tôi le lưỡi:
_Chịu thôi, me em mắng chết, bả tinh lắm anh ơi.
_Em là m anh hoảng theo em rồi.
_Em vá» nghe.
Chà ng gá»i:
_Thu!
_Gì anh?
_Ừ, thôi em vỠđi.
|
 |
|
| |