Ghi chú đến thành viên
Gởi Ðề Tài Mới Trả lời
 
Ðiều Chỉnh
  #16  
Old 03-12-2008, 09:48 AM
25251325
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thời gian online: 0 giây
Bàn Tay

Em đừng đưa bàn tay em cho tôi, lúc này
Vì tôi không biết có thể giữ nó thật chặt
Thật chặt
Hay sẽ đánh rơi
Trong một lần nào mộng mị

Tôi có một bàn tay lạnh lẽo
Mười ngón tay gầy đến nao lòng
Chỉ những móng tay hồng lên một điều gì kì diệu
Em thích vuốt ve và hôn lên
Nhẹ
Như hơi thở
Hay lời thì thầm của những kẽ tay

Tôi đã ngừng việc soi mình trong gương
Mỗi đêm
Khi khóc
Hoặc có thể vì tôi đã ít khóc hơn
Không phải vì nước mắt đã cạn
Mà bởi nỗi đau không phải lúc nào cũng ướt át mới là nỗi đau

Nhưng tôi không ngừng việc giật mình giơ bàn tay lên trong đêm
Phải chăng điều đó rất lạ lùng
Bàn tay giữa bóng đêm và u mê hoài cảm
Sẽ sáng lên
Những móng tay bóng hồng và chiếc nhẫn tâm linh
Sáng lên
Như ánh sao le lói xa
Bất giác
Như ánh mắt sơ sinh cúi nhìn
Và một giọt nước mắt rơi vào lòng mắt tôi
Nếu giơ tay hứng
Sẽ vỡ
Và biến mất ngay cả một giấc mơ.

Em có thấy bàn tay tôi không thể nắm chặt
Có những thứ đã đánh rơi
Có thể bàn tay em nữa
Tôi sẽ đánh rơi ngay cả khi yêu thương dâng lấp kín những kẽ tay còn hở
Nếu tình yêu như chiếc bình thuỷ tinh đựng đầy nước mắt
Tôi không thể nắm chặt
Sẽ vỡ
Sẽ vỡ
Sẽ vỡ thành gì?

Chỉ em thôi
Bàn tay thô không lớn, nhưng đủ mềm và không hững hờ
Nắm lấy siết chặt và giữ mãi
Để tôi nằm yên trong lòng tay ấy
Yêu và không giật mình.

-----------------------------------------------------------


Tài sản của 25251325

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #17  
Old 03-12-2008, 02:58 PM
25251325
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thời gian online: 0 giây
Ảo Vọng

Ấy không phải là đêm
Chỉ ánh đèn rất giống
Hắt những hạt mưa bụi bám lên mái tóc lẻ loi
Ấy không phải là đêm
Là khi anh ngước nhìn lên khung trời sương hồng
Chiếc đồng hồ thành phố đã qua vết khắc giao ngày
Nhưng không phải là đêm
Không là đêm, phải không em, vì em đã mang đêm đi và chưa trao về lại anh

Đồng hồ thành phố đã qua vết khắc ấy nhiều lần
Một mảng trời thẫm đặc trong mắt, hồng và sáng nhiều lần
Trong bóng đen ánh sáng nào hắt hồng cả bầu trời giăng đầy sương lạnh giá
Phải chăng là ánh đèn từ khắp nhân gian
Phải chăng là mặt trời ẩn sâu tiềm thức bầu trời
Phải chăng là những linh hồn phát sáng
Hay cả những con đom đóm mang quầng sáng nhỏ nhoi
Những con đom đóm...

Anh thích những con đom đóm
Không phải là những chú sâu biết bay
Là sinh linh phát sáng, nhỏ bé và yếu ớt
Bay. Bay
Không vươn tới bầu trời
Chỉ gần với mặt đất, cỏ cây
Gần với tâm linh âm thế
Đom đóm bay lượn trong đêm như những âm hồn lập loè
Nhiều khi anh sợ
Nhưng vẫn thích
Vì nhỏ bé, yếu ớt, phát sáng, bay và như những vong hồn
Mang hơi hướng của cả đêm
Để anh nghĩ về em
Để anh chờ em
Như một thứ ánh sáng, cũng nhỏ bé, yếu ớt bay qua những giấc mơ
Chờ em mang đêm về lại
Đặt giấc ngủ vào anh
Êm đềm, an lành
Và chỉ thế thôi
Mở mắt mình sẽ đón bình minh

Chỉ là sẽ là sẽ là sẽ
Chao ôi, em !
Ấy chưa phải là đêm
Anh phủ nhận đêm bằng tất cả sự sợ hãi niềm hoài mong
Anh ngoảnh mặt đêm với những tất yếu tự nhiên
Anh rũ bỏ đêm với nỗi cay nghiệt tự vệ
Khắp nhân gian này, đang say ngủ, chỉ anh và ánh đèn còn thức
Lang thang tìm một cái bóng
Của em ?
Của anh ?
Lẩn khuất trong bóng đêm kí ức
Hai chiếc bóng đổ về nhau dường như cứ dài ra dài ra tách xa tách xa hun hút và biến mất trong ngày rạng, từ ấy
Anh từ ấy chờ em mang đêm trả những chiếc bóng đổ về nhau lần nữa không biến mất

-----------------------------------------------------------
Tài sản của 25251325

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #18  
Old 03-12-2008, 05:41 PM
25251325
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thời gian online: 0 giây
Từ Bỏ

Anh giơ tay thả hạnh phúc vào đêm mưa
Rưng rưng nhìn bóng đêm vô cùng, xa xăm và lạnh giá
Chớp mắt
Nước mắt rơi ở hai nửa khuôn mặt

Em có bao giờ nghe tiếng mưa đêm
Thấy buồn và lạnh như tiếng linh hồn ai oán vọng
Em có bao giờ thắp một ngọn nến
Để nhìn màn mưa qua ánh lửa vàng mỏng manh
Em có bao giờ nghe tiếng anh khóc trong giấc ngủ của mình
Tiếng khóc lặng lẽ như tiếng thở dài
Anh thả cùng hạnh phúc vào đêm mưa

Đêm nay mưa, vẫn mưa
Anh thao thức trong tiếng rơi ưu phiền
Suy tư về cho và nhận, về nắm giữ và từ bỏ
Lựa chọn nào vốn cũng khó khăn
Từ bỏ hạnh phúc từ bỏ không lí do
Chàng trai nào ngốc nghếch hơn anh
Chàng trai nào tội nghiệp hơn anh
Cột hạnh phúc vào chùm bóng và thả bay đi
Để mưa mải miết vọng tiếng khóc những linh hồn

Khi anh nhớ em
Nỗi nhớ lấp đầy tình yêu và dâng tràn hạnh phúc
Là khi anh hoảng hốt giật mình
Khi anh cảm thấy yêu em hơn bất kì người đàn bà nào trong quá khứ
Là khi anh muốn trốn chạy
Nhát hèn đơn độc
Khi anh cảm thấy cần em hơn bất kì niềm khao khát nào
Là khi anh muốn từ bỏ
Muốn quay lại phía sau và rẽ sang một đoạn đời khác
Dẫu là ngõ dài hun hút không lối ra
Những giấc mơ ôm hình bóng của em
Anh khóc ướt thân thể người đàn bà có thật
Anh liếm láp những giọt nước mắt ở bốn nửa khuôn mặt
Rồi vùng chạy mất hút giữa đêm mưa

Em sẽ không tìm anh, không tìm nổi anh nữa
Anh đã đánh rơi niềm yêu mãnh liệt dưới mỗi bước chạy đớn đau
Cơn mưa cuốn đi mất rồi
Không còn gì cho em nhặt lại
Dù chỉ là một sợi tóc ướt trên ngực trên vai

Anh chỉ như chiếc bóng sẽ nằm lại phía sau quá khứ
Và thời gian và những cơn mưa mỗi mùa khác sẽ lần lượt xoá nhoà
Em sẽ không nhớ về một người đàn ông đã sợ hãi bỏ chạy vào một đêm mưa

----------------------------------------------------
Tài sản của 25251325

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #19  
Old 03-12-2008, 05:58 PM
25251325
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thời gian online: 0 giây
Những sợi mi hứng mưa

Đêm trở lạnh
Anh vùng dậy giữa những cơn mơ không dứt
Nghe tiếng gió thở dốc ngoài mưa thê thiết
Những sợi mi cựa quậy bên cửa sổ thẫm đen

Hình như
Có điều gì đang gọi anh
Thê thiết như thế
Như gió gọi mưa gọi tê tái lạnh
Những giấc mơ gọi anh bóng đêm cũng gọi anh
Những sợi mi khe khẽ rung không chớp mắt
Không có ánh đèn ngoài cửa sổ
Mưa phủ màu đen

Những sợi mi hứng mưa
Anh hứng nỗi nhớ về em cồn cào da thịt
Không để nỗi nhớ thấm mưa thành buốt giá
Anh lại thắp ngọn nến vàng trong đêm
Ánh lửa chới với
Soi những sợi mi hứng những sợi mưa hắt gọi
Ánh lửa nghiêng mềm soi đêm
Cháy
Anh cháy nỗi nhớ em
Nỗi nhớ căng trên ngực và đầm đìa trên mắt
Đêm trở lạnh ướt những sợi mi

Anh cứ gọi em như gió mưa gọi anh khỏi những giấc mơ
Ngọn nến cháy ánh sáng sinh linh
Ngọn nến đốt thân cháy cạn mình
Đêm bên cửa sổ rộng dần sâu hút
Nỗi nhớ đốt thân cháy vào hoang mộng
Khép mắt
Những sợi mi thiêm thiếp
Anh thiêm thiếp cuộn mình vào lại giấc mơ em
Tài sản của 25251325

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #20  
Old 04-12-2008, 07:15 PM
25251325
Guest
 
Bài gởi: n/a
Thời gian online: 0 giây
Dường như là
Dường như là Nắng
Dịu dàng một sớm mùa thu
Căn phòng sáng ánh nắng trong suốt
Cặp mắt trẻ thơ
Và môi xinh ngọt ngào mùi sữa

Dường như là Gió
Mơn man niềm hạnh phúc cùng nhịp đập cùng hơi thở cùng thăng hoa
Vuốt ve buồn - vui
Bay lên những ánh mắt đang ôm chặt nhau cùng khóc
Gió đưa nước mắt tạt về giấc mơ
Những giấc mơ không có chia lìa

Dường như là Đêm
Ru tiếng ầu ơ ru yêu thương khe khẽ cười trong giấc mơ
Ru bình yên vào khắp căn phòng chở che những tâm hồn thánh thiện
Vòng tay ôm chặt không muốn trở mình
Se sẽ hơi thở
Hòa vào nhau
Tan vào nhau
Là em
Là anh
Là sinh linh bé nhỏ
Siết chặt ủ ấm trong đêm

Dường như là Phía trước
Có bầu trời
Rất xanh
Cho đôi mắt mãi nhìn và hi vọng
Có cánh đồng
Rất thơm
Cho tuổi thơ không thể nào biến mất
Có biển
Rộng như một bản hùng ca khơi dậy những khát khao hoài bão
Và cả những cánh chim
Bay đi
...
Có điều gì rất lạ
Như là Tình yêu!

-----------------------------------------------------
Tài sản của 25251325

Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời



©2008 - 2014. Bản quyền thuộc về hệ thống vui chơi giải trí 4vn.eu™
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuộc quyền sở hữu của người đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™