Hồi 18
Ngưỡng Nô Tình
Yến Yến và Tảo Tảo chăm chút cho Tiêu Lân từng chút một. Ngồi trước tấm gương đồng, Tiêu Lân nhìn bóng mình trong gương, mặc cho Yến Yến và Tảo Tảo trang điểm cho mình. ChỠcho hai nà ng trang điểm xong, Tiêu Lân mới nhìn lại hai nà ng.
Tảo Tảo bước vá» sau hai bá»™ ngắm chà ng. Nà ng gáºt đầu nói :
- Công tỠđẹp lắm. Thánh mẫu quả là biết nhìn ngưá»i.
Tiêu Lân nhướng mà y há»i :
- Hai nà ng là m xong pháºn sá»± cá»§a mình chưa ?
Tảo Tảo gáºt đầu :
- Xong rồi.
- Xong rồi hả ? Giá» Tảo Tảo và Yến Yến nghe tại hạ há»i đây.
Tảo Tảo và Yến Yến gáºt đầu. Tảo Tảo nói :
- Tiêu công tỠđịnh há»i gì ?
- Nà ng thấy hai cánh môi của tại hạ thế nà o ?
- Rất đẹp.
- Ta không há»i đẹp, mà có ý há»i có giống môi cá»§a nam nhân không ?
Yến Yến đáp lá»i chà ng :
- Tất nhiên công tỠlà nam nhân mà .
- Ấy. ChÃnh vì Tiêu Lân là nam nhân nên má»›i há»i nhị vị cô nương coi đôi môi cá»§a ta có còn là nam nhân không ?
Tảo Tảo há»i :
- à của công tỠthế nà o ?
- Nếu Tiêu Lân là nam nhân thì sao nhị vị cô nương lại tô son lên hai cánh môi của ta ?
Chà ng nhìn và o tấm gương đứng lắc đầu nói :
- Vừa tô son, vừa kẻ chân mà y lại thêm lớp phấn thoa lên mặt nữa.
Chà ng buông tiếng thở dà i :
- Thiếu gia không còn nháºn được ra mình. Thiếu gia giống như má»™t gã ngưá»i chẳng ra ngưá»i, ngợm chẳng ra ngợm.
Yến Yến nói :
- Thánh mẫu thÃch như váºy. Yến Yến và Tảo Tảo có bổn pháºn chăm sóc cho công tá».
Tiêu Lân nhìn hai ngưá»i :
- Äiá»u đó tại hạ biết. Nhị vị cô nương lo cho tại hạ nhưng không phải trang Ä‘iểm cho Tiêu Lân nà y ngưá»i chẳng ra ngưá»i, ngợm chẳng ra ngợm, nam chẳng ra nam, nữ chẳng ra nữ. Cái gì thì ra cái nấy.
Tảo Tảo nói :
- à muốn cá»§a thánh mẫu là như váºy đó ý muốn cá»§a thánh mẫu là cá»§a thánh mẫu nhưng còn có ý muốn cá»§a tại hạ nữa chi ? Nghe theo ý cá»§a cung chá»§ thánh mẫu, tại hạ không là kẻ biến thái kỳ cục, cÅ©ng trở thà nh kẻ biến thái cục.
Tiêu Lân nói rồi dùng ống tay áo chà lên mặt mình.
Yến Yến và Tảo Tảo lúng túng. Hai ngưá»i nói :
- Công tỠ!
Chà ng khoát tay :
- Không cần hai nà ng trang Ä‘iểm cho bổn thiếu gia đâu. Song đưá»ng cho thiếu gia bá»™ mặt thế nà o chỉ cứ giữ nguyên bá»™ mặt thế đấy. Tiêu Lân đâu phải là nữ nhân để phải dụng đến thuáºt trang Ä‘iểm như nhi nữ ?
Chà ng chùi sạch lớp phấn trên mặt lẫn lớp son trên môi rồi nói :
- Cứ nguyên thế nà y, tại hạ đi diện kiến thánh mẫu cung chủ.
Tảo Tảo nhìn Tiêu Lân.
- Công tá»...
Chà ng trừng mắt nhìn nà ng :
- Tại hạ là m như váºy không vừa ý nà ng à ?
Tảo Tảo miễn cưỡng nói :
- Không phải không vừa ý Tảo Tảo, nhưng chỉ sợ...
- Sợ gì !
- Thánh mẫu cung chá»§ không vừa ý. Ngưá»i sẽ quở trách Yến Yến và Tảo Tảo.
- Äúng rồi ! Nếu cung chá»§ thánh mẫu không vừa ý vá»›i tại hạ thì quở trách nhị vị cô nương chứ có quở trách tại hạ đâu ?
Yến Yến bối rối.
Tiêu Lân mỉm cưá»i ôn nhu nói :
- Tại hạ nói váºy thôi, chứ hai nà ng yên tâm ! Tại hạ có cách nói vá»›i thánh mẫu cung chá»§ mà . Cứ tin và o tại hạ Ä‘i. Miệng lưỡi cá»§a tại hạ cÅ©ng lợi hại lắm.
Tảo Tảo nhìn qua Yến Yến.
Yến Yến khẽ buông tiếng thở dà i rồi gáºt đầu.
Tảo Tảo nhìn lại Tiêu Lân.
- Hy vá»ng Tiêu công tá» không là m Thánh mẫu cung chá»§ thất vá»ng.
Tiêu Lân gáºt đầu :
- Tất nhiên rồi ! Tai hạ nhất định sẽ không là m Thánh mẫu cung chá»§ thất vá»ng đâu.
Yến Yến nhìn Tảo Tảo. Hai nà ng hội ý với nhau bằng mắt. Yến Yến nói :
- Váºy má»i công tá».
Tiêu Lân chỉ ra cá»a biệt sãnh.
- Má»i.
Chà ng theo bước Yến Yến và Tảo Tảo.
Bầu trá»i đêm tháºt thanh vắng và yên tÄ©nh, Tiêu Lân theo chân hai nà ng, trong đầu nghÄ© thầm :
- Không biết cuá»™c há»™i kiến giữa mình vá»›i Thánh mẫu cung chá»§ có gì không mà xem chừng đêm nay trang trá»ng quá.
Yến Yến và Tảo Tảo đưa chà ng đến má»™t tòa biệt lầu có hà ng hoa đăng treo phÃa trước. Hai ngưá»i dừng bước ngoà i cá»a biệt lầu, khom mình cung kÃnh lên tiếng :
- Thánh mẫu nương nương ! Tiêu công tỠđã đến.
Giá»ng cá»§a Tuyết Ngá»c cất lên tháºt từ tốn ôn nhu :
- Hãy để Tiêu công tỠvà o.
Yên Yến và Tảo Tảo nhìn lại Tiêu Lân.
- Nương nương cho vá»i công tá» và o.
Tiêu Lân há»i :
- Ngoà i tại hạ ra cón ai nữa không ?
- Không có ý của thánh mẫu, không ai được và o cả.
- Thánh mẫu nương nương chỉ dụ truyá»n riêng mổi mình tại hạ thôi à .
Tảo Tảo nói :
- Công tỠđừng thắc mắc ! Hãy và o sẽ biết à .
- Thôi được.
Tiêu Lân sá»a lại trang phục rồi cất bước và o.
Má»™t tấm rèm lụa che ngang biệt sảnh tòa biệt lầu, nhưng cho dù có tấm rèm đó, Tiêu Lân cÅ©ng phải sá» sững bởi cảnh tượng sau tấm rèm. Ở phÃa sau tấm rèm lụa là má»™t hồ nước phá»§ đầy hoa, nhưng nếu chỉ là hồ nước thôi thì chà ng cÅ©ng không đến ná»—i thừ ngưá»i đứng ngây ra như váºy mà là trong hồ nước đó còn có bóng ngưá»i Ä‘ang trầm mình. Tất nhiên bóng ngưá»i đó chẳng ai khác hÆ¡n chÃnh là Huyá»n Cung cung chá»§ Chu Tuyết Ngá»c.
Tiêu Lân bối rối nói :
- Thất kÃnh ! Thất kÃnh !
Chà ng vừa nói vừa toan quay trở ra nhưng cá»a biệt lầu đã được Tảo Tảo và Yến Yến đóng sáºp lại rồi. Tiêu Lân quay lưng vá» phÃa tấm rèm. Chà ng không dám nhìn lại vì sợ đắc tá»™i vá»›i thánh mẫu cung chá»§ Chu Tuyết Ngá»c.
Tiêu Lân nghe những tiếng động sau lưng mình rồi tiếng cá»§a Tuyết Ngá»c cất lên nghe êm ái, ngá»t ngà o :
- Tiêu công tá». Bổn cung má»i công tỠđến diện kiến bổn cung hay diện kiến cánh cá»a biệt lầu ?
- Tất nhiên Tiêu Lân đến diện kiến cung chủ rồi.
- Thế sao lại không quay mặt nhìn lại ?
Tiêu Lân khoát tay :
- Tiêu Lân không dám ! Không dám. Tại hạ quay mặt lại tất sẽ thất kÃnh vá»›i cung chá»§.
Tuyết Ngá»c cưá»i khảy nói :
- Thế nà o là thất kÃnh ?
- Cung chủ đang tắm.
Chà ng vừa nói vừa nghĩ thầm :
- Tại sao cho vá»i thiếu gia đến ngay cái lúc phu nhân Ä‘ang tắm, sao không đợi và o thá»i Ä‘iểm khác chứ ?
Trong khi chà ng nghÄ© ngợi lung tung thì Tuyết Ngá»c lên tiếng nói :
- Bổn cung Ä‘ang tắm thì có gì khiến công tá» thất kÃnh ?
- Tại hạ thất kÃnh đây là vì hai con ngươi cá»§a tại hạ á.
- Hai con ngươi cá»§a công tá» có gì thất kÃnh nà o ?
- Thất kÃnh là vì hai con ngươi cá»§a tại hạ sẽ thấy nhân dạng cá»§a phu nhân. Äiá»u đó khiến cho tại hạ rất ái ngại. Hay là tại hạ ra ngoà i chá» phu nhân tắm xong sẽ và o há»™i kiến cÅ©ng không muá»™n.
Chu Tuyết Ngá»c phá lên cưá»i :
- Coi kìa !
Tiêu Lân há»i :
- à phu nhân thế nà o à ?
- Công tỠđúng là kẻ bại hoại.
Tiêu Lân sa sầm mặt :
- Sao thánh mẫu cung chủ cho Tiêu Lân là kẻ bại hoại ?
- Nếu không có tà tâm thì chẳng có gì là thất kÃnh cả. Còn nếu như có tà tâm thì cho dù không dám nhìn cÅ©ng là kẻ bại hoại. Công tá» là kẻ có tà tâm không ?
- Nhất định tại hạ không phải là ngưá»i có tà tâm rồi. Trong tâm chỉ lo mình thất lá»… vá»›i phu nhân thôi.
- Nếu không có tà tâm thì cứ tự nhiên, cớ gì lại né tránh bổn cung.
Tiêu Lân rÃt má»™t luồng chân khà căng phồng lồng ngá»±c rồi nói :
- Nếu phu nhân cho phép Tiêu Lân tự nhiên và không quở trách ?
- Bổn cung cho vá»i Tiêu công tỠđến thì quở trách công tá» gì chứ ?
- Phu nhân đã cho phép tại hạ không còn ái ngại nữa.
Chà ng nói rồi quay mặt nhìn lại.
Không còn tấm rèm lụa che ngang hồ nước ngăn cách chà ng vá»›i Huyá»n cung cung chá»§. Má»i cảnh trà trong tòa đại sãnh biệt lầu nà y Ä‘áºp và mắt Tiêu Lân
Bốn góc hồ nước là bốn chiếc chân đèn khá to soi sáng cả hồ nước không chừa ngóc ngách nà o. Dưới hồ nước có phá»§ má»™t lá»›p hoa là Huyá»n Cung cung chá»§ Chu Tuyết Ngá»c Ä‘ang ngâm mình trong là n nước phá»§ đầy hoa đó. Tất nhiên huyá»n cung cung chá»§ ngâm mình trong hồ nước thì đâu cần đến trang phục, do đó mà đôi vai trần thanh mảnh cá»§a cung chá»§ Ä‘áºp và o mắt Tiêu Lân.
Tiêu Lân nghĩ thầm :
- Cung chá»§ Huyá»n Cung muốn gì ở mình nhỉ ?
Tuyết Ngá»c nhìn Tiêu Lân. Ãnh thu nhãn long lanh, tháºt lẳng lÆ¡ và sắc tình.
Tuyết Ngá»c nói :
- Tiêu công tỠsao đứng đó. Hãy đến đây.
Tiêu Lân gáºt đầu :
- Tại hạ đứng đây là đã diện kiến phu nhân rồi !
- Bổn cung muốn công tỠđến đây.
- Nếu cung chủ bảo Tiêu Lân đến, thì Tiêu Lân đến. Tiêu Lân không bao giỠdám cãi lại ý của thánh mẫu cung chủ.
Chà ng bước đến bên hồ nước.
Tuyết Ngá»c nói :
- Công tỠngồi bên cạnh bổn cung đi.
- Tuân lệnh thánh mẫu cung chủ.
Chà ng bước ngồi lên thà nh hồ nước. Khoảng cách giữa chà ng và Huyá»n Cung chá»§ không quá má»™t sải tay.
Äôi bá» vai thanh mảnh và trắng mượt cá»§a Huyá»n Cung cung chá»§ lá»t thá»m và o hai con ngươi cá»§a Tiêu Lân.
Huyá»n Cung cung chá»§ khoát nước lên vai mình. Vừa khoát nước, Tuyết Ngá»c vừa nói :
- Công tỠthấy gian đại sãnh nà y như thế nà o ?
- Tiêu Lân không tưởng tượng được lại có một gian đại sãnh đặc biệt như thế nà y. Nó khác hơn với những gì tại hạ tưởng tượng khi chưa bước và o đây.
Tuyết Ngá»c mỉm cưá»i :
- Bổn cung thÃch chá»— nà y.
- Thấy vẽ mặt cá»§a cung chá»§, Tiêu Lân biết cung chá»§ thÃch chá»— nà y rồi.
- Tiêu công tá» tháºt là tinh mắt.
Tiêu Lân ôm quyá»n :
- Cung chá»§ quá khen. Chẳng hay cung chá»§ cho vá»i tại hạ đến đây có chuyện chỉ giáo à ?
Tuyết Ngá»c dá»±a lưng và o thà nh hồ. Ngưá»i cá»§a Tuyết Ngá»c hÆ¡i hướng vá» sau khiến cho vùng thượng đẳng máºp má» trong là n nước phá»§ lá»›p hoa thÆ¡m.
ChÃnh động tác đó cá»§a Tuyết Ngá»c buá»™c Tiêu Lân phải quay mặt nhìn nÆ¡i khác. Chà ng sợ phải táºn mục sở thị vùng kÃn cá»§a kẻ bá» trên.
Tuyết Ngá»c mỉm cưá»i nói :
- Tiêu công tỠcòn nhớ những gì đã nói với bổn cung không ?
Tiêu Lân ôm quyá»n :
- Cung chủ nhắc lại ?
- Công tỠmuốn trả ân bổn cung ?
- Tại hạ luôn nghÄ© đến Ä‘iá»u đó.
Tuyết Ngá»c tưới nước lên ngưá»i mình. Những chiếc hoa theo là n nước dao động dạt ra, để mặt nước trong hồ hứng lấy ánh sáng từ những ngá»n chân đèn hắt xuống tôn tạo những đưá»ng nét cá»§a cÆ¡ thể nữ nhân.
Mặc dù đã ngoà i tứ tuần, nhưng những đưá»ng nét cá»§a cÆ¡ thể cá»§a Chu Tuyết Ngá»c vẫn không thiếu Ä‘i nét gợi cảm cá»§a nữ nhân, nếu không muốn nói nó vẫn còn hấp lá»±c đối vá»›i những ai chiêm ngưỡng nó.
Tuyết Ngá»c nói :
- Bổn cung cho công tỠmột cơ hội trả ân bổn cung.
Tiêu Lân ôm quyá»n :
- Tiêu Lân đang lắng nghe cung chủ ban cho cơ hội đó.
Tuyết Ngá»c ngữa đầu nhìn Tiêu Lân ôn nhu nói :
- Khi gặp công tá» trên đưá»ng bổn cung đã có ý sẽ tìm đến công tá». Công tá» biết bổn cung có ý gì không ?
Tiêu Lân lắc đầu.
Tuyết ngá»c nói tiếp :
- Bổn cung nghĩ mình và công tỠđã có duyên.
Äôi chân mà y cá»§a Tiêu Lân nhÃu lại. Chà ng nghÄ© thầm :
- Thánh mẫu cung chủ nói cái gì thế nhỉ ?
à nghÄ© đó trôi qua. Tiêu Lân buá»™c miệng há»i lại Tuyết Ngá»c :
- à của thánh mẫu cung chủ nói đến chữ duyên là duyên gì à ?
- Hoa thì chỉ nở má»™t lần nhưng có má»™t thứ hoa chẳng bao giá» tà n. Thứ hoa đó chÃnh là bổn cung.
Tiêu Lân gãi đầu :
- Tiêu Lân không hiểu ý cung chủ .
- Bổn cung nói trắng ra để công tá» biết váºy. Bổn cung thÃch công tá» và cứu công tá». Cái ân cứu mạng cho công tá», ta chỉ còn má»™t chuyện duy nhất...
Tuyết Ngá»c bá» lững câu nói giữa chừng. ChÃnh sá»± lấp lững đó khiến Tiêu Lân phải hồi há»™p. Mặt chà ng bá»—ng chốc căng thẳng và trang trá»ng hẳn lên.
Tiêu Lân miễn cưỡng nói :
- Cung chá»§ đòi há»i Ä‘iá»u gì ở Tiêu Lân ?
Tuyết Ngá»c đưa tay đặt và o tay chà ng. Sá»± đụng chạm nà y khiến Tiêu Lân phải ngây mặt nhìn Tuyết Ngá»c.
Tuyết Ngá»c nhá» nhẹ nói :
- Ta thÃch công tá» và muốn công tá» giao tình vá»›i ta ! Như thế đủ rồi.
Nghe câu nói nà y cá»§a Chu Tuyết Ngá»c, chân diện Tiêu Lân ngây ra vá»›i những nét tháºt khó coi. Chà ng từ từ rút tay lại, nhưng mắt vẫn rá»i và o mặt Huyá»n Cung cung chá»§.
- Cung chá»§ nói sao. Ngưá»i muốn giao tình vá»›i Tiêu Lân ?
Tuyết Ngá»c khẽ gáºt đầu :
- ÄÆ°á»£c chứ ?
Tiêu Lân nghĩ thầm trong đầu :
- Tất cả Ä‘á»u loạn xị cả lên rồi. Chẳng còn ra thể thống tôn ti gì nữa cả. Má»™t lão ngoà i ngÅ© tuần thì yêu má»™t nha đầu chỉ má»›i mưá»i tám đôi mươi bị mình gắn cho ngoại danh là lão ôn dịch. Giá» thì đến má»™t lão bà đã ngoà i tứ tuần đòi giao tình vá»›i mình. Chẳng lẽ gắn cho thánh mẫu cung chá»§ ngoại danh là mụ ôn dịch ?
Tiêu Lân lắc đầu xua những ý niệm trong đầu mình ra. Chà ng từ tốn nói :
- à của cung chủ muốn giao tình với Tiêu Lân là giao tình như thế nà o ?
Tuyết Ngá»c nhÃu mà y :
- Nói thế mà Tiêu Lân cũng chưa hiểu à ?
- Dạ ! Äầu óc Tiêu Lân u mê tăm tối nếu không khai thông thì không có cái gì hiểu hết cả.
Tuyết Ngá»c lưá»m Tiêu Lân rồi bất ngá» kéo chà ng rÆ¡i và o hồ nước. Tiêu Lân bị kéo bất ngá» rÆ¡i luôn và o hồ nước ngâm hoa. Chà ng vùng vằng :
- Æ ...
Tuyết Ngá»c ôm lấy Tiêu Lân. Vừa ôm cứng lấy Tiêu Lân, Tuyết Ngá»c vừa nói :
- Công tỠhiểu rồi chứ ?
Tiêu Lân gáºt đầu :
- Hiểu rồi ! Hiểu rồi !
Tuyết Ngá»c buông Tiêu Lân ra.
Chà ng lóp ngóp, ngồi trở lại thà nh hồ nước.
Tiêu Lân nhìn Tuyết Ngá»c từ tốn nói :
- Tiêu Lân đã nói với cung chủ những gì nhỉ ?
- Äể Ä‘á»n ân cứu mạng cá»§a bổn cung, Tiêu Lân sẽ là m bất cứ chuyện gì, ngay cả sinh mạng cá»§a công tá» công tá» cÅ©ng giao cho bổn cung.
- Tiêu Lân nhớ ra rồi.
- Thế ngươi đồng ý với đỠnghị của bổn cung chứ ?
- Nam tá» hán đại trượng phu nói ra thì phải là m. Tại hạ đã nói thì phải giữ lá»i vá»›i thánh mẫu cung chá»§. Nếu nuốt lá»i...
Tiêu Lân giả lả cưá»i. Chà ng nói tiếp :
- Không chừng Tiêu Lân khó giữ được mạng mình.
Tuyết Ngá»c lưá»m chà ng :
- Bổn cung tin công tá» là ngưá»i biết nhìn xa trông rá»™ng và không là m cho bổn cung thất vá»ng.
- Tại hạ sẽ không để cung chá»§ thất vá»ng đâu. Nhưng tại hạ và cung chá»§ có thể đà m đạo vá»›i nhau má»™t chút được chứ ?
- Äà m đạo gì nà o ?
- Có rất nhiá»u chuyện Tiêu Lân muốn nói vá»›i cung chá»§.
Tuyết Ngá»c dá»±a cằm và o chân Tiêu Lân.
- ÄÆ°á»£c ! Tiêu Lân muốn há»i gì ta nà o ?
- Thứ nhất. Tiêu Lân muốn há»i. Chuyện giao tình hôm nay cÅ©ng là do Tuyết Ngá»c cung chá»§ cao hứng thÃch thì là m ?
- Äúng ! Bổn cung thÃch Tiêu Lân.
Chà ng mỉm cưá»i nói :
- Nói ra Ä‘iá»u ấy, mong Tuyết Ngá»c thánh mẫu cung chá»§ bá» qua cho Tiêu Lân.
- Äiá»u gì mà Tiêu Lân muốn ta bá» vá»›i không bá» nà o ?
Tiêu Lân ve cằm nhìn Tuyết Ngá»c nói :
- Bá»™ cung chá»§ thưá»ng cao hứng thÃch là m chuyện nà y à ?
Câu há»i cá»§a chà ng chẳng biết tác động thế nà o đến Huyá»n Cung cung chá»§ mà khiến cho chân diện cá»§a Tuyết Ngá»c đỠbừng lên. Tuyết Ngá»c nhấc cằm khá»i chân Tiêu Lân, dá»±a lưng và o thà nh hồ nước. Nà ng bâng quÆ¡ há»i lại chà ng :
- Sao Tiêu Lân há»i bổn cung câu há»i đó ?
- Tại hạ chỉ lấy là m lạ nên má»›i há»i. Ở đây chỉ có Tiêu Lân vá»›i cung chá»§ không có đệ tam nhân nên má»›i há»i cung chá»§.
Tuyết Ngá»c ngẫng mặt nhìn lên, nụ cưá»i mỉm hiện lên hai cánh môi, nhá» nhẹ nói :
- Bổn cung biết nhìn ngưá»i. Ngay từ đầu gặp Tiêu Lân bổn cung đã sinh tình.
- Ãt nhất Tiêu Lân cÅ©ng biết được như váºy chứ.
- Tiêu Lân đã hiểu rồi chứ ?
- Còn nhiá»u Ä‘iá»u Tiêu Lân chưa hiểu.
- Äiá»u gì nữa ?
- Phà m nam nhân và nữ nhân đến vá»›i nhau cho dù buổi đầu có sinh tình thì cÅ©ng phải có thá»i gian tìm hiểu rồi má»›i tiến đến hôn sá»±. Còn Tiêu Lân và cung chá»§ vừa má»›i gặp nhau Cung chá»§ sinh tình, riêng Tiêu Lân thì chưa sinh ra cái con khỉ gì cả. Nay lại tiến thêm má»™t bước giao tình, sao mà giống...
Tuyết Ngá»c nghiêm giá»ng nói :
- Giống cái gì ?
Tiêu Lân nhăn mặt :
- Giống chuyện ở lầu xanh quá à .
Câu nói nà y cá»§a chà ng khiến mặt hoa cá»§a Tuyết Ngá»c cau hẳn lại.
Tuyết Ngá»c gay gắt nói :
- Giống ở lầu xanh ! Phải chăng Tiêu Lân ám chỉ bổn cung giống hạng kỹ nữ lầu xanh ư ?
Thấy vẻ mặt Ä‘anh và bất nhẫn cá»§a Tuyết Ngá»c. Tiêu Lân khoát tay :
- Thánh mẫu cung chá»§ như hiểu lầm Tiêu Lân ? Có gan bằng trá»i Tiêu Lân cÅ©ng không dám so sánh cung chá»§ vá»›i hạng kỹ nữ lầu xanh đâu.
- Thế sao công tỠnói chuyện hôm nay giống chuyện lầu xanh ?
- Nói là nói như thế còn ám chỉ thì Tiêu Lân tự ám chỉ mình đó. Phà m kỷ nữ lầu xanh đâu có tình yêu với ai ! Nhưng khi khách tìm hoa bỠngân lượng thì hỠtrao thân. Tiêu Lân chẳng khác gì hỠtrong chuyện nà y.
Äôi chân mà Tuyết Ngá»c nhÃu lại.
Tiêu Lân nói :
- Lá»i nói cá»§a Tiêu Lân thô thiển nhưng hẳn cung chá»§ sẽ sá»›m nháºn ra ngay. Tiêu Lân cÅ©ng chẳng nói hoa văn bóng bảy là m gì. Cung chá»§ suy nghÄ© sẽ hiểu ngay Tiêu Lân nói đúng. Cứ xét cho cùng, ân cứu mạng cá»§a cung chá»§ đổi lấy chuyện giao tình đêm nay ! Chẳng khác nà o khách tìm hoa bá» ngân lượng để hái hoa mà chẳng có chút tình.
Chà ng chắt lưỡi nói tiếp :
- Như thế đâu phải là tình... Mà là cái gì gì đó.
- Nói như thế, xem chừng ngươi không đồng ý vá»›i đòi há»i cá»§a bổn cung ?
Tiêu Lân tròn mắt :
- Hê. Ai nói Tiêu Lân không đồng ý nà o ?
Chà ng đứng lên nhìn xuống Tuyết Ngá»c ôn nhu nói tiếp :
- Nhan sắc và tấm thân cá»§a thánh mẫu cung chá»§ còn hÆ¡n má»™t báu váºt hiếm có trên Ä‘á»i nà y. Tiêu Lân lại là nam nhân, chẳng có gì để mất mát cả. ÄÆ°á»£c bảo váºt mà lại bá» qua thì uổng quá. Nhưng...
Tiêu Lân bá» lá»ng câu nói ná»a chừng.
Tuyết Ngá»c nói :
- Nhưng cái gì ?
- Nhưng má»™t sá»›m má»™t chiá»u như thế nà y thì lá»±a là chẳng có chút tình gì cả. Trái trên cà nh chÃn hái má»›i ngon, và má»›i có thể ăn được, má»›i thưởng thức được tất cả vị ngon cá»§a nó. Nếu đòi hái trái chưa chÃn thì chỉ nháºn được vị chát và nồng. Tình yêu cÅ©ng như thế đấy.
Tuyết Ngá»c mỉm cưá»i nói :
- Thế bao giá» trái kia má»›i chÃn ?
Tiêu Lân nhìn và o mặt Tuyết Ngá»c.
- Vá»›i thánh mẫu cung chá»§ ! Trái tình kia chÃn ngay bây giỠđấy à .
Nà ng nheo mà y.
- Tiêu Lân nói thế là có ý gì ?
- Nhan sắc cá»§a Tuyết Ngá»c cung chá»§ chẳng mấy chốc sẽ khiến Tiêu má»— chÃn nhừ như quả chÃn. Äến lúc đó ngưá»i hái ăn má»›i ngon.
Tuyết Ngá»c mỉm cưá»i :
- Còn bây giá».
Tiêu Lân buông ngưá»i xuống hồ nước.
Hai ngưá»i đứng đối mặt vá»›i nhau.
Tiêu Lân nhỠnhẹ nói :
- Còn bây giá» Tiêu Lân chỉ có thể ướm trái tình trong sá»± ấp á»§ để nó mau chÃn thôi à .
Chà ng nói rồi dán hai cánh môi cá»§a mình và o môi Tuyết Ngá»c.
Äá»™ng tác cá»§a chà ng quá bất ngá» khiến Tuyết Ngá»c cứ ngây ngưá»i ta.
Tiêu Lân hôn Huyá»n Cung cung chá»§ Chu Tuyết Ngá»c rồi nhảy lên khá»i hồ nước.
Chà ng ôm bụng nhăn mặt.
Tuyết Ngá»c nói :
- Tiêu Lân. Ngươi sao váºy... Ngươi sao váºy ?
- Tiêu Lân đã nói rồi, trái tình chưa chÃn mà vá»™i hái ăn thế nà o cÅ©ng bị chá»™t bụng. Chẳng thể nà o khác hÆ¡n được. Tiêu Lân Ä‘i đây, nếu không là m xấu mặt thánh mẫu mất... Là m xấu mặt thánh mẫu mất.
Tiêu Lân lom khom sãi bước vá» phÃa cá»a.
Tuyết Ngá»c nhìn theo chà ng Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm.
Tiêu Lân rá»i tòa biệt lâu chưa được bao nhiêu lâu, Tuyết Ngá»c lại trầm mình xuống hồ nước. Ngữa mặt nhìn lên trần biệt sãnh nói :
- Ngươi bước ra đi.
Tiêu Viên từ sau bức hoà nh phi bước ra. Trông bá»™ dạng cá»§a y tháºt tiá»u tụy.
Tiêu viên không còn là Tiêu Viên cá»§a ngà y trước nữa. Y không còn là Huyết Äiểm Tá» Tiêu Viên nữa. GiỠđây y chẳng khác nà o má»™t phế nhân tá»™i nghiệp vá»›i chiếc lưng còng hẳn xuống. Y quì xuống bên hồ nước chẳng khác nà o má»™t gã nô bá»™c tá»™i nghiệp và trung thà nh.
Tuyết Ngá»c bước lên khá»i hồ nước vá»›i tấm thân lõa lồ. Bước đến trà ng ká»·, Tuyết Ngá»c vấn lại y trang rồi quay lại đứng ngay trước mặt Tiêu Viên.
Tiêu Viên ngẫng lên nhìn Huyá»n Cung cung chá»§. Y thổn thức nói :
- Nương nương ! Xin ngưá»i hãy tha cho Tiêu Lân.
Nhìn Tiêu Viên, Huyá»n Cung cung chá»§ Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm, rồi nói :
- Huyết Äiểm Tá» Tiêu Viên, ngươi từng là má»™t kẻ cao ngạo vá»›i bổn cung. Thế sao hôm nay lại thốt ra những lá»i van xin yếu Ä‘uối như váºy ? Trong mắt bổn cung không có má»™t Huyết Äiểm Tá» như váºy.
Nói rồi Tuyết Ngá»c quay lại ngồi lên trà ng ká»·.
Tiêu Viên Ä‘i bằng hai đầu gối đến bên chân Huyá»n Cung cung chá»§ . Y ngẫng lên :
- Nương nương ! Ngưá»i đã thá»a mãn vá»›i sá»± tà n phế cá»§a Tiêu má»— rồi.
Tuyết Ngá»c phá lên cưá»i khanh khách. Nà ng vừa cưá»i vừa nhìn Huyết Äiểm Tá» Tiêu Viên vá»›i ánh mắt phấn kÃch và tá»± thị cùng những nét hả hê thá»a mãn.
Tuyết Ngá»c ôn nhu nói :
- Tiêu Viên. Khi bổn nương thốt tiếng yêu ngươi. Ngươi quay lưng bá» Ä‘i ! Ngươi nói tất cả những nữ nhân trên Ä‘á»i nà y không đáng để ngươi nhìn tá»›i, sao hôm nay lại quì dưới chân bổn nương khi trở thà nh phế nhân bởi Hấp Tinh Äại Pháp cá»§a bổn nương, ngươi chẳng còn là ngưá»i nữa à ?
Tiêu Viên cúi đầu xuống.
- Nương nương hãy trừng phạt Tiêu Viên với bất cứ hình phạt nà o. Tiêu Viên chỉ cầu xin nương nương tha cho Tiêu Lân.
- Ngươi sợ bổn nương dùng Hấp Tinh Äại Pháp vá»›i Tiêu Lân cá»§a ngươi ?
Tiêu Viên ngẫng lên rồi khẽ gáºt đầu .
Huyá»n Cung cung chá»§ phá lên cưá»i khanh khách. Thị giÆ¡ cao đôi chân cá»§a mình lên.
Tiêu Viên như thể biết phải là m gì vá»›i động tác cá»§a Tuyết Ngá»c. Y nằm duá»—i dà i hai chân Huyá»n Cung cung chá»§, ngữa mặt nhìn lên.
Tuyết Ngá»c mỉm cưá»i :
- Không ngá» Huyết Äiểm Tá» lại ngoan ngoãn như váºy.
Vừa nói Huyá»n Cung cung chá»§ Chu Tuyết Ngá»c vừa thả chân xuống đặt lên ngưá»i Tiêu Viên. Cúi xuống nhìn mặt há» Tiêu, Huyá»n Cung cung chá»§ cháºm rãi nói :
- Khi bổn cung bị ngươi hất há»§i ! Ta thá» sẽ bắt tất cả lÅ© nam nhân các ngươi phải nằm móp dưới đôi chân trần nà y. Hấp Tinh Äại Pháp cá»§a bổn cung chá»§ luyện thà nh cÅ©ng chỉ nhằm mục Ä‘Ãch đó, nhất là ngươi. Sau đó là há» Tiêu. Nay bổn cung có thêm mục tiêu khác. Bổn cung đã Ä‘i má»™t bước dà i để có thà nh công Hấp Tinh Äại Pháp khiến cho tất cả giá»›i võ lâm hắc bạch hai đạo Ä‘á»u nhìn bổn cung bằng con mắt dè bỉu và kinh tởm.
Nhếch môi cưá»i ruồi, Tuyết Ngá»c nói tiếp :
- Bá»n tiện nhân có biết đâu, má»™t ngà y nà o đó khi Hấp Tinh Äại Pháp cá»§a bổn cung đạt tá»›i cảnh giá»›i tối thượng thì ta sẽ là chá»§ nhân cá»§a võ lâm. Tất cả Ä‘á»u phải giống như ngươi. Äá»u phải nằm móp dưới chân bổn cung.
- Nương nương ! Tiêu Lân không đắc tội gì với nương nương.
- Không ! Y đã đắc tá»™i vá»›i bổn cung. Y đã cải lại lệnh ngôn cá»§a bổn cung và hiện thá»i thì Ä‘ang mang nặng ân cứu mạng cá»§a bổn cung. Vá»›i lại y có há» Tiêu cùng vá»›i ngươi.
Tuyết Ngá»c vừa nói vừa từ từ nhấn đôi cước pháp cá»§a mình xuống vùng thượng đẳng cá»§a Tiên Viên.
Tiêu Viên nhắm mắt lại, mặt đỠrần. Y phải hứng chịu một lực đè nặng tợ thái sơn nhưng không được thốt ra tiếng rên nà o.
Tuyết Ngá»c thả lá»ng đôi chân trần, rồi nói :
- Huyết Äiểm Tá» ! Äá»±ng van xin bổn cung. Háºu quả hôm nay là do những gì ngươi gieo ra ngà y trước. Nếu có hối tiếc thì hãy tá»± trách mình.
- Nương nương ! Xin hãy trừng phạt Tiêu Viên.
Tuyết Ngá»c thả lá»ng đôi chân trần rồi nhấc lên khá»i ngưá»i Tiêu Viên. Duá»—i thẳng đôi chân trần đến trước.
Tiêu Viên vá»™i vã chồm lên đỡ lấy chân Tuyết Ngá»c.
Tuyết Ngá»c nói :
- Rá»a sạch những kẽ chân cho ta.
Tiêu Viên chẳng khác nà o gã nô bá»™c tá»™i nghiệp và tuyệt đối trung thà nh từ từ cúi xuống, dùng lưỡi cá»§a mình liếm láp từng ngón chân cá»§a Huyá»n Cung cung chá»§ má»™t cách cẩn tháºn. Thấy y chăm chút đôi chân trần cá»§a Chu Tuyết Ngá»c mà nghÄ© y sợ là m tổn thương đến là n da trắng ngần cá»§a vị cung chá»§ chá»§ nhân đầy quyá»n uy, cho dù y chăm chút bằng chÃnh chiếc lưỡi.
Tuyết Ngá»c nhìn Tiêu Viên liếm chân mình, ôn nhu nói :
- Äâu có ai ngỠđược Huyết Äiểm Tá» lại có ngà y hôm nay nhỉ ?
Nói dứt câu Huyá»n Cung cung chá»§ Chu Tuyết Ngá»c phá lên cưá»i khanh khách. Trà ng tiếu ngạo cá»§a Huyá»n Cung cung chá»§ biểu lá»™ tất cả sá»± thá»a thê, hoan hỉ Ä‘ang trá»—i dáºy trong tâm tưởng ngưá»i.
Hết hồi 18.