21-02-2009, 12:30 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LONG PHỤNG BẢO THOA DUYÊN
Tác giả: Lương Vũ Sinh
Hồi Thứ Năm (Phần III)
Dịch: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: Văn đà n
Niếp Ẩn Nương nói:
"Nhưng là lục lâm đại hội, chúng ta không tiện đến!"
Mưu Thế Kiệt nói:
"Có gì mà khó khăn? Các ngưá»i đóng giả nam trang, chịu á»§y khuất là m thá»§ hạ cá»§a ta, khả dÄ© có thể đến được."
Niếp Ẩn Nương há»i:
"Nếu như bị phát giác, không phải rắc rối sao?"
Mưu Thế Kiệt nói:
"Hắc đạo vốn có rất nhiá»u tị ká»·, trong đó sợ nhất là bị ngưá»i trà trá»™n trong công môn. Bất quá hai ngưá»i là bằng hữu cá»§a ta, Sá» cô nương lại là bằng hữu cá»§a Äoà n Khắc Tà , có bị phát giác, Thiết Ma Lặc cÅ©ng quyết không Ä‘uổi hai ngưá»i Ä‘i. Nói không chừng còn Ä‘a tạ ta đã mang đến hai vị khách quý. Không cần cố kỵ, cứ Ä‘i, không sao cả."
Niếp Ẩn Nương cưá»i há»i Nhược Mai:
"Muội muội, muội xem chủ ý nà y có được không?"
SỠNhược Mai nãy giỠchưa nói gì, lúc nà y mới đáp:
"Tốt thì tốt, nhưng vẫn còn chuyện cần Mưu đại ca giúp đỡ."
Mưu Thế Kiệt nói:
"Không cần khách khÃ, xin cứ nói."
SỠNhược Mai hai má đỠhồng nói:
"Ta quyết theo kế mà là m, nhưng mong Mưu đại ca giữ bà máºt cho, đừng nói cho ngưá»i ngoà i hay."
Niếp Ẩn Nương cưá»i há»i:
"Ngay cả Äoà n Khắc Tà cÅ©ng không cho y biết hay sao?"
SỠNhược Mai đáp:
"Tốt nhất là không cho y biết, chỠmuội thấy y, muội ,muội.... "
Niếp Ẩn Nương lại cưá»i nói:
"ÄÆ°á»£c rồi, chuyện giữa hai ngưá»i, đương nhiên do Ä‘ich thân muá»™i nói vá»›i y má»›i tốt."
Mưu Thế Kiệt "a" lên má»™t tiếng, minh bạch và i phần, láºp tức cÅ©ng cưá»i nói:
"Sá» cô nương yên tâm, ta đây là ngưá»i tuyệt không nói lung tung, ta chỉ phụ trách há»™ tống hai ngưá»i đến, những chuyện vá» sau là tùy ý hai ngưá»i.
Mưu Thế Kiệt lại tiếp:
"Thúc thúc ta thưá»ng tán dương Äoà n đại hiệp, sau khi ta đến Trung Nguyên, vốn là muốn Ä‘i tìm y, chỉ vì không biết nÆ¡i ở cá»§a y, cho đến táºn bây giá» vẫn chưa gặp qua. Tương lai tại "anh hùng há»™i" gặp mặt, còn muốn nhá» Sá» cô nương dẫn kiến cho ta."
Niếp Ẩn Nương nói:
"Äáng tiếc, đêm nay huynh không đến Tiết độ phá»§ cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±, nếu không đã có thể trợ giúp cho Äoà n thiếu hiệp."
Mưu Thế Kiệt nói:
"A, nà ng vừa nói Äiá»n phá»§ hôm nay có chuyện há»—n loạn, là do Äoà n thiếu hiệp là m phải không?"
Niếp Ẩn Nương đáp:
"Äúng váºy, y đến để "ký Ä‘ao lưu giản", đã cùng vá»›i Dương Mục Lao đấu má»™t tráºn."
Liá»n đó nà ng mang sá»± tình vừa qua sÆ¡ lược kể lại. Mưu Thế Kiệt nghe qua, mặt mà y há»›n hở nói:
"Ta sá»›m đã biết sÃnh lá»… cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± mang đến Lá»™ Châu bị lục lâm hảo hán Ä‘oạt mất. Không ngá» lại là do Äoà n thiếu hiệp là m, tháºt khiến lòng ngưá»i vô cùng khoan khoái!"
Niếp Ẩn Nương cưá»i nói:
"Huynh còn chưa biết hết, Äiá»n Thừa Tá»± mang sÃnh lá»… cho nhi tá» là để há»i cưới vị muá»™i muá»™i nà y."
Sau đó nà ng liá»n mang thân thế cá»§a Sá» Nhược Mai nói ra. Mưu Thế Kiệt kinh ngạc, không ngừng tán thưởng:
"Sá» cô nương đối vá»›i phú quý cá»§a Tiết độ sá» không đặt trong lòng, chà nguyện hà nh sá»± cao khiết, tháºt sá»± là không dá»…."
SỠNhược Mai nói:
"Muá»™i còn phải trở lại Lá»™ Châu má»™t chuyến, mang kim hạp nà y giao cho nghÄ©a phụ, sau đó má»›i có thể cùng hai ngưá»i đến Kim Kê LÄ©nh."
Mưu Thế Kiệt nói:
"Váºy trước đại há»™i má»™t ngà y, ta tại Phù Ly Táºp dưới Kim Kê LÄ©nh chá» hai ngưá»i được không? Trong mấy ngà y nà y ta cÅ©ng có má»™t việc phải là m."
Sau khi ước định, má»i ngưá»i chia tay. Niếp Ẩn Nương đưa Sá» Nhược Mai má»™t Ä‘oạn đưá»ng. Trên đưá»ng Ä‘i nà ng mang chuyện mình vá»›i Mưu Thế Kiệt quen biết ra sao kể lại cẩn tháºn má»™t lần. Sá» Nhược Mai lúc ấy má»›i biết, nguyên lai Niếp Ẩn Nương sở dÄ© đến Ngụy Bác, ngoà i việc để bảo vệ cha, còn có má»™t nguyên nhân nữa, đó là muốn gặp Mưu Thế Kiệt. Mưu Thế Kiệt và đám ngưá»i ước hẹn tại Bắc Mang SÆ¡n, phụ cáºn cá»§a Ngụy Bác, sá»›m đã nói cho nà ng biết. Niếp Ẩn Nương không há» giấu giếm Sá» Nhược Mai, nà ng và Mưu Thế Kiệt đã tình ý tương đầu.
Sá» Nhược Mai trong lòng có chút băn khoăn , liá»n nói:
"Mưu đại ca lần nà y đưa chúng ta lên Kim Kê Lĩnh, nếu bị phát giác thì.... "
Niếp Ẩn Nương trấn an:
"Mưu đại ca không phải đã nói qua rồi sao, nếu bị phát giác, y sẽ nói rõ vá»›i Thiết Ma Lặc, ta là bằng hữu cá»§a y, muá»™i là bằng hữu cá»§a Äoạn Khắc Tà , đảm bảo vô sá»±. Muá»™i sao còn băn khoăn."
Sá» Nhược Mai cưá»i khổ nói:
"Y đương nhiên sẽ nháºn tá»· là bằng hữu, nhưng Khắc Tà không biết có chịu nháºn muá»™i hay không?"
Niếp Ẩn Nương cưá»i nói:
"Muá»™i và y lại cà ng không giống, các ngưá»i không chỉ là bằng hữu mà là vừa má»›i sanh đã có danh pháºn phu thê. Y thế nà o mà lại không nháºn muá»™i? Muá»™i muá»™i, muá»™i yên tâm, vị như ý lang quân nà y cá»§a muá»™i không mất Ä‘i đâu được."
Sá» Nhược Mai thầm nghÄ©: "Tá»· nà o có biết, tiểu oan gia đó đối vá»›i ta hiểu lầm sâu sắc." Nhưng nà ng vốn là ngưá»i kiên cưá»ng, nên không chịu mang chuyện Äoạn Khắc Tà nhục mạ mình kể cho Niếp Ẩn Nương.
Niếp Ẩn Nương tiá»…n Sá» Nhược Mai má»™t Ä‘oạn rồi hẹn đến phá»§ cá»§a phụ thân nà ng tương há»™i, sau đó má»›i Ä‘i Phù Lý Táºp tìm Mưu Thế Kiệt. Sau khi chia tay vá»›i Niếp Ẩn Nương, Sá» Nhược Mai láºp tức trong lòng lại ngáºp trà n tâm sá»±, má»™t mình trở lại Lá»™ Châu.
Sá» Nhược Mai mang kim hạp cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± giao cho Tiết Tung, rồi láºp tức cáo từ. Tiết Tung có được kim hạp thì hoan hỉ vô cùng, đối vá»›i việc Ä‘i hay ở cá»§a Sá» Nhược Mai cÅ©ng không báºn tâm. Nhưng ngược lại, thê tá» cá»§a Tiết Tung, đối vá»›i nữ nhi nà y lại giữ mãi không chịu rá»i. Lúc chia tay lên đưá»ng, bà lại khóc má»™t tráºn lá»›n. Sá» Nhược Mai sá»a lại gá»i bà là nghÄ©a mẫu, hứa là rồi sẽ quay lại thăm bà , phải khó khăn lắm má»›i khiến bà ngừng khóc.
Tiết Tung mang kim hạp Ä‘i máºt phong, kêu ký thất (thư ký) viết cho hắn má»™t phong thư, trên phong thư có dấu cá»§a hắn, thư viết: "Hôm qua có khách từ Ngụy Bác đến,vân vân... nói là có thu hoạch má»™t kim hạp cá»§a nguyên soái, không dám giữ, nên kÃnh cẩn phong lại mang nạp." Rồi hắn cho khoái mã cấp tốc mang Ä‘i. Äiá»n Thừa Tá»± nháºn lấy kim hạp, kinh hãi vô cùng, trong lòng run sợ, từ nay không dám có mưu đồ thôn tÃnh Lá»™ Châu nữa, ngược lại sẽ cùng Tiết Tung hai bên liên kết, nhưng đây là chuyện vá» sau, không cần nhắc đến.
Lại nói đến Sá» Nhược Mai đến phá»§ nha cá»§a Niếp Phong. Niếp Phong cÅ©ng đã từ Ngụy Bác trở vá», từ lá»i cá»§a nữ nhi mà biết hết thảy. Y bình sanh bá»™i phục nhất là Äoà n Khuê Chương, nghe nói Sá» Nhược Mai bây giỠđã rá»i khá»i Tiết độ phá»§ cá»§a Tiết Tung để Ä‘i tìm vị hôn phu cá»§a nà ng, hÆ¡n nữa vị hôn phu ấy lại chÃnh là nhi tá» cá»§a Äoà n Khuê Chương, nên cà ng cao hứng, không chút ngăn trở, cho phép nữ nhi cùng Ä‘i vá»›i Sá» Nhược Mai. Y còn cho Sá» Nhược Mai biết tin, Dương Mục Lao cÅ©ng đã dưỡng thương tốt, hÆ¡n nữa lại tìm được ngưá»i trợ thá»§, Ä‘ang chuẩn bị lục soát nÆ¡i hạ lạc cá»§a Äoà n Khắc Tà , nhắc Sá» Nhược Mai chuyển cáo cho Äoà n Khắc Tà biết, khuyên chà ng nên cẩn tháºn. Mặt khác còn có má»™t tin tức, đó là Äiá»n Thừa Tá»± đã cho há»§y bá» hôn lá»… cá»§a nhi tá» mình, cÅ©ng không dám tra cứu thêm. Sá» Nhược Mai nghe xong tháºp phần vui mừng.
Niếp Ẩn Nương giúp Sá» Nhược Mai cải trang nam nhân. Sá» Nhược Mai trước đó không há» có kinh nghiệm, nhưng nà ng vốn nhanh nhẹn hoạt bát, chỉ má»™t chút là hiểu, theo Niếp Ẩn Nương há»c má»™t hồi vá» thần tình cá» chỉ nam tỠđã bắt chước rất giống. Hai ngưá»i sánh vai đứng cạnh nhau, đúng là má»™t đôi mỹ thiếu niên ngá»c thụ lâm phong, khiến cho Niếp Phong cÅ©ng phải ha hả cưá»i.
Sá» Nhược Mai ở lại phá»§ nha cá»§a Niếp Phong má»™t đêm, sáng sá»›m hôm sau, hai tá»· muá»™i cùng đồng hà nh. Các nà ng tÃnh toán lá»™ trình chuẩn xác, vừa đúng trước má»™t ngà y đại há»™i diá»…n ra thì đến được Phù Ly Táºp bên dưới Kim Kê LÄ©nh. Mưu Thế Kiệt sá»›m đã ở nÆ¡i nà y chá» bá»n há».
Mưu Thế Kiệt mang theo nhiá»u ngưá»i, khà thế rất lá»›n, đến Kim Kê lÄ©nh, trại chá»§ Tân Thiên Hùng đối vá»›i y đặc biệt tôn kÃnh, tá»± thân mở cổng nghênh tiếp. Những ngưá»i Ä‘i theo y cÅ©ng được nhất nhất ân cần chà o há»i, lá»… độ vô cùng.
Niếp Ẩn Nương qua trò chuyện má»›i biết, nguyên lai những ngưá»i Ä‘i theo Mưu Thế Kiệt Ä‘á»u là những nhân váºt hắc đạo thà nh danh, trong đó có và i ngưá»i tháºm chà là trại chá»§. Niếp Ẩn Nương nghe qua, phương tâm vừa ngạc nhiên và vui sướng, "Chà ng đến Trung Nguyên chưa được má»™t năm, lại thu phục được nhiá»u anh hùng hảo hán đến như váºy, bản lÄ©nh tháºt không nhá»."
Tân Thiên Hùng nói:
"Xin thứ cho tiểu khả kém mắt, hai vị tựa hồ chưa từng được gặp qua."
Mưu Thế Kiệt đỡ lá»i:
"Hai vị nà y là bằng hữu tiểu đệ má»›i kết giao, vị Sá» huynh nà y và Äoà n thiếu hiệp cÅ©ng có quen biết, bá»n há» Ä‘á»u chưa từng có sÆ¡n trại, đây là lần đầu tiên tham gia anh hùng há»™i cá»§a lục lâm."
Tân Thiên Hùng vội và ng chắp tay nói:
"Hạnh ngá»™, hạnh ngá»™. Thiên hạ lục lâm là má»™t nhà , hai vị huynh đà i tuy là ngưá»i má»›i đến, nhưng nhìn mặt thấy là hảo bằng hữu, xin đừng khách khÃ."
Trong lòng y thầm nghÄ©: "Trong giá»›i lục lâm những nhân váºt như váºy tháºt hiếm gặp, xem ra bá»n há» chỉ có ôn văn, nên má»›i tuấn tú như váºy, giống như là ca nhi Ä‘á»c sách, chỉ biết văn thÆ¡, không biết giang hồ là gì." Bất quá bởi vì do Mưu Thế Kiệt đưa đến, cho nên Tân Thiên Hùng cÅ©ng không nghi ngá».
Sá» Nhược Mai nghe thấy Mưu Thế Kiệt đỠcáºp đến Äoà n Khắc Tà , tưởng rằng Tân Thiên Hùng sẽ nói tiếp, thế nhưng vì có quá đông khách, Tân Thiên Hùng phải vá»™i và ng tiếp đón nên không đỠcáºp lại Äoà n Khắc Tà , là m cho Sá» Nhược Mai thất vá»ng.
Các lá»™ anh hùng lục tục kéo đến, đông kÃn sảnh đưá»ng, trong đó Ä‘a phần Ä‘á»u là nhân váºt nổi tiếng từ lâu, các bên Ä‘á»u tá» lòng ngưỡng má»™ lẫn nhau, không khà cá»±c kỳ náo nhiệt. Chỉ có Niếp, Sá» nhị nữ, ngoại trừ Mưu Thế Kiệt ra, ai cÅ©ng không biết, lẻ loi đứng sang má»™t bên. Sá» Nhược Mai lưu tâm để ý, thá»§y chung không nhìn thấy Äoà n Khắc Tà .
Chợt nghe có ngưá»i nói:
"Nghe nói Äoà n Khắc Tà đại náo Ngụy Bác tiết độ phá»§, tháºt là niên thiếu anh hùng, sao còn chưa thấy đến?"
Sá» Nhược Mai vá»™i và ng lắng nghe, chỉ thấy có má»™t ngưá»i nói:
"Nghe nói y đơn thân độc mã đi gặp Hoà ng Hà Ngũ Phách, không biết có bị cản trở không?"
Lại có má»™t ngưá»i tiếp lá»i:
"Chư vị an tâm, Äoà n thiếu hiệp có nói vá»›i ta, y không phải hôm nay thì là ngà y mai, nhất định sẽ trở vá»."
Ngưá»i nà y, râu ba chòm dà i, phiêu dáºt bất phà m. Mưu Thế Kiệt Ä‘i qua cùng y đối đáp. Sá» Nhược Mai má»›i biết đó là Kim Kiếm Thanh Nang Äá»— Bách Anh đỉnh đỉnh đại danh trên giang hồ.
Có ngưá»i nói:
"Hoà ng Hà NgÅ© Phách cÅ©ng dữ dằn không Ãt, Äoafn thiếu hiệp đơn thân độc mã đến đó, chỉ sợ có Ä‘iểm không hay?"
Äá»— Bách Anh cưá»i nói:
"Bản lãnh tên hiá»n chất nà y cá»§a ta có thể nói là thế gian Ãt có, theo như ta thấy, y so vá»›i phụ thân y còn có phần mạnh hÆ¡n, đừng nói là Hoà ng Hà NgÅ© Phách, dù có là Tháºp Phách, y cÅ©ng đối phó được. Y nói sẽ trở lại thì nhất định sẽ trở lại!"
Có ngưá»i còn chưa biết Äoà n Khắc Tà là ai, sau khi nghe nói má»›i biết đó là nhi tá» cá»§a Äoà n đại hiệp Äoà n Khuê Chương năm xưa danh trấn tứ hải. Ngưá»i ngưá»i tán thán, khen ngợi, Ä‘á»u nói Äoà n đại hiệp có háºu nhân. Äá»— Bách Anh lại mang chuyện y và Äoà n Khắc Tà đoạt sÃnh lá»… cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± ra kể má»™t lượt. Quần hà o lục lâm nghe qua cà ng mở cá» trong bụng, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u muốn gặp mặt vị niên thiếu anh hùng. Sá» Nhược Mai nghe thấy nhiá»u ngưá»i tán thưởng vị hôn phu cá»§a mình, phương tâm vô cùng khoan khoái, tá»± mình không biết nói sao. Bất quá nà ng âm thầm để ý, cÅ©ng phát giác ra có ngưá»i để lá»™ thần tình đố kỵ.
Chúng nhân Ä‘ang huyên náo đà m luáºn, chợt nghe có ngưá»i lá»›n tiếng hô lên:
"Thiết trại chủ đến."
Chỉ thấy má»™t hán tá» mà y ráºm mắt to, lưng hùm vai gấu, anh khà bừng bừng, vừa và o đến cá»a liá»n cất giá»ng sang sảng há»i:
"Vị nà o là Mưu đại hiệp? Xin thứ cho Thiết Ma Lặc mỗ đến muộn."
Niếp, Sá» nhị nữ kinh ngạc vô cùng, nguyên lai Thiết Ma Lặc trước kia đã từng ở trong nhà Niếp Phong dưỡng thương, lúc ấy y dùng hóa danh là Tiểu Hắc, được Niếp Phong tương trợ mạo nháºn là m đồng hương cá»§a Tiết Tung, Tiết Tung tÃn nhiệm Niếp Phong, cÅ©ng không tra cứu lý lịch cá»§a Thiết Ma Lặc, lại hồ đồ chá»n Thiết Ma Lặc là m vệ sÄ© cá»§a mình. Cho nên sau đó tại quần thần đại yến cá»§a An Lá»™c SÆ¡n má»›i xảy ra má»™t hồi phong ba há»—n loạn. Tiết Tung sợ An Lá»™c SÆ¡n há»i tá»™i, nên má»›i bá»™i phản An Lá»™c SÆ¡n đầu thuáºn triá»u đình.
Khi đó Sá» Nhược Mai bất quá má»›i chỉ là nữ hà i mưá»i tuổi, nà ng cùng Niếp Ẩn Nương cÆ¡ hồ má»—i ngà y Ä‘á»u muốn Thiết Ma Lặc luyện võ cho các nà ng. Lần nà y đột nhiên trùng phùng tại đây, trong lòng vừa mừng vừa kinh ngạc, nà ng thầm nghÄ©: "Nguyên lai Thiết Ma Lặc chÃnh là y! Sá»›m biết là y, chúng ta không cần ngưá»i giúp đưa đến, có thể tá»± mình đến há»i y."
Thiết Ma Lặc và Mưu Thế Kiệt nổi danh đã lâu, nhưng đây mới là lần đầu diện kiến. Mưu Thế Kiệt nói:
"Tiểu đệ chÃnh là Mưu Thế Kiệt, đại hiệp, hai từ nà y thá»±c không dám đảm đương!"
Thiết Ma Lặc cưá»i lá»›n nói:
"Là m cưá»ng đạo thì không thể đồng thá»i là m đại hiệp được sao? Mưu huynh, ngươi trong giá»›i lục lâm nổi lên, má»i việc là m Ä‘á»u khiến ngưá»i ta thán phục, mặc dù là cưá»ng đạo nhưng cÅ©ng không thẹn vá»›i hai chữ "hiệp nghÄ©a". Tiểu đệ thá»±c sá»± bá»™i phục vô cùng!"
Tiếp đó Thiết Ma Lặc lại nói:
"Huynh tặng ta má»™t món háºu lá»…, ta tháºt xấu hổ không dám nháºn."
Việc Mưu Thế Kiệt cướp ngá»± mã, sá»›m đã chấn động giá»›i lục lâm, lần nà y má»i ngưá»i má»›i biết nguyên lai là Mưu Thế Kiệt cướp để tặng cho Thiết Ma Lặc là m lá»… tương kiến, không khá»i chúc mừng hai ngưá»i má»™t phen.
Mưu Thế Kiệt nói:
"Nói đến số ngự mã đó, ta còn nhân đó mà kết giao được với một vị bằng hữu, nói ra chắc Thiết huynh cũng biết."
Sau đó y mang chuyện y cùng vá»›i Uất Trì Nam nhá» giao đấu mà kết giao tình kể ra cho Thiết Ma Lặc nghe. Thiết Ma Lặc cÅ©ng ha hả cưá»i lá»›n.
Thiết Ma Lặc há»i:
"Nghe nói có hai vị thiếu niên anh hùng cùng vá»›i Mưu huynh đến đây, là bằng hữu cá»§a Äoà n hiá»n đệ ta. Không biết là hai vị nà o?"
Mưu Thế Kiệt ngoắc tay gá»i Niếp, Sá» nhị nữ rồi nói:
"Là hai vị nà y."
Thiết Ma Lặc nhìn thấy, cảm giác thấy rất quen, nhưng trong nhất thá»i không tưởng tượng được là nhi nữ cá»§a Tiết Tung và Niếp Phong cải nam trang lên sÆ¡n trại cá»§a y.
Niếp, Sá» nhị nữ nói bừa ra má»™t cái tên rồi cùng Thiết Ma Lặc hà nh lá»… tương kiến. Thiết Ma Lặc há»i:
"Chúng ta trước đây đã từng gặp qua chưa?"
Niếp Ẩn Nương đáp:
"Thiết trại chá»§ chắc nháºn lầm ngưá»i rồi, chúng tôi là vãn bối má»›i lần đầu xuất đạo, nếu không phải thịnh há»™i hôm nay, chúng tôi lấy đâu ra phúc khà để thấy kim diện Thiết trại chá»§?"
Thiết Ma Lặc nói:
"Ài, hai ngưá»i các ngươi khách khà quá, các ngươi là bằng hữu cá»§a Äoà n hiá»n đệ, thì cÅ©ng là bằng hữu cá»§a ta, cái gì mà xưng hô là vãn bối?"
Tiếp theo y lại nói:
"Ta cÅ©ng đã nhiá»u năm không gặp Äoà n Khắc Tà , hai ngươi vá»›i hắn quen biết như thế nà o?"
Sá» Nhược Mai trên mặt hồng vá»±ng, Thiết Ma Lặc thấy váºy không khá»i âm thầm lấy là m kỳ quái, trong lòng thầm nghÄ© :"Ngưá»i nà y sao lại xấu hổ thẹn thùng như nữ tá» váºy, chưa nói mặt đã đỠhồng?"
Thực là :
Hiệp khách thêm chi hương phấn sắc
Là m sao mở miệng nháºn hùng thư.
Chuyện sau thế nà o? Hạ hồi phân giải.
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
23-02-2009, 11:03 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LONG PHỤNG BẢO THOA DUYÊN
Tác giả: Lương Vũ Sinh
Hồi Thứ sáu (Phần I)
Dị nghị tranh nhau bầu thủ lãnh
Äồng thanh hưởng ứng cá» ra ai
Dịch: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: Văn đà n
Niếp Ẩn Nương nói:
Niếp Ẩn Nương tuổi cÅ©ng lá»›n hÆ¡n, lại có kinh nghiệm giang hồ, lão luyện hÆ¡n, láºp tức bịa ra má»™t câu chuyện, thay Sá» Nhược Mai trả lá»i:
"Chúng ta và Äoà n thiếu hiệp quen nhau, bất quá là việc hÆ¡n mưá»i ngà y trước. Hôm đó, ta và Sá» huynh đệ Ä‘ang trên đưá»ng Lá»™ Bác, chợt gặp phải võ sÄ© cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±, chúng tra há»i lai lịch cá»§a chúng ta, má»™t lá»i không hợp, thế là giao đấu. Bá»n chúng đông ngưá»i, đúng lúc chúng ta sắp không địch lại thì may mắn có Äoà n thiếu hiệp Ä‘i qua, giúp chúng ta đánh bại đám võ sÄ© đó. Nói ra chúng ta má»›i biết Äiá»n Thừa Tá»± vì bị cướp sÃnh lá»…, cho nên phái Ä‘i rất nhiá»u võ sÄ©, trên đưá»ng Lá»™ Bác há»… gặp phải ngưá»i lạ là chặn lại tra há»i. Chúng ta cùng Äoà n thiếu hiệp đã gặp gỡ như váºy, y còn nói vá»›i chúng ta rằng, sÃnh lá»… cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± chÃnh là do y và hảo hán Kim Kê LÄ©nh cướp Ä‘i, y muốn đến Äiá»n phá»§ để ký Ä‘ao lưu giản. Äáng tiếc chúng ta vì có việc khác nên không theo giúp y được."
Việc Äoà n Khắc Tà đến Äiá»n phá»§ ký Ä‘ao lưu giản, Thiết Ma Lặc sá»›m đã biết được, cho nên vá»›i lá»i nói cá»§a Niếp Ẩn Nương hoà n toà n không có nghi ngá». Mưu Thế Kiệt nói:
"Trong đêm Äoà n thiếu hiệp đại náo Äiá»n phá»§, ta cÅ©ng Ä‘ang ở Ngụy Bác. Äáng tiếc đêm ấy ta cùng vá»›i Uất Trì Nam ước há»™i, sau đó má»›i biết chuyện. Nghe nói Dương Mục Lao cÅ©ng ở trong Tiết độ phá»§ cá»§a Äiá»n Thừa Tá»±, đêm đó hắn đã cùng vá»›i Äoà n thiếu hiệp động thá»§ và nếm mùi Ä‘au khổ."
Sau khi Äoà n Khắc Tà đại náo Äiá»n phá»§, lại vá»™i Ä‘i nÆ¡i khác, chưa quay lại Kim Kê LÄ©nh, cho nên việc chà ng cùng Dương Mục Lao đại chiến, Thiết Ma Lặc cÅ©ng chưa biết. Thiết Ma Lặc nghiến răng nghiến lợi nói:
"Thì ra lão ma đầu vẫn chưa chết. Hắn chÃnh là cừu nhân sát phụ cá»§a ta, ta Ä‘ang muốn tìm hắn để thanh toán."
Y cùng vá»›i Mưu Thế Kiệt lại bà n luáºn vá» Dương Mục Lao, cÅ©ng không tiếp tục há»i Niếp, Sá» nhị nữ nữa.
SÆ¡n trại mở dạ tiệc lá»›n chiêu đãi các lá»™ anh hùng. Sau yến tiệc, má»i ngưá»i Ä‘á»u tá»± Ä‘i nghỉ. Mưu Thế Kiệt mang theo nhiá»u ngưá»i được trại chá»§ Tân Thiên Hùng đặc biệt sắp xếp cho mưá»i phòng thượng hạng. Mưu Thế Kiệt cÅ©ng đặc biệt quan tâm, nhưá»ng Niếp, Sá» nhị nữ cùng ngá»§ má»™t phòng, những ngưá»i khác Ä‘á»u bốn năm ngưá»i má»™t phòng. Những ngưá»i Ä‘i theo Ä‘á»u cho rằng Niếp, Sá» hai ngưá»i lai đầu không nhá», đối vá»›i các nà ng kÃnh trá»ng và i phần.
Äêm nay, Sá» Nhược Mai hết xoay qua rồi xoay lại, vẫn không sao ngá»§ được. Má»›i đến canh năm, Mưu Thế Kiệt đã gõ cá»a gá»i hai ngưá»i dáºy. Niếp, Sá» nhị nữ rá»a mặt qua loa, Ä‘i ra khá»i phòng, Niếp Ẩn Nương há»i:
"Trá»i còn chưa sáng, anh hùng há»™i đã mở sá»›m váºy sao ?"
Mưu Thế Kiệt đáp:
"Tân trại chá»§ má»i má»i ngưá»i trước tiên Ä‘i ngắm mặt trá»i má»c, mặt trá»i vừa lên sẽ mở đại há»™i liá»n."
Sá» Nhược Mai trong lòng cưá»i thầm:
"Trông Tân trại chá»§ nà y bá» ngoà i là ngưá»i thô lá»— không văn nhã, không ngá» lại phong nhã đến như váºy, chiêu đãi cả quần đạo đông như thế Ä‘i ngắm mặt trá»i má»c, thá»±c là má»™t diệu sá»±."
Há»™i trưá»ng là má»™t thảo bình rá»™ng lá»›n ở trên núi, khi Niếp, Sá» hai ngưá»i đến nÆ¡i, trên thảo bình đã đông nghẹt ngưá»i ngồi. Lúc nà y ánh trăng đã chìm xuống phÃa Tây, sương sá»›m ẩn hiện. Qua má»™t lúc lâu, chỉ thấy má»™t dải mây trắng, từng đám từng đám cuá»™n lấy nhau, trong dải mây lấp ló ánh bạch quang, sắc trá»i mông lung phÃa đông dần dần á»ng Ä‘á», lại nghe thấy bốn phÃa vang dáºy tiếng tiếng gà gáy, có ngưá»i ngâm lá»›n:
"Một tiếng thiên hạ sáng
Thế gian ngáºp ánh dương!"
Trong chốc lát, má»™t vầng mặt trá»i đỠối từ từ nhô lên, nhất thá»i cả ná»a bầu trá»i hiện lên ráng Ä‘á», bên dưới là rặng mây rá»±c rỡ, dưới ánh sáng má» má» tán phát muôn và n sắc quang, biến ảo kỳ diệu, mỹ lệ vô cùng.
Sá» Nhược Mai giá» má»›i hiểu dụng ý thỉnh quần hùng ngắm mặt trá»i má»c cá»§a Tân Thiên Hùng, nguyên lai chÃnh là chá»n thá»i khắc nà y, tháºt thÃch hợp vá»›i mệnh danh Kim Kê LÄ©nh.
Sá» Nhược Mai trong lòng thầm nghÄ©: "Má»™t tiếng thiên hạ sáng, thế gian ngáºp ánh dương. Khẩu khà nà y quả tháºt không nhá». Quả nhiên trong lòng mang hoà i bão, lại chiếm lấy thân pháºn cá»§a Kim Kê LÄ©nh." Tâm niệm nà ng còn chưa dứt, đã thấy Tân Thiên Hùng đứng dáºy, hướng tứ phương chắp tay dõng dạc nói:
"Äa tạ các vị nhân ca nể mặt, giá lâm tệ trại, ta là má»™t ngưá»i thô tục, không nói hoa mỹ, nghÄ© sao nói váºy, nếu có gì không đúng, xin các vị chỉ giáo."
Quần đạo nhân đó ầm ầm cưá»i nói:
"Tân đại ca, ngươi há»c thói khách khà từ bao giá» váºy? Chúng ta Ä‘á»u là kẻ sống trên lưỡi Ä‘ao mÅ©i kiếm, có chuyện gì thì cứ nói hết, hà tất lôi thôi kiểu đà n bà ?"
Tân Thiên Hùng nói:
"Từ sau khi Vương Bá Thông chết, đã mưá»i năm nay trong giá»›i lục lâm chúng ta thiếu ngưá»i dẫn đầu. Thà nh tháºt mà nói, sau khi Vương Bá Thông lên là m lãnh đạo, Tân má»— ta là ngưá»i đầu tiên không phục hắn. Hắn cáºy mạnh hiếp yếu, khi áp đồng đạo, hà nh sá»± bất công, không xứng là m thá»§ lÄ©nh. Hắn còn muốn hảo hán lục lâm chúng ta phải tâng bốc hắn, á»§ng há»™ hắn là m đầu lÄ©nh, thế còn chưa sao, hắn lại còn muốn phong vương, cấu kết vá»›i An Lá»™c SÆ¡n để cầu vinh hoa phú quý. Chút chuyện xưa nà y, má»i ngưá»i Ä‘á»u biết, hiện tại cÅ©ng không cần phải nói nhiá»u. Bất quá, Vương Bá Thông là m không đúng là má»™t chuyện, chúng ta nên hay không nên có má»™t đầu lÄ©nh lại là chuyện khác. Theo ta thấy, đó vẫn là việc nên là m. Mưá»i năm qua, bởi vì không có đầu lÄ©nh, khi quan binh đánh tá»›i, ngươi không qua giúp ta, ta không giúp ngươi, thiệt hại không Ãt. HÆ¡n nữa cÅ©ng bởi vì má»i ngưá»i Ä‘á»u sống trên lưỡi Ä‘ao mÅ©i kiếm, đôi khi không tránh khá»i cạnh tranh địa bà n, tranh già nh tiá»n bảo há»™, ngươi không phục ta, ta không phục ngươi, những chuyện như váºy xảy ra không Ãt. Chẳng những há»§y hoại nghÄ©a khÃ, còn khiến cho quan binh là m ngư ông đắc lợi, nói đến tháºt là đau lòng, đây Ä‘á»u là vì chúng ta không có ngưá»i đứng đầu. Cho nên ta má»›i mở đại há»™i hôm nay, má»i ngưá»i đỠcá» má»™t vị lên là m thá»§ lÄ©nh, là m lục lâm minh chá»§ cá»§a chúng ta, không biết ý các vị đại ca ra sao ?"
Có rất nhiá»u ngưá»i hô lên:
"Tân đại ca, vừa rồi ngươi nói không sai, chỉ là chức vị minh chá»§ nà y tháºt khó mà tuyển chá»n, nếu là m không tốt, sẽ lại sinh ra má»™t Vương Bá Thông khác, chẳng phải là lại không xong sao?"
Những ngưá»i nà y vốn quen tá»± do tá»± tại, trong lòng không nguyện có má»™t đầu lÄ©nh quản thúc, cho nên má»›i phá ngang như váºy.
Nhưng cÅ©ng có rất nhiá»u ngưá»i á»§ng há»™, hô lên:
"Mặc dù lo sợ như váºy, nhưng không thể vì lo lắng mà không là m, đầu lÄ©nh sẽ có, chúng ta tháºn trá»ng tuyển chá»n là được thôi."
"Tân đại ca đã xuất đầu triệu táºp chúng ta đến đây thương nghị, như váºy hẳn trong lòng đã sá»›m có lá»±a chá»n minh chá»§ thÃch hợp, váºy thỉnh Tân đại ca trước tiên nói ra xem."
Những ngưá»i nà y là những ngưá»i á»§ng há»™ Tân Thiên Hùng và Thiết Ma Lặc, cho nên Ä‘á»u lên tiếng át Ä‘i các ý kiến phản đối.
Äám cưá»ng đạo khi tụ há»™i, thì không hiểu cái gì là "Tráºt tá»±", nhưng nếu không có ngưá»i công khai phản đối việc chá»n đầu lÄ©nh, thì việc tiến cá» minh chá»§ sẽ thà nh đại cục. Vì váºy má»i ngưá»i Ä‘á»u hướng nhìn vá» Tân Thiên Hùng, nhưng âm thanh nhốn nháo cÅ©ng dần dần lắng xuống.
Tân Thiên Hùng nói:
"Không sai, chúng ta cần tìm má»™t ngưá»i thÃch hợp. Theo như ta nghÄ©, ngưá»i nà y thứ nhất phải đại công vô tư, thứ hai phải có uy vá»ng, thứ ba là võ nghệ cao cưá»ng, thứ tư là phải có môn đệ đà ng hoà ng. Chư vị chá»› cưá»i, ta nói môn đệ đà ng hoà ng không phải là tổ tiên là là m quan là m tướng, mà là môn đệ cá»§a cưá»ng khôi thế gia. Trong mắt ta có má»™t ngưá»i như váºy, cả bốn Ä‘iá»u kiện trên Ä‘á»u có đủ, ngưá»i nà y chÃnh là Thiết Ma Lặc. Ta mong muốn tiến cá» Thiết Ma Lặc lên là m đầu lÄ©nh cho chúng ta!"
Kim Kiếm Thanh Nang Äá»— Bách Anh tiếp lá»i:
"Không phải ta thiên vị giúp đỡ hiá»n chất ta, trong lục lâm y mặc dù chỉ là vãn bối, nhưng danh tiếng hiệp nghÄ©a đã vang khắp thiên hạ, là ngưá»i chÃnh trá»±c, ai cÅ©ng ngợi khen. Sư phụ hắn cùng vá»›i trưởng bối là Ma KÃnh lão nhân và ngưá»i đã qua Ä‘á»i Äoà n Khuê Chương Äoà n đại hiệp, bản lãnh cá»§a hắn cÅ©ng là do hai ngưá»i truyá»n thụ, võ nghệ cao cưá»ng má»i ngưá»i Ä‘á»u biết. Vá» phần gia thế cá»§a hắn cà ng không cần phải nhiá»u lá»i, ai không biết cha hắn là Thiết Côn Lôn? Năm đó Thiết Côn Lôn hô phong hoán vÅ©, tuy chưa từng là m lục lâm minh chá»§, nhưng danh tiếng tháºt lá»›n, không thua kém Vương, Äáºu hai nhà . Bốn Ä‘iá»u kiện Tân đại ca đã nói, Thiết hiá»n chất cá»§a ta Ä‘á»u đầy đủ. HÆ¡n nữa hắn lại Ä‘ang tuổi sung sức, chÃnh hợp đủ để gánh vác trách nhiệm lục lâm minh chá»§!"
Thiết Ma Lặc giao du rá»™ng rãi, các đầu mục tại Kim kê LÄ©nh Ä‘á»u á»§ng há»™ y, cho nên sau khi Tân, Äá»— hai ngưá»i nói xong, từ bốn phương tám hướng tiếng hoan hô nổi dáºy, nhưng cÅ©ng còn không Ãt kẻ xì xà o.
Chợt có một hán tỠda dẻ nâu sạm đứng lên lớn tiếng nói:
"Còn có má»™t Ä‘iểm mà Äá»— bằng hữu bá» qua, đó là ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u biết. Thiết Ma Lặc là nghÄ©a tá» cá»§a cố lục lâm minh chá»§ Äáºu Lệnh Khản, xác tháºt là lục lâm thế gia. Nhưng có lẽ chư vị tại đây còn chưa biết, Vương, Äáºu hai nhà vốn luôn ở thế cừu địch, Vương Bá Thông tuy đã chết, nhưng bá»™ hạ cá»§a y cÅ©ng không Ãt. Tuy nói Vương Bá Thông khi sống là m việc không suy nghÄ©, nhưng lúc hắn là m minh chá»§, những ngưá»i nương nhá» và o hắn cÅ©ng không Ãt, những ngưá»i nà y tịnh không thấy ai có tá»™i, hÆ¡n nữa thá»i gian đã thay đổi, tÃnh đến nợ cÅ©, cÅ©ng chỉ là vô hại…"
Hắn còn chưa có nói xong, Tân Thiên Hùng lại đứng dáºy nói:
"Không có ai nói tÃnh đến nợ cÅ© cả. Chúng ta hôm nay mở há»™i, chÃnh là muốn tất cả má»i ngưá»i cởi bá» hiá»m khÃch, kết lại má»™t khối, ngươi đỠcáºp đến chuyện nà y là m gì?"
Hán tỠmặt nâu lại nói:
"Tân trại chá»§ chá»› nổi nóng, xin nghe tiểu đệ nói hết được không? Ta đỠcáºp đến chuyện nà y tất nhiên có liên quan rất lá»›n. Tháºt lòng mà nói, ta cÅ©ng cho rằng Thiết Ma Lặc thÃch hợp là m lục lâm minh chá»§, thế nhưng các vị thá» nghÄ© lại xem, nếu như y xá» sá»± công bằng, thì dẫu má»i chuyện vuông tròn, bá»™ hạ cá»§a Vương Bá Thông trong lòng cÅ©ng có Ä‘iểm khó chịu!"
Những lá»i vừa nói, vô hình chung là m những Ä‘iểm á»§ng há»™ Thiết Ma Lặc Ä‘á»u bị phản bác lại, Thiết Ma Lặc trong lòng cảm thấy khó nghÄ©, nguyên lai y sá»›m đã nghÄ© qua Ä‘iá»u nà y, nhưng không nghÄ© sẽ có ngưá»i công khai đỠxuất, Ä‘iá»u nà y cho thấy tiá»m lá»±c cá»§a Vương Bá Thông chắc chắn còn không nhá». Trong lòng y cảm thấy thối chÃ, Ä‘ang muốn đứng dáºy từ chối, đột nhiên trong quần hùng có má»™t ngưá»i bước đến giữ y ngồi lại, ngưá»i nà y không phải ai xa lạ mà chÃnh là Triển Nguyên Tu nữ tế cá»§a Vương Bá Thông. Y cùng vá»›i thê tá» Vương Yến VÅ© cùng Ä‘á»u Ä‘i qua.
Triển Nguyên Tu ấn Thiết Ma Lặc ngồi lại, Vương Yến Vũ đứng lên nói:
"Ta là nữ nhi cá»§a Vương Bá Thông, gia phụ trước lúc lâm chung, ta Ä‘á»u ở bên chăm sóc cho ngưá»i. Ngưá»i tha thiết nói vá»›i ta rằng, Ngưá»i đối vá»›i những việc bản thân mình trong Ä‘á»i rất lấy là m ân háºn, dặn lại háºu bối chúng ta nhất thiết phải cùng vá»›i háºu nhân cá»§a Äáºu gia hóa giải thù trước. Bây giá» ta lấy thân pháºn là nữ nhi cá»§a Vương Bá Thông, tại đây nói lên quan Ä‘iểm cá»§a mình, ta đồng ý vá»›i chá»§ trương cá»§a Tân trại chá»§, nguyện ý đỠcá» Thiết Ma Lặc lên là m minh chá»§."
SỠNhược Mai nghĩ thầm:
"Nguyên lai Vương cô nương cÅ©ng đến. Äã có cô ta nói những lá»i nà y, chắc sẽ không còn ai phản đối Thiết Ma Lặc nữa.â€
Sá» Nhược Mai rốt cuá»™c cÅ©ng là ngưá»i quá ngây thÆ¡, sá»± tình không có đơn giản như váºy. Vương VÅ© Yến tá» rõ thái độ, mặc dù dẹp bá»›t những lá»i phản đối Thiết Ma Lặc Ä‘i không Ãt, nhưng cÅ©ng không thể yên bình không có dị nghị như váºy.
Chỉ thấy hán tỠmặt nâu lại đứng lên nói:
"Vương Bá Thông lâm tá» di ngôn, chỉ có mình Vương cô nương nghe thấy. Ta không dám nói là không tin, nhưng má»—i ngưá»i Ä‘á»u có ý nghÄ© riêng, ta không dám đảm bảo những bá»™ hạ cÅ© cá»§a Vương Bá Thông Ä‘á»u có thể quên chuyện cÅ©, giải khai hiá»m khÃch. Tiến cá» minh chá»§, không thể chỉ luáºn miệng, thâm chà không thể chỉ nói đến thanh danh, phải xem tất cả các mặt má»›i được. Tân, Äá»— nhị vị đại ca đỠcá» Thiết Ma Lặc, ta không phản đối, nhưng có tốt hÆ¡n không nếu có thể đỠcá» và i ngưá»i, để má»i ngưá»i tuyển chá»n? Là m như váºy khả dÄ© có thể tuyển chá»n được ngưá»i thÃch hợp nhất."
Giao tình giữa Vương Yến VÅ© và Thiết Ma Lặc nhiá»u ngưá»i biết. Hán tá» nà y nói như váºy, rõ rà ng là mỉa mai Vương Yến VÅ© là m việc theo cảm tình. Vương Yến VÅ© trong lòng hÆ¡i giân, nhưng cÅ©ng không phát tác.
Tân Thiên Hùng nói:
"Äại há»™i hôm nay, chÃnh là muốn các vi thoải mái lên tiếng, để đỠxuất má»™t vị tà i đức kiêm toà n lên là m minh chá»§ mà má»i ngưá»i Ä‘á»u tâm phục. Nhân tuyển được chá»n là m minh chá»§, không cần nói nhiá»u cứ liệt kê ra. Hà n đại ca, ngươi muốn đỠcá» vị anh hùng nà o, ngại gì không nói thẳng ra?"
Lại có ngưá»i lá»›n tiếng hÆ¡n oang oang nói:
"Äúng lắm, có thì nói, không thì biến, hà tất phải xấu xấu hổ hổ, ấp a ấp úng."
Hán tá» mặt nâu rất tỉnh táo và âm trầm, mừng giáºn không lá»™ ra ngoà i, đối vá»›i lá»i nói ác ý và thô tục trên cà ng không đặt ở trong lòng, hắn láºp tức nói:
"Váºy bây giá» ta đưa ra má»™t ngưá»i, Thiết Quải Lý, Lý đại ca danh vang khắp đại nam giang bắc, chắc là má»i ngưá»i Ä‘á»u biết chứ?"
Sá» Nhược Mai khẽ há»i Niếp Ẩn Nương:
"Thiết Quải Lý là ai, tỷ biết không?"
Niếp Ẩn Nương lắc đầu, bên cạnh có ngưá»i nghe thấy nà ng há»i, rất lấy là m kỳ quái:
"Thiết Quải Lý, cả hai ngươi Ä‘á»u không biết sao, y chÃnh là Lý Thiên Ngao tổng đầu mục sÆ¡n trại Bắc Thất Xá». Y vá»›i bảy mươi hai đưá»ng Phi Phong Quải Pháp xưng hùng lục lâm đã hai mươi năm có dư. Hai vị chắc là vừa má»›i xuất đạo phải không?"
Tà i sản của nguoidoi123
24-02-2009, 06:24 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LONG PHỤNG BẢO THOA DUYÊN
Tác giả: Lương Vũ Sinh
Hồi Thứ sáu (Phần II)
Dịch: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: Văn đà n
Sá» Nhược Mai nở nụ cưá»i, hướng ngưá»i ná» chắp tay cảm tạ. Lúc nà y chỉ thấy hán tá» mặt nâu đưa mắt dò xét thái độ phản ứng cá»§a má»i ngưá»i, rồi hắn lại tiếp tục:
"Tân trại chá»§ vừa rồi có nói đến bốn Ä‘iá»u kiện. Lý đại ca đã há»™i đủ ba Ä‘iá»u. Y là m tổng đầu mục bảy trại đã nhiá»u năm, dù Ãt hay nhiá»u Ä‘á»u chưa bao giá» phụ bạc anh em, đối vá»›i đồng đạo Ä‘á»u lấy nghÄ©a là m đầu, có thể nói là ngưá»i đại công vô tư. Vá» võ công, bảy mươi hai đưá»ng Phi Phong Quải Pháp đánh khắp Giang Nam không ai không biết, không cần huynh đệ phải tán tụng."
"Chỉ có má»™t Ä‘iểm, tổ phụ, phụ thân y Ä‘á»u là thương nhân mua bán, không được coi là lục lâm thế gia. Äịa vị cá»§a y trong giá»›i lục lâm, chÃnh là dá»±a và o cây Thiết Quải mà già nh được, tịnh không phải là dá»±a hÆ¡i cá»§a tổ tông. Bất quá theo thiển kiến cá»§a tiểu đệ, tuyển minh chá»§ không phải giống như hoà ng đế tuyển phò mã, thế gia ra sao, có phải hay không phải lục lâm thế gia tá»±a hồ không quá quan trá»ng. Nếu ta nói sai, thỉnh Tân trại chá»§ bá» quá."
Hắn mang việc hoà ng đế tuyển phò mã ra so sánh, và dụ sinh động, lại bắt bẻ má»™t Ä‘iá»u kiện cá»§a Tân Thiên Hồng đỠxuất, đồng thá»i ngầm hạ thấp Thiết Ma Lặc. Quần đạo má»›i nghe qua chưa có lÄ©nh há»™i cẩn tháºn, chỉ thấy hắn nói năng thú vị liá»n theo đó cưá»i ầm lên.
Tân Thiên Hùng mặt mà y đỠbừng, Ä‘ang muốn đứng lên nói, Äá»— Bách Anh nói khẽ bên tai y:
"Tân đại ca nhẫn nhịn má»™t chút, đừng là m tổn thương hòa khÃ."
Nguyên lai Thiết Quải Lý Thiên Ngao nà y chÃnh là cùng phe vá»›i Vương Bá Thông, hÆ¡n nữa hắn còn kết nghÄ©a huynh đệ vá»›i Vương Bá Thông, bất quá là sau khi Vương Bá Thông quy phục An Lá»™c SÆ¡n, hắn không còn qua lại vá»›i y nữa.
Äây cÅ©ng chẳng phải vì hắn tiết tháo hiên ngang, mà là hắn muốn chá» thá»i cÆ¡ thÃch hợp để hà nh động. Hắn so vá»›i Vương Bá Thông cà ng cao minh hÆ¡n. Lúc ấy hắn nhìn thấy Vương Bá Thông sai lầm, hà nh sá»± khiến quần hùng bất mãn, địa vị lục lâm minh chá»§ vị tất đã bảo toà n được. Hắn lại có phần muốn chiếm lấy địa vị minh chá»§, cho nên hắn vẫn là m tổng đầu mục bảy trại, bá chá»§ má»™t phương, đối vá»›i chuyện quan quân hay Ngụy Yến (quốc hiệu cá»§a An Lá»™c SÆ¡n), hai bên hắn Ä‘á»u không giúp. Mặc dù như váºy, trong lúc thế lá»±c cá»§a An Lá»™c SÆ¡n cá»±c thịnh, hắn cÅ©ng từng vá»›i Vương Bá Thông ngầm trao đổi tin tức.
Hắn nuôi má»™ng tưởng là m lục lâm minh chá»§ đã nhiá»u năm, lần nà y chÃnh là cÆ¡ há»™i có được, ngưá»i đứng ra đỠcá» hắn kỳ tháºt Ä‘á»u là thụ ý cá»§a hắn mà là m.
Tân Thiên Hùng sá»›m đã biết chi tiết vá» hắn, vốn định vạch trần quan hệ giữa hắn vá»›i Vương Bá Thông. Äá»— Bách Anh lại là hảo hữu cá»§a y, quen thuá»™c vá»›i tÃnh cách cá»§a y, biết y Ä‘ang muốn nói gì, cho nên má»›i khuyên can.
Tân Thiên Hùng nhanh chóng tỉnh táo lại, nghÄ© thầm: "Không sai, ta vừa rồi đã nói không tÃnh đến nợ nần xưa, có thể nà o bởi vì hắn kết nghÄ©a huynh đệ vá»›i Vương Bá Thông mà liá»n phản đối hắn như váºy. Huống hồ, hắn đương thá»i chưa từng Ä‘i theo Vương Bá Thông, ác tÃnh chưa rõ rà ng. Ta nếu như phản đối, ngưá»i khác sẽ cho ta là có tư tưởng bè phái, đối vá»›i Thiết Ma Lặc ngược lại cà ng bất lợi."
Nhưng Tân Thiên Hùng không nói, những ngưá»i khác cÅ©ng biết rõ vá» Thiết Quải Lý, thế là láºp tức lại xôn xao nghị luáºn, những kẻ hoan hô chỉ Ä‘á»u là thá»§ hạ cá»§a Thiết Quải Lý, so vá»›i thanh thế cá»§a Thiết Ma Lặc thì không lá»›n bằng.
Sau khi những tiếng hoan hô thưa thá»›t qua Ä‘i, lại có má»™t ngưá»i đứng lên nói:
"Ta cÅ©ng đỠcá» má»™t ngưá»i, ta đỠcá» chÃnh là ngưá»i đức cao vá»ng trá»ng trong giá»›i lục lâm chúng ta, là Thiết Tà Kim Äao Äổng lão gia tá»!"
Má»™t lão nhân tinh thần quắc thước, mặt mÅ©i hồng hà o đứng lên cưá»i ha hả nói:
"Dương huynh đệ nói đùa rồi, ta là lão đầu sá»›m đã kim bồn rá»a tay, sao lại đưa ta ra là m gì?"
Ngưá»i há» Dương kia nói:
"Gừng cà ng già cà ng cay. ChÃnh vì lão đã kim bồn rá»a tay, chưa từng quan hệ thân thiết vá»›i Äáºu gia, Vương gia, là m việc chắc chắn đảm bảo công bằng chánh trá»±c. Các vị đại ca, thứ cho ta nói tháºt, ta xem thấy, hôm nay các bằng hữu hắc đạo nhân tâm không đồng chỉ sợ không thể đỠcá» ra má»™t vị mà tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u thà nh tâm mong muốn. Nếu đã như váºy, không bằng thỉnh má»™t vị lão thà nh đức cao vá»ng trá»ng đứng ra là m đầu lÄ©nh cho chúng ta."
Nhân duyên cá»§a Thiết Tà Kim Äao Äổng Chiêu tháºt rất tốt, há» Dương nà y nói chuyện rất có đạo lý, cho nên có rất nhiá»u ngưá»i vá»— tay hoan hô, biểu thị sá»± á»§ng há»™. Bất quá niên ká»· cá»§a Äổng Chiêu hÆ¡i già má»™t chút, cÅ©ng không Ãt ngưá»i nghÄ© rằng, nếu như đưa y lên là m minh chá»§, chỉ sợ y vị tất có đủ tinh thần để ứng phó, khả năng sẽ bị ngưá»i thao túng trở thà nh bù nhìn. Cho nên tuy có nhiá»u ngưá»i á»§ng há»™ y nhưng thanh thế vẫn còn kém hÆ¡n chút Ãt so vá»›i Thiết Ma Lặc.
Trong tiếng hoan hô cổ vÅ©, Äổng Chiêu lại từ chối má»™t lần nữa, nhưng lại được môn nhân đệ tá» cá»§a y khuyến khÃch. Y nghÄ© nếu có ra tranh cÅ©ng không mất gì, liá»n cưá»i nói:
"ÄÆ°á»£c rồi, váºy thì cứ theo ý má»i ngưá»i Ä‘i. Ta thì tá»± biết Thiết Ma Lặc là thÃch hợp nhất."
Trong lúc má»i ngưá»i Ä‘ang nghị luáºn xôn xao, chợt có má»™t đại hán khôi ngô mình cao bảy xÃch đứng lên, cất tiếng như hồng chung:
"Ta cÅ©ng tiến cá» má»™t ngưá»i."
Chúng nhân nhìn lên, nháºn thấy ngưá»i ná» chÃnh là Cái Thiên Hà o đứng đầu lục lâm ngạn nam Trưá»ng Giang, Ä‘á»u lấy là m kinh hãi, trong lòng thầm nghÄ©: "Cái Thiên Hà o nà y tâm cao khà ngạo, không chịu khuất phục dưới kẻ khác, trước đây trong khi Vương, Äáºu nhị gia là m lục lâm minh chá»§, hắn cÅ©ng không chịu dưới trướng. Không biết hắn định đỠcá» là nhân váºt cỡ nà o?"
Chỉ nghe Cái Thiên Hà o nói:
"Ta tiến cá» chÃnh là môt thiếu niên anh hùng, gần đây má»›i lá»™ diện trên giang hồ!"
Má»i ngưá»i nghe xong không khá»i thấy ngẩn ngÆ¡, nghÄ©: "Cái Thiên Hà o muốn đỠcá» má»™t vãn bối má»›i xuất đạo sao?"
Cái Thiên Hà o dưá»ng như biết trong lòng má»i ngưá»i Ä‘ang nghÄ© gì, y cưá»i vang nói:
"Chư vị bất tất phải nghi hoặc, ngưá»i nà y mặc dù má»›i lá»™ diện trên giang hồ chưa đến má»™t năm, nhưng cÅ©ng đã là m nên chuyện kinh thiên động địa."
Lá»i vừa nói ra, có rất nhiá»u ngưá»i đã Ä‘oán được là ai, nhưng cÅ©ng có nhiá»u ngưá»i không Ä‘oán được nhao nhao há»i:
"Tóm lại là ai? Cái đại ca nhanh nói ra!"
Cái Thiên Hà o cưá»i nói:
"Vị thiếu niên anh hùng nà y há» Mưu, đại danh Thế Kiệt. Các vị cÅ©ng biết há» Cái ta không chịu tán dương ngưá»i khác bao giá», nhưng hôm nay ta phải trịnh trá»ng nói, vị Mưu huynh đệ nà y danh xứng vá»›i thá»±c, đương thá»i là môt "Thế kiệt".
"Vị Mưu huynh đệ nà y chÃnh là đệ tá» Ä‘á»i thứ tư cá»§a Cầu Nhiêm Khách, tức chất nhi cá»§a Phù Tang đảo chá»§ Mưu Thương Lãng, bá»n há» mặc dù ở xa táºn hải ngoại nhưng vẫn xứng là lục lâm thế gia."
Cầu Nhiêm Khách chÃnh là môt lục lâm quái kiệt đầu nhÃ ÄÆ°á»ng. ÄÆ°Æ¡ng thá»i Tùy Dương Äế vô đạo, quần hùng phân khởi, nghe nói Cầu Nhiêm Khách vốn cÅ©ng có ý cùng vá»›i quần hùng “trục lá»™c†(“bắt hươuâ€, ý nói tranh già nh đế vị), tá»± láºp là m vương. Sau đó nghe lá»i hảo bằng hữu Lý TÄ©nh ca ngợi tà i năng cá»§a Lý Thế Dân, nói Lý Thế Dân hùng tà i vÄ© lược, khà độ phi phà m, tương lai sau nà y thiên tá» chắc chắn là y. Cầu Nhiêm Khách nghe theo lá»i cá»§a Lý TÄ©nh lên Thái Nguyên (Lý Thế Dân đương thá»i là nhi tá» cá»§a Thái Nguyên Lưu Thá»§ Lý Uyên). Y ở Thái Nguyên cÅ©ng có má»™t vị hảo bằng hữu tên gá»i Lưu Văn TÄ©nh, vị nà y có quen biết vá»›i Lý Thế Dân. Cầu Nhiêm Khách lại nhá» cáºy Lưu Văn TÄ©nh ước hẹn vá»›i Lý Thế Dân gặp mặt. Trong khi chá» gặp mặt Lý Thế Dân, y cùng đánh cá» vá»›i Thái hư quan là Äạo Thổ Hoà ng Sam Khách. Vị Hoà ng Sam Khách nà y cÅ©ng là má»™t thế ngoại cao nhân, vừa hay lại Ä‘ang là m khách trong nhà Lưu Văn TÄ©nh.
Không lâu sau, Lý Thế Dân đến, không mặc áo, Ä‘i già y, để trần mà tá»›i, dung mạo khác thưá»ng nhân, ngồi trên hai gối xem tráºn cá», thần sắc sáng sá»§a, dáng ngồi thanh thoát tá»±a như viên ngá»c quý.
Hoà ng Sam Khách vừa nhìn thấy, nuá»›c cá» liá»n tăm tối, láºp tức lên tiếng sùng bái:
"Thế nà y thua rồi, thua rồi, hÆ¡n nữa, lại thua hết cả bà n, tháºt kỳ tà i, không còn đưá»ng cứu, xin bái phục!"
Cầu Nhiêm Khách cÅ©ng thần tình á»§ rÅ©, tiến và o trong háºu đưá»ng, nói vá»›i Lý TÄ©nh:
"Äúng là chân mệnh thiên tá», không ai kháng lại được!"
Vì váºy mà y mang hết tiá»n tà i bảo váºt bình sanh tÃch trữ được Ä‘á»u tặng cho Lý TÄ©nh, bảo Lý TÄ©nh phụ trợ cho Lý Thế Dân. Còn y thì nghe Hoà ng Sam Khách khuyên, ra chốn hải ngoại xưng vương đất Phù Tang (tác giả chú thÃch, thá»i ÄÆ°á»ng, Äá»— Quang Äình có tác phẩm "Cầu Nhiêm Khách" truyện, Ä‘oạn miêu tả trên, đại thể là căn cứ và o truyện đó). Cho nên trong giá»›i lục lâm má»›i lưu truyá»n truyá»n thuyết Cầu Nhiêm Khách nhưá»ng thiên hạ cho Lý Thế Dân. Mặc dù sá»± việc đã qua cả trăm năm, nhưng anh hùng lục lâm đối vá»›i Cầu Nhiêm Khách Ä‘á»u còn nhất má»±c tôn sùng. Äịa vị cá»§a Cầu Nhiêm Khách trong giá»›i lục lâm cÅ©ng giống như Khổng Tá» trong Nho gia váºy.
Bởi váºy quần hùng nghe nói Mưu Thế Kiệt là đệ tá» Ä‘á»i thứ tư cá»§a Cầu Nhiêm Khách Ä‘á»u không khá»i nhìn y bằng cặp mắt khác. Cái Thiên Hà o ha hả cưá»i nói:
"Ngà y nay, phiên trấn cát cứ, dân chúng khổ cá»±c, mắt thấy quần hùng quáºt khởi, cục diện thiên hạ phân loạn. Năm ấy Cầu Nhiêm Khách mang giang sÆ¡n nhưá»ng cho Lý Thế Dân, nà o ngá» tôn tá» cá»§a há» Lý không có kẻ tà i cán, giang sÆ¡n nà y xem ra khó lòng giữ được!"
Quần hùng nghe y nói, Ä‘á»u cảm thấy vô cùng hả hê phấn chấn, tinh thần phấn khởi, chăm chú lắng nghe, toà n trưá»ng không có má»™t chút tiếng động. Chỉ nghe Cái Thiên Hà o cưá»i lá»›n rồi lại nói tiếp:
"Vá»›i loạn thế hiện nay, ta nghÄ© hảo hán lục lâm chúng ta nên phóng đại tầm mắt, không thể chỉ bởi vì tranh già nh địa bà n, phân chia ngân lượng mà bầu minh chá»§ lục lâm, cÅ©ng không phải vì ngoà i chống quan binh, trong hòa giải phân tranh kết tình hữu hảo. Chúng ta còn phải bảo há»™ bách tÃnh, tiêu diệt cưá»ng phiên. Nếu như thiên hạ đại loạn chúng ta cÅ©ng có thể là m má»™t trưá»ng oanh oanh liệt liệt! Ha ha, tục ngữ nói rất đúng, thắng thì là m vua, thua thì là m giặc, đến lúc đó ắt hẳn là phong vân tế há»™i."
"Chúng ta cÅ©ng vị tất nhất định cả Ä‘á»i phải là m cưá»ng đạo!"
"Mưu huynh đệ là truyá»n nhân cá»§a Cầu Nhiêm Khách, hùng tà i đại lược, khà phách hà o tình, đủ để kế thừa tổ tiên. Những việc y là m má»™t năm qua, như cướp ngá»± mã, Ä‘oạt Äăng Châu, thu phục anh hùng mưá»i hai lá»™ thá»§y trại Thái Hồ, chẩn tế cho dân bị thá»§y tai sông Hoà ng Hà , vân vân… . Má»—i má»™t sá»± kiện Ä‘á»u không phải kinh thiên động địa, khiến ngưá»i kÃnh phục sao? Do váºy ta nói, muốn là m má»™t phen sá»± nghiệp thì nên á»§ng há»™ Mưu huynh đệ là m đầu lÄ©nh cá»§a chúng ta!"
Quần hùng nghe qua, huyết mạch sục sôi, có má»™t ngưá»i đứng dáºy kêu lên:
"Chúng ta, huynh đệ cá»§a Ẩm Mã Xuyên từng bị bại dưới tay cá»§a Mưu Thế Kiệt rất thê thảm. Há» Dương ta cÅ©ng đã từng thảm bại dưới tay y! Nhưng ta mặc dù bị y đánh, nhưng cÅ©ng là bị y đánh cho tâm phục khẩu phục, bởi vì sá»± tình lần đó là chúng ta là m sai, đạo lý cá»§a y, không khá»i khiến ta không thể không phục."
Hán tá» kia nói đến Ä‘oạn nà y, ngừng lại má»™t chút, sau đó lại cao giá»ng nói:
"Hôm nay ta đại biểu cho huynh đệ Ẩm Mã Xuyên nhất trà cá»§ng há»™ Mưu Thế Kiệt là m đầu lÄ©nh, bất kể y là m minh chá»§ cÅ©ng tốt, thâm chà là m Hoà ng Äế cÅ©ng được, chúng ta Ä‘á»u theo!"
Sá» Nhược Mai, Niếp Ẩn Nương nhìn hán tá» nà y, nháºn ra hắn chÃnh là hán tá» cao lá»›n há» Dương đã lên Bắc Mang SÆ¡n đánh vá»›i Mưu Thế Kiệt đến ná»a chừng thì nháºn sai."
Cái, Dương hai ngưá»i nói xong, không Ãt ngưá»i trong lòng bừng bừng khà thế. Nhưng cÅ©ng không Ãt ngưá»i trong lòng mang sợ hãi, thầm nghÄ©: "Äây không phải là tạo phản sao?" Nên biết, phần nhiá»u cưá»ng đạo là bị bức bách lên núi, trong đó tất nhiên có kẻ lòng ôm chà lá»›n, nhưng chá»§ yếu còn lại là những ngưá»i không giống như váºy, bình thưá»ng quyết không dám nghÄ© đến hai chữ "Tạo phản".
Mưu Thế Kiệt đứng lên nói:
"Cái đại ca đã quá đỠcao tiểu đệ, tiểu đệ tháºt không dám đảm đương. Dương đại ca lại nói đến xưng là m hoà ng đế, cà ng là chuyện nói đùa. Bất quá thiên hạ xác thá»±c đúng là đang ở thá»i buổi rối ren loạn lạc, cÅ©ng là lúc những nam nhân có chà đứng lên là m nên má»™t phen sá»± nghiệp. Äây là trách nhiệm cá»§a báºc minh chá»§."
"Tiểu đệ gánh vác không nổi, nhưng nếu có vị đại ca nà o đứng lên, dẫn dắt chúng ta láºp lên sá»± nghiệp, tiểu đệ quyết ý sẽ nguyện phục tòng Ä‘i theo!"
Lá»i nà y cá»§a y tuy nghe thấy là khiêm nhưá»ng, nhưng lại mang má»™t cá»— hùng tâm tráng chÃ, đồng thá»i cÅ©ng là lá»i kêu gá»i. Äám ngưá»i Cái Thiên Hà o kêu lá»›n:
"Muốn tìm má»™t ngưá»i như váºy, trừ phi đó chÃnh là ngươi. Ngươi đừng từ chối nữa!"
Mưu Thế Kiệt dưới lá»i kêu gá»i cá»§a những ngưá»i nà y, không tiếp tục nói nữa, coi như đã tiếp nháºn lá»i đỠcá» cá»§a há». Niếp Ẩn Nương phương tâm thấp thá»m, vừa mừng vừa sợ. Nên biết Mưu Thế Kiệt là ngưá»i trong lòng nà ng, ngưá»i trong lòng mình được ngưá»i khác coi trá»ng tiến cá», đương nhiên là cao hứng nói không lên lá»i. Nhưng nghÄ© Ä‘oạn Mưu Thế Kiệt muốn cùng Thiết Ma Lặc tranh Ä‘oạt chức minh chá»§, trong lòng lại có chút bất an.
Tân Thiên Hùng há»i:
"Còn có vị nà o muốn đỠcỠnhân tuyển cho chức minh chủ nữa không?"
Há»i tá»›i và i lần, không thấy có ngưá»i hồi đáp, Tân Thiên Hùng nói:
"Tốt, váºy bây giá» tổng cá»™ng nhân tuyển cho ngôi minh chá»§ có bốn ngưá»i, Yến SÆ¡n thiếu trại chá»§ Thiết Ma Lặc, Ký Bắc Thất Trại tổng đầu mục Lý đại ca Lý Thiên Ngao, Thiết Tà Kim Äao Äổng lão tiá»n bối Äổng Chiêu, Phù Tang đảo thiếu đảo chá»§ Mưu huynh đệ Mưu Thế Kiệt. Trong bốn ngưá»i nà y má»i ngưá»i sẽ tiếp tục chá»n ra má»™t ngưá»i."
Nhưng là dùng biện pháp gì để quyết định ngôi minh chá»§, y trù trừ má»™t hồi lâu, trong lòng vẫn chưa quyết, tháºt khó đưa ra chá»§ trương. Biện pháp đơn giản nhất chÃnh là đếm số ngưá»i á»§ng há»™, xem ngưá»i nà o được á»§ng há»™ nhiá»u nhất. Nhưng từ đó sẽ nảy sinh chia rẽ, mặc dù Ä‘a số có thể áp phục được thiểu số, nhưng hảo hán lục lâm vốn chỉ nghe má»m không sợ cứng, nếu như không chân chánh thà nh tâm ưng phục, sau nà y sẽ luôn phải âm thầm lo lắng. Cho nên Tân Thiên Hùng má»›i còn má»™t tầng lưỡng lá»±. Y hy vá»ng Thiết Ma Lặc đắc thắng, nhưng xem tình thế hiện trưá»ng thế nà y, số ngưá»i á»§ng há» Mưu Thế Kiệt dưá»ng như không Ãt hÆ¡n so vá»›i Thiết Ma Lặc.
Tà i sản của nguoidoi123
26-02-2009, 10:56 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LONG PHỤNG BẢO THOA DUYÊN
Tác giả: Lương Vũ Sinh
Hồi Thứ sáu (Phần III)
Dịch: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: Văn đà n
Lão trại chủ Phục Ngưu Sơn là Hùng Cự Nguyên chống quải trượng đứng lên nói:
"Äã có bốn vị nhân tuyển, má»—i ngưá»i Ä‘á»u có ngưá»i á»§ng há»™. Nói đến uy vá»ng đức hạnh cá»§a bá»n há», Ä‘iá»u nà y Ä‘á»u khó xem xét, không cách nà o so sánh được, nếu cứ để cho má»i ngưá»i tranh luáºn bà n ra bà n và o, cÅ©ng sẽ gây mất hòa khÃ. Cái có thể thấy rõ là võ công. Theo ý kiến cá»§a lão há»§, không bằng cứ chiếu theo quy cá»§ cÅ© mà là m việc."
Ngưá»i nà y tuổi quá sáu mươi, đã kinh qua ba lần đại há»™i tuyển chá»n minh chá»§, đối vá»›i quy cá»§ cÅ© trong giá»›i lục lâm là am hiểu hÆ¡n ai hết.
Tân Thiên Hùng nói:
"Váºy xin thỉnh Hùng lão tiá»n bối nói cho chúng ta nghe má»™t chút vá» quy cá»§ cÅ©."
Hùng Cự Nguyên khái một tiếng, rồi nói:
"Rất đơn giản, chÃnh là dùng võ công phân định. Bây giá» có bốn vị nhân tuyển, váºy sẽ đấu là m ba trà ng, bốc thăm quyết định thứ tá»± tráºn đấu trước sau."
"Má»—i trà ng đấu, đưa ra ba ngưá»i, bên nà o bại thì sẽ bị loại bá» tư cách nhân tuyển, ngưá»i nà o thắng sẽ tái đấu trà ng thứ hai, tại trà ng đấu thứ hai bên thắng có thể đổi ngưá»i tái xuất hoặc cÅ©ng có thể giữ nguyên nhưng ngưá»i là nhân tuyển tuyển minh chá»§ phải tối thiểu tái đấu má»™t trà ng. Quy cá»§ là như váºy, đã rõ rà ng chưa?"
Tân Thiên Hùng nghÄ© qua, đây cÅ©ng là má»™t biện pháp trong lúc còn chưa có biện pháp, mặc dù giao thá»§ tranh hùng, nếu có tổn thương hòa khÃ, nhưng cÅ©ng là lục lâm hảo hán Ä‘á»u sẽ bá»™i phục ngưá»i võ nghệ cao cưá»ng, nếu như có ngưá»i dùng võ công trấn áp đương trà ng, thì dù có hÆ¡n má»™t ná»a kẻ không thà nh tâm á»§ng há»™ y cÅ©ng sẽ không có lá»i gì để nói.
Hùng Cá»± Nguyên đưa ra quy cá»§ cÅ© nà y, toà n trưá»ng không má»™t ai phản đối. Tân Thiên Hùng láºp tức chá»§ trì bốc thăm. Kết quả trà ng đầu do Mưu Thế Kiệt đấu vá»›i Lý Thiên Ngao, ngưá»i thắng trong trà ng đầu sẽ đấu vá»›i Äổng Chiêu, Thiết Ma Lặc được xếp ở trà ng cuối cùng.
Lý Thiên Ngao phái phó trại chá»§ Äồ Hổ cá»§a hắn ra đấu tráºn thứ nhất. Äồ Hổ nà y vốn dÄ© sở trưá»ng khoái Ä‘ao, tánh tình hung bạo, trên giang hồ có danh là Äồ Phu. Cái Thiên Hà o vốn muốn thế Mưu Thế Kiệt ra đấu tráºn đầu, thế nhưng đối phương chỉ là thân pháºn phó trại chá»§ cho nên y không nguyện Ä‘i ra.
Chợt có má»™t ngưá»i vẹt đám đông Ä‘i ra, vang giá»ng nói:
"Ngưỡng má»™ Äồ đại ca khoái Ä‘ao vô địch đã lâu, tiểu đệ đến xin lÄ©nh giáo và i chiêu."
Chúng nhân nhìn ra, nhân thấy đó chÃnh là trại chá»§ Äồng Bách SÆ¡n Lý Bằng, ngưá»i nà y cÅ©ng vang danh Bát Quái Äao, cùng vá»›i Äồ Hổ xưng là Nam Bắc Nhị Äao. Má»i ngưá»i trong lòng thấy lạnh, thầm nghÄ©: "Nguyên lai là hắn đã có ý muốn cùng vá»›i Lý Bằng tá»· thà đấu Ä‘ao pháp lợi hại."
Äồ Hổ cưá»i ha hả nói:
"Lý trại chá»§ khách khÃ. Ai không biết Bát Quái Äao cá»§a Lý trại chá»§ độc bá»™ giang hồ. Hôm nay hạnh ngá»™, ắt phải má»i huynh táºn tình chỉ giáo, để tiểu đệ được đại khai nhãn giá»›i."
Lá»i nà y trong nhu mà lại có cương, tháºt đã nói cho Lý Bằng biết, hắn cÅ©ng quyết ý cùng Lý Bằng phân định cao thấp, chá» khi động thá»§ hai bên cÅ©ng bất tất phải lưu tình. Lý Bằng là lục lâm lão luyện, ý tứ như váºy là m sao không nghe ra? Ngay láºp tức ôm Ä‘ao nói:
"Äồ đại ca từ xa đến là khách, xin thỉnh xuất chiêu."
Äồ Hổ sở trưá»ng là khoái Ä‘ao, vốn xem trá»ng việc ra tay trước Ä‘oạt lấy tiên cÆ¡. Vì váºy hắn không há» khách khÃ, hét lên má»™t tiếng:
"Mạn phép!"
Äao quang cá»±c nhanh chá»›p động, liá»n chiếm tiên cÆ¡ phát chiêu trước. Chỉ nghe thấy tiếng Ä‘inh Ä‘inh Ä‘ang Ä‘ang liên tiếp không ngừng van lên, trong khoảnh khắc, Äồ Hổ đã chém ra bảy Ä‘ao, quần hà o ngó thấy, nhãn quan há»—n loạn, trong lòng Ä‘á»u thốt lên:
"Khoái Ä‘ao cá»§a Äồ Hổ nà y quả tháºt danh bất hư truyá»n."
Bát Quái Äao cá»§a Lý Bằng lại sở trưá»ng kÃn kẽ, chỉ thấy y cước đạp theo phương vị ngÅ© hà nh bát quái, vừa di chuyển vừa chá»›p động thi triển Ä‘ao pháp, má»™t Ä‘ao ngăn cản, mưa gió không lá»t. Äồ Hổ trên dưới chém ra bốn năm chục Ä‘ao Ä‘á»u bị y hóa giải hết. Hai ngưá»i má»™t công má»™t thá»§, Ä‘ao quang chá»›p nhoáng, vô cùng đẹp mắt, quần hà o không nhịn được ầm ầm hò reo cổ vÅ©.
Lý Bằng ngưng thần chú thị và o mÅ©i Ä‘ao, giống như mÅ©i Ä‘ao có mang theo cả trăm ngà n cân, Ä‘ao pháp cà ng thi triển cà ng cháºm lại. Nhưng Äồ Hổ dù tấn công gấp như cuồng phong bạo vÅ©, sá»± thá»±c không tiến thêm được bước nà o, Ä‘ao quang cá»§a hắn chỉ quanh quẩn trong má»™t vòng tròn.
Lý Thiên Ngao nhìn thấy không hay, trong lòng thầm nghĩ: "Nguy tai!" Tâm niệm còn chưa dứt, bỗng nghe thấy Lý Bằng hét lên mạnh mẽ:
"Trúng!"
Äá»™t ngá»™t y trở tay chém lại má»™t chiêu "Phản Thá»§ Liêu Âm". Äồ Hổ hoà nh Ä‘ao lại đỡ, trên cổ tay hắn đã bị trúng má»™t Ä‘ao! Äồ Hổ rú lên má»™t tiếng lá»›n, chuyển Ä‘ao sang tả thá»§, má»™t Ä‘ao trảm tá»›i. Äao nà y cá»§a hắn nhanh không tả nổi. Lý Bằng sau khi đắc thá»§, Ä‘ang lúc trong lòng hưng phấn, không ngá» tá»›i đối phương còn hung ngoan như váºy, vừa má»›i trúng Ä‘ao đột nhiên lại chuyển sang thế công, hÆ¡n nữa lại còn cá»±c nhanh như váºy, muốn tránh né cÅ©ng không kịp, đầu vai đã bị Äồ Hổ má»™t Ä‘ao chém xuống, máu huyết bắn ra.
Äồ Hổ, tả thá»§ đỠđao, còn muốn truy sát. Nhưng tay phải hắn chỉ còn lại má»™t mảnh da dÃnh lại, mắt thấy sắp bị đứt đến nÆ¡i, Tân Thiên Hùng cùng vá»›i Lý Thiên Ngao không hẹn mà cùng hô lên:
"Dừng tay, dừng tay!"
Äồ Hổ trừng mắt há»i:
"Thắng bại chưa phân, vì sao lại dừng tay?"
Chợt hắn cảm thấy Ä‘au đớn công tâm, nguyên lai do hắn nhất thá»i hăng máu, huyết khà sôi trà o, nên bị trúng má»™t Ä‘ao, nhưng lúc ấy không cảm thấy gì. Nhưng qua má»™t lúc, nhuệ khà sụt giảm, thân thể hắn cÅ©ng không phải là sắt thép đương nhiên là cảm thấy Ä‘au.
Tân Thiên Hùng nói:
"Chúng ta là hảo bằng hữu luáºn võ, bất phân thắng bại. Tráºn đầu nà y coi như là huỠđược rồi, chẳng lẽ phải tháºt sá»± đánh đến ngươi chết ta sống má»›i được sao ?"
Lý Thiên Ngao cÅ©ng vá»™i và ng gáºt đầu phụ há»a:
"Tân đại ca nói như váºy hữu lý, hữu lý, tráºn nà y coi như huá»."
Phải biết rằng, hai ngưá»i tuy Ä‘á»u bị thương, nhưng vết thương cá»§a Lý Bằng tại bả vai không há» yếu hại, còn Äồ Hổ bị thương ngay tay phải, xương tay đã bị chém đứt, hắn lại không am hiểu Ä‘ao pháp tay trái, nếu như tiếp tục tái chiến, hắn bị bại tất không nghi ngá». Lý Thiên Ngao chÃnh là sợ bên Mưu Thế Kiệt không đồng ý, mình sẽ bị thua tráºn đầu, nay nghe phán là xá» hòa đương nhiên là hắn vá»™i và ng đồng ý. Äồ Hổ lúc nà y thì Ä‘au đớn, mồ hôi lạnh toát ra như mưa, nếu như không phải sợ mất thể diện trước anh hùng thiên hạ, hắn đã sá»›m kêu rên, cho dẫu hắn có xưng là Äồ Phu thì cÅ©ng không dám tiếp tục sÃnh cưá»ng. Hai bên nhanh chóng có ngưá»i đến giúp trị thương đắp thuốc, dìu Ä‘i xuống.
Hán tá» mặt nâu kia mang má»™t "Äá»™c cước đồng nhân" bước ra, hắn Ä‘áºp Ä‘áºp mấy cái, rồi nói:
"Là m bằng hữu trong giá»›i chúng ta, má»—i ngưá»i Ä‘á»u không phải chiến đấu trên mÅ©i Ä‘ao lưỡi kiếm sao? Chúng ta xem trá»ng má»™t chữ “nghÄ©aâ€, nhìn sắc quế hồng chÃnh Ä‘iá»m may mắn, đánh không chết thì vẫn là bằng hữu như xưa, không tÃnh toán gì. Tiểu đệ thế Lý đại ca trợ tráºn, vị bằng hữu nà o xin chỉ giáo? Không quản tiểu đệ thân pháºn thấp kém, tiểu đệ vô cùng cảm kÃch."
Hán tá» nà y tên gá»i Hà n Duy, vốn là kẻ độc cước đại đạo, bình thưá»ng hỉ ná»™ Ä‘á»u không hiện ra ngoà i, ngưá»i Ä‘á»i gá»i là Lãnh Diện Hổ. Hắn sá» dụng má»™t cây "Äá»™c cước đồng nhân", nặng bốn mươi tám cân, nguyên lai là má»™t loại trá»ng binh khÃ, nhưng hai tay cá»§a đồng nhân nà y lại có thể giống như cây bổng Ä‘iểm huyệt đối phương, kiêm cả võ há»c ba trưá»ng phái "Trá»ng, Chuyết, Xảo", Ä‘Ãch thá»±c là má»™t nhân váºt lợi hại, so vá»›i Äồ Phu Äồ Hổ lợi hại hÆ¡n ba phần.
Lá»i hắn vừa má»›i nói, tháºt rất cay độc, rõ rà ng là muốn ngưá»i mang tÃnh mạng ra giao đấu. Bên phÃa Mưu Thế Kiệt vốn có ngưá»i chuẩn bị bước ra, nghe hắn nói váºy Ä‘á»u dừng lại.
Cái Thiên Hà o giáºn dữ, Ä‘ang muốn lên tiếng ứng chiến, chợt thấy trong đám ngưá»i, có má»™t ngưá»i đứng lên, thân cao bảy xÃch, mặt đẹp như ngá»c, cất giá»ng sang sảng nói:
"Ta đến lãnh giáo đồng nhân đả huyệt của Hà n đại ca."
Äám ngưá»i bên Mưu Thế Kiệt rất kinh ngạc. Nguyên lai thiếu niên nà y không phải là ngưá»i trong bá»n há» mà chÃnh là Triển Nguyên Tu, trượng phu cá»§a Vương Yến VÅ©.
Vương Yến VÅ© cưá»i nói:
"Chà ng sao lại không giúp Thiết Ma Lặc ?"
Triển Nguyên Tu xoa lòng bà n tay má»™t chút, nhá» giá»ng nói:
"Vì nà ng đó!"
Vương Yến VÅ© nhất thá»i hiểu ra, nguyên lai hán tá» kia vừa rồi xuất ngôn cà n rỡ, đối vá»›i Vương Yến VÅ© ngầm có ý vÅ© nhục. Triển Nguyên Tu chÃnh là có ý vì thê tá» mà trút giáºn. Y nghÄ© bên Thiết Ma Lặc cao thá»§ như mây, thiếu má»™t mình mình cÅ©ng sẽ không ảnh hưởng. Nhưng nếu như mình thắng tráºn nà y, Mưu Thế Kiệt có khả năng già nh phần thắng cao, váºy là loại bỠđược Lý Thiên Ngao, gián tiếp có lợi cho Thiết Ma Lặc.
Hà n Duy trong lòng sanh tức giáºn, nghÄ© thầm: "Ta sợ mẹ ngươi chứ ai sợ ngươi?" Nhưng hắn cÅ©ng tá»±a như khúc cây không biểu lá»™ má»™t chút tình cảm, hắn nói:
"Triển đại ca tháºt biết nói đùa, đã mở quán cÆ¡m lại còn lo chết đói sao? Nhưng chúng ta chỉ là ủng há»™ bằng hữu, hay còn là chuyện giữa hai chúng ta. Triển đại ca minh bạch chứ ?"
Triển Nguyên Tu cưá»i lạnh đáp:
"Ngươi yên tâm, ngươi có bản lãnh giết chết ta, quyết sẽ không có ngưá»i đòi ngươi thưá»ng mạng."
Hà n Duy nói:
"Không dám, huynh đệ chỉ sợ khi động thá»§ sẽ khó bảo toà n đôi bên không có tổn thương, nên nói rõ trước váºy thôi. Như váºy xin thứ cho huynh đệ là m cà n."
Hắn hô lên má»™t tiếng nhấc Äá»™c Cước Äồng Nhân lên nện xuống đầu Triển Nguyên Tu.
Triển Nguyên Tu, vừa bắt kiếm quyết, má»™t chiêu "Bạch Hồng Quán Nháºt", rá»i thân đâm tá»›i. Y xuất kiếm như gió, nhưng Hà n Duy cÅ©ng không kém. Chỉ nghe thấy "ÄÆ°Æ¡ng" má»™t tiếng, hắn đã đánh báºt kiếm vừa rồi cá»§a Triển Nguyên Tu lại. Äồng nhân láºp tức quét ngang, cánh tay đồng phóng tá»›i DÅ© Khà Huyệt bên hông cá»§a Triển Nguyên Tu.
Triển Nguyên Tu đâu thể đứng yên cho hắn Ä‘iểm trúng. Y nghiêng ngưá»i sang bên, phóng ra liá»n ba kiếm, ba kiếm nà y cÅ©ng Ä‘á»u hướng và o các huyệt đạo yếu hại trên ngưá»i Hà n Duy.
Hà n Duy thấy kiếm pháp cá»§a y quá lăng lệ, trong lòng phát hoảng, cấp tốc mang Äồng Nhân bốn phÃa chống đỡ, chuyển từ công sang thá»§, mưa gió bất nháºp. Chỉ nghe tiếng "Äinh Ä‘inh đương đương" không ngá»›t tá»±a như liên châu máºt hưởng, trên thân đồng nhân đã trúng đến mưá»i mấy chá»—, mạt đồng bay tán loạn, vết chém loang lổ. Nhưng đồng nhân nà y nặng tá»›i bốn mươi tám cân, dà y bảy thốn, bảo kiếm cÅ©ng không thể xuyên thấu được. Huống chi vÅ© khà Triển Nguyên Tu sá» dụng lại chỉ là má»™t thanh cương kiếm bình thưá»ng. Sau hÆ¡n mưá»i lần đâm mÅ©i kiếm cuối cùng cÅ©ng gãy.
Kiếm pháp cá»§a Triển Nguyên Tu sở trưá»ng mau lẹ cương mãnh, y vốn nghÄ© không va chạm vá»›i đồng nhân thì sẽ đâm bị thương đối phương. Nhưng không ngá» Hà n Duy thân thá»§ mau lẹ, tá»±a hồ vượt khá»i dá»± liệu cá»§a y, dù y có tấn công đến phương vị nà o, đồng nhân cá»§a Hà n Duy Ä‘á»u kịp thá»i ngăn trở, dÄ© nhiên là không thể đâm trúng.
Triển Nguyên Tu nóng nảy nghÄ© thầm: "Thằng lá»i nà y mang đồng nhân là m thuẫn bà i, ta đâm hắn không được thì sao có thể trút giáºn cho Yến muá»™i." Còn Hà n Duy lại ngầm hoan hỉ: "Ngươi kiếm pháp tuy cao nhưng cÅ©ng chỉ là hạng hữu dõng vô mưu! Tốt, ta xem ngươi đâm không được cà ng hung cà ng cuồng, hiện tại tạm cho ngươi sÃnh cưá»ng trổ tà i, chỠđến khi kiếm cá»§a ngươi gãy hết ta sẽ lấy tÃnh mạng cá»§a ngươi!"
Hà n Duy Ä‘ang lúc toan tÃnh như ý, chợt thấy Triển Nguyên Tu hai hà ng lông mà y dá»±ng ngược, hét lên má»™t tiếng lá»›n, tra kiếm và o bao, má»™t quyá»n phóng ra nhằm giữa bối tâm cá»§a đồng nhân đánh tá»›i. Chỉ nghe má»™t tiếng "Oanh" vang lên, đồng nhân bị phản chấn báºt trở lại. Hà n Duy không đỡ nổi lá»±c đạo nà y, bị đồng nhân Ä‘áºp trúng và o thái dương, máu tuôn như suối, lảo đảo ngã xuống. Triển Nguyên Tu môt quyá»n nà y trông có vẻ như mạo hiểm nhưng kỳ thá»±c y đã xem rõ công lá»±c cá»§a đối phương kém mình xa, nên má»›i dám xuất má»™t chiêu như váºy. Bất quá y tuy đánh ngã được Hà n Duy nhưng quyá»n đầu cÅ©ng bị sưng Ä‘á», Ä‘au đớn khôn tả.
Triển Nguyên Tu háºn khà khó tiêu, không chá» Hà n Duy đứng dáºy, má»™t cước đạp luôn và o háºu tâm hắn. Thiết Ma Lặc vá»™i và ng kêu lên:
"Triển đại ca, xin đừng!"
Triển Nguyên Tu cưá»i lạnh nói:
"Xem như có ngưá»i nói giúp cho ngươi, tha cho ngươi váºy."
Y nhấc cước lên, Hà n Duy đã đau quá ngất đi. Nguyên lai Triển Nguyên Tu tuy không muốn lấy mạng hắn, nhưng đã là m chấn thương lục phủ ngũ tạng của hắn, ngay cả sau nà y hồi phụ thì cũng chỉ là một phế nhân.
Lý Thiên Ngao đại nộ, nhảy ra nói:
"HỠTriển kia, ta cũng đến lãnh giáo cao chiêu của ngươi!"
Mưu Thế Kiệt cưá»i nói:
"Lý trại chủ quên quy củ rồi sao, vị Triển đại ca nà y thế huynh đệ trợ chiến, chỉ có thể đấu một trân."
Lý Thiên Ngao Ä‘áºp quải trượng, nói:
"ÄÆ°á»£c, ta đây sẽ lãnh giáo tuyệt thế võ công cá»§a Phù Tang đảo nhà ngươi!"
Tà i sản của nguoidoi123
27-02-2009, 08:21 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
LONG PHỤNG BẢO THOA DUYÊN
Tác giả: Lương Vũ Sinh
Hồi Thứ sáu (Phần IV)
Dịch: Dịch Phong
Hiệu Ä‘Ãnh: Triệu Khanh
Nguồn: Văn đà n
Mưu Thế Kiệt nói:
"Tiểu khả sống nÆ¡i góc đảo hoang vắng, kiến văn thiển láºu, đối vá»›i võ há»c bổn môn, cÅ©ng chỉ há»c được và i phần sÆ¡ lược, bốn chữ "Tuyệt thế võ công" tháºt không dám nháºn. Hôm nay đến đây chÃnh là muốn chiêm ngưỡng kỹ nghệ kinh nhân, bảy mươi hai đưá»ng Loạn Phi Phong Quải Pháp cá»§a Lý trại chá»§, ngưỡng má»™ đã lâu chÃnh là võ lâm nhất tuyệt. Hôm nay hạnh ngá»™, tiểu khả xin hướng Lý trại chá»§ lãnh giáo và i chiêu Quải Pháp."
Dứt lá»i y ném bá»™i kiếm xuống, Ä‘i đến má»™t gốc đại thụ phÃa trước, tùy tiện bổ ra má»™t chưởng, tiện ngang gốc cây đổ xuống. Chúng nhân nhìn thấy y váºn chưởng như Ä‘ao Ä‘á»u vô cùng kinh dị.
Chỉ thấy y tiện tay vót, trong nháy mắt, đã mang gốc cây vót thà nh má»™t cây má»™c côn dà i bốn xÃch. Y trở lại đấu trà ng, môt mình đứng láºp môn há»™, rà nh rá»t nói:
"Thỉnh Lý trại chủ ban chiêu!"
Lý Thiên Ngao lúc nà y má»›i biết y muốn dùng cây má»™c côn má»›i vừa tiện tay vót ra để đấu vá»›i thiết quải cá»§a mình, không khá»i ngầm sanh giáºn dữ, sát khà bốc lên.
Trong quần đạo có hÆ¡n phân ná»a là chưa từng biết qua bản lãnh cá»§a Mưu Thế Kiệt, trong lòng Ä‘á»u nghÄ©: "Thiếu niên nà y mặc dù là truyá»n nhân cá»§a Cầu Nhiêm Khách, nhưng y tuổi còn trẻ, dù cho há»c võ từ lúc còn là bà o thai cÅ©ng vị tất có thể vượt qua được Thiết Quải Lý. Sao lại sai lầm như váºy, dùng má»™t cây má»™c côn mà muốn đấu vá»›i thiết quải tinh cương bách luyện cá»§a đối phương, đây không phải là tá»± chuốc khổ và o thân sao?"
Quần đạo còn đang lo lắng cho Mưu Thế Kiệt, thì nghe tiếng Lý Thiên Ngao lạnh lùng:
"Mưu huynh nếu nhất định muốn đấu vá»›i quải pháp cá»§a ta, ta cÅ©ng không thể là m gì khác hÆ¡n đà nh phải khoe cái xấu cá»§a mình váºy!"
Hắn rất háºn Mưu Thế Kiệt coi thưá»ng hắn, cho nên vừa ra tay liá»n dùng chiêu cá»±c kỳ ngoan độc và cương mãnh, chỉ thấy trượng ảnh tá»±a như trái núi, cuốn gió ầm ầm, thá»±c như là có sức cá»§a vạn quân lôi đình.
Mưu Thế Kiệt dÄ© nhiên cÅ©ng không tránh né, cá» ngay má»™c côn tiếp chiêu. Quần đạo Ä‘á»u nghÄ© rằng má»™c côn cá»§a y nhất định sẽ bị thiết quải đánh gãy. Nà o ngá» Mưu Thế Kiệt tùy tay gạt ra, cây thiết quải cá»§a Lý Thiên Ngao liá»n bị y đánh báºt. Lý Thiên Ngao liên tiếp quét ra ba quải, Mưu Thế Kiệt cÅ©ng tiếp đủ ba chiêu, má»—i má»™t chiêu Ä‘á»u là lấy cứng đối cứng, hÆ¡n nữa y lại tá» vẻ không mất chút sức nà o, đón đỡ há»i hợt nhưng hóa giải hết toà n bá»™ quải pháp cương mãnh cá»§a Lý Thiên Ngao. Má»™c côn cá»§a y vẫn còn nguyên vẹn không tổn hại.
Äiá»u nà y nhất thá»i khiến cho toà n trưá»ng chấn động, vừa tranh cãi vừa kỳ dị! Có ngưá»i nói:
"Chẳng lẽ há» Mưu nà y biết dùng yêu pháp hay sao, thiết quải cá»§a há» Lý nếu Ä‘áºp lên thạch đầu má»™t quải, thạch đầu cÅ©ng phải vỡ vụn, nhưng má»™c côn cá»§a y tại sao lại không há» tổn hại chút nà o?"
Nguyên lai Mưu Thế Kiệt tuy tuổi còn trẻ, nhưng ná»™i công sá»›m đã đạt đến cảnh giá»›i thượng thừa, y lại sá» dụng thá»§ pháp tá lá»±c chữ "Huyá»n". Bá» ngoà i trông thấy cứng đối cứng, nhưng kỳ tháºt y tùy theo thế công cá»§a đối phương, mà dẫn lá»±c đạo cá»§a đối phương chệch qua má»™t bên. Muá»i phần lá»±c đạo cá»§a Lý Thiên Ngao khi chạm đến má»™c côn thì Ãt nhất cÅ©ng bị y hóa giải đến tám phần, váºy là m sao còn có thể đánh gãy được má»™c côn cá»§a y. Lý Thiên Ngao quát lá»›n:
“Ta nhớ ngươi nói là đấu quải pháp, sao còn không hoà n chiêu."
Mưu Thế Kiệt cưá»i đáp:
"Các hạ từ xa đến tức là khách, theo lý đương nhiên phải nhưá»ng các hạ ba chiêu!"
Tiếng cưá»i vừa thu lại, má»™c côn liá»n vung lên, hÆ¡n nữa lại chÃnh là chiêu số trong Loạn Phi Phong Quải Pháp "Nhất lá»±c hà ng tháºp há»™i."
Kiến thức cá»§a Lý Thiên Ngao đương nhiên là cao hÆ¡n đám quần đạo Ä‘ang kinh ngạc vá» tiểu quái nà y, cho nên hắn biết ná»™i công cá»§a Mưu Thế Kiệt hÆ¡n xa hắn, lúc nà y má»›i hoà n lại hắn má»™t chiêu. Hắn nhìn thấy Mưu Thế Kiệt cÅ©ng sá» dụng chiêu số cá»§a Loạn Phi Phong Quải Pháp, mặc dù không khá»i có chút kinh ngạc, nhưng cÅ©ng âm thầm hoan hỉ.
Chiêu "Nhất lá»±c hà ng tháºp há»™i" nà y chÃnh là để đôi bên so sánh vá» lá»±c lượng. Lý Thiên Ngao tá»± thị lá»±c mạnh, thấy y xuất chiêu nà y, chÃnh hợp vá»›i tâm ý, láºp tức hắn cÅ©ng vẽ hồ lô (là m việc giống hệt), cÅ©ng má»™t chiêu "Nhất lá»±c hà ng tháºp há»™i" nghênh đón.
Váºy mà khi đôi bên tiếp xúc, chỉ nghe má»™t tiếng "ÄÆ°Æ¡ng", má»™c côn cá»§a Mưu Thế Kiệt vẫn còn nguyên vẹn, thiết quải cá»§a Lý Thiết Ngao không tá»± chá»§ được bị cuốn theo má»™c côn quay mấy vòng. Nguyên lai má»™t chiêu nà y cá»§a Mưu Thế Kiệt trong cương có nhu, so vá»›i Lý Thiên Ngao còn cao minh hÆ¡n nhiá»u, y cải biến dụng phương pháp "Chuyển" chữ "Huyá»n", quả nhiên có thể mang lá»±c đạo phát ra tấn công địch nhân đồng thá»i lại mượn chÃnh lá»±c đạo cá»§a địch nhân hoà n kÃch lại. Loại công phu tá lá»±c mượn lá»±c thượng thừa nà y xuất ra, Lý Thiên Ngao là m sao có thể chống lại được. May mắn Mưu Thế Kiệt không nặng tay, chỉ tùy tiện quay má»™c côn và i vòng rồi triệt hồi lại, Ä‘oạn cưá»i nói:
"Loạn Phi Phong Quải Pháp cá»§a Lý trại chá»§ quả tháºt không tầm thưá»ng, tiểu đệ tái lãnh giáo và i chiêu."
Mưu Thế Kiệt cố ý đùa giỡn, Lý Thiên Ngao sá» ra chiêu nà o, y cÅ©ng sá» ra chiêu đó. Quải pháp cá»§a Lý Thiên Ngao có tên là "Loạn Phi Phong", đương nhiên là nhanh đến cá»±c Ä‘iểm, váºy mà Mưu Thế Kiệt so vá»›i hắn còn nhanh hÆ¡n. Chỉ thấy y thân hình nhẹ nhà ng phiêu hốt, tá»±a như phượng múa, thiết quải cá»§a Lý Thiên Ngao ngay cả vạt áo cá»§a y cÅ©ng không chạm đến được, còn nói gì đến việc đánh gãy má»™c côn.
Quần đạo nhìn như say như ngốc, đột nhiên thấy Lý Thiên Ngao kêu lên một tiếng, nhảy ra, ném thiết quải cắm xuống mặt đất, cung hai tay lại nói:
"Äa tạ Mưu huynh hạ thá»§ lưu tình, Lý má»— xin bái phục."
Mưu Thế Kiệt vội và ng hoà n lễ, nhấc thiết quải lên, hai tay trao lại cho hắn.
Ngoại trừ mấy ngưá»i Thiết Ma Lặc, Äá»— Bách Anh, Äổng Chiêu, Cái Thiên Hà o ra, còn những ngưá»i khác Ä‘á»u không hiểu chuyện gì cả. Nguyên lai Mưu Thế Kiệt chá» cho Loạn Phi Phong quải pháp cá»§a Lý Thiên Ngao xuất ra chiêu tối háºu, tức thá»i cấp tốc dùng thá»§ pháp vô luân chưởng rách áo ngá»±c hắn. Nếu như Mưu Thế Kiệt tăng thêm má»™t chút khà lá»±c nữa thì lồng ngá»±c cá»§a hắn đã bị đánh vỡ. Tá»›i lúc nà y hắn đương nhiên biết công phu cá»§a đối phương cao hÆ¡n mình quá nhiá»u, do váºy không thể không phục.
Tiếp theo là tráºn thứ hai do lão anh hùng Thiết Tà Kim Äao Äổng Chiêu đấu vá»›i bên Mưu Thế Kiệt.
Ủng há»™ Äổng Chiêu Ä‘a phần là các báºc lão tiá»n bối đã thà nh danh. Tráºn thứ nhất bên phÃa Äổng Chiêu là Uy Trấn Hà Sóc Vạn Liá»…u ÄÆ°á»ng đấu vá»›i Cái Thiên Hà o bên Mưu Thế Kiệt.
Vạn Liá»…u ÄÆ°á»ng được xưng là Uy Trấn Hà Sóc, đương nhiên là có võ nghệ kinh nhân. Ba mươi năm trước y bằng và o má»™t cây can thiết thương, hoà nh hà nh Hà Sóc, không ai dám đối đầu, trong giá»›i lục lâm có thể coi là má»™t nhân váºt có tiếng tăm. Äáng tiếc y niên ká»· đã cao, so vá»›i Äổng Chiêu còn lá»›n hÆ¡n hai tuổi. Cái Thiên Hà o lại Ä‘ang tuổi tráng niên, khà lá»±c hÆ¡n nhiá»u. Äấu qua ba mươi chiêu, Cái Thiên Hà o dùng má»™t chiêu "Lá»±c Phách Hoa SÆ¡n" bổ xuống, Vạn Liá»…u ÄÆ°á»ng không đỡ nổi chiêu nà y, suýt nữa té ngã. Cái Thiên Hà o kÃnh lão là báºc tiá»n bối, liá»n tá»± mình ném đại Ä‘ao Ä‘i, đỡ lão dáºy. Cái Thiên Hà o tá»± nguyện xá» hòa, nhưng Vạn Liá»…u ÄÆ°á»ng Ä‘Ãch thá»±c là lão anh hùng sảng trá»±c, đưa tay trá» vá» phÃa đại Ä‘ao cá»§a Cái Thiên Hà o vừa ném Ä‘i, quyết định phần thắng thuá»™c vá» Cái Thiên Hà o. Quần hà o đối vá»›i hai ngưá»i bá»n há» Ä‘á»u rất bá»™i phục.
Bên phÃa Äổng Chiêu, Mạnh Châu lão anh hùng Tái Chuyên Chư Thưá»ng Äồ Ä‘ang muốn xuất tráºn thứ hai. Äổng Chiêu chợt tá»± mình đứng lên, vừa nói vừa cưá»i:
"Thưá»ng lão đệ, tráºn thứ hai nà y ngươi để ta Ä‘i, ngươi còn nhá»› lúc đó chúng ta nói gì không?"
Thưá»ng lão nghiêm mặt nói:
"Lúc ấy huynh vốn không muốn tá»›i đây, sau đó nghe ta nói, chúng ta Ä‘á»u đã già , đối vá»›i chức vị lục lâm minh chá»§, Ä‘á»u không có ham muốn, chỉ cần đến xem lá»›p háºu bối anh hùng cÅ©ng rất vui vẻ rồi."
Äồng Chiêu cưá»i nói:
"Äúng váºy! Cho nên ta khuyên đệ ngồi lại đây xem."
Thưá»ng Äồ nói:
"Äổng đại ca, tuy nói như váºy, nhưng ta lúc đó không nghÄ© có nhiá»u lão bằng hữu muốn tiến cá» huynh ra mặt như váºy! Hiện tại nếu như huynh muốn bá» cuá»™c không phải là phụ hảo ý cá»§a má»i ngưá»i sao, đối vá»›i lão bằng hữu cÅ©ng không trả lá»i được."
Äổng Chiêu gãi gãi đầu, lại cưá»i nói:
"Ta hôm nay ở lại nhìn thấy háºu bối xuất anh hùng, quả nhiên là đá»i sau hÆ¡n Ä‘á»i trước, trong lòng tháºt sá»± rất cao hứng, đâu còn có ý niệm cùng vá»›i thiếu niên nhân tranh thắng bại. Nhưng tình cảm cá»§a các lão bằng hữu tháºt khó khước từ, chi bằng như váºy Ä‘i, tráºn nà y ta muốn thỉnh Mưu thiếu hiệp tái hiển lá»™ công phu, xem xem lão há»§ còn có thể tiếp được bao nhiêu chiêu? Như váºy có thể sá»›m chuyển qua trà ng tiếp theo."
Lá»i nà y cá»§a lão có hai tầng ý tứ. Tầng thứ nhất là cho thấy công phu cá»§a lão trong cùng bối pháºn là kém nhất, cho nên tịnh không muốn đấu thắng tranh hùng, thắng thì cố nhiên sẽ vui vẻ mà bại cÅ©ng hoan hỉ, đến Ä‘iểm là dừng. Tầng thứ hai là là lão thá»±c khiêm nhưá»ng, ý rằng nếu cho Thưá»ng Äồ đấu tráºn thứ hai, thắng bại không biết, nếu như thắng thì lại phải đấu tráºn thứ ba, chẳng phải là mất thêm thá»i gian sao? Cho nên không bằng để lão ra đấu, tráºn nà y lão tất thua không còn nghi ngá», như váºy lại cà ng nhanh nhượng Thiết, Mưu hai ngưá»i lên trà ng tiếp theo. Những lá»i nà y tháºt là chu đáo má»i mặt, Ä‘Ãch thá»±c là lá»i nói cá»§a báºc lão tiá»n bối.
Chiếu theo quy cá»§, bên thắng thì không cần đổi nguá»i, nhưng cÅ©ng có thể đổi ngưá»i, bởi váºy Tân Thiên Hùng liá»n há»i Mưu Thế Kiệt:
"Äổng lão anh hùng má»™t lòng muốn thưởng thức tà i năng cá»§a hà o kiệt háºu bối, chỉ Ä‘Ãch danh muốn thiếu hiệp ra tiếp tráºn nà y, ý thiếu hiệp thế nà o?"
Mưu Thế Kiệt vá»™i và ng hướng Äổng Chiêu thi lá»… nói:
"ÄÆ°á»£c tiá»n bối coi trá»ng, cung kÃnh không bằng tòng mệnh, tiểu bối đâu dám giấu cái xấu?"
Äổng Chiêu cưá»i ha hả nói:
"Nói hay lắm, nói hay lắm. Ngươi dùng binh khà gì?"
Nguyên lai, Mưu Thế Kiệt chưa mang bá»™i kiếm, Äổng Chiêu thấy hai tay y vẫn trống không, cho nên má»›i há»i như váºy.
Mưu Thế Kiệt cúi mình nói:
"Trước mặt tiá»n bối, nà o dám động binh khÃ?"
Äổng Chiêu khẽ ngẩn ngưá»i, láºp tức lại cưá»i ha hả nói:
"Tốt, để lão há»§ tái đại khai nhãn giá»›i, kiến thức công phu không thá»§ nháºp bạch nháºn cá»§a thiếu hiệp."
Giang hồ hảo hán đối vá»›i lá»… nghÄ©a giữa ngưá»i nhiá»u tuổi và Ãt tuổi Ä‘á»u vô cùng coi trá»ng. Nếu như cùng bối pháºn giao thá»§, không sá» dụng binh khà là tá» thái độ vô lá»…. Nhưng đối vá»›i trưởng bối thì lại ngược lại, không dùng binh khà là biểu lá»™ thái độ cung kÃnh, biểu lá»™ không dám coi trưởng bối thà nh địch nhân. Thà mình chịu thụ thương chứ không dám để lão bối chịu ngá»™ thương.
Quần đạo nghe xong, Ä‘á»u thầm khen Mưu Thế Kiệt khiêm nhưá»ng lá»… độ, nhưng trong lòng Ä‘á»u thầm nghÄ©: "Thiết tà kim Ä‘ao cá»§a Äổng Chiêu so vá»›i Thiết quải cá»§a Lý Thiên Ngao còn lợi hại hÆ¡n. Mưu Thế Kiệt nếu như dụng kiếm, y hÆ¡n ở tuổi trẻ niên tráng, đương nhiên sẽ thá»§ thắng. Nhưng nếu như chỉ bằng đôi nhục chưởng, khà lá»±c không thể sá» dụng được, thắng bại sẽ trở nên khó khăn, có thể ngược lại. Y bá» cả mối nguy có thể lỡ mất địa vị minh chá»§, cÅ©ng không nguyện chiếm tiện nghi cá»§a đối phương cao tuổi, Ä‘Ãch thá»±c là hà nh động cá»§a báºc anh hùng."
Äổng Chiêu búng ngón tay lên sống Ä‘ao nói:
"Tốt, giỠxin thỉnh thiếu hiệp tiếp chiêu!"
Má»™t Ä‘ao chém nghiêng tá»›i, Mưu Thế Kiệt song quyá»n chắp lại, dùng má»™t thế "phi thân Ä‘oạt vị", chiếm lấy vị trà hạ thá»§ bất lợi, vừa tránh được Ä‘ao thứ nhất cá»§a Äổng Chiêu. Äây là do y tá»± cho mình là háºu bối, cho nên chiêu thứ nhất không hoà n thá»§, hÆ¡n nữa còn nhượng cho Äổng Chiêu Ä‘oạt lấy vị trà thượng thá»§ có lợi.
Äổng Chiêu cưá»i nói:
"Mưu thiếu hiệp bất tất khách khÃ!"
Lão liá»n dùng má»™t thế "Phượng Hoà ng triển sÃ", thân hình bay đến, Ä‘ao phải vuốt nghiêng, tả quyá»n phóng ngang, nhất thá»i trung, tả, hữu cả ba đưá»ng cá»§a Mưu Thế Kiệt Ä‘á»u bị phong tá»a. Mưu Thế Kiệt không nghÄ© lão tuổi đã gần bảy mươi, thân pháp Ä‘ao pháp lại vẫn còn lợi hại mạnh mẽ như váºy, không khá»i lá»›n tiếng tán dương:
"Hay!"
Quần hùng kÃnh trá»ng Äổng Chiêu là báºc tiá»n bối, nên cà ng nhiệt tình cổ vÅ©, đồng thá»i cÅ©ng Ä‘á»u nghÄ©: "Dưới Ä‘ao quang và quyá»n ảnh bao phá»§, chỉ sợ con muá»—i cÅ©ng bay không thoát, không biết há» Mưu kia sẽ thoát khốn như thế nà o?" Tâm niệm còn chưa dứt, chỉ nghe thấy má»™t tiếng "tranh", chỉ thấy Mưu Thế Kiệt đã di hình hoán vị, dá»i sang má»™t bên cá»§a Äổng Chiêu, tay áo phất phÆ¡, vẫn tiêu sái như trước!
Nguyên lai Mưu Thế Kiệt đã dùng Nhất Chỉ Thiá»n Công đánh bạt kim Ä‘ao cá»§a Äổng Chiêu ra chút Ãt, ngay trong thá»i khắc đó y đã theo phÃa dưới khẩu Ä‘ao lách qua. Quần hùng trợn mắt nhìn má»™t chiêu hoà n lại kinh hiểm đặc sắc và nhanh như chá»›p, tháºt là nhìn chưa từng nhìn, nghe chưa từng nghe. Trong sát na đó, má»i ngưá»i chú mục, bốn bá» hoà n toà n yên lặng, rồi vỡ òa ra bởi tiếng la hét cổ vÅ© Ä‘inh tai nhức óc, so vá»›i tiếng cổ vÅ© Äổng Chiêu lúc nãy còn lá»›n hÆ¡n nhiá»u.
Äổng Chiêu cưá»i tán thưởng:
"Hảo công phu! Thanh kim Ä‘ao nà y đã theo lão tung hoà nh ná»a Ä‘á»i ngưá»i, vừa rồi má»›i chánh thức gặp phải đối thá»§!"
Láºp tức hà o khà bá»™t phát, kim Ä‘ao múa như bay, quyá»n thế như gió, quả nhiên là lão Ä‘ang hiển lá»™ tung hoà nh, tá»±a như sóng Trưá»ng Giang Ä‘ang cuồn cuá»™n dâng.
Mưu Thế Kiệt thầm nghÄ©: "Lão nhân quả nhiên danh bất hư truyá»n, nếu như là lão năm ba mươi tuổi ta quyết không thể dùng tay không ứng phó được." Y láºp tức thi triển tuyệt đỉnh khinh công, cùng vá»›i Äổng Chiêu triển khai du đấu, dùng chưởng Ä‘oạt Ä‘ao.
Hai ngưá»i đấu cà ng lúc cà ng gấp, quần hùng ngưng thần tÄ©nh khÃ, nhìn không chá»›p mắt. Chỉ thấy Mưu Thế Kiệt như hồ Ä‘iệp xuyên hoa, vây xung quanh tháºt chặt, bốn phương tám hướng Ä‘á»u là nhân ảnh cá»§a Mưu Thế Kiệt. Giữa trà ng mặc dù chỉ có hai ngưá»i giao đấu, nhưng tá»±a như có thiên quân vạn mã Ä‘ang sát phạt. Quần hà o nhìn xem mà thấy mắt hoa mà y choáng, thần tình chao đảo. Thân pháp cá»§a Mưu Thế Kiệt cà ng lúc cà ng nhanh, có và i ngưá»i hoa mắt váng đầu, không chịu được liá»n vá»™i và ng bế mục không dám nhìn nữa.
Chợt thấy ánh Ä‘ao như dải cầu vồng xẹt đến, chuyển qua má»™t vòng, hai ngưá»i phút chốc phân khai. Mưu Thế Kiệt ôm quyá»n thi lá»…:
"Tiá»n bối thứ tá»™i."
Äổng Chiêu Ä‘ang tra kim Ä‘ao và o bao, ha hả cưá»i lá»›n, quần hùng có rất nhiá»u ngưá»i nhìn khá»—ng rõ, Ä‘á»u há»i:
"Rốt cuộc là ai thắng?"
Tháºt là :
Trưá»ng giang sóng sau đè sóng trước
Thế gian ngưá»i má»›i vượt ngưá»i xưa
Chuyện sau thế nà o? Hạ hồi phân giải.
Tà i sản của nguoidoi123
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîçâóê , bảo thoa lục , down long phung bao thoa , êîíêóðñû , ëóíêà , îäèíöîâî , ïåñíÿ , ïîäàðêè , ïîãîäû , ïðàâäà , ïðîãíîç , loan phung se duyen , lomngphungkiduen , long phụg bảo thoa , long phụng bảo thoa , long phung bao dau thoa , long phung bao hoa thoa , long phung bao kiem , long phung bao kim thoa , long phung bao luc thoa , long phung bao ngan thoa , long phung bao tha duyen , long phung bao thoa , long phung bao thoa luc , long phung duyen , long phung thoa bao luc , ñóáàðó , ýêîëîãèÿ , ðàìñòîð