Đọc thơ của Nấm như ăn nấm độc ấy, đọc xong sùi bọt mép luôn. Thơ gì ngang thế không biết
nấm độc cũng xin được làm,
xin trích câu lỗ tấn,
thủa xưa làm gì có đường,
đi mãi, đi mãi...
cũng thành đường thôi,
bây giờ thơ ngang ngang,
đọc mãi cũng thành vần mà