 |
|

03-06-2009, 06:27 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 533
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 46 phút
Thanks: 7
Thanked 159 Times in 116 Posts
|
|
Chương 15: Mua và bán
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : zerokavn
Nguồn : 2T
Lão bà bà đột nhiên nở nụ cưá»i, nụ cưá»i trên khuôn mặt nhăn nheo phảng phất nhìn như má»™t cái Ä‘uôi chó (và von quái dị)
“Äối vá»›i ngưá»i khác, nói như thế nà y có lẽ rất khó, nhưng đối vá»›i tiểu tá» gian trá như ngươi, chỉ cần đáp ứng yêu cầu cá»§a ngươi, má»i chuyện tá»±u dá»… dà ng.â€
Khổng Trác hấp háy mắt, vẻ buồn bá»±c, “Vãn bối như váºy không gá»i là gian trá, cái nà y gá»i là tÃnh toán cẩn tháºn, cha ta từng nói, trong cuá»™c sống luôn phải tÃnh toán cẩn tháºn, không thể vì cái lợi nhá» mà tối mắt.â€
“Câm miệng!†Lão thái thái lạnh lẽo quát má»™t tiếng,â€Tiểu tá», nếu ngươi thÃch là m thương nhân, váºy chúng ta liá»n bắt đầu đà m phán Ä‘i, Ä‘iá»u kiện cá»§a ngươi ta có thể đáp ứng, nhưng là ngươi phải giúp ta hai chuyện!â€
“Hai việc, hai việc gì ?â€
“Biết Lý Thiếu Äông không ?â€
Khổng Trác có vẻ có chút má» mịt lắc đầu,â€không nghe nói qua!â€
Lão thái thái sá»ng sốt má»™t chút, rồi tức cưá»i nói,â€Ta tháºt hồ đồ, Lý Thiếu Äông chÃnh là ông ná»™i cá»§a Vạn Tiên Cốc cốc chá»§ hiện tại, ngươi như thế nà o có thể nháºn biết!â€
“Lão nhân gia ngà i sẽ không phải muốn ta Ä‘i giết lão tổ tông cá»§a Vạn Tiên Cốc nà y chứ ?â€
Vạn Tiên Cốc là má»™t trong lục đại môn phái chánh đạo cá»§a thiên hạ, nổi danh sánh cùng La Phù, dá»±a theo Ä‘iá»u lão thái thái nói, Lý Thiếu Äông đó là nhân váºt đồng bối vá»›i tổ sư phụ mình, bảo hắn Ä‘i đối phó hắn chẳng phải là tá»± sát sao ?
“Ta tá»± nhiên không phải muốn ngươi Ä‘i giết hắn, vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a ngươi, dù hÆ¡n trăm mưá»i năm nữa cÅ©ng không phải đối thá»§ cá»§a lão già đó, ta chỉ là muốn ngươi Ä‘i đối phó hắn!â€
“Äối phó hắn?!â€
Khổng Trác nở nụ cưá»i khổ, hắn vốn biết, các lão gia đạt tá»›i cấp báºc nà y, bình thưá»ng Ä‘á»u là trốn ở trong thâm sÆ¡n cổ động tham ngá»™ thiên nhân chi đạo, mong đột phá cánh cá»a cuối cùng, đâu có dá»… tìm được mà đối phó.
HÆ¡n nữa, “đối phóâ€, ý tứ cá»§a cái từ ngữ nà y tháºt quá rá»™ng, đối phó tức là thế nà o ? Chá»i má»™t tiếng cÅ©ng là đối phó, mà giết hắn cÅ©ng là đối phó, rốt cục phải đối phó như thế nà o thì lão thái thái nà y má»›i hà i lòng, tháºt sá»± là khó Ä‘oán a!
Cho nên, Khổng Trác chỉ là cưá»i khổ nhìn lão thái thái má»™t chút, vẻ mặt Ä‘Ãch bất đắc dÄ©,â€Tiá»n bối có thể hay không giải thÃch rõ rà ng má»™t chút, Ãt nhất cÅ©ng để cho vãn bối rõ rà ng, ngà i nói đối phó rốt cục là đến thế nà o a!â€
“Ngươi tá»± mình lượng sức là m là được!†Lão thái thái nói, lúc nà y đây, tiêu chuẩn bà đặt ra tháºt khiến cho Khổng Trác cảm thấy ngây ngốc, cái gì gá»i là ta tá»± mình lượng sức mà là m?
Nhìn vẻ mặt ngây ngốc cá»§a Khổng Trác, lão thái thái cưá»i cưá»i,â€Tu vi ngươi bây giá» muốn tìm gặp được hắn cÅ©ng khó, nói chi là đối phó hắn, ta đối vá»›i ngươi yêu cầu cÅ©ng không cao, chá» ngươi đủ thá»±c lá»±c, cho hắn má»™t chút giáo huấn, chÃnh như lá»i ngươi nói, phải là lúc thá»±c lá»±c ngươi có khả năng giáo huấn, còn nếu vÄ©nh viá»…n cứ như bây giá», ngươi cÅ©ng có thể chá»i thầm trong lòng, mà nếu thá»±c lá»±c ngươi đã có thể vượt qua hắn, ngươi liá»n giúp ta giết hắn, chá»§ yếu là do ngươi tá»± đánh giá!â€
“Không có yêu cầu nà o khác ?†trong giá»ng nói cá»§a Khổng Trác có vẻ có chút kinh dị.
“Không nên nghÄ© ai cÅ©ng như ngươi, tiểu tá»!†Lão thái thái nói,â€Kỳ tháºt ta sống lâu như váºy, cÅ©ng không có gì di nguyện gì, cÅ©ng không có cái gì gá»i là chết không nhắm mắt, chỉ là năm đó cùng ná» Lý Thiếu Äông có má»™t chút vướng mắc, cho nên má»›i muốn kêu ngươi giúp ta trả thù má»™t chút mà thôi, vá» phần hiệu quả như thế nà o cÅ©ng chỉ nghe theo mệnh trá»i!†Dứt lá»i, nhẹ nhà ng thở dà i má»™t hÆ¡i.
Ngưá»i sắp chết, Ä‘á»u luôn hướng thiện.
Trong khoảng thá»i gian ngắn, Khổng Trác đột nhiên nghÄ© được lá»i nà y quả thá»±c chÃnh xác.
“Ngươi và sư phụ ngươi không giống nhau nhiá»u, vá»›i tÃnh cách cá»§a ngươi, chắc ngoà i việc ăn thì không nghÄ© được gì nhiá»u, nếu nói ta còn yêu cầu nà o khác, váºy lúc nà o sư phụ ngươi gặp phiá»n toái, hy vá»ng ngươi táºn lá»±c há»— trợ hắn.â€
“Äó là đương nhiên!†Khổng Trác láºp tức không há» nghÄ© ngợi khẳng định, â€Thân là đệ tá», nếu ai tìm sư phụ ta gây phiá»n toái, ta sẽ giết hắn!â€
“Hảo, tốt lắm!†Lão thái thái nở nụ cưá»i, lúc nà y đây, nụ cưá»i tá»±a hồ rất vui vẻ, cÅ©ng rất thư tâm, mà ngân ti Ä‘ang trói buá»™c Khổng Trác cÅ©ng lấy tay phải bà là m trung tâm, biến thà nh má»™t tấm lưới mà u bạc, bị bà thu và o trong ngá»±c.
Sau đó, bà lại từ trong ngá»±c lấy ra má»™t túi vải Ä‘en nhá», tay phải nắm lấy phần đáy túi, tay trái nắm lấy miệng túi, nhẹ nhà ng nhấc lên, má»™t cái há»™p sắt dà i khoảng sáu tấc, rá»™ng sáu tấc, cao chừng ba tấc hiện ra.
Khổng Trác vừa nhìn, con mắt thiếu chút cÅ©ng trở nên xanh lè, hẳn là đồ tốt đây, bảo bối nà y là do tuyệt thế thá»§ pháp cá»§a vu giá»›i tá» chế ra, không gian bên trong rất lá»›n, mà theo hắn biết, bảo bối như váºy cả thiên hạ căn bản chỉ có và i món, ngay La Phù phái, nghe nói cÅ©ng chỉ có má»™t kiện, do chưởng giáo Lăng Già Thượng Nhân nắm giữ.
Thấy vẻ mặt tham lam cá»§a Khổng Trác, lão thái thái cưá»i hì hì nói, “Vốn là ta định mang cái túi nà y tặng cho ngươi, nhưng là sau khi nghe ngươi nói như váºy, thấy cÅ©ng có chút đạo lý, cho nên ta liá»n thay đổi chá»§ ý.â€
“A?â€
Thân thể Khổng Trác có chút căng cứng, thịt béo trên ngưá»i cÅ©ng động Ä‘áºy, trên mặt lá»™ ra vẻ tươi cưá»i, “Tiá»n bối nói đùa!â€
“Ta cÅ©ng không muốn cùng tiểu bối như ngươi nói giỡn là m gì, vừa rồi ngươi nói rất đúng, ta Ä‘Ãch tháºt là ngưá»i trong Ma Giáo, trong mắt chÃnh phái các ngươi là tà môn ngoại đạo, mà cái túi nà y, chÃnh đạo các ngươi cÅ©ng có má»™t Ãt ngưá»i biết ta, nếu là ta Ä‘em nó cho ngươi, sau nà y để ngưá»i ta nhìn thấy, ngươi chẳng phải là có quan hệ cùng ta ma sao, cho nên cái túi nà y ta sẽ lưu lại, cho nó bồi ta Ä‘i âm phá»§ Ä‘i!â€
CÆ¡ thể Khổng Trác cà ng thêm co quắp, cố gắng duy trì bá»™ dạng tươi cưá»i, “Tiá»n … tiá»n bối ý nói là !â€
“Äây là ta chuẩn bị cho ngươi đó!†Lão thái thái quăng cái há»™p và o tay Khổng Trác, â€Mở xem Ä‘i!â€
Khổng Trác liếc mắt nhìn lão thái thái má»™t cái, lại nhìn cái há»™p sắt má»™t chút, cái há»™p nà y cÅ©ng không có khóa, cho nên, nhẹ nhà ng đẩy nắp má»™t chút, mở ra, từ trong há»™p sắt liá»n có má»™t cá»— tá» thiết tú khà đáºp và o mặt, nhìn kỹ, bên trong ngoà i trừ ba khối kim chúc lá»›n nhá» phân biệt thà nh ba khá»a hạt châu, còn lại cái gì cÅ©ng không có.
“Äây là ……!â€
“Cái nà y là má»™t trăm năm trước, ta tại nÆ¡i núi hoang, phát hiện má»™t tiên động, tiên động ná», cÅ©ng không còn gì quan trá»ng hay quý giá, ngoại trừ ba khá»a hạt châu bằng sắt nà y, Ä‘oán chắc là bảo váºt, chỉ là lúc đó ta có rất nhiá»u bảo váºt, đối vá»›i thứ nà y cÅ©ng không mấy để ý, cho tá»›i bây giá» cÅ©ng không có ai biết ta có nó, cho nên, ngươi cÅ©ng không cần lo lắng ngưá»i khác từ mấy hạt châu nà y Ä‘oán được ta và ngươi có quan hệ!â€
Khổng Trác cưá»i khổ gáºt đầu,â€Rõ, Ä‘a tạ tiá»n bối!â€
Hiểu là mấy hạt châu nà y, cÅ©ng không biết là thứ gì, ở trong tay lão thái thái có lẽ hÆ¡n trăm năm, cÅ©ng không có luyện hóa, nghÄ© đến có lẽ cÅ©ng không phải ý gì tốt đẹp, chỉ là không dùng được thì Ä‘em cấp cho mình để coi như đáp ứng Ä‘iá»u kiện.
Từ vẻ mặt cá»§a Khổng Trác, lão thái thái tá»±a hồ nhìn ra ý nghÄ© cá»§a hắn, liá»n nói, “Tiểu tá», ngươi không nên xem thưá»ng ba khá»a hạt châu trên tay ngươi, sở dÄ© ta không có luyện hóa nó, bởi vì ta lúc ấy có nhiá»u thứ lắm, không thiếu pháp bảo, nhiá»u tá»›i mức ta còn không thuá»™c hết nổi, cho nên ta má»›i không sá» dụng, vốn là định đến xem cấm chế cá»§a tiên động mà lấy được, tiên động nà y tuyệt đối là cá»§a má»™t cao nhân pháp lá»±c vô cùng cưá»ng đại, cho nên, đồ hắn lưu lại, sẽ không quá kém.â€
Khổng Trác không nói gì, theo trá»±c giác cá»§a hắn, Ä‘iá»u lão bà nà y nói, hắn chỉ tin bốn phần, còn sáu phần kia thì tá»± mình phải phán Ä‘oán.
â€Trông bá»™ dáng ngươi có vẻ không coi trá»ng đồ váºt nà y, ta còn thứ khác, ngươi cÅ©ng thá» xem Ä‘i.†Nói rồi, phẩy tay má»™t cái, má»™t quyển sách má»ng mà u bạc, ước chừng mưá»i trang bay lại tay Khổng Trác.
Trong mắt Khổng Trác liá»n xuất hiện vẻ khinh thưá»ng, đến nhìn má»™t cái cÅ©ng chẳng thèm.
Công pháp, lại là công pháp!
Là Phù của ta còn dạng công pháp gì không có a ?
Khai phái bốn ngà n năm qua, tiá»n bối nhiá»u như váºy, trong đó váºn khà tốt cÅ©ng không má»™t ngà n thì cÅ©ng tám trăm ngưá»i trên núi nhặt được má»™t quyển, trong động lại nhặt được má»™t quyển, đến bây giá», hợp thà nh má»™t cái tà ng kinh các, mà chÃnh mình, giỠđây cÅ©ng đã đủ tư cách tiến và o, giá» lại tạ Æ¡n ta bằng má»™t quyển, tác dụng duy nhất có lẽ đơn giản là giúp tà ng kinh các kia nhiá»u thêm má»™t quyển mà thôi.
“Ta biết, tà ng kinh các cá»§a La Phù có rất nhiá»u công pháp cao thâm, tháºm chà không Ãt loại còn không kém Tiên Thiên Tá» KhÃ, nhưng cái nà y có chút đặc biệt†lão thái thái nói, “Äây không phải công pháp tu hà nh bình thưá»ng, phương pháp cá»§a nó không giống bất kỳ phương pháp nà o trước đây.â€
“Ma đạo ?†Khổng Trác sá»ng sốt, nghe lão bà nói, hắn láºp tức nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u nà y, thiếu chút nữa quăng cuốn sách xuống đất, hắn hiện tại không mong muốn có dÃnh lÃu tá»›i ma đạo thần kinh.
“Ta nói rồi, nó không giống vá»›i bất cứ phương pháp tu luyện nà o trên thê gian, không phải chánh đạo, cÅ©ng không phải là tà đạo, nó là phương pháp tu luyện cá»§a Vu Môn nhất mạch.â€
“Vu Môn nhất mạch? Nó là cái gì?†Khổng Trác vẻ mặt nghi hoặc, hắn cái gì môn Ä‘á»u cÅ©ng nghe qua, cái gì nhị môn ba phái, cái gì Thanh Linh Môn, Huyá»n VÅ© môn …, chỉ có cái Vu Môn nà y là không có nghe nói qua.
“Vu Môn là má»™t chá»§ng tá»™c cưá»ng đại từ thượng cổ, pháp môn tu hà nh cá»§a chúng ta bây giá» Ä‘á»u chá»§ trương dẫn khà nháºp thể, Khà Hóa Thần, Thần Phản Hư, Hư Hợp Äạo, tổng cá»™ng bốn đại cảnh giá»›i, nhưng vá»›i Vu Môn, há» hòan toà n lấy việc thân thể thà nh thánh là m mục tiêu, cho nên, mục tiêu pháp quyết cá»§a Vu Môn tá»± nhiên là rèn luyện thân thể.â€
“Thân thể thà nh thánh?â€
“Äúng, đây là pháp môn thân thể thà nh thánh†Lão thái thái cưá»i nói, nhiá»u năm trước, ta tu luyện ở vùng núi hoang, cÅ©ng có má»™t chút thu hoạch, chỉ tiếc là , pháp môn Thân Thể Thà nh Thánh nà y mặc dù thần diệu vô cùng, nhưng cà ng vá» sau, cà ng cháºm và khó khăn vô cùng, lúc khởi đầu, chỉ có thể là m gia tăng cưá»ng độ thân thể cá»§a ngươi, so sánh vá»›i tâm pháp Ma Môn cá»§a ta thì thua xa, mà ta lúc ấy lại vô cùng tá»± phụ, nghÄ© có thể Ä‘em tâm pháp Ma Môn tu luyện tá»›i táºn cùng, tá»±u thà nh ma đạo, bởi váºy, mặc dù thấy có tác dụng lá»›n nhưng lại không tu luyện, bây giá» nghÄ© lại, cÅ©ng tháºt đáng tiếc, nếu lúc đó ta không nóng nảy, tiếp tục tu luyện nó, có lẽ bây giá» không có kết quả như thế nà yâ€.
|

06-06-2009, 02:40 AM
|
 |
Vu Thần Giáo Vị Diện lưu lãng giả Äệ nhất Vu vệ
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HoChiMinh city
Bà i gởi: 42
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 46
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 16:Tế
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : Tiá»n Như Mạng
Nguồn : 2T
“Ã, đại hoang sÆ¡n kia ở địa phương nà o?†Khổng Trác thấy cÅ©ng đã thấy rồi,vì váºy liá»n Ä‘em quyển Vu môn công pháp cất và o trong lòng,ngá»±c, rồi đột nhiên ngẩng đầu há»i má»™t câu như váºy.
Nghe ý tứ cá»§a lão thái thái,đại hoang sÆ¡n kia chÃnh là má»™t địa phương có cổ tiên di động,nÆ¡i chứa Vu môn công pháp tá»±a hồ là má»™t bảo khố, nếu có cÆ¡ há»™i, tá»± mình không bằng Ä‘i coi trá»™m má»™t chút, nói không chừng có thể vô tình lấy được Ä‘a dạng bảo bối!
“Thung lÅ©ng vá» phÃa đông trong đại hoang sÆ¡n là nÆ¡i núi non nhiá»u nhất,không gian kỳ dị có rất nhiá»u lang trùng hổ báo, sÆ¡n tinh quá»· quái,núi non hiểm trở, rừng cây sâu ráºm rá»™ng lan ra tá»›i ngà n dặm, linh khà mặc dù tháºt sá»± dư thừa, nhưng nhiá»u sá»± váºt thần bÃ, chướng khà khắp nÆ¡i trên đất, độc váºt tứ tán,chá»— sâu trong đại hoang sÆ¡n thưá»ng có những hồng hoang dị thú xuất hiện, cÅ©ng chÃnh là bởi vì hoà n cảnh quá nguy hiểm như váºy, cho nên má»›i trở nên hoang vu không dấu chân ngưá»i,tuy nhiên,cÅ©ng có má»™t và i ngưá»i tu hà nh tìm đến tu luyện,vì cần sá»± u tÄ©nh , nhưng dù là tu luyện, cÅ©ng chỉ có thể là ở gần bìa đại hoang sÆ¡n mà thôi, cÅ©ng có má»™t và i ngưá»i vì tu luyện ,muốn tá»± mình sáng chế ra kỹ nghệ, tiến và o chá»— sâu trong đại hoang sÆ¡n, nhưng bá»n hắn đại Ä‘a số kết quả Ä‘á»u má»™t Ä‘i không trở vá», ba khá»a thiết châu nà y là ta tại bên bìa đại hoang sÆ¡n phát hiện ra, còn Vu môn công pháp là ta trong lúc vô ý bước và o má»™t khu cấm chế á» chá»— sâu trong đại hoang sÆ¡n,đó là má»™t nÆ¡i thác cùng xanh thẳm. Nếu ngươi muốn Ä‘i, ta khuyên ngươi, đợi thêm khoảng năm mươi năm nữa, có lẽ đến lúc đó, ngươi má»›i miá»…n cưỡng có thá»±c lá»±c bước chân và o Äại hoang sÆ¡n !â€
“Äa tạ tiá»n bối chỉ giáo!†Khổng Trác vẻ mặt á»ng lên.
“Ngươi cÅ©ng không cần như thế, ta cho ngươi chá»— tốt, má»™t đằng là vì muốn ngươi là m việc cho ta, đương nhiên , quan trá»ng chÃnh là , ta hy vá»ng đến má»™t ngà y, ngươi có thể khả năng trợ lá»±c má»™t chút cho sư phụ ngươi!â€
“Tiá»n bối cùng gia sư tá»±a hồ rất quen thuá»™c a!â€
Lão thái thái trầm ngâm má»™t chút nói,â€Quan hệ cá»§a ta vá»›i hắn , có lẽ ngươi sau nà y sẽ biết, nhưng bây giá», ta không thể nói cho ngươi !â€
“Tiá»n bối không sợ vãn bối mạo nháºn là đệ tá» cá»§a gia sư à ?â€
Lão thái thái cưá»i,â€Thứ nhất, sư phụ cá»§a ngươi tại tu hà nh giá»›i kỳ tháºt danh khà cÅ©ng không lá»›n, chỉ có số Ãt ngưá»i biết rõ gốc gác cá»§a hắn, thứ hai, thanh kiếm nà y cá»§a ngươi thì không lừa được ta!â€Cánh tay khô gầy cá»§a lão thái thái hÆ¡i quÆ¡ lên,má»™t thanh Ä‘oản kiếm liá»n xuất hiện trên tay cá»§a lão bà ,chÃnh là thanh Ä‘oản kiếm vừa rồi Khổng Trác dùng để táºp kÃch chạy trốn… “Kiếm nà y chÃnh là do tây phương Thái Bạch nguyên tinh há»—n hợp vá»›i thiên hà tinh sa luyện chế mà thà nh, thiên hà tinh sa là do năm đó sư phụ cá»§a ngươi lấy Ä‘i từ tay ta, ngưá»i khác mạo nháºn là m sao được, cho nên ngươi vừa xuất kiếm, ta liá»n biết ngay ngươi là đệ tá» cá»§a Mạc Hưu!â€
“Tiá»n bối cùng gia sư quả nhiên quen thuá»™c†Khổng Trác cưá»i nói.
Lão thái thái không có trả lá»i nhưng nói tiếp “Tiểu bằng hữu, ta nhắc nhở ngươi má»™t câu, Muốn có thể luyện chế má»™t thanh cá»±c phẩm tiên kiếm ,ngoại trừ tây phương Thái Bạch nguyên tinh cùng vá»›i thiên hà tinh sa ra …, còn phải cần có má»™t đặc tÃnh rất trá»ng yếu khác,chÃnh là phải thu nạp, phong ấn thú linh bất luáºn cấp báºc nà o, dung hợp thú linh là m kiếm phách!â€
“Phong ấn thú linh không kể cấp báºc ?†Khổng Trác sá»ng sốt,hắn bình thưá»ng nghe nói, tiên kiếm còn có má»™t công hiệu khác, đó là phong ấn thú linh, Ä‘em thú linh luyện hóa thà nh kiếm phách, như váºy có thể tăng chút thuá»™c tÃnh cho tiên kiếm , thú linh cấp báºc cà ng cao, tiên kiếm đó uy lá»±c cà ng mạnh.
Tiên kiếm trong thiên địa cà ng nổi danh , cà ng sẽ là m cho ngưá»i khác cảm giác được kinh khá»§ng kiếm phách.
Cứ như váºy, kiếm phách cấp báºc cà ng cao, thuá»™c tÃnh sẽ cà ng mạnh,uy lá»±c tiên kiếm tá»± nhiên lại cà ng lá»›n, tá»· như phong ấn má»™t mãnh hổ thú linh là m kiếm phách cùng phong ấn má»™t con bò là m kiếm phách, hiệu quả là hoà n toà n bất đồng.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên ,phong ấn thú linh cÅ©ng là có cấp báºc hạn chế ,tiên kiếm bình thưá»ng , nhiá»u nhất chỉ có thể phong ấn má»™t và i thú linh bình thưá»ng mà thôi, chỉ là cao đẳng tiên kiếm má»›i có thể phong ấn dị thú có thuá»™c tÃnh cùng năng lá»±c đặc thù,Khổng Trác vốn cÅ©ng biết , là có thể bắt má»™t dị thú thú linh nà o đó là m kiếm phách, nhưng hắn lại không nghÄ© tá»›i là có thể phong ấn được bất kể cấp báºc linh thú nà o, nói cách khác,chÃnh mình tháºm chà có thể Ä‘em má»™t đầu thú linh thần thú phong ấn, chẳng lẻ đây là sá»± tháºt chăng?
Khổng Trác nhìn lão thái thái nói, “ Theo ý cá»§a tiá»n bối,nếu ta muốn Ä‘em má»™t linh hồn kỳ lân thú phong ấn cÅ©ng có thể ?â€
“Nếu ngươi có năng lực giết chết thì có thể!†Lão thái thái nói.
“Cái nà y thì phiá»n toái đây!†Khổng Trác trong lòng khổ sở nở nụ cưá»i.
Hắn là má»™t ngưá»i cÅ©ng có lòng tham như ai,mÆ¡ tưởng thanh kiếm trên tay cÅ©ng có thể phong ấn kỳ lân linh thú,nếu bây giá» cho hắn má»™t đầu mãnh hổ, hắn cÅ©ng sẽ không thèm liếc mắt má»™t cái, tháºm chÃ, hắn còn thầm than mình may mắn,lúc ở La Phu sÆ¡n đã không có nhất thá»i xúc động Ä‘i giết cá»p lấy hồn luyện phách, bởi vì, má»™t thanh tiên kiếm nhiá»u nhất chỉ có thể có má»™t kiếm phách, nếu lúc ấy mình tháºt sá»± giết má»™t con cá»p nói,chẳng phải thanh kiếm nầy liá»n thà nh đồ phế váºt,tháºt sá»± là không đáng giá.
Chỉ là cứ như váºy,tá»± mình muốn tu luyện kiếm phách thì không biết đến năm tháng nà o, chạy Ä‘i đâu tìm ra má»™t linh hồn cưá»ng đại để thu và o, phong ấn là m kiếm phách đây chứ?
Lão thái thái bây giỠđột nhiên nói với mình, chuyện nà y là có ý gì đây chứ?
Khổng Trác xoay chuyển ánh mắt, nhìn lão thái thái.
Lão thái thái cưá»i cưá»i,â€Äừng nhìn ta, ta bây giá» không có thú linh hay cái gì tốt nữa đâu, cho nên, hết thảy ngươi Ä‘á»u phải tá»± dá»±a và o bản thân mình,vá» phần ta, sẽ phải chết rồi, không thể giúp ngươi mấy cái chuyện nà y đâu!â€
“Tiá»n bối -!†Khổng Trác sắc mặt biến đổi, tá»±a hồ ý thức được cái gì, vừa định muốn nói , liá»n bị má»™t cổ cưá»ng lá»±c đẩy bắn ra ngoà i hiên, còn chưa chá» hắn ổn định thân thể,gian phòng nhá» duy nhất cá»§a quán trà liá»n “bồng†phát ra má»™t tiếng, trong nháy mắt loé ra má»™t đạo há»a xanh rá»n, hết thảy Ä‘á»u biến thà nh tro tà n,không còn lưu lại má»™t tia dấu vết nà o cá»§a lão thái thái.
Mặt Khổng Trác mang theo vẻ nghi hoặc nghiêm trá»ng,lại nhá»› tá»›i chá»— mình đứng vừa rồi bị vùi lấp trong mưa gió, nhìn dưới chân má»™t đống biến mất, trong lòng khổ sở nở nụ cưá»i,â€Con mẹ nó, đến tá»™t cùng là chết tháºt hay chết giả, chỉ có trá»i má»›i biết!â€
Tóm lại mà nói, Khổng Trác là má»™t ngưá»i có tâm tư rất nghiêm cẩn,không phải hắn bản tÃnh vốn đã như thế, chá»§ yếu là do hắn có má»™t ngưá»i cha là má»™t thương nhân thà nh đạt, mà hắn lại là má»™t tiểu tỠđặc biệt đĩnh đạc,tuy không thể xưng là thiên tà i,nhưng Ãt nhất cÅ©ng có thể ngá»a mặt không thẹn vá»›i trá»i cao. Cho nên, từ nhá», hắn đã được cha hắn mang tất cả kỳ vá»ng ký thác trên ngưá»i,thưá»ng xuyên giảng giải cho hắn vá» các loại các dạng sinh ý kinh doanh,còn Ä‘em các loại nhân tình sá»± cố kể cho hắn , không chỉ hy vá»ng hắn lúc ấy hiểu cả, nhưng nhá»› kỹ được là tốt rồi.
Khổng Trác năm ấy bảy tám tuổi cha mẹ ngá»™ hại, Khổng Trác chÃnh là đã từng má»™t từ quá»· môn quan trở vá», đối vá»›i tánh mạng, thế đạo, tá»± nhiên có má»™t tầng hiểu biết, cho nên việc hắn là m, có lúc hiển hiện sá»± ngây thÆ¡,nhưng nhiá»u khi tÃnh toán kỹ cà ng, rốt cục,Ä‘iá»u đó cÅ©ng là m cho lão thái thái coi trá»ng hắn.
Hắn không tin thiên địa sẽ cho hắn chuyện tốt gì, bất quá hôm nay, bầu trá»i tá»±a hồ rÆ¡i xuống cho hắn váºn khà không tồi, chỉ là hắn như thế nà o hiểu được, nà y con đưá»ng phÃa trước nồng Ä‘áºm tá» khà đang chỠđón hắn.
Lão thái thái tuyệt đối không phải bởi vì nhìn mình thuáºn mắt mà cấp cho mình chá»— tốt, mà là vì sư phụ mình.
Từ trong má»™t và i câu nói, Khổng Trác có cảm giác rõ rà ng…lão thái thái cùng sư phụ mình có quan hệ không bình thưá»ng.
Hắn Ä‘i đến kết luáºn, đầu tiên là sư phụ nhất định có không Ãt chuyện phiá»n toái, thứ hai, lão thái thái nà y không phải là tình nhân cá»§a sư phụ,mà là thân nhân cá»§a sư phụ.
Äiá»u đầu cÆ¡ bản có thể bà i trừ, váºy chỉ có giả thiết thứ hai có thể xảy ta, chỉ là cứ như váºy thì sư phụ mình,bản thân túy kiếm Mạc Hưu có má»™t tầng thần bÃ, là nhị đại đệ tá» cá»§a La Phu phái, cùng La Phu ngÅ© kiếm quan hệ tương đối tốt,túy kiếm Mạc Hưu lại cùng ngưá»i trong ma đạo có quan hệ, Ä‘iá»u nà y tá»±a hồ hÆ¡i mâu thuẫn!
Khổng Trác cưá»i khổ lắc đầu.
Nhìn sắc trá»i đã dần sáng, phương đông tại nÆ¡i thiên địa giao giá»›i, hiện ra má»™t đưá»ng tia trắng.
Khổng Trác nghiêng đầu suy nghÄ© má»™t chút, Ä‘em tất cả má»i chuyện sắp xếp lại trong đầu , rồi như chẳng có chuyện gì phát sinh. Cước trình gia tăng muốn trong vòng hai ngà y tá»›i,sẽ tá»›i được chá»— hạp cốc mưá»i năm trước …nÆ¡i đã là m cho hắn cả Ä‘á»i Ä‘á»u không thể quên.
Năm đó đám mã tặc đã chết ở dưới kiếm cá»§a sư phụ, mà thi thể cha mẹ cÅ©ng đã mai táng, chôn ở phÃa sau hạp cốc trên má»™t sưá»n núi nhá».
Mặc dù trải qua mưá»i năm mưa gió, nhưng là bởi vì nÆ¡i đó, đó được Mạc Hưu hạ cấm chế nho nhá», cho nên, cÅ©ng không hư hao nhiá»u lắm, chỉ là cá» dại đã má»c lên cao bằng thân ngưá»i,bao phá»§ toà n bá»™ chá»— đất hợp táng.
Khổng Trác lặng lẽ phạt hết cá» dại xung quanh má»™ phần,má»™t lúc đã Ä‘em má»™ phần chỉnh tu lại hoà n hảo. Giở ra tế phẩm,và ng mã liá»n đốt lên, khấu đầu quỳ xuống chÃn chÃn tám mươi mốt lạy.Dá»±a theo nguyên kế hoạch, hắn sẽ chuẩn bị rá»i Ä‘i, nhưng không nghÄ© tá»›i,khi cúi xuống lạy cái đầu tiên,tất cả những phiá»n muá»™n khổ não mưá»i năm qua hiện lên trong đầu, bất đắc dÄ© hÃt dà i má»™t hÆ¡i,tâm tình vốn chuẩn bị Ä‘i du ngoạn má»i nÆ¡i hoà n toà n tan biến.Hắn tá»± mình Ä‘i ra phạt má»™t đám cá»,má»™t và i bụi trúc,láºp lên má»™t cái thảo lư nhá», má»™t mặt là muốn vì cha mẹ thá»§ hiếu, mặt khác là muốn dốc lòng tu luyện, để cha mẹ ở chÃn suối vui lòng, cÅ©ng có thể là má»™t cảm giác an á»§i.
|

06-06-2009, 02:42 AM
|
 |
Vu Thần Giáo Vị Diện lưu lãng giả Äệ nhất Vu vệ
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: HoChiMinh city
Bà i gởi: 42
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 46
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 17: Äại Nháºt Lưu Li Kim Thân Quyết
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : naruto2302
Nguồn : 2T
Căn nhà tranh không lớn, chỉ có thể che gió che mưa, mà Khổng Trác không nghĩ tới bản thân phải ở đây và i ngà y, sống trong tình trạng không mong đợi.
Theo lương tâm mà nói, Mạc Hưu chá»n nÆ¡i cha mẹ mình táng thân cÅ©ng không sai, vá» phong thuá»·, cÅ©ng là miá»…n cưỡng hưng thịnh, cách mặt đông không xa, là hạp cốc má»i ngưá»i bị giết, mà trong nà y là chá»— mai táng, được vây quanh bởi sưá»n núi thoai thoải.
So vá»›i La Phù SÆ¡n núi nà y không lá»›n lắm, chỉ có thể xem như má»™t ngá»n đồi nhá», nhưng mà cây cối tốt tươi, phÃa đối diện, xa xa có thể nhìn thấy má»™t tiểu thôn, và o lúc hoà ng hôn bắt đầu, từ phÃa đó có khói bay lên, giữa không trung trở thà nh từng là n sương trắng tinh tế vô cùng, ánh lên trong trá»i chiá»u bảng lảng.
Bên dưới, cảnh sắc ưu mĩ như mộng như ảo.
PhÃa tây, là má»™t con sông lá»›n, sông Nghi Thá»§y
Nghi Thuá»· sóng cồn mạnh liệt, dòng nước phát ra những tiếng gầm gà o Ä‘inh tai, nhưng đến khúc sông nà y, bị sưá»n đồi ngăn trở, cÅ©ng đà nh nhá» giá»ng, hoà và o cùng tiếng gió, phát ra thanh âm nghe như tiếng hát xa, chẳng những không ồn à o, mà đượm vẻ thanh nhã u tịch.
Khổng Trác ở đây ná»a tháng, trong khoảng thá»i gian nà y ngoại trừ má»—i ngà y trước mắt cha mẹ cố gắng luyện hai thức kiếm, còn lại phần lá»›n thá»i gian là ở trong nước luyện táºp, lấy lá»±c sóng cồn vô cùng mãnh liệt kia để rèn luyện sức ổn định cá»§a lá»±c đạo kiếm pháp.
Lúc táºp kiếm xong, lại trở vá» căn nhà tranh, nghiá»n ngẫm công pháp vu tá»™c, cái mà bản thân nháºn từ lão thái thái thần bà kia.
Quả tháºt, so vá»›i hết thẩy chi thức vá» phương pháp tu luyện cá»§a hắn hoà n toà n khác biệt, môn công pháp nà y có tên là Äại Nháºt Lưu Li Công, nguyên văn là trá»±c tiếp dẫn động thái dương lá»±c trên bầu trá»i và o thân thể mình, khiến Khổng Trác kinh ngạc không thôi, chÃnh là đây là cách tu luyện vô cùng hung mãnh.
Pháp môn nà y, đừng nói là gặp, nghe cÅ©ng còn chưa tá»›i, nếu muốn bà n vá» tốc độ tu luyện pháp môn chÃnh đạo đương nhiên cháºm hÆ¡n ma đạo, nhưng Khổng Trác có thể khẳng định, cách tu ma đạo tốc độ nhanh nhất, hung hiểm nhất, cÅ©ng không bằng bá»™ Äại Nháºt Lưu Li Kim Thân Quyết nà y.
Trong thiên hạ cũng có phương pháp hấp thu trực tiếp chân hoả của thái dương và o cơ thể mình, không phải muốn tự sát sao?
Theo tri thức luáºn cá»§a Khổng Trác, dù là loại pháp môn tu luyện loại nà o, đầu tiên phải dẫn khà nháºp thể, trong Äại khà cá»§a trá»i đất tìm ra má»™t sợi Vô khÃ, hay còn gá»i là Nguyên khÃ, thu nạp chúng và o cÆ¡ thể, luyện hoá, thu phóng, đây là pháp môn trần trụi nhất, đồng thá»i cÅ©ng là nghệ thuáºt nhất, chÃnh đạo tu như váºy, ma đạo gì cÅ©ng thế, nhưng pháp môn vu tá»™c cÅ©ng tháºt biến thái.
Dá»±a theo kết luáºn đầu tiên nà y, là không thể thừa nháºn được, ta phân tÃch khả năng khác xem sao, tốc độ tu hà nh cá»§a nó vô cùng nhanh, chỉ cần có mặt trá»i. Dá»±a và o cái gì lão thái thái cho rằng pháp quyết Vu tá»™c không phải là pháp môn ma đạo?
Khổng Trác tin ông ta nói đúng, mà sách nà y từ trên xuống dưới cÅ©ng không có gì sai, như váºy, là dá»±a và o cái gì?
Äể trả lá»i câu há»i dạng nà y, Khổng Trác đã suy nghÄ© ba ngà y liên tục, ngừng cả luyện kiếm, thức trắng ba đêm, hắn muốn thông suốt hết các khÃa cạnh trong đó, nói tá»›i cùng, cÅ©ng vì quán tinh tư duy đưa đẩy mà thôi.
Vu môn công pháp cùng phương pháp tu luyện cá»§a hắn căn bản là hai hệ thống hoà n toà n khác nhau, năng lượng cá»§a mặt trá»i đúng tháºt là vô cùng lá»›n, cÆ¡ hồ là có thể chạm đến được, nhưng ngươi có khả năng tiếp nháºn hay không a, và dụ như, thân thể Khổng Trác hiện tại
Theo đánh giá vá» chÃnh mình, hắn má»—i ngà y nhiá»u nhất chỉ có thể tuy luyện Lưu li kim thân quyết ná»a canh giá» mà thôi, nếu tiếp cÆ¡ thể sẽ không chịu nổi, cho nên, năng lượng mặt trá»i rất lá»›n, ngươi cÅ©ng đà nh mở to mắt mà nhìn, không thể lấy, giống hệt kiểu miếng ngon sắp bá» và o bụng thì phải dừng lại.
ChÃnh là bầy ngay trước mặt là cá»§a ngon váºt lạ, sÆ¡n hà o hải vị, mà hắn không có khả năng cỠđộng. Pháp quyết vu tá»™c nà y, vÄ©nh viá»…n không cần lo thiếu ăn, vấn đỠlà bụng cá»§a ngươi thế nà o mà thôi, mà trước khi Khổng Trác biết vá» phương pháp tu luyện nà y, như ngưá»i bị bỠđói lâu ngà y,
Äang tìm đồ ăn khắp nÆ¡i, nhưng tìm cả ná»a ngà y, cÅ©ng chỉ có thể thấy được ná»a cái bánh mỳ, có cảm giác ăn vÄ©nh viá»…n không đủ, mà tu luyện ma đạo có thể hình dung là khát nước mà uống thuốc độc, biết rõ là thế, nhưng vẫn chuốc hết và o mình. Ä‚n cái gì, cuối cùng cÅ©ng là thức ăn nhiá»…m độc.
NghÄ© thấu triệt khoản nà y, xác định đây tuyệt đối không phải là công pháp tu ma, Khổng Trác cÅ©ng yên lòng, nhắc đến công pháp Vu tá»™c, nói hắn không tò mò là gạt ngưá»i, nhục thân trở thà nh bất diệt, chỉ nhá» mưá»i trang giấy lá mà u bạc nà y, nghe có vẻ hÆ¡i phóng đại, nhưng có tháºt là như váºy không?
Kiểu gì cÅ©ng chiếm tiện nghi lại không có tác hại gì, Khổng Trác bắt đầu thá» luyện táºp, mà kết quả sau má»™t ngà y, hắn thấy chÃnh mình đã sai lầm lá»›n, hắn Ä‘oán mình có thể chịu được thái dương chân hoả rèn giÅ©a trong ná»a canh giá», nhưng sá»± tháºt, má»™t phần tư canh giá» cÅ©ng không được.
Dưới tình trạng kiên trì được má»™t lúc, hắn cÅ©ng hiểu ra lá»i lão thái thái, tu luyện công pháp nà y chỉ có má»™t từ, Thong Thả!!!!
Nhưng cÅ©ng có những ưu đãi, vá»›i pháp môn tu hà nh cá»§a bản thân cÅ©ng không xung đột, bởi vì đây chỉ là rèn luyện thân thể mà thôi, loại cưá»ng hóa bên trong nà y ngưá»i khác không nháºn ra được gì, nếu mình luyện đến trình độ nhất định, má»™t khi cùng ngưá»i khác cáºn chiến.
Cho dù là há»™ thân nguyên khÃ, cÅ©ng có thể má»™t kÃch xuyên thá»§ng, mà luyện đến cá»±c Ä‘iểm, chÃnh mình cÅ©ng không cần đến kiếm tiên hay má»™t pháp bảo nà o khác nữa, thân thể chÃnh là vÅ© khà sắc bén giết ngưá»i khá»§ng bố nhất, song không có năm mươi năm khổ luyện chắc chắn không vươn tá»›i được.
CÅ©ng chỉ có ná»a thế ká»·, cái mình có nhiá»u nhất chÃnh là thá»i gian!
NghÄ© váºy, Khổng Trác hưng phấn hẳn lên, cấm lấy mưá»i tá» giấy lá ghi pháp quyết, xem cả đêm, sau khi máy móc nhá»› hết thì Ä‘em chúng huá»· Ä‘i.
Hắn sợ bị ngưá»i khác bắt được, thì ưu thế cá»§a mình cÅ©ng không còn.
Dù sao hắn cÅ©ng không phá»§ nháºn mình là kẻ tá»± tư tá»± lợi, má»™t mình cất giấu công pháp, bất quá, hắn cÅ©ng tá»± an á»§i, là m như váºy phòng ngừa kẻ ác lấy được, nguy hại cho thiên hạ.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên bảo vệ không cho rÆ¡i và o tay ma đạo, chẳng phải là việc má»™t nhân sÄ© chÃnh đạo nên là m sao?
Trong tâm Khổng Trác cưá»i xấu, vươn ma trảo đến ba viên thiết châu.
Hắn không biết nó là gì, nhưng đi cùng với công pháp Vu tộc, thiết châu nà y hẳn không tệ, nhưng không tệ ở chỗ nà o đây?
Lại nói, má»™t khi là pháp bảo vô chá»§, mình cÅ©ng không cần khách khÃ, cho nên hắn mở há»™p, Ä‘em ba váºt lá»›n nhá» giống như trứng bồ câu Ä‘en xì ra, tháºt cẩn tháºn kiểm tra, Vạch má»™t đưá»ng nhá» trên ngón tay mình, tháºt nhẹ nhà ng, Ä‘em má»™t giá»t máu nhá» xuống má»™t viên thiết châu, sau đó lấy tay lau máu còn thừa lên những hạt còn lại, rồi tay trái nâng hạt châu lên, nắm chặt tay lại,
Cả cÆ¡ thể cÅ©ng ngồi xuống xếp bằng, váºn hà nh Tiên Thiên Tá» KhÃ, bắt đầu luyện hoá ba hạt châu.
Rồi hắn phải hối háºn, hiển nhiên, hắn lại lần nữa xem nhẹ ba hạt châu nà y.
Má»™t cá»— lá»±c lượng to lá»›n mênh mông từ hạt châu toả ra, đó là Tiên thiên mệnh thổ chi lá»±c khiến ngưá»i ta lạnh ngưá»i, chÃnh xác tÃnh Thổ trong ngÅ© hà nh, trầm ổn, trang nghiêm, tá»±a như má»™t toà núi lá»›n, đè lên ngưá»i Khổng Trác, Tiên Thiên Tá» Khà đang váºn hà nh trong chá»›p mắt trở lên đình trệ,
Giống như má»™t con ốc sên leo núi váºy, bò rất là cháºm.
May mắn, đây là váºt vô chá»§, may mắn, Khổng Trác không có ác ý gì, chỉ muốn thu phục chúng mà thôi, nếu không hắn còn lâu má»›i kháng cá»± nổi áp lá»±c ngà n quân nà y.
Tiên Thiên Tá» Khà chạy như rùa bò, cháºm rãi hấp thụ Tiên Thiên Mệnh Thổ Chi Lá»±c, tay Khổng Trác cÅ©ng từ từ lÆ¡i lá»ng, vết máu trên hạt châu cÅ©ng từ từ má» Ä‘i,
Rồi ba hạt châu hiện lên vằn vện tinh oánh như máu trong suốt như ngá»c Ä‘iêu khắc mà hình thà nh mạch máu pháºp phồng, nó rung động theo tiết tấu trái tim cá»§a Khổng Trác, cảm giác huyết mạch tương liên dần đần xuất hiện,
Sau đó, ba hạt châu bay lên khá»i lòng bà n tay, vết máu cÅ©ng biến mất hoà n toà n, vốn lúc đầu mà u Ä‘en xì, bây giỠđược thay thế bằng mà u trắng sáng, chói mắt vô cùng, rốt cục không còn hình dạng hắc thiết nữa, mà là hạt châu được mà i giÅ©a vô cùng chÆ¡n láng.
“Tháºt may mắn!†trong lòng Khổng Trác thầm kêu, cánh tay Ä‘ang nâng lên cÅ©ng hạ xuống, thở ra má»™t hÆ¡i trá»c khÃ, nhưng trên mặt lại Ä‘eo nụ cưá»i vui mừng như Ä‘iên.
Lúc nà y đây, đúng là nhặt được bảo váºt, có lẽ lão thái thái kia không nghÄ©a đến, ba hạt châu kia có thể so ra vá» giá trị thấp hÆ¡n pháp môn luyện Thánh Vu tá»™Tiên Thiên Tá» KhÃ, trong nháºn thức cá»§a Khổng Trác coi nó như má»™t pháp bảo kém cá»i bình thưá»ng, chỉ mang tÃnh Thổ.
Thá»±c ra má»—i hạt châu chứa đựng Äịa Tâm Nguyên Lá»±c tinh thuần, nặng hÆ¡n cả thái sÆ¡n, mặc kệ là ai tiếp lấy, dù là tiá»n bối cao nhân trong truyá»n thuyết, cÅ©ng không tránh được thịt nát xương tan, tu vi yếu má»™t chút sẽ bị đánh cho thà nh đống tương thịt,
Như là ngưá»i cùng thế hệ vá»›i Khổng Trác, đại sư huynh cá»§a hắn Thưá»ng Nguyệt, nếu bị đánh trúng má»™t cái, sợ là nh Ãt dữ nhiá»u, cà ng thêm âm hiểm đó là , váºt quá»· quái nà y giống như Äại Nháºt Lưu Li Chân quyết, bằng và o ngưá»i có thá»±c lá»±c cao, chỉ dá»±a và o mắt thưá»ng và cảm giác, cÅ©ng không thể biết uy lá»±c chân chÃnh đằng sau.
Bởi mặt trên được phủ đầy nguyên lực mệnh thổ, che dấu cực kì hữu hiệu.
Cho nên nói, vá» sau nếu có ai nói ngưá»i thuá»™c tÃnh mệnh thổ là ngưá»i trung háºu, Khổng Trác sẽ nói nhanh, những kẻ như thế, là giả vá» giả vịt, kỳ tháºt rất là âm hiểm, chá» chút,theo như sư phụ từng nói, ta là ngưá»i TÃnh Thổ tiên thiên mà !!!
Chẳng lẽ ta âm hiểm?
Không, sao có khả năng, ta trung háºu tháºt thà như váºy sao có thể nham hiểm được, ngươi xem ngưá»i máºp có thể là kẻ ác được không?
Không có, khẳng định là không có mà !
Ta là ngưá»i trung háºu!
|

07-06-2009, 01:20 AM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 533
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 46 phút
Thanks: 7
Thanked 159 Times in 116 Posts
|
|
Chương 18: Sơ ngộ
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : naruto2302.
Nguồn : 2T
Ngà y tháng trôi nhanh, Khổng Trác má»™t mặt luyện kiếm, má»™t mặt luyện công, thỉnh thoảng nghiên cứu ba hạt châu má»›i thu được kia, nhoáng má»™t cái ná»a năm trôi qua.
Ná»a năm nay sống trong căn lá»u cá», tÄ©nh tâm mà tu luyện, giúp cho Khổng Trác có bước tiến bá»™ rất lá»›n
HÆ¡n nữa, thưá»ng xuyên luyện kiếm trong dòng Nghi Thá»§y, chẳng những kiếm thuáºt được tăng cưá»ng, mà còn giúp tu vi Tiên Thiên Tá» Khà đột phá tầng thứ tư, bước và o giai Ä‘oạn cuối cùng và cÅ©ng là khó khăn nhất cá»§a dẫn khà nháºp thể, luyện khà hóa thần.
Luyện Khà Hoá Thần, hoá thần gì? Nguyên Thần.
Hiện tại Khổng Trác có thể dùng chÃnh nguyên thần cá»§a mình ngá»± kiếm, chÃnh là tốc độ mặc dù nhanh, nhưng thá»i gian duy trì không được lâu, hắn cÅ©ng không dám dùng lâu, nguyên thân cá»§a mình còn xa má»›i tá»›i trạng thái ổn định, nhiá»u nhất chỉ là tạm được, hắn không hi vá»ng bản thân có thể ngá»± kiếm phi hà nh trở vá» La Phù.
Mà khiến hắn hưng phấn không phải là ngá»± kiếm phi hà nh, cÅ©ng không phải những ưu thế cá»±c lá»›n mà Thái Nháºt Lưu Li Kim Thân quyết mang lại, mà là ba hạt châu cùng Äại Nháºt Lưu Li Kim Thân quyết Ä‘em lại cho hắn chuá»—i phản ứng dây chuyá»n, khiến hắn cảm thấy rất hà i lòng. Thá»±c lá»±c cá»§a hắn bây giá» chưa thể phát huy toà n bá»™ uy lá»±c cá»§a ba hạt châu, nhưng hiện tại đối vá»›i hắn thế đã đủ lắm rồi, quan trá»ng nhất chÃnh là ba hạt châu nà y là thượng phẩm pháp bảo thuần chất mệnh thổ, mà Khổng Trác cÅ©ng là hệ thổ, cả hai tương trợ lẫn nhau, giúp cho việc năm giữ ba hạt châu nà y dá»… dà ng hÆ¡n rất nhiá»u.
Mặt khác, trong quá trình tu luyện Äại Nháºt Lưu Li Kim Thân Quyết, hắn cÅ©ng thu hoạch được má»™t Ä‘iểm cá»±c tốt ngoà i ý muốn, tương lại tác dụng không thể tưởng, hắn phát hiện, thân thể mình Ä‘ang dần phát triển thà nh Thổ hệ thể chất.
Thổ hệ thể chất là gì ?
Ngưá»i bình thưá»ng, hầu hết thuá»™c tÃnh cÆ¡ thể Ä‘á»u nghiêng theo má»™t hướng nà o đó, và dụ như thiên hướng mệnh Kim, thiên hướng mệnh Má»™c, Khổng Trác có thiên hướng mệnh thổ, nhưng đó là thiên hướng, ngoại trừ mệnh thổ ở ngoà i, tạp chất trong cÆ¡ thể vẫn còn khá nhiá»u, nhưng Äại Nháºt Lưu Li Kim Thân quyết lợi dụng Thái Dương Chân Hoả trá»±c tiếp thanh lá»c cÆ¡ thể, mà ngÅ© hà nh tương sinh tương khắc, há»a sinh thổ, tu luyện được mấy tháng, Khổng Trác vui mừng phát hiện, dưới tác dụng cá»§a Äại Nháºt Lưu Li hoả cùng ba hạt châu mệnh thổ, tạp chất trong cÆ¡ thể được chuyển hoá sạch sẽ trở thà nh tÃnh thổ, cÆ¡ hồ là Thổ hệ thệ chất
Phản ứng dây chuyá»n diá»…n ra, Ä‘iểm tốt tuyệt không chỉ dừng lại ở đây, sau khi chuyển hết thà nh mệnh thổ, Khổng Trác còn có thuá»™c tÃnh phụ, hay còn gá»i là năng lá»±c, khống chế Äịa Tâm Nguyên Lá»±c.
Äịa Tâm Nguyên lá»±c, chÃnh là Trá»ng Lá»±c, chÃnh là lá»±c lượng hút má»i váºt xuống đất.
Cho nên hiện tại, cho dù là không dùng nguyên thần để ngá»± kiếm, cÅ©ng không dùng khinh thân công pháp, Khổng Trác cÅ©ng có thể là m cho bản thân tá»± do bay lên, tuy chỉ cách mặt đất ba tấc, nhưng đã khiến hắn thá»a mãn lắm rồi, mà ba hạt châu kia, Khổng Trác cÅ©ng rất muốn biết lai lịch cá»§a chúng. Tại lúc thá»±c lá»±c hắn đột phá tầng thứ tư, nhá» tác dụng cá»§a chân nguyên, má»™t trong ba viên châu hiện lên ba chữ: Ngưng Nhạc Châu (Nhạc ở đây là Núi Lá»›n)
Ba viên Ngưng Nhạc châu Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên vai trái cá»§a hắn, giống như những vì sao ban đêm váºn hà nh trong những không gian nho nhá» trên bầu trá»i, mà khi không cần thiết hắn có thể cho và o nguyên thần cẩn tháºn chăm sóc, đồng thá»i dùng nguyên lá»±c thổ hệ cải tạo thân thể mình, cháºm rãi cá»§ng cố liên hệ giữa mình và chúng nó.
Nói chung, ná»a năm nà y Khổng Trác thá»±c lá»±c tăng cá»±c nhanh, đạt được không Ãt chá»— tốt, cho nên hắn không nghÄ© đến việc rá»i Ä‘i.
Dù sao, căn lá»u nà y cÅ©ng do tá»± hắn xây, sau nà y chưởng giáo có há»i, cÅ©ng không cần nhiá»u lá»i, đơn giản chỉ nói là vì thá»§ hiểu vá»›i cha mẹ.
Bởi váºy, dù ná»a năm đã trôi qua, hắn vẫn ở lại thêm hÆ¡n ná»a tháng nữa, cho đến má»™t buổi sáng, sau khi luyện xong má»™t bá»™ kiếm pháp trước má»™ cha mẹ, lúc hắn Ä‘ang đón ánh sáng mặt trá»i để luyện khà thì phát hiện ra má»™t sá»± việc kỳ quái.
Dưới chân núi kia vốn có má»™t thôn trang nhá», lúc nà y dưá»ng như rất không bình thưá»ng. Như trước kia, đây là thá»i Ä‘iểm nhà n hạ cá»§a nhà nông, nhà nhà đá»u thấy khói bếp bốc lên, ná»a năm nay, ngà y nà o cÅ©ng lặp Ä‘i lặp lại, không gián Ä‘oạn, nhưng là hôm nay, không há» thấy khói bếp, nhà nhà đóng chặt cá»a, không trung tá»±a hồ hết sức khẩn trương.
Mà xa hÆ¡n, ở ngá»n núi đối diện, ẩn hiện lá»™ ra má»™t cá»— khà tức khiến Khổng Trác cá»±c kì không thoải mái.
Mà ngá»n núi đó, không giống như cái đồi mình Ä‘ang ở, mà tháºt sá»± là má»™t ngá»n núi rất lá»›n, có tên NgÅ© LÄ©nh SÆ¡n.
Loại khà tức cá»±c không thoải mái nà y cho tá»›i bây giá» hắn chưa từng gặp qua, nhưng vẫn có thể xác định, nó không có chút tốt đẹp gì, bên trong lá»™ ra âm tà chi khà khiến ngưá»i ta cảm thấy ngạt thở.
Khổng Trác nhÃu mà y, hắn vốn không thÃch xen và o việc cá»§a ngưá»i khác, nhưng dù sao nÆ¡i nà y, cÅ©ng là nÆ¡i an táng hà i cốt cha mẹ hắn, hắn không hy vá»ng xuất hiện yêu ma quá»· quái lai vãng quấy nhiá»…u sá»± an nghỉ cá»§a cha mẹ.
Thôn trang hiện giá» rất yên tÄ©nh, Ãt nhất vẻ ngoà i là như thế, chÃnh là cà ng lại gần, cÅ©ng là cà ng gần NgÅ© LÄ©nh SÆ¡n, Khổng Trác cà ng cảm nháºn thấy phÃa sâu trong ngá»n núi kia tản mát ra âm tà chi khà cà ng Ä‘áºm, Ä‘áºm đến ná»—i khiến hắn cảm thấy rét run.
Chẳng qua, ná»a năm nay thá»±c lá»±c được đỠcao, lá gan cá»§a hắn cÅ©ng lá»›n lên không Ãt, nên má»›i dám tiến và o.
Mặc dù trá»i đã sáng, nhưng cả thôn trang vẫn không thấy má»™t bóng ngưá»i, chung quanh sương má» bao phá»§, im ắng quá»· dị. Chân dẫm lên đất má»m, mùi cá» thoáng bốc lên ngát mÅ©i, nhưng tim hắn thì lại Ä‘áºp bùm bụp, trá»±c giác mách bảo, có lẽ hôm nay sẽ phát sinh má»™t việc rất lá»›n.
Ngay sau đó, má»™t tiếng thét sắc nhá»n thảm thiết phá tan bầu không khà quá»· dị nà y.
Cuối cùng má»i thức trở lại bình thưá»ng.
Vừa nghe tiếng ngưá»i, ý niệm cá»§a Khổng Trác là muốn chạy trốn, nhưng thân thể lại như tên bắn hướng đến nÆ¡i phát ra âm thanh phóng tá»›i.
NÆ¡i đây giống như má»™t cái từ đưá»ng
Äại môn khép chặt, dưới ánh mặt trá»i hôn ám, có đôi phần cao lá»›n, lại có nét cổ quái, cùng vẻ thống thiết, Ä‘au buồn.
Thống thiết, chẳng biết vì cái gì, mà Khổng Trác sinh ra cảm giác như váºy.
Cá»a từ đưá»ng rất đóng rất chặt, nhưng phÃa sau cánh cá»a nặng nè đó, Khổng Trác lại nghe được má»™t má»› âm thanh há»—n độn, mà âm thanh chói tai vừa rồi khiến hắn chú ý, lúc nà y phát hiện ra, đó là tiếng quát lá»›n cá»§a má»™t trung niên nữ nhân.
Khổng Trác nhìn lại đại môn Ä‘ang đóng chặt, lại liếc qua bá» tưá»ng cao má»™t cái, thân hình khẽ nhÃch động, tấm thân phì ná»™n bay lên, nhẹ nhà ng như bông đáp xuống trên bá» tưá»ng, từ đó nhìn xuống, bao quát được toà n cảnh bên trong.
Tá»±a hồ nam nhân già trẻ lá»›n bé trong thôn Ä‘á»u táºp trung ở đây, mà ngoà i há» ra, chỉ có hai cô gái, má»™t ngưá»i đã phát ra tiếng kêu thảm kia, ngưá»i kia chỉ độ sáu bẩy tuổi, ngồi trên má»™t cái bà n nhá», trên đầu quấn má»™t cái Ä‘ai xanh biếc bát bảo thuỳ châu, trên ngưá»i mặc áo tÆ¡ tằm ná»n đỠviá»n và ng, bên ngoà i mặc áo choà ng xa tanh mà u lục; dưới eo mặc má»™t cái váy lụa thêu hình hoa hồng, dưới chân Ä‘i hà i tÆ¡ hình con tôm mà u hồng nhạt, mặc má»™t cái quần và ng kim dà i đến đầu gối, khuôn mặt trắng trong, đánh lên má»™t lá»›p phấn hồng, trông rất xinh đẹp, má»™t đôi mắt linh động chá»›p chá»›p, nhìn thấy nữ tá» Ä‘ang khóc thảm kia, tá»±a hồ không biết mẹ mình sao lại khóc như váºy, chẳng nhẽ hôm nay mình không hấp dẫn sao?
“Loạn rồi!†Ai đó hét, theo đó là tiếng quải trượng Ä‘áºp mạnh xuống đất, “Cá»u Ngá»c Nhi, còn không Ä‘em con gái ngươi trở vá», ở đây khóc lóc còn ra thể thống gì nữa?
Má»™t lão nhân hÆ¡n sáu mươi tuổi, sắc mặt giáºn dữ,
Ở bên cạnh nữ nhân Ä‘ang khóc, là má»™t hán tá» tầm hai mươi tám tuổi, cÅ©ng rất Ä‘au khổ, bị nữ nhân túm lấy ống tay áo, nghe thấy lá»i lão nhân, cắn chặt răng, tà n nhẫn kéo cô gái kia kéo dá»±ng lên,cùng lúc đó theo cái đánh mắt cá»§a lão nhân, xung quanh mấy gã trai tráng trẻ tuổi, bất chấp quy tắc nam nữ, cùng nam tá» lúc đầu muốn Ä‘em nà ng ta ra phÃa thiên môn, nà ng cÆ¡ thể yếu nhược, là m sao địch nổi mấy gã nam tá» như lang như hổ, ngoà i kêu lên mấy tiếng, thì cÅ©ng là có ý nhưng vô lá»±c, mà cô bé ngồi trên bà n kia, thấy mẹ mình giống như bị ngưá»i ta khi dá»…, cÅ©ng oà lên khóc, trong má»™t khoảng thá»i gian ngắn, tiếng khóc tiếng la cá»§a hai nữ nhân hoà và o nhau, khiến cả Khổng Trác Ä‘ang ở bá» tưá»ng bên nà y phải nhÃu mà y.
“Con cá»§a taaaa…â€
“Mẹ …..â€
“Mẹ Æ¡i …….â€
“Con cá»§a ta, ô ô ……!â€
Cuối cùng, miệng cá»§a nà ng ta bị nhét đầy vải, sau đó bị Ä‘em và o mặt sau từ đưá»ng.â€
Giữa từ đưá»ng lúc nà y, chỉ còn lại tiếng khóc cá»§a cô bé dá»… thương kia.
Chầm cháºm hÃt má»™t hÆ¡i, lão nhân đưa mắt nhìn cô bé.
“Hà i tá» Æ¡i, ngươi đừng khóc, khóc cÅ©ng vô dụng, muốn trách, hãy trách ngươi từ khi sinh ra đã là má»™t sai lầm, bị ném đến nÆ¡i đây, hi vá»ng kiếp sau ngươi đầu thai và o má»™t nÆ¡i phú quý thái bình!†Nói xong, vung tay lên, “Nâng lênâ€
Theo sá»± chỉ đạo cá»§a hắn, bốn gã mặc lá»… phục mà u đỠtừ đám đông Ä‘i ra, trong tay cầm hai cái quang gánh, luồn xuống dưới cái bà n rồi nhấc lên, phÃa bên nà y sá»›m đã có ngưá»i mở cánh cá»a từ đưá»ng nặng ná», rồi khiêng bà n Ä‘i ra ngoà i.
ChÃnh là , khi nhóm khiêng bà n ra đến cá»a, mà Khổng Trác Ä‘ang ở góc tướng bên kia, chẳng biết từ khi nà o, ngoà i cá»a xuất hiện má»™t nữ tá» bạch y
Last edited by denis_love; 08-06-2009 at 01:19 AM.
|

08-06-2009, 01:20 AM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 533
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 46 phút
Thanks: 7
Thanked 159 Times in 116 Posts
|
|
Chương 19: Nhân tÃnh ư, không bằng chó
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : naruto2302.
Nguồn : 2T
Một cô gái rất đẹp, vì sao có thể nói như vây?
Bởi vì Khổng Trác có thể thấy được, dáng ngưá»i cá»§a nà ng cá»±c tuyệt, vô cùng duyên dáng, là m ngưá»i ta trông thấy trở nên thèm khát, khuôn mặt được che Ä‘i bởi má»™t tấm lụa trắng, giúp giảm bá»›t sá»± ham muốn cá»§a má»i ngưá»i.
Khổng Trác đã mưá»i tám mưá»i chÃn tuổi đầu, đối vá»›i quan hệ nam nữ cÅ©ng hiểu, đương nhiên cái “Hiểu†nà y cÅ©ng có giá»›i hạn. Ở La Phù con trai chiếm tuyệt đại Ä‘a số, hiểu ở đây giống như việc Phương Thiếu Bạch có ý tứ vá»›i Chu Tuyết mà thôi, mà Khổng Trác cÅ©ng chỉ là ngưá»i ngoà i đứng xem.
Nhưng bây giá», đối vá»›i nữ tá» kia, nhìn dáng Ä‘iệu mê ngưá»i đó, má»™t cá»— xúc động nguyên thuá»· trá»±c tiếp công kÃch đại não hắn.
“Tháºt xấu hổ!†mặt Khổng Trác nóng lên, váºn hà nh Tiên Thiên Tá» Khà áp chế sá»± ham muốn.
Cô gái nà y cÅ©ng là ngưá»i tu hà nh, hÆ¡n nữa tu vi không thấp, nà ng vô thanh vô tức đứng bên cánh cá»a Từ đưá»ng mà mình không phát hiện ra, Ä‘iá»u đó cho thấy, công lá»±c chân nguyên cá»§a nữ nhân nà y tuyệt không dưới mình.
“Ngưá»i là ai, sao lại ngăn đưá»ng cản lối!†Tuy trong cả Từ đưá»ng Ä‘á»u là đại nam nhân, nhưng cô gái nà y xuất hiện quá đột ngá»™t, thứ hai, nà ng ta mang theo kiếm, bởi váºy cÅ©ng chưa có ai dám coi thưá»ng là m liá»u.
“Các ngưá»i muốn Ä‘em ngưá»i Ä‘i đâu?†Nà ng ta há»i, nâng đầu lên má»™t chút, quyét ánh mắt lạnh lùng mà sắc sảo vá» phÃa lão già .
“Äây là việc cá»§a thôn ta, không quan hệ tá»›i ngưá»i!†Lão già còn chưa trả lá»i, đã có kẻ chen và o.
Nà ng không nói gì, ánh mắt vẫn gắt gao nhìn vá» lão nhân, hắn dưới tÃnh huống đó, con ngưá»i dần dần ảm đạm, “Chinh nữ nà y dùng để hiến lên sÆ¡n thần trên núi!â€
“SÆ¡n thần?†Hà ng mi thanh tú lá»™ ra ngoà i cá»§a nà ng khẽ nhÃu lại, “Ta vừa má»›i qua đây, phát hiện yêu khà nồng Ä‘áºm, Ä‘oán rằng có yêu váºt xuất hiện, má»›i đến đây xem xét!†Thanh âm ngừng má»™t chút, “Không thể tưởng được, các ngưá»i vì an nguy bản thân Ä‘em nữ hà i nà y dâng lên miệng quá»·!’
Lá»i nói trách mắng, cÅ©ng là khinh thưá»ng, tuy toà n bá»™ nam nhân trong Từ đưá»ng đối vá»›i nữ nhân thần bà nà y rất kiêng kị, nhưng trà o phúng trắng trợn như thế, cuối cùng hai gã hán tá» không chịu được vá»t tá»›i trước mặt nà ng, trong đó má»™t tên vươn tay ra, đánh vá» phÃa chóp mÅ©i nữ tá», “Ngươi là cái quái gì, chẳng qua là má»™t đứa con gái, có tư cách gì quản lý đà n ông chúng ta!â€
Nói cà ng phẫn ná»™, tay cà ng tiến đến gần hÆ¡n, mắt thấy sẽ chạm được và o cánh mÅ©i ẩn sau tấm lụa, đột nhiên bắn báºt ra ngoà i, chân cẳng trong không trung vung loạn cả lên, kêu thảm má»™t tiếng, hạ xuống báºc thang Từ đưá»ng vá»›i cái mÅ©i chảy máu cùng khuôn mặt sưng vù.
Chung quanh láo loạn, có kẻ không phục đút tay và o áo muốn động thá»§, có ngưá»i thông minh lặng lẽ Ä‘i vá» phÃa mặt sau từ đưá»ng, mà lại có rất nhiá»u ngưá»i đứng yên tại chá»—, bà n to nói nhá» Ä‘á»u nhìn nà ng vá»›i ánh mắt phẫn háºn.
Nhẹ phất tay, Từ đưá»ng từ từ im ắng trở lại.
Mặt lão già không đổi, Ä‘i xuống từng báºc thang từ đưá»ng, “Nữ hiệp nói rất đúng, chúng ta đại nam nhân vì mạng sống chÃnh mình, phải hi sinh mạng sống cá»§a má»™t đứa trẻ, tháºt đáng xấu hổ, nhưng, chúng ta không có biện pháp nà o khác!†Nói tá»›i đây, hắn nhìn nà ng, “Trần Gia thôn nà y, Ä‘á»i Ä‘á»i Ä‘á»u sinh ra dưới chân núi NgÅ© LÄ©nh, sống ở đây, chết cÅ©ng là đây, đã nhiá»u thế hệ như váºy rồi, sống má»™t cuá»™c sống yên ả vô tư vô lá»±, nhưng sÆ¡n thần không muốn như thế mà !†Nói tá»›i đây, biểu tình trên mặt lão già hiện lên nét Ä‘au khổ, nước mắt cÅ©ng trá»±c trà o ra, cÆ¡ thể bắt đầu run lẩy bẩy.
“Ài……!†Thở dà i má»™t tiếng, lão già cháºm rãi ngồi lên những báºc thang, vùi đầu mà khóc, ná»™i đưá»ng tháºt lá»›n nhất thá»i yên tÄ©nh vô cùng, chỉ còn tiếng nấc nghẹn thống khổ cá»§a ông già .
Khăn che mặt cá»§a cô gái cÅ©ng khẽ rung động, cảm thông má»™t chút vá»›i bi ai cá»§a ông, muốn nói gì, nhưng lão nhân đã tiếp tục, “Chúng ta cÅ©ng biết sÆ¡n thân kia kỳ tháºt là má»™t yêu váºt, cÅ©ng từng tìm cao nhân tìm kiếm tiên, má»i bá»n há» giúp đỡ, nhưng kẻ lên núi là má»™t Ä‘i không trở lại, sau đó sÆ¡n thần kia yêu cầu cà ng cao hÆ¡n, bắt Ä‘i gia súc, há»a hại con ngưá»i, thà nh ra ý niệm má»i ngưá»i đến giúp cÅ©ng buông lÆ¡i.â€
“Váºy, váºy sao không rá»i khá»i nÆ¡i nà y?†Nà ng há»i.
“Rá»i khá»i!†khuôn mặt lão nhân trở nên chua sót, “Rá»i là rá»i Ä‘i đâu? Tổ tiên chúng ta vì tránh há»a má»›i phải lưu lạc đến táºn chốn nà y, ba trăm năm trôi qua, căn cÆ¡ đã ổn định, chân núi NgÅ© LÄ©nh đất Ä‘ai mầu mỡ, sản váºt phong phú, lại không có ai tìm đến gây phiá»n hà , má»i ngưá»i Ä‘á»u thảnh thÆ¡i, trừ việc hằng năm hiến tế má»™t chinh nữ, Ä‘á»u rất thoải mái, bởi váºy – à i --!†Lại má»™t tiếng thở dà i, má»i ngưá»i Ä‘á»u không nói gì, xấu hổ đỠmặt, ánh mắt mÆ¡ hồ, như có như không.
Nà ng than nhẹ má»™t tiếng, không có lòng dạ nà o mà nói chuyện vá»›i những ngưá»i trong Từ đưá»ng nữa, xoay ngưá»i muốn Ä‘i ra. Äúng lúc đó thân thể lão nhân báºt lên từ báºc thang, bổ nhà o vá» phÃa trước ngưá»i nà ng, “Nữ hiệp, sÆ¡n thần pháp lá»±c cao cưá»ng thần thông quảng đại, đã hÆ¡n năm mươi võ lâm cao thá»§ lên núi hà ng yêu mà không trở vá», má»—i lần như thế ngưá»i trong thôn Ä‘á»u gặp phải tao kiếp!†Nói đến đây, nấc không ra tiếng, má»™t lúc sau, má»›i mở miệng, “Lão… lão già nhá» nà y xin nữ hiệp nghÄ© cho bản thân, cÅ©ng là nghÄ© cho má»i ngưá»i, không cần trêu và o sÆ¡n thần trên núi !â€
“ư ---!â€
“Xin nữ hiệp bá» qua!†Lão khóc rống lên, vái phục ra đất, theo đó tất cả nam nhân trong Từ đưá»ng “Bịch bịch bịch bịch†quỳ hết cả xuống, đồng thanh niệm “Xin nữ hiệp bá» qua!†Tháºt là hoà nh tráng.
Nà ng ta cÅ©ng là kiếm tiên tiên hiệp, nhưng cÅ©ng chưa từng gặp qua loại tình huống cổ quái thế nà y, ai cÅ©ng muốn hà ng yêu trừ ma, là m gì có ngưá»i từ chối, mà ở đây cả má»™t đám ngưá»i quỳ gối kêu khóc thảm thiết, là m nà ng do dá»±.
Ở góc tưá»ng bên kia, Khổng Trác cÅ©ng cưá»i khổ, bá»n nam nhân kia cÅ©ng tháºt hèn má»n, mà nữ tá» kia cÅ©ng tháºt phiá»n toái, muốn Ä‘i hà ng yêu trừ ma váºy thì cứ là m, nghÄ© nhiá»u là m gì, nghÄ© thế, ngón tay Khổng Trác cong lên, búng ra má»™t chỉ phong Ä‘áºp ngay và o tay tiểu cô nương Ä‘ang ngồi trên bà n, nó sao có thể nhẫn nhịn mở miệng khóc oà lên.
Tiếng khóc nà y, kéo nữ tá» Ä‘ang do dá»± kia tỉnh lại, liếc qua nó má»™t cái, mặc kệ lá»i cầu xin cá»§a đám ngưá»i, thân hình chá»›p lên thà nh má»™t đạo bạch quang bay thẳng lên NgÅ© Linh SÆ¡n.
Khổng Trác Ä‘ang ở trên tưá»ng hé miệng cưá»i, Ä‘ang muốn rá»i Ä‘i bá»—ng nghÄ© ra việc bất thưá»ng, đình trệ thân hình ánh mắt rõi và o bên trong từ đưá»ng.
“Ta còn muốn xem, các ngưá»i có phải rẻ tiá»n như váºy hay không!â€
Rất nhanh Khổng Trác thấy được cảnh tượng hắn đã tiên liệu, lũ khốn vừa đó ngăn cản bạch y nữ tỠlên núi, đem cơn tức cùng trách nhiệm đặt lên hết những tiếng khóc kỳ quái vừa rồi, bây giỠvẫn vây quanh cô bé đang khóc.
“Äá»u tại con nhóc bẩn thỉu nà y, thôn dân chúng ta phải gặp má»™t tráºn hạo kiếp!†Không biết là ai nói, láºp tức tác động đến những cái đầu ti tiện Ä‘ang ở đây, chúng liá»n lại gần chiếc bà n, mà Cá»u Ngá»c Nhi là phụ thân tiểu cô nương sắc mặt xám như tro, đứng đó không nói má»™t lá»i.
Hôm nay Tiểu cô nương chịu nhiá»u sợ hãi vẫn còn nghẹn ngà o, chợt thấy nhiá»u ngưá»i Ä‘i vá» phÃa mình, ai ai cÅ©ng hung ác, lại cà ng sợ đến lấc cục, đôi mắt to trong veo bất lá»±c nhìn má»i ngưá»i, không biết phải là m sao.
“Äá»u tại mầm mống tại há»a mà y mà ra, đánh chết nó!†Có kẻ rống lên đánh động cảm xúc cả nhóm, nhưng hôm nay tuyệt đối không phải ngà y may mắn cá»§a chúng.
Má»—i má»™t bước tiến tá»›i, thân thể chúng lại nặng ná» hÆ¡n, mà lúc đến gần cái bà n nhất, liá»n tê liệt ngã quỵ xuống đất, xương cốt trên ngưá»i cÆ¡ hồ bị nghiá»n nát, những kẻ cà ng ở xa tình huống cÅ©ng tốt hÆ¡n, chÃnh là chúng không thể tiến má»™t bước nà o nữa. Mặt đất có lá»±c hút bất thưá»ng, gắt gao hút lấy chúng, cả Từ đưá»ng trà n ngáºp tiếng kêu thê thảm.
“Äứa nhá» nà y có phúc duyên và tiên duyên, tương lai không thể hạn lượng, ngươi phải đối xá» tốt vá»›i nó, đợi khi lá»›n lên, tá»± nhiên có ngưá»i đến giúp nà ng thà nh tiên, cho đến lúc đó nếu phải chịu Ä‘iểm uá»· khuất nà o, thiên hình sẽ giáng--!â€
Thanh âm già nua uy nghiêm, xa xăm cổ kÃnh vang vá»ng chÃn tầng mây, trầm trá»ng như sấm, sau khi hết câu áp lá»±c cÅ©ng giảm xuống, Từ đưá»ng lại khôi phục yên lặng. Thân hình Khổng Trác hoá thà nh má»™t là n khói xanh, bay vá» hướng bạch y nữ tá» biến mất.
|
 |
|
| |