05-11-2010, 06:51 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Äến từ: Nhà hát cá»§a những giấc mÆ¡
Bà i gởi: 82
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 23 giá»
Thanks: 2,994
Thanked 1,803 Times in 54 Posts
Nam Tống Phong Lưu
Tác giả: Äông Nháºt Tà n Nguyệt
Chương 15: Lữ Gia Tú Nhi
Converter: Cẩm Y Vệ
Nguồn:http://4vn.eu
Hôm nay ngà y rằm mưá»i tám tháng giêng, Tô Mặc tiá»…n đưa Sở Vân sắp Ä‘i Äại Tán Quan ngăn địch, trước khi Ä‘i, Sở Vân tiết lá»™, Tư Äồ Nam có thể gặp áp dụng Tô Mặc đánh úp quân Kim phÃa sau đưá»ng tiếp tế kế sách, hÆ¡n nữa nà y vị tướng lãnh binh đánh úp chÃnh là hắn.
Tô Mặc trong lòng chấn động, cẩn tháºn dặn dò Sở Vân chứa nhiá»u sá»± tình hạng, Sở Vân cÅ©ng âm thầm gáºt đầu ghi nhá»›. Nhìn Sở Vân thân ảnh dần dần biến mất, Tô Mặc trong lòng có chút háºm há»±c, cái nà y tÃnh tình hà o sảng, đối vá»›i hắn vô cùng tốt hán tá» cÅ©ng không biết nà y Ä‘i là phúc hay há»a, nhưng nguy hiểm cùng kỳ ngá»™ cùng tồn tại, hy vá»ng hắn có thể chiến thắng trở vá».
Má»™t và i ngà y sau, Tô Mặc Ä‘ang ở cùng Äại SÆ¡n ở nhà tán dóc, chợt nghe đến bên ngoà i má»™t tráºn ồn à o, Äại SÆ¡n vốn là hạng ngưá»i không chịu ngồi yên má»™t chá»—, nhất thá»i thân đứng lên Ä‘i ra ngoà i xem náo nhiệt.
Má»™t cháºp sau, Äại SÆ¡n đùng đùng chạy vá», nói: "Äại ca, cái gia đình mà anh nhìn lén buổi tối hôm tết hình như đã xảy ra chuyện rồi?"
Tô Mặc nổi cáu, quát lá»›n: "Cái gì mà nhìn lén há»?" Trừng Äại SÆ¡n liếc mắt má»™t cái, trong lòng thầm nghÄ©, Lữ Gia gặp chuyện không may? Nhá»› tá»›i Lữ lão bá trà n đầy nếp nhăn, ngay cả nói chuyện khi cÅ©ng mang ý cưá»i khuôn mặt, tâm đầu nhất khiêu, gá»i Äại SÆ¡n, hướng ra phÃa ngoà i Ä‘i đến.
Vừa ra khá»i cá»a, cÅ©ng nghe được có ngưá»i do lá»›n tiếng tức giáºn mắng, Ä‘i qua phÃa bên phải nhà , Lữ Gia cá»a chÃnh có mấy ngưá»i Ä‘ang xúm lại, Tô Mặc Ä‘i ra phÃa trước đẩy ra vây ngưá»i thấy rõ tình hình bên trong.
Dương mụ thưá»ng ngà y chiếu cố việc Ä‘un nước nấu cÆ¡m cho Lữ Gia Ä‘ang ở ngoà i báºc tam cấp trước cá»a Lữ Gia chỉ thẳng và o mặt má»™t nam tá» xấu xà khoảng chừng hÆ¡n bốn mươi tuổi, mắng: "Trương Lão Nhị, ngươi chết không yên là nh đâu, sá»›m biết ngươi lòng lang dạ sói, lúc đầu lão gia nhà ta sá»± tháºt không nên cứu ngươi, lại bị súc sinh ngươi mượn tay lÅ© cưá»ng đạo hại chết .... . ."
Nghe Dương mụ tức giáºn mắng, Tô Mặc dần dần hiểu được, nguyên lai Lữ lão bá cÅ©ng chẳng há» quen biết Trương lão nhị , nhưng do má»™t lần thương đội Lữ lão bá là m xong sinh ý trở lại Äại Tống trên đưá»ng Ä‘i qua Nhiêu Phong LÄ©nh khi, gặp thương đội Trương lão nhị Ä‘ang bị má»™t băng đảng cưá»ng đạo đánh cướp, thấy thương đội cá»§a Trương lão nhị hầu như không thể chống cá»± lại bá»n chúng, hÆ¡n mưá»i mấy ngưá»i phe Lữ lão bá xông lên há»— trợ đánh lui lÅ© cưá»ng đạo, đến táºn đây má»›i cùng quen biết vá»›i Trương lão nhị ná», đáng tiếc tri nhân tri diện bất tri tâm, Lữ Gia cÅ©ng không biết mình Ä‘ang nuôi má»™t con ong trong tay áo.
Äầu tháng chÃn năm trước, Lữ lão bá liên hợp mấy thương đội định Ä‘i buôn láºu má»™t chuyến nữa, sau đó sẽ rá»a tay gác kiếm, vốn định liên hợp Trương Lão Nhị má»™t vụ tháºt to, nhưng Trương Lão Nhị báºn là m vụ khác nên cá»± tuyệt, nhưng Lữ lão bá lần nà y cần buôn bán hà ng hóa Ä‘á»u là chút dưá»ng như quý giá tÆ¡ lụa trà ngon loại tinh phẩm, xoay sở tiá»n bạc có phần không đủ, cÅ©ng mở miệng hướng Trương Lão Nhị vay tiá»n, Trương Lão Nhị nể mặt Lữ lão bá lần trước ân cứu mạng cÅ©ng cho lão vay má»™t trăm hai mươi lượng bạc, Lữ lão bá cảm kÃch láºp văn tá»± khoản vay trên, lại còn kèm theo giấy tá» sở hữu tòa trạch viện Lữ Gia nữa. Trương Lão Nhị vốn không thèm để mắt tá»›i tòa trạch viên Lữ Gia nà y, không nghÄ© tá»›i lần nà y Lữ ChÃnh 〠Lữ lão bá 】 cư nhiên gặp chuyện không may cÅ©ng chưa vá», nghe nói là đang trở vá» trên đưá»ng bị quân Kim bắt Ä‘i, mấy năm nay dân chúng Äại Tống sợ quân Kim như sợ cá»p, ngay cả hà i đồng ba tuổi vừa nghe quân Kim Ä‘á»u nÃn khóc ngay, bị quân Kim bắt còn mong gì trở vá» sao?
Lữ ChÃnh bị bắt tin tức má»™t truyá»n quay lại Hưng Nguyên Phá»§ đã được Trương Lão Nhị biết được, may mắn chÃnh mình chưa cùng Lữ ChÃnh cùng Ä‘i là m cái nà y sinh ý, không thì toi mẹ nó cái mạng nhá» nà y rồi; chỉ Ä‘au lòng cho số bạc má»™t trăm hai mươi lượng trắng lóa kia thôi, song khi hắn cầm Lữ ChÃnh giấy tá» gán nợ khi trong lòng cÅ©ng đột nhiên nảy ra má»™t chá»§ ý.
Nhá»› kỹ lần đầu tiên hắn Ä‘i Lữ ChÃnh trong nhà là m khách khi, nhìn thấy dung mạo xinh đẹp tuyệt trần Lữ Tú Nhi, nhất thá»i bị kinh ngạc đến ngây ngưá»i, Lữ Tú Nhi diện mạo nếu so vá»›i mụ vợ già ở nhà thì xinh đẹp hÆ¡n biết bao nhiêu lần, đặc biệt Lữ Tú Nhi trên ngưá»i toát ra má»™t cổ khà chất yểu Ä‘iệu, là m cho ngưá»i ta không nhịn được kéo và o trong lòng che chở, từ đó vá» sau, khi 'ấy ấy' vá»›i mụ vợ già thì trong đầu lão khốn nà y cứ tưởng tượng Lữ Tú Nhi ở dưới hạ thân mình.
Lần nà y Lữ ChÃnh đột nhiên gặp chuyện không may khiến trong lòng lão ta nghÄ© ra má»™t kế: ép hôn, vì váºy ngay lúc Lữ Gia ná»™i viện thượng diá»…n trong ép hôn má»™t mà n, nếu như Lữ Tú Nhi đồng ý gả cho hắn Trương Lão Nhị là m tiểu thiếp, dù sao Lữ Gia nợ lão ta má»™t số tiá»n tương đối lá»›n, bằng không, như váºy Ä‘i gặp quan, má»i Tri phá»§ đại nhân là m chá»§ phân xá».
Tô Mặc nghe Dương mụ mắng chá»i đứt quãng, rõ rà ng không hiểu đầu Ä‘uôi sá»± việc, ấy trên báºc tam cấp Trương Lão Nhị bị Dương mụ mắng có chút nâng không ngẩng đầu lên, bất quá nhìn Lữ Tú Nhi khóc thút thÃt ở bên cạnh Dương mụ, sắc tâm lại nổi lên, "Ngươi lẽ nà o không biết, thiếu nợ phải trả tiá»n ấy là chuyện thiên kinh địa nghÄ©a, nếu ngươi có thể trả cho ta má»™t trăm hai mươi lượng bạc mà Lữ ChÃnh vay nợ thì chuyện nà y coi như xong , bằng không, chúng ta tá»›i ngay Tri phá»§ đại nhân trước mặt nói lý Ä‘i."
Äám ngưá»i vây xem sụt sịt khóc má»™t tráºn, má»™t trăm hai mươi lượng bạc A, nà y do gia đình bình thưá»ng vốn là má»™t con số rất lá»›n, Lữ Gia cư nhiên nợ ngưá»i ta nhiá»u tiá»n như váºy, cho dù việc nà y Ä‘i Tri phá»§ đại nhân trước mặt cÅ©ng là thất lý, Lữ Gia cô nương tướng mạo xinh đẹp nà y số khổ rồi.
Lữ Tú Nhi bây giá» trong đầu há»—n loạn má» mịt, từ lúc phụ thân mất tÃch, nà ng cÅ©ng cả ngà y trong lòng cầu khẩn phụ thân mau chóng trở vá», nhưng tá»›i gần cuối năm, phụ thân vẫn bặt vô tăm tÃch, má»™t loại dá»± cảm không tốt khiến cho nà ng sợ hãi đứng lên, nếu không Dương mụ giúp đỡ an Å©i nà ng, không biết nà ng gặp biến thà nh cái dạng gì?
Nhưng hôm nay, Trương Lão Nhị bình thưá»ng có giao hảo lại mang đến tin tức phụ thân gặp nạn, nà ng kinh sợ đến ná»—i bất tỉnh nhân sá»±, sau khi tỉnh lại lại thấy ấy mặt xấu Trương Lão Nhị đưa ra thá»§ bút văn tá»± cá»§a phụ thân rồi bắt nà ng trả nợ, nếu không trả tiá»n thì nà ng phải gã cho lão, liên tiếp cÆ¡n ác má»™ng quấn quanh nà ng, nà ng bây giá» thầm nghÄ© nếu mình chết Ä‘i, có lẽ sẽ được gặp lại phụ thân ở dưới âm phá»§.
Nhìn dáng ngưá»i má»ng manh Lữ Tú Nhi nức nở nghẹn ngà o khóc tức tưởi, Tô Mặc thở dà i, thế sá»± vô thưá»ng A, nhưng, Lữ lão bá A Lữ lão bá, ông Ä‘i rồi, có thể tưởng tượng nữ nhi cá»§a ông Ä‘ang ở đối mặt như thế nà o tai nạn!
Nhá»› tá»›i thưá»ng xuyên mặt mang tươi cưá»i Lữ lão bá, Tô Mặc thầm hạ quyết tâm, hướng ấy trên báºc tam cấp Trương Lão Nhị nói: "Giấy tỠở đâu, đưa ta xem."
Trương Lão Nhị Ä‘ang dùng ánh mắt ngạ lang hung hăng nhìn chăm chú diện mạo xinh đẹp Lữ Tú Nhi, háºn không thể ăn và o trong bụng, nghe được có ngưá»i lên tiếng, nhất thá»i ngẩn ra, quay đầu mở to cặp mắt ti hà nói: "Ngươi là ai, dá»±a và o cái gì muốn xem giấy tá» cá»§a ta chứ?"
Tô Mặc còn chưa kịp trả lá»i, chỉ thấy Äại SÆ¡n tiến lên lá»›n tiếng quát: "Äại ca cá»§a ta muốn xem giấy tá» cá»§a ngươi, ngươi còn ở đó nói nhảm, giao ra cho ta, " nói xong liá»n chìa tay ra.
Trương Lão Nhị nhìn vóc ngưá»i lá»±c lưỡng Äại SÆ¡n, trong mắt hiện lên má»™t tia ý sợ hãi, nhưng nghÄ© đến chÃnh mình là có lý trong ngưá»i, ngạnh cổ mạnh mẽ cất giá»ng nói: "Dá»±a và o cái gì cho ngươi?"
Äại SÆ¡n thưá»ng ngà y đôn háºu trên mặt lúc nà y lại hiện ra má»™t tia tà n nhẫn , tay phải vừa đưa ra không có rút vá», hướng thẳng và o mặt Trương Lão Nhị, phát ra má»™t tiếng "Ba" giòn giã.
Äại SÆ¡n vóc ngưá»i lá»±c lưỡng khà lá»±c tháºt lá»›n, toà n lá»±c vá»— má»™t cái bạt tai khiến cho Trương Lão Nhị đứng ở trên báºc tam cấp lảo đảo, sau đó thối lui và i bước ngã chổng mông lên trá»i.
Trương Lão Nhị tay phải xoa đôi má Ä‘au đớn, hai mắt ngỡ ngà ng nhìn Äại SÆ¡n, nhất thá»i lại ngây ngưá»i, tá»±a hồ không thể tin được nà y ngưá»i cao to cư nhiên có dÅ©ng khà trước mặt má»i ngưá»i hà nh hung đả thương ngưá»i.
Tô Mặc ánh mắt ngưng trá»ng, tại sao Äại SÆ¡n lại bạo lá»±c như váºy. Hắn cÅ©ng không biết, Äại SÆ¡n háºn nhất là loại ngưá»i có ân trả oán, cho nên má»›i nổi giáºn dưới hung hăng vã cho Trương Lão Nhị má»™t bạt tai .
"Ngươi...Ngươi dám đánh ngưá»i vô cá»› sao?" Trương Lão Nhị rốt cục lấy lại tinh thần, lắp bắp nói, sau đó cảm giác trong miệng có chút tinh ngá»t, "Phốc" má»™t tiếng phun ra má»™t búng máu, trong máu còn có hai cái răng.
Äại SÆ¡n thần sắc lạnh lùng, phảng phất không có nghe đến Trương Lão Nhị nói, vẫn vươn tay phải nói: "Giấy tá»."
Trương Lão Nhị vá» phÃa sau má»™t thối, tưởng rằng Äại SÆ¡n lại muốn vã hắn má»™t bạt tai nữa, nhưng thấy Äại SÆ¡n nhưng tiếp tục hướng hắn đòi giấy tá», trong lòng tuy có không muốn, nhưng chứng kiến Äại SÆ¡n trong mắt lóe ra lãnh ý, sợ hãi dưới chỉ có thể sỉ run run sách từ trong lòng lấy ra má»™t cuá»™n giấy Tuyên Thà nh mà u trắng.
Äại SÆ¡n giáºt lấy, xoay ngưá»i đưa tá»›i Tô Mặc trong tay, từ đầu tá»›i Ä‘uôi, chung quanh má»i ngưá»i Ä‘á»u bị Äại SÆ¡n hà nh động cho kinh sợ, cÅ©ng ngay cả liên tục tức giáºn mắng Dương mụ cÅ©ng đình chỉ quát lá»›n, mà Lữ Tú Nhi giống như cÅ©ng quên khóc, giá»t châu nÆ¡i khóe mắt đã ngừng chảy chá»›p chá»›p con mắt nhìn tình huống má»›i vừa nảy sinh.
Tô Mặc mở ra tá» văn tá»±, nhìn kỹ, quả nhiên như thế, chỉ thấy phÃa trên viết: nay Lữ ChÃnh mượn Trương Lão Nhị má»™t trăm hai mươi lượng bạc, đặc biệt ký tên đồng ý, láºp là m bằng cá»›, thêm tòa trạch viện Lữ Gia để chứng tá» thà nh ý, sang năm nhất định hoà n lại! PhÃa dưới vốn là ngà y tháng cùng chứ ký cá»§a Lữ ChÃnh, cùng vá»›i má»™t dấu má»±c, như là dấu vết ngón tay con ngưá»i, Tô Mặc thầm nghÄ©, văn tá»± nà y quả nhiên là tháºt.
Song, kế tiếp Tô Mặc là m má»™t ngưá»i là m cho chung quanh tất cả má»i ngưá»i trừng mắt to động tác, chỉ thấy Tô Mặc mang tá» văn tá»± "Soạt, soạt, soạt" xé thà nh từng mảnh nhá», từng mảnh từng mảnh giấy từ trong tay Tô Mặc vung lên, như thiên nữ tán hoa bay phất phÆ¡ trong không trung, cuối cùng dưới lá»±c hút cá»§a quả đất rÆ¡i lả tả xuống đất, Trương Lão Nhị chỉ Tô Mặc ‘ Ngươi. . . Ngươi. . . ’ lại nói không ra lá»i.
Tô Mặc Ä‘i tá»›i Trương Lão Nhị trước ngưá»i, hừm cất giá»ng nói: "Ngươi cái gì mà ngươi!" Sau đó từ trong lòng móc ra má»™t tá» ngân phiếu đưa tá»›i trước mặt Trương Lão Nhị nói: "Äây là ngân phiếu cá»§a Äại Thông tiá»n trang, vừa vặn má»™t trăm hai, cầm lấy rồi biến Ä‘i cho ta."
Trương Lão Nhị vừa nghe ấy nện ở chÃnh mình trên ngưá»i tá» giấy đúng là ngân phiếu, cuống quÃt cầm lấy mở ra nhìn, quả nhiên vốn là ngân phiếu cá»§a Äại Thông tiá»n trang.
Tô Mặc nhìn hắn động tác quát lớn: "Còn không mau cút đi."
Trương Lão Nhị vá»™i thu hồi ngân phiếu, trước khi Ä‘i không muốn nhìn Lữ Tú Nhi liếc mắt má»™t cái, nhưng vừa nghe bên cạnh truyá»n đến má»™t tiếng "Hừm", quay đầu vừa nhìn, phát ra tiếng vang đúng là Äại SÆ¡n, trong lòng má»™t sợ hãi, má bên phải cà ng lại bất giác nóng lên, sợ hãi dưới vá»™i và ng hướng xa xa chạy Ä‘i.
Chuyện chấm dứt, Lữ Tú Nhi do Dương mụ dìu đỡ hạ bước tiểu bước Ä‘i tá»›i Tô Mặc trước ngưá»i thi lá»…, sợ hãi nói: "Ta ở đây tạ Æ¡n qua tiên sinh trượng nghÄ©a cứu giúp, ấy má»™t trăm hai mươi lượng bạc, ta gặp nghÄ© biện pháp nhanh lên tương hoà n lại."
Tô Mặc không đợi trả lá»i, chỉ thấy từ trong đám ngưá»i vây quanh Linh Nhi chạy đến Lữ Tú Nhi trước mặt nói: "Tú Nhi tá»· tá»· không cần khách khÃ, ta thay mặt anh ta là m chá»§, số tiá»n ấy không cần phải trả đâu."
Nhìn tiểu nha đầu má»›i tà tuổi đầu mà đã bà y đặt ra dáng ngưá»i lá»›n, Tô Mặc má»™t tráºn buồn cưá»i, trợn mắt liếc nó má»™t cái.
Lữ Tú Nhi miá»…n cưỡng cưá»i, xoay ngưá»i vừa lại Ä‘i thu tháºp bị còn Ä‘ang quần áo cùng hà nh lý, khoản nợ khá»§ng hoảng kia tạm thá»i đã trở thà nh quá khứ, nhưng, cuá»™c sống sau nà y là m sao trải qua đây, nghÄ© tá»›i đây, Lữ Tú Nhi không nhịn được lại rÆ¡i lệ.
Thu tháºp má»™t Ãt đồ tốt, Lữ Tú Nhi hướng Tô Mặc nà y chá»— nhìn liếc mắt má»™t cái, cùng Dương mụ trở lại Lữ Gia ná»™i viện Ä‘i.
Linh Nhi vá»™i Ä‘uổi theo Ä‘i, ở phÃa sau hô: "Tú Nhi tá»· tá»·, đợi ta má»™t tà a!"
Nhìn tiểu nha đầu gá»i thân thiết như váºy, Tô Mặc má»™t tráºn kỳ quái, lúc nà o Linh Nhi cùng nà y Lữ Tú Nhi quen biết như thế nhỉ?
Tà i sản của SirPMH
Chữ ký của SirPMH Nhất chiến công thà nh vạn cốt khô
Last edited by SirPMH; 06-11-2010 at 10:41 AM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SirPMH
07-11-2010, 04:51 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Äến từ: Nhà hát cá»§a những giấc mÆ¡
Bà i gởi: 82
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 23 giá»
Thanks: 2,994
Thanked 1,803 Times in 54 Posts
Nam Tống Phong Lưu
Táºp 16: Thiên Tá» Ngá»± Chiếu
Converter: Cẩm Y Vệ
Nguồn:http://4vn.eu
P/S: Dạo nà y ta báºn quá nên CV thô, nếu có time sẽ cố gắng Fix kỉ , mong quý độc giả thông cảm.
Tá»›i gần buổi trưa, Linh Nhi nữu nữu địa tòng Lữ Gia chạy vá» lai, và o cá»a tá»±u nị tiến Tô Mặc trong lòng là m nÅ©ng, "Ca, Tú Nhi tá»· tá»· hảo thương cảm nga!"
Tô Mặc thần thái lưá»i biếng địa, cÅ©ng không tiếp tha nói.
Tiểu nha đầu thấy hắn không hơn câu, mắt to Cô lỗ Cô lỗ đi dạo, biết đã biết điểm tiểu kỹ lưỡng bị ca ca xem thấu, cũng không tái quanh co lòng vòng, thẳng nói: "Ca, ngươi nói chúng ta thu lưu Tú Nhi tỷ tỷ có được hay không?"
Tô Mặc buồn cưá»i khán tiểu nha đầu, má»™t chút tha quỳnh mÅ©i nói: "Lữ Gia hữu ăn hữu trụ dùng đắc bị ngươi thu lưu?"
"Ai nha, ca ngươi không biết lạp, Tú Nhi tá»· tá»· gia Ä‘á»u nhanh tiếp không ra oa, ta vừa tại nhà bá»n há» khán, má»… hang lý Ä‘á»u nhanh má»™t má»…, hÆ¡n nữa thÃnh Dương mụ thuyết, tiá»n ta thiên mà sống kế, Tú Nhi tá»· tá»· Ä‘á»u muốn đồ trang sức cấp bán cá»§a cải lấy tiá»n mặt!" Linh Nhi phách khai hắn thá»§ lÃu rÃu nói.
Lữ Gia hôm nay như váºy nghèo túng sao? Liên phạn Ä‘á»u ăn không dáºy nổi? Tô Mặc mặt nhăn nhÃu, bình thưá»ng khán Lữ Gia Dương mụ Ä‘i ra ngoà i mãi thái cÅ©ng không thấy ra có cái gì nghèo túng hình dáng nha!
"Ai nha, ca, ngươi đáp ứng không đáp ứng a!" Linh Nhi đô khởi tát và o mồm diêu Tô Mặc cánh tay lúc ẩn lúc hiện.
"Äi, khoái biệt hoảng, ngươi nói yếu nhà chúng ta thu lưu Lữ Tú Nhi, khả ngươi há»i qua nhân gia không có?" Tô Mặc chế trụ tiểu nha đầu cánh tay hoảng động.
Linh Nhi đình chỉ hoảng động, vùng xung quanh lông mà y nhất kiá»u, vui vẻ nói: "Ca, ngươi ý tứ là cùng ý lạp? Cảm tạ ca." Nói xong ‘ bẹp ’ thân Tô Mặc má»™t chút tá»±u hấp tấp chạy ra khứ.
Tô mặc không đợi trả lá»i, Linh Nhi thân ảnh đã chạy ra cá»a phòng, khán tiểu nha đầu nho nhá» thân ảnh, Tô Mặc cảm thấy má»™t tráºn Ä‘au đầu, Ä‘á»u nói ngưá»i cà ng lá»›n lên sẽ việt hiểu chuyện, Linh Nhi đã lá»›n lên nhất tuế, chỉ là má»™t chút cÅ©ng không thấy ra Ä‘iểm đổng sá»± dạng lai, trái lại bỉ trước đây canh đà o, hoà n thưá»ng xuyên nị tại hắn bên ngưá»i hướng hắn là m nÅ©ng, bất quá, Tô Mặc đảo rất hưởng thụ tiểu nha đầu ngây thÆ¡, khán tha cả ngà y khoái khoái lạc lạc tượng má»™t chim sÆ¡n ca bà n, trong lòng đốn hiện lên ra má»™t cổ hạnh phúc bà n cảm giác.
"Công tá», ăn cÆ¡m sao?" Trương mụ tại cá»a há»i.
"Khai, vì sao không ra, không đợi cái kia lanh lợi." Tô Mặc đại vung tay lên.
Văn trên bà n thÆ¡m ngà o ngạt nhi cÆ¡m nước, Tô Mặc bụng má»™t tráºn nhu động, "Cô lá»—, Cô lá»—, " Tô Mặc thuáºn thanh âm nhìn lại, thị Äại SÆ¡n món bao tá» tại khiếu, Äại SÆ¡n cá»™c lốc cưá»i, cầm lấy chiếc đũa tá»±u khai ăn.
Tô Mặc cÅ©ng không kham lạc háºu, cầm lấy chiếc đũa cÅ©ng chuẩn bị thúc đẩy.
"Ai nha, ngươi tiến đến ma, mau và o." Äúng lúc nà y, ngoà i cá»a truyá»n đến tiểu nha đầu nị nị trÄ© âm, Tô Mặc hướng cá»a nhìn lại.
Vải bông tố mà nh bị xốc lên, tiểu nha đầu quen thuá»™c thân ảnh xuất hiện, hai tay hoà n lạp má»™t ngưá»i, đãi Tô Mặc thấy rõ má»›i phát hiện, nguyên lai là Lữ Tú Nhi.
Lữ Tú Nhi có chút sưng đỠcon mắt ngượng ngùng khán Tô Mặc liếc mắt, toà n ngươi hựu cúi đầu.
Linh Nhi bả Lữ Tú Nhi túm tiến bà n ăn bà ng, cưá»i hắc hắc, bướng bỉnh nói: "Ca, tiểu muá»™i ta may mắn không là m nhục mệnh, tương Tú Nhi tá»· tá»· cho ngươi đái nhiá»u."
Tô Mặc bạch tha liếc mắt, không để ý tá»›i tha cảo quái, hướng Lữ Tú Nhi hòa cân ở sau ngưá»i Dương mụ nói: "Äá»u ngồi Ä‘i, Trương mụ, thêm nữa lưỡng phó oản khoái."
Có chút xấu hổ xấu hổ Lữ Tú Nhi ngồi ở Tô Mặc hòa Linh Nhi trung gian, tế tước mạn nuốt nhấm nuốt cơm nước.
Bình thưá»ng ăn thì, Linh Nhi Ä‘á»u là vãng Tô Mặc trong bát Ä‘ao thái, khả ngà y hôm nay giá tiểu nha đầu chiếc đũa sẽ không vãng hắn trong bát thân quá, Ä‘á»u là vãng Lữ Tú Nhi trong bát thân, khán Lữ Tú Nhi trong bát đôi cao cao rau dưa, Tô Mặc không khá»i có chút ăn chút - ý vị, chÃnh có đúng hay không có chút dẫn sói và o nhà ni!
Như váºy dưới, Lữ Tú Nhi rốt cuá»™c tiến nháºp đáo Tô Mặc cái nà y đại gia đình lý.
Tại Linh Nhi đỠnghị dưới, vi phương tiện hòa Lữ Gia xuyến môn, đã Ä‘em hai nhà tưá»ng ngăn mặc thông là m thà nh má»™t ngưá»i cổng vòm, Vì váºy, tiểu nha đầu cả ngà y vãng Lữ Gia bà o,
Tháng giêng hai mươi tám hôm nay, Tô Mặc hòa Äại SÆ¡n Ä‘ang ở đông ngoà i cá»a dân đói doanh lý cấp dân đói ai má»™t phát kê đản, Trương mụ tá»±u thở hồng há»™c Ä‘i tìm lai, "Công tá», phá»§ nha ngưá»i tìm ngươi, yếu ngươi nhanh lên quá khứ."
"Phá»§ nha nhân tìm ta, chuyện gì nhi?" Tô Mặc từ biệt dân đói biên trở vá» tẩu biên há»i.
"Ta cÅ©ng không biết, há»i bá»n hắn, bá»n há» cÅ©ng không nói, chỉ là thuyết hoa công tá» ngươi có việc gấp." Trương mụ trả lá»i.
Còn chưa tá»›i cá»a nhà , tháºt xa tá»±u thấy và i má»™t thân nha dịch phục sức nha dịch chỉnh tá» canh giữ ở hắn cá»a nhà , đáo phụ cáºn, Tô Mặc thấy Lý bá»™ đầu, Lý bá»™ đầu cÅ©ng thấy Tô Mặc, tiến lên nói: "Tô tiên sinh cái nà y gá»i là ta cho ăn hảo hoa a, khoái Ä‘i theo ta, Tri phá»§ đại nhân Ä‘ang ở tìm ngà i ná»™t." Thuyết cÅ©ng không chá» Tô Mặc đáp lá»i tá»±u kéo hắn hướng phá»§ nha phương hướng Ä‘i đến.
"Lý bá»™ đầu, Tri phá»§ đại nhân tìm ta có chuyện gì?" Tô Mặc há»i.
"Tô tiên sinh, Ä‘iá»u không phải ta không nói, mà là ta cÅ©ng không biết đại nhân vì sao tìm ngươi, bất quá. . . . ."
"Bất quá cái gì?" Tô Mặc truy vấn nói.
"Bất quá, ngà y hôm nay phá»§ nha ná»™i lai nhất há»a nhân, chÃnh thị táºp thể gia đại nhân chiêu đãi, nghe nói thị Lâm An ngưá»i, ra vẻ Ä‘i đầu chÃnh má»™t lão thái giám, nhà cá»§a ta đại nhân Ä‘i và o chỉ chốc lát tá»±u Ä‘i ra nhượng ta hoa tiên sinh đến đây, việc nà y hẳn là quan hệ đến tiên sinh." Lý bá»™ đầu cúi đầu đẽo gá»t nói.
Tô Mặc gáºt đầu, trong đầu nhưng có chút mÆ¡ hồ.
Äáo Tri phá»§ nha môn, tiến công đưá»ng, chỉ thấy Hưng Nguyên Phá»§ Tri phá»§ Lưu Nguyên chÃnh mị đôi mắt nhá» con ngươi dối trá bồi tiếp má»™t lão thái giám da mặt trắng nõn nói chuyện, Lưu Nguyên vẫn là nguyên lai cái kia hình tượng, trên ngưá»i thịt má»™t Ä‘iểm má»™t Ãt, ngồi ở chá»— kia Ä‘á»u có thể thấy na cân mang thai tá»± cổ đĩnh món bao tá», trên mặt trắng bóng thịt tùy nói nhoáng lên nhoáng lên địa, là m cho khán có chút khó chịu.
VỠphần cái kia lão thái giám canh không cần phải nói, da mặt bạch cân bạch diện tự, là m cho cảm giác giống như là gay.
Tô Mặc và o cá»a thì, Ä‘ang ở nói chuyện vá»›i nhau hai ngưá»i song song vá»ng nhiá»u, dẫn đưá»ng Lý bá»™ đầu nói: "Äại nhân, Tô tiên sinh đã tá»›i."
Lưu Nguyên huy phất tay khiếu Lý bá»™ đầu lui ra, đứng lên hướng Tô Mặc giá»›i thiệu nói: "Hiá»n chất a, cho ngươi giá»›i thiệu hạ, vị nà y hay Lâm An lai Triệu công công." Äang khi nói chuyện chỉa chỉa cái kia lão thái giám.
Tô Mặc bất chấp tá»± định giá Lưu Nguyên đối hắn xưng hô cải biến, nếu thị trung Ä‘á»u Lâm An ngưá»i, na tất thị cá»±c có quyá»n lợi, bước lên phÃa trước má»™t, chắp tay vi lá»… nói: "Thảo dân Tô Mặc, tham kiến Triệu công công."
Lão thái giám khán Tô Mặc liếc mắt, gáºt đầu, sau đó đứng lên khái khái, Lưu Nguyên vừa thấy, đĩnh mang thai xuống đà i giai, túm túm Tô Mặc ống tay áo, mặt hướng trên đà i lão thái giám quỳ xuống.
Tô Mặc còn không minh sở dĩ thì, lão thái giám dùng na bất âm bất dương tiếng nói hô: "Tô Mặc tiếp chỉ."
Tô Mặc lúc nà y má»›i bừng tỉnh đại ngá»™, có chút không tình nguyện Lưu Nguyên bên ngưá»i quỳ xuống, trong bụng thầm mắng, thái giám chết bầm, ngưá»i lưỡng tÃnh, ta quỵ không có thể như váºy ngươi.
Lão thái giám hÆ¡i miết mắt quỳ gối đưá»ng hạ hai ngưá»i, lúc nà y má»›i tòng tay áo lấy ra má»™t đạo ** quyển trục, triển khai thì thầm: "Phụng thiên thừa váºn, Hoà ng đế chiếu viết: hi văn tư hữu Kinh Triệu nhân sÄ© Tô Mặc, tà i hoa xuất chúng, mưu lược hÆ¡n ngưá»i, canh thu lưu mấy nghìn nạn dân bách tÃnh, trẫm cảm giác sâu sắc vui mừng, nay được Thái tá» tiến cá», đặc biệt ban thưởng hoà ng kim trăm lượng, gấm Tứ Xuyên trăm cuốn, ngÅ© cốc trăm thạch, hai trăm mẫu đất, thụ chức Bắc thà nh Huyện lệnh, hạn kỳ nháºm chức, khâm thá»."
"Tạ Æ¡n hoà ng thượng, hoà ng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế." Tô Mặc chiếu kịch truyá»n hình lý tình hình dáºp đầu tạ ân, tiếp thánh chỉ rồi đứng dáºy.
Lão thái giám cưá»i meo meo khoa và i câu niên thiểu hữu vi lá»i vô Ãch, Tô Mặc cÅ©ng không đần độn, vá»™i vã bả Hoà ng đế lão nhi thưởng cho hắn đồ chuyển tặng cấp lão thái giám, bả má»™t lão thái giám nhạc kiểm Ä‘á»u cưá»i nở hoa.
Lưu Nguyên cỠđầu vá»ng nóc nhà , cúi đầu khán sắt má»™t lang, hình như hắn cái gì cÅ©ng không thấy được. Bả lão thái giám cất bước, Lưu Nguyên nhất thá»i mị đôi mắt nhá» con ngươi nói: "Chúc mừng hiá»n chất, chúc mừng hiá»n chất, hiá»n chất có thể xong bệ hạ tá»± mình ban cho, thá»±c sá»± là là m cho rất ao ước."
Lưu nguyên lá»i nà y không sai, năng dÄ© má»™t nghèo hai trắng thân xong Hoà ng đế tá»± mình ban cho tịnh thu được chức quan, na thá»±c sá»± là thiên đại ban cho, có thể nói, sau đó Tô Mặc tương lai sẽ là vùng đất bằng phẳng, nếu như má»™t ra cái gì ngoà i ý muốn nói, bất quá, cÅ©ng phá»ng chừng sẽ không ra cái gì ngoà i ý muốn, thánh chỉ bên trong nói là Thái tá» tiến cá» Tô Mặc, Thái tá» là ai a, thá»i gian tá»›i Äại Tống Hoà ng đế, có thể được đáo thá»i gian tá»›i Hoà ng đế thưởng thức, na thá»±c sá»± là . . . NghÄ© tá»›i đây, Lưu Nguyên tá»±u nhẫn bất trụ má»™t tráºn đố kị.
Tô Mặc dối trá hòa Lưu Nguyên khách sáo, Lưu Nguyên bá»—ng nhiên nói: "Äối, hiá»n chất, ta thiếu chút nữa vong má»™t việc nhi."
"Chuyện gì?" Tô Mặc nghi vấn nói.
"Tư Äồ đại nhân đối đãi ngươi tháºt đúng là không tệ a, không chỉ có hướng ngươi Thái tá» Ä‘iện hạ tiến cá» ngươi, trả lại cho ngươi lưu phân lá»… váºt." Lưu Nguyên ước ao nói.
Nguyên lai, Tư Äồ Nam tại năm trước hướng Thái tá» Triệu Tháºn viết má»™t phong thÆ¡, trong thư nhắc tá»›i Tô Mặc rất có tà i hoa, đặc biệt tại quân sá»± thượng rất tinh thông, nhưng Tư Äồ Nam tại tối háºu lại nói, mong muốn Tô Mặc có thể trưá»ng nhất phương quân chÃnh, trở thà nh mang lại hoà bình và sá»± ổn định cho đất nước năng thần, mà điá»u không phải trở thà nh lÄ©nh binh chiến tranh tướng lÄ©nh, Triệu Tháºn tại tối háºu tiếp thu Tư Äồ Nam kiến nghị, hướng Cao Tông tiến cá» Tô Mặc, tịnh xong Cao Tông ban cho.
Những ... nà y Tô Mặc tuy rằng tịnh không hoà n toà n rõ rà ng, nhưng là đoán được má»™t Ãt, thÃnh Lưu Nguyên thuyết Tư Äồ Nam trả lại cho hắn lưu má»™t phần lá»… váºt, đốn ngạc nhiên nói: "Tư Äồ đại nhân cho ta lưu cái gì lá»… váºt?"
Lưu Nguyên vá»— vá»— tay, bên ngoà i Ä‘i và o năm thân nhung trang hán tá», "Äây là Tư Äồ đại nhân cho ngươi lưu lá»… váºt."
Tô Mặc khán trước ngưá»i năm ngưá»i, nói: "ChÃnh là bá»n há»?"
Lưu Nguyên gáºt đầu, cưá»i nói: "Hiá»n chất, bất, hiện tại nên gá»i ngươi Tô đại nhân, ngươi cÅ©ng không nên xem thưá»ng năm ngưá»i nà y, bá»n há» thế nhưng cân Tư Äồ đại nhân trải qua chiến trưá»ng, Ä‘ao tháºt thá»±c thương cân quân Kim trải qua, có thể lấy má»™t địch mưá»i."
Tô Mặc gáºt đầu, hắn xác thá»±c cảm giác được na cổ ** khÃ, chỉ là , Tư Äồ Nam đưa cho hắn như thế và i ngưá»i là m gì, bảo vệ hắn? Tô Mặc có chút nhá»› nhung không hiểu.
Từ biệt Lưu Nguyên, Tô Mặc mang năm ngưá»i Ä‘i ra Tri phá»§ nha môn.
Từ Tri phá»§ nha môn Ä‘i ra, Tô Mặc tâm tình khoái trá, tá»±u liên cước bá»™ cÅ©ng cảm giác nhẹ nhà ng không Ãt, không nghÄ© tá»›i Tư Äồ Nam cư nhiên ở trước mặt Thái tá» tiến cá» hắn, cà ng không nghÄ© tá»›i là trở thà nh má»™t quan viên công vụ trong triá»u đại Nam Tống , sau đó kiá»n má»™t Ãt lén lút hoạt động không bao giá» ... nữa dùng tị ngưá»i khác, má»™t câu nói: Huyện lệnh đại nhân là m việc, ngưá»i khác mau tránh.
Tâm tình thư sướng Ä‘i ở trên đưá»ng cái, Tô Mặc nghÄ© ngà y hôm nay ánh dương quang so vá»›i lúc xưa Ä‘á»u ấm áp không Ãt, chiếu và o trên mặt dị thưá»ng thoải mái, đúng lúc nà y, bá»—ng nhiên phÃa có ngưá»i hô: "Uy, chá» má»™t chút."
Tô Mặc nhìn lại, nguyên lai là Tiểu Thi thiếp thân thị tỳ cá»§a Tư Äồ Minh Nguyệt, tiểu nha đầu chÃnh cổ quai hà m, rõ rà ng ả ta tâm tình bất hảo, Vì váºy Tô Mặc cưá»i há»i: "Tiểu Thi cô nương tìm ta có việc chi váºy?"
Tiểu Thi tức giáºn gắt: "Tiểu thư nhà ta muốn gặp ngươi." Dứt lá»i xoay ngưá»i đã Ä‘i.
Tô Mặc nổi nóng lên trùng, vừa hảo tâm tình nhất thá»i tiêu thất vô tung vô ảnh, chÃnh hình như là không có đắc tá»™i vá»›i nó mà , bất quá còn muốn tưởng, thá»±c sá»± không tÃnh toán chi li phạm bất hòa má»™t nha đầu, huy phất tay gá»i na năm thị vệ Ä‘uổi kịp, Ä‘uổi theo na nha đầu chết tiệt kia bên ngưá»i, há»i: "Tiểu thư nhà ngươi cai sẽ không vừa tìm ta đà m thi luáºn từ ba?"
Tiểu Thi tức giáºn nói: "Không nói chuyện thi luáºn từ tiểu thư nhà ta thấy ngươi là m chi?"
Tô Mặc ná»— lá»±c nhắc nhở nói: "Không nhất định không nên đà m thi luáºn từ a, cÅ©ng khả dÄ© đà m ta biệt ma!"
"Ân?" Tiểu nha đầu có chút không hiểu, trừng mắt to há»i: "Nói chuyện gì?"
Tô Mặc triệt để phục, cắn răng má»™t cái, Ä‘i thẳng và o vấn đỠnói: "Ta nói Tiểu Thi cô nương, tiểu thư nhà ngươi như váºy đẹp, thì là Liá»…u Hạ Huệ 〠không có thể như váºy ta khởi Ä‘iểm Liá»…u Hạ Huy tháºt to 】 cÅ©ng nhịn không được yếu động tâm, biệt vong ngã thế nhưng má»™t bình thưá»ng nam nhân, đà m thi luáºn từ thái khô khan chán nản, nếu như tiểu thư nhà ngươi nguyện ý hòa ta nói chuyện yêu đương, ta nhưng tháºt ra cam tâm tình nguyện phụng bồi."
"Tháºp. . . Cái gì?" Tiểu Thi kinh có chút nói bất lợi tác, con mắt trừng rất lá»›n, na biểu tình tượng cá»±c vương bát kiến Ä‘áºu xanh mốt đương thá»i tá», tà n bạo địa trà nh Tô Mặc cả giáºn nói: "Há»—n đản, các ngươi những ... nà y xú nam nhân má»™t má»™t ngưá»i hảo đồ, ngươi. . . Ngươi cÅ©ng dám đả tiểu thư nhà ta chá»§ ý."
Tô Mặc bÄ©u môi ba, không cho là đúng nói: "Ta vì sao tá»±u không thể đánh tiểu thư nhà ngươi chá»§ ý, lẽ nà o tiểu thư nhà ngươi không thÃch nam nhân phải không?"
Tiểu nha đầu không phải đối thá»§, cấp Tô Mặc phản tương nhất quân, ná»a ngà y cÅ©ng má»™t tiếp thượng nói, lăng hảo má»™t tráºn, tà i mà y liá»…u khinh dá»±ng thẳng địa nói rằng: "Ngươi. . . Ngươi há»—n đản, ai nói tiểu thư nhà ta không thÃch nam nhân?" Tha đương nhiên minh bạch Tô Mặc nói lý ý tứ, không thÃch nam nhân đó chÃnh là thÃch nữ nhân.
Tô Mặc canh không khách khà nói: "Äã như váºy, na vì sao ta tá»±u không thể đánh tiểu thư nhà ngươi chá»§ ý?"
Tiểu Thi quai hà m cổ lão Cao, hÆ¡n nữa ngà y cÅ©ng không biết nên như thế nà o trả lá»i, không thể là m gì khác hÆ¡n là thở phì phì hanh má»™t tiếng, không há» cân hắn đấu mồm mép, xoay ngưá»i đã Ä‘i, ở phÃa trước dẫn đưá»ng.
Tô Mặc tâm trạng đại khoái, đã sá»›m tưởng giáo huấn cái nà y nhanh mồm nhanh miệng tiểu nha đầu, hiện tại rốt cục ra má»™t ngụm ác khÃ, mắt thấy tiểu nha đầu khà quai hà m cổ đắc lão Cao, cÅ©ng không tái cân tha tÃnh toán.
Tại Tư Äồ phá»§ trước cá»a khiếu Tư Äồ Nam lưu cho hắn năm há»™ vệ lưu ở ngoà i cá»a, sau đó Tô Mặc tá»±u cân Tiểu Thi cước bá»™ má»m mại Ä‘i và o Tư Äồ phá»§ ná»™i viện.
Tà i sản của SirPMH
Last edited by SirPMH; 07-11-2010 at 08:53 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SirPMH
07-11-2010, 06:28 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Äến từ: Nhà hát cá»§a những giấc mÆ¡
Bà i gởi: 82
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 23 giá»
Thanks: 2,994
Thanked 1,803 Times in 54 Posts
Chương 17 Sá»a Trị Nha Hoà n
Converter: Cẩm Y Vệ
Nguồn:http://4vn.eu
Tư Äồ phá»§, ná»™i viện.
Tư Äồ Minh Nguyệt ngồi ngay ngắn ở bà n há»c phÃa sau, Tô Mặc thiên ngồi xứng đôi, trong tay bưng trà cốc tinh tế phẩm trà .
Ngưá»i trước Ä‘oan trang tú lệ, ngưá»i so sánh hoa kiá»u, thu ba nhìn quanh gian phương cây cá» sinh huy, má»—i má»™t nụ cưá»i má»—i má»™t cá» chỉ chúng sinh khuynh đảo, có thể nói khuynh quốc khuynh thà nh.
Ngưá»i sau ngồi nghiêm chỉnh, mắt không dám nhìn thẳng và o, hình như ngồi ở trước mặt hắn là má»™t con vạn ác hồ ly tinh, trong chén trà nước chè xanh Ä‘á»u so sánh nà ng phải có lá»±c hấp dẫn.
Äảo Ä‘iá»u không phải Tô Mặc nhát gan, hắn còn không có như váºy vô dụng sà i, hai bên trái phải ngồi là tuyệt đại giai nhân, đà m luáºn trá»ng tâm câu chuyện cÅ©ng thÆ¡ từ ca phú, không quan hệ tình yêu nam nữ, bảo hắn cái nà y bình thưá»ng nam nhân lại là m sao được.
Tư Äồ Minh Nguyệt mắt hạnh lưu chuyển, Äà o Hoa đầy mặt, như nước trong suốt bà n con ngươi nhìn quanh gian kẻ khác mê say, chỉ thấy nà ng khinh triển miệng cưá»i nói: "Tiên sinh tà i hoa phong lưu, thi cứu dân đói phẩm đức cao thượng, thá»±c kẻ khác khuynh bá»™i, chỉ là , không biết tiên sinh gần nhất có thể có tân tác phẩm?"
Tô Mặc bất đắc dÄ©, nhá»§ thầm trong bụng: ta nếu không đâm giá trương cá»a sổ giấy nhi, phá»ng chừng cÅ©ng chỉ có thể cả Ä‘á»i vá»›i ngươi đà m thÆ¡ luáºn từ, ký thÆ¡ tình từ trong lúc đó, láºp tức âm thầm khẽ cắn môi, nói: "Gần nhất sá»± vụ báºn rá»™n, vẫn không có gì tân tác phẩm, nếu tiểu thư không chê khÃ, tại hạ coi như trà ng lâm bút khởi thảo, tầm nhất trò chÆ¡i chi tác."
Tư Äồ Minh Nguyệt nhất thá»i đôi mắt đẹp sáng ngá»i, vá»™i vã phân phó Tiểu Thi mà i má»±c, tiểu nha đầu không tình nguyện uốn éo uốn éo Ä‘i đến, phảng phất trên chân có nghìn cân trá»ng tá»±, khuôn mặt nhá» nhắn thượng chá»§y nhất phiết, trừng Tô Mặc liếc mắt, hình như Tô Mặc khiếm nà ng ba trăm lượng bạc tá»±.
Tô Mặc cÅ©ng không cân giá tiểu nha đầu tÃnh toán, Ä‘i tá»›i bà n há»c bà ng, vãn mặc áo tay áo, đỠbút viết xuống 《 Tái Hồng Thu - Tình Hà DÄ© Kham 》, sau đó tại hạ mặt viết nói: Nhất Äối Tá» Yến Nhi Äiêu Lương Thượng Kiên Tương Tịnh, Nhất Äối Phấn Äiệp Nhi Hoa Tùng Thượng Thiên Tương Sấn, Nhất Äối Uyên Ương Nhi Thá»§y Diện Thượng Tương Giao Cảnh, Nhất Äối Hổ Miêu Nhi Tú Äắng Thượng Tương Ôi Äịnh. Thứ Äá»™ng Nhân Tình, Bất Do Nhân Tâm Nhi Ngạnh, Lãnh Thanh Thanh Thiên Yêm Hợp Cô Linh.
Tô Mặc má»™t mạch viết xong mở miệng khÃ, Tiểu Thi báºn nắm thÆ¡ cảo đưa qua, Tư Äồ Minh Nguyệt nã chỉ nhìn má»™t lần, trên mặt ngá»c tá»±u phiêu khởi á»ng hồng như ráng chiá»u, cuống quÃt đứng dáºy nói: "Thiếp thân thân thể có chút không khá»e, ngà y khác tái hướng tiên sinh thỉnh giáo." Sau đó vá»™i vã chuyển và o ná»™i đưá»ng Ä‘i ra.
Tiểu Thi vẻ mặt hiếu kỳ hướng Tô Mặc há»i: "Ngươi cấp tiểu thư viết cái gì thÆ¡?"
Tô Mặc hắc hắc má»™t nụ cưá»i, "ThÆ¡ tình."
Tiểu Thi nghe mục trừng khẩu ngốc, quên trò chuyện, chá» nà ng phục hồi tinh thần lại sau, má»›i phát hiện Tô Mặc từ lâu không biết tung tÃch, khà tiểu nha đầu hung hăng giáºm chân má»™t cái, âm thầm chá»i bá»›i và i câu, sắc mặt cổ quái chạy Ä‘i thấy nà ng gia tiểu thư Ä‘i ra.
Tô Mặc ung dung thÃch ý Ä‘i ra ná»™i viện, hồi tưởng má»›i vừa rồi Tư Äồ Minh Nguyệt biểu hiện, khóe miệng vừa tá»±u nhịn không được lá»™ ra má»™t tia ám muá»™i cưá»i khẩy, hoảng hốt trong lúc đó, lại có ta khó kìm lòng nổi.
"Äại ca, ngươi rốt cục Ä‘i ra, hiện tại Ä‘i đâu?" Äại SÆ¡n tượng cương thi như nhau đứng ở Tư Äồ phá»§ cá»a, phÃa sau cân năm tên tiểu quá»·, nguyên lai bất tri bất giác trung đã Ä‘i ra.
Tô Mặc cưá»i cưá»i, "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là vá» nhà ."
Chỉ là cương Ä‘i và i bước, Tô Mặc tá»±u cảm giác có má»™t chút sai, hắn quên kiện nhi sá»± chưa xá» lý, Vì váºy dừng lại cước bá»™, hướng Äại SÆ¡n ho ho nói: "Ta còn có kiện trá»ng yếu chuyện nà y chưa xá» lý, các ngươi vá» trước Ä‘i Ä‘i!" Sau đó tại Äại SÆ¡n vá»›i năm ngưá»i cổ quái ánh mắt trung, Tô Mặc lại quay trở lại Tư Äồ phá»§.
Tô Mặc má»™t lần nữa Ä‘i và o Tư Äồ phá»§ ná»™i viện, hắn tháºt là quên kiện nhi sá»± chưa xá» lý, ngà y mai sẽ Ä‘i ra Bắc thà nh nháºm chức, sợ rằng có má»™t Ä‘oạn thá»i gian không thấy được Tư Äồ Minh Nguyệt, trước khi Ä‘i đắc cân nà ng cáo biệt má»™t chút, tá»›i thì còn muốn việc nà y, chỉ là vừa rồi tình huống có chút đặc thù, không thể không trốn, bằng không Tiểu Thi na nha đầu chết tiệt kia không biết có thể hay không đá hắn.
Ở bên trong viện lung tung chuyển hai vòng nhi, phá»ng chừng thÆ¡ tình phong ba đã qua, Tô Mặc má»™t lần nữa Ä‘i tá»›i cá»a thư phòng tiá»n nhẹ nhà ng gõ gõ cá»a.
Bên trong truyá»n ra thị tỳ Tiểu Thi có chút non ná»›t tiếng vang, "Ai đó?"
Tô Mặc không đáp, tiếp tục gõ cá»a.
"Ai nha, Ai đó? Câm Ä‘iếc là đi, không há»™i trò chuyện a!" Thanh âm lại tòng phòng trong truyá»n đến, Tô Mặc khóe miệng co rúm, nhẫn nhẫn tiếp tục gõ, hắn phải giá cá»a gá»— gõ phá.
"Ai nha, ta nói ngươi có hay không hoà n a, cá»a gõ phôi ngươi khả. . ." Nói còn chưa nói hoà n, chỉ thấy cá»a bị mở, lá»™ ra Tư Äồ Minh Nguyệt thiếp thân thị tỳ Tiểu Thi thân ảnh.
"Ngươi. . . Ngươi cư nhiên còn dám trở vá»?" Äối xá» thấy ngoà i cá»a ngưá»i là Tô Mặc thì, Tiểu Thi trừng mắt to.
"Tại hạ không có là m trái vá»›i lương tâm sá»±, vì sao không dám trở vá»?" Tô Mặc gắng gượng nói, nghÄ© thầm lúc nà y trong giá»ng nói nhất định phải ngạnh má»›i được, thái độ hÆ¡n má»™t nghìn vạn đừng nhược tiếp nữa.
"Ngươi. . . Ngươi còn nói má»™t là m chuyện xấu nhi, ngươi Ä‘á»u. . ." PhÃa sau nói bảo Tiểu Thi ngượng ngùng nói ra khẩu, khà nà ng má»™t cước hướng Tô Mặc đá và o.
Tô Mặc tim Ä‘áºp liên hồi, vá»™i vã né tránh nà ng Liêu âm thối, không nghÄ© tá»›i giá tiểu nha đầu non ná»›t lòng dạ như thế ác độc, đây là muốn cho hắn tuyệt háºu a, Tiểu Thi thấy đệ nhất cước bị hắn tránh thoát, chưa hết giáºn lại tá»›i má»™t cước.
Tô Mặc trong lòng đầy tức tối, không để cho ngươi Ä‘iểm biết tay nhìn má»™t cái, ngươi tháºt đúng là cho rằng anh đây là má»m yếu, đối xá» Tiểu Thi chân phải đạt được tối cao Ä‘iểm thất lá»±c yếu thu hồi Ä‘i ra thì, Tô Mặc tay phải rất nhanh trảo đã qua, nắm đã bắt trụ nà ng sắp sá»a thu hồi chân phải, chân phải bị nắm khiến cho Tiểu Thi thân thể nhất thá»i mất Ä‘i thăng bằng, kinh hoảng dưới hai tay rất nhanh nắm hai bên cánh cá»a, "Ngươi. . . Ngươi là m cái gì? Khoái. . . Mau buông."
Tiểu Thi vừa giãy dụa vừa hô, chỉ là nà ng má»™t tiểu nha đầu khà lá»±c lại thế nà o tránh đắc quá Tô Mặc má»™t đại nam nhân nhỉ, tuy rằng Tô Mặc Ä‘i tá»›i cái nà y thá»i đại cá»u không táºp luyện, thân hình cà ng ngà y cà ng tượng má»™t tay trói gà không chặt thư sinh, nhưng so sánh vá»›i má»™t ngưá»i chỉ có mưá»i sáu mưá»i bảy tuổi tiểu nha đầu, hắn khà lá»±c yếu rõ rà ng hÆ¡n nhiá»u, giữ chặt cổ chân nhi hai tay rất trầm ổn.
"Ngươi còn đá không đá?" Tô Mặc hung ác nói.
"Ta tá»±u đá, ta đá chết ngươi giá tên bại hoại, đá chết ngươi cái nà y sắc lang." Tiểu Thi đặng cẳng chân nhi không chịu thua nói, hiển nhiên đối Tô Mặc vừa rồi sắc lang hà nh vi có chút cáu giáºn.
Tô Mặc giáºn dữ, tương nà ng Ä‘ang lung tung duá»—i chân hướng cao giÆ¡ lên, giá nhất động tác khiến cho Tiểu Thi thân thể lại cà ng không thăng bằng, chân trái Ä‘á»u nhanh cách mặt đất nhi, hai tay cà ng nắm chặt hai bên nhi cánh cá»a.
"Còn có dám hay không tái đá, nói!"
"Ai nha, mau buông, ngươi khi dá»… ngưá»i!" Tiểu nha đầu Ä‘ang khi nói chuyện có khóc nức nở.
Tô Mặc không để ý tá»›i, tiếp tục tương tay phải giÆ¡ lên giÆ¡ lên, Tiểu Thi chân phải lại hướng cao giÆ¡ lên, quần dà i cà ng thuáºn bị cao cao giÆ¡ lên bắp đùi hướng bắp đùi nhi hạ vạch tá»›i, lá»™ ra bên trong mà u trắng ná»™i khố, Tô Mặc tim Ä‘áºp liên hồi, tuy rằng bên trong mặc tháºt dà i ná»™i khố, nhưng hình ảnh nhưng có chút ám muá»™i.
Tiểu Thi cảm giác hạ thân nội khố sưu sưu, đối xỠthấy rõ sở tình trạng, quẫn nước mắt lưng tròng, vội vã xin khoan dung hô to: "Không đá, không đá, mau buông."
Tô Mặc hÆ¡i không muốn buông tiểu nha đầu cổ chân nhi, Tiểu Thi chân phải vừa được thoát khốn, thăng bằng cảm rốt cục trở lại trên ngưá»i, buông ra nhân chặt trảo cánh cá»a khiến cho có chút Ä‘au nhức hai tay, lại chỉnh đốn có chút bừa bá»™n hạ váy, Tiểu Thi oán háºn thấy Tô Mặc, lại muốn đá ra Liêu âm thối, nhưng nhìn lên Tô Mặc trong mắt hung ác nhãn thần, trái tim nhất sợ hãi, không có tá»›i do có chút sợ hãi.
"Nhanh Ä‘i nói cho nhà ngươi tiểu thư, đã nói ta có chuyện quan trá»ng muốn nói." Thu tháºp cái nà y vẫn nhìn hắn không vừa mắt tỳ nữ, Tô Mặc trong đầu má»™t tráºn thư sướng.
Không nghÄ© tá»›i Tiểu Thi nói lầm bầm thanh, oai cái cổ mắt lé nhìn hắn nói: "Tiểu thư nhà ta thân thể không khá»e, không tiện gặp khách, ngà i ná»™t, hay là má»i trở vá» Ä‘i!"
Tô Mặc hô hấp nhất túc, thiếu chút nữa má»™t ho khan Ä‘i ra, xem ra căn bản không có phục tùng nha đầu kia non ná»›t, Vì váºy ngay trước cá»a cân nà ng mà i khởi nha, thá» có ngà y hôm nay không thấy được Tư Äồ Minh Nguyệt tá»±u không quay vỠý tứ hà m xúc.
Cân Tư Äồ Minh Nguyệt thiếp thân thị tỳ Tiểu Thi mà i năm phút đồng hồ nha, tiểu nha đầu nhất định không mở miệng, Tô Mặc Ä‘á»u có ta nản lòng, đúng lúc nà y phòng trong truyá»n ra Tư Äồ Minh Nguyệt êm tai thanh âm, "Tiểu Thi, bảo tiên sinh và o Ä‘i."
Tiểu Thi khuôn mặt nhá» nhắn nhất khổ, nhá»§ thầm trong bụng, chÃnh cân giá đăng đồ tá» mà i ná»a ngà y mồm mép vì sao nha, không nghÄ© tá»›i cuối cùng tiểu thư cư nhiên mở miệng, phẫn ná»™ địa tránh ra che ở trước cá»a thân thể, phóng Tô Mặc Ä‘i và o.
Tô Mặc triển triển có chút bừa bá»™n ống tay áo, hướng tiểu nha đầu lá»™ ra đắc ý cưá»i khẩy, tại nà ng oán háºn ánh mắt trung mại cao ngạo nhịp bước hướng phòng trong Ä‘i đến.
Tà i sản của SirPMH
Last edited by SirPMH; 07-11-2010 at 08:29 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SirPMH
07-11-2010, 08:22 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Äến từ: Nhà hát cá»§a những giấc mÆ¡
Bà i gởi: 82
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 23 giá»
Thanks: 2,994
Thanked 1,803 Times in 54 Posts
Chương 18: Tam Kế Thất Bại
Và o thư phòng, Tô Mặc hướng bà n há»c sau liếc mắt, không có ai, xem ra Tư Äồ Minh Nguyệt tại ná»™i đưá»ng.
Tại thư phòng góc trái nhi có đưá»ng thông đạo Ä‘i thông ná»™i đưá»ng, vừa rồi Ä‘i ra thì, Tô Mặc chỉ thấy Tư Äồ Minh Nguyệt là thuáºn nà y thông đạo Ä‘i và o ná»™i đưá»ng, thông đạo chỉ có và i bước không xa, tại đầu cùng có nhất phòng, cá»a phòng nhi là mở, xem ra là vừa má»›i Tiểu Thi na nha đầu non ná»›t từ nÆ¡i nà y Ä‘i ra thì quên đóng cá»a, Tô Mặc tá»›i cá»a, cố ý ho lên má»™t tiếng, sau đó ngẩng đầu mà và o, Ä‘i theo hắn phÃa sau Tiểu Thi nhìn hắn hình dạng, khinh thưá»ng bÄ©u môi.
Äi và o phòng còn không đối xá» quan sát, đã nghe đáo má»™t cổ thấm nhân tâm phế U hương, huýnh khác hẳn vá»›i mùi hoa, cÅ©ng không phải son phấn tản mát ra hương khÃ, mà là . . . Äối xá» thấy rõ bên trong phòng bà i biện, Tô Mặc minh bạch, đây là nữ nhi gia mùi thÆ¡m từ thân thể, bởi vì nÆ¡i nà y đương nhiên nhất định Tư Äồ Minh Nguyệt hương khuê phòng.
Phòng trong bà i biện nÆ¡i chốn dà o dạt thư hương khÃ, vá»›i Tư Äồ Minh Nguyệt tÃnh tình giống nhau, tươi mát mà thanh nhã.
Tư Äồ Minh Nguyệt ngồi ngay ngắn ở giưá»ng trên, mặt ngá»c nhưng ngưng lại á»ng hồng như ráng chiá»u, phảng phất còn Ä‘ang xấu hổ Tô Mặc na bà i thÆ¡ tình, liên Tô Mặc và o nhà sau cÅ©ng không có phản ứng, Tô Mặc cÅ©ng không xấu hổ, tá»± cố ngồi và o bên cạnh bà n, Ä‘oan khởi trên bà n còn có còn Ä‘ang ấm cốc trà đưa đến bên miệng.
Xốc lên chén trà bằng sứ men xanh, nhiệt khà đái má»™t cổ trà hương xông và o mÅ©i, Tô Mặc mÅ©i không tá»± giác hÃt hÃt, quả nhiên là hảo trà , ngữi mùi biết vị, bưng cốc trà sẽ thưởng thức.
Tư Äồ Minh Nguyệt đối xá» trên mặt ngượng ngùng vừa biến mất, ngẩng đầu nhìn đáo Tô Mặc uống trà động tác vẻ mặt nhất thá»i kinh hoảng trổi dáºy, tay phải duá»—i duá»—i là m ra trở ngại động tác, môi anh đà o cà ng mở tưởng muốn ngăn cản, nhưng thấy Tô Mặc đã tương cốc trà đưa đến bên miệng, trong cốc nước chè xanh thuáºn cốc trà trút hết xuống, đã Ä‘i tá»›i Tô Mặc bên môi, Tư Äồ Minh Nguyệt đà n khẩu trương trương cuối cÅ©ng không nói gì ra nói, chỉ là bởi vì Tô Mặc động tác, trắng nõn trên mặt cương biến mất đỠhây hây lại lần nữa bò lên trên tá»›i.
Tô Mặc đánh vừa và o phòng hay dùng dư quang quan sát Tư Äồ Minh Nguyệt, đợi hắn tương cốc trà phóng tá»›i bên môi thì cà ng xuyên thấu qua trà cái nhi cùng cốc trà gian khe thấy nà ng động tác, trong lòng ngạc nhiên, lẽ nà o giá nước trà có chuyện? Nhìn kỹ nhìn có chút lục nhạt nước trà , không thấy ra cái gì dị dạng nhi, nhưng khi hắn thấy cốc trà đá»c thuá»™c lòng má»™t chá»— đạm hồng sắc môi vết tÃch thì, Tô Mặc minh bạch đến, giá cốc trà là Tư Äồ Minh Nguyệt dùng qua, có thể cà ng tại hắn má»™t và o đây tiá»n cương dùng qua.
Nhìn vết môi nhà n nhạt, Tô Mặc trái tim mãnh vừa nhảy, có tiện nghi không chiếm Vương bát đản, tỉnh bÆ¡ bà n xoay xoay cốc trà , tương na in có Tư Äồ Minh Nguyệt vết môi phương chuyển tá»›i bá» môi cá»§a hắn, hướng Tư Äồ Minh Nguyệt hắc hắc cưá»i cưá»i, sau đó áp môi đáo na nhà n nhạt vết tÃch thượng, mùi thÆ¡m ngát nước trà thuáºn nghiêng cốc trà chảy và o Tô Mặc trong miệng.
Tô Mặc 'Chẹp' má»™t tiếng, giống như hiểu ra nước trà mùi thÆ¡m ngát, khen: "Trà thÆ¡m quá." Thanh âm đặc biệt tại "ThÆ¡m quá" hai chữ thượng trá»ng trá»ng.
Tư Äồ Minh Nguyệt cà ng đỠbừng mặt, trước đây má»™t phát hiện Tô Mặc có bà n vô lại, thế nà o ngà y hôm nay thì. . . Ngẩng đầu nhìn Tô Mặc, tại nÆ¡i có chút tà khà khuôn mặt thượng, nà ng tá»±a hồ thấy Tô Mặc má»™t ... khác mặt.
Äúng lúc nà y, Tư Äồ Minh Nguyệt thiếp thân thị tỳ Tiểu Thi đột nhiên chìa tay chỉ Tô Mặc cả giáºn nói: "Ngươi thế nà o uống tiểu thư nhà ta cương uống qua trà ?"
Tư Äồ Minh Nguyệt vừa má»›i bình hạ ná»™i tâm lại nhảy lên trổi dáºy, ‘ ưm ’ má»™t tiếng mắc cở xoay ngưá»i, lưu cho Tô Mặc nhất lau lưng ong.
Tô Mặc bất đắc dÄ© nhìn duá»—i xanh nhạt ngón út hướng hắn chỉ trÃch tiểu nha đầu, nhá»§ thầm trong bụng: có ngươi như váºy tâm địa ngay thẳng thiếp thân thị nữ cÅ©ng không biết là nhà ngươi tiểu thư hạnh hay là bất hạnh!
Mặc dù như váºy tưởng, nhưng Tô Mặc nhưng vẻ mặt chÃnh khà trả lá»i: "Là nhà ngươi tiểu thư bảo ta uống, không tin ngươi há»i nhà ngươi tiểu thư?" Hừm, loại nà y xấu hổ vấn đỠcÅ©ng không tin ngươi dám há»i Tư Äồ Minh Nguyệt.
Nhưng tiếp được má»™t mà n bảo hắn chân chÃnh nháºn thức đến Tiểu Thi tÃnh cách ngay thẳng, chỉ thấy Tiểu Thi tìm cách chứng thá»±c bà n hướng Tư Äồ Minh Nguyệt phÃa sau lưng nói: "Tiểu thư, cái tên bại hoại nói là ngươi bảo hắn uống, có đúng hay không tháºt hả?"
Tiểu Thi nói khiến cho Tư Äồ Minh Nguyệt phÃa sau lưng hiện lên má»™t tia cứng ngắc, Tô Mặc rõ rà ng tòng nà ng phÃa sau lưng rất nhá» rung rung nhìn ra nà ng ná»™i tâm cá»±c Ä‘iểm không bình tÄ©nh.
Toà n nhi, lưng thân Tư Äồ Minh Nguyệt ra nói: "Tiểu Thi, ngươi tiên ra ngoà i, ta cùng vá»›i tiên sinh có lá»i muốn nói."
"Tiểu thư, rốt cuá»™c có đúng hay không tháºt hả?" Sá»± quan tiểu thư thuần khiết, bình thưá»ng cá»±c kỳ nghe lá»i Tiểu Thi lần đầu tiên phản kháng Tư Äồ Minh Nguyệt mệnh lệnh.
"Ra ngoà i!" Tư Äồ Minh Nguyệt quát mắng nói, thanh âm có chút vang dá»™i.
Tiểu Thi nghe tiểu thư đối nà ng quát mắng, nước mắt bắt đầu tại trong và nh mắt lưng tròng nhi, tá»± nà ng đáo Tư Äồ phá»§ thà nh tiểu thư thiếp thân thị tỳ, vẫn rất được tiểu thư sá»§ng ái, tiểu thư đối nà ng tá»±a như thân muá»™i muá»™i bà n, trừ gia thế hiển hách không thể cấp nà ng ngoại, đẹp xiêm y, tinh xảo đồ trang sức cùng vá»›i nhà khác nha hoà n cÅ©ng không có tá»± tôn bá»n ta được, nhưng lần nà y tiểu thư cư nhiên vì Tô Mặc na tên bại hoại quát mắng nà ng, nà ng trong đầu á»§y khuất cá»±c Ä‘iểm, không cam lòng nhìn mắt tiểu thư sau lưng, kỳ vá»ng tiểu thư có thể nói ra ta an á»§i nói nhi, nhưng Tư Äồ Minh Nguyệt Ä‘ang nói ra ‘ ra ngoà i ’ hai chữ liá»n không hỠđộng tÄ©nh, có chút suy yếu phÃa sau lưng khiến cho Tiểu Thi lúc nà y thấy không rõ Tư Äồ Minh Nguyệt mặt bá»™ biểu tình.
Tiểu Thi thất vá»ng Ä‘á»a Ä‘á»a chân phải, tá thá» tá»›i phát tiết ná»™i tâm bất mãn, sau đó oán háºn trừng miệng mở lá»›n đại Tô Mặc, eo nhá» nhi nhất uốn éo, "Ba, ba, ba" Ä‘á»a cá»a chạy ra ngoà i.
Äối xá» Tư Äồ Minh Nguyệt thiếp thân thị tỳ Tiểu Thi chạy sau khi rá»i khá»i đây, Tô Mặc rốt cục nhịn không được "Khì khì" má»™t tiếng cưá»i Ä‘i ra, hắn tháºt hả nhịn không được, Tiểu Thi tÃnh tình thẳng hắn biết, nhưng không nghÄ© tá»›i há»™i thẳng đến loại nà y bá»™, cÅ©ng không biết Tư Äồ Minh Nguyệt là là m sao dạy dá»— nà ng!
"Tiên sinh nếu như cưá»i cú thì má»i trở vá» Ä‘i, thiếp thân thân thể không khá»e sẽ không đưa tiá»…n." Tư Äồ Minh Nguyệt đã xoay ngưá»i lại, nhìn Tô Mặc có chút không kiêng nể gì cả cưá»i khẩy, ngữ khà cứng ngắc nói.
Tô Mặc thầm kêu má»™t tiếng bất hảo, có chút quá, dừng cưá»i khẩy, xấu hổ ho ho, hướng Tư Äồ Minh Nguyệt áy náy cưá»i cưá»i.
Äối mặt Tô Mặc áy náy, Tư Äồ Minh Nguyệt nét mặt không há» bất luáºn cái gì biểu tình, nhưng sắc mặt há» hững nhìn Tô Mặc, giống như chá» hắn chá»§ động chà o từ giả.
Tô Mặc gãi gãi đầu, trên mặt hiện lên má»™t tia trầm trá»ng cưá»i khổ nói, "Tại hạ sở dÄ© quay lại, là hướng tiểu thư cáo biệt."
Tư Äồ Minh Nguyệt sắc mặt rốt cục có má»™t tia biến hóa, ánh mắt nghi hoặc nhìn Tô Mặc.
Tô Mặc than thở má»™t hÆ¡i, tiếp tục nói: "Tại hạ hôm nay nháºn được thánh chỉ, hoà ng thượng muốn ta Ä‘i ra Bắc thà nh là m quan."
Tư Äồ Minh Nguyệt nặn ra má»™t tia cưá»i khẩy nói: "Na thá»±c sá»± là chúc mừng tiên sinh, tiên sinh có thể được hoà ng thượng thưởng thức, tin tưởng sau nà y tại con đưá»ng là m quan thượng nhất định há»™i mây xanh thẳng thượng." Nói tuy là chúc mừng nói nhi, nhưng ngữ khà nhưng chút nà o không có không khà vui mừng thÃch thú, ánh mắt canh là có chút Ä‘au khổ cùng thất vá»ng, không nghÄ© tá»›i cương tìm được tri ká»· nhưng rá»i khá»i nà ng Ä‘i, Tư Äồ Minh Nguyệt âm thầm thở dà i.
Tô Mặc cà ng cưá»i khổ, nhá»§ thầm trong bụng: ngươi còn không biết Ä‘i, ta giá chức quan nhất định phụ thân ngươi đại nhân tiến cá».
"Gánh nặng đưá»ng xa a." Tô Mặc chợt có sở cảm nói rằng, hắn mặc dù thà nh công tiến nháºp Äại Tống quan viên danh sách, nhưng Bắc thà nh khởi là váºy hảo cai quản, giá quan phụ mẫu lại khởi là tốt như váºy đương đắc, không biết trắc trở Ä‘ang đợi hắn, Tô Mặc trong đầu minh bạch.
"Tiểu thư có biết tại hạ nhân sinh tÃn Ä‘iá»u?" Tô Mặc đột nhiên ngữ khà vừa chuyển ra nói.
"Thiếp thân không biết, " Tư Äồ Minh Nguyệt xấu hổ lắc đầu, nà ng cùng Tô Mặc gặp mặt thảo luáºn Ä‘á»u là thÆ¡ từ ca phú, cái khác trá»ng tâm câu chuyện cánh chút nà o không có liên quan đến, lúc nà y đột nhiên gian có ti hiểu ra, tòng nà ng nháºn thức Tô Mặc ngà y đó khởi, thì vẫn quấn lấy hắn thảo luáºn thÆ¡ luáºn từ, cÅ©ng không biết hắn là phá»§ nguyện ý, mà mình có hay không Ãch ká»· má»™t Ãt?
"Tại hạ cho rằng, nhân sinh trên Ä‘á»i, đương tùy mình là m theo trái tim, cho rằng đúng thì là đúng, cho rằng sai lầm nhất định sai lầm, không bị ngưá»i khác quấy rầy, lại cà ng không được thế tục ánh mắt, như váºy má»›i sẽ không uổng phà má»™t lần nhân thế." Tô Mặc lanh lảnh ngữ Ä‘iệu phảng phất có khác sở chỉ.
Tư Äồ Minh Nguyệt cúi đầu trầm tư không nói, nà ng bản nhất định thông tuệ nữ tá», suy nghÄ© má»™t tà thì minh bạch Tô Mặc nói dặm ý tứ, chỉ là ý tứ mặc dù minh bạch, nhưng giá tịnh không có nghÄ©a là nà ng tiếp thu, nà ng cho rằng trong đó phảng phất thiếu má»™t cái gì đó.
Tô Mặc nhìn Tư Äồ Minh Nguyệt trốn tránh mà không đáp, ná»™i tâm thất vá»ng, hết rồi, thuáºn theo tá»± nhiên Ä‘i, uất ức dưới đã mất Ä‘i ra tái tiếp tục nói chuyện vá»›i nhau tâm tình, chắp tay nói: "Tại hạ đã mất tha sá»±, trong nhà rất báºn, đến đây cáo từ." Nói xong cánh không há» nhìn Tư Äồ Minh Nguyệt sắc mặt, quay đầu hướng cá»a Ä‘i đến, thân ảnh bất giác gian có chút chán nản.
Ra đắc Tư Äồ Minh Nguyệt khuê phòng, Tô Mặc thở dà i, không nghÄ© tá»›i cuối cùng hắn dùng ra khổ nhục kế cư nhiên lại thất bại, Tư Äồ Minh Nguyệt cÅ©ng không có gá»i lại hắn; tòng hắn ngay từ đầu nói cho Tư Äồ Minh Nguyệt nói hắn sắp sá»a "Äi xa ", trong thá»i gian ngắn sợ rằng thấy không đáo nà ng, thỠđệ nhất kế: khổ nhục kế, đáng tiếc Tư Äồ Minh Nguyệt chỉ lá»™ ra má»™t chút thất vá»ng ý mà thôi; sau đó hắn lại lá»›n máºt ám chỉ tÃn Ä‘iá»u nhân sinh vá»›i nà ng, ý tứ là nói cho Tư Äồ Minh Nguyệt nếu dám ở đối mặt tình cảm cá»§a mình, thả lá»ng ná»™i tâm, không cần báºn tâm ngưá»i khác, đây là đệ nhị kế: treo đầu dê bán thịt chó chi kế, ý có xúi giục hướng dẫn ý, đáng tiếc lại thất bại; tại cuối cùng hắn lại dùng ra khổ nhục kế, kết quả. . . .
NghÄ© tá»›i đây, Tô Mặc trong lòng hiện lên ra má»™t tia vô lá»±c cảm giác, lẽ nà o Tư Äồ Minh Nguyệt cÅ©ng hiểu được binh pháp phải không, nếu không vì sao hắn dùng liá»n nhau ba kế Ä‘á»u thất bại nhỉ?
Bất quá, Tô Mặc quay đầu vừa nghÄ© thì minh bạch, có má»™t hướng Tư Äồ Nam như váºy Ä‘a mưu túc trà phụ thân, hắn nữ nhi lại sao lại soa! Giá trong đó tháºt đúng là ứng vá»›i câu kia lá»i lẽ chà lý: long sinh long, phượng sinh phượng, lão chuá»™t từ nhá» há»™i đà o hang nhi.
Tà i sản của SirPMH
Last edited by SirPMH; 08-11-2010 at 09:18 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SirPMH
08-11-2010, 11:55 AM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Äến từ: Nhà hát cá»§a những giấc mÆ¡
Bà i gởi: 82
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 23 giá»
Thanks: 2,994
Thanked 1,803 Times in 54 Posts
Chương 19: Gánh Nặng ÄÆ°á»ng Xa
Converter: Cẩm Y Vệ
Nguồn:http://4vn.eu
Từ Tư Äồ phá»§ Ä‘i ra, nhìn sắc trá»i còn sá»›m, Tô Mặc lại Ä‘i ra bái phá»ng hắn anh em kết nghÄ©a Trương Tá» Văn, tâm tình che lấp dưới vá»›i Trương Tá» Văn uống và i chén, thẳng đến mặt trá»i khoái khuất sau rặng núi thì má»›i từ biệt Trương gia, thân hình có phần lảo đảo vá» nhà đi ra.
Mặt trá»i chiá»u ngã vá» tây, ráng chiá»u như lá»a, má»i ngưá»i Ä‘á»u nói tại cổ đại có ráng chiá»u phương sẽ có chiến há»a, bởi vì ráng chiá»u là hồng sắc, máu ngưá»i cÅ©ng là hồng sắc, ráng chiá»u chÃnh thị máu chảy ra ứng vá»›i đến bầu trá»i phản quang. Lúc nà y ráng chiá»u chá»— phương hướng chÃnh thị Äại Tán Quan phương hướng, có thể, do Tư Äồ Nam đái lÄ©nh Äại Tống quân đội đã vá»›i quân Kim giao chiến Ä‘i, tình huống là m sao hắn cÅ©ng không biết.
Lữ Tú Nhi dÄ© đứng ở cá»a má»™t hồi lâu, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn phÃa cuối ngõ con đưá»ng, hy vá»ng Tô Mặc thân ảnh xuất hiện, tại nà ng có phần lo lắng đợi trung, Tô Mặc thân ảnh rốt cục xuất hiện tại đầu phố, chỉ là bước Ä‘i có phần tả lắc lư hữu lắc lư . Lữ Tú Nhi nhấc chân tưởng chạy đã qua nâng hắn, nhưng trong lòng do dá»± dưới cuối không có mại động cước bá»™, tại Tô Mặc còn không có ngẩng đầu nhìn hướng bên nà y thì, thân thể loanh quanh má»™t lúc, Ä‘i và o trong viện Ä‘i ra.
Tô Mặc thân hình lảo đảo Ä‘i tá»›i trong nhà chá»— cá»a ngõ, đầu óc mặc dù có phần mê man say rượu, nhưng hắn nhưng thấy trước cá»a tiêu thất na lau mà u trắng thân ảnh, trong đầu bất giác thở dà i, giá đã Lữ Tú Nhi lần thứ ba tại trước cá»a chá» hắn, má»—i lần thấy hắn trở vỠđô há»™i có phần ngượng ngùng hướng trong viện chạy Ä‘i, xấu hổ khuôn mặt tác động Tô Mặc có phần xao động trái tim, muốn nói không động lòng đó là giả.
Chỉ là do Lữ Tú Nhi cùng hắn sinh hoạt tại cùng nhau sau, bình thưá»ng nói chuyện vá»›i nhau thì nhiá»u trổi dáºy, hắn phát hiện, Lữ Tú Nhi trong lòng có mình má»™t cái lồng thái độ là m ngưá»i xá» sá»± nguyên tắc, có đôi khi mồm miệng thông minh Linh Nhi cÅ©ng không phải nà ng đối thá»§.
Lữ Tú Nhi cÅ©ng không có Ä‘á»c sách, cÅ©ng sẽ không viết chữ, lại cà ng không há»™i là m thÆ¡, xác thá»±c mà nói Lữ lão bá không cho nà ng há»c cái nà y, Lữ lão bá từ nhá» cấp nà ng quán thâu nhất định nữ tá» vô tà i đó là đức tư tưởng, giá tại cổ đại cÅ©ng là phổ biến nữ tá» tư tưởng. Tại nà ng trong lòng, nà ng cho rằng nữ tá» chỉ cần ở nhà giúp chồng dạy con là tốt rồi, đối vá»›i cái khác, nà ng không có hy vá»ng xa vá»i.
Äối vá»›i từ hiện đại mà đến Tô Mặc mà nói, hắn không biết nên là m sao bình luáºn, chÃnh như má»i ngưá»i theo như lá»i như váºy: không phải con cá, là m sao biết cá có vui? Tại Tô Mặc xem ra, giá đúng Lữ Tú Nhi không công bình, nhưng ai lại biết Lữ Tú Nhi nghÄ© như thế nà o nhỉ?
Lắc lư có phần chóng mặt trầm đầu, gần đây hắn trở nên có phần Ä‘a sầu Ä‘a cảm trổi dáºy, trong lòng từ lâu mất Ä‘i vừa má»›i ngụ lại Hưng Nguyên Phá»§ cái loại nà y thoải mái, hắn không biết giá đối hắn có tốt hay không.
Äến cá»a phòng, Tô Mặc nhu nhu nhân hát tá»u trướng có phần đỠlên mặt, thâm hô má»™t mạch, vén rèm đẩy cá»a ra Ä‘i và o phòng trong.
Linh Nhi chÃnh không thà nh tháºt hoảng cẳng chân ngồi ở trước bà n cÆ¡m thầm nói lải nhải, tay phải xoa tiểu cái bụng, nhìn ngồi ở nà ng bên cạnh Tú Nhi tá»· tá»·, dáng dấp tháºt là thương xót, chỉ là Lữ Tú Nhi sắc mặt Ä‘oan chÃnh, phảng phất không có thấy nà ng giống nhau, ánh mắt chỉ là liên tục nhìn cá»a phòng.
Linh Nhi sắc mặt nhất khổ, trong đầu cầu khẩn nói: anh a, ngươi mau trở lại đi, nếu không ngươi thương xót muội muội sẽ bị đang sống chết đói.
Cương cầu khẩn xong, chỉ thấy cá»a phòng bị mở ra, Tô Mặc thân ảnh xuất hiện tại cá»a, tiểu nha đầu hoan hô má»™t tiếng, tiá»n nhất khắc còn hoảng động cẳng chân lúc nà y láºp tức lục, tiểu thân thể phong giống nhau nhà o tá»›i Tô Mặc trong lòng, khuôn mặt nhá» nhắn chôn ở Tô Mặc trong lòng, trên mặt á»§y khuất khóc lóc kể lể nói: "Anh, ngươi tái tối nay nhi trở vá», thì sẽ không còn được gặp lại ngươi nhu thuáºn muá»™i muá»™i!"
Tô Mặc buồn cưá»i Ä‘iểm Ä‘iểm nà ng chiếc mÅ©i xinh xắn, giá nghịch ngợm gây sá»± quá»· lanh lợi, nói chuyện Ä‘á»u biết nói ca ngợi mình, "Nga? Thế nà o không thấy được ngươi?"
Linh Nhi cái miệng nhá» nhắn nhất phiết, ánh mắt nhìn vá» phÃa Lữ Tú Nhi phương hướng, "Tú Nhi tá»· tá»· nói, ngươi cái nà y đương gia còn không có trở vá», những ngưá»i khác không được ăn cÆ¡m, phải chá» ngươi trở vá» cùng nhau ăn, ta đòi ăn, nà ng còn đánh ta nhất chiếc đũa, rất Ä‘au." Ứng vá»›i có phần thương xót nói nhi, tiểu nha đầu vươn trắng noãn tay nhá» bé, trắng nõn mu bà n tay thượng có ti sắp tiêu tán dấu Ä‘á», dấu đỠphảng phất Ä‘ang kể ra Lữ Tú Nhi hung ác.
Tô Mặc nét mặt là m bá»™ yêu thương hình dạng xoa tiểu nha đầu trên tay dấu Ä‘á», băng nhìn Linh Nhi hướng hắn cáo Lữ Tú Nhi trạng, nhưng nói lý ra tiểu nha đầu vá»›i Lữ Tú Nhi dá»… thân, má»™t ngụm má»™t ngưá»i Tú Nhi tá»· tá»·, tá»±a như như bây giá», liên cáo trạng Ä‘á»u trong miệng xưng hô Tú Nhi tá»· tá»·, Tô Mặc cho rằng, đây là tiểu nha đầu tại để đưá»ng rút lui, cáo trạng bất thà nh, sau cÅ©ng tốt Ä‘i ra Lữ Tú Nhi trước mặt đóng vai thương xót.
"Äại ca, ngươi đã vá» rồi!" Ngồi ở bà n ăn bên cạnh Äại SÆ¡n hô.
Tô Mặc gáºt đầu, bất quá, Äại SÆ¡n tại cùng hắn nói chuyện thì phảng phất khóe miệng có phần co quắp, tỉ mỉ nhìn lên, thấy hắn sắc mặt có phần và ng như nghệ, trong miệng mặc dù hướng Tô Mặc chà o há»i, nhưng ánh mắt cÅ©ng không ngừng quét vá» phÃa trên bà n cÆ¡m nước, cảnh chá»— yết hầu cà ng má»™t tráºn rung rung, Tô Mặc biết, đây là nuốt nước bá»t động tác.
Ai nói Äại SÆ¡n ngốc nghếch, Tô Mặc phi cân hắn cấp, giá thá»§ "Hạng Trang múa kiếm, ý tại Bái công" hay dùng không sai.
Tô Mặc tương Linh Nhi tiểu thân thể phóng tá»›i trên ghế, tại chá»§ vị ngồi xuống, hô: "Ä‚n cÆ¡m, " má»i ngưá»i bắt đầu ăn trì tá»›i cÆ¡m tối.
Sau khi ăn xong, Tô Mặc xuất ra sá»§y và o trong ngá»±c thánh chỉ, nói đến sắp sá»a Ä‘i ra Bắc thà nh Ä‘i nháºm chức tin tức thì, Linh Nhi nhất thá»i thì Ä‘oạt lấy thánh chỉ, hô to gá»i nhá», tằng tại trên bà n ăn trảo quá kê móng vuốt, tay nhá» bé trà n đầy đầy mỡ đã bắt do hoà ng kim bố cẩm tú thà nh thánh chỉ láºt xem.
Äối ở dân chúng mà nói, thánh chỉ cá»§a Hoà ng đế giống như là bầu trá»i đám mây giống nhau, có vẻ cao không thể vá»›i tá»›i được. Bình thưá»ng thấy cÅ©ng không tằng gặp qua, huống là thân thá»§ vuốt ve, khoảng khắc, do hoà ng kim gấm vóc thêu dệt thà nh thánh chỉ tại tiểu nha đầu bẩn bẩn tiểu trong tay nhất thá»i trở nên không sạch sẽ trổi dáºy, Lữ Tú Nhi vẻ mặt căng thẳng, từ Linh Nhi trong tay Ä‘oạt quá thánh chỉ, lại từ trong lòng xuất ra sạch sẽ khăn tay, cẩn tháºn chà lau thánh chỉ thượng đầy mỡ.
Tô Mặc cưá»i nói: "Không sao."
Tại Tô Mặc xem ra, tượng trưng Äại Tống Hoà ng đế uy nghiêm thánh chỉ, trong mắt hắn cÅ©ng chỉ bất quá là má»™t khối vải gấm thôi, có thể khiến Linh Nhi vui vẻ má»™t chút, coi như là kết thúc giá thánh chỉ nghÄ©a vụ.
Tô Mặc định táºp chung tinh thần, trên mặt nghiêm túc, nói: "Ta sắp sá»a Ä‘i ra Bắc thà nh Ä‘i nháºm chức, không biết các ngươi khả nguyện mặc dù ta Ä‘i tá»›i?"
Tô Mặc há»i tá»± nhiên là Lữ Tú Nhi, Linh Nhi là hắn muá»™i muá»™i, hắn tá»± nhiên là muốn dẫn Ä‘i ra, Äại SÆ¡n là hắn cáºn vệ, cÅ©ng tá»± nhiên há»™i vui vẻ theo, chỉ có Lữ Tú Nhi vừa tá»›i không lâu sau, hắn tá»± nhiên muốn há»i rõ rà ng ngưá»i ta.
Lữ Tú Nhi còn không đối xá» trả lá»i, Linh Nhi thì từ bên cạnh thưởng nói nói: "Chúng ta đương nhiên há»™i cùng Ä‘i, anh, ngươi khả không thể ném chúng ta."
Linh Nhi còn nhá», không có hiểu hắn nói dặm ý tứ, bất quá, Tô Mặc thấy Lữ Tú Nhi không có ra phản đối, chỉ biết nà ng đáp ứng, "Äã như váºy, đêm nay đại gia thu tháºp hạ hà nh trang, chúng ta ngà y mai buổi sáng khởi hà nh Ä‘i tá»›i Bắc thà nh."
Hôn ám ngá»n đèn hạ, Lữ Tú Nhi vá»›i Trương mụ báºn trong báºn ngoà i thu tháºp hà nh trang, Linh Nhi cÅ©ng tại bên cạnh há»— trợ, bất quá bang đắc là đảo báºn, Dương mụ hồi Lữ Gia trong viện thu tháºp hà nh lý Ä‘i ra.
Nhìn Lữ Tú Nhi có phần gầy gò thân ảnh, Tô Mặc tâm tư bất giác lại chìm và o trong đó.
Äối vá»›i Lữ Tú Nhi nhân sinh tÃn ngưỡng, Tô Mặc có phần minh bạch, cổ đại nữ nhân hết thẩy Ä‘á»u là m theo Khổng Mạnh tư tưởng, bất quá, là m 21 thế ká»· hiện đại ngưá»i, hắn trong đầu nhưng có phần khó chịu.
Háºu thế bình luáºn, Khổng Mạnh tư tưởng tuy rằng đối xã há»™i đương thá»i khởi đến tÃch cá»±c thúc đẩy tác dụng, nhưng tại năm nghìn năm lịch sá» trong dòng sông, thá»i cá»±c thịnh nhất dân tá»™c Trung Hoa cÅ©ng bị Khổng Tá» na chụp và o cái gá»i là Nho Gia lá»… giáo thiến không có ná»a phần huyết tÃnh, tùy ý ngoại tá»™c ức hiếp, đặc biệt là đối phụ nữ áp bức cà ng nghiêm khắc đến là m cho khó mà chịu được bá»™.
Tuy rằng Nho Gia lá»… giáo đối nữ tá» nghiêm khắc khiến khắp thiên hạ nam nhân Ä‘á»u được cá»±c đại chá»— tốt, nhưng không thể không nói, Khổng TỠđối nữ nhân na má»™t cái lồng lá»… giáo đối phụ nữ tá»›i nói tháºt ra là cá»±c Ä‘iểm không công bình.
Tần Hán thá»i kì, Äại Hán dân tá»™c uy chấn tứ di, lệnh rợ Hồ nghe tin đã sợ mất máºt, do tiên Tần tá»›i Hán mạt, sinh hoạt tại phương bắc đại thảo nguyên thượng rợ Hồ không dám đặt chân vùng Trung Nguyên ná»a bước, trước sau có Vương Tiá»…n, Lý Mục, Vệ Thanh, Hoắc Khứ Bệnh chá» sổ hÆ¡n sắp xuất hiện tắc Bắc phạt, đánh rợ Hồ quá ư sợ hãi, không dám dòm ngó vùng Trung Nguyên tốt non sông.
Nhiên Tần Hán qua Ä‘i, từ từ hưng thịnh trổi dáºy Nho Gia tư tưởng nhưng nắm Äại Hán dân tá»™c thiến so sánh thái giám còn thái giám, đến hai Tống thá»i kì, Äại Hán dân tá»™c tắc biến thà nh má»™t ngưá»i không có ná»a phần huyết tÃnh nô tà i, không có vùng Trung Nguyên tốt giang sÆ¡n, nhưng cÅ©ng chỉ có thể chắp tay dâng tặng.
Nếu như nói Tần Hán thá»i kì Äại Hán dân tá»™c là má»™t con mãnh hổ, như váºy hiện tại Äại Hán dân tá»™c hoà n toà n nhất định má»™t ngưá»i không hÆ¡n không kém thấp hèn kỹ nữ, tùy ý nà y khổng võ hữu lá»±c khách là ng chÆ¡i già y vò không há» sức phản kháng. Cứ thế đến mấy trăm năm sau, Trung Hoa mênh mông đại quốc nhưng đòi chịu đủ tám liên minh quốc tế quân xâm lược, nháºn hết phương tây cưá»ng quốc ức hiếp.
Là m má»™t ngưá»i ngoại lai, hắn cÅ©ng không tưởng cải biến cái gì, chỉ là là m má»™t ngưá»i trong xương tá»§y còn có hÆ¡i huyết tÃnh Hán nhân, hắn có thể nhìn Äại Hán dân tá»™c bị ngoại tá»™c ức hiếp nhưng có mắt không tròng sao? Äáp án đương nhiên là không có khả năng.
Mặc kệ là dân tá»™c Nữ Chân, Khiết Äan, hay là Mông Cổ, Tây Hạ, Thổ Phiên, những ... nà y dân tá»™c thiểu số nhân khẩu gia trổi dáºy còn không đến Hán nhân má»™t phần mưá»i, nhưng mà thì bởi vì Äại Hán dân tá»™c bị na cái gá»i là Nho Gia lá»… giáo thiến thà nh không có ná»a phần huyết tÃnh nô tà i, cho nên má»›i bị má»™t ngưá»i nho nhá» dân tá»™c Nữ Chân khi dá»… không dám có ná»a phần tÃnh tình.
Cải biến loại nà y tình trạng chỉ có má»™t biện pháp, na nhất định triệt để kÃch phát Äại Hán dân tá»™c na hiếu chiến bản tÃnh, nếu như có thể kÃch thÃch Hán nhân trong xương tá»§y huyết tÃnh, đừng nói chÃnh là má»™t ngưá»i dân tá»™c Nữ Chân, thì là tái hiện Tần Hán thì thiên uy cÅ©ng không phải mÆ¡ má»™ng hão huyá»n.
Nhưng mà muốn là m đến Ä‘iểm nà y cÅ©ng biết bao khó khăn, chÃnh hướng hắn từng nói qua: gánh nặng đưá»ng xa.
Tô Mặc không biết mình có thể không thể là m được, thế nhưng hắn sẽ không tha khÃ, sở dÄ© hắn đòi từng bước má»™t Ä‘i tiếp nữa.
Tà i sản của SirPMH
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a SirPMH
Từ khóa được google tìm thấy
áåçïëàòíî , bac tong , bac tong phong luu , bac tong phong luu cv , bac tong phong luu ebook , bac tong phong luu full , bac tong phong luu tap , bac tong phong lưu , ban do nam tong , ban do thoi tong , bẢn Äá»’ nam tong , bản đồ tống , bẮc tá»ng phong lƯu , bắc tống , bắc tống phong luu , bắc tống phong lưu , băc tông phong lưu , cam y phong luu , cam y ve , cẩm y phong luu , cẩm y phong lưu , cuối thá»i nam tống , nam tôÌng phong lưu , nam tống cẩm y vệ , nam tống phong lưu , nam tong , nam tong cam y ve , nam tong phong luu , nam. tong phongluu , namtong phong luu , nha tong , nhà tống , ñìàðòôîíû , phong luu nam tong , phong luu y thanh , so do thoi tong , tan tong phong luu , tân tống phong lưu , thankiep.hopto.ogr , truyen cam y phong luu