02-02-2011, 02:24 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 15: Bảo váºt vô giá.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
- Không thể há»c không được, tôi cÅ©ng không há»c không thế đâu.
Nhâm Kiá»u liên tục gáºt đầu, má»™t khi đỠtà i lão sắc quá»· kia bá» qua má»™t bên, tâm tình cô láºp tức tốt hÆ¡n, trên mặt tháºm chà lá»™ ra nụ cưá»i.
- Chỉ có Ä‘iá»u tôi là cô giáo, không có bao nhiêu tiá»n.
Nụ cưá»i tươi cá»§a cô phối hợp vá»›i đôi mắt to má»™t mà rá»™ lên giống như là má»™t tiểu hồ ly, có vẻ hÆ¡i giảo hoạt:
- Ha ha, như váºy Ä‘i, tìm má»™t quán rượu nà o đó, tôi má»i anh uống cà phê được không?
Chuyện nà y không thể được. Trần Thái Trung lắc lắc đầu, định đùa giỡn dối trá, dùng mấy ly cà phê lừa gạt tôi sao? Rõ rà ng tháºt không phù hợp vá»›i quy luáºt mà , tôi Ä‘ang giúp cô bảo vệ bát cÆ¡m cá»§a mình cÆ¡ mà .
DÄ© nhiên, những lá»i nà y hắn vẫn có thể nói ra chỉ là hắn nói dịu dà ng, Ãt nhất là hắn cho rằng đó là dịu dà ng hÆ¡n vá»›i cô:
- Aizzz, tôi không thÃch uống cà phê, vá» phần các thú vui khác cÅ©ng váºy.
Nhâm Kiá»u hÆ¡i sá»ng sốt, trên thá»±c tế, cô chỉ muốn “trước tiên†má»i hắn uống cà phê, từ từ tâm sá»±, sau đó sẽ tìm cách há»c há»i hắn cách quay cóp đó như thế nà o.
- Váºy thì Ä‘i đâu?
Cô xoa xoa tay, giáºm chân má»™t cái. Hôm nay cô ăn mặc tháºt sá»± hÆ¡i má»ng manh.
- Thá»i tiết hÆ¡i lạnh, chẳng lẽ cứ ở đây mà nói chuyện sao?
- Tìm một cái khách sạn nà o đó uống chút rượu cho ấm áp.
Trần Thái Trung đỠnghị.
- Äúng rồi, cô có mang đủ tiá»n không váºy?
Hắn đã hạ quyết tâm, tôi dạy cô quay cóp, váºy thì, sẽ tuyệt đối không bá» tiá»n ra má»i rồi. Tuy rằng chỉ có mấy trăm và hắn cÅ©ng không có thói quen chiếm tiện nghi cá»§a phụ nữ nhưng trao đổi phải có nguyên tắc, chuyện nà o phải ra chuyện đó.
- Tiá»n uống rượu cá»§a cáºu là bao nhiêu để tôi còn tÃnh.
Không biết tại sao khi nghe thấy bảo Ä‘i khách sạn, Nhâm Kiá»u cảm thấy hÆ¡i lo lắng.
Các khách sạn bây giá» Ä‘á»u là những cá»a hà ng ăn cÆ¡m, bên trên chÃnh là phòng nghỉ cho khách. Cô giáo Nhâm Kiá»u Ä‘i và o khách sạn Phương Hoà ng. Ở thà nh phố Phượng Hoà ng mà có được tên như váºy thì dÄ© nhiên là có giá trị rất cao.
- Chuyện nà y không thể được.
Trong má»™t căn phòng nhá», Trần Thái Trung tá» vẻ không hà i lòng nhìn đồ ăn trên bà n. Tháºt sá»± trong lòng hắn đâu phải là hắn không hà i lòng mà hắn muốn cho thấy, mình không phải là má»™t ngưá»i dá»… dãi.
- Thêm gấp đôi được không?
- Hả!
Nhâm Kiá»u trợn tròn mắt. Cáºu tháºt là không biết khách khÃ, rượu còn chưa tá»›i mà đã bắt đầu lo lắng không đủ sao? Ngưá»i nà y tại sao lại tá» ra như váºy chứ?
- Uống trước đã, không đủ rồi tÃnh sau. Chúng ta cứ từ từ nói chuyện đã.
Số tiá»n cô mang theo đúng là không nhiá»u lắm. Vừa rồi gá»i món ăn, cô đã tÃnh qua, bữa cÆ¡m nà y Ãt nhất cÅ©ng phải hết ba trăm, mất ná»a tháng tiá»n lương cá»§a cô rồi.
Trần Thái Trung có tÃnh thiếu kiên nhẫn. DÄ© nhiên nếu thá»±c sá»± nghÄ© cho Nhâm Kiá»u thì hắn có thể sẽ khác hÆ¡n. Nhưng lúc nà y Ä‘iá»u kiện trao đổi chưa thá»a thuáºn xong cho nên hắn hÆ¡i sốt ruá»™t, giống như là khi Ä‘ang Ä‘i tiểu tiện được má»™t ná»a bị ngưá»i khác nắm chặt lấy váºy, khó chịu không nói thà nh lá»i. ^_^.
- Như váºy Ä‘i, trước hết tôi cho cô xem thá»§ pháp quay cóp cá»§a tôi là được rồi.
Trần Thái Trung cảm thấy hắn hiểu hơn đối phương một chút. Sau khi trao đối cảm thấy có lợi thì mới quyết định. Cứ xem như là dùng thỠtrước, vụ là m ăn nà y, ai mà không theo chứ?
Nói xong, hắn liá»n nghịch chÆ¡i cái nhẫn Tu Di, không ngừng Ä‘em đồ ăn ở trên bà n biến ra biến và o, ngoà i miệng còn giải thÃch…
- Nà y, thấy chưa, cái nà y không tệ chứ?
Nhâm Kiá»u… trợn tròn mắt.
Cô ngÆ¡ ngác sá»ng sốt ước chừng đến mưá»i phút. Äợi mãi đến sau khi nhân viên phục vụ tiến và o trong mang chén bát và o rồi lại Ä‘i ra thì cô má»›i có phản ứng, ngạc nhiên chỉ và o mÅ©i Trần Thái Trung:
- Cáºu, cáºu…
Cô lắp bắp“cáºu†ná»a ngà y trá»i vẫn không nói được lá»i gì.
- Thứ nà y dùng rất dễ dà ng, tôi có thể cho cô mượn dùng.
Trần Thái Trung nghiêm trang trả lá»i.
- Bây giá», cô định đỠxuất ra cái gì để trao đổi đây?
Nhâm Kiá»u lần nà y tháºt sá»± cảm thấy khó khăn. Cô không biết lai lịch cá»§a cái nhẫn Tu Di nà y nhưng cô có thể khẳng định má»™t chuyện. Váºt thần kỳ như thế nà y, tuyệt đối là bảo váºt trong bảo váºt, cho nên má»™t loạt hà nh động kỳ quái cá»§a cáºu há»c sinh nà y lúc nãy cÅ©ng có thể lý giải dá»… dà ng.
NghÄ© đến việc ngưá»i ta muốn Ä‘em váºt quý giá như váºy cho mình mượn thì hÆ¡n ba trăm tiá»n cÆ¡m nà y tháºt sá»± cÅ©ng không phải là quá đáng. Cô hÆ¡i thẹn thùng:
- Tháºt là ngại, tôi tháºt sá»± không ngá» cáºu dùng váºt tháºt kỳ nà y để quay cóp.
- Váºy bây giá» cô biết rồi đó?
Trần Thái Trung nhìn thẳng và o cô, không nói má»™t lá»i nà o, thuáºn tay bưng chén rượu nhá» uống má»™t hÆ¡i cạn sạch.
- Tôi tháºt không biết phải trả bao nhiêu tiá»n.
Lá»i nói cá»§a Nhâm Kiá»u trở nên không còn lưu loát nÅ©a, tình huống phải nói lắp như thế nà y không thưá»ng xuyên xảy ra vá»›i cô.
- Cáºu… cáºu nói Ä‘i.
Trần Thái Trung cÅ©ng hÆ¡i khó xá», đối phương có dáng vẻ như váºy, hắn cÅ©ng không biết phải xuống tay như thế nà o.
Hừ, không quyết Ä‘oán ư? Như váºy tháºt là không tốt! Cuối cùng hắn cÅ©ng bình tÄ©nh lại.
- Tôi có thể ra giá, nhưng sau khi ra giá cô không được mặc cả.
La Thiên thượng tiên ra giá cho phà m nhân, nếu như bị mặc cả thì không phải là rất mất mặt sao?
Nhâm Kiá»u cau mà y suy tư má»™t lát, cuối cùng cÅ©ng gáºt gáºt đầu.
Cô có thể hiểu được ná»—i băn khoăn cá»§a Trần Thái Trung. Bảo váºt đắt tiá»n như váºy cho má»™t ngưá»i xa lạ mượn thì tháºt khiến cho ngưá»i ta phải rất lo lắng. Lỡ như, đến lúc nà o đó cô thuáºn miệng nói má»™t câu: “Tháºt xấu hổ. Tôi không cẩn tháºn đã đánh mất…†Thì sợ là hắn sẽ không tức giáºn đến há»™c máu chứ?
Vá» chuyện nà y cô đã rất rõ rà ng rồi nhưng nói lại việc sở hữu chiếc nhẫn Tu Di cá»§a tiên nhân nà y, ngưá»i bình thưá»ng muốn có là có được sao? CÅ©ng đừng nói đến việc chiếc nhẫn Tu Di nà y do chÃnh Trần Thái Trung là m, tuy nói là chất lượng tháºt sá»± không đảm bảo nhưng chỉ cần hắn dùng thần niệm, nhẫn Tu Di dÄ© nhiên sẽ trở vá».
- Như váºy…
Trần Thái Trung hơi trầm ngâm.
- Như váºy Ä‘i, cô … cho tôi. À không phải, tôi muốn cô cùng vá»›i tôi… lên giưá»ng.
Yêu cầu nà y cá»§a hắn đối vá»›i ngưá»i ta dưá»ng như có hÆ¡i quá đáng. Tu nhiên hắn lại không cho rằng như váºy, lần trước cá»± tuyệt quả phụ, hắn vẫn luôn cảm thấy hối háºn.
Vá» chuyện lợi dụng ngưá»i ta khi gặp khó khăn ư? Äúng thế, chÃnh là lợi dụng ngưá»i ta khi gặp khó khăn. Nếu như không lợi dụng lúc ngưá»i ta khi gặp khó khăn thì có thể nâng cao EQ được sao?
Trên thá»±c tế, lúc nói những lá»i nà y tim cá»§a Trần Thái Trung Ä‘áºp “thình thịchâ€, nói là hồi há»™p muốn chết cÅ©ng không phải là quá khoa trương.
Hắn là xá» nam, đúng thế. Tuy rằng chuyện nà y nghe có vẻ hÆ¡i kỳ quặc nhưng lại là sá»± tháºt. Hắn là má»™t ngưá»i tu luyện Ä‘iên cuồng cho nên đối vá»›i chuyện nam nữ cÅ©ng không quan tâm nhiá»u lắm.
Äối vá»›i hắn chinh phục phụ nữ trên giưá»ng cÅ©ng giống như là đột phá má»™t cảnh giá»›i tu luyện nà o đó. Có thể tu luyện vá»›i má»™t tốc độ siêu việt mà tiá»n nhân chưa từng đạt được má»›i thể hiện giá trị con ngưá»i cá»§a hắn.
Hoà n hảo, hắn nhanh chóng nhá»› kỹ Ä‘iá»u kiện trao đổi. Tuy nhiên cÅ©ng nhá» có kinh nghiệm vá» vụ việc cá»§a Thưá»ng quả phụ chứ nếu không thì những lá»i nà y hắn tháºt sá»± không dám thốt ra.
Không tệ, có thể nói ra như váºy đã chứng minh độ dà y da mặt cá»§a mình đã tăng lên kha khá rồi! Trần Thái Trung cố gắng khống chế hai mắt cá»§a mình, dùng ý chà để đưa nó nhìn thẳng vá» phÃa Nhâm Kiá»u.
Äiá»u thú vị chÃnh là , Nhâm Kiá»u lại không cho rằng đối phương lợi dụng lúc ngưá»i ta gặp khó khăn bởi vì cô đã bị há»›p hồn vì sá»± thần kỳ cá»§a nhẫn Tu Di. Cô cảm thấy đối vá»›i cái đồ váºt nà y thì đối phương ra giá cao bao nhiêu cÅ©ng có thể hiểu được. Nhưng dù sao chưa chắc cô đã tiếp nháºn cái mức giá nà y.
Cô trầm ngâm một lúc lâu sau đó mới đưa mắt đánh giá hắn một cái, trong ánh mắt lộ vẻ buồn bực.
- Cáºu… Cáºu không lầm chứ? Tôi là cô giáo cá»§a cáºu đó!
Cô giáo thì đã là m sao chứ?
Trần Thái Trung không tự tin lắm nói:
- Nói thá»±c nếu như không phải cô là cô giáo cá»§a tôi mà như ngưá»i khác thì tôi cÅ©ng không để ý tá»›i!
Lá»i nói nà y khá phù hợp vá»›i thá»±c tế. Tiên linh khÃ, có thể tùy tiện cho má»™t nữ nhân được sao?
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký của Goncopius
02-02-2011, 02:24 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 16: Giáºn không kìm được.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
- Yêu cầu cá»§a cáºu, tôi có thể suy nghÄ©.
Nhâm Kiá»u trầm ngâm ná»a ngà y, cuối cùng hai bên cÅ©ng nói đến vấn đỠchÃnh. Sau đó cô cÅ©ng không trả giá mà chỉ tăng thêm Ä‘iá»u kiện:
- Chỉ là , trước khi có quyết định cuối cùng, tôi hy vá»ng cáºu có thể trả lá»i và i vấn Ä‘á». Câu trả lá»i cá»§a cáºu sẽ ảnh hưởng đến quyết định cuối cùng cá»§a tôi.
Cô đã nghÄ© thông suốt, trao cái thân thể nà y cho tên há»c sinh cao to nà y vẫn còn tốt hÆ¡n so vá»›i việc bị cái lão sắc quá»· kia cưỡng bức. Tên há»c sinh nà y chẳng những có thân hình vạm vỡ mà còn là nhân viên công chức. Quan trá»ng hÆ¡n, hắn lại có cái nhẫn Tu Di thần kỳ kia, thì hắn có thể là ngưá»i bình thưá»ng hay sao?
- Câu há»i như thế nà o váºy?
Trần Thái Trung nhướn mà y, hÆ¡i mất hứng má»™t chút. Tuy nhiên cuối cùng hắn cÅ©ng gáºt gáºt đầu:
- Tùy cô, nhưng nhớ kỹ là cô nhỠtôi đó.
Nhâm Kiá»u đã quen vá»›i giá»ng Ä‘iệu mạnh bạo cứng rắn cá»§a hắn cho nên cÅ©ng không để ý. Cô chìa ngón tay trá» thon dà i ra rồi nói:
- Câu há»i thứ nhất, cáºu có phải là xá» nam hay không?
- Tôi ư? Chuyện đó là dĩ nhiên.... À không phải, tôi không phải xỠnam.
Trần Thái Trung bị há»i gấp nên nhất thá»i không kịp ứng biến. Hắn còn tưởng vấn đỠmà cô giáo Nhâm há»i sẽ có quan hệ đến cái nhẫn Tu Di.
- Chuyện nà y rất quan trá»ng hay sao?
Thá»±c lòng mà nói, hắn cÅ©ng không cho rằng chuyện nà y quá quan trá»ng. Chỉ là suy nghÄ© kỹ thì trong lòng cá»§a hắn vẫn mÆ¡ hồ cảm thấy, cái từ xá» nam nà y cÅ©ng không phải là lá»i ca ngợi gì. Nhưng nói đó là từ ngữ chê bai thì cÅ©ng là có hÆ¡i gượng ép.
Dù sao hắn cÅ©ng cảm thấy, không thừa nháºn sẽ giúp mình có chút mặt mÅ©i. Hắn phá»§ nháºn má»™t phần cÅ©ng bởi vì câu há»i cá»§a Nhâm Kiá»u khiến hắn cảm thấy không hà i lòng. “Chuyện nà y đối vá»›i cô rất quan trá»ng hay sao? Hừ váºy thì ta cÅ©ng sẽ không thừa nháºn mà trả lá»i cô.â€
- A!
Nhâm Kiá»u gáºt gáºt đầu, không tỠý gì:
- Như váºy, lần đầu tiên cáºu cùng vá»›i ngưá»i khác phái có quan hệ... Cáºu đã quan hệ được bao lâu rồi? Cáºu yên tâm, tôi không há»i cô bé kia là ai đâu.
- Cách đây không lâu.
Không biết tại sao, Trần Thái Trung đột nhiên nhá»› tá»›i Dương Thiến Thiến, lấy cô nà ng là m tham chiếu để trả lá»i. Bạn há»c Dương Thiến Thiến, tôi cho cô mượn cái nhẫnTu Di nà y mà không toan tÃnh gì, mượn cô để trả lá»i má»™t chút, cô cÅ©ng không phản đối chứ?
- Lúc cáºu Ä‘i và o trong thân thể cá»§a cô ấy, cô ấy đã nói gì váºy?
Ãnh mắt Nhâm Kiá»u hiện lên má»™t vẻ vô cùng kỳ quái. Dưá»ng như vừa trêu tức lại có chút chá» mong, má»™t chút quan tâm, nói chung đó là má»™t vẻ rất kỳ quái.
Biểu hiện nà y cá»§a cô tháºt khiến ta không thÃch. Trần Thái Trung nhăn nhăn mà y:
- Ừ, cô ấy cÅ©ng không nói gì, chỉ nói "Äau, Ä‘au quá" thôi.
Dương Thiến Thiến, nà ng ta là xỠnữ chăng? XỠnữ... thì đương nhiên phải đau.
- Váºy lúc cáºu ra khá»i ngưá»i cô ấy, chÃnh là lúc cáºu má»m ngưá»i Ä‘i rồi.
Cô giáo Nhâm lại lộ vẻ như lúc nãy:
- Cô ta nói gì váºy?
- Cô ta nói…..
Trần Thái Trung có vẻ không chống đỡ được, thêu dệt bịa đặt tháºt không phải là điá»u đơn giản.
- Ừ, cô ta nói “Hình như nó nhá» lại rồi, trở ra Ä‘iâ€. Ừ đúng là như váºy.
- Sau đó, cô ta lại tiếp tục là m gì?
Câu há»i cá»§a Nhâm Kiá»u tháºt sá»± rất cổ quái:
- Và dụ như lúc cầm chá»— đó cá»§a cáºu váºy. Dù sao chuyện cÅ©ng đã diá»…n ra không lâu, cáºu cÅ©ng không phải không nhá»› kỹ được, phải không?
- Äúng thế, cô ấy đã cầm chá»— đó cá»§a tôi.
Trần Thái Trung hÆ¡i có vẻ thẹn quá hóa giáºn. Trên thá»±c tế, má»™t mỹ nữ ở trước ánh đèn máºp má» há»i hắn vấn đỠnà y đã khiến cho chá»— đó cá»§a hắn "tức giáºn không kìm chế được"
- Nắm rất lâu …. nãy giá» cô đã há»i nhiá»u lắm rồi, đã xong chưa váºy?
- Ha ha.
Nhâm Kiá»u khẽ nở ra má»™t nụ cưá»i, dưới ánh đèn, nụ cưá»i cá»§a cô chẳng những vẫn ranh mãnh như cÅ© mà dưá»ng như còn có hÆ¡i máºp má»:
- Há»i xong rồi, cáºu có chuyện gì cần há»i tôi không?
- Không có!
Dưới bụng cá»§a Trần Thái Trung Ä‘au nhức, còn há»i vấn đỠgì nữa. Vá»›i lại, hắn chưa từng trải qua tình trạng nà y, chưa từng vá»›i bất kỳ ai nói chuyện vá» chá»§ đỠnà y sâu đến như váºy.
- Tôi không thể chỠđợi được nữa!
Hắn nói tháºt lòng, dù sao hai bên cÅ©ng đã nói chuyện dây dưa vỠđỠtà i nà y má»™t hồi. Hắn cÅ©ng không xấu hổ mà nói thẳng ra:
- Thuê phòng nha?
- Câu trả lá»i cá»§a cáºu nói cho tôi biết, cáºu còn là xá» nam!
Nhâm Kiá»u khẽ nở ra má»™t nụ cưá»i, má»™t nụ cưá»i đắc ý còn có chút... vui mừng?
- ÄÆ°á»£c rồi, tôi là xá» nam, xá» nam thì là m sao?
Trần Thái Trung đã tức giáºn đến mức không kìm chế được, hai cái đầu trên dưới Ä‘á»u Ä‘ang rất tức giáºn:
- Tôi đã nói với cô rồi bây giỠcô đã chiếm tiện nghi lớn.
- Cáºu dưá»ng như Ä‘ang rất tức giáºn?
Thân thể Nhâm Kiá»u nhÃch lại gần, bà n tay nhẹ nhà ng đặt và o bụng dưới cá»§a hắn, sau đó khẽ xuýt xoa rồi nói:
- Chà , tháºt là lá»›n quá...
- Cô không phải là xỠnữ à ?
Trần Thái Trung hừ lạnh một tiếng:
- Tuy nhiên được rồi... tôi cÅ©ng không tÃnh toán.
- Cái đó cá»§a cáºu, tháºt sá»± rất lá»›n.
Nhâm Kiá»u ngẩng đầu, vô cùng dịu dà ng nhìn hắn:
- Chỉ là cái chá»— cá»§a tôi cÅ©ng rất cháºt, cáºu nhất định... Sẽ vô cùng Ä‘am mê, Ừm, sẽ cá»±c kỳ thoải mái.
- Những ngưá»i khác, Ä‘á»u nhá» hÆ¡n tôi sao?
Lúc nói câu nà y, trong lòng của Trần Thái Trung cảm thấy trong lòng lẫn lộn, chẳng rõ là giác gì:
- Cô cho tá»›i bây giá» vẫn chưa từng thấy cái nà o to như váºy à ?
- Tôi đã thấy, cÅ©ng to không kém gì cá»§a cáºu.
Nhâm Kiá»u nở ra má»™t nụ cưá»i nhẹ nhà ng, nhìn chăm chăm và o cặp mắt cá»§a hắn, có vẻ hÆ¡i mông lung gì đó.
- Chỉ là , Ä‘á»u là nhìn trên phim ảnh thôi.
- Xem rất nhiá»u phim đồi trụy sao cô giáo xinh đẹp?
Trần Thái Trung cà ng má» mịt, không dám tin, tá»± đặt câu há»i.
- Váºy ý cá»§a cô là , những ngưá»i mà cô gặp ngoà i Ä‘á»i, Ä‘á»u nhá» hÆ¡n tôi sao?
Con ngưá»i đối vá»›i nhiá»u vấn đỠvốn dÄ© đã tò mò bẩm sinh. Ngay cả đến La Thiên thượng tiên cÅ©ng không phải là ngoại lệ.
- Ở ngoà i Ä‘á»i, tôi má»›i chỉ gặp qua má»™t cái cá»§a cáºu.
Nhâm Kiá»u thà nh thá»±c nhìn hắn.
- Tôi còn là xỠnữ. Tuy nhiên có thể sẽ không ra máu, bởi vì khi còn bé tôi đã bị rách...
Không hiểu sao trong lòng Trần Thái Trung cảm thấy rất thoải mái, tháºm chà hắn còn bức bách bản thân mình không suy nghÄ© nhiá»u vá» chuyện nà y.
- Là m sao cô biết, cô sẽ khiến cho tôi rất thoải mái, lỡ như không phải như thế thì sao? Tuy cô có thể đánh lừa tôi, nhưng tôi sẽ tin tưởng cô.
- Tin tưởng tôi Ä‘i, cáºu nhất định sẽ rất thoải mái.
Nhâm Kiá»u mỉm cưá»i nhìn hắn.
- Tôi còn tưởng rằng cáºu không phải là xá» nam. Lần nà y thì tốt quá, cả hai Ä‘á»u là lần đầu tiên.
- Cô tuyệt đối không phải là lần đầu tiên.
Trần Thái Trung khó khăn nói thẳng:
- Nếu không phải như váºy thì tại sao cô lại biết nhiá»u chuyện như váºy? Tôi đã sống bảy trăm... đã lá»›n như váºy mà chưa từng thấy xá» nữ nà o như cô.
- Hừ, đà n ông các ngưá»i thì biết cái gì chứ?
Nhâm Kiá»u hừ nhẹ má»™t tiếng, trong khoảnh khắc ánh mắt cá»§a cô hiện lên má»™t vẻ gì đó:
- ÄÆ°á»£c rồi, tôi nghÄ© chúng ta nên thá» má»™t lần chứ?
Nhìn và o ánh mắt cá»§a cô, Trần Thái Trung có cảm giác giống như mình là muá»—i bị mạng nhện quấn lấy váºy. Trong giây lát hắn cảm thấy hÆ¡i hối háºn: HÆ¡n bảy trăm năm giữ thân đồng tá», cứ như váºy mà phá hay sao? Lợi hay không lợi đây?
- Cáºu dưá»ng như hÆ¡i do dá»± phải không?
Ãnh mắt cá»§a cô giáo Nhâm Kiá»u trở nên vô cùng hiểm độc. Mà hình như bây giá» cÅ©ng là thá»i khắc rất nhạy cảm cá»§a cô thì phải?
- Không muốn cùng với tôi có phải không?
- Ở đâu váºy? Sao lại không chứ?
Trần Thái Trung cắn răng má»™t cái, trong lòng thầm tÃnh toán, ta cÅ©ng không muốn xuyên không má»™t lần nữa.
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:26 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 17: Lão sư? Lão thấp?(*).
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
(*): thấp: ẩm ướt, lão thấp tạm dịch là nhiá»u nước.
- Äang nghÄ© gì thế, Trần Thái Trung?
Nhâm Kiá»u vươn bà n tay ra khá»i má»› chăn bông, uể oải xoa xoa khuôn mặt cá»§a Trần Thái Trung, dùng má»™t giá»ng nói giống như nỉ non há»i hắn.
- Ừ, tôi đang nghĩ gì đây nhỉ?
Trần Thái Trung ngẩn ngÆ¡ nhìn cánh tay trắng nõn Ä‘ang thò ra khá»i chăn bông. Hắn vô thức sá» sá» và o trong đó, bà n tay truyá»n lên má»™t cảm giác là nh lạnh mà lại má»m mại đầy xúc cảm... Äẹp quá.
- Tôi Ä‘ang suy nghÄ© nên gá»i cô là cô giáo hay gá»i là lão thấp. Cô thá»±c sá»± là quá ướt.
Hắn lại tiếp tục ăn nói lộn xộn.
- Ừm, sướng quá, chẳng trách có nhiá»u ngưá»i thÃch là m cái chuyện nà y.
Sá»± sung sướng thấm sâu và o táºn trong xương tá»§y khiến cho hắn như quên hết tất cả. Trước kia chuyện nà y hắn chưa từng biết đến, không ngá» trai gái là m chuyện nà y vá»›i nhau, lại mê ngưá»i như váºy.
- Ẩm ướt ư? Không tốt sao?
Äôi mắt cá»§a Nhâm Kiá»u trà n đầy Ä‘am mê, tá»±a hồ như Ä‘ang ở trong là n sương mù nhìn hắn váºy. Từ trong mÅ©i uể oải phát ra má»™t câu nghi vấn:
- Không biết có tốt không, tuy nhiên có vẻ khi ẩm ướt, hệ số ma sát có hơi giảm.
Trần Thái Trung há»c váºt lý cÅ©ng không tệ lắm.
- Nếu hệ số ma sát lớn, liệu có phải sẽ thoải mái hơn không?
- Cáºu muốn chết.
Nhâm Kiá»u khẽ đánh và o ngưá»i hắn bằng nắm tay má»m mại yếu á»›t.
- Äây là lần đầu tiên cá»§a ngưá»i ta, cáºu đã không nhẹ nhà ng má»™t chút mà còn nói là chưa đủ nặng hay sao?
- Trừ lúc cô cởi quần áo ra, còn những thứ khác... Tháºt không giống như là lần đầu tiên.
EQ cá»§a Trần Thái Trung cÅ©ng không phải là quá thấp. Trong trưá»ng hợp nà y, xÆ¡i thì đã xÆ¡i rồi, nói và i câu dá»… nghe cÅ©ng chả chết ai.
- Cô quá thuần thục.
Kỳ thực trong lòng Trần Thái Trung vẫn còn đang ghen, ai nói là thần tiên thì không ăn giấm chua chứ?
- Tôi hÆ¡i nghi ngá».
- Cáºu không tin tôi?
Äôi mắt cá»§a Nhâm Kiá»u trợn to lên. Có thể nháºn ra là nà ng hÆ¡i mất hứng. Dùng lẽ thưá»ng mà nói, má»™t nữ nhân bị mất cái thứ quý giá lần đầu tiên mà không được công nháºn, thì ai mà chẳng buồn bá»±c chứ.
- Váºy thì sao?
EQ cá»§a Trần Thái Trung dù là có thấp thì cÅ©ng biết là lúc nà y không thể tranh cãi quá lên, là m ngưá»i không thể hÆ¡i tà là lầm ầm, cho nên hắn nở ra má»™t nụ cưá»i:
- Ha ha, đây không phải là do tôi ghen hay sao? Äúng rồi, cô nói thá» xem, tại sao cô lại thuần thục đối vá»›i chuyện nà y như váºy.
- Cáºu không cần biết chuyện nà y.
Nhâm Kiá»u khẽ xoa xoa khuôn mặt cá»§a hắn, trên mặt nở ra má»™t nụ cưá»i:
- Cáºu tháºt sá»± ghen ư?
- Tháºt.
Trần Thái Trung vô cùng thà nh thá»±c gáºt đầu.
- ÄÆ°á»£c rồi, để tôi bồi tá»™i được không?
Äùi phải cá»§a Nhâm Kiá»u áp xuống chân trái cá»§a hắn, bắp đùi má»m mại cá»§a nà ng không ngừng rung rung. Äôi mắt quyến rÅ©:
- Cáºu muốn tôi Ä‘á»n như thế nà o?
- Tháºt là ẩm ướt! Cô đặt toà n bá»™ lên đùi cá»§a tôi rồi!
Trần Thái Trung có cảm giác chân cá»§a mình trở nên trắng trẻo khác thưá»ng.
- ÄÆ°á»£c rồi, chúng ta tiếp tục má»™t lần nữa.
Và o lúc hắn khó khăn tiến và o, chợt hắn nhá»› ra má»™t vấn đỠquan trá»ng:
- Äúng rồi, cô có khả năng khiến nó không ẩm ướt không váºy?
- Cái cá»§a tôi quá cháºt.
Nhâm Kiá»u nhắm mắt lại, bắt đầu sá»± hưởng thụ.
- Không ẩm ướt vẫn không là m khó cáºu chứ?
- Là m khó tôi sao?
Trần Thái Trung mặc kệ, dùng sức đẩy một cái.
- Muốn là m khó tôi ấy à , hừ, trên thế giá»›i nà y... không ngưá»i nà o có khả năng.
- A!
Nhâm Kiá»u rên lên má»™t trà ng thanh âm, hai bà n tay ghì chặt lấy đôi vai vạm vỡ cá»§a Trần Thái Trung. Cô hÃt má»™t hÆ¡i dà i:
- ÄÆ°á»£c rồi, cáºu nhẹ nhà ng má»™t chút, tôi đã là m cho nó rá»™ng ra rồi, mà vẫn không được sao?
- Của tôi rất lớn phải không?
Trần Thái Trung hơi đắc ý.
- Rất là lá»›n, đó là thứ sắt thép gì váºy?
Nhâm Kiá»u không muốn mở mắt, cô dùng gót chân đá và o bắp đùi cá»§a hắn
- Nhanh nữa đi...
Sau ná»a giá»
- Có muốn đổi tư thế hay không?
Mồ hôi cá»§a Nhâm Kiá»u đã ướt đẫm trán, nhưng vẫn miệt mà i không biết mệt.
Trần Thái Trung cÅ©ng không muốn rá»i khá»i ngưá»i cá»§a cô, hà m hồ trả lá»i:
- Ừm, để lần sau Ä‘i, lần nà y cứ như váºy Ä‘i, cứ như váºy rất tốt.
Lại ná»a giá» sau, trong phòng cuối cùng cÅ©ng đã yên tÄ©nh trở lại. Trần Thái Trung nhìn Nhâm Kiá»u đã co mình lại má»™t khối, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
- Cáºu muốn nói gì thì cứ nói Ä‘i.
Äôi mắt cá»§a Nhâm Kiá»u không mở ra nhưng cô vẫn cảm nháºn được tâm tư trong đầu hắn.
- Tôi muốn biết tại sao cô lại có thể thà nh thục như váºy, là m sao lại biết mình hẹp như váºy chứ?
Trần Thái Trung hơi suy nghĩ một chút.
Nhâm Kiá»u không trả lá»i hắn.
- ÄÆ°á»£c rồi, cho cô, đây là nhẫn Tu Di.
Trần Thái Trung bá»—ng nhiên có má»™t suy nghÄ© ác độc. Cô không nói thì ngưá»i khác cÅ©ng không biết ư? Cùng lắm thì tôi Ä‘i thá» vá»›i ngưá»i khác, cô nói hẹp là hẹp sao? Lừa gạt ai đó?
- Chỉ là , không cần cô trả, cho cô luôn đó!
Hắn đã lá»›n như thế nà y rồi, đã sống hÆ¡n bảy trăm năm nhưng đây là lần đầu tiên nếm trải cái tư vị nà y. Cảm thấy đáng giá cho nên hắn nhất thá»i nảy sinh lòng tham, muốn thay đổi ná»™i dung trao đổi.
- Nhưng váºt nà y quá quý báu!
Nhâm Kiá»u không tin được và o lá»— tai cá»§a mình. DÄ© nhiên cô sẽ không cá»± tuyệt, ai gặp tình cảnh nà y cÅ©ng sẽ không từ chối.
- Không sao, cùng lắm thì tôi lại là m cái nữa là được.
Nhìn ngưá»i ngá»c ở dưới thân mình Ä‘ang vui mừng, Trần Thái Trung cảm thấy hÆ¡i đắc ý. Trong lòng hắn Ä‘ang thầm cân nhắc má»™t vấn đỠkhác : “Liệu có nên nói cho nà ng ta biết, có được tiên linh khà cá»§a mình, dung nhan cá»§a nà ng sẽ ngà y cà ng kiá»u diá»…m hÆ¡n không?â€
Nhìn ngưá»i phụ nữ đã từng có quan hệ xác thịt vá»›i mình vui mừng quả là má»™t chuyện rất vui vẻ. Trong khoảnh khắc hắn nháºn thức được Ä‘iá»u nà y.
Äá»™t nhiên, Nhâm Kiá»u nghe được những lá»i nà y, hai mắt cô trợn tròn lên:
- Cáºu nói cái gì? Cáºu nói... cái nhẫn Tu Di nà y là do cáºu là m ra sao?
Thứ nà y chẳng lẽ không phải là bảo váºt di truyá»n cá»§a nhà hắn ư?
- Äúng thế, là do tôi tá»± là m.
Trần Thái Trung tiếp tục đắc ý:
- Äây là đồ thứ phẩm, sau nà y có nguyên liệu tốt hÆ¡n, tôi sẽ...
- Äồ thứ phẩm ư? Cáºu nên Ä‘i chết Ä‘i!
Nhâm Kiá»u kêu to lên má»™t tiếng, nhấc chân đá mạnh má»™t cước và o hắn. Cặp đùi Ä‘ang khép mở ra, tháºt là giống như sương lạnh trên đóa hoa cúc mùa thu, rất mê ngưá»i.
Trần Thái Trung dÄ© nhiên là không chịu được má»™t cước nà y. Hắn Ä‘ang suy nghÄ© việc có nên tiết lá»™ chuyện tiên linh khà cho cô biết hay không, chưa kịp phòng bị đã bị Nhâm Kiá»u đá mạnh ngã ngá»a xuống giưá»ng.
Kỳ quái, Trần Thái Trung nổi giáºn đùng đùng ngồi dáºy:
- Tôi tặng nhẫn Tu Di cho cô, váºy mà cô lại trả cho tôi má»™t cước nà y sao? Sá»›m biết như váºy thì tôi chỉ cho cô mượn, là m ngưá»i tốt quả tháºt là không hay!
- Cáºu chÃnh là má»™t tên lừa gạt!
Nhâm Kiá»u đã không còn kÃch động như trước nữa, tuy nhiên cô vẫn không thể tha thứ cho sá»± lá»— mãng cá»§a mình.
- Tại sao cáºu không sá»›m nói cho tôi biết cái nà y là do cáºu là m.
- Chuyện nà y dĩ nhiên không thể nói.
Trần Thái Trung lạnh lùng nhìn cô một cái, bắt đầu lấy quần áo mặc và o.
- Nếu như cô không muốn gặp phiá»n toái gì thì tốt nhất đừng nói cho ngưá»i khác biết sá»± kỳ diệu cá»§a đồ váºt trên tay cô.
Chỉ số EQ cá»§a Nhâm Kiá»u không biết là cao hÆ¡n hắn bao nhiêu, vừa nghe được những lá»i nà y cô láºp tức hiểu ra, mình đã trách nhầm hắn. Nếu đặt mình và o hoà n cảnh cá»§a hắn, sợ rằng đến bây giá» cô vẫn không nói ra cho ai biết cả đâu.
- Thái Trung...
Nhìn hắn quay Ä‘i, Nhâm Kiá»u run rẩy kêu lên má»™t tiếng. Äáng tiếc hắn đã Ä‘i thẳng không quay đầu lại.
- Mình đã là m anh ấy tổn thương rồi.
Nhâm Kiá»u bắt đầu hối háºn, sá»± hối háºn nà y nhanh chóng trà n ngáºp ná»™i tâm cô.
- Anh ấy thÃch mình như váºy, chuyện bà máºt gì cÅ©ng nói cho mình biết...
Nà ng không biết là , khi vừa ra khá»i phòng, Trần Thái Trung lại Ä‘ang thầm nghÄ©: “Xem ra nên là m thêm và i cái nhẫn Tu Di nữa , không chừng lại tìm được ngưá»i phù hợp để song tu vá»›i mình. Như váºy chẳng phải sẽ tiến triển nhanh hÆ¡n hay sao?
Trong lòng Trần Thái Trung đã bị thứ cảm giác sung sướng đó là m cho mê muá»™i. Tháºt giống như câu châm ngôn: “Nhà cÅ© mà đã cháy thì sẽ cháy nhanh hÆ¡n nữaâ€.
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:38 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 18: Mỹ nữ kết đôi.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Ngà y hôm sau, Trần Thái Trung Ä‘i đến má»™t cái phố Ä‘iện tá», dạo quanh ná»a ngà y sau đó lấy ra sáu trăm đồng, mua má»™t cái chảo.
Cái chảo nà y dÄ© nhiên không phải là để xà o rau tráng trứng. Thôn Äông Lâm Thá»§y quá vắng vẻ, không có truyá»n hình cáp, cho nên muốn xem chỉ có thể dùng ăn-ten. Ở Ủy ban thôn thì đã có ăng-ten rồi cho nên hắn muốn mua má»™t cái chảo vệ tinh để xem được nhiá»u đà i hÆ¡n.
Cái chảo nà y rất mắc, nghe nói là loại "Chảo bắt sóng liá»n má»™t lúc được hai vệ tinh" gì đó. Tuy nhiên nó hÆ¡i lá»›n, khoảng chừng má»™t mét tám, nhìn cái chảo quá lá»›n nà y, trong lòng Trần Thái Trung hÆ¡i cảm thấy buồn bã.
Hừ, cái nhẫn Tu Di sá»›m không tặng cho ngưá»i ta, muá»™n không tặng cho ngưá»i ta, tại sao lại tặng đúng và o lúc nà y. Cái chảo lá»›n như váºy, là m sao ta có thể mang vỠđược chứ?
Thá»±c ra, cho dù hắn vẫn còn cái nhẫn Tu Di thì ở phố Ä‘iện tá» có nhiá»u ngưá»i đông như váºy hắn chưa chắc đã có cÆ¡ há»™i để cất và o đó. Cái nà y không giống như không gian nhá» trong "Tiên nhân khiêu" hồi trước. Ở trước mặt công chúng, không dùng phép thuáºt cá»§a tiên gia vẫn tốt hÆ¡n. Tóm lại, buồn bá»±c cÅ©ng chỉ vô dụng.
- Ông chá»§, bình thưá»ng các ông bán chảo thì mang Ä‘i như thế nà o?
- Bình thưá»ng có khuân vác, chỉ là bây giỠđã là cuối năm cho nên khuân vác Ãt hÆ¡n trước nhiá»u.
Ông chá»§ đưa ngón tay chỉ và o má»™t trong hai ngưá»i Ä‘ang cãi nhau bên cạnh:
- Cái cáºu có vóc dáng ngưá»i thấp gầy kia chÃnh là khuân vác.
Coi như xong, Trần Thái Trung đã nghe hai ngưá»i nà y cãi nhau má»™t lúc lâu rồi. Cái ngưá»i thà nh phố cao lá»›n kia muốn nhá» ngưá»i khuân vác thấp gầy giúp anh ta mang mưá»i cái ổn áp đến đầu phố. Ngưá»i khuân vác kia ra giá sáu mươi đồng, nhưng ngưá»i thà nh phố không chịu, chỉ chịu trả hai mươi. Hai ngưá»i cãi nhau đã ná»a giá». Lúc nà y hai mươi cái ổn áp đã được lấy ra. Thế nhưng ngưá»i thà nh phố cao lá»›n kia lại có vẻ không muốn tá»± mình mang Ä‘i.
- Hừ, nếu như không phải cÆ¡ eo cá»§a tôi Ä‘ang Ä‘au, thì tôi sẽ tá»± váºn chuyển lấy.
Ngưá»i khuân vác hai mắt nhìn lên trá»i, má»™t phân tiá»n cÅ©ng không chịu giảm xuống:
- Váºy ông Ä‘i tìm ngưá»i khác Ä‘i, tôi không tin ông có thể tìm được ngưá»i khuân vác nà o khác nữa. Bây giá» là thá»i buổi kinh tế thị trưá»ng, cuối năm mà tôi không trở vá» nhà , tôi có phải là bị thiệt thòi hay không?
“Hừ, váºy thì lướt Ä‘i cho nhanh. Mình sẽ tá»± vác vá» váºy.†Trần Thái Trung cắn răng dẫm chân má»™t cái, thân hình hÆ¡i nghiêng xuống, đợi cái chảo lá»›n sắp đặt lên vai.
- A, đây không phải là Trần Thái Trung hay sao? Cáºu Ä‘ang là m gì thế?
Má»™t chiếc xe con dừng trước mặt hắn. Loại xe Santana 2000, có giá tối thiểu cÅ©ng 180 nghìn đồng. Từ trong xe chui ra má»™t cái đầu bóng lá»™n, trên tay còn cầm má»™t cái đồ váºt Ä‘en sì sì. Äể ý kỹ, Trần Thái Trung láºp tức nháºn ra đó chÃnh là bạn há»c cùng cấp 2 cá»§a mình, Äặng Siêu. Thằng ranh nà y Ä‘ang cầm trên tay má»™t chiếc Ä‘iện thoại to khổng lồ, trên khuôn mặt lá»™ vẻ đắc chà tá»± mãn.
- Nà y, Trần Thái Trung đã lâu không gặp nhau, gần đây cáºu có báºn gì không?
- Không báºn gì cả, tôi vừa mua chảo mà đang muốn mang vá».
Trần Thái Trung không thèm quan tâm. Thá»±c ra ấn tượng cá»§a hắn đối vá»›i Äặng Siêu hÆ¡i nhạt nhòa. Không phải là trà nhá»› cá»§a hắn không tốt mà là Äặng Siêu tháºt sá»± rất bình thưá»ng.
- Có muốn giúp đỡ không?
Äặng Siêu nhiệt tình.
- Cáºu không giúp được gì đâu!
Trần Thái Trung lắc lắc đầu, đây chÃnh là câu nói tháºt lòng cá»§a hắn.
- Xe cá»§a cáºu quá nhá», đút không vừa thứ đồ lá»›n như váºy.
- Äúng thế.
Äặng Siêu nhìn cái chảo, gáºt gáºt đầu:
- Nhưng không phải là tôi không giúp được cáºu. Chiếc xe nà y cá»§a tôi không phải là để dà nh cho công việc nà y. Chúng ta tùy ý mua má»™t chiếc xe tải trị giá tầm tám mươi nghìn nà o đó, rồi lái nó mang cái chảo Ä‘i.
Lá»i nói nà y cÅ©ng như không. Tùy ý tìm má»™t công nhân lao động còn đơn giản hÆ¡n so vá»›i tìm xe để chở cái chảo nà y Ä‘i. Cái xe kéo nà o ở đây Ä‘á»u trị giá Ãt nhất năm sáu vạn. Còn hà ng secondhand, giá tiá»n cà ng không cần phải nói.
Y nói như váºy đơn giản là muốn nói cho Trần Thái Trung biết. Chúng ta là bạn há»c cÅ©, cáºu nhìn xem, chiếc xe cá»§a tôi chÃnh là Santana 2000 đáng giá hÆ¡n nhiá»u so vá»›i số tiá»n 80 nghìn đồng.
Äáng tiếc chÃnh là , dùng chiêu nà y vá»›i Trần Thái Trung so vá»›i việc dùng mị nhãn để quyến rÅ© ngưá»i qua đưá»ng cÅ©ng không khác biệt gì mấy. Hắn ngẩng đầu nhìn Äặng Siêu:
- Ừ, như váºy Ä‘i, cáºu giúp tôi mang thứ nà y lên đầu phố, đến chá»— đó thì có xe kéo, được không?
- Nhưng trên tay tôi Ä‘ang cầm má»™t chiếc Ä‘iện thoại đắt tiá»n. Cáºu có nhìn kỹ không đấy?
Äặng Siêu chìa chiếc Ä‘iện thoại trong tay ra cho hắn xem.
- HÆ¡n mưá»i nghìn đồng đấy!
- Äó là giá thị trưá»ng năm kia!
Trần Thái Trung hung hãn nhìn thằng nhãi trước mắt. Hắn đã muốn mua chiếc Ä‘iện thoại di động nà y lâu rồi cho nên đối vá»›i giá thị trưá»ng vẫn thưá»ng hay quan tâm. Chỉ là sau khi mua TV, tiá»n để hắn Ä‘i gá»i Ä‘iện thoại cÅ©ng còn không đủ nữa là .
- Nói Ä‘i, cáºu giúp hay không giúp?
Mỉa mai ngưá»i khác không thể nói thẳng ra. Hắn cùng vá»›i Äặng Siêu lại không hiểu nhau. Äặng Siêu liá»n cảm thấy chán nản:
- Thằng ranh nhà cáºu suốt Ä‘á»i chỉ có thể là m ngưá»i khuân vác. Tôi mặc kệ cáºu, tôi còn có việc.
Nói xong, y liá»n nổ máy, chạy vụt Ä‘i.
- Cái quái gì đây?
Trần Thái Trung thầm kêu má»™t tiếng trong lòng. Hay lắm thằng ôn con, đừng để tao bắt được, tao đưá»ng đưá»ng là má»™t cán bá»™ nhà nước, mà y lại không biết giúp má»™t tay hay sao?
Nói tá»›i nói lui, nhưng hắn không để trong lòng. Hắn cho rằng má»—i ngưá»i Ä‘á»u có quyá»n khoe khoang sá»± già u sang tà i giá»i cá»§a mình. Äây là má»™t chuyện rất bình thưá»ng, chỉ cần hắn không khiến mình cảm thấy bị uy hiếp hoặc có nguy cÆ¡ bị uy hiếp thì chẳng là gì cả.
DÄ© nhiên, nếu như thứ mà Äặng Siêu cầm trong tay là cái Ä‘iện thoại mà n hình tinh thể lá»ng thì trong lòng hắn cÅ©ng chưa chắc đã bình thản như váºy.
- Thái Trung.
Bá»—ng có tiếng ngưá»i gá»i hắn, hÆ¡n nữa thanh âm vô cùng quen thuá»™c.
Äúng váºy, rất quen thuá»™c, hai ngưá»i chia tay nhau vẫn chưa đến ná»a ngà y, là m sao có thể không quen thuá»™c chứ? Nhâm Kiá»u Ä‘ang đứng ở trên con đưá»ng đối diện ngoắc ngoắc tay vá»›i Trần Thái Trung.
- Tới gần đây đi.
Trần Thái Trung ngước mắt lên nhìn cô, đôi tay cầm chiếc chảo rung rung. à cá»§a hắn rất rõ rà ng: “Tôi ở chá»— nà y Ä‘ang vác má»™t thứ lá»›n như váºy, cô còn không tá»± mình Ä‘i tá»›i?â€
Nhâm Kiá»u Ä‘i tá»›i mang theo má»™t là n gió, bà n tay nắm chặt lấy lá»— tai cá»§a hắn:
- Cáºu đêm qua độc ác như váºy, bây giá» tôi có thể cỠđộng được sao?
- Cô đi rất nhanh mà .
Trần Thái Trung nhăn mà y lại, thái độ cá»§a hắn không tốt lắm. Rạng sáng nay sau khi rá»i khá»i khách sạn Phượng Hoà ng, hắn cảm thấy hÆ¡i thất vá»ng và buồn bá»±c.
- Cáºu cÅ©ng không chịu nhưá»ng nhịn má»™t chút sao?
Nhâm Kiá»u biết tâm tình cá»§a hắn không tốt nên hạ giá»ng là m nÅ©ng.
- Ngưá»i ta cái gì cÅ©ng Ä‘á»u cho cáºu rồi váºy mà cáºu còn vô tình như váºy, nói Ä‘i là đi sao?
Nếu như cô nói từ khác thì Trần Thái Trung chưa chắc đã tá» vẻ ra sao, nhưng hai từ " Vô Tình" lá»t và o tai khiến cho hắn phải giáºt mình. "Vô Tình" không phải là chỉ không có xúc cảm gì sao?
- Tôi cảm thấy hÆ¡i thất vá»ng và đau khổ.
Hắn cuối cùng cÅ©ng mở miệng giải thÃch.
- Tôi đối vá»›i cô tốt như váºy...
- ÄÆ°á»£c rồi, tôi biết mình sai rồi.
Nhâm Kiá»u ôm lấy cánh tay trái cá»§a hắn cá» cá» bá»™ ngá»±c cao ngất cá»§a mình lên tay hắn, thấp giá»ng nói.
- Khi nà o quay vá» tôi sẽ Ä‘á»n bù tổn thất cho cáºu, được không?
Trần Thái Trung nghe thế thì trong lòng láºp tức cảm thấy rung động, trong chốc lát cảm thấy hÆ¡i vui vẻ:
- Ừ, được rồi tìm tôi có chuyện gì không mà đến táºn chá»— nà y?
- Việc gấp.
Nhâm Kiá»u hạ giá»ng nói:
- Ngà y hôm qua cáºu nói, cái nhẫn Tu Di nà y chế tạo rất dá»… dà ng phải không?
- Nói báºy! Tôi nói dá»… dà ng à ?
Trần Thái Trung trừng mắt nhìn nà ng, lắc lắc cái chảo trong tay.
- Nếu dễ dà ng là m ra thì tôi còn phải đổi sang nghỠkhuân vác sao?
- Tôi mặc kệ.
Nhâm Kiá»u bắt đầu trêu chá»c.
- Tôi kể vá»›i ông xã cá»§a cá»§a tôi, cô ấy nói cÅ©ng muốn có má»™t cái. Lần nà y hai chúng ta Ä‘á»u tham gia cuá»™c thi.
- Ông xã của cô?
Trần Thái Trung nghe nói như váºy thì trong lòng cảm thấy tức giáºn, hung dữ tránh sang bên cạnh.
- Nói hắn nằm mơ đi. Cô tránh xa tôi ra một chút!
- Là chị em cá»§a tôi, là bạn cùng phòng ở trưá»ng Sư phạm.
Nhâm Kiá»u nhìn thấy hắn tức giáºn thì trên khuôn mặt nở ra má»™t nụ cưá»i tươi như đóa hoa. Nụ cưá»i nà y xuất phát từ niá»m vui ở trong lòng.
- Gá»i như váºy, chỉ là đùa giỡn thôi.
- Ông xã của cô là con gái ư?
Trần Thái Trung lắc đầu.
- Váºy cÅ©ng không được, đó là bạn cá»§a cô, không phải là bạn cá»§a tôi. Chuyện nà y không có thương lượng gì hết, cô giúp tôi từ chối cô ta Ä‘i.
- Cô ta có thể đáp ứng cáºu má»™t chuyện.
Nhâm Kiá»u nhìn hắn trà n đầy thâm ý, khóe môi nở ra má»™t nụ cưá»i:
- Cáºu không cân nhắc sao?
Mồi ngon bà y ra trước mắt, Trần Thái Trung hÆ¡i cảm thấy khó xá», trong lòng thầm tÃnh toán.
Nam nhân chÃnh là như váºy, muốn có tháºt nhiá»u nữ nhân. Trần Thái Trung trước kia chưa từng nghÄ© như váºy nhưng sau buổi sáng hôm nay vá»›i Nhâm Kiá»u, ma quá»· trong lòng hắn Ä‘á»u đã được giải thoát ra.
Nhưng mà nhẫn Tu Di tháºt sá»± không dá»… dà ng mà là m ra như váºy. Không nói đến việc hắn phải hao phà "Tiên thiên giáng khÃ" mà nguyên liệu cÅ©ng không phải dá»… dà ng mà kiếm được. Ngà y mai các cô nà y đã tham dá»± cuá»™c thì rồi à ? Là m sao mà sản xuất kịp?
HÆ¡n nữa chuyện nà y cà ng nhiá»u ngưá»i biết cÅ©ng không phải là chuyện tốt. Hắn không phải là sợ ngưá»i ta biết mà là hắn không muốn gặp phiá»n toái, không có ngưá»i tu chân nà o thÃch gặp phiá»n toái cả.
- Äể tôi suy nghÄ© má»™t chút.
Giá»ng Ä‘iệu cá»§a hắn cho thấy hắn đã dao động hÆ¡n má»™t chút.
Äúng lúc nà y, má»™t chiếc xe Santana 2000 dừng lại bên cạnh hai ngưá»i, lái xe chÃnh là Äặng Siêu.
Ở ghế lái phụ, má»™t cô gái Ä‘i xuống xe vá»›i dáng ngưá»i Ä‘oan trang và chiếc eo thon nhá». Äiá»u khiến ngưá»i ta tức giáºn không thôi chÃnh là , đây là và o mùa đông mà ngay cả quần áo kÃn đáo cÅ©ng không thèm mặc.
- Bà xã, thì ra ở đây khiến cho ngưá»i ta tìm mãi.
Giá»ng nói cá»§a cô nà ng hÆ¡i khà n khà n chẳng trách lại lại gá»i là "Ông xã"
Trần Thái Trung phải vác cái chảo trên vai, không nhìn thấy được khuôn mặt cá»§a ngưá»i phÃa trước. Hắn cố gắng ngước nhìn má»™t cái, lại là má»™t mỹ nữ chăng?
- Cháºc...
Nhìn thấy khuôn mặt cá»§a ngưá»i phÃa trước, hắn liá»n hÃt má»™t hÆ¡i dà i:
- ÄÆ°á»£c rồi, chuyện nà y tháºt ra có thể thương lượng được.
Tà i sản của Goncopius
02-02-2011, 02:39 PM
Mạnh Thưá»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Quan Tiên
Chương 19: Äặng Siêu buồn bá»±c.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Tháºt là đáng sợ, ông xã cá»§a Nhâm Kiá»u chẳng những râu ria mà trên má phải có có má»™t vết sẹo to như cái Ä‘Ãt chai, gồ gỠđủ mà u sắc, trông tháºt sá»± khiến ngưá»i ta giáºt mình.
Äối vá»›i quan niệm cá»§a Trần Thái Trung thì chưa đến mức kỳ thị cô ta. Nhưng vừa rồi trong đầu hắn có suy nghÄ© muốn nữ nhân nà y đáp ứng "má»™t sá»± tình". NghÄ© đến chuyện nà y, trong lòng cá»§a hắn láºp tức cảm thấy khó chịu.
Xong rồi, đã nhìn thấy rồi, từ nay vá» sau có che kÃn mặt cô ta lại cÅ©ng đã cháºm.
Trần Thái Trung không muốn cho con ngưá»i chán ghét nà y Ä‘i theo mình. Hắn muốn cho cô gái nà y mau cuốn xéo Ä‘i.
- ÄÆ°á»£c rồi, Nhâm Kiá»u chuyện nà y tôi đáp ứng, nhưng vá» Ä‘iá»u kiện tôi muốn sá»a đổi.
Ông xã cá»§a Nhâm Kiá»u nhoáng má»™t cái đã Ä‘i tá»›i gần, đôi mắt nhìn chằm chằm và o Trần Thái Trung:
- Äiá»u kiện gì váºy? Cáºu chÃnh là ông xã cá»§a bà xã tôi sao?
Ông chá»§ bán chảo Ä‘ang hà hoáy sắp xếp lại hà ng hóa. Nghe thấy những quan hệ lá»™n xá»™n nà y nhịn không được ngẩng đầu nhìn má»™t cái. Sau đó láºp tức hÃt môt hÆ¡i tháºt sâu, toà n thân cảm thấy run rẩy, lúng túng cúi đầu xuống. Chỉ là lần thu xếp hà ng hóa nà y, đôi tay cá»§a ông đã bắt đầu trở nên run rẩy.
Trần Thái Trung không để ý đến đến cô ta, tháºm chà còn không có dÅ©ng khà nhìn cô ta má»™t cái. Hắn quay đầu vá» phÃa Nhâm Kiá»u.
- Äúng thế, lần nà y tôi sẽ đưa ra Ä‘iá»u kiện khác.
- Cáºu uy hiếp bà xã cá»§a tôi là m cái gì?
EQ cá»§a ông xã nà y dưá»ng như cÅ©ng không cao lắm, hung dữ nhìn hắn, cánh tay khoác lên vai cá»§a Nhâm Kiá»u.
- Bà xã, giữa trưa nay chị má»i em Ä‘i ăn cÆ¡m. Còn cuá»™c thi ngà y mai, chiá»u nay hai ta cùng nhau há»c.
Nhâm Kiá»u không để ý đến cô ta, chÄ©a ngón tay ra chỉ và o Äặng Siêu Ä‘ang há hốc miệng.
- Cáºu mau tá»›i giúp đỡ, Ä‘em cái chảo nà y tá»›i đưá»ng chÃnh, nhanh lên, chúng tôi sẽ Ä‘uổi theo.
- Tôi ư?
Äặng Siêu ngạc nhiên chỉ tay và o mÅ©i cá»§a mình.
- Cô đang bảo tôi.
- Sao lại nhiá»u chuyện như váºy, anh có là m không? Lá»i cá»§a bà xã tôi mà cÅ©ng không nghe à ?
“Ông xã†tức giáºn mắng nhiếc hắn.
- Nhanh lên, còn không mang đi, sau đó đi ăn cơm trưa.
Äặng Siêu ngẩn ngưá»i trong vòng ná»a phút, sau đó không cam lòng Ä‘i xuống xe, nhìn Trần Thái Trung từ trên xuống, trong lòng thầm lẩm bẩm.
- Thái Trung, sau nà y tao sẽ cho mà y biết tay.
Hắn không thể chá»c tức bà chá»§ cá»§a mình. Mà bà chá»§ bây giỠđối đãi vá»›i hắn quả là không tệ, hắn chỉ có thể trút cÆ¡n tức giáºn nà y lên bạn há»c cá»§a mình.
Trần Thái Trung không quan tâm tới suy nghĩ của y. Tuy nhiên chuyện nà y đã khiến hảo cảm của hắn đối với cô gái nà y tăng lên một chút.
- Hai ngưá»i từ từ hẵng Ä‘i ăn cÆ¡m Ä‘i, tôi vá»›i Nhâm Kiá»u còn có chuyện cần nói vá»›i nhau.
Có Äặng Siêu giúp đỡ, Trần Thái Trung nhanh chóng mang được cái chảo vá» nhà . Sau khi sắp xếp xong, hắn lại Ä‘i gặp Nhâm Kiá»u.
- Ông xã nà y cá»§a cô, lúc khi Ä‘i dạy há»c hù chết há»c sinh thì là m sao?
- Cô ấy tên là Mông Hiểu Diá»…m, tháºt ra cô ấy là má»™t ngưá»i rất tốt.
Nhâm Kiá»u nhìn và o mắt cá»§a hắn, nghiêm túc nói.
- Äây là ngưá»i bạn tốt nhất cá»§a tôi. Cô ấy muốn ở lại bởi vì nÆ¡i đó có ngưá»i mà cô ấy thầm yêu.
- ÄÆ°á»£c rồi, chuyện rắc rối nà y để tôi giúp cô ấy.
Trần Thái Trung gáºt gáºt đầu.
- Chỉ cần cô không để cô ấy xuất hiện trước mặt tôi nữa, nhìn thấy cô ấy tôi cảm thấy rất sợ.
- Nhẫn Tu Di cÅ©ng không phải là dá»… là m, cho nên, cô kêu cô ấy bá» ra chút tiá»n, khoảng mưá»i nghìn. Thá»±c sá»± thì tôi cần cÅ©ng không nhiá»u lắm.
Trần Thái Trung cÅ©ng muốn mua Ä‘iện thoại di động. Sư tá» há miệng là má»™t chuyện rất bình thưá»ng, hÆ¡n nữa số tiá»n nà y cÅ©ng không phải là cái giá quá đắt đúng không?
- HÆ¡n nữa, thá»i gian quá gấp gáp, tôi chỉ có thể Ä‘em cái nhẫn trên tay cô phân đôi ra.
Hắn nghiêm túc giải thÃch.
- Tuy nhiên bởi vì như váºy nên thá»i gian sá» dụng cá»§a hai cái nhẫn đó sẽ rút ngắn. Tôi sẽ cố hết sức là m cái nhẫn đó cho cô ấy, cùng lắm là có thể tồn tại tá»›i tối ngà y mai.
- Váºy còn cái cá»§a tôi?
Nhâm Kiá»u nghe thấy thá»i gian sá» dụng cá»§a chiếc nhẫn thì hÆ¡i kinh ngạc. Nà ng rất thÃch cái nhẫn nà y. Tuy nói đây chỉ là hà ng thứ phẩm, nhưng đối vá»›i nà ng, không gian bên trong tháºt sá»± rất lá»›n, bình thưá»ng nhét và i mươi bá»™ quần áo, đồ trang Ä‘iểm, đồ ăn vặt Ä‘á»u quá thuáºn tiện.
Tại sao thá»i gian sá» dụng lại như váºy?
- Hừ.
Trần Thái Trung hừ lạnh má»™t tiếng, phân đôi đồ váºt chÃnh là đại thần thông cá»§a tiên gia. Cho dù vá» vấn đỠtiên lá»±c không có yêu cầu cao cho lắm, nhưng đối vá»›i cảnh giá»›i cá»§a tiên nhân có yêu cầu rất cao, không đạt tá»›i cảnh giá»›i đó thì hoà n toà n không thể là m được chuyện nà y. HÆ¡n nữa chuyện nà y cÅ©ng có yêu cầu rất cao đối vá»›i thần thức.
- Cô phải giúp bạn cá»§a cô, váºy tùy cô váºy. Cái nhẫn Tu Di nà y ở trên tay cá»§a cô có thể sống lâu hÆ¡n hai ngà y so vá»›i cái nhẫn cá»§a cô ấy thì phải.
Tôi cÅ©ng không thể nói chÃnh xác được.
Äây là hắn nói bừa, thá»±c ra, hắn đã muốn lấy lại cái Nhẫn Tu Di. Như váºy có thể mang cái chảo trở vá» Äông lâm thá»§y thôn má»™t cách rất nhẹ nhà ng. Tuy nhiên tháºt sá»± nếu như phân đôi ra thì đồ váºt đúng là bị ảnh hưởng rất lá»›n. Nhất là đặc tÃnh chứa đồ cá»§a váºt phẩm tiên gia nà y.
Chỉ là , nếu như là m lại mà không lưu trữ được đồ váºt trong đó thì cá»a ải Nhâm Kiá»u nà y cÅ©ng không thể qua được.
Khuôn mặt Nhâm Kiá»u trong khoảnh khắc trở nên trầm tư. Ná»a ngà y sau má»›i gáºt đầu thở dà i:
- ÄÆ°á»£c rồi, cứ như váºy Ä‘i. Tuy nhiên, Thái Trung, sau nà y cáºu phải là m cho tôi má»™t cái, ừm, má»™t cái không phải là đồ thứ phẩm.
- Dựa và o cái gì chứ?
Trần Thái Trung nhìn nà ng.
- Vốn tôi chỉ định cho cô mượn, váºy mà cô còn đạp tôi rá»›t từ trên giưá»ng xuống.
- Äừng có vô tình như váºy được không?
Nhâm Kiá»u nÅ©ng nịu khua cánh tay cá»§a mình lên, trong mắt trà n đầy nhu tình.
- Tôi thá», tôi chỉ có mình cáºu thôi... Tôi sẽ giữ thân như ngá»c.
Trần Thái Trung nghe được câu nà y trong lòng liá»n cảm thấy rung động, cuối cùng gáºt gáºt đầu.
- ÄÆ°á»£c rồi, coi như tôi sợ cô, lần nay cô đã chiếm đại tiện nghi.
Hắn lại nghÄ© tiên linh khà cá»§a mình đã chảy không Ãt và o trong cÆ¡ thể cá»§a nà ng.
- À, đúng rồi, sau nà y không được coi phim đồi trụy nữa nha! Tôi sợ cô xem xong lại kìm nén không được.
- Dĩ nhiên là phải xem.
Nhâm Kiá»u lưá»m hắn má»™t cái, sau đó hạ giá»ng nói:
- Không xem những thứ đó, tôi là m sao có thể hầu hạ cho cáºu thoải mái được chứ?
- Tiểu yêu tinh nà y, tháºt là nguy hiểm.
Trần Thái Trung cưá»i khổ, duá»—i tay ra:
- ÄÆ°á»£c rồi, lấy nhẫn Tu Di ra ra.
Nhà cá»§a Mông Hiểu Diá»…m rất già u, má»™t mưá»i ngà n đồng hoà n toà n chẳng đáng gì. Lúc nà y khi Trần Thái Trung Ä‘ang Ä‘i mua Ä‘iện thoại cÅ©ng là thá»i Ä‘iểm hai cô giáo kia Ä‘ang tham dá»± cuá»™c thi.
Và i ngà y sau đó, Nhâm Kiá»u vẫn còn quấn lấy hắn mấy lần. Tuy nhiên đây cÅ©ng là chuyện bình thưá»ng, ngưá»i phụ nữ nà o vừa má»›i nếm trải hương vị tình ái cÅ©ng Ä‘á»u như thế. Dây lưng đã buá»™c chặt thì không sao nhưng má»™t khi đã được ná»›i lá»ng ra thì sẽ háºn không thể buá»™c lại được.
Trần Thái Trung hÆ¡i cảm thấy không chịu đựng nổi cô. Không phải vá» vấn đỠthể lá»±c mà vá» vấn đỠthưởng thức. Có trá»i má»›i biết tại sao nữ nhân nà y lại có nhiá»u tư thế quái đản như váºy.
Và dụ như bây giá», hai ngưá»i Ä‘ang ở trong phòng tắm cá»§a khách sạn Phượng Hoà ng. Hai chân cá»§a Nhâm Kiá»u banh rá»™ng ra, hai tay vịn lấy thùng nước ngồi trên cái bồn cầu tá»± hoại. Trần Thái Trung ở đằng sau nà ng Ä‘iên cuồng “va chạmâ€.
- Tháºt kỳ quái!
Nhâm Kiá»u vừa vung mái tóc dà i ướt sÅ©ng cá»§a mình vừa rên rỉ kêu la, vừa cảm nháºn:
- Tại sao... tại sao nước tiểu không ra được?
Nà ng nghe nói lúc Ä‘i tiểu sẽ có má»™t sá»± khoái cảm, cho nên Ä‘ang cố gắng cảm nháºn loại cảm giác nà y.
- Ài!
Trần Thái Trung thở dà i má»™t tiếng rồi nhìn chăm chú và o thân thể nà ng, vừa hôn hÃt cái lưng má»m mại, vừa hà m hồ nói:
- Äúng rồi tiểu Kiá»u nà y, ngà y mai tôi sẽ phải trở vá» Äông Lâm thá»§y thôn.
- Ở lại và i ngà y nữa đi.
Nhâm Kiá»u duá»—i tay vá» sau, khẽ vuốt ve cổ cá»§a hắn.
- Tháng sau là tới Tết âm lịch rồi.
- Không được.
Trần Thái Trung buồn bã.
- Lần nà y tôi đã đi quá lâu rồi cho nên tôi muốn trở vỠsớm.
Tà i sản của Goncopius