22-11-2011, 04:18 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 16: Ho và cúi đầu
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Chiếu cố những ngưá»i không giao tình
Thiên hạ chỉ có Äịch Phi Kinh
Nếu như ngươi không có bằng hữu, hãy tìm Äịch Phi Kinh, Äịch Phi Kinh sẽ là bằng hữu táºn tâm nhất cá»§a ngươi.
Nếu như không có ai hiểu ngươi, hãy tìm Äịch Phi Kinh, Äịch Phi Kinh sẽ là tri âm cá»§a ngươi.
Nếu như ngươi gặp phiá»n toái, hãy tìm Äịch Phi Kinh, y có thể giúp ngươi giải quyết tất cả khó khăn.
Nếu như ngươi muốn tá»± sát, hãy tìm Äịch Phi Kinh, y nhất định có thể khiến cho ngươi lại mong được sống, cho dù hoà ng đế lão tỠđưa ra má»™t ngà n vạn lượng hoà ng kim cầu ngươi Ä‘i chết, ngươi cÅ©ng sẽ không chịu cắt má»™t ngón tay.
Äây là lá»i đồn lưu truyá»n rá»™ng nhất trong kinh thà nh.
Äáng tiếc Äịch Phi Kinh chỉ có má»™t, muốn gặp y cÅ©ng không dá»… dà ng.
Trong thiên hạ chỉ má»™t ngưá»i có thể gặp y bất cứ lúc nà o, đó không phải là con cá»§a Äịch Phi Kinh, bởi vì Äịch Phi Kinh không có con; cÅ©ng không phải là phu nhân cá»§a Äịch Phi Kinh, bởi vì Äịch Phi Kinh không có vợ. Äịch Phi Kinh cả Ä‘á»i chỉ có bằng hữu, không có ngưá»i thân. Y chỉ có má»™t thân má»™t mình.
Ngưá»i có thể tùy thá»i gặp y là Lôi Tổn.
Bất kể là ai, có thể kết giao được bằng hữu như Äịch Phi Kinh nhất định Ä‘á»u có bối cảnh kinh ngưá»i. Nhưng có lẽ tri giao tháºt sá»± cá»§a Äịch Phi Kinh cÅ©ng chỉ có má»™t mình Lôi Tổn.
Có ngưá»i nói, Äịch Phi Kinh có thể chứa cả thiên hạ, Lôi Tổn biết dùng Äịch Phi Kinh cho nên y má»›i có được thiên hạ.
Nhưng cÅ©ng có ngưá»i nói, má»™t núi không thể chứa hai hổ, Lôi Tổn và Äịch Phi Kinh hiện giá» chưa xung đột vá»›i nhau, đợi đến khi thiên hạ bình định sẽ khó tránh khá»i hai hổ tranh đấu. Äây có thể nói là má»™t ná»—i lo xa cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng, cÅ©ng là má»™t mối há»a ngầm.
Tô Má»™ng Chẩm đương nhiên cÅ©ng nghe được những lá»i đồn nà y.
Vá» phần lá»i đồn cuối cùng chÃnh là do y “sáng tạo†ra, cố ý là m cho lá»i đồn nà y lưu truyá»n trên giang hồ, sau đó chỠđợi phản ứng cá»§a hai kẻ đứng đầu Lục Phân Bán đưá»ng.
Phương pháp tiêu diệt kẻ địch tốt nhất chÃnh là là m cho bá»n chúng tá»± diệt lẫn nhau.
Muốn kẻ địch tá»± giết lẫn nhau, trước tiên phải là m cho bá»n chúng nghi ngá» lẫn nhau, khi đã nghi ngá» thì sẽ không thể hợp tác chặt chẽ, chỉ cần không hợp tác chặt chẽ thì sẽ có kẽ hở để thừa cÆ¡.
Muốn kẻ địch không tin tưởng nhau, có thể dùng lợi Ãch dụ dá»—, nhưng đối phó vá»›i những ngưá»i như Lôi Tổn và Äịch Phi Kinh, áp bức dụ dá»— cÅ©ng giống như trò trẻ con.
Cho nên Tô Má»™ng Chẩm tạo ra lá»i đồn.
Lá»i đồn luôn luôn hữu hiệu.
Cho dù là ngưá»i có định lá»±c cao, cÅ©ng khó tránh bị lá»i đồn lừa gạt, bị lá»i đồn là m nghi hoặc. Bởi vì bản thân lá»i đồn có thể tạo thà nh má»™t loại áp lá»±c, giống như quả cầu tuyết cà ng lăn cà ng lá»›n. Có câu “lá»i đồn dừng ở kẻ trà *â€, nhưng ngươi muốn mua vải cÅ©ng phải xem có phải là cá»a hiệu lâu Ä‘á»i được bảo đảm chất lượng hay không, kẻ trà cÅ©ng khó tránh phải nghe lá»i đồn, chỉ là có thể suy xét vá» lá»i đồn mà thôi.
* Ãm chỉ những lá»i nói không có căn cứ, truyá»n đến ngưá»i có đầu óc thì không thể lưu truyá»n tiếp.
Cho dù là ngưá»i không nghe lá»i đồn, cÅ©ng chỉ xem như má»™t sá»± trốn tránh vá»›i lá»i đồn. Nói cách khác, lá»i đồn vẫn có sức ảnh hưởng vá»›i hắn như thưá»ng, cho nên hắn má»›i không dám đối mặt.
Ngưá»i có thể đối mặt vá»›i lá»i đồn, giải quyết lá»i đồn, đó má»›i là má»™t ngưá»i dÅ©ng cảm.
Tô Má»™ng Chẩm truyá»n lá»i đồn ra ngoà i, sau đó chỠđợi phản ứng cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng. NÆ¡i kẻ địch đã có má»™t kho thuốc nổ, y cÅ©ng không có ý định chuyển nó trở vá», chỉ cần giúp đối phương châm má»™t ngòi nổ là được.
Y tin tưởng cách là m của mình giống như đổ một thùng nước và o túi bột mì, không lâu sau túi bột mì nà y sẽ mốc meo và lên men.
Nếu như ngươi muốn má»™t đôi vợ chồng cãi lá»™n, rất đơn giản, chỉ cần ở bên ngoà i rêu rao rằng bá»n há» sống chung không hòa thuáºn.
Trong má»™t tổ chức, khi lão đại và lão nhị bắt đầu tranh đấu vá»›i nhau, thông thưá»ng là vì bên ngoà i lưu truyá»n rằng lão đại muốn đá lão nhị xuống, còn lão Nhị thì muốn chiếm quyá»n cá»§a lão đại.
Có đôi khi Tô Má»™ng Chẩm cÅ©ng phải tin, chỉ cần Lôi Tổn và Äịch Phi Kinh vẫn tâm đầu ý hợp, thế lá»±c cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng sẽ bá»n vững không thể lay chuyển được.
Cho nên y đã đổ ra “thùng nước†nà y, sau đó kiên nhẫn chỠđợi kết quả.
Kết quả y được gì?
Không hỠcó kết quả.
Lôi Tổn vẫn là Lôi Tổn, không há» tổn hại; Äịch Phi Kinh vẫn là Äịch Phi Kinh, gặp biến không kinh. Má»™t ngưá»i vẫn là Tổng đưá»ng chá»§ cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng, còn má»™t ngưá»i vẫn là Äại đưá»ng chá»§ cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng, kÃnh trá»ng lẫn nhau, má»—i ngưá»i má»™t ná»a.
“Thùng nước†kia giống như đổ và o trong biển, hoà n toà n không phản ứng.
Từ đó vá» sau, Tô Má»™ng Chẩm cà ng cảm thấy hiếu kỳ đối vá»›i Äịch Phi Kinh.
Lão nhị bắt buá»™c phải nhưá»ng nhịn lão đại, bởi vì thế lá»±c cá»§a lão đại lá»›n hÆ¡n hắn. Lão nhị không nhịn được thì không thể trở thà nh lão nhị, hắn có thể là lão đại hoặc không là gì cả, nhưng thiên chức cá»§a lão nhị chÃnh là phải biết nhưá»ng nhịn.
Nhưng lão nhị nà y là m sao có thể khiến cho lão đại hoà n toà n không lo ngại hắn?
Äây là điểm mà Äịch Phi Kinh rất giá»i, cÅ©ng là điểm không thể xem thưá»ng Lôi Tổn.
Tô Má»™ng Chẩm cảm thấy kỳ quái, nhưng vẫn không từ bá».
Y biết giữa Äịch Phi Kinh và Lôi Tổn nhất định có lý do gì đó khiến bá»n há» tuyệt đối tin tưởng lẫn nhau. Äây có thể là má»™t bà máºt, chỉ cần tìm được bà máºt thì sẽ có thể phá vỡ quan hệ máºt thiết cá»§a bá»n há».
Tô Má»™ng Chẩm rất muốn tìm ra bà máºt nà y.
Vì bà máºt nà y, y đã hạ lệnh cho những ngưá»i nằm vùng tại Lục Phân Bán đưá»ng, xem việc tìm ra “nguyên nhân†Lôi Tổn và Äịch Phi Kinh hợp tác khăng khÃt là quan trá»ng nhất.
Hiện tại y đã có đầu mối.
Y đã gặp qua Lôi Tổn.
Lôi Tổn là thá»§ lÄ©nh cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng, chỉ cần có chuyện quan trá»ng, chẳng hạn như thừa tướng đại nhân đãi tiệc đám đương gia trong kinh thà nh, Lôi Tổn sẽ khó tránh phải gặp gỡ Tô Má»™ng Chẩm.
Nhưng Tô Má»™ng Chẩm vẫn chưa từng gặp Äịch Phi Kinh. Äịch Phi Kinh cÅ©ng không thÃch lá»™ diện.
Hiện giá» trên lầu có má»™t Äịch Phi Kinh.
Tô Má»™ng Chẩm muốn gặp Äịch Phi Kinh má»™t lần.
Y đã nhìn thấy Äịch Phi Kinh, nhưng y lại giáºt mình.
Má»™t Äịch Phi Kinh tuấn tú, trẻ tuổi, cô tịch, tiêu sái, lại mang theo má»™t loại khà chất xuất trần, ngay cả Bạch Sầu Phi nhìn thấy trong lòng cÅ©ng có cảm giác đố kị.
Äịch Phi Kinh đẹp đến mức là m cho ngưá»i vừa thấy liá»n biết y là Äịch Phi Kinh.
Äịch Phi Kinh luôn nhìn xuống vạt áo dà i cá»§a y, hoặc là nhìn mÅ©i già y, giống như má»™t vị cô nương thẹn thùng không dám ngẩng mặt nhìn ngưá»i.
Một vị cô nương không dám ngẩng đầu nhìn, bởi vì nà ng là một nữ nhân.
Nữ nhân hay thẹn thùng.
Cho dù nà ng muốn nhìn ngưá»i, cÅ©ng có nhiá»u thứ không tiện. Khi má»™t nữ nhân có nhiá»u thứ không tiện, từ xưa đến nay Ä‘á»u giống nhau.
Äịch Phi Kinh đương nhiên không phải là nữ nhân, hÆ¡n nữa còn là Äại đưá»ng chá»§ cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng, tại sao cả khi nói chuyện vá»›i ngưá»i khác Ä‘á»u không ngẩng đầu?
Hà nh vi nà y cá»§a y không khá»i hÆ¡i thất lá»….
Nhưng không ai trách y, cũng không đà nh lòng trách y.
Bởi vì khi vừa thấy ba ngưá»i Tô Má»™ng Chẩm lên lầu, Äịch Phi Kinh đã áy náy nói:
- Xin đừng trách ta thất lễ! Xương cổ của ta không tốt nên không thể ngẩng đầu lên, rất xin lỗi!
Tô Má»™ng Chẩm, Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi Ä‘á»u không biết Äịch Phi Kinh có nói tháºt hay không.
Nhưng ba ngưá»i bá»n há» trong lòng Ä‘á»u giáºt mình.
Má»™t nam tá» tuấn tú như váºy, phần cổ lại bị gãy, vÄ©nh viá»…n không ngẩng đầu lên được, cÅ©ng vÄ©nh viá»…n không nhìn được cảnh váºt ở xa.
Trong lòng ba ngưá»i không khá»i thoáng hiện vẻ bi ai.
Cảm thấy bi ai sâu sắc vì một nhân tà i tuấn tú.
Có phải bởi vì như váºy, Äịch Phi Kinh má»›i trở thà nh lão nhị?
Cổ cá»§a Äịch Phi Kinh má»m mại rÅ© xuống, ai cÅ©ng thấy được xương cổ cá»§a y đã bị gãy. Khiến ngưá»i ta ngạc nhiên là y còn không chết, vẫn có thể sống được đến bây giá».
Giá»ng nói cá»§a y rất nhẹ, như có như không, lúc liá»n lúc đứt, đó là vì y khó có thể nói má»™t hÆ¡i hết được.
Y sống như váºy, có thể tưởng tượng thân thể và tinh thần phải chịu bao nhiêu dà y vò và đà y Ä‘á»a.
Má»™t ngưá»i không có cổ, ná»™i tức khó váºn chuyển tá»± nhiên, e rằng võ công cÅ©ng không cao được bao nhiêu.
Sống như váºy tháºt sá»± là thống khổ đến cá»±c Ä‘iểm
Nhưng Äịch Phi Kinh vẫn mỉm cưá»i, giống như cảm thấy rất hà i lòng vá»›i tình trạng cá»§a mình. Bởi vì sắc mặt cá»§a y trắng bệch má»™t cách kỳ lạ, khi cúi đầu cưá»i như váºy, cho dù cưá»i có ưu nhã cÅ©ng khó tránh khá»i là m cho ngưá»i ta có má»™t loại cảm giác kỳ dị
Äịch Phi Kinh luôn nhìn xuống dưới, cho nên y dá»… dà ng nhìn thấy đám ngưá»i Tô Má»™ng Chẩm từ báºc thang bước lên. Äến khi đám ngưá»i Tô Má»™ng Chẩm lên lầu y vẫn cúi đầu, nói chuyện rất không tiện.
Nhìn và o giống như Äịch Phi Kinh Ä‘ang mất tinh thần, thấp Ä‘i má»™t ná»a.
Bạch Sầu Phi đưa mắt nhìn, sự đố kị trong lòng đột nhiên biến mất.
Trên Ä‘á»i dù sao cÅ©ng không có chuyện mưá»i phân vẹn mưá»i, cho nên cÅ©ng sẽ không có ngưá»i tháºp toà n tháºp mỹ.
Vương Tiểu Thạch lại háºn không thể quỳ xuống để nói chuyện vá»›i Äịch Phi Kinh.
Có lẽ chỉ như váºy má»›i công bình má»™t chút vá»›i Äịch Phi Kinh, hÆ¡n nữa Äịch Phi Kinh cÅ©ng gây cho ngưá»i ta má»™t loại xúc động như muốn quỳ bái.
Tô Mộng Chẩm thì sao?
Tô Mộng Chẩm nghĩ thế nà o?
Y Ä‘i đến trước cá»a sổ.
Ngoà i cá»a sổ nhìn ra phÃa bắc kinh thà nh vô táºn, sông như Ä‘ai ngá»c, tháp hồ in bóng, kiến trúc hoa má»™ng, mái ngói cong cong, muôn hình vạn trạng.
Tô Má»™ng Chẩm đặt hai tay lên cá»a sổ, không nhìn phÃa xa, chỉ nhìn xuống lòng đưá»ng.
Mưa bụi mịt má», sắc trá»i u ám.
Trên đưá»ng chỉ có hai mà u sắc và ng và lục.
Dù và ng và dù lục như hoa văn Ä‘an và o nhau, má»—i bên táºp trung lại má»™t nÆ¡i, có lúc lại di động tháºt nhanh, chiếm lấy tiên cÆ¡, hòa lẫn và o nhau. Từ trên cá»a sổ nhìn xuống, giống như trong cảnh mưa biến ảo thà nh má»™t bức tranh tươi đẹp có hai mà u và ng và lục.
Ngưá»i ở bên dưới dù.
Tô Má»™ng Chẩm từ trên lầu nhìn xuống, cho nên chỉ thấy dù chứ không thấy ngưá»i.
Dù xanh lục là đội ngũ “Vô Phát Vô Thiên†do Mạc Bắc Thần thống lĩnh.
Dù và ng là ngưá»i cá»§a Lôi Mị.
Lúc Tô má»™ng Chầm quay ngưá»i lại bá»—ng ho lên kịch liệt. Khi y ho, má»—i bắp thịt trên ngưá»i Ä‘á»u co giáºt, má»—i sợi thần kinh Ä‘á»u rung động, má»—i tấc gân cốt Ä‘á»u bị dà y vò.
Y lại lấy khăn tay trắng ra che miệng.
Trên khăn trắng có nhuốm máu hay không?
Lần nà y Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi Ä‘á»u nhìn không thấy, bởi vì Tô Má»™ng Chẩm ho xong liá»n Ä‘em khăn tay nhét và o trong vạt áo.
Rốt cuá»™c thống khổ mà Äịch Phi Kinh phải chịu lá»›n hÆ¡n, hay sá»± Ä‘au đớn cá»§a Tô Má»™ng Chẩm nhiá»u hÆ¡n má»™t chút?
Chẳng lẽ đây chÃnh là cái giá phải trả để có được quyá»n lá»±c và thanh danh?
Phải trả giá lá»›n như váºy má»›i có thà nh tá»±u, liệu có đáng giá hay không?
Và o thá»i khắc nà y, trong lòng Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi Ä‘á»u có suy nghÄ© nà y.
Tô Má»™ng Chẩm lên tiếng, y nói chuyện không há» khách khÃ.
Y chỉ dá»±a và o cá»a sổ nhìn má»™t cái, đã xác định được má»™t chuyện: cục diện đã được khống chế.
Dù tráºn cá»§a Mạc Bắc Thần tạm thá»i có thể chống đỡ thế công cá»§a Lôi Mị, hÆ¡n nữa từ ám hiệu trên dù truyá»n đến, y biết Dương Vô Tà đã sắp đến nÆ¡i. Dương Vô Tà tuyệt đối sẽ không đến má»™t mình.
Dương Vô Tà cũng gần như đồng nghĩa với tinh binh trong lâu.
Chỉ cần đại cục không có vấn Ä‘á», váºy thì sẽ có Ä‘iá»u kiện để đà m phán. Äây là má»™t trong những nguyên nhân Tô Má»™ng Chẩm muốn biết rõ tình thế trước.
Bất cứ Ä‘iá»u kiện đà m phán nà o Ä‘á»u phải dá»±a trên thá»±c lá»±c cá»§a mình. Má»™t ngưá»i không có thá»±c lá»±c, váºy thì không thể bà n Ä‘iá»u kiện vá»›i ngưá»i khác, chỉ có thể xin ngưá»i khác há»— trợ, khoan dung, nâng đỡ, bố thà hay bồi dưỡng.
Tô Mộng Chẩm hiểu rất rõ điểm nà y.
Y từ trong cục diện há»—n loạn nháºn rõ tình thế cá»§a mình, chỠđến khi tình thế có lợi cho mình má»›i bắt đầu đà m phán.
Trước giá» y Ä‘á»u cho rằng đà m phán là má»™t hình thức công kÃch khác, công kÃch không đánh mà thắng.
- Äầu cá»§a ngươi sao váºy?
Tô Má»™ng Chẩm há»i rất trá»±c tiếp. Y luôn cho rằng phương thức là m việc có thể dà i dòng phức tạp, chỉ cần có thể đạt được mục tiêu thì dùng phương pháp nà o cÅ©ng được, nhưng nói chuyện thì cần phải trá»±c tiếp.
Äi thẳng và o vấn Ä‘á», gá»n gà ng dứt khoát luôn là phương thức an toà n tin cáºy nhất, cÅ©ng tiết kiệm thá»i gian nhất.
Nhưng loại phương thức nà y ngưá»i không có quyá»n uy chưa hẳn đã dám dùng.
Hiện giá» cho dù mặt đối thiên tá» Tô Má»™ng Chẩm cÅ©ng có tư cách nói như váºy, không cần nhìn sắc mặt cá»§a ngưá»i khác để hà nh sá»±.
Äây cÅ©ng chÃnh là điểm quyá»n lá»±c là m cho ngưá»i ta mê mẩn.
Tô Má»™ng Chẩm vừa mở miệng liá»n há»i nhược Ä‘iểm cá»§a đối phương.
Khi má»™t ngưá»i bị đâm và o chá»— Ä‘au, má»›i có thể nhìn ra năng lá»±c ứng phó cá»§a hắn; khi má»™t ngưá»i bị đánh trúng nhược Ä‘iểm, má»›i có thể nhìn được Ä‘iểm mạnh cá»§a hắn.
- Xương cổ của ta bị gãy.
Äịch Phi Kinh trả lá»i cÅ©ng rất trá»±c tiếp, hÆ¡n nữa còn rất khẩn thiết.
- Xương cổ đã gãy, vì sao không chữa?
- Xương cổ cá»§a ta đã gãy bảy năm, nếu như chữa được thì đã sá»›m chữa khá»i rồi.
- Ngá»± y Thụ đại phu chÃnh là má»™t trong những thầy thuốc cá»§a Kim Phong Tế VÅ© lâu chúng ta. Ngươi hãy đến chá»— chúng ta, ta sẽ má»i y trị bệnh cho ngươi
- Thầy thuốc nổi danh không nhất định là thầy thuốc tốt. Ngươi cho rằng món ăn do đầu bếp hoà ng cung là m ra tháºt sá»± ngon nhất thiên hạ sao?
Äịch Phi Kinh trả lá»i rất nhanh, cÅ©ng rất sắc bén:
- Nếu y tháºt sá»± là thầy thuốc tốt, bây giá» ngươi đã không phải ho như váºy.
- Ho là do ta tá»± mình chá»n, giữa cái chết và ho, ta đã chá»n ho. Ho dù sao vẫn dá»… chịu hÆ¡n là chết, đúng không?
- Cúi đầu cÅ©ng là váºn mệnh cá»§a ta. Má»™t ngưá»i chung quy khó tránh có lúc phải cúi đầu. Thưá»ng hay cúi đầu cÅ©ng có chá»— tốt, Ãt nhất có thể không cần quan tâm đến việc đụng phải mái hiên. Nếu như cho ta lá»±a chá»n giữa cúi đầu và ho, ta muốn cúi đầu hÆ¡n.
- Ta hiểu ý của ngươi.
- Ta cũng nói rất rõ rà ng.
- Má»™t ngưá»i là m việc rõ rà ng, luôn là bằng hữu có thể kết giao.
- Cảm ơn ngươi.
- Äáng tiếc chúng ta không là bằng hữu.
- Chúng ta vốn cũng không phải.
Tô Mộng Chẩm khẽ ho hai tiếng.
Äịch Phi Kinh vẫn Ä‘ang cúi đầu.
Hiệp má»™t đà m phán giữa bá»n hỠđã có kết quả.
Äịch Phi Kinh đã tá» rõ láºp trưá»ng cá»§a mình. Y cá»± tuyệt lá»i má»i cá»§a Tô Má»™ng Chẩm, đại biểu cho việc Lục Phân Bán đưá»ng và Kim Phong Tế VÅ© lâu vẫn là kẻ địch.
Cho nên bá»n há» là địch nhân, không phải là bằng hữu.
Nhưng trên thế giá»›i nà y ngưá»i bằng hữu hiểu rõ vá» mình nhất chẳng phải chÃnh là kẻ địch lá»›n nhất sao?
Bá»n há» láºp tức bắt đầu đà m phán hiệp hai.
- Gần đây triá»u đình muốn gây dá»±ng lại thanh thế. Biện pháp thông thưá»ng cá»§a bá»n há» là nghÄ© cách tìm má»™t kẻ thù bên ngoà i, kÃch thÃch niá»m tá»± hà o dân tá»™c cá»§a má»i ngưá»i, khiến cho trên dưới má»™t lòng, tôn vinh thiên tá», bà i trừ kẻ địch, nhất thống giang sÆ¡n.
Äiểm nà y Tô Má»™ng Chẩm cÅ©ng ngầm đồng ý. Nếu như muốn Lôi Tổn và Äịch Phi Kinh trở mặt vá»›i nhau, nói không chừng phải đợi đến sau khi Kim Phong Tế VÅ© lâu sụp đổ, thiên hạ bình định, hai ngưá»i má»›i có thể không kìm nén được gây nên bất hoà .
Äại địch trước mắt, ngược lại cà ng dá»… khiến ngưá»i ta Ä‘oà n kết.
Äáng tiếc Tô Má»™ng Chẩm không thể đợi đến lúc đó.
- Ta có nghe nói.
Äịch Phi Kinh nói má»™t cách ôn hòa:
- Có Ä‘iá»u nếu như muốn xuất binh, trước hết quốc gia phải yên ổn đã.
- Chuyện nà y là đương nhiên.
- Bên ngoà i há»—n loạn cÅ©ng không quan trá»ng, nhưng bên trong cần phải bình định; nÆ¡i xa bất ổn cÅ©ng không quan trá»ng, nhưng trước mắt thiên tá» thì cần phải bình an.
- Dưới chân thiên tỠlà kinh thà nh.
- Äúng, kinh thà nh muốn bình an vô sá»±, quan trá»ng nhất là phải giảm bá»›t ngưá»i chá»§ sá»±.
- Ngưá»i chá»§ sá»± cà ng Ãt, cà ng có thể táºp trung, táºp trung sẽ dá»… dà ng thống trị, cÅ©ng có lợi đối vá»›i việc xuất binh viá»…n chinh.
- Cho nên các nhân váºt lá»›n ăn bổng lá»™c cá»§a triá»u đình Ä‘á»u muốn thấy trong kinh thà nh chỉ còn lại má»™t bang há»™i.
- Mê Thiên Thất Thánh là ngưá»i từ ngoà i đến, không tÃnh và o trong, như váºy Kim Phong Tế VÅ© lâu và Lục Phân Bán đưá»ng chỉ có thể còn lại má»™t bên.
- Ngươi cho rằng có khả năng sát nháºp không?
- Không có khả năng.
- Vì sao?
- Bởi vì ngươi không đáp ứng.
- Vì sao ta không đáp ứng?
- Bởi vì trước giá» ngươi Ä‘á»u muốn là m lão đại. Sát nháºp tuyệt đối không thể khoan nhượng, cÅ©ng sẽ không chấp nháºn gia nháºp liên minh.
- Ngươi thấy có thể gia nháºp liên minh không?
- Không thể.
- Vì sao?
- Bởi vì Lôi tổng đưá»ng chá»§ cÅ©ng muốn là m lão đại. Gia nháºp liên minh quyết không cân nhắc, chỉ có thể chấp nháºn việc sát nháºp.
- Cho nên chúng ta Ä‘á»u có ý kiến riêng.
- Bởi váºy, dưới chân thiên tá» chỉ có thể còn lại Lục Phân Bán đưá»ng hoặc Kim Phong Tế VÅ© lâu.
- Ngươi quả nhiên là ngưá»i hiểu chuyện.
- Mặc dù ta có rất Ãt cÆ¡ há»™i ngẩng đầu.
Trong nụ cưá»i cá»§a Äịch Phi kinh thoáng hiện lên vẻ bi thương:
- Nhưng trước giá» ta có thể xem như là má»™t ngưá»i hiểu lý lẽ.
- Ngưá»i hiểu lý lẽ thưá»ng không gặp may.
Trong đôi mắt lạnh lẽo cá»§a Tô Má»™ng Chẩm dưá»ng như cÅ©ng thoáng hiện lên chút ấm áp:
- Bởi vì hắn không thể giả vá» hồ đồ, lại không thể sống tá»± do, thông thưá»ng còn phải mang trên mình trách nhiệm nặng ná».
- Trách nhiệm quá nhiá»u, cuá»™c Ä‘á»i sẽ không còn niá»m vui.
- Ngươi biết lần nà y mình phải chịu trách nhiệm gì không?
- Ngươi muốn ta phải chịu trách nhiệm gì?
- Rất đơn giản.
Tô Mộng Chẩm sảng khoái nói:
- Muốn Lôi Tổn đầu hà ng.
Nói xong liá»…u những lá»i nà y, y lại bắt đầu ho.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
Chữ ký cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
22-11-2011, 04:19 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 17: Kỳ tÃch
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Äà m phán hiệp hai cÅ©ng đã kết thúc.
Äịch Phi Kinh không há» kinh ngạc.
Y ngước mắt lên, đôi mắt trong veo khiến cho hà ng lông mà y như Ä‘ao nhướng lên đến táºn Thái Dương, lẳng lặng nhìn Tô Má»™ng Chẩm, lẳng lặng đợi Tô Má»™ng Chẩm ho xong.
Bởi vì cổ cá»§a y cúi xuống, cho nên cặp mắt phải ngước lên má»›i thấy được Tô Má»™ng Chẩm. Con ngươi cá»§a y táºp trung phÃa trên mắt, đến ná»—i hai góc mắt trái phải Ä‘á»u xuất hiện mà u lam, rất minh mẫn, ngưng tụ, hÆ¡n nữa còn dá»… nhìn.
Y giống như đã Ä‘oán trước được Tô Má»™ng Chẩm sẽ nói những lá»i nà y.
Ngưá»i giáºt mình lại là Bạch Sầu Phi và Vương Tiểu Thạch.
Tô Má»™ng Chẩm vừa lên tiếng đã muốn thiên hạ đệ nhất đưá»ng phải đầu hà ng.
Y đã ho xong.
Rất Ãt ngưá»i đủ nhẫn tâm để nghe y ho xong.
Bệnh cá»§a y có lẽ không phải quá nghiêm trá»ng, nhưng lúc ho, má»—i bá»™ pháºn trên ngưá»i Ä‘á»u như Ä‘ang biến dạng, âm thanh khà n khà n như sắp đứt ngang, dạ dà y co giáºt giống như bị ngưá»i dùng kìm sắt kẹp lấy, toà n thân Ä‘á»u cong lại, tâm tạng như bị đâm và o Ä‘ang chảy máu, ánh mắt trà n đầy tÆ¡ máu, mấy đưá»ng gân xanh trên mặt đồng loạt pháºp phồng, huyệt Thái Dương nhấp nhô, cÆ¡ mặt hoà n toà n vặn vẹo, cả ngón tay cÅ©ng co giáºt. Y ho đến mức hai chân Ä‘á»u nhón lên không thể đứng vững, giống như cả phổi cÅ©ng muốn ho ra ngoà i, gan cÅ©ng vỡ vụn thà nh từng mảnh.
Tháºt vất vả má»›i đợi đến lúc y ho xong.
Y vừa ho xong liá»n cẩn tháºn gấp khăn trắng lại, nhét và o trong vạt áo như Ä‘ang cất má»™t xấp ngân phiếu ngà n vạn lượng.
Sau đó y há»i:
- Ngươi có ý kiến gì không?
Y vừa nói ra vấn đỠnà y, cÅ©ng chÃnh là đà m phán hiệp ba đã bắt đầu.
Trên thế gian có rất nhiá»u cuá»™c đà m phán không thể gấp rút được. Kẻ nà o gấp chÃnh là biểu thị kẻ đó không thể nắm chắc mưá»i phần, thiếu sá»± kiên nhẫn.
Kẻ thiếu kiên nhẫn trước giá» Ä‘á»u bị thiệt thòi.
à nghÄ©a cá»§a đà m phán vốn là không để bị thiệt thòi, hoặc chỉ thiệt thòi má»™t chút, tháºm chà là muốn đối phương phải chịu thiệt, cho nên cà ng phải giữ bình tÄ©nh.
- Vì sao không phải là Kim Phong Tế VÅ© lâu đầu hà ng Lục Phân Bán đưá»ng?
Äịch Phi Kinh há»i lại.
Y há»i rất bình thản, không há» hà nh động theo cảm tình, giống như Ä‘ang thảo luáºn má»™t chuyện bên ngoà i chẳng liên quan gì đến bá»n há».
- Bởi vì cục diện đã rất rõ rà ng. Bà ng tướng quân vốn á»§ng há»™ các ngươi, hiện giỠđã quay sang á»§ng há»™ chúng ta. Di ngá»± sá» vốn là chá»— dá»±a cá»§a các ngươi, hiện tại cÅ©ng ở trước mặt hoà ng thượng tố cáo các ngươi. Lôi Tổn ba lần cầu kiến tướng gia Ä‘á»u bị từ chối. Tình thế nà y chẳng lẽ hắn còn không nhìn ra?
Tô Mộng Chẩm nói không hỠlưu tình.
Äịch Phi Kinh vẫn gặp biến không kinh, nói:
- Ngươi nói đúng là tình hình thực tế.
- Cho nên các ngươi đã đứng trước viá»…n cảnh thất bại, nếu không đầu hà ng thì chỉ có binh bại ngưá»i vong, tá»± mình chuốc khổ.
Tô Mộng Chẩm không hỠnhân nhượng.
Äịch Phi Kinh thản nhiên nói:
- Nhưng trong kinh thà nh, Lục Phân Bán đưá»ng vẫn còn bảy vạn đệ tá», bá»n há» Ä‘á»u là hán tá» thà chết quyết không đầu hà ng.
Tô Má»™ng Chẩm láºp tức cắt lá»i:
- Sai rồi.
- Thứ nhất, các ngươi không có đến bảy vạn đệ tá», cho đến hôm qua chỉ có năm vạn sáu ngà n năm trăm tám mươi hai ngưá»i. Có Ä‘iá»u và o giá» máºu hợi tối hôm qua, tám ngà n bốn trăm sáu mươi ba ngưá»i tại khu vá»±c đảo Quỳnh Hoa Ä‘á»u đã gia nháºp bên ta, cho nên hôm nay các ngươi chỉ còn lại bốn vạn tám ngà n má»™t trăm mưá»i chÃn ngưá»i, còn phải trừ Ä‘i “Hoa Y Hòa Thượng†vừa má»›i chết.
Tô Mộng Chẩm không kiên nhẫn nói:
- Thứ hai, trong số bốn vạn tám ngà n má»™t trăm mưá»i tám ngưá»i còn lại cá»§a các ngươi, Ãt nhất có má»™t ná»a vốn không phải là kẻ trung thà nh gì, má»™t ná»a còn lại cÅ©ng có hÆ¡n bốn phần không chịu được sá»± uy hiếp dụ dá»— cá»§a Kim Phong Tế VÅ© lâu, còn lại sáu phần Ãt nhất có ba phần sẽ không chịu hi sinh vì Lục Phân Bán đưá»ng. Số ngưá»i mà các ngươi tháºt sá»± có thể dùng không phải là bảy vạn mà là bảy ngà n, ngươi không cần phóng đại lên như váºy.
Tô Má»™ng Chẩm đẩy má»™t cánh cá»a số hướng đông trên lầu ra, dùng tay chỉ má»™t cái, nói:
- Thứ ba, ngươi hãy tự nhìn đi!
Tại nÆ¡i rất xa, từ trên cao nhìn xuống, trong sắc trá»i má» mịt vẫn có thể loáng thoáng trông thấy từng hà ng binh lÃnh, đầu quấn vải xanh, lưng Ä‘eo đại khảm Ä‘ao, mảnh vải mà u đỠcá»™t trên chuôi Ä‘ao theo gió phất phÆ¡. Sau lưng là và i hà ng ngưá»i ngá»±a, phÃa trước có váºt trang trà sáng ngá»i cá»§a võ quan, giÆ¡ cao má»™t loại trưá»ng thương, chùm tua đỠtrên thương khẽ tung bay trông rất nổi báºt. Má»™t đội ngÅ© đông nghịt nhưng lại lặng ngắt như tá», đứng bất động trong mà n mưa.
Quân đội không há» phát động, trên lá cá» phÃa xa có thêu má»™t chữ “Äaoâ€.
Äịch Phi Kinh cháºm rãi đứng dáºy, Ä‘i đến gần cá»a sổ, ngước mắt cố gắng nhìn vá» phÃa xa má»™t lúc, sau đó nói:
- Hoá ra Äao Nam Thần đã dẫn đội “Bát Bì Phong†đến đây.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Các ngươi đã bị bao vây, cho nên Lôi Mị mới không dám tùy tiện phát động.
Äịch Phi Kinh nói:
- Äáng tiếc các ngươi cÅ©ng không dám tháºt sá»± hạ lệnh tấn công, bởi vì chuyện lá»›n như váºy, dùng đến đến cả thá»±c lá»±c cá»§a binh bá»™, nếu gây náo loạn e rằng tướng gia và tiểu hầu gia sẽ không vui.
Y dừng một chút mới nói tiếp:
- Trừ khi là chúng ta phát động trước, Nam Thần thần má»›i có thể mượn cá»› bình loạn, quét sạch phe đối láºp.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Ngươi nói rất đúng, cho nên các ngươi cÅ©ng sẽ không tùy tiện phát động. Có Ä‘iá»u chúng ta nắm giữ hai phần quân đội trong kinh thà nh, đây chÃnh là thá»±c lá»±c, chút thá»±c lá»±c nà y các ngươi không có.
Äịch Phi Kinh lại gáºt đầu nói:
- Chúng ta không có.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Cho nên các ngươi chỉ có nước đầu hà ng.
Äịch Phi Kinh nói:
- Cho dù chúng ta đồng ý đầu hà ng, Tổng đưá»ng chá»§ nhất định sẽ không đáp ứng.
Tô Mộng Chẩm nhìn thẳng và o y nói:
- Ngưá»i đã quen là m lão đại đương nhiên sẽ không muốn là m lão nhị, nhưng ngươi thì sao?
Äịch Phi Kinh lại không để ý nói:
- Ta đã quen là m lão nhị, đến chá»— nà o là m lão nhị cÅ©ng không quan trá»ng, nếu phải là m lão tam, lão tứ cÅ©ng không có khác biệt gì nhiá»u.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Chưa chắc, ngươi còn có thể là m lão đại.
Y chỉnh lại giá»ng nói má»™t chút:
- Lão đại cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng và lão đại cá»§a Kim Phong Tế VÅ© lâu có thể cùng tồn tại, chỉ cần ngưá»i phụ trách cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng chịu là m việc cho Kim Phong Tế VÅ© lâu.
Khóe miệng Äịch Phi Kinh khẽ nhếch lên, xem như mỉm cưá»i:
- Äáng tiếc trước giá» ta đã quen là m việc cho Lôi Tổn.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Lôi Tổn già rồi, hắn không là m được nữa, ngươi không cần là m việc cho hắn, ngươi nên là m việc cho mình.
Äịch Phi Kinh dưá»ng như ngẩn ra.
Tô Mộng Chẩm nói ngay:
- Là m lão nhị bảy tám năm, bây giỠlại là m lão đại cũng là một chuyện thú vị.
Äịch Phi Kinh khẽ thở dà i má»™t tiếng, nhẹ đến mức gần như ngưá»i ta nghe không được.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Ngươi còn có ý kiến gì?
Äịch Phi Kinh ngước mắt táºp trung, má»™t lúc sau má»›i nói:
- Ta không có, nhưng Tổng đưá»ng chá»§ sẽ có ý kiến cá»§a y.
Con ngươi Tô Mộng Chẩm đột nhiên co rút lại, lạnh lùng nói:
- Ngươi muốn há»i ý kiến cá»§a hắn?
Äịch Phi Kinh gáºt đầu.
Ãnh mắt Tô Má»™ng Chẩm lạnh như mÅ©i băng nhá»n:
- Ngươi không thể tự quyết định sao?
Äịch Phi Kinh nhìn hai tay cá»§a mình.
Hai tay của y trắng nõn, thon dà i, đốt ngón tay có lực.
- Ta vẫn luôn là m việc cho y, mà y lại quản lý cả Lục Phân Bán đưá»ng. Dù sao ta cÅ©ng phải há»i ý kiến cá»§a y, sau đó má»›i nghÄ© đến ý kiến cá»§a mình.
Tô Mộng Chẩm lại yên lặng.
Vương Tiểu Thạch bá»—ng nhiên bắt đầu lo lắng, hắn lo lắng cho Äịch Phi Kinh.
Tô Má»™ng Chẩm chỉ cần rút Ä‘ao, e rằng Äịch Phi Kinh sẽ máu nhuá»™m đương trưá»ng.
Hắn thấy Äịch Phi Kinh nho nhã yếu Ä‘uối, lại bị tà n táºt, tháºt không muốn thấy y phải chết Ä‘i như váºy.
Có Ä‘iá»u Tô Má»™ng Chẩm cÅ©ng không ra tay.
Y chỉ lạnh lùng để lại một câu:
- Ba ngà y sau, giá» ngá», cÅ©ng ở chá»— nà y, gá»i Lôi Tổn đến, ta muốn nói rõ rà ng vá»›i hắn. Nếu như hắn không đến, tất cả háºu quả sẽ do hắn gánh chịu.
Tô Má»™ng Chẩm nói xong liá»n rá»i Ä‘i, cÅ©ng không nhìn Äịch Phi Kinh má»™t cái.
Ba hiệp đà m phán đã kết thúc.
Tô Má»™ng Chẩm xoay ngưá»i Ä‘i xuống lầu.
Y bá»—ng nhiên rá»i Ä‘i, Vương Tiểu Thạch cÅ©ng bất giác theo sau. Bạch Sầu Phi vốn định kháng cá»±, nhưng nÆ¡i nà y tháºt sá»± không có chá»— cá»§a y, cÅ©ng đà nh theo Tô Má»™ng Chẩm rá»i Ä‘i.
Tô Má»™ng Chẩm vốn có loại lá»±c lượng lôi kéo ngưá»i khác nà y.
Mặc dù bản thân y giống như đã bị bệnh táºt là m mất hết lá»±c lượng, lá»±c lượng cá»§a sinh mạng.
Tô Má»™ng Chẩm xuống lầu, Äịch Phi Kinh cÅ©ng không nhúc nhÃch.
Má»™t lúc sau, y phát hiện những chiếc dù xanh lục trên đưá»ng bắt đầu tản Ä‘i.
Lại đợi thêm má»™t lát, đội ngưá»i ngá»±a xa xa cÅ©ng lặng lẽ rút lui.
Äịch Phi Kinh bình thà n giống như má»™t tú tà i Ä‘ang thưởng thức cảnh mưa muốn là m thÆ¡.
Sau đó y nghe được phÃa xa vang lên và i tiếng còi lúc dà i lúc ngắn, dưá»ng như còn có ngưá»i Ä‘ang rung trống nhá» rao bán hà ng.
Äịch Phi Kinh lúc nà y má»›i nói:
- Kỳ quái.
Y nói hai chữ, có Ä‘iá»u lại không phải là tá»± nói.
Giống như Ä‘ang nói chuyện vá»›i ngưá»i nà o khác.
Nhưng trong lầu hiện giỠchỉ có một mình y, y đang nói chuyện với ai?
Khi y nói hai chữ “kỳ quáiâ€, chợt có ngưá»i cÅ©ng nói má»™t câu:
- Ngươi thấy kỳ quái chỗ nà o?
Má»™t ngưá»i từ nóc nhà “đi†xuống.
Y cÅ©ng không dùng thân pháp gì, chỉ là mở cá»a số trên nóc nhà đi xuống. Vách ngăn giữa nóc nhà và lầu hai không có thang, nhưng y lại Ä‘i xuống má»™t cách bình ổn như váºy.
Ngưá»i nà y mặc áo bà o xám có tay áo rá»™ng, tay trái khép lại trong vạt áo. Lúc y Ä‘i xuống, Äịch Phi Kinh bá»—ng nhiên cảm thấy hôm nay tháºt sá»± là má»™t ngà y mưa u ám, má»™t ngà y mưa tối tăm bức ngưá»i.
Tráºn mưa nà y còn không biết kéo dà i bao lâu.
Mùa mưa qua đi, lại có tuyết rơi.
Lúc tuyết rÆ¡i, không biết phải qua bao lâu má»›i nhìn thấy ánh mặt trá»i.
Những Ä‘iá»u nà y chỉ lướt qua trong lòng y, ngoà i miệng lại nói:
- Tổng đưá»ng chá»§ đợi lâu rồi.
Lão già kia cưá»i nói:
- Lão nhị, ngươi cÅ©ng mệt rồi, rá»a tay vá»›i mắt trước Ä‘i!
Lão vừa dứt lá»i liá»n có hai thiếu nữ xinh đẹp, nâng thau bạc chứa nước và khăn mặt trắng tinh Ä‘i đến, cẩn tháºn đặt lên bà n bên cạnh Äịch Phi Kinh.
Äịch Phi Kinh cưá»i cưá»i.
Y tháºt sá»± múc nước rá»a mắt, sau đó dùng khăn lông trắng thấm nước, vắt khô má»™t ná»a thoa lên mặt. Má»™t lát sau y má»›i gỡ khăn mặt xuống, lại ngâm và o trong nước, sau đó lại đổi má»™t chiếc thau bạc khác, nhúng hai tay và o bên trong. Má»™t lúc sau y má»›i cháºm rãi rá»a tay, rá»a rất xuất thần, rất dụng tâm, rất cẩn tháºn .
Lão già dá»±a và o cá»a sổ nhìn vá» phÃa xa, chùm râu thưa thá»›t dưới cằm khẽ động. Trong mưa có cÆ¡n gió thoảng qua, tay áo cá»§a lão cÅ©ng khẽ phất phÆ¡ lay động.
Äịch Phi Kinh rất kiên nhẫn rá»a kỹ mắt và tay, lông mi vẫn còn lấm tấm bá»t nước, hai tay lại lau rất sạch sẽ, không để lại má»™t giá»t nà o nÆ¡i kẽ tay.
Lão già cũng rất kiên nhẫn chỠy hoà n thà nh những chuyện nà y.
Lão đã lá»›n tuổi, biết rằng tất cả thà nh công Ä‘á»u phải nhẫn nại. Lúc trẻ lão còn nóng nảy hÆ¡n so vá»›i ngưá»i khác, vì váºy má»›i xông pha thiên hạ. Thiên hạ có thể xông pha bằng sá»± bốc đồng, nhưng muốn giữ được thiên hạ lại không thể dá»±a và o bốc đồng mà cần dá»±a và o nhẫn nại.
Cho nên lão có thể nhẫn nại hÆ¡n nhiá»u so vá»›i ngưá»i khác.
Má»—i khi muốn dùng ngưá»i, lão cà ng có thể nhẫn nại, nhất là khi ngưá»i cần dùng là má»™t nhân tà i, cà ng phải kiên nhẫn chỠđợi hÆ¡n.
Lão biết có rất nhiá»u chuyện không thể nóng vá»™i được, tháºm chà có má»™t số việc cà ng nóng vá»™i thì cà ng không thể thà nh công, cho nên lão giống như má»™t thợ săn, má»™t vị ngư dân, sắp đặt cạm bẫy và quăng lưới, sau đó lui sang má»™t bên nghỉ ngÆ¡i dưỡng sức, tÄ©nh tâm chỠđợi.
Nhẫn nại có rất nhiá»u chá»— tốt, Ãt nhất có thể nhìn rõ tÃnh thế, Ä‘iá»u chỉnh bước Ä‘i, tăng cưá»ng cho mình, biến yếu thà nh mạnh.
Má»™t ngưá»i không biết nhẫn nại thì không thể thà nh đại sá»±, chỉ có thể thà nh công nhá» nghiệp nhá».
Lục Phân Bán đưá»ng hôm nay đương nhiên không phải là thà nh tá»±u nho nhá».
Lão đặc biệt có thể nhẫn nại vá»›i Äịch Phi Kinh, bởi vì Äịch Phi Kinh là nhân tà i trong nhân tà i.
Äịch Phi Kinh có hai sở trưá»ng lá»›n, sở trưá»ng cá»§a y trong kinh thà nh là đệ nhất, tuyệt đối không ngưá»i nà o qua được.
Äó là đôi tay và đôi mắt cá»§a Äịch Phi Kinh.
Cho nên y phải đặc biệt bảo dưỡng đôi tay nà y, bảo vệ đôi mắt nà y. Lôi Tổn hiểu rõ Ä‘iá»u đó.
Hôm nay lão khổ tâm chuẩn bị, hao tâm tổn trà bà y ra thế tráºn giằng co nà y, là vì muốn cho Äịch Phi Kinh và Tô Má»™ng Chẩm gặp mặt. Cuá»™c gặp mặt nà y là để đà m phán má»™t tráºn, kết quả ra sao không quan trá»ng, kết luáºn do Äịch Phi Kinh nhìn ra má»›i là quan trá»ng nhất. Äây là sức quan sát, nếu như giá»i váºn dụng, nó tuyệt đối còn đáng giá hÆ¡n so vá»›i tà i phú.
Sau khi Tô Má»™ng Chẩm rá»i Ä‘i, Äịch Phi Kinh chỉ nói hai chữ “kỳ quáiâ€.
Vì sao Kỳ quái ?
Chuyện gì kỳ quái?
Lôi Tổn không vá»™i và ng, bởi vì lão biết Äịch Phi Kinh nhất định sẽ nói vá»›i lão. Bất cứ ai nói chuyện có phân lượng như Äịch Phi Kinh, phán Ä‘oán chÃnh xác như hắn, Ä‘á»u có quyá»n giữ lại má»™t gút thắt, khi cao hứng má»›i nói ra.
Äịch Phi Kinh cuối cùng lên tiếng:
- Kỳ quái, Tô Má»™ng Chẩm sao phải vá»™i và ng như váºy?
Lôi Tổn cẩn tháºn há»i:
- Ngươi muốn nói hắn nóng lòng phân cao thấp với chúng ta?
Äịch Phi Kinh khẽ nhÃu mắt, cúi thấp đầu nhìn đôi trắng nõn cá»§a y, sau đó nói:
- Hắn vốn không cần vá»™i và ng như váºy, bởi vì tình thế Ä‘ang ngà y cà ng có lợi vá»›i hắn.
Lôi Tổn không đáp, lão Ä‘ang chá» Äịch Phi Kinh nói tiếp.
Lão biết Äịch Phi Kinh nhất định sẽ nói tiếp.
Cho dù Äịch Phi Kinh không cần phải báo cáo kết quả quan sát vá»›i cấp trên, y cÅ©ng nhất định sẽ nói ra. Bởi vì má»™t ngưá»i có cách nhìn đặc biệt, ý kiến đặc sắc, luôn hi vá»ng sẽ có ngưá»i biết thưởng thức, có ngưá»i biết lắng nghe.
Lôi Tổn không nghi ngá» là má»™t ngưá»i thưởng thức, ngưá»i lắng nghe chăm chú và cao cấp nhất.
Äịch Phi Kinh quả nhiên nói tiếp.
- Má»™t ngưá»i vá»™i và ng muốn giải quyết tất cả như váºy, nhất định có chuyện gì khiến cho hắn không thể đợi được, đó là nổi khổ cá»§a hắn. Ná»—i khổ cá»§a má»™t ngưá»i rất có thể chÃnh là nhược Ä‘iểm cá»§a hắn.
Y nói đến đây bá»—ng ngừng lại. Lôi Tổn láºp tức tiếp lá»i:
- Tìm được nhược điểm của hắn thì có thể tìm ra phương pháp đánh bại hắn.
Äịch Phi Kinh láºp tức đáp:
- Äúng.
Lôi Tổn nói:
- Nhưng nổi khổ của hắn là gì?
Trên mặt Äịch Phi Kinh xuất hiện vẻ mê hoặc:
- Chúng ta không biết, chỉ có thể đoán…
Lôi Tổn thăm dò nói:
- Thân thể của hắn…
Äây chÃnh là mục Ä‘Ãch chá»§ yếu mà lão muốn Äịch Phi Kinh và Tô Má»™ng Chẩm gặp mặt. Chỉ Äịch Phi Kinh má»›i có thể nhìn ra được Tô Má»™ng Chẩm tháºt sá»± có bệnh hay không? Bệnh như thế nà o? Là loại bệnh gì?
Tô Mộng Chẩm là một kẻ không dễ đánh bại, y gần như không có sơ hở nà o, kẻ địch cũng tìm không ra điểm yếu của y.
Nhưng má»—i ngưá»i Ä‘á»u có Ä‘iểm yếu, chỉ là cao thá»§ có thể che giấu Ä‘iểm yếu cá»§a mình, hÆ¡n nữa còn biết cách biến Ä‘iểm yếu thà nh Ä‘iểm mạnh.
Má»™t ngưá»i võ công có cao cÅ©ng khó tránh khá»i cái chết, thân thể có tốt cÅ©ng sợ phải mắc bệnh.
Tô Má»™ng Chẩm mắc bệnh gì? Nếu ngưá»i khác không thể đánh đổ y, liệu bệnh táºt có thể đánh sụp y hay không?
Äây là tin tức Lôi Tổn muốn biết nhất.
- Hắn là bệnh tháºt.
Äịch Phi Kinh nghiêm túc nói, bởi vì y biết phán Ä‘oán tiếp theo cá»§a mình đủ để chấn động toà n bá»™ kinh thà nh, cả ná»a võ lâm:
- Hắn toà n thân trên dưới không chá»— nà o là không có bệnh. Hắn Ãt nhất có ba bốn loại bệnh cho tá»›i bây giá» Ä‘á»u xem như bệnh nan y. Hắn còn có năm sáu loại bệnh trước mắt còn chứa có cả tên. Hắn có thể sống đến bây giá», chỉ có ba khả năng.
Y suy nghÄ© tưá»ng táºn nói:
- Má»™t là công lá»±c cá»§a hắn rất cao, có thể khắc chế bệnh táºt bùng phát. Nhưng dù công lá»±c có cao đến đâu, cÅ©ng khó trưá»ng kỳ áp chế bệnh táºt chuyển biến xấu.
Ãnh mắt cá»§a y lại ngước lên. Lôi Tổn lẳng lặng chá» y nói tiếp. Trên mặt lão không có phấn khởi, cÅ©ng không giáºn dữ, chỉ là chuyên tâm, tháºm chà gần như không có biểu tình. Äây là biểu tình mà Äịch Phi Kinh “sợ†nhất, bởi vì vá»›i “biểu tình†nà y không ai có thể nhìn ra đối phương tháºt sá»± nghÄ© gì.
- Hai là trong cÆ¡ thể hắn bảy tám chứng bệnh khắc chế lẫn nhau, nhất thá»i không phát tác được.
- Khả năng thứ ba thì sao?
Lôi Tổn há»i.
- Kỳ tÃch.
Äịch Phi Kinh đáp.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
22-11-2011, 04:20 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 18: Vẻ mặt tươi cưá»i
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Kỳ tÃch.
Trong thiên hạ có những chuyện tìm không ra lý do giải thÃch, còn có má»™t cách giải thÃch khác, đó là kỳ tÃch.
- Theo lý vá»›i bệnh tình cá»§a hắn lẽ ra phải chết ba bốn năm rồi, nhưng đến hôm nay hắn vẫn còn sống, hÆ¡n nữa còn có thể duy trì Kim Phong Tế VÅ© lâu lá»›n như váºy, có thể nói là kỳ tÃch.
Lôi Tổn im lặng trầm tư.
Ngưá»i giống như lão, vá»›i địa vị hôm nay đương nhiên không cần phải nói nhiá»u, nhưng má»—i câu nói ra Ä‘á»u nặng tá»±a ngà n cân. Bình thưá»ng lão lắng nghe ngưá»i khác nói chuyện nhiá»u hÆ¡n. Chỉ nghe nhiá»u má»›i có thể phán Ä‘oán được chÃnh xác, lá»i nói cà ng thêm hùng hồn.
Cho nên lão cẩn tháºn há»i:
- à cá»§a ngươi là Tô công tá» vốn có thể đợi, không cần vá»™i và ng, bởi vì tình thế Ä‘ang phát triển theo hướng có lợi cho hắn. Hắn không cần phải nóng lòng giải quyết phân tranh giữa hai bang chúng ta… có Ä‘iá»u hắn lại không kiên nhẫn được. Ngươi thấy có thể nà o…
Lão không nói tiếp, bởi vì phần tiếp theo là cá»§a Äịch Phi Kinh.
- Hắn không đợi được, nhất định phải có lý do.
Äịch Phi Kinh láºp tức tiếp lá»i. Trước giá» y Ä‘á»u biết nhiệm vụ cá»§a mình. Trong má»™t tổ chức, má»—i ngưá»i Ä‘á»u có chức vụ riêng. Có ngưá»i khi nói chuyện phải trá»±c tiếp má»™t chút, có ngưá»i khi nói chuyện lại nên giữ lại má»™t chút; có ngưá»i Ä‘ang là m “ngưá»i tốtâ€, cÅ©ng có ngưá»i bất chấp má»i thứ để là m “ngưá»i xấuâ€. Lên tiếng và o lúc không nên nói và in lặng và o lúc cần phải nói, cÅ©ng giống như ngưá»i không biết chức vụ cá»§a mình, sá»›m muá»™n gì cÅ©ng sẽ bị đà o thải ra khá»i tổ chức. Äịa vị cá»§a Äịch Phi Kinh trước giá» vững như Thái sÆ¡n, đó là vì hắn biết là m việc má»™t cách đúng má»±c.
- Nói cách khác, cục diện hiện giá» không giống như lúc trước chúng ta dá»± Ä‘oán. Vốn là cả thá»i gian và tình thế Ä‘á»u có lợi cho hắn.
Lôi Tổn mở đầu.
- Bây giá» tình thế vẫn có lợi cho hắn, nhưng thá»i gian lại có lợi vá»›i chúng ta.
Äịch Phi Kinh tiếp lá»i.
- Ngươi muốn nói thân thể của hắn đã không ổn?
Lôi Tổn há»i rất cẩn tháºn, vô cùng cẩn tháºn.
Ãnh mắt Äịch Phi Kinh như tia chá»›p nhanh chóng đảo quanh má»™t vòng, má»›i từ trong kẽ răng thốt ra má»™t chữ:
- Äúng.
Lôi Tổn láºp tức hà i lòng.
Lão đang chỠđợi đáp án nà y.
Äáp án nà y không chỉ quan hệ đến sống chết cá»§a má»™t ngưá»i, mà tháºm chà còn là thà nh bại cá»§a hÆ¡n mưá»i vạn ngưá»i, hưng vong cá»§a cả tòa thà nh.
Vì đáp án nà y là do Äịch Phi Kinh chÃnh miệng nói ra.
Có đôi khi, lá»i nói cá»§a Äịch Phi Kinh so vá»›i thánh chỉ còn hữu hiệu hÆ¡n, bởi vì thánh chỉ mặc dù có quyá»n uy tuyệt đối, nhưng quân chá»§ vẫn có khả năng không hiểu lý lẽ, còn Äịch Phi Kinh thì lại rất anh minh
Cho dù đối tượng mà y nháºn xét là lôi Tổn, tháºm chà là chÃnh bản thân y, y Ä‘á»u có thể là m má»™t cách khách quan công bình.
Äịch Phi Kinh nói xong những lá»i nà y, liá»n dùng tay áo khẽ lau Ä‘i mồ hôi trên trán.
Y nói những lá»i nà y giống như còn gian khổ hÆ¡n cả việc giao thá»§ vá»›i ngưá»i khác.
Tháºt ra sức phán Ä‘oán cá»§a má»™t ngưá»i đối vá»›i con ngưá»i và sá»± váºt, má»—i lần đánh giá Ä‘á»u là kinh nghiệm cả Ä‘á»i, sá»± táºp trung cÅ©ng hao tâm tổn sức không kém gì dùng toà n bá»™ công lá»±c giao đấu vá»›i ngưá»i khác.
Lôi Tổn là từ trên nóc nhà đi xuống, bên ngoà i trá»i Ä‘ang mưa, nhưng trên ngưá»i lao lại không há» có vết ướt nà o.
Lúc nà y Äịch Phi Kinh lại há»i má»™t câu:
- Ước hẹn ba ngà y sau, Tổng đưá»ng chá»§ dá»± định thế nà o?
Y rất Ãt khi há»i.
Äối vá»›i Lôi Tổn, y biết mình nên đáp nhiá»u, không nên há»i nhiá»u, trừ khi vấn đỠđó nhất định phải nói ra.
Tháºt ra trong suy nghÄ© Lôi Tổn, thông thưá»ng vấn đỠcá»§a Äịch Phi Kinh cÅ©ng có phân lượng như đáp án cá»§a y:
- Nếu thá»i gian đã có lợi vá»›i chúng ta, sao không cố gắng kéo dà i thá»i gian?
Äịch Phi Kinh khẽ thở dà i.
Lôi Tổn láºp tức phát giác, cho nên lão há»i:
- Ngươi lo lắng sao?
Äịch Phi Kinh gáºt đầu.
Lôi Tổn lại há»i:
- Ngươi lo lắng Ä‘iá»u gì?
Äịch Phi Kinh nói:
- Hắn đã muốn đánh nhanh thắng nhanh, váºy thì sẽ không cho chúng ta có cÆ¡ há»™i kéo dà i, hÆ¡n nữa…
Lôi Tổn há»i:
- Hơn nữa cái gì?
Äịch Phi Kinh chợt thay đổi giá»ng Ä‘iệu, há»i:
- Tổng đưá»ng chá»§ có chú ý đến hai ngưá»i trẻ tuổi kia không?
Lôi Tổn cũng nhịn không được thở dà i:
- Lúc nà y lại xuất hiện hai ngưá»i như váºy, đúng là không ngá» tá»›i.
Äịch Phi Kinh há»i:
- Tổng đưá»ng chá»§ biết hai ngưá»i nà y là ai chăng?
Lôi Tổn nói:
- Ta đang đợi ngươi nói cho ta biết.
Äịch Phi Kinh nói:
- Ta chỉ biết là bá»n hỠđến kinh thà nh chưa tá»›i ná»a năm, má»™t ngưá»i há» Bạch, còn má»™t ngưá»i há» Vương, cÅ©ng có chút bản lÄ©nh. Ta vốn cho rằng chỉ cần bá»n há» chịu đựng thêm và i tháng, không xuất đầu lá»™ diện thì sẽ rá»i khá»i kinh thà nh, không ngá»â€¦
Lục Phân Bán đưá»ng biết có hai ngưá»i nà y, nhưng vốn không hỠđể bá»n há» và o mắt. Äịch Phi Kinh chỉ dặn dò thá»§ hạ không được quấy nhiá»…u hai thanh niên dưá»ng như “lai lịch không rõ, thân mang tuyệt kỹ†nà y, bởi vì hắn biết, ngoại trừ kẻ địch tháºt sá»± thì không cần thiết má»i chuyện Ä‘á»u phải ra tay. Có má»™t số ngưá»i, chỉ cần ngươi không để ý đến hắn, qua má»™t thá»i gian hắn sẽ tá»± mai danh ẩn tÃch, vốn không đáng phải ra tay. Äây là cách là m sáng suốt mà không uổng phà khà lá»±c.
Lôi Tổn nói:
- Không ngá» lúc bá»n há» ra mặt lại Ä‘i chung vá»›i Tô công tá», phá vòng vây ở phố Khổ Thá»§y, còn xông và o Phá Bản môn.
Khi lão đỠcáºp đến Tô Má»™ng Chẩm Ä‘á»u gá»i là “Tô công tá»â€. Bất kể có “ngưá»i ngoà i†ở đây hay không, lão vẫn khách khÃ, lá»… độ, cẩn tháºn từng li từng tà như váºy.
Vì sao lại như váºy?
Chẳng lẽ vì muốn giữ lại má»™t đưá»ng lui, để phòng chuyện lỡ may, không xung đột vá»›i phe phái Tô Má»™ng Chẩm đến mức không thể cứu vãn được?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên không ai dám há»i lão Ä‘iá»u nà y, nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u biết Tô Má»™ng Chẩm ở trước mặt hay sau lưng Ä‘á»u gá»i tên Lôi Tổn, hoà n toà n khác biệt so vá»›i Lôi Tổn gá»i Tô Má»™ng Chẩm là “Tô công tá»â€.
Äịch Phi Kinh nói:
- Xem ra chúng ta đúng là hÆ¡i coi thưá»ng hai ngưá»i không có danh tiếng nà y.
Lôi Tổn nói:
- Bất cứ ngưá»i nổi danh nà o cÅ©ng Ä‘á»u bắt đầu từ má»™t kẻ vô danh.
Äịch Phi Kinh nói:
- Từ sau chiến dịch hôm nay, hai ngưá»i vô danh nà y đã có thể danh chấn kinh sư.
Lôi Tổn cháºm rãi vươn tay trái từ trong tay áo ra.
Tay của lão rất gầy, rất khô ráp.
Äiá»u kinh ngưá»i là tay cá»§a lão chỉ còn lại ngón giữa và ngón cái, trên ngón cái còn mang má»™t chiếc nhẫn phỉ thúy xinh đẹp.
Ngón trá», ngón áp út và ngón út cá»§a lão giống như bị váºt sắc cắt đứt, hÆ¡n nữa vết thương đã lâu năm, không thể xóa nhòa…
Có thể thấy được tráºn chiến lúc đó chấn động lòng ngưá»i thế nà o.
Cao thá»§ trên giang hồ vốn dá»±ng nên từ trong vô số tráºn chiến, ngay cả Lôi Tổn cÅ©ng không ngoại lệ.
Äịch Phi Kinh biết Lôi Tổn vươn cánh tay nà y ra là đại biểu cho “Quyết sát lệnhâ€. Khi Lôi Tổn vươn cánh tay phải hoà n hảo là tỠý muốn kết giao bằng hữu, còn khi vươn cánh tay trái đầy vết thương ra chÃnh là chuẩn bị tiêu diệt kẻ địch. Cho nên y láºp tức nói:
- Hai ngưá»i kia mặc dù Ä‘i cùng vá»›i Tô Má»™ng Chẩm, nhưng không nhất định là ngưá»i cá»§a Kim Phong Tế VÅ© lâu.
Cánh tay cá»§a Lôi Tổn dừng lại giữa không trung, há»i:
- à của ngươi là sao?
Äịch Phi Kinh nói:
- Bá»n há» có thể là trợ thá»§ tốt cá»§a Tô Má»™ng Chẩm, cÅ©ng có thể là mối há»a lá»›n trong lòng hắn.
Y không như Lôi Tổn gá»i Tô Má»™ng Chẩm là “Tô công tá»â€, nhưng cÅ©ng không giống Lôi Cổn mắng Tô Má»™ng Chẩm là tên quá»· bệnh lao.
Rốt cuá»™c y không muốn gá»i Tô Má»™ng Chẩm là “Tô công tá»â€, hay là y ngại hai bên đối địch, không tiện xưng hô như váºy?
Äôi khi Lôi Tổn cÅ©ng nghÄ© đến vấn đỠnà y, nhưng lại không có đáp án.
Bởi vì chỉ có Äịch Phi Kinh hiểu rõ ngưá»i khác, rất khó để ngưá»i khác hiểu rõ y.
Lôi Tổn cháºm rãi rút tay và o trong tay áo, ánh mắt lại có ý cưá»i:
- Bá»n há» có thể là kẻ địch, cÅ©ng có thể là bằng hữu cá»§a chúng ta.
Äịch Phi Kinh nói:
- Bằng hữu và kẻ địch vốn chỉ cách nhau má»™t lằn ranh. Bá»n há» gặp Tô Má»™ng Chẩm trước, chúng ta cÅ©ng có thể tìm bá»n há».
Lôi Tổn bá»—ng nhiên đổi chá»§ Ä‘á»:
- Sao vừa rồi ngươi không đỠcáºp đến chuyện hôn sá»±?
- Tô Má»™ng Chẩm trước tiên bị táºp kÃch ở phố Khổ Thá»§y, sau đó lại xông và o Phá Bản môn giết địch. Khà thế cá»§a hắn Ä‘ang mạnh, đội ngÅ© Vô Phát Vô Thiên cá»§a Mạc Bắc Thần và Bát Bì Phong cá»§a Äao Nam Thần cÅ©ng Ä‘á»u có mặt, xem như đã có bảy phần thắng lợi.
Äịch Phi Kinh nói:
- Lúc nà y đỠcáºp đến chuyện hôn nhân, e rằng ngược lại sẽ khiến cho hắn xem thưá»ng. Hắn là đến để đà m phán.
Lôi Tổn cưá»i nói:
- Tốt lắm. Chúng ta là thân gia hay là oan gia, tất cả Ä‘á»u phải xem thái độ cá»§a hắn rồi.
Trên mặt Äịch Phi Kinh cÅ©ng hiện vẻ tươi cưá»i:
- Nếu như khà thế cá»§a Tô Má»™ng Chẩm không mạnh như hôm nay, bà n đến việc hôn nhân nà y chắc hắn sẽ ước gì có thể dáºp đầu xuống đất.
Câu nà y nghe có vẻ rất xuôi tai. Lôi Tổn thoải mái cưá»i lá»›n. Äịch Phi Kinh cÅ©ng cưá»i, trừ khi là má»™t ngưá»i vừa từ thang lầu Ä‘i lên, má»›i có thể chú ý đến trong mắt cá»§a y thoáng hiện vẻ ưu tư.
Trên báºc thang tháºt sá»± đã xuất hiện má»™t ngưá»i.
Äó là Lôi Háºn.
Lôi Háºn nói:
- Hình bá»™ Chu đại nhân cầu kiến Tổng đưá»ng chá»§.
Lôi Tổn nhìn Äịch Phi Kinh má»™t cái.
Ãnh mắt Äịch Phi Kinh sáng như nước mùa thu, không há» có chút lo lắng nà o. Lôi Tổn liá»n nói:
- Hãy má»i lên.
Lôi Háºn tuân lệnh xuống lầu. Äịch Phi Kinh cưá»i nói:
- Tin tức cá»§a bá»™ Hình đúng là không cháºm.
Lôi Tổn cưá»i nói:
- Chu Nguyệt Minh trước giá» Ä‘á»u xuất hiện đúng lúc, lúc nên đến thì đến, lúc nên Ä‘i thì Ä‘i.
Äịch Phi Kinh cÅ©ng cưá»i nói:
- Khó trách gần đây hắn lại thăng chức nhanh như váºy.
Trong lúc bá»n há» nói chuyện, Chu Nguyệt Minh đã lên lầu.
Chu Nguyệt Minh có vóc ngưá»i béo máºp, nhà n nhã ung dung, ôn hòa thân thiết, vẻ mặt tươi cưá»i, thoạt nhìn chẳng những không giống ngưá»i khôn khéo quyết Ä‘oán mà lại giống má»™t kẻ ăn không ngồi rồi.
Hắn đương nhiên không đến một mình.
Vá»›i địa vị cá»§a hắn tại bá»™ Hình, khi ra ngoà i dẫn theo hai ba trăm tùy tùng cÅ©ng không tÃnh là phô trương, nhưng lần nà y hắn chỉ dẫn theo ba ngưá»i.
Má»™t ngưá»i trung niên có là n da ngăm Ä‘en, hai tay giống như Ä‘ang cầm binh khÃ.
Tháºt ra ngưá»i ná» vốn chỉ có hai tay không.
Không ai dám mang bất cứ binh khà hoặc ám khà nà o đến gặp Lôi Tổn.
Có Ä‘iá»u hai cánh tay cá»§a ngưá»i ná» lại không giống như tay mà giống như má»™t đôi binh khÃ, má»™t đôi binh khà có thể trong nháy mắt xé ngưá»i thà nh mảnh vụn.
Má»™t lão nhân khác mà y râu bạc trắng, ánh mắt khép há», nhưng khi lão di chuyển râu ria và lông mà y lại như đúc bằng sắt, không há» dao động.
Ngoà i ra còn có một chà ng trai trẻ tuổi, dáng vẻ hơi rụt rè, gần như đứng dán và o cánh tay của Chu Nguyệt Minh.
Hắn giống như thÃch đứng dưới bóng cá»§a ngưá»i khác. Ngưá»i ngoà i nhìn và o sẽ cho rằng hắn là má»™t “kỹ nam†hÆ¡n là má»™t tùy tùng.
Chu Nguyệt Minh vừa thấy Lôi Tổn và Äịch Phi Kinh, láºp tức cao hứng chắp tay thi lá»…:
- Lôi tổng đưá»ng chá»§, Äịch lão đại, gần đây có phát tà i không?
Nghe giá»ng Ä‘iệu cá»§a hắn giống như má»™t gã thương nhân hÆ¡n là quan lại trong bá»™ Hình.
Lôi Tổn cưá»i nói:
- Chu đại nhân, đã lâu không gặp. Trong thà nh cà ng ngà y cà ng không dễ kiếm ăn, nhưng nhỠphúc của ngà i nên vẫn cầm cự được.
Nói xong lão liá»n đứng dáºy nhưá»ng chá»—.
Chu Nguyệt Minh mặt mà y hớn hở nói:
- Ta nà o có phúc khà đó, Ä‘á»u nhá» hoà ng thượng thánh minh nên chúng ta má»›i được hưởng chút hồng phúc mà thôi. Tóm lại là dÄ© hòa vi quý, hòa khà phảt tà i, Tổng đưá»ng chá»§ thấy có đúng không?
Lôi Tổn thầm nghÄ© “quả nhiên đã bắt đầuâ€, ngoà i miệng lại đáp:
- Lão phu chỉ biết đại nhân chẳng những đắc ý tại bá»™ Hình mà việc là m ăn cÅ©ng rất phát đạt, những lá»i và ng ngá»c cá»§a Chu đại nhân Ä‘á»u là kinh nghiệm quý báu, khiến ngưá»i nghe được không Ãt lợi.
Chu Nguyệt Minh mặt mà y khá»±ng lại, cưá»i hì hì nói:
- Tháºt ra việc là m ăn trước giá» Ä‘á»u nhá» Tổng đưá»ng chá»§ chiếu cố, hạ quan má»›i có thể thuáºn lợi như váºy.
Lôi Tổn khẽ cưá»i nói:
- Chu đại nhân quá lá»i rồi, bằng hữu chiếu cố lẫn nhau là chuyện đương nhiên thôi.
Äịch Phi Kinh đột nhiên há»i:
- Äúng rồi, Chu đại nhân là m sao biết chúng ta Ä‘ang ở Tam Hợp lâu nà y? Hay là vừa lúc có nhã hứng cÅ©ng đến nÆ¡i nà y nghỉ ngÆ¡i thư giãn?
Chu Nguyệt Minh chỉnh lại sắc mặt, trầm giá»ng nói:
- Ta nói tháºt, Tổng đưá»ng chá»§ và Äại đưá»ng chá»§ cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng cùng vá»›i đương gia cá»§a Kim Phong Tế VÅ© lâu hôm nay gặp mặt đà m phán ở đây, chuyện lá»›n như váºy chẳng những đã truyá»n khắp kinh thà nh, ngưá»i ngưá»i sôi nổi bà n luáºn, mà các quan lá»›n trong triá»u cÅ©ng đã chú ý đến, ngay cả chúa thượng… hà hà , cÅ©ng có nghe phong phanh rồi.
Lôi Tổn mỉm cưá»i nói:
- Chuyện nhá» như váºy cÅ©ng khiến quan gia phải hao tâm tổn trÃ, tháºt là hổ thẹn.
Chu Nguyệt Minh tiến lên trước, cưá»i nói:
- Hai vị cÅ©ng biết ta thân tại Hình bá»™, có rất nhiá»u chuyện không thể không trình bà y vá»›i cấp trên má»™t chút. Äúng rồi, không biết đà m phán tại Tam Hợp lâu thắng bại như thế nà o?
Lôi Tổn và Äịch Phi Kinh liếc mắt nhìn nhau, cả hai Ä‘á»u cưá»i. Bá»n há» Ä‘á»u Ä‘oán không sai, thắng bại cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng và Kim Phong Tế VÅ© là chuyện mà cả thà nh Ä‘á»u quan tâm, Chu Nguyệt Minh nà y là mượn việc công để đến thăm dò hư thá»±c.
Nói Ä‘i thì cÅ©ng phải nói lại, Chu Nguyệt Minh cÅ©ng xem như là má»™t trong những ngưá»i á»§ng há»™ Lục Phân Bán đưá»ng có thế lá»±c nhất. Nguyên nhân là nếu Lục Phân Bán đưá»ng không há»— trợ Chu Nguyệt Minh, việc phá án cá»§a hắn tại bá»™ Hình sẽ không thuáºn lợi như váºy, hÆ¡n nữa cho dù có quyá»n cÅ©ng chưa chắc đã có tiá»n.
Má»™t ngưá»i đã có quyá»n, tá»± nhiên sẽ thÃch có tiá»n. Nếu có cả tiá»n và quyá»n, váºy thì sẽ muốn cầu danh. Nếu cả danh cÅ©ng có, váºy thì sẽ muốn những thứ như trưá»ng sinh bất lão. Nói tóm lại, dục vá»ng cá»§a con ngưá»i vốn không bao giá» hoà n toà n thá»a mãn được.
Lôi Tổn và Äịch Phi Kinh Ä‘á»u không trả lá»i, nhưng lại tươi cưá»i, dáng vẻ rất đắc ý.
Chu Nguyệt Minh hÆ¡i sốt ruá»™t, Ãt nhất đã có ba thượng cấp bảo hắn tá»›i đây há»i cho rõ rà ng, hắn không thể trở vá» không công:
- Hai vị! Chúng ta là bạn bè lâu năm, rốt cuá»™c hai bang các ngưá»i ai chiếm được thượng phong? Ai thắng ai thua?
Äịch Phi Kinh cưá»i nói:
- Ngà i không thấy chúng ta Ä‘ang cưá»i sao?
Lôi Tổn nói tiếp:
- Sao ngà i không Ä‘i há»i Tô công tá»?
Chu Nguyệt Minh biết đã sá»›m có ngưá»i Ä‘i há»i Tô Má»™ng Chẩm, có Ä‘iá»u bên phÃa hắn lại không nắm được ná»™i dung chÃnh.
Nhưng cũng có thu hoạch.
Mặc dù không biết rõ ná»™i dung đà m phán giữa Tô Má»™ng Chẩm và Lôi Tổn, nhưng sau đó lại thấy Lôn Tổn và Äịch Phi Kinh cưá»i rất tươi.
Má»™t ngưá»i có thể cưá»i, chắc hẳn phải có Ä‘iá»u đắc ý.
Nhìn nét cưá»i trên mặt Lôi Tổn, quả tháºt giống như má»™t con cáo vừa tìm được má»™t con gà nhá».
Cho nên Chu Nguyệt Minh bẩn báo với cấp trên:
- Xem ra là ngưá»i cá»§a Lục Phân Bán đưá»ng chiếm được thượng phong.
- Vì sao?
Cấp trên há»i.
- Bởi vì Lôi Tổn và Äịch Phi Kinh Ä‘á»u cưá»i rất đắc ý.
Cấp trên cá»§a hắn mặc dù cảm thấy hoà i nghi, nhưng cÅ©ng chỉ đà nh chấp nháºn cái “suy Ä‘oán†nà y.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
22-11-2011, 04:21 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 19: Huynh đệ
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Tô Má»™ng Chẩm, Vương Tiểu Thạch và Bạch Sầu Phi vừa xuống khá»i Tam Hợp lâu, láºp tức có ngưá»i gá»i:
- Tô công tá»!
Sau đó lại há»i:
- Ngà i và Lục Phân Bán đưá»ng đà m phán lần nà y, kết quả thế nà o?
Ngưá»i nói chuyện ngồi trong xe ngá»±a.
Chiếc xe ngá»±a nà y vô cùng xa hoa, có ba ngưá»i cầm cương, Ä‘á»u mặc áo gấm thêu hoa, vẻ mặt trang nghiêm. Thoạt nhìn nếu nói bá»n há» là quan lá»›n trong triá»u, chấp sá»± trong cung, nhất định sẽ không có ai nghi ngá».
Nhưng hiện giá» bá»n há» chỉ là đánh xe.
Bên ngoà i xe còn có tám thị vệ mang Ä‘ao, tám ngưá»i nà y đứng im như tượng đất. Bạch Sầu Phi vừa nhìn, liá»n nháºn ra trong đó Ãt nhất có hai ngưá»i là danh gia Ä‘ao pháp hiện thá»i, ba ngưá»i khác là chưởng môn cá»§a nhất đại Ä‘ao phái, trong đó má»™t ngưá»i là Bà nh Tiêm, truyá»n nhân Ä‘á»i nà y cá»§a “NgÅ© Hổ Äoạn Hồn Ä‘ao†Bà nh môn Bà nh Thiên Bá; còn có chưởng môn nhân Ä‘á»i thứ bảy cá»§a “Kinh Hồn Ä‘ao†là Táºp Luyện Thiên, cùng vá»›i ngưá»i thừa kế cá»§a “Tương Kiến Bảo Ä‘ao†là Mạnh Không Không.
“NgÅ© Hổ Äoạn Hồn Ä‘ao†luôn không truyá»n ra ngoà i, Ä‘ao pháp nổi danh tà n độc. Trong Ä‘ao pháp có sáu mươi bốn chiêu chuyên tấn công dưới thân, cho nên đệ tá» cá»§a NgÅ© Hổ Bà nh môn dù bị đánh ngã xuống đất cÅ©ng không thể xem thưá»ng.
NgÅ© Hổ Bà nh môn cÅ©ng giống như Thục Trung ÄÆ°á»ng môn, Giang Nam PhÃch Lịch đưá»ng, Äao BÃnh há»™i, Thanh Äế môn và Phi Ngư sÆ¡n trang, môn há»™ nghiêm ngặt, quyá»n khuynh má»™t phương. Có ngưá»i nói, là m chưởng môn cá»§a mấy môn phái nà y so vá»›i là m hoà ng đế còn oai phong hÆ¡n. Chưởng môn Ä‘á»i nà y cá»§a NgÅ© Hổ Bà nh môn là Bà nh Tiêm, trước hai mươi lăm tuổi Ä‘ao pháp đã danh lừng thiên hạ, nhưng sau ba mươi lăm tuổi lại dứt khoát rá»i khá»i Bà nh môn, là m thị vệ bên cạnh ngưá»i khác.
“Kinh Hồn Ä‘ao†Táºp Luyện Thiên cà ng là danh gia vá»ng tá»™c, cuá»™c sống xa hoa. Kinh Hồn Ä‘ao vốn là do Táºp gia sáng tạo ra, các Ä‘á»i Ä‘á»u có cao thá»§ xuất hiện. Táºp Luyện Thiên cà ng có thiên phú, đã Ä‘em “Kinh Hồn Ä‘ao†biến hóa thà nh “Kinh Má»™ng Ä‘aoâ€, phá cái cÅ© láºp nên cái má»›i, đúng là háºu sinh khả úy. Nhưng hiện giá» y cÅ©ng chỉ là há»™ pháp cá»§a ngưá»i trong xe.
“Tương Kiến Bảo Ä‘ao†do nhà há» Mạnh sáng láºp nên, năm xưa trong chiến dịch đối kháng vá»›i Quyá»n Lá»±c bang và Chu Äại Thiên Vương từng láºp được đại công, truyá»n đến Ä‘á»i Mạnh Không Không thanh danh không há» giảm, hÆ¡n nữa luôn cho mình là chÃnh đạo, cÅ©ng lấy chÃnh đạo là m tiêu chÃ. Nhưng vị Mạnh công tá» nà y hiện giá» cÅ©ng chỉ là há»™ pháp cá»§a ngưá»i trong xe.
Ngưá»i trong xe là ai?
Bạch Sầu Phi trước giỠvốn ung dung bình tĩnh, nhưng hiện giỠcũng nhịn không được nhìn chăm chú.
Ngưá»i trong xe vừa dứt lá»i, liá»n có hai ngưá»i áo trắng cẩn tháºn giúp y vén mà n xe má»m mại hoa lệ lên.
Vương Tiểu Thạch không có kiến thức rá»™ng rãi như Bạch Sầu Phi, nhưng vừa nhìn thấy bà n tay cá»§a hai ngưá»i vén rèm kia, trong lòng thầm kinh hãi.
Bởi vì trong hai bà n tay đó, có má»™t bà n tay rắn chắc thô ráp, ngón cái to dà y, bốn ngón còn lại gần như héo rút và o trong bà n tay, cả bà n tay giống như má»™t khối chùy sắt; bà n tay còn lại má»m như không xương, năm ngón tay thon dà i trông như cà nh liá»…u, đầu ngón tay nhá» giống như cây thăm bằng trúc, không hỠđể lại má»™t chút móng tay thừa nà o.
Vương Tiểu Thạch vừa nhìn liá»n nháºn ra, bà n tay rắn chắc như chùy sắt kia Ãt nhất phải có sáu mươi năm công lá»±c “Vô Chỉ chưởngâ€, còn bà n tay má»m như bông và i kia Ãt nhất cÅ©ng có ba mươi năm nhu công cá»§a “Tố Tâm chỉ†và âm kình cá»§a “Lạc Phượng trảoâ€.
“Lạc Phượng trảo†là tuyệt nghệ cá»§a Cá»u U Thần Quân, “Tố Tâm chỉ†lại là má»™t loại chỉ pháp hoà n toà n khác. Hai môn chỉ công nà y vốn không thể cùng luyện. Có thể đồng thá»i luyện hÆ¡n nữa còn đại thà nh chỉ có má»™t ngưá»i, đó là “Lan Hoa Thủ†Trương Liệt Tâm.
Nếu ngưá»i nà y là Trương Liệt Tâm, ngưá»i còn lại dÄ© nhiên là “Vô Chỉ chưởng†Trương Thiết Thụ.
Hai ngưá»i nà y cá»™ng lại có má»™t danh hiệu: “Thiết Thụ Khai Hoaâ€.
“Thiết Thụ Khai Hoa†(cây vạn tuế ra hoa) bình thưá»ng là dấu hiệu may mắn. Nhưng đối vá»›i Trương Liệt Tâm và Trương Thiết Thụ thì không phải là ý nghÄ©a nà y.
à nghÄ©a cá»§a “khai hoa†là giống như thá»§y tinh vỡ vụn. Phà m là chỉ chưởng cá»§a hai ngưá»i bá»n há» lướt qua, bất kể là đầu hay ngá»±c Ä‘á»u sẽ “nở hoaâ€.
Ngay cả tông sư Lưu Tông Mục năm đó khổ luyện “Thiết Sa chưởngâ€, hai tay cÅ©ng bị bá»n há» là m “nở hoa†.
“Khai hoa†còn có má»™t ý tứ khác, đó là những chuyện mà ngưá»i khác là m không được, trên tay cá»§a bá»n há» vẫn có thể thuáºn lợi thà nh công, giống như “thiết thụ khai hoa†phúc từ trá»i xuống, thuáºn buồm xuôi gió.
Hai loại chỉ chưởng độc môn nà y Ä‘á»u cần mấy chục năm công lá»±c má»›i có thể thà nh công, hÆ¡n nữa ngưá»i luyện còn phải hi sinh rất lá»›n. Tuổi tác cá»§a hai huynh đệ há» Trương cá»™ng lại còn chưa đến sáu mươi, theo lý ngay cả má»™t môn “Vô Chỉ chưởng†há»a hầu cÅ©ng không đủ được.
Vì váºy có rất Ãt ngưá»i luyện “Vô Chỉ chưởngâ€, bởi vì dù có luyện thà nh cÅ©ng đã đến tuổi gần đất xa trá»i, tinh lá»±c không còn, khó có thà nh tá»±u. Vá» phần “Tố Tâm chỉ†và “Lạc Phượng trảo†má»™t chÃnh má»™t tà , là hai môn chỉ công hoà n toà n khác biệt, vốn không ai có thể đồng thá»i luyện thà nh.
Thế nhưng “Thiết Thụ Khai Hoa†lại là ngoại lệ.
Có Ä‘iá»u hai kẻ ngoại lệ nà y lại chỉ giúp ngưá»i ta vén rèm.
Ngưá»i trong xe là ai?
Vương Tiểu Thạch trước giỠvốn hiếu kỳ, hiện tại chẳng những hiếu kỳ mà còn cảm thấy rất hứng thú.
Chiếc rèm má»m mại hoa mỹ được vén lên. Ba ngưá»i cầm cương, tám ngưá»i thị vệ, hai ngưá»i vén rèm trên mặt Ä‘á»u hiện lên vẻ cung kÃnh.
Ngưá»i trong xe ló đầu ra, sau đó má»›i xuống xe.
Thân pháºn cá»§a ngưá»i nà y hiển nhiên là vô cùng tôn quý, nhưng đối vá»›i Tô Má»™ng Chẩm lại không dám thất lá»… chút nà o.
Ngưá»i dáng vẻ rất anh tuấn, mà y ráºm mắt tinh, mặt như quan ngá»c, nhưng quần áo lại rất tùy tiện, trong thần thái có má»™t loại khà chất quý phái.
Tô Má»™ng Chẩm dừng bước, trước giá» y vốn Ãt khi cưá»i, lúc nà y bá»—ng nhiên lại cưá»i rất chân thà nh, chắp tay nói:
- Tiểu hầu gia!
Tiểu hầu gia giống như đang nhìn sắc mặt y:
- Xem ra các ngưá»i không hỠđộng thá»§.
Tô Má»™ng Chẩm cưá»i nói:
- Chúng ta chỉ dùng tà i hùng biện. Trừ khi bắt buộc, nếu có thể nhẫn nhịn thì tuyệt đối sẽ không ra tay.
Tiểu hầu gia nói:
- Ngà i nói như váºy thì ta an tâm rồi.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Chúng ta đương nhiên cÅ©ng không muốn tiểu hầu gia khó xá».
Tiểu hầu gia cưá»i khổ nói:
- Công tá» và Lôi đưá»ng chá»§ danh chấn thiên hạ, trá»i cÅ©ng nghe tên, cá»™ng thêm tÃnh mạng cá»§a mấy vạn ngưá»i, má»™t khi động thá»§ chỉ sợ ta cÅ©ng đảm đương không nổi.
Tô Má»™ng Chẩm cưá»i nói:
- Tiểu hầu gia phen nà y đã khổ tâm, chúng ta quyết sẽ không phụ lòng.
Tiểu hầu gia cÅ©ng cưá»i nói:
- Có những lá»i nà y cá»§a ngà i thì ta không cần lo lắng nữa rồi.
Sau đó lại lãnh đạm há»i:
- Äà m phán ra sao rồi?
Tô Má»™ng Chẩm cưá»i nói:
- Rất tốt.
Ãnh mắt Tiểu hầu gia hÆ¡i nghi ngá», há»i lại:
- Rất tốt sao?
Tô Mộng Chẩm nói:
- Quả tháºt rất tốt.
Tiểu hầu gia nghi hoặc nhìn má»™t lúc, chợt cưá»i ha hả nói:
- Ná»™i dung đà m phán xem ra là cÆ¡ máºt cá»§a Kim Phong Tế VÅ© lâu và Lục Phân Bán đưá»ng rồi.
Tô Má»™ng Chẩm mỉm cưá»i nói:
- Äợi đến khi có thể công khai, tiểu hầu gia nhất định sẽ là ngưá»i biết đầu tiên.
Tiểu hầu gia khẽ vuốt râu, mắt hiện ý cưá»i:
- Rất tốt, rất tốt.
Ãnh mắt cá»§a y chuyển sang Bạch Sầu Phi và Vương Tiểu Thạch:
- Hai vị nà y là đại tướng của Kim Phong Tế Vũ lâu sao?
Tô Mộng Chẩm nói:
- Bá»n há» không là thá»§ hạ cá»§a ta.
Tiểu hầu gia nhướng mà y, cưá»i nói:
- á»’? Bá»n há» là bằng hữu cá»§a ngà i sao?
Tô Má»™ng Chẩm cưá»i nói:
- Cũng không phải.
Y ngừng lại một chút, nói từng chữ:
- Bá»n há» là huynh đệ cá»§a ta.
Câu nà y vừa nói ra, Bạch Sầu Phi và Vương Tiểu Thạch Ä‘á»u giáºt mình.
Không phải thủ hạ, cũng không phải là bằng hữu.
Là huynh đệ.
Hai chữ “huynh đệâ€, đối vá»›i những hán tá» nhiệt huyết trên giang hồ có bao nhiêu dụ hoặc, có bao nhiêu ma lá»±c, có bao nhiêu khiến lòng ngưá»i lay động.
“Huynh đệâ€, có bao nhiêu ngưá»i hổ thẹn vá»›i hai chữ nà y, bao nhiêu ngưá»i vi hai chữ nà y mà không mà ng sống chết; bao nhiêu ngưá»i dù có vô số huynh đệ, nhưng lại không có má»™t huynh đệ chân chÃnh nà o; bao nhiêu ngưá»i mặc dù không có má»™t huynh đệ ruá»™t thịt nà o, nhưng lại có vô số huynh đệ trong thiên hạ; bao nhiêu ngưá»i xưng huynh gá»i đệ, nhưng lại là m chuyện trái đạo nghÄ©a huynh đệ; bao nhiêu ngưá»i không huynh không đệ nhưng khắp nÆ¡i Ä‘á»u là huynh đệ.
Huynh đệ.
Có phải là há»a phúc có nhau, đồng cam cá»™ng khổ má»›i xem như huynh đệ?
Có phải là tay nắm tay, vai ká» vai, nhiệt huyết khÆ¡i dáºy nhiệt huyết, tâm linh đối chiếu tâm linh, má»›i có thể xem như huynh đệ, cúi đầu và ngẩng đầu Ä‘á»u không thẹn?
Tiểu hầu gia dưá»ng như hÆ¡i sững sốt, nói ngay:
- Tháºt đáng mừng! Tô công tá» tung hoà nh thiên hạ, hùng bá võ lâm, nhưng lại cô độc má»™t mình. Hiện tại hôn sá»± cá»§a ngà i đã gần ká», lại có thêm hai vị huynh đệ kết nghÄ©a nà y, ngay cả ta cÅ©ng có phần hâm má»™.
Dứt lá»i liá»n giống như than thở.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Tiểu hầu gia quá lá»i rồi. “Thần Thương Huyết Kiếm†tiểu hầu gia trong kinh thà nh, đám dân dã quê mùa chúng tôi là m sao vá»›i tá»›i được.
Tiểu hầu gia cưá»i nói:
- Chúng ta đừng nói chuyện khách khà nữa. Nhìn thần thái cá»§a công tá», ta trở vá» bẩm báo vá»›i tướng gia, cÅ©ng xem như đã có trình bà y.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Váºy phải là m phiá»n tiểu hầu gia rồi.
Tiểu hầu gia cưá»i nói:
- Tô công tá», chỉ mong không lâu nữa ngà i sẽ có thêm và i phân đưá»ng, trong kinh thà nh cÅ©ng có thể yên ổn được mấy phần.
Dứt lá»i y liá»n trở và o trong xe. Xe ngá»±a lăn bánh, vẫn là ba ngưá»i cầm dây cương, hai ngưá»i canh giữ trước rèm, tám ngưá»i đứng tại chung quanh, biến mất tại nÆ¡i đầu phố.
Từ khi Tô Má»™ng Chẩm bước và o “chợâ€, ngoại trừ chiếc xe ngá»±a nà y cá»§a tiểu hầu gia thì không có má»™t kẻ vô sá»± nà o được phép tiến và o.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Chu Nguyệt Minh là ngoại lệ, hắn không phải kẻ vô sá»±.
Hắn cÅ©ng giống như tiểu hầu gia, tá»›i để thám thÃnh kết quả cuá»™c gặp mặt giữa hai ngưá»i đứng đầu Kim Phong Tế VÅ© lâu và Lục Phân Bán đưá»ng.
Bá»n hỠđã thu được tin tức gì?
- Ngươi Ä‘oán xem tiểu hầu gia sẽ trả lá»i tướng gia như thế nà o?
Tô Mộng Chẩm nói với Mạc Bắc Thần bên cạnh:
- Má»i ngưá»i Ä‘á»u muốn biết Kim Phong Tế VÅ© lâu và Lục Phân Bán đưá»ng ai thắng ai thua. Bên nà o có thể nắm được sáu phần thì sẽ Ä‘oạt được tiên cÆ¡. Äáng tiếc là ta thấy ngay cả Lôi Tổn và ta Ä‘á»u không biết được đáp án nà y. Chúng ta chỉ biết là có rất nhiá»u ngưá»i quan tâm đến chúng ta, nhưng tháºt ra chỉ ước gì chúng ta đấu vá»›i nhau lưỡng bại câu thương.
Äôi mắt cá»§a Mạc Bắc Thần giống như bị ngưá»i ta đánh cho sưng vù, lại giống như thừa thịt quá nhiá»u, khó khăn lắm má»›i mở được mà mắt lên:
- Công tá» vẫn luôn cưá»i.
Giá»ng nói cá»§a y rất bình thản, tháºm chà gần như không có âm Ä‘iệu gì:
- Sau khi đà m phán, chỉ cần vẫn cưá»i thì sẽ giống như là ngưá»i thắng. Còn vá» phần ná»™i dung cuá»™c đà m phán thế nà o, không ai có thể Ä‘oán được.
- Có đôi khi nụ cưá»i còn hữu dụng hÆ¡n nắm đấm.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Ta nghÄ© ngưá»i cá»§a bá»™ Hình và bá»™ Lại phái Chu đại nhân đến, Lôi Tổn cÅ©ng nhất định Ä‘ang cưá»i.
Bạch Sầu Phi đột nhiên há»i:
- Ta có thể há»i ngươi ba vấn đỠkhông?
Tô Mộng Chẩm nói:
- Ngươi cứ nói!
Bá»n há» vừa bước Ä‘i vừa nói chuyện vá»›i nhau. Mạc Bắc Thần trên đưá»ng cÅ©ng rút Ä‘i tráºn thế và mai phục.
Bạch Sầu Phi nói:
- Thứ nhất, ngưá»i vừa rồi có phải được xưng là “trở tay là m mây, láºt tay là m mưa†trong kinh thà nh, đệ nhất tâm phúc cá»§a tướng gia, “Thần Thông hầu†Phương Ứng Khán?
Tô Mộng Chẩm đáp:
- Ngưá»i có thể khi Ä‘i tuần mang theo “Bát Äại Äao Vương†há»™ pháp, có “Thiết Thụ Khai Hoa, Chỉ Chưởng Song Tuyệt†vén rèm, ba cao thá»§ vá» cưỡi ngá»±a cá»§a Khiết Äan, Mông Cổ và Nữ Chân cầm cương, trong thiên hạ ngoại trừ Phương tiểu hầu gia, e rằng có mượn thêm mưá»i mặt trá»i để Ä‘i tìm cÅ©ng tìm không ra ngưá»i thứ hai.
Bạch Sầu Phi gáºt đầu, lại há»i:
- Vừa rồi ngươi rõ rà ng có thể ra tay vá»›i Äịch Phi Kinh, trừ Ä‘i má»™t cao thá»§ cá»§a đối phương, tại sao lại không hạ thá»§?
- Những lá»i nà y cá»§a ngươi không thà nh tháºt chút nà o.
Ãnh mắt Tô Má»™ng Chẩm lạnh lùng quét qua:
- Ngươi đã biết rõ đáp án, cần gì phải há»i ta.
- Nói như váºy.
Bạch Sầu Phi hÃt sâu má»™t hÆ¡i nói:
- Là vì ngươi đã phát giác trên nóc nhà có một cao thủ ẩn nấp, cho nên mới không ra tay?
- CÅ©ng có lẽ là do ta vốn không muốn giết Äịch Phi Kinh.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Hình như ngưá»i đã há»i ba vấn Ä‘á».
- Vấn đỠnà o ngươi cũng nói tránh đi.
Bạch Sầu Phi nói:
- Có cái thì ngươi lại không trả lá»i.
- Há»i là chuyện cá»§a ngươi.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Còn có chịu trả lá»i hay không đó là chuyện cá»§a ta.
Vương Tiểu Thạch đột nhiên nói:
- Ta chỉ có má»™t vấn Ä‘á».
PhÃa trước có mấy chiếc xe ngá»±a Ä‘ang đợi bên cạnh đưá»ng lá»›n.
Tô Má»™ng Chẩm Ä‘i cháºm lại, nghiêng đầu nhìn Vương Tiểu Thạch.
Vương Tiểu Thạch lá»›n tiếng há»i:
- Ngươi… ngươi vừa rồi nói với tiểu hầu gia… chúng ta là huynh đệ đúng không?
Tô Má»™ng Chẩm cưá»i nói:
- Ngươi là ngưá»i Ä‘iếc sao? Äây cÅ©ng xem như là vấn đỠà ?
Vương Tiểu Thạch ngẩn ngưá»i, nói:
- Nhưng mà chúng ta chỉ quen biết có ná»a ngà y.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Nhưng chúng ta đã cùng trải qua sống chết.
Bạch Sầu Phi nói:
- Ngươi có biết chúng ta là ai không?
Tô Mộng Chẩm lạnh lùng nói:
- Ta không quan tâm các ngưá»i là ai.
Bạch Sầu Phi nói:
- Ngay cả chúng ta là ai ngươi cũng không biết, là m sao cùng chúng ta kết nghĩa?
Tô Má»™ng Chẩm khinh thưá»ng nói:
- Ai quy định trước khi kết bái phải đối chiếu gia thế, gia phả, lục thân, môn hộ?
Bạch Sầu Phi ngẩn ngưá»i:
- Ngươi…
Vương Tiểu Thạch lại há»i:
- Sau ngươi lại muốn kết bái với chúng ta?
Tô Má»™ng Chẩm ngá»a mặt lên trá»i cưá»i lá»›n:
- Kết bái là kết bái, cần có lý do sao? Chẳng lẽ chúng ta phải là m theo mấy lá»i nói nhảm như tâm đầu ý hợp, có phúc cùng hưởng, có há»a cùng chia?
Bạch Sầu Phi há»i:
- Rốt cuá»™c ngươi có mấy ngưá»i huynh đệ kết nghÄ©a?
Tô Mộng Chẩm đáp:
- Hai ngưá»i.
Bạch Sầu Phi lại há»i:
- Bá»n há» là ai?
Tô Mộng Chẩm dùng tay chỉ và o Bạch Sầu Phi:
- Ngươi.
Lại dùng tay chỉ và o Vương Tiểu Thạch:
- Còn có y.
Vương Tiểu Thạch chỉ cảm thấy trong lòng nhiệt huyết dâng lên.
Bạch Sầu Phi hÃt sâu má»™t hÆ¡i, bá»—ng nhiên nói ra má»™t câu rất lạnh nhạt:
- Ta biết.
Y nhìn chằm chằm và o Tô Má»™ng Chẩm, cháºm rãi nói:
- Ngươi muốn má»i chúng ta và o Kim Phong Tế VÅ© lâu.
Tô Má»™ng Chẩm chợt cưá»i.
Khi bắt đầu cưá»i y cÅ©ng đồng thá»i ho lên.
Y vừa cưá»i vừa ho.
- Bình thưá»ng khi má»i ngưá»i cho rằng mình “biếtâ€, tháºt ra lại chẳng biết gì cả, những lá»i nà y đúng là không sai chút nà o.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Các ngưá»i tá»± cho mình là ai? Ta muốn dùng phương pháp nà y để má»i các ngưá»i là m trợ thá»§ sao? Các ngưá»i cho rằng vừa và o lâu thì có thể đảm nháºn chức vị quan trá»ng à ? Vì sao không nghÄ© ngược lại là ta Ä‘ang cho các ngưá»i cÆ¡ há»™i? Nhân tà i trên thế gian rất nhiá»u, tại sao ta cứ phải khăng khăng “má»i†các ngưá»i?
Y nói má»™t hÆ¡i đến đây, liá»n lạnh lùng nói:
- Nếu các ngưá»i không cao hứng, bây giá» có thể Ä‘i. Cho dù Ä‘á»i nà y kiếp nà y không gặp lại, các ngưá»i vẫn là huynh đệ cá»§a ta.
Y ho một tiếng rồi nói tiếp:
- Cho dù các ngưá»i không xem ta là huynh đệ, ta cÅ©ng không quan tâm.
Vương Tiểu Thạch bá»—ng dáºp đầu xuống, gá»i má»™t tiếng:
- Äại ca!
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
24-11-2011, 02:02 AM
Siêu cấp dại gái Äại gia bán xăng Nòng Ná»c To và Hung Hãn
Tham gia: Dec 2008
Äến từ: Hồ Nòng Ná»c
Bà i gởi: 3,473
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 3,856
Thanked 56,001 Times in 3,011 Posts
Ôn Nhu Nhất Äao
Tác giả : Ôn Thụy An
Chương 20: Äâu chỉ là thiên hạ đệ nhất
Ngưá»i dịch: fishscreen
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Bạch Sầu Phi chợt thở dà i một hơi, nói:
- Ngươi là m lão đại sao?
Tô Mộng Chẩm liếc qua:
- Ngưá»i giống như ta, không là m lão đại thì ai là m?
Bạch Sầu Phi chắp tay ngẩng mặt lên trá»i, tháºt lâu má»›i từ từ thở ra má»™t hÆ¡i, cháºm rãi nói:
- Ta có một câu muốn nói.
Tô Mộng Chẩm vẫn liếc nhìn y, nói:
- Nói đi!
Bạch Sầu Phi bá»—ng nhiên tiến lên phÃa trước, vươn hai tay ra đặt lên vai Tô Má»™ng Chẩm.
Cánh tay cá»§a Sư Vô Quý Ä‘ang nắm Trảm Mã Ä‘ao đột nhiên nổi gân xanh. Äôi mắt như sưng húp vô thần cá»§a Mạc Bắc Thần cÅ©ng chợt lóe lên ánh sáng sắc bén như mÅ©i dao.
Äôi tay nà y chỉ cần đặt lên vai Tô Má»™ng Chẩm, sẽ có Ãt nhất bảy tám phương pháp có thể khống chế y, có mưá»i bảy mưá»i tám yếu huyệt đủ để gây nên vết thương chà mạng.
Huống hồ đây lại là tay của Bạch Sầu Phi.
Tô Mộng Chẩm không hỠcỠđộng, cả cặp mắt cũng không nháy một lần.
Hay bà n tay của Bạch Sầu Phi đã đặt lên bỠvai Tô Mộng Chẩm.
Không có mệnh lệnh của Tô Mộng Chẩm, không ai dám tùy tiện ra tay.
Bạch Sầu Phi nhìn chăm chú và o Tô Má»™ng Chẩm, gá»i lá»›n:
- Äại ca!
Tô Má»™ng Chẩm nở nụ cưá»i.
Y nhìn sang Vương Tiểu Thạch, lại nhìn Bạch Sầu Phi, trong mắt Ä‘á»u là ý cưá»i.
Lúc y vừa cưá»i, sá»± kiêu ngạo Ä‘á»u tiêu tan, giống như băng trên đỉnh núi tan thà nh sông ngòi, thấm ướt mặt đất.
Y cưá»i há»i:
- Các đệ biết nụ cưá»i hiện giá» cá»§a ta có gì khác so vá»›i vừa rồi không?
Vương Tiểu Thạch cưá»i rất đáng yêu, già nh nói:
- Vừa rồi là giả, cưá»i giả.
Bạch Sầu Phi cÅ©ng cưá»i, nụ cưá»i cá»§a y như gió xuân chợt thổi là m xao động nước hồ:
- Bây giá» là tháºt, cưá»i tháºt.
Tô Má»™ng Chẩm cưá»i lá»›n nói:
- Äáp đúng rồi.
Ba ngưá»i Ä‘á»u thoải mái cưá»i lá»›n. Mạc Bắc Thần tiến lên má»™t bước, hÃp mắt chúc mừng:
- Chúc mừng lâu chủ, hôm nay vừa ra quân đã thắng, đà m phán đã chiếm được thượng phong, còn kết giao được hai vị huynh đệ tốt.
Tô Má»™ng Chẩm cưá»i nói:
- Ngươi đừng ghen tị! Huynh đệ cá»§a ta cÅ©ng không dá»… là m đâu, chuyện đầu tiên mà bá»n há» phải là m sẽ rất khó khăn. HÆ¡n nữa ngươi cÅ©ng không phải là thá»§ hạ cá»§a ta.
Y nói từng chữ từng câu:
- Ngươi và Lão Äao, A Tiết, Tiểu Quách Ä‘á»u là thần thá»§ há»™ cá»§a Kim Phong Tế VÅ© lâu. Không có các ngươi bảo vệ, Kim Phong Tế VÅ© lâu có lẽ đã sá»›m sụp đổ, lụi tà n rồi.
Trên mặt Mạc Bắc Thần không khá»i hiện lên má»™t loại thần sắc, đó là kÃch động.
Y rất muốn kìm nén, nhưng lại không kìm được.
Thần sắc kÃch động nà y mãnh liệt như bá»t sóng đánh và o bỠđá, là m bắn vô số bá»t nước trong lòng.
Tô Má»™ng Chẩm chợt há»i:
- Äao Nam Thần sao rồi? Bát Bì Phong cá»§a y đã rút lui chưa?
Mạc Bắc Thần sau má»™t lúc má»›i có thể bình tÄ©nh trả lá»i:
- Äã Ä‘i rồi. Y muốn Ä‘iá»u quân đội vá» cung trước, chắc phải đến đêm nay trở vá» bẩm báo vá»›i lâu chá»§ được.
Tô Má»™ng Chẩm gáºt đầu, lại quay sang Sư Vô Quý:
- Ngươi có biết ngươi là gì của ta không?
Sư Vô Quý không chút nghÄ© ngợi, láºp tức đáp:
- Ta là tá» sÄ© cá»§a công tá». Công tá» muốn ta chết, ta sẽ láºp tức chết ngay.
- Ngươi sai rồi.
Tô Mộng Chẩm nghiêm mặt nói:
- Nếu má»™t ngưá»i tháºt sá»± đối xá» tốt vá»›i ngưá»i khác, sẽ không hi vá»ng ngưá»i đó chết vì mình. Ngươi phải nhá»› kỹ lá»i nà y cá»§a ta.
Sư Vô Quý nói:
- Nhưng ta nguyện chết vì công tá», chết không oán thán.
- Äó là lòng trung thà nh cá»§a ngươi
Tô Mộng Chẩm nói:
- Nhưng ta thà rằng ngươi sẽ sống vì ta.
Y dừng một chút rồi nói:
- Ngươi là thân tÃn cá»§a ta, không phải là tá» sÄ©.
Trong mắt Sư Vô Quý cũng có một loại thần sắc khó diễn tả.
Äó là cảm động, kÃch động hay cảm kÃch? CÅ©ng có thể là tất cả.
Tô Mộng Chẩm khẽ thở dà i:
- Äáng tiếc là á»c Phu Tá», Hoa Vô Thác, Cổ Äổng và Trà Hoa đã chết… Nếu bá»n há» vẫn còn, trông thấy hai vị nghÄ©a đệ ta vừa má»›i kết giao, nhất định sẽ rất mừng cho ta.
Äôi mắt Sư Vô Quý dưá»ng như ngân ngấn nước. Trước giá» y Ä‘á»u biết, những khi Tô công tá» nhá»› tá»›i đệ tá» và thân tÃn cá»§a mình Ä‘á»u tiếc nuối bá»n há» không thể Ä‘i cùng. Có Ä‘iá»u lần nà y Hoa Vô Thác và Cổ Äổng là m phản bá» mình, á»c Phu Tá» và Trà Hoa cÅ©ng bị ám toán mà chết, chỉ còn lại mình và Dương Vô Tà . Nhưng dù là phản nghịch hay trung thà nh, Tô Má»™ng Chẩm Ä‘á»u nhá»› vá» bá»n há» như nhau.
Tướng quân bách chiến thân danh liệt
Trăm tráºn sa trưá»ng giáp sắt tan
Xưa nay chinh chiến bao ngưá»i sống?
Má»™t tráºn công thà nh vạn cốt tà n
Chẳng lẽ muốn tạo dá»±ng chút công danh sá»± nghiệp trên giang hồ, mong cầu được chút gì đó trong cuá»™c Ä‘á»i lại phải hi sinh lá»›n như váºy, mất mát nhiá»u như váºy?
Chẳng lẽ ngưá»i đứng trên đỉnh cao Ä‘á»u không thể quay mặt lại? Ngưá»i trải qua gian nan vất vả cÅ©ng không dám ngoảnh đầu?
Bạch Sầu Phi cũng không nhịn được cảm thán.
Vì sao y cảm thán?
Có phải vì y cÅ©ng có má»™t quá khứ không ngưá»i biết, má»™t trang sá» thương tâm lưu luyến không thôi?
Má»™t ngưá»i thân mang tuyệt nghệ, nhưng gần ba mươi tuổi vẫn không ai biết sá»± hiện hữu cá»§a y, rốt cuá»™c y có má»™t quãng Ä‘á»i không tầm thưá»ng như thế nà o?
Ãnh mắt Vương Tiểu Thạch bá»—ng thoáng hiện lên vẻ đồng tình và hiếu kỳ khó phát giác ra.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên hắn không dám biểu lá»™ sá»± đồng tình cá»§a mình.
Bởi vì mấy ngưá»i cùng Ä‘i trên đưá»ng ở kinh thà nh nà y, chỉ tùy tiện vươn má»™t ngón tay cÅ©ng có thể là m nổi lên sóng lá»›n trên giang hồ, bá»n há» sao lại để ngưá»i khác đồng tình.
Mặc dù có đôi khi bá»n há» tháºt sá»± cần ngưá»i đồng tình vá»›i mình.
Hán tá» trên giang hồ, thà rằng đổ máu chứ không đổ lệ. Má»—i ngưá»i Ä‘á»u có những chuyện thương tâm trong Ä‘á»i, giống như vết thương nén lại trong tâm khảm. Trong mưa gió não ná», đêm hoang cô tịch, bá»n há» có thể khóc má»™t mình, âm thầm than thở, nhưng tuyệt đối không cầu thế nhân đồng tình.
Ngươi đồng tình vá»›i hắn, chÃnh là xem thưá»ng hắn.
Má»™t hán tá» chân chÃnh sẽ mở lòng hoan nghênh ngươi cùng hắn uống rượu, cùng tiêu diệt kẻ thù, hăng hái cùng ngươi dùng nắm tay nghênh gió mạnh, xuyên qua núi dao biển lá»a, nhưng tuyệt đối sẽ không để ngươi đồng tình vá»›i hắn.
Chỉ có kẻ yếu má»›i thÃch ngưá»i khác đồng tình.
Sá»± đồng tình cá»§a Vương Tiểu Thạch chỉ là ở trong lòng biết mình nên là m thế nà o, biến đồng tình thà nh sá»± khÃch lệ. Còn sá»± hiếu kỳ cá»§a hắn lại là đặc Ä‘iểm cá»§a ngưá»i trẻ tuổi.
Ngưá»i trẻ tuổi có ai không hiếu kỳ?
Nhưng hắn biết Ä‘em sá»± hiếu kỳ và đồng tình ẩn sâu trong lòng. Vá»›i cái tuổi cá»§a hắn, lẽ ra không thể có những cảm nháºn mà chỉ có ngưá»i từng trải má»›i hiểu được. Hắn là ai? Là m sao tư tưởng cá»§a hắn lại trưởng thà nh hÆ¡n nhiá»u so vá»›i cái tuổi mình?
Äang lúc bầu không khà hÆ¡i ảm đạm, Tô Má»™ng Chẩm bá»—ng nhiên dừng bước.
Bởi vì bá»n hỠđã đến má»™t nÆ¡i.
Kim Phong Tế Vũ lâu.
Vương Tiểu Thạch vừa nhìn, liá»n nhịn không được nói:
- Äó không phải lâu, mà là tháp.
Tô Má»™ng Chẩm hÆ¡i tán thưởng, há»i:
- Có biết đây là nơi nà o không?
Vương Tiểu Thạch đáp:
- Là núi.
Tô Má»™ng Chẩm lại há»i:
- Núi gì?
Vương Tiểu Thạch ngẫm nghĩ rồi đáp:
- Núi Thiên Tuyá»n.
Tô Má»™ng Chẩm lại há»i:
- Trên núi Thiên Tuyá»n có danh lam thắng cảnh gì?
Lần nà y Vương Tiểu Thạch trả lá»i không cần suy nghÄ©:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháp Ngá»c Phong nổi tiếng trong thiên hạ, còn có “suối thiên hạ đệ nhất†bên dưới tháp .
Tô Má»™ng Chẩm cưá»i nói:
- Äây không chỉ là lâu. Kim Phong Tế VÅ© lâu muốn khai bang láºp nghiệp, không xây ở đây thì xây ở nÆ¡i nà o?
Vương Tiểu Thạch ngẩn ngưá»i, nói:
- Huynh nói đúng.
Bạch Sầu Phi bỗng nói:
- Äâu chỉ là thiên hạ đệ nhất.
Bạch Sầu Phi vừa nói ra, ánh mắt Tô Má»™ng Chẩm chợt nhấp nháy, dưá»ng như khẽ giáºt mình, nhưng lại lạnh nhạt há»i:
- Äệ nói váºy là có ý gì?
- Nếu chỉ là thế lá»±c lá»›n nhất kinh thà nh, tháºm chà là thiên hạ đệ nhất bang trên giang hồ, Kim Phong Tế VÅ© lâu đã sá»›m là m được rồi.
Bạch Sầu Phi khẽ há»i Vương Tiểu Thạch:
- Ngươi có nghe qua truyá»n thuyết vá» bảo tháp cá»§a núi Thiên Tuyá»n chưa?
- Có.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Tương truyá»n nÆ¡i nà y là đầm nước, má»i ngưá»i chỉ có thể canh tác ở nÆ¡i cao chung quanh. Má»—i khi hè đến, trong hồ có má»™t cá»™t suối phun cao trăm trượng. Má»i ngưá»i Ä‘á»u gá»i nó là hang nguồn.
Bạch Sầu Phi đưa mắt nhìn non sông gấm vóc, cảnh đẹp bình nguyên chung quanh:
- Nhưng bây giỠđã là thắng cảnh ruộng nương rồi.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Nghe nói vá» sau có má»™t vị quan địa phương quyết tâm lấp kÃn hang nguồn nà y. Y sai ngưá»i gánh đá chuyển đất, mất đến năm năm nhưng vẫn không lấp được. Vá» sau lại có bảy huynh đệ kết nghÄ©a đến đây, trong đó ngưá»i đứng đầu nói: “để chúng ta giải quyết chuyện nà yâ€. Y Ä‘iá»u động bảy vạn ngưá»i trong bang, tại trên sưá»n núi phÃa bắc cá»§a hang nguồn Ä‘o đạc kÃch cỡ, dá»±a và o thế núi đắp thà nh má»™t cái bánh bao lá»›n.
- Äúng. Trong bảy huynh đệ kết nghÄ©a kia Ä‘á»u nghe theo lá»i cá»§a Lý lão đại. Y đã đỠnghị như váºy, mấy vị huynh đệ khác liá»n hợp mưu hợp sức. Trong đó Äà o Nhị dẫn ngưá»i là m má»™t lò luyện sắt thà nh nước, sao đó Cung Tam phái ngưá»i Ä‘em nước sắt giá»™i lên trên ngá»n núi bánh bao kia; Mạch Tứ tinh thông kỳ môn, có nhiệm vụ đánh giá địa thế và sức nước; Tiá»n Lục giá»i vá» quản lý tà i sản, vì váºy có trách nhiệm tÃnh toán ngân sách quyên góp cho công trình; Thương Thất thì phụ trách váºn chuyển thuốc nổ và công cụ. Bá»n há» rèn đúc trong ba tháng, ngà y tiếp nối đêm, trá»i xanh đỠbừng. Mà ngưá»i quản lý chung, sắp xếp kế hoạch cho công trình nà y là Liá»…u NgÅ©
Bạch Sầu Phi nói:
- Liá»…u NgÅ© luôn là trợ thá»§ tốt cá»§a Lý Äại.
- Äúng.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Vá» sau, chiếc nồi sắt cuối cùng cÅ©ng được đúc xong. Bảy huynh đệ lại hợp lá»±c đẩy mạnh, chiếc nồi sắt lá»›n kia liá»n kêu lá»™c cá»™c lăn xuống dốc núi, không sai lệch lấp kÃn hang nguồn. Bá»n há» lại thừa dịp nà y xuống nước đặt móng, Ä‘em chiếc nồi sắt kia móc chặt và o hang nguồn, nÆ¡i nà y má»›i có thể trở thà nh ruá»™ng nương. Gạo nÆ¡i nà y là m ra vừa thÆ¡m vừa bóng, vừa dà y vừa lá»›n, nghe nói ngay cả “Phạn Vương†Trương Thán cÅ©ng từng nói rằng “gạo Kinh Tây là nhất thiên hạâ€.
Tô Mộng Chẩm nói:
- Nghe tháºt giống như má»™t thần thoại.
Vương Tiểu Thạch nói:
- Ta vốn cÅ©ng cho rằng đó là thần thoại, nhưng vá» sau nghe các tiá»n bối nói, bảy huynh đệ kia chÃnh là bảy ngưá»i đã láºp nên “Thiên Hạ bang†năm đó. Nếu nói như váºy, e rằng tháºt sá»± có chuyện nà y.
Bạch Sầu Phi nói:
- Có Ä‘iá»u phương pháp lấp kÃn hang nguồn như váºy, quả tháºt có hÆ¡i thần thánh hóa.
- Có lẽ là vì hầu như những kỳ tÃch Ä‘á»u mang theo má»™t chút gì đó thần thánh hóa, lại được ngưá»i ta khoa trương, đồn nhảm, cà ng trở nên giống như thần thoại.
Tô Mộng Chẩm Nói:
- Ngôi chùa cổ Tung Nhạc được xây dá»±ng từ thá»i Nam Bắc triá»u, tất cả Ä‘á»u dùng bùn nhão xây nên, vẫn có thể tạo thà nh những đưá»ng cong lưu loát. Äáºp Má»™c lan (1) còn được xây bằng đá cục chưa mà i giÅ©a. Tháºm chà và o thá»i Tần đã mở kênh dà i tại nÆ¡i thấp nhất đưá»ng ranh giá»›i giữa Tương thá»§y và Ly Thá»§y, nối liá»n hai lưu vá»±c lá»›n là Trưá»ng giang và Châu giang, thuáºn tiện cho tà u thuyá»n và tưới tiêu. Và o thá»i kỳ chiến quốc Ä‘áºp Äô Giang (2) chia Mân giang ra là m trong và ngoà i, khống chế lượng nước tưới tiêu, cho tá»›i nay vẫn có công dụng chống lÅ©, váºn chuyển, dẫn nước và đo đạc. Còn vá» cầu Giang Äông (3) ở Lục Châu cà ng khiến cho ngưá»i ta nhìn mà cảm thán. Chúng ta cÅ©ng có những kiến trúc hoà nh tráng như Vạn Lý trưá»ng thà nh, chùa Huyá»n Không ở Hằng sÆ¡n. Váºy có thứ gì là không tưởng?
Bạch Sầu Phi gáºt đầu nói:
- Xem ra thần thoại cÅ©ng chỉ là má»™ng tưởng. Má»™ng tưởng tiến thêm má»™t bước là lý tưởng. Con ngưá»i muốn đạt đến lý tưởng, chẳng phải là chuyện không có khả năng.
Ãnh mắt cá»§a y đảo qua bốn tòa lầu cao tao nhã vây quanh tháp cổ bảy tầng kia:
- Sá»± thà nh láºp cá»§a Kim Phong Tế VÅ© lâu, vốn là chuyện không có khả năng.
Ãnh mắt Vương Tiểu Thạch lóe sáng như hai ngá»n đèn:
- Tốt qua, hiện giỠchúng ta đang ở trong chuyện không có khả năng.
Bạch Sầu Phi nói:
- Có Ä‘iá»u câu chuyện mà ngươi kể còn thiếu má»™t chút.
Vương Tiểu Thạch suy nghĩ một lúc:
- Nhưng gì ta biết Ä‘á»u nói ra cả rồi.
- Äó là vì ngươi chưa từng nghe nói.
Bạch Sầu Phi nói:
- Trong dòng suối bên dưới tháp Ngá»c Phong nà y còn có má»™t tòa tháp khác, chỉ lá»™ ra mặt nước má»™t ná»a, gá»i là tháp Trấn Hải.
Vương Tiểu Thạch tặc lưỡi nói:
- Dưới tháp còn có tháp, là tháp trong nước sao?
Bạch Sầu Phi dùng tay chỉ vá» phÃa xa nói:
- Nếu từ đây nhìn qua, có thể loáng thoáng nhìn thấy được.
Vương Tiểu Thạch nhìn theo hướng ngón tay y chỉ, quả tháºt trông thấy má»™t đỉnh tháp mà u trắng lá»›n như măng đá lá»™ ra trên mặt nước.
Bạch Sầu Phi nói:
- Ngươi cÅ©ng đừng xem thưá»ng tòa tháp nà y. Có ngưá»i gá»i nó là “trấn hải nhãn thạchâ€, má»—i khi nước lên thì tháp cÅ©ng lên, nước xuống thì tháp cÅ©ng xuống. Nghe nói phÃa dưới có má»™t con kim long thá»§ há»™ đông thà nh, nước vừa lên thì nó cÅ©ng đội tháp bÆ¡i lên, nước vừa xuống thì nó cÅ©ng kéo tháp xuống theo, vÄ©nh viá»…n lấp kÃn hang nguồn, cho nên dòng nước má»›i không trà n ngáºp kinh thà nh.
Vương Tiểu Thạch cưá»i nói:
- Nghe quả tháºt hay, nhưng đúng là thần thoại.
Bạch Sầu Phi nói:
- Thần thoại nà y vẫn chưa hết. Nghe nói là sau khi nước trong kinh thà nh rút Ä‘i, chỉ có má»™t lá»— hổng vẫn phun ra suối nước, như châu như ngá»c, trong veo ngon miệng, ngưá»i ta gá»i nó là “Thiên Tuyá»nâ€. Tiá»n triá»u có má»™t vị hoà ng đế, ở trong cung không thoải mái nên dá»n tá»›i hà nh cung ở núi Thiên Tuyá»n. Sau khi y nghe được câu chuyện kim long cõng tháp trấn thá»§y kia, lại muốn đà o sâu táºn gốc, liá»n kêu ba vạn nhân công trước tiên lấp kÃn đưá»ng nước chảy, sau đó liên tục đà o xuống, cuối cùng đà o ra được bảy tầng tháp đá. Há» Ä‘oán rằng kiến trúc nà y hẳn là có chÃn tầng, khi Ä‘ang muốn sai ngưá»i đà o xuống tiếp, bá»—ng nhiên tất cả nhân công và ngưá»i quản lý Ä‘á»u chống lại thánh chỉ, có chết cÅ©ng không dám đà o. Hoà ng đế Ä‘Ãch thân Ä‘i xem, má»›i phát hiện tòa tháp nà y đúng là dùng má»™t tảng đá lá»›n tạc thà nh, Ä‘iêu luyện sắc sảo, con ngưá»i không thể nà o là m được. Mà trên vách cá»§a tháp lại phát hiện hai câu thÆ¡: “Thiên tuyá»n sÆ¡n hạ nhất tuyá»n nhãn, tháp lá»™ nguyên thân thiên hạ phản†*. Vị hoà ng đế kia giáºt mình, không dám xem thưá»ng, láºp tức sai ngưá»i lấp đất lại, đưa tháp vá» tình trạng ban đầu nhằm để bảo vệ giang sÆ¡n.
* Dưới núi Thiên Tuyá»n có má»™t nguồn suối, khi tháp lá»™ ra cÅ©ng là lúc thiên hạ là m phản.
Y nói xong, hai mắt liá»n nhìn thẳng và o Tô Má»™ng Chẩm, nói:
- Huynh thà nh láºp Kim Phong Tế VÅ© lâu trên núi Thiên Tuyá»n, rốt cuá»™c là vì suối trong, tháp đá, hay là vì mưá»i bốn chữ dưới tháp kia?
Trên mặt Tô Mộng Chẩm không lộ vẻ gì, nhưng ánh mắt lại lạnh như băng.
Từ sau khi kết nghÄ©a, khuôn mặt Tô Má»™ng Chẩm Ä‘á»u hiện vẻ tươi cưá»i, nhưng hiện giá» lại bá»—ng lạnh lùng như trước.
Vương Tiểu Thạch bỗng nhiên cũng cảm thấy lạnh.
Bị má»™t ánh mắt như váºy nhìn qua, ngưá»i nà o cÅ©ng sẽ cảm thấy như bị ướp lạnh.
Vương Tiểu Thạch bỗng nhiên chen và o:
- Kim Phong Tế VÅ© lâu không phải xây trong nước. CÅ©ng mặc kệ trong nước có rồng hay tháp, ta thấy lầu các ở bốn phÃa má»›i đúng là trá»ng địa.
Bạch Sầu Phi há»i:
- Vì sao?
Vương Tiểu Thạch nói:
- Bốn tòa lầu có mà u sắc chủ đạo là và ng lục đỠtrắng. Cho dù có kẻ địch xâm phạm, ai có thể phân biệt được tòa lầu nà o mới là trụ cột, tòa lầu nà o lại là cơ quan cạm bẫy?
Tô Mộng Chẩm lúc nà y mới lên tiếng:
- Các đệ Ä‘á»u sai cả rồi. Kim Phong Tế VÅ© lâu là ta, ta chÃnh là Kim Phong Tế VÅ© lâu. Kim Phong Tế VÅ© lâu sống trong lòng ta, sống trong lòng má»—i ngưá»i cá»§a Kim Phong Tế VÅ© lâu, không ai có thể há»§y diệt được nó. Ngưá»i bên ngoà i chỉ biết nó đã từng là m gì, không ai Ä‘oán ra nó sẽ là m những Ä‘iá»u gì nữa.
Sau đó y vừa Ä‘i lên phÃa trước vừa nói:
- Trước tiên chúng ta hãy đến Hồng lâu nghỉ ngơi một chút.
Hồng lâu có kiến trúc lá»™ng lẫy, rá»±c rỡ xa hoa, xem ra là nÆ¡i để đón khách đãi tiệc. Váºy còn ba tòa lầu khác thì sao?
Chú thÃch:
(1) Äáºp Má»™c Lan nằm ở tỉnh Phúc Kiến, hợp dòng cùng vá»›i vịnh Hưng Hóa, được xây dá»±ng và o thá»i Bắc Tống (khoảng năm 1064), là má»™t công trình thá»§y lợi nổi tiếng thá»i xưa, đến hôm nay vẫn còn được bảo tồn và phát huy tác dụng.
(2) Äáºp Äô Giang nằm ở tỉnh Tứ Xuyên, là công trình thá»§y lợi lá»›n từ thá»i xưa vẫn còn được dùng cho đến hôm nay, được xưng là “thá»§y tổ cá»§a văn hóa thá»§y lợi thế giá»›iâ€, cÅ©ng là thắng cảnh du lịch nổi tiếng cá»§a Tứ Xuyên. Nhiá»u ngưá»i cho rằng Ä‘áºp Äô Giang là do thái thú Thục quáºn cá»§a nước Tần là Lý băng cùng vá»›i con trai chỉ huy xây dá»±ng và o khoảng năm 256. Äây được xem là công trình thá»§y lợi lâu Ä‘á»i nhất còn tồn tại trên thế giá»›i.
(3) Cầu Giang Äông còn có tên là cầu Hổ Äá»™, nằm ở tỉnh Phúc Kiến hạ du Cá»u Long. Cùng vá»›i cầu Lạc Dương ở Tuyá»n Châu, cầu An Bình ở Tấn Giang, cầu Long Giang ở Phúc Thanh được xưng là “Phúc Kiến tứ đại thạch kiá»u†thá»i xưa. Gần đây đã được sách ká»· lục thế giá»›i công nháºn là chiếc cầu đá lá»›n nhất thế giá»›i.
Tà i sản cá»§a Cưá»ng Thuần Khiết
Từ khóa được google tìm thấy
àäàìàñ , âåëèêèé , áåòàëèíê , àâòîêðåäèò , ãîðÿùèé , ôn nhu chi kiếm 4vn , ôn nhu nhất Ä‘ao , ôn nhu nhất Ä‘ao 4vn , ôn nhu nhất Ä‘ao pdf , Ôn nhu nhẤt Äao 4vn , êåðàìîãðàíèò , ïðîáëåìû , ñïàðòàê , ôîòîøîïà , on nhu nhat dao , on nhu nhat dao 4vn , on nhu nhat dao chuong 6 , on nhu nhat dao phan 2 , on nhu thap nhat dao , onthuyan , truyen on nhu nhat dao , xem phim on nhu nhat dao , ýêîëîãèÿ , ðîñãîññòðàõ