 |
|

06-06-2011, 04:21 PM
|
 |
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
|
|
Chương 211: Yêu huyết kiếm dung hợp.
Lăng Tiêu xác thá»±c đây tháºt sá»± chÃnh là vạn niên linh phaÌch.Hắn
cảm nháºn được má»™t cá»— yêu khà trong van niên linh phách, đây rất có
thể là khối vạn niên linh phách đã từng dÃnh máu cá»§a yêu thú,hoặc
vạn niên linh phách nà y đã từng được ngưá»i cá»§a yêu tá»™c Sá» dụng qua.
Yêu tộc sở hữu vạn niên linh phách nà y có thực lực tương đối lớn,
cho nên Yêu Huyết Hồng Liên kiếm mới có thể biểu hiện hưng phấn
như váºy.
Lúc trước, Lăng Tiêu muốn luyện hóa Yêu Huyết Hồng Liên kiếm
thêm một lần nữa, nhưng thực lực không đủ, hơn nữa cũng không có
tà i liệu tốt. Lúc nà y Lăng Tiêu đã đạt được thực lực trúc cơ trung kỳ,
miễn cưỡng có thể luyện hóa được Yêu Huyết Hồng Liên kiếm.
Cho nên, có cực phẩm Vạn niên linh phách là m cho hắn vô cùng
hưng phấn
Tuy nhiên Lăng Tiêu có một vấn đỠkhó hiểu, thế giới nà y liệu có
yêu tộc tồn tại không?
Tại thá»i Ä‘iểm ở Tu Chân Giá»›i, Lăng Tiêu có Ä‘á»c qua má»™t cuốn
sách cổ, nói rằng và o thá»i thượng cổ có ghi lại, yêu tá»™c có thá»±c lá»±c
hùng mạnh, có thể xé được không gian, đi đến thế giới khác.
Có thể, đại lục Thương Lan thơi thượng cổ cũng từng có dấu vết
ngưá»i tu luyện cá»§a yêu tá»™c sao? Lăng Tiêu Suy nghÄ©, tại thá»i Ä‘iểm
Lăng Tiêu còn ở Tu Chân Giới, đã không còn thấy bóng dáng yêu
tá»™c, chỉ còn lại má»™t Ãt ngưá»i có được huyết mạch yêu tá»™c.Những
ngưá»i nà y gá»i là huyết mạch thú tu, bá»n há» Ä‘á»u là những ngưá»i có
thá»±c lá»±c mạnh mẽ, cho dù là những ngưá»i tu chân hùng mạnh cÅ©ng
không muốn tá»± nhiên Ä‘i trêu chá»c và o những ngưá»i nà y.
Tuy nhiên, ngưá»i tu chân Ä‘á»u có bản năng phản ứng đối vá»›i yêu
khÃ, cÅ©ng giống như nhân loại bình thưá»ng có cảm ứng vá»›i âm
phong. Phản ứng cá»§a ngưá»i tu chân đối vá»›i yêu khà cá»±c kỳ mẫn cảm.
Lăng Tiêu cầm lấy vạn niên linh phách, kỳ tháºt quả vạn niên Linh
phách nà y cũng không chỉ là vạn năm, có thể nó đã được và i vạn
năm rồi, tháºm chà còn lâu hÆ¡n.
Lăng Tiêu dùng tinh thần lá»±c cẩn tháºn cảm thụ bên trong khối vạn
niên linh phách nà y. Hắn cảm thấy vô cùng cao hứng khi thấy bên
trong khối vạn niên linh phách, linh khà trà n đầy. Không thể tưởng
tượng được, có được khối vạn niên linh phách quả tháºt là vô cùng
đáng giá.
Vạn niên linh phách một khi hình thà nh ý thức, với thực lực Lăng
Tiêu lúc nà y, căn bản là không có biện pháp luyện hóa. Vạn niên linh
phách cÅ©ng giống như pháp bảo, có thể hóa ra hình dáng to nhá», hÆ¡n
nữa nếu là pháp bảo cao cấp, chỉ số thông minh cũng cà ng cao.
Nói đến Pháp bảo, kỳ tháºt do các loại vạn niên linh phách, luyện
hóa mà thà nh
Cảm nháºn được Yêu Huyết Hồng Liên kiếm xao động bất an, Lăng
Tiêu vung tay lên, xuất ra Yêu Huyết Hồng Liên kiếm.
Yêu Huyết Hồng Liên kiếm vừa xuất ra liá»n bay lên không trung,
mÅ©i kiếm hướng xuống mặt đất phát ra môt tiếng run run rất nhá»,
má»™t hồi xao động truyá»n ra.
Khối vạn niên linh phách ở trong tay Lăng Tiêu bắt đầu trở nên run
run.
Lăng Tiêu biết, phà m là linh váºt, toà n bá»™ Ä‘á»u có bản năng bảo há»™ ý
thức, tựa như dưới ánh nắng chói chang, lá cây sẽ cuộn lại là bình
thưá»ng. Lăng Tiêu đưa tay lên, ném khối vạn niên linh phách nà y lên
không trung. Trong giây lát Yêu Huyết Hồng Liên kiếm bộc phát ra
một luồng ánh sáng mà u đỠtươi bao phủ khối vạn niên linh phách
nà y.
Lăng Tiêu khoanh chân ngồi trên giưá»ng, hai tay rất nhanh kết
thà nh các loại pháp ấn, vây quanh Yêu Huyết Hồng Liên kiếm vÃ
khối vạn niên linh phách. Toà n bộ căn phòng cũng bị pháp ấn tạo ra
kết giới bao lại.
.....
Tại sâu trong tiểu đảo, có má»™t căn nhà cá» bình thưá»ng, bên trong
rất sạch sẽ, trên ná»n nhà đặt má»™t cái bồ Ä‘oà n, trên bồ Ä‘oà n có má»™t
ngưá»i khoanh chân ngồi. Äó là má»™t lao già râu tóc bạc phÆ¡, mặt mÅ©i
hiá»n là nh phúc háºu. Nếu nhìn tháºt kỹ, bóng dáng cá»§a lao già hÆ¡i
giống với Tống Kỳ.
Ông lão nhắm mắt ngồi yên, toà n thân không nhúc nhÃch,xung
quanh ngôi nhà có khoảng mưá»i dặm Ä‘á»u liệt và o khu cấm địa,cấm
không cho ngưá»i ngoà i Ä‘i và o. Theo như lá»i nói cá»§a Tống Kỳ,cÅ©ng
đã và i chục năm rồi không có ngưá»i nà o Ä‘i và o nÆ¡i nà y.
Ngay lúc Lăng Tiếu đánh các loại ấn quyết lên Yêu Huyết Hồng
Liên kiếm phát ra một ánh hà o quang bao phủ vạn niên linh phách
và o bên trong, đôi mắt ông ta bỗng mở ra, hai luồng tinh thần lực
hùng mạnh theo hai mắt như thá»±c chất bắn vế phÃa vách tưá»ng ngôi
nhà cá».
Láºp tức bắn thá»§ng hai lá»— nhá», lão già dưá»ng như cảm thấy có gì đó
không bình thưá»ng, trên mặt lá»™ ra vẻ ngạc nhiên, thanh âm già nua
trầm xuông, lẩm bẩm:
-Môt khà thế rất hùng mạnh, không ngỠmang theo lực lượng hủy
diệt.
Nói xong, thân mình cÅ©ng không thấy nhúc nhÃch, liá»n biến mất
khá»i căn nhà tranh. Lão già như tia chá»›p Ở trên không trung, đảo
quanh và i vòng xung quanh căn nhà cá», bá»—ng nhiến không còn cảm
nháºn được khà thế hùng mạnh kia nữa, lão cảm thấy nghi hoặc,liá»n
lặng yên đi và o phòng của Tống Nghi ở bên cạnh.
Lão già nà y là lão tổ tông của Hải vực Tống gia tên là Tông Khế.
Tuy rằng trong nhiá»u năm qua vẫn Ä‘á»u Ä‘ang bế quan, có rất nhiá»u
háºu nhân trong gia tá»™c cho tá»›i bây giá» Ä‘á»u chưa từng nhìn thấy ông,
nhưng trên thá»±c tế, ông Ä‘á»u không phải chỉ có ẩn cư ở nÆ¡i nà y, mÃ
ngẫu nhiên cũng đi bộ và i vòng, nhìn xem hết thảy gia tôc có bình
thưá»ng không. Tống Minh Nguyệt có thá»i Ä‘iểm may mắn nhìn thấy
lão tổ tông. Thá»i **** đó, Hải vá»±c Tống gia bị môt con ma thú độc
long tấn công, con Ma thú báºc tám nà y biến toà n bá»™ hải đảo thà nh
má»™t mảnh há»—n loạn. Thá»i **** ấy, Tống Nghi chưa bi tẩu há»a nháºp
ma, có mưá»i cao thá»§ Kiếm Hoà ng ở trong gia tá»™c đánh nhau vá»›i Ma
thú cÅ©ng Ä‘á»u không thể khống chế được Ma thú báºc tám đến từ biển
sâu nà y.
Tại thá»i khắc mấu chốt, lão tổ tông đã ra tay, hÆ¡n nữa cùng vá»›i
mưá»i Kiếm Hoà ng kiá»m chế, má»›i chém được con Ma thú độc long
kia. Cho nên, từ sau tráºn đấu nà y, nhiá»u năm, sau Ä‘á»u không có má»™t
con ma thú báºc cao nà o có gan tá»›i gần chá»— hòn đảo nà y, là m cho Hải
vực Tống gia hoà n toà n sống trong yên bình.
Tống Khế ngưng thần nhắm mắt, liến nghe được tiếng nói chuyện.
Ông nhìn thấy ở bên ngoà i căn nhà nhỠcủa Tống Nghi có một nhóm
ngưá»i, tuy trong lòng còn căng thẳng, nhưng chợt nghÄ© đây không
phải là chắt trai cá»§a mình sao? Vừa nghe xong, ông má»›i yên tâm,tháºt
không ngỠchắt trai của mình đã tỉnh lại.
Tuy rằng không có thể khôi phục được thực lực, nhưng đây là một
kỳ tÃch.
Tống Khê yên tâm, thân mình chợt lóe lên, rồi biến mất ngay tại
chá»—, căn bản là không có bất luáºn kẻ nà o phát hiện ra, lão tổ tông
không ngá» vừa má»›i chạy tá»›i góc tưá»ng liá»n nghe được mình nói
chuyện...
.....................
Tống phu nhân giá» phút nà y đã khôi phục lại bình thưá»ng, tá»± mình
bưng một tô chè hạt sen mang đến cho trượng phu. Tuy Tống Nghi
đã tỉnh táo lại nhưng lực lượng mất hết, cho nên bây giỠcũng như
ngưá»i bình thưá»ng, rất muốn hưởng thụ sá»± chiếu cố cá»§a thê tá».
Bên cạnh, Tống Minh Nguyệt chỠđợi, cũng không có được cơ hội
nói. Tống Nghi uống môt chén canh, thấy tinh thần tốt hÆ¡n rất nhiá»u.
Lăng Tiêu đã nói, chỉ cần ông không rượu chè ăn uống quá độ thì
không có việc gì. Bởi vì Tống Nghi có thực lực manh mẽ, tuy rằng
nằm trên giưá»ng đã nhiá»u năm, nhưng thân thể và các cÆ¡ năng cÅ©ng
vẫn chưa có bị ảnh hưởng nhiá»u, hoạt động vẫn bình thưá»ng.
Tống Nghi nhìn thoáng kiá»u thê xinh Ä‘ep, khóe miệng khẽ cưá»i ôn
hòa nói:
-Kỳ tháºt, trong mấy năm qua, má»i ngưá»i nói cái gì á» trước mắt ta,
ta Ä‘á»u nghe được hết, chỉ có Ä‘iá»u không thể nói, không thể phản ứng
được gì mà thôi. Ngẫu nhiên ta cảm thấy thần trà thanh tỉnh, có lúc
lâm và o hôn mê, nhưng có thể nghe thấy má»i ngưá»i nói chuyện. Cho
nên, nà ng và con đã vì ta mà vất vả.
Tống Minh Nguyệt nhẹ giong nói:
-Chỉ cần phụ thân có thể khôi phục, Nguyệt nhi có vất vả như thế
nà o cũng được.
Tống Nghi hơi hơi lắc lắc đầu, nói:
-Ba năm thá»i gian, cÅ©ng đủ để ta tá»± há»i rất nhiá»u vấn Ä‘á», ta cÅ©ng
không cần lo lắng, cho dù là không có thực lực, nếu ta có thể sống rất
vui vẻ, so vá»›i nằm ở trên giưá»ng, ná»a chết ná»a sống thì tốt hÆ¡n
nhiá»u.
Tống Kỳ ở má»™t bên gáºt đầu, nói:
- Con có thể có tâm tÃnh như thế, vi phụ cÅ©ng an tâm. Mấy năm
nay, vì chuyện cá»§a con, moi ngưá»i Ä‘á»u rất khổ tâm, con nếu đã biết
như thế, ta cÅ©ng không nói nhiá»u. Chá» thêm và i ngà y, con nghỉ ngÆ¡i
tốt, cÅ©ng nên Ä‘i ra, để cho má»i ngưá»i hết lo lắng vì con.
- Con biết, phụ thân
Tống Nghi ôn hòa cưá»i cưá»i, tá»± nhiên nói.
Tống Minh Nguyệt nhìn phu thân như váºy, trong lòng vui mừng,
lại nhìn mẫu thân phát hiện ra mẫu thân trên mặt tưá»i cưá»i mưá»i
phần gượng ép, há»i:
-Nương, phu thân tỉnh lại, me không vui sao?
Tống phu nhân sỠsỠđầu con gái, nhẹ giong nói:
-Äứa nhá» nà y, con thấy phu thân con có cam tâm là m ngưá»i bình
thưá»ng sao? Nương chỉ sợ ông ấy là m chuyện gì Ä‘iên rồ thôi.
-A...
Tống Minh Nguyệt ngẩn ngơ, nguyên bản, nà ng muốn đi nói với
Lăng Tiêu, có thể tìm được dược liệu kia, thì táºn lá»±c tìm, tìm không
thấy thì quên Ä‘i. Nhưng khi nghe mẫu thân nói như váºy, nà ng láºp tức
cảm thấy được phu thân có chút khác thưá»ng.
Tống Nghi nguyên bản có được thực lực Kiếm Hoà ng, nay biến
thà nh má»™t ngưá»i bình thưá»ng, đừng nói ba năm, cho dù ba mươi
năm, chỉ tưởng tượng cũng sẽ đau lòng, cũng sẽ canh cánh trong
lòng, đâu có thể nà o biểu hiện bình thưá»ng được như thế?
Tống Minh Nguyệt vội la lên:
-Nương, là m sao bây giá» a? Phụ thân nếu mạnh mẽ như váºy...có
thể sinh mệnh nguy hiểm đó.
Tống Minh Nguyệt nói xong, đôi mắt khẽ đỠđứng lên:
-Lăng Tiêu cũng nói, tìm được dược liệu nà y có thể rất khó
Tống phu nhấn than nhẹ một tiếng, nói:
-Vì phụ thân, chỉ có thể để con đi van cầu Lăng Tiêu mà thôi. Con
không phải nói là hắn Ä‘ang phải kiến thiết thà nh trì sao? Tiá»n cá»§a gia
tá»™c ta nhiá»u lắm, đưa cho hắn để hắn kiến thiết thà nh. Rất nhiá»u các
gia tôc thế gia ẩn thế có chá»§ ý vá»›i hăn, gia tá»™c ta phái Ä‘i Tháºp tam
gia và Tháºp tứ gia đến nhà hắn giúp hắn giữ nhà . Sau đó, con cùng
vá»i hắn Ä‘i tìm dược liệu, mặc kệ hắn có yêu cầu gì, Ä‘á»u đáp ứng
-Nương...
Tống Minh Nguyệt sắc mặt á»ng Ä‘á»:
-Me nói là có ý tứ gì?
Tống phu nhân nhẹ nhà ng cưá»i, nói:
-Lăng Tiêu kia tuy rằng là ngưá»i thế tục, có khả năng sau lưng có
một gia tộc thế gia ẩn thế hùng mạnh, bản thán hắn nhân phẩm hoà n
hảo, nương rất hà i lòng vỠhắn.
- Mẹ thÃch, đâu có chuyện gì liên quan tá»›i con nhỉ.
Tống Minh Nguyệt nhấp nháy mắt, nói:
- HÆ¡n nữa, hắn gá»i con là Tống huynh.
Tống phu nhấn cưá»i khổ lắc đầu, nói:
-Ta ở phòng bên, nhìn phụ thân con môt chút, táºn lá»±c khuyên bảo
ông ấy. Cho nên, con có ngưá»i bạn như váºy tốt lắm, nếu ông ná»™i con
biết, cũng sẽ ủng hộ giống như nương.
Tống Minh Nguyệt gáºt gáºt đầu, nghÄ© đến Lăng Tiêu kêu cÃnh
mình Tống huynh, liá»n cảm thấy có chút buồn cưá»i, lại nghÄ© đến tình
trạng của phụ thân, tâm trạng lại cảm thấy buồn.
......
Lăng Tiêu thi triển pháp ấn cà ng lúc cà ng nhanh, các loai pháp ấn
ở trên không trung không ngừng lưu lai tà n ảnh, chỉ thấy khối vạn
niên linh phách treo ở trên Yêu Huyết Hồng Liên kiếm dần dần hòa
tan, từng giá»t từng giá»t linh dịch....không ngừng rá»i xuống,dung
nháºp và o Yêu Huyết Hồng Liên kiếm.
Äến thá»i Ä‘iểm giá»t cuối cùng hoà n toà n dung nháºp và o Yêu Huyết
Hồng Liên kiếm, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm phát ra môt khà thế
hùng mạnh vô cùng và hà o quang mãnh liệt. Nếu không phải Lăng
Tiêu phong bế gian phòng nà y, chỉ sợ toà n bá»™ má»i ngưá»i trên đảo, từ
tu vi Kiếm Tông Ä‘á»u có thể cảm ứng được.
Yêu Huyết Hồng Liên kiếm lượn và i vòng trên không trung,phát
ra từng tiếng lanh lảnh, sau đó bay trở lại tay của Lăng Tiêu, quang
hoa thu liễm, như là một đứa trẻ ăn no rồi ngoan ngoãn, thà nh thà nh
tháºt tháºt nằm ở trên tay cá»§a Lăng Tiêu, không nhúc nhÃch.
Lăng Tiêu nhìn lại Yêu Huyết Hồng Liên kiếm, lúc nà y trên thân
kiếm hiện lên nhiá»u chữ khắc rất phức tạp và ấn ký trở nên mưá»i
phần rõ rà ng, giống như thân thể con ngưá»i có huyết mach bình
thưá»ng trải rá»™ng hai bên thân kiếm. HÆ¡n nữa lúc nà y, Lăng Tiêu có
thể rõ rà ng cảm giác được, Yêu Huyết Hồng Liên kiếm đúng lÃ
không muôn rá»i xa chÃnh mình .
Tá»±a như là Sá»§ng váºt không muốn rá»i xa chá»§ nhân váºy.
Lăng Tiêu mừng rỡ vô cùng, sắp tới ngà y bay lên thân kiếm, ngự
kiếm phi hà nh.
|
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a npq91
|
|

06-06-2011, 04:22 PM
|
 |
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
|
|
Chương 212: Tháºp tam gia và tháºp tứ gia
Tống Minh Nguyệt tìm được Lăng Tiêu, liá»n khôi phuc bá»™ dạng
cá»§a mỹ thiếu niên. Nhìn thấy Lăng Tiêu, nhá»› tá»›i lá»i nói cá»§a mẫu thân
nói, phản ứng đầu tiên là có chút ngượng ngùng, nhưng trên mặt
cũng không có biểu hiện ra, nà ng do dự một chút, nói:
-Lăng huynh...Gia phụ...ông ấy...
- À? Lệnh tôn không phải là đã tỉnh lại sao?
Lăng Tiêu dung hợp van niên linh phách với Yêu Huyết Hồng Liên
kiếm, trong lòng rất vui sướng, trên mặt mang theo nụ cưá»i ôn hòa,
nói:
-Hay là muốn khôi phục thá»±c lá»±c? Kỳ tháºt đã là ngưá»i luyện võ,
không có ngưá»i nà o lại cam tâm má»™t thân thá»±c lá»±c không thể Sá» dụng
được, nhưng có Ä‘iá»u, Tống huynh cÅ©ng biết, trong trưá»ng hợp nà y
của lệnh tôn...
-Vấn đỠnà y ta biết.
Tống Minh Nguyệt biểu tình có chút ảm đạm, nhe giá»ng nói:
-Nhưng đây là má»™t đưá»ng hy vá»ng, chỉ có Ä‘iá»u...ta cầu huynh cứu
phụ thân ta.
-Hô
Lăng Tiêu thở tháºt dà i ra má»™t hÆ¡i, nói:
-Như váºy Ä‘i, ta vẽ ra dược liệu cần thiết, sau đó huynh vẫn dùng
lực lượng của gia tộc, chúng ta cùng nhau tìm kiếm, có được không?
-A tháºt tốt quá, Lăng huynh, rất cảm tạ huynh.
Äôi mắt Tống Minh Nguyệt khẽ chá»›p động nước mắt, nhìn Lăng
Tiêu, trong lòng cảm thấy ấm áp. Nà ng cũng không có hoà n toà n
theo lá»i mẫu thân đắn Ä‘o mà là dứt khoát xin Lăng Tiêu giúp đỡ. Lúc
ở thà nh Penzias, Tống Minh Nguyệt nhìn ra được, Lăng Tiêu cũng
không phải là má»™t ngưá»i dá»… chÆ¡i, sát phạt quyết Ä‘oán, cÅ©ng không
phải là ngưá»i dá»… đối phó. Nhiá»u gia tá»™c thế gia ẩn thế như váºy, không
có ai chiếm được ná»a Ä‘iểm ưu đãi trên tay hắn.
Thá»i gian nà y, Tống Minh Nguyệt tiếp xúc nhiá»u vá»›i Lăng Tiêu,
thấy hắn cÅ©ng không phải là ngưá»i xấu, cÅ©ng không phải ngưá»i tham
lam.
Kết quà là nà ng đã đánh cuộc thắng, phải nói Tống Minh Nguyệt
đã đánh cuá»™c chÃnh xác.
-Lăng huynh, hiện nay huynh Ä‘ang kiến thiết thà nh Penzias.ÄÆ°á»£c
sá»± đồng ý cá»§a ông ná»™i, huynh trùng kiến thà nh Penzias cần rất nhiá»u
tiá»n, cứ để Hải vá»±c Tống gia gánh vác. Sá»± an nguy cá»§a Thà nh
Penzias, Hải vá»±c Tống gia phái ra hai Kiếm Hoà ng báºc hai,đến
thà nh Penzias thá»§ há»™... cÅ©ng đủ năng lá»±c để tá»± bảo vệ. Lá»i hứa cá»§a
Hải vực Tống gia là trăm năm không thay đổi.
Tống Minh Nguyệt cưá»i nói.
Lăng Tiêu cảm thấy kinh ngạc không thôi. Hắn vừa mới đáp ứng
Tống Minh Nguyệt, kỳ tháºt là có tư tâm. Nói đến thú tôc Äại Tế Ti,
nếu có Tiểu Hoà n Äan, cÅ©ng có thể rất nhanh khôi phuc thá»±c lá»±c.
Mặc kệ Suy nghÄ© từ góc độ nà o, Lăng Tiêu Ä‘á»u muốn trợ giúp nà ng.
Nhưng Hải vá»±c Tống gia, vì má»™t tá»™c nhân, lại đưa ra Ä‘iá»u kiện
tưởng như không thể, hơn nữa đó là một khoản kinh phà lớn.
Trùng kiến thà nh Penzias cần rất nhiá»u kim tệ, theo tÃnh toán sÆ¡ bá»™
là cần đến hà ng tỉ kim tệ.
Cho dù Hải vực Tống gia là một gia tộc thế gia ẩn thế, tà i lực hùng
háºu, cho dù trong kho báu Tống gia có vô số tinh hạch ma thú, nhưng
Hải vá»±c Tống gia có mưá»i mấy vạn dân cư, là má»™t đại gia tôc có
nhiá»u ngưá»i như váºy, cá»§a cải phải tÃch lÅ©y hà ng ngà n năm má»›i có
được, sao có thể dá»… dà ng Ä‘iá»u động cho hắn?
Xem ra để Tống Nghi khôi phục, Tống gia coi như dốc hết vốn.
Lăng Tiêu có chút chần chỠnhìn vẻ mặt khẩn trương của Tống
Minh Nguyệt, nói:
-Äiá»u nà y...nà y có thÃch hợp không?
Tống Minh Nguyệt nói:
-Có cái gì không thÃch hợp, cấp báºc Kiếm Hoà ng không thể dùng
tiá»n là đổi được. HÆ¡n nữa, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng liên quan đến tinh thần cá»§a
toà n bộ Hải vực Tống gia.
Lăng Tiêu gáºt gáºt đầu, nghÄ©: “Äúng tháºt! Nếu Tống Nghi có thể
khôi phục như bình thưá»ng, đúng là toà n bá»™ Hải vá»±c Tống gia Ä‘á»u
á»§ng há»™, việc nà y có ý nghÄ©a vô cùng đặc biệt, như thế xem ra cÅ©ng lÃ
Ä‘iá»u hợp lý.â€
NghÄ© vấy, Lăng Tiêu gáºt gáºt đầu nói:
-Nếu đã đến nước nà y, Lăng Tiêu đà nh chiếm tiện nghi lá»›n váºy,
nếu không đáp ứng, có vẻ như bất cần nhân tình. Tống huynh, huynh
cứ từ từ, ta vẽ đồ hình dược váºt ra, sau đó nói rõ táºp tÃnh sinh trưởng,
đặc thù, và đại khái nó sinh ra và lớn lên ở đia phương nà o. Ngà y
mai, các huynh có thể phái ngưá»i Ä‘i tìm dược vất, nhưng có má»™t chút
vấn Ä‘á», là nÆ¡i sinh trưởng cá»§a dược liệu rất có thể có má»™t Ãt ma thú
mạnh mẽ thủ hộ, cho nên để an toà n, các huynh ngà n vạn lần cần
phải cẩn tháºn, thá»±c lá»±c không đến Ma Kiếm Sư, tốt nhất là không
nên Ä‘i. Kỳ tháºt, tốt nhất là Kiếm Tông má»›i có thể an toà n.
Lăng Tiếu nói xong, sau đó lại nói tiếp:
- Luyện chế Tiểu Hoà n Äan, tổng cá»™ng cần năm loại dược liệu,hai
loại máu cá»§a động váºt. Năm loại dược liệu là Tá» bối thiên quỳ,tố hinh hoa, xương bồ quả, thất tán thảo và hà n địa tuyết liên. Hai loại máu cá»§a động váºt là Giao Long ngà n năm và Băng Tinh Thiên tà m. Mấy thứ nà y hẳn là tìm kiếm có khó khăn rất lá»›n, nhất là Giao Long ngà n năm...Giao Long hiển nhiên xem như là má»™t chi nhánh cá»§a
Long tộc vốn rất khó gặp, mà ngà n năm lại cà ng khó tìm. Hơn nữa,
phà m là Giao Long vượt qua năm trăm năm, thực lực cũng phi
thưá»ng hùng mạnh, muốn lấy máu cá»§a nó, quả tháºt là rất khó.
Tống Minh Nguyệt sóng mắt như nước nhìn Lăng Tiêu, nhẹ giá»ng
nói:
-Mặc kệ như thế nà o, phải trả giá như thế nà o, Lăng Nguyệt Ä‘á»u
nguyện ý đi là m.
Lăng Tiêu gáºt đầu cưá»i khổ, trong lòng có má»™t số việc, không phải
có nguyện ý hay không, mà vấn đỠlà ... Quên đi, hắn hiện tai cũng
cÅ©ng không muốn đả kÃch lòng tá»± tin cá»§a Tống Minh Nguyệt. Giao
Long ngà n năm, đừng nói là Lăng Tiêu, cho dù là lão tổ tông Kiếm
Tôn cá»§a Hải vá»±c Tống gia kia Ä‘i, Ä‘á»u là chịu chết mà thôi. Nếu thế
giá»›i nà y có Giao Long, thì ngà n năm Giao Long, Ãt nhất là Ma thú báºc
chÃn.
Ở Äại lục Thương Lan, Long tá»™c có cái dạng gì, Lăng Tiêu vẫn
chưa từng gặp qua, nghe nói Rồng thuá»™c loại Ma thú báºc chÃn.
Nhưng ở Tu Chân Giá»›i, Rồng tuyệt đối là sinh váºt hùng mạnh, chúng
nó tháºm chà có thể trở thà nh tá»a kỵ cá»§a tiên nhân. Ngẫm lại xem, có
thể là m váºt cưỡi cá»§a tiên nhân, bản thân nó có thá»±c lá»±c yếÌu được
sao? Chỉ Sợ, cho dù là ngưá»i tu chân Äại Thừa kỳ đối chiến vá»›i nó,
cũng chưa chắc đã hơn.
Vá» phần Giao Long, tuy rằng thá»±c lưc kém hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i
Rồng chÃnh thức, nhưng ngưá»i tu chân Nguyên Anh kỳ, nếu không
có hộ thân pháp bảo, Giao Long tuyệt đối có thể môt đòn chết đối
phương.
Tuy nhiên thế giới nà y có Long tộc hay không, Lăng Tiêu cũng
không thể biết, hơn nữa Lăng Tiêu cũng có phương thức bảo mệnh,
bởi vì cà ng là ma thú báºc cao, chỉ số thông minh cá»§a nó cÅ©ng cà ng
cao. Lăng Tiêu có thể xuất ra bảo váºt gì đó là m cho nó động tâm, đổi
nó một chút máu huyết, công bình trao đổi mà thôi....Chỉ xem ra có
thể gặp được hay không nữa thôi.
Sáng Sớm ngà y hôm sau, Lăng Tiêu vẽ xong đồ hình giao cho
Tống Minh Nguyệt. Riêng Giao Long ngà n năm kia, Là ng Tiêu đặc
biệt nhắc nhở Tống Minh Nguyêt, nếu tháºt sá»± có gặp gỡ, liá»n phái
ngưá»i thông tri cho hắn, ngà n vạn lần đừng có tá»± mình hà nh động,.
Äừng nói ngà n năm, cho dù Giao Long năm trăm năm, thá»±c lá»±c
Kiếm Hoà ng cũng không thể chiến thắng nổi.
Con ngưá»i dù sao vẫn tá»± cho là mạnh nhất, nhưng trên thá»±c tế, sinh
váºt có thá»±c lá»±c mạnh hÆ¡n con ngưá»i quả thá»±c nhiá»u lắm.
Trên bên tà u, cha mẹ cá»§a Tống Minh Nguyêt, cùng vá»›i Ä‘oà n ngưá»i
Tống gia, Ä‘á»u đến đưa tiá»…n. Phụ thân cá»§a Tống Minh Nguyêt là Tống
Nghi lúc nà y cũng biết toà n bộ gia tộc tìm kiếm dược liệu để khôi
phục thực lưc cho mình, trong lòng rất là cảm động, cố kiên trì ra đây
đưa tiễn.
Tống Nghi nhìn vá» phÃa Lăng Tiêu, trong mắt có chút nóng bá»ng
pha lẫn phức tạp, nhưng tháºt ra lại khiến Lăng Tiêu có chút nghi
hoặc, tá»± nhá»§, ngươi đừng xem ta là vô dụng như váºy chứ, ta không
phải cố ý cho Hải vực Tống gia ngươi một nan đỠ....
Trên thực tế, Suy nghĩ của Lăng Tiêu và Tống Nghi cách xa nhau
hà ng vạn dặm. Tống Nghi thấy nữ nhi dưá»ng như rất vui vẻ Ä‘i theo
bên ngưá»i tiểu tá» kia, ông tưởng tượng bản thân mình trong nhiá»u
năm qua chưa bao giá» hoà n thà nh tốt trách nhiệm cá»§a má»™t ngưá»i cha,
đến khi có chút tỉnh ngá»™, nữ nhi cÅ©ng đã tá»›i tuổi láºp gia đình, trong
lòng ông cảm thấy có chút chua xót mà thôi.
Tống Nghi nhìn thấy thê tỠxinh đẹp như hoa bên cạnh, bỗng nhiên
trong lòng cảm khái, đưa cánh tay hơi gầy, theo ống tay áo rộng
thùng thình nhẹ nhà ng nắm lấy bà n tay má»m mại nhá» bé cá»§a thê tá».
_Thân thể Tống phu nhân khẽ run lên, hai mã khẽ hồng lên, tay kia
vẫy vẫy theo con tà u Ä‘i ra khá»i bên.
Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyêt tựa và o mặt trên cua boong tà u,
Tần Cách ngồi dá»±a và o mép thuyá»n như trước, biểu tình trên mặt có
chút khẩn trương, lại có chút hưng phấn.
Lăng Tiêu há»i:
-Tần Cách, ngươi Ä‘ang là m gì? Khi má»›i tá»›i đây dưá»ng như ngươi
cÅ©ng như thể nà y, chẳng lẽ thá»±c lá»±c ngưá»i tăng lên?
-Hắc hắc, Tần Cách từ trước chưa thấy qua biển rộng, lại có phần
choáng váng, cho nên...
Tần Cách nhe răng cưá»i, má»™t thị nữ Ä‘i qua bên ngưá»i hắn sá»ng sốt,
sợ tới mức trong tay bưng hai chén thức ăn thiếu chút nữa rơi ra.
Tần Cách vá»™i và ng xoay ngưá»i quay đầu Ä‘i. Thoạt nhìn bên ngoà i
hắn hung hãn, thá»±c lá»±c hùng mạnh, trên thá»±c tế, tÃnh tình cá»§a Tần
Cách mưá»i phần dịu dà ng, tuy rằng cảm thấy nữ giá»›i nhân loại Ä‘á»u
rất xấu, nhưng hắn cố gắng thÃch biến thà nh má»™t nhân loại.
Lăng Tiêu cưá»i cưá»i, thầm nhá»§ tÃnh cách Tần Cách tháºt ra tốt lắm,
hắn đi biển cà ng sợ hãi, hắn lại cà ng là muốn đi chinh phục.
Äi theo Tống Minh Nguyệt là Tháºp tam gia và Tháºp tứ gia, lên
thuyá»n môt lúc sau Lăng Tiêu má»›i phát hiện, hai ngưá»i kia quả thá»±c
là hai kẻ dở hơi, miễn là hỠỠhai nơi riêng biệt, nếu cùng một chỗ thì
hay luôn miêng cãi nhau và là m cho ngưá»i khác Ä‘au khổ.
HÆ¡n nữa, môt chút tư cách cao thá»§ Ä‘á»u cÅ©ng không có, hay theo
bá»n thá»§y thá»§ cởi trần, ngồi cùng má»™t chá»— bà i bạc, mặt đỠtÃa tai.
Tống Minh Nguyêt thấy tình huống nà y đã Sớm thà nh thói quen,
không có gì ngạc nhiên. Lăng Tiêu cảm thấy vô cùng kinh ngạc,
trong lòng nghÄ© hai ngưá»i nà y đúng là cá»±c phẩm, hÆ¡n hai trăm tuổi
không ngá» còn có thể có tâm tình như váºy, tháºt sá»± là m cho ngưá»i ta
hâm mộ.
Lăng Tiêu kiếp trước hơn năm mươi tuổi, tâm tình giống như là hai
trăm tuổi. Dù sao trong núi không phân biêt năm tháng, suốt ngà y tu
luyện, cho dù là má»™t thiếu niên, tÃnh tình cÅ©ng như lão thà nh.
-Lăng Tiêu tiểu hữu, chúng ta cùng nhau câu cá nhé? Xem ai câu
được cá to.
Lăng Tiêu Ä‘ang Suy nghÄ©, đằng sau truyá»n đến má»™t thanh à m,Tháºp
tam gia ăn mặc trưá»ng bà o mà u trắng cưá»i hì hì Ä‘i tá»›i, nói:
-Äám kia đánh bạc kém quá, không ngá» là m trò vá»›i gia gia,muốn
chết sao? Nếu không cần bá»n há» Ä‘i thuyá»n, gia gia tháºt muốn ném
hết bá»n chúng xuống biển rá»™ng.
Äằng sau, Tháºp tứ gia bÄ©u môi nói:
-Lão Tháºp tứ, bản thân ngươi tay nghá» không tinh, ăn gian bị ngưá»i
ta phát hiện, ngược lại còn nói linh tinh.
-Ngươi thúi lắm, ta là tháºp tam.
-Ngưá»i má»›i thúi lắm, Ta là tháºp tam...
Lăng Tiêu nhìn thấy hai cái kè dở hÆ¡i, nhất thá»i không nói gì,mặt
mà y nhăn nhó. Tống Minh Nguyêt đi đến kéo Lăng Tiêu đi chỗ khác.
-Lăng huynh, bên ngoà i gió lá»›n, chúng ta quay vá» khoang thuyá»n
chơi cỠđi.
Lăng Tiêu quay đầu lại nhìn trá»i trong nắng ấm, trên biển không có
một gợn sóng.
|
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a npq91
|
|

06-06-2011, 04:23 PM
|
 |
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
|
|
Chương 213: má»i ngưá»i xa lánh quốc vương bệ hạ.
Hai ngà y sau, Tháºp Tam gia và Tháºp Tứ gia không biết như thế
nà o, trèo nên cánh buồm, muốn cùng với Tần Cách "luạn bà n".Tần
Cách tổng hợp lại thực lực cũng chỉ là Kiếm Hoà ng bạc một, hai lão
già giảo hoạt nà y phi thưá»ng không biết xấu hổ, luôn miệng nói hai
ngưá»i là song sinh huynh đệ đồng khà tương liên, cùng tiến cùng lùi,
không thể phân chia.
Thế thì hai đà nh một.
Má»—i ngà y trên thuyá»n, Ä‘á»u có thể thưởng thức tráºn đấu giữa Kiếm
Hoà ng cao thá»§ đánh nhau sống chết, má»—i ngà y Tần Cách Ä‘á»u bị đánh
thà nh đầu heo.
Hai lão già nà y như là tìm được món đồ chơi vô cùng tốt, cho nên
đã sinh ra nghiện.
Thân thể Tần Cách có tố chất cực kỳ đặc thù, năng lực khôi phục
rất mạnh, Tháºp Tam gia và Tháºp Tứ gia cÅ©ng không tháºt sá»± ra đòn
nặng tay, cho nên, ba ngưá»i nà y không ngỠđánh nhau thà nh nghiện,
má»—i ngà y Ä‘á»u đánh nhau đến và i canh giá».
Ngà y đầu tiên, Tần Cách đánh nhau, trong vòng mưá»i chiêu, bị hai
huynh đệ liên thủ đánh thà nh đầu heo.
Ngà y hôm sau, Tần Cách cũng vẫn như trước bị đánh thà nh đầu
heo, nhưng thình lình cÅ©ng đánh cho Tháºp Tam gia ăn má»™t chút Ä‘au
khổ nho nhá». HÆ¡n nữa, hắn kiên trì được mưá»i ba chiêu
Ngà y thứ ba, Tần Cách vẫn bị đánh thà nh đầu heo, cũng không có
thể đánh cho Tháºp Tam gia và Tháºp Tứ gia đòn nà o. Nhưng Tháºp
Tam gia và Tháºp Tư gia lại giáºn không thể kiá»m chế được. Bởi vì
không ngỠTần Cách lại có thể chống lại được hai huynh đệ hỠliên
thủ tấn công qua được bốn mươi chiêu.
Sá»± việc nà y, quả thá»±c chÃnh là má»™t loại sỉ nhuc, cho nên hai huynh
đệ hỠquyết định ngà y thứ tư nhất định phải giáo huấn tốt Tần Cách.
Ngà y thư tư, thuyá»n lá»›n cáºp bá», rốt cục vá» tá»›i thà nh Penzias.Trên
thá»±c tế, Lăng Tiêu cÅ©ng không có rá»i khá»i thà nh bao lâu, hÆ¡n nữa,
Tiểu Sá»u vẫn Ä‘á»u ở trên trá»i giám thị, qua lại Ä‘i tá»›i Hải vá»±c Tống gia
và hầu tước phủ, cũng không có gì bất ngỠphát Sinh, nếu không Tiểu
Sá»u đã Sá»›m bay tá»›i gặp Lăng Tiêu. Tiểu Sá»u cÅ©ng dần trưởng thà nh,
cÅ©ng độc láºp hÆ¡n so vá»›i lúc trước. Hiện tại, trừ Lăng Tiêu và những
ngưá»i lúc đầu nó quen biết, còn những ngưá»i khác, Tiểu Sá»u căn bản
là không để ý tới.
TÃnh tình nó cà ng ngà y cà ng cao ngạo. Isa hiểu biết rất sâu vá» ma
thú cÅ©ng nói qua, đây là biểu hiện bình thưá»ng cá»§a Tuyết SÆ¡n Thiểm
Äiện Ưng, chúng nó thiên tÃnh vô cùng cao ngao, bởi vì ma thú phi
hà nh Ä‘á»u thuá»™c loại bá chá»§ trên bầu trá»i.
Mà Tuyết SÆ¡n Thiểm Äiện Ưng lai là bá chá»§ cá»§a bá chá»§.
vá» phần Tiểu Sá»u, Lăng Tiêu cảm giác được, hiện tại thá»±c lá»±c cá»§a
nó đã đạt được ma thú báºc năm
Tin tưởng theo thá»i gian trôi qua, Sá»›m muá»™n gì có môt ngà y, Tiểu
Sá»u cÅ©ng có thể trở thà nh má»™t ma thú có thá»±c lá»±c hùng mạnh nhất
trên Ä‘á»i.
Thá»i Ä‘iểm trước, có môt Kiếm Hoà ng, hai Kiếm Tông hùng mạnh
bị đánh chết tại phủ đệ Lăng Tiêu. Tin tức nà y được thủ hạ của
Lăng Tiêu cố ý lá»™ ra ngoà i, trong lúc nhất thá»i, má»i ngưá»i Ä‘á»u biết
Lăng Tiêu có thế lực lớn đứng đằng sau chống lưng. Tin tức nà y rất
nhanh lan xa tới đế đô, Quốc vương bệ ha khi nghe thấy tin nà y thì
cả kinh, đang ngồi trên ghế té xuống.
Việc nà y không phà i là giả, là sá»± tháºt.
Sau khi nháºn được máºt báo, quốc vương liên tiếp ba ngà y không có
và o triá»u, tá»± nhốt bản thân mình bên trong tẩm cung. Má»i ngưá»i,ai
cũng thấy, quốc vương đang Sợ.
Lăng Thiên Khiếu, chưởng quản Tây bộ biên thuỳ đế quôc,tay
nắm quân quyá»n, là quan to má»™t phương. HÆ¡n nữa, trong những năm
gần đây, ở Tây bộ ông ta cùng với bình dân bá tánh có quan hệ vô
cùng tốt, có uy vá»ng cá»±c cao.
Vùng đất phong của Lăng gia ở Tây Bắc cũng phát triển với khà thế
hừng hực, con cả của Lăng Thiên Khiếu là Lăng Chà cũng là một
nhân tà i. Äất phong Lăng gia ở trong tay hắn, chỉ ngắn ngùn có và i
năm, đã bắt đầu hình thà nh má»™t gia tá»™c Phương Bắc quyá»n thế,cùng
với gia tộc TỠKinh Hoa là hai đại gia tộc có thực lực lớn nhất ở
vùng nà y.
Äúng là lúc trước quốc vương bệ hạ có kỳ vá»ng nhìn đến, nhưng
hiện tại hắn không hy vá»ng nhìn thấy cảnh tượng nà y, mà ngược lại
hắn cảm thấy sợ hãi.
Lúc trước quả tháºt hắn má»›i cấp cho Lăng gia thăng quan tiến tước,
ân Sá»§ng như thế nhất thá»i vô hại. Nhưng hắn nháºn thấy Lăng gia lúc
nà y là một sự uy hiếp lớn. Quốc vương bệ ha cảm thấy vô cùng lo
lắng bất an, ăn không ngon ngủ không yên. Nắm bắt được tình hình,
đại thần Ô Lan Hùng âm thầm tá»i gặp quốc vương, dâng lên kế sách:
-Thưa bệ hạ, nghe nói tam thiếu gia Lăng gia cùng với Nhị điện hạ
không hợp nhau, hÆ¡n nữa cái chết cá»§a mấy cưá»ng giả kia tại Hầu
tước phá»§, dưá»ng như Ä‘á»u có liên quan đến Nhị Ä‘iện ha. Môt khi đã
như váºy, Bệ hạ sao không nhân cÆ¡ há»™i nà y mà thu hồi binh quyá»n
cá»§a Nhị Ä‘iện ha? là m như váºy lai giao hảo tốt vá»›i Lăng Tiêu?
- Nam Phương Vương hiện tai đã thà nh một lão hổ không có răng
nanh, mà bệ ha ngà i..., hắc hắc.
Ô Lan Hùng nói đến đây, trên thưc tế hắn hiểu được, lão quốc
vương dù chỉ còn sống má»™t ngà y, cÅ©ng không muốn nhưá»ng ngôi
vương nà y cho ai, hÆ¡n nữa hiện tại hoà ng háºu không ngá» lại Sinh ra
Hoà ng tỠthứ ba.
Quốc vương muốn dùng Hoà ng tá» thứ ba nà y ức chế hai hoà ng tá»
kia, mà Ãt nhất cÅ©ng trên mưá»i năm nữa Hoà ng tá» thứ ba má»›i trưởng
thà nh.
Trong lòng Quốc vương bệ ha rất rõ rà ng, Ô Lan Hùng cùng Thái
tỠquan hệ rất sâu, muốn chèn ép Nhị điện ha, khi có cơ hội, khẳng
định là sẽ không bỠqua. Quốc vương cũng biết gia tôc Ô Lan cùng
Lăng gia cÅ©ng không chỉ là đối phó, tháºm chà có thể nói là thù háºn rất
sâu. Ngay cả con dâu của Ô Lan Hùng, hiện tại ở thà nh Penzias
không chịu trở vá».
Chuyện nà y đã trở thà nh trò cưá»i trong giá»›i quý tá»™c tại đế đô. Nếu
nói trong lòng Ô Lan Hùng không có tâm tư hãm hại Lăng gia, lão
quốc vương mới không tin. Tuy nhiên, Quốc vương cảm thấy trước
mặt dưá»ng như mình và Ô Lan Hùng ở trên cùng môt tráºn tuyến... Ô
Lan Hùng thấy Quốc vương chần chừ, liá»n lên tiếng khuyên nhá»§:
- HÆ¡n nữa, thần thấy Thiên Kỳ công chúa dưá»ng như quan tâm đặc
biệt đối với Lăng Tiêu.
Ô Lan Hùng còn chưa nói xong, lão quốc vương vẻ mặt láºp tức liá»n
trầm xuống, cả giáºn nói:
- Ô Lan Hùng, ngươi tháºt là láo xược, hôn sá»± hoà ng gia,ngươi
cũng muốn tham gia à ? Cút đi ra ngoà i cho ta.
Ô Lan Hùng cúi đầu, vẻ mặt cưá»i gian lui ra ngoà i. Hắn đã có tin
tình báo, mưá»i phần chuẩn xà c, thông tin nà y lấy từ ná»™i gián cà i và o
bên ngưá»i Nam Phương Vương Lý Võ Thông. Nhưng năm gần đây,
Thái tá» và Nhị Ä‘iện ha luôn ở thế đối láºp, sắp xếp Ä‘iệp viên bên
ngưá»i đối phương cÅ©ng không phải là chuyện hiếm lạ gì.
Tuy nhiên, lần nà y tin tức tình báo báo vỠlà m cho Thái tỠtâm tình
rất tốt, chÃnh là má»™t Kiếm Tông ẩn tà ng bên cạnh Nhị đệ nhiá»u năm
rồi, không ngỠbị đánh chết ỠHầu tước phủ của Lăng Tiêu.
Äây quả thá»±c là má»™t thông tin tốt, tháºt tốt quá, không có cái gì tốt
hơn.
Lúc trước, thông qua thống lĩnh kỵ Sĩ đoà n, Lăng Tiêu có nói với
Thái tỠlà bên cạnh Nhị vương gia có một cao thủ Kiếm Tông? Hắn
lúc đầu không tin, sau quay vỠnhớ lại lần đó trên phố, có một cao
thá»§ Kiếm Tông đã rất chuẩn xà c vạch ra thân pháºn cá»§a hắn, hắn lại
liên tưởng đến lá»i nói cá»§a Lăng Tiêu, quả tháºt là chÃnh xác.
Tuy rằng Thái tỠkhông rõ rà ng lắm vì sao Lăng Tiêu lại biết được
sá»± kiện kia, nhưng hắn không thể phá»§ nháºn được, bên canh Nam
Phương Vượng quả tháºt có má»™t cao thá»§.
Äiểm nà y Thái tỠđã Sá»›m biết, nhưng hắn lại không biết được cao
thủ kia có thực lực Kiếm Tông.
Toà n bá»™ Äế quốc Lam Nguyệt, và bên canh quốc vương cÅ©ng chỉ
có hai cao thủ Kiếm Tông, Nam Phương Vương có uy đức gì mà có
được má»™t cao thá»§ Kiếm Tông? Bên ngưá»i hắn có cao thá»§ Kiêm Tông
như váºy? Nếu hắn phái Kiếm Tông kia tá»›i giết ta thì sao?
Thái tá» Suy nghÄ© như váºy, cảm giác toà n thân lạnh toát. CÅ©ng may,
hiện tại tên Kiêm Tông kia đã chết.
Có thể nói, lúc nà y Thái tỠđiện ha cảm giác như là thoát được một
tảng lá»›n rá»i ra khá»i lồng ngá»±c.
Sau khi thấy Ô Lan Hùng Ä‘i ra ngoà i, Quốc vưá»ng tức giáºn xé tan
táºp tà i liệu trên bà n, phẫn ná»™ chá»i ầm lên:
-Môt đám khốn khiếp, không ngỠchúng nó trắng trợn lộ rõ chủ ý.
Hừ, trừ phi ta chết, nếu không..., đừng có ai đừng nghĩ...
Ô Lan Hùng có dụng tâm hiểm ác, và o yết kiến bệ hạ, đầu tiên lÃ
chèn ép Nam Phương Vương, nếu thu binh quyá»n cá»§a Nam Phương
Vương, sẽ tạo thà nh hai háºu quả:
-Má»™t là Lý Võ Thông từ nay vá» sau không gượng dáºy nổi,trở
thà nh môt thân vương không có tư cách tranh ngôi.
-Hai là , Lý Võ Thông sẽ tạo phản, tự xưng vương.
Mặc kệ háºu quả như thế nà o, lão quốc vương Ä‘á»u không nguyện ý
thấy, tuy rằng trong thá»i gian ngắn có thể hữu hảo vá»›i LăngTiêu,
nhưng cái giá phải trả...tháºt là quá lá»›n.
Sau đó phải gả Lý Thiên Kỳ cho Lăng Tiêu. Vấn đỠnà y, má»›i lÃ
chuyện tình mà lão quốc vương không thể dễ dà ng tha thứ. Lý Thiên
Kỳ có thể hay không gả cho Lăng Tiêu? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có thể!
Nếu nà ng không phải con gái cá»§a Thái tá», quốc vương đã sá»›m gả
cho Lăng Tiêu. Chỉ là một công chúa mà thôi, công chúa nà o mà Sớm
muá»™n gì không có láºp gia đình? Nêu dùng công chúa có thể chiếm
được tình cảm cá»§a Lăng Tiêu, như váºy đừng nói là gả má»™t công chúa,
mà nhiá»u hÆ¡n nữa, lão quốc vương cÅ©ng sẽ không có để ý. Mấu chốt
vấn đỠlà , khi gả Lý Thiên Kỳ cho Lăng Tiêu, như váºy Thái tá» chÃnh
là nhạc phụ của Lăng Tiêu. Cho dù trước đây Lăng gia và Thái tỠcó
cái gì không hợp, cũng không thể có chuyện con rể đi đối phó với
cha vợ.
Quốc vương tức giáºn đến nghiến răng nghiến lợi, là m cho cung nữ
và thị vệ ở bên ngoà i sợ tới mức đầu óc căng thẳng, không ai dám ra,
sợ quốc vương bệ ha đổ ná»™ há»a lên đầu mình. Lúc nà y, Nam Cung
lão bỗng nhiên xuất hiện trước mắt quốc vương bệ hạ. Ở trong hoà ng
cung nà y, cÅ©ng chỉ có lão và Vinh lão má»›i có tư cách như váºy tùy ý
xuất nháºp và o phòng cá»§a quốc vương.
-Bệ ha, vì sao mà ngà i giáºn dữ như váºy? Lăng gia được ngà i ân
Sá»§ng như váºy, không có cảm tạ hoà ng ân, chẳng lẽ hắn có thể là m
phản sao?
Lão quốc vượng nói
-Ta không sợ bon ho là m phản?
Nam Cung lão nói tiêp:
-Chuyện nà y quả tháºt cÅ©ng là m cho chúng ta lo lắng, không ngá»
bên cạnh Lăng Tiêu lại có lá»±c lượng hùng mạnh như váºy. Bệ hạ sao
không xin gia tá»™c giúp đỡ? Nghe nói trước kia, ngưá»i cá»§a gia tá»™c bệ
hạ đã gặp mặt cùng Lăng Tiêu, trò chuyện với nhau rất vui vẻ. Tin
tưởng rằng, nêu gia tộc bệ hạ ra mặt, Lăng Tiêu cũng phải cấp cho ba
phần mặt mũi. Hơn nữa, chuyện bà phương thượng cổ đan dược kia,
vá» sau sẽ không đỠcáºp tá»›i nữa
Lão quốc vương láºp tức ngã ngồi xuống ghế, trong nháy mắt như
già nua thêm và i tuổi, lắc đầu cưá»i khổ nói:
-Không thể tưởng tượng được, ta là ngưá»i đứng đầu Lam Nguyệt,
không ngỠlại xảy ra nông nỗi nà y. Nam Cung lão, ngà i nói thực lưc
cá»§a Lăng Tiêu chẳng lẽ hùng mạnh như váºy?
Nam Cung lão biết rõ tÃnh nết cá»§a lão quốc vương, vá»™i khuyên:
-Bệ hạ, ta đã theo ngà i bao lâu nay, nếu ngà i vẫn khư khư cố chấp
chá»§ ý muốn đánh hắn, ta cùng vá»›i Vinh lão... CÅ©ng chỉ có thể rá»i
khá»i hoà ng cung, bởi vì ngà i khư khư cố chấp thì háºu quà là ...Giang
sơn nà y cũng khó giữ được.
Lão quốc vương hai mắt dưá»ng như bốc há»a, lạnh lùng nhìn chằm
chằm và o Nam Cung lão, là nh lạnh nói:
-Nam Cung lão, có phải ngươi cho là , sau lưng ta không có một
chút lực lượng nà o hay không?
Nam Cung lão có chút thất vá»ng nhìn thoáng qua quốc vương,nhÄ™
nhà ng khom ngưá»i vá» phÃa hắn:
-Bệ hạ nhiá»u năm đãi ngá»™, Nam Cung xin cảm Æ¡n. Hôm nay rá»i Ä‘i,
Nam Cung phải vỠnúi, dốc lòng tu luyên. Với bệ hạ... duyên cũng đã
hết, xin bệ hạ bảo trá»ng.
Nói xong, Nam Cung lão phiêu diêu bay Ä‘i, phÃa sau chỉ còn tiếng
giáºt mình chấn động.
|
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a npq91
|
|

06-06-2011, 04:24 PM
|
 |
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
|
|
Chương 214: Cảnh giới lại tăng lên
-ChỠđã...
Quốc vương vá»™i chạy ra cá»a, đã không còn bóng dáng cá»§a Nam
Cung lão đâu nữa.
Môt Kiếm Tông hùng mạnh muốn đi, trong hoà ng cung đại nội,ai
có thể ngăn được?
Bình thưá»ng ai mà chẳng có tôn nghiêm, huống chi Nam Cung lão
là cao thủ Kiếm Tông đã sống hơn một trăm tuổi? Không có trở mặt
ngay vá»›i quốc vương bệ ha, như váºy xem như là rất có tình cảm rồi.
Nam Cung lão má»›i vừa Ä‘i chưa đến môt giây, Vinh lão mặc trưá»ng
bà o mầu xanh, khuôn mặt ôn hòa, bước đi như mây bay nước chảy đi
tá»›i.
Khóe mắt Quốc vương bệ ha hơi có chút ướt át, nhìn hai lão nhân
nà y đã đạy dá»— hắn từ lúc nhá» cho đến bây giá», không nghÄ© tá»›i hôm
nay đã có má»™t ngưá»i Ä‘i rồi. Hắn có chút nghẹn ngà o nói:
- Giáo Sư, ta...ta xin lỗi Nam Cung giáo Sư, ta là m ông ấy thất
vá»ng Ä‘i rồi.
Cho tá»›i bây giá», rốt cuá»™c quốc vương bệ ha cÅ©ng xưng là “giáo
Sưâ€. Äấy là môt chuyện rất bà ẩn, Quốc vương bệ ha tu luyện cÅ©ng
không phải là kiếm kỹ cá»§a hoà ng tôc Lý gia truyá»n lại, mà là từ Vinh
lão và Nam Cung lão truyá»n cho hắn.
Không có lá»… bái Sư, nhưng thá»±c tế Vinh lão và Nam Cung lão Ä‘á»u
là sư phụ của quốc vương.
Chỉ có Ä‘iá»u quốc vương cầm quyá»n nhiá»u năm, dần dần cÅ©ng đã tá»
ra uy quyá»n cá»§a mình. Cho nên từ Nam Cung giáo Sư, Vinh lão giáo
Sư, cháºm rãi biến thà nh Vinh lão, và Nam Cung lão.
-Giáo Sư, ngà i khoẻ không, tÃnh tình ngà i vẫn ôn hòa như váºy...
Äá»u do ta...
Quốc vương bệ ha còn chưa dứt lá»i, chợt nghe Vinh lão nhẹ giá»ng
nói:
-Bệ hạ, ta gặp ngà i là chà o từ biệt. Ở trong hoà ng cung nhiá»u năm,
nhị lão chúng ta cũng không có cơ hội đi ra ngoà i, thân tu vi nà y
cũng không có tiến thêm, chỉ sợ ở đây cũng không được và i năm, hai
lão già nà y cũng có thể cáo biệt nhân thế.
-Không...Không, Giáo Sư, ngà i không thể mặc kệ ta như váºy.
Ngà i không thể...
Lão quốc vương hai mắt đầy lệ, rốt cục cũng chảy xuống, đầy
thương tâm nói:
- Nếu ngà i đi rồi, gia tộc của ta... Khẳng định cũng sẽ buông tha ta.
Bá»n há» chi cần ngưá»i Lý gia đương quyá»n là được, bá»n há» cÅ©ng sẽ
không quan tâm là ai là m hoà ng đế.
Nói xong, lão quốc vương tiến đến gần Vinh lão, một tay giữ chặt
ống tay áo của Vinh lão, cầu xin:
-Ngà i phải giúp ta. Äừng từ bá» ta lúc nà y, giáo Sư.
Vinh lão thở dà i một tiếng, ống tay áo nhẹ nhà ng run lên, môt lực
lượng dịu dà ng đẩy quôc vương văng ra, sau đó nói:
-Bệ hạ nếu có chÃnh sách yêu dân, tin tưởng Lăng Tiêu kia sẽ
không để dân chúng lâm và o cảnh chiến há»a. Ngà i không chá»§ động
khai chiến, hai cha con nhà Là ng Tiêu và Lăng Thiên Khiếu cũng sẽ
trung thà nh với bệ ha.
- Hiện giá» bá»n há» cÅ©ng không có tạo phản. Hết thảy, Ä‘á»u do bệ hạ
đa nghi mà thôi. Còn nữa...Nhị điện hạ Ở nơi đó, bệ ha tốt nhất không
nên nghe lá»i tiểu nhân gièm pha, mà có hà nh động thiếu Suy nghÄ©.
- Phải biết rằng. Nhị điện hạ có thể liên quan đến gia tộc thế gia
ẩn thế. Như váºy, khó có thể nói là hắn không có sá»± chuẩn bị, đối vá»›i
Thái tá» thì bệ hạ Phải đỠphòng nhiá»u hÆ¡n. Nhiá»u năm qua, Nhị Ä‘iện
hạ tuy rằng có dã tâm nhưng cũngkhông có nhẫn tâm hãm hại bệ hạ.
Nhưng Thái tỠđiện hạ, ha hả... Dù sao hôm nay ta cũng chuẩn bị đi
rồi, không ngại nói thẳng, năm đó Thái tỠđiện hạ có thể đã hạ độc bệ
hạ váºy thì sau nà y cÅ©ng có thể. Cho nên, bệ hạ tốt nhất là đỠphòng.
Äối vá»›i Lăng Tiêu kia, bệ hạ không cần phải nghÄ© đến trong tay Lăng
Tiêu có bà máºt gì, bởi vì bệ hạ cÅ©ng không có khả năng biết. Tốt lắm,
lá»i nói cá»§a ta cÅ©ng đã hết...Bệ ha xin bảo trá»ng.
Vinh lão nói xong, thân mình chợt bay lên không trung, gió đêm
lay động trưá»ng bà o Vinh lão bay phất phá»›i. Vinh lão nhìn tháºt sâu
lão quốc vương, sau đó bay đi.
Quốc vương ngây ngốc đứng ở nơi đó, lẩm bẩm nói:
-Äá»u Ä‘i rồi, Ä‘á»u Ä‘i rồi, Ä‘i tháºt là tốt quá.
-Ha ha, Ä‘i tháºt tốt.
Nói xong liá»n Ä‘iên cuồng cưá»i rá»™ lên:
- Lăng Tiêu, là ngưá»i thắng, ngươi đã là m cho hai đại gia Sợ tá»›i
mức xa chạy cao bay, ha ha, ha ha ha ha.
Thanh âm lão quốc vương trở nên già nua. Nói đến đây, hắn rơi lệ
đầy mắt Ä‘i và o tẩm cung. Sau má»™t hồi phát tiết hết uất khÃ, lão
quốc vương cũng đã bình tĩnh lại, ngồi buông xuông ghế tự nói:
-Biết như váºy, lúc đầu cÅ©ng không nên là m
Những biểu hiện của quốc vương bệ hạ, Thái tỠrất nhanh biết
được. Tuy rằng không biết Vinh lão và Nam Cung lão nói những gì
vá»›i quốc vương, nhưng hai ngưá»i nà y từ trước đến nay chưa từng rá»i
khá»i hoà ng cung, không ngỠđã Ä‘i rồi. Tin tức nà y, quả thá»±c suýt là m
hắn hôn mê, Thái tỠđiện ha cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Hắn môt chút nữa thì không kiá»m chế nổi kÃch động trong lòng, láºp
tức gá»i ngay những thà nh viên trong tổ chức tiến hà nh thương nghị,
muốn thừa cÆ¡ há»™i nà y, đứng lên tranh Ä‘oat quyá»n lá»±c.
Tuy nhiên má»i ngưá»i và Ô Lan Nhã Ä‘á»u phản đối, bởi vì lý do chỉ
có một, Nam Cung lão và Vinh lão tuy rằng đã đi rồi, nhưng bất cứ
lúc nà o cÅ©ng có thể trở vá».
Bá»n hỠở trong hoà ng cung nhiá»u năm như váºy, sao lại không có
tình cảm vá»›i quốc vương bệ ha. Nếu lúc nà y Thái tá» phát động chÃnh
biến, cho dù là có thà nh công, nhưng cũng không có ai có thể đảm
bảo chống lại được lá»a giáºn cá»§a hai cao thá»§ Kiếm Tông.
Thái tá» vốn không phải là ngưá»i lá»— máng, vừa nghe xong láºp tức
nhiệt huyết trong lòng bi dáºp tắt, cảm thấy chÃnh bản thân mình suy
nghĩ quá đơn giản.
Tuy nhiên, hai cao thá»§ Kiếm Tông kia rá»i khá»i hoà ng cung cÅ©ng lÃ
một chuyện tốt, hơn nữa Ô Lan Hùng là m cho quốc vương bệ hạ tức
giáºn thiếu chút nữa thì há»™c máu, khiến cho Thái tá» cảm thấy vui
mừng. Vì thế, Thái tỠmở tiệc, chiễu đãi tâm phúc.
Tại phương nam,_Hầu tước phá»§, Lăng Tiêu vá»›i má»i ngưá»i ngồi vây
quanh cùng một chỗ, rất vui vẻ dùng cơm.
Trong phủ lúc nà y gió êm sông lặng, không có không khà khẩn
trương, Tống Minh Nguyệt có khi chất cao quý, tao nhã là m cho má»i
ngưá»i Ä‘á»u có ấn tượng tốt vá»›i hắn.
Nhưng tháºt ra Diệp tá», cÅ©ng có chút hồ nghi nhìn Tống Minh
Nguyệt. Nà ng sống ở dưới đáy xã há»™i trong nhiá»u năm quá, Diệp tá»
cảm giác trên ngưá»i Tống Minh Nguyệt có Ä‘iểm gì đó không thÃch
hợp, nhưng nói không nên lá»i, hÆ¡n nữa ngưá»i ta lại là khách nhân,
còn mang đến đây hai Kiếm Hoà ng cao thá»§ há»— trợ. Diệp tá» gặp ngưá»i
ta há»i má»™t chút là :
-Ngưá»i có phải có vấn đỠhay không?
Nếu như váºy, chÃnh Diệp Tá» má»›i là ngưá»i có vấn Ä‘á».
Giai Ä‘oạn trước, thà nh Penzias rất cần tà i chÃnh, Lăng Tiệu cÅ©ng
không có cung cấp đủ. Tuy rằng bán Dưỡng Nhan Äan và bán đấu
giá tinh hạch má thú thu và o, cũng không đủ cho Lăng Tiêu kiến
thiết thà nh Penzias.
Việc nà y có quan hệ không thể tách rá»i vá»›i sá»± giúp đỡ cá»§a Hoà ng
Phủ Nguyệt. Với mối quán hệ rộng lớn, hùng mạnh của gia tộc
Hoà ng Phủ, cùng với sự chi điểm không ngừng vỠmặt thương
nghiệp của Hoà ng Phủ Nguyệt, lại thêm nguồn cung cấp hùng mạnh
cá»§a Lăng gia, trong vòng mấy tháng ngắn ngá»§i, phòng đấu giá há»
Lăng không ngỠcó thể gần như so sánh được với phòng đấu giá của
gia tộc Hoà ng Phủ!
Cho nên, Lăng Tiêu má»i Hoà ng Phá»§ Nguyệt dùng bữa cÆ¡m thân
máºt để biểu đạt cảm kÃch, Hoà ng Phá»§ Nguyệt cưá»i dà i, nói:
-Nếu nói đến cảm kÃch, tháºt ra Hoà ng Phá»§ Nguyệt phải cảm kÃch
Hầu tước mới đúng. Hiện giỠgia tộc Hoà ng Phủ đã ổn định trong
ngà nh sản xuất vÅ© khÃ. Trong đó, Hầu tước giúp đỡ nhiá»u nhất.Còn
nữa, Dưỡng Nhan Äan là má»™t bảo vât sang quý như váºy, Nguyệt lại
có thể tùy ý dùng. Cho nên, như thế xem ra, Hoà ng Phủ Nguyệt
chiếm tiện nghi của Hầu tước đại nhân rồi.
Bắt đầu khởi công kiến thiết thà nh Penzias, Lăng Tiêu tưởng rằng
sẽ xảy ra mâu thuẫn đối với bình dân nhưng không nghĩ tới, gần như
tất cả bình dân Ä‘á»u nhất trà ủng há»™ chÃnh lệnh cá»§a Lăng Tiêu. Vì thế
phó thánh chủ thà nh Penzias, quý tộc Lý Phát, cảm thấy không hỠcó
cảm giác thà nh tựu
-Xem ra, cả Ä‘á»i nà y ta Ä‘á»u phải sống ở dưới ánh hà o quang cá»§a hầu
tước đại nhân.
Lý Phát nhìn thấy khà thế ngất trá»i ở trong thà nh má»›i, nói vá»›i
ngưá»i đứng bên cạnh là Mặc Thanh.
- Chẳng lẽ ngươi không muốn?
Mặc Thanh há»i đầy vẻ ngạc nhiên
-Ngươi cho ta là hạ bộ
Lý Phát tao nhã phá»§i bụi trên ngưá»i, nhìn Mặc Thanh:
-Là m má»™t quý tá»™c, ngươi nghÄ© rằng ta thÃch sao?
Lý Phát còn chưa nói xong, Mặc Thanh quay đầu bước đi,hình
như sợ vị quý tá»™c đại nhân nà y sẽ tranh luáºn không dứt. Gần như
không ai không sợ vị phó thà nh chủ đại nhân nà y, đặc biệt là thà nh
Penzias nà y, các quý tá»™c không có quyá»n lá»±c gì.
Hiện giá» Nam Phương Vương cÅ©ng không có động tÄ©nh gì. Äế đô
thì cÅ©ng thà nh tháºt hÆ¡n. Diệp tá» Ä‘i bên cạnh Lăng Tiêu nói:
-Nghe nói, lần nà y huynh lại muốn đi ra ngoà i? Có mang theo ta
được không?
Diệp tá» cùng Lăng Tiệu bước cháºm rãi trên cánh rừng thà nh
Penzias. Trên bầu trá»i bao la. Tiểu Sá»u Ä‘ang bay lượn cảnh giá»›i,
không có phát hiện ra nguy hiểm gì. Tiểu Sá»u có đôi khi thưá»ng
xuyên và i ngà y không thấy bóng dáng đâu. Nó cần thông qua chiến
đấu mới phát triển được thực lực, trói buộc nó chẳng khác gì là hại
nó. Cho nên, Lăng Tiêu chưa bao giỠđể ý Tiểu Sá»u bay Ä‘i đâu.
-Ra ngoà i mạo hiểm, quả tháºt là là m tăng lên thá»±c lá»±c cÅ©ng có
nhiá»u chá»— tốt, nhưng đáng tiếc thá»±c lá»±c cá»§a muá»™i còn chưa đủ.Lần
nà y ta Ä‘i đến môt địa phương, tháºt sá»± rất nguy hiểm.
Lăng Tiêu lấy tay vỗ và o phiến lá cây, nhìn chằm chằm và o hoa
văn cá»§a nó, nhẹ giá»ng nói.
- Äợi cho đến khi thá»±c lá»±c cá»§a muá»™i mạnh hÆ¡n, có lẽ muá»™i đã giÃ
rồi.
Diệp tá» trợn hai mắt xinh đęp lên nhìn Lăng Tiêu, tức giáºn nói.
-Có ta ở đây, sao có thể bỠmặc muội già được chứ.
Lăng Tiêu cầm lấy bà n tay nhỠbé đầy ấm áp của Diệp Vi Ny lên,
cảm nháºn sá»± nhẵn nhụi và trÆ¡n má»m:
-Muá»™i hãy chá», lần nà y trở vá», ta sẽ dạy cho muá»™i, à , má»™t môn
công pháp luyện và o sẽ tăng lện thực lực rất nhanh, được không?
- Vì cái gì phải đợi huynh trở v� Hiện tại huynh dạy ta không
được à ?
Diệp Vi Ny hai gò má á»ng Ä‘á», bị ngưá»i trong má»™ng nắm tay, cháºm
rãi đảo bước trên con đưá»ng nhá». Cảm giác hạnh phúc nà y là m cho
ngưá»i ta mê Say.
-Thá»i Ä‘iểm nà y ta không thể dạy được, ta chuẩn bị phải bế quan tu
luyện.
Lăng Tiêu giống như có chút xấu hổ, trong lòng Suy nghĩ môtvấn
Ä‘á»:
“Nếu đến lúc nà y Äại Tế Ti biết ta cùng vá»›i nữ nhi cá»§a nà ng, có
thể rất tức giáºn hay không? Bản thân Äại Tế Ti cÅ©ng không có là m
tốt nghÄ©a vụ cá»§a môt ngưá»i mẹ, tuy rằng sá»± việc xảy ra là có nguyên
nhân. Cho nên, Diệp tá» phải được ta bảo vệ tháºt tốt.â€
Diệp Vi Ny có chút kỳ quái nhìn thoáng quá Lăng Tiêu. Nà ng tháºt
ra không muốn nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì khác, bởi vì thá»i gian qua Lăng Tiêu
luôn tháºn trá»ng, không có biểu hiện gì vượt quá, ngược lại Diệp tá»,
trong rất nhiá»u thá»i Ä‘iểm luôn nóng lòng thá» trêu chá»c Lăng Tiêu.
Nếu so vỠgan lớn, gan nà ng còn lớn hơn so với Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu có cảm giác được cảnh giới Dung Hợp trung kỳ của
mình bắt đầu có Ä‘iểm di động, dưá»ng như có dấu hiệu sắp đột phá,
trong lòng hắn mừng rỡ. Hắn vẫn dùng đan dược là m tăng lên thực
lá»±c, nhưng thấy không có công hiệu nhiá»u, Ä‘ang muốn luyện cháº¿Ì kim
Ä‘an má»›i thì cảm thấy Ä‘iá»u nà y.
Hấp thụ quá nhiá»u thiên Ä‘iạ linh khÃ, thá»±c lá»±c tăng lên quả nhiên lÃ
rất nhanh.
|
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a npq91
|
|

06-06-2011, 04:24 PM
|
 |
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
|
|
Chương 215: Con tim phiá»n muá»™n
Mà n đêm yên tĩnh như nước, bên trong hầu tước phủ lúc nà y lâm
và o một mảnh yên tĩnh, Phong Linh một mình ngồi ở trên ghế đá
trong chòi nghỉ mát, bằng đá có chút mát lạnh, thá»i tiết phương Nam
lúc nà y nóng bức, nhưng ngồi trên ghế đà nà y có cảm giác như
được xua tan hết nóng bức. Ãnh mắt lóe ra tia tinh nghịch, Phong
Linh khẽ đưa một bà n tay trắng nõn nâng cằm, ngẩng đầu nhìn lên
bầu trá»i đêm, gió khẽ thổi qua chiếc váy dà i cá»§a nà ng Ä‘ong đưa, là m
hơi hé lộ ra bên trong đó một mảng bắp chân trắng muốt.
Sau má»™t thá»i gian ở đây dưỡng thương, thương thế cá»§a Phong Linh
đã hoà n toà n hồi phục. Linh dược cá»§a Lăng Tiêu quả tháºt Ä‘á»u là cá»±c
phẩm. Phong Linh bi trá»ng thương như váºy không ngỠđã được hoà n
toà n chữa khá»i, không lưu lại má»™t Ä‘iểm dấu vết.
Nhưng lúc nà y hắn dưá»ng như cà ng ngà y cà ng báºn rá»™n,Phong
Linh ai oán nghÄ©, khe khẽ thở dà i. Cảm thấy chÃnh mình có chút vô
dụng, mình có nên rá»i khá»i nÆ¡i nà y hay không.
BỠngoà i Phong Linh tỠra rất cương liệt, nhưng thực tế tâm tư của
nà ng rất tinh tế. Nà ng có thể cảm giác được Lăng Tiêu rất có hảo
cảm đối vá»›i bản thân mình, nhưng bên ngưá»i Lăng Tiêu đã có những
nữ nhân khác.
Phải rá»i khá»i sao? Phong Linh tá»± cảm thấy thương cảm, dưá»ng như
tâm thần có chút há»—n loạn. Äứng lên, Ä‘i tá»›i Ä‘i lui ở trên sà n, nà ng Suy
nghÄ© tháºt lâu, Phong Linh rốt cục cÅ©ng quyết định tạm thá»i rá»i khá»i.
Có lẽ... ChÃnh nà ng cÅ©ng không là m rõ, có phải nà ng tháºt sá»± đã yêu
Lăng Tiêu hay không.
Äể lại lá thư, Phong Linh mặc quần áo, trên nét mặt lại trà n đầy tá»±
tin. Phong Linh cảm thấy có lẽ có chÃnh mình đã Suy nghÄ© thông Suốt,
sau nà y có cơ hội quay vỠnơi nà y tìm hắn.
Äến lúc đó, cho dù hắn cho mình là m nhị phu nhân cÅ©ng được váºy.
Phong Linh thu tháºp hà nh lý, cuối cùng cầm lấy má»™t cái, bình Sứ,
bên trong là linh dược mà Lăng Tiêu đưa cho nà ng. Phong Linh giấu
bình Ä‘an dược nà y và o trong ngá»±c xong rồi bước ra cá»a. Nà ng cÅ©ng
không Ä‘i ra cá»a chÃnh, nếu quyết Ä‘inh phải Ä‘i, không cần kinh động
đến ngưá»i khác là tốt nhất.
Trong lòng Suy nghÄ©, như váºy, Phong Linh Ä‘i và o háºu viên.Háºu
viên giống như là má»™t mảnh rừng ráºm, có rất nhiá»u cây cổ thụ cao
lớn, có những tiếng gió thổi va và o cà nh cây vang ra những âm thanh
dà o dạt. Phong Linh lúc nà y linh hoạt như một con mèo, nhẹ nhà ng
nhảy lên tưá»ng, chuẩn bị nhảy thì bá»—ng nhiên nghe thấy má»™t thanh
âm.
-Cứ như váºy rá»i Ä‘i sao?
-A
Phong Linh kêu lên một tiếng, vừa chạy vừa che miệng lai,thiếu
chút thì ngã xuống, thân mình lảo đảo, chợt có ngưá»i lắm trở lại,
nà ng cả giáºn nói:
- Anh muốn dá»a ngưá»i ta chết Ã
Lăng Tiêu cưá»i khẽ, âm thầm Ä‘i ra:
-Ta vẫn ở trong nà y tu luyện, là cô lén lút theo ta? Trong lòng
không có quỷ, sao cô lại phải sợ hãi?
-Ta có gì phải Sợ, là anh cố ý hù dá»a ta
Phong Linh trừng mắt nhìn Lăng Tiêu, nói:
-Ta có cái gì sợ hãi. Bổn cô nương bỗng nhiên muốn đi ra ngoà i
giải sầu mà thôi
Lăng Tiêu bá»—ng nhiá»n nhìn và o mắt cá»§a Phong Linh, trong ánh mắt
chợt lóe hà o quang, giống như những ngôi sao trên bầu trá»i đêm.
Phong Linh trong lòng khẩn trương, Suy nghĩ: “Hắn, hắn muốn là m
cái gì? Hắn nếu là ... Ta có phản kháng hay khồng? Không được, cho
dù ta có Ä‘iểm thÃch hắn, cÅ©ng quyết không thể cho hắn lúc nà y.â€
Tuyệt đối không thể
Lăng Tiêu Ä‘i đến trước ngưá»i Phong Linh, nhẹ nhà ng nhìn nà ng...
nói:
-Kỳ tháºt muốn ra Ä‘i, thì nói vá»›i ta má»™t tiếng là được, sao lai chá»n
phương thức nà y ra đi?
-Ta... Ta, ta sợ ta đối mặt vá»›i anh, nói không nên lá»i
Phong Linh thối lui hai bước... Tá»±a và o trên tưá»ng, láºp tức có má»™t
cảm giác mát lạnh theo trên tưá»ng truyá»n đến, nÆ¡i nà y hà ng năm bị
đại thụ che, không bị ánh nắng mặt trá»i chiếu tá»›i, cho nên phi thưá»ng
mát mẻ.
Lắng Tiêu nhìn Phong Linh tháºt sâu, nhẹ giá»ng nói:
-Kỳ tháºt, ở trong lòng ta, nà ng và các cô ấy Ä‘á»u giống nhau
- Giống nhau cái gì?
Phong Linh cảm thấy trái tim cá»§a mình Ä‘áºp cà ng lúc cà ng nhanh.
Nà ng phát hiện bản thân mình có cà m giác vô lực. Thực đáng chết
đây là biểu hiện thÃch má»™t ngưá»i sao? Phong Linh ở trong lòng vô
lá»±c há»i chÃnh bản thân mình.
- Diệp tư, Isa, còn có nà ng nữa, trong lòng ta Ä‘á»u rất là trá»ng yếu
Lăng Tiêu thanh âm má»m nhẹ, lại mưá»i phần kiên định nói.
- Thế còn Hoà ng Phủ tiểu thư đâu? Xuân Lan cùng Thu Nguyệt các
nà ng đà u?
Phong Linh cảm thấy được chÃnh bản thân mình muốn nói, rõ rà ng
mình và Lăng Tiêu còn có một đoạn khoảng cách. Vì cà i gì có một
loại cảm giác áp bách không nói ra được. Phong Linh có ý niệm chạy
trốn ở trong đầu, nhưng lại có cảm giác tay chân Ä‘á»u không còn má»™t
chút khà lực.
-Xuân Lan và Thu Nguyệt, các nà ng là thị nữ của ta. Ha ha, chẳng
lẽ nà ng không biết, dá»±a theo thói quen cá»§a quý tá»™c, thị nư...ChÃnh lÃ
luôn ở bên ngưá»i chá»§ nhân. vá» phần Hoà ng Phá»§ tiểu thư, sao nà ng
lai nghĩ đến cồ ấy, ha hả, ta cùng với cồ ấy là bằng hữu
Lăng Tiêu cưá»i khẽ, khuôn mặt cách Phong Linh cà ng ngà y cà ng
gần.
- VỠphần nà ng, nà ng thì khác.
Nói xong môi nhẹ nhà ng hướng tới môi của Phong Linh.
-Äừng...
Phong Linh chỉ kịp phát ra một thanh âm ngắn ngủi, lúc nà y nà ng
có cảm giác như bản thân mình đang tiến và o một vòng tay mạnh mẽ
ấm áp. Cảm giác nà y phi thưá»ng thoải mái, là m cho nà ng có loại cảm
giác an toà n
“Hoá ra được nam nhân ôm ấp lại có cảm giác thoải mái như váºy.â€
Phong Linh được Lăng Tiêu hôn như bị mê mộng, nhưng nà ng
bỗng nhiên chợt tỉnh cảm giác thấy bà n tay kia đang cởi quần lót của
nà ng, tiến lên phÃa t:rước.
- A...Không được
Phong Linh láºp tức ngồi dáºy, ánh mắt mê ly, sắc mặt á»ng Ä‘á»,cố
gắng mở mắt ra, nhìn xung quanh. Cảm giác ở dưới hạ thân chÃnh
mình ẩm ướt, không kìm nổi lại mắng Lăng Tiêu hai câu.“Tháºt sá»± lÃ
là m hại ngưá»i ta nặng ná».â€
Kéo chăn lên trước ngá»±c, Phong Linh tá»±a và o trên giưá»ng,nhìn
ánh trăng chiếu qua cá»a sổ tiến và o, chiếu lên chiêc đùi mượt mÃ
trắng noãn cá»§a nà ng. Ãnh trăng phản xạ nhiá»u Ä‘iểm xuân quang trên
những chiếc móng chân sáng bóng.
Phong Linh khẽ thở dà i má»™t tiếng, bước xuống giưá»ng. Nà ng quyết
định rồi, bất kể như thế nà o, phải trở lại Sư môn một chuyến, xem
phụ thân có xảy ra chuyện gì không, sao lại có thể lâu như váºy không
lại đây xem mình như thế nà o.
Phong Linh để lại trên bà n một phong thư.
Ná»a canh giá» lúc sau, Phong Linh nhìn lại ánh trăng nguy nga
hùng tráng trên cổ thà nh Penzias, và ở bên kia là Tân thà nh đang ở
kiến thiết, thản nhiên cưá»i. Phong Linh quay ngưá»i lai, thân mình
như bay đi điện xa.
Sáng Sá»›m ngà y hôm sau, tỉnh lại sau khi nháºp định, Lăng Tiêu cảm
thấy dưá»ng như thiếu má»™t chút nữa là có thể đột phá đến Dung Hợp
háºu kỳ, nhưng thá»§y chung vẫn đình ở quan khẩu nà y, trong lòng
không khá»i có chút hÆ¡i hÆ¡i khó chịu.
Lúc nà y, có tiếng gõ cá»a vang lên. Lăng Tiêu khẽ nhÃu mà y,ở
trong phù má»i ngưá»i Ä‘á»u biêt thói quen cá»§a Lăng Tiêu, bình thưá»ng
không có chuyện gì quan trá»ng, đừng đến quấy nhiá»…u hắn.
Lăng Tiêu kêu:
-Và o đi
Xuân Lan đẩy cưa ra, thấy thiếu gia Ä‘ang ngồi ở trên giưá»ng,thản
nhiên nhìn mình. Xuân Lan sắc mặt á»ng đỠnói:
-Thiếu gia, Phong Linh cô nương đi rồi, cô ấy có để lại môt phong
thơ
Mắt Lăng Tiêu hÆ¡i hÆ¡i co giáºt, trong lòng cảm thấy tá»± trách mình,
trở vá» mấy ngà y hôm nay Ä‘á»u nghÄ© đến như thế nà o đột phá bình
cảnh, nhưng quả tháºt không ngá» Phong Linh lại ly khai.
-Äem thư lại đây cho ta xem.
-Thưa thiếu gia, thư đây.
Lăng Tiêu tiếp nháºn lá thư trong tay Xuân Lan, mở ra xem,mặt
trên chữ viết rất xấu, Lăng Tiêu nhìn xem cảm thấy buồn cưá»i,
Phong Linh tá»± viết ra tháºt sá»± khó coi
Xem thư một lúc sau, Lăng Tiêu miễn cưỡng có thể xem hiểu,câu
đầu tiên là .
- Không cho cưá»i nha, Ta biết anh chắc chắn chê cưá»i chữ viết cá»§a
ta khó coi. Bổn cô nương thiên sinh lệ chất, võ công cao cưá»ng, cầm
nghệ vô song, tuy viết chư hÆ¡i chút khó coi, anh cố gắng Ä‘á»c Ä‘i.
Trước mắt Lăng Tiêu hiện ra bộ dạng hăng hái của Phong Linh,
bá»—ng nhiên nghÄ©: “Trên thá»±c tế, tÃnh tình Phong Linh rất giống Tiểu
Sá»u, Ä‘á»u là kiêu ngaoâ€.
HÆ¡i hÆ¡i lắc đầu, Lăng Tiêu lại nghÄ©: Diệp tá» và Isa có phải cÅ©ng lÃ
như thế nà y hay không? Xuân Lan và Thu Nguyêt có phải cũng như
thế nà y hay không? Trong lúc nhất thá»i, Lăng Tiêu bá»—ng nhiên có
loại cảm giác, chÃnh mình dưá»ng như rất vô tâm
Cho đến bây giỠbản thân mình chỉ có lo lắng xem là tu luyện hay
là không tu luyện. Bản thân mình dưá»ng như rất Ãt quan tâm đến các
nà ng, không quan tâm xem các nà ng có vui vẻ hay không. Lăng Tiêu
theo bản năng há»i Xuân Lan
- Má»—i ngà y các ngươi Ä‘á»u ở trong phá»§ có thấy buồn chán hay
không?
Xuân Lan không rõ thiếu gia vừa mới trông có vẻ thoà i mà i,khi
xem xong bức thư thì mỉm cưá»i, như thế nà o đột nhiên lại há»i như
váºy, tuy nhiên nhìn không thấy giống như là đang tức giáºn, nà ng nói:
-Không có, Thiếu gia, má»i ngưá»i ở trong nhà đá»u rất vui vẻ.
-Nếu cho các ngươi ra ngoà i Ä‘i chÆ¡i, có thÃch không?
-A, Ä‘i đâu chÆ¡i đấy Xuân Lan hưng phấn, láºp tức nói:
- Thực xin lỗi thiếu gia, tiểu tỳ thất lễ.
- Không có việc gì, không có việc gì. vỠsau nếu buồn, ngươi cùng
Thu Nguyệt cÅ©ng có thể Ä‘i ra ngoà i Ä‘i chÆ¡i, tháºm chà đi lịch lãm
thiên hạ cÅ©ng có thể. Các ngươi Ä‘á»u đã có thá»±c lá»±c Cuồng Kiếm Sư
báºc má»™t, hÆ¡n nữa lại luyện táºp Ngá»c Nữ kiếm kỹ, quả tháºt các ngươi
bây giỠcũng rất khó gặp được đối thủ
Lăng Tiêu nhìn Xuân Lan nói.
Biểu tình của Xuân Lan có chút sợ hãi, nà ng run nhè nhẹ, khổ sở
noi:
-Thiếu gia, là Xuân Lan là m sai cái gì sao? Có phải ngưá»i Ä‘uổi
chúng ta Ä‘i hay không? Thiếu gia, chúng ta không tranh danh pháºn
cùng ngưá»i khác. Thiếu gia ngà n vạn lần đừng Ä‘uổi chúng ta ra bên
ngoà i...Xuân Lan và Thu Nguyệt, nguyện ý cả Ä‘á»i ở bên cạnh thiếu
gia, hầu hạ thiếu gia.
Lăng Tiêu vừa bá»±c mình vừa buồn cưá»i nói:
-Nói hươu nói vượn cái gì, ai muốn các ngươi ly khai, chÃnh là ta
sợ các ngươi buồn, ta muốn các ngươi lúc không có việc gì đi chơi
giải sầu mà thôi, đi thôi đi thôi.
Nói xong phất tay, đuổi Xuân Lan đi.
Trên mặt mang theo ngạc nhiên và vui mừng, Xuân Lan ra phÃa sau
cá»a còn nói thầm môt câu:
- Thiếu gia như thế nà o đột nhiên thay đổi như thế nhỉ?
Trên giưá»ng Lăng Tiêu nghe thấy lắc đầu cưá»i khổ: Hiện giá» má»›i
phát giác sao? Ta đã Sớm thay đổi rồi.
Lăng Tiêu xem xong thư của Phong Linh, biết cô bé nà y chỉ muốn
vỠnhà gặp phụ thân, để cho bản thân hết lo lắng. Là nà ng muốn
vá» Sư môn nhìn xem, thuáºn tiện lịch lãm má»™t vòng, cuối thư nà ng còn
nhấn mạnh môt câu:
-Äến lúc ta trở vá», cho dù anh có Ä‘uổi, ta Ä‘á»u không Ä‘i.
Kiếp trước, kiếp nà y ở phương diện tình trưá»ng, Lăng Tiêu giống
như má»™t tá» giấy trắng, hắn mỉm cưá»i, nói:
-Nà y cô bé, đi cho vui vẻ thoải mái nhé.
Hắn cÅ©ng không để ý rằng mặt trên phong thư có lưu lại nhiá»u
điểm nước mắt.
|
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a npq91
|
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âèçèòêà, ëîøàäè, kiem tu 4vn, kiem tu lang van, ngao kiem lang van, ngao kiem lang van 18, ngao kien lang van 199, ngạo kiếm lăng vân, ngạo kiến lăng vân, òåëåôîíû, www.ngau kiem lang van, ÷àñîâîé  |
| |