 |
|

01-03-2012, 10:08 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Chương 16
Vá»›i má»™t ngà n đô la mà Conrad Morgan ứng trước, Tracy mua hai bá»™ tóc giả - má»™t và ng hoe và má»™t Ä‘en, do rất nhiá»u bÃm tóc nhá» xÃu kết thà nh. Nà ng mua má»™t bá»™ đồng phục mà u xanh sẫm, má»™t bá»™ áo liá»n quần mà u Ä‘en, và má»™t vali Gucci giả cá»§a ngưá»i bán đồ trên đưá»ng Lexington. Cho tá»›i lúc nà y má»i chuyện Ä‘á»u êm xuôi. Như Morgan đã hứa, Tracy nháºn được má»™t phong bì trong đó có bằng lái xe mang tên Eiien Branch, má»™t chỉ dẫn vá» hệ thống bảo vệ cá»§a ngôi nhà bà Bel1amy, mã số mở cái két sắt trong phòng ngá»§, và chiếc vé xe lá»a Ä‘i St. Lolns, má»™t khoang riêng.
Mình sẽ không bao giỠở một nơi như thế nà y nữa, nà ng tự hứa với mình.
Nà ng thuê ôtô và lái vá» hướng Äảo Dà i. Thế là nà ng đã trên đưá»ng thá»±c hiện má»™t vụ trá»™m.
Chuyện mà nà ng đang là m có cái ảo tưởng của một giấc mộng, và nà ng thấy sợ hãi. Nếu bị bắt thì sao? Sự mạo hiểm nà y có đáng không?
Tháºt hết sức đơn giản, Conrad Má»rgan đã nói.
Ông ấy sẽ không dÃnh và o má»™t chuyện như thế nà y nếu không thấy chắc ăn.
Ông ta cần giữ tiếng tăm. Mình cÅ©ng phải giữ cho mình chứ, Tracy cay đắng thầm nghÄ©, và tất cả tháºt là tồi tệ. Bất kỳ khi nà o có má»™t viên kim cương bị mất, mình sẽ cảm thấy tá»™i lá»—i cho đến khi chứng tỠđược là vô tá»™i Tracy biết là nà ng Ä‘ang lâm gì? Nà ng Ä‘ang tạo cho mình má»™t sá»± căm giáºn, chuẩn bị tâm lý để thá»±c hiện má»™t hà nh vi phạm tá»™i. Äiá»u đó không thà nh. Cho tá»›i lúc tá»›i khu Sea Cliff, nà ng vẫn run rẩy vì sợ hãi, hai lần suýt lái xe lao khá»i mặt đưá»ng. Có thể là cảnh sát sẽ giữ mình lại vì tá»™i lái xe cẩu thả, nà ng thầm hy vá»ng, và mình có thể nói vá»›i Morgan rằng gặp chuyện trục trặc.
Song không há» thấy bóng dáng má»™t chiếc xe cảnh sát nà o cả. Hẳn là thế, Tracy nghÄ© bụng, há» chẳng bao giá» có mặt khi ngưá»i ta cần tá»›i.
Nà ng tiếp tục chạy xe theo như lá»i chỉ dẫn cá»§a Conrad Morgan. “Ngôi nhà ká» sát biển, Morgan mô tả. “Nó là má»™t biệt thá»± kiểu Phục Hưng. Cô không thể nà o không nháºn ra nóâ€.
Giá mình đừng nháºn ra nó. Tracy thầm cầu khẩn.
Thế nhưng nó lại hiện ra sừng sững trong bóng tối, giống như tòa lâu đà i có ma trong má»™t cÆ¡n ác má»™ng, có vẻ như bị bá» hoang. Sao những ngưá»i hầu lại dám nghỉ hết và o cuối tuần nhỉ, Tracy bá»±c bá»™i nghÄ©. HỠđáng bị Ä‘uổi việc.
Tracy lái xe và o sau má»™t hà ng cây lá»›n, nÆ¡i nó được che khuất và tắt máy, ngồi lắng nghe tiếng côn trùng rả rÃch trong đêm. Ngoà i ra chỉ còn sá»± yên tÄ©nh, vắng lặng. Ngôi nhà cách xa đưá»ng trục chÃnh và giá» nà y trong đêm thì cÅ©ng chẳng còn xe cá»™ Ä‘i lại gì nữa.
“Äám cây cối che khuất tất cả, cô bạn thân mến, và kẻ hà ng xóm gần nhất cÅ©ng cách đó cả dặm, do váºy cô đừng lo bị nhìn thấy. Äá»™i tuần tra sẽ đến và o lúc 22 giá» và trở lại và o lúc 2 giá» sáng thì cô đã Ä‘i lâu rồi còn gìâ€.
Tracy nhìn đồng hồ. Äã 23 giá».. Lần kiểm tra thứ nhất đã qua. Nà ng còn ba giá» trước khi đội tuần tra sẽ đến kiểm tra lần thứ hai. Hoặc là chỉ ba giây đồng hồ để quay xe chạy vá» New York và quên hẳn cái chuyện Ä‘iên rồ nà y Ä‘i. Nhưng trở vỠđâu được? Những hình ảnh cứ lóe lên trong đầu nà ng. Viên phó quản lý ở cá»a hà ng đồ dùng trẻ em:
“Tôi rất lấy là m tiếc, cô Whitney, nhưng mà khách hà ng cá»§a chúng tôi phải được hà i lòng ...â€.
BÃ Murphy:
“Có thể quên chuyện tìm_má»™t công việc vá» máy tÃnh Ä‘i. Há» sẽ không thuê bất kỳ ai có tiá»n án, tiá»n sá»± gì đó.
Morgan. “25 ngà n đô la, miá»…n thuế, trong má»™t hai giỠđồng hồ. Nếu cô áy náy ... bà ta thá»±c sá»± là má»™t ngưá»i đà n bà ghê gá»›m.
Mình Ä‘ang là m gì thế nà y? Tracy nghÄ©. Mình không phải là kẻ cắp. Không phải kẻ cắp thá»±c thụ. Mình chỉ là má»™t tay nghiệp dư ngá» nghệch sắp suy sụp rã rá»i vì căng thẳng.
Chỉ cần biết nghÄ© má»™t chút thôi, mình sẽ Ä‘i khá»i đây, khi hãy còn kịp, trước khi đội tuần tiá»…u tá»›i, má»™t phát súng nổ và há» mang mình ném và o nhà xác. Mình có thể còn hình dung ra má»™t cái tÃt trên báo:
TỘI PHẠM NGUY HIỂM CHÊT TRONG MỘT VỤ TRỘM BỊ NGĂN CHẶN.
Sẽ có ai đến khóc trong đám tang mình? Ernestine và Amy. Tracy nhìn đồng hồ. Ôi, lạy Chúa, nà ng đã ngồi đó mà mơ mà ng mất đến hai mươi phút. Nếu là m, tốt nhất là bắt đầu đi thôi.
Tracy không nhúc nhÃch được, cứng hết cả ngưá»i vì sợ hãi. Mình không thể nà o cứ ngồi mãi ở đây, nà ng tá»± nhá»§.
Sao mình không đi ra để ngó ngôi nhà một chút nhỉ? Xem qua thôi mà .
Tracy hÃt tháºt mạnh và ra khá»i xe. Nà ng Ä‘ang mặc báºn áo liá»n quần mà u Ä‘en, hai đầu gối run lẩy bẩy, cháºm rãi tiến đến gần ngôi nhà , và thấy nó tối thui.
Nhá»› mang gang tay - nà ng nhá»› lá»i Conrad Morgan và lấy ra, xá» và o. Ôi, Chúa Æ¡i, mình Ä‘ang là m gì đó. Thá»±c sá»± là mình Ä‘ang bắt đầu rồi. Tim Ä‘áºp thình thịch đến ná»—i nà ng không còn nghe thấy tiếng gì khác nữa.
“Chuông báo động ở bên trái cá»a ra và o phÃa trước. Có năm nút bấm. Äèn đỠsáng - nghÄ©a là hệ thống báo động sẵn sà ng là m việc. Äể tắt nó Ä‘i, thì cần bấm -2-4-1-1. Khi và o rồi thì nhá»› khép cá»a lại, đùng cái đèn bấm nà y, đừng báºt đèn trong nhà , ngừa trưá»ng hợp có ai đó ngẫu nhiên chạy xe qua. Phòng ngá»§ chÃnh ở trên lầu, phÃa tay trái, trông ra cá»a vịnh. Cô sẽ tìm thấy cái két sau má»™t bức chân dung cá»§a Louis Bel1amy. Äó là má»™t cái két rất đơn giản. Cô chỉ cần quay theo mã số nà yâ€.
Conrad Morgan đã dặn dò nà ng kỹ lưỡng.
Tracy đứng như trá»i trồng, run rẩy, sẵn sà ng chạy trốn nếu có má»™t tiếng động nhá» nhất. Äêm yên tÄ©nh. Cháºm rãi, nà ng vá»›i tay ấn và o hà ng nút bấm cá»§a hệ thống báo động, lòng thầm mong không đạt hiệu quả gì. Ngá»n đèn đỠphụt tắt.
Bước tiếp theo sẽ trói buộc nà ng, và nà ng nhớ cách nói của những phi công vỠhoà n cảnh nà y:
Äiểm không quay lại được.
Tracy cho chìa và o ổ khóa, cánh cá»a báºt mở. Nà ng đứng đợi cả nguyên phút đồng hồ trước khi bước và o bên trong. Má»i dây thần kinh trong nà ng Ä‘á»u căng thẳng tá»›i tá»™t độ trong khi nà ng đứng lặng, nghe ngóng, không dám nhúc nhÃch.
Toà n bá»™ ngôi nhà chìm trong yên tÄ©nh. Nà ng lấy đèn bấm ra, báºt sáng và nhìn thấy cầu thang bèn tiến lại và leo lên. GiỠđây tất cả những gì nà ng muốn là là m cho xong cà ng sá»›m cà ng tất và rồi chạy khá»i đây ngay.
Cái hà nh lang trên lầu trông tháºt bà hiểm trong luồng sáng cá»§a chiếc đèn bấm, và nó còn là m cho các bức tưá»ng như lay động. Tracy ngó và o từng phòng Ä‘i qua. Tất cả Ä‘á»u trống trÆ¡n, không há» có ai.
Căn phòng ngá»§ chÃnh ở cuối hà ng láng, trông ra vịnh, đúng như Morgan mô tả. Nó tháºt đẹp, toà n má»™t mà u hồng sẫm, vá»›i chiếc giưá»ng có mà n che và chiếc tá»§ commốt được trang trà vá»›i những bông hồng đỠthắm. Có hai ghế dà i kê đối diện nhau, má»™t lò sưởi và má»™t cái bà n nhá» kê ngay trước đó chắc để là m bà n ăn sáng. Tracy nghÄ©, lẽ ra thì mình đã sống trong má»™t căn nhà giống như thế nà y cùng Charles và đứa con cá»§a mình vá»›i anh ta.
Nà ng bước tá»›i bên cá»a sổ và ngắm nhìn các con tà u bá» neo xa xa ngoà i vịnh.
Cho con biết, lạy Chúa, cái gì đã là m cho Chúa định rằng Lois Beliamy sống trong ngôi nhà đẹp đẽ nà y và con thì Ä‘ang, ở đây để ăn trá»™m? Nà o. Cô bé. Tracy tá»± nhá»§, đừng có băn khoăn gì nữa. Äây là chuyện chỉ xảy ra má»™t lần. Nó sẽ qua Ä‘i trong và i phút, song nếu cứ đứng đây thì chẳng bao giá» là m được gì hết.
Nà ng rá»i cá»a sổ và bước tá»›i bức chân dung mà Morgan đã mô tả. Lois Bel1amy đầy vẻ cứng rắn và tá»± phụ. Äúng tháºt. Có vẻ là má»™t ngưá»i đà n bà ghê gá»›m - nà ng nghÄ© bụng. Bức tranh mở ra và sau đó là má»™t cái két nhá».
Tracy nhá»› lại mã số. Ba vòng bên phải, dừng lại ở 42. Hai vòng vá» bên trái, dừng ở 10. Má»™t vòng vá» bên phải, đừng ở 30. Hai tay run rẩy đến ná»—i nà ng phải là m lại lần thứ hai, và nghe tiếng “cạchâ€, cá»a cái két mở ra.
TrÆ¡ng két đầy những phong bì và giấy tá». Nhưng Tracy bá» qua chúng. Ở phÃa trong, trên mặt cái giá nhá» là chiếc túi da sÆ¡n dương. Tracy vá»›i tay nhấc nó ra. Äúng lúc đó, tiếng chuông báo động vang lên, và đó là thứ âm thanh to nhất mà Tracy từng nghe thấy. Nó như dồn dáºp vang lên từ má»i góc phòng đến xé cả tai. Nà ng đứng chết lặng, đứng ngưá»i.
Có sai sót gì váºy? Conrad Morgan đã không biết gì vá» bá»™ pháºn báo động đặt trong két - tÃn hiệu báo động sẽ phát ra khi túi kim cương bị nhấc khá»i giá đỡ chăng?
Phải rá»i đây tháºt nhanh, nà ng ấn cái túi da và o trong áo rá»i chạy ra hướng đầu thang gác. Và lúc nà y, ngoà i các tÃn hiệu báo động Ä‘ang dồn dáºp nà ng còn nghe thấy má»™t âm thanh khác nữa, âm thanh cá»§a tiếng còi xe cảnh sát Ä‘ang lao đến gần. Tracy đứng dừng lại ở đầu cầu thang, hoảng sợ, tim Ä‘áºp cuồng lên, miệng khô đắng. Nà ng chạy lại bên má»™t cá»a sổ, vén rèm lên và ghé ra ngoà i.
Má»™t chiếc xe tuần tiá»…u sÆ¡n hai mà u trắng Ä‘en Ä‘ang dừng lại trước ngôi nhà , và má»™t cảnh sát chạy ra phÃa sau, trong khi viên cảnh sát thứ hai tiến tá»›i cá»a trước.
Không còn lối thoát nà o cả. Tiếng chuông báo động vẫn vang vang và bá»—ng nhiên nà ng thấy nó tháºt giống tiếng chuông khá»§ng khiếp trong các hà nh lang cá»§a nhà tù Nam Louisiana.
Trung úy Melvin Durkin đã phục vụ trong lá»±c lượng cảnh sát ở Sea Cliff tá»›i 10 năm. Äây là má»™t khu vá»±c yên tÄ©nh và hoạt động chÃnh cá»§a cảnh sát là đối phó vá»›i những kẻ phá phách gà n dở, má»™t và i vụ trá»™m xe hÆ¡i, rồi thỉnh thoảng là dăm ba vụ gây lá»™n giữa những sâu rượu. Tiếng chuông báo động ở ngôi nhà cá»§a Bellamy là má»™t loại hoà n toà n khác. ChÃnh vì loại tá»™i phạm nà y mà trung úy Durkin gia nháºp lá»±c lượng cảnh sát. Anh biết bà Lois Bellamy và cÅ©ng biết vá» bá»™ sưu táºp tranh và số nữ trang quý giá cá»§a bà :
Từ hôm bà ta Ä‘i vắng, anh đã xếp ngôi nhà nà y thà nh má»™t Ä‘iểm kiểm tra thưá»ng xuyên, vì nó là mục tiêu thèm khát cá»§a những kẻ đà o tưá»ng khoét vách. Và giỠđây, trung úy Durkin nghÄ© bụng, có vẻ là mình đã tóm được má»™t tên. Anh chỉ cách đây hai khu phố khi có thông báo bằng raÄ‘io từ công ty bảo vệ. Vụ nà y sẽ được ghi nháºn và o hồ sÆ¡ cá»§a mình đây. Tháºt tuyệt - anh thầm nghÄ©.
Trung úy Durkin ấn chuông cá»a. Anh muốn có thể đà ng hoà ng ghi trong báo cáo rằng đã nhấn chuông ba lần trước khi đột nháºp bằng vÅ© lá»±c. Ngưá»i đồng nghiệp cá»§a anh đã bao phÃa sau, váºy chẳng còn cÆ¡ há»™i nà o cho tên trá»™m tẩu thoát. Anh hoà n toà n có thể ẩn mình đợi bên ngoà i, thế nhưng cÅ©ng lại muốn bất ngá» xuất hiện ngay trong nhà . Không tên trá»™m nà o có thể trốn thoát khá»i tay Melvin Durkin.
Khi viên trung úy vá»›i tay định bấm chuông lần nữa thì cá»a trước đột ngá»™t mở ra. Anh đứng ngây ngưá»i nhìn. Trong ngưỡng cá»a là má»™t phụ nữ trong chiếc áo ngoà i má»ng tang đến mức chẳng cần phải tưởng tượng thêm gì mấy. Mặt cô ta trát má»™t lá»›p kem phấn gì đó và đầu thì đội chiếc mÅ© để giữ tóc.
Cô ta cáºt vấn. “Chuyện quá»· quái gì váºy, hả?â€.
Trung úy Durkin nuốt nước bá»t. “Tôi ... cô là ai?â€.
“Tôi là Ellen Branch. Tôi là khách ngá»§ lại cá»§a nhà bà Lois Bellamy. Bà ấy Ä‘ang Ä‘i châu Âuâ€.
“Tôi biết rồiâ€. Viên trung úy lúng túng. “Bà ấy không nói vá»›i chúng tôi rằng cô má»™t ngưá»i khách ở nhà â€.
Ngưá»i phụ nữ gáºt đầu, đầy vẻ hiểu biết. “Bà Lois chẳng vẫn váºy đó thôi?
Xin lá»—i. Tôi không thể chịu nổi cái âm thanh nà yâ€.
Nói Ä‘oạn ngưá»i khách cá»§a Lois Bellamy vá»›i tay lên bấm mấy cái nút cá»§a hệ thống báo động và tiếng chuông ngừng bặt.
“Váºy dá»… chịu hÆ¡nâ€, cô ta nói nhẹ. “Tôi không thể nói hết sá»± sung sướng được thấy ôngâ€. Rồi dịu dà ng. “Tôi Ä‘ang chuẩn bị lên giưá»ng ngá»§ thì chuông báo động kêu vang lên. Tôi tin rằng có bá»n trá»™m trong nhà , tôi ở đây chỉ có má»™t mình. Những ngưá»i giúp việc thì đã vá» từ trưa rồiâ€.
“Cô có bằng lòng để chúng tôi được ngó quanh má»™t chút không?â€.
“Xin má»i, chÃnh tôi muốn thế đấyâ€.
Chỉ mất Ãt phút là viên trung úy và đồng nghiệp cá»§a anh ta có thể tin chắc rằng không có kẻ nà o Ä‘ang lẩn trốn quanh quẩn đâu đây.
“Không có gì cảâ€, trung úy Durkin nói. “Báo động nhầm. Có cái gì đó trục trặc thôi. Không thể lúc nà o cÅ©ng tin và o ba cái đồ Ä‘iện tá» nà y được. Cô nên báo cho công ty bảo vệ và yêu cầu há» kiểm tra lại hệ thống báo độngâ€.
“Nhất định tôi sẽ là m thếâ€.
“Thôi, có lẽ chúng tôi sẽ lại lên đưá»ngâ€. Viên trung úy nói.
“Xin cảm Æ¡n vá» việc các ông đã đến đây. Bây giá», tôi cảm thấy an toà n hÆ¡nâ€.
Cô ta có tấm thân tuyệt vá»i, trung úy Durkin nghÄ© bụng. Anh băn khoăn không biết vẻ mặt cô ta trông thế nà o nếu như không có lá»›p kem phấn và những cái lô cuốn tóc kia. “Cô sẽ ở đây lâu chứ, cô Branch?â€.
“Má»™t hoặc hai tuần nữa, tá»›i lúc bà Lois trở vá»â€.
“Nếu tôi có thể là m gì giúp cô, xin cho biết nhéâ€.
“Cám Æ¡n ông, tôi sẽ chỠôngâ€.
Tracy đứng nhìn theo chiếc xe cảnh sát lao và o mà n đêm. Nà ng nhẹ bẫng ngưá»i Ä‘i. Khi chiếc xe đã khuất, nà ng chạy vá»™i lên gác, rá»a sạch lá»›p kem phấn, gỡ mấy cuá»™n lá»™ cá»§a Lois Bellamy ra khá»i đầu và trút bá» cái váy ngá»§, mặc trở lại bá»™ đồ mà u Ä‘en và rá»i khá»i nhà bằng cá»a trước, tháºn trá»ng đặt lại chuông báo động.
Cho mãi tá»›i lúc chạy ná»a quãng đưá»ng vá» Manhattan, sá»± liá»u lÄ©nh kia má»›i tác động đến cân não và nà ng bá»—ng cưá»i khúc khÃch, rồi cưá»i to đến mức không kìm được, phải dừng xe lại bên đưá»ng. Nà ng cưá»i mãi cho tá»›i lúc nước mắt già n giụa. Äó là lần đầu tiên nà ng cưá»i trong suốt má»™t năm trá»i. Cảm giác đó tháºt tuyệt, tuyệt.
|

01-03-2012, 10:09 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Chương 17
Khi Ä‘oà n tà u rá»i khá»i ga Pennsylvania, Tracy má»›i thấy bá»›t lo ngại. Từng giây đồng hồ, nà ng đã đợi má»™t bà n tay nặng ná» chá»™p lấy vai, má»™t giá»ng nói cất lên “Cô đã bị bắtâ€. Nà ng cẩn tháºn để ý các hà nh khách khi há» lên tà u, và không thấy có biểu hiện gì lo ngại. Tuy váºy, đôi vai nà ng vẫn run run vì căng thẳng, cố tá»± nhá»§ rằng khó ai có thể phát hiện ra vụ trá»™m và o lúc nà y, và ngay cả trong trưá»ng hợp như váºy, cÅ©ng không có chứng cá»› gì liên hệ tá»›i nà ng được. Conrad Morgan sẽ chá» nà ng ở St. Louis vá»›i 25 ngà n đô la. Hai mươi lăm ngà n mà nà ng có thể tá»± tiêu pha! Nà ng phải là m việc ở nhà băng cả năm trá»i má»›i có thể kiếm được số tiá»n đó. Mình sẽ Ä‘i châu Âu, Tracy nghÄ©. Paris. Không, không phải là Paris. Charles và mình định Ä‘i tuần trăng máºt ở đó. Mình sẽ Ä‘i London. Ở đó mình sẽ không còn là má»™t con chim trong lồng nữa. Cứ như nà ng vừa được tái sinh váºy.
Khóa cánh cá»a ngăn riêng cá»§a mình lại, nà ng lấy cái túi da và mở xem. Má»™t dãy những viên đá lấp lánh trà n xuống tay. Có ba cái nhẫn kim cương lá»›n, má»™t cái nạm ngá»c, má»™t cái vòng Ä‘eo bằng Saphia, ba đôi khuyên tai, và hai dây chuyá»n, má»™t bằng ngá»c Rubi, má»™t bằng ngá»c trai.
Chá»— nữ trang nà y trị giá tá»›i hÆ¡n má»™t triệu đô la. Tracy sững sá» cả ngưá»i.
Và trong lúc con tà u Ä‘ang băng băng lướt qua vùng Äồng quê, nà ng ngả ngưá»i trong ghế và đầu óc thoáng hiện lại những diá»…n biến cá»§a buổi tối. Thuê xe ... chạy tá»›i Sea Cliff ... sá»± yên lặng cá»§a mà n đêm ... ngắt hệ thống báo động và xâm nháºp và o ngôi nhà ... mở két ... choáng váng vì tiếng chuông báo động ... sá»± xuất hiện nhanh chóng cá»§a cảnh sát. Há» không thể nà o hình dung được rằng ngưá»i phụ nữ mặt đầy kem phấn, tóc quấn lô lại chÃnh là tên trá»™m mà há» Ä‘ang tìm kiếm.
GiỠđây, ngồi thanh thản trong ngăn riêng trên chuyến tà u Ä‘i St. Louis, Tracy cho phép mình mỉm má»™t nụ cưá»i hà i lòng. Việc qua mặt cảnh sát là m nà ng thấy thÃch thú. Có cái gì đó tháºt hấp dẫn khi ká» sát má»™t nguy hiểm nà o đó rồi lại vượt qua được. Nà ng cảm nháºn thấy sá»± táo bạo, thông minh, và sá»± chiến thắng trong chuyện đó, có cảm giác tháºt khoan khoái.
Có tiếng gõ và o ngăn cá»§a nà ng. Tracy vá»™i vã cho đồ nữ trang và o túi da và đặt cái tÃn và o trong vali, lấy chiếc vé tà u ra, và mở cá»a. Má»™t ngưá»i chừng ngoà i ba mươi, còn ngưá»i kia thì già hÆ¡n khoảng chục tuổi. Ngưá»i trẻ tuổi hÆ¡n vẻ khôi ngô, ria mép nhá» gá»n, mang má»™t cặp kÃnh gá»ng sừng và đằng sau đó là đôi mắt ra vẻ thông minh. Ngưá»i lá»›n tuổi hÆ¡n dáng dấp nặng ná», tóc dầy Ä‘en, mắt nâu, lạnh như tiá»n:
“Tôi có thể giúp gì các ông?†Tracy há»i.
“Vâng, thưa tiểu thưâ€. Ngưá»i lá»›n tuổi đáp. Ông ta móc và và giÆ¡ ra má»™t tấm căn cước ...
CỤC ÄIỀU TRA LIÊN BANG BỘ TƯ PHÃP - HOA KỲ.
“Tôi là nhân viên đặc biệt Dennis Trevor. Äây là nhân viên đặc biệt Thomas Bowersâ€.
Miệng Tracy chợt khô đắng, nà ng cố gượng cưá»i.
“Ôi ... e rằng tôi chẳng hiểu gì cả. Có chuyện gì chăng?â€.
“Tôi e là như thế đấy, thưa côâ€, ngưá»i nhân viên trẻ lên tiếng. Anh ta nói giá»ng miá»n Nam má»m mại. “Cách đây và i phút, Ä‘oà n tà u nà y đã và o địa pháºn New Jersey.
Việc chuyên chở đồ ăn cắp từ bang nà y sang bang khác là má»™t hà nh vi vi phạm pháp luáºt Liên bangâ€.
Tracy muốn ngất xỉu. Như có má»™t tấm phim má» chắn trước mắt váºy, tất cả Ä‘á»u nhòa Ä‘i.
Ngưá»i đà n ông đứng tuổi, Dennis Trevor nói. “Má»i cô mở hà nh lý ra nà o?â€.
Äó không phải má»™t đỠnghị, mà là mệnh lệnh.
Hy vá»ng duy nhất cá»§a nà ng là chỉ còn cách giả vá» như không biết gì. “DÄ© nhiên là tôi sẽ không mở! Tại sao các ông lại dám xông và o buồng tôi như thế nà y!†Giá»ng nà ng đầy vẻ phẫn ná»™. “Có phải tất cả công việc cá»§a các ông là đi vòng vòng quấy nhiá»…u các công dân vô tá»™i không? Tôi sẽ gá»i ngưá»i phụ trách toa xeâ€.
“Chúng tôi đã nói vá»›i ngưá»i phụ trách toa xe nà y rồi†Trevor nói.
Sá»± giả vá» cá»§a nà ng tháºt không đạt kết quả gì. Nà ng lắp bắp. “Các ông ... có giấy phép khám xét không?â€.
Ngưá»i đà n ông trẻ nói nhẹ nhà ng. “Chúng tôi không cần phải có giấy phép đó, thưa cô Whitney. Chúng tôi đã biết từ khi hà nh động phạm tá»™i cá»§a cô Ä‘ang diá»…n ra cÆ¡â€.
Váºy là há» tháºm chà biết cả tên. Nà ng đã bị sáºp bẫy. Không còn lối thoát nà o.
Hết cả rồi.
Trevor bước đến mở va li. Việc ngăn lại chẳng còn Ãch gì Tracy đứng nhìn trong lúc ngưá»i đà n ông trẻ lục lá»i và lôi cái túi da ra, mở xem nó và nhìn đồng nghiệp rồi gáºt đầu. Tracy không còn đứng nói. Nà ng ngồi sụp xuống ghế.
Trevor móc trong túi quần ra má»™t danh mục, là m vẻ kiểm tra mấy thứ đồ trong cái túi da theo danh mục đó và nhét cái túi và o ngưá»i. “Äá»§ cả đấy, Tomâ€.
“Là m sao ... Là m sao mà các ông phát hiện ra?†Tracy Ä‘au đớn há»i.
“Chúng tôi không được phép đưa ra má»™t thông tin gìâ€, Trevor đáp. “Cô đã bị bắt. Cô có quyá»n im lặng và có quyển thuê má»™t luáºt sư đại diện cho cô trước khi cô nói bất cứ Ä‘iá»u gì. Má»i Ä‘iá»u cô nói lúc nà y có thể được dùng là m bằng chứng chống lại chÃnh cô. Cô hiểu chưa?â€.
Nà ng là nhà đáp, “Vângâ€.
Thomas Bowers nói. “Tôi rất lấy là m tiếc vá» chuyện nà y. à tôi muốn nói, tôi biết lai lịch cô, vả tôi thá»±c sá»± lấy là m tiếcâ€.
“Lạy Chúaâ€, ngưá»i đà n ông lá»›n tuổi kêu lên. “Äây đâu phải là má»™t cuá»™c thăm viếng xã giaoâ€.
“Tôi_biết, nhưng tuy váºy ...â€.
Ngưá»i đà n ông lá»›n tuổi chìa ra trước Tracy chiếc còng tay. “Yêc cầu đưa tay đâyâ€.
Tracy thấy tim thắt lại vì Ä‘au khổ, bá»—ng nhá»› cảnh ở sân bay New Orleans khi mà há» khóa tay nà ng, những ánh mắt dòm ngó. “Xin ông. Các ông ... các ông có buá»™c phải là m thế không?â€.
“Vâng, thưa côâ€.
Ngưá»i trẻ tuổi nói khẽ. “Tôi có thể nói riêng vá»›i anh má»™t chút không, Dennis?â€.
Dennis Trevor nhún vai. â€œÄÆ°á»£câ€.
Hai ngưá»i bước ra ngoà i hà nh lang. Tlacy thá» thẫn và tuyệt vá»ng, lõm bõm nghe tiếng hai ngưá»i kia.
“Lạy Chúa, Dennis, không nhất thiết phải còng cô ta là m gì. Cô ta sẽ chẳng trốn Ä‘i đâu:..â€.
“Äến khi nà o thì má»›i thôi cái kiểu Ä‘a cảm nà y Ä‘i, hả†Khi mà anh cÅ©ng đã phục vụ ở cÆ¡ quan nà y lâu như tôi tồi ...â€.
“Nà o. Nương tay cho cô ta má»™t chút. Cô ta đã đủ hoảng hốt lắm rồi và ...â€, Không cần biết chuyện cô ta sẽ là m gì ...â€.
Nà ng không nghe được phần cuối, và cũng không muốn nghe gì nữa hết.
Há» trở và o. Ngưá»i đà n ông lá»›n tuổi có vẻ bá»±c dá»c.
“Thôi được†ông ta ná»›i. “Chúng tôi sẽ không còng tay cô nữa. Tá»›i ga sau chúng tôi sẽ đưa cô xuống. Chúng tôi sẽ báo trước cho xe cá»§a Cục ra chá». Cô không được rá»i khá»i đây rõ chưa?â€.
Không còn có thể là m gì được nữa. Bây giỠthì không được rồi đã quá muộn.
Nà ng đã bị bắt quả tang. Bằng cách nà o đó, cảnh sát đã theo dõi được nà ng và thông báo cho FBI biết.
Hai ngưá»i nhân viên Ä‘ang ở ngoà i hà nh lang nói chuyện gì đó vá»›i ngưá»i phụ trách toa xe. Bower chỉ Tracy và nói gì mà nà ng không nghe được. Ngưá»i phụ trách toa xe gáºt đầu. Bowes đóng cánh cá»a lại, và vá»›i Tracy, nó như cánh cá»a phòng giam vừa sáºp và o.
Cảnh đồng quê lướt nhanh, những bức tranh thoáng hiện qua khung cá»a sổ, thế nhưng Tracy không há» thấy gì hết. Nà ng ngồi đó, chết lặng vì sợ hãi, lo âu.
Tai nà ng ù lên, dù không phải do tiếng động cá»§a con tà u. Nà ng sẽ không có thể còn má»™t cÆ¡ há»™i thứ hai nữa. Nà ng là má»™t tá»™i phạm nguy hiểm. Há» sẽ dà nh cho nà ng bản án nặng nhất, và lần nà y thì sẽ không còn có dứa con nhá» cá»§a ông tổng giám thị để mà cứu nữa, sẽ không còn gì cả ngoà i những năm tù khá»§ng khiếp gần như kéo dà i vô táºn. Và Bertha Lá»›n nữa.
Là m sao mà há» biết được nhỉ? Tracy tá»± há»i. Ngưá»i duy nhất biết vá» vụ nà y là Conrad Morgan, và ông ta không có lý do gì để trao nà ng và túi kim cương cho FBI cả. Có thể là má»™t nhân viên nà o đó trong cá»a hiệu cá»§a ông ta đã biết chuyện và báo trước cho cảnh sát. Nhưng dù chuyện thế nà o thì vá»›i nà ng cÅ©ng chẳng có gì khác cả. Nà ng đã bị bắt. Tại ga tá»›i nà ng sẽ lại bị đưa trở lại nhà tù. Sẽ có má»™t cuá»™c há»i cung sÆ¡ bá»™, rồi phiên tòa, và rồi ...
Tracy nhắm nghiá»n mắt lại, không muốn nghÄ© thêm gì nữa, cảm thấy những giá»t những mắt nóng hổi lăn xuống hai bên má.
Äoà n tà u bắt đầu chạy cháºm lại. Tracy thở mạnh, như thấy ngạt hÆ¡i váºy.
Hai nhân viên FBI kia sẽ quay lại bây giá» thôi Má»™t nhà ga hiện ra và Ãt giây sau Ä‘oà n tà u dừng hẳn lại. Äã đến lúc phải Ä‘i. Tracy đóng va li lại, mặc áo khoác và lại ngồi xuống, nhìn chằm chằm và o cánh cá»a, chỠđợi nó báºt mở. Mấy phút trôi qua. Không thấy hai ngưá»i đà n ông kia xuất hiện. Há» Ä‘ang 1à m gì nhỉ? Nà ng nhá»› lá»i há» nói. “Chúng tôi sẽ đưa cô xuống ở ga sau. Chúng tôi sẽ báo trước cho xe cá»§a Cục ra chá». Cô được được rá»i khá»i đâyâ€.
Nà ng nghe tiếng ngưá»i phụ trách toa xe. “Tất cả đã lên ...†Tracy bắt đầu lo.
Có thể ý há» là sẽ chá» nà ng ở dưới sân ga. Chắc là váºy. Nếu nà ng cứ ngồi lại trên tà u, há» sẽ buá»™c nà ng thêm tá»™i định chạy trốn, và điá»u đó sẽ là m cho tình hình xấu hÆ¡n nữa. Tracy chá»™p lấy cái va li và vá»™i vã bước ra hà nh lang.
Ngưá»i phụ trách toa xe chạy lại. “Cô xuống đây à , thưa cô?†Ông ta há»i. “Cô nên nhanh lên Ä‘i. Äể tôi giúp nà o. Má»™t ngưá»i phụ nữ trong tình trạng sức khá»e như cô thì không nên mang vác gìâ€.
Tracy nhìn ông ta. “Tình trạng sức khá»e cá»§a tôi sao cÆ¡?
“Cô chẳng việc gì phải ngượng ngùng. Hai ngưá»i anh cô đã bảo tôi là cô Ä‘ang có thai và đỠnghị tôi lưu ý tá»›i cô má»™t chútâ€.
“Các anh tôi ...â€.
“Những chà ng trai rất tốt. Há» thá»±c sá»± lo lắng cho cô đấyâ€.
Tracy thấy tất cả Ä‘á»u quay cuồng, chao đảo.
Ngưá»i phụ trách toa xe giúp Tracy bước xuống. Äoà n tà u bắt đầu chuyển bánh.
“Ông có biết các anh tôi Ä‘i đâu không?†Tracy gá»i vá»›i lên.
“Thưa cô, không. Khi tà u má»›i dừng bánh thì hỠđã nhảy và o má»™t chiếc tắc xiâ€.
Vá»›i túi kim cương bị lấy cắp trị giá cả triệu đô la, Tracy háºm há»c nghÄ©.
Tracy quyết định ra sân bay. Äó là nÆ¡i duy nhất mà nà ng có thể nghÄ© tá»›i.
Nếu bá»n chúng lên tắc xi có nghÄ©a là bá»n chúng không có phương tiện riêng, và chắc chắn là chúng muốn chuồn khá»i thị trấn nà y cà ng sá»›m cà ng tốt.
Nà ng ngả ngưá»i trên ghế tắc xi, giáºn dữ vì Ä‘iá»u chúng đã là m đối vá»›i nà ng và xấu hổ vì đã để chúng lừa gạt quá dá»… dà ng. á»’, nhưng chúng quả là giá»i, cả hai gã thá»±c sá»± giá»i, đã tạo ra vẻ hết sức thuyết phục. Nà ng thấy đỠmặt vì đã bị bẫy bằng những cái trò cảnh sát tháºt - cảnh sát giả quá cÅ© kỹ.
Lạy Chúa, Dennis, không cần thiết phải còng tay cô ta là m gì. Cô ta sẽ chẳng trốn đi đâu ...
“ôÄến khi nà o thì má»›i thôi cái kiểu Ä‘a cảm nà y Ä‘i, hả. Khi mà anh cÅ©ng phục vụ ở cÆ¡ quan nà y lâu như tôi rồi ...
CÆ¡ quan nà y? Có thể cả hai gã cÅ©ng Ä‘ang là những kẻ bị truy nã. ÄÆ°á»£c, nà ng sẽ già nh lại số kim cương đó cho bằng được. Nà ng đã trải qua quá nhiá»u gian nguy và không Ä‘á»i nà o chịu để hai kẻ lừa đảo nà y qua mặt. Miá»…n rằng phải đến được sân bay kịp thá»i. Nà ng dướn lên nói vá»›i ngưá»i lái xe. “Xin chạy nhanh hÆ¡n nữa được không?â€.
Há» Ä‘ang đứng trong hà ng ngưá»i chá» lên máy bay ở cổng Ä‘i và thoạt đầu nà ng đã không nháºn ra há» ngay được. Gã trẻ hÆ¡n, kẻ tá»± xưng là Thomas Bowers đã bá» kÃnh, bá» ria mép, và mà u mắt đã chuyển từ xanh sang xám. Ngưá»i kia, Deunis Trevor, giỠđây hói đầu chứ không phải là có má»› tóc dà y và đen nữa.
Tuy nhiên, không thể nhầm hỠđược. HỠđã không đủ thá»i gian để thay quần áo.
Khi Tracy đến thì hai gã đã gần sát tới cổng và o.
“Các ông quên má»™t thứâ€. Tracy nói.
Há» cùng quay lại và giáºt mình. Gã trẻ hÆ¡n cau mặt.
“Cô là m gì ở đây hả? Ngưá»i ta đã phái má»™t chiếc xe ra đón cô cÆ¡ mà â€. Giá»ng nói miá»n Nam cá»§a gã đã biến đâu mất.
“Váºy tại sao ta không cùng quay lại kiếm chiếc xe?â€.
Tracy đỠnghị.
“Không thể. Chúng tôi đang theo một vụ khác.
Trevor giải thÃch. “Chúng tôi phải kịp chuyến bay nà yâ€.
“Trước hết, hãy trả lại tôi túi kim cươngâ€, Tracy đòi.
“Sợ rằng chúng tôi không thể là m thế đượcâ€, Thomas Bower nói. “Äó là tang váºt. Chúng tôi sẽ gá»i cho cô má»™t giấy biên nháºnâ€.
“Không. Tôi không cần giấy biên nháºn. Tôi muốn trả lại túi kim cương kiaâ€.
“Rất tiếcâ€, Trevor đã giÆ¡ giấy lên máy bay cho nhân viên kiểm soát. Tracy nhìn quanh, tuyệt vá»ng, và thấy má»™t viên cảnh sát sân bay đứng gần đó, nà ng kêu lên, “á»ng sÄ© quan! Ông sÄ© quan!â€.
Hai gã đà n ông kia nhìn nhau, hất hoảng.
“Cô là m cái quá»· quái gì thế, hả? “ Trevor khẽ rÃt lên.
“Cô muốn cả bá»n Ä‘á»u bị tóm hả?â€.
Viên cảnh sát đã đến bên há». “Gì váºy, cô gái? Có việc rắc rối gì không?â€.
“Ôi, không có rắc rối gì đâuâ€, Tracy vui vẻ nói. “Hai quý ông tuyệt diệu nà y đã tìm thấy chá»— nữ trang mà tôi đánh mất, và há» mang trả lại cho tôi. Tá»i đã sợ rằng phải đến FBI vì việc nà y rồi đóâ€.
Hai gã kia cuống cuồng nhìn nhau.
“Há» cho rằng có thể ông sẽ vui lòng đưa tôi ra tắc xiâ€.
“Chắc chắn là thế, rất vui lòngâ€.
Tracy quay sang hai gã kia. “Bây giá» thì an toà n rồi, các ông trao chá»— kim cương lại cho tôi. Ông sÄ© quan đáng mến nà y sẽ giúp tôiâ€.
“Không nên như thếâ€. Tom Bowers phản đối. “Sẽ tốt hÆ¡n nhiá»u nếu chúng tôi ...â€.
“Ồ không, tôi muốn váºyâ€. Tracy giục. “Tôi biết việc Ä‘i kịp chuyến bay nà y là rất quan trá»ng đối vá»›i các ông.
Hai gã nhìn viên cảnh sát, rồi nhìn nhau, bất lực. HỠkhông còn có thể là m gì được. Rất miễn cưỡng, Tom Bowers móc túi ra lấy ra cái túi da.
“Nó đây rồi!†Tracy kêu lên, đỡ cái túi từ tay gã, mở ra xem, “ơn Chúa, đủ cảâ€.
Tom Bowers cố vá»›t vát. “Tại sao không để chúng tôi giữ há»™ cho đến lúc côâ€.
“Chẳng cần phải thếâ€. Tracy vui vẻ đáp rồi mở và cất chá»— kim cương và o và lấy ra hai tá» 5 đô la, đưa cho má»—i gã má»™t tá». “Äây là má»™t chút tượng trưng cho sá»± đánh giá cao cá»§a tôi đối vá»›i việc mà hai ông đã là mâ€.
Tất cả hà nh khách đã và o hết. Nhân viên hà ng không nói. “Äây là lá»i nhắc cuối cùng. Tất cả quý khách phải lên máy bay ngayâ€.
“Cảm Æ¡n các ông má»™t lần nữaâ€. Tracy mỉm cưá»i bước Ä‘i vá»›i viên cảnh sát.
“Thá»i buổi bây giá» tháºt khó tìm được ngưá»i lương thiệnâ€.
|

01-03-2012, 10:10 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Chương 18
Thomas Bowers - tức Jeff Stevens - ngồi bên cá»a sổ nhìn ra ngoà i trong lúc chiếc máy bay cất cánh. Anh đưa khăn mùi xoa lên mắt và hai vai rung rung lên xuống.
Dennis Trevor - tức Brandon Higgins - ngồi kế bên, ngạc nhiên. “Nà yâ€, ông ta nói. “Chỉ là chuyện tiá»n bạc, có gì mà phải khócâ€.
Jeff Stevens quay sang, nước mắt già n giụa, và Higgins ngÆ¡ ngác nháºn ra rằng Jeff Ä‘ang cưá»i rÅ© rượi. “Có chuyện quá»· quái gì vá»›i cáºu thế Higgins há»i.
“CÅ©ng có gì đáng cưá»i đâuâ€.
Vá»›i Jeff thì lại khác. Cái cách mà Tracy Whitney đã qua mặt hỠở sân bay là má»™t trò bịp tuyệt vá»i nhất mà anh được chứng kiến. Tháºt quả là kẻ cắp gặp bà già . Conrad Morgan đã bảo rằng ngưá»i phụ nữ nà y chỉ là má»™t kẻ nghiệp dư. Lạy Chúa, Jeff nghÄ©, cô ta sẽ đến thế nà o nếu là chuyên nghiệp nhỉ? Tracy Whitney chắc chắn là ngưá»i đà n bà đẹp nhất mà Jeff Stevens từng thấy. Và thông minh nữa. Jeff vốn tá»± hà o là ngưá»i giá»i nhất trong nghá» lừa bịp nà y, thế mà cô ta đã vượt qua anh. Chú Willie cÅ©ng sẽ phải mến cô ta, Jeff nghÄ© bụng.
Chú Willie là ngưá»i dạy dá»— Jeff. Mẹ Jeff, ngưá»i được thừa kế má»™t tà i sản lá»›n, đã cưới má»™t ngưá»i đà n ông đầy ảo tưởng vá»›i những giấc má»™ng là m già u mau chóng, chỉ có Ä‘iá»u những giấc má»™ng đó chẳng bao giá» thà nh hiện thá»±c cả Cha Jeff là má»™t ngưá»i đà n ông đầy sức hấp dẫn, cá»±c kỳ đẹp trai và mồm miệng thì không ai sánh kịp. Chỉ năm năm sau ngà y cưới, ông đã phá tan cả cái cÆ¡ nghiệp được thừa kế cá»§a vợ. Những hồi ức sá»›m nhất cá»§a Jeff khi còn rất nhá» là việc cha mẹ cãi lá»™n vá» tiá»n bạc và những cuá»™c ngoại tình cá»§a cha. Äó là má»™t cuá»™c hôn nhân khá»§ng khiếp và cáºu bé quyết tâm:
Mình sẽ không bao giỠlấy vợ cả:
Không bao giá».
Ngưá»i em cá»§a cha cáºu, chú Willie, là m chá»§ má»™t gánh tạp kỹ nhá» lang thang đây đó, và bất kỳ khi nà o Ä‘i ngang vùng Marion, Ohio, nÆ¡i mà gia đình Stevens sống, chú cÅ©ng đến thăm. Chú là má»™t ngưá»i đà n ông vui vẻ nhất mà Jeff từng biết, đầy nhưng lá»i hứa hẹn vá» má»™t ngà y mai tươi đẹp Chú luôn luôn mang tá»›i những thứ quà hấp dẫn, và dạy Jeff những trò ảo thuáºt tuyệt diệu. Chú Willie đầu tiên là m nghỠảo thuáºt trong má»™t gánh xiếc và khi nó sắp tan vỡ thì chú bèn nắm lấy nó.
Khi Jeff mưá»i bốn tuổi, mẹ cáºu chết trong má»™t tai nạn xe hÆ¡i. Hai tháng sau, cha Jeff cưới má»™t cô hầu bà n mưá»i chÃn tuổi. “Má»™t ngưá»i đà n ông sống độc thân là hoà n toà n phi tá»± nhiênâ€. Cha giải thÃch như thế. Song cáºu thì hết sức bất bình, cảm thấy sá»± phản bá»™i ở vẻ vô tình cá»§a cha.
Cha Jeff là m nghá» giao hà ng và phải vắng nhà ba ngà y trong tuần. Má»™t đêm, khi Jeff ở nhà má»™t mình vá»›i ngưá»i mẹ kế, cánh cá»a buồng ngá»§ cá»§a cáºu bị mở ra đã là m cáºu thức giấc. Tà tẹo sau cáºu cảm thấy má»™t tấm thân trần truồng, má»m mại áp sát và o mình. Jeff hoảng hất nhổm dáºy.
“Ôm chị Ä‘i, Jeff bé bá»ngâ€, ngưá»i mẹ kế trẻ tuổi thầm thì. “Chị sợ sấm lắmâ€.
“Là m ... là m gì có sấmâ€. Jeff lắp bắp.
“Nhưng mà có thể có. Báo nói là trá»i mưa mà â€. Cô ta áp chặt tấm thân trần truồng lên ngưá»i cáºu bé. “Là m tình vá»›i chị Ä‘iâ€.
Jeff hoảng sợ. â€œÄÆ°á»£c. Ta chÆ¡i trong giưá»ng cá»§a bố nhéâ€.
â€œÄÆ°á»£c chứ?†Cô ta cưá»i khoái chÃ. “Cho thêm lạ, phải không?â€.
“Tôi sẽ sang đó ngayâ€. Jeff hứa.
Cô ta trưá»n ra khá»i giưá»ng Ä‘i sang phòng ngá»§ kia. Jeff chưa bao giá» mặc quần áo nhanh đến thế. Cáºu nhảy qua cá»a sổ Ä‘i vá» phÃa Cimarron, bang Kansas, nÆ¡i gánh tạp kỹ cá»§a chú Willie Ä‘ang biểu diá»…n, không há» ngoái cổ lại.
Khi chú Willie há»i vì sao bá» nhà ra Ä‘i, cáºu chỉ nói:
“Cháu không hợp vá»›i mẹ kếâ€.
Chú Willie gá»i Ä‘iện cho cha Jeff, và sau má»™t hồi nói chuyện dà i đã Ä‘i đến quyết định là cáºu bé sẽ ở lại gánh tạp kỹ. “Nó sẽ há»c ở đây được nhiá»u hÆ¡n ở bất cứ má»™t trưá»ng há»c nà oâ€, chú Willie hứa hẹn.
Bản thân gánh tạp kỹ là cả má»™t thế giá»›i. “Không phải chúng ta diá»…n má»™t thứ trò vặt ngà y chá»§ nháºt ở trưá»ng há»câ€, chú Willie giải thÃch cho Jeff. “Chúng ta là những nghệ sÄ© lừa gạt. Thế nhưng, con ạ, phải nhá»› rằng, không thể bịp ngưá»i ta trừ phi há» bắt đầu nổi lòng thamâ€.
Những thà nh viên trong gánh Ä‘á»u trở thà nh bạn cá»§a Jeff. Gánh cÅ©ng có má»™t nhóm các cô gái trẻ, và há» bị cáºu bé trẻ trung hấp dẫn. Jeff thừa hưởng tÃnh nhạy cảm cá»§a mẹ và vẻ đẹp cá»§a ngưá»i cha, và các cô gái đã tranh già nh nhau xem ai là ngưá»i “được†là m mất Ä‘i sá»± trinh tiết cá»§a Jeff.
Bà i há»c vỡ lòng vá» tình dục cá»§a Jeff diá»…n ra vá»›i má»™t cô gái xinh đẹp phụ trách tiết mục uốn dẻo và trong và i năm liá»n cô ta đã là cái mẫu để những ngưá»i đà n bà khác noi theo.
Chú Willie đã thu xếp để Jeff có cơ hội được là m tất cả các ngón nghỠkhác nhau của gánh tạp kỹ.
“Má»™t ngà y nà o đó, tất cả những thứ nà y sẽ là cá»§a cháuâ€, chú Willie bảo, “và cách duy nhất để có thể nắm giữ nó là phải rà nh vá» nó hÆ¡n bất kỳ kẻ nà o khácâ€.
Jeff bắt đầu vá»›i trò “ném mèoâ€, má»™t trò mà ngưá»i chÆ¡i phải trả tiá»n để có bóng ném và o sáu con mèo là m bằng giấy bồi vá»›i đế gá»— sao cho chúng rÆ¡i và o má»™t cái lưới.
Ngưá»i diá»…n trò sẽ chứng minh rằng ném ngã chúng tháºt là dá»… dà ng, nhưng khi ngưá»i chÆ¡i bắt đầu ném, má»™t “xạ thá»§ nấp sau tấm vải phông sẽ nâng má»™t cái cần để giữ vững đế gá»— cá»§a các con mèo giấy. Có trá»i mà đánh ngã được chúng.
“Trá»i, ném hÆ¡i quá thấp đấyâ€, ngưá»i diá»…n trò sẽ la lên.
“Chỉ có má»™t việc là ném cho tháºt ngon là nhâ€.
Từ “ngon là nh†là má»™t ám hiệu, ngay khi ngưá»i diá»…n trò nói váºy, kẻ giấu mặt kia sẽ hạ cái cần xuống và ngưá»i diá»…n trò sẽ ném ngã con mèo. Khi đó anh ta sẽ nói. “Thấy chưa?†và đó là ám hiệu để kẻ giấu mặt lại nhấc cái cần giữ lên. Và dÄ© nhiên, luôn luôn có má»™t anh chà ng công tá» nà o đó muốn khoe vá»›i cô bạn gái Ä‘ang khúc khÃch cưá»i cánh tay tuyệt vá»i cá»§a mình.
Jeff cÅ©ng diá»…n trò số đếm. Má»™t trò mà khách bá» tiá»n để được ném vòng cao su lên những cái ghim cà i vải có đánh số. HỠđược hứa rằng nếu tổng các con số ném được bằng đúng 20 thì sẽ được thưởng má»™t thứ đồ chÆ¡i đắt tiá»n.
Nhưng Ä‘iá»u mà khách chÆ¡i không biết là ngưá»i diá»…n trò có thể đánh tráo các con số để bảo đảm con số 20 không bao giỠđạt được.
Má»™t hôm, chú Willie nói vá»›i Jeff. “Là m tất đấy, bé con, chú tá»± hà o vá» cháu, cháu sẽ được chuyển sang diá»…n trò Skilôâ€.
Äám ngưá»i diá»…n trò Skilô nà y là những thà nh phần tinh túy nhất, và các thà nh viên khác Ä‘á»u nhìn há» ghen ty. Há» kiếm được nhiá»u tiá»n hÆ¡n ngưá»i khác, ngá»§ khách sạn hạng nhất và lái những chiếc xe bóng lá»™n. Trò nà y ồm má»™t hình tròn phẳng được chÃa các ô có gà i má»™t con số đánh dấu vá»›i má»™t mÅ©i tên thăng bằng ở giữa. Ngưá»i chÆ¡i sẽ quay má»™t cái vòng và khi nó dừng, mÅ©i tên chỉ con số nà o thì con số đó được nhấc ra. Ngưá»i diá»…n trò giải thÃch rằng khi nà o tất cả các con số Ä‘á»u bị nhấc ra hết thì ngưá»i chÆ¡i sẽ được thưởng má»™t khoản tiá»n lá»›n.
Khi ngưá»i chÆ¡i đã gần tá»›i Ä‘Ãch, ngưá»i diá»…n trò bèn khuyến khÃch đặt thêm tiá»n cược. Anh ta sẽ nhìn quanh vá»›i vẻ hồi há»™p và thì thà o. “Tôi muốn anh thắng, bởi có thể anh sẽ thưởng cho tôi má»™t Ãt mà â€.
Ngưá»i diá»…n trò còn có thể dúi cho ngưá»i chÆ¡i 5 hoặc 10 đô la và nói. “Äặt thêm cho tôi được không? Anh không thể thua đượcâ€. Và kẻ máu mê kia bá»—ng cảm thấy mình có má»™t đồng minh, hắn sẽ dốc túi ra. Jeff trở thà nh sà nh nghá» trong việc moi túi ngưá»i chÆ¡i. Khi khả năng tá»›i Ä‘Ãch đã rất lá»›n, sá»± kÃch động cÅ©ng tăng lên.
Jeff sẽ kêu lên. “Giá» thì anh không thể trượt nữa rồiâ€, Kẻ kia sẽ đặt thêm tiá»n và có khi còn chạy vá» nhà lấy nữa, dÄ© nhiên là hắn ta chẳng bao giỠđược cả.
Keren, má»™t vÅ© nữ xinh đẹp còn rá»§ rê Jeff chÆ¡i trò “Chìa khóaâ€.
“Sau khi đã xong việc mồm mép cám dá»— má»i ngưá»iâ€, và o tối thứ bảy, Karen nói vá»›i Jeff. “Gá»i và i ông khách ra, từng ngưá»i má»™t, và bán cho há» má»™t chiếc chìa khóa cá»§a cái buồng ngá»§ lưu động cá»§a tôi nhéâ€.
Má»—i chiếc chìa nà y giá 5 đô la. Tá»›i ná»a đêm, cả tá đà n ông, có khi nhiá»u hÆ¡n nữa, đợi chá» tá»›i nhoà i ngưá»i ra quanh chá»— xe ngá»§ cá»§a Keren. Trong khi đó, ở má»™t khách sạn trong thà nh phố, Karen Ä‘ang trần truồng ôm Jeff. Hôm sau, khi đám đà n ông nà y kéo tá»›i để trả thù thì gánh tạp kỹ đã lên đưá»ng lâu rồi.
Trong bốn năm từ khi bá» nhà ra Ä‘i, Jeff đã hiểu được nhiá»u vá» bản chất con ngưá»i. Cáºu phát hiện ra rằng để gợi lên lòng tham cá»§a ai đó tháºt là dá»… dà ng. Há» tin và o những Ä‘iá»u không thể tin được chỉ vì lòng tham đã buá»™c há» phải tin và o đó. Và o tuổi 18, Jeff đẹp trai đến mức là m các cÆ¡ gái phải choáng váng. Ngay má»™t phụ nữ há» hững nhất cÅ©ng láºp tức để ý và mến má»™ cặp mắt tÆ¡ mà u xám, dáng ngưá»i cao và má»› tóe Ä‘en quăn cá»§a cáºu. Những ngưá»i đà n ông thì khoái vẻ hà i hước, thoải mái, thông minh mà Jeff có. Tháºm chà đám trẻ con, dưá»ng như thấy mình cÅ©ng Ä‘ang ná»›i chuyện vá»›i má»™t đứa trẻ trong con ngưá»i Jeff và bao giá» cÅ©ng đặt ngay lòng tin và o cáºu. Äám khách nữ luôn phỉnh phá» tán tỉnh Jeff nhưng chú Willie cảnh cáo cáºu.
“Tránh xa bá»™n con gái thà nh phố ra, cáºu bé cá»§a ta. Cha chúng nó thưá»ng là cảnh sát trưởng cả đấy?â€.
Việc Jeff phải từ giã gánh tạp kỹ ra Ä‘i là do vợ cá»§a ngưá»i ném dao. Äoà n tá»›i biểu diá»…n ở Milledgeville, bang Goergia, và những ngôi lá»u được dá»±ng lên. Má»™t tiết mục má»›i đã được ký hợp đồng vá»›i nghệ sÄ© ném dao ngưá»i Sicin được mệnh danh là Zobini vÄ© đại và cô vợ tóc và ng hấp dẫn cá»§a ông ta.
Trong khi Zorbini vÄ© đại Ä‘ang cùng Ä‘oà n dà n dá»±ng các đồ nghá» thì vợ ông ta má»i Jeff tá»›i phòng riêng cá»§a vợ chồng há» trong khách sạn ở thà nh phố.
“Zorbini sẽ báºn bịu suốt ngà yâ€. Chị ta nói vá»›i Jeff.
“Chúng ta hãy vui vá»›i nhau má»™t chút nhéâ€.
Nghe được quá.
“Hãy đi đâu một giỠrồi trở lại đây “. Chị ta nói.
“Sao lại phải Ä‘i đâu má»™t giá» váºy?†Jeff há»i.
Chị ta nhoẻn cưá»i. “Phải chừng ấy thì tôi má»›i chuẩn bị má»i thứ sẵn sà ng đượcâ€.
Sá»± tò mò cá»§a Jeff tăng lên, và sau cùng, khi quay lại, chị ta đón cáºu ở cá»a và o, trần truồng. Jeff choà ng tay ôm, nhưng chị ta ngăn lại và nói. “Và o đây đãâ€.
Cáºu ta theo và o phòng tắm và trố mắt ngạc nhiên. Chị ta đã bÆ¡m đầy nước ấm và o bồn và hòa và o đó sáu thứ nước trái cây có ga.
“Cái gì thế nà y?†Jeff há»i.
“Món khai vị đó. Cởi quần áo ra, chà ng traiâ€.
Jeff là m theo.
“Nà o, và o đâyâ€.
Jeff bước và o bồn tắm và ngồi xuống, cảm giác tháºt là đặc biệt. Thứ nước thÆ¡m tho, trÆ¡n trÆ¡n nà y như thấm và o từng thá»› thịt, xoa bóp khắp cÆ¡ thể. Ngưá»i phụ nữ tóc và ng cÅ©ng ngồi và o theo.
Giữa lúc đó, cá»a phòng tắm báºt mở và Zorbini vÄ© đại xông và o. Ngưá»i đà n ông Sicin thoáng nhìn cảnh tượng ấy và gầm lên.
Jeff không kịp nghe ông ta quát gì nữa, nhưng cái cÆ¡n giáºn đó thì cáºu biết, và khi Zorbini vÄ© đại lao ra ngoà i để lấy dao thì Jeff vụt nhảy ra khá»i bồn tắm, ngưá»i bóng nhầy lá»›p nước quả và vá»› vá»™i quần áo, nhẩy qua cá»a sổ, vẫn trần truồng, lao ngưá»i chạy dá»c xuống sưá»n đồi. Cáºu nghe thấy má»™t tiếng thét phÃa sau và cảm thấy tiếng rÃt cá»§a lưỡi dao vụt qua đầu cáºu. Vèo, má»™t lưỡi dao nữa, và lúc nà y cáºu đã ở ngoà i tầm ném. Cáºu vá»™i vã mặc quần áo và đi ra bến xe, nhảy lên má»™t chiếc xe buýt và rá»i khá»i thà nh phố.
Sáu tháng sau, Jeff đã ở Việt Nam.
Má»—i ngưá»i lÃnh nghÄ© vá» cuá»™c chiến tranh má»—i khác và Jeff rá»i Việt Nam vá»›i sá»± bất mãn nặng nỠđối vá»›i giá»›i cầm quyá»n và sá»± khinh ghét bá»™ máy quan liêu. Anh đã tham gia hai năm và o má»™t cuá»™c chiến tranh không thể chiến thắng và sững sá» bởi sá»± phung phà tiá»n cá»§a và sinh mạng con ngưá»i, ghê tởm vá»›i sá»± phản bá»™i và lừa gạt cá»§a các tướng lÄ©nh và các chÃnh sách - những kẻ miệng lưỡi dối trá. Ta đã bị lôi kéo và o má»™t cuá»™c chiến tranh không ai mong muốn, Jeff nghÄ©.váºy. Má»™t trò bịp. Trò bịp lá»›n nhất thế giá»›i nà y.
Má»™t tuần sau khi giải ngÅ©, Jeff nháºn được tin vá» cái chết cá»§a chú Willie.
Gánh tạp kỹ đóng cá»a. Quá khứ đã kết thúc. Bây giỠđã đến lúc Jeff phải sống vá»›i tương lai.
Tiếp theo là má»™t loạt những cuá»™c phiêu lưu. Äối vá»›i Jeff, cả thế giá»›i nà y lả má»™t mà n tạp kỹ và má»i ngưá»i Ä‘á»u là đối tượng để anh lừa gạt. Jeff đã đăng quảng cáo trên báo bán má»—i tấm hình mà u cá»§a tổng thống vá»›i giá má»™t đô la đặt mua rồi gá»i cho nạn nhân má»™t con tem bưu Ä‘iện có hình tổng thống trên đó.
Jeff cho loan báo trên các tạp chà nhắc nhở công chúng chỉ còn sáu mươi ngà y để gá»i và o 5 đô la, rằng sau hạn đó là thôi không nháºn nữa. Lá»i quảng cáo không nói cụ thể 5 đô la sẽ mua được cái gì, thế mà tiá»n vẫn cứ đổ và o.
Jeff yêu thÃch các loại tà u thuyá»n và có hôm, má»™t ngưá»i bạn mách rằng có chá»— là m việc trên má»™t chiếc tà u Ä‘i Tahiti, Jeff đã ký hợp đồng là m thá»§y thá»§ trên tà u đó.
Con tà u tháºt là đẹp, dà i khoảng sáu mươi mét, nổi báºt lên dưới ánh nắng.
Tất cả các cánh buồm Ä‘á»u rá»™ng mở. Mặt boong đóng bằng gá»— tếch, thân tà u đóng bằng gá»— lim sam Ogeron.
Trên tà u có má»™t phòng ăn lá»›n cho mưá»i hai ngưá»i, má»™t phòng bếp ở phÃa mÅ©i trước. Ngoà i thuyá»n trưởng, má»™t ngưá»i phục vụ và má»™t đầu bếp, nhóm thá»§y thá»§ gồm có năm ngưá»i. Công việc cá»§a Jeff là rút kéo buồm lên, lau bóng những khu cá»a sổ bằng đồng, và leo trèo trên các xà ngang để rút gấp buồm lại.
Chuyến Ä‘i nà y con tà u chở má»™t nhóm hà nh khách gồm tám ngưá»i.
“Chá»§ cá»§a nó là Hollanderâ€. Ngưá»i bạn cá»§a Jeff nói váºy.
Trên thá»±c tế, chá»§ con tà u là cô Louise Hollander xinh đẹp, tuổi hai mươi lăm, có mái tóc và ng óng ả. Cha cô là chá»§ cá»§a cả ná»a vùng Trung Mỹ. Các hà nh khách khác Ä‘á»u là bạn bè cô chá»§ mà đám đồng nghiệp cá»§a Jeff giá» là những kẻ trên tiá»n.
Ngà y đầu tiên ra khÆ¡i, trong lúc Jeff Ä‘ang là m việc dưới ánh nắng gay gắt, đánh bóng những tay vịn bá»c đồng trên boong thì Louise HollanÄ‘er dừng lại bên.
“Cáºu má»›i lên tà u nà y?â€.
“Jeff nhìn lên. “Vângâ€.
“Cáºu có má»™t cái tên chứ?â€.
“Jeff Stevensâ€.
“Äó là má»™t cái tên đẹpâ€. Jeff im lặng. “Cáºu biết tôi là ai không?â€.
“Khôngâ€.
“Tôi là Louis Hollander, chá»§ con tà u nà yâ€.
“Tôi hiểu. Váºy là tôi là m việc cho côâ€.
Cô ta nở má»™t nụ cưá»i há» hững. “Äúng váºyâ€.
“Váºy thì nếu muốn đồng tiá»n cá»§a cô là có Ãch, hãy nên để tôi tiếp tục công việc cá»§a mìnhâ€. Jeff bước tá»›i cái trụ tiếp theo.
Ở các phòng nghỉ cá»§a há», và o ban đêm, đám thá»§y thá»§ thưá»ng kể những câu chuyện giá»…u cợt vỠđám hà nh khách. Thế nhưng Jeff phải tá»± thú nháºn vá»›i mình rằng cáºu rất ghen tỵ vá»›i há» - vá» tiểu sá», há»c vấn, và phong cách thoải mái vân vân ... Há» xuất thân từ các gia đình già u có và được há»c hà nh ở các trưá»ng hạng nhất. Còn trưá»ng há»c cá»§a cáºu chỉ là chú Willie và gánh tạp kỹ khốn khổ kia.
Má»™t trong những thà nh viên cá»§a gánh đã từng là giáo sư khảo cổ há»c trước khi bị ném ra khá»i trưá»ng vì tá»™i đánh cắp và bán các di váºt quý báu. Ông ta và Jeff thưá»ng có những cuá»™c trò chuyện dà i và vị giáo sư đã khÆ¡i dáºy ở Jeff long nhiệt tình vá»›i khảo cổ há»c. “Con có thể nhìn và o quá khứ để thấy cả tương lai nhân loạiâ€. Vị giáo sư nói. “NghÄ© vá» nó má»™t chút, con trai ạ. Hà ng nghìn năm trước đây đã có những ngưá»i như ta và con, mÆ¡ ước những giấc mÆ¡, sáng tác những câu chuyện dân gian ... sống hết Ä‘á»i há», và sinh ra các tổ tiên cá»§a chúng taâ€. Cặp mắt ông nhìn vá» xa xăm. “Carthage - đó là nÆ¡i ta muốn tiến hà nh má»™t cuá»™c khai quáºt. Ngay từ rất lâu trước khi Jesus ra Ä‘á»i, nó đã là má»™t thà nh phố lá»›n, má»™t Paris cá»§a châu Phà cổ đại. Dân chúng đã có những môn thể thao, các cuá»™c Ä‘ua xe và có nhà tắm công cá»™ng lá»›n. Sân váºn động Maximuc ở đó lá»›n bằng năm cái sân bóng đá bây giá» váºy†Ông ta nhìn thấy vẻ thÃch thú trong cặp mắt cá»§a cáºu bé. “Con có biết Cato lá»›n đã thưá»ng kết thúc các bà i nói cá»§a ông ấy trước thượng viện La Mã thế nà o không? á»’ng ấy bảo, Catharge phải bị phá há»§y.
Mong má»i cá»§a ông ấy sau cùng đã trở thà nh hiện thá»±c. Ngưá»i La Mã đã biến nÆ¡i đó thà nh má»™t đống gạch vụn và hai mươi lăm năm sau đã quay lại xây dá»±ng trên đống tro tà n nà y má»™t thà nh phố lá»›n. Ta mong rằng má»™t ngà y nà o đó có thể đưa con tá»›i nÆ¡i ấy là m má»™t cuá»™c khai quáºt, cáºu bé cá»§a ta ạâ€.
Má»™t năm sau, vị giáo sư đã chết vì say rượu, còn Jeff thì tá»± hứa vá»›i mình rằng sẽ có ngà y tiến hà nh má»™t cuá»™c khai quáºt ở Carthege để tưởng nhá»› vị giáo sư.
Äêm cuối cùng trước khi con tà u cặp bến Tahiti, Jeff được gá»i đến phòng riêng cá»§a Louise Hollander. Cô ta khoác trên ngưá»i cái áo choà ng bằng lụa má»ng.
“Cô muốn gặp tôi ư, cô chá»§?â€.
“Anh có phải là kẻ đồng tÃnh luyến ái không, Jeff?â€.
“Tôi không tin rằng đó là việc liên quan tá»›i cô, thưa cô Hollander, thế nhưng câu trả lá»i cá»§a tôi là không. Tôi là má»™t kẻ khó chiá»uâ€.
Louise Hollander mỉm môi lại. “Anh thÃch loại đà n bà nà o? Gái là m tiá»n chăng?â€.
“Thỉnh thoảng. Còn gì không, cô chá»§?â€.
“Có Tôi sẽ mở má»™t bữa tiệc và o tối mai. Anh có muốn dá»± không?â€.
Jeff nhìn ngưá»i phụ nữ hồi lâu trước khi trả lá»i. “Sao lại khôngâ€.
Chuyện bắt đầu theo cách đó.
Louise Hollander đã có hai Ä‘á»i chồng trước khi đến tuổi hai mươi mốt, khi gặp Jeff thì luáºt sư cá»§a cô ta cÅ©ng chỉ má»›i vừa hoà n thà nh má»™t giải pháp đối vá»›i ông chồng thứ ba. Äêm thứ hai kể từ khi há» buông neo trong cảng Papecte, và và o lúc khách khứa cùng đám thá»§y thá»§ đã lên bá» cả, Jeff nháºn được lệnh đến khu ca bin cá»§a Louise Hollander. Khi Jeff tá»›i nÆ¡i, cô ta xuất hiện trong tấm váy áo bằng lụa sặc sỡ, xẻ hai bên tá»›i táºn đùi.
“Tôi Ä‘ang cố cởi cái thứ nà y raâ€, cô ta nói. “Váºy mà cái khóa kéo bị há»ngâ€.
Jeff bước lại xem xét. “Nó là m gì có khóa kéoâ€.
Cô ta nhìn và o mắt Jeff và mỉm cưá»i. “Tôi biết chứ.
Cái đó chÃnh là chá»— rắc rối đấyâ€.
Há» là m tình vá»›i nhau ngay trên mặt boong, nÆ¡i những là n gió nhiệt đới nhẹ nhà ng vuốt ve thân thể há» như má»™t sá»± âu yếm. Sau đó, há» nằm nghiêng ngưá»i, quay mặt và o nhau. Jeff chống khuá»·u tay lên và nhìn xuống Louise. “Cha cô không phải là cảnh sát trưởng chứ?†Jeff há»i.
Cô ngồi dáºy, ngạc nhiên. “Cái gì?â€.
“Cô là ngưá»i thà nh phố đầu tiên mà tôi đã ăn nằm cùng. Chú Willie đã cảnh cáo tôi rằng cha cá»§a các cô gái thà nh phố thưá»ng là cảnh sát trưởng cảâ€.
Từ đó, đêm nà o há» cÅ©ng là m tình. Lúc đầu bạn bè cá»§a Louise thấy buồn cưá»i. HỠđã nghÄ© Jeff lại là thứ đồ chÆ¡i má»›i cá»§a Louise. Thế nhưng khi cô ta thông báo ý định sẽ cưới Jeff thì há» sững ngưá»i vì ngạc nhiên.
“Hãy vì Chúa, Louise, cáºu ta chả là cái gì cả. Cáºu ta xuất thân từ má»™t gánh tạp kỹ thôi mà . Lạy Chúa, có thể là cáºu Ä‘ang định cưới má»™t gã lá»±c Ä‘iá»n. Cáºu ta đẹp trai ... đà nh rằng thế. Và cáºu ta có thể là m tình tuyệt vá»i. Nhưng ngoà i chuyện tình dục, hai ngưá»i dứt khoát là không có gì chung cả, bạn thân mếnâ€.
“Louise, Jeff chỉ là thứ lót dạ chứ đâu phải bữa tiệc chiá»uâ€.
“Cô còn phải tÃnh đến địa vị xã há»™i nữa chứâ€.
“Nói thẳng ra thì cáºu ta sẽ không thể nà o phù hợp được, phải váºy không, thiên thần cá»§a tôi?â€.
Nhưng không gì có thể lay chuyển Louise. Jeff là ngưá»i đà n ông tuyệt diệu nhất mà cô ta từng biết. Cô đã phát hiện ra rằng những ngưá»i đà n ông quá đẹp trai Ä‘á»u hoặc là ngu xuẩn hoặc là cháºm chạp tá»›i mức không chịu được còn Jeff thì vừa thông minh, vừa hóm hỉnh, và sá»± kết hợp cá»§a hai thứ đó là má»™t sá»± quyến rÅ© khó mà cưỡng lại.
Khi Louise đỠcáºp tá»›i chuyện cưới xin, Jeff cÅ©ng kinh ngạc y hệt như bạn bè cá»§a cô ta.
“Tại sao lại thế. Cô đã có thể xác tôi rồi còn gì. Tôi không thể hiến cho cô cái mà tôi không cóâ€.
“Tháºt đơn giản thôi, Jeff. Em yêu anh. Em muốn chia sẻ cuá»™c sống cá»§a em vá»›i anh cho tá»›i cuối Ä‘á»iâ€.
Chuyện cưới xin vốn là má»™t ý nghÄ© xa lạ, và đột nhiên vấn đỠtrở thà nh ngược lại. Dưới vẻ bá» ngoà i tinh tế và quảng giao cá»§a Louise Hollander, thá»±c ra là má»™t cô gái yếu Ä‘uối, đáng thương. Cô ấy cần có mình, Jeff nghÄ©. à nghÄ© vá» má»™t cuá»™c sống gia đình ổn định, và con cái, bá»—ng trở nên hấp dẫn mạnh mẽ. Äối vá»›i Jeff thì có vẻ như là anh đã liên tục chạy má»™t quãng đưá»ng quá dà i ... dà i đến không còn tá»›i được nữa. Äã đến lúc phải dừng lại.
Ba ngà y sau, há» kết hÆ¡n tại tòa thị chÃnh Tahiti.
Khi há» quay trở vá» New York, Jeff được triệu đến văn phòng cá»§a Forgarty, luáºt sư riêng cá»§a Louise, má»™t ngưá»i đà n ông bé nhá», lạnh lùng, miệng luôn mÃm chặt.
“Tôi có má»™t văn bản để anh ký đâyâ€, viên luáºt sư tuyên bố.
“Loại văn bản gì váºy?â€.
“Má»™t cam kết. Nó chỉ xác nháºn rằng trong trưá»ng hợp cuá»™c hôn nhân cá»§a anh vá»›i Louise Hollander ...â€.
“Louise Stenvens chứ?â€.
“Vá»›i Louise Stenvens tan vỡ, anh sẽ không đòi chia sẻ vá» tà i chÃnh đối vá»›i ...â€.
Jeff nghiến răng. “Ký và o đâu?â€.
“Anh không muốn ngồi Ä‘á»c xong à ?â€.
“Không. Tôi không cho rằng ông hiểu vấn Ä‘á». Tôi không cưới cô ta vì cái chuyện tiá»n bạc chết tiệt ấyâ€.
“Äúng váºy, ông Stenvens? Tôi chỉ ...â€.
“Ông muốn tôi ký và o đó hay không?â€.
Viên luáºt sư đặt tá» giấy ra trước Jeff. Anh nghuệch ngoạc ký và o rồi hầm hầm bá» ra ngoà i. Chiếc xe hÆ¡i sang trá»ng cá»§a Louise và ngưá»i tà i xế đã đợi sẵn.
Khi chui và o xe, Jeff báºt cưá»i. Có trá»i mà biết tại sao mình lại nổi đóa lên như thế†Cuá»™c Ä‘á»i mình là cuá»™c Ä‘á»i cá»§a má»™t kẻ lưá»ng gạt, và lần đầu tiên khi mình định ngay thẳng thì ngưá»i ta lại sợ bị lừa - Jeff thấy mình xá» sá»± tháºt kỳ cục.
Louise đưa Jeff tá»›i má»™t hiệu may hạng nhất ở Manhattan “Trông anh sẽ tháºt tuyệt vá»i trong bá»™ đồ buổi tối đấy†cô ta dá»— dà nh. Và quả là thế tháºt. Chị chưa đầy hai tháng sau ngà y cưới, cô bạn thân nhất cá»§a Louise đã cố quyến rÅ© chà ng thanh niên tuấn tú má»›i xuất hiện nà y, thế nhưng Jeff lá» hết. Anh quyết tâm là m cho cuá»™c hôn nhân trở thà nh tốt đẹp.
Budge Hollander, anh trai cá»§a Louise, tiến cá» Jeff là m má»™t chân há»™i viên trong câu lạc bá»™ dà nh riêng Pilgrim New York, và được chấp thuáºn. Budge 1à má»™t ngưá»i đà n ông to béo, tuổi trung niên, chá»§ má»™t công ty tà u biển, má»™t đồn Ä‘iá»n trồng chuối, nhiá»u đồng cá» chăn nuôi, má»™t công ty đóng thịt há»™p, và nhiá»u thứ khác nữa mà Jeff không đếm xuể. Budge Hollander đã chẳng cần giấu giếm sá»± khinh thị cá»§a ông ta vá»›i Jeff.
“Tháºt ra thì cáºu không thuá»™c tầng lá»›p chúng tôi, phải váºy không? Nhưng chừng nà o cáºu là m hà i lòng Louise trên giưá»ng, thì chừng đó má»i chuyện sẽ tết cả. Tôi rất yêu quý em gái tôiâ€.
Jeff đã phải dùng hết sức mạnh ý chà để tá»± kiá»m chế. Mình không cưới cái lão khốn kiếp nà y. Mình cưới Louise - anh tá»± nhá»§.
Những há»™i viên khác cá»§a câu lạc bá»™ Pilgrin thì cÅ©ng tệ hại như váºy. Há» thấy Jeff tháºt đáng tức cưá»i, các buổi trưa bá»n há» Ä‘á»u ăn tại câu lạc bá»™, và đỠnghị Jeff kể cho nghe chuyện vá» quá khứ cá»§a mình. Và Jeff đã cố tình là m cho những câu chuyện cà ng thêm vẻ tà n nhẫn.
Jeff và Louise sống trong má»™t biệt thá»± 25 phòng, vá»›i đầy kẻ hầu ngưá»i hạ, ở khu Äông Manhattan. Louise có các dinh cÆ¡ ở Long Island và Bahamans, có biệt thá»± ở Sardinia, và căn há»™ lá»›n trên đại lá»™ Foch ở Paris. Ngoà i chiếc du thuyá»n, Louise còn có má»™t.chiếc Maserati, má»™t chiếc Rolls Corniche, má»™t chiếc Lamborghini và chiếc Damler - những chiếc xe hÆ¡i hảo hạng.
Má»™t buổi sáng Jeff tỉnh dáºy trên chiếc giưá»ng kiểu thế ká»· Mưá»i tám, mặc lên ngưá»i áo ngá»§ Sulka, và đi tìm Louise. Anh thấy vợ trong phòng ăn sáng.
Anh phải kiếm một việc là m, Jeff nói với vợ.
“Äể là m gì chứ, anh yêu? Chúng ta không cần tiá»n mà â€.
“Không phải là chuyện tiá»n nong. Em đừng nghÄ© rằng tôi có thể hà i lòng ngồi không và được bưng đồ ăn tá»›i táºn miệng. Anh phải là m việc “.
Louise nghÄ© ngợi má»™t lát. “CÅ©ng được, thiên thần cá»§a em. Em sẽ nói vá»›i Budge. Anh ấy có má»™t hãng cổ phiếu. Anh có muốn trở thà nh má»™t ngưá»i mua bán cổ phiếu không, anh yêu?â€.
“Gì cÅ©ng được, miá»…n là có việc là mâ€. Jeff cà u nhà u.
Thế Jeff Ä‘i là m công cho Budge. Trước đây, anh chưa bao giá» có việc là m mà giá» giấc ổn định cả. Mình sẽ yêu thÃch công việc, Jeff hy vá»ng.
“Khi nà o thì em và anh sẽ có má»™t đứa con? “Jeff há»i Louise, sau bữa ăn sáng hôm chá»§ nháºt.
“Ngay thôi mà , anh yêu. Em Ä‘ang cố đấyâ€.
“Lên giưá»ng nà o. Chúng ta lại thá» má»™t lần nữa xem saoâ€.
Jeff được xếp ngồi cùng bà n ăn dà nh riêng cho ông anh vợ và dăm ông chủ khác trong câu lạc bộ Pilgrin.
Budge loan báo. “Các bạn thân mến, chúng tôi má»›i công bố báo cáo hà ng năm cá»§a công ty thịt há»™p. Lợi nhuáºn lên tá»›i 40 phần trămâ€.
“Thì là m sao không lá»i thế được chứ?†Má»™t ngưá»i trong bá»n cưá»i lá»›n. “Anh đã hối lá»™ cái bá»n thanh tra chết tiệt ấy†Ông ta quay sang nói vá»›i mấy ngưá»i kia.
“Ông bạn Budge khôn ngoan cá»§a chúng ta đây mua thịt phế phẩm, cho đóng mác thượng hạng và o rồi bán mà â€.
Jeff giáºt mình. “Má»i ngưá»i ăn thứ thịt đó, lạy Chúa. Há» cho cả trẻ con ăn nữa. Ông ta đùa váºy thôi, phải không anh Budge?â€.
Budge cưá»i phá lên. “Trông anh chà ng đạo đức kìa!â€.
Trong ba tháng tiếp theo đó Jeff đã biết rõ vá» những ngưá»i ngồi ăn cùng bà n vá»›i mình. Edxeller đã bá» ra cả triệu bạc hối lá»™ để có thể xây dá»±ng má»™t nhà máy ở Libi. Mike Quincef, đứng đầu má»™t tổ hợp công nghiệp, là má»™t tên kẻ cướp chuyên mua lại các công ty chứng khoán và mách nước bất hợp pháp cho đồng bòn khi nà o nên bán hoặc nên mua các cổ phiếu. Alan Thompson, ngưá»i già u nhất a bà n ăn nà y đã khoe khoang chÃnh sách cá»§a công ty hắn, “Trước khi ngưá»i ta thay đổi các Ä‘iá»u luáºt đó, chúng tôi thưá»ng sa thải những ngưá»i già má»™t năm trước khi hỠđến tuổi vá» hưu. Tiết kiệm được cả má»™t gia tà i đấyâ€.
Tất cả bá»n há» Ä‘á»u trốn thuế, gian dối trong lÄ©nh vá»±c bảo hiểm, đưa ra những báo cáo chi phà láo toét, và đưa tình nhân cá»§a mình và o danh sách trả lương dưới danh nghÄ©a thư ký hoặc trợ lý gì đó.
Lạy Chúa, Jeff nghÄ©. Bá»n há» cÅ©ng chỉ là những kẻ lưá»ng gạt ăn mặc sang trá»ng mà thôi.
Những bà vợ thì cÅ©ng chẳng khá hÆ¡n. Há» vÆ¡ vét tất cả những gì mà bà n tay tham lam cá»§a há» có thể vá»›i tá»›i và lừa dối những ông chồng cá»§a mình. Bá»n há» Ä‘á»u chÆ¡i trò “Chìa khóaâ€, Jeff nghÄ© mà thấy kinh tởm.
Khi Jeff cố gắng kể lại cảm nghÄ© cá»§a mình vá»›i Louise, cô ta cưá»i phá lên.
“Äừng có ngây thÆ¡, Jeff. Anh Ä‘ang sung sướng vá»›i cuá»™c sống nà y, phải không nà o?â€.
Sá»± tháºt thì không phải là anh sung sướng gì. Jeff cưới Louise bởi vì tin rằng cô ta cần đến mình, và cho rằng con cái sẽ biến chuyển má»i thứ.
“Chúng ta hãy có má»™t đứa con Ä‘i. Äến lúc rồi. Chúng ta đã cưới nhau đã má»™t năm còn gìâ€.
“Thiên thần cá»§a em, hãy kiên nhẫn. Em đã tá»›i bác sÄ©, và ông ta bảo em không có vấn đỠgì. Có thể là anh nên Ä‘i kiểm tra xem có bình thưá»ng khôngâ€.
Jeff “không có trục trặc gì trong việc sản sinh ra những đứa con khá»e mạnhâ€, ông bác sÄ© bảo đảm như váºy.
Váºy mà vẫn không có gì xảy ra.
Và o cái ngà y thứ hai đen tối đó, thế giới của Jeff tan vở. Nó bắt đầu và o buổi sáng khi anh và o tủ thuốc của Louise để kiếm một viên Apspirin, và thấy cả một giá đầy những thuốc tránh thai. Trong số đó có một hộp đã được dùng gần hết.
Nằm ngay bên cạnh nó là má»™t cái lỠđựng thứ bá»™t trắng tinh và cái muá»—ng nhá» mạ và ng. Và tất cả chỉ má»›i chỉ là bắt đầu cá»§a ngà y hôm đó. Buổi trưa, trong lúc Jeff Ä‘ang ngồi trong má»™t chiếc ghế bà nh lá»›n, sâu lút ở câu lạc bá»™ Pilgrin để chá» Budge thì nghe tiếng hai ngưá»i đà n ông nói chuyện phÃa sau.
“Cô ả thá» sống thá» chết rằng cái thằng cha ca sÄ© ngưá»i à đó là m tình khá»e lắmâ€.
“Ồ, ả Louise thì luôn thÃch cái cá»§a đóâ€.
HỠđang nói vỠmột Louise nà o khác, Jeff tự nhủ.
“Có thể đó là lý do mà ả cưới vá»™i cái thằng tạp kỹ kia. Thế mà ả đã tá»± kể những mẩu chuyện khôi hà i vá» thằng nhóc đó. Anh sẽ không thể tin nổi những Ä‘iá»u hắn đã từng là m hồi trước ...â€.
Jeff đứng phắt dáºy và loạng choạng bá» ra khá»i câu lạc bá»™, giáºn dữ khá»§ng khiếp, má»™t cảm giác chưa bao giá» có. Jeff muốn giết chóc, muốn giết cái anh chà ng ngưá»i à nà o đó, muốn giết Louise. Trong má»™t năm qua, không biết cô ta đã ăn nằm vá»›i bao nhiêu ngưá»i đà n ông khác nữa? Bá»n hỠđã cưá»i và o mÅ©i anh trong suốt thá»i gian vừa rồi. Budge, Ed Zeller, Mike, Quincy, Alan Thompson và mấy mụ vợ đã và đang giá»…u cợt, nhạo báng anh. Và cả Louise nữa, cái ngưá»i phụ nữ mà Jeff muốn che chở. Phản ứng đầu tiên cá»§a Jeff là muốn thu xếp hà nh trang và xéo Ä‘i ngay. Nhưng thế thì không hay ho gì, bá»n khốn nạn kia sẽ là ngưá»i có tiếng cưá»i sau cùng.
Chiá»u hôm đó, khi Jeff vá» nhà anh thì Louise vẫn chưa vá». “Bà đi từ sángâ€, Pickens, ngưá»i quản gia nói. “Tôi nghÄ© là bà mắc hẹn gì đóâ€.
Thì chắc váºy, Jeff nghÄ©, vá»›i thằng cha ca sÄ© ngưá»i à đó chứ còn gì nữa. Lạy Chúa.
Cho tới lúc Lomse trở vỠthì Jeff đã hoà n toà n bình tĩnh.
“Má»™t ngà y tốt là nh cả chứ, em?†Jeff há»i.
“Ôi, vẫn những chuyện tẻ nhạt hà ng ngà y ấy mà , anh yêu Ä‘i sá»a sang đầu tóc, mặt mÅ©i má»™t chút nà y, Ä‘i mua sắm nà y ... Còn anh thế nà o, thiên thần cá»§a em?â€.
“Rất thú vịâ€, Jeff nói đúng sá»± thá»±c. “Anh đã hiểu biết thêm nhiá»u Ä‘iá»uâ€.
“Anh Budge nói vá»›i em là anh là m việc rất tốtâ€.
“Äúng váºyâ€. Và anh sẽ là m tốt hÆ¡n nữaâ€.
Louise vuốt ve tay Jeff. “Äức ông chồng tuyệt vá»i cá»§a em. Lên giưá»ng vá»›i em sá»›m Ä‘i nà oâ€.
“Tối nay thì khôngâ€, Jeff. “Anh nhức đầu lắmâ€.
Suốt cả tuần tiếp theo, Jeff tÃnh toán các kế hoạch cá»§a mình.
Má»™t bữa trưa tại câu lạc bá»™, anh bắt đầu. “Có ai trong số các ông biết tà gì vá» những vụ lừa gạt bằng máy tÃnh Ä‘iện tá» không?â€.
“Sao váºy?†Ed Zeller muốn biết. “Cáºu định là m má»™t vụ à ?â€.
Tất cả cưá»i ồ lên.
“Không, tôi nói chuyện nghiêm túc đấyâ€, Jeff nói chắc nịch. “Äó là má»™t vấn đỠlá»›n. Ngưá»i ta Ä‘ang lợi dụng các máy tÃnh Ä‘iện tỠđể cướp Ä‘oạt các nhà băng, công ty bảo hiểm và các ngà nh khác nữa hà ng tá»· đô la. Và tình hình ngà y cà ng tệ hại thêmâ€.
“Có vẻ đúng lÄ©nh vá»±c cá»§a cáºu.đấyâ€. Budge là u bà u.
“Tôi đã gặp má»™t ngưá»i có cái máy tÃnh mà ông ta cam Ä‘oan rằng không thể nà o lợi dụng nó đượcâ€.
“Và cáºu muốn quáºt ngã hắn à ?†Mike Quincy đùa.
“Trên thá»±c tế, tôi quan tâm tá»›i việc hùn tiá»n để tà i trợ cho ông ta. Tôi chỉ băn khoăn không biết có ai trong các ông biết đôi chút vá» máy tÃnh khôngâ€.
“Khôngâ€. Budge cưá»i lá»›n. “Nhưng bá»n ta biết má»i thứ vá» việc tà i trợ cho má»™t nhà sáng chế, có phải thế không, anh bạn?â€.
Cả bá»n lại cưá»i phá lên.
Hai ngà y sau, Jeff bá» qua cái bà n thưá»ng lệ vẫn ngồi và giải thÃch vá»›i Budge.
“Tôi xin lá»—i, tôi không ngồi cùng các ông hôm nay được. Tôi có má»i má»™t ngưá»i khách ăn trưa ở đâyâ€.
Khi Jeff đã bá» sang bà n khác, Alan Thompson cưá»i cợt.
“Có lẽ là chú nhóc sẽ ăn trưa vá»›i cô ả có râu ở rạp xiếc đấyâ€.
Má»™t ngưá»i đà n ông tóc bạc dáng gù gù bước và o phòng ăn và được đưa tá»›i bà n Jeff.
“Lạy Chúa!†Mike Quincy kêu lên. “Äó có phải là giáo sư Ackerman không?â€.
“Giáo sư Arkerman là ai váºy?â€.
“Anh không bao giá» Ä‘á»c gì khác ngoà i các báo cáo tà i chÃnh ư, Budge?
Vernon Ackerman được in hình trên trang bìa của tỠTime hồi tháng trước đấy.
Ông ta là Chá»§ tịch Ủy ban khoa há»c quốc gia cá»§a Tổng thống. Hiện Ä‘ang là nhà khoa há»c danh tiếng nhất đất nướcâ€.
“Ông ta có chuyện quá»· quái gì vá»›i cáºu em rể yêu quý cá»§a tôi thế nhỉ?â€.
Jeff và vị giáo sư mải mê trao đổi má»™t câu chuyện gì đó suốt cả bữa trưa, còn Budge và bạn hữu cá»§a ông ta thì cà ng trở nên tò mò hÆ¡n. Khi vị giáo sư vá», Budge vẫy Jeff lại bà n mình.
“Nà y, Jeff. Ai đó?â€.
Vẻ mặt Jeff đầy ngượng nghịu “Ỡ... ý anh muốn há»i Vernon ấy à ?â€.
“Phải. Hai ngưá»i nói chuyện vá» vấn đỠgì váºy?â€.
“Chúng tôi ... Ờ ...†Những ngưá»i kia nhìn vẻ mặt cÅ©ng thừa biết Jeff muốn lẩn tránh câu há»i nà y. “Tôi ... á» ... Äịnh viết má»™t cuốn sách vỠông ta. Ông ta là má»™t nhân váºt rất thú vịâ€.
“Tôi đã không biết rằng cáºu còn là má»™t nhà văn đấyâ€.
“Ồ, tôi nghÄ© là chuyện gì mà chẳng cần phải có sá»± khởi đầuâ€.
Ba ngà y sau, Jeff có má»™t vị thá»±c khách khác. Lần nà y thì Budge là ngưá»i nháºn ra ông ta. “Kìa! Äó là Seymonr Jarett, Chá»§ tịch Há»™i đồng quản trị cá»§a công ty máy tÃnh quốc tế Jarett đấy. Lão ta có chuyện trá»i đánh gì vá»›i Jeff không biết?â€.
Và Jeff cùng với vị khách của anh lại trao đổi một câu chuyện dà i đầy sôi nổi. Khi bữa trưa đã qua, Budge tìm bằng được Jeff.
“Jeff thân mến, cáºu có chuyện gì vá»›i Seymonr Jarett váºy?â€.
“Có gì đâuâ€, Jeff đáp nhanh, “chỉ má»™t chút chuyện phiếm ấy mà â€. Anh định bá» Ä‘i. Budge chặn lại.
“Äừng vá»™i thế, cáºu bé thân mến. Seymonr Jarett báºn trăm công ngà n việc.
Không Ä‘á»i nà o ông ta ngồi lê nói chuyện suông đâuâ€.
Jeff nghiêm chỉnh trở lại. “Thôi được. Sá»± thá»±c là Seymonr sưu tầm tem, Budge ạ, và tôi nói vá»›i ông ta vá» má»™t con tem tôi có thể kiếm được cho ông ta thôi mà â€.
Sá»± thá»±c cái Ä‘Ãt tao đây nà y, Budge nghÄ©.
Tuần lễ sau đó, Jeff ăn trưa tại câu lạc bộ với Charlie Bartlett, chủ tịch. của hãng Bartlett Bartlett, một trong số những hãng đầu tư tư nhân lớn nhất thế giới.
Budge, Ed Zeller, Alan Thompson và Mike Quincy kinh ngạc nhìn hai ngưá»i trò chuyện, đầu ghé sát và o nhau.
“Cáºu em rể cá»§a anh đạo nà y chắc hẳn có những ngưá»i bạn đưá»ng tầm cỡâ€, Zeller bình luáºn. “Không biết nó Ä‘ang toan tÃnh gì thế nhỉ, Budge?â€.
Budge bá»±c bá»™i đáp. “Tôi đâu có biết, quá»· tha ma bắt Ä‘i nếu như tôi không mò ra Ä‘iá»u đó. Nếu mà Jarett và Bartlett đã quan tâm đến, thì dứt khoát chuyện phải liên quan tôi má»™t hÅ© tiá»nâ€.
Há» thấy Bartlett đứng lên sốt sắng bắt tay Jeff và ra vá» Khi Jeff Ä‘i ngang qua bà n há», Budge túm lấy cánh tay anh. “Ngồi xuống, Jeff. Chúng tôi có câu chuyện nhá» muốn nói vá»›i cáºuâ€.
Tôi phải trở lại văn phòngâ€, Jeff khước từ:
“Tôị.â€.
“Cáºu là m việc cho tôi, cáºu nhá»› chứ? Ngồi xuốngâ€. Jeff miá»…n cưỡng ngồi.
Budge tiếp tục. “Cáºu ăn trưa vá»›i ai thếâ€.
Jeff ngáºp ngừng. “Không có gì đặc biệt đâu. Má»™t ngưá»i bạn cÅ© ấy mà â€.
“Charlie Bartlettt mà là má»™t ngưá»i bạn cÅ©?â€.
“Äại loại thếâ€.
“Váºy cáºu và ông bạn cÅ© Charlie quý hóa đó bà n chuyện gì váºy, Jeff “Trá»i ... chá»§ yếu là vỠô tô. Ông bạn Charlie rất khoái những chiếc ô tô cổ kÃnh, và tôi có nghe vá» má»™t chiếc Packard 37, bốn cá»a, có thể tháo rá»i ...â€.
“Dẹp mẹ chuyện đó Ä‘i?†Budge quát lên. “Cáºu không sưu tầm tem hay bán chác xe cá»™, hay viết sách siếc mẹ gì hết. Cáºu thá»±c sá»± Ä‘ang báºn tâm vá» việc gì hả?â€.
“Không có gì cả. Tôi ...â€.
“Cáºu Ä‘ang kiếm tiá»n cho má»™t vụ gì đó phải không, Jeff “ EdZel1er há»i thẳng.
“Không mà â€. Anh đáp hÆ¡i quá nhanh má»™t chút.
Budge choà ng cánh tay lá»±c lưỡng ôm ngang ngưá»i Jeff. “Nà y, anh bạn, đây là anh rể cáºu. Chúng ta là ngưá»i nhà , cáºu nhá»› chứ? “ Ông ta ôm chặt lấy Jeff.
“Äó là chuyện liên quan tá»›i cái Máy tÃnh loại an toà n mà cáºu đã nhắc tá»›i hồi tuần trước phải không?â€.
Nà ng vẻ mặt Jeff há» có thể thấy rằng đã bắt ná»n được anh.
“Thì đúng váºy đấyâ€.
“Tại sao cáºu đã không nói vá»›i chúng tôi vá» sá»± tham gia cá»§a giáo sư Ackerman?â€.
“Tôi không nghÄ© rằng các ông sẽ quan tâmâ€.
“Cáºu đã nhầm. Khi cần vốn, cáºu phải tá»›i gặp bạn bèâ€.
“Ngà i giáo sư và tôi đâu có cần vốnâ€, Jeff nói. “Jarett và Bartlett ...â€.
– Jarett và Bartlett là những con cá máºp khốn khiếp! Bá»n há» sẽ nuốt sống cáºuâ€. Alan Thompson kêu lên.
Ed Zeller chá»™p lấy cái ý đó. “Jeff, khi cáºu là m ăn vá»›i bạn bè, cáºu sẽ không bị thua thiệtâ€.
“Má»i việc đã được thá»a thuáºn rồiâ€, Jeff bảo bá».
“Cáºu đã ký má»™t thứ gì chưa?â€.
“Chưa, nhưng tôi đã hứaâ€.
“Váºy thì chưa có gì được thá»a thuáºn cả. Trá»i đất, Jeff, trong chuyện kinh doanh ngưá»i ta thay đổi ý kiến từng giá»â€.
“Tôi thá»±c là không nên thảo luáºn chuyện nà y vá»›i các ôngâ€, Jeff lá»›n tiếng.
“Không được nhắc đến tên cá»§a giáo sư Ackerman. Ông ấy Ä‘ang là m việc theo hợp đồng cho má»™t cÆ¡ quan cá»§a chÃnh phá»§â€.
“Chứng tôi biết thếâ€, Thompson ná»›i vẻ thông cảm. “Ngà i giáo sư có cho là cái máy đó chắc chắn bảo đảm không?â€.
“Ồ, ông ấy biết chắc Ä‘iá»u đóâ€.
“Nếu đối vá»›i Ackerman mà nó là tốt, thì vá»›i chúng tôi nó cÅ©ng tất, phải váºy không các bạn?â€.
Tất cả Ä‘á»u tỠý tán thà nh.
“Nhưng nà y, tôi không phải là má»™t nhà khoa há»câ€. Jeff nói. “Tôi không thể bảo đảm bất kỳ Ä‘iá»u gì. Theo chá»— tôi hiểu, các thứ nà y có thể là chẳng có giá trị gì cảâ€.
â€œÄÆ°á»£c rồi. Chúng tôi hiểu. Nhưng vẫn bảo rằng nó có giá trị cá»§a nó, Jeff ạ.
Cái máy nà y có thể to bằng chừng nà oâ€.
“Anh Budge, thị trưá»ng cho cái máy nà y sẽ rá»™ng khắp thế giá»›i. Tháºm chà tôi không biết nói thế nà o cả. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u có thể sá» dụng nóâ€.
“Khoán tà i trợ ban đầu mà cáºu Ä‘ang tìm kiếm là bao nhiêu?â€.
“Hai triệu đô la, nhưng hiện tất cả chúng tôi chỉ còn là hai trăm năm mươi nghìn đôla, Bartlett đã hứa ...â€.
“Quên Bartlett Ä‘i. Ngần đó là gì đâu, anh bạn thân mến. Chúng ta sẽ tá»± thu xếp lấy, giữ nó trong phạm vi gia đình. Phải khôngâ€.
“Phải quá Ä‘i chứâ€.
Budge ngẩng lên và búng ngón tay, má»™t ngưá»i bồi bà n vá»™i chạy đến.
“Dominick nà y, mang cho ông Stevens và i tá» giấy và má»™t cây bútâ€.
Giấy bút được cung cấp gần như tức khắc.
“Chúng ta có thể gói ghém câu chuyện nà y và o đâyâ€.
Budge nói vá»›i Jeff. “Cáºu là m ngay văn bản, dà nh má»i quyá»n cho chúng tôi, và chúng tôi sẽ ký và o đó, sáng mai cáºu sẽ nháºn má»™t tấm séc bảo đảm, trị giá hai trăm năm mươi ngà n đô la. Cáºu thấy thế được không nà o?â€.
Jeff cắn môi. “Anh Budge, tôi đã hứa vá»›i ông Bartlett ...â€.
“Kệ mẹ lão Bartlettâ€, Budge gầm lên. “Cáºu đã lấy em gái lão hay em gái tôi?
Nà o, viết Ä‘iâ€.
“Chúng tôi chưa có bằng phát minh cá»§a cái máy nà y, và ...â€.
“Viết đi, quỷ tha ma bắt?†Budge ấn cái bút và o tay Jeff. Vẻ đầy miễn cưỡng, Jeff viết:
“Văn bản nà y sẽ trao toà n bá»™ quyá»n bản hiệu, và lợi nhuáºn cá»§a tôi đối vá»›i chiếc máy Ä‘iện toán mang tên SUCABA cho những ngưá»i mua lại bản quyá»n là Donald Budge HollanÄ‘er, EÄ‘ Zekker, Alan Thompson và Mike Quincy vá»›i giá hai triệu đô la, trả ngay hai trăm năm mươi ngà n đô la khi ký văn bản nà y. SUCABA cần được thá» nghiệm rá»™ng rãi, giá rẻ, váºn hà nh bảo đảm không có trục trặc, và sá» dụng Ãt năng lượng hÆ¡n so vá»›i bất kỳ má»™t máy Ä‘iện toán nà o khác hiện Ä‘ang lưu hà nh trên thị trưá»ng. SUCABA không có yêu cầu bảo dưỡng hoặc thay thế linh kiện trong má»™t giai Ä‘oạn Ãt nhất là mưá»i năm?
Tất cả bá»n há» Ä‘á»u đứng ngay sau nhìn Jeff viết.
“Lạy Chúa!†Ed Zel1er nói. “Mưá»i năm? Không ai dám tuyên bố báo đảm như váºy cho bất kỳ má»™t chiếc máy nà o khác trên thị trưá»ngâ€.
Jeff tiếp tục. “Những ngưá»i mua hiểu rằng cả giáo sư Vernon Ackermman lẫn tôi Ä‘á»u chưa cầm bằng phát minh cá»§a chiếc SUCABA ...â€.
“Chúng tôi sẽ lo chuyện đóâ€, Alan Thompson sốt ruá»™t cắt ngang. “DÄ© nhiên là tôi có má»™t luáºt sư chuyên vá» bằng phát minhâ€.
Jeff vẫn Ä‘ang viết tiếp. “Tôi đã nói rõ vá»›i những ngưá»i mua rằng SUCABA có thể không há» có giá trị gì, và rằng cả giáo cá»§a Ackkekrman và tôi Ä‘á»u không là m bất kỳ má»™t sá»± giá»›i thiệu hay bảo đảm gì vá» SUCABA trừ những Ä‘iá»u nói trên.
Anh ký xuống dưới và giÆ¡ tá» giấy lên. “Các ông có hà i lòng không?â€.
“Cáºu chắc vá» chuyện mưá»i năm chứâ€â€œ Budge há»i.
Bảo đảm. Tôi sẽ là m má»™t bản sao nữaâ€. Jeff nói. Há» theo dõi anh tháºn trá»ng chép lại những gì đã viết.
Budge chộp lấy mấy tỠgiấy từ tay Jeff và ký tên lên đó Zeller, Quincy, và Thompson là m theo.
Budge cưá»i hể hả. “Má»™t bản cho chúng tôi, má»™t bản cho cáºu. Váºy là các ông bạn Seymour Jarett và Charlie Bartltt sẽ bị ném trứng thối và o mặt, ha, phải không các bạn? Tôi nóng lòng chỠđợi lúc há» biết rằng hỠđã bị loại khá»i vụ nà yâ€.
Sáng hôm sau, Budge đưa cho Jeff một tấm séc bảo đảm trị giá hai trăm năm mươi ngà n đô la.
“Cái máy tÃnh đâu?†Budge há»i.
“Tôi đã thu xếp để nó được chuyển lên đây, tại câu lạc bá»™ nà y, và o lúc buổi trưa. Tôi nghÄ© rằng như thế là phù hợp nhất vì rằng chúng ta sẽ Ä‘á»u có mặt khi anh nháºn nóâ€.
Budge vá»— vá»— và o vai Jeff. “Cáºu biết đấy, Jeff, cáºu là má»™t tay khá. Hẹn gặp lại và o buổi trưaâ€.
Khi trưa đến, má»™t ngưá»i giao hà ng mang má»™t cái há»™p xuất hiện trước cá»a phòng ăn cá»§a câu lạc bá»™ Pilgrin và được đưa tá»›i bà n cá»§a Budge, nÆ¡i ông ta cùng ngồi vá»›i Zeller, Thompsom và Quincy.
“Äây rồi?†Budge kêu lên. “Lạy Chúa! Cái máy lại còn xách tay được cÆ¡ chứâ€.
“Chúng ta có nên đợi Jeff khôngâ€â€œ Thompson há»i.
“Kệ mẹ nó. Cái nà y giỠđây là cá»§a bá»n taâ€. Budge xé bá» lá»›p giấy bá»c ngoà i cá»§a cái há»™p. Trong đó là má»™t ổ rÆ¡m. Ông ta tháºn trá»ng tá»›i mức gần như kÃnh cẩn nhắc cái váºt nằm trong đó ra. Cả bá»n ngồi lặng nhìn chằm chằm và o đó. Nó là má»™t cái khung hình chữ nháºt nhá» nhắn, có má»™t loạt cái que ngang, trên đó có sâu những viên gá»— nhẵn bóng, tròn tròn. Tất cả im lặng hồi lâu.
“Cái gì váºy?†Sau cùng thì Quincy cất tiếng.
Alan Thompson nói. “Nó là má»™t cái bà n tÃnh. Má»™t trong những thứ mà ngưá»i phương Äông dùng để đếm ...â€.
Mặt ông ta chợt tái ngắt. “Lạy Chúa SUCABA là cách viết đảo ngược cá»§a chữ ABACUS - nghÄ©a là bà n tÃnhâ€. Ông ta quay sang Budge. “Má»™t kiểu đùa giỡn gì chăngâ€.
Zelle dằn từng tiếng. “Váºn hà nh bảo đảm không trục trặc kỹ thuáºt, tiêu hao Ãt năng lượng hÆ¡n so vá»›i bất kỳ má»™t máy tÃnh Ä‘iện toán nà o hiện có trên thị trưá»ng ... chặn ngay cái séc ngá»› ngẩn kia lạiâ€.
Cả bá»n lao tá»›i bên máy Ä‘iện thoại.
“Séc bảo đảm cá»§a ngà i ư? “ Ngưá»i kế toán trưởng đáp, “Không có gì phải lo ngại cả. Sáng nay ông Stevens đã rút tiá»n mặt rồi ạâ€.
Pickens, ngưá»i quản gia hết sức bối rối. “Nhưng quả thá»±c là ông Jeff Stevens đã sắp xếp hà nh lý và đã ra Ä‘i.
Ông ấy nói gì đó vá» má»™t chuyến Ä‘i xaâ€.
Chiá»u hôm đó, Budge cuống cuồng tìm cách liên lạc vá»›i giáo sư Vernon Ackerman.
“Äúng váºy. Jeff Stevens. Má»™t chà ng trai hấp dẫn. Ông nói là em rể ông à ?â€.
“Thưa giáo sư, ngà i và Jeff đã thảo luáºn vá» chuyện gì thế?â€.
“Tôi cho rằng chả có gì phải bà máºt cả. Jeff sốt sắng muốn viết má»™t cuốn sách vá» tôi. Cáºu ta đã thuyết phục tôi rằng thế giá»›i muốn biết vá» con ngưá»i tháºt cá»§a má»™t nhà khoa há»câ€.
Seymonr Jarett rất kÃn miệng. “Tại sao ông lại muốn biết ông Jeff Stevens và tôi đã bà n bạc gì? Ông là má»™t ngưá»i sưu tầm tem cạnh tranh vá»›i Jeff à ?â€.
“Không tôi ...â€.
“Ồ, ông sẽ không lợi lá»™c gì trong việc xÃa ngang thế nà y đâu. Hiện chỉ còn duy nhất có má»™t con tem như váºy thôi, và ông Stevens đã đồng ý bán cho tôi khi ông ta kiếm đượcâ€.
Budge đã biết Charlie Bartlett sắp nói gì trước cả khi ông ta mở miệng. “Jeff Stevens? á»’, phải, tôi sưu tầm xe hÆ¡i cổ. Cáºu Jeff biết nÆ¡i có chiếc Packard 37 bốn cá»a có thể tháo rá»i, vẫn còn má»›i nguyên†...
“Äừng loâ€, Budge nói vá»›i đồng bá»n. “Chúng ta sẽ thu hồi tiá»n cá»§a ta lại và ném thằng chó đẻ ấy và o tù cho tá»›i mãn Ä‘á»i nó. Kiệm má»™t cái lệnh bắtâ€.
“Ông có cái hợp đồng đó ở đây không, Budge?â€.
“Có ngay đâyâ€. Ông ta đưa cho Fogarty văn bản mà Jeff đã thảo ra và ông ta đã ký và o.
Viên luáºt Sư nhìn lướt qua má»™t lượt rồi cháºm rãi Ä‘á»c lại. “Hắn có cưỡng ép các ông ký tên và o đây không?â€.
“Sao, không!†Mike Quincy nói. “Chúng tôi đòi kýâ€.
“Các ông có Ä‘á»c trước không?â€.
Ed Zeller bá»±c bá»™i đáp. “DÄ© nhiên là chúng tôi đã Ä‘á»c.
Ông nghÄ© rằng chúng tôi ngu ngốc cả à ?â€.
“Cái đó xin để các ông tá»± đánh giá. Các ông đã ký má»™t hợp đồng xác nháºn là các ông đã được cho biết rằng cái mà các ông mua vá»›i số tiá»n hai trăm năm mươi ngà n đô la là má»™t đồ váºt chưa được cấp bằng phát minh và có thể hoà n toà n chẳng đáng giá gì. Theo cách nói cá»§a má»™t giáo sư già cả như tôi thì, các ông đã bị chÆ¡i má»™t vố tháºt Ä‘au má»™t cách hết sức trịnh trá»ngâ€.
Ở Reno, Jeff đã xin ly dị. Và chÃnh trong thá»i gian ổn định nÆ¡i ăn chốn ở tại đó anh đã gặp ConraÄ‘ Morgan, ngưá»i đã có má»™t thá»i gian là m việc cho chú Willie. “Cáºu có thể sẵn lòng giúp tôi má»™t việc nhá» không, Jeff Conrad Morgan nêu vấn Ä‘á», “Có má»™t phụ nữ trẻ Ä‘i trên xe lá»a từ New York tá»›i St. Louis mang theo má»™t Ãt kim cương ...â€.
Jeff lÆ¡ đãng nhìn qua cá»a sổ máy bay và nghÄ© vá» Tracy. Trên mặt anh thoáng má»™t nụ cưá»i.
Khi Tracy trở lại New York, nÆ¡i dừng đầu tiên cá»§a nà ng là trụ sở Conrad Morgan và công ty. Morgan đưa Tracy và o phòng là m việc cá»§a ông ta, đóng cá»a lại, xoa xoa tay và nói. “Cô bạn thân mến, tôi Ä‘ang rất lo lắng.
“Tôi đã đợi cô ở St. Louis và ...â€.
“Ông đã không đến St. Louisâ€.
“Cái gì? à cô định nói gì váºy?†“Cặp mắt xanh cá»§a ông ta nhướn cao, sáng lên tinh quáiâ€.
“Tôi muốn nói là ông đã không Ä‘i St. Louis. Ông chưa bao giá» có ý định đón tôi ở đó cảâ€.
“Chắc chắn là không phải thế đâu. Cô có chá»— kim cương và tôi ...â€.
“Ông đã cá» hai gã đà n ông Ä‘i cướp nó khá»i tay tôiâ€.
Vẻ lúng túng hiện rõ trên khuôn mặt Morgan. “Tôi không hiểu gì cảâ€.
“Lúc đầu tôi nghÄ© là có sá»± rò rỉ trong tổ chức cá»§a ông, nhưng hóa ra không phải váºy, đúng không nà o? ChÃnh là ông. Ông bảo vá»›i tôi rằng ông Ä‘Ãch thân lo vé tà u cho tôi, bởi váºy ông là kẻ duy nhất biết số ngăn tôi ngồi. Tôi dung má»™t cái tên khác và đã hóa trang, nhưng ngưá»i cá»§a ông đã biết chÃnh xác nÆ¡i phải tìm tôiâ€.
Khuôn mặt tròn ngá»™ nghÄ©nh cá»§a ông ta đẩy vẻ ngạc nhiên. “Cô Ä‘ang định nói vá»›i tôi rằng có mấy kẻ nà o đó đã cướp Ä‘oạt số kim cương cá»§a cô ư?â€.
Tracy mỉm cưá»i “Tôi Ä‘ang định nói vá»›i ông rằng hỠđã không là m được Ä‘iá»u đóâ€.
Lần nà y thì vẻ ngạc nhiên trên mặt Morgan hoà n toà n thà nh thá»±c. “Cô có trong tay chá»— kim cươngâ€.
“Äúng. Äám tay chân cá»§a ông vì quá vá»™i ra sân bay nên đã bá» chúng lạiâ€.
Morgan nhìn Morgan soi mói giây lát. “Xin lá»—iâ€.
Ông ta Ä‘i qua má»™t cái cá»a riêng sang phòng bên, còn Tracy thả mình ngồi xuống Ä‘i văng má»™t cách thoải mái.
Conrad Morgan mất dạng tá»›i gần mưá»i lăm phút, khi trở lại, khuôn mặt ông ta vẫn còn Ä‘á»ng vẻ hết hoảng. “Tôi sợ rằng đã có má»™t sai lầm. “Má»™t sai lầm lá»›n.
Cô là má»™t phụ nữ thông minh, cô Whitney. Cô đã kiếm được 25 ngà n đô la cá»§a côâ€. Ông ta mỉm cưá»i thán phục. “Trao cho tôi kim cương và ...â€.
“Năm mươi ngà nâ€.
“Xin cô nói lại?â€.
“Tôi đã đánh cắp chúng hai lần. Váºy là phải năm mươi ngà n đô la, thưa ông Morganâ€.
“Không đượcâ€, ông ta nói dứt khoát. Cặp mắt tôi lại. “Tôi e rằng tôi không thể nà o đưa cho cô tá»›i ngần ấy đượcâ€.
Tracy đứng dáºy. “Hoà n toà n được thôi. Tôi sẽ thá» tìm ai đó ở Las Vegas mà ngưá»i đó cho rằng váºy là phải giáâ€.
Nà ng bước ra cá»a.
“Năm mươi ngà n đô la cÆ¡ à ?†Conrad Morgan há»i lại.
Tracy gáºt đầu.
“Chá»— kim cương đó ở đâu?â€.
“Trong má»™t há»™p thư lưu ở ga Penn, ngay khi nà o ông trao tiá»n - tiá»n mặt - và đưa tôi ngồi và o má»™t chiếc tắc xi, tôi sẽ trao ông chìa khóaâ€.
Conrad Morgan thở dà i cam chịu thất bại. “Cô đã ngã giá xongâ€.
“Cảm Æ¡n ôngâ€, Tracy đáp vui vẻ. “Là m ăn vá»›i ông tháºt là dá»… chịuâ€.
|

01-03-2012, 10:11 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Chương 19
Daniel Cooper đã biết vá» ná»™i dung cuá»™c há»p sáng hôm đó tại văn phòng cá»§a J.J.Reynolds, bởi vì, ngà y hôm trước, tất cả các Ä‘iá»u tra viên cá»§a công ty đã được nháºn má»™t tưá»ng trình vá» vụ trá»™m diá»…n ra cách đó má»™t tuần ở ngôi nhà cá»§a LoisA Bellamy. Daniel Cooper rất ghét chuyện há»c hà nh. Ông ta luôn sốt ruá»™t khi phải ngồi nghe những bà i nói dà i dòng và ngu ngốc.
Cooper đến văn phòng của J.J.Reynolds muộn tới bốn mươi lăm phút, giữa lúc Reynolds đang phát biểu.
“Tháºt hân hạnh là anh đã ghé đếnâ€. J.J.Reynolds nói cạnh khóe. Không có phản ứng gì đáp lại. Chỉ tổ phà lá»i, Reynolds nghÄ© bụng. Cooper không hiểu những lá»i nói mỉa mai - hay bất kỳ thứ gì khác, theo chá»— mà Reynolds hiểu má»—i việc là m cách nà o để tóm được bá»n tá»™i phạm mà thôi. Và ở Ä‘iểm nà y thì ông ta buá»™c phải thừa nháºn thằng cha kia là má»™t tà i năng tháºt sá»±.
Ngồi trong phòng cá»§a Reynolds là ba Ä‘iá»u tra viên cá»± phách nhất cá»§a cá»™ng ty:
Davit Swift, Robert Schiffer và Jerry Davis.
Tất cả các ông Ä‘á»u đã Ä‘á»c báo cáo vá» vụ trá»™m ở nhà bà Bellamyâ€, ReynolÄ‘s nói:
“Nhưng có Ä‘iá»u má»›i cần nói thêm:
Lois Bellamy chÃnh là em há» cá»§a ông giám đốc cảnh sát. Ông ta Ä‘ang là m ầm lênâ€.
Thế cảnh sát hiện Ä‘ang là m gì?†Davis há»i.
“Lẩn tránh báo chÃ. Không thể trách hỠđược. Äám cảnh sát Ä‘iá»u tra như má»™t lÅ© ngốc. HỠđã chuyện trò thá»±c sá»± vá»›i tên trá»™m mà há» bắt gặp trong ngôi nhà , và rồi để ả chuồn mấtâ€.
“Váºy thì há» phải nhá»› đúng nháºn dạng cá»§a ảâ€, Swift nói.
“Há» chỉ nhá»› rõ vá» cái váy ngá»§ cá»§a ả thôiâ€, Reynolds đáp nhanh, vẻ khinh thị.
“Tấm thân của ả đã gây ấn tượng mạnh đến nỗi đầu óc hỠbiến đâu mất cả.
Tháºm chà há» không biết cả mà u tóc nữa. Ả ta đã đội má»™t thứ mÅ© giữ tóc gì đó, và mặt thì trét kÃn kem. Há» mô tả đó là má»™t phụ nữ chừng giữa tuổi hai mươi vá»›i bá»™ mông và cặp vú kỳ diệu. Không có được má»™t dấu vết gì hết. Chúng ta không có thông tin gì để là m cÆ¡ sở. Không gì cảâ€.
Lúc nà y, Daniel Cooper má»›i lên tiếng “Có, chúng ta cóâ€.
Tất cả quay sang nhìn ông ta, vá»›i nhiá»u mức độ khó chịu khác nhau:
“Anh Ä‘ang nói vá» cái gì váºy?†Reynolds há»i.
“Tôi biết cô ta là aiâ€.
Từ hôm trước, khi Ä‘á»c bản tưá»ng trình, Cooper quyết định phải xem xét ngôi nhà cá»§a bà Bellamy, vì đó là bước Ä‘i lôgic đầu tiên. Äối vá»›i Daniel, logic là sá»± tráºt tá»± mà . Chúa đã sắp đặt, là giải pháp cÆ¡ sở cá»§a má»i vấn đỠvà để đạt tá»›i sá»± lôgic, ngưá»i ta luôn phải bắt đầu từ đâu. Cooper đã lái xe chạy tá»›i khu dinh thá»± cá»§a Benamy trên Äảo Dà i, nhìn ngó má»™t chút, vẫn không ra khá»i xe, quay đầu, và chạy tá»›i Manhattan. Ông ta đã biết được tất cả những gì muốn biết.
Ngôi nhà hoà n toà n biệt láºp, và không có thứ phương tiện giao thông công cá»™ng nà o ở gần đó, Ä‘iá»u đó có nghÄ©a là tên trá»™m chỉ có thể tá»›i ngôi nhà bằng xe hÆ¡i riêng.
Ông ta Ä‘ang giải thÃch cho mấy ngưá»i có mặt trong văn phòng cá»§a Reynolds.
“Bởi vì không muốn sá» dụng chiếc xe cá»§a mình vì sợ bị phát hiện, phương tiện mà cô ta dùng trên thá»±c tế hoặc là đồ bị đánh cắp hoặc là đồ Ä‘i thuê. Trước tiên tôi quyết định tìm hiểu ở các hãng cho thuê xe đã. Tôi giả định rằng cô ta đã thuê xe ở Manhattan, nÆ¡i dá»… che giấu vết tÃch nhấtâ€.
Jerry Davis không đồng tình. “Anh lại đùa rồi Cooper. Má»—i ngà y ở Manhattan phải có tá»›i hà ng ngà n chiếc xe được cho thuêâ€.
Cooper phá»›t lá» lá»i cắt ngang đó. “Tất cả các giao dịch thuê mướn xe Ä‘á»u được đưa và o máy tÃnh. Ngưá»i phụ nữ mà chúng ta Ä‘ang đỠcáºp đã tá»›i hà ng Budget ở số 61 trên đưá»ng 23 Tây lúc 20 giá» hôm xảy ra vụ trá»™m thuê má»™t chiếc Chevy Caprlce và trả lại và o lúc 2 giá» sángâ€.
“Là m sao anh biết đó chÃnh là chiếc xe mà ả đã sá» dụng và o vụ trá»™m?â€.
Reynolds há»i má»™t cách hoà i nghi.
Cooper bắt đầu bá»±c mình vá»›i các câu há»i ngu ngốc nà y. “Tôi kiểm tra công tÆ¡ mét. Từ Manhattan tá»›i dinh thá»± cá»§a Lois Bellamy là 32 dặm và 32 dặm trở vá». Con số nà y hoà n toà n khá»›p vá»›i chỉ số trên đồng hồ Ä‘o cá»§a chiếc Caprice.
Chiếc xe được thuê vá»›i cái tên Ellen Branchâ€.
“Má»™t cái tên giảâ€. David Swift Ä‘oán.
“Äúng váºy. Tên tháºt cô ta là Tracy Wihitneyâ€.
Cả mấy ngưá»i nhìn chằm chằm và o ông ta. “Là m thế quái nà o mà anh biết Ä‘iá»u đó?†Schiffer căn vặn.
“Cô ta đã đưa tên và địa chỉ giả, nhưng còn phải ký giao kèo thuê xe. TÆ¡i mang văn bản nà y qua bên kỹ thuáºt cá»§a cảnh sát để há» kiểm tra dấu tay. Những dấu tay trên đó là cá»§a Tracy Wihitney. Cô ta đã có thá»i gian nằm trong nhà tù dà nh cho phụ nữ Nam Louisiana. Nếu các ông còn nhá»› thì biết rằng tôi đã nói chuyện vá»›i cô ta cách đây má»™t năm vá» vụ mất cắp bức Renoirâ€.
“Tôi nhá»›â€, Reynolds gáºt gù. “Khi đó anh đã nói rằng cô ta vô tá»™iâ€.
“Khi đó thì đúng váºy. Nhưng bây giá» thì không còn vô tá»™i nữa. Cô ta đã là m vụ trá»™m ở nhà Bellamyâ€.
Thằng cha khốn kiếp lại đã mò ra, và hắn ta đã là m cho nó trở nên đơn giản.
Reynolds phải cố để khá»i tá» ra ghen tị. “Tháºt là ... tháºt là má»™t công việc hữu hiệu, Cooper. Thá»±c sá»± hữu hiệu. Chúng ta sẽ ghim ả lại. Chúng ta sẽ báo cho cảnh sát tóm lấy ả và ...â€.
“Trên tá»™i chứng gì? “ CoÆ¡per bình thản há»i. “Tá»™i thuê xe à ? Cảnh sát không nháºn diện được cô ta, và cÅ©ng không có má»™t tý tẹo chứng cá»› gì để chống lại cô ta cảâ€.
“Váºy chúng ta sẽ phải là m gì?†Schiffer há»i. “Äể ả bá» Ä‘i thản nhiên váºy sao?â€.
“Lần nà y thì đúng thế, Cooper trả lá»i. “Nhưng giá» thì tôi biết rõ rồi. Cô ta sẽ còn dÃnh và o má»™t vụ khác. Và khi đó tôi sẽ tóm cô taâ€.
Sau cùng thì cuá»™c há»p đã kết thúc. Cooper muốn tắm lắm rồi. Ông ta lấy ra má»™t cuốn sổ nhá» mà u Ä‘en và ghi rất cẩn tháºn:TRACY WIHITNEY.
|

01-03-2012, 10:14 AM
|
 |
Ä‚n chÆ¡i, tụ táºp không ngừng ♥Ngà y mai nắng lên anh sẽ vá»â™¥
|
|
Tham gia: Oct 2011
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 368
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 1 giá»
Thanks: 52
Thanked 69 Times in 41 Posts
|
|
Chương 20
Äã đến lúc bắt đầu má»™t cuá»™c sống má»›i, Tracy quyết định. Nhưng sống thế nà o đây? Mình đã từ má»™t nạn nhân thà nh má»™t ... gì nhỉ? Má»™t kẻ trá»™m cắp - đúng váºy. Nà ng nghÄ© vá» Joe Romano, Anthony Orsatti, Perry Pope, và thẩm phán Lawrence. Không, mình chỉ là má»™t kẻ báo thù. Váºy thôi. Hoặc giả lìa má»™t kẻ phiêu lưu. Nà ng đã vượt mặt cảnh sát, hai kẻ lừa gạt chuyên nghiệp, và má»™t lão chá»§ kim hoà n lá mặt lá trái. Nà ng nghÄ© vá» Emestine vá»›i Amy, và cảm thấy ray rứt. Rồi vì má»™t sá»± thôi thức từ đáy lòng, Tracy Ä‘i tá»›i cá»a hà ng Schwarz và mua má»™t bá»™ đồ chÆ¡i gồm nguyên má»™t nhà hát kịch bằng búp bê, vá»›i khoảng ná»a ta nhân váºt, gá»i cho Amy bằng đưá»ng bưu Ä‘iện. Tấm thiếp Ä‘Ãnh kèm ghi dòng chữ MỘT VÀI NGƯỜI BẠN MỚI CHO CHÃU, NHỚ CHÃU NHIỀU. THÂN ÃI, TRACY.
Tiếp đó nà ng tá»›i má»™t cá»a hà ng bán đồ da, lông thú ở đại lá»™ Madison và mua má»™t cái khăn quà ng bằng lông cáo xanh cho Ernestine và gá»i bưu Ä‘iện cùng vá»›i má»™t ngân phiếu hai trăm đô la. Tấm bưu thiếp Ä‘Ãnh kèm ghi má»™t dòng đơn giản:
CÃM Æ N, ERNESTINE. TRACY.
Nợ nần giá» trả xong. Tracy nghÄ©. Và đó là má»™t cảm giác thanh thản. Tữ nay nà ng hoà n toà n tá»± do, Ä‘i đâu, là m gì tùy thÃch.
Nà ng đã chà o mừng sá»± độc láºp cá»§a mình bằng việc thuê má»™t căn há»™ hạng nhất, trong khách sạn Helmsley Palace. Từ phòng khách cá»§a căn há»™ trên tầng thứ 47 nà y, nà ng có thể nhìn xuống nhà thá» lá»›n mang tên thánh Patrich và thấy cả cây cầu mang tên George Washington ở đằng xa. Chỉ cách đó và i dặm, theo má»™t hướng khác, là cái nÆ¡i khá»§ng khiếp mà nà ng đã ở thá»i gian qua. Không bao giá» nữa, Tracy nhá»§ thầm.
Nà ng mở chai sâm banh mà bá»™ pháºn quản lý gá»i tặng rồi ngồi nhấm nháp từng ngụm nhá», ngắm mặt trá»i lặn trên những tòa nhà chá»c trá»i cá»§a Manhattan.
Cho tới lúc trăng lên thì Tracy cũng đã có quyết định trong đầu:
Sẽ đi London.
Nà ng đã sẵn sà ng đón nháºn những Ä‘iá»u tốt đẹp mà cuá»™c sống có thể mang lại.
Mình đã hoà n thà nh nghĩa vụ. Tracy nghĩ. Mình xứng đáng được hưởng một chút hạnh phúc nà o đó.
Tracy nằm dà i trên giưá»ng và báºt ti vi xem bản tin muá»™n trong ngà y. Hai ngưá»i đà n ông Ä‘ang được phá»ng vấn. Boris Melinikov có vóc dáng thấp, Ä‘áºm, mặc bá»™ complê mà u nâu chẳng vừa vặn chút nà o, và Pietr Negulesco ngồi đối diện thì cao, gầy, vẻ hà o hoa. Tracy không thể hình dung hai ngưá»i đà n ông nà y có thể có Ä‘iểm gì tương đồng được.
“Tráºn đấu cá» nà y sẽ được tổ chức ở đâu váºy?†Ngưá»i phóng viên truyá»n hình há»i.
“Ở Sochi, bên bá» biển Äen tuyệt vá»iâ€, Mel1nikov đáp.
“Cả hai anh Ä‘á»u là đại kiện tướng quốc tế, và tráºn đấu nà y đã thu hút sá»± chú ý rất lá»›n. Trong các tráºn đấu trước, các anh đã ngưá»i nà y già nh lại dà nh lại vô địch từ ngưá»i kia, và tráºn cuối cùng má»›i đây thì ... hòa. Thưa anh Neguleso, hiện nay anh Melinikov Ä‘ang giữ danh hiệu vô địch. Anh có nghÄ© rằng sẽ có thể Ä‘oạt lại nó htừ tãy anh ấy không?â€.
“Chắc chắn là thế†Negulesco trả lá»i.
“Anh ta sẽ chẳng có cÆ¡ há»™i đóâ€. Mel1nikov phản ứng.
Tracy không há» biết gì vá» môn cá» vua, thế nhưng ở cả hai ngưá»i đà n ông kia có má»™t vẻ tá»± phụ mà nà ng cảm thấy khó chịu. Nà ng bấm Ä‘iá»u khiển từ xa để tắt ti vi, rồi ngá»§.
Sáng hôm sau, Tracy dừng lại trước quầy vé và đặt một phòng hạng nhất trên con tà u Elizabeth II. Hồi hộp như một đứa trẻ trước chuyến đi ra nước ngoà i đầu tiên, nà ng dùng cả ba ngà y tiếp theo và o việc mua sắm quần áo, hà nh lý.
Buổi sáng hôm ra khÆ¡i, Tracy thuê má»™t chiếc xe hÆ¡i sang trá»ng đưa nà ng ra cảng. Khi tá»›i bến số 3, nÆ¡i giao nhau cá»§a đại lá»™ 55 Tây và đại lá»™ 12, bến đỗ mà tà u Nữ hoà ng Elizabeth II Ä‘ang buông neo, cả khu vá»±c nà y đông nghẹt các phóng viên, và trong giây lát, Tracy co rúm ngưá»i vì sợ hãi. Rồi nà ng nháºn ra là há» Ä‘ang phá»ng vấn hai ngưá»i đà n ông đứng ngay dưới chân cầu tà u - Melinikov và Negulesco, hai đại kiện tướng cá» vua. Tracy Ä‘i ngang qua chá»— há», chìa vé và há»™ chiếu cho má»™t sÄ© quan đứng ở chân cầu tà u, rồi Ä‘i theo cẩu thang dẫn lên tà u.
Má»™t ngưá»i phục vụ xem vé cá»§a Tracy và hướng dẫn cô tá»›i phòng cá»§a nà ng.
Äó là má»™t nÆ¡i tuyệt vá»i. Giá vé để có nó đắt kinh khá»§ng, thế nhưng Tracy nghÄ© rằng nó sẽ đáng vá»›i đồng tiá»n.
Nà ng sắp xếp hà nh lý đâu và o đấy rồi lang thang ra bên ngoà i. Gần như ở má»i chá»— trên tà u Ä‘á»u có những cuá»™c chia tay, vá»›i những tiếng cưá»i, những câu chuyện và vá»›i sâm banh. Không có ai ra tiá»…n nà ng cả, không có ai để nà ng quan tâm tá»›i và cÅ©ng không có ai quan tâm tá»›i nà ng. Không hẳn thế, Tracy tá»± nhá»§.
Bertha Lá»›n thèm muốn minh đấy thôi. Và nà ng cưá»i chua chát.
Tracy lững thững lên boong trên và không há» nháºn thấy những cái nhìn ngưỡng má»™ cá»§a đám đà n ông và những cái lưá»m nguýt ghen tị cá»§a đám đà n bà đang theo sát từng bước chân nà ng.
Tracy nghe thấy tiếng còi trầm trầm cất lên và những lá»i yêu cầu vang vang.
“Tất cả ngưá»i Ä‘i tiá»…n xin má»i lên bá»â€ và đột nhiên thấy hết sức hồi há»™p. Nà ng Ä‘ang khởi hà nh tá»›i má»™t tương lai hoà n toà n chưa biết ra sao.
Con tà u khổng lồ rùng mình, những chiếc tà u kéo bắt đầu lôi nó ra khá»i cảng, và cùng vá»›i những hà nh khách khác, Tracy đứng nhìn bức tượng Thần Tá»± Do Ä‘ang xa dần. Sau đó nà ng Ä‘i vá»› vẩn ngó nghiêng con tà u.
Nữ hoà ng El1zabeth II là cả má»™t thà nh phố nổi, dà i hÆ¡n ba trăm mét và cao mưá»i hai tầng. Nó có bốn phòng ăn lá»›n, sáu tiệm rượu, hai phòng khiêu vÅ© và hai há»™p đêm. Trên tà u còn có cả tá cá»a hiệu nhá», bốn bể bÆ¡i, má»™t phòng táºp thể dục, má»™t sân chÆ¡i gôn và má»™t đưá»ng chạy.
Tracy thấy choáng ngợp, nà ng nghĩ - cứ ở mãi trên tà u nà y cũng được.
Nà ng đã đặt sẵn má»™t bà n trong phòng ăn Công Chúa ở tầng trên, hẹp hÆ¡n nhưng trang nhã hÆ¡n so vá»›i phòng ăn chÃnh:
Nà ng vừa ngÆ¡i xuống bà n thì má»™t giá»ng nói quen thuá»™c cất lên. “Ồ, xin chà o!â€.
Tracy giáºt mình nhìn lên và thấy Tom Bower.- kẻ mạo nháºn FBI hôm nà o, Ä‘ang đứng đó. Ôi, không thể. Sao lại thế nà y cÆ¡ chứ, nà ng thầm than vãn.
“Tháºt là má»™t sá»± bất ngá» dá»… chịu. Cô có bằng lòng cho tôi ngồi cùng khôngâ€.
“Rất sẵn sà ngâ€.
Anh ta nhẹ nhà ng ngồi xuống ghế đối diện và mỉm cưá»i thân máºt. “Chúng ta cá»› thể là bạn nhau được đấy. Ãt nhất thì cÅ©ng Ä‘á»u có mặt ở đây vì cùng má»™t lý do, phải không nà o?â€.
Tracy không hiểu anh ta Ä‘ang nói vá» cái gì. “Nà y ông Bowerâ€.
“Stevensâ€, giá»ng anh ta tháºt thoải mái. “Jeff Stevensâ€.
“Gì thì cÅ©ng váºy thôiâ€. Tracy nhá»m dáºy.
“Äợi đã nà o. Tôi muốn phân trần vá» dịp gặp lần trước giữa chúng taâ€.
“Không có gì phải giải thÃch cảâ€, Tracy quả quyết.
“Má»™t đứa trẻ ngá»› ngẩn cÅ©ng đã có thể Ä‘oán ra và đã Ä‘oán raâ€.
“Tôi nợ Conrad Morgan má»™t chút ân huệâ€, anh ta mỉm cưá»i ngượng nghịu.
“Tôi sợ rằng ông ta đã không hà i lòng gì vá»›i tôiâ€.
Cũng vẫn cái phong cách thơải mái và vẻ quyến rũ ngây thơ đã từng lừa gạt nà ng. Lạy Chúa, Dennis, chẳng cần phải khóa tay cô ta là m gì. Cô ta sẽ không chạy trốn đi đâu Anh ta từng đóng kịch.
Nà ng hằn há»c đáp. “Tôi cÅ©ng chẳng hà i lòng gì vá»›i ông. Ông định sẽ là m gì trên con tà u nà y váºy? Chẳng lẽ ông lại không nên có mặt trên má»™t con tà u chạy đưá»ng sông thì hÆ¡n à ?â€.
Anh ta cưá»i lá»›n. “Vá»›i Maximilian Pierpont trên tà u, đây chÃnh là cÆ¡n tà u chạy đưá»ng sông đấyâ€.
“Ai cÆ¡?â€.
Anh ta ngạc nhiên. “Nà o, thôi Ä‘i. Quả thá»±c cô không biết à ?â€.
“Biết cái gì?â€.
“Max Pierpont là má»™t trong những ngưá»i già u nhất thế giá»›i. Thói quen cá»§a ông ta là buá»™c các công ty cạnh tranh phải phá sản. Ông ta yêu những con ngá»±a cháºm chạp và những phụ nữ nhanh nhẹn, và cả hai thứ đó ông ta Ä‘á»u có rất nhiá»u. Äó là kẻ tiêu xà i lá»›n cuối cùng đấyâ€.
“Và ông định giúp Pierpont tiêu thụ bá»›t chá»— cá»§a cải dư thừa cá»§a ông ta chăng?â€.
“Quả là đúng thế đấyâ€. Anh ta nhìn nà ng vẻ dò xét. “Cô có biết tôi và cô cần phải là m gì không?â€.
“Chắc chắn là tôi biết, thưa ông Stenens. Chúng ta nên nói lá»i tạm biệtâ€.
Và anh ngồi đó nhìn khi Tracy đứng dáºy Ä‘i ra khá»i phòng ăn.
Nà ng ăn chiá»u ngay trong phòng riêng. Và băn khoăn không hiểu số mệnh run rá»§i thế nà o mà lại đặt Jeff chắn trên đưá»ng Ä‘i cá»§a nà ng nữa thế. Nà ng chỉ muốn quên Ä‘i ná»—i sợ hãi đã cảm thấy trên chuyến tà u ấy. Hừ mình sẽ không để cho hắn là m há»ng chuyến Ä‘i nà y. ÄÆ¡n giản là sẽ phá»›t lá» hắn Ä‘i.
Sau bữa ăn chiá»u, Tracy Ä‘i lên trên boong. Má»™t bầu trá»i đêm huyá»n dịu vá»›i những vì tinh tú được gắn trên ná»n trá»i mượt như nhung váºy. Nà ng đứng đó trong ánh trắng, ngắm nhìn những là n sóng biển lấp lánh và lặng nghe từng là n gió à o à o. Trong lúc đó, anh đã đến bên nà ng.
“Cô không biết là đứng đây trông cô đẹp đến thế nà o đâu. Cô có tin và o những chuyện tình trên boong tà u khôngâ€.
“ChÃnh ông là ngưá»i mà tôi không tin. Váºy đấyâ€. Nói rồi nà ng định bá» Ä‘i.
“ôÄợi dã. Tôi có tin tức cho cô đây. Tôi má»›i phát hiện ra rằng Max Pierpont không có trên tà u, thế đấy Tá»›i phút cuối cùng thì ông ta há»§y bá» chuyến Ä‘iâ€.
“Ồ, tháºt là xấu hổ. Váºy là ông chịu uổng cái véâ€.
“Không hẳnâ€, anh nhìn nà ng dò xét. “Cô có muốn kiếm má»™t tà i sản nho nhá» nhân chuyến Ä‘i nà y khôngâ€.
Gã đà n ông nà y là không thể tin được, nà ng nghÄ©. “Trừ khi ông có má»™t chiếc tà u ngầm hoặc má»™t máy bay lên thẳng bá» túi, còn thì tôi cho rằng ông sẽ không thể trốn Ä‘i đâu được vá»›i những thứ ông cướp cá»§a bất kỳ ai đó trên con tà u nà yâ€.
“Có ai nói vỠchuyện cướp bóc đâu nà o:
Cô có bao giá» nghe vá» Boris Meinikov hay Pietr Negulesco chưa?â€.
“Có thì sao?â€.
“Cả hai Ä‘ang trên đưá»ng Ä‘i Nga để thi đấu tráºn vô địch cá» vua. Nếu như tôi dà n xếp để cô có thể chÆ¡i vá»›i hai ngưá»i bá»n há»â€, Jeff nói hà o hứng, “thì chúng ta sẽ kiếm được cả đống tiá»n. Má»™t cái bẫy hoà n hảo đấyâ€.
Tracy nhìn anh ta đầy nghi ngá». “Nếu như ông dà n xếp để tôi có thể chÆ¡i vá»›i hai ngưá»i bá»n há»? Äó là má»™t cái bẫy hoà n hảo cá»§a ông à ?â€.
“Chứ sao. Cô thấy thế nà o?â€.
“Tôi thấy thÃch:
Chỉ có chút vướng mắc nhá» thôiâ€.
“Cái gì váºy?â€.
“Tôi không biết chÆ¡i món nà yâ€.
Anh ta mỉm cưá»i, vẻ hiá»n là nh. “Không sao. Tôi sẽ dạy côâ€.
“Ông Ä‘iên rồi. Nếu cần má»™t lá»i khuyên thì tôi xin nói là ông nên tìm cho mình má»™t bác sÄ© tâm thần. Chúc ngá»§ ngonâ€.
Sáng hôm sau, trá»i đất run rá»§i thế nà o mà Tracy thá»±c sá»± đã va chạm vá»›i Milnikov. Anh ta Ä‘ang chạy buổi sáng trên boong tà u, và khi Tracy Ä‘i tá»›i chá»— góc sân thì bị anh ta đâm sầm và o, nà ng ngã xuống.
“Không có mắt à â€, anh ta quát lên. Và rồi tiếp tục chạy như thưá»ng.
Tracy ngồi trên sà n boong tà u, nhìn theo. “Tháºt là thô bỉ?†Nà ng đứng dáºy và phá»§i bụi trên ngưá»i.
Má»™t nhân viên phục vụ lại gần. “Cô có bị Ä‘au khôngâ€.
Tôi thấy anh ta ...â€.
“Không, tôi không sao, cảm Æ¡n anhâ€.
Không kẻ nà o có thể là m há»ng chuyến Ä‘i nà y, nà ng nghÄ©.
Khi trở lại ca bin, có sáu lá»i nhắn là hãy gá»i cho ông Jeff Stevens. Nà ng lá» chúng Ä‘i. Buổi chiá»u, nà ng Ä‘i bÆ¡i, rồi Ä‘á»c sách, và cho tá»›i tối khi nà ng Ä‘i tá»›i má»™t quầy nhỠđể là m má»™t ly trước bữa ăn tối, hoà n toà n thấy khoan khoái, dá»… chịu. Song sá»± hưng phấn chẳng được mấy chốc. Pietr Nugulesco Ä‘ang ngồi uống trong quán. Nhìn thấy Tracy, anh ta đứng dáºy. “Cho phép tôi được má»i cô má»™t ly, tiểu thư xinh đẹp?â€.
Tracy lưỡng lá»±, rồi mỉm cưá»i. “Ồ, vâng, cảm Æ¡n ôngâ€.
“Cô uống gì?â€.
“Xin ông má»™t ly vodkaâ€.
Nugulesco gá»i ngưá»i phục vụ rồi quay sang Tracy. “Tôi là Pietr Nugulescoâ€.
“Tôi biếtâ€.
“Lẽ tất nhiên. Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết tôi. Bởi tôi là ngưá»i chÆ¡i cá» vÄ© đại nhất thế giá»›i. Còn ở tổ quốc, tôi là má»™t anh hùng dân tá»™câ€. Anh ta ghé sát bên Tracy, đặt má»™t tay lên đầu gối nà ng. “Tôi cÅ©ng còn là ngưá»i chÆ¡i rất tuyệt trên giưá»ng nữaâ€.
Tracy nghÄ© là đã nghe nhầm. “Cái gì cÆ¡?â€.
“Tôi là ngưá»i chÆ¡i rất tuyệt trên giưá»ngâ€.
Nà ng muốn hắt ly rượu và o mặt anh ta, nhưng đã kịp kìm chế. Và xá» sá»± nhẹ nhà ng hÆ¡n. “Xin phépâ€, nà ng nói, “Tôi cần gặp má»™t ngưá»i bạnâ€.
Nà ng Ä‘i tìm Jeff Stevens, và thấy anh trong phòng ăn Công Chúa, thế nhưng khi vừa định tiến lại, nà ng nháºn ra anh ta Ä‘ang ngồi ăn vá»›i má»™t phụ nữ có mái tóc và ng mặt non dá»… thương. Nà ng quay ngưá»i láºp tức Ä‘i ra hà nh lang. Má»™t giây sau, Jeffđã ở bên cạnh.
Tracy ... Cô muốn gặp tá»›i à ?â€.
“Tôi không muốn kéo ông khá»i ... bữa ănâ€.
“Äó chỉ là thứ tráng miệng, Jeff nói nhẹ nhà ng. “Tôi có thể giúp gì cô?â€.
“Vá» chuyện Mel1nikov và Nugulesco, ông nghiêm túc đấy chứ?â€.
“Dứt khoát là thế. Sao nà o?â€.
“Tôi nghÄ© rằng cả hai ngưá»i bá»n há» Ä‘á»u cần má»™t bà i há»c vá» lá»… độâ€.
“Tôi cÅ©ng váºy. Và chúng ta kiếm ra tiá»n trong khi dạy bảo hỠđấyâ€.
“Tốt. Kế hoạch cá»§a ông thế nà o?â€.
“Cô sẽ đánh bại há» trên bà n cỠạâ€.
“Tôi không đùa vá»›i ông đâuâ€.
“Tôi cÅ©ng váºyâ€.
“Tôi đã nói vá»›i ông là tôi không biết chÆ¡i cá». Tôi không biết đâu là quân tốt và đâu là quân vua. Tôi ...â€.
“Äừng lo, Jeff quả quyết. Tôi dạy cô đôi chút và cô sẽ giết chết cả hai gãâ€.
“Cả hai?â€.
“Ồ, tôi chưa nói vá»›i cô à ? Cô sẽ chÆ¡i đồng thá»i cả hai gãâ€.
Jeff đang ngồi bên Boris Melinikov trong quán Plano trên boong tà u:
“Ngưá»i phụ nữ nà y là má»™t tay chÆ¡i cá» kỳ lạâ€, Jeff rỉ tai Melinikov, “đang trên má»™t chuyến vi hà nhâ€.
Boris là u bà u. “Phụ nữ thì biết gì vá» cá». Há» không suy nghÄ© đượcâ€.
Cô nà y thì khác đấy. Cô ta nói rằng có thể thắng ông dễ dà ng.
Boris Melinikov cưá»i vang lên. “Không ai có thể thắng tôi, dù là dá»… dà ng hay khôngâ€.
“Cô ta sẵn sà ng cá mưá»i ngà n đô la, rằng cô ta có thể chÆ¡i cùng lúc vá»›i cả ông và Pietr Nugulesco và há»a vá»›i Ãt nhất là má»™t trong hai ngưá»iâ€.
Boris Melinikov suýt nữa thì bị sặc. “Trá»i! Tháºt là ... tháºt là ná»±c cưá»i. Cùng lúc đấu vá»›i cả hai chúng tôi? Cái ... cái cô gái nghiệp dư nà y á?â€.
“Äúng thế. Cá mưá»i ngà n đô la vá»›i má»—i ngưá»iâ€.
“Tôi sẽ chỉ chÆ¡i để dạy cho kẻ ngu ngốc đó má»™t bà i há»c thôiâ€.
“Nếu ông thắng, khoản tiá»n đó sẽ được gá»i ở bất kỳ ngân hà ng nà o mà ông chá»nâ€.
Vẻ thèm khát thoáng hiện trên khuôn mặt Boris. “Tôi chưa bao giá» nghe tên ngưá»i nà y. Và đấu vá»›i cả hai chúng tôi? Trá»i, cô ta chắc là điênâ€.
“Cô ta có hai mươi ngà n đô la tiá»n mặt đấyâ€.
“Quốc tịch gì?â€.
Mỹâ€.
“A, đó là lá»i giải thÃch. Tất cả những ngưá»i Mỹ già u có Ä‘á»u Ä‘iên khùng, đặc biệt là đám phụ nữâ€.
Jeff nhổm dáºy. “Tôi cho rằng váºy là cô ta chỉ phải đấu vá»›i má»™t mình Nugulescoi.
“Nugulesco sẽ đấu vá»›i cô ta à ?â€.
“Vâng, tôi chưa nói vá»›i ông sao? Cô ấy muốn đấu vá»›i cả hai nhưng nếu ông sợ ....â€.
“Sợ? Boris Melinikov mà sợ†Anh ta gầm lên. “Tôi sẽ giết cô ta như giết con rệp. Khi nà o thì tráºn đánh ná»±c cưá»i nà y diá»…n ra váºy?â€.
“Cô ấy định và o tối thứ sáu. Tối cuối cùng trên biển khÆ¡iâ€.
Boris Melinikov ngẫm nghÄ©. “Tốt nhất là chÆ¡i ba ván, ai thắng hai là thầnâ€.
“Không. Má»™t tráºn thôiâ€.
“Và được mưá»i ngà n đô laâ€.
“Äúng thếâ€.
Boris thở dà i. “Tôi không có sẵn ngần ấy tiá»n mặtâ€.
“Không saoâ€, Jeff cam Ä‘oan vá»›i anh ta. “Tất cả Ä‘iá»u mà cô Wihitney muốn là niá»m vinh hạnh được đấu vá»›i Boris Melinikov lừng danh. Nếu thua, ông tặng cô ấy tấm chân dung cá»§a mình. Nếu thắng, ông được mưá»i ngà n đô laâ€.
“Ai giữ tiá»n đặt?â€:
Vẻ nghi ngá» hiện rõ trên giá»ng nói anh ta.
“Thá»§ quỹ con tà u nà yâ€.
“Rất tốtâ€, Melinikov quyết tâm. “Tối thứ sáu. ChÃnh xác là ta sẽ bắt đầu lúc giá»â€.
“Cô ấy sẽ hà i lòng vá» Ä‘iá»u đóâ€, Jeff khẳng định.
Sáng hôm sau, Jeff nói chuyện vá»›i Nugulesco trong phòng táºp thể dục.
“Cô ta là ngưá»i Mỹ à ?†Pietr Nugulesco nói. “Tôi phải biết má»›i phải. Tất cả ngưá»i Mỹ Ä‘á»u là những con chim cu cảâ€.
“Cô ta là má»™t ngưá»i chÆ¡i cá» giá»iâ€.
Pietr Nugulesco khoát tay ra vẻ khinh thị. “Giá»i thì chưa đủ giải nhất má»›i đáng nói. Và tôi là ngưá»i giá»i nhấtâ€.
“ChÃnh vì váºy nên cô ta má»›i háo hức muốn được đấu vá»›i ông. Nếu thua, ông tặng cô ấy má»™t tấm chân dung cá»§a mình. Nếu thắng, ông được mưá»i ngà n đô la tiá»n mặt ...â€.
“Nugulesco không đấu vá»›i những kẻ nghiệp dưâ€.
“Gá»i và o bất kỳ ngân hà ng nà o mà ông thÃchâ€.
“Tôi không bà n chuyện đó nữaâ€.
“Ồ, váºy thì tôi chắc là cô ta sẽ phải đấu vá»›i mình Boris Melinikov thôiâ€.
“Gì cơ†Ông nói Melinikov đã đồng ý dấu vá»›i ngưá»i phụ nữ nà y?â€.
“Tất nhiên. Nhưng cô ta hy vá»ng là được dấu cùng lúc vá»›i hai ôngâ€.
“Tôi chưa bao giá» nghe má»™t chuyện mà ... mà ...â€.
Nugulesco lắp bắp, lúng túng tìm từ. “Ngạo mạn! Cô ta là ai mà dám nghÄ© rằng có thể đánh bại hai đại kiện tướng cá» vua mạnh nhất thế giá»›i hả? Cô ta má»›i trên trá»i rÆ¡i xuống chăng?â€.
“Tâm tÃnh cô ta kể cÅ©ng hÆ¡i thất thưá»ngâ€, Jeff thừa nháºn, “nhưng tiá»n cá»§a cô ta thì quá được. Toà n tiá»n mặtâ€.
Ông nói là đánh bại cô ta thì được mưá»i ngà n đô la?â€.
“Äúng váºyâ€.
“Và Boris Melinikov cÅ©ng được ngần ấy?â€.
“Nếu như ông ta thắng cô ta?â€.
Pietr Nugulesco cưá»i. “Ồ, anh ta sẽ thắng, và tôi cÅ©ng váºyâ€.
“Giữa chúng ta thì nói tháºt, tôi chẳng há» ngạc nhiên vá» Ä‘iá»u đó cảâ€.
“Ai sẽ giữ tiá»n đặt?â€.
“Thá»§ quỹ cá»§a con tà u nà yâ€.
Tại sao lại để Melinikov là ngưá»i duy nhất má»›i được tiá»n ở ngưá»i phụ nữ nà y nhỉ? Pietr Nugulesco nghÄ©.
“Ông bạn cá»§a tôi nà y, ông và tôi thế là đã thá»a thuáºn, váºy ở đâu và khi nà o?â€.
“Tối thứ sáu. 22 giá». Phòng Nữ hoà ngâ€.
Pietr Nugulesco nở má»™t nụ cưá»i đầy tham lam. “Tôi sẽ có mặt ở đóâ€.
“Anh nói là hỠđã đồng ý phải khôngâ€â€œ Tracy kêu lên.
“Äúng thếâ€.
“Tôi thấy chóng mặt quáâ€.
“Tôi sẽ kiếm cái khăn ướt cho cô ngayâ€.
Jeff lao và o buồng tắm cá»§a Tracy, đưa má»™t cái khăn mặt xuống vòi nước ạnh, rồi mang trở lại. Nà ng Ä‘ang nằm duá»—i dà i trên Ä‘i văng. Anh ấp chiếc khăn lên trán nà ng. “Cô có thấy dá»… chịu hÆ¡n không?â€.
“Tháºt khá»§ng khiếp tôi cho rằng tôi mắc chứng Ä‘au ná»a đầuâ€.
“Cô đã bị thế nà y bao giá» chưa?â€.
“Chưaâ€.
“Váºy thì không phải đâu. Tracy, hãy nghe tôi, trước má»™t việc như thế nà y thì cảm giác lo lắng là hoà n toà n tá»± nhiên thôiâ€.
Nà ng chồm dáºy và quăng cái khăn mặt ướt Ä‘i. “Má»™t việc như thế nà y?
KhÆ¡ng bao giá» có má»™t việc như thế nà y cả. Tôi phải đấu vá»›i hai đại kiện tướng cá» vua quốc tế mà chỉ vá»›i má»™t bà i há»c vá» cá» do anh dạy và ...â€.
“Hai chứâ€, Jeff chữa lại. “Cô có má»™t tà i năng trá»i phú vá» môn cỠđấyâ€.
“Lạy Chúa, sao tôi để anh lôi và o chuyện nà y nhỉ?â€.
“Bởi vì chúng ta sắp kiếm má»™t đống tiá»nâ€.
“Tôi không muốn kiếm tiá»n nhiá»u như thế là m gìâ€, Tracy thét lên. “Tôi muốn con tà u nà y chìm Ä‘i cho rảnh nợâ€.
“Nà o, hãy bình tÄ©nhâ€, Jeffnói giá»ng vá»— vá». “Chuyện sẽ ...â€.
“Chuyện sẽ trở thà nh má»™t thảm há»a. Má»i ngưá»i trên tà u Ä‘á»u sẽ theo dõi tấn kịch nà y cho mà xemâ€.
“Äó má»›i là vấn đỠđấy, phải không nà o?†Jeff cưá»i.
Jeff đã thu xếp má»i chuyện cần thiết vá»›i ngưá»i thá»§ quỹ trên tà u. Anh giao cho ông ta giữ số tiá»n đặt cá»c - 20 ngà n đô la và yêu cầu chuẩn bị cho hai bà n cá» và o tối thứ sáu. Chuyện lan Ä‘i khắp tà u, và đám hà nh khách hên tục tìm tá»›i Jeff để há»i xem có thá»±c là hai tráºn đấu sẽ cùng xảy ra không.
“Chắc chắn thếâ€, Jeff cam Ä‘oan vá»›i há». “Tháºt không thể tin được. Tá»™i nghiệp cô Wihitney, cô ta tin là mình có thể thắng. Cô ta lại còn cá cược nữa chứâ€.
“Tôi muốn biếtâ€, má»™t hà nh khách há»i, “liệu tôi có thể đặt má»™t chút tiá»n cá không.
“Chắn chắn dược. Bao nhiêu tiá»n tùy thÃch. Cô Wihitney sẵn sà ng cá mưá»i ăn má»™t đấyâ€.
Nếu mà là má»™t triệu ăn má»™t thì phải biết lúc khoản tiá»n cược đầu tiên được đặt, tất cả tà u trở nên báo động. Dưá»ng như tất cả ai nấy, từ đôi thợ máy đến các sÄ© quan hà ng hải Ä‘á»u muốn tham dá»±. Ngưá»i ta đặt từ 5 đô la đến 5 ngà n đô la và tất cả Ä‘á»u ném và o cá»a Boris và Pietr.
Ngưá»i thá»§ quỹ Ä‘a nghi đã đến gặp thuyá»n trưởng, “Thưa ngà i, tôi chưa bao giá» thấy có chuyện như thế nà y. Má»™t sá»± hoảng loạn. Gần như tất cả hà nh khách Ä‘á»u đặt tiá»n cá độ. Tôi đà ng giữ phải tá»›i hai trăm ngà n đô la dấyâ€.
Viên thuyá»n trưởng ngẫm nghÄ©, “Anh nói là cô Wihitney sẽ đồng thá»i đấu cả vá»›i Melinikov và Nugulesco à â€.
“Thưa thuyá»n trưởng, vângâ€.
“Anh đã kiểm tra xem hai ngưá»i đà n ông đó có đúng là Pietr Nugulesco và Boris Melinikov không?â€.
“Ồ, chắc chắn là đúng, thưa ngà iâ€.
“Không có khả năng là há» cố tình để thua tráºn nà y chứ?â€.
“Không có chuyện đó. Tôi nghĩ là hỠthà chết còn hơn.
Và nếu há» thua ngưá»i phụ nữ nà y thì quả là há» có thể chết khi vỠđến nước há»â€.
Viên thuyá»n trưởng dùng mấy ngón tay vuốt vuốt tóc, vẻ mặt thoáng lúng túng. “Anh có biết gì vá» cô Wihitney hoặc ông Stevens nà y không?â€.
“Thưa ngà i, không. Tôi chỉ biết chắc chắn rằng há» là hai ngưá»i khách Ä‘i riêng rẽâ€.
Viên thuyá»n trưởng quyết định. “ở đây sặc mùi lừa gạt đấy, và bình thưá»ng ra tôi sẽ ngăn chặn nó. Tuy nhiên, tôi biết đôi chút vá» môn cá» nà y, và nếu có thứ gì mà tôi có thể mang mạng sống cá»§a tôi ra mà đánh cược thì chÃnh là việc không thể lừa gạt trên bà n cá». Hãy cứ để tráºn đấu diá»…n raâ€. Ông ta Ä‘i lại bên bà n là m việc cá»§a mình, lấy ra má»™t cái và mà u Ä‘en, “Äặt cho tôi năm mươi bảng. Vá» cá»a mấy tay đại kiện tướng kiaâ€.
Và o lúc 21 giá» tối thứ Sáu phòng Nữ hoà ng đã đông nghẹt hà nh khách Ä‘i vé hạng nhất và cả các hà nh khách Ä‘i vé hạng hai, hạng ba, cùng các sÄ© quan và thá»§y thá»§ Ä‘ang không phải là m nhiệm vụ. Thể theo yêu cầu cá»§a Jeff, hai căn phòng đã được chuẩn bị cho cuá»™c đấu nà y. Má»™t bà n chÃnh giữa căn phòng Nữ hoà ng, còn bà n kia thì được đặt ở phòng tiếp tân kế bên. Giữa hai phòng có rèm che để tạo nên sá»± ngăn cách.
“Là m váºy để các đối thá»§ khá»i bị phân tán suy nghÄ© Jeff giải thÃch. “Và chúng tôi muốn rằng ngưá»i xem không Ä‘i lại từ phòng nà y sang phòng kia trong khi tráºn đấu Ä‘ang diá»…n raâ€.
Những sợi dây thừng bện bằng nhung đã được chăng chung quanh hai chiếc bà n để ngăn ngưá»i xem lại quá gần. Vá»›i hà nh khách trên tà u, há» cảm thấy Ä‘ang được chứng kiến má»™t sá»± kiện không bao giá» còn có thể thấy lại má»™t lần nữa. Há» không biết gì vá» cô gái Mỹ xinh đẹp kia, trừ Ä‘iá»u duy nhất là cô ta không thể - mà bất kỳ ai khác cÅ©ng váºy - đấu cùng lúc vá»›i cả Nugulesco và Melinikov lừng lẫy và Ãt nhất cÅ©ng hòa má»™t tráºn.
Jeff giá»›i thiệu Tracy vá»›i hai tay đại kiện tướng chỉ Ãt phút trước khi tráºn đấu bắt đầu. Trông nà ng cứ như trong má»™t bức há»a Grecian. Chiếc váy dà i bằng lụa má»ng dÃnh mà u xanh, để lá»™ má»™t bên vai. Cặp mắt dưá»ng như to ra trên gương mặt trắng xanh.
Pietr Nugulesco nhìn Tracy chăm chú. Cô đã già nh thắng lợi trong tất cả các giải quốc gia từng tham dự ư?
Anh ta há»i váºy.
“Vângâ€. Tracy đáp, vẻ thà nh tháºt.
Anh ta nhún vai, “Tôi chưa bao giá» nghe nói vá» cô cảâ€.
Boris Melinikov cÅ©ng thô thiển chẳng kém gì. “Ngưá»i Mỹ các cô không còn biết dùng tiá»n và o việc gìâ€, anh ta nói, “tôi muốn được cảm Æ¡n cô trước. Thắng lợi nà y sẽ là m gia đình tôi hà i lòngâ€.
Cặp mắt Tracy chuyển sang mà u xanh sẫm, “Ông chưa thắng mà , ông Melinikovâ€.
Melinikov cưá»i vang cả phòng, “Cô tiểu thư quý mến, tôi không biết cô là ai, nhưng tôi biết tôi chứ. Tôi là Boris Melinikov lừng danh tên tuổi.
Và o lúc 22 giá», Jeff nhìn quanh và thấy cả hai phòng đã đông cháºt ngưá»i xem. Anh nói lá»›n, “Äã đến lúc tráºn đấu bắt đầuâ€.
Tracy ngồi xuống bà n, trước mặt là Melinikov và một lần nữa - lần thứ một trăm - nà ng dằn vặt mình vì đã để bị lôi cuốn và o chuyện nà y.
“Chẳng có gì đáng kể hết trong chuyện nà yâ€, Jeff đã cam Ä‘oan. “Hãy tin ở tôiâ€.
Và nà ng đã tin anh ta như má»™t con mụ ngu ngốc. Mình Ä‘iên tháºt rồi, Tracy nghÄ©. Nà ng sắp đấu vá»›i hai kiện tướng cá» vua mà nà ng thì không há» biết gì vá» môn cá» nà y, trừ có bốn giá» há»c vá»›i Jeff. Và việc phải đến đã bắt đầu đến ...
Melinikov thì quay sang dám đông Ä‘ang hồi há»™p, mỉm cưá»i vá»›i há». Anh ta huýt gió gá»i ngưá»i phục vụ. “Cho má»™t ly Napoleonâ€.
Äể công bằng vá»›i tất cả, Jeff đã nói trước vá»›i Melinikov, “Tôi đỠnghị ông chÆ¡i quân trắng và đi trước còn trong tráºn gặp ông Nugulesco, cô Wihitney sẽ chÆ¡i quân trắng và sẽ Ä‘i trướcâ€.
Cả hai đại kiện tướng Ä‘á»u đồng ý.
Lúc nà y, khi đám khán giả đứng im phăng phắc theo dõi cuá»™c đấu, Boris Melinikov Ä‘i nước mở đầu, đưa quân tốt trước mặt quân háºu tiến lên hai ô.
Mình không chỉ đơn giản đánh bại ngưá»i phụ nữ nà y, mà là sẽ nghiá»n nát cô ta.
Anh ta ngước nhìn Tracy. Nà ng nhìn bà n cá», gáºt đầu, và đứng dáºy, chưa động đến má»™t quân nà o. Má»™t ngưá»i phục vụ rẽ đám đông để Tracy Ä‘i sang phòng bên, nÆ¡i Pietr Nugulesco Ä‘ang ngồi chá». Trong gian phòng nà y Ãt nhất cÅ©ng phải có tá»›i trăm ngưá»i xem. Tracy ngồi xuống ghế đối diện vá»›i Nugulesco.
“A, con bồ câu nhá» cá»§a tôi. Cô đã đánh bại Boris chưa?†Anh ta cưá»i ồ lên vá»›i lá»i đùa đó.
“Tôi Ä‘ang là m thế đấy, ông Nugulescoâ€, Tracy thản nhiên đáp.
Nà ng vá»›i tay và tiến quân tốt trước mặt quân háºu trắng lên hai ô, Nugulesco nhìn và cưá»i nhạo. Anh ta đã hẹn tá»›i phòng xoa bóp trong vòng má»™t giá» tá»›i, nhưng lúc nà y anh ta còn muốn kết thúc cuá»™c cá» sá»›m hÆ¡n nữa, bên Ä‘i quân tốt trước quân háºu Ä‘en cá»§a mình lên hai ô. Tracy nhìn bà n cá» trong giây lát và đứng dáºy. Ngưá»i phục vụ há»™ tống nà ng trở lại bà n cá»§a Bons Melinikov.
Tracy ngồi xuống và đi quân tốt trước quân háºu Ä‘en cá»§a mình lên hai ô, và thoáng thấy cái gáºt đầu tán thưởng cá»§a Jeff.
Không má»™t giây lưỡng lá»±, Boris Melinikov tiến quân tốt đứng trước quân tượng háºu lên hai ô.
Hai phút sau đó, tại bà n cá»§a Nugulesco, Tracy tiến quân tốt đứng trước quân tượng háºu lên hai ô.
Nugulesco đi quân tốt đứng trước quân vua.
Tracy đứng dáºy Ä‘i sang phòng bên, nÆ¡i Boris Melinikov Ä‘ang chá», lặp lại nước Ä‘i cá»§a Nugulesco.
Ra thế! Cô ta không hoà n toà n là má»™t kẻ nghiệp dư đâu, Melinikov thầm nghÄ©, để xem cô ta xá» nước nà y thế nà o. Anh ta Ä‘i quân mã háºu tá»›i chá»— quân tượng 3.
Tracy nhìn nước Ä‘i cá»§a anh ta, gáºt đầu, và trở lại trước Nugulesco, nà ng cóp lại nước cá» cá»§a Melinikov.
Nugulesco dịch quân tốt trước quân tượng háºu lên hai ô, và Tracy sang phòng Melinikov, lặp lại nước cỠđó cá»§a Nugulesco.
Vá»›i sá»± ngạc nhiên má»—i lúc má»™t tăng, hai nhà đại kiện tướng Ä‘i tá»›i chá»— nháºn ra rằng há» Ä‘ang đứng trước má»™t đối thá»§ tà i năng. Dù những nước cá» cá»§a há» thông minh đến thế nà o Ä‘i chăng nữa, kẻ nghiệp dư nà y vẫn có thể chống đỡ được.
Bởi vì má»—i ngưá»i má»—i nÆ¡i nên Boris Melinikov và Pietr Nugulesco không há» hay biết rằng, trên thá»±c tế, há» Ä‘ang đấu vá»›i nhau. Tracy lại Nugulesco từng nước cá» cá»§a Melinikov. Và khi Nugulesco phản công thì Tracy lại dùng nước Ä‘i đó để chống lại Melinikov.
Tá»›i chừng giữa cuá»™c cá» thì cả hai nhà đại kiện tướng không còn dám tá»± phụ gì nữa. Thá»±e sá»± là há» Ä‘ang phải đánh váºt để giữ lấy tiếng tăm cá»§a mình. Há» Ä‘i Ä‘i lại lại trong lúc cân nhắc tÃnh toán các nước cá» và hút thuốc rất nhiá»u. Tracy tá» ra là ngưá»i duy nhất giữ được vẻ bình thản.
Lúc đầu, để kết thúc tráºn đấu nhanh chóng. Melinikov đã thà má»™t quân mã mở đưá»ng cho quân tượng trắng cá»§a anh ta uy hiếp quân vua Ä‘en. Tracy đã mang nước cá» nà y sang chÆ¡i ở bà n cá»§a Nugulesco và đã khiến anh ta phải xem xét nó má»™t cách tháºn trá»ng, rồi Ä‘áºp lại bằng cách che sưá»n bị hở, và khi Nugulesco bá» tượng để đưa quân xe lên hà ng thứ bảy phÃa bên trắng. Melinikov đã chống đỡ trước khi quân xe Ä‘en cá»› thể là m rối loạn hà ng tất phòng ngá»±.
Tracy Ä‘i lại giữa hai gian phòng. Tráºn đấu đã diá»…n ra suốt bốn giỠđồng hồ, và không má»™t ai trong đám khán giả nhúc nhÃch gì hết.
Má»—i đại kiện tướng Ä‘á»u mang trong đầu hà ng trăm tráºn đấu vá»›i các đại kiện tướng khác. Bởi váºy, khi tráºn đấu đặc biệt nà y Ä‘ang Ä‘i và o giai Ä‘oạn cuối, thì cả Melinikov và Nugulesco Ä‘á»u nháºn ra dấu ấn cá»§a nhau.
Äồ lợn, Meiinikov thầm nghÄ©. Cô ta đã há»c vá»›i Nugulesco. Hắn truyá»n nghá» cho cô ta.
Còn Nugulesco thì nghĩ cô ta là kẻ được Melinikov bảo trợ. Thằng cha khốn kiếp đã dạy cô ta hết cả.
Cà ng cố đấu vá»›i Tracy bao nhiêu, há» cà ng Ä‘i tá»›i chá»— nháºn ra rằng quả là không có cách nà o đánh bại nà ng được. Tráºn đấu Ä‘ang Ä‘i đến chá»— phải hòa.
Äến giá» thứ sáu cá»§a tráºn đấu, 4 giá» sáng, khi các đấu thá»§ đã Ä‘i và o thế cá» tà n, má»—i bên chỉ còn lại ba quân tốt, má»™t quân xe và má»™t quân vua. Không còn khả năng già nh phần thắng cho bất kỳ bên nà o nữa. Melinikov xem xét bà n cá» hồi lâu, rồi thở dà i nghẹn ngà o và nói, “Tôi đỠnghị hòaâ€.
Giữa những tiếng ồn à o nổi lên, Tracy đáp. “Tôi chấp thuáºnâ€.
Äám đông trở nên náo nhiệt.
Tracy đứng dáºy, len qua đám đông sang phòng bên. Khi cô vừa định ngồi xuống ghế, Nugưlesco, bằng giá»ng nói nghẹn lại, lên tiếng, “Tôi đỠnghị hòaâ€.
Äám đông lại ồn cả lên. Há» không thể nà o tin được cái Ä‘iá»u há» vừa chứng kiến. Má»™t phụ nữ không tên tuổi gì mà lại đồng thá»i thá»§ hòa dược vá»›i cả hai đại kiện tướng lừng danh thế giá»›i.
Jeff xuất hiện bá»n cạnh Tracy. “Nà oâ€, anh mỉm cưá»i, “cả hai chúng ta Ä‘á»u cần uống má»™t chútâ€.
Khi hỠđi rồi, Boris Melinlkov và Pietr Nugulesco vẫn ngồi chết lặng trên ghế, đỠđẫn nhìn lên bà n cỠtrước mặt.
Tracy và Jeff ngồi trong một tiệm rượu ở boong trên.
“Cô tháºt tuyệt vá»iâ€, Jeff cưá»i lá»›n. “Cô không để ý vẻ mặt cá»§a Melinikov à ?
Tôi đã nghÄ© rằng hắn ta sắp bị má»™t cÆ¡n Ä‘au tim đấyâ€.
“Tôi sắp bị má»™t cÆ¡n Ä‘au tim thì đúng hÆ¡nâ€, Tracy nói, “chúng ta được bao nhiêu?â€.
“Khoảng hai trăm ngà n đô la. Chúng ta sẽ nháºn ở tay thá»§ quỹ và o sáng mai, khi tà u cáºp bến Southamton. Tôi sẽ đợi cô ở phòng ăn và o giá» sángâ€.
“Tốtâ€.
“Tôi nghÄ© là tôi phải Ä‘i ngá»§ đây. Cho phép tôi được đưa cô trở vá» phòngâ€.
“Tôi chưa thể ngá»§ được, anh Jeff ạ. Tôi vẫn còn hồi há»™p quá. Anh cứ vá» ngá»§ trước Ä‘i thôiâ€.
“Cô đã là má»™t nhà vô địchâ€. Jeff nói và cúi ngưá»i hôn nhẹ lên má nà ng “Chúc cô ngá»§ ngon, Tracyâ€.
“Chúc ngá»§ ngon, Jeff.â€.
Nà ng nhìn theo anh ta. Äi ngá»§ ư? Chẳng nên tà nà o!
Äây là má»™t trong những đêm kỳ diệu nhất trong Ä‘á»i nà ng. Hai gã kia đã quá tá»± phụ và ngạo mạn. Jeff thì nói “Hãy tin ở tôi†và nà ng đã nghe theo. Nà ng không há» có ảo tưởng gì vá» Jeff. Anh ta là má»™t kẻ lừa đảo chuyên nghiệp. Anh ta có vẻ khôi ngô, hóm hỉnh, thông minh và phong cách thoải mái. Song dÄ© nhiên, Tracy sẽ không thá»±c sá»± để tâm đến anh ta là m gì.
Jeff đang vỠphòng thì gặp một sĩ quan của tà u.
“Ông Stevens nà y, tráºn đấu tháºt tuyệt diệu. Tin tức vá» nó đã bay theo sóng vô tuyến rồi đấy. Tôi Ä‘ang hình dung ra cảnh giá»›i báo chà sẽ đón chà o hai vị ở Southamton. Ông là bầu cá»§a cô Wihitney à ?â€.
“Không, chúng tôi vừa má»›i quen nhau trên tà u thôiâ€.
Jeff trả lá»i nhẹ nhà ng song đầu thì căng lên. Nếu như ngưá»i ta liên hệ anh ta vá»›i Tracy lại, chuyện sẽ mang vẻ má»™t vụ lừa đảo. Tháºm chà sẽ có thể có cả má»™t cuá»™c Ä‘iá»u tra. Anh quyết định phải thu tiá»n trước khi bất kỳ má»™t sá»± nghi ngá» nà o nảy sinh.
Jeff viết cho Tracy má»™t mẩu giấy. Äà LẤY TIỀN, VÀ SẼ GẶP CÔ TRONG Bá»®A Ä‚N SÃNG MỪNG THẮNG LỢI TẠI KHÃCH SẠN SAVOY.
CÔ THẬT LÀ TUYỆT VỜI. JEFF. Anh cho mẩu giấy và o phong bì dán lại và đưa cho ngưá»i phục vụ.
“Là m Æ¡n chuyển giúp tôi cho cô Wihitney ngay khi vừa sángâ€.
“Thưa ngà i, vângâ€.
Jeff rảo bước vá» phòng là m việc cá»§a ngưá»i thá»§ quỹ.
“Xin lá»—i vì là m phiá»n ông, nhưng mà chỉ còn và i giá» nữa là chúng ta cáºp bến và tôi biết là lúc đó ông sẽ rất báºn, bởi váºy tôi muốn biết liệu ông có thể trao lại tiá»n cho tôi ngay bây giá» không?â€.
“Không có gì khó khăn cảâ€. Ngưá»i thá»§ quỹ nở má»™t nụ cưá»i. Cô tiểu thư cá»§a ông quả là má»™t phù thá»§y đấy, phải không nà o?â€.
“Quả có thếâ€.
“Xin phép cho tôi há»i, ông Stevens, cô ta há»c chÆ¡i cỠở đâu váºy?â€.
Jeff ghé lại, nói nhá». “Tôi nghe nói cô ta há»c vá»›i Bobby Fischer†Ngưá»i thá»§ quỹ lấy ra khá»i két sắt hai phong bì khổ lá»›n. “Mang ngần nà y tiá»n mặt thì quá nhiá»u đấy. Ông có muốn tôi đổi sang cho ông thà nh má»™t ngân phiếu không?â€.
“Thôi, khá»i phiá»n ông. Tiá»n mặt cÅ©ng tết rồiâ€, Jeff quả quyết “Tôi Ä‘ang băn khoăn không biết liệu ông có thể là m Æ¡n giúp tôi má»™t chút việc được không?
Chiếc tà u chở thư và bưu phẩm sẽ ra cặp mạn tà u nà y trước khi ta cáºp bến, phải không ạ?â€.
“Thưa ông, đúng thế. Hai tà u sẽ cặp mạn lúc 6 giá»â€.
Tôi sẽ rất biết Æ¡n nếu ông có thể thu xếp để tôi và o bá» trên chiếc tà u bưu Ä‘iện đó. Bà mẹ tôi Ä‘ang ốm rất nặng, và tôi muốn được gặp bà trước khi ...â€.
giá»ng anh trầm xuống ... “trước khi quá muá»™nâ€.
“Ô, ông Stevens, tôi xin chia buồn. Tất nhiên là tôi có thể giải quyết chuyện đó cho ông. Tôi sẽ dà n xếp trước vá»›i bên hải quanâ€.
Và o lúc 6 giá» 15, vá»›i hai chiếc phong bì lá»›n nhét cẩn tháºn dưới đáy va li, Jeff Stevens trèo dá»c theo chiếc thang xuống con tà u chở thư tÃn bưu phẩm. Anh ngoảnh lại nhìn lần cuối con tà u lá»›n - vá»›i những hà nh khách còn Ä‘ang ngá»§ say.
Jeff sẽ và o bá» trước tà u Nữ hoà ng Elilabeth rất nhiá»u, “Má»™t chuyến Ä‘i thứ vịâ€.
Jeff nới với một thủy thỠcủa chiếc tà u thư.
“Quả là thế đấy!†Má»™t giá»ng nói cất lên đồng tÃnh Jeff quay lại. Tracy Ä‘ang ngồi trên đống dây chà o, những sợi tóe lòa xòa trên mặt.
“Tracy. Cô là m gì ở đây thế?â€.
“Anh nghÄ© là tôi Ä‘ang là m gì nà o?â€.
Anh thấy rõ vẻ mặt nà ng. “Äợi má»™t phút? Cô không nghÄ© là tôi Ä‘ang lẩn Ä‘i chứ?â€.
“Tại sao tôi lại phải nghÄ© thế nhỉ.†Giá»ng nà ng cay nghiệt.
“Tracy, tôi có viết giấy nhắn lại cho cô. Tôi dá»± định gặp cô ở khách sạn Savoy và ...â€.
“Tá»i biết rồiâ€, nà ng cắt ngang. “Ông sẽ không bao giá» từ bá» cái kiểu đó, phải khôngâ€.
Anh nhìn nà ng, không còn gì để nói nữa.
Trong phòng cá»§a Tracy ở khách sạn Savoy, nà ng chăm chú nhìn Jeff đếm tiá»n. “Phần cá»§a cô là má»™t trăm lẻ má»™t ngà n đô laâ€.
“Cám Æ¡n ông.†Giá»ng nà ng lạnh băng.
Jeff nôi. “Cô phải biết là cô đã nghÄ© sai vá» tôi đấy Tracy. Tôi mong rằng cô cho tôi cÆ¡ há»™i để phân trần. Cô có bằng lòng ăn cÆ¡m tối cùng tôi hôm nay không?â€.
Tracy lưỡng lá»± rồi gáºt đầu. â€œÄÆ°á»£c thôiâ€.
“Tốt. Tôi sẽ đón cô lúc 20 giá» nhéâ€.
Tối, hôm đó, khi Jeff đến và xin gặp Tracy, ngưá»i nhân viên khách sạn đáp.
“Rất tiếc, thưa ngà i. Cô Wihitney đã trả buồng hồi chiá»u. Cô ấy không để lại địa chỉ sẽ tá»›iâ€.
|
 |
|
| |