 |
|

26-02-2008, 05:23 PM
|
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
|
|
Chương 27
Ãi ngã cân ngã
Dịch giả: Vival
Nguồn: Tà ng thư viện
Äá»™c Cô Kì ngồi trên ghế, tưởng chừng như kiến trên nồi nóng, đối vá»›i đả đấu phát sinh trước mắt, nà ng căn bản không chúy ý tá»›i, hai con mắt từ lúc bắt đầu liá»n hướng tá»›i trong đám ngưá»i dưới đà i tìm kiếm không ngừng, lúc bắt đầu không thấy được bất kì ngưá»i nà o bên cạnh Hi Bình, vá» sau đằng sau nhất cá»§a đám quần hùng thấy được bá»n ngưá»i Lôi Phượng Lôi Long, lại còn không thấy là Hi Bình, cái nà y thế nà o không kêu nà ng nóng lòng sốt ruá»™t chứ?
Ai da! Oan gia nà y rốt cuá»™t có thể lại không chứ? Ngươi nếu không tá»›i, kêu ta là m thế nà o chứ? Ngươi nếu vô tâm vá»›i ta, hà tất trước má»i ngưá»i ôm hôn ta chứ? Hồn ngưá»i ta cÅ©ng Ä‘oạt Ä‘i, lại tiêu sái trốn đến má»™t bên ngá»§ ngon giấc sao? Ngươi việc gì phải già y vò ta! Ta cả trái tim Ä‘á»u cho ngươi, ngươi phải minh bạch chứ, vì sao còn không ra cướp ta Ä‘i? Oan gia, ngươi tại chá»— nà o …
“Kì Nhi, lại đây cùng các vị anh diện kiến!†Äá»™c Cô Phách đã là lần thứ ba lặp lại câu nà y, lại thấy tôn nữ nà y cá»§a ông ta mất hồn mất vÃa, bản thân rất tức giáºn.
Äá»™c Cô Kì cuối cùng tỉnh lại, rất không tình nguyện đến bên ngưá»i Äá»™c Cô Phách, Ä‘em mạng che cởi ra, khuôn mặt vừa vui vừa giáºn láºp tức trình diện trong mắt quần hùng - - Oa, trong ba tôn nữ cá»§a Äá»™c Cô Phách phải tÃnh ra đây là xinh đẹp nhất, không biết ai có thể già nh được nà ng ta?
Chưa đợi Äá»™c Cô Phách ngồi lên ghế, dước đà i liá»n nhảy lên má»™t vị hoà n thượng cao lá»›n trên 30 tuổi, quần hùng vì thế náo động má»™t vùng.
Theo đó lên má»™t lão già ngÅ© tuần rất gầy, hai ngưá»i liá»n đối tráºn, quả tháºt khiến ngưá»i Võ Phong ÄÆ°á»ng cÅ©ng ngây ngẩn - - hòa thượng vá»›i lão đầu, cÅ©ng lại Ä‘oạt mÄ©?
Äá»™c Cô Phách vừa thấy, đúng là sôi gan, lại cÅ©ng ung dung thà n nhiên - - ngưởi cà ng già , thông thưá»ng mà nói cà ng có thể nén giáºn, nếu không không cẩn tháºn, lại cái cao huyết áp gì, chết còn nghÄ© bản thân máu rất nhiá»u.
Thiếu Lâm Viên Chánh thấy cÅ©ng hợp chưởng niệm: “A di đà pháºt.â€
Quần hùng tự nhiên ồn à o đến kịch liệt.
Lão già nói: “Hòa thượng, ngươi không ở trong miếu niệm kinh, thế bà o cÅ©ng chạy lại già nh nữ oa oa chứ?â€
Hòa thượng cưá»i đáp: “A di đà pháºt! Tục ngữ nói, miêu nhân tuy không kêu xuân, lại cÅ©ng trá»™m sao. Bát Bảo hòa thượng ta tuy là ngưá»i Ä‘i tu, lại cÅ©ng còn là nam nhân! Ngưá»i nói: thá»±c sắc tÃnh dã. Pháºt lại nói: sắc tức thị không, không tức thị sắc. Hôm nay hòa thượng ta chuẩn bị tá»›i sắc đại giai không, hà hà !â€
Là o già há»i: “Theo ngươi nói thế nà y, hòa thượng cÅ©ng có thể kiếm nữ nhân sao?â€
Bát Bảo hòa thượng đáp lại: “Pháºt nói: là sở đương nhiên (đương nhiên).â€
Lão già cưá»i há»i: “Váºy ngươi sẽ không có hi vá»ng, ta thấy ngươi cÅ©ng đấu không qua Thiếu Lâm Viên Chánh đại sư, ông ta nếu cùng ngưá»i đánh, ngươi há trá»™m không được trái lại rước lấy má»™t ngưá»i sao?â€
Viên Chánh ngồi trên ghế vá»™i và ng nói: “A di đà pháºt, tá»™i quá, tá»™i quá!â€
Bát Bảo hòa thượng tá»±a hồ cÅ©ng có chút lo lắng, hướng tá»›i Viên Chánh đại sư há»i: “Uy, lão hòa thượng, ông có thể đánh vá»›i ta hay không?â€
Viên Chánh mặt hồng tai Ä‘á», cả đầu trá»c Ä‘á»u Ä‘á», liá»n giống như cái khăn voan hồng cá»§a muá»™i muá»™i, ông ta vừa đại niệm pháºt hiệu, vừa lắc tay nói: “Không dám, không dám!â€
Bát Bảo hòa thượng thần khà hiện rõ hướng vá» lão già nói: “Ông ta già , ở giữa không dùng, ngươi cÅ©ng là … vừa già vừa khô, dám tá»›i cản diá»…m phúc cá»§a pháºt gia sao?â€
Lão già cưá»i lá»›n nói: “Thế nà o? Không phục sao? Gia gia ngươi Sưu Hồn Thá»§ Äiá»n Vạn Hữu ta chÃnh là ngưá»i già bảo Ä‘ao không già !â€
“Hai tên vô lại các ngươi, dám ở Võ Äẩu Môn là m loạn? Còn không nhanh xuống đà i cút Ä‘i!†Lạc Há»a gương mặt phẫn ná»™ lấy kiếm ra.
Vóc ngưá»i hắn trung bình, thân ngưá»i đến vạm vỡ. Sá»± xuất hiện cá»§a hắn tịnh không dẫn đến ba động to lá»›n cá»§a quần hùng, thế nhưng những ngưá»i ngồi trên đà i nà y biết tình hình trong lòng hắn lại hết sức chấn động.
Bát Bảo cùng Äiá»n Vạn Hữu đồng thá»i nhìn đến vị nam nhân chuẩn bị hoà nh Ä‘ao Ä‘oạt ái nà y, hoảng hồn - - nam nhân nà y tuy bá» ngoà i không nổi trá»™i, nhưng từ nhịp chân phiêu phù cùng khà thế cá»§a hắn nhìn lại, tất nhiên có luyện loại tuyệt kÄ© kinh ngưá»i.
Hai ngưá»i nhìn nhiên, dÄ© nhiên quyết định liên thá»§ đánh bại Trình Giảo Kim nà y, lại má»—i bên tá»± quyết ra thắng thua.
Thế là , ngay khi Lạc Há»a Ä‘i lại gần, hai ngưá»i giống như có diá»…n luyện qua, già trẻ phát động công kÃch.
Äiá»n Vạn Hữu phi thân bổ qua, song trảo âm khà sâm sâm cà o đến mặt Lạc Há»a; thân ngưá»i cao lá»›n cá»§a Bát Bảo vá»t đến trước mặt Lạc Hòa, song thiết quyá»n nhanh chóng mãnh liệt vô bì đánh tá»›i hai sưá»n trái phải cá»§a Lạc Há»a.
Khi hai ngưá»i lại gần Lạc Há»a, chỉ cảm nháºn được nhiệt khà bức ngưá»i.
Cùng má»™t lúc, Lạc Há»a rút ra má»™t thanh trưá»ng kiếm mà u đỠtươi, trước ngá»±c cùng trên đầu xuất ra má»™t vùng kiếm chiêu như vân tá»± há»a, lại nghe được Bát Bảo cùng Äiá»n Vạn Hữu kêu thảm liên tục.
Lạc Há»a thu kiếm, trên đất bốn bà n tay đứt máu chảy đầm đìa, bá»—ng đâu là quá»· trà o cùng thiết quyá»n cá»§a Bát Bảo vá»›i Äiá»n Vạn Hữu!
NÆ¡i bà n tay chặt đứt cá»§a hai ngưá»i máu chảy không ngừng, trên đà i lăn lá»™n gà o khóc kêu to, Äá»™c Cô Phách liá»n láºp tức kêu gia tướng Ä‘em hai nhân sÄ© ra tiến hà nh cấp cứu.
Viên Chánh niệm kinh không thôi.
Quần hùng lặng ngắt như tá».
Äây là sá»± kiện lưu huyết thảm liệt đầu tiên cá»§a hôm nay, khiến bá»n há» kinh ngạc, bá»n há» lại không cách nà o nhìn rõ Lạc Há»a xuất kiếm như thế nà o, võ công hắn cao có thể nghÄ© mà biết, cả rất nhiá»u cao thá»§ trên đà i cÅ©ng vì thế động dung.
Ai cÅ©ng Ä‘á»u không dám thượng đà i khiêu chiến!
Äá»™c Cô Kì sắc mặt đại biến, hướng vá» trong đám ngưá»i ra sức nhìn quanh, lại vẫn không thấy bóng dáng ngưá»i trong tim - - Hi Bình lúc nà y còn Ä‘ang trong giấc ngá»§.
Äá»— Tư Tư vừa thấy tình hình nguy cấp, vá»™i và ng kêu tỉnh Hi Bình, hắn vò dụi con mắt say ngá»§ nói: “Tư Tư, ta má»›i là m giấc má»™ng đẹp, nà ng liá»n ồn à o là m tỉnh ta, chuyện gì quan trá»ng thế?â€
Äá»— Tư Tư giáºn dữ nói: “Chà ng tiếp tục không Ä‘i lên, Kì Nhi liá»n bị Lạc Há»a cướp Ä‘i!â€
Hi Bình tá»±a hồ còn chưa tỉnh ngá»§ nói: “A, thì sao? Váºy thì nhưá»ng cho hắn Ä‘i.â€
Äá»— Tư Tư giáºm chân nói: “Kì Nhi nếu bị Lạc Há»a cướp Ä‘i, thiếp cÅ©ng không là tá»›i chà ng!â€
Nà ng ta luôn chú ý tá»›i Äá»™c Cô Kì, bởi vì tình trạng cá»§a Äá»™c Cô Kì nà ng rất rõ, nà ng không thể để Äá»™c Cô Kì thương tâm hoặc có chuyện, suy cho cùng bá»n há» là biểu thư muá»™i.
Hi Bình từ trên ghế nhảy dáºy nói: “Không được, tiểu tá» nà y quá hung hăng cà n quấy, thế nà o có thể cÅ©ng Ä‘em Tư Tư cá»§a ta cướp Ä‘i chứ?†Hắn liá»n nế Äá»— Tư Tư hướng tá»›i trên đà i Ä‘i lại.
Äá»™c Cô Phách lại cưá»i meo meo tuyên bố: “Lạc Há»a cá»§a Äại Äịa Minh già nh được, sẽ cưới lão …â€
“Cháºm đã!†Thanh âm Hi Bình không cháºm không gấp trong đám ngưá»i vang lên.
Äá»™c Cô Bình kinh ngạc mừng rỡ hướng đến bên Hi Bình nhìn lại, tất cả ngưá»i dưới đà i trên đà i Ä‘á»u Ä‘em mục quang táºp trung trên ngưá»i hắn, đồng thá»i để ra má»™t con đưá»ng để hắn Ä‘i, theo phÃa sau hắn lại có thể má»™t nhóm lá»›n ngưá»i!
Mẹ, nguyên lai là tiểu tỠnà y!
Trong quần hùng có ngưá»i nháºn ra hắn - - chÃnh là nam nhân tại bữa tiệc thển hiện Ä‘ap pháp thúi nát đó.
Song nữ nhân trong đám ngưá»i, bất luáºn là lão nữ thiếu nữ hiệp nữ tao nữ Ä‘á»u rất yêu hắn, nhìn thẳng đến chảy nước dãi, háºn bản thân không thể chÃnh là nữ nhân trong lòng hắn …
Võ Lâm Công Tá» trên đà i vừa nhìn là hắn, Ä‘á»u giáºn đến muốn ram nhưng là không có cÆ¡ há»™i. Triệu Tá» Uy cùng Tá» Thanh Vân đã là danh hoa có chá»§, Äá»™c Cô Minh tuy là má»™t tên quang côn, lại cÅ©ng rõ rà ng không thể cùng nam nhân khác tranh già nh thân muá»™i muá»™i cá»§a mình, bởi váºy kết quả cuối cùng, chỉ có thể háºn đến nghiến răng, thanh âm liá»n giống như ná»a đêm ba canh nghe được con chuá»™t cắn xé gì, kẽo kẹt kẽo kẹt vang không ngừng.
Äá»™c Cô Phách giống như bị ngưá»i từ ngá»±c đánh má»™t quyá»n, giáºn đến cÆ¡ hồ há»™c máu, bá»—ng chốc còn theo đó thở không ra (?)! Thói Ä‘á»i gì chứ? Ngoại tôn nữ cá»§a ông ta mặc ý thuáºn theo tên tiểu tỠđần độn đó ôm lấy, hÆ¡n nữa còn muốn thượng đà i cướp thân tôn nữ cá»§a ông ta sao?
Ông ta không mà ng tất cả kêu lên: “Lạc Há»a sẽ cưới lão …â€
“Gia gia, ngưá»i không thể như váºy, còn có ngưá»i khiêu chiến!†Äá»™c Cô Kì trên ghế kháng nghị kêu lên.
Äá»™c Cô Phách đột nhiên ngầm hiểu thân tôn nữ nà y cá»§a ông ta yêu thÃch đổ bị thịt bảnh bao vô bì nà y? - - Bị thịt? Hà , ta thế nà o quên Ä‘i chứ? Sẽ để Lạc Há»a giáo huấn hắn má»™t tráºn, để hắn Ä‘oạn thá»§ Ä‘oạn cước tháºm chà đoạn hồn, xem hắn còn thế nà o quyến rÅ© tôn nữ cá»§a ta? Äế như thế, Lôi lão ca cÅ©ng không cách nà o trách ta, ai kêu tôn nữ tế khốn nạn cá»§a huynh ất bất há»c vô thuáºt lại không biết tốt xấu chứ? A, thì thế nà y.
Thế là , Äá»™c Cô Phách lại mỉm cưá»i quay vá» ngồi trên ghế.
Nụ cưá»i mỉm đó, khiến ngưá»i ta nghÄ© ông ta nhân vì Hi Bình đứng ra khiêu chiến Lạc Há»a mà cao hứng - - Không sai, là rất cao hứng, bất quá bởi vì Hi Bình sẽ bị Lạc Há»a đánh má»™t tráºn mà cao hứng.
Hi Bình lại đến trước đà i, Ä‘em Äá»— Tư Tư bế nâng lên đà i, hắn liá»n há»c giống như Hắc Kim bò nhảy lên trên lôi đà i.
Äá»™ng tác cá»§a tên nhà quê nà y tá»± nhiên gây cho quần hùng cưá»i vang, cả ngưá»i trên đà i Ä‘á»u cưá»i, ai cÅ©ng không minh bạch tên không biết võ công nà y lại có thể khiêu chiến Lạc Há»a võ công cao cưá»ng.
Äá»™c Cô Kì cÅ©ng vì hắn lo lắng, Hoa Tiểu Mạn cùng Phong Ãi VÅ© những ngưá»i nà y cà ng là vì hắn nÆ¡m ná»›p lo sợ, Lôi Phượng nắm chặt chuôi kiếm chuẩn bị tùy lúc cứu giúp ái lang. Chỉ có Lãnh Như Băng cùng Tứ Cẩu, Lôi Long ba ngưá»i biểu hiện so ra bình tÄ©nh, bá»n há» biết, nam nhân xem ra không biết võ công nà y, thá»±c chất bên trong lại là cưá»ng hãn vô bì!
Hi Bình Ä‘em Äá»— Tư Tư bế đến trên chiếc ghế bá» không vốn phải để cho Lưu Phượng, vừa muốn quay ngưá»i, Äá»— Tư Tư lại Ä‘em hắn kéo lại, nói: “Cẩn tháºn má»™t chút.â€
Hi Bình trước má»i ngưá»i hôn nà ng má»™t cái, mỉm cưá»i nói: “Ta còn muốn nà ng sinh cho ta và i bảo bối nữ nhi nữa.†Nói xong, quay ngưá»i hướng tá»›i Lôi Há»a giữa đà i Ä‘i tá»›i, đến trước mặt Lạc Há»a, há»i: “Ngươi thÃch đánh tay không hay là sá» dụng Ä‘ao kiếm?â€
Lạc Há»a khinh miệt nhìn hắn, khinh rẻ cưá»i nói: “Tùy tiện.â€
Hi Bình nói: “Chúng ta đánh tay không! Äao kiếm không mắt, ta sợ thương ngươi!â€
Hắn láºp tức Ä‘em tay áo kéo lên, lá»™ ra cánh tay cưá»ng tráng hữu lá»±c cá»§a hắn, bà y ra cách thức hèm kém đánh lá»™n cá»§a ngưá»i dưới quê đó, khiến ngưá»i tại trưá»ng hô hố cưá»i ra, ngưá»i cá»§a Lôi Phượng bên nà y cÅ©ng cảm thấy xấu hổ.
Giống hệt như xưa kia, Hi Bình nhân trong lúc Lạc Há»a không giá»›i bị, tấn công hung bạo, tốc độ đã nhanh hÆ¡n rất nhiá»u, nhưng còn là bị Lạc Há»a nhẹ nhà ng né tránh, đồng thá»i đá ra má»™t cước ngang trá»i, Ä‘em thân ngưá»i to lá»›n cá»§a Hi Bình đá rá»›t xuống đà i.
Theo sau thân ảnh Hi Bình bay ra, một vùng tiếng kêu la vang lên, bốn năm nhân ảnh bắn tới, quần hùng nhao nhao né tránh, chỉ thấy Hi Bình nằm thẳng trên đất, nhắm chặt hai mắt.
Lôi Phượng, Lôi Long, Tư Cẩu, Lãnh Như Băng cùng Äá»— Tư Tư Ä‘á»u tụ lại quỳ xuống xem xét thương thế cá»§a hắn, Lan Hoa BÃch Nhu cÅ©ng đỡ Phong Hoa lưỡng nữ qua, Hoa Tiểu Ba dẫn theo Tuyết Nhi theo sau.
Tuyết Nhi vừa thấy được Hi Bình nằm trên đất, bổ đến trên ngưá»i Hi Bình khóc nói: “Phụ thân, ngưá»i tỉnh lại!â€
Lúc nà y, các nữ nhân khóc thì khóc, lưu lệ thì lưu lệ.
Äá»™t nhiên, Hi Bình nằm trên đất mở hai mắt, hôn Tuyết Nhi trong lòng, há»i: “Tuyết Nhi ngoan cá»§a phụ thân thế nà o khóc chứ?â€
Má»i ngưá»i thấy Hi Bình tỉnh lại đồng thá»i có nói có cưá»i, biết hắn không chuyện gì, Ä‘á»u chuyển nướn mắt thà nh giáºn.
Äá»— Tư Tư nói: “Sá»›m biết chà ng không hiểu võ công, thiếp sẽ không bức chà ng Ä‘i đánh lôi đà i. Ai, Kì muá»™i, chúng ta cÅ©ng đà nh bất lá»±c.â€
Äá»— Tư Tư không nhịn được nhìn lên trên đà i, chỉ thấy Äá»™c Cô Phách cưá»i mỉm Ä‘i ra.
Äá»™c Cô Kì lại trên ghế khóc thà nh đẫm nước mắt, nà ng ta trong khoảnh khắc Hi Bình bị Lạc Há»a đá ra, kinh hãi kêu má»™t tiếng, liá»n muốn bay vút qua xem kết cuá»™c, nhưng bị Äá»™c Cô Phách ngăn trở.
Äá»™c Cô Phách vui vẻ tuyên bố: “Lạc Há»a sẽ cưới lão …â€
“Cháºm đã.†Nói xong, Hi Bình đã đứng lên, hắn vá»— vá»— bụi bặm trên ngưá»i, lẩm bẩm nói: “Vá» sau Ä‘em công phu quyá»n cước luyện cho tốt má»™t chút, nếu không luôn bị ngưá»i khác lợi dụng lúc ta không chú ý Ä‘em ta đá ra rất xa, quả tháºt có tổn hại thể diện cá»§a Quyá»n Vương ta.â€
“Ngươi còn lắm lá»i, hại ngưá»i ta lo lắng chết Ä‘i!†CÆ¡ hồ tất cả nữ nhân Ä‘á»u nói như thế.
Lãnh Như Băng lại nhá»› đến lúc lần đầu cùng Äịa Ngục Môn phát sinh tranh đấu, Hi Bình cÅ©ng là bị má»™t cước đá đến dưới đại thụ, sau đó hắn liá»n ngồi tại đó Ä‘iá»m nhiên như không quan sát nà ng cùng mưá»i mấy đại hán chiến đấu, ngưá»i nà y!
Äá»™c Cô Phách trên đà i rống lên: “Hoà ng Hi Bình, ngươi đã bại, ngưá»i còm muốn là m gì chứ?â€
Hi Bình là m ra vẻ nhìn trái nhìn phải nhìn trên nhìn dưới, sau đó giả vá»i không hiểu hòi: “Ta bại sao? Ai nói thế?â€
Nói xong, hắn không là tá»›i kháng nghị cá»§a những nữ nhân, chuyển thân uốn eo lần nữa Ä‘em Äá»— Tư Tư bế lên lôi đà i, từ trong tay Tứ Cẩu tiếp lấy Liệt Dương Chân Äao, bế Äá»— Tư Tư đến trên ghế.
Triệu Tá» Uy bên cạnh mỉa mai nói: “Ngươi căn bản không xứng dùng Ä‘ao!â€
Hi Bình cưá»i lạnh nhìn hắn má»™t cái, hướng tá»›i Äá»— Tư Tư nói: “Tư Tư, ta nói cho nà ng hay má»™t chuyện, mẫu thân ta từng nói vá»›i ta, khiến ta vô luáºn ra sao, không được thương hại bất kì trái tim nà o yêu ta, nà ng hiểu không?â€
Khi hắn lần nữa quay ngưá»i, trên mặt đã giống như ma ảo phác há»a ra má»™t nụ cưá»i lạnh, trong mắt bắn ra má»™t loại thần mang như quá»· mị tá»± tiếu phi tiếu.
Trong mắt quần hùng, sau khi khà chất cùng khà thể cá»§a hắn chuyển biến, liá»n giống như má»™t ma thần tuấn mÄ© vô bì.
Tứ Cẩu dưới đà i lẩm bẩm nói: “Không quản các ngưá»i tin hay không, ta Ä‘á»u phải nói cho các ngưá»i hay, khi hắn lá»™ ra vẻ tươi cưá»i giống như ác ma, trong lòng cá»§a hắn cÅ©ng liá»n cuồn cuá»™n đấu chà cùng lá»±c lượng giống như biển lá»›n, hắn lúc nà y đây, là chiến vô bất thắng!â€
Lãnh Như Băng tin tưởng lá»i hắn.
Äá»™c Cô Phách có chút kinh hoảng nói: “Ngươi đã bại, không có tư cách yêu cầu so tà i nữa.â€
Hi Bình lãnh nhiên nói: “Trong cả Ä‘á»i ta đây, ta còn chưa có bại qua - - Lạc Há»a, rút kiếm!â€
Lạc Há»a sá»›m cảm giác được Hi Bình tán phát khà chất cùng khà thế không giống vá»›i má»›i rồi, theo lá»i rút thanh kiếm hồng tươi đó cá»§a hắn ra.
Äá»™c Cô Phách cảm thấy được khà lưu mạnh mẽ hình thà nh giữa hai ngưá»i, ông ta biết nói nữa cÅ©ng vô dụng, chiến thế nà y chắc chắn tiến hà nh, chỉ đà nh quay vá» ngồi trên ghế. Ông ta nghÄ© không minh bạch, vì sao sau khi khà chất Hi Bình chuyển biến, từ trên ngưá»i hắn có thể phát ra khà thế mạnh như thế.
Lạc Há»a đã rút kiếm chỉ tá»›i Hi Bình, sắc diện ngưng trá»ng.
Hi Bình cháºm cháºp rút ra Liệt Dương Chân Äao, bà y “Äao Chi Hồn ra.â€
Trong quần hùng có rất nhiá»u ngưá»i thấy qua chiêu nà y, lúc nà y thấy vẫn cảm giác buồn cưá»i.
Hoa Tiểu Mạn lo lắng hòi: “Huynh ta không thể có chuyện chứ?â€
Không có ngưá»i trả lá»i hắn, bá»n ngưá»i Lôi Phượng Ä‘á»u thần sắc khẩn trương nhìn hai ngưá»i trên đà i.
Kiếm cá»§a Lạc Há»a lấp lánh thải mang đỠtươi, quần hùng đột nhiên cảm giác không khà xung quanh biến thà nh hừng há»±c, cà ng lúc cà ng nóng hÆ¡n.
Chỉ có Lạc Thảo hiểu rõ đây là “Nhiệt Sà Há»a Vân Kiếm†Lạc Há»a sẽ thi triển tán phát ra khà kình tạo thà nh. Nà ng thá»±c sá»± có chút lo lắng cho Hi Bình, tuy nam nhân nà y cùng nà ng không có bất kì quan hệ nà o, nhưng nam nhân hùng tráng tuấn mÄ© vô bì nà y, khiến má»—i nữ nhân thấy Ä‘á»u có thể động lòng trắc ẩn.
Nhưng nà ng cÅ©ng kinh ngạc nhìn thấy, quái Ä‘ao ám hồng trong tay Hi Bình đó, lại cÅ©ng có thể nuốt ra nhả ra quang mang như thái dương, tháºm chà bên trong lúc ẩn lúc hiện còn có thể nghe được tiếng sấm rá»n, hÆ¡n nữa thanh âm cà ng lúc cà ng rõ rà ng.
Ngay khi Lạc Thảo còn kinh hồn chưa định, động tác Hi Bình như thiểm Ä‘iện nổi lên, theo sau thế Ä‘i nhanh chóng mãnh liệt cá»§a hắn, tiếng sấm nổi dáºy.
Cùng má»™t lúc, Lạc Há»a đối diện vá»›i Hi Bình cÅ©ng giống như má»™t phiến há»a vân tung bay bắn qua.
Hai ngưá»i gặp nhau giữa không trung, thân ngưá»i cao lá»›n cá»§a Hi Bình vung mạnh “Lôi Kiếp Thần Äao†cưá»ng hãn, giống như má»™t đạo thiểm Ä‘iện bổ xuống trước mặt cùng đỉnh đầu cá»§a Lạc Há»a.
Kiếm chiêu “Nhiệt Sà Há»a Vân Kiếm†cá»§a Lạc Há»a vung ra tá»±a như tưá»ng lá»a ngăn cản không trung trên đỉnh đầu trước mặt hắn, ngăn chặn Lôi Kiếp Ä‘ao chiêu cá»§a Hi Bình, song còn bị Ä‘ao thế mạnh mẽ cá»§a hắn bức đến thoái lui không ngừng.
Lạc Há»a nguyên nghÄ© Ä‘ao thế cá»§a Hi Bình chung quy có má»™t lúc dùng hết, đến khi đó hắn liá»n ngắm chuẩn thá»i cÆ¡ phản công, nhưng má»™t Ä‘ao cá»§a Hi Bình so vá»›i má»™t Ä‘ao nhanh chóng mãnh liệt hÆ¡n, tá»±a hồ vÄ©nh viá»…n không cạn kiệt. Thẳng đến lúc nà y, hắn má»›i thấy được tình hình không hay, bản thân dưới tấn công mạnh mẽ cá»§a Hi Bình, căn bản không cách nà o hoà n kÃch.
Nhiá»u lần muốn thoát khá»i Ä‘ao ảnh cá»§a Hi Bình, lại bất luáºn động tác lùi tránh nhanh chóng như thế nà o cÅ©ng né không ra Ä‘ao chiêu Hi Bình bổ xuống, chỉ đà nh bất chấp vung kiếm ngăn cản, hoà n toà n và o trạng thái bị động chịu đòn.
Trong mắt quần hùng nhìn lại, hai ngưá»i trên đà i thì như hai Ä‘oà n há»a vân không cùng mà u sắc, má»™t Ä‘oà n Ä‘uổi theo má»™t Ä‘oà n chạy, đồng thá»i, cảm giác được tiếng sung rung tai, như để thân và o trong lò lá»a.
Thân ảnh lui tránh cá»§a Lạc Há»a trên đà i đột nhiên tăng tốc, kiếm trong tay vung ra thêm nhiá»u há»a diá»…m, cả ngưá»i như Ä‘oà n lá»a tháo chạy lên giữa không, muốn lấy thế thoát khá»i Ä‘ao thế công kÃch vÄ©nh viá»…n không hết cá»§a Hi Bình, từ đấy tiến hà nh phản kÃch.
Lạc Há»a ngưá»i đến giữa không trung, lại như há»a cầu lăn chuyển phương hướng, hướng đấy lăn bắn xuống, nhưng Hi Bình vốn phải trên lôi đà i lại không thấy tung tÃch. Lạc Há»a trong lòng rất sợ, láºp tức cảm giác được khoảng không phÃa trên bản thân tiếng sét ấm vang, Ä‘ao kình như núi ép xuống, hắn mạnh mẽ ở không trung đảo ngược thân lại, vừa nhìn, Ä‘ao cá»§a Hi Bình đã hướng đến đỉnh đầu cá»§a hắn bổ xuống.
Nguyên lai Hi Bình khi Lạc Há»a tháo chạy lên trên, tiếp đó lôi kéo Ä‘ao thế, “Thiểm Äiện Chi Túc†thuáºn thế mà đi, phát sau đến trước, trong nháy mắt vượt qua Lạc Há»a, hÆ¡n nữa từ phÃa trên hắn bổ thẳng xuống má»™t Ä‘ao.
Sau khi Lạc Hòa rất kinh hãi, kiếm cùng bao kiếm trong hai tay đồng thá»i giÆ¡ quá đầu giao chéo má»™t nÆ¡i, thế nà y hướng tá»›i Hi Bình đương đầu má»™t Ä‘ao bổ xuống đó.
Äao, kiếm, bao vừa tiếp xúc, cưá»ng quang bạo trướng, khà thế mạnh mẽ cùng sức nóng hướng tá»›i xung quanh bà nh trướng, quần hùng bị bức bách lùi lại rất nhiá»u bước.
Lạc Há»a ngá»±c chấn động, hai cánh tay như giáºt Ä‘iện tê lên, thân thể nháºn lấy áp lá»±c cưởng đại trùng kÃch mà nhanh chóng rÆ¡i xuống.
Phút chốc, tiếng sấm cùng sức nóng đồng thá»i biến mất.
Chỉ thấy Lôi Há»a sắc diện trắng bệch đứng trên lôi đà i, hai tay phân biệt nắm kiếm cùng bao kiếm yếu Ä‘uối rá»§ xuống, Liệt Dương Chân Äao cá»§a Hi Bình như Thái SÆ¡n áp đỉnh dừng lại cách đỉnh đầu hắn hai li.
Lạc Há»a bại!
Hi Bình quay đao và o bao, một nhân ảnh như điện bắn tới hắn, lại là Từ Phiêu Nhiên của Thiên Phong Bảo.
Ông ta chăm chú nhìn Hi Bình lạnh lẽo nói: “Ngươi là ngưá»i gì cá»§a Huyết Ma?â€
“Huyết Ma?!†Quần hùng kinh hãi thất sắc.
Mấy nhân ảnh nhanh chóng bắn tá»›i Hi Bình, tá»›i tấp rút kiếm vây lấy Từ Phiêu Nhiên, lại là Lôi Phượng, Lôi Long, Lãnh Như Băng cùng Tứ Cẩu. Ngay cả Hoa Tiểu Ba cÅ©ng theo sau má»™t bước, hướng tá»›i Từ Phiêu Nhiên trừng mắt - - Nên biết, Hi Bình thá»i khắc nà y chÃnh là ngưá»i Hoa Tiểu Ba sùng bái nhất, ai dám động tá»›i thần tượng kiên thư phu cá»§a ta chứ?
Từ Thanh Vân cùng Triệu Tá» Uy cÅ©ng nhanh chóng vá»t qua, khi hai bên Ä‘ang chuẩn bị giao chiến, Hi Bình nhìn Từ Phiêu Nhiên má»™t cái, cưá»i lạnh ra tiếng, hướng tá»›i Äá»™c Cô Kì Ä‘i tá»›i.
Hắn bế Äá»™c Cô Kì từ trên ghế lên, kiên quyết nói: “Theo ta Ä‘i!â€
Äá»™c Cô Phách lại không có ngăn cản.
Hi Bình quay đầu nhìn nhân mã hai ben trên đà i, rất không quan tâm nói: “Phượng Nhi, nÆ¡i đây không có chuyện cá»§a chúng ta, chúng ta quay vá»!â€
Nói xong, hắn bế Äá»™c Cô Kì nhảy xuống lôi đà i, tay trống không bế Tuyết Nhi lên, thẳng tiến rá»i khá»i Võ Phong ÄÆ°á»ng.
Last edited by kedatinh1974; 03-07-2008 at 03:24 AM.
|

26-02-2008, 05:24 PM
|
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
|
|
Chương 28
Nhĩ ngôn ngã thuyết
Dịch giả: Vival
Nguồn: Tà ng thư viện
Sau khi Hi Bình đám ngưá»i nà y rá»i khá»i, Äá»™c Cô Phách ra tuyên bố kết quả cuối cùng, đồng thá»i chuẩn bị ngà y mai vì ba tôn nữ cá» hà nh hôn lá»….
Sau đó, má»i ngưá»i liá»n Ä‘á»u tá»± tản mạn rá»i Ä‘i.
Äá»™c Cô Phác dẫn theo Äá»™c Cô Ưng phu phụ, Äá»™c Cô Minh, Phong Tá»± Lai, Âu Dương Nam Thiên quay và o trong ná»™i sảnh cá»§a Võ Äẩu Môn.
Nói thá»±c, hôm nay tuy xảy ra má»™t chút chuyện ngoà i ý muốn, Äá»™c Cô Phách còn cao hứng nhiá»u hÆ¡n là tất cả tình cảm khác.
““Lôi Kiếp Äao Pháp†quá bá đạo!†Äá»™c Cô Phách thở dà i nói.
Äá»™c Cô Minh không thông suốt há»i: “Bình thưá»ng thấy hắn giống như má»™t Ä‘iểm võ công Ä‘á»u không biết, thế nà o liá»n đột nhiên biến đến đáng sợ như thế chứ?â€
Äá»™c Cô Phách đáp: “Gia gia cÅ©ng không minh bạch, gia gia chỉ biết đây là Lôi Kiếp Äao Pháp 80 năm trước uy chấn đại giang nam bắc, là đao pháp tổ truyá»n cá»§a Lôi gia gia ngươi. Từ lúc phụ thân Lôi Liệt cá»§a Lôi gia gia ngươi sáng tạo Ä‘ao pháp nà y, trừ Lôi Liệt ra thì không có bất kì má»™t ngưá»i nà o có thể luyện thà nh, không ngá» hiện giá» từ trong tay tên tiểu tá» hồ đồ dùng ra, không trách được Lôi lão ca có thể Ä‘em tôn nữ gả cho hắn, quả nhiên là nhãn quang độc đáo.†Bất quá, hiện tại cÅ©ng thà nh tôn nữ tế cá»§a Äá»™c Cô Phách ta - - ông ta trong lòng thêm má»™t câu.
Âu Dương Nam Thiên thở dà i nói: “Lôi lão ca không thẹn là đại ca cá»§a chúng ta, có thể bồi dưỡng ra chá»§ng loại đặc biệt thế nà y!â€
Äá»™c Cô Minh liá»n nói: “Tiểu tôn hôm qua cùng Tứ Cầu đánh má»™t trưá»ng, dùng 6 7 thà nh công lá»±c má»›i đánh bại hắn.â€
Äá»™c Cô Phách chăm chú nhìn hắn rất rất lâu, há»i: “Hắn dùng là võ công gì?â€
Äá»™c Cô Minh đáp: “Hắn dùng là má»™t cây kim thương, khi tiểu tôn cùng hắn đối chưởng, chưởng kình cá»§a hắn cưá»ng đại vô bì, ngưng mà không tán.â€
Âu Dương Nam Thiên kinh ngạc nói: “Äây là “Phách Vương Thương†cá»§a Lương Tiêu cùng “Oanh Thiên Chưởng†cá»§a Vương Mãnh, xem ra má»™t đám bá»n chúng tuy là trẻ tuổi, võ công lại không thể xem thưá»ng, nhìn ra được võ công cá»§a Lôi Phượng cùng Lãnh Như Băng chỉ cao không thấp, tổng thể thá»±c lá»±c cá»§a bá»n chúng không yếu nha!â€
Äá»™c Cô Phách nói: “Ta vốn cho rằng Hoà ng Hi Bình đó chỉ là má»™t đồ bị thịt, lại chuyên thÃch là m những trò rá»—ng tuếch, bởi váºy lúc ban đầu rất có chút ý kiến, giỠđây xem ra hắn còn xứng là m tôn nữ tế cá»§a Äá»™c Cô Phách ta.â€
Äá»™c Cô Minh lại nói: “Gia gia, Tư Tư cùng Ãi VÅ© xem chừng Ä‘á»u cùng hắn …â€
Äá»™c Cô Phách hướng vá» hắn xua tay, ngăn hắn nói tiếp, sau đó nói: “Cái nà y ta rõ rà ng, không biết tiểu tá» nà y dùng thá»§ pháp gì, thân tôn nữ ngoại tôn nữ cá»§a ta Ä‘á»u bị hắn dụ dá»—, ngoà i ra còn có má»™t đám nữ oa oa xinh đẹp, ai, ngươi trẻ tuổi bao giá» cÅ©ng phong lưu!â€
Thê tá» cá»§a Äá»™c Cô Ưng NgÅ© Tú Vân đột nhiên yếu á»›t nói: “Tiểu tức có thể là giải bá»n chúng, Hoà ng Hi Bình đó là nam nhân có mị lá»±c nhất tiểu tức từng thấy qua, khi hắn cùng Lạc Há»a đối tráºn, tiểu tức Ä‘á»u tim Ä‘áºp thình thịch.â€
Má»i ngưá»i thần tình dị dạng nhìn bà ta, bà ta lại thản nhiên đối diện, giống như câu nói cá»§a bà ta là tá»± nhiên nhất trên Ä‘á»i, má»i ngưá»i cÅ©ng dưá»ng như ngá»™ ra gì.
ÄÃch xác, nhá»› lúc ấy có những thiếu nữ cùng nha hoà n quan khán lại có thể vì hắn choáng ngã, liá»n biết mị lá»±c cùng phách lá»±c cá»§a ngưá»i nà y không thể đỠkháng như thế nà o, quả tháºt có thể được xưng là thiên địch cá»§a nữ nhân.
Thiên địch cá»§a nữ nhân? Äá»™c Cô Minh hoảng hồn - - hai nữ nhân cá»§a Minh Nguyệt Phong, có thể cÅ©ng bị hắn câu hồn Ä‘i không?
Lo lắng cá»§a Äá»™c Cô Minh tạm thá»i dư thừa, lưỡng nữ cá»§a Minh Nguyệt Phong tịnh không có bị Hi Bình câu hồn Ä‘i, mà là đi vá» trong phòng cá»§a bá»n há».
Lúc nà y, Bão Nguyệt há»i Má»™ng Hương: “Tiểu thư, khi tên vô lại đó cùng Lạc Há»a đối tráºn,là m thế nà o có thể biến thà nh giống má»™t ngưá»i như thế?â€
Má»™ng Hương không có đáp nà ng ta, lại há»i: “Bão Nguyệt, muá»™i có phát giác hắn ta giống má»™t ngưá»i không?â€
Bão Nguyệt nhất thá»i nghÄ© không ra, há»i: “Giống ai?â€
Má»™ng Hương xa xôi nói: “Ta luôn luôn cảm thấy hắn cho ta má»™t loại cảm giác rất quen thuá»™c, nhưng lại nhá»› không được hắn giống ai, hoặc giả sau nà y ta có thể nắm bắt rõ rà ng loại cảm giác nà y.â€
Bão Nguyệt lại há»i: “Tiểu thư, Huyết Ma là ngưá»i gì thế?â€
Má»™ng Hương đáp: “Sư phụ chưa hế đỠcáºp qua ngưá»i nà y, ta đối vá»›i rất nhiá»u ngưá»i trong võ lâm Ä‘á»u rõ cả, duy độc đối vá»›i Huyết Ma biết rất Ãt, chỉ biết hắn là má»™t đại ma nhân 20 năm trước oanh động võ lâm.â€
Bão Nguyệt trầm tư má»™t hồi, nói: “Váºy … Từ Phiêu Nhiên vì sao có thể há»i quan hê cá»§a hắn vá»›i Huyết Ma chứ?â€
Má»™ng Hương mắt hà m tiếu ý nhìn Bão Nguyệt, há»i: “Hắn là ai?â€
Bão Nguyệt ngẩn ngưá»i, không chịu giáºn dữ nói: “Tiểu thư!â€
Từ Phiêu Nhiên thần sắc nghiêm túc trong phòng thong thả qua Ä‘i lại, Từ Thanh Vân cùng Triệu Tá» Uy trong phòng ông ta giống hệt là thần sắc ngưng trá»ng.
Từ Thanh Vân phá vỡ trấm mặc, há»i: “Phụ thân, ngưá»i nói hắn giống đại cừu nhân Huyết Ma cá»§a chúng ta sao?â€
Từ Phiêu Nhiên hÃt dà i má»™t hÆ¡i miệng, đáp: “Khi ta vừa thấy hắn liá»n cảm giác được rất quen thuá»™c, hiện giá» nhá»› lại, hình dáng cá»§a hắn rất giống Huyết Ma, cho ngưá»i cảm giác trầm trá»ng như núi, đồng thá»i có nhịp bước kiên định như sắt, đây là ấn tượng cưá»ng liệt Huyết Ma lưu cho má»—i má»™t ngưá»i nhìn thấy qua hắn. Nhưng, khuôn mặt cá»§a hắn rất không giống, Huyết Ma không có tuấn mÄ© cá»§a hắn, cÅ©ng tuyệt không thể cưá»i vá»›i ngưá»i, ta trước giá» chưa có nghe nói Huyết Ma cưá»i qua, má»™t Ä‘á»i hắn ta là má»™t truyá»n thuyết tà n khốc, chÃnh là má»™t dạng giống như Huyết Sát Chân Quân sư phụ hắn. Khoảnh khắc Hi Bình đánh bại Lạc Há»a, mặt hướng tá»›i ta, nhãn thần cá»§a hắn cùng Huyết Ma giống nhau vô cùng, tuy trong nhãn thần đó nhiá»u hÆ¡n má»™t chút nguyên tố tồn tại ta không rõ, nhưng có thể nói, hắn cùng Huyết Ma không giống có quan hệ tầm thưá»ng!â€
Triệu Tá» Uy há»i: “Từ thức, ngưá»i chi rằng hắn là đồ đệ cá»§a Huyết Ma sao?â€
Từ Phiêu Nhiên đáp: “CÅ©ng có khả năng là nhi tá» cá»§a Huyết Ma.â€
Từ Thanh Vân hoà i nghi há»i: “Phục thân, đây co khả năng sao? Huyết Ma há» Lâm, hắn há» Hoà ng mà ?â€
Từ Phiêu Nhiên lẩm bẩm nói: “Chỉ mong là ta sai.â€
Hi Bình sau khi đánh bại Lạc Há»a, ẵm Tuyết Nhi, ôm Äá»™c Cô Kì, dẫn theo má»™t đám ngưá»i trở vỠ“Túy Nhân Cưâ€.
Nguyên nhân rất nhiá»u ngưá»i tối qua không được ngá»§ ngon, Lôi Long, BÃch Nhu, Tứ Cẩu, Lan Hoa đểu từng ngưá»i quay vá» trong phòng cá»§a bá»n há» bổ sung giấc ngá»§.
Hoa Tiểu Ba tinh thần ngược lại tốt, chỉ là chúng nữ không đồng ý hắn lưu lại trong phòng Lôi Phượng, hắn không có nÆ¡i để Ä‘i, liá»n cÅ©ng quay vỠ“đang thân cư thất†cá»§a mình che đầu ngá»§ ngon.
Trong phòng Lôi Phượng cháºt nÃch ngưá»i.
Phong Ãi VÅ© cùng Hoa Tiểu Ba nằm trên giưá»ng, Hi Bình bế Tuyết Nhi ngồi ngồi ở mép giưá»ng.
Bốn nữ nhân ngồi vây quanh cái bà n dùng nhãn thần thấy quái váºt nhìn chăm chằm Hi Bình.
Hi Bình vừa là m trò vá»›i Tuyết Nhi, vừa hướng tá»›i bá»n há» há»i: “Các nà ng nhìn đủ chưa?â€
Lãnh Như Băng há»i: “Chà ng không thể nghiêm chỉnh má»™t chút sao?â€
Hi Bình cưá»i cưá»i, nói: “Băng Băng, nà ng qua đây.†Bà n tay hắn vá»— vá»— mép giưá»ng, ý Lãnh Như Băng qua cùng hắn ngồi má»™t chá»—.
Lãnh Như Băng há» hững há»i: “Chà ng không phải lại muốn giở trò vá»›i ngưá»i ta đấy chứ?â€
Hi Bình không có ý tốt nói: “Thá»±c sá»± không qua sao? Tư Tư, nà ng tá»›i đây.â€
Äá»— Tư Tư cÅ©ng do dá»± không quyết, Tuyết Nhi lên tiếng phụ há»a nói: “Mẫu thân, phụ thân kêu ngưá»i qua, mẫu thân mau qua Ä‘i!â€
Äá»— Tư Tư thẹn đỠgương mặt, cúi cá đầu đẹp Ä‘i qua, đến được trước mặt Hi Bình, bị hắn má»™t tay ôm ngồi xuống bên cạnh. Sau đấy, Hi Bình Ä‘em Tuyết Nhi giao cho nà ng bế, bản thân đứng lên hướng tá»›i Lãnh Như Băng Ä‘i lại, bế Lãnh Như Băng lại trở vá» ngồi cạnh mép giưá»ng.
Hắn bế Lãnh Như Băng mÄ© nhân nhi nà y ngồi nghiêng trên hai chân, hôn khắp nÆ¡i thịnh vượng, cưá»i há»i: “Băng Băng, bá»™ dạng nà y đủ đà ng hoà ng chưa?â€
Lãnh Như Băng quả tháºt không có mặt nhìn ngưá»i, vùi đầu và o lòng ngá»±c hắn, cÅ©ng không khôi phục lại bá»™ dạng lạnh băng băng đó cá»§a nà ng! Trước mặt bất luáºn ngưá»i nà o, nà ng Ä‘á»u có thể bảo trì thần sắc giống như lãnh tÄ©nh và băng sương cá»§a nà ng, nhưng chỉ cần vừa đối diện Hi Bình, tất cả băng giá cá»§a nà ng Ä‘á»u bị đá nát.
Lôi Phượng há»i: “Hi Bình, chà ng thế nà o đột nhiên biến thà nh lợi hại như thế chứ?â€
Hi Bình tá»± đại đáp: “Ta ban đầu đã thiên hạ vô địch!â€
Äá»™c Cô Kì giáºn nói: “Chà ng còn nói? Lúc chà ng bị Lạc Há»a đá bay Ä‘i, ngưá»i ta rất lo lắng vì chà ng!â€
Hi Bình cưá»i nói: “Äó là ta nhưá»ng hắn! Vì chứng tá» bản sắc cao thá»§ cá»§a ta, trước khi đánh ngưá»i, ta Ä‘á»u có thể nhưá»ng đối thá»§ má»™t hai chiêu.â€
Hắn nói đến rất là thuyết phục (nhất hồi sá»±?) như thế, hắn vÄ©nh viá»…n Ä‘á»u không thể thừa nháºn hắn bị ngưá»i khác đá bay, dù cho thừa nháºn, cÅ©ng là thừa nháºn hắn là cố ý để ngưá»i khác Ä‘em hắn đá bay, nếu không phải hắn thả cho, ai có thể đá bay hắn Quyá»n Thần nà y chứ?
Các nữ nhân cưá»i cÅ©ng không được chá»i cÅ©ng không xong.
Lãnh Như Băng nói không sai, ngưá»i nà y bình thưá»ng thì giống như tên vô lại hoặc giả tiểu hà i, da mặt dà y đến chết ngưá»i, hoặc giả căn bản không biết tu sỉ là thứ gì.
Nhưng, đúng là má»™t ngưá»i thế nà y, tại loại thá»i khắc nà o đó, lại có lãnh tuấn như hắc thiết cùng lá»±c lượng bất khả tư nghị. Song vô luáºn hắn là má»™t loại đặc chất nà o, Ä‘á»u là bá»n há» vô phương kháng cá»±.
Lôi Phượng cưá»i há»i: “Chà ng không có chá» Äá»™c Cô gia gia nói má»™t tiếng liá»n Ä‘em tôn nữ nhi xinh đẹp cá»§a gia gia ôm Ä‘i, chà ng không sợ gia gia nổi giáºn hay sao?â€
Hi Bình nói: “Dù sao ông ta cÅ©ng Ä‘á»u đã tức giáºn, lại giáºn nhiá»u thêm má»™t chút cÅ©ng không sao cả! Kì Kì cá»§a ta Ä‘á»u không giáºn, bị ta bế Ä‘i lại không phải ông ta, ông ta nổi giáºn đưá»ng nà o chứ?â€
Äá»™c Cô Kì cả mặt á»§ rá»§ nói: “Ai nói thiếp không có giáºn chứ? Thiếp háºn không thể đánh chà ng má»™t tráºn, chà ng biết hay không, thiếp rất lo chà ng không tá»›i a!â€
Hi Bình kêu oan nói: “Nà ng lại không phải không biết, ta đêm qua tăng ca, má»™t đêm không được ngá»§, lúc trá»i sáng má»›i vừa ngá»§, liá»n bị biểu thư nà ng gá»i tỉnh. Nà y, Tư Tư, không phải thế nà y sao?â€
Äá»— Tư Tư nghe hắn vừa nói, tá»± nhiên nhá»› tá»›i chuyện y phục vì hắn sáng sá»›m, hai con mắt xinh đẹp u oán trừng mắt nhìn hắn: “Thiếp không biết.â€
Hi Bình tâm thần vì thế liá»n say, thá»±c sá»± muốn ôm nà ng là m má»™t trưá»ng lá»›n.
Äá»™c Cô Kì không hiểu há»i lại: “Tăng ca?â€
Hi Bình cưá»i giải thÃch: “Tối qua ta Ä‘em bốn ngưá»i bá»n hỠđánh má»™t tráºn, nà ng không nhìn thấy Ãi VÅ© cùng Tiểu Mạn ngá»§ không đủ thêm mêt má»i quá độ sao?â€
Tuyết Nhi tá»± ra vẻ thông minh nói: “Phải nha! Tối qua phụ thân đánh các a di đến rất thảm, a di kêu không ngừng, hại Tuyết Nhi đã không có ngá»§ ngon giấc da.â€
“Xì†và i tiếng, chúng nữ cưá»i lên.
Äá»™c Cô Kì cuối cùng minh bạch toà n bá»™, sắc mặt vá»±ng hồng nguýt nhìn Hi Bình, cúi đầu không nói. Cái gì mà ! Nguyên cả đêm? Kêu không ngừng? Không trách được bá»™ dạng gai ngưá»i bá»n hữu khà vô lá»±c, nguyên là oan gia nà y … đến lúc ta có lẽ cÅ©ng giống như bá»n há» hay không? Äấy … không là m, xấu hổ muốn chết!â€
“A da!†Hi Bình kêu thảm một tiếng, nguyên lai là bị Hoa Tiểu Mạn cắn một phát và o eo hắn.
Hi Bình nói: “Tiểu Mạn, nà ng đêm qua cắn còn chưa đủ sao? Nhìn không ra nà ng nhá» tuổi nhất, lại là hung nhất, tối nay phải chÆ¡i đùa nà ng đến cả sức lá»±c cắn ngưá»i Ä‘á»u không có má»›i được, hì hì … a! Tiểu Mạn!†Tá»± nhiên lại là nụ hôn môi đỠcá»§a sói.
Lãnh Như Băng trong lòng hắn cưá»i đến thân ngưá»i xinh đẹp rung loạn, nói: “Tiểu Mạn, hôn hắn thêm và i cái.â€
Lôi Phượng há»i: “Hi Bình, Äá»™c Cô gia gia tịnh không là m sao hoan nghênh chúng ta, ngà y mai vá» tiêu cục nha?â€
Lãnh Như Băng há»i: “Vá» tiêu cục?â€
Lôi Phượng há»i: “Không vá» tiêu cục có thể Ä‘i đâu chứ?â€
Mẫu lang Hoa Tiểu Mạn trên giưá»ng nói: “Phượng thư, vá» Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng bá»n muá»™i Ä‘i.â€
Lôi Phượng nghÄ© má»™t hồi, nói: “CÅ©ng tốt! Kì Kì, muá»™i trước tiên quay vá» thu tháºp hà nh lÃ, chúng ta ngà y mai liá»n rá»i Ä‘i. Hi Bình, chà ng cÅ©ng theo Kì Kì qua Ä‘i!â€
Hi Bình giáºt mình há»i: “Vì sao? Nà ng không biết Äá»™c Cô lão đầu ghét ta nhất sao?â€
Lôi Phượng nói: “Ghét thì cứ ghét, nhưng chúng ta phải Ä‘i, thăm há»i còn là phải là m. Ngoà i ra, chà ng hiện tại còn là tôn nữ tế cá»§a gia gia, cà ng thêm phải Ä‘i.â€
Äá»™c Cô Kì nói: “CÅ©ng có thể gia gia tịnh không chán ghét chà ng.â€
Hi Bình đà nh chịu nói: “Tốt thôi! Nhưng, chuyện thanh minh trước, nếu ta không cao hứng, ai ta Ä‘á»u không nể mặt, liá»n quay đầu Ä‘i!â€
Nói xong, hắn Ä‘em Lãnh Như Băng trong lòng hôn rồi lại hôn, sau khi bá» nà ng ta ra bò đến trên ngưá»i Hoa Tiểu Mạn động tay động miệng, cả Phong Ãi VÅ© Ä‘ang ngá»§ cÅ©ng không bá» qua. Tá»± nhiên, Äá»— Tư Tư bế Tuyết Nhi cÅ©ng được hắn hôn đến cÆ¡ hồ cả sức lá»±c bế Tuyết Nhi Ä‘á»u biến mất.
Hi Bình xuống giưá»ng, Ä‘i đến đứng trước mặt Lôi Phượng, nói: “Nữ hoà ng cá»§a ta, ngưá»i giao cho thần nhiệm vụ gian khổ thế nà y, không cho thần má»™t chút khÃch lệ cùng động lá»±c ư?â€
Lôi Phượng đứng lên gần như cao bằng vá»›i Hi Bình, trên mặt hắn ta hôn nhẹ má»™t cái, vừa muốn rá»i Ä‘i, lại bị hắn ôm cứng, hôn mãnh liệt không nghỉ.
Sau khi là m xong việc oanh liệt nà y, Hi Bình má»›i ôm thân ngưá»i xinh đẹp gầy nhá» cá»§a Äá»™c Cô Kì rá»i Ä‘i.
Hi Bình ôm ôm hôn hôn vá»›i Äá»™c Cô Kì Ä‘i qua hoa viên cá»§a Võ Äẩu - - Diá»…m Äạm Xuân.
Hắn thấy được Äá»™c Cô Minh, Từ Thanh Vân vá»›i Triệu Tá» Uy ba ngưá»i Ä‘ang cùng Minh Nguyệt Phong lưỡng nữ trong hoa viên tán gẫu, tức thì cảm thấy kì quái - - Chẳng lẽ hai nữ nhân nà y thá»±c sá»±c rất xinh đẹp sao? Từ Thanh Vân cùng Triệu Tá» Uy lại có thể thà xả vứt bá» mÄ© nhân nhi má»›i già nh được, lại tán hai nữ nhân rắm thúi nà y sao?
Năm ngưá»i trong hoa viên cÅ©ng nhìn thấy Hi Bình, nhưng giả như không thấy được, chẳng muốn để ý tá»›i hắn.
Hi Bình trong lòng cưá»i thầm - - Tốc, các ngưá»i không là tá»›i ta, ta vẫn cứ phải quấy rầy cùng các ngưá»i, xem các ngưá»i có gì đánh rắm?
Hắn cưá»i nói: “Nà o, ba vị suất ca, còn không có Ä‘em hai ngưá»i bá»n chúng cua tá»›i tay sao?â€
Äá»™c Cô Minh nói: “Chúng ta không có sá»± thô bỉ như thế cá»§a ngưá»i, động má»™t tà liá»n là ngâm (phao), chúng ta cùng Má»™ng Hương tiểu thư chỉ là tùy tiện nói chuyện phiếm.â€
Hi Bình nói: “Ồ, thuần khiết như váºy? Kì Kì nà y! Lão ca nà y cá»§a nà ng thá»±c sá»± thất bại, trong lòng rõ rà ng muốn Ä‘em hai nữ nhân rắm thúi nà y chÆ¡i đùa trên giưá»ng, nhưng lại không dám thừa nháºn.†Dừng lại má»™t tà lại nói: “Äá»™c Cô Minh, tình địch cá»§a ngươi thá»±c sá»± không Ãt nha! Xem ngươi là pháºn trên ca ca cá»§a Kì Kì cá»§a ta, để ta dạy ngươi hai ngón, như thế nà o?â€
Äá»™c Cô Minh vừa nghe, thá»±c là đá»ng khà cả má»™t bụng.
Hi Bình Ä‘ang nói đến chá»— Ä‘au cá»§a Äá»™c Cô Minh, hắn vốn nghÄ© Tá» Triệu hai ngưá»i sau khi cưới được hai muá»™i muá»™i cá»§a hắn, có thể để ra má»™t con đưá»ng lá»›n sáng sá»§a, để hắn thẳng chạy trăng sáng, ai biết hai tên nà y còn là giống như khi xưa, cùng hắn thế chân vạc tam quốc, chỉ là tranh Ä‘oạt không phải giang sÆ¡n, lại là mÄ© nữ.
Mẹ, thực sự là thua muội lại còn lỗ binh!
Thế nhưng, hắn vẫn cứ hùng tâm hừng há»±c, thá» rằng phải từ trong cục diện tam quốc đỉnh láºp, giết ra má»™t con đưá»ng máu, thẳng chạy trăng sáng, mang Thưá»ng Nga Tiên Tá» lần nữa trở vá» nhân gian. CÅ©ng không nghÄ©, Äá»™c Cô Minh ta là ai?! Hắn có chút đắc ý lại từ suy nghÄ© khóe miệng tá»± nhiên cong lên, rất có sắc thái bất khả nhất thế.
“Xem đây!†Hi Bình Ä‘em Äá»™c Cô Kì trong lòng mãnh liệt hôn, hôn đến sau khi nà ng ta toà n thân không có sức lá»±c, thả nà ng ta ra, cưá»i nói: “Cua gái coi trá»ng đơn Ä‘ao thẳng và o, nếu Ä‘em khà khái nam tá» xuất ra, dám nghÄ© dám là m, có cÆ¡ há»™i liá»n tuyệt không bá» qua, sau lại bà n tiếp, nà o có giống các ngươi thế nà y chứ? Sáng đến chiá»u theo sau mông bá»n chúng, đội rắm mà dùng!â€
Năm ngưá»i giống như ngây ngốc nhìn hắn, trên Ä‘á»i nà y lại có thể có ngưá»i không biết tu sỉ như thế sao?
Ãnh mắt trong veo cá»§a Bão Nguyệt hiển nhiên thêm má»™t tầng sắc thái phẫn ná»™, ngăn cánh bởi mạng che mắng: “Vô sỉ!â€
Hi Bình nói: “Ta hiện tại thì muốn chứng minh vá»›i ngươi ta là có “xỉ†(răng )!†Hắn nhe răng múa vuốt, rất giống má»™t con sói đói, chuẩn bị bổ đến má»™t con cừu nhá», nhưng lại bị ngưá»i chăn cừu cưá»ng tráng ngăn cản.
Äá»™c Cô Kì từ phÃa sau ôm eo hắn, nói: “Hi Bình, đừng cùng những nữ nhân tá»± mệnh thanh cao đó tranh chấp, chúng ta Ä‘i thôi!â€
Câu nói nà y rất hợp vá»›i khẩu vị cá»§a Hi Bình, hắn kéo Äá»™c Cô Kì từ phÃa sau ra, liá»n ôm hôn loạn cả lên, kêu to nói: “Kì Kì, nói hay, nữ nhân rắm thúi như thế, cho ta cÅ©ng không cần! Vẫn còn Kì Kì cá»§a ta giá»i, vừa thÆ¡m vừa ngá»t vừa ôn nhu.â€
Hắn ôm Äá»™c Cô Kì rá»i khá»i. Hắn ung ung dung dung tá»›i, lại vui vui vẻ vẻ Ä‘i, nhưng lưu cho ngưá»i khác phẫn ná»™ dà i lâu.
Bão Nguyệt lúc nà y háºn không thể xé cái miệng cá»§a hắn ra, còn có nữ nhân cá»§a hắn - - cà ng là không thể tha thứ!
Ba vị công tá» kiêm há»™ hoa sứ giả tá»± nhiên cÅ©ng vì đóa hoa bản thân coi được nói đến không đáng má»™t đồng tiá»n mã phẫn ná»™. Thế nhưng, không thể phá»§ nháºn, trong phẫn ná»™ cÅ©ng má»™t chút vui sướng - - Hà , may mà hắn không có trúng ý hai đóa hoa nà y, nếu không chẳng lẽ hắn muốn cùng bá»n há» tranh hái sao?
Last edited by kedatinh1974; 03-07-2008 at 03:26 AM.
|

26-02-2008, 05:25 PM
|
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
|
|
Chương 29
Y nhân bà máºt
Nguồn: Tà ng thư viện
Dịch giả: Vival
Hi Bình cho rằng Äá»™c Cô Phách phải cho hắn nhìn sắc mặt, ra ngoà i ý liệu cá»§a hắn, Äá»™c Cô Phách thấy hắn lại cao hứng phi thưá»ng, xem ông ta thì giống như thấy được bảo bối, háºn không thể Ä‘em hắn rút nhá» lại cho và o lòng bà n tay từ từ thưởng thức, phương pháp có thể giải được ham thÃch trong lòng.
Hi Bình lúc nà y cảm giác bản thân biến thà nh mặt trăng trên trá»i. Không! Là thái dương trên trá»i, Ä‘ang ánh sáng rá»±c rỡ soi sáng thế gian, mà ngưá»i cá»§a mặt đất vì sá»± tá»a sáng cá»§a hắn biến đến cá»±c kì khả ái.
Trong đó, vị lão đầu kêu là Äá»™c Cô Phách trước mặt là má»™t và dụ rất tốt.
Bạn coi, ông ta dưới sá»± tá»a sáng cá»§a Hoà ng Hi Bình ta, mặt mà y hồng hà o, diện mạo từ thiện, khả ái bao nhiêu, liá»n giống Nguyệt Lão - - A, không sai, Nguyệt Lão ở trên mặt trăng vừa tối vừa lạnh không phải bởi vì sá»± soi sáng cá»§a Hoà ng Thái Dương ta đây má»›i biến thà nh khả ái sáng ngá»i sao?
“Hi Bình, Hi Bình!†Hắn bị kêu gá»i cá»§a Äá»™c Cô Kì trở vá» hiện thá»±c, nghe nà ng tiếp tục nói: “Gia gia cùng chà ng chà ng nói chuyện kìa!â€
Phải rồi, ta thế nà o không nghe được chứ? Ừ, có thể sau khi lão đầu biến thà nh khả ái, thanh âm cÅ©ng biến đến quá ôn nhu, thá»±c phải nghe cẩn tháºn.
Äá»™c Cô Phách há»i: “Ngà y mai chÃnh là vì cháu, Thanh Vân, Tá» Uy cùng ba thư muá»™i bá»n chúng cá» hà nh hôn sá»±, cháu có ý kiến gì không?â€
Hi Bình kêu to: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên có ý kiến, cháu cùng Phượng Nhi bá»n há» không có cá» hà nh hôn lá»…, vả lại chúng cháu quyết định ngà y mai vá» Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, hôn sá»±c sau nà y là m lại, Kì Kì sẽ theo cháu Ä‘i.â€
Äá»™c Cô Phách lại không miá»…n cưỡng, có chút thất vá»ng nói: “Cháu muốn như thế, gia gia cÅ©ng không miá»…n cưỡng cháu.â€
Hi Bình cưá»i dà i nói: “Gia gia, như quả không có việc, cháu nên Ä‘i vá».â€
Äá»™c Cô Phách thở dà i nói: “Ừ!â€
Phong Tá»± Lai lại kéo Hi Bình sang má»™t bên, nói: “Tiểu tá», ngươi phải đối vá»›i nữ nhi cá»§a ta tốt má»™t chút, nếu không ta không thể bá» qua cho ngươi, rõ chưa?â€
Hi Bình đáp: “Nhạc phụ đại nhân, ngưá»i yên tâm, tiểu tế đối vá»›i nữ nhân trước đến nay đếu rất tốt, huống chi Ãi VÅ© là nữ nhân cá»§a tiếu tế chứ?â€
Phong Tá»± Lai vá»— vá»— vai hắn, cưá»i nói: “Như quả ngươi ở Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng chán, thì dẫn theo Ãi VÅ© cùng má»™t đám tiểu nương tá» cá»§a ngươi đến Cái Bang thăm há»i lão trượng ta đây. Mẹ, diá»…m phúc cá»§a tiểu tá» trái lại không tệ, nhưng đừng kêu Ãi VÅ© sống góa!â€
Hi Bình cảm thấy rất bất ngá» há»i: “Oa, nhạc phụ, loại lá»i nà y ngưá»i cÅ©ng có thể nói ra miệng sao?â€
Phong Tá»± Lai ngượng ngùng nói: “Bình thưá»ng thôi, má»i ngưá»i Ä‘á»u là nam nhân mà !â€
Hi Bình nói: “Ngưá»i thá»±c Ä‘ang hoà i nghi năng lá»±c cá»§a nữ tế ngưá»i da!â€
Phong Tá»± Lai cưá»i nói: “Tốt rồi! Ta tin tưởng ngươi!â€
Hi Bình nói: “Äây còn gần giống.â€
Tiếp đấy, hắn lại bái kiến Âu Dương Nam Thiên, Äá»™c Cô Ưng phu phụ, cùng bá»n há» lôi ra má»™t chút chuyện nhà , kế cáo từ quay vá».
Hi Bình không ngá» Lôi Phượng vá»›i Lãnh Như Băng lại cá»± tuyệt cùng hắn thân máºt, là do là bá»n há» quá mệt má»i, như quả đêm nay lại theo hắn ngá»§ chung má»™t chá»—, ngà y mai nhất định không rá»i khá»i giưá»ng - - ngà y mai còn phải lên đưá»ng. Mà Phong Hoa lưỡng nữ cÅ©ng không được, thương tÃch đêm qua chưa là nh, nà o có thể lại thêm thương má»›i chứ?
Äi đâu ngá»§ đây?
“Tóm lại không thể kêu ta ngá»§ trên sà n nhà chứ?â€
Lôi Phượng không hiểu ra sao cả.
Lãnh Như Băng cưá»i nói: “Chà ng không phải trước đây ngá»§ rất ngon sao? Kì tháºt sà n nhà cÅ©ng là má»™t nÆ¡i không tệ, chà ng nên tiếp tục phát dương truyá»n thống tốt đẹp cá»§a chà ng chứ.â€
Hi Bình không nữ nhân nà y Ä‘á»u biến thà nh băng băng cá»§a hắn, còn kêu hắn ngá»§ trên sà n nhà , thiên là ở đâu chứ?
Hắn mặt mà y tang khổ há»i: “Băng Băng, ta tối nay không động tá»›i các nà ng, được hay không?â€
Lãnh Như Băng nói: “Không được, tên vô lại nà y cá»§a chà ng, vá»a lên liá»n lại có thể là m bá»n thiếp đến …†Äá»™t nhiên phát hiện không biết nói thế nà o, mặt liá»n Ä‘á», giáºm chân nói: “Là m đến … thì là cái đó!â€
Lôi Phượng cưá»i nói: “Hi Bình, chà nh đến trong phòng Tư Tư ngá»§! Thiếp cùng chà ng qua, thuáºn tiện Ä‘em Tuyết Nhi bế qua lại, nếu không chà ng chÃnh là không cách nà o giở trò xấu!â€
Hi Bình ôm nà ng lên gặm loạn, nói: “Nà ng thá»±c sá»± là Phượng Nhi tốt cá»§a ta!â€
Hi Bình ôm Lôi Phượng, Ä‘i đến trước phòng Äá»— Tư Tư.
Lôi Phượng kêu: “Tư Tư, là muá»™i vá»›i Hi Bình.â€
Äá»— Tư Tư mở cá»a để bá»n há» và o trong phòng, Tuyết Nhi còn chưa ngá»§, nằm trên giưá»ng kêu ầm: “Phụ thân, lại đây, bế Tuyết Nhi Ä‘i ngá»§.â€
Lôi Phượng Ä‘i qua, bế cô bé lên, há»i: “Tuyết Nhi, Phượng di bế cháu ngá»§, được không?â€
Tuyết Nhi há»i: “Phụ thân cÅ©ng cùng Phượng di ngá»§ chung sao?â€
Lôi Phượng đáp: “Phụ thân tối nay cùng mẫu thân ngá»§, Tuyết Nhi ngoan, chúng ta Ä‘i nhé, Phượng di có thể giống như mẫu thân yêu thương Tuyết Nhi.â€
Tuyết Nhi kêu lên: “Phượng di, Tuyết Nhi cÅ©ng muốn cùng phụ thân mẫu thân ngá»§ ư.â€
Lôi Phượng chợt thấy Ä‘au đầu, nói: “Ngoan, Tuyết Nhi tối nay như quả ngá»§ ở đây, phụ thân mẫu thân có thể không vui, chẳng lẽ Tuyết Nhi muốn là m má»™t đứa trẻ hư khiến phụ thân mẫu thân không vui sao?â€
Tuyết Nhi ngẫm nghÄ©, khuôn mặt nhá» xoay qua nhìn nhìn Hi Bình lại nhìn nhìn Äá»— Tư Tư, sau đó má»›i hướng tá»›i Lôi Phượng nói: “Phượng di, Tuyết Nhi là hà i tá» ngoan ư, Tuyết Nhi theo Phượng di ngá»§, không là m hà i tá» hư.â€
Lôi Phượng thở phà o một hơi - - cuối cùng cũng dỗ dà nh xong tiểu ma vương nà y.
Nà ng cưá»i nói: “Tuyết Nhi thá»±c ngoan, chúng ta Ä‘i.†Bế Tuyết Nhi xong liá»n Ä‘i ra khá»i cá»a.
Äá»— Tư Tư khóa trái cá»a, quay đầu thấy Hi Bình chÃnh giống như má»™t con dã lang chăm chú nhìn nà ng, hai con mắt miêu tả rất nhiá»u khiến nữ nhân vừa nhìn liá»n minh bạch chuyện gì, nà ng vừa xấu hổ vừa vui mừng, cúi đầu không nói.
Hi Bình nâng mặt nà ng lên, đây là má»™t gương mặt mê ngưá»i, trên khuôn mặt thiếu phụ thà nh thục nà y ngưá»i nhất là đôi mắt đó, trong ánh mắt chất chứa u oán vô cùng vô táºn, khiến má»—i nam nhân nhìn thấy Ä‘á»u sinh ra lòng liên ái cùng bảo há»™ đối vá»›i nà ng.
Hắn hôn nhẹ cánh môi hồng cá»§a nà ng, nói: “Ta rất nhá»› nhung cÆ¡ thể lõa lồ cá»§a nà ng, ta từng đã nhìn thấy dáng dấp xinh đẹp cá»§a nà ng mặc y phục, đến hiện tại còn Ä‘em má»—i má»™t động tác cá»§a nà ng ghi lại trong lòng, tối nay ta muốn xem coi dáng dấp cá»§a nà ng thoát y có phải cÅ©ng rất đẹp hay không.â€
Sắc mặt Äá»— Tư Tư liá»m tối, u oán trong mắt cà ng Ä‘áºm, nà ng nhẹ nhà ng nói: “Hi Bình, thiếp tạm thá»i không muốn cùng chà ng … thiếp còn không quên được hắn, thiếp …â€
“Cái gì?†Hi Bình nắm chặt lấy hai vai nà ng ta, tá»±a hồ mất Ä‘i khống chế há»i: “Hắn? Hắn là ai? Nói cho ta hay, trong lòng nà ng còn có bao nhiêu nam nhân khác?â€
Äá»— Tư Tư kìm nén nước mắt gần như tuôn trà o ra, nói: “Hi Bình, chà ng, chà ng nắm Ä‘au tiếp.â€
Hi Bình kinh hãi, phát giác bản thân thực sự dùng lực quá độ, nguyên lai bản thân thực sự rất để ý thiếu phụ mĩ lệ thê oán nà y.
Hắn thả Äá»— Tư Tư ra, cưá»i như tá»± giá»…u cợt, có chút áy náy nói: “Xin lá»—i, ta quá kÃch động, nà ng có bao nhiêu nam nhân là tá»± do cá»§a nà ng, ta không nên há»i tá»›i. Ừ, Tư Tư, để má»™t lần, được không?â€
“Chà ng muốn là m mà ?†Äá»— Tư Tư thấy hắn muốn Ä‘i, không khá»i phân trần ngăn cản.
Hi Bình nhìn nà ng rất lâu, nói: “Buổi sáng nà ng nói, ta nếu muốn nà ng, không cần phải bất luáºn là do gì. Äêm nay ta tá»›i, nà ng lại bởi vì má»™t nam nhân khác cá»± tuyệt ta! Ta luôn trá»±c giác được trong lòng nà ng che giấu má»™t bà máºt, nguyên lai là như thế. Ta phải Ä‘i vá», ta không thÃch hợp lưu tại nÆ¡i đây, không phải sao?â€
Nói xong, né qua Äá»— Tư Tư, cÅ©ng không quay đầu lại Ä‘i ra khá»i cá»a.
Äá»— Tư Tư như mất hồn đóng cá»a lại, ngổi tá»±a trên đất, nước mắt từ trong hai con mắt u oán chảy ra.
Hi Bình sau khi nhịn ná»—i Ä‘au trong lòng rá»i khá»i cá»a phòng, trong mắt có loại cảm giác có cát, hắn muốn quay ngưá»i lại ôm lấy Äá»— Tư Tư, nói hắn không muốn Ä‘i, nhưng hắn vẫn Ä‘i.
Hắn có là do cá»§a hắn, hắn biết Äá»— Tư Tư không hướng và o hắn, hắn không thể đối đãi giống như Lãnh Như Băng vá»›i nữ nhân xấu xà đó cÅ©ng cưá»ng ngạnh tá»›i thế, hắn cho phép bản thân ôm loạn hôn loạn nữ nhân, nhưng dưới tình huống thông thưá»ng, hắn không thể cưỡng bách má»™t nữ nhấn không yêu hắn cùng hắn hoan hảo, đây là má»™t chút Ä‘iểm nguyên tắc là m ngưá»i cá»§a hắn.
Nếu Äá»— Tư Tư trong lòng thÃch là má»™t nam nhân khác, hắn không có là do không để nà ng ta Ä‘i thÃch ngưá»i khác. Hắn biết rõ, Äá»— Tư Tư vẫn còn có thể theo hắn, nhưng kiểu đấy nà ng ta có thể vui vẻ sao?
Nà ng ta ban đầu đã rất đáng thương, Hoà ng Hi Bình ta tuy hiếu sắc vô sÄ© tà i giá»i, lại cÅ©ng còn là má»™t nam nhân. Má»™t nam nhân, có những chuyện nà o có thể là m, những chuyện nà o không thể là m, ta vẫn còn biết, để má»™t nữ nhân khó chịu không phải sở trưá»ng cá»§a loại nam nhân ta đây, chi bằng dứt khoát bá» qua nà ng ta. Tuy như váºy có chút Ä‘au đớn cÅ©ng có chút đáng tiếc, nhưng Ä‘au dà i không bằng Ä‘au ngắn?
Ai, nguyên nghÄ© nà ng ta có thể có má»™t chút Ä‘iểm hứng thú như thế vá»›i há» Hoà ng ta, xem ra là ta tá»± tác Ä‘a tình. Bá» Ä‘i, ngà y mai sau khi tỉnh lại, lão tá» liá»n gì Ä‘á»u quên Ä‘i.
A, chá»— đó cá»§a Phượng Nhi cùng Băng Băng Ä‘i không được, bá»n há» nếu há»i ra, đồ đệ cá»§a “Nhất Äại Tình Thánh†ta đây lại có thể bị nữ nhân cá»± tuyệt, còn có thể diện gì? Nhắm đến chá»— đó cá»§a Ãi VÅ© cùng Tiểu Mạn nằm má»™t đêm thôi!
Hi Bình gõ vang cá»a phòng, đợi rất lâu, Hoa Tiểu Mạn má»›i ra mở cá»a, Hi Bình nhá» giá»ng oán trách há»i: “Tiểu Mạn, thế nà o cháºm như váºy chứ?â€
Hoa Tiểu Mạn trừng mắt nhìn hắn, giáºn dữ nói: “Ngưá»i ta hà nh động không thuáºn tiện mà !â€
“Váºy thì để ta bế nà ng Ä‘i!†Sau khi hắn đóng cá»a, liá»n bế Hoa Tiểu Mạn lên Ä‘i.
Hoa Tiểu Mạn kinh sợ nói: “Chà ng không ở bên Phượng thư ngá»§ ư? Thiếp cùng Ãi VÅ© còn chưa có hồi phục, chà ng chẳng lẽ lại muốn …â€
Hi Bình cưá»i nói: “Äừng khẩn trương, ta là có tiết chế, đêm nay ta chỉ muốn ôm các nà ng ngá»§ má»™t giấc ngon, chẳng lẽ các nà ng không muốn ôm má»™t mÄ© nam tá» ta đây ngá»§ sao?â€
Nói xong, hắn lên giưá»ng, Ä‘em Phong Ãi VÅ© vừa tỉnh ôm trong lòng, tay còn lại ôm Hoa Tiểu Mạn, khoan khái đến rên rỉ nói: “May mà các nà ng không có Ä‘uổi ta Ä‘i.â€
Ná»a bên thân ngưá»i cá»§a Hoa Tiểu Mạn ép lên ngá»±c hắn, há»i: “Ca, ai cam lòng Ä‘uổi huynh Ä‘i thế?â€
Hi Bình đột nhiên kÃch động hôn nà ng, nói: “Tiểu Mạn, muá»™i má»›i rồi gá»i thá»±c rất êm tai, sau nà y nên kêu huynh như váºy. Tiểu Ãi VÅ©, nà ng cÅ©ng gá»i má»™t tiếng cho huynh nghe chứ?â€
“Ca.†Môi cá»§a Phong Ãi VÅ© nhẹ nhà ng đụng và o lá»— tai cá»§a Hi Bình, lúc nà y cái lưỡi nhá»n tinh xảo cá»§a nà ng Ä‘ang khiêu khÃch và nh tai cá»§a hắn.
Hi Bình chỉ cảm thấy vừa ngứa ngáy vá»a thư thái, nhịn không được há»i: “Tiểu Ãi VÅ©, muá»™i là lại muốn phải không?â€
Phong Ãi VÅ© láºp tức để đôi môi rá»i khá»i tai hắn, sợ sệt nói: “Không dám.†Cánh môi ôn nhuáºn cá»§a nà ng má»™t khắc sau liển lại in ở cổ Hi Bình.
Hi Bình khóc cưá»i không được - - Tiểu ni tá» (bé gái) nà y, chỉ cần tỉnh liá»n không thể an pháºn.
Hắn không nặng không nhẹ vá»— lên mông Phong Ãi VÅ© má»™t cái, nà ng ta giáºn dữ nói: “Không cần đánh mông muá»™i mà !â€
Tay Hi Bình lưu lại trên cái mông cao vểnh, hÆ¡n nữa lại sung mãn đà n hồi cá»§a nà ng ta nhè nhẹ xoa nắn, há»i: “Dá»… chịu không?â€
“Ừ!†Phong Ãi VÅ© rên rỉ hưởng thụ vuốt ve cá»§a hắn.
Hoa Tiểu Mạn cÅ©ng lại dá»± cuá»™c vui, Ä‘em đôi môi đưa đến trên cánh môi dà y cá»§a Hi Bình, hai ngưá»i miệng lưỡi triá»n miên.
Sau khi phân khai, Hi Bình nói: “Tiểu Mạn, huynh nhá»› chúng ta là má»™t lần hôn mà định tình, muá»™i thá»±c sá»± vừa dÅ©ng cảm vừa ngá»t ngà o, không trách hôm đó ta có thể hôn muá»™i hôn đến nghiện.â€
Hoa Tiểu Mạn tức giáºn nói: “Còn nói? Sau khi huynh giở trò xấu, ném ngưá»i ta xuống liá»n chạy, muá»™i khi đó toà n thân vô lá»±c ngồi trên đất, huynh cÅ©ng quay đầu đỡ ngưá»i ta má»™t cái, tên vô lại huynh đây, muá»™i vốn phải háºn huynh, thế nhưng khi sá»u lão quá»· huynh đây Ä‘em Băng Băng từ trước mắt ngưá»i ta ôm Ä‘i, không biết thế nà o, trong lòng muá»™i cảm thấy rất tá»§i thân, thá»±c muốn khóc.â€
Hi Bình nói: “Huynh còn kì quái muá»™i sáng sá»›m hôm đó thế nà o con mắt vừa đỠvừa xấu, nguyên lai là tại vì huynh mà khóc.â€
Hoa Tiểu Mạn giáºn dữ nói: “Còn không phải chà ng hại sao? Muá»™i đêm đó Ä‘á»u không có ngá»§, trá»i vừa sáng liá»n đến trước cá»a phòng huynh. Sau khi huynh Ä‘i ra, muá»™i cho rằng huynh có thể hướng tá»›i ngưá»i ta nói và i câu xin lá»—i hoặc là lá»i an á»§i, nà o biết huynh đối vá»›i yêu thương quan tâm cá»§a ngưá»i ta không để ý tá»›i, còn nói liá»n muốn Ä‘i. Muá»™i vừa nghe, đầu óc má»™t mảng trắng không, chỉ muốn giữ huynh lại, chỉ cần huynh đồng ý lưu lại, huynh muốn hôn hoặc giả là m gì vá»›i muá»™i, muá»™i Ä‘á»u nguyện ý, nhưng huynh cuối cùng không ngá» bá» chạy, muá»™i má»›i minh bạch, nguyên lai trong lòng muá»™i đã có huynh.â€
Hi Bình kinh ngạc nói: “Là m sao có thể chứ? Huynh cưỡng hôn muá»™i, hÆ¡n nữa lúc đó huynh vừa già vừa xấu, muá»™i không háºn huynh, trái lại yêu huynh sao?â€
Hoa Tiểu Mạn đáp: “Muá»™i không biết vì sao, cÅ©ng có thể bởi vì khi huynh hôn muá»™i hôn đến rất động tình cÅ©ng rất ôn nhu, khi huynh ôm muá»™i mạnh mẽ nhưng lại không thô lá»—, má»—i nữ nhân Ä‘á»u thÃch nam nhân mạnh mẽ mà lại ôn nhu, muá»™i lúc đó trong lòng huynh cảm thụ được hà nh động ôm nhau má»™t nữ nhân mong đợi, nữ nhân vÄ©nh viá»…n Ä‘á»u má»™ng tưởng tá»±a và o ngá»±c nam nhân cưá»ng tráng mà ôn tồn, đây là chuyện nam nhân các huynh không cách nà o là giải được.†Nà ng ta nói tiếp: “Huynh trong lòng muá»™i, tịnh không phải thá»±c sá»± vừa già vừa xấu, bởi vì muá»™i biết huynh dịch dung, nhưng muá»™i không ngá» huynh là tuấn mÄ© thế nà y, tuấn mÄ© đến khiến má»—i nữ nhân thấy Ä‘á»u có thể tim Ä‘áºp nhanh thêm. Khi muá»™i trong yến tiệc lần đầu thấy được chân diện mục cá»§a huynh, muá»™i đột nhiên rất muốn huynh biến vá» xấu xà như thế như trước kia, bởi vì muá»™i sợ huynh nam nhân tuấn mÄ© như váºy có thể má»i gá»i rất nhiá»u nữ nhân. Thế nhưng huynh là má»™t nam nhân cưá»ng tráng vô bì, nữ nhân có lẽ yêu thÃch nam nhân tuấn mÄ© nhưng nữ nhân thá»±c sá»± yêu lại là nam nhân cưá»ng tráng. Mà huynh, vô luáºn là tại má»™t phương diện nà o Ä‘á»u là mạnh mẽ ưu việt, ca cá»§a muá»™i, muá»™i yêu huynh!â€
Hi Bình có chút cảm động, nói: “Huynh cÅ©ng yêu muá»™i, huynh đồng thá»i cÅ©ng yêu rất nhiá»u nữ nhân, huynh không dám nói có thể cho muá»™i toà n bá»™ tình yêu, nhưng dám nói ta thá»±c sá»± thÃch muá»™i, có thể cho muá»™i toà n bá»™ vui sướng. Ngá»§ thôi! Chúng ta ngà y mai còn phải dáºy sá»›m.â€
Hoa Tiểu Mạn há»i: “Lại hôn Tiểu Mạn chứ?â€
Sau khi Hi Bình cùng nà ng hôn qua, phát hiện Ãi VÅ© sá»›m trong sá»± xoa nắn cá»§a hắn, đã tiến và o trong giấc ngá»§.
Hai ngưá»i nhìn nhau cưá»i, cÅ©ng theo đó ngá»§.
Last edited by kedatinh1974; 03-07-2008 at 03:27 AM.
|

26-02-2008, 05:26 PM
|
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
|
|
Chương 30 Ãi Ä‘Ãch vô nại
Dịch: Lk Andy
Nguồn: Tà ng thư viện
Ngà y hôm sau
Khi Lôi Phượng bế Tuyết Nhi gõ cá»a phòng Äá»— Tư Tư, thấy có má»—i mình Äá»— Tư Tư ngồi trong đó, ngạc nhiên há»i: "Chà ng đâu?'
Äá»— Tư Tư khẽ lắc đầu, không nói gì ôm lấy Tuyết Nhi, hai mắt má»ng đỠngân ngấn lệ hoa.
Lôi Phượng thấy tình hình bất thưá»ng, cÅ©ng không nói gì, bước ra khá»i phòng Äá»— Tư Tư, gõ cá»a Lôi Phong nhị nữ.
Hi Bình mở cá»a.
Lôi Phượng nói: "Sao chà ng không ở bên phòng Äá»— Tư Tư?"
Hy Bình cưá»i khổ: "Nà ng ấy bảo trong lòng đã có nam nhân khác, nà ng nói xem, ta có tư cách gì mà lưu lại bên đó chứ?"
Lôi Phượng hiểu rằng đã có chuyện gì đó xảy ra, nhưng không muốn truy cứu, liá»n nói lảng sang chuyện khác: "Thiếp Ä‘i kêu há» chuẩn bị, đợi sau khi chúng ta từ biệt Äá»™c Cô rồi sẽ Ä‘i đến Trưá»ng Xuân đưá»ng... Bá»n Tiểu Mạn há» có thể Ä‘i được không?"
Hi Bình cưá»i nói: "Vá» chuyện nà y nà ng không cần phải lo lắng, mua và i cá»— xe là đi được thôi, ta là xa phu đệ nhất lưu đấy!"
Sau khi tất cả má»i thứ đã chuẩn bị, Ä‘oà n ngưá»i cá»§a Hi Bình li khai "Túy Nhân Cư", Ä‘i và o trong sảnh cáo biệt, nhân tiện dắt theo Äá»™c Cô Kỳ.
Lúc từ biệt, ngoà i Äá»™c Cô Minh vì ghen mà không tá»›i, còn đâu tất cả má»i ngưá»i trong Äá»™c Cô gia Ä‘á»u tá» tá»±u đông đủ.
Äá»™c Cô Phách không thể giữ Hy Bình ở lại thêm và i ngà y, tá»± nhiên cảm thấy có chút áy náy.
Hai cha con Phong Tá»± Lai và Phong Ãi VÅ© quyến luyến không muốn lìa xa. Nà ng ở trong lòng phụ thân khóc lóc hồi lâu rồi lại Ä‘i đến bên Lôi Phượng gục đầu khóc tiếp.
Hi Bình bế lấy Tuyết Nhi từ ngưá»i Äá»— Tư Tư, hôn lên đôi má hồng hồng cá»§a nó, nói: "Phụ thân Ä‘i đây, Tuyết nhi sau nà y phải luôn nghe lá»i mẫu thân đấy nhé!"
Tuyết nhi khóc to: "Tuyết nhi muốn Ä‘i cùng vá»›i phụ thân cÆ¡, Tuyết nhi không muốn rá»i xa phụ thân đâu!"
Hi Bình là m bá»™ tức giáºn nói: "Tuyết nhi nếu không nghe lá»i, phụ thân sẽ không cần Tuyết nhi nữa đâu."
Tuyết nhi nức nở khóc: "Tuyết nhi sẽ nghe lá»i."
Hi Bình nói: "Ngoan, phụ thân sẽ nhanh quay vá» vá»›i Tuyết nhi." Hắn hôn con bé thêm hai cái nữa rồi đưa lại cho Äá»— Tư Tư.
"Phụ thân, ngưá»i vẫn chưa hôn mẫu thân kìa!" Tuyết nhi nhắc nhở hắn, là m như việc nà y hết sức quan trá»ng.
Hi Bình nhìn Äá»— Tư Tư, trong lòng cảm thấy Ä‘au đớn, ôm lấy nà ng nhẹ nhà ng hôn lên trán, rồi khẽ nói và o tai nà ng: "Hãy quên ta Ä‘i."
Sau đó hắn buông nà ng ra, ngoảng đầu nhìn những ngưá»i khác rồi từ từ bước ra cá»a.
Tuyết nhi đưa bà n tay nhá» nhắn lâu Ä‘i những giá»t lệ Ä‘ang lăn trên mà Äá»— Tư Tư: "Mẫu thân lại rÆ¡i nước mắt rồi!"
Äang lúc Äá»— Tư Tư nhìn theo bóng dáng Hi Bình Ä‘ang dần khuất xa khá»i tầm mắt, nà ng tháºt sá»± muốn vứt bá» tất cả để Ä‘uổi theo hắn, xin hắn mang nà ng Ä‘i theo, thế nhưng, hắn có còn cần nà ng nữa không? Nếu đêm qua nà ng không cá»± tuyệt hắn, hiện tại có lẽ đã là nữ nhân cá»§a hắn , hôm nay sẽ được cùng hắn bước Ä‘i. Bây giỠđã mất hắn, hoặc giả là đã vÄ©nh viá»…n mất hắn rồi, hắn không biết có còn quay lại nữa hay không? Hắn muốn nà ng quên Ä‘i hắn, nà ng sao có thể quên được hắn cÆ¡ chứ? Lẽ nà o hắn không biết rằng hắn là chá»— dá»±a duy nhất cá»§a nà ng hay sao?
Äá»— Tư Tư nghÄ© đến đó, cảm thấy trong lòng buồn bã, nà ng thầm oán trách: "Chà ng nói rằng chà ng sẽ không bao giá» là m tổn thương đến ngưá»i mình yêu, váºy sao chà ng lại là m thiếp Ä‘au khổ? Thiếp không quên được nam nhân đó, bởi vì hắn là ... thế nhưng thiếp cÅ©ng không thể quên được chà ng! Hi Bình, chà ng sao có thể nhẫn tâm như váºy, chẳng lẽ tất cả nam nhân bá»n chà ng Ä‘á»u là thế sao? Chà ng và hắn Ä‘á»u như váºy, Tư Tư háºn chà ng!"
"Mẫu thân, phụ thân khi nà o thì quay vá»?" Lá»i nói cá»§a Tuyết nhi cắt ngang dòng suy nghÄ© Tư Tư.
Nà ng cố nén lòng, nói: "Nếu Tuyết nhi ngoan, phụ thân sẽ nhanh chóng quay lại gặp Tuyết nhi."
Nà ng lừa dối Tuyết nhi, cÅ©ng lừa dối chÃnh bản thân mình.
Äá»— Tư Tư ở lại Võ Äẩu Môn tham gia tiệc cưới cá»§a hai vị biểu muá»™i, sau đó cÅ©ng khởi trình quay vá» Lục Kiếm trang, Vì nà ng trên đưá»ng đã từng gặp phải phỉ đồ nên Äá»™c Cô Bá hết sức lưu tâm, gá»i Äá»™c Cô Minh mang theo ba mươi, bốn mươi võ sÄ© há»™ tống hai mẹ con nà ng.
Chưa đến một ngà y đã vỠđến Lục Kiếm trang.
Từ trong trang, hai thiếu nữ chạy ra ngênh tiếp há».
Hai thiếu nữ nà y rất xinh đẹp. Trong đó một nà ng mỹ lê như thiên sứ.
Tuyết nhi nhìn thấy há», ở trong lòng Tư Tư giÆ¡ tay ra gá»i to: "Manh Manh a di, Tiểu Nguỵêt a di, mau mau bế Tuyết nhi Ä‘i!"
Nà ng thiếu nữ như thiên sứ bế lấy Tuyết nhi, nói: "Tuyết nhi đến chơi với tằng ngoại công có vui không?"
Tuyết nhi trả lá»i: "Vui."
Thiếu nữ còn lại liá»n nói: "Äại tá»·, tá»· sao lại gầy Ä‘i nhiá»u như váºy? Sắc mặt cÅ©ng khó coi nữa. Äá»™c Cô đại ca, là huynh ngược đãi đại tá»· cá»§a ta phải không?"
Äá»™c Cô Minh cưá»i nói: "Manh manh, ta nà o dám ngược đãi biểu tá»·? Ta cÅ©ng không biết vì sao tá»· ấy lại thương tâm đến váºy, ăn cÅ©ng Ãt nữa, nên má»›i biến thà nh bá»™ dạng tiá»u tụy thế nà y đấy, ta nhìn thấy váºy cÅ©ng buồn lắm! Tiểu Nguyệt, nà ng lại còn mắng Äôc Cô đại ca nữa là sao?
Äá»™c Cô Minh thầm cảm thấy kỳ quái:" Tiểu Nguyệt, tiểu nữ quả tháºt mỹ lệ kinh nhân, lại không còn vẻ niá»m nở như ngà y xưa nữa, hai năm trước khi gặp vị đại ca ca nà y, vẫn còn xà và o lòng là m nÅ©ng, hai năm không gặp, giá» lại lạnh nhạt, phải chăng vì nà ng đã lá»›n nên cảm thấy ngại ngùng?
Tiểu Nguyệt Ä‘ang bế Tuyết nhi nói: "Äá»™c Cô đại ca, huynh đã lâu lắm rồi không đến thăm Nguyệt nhi."
Äá»™c Cô Minh cưá»i lá»›n: "Äây chẳng phải là đã đến rồi sao? Nà ng có hay nhá»› đến ta không?"
Manh manh nói: "Ai thèm nhá»› huynh! Xú mỹ! Ta và Tiểu Nguyệt sá»›m đã có ngưá»i trong tim rồi. Phải váºy không, tiểu Nguyệt?"
Khuôn mặt tròn tròn trắng ngần cá»§a Tiểu Nguyệt đỠhÆ¡n thoa phấn hồng, dùng thần thái như thể"lạy ông tôi ở bụi nà y" (thỠđịa vô ngân tam bách lưỡng=ở đây không có 300 lạng bạc) giáºn dá»—i nói: "Không có đâu!"
Äá»™c Vô Minh vá» như thất vá»ng nói: "Ai, xem ra ta không có cÆ¡ há»™i rồi."
Hắn không khá»i có cảm giác như mất Ä‘i má»™t cái gì đấy, ngưá»i hắn nghÄ© tá»›i nhiá»u nhất trong lúc nà y là Má»™ng Hương cá»§a Minh Nguyệt Phong. Má»™ng Hương sau khi Hy Bình rá»i khá»i hai ngà y thì cÅ©ng ly khai Võ Äẩu Môn, Ä‘iá»u nà y khiến hắn hết sức nản lòng, nhưng cÅ©ng có má»™t Ä‘iá»u khác đáng để cao hứng, đó là Từ Triệu hai ngưá»i cÅ©ng như hắn Ä‘á»u không chiếm được lòng mỹ nhân.
Hai tình địch nà y đã lấy muá»™i muá»™i cá»§a hắn là m vợ, nhưng vẫn ko chịu nhưá»ng, ngoan cố muốn cùng hắn tranh cướp đến cùng, không cho thằng anh vợ nà y chút thể diện nà o cả, con mẹ nó!
Manh Manh cưá»i nói: "Huynh lẽ ra không có cÆ¡ há»™i đâu."
Chúng nhân vừa đi vừa noi, Tuyết Nhi trong lòng Tiểu Nguyệt vỗ vỗ đôi bà n tay nhỠxinh hát to: "Bươm bướm, bươm bướm, gió thổi, gió thổi, bươm bướm bay..."
"Tuyết nhi, Bà i ca nà y là ai dạy con hát?" Tuyệt Nguyệt thần tình kÃch động há»i.
Tuyết nhi nói: "Là phụ thân Tuyết nhi hay hát đó."
Manh manh và Tiểu Nguyệt đồng thá»i quay sang Äá»— Tư Tư, nói: "Phụ thân?'
Äá»— Tư Tư trong mắt lóe lên thần sắc phức tạp, nói: "Chà ng ấy tên là Hoà ng Hi Bình."
"Hoà ng Hi Bình? Äại ca!" Tiểu Nguyệt vui mừng hét lên.
Äá»™c Cô Minh nói: "Tiểu Nguyệt, không thể nà o? Tên há»—n đản Hoà ng Hi Bình đó là đại ca cá»§a muá»™i ư? Muá»™i lôi đâu ra má»™t đại ca như thế váºy? Äại Hải không phải là đại ca cá»§a muá»™i sao?"
Tiểu Nguyệt nói: "Äại Hải là nhị ca, còn Hy Bình là đại ca."
Manh Manh ngá» vá»±c nói: "Ngưá»i đồng danh đồng tÃnh khắp nÆ¡i Ä‘á»u có mà !"
Tiẻu Nguyệt nói: "Bà i ca Tuyết nhi hát chÃnh là bà i mà đại ca thưá»ng hát mà , chÃnh chà ng tá»± mình sáng tác ra bà i hát đó."
Tuyết nhi kháng nghị: "Tứ Cẩu thúc thúc cũng hay hát nữa!"
Tiểu Nguyệt vui mừng nói: "Váºy thì tuyệt đối không sai được, trong thôn cá»§a chúng ta cÅ©ng có má»™t Tứ Cẩu, hắn vẫn thưá»ng hay đánh nhau vá»›i đại ca. Tuyết nhi, đại ca Ä‘ang ở đâu?"
Tuyết nhi ngÆ¡ ngẩn há»i: "Tiểu Nguyệt a di, Tuyết nhi không có đại ca!"
Tiểu Nguyệt đà nh há»i lại: "Phụ thân cá»§a con ở đâu?"
Tuyết nhi buồn bã nói: "Tuyết nhi không biết."
"Chà ng Ä‘ang ở Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng". Äá»— Tư Tư trả lá»i.
Nà ng không ngá» rằng Hy BÃŒnh lại chÃnh là đại ca cá»§a sư đệ và sư muá»™i, nhưng mà hỠđâu có Ä‘iểm nà o giống nhau đâu? Äại Hải tuy cÅ©ng rất anh tuấn, nhưng hai ngưá»i bất luáºn là vẻ ngoà i hay tÃnh cách đến má»™t Ä‘iểm tương đồng cÅ©ng không có, sao có thể là thân huynh đệ được chứ?
"Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng?" Manh Manh và Tiểu Nguyệt kinh ngạc thốt lên.
Last edited by kedatinh1974; 03-07-2008 at 03:30 AM.
|

26-02-2008, 05:26 PM
|
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
|
|
Chương 31
Nguyệt Äiểu Mông Lung
Dịch: LK Andy
Nguồn: Tà ng thư viện
Khi cả bá»n Hi Bình vá» tá»›i Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, vợ chồng Hoa SÆ¡ Khai đã ở đó rồi.
CÆ¡ bản mà nói, Hoa SÆ¡ Khai cảm thấy hà i lòng vá»›i ngưá»i con rể nà y. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, những lúc mà Hi Bình vá»›i Tứ Cẩu cùng mở há»™i âm nhạc vá»›i Hoa Tiểu Ba, hai vợ chồng cÅ©ng có má»™t chút Ãt ý kiến.
Thế nhưng, nhân váºt chÃnh cá»§a cái há»™i âm nhạc nà y, má»™t là con rể, má»™t là con gái, trên thá»±c tế rất khó để nói, đà nh phải trốn rồi lại trốn, những lúc trốn không được thì chỉ còn cách là nghe cái thể loại âm nhạc khác thưá»ng nà y, hay hay không hay là má»™t chuyện, lúc chứng kiến thì thấy tức cưá»i, thế là đà nh coi nó như má»™t thú vui quen thuá»™c
Hoa SÆ¡ Khai đã đặc biệt dà nh cho bá»n há» má»™t cái lạc đình lá»›n để ở, tên gá»i là Nhạc Hoa Viên.
Lôi Long phu thê và Tứ Cẩu phu thê lại không muốn Hi Bình cùng ở má»™t lạc viện vá»›i mình, má»—i bên Ä‘á»u muốn má»™t căn phòng rá»™ng, bá»n há» không thể nà o chịu nổi cái âm thanh rung động lòng ngưá»i mà Hi Bình cùng nữ nhân cá»§a hắn tạo ra má»—i đêm.
Nữ nhân cá»§a Hi Bình vốn là má»—i ngưá»i ở má»™t phòng, nhưng Hi BÃŒnh thấy thế nà y thì má»—i tối cứ phải trần truồng mà chạy từ phòng nà y sang phòng khác, bèn lệnh cho ngưá»i là m má»™t cái giưá»ng to hÆ¡n mưá»i ngưá»i nằm, đặt trong má»™t căn phòng lá»›n nhất ở Nhạc Hoa Viên, cho tất cả nữ nhân Ä‘á»u nằm trên đó, thế là hắn ta má»—i tối không phải phiá»n hà chạy Ä‘i chạy lại, hằn muốn ai hoặc là ai muốn hắn ta thì hắn “trèo†lên ngưá»i đó hoặc “ngưá»i đó†trèo lên hắn.
Cả năm nữ nhân Ä‘á»u có được cái thá»a mãn lá»›n nhất, bá»n há» là m thế nà o cÅ©ng không thể hiểu nổi tại sao mà khi là m cái việc nà y, hắn gần như là không biết mệt má»i, mà cà ng lúc cà ng mạnh, tháºt đúng là không thê nà o lý giải.
Nhừng ngà y tháng há»—n loạn nÆ¡i nà y, thá»i gian trôi qua má»™t cách không ý thức.
Hi Bình nhiá»u lúc cÅ©ng nghÄ© tá»›i cái công phu quyá»n cước không ra sao cá»§a mình, bèn nhá»› lại những chiêu thức mà hắn tá»± nghÄ© ra để tránh cái cảnh sau nà y bị ngưá»i khác xuất má»™t cước đá bay sang má»™t bên mà "hóng mát".
Tứ Cẩu gần đây lại Ä‘ang tương tư má»™t nữ nhân vốn là hầu gái cá»§a Hoa Tiểu Mạn , tên gá»i Oanh Thúy, tuy không xinh đẹp bằng Lan Hoa, nhưng cÅ©ng có và i phần tư sắc hÆ¡n ngưá»i.
Lan Hoa quả nhiên không thèm quan tâm mấy cái chuyện tình cảm phong lưu nà y, cÅ©ng không thể cưỡng lại những lá»i cầu khẩn khổ não cùng những lá»i dụ dá»— ngon ngá»t những khi hắn quấn lấy bên mình nên giúp hắn ta bà y mưu tÃnh kế, Tứ Cẩu cuối cùng cÅ©ng ôm được ngưá»i đẹp mang vá».
Thế là đến đêm, tên tiểu tá» nà y cÅ©ng há»c được cái thế tay ôm tay khoác cá»§a Hi Bình.
Vá» phương diện nà y, hắn không thể sánh được vá»›i khả năng gần như là vô hạn cá»§a Hi Bình, nhưng nếu so vá»›i ngưá»i bình thưá»ng thì cÅ©ng được xếp và o loại cưá»ng tráng, thế nên vẫn có thể cùng là m cho Lan Hoa và Oanh Thúy được thá»a mãn.
Chỉ có má»™t Ä‘iá»u là má»—i khi là m xong thì hắn mệt tá»›i mức không muốn là m gì, cứ má»™t hồi lại treo biển ngừng chiến, nhưng khi đã dưỡng mệt xong thì hắn lại có thể tiếp tục chứng minh bản lÄ©nh cá»§a mình trên hai cÆ¡ thể nữ nhân, hắn gần như không thấy thá»a mãn khi chỉ có hai nữ nhân, còn có thể cưới vá» thêm năm mưá»i ngưá»i nữa.
Thế nhưng từ trước tá»›i nay, cái Lôi Long muốn chứng minh lại là sá»± thanh bạch, thế nên không tìm thêm ngưá»i con gái khác, cÅ©ng không có cái ý nghÄ© đó, tâm ý cá»§a hắn ta Ä‘á»u gá»i và o má»™t mình BÃch Nhu, để nà ng khá»i phải ăn dấm chua!
Cứ thế ná»a tháng đã trôi qua.
Má»™t ngà y, Trưá»ng Xuân Äừơng xuất hiện má»™t đám khách không má»i mà tá»›i.
Hi Bình cùng má»i ngưá»i ra xem, lại chÃnh là mẹ con Äá»— Tư Tư cùng vá»›i Äá»™c Cô Minh cùng vá»›i má»™t ngưá»i thanh niên tướng mạo giống vá»›i cha y và má»™t nữ nhân trông giống mẹ y nhưng xinh đẹp hÆ¡n nhiá»u , và ...
Minh Minh?! Không phải là cô ta dẫn tới sư muội xấu xà đến tìm ta đấy chứ! Thảm rồi! Thảm rồi!
" Phụ thân " Tuyết nhi vừa nhìn thấy Hi Bình liá»n vùng ra khá»i lòng cá»§a Äá»— Tư Tư, chạy lại phÃa hắn.
Hi Bình ôm nó trong lòng một lúc, nói: "Tuyết Nhi có nhớ phụ thân không?"
Tuyết Nhi đáp: "Nhớ"
Lúc nà y hai ngưá»i đà n ông đà n bà kia tiến lại trước mặt Hi Bình, nước mắt lưng tròng nhìn hắn.
Ngưá»i thiếu nữ nói: "Äại ca, có đúng là huynh đấy không?"
Hi Bình ngây ngưá»i ra, trong lòng vừa kinh động vừa vui, đáp: "Muá»™i là Tiểu Nguyệt, đệ là Äại Hải?" Hèn chi hắn thấy quen mắt váºy!
Tiểu Nguyệt xà và o lòng hắn vừa khóc vừa nói: "Äại ca, thì ra chÃnh là huynh! Huynh là m thế nà o mà trở nên to lá»›n đẹp trai thế nà y? Tiểu Nguyệt không nháºn ra huynh nữa rồi. Muá»™i vá» nhà , phụ mẫu nói huynh đến Viá»…n Dương Tiêu Cục, váºy mà khi đến đó bá»n há» bảo huynh đã Ä‘i rồi. Tháºt không ngá» lại gặp được huynh nÆ¡i nà y, đại ca! "
Hai huynh muội hỠkẹp lấy Tuyết Nhi ở giữa, Tuyết Nhi nhìn thấy Tiểu Nguyệt khóc cũng rơi lệ theo.
Hi Bình nói: "Nguyệt Nhi ngốc, không được khóc! Äại ca trở thà nh đẹp trai thế nà y, muá»™i không vui sao? Muá»™i xem, muá»™i và Äại Hải cÅ©ng đã thay đổi rồi đó sao? Nếu như hai ngưá»i không nháºn ra ta, ta cÅ©ng không thể nà o nháºn ra hai ngưá»i, ha ha! "
Äại Hải há»i: "Äại ca, huynh sao lại ở Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng nà y?"
Hi Bình liếc nhìn Hoa Tiểu Mạn má»™t cái, đắc ý đáp lại: " Ta chÃnh là rể quý cá»§a Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, nói như váºy, đệ cÅ©ng hiểu chứ?"
Äại Hải nói: "Dạ hiểu"
Tiểu Nguyệt hưng phấn nói: "Äại ca, huynh là con rể cá»§a Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng?"
Hi Bình nói: "Muội không tin ư?"
Tiểu Nguyệt nói: "Không, Nguyệt nhi vui lắm! Äại ca, mau giá»›i thiệu đại tẩu cho muá»™i biết nà o!"
Hi Bình liá»n lần lượt giá»›i thiệu bá»n Lôi Phụng ngÅ© nữ cho há», lúc giá»›i thiệu đến Lãnh Như Băng, Tiểu Nguyệt mặt biến sắc, giáºt giá»ng há»i: "Äại ca, huynh không cần cô ấy!"
Hi Bình xoa chán đáp: "Là m sao váºy Nguyệt Nhi?"
Sắc mặt Nguyệt Nhi chuyển sang mà u Ä‘á», nói: "Nguyệt Nhi nhìn thấy nà ng ta thưá»ng Ä‘i cùng má»™t ngưá»i đà n ông vừa già vừa xấu, lại hay ôm ôm ấp ấp, còn tên kia còn...còn lừa Nguyệt Nhi! Hu hu!"
"Cái gì?!" Câu nói của Tiểu Nguyệt đối với Hi Bình mà nói chẳng khác gì sấm đánh ngang tai, thân hình to lớn của hắn gần như không còn đứng vững nổi, mắt mở to nhìn Tiểu Nguyệt đằng trước.
Nhìn đôi mắt đẫm lệ vừa thân thuá»™c vừa xa lạ lại giống như má»™t cÆ¡n ác má»™ng, bá»—ng chốc hắn hiểu ra tại sao Tiểu Nguyệt lại Ä‘i cùng Minh Minh, lại cà ng rõ hÆ¡n Tiểu Nguyệt chÃnh là nữ nhân xấu xà Hiểu Hiểu!
Hắn không ngá»... hắn không ngá» lại từng là m qua chuyện loạn luân vá»›i chÃnh muá»™i muá»™i mình?
Lão thiên gia a! Ngưá»i đối vá»›i Hoà ng Hi Bình ta tháºt quá tà n nhẫn, ngưá»i muốn trừng phạt ta theo lối dâm côn, cÅ©ng không nên dùng cái cách khắc nghiệt thế nà y được!!!
"Äại ca, đại ca, huynh là m sao váºy, huynh giáºn muá»™i đó ư?" Tiểu Nguyệt lay lay Hi Bình Ä‘ang ôm lấy hai cánh tay cá»§a Tuyết Nhi.
Hi Bình đến lúc nà y má»›i như vừa má»›i mÆ¡ ngá»§ dáºy, lấy hết sức nén chặt cảm xúc, là m ra vẻ như không có chuyện gì đáp: "Là m sao thế được, huynh lẽ nà o lại giáºn Nguyệt Nhi được, cả Ä‘á»i nà y cÅ©ng không bao giá». A! Ta có chút việc phải Ä‘i má»™t chút, muá»™i ở đây nói chuyên cùng các vị đại tẩu má»™t lát, ta sẽ quay lại ngay."
Hắn giao Tuyết Nhi lại cho Tiểu Nguyệt bế, quay đầu bước Ä‘i lảo đảo rá»i khá»i đại sảnh.
Hi Bình hồn phiêu phách lạc vỠđến phòng, nhoà i ngưá»i ra giưá»ng khóc lóc thảm thiết, nắm chặt quyá»n đấm liên tiếp lên bản giưá»ng, má»™t hồi lâu sau đó dần dần tÄ©nh tâm lại, đứng dáºy khá»i giưá»ng, quay ngưá»i định quay trở lại đại sảnh thì nhìn thấy má»™t khuôn mặt cÅ©ng Ä‘ang ướt đẫm lệ cá»§a Lãnh Như Băng.
Lãnh Như Băng mặc kệ cho nước mắt chảy trên mặt cÅ©ng không cần lấy tay lau Ä‘i, chỉ nói: "Thiếp sợ rằng chà ng xảy ra chuyện, má»i chuyện cá»§a chà ng thiếp Ä‘á»u biết rõ, thiếp biết Tiểu Nguyệt chÃnh là Hiểu Hiểu, thiếp biết trong lòng chà ng buồn thế nà o. Nhưng, chà ng thá» nghÄ© xem, nếu như lúc đó chà ng không là m như váºy, Tiểu Nguyệt sẽ không còn đưá»ng sống.!"
Hi Bình bá»—ng nhiên đưa hai tay lên ôm đầu,Ä‘au khổ đáp: "Äừng nói nữa, xin nà ng đừng nói nữa! Tại sao lại ra nông ná»—i nà y chứ? Tại sao lại là Tiểu Nguyệt cÆ¡ chứ? Tại sao? Tại sao?"
Lãnh Như Băng lại phÃa hắn, ôm chặt lấy cái thân hình Ä‘ang run lên cầm cáºp kia, nói: "Hi Bình, đừng đừng nghÄ© ngợi nhiá»u nữa! Thiếp biết chà ng rất Ä‘au khổ, nhưng xin chà ng đừng tá»± trách mình như váºy, ngưá»i đáng trách chÃnh là Thi Trúc Sinh! Chà ng cứ thế nà y, thiếp nhìn thấy mà lòng quặn Ä‘au."
Hi Bình hét lớn: "Thi Trúc Sinh"
Váºy mà ngay sau đó hắn lại ý thức được chÃnh hắn má»›i là ngưá»i gây ra tá»™i ác nà y, tuy rằng Thi Trúc Sinh là ngưá»i hối thúc hắn giao hợp vá»›i Tiểu Nguyệt, tá»™i không thể thứ, nhưng đối vá»›i chÃnh bản thân cÅ©ng không phải là không thể tha thứ sao?
Lòng hắn cà ng lúc cà ng thêm Ä‘au đớn, hắn không thể nà o tha thứ mình cho việc đã cùng tiểu muá»™i loạn luân! Tiểu muá»™i hắn, nếu như không vì gặp chuyện nà y thì đã là má»™t con ngưá»i thuần khiết biết bao, rất mỹ lệ, rất khả ái! Nếu như cho nà ng ấy biết ngưá»i đà n ông vừa già vừa xấu mà đã cướp Ä‘i trinh tiết cá»§a mình lại chÃnh là đại ca, nà ng ấy liệu có còn mặt mÅ©i nà o để sống tiếp?
Không, hỡi ông trá»i, ông không thể để cho Tiểu Nguyệt chịu đựng sá»± Ä‘au khổ nà y! Không thể để Tiểu Nguyệt biết được chân tướng! Tuyệt đối không thể! Tất cả những Ä‘au khổ đó hãy để tên khốn nạn ta chịu đựng là đủ rồi! Hãy tha cho Tiểu Nguyệt...
Lãnh Như Băng thương xót vuốt ve khuôn mặt khôi ngô nay đã biến dạng cá»§a Hi Bình: "Hi Bình, đừng nghÄ© nhiá»u nữa, những chuyện đã xảy ra thì phải đối mặt, tạm thá»i cứ để nó như thế, đừng để bá»n há» biết chuyện xảy ra giữa chà ng và Tiểu Nguyệt, bá»n há» Ä‘á»u yêu chà ng, nếu như nhìn thấy khuôn mặt Ä‘au khổ cá»§a chà ng mà lại không biết nguyên nhân vì sao, bá»n há» sẽ nghÄ© gì? Chuyện nà y không thể để nhiá»u ngưá»i biết, hãy lau sạch nước mắt, thiếp giúp chà ng trang Ä‘iểm lại, rồi hãy Ä‘i ra, nhìn tóc chà ng rối bá»i kìa..."
Sảnh lá»›n cá»§a Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng - Hoa Äà Sảnh, từ lúc Hi Bình rá»i khá»i trở nên náo nhiêt.
Tiểu Nguyệt hoan hỉ nói chuyện gia thưá»ng cùng năm sáu vị đại tẩu, nà ng không ngá» rằng đại ca mình lại lợi hại đến thế, cố nhiên có thể cưới má»™t lúc nhiá»u vợ xinh thế nà y, trong đó xinh đẹp nhất phải kể Lãnh Như Băng.
Nhưng vị đại tẩu nà y vừa má»›i gặp mặt đã vá»™i và ng cùng vá»›i đại ca rá»i khá»i đại sảnh. Nà ng quả tháºt không hiểu là m cách nà o Lãnh Như Băng là m thế nà o lại trở thà nh nữ nhân cá»§a đại ca? Thị chẳng phải là ở cùng vá»›i cái lão già xấu xà kia sao? Cái lão già đáng ghét đó Ä‘i đâu mất rồi?
Lôi Phụng Äẳng Nữ cÅ©ng rất thÃch em gái xinh đẹp cá»§a Hi Bình, đúng là đại ca đẹp trai, muá»™i muá»™i cÅ©ng xinh gái. Sắc đẹp cá»§a Tiểu Nguyệt trong đám con gái không nghi ngá» gì nữa phải là số má»™t số hai, trừ Lãnh Như Băng ra thì khó ai bì kịp!
Tứ Cẩu sau khi ôm chầm lấy Äại Hải, không nói thêm câu nà o,lao vá» phái Tiểu Nguyệt, ân cần há»i: "Tiểu Nguyệt, nhá»› ra ta không?"
Tiểu Nguyệt lẩm bẩm trong mồm cố ý đáp: "Không nhớ!"
Tứ Cẩu đặt tay lên ngá»±c, tá»± xưng: "Ta chÃnh là Kim Thương Thá»§ Tứ Cẩu"
Chúng nữ nhìn thấy bá»™ dạng dương dương tá»± đắc cá»§a hắn không khá»i tá»§m tỉm cưá»i.
Tiểu Nguyệt giáºt mình nháºn ra; "A, hóa ra chÃnh là Tứ Cẩu! Ta nhá»› nhà ngươi thả con bướm cá»§a ta bay mất, lại còn cùng vá»›i Äại Phong Hợp đánh nhị ca cá»§a ta!"
Tứ Cẩu không ngá» rằng cả những chuyện ngà y xưa cÅ© đó mà nà ng cÅ©ng có thể nhá»› má»™t cách rõ rà ng như váºy, bá»—ng chốc không biết là m thế nà o, gãi gãi đầu xong cÅ©ng không biết để tay Ä‘i đâu cho tiện, mồm là nhÃ: "Cái nà y, cái nà y...." cả má»™t lúc lâu cÅ©ng không nói ra lá»i.
Bản lÄ©nh nhá»› lâu thù dai cá»§a nữ nhân quả tháºt là thiên hạ đệ nhất.
Tiểu Nguyệt vừa giáºn vừa cưá»i: "Thôi được rồi, ta tha lá»—i cho ngươi đó."
Tứ Cẩu vô cùng cảm kÃch, nịnh ná»t: "Không nghÄ© rằng nà ng hồi nhá» thưá»ng hay khóc nhè, lá»›n lên lại xinh đẹp dưá»ng nà y, xinh đẹp còn hÆ¡n cả hai ngưá»i vợ cá»§a ta nhiá»u."
Tiểu Nguyệt: "Tứ Cẩu, ngươi cÅ©ng có đến hai bà vợ? Äó là hai ngưá»i nà o?"
"À, chÃnh là hai ngưá»i đó!" Tứ Cẩu tay chỉ Hoa Lan và Oanh Thuý, Tiểu Nguyệt liá»n tiến tá»›i chà o há»i.
Cả đại sảnh không khà tháºt náo nhiệt, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u rất vui.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, trong số những nguá»i ở đó có hai ngưá»i tâm tình vô cùng không vui, đó chÃnh là hai chị em nhà há» Äá»—.
Äá»— Tư Tư vì Hi Bình từ đầu tá»›i cuối không nhìn nà ng tá»›i má»™t lần mà cảm thấy vô cùng Ä‘au khổ.
Äá»— Manh Manh khi nhìn Hi Bình có má»™t cảm giác rất quen thuá»™c, nhất là cái dáng nhìn từ đằng sau và đôi mắt rất giống vá»›i nam nhân tên Hoà ng Ngưu kia. Mà tất cả biểu hiện cá»§a hắn lúc biết Tiểu Nguyệt chÃnh là Hiểu Hiểu Ä‘á»u cho thấy đại ca cá»§a Tiểu Nguyệt chÃnh là Hoà ng Ngưu - Huynh muá»™i hắn đã loạn luân!
Tiểu Nguyệt củng cảm thấy từ Hi Bình một cảm giác hết sức quen thuộc, nhưng nà ng chỉ cho rằng đó chỉ là cảm giác tình cảm đương nhiên - tiểu muội sao mà không cảm thấy ở đại ca mình một cảm giác quen thuộc chứ? Nà ng không kịp tra cứu và từ đáy lòng cũng không muốn tìm hiểu?
Äá»— Manh Manh biết Ä‘iá»u nà y tháºt là nghiệt ngã! Không muốn cho Tiểu Nguyệt biết chuyện nà y, Ä‘iá»u nà y đối vá»›i Tiểu Nguyệt như má»™t đòn đánh chà mạng! Nà ng biết Tiểu Nguyệt mồm không nói ra, nhưng trong lòng thì không quên được tên Hoà ng Ngưu kia - cÅ©ng chÃnh là đại ca nà ng Hoà ng Hi Bình.
Sau chuyện đó, bá»n há» vỠđến BÃch Lục Kiếm Trang cÅ©ng không nói ra, vợ chồng Äá»— Thanh Phong tuy biết Tiểu Nguyệt sau khi trở vỠđã hoa tà n nhị héo, nhưng không muốn vạch trần, nên cÅ©ng chẳng há»i han.
Äá»— Manh Manh cứ tưởng rằng chuyện nà y thì chỉ có nà ng vá»›i Tiểu Nguyệt biết, nhưng cho đến nay...chuyện nà y cà ng thêm phức tạp, nà ng nên là m thế nà o đây?
Lúc Hi Bình và Lãnh Như Băng quay lại đại sảnh thì tất má»i ngưá»i đã là m quen vá»›i nhau.
Tiểu Nguyệt Ä‘ang cùng Ãi VÅ© Phong cưá»i nói vui vẻ, Hi Bình có ý muốn tránh mặt Tiểu Nguyệt, bèn Ä‘i đến chá»— Äại Hải bắt chuyện, hai huynh đệ lâu năm không gặp mặt tá»± nhiên có bao Ä‘iá»u để nói.
Hi Bình đối vá»›i ngưá»i đứng bên cạnh Hoà ng Äại Hải là Äá»— Manh Manh - cÅ©ng chình là Minh MInh cảm thấy không chút tá»± nhiên, nhưng cÅ©ng không thể không giÆ¡ mặt đón nháºn cái ánh mắt dị thưá»ng từ nà ng. Äại Hải cùng hắn kể lại những chuyện đã xảy ra từ khi li biệt.
Hóa ra cái đôi vợ chồng năm đó đã mang theo bá»n há» chÃnh là Äá»— Thanh Phong và Vương Ngá»c Phân cá»§a BÃch Lục Kiếm Trang, Äại Hải chÃnh là đệ tỠđộc môn cá»§a Äá»— Thanh Phong, má»™t trong võ lâm thất công tá».
Hi Bình cÅ©ng kể ra đại khái những chặng đưá»ng đã qua, rất nhiểu sá»± tình đã giấu Ä‘i không nói, như những chuyện chim chuá»™t nam nữ, chuyện cùng vá»›i Lãnh Như Băng và Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng Ä‘á»u không nhắc tá»›i.
Vá» cuối hắn ta nói: "Mẹ nói, đệ lá»›n lên nhất định sẽ rất có bản lÄ©nh, quả nhiên mẹ nói đúng, ôi, võ lâm thất công tá», xem ra tháºt là kỳ diệu.
Äại Hải đáp: "Äại ca, huynh đánh bại Lạc Há»a má»›i tháºt là có bản lÄ©nh a!"
Hi Bình nghe thấy váºy, gần như đối vá»›i chuyện Tiểu Nguyệt cÅ©ng vứt sang má»™t bên: "Lạc Há»a thì đã là cái gì, lão đây lúc đánh nhau thì nó vẫn Ä‘ang mặc tã!"
Nói xong, nhìn thấy Äá»— Manh Manh trừng mắt lên nhìn hắn, hắn láºp tức nghÄ© tá»›i Tiểu Nguyệt, lòng lại trùng xuống, đầu cúi xuống, chút đắc ý vừa có được Äại Hải gợi lên khi nói chuyện đả võ uy mãnh đã biến mất theo cái ánh mắt hướng xuống đất.
Äại Hải cảm thấy đại ca nà y ngoà i cái tướng mạo biến đổi Ãt nhiá»u, còn ngoà i ra so vá»›i hồi bé thì chẳng khác gì, cưá»i: "Äại ca, huynh tháºt chẳng khác tà nà o."
Tứ Cẩu xen và o: "Không đúng, hắn cái gì cÅ©ng đã, trừ tÃnh cách và lúc đánh nhau hay lừa gạt ngưá»i khác là không có gì thay đổi thôi." Hắn nhá»› lại cái lần vá» Hoà n SÆ¡n thôn bị Hi Bình quay cho như má»™t con gà say, lại tức Ä‘iên lên.
Tiểu Nguyệt lúc nà y cÅ©ng rá»i Phong Ãi VÅ© để Ä‘i lại chá»— bá»n há», nà ng vừa lại gần đã xà và o lòng Hi Bình.
Hi Bình ôm nà ng mà giống như Ä‘ang ôm má»™t con nhÃm đầy gai, toà n thân cảm thấy nhói Ä‘au, thế nhưng lại không nỡ đẩy nà ng ra, gượng cưá»i nói: "Nguyệt nhi, muá»™i không tâm sá»± cùng vá»›i đại tẩu sao?"
Tuyệt Nguỵêt trong lòng hắn nũng nịu: "Nguyệt nhi lâu lắm rồi chưa được gặp đại ca mà !"
Hi Bình giả vá» như vô tình, nhẹ nhà ng đẩy nà ng ra, nói: "Nguyệt nhi đã lá»›n như váºy rồi, lại vẫn còn giống như má»™t tiểu hà i tá» thÃch rúc trong lòng đại ca mà nÅ©ng nịu, ngưá»i khác nhìn thấy sẽ chê cưá»i Nguyệt nhi đó."
"Tháºt sao?" Trên mặt Nguyệt nhi hiện ra chút thất vá»ng, nà ng chỉ thÃch tá»±a và o bá»™ ngá»±c vạm vỡ và ấm áp cá»§a đại ca mà nÅ©ng nịu thôi.
"Lão bà , ngà y hôm nay tháºt là nhiệt náo!" Hoa SÆ¡ Khai phu phụ bước và o đại sảnh.
"Æ , SÆ¡ Khai, đôi nam nữ kia sao trông quen mắt thế nhỉ?À, nhá»› ra rồi, sao mà giống thế!" Âu Dương Chân bước nhanh đến bên cạnh Äại Hải và Tiểu Nguyệt, mặt đầy vui mừng, nói: "Xin há»i hai vị có phải há» Hoà ng hay không?"
Tiểu Nguyệt ngạc nhiên nói: "Vâng, sao a di lại biết?"
Âu Dương Chân cưá»i nói: "Phụ mẫu cá»§a các ngươi có phải là Hoà ng Dương và Xuân Yến không?"
Tiểu Nguyệt vui mừng nói: "Äúng rồi a! Bà có quen biết phụ mẫu cá»§a chúng tôi ư?"
Hoa SÆ¡ Khai cưá»i ha hả: "Äâu chỉ quen biết? Hắn còn là sư đệ cá»§a lão phu ý chứ!"
Hi Bình hét lá»›n: "Nhạc phụ, phụ thân cá»§a con là sá»± đệ cá»§a ngưá»i?"
Âu Dương Chân kinh ngạc nói: "Hi Bình, con cũng là nhi tỠcủa Hoà ng Sư đệ ư? Sao không sớm nói cho ta biết?"
Hi Bình nói: "Các ngưá»i không há»i, ta tất nhiên là không nói rồi."
Tiểu Nguyệt cưá»i nói: "A di, anh ấy là đại ca cá»§a con."
Hoa SÆ¡ Khai đột nhiên cưá»i nói: "Không sai, không sai, hắn đúng là đại ca cá»§a các ngươi. Ai, má»™t chữ nghìn và ng, không tưởng nổi là tá»± nhiên lại xuất hiện tên tiểu oa oa nà y..."
Hi Bình vá»™i nói: "Nhạc phụ, ngưá»i nói gì?"
Hoa SÆ¡ Khai nói: "Không có gì, không có gì! Phụ mẫu cá»§a các ngươi có khá»e không?"
Tiểu Nguyệt nói: "Con ba tháng trước có vá» nhà má»™t lần, phụ mẫu Ä‘á»u rất khá»e, nhưng không nói gì cả!"
Âu Dương Chân đưa tay vuốt tóc nà ng nói: "Tên con là gì?"
"Hoà ng Tiểu Nguyệt"
Âu Dương Chân nói: "Phụ mẫu các con khu mưá»i tuổi thì rá»i xa chúng ta, từ đó bặt vô âm tÃn, chúng ta Ä‘á»u rất nhá»› há». Há» không nói vá»›i các con vá» chúng ta, tá»± nhiên là có lý do cá»§a mình."
Äại Hải cÅ©ng đã từng thấy SÆ¡ Khai phu phụ.
Sau đó Hoa gia liá»n mở tiệc lá»›n để đám khách nhân tẩy trần.
Trong bữa tiệc lại không hỠnhìn thấy Hoa Lôi.
Hi Bình lại giống như lần trước tại Viễn Dương tiêu cục, uống đến bất tỉnh nhân sự, sau đó nằm gục trên bà n mà khóc lớn.
Chúng nhân tất cả Ä‘á»u cảm thấy kỳ quái, chỉ có Lãnh Như Băng và Äá»— Manh Manh là hiểu tại sao.
Lãnh Như Băng sợ hắn uống rượu say rồi lỡ miệng, vá»™i và ng cùng Phong Ãi VÅ© đỡ hắn và o phòng. Phong Ãi VÅ© không dám uống rượu, nà ng chỉ mong mau chóng rá»i khá»i bà n tiệc.
Tá»u yến vẫn cứ thế tiếp tục.
Sau khi tá»u yến kết thúc, Tứ Cẩu bị Lan Hoa và Oanh Thúy kéo vá» phòng.
Lôi Long vẫn chưa say, vì suốt bữa tiệc BÃch Nhu không ngừng đưa mắt cảnh cáo, là m hắn không dám uống nhiá»u.
Hoà ng Äại Hải và Äá»™c Cô Minh cÅ©ng đã được Hoa gia an bà i cho gian phòng tốt.
Äá»— Manh Manh và Tiểu Nguyệt ngá»§ chung má»™t phòng.
Hoa Tiểu Mạn ban đầu muốn bố trà cho mẹ con Äá»— Tư Tư má»™t gian phòng riêng, nhưng thứ nhất là Tuyết nhi được muốn ở cùng vá»›i phụ thân cá»§a nó, thứ hai là Phong Ãi VÅ© và Äá»™c Cô Kỳ chá»§ trương nhưá»ng mẹ con Äá»— Tư Tư đến ở trong Nhạc Hoa Viên, vả lại Äá»— Tư Tư đối vá»›i sá»± sắp xếp nà y không há» có ý cá»± tuyệt. Thế nên hai mẹ con Äá»— Tư Tư đến ở tại đó.
Trong gian phòng cá»§a Äá»— Manh Manh và Tiểu Nguyệt
Äá»— Manh Manh vì không có tâm tình để uống rượu. cho nên trong tiệc rượu chỉ cụng ly lấy lệ chứ không uống nhiá»u.
Tiểu Nguyệt có phần ngà ngà say, hai má á»ng hồng, nà ng nằm trên giưá»ng lảm nhảm nói: "Sư tá»·, tá»· có thÃch đại ca cá»§a muá»™i không? A! Muá»™i biết tá»· còn thÃch cả nhị ca nữa. Äại ca lúc trước hÆ¡i gầy gò, nhưng hiện tại lại rất cưá»ng tráng rồi, Nguyệt nhi thấy đại ca như váºy vui mừng lắm. Sư tá»·, tên Hoà ng Ngưu sao không thấy nhỉ? Hắn không cùng vá»›i Băng Băng tá»›i Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng ư? Hứ, nhất định là Băng Băng sau khi đến Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, nhìn trúng đại ca cá»§a muá»™n liá»n quẳng cái tên Hoà ng Ngưu vừa già vừa xấu đó sang má»™t bên. Nguyệt Nhi cao hứng lắm, hắn không thể nà o cùng Băng Băng ôm ôm ấp được, hắn trước đây dám ức hiếp Nguyệt nhi, sau nà y nếu gặp hắn, muá»™i sẽ gá»i đại ca đánh hắn... tá» ngưu, để xem ngươi còn dám ức hiếp ta nữa không? ta không còn là con nghé con nữa đâu..." Nà ng hai mắt đã lÆ¡ mÆ¡.
Äá»— Manh manh nhìn túy thái kiá»u mỹ cá»§a nà ng, nghe những lá»i nói mÆ¡ mà ng trong cÆ¡n say ấy, trong lòng buồn bã: "Sư muá»™i, quên tên Hoà ng Ngưu đó Ä‘i! Chỉ có như thế, muá»™i và đại ca cá»§a muá»™i má»›i không phải sống trong thống khổ và day dứt. Hiện tại đại ca cá»§a muá»™i tháºt sá»± Ä‘ang rất hối háºn, chỉ có tá»· và Băng Băng biết là hắn phải chịu đựng sá»± dà y vò đó thôi, bon tá»· cÅ©ng cảm thấy như váºy, vì rằng tá»·.. chà ng đã là đại ca cá»§a Äại Hải, thì cÅ©ng là đại ca cá»§a Äá»— Manh Manh. Sư muá»™i, chỉ mong sau khi muá»™i tỉnh lại có thể quên Ä‘i những việc trong quá khứ. Như váºy, có lẽ muá»™i sẽ có thể sống tốt hÆ¡n. Những ná»—i thống khổ sẽ không còn nữa!" Äá»— Manh manh Ä‘ang cầu nguyện kỳ tÃch sẽ xuất hiện, song kỳ tÃch luôn chỉ là sá»± ngẫu nhiên, nó hiếm khi xuất hiện. Nhưng tấm lòng lương thiện cá»§a nà ng khiến ngưá»i ta phải cảm động, có lẽ trá»i cao sẽ là m gì đó để đáp lại.
Tiểu Nguyệt đã ngá»§, trong má»™ng dưá»ng như Ä‘ang vừa yêu vừa háºn má»™t ngưá»i, yêu và háºn Ä‘an xen nhau trong giấc mÆ¡, đồng thá»i cÅ©ng Ä‘an xen trong chÃnh váºn mệnh cá»§a nà ng.
Hi Bình tháºt sá»± đã say.
Trong bữa tiệc, hắn chỉ muốn uống rượu, rồi cứ thế không ngừng uống một mình.
Hắn nghÄ© rằng, say sẽ giúp hắn tạm thá»i quên Ä‘i tất cả.
Hằn Ä‘ang nằm trên chiếc giưá»ng vô cùng thoải mái, miệng lảm nhảm gì đó không rõ rà ng, rốt cuá»™c là chuyện gì đã xảy ra?
Lôi Phượng tam nữ sau khi quay lại, chứng kiến Hy Bình say ngất ngư như váºy, trong lòng hết sức thương cảm.
Lôi Phượng nói: "Hy Bình sao lại có thể say đến thế nà y chứ? Chà ng hôm nay dưá»ng như có tâm sá»± gì đó, khuôn mặt trước đây luôn vui tươi sao giá» lại hiên ra vẻ thống khổ như váºy, rốt cuá»™c là phát sanh chuyện gì cÆ¡ chứ?
Chúng nữ nhân thấy Lôi Phượng nói quả tháºt có lý, há» cÅ©ng cảm thấy có gì đấy bất thưá»ng, thế nhưng lại không nhìn ra bất thưá»ng ở chá»— nà o. Thế nên không thể trả lá»i được câu há»i cá»§a Lôi Phượng, và Lãnh Như Băng cÅ©ng không định nói cho há» biết chân tướng sá»± việc.
Loại chuyện như thế nà y, cà ng Ãt ngưá»i biết thì cà ng tốt.
Lãnh Như Băng nói: "Không có gì đâu, chà ng chỉ uống hÆ¡i nhiá»u má»™t chút thôi mà , sáng mai tình rượu là bình thưá»ng lại thôi."
Chúng nữ nhân Ä‘á»u cảm thấy câu giải thÃch cá»§a nà ng có gì đấy gượng ép, thế nhưng cÅ©ng chẳng tìm đâu ra câu trả lá»i nà o khác, nên cÅ©ng chẳng muốn há»i thêm chi nữa, vả lại chÃnh há» cÅ©ng có uống chút rượu nên giá» hÆ¡i say chỉ muốn nằm xuống giướng ngá»§ má»™t giấc.
Lãnh Như Băng lại không hỠthấy buồn ngủ.
Nà ng nghÄ© , nếu Hi Bình không xóa bỠđược gánh nặng trong tim, sá»›m muá»™n gì chà ng cÅ©ng sẽ gục ngã. Nà ng tháºt lòng hi vá»ng Hi Bình hồi phục lại dáng vẻ vô lại trước kia hoặc có thể giống như má»™t hà i tỠấu trÄ©. Äá»™t nhiên nà ng cảm thấy rằng cứ vá»›i bá»™ dang thế nà y, chà ng tháºt khiến cho ngưá»i ta phải lo lắng.
Äải Hải và Äá»™c Cô Minh và i ngà y sau thì đến chá»— bá»n Hy Bình mấy ngưá»i để từ biệt.
Äại Hải nói hắn muốn trở vá» tu luyên "Trưá»ng Sanh kiếm" gì đó cá»§a hắn, để tháng sau tại cuá»™c tá»· võ giữa tứ đại thế gia có thể trở thà nh ngưá»i chiến thắng. Äá»— Manh manh cÅ©ng muốn cùng Äại Hải quay lại Lục Kiếm trang, Tiểu Nguyệt thì kiên quyết ở lại. Tâm tình cá»§a Hi Bình vẫn cá»±c xấu, hắn cÅ©ng buồn giữ há» lại, nói rằng sẽ gặp lại nhau ở cuá»™c tá»· võ.
Còn Äá»™c Cô Minh tuy không nói ra lý do, thế nhưng ngưá»i tinh mắt chỉ cần nhìn thần tình cá»§a hắn cÅ©ng biết hắn muốn Ä‘i trÃch nguyệt thâu hương (cưa gái?). Hai mẹ con Äá»— Tư Tư Ä‘i theo không tiện, thế nên đà nh ở lại.
Sau khi từ biệt bá»n Äại Hải, Hi Bình má»™t mình thẫn thá» thả bá»™ quanh Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, và có má»™t ngưá»i cứ lặng lẽ theo hắn.
Ngưá»i đó chÃnh là Äá»— Tư Tư.
Äá»— Tư Tư rảo bước Ä‘i đến trước mặt Hi Bình, hắn giả bá»™ như không thấy, cứ thế vượt qua nà ng tiếp tục tiến vá» phÃa trước. Äá»— Tư Tư trong lòng cảm thấy rất Ä‘au khổ, tá»§i thân. Hắn sao lại có thể là m ra vẻ như không thấy nà ng cÆ¡ chứ?
Nà ng lại má»™t lần nữa bước lên trước mặt Hi Bình, không nói năng gì, cứ thể nhà o và o lòng hắn, khóc: "Chà ng tháºt sá»± không cần Äá»— Tư Tư sao?"
Hi Bình hai mắt vô thần nhìn Äá»— Tư Tư, nà ng so vá»›i trước đây đã gầy Ä‘i nhiá»u, sắc mặt tiá»u tụy, lại thêm đôi mắt u oán chứa đầy Ä‘au thương.
Trong lòng hắn sẵn đã ngáºp trà n sầu khổ, cháºm rãi nói: "Tư Tư, ta Ä‘ang có chút phiá»n muá»™n, nà ng hãy để ta yên tÄ©nh má»™t mình, được không?"
"Không, Chà ng đừng đuổi Tư Tư, nếu như chà ng cũng không cần Tư Tư thì không còn ai cần Tư Tư nữa!" Nà ng ôm chặt lấy Hi Bình, như sợ hắn sẽ đi mất.
Hi Bình nói: "Tư Tư, nà ng nghe lá»i Ä‘i, nếu không ta sẽ giáºn đấy!"
"Tư Tư, nghe lá»i Hi Bình Ä‘i, hãy để chà ng cho chà ng yên tÄ©nh má»™t mình." Giá»ng nói cá»§a Lãnh Như Băng phát ra từ đằng sau Hi Bình.
Hi Bình nói: "Nà ng cũng đi đi."
Lãnh Như Băng không trá»±c tiếp trả lá»i Hi Bình, nà ng nói vá»›i Äá»— Tư Tư: "Tư Tư, đừng nghÄ© ngợi lung tung nữa, Hi Bình sao có thể không cần muá»™i nữa chứ? Muá»™i cứ Ä‘i trước, được không? Tá»· nói và i lá»i vá»›i Hi Bình, rồi sẽ bảo chà ng Ä‘i tìm muá»™i."
Äá»— Tư Tư quyến luyến rá»i khá»i lòng Hi Bình, nà ng ngước mắt lên nhìn há» rồi ngoan ngoãn bước Ä‘i.
Hi Bình nói: "Cám ơn!"
Lãnh Như Băng khẽ nói: "Ta biết chà ng Ä‘ang rất Ä‘au khổ, thế nhưng má»i chuyện cÅ©ng đã xảy ra rồi, chà ng có tá»± dà y vò bản thân đến thế nà o Ä‘i chăng nữa cÅ©ng không thể thay đổi được gì. Chà ng không nghÄ© đến bản thân mình, thì cÅ©ng phải nghÄ© đến bá»n thiếp. Bá»n há» hiện tại vẫn chưa biết chà ng có chuyện gì, nhưng chà ng cứ lãnh đạm vá»›i há» như váºy trước sau gì há» cÅ©ng nhìn ra. Chà ng đã không còn là Hoà ng Hi Bình cá»§a trước kia nữa rồi, chà ng hiện tại là nam nhân cá»§a sáu nữ nhân, há» cÅ©ng như thiếp Ä‘á»u rất yêu chà ng, cần đến chà ng. Chà ng nếu không sống vui vẻ, há» cÅ©ng sẽ như chà ng mà sống trong Ä‘au khổ. Thiếp không dám mong chà ng có thể vứt bá» ngay tất cả, thiếp chỉ mong chà ng hãy chôn chặt chuyện xảy ra giữa chà ng và Tiểu Nguyệt ở trong lòng. Thiếp biết rằng chuyện đó rất khó, nhưng thiếp tin chà ng sẽ là m được, chà ng không phải là hạng ngưá»i á»§y mị , chà ng rất kiên cưá»ng! Nếu chà ng cứ tiếp tục như váºy, ngưá»i phải Ä‘au khổ không chỉ có chà ng, còn có thiếp, Phượng tá»·, Tiểu Mạn, Ãi VÅ©, Kỳ Kỳ và Tư Tư, tháºm chà còn nhiá»u ngưá»i khác nữa." Nói xong, nà ng u sầu nhìn hắn, quay ngưá»i bước Ä‘i.
Hi Bình ở lại phÃa sau, trong đầu ngổn ngang trăm ngà n ý nghÄ©.
Äúng váºy, chuyện nà y dù sao cÅ©ng xảy ra rồi, giá» không có cách chi cứu vẫn, hắn đã có lá»—i vá»›i Tiểu Nguyệt, chẳng lẽ còn muốn có lá»—i vá»›i những nữ nhân khác cá»§a hắn nữa sao?
Băng Băng nói đúng, không thể để cho ngưá»i khác phải Ä‘au khổ nữa. Nếu cứ tiếp tục như váºy, há» trước sau gì cÅ©ng phát giác ra sá»± việc, ta sẽ phải trả lá»i vá»›i há» thế nà o? Chẳng lẽ lại nói rằng, ta vì chiếm Ä‘oạt trinh tiết cá»§a muá»™i muôi mình mà trong lòng day dứt Ä‘au khổ hay sao?
Bất luáºn thế nà o cÅ©ng không thể để há» biết chuyện giữa ta và Tiểu Nguyệt.
Trước mặt há», ta phải giống như trước kia, là má»™t kẻ vô lại, vô sỉ, hoang dâm vô độ...
Last edited by kedatinh1974; 03-07-2008 at 03:31 AM.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
diep lieu giang ho mong, diepliem giang ho mong, èãðóøêè, êèåâà, êîíüêè, èñëàì, giang ho liep diem mong, giang ho liet diem mong, hạ thể nà ng, hinh xam phung hoang lua, http.liep diem giang ho, íàðàùèâàíèå, ïèêàï, îïåëü, íîâîñèáèðñêå, ïîïêà, ïñîðèàç, íóäèçì, ïðèìåíåíèå, lap diem giang ho mong, liêp diêm giang hô, liêp diem giang ho mong, liệp diá»…m giang hồ, liệt diá»…m giang hồ, liệt diá»…m giqng hồ, liem diem giang ho mong, liem diep giang ho mong, liep Ä‘iem giang ho mong, liep dem giang ho mong, liep diem, liep diem 4eu, liep diem dang ho, liep diem dang ho mong, liep diem giang ho, liep diem giang ho 4vn, liep diem giang ho hanh, liep diem giang ho momg, liep diem giang ho mong, liep diem gjang ho mong, liep diem hoang ho mong, liep diem j, liep diem mong giang ho, liep dien giang ho mong, liepdiem, liepdiemgiangho, liepdiemgianghomong, liet diem, liet diem giaang ho mong, liet diem gian ho, liet diem gian ho mong, liet diem giang ho, liet diem giang ho 4vn, liet diem giang ho mong, liet diem gjang ho m0ng, liet diem mong giang ho, liet dien giang ho mong, liet djem giang ho mong, lietdiem giang ho mong, lieu diem giang ho mong, lieu diep giang ho mong, lieudiemgianghomong, liwp diem giang ho mong, ñêàéëèíê, ñïîðòà, òåïëûé, õèðóðãèÿ, phượng hoà ng băng, tại sao không tránh, thoa man giang ho mong, trần khổ, ýëåêòðîìîíòàæ, ýêîëîãèÿ, ðîëèêè  |
| |