CHÆ¯Æ NG 22
QUY TỨC ÄẠI PHÃP
Phương Băng đã đến sau lưng Äiá»n Hồ. Nà ng lên tiếng :
- CÅ©ng chưa đến ná»—i tuyệt vá»ng đâu. Vì ai cÅ©ng váºy, há»… khẩn trương thưá»ng hay để lại chà Ãt là má»™t chá»— sÆ¡ suất. Bằng không, đối phương đã phát hiện ở nạn nhân kia vẫn còn chút sinh cÆ¡, chưa tuyệt khà hoà n toà n.
Äiá»n Hồ giáºt mình nhìn kỳ quả nhiên thấy nÆ¡i quả tim, do phục đã bị rách rá»i phần trước thân nên ở đó cá»§a nạn nhân vẫn còn chút Ãt cá»§a sá»± pháºp phồng thoi thóp.
Äiá»n Hồ tiến đến sá» mÅ©i và chạm và o uyển mạch tay cá»§a nạn nhân tất cả Ä‘á»u ngưng Ä‘á»ng, chỉ có chá»— tâm thất là pháºp phồng pháºp phồng.
Äiá»n Hồ cau mà y :
- Giống như là Quy Tức Äại Pháp cá»§a Côn Luân phái ?
Phương Băng kinh ngạc :
- Sao công tỠbiết ?
Äiá»n Hồ trầm ngâm :
- VỠđây là tuyệt há»c duy nhất giúp má»™t ngưá»i lúc tháºt sá»± lâm nguy có thể trá tá», khiến ai thoạt nhìn cÅ©ng ngỡ đó là má»™t thi thể. Tại hạ biết vì có má»™t Äại tá»· kết nghÄ©a, hiện là Chưởng môn nhân môn phái Côn Luân. Xem ra đã có việc cần phái nhỠđến Äại tá»· rồi.
Phương Băng xuýt xoa :
- Hóa ra công tá» là ngưá»i tháºt sá»± quảng giao, kết thân cả Chưởng môn má»™t Äại phái. Có phải công tỠđịnh nhá» vị Äại tá»· đó giúp ngưá»i nà y sá»›m khôi phục sinh cÆ¡, không chỠđến lúc Äại pháp Quy Tức tá»± hóa giải ?
Äiá»n Hồ lo chỉnh trang lại y phục cho nạn nhân :
- Vẫn còn má»™t nguyên do nữa, là chân kinh Quy Tức Äại Pháp cá»§a Côn Luân để bị lá»t và o tay Bạch Cốt Môn. Vì nếu ngưá»i nà y tỉnh lại ắt sẽ cho Côn Luân phái biết manh mối để thu hồi bà kÃp.
Phương Băng cau mà y :
- Công tá» thá» Ä‘oán xem vì sao ngưá»i nà y nguyên là ngưá»i Tá» Y Há»™i lại am hiểu Quy Tức Äại Pháp.
Äiá»n Hồ nhấc thân hình bất động cá»§a nạn nhân đặt lên vai :
- Có hai cách giải thÃch. Thứ nhất, trước khi được gia phụ thu nháºn, có lẽ ngưá»i nà y từng là môn hạ và o loại tin cẩn cá»§a Chưởng môn môn phái Côn Luân. Äiá»u nà y sẽ do Ä‘Ãch thân Chưởng môn phái Côn Luân minh định. Còn thứ hai, Ä‘iá»u nà y hệ trá»ng hÆ¡n, là Há»™i Chá»§ Tá» Y Há»™i hiện nay ắt có quan hệ máºt thiết vá»›i Bạch Cốt Môn, có thể là hảo bằng hữu. Äến ná»—i được Äạo ác ma Bạch Cốt U Linh cho xem qua chân kinh Quy Tức Äại Pháp. Và vì muốn bảo toà n lá»±c lượng cho Tá» Y Há»™i, đến lượt Há»™i Chá»§ chá»n má»™t và i nhân váºt tin cẩn, truyá»n cho Äại Pháp Quy Tức. Không may cho lão, má»™t trong những ngưá»i lão chá»n lại là nháºn váºt vẫn trung thà nh vá»›i gia phụ. Nếu nà y là lá»i suy Ä‘oán đúng thì quả là đòn Ä‘au cho lão Há»™i Chá»§. Lão đã bị gáºy ông Ä‘áºp lưng ông.
Không sai. Nhưng bản nhân sẽ sá»a chữa sai lầm đó ngay bây giá». Hà ... hà ...
Vút...
Nhìn má»™t Tá» Y Nhân vừa bất ngá» xuất hiện, Äiá»n Hồ kinh hoảng, vá»™i gá»i Phương Băng:
- Cô nương mau chạy đi. Cả hai ta dù hợp lực vẫn không là đối thủ của lão.
Há»™i Chá»§ Tá» Y Há»™i tháºt ngạo nghá»…, cứ đứng nguyên vị nhìn Phương Băng :
- Tiểu tá» nói rất đúng. Bản nhân hôm nay sẽ phá lệ, dung cho tiểu liá»…u đầu ngươi con đưá»ng sống. Hãy Ä‘i mau, trước khi bản nhân thay đổi ý định.
Phương Băng bối rối nhìn Äiá»n Hồ :
- Chúng ta tuy bình thủy tương phùng...
Äiá»n Hồ vá»™i xua tay hối thúc :
- Äã có cÆ¡ há»™i, sao cô nương còn chưa chạy ? Tại hạ quyết không trách gì cô nương. Trái lại, nếu cô nương không chạy, tại hạ sẽ tá»± trách thân vì để hệ luỵ đến cô nương. Äi Ä‘i !
Phương Băng gáºt đầu, mắt lấm lét nhìn lão Há»™i Chá»§ :
ÄÆ°á»£c, tiểu nữ sẽ Ä‘i. Xin công tá» bảo trá»ng.
Vút...
Nhìn Phương Băng bá» Ä‘i, lão Há»™i chá»§ cưá»i sặc sụa :
- Mạng ngươi váºy là há»ng rồi. Nếu còn tâm nguyện gì chưa hoà n thà nh, hãy để đến kiếp sau váºy. Ha... ha...
Äiá»n Hồ vẫn mang thân hình bất động ná» trên lưng, háºm há»±c nhân nhân váºt độc ác, đã dụng mưu hại chết biểu thúc.
- Ta biết sẽ khó tránh khá»i tai kiếp nà y, sao lão không má»™t lần cho ta biết rá» phương danh ?
Lão từ từ tiến đến :
- Ngươi có biết cÅ©ng vô Ãch. Vã lại...ha... ha...đâu phải chỉ có má»™t mình ngươi, khắp giang hồ nà y chắc không má»™t ai còn nhá»› đến há» Khương là há» có xuất xứ từ nÆ¡i nà o cả. Ha... ha...
Nhân lúc lão cưá»i, Äiá»n Hồ bất ngá» quay ngươi bá» chạy.
Vút...
Lão láºp tức Ä‘uổi theo :
- Biết chạy cũng không thoát, ngươi còn miễn cưỡng là m gì. Hừ ?
Nhưng chạy chỉ là kế dẫn dụ cá»§a Äiá»n Hồ mà thôi. Và trong chợp mắt, Äiá»n Hồ quay ngươi lại :
- Không miá»…n cưỡng thì ta là m gì có cÆ¡ há»™i nà y ? Äỡ !
Soẹt !
Không dá»… thấy tia kim vang xuất hiện và o thá»i Ä‘iểm gần Ngá» như thế nà y, nhưng tiếng động khẽ và tiếng rÃt gió kịp là m do lão Há»™i Chá»§ cảnh giác.
Lão lùi lại khá nhanh, tuy váºy ngá»±c áo lão cÅ©ng bị thá»§ng má»™t lá»— nhá», đủ là m lão phẫn ná»™ gầm vang.
- Ngươi tháºt đáng chết, không chỉ má»™t lần mà là trăm lần. Äỡ !!
Ào...
Luồng kình ánh Tá» Quang từ tay lão vừa xuất hiện, bá»—ng có má»™t trà ng cưá»i lanh lảnh vang đến vá»›i tốc độ nhanh không thể tưởng :
- Äừng quá ngông cuồng vá»™i như thế. Hãy dừng tay nà o. Ha... ha....
Và cÅ©ng vá»›i tốc độ nhanh tương tá»±, má»™t lá»±c đạo cá»±c mạnh chợt xuất hiện, cháºn đứng hoà n toà n luồng Tá» Quang cá»§a lão Há»™i Chá»§.
Ầm...
Má»™t Cung Trang phu nhân xuất hiện vá»›i phong thái tư dung bất phà m, khiến cả Äiá»n Hồ lẫn lão Há»™i Chá»§ cùng kinh ngạc. Nét mắt lão vụt trở nên sững sá» :
- Cung Chủ Thuỷ Phương Cung ?
Lá»i nháºn dạng cá»§a lão Há»™i Chá»§ là m Äiá»n Hồ bà ng hoà ng lùi lại.
Cung Trang phu nhân mỉm cưá»i :
- TỠY Hội đã bao phen gây khó khăn cho bổn Cung. Phải vất vả lắm bổn Cung Chủ mới có có hội cùng lão thất phu Hội Chủ ngươi trực diện đối đầu như thế nà y. Sao lão không tiếp tục động thủ ? Hay đã khiếp đảm, đinh thế nà y nạp mạng cho bổn Cung Chủ ?
Rồi không chá» lão Há»™i Chá»§ có phản ứng, Cung Trang phu nhân đã rÃt lên :
- Nếu đã váºy, bổn Cung Chá»§ sẽ không khánh sáo. Äỡ !
Ào...
Và tháºt bất ngá», lão Há»™i Chá»§ bá»—ng quay ngưá»i bá» chạy.
Vút...
Giáºn dữ, đương nhiên Cung Trang phu nhân vá»™i tung ngưá»i Ä‘uổi theo :
- Sao chưa đánh đã bỠchạy thế kia ? Nhưng đố lão chạy thoát ! Hừ !
Vút...
Diá»…n biến xảy ra quá nhanh khiến Äiá»n Hồ vẫn còn bà ng hoà ng ngÆ¡ ngác, cho dù hai nhân váºt đại cao thá»§ đó đã bá» Ä‘i từ lâu.
Äiá»n Hồ chỉ choà ng tỉnh, khi nghe thanh âm cá»§a Phương Băng bất ngá» vang lên :
- Thì ra Cung Trang phu nhân đó chúng là Cung Chủ Thủy Phương Cung như lần trước công tỠđã đoán.
Äiá»n Hồ giáºt mình :
- Cô nương vẫn chưa bỠđi ?
Nà ng cưá»i ngượng nghịu :
- Tiểu ná» không có khi phách, và thiếu cả nghÄ©a khà nữa, đúng không ? Quá ân háºn và đã bá» Ä‘i lúc công tá» lâm nguy, tiểu nữ đà nh lẻn quay lại. NhỠđó má»›i thấy cảnh công tỠđược cao nháºn trợ giúp.
Äiá»n Hồ cÅ©ng gượng cưá»i :
- Không như cô nương nghÄ© đâu. Äến tại hạ cÅ©ng bất ngá» vá» chuyện xảy ra. Vì Cung Chá»§ Thá»§y Phương Cung nguyên là thù nhân, không hiểu sao lần nà y lại bá» qua cho tại hạ.
Nà ng trố mắt :
- Công tá» có lầm không váºy ? Nếu là thù nhân sao Cung Chá»§ Thá»§y Phương Cung dưá»ng như không má»™t lần nhìn ngó gì đến công tá» ?
Äiá»n Hồ thở dà i :
- Theo tại hạ, chỉ có má»™t cách giải thÃch.
Là Cung Chá»§ Thá»§y Phương Cung vì chưa má»™t lần chạm mặt tại hạ nên lần nà y dù gặp vẫn không nháºn ra tại hạ là thù nhân. Bằng không...
Phương Băng xua tay :
- Công tá» còn quên má»™t Ä‘iá»u. Là vì cần đối phó vá»›i kẻ thù lợi hại nên Cung Chá»§ Thá»§y Phương Cung tạm thá»i không cáºp gì đến công tá».
Äiá»n Hồ giáºt mình và thán phục :
- Chắc là thế rồi. Cô nương quả cao minh, hÆ¡n tại hạ bá»™i phần. Và nếu là váºy, chúng ta Ä‘i thôi.
Phương Băng tán thà nh :
- Công tỠđịnh cứ thế nà y đi ngay đến Côn Luân phái ?
Biết nà ng ám chỉ nạn nhân bản thân vẫn Ä‘ang mang trên vai, Äiá»n Hồ bối rối :
- Tại hạ chưa kịp nghĩ ra cách nà o cả. Mong cô nương chỉ giáo.
Muốn thế nà o chỉ giáo, công tá» phá»§ ưng má»™t Ä‘iá»u kiện.
Äiá»n Hồ gì đầu :
- ÄÆ°á»£c má»™t nhân váºt cao minh như cô nương giúp ý, Ä‘iá»u kiện gì tại hạ cùng chấp thuáºn.
Nà ng bảo :
- Liệu công tá» có cưá»i không, vì nghÄ© nữ nhân nà o cÅ©ng có đôi chút tò mò ?
Äiá»n Hồ mỉm cưá»i :
- Có cưá»i thì cÅ©ng váºy thôi. Vđó là sá»± tháºt, nữ nhân nà o chẳng có dạ hiếu kỳ.
Nà ng chỉ tay và o chiếc há»™p Äiá»n Hồ vẫn khư khư giữ bên tay tả :
- Hãy cho tiểu nữ xem qua váºt đó.
Äiá»n Hồ lúng túng :
- Việc nà y...
Nà ng cưá»i lại :
- Nếu công tỠngại thì thôi. Tiểu nữ...
Äiá»n Hồ xua tay :
- Cô nương hiểu sai rồi. Kỳ thực là thế nà y...
Chá» nghe Äiá»n Hồ giải thÃch xong, Phương Băng hoà i nghi :
- Theo ý công tá», váºt bên trong há»™p sẽ Ä‘em lại bất tưá»ng cho bất kỳ ai nhìn và o ?
Äiá»n Hồ nhăn mặt :
- ChÃnh biểu thúc nói như thế, kiến tại hạ không thể không tin.
Nà ng cắn môi suy nghĩ, sau đó bảo :
- Váºy mà công tá» vắn khư khư mang bên ngưá»i. Chi bằng...
Äiá»n Hồ thoáng có hi vá»ng :
- Cô nương đã nghÄ© được cách mở chiếc há»™p và không ngại háºu quả xảy ra.
Nà ng bảo :
- Công tỠbảo là có Phi Thiên Kiếm Lệnh khá lợi hại ?
Vụt hiểu, Äiá»n Hồ gáºt đầu :
- Không sai. Quả đó là cách duy nhất mở chiếc há»™p nhưng vẫn đỠphòng Ä‘iá»u bất tưá»ng xảy ra.
Dứt lá»i, Äiá»n Hồ đặt chiếc há»™p xuống và lùi lại non trượng.
Nà ng kêu :
- Cà ng lùi xa cà ng tốt. Äứng như thế vẫn còn quá gần.
Äiá»n Hồ cưá»i khổ.
Tai hạ chân lực chưa kịp phục hồi. Và cho dù có vẫn không thể phát xạ kiếm khà quá một trượng rưỡi.
Nà ng thở hắt ra :
- Nếu thế thì thôi váºy. Tiểu nữ tháºt sá»± không muốn công tá» vì tiểu nữ mà mạo hiểm.
Äiá»n Hồ vẫn khăng khăng :
- ChÃnh tại hạ cÅ©ng muốn biết váºt bên trong là gì. Xin cô nương chá»› quá lo ngại.
Chợt Äiá»n Hồ nghe Phương Băng kêu thất thanh :
- Có ngưá»i đến ! á»’... chiếc há»™p ?!
ÄÆ°a mắt nhìn chiếc há»™p, Äiá»n Hồ thấy quả nhiên có ngưá»i đã lao đến và ngưá»i nà y vừa quáºt má»™t kình cá»±c mạnh và o Äiá»n Hồ, vừa ung dung chá»™p tay và o chiếc há»™p.
Thoáng nháºn ra nhân váºt đó, Äiá»n Hồ không những không nghÄ© cách Ä‘oạt lại chiếc há»™p mà còn tá»± ý nhảy lùi vá». Bất quá, Äiá»n Hồ chỉ hô hoán :
- Tiểu sư muá»™i đâu ? Váºt trong há»™p là váºt bất tưá»ng, hãy bảo Tiểu sư muá»™i đừng tùy tiện mở ra xem.
Phương Băng nhảy đến, chá»™p và o vai Äiá»n Hồ :
- Chỉ là má»™t lão nhân, sao công tỠđỠcáºp đến Tiểu sư muá»™i nà o ở đây ?
Äúng như Phương Băng nói, nhân váºt vừa bất ngá» xuất hiện Ä‘oạt chiếc há»™p chÃnh là má»™t lão nhân đã xấp xỉ niên ká»· thất tuần. Và sau khi đà đoạt chiếc há»™p, Lão nhân cưá»i sùng sục :
- Äã là váºt có xuất xứ từ Phi Thiên Bảo, đừng dá»a tay đây là váºt chỉ Ä‘em lại bất tưá»ng. Äể ta thá» mở cho ngươi xem. Ha... ha...
Chiếc há»™p đã bị lão nhân mở ra. Và tháºt lạ, vẫn không có Ä‘iá»u xảy ra từ chiếc há»™p hoặc gây háºu quả cho ngưá»i mở.
Tuy váºy, kỳ lạ thay, lão nhân ná» bá»—ng tá» ra bà ng hoà ng và đôi mắt thì cứ nhìn chăm chằm và o lòng há»™p. Chỉ má»™t thoáng sau, đôi tay lão bá»—ng run bắn lên, là m cho chiếc há»™p từ tay lão bá»—ng rÆ¡i xuống, khiến cho và i ba váºt kỳ lạ từ trong đó lăn lông lốc ra ngoà i.
Cạch !
Tiếng động do chiếc há»™p rÆ¡i chạm đất gây ra là m lão nhân ná» bừng tỉnh và tháºt nhanh, lão khom ngưá»i xuống nhưng chỉ nhặt vá»n vẹn má»—i má»™t váºt trong số những váºt từ chiếc há»™p lăn ra.
Äiá»n Hồ tinh mắt nhấn biết đó là váºt dù nhá» nhưng vẫn mang đủ hình dạng gồm tám cạnh bằng nhau. Và Äiá»n Hồ nghe lão nhân ná» run giá»ng thốt lên những lá»i lẩm nhẩm :
- Bát Quái Phù ?! Äã lâu huynh đệ ta vẫn kiếm tìm, cá»› sao lại xuất hiện ở đây ?
Äiá»n Hồ chợt nghe có tay Phương Băng chạm và o từ phÃa sau, tiếp đó là tiếng thì thà o cá»§a nà ng :
- Bát Quái Môn, chuyện vá» Ä‘ao pháp gá»i là Bát Quái Äao. Thì ra lão là ngưá»i Bát Quái Môn.
Tiếng thì thà o của Phương Băng bị lão nhân phát giác.
Lão đứng lên, quắc mắt nhìn Äiá»n Hồ :
- Giải thÃch Ä‘i, sao Bát Quái Phù nà y lá»t và o tay phụ thân ngươi, Bảo Chá»§ Phi Thiên Bảo.
Äiá»n Hồ chưa kịp đáp thì nghe Phương Băng lên tiếng nói há»™ :
- Lão há»i sao nghe lạ ? Äến bên trong há»™p có chứa những váºt gì, Äiá»n công tá» còn chưa rõ, sao có thể am hiểu xuất xứ cá»§a những váºt đó ?
Lão giáºn dữ, quát át Phương Băng :
- Ta chưa há»i đến tiện tỳ ngươi. Äừng là m ta động ná»™, mạng ngươi e khó bảo toà n.
Äiá»n Hồ cảm thấy lo cho Phương Băng, vá»™i lên tiếng :
- Phương cô nương chỉ nói lên những nháºn định bà ng quan, lại là những nháºn định đúng. Nghe hay không nghe thì tùy, cá»› sao tiá»n bối lấy đó là m giáºn ?
Lão nhìn Äiá»n Hồ bằng ánh mắt độc ác :
- Nhưng dù sao ngươi cÅ©ng là háºu nhân cá»§a Äiá»n Tuấn, ta khuyên ngươi chá»› vá»™i chối bá» trách nhiệm và cần phải đưa ra lá»i giải thÃch vá» nguyên nhân phụ thân ngươi có váºt nà y. Bằng không...
Phương Băng cưá»i lạt :
- Bằng không thì sao ? Äừng nghÄ© công phu Bát Quái Môn là đủ để dá»a ngưá»i.
Äiá»n Hồ thất kinh, vá»™i lôi Phương Băng lùi lại :
- Lão Ä‘ang là má»™t trong Thanh Thà nh Lục Kiếm, đã luyện qua công phu Thạch Chung rất lợi hại. Xin cô nương chá»› dạy khÃch ná»™ lão.
Trà ng cưá»i cá»§a Äoà n Bá»™i CÆ¡ bá»—ng vang đến :
- Hóa ra Äiá»n Hồ ngươi vẫn chưa quên Ä‘iá»u đó. Nhưng chưa phải đã hết đâu, vì giỠđây bá»n ta còn có thêm những thần váºt là Thất Linh Tiểu Phi Kiếm. Do đó ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn có lá»i giao phó như Äại Thúc Tổ ta vừa đỠxuất. Kẻo mạng ngươi e khó bảo toà n. Ha... ha...
Cùng vá»›i Äoà n Bá»™i CÆ¡ là năm lão nhân nữa cùng xuất hiện. Những lão nhân nà y đến liá»n chia nhau nhặt nhạnh những váºt còn lại đã từ chiếc há»™p rÆ¡i ra. Há» lần lượt lên tiếng :
- Má»™t hạt Xá Lợi Pháºt cá»§a Thiếu Lâm ?!
- Như mẩu vải nà y được cắt ra từ một đạo bà o ?!
- Úy ! Váºt nà y trong rất quen. Lại có khắc hai chữ Hoa SÆ¡n nữa ? Lạ tháºt.
Trong đó có một lão nhân đã cầm chiếc hộp rỗng trên tay. Và lão nhân nà y kêu :
- Ở lá»›p lụa bên trong như có tá»± dạng nà y, lão Äại. Lúc nãy lão không thấy sao ?
Bá»n há» liá»n tranh nhau nhìn và o chiếc há»™p. Nhưng Äoà n Bá»™i CÆ¡ nhanh hÆ¡n, đã vươn tay giáºt lấy mảnh lụa được lót bên trong chiếc há»™p. Nà ng bảo :
- Lục vị thúc tổ mắt Ä‘á»u kém, để tiểu nữ xem há»™ cho.
HỠđể yên cho nà ng lấy mảnh lụa và có ý chá» nghe nà ng Ä‘á»c, xem bên trong có những tá»± dạng gì.
Nà o ngá», sau khi nhìn lướt qua, Äoà n Bá»™i CÆ¡ vừa báºt cưá»i vừa thản nhiên há»§y bá» mảnh lụa :
- Chỉ là những lá»i nhảm nhÃ, cà ng Ä‘á»c cà ng buồn cưá»i. Ha... ha...
Lục lão Thanh Thà nh và Äiá»n Hồ nghe thế Ä‘á»u ngÆ¡ ngác. Chỉ có Phương Băng do nghi ngá» nên kêu lên :
- Dù cô nhảm nhà đến mấy, Ãt ra cô nương cÅ©ng nên cho ngưá»i khác xem má»›i phải, sao chưa gì đã há»§y hoại ? Trừ phi...
Äoà n Bá»™i CÆ¡ sừng sá»™ :
- Trừ phi thế nà o ? Tiện tỳ ngươi là ai ? Có tư cách gì nói xen và o ?
Äiá»n Hồ bảo :
- Tiểu sư muội, phương cô nương nguyên là bằng hữu của ta...
Äoà n Bá»™i CÆ¡ quát :
- Câm ngay. Ai là Tiểu sư muá»™i cá»§a ngươi ? Và cùng chá»› Ä‘em bằng hữu ngươi ra dá»a Äoà n Bá»™i CÆ¡ nà y.
Phương Băng báºt cưá»i :
- Hóa ra đây là Tiểu sư muá»™i cá»§a Äiá»n Hồ công tá». Thảo nà o công tá» vì quá mừng khi bất ngá» há»™i ngá»™ cố nhân nên không biết rằng có lẽ vị Tiểu sư muá»™i quý hóa đã há»§y độ bằng chứng có thể rất có lợi cho riêng mình công tá».
Äoà n Bá»™i CÆ¡ biến sắc :
- Nha đầu ngươi không được hồ đồ, khẩu xuất ngôn cuồng. Bằng chứng gì, ngươi bảo sẽ cho có lợi cho Äiá»n Hồ chứ ?
Phương Băng cháºm rãi đáp :
- Thì cứ lý lẽ mà suy, chiếc há»™p là do phụ thân Äiá»n Công tá» giao cho biểu đệ Äiá»n Hạ Du cất giấu, lại còn bảo sẽ có lợi cho Tá» Y Há»™i sau nà y. Thêm nữa, giỠđã rõ những váºt còn lại là có liên quan đến Thiếu Lâm - Hoa SÆ¡n - Võ Äang. Ba phái từng có ngưá»i gia nháºp và là m trợ thá»§ cho Bạch Cốt Môn. Tá» Y Há»™i luôn đối láºp Bạch Cốt Môn, đủ hiểu đó là những váºt sẽ gây bất lợi cho lão ác ma U Linh Bạch Cốt. Váºy thì lá»i lẽ trong mảnh lụa kia là gì nếu không là lá»i giải thÃch vì sao phụ thân Äiá»n công tá» có được những váºt nà y ? Và cô nương vì không muốn Äiá»n Công Tá» có cÆ¡ há»™i thoát khá»i oan tình nên cố ý há»§y bá» mảnh lụa. Äúng không ?
Äiá»n Hồ chưa kịp tỠý thán phục những suy luáºn cao minh cá»§a Phương Băng thì nghe Äoà n Bá»™i CÆ¡ cưá»i khanh khách :
- Hay cho nha đầu giá»i ngụy biện, chỉ tiếc ngươi đã Ä‘oán sai thà nh ý cá»§a ta dà nh cho Äiá»n Hồ. Ha... ha...
Äiá»n Hồ kinh ngạc :
- Äoà n cô nương đã là m gì mà bảo là vì tại hạ nên có thà nh ý ?
Äoà n Bá»™i CÆ¡ khinh khỉnh nhìn Äiá»n Hồ :
- Vì ngươi có một hảo bằng hữu quá ư tốt bụng, nên chớ trách ta phải tiết lộ nội dung những gì có ghi trên mảnh lụa.
Äoạn nà ng đưa mắt nhìn lần lượt Lục Lão :
- Tiểu nữ tá»± biết tá»™i vì đã cố tình che chở cho Äiá»n Hồ. Kỳ thá»±c trong mảnh lụa cho biết, kẻ đã chiếm Ä‘oạt và cho những váºt nà y và o chiếc há»™p chÃnh là ...
Äang nói, Äoà n Bá»™i CÆ¡ bá»—ng đổi giá»ng, quát vang :
- Ngươi không muốn nghe sao ? Chạy đi đâu chứ ?
Nà ng quát như thế vì bất ngá» Phương Băng quay ngưá»i bá» chạy.
Quát xong, Äoà n Bá»™i CÆ¡ lại khinh khỉnh cưá»i mai mỉa Äiá»n Hồ :
- Ngươi có bằng hữu tốt tháºt đấy. Chỉ giá»i khÃch bác ta, sau đó bá» chạy, để lại háºu quả cho má»™t mình ngươi gánh chịu.
Hừ...
Äiá»n Hồ cưá»i u uất :
- Nếu Phương cô nương không lo tháo chạy, có lẽ chỉ một lúc nữa vô phương tẩu thoát.
Äoà n Bá»™i CÆ¡ cau mà y :
- Ngươi muốn ám chi Ä‘iá»u gì ?
Äiá»n Hồ thở dà i, vá»›i nét mặt vẫn khắc khổ như thuở nà o :
- Äúng là ta hết lần nà y đến lần khác Ä‘á»u bị nà ng lấn lướt. Thế nà ng tưởng ta không hiểu nà ng Ä‘ang định dẫn đến chuyện gì sao ? Phương cô nương nói chẳng sai, đúng là nà ng đã há»§y Ä‘i má»™t bằng chứng chỉ có lợi cho ta. Không những thế, bây giá» nà ng còn định đảo Ä‘iên Hắc Bạch, nói những việc đó là do phụ thân ta gây ra, chá»§ ý là dồn ta và o tỠđịa. Vì sao nà ng vẫn mãi háºn ta đến thế chứ ?
Äoà n Bá»™i CÆ¡ tái mặt :
- Ngươi dám bảo ta đảo Ä‘iên Hắc Bạch ư ? Äúng là ta có đảo Ä‘iên, nhưng là lúc nãy kia. Vì kỳ thá»±c, theo tá»± dạng trong mảnh lụa có ghi, chÃnh phụ thân ngươi là ngưá»i đã gây ra những chuyện nà y. Há»§y diệt Bát Quái Môn để chiếm Ä‘oạt Bát Quái phù. Lúc nãy ta đảo Ä‘iên là vì muốn che chở ngươi. Äã không hiểu lại còn oán trách ngược lại ta sao ? Há» ?
Lá»i tiết lá»™ cá»§a Äoà n Bá»™i CÆ¡ là m cho Lục Lão Thanh Thà nh cùng động ná»™. Nhưng há» chưa kịp phát tác thì giữa đương trưá»ng bá»—ng có má»™t bóng Hoà ng y xuất hiện.
Và ngay khi xuất hiện, bóng Hoà ng Y cùng lên tiếng :
- Äoà n cô nương còn nhá»› ta chứ ?
Äoà n Bá»™i CÆ¡ giáºt mình :
- Hoà ng Y nữ lang ? ! Cô nương đến bất ngá» thế nà y ắt là có Ä‘iá»u muốn chỉ giáo ?
Hoà ng Y nữ lang vá»›i má»™t vuông lụa che kÃn mặt chợt phì cưá»i và đưa tay chỉ và o Äiá»n Hồ :
- Chỉ giao thì không dám, nhưng ta có việc cần đến y. Nếu Äoà n cô nương còn nghÄ© đến ân tình thuở nà o ở Thá»§y Trung Tiên Bồng Nhược Trang thì xin đừng ngăn cản ta đưa y Ä‘i.
Äoà n Bá»™i CÆ¡ cưá»i ngượng :
- Ân cứu mạng lúc trước, Äoà n Bá»™i CÆ¡ nà o dám quên. Nhưng chỉ tiếc việc nà y không phải do tiểu nữ là m chá»§. Và y Ä‘ang có việc cần phải giao phó vá»›i lục vị Thúc Tổ đây.
Hoà ng Y nữ lang liếc mắt nhìn Lục Lão :
- HỠlà Lục vị Thúc Tổ của cô nương, lẽ nà o cô nương không xin hỠân chuẩn cho một lần ?
Má»™t trong Lục Lão hắng giá»ng :
- Cô nương là ai ? Nguyên do nà o khiến cô nương muốn tranh già nh tiểu tá» kia vá»›i bá»n ta ?
Hoà ng Y nữ lang định đáp, bá»—ng nghe Äiá»n Hồ cưá»i dà i :
- Äiá»n Hồ nà y dù sao cÅ©ng là nam nhi đại trượng phu, không lẽ không tá»± biết lo cho sinh mạng, cứ để bá»n nữ nhi lần lượt định Ä‘oạt thay ? Äa tạ Phương cô nương đã có mỹ ý. Nhưng ân tình nà y tại hạ quyết không nháºn. Vì tại hạ nháºn là m sao được mà nháºn ? Ha... ha...
Hoà ng Y nữ lang cau mà y....
Còn Äoà n Bá»™i CÆ¡ thì thất sắc, há»i vá»›i giá»ng bán tÃn bán nghi :
- Äiá»n Hồ ngươi bảo sao ?Hoà ng Y nữ lang mà là nha đầu há» Phương vừa bá» Ä‘i ?
Há»i cÅ©ng bằng đáp, Äoà n Bá»™i CÆ¡ vá»™i hất tay ra hiệu cho Lục Lão Thanh Thà nh :
- Chúng định dùng kế đá ngụy để giải cứu cho nhau. Phiá»n Lục vị Thúc Tổ cho cả hai nếm mùi lợi hại.
Lục Lão liá»n xông đến, khiến Hoà ng Y nữ lang chỉ còn biết giáºm chân than phiá»n :
- Ngươi gì đâu lúc hồ đồ thì không ai bằng, khi thì nhanh nhẩu đoảng, không ai đánh cung khai. Thôi thì ta cứ để mặc kệ ngươi. Muốn bị Tiểu sư muội là m tình là m tội gì cũng kệ. Hừ.
Biết ý Hoà ng y nữ lang định bá» Ä‘i, hai lão nhân trong Lục Lão liá»n xông đến ngăn lối :
- Cô nương muốn chạy đã muá»™n rồi. Trừ phi tháºt sá»± có bản lãnh, vượt qua Thạch Chung công phu cá»§a bá»n ta. Äỡ !
Cả hai dùng tay thay cho lợi khÃ, sá» Ä‘ao pháp vây áp má»™t mình Hoà ng Y nữ lang.
Diá»…n đến nà y khiến Äiá»n Hồ phẫn ná»™, báºt gầm lên tháºt to :
- Má»i chuyện hư thá»±c thế nà o, ắt sau nà y sẽ sáng tá». Còn bây giá», nếu vị nà o dám ngăn cản ta, xin nói trước, đừng trách Äiá»n Hồ nà y không khách sáo.
Hoà ng Y nữ lang chợt cưá»i khÃch bác Äiá»n Hồ :
- Äã bị dồn và o tỠđịa, Äiá»n Hồ ngưá»i còn vì Tiểu sư muá»™i, lo lắng cho sinh mạng cá»§a mấy lão tuổi đã gần đất xa trá»i đến thế sao ? Còn cho gì nữa chưa chịu dùng ngay Phi Thiên Kiếm Lệnh ?
Äúng là Äiá»n Hồ không nỡ phát xạ tia kim quang gá»i là Phi Thiên Kiếm Lệnh để đối phó vá»›i mấy lão Thanh Thà nh. Vì thế , lá»i cá»§a Äiá»n Hồ chỉ cà ng là m cho mấy lão Thanh Thà nh xông lướt đến, bắt đầu uy hiếp sinh mạng Äiá»n Hồ.
Còn Ä‘ang lưỡng lá»±, Äiá»n Hồ bá»—ng thất kinh vì phát hiện thân hình bắt động Ä‘ang do Äiá»n Hồ vác trên vai chợt có sá»± nhÃch động.
Và tiếp đó, diển biến xẩy ra khá nhanh, thân hình ná» bá»—ng tá»± chuôi xuống, để báºt lên má»™t tiếng quát đầy phần ná»™ :
- Ngỡ ai, chỉ là những lão xuẩn động Thanh Thà nh phái muốn chết. Xem chưởng của ta !
Ầm...
Ở đằng kia Hoà ng Y nữ lang cưá»i hinh hÃch :
- Nói rất hay, mà xuất thá»§ lại còn hay hÆ¡n. Các hạ hãy thay chá»§ nhân Phi Thiên Kiếm Lệnh, cho bá»n xuẩn động biết thế nà o là lợi hại Ä‘i. Ha... ha...
Äoà n Bá»™i CÆ¡ giáºn dữ quát thét ầm lên :
- SỠdụng phi kiếm, giết hết lũ đó mau, Lục vị Thúc Tổ !
Äiá»n Hồ cÅ©ng giáºn theo cách riêng, vá»™i quát :
- Mong bằng hữu lùi lại cho. Äây là lệnh đấy, lệnh cá»§a Phi Thiên Kiếm Lệnh đây !
Chưa kịp xuất phát tia kim quang để là m tăng uy lá»±c cá»§a mệnh lệnh, Äiá»n Hồ bá»—ng nghe ở phÃa kia Hoà ng Y nữ lang bá»—ng cưá»i rú lên :
- A.. trong chiếc há»™p vẫn còn ẩn tá»± dạng. Äể xem nà o.
Äiá»n Hồ đưa mắt nhìn và kinh ngạc tháºt sá»±. Vì không hiểu bá»—ng cách nà o Hoà ng Y nữ lang đã chiếm Ä‘oạt chiếc há»™p và đang vừa linh hoạt lẩn tránh từng chiêu thức cá»§a Nhị lão vừa tìm cách Ä‘á»c những tá»± dạng được in ngược trong chiếc há»™p, như thế nà y :
- "Äại há»a tháºt sá»± cho Võ lâm, à ...à ... không chỉ là Bạch Cốt Môn. Ta đã phát hiện.. phát hiện má»™t nhân váºt Ä‘ang ngấm ngắm câu kết... câu kết vá»›i các phái như Thanh Thà nh...
Äoà n Bá»™i CÆ¡ vá»™i tung ngưá»i lao áºp và o Hoà ng Y nữ lang :
- Ta bất chấp ngươi là Hoà ng Y nữ lang tháºt hay giả, Phương Băng ngươi phải chết. Äỡ !
Ào...
Phương Băng - chÃnh là Hoà ng Y nữ lang lúc nà y - vụt cưá»i khanh khách và nhẹ nhà ng uyển chuyển lách tránh chiêu công cá»§a Äoà n Bá»™i CÆ¡ :
- Chẳng trách Äoà n Bá»™i CÆ¡ ngươi chưa gì đã lo há»§y bá» mảnh lụa. Chỉ vì tá»± dạng tên đó đã cho biết chÃnh Thanh Thà nh phái có góp phần táºn diệt Bát Quái Môn. Quả là điá»u không ai ngá». Ha... ha...
Äịnh lao đến nữa, Äoà n Bá»™i CÆ¡ bá»—ng nghe có tiếng má»™t trong Lục Lão quát Bá»™i CÆ¡ !
Hãy để nà ng ta Ä‘á»c tiếp Ä‘i nà o. Trừ phi những lá»i đó là sá»± tháºt, nên ngươi không muốn bá»n ta thấu hiểu ná»™i tình.
Äoà n Bá»™i CÆ¡ phung phịu dừng thân lại :
- Ả chỉ bịa đặt ra những Ä‘iá»u nhảm nhÃ. Lục vị Thúc Tổ muốn nghe cứ nghe, miá»…n đừng lầm kế ly gián cá»§a ả là được.
Phương Băng cưá»i khẩy, chợt ném chiếc há»™p cho má»™t trong nhị lão nãy giá» vẫn vây án nà ng :
- Có biết là bịa đặt hay không, bá»n lão nên tá»± Ä‘á»c thì hÆ¡n. Hừ !
Vừa cầm chiếc há»™p trên tay, lão nhân nà y liên gáºt đầu :
- Quả nhiên có tá»± dạng đã thắm ngược và o lần vải bên trong. Äể ta thá» Ä‘á»c ngược xem nà o.
Nghe thế, cả sáu lão cùng châu đầu nhìn và o chiếc hộp.
Trong khi đó, dù phát hiện Äoà n Bá»™i cÆ¡ Ä‘ang len lén bá» Ä‘i nhưng Äiá»n Hồ vẫn vá» như không thấy.
Äã váºy, khi thấy Phương Băng định hô hoán, vì nà ng cÅ©ng phát hiện hà nh vi cá»§a Äoà n Bá»™i CÆ¡. Äiá»n Hồ còn tiến lại, dùng ánh mắ cầu khẩn, van xin nà ng dừng gây kinh động.
Phương Băng giáºn dữ, tá»± lá»™t bá» vuông lụa che mặt, cho Äiá»n Hồ nhìn thấy nét mặt tháºt sá»± giáºn dữ cá»§a nà ng. Tuy váºy, nà ng vẫn không hô hoán. Chỉ đến lúc Äoà n Bá»™i CÆ¡ đã Ä‘i tháºt khuất, nà ng má»›i hừ lạt má»™t tiếng, sau đó háºm há»±c bá» Ä‘i, không má»™t lá»i cáo biệt Äiá»n Hồ.
Mãi đến lúc đó Lục Lão má»›i phẫn ná»™ đưa mắt tìm kiếm Äoà n Bá»™i CÆ¡.
Không thấy Bá»™i CÆ¡, Lục Lão quay sang trút giáºn và o Äiá»n Hồ :
- Là ngươi đã đồng lõa, để nha đầu há» Äoà n ung dung bá» Ä‘i ?
Äiá»n Hồ cưá»i lạt :
- Thế chư vị muốn sao ? Muốn tại hạ là sư huynh, nhẫn tâm nạp mạng Tiểu sư muá»™i cho chư vị ư ? Hạng ngưá»i thiếu nghÄ©a khà như thế, chưa đến lượt tại hạ đâu.
Má»™t lão cưá»i gằn :
- Váºy ngươi không nghÄ©, chÃnh vì hà nh vi nà y cá»§a ngươi, bá»n ta sẽ lấy mạng ngươi sao.
Äiá»n Hồ báºt cưá»i, ngạo nghá»… :
- Mở miệng ra là đòi lấy mạng ngưá»i, tÃnh khà cá»§a chư vị như thế, không hiểu sao trước kia gia phụ lại vì oan tình cá»§a Bát Quái Môn mà phải tá»± thân, lo thu tháºp những chứng cứ nà y ? Chư vị thá» nghÄ© lại xem, vì sao váºy ?Ha... ha...
Lục Lão biến sắc, sau đó nhìn nhau và bẽn lẽn cúi đầu bỠđi.
Äiá»n Hồ thấy váºy chợt kêu :
- Cháºm đã !
Một Lão quay lại :
- Nếu ngươi gá»i để tiếp tục mạt sát bá»n ta...
Äiá»n Hồ xua tay :
- Không phải như tiá»n bối nghÄ©. Tại hạ gá»i là có má»™t Ä‘iá»u, thiết nghÄ©, cần phải nhắc chư vị.
Lão nỠnặng mặt :
- Muốn bá»n ta tha cho ả há» Äoà n ư ? Äừng hòng.
Äiá»n Hồ cưá»i lại :
- Tiá»n bối đừng phà công Ä‘oán bừa nữa. Là thế nà y, Thất Linh Tiểu Phi Kiếm tuy lợi hại nhưng không phải là không có khắc tinh. Chỉ mong chư vị cân nhắc, đừng quá lạm sát mà tá»± mua há»a và o ngưá»i. Äó là những gì tại hạ cần nhắc. Hết rồi, xin tiá»…n chư vi Ä‘i.
Lão ná» bá» Ä‘i, miệng cưá»i vang :
- Muốn khắc chế Äao Phá»§ Thạch Chung ư ? Ngươi đừng quá tá»± đỠcao như váºy. Ha... ha...
Chá» bá»n Lục Lão Thanh Thà nh bá» Ä‘i cả, Äiá»n Hồ thở dà i, quay ngưá»i nhìn Tá» Nhân vẫn Ä‘ang nghiêm cẩn chá» phÃa sau.