04-09-2008, 11:13 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Quyển 19 - Chương 1
Äá»™ng Khai Vân Thiên
Dịch vivarichmount
Nguồn: ***************.org
Thá»i gian có thể là m tiêu tan ý chà cá»§a con ngưá»i, nhưng thá»i gian cÅ©ng có thể thúc đẩy ngưá»i ta nhanh chóng đạt thà nh nguyện vá»ng.
Ngà y mà Võ lâm tứ đại thế gia thà nh công trong việc khai quáºt thông lá»™ và o động huyệt thì đã là chuyện cá»§a ná»a tháng sau. Lúc ấy má»i ngưá»i vui mừng xông mạnh và o trong Phong Khiếu động, nhưng ngoà i mấy mẫu xương cá và má»™t Ãt vải vụn vun vãi trên đất ra, tất cả những ngưá»i trong động Ä‘á»u biến mất.
Ãnh há»a quang chiếu sáng khắp toà n động, nhưng trong lòng má»i ngưá»i Ä‘á»u trở nên u ám.
“Tại sao lại không thấy tá»· phu nhỉ?†Hoa Tiểu Ba cất tiếng há»i, khiến cho má»i ngưá»i Ä‘ang sá»ng sá» Ä‘á»u bừng tỉnh lại.
“Oa…..†Äá»™t nhiên, ở trong động vang lên tiếng nữ nhân khóc.
“Bõm, bõm†và i tiếng vang lên, mấy nam nhân nhảy và o trong đầm nước xem xét. Chỉ chốc lát sau, Tứ Cẩu nổi lên, nói: “Dưới đầm không có thi thể nà o cả, bá»n Hi Bình nhất định là không bị chết.â€
Sau khi đám nam nhân ra khá»i đầm nước, Hoà ng Äại Hải nói: “Xem ra có lẽ đại ca đã ra khá»i động rồi, nhưng cái động nà y đã bị bÃt kÃn, y có thể ra khá»i bằng đưá»ng nà o chứ? Mà nếu đã ra khá»i động rồi thì tại sao lại không đến tìm chúng ta chứ?â€
Lạc Thiên từ lúc và o trong động đã hồi há»™p lo lắng không thôi. Hắn đã sá»›m an bà y rất ngưá»i mai phục ở bên ngoà i cá»§a Phong Khiếu động, chỉ cần khi tiến và o động mà phát giác ra bá»n Hi Bình vẫn còn sống thì sẽ láºp tức phát động công kÃch ngay, nhưng vá»›i tình trạng không thấy má»™t bóng ngưá»i, cả má»™t xác chết cÅ©ng không thấy nốt, khiến cho lòng hắn cảm thấy nhẹ nhà ng Ä‘i rất nhiá»u. Nhưng, đồng thá»i vá»›i sá»± nhẹ nhá»m đó cÅ©ng mang đến má»™t ná»—i lo khác…..
Một khi hắn không phát động cuộc ám toán, những kẻ mai phục ở bên ngoà i không thấy trong động có động tĩnh gì, thì sẽ tưởng rằng Hoà ng Hi Bình đã chết, tất sẽ y theo kế hoạch ban đầu mà lặng lẽ rút lui.
Từ Bạch Lá»™ nói: “Chà ng….có khả năng lại chÆ¡i trò thất tung vá»›i chúng ta.â€
Thiên Phong Song Kiá»u từ sau chuyến du hà nh vá»›i Hi Bình, hai nà ng vẫn nhá»› việc hắn thưá»ng hay biến mất vô cá»›.
Chúng nữ nghe Từ Bạch Lá»™ bảo rằng hắn không chết, nên trong lòng cÅ©ng nhẹ nhá»m được má»™t chút, chỉ là chỠđợi má»i mòn bấy lâu, những tưởng là khi khai mở cá»a động xong thì sẽ được gặp Hi Bình ngay, ai ngỠđến lúc nà y lại không tìm được tung tÃch cá»§a hắn, trong lòng các nà ng vẫn còn nhiá»u phần ưu thương.
Những tiếng khóc sụt sùi bắt đầu nhỠdần, nhưng nước mắt lại không thể ngừng rơi.
Vưu Túy nói: “Chỉ cần chứng minh rằng chà ng vẫn chưa chết thì chúng ta có thể phóng tâm mà chỠđợi.â€
Äá»— Quyên lúc nà y cÅ©ng đầm đìa nước mắt, nói: “Chà ng đã từng nói là sẽ rá»i khá»i chúng ta má»™t thá»i gian, chẳng lẽ là lúc nà y sao?â€
Dã Mân Côi há»i: “Quyên nhi, chà ng đã nói những gì?â€
“Chà ng đã từng nói: „sẽ có má»™t ngà y ta buá»™c phải rá»i khá»i các nà ng má»™t thá»i gian, nhưng các nà ng phải nhá»› kỹ, ta sẽ trở lại, dù bất luáºn thế nà o, ta cÅ©ng sẽ trở lại để bảo vệ và ôm lấy thê nhi cá»§a ta. Dù có bao nhiêu ngưá»i cản trở ta Ä‘i nữa, ta quyết sẽ dẹp tan tất cả để trở vá» vá»›i các nà ng……“ Dù nghe được lá»i đó cá»§a chà ng, nhưng ta lại không nghÄ© rằng cái ngà y đó lại đến nhanh như thế.â€
Tứ Cẩu nói: “Hi Bình lúc vô sá»± sẽ không nói ra những lá»i như thế đâu, có lẽ là trong lòng hắn đã cảm giác được sá»± nguy hiểm nà o đó. Chỉ có những lúc trước khi gặp nguy hiểm thì hắn sẽ có cái linh giác cá»§a loà i dã thú, những lúc ấy thì hắn sẽ trở nên rất nghiêm túc. Äiá»u nà y chứng minh rằng hắn đã cảm nháºn được nguy hiểm Ä‘ang tiếp cáºn hắn. Vá» việc bị khốn trong động, tất cÅ©ng không chỉ đơn giản là má»™t tai nạn mà thôi, nhất định là có âm mưu. Lạc Thiên, hắn là do lão nương cá»§a ngươi ước hẹn tá»›i đây, con mẹ nó, phải chăng là ngươi có ý định hãm hại hắn?â€
Những lá»i Tứ Cẩu vừa thốt ra khiến cho má»i ngưá»i Ä‘á»u kinh hãi, nhưng định lá»±c cá»§a Lạc Thiên vượt xa ngưá»i thưá»ng, chỉ bình tÄ©nh nói: “Tứ Cẩu, ngươi nói gì cÅ©ng phải có chứng cá»› má»›i được. Chỉ cần ngươi có thể đưa chứng cá»› ra, Lạc Thiên ta sẽ tá»± đánh và o thiên linh cái cá»§a mình, nhược bằng ngươi không có chứng cá»› mà vẫn còn vu khống ta, thì ta sẽ giết ngươi.â€
Lạc Thiên nói xong lá»i nà y, trên mặt đã lá»™ sắc giáºn, thần quang từ hai mắt phóng thẳng và o Tứ Cẩu.
Tứ Cẩu vung cây kim thương trong tay, không há» e sợ, nói: “Ta sợ ngươi sao? Lại đây, lão tá» cÅ©ng nổi lá»a rồi đây!â€
Hắn vừa nói xong thì Triệu Tá» Uy cÅ©ng bạt xuất song Ä‘ao, Äá»™c Cô Minh cÅ©ng tiến lên phÃa trước má»™t bước, còn Triệu Tá» Hà o thì nói: “Lạc Thiên, việc ở đây không phải là cá»§a các ngươi, các ngươi tốt nhất nên sá»›m rá»i Ä‘i…..â€
“Triệu Tá» Hà o, ngươi nghe đây, kế mẫu cá»§a ta cÅ©ng có dÃnh lÃu trong việc nà y.†Lạc Thiên cắt ngang lá»i nói cá»§a Triệu Tá» Hà o.
Hoà ng Äại Hải nói: “Lạc Thiên, ngươi cÅ©ng nghe cho kỹ đây, Lạc Hùng đã từng ở trước mặt nhiá»u ngưá»i mà tuyên bố rằng Má»™ng CÆ¡ vá» sau không còn là ngưá»i cá»§a lão nữa. Nói cách khác, Má»™ng CÆ¡ và Äại Äịa Minh các ngươi không còn quan hệ gì nữa. Nhưng ngươi hết lần nà y đến lần khác lại vì má»™t ngưá»i không quan hệ mà khẩn trương, Ä‘iá»u nà y chứng tá» trong lòng ngươi hẳn là có mưu đồ. Nếu đại ca cá»§a ta không chết thì thôi, ta sẽ chẳng truy cứu đến việc nà y nữa. Tuy nhiên, ta cÅ©ng xin tuyên bố, việc hợp tác giữa Võ lâm tứ đại thế gia và Äại Äịa Minh kết thúc tại đây. Nếu các ngươi muốn tiếp tục Ä‘i đánh Thái Âm giáo thì cứ trở vá» mà kêu ngưá»i cá»§a mình tá»›i. Nhưng chúng ta và các ngươi cÅ©ng sẽ trở nên thù địch. Ta quyết không để cho kẻ khác khi phụ đại tẩu cá»§a ta.â€
Âu Dương Äình Äình nghe váºy thì cưá»i nói: “A! Äại Hải, đệ tháºt là má»™t ngưá»i tốt. Kỳ tháºt cho tá»›i bây giá», chúng ta vẫn chưa há» nghÄ© tá»›i việc xâm phạm Trung Nguyên. Chỉ là bá»n chúng đến Tây Vá»±c đả thương ngưá»i cá»§a chúng ta, cho nên chúng ta má»›i truy kÃch tá»›i đây. Chúng ta vốn không có dã tâm xưng bá võ lâm Trung Nguyên, nghe sư phụ nói, Lạc Hùng má»›i chÃnh là kẻ muốn xưng bá võ lâm!â€
Hiện lúc nà y Ä‘ang có rất nhiá»u nhân váºt võ lâm có mặt tại đây, Lạc Thiên biết rằng nếu còn tiếp tục tranh cãi thì đối vá»›i Äại Äịa Minh sẽ không có Ä‘iá»u lợi gì. Nói nhiá»u tất sẽ bị lỡ lá»i, đây chÃnh là chân lý không bao giá» thay đổi, vì váºy má»›i nói: “Tùy các ngươi nghÄ© thế nà o, là m đúng thì không sợ ai nói gì. Äại Äịa Minh vì sá»± yên ổn cá»§a võ lâm mà nổ lá»±c, việc nà y ai ai cÅ©ng biết. Còn vá» Võ lâm tứ đại thế gia thì…..hắc hắc!â€
Lạc Thiên báºt trà ng cưá»i lãnh tiếu, rồi xoay ngưá»i Ä‘i ra khá»i động. Những kẻ võ lâm nhân sÄ© thấy thiếu minh chá»§ bá» Ä‘i thì cÅ©ng Ä‘uổi theo sau.
Ngưá»i cá»§a Minh Nguyệt Phong và đám ngưá»i cá»§a Nguyên Chân không Ä‘i theo Lạc Thiên trở vá», chỉ nghe Nguyên Chân há»i: “Các ngưá»i xác định là hắn không chết?â€
Hoà ng Äại Hải trả lá»i: “Äại ca cá»§a ta không dá»… chết như váºy.â€
Nguyên Chân nhá»› tá»›i việc nà ng đã từng nghÄ© rằng hắn đã chết, nhưng sau đó thì hắn lại sống nhăn răng và xuất hiện ở trước mặt mình. Hắn quả tháºt là má»™t nam nhân không dá»… bị chết được. Má»™t ngưá»i có thể khiến cho nà ng động tâm, má»™t nam nhân kỳ lạ, sao lại có thể nói chết là chết?
Má»™ng Hương không há» có lá»i nà o. Nà ng vốn là ngưá»i không thÃch nói nhiá»u, nhưng sau khi từ Long Thà nh đến đây, nà ng đã trở nên trầm mặc hÆ¡n trước. Tấm mạng vẫn che lấy khuôn mặt cá»§a nà ng, khiến cho ngưá»i ngoà i không thể nhìn ra được biểu tình cá»§a nà ng.
Nà ng thoáng nhìn Bảo Nguyệt, chỉ thấy mạng che mặt cá»§a Bảo Nguyệt đã ướt đẫm. Nà ng liá»n quay ngưá»i bước Ä‘i, chúng nữ cá»§a Minh Nguyệt Phong cÅ©ng vá»™i và ng theo sau. Khi ra tá»›i bên ngoà i, Bảo Nguyệt kinh hãi phát hiện ra khăn che mặt cá»§a Má»™ng Hương cÅ©ng đã bị thấm ướt.
Bảo Nguyệt rốt cuá»™c cÅ©ng hiểu được nguyên nhân vì sao Má»™ng Hương đột ngá»™t rá»i khá»i động…..
Má»i ngưá»i tìm không được ai, lại cÅ©ng chẳng tìm được thi thể, nên chỉ có thể xem là bá»n ngưá»i cá»§a Hi Bình bị thất tung, còn vá» việc là m sao thất tung thì không ai có thể giải thÃch được. Song, đây cÅ©ng không phải là lần đầu hắn bị thất tung, tuy Ä‘iá»u nà y không là m cho ai vui vẻ được, nhưng chà Ãt cÅ©ng có thể cho má»i ngưá»i má»™t tia Hi vá»ng.
Có Hi vá»ng, tức là có ngà y mai.
Bá»n hỠôm hi vá»ng rá»i khá»i Phong Khiếu động, lặng lẽ chỠđợi cái ngà y mai không biết trước đó, chỠđợi Hi Bình lại đột ngá»™t xuất hiện…..
Nhưng, ngay cả bản thân Hi Bình cũng không biết được ngà y mai sẽ ra sao.
Lạc Hùng nghe Lạc Thiên báo lại sá»± tình, tâm tình cá»§a lão cÅ©ng được nhẹ nhá»m, hÃt và o má»™t hÆ¡i dà i, rồi nói: “Tốt, không có thi thể nà o là tốt. Chỉ cần bá»n ngưá»i Quyá»n Hà nh không chết là ta yên tâm, còn Hoà ng Hi Bình và đám ngưá»i cá»§a Võ lâm tứ đại thế gia cùng vá»›i Thái Âm giáo, Ngá»c Xà môn thì ta không há» lo lắng chút nà o. Ta chỉ sợ nhất là hoà ng thượng. Trong võ lâm vốn không có bất cứ má»™t môn phái hay thế lá»±c nà o lại có thể chống lại vá»›i đại quân cá»§a triá»u đình. Nhi tá», đừng nóng nảy, con nhá»› cẩn tháºn vá»›i sá»± giám thị cá»§a hoà ng thượng, đừng là m cho y sinh lòng hoà i nghi.â€
Lạc Thiên há»i: “Bước tiếp theo cá»§a chúng ta sẽ thế nà o?â€
Lạc Hùng nói: “Theo lá»i con nói, thì việc tấn công Thái Âm giáo không thể tiếp tục được nữa, nếu không thì việc nà y sẽ chẳng có lợi gì vá»›i chúng ta. Bởi vì Minh Nguyệt Phong sẽ không đối địch vá»›i Võ lâm tứ đại thế gia, mà nhân sÄ© chÃnh phái cÅ©ng có rất nhiá»u ngưá»i xem Minh Nguyệt Phong là đại biểu cá»§a há». Vì váºy, nếu chúng ta đối kháng vá»›i Võ lâm tứ đại thế gia thì sẽ trở nên không hợp tình hợp lý. Nếu dùng thá»±c lá»±c để chá»i thẳng thì chúng ta sẽ bị tổn thất mất má»™t bá»™ pháºn. Chưa đến thá»i khắc cuối cùng thì vẫn cần phải bảo tồn thá»±c lá»±c. Năm xưa Võ lâm tứ đại thế gia không hiểu cái đạo lý nà y, nên đã cùng Lâm Khiếu Thiên đấu má»™t tráºn sống chết, rốt cuá»™c là nguyên khà cá»§a bá»n chúng bị tổn thất trầm trá»ng, khiến cho địa vị ngà y nay bị sa sút thê thảm……â€
Äá»™t nhiên từ bên ngoà i truyá»n và o tiếng Ä‘áºp cá»a dồn dáºp, rồi giá»ng cá»§a Ãm Long vang lên: “Minh chá»§, đại sá»± bất hảo rồi!â€
Lạc Thiên bước ra mở cá»a, để cho hắn tiến và o, Lạc Hùng há»i: “Ãm Long, đã phát sinh ra truyện gì?â€
Ãm Long thưa: “Thì ra Ngá»c Xà môn đã lặng lẽ triệt thoái khá»i Long Tu trấn và đã sá»›m tá»›i Long thà nh. Bá»n chúng thừa lúc phu phụ Thá»§y Trưá»ng Thiên rá»i khá»i Äại Äịa Minh liá»n phát động táºp kÃch…..â€
“Tình huống rốt cuá»™c là như thế nà o?†Lạc Thiên nắm lấy cổ áo cá»§a hắn, gấp gáp há»i.
Ãm Long đáp: “Những đệ tỠở lại tổng đà n Äại Äịa Minh cá»§a chúng ta bị chết khoảng hai trăm ngưá»i, cÅ©ng may là có Quan Diện Cái kịp thá»i xuất lÄ©nh đệ tá» Cái Bang đến tương trợ. Ngá»c Xà môn thấy ngưá»i cá»§a Cái Bang đến liá»n láºp tức triệt thoái ngay.â€
Lạc Hùng lạnh giá»ng nói: “Bá»n chúng nhất định là lợi dụng cÆ¡ há»™i tám phần mưá»i thế lá»±c cá»§a chúng ta đã đến Gia Lăng trấn, nhân lúc đại bản doanh cá»§a chúng ta lá»±c bạc thế cô mà tiến hà nh việc táºp kÃch, hừ hừ.â€
Lạc Thiên nói: “Phụ thân, xem ra ná»™i bá»™ cá»§a chúng ta có ná»™i gián, nếu không thì bá»n chúng là m sao có thể biết được là đại bá»™ pháºn cá»§a chúng ta đã đến hết cả đây?â€
Lạc Hùng trầm ngâm không nói gì. Ãm Long nói: “Nghe nói, trong số những ngưá»i tấn công Äại Äịa Minh còn có ngưá»i cá»§a Äịa Ngục môn, đặc biệt là Äịa Kiệt và Thá»§y Quá»·.â€
“Äịa Ngục môn?†Hai phụ tỠđồng kinh hô. Không phải Äịa Ngục môn đã bị ngưá»i cá»§a Võ lâm tứ đại thế gia tiêu diệt rồi sao? Chẳng lẽ tà n dư cá»§a Äịa Ngục môn lại được Ngá»c Xà môn thu dụng?
Nghe đồn, lúc Hoà ng Hi Bình và Thi Trúc Sinh độc chiến, Äịa Ngục môn còn có bảy, tám trăm tinh anh chưa bị tiêu diệt. Nếu như quả tháºt đám ngưá»i nà y đã hợp nhất vá»›i Ngá»c Xà môn, váºy thì thế lá»±c cá»§a há» rất lá»›n, không thể xem thưá»ng được.
Vá»›i má»™t thế lá»±c như váºy, rõ rà ng là Thi Trúc Sinh có thể há»§y diệt Võ lâm tứ đại thế gia dá»… dà ng, nhưng không hiểu sao Thi Trúc Sinh lại chá»n phương pháp đơn thân quyết đấu vá»›i Hoà ng Hi Bình?
Thi Trúc Sinh Ä‘Ãch tháºt là má»™t nhân tà i. Sau khi tiếp thu Äịa Ngục môn từ tay Phụ thân hắn, đã không ngừng bà nh trướng thế lá»±c, cho đến lúc hắn chết thì thế lá»±c đã đạt đến mức kinh ngưá»i. Nhưng việc má»™t kẻ có danh đầu khá lá»›n trong võ lâm lại bị chết trong tay cá»§a má»™t tên vô lại quả tháºt là chuyện không thể ngá».
CÅ©ng bởi vì tráºn chiến ấy mà ngưá»i trong võ lâm bắt đầu chú ý đến Hoà ng Hi Bình, má»™t tên tuyệt đỉnh vô lại.
Lạc Hùng nói: “Xem ra chuyện nà y đã nằm ngoà i dá»± tÃnh cá»§a ta.â€
Lạc Thiên và Ãm Long cùng trầm mặc, bá»n há» cÅ©ng muốn nói Ä‘iá»u gì đó nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.
Lạc Hùng lại nói: “Thái Âm giáo không cần lý tá»›i nữa. Bây giá» việc khẩn yếu nhất cá»§a chúng ta là phải tìm hiểu tình hình cá»§a Ngá»c Xà giáo cho rõ rà ng, xem ra bá»n há» có lẽ là vì Äại Äịa Minh chúng ta mà tá»›i. Chúng ta hiện nay không những là không thể tiếp tục công kÃch Thái Âm giáo, mà ngược lại, còn phải hòa thuáºn vá»›i Võ lâm tứ đại thế gia. Thiên nhi, sau nà y nếu không cần thiết thì ngà n vạn lần đừng nảy sinh tranh chấp vá»›i chúng. Kẻ là m đại sá»± phải biết nhẫn nhịn. Thế lá»±c đằng sau Ngá»c Xà môn rất lá»›n, nếu đôi bên đụng độ, tất nhiên là chúng ta sẽ thắng, tuy nhiên, chúng ta cÅ©ng sẽ phải trả má»™t giá rất đắt.â€
Lạc Thiên nói: “Phụ thân, con hiểu được!â€
Lạc Hùng lại há»i: “Thiên nhi, con và Má»™ng Hương tiến triển ra sao?â€
Lạc Thiên than: “Trong thá»i gian lo việc chÃnh sá»±, con vốn không có nhiá»u cÆ¡ há»™i tiếp cáºn nà ng. Trong lòng ả tá»±a hồ như đã ẩn chứa hình bóng cá»§a má»™t nam nhân nà o đó, đối vá»›i con không nóng không lạnh. Má»—i lần gặp mặt, ả chỉ khách sáo chà o há»i mà thôi.â€
Lạc Hùng nói: “Hai sư đồ cá»§a ả ta giống nhau, Ä‘á»u là hạng nữ nhân khó động chân tình. Trước kia, Má»™ng Tình đã từng có rất nhiá»u võ lâm nhân sÄ© theo Ä‘uổi truy cầu, Phụ thân ngươi cÅ©ng là má»™t trong số đó. Nhưng ngoại trừ má»™t số nữ nhân ra, bà ta chưa bao giỠđộng chân tình vá»›i nam nhân. Cho tá»›i bây giá», bà ta vẫn chỉ yêu má»™t mình hắn…..Ta nhìn ra được, Má»™ng Hương cÅ©ng là loại nữ nhân không dá»… bá»™c lá»™ cảm tình cá»§a mình. Cho dù ả ta có yêu sâu Ä‘áºm má»™t nam nhân nà o Ä‘i nữa, thì ngưá»i ngoà i cÅ©ng sẽ không nháºn biết được, hoặc giả ả cÅ©ng sẽ không thừa nháºn dá»… dà ng.â€
“Thiên nhi, con phải có lòng tin vá»›i mình. Chỉ cần ả ta chưa xác định tình cảm cá»§a mình thì con vẫn còn cÆ¡ há»™i. Nhưng má»™t khi ả đã thừa nháºn tình cảm trong lòng, thì vá»›i dạng nữ nhân kiên định như ả ta, sau nà y sẽ vÄ©nh viá»…n không thay đổi nữa. Chỉ mong rằng vá»›i tà i năng cá»§a con, trong lúc ả chưa xác định rõ tình cảm trong lòng thì có thể thay thế được nam nhân kia.â€
Lạc Thiên nói: “Con sẽ ráng hết sức! Có Ä‘iá»u, cho đến nay, con vẫn chưa được nhìn thấy chân diện mục cá»§a ả ta…..â€
“Hãy tin tưởng phụ thân , Thánh nữ cá»§a Minh Nguyệt Phong Ä‘á»u là mỹ nhân tuyệt sắc, hÆ¡n nữa lại còn rất ưu tú. Mặt khác, con cÅ©ng có thể buông bá» Nguyên Chân, dù sao bá»n há» sáu ngưá»i cÅ©ng không giúp đỡ gì được cho chúng ta. Nếu bá»n há» muốn đến vá»›i đám Võ lâm tứ đại thế gia thì cứ để bá»n há» Ä‘i. Trước khi tiêu diệt được Ngá»c Xà môn, ta không muốn gia tăng thêm phiá»n toái.â€
Lạc Thiên nói: “Nguyên Chân rất có khả năng sẽ giúp đỡ được chúng ta, dù sao, đối vá»›i bá»n há» mà nói, võ lâm Trung Nguyên không có là m gì sai. Nếu chúng ta thu dụng bá»n há» thì bá»n há» sẽ giúp chúng ta. Äiá»u mà con nghÄ© đến chÃnh là thế lá»±c đằng sau bá»n há», là quân đội cá»§a má»™t bá»™ tá»™c đó Phụ thân .â€
Lạc Hùng gáºt đầu nói: “Äiá»u nà y cÅ©ng rất khó. Nếu muốn Dã Mã tá»™c thông qua sa mạc thì tháºt không có khả năng, bá»n há» sẽ không rá»i khá»i thảo nguyên để đến đây trợ giúp cho chúng ta. Hi vá»ng đó rất mong manh và xa vá»i. Thiên nhi, chúng ta láºp tức quay vá», nếu không thì Ngá»c Xà môn sẽ há»§y diệt đại bản doanh cá»§a Äại Äịa Minh chúng ta mất. Tâm huyết bao nhiêu năm cá»§a chúng ta không thể để bị tổn thất được.â€
“Phụ thân, lúc nà o thì khởi hà nh?â€
“Ngà y mai!â€
Lại là ngà y mai. Tá»±a hồ như má»—i cá nhân Ä‘á»u có má»™t ngà y mai, nhưng cái ngà y mai đó cá»§a má»i ngưá»i rốt cuá»™c lại là thế nà o đây?
Sau khi Äại Äịa Minh rá»i khá»i Gia Lăng trấn, thì Võ lâm tứ đại thế gia cÅ©ng quay trở vá» Long thà nh và o ngà y thứ ba.
Tại Long thà nh, Äại Äịa Minh cá»±c lá»±c má»i Võ lâm tứ đại thế gia vá» trú tại Äại Äịa Minh, nhưng ngưá»i cá»§a Võ lâm tứ đại thế gia vẫn má»™t má»±c giữ ý định rá»i khá»i “Phong Nhân Việnâ€. Bá»n há» tìm được má»™t nÆ¡i trú chân khác tại Long thà nh, chÃnh là trang viện “Tiểu Trạch Mônâ€, rồi dá»n hết và o đây.
Âu Dương Äình Äình cÅ©ng ra lệnh cho Thái Âm giáo trở vá» Tây Vá»±c, chỉ giữ lại Thái Âm Tứ Ngá»c bồi bạn vá»›i mình. Nà ng bảo vá»›i giáo chúng rằng nà ng phải chá» sư phụ trở lại, rồi cả hai sẽ cùng vá» Tây Vá»±c.
Tuy nhiên, trong lòng các Thái Âm giáo đồ cÅ©ng hiểu rằng, Âu Dương Äình Äình vÄ©nh viá»…n sẽ không trở lại Tây Vá»±c để tiếp tục là m thánh nữ nữa, có lẽ há» sẽ phải tuyển ra má»™t tân thánh nữ khác để cho há» sùng bái.
Lạc Hùng là m võ lâm minh chá»§, vẫn Ä‘ang vì võ lâm mà táºn tâm táºn lá»±c. Trong cuá»™c đối đầu vá»›i Ngá»c Xà môn, đôi bên thỉnh thoảng có và i tráºn ám chiến, khiến cho cả hai phe Ä‘á»u bị tổn thất.
Quyá»n Khuynh Quốc vẫn ở lại Äại Äịa Minh chỠđợi Quyá»n Hà nh trở vá». La Mỹ Mỹ và Tiểu Tước vẫn luôn lui tá»›i vá»›i Tiểu Trạch Môn, khiến cho Lạc Hùng nghÄ© không ra tại sao hoà ng phi lại có thể chạy loạn khắp nÆ¡i như thế.
Từ sau ngà y Hi Bình biến mất, Long thà nh vẫn không có được sá»± yên tÄ©nh. Giữa các môn các phái bất đồng ý kiến vá»›i nhau vẫn xảy ra những cuá»™c minh tranh ám đấu. Cả võ lâm hầu như Ä‘á»u táºp trung vá» Long thà nh, bao nhiêu ân oán từ trước dưá»ng như Ä‘á»u có thể Ä‘em ra để thanh toán và o thá»i khắc nà y, dùng máu và kiếm để mở ra má»™t mà n chém giết chưa từng có suốt trăm năm nay tại võ lâm……….
Tà i sản của nlkien
04-09-2008, 11:16 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Quyển 19 - Chương 2
SÆ¡ Lâm Diệu Äảo
Dịch vivarichmount
Nguồn: ***************.org
Nhân thế nà y có rất nhiá»u Ä‘iá»u mà ngưá»i ta không biết đến, hoặc là khó có thể tin tưởng được. Những Ä‘iá»u mà ngưá»i ta không thể lý giải được Ä‘Ãch xác là rất nhiá»u, và đối vá»›i những sá»± việc mà chúng ta không thể giải thÃch được đó….
Chúng ta gá»i nói là kỳ tÃch.
Sở dÄ© kỳ tÃch tồn tại được đó là bởi vì nó không phát triển theo lẽ thưá»ng.
Tại sau lưng dãy Vu SÆ¡n dà i liên miên bất táºn, là má»™t bá» biển rá»™ng mênh mông, nhưng nếu muốn vượt qua Vu SÆ¡n để đến được bá» biển nà y thì cÅ©ng phải mất hết hai, ba ngà y thá»i gian. Còn vá» việc ở bên kia bỠđại dương là địa phương nà o thì đến cả những cư dân sống tại Vu SÆ¡n cÅ©ng không thể tìm hiểu được.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên không có ai hiểu được biển rá»™ng bao nhiêu, cÅ©ng như không có ai hiểu được Vu SÆ¡n chứa đựng bao nhiêu sá»± thần bÃ.
Biển rộng mênh mông, mặt biển tĩnh lặng, khắp nơi là một mà u xanh biếc.
Nước biển mà u xanh, bầu trá»i cÅ©ng mà u xanh, trông giống như má»™t thế giá»›i thá»§y tinh mà u xanh, tuy mỹ lệ nhưng không chân tháºt.
Trong cái thế giá»›i mà u xanh vô cùng vô táºn ấy, đột nhiên lại có má»™t cá»™t nước phún trà o lên không, má»™t con kình ngư tháºt lá»›n dưá»ng như bị mất Ä‘i sá»± khống chế, phóng vá»t lên không rồi rÆ¡i ùm xuống mặt nước, là m cho vô số bá»n nước bắn lên tung tóe, sau đó con kình ngư ấy lại nhanh chóng phóng Ä‘i vá» má»™t hướng…..
Nó đúng là mù quáng lao Ä‘i vá» hướng đất liá»n……
Rốt cuá»™c là điá»u gì đã khiến cho con kình ngư nà y trở nên Ä‘iên cuồng như thế?
Nhắc lại Hi Bình và chúng nhân bị dòng xoáy cuốn trôi Ä‘i nhưng không há» hấn gì, dòng xoáy đó thông vá»›i vùng biển nà y, nó nhanh chóng mang má»i ngưá»i đến đây, vừa gặp lúc con kình ngư bÆ¡i ngang qua liá»n há miệng nuốt chá»ng lấy đám ngưá»i ná»a sống ná»a chết ấy và o chiếc bụng cÅ©ng to lá»›n khác thưá»ng cá»§a nó.
Chỉ chốc lát sau, Hi Bình đã tỉnh lại từ cÆ¡n hôn mê, thân thể hắn phát ra ánh kim quang và bạch quang, chiếu sáng toà n bá»™ không gian bên trong bụng cá»§a con kình ngư, hÆ¡n nữa ánh kim quang và bạch quang đó còn tạo thà nh má»™t tấm lá chắn bảo vệ má»i ngưá»i, không để cho bao tá» cá»§a kình ngư dung hóa. Äiá»u nà y nói ra tháºt khó có ai có thể tin được.
Kình ngư bị cưá»ng quang kÃch thÃch, mẹ kiếp, bị Ä‘au bụng đến phát cuồng, vì váºy nên nó không ngừng phun nước ra ngoà i, nghÄ© rằng có thể theo đó mà cÅ©ng phun hết thức ăn ở trong bụng ra ngoà i.
Äiá»u nà y khiến cho báºc thiên tà i Ä‘ang ở trong bụng kình ngư cảm thấy khó chịu vô cùng, đầu óc choáng váng, nghÄ© thầm: “Ta Ä‘ang ở đâu đây? Tại sao lại bị chóng mặt thế nà y? Sao ta lại bị thảy lên xuống vá»›i thịt cá thế nà y?â€
Hắn nhìn cái tưá»ng thịt, dưá»ng như nÆ¡i đây là má»™t cái động da? Hắn tiện tay rút thanh Liệt Dương chân Ä‘ao, vốn vẫn được hắn cá»™t chặt trên lưng, nhằm và o “bức tưá»ng†chém má»™t nhát, khiến thanh Ä‘ao xuyên thá»§ng qua vách, rồi có rất nhiá»u chất lá»ng chảy ra, trá»i đất, sao lại còn có máu thế nà y?
Nội tạng kình ngư bị thương, nó bất chấp tất cả, lướt đi như điên cuồng…….
Những ngưá»i khác ở trong bụng cá»§a kình ngư cÅ©ng lần lượt tỉnh lại, tuy vẫn còn hÆ¡i choáng váng, nhưng đó cÅ©ng chỉ kéo dà i trong chốc lát, và không là m bá»n há» chết Ä‘i được. Dòng xoáy đó đã cuốn há» ra khá»i tá» môn quan.
à nghÄ© đầu tiên cá»§a má»i ngưá»i sau khi tỉnh lại là : Ta ở đâu đây?
Bá»n há» nhìn thấy Hi Bình toà n thân xÃch lõa, Ä‘ang cầm Ä‘ao chém lung tung và o cái nÆ¡i mà bá»n há» vừa tìm lại sá»± sống, hÆ¡n nữa lại cảm thấy địa phương nà y không ngừng rung động, tháºt là kỳ quái. Hi Bình cÅ©ng biết được bá»n hỠđã tỉnh dáºy liá»n vừa chém vừa quay đầu lại định nói gì đó, nhưng hắn chỉ há hốc miệng mà không thốt thà nh lá»i. Là m sao mà trong cái động nà y toà n là nữ nhân thế? Quyá»n Hà nh và tám tên đồng bá»n cá»§a gã đâu? Bá»n há» chạy Ä‘i đâu rồi?
HÆ¡, mấy ngưá»i kia không phải là ba nà ng tiểu thiếp cá»§a La Tùng sao?
Bá»n há» là m sao lại đến được đây? Chẳng lẽ hắn Ä‘ang nằm mÆ¡? Nếu không thì hẳn là hắn đã đến địa phá»§ rồi ư? Còn ba nữ nhân kia chắc là sau khi hắn rá»i Ä‘i thì từng ngưá»i má»™t cÅ©ng chết Ä‘i, và giỠđây hắn và các nà ng gặp lại nhau tại âm tà o địa phá»§. Ã, không được, hắn tuyệt đối không thể chết được, hắn phải khai mở địa ngục rồi chạy Ä‘i tìm sinh lá»™. Nhất định khởi tá» hồi sinh!
Trong lòng nghÄ© váºy, rồi bất chấp có nhiá»u sá»± việc chưa biết được rõ rà ng, Hi Bình quát lá»›n: “Mau rút kiếm cá»§a các nà ng ra, táºn lá»±c khai phá cái địa ngục nà y mà tìm sinh lá»™. Ta không có chết. Ta là thiên tà i, ta không thể chết được.â€
Những ngưá»i khác cÅ©ng mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ như hắn, cÅ©ng có nhiá»u sá»± việc không hiểu được rõ rà ng, nhưng nghe hắn nói váºy, liá»n cầm lấy vÅ© khà đi khai mở thông lá»™ trước rồi tÃnh sau, gia dÄ© nÆ¡i đây không phải là Phong Khiếu động thì có thể thá»±c hiện được.
Kình ngư bị công kÃch, cà ng thêm Ä‘iên cuồng lao vá» phÃa đất liá»n……..
Nước biển trà n nhanh và o động…….
Hi Bình la lên: “Oa, nước!â€
Hắn nhanh chóng dẫn đầu Ä‘oà n ngưá»i bÆ¡i ra ngoà i, nói ra tháºt kỳ quái, sợi dây vải vẫn không bị đứt Ä‘oạn, vẫn nối liá»n má»i ngưá»i lại vá»›i nhau…..
“Hê, tại sao nước ở đây lại mặn thế nà y?â€
Hi Bình rá»i khá»i miệng cá rồi bÆ¡i lên mặt nước. Hắn nhìn thấy toà n là nước, không, ngoà i nước ra, tá»±a hồ như còn có gì khác nữa.
A Máºt Y không có bị ngất Ä‘i, nà ng là ngưá»i thứ hai sau Hi Bình trồi lên mặt nước, vui mừng kêu lên: “Tiểu đảo, là má»™t tiểu đảo xinh đẹp. Chúng ta đã ra tá»›i giữa biển rồi.â€
Hi Bình kéo theo các nà ng, liá»u mạng bÆ¡i vá» phÃa tiểu đảo. Tháºt ra, ngay từ lúc đầu thì kình ngư đã bÆ¡i vá» phÃa tiểu đảo nảy, chỉ còn má»™t cá»± ly khoảng mưá»i thước nữa là tá»›i, chỉ má»™t chút nữa thôi….chỉ còn má»™t chút nữa là sẽ tá»›i đất liá»n…..
Có bốn ngưá»i đã bị ngất xỉu, đó là Quyá»n Hà nh và ba tiểu thiếp cá»§a La Tùng.
Má»i ngưá»i hợp lá»±c kéo bá»n há» lên bá», rồi ngã lăn ra mặt cát thà nh má»™t hà ng ngưá»i. Hi Bình nhìn bốn nữ nhân bị ngất, rồi nhìn sang năm nữ nhân kia. Mặc dù lúc nà y y phục cá»§a các nà ng vẫn còn nguyên vẹn, nhưng bá»™ dáng cá»§a các nà ng đã hoà n toà n thay đổi thà nh ngưá»i khác, má»—i má»™t ngưá»i Ä‘á»u mang hình dáng cá»§a nữ nhân, chẳng những váºy mà còn là những nữ nhân xinh đẹp.
Cái nà y……sao lại như váºy? Tên gia há»a nương nương khang nà y thì ra là má»™t nữ nhân ư? Thì ra hắn đã bị mắc lừa, tháºt là mất mặt a. Thân thể cá»§a nữ nhân xa lạ Ä‘ang nằm ngay trước mắt kia…..
“Hừ, mấy tên khốn nạn nà y……†thoáng dừng lại má»™t chút, thấy không nên thóa mạ, hắn liá»n sá»a giá»ng “nương nương khang…..†Hắn mở miệng má»™t cách khó khăn: “Nương….nương….môn, các nà ng lừa gạt lão tỠđến thảm a. Ta sẽ Ä‘em các ngươi từng ngưá»i má»™t mà ……â€
Lúc nà y, trong mắt năm nữ nhân chưa bị ngất kia Ä‘á»u lá»™ ra tia khiếp hãi cùng vá»›i vẻ ngượng ngùng hiển hiện trên mặt.
Kỳ tháºt, những ngưá»i nà y Ä‘á»u là nữ nhân cải nam trang, chỉ là thuáºt dịch dung cá»§a há» rất cao minh, lại thêm Quyá»n Hà nh cố ý giả giá»ng cho giống vá»›i nam nhân, những ngưá»i còn lại vì không thể biến giá»ng nên chỉ đà nh chá»n cách là không nói chuyện. Huống chi những nữ nhân nà y Ä‘á»u cao khoảng má»™t thước bảy, tức là chiá»u cao trung bình cá»§a hầu hết nam nhân, vì váºy mà rất khó phân biệt.
Tấu xảo thay, cái loại dược váºt dùng để dịch dung cá»§a bá»n há» há»… gặp nước muối là sẽ tá»± động bị tiêu trừ. Các nà ng là m sao có thể ngá» nổi bản thân sẽ bị trôi dạt ra biển đây? Sau khi Ä‘i ra từ đáy biển, các nà ng đương nhiên là phục hồi lại nguyên trạng là những nữ nhân xinh đẹp.
Hi Bình há»i: “Ngưá»i nà o là nương…..à ….Quyá»n Hà nh váºy?â€
Má»™t trong năm nữ nhân kia đưa tay chỉ và o chá»— bốn ngưá»i Ä‘ang bị ngất ở dưới đất, Hi Bình đưa mắt nhìn sang há», ngoà i Mục Thu, Chu Mỹ TÄ©nh, và Dương Äình Chi ra, thì còn có má»™t thiếu nữ cá»±c kỳ mỹ lệ mà hắn không nháºn biết. Hắn chỉ và o thiếu nữ xa lạ, há»i: “Có phải là nà ng ta không?â€
Năm thiếu nữ gáºt đầu xác nháºn, chứng minh rằng thiếu nữ kia chÃnh là ngưá»i có cái tên “nương nương khang†Quyá»n Hà nh.
“Nà y nương……cô nương, ha, ta gá»i đã quen miệng rồi, nhất thá»i không sá»a được. Nà ng ta từng nói sinh mệnh cá»§a nà ng rất dà i, lại còn cho rằng mạng cá»§a ta không được dà i, hừ, bây giá» thì chết mất rồi.†Hi Bình than vá»›i giá»ng đầy thương tiếc.
Bá»n A Máºt Y bốn ngưá»i Ä‘ang xem xét những ngưá»i nằm dưới đất, nói: “Hi Bình, bá»n há» không có chết, chỉ là bị ngất xỉu thôi.â€
Hi Bình nhảy dá»±ng lên, há»i: “Úi, không chết à ? Äó không phải là muốn chống đối vá»›i ta sao? Äồ nương…..nha đầu đáng ghét!â€
“Ngươi muốn là m gì?â€
Hi Bình Ä‘ang định cúi xuống, nghe há»i váºy thì dừng lại, nói: “Bá»n há» bị ngạt nước, ta phải là m hô hấp nhân tạo cho há». Các ngươi có là m được không?â€
Năm nữ nhân kia nghẹn lá»i, mặt đỠbừng lên rồi không nói gì nữa.
Hi Bình lại nhìn sang Quyá»n Hà nh, cưá»i nói: “Hắc hắc, cứ để nà ng ta đợi má»™t chút, ta sẽ cứu nà ng ta sau cùng. Tháºt là hay à .â€
Phỉ Sa không hiểu, há»i: “Cứu trước hay sau cÅ©ng đâu có gì khác biệt, có gì mà hay ho?â€
Hi Bình ra vẻ cao thâm, nói: “Nà ng là nữ nhân, không hiểu được đâu.â€
Hắn rá»i khá»i thân thể Quyá»n Hà nh, bước đến bên ngưá»i Mục Thu. Mặc dù nà ng đã hÆ¡n ba mươi tuổi, nhưng vẫn xinh đẹp như hồi còn trẻ, thân hình thon thả, chỉ có Ä‘iá»u là sắc mặt tái nhợt mà thôi. Äiá»u nà y cÅ©ng dá»… hiểu, bị ngâm trong nước lâu như váºy thì cÅ©ng không tránh khá»i sẽ bị như thế.
Hi Bình chỉ má»›i nhìn má»™t lát mà hạ thể cá»§a hắn đã cương cứng lên rồi. Hắn áp sát và o hạ thể cá»§a Mục Thu, khiến cho những nữ nhân Ä‘ang nhìn, đặc biệt là năm nữ nhân kia, thấy váºy liá»n báºt lên tiếng la hoảng.
“Thế nà o, các ngưá»i đâu phải là chưa thấy qua, sao không thấy lúc trước các ngưá»i la là ng, mà bây giá» lại kêu?†Hi Bình nói rồi, thấy năm nữ nhân đó lá»™ vẻ ngượng ngùng thì trong lòng cảm thấy sảng khoái vô cùng, đưa má»™t tay ra nắm lấy chiếc mÅ©i cá»§a Mục Thu, rồi cúi đầu “cắn†và o chiếc miệng nhá» nhắn cá»§a nà ng…..
Có lẽ nhá» trước kia đã từng giúp cho Äá»™c Cô Tuyết hô hấp nhân tạo, nên giỠđây hắn là m việc nà y rất tá»± nhiên thuần thục và không phà sức chút nà o.
Quả nhiên việc hô hấp nhân tạo rất hữu hiệu, chỉ má»™t lát sau thì Mục Thu báºt lên và i tiếng ho khan, rồi tỉnh lại. Khi nhìn thấy khuôn mặt đầy thẹo cá»§a má»™t nam nhân, nà ng theo phản xạ tá»± nhiên định đẩy Hi Bình ra, nhưng lúc nà y Hi Bình Ä‘ang dùng tay ra sức ép xuống bá»™ ngá»±c má»m mại cá»§a nà ng, cá»± váºt ở dưới hạ thể thì Ä‘ang Ä‘Ãnh tại khố gian cá»§a nà ng. Äiá»u nà y khiến cho Mục Thu hiểu được xú ác nam nhân Ä‘ang nằm trên ngưá»i nà ng chÃnh là Hoà ng Hi Bình.
Nà ng kêu lên: “Hoà ng Hi Bình, không được đè lên ta!â€
Hi Bình nói: “Ta nhá»› ra nà ng, nà ng là tiểu thiếp cá»§a La lão đầu, cả ba ngưá»i Ä‘á»u là tiểu thiếp cá»§a lão. Nói xem nà o, tại sao các ngưá»i lại Ä‘i cùng vá»›i Quyá»n Hà nh? Tại sao lại còn dám hại cả ta nữa? Chẳng lẽ các ngưá»i không sợ Mỹ Mỹ trách cứ sao? Chẳng trách gì Lãng Vô Tâm đã từng bảo rằng La Mỹ Mỹ ở cùng má»™t chá»— vá»›i Quyá»n Khuynh Quốc, té ra các ngươi vốn là má»™t bá»n.â€
Mục Thu nói: “Ngươi buông ta ra trước đã.â€
“Hừ, sao lại dá»… như váºy? Nếu muốn ta thả nà ng ra thì trước tiên hãy trả lá»i ta đã.â€
“Ta không biết.â€
“Không biết?†Hi Bình đưa tay cởi khuy áo cá»§a nà ng. Mục Thu giãy giụa, nhưng vô Ãch. Hi Bình nói tiếp: “Nà ng muốn cho sau nà y không có quần áo để mặc nên má»›i giãy giụa chứ gì, váºy để ta xé hết nó ra cho nà ng.â€
Mục Thu nghe váºy liá»n thôi giãy giụa, để mặc cho Hi Bình thoát y cá»§a nà ng.
Hi Bình nói: “Nà ng cầu ta tha cho nà ng không?â€
Hai mắt Mục Thu nhìn và o hắn chằm chằm, trong đôi mắt ấy không há» lá»™ ra vẻ khiếp vÃa, mà chỉ có chút bối rối.
Hi Bình than: “Miệng cá»§a nà ng rất cứng, ta nghÄ© là nà ng không há» biết được, vì để cứu nà ng, ta đã phải hút ra không biết bao nhiêu là tạp váºt từ trong ná»™i tạng cá»§a nà ng, váºy mà nà ng chẳng há» cảm tạ ta. Hừ, thôi Ä‘i, ta buông tha cho nà ng đó. Äể ta Ä‘i kiếm Quyá»n Hà nh váºy, chắc nà ng biết là việc gì rồi chứ? Hắc hắc!â€
Sau đó, hắn lại dùng chiêu tối lợi hại “hô hấp nhân tạo†mà cứu tỉnh Chu Mỹ TÄ©nh và Dương Äình, nhưng lần nà y hắn không há»i han tá»›i hai nà ng, chỉ đến lúc hai nà ng tỉnh lại thì má»›i nói má»™t câu: “Vừa rồi ta đã vì các nà ng mà bị má»™t phen tân khổ, sau nà y các nà ng phải nhá»› Æ¡n cá»§a ta đấy.â€
Lá»i nói cá»§a hắn là m cho khuôn mặt Ä‘ang tái nhợt cá»§a hai nà ng chợt nhuốm hồng, tháºt không ngá» chỉ và i lá»i nói mà có thể khiến cho huyết dịch cá»§a há» hoạt động nhanh trở lại, tháºt không hổ là thiên hạ đệ nhất vô sỉ thiên tà i.
Cuối cùng, hắn đến bên cạnh Quyá»n Hà nh, cẩn tháºn quan sát thiếu nữ xinh đẹp mỹ lệ nà y. Äây chÃnh là nương nương khang mà tối ngà y cứ chống đối vá»›i hắn hoà i đó sao? Không, là cô nương, là má»™t cô nương chân chân tháºt tháºt.
Quyá»n Hà nh quả là má»™t cô nương mỹ lệ nhất trong số các nữ nhân ở đây. Mặc dù không hÆ¡n được vẻ đẹp cá»§a A Máºt Y, nhưng khuôn mặt xinh xắn phối hợp vá»›i chiếc mÅ©i cao, và chiếc miệng nhá» mặc dù Ä‘ang bị tái nhợt, nhưng cÅ©ng biểu lá»™ sá»± Ä‘au đớn, cùng vá»›i hà ng mà y ngà i vừa dà i vừa cong vút, khiến cho ngưá»i ta nghÄ© tá»›i sá»± kiêu hãnh cá»§a nà ng. Mà nà ng quả thá»±c là có đủ tư cách để kiêu ngạo, bất luáºn vá» xuất thân hay vá» sá»± mỹ lệ, nà ng hoà n toà n có thể cảm thấy tá»± hà o. Cho dù lúc nà y nà ng vẫn Ä‘ang bị hôn mê, nhưng vẫn khiến cho ngưá»i ta cái cảm giác kiêu sa đà i các Ãt ai bì được.
Hi Bình áp mạnh xuống bá»™ ngá»±c má»m mại cá»§a nà ng, cảm thấy khoan khoái vô cùng. Hắn không có láºp tức tiến hà nh hô hấp nhân tạo cho nà ng, bởi vì hắn biết Quyá»n Hà nh sẽ không bị chết Ä‘i nhanh như váºy.
Hắn bắt đầu cởi khuy áo cá»§a Quyá»n Hà nh, tám nữ nhân khia thấy váºy thì la lên: “Äừng, đừng là m thế!â€
“Tại sao lại đừng?†Hi Bình khó chịu há»i.
Mục Thu nói: “Ngươi chuẩn bị là m gì đối vá»›i công……đối vá»›i nà ng ta?â€
Hi Bình tức giáºn nói: “Nà ng ta suốt ngà y chỉ biết đối nghịch vá»›i ta, giỠđây ta có là m gì nà ng ta thì cÅ©ng chỉ là muốn tốt cho nà ng ta mà thôi. Còn các ngưá»i nữa, hãy cầm lấy những bá»™ y phục ướt Ä‘em Ä‘i giặt sạch rồi phÆ¡i khô Ä‘i, mặc đồ ướt trên ngưá»i mà không sợ sinh bệnh sao?â€
“Không cần ngươi hảo tâm!â€
Hi Bình nói: “Ta nhất định phải cởi y phục cá»§a Quyá»n Hà nh đó, ai dám có ý kiến thì lại đây so xem ai lợi hại? Mẹ nó, ta Ä‘em y phục cá»§a các ngươi quăng hết xuống biển cho cá gặm bây giá»!â€
Tám nữ nhân nghe váºy thì vá»™i và ng bước tá»›i.
Hi Bình há»i: “Có phải các ngươi muốn đánh nhau không?â€
Mục Thu trả lá»i: “Ngươi không thể đối vá»›i nà ng như váºy!â€
Hi Bình nói: “Ta đã nói vá»›i các ngươi, chúng ta tuy đến được đây, nhưng còn chưa biết có thể rá»i khá»i hòn đảo nà y hay không, nói không chừng lại phải sống ở đây cả Ä‘á»i. Các ngươi Ä‘á»u là nữ nhân, hiển nhiên sau nà y cÅ©ng sẽ trở thà nh các lão bà cá»§a ta, hắc hắc.â€
“Chúng ta sẽ không là m lão bà cá»§a ngươi!â€
Hi Bình cưá»i nói: “Không được cÅ©ng phải được. Äầu tiên, ta sẽ bắt tay từ Quyá»n Hà nh, khiến cho nà ng ta trở thà nh lão bà cá»§a ta, sau nà y còn sợ các ngưá»i trốn được sao?â€
Khuôn mặt cá»§a tám nữ nhân đỠbừng lên. Ở trong tình huống nà y mà bá»n há» lại đỠmặt như thế, tháºt là ngoà i dá»± liệu cá»§a má»i ngưá»i.
Hi Bình lại cà ng vượt ngoà i ý liệu cá»§a má»i ngưá»i, nói: “Xem thần sắc cá»§a các ngưá»i, chắc là sá»›m đã ái má»™ ta rồi. Nếu không, tại sao lại đỠmặt như thế? Hay lắm, hãy bước sang má»™t bên Ä‘i, Quyá»n Hà nh sẽ không trách các ngưá»i đâu. Ta cam Ä‘oan là nà ng ta sẽ không dám thóa mạ các ngưá»i, hừ, nà ng ta là m sao lại dám đấu vá»›i ta?â€
A Máºt Y nói: “Hi Bình, chà ng tháºt sá»± muốn Ä‘em Quyá»n Hà nh……â€
“Nà ng lo lắng cái gì chứ, nà ng ta bất quá chỉ là má»™t nữ nhân, tại sao ta phải sợ?â€
Tà i sản của nlkien
04-09-2008, 11:18 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Thanh âm cá»§a sóng biển Ä‘em Quyá»n Hà nh Ä‘ang mÆ¡ mà ng từ trong má»™ng bừng tỉnh, nà ng mở hai mắt ra nhìn, thấy bá» biển đêm rất đẹp.
Äúng váºy, rất đẹp, các ngôi sao tại bầu trá»i vùng biển có vẻ lóe sáng đặc biệt, thế nhưng nà ng hạ thể Ä‘au nhức cùng vá»›i gã nam nhân ghê tởm đáng ghét Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i trên ngưá»i nà ng, là m cho tâm lý nà ng khước từ cái hoà n cảnh tốt đẹp đó.
Hạ thể nà ng Ä‘au đớn chưa tiêu, vẫn như cÅ© Ä‘ang dung nạp cá»± căn cá»§a nam nhân. Nà ng muốn kêu la tháºt to, nhưng mà ý nghÄ© vừa thay đổi, lại không có lên tiếng. Nà ng hai đẩy ngá»±c hắn ra, muốn đẩy hắn ra khá»i cÆ¡ thể cá»§a mình, nhưng hắn ôm nà ng rất chặt, cho dù là đang ngá»§, cÅ©ng vẫn ôm nà ng rất chặt......
"Nà ng tỉnh rồi sao?"
Hi Bình mở hai mắt, cảm thấy Quyá»n Hà nh Ä‘ang dùng sức đẩy hắn. Hắn cố ý di chuyển hạ thể, nam căn đó trong máºt huyệt cá»§a nà ng ra và o má»™t tráºn, Quyá»n Hà nh thống khổ cất lên tiếng rên rỉ.
Quyá»n Hà nh nói: "Không được đè ta, nặng quá, ta mệt lắm." Nà ng khôi phục hoà n toà n nữ thanh cá»§a mình, thanh âm đó rất đẹp, tá»±a như nước biển nhẹ nhà ng vuốt bá» biển, ôn nhu và cảm tÃnh.
Hi Bình nói: "Sau nà y vẫn muốn cùng ta đối nghịch sao?"
Hắn cảm thấy máºt huyệt nà ng dần dần ướt át, có thể là huyết, cÅ©ng có thể là dâm dịch, trong mà n đêm tối tăm, ai cÅ©ng không dám xác định, thế nhưng, hạ thể hai ngưá»i chặt chẽ giao tiếp là điá»u có thể hiểu rõ, và sá»± giao tiếp đó đã ươn ướt.
Hi Bình vẫn nằm ở trên ngưá»i nà ng, nhẹ nhà ng ra và o. Äá»™ng tác nà y hắn là m rất ôn nhu, cÅ©ng như nước biển nhẹ nhà ng đánh và o bá», nam căn hắn cÅ©ng Ä‘ang hôn nữ huyệt cá»§a nà ng......
Tay hắn nhẹ nhà ng vuốt ve mặt nà ng, lau Ä‘i cát bụi trên mặt nà ng, sau đó má»m nhẹ hôn trên môi nà ng. Nà ng cÅ©ng không có mở miệng, vẫn đóng chặt môi. Từ dưới hạ truyá»n đến khoái cảm khiến cho nà ng không tá»± giác được vặn vẹo đồn bá»™, đôi môi trong lúc đó truyá»n ra tiếng rên rỉ rất nhẹ.
Quyá»n Hà nh không nói gì, song cÅ©ng không kháng cá»± Hi Bình cùng nà ng giao hoan, tại bá» biển Ä‘ang không yên ả nà y, bá»n há» yên lặng giao hoan, Quyá»n Hà nh khoái cảm dần dần mÆ¡ mà ng rên rỉ chen và o thanh âm há»—n tạp cá»§a sóng biển.
Chúng nữ nghỉ ngÆ¡i tại bên cạnh bá»n há» cÅ©ng mÆ¡ hồ nghe được. Các nà ng là bị thanh âm nà y đánh thức, song các nà ng cÅ©ng không nói lá»i nà o, chỉ ở trong bóng đêm, tưởng tượng tình yêu hai ngưá»i, cÅ©ng rất tò mò, vì sao Quyá»n Hà nh không phản kháng?
Thá»i gian lặng lẽ trôi qua, cao trà o cá»§a Quyá»n Hà nh như sóng biển nối nhau tiến đến. Nà ng rên rỉ to lên, tá»± giác ôm chặt Hi Bình. Hắn sá»ng sốt, đồn bá»™ cố gắng má»™t tráºn Ä‘iên cuồng, lại má»™t lần nữa Ä‘em dương tinh bắn và o trong cÆ¡ thể nà ng......
"Tại sao không nói lá»i nà o?" Sau khi tất cả yên tÄ©nh lại, Hi Bình há»i.
Quyá»n Hà nh cÅ©ng không nói gì.
Hi Bình nhìn không thấy mặt nà ng, chỉ là nghe được nà ng thở dốc sau khi cao trà o qua Ä‘i, hắn lại nói: "Nói xem, có khá»e không?"
"Ngươi không phải ngưá»i!" Quyá»n Hà nh dùng thanh âm rất nhẹ, nói ra những lá»i nặng ná» nà y.
"Ta biết, ta là cầm thú."
"Ngươi không phải, ngươi so vá»›i cầm thú còn đáng sợ hÆ¡n, ngươi để ở bên trong ngưá»i ta nhiá»u bao lâu rồi? Ngươi cÅ©ng không ra Ä‘i, cá»§a ngươi vẫn cứng váºy...... Ngươi không phải ngưá»i!"
Mẹ cha ơi, nguyên lai là vì cái đó!
Hi Bình trong lòng thoải mái, liá»n cúi đầu xuống hôn loạn nà ng, sau đó nói: "Nà ng cÅ©ng không phải chưa thấy qua, lúc trong Phong Khiếu động ta đối vá»›i các nà ng ta lúc đó chẳng phải giống nhau sao? Nà ng khi đó không sợ mà , hắc hắc."
Quyá»n Hà nh nhẹ nhà ng khóc.
Hi Bình nghe thấy, nói: "Nà ng rất háºn ta?"
Quyá»n Hà nh khóc ròng nói: "Ta háºn, ta háºn ngươi."
Hi Bình nói: "Ta cÅ©ng nói qua nà ng không nên cùng ta đối nghịch. Äà n bà cùng ta đối nghịch, Ä‘á»u không có kết quả tốt đâu."
"Ta không có cùng ngươi đối nghịch, là ngươi bức ta."
"Oa, ta bức nà ng? Nà ng tới cướp đao ta, muốn hãm hại ta, cũng là ta bức nà ng sao?"
Quyá»n Hà nh nói: "Äó là đao cá»§a chúng ta."
"Ta từ trong tay Lôi gia gia tá»± tay tiếp nháºn Ä‘ao nà y, nói là cá»§a nà ng, cÅ©ng không phải quá giả dối sao! Trông ta giống tiểu hà i tá» ba tuổi sao? Nói cho nà ng, Ä‘oạt được Ä‘ao cÅ©ng vô dụng, Ä‘ao nà y chỉ có ta má»›i có thể sá» dụng, ở trong tay ngưá»i khác, chỉ là đống sắt vụn."
"Ngươi......" Quyá»n Hà nh muốn nói, rồi lại đình chỉ, chốc lát sau nói sang chuyện khác: "Cùng ngươi nói, ngươi cÅ©ng sẽ không hiểu, chẳng muốn nói chuyện vá»›i ngươi nữa."
"Váºy đừng nói nữa." Hi Bình trong bóng đêm lại hôn nà ng má»™t chút, nói: "Nà ng nÆ¡i đó còn Ä‘au không?"
Quyá»n Hà nh sá»ng sốt má»™t chút, nhẹ giá»ng e thẹn nói: "Äau."
"Có muốn hay không ta đem bảo bối ra ngoà i a?"
"Tùy ý."
Hi Bình cưá»i nói: "Váºy ta sẽ không ra nữa, tại bên trong nà ng rất ấm áp, Ä‘i ra ngoà i cảm lạnh chết."
"Ngươi...... Ta bị ngươi đè chết mệt rồi, thân thể cũng tê cứng rồi."
Hi Bình ôm nà ng trở mình, thay đổi vị trÃ, nà ng nằm sấp trên ngưá»i hắn, hắn nói: "Như váºy tốt hÆ¡n nhiá»u chứ?"
Quyá»n Hà nh nhá»› đến, trên kiá»u đồn nà ng bị hai thá»§ hắn cố định, nà ng đà nh phải thôi, tiếp tục để cho cá»± váºt hắn lấp kÃn không gian cá»§a nà ng, nà ng nói: "Nếu cả Ä‘á»i tại hoang đảo nà y thì thôi, còn nếu có má»™t ngà y trở lại Trung Nguyên, ngươi sẽ phải trả giá nghiêm trá»ng vì hà nh động mạo phạm nà y."
Hi Bình lạnh lẽo nói: "Nà ng Ä‘ang dá»a ta?"
Mục Thu tại má»™t bên nói: "Hoà ng Hi Bình, nà ng không phải dá»a ngươi, nà ng Ä‘Ãch xác có năng lá»±c là m được."
"Ta mạo phạm, nà ng ta là tiểu thiếp cá»§a lão đầu ta, ta còn không có há»i ngươi vì sao phải hại ta, nhưng tháºt ra nà ng rất hung hăng cà n quấy. Ta nói cho nà ng hay, nếu có năng lá»±c rá»i khá»i nÆ¡i nà y, trước khi li khai khá»i đây, ta Ä‘á»u muốn mạo phạm tất cả các nà ng! Dá»a ta ư? Lão tá» mà sợ lÅ© đà n bà các nà ng, ta muốn trong bụng má»—i nà ng Ä‘á»u mang nhi tá» vá»›i ta, hắc hắc, Quyá»n Hà nh, bung nà ng cÅ©ng sắp có nhi tá» vá»›i ta."
"Nhi tá»?" Quyá»n Hà nh toà n thân run rẩy dữ dá»™i.
Hi Bình đắc ý nói: "Äúng váºy, ta tại bên trong nà ng xạ tinh hai lần!"
Quyá»n Hà nh ngẩn ngưá»i, trong bóng đêm, huy động hai tay đấm mạnh trong ngá»±c Hi Bình, khóc ròng nói: "Ta đấm chết ngươi, ngươi nà y sắc ma, xạ tinh bên trong thân thể ta, muốn ta mang thai...... Ô ô, đấm chết ngươi, ai kêu ngươi xạ tinh......"
Hi Bình trong lòng cưá»i thầm, hắn nói: "Nà ng cứ từ từ đấm ta, ta ngá»§ đây, ngà y mai sau khi tỉnh lại sẽ thả ngươi, đêm nay để cho nà ng ăn sống ta."
"Ngươi cho váºt đó cá»§a ngươi ra ngoà i Ä‘i!" Quyá»n Hà nh la hét nói.
"Ta thÃch đặt nó ở bên trong nà ng. Nà ng nếu không thÃch, ta cÅ©ng không có biện pháp, bởi vì ta chỉ là m chuyện ta thÃch là m. Quyá»n Hà nh, đánh đến lúc mệt má»i, lấy cái ngá»±c cá»§a ta là m đệm nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, đối vá»›i nà ng rất tốt đó, từ từ đánh Ä‘i nhé! Ôi dốc sức đánh mạnh Ä‘i!"
Hi Bình dứt lá»i, nhắm mắt tùy ý nà ng đấm hắn, nà ng mặc dù nói chuyện rất tà n nhẫn, nhưng mà khi đấm ra cÅ©ng là không nhẹ không nặng, có thể là thể lá»±c không có sao? Ai biết được?
Nà ng đánh má»™t tráºn, hiểu được không có ý nghÄ©a, bá» biển lại tối, nhìn không thấy mặt ngưá»i khác.
Còn cái cá»± váºt mà Hi Bình để lại bên trong máºt huyệt cá»§a nà ng, nà ng cÅ©ng không có cách rá»i bá». Dưá»ng như cá»± váºt cá»§a hắn như được khảm lại bên trong thân thể nà ng, nà ng bèn bá» cuá»™c, đồng thá»i thấy được má»™t bá»™ pháºn thân thể hắn Ä‘ang trong cÆ¡ thể nà ng, cảm giác cháºt căng, nà ng nằm úp sấp trên ngưá»i hắn nhẹ nhà ng khóc.
Khóc rồi lại khóc, là m nước mắt chảy xuống mặt hắn, hai khuôn mặt chạm và o nhau, lúc đôi môi đỠcá»§a nà ng chạm đến miệng hắn. Nà ng dừng lại má»™t lúc, lén lút đưa ra cái lưỡi Ä‘inh hương nhẹ liếm đôi môi hắn, hắn không có đáp lại, nà ng trong lòng an tâm, thầm nghÄ© rằng: Dâm tặc nà y tháºt sá»± ngá»§ rồi.
Nà ng cÅ©ng tá»±u nhắm mắt vì buồn ngá»§, thât sá»± Ä‘em khuôn mặt nhá» bé vùi và o cần cổ Hi Bình, cái miệng nhá» nhắn mở nhẹ ra, nhẹ nhà ng ngáºm lấy nhÄ© châu cá»§a hắn, sau đó lẳng lặng ngá»§ Ä‘i.
Nước mắt đó chảy xuống cát, là m ẩm ướt, rồi cũng lặng lẽ khô đi.
Khi ánh mặt trá»i đầu tiên chiếu sáng bãi biển, ngoà i khÆ¡i má»c lên má»™t mặt trá»i đỠtươi, chiếu sáng là m má»—i khuôn mặt trên bãi cát Ä‘á»u đỠtươi như nhau.
Chúng nữ cÅ©ng tỉnh dáºy, dụi dụi mắt, nhìn thấy Quyá»n Hà nh nằm úp sấp nghỉ ngÆ¡i trên ngưá»i Hi Bình, hai ngưá»i hình dạng xÃch lá»a trong ánh nắng hồng khi mặt trá»i má»c, như là nháºn váºt chÃnh trong các ảo má»™ng mà u hồng , kỳ quái là mang đến cho các nà ng má»™t loại chấn động thị giác rất đẹp. Các nà ng phát hiện, cái miệng nhá» cá»§a Quyá»n Hà nh ngáºm nhÄ© châu (lá»— tai) cá»§a Hi Bình, trên mặt nà ng mang theo tia mỉm cưá»i, dưới ánh nắng chiếu sáng, có vẻ nhu hòa mà xinh đẹp.
Chúng nữ vây quanh lại đây, Phỉ Sa cÅ©ng Ä‘ang xÃch lõa than vãn: "Quyá»n Hà nh nà y có đổi tâm tÃnh hay không váºy? Ngà y hôm qua hung ác váºy, Sáng nay như thế nà o ngáºm cái nhÄ© châu chà ng mà ngá»§?"
Mục Thu nói: "Ngươi đừng nghÄ© sai như váºy, hắn đối vá»›i tiểu thư chúng ta là m ra chuyện như váºy, tiểu thư chúng ta háºn hắn còn không kịp, lẽ nà o yêu hắn? Chỉ có loại đãng phụ như ngươi má»›i có thể yêu tên cưá»ng bạo nà y, hừ!"
Phỉ Sa nói: "Äã biết là cưá»ng bạo, các ngươi tại sao không ngăn cản? Chẳng lẽ lòng há»™ chá»§ cá»§a các ngươi chỉ có chút Ãt như váºy sao? Cẩn tháºn loại đà n bà thối rữa như ngươi cÅ©ng bị chà ng cưá»ng bạo đó!"
Mục Thu nói: "Ta má»›i không sợ, dù sao nÆ¡i nà y cÅ©ng chỉ mình hắn là nam nhân, cưá»ng bạo thì cưá»ng bạo, ta sợ cái gì! Ngươi phải biết rằng, nếu không bởi vì hắn trong động Phong Khiếu gây ấn tượng xấu trước mặt bá»n ta, hắn quả tháºt là má»™t mỹ nam tá» hiếm thấy trên Ä‘á»i, ta sẽ sợ hắn sao? Nếu cả Ä‘á»i ở lại chá»— nà y, cẩn tháºn hắn bị chúng ta cưá»ng bạo thì có!"
"Ngươi...... Ngươi so vá»›i ta còn dâm đãng hÆ¡n!" Phỉ Sa bị tức giáºn đến nói chuyện cÅ©ng không thuáºn nữa.
Mục Thu cưá»i lạnh nói: "Ngươi nhìn xem ngươi Ä‘ang nói cái gì váºy? Chúng ta cÅ©ng vẫn là xá» nữ, còn ngươi? Äà n bà chá»— nà y, ngươi cùng Má»™ng CÆ¡ không phải, A Máºt Y các nà ng sau khi cùng hắn má»›i thà nh không phải, ngươi trước hắn chẳng biết đã là m cùng không biết bao nhiêu nam nhân, tháºt sá»± là dâm tiện!"
Phỉ Sa nói: "Ngươi cÅ©ng là xá» nữ? Äừng có nói giỡn trước mặt ta, ngươi cÅ©ng đã hÆ¡n ba mươi, còn là xá» nữ, ta nhổ và o!"
A Máºt Y nói: "Các ngươi không nên tranh cãi ầm Ä©, cẩn tháºn chà ng tỉnh lại nghe được."
Má»i ngưá»i lại nhìn hai ngưá»i trên cát, chốc lát sau, đột nhiên nghe được Hi Bình Ä‘au nhức hô: "Ui Phụ thân ! Äau nhức quá!"
Hắn mở to mắt ra, thât sá»± nhìn thấy chúng nữ Ä‘ang nhìn chằm chằm hắn cùng Quyá»n Hà nh, hắn má»›i cảm giác được Ä‘au nhức đó là từ nhÄ© châu truyá»n đến, và cÅ©ng vẫn tiếp tục Ä‘au nhức, đúng là Quyá»n Hà nh con mẹ nà y...... Äà n bà cắn hắn? Hắn rung mạnh nà ng, hô: "Nà y, nà ng tỉnh tỉnh, không nên cắn ta nữa!"
Quyá»n Hà nh bị hắn đẩy má»™t hồi lâu, má»›i mở hai tròng mắt, miệng vẫn ngáºm uể oải nói: "Cái gì thế...... Chuyện gì?"
Hi Bình nói: "Trong lúc đêm tối, có phải nà ng bị đần độn không váºy? Cắn ta Ä‘au nhức quá, còn há»i ta chuyện gì?"
Quyá»n Hà nh vừa nghe, giÆ¡ mặt lên tà n nhẫn trừng mắt nhìn hắn, sau đó lại là má»™t tráºn đấm đá, khóc hô: "Ta cắn Ä‘au ngươi? Ngươi là m cho ta nhiá»u Ä‘au đớn, ta so vá»›i Ä‘au đớn hÆ¡n nhiá»u......"
Hi Bình ngồi dáºy, Ä‘em nà ng ôm và o trong ngá»±c ngồi sang má»™t bên.
Nà ng xem dương căn hắn vẫn còn mang theo vết máu, tựu lớn tiếng khóc: "Cái gì đó của ngươi lớn quá, lại còn đặt nó ở bên trong ta, ô ô!"
Hi Bình nói: "Nà ng nÆ¡i đó gói gá»n cái váºt nà y cá»§a ta, nà ng không phải còn lá»›n hÆ¡n sao?"
"Ta...... Ta bị ngươi căng đến nứt ra...... Ngươi nà y sắc ma, ngươi sẽ có báo ứng."
"Căng đến nứt ra? Äến đây, để ta nhìn xem!"
Hi Bình tá»±u vùi đầu đến giữa hông nà ng, nà ng đột nhiên hai chân kẹp chặt, hai tay che Ä‘áºy chá»— riêng tư, nÅ©ng nịu e thẹn nói: "Ta không cho phép, ngươi Ä‘i Ä‘i, há»—n đản, Ä‘i Ä‘i!"
Hi Bình thất vá»ng nói: "Căng thẳng váºy, xem nà ng kìa, nhìn mà cÅ©ng không được, căng thẳng đến như váºy, sá»›m biết tối hôm qua hảo hảo nhìn xem."
"Ngươi cút Ä‘i!" Quyá»n Hà nh hai chân hướng trên ngưá»i Hi Bình đá.
Hi Bình nhìn bá»™ dạng Ä‘iên cuồng cà o cấu cá»§a nà ng, liá»n không đùa nà ng nữa, đứng lên.
Mục Thu tám nữ vội và ng vây quanh lại đây, Mục Thu nói: "Công...... Ân, tiểu thư, ngươi không sao chớ?"
Quyá»n Hà nh nói: "Không muốn các ngươi quản, ta bị hắn...... Thá»i Ä‘iểm đó, các ngươi Ä‘i chá»— nà o rồi? Sau khi trở vá», ta cho các ngươi toà n bá»™ sung quân."
Mục Thu đáng thương nói: "Tiểu thư, chúng ta đã cố hết sức, tình huống khi đó rất bất ngá», hắn cÅ©ng đã tiến nháºp rồi, ván đã đóng thuyá»n, chúng ta cÅ©ng vô năng ra tay, cho nên......"
"Chẳng lẻ các ngươi không thể kéo hắn lại? Nhìn ta bị hắn cưá»ng bạo, lại còn xạ tinh bên trong ta, các ngươi váºy mà không giúp ta?"
Mục Thu và những ngưá»i khác tháºt sá»± chẳng biết nên nói cái gì, Quyá»n Hà nh bèn mắng: "Äem quần áo đưa cho ta."
Dương Äình cầm quần áo lấy lại đây, đưa cho Quyá»n Hà nh, Quyá»n Hà nh nghÄ© đứng lên mặc quần áo được, vừa định đứng lên tá»±u té ngã trên mặt đất, nói: "Các ngươi giúp ta mặc, ta...... Ta không có khà lá»±c nữa, ta nÆ¡i đó lại vừa Ä‘au nhức."
Tám nữ luống cuống tay chân giúp nà ng mặc quần áo, rất nhanh Quyá»n Hà nh kêt thúc váºn mệnh trần truồng cá»§a mình, rốt cục bao bá»c bên ngoà i nà ng má»™t bá»™ trang phục rất nam tÃnh, nói: "Äỡ ta đứng lên, ta muốn cách hắn xa xa."
Hi Bình lúc nà y Ä‘ang cùng tứ nữ trêu đùa, nghe được Quyá»n Hà nh nói như thế, tá»±u nói: "Ôi sau nà y đừng có khóc chạy trở vá» cầu ta đó!"
Quyá»n Hà nh tức giáºn trừng mắt nhìn hắn, quát: "Ta má»›i không cầu ngươi, ở chá»— nà y, có cá có nước có núi có thú, còn có quả dại hoa dại, không cần ngươi, chúng ta cÅ©ng có thể sống được, nÆ¡i nà y không phải Phong Khiếu động, chúng ta tuyệt không cầu kẻ thối rữa như ngươi, hừ, rá»i khá»i đảo nà y, xem các ngươi đẹp mắt thế nà o."
Hi Bình vỗ vỗ trong ngực, nói: "Hơi sợ đó."
Quyá»n Hà nh cá»±c kỳ giáºn hắn, nói: "Chúng ta Ä‘i."
Mục Thu cùng má»™t nữ nhân khác tá»±u má»™t tả má»™t hữu đến đỡ nà ng, hướng tiểu đảo bên trong Ä‘i đến, Má»™ng CÆ¡ cÅ©ng yên lặng theo sát tại phÃa sau các nà ng, xem ra nà ng cÅ©ng muốn cùng má»™t phe vá»›i Quyá»n Hà nh.
A Máºt Y than vãn: "Quyá»n Hà nh nà y cÅ©ng tháºt thú vị a, không thể tưởng được nà ng ta là đà n bà , mà còn là thiếu nữ tháºp phần xinh đẹp nữa."
Hi Bình cưá»i nói: "Nà ng ta đương nhiên thú vị, hắc hắc, trách không được cả ngà y nói ta không thể cắt được dương căn cá»§a nà ng, nguyên lai nà ng căn bản là không có. Ta mạo phạm, không có dương căn quả là rất thú vị a."
Lý Ngá»c nói: "Chà ng cứ như váºy là m cho các nà ng rá»i Ä‘i, nà y đảo cÅ©ng rất lá»›n, sau nà y có thể rất khó tìm đến các nà ng đó."
Hi Bình nói: "Äừng sợ, các nà ng ta không dám chạy quá xa, con mẹ nó...... Äà n bà có lúc miệng thì toà n lá»i độc ác, thá»±c ra chỉ yếu á»›t mà thôi, má»™t khi chịu khổ, sẽ nhá»› tá»›i ta, nà ng bây giá» ngoại trừ ta, còn có thể dá»±a và o ai chứ."
"Chà ng khẳng định như váºy?"
Hi Bình ngạo nghá»… nói: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đừng quên các nà ng ta không có mồi lá»a, mà nÆ¡i nà y dã thú cÅ©ng không Ãt, các nà ng ta mặc dù có võ công, chung quy vẫn là nữ nhân, nữ nhân mà gặp sói nà y rắn nà y hay mấy thứ linh tinh khác, chân má»m nhÅ©n ra ngay."
"Äừng có coi thưá»ng nữ nhân!" Tứ nữ tất cả đồng thanh nói.
Hi Bình cưá»i nói: "Äối vá»›i việc sinh đứa nhá», nữ nhân tuyệt đối là đệ nhất đó."
"Chà ng......"
Hi Bình ôm A Máºt Y cùng Ä‘i và o bên trong, nói: "Chúng ta cÅ©ng tiến và o bên trong đảo, tìm chút gì đó ăn, ta đã đói bụng rồi."
Phỉ Sa vui mừng nói: "Chà ng còn phải xây má»™t căn nhà gá»— cho chúng ta ở, bên trong phải có giưá»ng gá»— bà n gá»— các loại nữa."
Hi Bình nhìn nà ng chạy đến phÃa trước, kiá»u thể xÃch lá»a cá»§a nà ng tháºt sá»± hoà n mỹ, kiá»u đồn đó rất tròn rất đầy đặn đôi mắt rất chiêu nhân Ä‘ang nhìn trái nhìn phải, hắn tá»±u nói: "Äá» nghị nà y cá»§a nà ng rất chÃnh xác, để nà ng Ä‘i chặt gá»— nhé?"
Phỉ Sa quay đầu lại rất nhanh, hà o nhÅ© trước ngá»±c Ä‘iên cuồng dao động, gắt giá»ng: "Ta mặc kệ những việc nặng, công việc nặng nhá»c để nam nhân là m."
"Chịu không được nà ng!" Hi Bình lắc đầu.
Nà ng bổ nhà o lại, hai tay móc qua trên cổ Hi Bình, nói: "Chà ng là m một cái nhà mộc lớn, chúng ta sẽ cùng chà ng trong nhà ân ái, có được hay không?"
Hi Bình đột nhiên than vãn: "Nam nhân tháºt sá»± mệnh khổ a!"
Tà i sản của nlkien
04-09-2008, 11:22 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Hi Bình mỗi ngà y từ bình minh đến hoà ng hôn, đầu tiên là lo kiếm thức ăn cho bốn nữ nhân, sau đó thì bị các nà ng ép đi đốn gỗ để là m nhà .
Hắn dá»±a và o thân thể cưá»ng tráng, cùng vá»›i việc lá»›n lên ở trong núi, nên giỠđây ở trên hoang đảo nà y động thá»§ động cước, bất luáºn là săn bắt dã thú hay là đốn gá»— là m nhà đá»u là rất tệ. Nhá» có bốn nữ nhân giúp đỡ, đến tối thì bá»n há» cÅ©ng dá»±ng được má»™t căn nhà gá»— rá»™ng chừng năm, sáu mươi thước vuông, là má»™t công trình nhân tạo đầu tiên ở trên hoang đảo nà y.
Phỉ Sa quả nhiên rất giữ lá»i, ngay đêm đó đã cùng ba nữ nhân kia giáp chiến vá»›i Hi Bình ở trong căn má»™c ốc, bị hắn là m cho phải kêu la thảm thiết suốt đêm. Những giống Ä‘iểu thú ở vùng phụ cáºn bị hà ng loạt các âm thanh kỳ lạ cá»§a cái giống động váºt má»›i đến cư ngụ ở đây là m phá giấc ngá»§ và không thể nà o nghỉ ngÆ¡i được.
Hôm sau tỉnh dáºy, Hi Bình phát má»™t cái và o bá» mông xinh đẹp cá»§a A Máºt Y, rồi nói: “Dáºy mau, chúng ta Ä‘i dạo trên đảo má»™t chút.â€
A Máºt Y hé đôi mắt ngái ngá»§, nằm tá»±a lên ngưá»i Hi Bình, dịu dà ng nói: “Thiếp còn muốn ngá»§ thêm mà , đêm qua chà ng hà nh hạ ngưá»i ta như váºy, khiến cho ngưá»i ta tháºt là mệt má»i a.â€
“A, má»™t mình ta đối phó vá»›i bốn ngưá»i các nà ng, ta đã không than mệt thì thôi, cá»› sao nà ng lại than?â€
Phỉ Sa nói: “Chà ng không phải là con ngưá»i mà , ngưá»i ta quả tháºt không ngỠđược là chà ng lại mạnh mẽ như váºy. Xem ra phụ tá» Lạc Hùng còn kém cả sợi lông cá»§a chà ng.â€
Hi Bình la lá»›n: “Tên Lạc cẩu Hùng kia đương nhiên là không thể so bì được vá»›i ta rồi, lão mà tÃnh cái gì? Ta đưá»ng đưá»ng là má»™t quyá»n vương, chỉ cần má»™t quyá»n thôi là có thể khiến cho lão nằm liệt trên giưá»ng rồi.â€
Phỉ Sa phản bác: “Thiếp không há» nói tá»›i chuyện đánh nhau, mà là thiếp Ä‘ang nói vá» bản lãnh phòng the cá»§a chà ng kìa. Là m sao mà chà ng lại nghÄ© tá»›i chuyện đánh nhau cÆ¡ chứ?â€
Lý Ngá»c nói: “Lúc trước ta từng nghe nói, chà ng ngoại trừ thÃch ca hát ra thì lại còn rất thÃch đánh nhau. Chắc Ä‘iá»u đó chÃnh là nguyên nhân rồi.â€
Hi Bình cưá»i nói: “Äúng váºy, nam nhân mà không thÃch đánh nhau thì còn gá»i là nam nhân được sao? Nam nhân phải dùng sức mạnh để láºp nên thế đứng trong giang hồ, tất nhiên là phải tá» ra sá»± lợi hại cá»§a mình trong các tráºn đánh nhau.â€
Phỉ Sa nói: “Là nữ nhân, thiếp rất thÃch sá»± lợi hại cá»§a chà ng trong lúc hoan ái. Chà ng Ä‘Ãch thá»±c là má»™t phần rất quan trá»ng trong Ä‘á»i sống cá»§a nữ nhân.â€
“Cái nà ng Phỉ Sa tao bà nương nà y, ta là nam nhân chứ không phải váºt phẩm. Nà ng còn dám tá»· dụ ta như thế thì ta sẽ cho nà ng biết thế nà o là chết.â€
Phỉ Sa uốn éo ngưá»i rồi bà y ra má»™t tư thế dụ ngưá»i, nói: “Lại đây nà o, thiếp nhưá»ng chà ng đó.â€
Hi Bình ôm đầu, kêu lá»›n: “Ta sợ nà ng luôn, nà ng so vá»›i nhạc mẫu cá»§a ta có vẻ không thua gì mấy!â€
“Ai?â€
“Lãnh Tinh Oánh.“
“Là môn chá»§ Hồ Äiệp môn?â€
“Äúng váºy! Chúng ta Ä‘i ra ngoà i hÃt thở không khà chút nà o.†Hi Bình nói xong liá»n đứng dáºy Ä‘i ra ngoà i.
A Máºt Y chúng nữ vá»™i và ng nhìn quanh tìm y phục. Phỉ Sa nói: “Ta không còn chút khà lá»±c nà o nữa.â€
Hi Bình nhìn chằm chằm nà ng, nói: “Lạ nha, chẳng phải lúc nãy nà ng nói cứng lắm sao?â€
Phỉ Sa á»§y khuất nói: “Thiếp chỉ nói cứng thế thôi, nhưng đêm qua thiếp là ngưá»i tiếp chiêu cá»§a chà ng nhiá»u nhất, thiếp quả tháºt là không còn chút khà lá»±c nà o. Thiếp không muốn Ä‘i tản bá»™, thiếp muốn ở lại đây ngá»§ thêm má»™t giấc để tối nay còn phải bồi tiếp chà ng nữa.â€
Hi Bình nhún nhún vai, nói: “Ta sợ nà ng sẽ dạy hư các thê tá» khác cá»§a ta a.â€
Phỉ Sa cưá»i nói: “Thiếp sẽ dạy hư cho há», nhưng đó chỉ là khi hỠđối xá» vá»›i chà ng thôi. Còn khi đối xá» vá»›i ngưá»i khác, thì thiếp sẽ dạy há» là m cách nà o để thà nh thánh nữ, hì hì.â€
“Nà ng mà biết dạy kẻ khác là m sao để trở thà nh thánh nữ sao?†Hi Bình nghi ngá» há»i.
“Hừ, chà ng không tin ngưá»i ta à ? Sau nà y rồi chà ng sẽ biết. Ngưá»i ta chỉ có thái độ dâm đãng ở trước mặt chà ng thôi, còn lúc nà o ở trước mặt ngưá»i khác thì ngưá»i ta chỉ có má»™t vẻ lãnh diá»…m mà thôi.â€
Hi Bình cưá»i cưá»i, ôm lấy A Máºt Y rồi nhẹ giá»ng há»i: “Bá»™ là m thánh nữ dá»… dà ng đến thế sao?â€
A Máºt Y trả lá»i: “Äiá»u đó không khó chút nà o. Thiếp cÅ©ng từng là m thánh nữ suốt ná»a Ä‘á»i ngưá»i rồi, nhưng sau nà y sẽ không là m nữa.â€
Phỉ Sa nhìn bốn ngưá»i rá»i khá»i má»™c ốc, rồi tá»± lẩm bẩm: “Sao lại không tin ta chứ? A Máºt Y có thể là m thánh nữ được thì ta sao lại không được? Hừ, ta sẽ chứng minh cho các ngưá»i xem.â€
Nà ng nói xong liá»n đứng lên định Ä‘i ra ngoà i, nhưng lại không còn mảy may chút khà lá»±c. Äêm qua nà ng là m “thượng nữâ€, đã phải đứng đến rá»i rã cả hai chân. Thì ra là m “thượng nữ†rất mất sức, chẳng trách nà o A Máºt Y không muốn láºp lại chiêu thức đó, rốt cuá»™c là nà ng phải là m thay, đến ná»—i giỠđây muốn Ä‘i đứng cÅ©ng rất khó khăn.
Hi Bình vốn không thể dá»± liệu tá»›i việc Phỉ Sa không thể Ä‘i đứng được, bởi vì đêm qua nữ nhân nà y đã quấn quýt lấy hắn, là m như thể là dù có chết thì cÅ©ng phải chết trong lúc hoan lạc. Hắn nghÄ© nữ nhân nà y có lẽ đã lâu không được hoan ái vá»›i nam nhân rồi, đứng trên má»™t phương diện nà o đó mà nói, nà ng đã cố nén dục vá»ng cá»§a mình đã rất lâu, chỉ có khi ở trong lòng hắn thì má»›i có thể buông thả như thế.
Hắn dẫn theo tam nữ cá»§a Thái Âm giáo Ä‘i xem xét hòn đảo hoang, tuy nhìn thấy đủ các loại Ä‘iểu thú, nhưng không thấy được má»™t con rắn nà o. Ba nữ nhân nà y truá»›c lúc ra ngoà i đã lo lắng là sẽ gặp rắn, hà , đừng thấy các nà ng có võ công cao cưá»ng như váºy mà cho rằng các nà ng không biết sợ. Có lẽ nữ nhân sinh ra đã biết sợ rắn từ bẩm sinh rồi
Các nà ng bắt Hi Bình trèo lên cây hái quả dại cho hỠăn. Lúc đầu, Hi Bình nghÄ© là có thể dùng khinh công, nhưng hắn lại quên mất là m sao có thể sá» ra khinh công, nên chỉ còn cách là trèo lên. Mà không có cầu thang để trèo cây, tháºt chẳng khác nà o là muốn là m khó hắn.
Trèo cây cả ná»a ngà y, thân thể trần trụi cá»§a hắn bắt đầu dÆ¡ bẩn, tam nữ đỠnghị đến bãi biển tắm rá»a.
Hi Bình liá»n lá»›n tiếng đỠnghị: “Chúng ta ra biển hoan ái được không?â€
A Máºt Y nói: “Tùy chà ng, ở đâu chà ng cÅ©ng có thể là m mà .â€
Hi Bình ôm lấy nà ng, ôn nhu hôn lên khuôn mặt cá»§a nà ng, rồi nói: “Ngoan lắm! Trong số các lão bà cá»§a ta, nà ng là má»™t trong số những ngưá»i đẹp nhất.â€
“U Nhi không mỹ lệ sao?†A Máºt Y nhá»› đến Lạc U Nhi nên cất tiếng há»i.
Hi Bình thở dà i: “Nà ng ta không phải là nữ nhân cá»§a ta.â€
A Máºt Y không vui, há»i: “Trong bụng cá»§a nà ng ta đã có hà i tá» cá»§a chà ng, váºy tại sao lại có thể không phải là nữ nhân cá»§a chà ng?â€
Hi Bình trả lá»i: “Nà ng ta không giống nà ng, bởi vì nà ng ta chỉ yêu Lâm Khiếu Thiên, còn nà ng thì lại cho ta cả thân thể lẫn trái tim. Lần đầu tiên ta đến vá»›i nà ng ta thì đã xảy ra má»™t chuyện đáng tiếc và bất hạnh. Nà ng ta đã từng nói, dù ta có thể chiếm lấy thân thể cá»§a nà ng ta thì cÅ©ng không thể chiếm được trái tim cá»§a nà ng ta. Những nữ nhân cá»§a ta, dù là thân thể hoặc là trái tim cá»§a há» Ä‘á»u hoà n toà n thuá»™c vá» ta, nhưng đối vá»›i Lạc U Nhi, bất luáºn là thân thể hay tâm linh Ä‘á»u không thuá»™c vá» ta. Bởi váºy, ta không thể xem nà ng ta là nữ nhân cá»§a ta được.â€
A Máºt Y nói: “Chà ng sai rồi! U Nhi rất đơn thuần, trái tim cá»§a nà ng vốn không thể dung nạp được hai mối tình. Nếu nà ng đã vì ngươi mà đến Gia Lăng trấn, váºy thì Ä‘iá»u đó chứng minh rằng trong tâm nà ng đã có chà ng. Và má»™t khi trong tâm nà ng đã có chà ng, váºy thì vị trà cá»§a Khiếu Thiên ở trong lòng nà ng sẽ rất dá»… bị thay đổi. Nếu sau nà y chà ng dám gây tổn thương đến trái tim cá»§a U Nhi, thiếp sẽ không lý tá»›i chà ng nữa. Thiếp và U Nhi cùng đứng chung má»™t tráºn tuyến, bởi vì thiếp và nà ng ta có định mệnh giống nhau.â€
Hi Bình nói: “Äợi chúng ta rá»i khá»i hòn đảo nà y rồi hãy nói. Việc nà y mà đem ra thảo luáºn ở trên hòn đảo hoang nà y thì tháºt là chẳng có ý nghÄ©a gì.â€
Minh Ngá»c quả quyết: “Thiếp tin rằng chúng ta sẽ rá»i khá»i đây được.â€
Lý Ngá»c há»i: “Tại sao thế?â€
Minh Ngá»c tá»±a và o tay Hi Bình, rồi khẳng định: “Bởi vì cho đến bây giá» ta vẫn không cảm giác được sá»± lo lắng cá»§a chà ng. Chà ng là má»™t loại nam nhân tuyệt sẽ không bá» rÆ¡i nữ nhân cá»§a mình, mà nữ nhân cá»§a chà ng thì có rất nhiá»u ngưá»i không có mặt tại đây. Vì thế, ta nghÄ© rằng chà ng có mưá»i phần tá»± tin sẽ rá»i khá»i hòn đảo hoang nà y, mà đối vá»›i chà ng, ta cÅ©ng có mưá»i phần tin tưởng, vì chà ng chÃnh là nam nhân cá»§a ngưá»i ta.â€
“Tháºt là nhá»™t nhạt a!†Hai nà ng kia nghe váºy thì cưá»i mắng.
Bốn ngưá»i cưá»i cưá»i nói nói rồi Ä‘i vá» hướng bá» biển. Từ xa xa trông lại, há» thấy được trên bãi cát Ä‘ang có nhiá»u ngưá»i nằm ngá»§ dưới ánh mặt trá»i. Há» nháºn ra đó là bá»n ngưá»i cá»§a Quyá»n Hà nh.
Hi Bình liá»n Ä‘i tá»›i bên cạnh Quyá»n Hà nh, những nữ nhân khác nghe động cÅ©ng Ä‘á»u ngồi dáºy nhìn hắn. Hắn nhẹ nhà ng ngồi xuống, nhìn Quyá»n Hà nh Ä‘ang chìm trong giấc ngá»§, trên mắt còn vương ngấn lệ.
A Máºt Y bắt chuyện vá»›i Mục Thu trước: “Các ngưá»i tối qua ngá»§ ở đây sao?â€
Mục Thu đáp: “Hoang đảo có nhiá»u dã thú, rắn cÅ©ng rất nhiá»u, chúng ta không tim được chá»—, thấy bá» biển nà y tương đối an toà n, đợi trá»i sáng má»›i từ trong rừng quay lại đây, nghỉ ngÆ¡i đến bây giá»â€. Trong giá»ng nói cá»§a nà ng có chút u oán không nói ra, thù hằn trừng mắt nhìn Hi Bình.
Minh Ngá»c há»i: “Các ngươi chưa dá»±ng má»™c ốc sao?â€
Mục Thu trả lá»i: “Chúng ta ở đây toà n là phụ nữ, huống hồ cho dù có má»™c ốc, nÆ¡i nà y vẫn có nhiá»u rắn, hay là cứ Ä‘i tiếp.â€
Lý Ngá»c kỳ quái: “Nhưng mà đúng là chúng ta không có nhìn thấy rắn.â€
Mục Thu nói: “Chúng ta cÆ¡ hồ đến đâu cÅ©ng nhìn thấy rắn, bá»n tá»· muá»™i sợ đến hai chân nhÅ©n ra.â€
Lá»i cá»§a ba nữ nhân Thái Âm giáo rất khó tin, là m sao có chuyện nà y được chứ?
A Máºt Y há»i: “Các ngươi đã ăn gì chưa?â€
Mục Thu nói: “Äã ăn chút quả dại, mùi vị không tệ, chưa chết được đâu.â€
A Máºt Y tốt bụng: “Không bằng các ngươi Ä‘i theo chúng ta Ä‘i! Chúng ta bảo Hi Bình là m má»™c ốc cho các ngươi, cho các ngươi ở bên cạnh, như váºy má»i ngưá»i có thể tiếp ứng lẫn nha, ở hải đảo nà y còn so Ä‘o cừu háºn gì nữa?â€
Mục Thu hÆ¡i ngần ngại: “Nhưng mà chúng ta có chết cÅ©ng không chịu cùng hắn ở má»™t chá»— đâu.â€
Tám nữ nhân kia cÅ©ng gáºt đầu, A Máºt Y bất đắc dÄ© thở dà i má»™t tiếng, Ä‘i tá»›i bên cạnh Hi Bình, nhìn cô gái xinh đẹp trên mặt đất há»i: “Nà ng vẫn chưa tỉnh?â€
Hi Bình nhìn sang A Máºt Y nói: “Nà ng ta quá mệt má»i, còn muốn nghỉ ngÆ¡i, mặt trá»i tuy không gắt nhưng cứ phÆ¡i nắng như váºy, sau nà y sẽ biến thà nh hắc mÄ© nhân mất! A Máºt Y, chúng ta bÆ¡i vá» bên kia thôi! Sợ nà ng ta tỉnh lại lại tranh cãi vá»›i ta, Quyá»n Hà nh nà y vô luáºn là nam hay nữ Ä‘á»u cằn nhằn quá nhiá»u, là m ta cÅ©ng phát sợ.â€
Dứt lá»i, hắn xoay ngưá»i đứng lên, vừa muôn rá»i Ä‘i đã nghe Quyến Hà nh mắng: “Hoà ng Hi Bình, ngươi Ä‘i cà ng xa cà ng tốt, cà ng xa cà ng tốt … … Há»—n đản! Trên Ä‘á»i nà y ngươi là tên đệ nhất há»—n đản, dẫn ta đến cái hoang đảo toà n rắn nà y, ô ô, ngươi tại sao không để ta chết trên biển? Ta háºn ngươi, ngươi cút Ä‘i, vÄ©nh viá»…n đừng xuất hiện trước mặt ta nữa!â€
Hi Bình quay lại nhìn, chỉ thấy nà ng khóc rất thảm thiết, hoà n toà n không giống nà ng trước kia - kỳ thá»±c thân pháºn nà ng bị phá vỡ, tiếp theo bị Hi Bình cưá»ng bạo, nà ng đã sá»›m không còn là bá»™ dạng nam nhi nữa rồi, ở chá»— nà y nà ng chỉ là má»™t cô gái bất lá»±c mà thôi.
Hi Bình nói: “Ta sẽ dẫn nà ng rá»i nÆ¡i nà y trở lại Trung Nguyên.â€
“Trở lại Trung Nguyên ngươi chắc chắn chết không có chá»— chôn.â€
“Äừng quên, thầy tướng số đã nói mạng ta rất dà i.†Hi Bình cưá»i cưá»i trả lá»i nà ng, mang theo mưá»i phần tá»± tin.
Quyá»n Hà nh thấy váºy bÄ©u môi: “Cứ chá» xem.â€
“Hảo, cứ chá» xem, A Máºt Y, chúng ta Ä‘i thôi! Äi xem biển rá»™ng nà y, chúng ta ra bá» biển tìm má»™t chá»—, ta và các nà ng Ä‘i tìm má»™t chá»— tố ái, ha ha!â€
Quyá»n Hà nh giáºn đến phát Ä‘iên hét: “Hoà ng Hi Bình, đại sắc ma, ngươi……ngươi……dÄ© nhiên cÅ©ng như váºy? Oa ô ô, ngươi quay lại, ta phải đánh ngươi, đánh chết ngươi!â€
Nà ng nổi cÆ¡n ghen, chống tay đứng dáºy, nhưng ngà y hôm qua bị thương quá nặng, vừa đứng lên Ä‘i và i bước, kêu “ai nha†má»™t tiếng lại ngã ngồi xuống cát.
Nà ng nhìn Hi Bình cùng ba nữ nhân bá» Ä‘i, khóc mắng: “Sắc ma đáng chết, dám ở trước mặt ta cùng bá»n A Máºt Y nói chuyện yêu đương, khi dá»… ta!â€
Dương Äình nói: “Công chúa, hắn đâu có khi dá»… ngươi, hắn cùng tam nữ Thái Âm là m chuyện đó, còn vá»›i ngưá»i lại dùng sức mạnh, ngưá»i cần phải ca hứng má»›i đúng chứ?â€
Lúc nà y Hi Bình và ba nữ nhân đã sớm đi rất xa, căn bản không nghe được các nà ng nói chuyện.
Quyá»n Hà nh mắng: “Ngươi thì biết cái gì?â€
Dương Äình khiếp vÃa thốt: “Dạ, công chúa, nô tỳ cái gì cÅ©ng không biết.â€
Quyá»n Hà nh nói: “Äỡ ta lên, ta phải và o trong đảo, ta trong lòng không thoải mái, biển nà y … … bá»n há» dÄ© nhiên cÅ©ng ở chá»— nà y chứ? Ô ô, nhìn thấy biển trong lòng ta lại không thoải mái.â€
Mục Thu sợ sệt: “Công chúa, hình như trên đảo có rất nhiá»u rắn.â€
“Bị rắn cắn chết cÅ©ng tốt hÆ¡n đợi ở chá»— nà y.â€
Hi Bình cùng tam nữ bÆ¡i vá», lại tiếp tục khổ lá»±c, lần nà y dÄ© nhiên là hắn tá»± nguyện, hắn cầm Liệt Dương Ä‘ao chặt rất nhiá»u cây, muốn tạo nên má»™t chiếc thuyện lá»›n nhất thế giá»›i, tứ nữ sá»›m vá» nhà gá»— nướng thịt trước, mặc hắn phát huy thiên tà i.
Hắn loay hoay ná»a ngà y, đột nhiên hoan hô: “Ha ha, thuyá»n là m tốt lắm, chúng ta có thể trở vá».â€
Bốn nữ nhân lao đến xem, đã thấy hắn theo như lá»i dùng, chỉ là má»™t cái bè gá»— không lá»›n không nhá».
Phỉ Sa nói: “Cái nà y không phải, không phải thuyá»n mà là bè gá»—, ở sông nhá» còn có thể dùng được chứ trên biển rá»™ng, hì hì!â€
“Sao?†Hi Bình tá»±a hồ như bị đả kÃch không nhá»
Phỉ Sa tiếp tục: “Cũng có thể dùng được, dù cho cái bè gỗ nà y đi đến bỠbiển, chúng ta cũng có thể tác ái trên bè.
Hi Bình mắng: Con mẹ nó, chỉ muốn tố ái, ta là m thuyá»n nà y chỉ dùng để vá» Trung Nguyên, không phải để là m hải sà ng.
A Máºt Y lắc đầu: “Nếu chà ng thÃch thì cứ tiếp tục là m thuyá»n, trá»i đã tối rồi, thiếp ăn no cÅ©ng cần phải ngá»§.â€
Tam nữ cÅ©ng theo nà ng trở vá», Hi Bình nhìn đống lá»a trước má»™c ốc, chỉ còn lại ná»a miếng thịt dê nướng, hắn liá»n chạy tá»›i, ngồi trước đống lá»a, nhấc miếng thịt lên cắn má»™t miếng đến táºn xương nói: “Mẹ kiếp, lão tá» báºn rá»™n khổ cá»±c cả má»™t ngà y, cuối cùng lại nói ta chỉ là m được cái má»™c bà i (bè gá»—), ta ăn dương bà i (thịt dê) cá»§a các nà ng, tháºt là con mẹ nó!â€
“Hi Bình, đến nhanh lên má»™t chút nà o! Má»i ngưá»i cần!†Phỉ Sa ở trong ốc yêu kiá»u gá»i.
Hi Bình la lên: “Oa, được lắm, ta phải khiến nà ng không còn đầu khá»›p xương nà o.â€
Phỉ Sa lại nói: “Hi Bình, đừng nhìn thịt dê đó!â€
Hi Bình quay lại nhìn má»™c ốc, thấy có ánh sáng, hắn quay đầu lại hung hăng cắn mạnh miếng thịt dê, cầm miếng thịt đã mất má»™t ná»a, quay ngưá»i tiến và o nhà , quát: “Phỉ Sa, nà ng muốn chết ư?â€
“Ô áo, má»i ngưá»i đòi phải dục tiên dục tá»â€¦â€¦â€
“Ta tá»›i đây!†Hi bình hét lá»›n, nhà o tá»›i thân thể xÃch lõa cá»§a Phỉ Sa, cá»± côn tiến mạnh và o vùng huyệt cá»§a nà ng.
Phỉ Sa la lên má»™t tiếng, rên rỉ: “Cháºm má»™t chút...…ta chịu không được chà ng……â€
Hi Bình hô lớn một tiếng: “Nà ng không phải rất muốn sao?"
“Má»i ngưá»i chưa được thấy cái rất lá»›n cá»§a chà ng, kết hợp cùng chà ng…… sung sướng chết Ä‘i được……â€
“Ta sẽ là m cho nà ng dục tiên dục tá», phải há mồm gá»i mẹ!â€
Phỉ Sa yêu kiá»u rên rỉ: “Không phải má»™t lần, là hai lần, áo áo……â€
Äêm trên đảo bắt đầu tấu khởi tiểu khúc mê ngưá»i, động váºt sống trên đảo đột nhiên nghe tiếng động là m chúng không thể an giấc, chúng dÄ© nhiên không cố trà tuệ, cÅ©ng không hiểu được hà nh vi cá»§a con ngưá»i, huống chi bá»n chúng tiến hà nh phồn thá»±c tÃnh giao thì rất yên tÄ©nh, sao có thể nghÄ© loà i ngưá»i vô luáºn lúc nà o cÅ©ng Ä‘á»u như váºy chứ?
Khi tất cả tiếng động trong nhà gá»— đã lắng xuống, má»i ngưá»i Ä‘ang ngá»§ say, đột nhiên trong má»™c ốc xuất hiện hai thiếu nữ, ngưá»i trong ốc cÅ©ng bị các nà ng đánh thức.
A Máºt Y nhìn thấy hai ngưá»i nà y thì kinh hòang há»i: “Các ngươi như thế nà o lại tá»›i đây?â€
Dương Äình đáp: “Chúng tôi… chúng tôi bị má»™t bầy rắn Ä‘uổi bắt,mấy ngưá»i kia Ä‘ang cầm chân bầy rắn, chúng tôi chạy tá»›i phÃa các ngưá»i cầu cứu, má»i ngưá»i cùng hợp lá»±c trợ giúp nhau chạy khá»i phạm vi cá»§a bầy rắn nà y.â€
“Má»™t bầy rắn?â€
Thiếu nữ xinh đẹp kia nói: “Ân, mấy ngưá»i kia Ä‘ang bảo vệ tiểu thư, cho nên chỉ có chúng tôi đến đây, bầy rắn nà y tháºt đông lại rất khinh khá»§ng, bá»n tôi nhìn mà hai chân đã nhÅ©n ra, chúng tôi đã giết rất nhiá»u rồi nhưng hình như mấy con rắn đó giết không hết được, bây giá» cÅ©ng không biết bá»n há» như thế nà o.â€
A Máºt Y lẩm bẩm nói: “Rắn ư, bá»n ta cÅ©ng rất sợ rắn….â€
Dương Äình chỉ và o Hi Bình vẫn còn chưa dáºy: “Hắn chắc chắn không sợ, hắn là nam nhân, trên đảo nà y chỉ có hắn là nam nhân.â€
Lý Ngá»c đẩy vai lay Hi Bình tỉnh lại, Hi Bình tỉnh dáºy, nhìn thấy hai nà ng, liá»n há»i: “Các ngưá»i không Ä‘i theo chá»§ nhân, lại chạy tá»›i nÆ¡i nà y là m gì ?â€
Dương Äình đáp: “ Chúng ta gặp má»™t bầy rắn.â€
Hi Bình toà n thân chấn động, nhưng không run sợ, hắn nói: “ Rắn! Äáng sợ.â€
Chúng nữ không tưởng hắn phản ứng như thế, chẳng lẽ hắn cũng sợ rắn?
Dương Äình láºp tá»±c Ä‘i tá»›i, ngồi lên tiểu huynh đệ hùng dÅ©ng Ä‘ang xÃch lõa, hai tay nắm hai vai hắn, quát to: “Hoà ng Hi Bình, ta nhịn ngươi nhiá»u lắm rồi nha, ngươi mau nhanh nhanh theo ta trở vá» cứu bá»n há».â€
“Oa,ngươi là ngưá»i gì cá»§a ta, sao ta phải nghe theo lá»i ngươi? Ngươi không biết là ta cÅ©ng rất sợ rắn sao? Nhìn ngươi lá»›n lên chắc chắn rất xinh đẹp dá»… thuÆ¡ng, hung dữ như váºy, còn hung dữ hÆ¡n cả so vá»›i rắn, hÆ¡n nữa, cái miệng cá»§a ngươi tháºt nhá»,nhìn nhá» bé như má»™t nụ hoa nhá», khi nói tháºt giống như nụ hoa ồn à o. Ta quyết định, ta không Ä‘i, nhìn thấy rắn, toà n thân ta trở lên yếu Ä‘uối.â€
Dương Äình nói: “Tại La phá»§, ta đã rất nhẫn nhịn ngươi! Tên há»—n đản nà y, ngươi mà sợ rắn sao, ngươi muốn bà y đặt cái gì? Äứng dáºy mau!â€
Hi Bình bất đắc dÄ© phải ý kiến: “Ngươi Ä‘ang ngồi trên bụng ta, ta là m thế nà o để đứng dáºy đây?â€
Dương Äình Ä‘ang định đứng dáºy,liá»n bị Hi Bình nÃu lại, nà ng e thẹn: “Ngươi để ta đứng dáºy.â€
Hai tay Hi Bình ôn lấy eo nà ng, cưá»i: “Ngươi cho là ngươi đứng dáºy, ta sẽ Ä‘i cứu bá»n hỠư?â€
Dương Äình há»i: “Ngươi muốn thấy ngưá»i ta chết mà không cứu sao?â€
“Ta đã nói là ta cÅ©ng sợ rắn mà .â€
“Ngươi…..ta muốn bắt ngươi Ä‘iên lên†Dương Äình nói, hai tay túm lấy tai hắn.
Hắn Ä‘au quá la lên: “ á»i ối, Dương Äình, Ngươi đúng là đà n bà , thả ta ra, bá» ngay cái tai ta ra.â€
Dương Äình há»i má»™t lần nữa: “Ngươi có Ä‘i không?â€
Hi Bình nói: “Trừ phi các ngươi đáp ứng ta má»™t Ä‘iá»u kiện.â€
“Äiá»u kiện gì?â€
Hi bình trong ánh lá»a yếu á»›t bá»—ng nhiên hắn chú ý tá»›i cô gái kia. Bất ngá» cảm thấy cô ta rất giống Bạch Tư, đúng váºy, trong lúc lÆ¡ mÆ¡, hắn đến lúc nà y má»›i phát giác ra cô gái nà y rất giồng Bạch Tư, hắn há»i: “ Tên nà ng là gì?â€
“Lâm Hân."
Hi Bình thở dà i: “Nà ng trông rất giống má»™t nữ nhân mà ta biết, khuôn mặt cá»§a nà ng và cả vóc dáng Ä‘á»u rất giống, là m cho ta nhá»› đến nà ng ta.â€
Dương Äình mắng: “Hãy bá»›t sà m ngôn Ä‘i, nhanh nói Ä‘iá»u kiện cá»§a ngươi ra.â€
Hi Bình láºp tức nói: “Ta muốn hai nguá»i thà nh nữ nhân cá»§a ta, chỉ là sau khi ta cứu mấy ngưá»i kia, các ngưá»i bồi tiếp ta ngá»§, lấy thân báo đáp.â€
Dương Äình giáºt mình,nà ng quay đầu lại nhìn Lâm Hân, Lâm Hân gáºt đầu: “Ta đồng ý, lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ta đã thÃch ngươi rồi.â€
Dương Äình cÅ©ng nói: “Há»—n đản, ta cÅ©ng đáp ứng ngươi, ngươi mau theo chúng ta Ä‘i cứu ngưá»i.â€
Hi Bình chưa chịu: “Nhưng ngươi vẫn chưa nói ngươi thÃch ta.â€
“Ta sẽ không thÃch ngươi, ta cÅ©ng sẽ không báºn tâm là đang ngồi trên thân thể xÃch lõa cá»§a ngươi. Ngươi không biết rằng ngươi rất hấp dẫn ư?†Dương Äình thá»§ thỉ.
Hi Bình nói: “Ta hấp dẫn ư? Dương Äình, hấp dẫn là để hình dung vá» nữ nhân. Äừng có áp dụng lên thân thể nam tÃnh nà y cá»§a ta.â€
Dương Äình rất vá»™i: “Nhanh lên, chúng ta đã đáp ứng yêu cầu cá»§a sắc lang ngươi. Khi nà o thì ngươi má»›i Ä‘i.â€
Hi Bình uể oải: â€œÄÆ°á»£c, ta cÅ©ng nên dáºy. Ai, vì nữ nhân, ngay cả ná»—i sợ rắn bẩm sinh nhất cá»§a ta, ta có thể loại bỠđược sá»± sợ hãi….Ta tháºt sá»± cÅ©ng rất sợ rắn mà , các ngưá»i sao lại không tin ta chứ?â€
“Bởi vì nÆ¡i nà y chỉ có mình ngươi là nam nhân, cho dù ngươi tháºt sá»± sợ rắn cÅ©ng phải thể hiện khà khái nam tá» hán.â€
“Thì ra là như thế, nam nhân số mệnh khổ a!â€
Hi Bình bị Dương Äình lôi áo kéo Ä‘i, hắn vốn khinh công cÅ©ng rất lợi hại, nhưng hắn nói đến khi gặp rắn, hai chân lại nhÅ©n ra. Dương Äình liá»n kéo áo hắn mà chạy. Hắn cÅ©ng nắm ngá»c thá»§ mảnh mai cá»§a DuÆ¡ng Äình, Heh heh, quả nhiên chạy rất nhanh!
Trong tay hắn là Liệt Dương Äao vẫn Ä‘ang bừng sáng, tá»±a như má»™t cây Ä‘uốc siêu cấp, soi sáng cả má»™t khoảng hoang lâm.
Khi bá»n hắn chạy đến nÆ¡i, bá»n hắn sững ngưá»i kinh ngạc, chỉ thấy khắp nÆ¡i không còn có lấy má»™t con rắn nà o còn sống, đúng là rất nhiá»u xác rắn, nhưng tám nữ tá» kia, loại trừ do bị chết đói, còn sáu nữ tá» khác chỉ là bị ngất Ä‘i, giống như bị trúng độc rắn. Mục Thu thấy bá»n hắn đến, cÅ©ng vô lá»±c mà ngã xuống đất.
Hi Bình nói: “Chà , các ngươi tháºt lợi hại, đã giết được nhiá»u quá, tất cả đêu do ngươi giết ư? Váºy mà muốn quyá»n vương ta ná»a đêm thức giấc để Ä‘i giết rắn? Hòan hảo, không có con rắn nà o còn sống, nếu không chắc chắn sẽ hù chết ta mất.â€
Dương Äình cÅ©ng không dám tin há»i: “Mục Thu, ngươi đã giết tất cả bá»n rắn ư?â€
Mục Thu thống khổ trả lá»i: “Sá»›m hÆ¡n lúc các ngưá»i đến đây má»™t chút, ta cÅ©ng không hiểu vì sao mà tất cả bá»n rắn liá»n rút Ä‘i. Ta đã tưởng rằng ta không thể cầm cá»± được chá» ngươi đến, Khi các ngưá»i bất ngưá»i đến, bá»n rắn liá»n chạy trốn.â€
“Có việc nà y sao?â€
Hi Bình cưá»i hắc hắc nói: “Xem ra cả bá»n rắn cÅ©ng sợ quyá»n vương ta.â€
Mục Thu quay sang A Máºt Y há»i: “Các ngưá»i nói má»i nÆ¡i các ngươi Ä‘á»u không nhìn thấy rắn, phải váºy không?â€
A Máºt Y đáp: “Äúng váºy, chúng ta cho tá»›i bây giá» vẫn không há» thấy rắn, hÆ¡n nữa tai chá»— chúng ta ở, cÅ©ng không có lấy má»™t con rắn nà o Ä‘i và o.â€
Mục Thu nói: “Äối vá»›i bá»n ta Ä‘i đến đâu cÅ©ng Ä‘á»u thấy rắn, hÆ¡n nữa không phải chỉ có má»™t hai con.â€
L‎ý Ngá»c đột nhiên lên tiếng: “Chẳng lẽ rắn cÅ©ng sợ chúng ta?â€
Mục Thu giải thÃch: “Rắn không sợ ngươi, mà là sợ tên há»—n đãn Hoà ng Hi Bình nà y, vừa rồi đám rắn rút Ä‘i, nghe thấy âm thanh quái dị cá»§a hắn, có nhiá»u con đã chết. Ta bây giá» rốt cuá»™c má»›i nghÄ© ra các ngươi vì sao lại không thấy rắn, tên há»—n đãn nà y có thể tại sÆ¡n động đã bức long huyết ra bên ngoà i cÆ¡ thể, có thể thấy thân thể hắn có ẩn tà ng long khÃ, rắn còn sợ xà vương, huống chi là thấy rồng? Cho nên các ngươi tá»›i chá»— nà o cÅ©ng không thấy được rắn, vì rắn phải tránh các ngươi.â€
Chúng nữ ngẫm nghÄ©, cÅ©ng cảm thấy có lý, Hi Bình cưá»i: "Ta tưởng chỉ có ta sợ rắn, nguyên lai rắn cÅ©ng sợ thiên tà i ta đây, ha ha. Nếu rắn đã rút Ä‘i, ta ngá»§ tiếp thôi.â€
Mục Thu nói: â€Trừ tiểu thư ở bên ngoà i ra, chúng ta Ä‘á»u bị rắn cắn, chúng ta có lẽ không cần cứu, nhưng xin ngươi cứu tiểu thư cá»§a chúng ta, nà ng cỠđộng không được thuáºn tiện, các ngươi nếu để tiểu thư ở chá»— nà y, lát nữa các ngươi rá»i Ä‘i, đám rắn lại quay trở lại.â€
Quyá»n Hà nh phản đối: "Ta không muốn hắn cứu.†Mặc dù nói cứng, nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u thấy nà ng Ä‘ang chảy nước mắt.
Hi Bình ra lệnh: “Lý Ngá»c, các ngươi lấy cho ta cà ng nhiá»u cá»§i cà ng tốt, ta ở chá»— nà y nhóm lá»a.â€
Chúng nữ liá»n nhặt cá»§i rồi xếp thà nh má»™t đống trên mặt đất, Hi Bình dùng ná»™i lá»±c truyá»n và o Liệt Dương chân Ä‘ao đốt má»™t hồi, đống cá»§i liá»n bắt lá»a.
Hi Bình nhìn chúng nữ bị trúng độc, tá»±a hồ còn có hai, ba ngưá»i không bị hôn mê, hắn nói: “Vá»›i loại độc nà y, ta có khả nangư cứu sống má»i ngưá»i.â€
Chúng nữ cả kinh: “Ngươi có thể cứu sống?â€
Mục Thu há»i: “Ngươi có giải dược cá»§a độc xà ?â€
Hi Bình Ä‘i tá»›i trước mặt nà ng, ngồi xuống, rồi nói: “Hôn ta, ta sẽ nói cho nà ng.â€
Mục Thu không suy nghĩ gì, hôn một cái lên mặt của Hi Bình.
Hi Bình cao hứng: “Thân thể ta là vạn độc bất xâm. Máu ta có thể giải vạn độc. Ha, chỉ đơn giản váºy, lợi hại không?â€
Chúng nữ Ä‘á»u nhìn hắn, như bình thưá»ng nhìn má»™t con quái váºt. Mục Thu vui vẻ há»i: “Máu cá»§a ngươi có thể giải được vạn độc?â€
Hi Bình cưá»i đáp: “Ừ, cÅ©ng thể giải được độc xà .â€
Dương Äình Ä‘i tá»›i đá má»™t cái sau lưng hắn, rồi mắng: “Váºy sao ngươi không giải độc cho tá»· muá»™i bá»n ta?â€
Hi Bình quay đầu há»i ngược lại: “Ta sao lại phải nghe lá»i nà ng?â€
Dương Äình nói: “Có phải ngươi định đặt Ä‘iá»u kiện không?â€
Hi Bình trả lá»i: “Nà ng quả hiểu lòng ta, ta có má»™t và i Ä‘iá»u kiện.â€
“Nói mau.â€
“Ta nghÄ© ta cứu bá»n há» xong, các nà ng có thể lấy thân báo đáp được không?â€
“Ta biết là ngươi sẽ nói như váºy†Rất nhiá»u nữ nhân ở đây Ä‘á»u đồng thanh nói.
Quyá»n Hà nh phản bác: “Không được, ta không đáp ứng.â€
Hi Bình há»i lại: “Không phải cứu nà ng, nà ng khẩn trương cái gì?â€
Quyá»n Hà nh trả lá»i: “Các nà ng ấy là ngưá»i cá»§a ta. Ta không cho phép ngươi là m bá»n há».â€
Hi Bình chuyển thân qua trước mặt nà ng ta rồi nói: “ Mạng sống cá»§a bá»n há» do bá»n há» quyết, không phải nghe lá»i cá»§a má»™t ngưá»i.â€
“Ngươi sai rồi, mạng sống cá»§a há» thuá»™c quyá»n cá»§a ta.â€
Hi Bình cưá»i lạnh lùng, đột nhiên quát: “Nếu ta nói các nà ng ấy là cá»§a lão tá», thì ngươi là gì được lão tá»?â€
Quyá»n Hà nh bị hắn đột nhiên quát to là m cho kinh sợ, rồi bất ngá» nhà o tá»›i lòng ngá»±c cá»§a hắn, vừa đánh vừa khóc: “Ta đánh chết ngươi, dám đối vá»›i ta hung bạo như váºy…â€
Cùng lúc nà y, Mục Thu bất tỉnh ngả xuống đất.
Hi Bình thấy tình hình nguy cấp, liá»n há»i: “Nà ng cÅ©ng bị rắn cắn?â€
Quyá»n Hà nh đáp: “Ta không bị rắn cắn, bá»n há» liá»u mạng che chở cho ta.â€
“Nà ng xem các nà ng ấy đối vá»›i nà ng tốt như thê. Nà ng cÅ©ng không thể đối tốt vá»›i bá»n há» sao? Chẳng lẽ nà ng muốn nhìn bá»n há» chết? Thông minh chút, nếu háºn ta, thì cố cắn ta má»™t cái!â€
Hi Bình đưa tay đến trước miệng của nà ng.
Quyá»n Hà nh liếc hắn má»™t cái, rồi há mồm cắn má»™t cái và o tay hắn. Hi Bình kêu lên: “Oa oa, Ä‘au quá!â€
Hắn cà ng kêu to thì Quyá»n Hà nh cà ng cắn chặt, hắn nói: “Chảy máu rồi, chảy máu rồi, Quyá»n Hà nh, không được cắn ta, nếu còn cắn nữa ta sẽ trở mặt vá»›i nà ng đấy.â€
Quyá»n Hà nh vẫn cắn chặt không tha cho hắn. Hắn lấy tay còn lại bóp cái cằm cá»§a nà ng, rồi từ từ rút cái ngón tay Ä‘ang chảy máu ra khá»i miệng nà ng, nói: “Con mẹ nà ng, khi có cÆ¡ há»™i, thì lại không tha, sợ nà ng.â€
Hắn quay đầu nói vá»›i chúng nữ: “Các nà ng Ä‘em tất cả những ngưá»i trúng độc lại đây. Ta nhá» máu và o trong miệng bá»n há», các nà ng ấy sẽ tỉnh lại. Máu ta có thể so sánh vá»›i linh dược.â€
Chúng nữ vá»™i và ng ôm những nữ nhân Ä‘ang ngất lại, xếp thà nh má»™t hà ng. Hi Bình banh miệng cá»§a bá»n há» nhá» máu có từng ngưá»i má»™t. Máu vô trong miệng cá»§a bá»n há», rồi chảy và o trong dạ dà y.
Kỳ quái tháºt, máu cá»§a hắn vừa và o trong miệng bá»n há», liá»n được bá»n há» hấp thụ. Rất nhanh, bảy nữ nhân lần lượt tỉnh lại.
Hi Bình đắc ý: “Nhìn xem, ta rất lợi hại đó. Chỉ má»™t giá»t máu mà các nà ng ta đã sống lại.â€
A Máºt Y cầm lấy tay hắn nhìn, rồi há»i: “Sao máu đông lại nhanh như thế?â€
Hi Bình liá»n nói: “Cho nên ta má»›i gá»i các nà ng Ä‘em bá»n há» lại đây. Nếu cháºm má»™t chút, ta phải kiếm ngưá»i đó cắn má»™t lần nữa. Hắc hắc, cÅ©ng là cho ngưá»i đó cắn ta để tiết háºn. Tháºt sá»± là lưỡng toà n kỳ mÄ©.â€
Quyá»n Hà nh lên tiếng: “Ta vÄ©nh viá»…n sẽ không tiết háºn.â€
Hi Bình ôm Dương Äình và Lâm Hân, rồi mỉm cưá»i: “Ta không quản, ta bây giá» phải Ä‘i vá» mà ngá»§ thôi.â€
“Buông Dương Äình và Lâm Hân ra.â€
“Ta sao lại phải buông ra? Hai nà ng đó đã hứa là m nữ nhân cá»§a ta, cho nên ta má»›i đến đây.â€
Dương Äình kể: “Tiểu thư, hắn không chịu đến, chúng tôi không thể là m khác hÆ¡n là đáp ứng hắn.â€
Quyá»n Hà nh tức giáºn đến thân thể phát run: “Ngươi…...Ngươi hiếp ngưá»i quá đáng!â€
Hi Bình cưá»i cưá»i: “Có sao không? Hai nà ng đó nói rằng hai nà ng rất thÃch ta.â€
Lưỡng nữ cúi mặt xuống, chứng tá» lá»i Hi Bình là sá»± tháºt.
Hi Bình nói: “Chúng ta trở vá» thôi. Nếu bá»n rắn lại tá»›i, thì nà ng phái thêm hai ngưá»i nữa đến tìm ta. Ta sẽ đến đây để bá»n rắn chạy Ä‘i, ha ha!â€
A Máºt Y đỠnghị: “Quyá»n Hà nh, nếu tháºt sá»± không tốt. Các nà ng có thể đến gần chá»— cá»§a bá»n ta mà nghỉ. Ãt nhất là gần đó không có rắn.â€
“Ta tại sao phải cùng chá»— bá»n ngươi?†Nà ng vừa dứt lá»i, nhìn những nữ nhân vừa má»›i tỉnh lại, rồi nghÄ© đến việc bá»n há» liá»u mạng để bảo vệ nà ng, thở dà i: “Các ngươi, đỡ ta dáºy. Chúng ta sẽ ở tạm gần bá»n há».â€
Chúng nữ bị rắn cắn, độc thì đã giải hết, còn những vết thương nhá» không đáng để nói tá»›i, cho nên mừng rỡ đở Quyá»n Hà nh lên, rồi Ä‘i theo A Máºt Y.
Hi Bình đã Ä‘i phÃa trước, trên đưá»ng Ä‘i quả nhiên không gặp má»™t con rắn nà o.
Trở lại phÃa trước má»™c ốc, A Máºt Y há»i: “Các nà ng không tiến và o?â€
Mục Thu đáp: “Chúng ta không Ä‘i.â€
A Máºt Y há»i tiếp: “Các nà ng vẫn chưa ăn gì sao?â€
Chúng nữ liá»n gáºt đầu.
A Máºt Y nói: “Trong đó còn có ná»a con thú, chúng ta nướng chúng, rồi các nà ng lại ăn.â€
Mục Thu cảm kÃch: “Äa tạ.â€
Ba nữ nhân Thái Âm Giáo liá»n và o trong, rồi lấy miếng thịt ra, thì thấy Mục Thu cùng những ngưá»i khác đã kiếm đủ cá»§i.â€
A Máºt Y nhìn và o trong má»™c ốc, mà nói: “Hi Bình, ra đây giúp chúng ta nhóm lá»a.â€
“Ta Ä‘ang có việc báºn.†Hi Bình đưa lưỡng nữ và o trong má»™c ốc, chuẩn bị đại triển tay chân, thì A Máºt Y kêu hắn. Hắn tháºt không muốn.
A Máºt Y có chút giáºn: “Chà ng rốt cuá»™c có ra đây không?â€
“A Máºt Y lão bà , ta ra liá»n.†Hắn xÃch lảo chạy ra, cá»± váºt trong cái khố Ä‘ang giương cứng như sắt. Hắn nháºn Liệt Dương Ä‘ao từ trong tay Lý Ngá»c, rồi váºn khà lên, Ä‘ao liá»n phát há»a, sau đó quay đầu lại rồi chạy, cÅ©ng không quên nói: “Không có chuyện gì, đừng có gá»i ta.
Quyá»n Hà nh không nhịn được liá»n mắng: “Hoà ng Hi Bình, ngươi coi chừng chết rất khó coi đó.â€
Hi Bình bị mắng, dưá»ng như nhá»› ra việc gì. Hắn quay trở lại, rồi lấy má»™t ngá»n Ä‘uốc, sau đó chạy Ä‘i, vừa cầm Liệt Dương Ä‘ao, vừa nói: “Äêm động phòng, phải có chút ánh sáng cho nó lãng mạn.
Hắn lại chạy và o trong, trong phòng có thêm lá»a, liá»n sáng lên, rồi dần dần, nghe được những tiếng rên rỉ mê tình cá»§a thiếu nữ.
Tà i sản của nlkien
05-09-2008, 07:12 PM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Trong má»™c ốc, có má»™t ná»a nÆ¡i nà y đã được Hi Bình dùng những miếng gá»— lát phẳng, trên miếng gá»— đó lại được rải lá cây má»m mại, tạo thà nh má»™t cái giưá»ng độc đáo cá»±c lá»›n, giống như nằm ngá»§ trên mặt đất mùa thu, chiếc chiếu bằng lá kia, trong ánh lá»a hồng, trở thà nh má»™t tấm thảm mà u hồng nhạt như cá»§a đế vương.
Bên ngoà i má»i ngưá»i Ä‘ang nướng thịt, ăn uống, cưá»i đùa, Hi Bình nghe thấy Quyá»n Hà nh Ä‘ang không ngừng mắng hắn, nhưng hắn là m như không nghe thấy, nà ng thÃch mắng thì để nà ng mắng Ä‘i, nà ng mắng đủ rồi tá»± nhiên sẽ câm miệng, nữ nhân Ä‘á»u là như thế, ngươi cà ng tranh cãi vá»›i nà ng, nà ng lại cà ng hung hăng hÆ¡n.
Hắn nhìn hai nữ nhân Ä‘ang đứng trước chiếc giưá»ng lá, cưá»i nói: “Các nà ng đứng không thấy mệt sao?â€
“Không mệt.†Dương Äình đáp
Hai nà ng khẩn trương nhìn chằm chằm và o Hi Bình Ä‘ang xÃch loã, thân hình nam tÃnh hùng tráng kia đã không phải là lần đầu tiên hiện ra trước mắt các nà ng. Cá»± váºt dưới hông hắn, đối vá»›i các nà ng mà nói cÅ©ng cá»±c kỳ quen thuá»™c, nhưng mà lúc nà y khi hắn vươn cá»± váºt Ä‘i tá»›i, các nà ng lại giống như là tá» tù ra nÆ¡i hà nh quyết…
Hi Bình ôm lấy thân thể xinh đẹp Ä‘ang run nhè nhẹ cá»§a hai nà ng, ở bên tai các nà ng nhẹ giá»ng nói: “Rất sợ sao?â€
“Ừm.†Hai nà ng kêu nhẹ má»™t tiếng, các nà ng sao có thể không sợ hãi chứ? Phải biết rằng sá»± cưá»ng hãn cá»§a nam nhân Ä‘ang ôm mình nà y chÃnh các nà ng đã thấy qua, các nà ng có thể không hoảng sợ sao?
Nhưng mà , má»™t loại khát vá»ng không tên Ä‘ang thiêu đốt trong lòng các nà ng.
Hi Bình đỠnghị: “Chúng ta đến trên đám lá nằm được không?â€
“Chỉ… Chỉ là nằm thôi sao? Dương Äình rụt rè há»i, nà ng ngước mặt lên, nà ng vốn không dám nhìn mặt Hi Bình, nhưng nếu nà ng cúi đầu, nà ng sẽ nhìn thấy váºt cứng rắn dưới hông hắn, nà ng chỉ có thể ngẩng mặt lên, ngẩng đến quá má»i luôn!
Hi Bình chăm chú nhìn nà ng, tư sắc cá»§a nà ng tuyệt không bằng Hoa Lôi, trông cÅ©ng không giống Hoa Lôi, nhưng mà cái miệng nhá» nhắn cá»§a nà ng lại khiến hắn liên tưởng đến Hoa Lôi, nà ng so vá»›i Hoa Lôi phải cao hÆ¡n, thân hình cÅ©ng đầy đặn hÆ¡n Hoa Lôi má»™t chút, khuôn mặt mượt mà tháºt là thanh tú, Hi Bình không cách nà o tưởng tượng, nà ng là m tiểu thiếp cá»§a La Tùng không ngá» vẫn còn là xá» nữ, nhưng vá»›i đôi mắt ngượng ngùng biểu lá»™ ra chân tình kia cá»§a nà ng, khiến cho hắn không thể không tin tưởng nà ng là thiếu nữ thuần khiết.
La Tùng có lẽ là quá già , muốn nà ng quay lại có lẽ chỉ là vì thể diện thôi.
Hắn ôm thân hình run rẩy cá»§a hai nà ng, ngồi xuống, ngồi trên ná»n đầy lá kia, phát ra âm thanh nhẹ nhà ng “sa saâ€, hai nà ng tất nhiên cÅ©ng bị hắn lôi xuống, má»™t trái má»™t phải ngồi bên cạnh hắn.
Lâm Hân giống như Bạch Tư, là m Hi Bình lúc ôm nà ng, có loại cảm giác khi ôm Bạch Tư, hắn nghÄ© đến mỹ nữ Bạch Dương tá»™c kia, má»™t nữ nhân đáng thương, yêu hắn sâu Ä‘áºm, nhưng lại rá»i khá»i hắn.
Hi Bình thấy hai nà ng Ä‘á»u xấu hổ không nói gì, hắn liá»n nắm lấy tay má»—i nà ng, kéo tay các nà ng xuống nắm lấy váºt cứng rắn cá»§a hắn, hai nà ng hÆ¡i giãy dụa, vừa cầm lấy nam căn cá»§a hắn, từ trên nam căn đó truyá»n tá»›i nhiệt khà khiến lòng các nà ng cÅ©ng nóng lên theo, khuôn mặt hai nà ng tức thì bị hÆ¡i nóng không biết tên đó là m cho hồng rá»±c.
“Kỳ tháºt nó rất đáng yêu đó, các nà ng sao lại sợ nó váºy?â€
Hai nà ng cầm lấy nam căn cá»§a hắn, mặc dù các nà ng má»—i ngà y Ä‘á»u nhìn thấy nó, nhưng dùng ngá»c thá»§ cá»§a các nà ng nắm lấy, cÅ©ng là lần đầu tiên trong Ä‘á»i, Dương Äình rụt rè nói: “Nó rất xấu, không đáng yêu má»™t chút nà o.â€
Hi Bình cưá»i nói: “Thế nhưng nữ nhân các ngưá»i ngá»§ mÆ¡ cÅ©ng nhá»› đến nó đấy, lại đây, để nó xoa dịu giấc má»™ng cá»§a các nà ng.â€
Lâm Hân đột nhiên nói: “Ngươi có thể Ä‘i ra ngoà i không?â€
“Vì sao? Nà ng không phải đã đáp ứng sao? Nà ng muốn nuốt lá»i a?â€
“Không… không phải, ta có Ä‘iểm sợ, tháºt sự… sợ…â€
Hi Bình nói: “Nà ng lúc trước thấy ta và bá»n há» là m, không phải là rất khoái lạc sao? Không nên lo lắng, nam nhân chỉ trông đáng sợ thôi, kỳ tháºt má»™t chút cÅ©ng không cần sợ. Lại đây, các nà ng bá» y phục cởi ra, các nà ng là nữ nhân, mặc quần áo nam nhân ta đã sá»›m thấy không thoải mái rồi, các nà ng lại có thể mặc thoải mái.â€
“Tháºt sự… phải cởi sao?â€
“Chẳng lẽ các nà ng muốn nuốt lá»i?â€
Dương Äình đột nhiên dùng sức nắm lấy nam căn cá»§a hắn, gà o lên: “Cho dù chúng ta muốn nuốt lá»i, cÅ©ng đừng cho rằng chúng ta thá»±c sá»± sợ ngươi, việc ngươi là m ra vá»›i Mỹ Mỹ, chúng ta còn chưa tìm ngươi tÃnh sổ.â€
Má»™t tiếng quát nà y cá»§a nà ng, là m bầu không khà máºp má» khó xá» trong phòng bị phá tan, Hi Bình kêu lên: “Ê, nà ng nhắc tá»›i Mỹ Mỹ, ta còn chưa có há»i nà ng, vì sao nà ng cùng Quyá»n Khuynh Quốc ở cùng má»™t chá»— đó? Còn nữa nà ng tại sao lại cùng má»™t phe vá»›i các nà ng váºy?â€
Dương Äình nói: “Ngươi đừng há»i, ta sẽ không nói đâu.â€
Hi Bình quát: “Mẹ nó, tên Lãng Vô Tâm kia nói Mỹ Mỹ đã Ä‘i theo má»™t nam nhân rồi.â€
“Mỹ Mỹ không có lá»—i vá»›i ngươi, ngươi dám trách nà ng, chuyện đêm nay hãy thôi Ä‘i.â€
“Ta không có quyá»n trách nà ng sao, cÅ©ng giống như ta bây giá» uy hiếp các nà ng, lúc đầu ta đối vá»›i nà ng cÅ©ng là cưỡng bức mà tá»›i.†Hi Bình thở dà i, buông hai nà ng ra, nằm ngá»a ra trên giưá»ng lá, nhắm hai mắt lại, nhắc tá»›i La Mỹ Mỹ, dục hoả cá»§a hắn đã giảm Ä‘i rất nhiá»u, Lãng Vô Tâm tuy nói La Mỹ Mỹ đã đến Long thà nh, nhưng hắn lại không có gặp được, không phải hắn không muốn gặp, chỉ là hắn không biết nên tá»›i nÆ¡i nà o tìm La Mỹ Mỹ, mà khoảng thá»i gian đó rất nhiá»u việc đã dồn chuyện cá»§a La Mỹ Mỹ xuống, hắn cÅ©ng không kịp Ä‘i tìm nữa.
“Ngươi… ngươi là m sao váºy?†Dương Äình rụt rè há»i.
Hi Bình mở mắt nhìn hai nà ng Ä‘ang hoang mang, lại nhắm hai mắt lại, nói: “Các nà ng Ä‘i ra ngoà i ăn chút gì Ä‘i.â€
Dương Äình cả kinh nói: “Ngươi nói, bảo chúng ta Ä‘i ra ngoà i?â€
Hi Bình không để ý tá»›i nà ng, Lâm Hân và Dương Äình nhìn nhau má»™t cái, không rõ hắn lúc nà y Ä‘ang nghÄ© gì, nam căn các nà ng nắm trong tay cÅ©ng bắt đầu má»m lại…
Dương Äình nói: “Hoà ng Hi Bình, ngươi mở mắt ra cho ta!â€
Hi Bình không có mở mắt, chỉ nhẹ nhà ng trả lá»i: “Giao dịch cá»§a chúng ta bá» Ä‘i, các nà ng không cần hiến thân cho ta nữa.â€
Hai nà ng sững sá», đồng thá»i cảm thấy trong lòng chua xót, có chút nhói Ä‘au, Dương Äình đôi mắt đẹp rÆ¡i lệ: “Hoà ng Hi Bình, ngươi coi việc sắp phát sinh giữa chúng ta xem như giao dịch sao?â€
“… ngươi trả lá»i ta Ä‘i? Ngươi vì sao không nói lá»i nà o?†Dương Äình bắt đầu gà o lên, ngưá»i bên ngoà i nghe thấy đối thoại bên trong, trong lòng trà n ngáºp nghi hoặc, nhưng không có má»™t ai Ä‘i tá»›i.
Dương Äình tiếp tục nói: “Sắc ma nhà ngươi, lại muốn trong lúc nà y ra vẻ quân tá», ngươi là trách chúng ta không dứt khoát? Chúng ta thân là nữ tá», đã là m đến mức nà y rồi, ngươi còn muốn chúng ta thế nà o nữa? Chúng ta cÅ©ng không phải là loại nữ nhân dâm đãng…â€
Hi Bình tá»±a hồ đã ngá»§ rồi, đối vá»›i lá»i nói cá»§a nà ng, hoà n toà n không có ý muốn trả lá»i, trong lòng hai nà ng lại cà ng nóng nảy.
Các nà ng là cung nữ từ hoà ng cung ra, ở trong cung có thể phải ở cả Ä‘á»i, khó được ra ngoà i má»™t chuyến, Dương Äình tuy rằng ra ngoà i đã mấy năm rồi, nhưng chỉ là sống bên cạnh má»™t thái giám, cÅ©ng chÃnh ở nÆ¡i nà y, nà ng trong thấy Hi Bình, tên nam nhân háo sắc vô lại nà y, có lẽ không phải má»™t nam nhân tốt, nhưng lại khiến tâm tư tịch mịch cá»§a nà ng có rung động, nà ng trong lúc đó đã động tình vá»›i hắn rồi.
Nà ng tình nguyện trở vá» bị hoà ng thượng giết chết, cÅ©ng không muốn cả Ä‘á»i nà y ở trong hoà ng cung như váºy, nà ng tình nguyện chết trong lòng nam nhân nà y, nhưng mà , hắn sao lại không để ý tá»›i nà ng?
Nà ng vốn không có lý do tiếp cáºn hắn, song hắn quá háo sắc, hắn mở ra Ä‘iá»u kiện đúng là để nà ng là m nữ nhân cá»§a hắn. Nà ng tuy có chút phẫn ná»™, nhưng còn vui mừng nhiá»u hÆ¡n, chỉ là lùi bước lúc lâm tráºn, là xuất phát từ thiên tÃnh cá»§a thiếu nữ, hắn lại lấy Ä‘iá»u nà y là m lá»›n chuyện lên, nói các nà ng nuốt lá»i, tháºt ra chân chÃnh nuốt lá»i phải là Hoà ng Hi Bình hắn.
“Nhìn hắn bây giá» Ä‘ang là m cái gì?â€
“Äồ hèn nhát, tiểu nam nhân nói lá»i không giữ lá»i.â€
Hi Bình rốt cuá»™c uể oải: “Ta muốn ngá»§ cÅ©ng không được sao?â€
“Không được.†Hai nà ng dị khẩu đồng thanh nói, Lâm Hân và Dương Äình có chung cảm giác mà .
Dương Äình nói: “Ngươi đưa ra Ä‘iá»u kiện cho chúng ta, tất nhiên trước hết phải thoả mãn chúng ta má»›i được ngá»§.â€
Hi Bình nói: “Ta bá» qua rồi.â€
Dương Äình cả giáºn: “Hoà ng Hi Bình, ngươi đừng ép ta, ta nhịn ngươi đã rất lâu rồi.â€
Hi Bình trở mình má»™t cái, nằm sấp trên tán lá, nói: “Ta không thÃch nhìn thấy nữ nhân mặc y phục nam nhân.â€
Lâm Hân và Dương Äình nhìn nhau má»™t cái, liá»n động thá»§ cởi xiêm y cá»§a chÃnh mình, Dương Äình liếc mắt nhìn Hi Bình, cÅ©ng động thá»§ theo cởi y phục cá»§a mình ra.
“Há»—n đản, mở mắt ra, chúng ta đã thá»±c hiện nguyện vá»ng cá»§a ngươi rồi.†Hai nà ng đã Ä‘em y phục cá»§a mình toà n bá»™ cởi ra, Dương Äình liá»n mở miệng hô to.
Trong lúc Hi Bình không động Ä‘áºy, hai nà ng liá»n nằm nhoà i xuống, má»™t trái má»™t phải dá»±a trên ngưá»i hắn, hắn đột nhiên xoay ngưá»i, nam căn kia lại cứng rắn như thiết, dá»±ng đứng ở giữa hai nà ng.
Hắn đưa tay ôm lấy hai nà ng, mở hai mắt, cưá»i: “Ta không ra tuyệt chiêu, các nà ng đã con bà mẹ nó, bây giá» các nà ng đã không sợ rồi.â€
Dương Äình nói: “Ai sợ ngươi? Sợ ngươi đã không phải nữ nhân rồi!â€
“Váºy các nà ng vừa rồi vì sao lại nhát gan váºy?
Dương Äình tức giáºn: “Chúng ta là nữ hà i tá», dù sao không thể nói vá»›i ngươi: ‘Lại đây! Ôm ta!’ Bây giá» chúng ta đã bá» tôn nghiêm cho ngươi giẫm lên rồi, ngươi vui vẻ rồi chứ?â€
Hi Bình nói: “Äể ta hôn cái miệng nhá» nhắn cá»§a nà ng, nà ng là má»™t trong hai nữ nhân có miệng nhá» nhất mà ta gặp được đó.â€
“Ngưá»i kia là ai?â€
“Hoa Lôi, má»™t nữ nhân trên ba mươi tuổi, so vá»›i nà ng mỹ lệ hÆ¡n má»™t chút.â€
“Nhưng ta so vá»›i nà ng trẻ tuổi hÆ¡n rất nhiá»u.â€
Hi Bình há»i: “Nà ng ghen tị?â€
Dương Äình tức giáºn: “Nam nhân ta nhìn thấy, so vá»›i nữ nhân ngươi nhìn thấy, nhiá»u hÆ¡n không biết bao nhiêu lần, và i nữ nhân cá»§a ngươi tÃnh là m gì, ta ghen tị gì chứ? Ta từ trước tá»›i giá» còn chưa có cái loại cảm tình tiêu cá»±c ấy, ngươi nghÄ© rằng ta là Âu Dương Äình Äình kia sao?â€
Hi Bình thở dà i: “Âu Dương Äình Äình còn không phải nữ nhân cá»§a ta.â€
“Nà ng chạy không thoát khá»i lòng bà n tay ngươi.†Äó là Lâm Hân nói.
Hi Bình buông Dương Äình ra, leo lên trên thân thể cá»§a nà ng, thân thể cá»§a nà ng cÅ©ng không tÃnh là đầy đặn, cÅ©ng tương tá»± như Bạch Tư, hắn chú ý nhất chÃnh là nÆ¡i riêng tư cá»§a nà ng có hay không cÅ©ng cùng má»™t dạng như Bạch Tư. Hắn bò xuống hạ thể nà ng, nhìn chăm chú và o địa phương bà máºt cá»§a nà ng, nÆ¡i đó Ä‘ang sinh trưởng lông mà u Ä‘en nhạt, hai mép nhô lên rất cao, hai cánh kia cá»±c kỳ máºp mạp, so vá»›i Bạch Tư lại cà ng tuyệt vá»i.
Hắn thấy váºy nuốt nuốt nước bá»t, lòng nghÄ©: Nữ nhân nà y chẳng những dáng ngưá»i tướng mạo trông giống Bạch Tư, ngay cả nÆ¡i thầm kÃn kia cÅ©ng như từ má»™t mẫu khắc ra, không biết tiến và o bên trong, có cảm giác giống Bạch Tư hay không?
Bạch Tư tuy không phải nữ nhân đẹp nhất trong các nữ nhân cá»§a hắn, nhưng máºt huyệt ấy cá»§a Bạch Tư so vá»›i những nữ nhân khác mỹ diệu hÆ¡n rất nhiá»u, có lẽ chỉ có Thuá»· Tiên và Äá»— Quyên hai nà ng hÆ¡n được Bạch Tư, cái loại cảm giác bị nhuỵ hoa hút lấy không phải nữ nhân nà o cÅ©ng có được.
Hắn nói: “Nà ng tháºt sá»± rất giống Tư nhi, ngay cả nÆ¡i nà y cÅ©ng rất giống nà ng.â€
Lâm Hân phản bác: “Ta không quan tâm ta giống ai , ta là má»™t cá nhân độc láºp, ta hi vá»ng được là m chÃnh mình.â€
“Hả?â€
“CÅ©ng chÃnh là nói, ta hi vá»ng ngươi không nên lấy ta và nữ nhân kia so sánh vá»›i nhau, lại cà ng không mong muốn ngươi coi ta trở thà nh nà ng, ta không phải là thế thân cá»§a nà ng, ta chỉ là ta, tên cá»§a ta gá»i là Lâm Hân, là má»™t nữ nhân từ lần đầu tiên nhìn thấy ngươi đã yêu ngươi, ta nguyện ý vì ngươi mà cho ngươi tất cả cá»§a ta.â€
Hi Bình than thở: “Ta sẽ không Ä‘em nà ng trở thà nh Tư nhi, nà ng mặc dù trông giống Tư nhi, nhưng tâm tư nà ng và nà ng ấy bất đồng, nà ng ấy là má»™t nữ hà i khổ mệnh.â€
“Số mệnh cá»§a chúng ta so vá»›i bất cứ nữ nhân nà o Ä‘á»u khổ hÆ¡n…†Lâm Hân xa xăm nói: “ta chỉ mong vÄ©nh viá»…n không phải li khai nÆ¡i nà y, bởi vì đến Trung Nguyên, thân thể cá»§a ta đã không thuá»™c vá» ta rồi.â€
“Thân thể cá»§a nà ng Ä‘Ãch xác không thuá»™c vá» nà ng… nhưng, mong nà ng nhá»› kỹ, thá»i khắc ta thâm nháºp và o thân thể nà ng, nà ng sẽ là nữ nhân chân tháºt nhất cá»§a ta, thân thể cá»§a nà ng thuá»™c vá» ta! Vô luáºn nà ng Ä‘i tá»›i nÆ¡i nà o, ta cÅ©ng sẽ bảo vệ nà ng! Nữ nhân yêu thương ta, ta sẽ không để các nà ng chịu bất cứ thương tổn nà o, đó là mẫu thân ta đã dạy.â€
Hi Bình vuốt ve khuôn mặt xinh xắn cá»§a nà ng, khuôn mặt non ná»›t miết và o là chảy nước, thanh âm hắn nói rất nhẹ nhà ng, dưá»ng như sợ thổi vỡ khuôn mặt non ná»›t đó, nhưng trong lá»i nói lại trà n ngáºp sá»± kiên định vô cùng, lá»t và o tai hai nà ng, không thể nghi ngá» là má»™t loại hứa hẹn không thể thay đổi.
Nam nhân nà y đúng là cưá»ng tráng, các nà ng cÅ©ng tin tưởng sá»± cưá»ng tráng trong lá»i hứa cá»§a hắn, cưá»ng tráng kinh ngưá»i, cưá»ng tráng không thể đánh bại!
Dương Äình xoay ngưá»i lại, nhấc chân gác trên lưng Hi Bình, nói: “Chúng ta tin tưởng ngươi, bởi vì chúng ta cho tá»›i bây giá» chưa có thấy ai cưá»ng tráng hÆ¡n ngươi, cho dù là vua má»™t nước, ở trước mặt ngươi, cÅ©ng không thể là m gì được, sức mạnh cá»§a ngươi quyết định tất cả cá»§a ngươi, chúng ta yêu ngươi không chỉ con ngưá»i nà y cá»§a ngươi, thêm nữa là sức mạnh cá»§a ngươi, từ sức mạnh thân thể cho tá»›i tâm hồn, chúng ta Ä‘á»u yêu. Nữ nhân yêu, chÃnh là nam nhân có sức mạnh.â€
Hi Bình nằm trên kiá»u thể cá»§a Lâm Hân, quay mặt hôn Dương Äình, nói: “Sức mạnh tuyệt đối không thể quyết định tình yêu, nhưng tình yêu có thể quyết định sức mạnh, mà sức mạnh khiến cho nam nhân có thể cam Ä‘oan thá»±c hiện lá»i hứa cá»§a hắn, nam nhân không có sức mạnh sẽ không có tư cách thá»±c hiện lá»i hứa đó, ta đánh nhau không thể không thắng, chÃnh là nhá» sức mạnh tuyệt đối cá»§a ta.â€
Lâm Hân lên tiếng: “Nhưng mà , rất nhiá»u ngưá»i Ä‘á»u muốn hại ngươi…â€
“Xuỵt…†Hi Bình khiến nà ng không thể nói tiếp, hắn nói: “Trong thá»i khắc nà y, không nên nói những chuyện buồn phiá»n nà y, nói những lá»i mÆ¡ má»™ng ấm áp má»™t chút, ta muốn cho các nà ng má»™t đêm đầu tiên lãng mạn mà lại kÃch thÃch, để các nà ng vÄ©nh viá»…n không quên được đêm nay. Äêm nay chỉ thuá»™c vá» ta và các nà ng, ta chỉ quan tâm đến thân thể hai nà ng thôi.
Hắn áp lên thân thể nà ng, Lâm Hân cảm thấy kiá»u thể nóng lên, hô hấp có chút không chịu khống chế trở nên gấp lên, hai tay nà ng vòng lên trên lưng hắn, nhẹ nhà ng vuốt ve tấm lưng cưá»ng tráng ấy, cảm thụ nhiệt độ cùng tiếng tim Ä‘áºp mạnh mẽ từ lồng ngá»±c hắn truyá»n tá»›i, trái tim nà ng cÅ©ng nảy lên rất nhanh, sá»± e thẹn cùng chá» mong cùng tồn tại trong lòng, đầu cá»§a hắn trêu chá»c trên bá»™ ngá»±c má»m mại cá»§a nà ng, nà ng cảm giác được loại vuốt ve nà y, mang theo tÃnh khiêu khÃch, khiến tình cảm đơn sÆ¡ cá»§a nà ng bị thiêu đốt lên cá»±c mạnh.
Hi Bình đưa tay nhẹ nhà ng vá»›i tá»›i địa phương bà ẩn cá»§a nà ng, nhẹ nhà ng xoa xoa da thịt má»m mại ở nÆ¡i đó, chá»— đó đã ẩm ướt rồi, nà ng bởi vì khẩn trương cùng vá»›i chá» mong lần đầu tiên, khiến cho lượng hoa lá»™ tăng lên nhiá»u, từ máºt đạo cá»§a nà ng chảy ra, đã thấm ướt gò thịt cá»§a nà ng, là m mượt lá»›p lông má»m Ä‘en nhạt nÆ¡i đó.
Hai chân nà ng hơi hơi mở ra, dưới sự vuốt ve của Hi Bình, thân thể nhè nhẹ run rẩy, thở gấp trong miệng, giống như rên rỉ.
Hi Bình hôn lấy cái miệng nhá» Ä‘ang hé mở cá»§a nà ng, nà ng chỉ cảm thấy đầu lưỡi kia tiến và o trong miệng, khiến nà ng mê mẩn má»™t tráºn, rất tá»± nhiên Ä‘em chiếc lưỡi Ä‘inh hương tá»›i nghênh đón, mặc hắn đùa bỡn. Nà ng cà ng hưởng thụ cái loại triá»n miên nà y, kiá»u thể uốn éo cà ng mau, hÆ¡i thở phun trên mặt hắn, khiêếnHi Bình biết nà ng đã rất sẵn sà ng rồi.
“Ta có thể tiến và o chứ?†Hi Bình ôn nhu há»i.
Lâm Hân thở hổn hển, rên rỉ đáp: “Ưm… ư…â€
“Váºy ta sẽ bắt đầu dây.â€
Hi Bình nói xong, liá»n quỳ lên, quỳ giữa hai chân nà ng, hai tay nhấc hai chân cá»§a nà ng lên, đặt đôi chân ngá»c đó trên hai chân Ä‘ang hÆ¡i giang ra cá»§a hắn, cá»± căn nóng bá»ng ở phÃa dưới dá»±ng đứng trên nÆ¡i thầm kÃn cá»§a nà ng, hắn chăm chú nhìn máºt huyệt trắng trẻo máºp mạp nhô lên rất cao khép chặt vá»›i nhau cá»§a nà ng, trong lòng tưởng tượng, như quả Ä‘i xuyên và o, có thể giống loại cảm giác cá»§a Bạch Tư hay không nhỉ?
Lâm Hân khẩn trương nhìn hắn, trong ánh mắt là hoảng loạn vừa là nhiệt tình, hắn đưa tay cầm lấy cá»± căn, Ä‘em váºt cứng rắn đó ép xuống, đặt trên cá»a máºt huyệt ướt át cá»§a nà ng. Vừa động tá»›i, Lâm Hân toà n thân chấn động, nhưng không có uốn éo đôồnbá»™ tránh ra, nà ng cắn răng chỠđợi thá»i khắc thống khổ kia.
Hi Bình nói: “Không nên quá khẩn trương, ta tạm thá»i còn sẽ không tiến và o.â€
Lâm Hân vừa thẹn vừa giáºn: “Ta… nữ nhân… dù sao vẫn khẩn trương…â€
Hi Bình đưa tay thấm chút máºt dịch tại máºt huyệt cá»§a nà ng, bôi lên trên dương căn, sau đó lại đặt trên khe máºt đó, nhẹ nhà ng đưa qua đưa lại má»™t hồi, nhưng không tiến và o, chỉ là cá» sát cái khe thịt trắng nõn kia cá»§a nà ng, đó là máºt huyệt hắn rất thÃch, không giống vá»›i những ngưá»i khác, rất đầy đặn, Dương Äình bên cạnh cÅ©ng không có đầy đặn như Lâm Hân.
Tay hắn lại mò mẫm trên nÆ¡i mà u mỡ kia, ẩm ẩm ướt ướt, cảm giác trong tay tuyệt vô cùng, hắn cưá»i cưá»i: “Lâm Hân, nÆ¡i nà y cá»§a nà ng trông tháºt đáng yêu, vừa căng lại vừa trÆ¡n, nếu mà bá»c lấy cái cây nà y cá»§a ta, nhất định rất tuyệt vá»i.â€
Lâm Hân vừa thẹn vừa mừng: “Váºy… ta sẽ ôm nó là được…â€
Nói chuyện tháºt buồn cưá»i! Hi Bình nhẹ nhà ng miết má»™t cái trên đám thịt má»m, thân thể ngả vá» phÃa trước, nhẹ ép lên nà ng, má»™t tay chống bên cạnh nà ng, tay kia nắm lấy nam căn đặt tại nÆ¡i riêng tư cá»§a nà ng, từ từ đẩy và o… chìm xuống má»™t chút trong khe máºt đã ướt đẫm kia…
Nà ng khẩn trương nhìn khuôn mặt hắn, khuôn mặt đó tuy dà y đặc vết thương, xem ra lại vẫn tồn tại mị lá»±c riêng biệt như cÅ©, đôi mắt như sao kia lá»™ ra nhu tình vô hạn… nà ng cảm thấy hạ thân nà ng bị má»™t cá»± váºt bịt kÃn, cái loại cảm giác đè nén nà y cà ng ngà y cà ng Ä‘áºm, giống như thân thể khép kÃn cá»§a nà ng chịu xâm lấn, Ä‘ang từ từ co và o bên trong. Hi Bình cầm thương tiến thẳng và o, phần đầu cá»± váºt đó láºp loè quang mang tÃm Ä‘en, chen và o giữa hai múi thịt trắng trẻo đầy đặn đó, từ từ Ä‘em hai miếng thịt má»m mại Ä‘ang khép chặt đó tách ra…
Lâm Hân cảm thấy rõ rà ng hắn tiến và o trong cấm địa cá»§a nà ng, phảng phất đến má»™t mức nà o đó, nhục bổng cá»§a hắn có thể khiến cho chá»— đó nà ng không thể căng ra được nữa, tiếp tục tiến và o, là m cho khe thịt cá»§a nà ng bị cá»± váºt tách ra, khi cá»± váºt đó lách và o bên trong, má»™t tráºn khó chịu truyá»n khắp toà n thân nà ng, nhưng nà ng lại rất thÃch thú độ ấm cá»§a cá»± váºt kia, cái loại cảm giác nóng bá»ng nà y…
Sau má»™t khắc, đầu cá»± váºt đó trượt và o trong rãnh máºt, khiến hai múi thịt dà y cá»§a nà ng bị kéo căng ra hai bên, cái khe đó giống như má»™t cái bao thịt ôm chặt lấy cá»± váºt cá»§a hắn, nà ng như thế nà o cÅ©ng không nghÄ© được má»™t cái khe vừa nhá» vừa nông cá»§a nà ng, lại chứa được váºt to lá»›n nà y, nà ng cảm thấy hÆ¡i Ä‘au.
Mà y nhÃu lại, nhưng không có kêu ra tiếng, hai mắt cá»§a nà ng nhìn chằm chằm Hi Bình, hai tay bấu chặt trên lưng hắn, má»™t đôi chân đẹp như ngá»c Ä‘ang mở ra, nhưng bởi vì Hi Bình thình lình tiến và o, cÆ¡ bắp hai chân nà ng dưới sá»± rung động đó, dần dần cứng Ä‘á», nhưng nà ng là m sao cÅ©ng không thể khiến máºt huyệt cứng lên được, nÆ¡i đó cá»§a nữ nhân, bất kể là lúc nà o Ä‘á»u má»m mại như thế, có đôi khi còn ẩm ướt nữa.
“Äau không?†Hi Bình há»i.
“Má»™t chút thôi… rất căng, rất nóng… ta… thÃch…â€
Hi Bình mỉm cưá»i: “Ta cÅ©ng thÃch, nà ng nÆ¡i đó tháºt máºp, kẹp lấy ta rất chặt, rất thoải mái. Nà ng có muốn ta nhá» Ä‘i má»™t chút hay không? đợi lúc toà n bá»™ đã tiến và o sẽ không quá Ä‘au…â€
Lâm Hân nói: “Cứ… cứ lá»›n như váºy Ä‘i… ta không muốn quá nhá»â€¦ quá nhá» không có cái loại cảm giác căng phồng như váºy, ta… ta muốn, ta thÃch cái loại cảm giác chặt chẽ nà y, tháºt đầy đặn.â€
Hi Bình cưá»i thần bÃ, Lâm Hân phảng phất cảm thấy dương căn cá»§a hắn lá»›n lên má»™t chút, khiến cho cái bao thịt cá»§a nà ng căng phồng lên, cái loại cảm giác đầy đủ nà y phảng phất như là thân thể bị trương lên, khiến má»™t chút Ä‘au đớn cÅ©ng bị nà ng bá» qua rồi.
“Nà o, ta tiến đến đây!†Hi Bình hạ eo xuống, không chút do dá»±, xé tan tất cả trở ngại, kiên đĩnh mãnh liệt tiến và o bên trong máºt huyệt.
Trong phút chốc, hắn thấy như Ä‘i và o thân thể Bạch Tư, cảm giác quen thuá»™c trong đó lại hiện ra trong thần kinh cá»§a hắn, máºt huyệt cá»§a Lâm Hân quả nhiên là ‘xà nữ’ bảo huyệt, bên trong vừa nhá» vừa dà i vô cùng, mà vách động thá»ng xuyên tồn tại má»™t loại chuyển động má»m mại, giống như rắn quấn quanh nam căn cá»§a hắn mà mút lấy…
“A… Ä‘au quá…â€
Lâm Hân đột nhiên mở hai mắt, thống khổ to lá»›n khiến nà ng lên tiếng kêu to, trong sát na Hi Bình vượt qua hà ng rà o trinh trắng cá»§a nà ng, trái tim nà ng cÅ©ng ngừng Ä‘áºp trong phút chốc. Váºt to lá»›n đó mang theo thống khổ xuyên và o nÆ¡i thánh khiết cá»§a nà ng, cá» sát và o vách thịt non trong máºt đạo đã ướt đẫm cá»§a nà ng, ngay khi tiến và o, đã động tá»›i nhuỵ hoa cá»§a nà ng, má»™t loại cảm giác so vá»›i thống khổ còn mãnh liệt hÆ¡n truyá»n khắp toà n thân, nà ng lần đầu tiên đã chịu đựng cái loại tấn công nà y, má»—i bá»™ pháºn cá»§a cÆ¡ thể Ä‘á»u có chút rung động, nà ng bình tÄ©nh nhìn Hi Bình, cái đó cá»§a nam nhân nà y xâm nháºp và o trong thân thể nà ng, giống như Ä‘em thân thể nà ng xé toang ra, nà ng đâu đến nước mắt chảy ròng ròng, trong miệng chỉ hô má»™t chữ - Ä‘au.
“Ô ô…… Ä‘au quá…… ngươi lá»›n quá, nam nhân Ä‘á»u lá»›n như váºy sao?â€
Hi Bình cưá»i nói: “Ta đặc biệt lá»›n má»™t chút… vả lại muốn lá»›n bao nhiêu cÅ©ng được, chỉ sợ nà ng không chịu nổi thôi, nà ng thÃch không?â€
“Không thÃch.â€
Hi Bình Ä‘em cá»± váºt cháºm rãi rút ra, Lâm Hân liá»n kêu la không ngừng. Hắn rút ra má»™t ná»a, lại đột nhiên đâm thẳng và o, “Äợi khi nà ng thÃch rồi, thứ lá»›n má»›i khiến nữ nhân sảng khoái! Ta muốn trong khi chinh phục tâm hồn nà ng đồng thá»i cÅ©ng chinh phục thân thể nà ng, lấy má»™t cái tư thái tuyệt đối cá»§a nam nhân, giữ nà ng đến chết mết thôi!â€
Hi Bình nói như thá», tại con đưá»ng thÆ¡m tho cá»§a Lâm Hân giống như cá»§a Bạch Tư kia bất ngá» tăng tốc, lúc đầu hắn còn rất ôn nhu, lúc tiên huyết cùng hoa lá»™ đã trà n đầy máºt đạo Lâm Hân, khi dương căn cá»§a hắn cÅ©ng dÃnh đầy máu tươi và hoa lá»™, việc ra và o liá»n trở nên dá»… dà ng, tốc độ cÅ©ng dần dần nhanh hÆ¡n, đến lúc sau, má»™t loại cuồng bạo xé mở lần đầu không thÃch hợp diá»…n ra trên thân thể má»m mại cá»§a Lâm Hân, như muốn Ä‘em nà ng hoà n toà n xé nát, Ä‘áºp tan thống khổ, mang khoái cảm đẩy lên đỉnh Ä‘iểm…
Lâm Hân đồng thá»i cảm thấy tình yêu trong lòng đối vá»›i nà ng, cÅ©ng cảm thấy má»™t nữ nhân khác, nam nhân nà y không coi nà ng thà nh nữ nhân kia, nhưng trong khoảnh khắc nà y, lại nghÄ© đến nữ nhân đó, nà ng có má»™t loại chua xót, rốt cuá»™c lúc nà y trong lòng nam nhân nà y còn nhá»› đến nữ nhân kia, nhưng hắn lại ra và o cuồng loạn trên thân thể cá»§a nà ng.
Hi Bình cÅ©ng không nghÄ© tá»›i lúc nà y hắn lại nhá»› đến Bạch Tư – Hắn từ trước tá»›i giá» không có như váºy, khi hắn cùng nữ nhân dưới thân tố ái, hắn Ä‘á»u Ä‘em toà n bá»™ tâm linh đặt lên ngưá»i nữ nhân bên dưới. Chỉ có lúc nà y, hắn lại phân tâm, hắn nghÄ© tá»›i Bạch Tư, nhá»› tá»›i ngưá»i mang trong bụng hà i tá» cá»§a hắn, thiếu nữ mÄ© lệ nhưng lại rá»i bá» hắn…
Trong lòng hắn nổi lên chút hổ thẹn, loại hổ thẹn nà y là dà nh cho Lâm Hân, Lâm Hân cÅ©ng cảm giác được loại áy náy nà y, trong lòng nà ng cảm thấy an á»§i, nghÄ© thầm: ‘Chà ng có nhiá»u nữ nhân như váºy, dù cho ở trên ngưá»i ta, chà ng nhá»› đến bá»n há» cÅ©ng là rất tá»± nhiên, ta chỉ cần chà ng…’
Vô luáºn trong lòng Hi Bình nhá»› là ai, cuối cùng tư thái cá»±c mạnh cá»§a hắn lúc nà y, cÅ©ng khiến lần đầu cá»§a Lâm Hân đẩy đến cao trà o, loại cao trà o nà y vẫn tiếp tục, cho tá»›i khi nà ng dần dần, trước khi sắp hôn mê, tâm linh nà ng vang lên tiếng kêu cá»§a Hi Bình: ta cho nà ng má»™t hà i tá»!
Trong lòng nà ng vui vẻ, liá»n mê man Ä‘i.
Hi Bình rút ra ngoà i, Dương Äình ở bên lá»a dục đã trà n đầy, hắn trèo lên thân thể nà ng, cái miệng nhá» nhắn cá»§a Dương Äình mặc dù nhá» như Hoa Lôi, thân thể lại không mảnh khảnh như váºy. Nà ng tháºt đầy đủ, thân thể nà ng trà n đầy gợi cảm, má»—i tấc da thịt Ä‘á»u co giãn tháºp phần, động tá»›i đâu cÅ©ng sinh ra cảm giác tuyệt vá»i vô cùng.
Cấm địa của nà ng rất đen, nhô lên cũng không cao như Lâm Hân, vạch đám cỠđen của nà ng ra, có thể thấy được hai cánh hoa, rất đẹp, khác biệt với đám cỠđen kia, nhìn từ ngoà i và o, hai cánh hoa nà y là mà u trắng, trắng nõn như da thịt trên thân thể nà ng, tách hai cánh hoa của nà ng ra, mặt trong lại là mà u hồng nhạt, lại ẩm ướt vô cùng.
Hai cánh hoa dưá»ng như rất má»ng, mép ngoà i tạo thà nh má»™t cái khe so vá»›i nữ nhân thông thưá»ng ngắn hÆ¡n má»™t chút, chứng minh máºt huyệt cá»§a nà ng vô cùng nhá» nhắn, phảng phất như không chịu được bất cứ sá»± cuồng bạo nà o.
“Nà ng xem ra khá»e mạnh hÆ¡n Lôi Lôi, nhưng lại má»m yếu giống như Lôi Lôi váºy.†Hi Bình vuốt ve bá»™ ngá»±c đầy đặn cá»§a nà ng, bá»™ ngá»±c nà y so vá»›i Hoa Lôi lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u, Dương Äình rõ rà ng không giống Hoa Lôi, song các nà ng có Ä‘iểm chung là : miệng rất nhá», máºt huyệt rất cháºt hẹp.
“Lôi Lôi? Nữ nhân cá»§a ngươi a?â€
“Ừm, nà ng đã gặp qua rồi, Hoa Lôi cá»§a Trưá»ng Xuân đưá»ng.â€
Dương Äình xa xăm nói: “Nà ng xinh đẹp hÆ¡n so vá»›i ta, nhưng mà , cái miệng cá»§a nà ng tháºt sá»± rất nhá», nhá» giống như ta váºy, cÅ©ng rất dá»… nhìn, ta kiêu ngạo nhất cÅ©ng chÃnh là cái miệng nhá» nhắn mÄ© lệ nà y cá»§a ta.â€
Hi Bình hôn nà ng, mỉm cưá»i: “Ta cÅ©ng thÃch cái miệng nhá» cá»§a nà ng, hôn lên tháºt sá»± là quá mê. Hà hà , phÃa dưới nà ng so vá»›i cái miệng nhá» kia còn thÃch hÆ¡n, cÅ©ng chảy ra rất nhiá»u nước máºt a.â€
Thân thể Dương Äình vặn vẹo má»™t chút, thÃch ứng vá»›i sá»± ép xuống cá»§a Hi Bình, hai tay nà ng cÅ©ng ôm lấy Hi Bình, than thở: “Ngươi tháºt cưá»ng tráng, vừa rồi khi ngươi cùng Lâm Hân là m chuyện đó, ngưá»i ta ở bên cạnh nhìn, mặc dù sợ hãi, lại không biết là m sao, cảm thấy thân thể giống như chá» mong ngươi tiến và o, hÆ¡n nữa nÆ¡i đó cá»§a ta… cÅ©ng chảy ra rất nhiá»u nước, ta từ trước tá»›i giá» chưa có như váºy, có phải ta rất dâm đãng không?â€
“Nếu nà ng gá»i Ä‘iá»u nà y là dâm đãng, váºy thế gian nà y sẽ không có nữ nhân thuần khiết rồi.â€
“Nhưng ngươi sắp phá há»§y thuần khiết cá»§a ngưá»i ta, đại bại hoại nhà ngươi!†Dương Äình giáºn dá»—i, cái miệng nhá» hôn hắn má»™t cái, lại nói: “Ta lại thÃch ngươi xấu xa, giống như tà ma hấp dẫn nữ nhân váºy.â€
Hi Bình tà tà nói: “Ta xấu sao, ta là ngưá»i tốt cá»§a các nà ng mà …â€
Dương Äình xấu hổ cá»±c kỳ, giáºn dá»—i nói: “Ta không tá»›i nữa, ngươi trêu chá»c ngưá»i ta.â€
“Muốn ta hôn cái miệng phÃa dưới cá»§a nà ng không?†Hi Bình ôn nhu nói.
“Hả?â€
“Ta muốn hôn tiểu huyệt đạo mÄ© lệ cá»§a nà ng…â€
“Không, không được hôn, nÆ¡i đó dÆ¡ lắm.â€
Hi Bình bò lui xuống dưới, khuôn mặt đã ở trên đám cá» Ä‘en má»m mại ở vùng cấm cá»§a nà ng, nhìn chăm chú và o giải đất hình tam giác Ä‘en trắng lẫn lá»™n, nói: “Ta cảm thấy đó là địa phương thuần khiết nhất ngá»t ngà o nhất, nếu như không hôn má»™t xá» nữ, chẳng những có lá»—i vá»›i mình, còn rất có lá»—i vá»›i nữ hà i tỠđó.â€
Hắn cúi đầu áp mặt xuống…
“Không… không muốn, a, ngứa quá…â€
Hi Bình nghe váºy lại cà ng hưng phấn, hai tay giữ lấy đôi chân ngá»c cá»§a nà ng, không để nà ng loạn động, quỳ gối giữa hai chân nà ng, trưá»ng thương vươn thẳng, áp xuống đám cá» tươi tốt má»m mại, vươn đầu lưỡi nóng ẩm tại nÆ¡i má»m mại mẫn cảm cá»§a nà ng vừa liếm vừa mút, khiến cho nà ng rên rỉ uốn éo thân mình, nhưng bởi vì hai chân bị Hi Bình dùng tay giữ chặt, căn bản không cách nà o thoát khá»i đầu lưỡi Ä‘ang trêu chá»c cá»§a hắn, cảm giác kỳ dị truyá»n khắp toà n thân, từ nÆ¡i sâu trong máºt huyệt truyá»n đến má»™t luồng nhiệt khÃ, hoa lá»™ mất khống chế tuôn ra như suối…
“Ư… ngứa… không được, cứu cứu ta… không muốn như váºy…â€
Hi Bình liếm mút má»™t hồi, ngước mặt lên, bò lên trên ngưá»i nà ng, cái miệng dÃnh đầy máºt kia lại áp lên cái miệng nhá» xinh cá»§a nà ng, cùng nà ng triá»n miên má»™t tráºn nồng nhiệt. Cá»± căn cá»§a hắn cÅ©ng lặng lẽ đặt ở cá»a máºt huyệt kia.
Nam căn trong khắc đó rút nhá» Ä‘i rất nhiá»u, hắn biết, mặc dù huyệt đạo cá»§a Lâm Hân kia rất nhá» hẹp, nhưng máºt huyệt cá»§a Dương Äình lại cà ng nhá» hẹp má»m mại, nà ng tuyệt đối chịu không nổi kÃch thước lúc tiến và o Lâm Hân.
“A…†Äịa phương riêng tư bị dương căn cá»§a Hi Bình đụng và o, toà n thân run sợ, hai tay ôm chặt lấy Hi Bình, khẩn trương chỠđợi, Hi Bình nhưng lại chỉ dùng nam căn ma sát trên khe máºt cá»§a nà ng, chứ không thá»±c sá»± tiến và o, nà ng nhắm hai mắt đợi má»™t lúc lâu, không thấy Ä‘au đớn đến đúng lúc, mà chỉ là cái loại ngứa ngáy nà y cà ng ngà y cà ng Ä‘áºm, dịch máºt cá»§a nà ng cÅ©ng cà ng ngà y cà ng nhiá»u, đã chảy tá»›i táºn bắp đùi nà ng.
“Ngươi còn không tiến tá»›i?†Dương Äình sợ hãi nói.
Hi Bình đưa eo tiến vá» phÃa trước, chặt chẽ đặt tại cá»a máºt đạo ẩm ướt cá»§a nà ng, cưá»i cưá»i: “Nà ng rất muốn ta sá»›m tiến tá»›i phải không?â€
Dương Äình sắc mặt khẽ biến, thân thể má»m mại có chút run rẩy, từ đầu cây cá»§a Hi Bình truyá»n tá»›i nhiệt độ cùng áp lá»±c khiến nà ng biết, thá»i khắc thống khổ Ä‘ang tá»›i gần, nữ nhân vÄ©nh viá»…n không cách nà o tránh khá»i má»™t lần Ä‘au đớn…
“Ừm… a, không… không, ta không phải muốn như váºy.†Dương Äình phá»§ nháºn đáp.
“Nhưng ta cảm thấy nà ng đúng là muốn như váºy đấy, nà ng chÃnh là muốn để ta tiến nháºp và o thân thể nà ng.â€
Hi Bình cưá»i nói, ngay trong khi hắn cưá»i, nam căn cá»§a hắn đã lách và o cái huyệt má»m mại cá»§a Dương Äình, tại nÆ¡i đó nhẹ nhà ng ra và o má»™t hồi, cho dù là như váºy, Dương Äình cÅ©ng Ä‘au đến hÆ¡i rên rỉ, hai tay nà ng tùm chặt lấy lưng hắn, cÅ©ng giống như Lâm Hân, chỠđợi thá»i khắc hắn đột phá kia.
“A… Ä‘au chết ta rồi… Hoà ng Hi Bình, há»—n đản nhà ngươi… a a… ô ô… ngươi không ngá» không nói không rằng đột nhiên cắm và o? Ta… ta háºn ngươi đến chết.â€
Dương Äình trong khoảnh khắc nà y liá»n bắt đầu hối háºn, nà ng nÆ¡i đó tháºt là quá nhá», bị thô cá»± cá»§a Hi Bình tiến và o, cÆ¡ hồ muốn xé nát thông đạo cá»§a nà ng, loại trừ thống khổ cÅ©ng chỉ còn thống khổ, nhá»› tá»›i lúc hắn cùng vá»›i các nà ng thì khoái lạc như thế, khi là m vá»›i nà ng lại Ä‘au đớn như váºy, nà ng háºn hắn đến chết.
“Ô ô… Ä‘au quá a… ngươi vì sao lại lá»›n lên như váºy… chá»— đó cá»§a ngưá»i ta nhá» váºy mà …â€
Mưá»i ngón tay cá»§a nà ng không có cắm và o da thịt trên lưng Hi Bình, mà vô lá»±c thả trên chiếc giưá»ng lá, bởi vì quá thống khổ, nà ng trong giây phút đó đã buông tay xuống.
Nà ng thở hổn hển, mở hai mắt Ä‘ang nhắm ra, oán háºn nhìn Hi Bình chằm chằm, Hi Bình vẫn Ä‘ang nằm bò trên ngưá»i nà ng, hai mắt hắn cÅ©ng Ä‘ang nhìn nà ng, dương căn cắm sâu trong huyệt đạo cá»§a nà ng.
Hắn lại mạnh mẽ thúc và o hoa tâm cá»§a nà ng, Dương ÄÃŒnh Ä‘au đớn kêu lá»›n má»™t tiếng, đầu ngá»a ra sau, thân thể thẳng tắp, hai tay lại bấu chặt lên eo lưng cá»§a Hi Bình, “a a…â€
Hi Bình biết nà ng đã thÃch ứng rồi, đưa mắt nhìn nÆ¡i kết hợp cá»§a hai ngưá»i, nÆ¡i đó đã chảy ra máu xá» nữ cá»§a nà ng, hắn nhẹ nhà ng chuyển động, ôn nhu nói: “PhÃa trong nà ng rất cháºt chá»™i, kẹp lấy ta rất chặt, nếu ta lại tăng lá»›n má»™t chút, có thể sẽ là m nà ng bị thương.â€
Dương Äình khóc lóc nói: “Ngưá»i ta vốn vẫn nhá» mà ! Ngươi chưa từng nghe thấy nữ nhân miệng nhá», nÆ¡i đó cÅ©ng rất nhá» sao? Ô ô, ngươi đã là m vá»›i bao nhiêu nữ nhân rồi, váºy mà không biết nÆ¡i đó cá»§a ngưá»i ta rất nhá» a, còn thô bạo như váºy, sá» dụng tên gia há»a to lá»›n cá»§a ngươi đâm ngưá»i ta Ä‘au như váºy.â€
“Ngoan nà o, đợi má»™t lát sẽ không Ä‘au nữa.â€
Dương Äình nói: “Sau nà y còn Ä‘au không?â€
“Không đâu, à i…â€
“Nhưng mà , sau nà y nÆ¡i đó cá»§a ngưá»i ta sẽ trở nên rất lá»›n, ta không thÃch đâu, ô…â€
Hi Bình cưá»i nói: “Là m sao có chuyện đó được, sẽ không biến thà nh rất lá»›n đâu! NÆ¡i đó cá»§a nà ng co giãn cá»±c tốt, khả năng hồi phục rất tuyệt, vÄ©nh viá»…n sẽ nhá» như váºy, máºt huyệt nho nhỠôm ta tháºt thoải máu, bên trong cá»§a nà ng tháºt sá»± là vừa chặt chẽ lại vừa âm áp.â€
“Nhưng ta cảm thấy vừa căng vừa Ä‘au… ta muốn khóc…â€
“Khóc Ä‘i! Khóc cà ng lá»›n tiếng cà ng tốt, ta muốn bắt đầu, dốc sức đối phó vá»›i nà ng, Dương Äình, ta cÅ©ng nhịn nà ng rất lâu rồi.â€
Hi Bình nói xong, tốc độ đưa đẩy tăng cao, kÃch thước nam căn cÅ©ng tăng lên má»™t chút, trong sá»± bao bá»c cá»§a da thịt nà ng, không ngừng ra và o, từng tráºn khoái cảm trà n trá» kéo đến, hắn phát cuồng chuyển động eo hông, đâm thẳng và o cái huyệt nguyên sÆ¡ cá»§a Dương Äình.
“A a, Hoà ng Hi Bình, ngươi bắt chước lá»i ta… ta Ä‘au lắm a… ta không chịu được… nhịn không được đâu! Oa oa… sau nà y không để ngươi tiến đến nữa, cái đó cá»§a ngươi vừa lá»›n vừa dà i, muốn là m đảo lá»™n bụng ta sao… úc a! Hoà ng Hi Bình, thu nhá» lại má»™t chút… cầu xin ngươi… ngươi quá lá»›n…â€
Vô luáºn Dương Äình kêu gà o như thế nà o, Hi Bình cÅ©ng không có giảm kÃch thước Ä‘i, lại cà ng không có giảm tốc độ, gặp được nữ nhân có loại tiểu huyệt như cá»§a Hoa Lôi và Dương Äình, là nam nhân thì Ä‘á»u Ä‘iên cuồng, cho dù tiểu huyệt cá»§a há» không có gì tuyệt vá»i khác, nhưng chỉ má»™t từ ‘nhá»â€™, là có thể Ä‘em tất cả ý nghÄ©a đẹp đẽ cá»§a tình yêu biểu đạt ra.
Tuyệt vá»i! Sảng khoái! Giữ lấy, giữ lấy tiểu huyệt cá»§a nà ng mà phát tiết…
Tà i sản của nlkien
Từ khóa được google tìm thấy
diep lieu giang ho mong , diepliem giang ho mong , èãðóøêè , êèåâà , êîíüêè , èñëàì , giang ho liep diem mong , giang ho liet diem mong , hạ thể nà ng , hinh xam phung hoang lua , http.liep diem giang ho , íàðàùèâàíèå , ïèêàï , îïåëü , íîâîñèáèðñêå , ïîïêà , ïñîðèàç , íóäèçì , ïðèìåíåíèå , lap diem giang ho mong , liêp diêm giang hô , liêp diem giang ho mong , liệp diá»…m giang hồ , liệt diá»…m giang hồ , liệt diá»…m giqng hồ , liem diem giang ho mong , liem diep giang ho mong , liep Ä‘iem giang ho mong , liep dem giang ho mong , liep diem , liep diem 4eu , liep diem dang ho , liep diem dang ho mong , liep diem giang ho , liep diem giang ho 4vn , liep diem giang ho hanh , liep diem giang ho momg , liep diem giang ho mong , liep diem gjang ho mong , liep diem hoang ho mong , liep diem j , liep diem mong giang ho , liep dien giang ho mong , liepdiem , liepdiemgiangho , liepdiemgianghomong , liet diem , liet diem giaang ho mong , liet diem gian ho , liet diem gian ho mong , liet diem giang ho , liet diem giang ho 4vn , liet diem giang ho mong , liet diem gjang ho m0ng , liet diem mong giang ho , liet dien giang ho mong , liet djem giang ho mong , lietdiem giang ho mong , lieu diem giang ho mong , lieu diep giang ho mong , lieudiemgianghomong , liwp diem giang ho mong , ñêàéëèíê , ñïîðòà , òåïëûé , õèðóðãèÿ , phượng hoà ng băng , tại sao không tránh , thoa man giang ho mong , trần khổ , ýëåêòðîìîíòàæ , ýêîëîãèÿ , ðîëèêè