Nói thật, ban đầu khi kiếm linh của Lục Tiên xé ra một điểm huyễn trận, toàn bộ Yêu Chiến Sĩ tấn công chỉ có một mình Âu Dương đứng ở nơi đó, Lữ Phong đã từng cảm thấy hoài nghi. Nhưng tiếp đó, Âu Dương dùng thủ đoạn cuồng dã của hắn nói cho tất cảđội hữu của hắn biết, các ngươi đã không lựa chọn nhầm người.
- Ha ha ha, không ngờđược trong đội ngũ của chúng ta thậm chí lại có một kẻ bá đạo như Âu Dương!
Một đám Yêu Chiến Sĩ cũng xông tới. Bọn họ nhìn Âu Dương đang đứng đó cười. Lúc này Âu Dương thật sự khác hẳn với ác ma kéo cung giết người vừa nãy.
Trong lúc đối địch Âu Dương giống như ác ma tới từđịa ngục khiến người ta sợ hãi. Trong đội ngũ, Âu Dương giống như bọn họ, là đội viên, là đội hữu sóng vai chiến đấu.
Sau khi nhóm người bọn họ hoan hô một hồi, liền bắt đầu thu dọn chiến trường. Ba mươi bảy tên Huyễn Thuật Sư, xem thủ đoạn của bọn họ có thể biết chắc chắn bọn họ đã ở chỗ này không phải chỉ một hai ngày. Cho nên yêu thú chi linh trên người bọn họ chắc chắn sẽ khiến nhiều người giận sôi.
Sự thực cũng chứng minh suy đoán của bọn họ. Khi Lữ Phong lấy tất cả yêu thú chi linh trong vòng tay trữ vật ra, cho dù bọn họ đã chuẩn bị tâm lý cũng phải giật mình.
Không ngờ có tới bốn trăm viên yêu thú chi linh. Bốn trăm viên yêu thú chi linh đại diện cho sinh mạng của bốn trăm con yêu thú. Có lẽ những yêu thú chi linh này không phải do bọn họ săn bắt toàn bộ. Nhưng đây tuyệt đối đều là do Huyễn Thuật Sư săn được. Tuy nhiên giờ phút này bọn họ lại bịđội ngũ của Âu Dương săn lại.
Nhìn một đống yêu thú chi linh chất đống ở đó, mắt của nhóm người bọn họ đều sáng lên. Nhưng những người này nhưng không bị yêu thú chi linh trước mắt mê hoặc. Bọn họ đều đưa ánh mắt tìm đến phía Âu Dương đầu tiên.
Không nghi ngờ chút nào. Nếu như nói ai là người có thểđứng ra nói chuyện về những yêu thú chi linh này đầu tiên, vậy chắc chắn là Âu Dương. Cho dù hiện tại Âu Dương đứng ra nói hắn muốn lấy ba trăm viên, tuyệt đối không có ai dị nghị.
- Âu Dương, ngươi lấy trước tiên đi. Đừng để ý tới chúng ta. Ngươi muốn lấy bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu!
Bản thân Lữ Phong là đội trưởng cũng là người tổ chức ra đội ngũ này. Lúc này hắn nhất định phải đứng ra nói chuyện.
- Được!
Âu Dương không hề chối từ. Chỉ thấy một mình Âu Dương đi tới tước một đống yêu thú chi linh kia. Sau đó hắn lấy từ trong đó ra hai mươi viên yêu thú chi linh khá lớn bỏ vào trong vòng tay của mình. Tiếp đó hắn liền lui trở về.
- Ngươi...
Nhìn thấy Âu Dương chỉ lấy hai mươi viên, một nhóm người đều có chút không hiểu. Nhưng Âu Dương chỉ khẽ cười. Yêu thú chi linh đối với những người khác mà nói là đồ tốt, bởi vì bọn họ có thể hấp thu, có thể tăng cường chính mình. Nhưng Âu Dương lại không thể.
Âu Dương cầm yêu thú chi linh chỉ có một khả năng duy nhất có thể sử dụng chính là sau khi đi ra ngoài sẽ dùng để giao dịch. Âu Dương cũng hiểu rõ một đạo lý, ở chỗ này hắn không thể quá ích kỷ. Trưởng thành của đội hữu đối với hắn mà nói cũng cực kì quan trọng. Chỉ khi thực lực tất cảđội hữu tăng lên, bọn họ mới có thể thức tỉnh lực chiến đấu mạnh hơn. Tới lúc đó, bọn họ mới có thểđánh đâu thắng đó.
- Âu Dương, ngươi lấy một trăm đi!
Lữ Phong cảm thấy không chấp nhận được. Âu Dương lấy thực sự quá ít. Tuy rằng hắn hiểu rõ Âu Dương làm vậy nhất định vì chiếu cố bọn họ. Nhưng nếu như bọn họ sẽ cảm thấy rất bất an.
- Chúng ta là một đoàn đội. Chỉ có chúng ta cùng trưởng thành mới có thể bảo trì được lực chiến đấu càng cao hơn, mới có thể sống tốt tại cảnh giới giết chóc này!
Ánh mắt Âu Dương đảo qua những đội hữu đang bất an. Hắn nhẹ giọng nói xong.
Tuy rằng Âu Dương nói rất ngắn gọn, nhưng lại khiến tất cảđội viên chấn động sâu sắc. Âu Dương có công lao lớn nhất, không nghi ngờ hắn có quyền lấy nhiều nhất. Nhưng cho dù như vậy, trong lòng những người này khẳng định cũng có chút khó chịu. Dù sao ước ao và đố kị là điều sẽ xuất hiện ở bất cứ người nào.
Nhưng sau khi Âu Dương nói ra những lời này, những đố kị và ước ao đều có cảm giác không đất dung thân nữa.
- Bản thân mình nghĩ gì vậy? Âu Dương chiếu cố mọi người như vậy, nhưng mình lại muốn những thứ này...
Trong lúc nhất thời ánh mắt mọi người nhìn về phía Âu Dương đều thay đổi. Âu Dương có thể cảm giác được sự biến hóa của bọn họ.
Đây chính là điều hắn muốn! Trung đội số 7 năm đó làm gì để có thểđánh đâu thắng đó? Không là bởi vì bọn họ có lực chiến đấu tuyệt cường, mà bởi vì bọn họ tín nhiệm lẫn nhau, Mỗi người bọn họ đều xem đối phương làm huynh đệ. Bọn họ có thể vì huynh đệ chặn đao, bọn họ có thể cùng huynh đệ sóng vai chiến đấu trước tất cả những tấn công.
Đoàn đội như vậy mới là đoàn đội mà Âu Dương muốn. Trong đội ngũ, chỉ khi tất cả mọi người đều đoàn kết với nhau, gắn bó thành một đoàn, như vậy bọn họ mới thật sự là đoàn đội. Âu Dương tin tưởng, chỉ cần bọn họ có thể làm được điểm này, những thành tích không có khả năng của trung đội số 7 năm đó sẽ lại diễn ra tại cảnh giới giết chóc này.
- Được! Âu Dương lão đệ, vậy các ca ca không nói nhiều nữa! Tất cả lấy một phần thuộc về mình. Sau này tất cả chiến lợi phẩm có được sẽ chia bình quân cho tất cả mọi người! Nhớ kỹ, từ giờ phút này chúng ta bắt đầu là một thể thống nhất. Chúng ta có vinh cùng vinh có nhục cùng nhục. Mỗi người chúng ta đều có thể giao phía sau lưng mình cho huynh đệ phía bên kia!
Lữ Phong cũng một người hiểu làm thế nào để tăng lên khí thế. Ngay thời điểm mọi người đều đang tự hỏi, hắn là người đầu tiên đứng ra nói chuyện.
Âu Dương nhìn Lữ Phong. Lữ Phong này thật sự không hề thua kém Lăng Túc năm đó. Tuy rằng đây chỉ là đoàn đội mới được mới tạo thành không có cảm giác được tôi luyện nhuần nhuyễn nhiều năm như trung đội số 7 đoàn kỵ sĩĐao Nhọn năm đó, nhưng Âu Dương tin tưởng, chỉ cần bọn họ có thể kiên trì như vậy, bọn họ chính là đội Đao Nhọn thứ hai.
Mỗi người đều yên lặng đi tới trước đống yêu thú chi linh. Bọn họ cầm về chiến lợi phẩm của mình. Giờ phút này rốt cuộc bọn họ đã hiểu rõ ý nghĩa thật sự của đoàn đội.
Trong đoàn đội không có công lao to nhỏ. Bởi vì bọn họ là một thể thống nhất. Giống như một người vậy, ngươi có thể nói cho ta biết, là tay của ngươi quan trọng hơn, hay chân của ngươi quan trọng hơn?
Không có thứ nào quan trọng hơn. Thời điểm bọn họ biến thành một thể thống nhất, như vậy cũng không còn cái gọi là bên nào nặng bên nào nhẹ nữa. Chỉ còn là phối hợp, chỉ còn là đoàn kết!
- Quét ngang cảnh giới giết chóc, khiến tất cả tông phái đều nhớ kỹ Vạn Tiên Sơn, nhớ kỹđoàn đội này của chúng ta!
Lữ Phong hô lên. Tiếng hô của hắn đã làm bùng cháy ngọn lửa nhiệt tình trong lòng mọi người. Giờ phút này Âu Dương cảm giác mình giống như lại trở vềđoàn kỵ sĩĐao Nhọn năm đó. Năm đó trung đội số 7 làm chuyện gì cũng đều thuận lợi...
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Một giọng nói vang lên. Lúc này chỉ thấy một đội viên đang thu dọn chiến trường, trong tay giơ lên một tập da giống như nhật ký kêu to.
- Thứ gì vậy?
Nhìn quyển sách bằng da này, cả nhóm người đều vây lại.
- Là bản kế hoạch tác chiến của bọn họ.
Người kia cầm quyển sách bằng da trong tay giao cho Lữ Phong. Sau khi Lữ Phong tiếp nhận, mở ra nhất thời sắc mặt vui mừng.
- Ha ha, quả nhiên là kế hoạch tác chiến của bọn họ. Xem ra lần này chúng ta có thu hoạch lớn.
Vẻ mặt Lữ Phong tươi cười nói. Tại nơi chôn xương cái gì là quan trọng nhất? Tất nhiên là tình báo. Ở chỗ này, không có tin tức tình báo ngươi nói chuyện gì cũng vô nghĩa. Giống như hơn ba mươi tên Huyễn Thuật Sư lần này. Nếu không phải Âu Dương trước sau đều mở Chân Thực Chi Nhãn sớm phát hiện chỗ không ổn. Nếu chờ bọn họ, rất có khả năng sẽ bị tiêu diệt toàn đoàn.
Huyễn Thuật Sư, đặc biệt là lượng lớn Huyễn Thuật Sư như vậy, tại nơi chôn xương này quả thực là đoàn đội như thần. Sớm tìm hiểu rõ hướng đi của kẻ địch, sau đó bố trí sẵn tấm lưới chờ kẻ địch tự chui đầu vào lưới.
- Xem ra chúng ta không phải là mục tiêu thật sự của Huyễn Chân Tông lần này.
Lữ Phong nhìn ghi chép trên bản kế hoạch tác chiến nói:
- Lòng tham của bọn họ thật không nhỏ. Bọn họ bố trí nhiều huyễn trận như vậy hóa ra vì chờđợi đoàn đội của Bà Sa Thánh Địa.
- Bà Sa Thánh Địa? Đó là một trong mười hai Thánh địa đúng không?
Âu Dương không hiểu rõ lằm về mười hai Thánh địa và tám đại tông phái trong Chân Linh Giới,, cho nên không nhịn được mở miệng hỏi.
- Đúng, Bà Sa Thánh Địa và Huyễn Chân Tông đều có Huyễn Thuật Sư chiếm vị trí chủ đạo. Chỉ có điều lần này Huyễn Thuật Sư trong đoàn đội Bà Sa Thánh Địa ít hơn so với Huyễn Thuật Sư của Huyễn Chân Tông. Bọn họ tổng cộng có ba mươi hai người. Có mười sáu Huyễn Thuật Sư. Tất cả những người còn lại đều là Yêu Chiến Sĩ cửu giai đỉnh phong.
Lữ Phong nhíu chặt mày. Hắn biết, nếu không phải là bọn họ cơ duyên xảo hợp đụng phải Huyễn Chân Tông trước, đồng thời lấy phương thức kỳ tích như thếđể tiêu diệt đoàn đội Huyễn Chân Tông, như vậy đ nhất định sẽ có một trận đại chiến tuyệt thế.
- Ba mươi hai người, mười sáu Huyễn Thuật Sư.
Âu Dương phân tích thực lực của đối phương sau đó đang suy nghĩ cách đón lấy hướng đi của bọn họ.
- Đội trưởng, nếu không chúng ta mai phục bọn họ đi?
Hai tên Huyễn Thuật Sư rõ ràng rất có hứng thú đối với mai phục. Dù sao Huyễn Thuật Sư cũng được gọi là u hồn trên chiến trường, đều có thể nắm được tiên cơ tiến hành tập kích. Nhưng hai mươi mốt người muốn mai phục ba mươi hai người. Lời này thực tại có chút lớn mật.
- Đối phương ba mươi hai người, mười sáu tên Huyễn Thuật Sư. Chúng ta không thể nào tạo thành huyễn trận cỡ lớn để mai phục bọn họ được.
Lữ Phong suy tư một chút. Đoàn đội của bọn họ phần lớn là Lục Tiên và Yêu Chiến Sĩ. Tuy rằng có hai người là Huyễn Thuật Sư đều là cửu giai đỉnh phong, nhưng số lượng quá ít. Nếu bố trí huyễn trận nhỏ mai phục bảy, tám người còn có thể làm được. Muốn mai phục hơn ba mươi người, quả thực quá khôi hài.
- Tại sao chúng ta lại phải mai phục? Ta nghĩ con ngươi huyết sắc của Âu Dương lão đệ hẳn là Chân Thực Chi Nhãn trong truyền thuyết rất hiếm khi xuất hiện! Không trách được Âu Dương lão đệ lại chọn yêu hóa cung làm vũ khí. Với Chân Thực Chi Nhãn phối hợp dùng cung tấn công từ xa, Âu Dương lão đệ quả thực chính là ngày tận thế của Huyễn Thuật Sư.
Trong đội ngũ một Huyễn Thuật Sư có tuổi tác lớn nhất híp mắt nhìn Âu Dương nói.
Thật ra ngay từđầu con ngươi huyết sắc của Âu Dương đã thu hút sự chú ý của hắn. Chỉ có điều hắn không dám xác định đây rốt cuộc là bí thuật hay là Chân Thực Chi Nhãn. Nhưng đại chiến Huyễn Thuật Sư lần này, kỹ thuật bắn cung của Âu Dương đúng là Thần Tiễn có nang lực hoàn toàn không để ý tới bất kỳ huyễn trận nào, khiến hắn xác định được con mắt của Âu Dương.
- Chân Thực Chi Nhãn?
Thật ra vừa nãy bọn họ cũng rất muốn hỏi vấn đề này. Hiện tại có người đột nhiên nói ra, tuy rằng vừa nãy bọn họ có nghĩ tới, nhưng khi thật sự biết con ngươi huyết sắc của Âu Dương không ngờ chính là Chân Thực Chi Nhãn trong truyền thuyết được gọi là ngày tận thế của Huyễn Thuật Sư. Mỗi người bọn họ vẫn giật mình không nhỏ.
- Đúng là Chân Thực Chi Nhãn sao?
Lữ Phong đứng gần Âu Dương nhất. Hắn nhìn Âu Dương. Hiện tại hắn rất muốn nhận được đáp án từ Âu Dương. Nếu như cặp mắt của Âu Dương đúng là Chân Thực Chi Nhãn, vậy tiếp theo, bọn họ chiến đấu sẽ đánh tốt hơn nhiều. Bởi vì chỉ cần có Âu Dương ở đây, khi bọn họ đối với bất kỳ Huyễn Thuật Sư nào gần như đều đứng ở thế bất bại.
Huyễn Thuật Sư, u hồn trên chiến trường, bất kể là huyễn trận hay phong bạo linh hồn đều chắc chắn khiến người ta sợ hãi. Nếu như một đoàn Huyễn Thuật Sư tập chung một chỗ, bố trí ra huyễn trận gần như có thể chuyển đổi thiên địa, khiến bất kỳ người nào cùng giai thậm chí cao hơn một giai lạc lối trong đó, một đoàn Huyễn Thuật Sư đồng thời thi triển phong bạo linh hồn gần như có thể thuấn sát bất kỳ đối tượng nào bị mê huyễn.
Lữ Phong đủ mạnh không? Lục tiên cửu giai đỉnh phong, so với Lam Thông chỉ mạnh hơn không yếu hơn. Nhưng nếu như thực lực như hắn đối mặt với một Huyễn Thuật Sư cửu giai đỉnh phong, cuối cùng người thua nhất định là hắn.
Đừng thấy Lam Thông năm đó có thểđại chiến với Sở Tương Hợp lâu như vậy, đó là bởi vì tại tiểu thế giới, Huyễn Thuật Sư sở hữu quá ít huyễn trận. Nếu như ở Chân Linh Giới, Lục Tiên và Yêu Chiến Sĩ cùng giai rất khó chiến thắng được Huyễn Thuật Sư. Tuy nhiên Huyễn Thuật Sư lại có một nhược điểm trí mạng. Đó chính là thân thể kém hơn người khác.
Không nói Huyễn Thuật Sư trước Thánh thể, cho dù là Huyễn Thuật Sư cấp Thánh thể, cũng rất khó trực tiếp đỡ một đòn của Lục Tiên và Yêu Chiến Sĩ. Cho nên Huyễn Thuật Sư là một người thực sự yêu cầu năng khiếu chiến đấu linh hoạt. Vận dụng huyễn trận tốt, kẻ địch từđầu tới cuối đều khó tiếp cận được ngươi. Nhưng nếu lợi dụng huyễn trận không tốt, bị người nắm được cơ hội một đao chém xuống là kết thúc.
- Đúng, đúng là Chân Thực Chi Nhãn...
Âu Dương gãi gãi đầu. Thật ra Chân Thực Chi Nhãn của hắn không tính là bí mật gì. Âu Dương cảm thấy chuyện này cũng không có người nào không nhận ra.
- Ha ha ha! Đúng là Chân Thực Chi Nhãn. Có Chân Thực Chi Nhãn, vậy mục tiêu tiếp theo của chúng ta chính là Bà Sa Thánh địa.
Sau khi Lữ Phong khi nhận được câu trả lời khẳng định chắc chắn của Âu Dương, hắn lập tức hạ quyết tâm.
Một người có Chân Thực Chi Nhãn, trên thực tế cực ly đả kích đã vượt quá Lục Tiên Yêu Chiến Sĩ bọn họ. Âu Dương quả thực chính là một yêu nghiệt. Không nghi ngờ chút nào, Âu Dương tuyệt đối là khắc tinh của tất cả Huyễn Thuật Sư. Chỉ cần bị hắn tóm lấy, cho dù là thân thể hư vô hay huyễn trận của ngươi, đều khó tránh được mũi tên kinh hồn của hắn.
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Nói cách khác trong đội ngũ ba mươi hai người, có Âu Dương ở đây, bọn họ chỉ cần phải đối mặt với mười sáu người. Hai mươi người đánh mười sáu? Nếu như vậy Lữ Phong cũng không dám đánh, còn nói gì tới chuyện quét ngang nơi chôn xương?
Lữ Phong tin tưởng, theo bọn họ càng ngày càng nhiều đại chiến, bọn họ sẽ càng phối hợp thành thạo. Đoàn đội mới thành lập này có thể thật sự vung ra lực chiến đấu khiến người ta không thể tưởng tượng được.
- Được! Âu Dương phụ trách giải quyết Huyễn Thuật Sư. Chúng ta cũng coi như giúp Huyễn Chân Tông bọn họ một vấn đề nhỏ. Nhiệm vụ bọn họ chưa hoàn thành, chúng ta sẽ giúp bọn họ hoàn thành.
Lữ Phong quát to một tiếng. Sau đó tất cảđoàn đội gầm rú phụ họa. Nhìn đội ngũ này, Âu Dương biết, cơ bản qua trận chiến này, bọn họ đã có được tự tin của mình. Tiếp theo chỉ cần bọn họ có thể duy trì như vậy, đoàn đội này tuyệt đối sẽ trở thành ác mộng của nơi chôn xương.
Đoàn đội tinh anh gồm hai mươi mốt người dựa theo con đường được ghi chép trên quyển sổ của Huyễn Chân Tông đã bị tiêu diệt bắt đầu tiến về phía con đường Bà Sa Thánh Địa sẽ đi tới.
Không sai, bọn họ không dựđịnh mai phục. Lữ Phong muốn dẫn theo đoàn đội này chính tiếp ứng chiến với Bà Sa Thánh Địa. Đoàn gồm ba mươi hai tinh anh thì đã sao? Nếu như không biết Âu Dương có Chân Thực Chi Nhãn, thì dù thế nào bọn họ cũng tuyệt đối không dám làm như thế. Nhưng bây giờ bọn họ lại không hề sợ hãi.
Bọn họ tới nơi này chính vì đánh cược một lần cuối cùng với vận may. Nếu bọn họ thật sự có thể thu thập được ba trăm viên yêu thú chi linh, như vậy bọn họ sẽ có cơ hội trùng kích Thánh thể. Bằng không cả cuộc đời này chỉ sợ là bọn họ sẽ không có cơ hội để trùng kích Thánh thể lần nữa.
Cực Cảnh, nơi này là chỗ cho các tay mới thí luyện. Mỗi đệ tử Vạn Tiên Sơn tiến vào đây phải tu luyện được năm năm mới có tư cách tiến vào. Tuy nhiên lần thứ nhất tiến vào Cực Cảnh, người bình thường đều không lựa chọn tới nơi chôn xương. Bởi vì nơi này không thuộc về bọn họ.
Chỉ tới một ngày, khi bọn họ phát hiện mình có khả năng không thể có cơ hội bước vào Thánh thể, bọn họ mới có thể bất chấp tất cả tới nơi chôn xương này đánh cược một lần. Bọn họ lấy tính mạng của mình ra đểđánh cược. Thành có thể bước vào Thánh thể nhận được ngàn năm tuổi thọ. Bại thì cống hiến một bộ hài cốt cho nơi chôn xương này.
- Bà Sa Thánh Địa xếp thứ năm trong mười hai Thánh Địa. Thực lực tương tự với Huyễn Chân Tông. Bà Sa Thánh Địa chiếm Bà Sa TếĐàn. Tương truyền Bà Sa TếĐàn đã tồn tại từ thời viễn cổ khi Thánh Địa quỷ bí vừa ra đời. Bên trong đến tột cùng có cái gì rất ít người biết được. Tuy nhiên không ngờ Bà Sa Thánh Địa lại thủ hộ TếĐàn này nhiều năm như vậy. Có thể tưởng tượng nơi đây nhất định có rất nhiều bí mật.
Lữ Phong giảng thuật về Bà Sa Thánh Địa. Thật ra hắn chủ yếu chỉ nói cho Âu Dương nghe. Bởi vì người tiến vào nơi chôn xương, ngoại trừ mang theo một Âu Dương đến bây giờ vẫn không biết có phải có cơ hội hoàn thành nhiệm vụ hay không, những người khác đều tới liều mạng đánh cược.
- Không phải mười hai Thánh Địa đều có từng mê cảnh của mình chứ?
Thật ra khi Âu Dương mới nghe thấy tên của mười hai Thánh Địa đã từng nghĩ vềđiều này.
- Đúng, tuy nhiên những điều này hiện tại có nói cho ngươi, ngươi cũng không hiểu được. Sau này chúng ta còn có thểđụng phải người của những Thánh Địa khác. Ta sẽ từ từ giới thiệu cho ngươi biết.
Lữ Phong không muốn dùng cách thức nhồi nhét, nói cho Âu Dương nghe về mười hai mê cảnh. Hắn biết, nếu nói như vậy, có lẽ Âu Dương sẽ không nhớ được.
- Ồ...
Âu Dương cũng không hỏi nhiều. Dù sao hắn chỉ là một con gà con vừa bước vào Chân Linh Giới. Nơi này có rất nhiều bí mật cần hắn đi giải. Cho nên hắn không cần quá gấp gáp.
- Đội trưởng...
Đúng lúc này, Thời Phong và Miêu Vận Tiến phụ trách dò đường từ phía xa bay tới. Hai Huyễn Thuật Sư phụ trách thám thính tin tức trừ phi là đụng phải một gia hỏa có Chân Thực Chi Nhãn như Âu Dương, bằng không sẽ an toàn không có vấn đề gì.
- Thế nào?
Lữ Phong nhìn Thời Phong và Miêu Vận Tiến vội vàng tiến vào, liền hỏi.
- Người của Bà Sa Thánh Địa vô cùng cảnh giác. Hẳn là Huyễn Thuật Sư bọn họ đều mở huyễn trận giấu kín thân thể. Chúng ta chỉ có thể nhìn thấy tám Lục Tiên và tám Yêu Chiến Sĩ của bọn họ.
Thời Phong và Miêu Vận Tiến vào. Hai người đều là Huyễn Thuật Sư. Bọn họ biết lúc này tuy rằng Bà Sa Thánh Địa nhìn qua chỉ có mười sáu người, trên thực tế bọn họ đã che giấu đi mười sáu Huyễn Thuật Sư giống như những u hồn.
- Ta gặp lại bọn họ!
Ngay khi Lữ Phong tự hỏi có phải nên chờ ở đây không, con ngươi huyết sắc của Âu Dương đã thấy được đội ngũ của Bà Sa Thánh Địa ở cách đó mấy chục dặm.
Trong mắt người khác chỉ có mười sáu người, nhưng trong mắt Âu Dương lại là ba mươi hai người. Mười sáu Huyễn Thuật Sư với thân thể hoàn toàn giống như hư vô đồng thời ẩn mình trong huyễn thuật cũng không thể trốn thoát được con mắt như quỷ thần của hắn.
- Không phải khoa trương như vậy chứ?
Nghe thấy Âu Dương nói đã nhìn thấy được bọn họ, Thời Phong và Miêu Vận Tiến vừa tiến vào đều há hốc miệng. Bọn họ chắc chắn đội ngũ của Bà Sa Thánh Địa phải cách đây đến 20, 30 dặm. Với khoảng cách xa như vậy, không ngờ Chân Thực Chi Nhãn của Âu Dương có thể thấy rõ tất cả. Chuyện này thực sự quá yêu nghiệt.
- Ba mươi hai người. Huyễn Thuật Sư ở bên ngoài, những người khác ở bên trong. Bọn họ rất cẩn thận.
Âu Dương thông báo bố trị trận hình của kẻ địch cho Lữ Phong nghe.
- Bọn họ còn cách chúng ta khoảng hai mươi lăm dặm.
Âu Dương phán đoán khoảng cách một chút, sau đó nói ra khoảng cách giữa hai bên.
Hai mươi lăm dặm, đối với người bình thường có lẽ phải tập kích bất ngờđường dài. Nhưng đối với những cường giả cửu giai đỉnh phong này mà nói, hai mươi lăm dặm chẳng qua chỉ cần xung phong trong nháy mắt mà thôi.
- Hai mươi lăm dặm! Xem ra chúng ta cần cho bọn họ một niềm vui bất ngờ.
Lữ Phong gần giống với Lăng Túc lúc trước. Hắn cũng là một cuồng nhân. Từ trước đến nay hắn đều không phải là một người tôn trọng phòng thủ. Chỉ cần có cơ hội hắn nhất định sẽ lựa chọn chủ động tấn công.
- Mũi tên của Âu Dương sẽ giúp chúng ta xác định vị trí của Huyễn Thuật Sư. Lục Tiên Sáp Kiếm Trận tranh thủ thời gian cho Âu Dương. Yêu Chiến Sĩ tấn công tvào bên trong ứng chiến với Yêu Chiến Sĩ và Lục Tiên của đối phương. Thời Phong cùng Miêu Vận Tiến. hai người các ngươi đợi sau khi Huyễn Thuật Sư bị giết sạch hãy tiến vào.
Lữ Phong bố trí nhiệm vụ một chút. Tuy nhiên ai cũng nghe ra được, quan trọng nhất trong toàn cuộc chiến vẫn là Âu Dương.
Chỉ cần Âu Dương có thể giết được phần lớn Huyễn Thuật Sư, như vậy kẻ địch nhất định sẽ rơi vào hỗn loạn. Khi Lục Tiên của bọn họ phóng ra, bọn họ có thể cuốn toàn bộ kẻ địch ở bên trong.
- Đi!
Lữ Phong quát to một tiếng. Nhất thời mọi người đều điên xuồng xông về phía vị trí của Bà Sa Thánh Địa
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Hai mươi mốt người đối kháng ba mươi hai người. Chỉ sợ cho dù Bà Sa Thánh Địa nghĩ tới vỡ đầu cũng không ngờđược đội ngũ của Vạn Tiên Sơn lại có lá gan lớn như vậy.
Nếu như dựa theo lẽ thường, bọn họ không đi săn bắn hai mươi mốt người Vạn Tiên Sơn, Vạn Tiên Sơn còn phải cám ơn trời đất. Nhưng ai có thể ngờđược lại xuất hiện biến số là Âu Dương này.
Đội trưởng của đội Bà Sa Thánh Địa lần này chính là một tên Yêu Chiến Sĩ. Thân hắn cao đến hai mét. Dáng vẻ dũng mãnh khiến người ta vừa nhìn đã cảm thấy hắn cực kỳ không dễ chọc.
Lần này, Bà Sa Thánh Địa bọn họ tiến vào đây sớm hơn Vạn Tiên Sơn ba tháng. Ba mươi hai người, mười sáu Huyễn Thuật Sư tám Lục Tiên tám Yêu Chiến Sĩ, bọn họ phối trí chắc chắn rất hoàn mỹ.
Bất luận là về nhân số hay bố trí phối hợp, Bà Sa Thánh Địa lần này không dám nói là mạnh nhất, nhưng chắc chắn là một trong những đoàn đội tương đối mạnh. Cho nên lần này bọn họ thu hoạch cũng rất lớn. Trong thời gian ba tháng, bọn họ tiêu diệt vô số yêu thú và người, chiếm được rất nhiều yêu thú chi linh. Sau khi phân phối mỗi người có được bốn mươi, năm mươi viên. Tuy rằng còn cách mục tiêu ba trăm viên vẫn rất xa, nhưng Vu Kỳ biết, đại thú triều sắp xảy ra. Nếu như bọn họ có thể vượt qua được đại thú triều lần này, có lẽ bọn họ có thể có được đủ số lượng yêu thú chi linh để rời khỏi nơi chôn xương này, trở lại hoàn thành đột phá Thánh Địa.
Ngàn năm tuổi thọ, bất kỳ người nào cũng cảm thấy động lòng. Bọn họ tiến vào nơi này cũng vì ngàn năm tuổi thọ kia. Lúc này khoảng cách của bọn họ với ngàn năm tuổi thọ đã càng ngày càng gần...
Đột nhiên, một tiếng gầm lớn từ phía xa truyền đến. Sau đó liền thấy mười tên Lục Tiên phi thiên tới. Kiếm linh phát ra kim sắc đầy trời.
- Là người của Vạn Tiên Sơn. Yêu hóa. Coi chừng Yêu Chiến Sĩ.
Vu Kỳ nhìn mười tên Lục Tiên bay đến, tất nhiên hắn không cho rằng kẻ địch chỉ có mười người. Tại nơi chôn xương này, nếu chỉ có mười người đã dám tập kích bọn họ, đây quả thực là một chuyện nực cười.
Vèo...
Lục Tiên còn chưa xuống, đã nhìn thấy năm mũi Tam Lăng Tiễn huyết sắc xẹt qua bầu trời, tạo thành một đường vòng cung tuyệt mỹ bắn về phía trận hình của bọn họ.
Nhìn thấy năm mũi tên này, trên mặt Vu Kỳ hiện ra một nụ cười khinh thường. Chỉ với những mũi tên như vậy cũng muốn thương tổn tới bọn họ sao? Quả thực là nằm mơ.
Không sai. Năm mũi tên này căn bản không định thương tổn bọn họ. Nhưng năm mũi tên này tuyệt đối không đơn giản như Vu Kỳ đã tưởng tượng. Bởi vì Vu Kỳ nhìn thấy, năm mũi Tam Lăng Tiễn này nhìn như vô lực không ngờ cắm thẳng vào vị trí Huyễn Thuật Sư của bọn họ đang tụ tập, giống như trùng hợp vừa vặn rơi vào giữa vòng vây Huyễn Thuật Sư của bọn họ.
- Giết!
Khi mũi tên kia rơi xuống đất, Lữ Phong lập tức hét lớn một tiếng. Sau đó kiếm linh của mười Lục Tiên phân tán thành mưa tiễn đầy trời bắn về phía vị trí năm mũi tên kia.
- Không tốt!
Vu Kỳ không rõ vì sao kẻ địch lại may mắn phát hiện ra Huyễn Thuật Sư của bọn họ dễ dàng như vậy. Tuy nhiên hắn vừa nói hai từ không tốt này ra khỏi miệng, tám Yêu Chiến Sĩđã nhất thời từ dưới đất nhảy lên. Tám người đánh mười sáu người. Áp lực này tuyệt đối rất lớn. Nhưng tất cả kế hoạch đã được xác định. Cho nên các Yêu Chiến Sĩ vẫn xung phong liều chết chạy về phía mục tiêu của mình. Bọn họ biết, mục đích của bọn họ không phải là lấy lực tám người giải quyết đối phương, mà kéo dài thời gian cho Âu Dương.
Vèo...
Một đạo quang tiễn huyết sắc từ phía xa bay nhanh đến. Chờ Lữ Phong và các Lục Tiên hoàn toàn hạ xuống đất, mũi tên này lập tức xuyên qua kiếm trận vọt vào trong trận.
Phụt... Phụt... Phụt...
Ba tiếng mũi tên xuyên qua thân thể, kèm theo ba tiếng kêu thảm thiết. Chỉ thấy trong kiếm trận nhất thời có ba người hiện thân. Mỗi người bọn họ đều ôm lấy yết hầu của mình, vẻ mặt không thể tin nổi, nhìn về phía xa.
Một mũi tên bắn chết ba người! Âu Dương lại phát uy Thần Tiễn. Hắn đoán chắc những Huyễn Thuật Sư này không quá lưu ý tới mũi tên đầu tiên của hắn, cho nên mũi tên này của hắn đã lợi dụng sự bất cẩn của Huyễn Thuật Sư thành một mũi tên tam sát.
- Kiếm Trận Xuyên Tử.
Lữ Phong nhìn thấy kỹ thuật như thần của Âu Dương, chỉ một mũi tên như vậy đã giết ba người, hắn lập tức gầm lên một tiếng. Kiếm trận vờn quanh bốn phía. Bọn họ căn bản không định lãng phí linh nguyên của mình trong phạm vi lớn như vậy để tìm ra Huyễn Thuật Sư không biết ẩn thân ở chỗ nào. Điều bọn họ muốn làm chính là bao vây Huyễn Thuật Sư ở bên trong, sau đó để Âu Dương giết chết tất cả bọn họ.
Vù...
Chợt có một tiếng dây cung rung lên. Lần này Âu Dương không tiếp tục chọn một mũi tên nữa. Mà bốn quang tiễn đồng thời bay ra. Người khác không nhìn thấy vị trí Huyễn Thuật Sư đang ẩn náu, nhưng hắn lại nhìn thấy rất rõ ràng.
Phụt... Phụt... Phụt... Phụt...
Quang tiễn bay vào trong trận. Bốn tiếng phá thể và tiếng kêu thảm thiết lại phát ra khiến bọn họ kinh sợ. Bốn quang tiễn của Âu Dương giết chết Huyễn Thuật Sư gần như không cần phải suy nghĩ. Yêu Chiến Sĩ cửu giai đỉnh phong đối chiến với Huyễn Thuật Sư cửu giai đỉnh phong. Hơn nữa Huyễn Thuật Sư còn chưa ẩn thân. Đây căn bản là cục diện toàn thắng. Nếu những Huyễn Thuật Sư này không sử dụng pháp bảo, như vậy một mình hắn cũng đủ đối mặt giết chết tất cả mười sáu người này.
- Lên!
Lữ Phong nhìn thấy Âu Dương vừa mở màn liền giết liên tục bảy người, hắn hét lớn một tiếng, kiếm trận nhất thời biến mất khỏi mặt đất. Hắn dẫn theo chín Lục Tiên phía sau xông tới trợ giúp các Yêu Chiến Sĩđang chống đỡ một cách khổ sở. Hắn biết, nhiệm vụ của Lục Tiên bọn họ đã hoàn thành. Sát thần Âu Dương này một khi mở ra sát chiêu, vậy tiếp theo chính là đại tàn sát. Bất kỳ ai trong số những Huyễn Thuật Sư đang trốn trong huyễn trận của mình cũng đừng mong chạy thoát.
- A...
Thoáng một cái, mười sáu người đã chết gần một nửa. Chín người còn lại nhất thời hoảng loạn. Ban đầu bọn họ còn tính bố trí huyễn trận. Nhưng trong nháy mắt bởi vì mũi tên của Âu Dương đã hoàn toàn mất đi kết cấu.
- Giết tên cung thủ kia!
Rốt cuộc, trong đám Huyễn Thuật Sư có người phát hiện được vị trí của Âu Dương. Bọn họ đã nhìn thấy được một Yêu Cung Thủ đang cầm cung tên trong tay đứng ở cách đó ba dặm. Đây chính là người vừa mở màn đã tạo thành cục diện thất sát.
Nhưng hắn nói thì tốt, nhưng lại chậm một chút. Bởi vì hiện tại mười sáu người đang đánh nhau với mười tám người bên Lữ Phong không thể rời ra được. Bọn họ căn bản không rảnh phân thân đi đối phó với Âu Dương.
- Đã muộn!
Âu Dương rất thích nhìn dáng vẻ tuyệt vọng của Huyễn Thuật Sư. Những người này bình thường đều ẩn mình trong huyễn trận cảm thấy vĩnh viễn nắm giữ tiên cơ. Nhưng một khi Huyễn Thuật Sư m mất đi tiên cơ, như vậy bọn họ chẳng là cái thá gì. Đối với người khác mà nói, Huyễn Thuật Sư là một tồn tại đáng sợ. Nhưng đối với hắn mà nói, Huyễn Thuật Sư chính là một món ăn, một món ăn mặc cho hắn giết chóc!
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx
Quang tiễn lại lóe lên.. Mỗi đạo quang tiễn chớp động, nhất định sẽ có một Huyễn Thuật Sư bỏ mình. Trong chốc lát, chín tên Huyễn Thuật Sư chỉ còn lại sáu người.
Sợ hãi, tuyệt vọng tràn vào trong lòng của các Huyễn Thuật Sư. Bọn họ nhìn Yêu Cung Thủ phía xa không ngừng kéo cung giống như một tiểu hài muốn hành hạ bọn họ đến chết. Bọn họ sợ hãi, bọn họ muốn chạy trốn.
Sáu tên Huyễn Thuật Sư điên cuồng chạy trốn về các hướng. Không phải bọn họ không nguyên ý chiến đấu một trận, ba dặm này đối với bọn họ mà nói chính là một khoảng cách gần như tuyệt vọng.
Bọn họ mất đi tiên cơ, bây giờ ba dặm đối với bọn họ mà nói giống như chân trời góc biển, xa không thể với tới. Ai cũng biết. Nếu như vừa mở màn, mười sáu người này liền bay thẳng đến vị trí của Âu Dương, nghĩ biện pháp dùng pháp bảo giết chết Âu Dương, như vậy có lẽ bọn họ sẽ thành công. Nhưng bây giờ chỉ còn lại sáu người. Ba dặm đối với bọn họ đã trở thành khoảng cách không thể nào hoàn thành.
- Bất kỳ ai cũng không được đi.
Con ngươi huyết sắc của Âu Dương lại lóe lên. Theo đó, huyết lực không ngừng tiến vào thân thể hắn chậm rãi thiêu đốt. Cung tên của Âu Dương, quang tiễn của hắn, thân thể của hắn không ngừng luân ta hỏa diễm huyết sắc. Lúc này hắn giống như sát thần từđịa ngục bước ra. Thứ Kiêu Cung trong tay hắn không ngừng rung động. Từng đạo quang tiễn bắn ra.
Sáu mũi tên, lại là sáu mũi tên! Đây là sáu mũi tên quỷ thần khó lường. Sáu mũi tên này đã kết thúc sinh mạng của sáu tên Huyễn Thuật Sư cuối cùng! Đến lúc này, mười sáu tên Huyễn Thuật Sư đã bị Âu Dương bắn chết tại chỗ không còn một mống.
Một tay Âu Dương nhấc Thứ Kiêu Cung lên. Hắn nhìn về chiến trường phía xa. Hắn giống như lại trở về trận giao chiến giữa hai quân năm đó. Đối với hắn mà nói Huyễn Thuật Sư thực sự không có tính khiêu chiến. Một khi những gia hoả này mất đi tiên cơ, thân thể suy nhược của bọn họ căn bản không đỡ nổi một đòn.
Lấy tốc độ xui xẻo của Huyễn Thuật Sư, mình thậm chí không cần dùng tới thuật tiên đoán, chỉ dựa vào tốc độ của quang tiễn cùng với trình độ kỹ thuật bắn cung tinh chuẩn đã đủ để giết chết một cách hoàn mỹ.
Huyễn Thuật Sư bị tiêu diệt toàn đoàn. Đây gần như là sự tình Bà Sa Thánh Địa không thể nào tưởng tượng được. Mười sáu tên Huyễn Thuật Sư, chỉ trong chưa đầy năm phút đồng hồ đã không còn người nào kiên trì được nữa. Tất cảđều bị một người bắn chết.
Bọn họ có thể nhìn thấy một người trẻ tuổi đứng phía xa toàn thân có huyết diễm thiêu đốt, tay cầm trường cung quỷ dị lạnh lùng nhìn về phía bên này.
- Xông lên! Xông qua đó!
Vu Kỳ biết, ngày hôm nay bọn họ chắc chắn đã thất bại. Bọn họ không phải bại bởi Vạn Tiên Sơn. Bọn họ bại bởi một Yêu Cung Thủ. Một Yêu Cung Thủ quỷ dị như vậy, một Yêu Cung Thủ có thể thuấn sát bất kỳ Huyễn Thuật Sư nào. Hắn giống như Ma thần đột nhiên xuất hiện.Từ năm mũi tên ban đầu làm lộ vị trí của Huyễn Thuật Sư, lại tới Xuyên Kiếm Trận của Lục Tiên bao vây toàn bộ Huyễn Thuật Sư bên trong. Điều này giống như có một âm mưu nhằm vào bọn họ. Nhưng hắn biết, hiện tại tất cảđều đã muộn.
- Ai cũng không được đi.
Lữ Phong cùng một Yêu Chiến Sĩ liên thủ đánh một đòn khiến một Yêu Chiến Sĩ bay ra xa. Sau đó kiếm linh của hắn đâm vỡ yêu đan của Yêu Chiến Sĩ này thành từng mảnh nhỏ. Mười tám người đánh với mười sáu cái, hơn nữa còn là mười sáu người đã không còn sĩ khí. Nếu ngày hôm nay bọn họ để cho người nào chạy thoát, như vậy bọn họ cũng không cần lăn lộn nữa!
- Ai cũng không được đi!
Sau khi Lữ Phong giết chết một người, kiếm linh của hắn trở nên cực kỳ sắc bén, giống như bị Lữ Phong kích thích vậy. Vào lúc Vu Kỳ vừa chuẩn bị chui xuống đất, liền nhìn thấy một mảnh huyễn trận đã bao vây nơi này lại. Trong thoáng chốc, Vu Kỳ vốn định chui xuống đất đã bị huyễn trận mê hoặc, ngây ngươi làm chậm lại một chút.
- Bao vây tất cả bọn họ giết chết trong kiếm trận. Ngày hôm nay đừng hòng có kẻ nào thoát được.
Lữ Phong vừa chỉ huy kiếm linh chém giết các Yêu Chiến Sĩ xung quanh, một bên phân ra một kiếm linh nhỏ bắt đầu lập xuyên kiếm trận. Rất rõ ràng ngay hôm nay bọn họ không dựđịnh buông tha cho bất kỳ người nào.
- Vạn Tiên Sơn muốn đuổi tận giết tuyệt sao?
Vu Kỳ vô cùng hoảng hốt. Thêm hai tên Huyễn Thuật Sư nữa gia nhập, hoàn cảnh xấu của bọn họ càng thêm rõ ràng. Nếu Vạn Tiên Sơn thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt, như vậy cho dù bọn họ liều mạng chiến đấu một trận cũng chắc chắn gặp phải kết cục bị tiêu diệt toàn đoàn.
- Liều mạng! Các huynh đệ liều mạng! Bọn họ không cho chúng ta đường sống, chúng ta chết cũng phải kéo theo mấy kẻ chịu tội thay!
Vu Kỳ rống giận. Một Phương Thiên Họa Kích trong tay của hắn mạnh mẽ vung lên, lôi quang chớp động. Phương Thiên Họa Kích của Vu Kỳ liều mạng đập về phía Lữ Phong. Đây chính là đấu pháp liều mạng của hắn. Tự biết mình chắc chắn phải chết, cũng nhất định phải kéo theo Lữ Phong.
- Đội trưởng cẩn thận...
Nhìn thấy Vu Kỳ thà rằng bị những người khác bao vây tấn công cũng nhất định phải giết chết Lữ Phong, những đội viên khác nhất thời kêu gào. Tuy nhiên thời điểm bọn họ đang kêu gào, chợt nghe vèo một tiếng.
Một đạo quang tiễn huyết sắc giống như đến từ bên ngoài bầu trời, bay tới sau lưng Vu Kỳ, trực tiếp bắn thửng cánh tay phải của Vu Kỳ.
Không sai. Đây chính là mũi tên của Âu Dương. Âu Dương không phải chỉ làm một người đứng xem. Con mắt của hắn vẫn theo dõi biến hóa trong trận. Thời điểm Vu Kỳ định liều mạng, hắn đã chờ cơ hội. Thời điểm Vu Kỳ xoay người thà chịu sự công kích của những người khác cũng muốn đập chết Lữ Phong, Âu Dương biết cơ hội tới. Mũi tên này đã bắn trúng chính xác vào cánh tay phải của Vu Kỳ.
Cánh tay phải bị bắn thủng, Vu Kỳ liền cảm giác lực lượng trong thân thể mình lập tức mất đi hơn nửa. Thời điểm hắn vẫn chưa kịp phản ứng, lại nhìn thấy kiếm linh của Lữ Phong không ngừng lớn lên. Sau đó kiếm linh mạnh mẽ đâm xuyên qua lồng ngực của hắn, xuyên qua yêu đan của hắn...
- Ngươi đã quên vương bài của của chúng ta!
Đây là câu nói cuối cùng Vu Kỳ nghe được trước khi chết. Không sai, hắn quả thật quên mất Âu Dương, kẻ vừa mở màn đã lợi dụng phương thức khó tin, liên tục giết chết mười sáu tên Huyễn Thuật Sư.
Mũi tên này nhanh, chuẩn, tàn nhẫn. Tuy mũi tên này không trực tiếp xuyên qua cổ họng hắn, nhưng lại làm lực lượng của hắn bị mất đi, chỉ có thể bất đắc dĩ ngã xuống dưới kiếm linh của Lữ Phong
- Giết!
Sau khi Lữ Phong đánh chết Vu Kỳ, người Bà Sa Thánh Địa nhất thời liền trở thành năm bè bảy mảng. Bọn họ bắt đầu thử tìm cách xông ra khỏi kiếm trận.
Nhưng kiếm trận của mười Lục Tiên dễ dàng phá được như vậy sao? Nếu như bình thường, bọn họ muốn mở ra một lối thoát hẳn không có vấn đề. Nhưng hiện tại bọn họ vừa phải đối mặt với sự tấn công của hai mươi người, vừa trùng kích kiếm trận. Đây chẳng khác nào là muốn chết.
Trời cao không đường, xuống đất không cửa. Trên trời bị võng kiếm đóng kín. Dưới đất bị kiếm trận xuyên đánh. Huyễn trận mê loạn con mắt của bọn họ. Bọn họ đã không còn bất cứ cơ hội phản kháng nào. Mà chính bọn họ cũng biết, khi Yêu Cung Thủ giống như yêu ma kia bắn chết mười sáu Huyễn Thuật Sư, bọn họ đã mất đi năng lực tái chiến...
Mọi người vào vào đây ủng hộ 4r trong thời kỳ khó khăn này
Đã có 16 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của xCỏx