Dương Diệc Phong ngồi xuống , mở hai tay ôm lấy tiểu tử đáng yêu kia rồi nói :
- Ngoan lắm.
Lục thổ đậu đi đến nắm lấy tay Hoàng thổ đậu, hai đứa biến thành hai đạo quang mang xanh vàng bay vào trong mi tâm của Dương Diệc Phong . Sau đó trong ý thức hải của Dương Diệc Phong xuất hiện thêm một viên tiểu châu màu đất vàng bay quanh bản thể của Kinh Thiên. Bốn viên tiểu châu tạo thành một trận thế mới, trận thế hiện tại chưa hoàn thành nhưng làm cho Dương Diệc Phong cảm thấy cảnh giới linh hồn như mở rộng hơn.
- Kinh Thiên, đây là chuyện gì ?
Dương Diệc Phong hỏi.
- Không biết, nhưng nhất định là chuyện tốt. Từ khi hồng mông sơ khai đến nay , ngươi là người duy nhất được ngũ hành tinh linh thừa nhận nên những ảo diệu bên trong ta không biết rõ . Cái trận thế này vô cùng ảo diệu, tuy rằng hiện tại chưa hoàn thiện nhưng cũng đã giúp nguyên thần của ngươi tăng lên từng ngày.
Kinh Thiên từ từ nói :
- Đúng, là trận thế tăng cường nguyên thần tinh phách, đến bây giờ ta cũng chưa từng nghe nói qua.
Dương Diệc Phong than .
- Pháp lực dễ tu, nguyên thần khó tiến . Ta nghĩ rằng nếu trận pháp này hoàn thành thì sau này dù pháp lực ngươi tăng bao nhiêu cũng có thể điều khiển dễ dàng , không phải chịu cảnh lực bất tòng tâm.
- Nói vậy thì trận thế huyền ảo này có thể hoàn toàn bổ sung khuyết điểm của Hư Không Ngưng Kiếm Thuật ?
Dương Diệc Phong kinh ngạc.
- Có thể nói là như vậy. Khuyết điểm duy nhất của Hư Không Ngưng Kiếm Thuật là tâm thần không theo kịp sự tăng trưởng của pháp lực. Tu vi của tâm thần lại dựa vào cảnh giới của nguyên thần tinh phách. Dùng Huyền Thiên Thần Lục có thể tăng tốc tu luyện nguyên thần nhưng không đủ , vì vậy càng về sau chênh lệch càng lớn . Không ngờ tiểu tử ngươi vận *** chó, có trận pháp này thì ngươi không còn gì phải lo.
Kinh Thiên vô cùng ao ước nói :
- Ha ha ha được , chỉ cần có đủ ngũ hành bổn nguyên lực thì ta có thể yên tâm luyện thể, bỏ qua tâm thần tu vi .
Dương Diệc Phong cười to .
Dương Diệc Phong đang muốn tìm hiểu Thổ Chi Bản Nguyên thì bị Kinh Thiên ngăn lại :
- Chậm đã, ở đây không phải là nơi bế quan tốt . Dù sao thì Thổ Chi Bản Nguyên ở trong ý thức hải của ngươi, sau này tìm hiểu cũng không muộn.
Dương Diệc Phong gật đầu rồi đè nén ham muốn tìm hiểu Thổ Chi Bản Nguyên lại. Lúc này , Trấn Long Đỉnh đã cải tạo xong Hạng Thiên Vũ . Dương Diệc Phong dùng thần thức đảo qua liền biết Hạng Thiên Vũ đã đến Tích Cốc Kỳ, kinh mạch toàn thân đã được tẩy rửa . Lúc này, Trấn Long Đỉnh liền biến thành một tiểu đỉnh năm tấc huyền phù giữa không trung.
Một lát sau , Hạng Thiên Vũ cũng đã tỉnh lại . Đầu tiên hắn phát hiện dị trạng của mình thì cực kỳ vui mừng, nghĩ không ra hiện tại mình đã là Thần Cấp đỉnh phong cao thủ liền cảm động nhìn Dương Diệc Phong.
Dương Diệc Phong chỉ vào Trấn Long Đỉnh nói :
- Đây là bảo vậy dành cho ngươi , nó tên là Trấn Long Đỉnh . Chỉ cần có hắn thì có thể bảo trì cơ nghiệp muôn đời của họ Hạng, giúp ngươi thống nhất thiên hạ, mưa thuận gió hòa . Còn những diệu dụng khác phải nhờ cơ duyên của chính ngươi tìm ra.
Hạng Thiên Vũ đi đến vương tay ra về phía Trấn Long Đỉnh. Quả nhiên Trấn Long Đỉnh dễ dàng rơi vào tay Hạng Thiên Vũ, xem xét một hồi rồi đi qua Dương Diệc Phong nói rằng :
- Lão sư là đại ân nhân của Thiên Vũ, Thiên Vũ trọn đời khó quên, bảo vật này Thiên Vũ thành tâm dâng lên lão sư.
Dương Diệc Phong nhìn Thiên Tiên Linh Bảo chỉ gần trong gang tấc, trong lòng không ngừng thở dài. Thứ tốt ai mà không muốn nhưng phải dùng được mới gọi là tốt. Hắn đã vô duyên chỉ bằng cự tuyệt :
- Ha ha ha, đa tạ ngươi có thành ý nhưng ta với nó vô duyên, cầm chỉ vô dụng. Ngươi cứ giữ lấy , sau này sẽ có đại cơ duyên.
Hạng Thiên Vũ nghe xong cảm động rơi nước mắt, hắn khống chế tâm tình của mình rồi thu hồi Trấn Long Đỉnh nói :
- Thiên Vũ không bao giờ quên ơn.
- Ừ , đi thôi.
Dương Diệc Phong gật đầu.
Đột nhiên, Dương Diệc Phong dừng bước vì Kinh Thiên kêu lên :
- Đợi một chút, ta nhớ trong Hư Không Thần Giới có một pháp bảo tên là Thôn Vân Hồ Lô , dùng hắn có thể hấp thu Long Khí.
Dương Diệc Phong liền nói với Hạng Thiên Vũ.
- Ngươi đi ra trước, ta ở đây làm chút việc để ngăn người khác vào quấy rối.
Hạng Thiên Vũ liền nghe lời đi ra.
Dương Diệc Phong lấy Thôn Vân Hồ Lô ra , miệng hồ lô liền biến thành một vòng khí xoáy hút Long Khí vào trong. Ở đây là long mạch hội tụ nên Chân Long Khí nhiều không kể xiết. Dương Diệc Phong hút khoảng hai canh giờ thấy đã đủ liền thu hồi hồ lô đi ra. Ra đến cửa động hắn liền vận chuyển Kiếm Nguyên tạo thành một cấm chế công kích cường đại.
Dương Diệc Phong mang theo Hạng Thiên Vũ từ trong động đi ra thì thấy Huyết Sát đang cười cười nhìn hai người.
Dương Diệc Phong vừa nhìn là biết Huyết Sát chắc đã chiếm được không ít tiện nghi. Dù sao ở đây cũng là nhà của Ma Phong nên không thể không có bảo bối.
Dương Diệc Phong cùng Huyết Sát màn theo Hạng Thiên Vũ đi ra ngoài , trên đường Dương Diệc Phong cũng không hỏi Huyết Sát thu được gì , chắc là một ít pháp bảo hay tinh thạch. Mấy thứ đó thường Dương Diệc Phong không dùng được, điều này chính là sự phiền muộn của Dương Diệc Phong . Xem ra chỉ có Thiên Tiên Linh Bảo thì hắn mới có thể dùng nhưng mà Thiên Tiên Linh Bảo là cái gì ? là pháp bảo trong truyền thuyết . Mà đặc biệt tìm được Thiên Tiên Linh Bảo rồi thì sao ? Không có duyên cũng không dùng được.
- Ai dà …
Càng nghĩ Dương Diệc Phong càng nhịn không được thở dài .
- Lục đệ sao lại thở dài ? Có phải vì ca ca có lợi mà ngươi không có nên bất bình phải không ?
Huyết Sát hài hước chọc.
Dương Diệc Phong nghe vậy dở khóc dở cười, tiếp theo mắng Huyết Sát :
- Mẹ kiếp, lão tử là hạng người như vậy sao ?
Sau đó lại cười cười chuyển giọng nói :
- Ngươi nói ta mới nghĩ tới , Ngũ ca có thứ gì tốt chia đi.
- Lục đệ đừng lấy đồ của Ngũ ca ta , ta đâu có thể so được với Ma Tông của ngươi . Trong tông bảo bối chất như núi còn Ngũ ca chỉ là một tán tu bình thường mà thôi.
- Oái .
Dương Diệc Phong suýt rơi từ trên trời xuống . Tu La Sát Đạo truyền thừa từ thời kỳ thượng cổ, luôn luôn là nhất mạch đơn truyền, pháp bảo không thiếu . Phổ thông tán tu ? Nếu như một trong thập đại cao thủ của Ma Đạo là phổ thông tán tu thì những tán tu khác sống làm gì nữa, tự bạo Nguyên Anh chết phứt cho xong.
- Được rồi , coi như ta không nói gì . Ngũ ca thật làm ta muốn ói .
Dương Diệc Phong phiền muộn nói .
Huyết Sát cười đểu nói :
- Tha cho ngươi đó .
Dương Diệc Phong hết chỗ nói, hôm nay hắn mới biết thì ra Huyết Sát còn có một mặt hèn mọn này .
Những điều hai người nói là truyền âm nên Hạng Thiên Vũ không nghe được , nếu không trực tiếp phá hủy hình tượng tiên nhân của hai người.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 192 : Quay về tông .
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Dương Diệc Phong, Huyết Sát, Hạng Thiên Vũ ba người quay về Thính Hương Vũ Tạ.
Trở về đến nơi , Huyết Sát chỉ nói một câu :
- Có việc thì tìm ta .
Nói xong liền chạy mất dép, xem ra hắn đã tìm được pháp bảo tốt nên muốn đi luyện hóa.
Hạng Thiên Vũ cung kinh thi lễ rồi bị Bạch Uyển Tinh “đưa” về cung. Tuy rằng mọi việc đã xong nhưng Dương Diệc Phong cũng không bế quan tìm hiểu Thổ Chi Bản Nguyên bởi vì Hoàng thổ đậu ở trong ý thức hải, muốn làm khi nào cũng được. Thứ hai , qua nửa năm tới sẽ đến Đạo Môn đại hội nên hắn không có thời gian. Ba nữa là Dương Diệc Phong muốn vui vẻ với Mộng Yên Nhiên thêm một thời gian . Cho nên thời gian này Dương Diệc Phong đều ở bên cạnh Mộng Yên Nhiên .
Dương Diệc Phong mang theo Mộng Yên Nhiên đi xem thành quả của Lý Lâm Hưng mấy năm nay.
Xem rồi, Dương Diệc Phong cực kỳ vui mừng, tuy rằng những người này tu vi không cao nhưng tư chất nhất đằng. Những người này đều là do Lý Lâm Hưng “cướp đoạt” tinh anh từ các nước, sau đó cẩn thận tài bồi hay nói trắng ra là … tẩy não giáo dục. Vì vậy, đối với Dương Diệc Phong vô cùng trung thành . Hơn nữa bọn họ trải qua chiến hỏa rèn luyện , huyết lệ hun đúc thì tâm chí thuần thục. Bọn họ không giống như người tu chân bình thường mà tuyệt đối kỷ luật , nghe lệnh chỉ huy. Điểm này xem ra Hộ Tông Thập Tam Đình còn kém xa bọn họ . Nếu có thời gian thì Dương Diệc Phong tuyệt đối tin rằng hắn sẽ huấn luyện bọn họ vượt qua Thập Tam Đình .
Buổi tối hôm nay , Dương Diệc Phong cùng Mộng Yên Nhiên ngồi trên bàn đá ăn sơn hào hải vị . Trên trời, trăng sáng nhô cao tỏa ra ánh sáng dìu dịu , trên bầu trời vô số tinh tú lập lòe vô cùng mê người.
Mộng Yên Nhiên ôn nhu hầu hạ Dương Diệc Phong ngắm trăng , nàng nhẹ nhàng rót cho Dương Diệc Phong một chén rượu rồi nói :
- Phong ca, chàng có tâm sự gì có thể nói cho thiếp nghe không?
- Ừm đúng là có chút tâm sự.
Dương Diệc Phong uống một ly rượu rồi nhìn Mộng Yên Nhiên nói :
- Mấy hôm nữa ta sẽ phản hồi Ma Tông nhưng không biết đem nàng về có tốt hay không.
- Yên Nhiên không muốn xa Phong ca, thiếp vĩnh viễn bên chàng.
Mộng Yên Nhiên ôm lấy Dương Diệc Phong nói/
- Ai … Tu Chân Giới không giống thế gian, ở đó không có chân lý luật pháp, tất cả chỉ nhìn vào lực lượng. Nếu hôm nay ta không giết người thì ngày mai sẽ bị người giết . Hơn nữa …
- Hơn nữa cái gì ?
Mộng Yên Nhiên nhẹ nhàng hỏi .
- Hơn nữa trong Ma Tông cũng chưa chắc an toàn.
Dương Diệc Phong than thở.
- Vì sao ?
Mộng Yên Nhiên kinh ngạc hỏi .
- Ta nhập tông trăm năm đã là người đứng đầu tứ đại hộ pháp, nắm trong tay Phong Minh Cung. Điều này khó tránh khỏi làm cho người ta không phục, tuy rằng bọn họ không có thực lực làm gì ta nhưng không thể tránh bọn họ phá sau lưng.
Dương Diệc Phong nói .
- Sao lại như vậy ? Thiếp thấy Thất Dạ sư huynh rất tốt mà ? Cảm giác Ma Tông không như chàng nói .
- Nàng ngốc quá, bọn họ đương nhiên tốt. Trong Ma Tông thì đệ tử Thánh Môn vô cùng đoàn kết nhưng Ma Tông có tam môn lục đường. Ngoài Thánh Môn còn có lục đường , nhị môn nên khó lường hết mọi điều …
Dương Diệc Phong cười giải thích .
- Vậy sao chàng còn phải quay về ?
Mộng Yên Nhiên lo lắng nói .
- Ai , nàng nghĩ ta ham quyền lực sao ? Quyền lực đối với ta chỉ như mây bay gió thoảng, ta không cần nhưng Thánh Môn Ma Tông có ơn tri ngộ với ta . Thất Dạ , Ma Lôi , Ma Điện , Ma Vũ có tình nghĩa huynh đệ. Có ơn có nghĩa mà không báo thì không nên làm người.
- Dạ.
Mộng Yên Nhiên lên tiếng .
- Xem việc Ma Phong thì thấy trong Ma Tông sớm đã có kẻ phản bội. Lần này quay về phải chính đốn Phong Minh Cung và bắt cho được bọn này .
Dương Diệc Phong nói .
- Thiếp mặc kệ những điều này , dù sao thiếp cũng không rời xa chàng.
Dương Diệc Phong ôm lấy Mộng Yên Nhiên rồi cười xấu xa , sau đó hắn khàn giọng nói :
- Đây là đáp án ….
Nói xong liền ôm Mộng Yên Nhiên đá tung cửa phòng ngủ đi vào .
Qua vài ngày, Dương Diệc Phong cùng Mộng Yên Nhiên, Huyết Sát, Tà Dương chuẩn bị ly khai. Lý Lâm Hưng cũng vội vàng chạy đến tiễn đưa.
Trước khi rời đi , Dương Diệc Phong vỗ vai Lý Lâm Hưng mà nói :
- Thực lực của ngươi tăng rất nhanh , đợi ngươi luyện đến tầng hai của Bất Diệt Kim Thân thì quay về tông. Cố gắng lên đừng làm ta thất vọng.
Lý Lâm Hưng nghe xong kích động toàn thân, hắn quyết tâm đề thăng tu vi và làm tốt công việc của mình.
Mộng Yên Nhiên dưới sự trợ giúp của Dương Diệc Phong đã đến Khai Quang Kỳ nhưng chưa thể ngự kiếm phu hành cho nên Dương Diệc Phong ôm nàng bay đi .
Tổng đàn của Ma Tông cũng cách nước sở không xa nên Dương Diệc Phong bay rất chậm. Mộng Yên Nhiên lúc đầu được bay thì kêu to , vô cùng hưng phấn chỉ đông chỉ tây. Dương Diệc Phong phải khuyên nhủ :
- Được rồi, Yên Nhiên . Yên lặng nào , nàng làm tai ta điếc hết rồi , không sợ bị Ngũ ca cười hay sao ?
- A , xin lỗi . Thiếp lần đầu tiên được bay mà.
Mộng Yên Nhiên bưng miệng , thè lưỡi rồi nói .
- Ha ha ha, cứ xem như không có chúng ta là được.
Huyết Sát cười to chọc.
Tà Dương ngậm miệng không dám cười làm cho mặt mày đỏ rực.
- Phong ca, còn xa không ?
Mộng Yên Nhiên hiếu kỳ hỏi.
- Không xa, còn nửa canh giờ nữa là đến
Dương Diệc Phong nói .
- Dạ
Mộng Yên Nhiên lại bắt đầu nhìn đông nhìn tây, kỳ thực ở trên cao nhìn cảnh sắc rất đẹp . Thỉnh thoảng lại đi sát từng cụm mây trắng , dưới chân có vô số người đi qua đi lại như con kiến. Cảm giác này làm cho Mộng Yên Nhiên không ngừng kêu to thích thú.
Sau nửa canh giờ, đoàn người của Dương Diệc Phong đi qua mây mù dày đặc liền thấy Luyện Hồn Sơn. Dãy núi vòng cung có chút khí tức quỷ dị phát ra , trên trời từng đàn chim lớn không ngừng kêu lanh lảnh , giương cánh lượn theo làn gió.
Mộng Yên Nhiên lần đầu tiên nhìn thấy cảnh trí kỳ lạ như vậy , đây là lần đầu tiên trong đời được thấy nên rất tò mò.
Mấy người Dương Diệc Phong dừng lại giữa không trung, chỉ trong chốc lát đã có một đội nhân mã bay đến . Dẫn đầu là tông chủ Thất Dạ.
Thất Dạ đá mắt với Huyết Sát rồi vỗ vai Dương Diệc Phong nói :
- Hoan nghênh trở về.
Sau đó liền nhìn Mộng Yên Nhiên nói :
- Đệ muội, xin chào cô.
Mộng Yên Nhiên chưa kịp chào đã bị Thất Dạ chào trước, nàng mắc cở không dám ngẩng đầu lên.
Dương Diệc Phong ôm lấy Mộng Yên Nhiên rồi trừng mắt với Thất Dạ nói :
- Thất Dạ sư huynh , cảnh cáo ngươi nha … Yên Nhiên là bảo bối của ta , không được chọc nàng.
- Ha ha ha ha, quả nhiên là tên này trọng sắc khinh bạn, Huyết Sát nói thật không sai mà.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 193 : Chọn người
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Trong thư phòng của Thất Dạ .
- Sư đệ, ngươi lần này có thể bình an trở về thật là quá tốt, ta cũng không ngờ rằng Ma Phong lại tàn nhẫn độc ác như vậy. May mà ngươi không việc gì , không biết ngươi có trọng thương không ? Nếu có thì lần Đạo Môn đại hội này ngươi không cần đi.
- Ta tốt, làm sao bị thương được chứ ?
Dương Diệc Phong đứng lên vươn vai vươn chân chứng minh lời nói.
- Đúng vậy, lần đại hội này không có Lục đệ còn gì vui nữa, ta có thể chứng minh là thân thể của Lục đệ rất cường tráng nha , xương to thịt mập.
Huyết Sát nói.
- Đi chết đi , cái gì mà xương to thịt mập ? Ngươi nói ngươi à ? Ta phải nói là thân thể khỏe mạnh, anh tuấn bất phàm.
Dương Diệc Phong bất mãn phản bác.
Mộng Yên Nhiên ở một bên kinh ngạc, không ngờ Dương Diệc Phong lại có … tính cách hơn thua này.
- Ha ha ha, ngươi lớn tuổi như vậy mà còn dùng anh tuấn bất phàm à ?
Huyết Sát không cam lòng .
Đáng tiếc là hắn nói người mà quên mình . Dương Diệc Phong đâu để lỡ cơ hội liền quay sang trịnh trọng hỏi :
- Xin hỏi ngũ ca, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi ?
Nghe câu này Huyết Sát vội vàng ho khan vài tiếng, mặt đỏ rực lên . Hắn ngậm miệng giả điếc.
Thất Dạ cũng ho lớn hai tiếng khống chế tiếng cười .
- Hì hì .
Mộng Yên Nhiên không có như Thất Dạ , tự nhiên cười cười . Cười xong nhìn thấy sắc mặt của Huyết Sát liền vội giải thích :
- Ngũ ca, muội luyện thanh , không phải cười ngươi nha.
Lần này Thất Dạ chịu không nổi , liền cười to . Dương Diệc Phong càng ghê gớm , cười đến đá bàn đạp ghế.
Huyết Sát ở một bên giận đến đen mặt nhưng hết lần này đến lần khác không biết dùng lời nào để phản bác. Cái này đúng là gậy ông đập lưng ông.
Cuối cùng Thất Dạ cũng ngưng cười nói vào việc chính :
- Đã như vậy, ba tháng nữa chúng ta sẽ khởi hành.
- Ngoài trừ ba người chúng ta thì bọn Ma Lôi sư huynh có đi không ?
Dương Diệc Phong hỏi.
- Lần này chỉ có ba người chúng ta và một ít đệ tử, bọn Ma Lôi đang bế quan nên không đi . Chúng ta sẽ đi gặp Nghịch Thiên đại ca trước rồi đi Ngọc Hư Cung .
Thất Dạ trả lời .
- A, hèn gì không thấy ba người Ma Lôi đâu cả, nguyên lai là đang bế quan.
Dương Diệc Phong nói..
- Được rồi, hai sư huynh đệ các ngươi từ từ chọn người đi .
Huyết Sát nói xong liền tự chạy ra khỏi thư phòng.
Thất Dạ đứng lên nói :
- Chọn người thì từ từ bàn, ngươi hãy đưa đệ muội về nghỉ ngơi trước đi.
- Được, vậy sư đệ cáo từ.
Dương Diệc Phong đứng lên nắm lấy tay Mộng Yên Nhiên.
- Nhị ca, Yên Nhiên xin cáo từ.
Nói xong liền cùng Dương Diệc Phong rời đi .
Dương Diệc Phong mang Mộng Yên Nhiên đến ngọn núi cao nhất ở phía đông, nơi này là một trong bốn cung của Ma Tông : Phong Minh Cung. Phong Minh Cung chiếm ba ngọn núi và mấy ngàn mét vuông. Trong cung có Tiền điện, Chủ điện, có phòng luyện khí , luyện đan, binh khí và mật thất. Phong Minh Cung chia làm năm Phủ với bốn Phủ vây quanh Phủ trung tâm . Ngoài ra còn có bốn tòa sơn phong có cung điện san sát tạo thành bốn tòa vệ phong cho Phong Minh Cung. Tà Dương tu vi còn thấp nên không thể làm chủ một tòa vệ phong, vì vậy Dương Diệc Phong để chúng nó trống không. Tà Dương hiện tại ở trong Tiền Điện của Phong Minh Cung, chưởng quản nội vụ. Hiện tại Phong Minh Cung không có việc gì để làm nên Tà Dương tùy tiện tìm một nơi bế quan.
Dương Diệc Phong trở về đi vào Chủ Điện , một tòa cung điện lớn mà chỉ có hai ngươi Dương Diệc Phong và Mộng Yên Nhiên nên có chút quạnh quẽ . Hôm sau , Dương Diệc Phong tự mình an bài một mật thất cho Mộng Yên Nhiên tu luyện.
Mộng Yên Nhiên cũng thông minh, nàng tự biết tu vi của nàng còn kém , chỉ có thể gây thêm phiền phức cho Dương Diệc Phong nên nhu thuận bế quan tu luyện. Dương Diệc Phong cho nàng công pháp tu thần của Tây Vương Mẫu : Thất Liên Thăng Thần Thuật. Công pháp này được xưng tụng là có quang độn đệ nhất, thần thông huyền diệu, vô cùng thích hợp cho nữ nhân tu luyện. Luyện đến Thất Liên Chi Cảnh thì có phòng ngự không kém gì Bất Diệt Kim Thân. Tuy nhiên công pháp này lấy đan nhập đạo nên Dương Diệc Phong đem toàn bộ khí cụ của phòng luyện đan vào mật thất cho Mộng Yên Nhiên. Nhiều năm qua Phong Minh Cung tồn trữ không ít hàng, các loại vật liệu, nguyên liêu , đan lô đều là cực phẩm đủ cho Mộng Yên Nhiên tiêu xài mấy trăm năm.
Mộng Yên Nhiên đối với tu chân vô cùng hiếu kỳ, đối với những đan thư bí phương có sự hứng thú vượt qua tưởng tượng của Dương Diệc Phong. Vừa nhìn , vừa tập không ngừng tay làm cho Dương Diệc Phong cũng có an ủi . Hắn về mặt đan dược dốt đặc cán mai nên cũng vui vẻ giao mặt này cho Mộng Yên Nhiên.
Dương Diệc Phong gọi Tà Dương đến, dặn hắn nghe lệnh của Mộng Yên Nhiên. Nếu nàng thiếu thứ gì thì Tà Dương phải đi tìm về cho nàng.
Lầy này Đạo Môn đại hội, Dương Diệc Phong cũng không định cho Tà Dương đi để hắn ở lại Phong Minh Cung lo việc và luyện Phệ Thiên Ma Quyết.
An bài tất cả mọi việc cũng đã qua một tháng, Dương Diệc Phong liền đi qua ngọn núi cao nhất của Luyện Hồn Sơn. Ở trong đại điện, Thất Dạ và mọi người cùng thương lượng vấn đề chọn người.
Hiện tại Thất Dạ vô cùng đau đầu trong việc chọn người. Ma Tông có tam môn, lục đường, thập tam đình, tứ đại cung , người nào mà chẳng muốn đi Đạo Môn đại hội. Trong tứ đại cung thì có Dương Diệc Phong một người còn một người nữa thuộc ba cung kia . Ba đại cung chủ bế quan nên chỉ chọn một người trong đám đệ tử. Vì ưu tiên phụ nữ nên Phong Vũ , Lưu Tình đành nhường cho Điệp Ảnh. Vấn đề của tứ đại cung vậy là xong nhưng còn tam môn lục đường , thập tam đình thì sao ? Mười ba đội trưởng của thập tam đình đánh nhau sứt đầu mẻ trán , tu vi của mỗi người chẳng khác nhau nên chẳng đưa ra được kết quả. Quản sự của tam môn lục đường , ngoại trừ Thánh Môn thì đều là dòng dõi của cửu đại trưởng lão . Cửu đại trưởng lão quyền lực khuynh thành , trong chín vị thì có bốn vị Thánh Môn, ba vị Huyết Sát Môn còn hai vị của Mị Ảnh Môn. Đây là quy định chung của Ma Tông, Dương Diệc Phong đảm nhiệm chức hộ pháp đưng nhiên biết những điều này.
Thất Dạ từng nói với Dương Diệc Phong rằng :
- Đạo môn có bảy phái mà Ma Đạo chỉ có ba , đó là bởi vì thực lực của tứ đại cung trong Ma Tông không dưới Yêu Vương Điện và Vong Tình Ma Cung. Chuyện này chỉ có Tông Chủ, cửu đại trưởng lão và bốn cung chủ biết.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 194 : Đi Ngọc Hư Cung.
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Qua lần tranh nhau này, Dương Diệc Phong cuối cùng cũng biết thực lực của Ma Tông có bao nhiêu cường hãn. Ma Tông có thể ngạnh kháng một lúc năm phái Đạo Môn .
Thất Dạ đau đầu chọn người còn Dương Diệc Phong thì cùng Huyết Sát đi uống rượu vui chơi . Lâu lâu thì đi đánh nhau so tài . Nhưng mà nói đến đánh nhau , một người vì sát nhân , một người vì miểu sát nên tỉ thí tính chất không có. Chỉ là so sánh công pháp và thủ đoạn , càng giao lưu Dương Diệc Phong càng có lợi vì dù sao Huyết Sát cũng có kinh nghiệm hơn Dương Diệc Phong rất nhiều.
Thất Dạ cuối cùng cũng chọn được người nên gọi Dương Diệc Phong và Huyết Sát tời. Trong lòng nghị sự có mấy người được chọn và toàn bộ các trưởng lão . Dương Diệc Phong từ không trung hạ xuống, vừa xuống thì thấy một người làm hắn kinh hãi không thôi . Không phải là Ma Vũ đang bế quan sao .
- Sư tỷ ?? Ngươi không phải đang bế quan sao ?
Dương Diệc Phong nhìn Ma Vũ hỏi.
- Sư tỷ ta không thế xuất quan sao ? Tiểu sư đệ, hình như ngươi rất sợ ta thì phải ? Chẳng lẽ sư tỷ ta xấu xí phải không?
Ma Vũ u oán than thở.
- Làm sao như vậy được, tiểu đệ đâu dám . Sư tỷ cũng đi Đạo Môn đại hội sao ?
Dương Diệc Phong vội lãng qua chuyện khác.
- Không ,ta chả thích tham gia Đạo Môn đại hội đó , đều là do tên Thất Dạ hỗn đản đem ta xuất quan để lo vụ sự của Ma Tông. Thù này ta nhớ kỹ , sau này có cơ hội phải chơi hắn mới được.
Thất Dạ vừa đi tới nghe được thì lẳng lặng định trốn.
Dương Diệc Phong không có nghĩa khí lập tức hô to :
- Thất Dạ sư huynh, khi nào thì lên đường ?
Nghe câu này, Ma Vũ lập tức xoay người lộ hung quang nhìn Thất Dạ như muốn ăn tươi nuốt sống :
- Tông chủ , ngươi khỏe không ?
Thất Dạ rùng mình biết là trốn không thoát nên không làm gì khác hơn là xoay người lại. Trong lòng thầm mắng Dương Diệc Phong không có nghĩa khí bán đứng mình. Thất Dạ đi đến dáng vẻ tươi cười lấy lòng mà nói :
- Tiểu sư muội, đã lâu không gặp , muội càng ngày càng đẹp nha. Ta phải đi tìm đại trưởng lão thương lượng đại sự nên không tiếp được.
Nói xong không đợi Ma Vũ trả lời liền chạy mất dép.
Ma Vũ giận quá nhưng không còn cách nào đành quay sang tính hành hạ Dương Diệc Phong, kết quả quay đầu lại thì Dương Diệc Phong đã biệt tăm biệt tích đâu mất .
- Hai thằng chết tiệt Thất Dạ và Dương Diệc Phong , đợi đó, ta không bỏ qua cho các ngươi đâu .
- Hắt xì ….
Dương Diệc Phong hắt xì rồi tự hỏi :
- Chẳng lẽ Thất Dạ chửi ta ? Mặc kệ hắn , đi uống rượu thôi.
Thì ra Dương Diệc Phong thấy Thất Dạ không may liền vội vàng chuồn mất.
Thất Dạ cũng đểu , nào có bàn đại sự gì với đại trưởng lão ? Chỉ là nói hai ba câu rồi triệu tập nhân mã chuẩn bị xuất phát, không bao lâu sau Dương Diệc Phong cũng đến .
Thất Dạ trừng mắt nhìn Dương Diệc Phong nhưng Dương Diệc Phong coi như không nhìn thấy . Hắn buồn phiền vô cùng, dù sao mình cũng là tông chủ mà bị sư đệ , sư muội khi dễ .
Người đi cũng không nhiều lắm , do Thất Dạ và Dương Diệc Phong dẫn đầu ngoài ra có bốn hợp thể kỳ cao thủ , 6 phân thần kỳ ….. vân vân … Ngoài ra còn có Huyết Sát.
Bay vài ngày , Thất Dạ và Huyết Sát dừng lại ở một nơi . Thất Dạ phân phó cho thuộc hạ:
- Các ngươi đứng ở đây đợi bọn ta
Nơi này là một rừng trúc có vụ khí lượn lờ không giống với những rừng trúc thông thường. Diện tích của hắn cũng rất lớn , rộng hơn trăm dặm , bên trong không thấy rõ .
Dương Diệc Phong , Thất Dạ và Huyết Sát đi xuống trước rừng trúc thì vụ khí bỗng nhiên biến mất , không còn dày đặc như bên ngoài.
Giữa rừng trúc là một tiểu lâu , tất cả mọi vật trong tiểu lâu đều làm từ trúc . Trên trúc lâu còn có vài loại chim kỳ lạ, trước cửa còn có một con Hồng Sắc Cự Lang đang ngủ thiu thiu.
Huyết Sát quen đường đi đến đá đá con Hồng Sắc Cự Lang mà nói :
- Tiểu Hồng , chủ nhân của ngươi đâu .
Con cự lang to như vậy mà tên là Tiểu Hồng làm Dương Diệc Phong nghe xong xuýt bật cười.
Con cự lang đang ngon giấc bị người đánh thức liền nhảy dựng lên, nghiến răng nghiến lợi muốn cắn người cho hả giận nhưng khi nhận ra Huyết Sát thì nhanh chóng ngoan ngoãn trở lại. Lúc này hắn như một con .. chó Nhật liếm liếm tay của Huyết Sát , vẻ mặt muốn lấy lòng . Dương Diệc Phong thấy cảnh này thì không khỏi thắc mắc đây là lang hay … chó ?
Một thanh niên đi ra mỉm cười nói :
- Huyết Sát , ngươi đừng chọc Tiểu Hồng nữa . Ha ha Thất Dạ và Diệc Phong cũng đều đã tới hả.
- Đại ca .
Thất Dạ và Dương Diệc Phong cùng hô to , người này chính là Nghịch Thiên Ma Quân, đây cũng là nơi tu luyện của hắn.
Nghịch Thiên cười cười nói :
- Ha ha , ta vốn là muốn ra ngoài đợi các ngươi không ngờ các ngươi lại đến sớm. Đi thôi, chúng ta lên đường .
Nói xong liền quay lại nói với cự lang rằng :
- Tiểu Hồng, cẩn thận coi nhà đừng lo ngủ đợi ta về.
- Ô ô ô
Cự lang kêu lên tỏ ý đã hiểu.
Ngay sau đó , Nghịch Thiên Ma Quân đánh vài đạo linh quyết làm cho vụ khí tản ra rồi vọt người bay lên.
Ba người đi theo sát Nghịch Thiên chỉ trong chớp mắt đã thấy người của Ma Tông đứng cách đó 10 mét. Huyết Sát và Thất Dạ đều ngạc nhiên nhìn Nghịch Thiên.
Nghịch Thiên cười nói :
- Chỉ là một tiểu pháp thuật thôi.
Dương Diệc Phong trong lòng thầm nghĩ , nếu như Chỉ Xích Thiên Nhai Thương Hải Nhất Thốn là tiểu pháp thuật thì cái gì mới là đại pháp thuật ? Mười dặm vậy mà trong chốc lát chỉ còn có mười thước cự ly , xem ra Dương Diệc Phong tự mình còn xem thường uy lực của những thần thông pháp thuật.
- Đại ca đi thôi, ở đây đến Ngọc Hư Cung còn khá xa.
Thất Dạ nói.
Dọc đương, Dương Diệc Phong liên tục hỏi Nghịch Thiên về pháp thuật Chỉ Xích Thiên Nhai Thương Hải Nhất Thốn . Nghịch Thiên cũng không dấu diếm chỉ cho Dương Diệc Phong biết.
Bốn vị huynh đệ vừa đi vừa nói chuyện phiếm vô cùng khoái trá. Sau khi nghe được Dương Diệc Phong từ trong Tuyệt Vọng Hải Uyên đi ra thì Nghịch Thiên vỗ vai hắn mà khen :
- Hảo tiểu tử, ngươi quả nhiên là bất phàm, quả nhiên là huynh đệ của ta.
- Ha ha .
Dương Diệc Phong cũng không nói gì chỉ cười trừ. Phía trước bỗng nhiên xuất hiện một đạo sĩ áo xám phi đến đón tiếp :
- Thất Dạ tông chủ , không kịp tiếp đón từ xa , xin bỏ qua cho.
Dương Diệc Phong dùng Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn biết được người này tu vi không dưới Huyết Sát , cũng là Độ Kiếp Kỳ . Không những thế , nguyên thần tu vi của hắn cực kỳ cao siêu , Dương Diệc Phong chỉ nhìn được một số tin tức cơ bản, còn nữa cũng không thấy được . Người này là sư đệ của Thiên Y Vũ Sĩ Trữ Lô Hư, địa vị không thấp, pháp lực cao cường.
- La Phù Tử . Ngươi lúc nào thì thành đồng tử đón khách vậy ?
Huyết Sát ngạc nhiên hỏi.
- Ngũ đệ không được vô lễ .
Nghịch Thiên nói nhưng trong ngữ khí chẳng có vẻ gì là khuyên can .
- Không sao , không sao . Hôm nay các tiền bối trong cung đoán ra có cao thủ đến nên đặc phái tại hạ lại đây đón . Không ngờ là Thất Dạ tông chủ.
La Phù Tử không thèm lưu ý , cười khẽ mà trả lời .
Dương Diệc Phong nghe xong cũng rùng mình, có thể đoán có cao thủ đến Ngọc Hư Cung lại biết rõ phương hướng thì không phải quá ghê gớm hay sao ?
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 195 : Vào cốc
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Có người dẫn đường mấy người Thất Dạ liền đi theo . Bọn họ cũng không thèm tham tra Ngọc Hư Cung vì dù sao Ngọc Hư Cung cũng không phải như Yêu Vương Điện, có bí mật gì cũng đâu phải dùng thần thức là có thể tra xét.
Theo La Phù Tử đi một quảng đường dài thì lúc này cả đoàn người đã hạ xuống đất .
La Phù Tử chỉ vào một sơn cốc nói rằng :
- Đây là Thanh Uyên Cốc, các vị sư huynh đang đợi quý vị trong cốc , lão đạo xin cáo từ.
Nói xong liền hướng cũ mà quay về.
- Tông chủ , Cốc này dễ thủ khó công, nếu chúng ta đi vào , vạn nhất có ….
Một cao thủ Ma Tông sau lưng Thất Dạ nói .
Thất Dạ nghe xong không nói , chuyển ánh mắt sang Dương Diệc Phong muốn nghe ý kiến của hắn .
Dương Diệc Phong chơi đểu , quăng bóng qua cho Huyết Sát :
- Ngũ ca , ngươi thấy sao ?
- Đi , sợ gì chứ ? Chúng ta ở chỗ này không dám vào chỉ làm người ta coi thường . Nếu sự việc này truyền đi thì chúng ta còn mặt mũi nào ở Tu Chân Giới chứ ? Với lại bằng bản lĩnh của bốn huynh đệ chúng ta mà sợ bọn lỗ mũi trâu này sao ?
Thất Dạ nghe xong cũng thấy hợp ý mình, hắn vượt qua thiên kiếp , tu luyện thành một số Thiên Ma Mật Pháp mà chưa có cơ hội dùng . Đối với thực lực mình không tự tin thì còn có tiền đồ sao ?
- Được, chúng ta đi .
- tuân lệnh tông chủ .
Các cao thủ của Ma Tông nghe vậy cũng không nhiều lời theo đám Thất Dạ đi vào .
Sơn cốc này nói là sơn cốc cũng không chính xác, hắn là sườn của một tòa núi lớn vị người ta bổ ra tạo thành một vòng tròn sơn cốc . Miệng cốc rất lớn, từ miệng cốc đi xuống là một bậc thang đá rất dài kéo từ sườn núi xuống chân núi.
Huyết Sát hỏi Thất Dạ :
- Sao chúng ta phải đi mà không bay cho khỏe ?
Thất Dạ cười giải thích :
- Không phải ta không muốn bay mà là bay không được .
- Vì sao ?
Dương Diệc Phong và Huyết Sát cũng hiếu kỳ nhìn Thất Dạ, chỉ có Nghịch Thiên là cười tủm tỉm giống như mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của hắn vậy.
- Ngọc Hư Cung dù sao cũng là Thượng Cổ Đại Phái , không có gì giữ nhà sao ?
Thất Dạ dừng lại rồi nói tiếp :
- Ngọc Hư Cung và Ma Tông chúng ta đều có Thượng Cổ Đại Trận bảo hộ. Trừ phi tu luyện công pháp của Ngọc Hư Cung và là đệ tử thường xuyên ở trong Ngọc Hư Cung mới không bị ảnh hưởng . Nếu người ngoài tới , chỉ cần bước vào trong phạm vi trận pháp của Ngọc Hư Cung thì Chân Nguyên vận chuyển không thông . Lúc này đừng nói là bay mà đi cũng khó khăn.
- Trong thiên hạ còn có loại trận pháp như vậy tồn tại sao ?
Huyết Sát kinh dị nói
- Có , Thượng Cổ đại trận của Ma Tông ngươi cũng biết ? Đó chỉ là một chút hiệu quả nhỏ, nếu như ta dùng toàn bộ uy lực của hắn thì ngươi tiêu liền. Nếu ngươi không tin thì cứ tiến lên trước mười bước mà thử, đó là nơi trận pháp của Ngọc Hư Cung bao phủ .
Thất Dạ chỉ về phía trước nói .
- Ta thật muốn thử một chút .
Huyết Sát vừa nói vừa chạy đi .
- Chúng ta cũng đi thôi .
Thất Dạ dẫn đoàn người đi tiếp .
Dương Diệc Phong vô cùng kinh ngạc . Thượng Cổ Đại Trận của Ma Tông hắn cũng biến một ít, có thể làm cho thần thức của Thiên Tiên áp chế xuống phạm vi 20 mét . Không ngờ đại trận này cũng không hề thua kém, có thể áp chế pháp lực của người khác.
- Thật là đúng nha. Tại vạn trượng dưới đáy biển ta cũng có thể di chuyển bình thường mà ở đây có thể hạn chế hành động của ta.
Âm thanh của Huyết Sát truyền về .
- Hơn nữa Chân Nguyên của ta giống như bị chặn , khi thông khi đứt.
- Không nên vận chuyển Chân Nguyên, ngươi càng vận chuyển thì lực phản kháng càng lớn , áp lực càng tăng . Ngươi cứ lấy lực lượng của cơ thể mà chống đỡ , cũng tương đương với người thường đi trong nước mà thôi.
Thất Dạ trả lời .
- Đi thì không sao nhưng nếu đánh nhau thì làm sao bây giờ ?
- Ha ha yên tâm đi , đây chỉ là ngoại vi mà thôi , nếu đi vào trong thì sẽ tiêu thất. Lẽ nào ngươi cho rằng đại trận của Ngọc Hư Cung chỉ có công dụng này hay sao ? Nếu vậy thì mấy người dám đến Ngọc Hư Cung làm khách chứ .
Dương Diệc Phong nghe xong cũng cảm thấy hợp lý . Người của Ngọc Hư Cung coi trọng danh dự , đâu thể để khách nhân mọi thời mọi khắc đều bị trận pháp áp chế . Chẳng lẽ cứ như vậy chẳng khác nào đưa dê vào miệng cọp ? Có mấy ai dám đến . Chưa kể trong lúc uống trà trò chuyện , lúc nào cũng có cảm giác như mang một hòn núi trên người sao ?
Dương Diệc Phong đi vào trong đại trận, quả nhiên cảm giác bị kiềm hãm , giống như thân thể đang ở trong một mảnh hồ dán cực lớn, hành động bất tiện. Dương Diệc Phong đối với linh khí có cảm ngộ vô cùng nên hắn nhanh chóng phát hiện ra nguyên nhân. Thực ra rất đơn giản, trận pháp làm cho linh khí bị áp súc hoặc trộn thêm một số nhân tố vào trong làm cho hành động của người ta bị linh khí ước chế. Loại phương pháp dùng linh khí áp súc ảnh hưởng đến không gian làm cho Dương Diệc Phong có thêm cảm ngộ. Cái này có chút giống với Thiên Ma Khí Tràng trong Thiên Ma Mật Điển.
Thật ra , Dương Diệc Phong muốn thoát khỏi áp lực này rất đơn giản , hắn chỉ cần trực tiếp hút hết linh khí xung quanh là được nhưng dù sao Dương Diệc Phong cũng không làm vậy. Hắn từng bước theo sát mấy người Thất Dạ đi vào, vừa đi vừa dùng tâm để thể hội cảm giác đặc thù này . Cảm giác này hắn trước đây cũng đã gặp khi ở trong Nguyệt Cực Lĩnh Vực của Vong Tình Ma Quân và Thiên Ma Khí Tràng của Thất Dạ.
Cầu thang cao ngàn mét , lại còn có phụ trọng trên người mà bắt đi lên làm cho Huyết Sát và mấy người Ma Tông trong lòng tức giận. Chỉ có Thất Dạ và Nghịch Thiên là tủm tỉm cười mà đi . Dương Diệc Phong đi sau cùng, hắn một chút tình cảm cũng không biểu lộ.
Lúc này cảnh tượng cũng thật khác người . Huyết Sát thì hùng hùng hổ hổ đi trước, Thất Dạ và Nghịch Thiên giống như thưởng ngoạn phong cảnh còn Dương Diệc Phong thì trầm mặc cúi đầu . Bọn họ trông qua chẳng giống một bọn gì cả.
Khoảng nửa canh giờ, đoàn người của Thất Dạ cuối cùng cũng đi đến nơi . Lúc này Huyết Sát mặt nhăn mày nhó , Thất Dạ và Nghịch Thiên đứng ở chỗ này nhìn xuống dưới . Cả đám đang đợi Dương Diệc Phong vì lúc này hắn đang ở giữa sườn núi từ từ đi lên.
- Lão đại, lão nhị , Lục đệ sao vậy ? Tối qua không ăn cơm hay bị đệ muội bắt … làm việc quá sức ?
Huyết Sát phun ra một câu , quả nhiên miệng chó không mọc nổi ngà voi.
Nghịch Thiên vỗ đầu Huyết Sát mà nói :
- Nói nhiều quá, ngươi mù rồi phải không ?
Cũng chỉ có Nghịch Thiên là dám làm vậy với hắn, đổi lại là người khác thì Huyết Sát đã nhảy dựng lên rồi.
Huyết Sát lúc này mới nhìn kỹ Dương Diệc Phong rồi nói :
- Oái , chẳng lẽ tiểu tử này có thể bài trừ được áp chế của trận pháp.
Huyết Sát quả nhiên là cao thủ, hắn có cảm ngộ rất sâu với thiên địa tự nhiên . Hắn nhìn qua đã thấy linh khí xung quanh Dương Diệc Phong cuồng loạn giống như áp chế một người đang bị phong ấn , không để cho hắn phá phong mà ra .
Thật ra Dương Diệc Phong không phải bài trừ áp lực vì muốn bài từ nó rất đơn giản . Chỉ cần Dương Diệc Phong hấp thu một phần linh khí trong trận pháp thì dễ dàng mà đi .
Hiện tại hắn đang tự mình thí nghiệm với những cảm ngộ mới của mình . Những linh khí bị áp chể không bị hắn hấp thu luyện hóa mà di chuyển xung quanh hắn . Dương Diệc Phong cảm giác được sự rung động của linh khí , rung động của không gian, có cảm giác phá vỡ được không gian . Đây là cảm giác không thể nói nên lời . Đột nhiên Dương Diệc Phong dường như nghĩ ra cái gì , đôi mắt phát ra hào quang.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91